Cập nhật mới

Dịch Full Ta Và Tỷ Tỷ Cùng Sống Lại

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Ta Và Tỷ Tỷ Cùng Sống Lại

Ta Và Tỷ Tỷ Cùng Sống Lại
Tác giả: Nam Hương Gia Hương
Tình trạng: Đã hoàn thành




Ta và tỷ tỷ cùng vào cung làm nô tỳ, tỷ tỷ có thái độ khác thường, nàng ta che chở ta ở sau lưng: “Muội muội nô tỳ còn nhỏ tuổi, sức khỏe không được tốt, ở lãnh cung đau khổ, để nô tỳ đi thay muội ấy đi!”

Công công ở phủ Nội Vụ luôn luôn khắc nghiệt hiếm khi khen ai mà cũng phải khen tỷ tỷ ta một câu: “Đúng là một cô nương tốt bụng!”

Chỉ có ta ở gần, nghe thấy tiếng tỷ tỷ hưng phấn nói nhỏ: “Tốt quá rồi, đời này đến lượt muội muội ta đối thực với lão thái giám, còn ta sẽ được gả cho Thái Tử trở thành Thái Tử Phi.”

Khóe miệng ta hơi nhếch lên, hóa ra tỷ tỷ cũng trùng sinh……
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1


01

“Công công, nô tỳ cầu xin người, muội muội nô tỳ còn nhỏ tuổi, nếu muội ấy bị phân đến lãnh cung chỉ sợ sẽ không chịu nổi, không bằng để nô tỳ đi thay muội ấy đi.”

Ta vừa mới mở mắt ra đã thấy tỷ tỷ Xuân Chi đang che chở ta ở sau lưng, nàng ta mang theo vẻ mặt cầu xin, dập đầu đối diện với một lão thái giám.

Giọng nàng ta run rẩy, trong mắt đều là khẩn thiết, khiến người khác không kiềm được sự đồng tình và thương hại, lão thái giám đã nhìn quen sinh tử ở hậu cung cũng khó được lần cảm động, bèn khen nàng ta một câu: “Ngươi đúng là người tỷ tỷ tốt!”

Trong lòng ta cười nhạo, nếu kiếp trước không phải nàng ta g/i/ế.t ta, thì có lẽ ta cũng cảm thấy nàng ta là tỷ tỷ tốt.

Rõ ràng ta nhớ trước khi c/h/ế/t, là nàng ta đâm liên tiếp mấy nhát dao vào ngực ta.

Lúc ấy vẻ mặt nàng ta điên cuồng, dữ tợn chất vấn ta: “Dựa vào cái gì mà chuyện tốt đều được ngươi chiếm mất? Dựa vào cái gì ngươi có thể mang cốt nhục của Thái Tử, còn ta lại chỉ có thể đối thực với lão thái giám?

“Đều là do ngươi sai, đều là ngươi hại ta, ta mới nên là người ở bên Thái Tử, là ngươi cướp của ta, đều là do ngươi sai.”

Từng nhát dao đâm thấu xương đau đớn khiến ta vĩnh viễn khó quên, cũng là lúc ấy ta mới biết được hóa ra nàng ta hận ta đến thế.

Lúc này lão thái giám nhìn Xuân Chi nói: “Một khi đã như vậy, ngươi sẽ đến lãnh cung hầu hạ……”

Xuân Chi nghe vậy, hưng phấn đến mức run rẩy cả người, nàng ta liên tục dập đầu nói lời cảm tạ: “Cảm ơn công công, cảm ơn công công…”

Lúc này ta cũng bình tĩnh lại, mở miệng chuẩn bị nói chuyện, Xuân Chi nhạy bén nhận ra, nàng ta quay đầu hung tợn trừng mắt nhìn ta, bộc lộ bộ mặt hung ác.

Nàng ta dùng tiếng nói chỉ có hai người chúng ta mới có thể nghe thấy để uy hiếp ta: “Câm miệng, nếu ngươi còn lắm lời thêm một câu khiến ta không gả được cho Thái Tử thì ta sẽ giết ngươi!”

Nghe vậy, ta nhướng mày, hóa ra người tỷ tỷ này cũng trùng sinh.

02

Đời trước ta và tỷ tỷ Xuân Chi cùng vào cung làm nô tì, lúc ấy giống hệt bây giờ, ta bị an bài đi hầu hạ ở lãnh cung, còn Xuân Chi được sắp xếp đến cung Vị Ương hầu hạ Hoàng Hậu.

Lãnh cung lạnh lẽo, bên trong có rất nhiều phi tần bị điên, đi lãnh cung hầu hạ tương đương với chuyện bước một chân vào quỷ môn quan, nên tất cả mọi người đều cảm thấy tất nhiên ta sẽ bị những phi tần đó tra tấn đến chếc.

Còn Xuân Chi lại biến thành đối tượng được nâng niu theo đuổi, vì đến Vị Ương Cung của Hoàng Hậu nương nương là việc tốt mà không phải ai cũng cầu xin được, nếu có thể được Hoàng Hậu nương nương ưu ái, vậy thì địa vị ở trong cung sẽ không giống như trước nữa.

Nhưng sự thật lại vừa vặn ngược lại, sau khi ta vào lãnh cung còn chưa đến nửa ngày, Thái Tử liền bị vạch tội trở thành Thái Tử bị phế truất, bị Hoàng Thượng giam vào lãnh cung.

Còn ta đương nhiên cũng thuận lý thành chương được đưa đến bên người phế Thái Tử Lý Ngao để hầu hạ.

Sau khi hầu hạ Lý Ngao được ba tháng, trong lúc Lý Ngao say rượu đã đã xảy ra quan hệ với ta, mà ta cũng mang thai cốt nhục của Lý Ngao.

Sau này, dưới sự nỗ lực bền bỉ của Hoàng Hậu, bên phía Hoàng Thượng cũng điều tra ra được Lý ngao bị người khác hãm hại, cho nên Lý Ngao được thả ra khỏi lãnh cung, lại được khôi phục vị trí Thái Tử.

Còn ta đồng thời được Lý Ngao mang ra khỏi lãnh cung, lúc đó bụng ta đã hiện rõ đang mang thai, người nào cũng nói ta có phúc khí, có thể cùng trải qua hoạn nạn với Thái Tử, còn mang thai cốt nhục của Thái Tử, về sau tiền đồ không thể đo đếm được.

Nhưng bọn họ không biết, đây là lần thứ hai ta mang thai, đứa bé đầu tiên đã bị Lý Ngao đá mà sảy mất.

Ngay lúc đó Xuân Chi bị Hoàng Hậu làm chủ đưa cho lão thái giám hầu hạ thân cận của Hoàng Thượng để hầu hạ, cũng đối thực với lão ta, cuộc sống không được như ý.

Hiện giờ Lý Ngao còn chưa bị phế truất mà thái độ của Xuân Chi đã khác thường, tỏ ra che chở cho ta, một lòng muốn đi lãnh cung hầu hạ, còn nói phải gả cho Thái Tử, quá rõ ràng, nàng ta cũng trùng sinh, biết Lý Ngao sắp bị phế đi.

Dưới ánh mắt uy hiếp của Xuân Chi, ta ngậm miệng lại, nếu nàng ta muốn gả cho Lý Ngao thì ta đây cũng sẽ không ngăn cản, dù sao nàng ta và Lý Ngao đều là cầm thú cũng rất xứng đôi.

Xuân Chi đã chọn xong hướng đi, lão thái giám quay sang nhìn về phía ta: “Hiện tại còn dư lại cung Vị Ương của Hoàng Hậu nương nương và Cảnh Dương Cung Lương phi nương nương, ngươi có thể chọn một nơi.”

Xuân Chi nghe vậy, dùng khuỷu tay huých huých ta, dùng giọng điệu chân thật đáng tin nói: “Chọn Vị Ương Cung……”

Lão thái giám nghe vậy nở nụ cười, khó được đã phát thiện tâm mà nhắc nhở ta một câu: “Nha đầu, nghe ngươi tỷ tỷ ngươi không sai đâu, tỷ tỷ ngươi đúng là muốn tốt cho ngươi, Hoàng Hậu nương nương là người thiện tâm nhất, Vị Ương Cung là một nơi tốt, còn phía Cảnh Dương Cung của Lương phi nương nương ……”

Lão thái giám nói một nửa bèn không nói tiếp nữa, nhưng ở đây mọi người đều biết, bao gồm các cung nữ mới vào cung như chúng ta đều nghe nói qua, tính tình của Lương phi nương nương này không tốt, thường xuyên đánh chửi nô tài, đi Cảnh Dương Cung thì chẳng khác gì so với đến lãnh cung.

Trong lòng ta cười mỉa, cũng không phải Xuân Chi tốt bụng, nàng ta đúng là một lòng một dạ muốn hại ta.

Kiếp trước nàng ta chọn Vị Ương Cung, vốn tưởng rằng là nơi tốt lành, không ngờ Hoàng Hậu nương nương khẩu phật tâm xà, bà ta vì cứu Thái Tử mà mượn sức người khắp nơi, các cung nữ có nhan sắc bên người đều bị bà ta đưa đi đối thực cùng thái giám, hoàn toàn không màng đến sự sống chếc của những người này.

Hiện giờ Xuân Chi muốn xúi ta chọn Vị Ương Cung, rõ ràng cũng là muốn nhìn ta bị đưa đi đối thực với thái giám, bị những tên thái giám đó tra tấn.

Những thái giám trong cung này đa số đều bi/ến thái, đối thực với bọn họ không khác gì đi chếc, có lẽ t/ử vo.ng còn tốt hơn, ít nhất lập tức được giải thoát, đối thực chính là vĩnh viễn bị tra tấn.

Chỉ là những việc này hiện tại những người khác cũng không biết, đương nhiên cảm thấy Xuân Chi tốt bụng, cũng đều cảm thấy ta chắc chắn sẽ chọn Vị Ương Cung.

Nhưng ta lại nhìn về phía lão thái giám, đưa ra quyết định ngoài dự kiến của mọi người: “Công công, nô tỳ chọn Cảnh Dương Cung.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2


03

Xuân Chi đã lặng lẽ phàn nàn đối với lựa chọn đến Cảnh Dương Cung của ta, nhưng sau khi nàng ta nghĩ đến Lương phi nương nương hỉ nộ vô thường nên cũng không nói gì nữa.

Nàng ta chỉ trưng ra vẻ mặt khinh thường cảnh cáo ta: “Sau này cầu cầu, lộ về lộ, chúng ta không còn quan hệ gì, ngươi phú quý, ta cũng không nghĩ muốn thơm lây, ta phú quý, ngươi cũng đừng mơ tưởng được chia một chén canh.”

Đây rõ ràng là sợ về sau ta muốn dính lấy hào quang của nàng ta, bèn chặt đứt quan hệ trước.

Nói xong nàng ta cũng không quan tam đến ta nữa, hưng phấn đi theo lão thái giám đến lãnh cung.

Ta nhìn bóng dáng Xuân Chi đồng thời cười giễu, huyết hải thâm thù kiếp trước ta còn chưa đến báo thù đâu, ả ta và Lý Ngao một người cũng đừng nghĩ sẽ chạy thoát.

Nhưng lúc này ta còn có chuyện khẩn cấp hơn cần phải làm so với chuyện báo thù.

Ta xách bao vải đi theo phía sau tiểu thái giám của phủ Nội Vụ đi tới Cảnh Dương Cung.

Trong lòng ta sốt ruột, cho nên đi rất nhanh, hoàn toàn không cần tiểu thái giám kia dẫn đường, dù sao con đường đi đến Cảnh Dương Cung ở kiếp trước ta đã đi không biết bao nhiêu lần rồi.

Kiếp trước vào lúc ta bị Lý Ngao tra tấn, trong hậu cung không có người nào dám đứng lên bênh vực ta, là Lương phi đã phát thiện tâm, bảo vệ ta nhiều lần, cho nên giờ trùng sinh trở về, ta nhất định không thể để Lương phi và nhị hoàng tử Lý Liệt của bà lại chếc oan chếc uổng nữa.

Vừa đến của Cảnh Dương Cung, ta đã nghe thấy bên trong truyền đến tiếng ầm ĩ, trong lòng ta kinh hãi, lo lắng mình đã tới chậm bèn không màng đến tiểu thái giám dẫn đường mà trực tiếp vọt đi vào.

04

Mới vừa vào cửa đã nghe thấy Cảnh Dương Cung đang rối loạn, bên trong còn truyền đến tiếng Lương phi nương nương tức giận: “Thái y đâu? Sao giờ còn chưa đến đây?”

Nghe câu nói này khiến ta thấy yên tâm hơn, thái y còn chưa tới, vậy hết thảy vẫn còn kịp.

Thừa dịp không ai chú ý, ta lén lút đi tới cửa để xem xét tình huống trong phòng.

Mấy cung nữ, thái giám đang co rúm lại đứng ở một bên, Lương phi nương nương đau lòng nhìn người Lý Liệt toàn là máu, dây đầy ra giường nệm, bà gấp đến mức rớt nước mắt, lại sợ bị Lý Liệt phát hiện, ra nên vội vàng lau nước mắt.

Tầm mắt của dừng ở người nằm trên giường kia, đây là ta lần thứ hai nhìn thấy Lý Liệt, là ‘’Chiến thần què chân’’ trong truyền thuyết.

Lúc này mặt Lý Liệt đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, không hề có huyết sắc, rõ ràng chính mình đang cực kỳ đau đớn, còn muốn trấn an một Lương phi ở bên cạnh không cần lo lắng.

Một người lương thiện như vậy thế mà kiếp trước lại chếc thê thảm.

Kiếp trước hắn chếc trận ở biên cảnh, vì bảo vệ bá tánh Đại Lương ở biên cảnh, một đội quân nhỏ gồm 2000 người cố giữ chân với đội quân 30.000 người của quân địch, cầm cự vững chắc được nửa tháng.

Để những bá tánh ở nơi đó có thời gian rút lui đến nơi an toàn, còn hắn lại bị kẻ địch ch/é/m rơi đ/ầu đưa về kinh thành thị uy, cho nên lần đầu tiên ta thấy hắn, chính là nhìn thấy thủ cấp của hắn.

Hắn còn rất trẻ, thân là con rồng cháu phượng, còn làm gương cho binh sĩ, thật sự là tốt hơn so với Thái Tử Lý Ngao gấp ngàn lần, vạn lần, khó trách Lý Ngao cảm thấy ghen ghét với Lý Liệt, không tiếc bị phế truất cũng muốn lên kế hoạch chặt đứt hai chân của Lý Liệt.

Ta vẫn nhớ như in vào ngày thủ cấp của hắn bị đưa về, ở kinh thành mưa rơi suốt một ngày, giống như ông trời cũng đang khóc thương vì sự ra đi của người thiếu niên này.

Cũng là vào ngày đó, Lương phi nương nương kiêu ngạo từ trong xương cốt đã nhảy từ trên tường cung xuống, đi theo nhi tử đã khiếnbà kiêu ngạo cả đời này.

05.

Mà đủ loại ân oán ở kiếp trước cũng bắt đầu từ ngày hôm nay.

Hôm nay, hai huynh đệ Lý Ngao và Lý Liệt cùng đi săn, không rõ họ đã cãi nhau vì chuyện gì, sau đó Lý Ngao phóng ngựa như điên đâm vào Lý Liệt, cuối cùng vó ngựa còn hung hăng đạp lên trên hai chân của Lý Liệt.

Hoàng Thượng vì việc này mà đã phế truất vị trí Thái tử của Lý Ngao và đày vào lãnh cung. Còn Lý Liệt, tuy được cứu trở về, nhưng hai chân cũng rơi vào cảnh tàn tật, mất đi tư cách tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế.

Cuối cùng đi đến biên cảnh xa xôi, lập chí bảo vệ bá tánh Đại Lương, chỉ với mỗi cú đấm đã gây dựng được danh hiệu “Chiến thần què chân”, thậm chí cuối cùng vì bá tánh Đại Lương mà chếc trận, đúng là trung thành và can đảm.

Còn đầu sỏ gây tội Lý Ngao, sau này lại được thả ra khỏi lãnh cung, vì Hoàng Hậu tìm ra chứng cứ nói là con ngựa kia đã bị người khác hạ thuốc, mục đích chính là để hãm hại Thái Tử, Lý Ngao bị oan.

Lý Ngao cũng quỳ gối trước mặt Hoàng thượng khóc lóc thảm thiết, nói bản thân cảm thấy hổ thẹn với Lý Liệt, tranh thủ giành lấy tình thương cha con từ Hoàng Thượng.

Nhưng ta nhớ rõ ràng, ngày Lý Ngao bị biếm vào lãnh cung ấy, là ta trực đêm, chính tai ta nghe thấy Lý Ngao ở trong phòng dùng lời nói độc ác nhất để mắng Lý Liệt, thậm chí còn ảo não vì vó ngựa không dẫm chếc Lý Liệt.

Cho nên kiếp này, ta nhất định phải cứu được hai chân của Lý Liệt, không chỉ vì riêng chuyện Lý Ngao kiêng kị Lý Liệt, như vậy có thể khiến Lý Ngao ngột ngạt, mà cũng là vì ta thật tình kính nể Lý Liệt luôn một lòng suy nghĩ cho bá tánh.

Trong mớ suy nghĩ cuồn cuộn, thái y đã đến nơi, hắn ta cẩn thận xem xét vết thương của Lý Liệt rồi lập tức kê đơn, sau đó mang theo nha hoàn đi Thái Y Viện lấy thuốc.

Thuốc mỡ cũng được mang tới, rất nhanh được Lưu ma ma hầu hạ bên người Lương phi nương nương đến tự mình bôi dược.

Ta nhân cơ hội chen đến bên cạnh Lưu ma ma rồi cầm lấy bình sứ đựng thuốc, lấy một ít thuốc mỡ ra đưa cho Lưu ma ma.

Lực chú ý của mọi người đều đổ dồn vào Lý Liệt ở trên giường, không có ai chú ý tới ta lén lút bôi thuốc mỡ vào sát miệng vết thương ở ngón tay cái.

Đây là lúc trên đường ta mới tới dùng cây trâm cắt qua.

Thấy Lưu ma ma sắp bôi thuốc vào chân Lý Liệt, ta kêu lên một tiếng: “Đau quá!”

Tiếng kêu của ta có vẻ cực kỳ vang dội ở căn phòng vốn yên tĩnh này, trong nháy mắt hấp dẫn tầm mắt của những người ở đây. Vì ta đang cầm thuốc mỡ, nên mọi người lập tức chú ý tới ngón tay cái của ta vì chạm vào thuốc mỡ nên đã xuất hiện sưng đỏ.

Chỉ liếc mắt một cái, Lương phi đã tức giận đến mức toàn thân phát run, còn Lưu ma ma cầm thuốc mỡ trong tay cũng run rẩy, lập tức ném thuốc mỡ đi theo bản năng, trên mặt còn mang theo vẻ hoảng sợ khi nghĩ lại, bởi vì bà ấy đã nhìn ra, thuốc mỡ này có độc.

Lương phi trực tiếp chỉ vào ta tức giận nói:

“Người đâu, bắt cung nữ này lại, lại đến Thái Y Viện cũng bắt cái tên thái y vừa mới khám kia cho bổn cung.’’

“Cho dù hôm nay bổn cung phải liều mạng cũng muốn mang theo bọn họ đi hỏi Hoàng Thượng, có phải hậu cung này đã không còn nơi để mẫu tử chúng ta dung thân nữa hay không!”

Ta trực tiếp quỳ xuống.

Chờ hai tên thái giám làm theo mệnh lệnh đến áp giải ta đi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3


06

“Đợi đã!”

Ngay thời khắc nguy cấp, Lý liệt mở miệng.

“Mẫu phi, không cần rút dây động rừng, phụ hoàng nhốt Lý ngao vào lãnh cung nhìn như trừng phạt, nhưng thật ra cũng là bảo vệ, người lo lắng nhà ngoại sẽ ra tay với Lý Ngao vì con, nếu hiện tại chúng ta tiếp tục nháo lớn chuyện này lên, nói không chừng phản tác dụng, khiến phụ hoàng thấy phản cảm.”

“Việc cấp bách là tìm thái y đến đây nhìn vết thương của con trước, còn có thuốc mỡ này là chuyện như nào……”

Lý Liệt nói xong, nhìn về phía Lưu ma ma vẫn đang sợ hãi ở bên cạnh: “Làm phiền Lưu ma ma đi tìm Tôn thái y, những chuyện khác không cần phải nói, chỉ nói mẫu phi vì thương thế của ta quá nặng dẫn đến đau lòng tim đau thắt lại, thỉnh Tôn thái y đến đây nhìn xem……”

Ta cúi đầu, âm thầm gật đầu, quả nhiên Lý Liệt suy nghĩ chu đáo.

Đời trước Lý Liệt cũng là sau khi dùng thuốc xong khiến vết thương nặng thêm dẫn đến hôn mê, sau đó Lương phi bèn đại náo Ngự Thư Phòng, nháo đến mức toàn bộ mọi người trong hậu cung đều biết, ta ở lãnh cung cũng còn nghe nói đến.

Điều này trái lại khiến cho Hoàng Thượng cảm thấy Lương phi đang gây sự, nên không cho bà ấy một chút mặt mũi nào, cuối cùng còn trách Lương phi. Vốn dĩ Lương phi là người bị hại, nhưng giờ bị Hoàng Thượng ghét bỏ ngược lại.

Lưu ma ma cũng là người nhiều tuổi trong cung, rất nhanh đã ổn định cảm xúc, bà ấy biết nặng nhẹ nhanh chậm, cho nên nghe vậy trực tiếp chạy chậm ra ngoài.

Lúc này Lý Liệt mới nhìn về phía ta: “Ngươi cũng đứng lên đi, ngươi là cung nữ mà Nội Vụ Phủ mới đưa tới đúng không?”

Ta nghe vậy trả lời: “Thưa nhị Hoàng tử, nô tỳ là Hạ Thiền, do Nội Vụ Phủ phân đến đây để hầu hạ Lương phi nương nương…”

Ta cúi đầu, thân thể run nhè nhẹ, ngay cả nói chuyện cũng còn lắp bắp, dáng vẻ như bị dọa sợ.

Lương phi tức giận nói: “Lá gan nhỏ như thế, Nội Vụ Phủ càng ngày càng có lệ, nhưng ta coi như ngươi trong lúc đánh bậy đánh bạ đã cứu được Liệt nhi, về sau cứ ở lại hầu hạ nội viện đi.”

Lý Liệt mở miệng cắt ngang lời Lương phi: “Mẫu phi, đưa đến ngoại viện đi, để Lưu ma ma chăm sóc cho con là được rồi.”

Lương phi nghe vậy khẽ nhíu mày, ngay sau đó gật đầu: “Vậy cứ theo ý con mà làm.”

Ta hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi, rồi nói lời tạ ơn.

Ở nội viện muốn hầu hạ bên cạnh Lương phi, đương nhiên là có mặt mũi, có chỗ lợi, nhưng chỉ là một cung nữ mới tới có tài đức gì để được giữ lại hầu hạ ở nội viện đây?

Điều này chắc chắn sẽ khiến cho Hoàng Hậu chú ý, nói không chừng còn sẽ khiến ta chọc phải mầm tai hoạ, đặt ở ngoại viện để Lưu ma ma chiếu cố, ngược lại là thật tâm chiếu cố đến ta, không thể không nói, Lý Liệt đúng là suy xét chu đáo.

07

Tôn thái y nhanh chóng tới đây, ta cũng được Lưu ma ma đưa tới ngoại viện an bài chỗ ở.

Tôn thái y đi vào sau nửa canh giờ liền rời đi, lại qua nửa canh giờ, nội viện truyền đến tin tức, thương thế của Lý Liệt chuyển biến xấu, đã lâm vào hôn mê.

Lương phi không chịu nổi đả kích này nên cũng hôn mê bất tỉnh theo, Tôn thái y lại bị thỉnh quay lại.

Cảnh Dương Cung hỗn loạn, còn may có Lưu ma ma chống đỡ được trường hợp này.

Ta là một nha hoàn vừa mới tới bèn tránh ở trong phòng không đi ra ngoài xem náo nhiệt, ta biết đây là Lý Liệt cùng Lương phi tương kế tựu kế để cho Hoàng Hậu và Lý Ngao xem, khiến bọn họ cho rằng kế hoạch đã thực hiện được mà thả lỏng cảnh giác.

Ta cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, cứu hai chân của Lý Liệt cũng tương đương cứu được Lý Liệt và Lương phi, đồng thời, một đời này Lý Ngao muốn kế thừa ngôi vị hoàng đế sẽ không dễ dàng như vậy nữa.

Đến bây giờ ta mới có thời gian lập kế hoạch tỉ mỉ để đối phó với Lý Ngao và tỷ tỷ tốt Xuân Chi của ta.

Ta nhớ rõ kiếp trước tuy Lý Ngao bị phế truất biếm lãnh cung, nhưng cũng chỉ chịu khổ có 3 ngày.

Sau này vì Hoàng Hậu không ngủ không nghỉ 3 ngày để sao chép huyết kinh cầu phúc cho Lý Liệt, chuộc tội thay Thái Tử khiến cho Hoàng Thượng rất cảm động. Sau đó truyền ra tin tức Thái Tử bị nhiễm bệnh vì không chịu nổi cái lạnh ở lãnh cung.

Lần này làm cho Hoàng Thượng sinh ra tâm không đành lòng, phân phó phủ Nội Vụ đưa một vài thứ tốt đến lãnh cung, cũng phái vài người hầu hạ Lý Ngao cho thật tốt.

Lúc ấy ta đang ở lãnh cung, đương nhiên biết rõ ngọn nguồn, không phải Lý Ngao giả bệnh, mà là nửa đêm chính bản thân mình tự dội nước, cố ý làm chính mình bị bệnh để diễn khổ nhục kế.

Cũng bởi vì như vậy mà gần như Lý Ngao ở trong lãnh cung không phải chịu sự đau khổ, được cung phụng ăn ngon uống tốt, thời điểm ra khỏi lãnh cung còn béo lên một ít.

Trong lòng ta cười mỉa, nếu ta đã trùng sinh rồi, vậy đương nhiên sẽ không để hắn tiếp tục được sống tốt, hắn sẽ phải vì hành vi chặt đứt hai chân Lý Liệt mà trả một cái giá lớn, nếu vào lãnh cung rồi cũng phải bị lột một lớp da. 

8.

Ta chậm rãi chờ sự việc xảy ra giống như kiếp trước. Vào ngày thứ 3 trong cung liền truyền đến một tin tức, đó chính là Hoàng Hậu nương nương tâm địa lương thiện, dùng máu của chính mình để sao chép kinh văn, chép ba ngày ba đêm để cầu phúc cho nhị Hoàng tử Lý Liệt.

Sau khi Lương phi nghe thấy tin tức này, bà đã tức giận mắng Hoàng Hậu giả nhân giả nghĩa khiến người ta ghê tởm.

Mà ta cũng bắt đầu hành động, bởi vì kiếp trước, sau hôm Hoàng Hậu trình kinh văn lên một ngày, thì ở bên lãnh cung lập tức truyền ra tin Lý Ngao bị bệnh nặng, cho nên đêm nay lãnh cung sẽ có trò hay.

Ta tìm thấy Lưu ma ma, trực tiếp mở miệng nói:

“Ma ma, tỷ tỷ Xuân Chi của nô tỳ hầu hạ ở lãnh cung, nô tỳ có hơi lo lắng cho tỷ ấy, có thể đến thăm tỷ ấy được không?”

Nhiều ngày nay ta đã thân quen hơn với Lưu ma ma nên lúc nói chuyện cũng không giữ kẽ như trước nữa, vì lần trước ta chó ngáp phải ruồi cứu được Lý Liệt nên Lưu ma ma đối xử với ta cũng khá tốt.

Lưu ma ma nghe xong lời ta nói, khẽ gật đầu.

“Đi thôi, về mang theo một ít điểm tâm đến đấy đi, ở lãnh cung khổ lắm, thiếu ăn thiếu uống, đương nhiên tỷ tỷ ngươi chỉ là một cung tì cũng sẽ không vớt được đồ ăn ngon gì, chắc chắn cuộc sống ở bên đấy sẽ không như ý.”

Ta gật đầu, trên mặt tỏ vẻ cảm ơn, nhưng trong lòng lại cười nhạo, đó là do nàng ta tự làm tự chịu.

“Ma ma, con định buổi tối mới đi, ban ngày nhiều người soi mói, con sợ gây phiền phức cho nương nương, buổi tối ở lãnh cung bên kia không có người, ngài có thể đi đến đấy với con được không? Đi buổi tối con sợ lắm…” Ta nhìn Lưu ma ma và nói.

Đây mới là mục đích của ta, ta muốn cho Lưu ma ma tận mắt nhìn thấy xem Lý Ngao tiến hành khổ nhục kế như thế nào, sau đó mang tin tức này nói lại cho Lương phi và Lý Liệt, dù sao ta cũng không muốn khiến người khác quá chú ý đến mình.

Lưu ma ma nghe xong lời ta nói, liên tục gật đầu:

“Ngươi là người hiểu chuyện, biết suy nghĩ cho nương nương, lão bà ta buổi tối cũng không có việc gì, đến lúc đó sẽ đi cùng ngươi qua đó.’’

Ta nói lời cảm ơn liên tục.

Chờ đến giờ Tuất, ta cầm hộp đồ ăn và xách đèn lồng đi theo Lưu ma ma cùng tới lãnh cung.

Lưu ma ma mang theo tấm lệnh bài của Lương phi nương nương, cho nên chúng ta đi một đường thông suốt rồi vào lãnh cung.

Các địa phương khác trong cung ta có lẽ không quen thuộc, nhưng nói đến lãnh cung thì ta rất quen, dù sao kiếp trước ta cũng đã sống ở lãnh cung rất lâu.

Có vẻ Lưu ma ma chưa tới lãnh cung bao giờ, bà cho rằng ta và Xuân Chi đã hẹn gặp nhau ở một nơi nào đó trước đấy rồi, cho nên chỉ đi theo ta, dưới sự cố tình dẫn đường của ta, ta và Lưu ma ma rất nhanh đã tới sân bên ngoài nơi Lý ngao bị giam giữ.

Chắc chắn cửa chính có thị vệ canh gác, bọn ta vào không được, cũng may nơi này trên mặt tường viện đều có một vài hoa văn cửa sổ chạm rỗng, có thể nhìn từ bên ngoài vào bên trong.

Ta giả vờ tò mò đi đến một cái cửa sổ có chạm rỗng hoa văn rồi nhòm vào, Lưu ma ma vừa mới chuẩn bị quát ta, ta liền khẽ “Ô” một tiếng.

‘’Sao ở lãnh cung còn có nam nhân? Lúcnày đang là cuối mùa thu trời rất lạnh, vì sao hắn ta vẫn luôn dội nước lạnh lên người mình vậy nhỉ?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4


9.

Ta căn chuẩn canh giờ, Lý Ngao ở trong sân chỉ ăn mặc áo trong, cả người đã ướt đẫm, còn đang run lập cập, nhưng vẫn múc từng gáo dội cho chính mình, rõ ràng đã dội được một lúc rồi.

Tầm mắt ta di chuyển, nhìn thấy đôi tay của Xuân Chi trong một góc đang nâng quần áo chờ, nàng ta si ngốc nhìn Lý Ngao, trong mắt còn có vẻ đau lòng.

Lưu ma ma nghe thấy ta nói, đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó dường như nhớ tới chuyện gì, vội vàng đến gần cửa sổ nhìn vào bên trong.

Mà lúc này, Lý Ngao trong sân cũng buông gáo múc nước, Xuân Chi chờ ở một bên vội vàng bước tới phủ thêm quần áo cho Lý Ngao, nhưng lại bị hắn xua tay cự tuyệt.

“Không cần, cô vừa mới giao việc gì cho ngươi, ngươi đã nhớ kỹ hết chưa?”

Xuân Chi nhìn Lý Ngao chỉ mặc áo, gương mặt nhanh chóng hiện lên hai rặng mây đỏ, vẻ mặt ngại ngùng cúi đầu: “Nô tỳ nhớ kỹ.”

Lý ngao nghe vậy gật đầu: “Rất tốt, cô nói lại lần nữa, ngày mai một khi người cô nóng lên, ngươi không được thỉnh thái y mà trực tiếp đến Ngự Thư Phòng quỳ xuống cầu cứu tính mệnh……

“Cũng nhất định phải nói, cô là vì áy náy với Lý Liệt mà 3 ngày gần đây không ăn không uống, mới phát sốt……”

Xuân Chi gật đầu: “Nô tỳ nhớ rõ!”

Lý ngao thấy vậy lộ ra một cái trào phúng tươi cười: “Lý Liệt dám đấu với cô, đúng là không biết tự lượng sức mình.”

Lưu ma ma tức giận đến mức cả người phát run, ta lại không có phản ứng gì, đây chỉ là hành động bình thường của Lý Ngao.

Lý Ngao am hiểu nhất chính là trước mặt một kiểu sau lưng một kiểu, trời sinh tính lạnh nhạt tàn nhẫn, đời trước chỉ là vì ghét bỏ ta mang thai không thể thỏa mãn thú tính của hắn, bèn đá liên tiếp vào ta đến khi sinh non mới thôi.

Ngay cả sau này đi theo Lý Ngao ra khỏi lãnh cung, hắn vẫn đối xử với ta bằng cách tay đấm chân đá như cũ, ta khổ mà không nói nên lời, không dám kể với ai khác, chỉ có thể nói với Xuân Chi.

Lúc ấy Xuân Chi biết tình cảnh của ta, vẻ mặt còn hậm hực nói ta: “Đang ở trong phúc mà không biết hưởng phúc, có thể được Thái Tử giáo huấn thì đó cũng là phúc khí của ngươi……”

Trong lòng ta cười khẽ, hiện tại đến lượt Xuân Chi hầu hạ Lý Ngao, chỉ hy vọng nàng ta sẽ trân quý nâng niu cái “Phúc khí” này cho thật tốt.

“Đi về trước, đêm nay chúng ta chưa từng tới lãnh cung, nhớ kín mồm kín miệng vào.”

Lưu ma ma đen mặt, trực tiếp lôi kéo ta lập tức trở về.

Ta ngoan ngoãn gật đầu, nhìn dáng vẻ Lý Ngao run rẩy, trong lòng ta không khỏi nghĩ đến, nếu hắn phát hiện khổ nhục kế mà mình hao hết tâm tư làm sẽ thất bại thì sẽ tức muốn hộc máo cỡ nào đây.

10

Ngày thứ hai, tin phế Thái Tử Lý Ngao bị bệnh nặng ở lãnh cung lập tức truyền khắp hậu cung.

Nhưng Hoàng Thượng cũng không tỏ thái độ gì, mà chỉ truyền tin muốn đến Cảnh Dương Cung ăn cơm trưa.

Trong lòng ta đã hiểu, đây là Hoàng Thượng lại đây trấn an Lương phi và Lý Liệt, dù sao ông ta cũng còn để tâm đến thể diện của người bị hại.

Thật ra đời trước không như vậy, rốt cuộc lúc ấy Lương phi đại náo Ngự Thư Phòng, làm Hoàng Thượng mất hết thể diện, đương nhiên Hoàng Thượng cũng không để bụng đến thể diện của Lương phi và Lý Liệt.

Thời điểm Hoàng Thượng, Lương phi, và cả Lý Liệt cùng nhau ăn cơm, ta cùng Lưu ma ma ở ngoài điện hầu hạ.

Hoàng Thượng đến, đầu tiên là quan tâm hỏi Lý liệt đang ngồi trên xe lăn vài câu, sau đó mới chuyển câu chuyện: “Lương Châu, Sâm Châu ở hai bên Tri Châu sắp có người đến nhậm chức, tân nhiệm Tri Châu trẫm còn chưa tìm được ai, con có đề cử ai không?”

Lý Liệt chắp tay: “Nhi thần nghe nói hai người Tống Dương và Lý Chu dày dặn kinh nghiệm, hai người ấy muốn phân ưu với phụ hoàng, chỉ là vẫn luôn không có cơ hội.”

Hoàng Thượng gật đầu: “Hai người này trẫm cũng đã nghe, trở về lại để bọn họ tới Ngự Thư Phòng gặp trẫm!”

Lý Liệt lại chắp tay: “Nhi thần tuân chỉ.”

Hoàng Thượng cười nói: “Ngươi có thể vì trẫm phân ưu, làm trẫm thập phần vui mừng, chỉ tiếc hoàng huynh của ngươi……”

Nói tới đây, Hoàng Thượng thở dài một tiếng.

Lý Liệt lựa lúc nói: “Lãnh cung khổ hàn, hoàng huynh thân mình không tốt, tất nhiên là chịu khổ, nhi thần nghe nói hoàng huynh bệnh nặng, cũng rất nôn nóng……”

Hoàng Thượng vẻ mặt an ủi: “Làm khó các ngươi huynh đệ tình thâm, trẫm quay đầu lại làm Nội Vụ Phủ người hảo hảo đi xem……”

Ta nghe hai người nói, trong lòng có chút không tốt cảm giác, cho nên Lý liệt cùng Lương phi cũng không ngăn cản Lý ngao khổ nhục kế, mà là dùng chuyện này tìm Hoàng Thượng đổi lấy Lương Châu cùng Sâm Châu lưỡng địa tri châu người được chọn?

Ta nhìn lướt qua trong điện ba người, Lương phi nương nương vẻ mặt không cam nguyện, hiển nhiên chuyện này là Lý liệt chủ ý, ta có thể lý giải, nhưng là này không phải ta muốn, ta tưởng tượng đến Lý ngao ở lãnh cung vẫn như cũ tác oai tác phúc, trong lòng ta liền cực kỳ khó chịu.

Ta nhìn về phía Lưu ma ma, khẽ nói: “Ma ma, nô tỳ còn có việc chưa làm xong……”

Lưu ma ma gật đầu: “Đi đi!”

Ba người trong điện sắp ăn cơm xong rồi, ta phải nắm chắc thời gian.

11.

Chờ đến khi ta quay lại sân thì Hoàng Thượng đã ăn cơm xong đang chuẩn bị rời đi.

Ta cố ý tránh ở sau cây cổ thụ làm ra một vài tiếng động, tiếng vang lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người, đại thái giám Lý Đức Toàn hầu hạ bên người Hoàng Thượng trực tiếp phát giận, nói: “Ai đang trốn ở bên kia? Cút ra đây……”

Ta giả vờ bị dọa sợ, vội vàng đi ra từ sau thân cây, gấp gáp quỳ xuống, bọc đồ đang ôm vào trong ngực cũng lăn ra ngoài đúng lúc.

Lý Đức toàn nhìn thấy bọc đồ, vội vàng bảo vệ Hoàng Thượng ở sau người.

Sắc mặt của Lý Liệt và Lương phi, còn có Lưu ma ma sau khi nhìn thấy ta đều biến đổi.

Lương phi dẫn đầu mở miệng: “Hoàng Thượng thứ tội, đây là cung nữ mới tới trong cung của thần thiếp, chân tay có hơi vụng về, đã va chạm đến Hoàng Thượng.”

Tâm trạng của Hoàng Thượng không tồi, cho nên nghe vậy chỉ cười, đẩy Lý Đức Toàn ra, sau đó nhìn về phía ta, hỏi: “Trong bọc này là cái gì vậy?”

Ta cúi đầu không nói lời nào, cả người run rẩy, có vẻ rất sợ hãi.

Lý Đức Toàn không đợi Hoàng Thượng phân phó, bèn đi tới dùng chân đá văng ra bao đồ ra.

Từng khăn vải bố màu trắng dính đầy máu xỏa ra, trong đó còn có mấy chiếc quần rách nát, trên quần dính đầy máu thịt nhàn nhạt, khiến người xem sợ hãi đến mức rụng rời.

Hoàng Thượng thấy vậy hít hà một hơi, nước mắt Lương phi rưng rưng rồi chảy xuống, bà đã nhận ra đây là đồ gì.

Ta lên tiếng đúng lúc: “Hoàng Thượng thứ tội, những thứ này là mảnh vải và quần của nhị Hoàng tử dùng để thay và băng bó miệng vết thương, ngài ấy lo lắng nương nương nhìn thấy sẽ đau lòng bèn sai nô tỳ mang đi chôn ở nơi không ai chú ý tới, vừa rồi chính là nô tỳ đang chôn thứ này……”

Hoàng Thượng nghe vậy tiến lên vài bước, nhìn những mảnh vải mang đầy máu ở mặt đất, cuối cùng tầm mắt dừng ở trên cái quần kia, trên quần dính huyết nhục không rõ, không cần phải nói cũng biết lúc ấy miệng vết thương này nghiêm trọng cỡ nào, Hoàng nhi của ông đã phải chịu sự đau khổ lớn đến mức nào.

Hoàng Thượng quay đầu lại nhìn về phía Lý Liệt, tầm mắt dừng ở hai chân hắn, run rẩy hỏi: “Liệt nhi, còn đau không?”

Lý Liệt liếc mắt nhìn ta một cái thật sâu, ngay sau đó mới trả lời: “Nhi thần không đau……”

Lời này vừa nói ra, Lương phi là người không thể nhịn được trước, bà lập tức quỳ gối trước mặt Hoàng Thượng, nước mắt bà trào dâng: “Hoàng Thượng, thần thiếp chỉ có một đứa con là Liệt nhi, đứa nhỏ này hiểu chuyện, đau lòng người mẫu phi này là thiếp, cũng đau lòng ngài người phụ hoàng này, nên mới không muốn ngài phải phiền lòng.’’

“Nhưng thần thiếp thật sự có vài lời nói nhịn không được muốn nói, sao có khả năng hắn không đau được chứ? Ngày nào hắn cũng đều đau đến mức không thể đi vào giấc ngủ, hắn sợ thần thiếp lo lắng nên không nói cho thần thiếp biết, chỉ là mẫu tử liền tâm, sao thần thiếp lại không biết được chứ?’’

“Lại còn có có tiểu nhân hạ độc vào thuốc của hắn, hắn sợ người đau lòng sốt ruột, nên không cho thần thiếp nói cho người biết, hắn vẫn luôn cam chịu ấm ức một mình, thần thiếp thân là mẫu phi hắn, thật sự đau lòng thay hắn……”

12

Lương phi nói vậy khiến sắc mặt Hoàng Thượng trở nên cực kỳ khó coi, đặc biệt là câu “Có người hạ độc” kia, quả thật đã chạm vào vảy ngược trong lòng Hoàng Thượng.

Đây cũng là hiệu quả mà ta muốn, thời điểm vừa nhìn thấy biểu cảm không tình nguyện của Lương phi trên bàn cơm, ta liền nghĩ tới biện pháp này.

Ngày đó vì chuyện phế Thái Tử nên văn võ bá quan cả triều đều đến đây náo loạn phiền Hoàng Thượng, chờ Hoàng Thượng xử lý xong chuyện này thì Lý Liệt cũng đã băng bó xong miệng vết thương. Cho nên Hoàng Thượng vẫn chưa nhìn thấy miệng vết thương của Lý Liệt nghiêm trọng đến mức nào.

Những mảnh vải và quần dính máu hôm nay vẫn luôn được ta cất đi để phòng ngừa mọi chuyện, hiện giờ mang ra chính là khiến Hoàng Thượng đích thân cảm thụ vết thương của Lý Liệt nghiêm trọng như thế nào.

Lý Ngao dùng khổ nhục kế, ta đây cũng sẽ dùng tương tự.

Phản ứng của Lương phi cũng nằm trong kế hoạch của ta, bà vốn là người xúc động, ngày đó nếu không phải Lý Liệt ngăn cản thì đã sớm đi nháo loạn Ngự Thư Phòng rồi.

Chỉ là ngày đó không thích hợp làm ầm, hôm nay lại thích hợp.

Quả nhiên, Hoàng Thượng nghe vậy tức giận đến mức toàn thân phát run: “S/ú/c si//nh……”

Một câu này không cần phải nói rõ, chính là đang mắng Lý Ngao, vì trong lòng mọi người đều biết rõ ràng, độc dược kia chỉ có thể là đám người Lý Ngao hạ, kể cả không phải Lý Ngao thì cũng là nhóm người bè phái ủng hộ Lý Ngao nhất.

Lý Liệt mở miệng khuyên một câu: “Phụ hoàng bớt giận, may mắn phát hiện sớm nên nhi thần vẫn chưa trúng độc, chuyện này cũng không cần nhắc lại nữa, nó sẽ làm liên lụy đến rất nhiều người ……”

Lý Liệt khoan hồng độ lượng càng làm tôn lên tâm tư ác độc của Lý Ngao, đương nhiên cán cân trong lòng Hoàng Thượng sẽ nghiêng về phía Lý Liệt.

Lúc này, một tiểu thái giám chạy chậm tiến vào, trực tiếp quỳ gối trước mặt Hoàng Thượng: “Hoàng Thượng Hoàng Hậu nương nương quỳ gối ở bên ngoài Cảnh Dương Cung, ngài ấy cầu Hoàng Thượng để thái y đi khám cho đại Hoàng tử, nói rằng đại hoàng tử sắp không chịu được nữa……”

Hoàng Thượng nghe vậy, lửa giận dâng lên, chỉ vào tiểu thái giám giận dữ nói: “Đi nói với Hoàng Hậu, cho nàng ta cút về Vị Ương Cung, nếu lại cầu xin cho cái tên su/c si/n/h Lý Ngao này nữa thì vị trí Hoàng Hậu này nàng ta cũng không cần làm nữa đâu.

“Đồ hèn nhát, vừa mới bị sốt đã lập tức muốn chết, nhi tử như vậy ta coi như chết rồi cũng được……”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5


13.

Hoàng Thượng rời đi với vẻ tức giận, Hoàng Hậu cũng phải quay về Vị Ương Cung, Lý Ngao ở bên kia không có thái y đến khám, còn Cảnh Dương Cung lại được đưa liên tiếp từng hộp đồ bổ đến.

Lương phi và Lưu ma ma không trách phạt ta, Lý Liệt nhìn ta một lúc lâu, cuối cùng thở dài nói: “Đến nội viện hầu hạ đi, đi theo bên cạnh mẫu phi ta, cố gắng đừng ra khỏi Cảnh Dương Cung…”

Ta gật đầu thưa vâng.

Ta biết lúc này ta đã xúc động, nhưng ta không hối hận.

Những hành động này đã thể hiện sự cố tình phá hủy từng kế hoạch của Hoàng Hậu và Lý ngao, đương nhiên Hoàng Hậu sẽ ghi hận ta, Lý Liệt để ta hầu hạ bên người Lương phi, là cũng hy vọng Lương phi có thể bảo vệ ta.

Ta biết Hoàng Hậu sẽ trả thù ta, nhưng không ngờ sẽ đến nhanh như thế, mới qua nửa tháng, nha hoàn thân cận của Hoàng Hậu đã tới Cảnh Dương Cung thỉnh Lương phi qua đó một chuyến.

Ta đi theo Lương phi tới Vị Ương Cung, Hoàng Hậu đã sớm chờ sẵn, hai người vốn dĩ đã bất hòa, giờ còn nói chưa đến hai câu, Hoàng Hậu đã bị Lương phi cắt ngang câu chuyện.

“Đừng nói những lời vô nghĩa nữa, ai cũng là người thông minh, có chuyện gì thì nói luôn đi……”

Hoàng Hậu đối với với cách nói chuyện không nể mặt của Lương phi cũng tập mãi thành thói quen, bà ta cười, nói: “Lần này thỉnh muội muội lại đây, là muốn làm mai cho…”

Vừa nói, ánh mắt của Hoàng Hậu vừa dừng ở chỗ ta, người đang đứng phía sau Lương phi, bà ta cười, nhưng ý cười lại khiến cho người ta thấy lạnh: “Vị này chính là Hạ Thiền nhỉ? Đúng là người ngoan ngoãn hiểu chuyện, chả trách được Lý Đức Toàn thích……”

Hoàng Hậu nói lời này khiến Lương phi nhăn mày lại.

Hoàng Hậu chỉ chuyên tâm nói chuyện của mình: “Hôm qua Lý Đức Toàn tới tìm bổn cung, nói là coi trọng Hạ Thiền cô nương, muốn làm phiền bổn cung làm mai, hy vọng có thể được đối thực cùng Hạ Thiền cô nương!”

Trong lòng ta kinh ngạc sợ hãi, quả nhiên Hoàng Hậu sẽ ra tay với ta, lại còn lôi kéo được đại thái giám Lý Đức Toàn bên người Hoàng Thượng.

Từ nhỏ, Lý Đức Toàn đã đi theo Hoàng Thượng, ở trước mặt Hoàng thượng cũng rất được yêu thích, dùng danh nghĩa của Lý Đức Toàn rõ ràng là muốn mượn Hoàng Thượng tới để áp chế Lương phi.

Lý Đức toàn không phải người tốt, kiếp trước Hoàng Hậu vì cứu Thái Tử mà đã đưa cho Lý Đức Toàn vài cung nữ để đối thực. 

Nhưng về sau đều bị chơi đùa đến mức mình đầy thương tích, loại chuyện này các vị lão nhân trong cung đều biết, chỉ có điều chẳng mấy ai quan tâm.

Ta nhìn về phía Lương phi, muốn biết phản ứng của Lương phi thế nào.

Hoàng Hậu cũng nhìn về phía Lương phi, vẻ mặt bà ta nắm chắc phần thắng, dự đoán Lương phi không dám đồng thời đắc tội với cả bà ta và Lý Đức Toàn.

14.

“Bang……”

Lương phi trực tiếp đứng lên, sau đó chỉ vào Hoàng Hậu cách một cái bàn rồi mắng:

“Tiêu Sơ Vân, ta cảnh cáo ngươi một lần cuối cùng, đừng có mà duỗi móng vuốt ch/ó của ngươi đến Cảnh Dương Cung của ta, ngươi đưa cung nữ của ngươi cho thái giám làm đồ chơi thì ta mặc kệ, nhưng nếu ngươi dám nhúng tay vào Cảnh Dương Cung của ta, thì ta sẽ băm cái móng vuốt ch/ó của ngươi ra đấy.”

Hoàng Hậu bị mắng đến mức sắc mặt trở nên khó coi.

Lương phi tiếp tục mắng: “Ngươi cho rằng lấy Lý Đức Toàn ra thì ta sợ ngươi à? Hôm nay ta sẽ nói ngắn gọn luôn tại đây, phàm là Hạ Thiền thiếu một sợi lông tóc nào thì lúc ấy ta sẽ hủy luôn Vị Ương Cung của ngươi.

“Ngươi không tin có thể thử xem, dù sao ta ở trong cung cũng không có thanh danh tốt đẹp gì, cùng lắm thì cùng nhau xé rách mặt!”

Nói xong, Lương phi kéo ta lập tức rời đi.

Phía sau, Hoàng Hậu hung hăng đập nát tách trà trong tay.

Trên đường về Cảnh Dương Cung, Lương phi dặn dò ta về sau không cần ra khỏi Cảnh Dương Cung, cho dù kẻ nào triệu kiến cũng được đi, có gì thì cứ để bà ấy làm chủ.

Nghe Lương phi nói liên tục, dường như ta lại về thời điểm kiếp trước của mình.

Lúc ấy ta đang mang thai, chỉ có chuyện đơn giản là vừa thỉnh an Hoàng Hậu lại vừa nôn nghén nên bị Lý Ngao trách mắng trước mặt nhiều người, lúc ấy cũng được Lương phi che chắn bảo vệ cho ta ở trước mặt.

Ngay lúc đó bà ấy cũng trách mắng Lý Ngao một cách chính đáng: “Một tên nam nhân đánh nữ nhân đang mang thai thì còn không bằng cả sú/c si/nh.”

Trở lại Cảnh Dương Cung, Lý Liệt và Lưu ma ma cũng nghe được chuyện này, Lý Liệt bảo ta gần đây phải cẩn thận hơn, hắn sẽ giúp ta nghĩ cách.

Lưu ma ma cũng mắng Lý Đức Toàn không có lương tâm.

Ta nhận ý tốt của mọi người ở Cảnh Dương Cung, trong lòng cảm động vô cùng, đồng thời ký ức của kiếp trước giúp ta hiểu biết thêm về Lý Đức Toàn, phải tìm ra cách để đối phó với hắn ta thôi.

15

Ta còn chưa nghĩ ra cách để đối phó với Lý Đức Toàn, thì ngoài ý muốn nhận được một tờ giấy, bảo ta buổi tối đi đến lãnh cung gặp nhau, ký tên trên tờ giấy này là Xuân Chi.

Nhìn tờ giấy trong tay, ta cười giễu không thôi, nếu không trùng sinh có lẽ ta còn không biết Xuân Chi có ác ý với ta, hiện tại ta biết rất rõ, đây là một cái bẫy.

Nhưng ta vẫn phải chuẩn để bị đi xem.

Giờ Tuất ta lại đi tới lãnh cung một lần nữa, từ xa đã thấy Xuân Chi chờ ở cửa lãnh cung.

Nhìn thấy ta, sắc mặt của Xuân Chi không tốt lắm, giọng điệu cực kỳ khó chịu: “Làm gì mà đến muộn thế?”

Ta nhìn lướt qua Xuân Chi, thấy trên mặt của nàng ta có vài vết bầm tím.

“Nhìn cái gì mà nhìn?”

Thấy ta nhìn chằm chằm vào nàng ta, Xuân Chi cả giận nói.

Ta cười, Xuân Chi đây chính là vận may mà Xuân Chi muốn nắm tay Lý Ngao hưởng thụ sao?

Ta nhìn nàng ta rồi hỏi: “Gọi ta đến đây làm gì?”

Xuân Chi thấy ta hỏi như thế, bèn thu lại lại vẻ không kiên nhẫn trên mặt, nhìn ta nói: “Có một chuyện cực kỳ tốt muốn tìm ngươi……”

Ta không hỏi tiếp, chỉ nhìn nàng ta.

Xuân Chi cũng không thèm để ý, tiếp tục mở miệng: “Có quý nhân coi trọng ngươi……”

Vừa dứt lời, có một người đi ra từ sau núi giả, đúng là đại thái giám Lý Đức Toàn thân cận của Hoàng Thượng, hắn cười nói: “Hạ Thiền cô nương, buổi tối tốt lành……”

Xuân Chi vội vàng đi đến trước mặt lấy lòng Lý Đức Toàn: “Công công, nô tỳ giúp ngài gọi người tới, vậy chuyện kia của nô tỳ thế nào?”

Lý Đức toàn cười nói: “Khi về nhà ta sẽ giúp ngươi nói tốt vài câu với Hoàng Hậu nương nương.”

Xuân Chi nghe vậy liên tục nói lời cảm ơn: “Cảm ơn công công, cảm ơn công công……”

Ta nhìn về phía Lý Đức toàn: “Hóa ra công công là người của Hoàng Hậu nương nương……”

Lý Đức Toàn cười nhạo một tiếng: “Chuyện đối thực với ta, không biết ý Hạ Thiền cô nương thế nào?”

Nói xong, Lý Đức Toàn liền đi từ từ về phía ta.

Ta cũng không hoảng loạn, mở miệng hỏi: “Lý công công không sợ Hoàng Thượng biết được à?”

edit by: Nha Nha

Lý Đức Toàn không thèm để ý chút nào: “Việc này không tới phiên cô nương nhọc lòng.”

Nói đoạn, Lý Đức toàn vươn tay ra chuẩn bị sờ vào mặt ta, ta lui về phía sau một bước tránh đi.

Sắc mặt Lý Đức không dễ nhìn: “Đừng có rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, trong cung này, chẳng có mấy người có thể khiến ta phải xem sắc mặt đâu ……”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6


Lúc này có một tiếng nói vang lên sau lưng ta: “Nô tỳ của ta mà ngươi cũng muốn đối thực, Lý công công có ý gì đây?”

Theo giọng nói này vang lên, Lưu ma ma đi ra từ chỗ tối, phía sau bà ấy còn có Lý Liệt và Hoàng Thượng.

Sắc mặt Lý Đức Toàn trắng nhợt, lập tức quỳ xuống đất.

Xuân Chi thấy không ổn bèn lén đào tẩu.

Ta cũng không thèm để ý, dù sao cũng bắt được con cá lớn rồi.

16

Lý Đức Toàn và Hoàng hậu nghĩ rằng ta và Xuân Chi tỷ muội tình thâm và có thể dùng Xuân Chi để kéo ta tới.

Thật đáng tiếc, họ không biết rằng bọn ta cũng đang ở trong hoàn cảnh như nước với lửa.

Nếu ta biết đây là một cái bẫy thì đương nhiên sẽ có chuẩn bị, đầu tiên Lý Liệt đến tìm Hoàng Đế, nói hắn nhớ đến tình nghĩa huynh đệ nên muốn đến lãnh cung thăm Lý Ngao. Đương nhiên Hoàng Đế vui mừng khi thấy huynh đệ hòa thuận và sẽ đi cùng với hắn.

Đại Thái giám của Hoàng Thượng lại là người của Hoàng Hậu, điều này đủ để khiến Hoàng Thượng tức giận, Lý Đức Toàn sẽ không thể sống sót, Hoàng Hậu cũng sẽ không thể gánh nổi.

Quả nhiên, đến ngày thứ hai mọi người nghe tin Lý Đức Toàn đi dạo vào ban đêm bị rơi xuống hồ sen và c/h/ế/t đ/u/ố/i, vì chuyện này nên Hoàng Thượng đã trách Hoàng Hậu không quản lý được hậu cung, sau đó để Lương phi quản lục cung cùng Hoàng Hậu.

Vì thế Lương phi khen ta là cá koi, sau khi ta đến Cảnh Dương cung, thì vận may của họ càng tốt hơn.

Lý Liệt luôn nhìn ta với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu.

Nhận được bài học lần này, Hoàng Hậu cũng biết ra tay trong thời điểm này sẽ không dễ dàng, cũng an tĩnh một thời gian.

Chân của Lý Liệt cũng đã hồi phục tốt, có thể đi lại bình thường, Lương phi và Lưu ma ma rất mừng vì điều này, chỉ có ta vẫn còn lo lắng, vì kiếp trước chính là vào khoảng thời gian này ở phía bắc xảy ra chiến tranh, Lý Liệt cũng đi về phía bắc để tham gia chiến sự.... Sau này mới xảy ra những điều đáng buồn đó.

Tuy đời này hai chân của Lý Liệt vẫn còn nguyên vẹn, nhưng đao kiếm trên chiến trường không có mắt, không thể khinh thường được.

Ta lo lắng vài ngày, quả nhiên phía bắc lại truyền đến báo cáo chiến trận, tộc Ngõa Luân ở phía bắc xâm chiếm, đã chiếm được ba thành liên tiếp, chiến sự khẩn cấp.

Lý Liệt lại xin được tòng quân, được Hoàng Thượng đồng ý.

Lương phi khóc rất lâu nhưng cũng chẳng thể làm gì được, dù sao nam tử hán đại trượng phu đều chí tại bốn phương.

Buổi tối, đến phiên ta trực đêm, ta đang ngơ ngác ngắm ánh trăng thì đột nhiên có một giọng nói vang lên sau lưng: “Ngươi và phế Thái tử có quan hệ gì?”

17

Ta cảnh giác quay lại thì nhìn thấy Lý Liệt đứng cách ta không xa, đôi mắt đen láy nhìn ta sáng như sao.

Ta không nói gì, Lý Liệt cũng không truy hỏi, chỉ chậm rãi bước đến bên cạnh ta, tiếp tục nói: “Ta có thể nhìn ra ngươi có thù hận với phế Thái tử, nhưng đây là chuyện của ngươi, ta cũng không muốn hỏi đến.

"Chỉ có một điều ta vẫn luôn muốn nói với ngươi, lần phế Thái tử dùng khổ nhục kế đó, ta chỉ dùng để đổi lấy hai châu ở Tri châu, có phải ngươi thấy rất thất vọng không?"

Ta vẫn không nói gì.

“Hai châu đó vẫn luôn nằm dưới sự kiểm soát của mẫu tộc Hoàng Hậu. sưu cao thuế nặng như c/ắ/t c/ổ khiến dân chúng khổ không nói nổi. Phụ Hoàng cũng biết điều đó, nhưng đối với những người nắm quyền thì đây chỉ là chuyện nhỏ, ta cũng không dám nói là ta lương thiện, nhưng nếu có thể dùng chuyện này để đổi lấy một cuộc sống sinh hoạt tốt đẹp hơn cho dân chúng thì ta sẵn sàng đánh đổi. Vì dù sao ở đó cũng có hàng chục nghìn người…”

Lý Liệt đi tới bậc thang rồi ngồi xuống.

Ta tin những điều Lý Liệt nói, hắn là người như vậy.

Ta nhìn Lý Liệt nói: “Nhị hoàng tử, có bao giờ ngài nghĩ tới cứu mấy vạn người đôi khi không bằng g/i/ế/t một người không?…”

Lý Ngao tàn ác, nếu để hắn đoạt quyền, lên ngôi Hoàng Đế thì người dân trong thiên hạ này nhất định sẽ khốn khổ thảm hại, người dân ở hai châu đã khổ nhiều năm như vậy, điều họ mong muốn không phải là nhất thời "tốt hơn", mà là luôn "tốt hơn".

Cơ thể của Lý Liệt cứng đờ, lẩm bẩm nói: “Cứu mấy vạn người cũng không bằng g/i/ế/t một người…”

Lý Liệt luôn là người tốt bụng, cho dù Lý Ngao có ra tay hại hắn, thì hắn cũng chưa bao giờ có ý định g/i/ế/t người, nhưng ở vị trí này của hắn và Lý Ngao, chỉ có thể có một người được tồn tại.

Một lúc lâu sau, Lý Liệt mới tỉnh táo lại, hắn đứng dậy nhìn ta: “Tiểu nha đầu, ngươi nói có lý đấy, chăm sóc tốt cho mẫu phi của ta, cũng chăm sóc tốt cho bản thân mình, chờ ta trở về!"

18

Ngày hôm sau Lý Liệt rời đi, nhưng không khí trong cung càng ngày càng căng thẳng.

Bởi vì báo cáo chiến trận ở phía Bắc rất tệ, nên ban đêm Lương phi cũng khó ngủ, Lưu ma ma cũng luôn thở dài.

Trong triều có vài đại thần bắt đầu dâng tấu, hy vọng Hoàng Thượng và bộ tộc Ngõa Luân đàm phán hòa bình, lúc này đàm phán hòa bình chẳng khác nào thừa nhận chiến bại, muốn cắt đất và đền tiền, đó là một đề nghị rất nhục nhã.

Đề nghị này đã bị Hoàng Thượng trực tiếp bác bỏ.

Nhưng cứ ba ngày lại có một tin tức chiến sự thất bại khiến Hoàng Thượng bực bội.

Khác với những lo lắng của Lương phi và Lưu ma ma, ta bình tĩnh hơn rất nhiều, bởi vì giai đoạn đầu của kiếp trước cũng không suôn sẻ, mãi cho đến một tháng sau, Lý Liệt đột nhiên xuất hiện, khiến cuộc chiến trở nên xoay chuyển, từ đó về sau thắng liên tiếp, về sau chiến sự lại xuất hiện sự giằng co.

Khi đó, Hoàng Thượng lâm bệnh, Lý Ngao và Hoàng Hậu cùng nhau hợp tác để tẩy thoát tội danh, rồi được ra khỏi lãnh cung.

Lý Ngao chủ trương đàm phán hòa bình, thậm chí còn đề nghị liên hôn, đồng thời cố tình đàn áp Lý Liệt, lương thực tiếp viện cũng thiếu hụt, lúc này mới dẫn đến Lý Liệt c/h/ế/t trận sa trường.

Khi các báo cáo về trận chiến hết lần này đến lần khác trở nên tồi tệ, Lý Ngao thực sự ra tay, hắn ta dâng một bản tấu chương nói rằng có thể hòa thân để đàm phán hòa bình, và hắn ta sẽ đích thân đến nói chuyện với tộc Ngõa Luân.

Bản tấu chương này được hầu hết các cận thần trong triều đình đồng ý, Hoàng Thượng cũng triệu Lý Ngao vào Ngự thư phòng.

Sau đó truyền ra tin Lý Ngao đã đề nghị ấu nữ Đức Dương công chúa là con của tiên Hoàng đi hòa thân.

Ta nghe được tin này cũng không có gì ngạc nhiên, kiếp trước, sau khi Lý Liệt c/h/ế/t trận, chính là Đức Dương công chúa phải gả đi.

Đức Dương công chúa là đứa con mà tiên hoàng có khi đã già, mặc dù nàng ấy và đương kim Hoàng Đế là huynh muội nhưng chênh lệch tuổi tác rất lớn, hiện tại mới chỉ mười bảy tuổi.

Sau khi tiên hoàng băng hà, Đức Dương công chúa vấn luôn sống ẩn dật, trong cung có rất ít người nhớ đến nàng ấy.

Mọi người đều cho rằng Đức Dương công chúa có thể có có thể không, chỉ có ta biết, tình cảm giữa Đức Dương công chúa và Hoàng Thượng vô cùng sâu sắc.

Vào lúc gả công chúa, nhìn công chúa Đức Dương rời đi, Hoàng Thượng đã nôn ra máu và hôn mê, lúc đó mọi người mới nhận ra Hoàng Thượng yêu thương người em gái này đến nhường nào, cũng vì điều này mà Lý Ngao đã bị Hoàng Thượng phớt lờ trong mấy năm.

Cho nên lúc này ta đang suy tính làm thế nào để kéo Đức Dương công chúa lên thuyền của Lý Liệt, có sự hỗ trợ của nàng ấy thì Lý Liệt nhất định có thể đánh bại Lý Ngao.

19

"Nương nương... chúng ta đã đến thời điểm quyết định sinh t/ử rồi..."

Ta vừa tìm thấy Lương phi đã nói ra nhgay những lời này.

Hiện tại ngày nào Lương Phi cũng lo lắng cho Lý Liệt, nghe được lời của ta, sắc mặt bà ấy đột nhiên thay đổi: "Sao vậy?"

"Lý Ngao đề nghị hòa thân, nếu Hoàng Đế chấp nhận thì chắc chắn Lý Ngao sẽ được bổ nhiệm lại. Nhị hoàng tử đang chiến đấu quyết liệt ở phương bắc, nếu Lý Ngao dùng thủ đoạn nào đó ở hậu phương để trì hoãn một số nguồn cung ứng vật chất, thì Nhị hoàng tử sẽ gặp nguy hiểm…”

Nghe ta nói vậy, Lương Phi cau mày: “Có Hoàng Đế ở đây, hắn không dám…”

Tôi khẽ lắc đầu: “Nhưng việc đàm phán hòa bình là bước ngoặt của Lý Ngao, cho nên hắn nhất định sẽ không để Nhị hoàng tử giành chiến thắng, có thể sẽ mạo hiểm…”

Lời nói của ta khiến Lương phi cau mày, bởi vì bà ấy cũng biết Lý Ngao thật sự có thể làm ra chuyện như vậy.

“Vậy ngươi nghĩ chúng ta nên làm gì?” Lương phi tốt bụng nhìn ta.

Ta lấy từ trong tay áo ra một mảnh giấy và đưa cho Lương Phi.

Lương Phi nhìn thoáng qua rồi hơi cau mày.

Ta không khỏi thuyết phục thêm: “Đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta và Nhị hoàng tử…”

Lương Phi im lặng một lát, sau đó gật đầu: "Theo ta tới Ngự thư phòng, lúc này chắc bọn họ đang bàn chuyện hôn sự."

20

Lương Phi đưa ta vào Ngự thư phòng, ta nhìn thấy một cô gái xinh đẹp đang nhìn Hoàng đế với đôi mắt đẫm lệ.

Lý Ngao và Hoàng Hậu đứng sang một bên.

"Hoàng huynh, thật sự không có biện pháp khác sao?"

Cô gái này chính là Công chúa Đức Dương.

Sau khi nghe Đức Dương công chúa nói, Hoàng Đế thở dài với vẻ bất lực.

“Hoàng Thượng, việc hòa thân cứ từ từ trước đã……” Lương phi nói.

Mọi người lập tức nhìn về phía này, Lý Ngao dẫn đầu gây khó dễ:

“Lương phi nương nương, ngươi chỉ là một nữ nhân trong nhà, đừng có nhúng tay vào những việc này.”

Hoàng Hậu cũng cười mỉa: “Lương phi muội muội, ngươi không hiểu cái gì cả, đừng ở đây làm mất mặt xấu hổ nữa.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7


Lương phi không nói chuyện, mà quỳ xuống với Hoàng Thượng: “Đây là thư tín Liệt nhi gửi tới, trong này có lời hắn muốn nói với Hoàng Thượng.”

Có tiểu thái giám bước đến cầm lấy thư tín trong tay Lương phi đưa đến trước mặt hoàng thượng.

Hoàng Thượng nhận thư, nhìn vài lần sau đó thở dài: “Cuối cùng trẫm cũng có một đứa con giỏi.”

Mọi người đều thấy tò mò, bởi vì việc này liên quan đến bản thân nên Đức Dương công chúa là người tò mò nhất, cũng bất chấp quy củ, trực tiếp tiến lên xem thư tín.

Đức Dương công chúa chỉ xem một cái, hai tròng mắt đã mở to, nàng ấy không khỏi thì thầm:

“Thiên tử thủ biên giới, quân vương chết xã tắc. Quân tốt táng sa trường, nữ nhi tuẫn giang sơn. Không xưng thần, không tiến cống. Đại Lương huy hoàng trấn hồn ca, mười vạn anh linh bảo vệ biên giới.”

Lý Ngao và Hoàng Hậu nghe thế, sắc mặt đều cực kỳ khó coi.

Lý Ngao tiến lên chắp tay muốn nói chuyện, lại bị Hoàng Thượng trực tiếp cắt đứt: “Đừng nói nữa, ý trẫm đã quyết, không hòa thân, chiến bại lại dùng nữ nhân để đổi lấy hoà bình, trẫm không muốn trăm năm sau sẽ bị liệt tổ liệt tông trách tội……”

Đức Dương công chúa cảm động, nhìn Hoàng Thượng nói: “Ca ca…… Chúng ta là con cháu của Lý gia, thà c/h/ế/t đứng chứ không có chuyện sống quỳ, Liệt nhi là đứa bé ngoan của Lý gia chúng ta, huynh có người kế nghiệp rồi.”

Nói xong, tầm mắt dừng ở trên người Lý Ngao: “Chiến sự còn chưa tới thời điểm hỏng bét nhất, mà có vài người đã bắt đầu bán đứng người thân để đổi lấy an ổn của bản thân, thật sự là khiến người khác khinh thường!”

Sắc mặt của Lý Ngao và Hoàng Hậu cực kỳ khó coi.

“Ta là vì bá tánh Đại Lương!” Lý Ngao phản bác.

Đức Dương công chúa cười mỉa: “Nghe có vẻ chính nghĩa đấy, đúng là đồ không biết xấu hổ……”

Nói xong cũng không đợi Lý Ngao phản bác, trực tiếp khom người rời đi.

Nhưng khi Đức Dương công chúa đi đến bên cạnh Lương phi lại hơi khom người: “Sau này bổn cung muốn thân cận hơn với Lương phi nương nương ngươi…… Lương phi nương nương có cách dạy con, so với người nào đó mạnh hơn rất nhiều.”

Lý Ngao tức giận đến mức sắc mặt biến thành màu đen, nhưng cũng đành bó tay.

21

Ngày thứ hai trên triều đình, Hoàng Thượng đưa thư tín ra khiến mọi người cũng không tiện nhắc lại chuyện hòa thân nữa, một đám chuẩn bị chờ xem thế nào.

Ngày thứ năm, thời điểm chiến báo đưa tới, mọi người ai nấy đều vui mừng, vì đó là tin thắng lợi, lực lượng mới của Lý Liệt mới xuất hiện, đánh tộc Ngõa Luân đến mức không còn sức để phản kháng.

Liên tục 10 ngày sau, thắng liên tiếp sáu trận chiến, hơn nữa còn thu hồi ba tòa thành, tên tuổi của Lý Liệt vang vọng tam quân, cũng vang vọng trong toàn bộ triều đình.

Hoàng Thượng cực kỳ vui mừng, ở trên triều đình không kiềm được mà khích lệ: “Liệt nhi giống trẫm nhất!”

Lương phi và Lưu ma ma rất vui, chỉ có ta vẫn còn có chút lo lắng.

Lý Ngao là người tàn nhẫn độc ác, hắn tuyệt đối không cho phép loại tình huống này tiếp tục xảy ra.

Nếu hắn không thể ngăn cản Lý Liệt, nói không chừng sẽ ra ra tay với Hoàng Thượng, bức vua thoái vị cũng không phải không có khả năng, dù sao hiện giờ Lý Liệt không ở đây, hắn chỉ còn có một chiêu này, nếu không chờ đến khi Lý Liệt đắc thắng trở về, vậy thì vị trí Thái Tử này chính là của Lý Liệt, sau này hắn ta sẽ không còn cơ hội nào nữa.

Ta ở bên cạnh Lý Ngao nhiều năm nên rất hiểu hắn ta, hắn ta tuyệt đối có thể làm được.

Nên ta tìm đến Xuân Chi. Khi Xuân Chi nhìn thấy ta, sắc mặt cực kỳ khó coi: “Ngươi tới làm cái gì?”

Ta nhìn Xuân Chi, trong lòng cười thầm, sắc mặt nàng ta tiều tụy, vết thương trên mặt còn nặng hơn, hạnh phúc này có vẻ nàng ta không nhận nổi đấy nhỉ.

“Thái Tử đánh ngươi à?” Ta mở miệng hỏi.

Xuân Chi như mèo bị dẫm phải đuôi, trực tiếp phủ nhận: “Nói hươu nói vượn, không biết Thái Tử đối xử với ta tốt thế nào đâu, còn nói muốn phong ta làm Thái Tử Phi đấy!”

Ta nhìn về phía bụng nàng ta: “Chẳng lẽ ngươi mang thai cốt nhục của Thái Tử rồi?”

22

Ta nói khiến đôi mắt Xuân Chi lóe lên ánh sáng như bừng tỉnh, nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh nói: “Ai cần ngươi lo…… Ngươi tìm ta làm gì?”

Ta cười cười: “Không có gì, chỉ là đến đây thăm ngươi thôi!”

Mục đích đã đạt được, đương nhiên không có việc gì nữa.

“Không có việc gì thì cút đi, đừng quấy rầy ta……” Nói xong Xuân Chi quay đầu đi luôn.

Ta không thèm để ý, giờ trở lại Cảnh Dương Cung chờ tin tức tốt.

Vẫn luôn chờ đến giờ Tý, quả nhiên trong cung náo loạn lên.

Nói là lãnh cung cháy, Lý Ngao và một cung nữ trần trụi thân mình chạy ra ngoài.

Nghe thấy tin tức này, trong lòng ta an tâm hẳn.

Ban ngày ta cố ý nhắc tới chuyện mang thai, chính là hướng dẫn Xuân Chi: Muốn thượng vị, phải mang thai.

Hiện giờ muốn mây mưa với Lý Ngao thì chỉ có thể hạ thuốc hắn, dù sao hiện tại chính là thời điểm mấu chốt hai nước đang chiến tranh, Lý Ngao có ngốc cũng không có khả năng buông thả túng dục vào lúc này được.

Cho nên ta mua chuộc được thị vệ ở lãnh cung, khi nào phát hiện Thái Tử và Xuân Chi mây mưa thì liền châm hỏa đốt lãnh cung.

Đến lúc đó một đám người đến cứu hoả, sẽ cho tất cả mọi người nhìn thấy Lý Ngao và Xuân Chi đang buông thả, chắc chắn Hoàng Thượng nổi cơn thịnh nộ.

Quả nhiên ngày hôm sau, Hoàng Thượng coi tuyên bố trên triều, phế Thái Tử Lý Ngao bị biếm thành Lăng Vương, xuất phát ngay trong ngày đi đến đất phong trước.

Lời này tỏ ý nói nói cho mọi người biết, phế Thái Tử Lý Ngao đã bị Hoàng Thượng từ bỏ, người sáng suốt đều biết, vị trí Thái Tử này giờ đã là của Lý Liệt.

23

Ba tháng sau, Lý Liệt chiến thắng trở về, trình lên thư xin đầu hàng của tộc Ngõa Luân.

Hoàng Thượng đại hỉ, tuyên bố ngay trong triều phong Lý Liệt làm Thái Tử.

Sau đó, Lý Liệt còn trình lên một đồ vật khác, đó chính là thư tín qua lại của Lý Ngao khi cấu kết với Hoàng thất tộc Ngõa Luân.

Thư này có từ lúc Lý Ngao bắt đầu vào lãnh cung, trong đó có bản đồ phòng thủ của biên giới Đại Lương.

Chả trách khi tộc Ngõa Luân tấn công biên cảnh như đi vào chỗ không người, hóa ra là đã sớm có được bản đồ biên phòng.

Trong thư nói kỹ càng tỉ mỉ chuyện cấu kết, đó chính là Lý Ngao trợ giúp tộc Ngõa Luân cướp ba toà thành, đến lúc đó Lý Ngao sắm vai đàm phán đề nghị hòa bình, như vậy hắn ta có thể lập công, trở thành Thái Tử một lần nữa.

Hoàng Thượng giận dữ, trực tiếp giam Lý Ngao vào thiên lao, ngay cả Hoàng Hậu và nhà ngoại cũng bị giam vào thiên lao, bởi vì việc này chính là do mẫu tộc của Hoàng Hậu đứng đằng sau hỗ trợ liên hệ.

Ta ở Cảnh Dương Cung nghe thấy tin này, trong lòng cực kỳ vui sướng, cũng phấn khởi vì cuối cùng Lý Liệt đã đi thêm một bước này. Nếu là Lý Liệt của trước đây, nói không chừng sẽ dìm việc này xuống, chờ đến thời điểm không có người mới có thể nói cho Hoàng Thượng, xem như thả cho Lý Ngao một con đường sống.

Buổi tối mở tiệc khao thưởng tam quân, Lương phi muốn dẫn ta đi cùng, ta lại không đi theo, mà đi đến thiên lao.

24

Khi nhìn thấy Xuân Chi lần nữa, vẻ mặt nàng ta hoảng hốt, ở trong đại lao vẫn luôn lẩm bẩm: “Không thể nào, không có khả năng, sao lại như vậy……”

“Nàng ta điên rồi, vẫn luôn nói mình tùọng sinh, còn nói Lý Ngao sẽ trở thành Hoàng Thượng, đúng là đại nghịch bất đạo…Ngày mai sẽ bị xử trảm…”

Thủ vệ ở nhà lao nói với ta.

Ta nhìn Xuân Chi đầu bù tóc rối, đã trở thành kẻ điên, trong lòng không có chút thương hại nào, đây là do nàng ta lựa chọn, cũng là nàng ta gieo gió gặt bão.

Xuân Chi đang lẩm bẩm một mình đột nhiên thấy ta, nàng ta giãy giụa đứng dậy, trong mắt ánh lên hy vọng: “Ngươi tới cứu ta à?”

Ta cười: “Ta tới để nhìn lần cuối cùng, ngày mai ngươi lên đường rồi.”

“Ngươi cứu ta đi, cứu cứu ta đi, ta sai rồi, ta sai rồi……”

Xuân Chi khẩn cầu nói với ta.

Ta nhìn thủ vệ bên cạnh: “Chúng ta đi thôi!”

Vẻ mặt Xuân Chi tuyệt vọng nhìn ta rời đi.

“Phế Thái Tử từng náo loạn một trận vì bị các huynh đệ ở đây đánh gãy chân, hắn là phạm tội nặng nên ngươi không đến xem được đâu.”

Thủ vệ nói với ta.

Ta lắc đầu: “Không xem!”

Ta cũng không muốn nhìn thấy hắn, nhìn thấy Lý Ngao khiến ta cảm thấy ghê tởm.

Nhìn thấy kẻ thù phải chịu kết cục nên có, ta cũng thả lỏng hơn, trở lại Cảnh Dương Cung thì trông thấy có một người đứng ở trước cửa phòng ta.

Nương theo ánh trăng, ta thấy rõ, đúng là Lý Liệt.

25

Lý Liệt nhìn ta, rất quen thuộc, nói: “Ngươi về rồi à?”

Ta đi đến hành lễ: “Bái kiến Thái Tử điện hạ!”

Lý Liệt lấy từ trong ngực ra một phong thư: “Đây là ngươi viết à?”

Thư này chính là bức ngày đó ta giao cho Lương phi, rồi lại để Lương phi giao cho Hoàng Thượng.

Ta không nói gì, nhưng Lý Liệt cũng không để bụng, hắn tiếp tục nói: “Thật ra âm ý tương thông với ta.”

Trong lòng ta cười khổ, đây là phong thư cuối cùng mà kiếp trước hắn gửi về, chính là hắn nói, đương nhiên không khác nhau lắm.

Lý Liệt cất thư đi, cẩn thận cất vào trong lòng ngực, sau đó nhìn ta, vẻ mặt nghiêm túc hỏi: “Ngươi có nguyện……”

Ta vội vàng cắt ngang: “Nô tỳ không muốn!”

Lý Liệt không tức giận vì ta cắt ngang lời hắn nói, chỉ là sau khi hít sâu một hơi lại mở miệng lần nữa: “Vậy ngươi có nguyện trở thành con gái nuôi của mẫu phi, sau này tiến cung nhiều hơn để ở bên mẫu phi không?”

Ta cong gối quỳ xuống: “Nô tỳ nguyện ý!”

Lý Liệt xoay người đưa lưng về phía ta: “Cô biết ngươi không thích ở trong cung, ngày mai cô sẽ sai người đưa ngươi ra khỏi cung, cũng sẽ tìm phụ Hoàng thỉnh chỉ phong ngươi làm Huyện chúa, sau này tiến cung thăm mẫu phi nhiều hơn nhé!”

Ta dập đầu tạ ơn: “Nô tỳ đa tạ điện hạ!”

Lý Liệt sửng sốt một lát, cuối cùng không nói thêm gì nữa, chậm rãi rời đi.

Ta quỳ một lúc lâu mới đứng dậy.

Lý Liệt muốn nói gì ta biết chứ, nhưng có lẽ hắn chỉ là nhất thời hứng khởi, cũng có lẽ là đã suy nghĩ cặn kẽ, nhưng ta không muốn sống ở trong thâm cung này cả đời, đây là lựa chọn của ta.

“Mọi người hãy bảo trọng nhé!”

Ta nói lời này với những người trong sân viện.

- hoàn - 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom