Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Nữ Thư Ký Mang Thai - Hi Niên

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Nữ Thư Ký Mang Thai - Hi Niên

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Tham gia
11/6/23
Bài viết
916,964
VNĐ
900,499
[Diendantruyen.Com] Nữ Thư Ký Mang Thai - Hi Niên

Nữ Thư Ký Mang Thai - Hi Niên
Tác giả: Hi Niên
Tình trạng: Đã hoàn thành




Tác giả: Hi Niên

Tran / Editor: AI_ĐÀO

Beta: AI_Nguyệt Quý

Thể loại: Boss - nhân viên, Công sở, Hiện đại, HE, 18+, Điên cuồng, Sắc

Độ dài: 6

Giới thiệu

Nữ thư ký mang thai quyến rũ x Tổng giám đốc điên cuồng

!!! CẢNH BÁO: NÊN VỨT NÃO KHI ĐỌC!!!
 
Chương 1: Điên cuồng trong phòng làm việc (Cao H)


Song Nhi vốn là thư ký của tổng giám đốc, da trắng hơn tuyết, đầy đặn hơn người, cho nên tổng giám đốc để cô trở thành người phụ nữ mình. Trải qua nhiều màn hoan ái cuồng nhiệt, chẳng mấy chốc mà cô đã có thai. Hiện tại cô đã mang thai được tám tháng, ngày mai sẽ đến bệnh viện chờ sinh.

Lúc này Song Nhi với bụng bầu cong cong đang đứng kế bên tổng giám đốc, nhìn anh báo cáo lịch trình buổi chiều: "Trưa nay mười hai giờ anh có cuộc họp với tổng giám đốc Lý thảo luận vài vấn đề liên quan đến dự án phát triển. Hai giờ chiều sẽ tổ chức cuộc họp thường kỳ của công ty..." Nhưng mà ánh mắt của người đàn ông lúc này đã bị hấp dẫn bởi hai bầu ngực tròn đầy cùng cái bụng bầu quyến rũ kia, căn bản là không có tâm trí mà nghe. Anh đưa tay kéo Song Nhi ngồi lên đùi mình, hôn nhẹ lên môi cô, đôi bàn tay không quên xoa nắn cặp thỏ trắng phía trước. Sắc mặt Song Nhi nhanh chóng ửng hồng, hơi thở dần trở nên gấp gáp, hai chân khép chặt vào nhau. Người đàn ông biết cô muốn nên luồn bàn tay lớn của mình tách hai chân của cô ra, ngón tay cắm xuyên vào huyệt động thơm ngọt. Anh nở nụ cười xấu xa: "Ướt thế này rồi?" Vừa dứt lời ngón tay anh cũng rút ra mang theo mật dịch trong suốt, Song Nhi xấu hổ vùi mặt vào ngực anh.

Người đàn ông mỉm cười, vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô rồi nắm bàn tay cô tới giúp anh cởi quần, để lộ dương vật cực kỳ thô dài. Anh dùng ánh mắt tỏ ý bảo cô ngậm lấy nó.

Đồ vật thô dài đó đi vào khoang miệng mềm mại, ẩm ướt của người con gái. Cô bắt đầu phun ra nuốt vào, liếm lên gốc rễ của nó một lúc rồi lại mút mát đầu khấc khiến cho dương vật càng lúc càng trướng to. Người đàn ông không nhịn nổi nữa bèn rút vật to lớn kia ra, kéo ngược váy của Song Nhi lên ngay lập tức từ đằng sau cắm vào lỗ hậu. Cô thoải mái vuốt ve bụng bầu, dâm đãng kêu lên: "A...Sướng quá đi...Lớn quá..Ưm..ha...:" Người đàn ông đưa tay che miệng cô lại, khàn giọng nói: "Đừng lớn tiếng, cẩn thận người ở bên ngoài nghe thấy." Nói xong, anh lại càng cắm sâu hơn.

Song Nhi chỉ có thể kiềm nén mà phát ra từng tiếng ngâm nga vụn vặt: "A..Ha...Ưm..A..Ưm ha..." Người đàn ông từ phía sau ôm lấy bụng bầu mềm mại, tròn trịa của cô, cảm nhận được chuyển động của đứa bé nên càng ra sức đâm mạnh vào điểm nhạy cảm của Song Nhi. Cô sướng đến mức hai mắt trợn tròn, đôi bàn tay tự mình mân mê hai đầu vú đã nhô cao, tiếng rên rỉ phát ra mỗi lúc một lớn: "Aaaa...Sâu quá...Chạm tới rồi...Sướng quá đi...A...Ưm..." Người đàn ông hôn lên cổ cô, nói: "Song Nhi ngoan, nhỏ tiếng một chút." Cô đành phải cắn lên cánh tay của mình, cố ngăn không cho bản thân phát ra tiếng rên rỉ. Rất nhanh cô đã không chịu nổi, hai mắt đỏ ứng, huyệt nhỏ mấp máy không ngừng. Người đàn ông thở hổn hển, không ngừng ra sức đâm thọc huyệt nhỏ đẫm nước của cô, mật dịch tiết ra càng lúc càng nhiều nhưng đều bị cây gậy thô dài của người đàn ông chặn lại không cho chảy ra ngoài. Cô cuối cùng vẫn không thể chống đỡ nổi trận cuồng phong này, há miệng mà không kêu được, huyệt nhỏ càng siết chặt hơn. Người đàn ông biết người trong lòng mình đã đến cao trào nhưng vẫn không muốn buông tha cô. Anh xoay người Song Nhi lại, ấn bụng bầu của cô xuống bàn làm việc tiếp tục dùng sức cắm rút.

Bụng bầu mềm mại của Song Nhi bị ép đến biến dạng, cơn đau mạnh mẽ ập tới khiến cô vùng vẫy: "A...Đừng mà...Bụng của em...Bụng em đau quá..." Người đàn ông tai điếc mắt ngơ, nắm lấy hai tay của cô, không nghe lời mà tiếp tục cắm vào. Đau đớn dần dần được thay thế bởi bởi cảm giác sung sướng, cô phát ra những tiếng ngâm khe khẽ: "Ưm...Ha...Ưm a..." Dưới động tác thọc rút của người đàn ông chẳng mấy chốc mà cô lại đạt tới cao trào. Huyệt nhỏ phun ra một lượng lớn mật dịch hoà lẫn với tinh dịch của người đàn ông, biến bàn làm việc thành một mớ hỗn độn. Cô mệt mỏi, cả người mềm nhũn ngã vào lòng tổng giám đốc.
 
Chương 2: Trứng rung rất lợi hại (H)


"Cốc cốc." Cửa phòng làm việc được trợ lý gõ hai tiếng, là tổng giám đốc đã tới đang đứng chờ ở bên ngoài. Song Nhi ngay lập tức bật dậy từ trong ngực người đàn ông, nhanh tay thu dọn sạch sẽ bàn làm việc đang bừa bộn. Nhưng người đàn ông lại từ trong ngăn kéo lấy ra một quả trứng rung nhét vào huyệt nhỏ nơi hoan lạc, thầm thì với cô: "Em không được lên tiếng, nếu không tối nay sẽ bị phạt." Dứt lời, anh tùy tiện xoa nắn hai bầu ngực đầy đặn của cô, chỉnh sửa lại quần áo rồi mời tổng giám đốc Lý vào.

Người đàn ông chủ động bắt tay với tổng giám đốc Lý, sau đó cả hai bắt đầu thảo luận về vấn đề phát triển dự án, Song Nhi ở bên cạnh ghi chép lại những nội dung quan trọng. Bỗng, bụng bầu của cô đột nhiên co rút đau đớn, cô nhíu mày, thầm nghĩ có thể là do vừa rồi vận động quá dữ dội nên đã quấy rầy đứa bé. Cô vẫn không hề để ý rằng cái bụng vốn tròn trịa của mình đã bắt đầu tụt dần xuống dưới. Lúc này, người đàn ông bất ngờ mở công tắc của trứng rung lên, chọn chế độ thấp nhất. Huyệt nhỏ của Song Nhi bị trứng rung chậm rãi kích thích, cô chỉ cảm nhận được ham muốn từ từ dâng cao, bàn tay đang cầm sổ ghi chép cũng siết chặt lại như thế muốn xoa dịu cảm giác dục cầu bất mãn (*) này.

Lát sau bụng của Song Nhi lại bắt đầu quặn đau, cảm giác sảng khoái xen lẫn khổ sở này khiến sắc mặt của cô trở nên ửng hồng. Bởi vì không muốn mất hết mặt mũi trước tổng giám đốc Lý nên cô đành phải cắn răng tiếp tục ghi chép. Người đàn ông phát hiện sự khác thường của Song Nhi, anh chỉ cho là cô bị khoái cảm kích thích không chịu được nên cúi đầu khẽ cười, điều chỉnh trứng rung lên tốc độ bình thường. Hơi thở của cô lập tức trở nên gấp gáp, trứng rung từng đợt cọ xát với mật huyệt. Cô sung sướng đến nỗi hai chân khép chặt, khoái cảm hành hạ từng dây thần kinh khiến cô chỉ muốn hét lớn một tiếng. Bụng bầu lại không đúng lúc quặn đau, một bàn tay của cô vừa cầm sổ ghi chép vừa cầm bút, bàn tay còn lại vươn ra xoa dịu cái bụng của mình.

Cơn đau càng lúc càng dồn dập hơn, đau đến mức khiến cô toát mồ hôi hột, khoái cảm từ huyệt nhỏ truyền tới khiến cô nhận ra rằng mình sắp sinh đến nơi rồi! Người đàn ông nhìn ngắm Song Nhi, anh tò mò không biết khi cô lên đỉnh sẽ có phản ứng thế nào nên đã điều chỉnh tốc độ trứng rung lên mức cao nhất. Cô sướng đến nỗi toàn thân run rẩy, huyệt nhỏ bắt đầu co rút chảy ra từng dòng mật dịch thấm xuống chiếc quần lót gợi cảm. Song Nhi biết bản thân đã sắp tới cao trào! Cô cắn chặt răng, thề rằng không thể ở trước mặt người lạ như tổng giám đốc Lý phát ra bất kỳ một tiếng rên rỉ nào!

Giọng nói của cô cố tỏ ra vẻ bình tĩnh nhất: "Tổng giám đốc, ngại quá, tôi muốn đến nhà vệ sinh một lát." Người đàn ông đăm chiêu nhìn cô một cái rồi gật đầu. Cô phóng như bay khỏi phòng mà không hề hay biết người đàn ông đã nhìn thấy ái dịch chảy ra từ đôi tất đen của cô.

Song Nhi chạy tới phòng nghỉ của tổng giám đốc ở bên cạnh, vừa mới đóng cửa lại đã nghe được tiếng rên rỉ phát ra. Cô bám lấy cánh cửa, mặt mũi ửng hồng, thoải mái kêu lên từng tiếng dâm đãng: "Sướng quá...A a...Ưm..." Huyệt nhỏ co thắt từng cơn, phun ra một lượng lớn mật dịch thấm vào chiếc quần tất mỏng manh. Cô lấy quả trứng rung đã thấm đẫm mật dịch ra khỏi huyệt nhỏ trơn trượt của mình. Cảm giác sung sướng từ từ rút lui thay vào đó là cơn đau bụng buốt người. Bàn tay cô vuốt ve cái bụng bầu đã trĩu xuống thành hình giọt nước, khó chịu mà rên lên: "A..Đau quá...Đau.”

Đúng lúc này tổng giám đốc bước vào phòng, thì ra anh và tổng giám đốc Lý đã bàn xong công việc. Anh nhìn thấy nét mặt khổ sở của Song Nhi, nhất thời đã hiểu rõ mọi chuyện, dịu dàng hôn lên má cô, anh nói: “Song Nhi, anh kiểm tra cổ tử cung của em đã.” Đã mở được ba ngón tay, anh biết là vẫn chưa tới lúc. Sau khi lập tức giúp cô thay một chiếc quần tất đen dự phòng, anh nhẹ nhàng hôn lên cái bụng bầu đã trĩu xuống rất thấp của cô: “Em chưa sinh đâu. Theo anh tới cuộc họp thường kỳ nào, họp xong anh đưa em đi bệnh viện.” Nói rồi, anh kéo Song Nhi đang khổ sở vật lộn với những cơn đau ra khỏi phòng nghỉ.
 
Chương 3: Đang họp cũng không tha cho em (Hơi H)


Song Nhi và tổng giám đốc vừa tới phòng họp đã phát hiện gần như tất cả những nhân viên tham dự cuộc họp đã có mặt đầy đủ. Cô chỉ còn cách cố chịu đựng những cơn đau chuyển dạ dồn dập để ghi lại đồ uống của bọn họ, sau đó từ từ đi tới phòng trà pha nước. Vừa pha trà cô vừa vỗ về cái bụng đã trĩu thành hình giọt nước của mình, khe khẽ rên: "Đau quá...Bụng tôi...Trướng quá...Ưm...A..."

Sau khi chuẩn bị đầy đủ thức uống Song Nhi đã đau đến vã mồ hôi. Cô cắn chặt đôi môi gợi cảm của mình, đặt tất cả mọi thức lên khay rồi chầm chậm đi tới phòng họp. Thế nhưng đôi chân dài thon thả của cô đã không thể nào khép chặt lại được.

Cô khom người phân phát thức uống cho nhân viên. Chỉ thấy được hơi thở gấp gáp của cô khiến cho hai bầu ngực tròn mẩy phập phồng nhấp nhô, cặp mông đầy đặn được chiếc váy bó sát ôm gọn trông cực kỳ gợi cảm. Vài công nhân nam chăm chú nhìn vào thân hình tuyệt đẹp của Song Nhi, trong đầu không ngừng mơ tưởng xa xôi về màn hoan lạc điên cuồng cùng với bảo bối này.

Tổng giám đốc trông thấy cảnh ấy, ánh mắt lập tức lạnh đi mấy phần, thản nhiên hỏi: "Trả lương cho mấy người để mấy người ở đây ngắm phụ nữ à?" Tất cả các công nhân nhanh chóng thu lại tầm mắt, cúi đầu không nói lời nào.

Cuộc họp bắt đầu, Song Nhi ngồi bên cạnh tổng giám đốc ghi chép lại nội dung chính của cuộc họp. Cô nhíu mày, một bàn tay vuốt ve bụng bầu đang đau nhức không ngừng, hai chân hơi tách ra. Cô cảm nhận được thai nhi trong tử cung đang dần đi xuống, đau đớn khiến cô khó chịu vô cùng, sắc mặt cũng trắng bệch. Đột nhiên cô phát hiện có vật gì đó đang đảo quanh cửa huyệt của mình, cúi đầu nhìn xuống hóa ra là ngón tay của người đàn ông đang vòng quanh cửa huyệt. Cô đang cố hết sức chống chọi với cơn đau chuyển dạ mãnh liệt nên chẳng còn quan tâm đến trò trêu chọc của người đàn ông kia. Thấy Song Nhi không có phản ứng gì, tổng giám đốc bèn đẩy quần lót gợi cảm của cô ra rồi luồn ngón tay đâm thẳng vào điểm mẫn cảm nằm sâu bên trong, bắt đầu xoa bóp. Tử cung của cô bỗng chốc co thắt thật mạnh, kẹp chặt lấy ngón tay của người đàn ông làm nó càng đâm sâu hơn nữa. Song Nhi vừa đau vừa sướng, không nhịn được mà khẽ hừ một tiếng.
 
Chương 4: Sướng đến muốn sinh (H)


Tất cả nhân viên đều đang chú tâm vào cuộc họp cho nên không ai phát hiện ra sự bất thường của Song Nhi. Người đàn ông ngoài mặt ung dung tự tại nhưng bàn tay bên dưới gầm bàn lại không ngừng thọc vào rút ra nơi động nhỏ chặt khít. Hai mắt cô ửng hồng, hoa huy*t không ngừng phun ra từng luồng mật dịch làm ướt đẫm ngón tay của người đàn ông. Cô chỉ thấy khoái cảm mãnh liệt kia lấn át đau đớn, khiến cô càng muốn có được nhiều hơn nữa! Thế là cô chủ động rướn người về phía trước, để ngón tay của người đàn ông đang đâm thọc dễ dàng cắm vào sâu hơn, cắm thẳng tới màng ối của thai nhi. Cô sung sướng cúi đầu xuống, khoé miệng giương lên, toàn thân cô khẽ run run, mật động lại phun ra một lượng lớn mật dịch làm cho phòng họp ướt đẫm một mảng.

Ngón tay của người đàn ông chạm tới màng ối trơn mềm, đằng sau đó chính là đầu của đứa bé. Anh ngắm nhìn Song Nhi đang hưởng thụ cảm giác sung sướng khi đạt cao trào bèn ra sức đâm thủng lớp màng.

Song Nhi chỉ thấy bụng mình đau đớn dữ dội, cô đưa tay che lại cái bụng đã tụt sâu xuống giữa hai bắp đùi. Một tiếng hét thảm thương bật ra từ miệng cô khiến tất cả những nhân viên đang có mặt đều hốt hoảng hướng mắt nhìn về phía thai phụ đang đau đến nhíu mày. Tổng giảm đốc cúi người mỉm cười, làm ra vẻ ân cần hỏi han: "Cô làm sao vậy? Không khỏe à?" Cô chỉ có thể lắc đầu, khôi phục lại nét mặt bình thường, run run trả lời anh: "Tôi không sao." Anh gật đầu nói: "Vậy chúng ta tiếp tục họp."

Nước ối từ âm đạo của Song Nhi rỉ rả chảy từ trên ghế xuống tới mặt sàn. Cô cắn chặt môi, cố hết sức chống chọi với cơn đau mãnh liệt. Cổ tử cung từ từ mở rộng, phần đầu của đứa bé dần dần ép sát xuống miệng huyệt. Cô chỉ cảm thấy đau đớn đến thấu tim, toàn thân đổ mồ hôi đầm đìa, đứa bé sắp chào đời rồi! Tổng giám đốc nhìn xuống cái bụng to tròn đang không ngừng co rút đến biến dạng của cô, biết cô không thể chịu đựng được bao lâu nữa nên gấp rút đẩy nhanh tiến độ cuộc họp.
 
Chương 5: Giữa lúc cao trào thì sinh con (Cao H)


Cuối cùng, nửa tiếng sau cuộc họp cũng đã kết thúc. Tất cả nhân viên trong phòng họp đều lần lượt ra về, trong căn phòng chỉ còn lại tổng giám đốc và Song Nhi. Cô nằm gục xuống bàn, nức nở từng tiếng: "A...A...Đau quá...Bụng em...Ưm..a.." Người đàn ông tự biết mình đã chơi đùa quá trớn, thầm mắng chính mình không biết kiềm chế. Anh quỳ xuống kiểm tra huyệt nhỏ đã đỏ hồng của cô, phần da đầu của đứa bé đã lộ ra ngoài hơn phân nửa. Anh dịu dàng hôn lên đôi môi của Song Nhi rồi nói: "Đầu đứa bé sắp ra rồi, không kịp đi bệnh viện đâu, chúng ta phải sinh ở đây thôi!" Nói xong, anh lập tức bế cô đặt lên trên mặt bàn, giúp cô cởi chiếc quần tất gợi cảm màu đen từ chỗ cao nhất của bụng bầu mà ép xuống. Song Nhi vùng vẫy dữ đội, cô hét lớn: "Đau quá...A...Ưm...Đừng ấn nữa...Mạnh quá..."

Cho dù anh cố dùng sức ấn xuống bụng bầu của cô thì cũng chỉ có một chút nước ối theo ống sinh chảy ra bên ngoài. Anh thầm nghĩ nếu nước ối mà chảy nhanh quá nhất định sẽ bất lợi cho việc sinh sản. Cuối cùng anh nghĩ ra một cách có thể giúp cho đường sinh của Song Nhi được bôi trơn.

Người đàn ông đỡ Song Nhi miệng vẫn đang kêu đau ngồi dậy, để cô quỳ gối, bụng bầu gần như ép sát xuống mặt bàn. Vừa hôn dọc theo cổ cô, tay anh vừa cởi quần tây xuống để lộ cây gậy vừa thô vừa dài đó ra, ngay lập tức cắm vào hậu huyệt của Song Nhi. Toàn thân cô run rẩy, cảm giác được lấp đầy khiến cô vặn vẹo không yên, chỉ cảm giác được cây gậy đó ở trong người cô càng lúc càng dài càng nóng. Người đàn ông không chống đỡ được cảm giác ấm áp và chặt chẽ lập tức bắt đầu thọc vào rút ra.

Khoái cảm không ngừng dâng cao, Song Nhi vừa đau vừa sướng, cô đưa tay che bụng, miệng không ngừng phát ra những tiếng rên dâm đãng: "A...ưm...Đau quá...Là chỗ đó...A...ưm...Cho em..." Mật huyệt của cô tiết ra mật dịch, đầu đứa bé cũng vì thế mà từ từ theo ống sinh trượt xuống. Cô cảm nhận được đầu đứa bé chạm vào điểm mẫn cảm của mình, hai động nhỏ trước sau đều bị lấp đầy! Cô sung sướng không ngừng rên rỉ: "Sướng quá...A a..Sướng chết em mất...A ưm...A...a..." Người đàn ông nhìn thấy đầu đứa bé đang trồi ra lại càng dùng sức cắm vào động nhỏ chật hẹp. Cô cảm nhận được khoái cảm càng lúc càng mãnh liệt, tự tay xoa nắn cặp vú đầy đặn của mình, cô trợn mắt hét lớn: "A...Sướng quá đi...Bụng...A ưm...Em sắp tới rồi...A a..." Cả người cô run lên, đứa bé theo mật dịch trôi toàn thân ra ngoài. Bụng của cô đã mềm xuống, cô nằm úp sấp trên bàn họp ướt nhẹp thở hổn hển. Tổng giám đốc đặt lên trán cô một nụ hôn, nở một nụ cười mãn nguyện.
 
Chương 6: Bị đè lên cửa sổ sát sàn làm (H) (Hoàn)


Song Nhi đã vì tổng giám đốc sinh được một đứa con trai, cho nên tổng giám đốc đối với cô càng thêm chiều chuộng. Cô còn chưa ở cữ xong mà tổng giám đốc đã không thể chở đợi được, gần như đêm nào cũng quấn lấy cô khiến cho Song Nhi dục tiên dục tử (*), cả người như phiêu bồng trên mây. Chưa được ba tháng, Song Nhi lại mang thai đứa con thứ hai của tổng giám đốc.

(*) Dục tiên dục tử: Cảm giác sung sướng, thỏa mãn tột độ đến mức khiến người ta như chết đi sống lại.

Tổng giám đốc vô cùng mừng rỡ, mặc dù vẫn đưa cô đến công ty như thường lệ, nhưng lại lấy cớ không muốn cô mệt mỏi đem hết công việc của cô bàn giao cho một thư ký khác là Mị Nhi phụ trách. Mị Nhi, người cũng như tên, dung mạo kiều mị, nốt ruồi trên khuôn mặt xinh đẹp càng tăng thêm vẻ ngây ngất lòng người. Cô không phải là ngọn đèn cạn dầu, Song Nhi đương nhiên là biết mối quan hệ giữa cô với tổng giám đốc cho nên đôi với cô ấy cũng có sự đề phòng.

Hôm nay Mị Nhi đã được tổng giám đốc điều ra ngoài. Anh đem Song Nhi đã có thai tám tháng đè lên cửa sổ sát sàn, kéo váy ngắn ôm sát người của cô xuống, từ đằng sau hung hăng đâm thọc vào huyệt nhỏ nõn nà của cô. Hai bầu ngực mềm mại, trắng trẻo như tuyết của cô áp sát lên cửa sổ đằng trước, bụng bầu lớn bị người đàn ông vòng tay ôm chặt để tránh bị đụng trúng. Song Nhi phát ra những tiếng ngâm nga sảng khoái: "Ưm a a a...Sâu quá...Sướng chết mất..." Vật nóng bỏng kia không ngừng ra vào mật huyệt của cô, mỗi cú nhấp đều chạm thẳng tới hoa tâm. Tổng giám đốc nghe được giọng nói nũng nịu của cô lại càng thêm kích động, càng đâm lại càng sâu, sức lực cũng mạnh hơn. Song Nhi sướng tới mức hai mắt trợn tròn, sữa trắng mất khống chế phun trào, bắn lên ô cửa sổ trong suốt. Anh bị huyệt nhỏ non mềm, chặt chẽ kia kẹp sướng tới mất hồn, vỗ mạnh lên cặp mông trắng mịn của Song Nhi, anh kề sát bên tai cô nói khẽ: "Bảo bối nhỏ à, em lẳng lơ thật đó!"

Huyệt nhỏ của Song Nhi vì bị anh đánh một cái lập tức co thắt dữ dội, thịt non dường như có sức sống siết chặt lấy dương vật cương cứng của người đàn ông. Anh khẽ thở dài một hơi, tiếp tục dùng sức đâm mạnh vào điểm nhạy cảm của cô. Mật dịch từ chỗ kết hợp của hai người theo đôi chân trắng mịn, mảnh khảnh của Song Nhi chảy dài xuống đùi. Cảm nhận được khoải cảm mãnh liệt càng lúc càng dâng cao, từ sâu trong cơ thể Song Nhi run rẩy, cô hét lên: "Ưm..ưm..a...Sướng quá...Em tới đây a..a..a..." Người đàn ông đâm mạnh tới độ sâu trước nay chưa từng có, khẽ gầm lên một tiếng rồi bắn toàn bộ tinh dịch vào tử cung đang chứa đứa trẻ ở bên trong. Tối hôm qua Song Nhi đã cùng anh làm vô số lần, cô mệt tới mức thiếu chút nữa là quỳ xuống sàn. Tổng giám đốc vội ôm cô đặt lên mặt bàn làm việc rồi nhẹ nhàng hôn lên bụng bầu trắng mềm, cao ngất của cô.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top