Cập nhật mới

Dịch Thập Niên 60 Xuyên Thành Nông Nữ Hái Thuốc Làm Giàu

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: Chương 40


Thái Quốc Phúc nhìn thoáng qua hàng xóm: "Anh không chỉ phá hỏng đồ đạc nhà chúng tôi.”
“Lôi Phú Quý tôi không phải người, mọi người phải cho tôi một cơ hội sửa chữa sai lầm"
Không biết là ngoài cửa ai mắng một câu đáng đời, Lôi Phú Quý đáng thương nhìn Quan Nguyệt.
Quan Nguyệt nhíu mày: "Đồ nên bồi thường thì bồi thường, về sau con phố này do anh quản, ai dám đến gây sự cứ gọi cho tôi.

Lần sau tôi đến, nếu chú Thúc xảy ra chuyện gì thì hậu quả anh tự chịu.

Anh đừng hòng chạy trốn, hoặc là cho người tới tìm tôi, dù thế nào, tôi vẫn có cách xử lý anh.”

Tiên nữ mở miệng là doạ người, ra tay còn tàn độc hơn sát thần.

Lôi Phú Quý sợ tới mức vội vàng gật đầu, cô nãi nãi nói gì cũng đều đúng!
Một trận vừa đấm vừa xoa, Quan Nguyệt biến mấy tên lưu manh gây tai họa làng xóm thành phần tử tích cực bảo vệ trị an, người ở phố dược liệu nhao nhao trầm trồ khen ngợi, đều nói Thái Quốc Phúc có một cô cháu gái tốt.
Hàng xóm đưa tới rất nhiều thức ăn và gạo cảm ơn, thím Thái từ chối không được, đồ đạc đều chất đống trong sân nhà bọn họ, ngay cả phần sân lộn xộn cũng được hàng xóm thu dọn xong xuôi.
Thím Thái luôn miệng nói cảm ơn, đối phương khoát tay, bọn họ vốn nên cảm ơn Quan Nguyệt.
Thái Quốc Phúc đưa Quan Nguyệt đến hậu viện, rót cho cô chén nước: "Con đó, y hệt sư phụ con.

Dựa vào bản lĩnh hơn người, mới không sợ chịu thiệt thòi.”

Quan Nguyệt: "Chú nhẫn nhịn như vậy thì không thiệt thòi sao?”
"Hừ, con thì biết cái gì, Lôi Phú Quý là tên lưu manh đầu đường, sau lưng không có thế lực chống lưng.

Chú muốn xử lý hắn thiếu gì cách, nhưng cứ thư thả đã.”
Quan Nguyệt ồ một tiếng, trong giọng nói ý vị thâm trường.
Thái Quốc Phúc không nhịn được: "Được rồi, con giải quyết Lôi Phú Quý, cũng coi như giải quyết phiền toái lớn của chú, chú sẽ trả lễ cho con.”
"Trả lễ gì?"
Thái Quốc Phúc hô một tiếng: "Bà nó ơi, mang hai hộp kim của tôi ra đây.”
“Này.”
Thím Thái đưa vào hai cái hộp gỗ, trên mặt có một lớp bụi mỏng, được thím Thái lau sạch sẽ.
“Đã nhiều năm không lấy ra, không biết rỉ sét hay không.”

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: Chương 41


Thái Quốc Phúc lớn tiếng cãi lại: "Sao lại rỉ sét, không phải sắt."
Thím Thái nặng nề đặt hộp gỗ lên bàn: "Hừ, mặc kệ mình làm gì, tôi chẳng quản đâu.”
Thái Quốc Phúc đau lòng: "Bảo bối của tôi đó, nhẹ một chút!”
Thím Thái nhìn Quan Nguyệt cười: "Buổi tối đừng đi, ở lại một đêm.”
Quan Nguyệt lắc đầu: "Con phải trở về.”
Cô có thể chấp nhận lui tới với bọn họ, nhưng vẫn không thích ở trong nhà người khác.
Thím Thái sớm biết tính tình của cô, cũng không khuyên: "Thím đi nấu cơm, chúng ta ăn sớm một chút, ăn cơm xong rồi đi.”
“Cảm ơn thím Thái.”
Thái Quốc Phúc đặt hai cái hộp gỗ vào tay Quan Nguyệt: "Cầm đi, cho con cả.”

"Cái gì vậy?" Quan Nguyệt mở hộp gỗ ra, một bộ ngân châm.

Cái bên dưới, cũng là một bộ kim châm.
Quan Nguyệt nhìn về phía Thái Quốc Phúc, sao lại cho cô thứu này? Hai bộ này vừa nhìn đã biết là đồ gia truyền.
Thái Quốc Phúc cũng đau lòng, nhưng nhà bọn họ không có phúc phận, cầm cũng vô dụng.
"Mấy chục năm trước nhận được, vốn nghĩ đồ tốt như thế phải để lại cho đời sau.

Nhưng anh trai con không có khiếu, đành để lại cho con vậy.”
Thái Quốc Phúc lại tiếp: "Sư phụ con hỏi chú mấy lần chú cũng không chịu, con là đệ tử duy nhất của ông ấy, hiện tại rơi vào trong tay con, cũng xem như giúp ông ấy đạt thành tâm nguyện.”
Quan Nguyệt lấy ra một cây, nhìn về phía ánh mặt trời, mũi nhọn nhọn, không thể nhận ra tuổi đời đã lâu.

Thái Quốc Phúc thấm thía nói: "Vừa rồi con mát xa cho chú, rồi thủ pháp xử lý Lôi Phú Quý kia chú đều thấy cả.

Con hiểu rất rõ huyệt vị, đừng lãng phí thiên phú của mình.

Khi nào con học xong, trở lại đây châm cho chú mai mũi.

Ôi, cái chân này của chú, vừa đến thời tiết gió táp mưa sa, liền khó chịu như kiến cắn.”
Quan Nguyệt thu lại: "Cảm ơn chú Thái, con trở về sẽ nghiên cứu cẩn thận.”
Thái Quốc Phúc gật đầu: "Như này mới đúng, đừng khách sáo với chú Thái.”
Thái Quốc Phúc lại nói: "Sư phụ con lần này rời đi, không biết khi nào trở về, một cô bé như con ở trên núi không hay lắm, hay là đến chỗ chú ở đi.”
"Con thích leo núi."

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: Chương 42


"Con lại thế rồi, một cô gái phải kết hôn sinh con đấy, con ở trên núi có thể gặp được chàng trai tốt sao?"
Quan Nguyệt cười cười không nói tiếp.

Cô không biết tại sao mình lại đến đây, cũng không biết tương lai sẽ xảy ra chuyện gì.

Cô không suy nghĩ về sau, cô chỉ muốn hoàn thành chuyện đã đồng ý với mẹ.

Nàng không muốn hoà nhập với nơi này, chỉ muốn sống cho tốt.

Bằng vào bản lĩnh của cô, ở đâu cũng không có gì khác biệt.

So với thị trấn tụ tập đám người, tự nhiên cô thích núi rừng hơn.


Quan Nguyệt ở lại nhà họ Thái ăn cơm tối rồi mới về, sắc trời còn sớm, cô đi mua vài thứ, ngồi chuyến xe cuối cùng trở về trấn trên, sau đó suốt đêm chạy về thôn Thanh Khê.

Quan Nguyệt vào núi không từ thôn Thanh Khê, mà là từ bên ngoài sơn cốc lên núi, cô tung người nhảy lên, như chim về rừng xuyên qua núi rừng.

Cây đại thụ bị mặt trời phơi nắng một ngày, bị gió đêm lạnh lẽo thổi qua, lắc lư cành lá, tựa như hút no ánh mặt trời vậy.

Hai chân Quan Nguyệt dừng ở trong sân, Cẩu Thặng chạy chậm tới, rầm rì đẩy chân Quan Nguyệt.

Quan Nguyệt chú ý thấy trong chậu cơm Cẩu Thặng còn có cơm chưa ăn xong, trong nồi trong bếp còn có bánh bao hấp, trên bếp còn đặt dưa chua giòn ngon miệng cùng cháo ăn thừa.

Quan Nguyệt ăn khuya xong, ôm lấy Cẩu Thặng trở về núi sâu.


Trước tiên nhìn thoáng qua heo con đã lớn lên không ít, mới đến sơn cốc bí ẩn mà cô thường ngâm mình.

Nước suối mát mẻ gột rửa thân thể, Quan Nguyệt thoải mái dựa vào một tảng đá lớn, suy nghĩ miên man.

Cô có dị năng bảo vệ chính mình, thế giới này dù có xảy ra chuyện gì cũng không thể làm thương tổn đến cô.

Nếu như nơi này không thích hợp ở lại, cô sẽ dọn đến thâm sơn, chỉ là có chút đáng tiếc, nếu như chuyển đến thâm sơn, sẽ không có Cố Tùy và Lý Đào làm đầu bếp nấu cơm cho cô.

Vì có thể ăn ngon, cô vẫn tạm thời ở đây.

Sáng hôm sau, Cố Tùy lên núi không thấy Quan Nguyệt, chờ anh làm cơm xong, Quan Nguyệt mới xuất hiện.

Ngửi được mùi thơm khiến người ta thèm nhỏ dãi, Quan Nguyệt càng thêm khẳng định, vẫn là ở nơi này thoải mái nhất.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43: Chương 43


"Hôm nay ăn gì?"
“Mỳ chua cay.”
Cố Tùy cắt hành tây, bưng mỳ chua cay cho Quan Nguyệt, Quan Nguyệt không thể chờ đợi ăn liền một miếng.
“Á, nóng quá, nhưng ăn rất ngon.”
Cố Tùy nhìn gương mặt căng phồng của cô: "Cô ăn chậm một chút.”
Cố Tùy là người phương Bắc, am hiểu làm mì ống.

Sự xuất hiện của Lý Đào khiến anh có cảm giác nguy hiểm, để giữ lại trái tim của quỷ ham ăn Quan Nguyệt này, anh đã bắt đầu học cách làm các món ăn Tứ Xuyên với người dân thôn Thanh Khê.
Hiện tại cuộc sống không dễ chịu, có thể ăn no bụng chính là chuyện tốt.


Ngày thường lúc nghỉ ngơi, Cố Tùy nghe bọn họ tụ tập khoác lác, miêu tả món ăn gì, cần nguyên liệu gì, làm như thế nào mới ngon vân vân.

Người khác nói ra chính là cảm thấy cho vui, thèm ăn là người khác, dù sao tất cả mọi người đều ăn không được.
Cố Tùy không phải, sau khi anh nghe xong ghi nhớ trong lòng, còn tự mình thử làm ra.

Cách làm mỳ chua cay là hôm trước anh nghe người ta nói, hôm nay lần đầu tiên làm thử, còn rất thành công.
Được ăn ngon, thể xác và tinh thần Quan Nguyệt thoải mái, cuộc sống quả thực không thể tốt đẹp hơn.
Ăn điểm tâm xong, Cố Tùy lấy sổ ra, thỉnh giáo Quan Nguyệt một ít kiến thức về thuốc Đông y.


Quan Nguyệt nhớ tới ngân châm và kim châm của cô.
Ngày hôm qua không nhìn kỹ, hôm nay mới phát hiện, trong ngăn hai hộp kim bạc, đặt một tấm bản đồ huyệt vị ố vàng.
Cố Tùy lại gần nhìn: "Thân thể người này vẽ rất chân thật”.
Hắn là học Tây y, vô cùng hiểu rõ kết cấu cơ thể người.
Quan Nguyệt cầm kim châm nghiên cứu trong chốc lát, xác định mình đã ghi nhớ huyệt vị, ngứa tay muốn thử.
Cố Tùy bị cô nhìn chằm chằm, anh nhướng mày: "Muốn làm gì?”
“Anh có chỗ nào không thoải mái không? Tôi giúp anh châm một mũi?”
“Đến đây đi, trước tiên bắt đầu thử đơn giản, đừng vừa lên đã đâm tử huyệt của tôi.”
“Anh không sợ?”
Cố Tùy lắc đầu: "Học y sao lại không bị người đâm chứ?"
Lúc anh học y cũng từng trao đổi với bạn như thế, trên tay đâm đầy lỗ.
Vừa khéo Cố Tùy đang cảm mạo, nghẹt mũi, liền thử cái này xem.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44: Chương 44


Quan Nguyệt nhớ kỹ huyệt vị, vừa tới thì Cố Tuỳ đã né khiến cô nhào người đến trước.

Nếu không phải cô phản ứng nhanh, cánh tay chống lên lưng ghế, cô gần như muốn nhào vào lồng ngực Cố Tùy.

"Anh không sợ mà, trốn làm gì?"
“Ít nhất cô cũng khử trùng đi đã.


“À, phải khử trùng.

" Quan Nguyệt quả thật đã quên.

Sau khi khử trùng, ánh mắt Quan Nguyệt dừng ở trên mặt, trên lỗ tai Cố Tùy.

Cô cụp mắt, lông mi thật dài chớp chớp, tựa như cánh bướm.

Cố Tùy kiên nhẫn ngồi ở đó, để cô chậm rãi nghiên cứu.


Nghiên cứu xong, Quan Nguyệt sờ sờ mặt anh, sau khi xác định vị trí, còn nhớ khử trùng mặt, mới hạ châm.

Cô hết sức chăm chú, ngân châm đâm thủng da, cô cảm giác mình có thể dùng dị năng khống chế ngân châm kích thích huyệt vị.

Cô không chắc chắn và thử lại lần nữa.

Cô nói với Cố Tùy: "Anh có cảm nhận được không?”
Cố Tùy gật đầu: "Không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không, tôi cảm giác được chỗ cô vừa châm có chút không bình thường.


Quan Nguyệt hưng phấn nói: "Tôi cũng cảm thấy vậy.


Cố Tùy chưa từng châm cứu, anh cũng không biết, loại phản ứng này có phải bình thường hay không.

Một lát sau, trên mặt và lỗ tai Cố Tùy đều bị châm, Cố Tùy cảm thụ một chút, cảm giác mũi bị nghẹt đã thoải mái hơn đôi một chút.


Một lát sau, Quan Nguyệt lấy kim châm ra, hỏi anh cảm giác thế nào.

Cố Tùy hít hít mũi, cảm giác rất tốt.

Quan Nguyệt bắt mạch cho anh: "Tôi cũng không biết đã khoẻ chưa, lát nữa anh uống một viên thuốc trị cảm mạo, đợi đến buổi chiều lại xem tình huống.


Cố Tùy gật gật đầu, thành thật làm chuột bạch của cô.

Quan Nguyệt nói với Cố Tùy: "Chỉ có một mình anh không đủ để tôi châm.


Cố Tùy lập tức lĩnh hội được ý tứ của cô: "Ta giúp cô chuyển lời, gọi Lý Đào lên.


Quan Nguyệt hài lòng gật đầu: "Anh nói với cô ấy, kỹ thuật của tôi rất tốt.


Chỉ đâm vài mũi vào người anh, cô lấy đâu ra kết luận kỹ thuật của mình rất tốt?
Buổi chiều, trước khi Cố Tùy xuống núi, cảm giác mũi thoải mái hơn nhiều, không biết là nguyên nhân của thuốc, hay là kỹ thuật châm cứu của Quan Nguyệt?

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 45: Chương 45


Trước khi anh đi, Quan Nguyệt còn dặn dò anh, nhất định phải nhớ kêu Lý Đào ngày mai đến.

“Đã biết, cô ôn tập kỹ thuật châm cứu đi.


Chẳng có ai cả, cô biết luyện tập làm sao đây?
Ánh mắt Quan Nguyệt dừng trên người Cẩu Thặng: "Bé ngoan, lại đây, để chị châm một mũi.


Cẩu Thặng sủa gâu gâu, xoay cái mông nhỏ của nó muốn chạy.

“Chạy cái gì, trở về cho chị.


Tiểu Hắc động đậy, dây leo tinh tế của nó đột nhiên sinh trưởng, giống như mì sợi, càng ném càng dài, trói gô Cẩu Thặng, kéo tới trước mặt Quan Nguyệt.

Quan Nguyệt cười híp mắt sờ sờ lỗ tai nhỏ của Cẩu Thặng: "Ngoan, để chị xem nào.



Cẩu Thặng rụt cổ, trên mặt chó tràn ngập cự tuyệt, trên cổ từng vòng từng vòng thịt chồng chất cùng một chỗ, vẫn không thoát được bàn tay của Quan Nguyệt, bị cô xoa nắn một trận.

“Đồ ngốc, chị châm em làm gì? Xem em sợ chưa kìa.


Quan Nguyệt chỉ muốn châm người!
Lý Đào đối với Quan Nguyệt vừa sợ hãi vừa sùng bái, Quan Nguyệt gọi cô đến, cô chưa nghe Cố Tuỳ bảo là chuyện gì đã vỗ ngực đồng ý.

“Sáng mai tôi sẽ đi!”
“Cô không hỏi! ! ”
Lý Đào cắt ngang lời anh: "Không cần hỏi, nhà tôi nghèo thế, có gì tốt để cô ấy lấy đâu, cùng lắm thì bảo tôi ra sức làm việc.


Trương Thúy Hoa gọi Lý Đào ăn cơm, Lý Đào nói với Cố Tùy một câu: "Tôi đi trước, sáng mai tôi lên núi.


Cố Tùy trở lại chỗ đám thanh niên tri thức, Vương Lộ vui vẻ gọi Cố Tùy ăn cơm, Cố Tùy cảm ơn: "Anh đã ăn rồi.


"
Lý Khải bắt chéo chân: "May mà anh ăn rồi, tôi không nấu đủ, anh muốn ăn, thì tôi chả đủ ăn.


“Lý Khải!" Vương Lộ tức giận.

Lý Khải hừ một tiếng, xoay người rời đi.

Vương Lộ nói với Cố Tùy: "Anh đừng nóng giận, có thể hôm nay Lý Khải làm việc mệt mỏi, nói chuyện không giữ kẽ.


Lâm Hải Âm chen vào câu nói: "Cũng không phải là mệt mỏi, mỗi ngày làm việc không nói, còn muốn dành chút thời gian trộm mò làm chuyện xấu.

"
"Hắn làm chuyện xấu gì vậy?" Cố Tùy ở trên núi ngây người một ngày, không biết gì.

Lâm Hải Âm đắc ý cười: "Anh đoán đi!”






 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 46: Chương 46


Thôn Thanh Khê không chỉ có chừng đó người, trong hai tháng tra xét, người ra vào thôn cũng không ít, trong thời gian ngắn thật đúng là không thể tìm ra ai là người viết thư tố cáo.

Nhưng mà, tuy rằng người ra vào thôn nhiều, nhưng người đi lên thị trấn thì cũng không tính là nhiều, thật ra nếu nghiêm túc điều tra thì cũng rất dễ dàng tìm ra, Lý Khải chính là một trong số những người đã đi lên thị trấn đó.

Muốn viết thư tố cáo ít nhất phải biết chữ, còn phải biết rõ thư tố cáo gửi đi đâu, Lý Khải không phải sẽ lại chọn ra sao.

Quả thật không chỉ có mỗi Lý Khải, ở thôn Thanh Khê ngoại trừ Lý Khải, còn có Cố Tùy, Vương Lộ, Phương Khiết đều từng đi lên thị trấn.

Nhưng Lý Khải có ác ý với Quan Nguyệt nhất, còn công khai nói rất chướng mắt cái loại nha đầu hoang dã Quan Nguyệt này.


Không phải là biết hái thuốc sao, bị đưa cái này lên liền run rẩy? Thật coi mình là cây hành.

Lúc ấy có rất nhiều người đã nghe được những lời này, Lý Khải bởi vì vạ miệng mà trở thành đối tượng tình nghi thứ nhất.

Lý Khải nghe được Lâm Hải Âm đang ám chỉ hắn, mở cửa sổ ra, lớn tiếng chửi một câu: "Tôi chướng mắt con nhỏ hái thuốc kia thật, nhưng dù có phải do tôi làm hay không thì tôi cũng không nhận.


Cố Tùy trầm mặc trong chốc lát: "Cái chuyện hại người không lợi mình này, người bình thường cũng không làm được, không phải anh làm thì tốt.

”.


"Cố Tùy, anh có ý gì?" Lý Khải tức giận.

Vương Lộ đứng ở giữa bọn họ hòa giải: "Mọi người cũng.

đừng ầm ĩ nữa, thanh niên tri thức chúng ta cũng chỉ có vài người, cứ sơ hở là chia năm xẻ bảy, không sợ người ngoài chê cười sao?"
Lâm Hải Âm nhìn không quen: "Bây giờ cô liền tỏ ra cô là người tốt, vậy giờ ngược lại cô phải tra cho ra người tố cáo à, đừng để người nào đó làm liên lụy chúng tôi, khiến chúng tôi bị xa lánh.

"
Vương Lộ không đáp lại Lâm Hải m, ngược lại bất đắc dĩ nói với Cố Tùy: "Chúng tôi nghĩ cách đi nơi khác đi, người ở thôn Thanh Khê khá là bài trừ người ngoài, tất cả mọi người ở đây cũng không thoải mái.

Hơn nữa, chúng ta đến nông thôn là để trợ giúp xây dựng phát triển, mà thôn Thanh Khê này chỉ để cho chúng ta làm việc nông nghiệp nên chúng ta cũng không có cách nào dùng tri thức thay đổi hiện trạng bây giờ, cái này đối với chúng ta cũng rất lãng phí, không phải sao?"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 47: Chương 47


Vương Lộ ôn nhu đề nghị, Phương Khiết cùng Lý Khải nhao nhao ủng hộ, Lâm Hải Âm không tỏ thái độ, còn Cố Tùy gạt đi: "Tôi cảm thấy nơi này rất có triển vọng, y thuật của chúng ta rất được coi trọng.


Lại bị Cố Tùy cự tuyệt, Vương Lộ nhìn bóng lưng Cố Tùy rời đi, có chút bất lực.

Phương Khiết hừ lạnh: "Thấy tôi nói có sai đâu, Cố Tùy nhất định là bị con nhỏ trên núi kia câu mất hồn rồi, dù gì cậu ta cũng tốt nghiệp đại học bác sĩ, mà lại cùng một con nhỏ hoang dã học y thuật, lại còn rất có đề cao nó, quả thực rất tức cười.

"
Lâm Hải Âm trả lời: "Cậu đã từng gặp người ta chưa? Chưa gì đã bắt đầu nói hươu nói vượn rồi.


Nhóm thanh niên tri thức lúc nào cũng ầm ĩ thì sẽ không thể nào sống yên ổn, cụ thể là ai tố cáo, vẫn là không có kết luận.


Trong huyện bên kia cũng không có đưa tin tức nào tới.

Ngày hôm sau, Lý Đào sáng sớm đã lên núi, cô không dám đi từ Đại Thanh Sơn, lúc cô đi đường vòng từ Tiểu Thanh Sơn đến thì Cố Tùy cũng đã đến.

Sáng sớm, mặt trời còn chưa ló dạng, sương mù trên núi nặng nề, Quan Nguyệt ngáp đi từ trong núi ra, sau lưng một trong sương mù mỏng manh phiêu đãng, làm nổi bật mái tóc dài xõa qua vai của Quan Nguyệt, nhìn giống như một tiểu tiên nữ.

Trong mắt Lý Đào hiện lên một tia kinh ngạc, thật xinh đẹp!
Nhưng tại sao Quan Nguyệt không thắt bím tóc? Bây giờ bất kể là con gái thành phố hay con gái nông thôn, lúc nào cũng phải tết tóc, còn nếu không thì cắt đi.

Lý Đào chưa từng thấy Quan Nguyệt xõa tóc dài lại còn không buộc tóc như vậy.

Cẩu Thặng đi theo bên chân Quan Nguyệt, ầm ầm chạy hai bước, giống như một quả cầu thịt lăn lộn.


Quan Nguyệt nhìn thấy Lý Đào: "Cô tới rồi à.


“Ừ, tôi sợ cô đợi sốt ruột, nên lên sớm một chút.


Quan Nguyệt thản nhiên cười: "Cũng không vội lắm, đợi lát nữa ăn điểm tâm rồi nói.


Đến lúc ăn xong, Lý Đào mới biết Quan Nguyệt muốn châm cứu cho cô, bỗng có chút sợ hãi.

“Đừng sợ, nếu cô không có bệnh thì tôi châm cho cô cũng không có tác dụng gì đâu.


Lý Đào càng thêm sợ hãi, cô đang yên đang lành thì có thể có bệnh gì chứ?

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 48: Chương 48


Cố Tùy lơ đãng nói: "Kỹ thuật châm cứu của cô ấy rất tốt, hôm qua tôi bị cảm mũi nghẹt cứng, sau khi cô ấy giúp tôi châm cứu sáng nay thức dậy đã đỡ hơn nhiều rồi.

“Thật hả!" Quan Nguyệt vui vẻ hỏi.

Lý Đào hơi thả lỏng một chút, thì ra cô không phải là vật thí nghiệm đầu tiên.

Quan Nguyệt nhìn qua Lý Đào một chút rồi bảo cô ngồi xuống.

Lý Đào ngồi xuống bên cạnh Quan Nguyệt, Quan Nguyệt ra hiệu cho cô đặt tay lên bàn.

Lúc Quan Nguyệt bắt mạch cho cô cũng theo bản năng điều động dị năng, cảm giác của cô đối với mạch tượng càng thêm rõ ràng.

Quan Nguyệt tránh ra một chút để Cố Tùy tới thử xem, công phu bắt mạch của Cố Tùy so với cô còn kém hơn nên cũng cần cơ hội thực hành.


Cố Tùy bắt mạch xong, nói với Quan Nguyệt: "Nhu mạch?”
Trong sổ tay của bác sĩ chân trần ghi lại: “Nhu mạch là mạch nổi nhưng nhỏ.

” Cố Tùy cảm thấy hình như là loại này.

Thật ngoài suy nghĩ Quan Nguyệt, cô không nghĩ tới Cố Tùy tuy không có nhiều kinh nghiệm thực tiễn nhưng lại có thể biết: "Anh rất có thiên phú.


Lý Đào căng thẳng, mạch này có nghĩa là sao? Cô bị bệnh gì?
Quan Nguyệt bảo cô đừng căng thẳng, không phải cô có bệnh, sau đó hỏi cô về việc sinh hoạt làm việc và nghỉ ngơi hằng ngày, xác định được chính là khí hư, thân thể mệt mỏi, nên mạch đập mới như vậy.

Lý Đào cũng tự mình hiểu được, chỉ là cơ thể mệt mỏi thôi, ở nơi như Tứ Xuyên nhiều núi rừng này thì đây là vấn đề thường gặp.


Người lớn tuổi còn có thể bị phong thấp, nhiễm phong hàn…vâng vâng.

Kiểm tra xong, Quan Nguyệt lấy kim châm ra: "Chúng ta châm mấy kim thử xem có hiệu quả không.


“Được!”
Lý Đào thấy cô lấy ra kim châm trong hộp ra, nhìn mũi kim nhọn kia mà sợ tới mức da đầu cô tê dại.

Kim châm nhỏ sắc nhìn rất dọa người, nhưng chỉ là do Lý Đào cảm thấy, chứ lúc châm thì cũng không đau.

Lý Đào nằm ở trên giường nhỏ bên cửa sổ trong phòng gỗ, sau khi châm cứu xong, Quan Nguyệt bảo cô đừng nhúc nhích, cứ nằm một lát.

Quan Nguyệt đi ra ngoài, trong phòng chỉ có một mình cô, lúc đầu cô còn tỉnh táo, nhưng một lát sau liền bất tri bất giác mà ngủ thiếp đi.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 49: Chương 49


Chờ đến khi cô tỉnh ngủ, sương mù bên ngoài ngọn núi đều đã tan hết, mặt trời đã mọc tới đỉnh trời, trong không khí cũng có một chút cảm giác khô nóng.

cô nhìn trên người mình, kim châm đã được lấy đi hết.
Cô từ trong phòng đi ra ngoài, nhìn thấy hai người Quan Nguyệt cùng Cố Tùy ngồi ở bàn gỗ lớn ở hai bên, trên bàn bày sách, giấy cùng bút, đang cúi đầu học.
Nghe được động tĩnh, Quan Nguyệt cũng không ngẩng đầu, hỏi: "Tỉnh ngủ rồi?”
Lý Đào lên tiếng, không biết có phải là ảo giác hay không mà bây giờ cảm giác thân thể đều thoải mái nhẹ nhàng hơn một chút.
Quan Nguyệt chuẩn bị thuốc viên cho cô, là thuốc bổ khí.


Sau này mỗi buổi sáng đi lên núi uống thuốc và phối hợp châm cứu rất nhanh sẽ khỏi.

Dù sao cô cũng còn trẻ.
Bắt đầu từ hôm đó, Lý Đào mỗi sáng sớm đều lên núi một lần, nhìn bằng mắt thường có thể thấy được tinh thần và sức khỏe của cô càng ngày càng tốt.
Lý Đào cũng cảm thấy mình càng có sức sống.
Trương Thúy Hoa cũng không phải người khách khí, bà nhờ Lý Đào giúp đỡ hỏi thăm một chút, ngày hôm sau cũng lên núi châm cứu.
Quan Nguyệt rất vui vẻ, người có thể cho cô thử càng ngày càng nhiều.
Nhận thức của người nông thôn thật sự chính là cái kiểu này, có thể cho bọn họ nhìn thấy hiệu quả, bọn họ liền nguyện ý thử.


Cả tháng bảy, bọn họ đi tới đi lui ở Đại Thanh Sơn, ít nhất có hai mươi mấy phụ nữ tìm Quan Nguyệt khám bệnh, mọi người đều phản hồi rất tích cực.
Lúc làm việc, mọi người lại có nội dung mới nói chuyện phiếm.
“Tay nghề của con bé Quan Nguyệt rất tốt, lúc châm tôi cũng không cảm thấy đau.”
“Đúng vậy, không chỉ không đau mà còn có hiệu quả.

Hôm trước châm cứu về, buổi tối tôi ngủ ngon hơn.”
“Không biết Quan Nguyệt có khám bệnh cho người bên ngoài thôn không, nếu được, tôi gọi con gái tôi về ở hai ngày để nhờ xem giúp bệnh.”
“Vậy cũng tốt, bác sĩ của trung tâm y tế ở thị trấn toàn là nam, một số bệnh của phụ nữ cũng ngại nói, nói với Quan Nguyệt là được.”
Bên cạnh người vây xem đến, hứng thú nói: "Hiệu quả như vậy sao?"
“Đúng mà thím, cháu không phải là người nói dối.”

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,527
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 50: Chương 50


“Ôi, vậy tôi cũng muốn đi thử xem.

Cái hông của tôi gần đây rất hay bị đau.

”.

“Vậy thím phải nhanh đi khám đi.


Trong khoảng thời gian này người chạy lên núi nhiều, người gặp qua Quan Nguyệt cũng nhiều, hơn nữa Quan Nguyệt chữa bệnh cho bọn họ rất có hiệu quả, người thôn Thanh Khê cứ nói đến Quan Nguyệt cũng không có gì ngoài khen.


Quan Nguyệt người ta xinh đẹp như vậy, y thuật còn giỏi, tại sao lại không thể khen?
Bọn người Phương Khiết nghe được những lời này, Phương Khiết khinh thường: "Phụ nữ nông thôn không có kiến thức thì có cái gì gọi là xinh đẹp? Vương Lộ của chúng ta xuất thân ưu việt, đọc sách nhiều như vậy mới thật sự là tiểu thư khuê các.


"
Vương Lộ cũng không cảm thấy mình được khen, nhìn bóng lưng Cố Tùy lên núi, trong lòng cô càng ngày càng căng thẳng, chẳng lẽ Cố Tùy thật sự bị một nha đầu hoang dã câu mất hồn?
Buổi trưa, sau khi tiễn hai người phụ nữ thôn Thanh Khê đi khám bệnh về, Cố Tùy thử thăm dò nói với Quan Nguyệt: "Cô có cân nhắc chuyển xuống chân núi ở không?”
Quan Nguyệt lắc đầu: "Tôi không thích nơi đông người, cảm thấy trên núi rất tốt.


Cố Tùy rót cho cô một ly nước: "Tôi thấy cô kết giao với mọi người rất tốt, dọn xuống núi ở cũng được mà, hơn nữa dưới núi chắc chắn sẽ an toàn hơn trên núi.

"
Quan Nguyệt không giải thích, thẳng thắn từ chối trả lời.

Cố Tùy không nhận được câu trả lời, cũng không nói nữa.

Quan Nguyệt sửa sang lại đồ đạc, nói với Cố Tùy: "Anh xuống núi đi, hôm nay tôi không cần nấu cơm.



Nói xong, cô xoay người đi vào núi.

Cố Tùy không đi theo sau, cứ đứng tại chỗ như vậy, lẳng lặng nhìn cô đi xa.

Chỉ nói vậy mà cũng giận sao?
Cố Tùy không rời đi ngay, anh vẫn như thường ngày làm cơm xong mới xuống núi.

Quan Nguyệt trở lại nhà cây trong núi sâu, mang theo Cẩu Thặng, giẫm lên cành cây bay lên nhà cây sau đó đặt đồ đạc trên bàn, Quan Nguyệt nằm trên giường, thở ra một hơi thật sâu.

Cố Tùy xuống núi, Dương Quốc Trụ nhìn thấy hắn, quên mất đang bận việc, vội vàng từ trong ruộng đi ra, hỏi: "Thế nào?"
“Cô ấy không muốn xuống núi ở.


Trương Thúy Hoa biết bọn họ nói chuyện gì: "Người ta không muốn thì thôi, chúng tôi lên núi khám bệnh cũng không phiền phức gì.

"


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom