Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Trung Hoa Bí Dị Truyện

Trung Hoa Bí Dị Truyện
Tác giả: Nguyen Duy Manh
Tình trạng: Đang cập nhật

--- oOo ---


Trung Hoa bí dị truyện là tuyển tập những câu chuyện linh dị, kỳ bí của nền văn hóa Trung Hoa được tác giả Nguyễn Duy Mạnh sưu tầm.

Mỗi một câu chuyện là một câu hỏi lớn không có lời giải đáp. Cái chết của những nạn nhân xấu số chỉ là sự trùng lặp hay có một bàn tay vô hình thao túng đằng sau nó.

Với cách dẫn dắt vô cùng lôi cuốn hấp dẫn, tác giả sẽ đưa chúng ta đi từ bất ngờ này tới bất ngờ khác.

Mời các bạn đón đọc và theo dõi truyện nhé.
 
Sửa lần cuối:

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: Căn nhà số 37 của họ Lâm


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Câu chuyện ma về căn nhà số 37 của nhà họ Lâm ở Thượng Hải từng rất xôn xao. Vốn tòa nhà này cũng không có gì đặc biệt, song kể từ khi xuất hiện những câu chuyện quỷ quái và các vụ án giết người, căn nhà này bèn biến thành căn nhà ma trong đời sống thực. Câu chuyện này được một vị cảnh sát già kể lại, được truyền miệng rộng rãi, tất nhiên là đã được thêm mắm dặm muối khá nhiều chi tiết nên thật giả bao phần không ai rõ được.

Năm 1956, đường Vũ Ninh vẫn còn ruộng đồng, một vài nông trại và kho xưởng. Vị cảnh sát đó kể rằng hồi ấy dân cư thưa thớt, rất ít người hoạt động khi đêm về, lúc đó khu vực này vừa mới sáp nhập vào quận Phổ Đà, còn chính quyền quận dời đến đường Phổ Hùng chưa bao lâu, ông ấy là sinh viên vừa mới tốt nghiệp trường cảnh sát được điều đến bộ phận hình sự, cách cục cảnh sát không xa có một khu dân cư, tất nhiên hồi đó khu dân cư ấy chỉ là thôn xóm nhỏ mà thôi.

Đêm đó là ca trực của một cậu cảnh sát trẻ tuổi, nửa đêm, điện thoại reo. Cuộc gọi bắt đầu với tiếng thở dốc, sau đó có một giọng nói không biết là nam hay nữ nói rằng chính mình đã giết người, người đó gọi điện tới đầu thú. Giọng nói đó rất kỳ lạ, tạp âm trong điện thoại rất lớn. Lúc cậu ấy hỏi người đó đang ở đâu thì người đó nói rằng đang ở khu dân cư cách cục cảnh sát ba con phố. Cậu cảnh sát nọ cảm thấy tình huống rất nghiêm trọng bèn ngay lập tức báo cáo cục trưởng, đồng thời thông báo cho đồn công an khu vực đó. Chỉ lát sau, cục cảnh sát đã điều người tới.

[Diendantruyen.Com] Trung Hoa Bí Dị Truyện
Họ tới khu dân cư đó, lúc này trời tối đen như mực, chẳng có bất kỳ thanh âm nào. Có một vị cảnh sát lớn tuổi hỏi cậu cảnh sát ấy rằng đó là căn nhà nào, cậu cảnh sát ấy- cũng chính là vị cảnh sát già kể lại câu chuyện này - bảo rằng là nhà số 37. Họ bật đèn pin lên tìm, cuối cùng cũng tìm được căn nhà số 37 đó. Đó là một căn nhà bằng gạch, đằng sau cánh cửa lớn là một cái sân. Ông ấy hồi tưởng lại, lúc mới vào sân thì có một cơn gió thổi đến khiến những chiếc lá dưới sân bay lên và kêu xào xạc, bầu không khí rất cổ quái, ông ấy lớn tiếng hỏi có ai không, thế nhưng không ai đáp lời, bên trong cũng chẳng có ánh đèn. Lúc đẩy cửa mới phát hiện ra rằng cánh cửa gỗ đã bị khóa lại từ bên trong. Đúng lúc này thì người từ cục cảnh sát cũng tới.

Họ phân tích tình hình như thường lệ. Hóa ra chủ nhân của căn nhà này đã chạy trốn đến Đài Loan hồi trước giải phóng, chủ nhân hiện tại là một người đàn ông họ Diệp từ Hà Bắc đến Thượng Hải làm việc. Nhà gồm 4 người, cô vợ bị thọt chân, còn hai đứa con gồm một nam một nữ. Lúc này, vị cảnh sát lớn tuổi nọ nói rằng muốn tìm thứ gì đó để mở cửa. Ông ấy đáp chi bằng phá cửa sổ. Vị cảnh sát lớn tuổi nhắc nhở mọi người phải chú ý an toàn. Thế là họ bèn phá cánh cửa bằng thủy tinh, tiếp đó ông ấy nhảy vào trong nhà và cầm theo một chiếc đèn pin, song chỉ mới nhảy vào nên vẫn chưa mở lên, sau đó ông cảm thấy dưới chân ươn ướt, trong nhà tràn ngập mùi máu tươi khiến ông sợ hãi. Vị cảnh sát lớn tuổi cũng theo vào, nhưng lúc chạm đất lại không đứng vững nên bị ngã xuống đất, lúc đứng lên mở đèn pin thì phát hiện cả người đều là máu tươi, cậu cảnh sát trẻ càng hoảng hốt hơn. Hai người mò mẫm tìm công tắc mở điện, không sáng đèn thì thôi, đèn sáng rồi họ bỗng ngây người. Gian phòng chỉ có bàn ăn và một chiếc xe đẩy dành cho trẻ em, còn dưới đất là chất lỏng màu đỏ.

Ông cất tiếng hỏi đây là gì, vị cảnh sát lớn tuổi trông có vẻ bình tĩnh, trầm giọng đáp rằng: "Máu người". Cậu cảnh sát trẻ hỏi tiếp bằng chất giọng run rẩy: "Sao có thể có nhiều máu như thế cơ chứ?". Sau khi mở cửa, đồng chí bên cục cảnh sát gọi điện về báo cáo cho đội điều tra hình sự, hiện trường còn lại vị cảnh sát già, ông ấy và hai cảnh sát điều tra hiện trường. Theo lời pháp y thì ít nhất có sáu người thiệt mạng. Song căn nhà này chỉ có bốn người, hàng xóm kể lại rằng mấy tháng trước người vợ đã dắt con về nhà mẹ đẻ, còn người chồng cũng đã mấy ngày rồi không thấy đâu. Vậy ai là người báo án lúc nửa đêm?

[Diendantruyen.Com] Trung Hoa Bí Dị Truyện
Vụ án xảy ra tầm một tháng thì một ngày nọ thì có người gọi điện tới thông báo rằng lúc mấy đứa trẻ tan học có trông thấy cửa nhà số 37 bị mở. Ai cũng biết rằng sau khi xảy ra án mạng thì hiện trường sẽ bị dán giấy niêm phong. Còn về việc nam chủ nhân của căn nhà thì sau khi điều tra cũng đã xác định là mất tích. Tổ điều tra cũng đến hỏi thăm quê nhà của người vợ, thế nhưng ai cũng bảo rằng không thấy về. Hàng xóm xung quanh biết nơi đây xảy ra chuyện lạ nên chắc chắn cũng sẽ không vào. Thời đó kỹ thuật vẫn chưa phát triển như hiện tại nên cũng không cách nào kiểm chứng cuộc gọi từ đâu đến. Thời gian dần trôi nhưng vụ án này vẫn không có bất kỳ tiến triển nào, rồi những cảnh sát có liên quan cũng dần được phân đến những đội khác, chỉ còn lại cậu cảnh sát trẻ vẫn còn ở lại, còn vị cảnh sát già kia thì kể từ sau chuyện đó, tinh thần vẫn không ổn định nên đã xin nghỉ hưu trước thời hạn.

Mùa đông năm 1958, nhân dân tố cáo một phần tử phản cách mạng. Người đó họ Hứa, bình thời là một thợ giày. Sau khi trải qua thẩm tra thì biết được người này là một thành viên thuộc một tổ chức đạo gia. Xét về mặt chính trị thì tổ chức đó là tổ chức phản động và rất phát triển ở vùng Chiết Giang. Trong danh sách thành viên mà người này kê khai, có xuất hiện nam chủ nhân của căn nhà số 37. Thế là câu chuyện về căn nhà số 37 lại lần nữa được đào lại.

Người đàn ông họ Hứa đó còn cung cấp một manh mối quan trọng, đó là sau khi chuyện về căn nhà số 37 xảy ra được một tháng thì anh ta đã từng gặp chủ nhân của căn nhà đó. Họ Hứa nói: "Tôi quen Diệp Tiên Quốc từ hồi bé, khi đó là năm dân quốc thứ 13". Cảnh sát thẩm vấn hỏi rằng: "Theo như trên thẻ căn cước thì Diệp Tiên Quốc ra đời vào năm 1933, hai người sao có thể quen biết được?". Thế nhưng họ Hứa vẫn một mực thề rằng đã gặp Diệp Tiên Quốc ngay tại quê hương của anh ta là núi Phục Ngưu ở Hà Nam. Lần gần nhất anh ta trông thấy Diệp Tiên Quốc là vào tháng 11 năm 1956 ở chùa Ngọc Phật. Họ Hứa lại nói rằng Diệp đại hộ pháp đã sớm rời khỏi tổ chức rồi, so với hồi mới quen biết cũng chẳng thấy anh ta già đi thêm chút nào, thậm chí còn trẻ hơn nữa. Theo như lời khai của Hứa thì Diệp Tiên Quốc này là một nhân vật quan trọng thuộc cấp bậc hộ pháp, vậy thì Diệp Tiên Quốc ra đời khi nào, những điều họ Hứa nói có phải là thật, tất cả đều không có lời giải đáp. Một tháng sau, họ Hứa bỗng chết bất đắc kỳ tử ngay trại tạm giam khiến vụ án trở nên ngày một mơ hồ.

Cái chết của họ Hứa cũng rất lạ, những tù nhân cùng phòng với anh ta kể lại rằng tối đó một mình họ Hứa đối diện với vách tường, trông như đang nói chuyện với ai đó, rồi lại như đang tranh luận với ai đó, rồi lại như đang cầu xin ai đó. Họ đều cho rằng Hứa nổi điên, song hôm sau tỉnh dậy vẫn thấy Hứa ngồi trước tường, song đã tắt thở. Trên người không có bất kỳ vết thương nào, lạ nhất là sắc mặt của anh ta hồng hào một cách kỳ quái. Sau khi pháp y giám định cũng không phát hiện bất kỳ dấu hiệu ngộ độc nào. Nhưng họ lại phát hiện trên vách tường mà Hứa ngồi nhìn cả đêm có một hàng chữ rất kỳ lạ, thế nhưng chẳng mấy chốc lại biến mất, bạn tù của họ Hứa kể lại rằng trông thứ đó khá giống với bùa chú, song họ lại không biết miêu tả cụ thể.

Tổ chuyên án điều tra hồ sơ của Diệp Tiên Quốc thì phát hiện rằng bố của anh ta cũng tên là Diệp Tiên Quốc, thế nhưng cái chết của cha anh ta thì không được ghi chép lại. Thế thì liệu rằng họ Hứa có phải đã từng quen biết với bố của Diệp Tiên Quốc hay không? Theo như lời khai của Hứa thì lúc hai người quen biết nhau thì Diệp Tiên Quốc tầm 40 tuổi. Đến năm 1956, Diệp Tiên Quốc hẳn đã là một ông cụ 70 tuổi, chắc chắn không thể nào 30 tuổi được. Nghi vấn mỗi lúc mỗi nhiều thêm.

Nhà của Hứa nằm trên một quả đồi. Tổ chuyên án vào nhà họ Hứa kiểm tra, đa phần đều đã đổ nát, một đồng chí nữ phát hiện thấy một ký hiệu kỳ quái khắc trên miệng giếng. Tổ chuyên án cũng không có bất kỳ chuyên gia nào về tôn giáo nên chỉ đành chụp lại rồi đợi đến lúc về lại Thượng Hải sẽ nghiên cứu thêm. Sau khi tổ chuyên án gọi điện tới cục cảnh sát ở Thượng Hải thì quyết định đến Hà Bắc một chuyến, xem xem Diệp Tiên Quốc và Hứa gia rốt cuộc có mối quan hệ như thế nào.

Tổ chuyên án đến Bá Châu thuộc Hà Bắc, theo như tư liệu đính kèm, đã xác định được chắc chắn bố của Diệp Tiên Quốc cũng tên là Diệp Tiên Quốc, không chỉ thế, ông nội của anh ta cũng tên Diệp Tiên Quốc. Những tư liệu khác cũng không ghi chép gì nhiều về nhà họ Diệp, chỉ nghe kể lại rằng nhà họ Diệp không giàu có, biết bao đời canh miếu cho một cái miếu địa phương tên là Ngọc Hoàng. Đương lúc không có đầu mối gì về vụ án này thì phía cảnh sát Thượng Hải gọi điện tới người của tổ chuyên án nói rằng có người báo cáo đã nhìn thấy Diệp Tiên Quốc ở gần khu vực núi Long Hổ ở tỉnh Giang Tây, đồng thời căn nhà số 37 cũng xảy ra một số chuyện quái dị. Thế là tổ chuyên án bèn chia thành hai nhóm, một nhóm đến Giang Tây còn một nhóm về lại Thượng Hải tiếp tục điều tra.

Lúc đó khu vực quanh nhà số 37 bắt đầu khởi công xây dựng nông thôn mới, sau khi công nhân phá dỡ căn nhà số 37 thì phát hiện, cách 3 mét tính từ mặt đất có chôn một cái vại lớn, bên trong vại là người vợ và hai đứa con đã mất tích của Diệp Tiên Quốc. Sau hai năm, vụ án này chính thức được liệt vào danh sách các vụ án có tính quan trọng, tội danh của Diệp Tiên Quốc được thành lập, cục cảnh sát cấp lệnh truy nã Diệp Tiên Quốc trên toàn quốc. Đến khi vị cảnh sát nọ quay lại hiện trường lần nữa thì căn nhà số 37 đã bị san thành bình địa, còn nơi đào ra được cái vại là khu vực phòng khách.

Hai tuần sau, dưới sự giúp đỡ của công an tỉnh Giang Tây, cảnh sát đã thành công bắt giữ Diệp Tiên Quốc lúc bấy giờ đang ngụ tại một đạo quán đổ nát ở núi Long Hổ thuộc địa phận tỉnh Giang Tây. Diệp Tiên Quốc bị áp giải về Thượng Hải, bởi tính đặc thù của vụ án nên hắn ta bị giam ở một gian tù riêng. Bộ công an điều chuyên gia đến tiến hành phỏng vấn. Lão Trần - thành viên của tổ pháp y đã nói cho cậu biết rằng, họ phát hiện điều bất thường trong quá trình giải phẫu thi thể vợ con của Diệp Tiên Quốc. Cơ thể của vợ con hắn ta không hề có dấu hiệu thối rữa, tuy trông giống như người sống nhưng lại không có dấu hiệu của sự sống, không giống như đã chết hơn hai năm. Phải đợi đến khi thẩm vấn Diệp Tiên Quốc xong mới hỏa táng thi thể.

Qúa trình phỏng vấn Diệp Tiên Quốc cũng có vấn đề, trông hắn ta cứ như mắc phải một căn bệnh nào đó về tinh thần, không nói gì cả, hỏi gì cũng mở mắt ngây dại nhìn trần nhà, đồng thời cũng không ăn gì, thậm chí cũng không uống nước. Một tháng trôi qua song tổ chuyên án và các chuyên gia cũng chẳng có bất kỳ đầu mối nào. Diệp Tiên Quốc được giám định tinh thần ba lần với ba cấp độ khác nhau. Đặc biệt, khi chụp X-quang để kiểm tra, Diệp Tiên Quốc đã khiến ai nấy phải sợ hãi bởi hắn không có tổ chức não. Người không có tổ chức não thì không được định nghĩa là người, vậy rốt cuộc Diệp Tiên Quốc là gì?

Lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng Diệp Tiên Quốc được đưa đến nhận diện hiện trường là vào một buổi tối tháng Tư năm 1959, vị cảnh sát gia nhớ rất rõ, hôm đó là tiết thanh minh. Họ cùng quay trở lại căn nhà số 37 của Lâm gia, gió biển thổi rất mạnh, lúc tới nơi thì Diệp Tiên Quốc bỗng bật cười ha ha, kiểu cười đó cực kỳ quỷ dị. Đột nhiên chung quanh nổi lên một tầng sương mù dày đặc, các chiến sĩ phụ trách cảnh giới xung quanh không thấy Diệp Tiên Quốc và các cảnh sát trong căn nhà số 37 đâu nữa.

Ông ấy nói hôm đó ông ấy đang ở bên ngoài, lúc trông thấy tình cảnh này bèn có ý định muốn tiến vào xem xem thế nào, song lúc mới bước vào thì phát hiện trong sương mù có ánh sáng vàng, Diệp Tiên Quốc gào to lên rằng đây là phù chú, các ngươi không thể nào tiếp cận được những phù chú này. Sau khi sương mù tan thì Diệp Tiên Quốc biến mất, ba cảnh sát cùng ở bên trong với hắn ta đã lâm vào trạng thái hôn mê, sau này khi ba người họ tỉnh lại đã kể rằng lúc trông thấy sương mù họ đã giơ súng lên chĩa về phía Diệp Tiên Quốc, sau đó họ thấy một cảnh tượng kinh khủng, căn nhà số 37 đã bị phá dỡ nay bỗng lành lặn trở lại, từ phòng khách bỗng truyền ra tiếng trẻ con nói cười, còn Diệp Tiên Quốc thì bước hẳn vào trong bức tường, thoáng chốc đã không thấy đâu. Họ lập tức nhả đạn về phía bức tường đó song bức tường bỗng sinh ra một lực rất lớn khiến họ ngất đi trong nháy mắt. Tất nhiên, những lời này nói ra không có mấy ai tin.

Cuối cùng vụ án này vẫn không có được lời giải thích hợp lý, được xếp vào hàng án diệt môn và thông tin được ghi chép trong hồ sơ chính thức là: Diệp Tiên Quốc đã tự sát sau khi giết cả nhà. Tuy nhiên, có một netizen đã nói rằng: "Theo như lời kể thì nơi đó bây giờ hẳn ở quận Phổ Đà, nằm ở khu vực đường Trung Sơn Bắc với đường Vũ Ninh. Tôi lớn lên tại đây nhưng chưa từng nghe nói có chỗ này song nhà họ Lục, nhà họ Diệp thì có. Tôi cũng đã hỏi những người lớn tuổi ở đó, họ cũng bảo chưa từng nghe qua. Vì thế tôi cho rằng đây chỉ là hư cấu, Thượng Hải không tồn tại nơi này”. 

Thế còn bạn, bạn có tin không?

[Diendantruyen.Com] Trung Hoa Bí Dị Truyện
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: Cái chết ly kỳ


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khuông Chí Quân là con trai độc nhất của Khuông Kỷ Lục, là học sinh lớp Bảy của trường trung học Đông Tuyền, lúc chết vừa tròn 13 tuổi lẻ 13 ngày.

[Diendantruyen.Com] Trung Hoa Bí Dị Truyện


Di thể của Khuông Chí Quân được đặt ngay giữa nhà, trên người mặc một chiếc váy đỏ. Ngoại trừ phòng chính thì còn có hai gian phòng ngủ và một phòng bếp. Phòng vệ sinh ở ngay trong phòng bếp. Đứa trẻ ngủ trên giường lớn ở phòng chính dưới lầu, bên trên xà nhà. Dưới mặt đất khắp nơi đều là quần áo và mấy món đồ lặt vặt. Những cuốn sách giáo khoa, vở bài tập mà đứa trẻ từng dùng vứt lung tung trên giường, trên bàn. Hai gói mì ăn liền, đứa trẻ đã ăn một gói. Những di vật của đứa trẻ như đồng hồ điện tử, cặp sách, máy tính, điện thoại di động, đĩa CD, vân vân đều nằm trên giường. Trong cặp vẫn còn 32 đồng rưỡi.

Khuông Kỷ Lục nói, cảnh sát và pháp y đã tiến hành giải phẫu cơ thể thằng bé vào tối ngày 5, vì thế từ đầu đến bụng của thằng bé đều chằn chịt vết vá.

Trước trán của Khuông Chí Quân có một lỗ kim nhỏ và một vết thương không nặng lắm, đùi, hai tay, hai sườn, bên trên hai mắt cái chân đều có vết thâm. Ngoài ra không có bất kỳ vết thương nào cả.

Khuông Kỷ Lục nói, cách đây mấy hôm điện thoại của ông bị hư nên không thể liên lạc được với con, mười hai giờ trưa ngày 5, ông về nhà đưa tiền cơm cho con. Cửa lớn và cửa hông thường hay ra vào đều không mở nên ông đi vòng qua cửa sau, cửa sau khép hờ, chỉ cần đẩy nhẹ là đã mở. Bên trong hỗn loạn, quần áo thằng bé vương khắp nơi. Lúc ông ta đi vào phòng chính, đèn vẫn mở, Khuông Kỷ Lục nhìn thấy con trai mặc một chiếc váy lớn màu đỏ, trên váy có thêu hoa trắng, cả cơ thể bị trói chặt bởi sợi dây, còn giữa hai chân treo một quả cân lớn. Hai tay bị trói lên xà nhà, chân cách mặt đất vài xăng ti mét, bên cạnh có một chiếc ghế bị lật đổ, cơ thể thằng bé lạnh băng, đã sớm tử vong.

Khuông Kỷ Lục hiếm muộn, tới tận lúc 41 tuổi mới có đứa con trai này. Tình huống trước mắt khiến ông trợn tròn mắt, ngồi bệt xuống đất òa khóc.

Có ba bí ẩn đặt ra: thứ nhất, tại sao thằng bé lại mặt váy đỏ và đồ bơi. Thứ hai, lỗ kim trước trán thằng bé ở đâu ra. Thứ ba, tay chân người chết được thắt bằng nút thắt rất chuyên nghiệp.

Sau đó, sự kiện đã có chút tiến triển như sau. Theo như kiểm tra hiện trường, kiểm nghiệm thi thể, điều tra tình huống, loại trừ lý do bị sát hại, nhận định rằng chết vì ngạt thở, lý do như sau:

- Hiện trường xảy ra án mạng là ngay tại nhà người chết, bố mẹ ra ngoài làm việc rất ít khi về nhà, chỉ có người chết sống một mình

- Người chết đang là học sinh cấp hai, tính cách hướng nội.

- Có những sở thích dị hợm, bố mẹ người chết đã khai rằng cách đây không lâu từng chứng kiến người chết mặc quần áo của chị họ, tại hiện trường xảy ra án mạng, người chết cũng mặt quần áo kiểu nữ, mặc đồ giả vú.

- Theo như phân tích những vết tích còn sót lại trên quần áo và giường, người chết còn có khuynh hướng tự ngược đãi bản thân.

- Cách buộc dây rất đặc biệt, nhiều vòng, nhiều nút, còn treo cả cân.

- Sau khi kiểm tra thi thể nhận thấy có triệu chứng ngạt thở.

Người nhà nghi hoặc: 

Tối ngày 5, đội cảnh sát hình sự khu Ba Nam chạy đến, cảnh sát và pháp y của cục cảnh sát cũng đến. Khuông Kỷ Lục nói, cảnh sát kéo con trai ông ta xuống, cởi váy đỏ mà người chết mặc ra, phát hiện người chết mặc đồ bơi của chị họ và không mặc quần áo của mình. Khuông Kỷ Lục nói rằng, pháp y đã thông báo rằng, theo như phán đoán sơ bộ thì con trai ông ta chết trong vòng 48 tiếng đồng hồ, tầm ngày 3 - 4 tháng 11. Trên người thằng bé, ngoại trừ vết thâm do dây siết thì hầu như không có ngoại thương. Pháp y đã mang cơ thể Khương Chí Quân về tiến hành giải phẫu.

Hôm sau, Cô Đăng - mẹ của người chết - bình tĩnh đứng trước mặt phóng viên, không hề rơi nước mắt, nói rằng bản thân và chồng đều làm công ăn lương ở khu Giang Bắc, trong nhà chỉ có mình con trai. Cuối tuần nào con trai cũng về Giang Bắc với họ. Bởi ngày 24 tháng 10, lúc con trai về chơi họ có cho con mấy trăm đồng tiền cơm và mua sách vở,... thằng bé có nói rằng ngày 1 tháng 11 không về Giang Bắc mà muốn về nhà cũ ở quê.

Cô Đăng nói rằng, bình thường thì cửa sau không bao giờ mở, được đóng lại bởi hai tấm gỗ lớn và một thanh sắt. Sau khi con trai chết thì cửa chính và cửa hông đều đóng cả, chỉ có cửa sau mở ra, còn hai tấm ván gỗ và thanh sắt thì đặt ở hai bên trái phải.

Khuông Kỷ Lục nói, vào những tháng ngày cuối cùng của thằng bé, thằng bé không hề tỏ ra bất kỳ biểu hiện dị thường nào, "chúng tôi không tin thằng bé tự sát".

[Diendantruyen.Com] Trung Hoa Bí Dị Truyện
-----------

Đây là một trong mười vụ án mạng kỳ bí có thật từng nằm trong hồ sơ tuyệt mật của sở cảnh sát (tất nhiên là đã được công bố). Tất nhiên là con số còn nhiều hơn thế nữa nhưng hiện tại mình chỉ thấy đề cập đến mười chuyện, à có một vài chuyện mình có dịch đăng rồi í, như xe buýt 333, cương thi ở Thành Đô,...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: Bà lão mặt mèo


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Có một cặp vợ chồng nọ, vì hưởng ứng chính sách cưới muộn sinh muộn của nhà nước nên đến tận năm 35 tuổi mới kết hôn và gần 40 mới có con, họ hết mực yêu thương và cưng chiều đứa con đáng yêu này. Chớp mắt, bé con đã được 3 tuổi, rất hiếu động và thích chạy nhảy, trong nhà lúc nào cũng ngập tràn tiếng cười vui của con trẻ, niềm vui ấy lây sang cả đôi vợ chồng, mỗi một ngày trôi qua đều rất hạnh phúc.

[Diendantruyen.Com] Trung Hoa Bí Dị Truyện
Một ngày nọ, người vợ mang về nhà một chú mèo nhỏ có bộ lông pha lẫn hai màu trắng đen, dáng vẻ cũng rất đáng yêu. Sau khi được đưa về nhà, mèo con được tắm rửa sạch sẽ và được sấy khô lông, trông chú mèo bé nhỏ rất hưởng thụ sự ưu ái này. Chỉ một thời gian ngắn sau, mèo con trở thành bạn tốt của đứa trẻ nọ, bé con xếp gỗ cho bạn mèo xem, bạn mèo cũng ngoan ngoãn ngồi cạnh ngắm nhìn.

Đôi vợ chồng nhìn nhau mỉm cười, sau đó người vợ vào bếp làm cơm, còn người chồng thì ngồi trên sô pha đọc báo. Lát sau, người vợ gọi người chồng vào bếp phụ giúp, người chồng vội buông tờ báo đọc dở vào phụ vợ. Lúc này chú mèo con kia ra ngoài chơi, bé con vẫn con đang xếp gỗ, sau đó bé con gọi mèo con đến xem nhưng không thấy mèo con đâu.

Chính lúc này, ở góc tường xuất hiện một bóng đen, con mèo kia bước ra từ bóng đen, bước từng bước về phía đứa trẻ nọ. Đứa trẻ ngay tức khắc nhận ra cảnh tượng này thật quỷ dị, bèn vươn tay chỉ về phía con mèo đang bước tới, muốn mở miệng gọi bố mẹ đến nhưng lại không tài nào phát ra tiếng. Lát sau, đôi vợ chồng đã chuẩn bị xong cơm nước và dọn xong bàn ăn, người vợ bước ra gọi con vào ăn cơm. Người vợ mở cửa và đứng sững ở đó, mắt mở to sửng sốt. Người chồng cảm thấy có gì đó không lành bèn vươn tay đỡ người vợ sắp ngất xỉu của mình, khi ngước mắt lên thì trông thấy đứa trẻ đang nằm dưới đất, có lẽ đã chết rồi. Còn con mèo kia đang nằm bên cạnh đứa trẻ, nghe thấy tiếng vang bèn chậm rãi xoay đầu lại. Lúc này người chồng mới phát hiện ra rằng, cái đầu mèo đang quay lại kia là một gương mặt của một bà cụ, những nếp nhăn hằn trên khuôn mặt tựa hồ như đang cười...

Có rất nhiều câu chuyện xoay quanh bà lão mặt mèo này, xảy ra rất nhiều vào những năm cuối của thế kỷ trước, ngay tại Cáp Nhĩ Tân. Nghe nói ở ngoại ô Cáp Nhĩ Tân có một bà lão, bà ấy chết trên đường đi mua thức ăn, sau đó thì bị một con mèo nhảy qua, ngay lúc đó đã xảy ra hiện tượng "trá thi" - tức "xác chết vùng dậy", hay còn gọi là "quỷ nhập tràng". Giải thích một chút về hiện tượng thú vị này, việc canh giữ linh cữu của người chết cũng một phần vì muốn ngăn cản sự tiếp xúc giữa người chết và động vật, không chỉ riêng mỗi mèo, chỉ cần chúng nhảy qua hoặc tiếp xúc trực diện với xác chết thì xác chết sẽ "mượn khí" vùng dậy, nếu muốn tìm hiểu kỹ hơn các bạn có thể tìm đến Google. Cơ thể của bà lão thì không thay đổi nhưng nửa mặt thì biến thành mặt mèo. Thời ấy có lưu truyền một chuyện thế này, "người mèo" đó chỉ "hành động" lúc đêm, động tác rất linh hoạt, thích ăn thịt trẻ con, còn người trưởng thành mà bị cắn thì sẽ biến thành "người mèo" y như thế. Còn có tin đồn rằng ở Cáp Nhĩ Tân thời đó có rất nhiều "người mèo", những đứa trẻ được đi học hồi ấy đều được phát một cuốn tạp chí nhỏ có in bài viết về tin đồn này, thậm chí có trường còn mở cả đại hội, đích thân thầy hiệu trưởng đứng trên bục căn dặn học sinh rằng dù tan học hay đi đến trường cũng phải đi theo nhóm, không được một mình tự ý ra ngoài, hai là cả trường phải đeo dây đỏ (đây cũng là một lời đồn, chỉ cần buộc dây đỏ là có thể trừ tà).

Chuyện về bà lão mặt mèo này không phải là chuyện nhỏ, chẳng ai biết lời đồn bắt đầu như thế nào, chỉ biết rất thịnh vào những năm 95 - 96. Đoán chừng có vẻ như chuyện này đã gây nên ảnh hưởng rất nghiêm trọng đến trong và ngoài tỉnh Hắc Long Giang, đoạn kết của lời đồn này cũng rất "kịch tính": "Bởi bà lão mặt mèo đã gây nên kinh động lớn nên nhà nước đã phái quân đội đến giải quyết, các binh sĩ phải dùng súng bắn bể ót của bà bão mặt mèo thì bà ta mới chết!"
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom