Cập nhật mới

Dịch Tuyệt Thế Cường Long

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1681: Đây chính là phương thức cứu rỗi ảo diệu


Robben bước đến trước mặt Giáo hoàng, giơ cây thánh giá trước ngực và trầm giọng nói: "Avada, Tổng giám mục, tôi xin ngài hãy sám hối tội lỗi của mình dưới cái nhìn chăm chú của Thánh chủ! Ngài thân là tổng giám mục khu phía Nam lại lợi dụng quyền lực của mình để tống tiền người khác, đây là tội ác không thể tha thứ!”  

 

 

Tề Đẳng Nhàn ngạc nhiên, người ta vừa có 800 triệu đến tay mà các người đã biết sao?  

 

Anh không khỏi nhìn Giáo hoàng, cái quái gì vậy, trên người của ngài sẽ không thật sự có linh hồn gì đó chứ, lão... lão Giáo hoàng này chắc không thể sử dụng ma pháp gì đó đâu nhỉ?  

 

Giáo hoàng thấy Tề Đẳng Nhàn kinh ngạc đến không nói nên lời: "Cậu còn muốn nói gì nữa?"

"Này, tôi dùng 800 triệu kia để đầu tư xây dựng thánh đường ở Nam Dương, vừa có tiền đã muốn chạy tới báo tin vui cho Giáo hoàng ngài mà!"  

 

Tề Đẳng Nhàn dang hai tay ra bất lực nói, cảm thấy mình đã bị đối xử bất công.  

 

Giáo hoàng và Robben đều không khỏi sửng sốt!  

 

Tề Đẳng Nhàn nói: “Giáo hoàng, để thần làm một phép tính cho người… Thánh đường có tổng diện tích khoảng 20.000 mét vuông, tương đương với diện tích của ba sân bóng đá chung kết World Cup! Mảnh đất như vậy, tôi đã vận dụng mối quan hệ của Trần thị ở Nam Dương nhưng cũng tốn không ít tiền.”  

 

"Ngoài ra, vật liệu xây dựng nhà thờ cũng đắt đỏ. Nam Dương tuy có nhiều tài nguyên nhưng hiện tại rất hỗn loạn, giá vật liệu cũng tăng lên, sẽ tốn mấy trăm triệu phải không?"  

 

“Hơn nữa, tôi đã mời bậc thầy cứu trợ nổi tiếng nhất thế giới đến làm đồ phù điêu cho nhà thờ, chỉ thuê ông ta thôi đã tốn tám triệu lượng vàn! Còn cả lương cho đội của ông ta, tôi cũng nên dùng đãi ngộ cao nhất phải không?”  

 

"Ngoài ra, văn vật lịch sử của Thánh giáo chúng ta đều được mua từ các nhà sưu tập lớn. Chúng có giá hàng trăm triệu phải không?"  

 

Cả Robben và Giáo hoàng khi nghe điều đó đều sửng sốt. Hóa ra nhà thờ lớn ở Nam Dương này lại tiêu tốn nhiều tiền đến như vậy? Là một con thú nuốt vàng!  

 

Tề Đẳng Nhàn vẫn đang huyên thuyên về việc anh phải trả bao nhiêu tiền để thuê thợ làm tượng để làm tượng Thánh chủ, cùng với thợ vẽ bích họa để vẽ những bức tranh tường về lịch sử của Thánh giáo.  

 

Giáo hoàng xua tay nói: "Được rồi, đừng nói nữa!"  

 

Tề Đẳng Nhàn nói: "Này... Xem ra việc tôi làm vẫn không được Thánh chủ chấp nhận. Tôi sẽ trả lại tiền ngay bây giờ. Chúng ta hãy trì hoãn việc xây dựng thánh đường ở Nam Dương vậy."  

 

Giáo hoàng nghe xong, trực tiếp cắt ngang: “Cậu đang nói nhảm cái gì vậy? Cậu là Thánh tử được Thánh chủ tuyển chọn, Tổng giám mục khu phía Nam. Ngài làm sao có thể không hiểu cậu chứ? Mọi việc cậu làm đều là để truyền bá đạo thống của Ngài. Đây là điều làm Ngài hài lòng nhất.”  

 

Tề Đẳng Nhàn lại thở dài: "Số tiền này có được từ việc giao dịch giữa tôi và Hương Sơn Long Môn. Lại nói tiếp, dù sao đó là một khoản tiền bẩn. Suy cho cùng, họ có được nó bằng những thủ đoạn phi pháp như buôn lậu."  

 

Vẻ mặt Giáo hoàng trịnh trọng nói: "Trước tiên đưa tiền cho tôi đã."  



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1682: Sao dám kiện tội anh chứ


 

 Tề Đẳng Nhàn suýt thì làm mình bị sặc nước bọt chết. Lúc trước anh đã nói đùa là lấy số tiền bẩn này đặt dưới thánh quang chiếu một hồi thì sẽ không bẩn nữa...Nhưng tất cả chỉ là nói đua fthooi! Nhưng mà lão Giáo hoàng này... Lão Thánh chủ, vậy mà trực tiếp cầu nguyện cho thẻ ngân hàng. Sau đó không truy cứu việc này nữa sao?  

 

Tuy nhiên, vẻ mặt anh vẫn nghiêm túc như Robben, anh cung kính cầm lấy thẻ ngân hàng bằng cả hai tay và nói: “Tôi sẽ không bao giờ để số tiền này tiêu vào những thứ không liên quan đến thánh giáo, mỗi một xu đều sẽ dùng cho việc xây dựng nhà thờ."  

 

Tề Đẳng Nhàn nói nhưng trong lòng không khỏi nghĩ, vất vả xây thánh đường như vậy cần đi thả lỏng gân cốt cũng là chuyện bình thường! Thuê vài cô gái xinh đẹp đi làm nữ tu cũng không sao nhỉ. Xét cho cùng, những nữ tu xinh đẹp có thể khiến các tín đồ đến cầu nguyện hạnh phúc hơn về thể chất và tinh thần.  

 

"Rất tốt, sự tận tâm của cậu đối với Thánh chủ vẫn trước sau như một!" Giáo hoàng cao giọng nói.  

 

"Trước đây tôi hiểu lầm cậu, chẳng qua là tôi bị lầm đường."  

 

"Trong tương lai, những chuyện như thế này sẽ không bao giờ xảy ra nữa."  

 

Giáo hoàng nói ra lời này, ông ta không khỏi có chút xấu hổ, dù sao ông ta cũng là vị lãnh đạo vĩ đại của Giáo hội Thánh giáo, cũng rất khó thừa nhận sai lầm của mình.  

 

Tề Đẳng Nhàn không khỏi hỏi: "Hả? Ai lừa Giáo hoàng?"  

 

"Là giám mục của quận Hoa Quốc, Rodrian." Giáo hoàng nói với vẻ không hài lòng. "Anh ta vừa gọi điện và nói với tôi rằng cậu đang tống tiền người khác dưới danh nghĩa thánh giáo."  

 

Robben cũng nói: "Giám mục Rodrian có lẽ cảm thấy ghen tị trong lòng. Rốt cuộc, Avada Tổng giám mục từ trên trời xuất hiện, biến thành cấp trên trực tiếp của anh ta. Điều này có lẽ khiến anh ta có chút không vui."  

 

Giáo hoàng thở dài: "Ghen ghét khiến người ta hoàn toàn thay đổi! Rodrian cần phải tự kiểm điểm lại bản thân, truyền lại lời của tôi, để anh ta đến thánh đường ở quận Hoa Quốc kiểm điểm trong ba tháng, không được phép tham gia bất kỳ hoạt động bên ngoài nào."  

 

"Vâng, thưa Giáo hoàng!" Robben cúi đầu, sau đó bước sang một bên để gọi điện thoại.  

 

Tề Đẳng Nhàn nghe Giáo hoàng nói, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, anh cho rằng Giáo hoàng biết ma thuật, đang lén lút dùng ma thuật theo dõi mọi hành động của mình, hóa ra là có người đã báo cho ông ta!  

 

Tuy nhiên, làm sao Rodrian này biết rằng anh đã nhận tiền từ Trần Bá Hạ?  

 

Nghĩ đi nghĩ lại, anh cũng đoán ra, không khỏi cười lạnh nói: "Trần Bá Hạ thật sự là một tên khốn nạn, vậy mà dám đổi tay bán mình, may mắn là mình vẫn giữ lại một đường lui!"  

 

Giáo hoàng hỏi: “Cậu đang nói về cái gì vậy?”  

 

Tề Đẳng Nhàn: “Giáo hoàng, thần đang cầu nguyện Thánh chủ! Bởi vì bị người và đoàn trưởng Elvin hiểu lầm khiến lòng tôi rất buồn… Tôi là một tín đồ thành kính, là con cừu ngoan ngoãn nhất, nhưng người lại cho rằng tôi vi phạm tôn giáo, lợi dụng thân phận của mình để tống tiền người khác... A... Khó chịu vô cùng!"  

 

Giáo hoàng nghe vậy, sắc mặt đen lại, sau một lúc im lặng, ông ta đưa tay lấy ra một ống nghiệm từ trong chiếc vali nhỏ mang theo bên mình, nói: “Tôi hy vọng nước thánh với sức mạnh của Thánh chủ có thể chữa lành vết thương trong lòng Tề tổng giám mục!”  

 

Tề Đẳng Nhàn lập tức sảng khoái, nhận lấy bằng hai tay, nói: “Giáo hoàng, ngài luôn thánh minh như vậy, dạy cho tôi biết tại sao lại vì chuyện này mà lòng sinh oán hận? Tôi sẽ để ánh sáng của Thánh chủ soi sáng toàn bộ Nam Dương. Hãy để những lời Ngài nói truyền khắp trên mặt đất giống như đang đi trên vương quốc của Ngài..."  

 

Giáo hoàng không có tâm trạng nghe mấy lời tâng bốc này, chỉ nói: "Cậu vừa nhắc đến morphine, dù có đau đớn đến đâu cũng đừng động vào những thứ đó, những thứ đó sẽ làm vấy bẩn tâm hồn thánh thiện của cậu!"  

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1683: Có bắt được tài xế xe tải không?


 

Tề Đẳng Nhàn luôn vững vàng như thế. Mặc dù Trần Bá Hạ dựa vào quan hệ đã âm thầm kiện anh với Giáo hoàng, nhưng cuối cùng vẫn không có tác dụng gì.  

 

Ngược lại, cả Giáo hoàng và Robben đều cảm thấy anh càng thành kính hơn.  

 

Tuy nhiên, kiểu tố cáo này vẫn rất không tốt! Ít nhất, bản thân Tề Đẳng Nhàn rất bài xích việc người khác kiện cáo mình. Nếu anh kiện người khác thì không sao.  

 

“Giáo hoàng nghỉ ngơi thật tốt, tôi xin cáo từ trước!” Tề Đẳng Nhàn chào Giáo hoàng, chuẩn bị rời đi.  

 

Để bù đắp số tiền cuối cùng cho việc xây dựng Nhà thờ lớn ở Nam Dương, nhân tiện lấy được một ống nước thánh từ Giáo hoàng, đây chắc chắn là một lần kiếm chác lớn của Tề Tổng giám mục.  

 

Giáo hoàng gật đầu, nhẹ nhàng nói: "Đi đi, mau chóng hoàn thành lời cậu nói, tôi không thể ở Hương Sơn quá lâu!"  

 

Mặc dù những ngày ở Hương Sơn khiến Giáo hoàng cảm thấy rất nhàn nhã, không phải xử lý bất kỳ vấn đề tôn giáo nào, hàng ngày chỉ cần uống trà, xem thánh điển, minh tưởng một chút là qua đi.  

 

Nếu trở về Thiên Chúa quốc, sẽ có rất nhiều giáo vụ đang chờ xử lý, chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta ngứa cả da đầu.  

 

Sau khi Tề Đẳng Nhàn ra khỏi cửa Robben đã giữ anh lại, trịnh trọng xin lỗi: "Thật xin lỗi, Avada tổng giám mục, tất cả đều là lỗi của tôi, tôi đã nghi ngờ sự thành kính của ngài đối với Thánh chủ! Tôi đến đây để chân thành xin lỗi ngài!"  

 

Ngược lại, lời xin lỗi của Robben khiến Tề Đẳng Nhàn cảm thấy có chút xấu hổ, anh vỗ vai Robben nói: “Đoàn trưởng Elvin không cần phải khách sáo như vậy, chỉ là hiểu lầm thôi mà! Lần sau nếu tôi có việc gì cần cậu giúp chiến đấu thì cậu không từ chối là được."  

 

Khóe miệng Robben giật giật, cho rằng Tề Đẳng Nhàn thật sự không khách khí chút nào! Chẳng phải nói người phương Đông nói chuyện tương đối khách khí sao?  

 

“Ừm, còn tùy tình huống.” Robben không vui trả lời.  

 

“Có phải là anh em hay không?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.  

 

"Ai là anh em với ngài?" Robben cau mày.  

 

Tề Đẳng Nhàn không vui hỏi: "Chúng ta đều là con chiên của Thánh Chủ, không phải là anh em sao? Tuy rằng khác nhau màu da, nhưng chúng ta đều có một tấm lòng thành kính!"  

 

Robben nhất thời cảm thấy buồn nôn, hơi muốn phun ra nên quay đầu rời đi.  

 

Tề Đẳng Nhàn, hừ lạnh một tiếng khinh thường nói: "Anh em mặt ngoài! Vẫn là thằng nhóc A Bân đối xử tốt với mình."  

 

Sau khi rời khỏi chỗ của Giáo hoàng một lúc, Tề Đẳng Nhàn nhận được cuộc gọi từ Dương Quan Quan, nói rằng hôm nay trên đường Hứa Trường Ca đến câu lạc bộ bị tai nạn ô tô, anh ấy bị một chiếc xe tải đâm, trên người có nhiều vết bầm tím phần mềm, còn có vài chỗ gãy xương.  

 

"Có bắt được tài xế xe tải không? Có chuyện gì vậy?" Tề Đẳng Nhàn hỏi.  

 

“Tên kia là một kẻ du thủ du thực, hắn chỉ nói lái xe không chú ý, căn bản hỏi cũng không trả lời được chuyện gì.” Dương Quan Quan lạnh lùng nói: “Tôi nghi ngờ có người đang nhắm vào Hứa Trường Ca!"  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1684: Chú Hứa, ý của chú thế nào


 

"Ông Hứa à, chúng ta không thèm làm cái chức đà chủ Hương Sơn Long Môn chết tiệt đó nữa! Tên họ Tề này thuần túy là đang hại ông. Cậu ta không có năng lực kiềm chế những người đó, ngược lại còn khiến ông chịu khổ." Triệu Tân Lan nhìn bộ dạng thảm thương của Hứa Trường Ca, không khỏi đau lòng mà bật khóc.  

 

Hứa Trường Ca nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn ở cửa, tức thì mỉm cười bất lực nói: "Ngài Tề đến rồi!"  

 

Triệu Tân Lan sửng sốt, trong nháy mắt nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn đang đứng ở cửa, lập tức trợn tròn mắt.  

 

Chuyện này quá trùng hợp, vừa nói xấu một câu mà người đã đến, chẳng lẽ người này chính là Tào Tháo?  

 

Tất nhiên Tề Đẳng Nhàn không phải là Tào Tháo mà thần tượng của anh chính là Tào Tháo.  

 

Cho nên ít nhiều cũng có đặc điểm nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến sao?  

 

"Chú Hứa, chú không sao chứ?" Tề Đẳng Nhàn đặt giỏ trái cây xuống, bình tĩnh hỏi.  

 

Vừa ngồi xuống, Hứa Ức Ngọc cũng vội vàng chạy tới, nhìn thấy cha mình như vậy mà lòng cô đau nhói.  

 

Hứa Ức Ngọc buồn bã hỏi: "Daddy, sao lại thành ra thế này, sao lái xe bất cẩn như vậy..."  

 

Vẻ mặt Triệu Tân Lan rất khó coi nói: "Không phải là ông ấy bất cẩn, tôi đã nhìn thấy camera giám sát, người đàn ông đó cố ý đâm xe tới! Còn nói là lái xe mệt nhọc gì đó hoàn toàn là vô nghĩa."  

 

Hứa Ức Ngọc nghe vậy sửng sốt, nói: "Vậy đây không phải là giết người sao? Cha, gần đây người đắc tội với ai sao?"  

 

Hứa Trường Ca bình thản cười nói: “Được rồi được rồi, hai người yên tâm, tôi không bị thương gì nhiều, không cần phải làm ầm ĩ, dưỡng thương mấy ngày nữa sẽ xuất viện. "  

 

"Ông còn nói chúng tôi làm loạn, suýt chút nữa thì ông cũng đi rồi!" Triệu Tân Lan tức giận nói.  

 

Hứa Ức Ngọc nói: “Nếu không người mau nói cho tiểu mập mạp biết. Anh ấy rất có năng lực, nhất định có thể giúp người giải quyết.”  

 

Hứa Ức Ngọc vẫn quen gọi Tề Đẳng Nhàn là "tiểu mập mạp", mặc dù bây giờ anh đã không béo chút nào, thậm chí trông còn rất gầy.  

 

"Còn không phải là vì ngài Tề muốn cha con làm đà chủ Hương Sơn Long Môn sao? Nhất định là vì chuyện này mà có người nhắm vào ông ấy!" Triệu Tân Lan tức giận nói.  

 

Tề Đẳng Nhàn cho rằng con người của Triệu Tân Lan khá thú vị. Lúc trước khi anh nhắc tới chuyện này, Hứa Trường Ca còn đang do dự nhưng Triệu Tân Lan lại thúc giục Hứa Trường Ca đồng ý.  

 

Bây giờ Hứa Trường Ca xảy ra chuyện, Triệu Tân Lan lập tức trở mặt, còn nói lời móc mỉa mình.  

 

Hứa Ức Ngọc cũng không khỏi kinh ngạc, nhìn Tề Đẳng Nhàn, nói: "Thật vậy sao?"  

 

Tề Đẳng Nhàn gật đầu rồi nói: “Chắc là như thế. Người ta không muốn chú Hứa cạnh tranh với mình nên mới nghĩ ra chuyện như vậy.”  

 

Hứa Ức Ngọc do dự nói: "Vậy thì thôi, đừng để cha tôi tranh giành chức đà chủ gì đó nữa. Tuổi của ông ấy cũng lớn rồi, chẳng may xảy ra chuyện gì thì phải làm sao bây giờ?”  

 

Tề Đẳng Nhàn nhìn Hứa Trường Ca, hỏi: "Chú Hứa, ý của chú thế nào?"  

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1685: Không phải cậu làm sao?


 

Triệu Tân Lan không thoải mái chút nào, dường như bị giẫm lên đuôi nói: "Cậu ta lấy  gì để đảm bảo? Con không thấy cha con bị xe tông sao? Lần này có thể chỉ là cảnh cáo. Lần sau, chỉ sợ sát thủ sẽ tìm đến cửa đấy!"

Hứa Trường Ca không khỏi rất khó chịu liếc nhìn Triệu Tân Lan, đang định khiển trách thì Tề Đẳng Nhàn tùy ý xua tay.  

 

"Không sao, tôi quen rồi." Tề Đẳng Nhàn cười ha ha nói. Anh đã thấy nhiều loại bình xịt, đẳng cấp còn cao hơn so với Triệu Tân Lan này. Bàng Tú Vân kia mới gọi là trâu chó. Chuyện này không tính là gì.  

 

Ở trước mặt Bàng Tú Vân, bình xịt đứng đầu trong quân đội, vốn dĩ Triệu Tân Lan không thể được vào bảng xếp hạng.  

 

Tề Đẳng Nhàn nói: “Chú Hứa, chuyện này chú không cần lo lắng, tôi sẽ giải quyết.”  

 

Hứa Trường Ca thở dài: "Được!"  

 

Tề Đẳng Nhàn không ở lại quá lâu, sau khi trò chuyện với Hứa Trường Ca một lúc, anh xin phép rời đi, dù sao khả năng chửi người của Triệu Tân Lan không tốt, nhưng khả năng móc mỉa vẫn tương đối cao cấp.  

 

Hứa Trường Ca cảm thấy cần phải giáo dục lại Triệu Tân Lan thật tốt một lần nữa.  

 

Khi ra khỏi bệnh viện, Tề Đẳng Nhàn đã đi thẳng đến chỗ hôm qua để tìm Lý Hà Đồ.  

 

"Huh? Tại sao cậu lại đến đây! Sau khi Lý Hà Đồ nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, không khỏi giật mình hỏi.  

 

"Tôi tới đây để hỏi La Lôi và Du Dương Tư một điều." Tề Đẳng Nhàn mỉm cười nói.  

 

Lý Hà Đồ hừ một tiếng, nói: "Bọn họ đều ở đây, nhưng cậu đừng gây ra chuyện không hay gì, coi như nể mặt tôi đi."  

 

La Lôi và Du Dương Tư hình như đã sớm đoán trước được Tề Đẳng Nhàn sẽ đến, bọn họ đang uống trà trong phòng khách, thấy anh đến cũng rất khách khí mời anh ngồi xuống, sau đó lại sai người bưng lên một chén trà.  

 

Sau khi Tề Đẳng Nhàn uống một ngụm trà, anh mỉm cười với Du Dương Tư nói: "Việc Hứa Trường Ca gặp tai nạn xe cộ là do cậu sắp xếp à?"  

 

Du Dương Tư đương nhiên sẽ không thừa nhận mình thuê người làm loại chuyện này, hắn ta cười nhạt nói: "Sao có thể, Tề sư phụ, ngài nói chuyện nhất định phải đưa ra bằng chứng, được không?"  

 

Lý Hà Đồ nghe xong, sửng sốt một lát, sau đó trở nên căng thẳng.  

 

Ông ta biết tính tình Tề Đẳng Nhàn không tốt, nếu anh thật sự muốn giết người thì sẽ rất phiền phức, ông ta căn bản không ngăn cản được.  

 

"Không phải cậu làm sao?" Tề Đẳng Nhàn hỏi.  

 

"Không!" Du Dương Tư đáp lại, nhưng trong mắt lại tràn đầy đắc ý cùng khiêu khích.  

 

Giống như đang nói với Tề Đẳng Nhàn: “Chính là ông đây làm, có năng lực thì mày động thủ đu!”  

 

Tề Đẳng Nhàn đương nhiên không muốn giết người ở đây, dù sao Du Dương Tư là do Vọng Nguyệt Các huấn luyện, còn có trưởng lão cao cấp tổng hội Long Môn có mặt nữa.  

 

Nếu người ta không thừa nhận chuyện này, anh lại không đưa ra được chứng cứ mà ra tay ở chỗ này thì khó tránh khỏi sẽ làm căng thẳng quan hệ với tổng hội Long Môn. Thậm chí ngay cả mặt mũi của Lý Hà Đồ cũng sẽ vì thế mà bị tổn hại.  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1686: Cuối cùng đạt được thỏa thuận là bốn cái.


 Tề Đẳng Nhàn, mỉm cười nói: "Lý hội trưởng, ngài đang nói đùa gì vậy? Tôi không có bằng chứng. Làm sao tôi có thể hành động liều lĩnh? Đừng lo lắng, tôi sẽ không hành động liều lĩnh. Tôi là một tổng giám mục chính trực, tuyệt đối sẽ không bao giờ làm điều gì xấu xa!"  

 

 

Lý Hà Đồ Đồ càng nghe càng không khỏi ớn lạnh, ông ta luôn cảm thấy trong bụng tên này đang nghẹn một đống ý nghĩ xấu, nhất định sẽ chuẩn bị xử lý nghiêm khắc hai người Du Dương Tư và La Lôi.  

 

Nhưng Tề Đẳng Nhàn không chịu thừa nhận, ông ta cũng không thể nói nhiều, chỉ có thể khuyên anh đừng làm loạn.  

 

Tề Đẳng Nhàn vẫy tay rời khỏi sân biệt thự, đúng lúc nhìn thấy chiếc xe sang trọng của phu nhân tài phiệt từ bên ngoài lái vào.  

 

"Tới rồi sao? Hôm nay mọi việc diễn ra suôn sẻ chứ?" Nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, Tôn Dĩnh Thục không khỏi mỉm cười lộ ra lúm đồng tiền, hỏi rất nhẹ nhàng.  

 

"Mọi chuyện diễn ra không được tốt lắm, nhưng không sao cả." Tề Đẳng Nhàn mỉm cười nói.  

 

Anh quyết định ngày mai lại đến nhà Trần Bá Hạ.  

 

Tên nhóc Du Dương Tư này dám dùng thủ đoạn bẩn thỉu, gây ra tai nạn xe hơi cho Hứa Trường Ca, mặc dù Tề Đẳng Nhàn không có bằng chứng chứng minh hắn ta làm việc đó, nhưng chuyện đã xảy ra làm sao có thể buông tha cho hắn được!  

 

Tôn Dĩnh Thục an ủi: "Không thuận lợi cũng không sao, bằng năng lực và bản lĩnh của anh, sớm muộn gì cũng sẽ giải quyết được. Tôi tin anh có thực lực này!"  

 

Tề Đẳng Nhàn đưa tay ra, anh vòng tay ôm lấy vòng eo thon thả của vị phu nhân tài phiệt xinh đẹp này.  

 

Vòng eo của Tôn Dĩnh Thục rất mảnh khảnh và mềm mại, Tề Đẳng Nhàn thích nhất dùng hai lòng bàn tay bóp chặt từ phía sau. Khi hai tay đã nắm chặt sẽ khoá lấy vòng eo thon thả, khiến cô ấy không còn đường trốn thoát.  

 

"Tôn phu nhân thật tốt bụng, thật dịu dàng, như một người chị đang an ủi người khác, nhưng... hơi đói khát." Tề Đẳng Nhàn nghĩ đến thao tác đặt bảy chiếc xương cá của cô ấy lên lá cải, không khỏi cảm thấy ớn lạnh.  

 

Nếu Tôn Dĩnh Thục thực hiện loại thao tác này thêm vài lần nữa, thì thỉnh thoảng anh thực sự sẽ phải chơi trò mất tích để chăm sóc tốt cơ thể.  

 

Phu nhân tài phiệt xinh đẹp có chấp niệm rất lớn đới với Tề tổng giám mục. Sau khi ngỉ ngơi chốc lát lại lên ngựa, dường như muốn bù đắp lại mười năm thanh xuân mà mình đã lãng phí từ trên người của anh.  

 

Tôn Dĩnh Thục cười với Tề Đẳng Nhàn: "Tôi đã nhờ đầu bếp làm cá, chúng ta mau vào trong phòng ăn cơm đi!"  

 

Khóe miệng Tề Đẳng Nhàn lại giật giật, nói: "Lại là cá?"  

 

"Ăn cá rất tốt, chất đạm cao mà không tăng cân, còn có thể có lợi cho trí não." Tôn Dĩnh Thục nhẹ nhàng nói, nhưng trên mặt lại hiện lên một tia đỏ bừng.  

 

Việc hàng ngày cò kè mặc cả xem nên đặt bao nhiêu xương cá trên lá cải sau bữa ăn đã trở thành mối liên kết quan trọng nhất sau khi ăn giữa cô và Tề Đẳng Nhàn.  

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1687: Chút xíu này mà đủ sao


 

Trong mắt phu nhân tài phiệt xinh đẹp thì Tề Đẳng Nhàn quả thực có thể so sánh với một con mãnh hổ.  

 

Dù sao Tề Đẳng Nhàn cũng thực sự không muốn ăn cá nữa, nếu như là Trần Ngư thì ngược lại có thể cân nhắc.  

 

Tích cực xếp xương cá lên lá cải với Tôn phu nhân quả thực không phải là chuyện đàn ông nên làm...  

 

Anh chính là tổng giám mục giúp đỡ cả thế giới, sao có thể gánh nặng chuyện này được!  

 

Vì vậy, sau khi rời khỏi phu nhân tài phiệt xinh đẹp, Tề Đẳng Nhàn đến thẳng chỗ Trần Bá Hạ.  

 

Trần Bá Hạ nghe thấy tên này lại tới, không khỏi cau mày.  

 

"Cậu còn đến đây làm gì? Thật sự coi chỗ này như cái chợ, thích đến thì đến, thích đi thì đi đúng không?” Trần Bá Hạ cười lạnh hỏi, cảm thấy Tề Đẳng Nhàn có chút tự mãn.  

 

Tề Đẳng Nhàn lắc nhẹ đầu nói: "Trần đà chủ, đừng nghĩ xấu về tôi như vậy, tôi đến đây không phải để diễu võ dương oai với ông mà là để giúp ông đấy."  

 

Sắc mặt Trần Bá Hạ lạnh lùng, không nói chuyện.  

 

Tề Đẳng Nhàn nói: “Tôi có một tin tức rất quan trọng đối với ông, ông có muốn nghe không? Nếu muốn nghe, có thể chuyển cho tôi một khoản tiền.”  

 

Trần Bá liền nói: "Tôi không muốn nghe, tôi không có hứng thú, mời trở về!"  

 

Tề Đẳng Nhàn nói đùa: "Thật sao? Chuyện này liên quan đến địa vị đà chủ Hương Sơn Long Môn của ông. Dù sao thì người của Tổng hội cũng đã đến Hương Sơn, chuẩn bị động đến ông đấy."  

 

Nghe vậy, Trần Bá Hạ không khỏi trợn mắt, hỏi: "Đùa cái gì chứ? Có phải cậu đã sao lưu dữ liệu ngày hôm qua bán cho tôi, sau đó bán cho tổng hội không?"  

 

Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói: "Sao tôi có thể là loại người như vậy! Tin tức tôi muốn bán cho ông hôm nay không liên quan gì đến chuyện ngày hôm qua, ông muốn nghe hay không, nếu muốn nghe thì cho chút thành ý đi.”  

 

Sắc mặt Trần Bá Hạ nhất thời tối sầm, trầm ngâm một lát, búng ngón tay, sai người mang tới hai khối vàng.  

 

Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Chút xíu này mà đủ sao?”  

 

Trần Bá Hạ nhịn xuống tính tình để thủ hạ tăng thêm một khối nữa, nói: “Đây là ba khối, một khối nặng một ký, nhiều hơn thì tôi không mua nữa!”  

 

Tề Đẳng Nhàn lập tức thu ba lượng vàng về rồi nói: "Người sắp đối phó với ông lần này là trưởng lão của Tổng hội Long Môn, tên là La Lôi."  

 

"La Lôi? Tại sao ông ta lại nhắm vào tôi?" Trần Bá nói, ngồi nói chuyện với kẻ thù giết con là một thử thách lớn lao đối với tính khí của ông ta.  

 

Tề Đẳng Nhàn nói: "Bởi vì lần này Long Môn muốn loại bỏ ông để nâng đỡ cháu trai của La Lôi là Du Dương Dư lên nắm quyền."  

 

Trần Bá Hạ cười lạnh: "Thằng nhóc đó từ đâu tới, tôi chưa từng nghe qua cái tên này!"  

 

Tề Đẳng Nhàn nói: “Du Dương Tư là cháu trai của La Lôi, từ nhỏ hắn ta đã được bồi luyện ở Vọng Nguyệt Các. Chắc hẳn là ông đã từng nghe nói đến Vọng Nguyệt Các, nó tồn tại như là nội tình của Long Môn! Cho nên, bây giờ ông vẫn cảm thấy Tin tức này của tôi không có giá trị sao?”  

 

Tổng hội Long Môn đến Hương Sơn vốn là điều bí mật, không hề lộ hành tung. Hơn nữa để Du Dương Tư làm đà chủ tương lai của Hương Sơn Long Môn cũng đã được tổng hội thảo luận xong.  

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1688: Không tiễn


 Trần Bá Hạ nghe xong lời Tề Đẳng Nhàn nói, không khỏi cau mày, trầm tư hỏi: "Những người này hiện tại ở đâu?"  

 

 

Tề Đẳng Nhàn nói: “Ông muốn hỏi tôi địa chỉ cụ thể thì lại là một khoản phí thông tin khác!”  

 

Nhưng Trần Bá Hạ cười nhạo một tiếng nói: "Không hỏi cậu cũng không sao, lấy thực lực của Hương Sơn Long Môn chúng ta, còn không tìm được chỗ dừng chân của thằng nhóc này sao?"  

 

Tuy nhiên, Trần Bá Hạ không khỏi thắc mắc tại sao Tề Đẳng Nhàn lại bán một thông tin quan trọng như vậy cho ông ta.  

 

Mâu thuẫn giữa hai người có thể nói là rất sâu, thuộc loại không thể giải quyết được, nếu bị đá ra khỏi Long Môn thì sẽ là chuyện tốt đối với đối phương.  

 

Theo Trần Bá Hạ, Tề Đẳng Nhàn không có lý do gì để giúp ông ta.  

 

"Tôi có chút tò mò, vì sao cậu lại truyền cho tôi một tin tức như vậy? Mối quan hệ giữa chúng ta không có đường hoà hoãn!" Trần Bá Hạ cười lạnh nói.  

 

"Cuộc chiến giữa chúng ta sẽ kết thúc tại buổi họp báo của Lôi gia. Vì vậy, tôi không có gì phải lo lắng cả."  

 

"Sở dĩ tôi nói cho ông biết, là bởi vì cái tên Du Dương Tư này quá kiêu ngạo, tôi nhìn không quen."  

 

“Ở Tổng hội Long Môn, dù sao tôi cũng phải nể mặt của hội trưởng Lý Hà Đồ, cho nên bản thân không thể tự mình ra tay!”  

 

Tề Đẳng Nhàn mỉm cười nhìn Trần Bá Hạ, không hề cố kỵ mà nói thẳng mục đích của mình.  

 

Trần Bá Hạ nghe xong cũng thật sự sửng sốt, sau đó nói: "Mời trở về đi, tôi không muốn nhìn thấy cậu!"  

 

Tề Đẳng Nhàn cũng không nói nhiều, chắp tay với Trần Bá Hạ, cười nói: “Trần đà chủ, vậy tôi đi trước, sau này nếu có tin tức tốt gì, tôi sẽ bán cho ông đầu tiên!"  

 

Trần Bá Hạ lạnh lùng nói: "Không tiễn!"  

 

Tề Đẳng Nhàn cầm theo ba khối vàng và vui vẻ rời khỏi chỗ Trần Bá Hạ.  

 

Anh biết Trần Bá Hạ nhất định sẽ không thể ngồi yên, hiện tại Hà gia rơi vào hố quá lớn, thiếu đi nguồn tài chính lớn hậu thuẫn, tổng hội Long Môn lại đúng vào lúc mấu chốt này nhắm vào ông ta, cho nên ông ta nhất định phải nghĩ biện pháp đánh trả.  

 

Dù sao Trần Bá Hạ đã điều hành Hương Sơn Long Môn nhiều năm như vậy, ông ta vẫn không thiếu dũng khí đối đầu với tổng hội.  

 

"Nghé con khốn kiếp, dám giở trò bẩn thỉu với tôi, lại còn muốn chứng cứ? Để xem mày chết thế nào!" trong lòng Tề Đẳng Nhàn liên tục cười lạnh, đi thẳng đến tiệm cầm đồ bán vàng, đổi lấy tiền mặt nhét vào thẻ ngân hàng.  

 

Ba khối vàng này bán đi cũng không được nhiều, tổng cộng là một triệu tệ, nhưng anh vẫn rất hài lòng, dù sao ngày hôm qua anh đã bán ổ cứng cho Trần Bá Hạ và lấy được đủ 800 triệu tệ.  

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1689: Chém chết hắn


 

 Vì vậy, hắn ta thường xuyên đi loanh quanh bên ngoài để mua một số món đồ xa xỉ mà mình thích, đồng thời hắn ta cũng sẽ đến các hộp đêm để cố tình tìm một cô gái mình thích.  

 

Hôm nay Du Dương Tư vẫn đi ra ngoài như thường lệ.  

 

Hắn ta dự định sẽ ăn một món xào thập cẩm (chop suey) rất đặc biệt, sau đó đến câu lạc bộ thể thao cao cấp để chơi gôn.  

 

Món Chop Suey là món ăn vặt ven đường, chắc chắn không nằm trên bàn ăn của giới nhà giàu trong mắt người ngoài nhưng lại là món ngon thường thấy ở các con phố, ngõ hẻm.  

 

Vừa lúc hắn ta no căng bụng bước ra khỏi quán nhỏ này, một người đàn ông đi về phía hắn ta, cười hỏi: "Là anh Du phải không?"  

 

Du Dương Tư hơi sửng sốt, vừa định gật đầu, hắn ta lại phát hiện đối phương đã rút một con dao găm ra, thọc thẳng về phía bụng mình!  

 

Nhưng Du Dương Tư dù sao cũng được Vọng Nguyệt Các huấn luyện, võ công cũng không hề yếu, hắn ta dùng tốc độ cực nhanh chặn cổ tay đối phương, trực tiếp bẻ gãy, sau đó đá tên kia bay ngược về phía sau.  

 

"Cá nhỏ từ đâu tới, cũng muốn giết tao sao?" Du Dương Tư vừa nói vừa phong độ phủi tay áo, trên mặt lộ ra khinh thường nồng đậm nói như thế.  

 

Vừa nói xong, hắn ta đã thấy thêm bốn người vây quanh mình, một tay đang sờ lưng rút ra một con dao rựa sắc bén.  

 

Du Dương Tư cười lạnh, mấy con cá nhỏ này hắn ta dùng một tay cũng có thể hạ gục được.  

 

Nhưng khi vừa định ra tay, hắn ta đã thoáng thấy hàng chục, hàng trăm người từ đầu đường cuối phố đổ ra, những người này vừa nhìn thấy hắn ta đã rút dao rựa ra khỏi người, lập tức lao về phía trước.  

 

"Mẹ kiếp!"  

 

Trước cảnh tượng rút dao hàng loạt này, đồng tử của Du Dương Tư co rụt lại tức thì.  

 

Võ công của hắn ta còn chưa đạt đến mức có thể tự do ra vào giữa hàng vạn quân, bị bao vây bởi rất nhiều tên côn đồ giang hồ cầm dao như thế thì cũng dữ nhiều lành ít!  

 

Không chần chừ thêm nữa, hắn ta nhấc chiếc ghế dựa bên cạnh lên, xô ngã đám côn đồ trước mặt rồi sải bước lao ra ngoài.  

 

"Chém chết hắn!"  

 

"Đừng để hắn thoát!"  

 

"Các huynh đệ, hạ tử thủ cho tôi, không cần thiết phải lưu tình, nếu xảy ra chuyện gì, đại ca sẽ xử lý!"  

 

Đám côn đồ gầm lên lao tới như thủy triều, dao rựa trên tay múa may, một mảnh đao kiếm sáng loá lên.  

 

Dù sao võ công của Du Dương Tư cũng không hề yếu, hắn ta hạ gục sáu tên côn đồ đang cản đường mình, vừa định lao ra khỏi vòng vây thì đã nhìn thấy hơn chục người từ góc đường phía trước đi tới. Vừa nhìn thấy hắn ta đã vén quần áo lên, rút ​​dao rựa ra, đôi mắt đỏ ngầu lao về phía trước!  

 

"Chuyện gì vậy, sao đột nhiên có nhiều tên côn đồ nhắm vào mình như vậy?" trong lòng Du Dương Tư giật nảy lên, chợt nhận ra có điều gì đó không ổn.  

 

Chưa kịp suy nghĩ nhiều thì hàng chục tên côn đồ ở phía sau đã dùng dao rựa đuổi theo cách đó không xa.  

 

Du Dương Tư bất đắc dĩ dựa vào địa thế né tránh trái phải, trong lòng thầm than thở, tư thế phog độ nhẹ nhàng kia đã không còn sót lại chút gì.  

 

Bọn côn đồ cũng sẽ không khách khí với hắn ta, bọn họ đã nhận được lệnh tử hình từ Trần Bá Hạ, chỉ cần tìm được Du Dương Tư, bọn họ sẽ trực tiếp tìm cách chém chết hắn ta, ai chém chết hắn ta sẽ được thưởng tám triệu tiền mặt. Hơn nữa còn được thăng cấp trong câu lạc bộ.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1690: Tại sao cậu ấy lại bị chém thành như vậy


 

 “Hắn muốn chạy, các huynh đệ sóng vai cùng lên, ngăn hắn lại, chặt hắn thành từng mảnh!” Có người giơ tay lên hét lớn, dùng dao rựa trên tay thọc vào thắt lưng Du Dương Tư.  

 

Du Dương Tư quay người để tránh thoát một dao này, nắm đấm thuận thế hất người đàn ông kia xuống đất, rồi lăn người xuống đất một vòng, giống như một con lừa lười biếng, lại né được bảy tám con dao.  

 

Nhưng dù sao đối phương quá mức người đông thế mạnh. Lúc hắn ta vừa mới bò dậy từ mặt đất đã cảm thấy cánh tay trái chợt lạnh, sao đó lại nóng lên. Không cần nghĩ nhiều cũng biết chắc chắn là lại trúng một dao!  

 

"Nhất định phải mau chóng xông ra ngoài, nếu không, thật sự sẽ bị bọn chúng chém chết!" trong lòng Du Dương Tư tràn ngập lạnh lẽo, lao về phía phương hướng ít người nhất, chỉ cần lao được ra ngoài, hắn ta có thể dựa vào thể năng của mình để bỏ lại những tên côn đồ này.  

 

Sau khi trúng thêm bảy tám dao nữa, toàn thân Du Dương Tư đầy máu, quần áo rách rưới, bê bết máu, trong như một con huyết hồ lô khó coi.  

 

Nhưng tốt xấu gì hắn ta cũng đã lao ra khỏi vòng vây. Sau khi nhịn xuống đau nhức cùng cảm giác choáng váng vì mất máu mang đến, hắn ta tăng tốc chạy như điên!  

 

Ngay khi hắn ta vận lực vào hai chân, đám côn đồ tất nhiên đã không thể đuổi kịp.  

 

Sau khi bỏ lại đám côn đồ, Du Dương Tư cảm thấy nội tạng trong người như thiêu đốt, nhưng hắn ta vẫn nén cảm giác này lại liều lĩnh đi về phía nơi mình đang ở.  

 

Trong khoảnh khắc lao vào sân biệt thự, Du Dương Tư cảm thấy thế giới quay cuồng, thể năng cuối cùng cũng không còn theo kịp nữa, ngã xuống đất.  

 

"Ngài Du!"  

 

Các thành viên do Tổng hội Long Môn phái đến trong sân không khỏi kinh ngạc khi nhìn thấy bộ dạng của Du Dương Tư, đều lao tới nơi, vội vàng nâng hắn ta vào phòng.  

 

La Lôi nghe thấy tiếng động bèn đi ra xem, vừa nhìn thấy đã sợ tới mức hồn vía lên mây. Cháu trai của mình vậy mà bị người khác chém thành ra như vậy. Trên người dường như không có một chỗ nào lành lănhj, khăos nơi đều có vết dao!  

 

"Xảy ra chuyện gì?" La Lôi tức giận nói.  

 

“Chúng tôi không biết, lúc ngài Du trở lại đã trông như vậy rồi.” Có người nơm nớp lo sợ trả lời.  

 

La Lôi nghiến răng nghiến lợi nói: "Gọi xe cứu thương đưa nó đến bệnh viện!"  

 

Nhưng một trưởng lão khác trong phòng lại nói: “Không thể gọi xe cấp cứu, cũng không thể đến bệnh viện! Nếu cậu ta có thể bị chém đến thế này thì chắc chắn có người đang nhắm vào cậu ta. Nếu đến bệnh viện, thì đối phương có thể sẽ trực tiếp xông vào bệnh viện để giết người.”  

 

La Lôi cảm thấy điều này có lý, chỉ có thể chịu đựng đau lòng nói: “Tìm kênh thuê bác sĩ riêng chữa trị cho nó. Trước tiên chúng ta sơ cứu đơn giản cho nó đã. Sau đó lập tức phái người đi điều tra chuyện này!”  

 

Lý Hà Đồ cũng bị sự việc này làm cho kinh động, hỏi: "Tiểu Du xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao cậu ấy lại bị chém thành như vậy?"  

 

La Lôi thông qua điều tra đã biết chuyện gì đã xảy ra, đen mặt nói: “Chuyện này e rằng ngài phải hỏi tên khốn Tề Đẳng Nhàn! Những người chém nó đều là cấp dưới của Trần Bá Hạ, Trần Bá Hạ làm sao biết đến sự tồn tại của nó? Làm sao biết nó đang ở Hương Sơn. Hơn nữa vì sao lại có địch ý mạnh như vậy với nó chứ?”  

 

La Lôi không cần suy nghĩ cũng biết nhất định là do Tề Đẳng Nhàn đã thông qua Trần Bá Hạ mượn dao giết người, nhằm vào Du Dương Tư.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom