Cập nhật mới

Dịch Ta Là Con Rối Vô Địch

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: 40: Đi Kim Sa Bích Hải


Lấy Trân Bảo các làm việc, trừ phi xác nhận thân phận của đối phương, nếu không không nên lấy loại tin tức này nói cho cố chủ.

Chỉ là Cơ Thấu đã từng nói qua, chỉ cần có một chút tin tức về sư đệ của nàng, mặc kệ là thật hay giả, đều phải nói cho nàng.

Cơ Thấu mặc kệ những cái này, từ khi nàng tỉnh dậy đến giờ đã qua ba tháng.

Nàng vội vã muốn tìm được tiểu sư đệ, chỉ cần có một chút khả năng, nàng đều muốn đi xem, xác nhận đối phương có phải là tiểu sư đệ của nàng hay không.

“Kim Sa Bích Hải ở đâu?” Nàng quay đầu hỏi Yến Đồng Quy.

Yến Đồng Quy giật mình nhìn nàng: “Ngài muốn đi Kim Sa Bích Hải?”Cơ Thấu ừ một tiếng: “Khó được có tin tức, ta phải đi xác nhận một chút đối phương có phải là sư đệ của ta hay không.

”Vạn nhất sư đệ gặp phải chuyện phiền phức gì, nàng cũng tiện đi giúp hắn.

“Thế nhưng dì Mạn đã nói, bên phía Trân Bảo các cũng không xác định có phải vị Lệ công tử kia không.

” Yến Đồng Quy nói: “Vạn nhất không phải, chẳng phải ngài đi một chuyến tay không? Hơn nữa Kim Sa Bích Hải vô cùng nguy hiểm, chỗ đó không nên tiến vào.

”Tuy rằng hắn không biết tu vi của Cơ Thấu là gì, nhưng là một người mang ơn nàng, hắn cũng không hy vọng nàng đi vào nơi nguy hiểm.


Cơ Thấu lắc đầu: “Đã có một chút khả năng, vì sao không đi?”Thấy nàng quyết tâm muốn đi Kim Sa Bích Hải, Yến Đồng Quy cắn chặt răng: “Được rồi, ta đi cùng với ngài.

”“Tiểu tử ngươi điên rồi sao?” Quản sự Mạn nhíu mày: “Ngươi đi góp vui cái gì?”Khi đối mặt với Cơ Thấu nàng có thể dùng lý trí tới đối đãi, coi nàng là khách nhân của Trân Bảo các, đối với việc nàng muốn đi Kim Sa Bích Hải, cũng không nói thêm gì.

Nhưng đối với Yến Đồng Quy, nàng là thật lòng vì hắn suy nghĩ, không muốn hắn mạo hiểm.

Yến Đồng Quy cười nói: “Dì Mạn, ngài không cần lo lắng, mấy năm nay con chạy không ít nơi, mỗi lần đều trở về bình an, sẽ không có việc gì.

”Quản sự Mạn cười lạnh một tiếng: “Vận khí hao tiền kia của ngươi, không có việc gì?”Lừa ai chứ?Mặc kệ quản sự Mạn nói như thế nào, Yến Đồng Quy vẫn quyết tâm muốn đi cùng Cơ Thấu tới Kim Sa Bích Hải.

Việc này khiến quản sự Mạn vô cùng tức giận, thiếu chút nữa muốn đánh người.

Cơ Thấu lấy ra 50 vạn linh thạch vừa nhận được giao cho Trân Bảo các.

Quản sự Mạn nói: “Cơ cô nương còn muốn chúng ta tiếp tục tra giúp tin tức của Lệ công tử không?”Trân Bảo các sẽ không tự phá vỡ bảng hiệu của mình, tính xác thực của tin tức này không chắc chắn nên tiếp tục điều tra là điều đương nhiên, chỉ là chi phí khá cao.

“Muốn!” Cơ Thấu gật đầu.

Quản sự Mạn nhận lấy linh thạch, nói: “Chỗ này thôi, Cơ cô nương không cần lại đưa linh thạch nữa.

”Hơn nữa linh thạch kiếm được do lúc trước Cơ Thấu vẽ bùa, cũng đã đủ chi trả thù lao lần này, nễ mặt Yến Đồng Quy, quản sự Mạn quyết định giảm giá cho nàng.

Đối việc này Cơ Thấu vô cùng vui vẻ, cảm tạ quản sự Mạn.

Hai người không trì hoãn nhiều, chuẩn bị dùng linh thạch còn lại đi mua vé linh thuyền đi Kim Sa Bích Hải.

Đáng tiếc chính là, vì đặc thù của Kim Sa Bích Hải, các cửa hàng ở Yến Vân thành cũng không có linh thuyền đi Kim Sa Bích hải, cuối cùng vẫn là Trân Bảo các đưa bọn họ một đoạn.

Yến Đồng Quy sờ sờ đầu, nhếch miệng cười nói: “Dì Mạn, chi nhánh của Trân Bảo các ở Kim Sa Bích Hải không phải lại xảy ra chuyện gì chứ?”Quản sự Mạn trừng hắn một cái: “Đừng miệng quạ đen, Trân Bảo các vẫn còn tốt.

”“Cho nên đây là ngài đặc biệt đưa chúng ta đi một đoạn đường?” Yến Đồng Quy vui vẻ nói: “Dì Mạn, ngài thật tốt, ngài chính là tiên nữ trên chín tầng mây, người đẹp tâm tốt…”Quản sự Mạn duỗi tay đánh hắn: “Đi đi đi! Ta đại diện Trân Bảo các đi Kim Sa Bích Hải thu mua Bảo La Sa.

”Yến Đồng Quy chỉ là cười, quay đầu nhỏ giọng nói thầm với Cơ Thấu.


“Cách mỗi đoạn thời gian Trân Bảo các đều sẽ đi Kim Sa Bích Hải thu mua Bảo La Sa, nhưng cũng không cần dì Mạn tự mình đi, nàng đây là ngại ngùng, không tiện nói rõ.

”Nhìn bộ dáng vui rạo rực của hắn, Cơ Thấu như có điều suy nghĩ.

Quản sự Mạn từ Lưu Tiên thành đến Yến Vân thành, lại đến Kim Sa Bích Hải, nhìn thì như là bôn ba vì Trân Bảo các, kỳ thật là điều chỉnh hành động của mình, đương nhiên mục đích không cần phải nói, có quan hệ với Yến Đồng Quy.

Là đang âm thầm bảo vệ hắn, hay là có mục đích khác?Suy nghĩ này chỉ nảy trong đầu của nàng một lúc, Cơ Thấu liền vứt bỏ, không đi miệt mài theo đuổi nữa.

Đây là chuyện của người khác, dù sao cũng không quan hệ với nàng.

Kim Sa Bích Hải nằm ở cực tây của Thanh Lan Giới.

Linh thuyền đi về phía tây, khung cảnh ven đường từ những ngọn núi xanh tươi tràn đầy linh lực chuyển sang những vùng đất hoang có linh khí loãng.

Nửa tháng sau, linh thuyền đến một tòa thành thị gần với Kim Sa Bích Hải.

Tòa thành này tên là thành Kim Sa, lấy hai chữ “Kim Sa” trong Kim Sa Bích Hải, cũng là tòa tiên thành lớn nhất gần đấy, nghe nói ở đây cũng có chi nhánh của Trân Bảo các.

Quản sự Mạn nói cho bọn họ: “Hoàn cảnh ở Kim Sa Bích Hải nguy hiểm, nếu các ngươi muốn đi vào thì phải chuẩn bị tốt, tốt nhất vào thành chuẩn bị chút vật tư.

”Làm quản sự có kiến thức rộng rãi của Trân Bảo các, nghe nàng chuẩn sẽ không có việc gì.

Thế nhưng mua vật tư cần linh thạch, hiện tại hai người đều là kẻ nghèo hèn.

Đang lúc Yến Đồng Quy mặt ủ mày ê nghĩ kiếm linh thạch như thế nào, liền nghe Cơ Thấu nói: “Đi, chúng ta đi Trân Bảo các.


”“Làm gì? Nợ sao?” Yến Đồng Quy đờ đẫn hỏi, không biết dì Mạn lần này có thể lại cho bọn họ nợ hay không.

Cơ Thấu nói: “Đi bán bùa chú, trong khoảng thời gian ở linh thuyền này ta lại vẽ không ít.

”Chờ đến khi bọn họ ôm vật tư từ Trân Bảo các đi ra, Yến Đồng Quy thật sâu hiểu rõ một đạo lý.

Quả nhiên người mà thông thạo một nghề sẽ không bao giờ chết đói, có phải hắn cũng nên đi học một món nghề nào đó hay không? Đan phù khí trận, không biết cái nào dễ học?“Nghĩ cái gì đó?” Cơ Thấu đang lật xem vật tư, thuận miệng hỏi.

Yến Đồng Quy thẹn thùng cười nói: “Ta suy nghĩ, hiểu một môn tài nghệ khá tốt, tùy thời có thể kiếm linh thạch, ta có nên đi học hay không? Bất quá thiên phú của ta cũng chẳng ra gì, chỉ có thuật pháp học còn được, cũng không biết pháp tu có thể học cái gì, có thể dùng để kiếm linh thạch?”Cơ Thấu quay đầu nhìn hắn, thấy vẻ mặt chờ đợi của hắn nhìn qua, nói: “Ngươi có thể mua chút bùa phong ấn trống, rồi phong ấn thuật pháp vào trong bùa, làm thành những bùa vàng để bán.

”Làm phù tu, đây là kiến nghị chân thành nhất của nàng.

Ở đại lục Tinh Cấp, rất nhiều đại năng thích phong ấn một đạo thuật pháp thần thông của mình trong bùa chú cấp cao, làm thành một lá bùa vàng, cho tiểu bối dùng phòng thân.

Yến Đồng Quy rất là chấn động, còn có thể làm như vậy?Cơ Thấu hào phóng vẽ ra một chồng bùa phong ấn cho hắn: “Nếu bùa vàng phong ấn chính là thuật pháp của ngươi, không tính là trời cao ban cho ngươi, hẳn là sẽ không bị thu hồi, ngươi có thể yên tâm sử dụng.

”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: 41: Cát Tụ Thành Núi Nước Tụ Thành Biển


Kim Sa Bích Hải trong mắt của tu sĩ ở Thanh Lan Giới, là nơi nguy hiểm có vào mà không có ra.Đương nhiên cách nói này quá mức khuếch đại, từ đó có thể thấy được tính nguy hiểm của Kim Sa Bích Hải, nếu không cần thiết, tu sĩ sẽ không dễ dàng đi vào Kim Sa Bích Hải, những người đi vào thường là để thám hiểm.Tuy rằng Cơ Thấu muốn nhanh chóng tìm được tiểu sư đệ, nhưng cũng không lấy mạng của mình ra làm trò đùa.Huống chi lần này người đồng hành với nàng còn có Yến Đồng Quy.“Ngươi thật sự muốn cùng ta đi Kim Sa Bích Hải?” Cơ Thấy lại xác nhận lần nữa.“Đúng vậy!” Yến Đồng Quy âm thầm nắm chặt nắm tay, khẩn trương nói: “Kỳ thật ta vẫn luôn muốn đi Kim Sa Bích Hải, lần này vừa lúc ngài đã tới, không bằng cùng ngài đi vào, vừa lúc kiến thức một phen.”Hắn không lừa Cơ Thấu, dựa theo kế hoạch hắn lập ra cho mình từ nhỏ đến lớn, chờ đến khi hắn tăng cấp lên Kim Đan kỳ, chắn chắn đi một chuyến.Cơ Thấu nói: “Lấy tính nguy hiểm của Kim Sa Bích Hải, ta không nhất định có thể bảo vệ được ngươi.”Yến Đồng Quy hơi gật đầu: “Ta biết.


Tiền bối yên tâm, đây là lựa chọn của ta, mặc kệ phát sinh chuyện gì, ta đều sẽ không oán ngài.” Hắn kiên định nói: “Huống chi, tiền bối đã cứu ta, ta cũng muốn giúp sức vì tiền bối….

Ách, tuy rằng hiện tại tu vi của ta không cao, thế nhưng tiền bối có chuyện gì, có thể tha hồ phân phó ta.”Đối với những người biết cảm ơn, Cơ Thấu xưa nay rất có hảo cảm.Không ai thích cứu một bạch nhãn lang vong ân phụ nghĩa.Lúc này không nói cái gì nữa.Bọn họ ở lại thành Kim Sa một ngày, ngoài việc mua sắm những pháp bảo cần thiết để tiến vào Kim Sa Bích Hải ra thì cũng muốn hiểu biết càng nhiều tình huống ở Kim Sa Bích Hải.Tuy nói khi mua sắm vật tư ở Trân Bảo các đã hiểu biết không ít, thế nhưng từ dân bản xứ nói ra không chừng cũng sẽ có thu hoạch gì đó.Tu sĩ ở thành Kim Sa không ít, trừ bỏ nhiều thế hệ ở tại nơi này, cũng có tu sĩ từ bốn phương tám hướng mà đến.Những tu sĩ này không phải rèn luyện ở gần đó, mà chính là muốn đến Kim Sa Bích Hải tìm kiếm Bảo La Sa.Bảo La Sa là một loại tài liệu luyện khí cao cấp, nghe nói có thể tăng lên phẩm chất Linh Khí, công dụng rất rộng, chỉ có Kim Sa Bích Hải mới có, một khối to bằng móng tay cái là có thể bán được gần vạn linh thạch.Yến Đồng Quy nghe nói mà động tâm.“Thì ra Bảo La Sa đáng giá như vậy nha…..”Là một pháp tu, hắn rất ít chú ý đến việc luyện khí, tuy rằng nghe nói qua Bảo La Sa, nhưng không nghĩ tới nó đáng giá như vậy.“Xác thật rất đáng giá, nếu không chúng ta cũng sẽ không từ nơi rất xa chạy đến nơi này để xem có thể may mắn gặp được Bảo La Sa hay không.”Nam tu mà nói chuyện phiếm với Yến Đồng Quy khờ khạo gãi đầu, tò mò đánh giá bọn họ: “Đạo hữu, các ngươi cũng là tới tìm Bảo La Sa?”“Không phải.” Yến Đồng Quy nói đúng sự thật: “Chúng ta tới tìm người.”“Vậy thì không dễ dàng.” Tu sĩ kia đồng tình nói: “Kim Sa Bích Hải lớn như vậy, càng đi sâu vào trong, hoàn cảnh khí hậu càng quỷ quyệt khó đoán, rất dễ xảy ra chuyện, có vào không có ra cũng không phải nói giỡn.”Yến Đồng Quy gật đầu, trong lòng xúc động: “Ai nói không phải đâu.”“Bất quá sâu trong Kim Sa Bích Hải có nhiều Bảo La Sa nhất, hơn nữa phẩm chất cũng tốt nhất, đáng tiếc không có nhiều người dám đi sâu vào trong đó.”Hai người hàn huyên một lát, cảm thấy tính tình của nhau không tồi, liền trao đổi tên với nhau.Nam tu tên là Hầu Thiên Tước, xuất thân từ tông môn nhỏ nào đó, lần này đi cùng muội muội tới Kim Sa Bích Hải tìm kiếm Bảo La Sa, tính cách của hắn cởi mở, rất dễ dàng giao tiếp với người xung quanh.“Kim Sa Bích Hải được gọi là Cát tụ thành núi, nước tụ thành biển, thời gian luân phiên không hề có quy luật, một khắc trước khả năng cát đầy trời, ngay sau đó có thể sẽ mưa rền gió dữ, tụ nước thành biển….

Tóm lại không có chỗ nào kỳ quái quỷ dị hơn Kim Sa Bích Hải, người ở trong đó, nhất định phải thời khắc chú ý sự biến hóa của cảnh vật xung quanh, nếu không một khi bị cát bụi cắn nuốt, hoặc là rơi vào trong biển, sẽ không ổn đâu.”Đang nói, liền thấy một nữ tu đầy mạnh mẽ đi tới.“Đại ca, chúng ta phải đi.” Nữ tu liếc mắt nhìn Cơ Thấu và Yến Đồng Quy một cái, gật đầu chào hỏi bọn họ.Hầu Thiên Tước đáp một tiếng, nhiệt tình giới thiệu với bọn họ: “Đây là muội muội của ta, Hầu Thiên Oánh.


Thiên Oánh, đây là hai vị bằng hữu huynh vừa mới quen.


Yến đạo hữu, Cơ cô nương, chúng ta đi trước nhé, ngày sau có rảnh gặp lại.”Yến Đồng Quy cũng tươi cười phất tay với bọn họ, nói một tiếng hẹn gặp lại.Cơ Thấu cũng lễ phép mà trả lời lại.Hai người nhìn theo hai huynh đệ Hầu gia rời đi, bọn họ lại đi dạo trong thành, khi trời tối thì tìm khách đi3m nghỉ ngơi một đêm, chuẩn bị sáng mai xuất phát.Vì tiết kiệm linh thạch, hai người chỉ cần một gian phòng.Vẫn là phòng hạ đẳng.Con rối không cần nghỉ ngơi, Cơ Thấu cảm thấy một gian phòng liền đủ, cũng không yêu cầu hưởng thụ cao cấp cái gì, ngay cả chăn cũng không muốn một cái.Về phần Yến Đồng Quy, hắn còn đang bận dùng bùa phong ấn để phong ấn thuật pháp.Kết quả, lá thứ nhất bị thất bại.Sau khi liên tục thất bại vài lần, Yến Đồng Quy đành phải dừng lại, suy tư rốt cuộc không đúng chỗ nào.Loại bùa vàng phong ấn này rất phổ biến ở đại lục Tinh Cấp, nhưng ở Thanh Lan giới lại không nhìn thấy nhiều, ngay cả vị Yến Đồng Quy là con cháu Yến gia, xuất thân từ một trong bốn gia tộc lớn, đều là lần đầu tiên nghe nói.Lúc này hắn bị chấn động lớn, sau đó nhiệt tình tăng vọt quyết định phải học được cách làm ra nó.Ngày sau có thể kiếm linh thạch hay không, nói không chừng liền dựa vào nó.Cơ Thấu cảm thấy, nguyên nhân hẳn là Thanh Lan Giới ở đại lục Linh Cấp tương đối lạc hậu..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: 42: Thuật Phong Ấn


Trước kia nàng nghe nói qua, cấp bậc của đại lục khác nhau, tình huống tu hành không giống nhau, Thanh Lan Giới là đại lục Linh Cấp thấp nhất trong Tu Tiên giới, chưa nghe nói qua phương pháp bùa vàng nhưng thật ra cũng rất bình thường.

Tu sĩ có tu vi cao nhất ở Thanh Lan Giới chỉ có Hóa Thần cảnh, hơn nữa số lượng không nhiều lắm, những lão tổ Hóa Thần cảnh đó đều bế quan để đột phá, sớm đã không để ý tới thế tục, càng sẽ không đi làm bùa vàng, làm lãng phí thần thông này.

Trừ cái này ra, thì bùa vàng cũng không phải dễ dàng chế luyện thành công.

Bình thường đều là tu sĩ cấp cao phong ấn thuật pháp thần thông vào lá bùa, đưa cho đệ tử hoặc hậu bối sử dụng để phòng thân, bởi vậy có thể thấy được quá trình chế luyện khó khăn, không có tu vi nhất định, rất khó có thể thành công.

Tuy rằng Cơ Thấu cho kiến nghị, nhưng cũng không trông cậy vào Yến Đồng Quy có thể thành công.

Dù sao hiện tại hắn chỉ là Trúc Cơ trung kỳ, nghe nói ít nhất phải là Nguyên Anh, tu sĩ mới có thể nắm giữ thành công phương pháp chế luyện ra bùa vàng, cho Yến Đồng Quy đề nghị này cũng bởi vì nàng là phù tu, cho nên đây là biện pháp dễ dàng nghĩ ra nhất.

Mệnh hao tài tốn của của Yến Đồng Quy quá đặc thù, thường thì tu sĩ có rất nhiều biện pháp để kiếm linh thạch, nhưng với hắn lại không thích hợp.

Trước mắt nàng có thể nghĩ đến, cũng chỉ có bùa vàng này thích hợp với hắn.

Kỳ thật không thành công cũng không có việc gì, quá trình lặp lại thí nghiệm này, cũng là một loại khống chế thuật pháp, đối với tu hành của pháp tu rất là có lợi.


Cơ Thấu thấy hắn sau khi suy tư một canh giờ, lại muốn tiếp tục thử nghiệm, đang muốn ăn ngay nói thật, để trong lòng hắn biết ngọn nguồn, lại thấy hắn thật cẩn thận phong ấn một thuật pháp vào trong.

Lá bùa phong ấn trống kia dưới cái nhìn chăm chú của hai người, từng chút một nhiễm lên màu sắc.

Đó là một màu vàng rất nhạt.

Bùa vàng sở dĩ có chữ “vàng” vì toàn bộ lá bùa đều là màu vàng, mọi người vừa nhìn bùa chú có màu vàng như thế này liền hiểu rõ đặc tính của nó.

Trước kia Cơ Thấu nhận được bùa vàng mà sư tôn đưa cho nàng để phòng thân.

Bất quá lá bùa đó có ánh vàng rực rỡ, hơi thở cường đại vô cùng, không giống lá bùa vàng này, màu vàng nhàn nhạt, hơi thở cũng lúc ẩn lúc hiện, nhìn giống như sắp tắt thở tới nơi.

Yến Đồng Quy nhìn chằm chằm bùa vàng trong tay, hưng phấn nhìn về phía Cơ Thấu: “Tiền bối, đây là ta đã thành công phải không?”Cơ Thấu: “….

.

Có lẽ.

”“Có lẽ?” Yến Đồng Quy khó hiểu.

Cơ Thấu giải thích nói: “Những lá bùa vàng khác đều là màu vàng, kim quang rạng rỡ, vô cùng rực rỡ, rất dễ dàng phân biệt, mà lá bùa vàng này của ngươi….

”Sau khi Yến Đồng Quy từ chỗ Cơ Thấu hiểu rõ bộ dáng chân chính của bùa vàng xong, suy tư một lát, nói: “Có thể là bởi vì tu vi của ta tương đối thấp, cho nên thuật pháp phong ấn có cấp bậc quá thấp?”Lần đầu tiên tiếp xúc bùa vàng, tư duy của hắn đã không có giới hạn.

“Ta cảm thấy hẳn là như vậy, vì có thể thành công, ta tận lực áp chế cấp bậc của thuật pháp phong ấn, chỉ phong ấn lăng phong quyết vào, cho nên màu sắc mới có thể nhạt như vậy, hơi thở cũng lúc ẩn lúc hiện.

”Cơ Thấu không lời gì để nói.

Nàng phát hiện hắn nói giống như có chút đúng.

Đồng dạng phù tu không nghiên cứu bùa vàng, nàng cảm thấy, khả năng tư tưởng của mình đúng thật là bị giam cầm trong tư duy hữu hạn, không bằng hắn cái gì cũng không biết, ngược lại tư duy có thể mở rộng, nghĩ những thứ người thường không dám nghĩ, làm những điều người thường không dám làm.

So với những thứ này, Yến Đồng Quy thế nhưng có thể thành công mới là điều khiến nàng kinh ngạc nhất.


Chẳng lẽ thật đúng là bởi vì hắn rất có thiên phú trong việc tu luyện thuật pháp, liền loại chuyện phong ấn thuật pháp này đều trở nên đơn giản như thế?Có một cái thành công, Yến Đồng Quy lập tức phấn khích tiếp tục thí nghiệm.

Đêm nay Yến Đồng Quy không ngừng thí nghiệm phong ấn.

Cơ Thấu cũng không nhàn rỗi, ngồi ở trước bàn vẽ bùa.

Thẳng đến hừng đông, hai người dọn dẹp đồ vật sau một đêm bận rộn, liền đi trả phòng, chuẩn bị xuất phát.

Chỉ là bọn họ đi ra thành Kim Sa, lập tức há hốc mồm.

Chỉ thấy ngoài thành Kim Sa là một vùng biển vô biên không có điểm cuối, nước biển cuồn cuộn, từ xa ập đến, tràn qua bãi cát bên ngoài thành Kim Sa, lần lượt đánh vào thành Kim Sa.

Thành Kim Sa đã mở ra trận pháp, ngăn trở sự ăn mòn của nước biển vô biên kia.

Tu sĩ trong thành thấy một màn như vậy, phi thường bình tĩnh, thấy hai người đứng ở nơi đó phát ngốc, còn tốt bụng nói: “Các ngươi thật không may mắn, khi trời rạng sáng, vừa lúc nước biển dâng lên, nếu các ngươi muốn ra khỏi thành, còn phải chờ nước rút đi.

”Nghe được lời này, hai người đành phải đi trở về.

Ngày hôm qua bọn họ đã hỏi thăm rõ ràng, bên trong Kim Sa Bích Hải, một khi nước biển xuất hiện, tụ nước thành biển, không thể dễ dàng tiến vào Kim Sa Bích Hải, nếu không sẽ bị nước biển nhấn chìm.

Về phần bị nước biển nhấn chìm có kết cục gì, không người nào biết được, bởi vì những người bị nước biển nhấn chìm đã không còn xuất hiện nữa.


May mắn thời gian xuất hiện nước biển lần này cũng không dài, chỉ nửa ngày đã rút.

Cơ Thấu và Yến Đồng Quy đứng trên tường thành, nhìn nước biển phía xa rút lui, giống như trong giây lát, sóng biển mãnh liệt kia biến mất không còn dấu vết, giống như chìm trong cát vàng, lại giống như bị một sức mạnh vô hình hủy diệt.

Một màn kia vừa đồ sộ lại quỷ dị.

Sau khi nước biển biến mất, bãi cát dài màu vàng lại xuất hiện, đây là một sa mạc dài vô tận.

Yến Đồng Quy khom lưng cầm một nắm cát.

Cát khô nóng chảy qua kẽ tay hắn, mang theo hơi nóng đặc thù của sa mạc, không hề có cảm giác ẩm ướt do nước biển vừa rút xuống.

“Kim Sa Bích Hải quả nhiên thần kỳ….

”Hắn cảm khái từ tận đáy lòng, chẳng trách người đời đối với Kim Sa Bích Hải giữ kín như bưng, một khi rời đi nơi đây, sẽ rất ít khi nói về nó.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43: 43: Quái Vật


Nước biển rút xuống, tu sĩ trốn ở trong thành thi nhau rời thành.

Có người đi hướng ngược lại với Kim Sa Bích Hải, càng có rất nhiều người lựa chọn tiến vào Kim Sa Bích Hải.

Những tu sĩ này tiến vào Kim Sa Bích Hải tất nhiên là vì Bảo La Sa, tuy rằng Kim Sa Bích Hải xác thật nguy hiểm, nhưng cơ hội cũng nhiều, hơn nữa cũng thấy được, nếu có thể mang theo đầy đủ Bảo La Sa trở về, có lẽ trong vài thập niên đều có tài nguyên tu luyện.

Khách quan mà nói, lựa chọn tiến vào phần lớn đều là tán tu hoặc tông môn nhỏ, gia tộc cấp thấp.

Tu tiên giới vừa tàn khốc lại hiện thực, muốn được càng nhiều tài nguyên tu luyện, tu sĩ cần phải đi tranh, đi đoạt, tranh với người, tranh với trời.

Tông môn nhỏ hoặc gia tộc cấp thấp cung cấp tài nguyên tu luyện cho đệ tử có hạn, những tu sĩ đó cần phải tự mình đi lấy, tán tu càng không có tông môn che chở, ăn bữa hôm lo bữa mai, ngay cả tài nguyên tu luyện đều chỉ có thể tự mình dùng hết toàn lực đi tranh về.

Lúc này đây Kim Sa Bích Hải là nơi nguy hiểm mà mọi người đều biết, càng thích hợp cho tán tu, tông môn nhỏ và tu sĩ của gia tộc cấp thấp tự tranh đoạt cho mình.

Nguy hiểm thường đi cùng với cơ hội, nếu là có thể may mắn còn sống trở về, thu hoạch là đáng giá mong đợi.

Cơ Thấu và Yến Đồng Quy rời khỏi thành Kim Sa, cũng đi về hướng Kim Sa Bích Hải.


Bọn họ cách một khoảng cách so với tu sĩ khác, từ xa liếc nhìn lẫn nhau, không có ý đồ tới gần.

Lòng người khó dò, cho dù cha mẹ người thân đều có khả năng trở mặt thành thù, huống chi là những người xa lạ không quen biết, đặc biệt là loại địa phương như Kim Sa Bích Hải này, càng phải cẩn thận.

Sau khi hai người ngự kiếm phi hành vào Kim Sa Bích Hải, tùy tiện chọn một phương hướng không người mà đi.

Phi hành ước chừng nửa canh giờ, đã không còn nhìn thấy bóng dáng của tu sĩ khác.

Cát vàng vô tận, trời đất bao la.

Mặt trời trên đỉnh đầu như thiêu đốt, toàn bộ sa mạc bị nướng đến vô cùng nóng bức, tỏa ra nhiệt độ cao kinh khủng, một cơn gió thổi tung cát vàng bay mờ mịt, mang đến bầu không khí khó chịu.

Gió thổi tới, Yến Đồng Quy không tránh đi, mặt bị thổi đầy cát.

Rõ ràng cát vàng là mềm mịn, nhưng khi nó đập lên mặt, lại có cảm giác như hạt đậu bị rang, mang đến cảm giác đau nhức.

Hắn lau mặt, lẩm bẩm nói: “Hạt cát này không khỏi quá đáng sợ đi?”Vốn hắn không muốn lãng phí linh lực, nhưng khi bị cát vàng đập vào mặt mấy lần, từng hạt cát giống như muốn làm bỏng mặt hắn, đành phải vận dụng linh lực che một tầng ở bên ngoài.

Có linh lực ngăn cản, quả nhiên không khó chịu như vậy nữa.

Cơ Thấu đứng ở trên linh kiếm, cũng bị hạt cát thổi đầy mặt.

Khi hạt cát dừng ở trên mặt nàng, nàng cũng không có cảm giác gì, cũng không lãng phí linh lực đi ngăn cản những hạt cát này.

Rất nhanh mặt trời chiều ngả về tây, một vòng hoàng hôn đỏ rực buông xuống cuối sa mạc.

Thế giới ở trong khoảng ánh sáng đỏ kia, chói mắt như máu.

Khi hoàng hôn biến mất ở cuối sa mạc, hạt cát bị phơi đến nóng rát ban ngày nhanh chóng nguội đi, trong thiên địa trải lên một mảnh sương lạnh sáng ngời.


Nhiệt độ ngày và đêm ở sa mạc chênh lệch cực lớn, Kim Sa Bích Hại lại còn tệ hơn.

Khi trên linh kiếm bị bao phủ bởi một tầng băng sương, Yến Đồng Quy trên linh kiếm cảm thấy mình sắp bị đông lạnh thành cún, hắn không nghĩ tới ban đêm ở Kim Sa Bích Hải sẽ trở nên lạnh như vậy.

Thân thể của tu sĩ Trúc Cơ còn không có mạnh mẽ đến mức hoàn toàn có thể miễn nhiễm với nóng lạnh, nhất là trong tình huống đặc thù của Kim Sa Bích Hải, nhiệt độ thay đổi lại càng không phải những nơi tầm thường có thể so sánh được, cho dù tu sĩ có linh lực chống lạnh, cũng ngăn không được cái lạnh khủng khiếp này, hơn nữa linh lực cũng có thời điểm cạn kiệt.

“Tiền, tiền bối, ngài lạnh không?” Yến Đồng Quy run giọng hỏi.

Cơ Thấu đứng ở trên linh kiếm, dáng người thẳng tắp, rất có phong thái của đệ tử môn phái lớn.

Nàng nhìn thoáng qua Yến Đồng Quy đang run rẩy không ngừng, có thể cảm giác được nhiệt độ trong không khí ở sa mạc càng ngày càng thấp, không thể xác định thân thể con rối này của mình có thể chống đỡ nổi hay không, quyết định vẫn nên tìm chỗ qua đêm.

“Nơi đó có một ngọn núi cát, chúng ta đi đến nơi đó đi.

” Yến Đồng Quy run giọng đề nghị: “Nghe nói trong núi cát có một vài hang động, có thể dùng để nghỉ tạm.

”Trong Kim Sa Bích Hải có nói đến “Cát tụ thành núi, nước tụ thành biển.

"Cái gọi là “Cát tụ thành núi”, đó là trong sa mạc, có rất nhiều núi cát do cát tích tụ hình thành, trong núi cát sẽ tự nhiên hình thành một số hang động, thuận tiện cho các tu sĩ nghỉ ngơi trong những đêm nguy hiểm.

Ngọn núi cát trong lời của Yến Đồng Quy không cao lắm, chỉ khoảng chừng mười trượng trở lại.


Ở phía sau núi cát, bọn họ tìm được một hang động chỉ đủ một người đi qua, đi vào trong động, bên trong lại có động khác, ngược lại thích hợp cho hai người nghỉ tạm qua đêm.

Cơ Thấu lấy từ túi trữ vật ra một cái đ ĩa trận phòng ngự cấp năm.

Loại đồ vật như đ ĩa trận này xưa nay rất đắt đỏ, bắt đầu từ đ ĩa trận cấp ba, đã mắc hơn linh đan và linh phù cùng cấp mấy lần.

Đ ĩa trận phòng ngự cấp năm này nhờ Trân Bảo các nể mặt Cơ Thấu là phù sư cấp sáu, cho nên mới bán cho bọn họ giá thấp, nếu không chỉ mua một trận phòng ngự, cũng có thể tiêu hao gần hết linh thạch.

Trận phòng ngự có chức năng điều tiết nhiệt độ, hang động nhanh chóng ấm áp như mùa xuân.

Thân thể bị đông cứng của Yến Đồng Quy dần dần khôi phục ấm áp, sắc mặt cũng trở nên hồng hào, sau đó bắt đầu cặm cụi bố trí bẫy rập chung quanh, cũng lấy ra nồi, chảo, muôi, nấu một nồi canh Tứ Linh.

Cái gọi là nồi canh Tứ Linh, là chỉ dùng bốn loại linh vật đặc sản miền núi nấu thành canh.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44: 44: Bàn Tay Đen


Trong bốn vật có linh măng, nấm hương, tổ yến, linh nấm [1], bốn thứ này nấu chung với nhau là ngon nhất có đầy đủ linh khí nên gọi là canh Tứ Linh, nó cũng thường được các tu sĩ dùng để làm ấm ngưới ở một số nơi cực lạnh.

[1] nấm thạch vàng mọc trong rừng vân sam.

Còn được gọi là stagshorn màu vàng.

Cách canh Tứ Linh rất đơn giản, ném hết vào nồi, nấu chín là được, kẻ ngốc cũng có thể nấu được.

Yến Đồng Quy nấu canh xong, đầu tiên đưa cho Cơ Thấu một chén.

“Tiền bối, ngài nếm thử, canh Tứ Linh này có đủ linh khí, có thể làm ấm thân thể.

”Thân thể hiện tại của Cơ Thấu không cần ăn cơm, nàng cũng không có h@m muốn ăn uống gì, bất quá ăn cơm cũng là có thể.

Vì không có vẻ quá mức quái dị, nàng bình tĩnh tiếp nhận, chậm rãi uống canh.

canh Tứ Linh xác thật rất tươi ngon, vị thơm ngon lan tỏa trong miệng, nhưng mà thân thể lại không có cảm giác hạnh phúc khi vừa nhấm nháp đồ ăn ngon, chỉ có một loại thỏa mãn trong lòng.

Uống canh xong, trời đã tối đen.


Hai người đều không có ý định nghỉ ngơi, một người vẽ bùa, một người tiếp tục luyện chế bùa vàng.

Ngoài hang động có tiếng gió rít gào, mơ hồ có thể nghe được tiếng gầm gừ truyền trong gió, giống như tiếng gầm của quái vật, lại giống như âm thanh hình thành khi gió đi qua địa hình đặc thù nào đó, trong bóng đêm như vậy, vô cùng khiếp sợ.

Nửa đêm, đột nhiên Cơ Thấu dừngvẽ bùa.

Khi nàng đột ngột đứng dậy, Yến Đồng Quy bị kinh sợ, bùa vàng sắp hoàn thành trong tay phát ra một tiếng rít, linh quang lóe lên, mép cạnh nhanh chóng cháy đen, biến thành một lá bùa hỏng.

“Tiền bối, làm sao vậy?” Hắn khẩn trương hỏi.

Cơ Thấu nhìn ra phía ngoài hang động: “Có thứ gì tới đây.

”Yến Đồng Quy nhớ tới tin tức bọn họ tìm hiểu được trước khi tiến vào Kim Sa Bích Hải, nghe nói tính nguy hiểm của sa mạc vào buổi tối cũng không kém so với khi nước biển xuất hiện, có rất nhiều sinh vật hiếm lạ và cổ quái xuất hiện, thậm chí khả năng còn xuất hiện một số kỳ quan kỳ lạ, một khi gặp phải, may mắn có thể chạy thoát còn tốt, nhiều nhất là bị thương một chút, nếu không thể chạy thoát, chỉ có một con đường chết.

Thân thể hắn căng chặt lên, nhấc lên toàn bộ tinh thần nhìn ra bên ngoài hang động.

Ban đêm trên sa mạc có một vòng trăng tròn sáng tỏ.

Ánh trăng như nước, như lụa mỏng bao phủ, khiến sa mạc mạ lên một tầng sáng mềm mại.

Nếu chỉ ngồi trong trận phòng ngự, sẽ cảm thấy ánh trăng như vậy rất đẹp.

Đúng là ánh trăng quá sáng ngời, rất dễ dàng khiến người ta thấy rõ những sinh vật ẩn núp trong bóng đêm, khi chúng nó xuất hiện, người trốn ở trong hang động cũng dễ dàng bị chúng nó phát hiện.

Hô….

Một tiếng như là tiếng thở dài nhẹ nhàng, lại như là hơi thở vang lên ở bên ngoài hang động, ngay cả Yến Đồng Quy đều có thể cảm giác được, có thứ gì đó đang tới gần hang động của bọn họ.

Hai người trong hang động không chớp mắt nhìn chằm chằm bên ngoài.

Trong tay Cơ Thấu cầm một chồng bùa, Yến Đồng Quy âm thầm túm chặt chuỗi ngọc mười hai hạt, hạt châu màu xanh lơ ở cổ tay hắn phát ra ánh sáng trong trẻo.

Cửa vào hang động cũng không lớn, tầm nhìn hữu hạn, nếu không thăm dò hoặc không phóng thần thức ra ngoài, những gì có thể nhìn thấy đều có hạn.


Ban đêm tình huống ở Kim Sa Bích Hải quỷ dị, trước khi bọn họ tiến vào, đã từng nghe tu sĩ nói, mặc kệ buổi tối nghe được cái gì, ngàn vạn lần đừng dễ dàng phóng thần thức ra ngoài, để tránh làm bị thương thần thức.

Thần thức bị tổn thương sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tu sĩ, cho nên có rất ít tu sĩ dám đi thử.

Khi hai người trận địa sẵn sàng đón quân địch, một bóng đen che khuất ánh trăng từ cửa hang, sau đó bọn họ rốt cuộc nhìn thấy đồ vật đi qua hang động.

Đó là một đôi mắt cực lớn.

Nó có màu vàng sẫm, giống như thủy tinh phủ một lớp bụi, ở giữa có một đường thẳng đứng, giống như mắt của một loại động vật nào đó, đang chăm chú nhìn vào trong động.

Giống như bên ngoài có một con quái vật kh ủng bố không biết tên, ghé vào trước núi cát, đang không chớp mắt nhìn chằm chằm người trong hang động, cảnh tượng này vô cùng đáng sợ, nếu như người nhát gan, chỉ sợ đã sợ tới mức thét ra tiếng chói tai.

Hơi thở Yến Đồng Quy chậm lại, mồ hôi lạnh tuôn ra.

Tuy rằng không biết thứ gì đang nhìn trộm ngoài hang động, nhưng hắn có thể cảm giác được thứ này rất lọi hại, nhìn vào con mắt kia, hắn không khỏi có chút tim đập thình thịch.

May mắn, chủ nhân của con mắt này chỉ là nhìn trộm, cũng không có ý đồ xông vào hang động.

Khoảng chừng nửa canh giờ sau, đôi mắt kia rốt cuộc thu hồi, áng trăng lại chiếu xuống cửa hang động.

Chỉ là cả hai người chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, ngoài cửa động lại vang lên một tiếng sột soạt khác, lông tơ Yến Đồng Quy dựng đứng, thiếu chút nữa đã chửi ầm lên.

Rốt cuộc đã xong chưa vậy!Hắn cho rằng chủ nhân của con mắt kia đi vòng vèo trở về, nhưng khi nhìn kỹ lại, chỉ thấy dưới ánh trăng kia, một bàn tay gầy guộc đen sì từ ngoài hang động chậm rãi thò vào.


Bàn tay kia vừa nhìn thấy đã biết không phải là người bình thường, nó khô gầy giống như móng vuốt của quỷ, hơn nữa càng duỗi càng dài, hướng về phía hai người trong hang động.

Yến Đồng Quy khẩn trương nắm chặt chuỗi hạt châu, âm thầm nuốt nước miếng.

May mắn, bàn tay kia bị trận phòng ngự ngăn cản.

Bàn tay đen sờ tới sờ lui trong hang động, không sờ thấy cái gì, chỉ có thể tiếc nuối mà lui ra ngoài.

Ngay khi hai người cho rằng bàn tay đen rời đi giống như con mắt kia, đột nhiên nó lại vươn tới, dùng tốc độ cực nhanh chộp lấy trận phòng ngự.

Linh quang của trận phòng ngự đong đưa.

Giờ phút này hai người đã rõ ràng, bàn tay đen này hẳn là đã phát hiện sự tồn tại của trận phòng ngự, khả năng hai người trong trận phòng ngự đều bị nó phát hiện, mới có thể trực tiếp công kích trận phòng ngự.

Cơ Thấu lập tức không nói hai lời, duỗi tay kéo lấy bàn tay đen đang công kích trận phòng ngự kia, hơn nữa dùng sức kéo, kéo bàn tay đen kia tiến vào.

Yến Đồng Quy: “!!!!!!”Bàn tay đen: ????.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 45: 45: Gãy Răng


“Tiền bối!”Yến Đồng Quy thiếu chút nữa bị dọa cho chết khiếp, không biết bàn tay đen cổ quái này là thứ gì, tùy tiện kéo vào như vậy có ổn không?Cơ Thấu chỉ là liếc hắn một cái, tiếp tục kiên định kéo bàn tay đen kia vào trong hang động.

Nàng ngượng ngùng nói, hành động này của nàng là theo bản năng.

Nhìn thấy bàn tay đen kia, tuy rằng nó lớn lên rất xấu, rất quỷ dị, không phù hợp với thẩm mỹ của nàng, nhưng nàng lại cảm thấy nó giống như….

Rất hấp dẫn với nàng, phản ứng lại thì đã thò tay ra.

Việc này thật sự không phù hợp với thân phận phù tu bo bo giữ mình của nàng.

Thế nhưng hiện tại nàng cũng không tính là người, chỉ là một con rối, là chút chuyện khác người cũng không có gì.

Sau khi bắt lấy thứ này, thì loại cảm giác này càng lớn, tự nhiên nàng cũng sẽ không bỏ qua, quyết định kéo nó vào để nhìn xem nó là thứ gì.

Ngược lại bàn tay đen lúc trước còn hung hăng công kích trận phòng ngự, lúc này lại bị người túm chặt, không có tùy thời công kích, mà là giống như bị hoảng sợ cực lớn, liều mạng lùi ra ngoài hang động.

Chỉ là lúc này nó bị người dùng tay giữ lại, cái tay kia giống như kìm sắt, sao có thể giãy giụa được.

Dưới ánh nhìn chăm chú đầy khẩn trương của Yến Đồng Quy, Cơ Thấu vẫn luôn kéo bàn tay đen kia, kéo hồi lâu cũng không kéo đến cuối.


Tay này cũng quá dài đi.

Nhưng bàn tay đen bị kéo vào không biết như thế nào, cánh tay thật dài kia đột nhiên mềm xuống, giống như mì sợi, xếp từng vòng trên mặt đất, giống như một sợi dây đen được cuộn lại, Yến Đồng Quy từ khẩn trương biến thành không lời nào để nói.

“Tay này dài bao nhiêu nha….

”Hắn nói thầm, tiếp tục nhìn chằm chằm hang động, trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Cơ Thấu cũng không biết, một bàn tay của nàng nắm lấy bàn tay quỷ đang giãy giụa kia, giống như kéo sợi mì mà kéo nó vào bên trong, cánh tay quỷ không ngừng duỗi dài, dường như không có điểm cuối.

Thế nhưng nàng rất có kiên nhẫn, cũng không có cảm thấy nó dài liền từ bỏ, vẫn tiếp tục kéo.

Không biết qua bao lâu, Cơ Thấu cảm giác được một lực cản, vẻ mặt cứng lại, sau đó kéo thật mạn.

Vèo một tiếng, có một thứ gì bay tới từ cửa động bên kia, Yến Đồng Quy tay mắt lanh lẹ dựng lên một cái chắn bảo hộ, đồ vật kia “bang” một tiếng, bị cái chắn bảo hộ chặn lại.

Hai người đồng thời nhìn qua, khi thấy rõ đồ vật dưới đất, không nhịn được trầm mặc.

“Hô hô! Hô hô! Hô hô!”Thứ đó quỳ rạp dưới đất, gào lên từng tiếng hô hô tức giận với bọn họ, nghe rất tức giận, bàn tay đen bị Cơ Thấu bóp chặt cũng ngo ngoe rục rịch, muốn đánh trả.

Đây là một con sinh vật toàn thân đen như mực, không giống yêu cũng không giống ma, càng không phải là quỷ quái.

Bề ngoài của nó thoạt nhìn giống một gốc gốc cây cỏ, lớn lên giống cây cải trắng màu đen, trên đầu có lá rau cải, thân thể là cái rễ cải trắng, còn có đôi mắt và một cái miệng, nếu không phải nhãn cầu và miệng là màu đỏ sậm, căn bản liền không có biện pháp chú ý tới.

Còn bàn tay đen kia, đúng là rễ cải trắng tách ra, còn có thể duỗi dài vô hạn.

“Đây là thứ quỷ gì vậy?” Yến Đồng Quy kinh ngạc hỏi, lấy ra một con dao găm chọc chọc nó.

Cây cải trắng đen nằm dưới đất há miệng cắn, cạch một tiếng, dao găm bị cắn đứt một đoạn.

Tiếp theo là tiếng nhai nuốt kẽo kẹt truyền đến, sau đó là tiếng nuốt.

Hai người nhìn chằm chằm vào sinh vật cải trắng đen đã nuốt chửng con dao găm.

Yến Đồng Quy âm thần nuốt nước miếng, tuy nói con dao găm này của mình là Linh Khí cấp một thấp nhất, không đáng giá tiền, nhưng không phải ăn dễ dàng như vậy chứ?“Rốt cuộc tiểu quái vật này là thứ gì? Ngay cả Linh Khí đều ăn?” Hắn có chút hoảng sợ.


Sau khi tiểu quái vật ăn xong dao găm, tính cách hung hãn bùng phát, mở ra cái miệng đầy răng ngọn cắn về phía Cơ Thấu đang túm nó.

Cơ Thấu phản ứng rất nhanh, đập một cái lên lá rau cải trên đầu của nó.

Tiểu quái vật bị nàng nhẹ nhàng đập bay, đụng vào vách tường trong hang động, sau đó đập mạnh ngược lại, rơi xuống dưới đất, còn nảy lên, vừa nhìn đã thấy rất có tính đàn hồi.

Vài lần đập rồi lại nảy như vậy, tiểu quái vật choáng váng, biến thành một quả bóng đen béo mập ngắn cũn với lá rau trên đầu.

Lúc này, Cơ Thấu phát hiện bàn tay đen mà nàng đang túm trong tay phát sinh biến hóa.

Chỉ thấy móng vuốt màu đen khô gầy ban đầu giống như tay quỷ, đã mất đi vỏ bọc, dần dần biến thành những dải dài như sợi mì, cảm xúc cứng rắn ban đầu biến mất, giống như mì sợi, thập phần co dãn.

Yến Đồng Quy nhìn thấy rất là khiếp sợ, vốn cho rằng bàn tay quỷ kia là đồ vật kh ủng bố gì đó, nào biết thì ra là một cục bột đen lớn lên giống cải trắng.

Thấy nó bị Cơ Thấu đập cho choáng váng đầu óc, thật sự khiến người khác sợ không dậy nổi.

Cơ Thấu xách tiểu quái vật như cục bột đen lại đây.

Lúc này cục bột đen biến hóa lớn hơn nữa, bàn tay đen bị lôi kéo đến cực dài trở lên ngắn lại, biến thành một dải dài như xúc tu, mềm mại nẩy nẩy, như là chân của cải trắng màu đen.

Thân thể rõ ràng lớn lên giống cây cải trắng màu đen, nhưng mà dưới cái rễ của cải trắng còn có vài cái chân giống như chân bạch tuộc, nhìn càng giống sinh vật biển nào đó.

“Lớn lên rất giống bạch tuộc.


” Yến Đồng Quy khẳng định gật đầu: “Xấu hơn bạch tuộc.

”Cơ Thấu xách tiểu quái vật quái dị này lên nhìn nhìn, sau đó nói: “Nấu đi.

”Yến Đồng Quy: “????”Tiểu quái vật: !!!!!!Lập tức tất cả xúc tua của tiểu quái vật đồng thời bám lấy tay của Cơ Thấu, dính chặt lên đó, giống như đang ngăn lại hành vi hung tàn của nàng.

Yến Đồng Quy thực rối rắm: “Tiền bối, trông nó có vẻ không được ngon cho lắm….

”Tiểu quái vật quay đầu phát ra tiếng hô hô với hắn, nhe răng trợn mắt, lộ ra một vài cái răng nanh, vừa thấy đã biết không dễ chọc.

Cơ Thấu nói: “Bằng không làm sao bây giờ? Giết nó? Hay là quăng ra ngoài?” Dừng lại, nàng lại nói: “Đồ vật đưa tới cửa, không có đạo lý vứt bỏ.

”Tuy nàng không đề xướng đuổi tận giết tuyệt, nhưng gặp được loại sinh vật cổ quái chủ động gây chuyện này, nàng cũng khôn có ý định để cho nó chạyVạn nhất sau khi nó rời đi, tà tâm không dứt, gọi bạn bè tới trả thù thì làm sao bây giờ?“Nếu không hay là gi3t chết đi?” Yến Đồng Quy cảm thấy biện pháp này ổn thỏa nhất.

Ăn là không thể ăn, nếu vứt bỏ, vạn nhất nó tàn nhẫn độc ác chạy về công kích bọn họ, mất nhiều hơn được.

Không bằng giết để diệt trừ hậu hoạn.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 46: 46: Thiêu Niên Áo Trắng


Nghe được lời này, tiểu quái vật kia lại lần nữa nhe răng trợn mắt với hắn, Yến Đồng Quy có cảm giác rằng nó kỳ thật có thể nghe hiểu.

“Tiền bối, nó sẽ không hiểu chúng ta nói gì chứ?” Hắn có chút kinh dị nói, đánh giá trên dưới sinh vật lớn lên giống cải trắng màu đen này, rốt cuộc vẫn là nhìn không ra nó là thứ gì.

Cơ Thấu nhìn chăm chú tiểu quái vật đang thở phì phì mà nhe răng trợn mắt với Yến Đồng Quy, gật đầu nói: “Có khả năng.

”Tiểu quái vật kêu hô hô với bọn họ, giãy giụa kịch liệt, phát hiện bọn họ thật sự muốn giết nó, miệng mở ra, hàm răng cứng rắn kia cắn Cơ Thấu.

“Tiền bối cẩn thận!” Yến Đồng Quy kêu lên.

Tuy rằng tốc độ của Cơ Thấu nhanh, lại bị vài xúc tua của tiểu quái vật đột nhiên phân ra cuốn lấy cổ tay, động tác chậm một bước, đã bị nó cắn một miếng lên tay.

Yến Đồng Quy gấp đến độ không được: “Tiền bối, ngài sao rồi?”Cơ Thấu không nói chuyện, chỉ là cúi đầu nhìn tiểu quái vật đang cắn nàng.

Đột nhiên, nó phi một tiếng hả miệng ra, lớn tiếng r3n rỉ, trong đôi mắt màu đỏ sậm kia chảy ra hai hàng nước mắt, khóc bù lu bù loa.

Yến Đồng Quy thò lại gần, nhìn kỹ xem, phát hiện răng của tiểu quái vật bị gãy rồi, trong miệng thiếu mấy cái răng nanh.

Hắn lại nhìn cổ tay Cơ Thấu, cổ tay trắng nõn không tì vết, không có chút vết thương nào.


“Ách….

Xem ra hàm răng của nó chỉ để cho đẹp chứ không dùng được.

” Yến Đồng Quy nói như thế, đương nhiên cũng có khả năng là thân thể Cơ Thấu quá cường hãn, dẫn tới cục bột này làm gãy răng của mình.

Cơ Thấu rũ mắt nhìn tiểu quái vật r3n rỉ khóc lớn, đột nhiên cảm thấy nó cũng không phải xấu như vậy, có loại cảm giác xấu xí đáng yêu.

“Được rồi, giữ lại đi.

” Nàng nhân từ nói.

Yến Đồng Quy có chút lo lắng: “Nhưng chúng ta không biết nó là thứ gì, giữ nó lại có thể gây bất lợi với chúng ta hay không?”Nghe nói bởi vì hoàn cảnh cổ quái ở Kim Sa Bích Hải, có rất nhiều sinh vật quỷ dị sinh sống, ngay cả tu sĩ cũng không nhất định có thể biết được lai lịch của toàn bộ chúng nó, không nghĩ tới bọn họ đi vào ngày đầu tiên, đã gặp được một con không rõ lai lịch.

Hắn hoài nghi có thể do chính mình đưa tới.

Mệnh hao tài tốn của ngoài việc hào tài ra, còn có một tai hại lớn nhất, chính là vận khí không tốt, có thể dẫn tới đồ vật quỷ dị nào đó.

Cơ Thấu từ túi trữ vật móc ra một cái lồ ng sắt nhỏ màu bạc khắc hoa, to bằng nắm tay trẻ con.

Lồ ng sắt nhỏ này là khi nàng mua đồ ở Trân Bảo các, đối phương tặng cho, theo nguyên tắc đồ miễn phí không lý nào không lấy, Cơ Thấu cũng mặc kệ có dùng được hay không, nhét hết vào túi trữ vật.

Hiện tại xem ra là dùng được rồi.

Lồ ng sắt nhỏ này là một món Linh Khí, ở trong tay của nàng nhanh chóng phóng to lên.

Nhìn nàng nhét tiểu quái vật vào trong lồ ng sắt, Yến Đồng Quy lại lần nữa dấy lên một loại cảm giác quỷ dị, cảm thấy nàng giống như đang nuôi thú cưng, chỉ là thú cưng này thoạt nhìn xấu quá xấu.

“Hình như tu sĩ dùng lồ ng sắt này để nhốt thú cưng là yêu thú.

” Hắn lẩm bẩm nói.

Lồ ng sắt tùy tâm ý của chủ nhân mà biến lớn biến nhỏ, tiện mang theo.

Cơ Thấu ngắm nhìn tiểu quái vật đang ghé vào lòng sắt đau lòng khóc lớn: “Tạm thời nuôi đi, nó là sinh linh ở Kim Sa Bích Hải, có thể có tác dụng đó.

”“Lỡ như vô dụng thì sao?” Yến Đồng Quy hỏi một câu.


“Sẽ không!” Cơ Thấu rất chắc chắn: “Thế gian này không có thứ gì vô dụng, chủ yếu là dùng như thế nào thôi.

Cho dù bản thân nó là phế vật cũng không quan trọng, khi có nguy hiểm còn có thể quăng nó ra ngoài làm mồi, tranh thủ cơ hội chạy trốn.

”Yến Đồng Quy không còn lời gì để nói.

Tiểu quái vật trong lồ ng sắt đang vô cùng đau lòng vì cái răng gãy của mình, nghe vậy lập tức ngẩng đầu, lớn tiếng kêu “hô hô” với Cơ Thấu.

**Thành Kim Sa, Trân Bảo các.

“Nơi cực tây có vài gia tộc và tông môn đều bí mật phái đệ tử tiến vào Kim Sa Bích Hải?” Thần sắc quản sự Mạn hơi ngưng trọng: “Có biết là chuyện gì không?”Tu sĩ phụ trách thu thập tin tức lắc đầu: “Thái độ của bọn họ giữ kín như bưng, trước mắt người của chúng ta tìm hiểu không ra.

”Thần sắc quản sự Mạn trở nên ngưng trọng.

Kim Sa Bích Hải ở phía cực tây là nơi nguy hiểm khiến người sợ hãi, những gia tộc hoặc tông môn đó cũng sẽ không vì chút Bảo La Sa mà dại dột đưa đệ tử nhà mình tới đây để gặp nguy hiểm, vậy là còn có phát sinh gì đó ở Kim Sa Bích Hải mà bọn họ không biết.

Hoặc là có thể có lợi.

Nàng nhớ đến hai người Yến Đồng Quy tiến vào Kim Sa Bích Hải, lo lắng Kim Sa Bích Hải có cái gì ngoài ý muốn liên lụy đến hai người kia.

Những người khác thì không nói, lấy vận khí hao tiền kia của Yến Đồng Quy, không chỉ có hao tiền, hơn nữa so với người bình thường thì xui xẻo hơn một ít, hắn không đi gây chuyện, cũng sẽ có chuyện chủ động đi chọc hắn, chơi hắn.

Trên người hắn phát sinh quá nhiều chuyện ngoài ý muốn, khó lòng phòng bị, đây mới là chuyện buồn lòng nhất.

**Trong chỗ sâu Kim Sa Bích Hải.


Dưới ánh hoàng hôn đỏ như máu, một kiếm tu mặc áo trắng đi ra từ trong biển máu, trong tay là một thanh kiếm lạnh lẽo màu lam, mũi kiếm nhỏ máu.

Một đám tu sĩ đứng ở trước mặt hắn nhìn hắn đầy hoảng sợ.

Rõ ràng giống như một kiếm tiên trên đỉnh núi phủ đầy tuyết trắng xóa, lạnh lẽo và cô độc, giờ khắc này, khi hắn dẫm lên bãi cát đầy máu mà đến, giống như một Tu La bước ra từ địa ngục, khiến người sợ hãi không thôi.

“Vị công tử này, ta chỉ là đi ngang qua, đều không phải đoạt bảo vật với ngươi, mong rằng công tử chớ trách móc.

” Một lão giả trầm giọng nói.

Những người khác thật cẩn thận mà đánh giá hắn, ngay cả hô hấp cũng theo bản năng mà ngừng lại.

Kiếm ý trên người kiếm tu áo trắng này quá mạnh, kiếm ý kia như lưỡi đao, như băng tuyết, như sự lạnh lẽo ở biển sâu, lạnh như băng, giống như chỉ tới gần một chút liền sẽ bị kiếm ý làm bỏng rát.

Kiếm tu áo trắng không nói.

Ánh mắt hắn xẹt qua đám khách không mời mà đến này, nhìn về phía chỗ cát đầy máu nơi cuối hoàng hôn.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom