Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1563: Đại kết cục (10)


Editor: Tường An

Dạ Vô Trần chăm chú nhìn dung nhan tuyệt sắc của nữ tử, cuối cùng vẫn gật gật đầu: "Được, ta chờ nàng, dù là ngàn năm vạn năm ta đều chờ, bây giờ nàng cứ yên tâm luyện chế trận pháp, chỉ cần ta còn sống thì sẽ không để bất kì ai tổn thương nàng!"

"Hừ!" ma thú chí tôn hừ lạnh, "Ta khuyên các ngươi đừng uổng công phí sức, hôm nay tất cả các ngươi đều phải chết tại đây, ta muốn san bằng toàn bộ đại lục này!"

Chỉ cần nghĩ đến có thể báo mối thù năm đó, trong lòng ma thú chí tôn liền kích động, điên cuồng nhằm về phía Mộ Như Nguyệt.

Nhưng hắn còn chưa tới gần Mộ Như Nguyệt thì đã bị một thân ảnh ngăn trước mặt.

"Ngươi cản ta? Tốt, vậy ta sẽ giết ngươi trước, dù sao hôm nay ta cũng sẽ giết hết tất cả các ngươi! Nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ không để ngươi chết quá thống khoái! Ha ha!"

Ma thú chí tôn cười dữ tợn, kiếm khí mạnh mẽ chém về phía Dạ Vô Trần.

Phanh!

Dạ Vô Trần giơ tay đỡ kiếm khí chém tới, nhưng bởi vì lực lượng của ma thú chí tôn quá mạnh, kiếm khí xuyên thẳng vào lục phủ ngũ tạng, hắn lập tức phun một ngụm máu tươi, nhiễm đỏ mặt đất như những đóa hoa hồng nở rộ...

"Ân?"

Ma thú chí tôn nhíu mày, không ngờ Dạ Vô Trần lại có thể đỡ được một chiêu của mình, chẳng qua, như vậy mới thú vị, không phải sao?

"Ngươi có thể đỡ được một lần, không biết lần thứ hai sẽ thế nào, ha ha?"

Lúc này, chúng ma thú cũng bắt đầu gia nhập cuộc chiến.

Máu tươi nhiễm đỏ cả ngọn núi, xa xa nhìn lại cực kỳ ghê người.

Dạ Tư Hoàng đứng trên đầu hắc long, nhẹ nhàng giơ tay lên, một đạo kiếm khí chém về phía ma thú dưới mặt đất, ma thú kia còn chưa kịp phản ứng thì đã đi đời nhà ma.

Dù Huyết Nhi mới năm tuổi, thực lực chưa đủ cường đại, nhưng có vòng ngọc hộ thân nên không có ma thú nào có thể tổn thương nàng.

Hoa phu nhân biết Vô Vong là phụ thân của Mộ Như Nguyệt, cho nên từ đầu đến cuối vẫn luôn ở bên cạnh bảo hộ hắn, hơn nữa, Dạ Vô Trần thực lực cường đại, có hắn ở đây tất nhiên sẽ không để Mộ Như Nguyệt bị thương, điểm này nàng rất yên tâm.

Nhưng tình huống những người khác thì không tốt như vậy.

Đàn ma thú cường đại như thế, bình thường mấy ai có thể nhìn thấy? Dựa vào thực lực của bọn họ có thể chống đỡ đến lúc này đã là không tệ rồi, mỗi người đều mình đầy thương tích, có người còn thiếu tay gãy chân.

Nhưng tất cả bọn họ, không ai muốn từ bỏ.

Bởi vì một khi bọn họ từ bỏ, đám ma thú sẽ công kích Dạ Vô Trần và Mộ Như Nguyệt.

Dạ Vô Trần kiên trì đấu với ma thú chí tôn đã chật vật lắm rồi, nếu có thêm vài ma thú nữa, phỏng chừng sẽ không thể chống đỡ nổi.

Nếu Mộ Như Nguyệt không thể luyện chế thành công trận pháp, đại lục tất sẽ lâm vào nguy cơ, đến lúc đó, người thân của bọn họ cũng nhất định phải chết.

Vì thế, dù chết bọn họ cũng muốn kiên trì đến một khắc cuối cùng!

Chẳng qua, thực lực ma thú quá cường đại, dần dần có người không chống đỡ được công kích mãnh liệt, táng thân dưới móng vuốt ma thú, nhìn nhân số liên tục giảm bớt, mấy người Vô Vong không khỏi bối rối.

"Vị phu nhân này, ngươi không cần lo cho ta, đi cứu những người khác đi."

Hoa phu nhân không muốn, dù sao ở đây, ngoại trừ Mộ Như Nguyệt và tôn giả áo xám, những người khác đối với nàng đều không quan trọng.

"Nếu ta đi rồi, ngươi phải làm sao bây giờ? Ngươi là phụ thân của Nguyệt Nhi, nàng cũng coi như là đồ đệ ta, ta không thể để ngươi gặp nguy hiểm."

"Nhưng nếu những người khác chết, thực lực bên phe chúng ta cũng suy yếu, rất bất lợi với Nguyệt Nhi, cho nên bọn họ không thể chết được!" Vô Vong quay đầu nhìn Hoa phu nhân, ngữ khí kiên định, "Ta có thể ứng phó được, ngươi đi giúp những người khác đi."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1564: Đại kết cục (11)


Editor: Tường An

Hoa phu nhân nhíu mày, cuối cùng thở dài một tiếng, nhưng nàng vừa định đi trợ giúp những người khác, trên không trung đột nhiên truyền đến hai tiếng rồng gầm, sau đó liền nhìn thấy hai thân ảnh từ xa bay đến, che kín cả một khoảng trời.

Vừa nghe thấy hai tiếng rồng gầm kia, Tiểu Bạch kinh hỉ nhảy dựng lên: "Cha, nương!"

Cha và nương cũng tới, thật tốt quá!

Hai con bạch long bay lượn trên không trung, cúi đầu nhìn cuộc chiến phía dưới.

"Chúng ta tới chậm một bước, ma thú chí tôn rốt cuộc vẫn được thả ra rồi", một con bạch long hóa thành bạch y nam tử, xuất hiện giữa chiến trường, "Hiện tại chỉ còn cách ngăn hắn lại."

"Phụ thân, sao ngươi tới đây?" Tiểu Bạch chạy đến bên cạnh bạch y nam tử, hưng phấn reo lên.

"Tới hỗ trợ!"

Bạch y nam tử cười nói, sau đó xuất hiện sau lưng một vị cường giả, giải quyết ma thú công kích hắn.

Vì có cha mẹ Tiểu Bạch gia nhập, tình thế trên chiến trường tạm thời cân bằng lại.

Nhưng cũng chỉ là tạm thời mà thôi...

"Tiểu tử thúi, ngươi hiện tại căn bản không phải là đối thủ của ta!" Ma thú chí tôn cười lạnh nhìn Dạ Vô Trần, "Cho nên, ta khuyên ngươi chịu thua đi."

Dưới ánh mắt khinh thường của ma thú chí tôn, Dạ Vô Trần chậm rãi đứng dậy, một thân y phục rách mướp, khóe miệng có vệt máu tràn ra.

Hắn giơ tay lau sạch máu trên môi, dung nhan tuấn mỹ kiên định không đổi.

"Dù ta chết, ngươi cũng đừng mơ có thể động tới nàng!"

"Ha ha!"

Ma thú chí tôn cười phá lên, bắn ra một cỗ lực lượng cường đại, đánh vào ngực Dạ Vô Trần.

Máu tươi dần nhuộm đỏ áo bào tím, tà mị mà quyến rũ, cực kỳ chói mắt...

Cho dù thực lực Dạ Vô Trần cường đại nhưng đối mặt với cường giả chí tôn thì vẫn quá yếu.

Có thể chống cự được đến lúc này đã đủ khiến ma thú chí tôn lau mắt mà nhìn rồi.

"Tiểu tử, thực lực của ngươi hiện giờ tuy chỉ cách chí tôn một bước, nhưng một bước này chính là thiên sơn vạn thủy, dù một vạn ngươi cũng tuyệt đối không đánh lại ta! Ngươi xác định vẫn muốn kiên trì sao? Nếu ngươi muốn kiên trì, ta cũng sẽ tiếp tục! Cho đến khi chơi chán mới thôi."

Dạ Vô Trần tươi cười tà mị, vẫn đứng thẳng tắp trước mặt Mộ Như Nguyệt.

Đĩnh đạc, ngạo nghễ như tùng như trúc.

"Phía sau ta có nàng, ta không thể ngã xuống! Dù chết, linh hồn ta vẫn sẽ kiên trì! Vĩnh viễn không để ngươi tổn thương nàng."

Chính vì sau lưng hắn là nàng, cho nên bất luận thế nào, hắn sẽ không ngã xuống.

"Một khi đã như vậy, ta sẽ thành toàn cho ngươi!"

Ma thú chí tôn lập tức ngưng tụ nguyên khí thành vô số thanh kiếm, lực lượng cường đại khuếch tán ra xung quanh, dưới sự uy áp đó, chiến trường đột nhiên im bặt, không ai có thể nhúc nhích...

"Phụ thân!"

Dạ Tư Hoàng vừa quay đầu liền nhìn thấy một màn này, đôi mắt đỏ bắn ra tia sáng quỷ dị, thét lớn.

Nhưng, hắn không cách nào cử động được, chỉ có thể trơ mắt nhìn tất cả, trái tim như bị xé nát.

Ngược lại, Dạ Vô Trần động!

Không sai, dưới uy áp cường đại của ma thú chí tôn, hắn vẫn có thể cử động.

Đừng nói những người khác, ngay cả ma thú chí tôn cũng ngây ngẩn...

Hắn không thể tin nổi, uy áp của một cường giả chí tôn như hắn mà vẫn không áp chế được nam nhân này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1565: Đại kết cục (12)


Editor: Tường An

Oanh!

Ầm ầm ầm!

Mặt đất xung quanh Dạ Vô Trần đột nhiên nổ tung, bụi đất mù mịt, vô số thanh kiếm bảo hộ hắn ở giữa, đồng thời ngăn chặn công kích của cường giả chí tôn.

Phụt!

Dạ Vô Trần không ngừng hộc máu, dung nhan tuấn mỹ tái nhợt.

Mặt đất trước mặt hắn đều bị máu tươi thấm ướt, đỏ thẫm...

"Không hổ là chí tôn ngày xưa, bây giờ còn có thực lực cường đại như vậy, đã thế ta cũng không bồi ngươi chơi nữa, đi tìm chết đi!"

Một thanh hàn kiếm sắc bén bỗng nhiên lao về phía Dạ Vô Trần...

Dạ Vô Trần cố gắng giơ tay lên, nhưng vì vừa rồi ngăn chặn công kích của ma thú chí tôn, sức lực toàn thân hắn gần như đã tiêu hao hết.

Phập!

Hàn kiếm đâm sâu vào ngực Dạ Vô Trần, xuyên qua thân thể hắn.

"Phụ thân!" Dạ Tư Hoàng gầm lên: "Ma thú chí tôn, ngươi dám động đến cha mẹ ta, ta sẽ khiến ngươi chết không có chỗ chôn!"

Huyết Nhi cũng nhìn thấy một màn này, đôi mắt to sáng ngời hiện lên tia thị huyết, nàng cắn chặt môi, nắm tay nhỏ bất giác siết chặt...

Có điều, dưới uy áp của ma thú chí tôn, không ai có thể di động được.

Sau khi đâm vào thân thể Dạ Vô Trần, hàn kiếm hóa thành không khí rồi tan biến, để lại miệng vết thương sâu hoắm không ngừng chảy máu, kinh sợ lòng người, tựa hồ một khắc kế tiếp Dạ Vô Trần sẽ mất mạng...

Nhưng không, hắn vẫn đứng lên, đôi mắt tím nhìn về phía ma thú chí tôn.

"Ngươi cư nhiên còn có thể đứng lên?"

Ma thú chí tôn ngây ngẩn, khó hiểu nhìn Dạ Vô Trần.

"Ta nói rồi, phía sau ta còn có nàng."

"Vì sao? Vì sao ngươi phải liều mạng như vậy?"

Nhìn ánh mắt khó hiểu của ma thú chí tôn, Dạ Vô Trần nở nụ cười.

"Nếu ngươi yêu một người, ngươi sẽ hiểu hành động của ta, nếu ta ngã xuống sẽ khiến nàng mất mạng, vậy... ta dù chết cũng vẫn sẽ luôn là tấm chắn chặn hết nguy hiểm cho nàng!"

Nếu ngươi yêu một người, ngươi sẽ hiểu hành động của ta...

Trong lòng ma thú chí tôn càng thêm nghi hoặc, vì sao yêu một người thì sẽ liều mạng như vậy? Chết cũng không sợ? Đơn giản vì muốn bảo hộ người mình yêu...

"Tiểu tử thúi, ta cũng không tin ngươi thật sự kiên trì được!"

Ma thú chí tôn lần nữa ngưng tụ vô số mũi tên, hung hăng bắn xuyên qua ngực Dạ Vô Trần...

Tim mọi người cũng theo đó mà run rẩy.

Nhưng Dạ Vô Trần vẫn như cũ, sừng sững đứng trước mặt Mộ Như Nguyệt, như một cây đại thụ không cách nào phá hủy được...

"Ta không tin, ta không tin!"

Ma thú chí tôn điên cuồng thét lên.

Hắn thật sự không thể tin được, đến mức này mà còn không giết được nam nhân kia!

"Khụ khụ!"

Dạ Vô Trần ho khan hai tiếng, suy yếu nhắm mắt lại.

Kiếm đã đâm trúng vị trí yếu hại!

Hắn rõ ràng cảm nhận được sinh mệnh mình đang dần biến mất, nhưng nếu hắn chết, Nguyệt Nhi nhất định sẽ gặp nguy hiểm, cho nên bất luận thế nào hắn cũng phải tiếp tục kiên trì.

Tranh thủ cho nàng nhiều thêm một chút thời gian...

"Tiểu tử thúi, ngươi chết đi!"

Hai mắt ma thú chí tôn đỏ rực, lực lượng cường đại ngưng tụ trước mặt thành một quả cầu, mạnh mẽ đánh vào ngực Dạ Vô Trần, xâm nhập thân thể hắn, phá hủy trái tim hắn...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1566: Đại kết cục (13)


Editor: Tường An

Nếu có người có thể nhìn thấu thân thể hắn, nhất định sẽ phát hiện, trái tim hắn đã bị thủng mấy lỗ.

Rất khó có thể tưởng tượng được hắn phải thừa nhận thống khổ thế nào để tiếp tục kiên trì trong tình huống này.

"Không tốt!" Hoa phu nhân biến sắc, "Hắn có nguy hiểm!"

Nhưng mà, dưới uy áp của ma thú chí tôn, tất cả đều lực bất tòng tâm...

Ánh mắt Dạ Tư Hoàng tràn đầy thống khổ, cố gắng muốn thoát khỏi áp chế, nhưng mặc cho hắn giãy giụa thế nào cũng chỉ thương tích đầy mình mà thôi...

Dạ Vô Trần cảm thấy toàn bộ lực lượng đang biến mất, hai mắt chậm rãi khép lại, nhưng hắn không cam lòng, không cam lòng chết đi như vậy...

"Nguyệt Nhi, thật xin lỗi, có lẽ ta phải nuốt lời rồi, ta rốt cuộc không thể chờ nàng..."

Khóe môi hắn khẽ cong lên, ánh mắt lưu luyến không rời, sau đó dời mắt về phía ma thú chí tôn, nói: "Ta nói rồi, ta sẽ không cho ngươi có cơ hội tổn thương nàng, đây là hứa hẹn của ta!"

Oanh!

Bụi đất nổi lên, một vách tường hiện ra, che chắn phía trước Mộ Như Nguyệt.

Mà hắn, đứng ở đằng trước vách tường!

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều bị chấn động.

Bọn họ rõ ràng cảm nhận được sinh mệnh nam nhân đang từ từ biến mất, nhưng hắn dùng chút lực lượng cuối cùng còn sót lại dựng cho nàng một tấm chắn, còn mình thì canh giữ phía trước như một vị thần bảo hộ, sừng sững không ngã.

Đúng như lời hắn nói, dù chết cũng không để ma thú chí tôn vượt qua phòng tuyến này.

"Không!"

Dạ Tư Hoàng tê tâm liệt phế gào lên, một giọt huyết lệ từ khóe mắt chảy xuống, thanh âm bi thống và cừu hận vô tận.

Những người khác, không ai là không động dung trước phần chân tình này.

Dựa vào ý niệm mà chống đỡ, dù hắn chết cũng vẫn đứng chắn trước mặt nàng, hết lòng tuân thủ hứa hẹn...

Ma thú chí tôn hoàn toàn điên cuồng, hắn chưa từng gặp người nào như vậy, đã chết rồi mà thân thể vẫn còn đứng, sao loại chuyện quỷ dị này có thể xảy ra?

Không, hắn không tin!

"Tiểu tử thúi, ngươi cho rằng như vậy là đủ sao? Ta muốn phá hủy thân thể ngươi!!!"

Oanh!

Lực lượng cường đại bộc phát, thời điểm ma thú chí tôn muốn xé nát cái thân thể làm hắn hận nghiến răng nghiến lợi kia, chuyện quỷ dị lại xảy ra...

Một cỗ lực lượng cường đại từ phía đối diện truyền tới.

Rồi sau đó, hắn rõ ràng nhìn thấy, cái thân thể tàn tạ của Dạ Vô Trần dần dần khôi phục...

Không sai, là dần dần khôi phục bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được!

"Này... là mắt ta có vấn đề sao?" ma thú chí tôn hung hăng dụi dụi mắt, kinh ngạc nhìn Dạ Vô Trần.

Đột nhiên, Dạ Vô Trần mở mắt.

Đừng nói ma thú chí tôn, ngay cả những người khác cũng ngây dại.

Dạ Vô Trần rõ ràng đã chết, tại sao còn có thể sống lại?

Đúng lúc này, chuyện quỷ dị hơn đã xảy ra...

Những nhân loại vừa rồi đã chết, phàm là thi thể đầu chưa rời thân đều chậm rãi khôi phục, những người bị thương cũng dần hồi phục như cũ, thậm chí lực lượng còn cường đại hơn.

"Chuyện gì xảy ra?"

"Thương thế của ta, đều tốt hết rồi!"

Mọi người khiếp sợ châu đầu ghé tai bàn tán, tất cả đều không tin nổi điều mà mình chứng kiến.

Hoa phu nhân rốt cuộc thở phào một hơi: "Trận pháp diệt thế có thể tiêu diệt kẻ địch, đồng thời cũng có thể giúp thương thế hồi phục, đây chính là điểm mạnh của trận pháp diệt thế, cũng là một trận pháp nghịch thiên!"

Và vì nghịch thiên nên cái giá phải trả cũng rất lớn!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1567: Đại kết cục (14)


Editor: Tường An

Ngọn lửa bùng lên cao, Mộ Như Nguyệt từ phía sau Dạ Vô Trần đi ra, nhìn hắn một lần cuối cùng rồi kiên định đi về phía ma thú chí tôn.

Thời khắc nàng tiếp cận ma thú chí tôn, ngọn lửa mãnh liệt liền vây quanh hai người.

Dạ Vô Trần vừa khôi phục ý thức thì nhìn thấy một màn này.

Trong lòng hắn lập tức hoảng loạn, trái tim tràn ngập sợ hãi, bất chấp tất cả mà nhào lên.

"Nguyệt Nhi!"

Phanh!

Một cỗ lực lượng mạnh mẽ từ ngọn lửa phát ra, ngăn Dạ Vô Trần bên ngoài.

Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Mộ Như Nguyệt từ từ biến mất, đau lòng tột độ...

"Mẫu thân!"

"Nương!"

Dạ Tư Hoàng và Huyết Nhi nôn nóng hô lên, nhưng Mộ Như Nguyệt chỉ liếc bọn họ một cái rồi không quay đầu lại nữa...

Nhìn thấy Mộ Như Nguyệt bị ngọn lửa cắn nuốt, Huyết Nhi lập tức đứng dậy, vọt qua.

Kỳ lạ là ngọn lửa cũng không cự tuyệt nàng mà trực tiếp kéo nàng vào trong...

Sắc mặt Hoa phu nhân hoàn toàn thay đổi.

"Không thể nào, chỉ có người tạo ra trận pháp mới có thể tiến vào ngọn lửa diệt thế trong trận, tại sao tiểu nha đầu này có thể vào được? Này... thật khác thường."

Nhìn thê nữ bị ngọn lửa cắn nuốt, Dạ Vô Trần đứng dậy, muốn vươn tay vào ngọn lửa kéo họ ra, nhưng hắn vừa tiếp xúc với ngọn lửa liền cảm thấy đau đớn tận xương, hắn lại giống như không hề biết, đưa cả cánh tay vào.

"Vương!" Hoa phu nhân đè bả vai Dạ Vô Trần lại, nói vội: "Ngươi không thể xúc động, như vậy tay ngươi sẽ bị hủy, hơn nữa, Nguyệt Nhi cũng không nhất định sẽ chết..."

"Ngươi nói cái gì?" Dạ Vô Trần quay đầu nhìn Hoa phu nhân, "Ngươi nói, Nguyệt Nhi sẽ không chết?"

"Phải", Hoa phu nhân gật gật đầu: "Nàng chính là trận pháp, trận pháp chính là nàng! Hơn nữa, vị tiểu cô nương kia có lẽ là một cơ hội, ngươi cần chờ đợi, chờ đến thời gian thích hợp, nàng sẽ lại xuất hiện..."

Dạ Vô Trần chậm rãi nhắm mắt lại, trong đầu vang lên lời Mộ Như Nguyệt đã nói lúc trước...

Nhưng mà, Nguyệt Nhi, ta có thể tin tưởng nàng không?

Nàng thật sự sẽ lần nữa trở lại bên cạnh ta sao?

Nếu có thể, ta cam nguyện chờ nàng ngàn năm, vạn năm...

---------------

Hai mươi năm sau.

Từ khi xảy ra cuộc chiến diệt thế, hai mươi năm đã trôi qua.

Mặc dù trận chiến đó kết thúc nhanh chóng, nhưng lại khắc sâu trong lòng tất cả cao thủ ở đại lục.

Đỉnh núi bày trận pháp diệt thế bị người Thần Môn phong bế, không ai được vào, nếu dám tiến vào nhất định phải chết!

Mà suốt hai mươi năm qua, ngọn lửa diệt thế chưa từng tắt...

Trong khoảng thời gian này, Vô Vong thường dẫn theo Dạ Tư Hoàng đến đỉnh núi bày trận pháp diệt thế, như lời Hoa phu nhân đã nói, có lẽ Huyết Nhi có thể cứu Mộ Như Nguyệt, cho nên bọn họ vẫn luôn tin rằng, nữ tử kia còn sống.

Mộ Dung Thanh Sơ cuối cùng vẫn đến chậm một bước, lúc hắn đến, cảnh tiên đoán đã xảy ra, hắn chỉ có thể rời khỏi đại lục Thần, truyền tin tức bên này cho Tiêu gia.

Tiêu gia đau đớn khổ sở muốn chết, theo Mộ Dung Thanh Sơ đi đến đại lục Thần.

Lúc gặp Tiêu Uyển, Dạ Tư Hoàng mới biết lần đó chính là Tử Thiên Cảnh mang Tiêu Uyển đi.

Khi ấy Tiêu Uyển mất tích, Tử Thiên Cảnh truy tìm đến Ma giới, cứu nàng rồi mang về Tiêu gia, như vậy, Dạ Tư Hoàng cũng yên tâm ở lại Thần Môn chờ Mộ Như Nguyệt...

Thoáng cái đã hai mươi năm.

Hôm nay, trong Thần Môn truyền ra một cỗ lực lượng cường đại, khiến người ta bất giác cảm thấy sùng bái...

"Cỗ lực lượng này..."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1568: Đại kết cục (15)


Editor: Tường An

Vô Vong ngẩn ra, kinh ngạc nói: "Cỗ lực lượng này tương tự như ma thú chí tôn năm đó, không, hình như còn cường đại hơn! Lại là từ phía sau núi truyền đến, đó là nơi Vô Trần bế quan, chẳng lẽ sau hai mươi năm, hắn rốt cuộc đã đột phá chí tôn?"

Cường giả chí tôn, đệ nhất đại lục!

Đây chính là tồn tại mà mọi người sùng bái.

Lúc trước, sau khi cảm nhận được lực lượng của trận pháp diệt thế, Dạ Vô Trần liền muốn đột phá, vì thế liền tiến hành bế quan tu luyện, không ngờ bế quan một lần là hai mươi năm...

Nhưng Dạ Vô Trần còn trẻ tuổi như vậy!

Nghĩ đến đây, Vô Vong cười khổ một tiếng.

"Thiên hạ này quả nhiên là thiên hạ của người trẻ tuổi, Nhược Ngữ, chúng ta không so được với những người trẻ bọn chúng a."

Lâm Nhược Ngữ cười khẽ, hiện giờ nàng còn có thể đứng phía sau Vô Vong, vậy là đủ rồi...

------------

Trên núi.

Dạ Vô Trần thong thả đi từng bước một.

Hai mươi năm trước, máu tươi thấm sâu vào đất, thời gian trôi qua cũng không thể tẩy sạch mùi máu tanh ngày đó...

"Nguyệt Nhi, hai mươi năm, khi nào nàng mới quay về?"

"Năm đó ta định đuổi theo nàng đồng sinh cộng tử, nhưng Hoa phu nhân lại nói nàng còn sống, trận pháp chính là nàng, trận pháp chưa tắt, nàng liền chưa chết, cuối cùng sẽ có ngày nàng trở lại bên cạnh ta, nhưng đã hai mươi năm rồi, khi nào nàng mới xuất hiện?"

"Chẳng qua, dù bảo ta chờ vạn năm ta cũng nguyện ý, nhưng nàng thật sự có thể bỏ mặc ta cô đơn một mình? Nàng nỡ sao?"

"Ta ở địa ngục đợi nàng nhiều năm như vậy, thật vất vả mới có thể đoàn tụ, chưa được mấy ngày lại phải tách ra, Nguyệt Nhi, nàng thật sự sẽ để ta cả đời sống trong chờ đợi sao? Nếu có thể làm nàng trở lại, ta cam nguyện từ bỏ một thân tu vi."

Hắn thành vương là vì có thực lực bảo hộ nàng.

Nếu nàng không còn bên cạnh hắn, trở thành vương giả thì có tác dụng gì?

"Nguyệt Nhi, nàng và Huyết Nhi mau trở lại đi, chúng ta đều đang đợi hai người..."

Oanh!

Thời điểm Dạ Vô Trần vừa dứt lời, mặt đất chấn động, ngọn lửa mãnh liệt bùng cháy, lực lượng vô tận khuếch tán ra xung quanh. Cỗ lực lượng kia tương đồng với cỗ lực lượng của Dạ Vô Trần khi đột phá.

Lại là chí tôn!

Toàn bộ đại lục chấn kinh rồi!

Hôm nay đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại có hai người liên tiếp đột phá chí tôn?

Dạ Vô Trần lại không nghĩ nhiều như vậy, tầm mắt nhìn chằm chằm ngọn lửa phía trước...

Giữa ngọn lửa đỏ, một thân ảnh bạch y xuất hiện, thanh âm dịu dàng của nữ tử truyền vào tai hắn.

"Vô Trần, ta đã trở về."

Đúng vậy, nàng đã trở về, sau đó sẽ không rời đi nữa.

"Nguyệt Nhi." Dạ Vô Trần áp chế kích động trong lòng, kéo nàng vào ngực, ôn nhu nói: "Nguyệt Nhi, ta biết nàng nhất định sẽ trở về, nàng sẽ không nhẫn tâm bỏ ta lại một mình..."

"Vô Trần, là Huyết Nhi giúp ta, nếu không có nàng, cả đời này ta sẽ hóa thành trận pháp, vĩnh viễn không thể thoát ra."

Huyết Nhi?

Tim Dạ Vô Trần run lên, vội vàng hỏi: "Huyết Nhi đâu, vì sao không thấy nàng?"

Ánh mắt Mộ Như Nguyệt ảm đạm: "Huyết Nhi giúp ta khỏi bị linh hồn ma thú chí tôn cắn nuốt, sau đó liền biến mất, ta vốn cho rằng ta lại mất nàng lần nữa, cho đến khi vừa rồi đột phá chí tôn, ta mới cảm nhận được hơi thở của Huyết Nhi còn tồn tại, chỉ không ở bên cạnh chúng ta mà thôi, nàng nhất định đang ở nơi nào đó trên đại lục, cho nên dù thế nào chúng ta cũng phải tìm được nàng."

Nghe Mộ Như Nguyệt nói vậy, Dạ Vô Trần mới cẩn thận cảm thụ, dù hơi thở của Huyết Nhi rất mỏng manh nhưng vẫn tồn tại, trong lòng hắn cũng chậm rãi bình ổn lại.

"Được, ta sẽ bồi nàng đi tìm Huyết Nhi, sau đó chúng ta sẽ ẩn cư, Nguyệt Nhi, hiện tại chúng ta đã mạnh nhất đại lục, không ai có thể khiến chúng ta tách ra nữa, ta cũng không muốn ngày ngày phải sống trong chờ đợi, mỗi ngày không có nàng đều là dày vò."

Kỳ thật, Dạ Vô Trần nỗ lực đột phá chí tôn chẳng qua là muốn xoay chuyển càn khôn giống như kiếp trước, hiện tại, không cần hắn hỗ trợ, Mộ Như Nguyệt đã trở lại rồi...

Lúc này, những người khác cũng cảm nhận được tình huống, đang chạy đến đây.

Vô Vong dừng chân cách đó không xa, nhìn đôi nam nữ ôm nhau, trên mặt lộ ra nụ cười hiểu ý.

"Nguyệt Nhi, hoan nghênh ngươi trở về, chúng ta đều đợi ngươi thật lâu..."

Mộ Như Nguyệt mỉm cười, ánh mắt mang theo quyến luyến và tưởng niệm đảo qua từng gương mặt thân quen...

"Nương, Hoàng Nhi, Cảnh Nhi, Bạch Trạch, đại ca, Vân Thanh, còn có mọi người, ta đã trở về..."

_______HOÀN CHÍNH VĂN_______
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1569: Thông báo


- Mọi người ơi, chuyện về Huyết Nhi tác giả lồng vào phần ngoại truyện "Phế sài muốn nghịch thiên: Ma đế cuồng phi" khoảng 42 chương. 

- Link truyện: http://wikidich.com/truyen/phe-sai-...-chuong-phien-ngoai-mau-nhi--WNlXDQWLMiB1hTg4

- Các bạn vào link đọc chi tiết nha, An tạm tóm tắt phần ngoại truyện có liên quan đến Huyết Nhi như sau:

Huyết Nhi xuyên đến đại lục Tây Linh, trở thành lục công chúa Chu Tước quốc, Phượng Thiên Huyễn.

Nàng có thiên phú dị bẩm nhưng vì ngoại hình khác biệt, mắt đỏ tóc đỏ, nên bị mọi người kì thị, bị các hoàng tử hoàng tôn ức hiếp.

Bắc Thiên Tầm, có mái tóc bạc giống Dạ Tư Hoàng, là hoàng đế Phong Vân đế quốc của đại lục Đông Nhạc, chạy đến đại lục Tây Linh tìm cha mẹ. 

(Nhóc Tầm cũng bị cha mẹ vứt lại y như Tiểu Bạch:v)

Trong một lần đến rừng linh thú để rèn luyện, nàng bị linh thú vây công, thời khắc mấu chốt được Bắc Thiên Tầm cứu, sau đó hai người kết bạn cùng đi.

(Bắc Thiên Tầm là con trai của cặp đôi chính Bắc Thiên Dạ và Cố Nhược Vân truyện "Phế sài muốn nghịch thiên: Ma đế cuồng phi". Ai muốn biết chi tiết thì chịu khó đọc truyện này nha, tầm 1761 chương.)

Có lần Huyết Nhi vô tình nhìn thấy Bắc Thiên Tầm trần truồng tắm dưới sông rồi bị hắn bắt chịu trách nhiệm. Con đường truy thê của Bắc Thiên Tầm cũng bắt đầu.

Kế tiếp, đệ tử Linh Tông, Ngôn Tử Thần nhất kiến chung tình với Huyết Nhi, hoàng đế Tá Vũ của Chu Tước quốc dùng cửu hoàng tử Tá Thần, đệ đệ ruột của Phượng Thiên Huyễn để uy hiếp bắt nàng đáp ứng gả cho Ngôn Tử Thần.

Đột nhiên, Bắc Thiên Tầm xuất hiện, hai nam nhân đấu khẩu thăm dò rồi xông vào chiến, Ngôn Tử Thần không chịu nổi một kích liền bỏ chạy, Tá Thần bị Liễu phi cho uống canh cuồng bạo quả, được Cố Uyển Bạch - đệ tử của mẫu thân Bắc Thiên Tầm, cứu giúp.

Đại lục Thần. Tử Thiên Cảnh chạy đến báo tin cho Dạ Vô Trần và Mộ Như Nguyệt là Dạ Tư Hoàng đã tìm được tung tích Huyết Nhi ở một không gian khác, rồi cả nhà cùng nhau đi đón Huyết Nhi.

Hai ông sui gia vừa gặp nhau đã có cảm giác hận gặp nhau quá muộn, đánh một trận cho đã ghiền. Một bên nói mình đang tìm nữ nhi, một bên nói mình có nhi tử, hai bên ăn ý định chung thân cho hai bạn nhỏ Huyết Nhi và Tầm Nhi.

Bắc Thiên Tầm dẫn Huyết Nhi về Đông Phương gia mừng thọ ông ngoại mình, giới thiệu Huyết Nhi với Đông Phương lão gia tử và mọi người.

Trong thọ lễ, Thiên Khải tôn giả và Ngôn Tử Thần đến chúc thọ, sau khi biết Ngôn Tử Thần muốn đoạt cháu dâu mình, Đông Phương phu nhân Lam Vũ Ca liền nói Thiên Khải tôn giả trục xuất Ngôn Tử Thần khỏi Linh Tông.

Sau đó, đám người Cố Nhược Vân cũng tới. Huyết Nhi vừa gặp lại Mộ Như Nguyệt liền kích động nhào vào lòng mẫu thân, Dạ Vô Trần cũng mỉm cười ôm chặt hai mẹ con.

Hai bên quyết định sau thọ lễ sẽ tổ chức hôn lễ cho Huyết Nhi và Bắc Thiên Tầm.

Một lát sau, Dạ Tư Hoàng cũng đến, cả nhà đoàn tụ.

Cố Nhược Vân kéo tay Huyết Nhi qua một bên, mẹ chồng nàng dâu hảo hảo giao lưu tình cảm. Dạ Vô Trần và Bắc Thiên Dạ cũng xem như không đánh không quen, vừa uống rượu vừa trò chuyện. Còn Bắc Thiên Tầm thì bị hai anh vợ lôi ra khảo nghiệm.

Mười năm sau, Cố Uyển Bạch và Tá Thần thành thân.

THE END
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com

Có thể bạn cũng thích?

Top Bottom