Tập thơ Tự Do : "Chờ Người Nơi Ấy" của Thiên Sầu
TỔ QUỐC THÂN YÊU
Mười bảy tuổi tôi bước vào quân đội
Xa giảng đường theo tiếng gọi quê hương
Xa Ngoại già em nhỏ vội lên đường
Ngày hôm ấy mưa buồn như ly biệt
Có phải tình yêu trên đời còn oan nghiệt
Em nhỏ đang chờ...người ấy vẫn hằng mong
Chiều nao dáng Ngoại một thêm còng
Hỏi lối xóm..cháu đâu chưa về nữa?
Khi quê hương mình còn bùng lên khói lửa
Vẫn đêm ngày chiến đấu vội hành quân
Hạ lạnh lùng qua..Xuân đến mãi gian truân
Áo phong sương giờ thêm màu cay đắng
Con vẫn mơ quê hương mình đầy nắng
Bên lũy tre làng tóc trắng Ngoại tung bay
Nhớ thuở nhỏ những trận roi đòn..bỏ chạy
Xa Ngoại rồi một tuổi nặng bằng hai
Con vẫn mơ thưở ấy mình thơ dại
Theo bạn bè hăng hái trốn tắm mưa
Tối về bệnh khóc đòi Ngoại ngồi dỗ
Đến khi khỏe tật cũ vẫn không chừa
Ôi cuộc đời đâu cho ta chọn lựa
Giữa nghĩa, tình đôi lứa và quê hương
Làm thân trai thà chết ở sa trường
Đừng sống nhạt như mưa trôi hoài bảo
Ôi ta nghe tiếng khóc ngoài biển đảo
Giữa đất trời gió bão đã vùng lên
Trường Sa hai tiếng mãi không quên
Đang kêu gọi con tàu... Mẹ đất nước
Giữa mùa Xuân ta hành quân tiếp bước
Vọng chim kêu quốc quốc ở bên trời
Nhớ tiếng Ngoại..buồn như lá mùa thu rơi
Ngoảnh đầu lại miền Nam....Con xin lỗi!
Văn Đàn
Thiên Sầu