Cập nhật mới

Dịch Thanh Mai Trúc Mã - Phù Tiểu Điện Hạ

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: C20: Múa ballet 2


Nghe Hà Hải Đăng vừa nói như vậy Địch Tiểu Địch có chút giật mình:

- Hẳn là không phải, tôi và cậu ấy đều đã mấy năm không liên lạc với nhau hiện tại mới gặp lại không lâu.

Hà Hải Đăng nói:

"Ai, cậu và Ngạn ca vừa nhìn đã thấy quan hệ đặc biệt tốt mấy năm không gặp còn có thể vừa gặp mặt liền hòa hợp như vậy cũng rất khó điều này chứng tỏ tình cảm của hai người vốn đã sâu đậm."

Nếu tôi biết cậu từ trước và biết rằng cậu có thể múa ballet tôi nhất định sẽ nhớ tới cậu khi xem chương trình múa ballet. Tôi không có người bạn nào biết múa ballet cả.

Nếu không Tiểu Địch cậu biểu diễn múa ballet trong đêm tiệc năm mới năm nay đi tôi nhất định sẽ cổ vũ cho cậu!

Phương Tòng Khải người bạn cùng bàn trước của Lạc Ngạn Tinh vỗ Hà Hải Đăng một cái, nói với cậu:


"Nếu Ngạn ca trở về nghe cậu nói như vậy cậu xem cậu ấy sẽ xử cậu như thế nào, cái này không phải đang là xui người ta nhảy múa ballet sao, như thế nào có phải cậu còn muốn cô ấy hiện tại múa cho cậu xem một đoạn hay không.

Hà Hải Đăng có chút say, ngượng ngùng cười nói:

- Cái này đâu phải là xui đâu đây rõ ràng là đề nghị hơn nữa tôi biết múa ballet phải mang giày đặc thù hiện tại Tiểu Địch lại không mang loại giày này nhảy như thế nào cũng không thể để chân trần múa, nếu để Tiểu Địch chân trần múa cho chúng ta xem Ngạn ca trở về khẳng định sẽ nổi giận.

Phương Tòng Khải kéo cánh tay Hà Hải Đăng xuống, nói với cậu:

- Cậu còn biết vậy à, biết thì ít nói một chút cậu sẽ không phải uống say rồi chứ?

Phương Tòng Khải vừa dứt lời Hà Hải Đăng liền nằm sấp xuống bàn say thật may mắn chọn chỗ nằm tốt không thì trực tiếp nằm sấp trên đ ĩa thịt nướng.

Phương Tòng Khải:"... "

Phương Tòng Khải bị chọc cười nhìn chằm chằm Hà Hải Đăng cười nói:

" Cũng may buổi tối không có tiết tự học buổi tối bằng không xem cậu làm sao bây giờ. "

Tuyền Ứng chỉ có học sinh lớp 12 sẽ sắp xếp tự học buổi tối, học sinh lớp 11 không cố định tự học buổi tối nhưng có giáo viên trong lớp sẽ tùy tình huống mà them tiết tự học buổi tối vào nhưng loại tình huống này rất ít.

Học sinh lớp 10, 11 nếu buổi tối cũng muốn học trong lớp học cũng không phải là không được nhưng cần phải nộp đơn trước cho ban giám hiệu nhà trường như vậy nhà trường sẽ không tắt đèn lớp học.

Đèn trong lớp học của học sinh lớp 10 và lớp 11 buổi tối được tắt theo tổng điều khiển buổi sáng mới bật nếu có học sinh đến quá sớm cho dù lấy chìa khóa mở được cửa lớp học cũng không có đèn.


Địch Tiểu Địch thấy Hà Hải Đăng say như vậy, cũng nhịn không được cười rộ lên với những người khác.

Cười xong, Địch Tiểu Địch lại nhìn về phía Phương Tòng Khải, tiếp tục hỏi chuyện của Lạc Ngạn Tinh:

- Cậu cùng mình nói chuyện của Lạc Ngạn Tinh đi.

Phương Tòng Khải suy nghĩ một chút rồi hỏi:

" Nói gì? "

Địch Tiểu Địch nói:

- Tùy tiện nói, tốt nhất là chọn một chút chuyện thú vị lúc trước mình nghe nói Lạc Ngạn Tinh từng vì hoa khôi của Tuyền Ứng mà đánh nhau là thật sao?

Phương Tòng Khải hiểu muốn nghe chuyện thú vị không phải là trọng điểm câu hỏi sau mới là mấu chốt.

Phương Tòng Khải lắc đầu nói:


- Không có chuyện này, lúc ấy Ngạn ca đánh nhau là bởi vì mấy tên lưu manh trà trộn vào trường học, cậu biết lưu manh là cái gì chứ?

Địch Tiểu Địch gật đầu:

" Biết. "

Phương Tòng Khải nói tiếp:

" Mấy tên lưu manh kia kỳ thật đến tìm tôi cùng mấy người khác gây phiền toái, tôi cùng mấy người khác bởi vì một ít chuyện mà đắc tội bọn họ kết quả đụng phải Ngạn ca, Ngạn ca liền giúp tôi vì thế đã cùng những người đó đánh nhau một trận.

Lúc ấy Quý Đông Nhiên vừa vặn cũng ở đấy Quý Đông Nhiên là hoa khôi trường được Tuyền Ứng công nhận hiện tại hình như đi quay phim

Vì thế cứ như vậy truyền thành Ngạn ca nổi giận vì hoa trường nhưng kỳ thật việc này không có quan hệ gì với Quý Đông Nhiên, Ngạn ca với cô ấy cũng chỉ là bằng hữu mà thôi."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: C21: Những người bạn mới 1


Phương Tòng Khải vừa nói xong dư quang thoáng nhìn thấy Lạc Ngạn Tinh đi tới liền ngậm miệng không nói nhiều nữa, Địch Tiểu Địch cũng không hỏi tiếp nữa.

Lạc Ngạn Tinh nhìn Địch Tiểu Địch một cái trước sau đó mới ngồi xuống bên cạnh cô đưa túi xách trong tay cho cô và nói:

"Giúp cậu mua hai ly trà sữa."

Nói xong liền nhịn không được nhìn về phía Hà Hải Đăng đang nằm sấp trên bàn, không còn cách nào khác tư thế nằm sấp trên bàn của người này thật sự quá nổi bật.

Lạc Ngạn Tinh nhịn không được thu hồi ánh mắt, hỏi Phương Tòng Khải:

"Cậu ta say rồi?"

Phương Tòng Khải nói:

"Say rồi."

Lạc Ngạn Tinh "Chậc" một tiếng:


"Rõ ràng tửu lượng không tốt còn muốn uống đợi lát nữa cậu và Đỗ Cảnh Lâm đưa cậu ta về ký túc xá."

Phương Tòng Khải và Đỗ Cảnh Lâm liếc nhau một cái đáp lại:

"Được."

Đỗ Cảnh Lâm vóc người rất cao thoạt nhìn rất mạnh mẽ Lạc Ngạn Tinh và cậu quen biết lúc chơi bóng rổ bởi vì trình độ chơi bóng rổ của Đỗ Cảnh Lâm rất tốt thế nên hai người thường xuyên hẹn nhau chơi bóng rổ, đương nhiên còn có những người khác tụ tập.

Lạc Ngạn Tinh quay đầu thấy Địch Tiểu Địch không uống trà sữa liền hỏi:

"Sao không uống mình đã cố ý dặn nhân viên làm nóng cho cậu."

Sợ Địch Tiểu Địch ngượng ngùng dù sao cũng liên quan đến chuyện s1nh lý của nữ sinh cho nên thanh âm của Lạc Ngạn Tinh cũng không lớn chỉ có một mình Địch Tiểu Địch có thể nghe được.

Địch Tiểu Địch kỳ thật chỉ cần không uống lạnh sẽ không đau bụng đồ uống bình thường là có thể uống nhưng Lạc Ngạn Tinh lại cảm thấy đồ uống bình thường cũng là lạnh không nên để cô uống, luôn phải chuẩn bị cho cô đồ uống nóng.

Cho nên khi mu bàn tay chạm vào thân cốc trà sữa phát hiện là trà sữa nóng, Địch Tiểu Địch cũng không cảm thấy, nhưng cậu lại mua cho cô hai ly liền đây mới là điều kỳ quái a.

Địch Tiểu Địch hỏi Lạc Ngạn Tinh:

"Cả hai ly đều là dành cho mình sao?"

Lạc Ngạn Tinh đáp:

- Nếu không thì sao?

Thấy Địch Tiểu Địch có chút ngây thơ Lạc Ngạn Tinh cười giải thích:

"Mình nhớ cậu thích uống trà sữa matcha cho nên mua cho cậu một ly trà sữa matcha, nhưng rồi lại nhớ tới có một lần cậu không uống trà sữa matcha mà nhất định phải đổi thành trà sữa than tre, cho nên mình lại mua cho cậu thêm một ly trà sữa than tre nữa bây giờ cậu muốn uống ly nào tùy cậu."

Địch Tiểu Địch không nghĩ tới Lạc Ngạn Tinh ngay cả chuyện cô có một lần không muốn uống trà sữa matcha mà đổi thành trà sữa than tre cũng nhớ rõ ràng như vậy chỉ cảm thấy còn chưa uống được trà sữa đã nếm được vị ngọt.


Địch Tiểu Địch nói:

"Hai ly trà sữa uống không hết."

Lạc Ngạn Tinh đáp:

"Vậy thì không uống hết, hai ly trà sữa mà thôi không đến mức có thể khiến mình nghèo được."

Địch Tiểu Địch cuối cùng đem hai ly trà sữa bóc ra đương nhiên đều chỉ uống một nửa.

Hiện tại hai ly trà sữa Địch Tiểu Địch mới uống được mỗi ly một ngụm, Lạc Ngạn Tinh chờ không được hỏi:

"Có ngon không? Nó có ngon hơn trà sữa mình mua vài năm trước không?"

Địch Tiểu Địch nói:

"Không có gì khác biệt."

Tất cả đều ngọt ngào.

Địch Tiểu Địch kỳ thật không được ăn quá nhiều đồ ngọt, bởi vì khiêu vũ múa ballet cần phải giữ gìn vóc dáng ngoại trừ trà sữa Lạc Ngạn Tinh đặc biệt mua cho cô.


Lạc Ngạn Tinh lại hỏi Địch Tiểu Địch:

"Tại sao cậu đột nhiên muốn uống trà sữa than tre vào lúc đó?"

Địch Tiểu Địch nhìn về phía Lạc Ngạn Tinh, cười nói:

"Cậu thật sự muốn biết? Bởi vì cậu luôn mua cho mình trà sữa matcha, cho dù mình có thích uống nó, nhưng thỉnh thoảng cũng muốn đổi khẩu vị cho nên tùy tiện gọi trà sữa than tre."

Lạc Ngạn Tinh có chút xấu hổ:

"À, thì ra là như vậy mình còn tưởng rằng cậu đột nhiên thay đổi khẩu vị kết quả lần sau cậu lại gọi trà sữa matcha."

Địch Tiểu Địch nói:

"Bởi vì lúc đó mình cho rằng cậu thích trà sữa matcha hơn một chút, ngày đó khi cậu uống trà sữa cảm thấy như thế nào."

Lạc Ngạn Tinh kỳ thật không thích uống trà sữa ngẫu nhiên mua một ly chỉ là bởi vì nhìn Địch Tiểu Địch uống cũng muốn nếm thử hương vị.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: C22: Những người bạn mới 2


Lạc Ngạn Tinh kỳ thật không thích uống trà sữa chê trà sữa quá ngọt mà trà sữa không đường cũng không hấp dẫn được cậu ngẫu nhiên mua một ly trà sữa chỉ là bởi vì nhìn Địch Tiểu Địch uống cũng muốn nếm thử hương vị mà thôi.

Giờ phút này Địch Tiểu Địch đang uống trà sữa ánh mắt cậu liền theo bản năng nhìn vào môi Địch Tiểu Địch, ánh mắt kỳ thật chỉ dừng lại hơn nửa giây đã nhanh chóng dời đi nhưng lỗ tai cậu lại chậm rãi đỏ lên.

Phương Tòng Khải không uống rượu nhiều cậu cũng không thích mùi bia, quay đầu đang chuẩn bị cùng Lạc Ngạn Tinh thảo luận chuyện trận đấu bóng rổ, thấy Lạc Ngạn Tinh như vậy cậu liền cảm thấy hoảng sợ.

Phương Tòng Khải thật đúng là chưa từng thấy qua chuyện Lạc Ngạn Tinh lại đỏ tai như vậy, nhất thời có chút cổ quái liếc Địch Tiểu Địch chờ đến khi thu hồi lại tầm mắt thì phát hiện Lạc Ngạn Tinh đang híp mắt đề phòng mà nhìn chằm chằm hắn.

Phương Tòng Khải: "..."

Ngạn ca, tôi tuy rằng nhìn chằm chằm Địch Tiểu Địch trong chốc lát nhưng đối với Địch Tiểu Địch không có ý tứ kia chỉ là cẩn thận suy nghĩ xem đây đến tột cùng là thần thánh phương nào.


Phương Tòng Khải chớp chớp mắt cũng không biết Lạc Ngạn Tinh có hiểu được tiếng lòng của Phương Từ Khải trong ánh mắt hay không, tóm lại..

Lạc Ngạn Tinh đánh giá hắn một chút rồi liền dời ánh mắt.

Phương Tòng Khải thở phào nhẹ nhõm đợi đến khi bữa tiệc kết thúc đoàn người xuống lầu vừa ra khỏi tiệm nướng cậu liền nhìn thấy Hình Kỳ Kỳ đang chờ bên ngoài cửa hàng.

Phương Tòng Khải quen biết Hình Kỳ Kỳ hoa khôi lớp D từng làm đội trưởng đội cổ vũ cho đội bóng rổ của lớp C và lớp D trước khi trận đấu bắt đầu đã hấp dẫn không ít ánh mắt coi như là người nổi tiếng trong trường.

Địch Tiểu Địch cùng Lạc Ngạn Tinh đi lẫn trong đám người hai người tán gẫu đêm nay nướng thịt nào ngon hơn, lần sau ăn thịt nướng có muốn đổi sang một cửa tiệm khác hay không, vì thế đợi đến khi hai người bọn họ tán gẫu xong nhìn thấy Hình Kỳ Kỳ đứng cách đó không xa những người khác đều đã đứng yên.

Không khí đột nhiên xấu hổ người đến tham gia tụ hội đều biết Hình Kỳ Kỳ công khai theo đuổi Lạc Ngạn Tinh, nhưng Lạc Ngạn Tinh hiện tại lại vì Địch Tiểu Địch mà tổ chức một buổi tụ hội, Hình Kỳ Kỳ lại chặn ở ngoài cửa hàng vừa nhìn đã làm cho người ta có cảm giác người tới không có ý tốt.

Chỉ có Hà Hải Đăng đang được hai người đỡ trong lúc say ngẩng đầu nhận ra Hình Kỳ Kỳ còn lớn tiếng chào hỏi cô:

- Ai nha là Kỳ Kỳ sao.

Hà Hải Đăng và Hình Kỳ Kỳ học cùng lớp, Hình Kỳ Kỳ ở trong lớp chơi với mấy cậu rất tốt đặc biệt là chơi với Hà Hải Đăng dưới tình huống như vậy bị Hà Hải Đăng gọi tên Hình Kỳ Kỳ cũng có chút bất đắc dĩ.


"Hà Hải Đăng giọng cậu có thể nhỏ một chút được không."

Hà Hải Đăng uống say nghe Hình Kỳ Kỳ nói như vậy ngây thơ cười không ngừng, còn nói:

- Kỳ Kỳ cậu là tới tìm Lạc Ngạn Tinh sao, cậu ấy.

Quay đầu muốn đi tìm Lạc Ngạn Tinh bên trái nhìn không thấy lại nhìn bên phải đáng tiếc nhìn không đúng phương hướng Lạc Ngạn Tinh đang ở phía sau cậu, cậu căn bản không nhìn thấy vì thế la hét:

- Ai nha, cậu ấy không có ở đây.

Mọi người: "..."


Hình Kỳ Kỳ bị tên say rượu Hà Hải Đăng làm cho bất lực cô nhìn vào đám người hỏi:

- Tôi không phải tới tìm Lạc Ngạn Tinh, Điền Huyên Tân không cùng các cậu tụ tập sao?

Phương Tòng Khải nghe được Hình Kỳ Kỳ không phải tới tìm Lạc Ngạn Tinh cũng giống như những người khác đều thở phào nhẹ nhõm, thở phào nhẹ nhõm xong lại phát hiện

Không đúng, mình vừa rồi khẩn trương cái gì a, cho dù nhìn ra Lạc Ngạn Tinh hình như đối với Địch Tiểu Địch có chút ý tứ vậy nên hiện tại Hình Kỳ Kỳ chạy tới đây thì cũng nên là bản thân Lạc Ngạn Tinh khẩn trương mới đúng chứ.

Địch Tiểu Địch kỳ thật sớm đoán được Hình Kỳ Kỳ là tới tìm người khác không nói lần trước trong căn tin xảy ra chuyện kia vừa rồi ánh mắt Hình Kỳ Kỳ căn bản không dừng lại trên người Lạc Ngạn Tinh, ngược lại còn đang không ngừng thò đầu nhìn những nơi khác rất rõ ràng là tới tìm người khác.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: C23: Những người bạn mới 3


Hình Kỳ Kỳ còn đang chờ Hà Hải Đăng hỏi cô tới tìm Điền Huyên Tân làm gì, để cho cô trong bầu không khí xấu hổ khó hiểu này có thể có lời giải thích kết quả tên Hà Hải Đăng này lại say đến mơ màng mà đi qua.

Hình Kỳ Kỳ: "..."

Không ai trả lời cô rằng Điền Huyên Tân có tới hay không Hình Kỳ Kỳ đành phải nhìn về phía quán thịt nướng lần nữa Địch Tiểu Địch đành mở miệng nói:

"Điền Huyên Tân không tới, không ở trong tiệm."

Trải qua một ngày rưỡi Địch Tiểu Địch tuy rằng không phải là quen thuộc với tất cả mọi người trong lớp C nhưng mấy ủy viên với đại biểu lớp đều đã biết tên hơn nữa cũng đã nhớ mặt.

Điền Huyên Tân chính là đại biểu lớp tiếng Anh, "máy hóng chuyện bát quái" đeo kính mắt dày cộp thoạt nhìn hướng nội nhưng thực tế rất tích cực trong lớp.

Hình Kỳ Kỳ có chút kinh ngạc đúng là Địch Tiểu Địch đã trả lời vấn đề của cô, cô nhìn Địch Tiểu Địch gật gật đầu cảm ơn, bỗng nhiên lại nhớ tới cái gì tròng mắt đảo qua nói với Địch Tiểu Địch:


- Tôi có thể nói với cậu vài lời hay không?

Địch Tiểu Địch sửng sốt một chút, Lạc Ngạn Tinh đi lên phía trước một bước đem Địch Tiểu Địch che sau lưng cậu nhìn Hình Kỳ Kỳ nói:

"Cô ấy mới đến đây, hẳn là cùng cậu không có gì để nói."

Hình Kỳ Kỳ không mặc đồng phục học sinh mặc một chiếc quần short ngắn cùng một chiếc áo ngắn tay lộ rốn, cô nhún vai nói:

- Tôi chỉ muốn hỏi cô ấy vài câu về Điền Huyên Tân, cũng không phải cùng cậu đoạt người cậu gấp cái gì?

Nói đến đây Hình Kỳ Kỳ bừng tỉnh hiểu được cái gì đó cô nhìn lướt qua mọi người trước mặt nói:

- Các cậu sẽ không phải cảm thấy tôi còn thích Lạc Ngạn Tinh đấy chứ, ngày hôm qua tôi không phải đã nói sẽ không thích cậu ta nữa còn gì, cậu ta cũng chưa từng nhớ tới tôi hơn nữa còn có bạn gái tôi còn quấn lấy cậu ta làm gì Hình Kỳ Kỳ tôi có khi nào lừa gạt người chưa, các cậu có thể tin tôi hay không vậy?

Nói xong, Hình Kỳ Kỳ nhìn về phía Lạc Ngạn Tinh:

"Lạc Ngạn Tinh cậu có nhớ tôi hay không tôi cũng không cần biết nữa, cậu bảo tôi nói với cô ấy hai câu, tôi cam đoan không làm khó cô ấy."

Lạc Ngạn Tinh nhíu mày nói:

- Nhất định phải nói với cô ấy?

Hình Kỳ Kỳ nói:


- Bằng không thì sao, các cậu xem nơi này còn có nữ sinh khác sao?

Hình Kỳ Kỳ bước nhanh tiến lên vài bước kéo Địch Tiểu Địch sang một bên:

"Trò chuyện phiếm giữa các cô gái đừng có mà tới đây nghe."

Địch Tiểu Địch bị Hình Kỳ Kỳ quyết đoán kéo sang một bên, rồi thấy Hình Kỳ Kỳ bỗng nhiên lại có chút do dự.

Do dự nửa phút đồng hồ, Hình Kỳ Kỳ mới nói:

- Cậu cậu tên là Địch Tiểu Địch đúng không, tôi hẳn là nhớ không lầm chứ?

Nhớ nhầm thì có sẽ có một đại họa mất.

Địch Tiểu Địch gật đầu, bị bộ dạng khẩn trương của Hình Kỳ Kỳ chọc cười:


"Nhớ không lầm."

Địch Tiểu Địch kỳ thật còn rất thích tính tình trực tiếp lại tiêu sái này của Hình Kỳ Kỳ mặc dù biết Hình Kỳ Kỳ từng thổ lộ với Lạc Ngạn Tinh, cũng không có vì thế mà đối với Hình Kỳ Kỳ sinh ra bất kỳ loại cảm giác phản cảm với không thích nào.

Lạc Ngạn Tinh vốn là độc thân, đôi xử người khác lại rất tốt có nữ sinh thổ lộ với cậu là chuyện không thể bình thường hơn, nếu vì những chuyện trong quá khứ này mà phiền não thì không phải là Địch Tiểu Địch.

Đừng thấy Địch Tiểu Địch bởi vì học múa ba lê cho nên hình thành ra một thân khí chất thanh nhã ôn nhu, kỳ thật tính cách của cô cũng không chỉ dịu dàng. Tính cách mỗi người đều không phải đơn giản một từ là có thể hình dung đầy đủ.

Trong mắt Lạc Ngạn Tinh, Địch Tiểu Địch rất ngoan rất thục nữ, nhưng có đôi khi cũng sẽ nghịch ngợm, nhưng trước mặt bạn tốt Mộc Quả Nhi, Địch Tiểu Địch liền trở thành một người thông minh quả quyết và rất thích đùa giỡn.

Giờ phút này Hình Kỳ Kỳ liền cảm thấy Địch Tiểu Địch đặc biệt dễ nói chuyện đặc biệt thân cận nên cũng cười theo và nói rõ nguyên nhân kéo Địch Tiểu Địch tới đây:

"Cái kia.. tôi muốn cậu giúp tôi chú ý nhiều hơn đến Điền Huyên Tân có được không"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: C24: Những người bạn mới 4


Địch Tiểu Địch khó hiểu nhìn về phía Hình Kỳ Kỳ.

Hình Kỳ Kỳ thở dài một hơi với vẻ mặt đau khổ nói:

- Hôm qua tôi phát hiện hình như tôi còn thích bạn trai cũ cho nên liền đi tìm anh ấy vốn muốn theo đuổi anh ấy lần nữa nhưng kết quả đột nhiên phát hiện anh ấy có bạn gái mới.

Địch Tiểu Địch hiểu được:

- Bạn gái hiện tại của bạn trai cũ của cậu chính là Điền Huyên Tân.

Hình Kỳ Kỳ gật đầu.

Địch Tiểu Địch lại hỏi:


- Vậy cậu hy vọng tôi giúp cậu chú ý nhiều hơn một chút Điền Huyên Tân là muốn làm cái gì đây hẳn là không phải vì tiếp tục đuổi theo bạn trai cũ chứ.

Hình Kỳ Kỳ lắc đầu nói:

"Đương nhiên không phải vì tiếp tục đuổi theo bạn trai cũ của tôi, anh ấy đã có bạn gái rồi tôi còn đuổi theo cái gì làm tiểu tam sao."

Tôi chỉ tò mò bạn gái của anh ta bây giờ trông như thế nào tại sao tôi vẫn còn độc than mà anh ấy đã tìm thấy bạn gái của mình. "

Hình Kỳ Kỳ nói đến đây dừng một chút hạ thấp thanh âm nói với Địch Tiểu Địch:

- Kỳ thật ta đã gặp qua Điền Huyên một lần nói thật, tôi cảm thấy cùng tôi khác biệt rất lớn, tôi không phải nói cô ấy không bằng tôi a, tuy rằng cô ấy không xinh đẹp bằng tôi, nhưng thành tích của co ấy so với tôi tốt hơn nhiều, hẳn là có phải nói mình xinh đẹp cũng quá tự luyến hay không a!

Địch Tiểu Địch nghe đến đó phát hiện Hình Kỳ Kỳ rất có tố chất nói chuyện, tốc độ nói chuyện rất nhanh một chút dừng lại cũng không có lưu loát vô cùng hơn nữa khi nói câu cuối cùng" tự luyến "còn hơi nhíu nhíu mày, tóm lại biểu cảm trên mặt thập phần linh động.

Không đợi Địch Tiểu Địch trả lời đề tài" Nói mình xinh đẹp có phải tự kỷ hay không "Hình Kỳ Kỳ đã vừa chuyển giọng lần thứ hai trở về vấn đề chính tiếp tục nói:

" Tôi chỉ cảm thấy tôi và Điền Huyên Tân hoàn toàn là loại nữ sinh khác nhau, có thể là tôi thật sự quá tự luyến đi nhưng tôi vẫn cho rằng bạn trai cũ của tôi sau khi chia tay với tôi sẽ tìm một cô gái cùng loại với tôi để yêu kết quả sau khi anh ấy và tôi chia tay liền cùng Điền Huyên Tân ở bên nhau.

Tôi nhịn không được muốn nhìn xem Điền Huyên Tân rốt cuộc là như thế nào, nhưng tôi hiện tại không tiện chạy tới lớp các cậu.


Tôi sáng nay đi tới lớp các cậu xem Điền Huyên Tân, hình như cậu không có ở đấy, tôi chỉ là từ cửa sổ nhìn vào trong một cái liền có người ồn ào nói tôi là tới tìm Lạc Ngạn Tinh.

Cậu và Lạc Ngạn Tinh đều đã ở bên nhau tôi vừa nghe thấy loại ồn ào này liền cảm thấy không thoải mái chuyện cậu và Lạc Ngạn Tinh yêu đương có phải còn chưa công khai hay không?

Hình Kỳ Kỳ nghi hoặc liếc nhìn Địch Tiểu Địch một cái, Địch Tiểu Địch nói:

"Kỳ thật, tôi và Lạc Ngạn Tinh cũng không phải loại quan hệ như cậu nghĩ, tôi và cậu ấy còn chưa yêu."

Hình Kỳ Kỳ kinh hãi một chút:

- Hai người không có ở bên nhau sao? Khi hai người ở căng tin tôi thấy hai người rất ngọt ngào hơn nữa lúc ấy bầu không khí giữa hai người đặc biệt giống như lúc tôi và bạn trai cũ của tôi mới yêu nhau tôi còn tưởng rằng hai người đã ở bên nhau rồi chứ..

Hình Kỳ Kỳ hậu tri hậu giác nói:

- Cho nên các cậu kỳ thật không có ở bên nhau, vậy tôi ngày hôm qua có phải là đã nháo thành vô tri hay không?


Địch Tiểu Địch bị phản ứng này của Hình Kỳ Kỳ chọc cười, cô nói:

"Ngày hôm qua tôi vốn định giải thích với cậu kết quả cậu đi quá nhanh nói xong lập tức ra khỏi căng tin."

Hình Kỳ Kỳ nói:

"Thật sự mất mặt mà, nhưng mà ngày hôm qua đã nói không thích Lạc Ngạn Tinh nữa cũng không có ý định theo đuổi Lạc Ngạn Tinh, cho dù cạu ta hiện tại còn độc thân, tôi đối với cậu ta cũng thật sự không có cảm giác.

Thật ra trước kia tôi muốn đuổi theo cậu ta là bởi vì khi đó vừa chia tay với bạn trai cũ còn lầm tưởng là bạn trai cũ của tôi chân đạp hai thuyền, cho nên một lòng muốn tìm bạn trai mới chọc tức anh ấy.

Lạc Ngạn Tinh bộ dạng đẹp trai, bóng rổ lại chơi không tệ, tôi liền chọn cậu ta hiện tại ngẫm lại tôi có thể chưa từng thật sự thích Lạc Ngạn Tinh."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: C25: Những người bạn mới 5


Hình Kỳ Kỳ nhìn Địch Tiểu Địch, đột nhiên hỏi:

- Cậu đối với Lạc Ngạn Tinh hẳn là có cảm giác rung động.

Địch Tiểu Địch không nghĩ tới Hình Kỳ Kỳ lại đột nhiên hỏi vấn đề trực tiếp như vậy sửng sốt một chút sau đó "Ừ" một tiếng.

Hình Kỳ Kỳ lại hỏi:

"Vậy cậu còn không mau theo đuổi cậu ấy, tôi thấy cậu ấy rất đặc biệt với cậu thừa dịp cậu ấy hiện đang độc thân, mau theo đuổi đi."

Địch Tiểu Địch nghiêng đầu nhìn Lạc Ngạn Tinh một cái, rồi nở nụ cười nói với Hình Kỳ Kỳ:

"Tôi đang theo đuổi."

Hình Kỳ Kỳ hơi mở to hai mắt, sau đó hiểu được có đôi khi theo đuổi một người không cần ngay từ đầu trực tiếp thổ lộ, cảm thấy chậm rãi lấy lòng cũng rất quan trọng.

Hình Kỳ Kỳ cảm thấy Địch Tiểu Địch hẳn là cao thủ đưa tay vỗ vỗ bả vai Địch Tiểu Địch nói:


"Vậy chúc cậu sớm thành công."

Địch Tiểu Địch quay lại Hình Kỳ Kỳ nói:

"Trộm vía"

Có một trận gió thổi tới Địch Tiểu Địch chớp chớp mắt lông mi rơi vào trong mắt, cô nâng tay muốn xoa nhưng lại sợ làm tổn thương đến mắt vì thế chỉ nhẹ nhàng sờ mí mắt.

Hình Kỳ Kỳ đối diện lại nói về chuyện của Điền Huyên Tân, cô nhìn về phía Địch Tiểu Địch với vẻ mặt chờ đợi:

     "Nói nhiều như vậy, cậu có đồng ý giúp tôi chú ý Điền Huyên Tân nhiều hơn không?"

Địch Tiểu Địch còn chưa mở miệng nói chuyện bên kia Lạc Ngạn Tinh chú ý tới động tác Địch Tiểu Địch giơ tay muốn dụi mắt nhịn không được lên tiếng nói:

"Còn chưa nói xong sao? Bảo là chỉ nói mấy câu mà lại tốn nhiều thời gian như vậy?"

Vừa nói Lạc Ngạn Tinh vừa đi về phía Địch Tiểu Địch và Hình Kỳ Kỳ, thấy một bên mắt của Địch Tiểu Địch vẫn nhắm lại liền hỏi:

"Làm sao vậy?"

Địch Tiểu Địch nói:

"Lông mi rụng vô mắt."

Lạc Ngạn Tinh nhíu mày đáp:

"Để mình nhìn xem, mình giúp cậu thổi."


Nói xong, Lạc Ngạn Tinh đưa tay muốn chạm vào mắt Địch Tiểu Địch.

Địch Tiểu Địch liền ngăn cảm, lắc đầu nói:

"Không cần đâu."

Nếu xung quanh không có ai khác Địch Tiểu Địch sẽ rất vui vẻ nhờ Lạc Ngạn Tinh giúp, loại hành động thân mật này rất dễ ấp ủ ra bầu không khí cô muốn.

  Nhưng hiện tại xung quanh nhiều người như vậy, Địch Tiểu Địch thật sưj muốn lấy một cái gương tự mình đem lông mi lấy ra.

Hình Kỳ Kỳ ở một bên, cảm thấy bản than bị Lạc Ngạn Tinh làm nổi da gà nhịn không được lui về phía sau hai bước, ý thức được rằng cô đêm nay phỏng chừng không có cơ hội cùng Địch Tiểu Địch nói chuyện về việc của Điền Huyên Tân vì thế nói:

- Tôi đi trước, Địch Tiểu Địch ngày mai tôi sẽ đến lớp tìm cậu, tính cách cậu rất hợp khẩu vị của tôi, bộ dạng cũng đẹp, tôi rất thích ngắm bộ dạng đẹp mắt này của cậu đấy.

Lạc Ngạn Tinh nghe được lời sau đó quay đầu nhìn chằm chằm Hình Kỳ Kỳ cũng không mở miệng, trầm mặc không khí xung quanh lạnh đi mười phần

Hình Kỳ Kỳ bĩu môi:

"Được, tôi biết tôi thích cũng vô dụng chỉ mình cậu được thích, cậu lợi hại được chưa."


Hình Kỳ Kỳ vừa nói như vậy, Lạc Ngạn Tinh chỉ cảm thấy bị chọc trúng tâm tư nhịn không được nhìn Địch Tiểu Địch.

  Địch Tiểu Địch vừa lúc cũng nhìn cậu, ánh mắt hai người vừa vặn giao nhau lại nhanh chóng tự mình dời tầm mắt.

Hình Kỳ Kỳ đem phản ứng của Lạc Ngạn Tinh cùng Địch Tiểu Địch thu hết trong tầm mắt, nhất thời bị chua đến có chút đau răng, xem ra thật sự bị cô nói trúng, Lạc Ngạn Tinh rõ ràng cũng có cảm giác với Địch Tiểu Địch.

Hai người thầm mến nhau thăm dò lẫn nhau nhưng không chọc thủng bí mật này

Hình Kỳ Kỳ suy nghĩ một hồi thầm mến mộ tình yêu này xoay người rời đi cô đi bộ luôn rất nhanh thoáng cái liền tới đầu đường không thấy bóng người.

Địch Tiểu Địch vốn muốn hỏi Hình Kỳ Kỳ có mang theo gương nhỏ hay không hiện tại cũng chỉ có thể hỏi Lạc Ngạn Tinh.

Lạc Ngạn Tinh đương nhiên không có gương người đến tham gia tụ hội đều là nam sinh cũng không có ai mang theo gương nhỏ.

Lạc Ngạn Tinh suy nghĩ một chút xoay người trở lại quán nướng tìm chủ tiệm lấy một cái gương.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: C26: Ở trường 4


Địch Tiểu Địch mở gương ra sau đó nghiêng người tránh ánh mắt của Lạc Ngạn Tinh lấy lông mi ra.

Lạc Ngạn Tinh biết Địch Tiểu Địch phỏng chừng là cảm thấy mí mắt quá xấu cho nên không cho cậu xem vì thế cười cười xoay người nói với những người khác:

"Các cậu trở về trước đi, chú ý an toàn."

Mọi người lên tiếng xua tay rời đi.

Phương Tòng Khải nói:


"Bọn mình đều ở trong trường, rất an toàn."

Trong đám người hôm nay đến tham gia tụ hội chỉ có một mình Lạc Ngạn Tinh ở ngoài trường, mỗi ngày đều phải trở về Lạc gia.

Địch Tiểu Địch cũng sống trong khuôn viên trường ban đầu Lạc Ngạn Tinh muốn cô ấy sống cùng trong Lạc gia, nhưng lời mời này đã bị Địch Tiểu Địch từ chối khi cậu nói chuyện với Địch Tiểu Địch ngày hôm qua.

Địch Tiểu Địch tỏ vẻ một mình cô đi theo cậu đến Lạc gia không tiện, Lạc gia đối với cô mà nói là hoàn toàn xa lạ Lạc Ngạn Tinh suy nghĩ một chút cũng cảm thấy đích thực có chút bất tiện vì thế bỏ qua.

Nhưng Lạc Ngạn Tinh vẫn cho rằng môi trường ăn ở của trường không tốt lắm, muốn mua một căn phòng cho Địch Tiểu Địch bên ngoài trường một mình ở rộng rãi nhưng lại lo lắng cô ở một mình không an toàn vì thế ý niệm này cũng bị cậu đ è xuống.

  Địch Tiểu Địch xử lý xong lông mi kia đưa gương cho Lạc Ngạn Tinh, đợi Lạc Ngạn Tinh trả lại gương cho quán nướng xong hai người liền sóng vai đi về phía trường học.

Là đêm mùa hè, trong không khí vẫn mang theo hơi nóng chưa tan hết, nhưng vẫn có gió không nóng cũng không lạnh. Gió thổi vào mặt khiến cho người cảm thấy dễ chịu hơn.

Từ cổng trường đi qua hồ sen Lạc Ngạn Tinh và Địch Tiểu Địch đều không nói gì nhưng trong yên tĩnh cũng không cảm thấy xấu hổ.

Thẳng đến khi hai người đến gần dốc tình duyên bên kia Lạc Ngạn Tinh thị lực tốt, vừa đưa mắt lên liền nhìn thấy một đôi tình nhân ở phía trước nhất thời kinh hãi vội vàng tiến lên một bước ngăn cản tầm mắt của Địch Tiểu Địch.


Lạc Ngạn Tinh một lòng muốn thu hút sự chú ý của Địch Tiểu Địch, không để cho Địch Tiểu Địch nhìn thấy hành động của hai người phía trước vì thế một bên đối mặt với Địch Tiểu Địch đi ngược đường, một bên nói với Địch Tiểu Địch:. 𝑵ha𝒏h 𝐦à khô𝒏g có q𝘂ả𝒏g cáo, chờ gì 𝙩ì𝐦 𝒏ga𝑦 ⩶ TrU𝐦Tr𝘂𝑦ệ𝒏﹒ⅴ𝒏 ⩶

- Bầu trời đầy sao tối nay còn rất đẹp ha.

Địch Tiểu Địch ngẩng đầu nhìn lên trời đêm nay quả thật trăng rất sáng nhưng kỳ thật thì không có nhiều sao chỉ có một vài ngồi sao thưa thớt cũng không biết Lạc Ngạn Tinh làm sao có thể thản nhiên nói ra câu "sao đêm nay còn rất đẹp".

Muốn nói cũng nên nói "đêm nay ánh trăng rất đẹp mới đúng" Địch Tiểu Địch nghĩ như vậy bỗng nhiên ý thức được "Đêm nay ánh trăng rất đẹp" còn có một ý tứ khác đó là "anh yêu em".

Địch Tiểu Địch nghĩ tới đây cảm thấy hai má có chút nóng lên nhịn không được giơ tay áp lên mặt mình trong long thầm chửi bới chính mình:

Địch Tiểu Địch ơi Địch Tiểu Địch, Lạc Ngạn Tinh chẳng qua chỉ nói một câu "sao đêm nay rất đẹp", mày lại suy nghĩ lung tung cái này thì cũng thôi đi, mày còn tự mình đỏ mặt cái gì chứ?


Địch Tiểu Địch vô vô mặt một lát buông tay xuống bỗng nhiên thoáng nhìn thấy hai người phía trước hình như là đang hôn môi

Địch Tiểu Địch mô hồ nhìn thêm lần nữa, trên trời có trăng sáng cách đó không xa còn có đèn đường bóng đêm cũng không tối đến mức làm cho người ta nhìn không rõ đôi tình nhân phía trước nhìn thấy có người tới cũng không tránh né.

Lạc Ngạn Tinh nhìn phản ứng này của Địch Tiểu Địch liền biết được Địch Tiểu Địch đã nhìn thấy, cậu nhìn về phía sau một cái không nhịn được trợn trắng mắt.

Lạc Ngạn Tinh thật sự phục rồi, cho dù là buổi tối yêu đương cũng nên đi vào sâu trong dốc một chút chứ sao có thể ở ven đường dốc tình duyên kìm lòng không được mà âu yếm nhau cũng thật là trâu bò không sợ bị chủ nhiệm nhà trường bắt được trước toàn trường thông báo phê bình sao?

Lạc Ngạn Tinh đang nghĩ đến đôi tình nhân này lá gan thật lớn vì thế không kìm được mà nhìn hai lần, sau đó phát hiện hai người này hình như cũng không phải là học sinh tư thục Tuyền Ứng
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: C27: Ở trường 5


Học sinh tư thục Tuyền Ứng, Lạc Ngạn Tinh đương nhiên không có khả năng quen biết toàn bộ nhưng tình huống trước mắt của đôi tình nhân này thật sự không hợp với học sinh của tư thục Tuyền Ứng.

Tư thục Tuyền Ứng đối với việc ăn mặc buổi tối của học sinh không phải học sinh lớp 12 cũng không có yêu cầu cứng nhắc, có một bộ phận học sinh lớp 11, lớp 12 buổi tối sẽ thay đồng phục ra mặc quần áo bình thường, cho nên ban đầu Lạc Ngạn Tinh nhìn thấy đôi tình nhân này không mặc đồng phục học sinh cũng không có gì kỳ quái.

Nhưng học sinh Tuyền Ứng lớp 11, 12 dù buổi tối không mặc đồng phục học sinh mà mặc quần áo bình thường của mình, cũng sẽ không mặc loại quần áo kiểu dáng táo bạo như vậy học sinh còn đang đi học mặc loại quần áo này quá không phù hợp.

Hơn nữa trong hai người trước mặt này, nữ sinh để tóc xoăn còn trang điểm tô son môi vóc dáng nam sinh rất cao hẳn là cao hơn một mét chín theo như Lạc Ngạn Tinh biết Tuyền Ứng còn chưa có nam sinh nào cao như vậy.

Hai người này rốt cục cũng chú ý tới Lạc Ngạn Tinh và Địch Tiểu Địch, nữ sinh trang điểm nở nụ cười đi tới trước:


- Phòng làm việc của giáo viên chủ nhiệm lớp 11C cậu có biết ở đâu không? Tư thục Tuyền Ứng so với bảy, tám năm trước thay đổi rất nhiều chỉ riêng có hồ sen cùng dốc tình duyên lại không thay đổi.

Nữ sinh đến gần, Lạc Ngạn Tinh và Địch Tiểu Địch mới nhìn rõ hoàn toàn mặt côánh mắt cong cong cũng không phải quá to nhưng rất đẹp, cả người nhìn qua ước chừng hai mươi bốn, hai mươi lăm tuổi.

   Sau khi người phụ nữ nói xong người đàn ông cao lớn mới bước tới nồng nặc mùi thuốc lá nhưng tàn thuốc trên tay đã tắt, chắc vừa rồi anh ta đang xử lý thuốc lá nên không tiến lên cùng người phụ nữ.

Người đàn ông thật sự quá cao, Lạc Ngạn Tinh cao 1, 8 mét, chắc chắn không phải là thấp so với những nam sinh cùng tuổi, nhưng chiều cao so với người đàn ông này vẫn có sự chênh lệch rất lớn.

Lạc Ngạn Tinh: "..."

Lạc Ngạn Tinh trầm mặc di chuyển về phía Địch Tiểu Địch, tránh cùng người đàn ông kia đứng quá gần.

Lạc Ngạn Tinh và Địch Tiểu Địch không hẹn mà cùng đánh giá hai người trước mặt, tướng mạo người phụ nữ có thể nói là ưu tú hơn nữa là kiểu tạo cho người khác sự thoải mái cho người khác, so với người phụ nữ tóc xoăn, diện mạo người đàn ông cao lớn này liền có vẻ tương đối bình thường, đương nhiên cũng không tính là xấu.

 Địch Tiểu Địch người phụ nữ hỏi:


- Chị tìm chủ nhiệm Từ lớp 11C có việc sao?

Người phụ nữ tóc xoăn cười nói:

"Đó là ba tôi, vẫn kêu gào muốn tôi dẫn bạn trai tôi về cho ông ấy xem một chút, kết quả tôi mang về, ông ấy biết là Viên Thuận thì lại tức giận không muốn gặp, tôi đành phải đến trường tìm ông ấy."

Người phụ nữ tóc xoăn tên là Từ Thục Lâm cô ấy nói đến đây cười nghiêng đầu nhìn về phía bạn trai của mình, hỏi anh ta: "Nói thật đi, Viên Thuận lúc anh học trung học có phải đã vụng trộm thích em đúng không, nếu không sao ba em nghe được tên anh lại có phản ứng lớn như vậy, giữa anh và ba em có phải có chuyện gì gạt em hay không?"

Viên Thuận chỉ cười chính là không muốn tiếp lời Từ Thục Lâm.

Địch Tiểu Địch cùng Lạc Ngạn Tinh liếc nhau, đều có chút kinh ngạc về quan hệ giữa hai người trước mắt và lão Từ chủ nhiệm lớp bọn họ.


Lạc Ngạn Tinh thật sự chưa từng nghe nói qua lão Từ còn có một đứa con gái, Địch Tiểu Địch thì kinh hãi chính mình thế mà lại tận mắt nhìn thấy con gái chủ nhiệm lớp mình cùng người yêu hôn nhau ở đây. Kiếm Hiệp Hay

Từ Thục Lâm thấy Viên Thuận không trả lời câu hỏi của cô có chút hờn dỗi vỗ vai hắn một cái sau đó tiếp tục nhìn về phía Lạc Ngạn Tinh cùng Địch Tiểu Địch.

Từ Thục Lâm cho rằng Lạc Ngạn Tinh và Địch Tiểu Địch là bởi vì không biết chủ nhiệm lớp 11c cho nên không trả lời, vì thế đem phạm vi câu hỏi phóng đại một chút, lại hỏi:

   - Hai người có biết văn phòng của những giáo viên chủ nhiệm lớp 11 đang ở đâu không?

* * *Quả Cam Vị Quýt-
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: C28: Lão từ


- Các cậu có biết văn phòng của những giáo viên chủ nhiệm lớp 11 ở đâu không?

Lạc Ngạn Tinh đáp:.

||||| Truyện đề cử: Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm |||||

"Chúng tôi chính là người của lớp 11C, lão Từ là giáo viên chủ nhiệm của chúng tôi.

Lạc Ngạn Tinh nói xong kéo cổ tay Địch Tiểu Địch đi về phía trước quay đầu thấy Từ Thục Lâm cùng Viên Thuận không đuổi theo, nhướng mày nói:

" Văn phòng của lão Từ cách bên này rất xa không dễ chỉ đường tôi dẫn hai người qua đi theo tôi. "

Ánh mắt Từ Thục Lâm dừng lại trên bàn tay Lạc Ngạn Tinh đang nắm cổ tay Địch Tiểu Địch, sau đó lôi kéo Viên Thuận đi theo.


Không giống như Lạc Ngạn Tinh chỉ nắm lấy cổ tay Địch Tiểu Địch hơn nữa chỉ nắm trong chốc lát phản ứng lại liền vội vàng buông ra, dọc theo đường đi Từ Thục Lâm cùng Viên Thuận mười ngón tay siết chặt đi thẳng đến trước cửa văn phòng mới buông ra.

Trước khi buông ra còn cố ý để cho Lạc Ngạn Tinh nhìn thấy, Lạc Ngạn Tinh:

    "... "

Lão Từ đang ở trong phòng chuẩn bị nội dung bài học cho ngày mai rất trùng hợp trong phòng làm việc ngoại trừ lão Từ ra không có giáo viên nào khác cho nên Lạc Ngạn Tinh nhìn thấy lão Từ trực tiếp huýt sáo:

" Lão Từ "

Lão Từ nghe được tiếng huýt sáo mặt mày giật giật giương mắt quả nhiên nhìn thấy Lạc Ngạn Tinh, bất đắc dĩ nói:

- Ta biết là cậu, cậu lại có chuyện gì? Trận đấu bóng rổ không phải đã nói xong rồi sao? Cậu thi tốt một chút rồi hẵn tới tìm ta đi.

Lạc Ngạn Tinh đi tới trước mặt lão Từ nhìn vào sổ ghi chép lão Từ đang viết cái khác thì không nói nhưng lão Từ đối với học sinh này thật sự rất nghiêm túc, trách nhiệm.

Lạc Ngạn Tinh nhìn lão Từ đáp:

" Hôm nay em làm một chuyện tốt chỉ đường cho hai người lạc đường bên kia dốc tình yêu lại vừa vặn hai người này chính là tới tìm lão Từ, em cảm thấy giúp người thì nên giúp đến cùng nên đã trực tiếp đem người dẫn tới. "

Lão Từ nghe được phía trước còn tưởng rằng Lạc Ngạn Tinh đang đùa giỡn chuyện xưa nhưng khi đến câu sau mới hiểu ý tứ Lạc Ngạn Tinh nói hình như là thật sự có chuyện.

    Lão Từ hỏi Lạc Ngạn Tinh:


Hai người kia là ai tìm ta làm gì có phải là cậu ở bên ngoài lại gây phiền toái hay không nên bố mẹ nhà người ta tìm tới đây.

Lạc Ngạn Tinh:"... "

Lạc Ngạn Tinh" Chậc "một tiếng có chút bất mãn nói:

- Lão Từ, nói chuyện chú ý một chút em khi nào ở bên ngoài gây phiền toái chọc đến cha mẹ người khác tìm tới?

Lão Từ kỳ thật còn rất thích Lạc Ngạn Tinh, Lạc Ngạn Tinh tuy rằng hơi phiền toái một chút nhưng người kỳ thật rất không tệ dễ tiếp xúc. Mặc dù thành tích văn hóa không tốt nhưng thành tích thể thao rất cao năm ngoái đại hội thể thao môn bóng rổ cũng là Lạc Ngạn Tinh giành được rất nhiều danh hiệu cho lớp C.

Vả lại Lạc Ngạn Tinh thân là lớp trưởng quả thật giúp đỡ ông không ít, bạn học trong lớp đều nghe Lạc Ngạn Tinh, cũng thật sự giúp ông quản lý lớp học tiết kiệm không ít việc, nghe Lạc Ngạn Tinh nói như vậy, lão Từ cũng không tức giận ngược lại cười nói:

" Trước kia không có hy vọng sau này cũng không có, ta thật sự sợ cậu."

Lạc Ngạn Tinh ở trường học bởi vì đánh nhau mà bị treo lên bảng thông báo không phải một lần hai lần nếu không phải mỗi lần đều đứng về phía có lý lẽ, cũng không có phụ huynh nào của người bị đánh tới cáo trạng, cuộc sống của Lạc Ngạn Tinh tuyệt đối sẽ không tiêu dao tự tại như bây giờ.


Địch Tiểu Địch đứng ở một bên nghe Lạc Ngạn Tinh cùng lão Từ nói chuyện cảm thấy rất thú vị thỉnh thoảng cười một tiếng.

    Lão Từ chú ý tới, nhìn Địch Tiểu Địch một cái mở miệng nói:

- Thầy thấy em cùng tên tiểu tử này thân thiết có gần gũi, thân thiết cũng không sao nhưng ngàn vạn lần đừng đi theo hắn học lệch.

Lạc Ngạn Tinh cau mày không vui, đáp:

- Ai, cái gì gọi là đi theo em học lệch, theo em có thể học lệch sao?

Lạc Ngạn Tinh nói tới đây thân thể vừa di chuyển vừa nghi hoặc nói:

- Tôi đã mang hai người đến đây rồi, hai người như thế nào còn chịu không tiến vào.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: C29: Bạn cùng phòng


Lão Từ lúc này mới nhớ tới Lạc Ngạn Tinh nói là dẫn đường cho hai người tới tìm ông, giờ phút này cũng nhìn về phía cửa văn phòng chờ đến khi nhìn thấy hai người đi vào hai mắt trợn to.

Từ Thục Lâm cùng Viên Thuận trên mặt đều mang theo nụ cười đồng thanh hô một câu:

"Lớp cũ." ( "老班" khúc này mình không hiểu lắm)

Lão Từ run lên biểu tình rất quái dị giống như là có chút đau răng nói:

- Hai người làm sao lại tới đây.

Từ Thục Lâm nói:

"Ngài không trở về gặp chúng con, đương nhiên đổi thành chúng con đến gặp người, con cùng Viên Thuận mấy tiếng sau còn phải đi tàu cao tốc trở về."

Lão Từ nói:


"Đi nhanh như vậy? Không phải nói là muốn ở nhà ở thêm hai ngày sao?"

Từ Thục Lâm nhăn mũi, phản bác nói:

- Ba lại nhìn không thuận mắt Viên Thuận, chúng con làm sao có thể ở lại lâu!

Lão Từ nghẹn lại sau đó chỉ vào Viên Thuận nói:

- Là ta không muốn gặp hắn sao? Là chính hắn năm đó nếu không phải ta trông chừng cẩn thận thì hắn sớm đã dụ con đi rồi.

Viên Thuận xen vào nói:

"Tuy rằng khi đó còn nhỏ tuổi nhưng cũng không phải không có chừng mực gì, cho dù khi đó thầy không tìm tôi nói chuyện bảy lần, tôi cũng sẽ không vội vàng tìm tới Thục Lâm để thổ lộ.

Từ Thục Lâm cả kinh nói:

- Ba, thì ra lúc ấy ba đã sớm tìm Viên Thuận nói chuyện trách không được cứ nhắc tới ba thì anh ấy lại có bóng ma tâm lý.

Lão Từ:"... "

Lão Từ muốn đổi đề tài ông thoáng nhìn thấy Lạc Ngạn Tinh và Địch Tiểu Địch vẫn còn đang ở trong văn phòng vả lại còn hóng bát quái của ông, nhất thời liền nói:

- Đã đến lúc này rồi, hai em còn không mau trở về trước đi, còn ở lại trong văn phòng là có chuyện gì sao?

Lạc Ngạn Tinh biết lão Từ là đang có ý đuổi người liền trả lời một câu" Không có việc gì, đi đây "rồi cùng Địch Tiểu Địch hướng ra ngoài.

Lạc Ngạn Tinh vừa mới đi tới cửa lão Từ nhìn bóng lưng cậu chuẩn bị rời đi bỗng nhiên nhớ tới một chuyện rất trọng đại, gọi cậu lại nói:


- Chờ một chút, Lạc Ngạn Tinh, em trước tiên trả lời ta một chuyện giờ này rồi em còn tới dốc tình duyên làm gì?

Lạc Ngạn Tinh không trả lời làm bộ như cái gì cũng không nghe thấy, đi nhanh hơn một chút rất nhanh liền biến mất trong tầm mắt lão Từ.

Lão Từ:"... "

Lạc Ngạn Tinh và Địch Tiểu Địch rời khỏi văn phòng Lạc Ngạn Tinh liền tỏ vẻ muốn đưa Địch Tiểu Địch về ký túc xá nữ, Địch Tiểu Địch đương nhiên không cự tuyệt.

Dọc theo đường từ văn phòng đến ký túc xá nữ sinh còn gặp phải không ít học sinh tư thục Tuyền Ứng có một số người nhận ra Lạc Ngạn Tinh liền nhịn không được nhìn về phía Địch Tiểu Địch đang đi bên cạnh.

Địch Tiểu Địch còn chưa cảm thấy có cái gì, Lạc Ngạn Tinh lại bị bọn họ nhìn đến cảm thấy phiền trước.

Lạc Ngạn Tinh cũng không biết vì sao mình lại cảm thấy phiền, dù sao sao cậu cũng không thích bọn họ nhìn chằm chằm Địch Tiểu Địch, đến cậu còn chưa bao giờ nhìn cô chằm chằm như thế.

Lạc Ngạn Tinh cởi mũ trên đầu mình xuống cho Địch Tiểu Địch đội lên hơn nữa còn cố tình ấn mép mũ xuống khiến cho mũ che khuất phần lớn mặt của Địch Tiểu Địch.

Địch Tiểu Địch sờ sờ mũ nói:


" Có chút không nhìn thấy đường. "

Lạc Ngạn Tinh đáp:

" Mình đi phía trước cậu đi theo mình. "

Nói xong cậu đi về phía trước còn không quên đưa tay về phía sau tuy rằng không nói gì nhưng ý tứ kia lại rất rõ ràng.

Tay Lạc Ngạn Tinh duỗi ra phía sau đợi một lát cũng không thấy Địch Tiểu Địch đưa tay ra có chút thấp thỏm cậu đang muốn quay đầu nhìn về phía sau thì lòng bàn tay bỗng nhiên được một bàn tay nắm lấy.

Cơ thể Lạc Ngạn Tinh cứng đờ, có một số việc chính là như thế cho dù là cậu đã sớm chuẩn bị tốt tinh thần trong long cũng đang chờ đợi nhưng sau khi nó ập đến, cậu vẫn sẽ bị kinh hãi, nhưng đương nhiên cái này không phải kinh hãi mà là kinh hỉ.

Nhưng Địch Tiểu Địch cũng không nắm được bao lâu chỉ đơn giản là nắm một cái liền buông ra nói với Lạc Ngạn Tinh:

" Mình thấy bạn cùng phòng của mình rồi."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: C30: Ngày tốt lành


Lạc Ngạn Tinh theo ánh mắt Địch Tiểu Địch nhìn qua liền nhìn thấy hai nữ sinh đều là học sinh của lớp C, cậu có biết nhưng cũng không quá thân quen.

Lạc Ngạn Tinh quay đầu nhìn Địch Tiểu Địch nói với cô:

"Vậy mình đưa đến đây thôi, bạn cùng phòng của cậu dường như đang chờ cậu."

Địch Tiểu Địch gật đầu khoát tay áo với Lạc Ngạn Tinh:

"Vậy mình đi qua trước, ngày mai gặp."

Lạc Ngạn Tinh "Ừ" một tiếng giơ tay lên cong ngón tay vài cái xem như xua tay động tác đơn giản lại mang theo sự lơ đãng trêu chọc.

"Mai gặp"

Lạc Ngạn Tinh hơi kéo dài âm cuối Địch Tiểu Địch nghe xong trong lòng có chút ngứa, cảm giác như bị thứ gì đó trêu chọc một chút.


Lạc Ngạn Tinh xoay người rời đi vừa đi vừa nhìn tay mình phảng phất muốn đem lòng bàn tay nhìn ra một đóa hoa.

Bàn tay bị cậu nhìn kia chính là cái mà Địch Tiểu Địch vừa mới nắm, lòng bàn tay phảng phất vẫn còn đọng lại dư ấm ấm áp.

Tâm tình Lạc Ngạn Tinh rất tốt còn ngân nga vài giai điệu, chờ ra khỏi cổng trường có xe chuyên dụng tới đón Lạc Ngạn Tinh ngồi lên xe nhưng miệng còn chưa dừng lại.

Tài xế có chút kinh ngạc quay đầu lại hỏi:

"Hôm nay tâm trạng rất tốt"

Lạc Ngạn Tinh lười biếng dựa lưng vào ghế lựa chọn tư thế ngồi mà mình thoải mái nhất, nghe vậy nhìn về phía tài xế:.

- Như thế nào lại có thể nhìn ra?

Tài xế cười nói:

"Nào có cần nhìn kỹ tất cả đều hiện ra mặt, từ xa nhìn cậu đi tới nét tươi cười trên mặt chưa từng giảm."

Tài xế nói xong dừng một chút, rồi ngâm nga giai điệu mà vừa rồi Lạc Ngạn Tinh ngâm nga, sau đó nhìn vào đôi mắt có phần kỳ lạ của Lạc Ngạn Tinh và nói:

"Nếu tâm trạng không tốt, làm sao tôi có thể ngâm nga được." để cầu may? "Tiếng cồng chiêng và tiếng trống vui tươi của bài hát này mang lại niềm vui hàng năm và điệu nhảy đẹp mang lại niềm vui mỗi ngày. Hôm nay là một ngày tốt lành. Mọi điều bạn mong muốn đều có thể thành hiện thực. Hôm nay là một ngày tốt lành. Hãy mở cửa để nhà của chúng ta và đón gió xuân."

Lạc Ngạn Tinh:

"..."

Lạc Ngạn Tinh lúc này mới hậu tri hậu giác phản ứng lại thì ra cậu vừa rồi một đường đều ngâm nga cái này sao?


Thật ngu ngốc, trách không được trên đường có mấy người nhìn cậu với anh mắt kỳ quái.

Lạc Ngạn Tinh đè nén cảm xúc cuồn cuộn trong lòng, mặt không cảm xúc nói:

"Tâm tình của tôi quả thật không tệ, nhưng anh hát hình như có chút lạc nhịp."

Tài xế mới thật sự không thèm để ý chút nào, tùy ý nói:

"Không sao, lạc nhịp là tình huống bình thường, hát mà vui vẻ là được rồi."

Tài xế nói xong lại hỏi:

- Là bởi vì vị Địch tiểu thư chuyển trường kia sao?

Lạc Ngạn Tinh thề là trước nay cậu thật sự chưa từng thấy vị tài xế này của mình lại yêu thích buôn chuyện như thế.

Lạc Ngạn Tinh trả lời một tiếng "Ừ", sau đó nói:

- Ngoài cô ấy thì còn có thể có ai khác?


Lạc Ngạn Tinh nói xong, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Ngoài cửa sổ rất náo nhiệt xe cộ qua lại, ánh đèn neon rực rỡ, Lạc Ngạn Tinh trước kia lẳng lặng nhìn những cảnh này sẽ có một loại cảm giác bất hòa nồng đậm

Thành phố Tuyền Ứng so với trấn cậu sinh sống từ nhỏ, náo nhiệt, phồn hoa hơn rất nhiều nhưng càng náo nhiệt càng phồn hoa ngược lại càng làm cho cậu cảm thấy cô độc, cậu vẫn luôn cảm thấy mình nên sinh sống trong trấn ở nơi đó cậu có lẽ không có cuộc sống giàu có nhưng lại tự tại hơn rất nhiều.

Có một khoảng thời gian vào đầu năm ngoái, cậu cứ luôn nghĩ về quá khứ, nửa đêm nằm mơ cũng mơ thấy quá khứ.

Nhưng vào lúc này, Lạc Ngạn Tinh nhìn ra ngoài cửa sổ và cảm thấy thành phố Tuyền Ứng đêm nay khiến cậu cảm thấy gần gũi hơn nhiều ngày trước.

Lúc này chính cậu nhận ra rằng

Sự thay đổi này là do Địch Tiểu Địch đã đến đây.

Vì cô đã đến nên cậu không còn cảm thấy cô đơn nữa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: C31: Lạc thư minh


Bởi vì cô đã ở đây, nên dù rất nhớ những ngày tháng trước đây nhưng cậu vẫn bị mê hoặc bởi mọi thứ ở hiện tại và tràn đầy mong đợi vào ngày mai sẽ đến.

Lạc Ngạn Tinh đột nhiên cảm thấy nỗi phiền muộn không được chú ý tích tụ trong lòng vài năm qua đã tiêu tan, cậu cảm thấy toàn thân thoải mái, tâm trạng tốt này kéo dài cho đến khi cậu bước vào đại sảnh Lạc gia.

Ông nội của Lạc Ngạn Tinh, Lạc Thư Minh, ngồi ở giữa ghế sofa đặt trà trong tay sang một bên và ngước nhìn Lạc Ngạn Tinh.

Sự thoải mái và vui vẻ trên khuôn mặt Lạc Ngạn Tinh lập tức biến mất, cậu gật đầu với Lạc Thư Minh, rồi nói:

"Ông nội, cháu về rồi."

Thái độ của Lạc Ngạn Tinh tuy có cung kính nhưng lại thiếu sự thân thiết, Lạc Thư Minh hơi cau mày nhưng không nói gì.

Lạc Ngạn Tinh xoay người chuẩn bị đi lên lầu, vừa bước lên cầu thang, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, liền quay đầu nhìn Lạc Thư Minh nói:

"Tháng sau là giỗ của cha cháu, cháu không biết ông nội đã có dự định gì, cháu muốn chuẩn bị trước."


Lạc Thư Minh sửng sốt một lúc, khàn giọng nói:

"Nó chưa bao giờ thích người lạ đến gần mình, cũng không thích trò chuyện với những người cùng lứa tuổi xung quanh. Vì vậy, vào ngày giỗ của nó vào tháng sau, ta không có ý định làm lớn chuyện. Chỉ có cháu và ta sẽ đến thăm nó."

Ông ấy đã già rồi, tuy trông có vẻ vui vẻ nhưng tóc ông đã bạc, những nếp nhăn trên mặt và những đốm trên mu bàn tay đều cho thấy rõ tuổi tác của ông.

Nói xong, Lạc Thư Minh dừng lại, đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười, thế là thật sự cười rộ lên, nhưng rõ ràng ông là người không thường xuyên cười, cho nên nụ cười của ông có chút quái dị, thực sự khiến cậu phải nhíu mày.

"Trước đây ta không quan tâm nhiều đến suy nghĩ của nó. Bây giờ nó chết rồi, ta lại nghĩ nhiều về nó.."

Lạc Ngạn Tinh đứng trên bậc thềm, nhìn ông ngồi một mình trên chiếc ghế dài trong đại sảnh rộng lớn, trong lòng đột nhiên có chút ngột ngạt.

Cậu mấp máy môi, muốn an ủi ông vài câu, nhưng lại không biết nên nói gì, cuối cùng chọ không lên tiếng, chỉ im lặng lên lầu vào phòng tắm rửa rồi đi ngủ.

* * *


Bên kia, không khí trong ký túc xá của Địch Tiểu Địch náo nhiệt hơn rất nhiều.

Đêm qua Địch Tiểu Địch chuyển đến ký túc xá, cô phát hiện ký túc xá bốn người lại mất đi một người, sau khi hỏi thăm mới biết có một bạn cùng lớp đã chuyển đến sống ở nhà thuê cùng với bố mẹ.

Mới khai giảng mấy ngày, trong phòng bốn người còn trống một chiếc giường, Điền Huyền Tâm vốn là học sinh ngoại trú nhưng ban ngày đã nói chuyện với Lão Từ, bắt đầu từ đêm nay mới chuyển đến.

Địch Tiểu Địch đang ngồi trên giường nghịch điện thoại, Điền Huyền Tâm đang trải chăn bông trên giường, hai người bạn cùng phòng còn lại thì đang nói chuyện với Điền Huyền Tâm về người bạn cùng phòng hôm qua đã rời đi.

Bạn cùng phòng Chu Nhất Tiên nói:

"Lúc đó cô ấy đang trải chăn bông, nhưng đang trảithì bị người nhà gọi về, nói rằng thứ hạng của cô ấy đã tụt xuống trong học kỳ trước, học kỳ này phải cùng cô ấy đi học. Lúc đó chắc cô ấy không muốn sống ở ngoài với bố mẹ đâu.."

Bạn cùng phòng Lý Ngọc Cầm trả lời:

"Đúng vậy. Mình mới học năm thứ hai trung học, đang học cùng cậu ấy, chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy lo lắng. Sống với bố mẹ, tuy về ăn ở thuận tiện hơn rất nhiều nhưng mình luôn có cảm giác như mình đang bị kiểm soát và không được phép có tự do."

Điền Huyền Tâm nghe xong, giơ tay đẩy cặp kính gọng đen trượt xuống sống mũi lên, cười nói:

"Ban đầu mình muốn sống bên ngoài một mình, nhưng bạn trai mình không cho. Anh ấy nói không an toàn và nhất quyết bắt mình sống trong ký túc xá."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: C32: Vui đùa 1


Lời nói trực tiếp của Điền Huyền Tân lập tức khiến cả phòng ngủ im lặng, Địch Tiểu Địch cũng ngước mắt nhìn Điền Huyền Tân.

Chu Nhất Tiên tiến về phía trước mấy bước kinh ngạc nhìn Điền Huyền nói:

"Cậu có bạn trai?"

Điền Huyền Tân cười hỏi:

"Sao thế, trông không giống sao?"

Lý Ngọc Cầm ánh mắt như ngọn lửa hóng hớt, vội vàng nói:

"Cậu thật sự có bạn trai sao? Mặc dù biết trong trường cũng có người yêu nhau, nhưng đây là lần đầu tiên mình gặp. Nhân tiện, bạn trai của cậu có tốt không? Anh ấy có đẹp trai không? Thành tích của anh ấy có tốt không? Điều quan trọng nhất là anh ấy đối xử với cậu như thế nào? Khi nào cậu sẽ đưa anh ấy đến ra mắt bọn mình?


" Được hỏi nhiều như vậy nhưng Điền Huyền Tân không hề bận tâm, vui vẻ trả lời:

"Mình thực sự có bạn trai. Bạn trai của mình rất tốt. Anh ấy trông khá bảnh bao, đẹp trai. Điểm số của anh ấy ở mức trung bình kém hơn mình một chút. Anh ấy đối xử với mình rất tốt."

Về việc khi nào đưa anh ấy tới ra mắt mọi người, để mình xem thế nào đã.

Lý Ngọc Cầm thấy Điền Huyền Tân hợp tác như vậy, cũng không hỏi thêm gì nữa mà nhìn Địch Tiểu Địch:

"Tiểu Địch, cậu và Lạc Ngạn Tinh cũng là bạn trai và bạn gái phải không? Mình vừa thấy cậu ấy đưa cậu về, cậu ấy nhìn cậu và nói chuyện với cậu rất nhẹ nhàng, hoàn toàn khác với vẻ ngoài thường ngày của cậu ấy."

Địch Tiểu Địch không ngờ chủ đề này lại chuyển sang mình, cô sửng sốt một lát rồi lắc đầu nói:

"Không phải là mối quan hệ giữa bạn trai và bạn gái đâu."

Chu Nhất Tiên cười hỏi:

"Thật sao?"

Điền Huyền Tân cũng nhìn về phía Địch Tiểu Địch.

Địch Tiểu Địch lộ ra một nụ cười nhạt, sau đó nói:

"Ít nhất hiện tại chưa phải, sau này thì mình cũng không biết."


Lý Ngọc Cầm "Ồ" rồi nhắc lại lời cô "sau này thì mình không biết nữa"

- Sau đó tấm tắc câu này này rất ý nghĩa..

Địch Tiểu Địch nhìn Lý Ngọc Cầm hỏi:

"Cậu nói Lạc Ngạn Tinh trông khác khi đối mặt với mình. Bình thường cậu ấy trông như thế nào?"

Lý Ngọc Cầm nghĩ ngợi rồi nói:

"Cậu ấy bình thường tuy rằng không quá hung dữ, nhưng dù sao cậu ấy cũng là trùm trường, cho nên cùng chữ ôn nhu không có quan hệ gì.

Tôi từng tận mắt chứng kiến cậu ấy đánh nhau, quả thực rất khốc liệt, sau khi nhìn thấy Lạc Ngạn Tinh lần đó, hơn một tháng mỗi lần gặp cậu ấy mình vẫn cảm thấy hơi sợ hãi."

Địch Tiểu Địch hiểu, mặc dù cô biết Lạc Ngạn Tinh được mệnh danh là "trùm trường", nhưng có lẽ ký ức thời thơ ấu của cô về cậu thanh mai trúc mã này đã dẫn đến ấn tượng ban đầu của cô về Lạc Ngạn Tinh tốt đẹp hơn và cô chưa bao giờ nghĩ rằng Lạc Ngạn Tinh lại độc ác đến thế.

Cậu đã từng đánh nhau trước đây, nhưng cậu luôn tránh mặt cô và chưa bao giờ đánh nhau trước mặt cô, vì vậy cô chưa bao giờ thực sự thấy cậu đánh nhau.


Đêm đó Địch Tiểu Địch nằm mơ, trong giấc mơ của cô, Lạc Ngạn Tinh tựa hồ đang chuẩn bị đánh nhau, cậu chậm rãi xắn tay áo lên cô đứng sang một bên nhìn nhưng Lạc Ngạn Tinh lại giơ tay quay người cô lại..

Cậu mỉm cười bảo cô chạy đi và đừng nhìn quanh nữa, cậu vừa cười cô ngơ ngác nghe lời theo cậu nói, nên trong giấc mơ cô không chính mắt thấy cậu đánh nhau.

Ngày hôm sau khi tỉnh dậy, Địch Tiểu Địch đang nằm trên giường nghĩ thà không bao giờ để cô chứng kiến Lạc ngạn Tinh đánh nhau, cho dù Lạc Ngạn Tinh có chiến đấu tốt có thể thắng thì cũng khó tránh khỏi bị thương.

Và chỉ nghĩ tới khả năng cậu có thể bị thương thôi cũng khiến cô bắt đầu lo lắng.

Địch Tiểu Địch xoa mặt xuống giường, tắm rửa sạch sẽ rồi cùng bạn cùng phòng thứ ba đi đến nhà ăn.

Sau khi ăn sáng ở nhà ăn, Địch Tiểu Địch và bạn cùng phòng nói chuyện cười đùa đi vào lớp học thì phát hiện Lạc Nhạn Tinh đã ở đó.

Còn mang cho cô một cốc sữa đậu nành nóng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: C33: Vui đùa 2


Địch Tiểu Địch cầm sữa đậu nành lên nhấp một ngụm, vị ngọt ngào, vừa vặn với khẩu vị của cô.

Cô uống sữa đậu nành thích cho nhiều đường, cho dù nhảy múa ba lê phải giữ vững hình thể, cũng vẫn không thể thay đổi khẩu vị uống sữa đậu nành phải thêm nhiều đường của cô.

Nhưng bản thân cô sẽ không chủ động mua sữa đậu nành nhiều đường, cũng giống như trà sữa, sau khi Lạc Ngạn Tinh đi vài năm, cô cũng không mua qua mấy lần.

Địch Tiểu Địch uống hai ngụm, nghe tiếng ồn ào trên hành lang lên, bèn quay đầu nhìn lại.

Hà Hải Đăng người đêm qua say xỉn hôm nay đã tỉnh táo, đang đuổi theo Phương Tòng Khải dọc hành lang, trong tay Phương Tòng Khải cầm một mảnh giấy, cũng không biết là gì, Hà Hải Đăng không ngừng đưa tay ra muốn dành lấy nó.

Lúc này, cách giờ học còn có một chút thời gian, học sinh lớp 10 và lớp 11 trường Tư thục Tuyền Ứng không có giờ tự học cố định vào buổi sáng lớp học bắt đầu lúc 8 giờ, còn học sinh lớp 12 thì bắt đầu giờ tự học buổi sáng lúc 7 giờ 10 phút.

Cũng may tòa nhà dạy học của học sinh cuối cấp ở một tòa nhà khác, nếu không Hà Hải Đăng và Phương Tòng Khải nháo như vậy, phỏng chừng sẽ có các học tỷ học trưởng đi ra oán hận.


Nhưng tất cả những điều này đều không liên quan gì đến cô, Địch Tiểu Địch nghĩ vậy thu hồi ánh mắt cúi đầu mở cuốn sách tiếng Anh ra, bắt đầu nhỏ giọng đọc thuộc lòng những từ tiếng Anh.

Ai biết Phương Tòng Khải vì trốn Hà Hải Đăng trực tiếp chạy vào trong lớp lúc này người trong phòng học mới chỉ tới gần một nửa, Phương Tòng Khải nhìn thấy Lạc Ngạn Tinh liền giống như nhìn thấy cứu tinh, chạy tới bên Lạc Ngạn Tinh:

"Ngạn ca, hôm nay anh tới sớm vậy? Mau cứu em!"

Tư thế kia của Phương Tòng Khải như là muốn nhào lên người Lạc Ngạn Tinh, Lạc Ngạn Tinh theo bản năng tránh sang, kết quả nửa người trực tiếp đụng phải Địch Tiểu Địch.

Lạc Ngạn Tinh yên lặng quay người lại, cậu không cố ý.

Lạc Ngạn Tinh nhìn Phương Tòng Khải, hỏi cậu: "Sao vậy?

Phương Tòng Khải cười nói:

" Tối hôm qua Hà Hải Đăng viết một tờ giấy nợ, nói thiếu em năm mươi tệ, vậy mà bây giờ không chịu nhận! "

Lạc Ngạn Tinh nhất thời không nói nên lời, liếc nhìn Hạ Hải Đăng đang đứng ở cửa lớp chuẩn bị bước vào, sau đó nói:

Tối hôm qua không phải cậu ta uống say sao? Cậu cố ý lừa cậu ta viết?


Phương Tòng Khải hét lên:

" Không đúng! Tối qua em đưa cậu ấy về ký túc xá, đang định rời đi. Một tờ năm mươi tệ từ trong túi em rơi xuống đất, em đang định nhặt thì lại bị Hạ Hải Băng nhặt, người này uống say mà động tác còn nhanh hơn em!

Nhưng cậu ấy không khống chế lực tay tốt! Không cẩn thận xé nát năm mươi tệ của em, anh nói xem em có nên tìm hắn bồi thường hay không?

Kết quả hôm nay cậu ta tỉnh lại nói cái gì cũng không nhớ rõ, còn nói là em lừa cậu ta, muốn lừa tiền từ trong tay cậu ta, em liền cầm giấy nợ cho cậu ta xem, kết quả cậu ta vẫn không nhận! "

Lạc Ngạn Tinh cùng Địch Tiểu Địch nghe xong câu chuyện này, nhất thời đều đen mặt:

"... "

Lạc Ngạn Tinh đưa tay ra:

Đưa giấy nợ cho tôi xem một chút.


Nhưng Phương Tòng Khải lại không đưa, tay cầm giấy nợ quay lưng lại, cười nói:

Ngạn ca, không phải em không muốn cho anh xem, mà trên giấy nợ viết một ít bí mật về Hà Hải Băng, nếu em cho anh xem sau khi cậu ta uống say sẽ không chỉ xé tiền của em, mà là xé con người em.

Lạc Ngạn Tinh thấy Hà Hải Băng đang rón rén đi tới, cậu làm như không thấy gì, xoay cây bút trong tay, đánh giá Phương Tòng Khải, chậm rãi nói:

Sao lúc trước tôi không biết cậu có thể ăn nói khéo léo như vậy nhỉ?"

Phương Tòng Khải đang muốn nói chuyện, giấy nợ trong tay bỗng nhiên bị Hà Hải Băng dùng sức rút đi.

Phương Tòng Khải giật mình, quay đầu nhìn về phía Hà Hải Băng, đang định nói thì bị nhét năm mươi tệ vào trong tay thế là liền ngậm miệng lại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: C34: Thầm mến


Phương Tòng Khải vẻ mặt đau khổ, vừa nhét năm mươi tệ vào túi, vừa nói với Lạc Ngạn Tinh:

Ngạn ca, anh không tốt bụng gì cả, anh nhìn thấy Hải Đăng cũng không nói cho em biết một tiếng, em vốn còn chuẩn bị tăng lãi suất.

Hà Hải Đăng trừng mắt nhìn Phương Tòng Khải, nghĩ đến giấy nợ tối hôm qua mình say rượu viết xuống, có chút dở khóc dở cười nói:

"Cậu còn muốn tăng lãi suất? Tối hôm qua cậu dỗ tôi viết tờ giấy nợ kia tôi còn chưa tìm cậu tính sổ đâu!"

Phương Tòng Khải hùng hồn nói:

"Tìm tôi tính sổ? Tôi lại không có lừa cậu, cậu xé rách tiền của tôi là thật, tôi đêm qua còn vất vả đưa cậu cái con quỷ say rượu trở về phòng ngủ, cậu lại đói xử với tôi như vậy?"

Hà Hải Đăng nói:

"Vậy cũng không có chuyện kêu người ta viết giấy nợ như vậy!"

Phương Tòng Khải thập phần vô tội nói:

"Tôi nào biết cậu sẽ đem giấy nợ viết thành như vậy a?"


Lạc Ngạn Tinh nhìn Phương Tòng Khải và Hà Hải Đăng cãi nhau đến bây giờ, rốt cục lại hỏi:

"Trên giấy nợ viết cái gì?"

Hà Hải Đăng lập bịt miệng Phương Tòng Khải, khẩn trương nói:

"Bí mật, không thể nói!"

Phương Tòng Khải mở tay Hà Hải Đăng nói:

"Em biết, nhưng em chưa sẵn sàng để nói ra!"

Đúng lúc này, phía trước phòng học có người quay đầu lại hô lên:

"Địch Tiểu Địch, Hình Kỳ Kỳ gọi cậu!"

Hà Hải Băng nghe được ba chữ "Hình Kỳ Kỳ" này, đột nhiên run rẩy, tay cầm không chắc tờ giấy nợ rơi xuống đất, lộ ra ba chữ "Hình Kỳ Kỳ" bên trong, phía sau ba chữ "Hình Kỳ Kỳ" này còn thêm vào chín chữ "Bạn trai tương lai lập giấy nợ".

Phương Tòng Khải nháy mắt ra hiệu với Hà Hải Đăng.

Lạc Ngạn Tinh nhíu mày, nhắc nhở: "Giấy nợ rớt rồi.

Hà Hải Đăng lập tức khom lưng nhặt giấy nợ, động tác nhanh chóng đứng dậy, sau đó nhìn về phía cửa phòng học.

Địch Tiểu Địch đặt bút xuống, rời khỏi chỗ ngồi, ra khỏi phòng học.

Lạc Ngạn Tinh nhìn bóng lưng Địch Tiểu Địch, khẽ nhíu mày nghi hoặc nói:" Người này tìm Tiểu Địch Nhi làm cái quái gì vậy? "

Hà Hải Đăng thu giấy nợ lại, lẩm bẩm:

" Mình cũng muốn biết. "

Phương Tòng Khải lắc đầu:


" Mình không biết, từ khi nào mà họ trở nên quen thuộc như vậy? Không phải chỉ vì chuyện xảy ra tối qua chứ? Đêm qua hẳn là lần đầu tiên họ gặp nhau phải không? Tình bạn giữa các cô gái thật sự rất kì lạ.. "

Hà Hải Đăng ở một bên, yên lặng bổ sung một câu:

" Hôm trước bọn họ gặp nhau ở căn tin, đêm qua là lần thứ hai. "

Lạc Ngạn Tinh liếc Hà Hải Đăng một cái, cười cười nói:

" Cậu biết rất rõ nhỉ, ngay cả bọn họ gặp nhau ở nhà ăn cũng biết "

Hà Hải Đăng nhất thời lỡ lời, hối hận không thôi.

Lạc Ngạn Tinh hỏi Hà Hải Đăng:

" Cậu thích thầm Hình Kỳ Kỳ? "

Hạ Hải Đăng biết mình không thể giấu được Lạc Ngạn Tinh nên gật đầu, lo lắng nói:

" Đừng nói với Hình Kỳ Kỳ, cũng như bất kỳ ai khác, nếu chuyện này lọt vào tai cô ấy, sẽ rất xấu hổ. "

Lạc Ngạn Tinh không biết đang suy nghĩ gì, trầm mặc một lát, bỗng nhiên lại hỏi Hà Hải Đăng:

" Cậu không định tỏ tình với cô ấy? "


Hà Hải Đăng liên tục lắc đầu nói:

" Có nghĩ tới, nhưng vẫn là quên đi, mình không muốn cùng cô ấy ngay cả bạn bè cũng không làm được. "

Gương mặt Địch Tiểu Địch chợt lóe lên trước mắt Lạc Ngạn Tinh, cậu nhìn Hà Hải Đăng, lại mở miệng nói:

" Sợ cái gì? Lỡ như cô ấy đồng ý với cậu thì sao? "

Hà Hải Đăng có chút chán nản nói:

" Làm sao có thể cô ấy thích anh đó, Ngạn ca. "

Lần trước cậu vốn đã chuẩn bị sẵn sàng, thấy Hình Kỳ Kỳ đã bạn trai chia tay một thời gian, liền cố lấy dũng khí đi thổ lộ, kết quả sau khi nhìn thấy Hình Kỳ Kỳ cậu còn chưa kịp mở miệng, liền trơ mắt nhìn Hình Kỳ Kỳ thổ lộ với Lạc Ngạn Tinh..

Sau đó Hình Kỳ Kỳ thổ lộ bị cự tuyệt, cậu còn phải đ è xuống trái tim bị tổn thương của mình, lấy thân phận một người bạn tốt đi an ủi cô, ngày đó quả thực thảm đến mức đến nay cậu không đành lòng nhớ lại.

Lạc Ngạn Tinh

"..."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: C35: Thi tháng 1


Lạc Ngạn Tinh cảm thấy đầu đau nhức, nhìn Hạ Hải Đăng có chút chân thành nói:

"Không phải lúc đó tôi đã từ chối cô ấy sao? Cô ấy vẫn còn độc thân, vậy cậu nên tận dụng tốt hơn mới phải.."

Hà Hải Đăng khoát tay, có chút tang thương nói:

"Ngạn ca, anh không hiểu đâu"

Lạc Ngạn Tinh:

"..."

Lạc Ngạn Tinh khẽ cắn răng, sao cậu lại không hiểu?

Phương Tòng Khải ở một bên xen vào nói:

"Ngạn ca, anh chưa từng yêu đương, anh không hiểu."

Lạc Ngạn Tinh liếc Phương Tòng Khải rồi nói:

"Nói cứ như thể cậu từng yêu đương vậy."

Phương Tòng Khải nghẹn họng:

"Đúng vậy, em cũng từng yêu đương."

Hà Hải Đăng cảm thấy có gì đó không đúng, sau đó mới phản ứng lại, lập tức nói:

"Sao hai người lại nói như thể tôi đã yêu rồi vậy? Tôi cũng chưa yêu mà a! Tôi nói Ngạn ca không hiểu là vì Ngạn ca chưa từng thích ai, cho nên mới không hiểu, là vậy đấy."

Lúc người khác vừa mới thổ lộ thất bại cậu lại đi lên thổ lộ với cô ấy, suy nghĩ một chút cũng cảm thấy không có khả năng thành công.


Lạc Ngạn Tinh suy nghĩ một chút, nói với Hà Hải Đăng:

"Kỳ kia hiện tại hẳn là không còn thích tôi, cậu có thể thổ lộ."

Hà Hải Đăng nói:

"Cô ấy tên là Hình Kỳ Kỳ."

Lạc Ngạn Tinh nói:

"Thật ngại quá, bệnh cũ, không nhớ được tên người khác. Hình Kỳ Kỳ, bây giờ thì nhớ rồi."

Hà Hải Đăng nhìn Lạc Ngạn Tinh, nhịn không được hỏi:

"Ngạn ca, làm sao anh biết bây giờ cô ấy không còn thích anh? Nếu tôi đi tỏ tình mà cô ấy vẫn thích anh thì tôi sẽ rất khó chịu. Đến lúc đó không chỉ có em và cô ấy không làm bạn được, cùng anh làm bạn cũng không được."

Lạc Ngạn Tinh không nói lời nào.

Phương Tòng Khải chống khuỷu tay lên bàn của Lạc Ngạn Tinh, lúc này đột nhiên mở miệng hỏi:

"Ngạn ca, anh chú ý đến chuyện này từ khi nào vậy, sẽ không phải là động tâm với ai chứ?"

Phương Tòng Khải nói xong còn không quên liếc mắt nhìn vị trí Địch Tiểu Địch một cái đầy ẩn ý.

Lạc Ngạn Tinh đánh vào khuỷu tay của Phương Tòng Khải, nói với cậu ta:

"Sắp vào học rồi, đi đọc sách đi! Đừng quấy rầy tôi đọc sách."

Phương Tòng Khải kinh ngạc nói:

"Ngạn ca, anh thực sự muốn đọc sách?"


Lạc Ngạn Tinh tiện tay rút ra một quyển sách, mở ra trên bàn, trả lời:

"Sao, tôi không thể đọc sách?"

Phương Tòng Khải nói:

"Không phải, em và Hà Hải Đăng chính là cảm giác mặt trời mọc từ phía tây."

Hà Hải Đăng vội nói:

"Này, đừng kéo tôi vào, tôi không cảm thấy mặt trời mọc từ phía tây, tôi chính là cảm thấy nước dâng cao, núi và trời hòa vào nhau.."

Lạc Ngạn Tinh liếc mắt, "Chậc" một tiếng:

"Im đi các cậu đúng là lộn xộn lão Từ không phải đã nói sao?

Chúng ta có thể tham gia trận bóng rổ hay không còn phụ thuộc vào việc điểm kiểm tra hàng tháng của tôi ở mỗi môn có vượt qua điểm trung bình hay không.

Với khả năng tôi có thể không đọc sách sao?"

Hà Hải Đăng suy nghĩ một chút rồi nói: "Đó thực sự là một yêu cầu khó thực hiện. Lão Từ là một người tàn nhẫn, quá tàn nhẫn."

Lạc Ngạn Tinh nói:

"Cút, cho rằng tôi nghe không ra cậu đang âm thầm châm biếm tôi?"

Hà Hải Đăng cười ha hả.

Phương Tòng Khải ho khan một tiếng, nhắc nhở:

"Mặc dù em tin vào khả năng tạo ra kỳ tích của anh, nhưng em vẫn phải nhắc nhở anh - Ngạn ca, thứ anh đang đọc là sách vật lý. Hôm nay không có môn vật lý cũng không có bài tập vật lý, ngày mai mới có môn vật lý.

Lạc Ngạn Tinh đọc cuốn sách và thấy rằng nó thực sự là sách vật lý

Lạc Ngạn Tinh:

".. Tôi không thể xem trước vật lý một ngày sao? Tôi không thể ôn lại kiến thức vật lý đã học trước đó sao? "

Phương Tòng Khải vội nói:

" Được được được, Ngạn ca cái gì cũng được."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: C36: Thi tháng 2


Địch Tiểu Địch và Hình Kỳ Kỳ nói chuyện xong trở về phòng học, liền phát hiện tất cả bạn học trong lớp đều nhìn về phía cô.

Xem ra lúc trước Hình Kỳ Kỳ tỏ tình với Lạc Ngạn Tinh quả thật là kinh thiên động địa, hiện tại Hình Kỳ Kỳ tới tìm cô, phỏng chừng phần lớn mọi người trong lớp đều cho rằng là tới tìm để cô gây phiền toái.

Địch Tiểu Địch nhìn về phía Điền Huyên Tân, Điền Huyên Tân đang nói chuyện với bạn cùng bàn, cũng rất nhạy bén nhận ra tầm mắt Địch Tiểu Địch, quay đầu cười với cô.

So với Hình Kỳ Kỳ vẻ ngoài của Điền Huyền Tân không đẹp bằng, nhưng nụ cười và đôi lông mày cong của cô ấy thực sự rất đáng yêu.

Vừa rồi Hình Kỳ Kỳ hỏi Điền Huyên Tân có chỗ nào đặc biệt, Địch Tiểu Địch liền trả lời một câu:

"Khi Điền Huyền Tâm cười, cả người cô ấy trở nên tươi mới. Khi cười, đôi mắt cô ấy như vầng trăng khuyết. Cô ấy rất đáng yêu và gần gũi."

Hình Kỳ Kỳ nghe Địch Tiểu Địch nói, trầm mặc một hồi lâu, sau đó nói:

"Tôi nghĩ tôi hiểu rồi, cậu mới chuyển tới vài ngày, đã cảm thấy nụ cười và mắt cong cong của cô ấy rất đáng yêu.."


Chẳng trách anh ấy lại thích, anh ấy chính là thích đôi mắt biết cười, lúc trước có một bộ phim, nữ chính bên trong lúc cười rộ lên đôi mắt cong cong, anh ấy đã khen nhiều lần..

Ai, hiện tại tôi hoàn toàn không có cảm giác với bạn trai cũ của mình, cũng không tò mò về việc anh ấy yêu Điền Huyền Tân như thế nào, chính là cầm lên được buông xuống được như vậy! Địch Tiểu Địch, cám ơn cậu đã nói với ta những điều này!

Địch Tiểu Địch thu ánh mắt khỏi Điền Huyền Tân, nghĩ đến phản ứng của Hình Thất Thất, đột nhiên cảm thấy có chút thú vị.

Chờ ngồi trở lại vị trí của mình, Địch Tiểu Địch học tập không bao lâu liền phát hiện Lạc Ngạn Tinh thỉnh thoảng liếc mắt nhìn cô nhưng lại nhanh chóng quay đi.

Nhiều lần, Địch Tiểu Địch nhịn không được hỏi:

"Làm sao vậy? Cách một lát liền nhìn mình một cái.."

Lạc Ngạn Tinh không ngờ rằng Địch Tiểu Địch sẽ nhận ra tất cả hành vi của mình, đột nhiên cảm thấy hơi xấu hổ, mím môi nói:

"Không.."

Theo bản năng cậu đang chuẩn bị trả lời rằng không có gì, nhưng đột nhiên nhớ ra cậu quả thực có chuyện muốn hỏi, vì thế mở miệng hỏi:

"Cậu và Hình Kỳ Kỳ nói chuyện gì vậy?"

Địch Tiểu Địch nói:

"Không có gì, cô ấy hỏi một số chuyện, mình trả lời hai câu."

Nói xong, thấy Phương Tòng Khải ở bàn trước quay đầu nhìn lại, đôi mắt bát quái liếc về phía Lạc Ngạn Tinh, Địch Tiểu Địch mới nhận ra những gì cô vừa nói có vẻ rất mơ hồ.

Địch Tiểu Địch nhìn Lạc Ngạn Tinh bổ sung một câu:


"Không phải liên quan đến cậu, là chuyện khác."

Phương Tòng Khải chớp chớp mắt, lập tức hỏi:

"Chuyện gì?"

Địch Tiểu Địch nói:

"Chuyện liên quan đến bạn trai cũ của Hình Kỳ Kỳ."

Câuthứ hai mà Địch Tiểu Địch hỏi Hình Kỳ Kỳ chính là, cảm thấy kỳ quái khi Hình Kỳ Kỳ không cần cô giữ bí mật, một câu "Đừng nói với người khác nha" cũng chưa từng nói qua.

Hình Kỳ Kỳ nghe Địch Tiểu Địch nói xong, lúc này cười ra tiếng:

"Đó không phải là bí mật. Rất nhiều người biết tôi có bạn trai cũ. Điền Huyền Tân cũng biết tôi là bạn gái cũ của bạn trai cô ấy, chỉ vì tò mò mà thôi. Không tốt khi trực tiếp đi hỏi Điền Huyên Tân cho nên tôi mới hỏi cậu.

Nếu có người hỏi cậu, tôi tìm cậu làm gì, em muốn thì cứ nói đừng nhắc đến tên Điền Huyên Tân là được, cứ nói thẳng tôi hỏi cậu về chuyện bạn trai cũ của tôi, cái này không có gì khó nói.


" Chính vì Hình Kỳ Kỳ nói như vậy, Địch Tiểu Địch lúc này mới trực tiếp nói với Phương Tòng Khải. "

Phương Tòng Khải nghe xong, lập tức hỏi Địch Tiểu Địch:

" Cậu cũng quen biết bạn trai cũ của Hình Kỳ Kỳ? "

Địch Tiểu Địch lắc đầu:

" Không quen biết. "

Phương Tòng Khải còn muốn hỏi gì nữa, nhưng Lạc Ngạn Tinh đã đẩy cậu ta quay lại.

Lạc Ngạn Tinh nói:

" Tôi muốn hỏi Tiểu Địch Nhi chuyện học tập, đừng quấy rầy chúng tôi học tập."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,463
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: C37: Thi tháng 3


Phương Tòng Khải thở dài một tiếng:

"Học, học, sao anh lại ép buộc em, nhiều như vậy Ngạn ca.."

Thở dài xong, cậu yên lặng xoay người trở về vị trí, ngồi trước mặt Lạc Ngạn Tinh, suốt buổi sáng không quay đầu lại nói một lời.

Địch Tiểu Địch nghiêng đầu nhìn Lạc Ngạn Tinh:

"Là bởi vì kì thi tháng sao?"

Lạc Ngạn Tinh gật đầu.

Địch Tiểu Địch lại hỏi:

"Cậu định học cái gì trước?"

Câu hỏi này làm Lạc Ngạn Tinh nghẹn họng, cậu nói:


"Cậu cảm thấy học cái gì trước thì tốt?"

Địch Tiểu Địch suy nghĩ một chút, hỏi Lạc Ngạn Tinh:

"Cậu giỏi nhất môn nào? Cậu có thường đạt điểm chuẩn không?"

Lạc Ngạn Tinh nói:

"Ngoại trừ ngữ văn cũng không kém nhiều lắm, còn lại không có gì tốt nhất, đều kém như nhau."

Câu trả lời này rất thành thật, nhưng Địch Tiểu Địch nghe xong cũng không cảm thấy có gì ngạc nhiên, cô rất có trách nhiệm hỏi tiếp:

"Cậu mỗi lần đều âm thầm viết thơ cổ sao?" "

Lạc Ngạn Tinh nói:

Mỗi lần mình đều để trống, chưa từng đọc thơ cổ.

Địch Tiểu Địch:"... "

Cậu lợi hại!

Địch Tiểu Địch nói:

" Vậy lúc học ngữ văn cậu học thuộc lòng một chút đi, thi văn học thuộc thơ cổ rất dễ tăng điểm. Trước kỳ thi tháng không cần tốn công sức vào ngữ văn nữa, những môn khác chưa từng thi đạt tiêu chuẩn cần cậu tốn nhiều thời gian hơn. "

Lạc Ngạn Tinh nói xong học tập, thái độ của cậu rất nghiêm túc, nghe Địch Tiểu Địch nói như vậy, cậu liền ghi nhớ, gật gật đầu:

" Mình nghe cậu. "


Địch Tiểu Địch nhịn không được liếc mắt nhìn Lạc Ngạn Tinh cảm thấy *" mình nghe cậu "rõ ràng chỉ là bốn chữ đơn giản, nhưng từ miệng cậu nói ra cảm thấy thật dễ nghe, thậm chí đối với cô ý nghĩa lại cũng có chút đặc biệt.

(*" 我听你的 "4 chữ ở đây là đang nói trong tiếng trung nha)

Địch Tiểu Địch giơ tay xoa xoa lỗ tai của mình, sau đó từ trong ngăn kéo lấy cuốn từ vựng tiếng Anh mở ra, dùng bút đỏ viết mấy dòng lên đó, sau đó đưa cho cậu, rồi nói:

" Bài 1 đến bài 8 là những phần mình vẽ bằng nét đỏ. Ngoại trừ bài 8, còn lại tất cả đều là nội dung từ lớp 10, hiện tại cách tháng thi còn có bốn tuần, cậu mỗi tuần kiên trì học thuộc hai bài, điểm tiếng Anh của cậu sẽ được cải thiện rất nhiều. "

Chủ yếu là thành tích tiếng Anh vốn đã không tốt, rất dễ cải thiện.

Địch Tiểu Địch không nói câu tiếp theo, sợ sẽ làm giảm đi hứng thú học tập của Lạc Ngạn Tinh.

Lạc Ngạn Tinh nhận lấy quyển từ vựng, nói thật cậu vừa nhìn thôi đã thấy đau đầu, cho nên chỉ nói:

" Mình sẽ cố gắng ghi nhớ, nhưng có thể sẽ không ghi nhớ được. "

Địch Tiểu Địch nghe Lạc Ngạn Tinh nói xong cũng không nói gì, chỉ nói:

" Về toán học vật lý hóa học, cậu lên lớp đừng nghịch điện thoại nữa, chăm chú nghe giảng, chờ hai ngày nữa mình chuẩn bị cho cậu những kiến thức quan trọng để cậu lại xem, sau đó cùng tớ xem bài thi toán, vật lý, hóa học, có thể viết bao nhiêu thì viết bấy nhiêu. "

Phương Tòng Khải không quay đầu lại, lưng tựa vào bàn Lạc Ngạn Tinh, nhìn thẳng về phía trước nói:


" Muốn Ngạn ca đi học không chơi điện thoại, có chút khó khăn. "

Lạc Ngạn Tinh vỗ nhẹ vào lưng Phương Tòng Khải:

" Có chuyện gì vậy, cậu học tập đi. Đừng để tôi đạt được điểm cao hơn cậu vài điểm trong kỳ thi tháng này, còn cậu vẫn còn khóc thút thít ở cuối bảng.. "

Lưng Phương Cong Kỳ thẳng tắp, cậu không dựa vào bàn Lạc Ngạn Tinh nữa cũng không quay đầu lại, cầm cuốn sách trong tay phản bác:

" Em khóc thút thít khi nào? "

Lạc Ngạn Tinh mặc kệ hắn, lấy di động của mình từ trong ngăn kéo ra, đưa cho Địch Tiểu Địch nói:

" Điện thoại di động của mình cho Tiểu Địch Nhi bảo quản, cậu bảo mình đi học không chơi, mình khẳng định sẽ không chơi."

Địch Tiểu Địch sững sờ.

Phương Tòng Khải ở bàn trước cũng kinh ngạc, Ngạn ca của hắn lại chủ động nộp điện thoại di động!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom