Cập nhật mới

Dịch Pháo Hôi Cứu Vớt Nam Thần

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,300
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Pháo Hôi Cứu Vớt Nam Thần

Pháo Hôi Cứu Vớt Nam Thần
Tác giả: Mộc Tư
Tình trạng: Đang cập nhật




Tên hán việt:Khoái xuyên: Pháo hôi chửng cứu nam thần
Thể loại:Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, Hiện đại, HE, Tình cảm, Khoa học viễn tưởng, Huyền huyễn, Ngọt sủng, Hệ thống, Xuyên nhanh, Vị diện, Thăng cấp lưu
Editor:mad:Tề Tuyết Đồng
Betaer:mad:Minh Nguyệt
Designer:chà-@WATeam
Số chương:1280 chương

Chỉ là một câu chuyện cũ nói về việc nữ chính có cơ hội xuyê qua để phác gục các loại nam thần cùng bị phác gục, thông đồng cùng bị thông đồng.

Đối với mỗi nữ diễn viên thì được chọn làm ảnh hậu là mục đích lớn nhất vậy mà vào giây phút Mộc Tư sắp lên làm ảnh hậu bỗng dưng chết đi, có điều lại may mắn được hệ thống trói định thành một cái nhiệm vụ giả, sau đó giống như là mở ra một thế giới đại môn mới: Vương gia bệnh kiều/ tổng tài tà mị / đế vương phúc hắc /  giáo thảo ngạo kiều/ ảnh đế cao lãnh......

Các loại nam thần không ngừng hiện thân cùng cô chơi phác gục.

Mộc Tư: "Nam thần các anh phải rụt rè!"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,300
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: Xui xẻo chết đi


Trong lễ trao giải long trọng, người chủ trì mặc một bộ váy đuôi cá màu đỏ tay cầm microphone đứng trên sân khấu, trong miệng đang chậm rãi đọc lên danh sách đoạt giải lần này.

"Rốt cuộc cũng đã tới thời khắc làm chúng ta kích động nhân tâm nhất! Lần này người đạt được giải thưởng ảnh hậu Kim Mã là nữ diễn viên Mộc Tư đóng vai Thẩm gia gia trong bộ phim điện ảnh 《 Những chuyện chưa kể về thời dân quốc 》 Hiện tại, chúng ta hãy nhiệt liệt hoan nghênh Mộc Tư lên đài lãnh thưởng!"

Dưới đài thực mau liền vang lên thanh âm vỗ tay vang dội.

Mộc Tư cũng trong tiếng vỗ tay này mà kích động đứng lên. Từng bước ưu nhã hướng đài trao giải đi đến.

Đúng lúc này, không biết từ nơi nào trong đám người đột nhiên có một kẻ điên lao ra, trong tay đang cầm một cây côn sắt hướng về phía đầu của Mộc Tư rồi đánh qua.

Mộc Tư: "......"

Cô mang một biểu tình không dám tin tưởng mà nhìn kẻ điên, thật sự rất muốn hỏi một câu: Đại tỷ, rốt cuộc tỷ có bao nhiêu dây thần kinh thô vậy, mới có thể tìm lầm đối tượng để đánh như thế! Cô thật oan a!

Đáng tiếc còn chưa đợi miệng cô phát ra chữ, thì đã mất đi ý thức.

Ở một phút trước khi mất đi ý thức cô đã nghĩ, đại khái cô chính là ảnh hậu có mệnh ngắn nhất trong lịch sử đi! Đến cúp còn chưa có cầm được trong tay thì đã chết......

Khẳng định ngày mai toàn bộ truyền thông đều sẽ đưa tin là:

"Ảnh hậu có mệnh ngắn nhất trong lịch sử"

"Ảnh hậu chết oan nhất trong lịch sử"

......

Ông trời thật sự hố cô như vậy sao! Tốt xấu cũng nên để cô sờ được cái cúp đã chứ, thực sự đem ảnh hậu nghẹn chết a!

Đáng tiếc không đợi cô oán niệm xong, đã hoàn toàn mất đi ý thức.

Chờ thời điểm cô lại lần nữa tỉnh lại thì đã ở trong một không gian trắng xoá, cách đó không xa có một tiểu loli dễ thương đang đứng.

Mộc Tư: "......"

Vẻ mặt cô mờ mịt ngồi yên tại chỗ, nhìn trái lại nhìn phải, đồng thời trong lòng không khỏi nghĩ đến: Chẳng lẽ nơi này là thiên đường?

Tiểu loli cách đó không xa mang theo vẻ mặt nghiêm túc rồi chậm rãi đi từng bước đến trước mặt cô.

Thời điểm đến trước mặt  Mộc Tư, cô ấy nói bằng một ngữ khí thong thả: "Vị trí hiện tại của cô là ở trong một không gian hệ thống, còn tôi là hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc."

"Trước nói cho cô một cái tin tức tốt, chính là kỳ thật hiện tại cô còn chưa có chết."

Mộc Tư thấy tiểu loli tự xưng là hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc sau khi đi đến trước mặt cô liền bùm bùm nói một phen lời nói như vậy.

Nghe được câu cuối cùng của tiểu loli mắt cô liền sáng rực lên, vui mừng mở miệng hỏi: "Tôi còn chưa có chết? Vậy có phải tôi còn có thể tiếp tục trở về làm ảnh hậu?!"

Hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc không để ý tới bộ dáng kích động vui sướng lúc này của Mộc Tư: "Còn có một tin tức xấu nữa, đó chính là tuy rằng cô không chết, nhưng mà vì não bộ bị hao tổn nghiêm trọng nên đã biến thành người thực vật."

"Cho nên thực sự mà nói thì, hiện tại cô cùng với đã chết cũng không có gì khác biệt."

Mộc Tư: "......"

Sau khi nghe được hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc đáp lời, cả người cô liền có chút phát điên mà ngây ngốc đứng ở tại chỗ.

Ước mơ làm ảnh hậu của cô không còn!!!

Mười mấy năm nỗ lực của cô cũng  không còn!!!

Hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc lại không có để ý tới Mộc Tư đang phát điên, vẻ mặt nghiêm túc tiếp tục mở miệng với ngữ khí không nhanh không chậm: "Hiện tại trước mắt cô có hai lựa chọn, thứ nhất, chính là tôi sẽ đem hồn phách của cô về lại thân thể của cô, từ nay về sau cô sẽ làm người thực vật; thứ hai, cô cùng với hệ thống trói định rồi trở thành một nhiệm vụ giả, xuyên qua các thời không để làm nhiệm vụ."

"Sau khi kiếm được đủ tích phân. Cô có thể lựa chọn dùng tích phân để đổi lấy thuốc viên có thể chữa khỏi thân thể, giúp cô một lần nữa trở về thế giới của mình."

Nghe được lời nói sau của hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc, đôi mắt của Mộc Tư lại lần nữa sáng lên: "Vậy nghĩa là tôi còn có cơ hội để có thể trở về sống thật tốt?"

"Đúng vậy, chỉ cần có đủ nhiều tích phân, cô liền có thể đổi được thuốc viên chữa khỏi thân thể, sau đó tiếp tục làm ảnh hậu của cô."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,300
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: Đế vương phúc hắc thật mê người (1)


"Tôi đồng ý trói định cùng với hệ thống."

Nghe được câu trả lời khẳng định của hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc, Mộc Tư cũng không có suy xét lâu lắm, liền dứt khoát đồng ý với đề nghị trói định của hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc.

Sau khi hoàn thành trói định cùng với hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc, Mộc Tư đã bị hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc đưa vào trong nhiệm vụ.

Mộc Tư chỉ cảm thấy trước mắt bỗng tối sầm, theo sau cô liền mất đi ý thức.

Chờ đến thời điểm Mộc Tư có ý thức lại lần nữa thì cô là bị đau mà tỉnh.

Nặng nề nhấc mí mắt lên, liền nhìn thấy xung quanh tất cả đều là cây cối rậm rạp. Chínhcô lại đang nằm ở giữa những cây cối này mà không có bất cứ chuẩn bị nào, yên lặng mà hoang vắng.

Cô thoáng giật giật thân mình, một cổ đau đớn kịch liệt liền lập tức lan khắp toàn thân. Làm cô đau đến một thân mồ hôi lạnh.

Cảm giác toàn thân nóng như là bị lửa thiêu đốt, đặc biệt ở ngực chính là đau thấu tim.  

Đợi một lúc lâu trận đau đớn kịch liệt kia mới hoãn lại đôi chút,cô mới nhẹ nhõm thở ra một hơi. Lập tức cũng không dám lại nhúc nhích lần nữa.

Lần đầu tiên tiến vào trong cái gọi là nhiệm vụ, liền phải trải qualoại cảm giác đau thấu tim gan này.....

Tâm tình Mộc Tư lúc này rất là đau xót......

Say khi Tiểu Tiểu Ngọc thấy Mộc Tư đã tỉnh lại, liền lập tức đem ký ức của nguyên chủ truyền tống cho cô.

Mộc Tư chỉ cảm thấy có một lượng hình ảnh lớn đang dũng mãnh đi vào đại não, là ký ức của nguyên chủ.

Chờ đến khi Mộc Tư tiếp thu cùng sửa sang lại ký ức của nguyên chủ xong thì cũng phải là mười lăm phút sau.

Nguyên chủ cũng tên là Mộc Tư, là đại tiểu thư con vợ cả của đại gia tộc lánh đời.

Thời điểm một lần chuồn ra ngoài chơi thì nhân duyên trùng hợp mà quen biết Tam hoàng tử của Triệu Quốc, hai người lâu ngày liền sinh tình.

Nguyên chủ đối với hắn đào tim đào phổi, cuối cùng lại bị Tam hoàng tử lợi dụng sự ngây thơ, đâm kiếm xuyên tim rồi đẩy xuống vách núi.

Sau khi rơi xuống, nguyên chủ chỉ còn thở thoi thóp lại vào lúc này gặp được hoàng đế Hiên Viên Mặc của Hiên Viên quốc, được Hiên Viên Mặc cứu trở về.

Thời gian lâu dài, Hiên Viên Mặc liền đối với nguyên chủ sinh tình, nhưng nguyên chủ chỉ nghĩ lợi dụng Hiên Viên Mặc để báo thù. Hai người bắt đầu đồng tâm hiệp lực mà trả thù Tam hoàng tử.

Sau đó có một lần hai người không cẩn thận trúng kế của Tam hoàng tử, cuối cùng Hiên Viên Mặc vì bảo hộ nguyên chủ mà chết.

Nguyên chủ ở thời điểm hắn chết mới phát hiện thì ra chính mình đã sớm yêu người nam nhân thiệt tình chân ý này.

Vì thế nguyên chủ liền hắc hóa, tiếp nhận quốc lực của Hiên Viên rồi bắt đầu điên cuồng trả thù Tam hoàng tử, kết quả cuối cùng chính là Hiên Viên quốc không còn, nguyên chủ cũng bị Tam hoàng tử giết chết.

Thời điểm nguyên chủ chết liền thấy không cam lòng, thời gian nàng chưa gặp đượcTam hoàng tử, cuộc sốngcủa nàngrất vui vẻ, hạnh phúc.

Kết quả lại gặp được một tên cặn bã như vậy, làm cuộc đời của nàng hoàn toàn bị huỷ hoại. Cho nên nàng rất không cam lòng cứ như vậy mà chết, thời điểm chết vì oán khí tận trời, nên đã đưa tới hệ thống, yêu cầu hệ thống giúp nàng nghịch tập nhân sinh.

Tâm nguyện của nguyên chủ có hai cái, một cái chính là muốn làm cho Tam hoàng tử vĩnh viễn không thể lên ngôi hoàng đế, tốt nhất là trở thành một hạ nhân, sống mà không bằng chết; còn một cái chính là phải bảo hộ Hiên Viên Mặc cùng Hiên Viên quốc cho thật tốt, đời trước nàng cảm thấy rất có lỗi với Hiên Viên Mặc.

Sau khi biết rõ ràng nguyên do mọi chuyện cùng với tâm nguyện của nguyên chủ, Mộc Tư xém chút cắn phải lưỡi.

Thời điểm trước kia đọc tiểu thuyết cung đấu hay quốc đấu đầy âm mưu quỷ kế còn không có cảm thấy làm sao. Nhưng không nghĩ tới có một ngày, chính mình cũng sẽ nhảy vào vũng nước đục này.  

Thời điểm hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc đưa cô vào trong nhiệm vụ có chút chậm, hiện tại đã tới lúc cô bị Tam hoàng tửđâm kiếm xuyên tim đẩy xuống vách núi. Một thân võ nghệ của nguyên chủ khẳng định sẽ giống trong trí nhớ hoàn toàn không có.

Không lâu sau đó, Hiên Viên Mặc bởi vì bị người đuổi giết nên đã đi vào nơi này, gặp được cô liền thuận tay đem cô trở về. Cho nên hiện tại chuyện Mộc Tư phải làm đó chính là an tâm nằm ở chỗ này để chờ Hiên Viên Mặc tới cứu cô.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,300
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: Đế vương phúc hắc thật mê người (2)


Beta:Minh Nguyệt

Không biết đã nằm tại chỗ bao lâu, Mộc Tư cảm thấy bản thân có chút nhức đầu chóng mặt, thời điểm sắp chịu không nổi nữa, thì đoàn người của Hiên Viên Mặc mới khoan thai mà tới.

"Chủ tử, ở đây có một cô nương bị thương!" Một hộ vệ nhìn thấy cách đó không xa có một người đang nằm trên mặt đất, liền lại hồi bẩm với Hiên Viên Mặc.

Mộc Tư nghe được thị vệ nói, nhịn không được thầm trợn trắng mắt.

Không phải rất rõ ràng sao! Bằng không cô nằm trên mặt đất để làm gì, thưởng thức phong cảnh?

Hiên Viên Mặc nghe thị vệ nói, liền nhẹ nhàng liếc Mộc Tư một cái, ngay sau đó ngữ khí đạm mạc mà mở miệng phân phó: "Vô Nguyệt, ngươi đi cứu nàng."

Trong lúc còn đang choáng váng Mộc Tư bỗng cảm nhận được có một bàn tay đang nhẹ nhàng đặt trên mạch đập của cô, ngay sau đó trong miệng liền bị nhét vào một viên thuốc không biết tên.

Viên thuốc vào miệng liền tan, vừa tiến vào trong miệng liền biến thành một cổ chất lỏng hơi lạnh chảy xuống cổ họng. Nháy mắt Mộc Tư liền cảm thấy đau nhức trên người bỗng giảm bớt một chút.

Cô không khỏi ở trong lòng thầm giơ ngón cái với cái người gọi là Vô Nguyệt này, thần y a! Chỉ cần cho ra một viên thuốc liền lập tức làm cho cô giảm bớt thống khổ đi rất nhiều.

Không giống với cái hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc không đáng tin kia, lần đầu tiên tiến vào nhiệm vụ liền bắt cô đi vào một cái thân thể nửa sống nửa chết này.

Phải biết rằng vừa rồi cô thật sự là đau chết đi sống lại, sống tới lại chết đi. Quả thực quá không đáng tin.

Trước kia cô đọc tiểu thuyết thì thấy những cái hệ thống bên trong đều rất quyền lực, các loại bàn tay vàng tri kỷ. Nhưng đến khi cô gặp được, lại là một hệ thống cao lãnh luôn luôn hố cha......

Thời điểm Mộc Tư đang ở trong lòng oán trách hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc đủ loại, thì đột nhiên hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc bỗng mở miệng: "Nhiệm vụ giả chửi bới bổn hệ thống, hiện tại liền trừng phạt sơ cấp."

Ngay sau đó Mộc Tư chỉ cảm thấy cả người giống như là bị điện đánh trúng đau đến tê dại, vừa mới thoải mái một chút thì vào giây phút này thân mình đã kịch liệt đau đớn lại.

Đau đớn này thật sự là quá mức kịch liệt, trong lúc nhất thời Mộc Tư không có nhịn được, liền trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Mộc Tư: "......"

Cô rất vô tội a!

Chờ thời điểm Mộc Tư tỉnh lại lần nữa thì phát hiện bản thân đang ở trong một chiếc xe ngựa, mà chiếc xe ngựa này lại đang chậm rãi chạy.

Trong lúc nhất thời đầu óc cô còn có chút choáng váng, có loại ảo giác không biết đêm nay là đêm nào.

Chờ đến khi đầu óc thoáng thanh tỉnh một chút, ký ức trước khi té xỉu liền một lần nữa truyền về trong đầu. Mộc Tư mới nhớ được cô đây là bị gia hỏa hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc kia làm cho hôn mê.

Cô không khỏi nổi giận, hỏa khí tràn đầy mà thử mở miệng nói: "Tiểu Tiểu Ngọc, cô* đang ở đâu?"

*Tiểu Tiểu Ngọc là con gái nhék~

Chẳng được bao lâu liền nghe thấy thanh âm lạnh lùng trong trẻo của hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc: "Tôi ở đây."

Sau khi Mộc Tư nghe thấy hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc đáp lại liền lập tức nổi giận đùng đùng mà truy vấn hỏi: "Vì sao từ lúc tôi tiến vào nhiệm vụ đến giờ cô vẫn chưa từng mở miệng? Còn có vì sao vừa rồi cô lại dùng điện giật để trừng phạt tôi?"

Hại cô còn nghĩ rằng hệ thống không có đi theo vào trong nhiệm vụ.

"Hồn phách của cô quá mức suy yếu, không thích hợp có quá nhiều liên hệ cùng với bổn hệ thống, như vậy sẽ không cần thiết tiêu hao đến tinh thần lực của cô."

"Với lại nếu như phát hiện cô có lời nào bất kính và mang ác ý với bổn hệ thống, bổn hệ thống nhất định sẽ tự động trừng phạt cô."

Mộc Tư nghe được hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc trả lời, liền theo bản năng mà phản bác: "Tôi chỉ là đang suy ngẫm lại mà thôi."

Lời vừa ra khỏi miệng cô mới phản ứng lại, không khỏi nghi hoặc hỏi: "Làm sao cô biết được tôi đang suy nghĩ cái gì? Chẳng lẽ cô có thể nghe được tiếng lòng của tôi?"

Hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc ở trong không gian mà Mộc Tư không nhìn thấy thầm trợn trắng mắt, mang theo ngữ khí khinh bỉ nói: "Bổn hệ thống trói định linh hồn với cô, tâm linh tương thông, đương nhiên có thể biết được cô đang suy nghĩ cái gì!"

........
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,300
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: Đế vương phúc hắc thật mê người (3)


Beta:Minh Nguyệt

Mộc Tư: "......"

Nghe thấy hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc trả lời, cả người cô liền không tốt.

Vậy chẳng phải là mặc kệ trong lòng cô suy nghĩ cái gì thì hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc đều biết sao!

"Đương nhiên, bổn hệ thống cùng cô chính là tâm linh tương thông* a!"

*Tâm: Là trái tim, là tâm hồn; Linh: Là linh tính; Tương: Có cùng điểm giống nhau, hay còn gọi là tương đồng; Thông: Nhìn nhận vấn đề một cách chính xác, hay còn gọi là thông suốt

=>Từ "Tâm linh tương thông" Có nghĩa là cả hai người, hoặc nhiều người có cùng điểm chung. Và điểm chung này xuất phát từ trái tim, từ tâm hồn, và cùng nhìn nhận vấn đề một cách chính xác và thông suốt.

Mộc Tư nghe được hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc trả lời, cô liền có chút phát điên: "Vậy chẳng phải là tôi ở trước mặt cô thì sẽ không có bất luận cái bí mật gì sao!"

"Đương nhiên! Cô cũng có thể sử dụng ý thức để nói chuyện cùng với bổn hệ thống. Không cần từ trong miệng nói ra." Hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc nhàn nhạt trả lời.

"Nam thần tôi thích nhất......"

"Dương Thần."

"Chuyên xấu hổ nhất của tôi......"

"Đi nhầm nhà vệ sinh."

"A a a! Vậy không phải tất cả chuyện xấu hổ của tôi cô đều biết sao!" Mộc Tư nghe thấy hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc trả lời vô cùng chính xác, cả người liền có chút hỏng mất.

"Vốn dĩ không biết, có điều chỉ cần trong đầu của cô nhớ đến, thì bổn hệ thống sẽ biết!"

Mộc Tư: "......"

Hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc thật là thần bổ đao! Hiện tại cô bỗng cảm thấy cả người giống như càng hỏng hơn!

"Tiểu Tiểu Ngọc, cô đúng là cái đồ cuồng coi lén! Như vậy tôi ở trước mặt cô còn có riêng tư sao!" Mộc Tư phẫn nộ thầm thét lên dưới đáy lòng.

"Hệ thống cũng rất có nhân tính hóa, nếu cô không muốn tôi đọc được suy nghĩ của cô, cô có dùng tích phân đi thương thành mua quyền hạn che chắn." Hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc không nhanh không chậm mở miệng nói.

Nói tới đây nó bỗng dừng một chút, rồi lại tiếp tục mở miệng: "Có điều, hiện tại cô vừa mới bắt đầu làm nhiệm vụ, còn chưa có kiếm được tích phân, thế nên tạm thời sẽ che chắn không được."

"Hơn nữa, thương thành hệ thống không cho ghi nợ."

Mộc Tư: "......"

Cảm giác tâm lý đã chịu một vạn điểm thương tổn......

Cô đột nhiên không nghĩ lại đi nói chuyện với hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc phúc hắc ác độc này nữa, bắt đầu chú ý tới tình huống bên ngoài.

Vừa rồi cô chỉ lo tranh chấp cùng hệ thống, thế nên cũng không biết cô hiện tại là bị Hiên Viên Mặc đưa tới nơi nào.

Xe ngựa vẫn chạy không nhanh không chậm như cũ, chỉ có một mình Mộc Tư ở bên trong xe, không biết là ai còn cẩn thận đắp cho cô một tấm chăn mỏng.

Cô thoáng giật giật thân mình, nơi ngực vẫn là ruột gan cồn cào đau đến lợi hại, có điều vẫn còn ở trong phạm vi cô có thể chịu đựng được.

Nhìn quần áo của bản thân, vẫn là kiện hồng y máu chảy đầm đìa kia.

Vì là váy đỏ thế nên cho dù có nhiễm vết máu thì người ngoài cũng không nhìn ra được, có điều trong lòng Mộc Tư rất rõ ràng, tất cả chỗ trên quần áo cô cơ hồ đều nhiễm máu.

Nơi ngực được băng bó đơn giản bằng một mảnh vải, cảm giác có chút lạnh lạnh, hẳn là đã từng được bôi qua dược.

Đến nỗi những chỗ bị trầy da khác khi cô ngã xuống vách núi lại không có xử lý, như cũ thế nào thì hiện tại liền như thế đó.

Nhận thấy được tình huống hiện tại của bản thân, Mộc Tư chỉ cảm thấy toàn thân đều không quá tự tại.

Phải biết rằng mọi chỗ trên quần áo của cô đều là máu tươi cùng vết bẩn, vào thời điểm rơi xuống, thì có bị nhánh cây cắt qua vài chỗ.

Vừa dơ lại vừa hở, miệng vết thương như vậy cũng rất dễ bị nhiễm trùng, hơn nữa nơi này lại là cổ đại có nền chữa bệnh rất lạc hậu.

......

Hiện tại việc cô muốn làm nhất chính là tắm rửa cho tốt đã, sau đó đổi một thân quần áo sạch sẽ. Đáng tiếc là do bị thương quá nặng, thế nên căn bản cô không thể động đậy được.

Mộc Tư muốn mở miệng gọi người, nhưng sau khi nhìn hoàn cảnh hiện tại của bản thân, liền một lần nữa ngậm miệng lại.

Dù sao thì, tình huống trước mắt này, cô có gọi người cũng vô dụng. Vẫn là chờ xe ngựa dừng lại rồi nói sau.

Cứ như vậy, Mộc Tư nằm ở trong xe ngựa nhức đầu chóng mặt, cũng không biết thời gian đã qua bao lâu, cô mệt mỏi ngủ một giấc, chờ đến thời điểm lại lần nữa tỉnh lại, xe ngựa mới chậm rãi dừng hẳn.

"Chủ tử, tới nơi rồi." Bên ngoài vang lên thanh âm bẩm báo của thị vệ.

Theo sau, Mộc Tư liền nghe được thanh âm từ tính dễ nghe của Hiên Viên Mặc ở cách đó không xa vang lên: "Đi vào thôi."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,300
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: Đế vương phúc hắc thật mê người (4)


Beta:Minh Nguyệt

Chẳng được bao lâu, mành xe ngựa liền bị người khác vén lên.

Một vị bạch y mỹ nam đi vào trong xe, nhìn Mộc Tư đã tỉnh lại, đầu tiên là ngẩn người, theo sau hướng về phía Mộc Tư nhoẻn miệng cười, có chút kinh ngạc mở miệng nói: "Bị thương nặng như vậy, không nghĩ tới ngươi đã tỉnh."

Mắt Mộc Tư có chút tỏa sáng lấp lánh, tuy rằng ở trong trí nhớ của nguyên chủ cũng đã biết Vô Nguyệt thần y chính là một mỹ nam tử.

Có điều càng nhìn lại càng thấy đẹp, điều này làm cho Mộc Tư có xúc động muốn chảy nước miếng.

Giá trị nhan sắc này, quả thực là muốn ném những nam thần Thiên vương mà cô từng thấy trước đây cả một con phố nha! Anh anh anh!

Vô Nguyệt mỹ nam nhìn bộ dáng ngốc nghếch đáng yêu của nữ tử trước mắt này, đáy lòng không khỏi có chút buồn cười.

Hắn thanh thanh giọng lại, một lần nữa mở miệng nhắc nhở: "Cô nương!"

Mộc Tư nghe thấy Vô Nguyệt nhắc nhở, mặt già liền ngượng ngùng mà đỏ lên.

Tốt xấu gì cô cũng đã lăn lê bò lết ở giới giải trí nhiều năm như vậy rồi, đã từng gặp qua vô số mỹ nam. Hiện giờ lại ở chỗ này hoa si mà nhìn chằm chằm vào Vô Nguyệt mỹ nam.

A a a, thật muốn giấu mặt đi! Cảm thấy bản thân rất là không có tiền đồ.

Vô Nguyệt mỹ nam thấy Mộc Tư rốt cuộc cũng phục hồi tinh thần lại, vì thế liền cùng cô nói đại khái một chút tình huống hiện tại của cô.

Nói cho cô biết là cô được chủ tử của bọn họ cứu trở về, hiện tại cô đang ở một nước nhỏ trong lãnh thổ của Hiên Viên quốc.

Thêm nữa chính là hiện tại thương thế trên người cô quá nặng, nơi này lại không có thị nữ, cho nên giờ phải để hắn ôm cô ra ngoài, nếu mạo phạm thì cho hắn xin lỗi.

Mộc Tư nghe thấy Vô Nguyệt mỹ nam muốn ôm cô ra ngoài, kỳ thật trong lòng sớm đã nở hoa.

Có điều trên mặt cô vẫn làm ra một bộ biểu tình ngượng ngùng, ngữ khí có chút ngại ngùng nói: "Làm phiền công tử rồi."

Vô Nguyệt mỹ nam nhoẻn miệng cười với Mộc Tư, ngữ khí ôn hòa mở miệng: "Đây là vinh hạnh của tại hạ."

Sau đó, Vô Nguyệt mỹ nam liền nhẹ nhàng ngồi xổm xuống rồi đem Mộc Tư ôm ra khỏi xe ngựa.

Xuống xe ngựa, Mộc Tư mới thấy đoàn người bọn họ hiện giờ đang dừng trước một biệt uyển* tinh xảo.

*Là một khu nhà hay một khu vườn riêng biệt

Xung quanh biệt uyển đều là cây cối xanh um tùm, vì không còn nhà nào khác, nên có vẻ phá lệ yên tĩnh.

Vô nguyệt mỹ nam ôm cô đi ở cuối cùng. Ở phía trước bọn họ còn có ba người, nhìn bề ngoài, hai nam tử đi phía sau hẳn là thị vệ của nam tử đi đằng trước.

Theo ký ức của nguyên chủ, Mộc Tư biết nam tử đi ở đằng trước kia chính là hoàng đế của Hiên Viên quốc - Hiên Viên Mặc.

Lúc này Hiên Viên Mặc đang đưa lưng về phía Mộc Tư, hắn không nhanh không chậm mà đi về phía trước, chỉ để lại cho Mộc Tư một bóng dáng khó lường cùng cái ót của mình.

Tuy rằng hiện tại Mộc Tư còn chưa có nhìn thấy mặt của Hiên Viên Mặc, có điều ở trong trí nhớ của nguyên chủ, đối với gương mặt kia của Hiên Viên Mặc chính là ký ức khắc rất sâu.

Mộc Tư dám cam đoan, đó tuyệt đối là khuôn mặt hoàn mỹ nhất mà đời này cô từng thấy, không gì có thể sánh nổi.

Thật không biết lúc trước não nguyên chủ rốt cuộc là bị gì mà lại không đi coi trọng Hiên Viên Mặc, tuy rằng sau đó biết bản thân đã động tâm. Nhưng người đều đã chết thì còn làm được cái gì!

Nghĩ lại trong trí nhớ khuôn mặt kia của Hiên Viên Mặc soái đến cực điểm, hiện tại chỉ cần nhìn bóng dáng của Hiên Viên Mặc, Mộc Tư liền có loại xúc động muốn chảy nước miếng.

Mộc Tư đột nhiên cảm thấy trở thành một nhiệm vụ giả cũng là một chuyện rất hạnh phúc nha! Cô mới vừa tiến nhiệm vụ không bao lâu thì đã thấy được hai mỹ nam tuyệt thế, thật kích động mà!

Hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc nghe thấy những suy nghĩ trong đáy lòng của Mộc Tư, thật sự rất muốn nhắc nhở một câu: Muội tử, cô là tới báo thù! Cô lẫn lộn trọng điểm như vậy thật sự không tốt chút nào!

Thời điểm Mộc Tư hoảng thần lại, đoàn người đã đi vào trong sân. Vô Nguyệt mỹ nam ôm Mộc Tư tới trong một gian phòng sau đó liền đi ra ngoài.

Trong suốt quá trình này, Mộc Tư vẫn chưa nhìn thấy được mặt của Hiên Viên Mặc. Mộc Tư chỉ biết tỏ vẻ: Thật đáng tiếc!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,300
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6: Đế vương phúc hắc thật mê người (5)


Edit:LinhLan601

Beta:Tề Tuyết Đồng

Ngày hôm sau, Mộc Tư vẫn luôn dưỡng thương ở trong phòng.

Liên tiếp nằm trong phòng hơn mười ngày, trừ Vô Nguyệt mỹ nam và Tiểu Bạch, Mộc Tư không hề gặp qua những người khác.

Tiểu Bạch là tên Vô Nguyệt đặt cho tiểu nha hoàn của cô. Dù sao, hiện tại cô hành động bất tiện, ăn uống, thay dược,... đều cần người khác chiếu cố. Mà nơi này lại không có nữ tử nào khác.

Tiểu Bạch người cũng như tên, là một tiểu cô nương đơn thuần, khả ái. Trong quá trình chiếu cố Mộc Tư, Tiểu Bạch luôn ríu rít bên tai cô, kể những chuyện trên trời dưới đất.

Tuy rằng có đôi lúc Mộc Tư cảm thấy có chút phiền, nhưng không thể không nói, sự tồn tại của Tiểu Bạch khiến cho những ngày Mộc Tư dưỡng thương không còn quá khổ sở, buồn chán.

Hôm nay, sau khi liên tiếp nằm nửa tháng trên giường, Mộc Tư cuối cùng cũng không nhịn được nữa. Cô để Tiểu Bạch đỡ ra bên ngoài đi lại một chút.

Qua nửa tháng không thể nhúc nhích, Mộc Tư cảm thấy trên người mình đã sớm mốc meo. Toàn thân chỗ nào cũng vận động khó khăn, không được tự nhiên.

Tiểu viện im ắng, ngoại trừ âm thanh Tiểu Bạch nói chuyện truyền đến, thì toàn bộ sân đều an tĩnh đến dọa người.

Mộc Tư cảm thấy nhàm chán, vì thế quay đầu phân phó Tiểu Bạch mang cô đi tìm Vô Nguyệt thần y. Lại nói tiếp, cô cũng đã hai ngày chưa nhìn thấy hắn.

Đi vào nhà Vô Nguyệt ở lúc trước, trong phòng lại không có một ai, không biết hắn đã đi nơi nào.

Mộc Tư đành phải để Tiểu Bạch đỡ cô tiếp tục đi lang thang không có mục tiêu.

Không bao lâu sau, Mộc Tư bỗng nghe được cách đó không xa ẩn ẩn truyền đến tiếng đàn du dương. Cô cẩn thận lắng nghe, hai mắt liền sáng rực, là Hiên Viên Mặc!

Mộc Tư đi theo tiếng đàn, lập tức thấy một tòa tiểu đình. Hiên Viên Mặc đang ở bên trong. Trên người hắn là một thân cẩm y đen tuyền, tóc búi cao dùng ngọc quan cố định, trước người đặt một cây đàn cổ.

Tiếng đàn du dương, dễ nghe tựa như âm thanh của trời đất, nhè nhẹ như dòng nước ấm chảy qua tâm can, như ánh nắng mai dịu dàng lưu chuyển trên mặt nước.

Trong lúc nhất thời, Mộc Tư nghe đến xuất thần. Thẳng cho đến khi tiếng đàn đã dừng lại, cô và Tiểu Bạch vẫn còn ngây người đứng yên tại chỗ.

Nghe xong khúc nhạc này, trong lòng Mộc Tư vốn dĩ vì thương tích trên người mà có chút phiền muộn, giờ khắc này cũng bình thản trở lại, yên ả vô cùng.

Hiện tại, cô chỉ cảm thấy vui vẻ thoải mái, tâm tình trở nên nhẹ nhàng không ít.

Mộc Tư duỗi tay, lắc lắc bả vai Tiểu Bạch, đem thần trí đang đắm chìm trong tiếng đàn của nàng ấy kéo trở về. Mộc Tư khẽ bảo Tiểu Bạch đỡ cô đi đến chỗ Hiên Viên Mặc.

Tiểu Bạch hiển nhiên có chút sợ hãi Hiên Viên Mặc. Vốn là do dự không muốn đi, nhưng rốt cuộc cũng không lay chuyển được sự kiên trì của Mộc Tư, hai người cuối cùng vẫn đi tới trước mặt hắn.

Hiên Viên Mặc ngẩng đầu lên nhìn về phía Mộc Tư, khóe môi mỉm cười, ngữ khí ôn nhuận hỏi: “Thương thế như thế nào rồi?”

Giây phút này, khuôn mặt trong trí nhớ cùng khuôn mặt trước mắt cô liền hợp thành một. Sắc mặt hắn ôn nhu, ngũ quan tựa như điêu khắc mà ra, tuấn mỹ dị thường. Một đôi mày kiếm thẳng tắp, mắt đào hoa, đa tình, dường như không cẩn thận một chút, lập tức sẽ bị luân hãm vào trong. Sống mũi hắn cao thẳng, môi mỏng khẽ kéo tạo ra một độ cong dịu dàng.

Tuy rằng thông qua việc dung hợp ký ức, Mộc Tư đã sớm biết được diện mạo của Hiên Viên Mặc, nhưng đến lúc này, khi cô chân chính nhìn thấy khuôn mặt của hắn, vẫn không nhịn được mà bị kinh diễm, ngây ngẩn đứng tại chỗ.

Tiểu Bạch ở bên cạnh thấy bộ dáng hoa si của Mộc Tư, có chút xấu hổ kéo kéo tay áo cô, ý bảo cô mau hoàn hồn.

Mộc Tư hồi thần liền nhìn thấy biểu tình cười như không cười của Hiên Viên Mặc, cô có chút ngượng ngùng cười cười, xấu hổ trả lời hắn: “Đa tạ công tử ra tay cứu giúp, ta đã tốt hơn nhiều.”

“Cô cứu ngươi cũng là vì thiếu Mộc gia các ngươi một ân tình. Cho nên, ngươi cũng không cần phải khách khí với cô như vậy.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,300
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7: Đế vương phúc hắc thật mê người (6)


Edit:Linhlan601

Beta:Tề Tuyết Đồng

“Dù sao đi nữa cũng đa tạ công tử đã ra tay cứu giúp.” Mộc Tư nhớ lại bộ dáng nguyên chủ khi đối mặt với Hiên Viên Mặc trong trí nhớ, liền khẽ khom lưng xuống.

“Ân tình đó là ân tình của Mộc gia. Lần này công tử cứu Mộc Tư, ân cứu mạng không có gì báo đáp, Mộc Tư nguyện ý một lòng phụ tá công tử.”

Hiên Viên Mặc nghe được lời này của Mộc Tư, nụ cười bỗng dừng một chút, ý vị thâm trường mà nhìn Mộc Tư.

Hảo cho một nữ tử thông tuệ*, xem ra đã đoán được thân phận của hắn, biết ân tình này sẽ mang lại cho Mộc gia tác dụng lớn hơn nữa. Nếu như thế, từ trước đến nay hắn cũng không làm khó người khác.

*Thông tuệ: thông minh, nhạy bén.

“Nếu ngươi đã vì Mộc gia suy nghĩ như vậy, bên người cô vừa vặn thiếu một thị nữ, ngươi liền lưu lại đi.”

Mộc Tư nghe được câu trả lời của Hiên Viên Mặc, lập tức cảm kích gật đầu. Bất quá, trong lòng lại chửi thầm, nàng mới không thèm vì gia tộc cống hiến hi sinh như hắn nghĩ!

Mộc gia chính là nơi ăn thịt người không nhả xương. So với âm mưu tranh đoạt trong hoàng cung nội viện càng phức tạp hơn.

Chính vì vậy, lúc trước nguyên chủ mới thích chuồn ra ngoài chơi. Cũng vì thế mà đụng phải tên Tam hoàng tử cặn bã kia.

Lúc trước nguyên chủ thiếu chút nữa đã bị Tam hoàng tử giết chết. Ngay cả về sau, khi nàng ấy cùng Tam hoàng tử đấu đến ngươi chết ta sống, Mộc gia vẫn thờ ơ, chưa từng vươn tay giúp đỡ nàng ấy dù chỉ một chút.

Nguyên chủ tuy rằng là đích nữ Mộc gia nhưng cha không thương mẹ không yêu. Sở dĩ có thể bình an lớn lên ở Mộc gia hoàn toàn là do chính nguyên chủ bày mưu tính kế mà ra.

Cũng bởi vậy mà sau đó dù nguyên chủ gặp phải khó khăn gì cũng không một lần nhờ cậy Mộc gia. Cha nương lạnh lùng, tâm tư sắt đá như vậy, Mộc Tư không khỏi hoài nghi, rốt cuộc nguyên chủ có phải nữ nhi ruột thịt của bọn họ hay không?

Đúng lúc này, trong đầu vang lên âm thanh của hệ thống: Chúc mừng nhiệm vụ giả kích phát nhiệm vụ chi nhánh “Thân thế chi mê”.

Mộc Tư: “......”

Cô chửi thầm trong lòng. Thì ra nguyên chủ thật sự không phải là con ruột! Khó trách...

Có điều, tuy rằng khuôn mặt này cùng gia chủ Mộc gia không giống nhau nhưng cùng Mộc phu nhân lại có đến năm sáu phần tương tự. Cho nên lúc trước dù nguyên chủ cảm thấy cha mẹ mình quá mức nhẫn tâm, nhưng trước nay cũng không hề nghĩ tới phương diện này.

Nếu giữa thân thể này và Mộc phu nhân đã giống nhau như vậy thì xem ra dù bà ta không phải là mẹ ruột thì cũng là người có quan hệ thân sinh với mẹ ruột của thân thể này.

Nhưng cho dù là vậy, hai vị Mộc gia chủ và Mộc phu nhân kia chính là hai con cáo già, muốn từ trong miệng bọn họ tìm ra thân thế bản thân.... Mộc Tư nghĩ đến đây lập tức lắc lắc đầu, quá khó.

Cô dò hỏi hệ thống: “Tiểu Tiểu Ngọc, nhiệm vụ chi nhánh này tôi có thể không nhận được không?”

“Đây là nhiệm vụ đầu tiên của kí chủ. Nếu cô cảm thấy quá khó khăn thì lần này có thể không nhận. Có điều, nếu hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh sẽ có tích phân, kí chủ xác định là không nhận?” Hệ thống trả lời.

Mộc Tư nghe được hai chữ tích phân, mắt cô liền sáng rực lên, nhưng nghĩ đến lão cáo già ở Mộc gia, cô lập tức héo rũ: “Tôi từ bỏ!”

Tiểu Tiểu Ngọc thấy vậy cũng không miễn cưỡng cô, chỉ nói về sau nếu nhiệm vụ chi nhánh lại được kích phát thì cần phải hoàn thành.

Hiên Viên Mặc thấy Mộc Tư ngơ ngác đứng ở đó phát ngốc, đáy lòng không nhịn được có chút buồn cười.

Đây không biết là lần thứ mấy hắn nhìn thấy cô đang ngẩn người.

Hắn hắng giọng, gọi thần trí Mộc Tư trở về: “Thương thế của ngươi vừa mới hồi phục, không nên quá mức mệt nhọc.”

Nói xong liền phân phó Tiểu Bạch mang cô trở về nghỉ ngơi.

Mộc Tư cũng không muốn ở lại thêm. Cô đi bộ ở bên ngoài lâu như vậy thân mình xác thật là có chút không chịu nổi, vì thế liền ngoan ngoãn đi theo Tiểu Bạch trở về.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,300
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8: Đế vương phúc hắc thật mê người (7)


Beta:Minh Nguyệt

Chương 8: Đế vương phúc hắc thật mê người ( 7)

.........

Sau đó, Mộc Tư liền bắt đầu khoản thời gian dưỡng thương khá dài. Trong suốt ba tháng, trừ bỏ Tiểu Bạch cô cũng chưa từng gặp qua những người khác.

Cô đoán hẳn là Hiên Viên Mặc đã hồi cung rồi, thế nên có thể lý giải cho chuyện cô không gặp được hắn.

Rốt cuộc hiện tại cô cũng chỉ là một thị nữ của Hiên Viên Mặc, không giống với kiếp trước của nguyên chủ, vết thương vừa mới tốt lên một chút liền nỗ lực đi quyến rũ Hiên Viên Mặc, chờ đến khi thương thế khỏi hẳn thì đã thành Hoàng Hậu của Hiên Viên Mặc.

Chẳng qua cô cũng không vội, cho dù có muốn làm cái gì thì cũng phải chờ đến khi cô dưỡng thương tốt mới được. Về phần chuyện quyến rũ Hiên Viên Mặc, Mộc Tư tỏ vẻ cô còn chưa có chuẩn bị tâm lý tốt.

Cô chính là một cô gái rất thuần khiết, trước khi đi vào nơi này làm nhiệm vụ thì đến cả nụ hôn đầu tiên cũng chưa có cho ai. Vốn muốn để dành cho nam thần Dương Thần của cô. Nhưng không nghĩ tới......

Dương Thần là anh trai nhà bên cũng là thanh mai trúc mã với cô, từ nhỏ Mộc Tư đã thích hắn. Sau đó hắn đi làm minh tinh, bởi vì kỹ thuật diễn tốt lại có giá trị nhan sắc cao, rất nhanh liền nổi tiếng trong giới giải trí, trở thành nam thần quốc dân nhà nhà đều biết.

Sở dĩ Mộc Tư đi làm minh tinh, lại chấp nhất với giải ảnh hậu như vậy, cũng là vì Dương Thần.

Tuy rằng Mộc Tư là một đại mỹ nữ rất xinh đẹp, nhưng khi cô đóng phim thì không tình nguyện diễn cảnh hôn môi cùng nhân vật có quan hệ tình cảm mãnh liệt, cho nên cô mới có thể lăn lộn ở giới giải trí nhiều năm như vậy sau đó mới đạt được giải ảnh hậu. Bằng không cô gái này đã sớm là ảnh hậu. Rốt cuộc kỹ thuật diễn của cô cũng không tệ!

Cô cùng Dương Thần ái muội nhiều năm như vậy, cô không biết Dương Thần có nhìn ra tâm ý của cô hay không. Cô cũng không dám hỏi, sợ đáp án sẽ khiến bản thân không thể nào tiếp nhận được.

Lần này thật vất vả mới lấy hết can đảm, quyết định lấy được giải ảnh hậu liền đi nói rõ ràng với hắn. Nhưng không nghĩ tới giải thưởng còn chưa tới tay thì cô đã trở thành người thực vật, bị hệ thống lựa chọn bắt tới nơi này làm nhiệm vụ.

Chỉ có thể nói cô và Dương Thần đã được định sẵn là không có duyên đi! Về phần chuyện kiếm đủ tích phân rồi trở về, Mộc Tư đối với tích phân hiện tại bằng không chỉ có thể nói là quá mức xa xôi, về sau rồi hẵng tính tiếp.

Nhưng mà cho dù là như vậy, hiện tại bắt cô lập tức vì nhiệm vụ mà hiến thân. Mộc Tư chỉ muốn che mặt lại, bây giờ cô thật sự không làm được mà!

Cho nên việc này vẫn nên từ từ đi, Mộc Tư đà điểu nghĩ.

Chẳng qua mỹ nam tên Vô Nguyệt sao lâu như vậy rồi mà vẫn chưa tới thăm cô, tốt xấu gì cô vẫn là bệnh nhân của mỹ nam Vô Nguyệt mà! Cứ không quan tâm như vậy, gạt một người như cô sang một bên thì tốt lắm sao!

Tuy rằng vẫn luôn có người đưa thuốc tới, nhưng cứ để Mộc Tư mỗi ngày đều phải nằm ở trên giường, cả ngày chỉ có thể lảm nhảm rồi mắt to trừng mắt nhỏ với Tiểu Bạch, cô cảm thấy mình sắp buồn chán đến mốc lên rồi.

Hôm nay, Mộc Tư bò dậy khỏi giường rồi yêu cầu Tiểu Bạch mang cô đi ra ngoài. Vết thương trên người cô hiện tại đã tốt hơn bảy tám phần rồi. Vết thương trên ngực cũng chỉ còn lưu lại một tầng vết sẹo màu hồng nhạt.

Chẳng qua cô không lo lắng về chuyện này, nguyên chủ chính là một nữ tử vô cùng thông tuệ, thông thạo hết thi thư lễ nghi, cầm kỳ thư họa. Ngay cả trình độ y thuật độc thuật cũng không ở dưới thần y Vô Nguyệt.

Chỉ là bác sĩ không thể tự chữa bệnh, nguyên chủ lúc ấy bị Tam hoàng tử tổn thương quá nặng, căn bản không có sức để tự điều trị cho mình. Nếu không phải đoàn người Hiên Viên Mặc tình cờ đi qua nơi đó, thì mạng nhỏ của nguyên chủ có thể sẽ phơi thây ở nơi đó.

Hiện tại Mộc Tư đã dung hoà vào ký ức của nguyên chủ, cho nên những kĩ năng mà nguyên chủ đã học thì bây giờ cô cũng biết. Vì vậy, cô không lo lắng chút nào về việc trên người mình sẽ lưu lại một vết sẹo khó coi.

Làm ổ tại nơi này nhiều ngày như vậy, Mộc Tư lôi kéo Tiểu Bạch tỏ vẻ bản thân muốn đi ra ngoài giải sầu, nhưng Tiểu Bạch mặc kệ cô lôi kéo đều sống chết không đồng ý để coi đi ra ngoài, nói không có sự phân phó của thần y thì nàng sẽ không đồng ý.

Hai người đang giằng co, thì vào lúc này mỹ nam Vô Nguyệt nhiều ngày không thấy bỗng nhiên đi đến. Thấy tư thế này của hai người này hắn liền có chút ngẩn ngơ, không rõ hai người đang làm gì.

Mộc Tư quay đầu nhìn thấy mỹ nam Vô Nguyệt, liền kích động trực tiếp buông lỏng cổ tay tiểu Bạch ra. Mỹ nam Vô Nguyệt rốt cuộc cũng tới rồi! Hiện tại cô chỉ muốn ôm mỹ nam Vô Nguyệt một cái thật chặt.

Tiểu Bạch trong lúc nhất thời không kịp đề phòng Mộc Tư sẽ buông tay, trực tiếp đặt mông ngã ngồi xuống đất. Trơ mắt nhìn Mộc Tư vui mừng mở ra cánh tay nhào vào thần y Vô Nguyệt.

Cô nương như vậy thật sự quá mất mặt, Tiểu Bạch bất chấp bản thân đang ngã ngồi trên mặt đất, chỉ hận không thể lập tức tìm một cái hố ngầm rồi chui vào.

.........

#Lảm nhảm:

✔Lâu quá rồi mới ngó ngàng lại tới bộ này, mới lên đăng chương lại cho các nàng ^,^ Thật có lỗi quá. Đoán chừng các nàng đã quên hết cốt truyện rồi đúng k? Thành thật xin lỗi các nàng nhé><

.......

#Ấn ngôi sao>< và ủng hộ nhé~
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,300
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9: Đế vương phúc hắc thật mê người (8)


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Beta: Minh Nguyệt

Chương 9: Đế vương phúc hắc thật mê người ( 8)

...........

Vô Nguyệt không đề phòng liền thình lình bị Mộc Tư ôm chầm lấy, chờ lúc hắn kịp phản ứng lại, đã bị Mộc Tư ôm chặt.

Hắn xấu hổ, bên tai yên lặng đỏ lên, thật sự không nghĩ tới nữ tử trước mắt sẽ "Không kiềm chế" (1) như vậy.

(1) Không kiềm chế: Không kiềm chế (tư tưởng, tình cảm, văn chương,... Bộc lộ hết tâm tư tình cảm, không bị gò bó).

Mộc Tư không chú ý tới vẻ mặt không được tự nhiên của Vô Nguyệt, sau khi vui vẻ cho mỹ nam Vô Nguyệt một cái ôm lớn, liền buông lỏng hắn ra.

Cô hết sức phấn khởi mở miệng nói với Vô Nguyệt: "Mỹ nam Vô Nguyệt, cuối cùng ngươi cũng tới thăm ta rồi! Ta đã lâu không thấy ngươi lại tới đây nữa."

Vô Nguyệt nghe thấy lời nói vui mừng thoát khỏi của cô thì có chút xấu hổ ho khan: "Ta đoán thương thế của ngươi có lẽ đã xấp xỉ tốt hết toàn bộ rồi, cho nên lại đây đón ngươi!"

Nói xong hắn lại nhỏ giọng bổ sung một câu: "Trong khoảng thời gian này ta vội đi tìm dược liệu để điều chế mỡ băng ngọc."

Sau đó chỉ thấy hắn móc một cái hộp ngọc nhỏ rất tinh xảo từ trong lòng ngực ra, mơ hồ còn tản ra một mùi hương thơm ngát.

Mộc Tư nghe thấy mỹ nam Vô Nguyệt nói đến mỡ băng ngọc thì hai mắt sáng rực lên, đây chính là thần dược (2) tẩy đi vết sẹo!

(2) Thần dược: Thần là thần diệu, thần kì. Dược là thuốc. Ở đây có thể hiểu là loại thuốc thần kì.

Mỡ băng ngọc do thần y Vô Nguyệt tự mình điều chế ra, bên trong có rất nhiều dược liệu trân quý, những dược liệu đó cho dù có tiền cũng không nhất định có thể mua được.

Nếu để cho chính cô điều chế cô cũng biết không thể sản xuất ra được thuốc mỡ có hiệu quả tốt như này.

Mộc Tư biết ơn mà nhìn về phía mỹ nam Vô Nguyệt rồi cười, mi mắt cong lên, nụ cười ngọt ngào.

"Cảm ơn mỹ nam Vô Nguyệt có thể nghĩ cho ta chu đáo như vậy!"

Vô Nguyệt bị nụ cười sáng rỡ của nữ tử trước mắt khiến cho tinh thần hơi thoáng dao động. Phục hồi tinh thần lại hắn chỉ biết lắc đầu cười.

Nghĩ đến những chuyện trước đó mà nữ tử trước mắt từng trải qua, nhìn lại độ rộng nụ cười không tim không phổi của cô bây giờ. Từ trong thâm tâm dưới đáy lòng âm thầm khâm phục nữ tử này.

Hệ thống Tiểu Tiểu Ngọc: Vị mỹ nam này, ngươi đúng là tưởng tượng quá mức đơn thuần rồi!

Nhìn bộ dáng vui vẻ thỏa mãn kia của Mộc Tư, trong lòng hắn không khỏi bắt đầu vui vẻ theo.

Hắn nhìn Mộc Tư, mặt mày ôn hòa, giọng điệu không tự chủ được mà để nhu hòa, mở miệng: "Nếu bây giờ ngươi đã hết tổn thương rồi, vậy cùng ta hồi cung đi! Hoàng Thượng nói ngươi nên thực hiện lời hứa rồi."

Mộc Tư nghe thấy mỹ nam Vô Nguyệt nói những lời này, trong lòng cũng hiểu đây là hai bên đều ngầm hiểu lẫn nhau biết thân phận của đối phương rồi. Đoán chừng bây giờ gốc gác của cô cũng bị Hiên Viên Mặc điều tra rõ ràng.

Như vậy cũng tốt, dù sao từ trước tới nay cô cũng không tính giấu giếm cái gì với bọn họ.

Tiếp theo Mộc Tư liền theo mỹ nam Vô Nguyệt đi tới hoàng cung, sau khi mỹ nam Vô Nguyệt đưa cô tới trước mặt Hiên Viên Mặc liền lui xuống.

Lại nói tiếp chân chính ý nghĩa đi lên nói, cô cũng chỉ mới gặp qua Hiên Viên Mặc có một lần. Lần này lại nhìn thấy lần nữa, vẫn nhịn không được mà bị kinh diễm một chút.

Cô hành lễ với Hiên Viên Mặc: "Tham kiến Hoàng Thượng."

Hiên Viên Mặc chỉ thản nhiên liếc mắt nhìn cô một cái, thuận miệng nói: "Lại đây mài mực cho trẫm."

Vì thế, Mộc Tư liền đi qua ngoan ngoãn mài mực cho Hiên Viên Mặc. Bây giờ cô là thị nữ của Hiên Viên Mặc, phải thực hiện mệnh lệnh của Hiên Viên Mặc thật tốt.

Ở trong cuộc sống sau đó, Mộc Tư liền mở ra hình thức cuộc sống giống như là mụ già (3).

(3) Mụ già: Người ở, người hầu gái già, có ý khinh miệt.

Hiên Viên Mặc nói thiếu một thị nữ thật sự không lừa cô. Hiên Viên Mặc rời giường rửa mặt súc miệng mặc quần áo cô phải hầu hạ, bởi vì cô là thị nữ bên người Hiên Viên Mặc; Hiên Viên Mặc xử lý phê duyệt tấu thì cô phải mài mực hầu hạ, bởi vì cô là thị nữ bên người Hiên Viên Mặc; ngay cả buổi tối Hiên Viên Mặc ngủ cô cũng phải hầu hạ ở trước giường Hiên Viên Mặc, bởi vì Hiên Viên Mặc nói đây đều là việc mà thị nữ bên người nên làm.

Tuy rằng mỗi ngày có thể gần gũi thưởng thức mỹ nam, nhưng Mộc Tư cũng cảm thấy mình sắp có chút chịu không nổi rồi.

Đặc biệt là mỗi lần nhìn thấy ánh mắt u oán của Triệu tổng quản cùng mấy phi tần trong hậu cung, Mộc Tư thậm chí muốn phát điên.

Trời biết thật ra cô không có chút nào cảm thấy làm mụ già của Hiên Viên Mặc thì có gì đáng giá vinh hạnh được không! Mỗi ngày đều vội vội vàng vàng, giống y hệt như một con quay (4) không ngừng quay.

(4) Con quay: Đồ chơi của trẻ em.

[Diendantruyen.Com] Pháo Hôi Cứu Vớt Nam Thần


.........

#Ấn ngôi sao>< và ủng hộ nhé
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,300
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10: Đế vương phúc hắc thật mê người (9)


Beta: Minh Nguyệt

Chương 10: Đế vương phúc hắc thật mê người ( 9)

..........

Đặc biệt là mỗi ngày lúc ngủ còn phải ngủ ở trên giường nhỏ bên cạnh giườngcủa Hiên Viên Mặc, không thấy thoải mái chút nào. Cô cảm giác bản thân sắp mệt tới mức thành chó rồi.

Thị nữ bên người Hoàng đế này thật đúng là không phải người làm, cô vốn còn tưởng rằng chỉ là bưng trà, mài mực mà thôi, không nghĩ tới hiện thực lại hung hăng cho cô một cái tát.

Hiên Viên Mặc thật đúng là để cho cô dốc hết sức đền ơn đáp lại, Mộc Tư vừa quạt cho Hiên Viên Mặc vừa có chút nghiến răng nghiến lợi nghĩ.

“Mộc Tư, lại đây đấm bả vai cho cô, cô cảm thấy bả vai có chút mỏi.” Hiên Viên Mặc phân phó Mộc Tư.

Mộc Tư: “……”

Cô càng muốn nghiến răng nghiến lợi hơn, bỗng nhiên cảm thấy Hiên Viên Mặc đang cố ý giày vò cô.

Nghĩ đến nhiệm vụ của bản thân, cô cảm thấy rất phiền muộn.

Hiên Viên quốc là một quốc gia rất cường thịnh, lúc trước sở dĩ sẽ bị Tam hoàng tử tiêu diệt, nguyên nhân cũng là do có nội gián nên mới có thể thất bại.

Hơn nữa nội gián này cũng không phải là ai khác, chính là Ninh Tâm công chúa muội muội ruột của Hiên Viên Mặc, vị nữ tướng quân duy nhất của quốc gia này.

Mộc Tư không thể không cảm thán cốt truyện này thật cẩu huyết! Không sai, Ninh Tâm công chúa lại là một kẻ ái mộ quỳ gối ở dưới thân Tam hoàng tử.

Cũng không biết cuối cùng Tam hoàng tử này đã dụ dỗ được bao nhiêu cô nương!

Lúc trước vào lúc nguyên chủ chết cũng chưa có nhìn thấy Ninh Tâm công chúa này, chẳng qua đoán chừng kết cục của nàng ta hẳn là cũng không tốt hơn chút nào.

Giúp đỡ người khác tiêu diệt anh ruột của mình, loại phụ nữ này thật đúng là não tàn hết sức. Cho dù nàng ta là vị nữ quan duy nhất ở triều đại trong thời không này, Mộc Tư cũng chướng mắt nàng ta!

Mộc Tư nghĩ đến đây lại càng thấy phiền, vốn dĩ cho rằng đi theo bên người Hiên Viên Mặc, thì cô có thể tìm thấy cơ hội thăm dò lai lịch của cô công chúa này.

Nhưng sự thật là, bây giờ cô chỉ đơn thuần là một lão mụ tử của Hiên Viên Mặc.

Cứ tiếp tục như vậy thì cô phải làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ đây!!

Cô biết Hiên Viên Mặc đang đề phòng cô, cũng không tín nhiệm cô. Trong lúc nhất thời cô cũng không biết nên làm gì bây giờ.

Mộc Tư ngoan ngoãn đi đến phía trước đấm bả vai cho Hiên Viên Mặc, trong lúc lơ đãng mắt liếc thấy tấu chương về lũ lụt ở Giang Nam nằm trên bàn.

Nhìn thấy cái này, hai mắt Mộc Tư liền sáng rực lên. Cô đã biết nên làm gì bây giờ.

Cô vừa đấm vai cho Hiên Viên Mặc, vừa hỏi thử: “Hoàng Thượng, vừa nãy Mộc Tư nhìn đến trên tấu chương đang nói tới lũ lụt ở Giang Nam sao?”

Hiên Viên Mặc nghe thấy Mộc Tư hỏi, giọng điệu tùy ý hỏi lại: “Làm sao? Ngươi có cách nào tốt sao?”

Mộc Tư nghe thấy Hiên Viên Mặc hỏi chuyện, trong lòng liền vui vẻ, có hi vọng rồi!

Vì thế, cô liền lợi dụng tất cả tri thức trong trí nhớ của nguyên chủ, lại kết hợp với những gì mình từng nghe từng thấy ở hiện đại mà đề ra vài phương án cho Hiên Viên Mặc.

Nói xong lại nhỏ giọng bổ sung thêm một câu: “Thật ra ta còn có thể viết một bộ kế hoạch thực thi đầy đủ.”

Hiên Viên Mặc nghe xong kế hoạch của Mộc Tư, im lặng một lúc lâu mới mở miệng hỏi: “Mất bao lâu thì ngươi có thể giao phương án này cho cô.”

Mộc Tư nghe thấy câu hỏi của Hiên Viên Mặc, liền suy nghĩ đã rất lâu rồi bản thân chưa có được một giấc ngủ ngon, vậy năm ngày là được rồi.

Kết quả còn chưa đợi cô nói ra, Hiên Viên Mặc đã dứt khoát lưu loát nói cho cô thời gian hai ngày.

Mộc Tư: “……”

Cô âm thầm thè lưỡi, đồng thời nhỏ giọng nói thầm ở một bên: “Thật nhỏ mọn!”

Cô mới vừa nói thầm xong, liền thấy Hiên Viên Mặc quay người lại đang dùng vẻ mặt cười như không cười mà nhìn cô.

Không nghĩ tới tiếng nói thầm của cô sẽ bị Hiên Viên Mặc nghe thấy, Mộc Tư có chút xấu hổ cười với Hiên Viên Mặc.

Hiên Viên Mặc thấy vậy cũng không nói thêm gì, chỉ là bảo cô đi xuống viết phương án cho tốt.

Hai ngày sau, Mộc Tư cầm phương án trị lũ lụt mà bản thân cố gắng làm trong hai ngày giao cho Hiên Viên Mặc.

Sau khi Hiên Viên Mặc xem xong phương án hoàn chỉnh mà Mộc Tư đã viết tốt, vẻ mặt không khỏi nhìn chằm chằm Mộc Tư một lúc lâu, nhìn đến nỗi Mộc Tư dựng hết tóc gáy ở trong lòng.

“Ngươi muốn được ban thưởng gì?”

.............

#Ấn ngôi sao>< và ủng hộ nhé~
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom