Cập nhật mới

Dịch Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,524
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 827


Chương 827

Do dự một lát, Hiểu Khiết vẫn kéo Trần Nguyên cùng đi ra ngoài, có lẽ chị Thư Nghỉ có lời gì không tiện nói trước mặt cô ấy và Trần Nguyên.

Khi trong văn phòng chỉ còn lại hai người bọn họ, Trình Thư Nghỉ cũng không còn quanh co lòng vòng nữa trực tiếp hỏi thẳng Cố Thành Vũ: “Năm năm trước là ông và Trình Thư Uyển cùng nhau bắt cóc tôi phải không? Còn cố ý muốn để người làm nhục tôi, đúng chứ?”

Đây là một câu nghi vấn, nhưng giọng điệu lại khẳng định.

Trong ánh mắt của Trình Thư Nghi chứa đầy oán hận, nếu như: không phải Cố Mặc Ngôn hiểu lầm cô bị làm nhục thì sao bọn họ lại trở thành như bây giờ được chứ, Manh Bảo cũng sẽ không đến nỗi vừa chào đời đã không có ba ở bên cạnh!

Không ngờ Trình Thư Nghỉ thật sự đã biết chuyện này, trên mặt Cố Thành Vũ hiện lên vẻ bối rối: “Tôi không biết cô đang nói gì.”

Nghe thấy lời của Cố Thành Vũ, Trình Thư Nghi thầm bật cười, cô đã sớm đoán trước được Cố Thành Vũ sẽ không dễ dàng thừa nhận như vậy.

Nhưng không sao, cô cũng đã có chuẩn bị sẵn, không sợ tên khốn nạn không biết xấu hổ này không thừa nhận!

“Sao thế? Dám làm mà không dám chịu à? Nếu ông còn không thừa nhận thì cũng đừng trách tôi dùng thủ đoạn cực đoan.”

Giọng nói của Trình Thư Nghỉ lạnh như băng.

Nhưng Cố Thành Vũ lại cười, ông ta nhìn Trình Thư Nghi bằng ánh mắt khinh thường: “Thủ đoạn cực đoan? Vậy thì nói nghe thử xem nào, tôi cũng muốn biết cô có thể làm gì được tôi?”

Cô thật sự cho rằng dựa vào thân phận cô cả của nhà họ Trình là có thể uy hiếp được ông ta chắc. Hừ, ông ta còn không thèm để.

Trình Nam Quyền vào mắt chứ đừng nói là cô!

Đối mặt với dáng vẻ ngang ngược của Cố Thành Vũ, Trình Thư Nghi cũng không giận, cô cúi đầu mở túi lấy ra một tập tài liệu ném đến trước mặt Cố Thành Vũ, trên mặt vẫn là nụ cười lạnh khinh thường.

“Tổng giám đốc Cố vẫn nên xem thử cái này trước đi, sau đó mới quyết định có nên phủ nhận hay không.”

Ông ta nhìn Trình Thư Nghi bằng ánh mắt nghỉ ngờ, tay phải của Cố Thành Vũ cầm tờ tài liệu trước mặt lên, thứ gì đây? Sau khi nhìn thấy rõ ràng nội dung ở bên trong Cố Thành Vũ vừa sợ vừa giận.

“Gô lấy những thứ này từ đâu ra!”

Trong tài liệu ghi lại toàn bộ chứng cứ liên quan đến việc Cố Thành Vũ lén lút hối lộ nhân viên trong dự án phát triển khách sạn lần này, có đầy đủ các thông tin từ danh sách nhân viên cho.

đến số tiên đút lót.

“Anh đừng quên tôi làm trong công ty truyền thông, tôi tự có cách để điều tra những chuyện này.” Trình Thư Nghi cười khẩy: “Giờ ông còn chối chuyện năm đó nữa không?”

Lúc trước, chuyện mà cô đã nhờ vả Hiểu Khiết, chị Trịnh và Hà Kim Minh chính là chuyện này. Ông trời không phụ lòng người, cuối cùng cô cũng tóm được cái đuôi của Cố Thành Vũ.

“Cô muốn làm gì!?” Đến bây giờ Cố Thành Vũ mới biết sợ, giọng cũng bắt đầu run run.

Ông ta cứ ngỡ cô chỉ khoác lác để làm ông ta sợ thôi, nào ngờ cô điều tra ra được chuyện này thật. Lỡ nó bị công khai thì khoan nói đến chuyện dự án mở rộng khách sạn sẽ bị ngâm nước nóng, chắc chắn ông ta sẽ phải ngồi tù mấy năm liền.

Lúc đó, e rằng toàn bộ tài sản và tự do của ông ta sẽ bị cuốn trôi theo dòng nước chứ đừng nói là tập đoàn Cố thị.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,524
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 828-829


Chương 828

Không chừng… Không chừng cả tính mạng cũng…

Ông ta hoàn toàn không dám tưởng tượng.

“Tôi muốn chính miệng ông thú nhận với Cố Mặc Ngôn năm đó ông và Trình Thu Uyển đã bắt cóc tôi thế nào, hãm hại tôi, làm anh ấy hiểu lầm tôi, tưởng tôi bị cưỡng hiếp ra sao.”

Lúc nói những lời này, Trình Thư Nghỉ tức run người nhưng vẫn gắn từng câu từng chữ rất rõ. Cô muốn chính miệng kẻ đã hãm hại cô khi xưa trả lại sự trong sạch cho mình.

Nhìn Trình Thư Nghỉ đang trừng mắt nhìn mình ở đối diện, trong lòng Cố Thành Vũ vô cùng bàng hoàng. Quá rõ ràng, cô đã không.

còn là Trình Thư Nghi mà bọn họ có thể bắt chẹt tùy ý như năm xưa nữa.

“Gì mà hại cô bị cưỡng hiếp chứ, tôi chẳng biết cô đang nói gì!?”

Cố Thành Vũ vẫn lì lợm chối bay chối biến, nhưng mặt mày đã bắt đầu trắng bệch.

Sao ông ta dám thú nhận chuyện đó với Cố Mặc Ngôn được? Với thủ đoạn của anh, khi biết được sự tình, ông chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ông ta, không khéo còn tự mình đưa ông ta ra tòa án cũng nên!

Đến anh em Cố Mặc Ngôn còn không khoan nhượng thì với ông.

†a đương nhiên lại càng không, không thể hy vọng xa vời Cố Mặc.

Ngôn sẽ nể tình cùng mang họ Cố mà bỏ qua cho ông ta được!

Ai mà chẳng biết Cố Mặc Ngôn đáng sợ hơn Trình Thư Nghi nhiều!

“Thế thì tôi đành giao những bằng chứng này cho viện kiểm sát thôi. Có lẽ khi cảnh sát thẩm vấi ông sẽ hiểu tôi đang nói gì thôi.”

Dứt lời, Trình Thư Nghỉ xoay người muốn bỏ đi. Bây giờ cô mới ngộ ra rằng tuyệt đối không được mềm lòng với những kẻ như Cố Thành Vũ, nếu không người chịu tổn thương sẽ chỉ là bản thân mà thôi.

“Khoan khoan!” Sao Cố Thành Vũ dám để cô đi như thế được?

Ông ta vội vàng tiến lên cản cô lại, đầu đổ đầy mồ hôi.

Đứng yên nhìn Cố Thành Vũ, Trình Thư Nghi lạnh lùng nói: “Giờ tổng giám đốc Cố mới nhớ ra những chuyện ông đã làm với tôi à? Nếu vẫn chưa nhớ ra thì tôi đành yêu cầu cảnh sát vào cuộc thôi.”

“Tôi đồng ý, tôi sẽ thú nhận chuyện này với Cố Mặc Ngôn!” Cố.

Thành Vũ nói mà nghiến răng nghiến lợi: “Nhưng làm sao tôi tin được sau khi tôi thú nhận cô sẽ không tiếp tục dùng những thứ này để uy hiếp tôi?”

“Tổng giám đốc Cố còn muốn ra điều kiện với tôi cơ à?” Trình Thư Nghỉ nhướng mày hỏi.

Cố Thành Vũ giơ tập tài liệu trên tay lên: “Cái này tôi biết chắc.

cô không chỉ có một bản, tôi muốn cô hứa với tôi sau khi tôi thú nhận với Cố Mặc Ngôn về chân tướng năm đó, cô sẽ thủ tiêu hết toàn bộ chỗ chứng cứ này.”

“Tôi không thể hứa được.” Trình Thư Nghi lắc đầu.

“Gô đùa với tôi chắc!” Cố Thành Vũ ném tài liệu đang cầm xuống đất.

“Không phải tôi đùa với ông, mà là bây giờ ông không có tư cách để thỏa thuận với tôi.” Trong mắt Trình Thư Nghỉ ngập tràn sự hả hê khi được trả thù: “Nếu ông không theo tôi thì ngay bây giờ tôi sẽ trình xấp tài liệu này lên, còn nếu ông theo thì tôi mới cân nhắc có nên tha cho ông một mạng không.”

“Trình Thư Nghị, t: khuyên cô đừng tự chặn đường lui như vậy.”

Vẻ độc ác hiện lên trên mặt Cố Thành Vũ: “Tôi có thể bắt cóc cô một lần thì sẽ bắt cóc cô được lần hai. Chừng nào cô còn chưa bước chân ra khỏi tập đoàn Cố thị, chừng đấy tôi còn không sợ cô đưa chuyện này ra ngoài ánh sáng!”

Chương 829

Nguồn thiếu chương.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,524
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 830


Chương 830

Nhưng Cố Mặc Ngôn lại nhíu mày khi nghe thấy giọng nói ấy.

Anh tưởng là trợ lý, sao lại là Trình Thu Uyển? Cô ta tới văn phòng của anh làm gì?

“Em tới đây làm gì?” Đóng tập tài liệu đang cầm lại, Cố Mặc Ngôn lạnh nhạt nhìn về phía Trình Thu Uyển.

Trình Thu Uyển vẫn ngồi trên xe lăn. Bây giờ cô ta không ăn mặc lộng lẫy như trước kia mà mặc một chiếc áo đầm màu trắng, đắp chăn mỏng bằng lông cừu trên chân, trang điểm nhẹ nhàng, mái tóc dài đen nhánh xõa ra trông cực kỳ mong manh và đáng yêu khiến người ta bất giác muốn chiều chuộng.

Trên chân cô ta đặt một cặp lồng. Nghe Cố Mặc Ngôn hỏi một cách lạnh nhạt như vậy, cô ta không kìm được cắn môi, vành mắt cũng hơi đỏ hoe nhưng ngay sau đó lại vờ như kiên cường ngẩng đầu lên, cười tủm tỉm đáp: “Cố Mặc Ngôn, em sợ anh mệt nên tự tay nấu canh sườn củ sen cho anh nè, nhân lúc còn nóng anh uống một bát đi, xem có vừa miệng không?”

Dứt lời, Trình Thu Uyển cẩn thận mở cặp lồng ra, một mùi hương thoang thoảng tức thì lan tỏa. Củ sen được nhồi đậu xanh ở giữa thành bông hoa, được hâm mềm và ngọt, có thể nói là toàn vẹn cả về màu sắc lẫn hương vị. Trình Thu Uyển hài lòng gật đầu.

Đương nhiên cô ta không nấu ăn giỏi đến thế, hơn nữa nấu canh quá mất công, cô ta cũng chẳng kiên nhẫn nấu nên kêu dì giúp việc trong nhà làm.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Một lẽ hiển nhiên là Cố Mặc Ngôn không cần biết chuyện này.

Anh chỉ cần biết cô ta rất quan tâm đến anh là đủ rồi.

Lấy canh ra khỏi cặp lồng, Trình Thu Uyển đổ ra một bát cho Cố Mặc Ngôn rồi mang tới trước mặt anh, nhỏ nhẹ nói: “Thơm lắm, anh nếm thử đi.”

“Anh không đói, em đặt ở đó đi.’ Cố Mặc Ngôn không nhận lấy làm Trình Thu Uyển chơi vơi giữa chừng, hơi lúng túng, nhưng.

thoáng chốc cô ta đã điều chỉnh lại cảm xúc.

“Cố Mặc Ngôn, dù gì người ta cũng mất mấy tiếng để nấu, anh ăn một muỗng đi mà.” Trình Thu Uyển làm nũng, giọng càng õng ẹo.

hơn, bình thường đàn ông mà nghe phỏng chừng tê hết cả người.

Dứt lời, cô ta đưa bát lại gần mặt Cố Mặc Ngôn hơn.

“Anh đã nói anh không đói.” Cố Mặc Ngôn vẫn không chịu nhận lấy, còn quay mặt tránh đi: “Còn nữa, sau này không có việc gì thì đừng tới văn phòng của anh, cũng đừng làm mấy chuyện như: đem canh tới nữa.”

“Tại sao chứ!” Trình Thu Uyển bẽ mặt nên cũng hơi bực bội: “Em.

sai chỗ nào sao? Tại sao anh lại đối xử với em như vậy!”

“Trình Thu Uyển, anh đã nói với em từ trước rồi, anh chăm lo cho em chẳng qua là do áy náy thôi chứ không phải có tình cảm gì khác với em. Em không thấy chuyện này đi quá giới hạn rồi sao?

Chúng ta đâu phải người yêu!”

Cố Mặc Ngôn không có kiên nhẫn từ từ dỗ dành cô ta, thẳng thần nói lên suy nghĩ của mình.

“Em không tin! Bao nhiêu năm qua, sao anh có thể không có một chút tình cảm gì với em được!” Không ngờ Cố Mặc Ngôn lại nhẫn tâm thốt một câu như thế, Trình Thu Uyển rơi nước mắt: “Có phải Tô Thư Nghỉ lại tới gặp anh không? Cô ấy đã rót lời đường mật gì với anh rồi!”

*Chuyện này thì liên quan gì tới cô ấy?” Cố Mặc Ngôn hơi bực mình với sự vô lý của Trình Thu Uyển.

“Sao lại không? Nếu không có cô ấy thì chúng ta đã ở bên nhau lâu rồi!”

“Em đừng lừa mình dối người nữa. Bây giờ chúng ta nói rõ luôn đi, chúng ta không ở bên nhau vì anh không thích em, không liên quan gì tới Trình Thư Nghỉ cả. Dù không có cô ấy thì giữa hai chúng ta cũng không có khả năng nào đâu!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,524
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 831


Chương 831

Nghe Cố Mặc Ngôn nói vậy, nước mắt Trình Thu Uyển lã chã rơi Sao có thể như vậy? Cô ta không tin! Cô ta dành cả tấm chân tình của mình cho anh suốt bao nhiêu năm qua, thậm chí còn bị tật hai chân để có thể giữ anh ở lại, sao anh có thể không thích cô ta chứ?

Tiếng thút thít của Trình Thu Uyển chỉ làm Cố Mặc Ngôn bực bội Nói rõ ra cũng tốt, như vậy sẽ không làm cô ta ảo tưởng về quan hệ của hai người nữa. Anh phải vạch rõ giới hạn với cô ta mới được.

“Tít tít tít.” Đúng lúc này, điện thoại trên bàn làm việc của Cố Mặc Ngôn đổ chuông.

Anh nhấn nút nghe một cách mất kiên nhắn, giọng của lễ tân vang lên trong văn phòng: “Tổng giám đốc Cố, ông Cố Thành Vũ của tập đoàn Cố Thị muốn gặp anh, xin hỏi anh có muốn cho ông ấy lên không ạ?”

“Không.” Nói xong, Cố Mặc Ngôn ngắt điện thoại ngay.

Cố Thành Vũ đến gặp anh chắc chắn không phải chuyện tốt lành gì, chỉ toàn khiến anh thấy ngột ngạt mà thôi. Một Trình Thu Uyển đã đủ làm anh bực mình rồi, anh không dư thời gian hơi sức đâu mà đối phó với ông ta “Trình Thu Uyển, hôm nay chúng ta…”

“Tít tít tít”

Cố Mặc Ngôn vừa muốn chỉnh lý lại quan hệ giữa mình và Trình Thu Uyển cho rõ ràng thì chuông điện thoại lại vang lên, ngắt lời anh.

“Chuyện gì nữa?” Cố Mặc Ngôn nhăn trán, trên trán hăn rõ ba đường.

“Tổng giám đốc Cố, ông Cố Thành Vũ khăng khăng đòi gặp anh, nói có chuyện quan trọng muốn nói với anh, có liên quan tới cô Trình Trình Thư Nghi ạ.” Giọng lễ tân nghe hơi lo sợ, có vẻ tâm trạng của tổng giám đốc không được tốt cho lắm, anh sẽ không nổi giận với cô ấy chứ?

Nghe thấy tên của Trình Thư Nghi, Cố Mặc Ngôn hơi do dự, trong lòng không khỏi thấy hơi ngờ vực, sao Cố Thành Vũ lại nói chuyện của Trình Thư Nghi với anh?

“Cho anh ta lên đi.” Để xem Cố Thành Vũ muốn nói gì với anh.

Trình Thu Uyển nghe tiếng nói chuyện của lễ tân trong điện thoại thì dừng sụt sùi, nét mặt trở nên rất khó coi, một dự cảm không lành dâng lên trong lòng cô ta.

Rốt cuộc Cố Thành Vũ muốn nói gì với Cố Mặc Ngôn chứ!?

Chẳng mấy chốc trợ lý đã dẫn Cố Thành Vũ vào. Thấy Trình Thu Uyển cũng đang ở trong văn phòng của Cố Mặc Ngôn, Cố Thành Vũ bỗng hơi chột dạ.

Ban đầu ông ta và Trình Thu Uyển hợp tác với nhau bắt cóc Tô Thư Nghi để thỏa mãn mục đích của riêng mình. Hơn nữa, quả thật lúc trước Trình Thu Uyển đã giữ lời hứa, giúp ông ta lấy được video có thể đe dọa được Cố Mặc Ngôn và đánh một cú trời giáng lên tập đoàn Ngôn Diệu. Chuyện ông ta sẽ làm hôm nay có thể nói là bán đứng cô ta rồi.

Nhưng ông ta không còn cách nào, lỡ Tô Thư Nghỉ tuồn chỗ tài liệu đó ra thì sự nghiệp, tương lai và cuộc đời của ông ta sẽ bị hủy hoại hoàn toàn “Trình Thư Nghi sao vậy?” Không đứng dậy, không có kính ngữ cũng không có lấy một câu chào hỏi, Cố Mặc Ngôn vừa gặp ông †a đã hỏi chuyện mình quan tâm nhất Nếu là Cố Thành Vũ ngày trước, chắc chẳn ông ta sẽ nổi trận lôi đình và chỉ thẳng vào mặt và chửi anh không biết lễ phép khi thấy Cố Mặc Ngôn xem nhẹ mình như vậy, mặc dù bản thân ông †a không hề có dáng vẻ nên có của một người anh.

Song, hôm nay Cố Thành Vũ không còn tâm trạng nào để chú ý tới những phép tắc đó. Giờ phút này, trong lòng ông ta ngập tràn sự đản đo, không biết có nên tiết lộ chân tướng của chuyện năm xưa trước mặt Trình Thu Uyển hay không.

Thế nhưng cuối cùng ông ta vẫn ưu tiên lợi ích của mình hơn, Cố Thành Vũ ngập ngừng bảo: “Hôm… Hôm nay tôi tới đây để thú nhận với cậu về chuyện Tô Thư Nghi bị bắt cóc hồi trước.”

Cố Thành Vũ vừa dứt lời thì Trình Thu Uyển bàng hoàng, lão Cố Thành Vũ này, rốt cuộc ông ta muốn nói gì! Ông ta cũng nhúng tay vào chuyện năm đó cơ mà!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,524
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 832


Chương 832

“Chuyện gì đã qua thì cho nó qua, những gì Thư Nghi đã trải qua thật sự quá đáng thương, chúng ta đừng nhắc tới nữa, cứ xem như chưa có chuyện gì xảy ra đi.”

Sợ Cố Thành Vũ nói ra thứ gì không nên nói, Trình Thu Uyển vội vàng muốn ngăn chặn đề tài này lại. Tuy nhiên, sự hoảng hốt của cô ta đã làm Cố Mặc Ngôn sinh nghi.

Ban đầu Cố Thành Vũ lấy video Trình Thư Nghỉ bị cưỡng hiếp để uy hiếp anh, nếu không có gì xảy ra thì chắc chẳn cả đời Cố Thành Vũ sẽ không bao giờ nhắc lại chuyện đó nữa.

Lúc này Trình Thu Uyển vừa nghe được chuyện này đã có biểu hiện quyết liệt như thế, lẽ nào chuyện năm đó vẫn còn ẩn khuất gì mà anh không biết?

“Chuyện năm đó thì sao?” Cố Mặc Ngôn nhìn chằm chằm vào Cố Thành Vũ, ánh mắt vô cùng sắc bén của anh khiến Cố Thành Vũ tưởng như mình không thể giấu anh bất cứ điều gì.

“Cố Mặc Ngôn, đó là chuyện quá khứ rồi, anh đừng hỏi nữa.”

Trình Thu Uyển trượt xe lăn đến trước mặt Cố Mặc Ngôn, gương mặt xinh đẹp cố gắng nặn một nụ cười: “Thư Nghỉ không thích chúng ta bàn luận về chuyện năm đó đâu.”

Song, Cố Mặc Ngôn không thèm đoái hoài gì tới Trình Thu Uyển mà vẫn nhìn đăm đăm vào Cố Thành Vũ chờ ông ta nói tiếp. Nếu hôm nay ông ta chủ động đến gặp anh để nói về chuyện này thì chắc chắn sẽ không lấp lửng.

Lời đã thốt ra không thể rút về, ngoái đầu liếc Trình Thu Uyển, Cố Thành Vũ hạ quyết tâm nói: “Ban đầu là Trình Thu Uyển và tôi cùng nhau bắt cóc Tô Thư Nghị, video cho cậu xem hồi đó cũng là cô ta tự quay ở hiện trường!”

“Anh nói bậy!” Trình Thu Uyển quát vào mặt Cố Thành Vũ, sắc mặt càng lúc càng tái nhợt. Cô ta hốt hoảng quay sang giải thích với Cố Mặc Ngôn: “Cố Mặc Ngôn, anh đừng tin lời anh ta, anh ta vu khống em đó! Chuyện Trình Thư Nghi bị bắt cóc không liên quan gì tới em cả, anh đừng tin anh ta!”

“Im miệng.” Không gầm lên, cũng không nổi giận, Cố Mặc Ngôn nhìn Trình Thu Uyển nhẹ nhàng bật ra hai chữ rồi đưa mắt về phía Cố Thành Vũ: “Tiếp tục đi.”

Giọng anh nghe thì thản nhiên nhưng cơ thể hơi run và quả đấm siết chặt đã bại lộ cơn giận dữ trong lòng anh, chuyện quái gì thế này!

“Năm đó, Trình Thu Uyển muốn chia rẽ cậu và Tô Thư Nghỉ nên liên hệ với tôi cùng nhau sắp đặt vụ bắt cóc kia. Cô ta còn hứa với tôi sau khi xong chuyện sẽ nghĩ cách giúp tôi nằm cổ phần trong tập đoàn Cố thị của cậu.”

“Anh ngậm máu phun người, tôi nói vậy bao giờ!” Trình Thu Uyển chẳng biết làm sao, chỉ có thể gào lên phản bác, còn không ngừng lén Cố Mặc Ngôn nháy ra hiệu Cố Thành Vũ mau dừng lại.

Nhưng nghĩ đến những gì Trình Thư Nghỉ đã uy hiếp mình hôm qua, Cố Thành Vũ đành vờ như không nhìn thấy.

“Tôi đồng ý và giúp trói Tô Thư Nghi lại và đưa cô ta vào kho hàng. Trình Thu Uyển không biết tìm đâu ra bốn tên đàn ông, muốn mấy thằng đó cưỡng hiếp Tô Thư Nghỉ. Nhưng sau đó Trình Nam Quyền kịp thời chạy tới cứu nên Trình Thu Uyển không đạt được mục đích.”

*Tôi chưa bao giờ làm vậy, anh đừng nói bậy nói bại” Sau khi gào lên, Trình Thu Uyển muốn nhào tới chỗ Cố Thành Vũ để cản ông †a lại, thế nhưng Cố Mặc Ngôn đã giữ chặt xe lăn của cô ta.

*Nói, tiếp, đi” Cố Mặc Ngôn gãn ba chữ này ra khỏi kẽ răng. Giờ phút này, anh thấy trong lòng mình như có một ngọn núi lửa sắp phun trào, không thể kìm chế nổi nữa.

Hơi thót tim vì giọng điệu như muốn ăn thịt người của Cố Mặc Ngôn, Cố Thành Vũ nuốt nước miếng rồi mới nói tiếp: “Sau đó, để chia rẽ tình cảm của cậu và Tô Thư Nghị, Trình Thu Uyển đã cố ý làm cậu hiểu lầm, muốn cậu cho rằng Tô Thư Nghỉ đã bị cưỡng hiếp. Chưa hết, cô ta còn mua chuộc bác sĩ khám cho Tô Thư: Nghỉ năm đó để lừa cậu.”

“Sau đó, cô ta còn nói với tôi chỉ cần anh tin chuyện Tô Thư Nghi bị cưỡng hiếp thì giữa hai người sẽ có một vướng mắc không bao giờ gỡ được. Lúc đó tự khắc không cần cô ta làm gì, sớm muộn gì hai người cũng sẽ chia tay vì không tin tưởng lẫn nhau.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom