Cập nhật mới

Dịch Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Quyển 6 - Chương 52: Chục năm thay đổi


Nhìn binh lính rời đi, Kenji như có điều suy nghĩ, ánh mắt thoáng trở nên trong suốt hơn rất nhiều, mặc dù hiện tại chính là một màu xanh thẳm kì dị hoa văn.

Hắn đang đợi, đúng chính là đang đợi.

Làm đến khi nhân tộc toàn bộ bị ma vật đẩy lui đến sát mức đường cùng hắn mới quyết định ra tay.

Lí do thì đơn giản, làm đến nếu như hiện tại ra tay thì lại có ai thấy, nhân loại Kenji thừa hiểu rõ, làm đến không tới lúc tuyệt vọng nhất thì tuyết đối không thể cùng chung nhận thức đoàn kết, vừa vặn lần này cơ hội hóa thân thành chúa cứu thế, Kenji càng cần phải chờ đợi.

Còn suy nghĩ thương sót hay gì hoàn toàn không có trong từ điển, nhân tính cái gì sớm liền đã không còn, hoặc nói cách khác rằng đã từ lâu Kenji đã không còn đứng cùng nhân loại một chiến tuyến, có chăng chỉ là vì muốn thu một chút lợi tức mà thôi.

Đúng như bản thân thầm nghĩ, vài ngày sau tin tức truyền trở lại, Stella vương quốc hoàn toàn thất thủ, Erza cũng đã cố gắng nhưng đều thất bại, cũng còn may bản thân không có chịu bao nhiêu thương tổn.

Đối chuyện này Kenji cũng chẳng có bao nhiêu kinh ngạc, ma vật càng mạnh thì nói rõ phía trước kia khi còn nhân loại cũng coi như một phương mạnh mẽ ma đạo sĩ, chưa hết phía ma vật mạnh nhất hiện tại hẳn là Zeref đi.

Phía khác không nói, nếu như xâm chiếm Stella có Zeref tham gia vậy thất bại cũng là điều hiển nhiên.

Phía trước Kenji cũng chưa bổ sung cho đám người biết để tránh loạn, ma vật cũng không phải đơn giản là từ những cái kia bất tử nhân biến đổi, đằng sau đó còn có một loại kinh khủng phương thức hơn...

Đó chính là nhân tâm.

Càng có loại khao khát, càng có loại xu hướng hắc ám người đều dễ dàng biến đổi thành ma vật, nếu không ở đâu ra nhiều như vậy ma vật.

Những này Kenji không nói ra tốt, nếu nói ra hẳn loạn không thể nghi ngờ, tất nhiên nói ra cũng sẽ phòng bị được rất nhiều, thế nhưng đây cũng không phải cá mà Kenji muốn nhìn thấy, bản thân không dỗi hơi.

Bản thân cần hoàn mĩ kết quả chứ không cần quá trình, bởi thế nên những này chỉ là tiểu tiết mà thôi, không đáng nhắc đến.

"Chúa tể!!"

Ngay lúc này sau lưng một tiếng hô nhẹ vang lên, đồng thời theo sau một vòng tròn ma thuật phong cách bắc âu xuất hiện, mà đồng thời chính giữa cũng đang có hai thân ảnh bóng mờ xuất hiện.

Người đến là Fenrir cùng Meredy, hai người hiện tại đang lấy góc nhìn cung kính cúi sâu nhìn Kenji.

"Ừ, đã trở lại rồi...ngươi thử nói xem cách cục thế giới hiện tại thế nào."

Không có quá nhiều bất ngờ, giường như đã sớm biết trước hai người xuất hiện một dạng, Kenji thản nhiên nói.

"Nhân loại sắp vong."

Đơn giản bốn chữ không có thừa thải nhiều lời, Fenrir thẳng thắn nói ra.

"Ừ, cũng không sai...hoặc là nói khởi đầu mới cũng không chừng ấy chứ, haha."

Khẽ nhấp một ngụm rượu, Kenji đứng dậy ngang qua hai người xong bất chợt chính là dừng lại một thoáng.

Cảm nhận được trong bụng Meredy truyền đến yếu ớt sóng sinh mạng, Kenji tán thưởng một cái nói.

"Không sai."

Hai người gượng cười một cái sờ mũi không nói, bất quá ý tứ trong miệng Kenji hai người vẫn hiểu.

"Ngươi liền trở lại ôn dưỡng cho tốt đi thôi, dù sao nha...thời gian này rất quý giá cũng thật đáng để vui mừng, đáng tiếc trước đó ta cũng thật không thể nào trải qua..."

"Chúa tể không cần tự trách, các phu nhân hẳn hiểu rõ."

"Haha..."

Khẽ cười một cái đánh gãy Fenrir lời nói, Kenji trực tiếp thu hồi hai người trở lại gia viên.

"Thật sự hiểu rõ sao? Ta thế nào lại không biết điều đó...thế nhưng cuộc sống không có quá nhiều lựa chọn, họ hiểu cho ta nhưng ta lại thế nào tha thứ bản thân đâu? Liền như hiện tại thời gian ở cạnh họ cũng thật sự không có bao nhiêu đây...ta thật sự không phải hợp cách người đàn ông tốt đây."

Khẽ lắc đầu thở dài, càng tham lam người thì càng tiếc bỏ ra, bản thân cũng vậy..nữ nhân thật nhiều, thế nhưng thời gian ở cạnh họ lại có bao nhiêu đây, cũng thật may mắn thay mà cũng thật đáng trách thay.

- -------

Cứ thế thời đại hắc ám nhất của nhân loại đã diễn ra rồi, ròng rã gần chục năm.

Giờ đây nhân loại đã không còn cái gọi là quốc gia, cốt truyện hay cái gì đó cũng từ đó bị lãng quên, có thể nói là bao nhiêu sắp đặt từ trước đó của Zeref hoàn toàn bị sụp đổ.

Ma vật cũng dần dần càng ngày càng có trí khôn, cũng có tư duy có nhận thức...còn bên nhân loại hiện tại chính là lui về nửa sau của đại lục phía đông thành lập cứ điểm, những bức tường thành cùng những kết giới ma thuật bảo vệ nghiêm ngặt, nhân số so với trước không còn đến 1/4.

Nhân loại lẫn ma vật nhiều năm giằng co không có hồi kết, có thể nói rằng Ankhseram độ lười vẫn rất cao, đúng ra nếu Ankhseram thực sự ra tay thì cũng không chỉ đơn giản như này.

Đây vừa cho là một sự trừng phạt, thế nhưng nhiêu đây không phải cái mà Kenji muốn thấy, cái cần làm hiện tại chính là ngay lập tức Ankhseram ra tay, chỉ có như vậy bản thân mới có thể danh chính ngôn thuật chế tài hắn.

Để làm điều này trước tiên phải là đứng về phía ma vật, ở đó tạo thành một loại xúc tác, một chất kích thích.... "Tu tu tu...."

Ngay khi đang chìm đắm trong suy nghĩ một tiếng kèn vang dội kêu lên inh ỏi, từng tiếng rầm rập vang lên, từng đội từng đội khí thế ngất trời binh sĩ hành quân, mang trên vẻ mặt mỗi người chính la sự trang nghiêm dữ tợn.

Đứng đầu một thân ảnh mặc giáp phục chỉnh tề, mái tóc đỏ rực như lửa, trước hông mang theo một thanh sắc bén trường kiếm tỏa ra từng đợt hào quang dưới ánh mặt trời.

Đây không phải ai khác chính là Erza. Hiện tại cô cũng không phải cái gì cấp S ma đạo sĩ, hiện tại cô còn có một thân phận khác, Erza nữ tướng...nghe có vẻ có phần không có nhiều hài hòa, dù sao thì đằng sau cô toàn bộ binh sĩ nhưng là nam nhân.

Ngay khi đoàn này vừa đi qua, tiếp theo lại vang lên rầm tập tiếng bước chân, dẫn đầu là Sonya đang cưỡi trên Rollidillo dẫn đầu quân đội riêng của mình, những quân đội này cũng là tàn binh của Stella sát nhập vào, có chăng hiện tại cô chính là cô không phải vật chứa của rồng nữa.

Đã từ sớm vài năm trước, Kenji hoàn toàn đã phong ấn toàn bộ rồng trở lại nhật thực chi môn, cũng dễ hiểu thôi, nội dung cốt truyện không còn như vậy loài rồng cũng không nên xuất hiện ở đây nữa, bao quát Ingnel và những con khác, kể cả Acnologia.

Ai biết được hiệu ứng hồ điệp sẽ vỗ cánh đến đâu, cho nên là cứ dẹp trước tính sau.

Tiếng kèn ban nãy cũng chính là kèn báo hiệu, bạo hiệu cho một đợt mới xâm lăng của ma vật, dù sao thì có trí khôn nhưng với quyền năng của Ankhseram thì cài vào mặc định suy nghĩ thù địch với loại người cho ma vật cũng không có quá nhiều khó khăn.

Đúng vậy, trong thần thức đám ma vật, hết thảy toàn bộ mục tiêu lớn nhất của chúng chính là xóa sổ nhân loại.

Đám nhóc hồi xưa giờ cũng lớn thật nhiều, với Makarov cũng chẳng có bao nhiêu khó hiểu khi mà hiện tại bản thân hắn là cố vấn cho nhân loại, ngoài ra thì Đám ma đạo sĩ cũ của Fairy tail lẫn những hội đồng ma thuật khác cũng có riêng phần mình chức vị lẫn nhiệm vụ, tất nhiên đa phần đều là những nhân vật trong cốt truyện làm chủ đạo, những người khác cùng nhân vật tốt thí hay là người qua đường giáp ất không khác bao nhiêu.

Nói đi cũng phải nói lại, hiện tại toàn bộ vương quốc cũng không có chế độ vua chúa, thập thánh vẫn luôn là người lãnh đạo, dù sao thì hiện tại cũng không phải cái gì hòa bình, có thực lực thì mới phục chúng được.

"Lần này ma vật nhưng là so những đợt trước càng hung hăng nha, lấy nhiều như vậy quân đến, là quyết ăn thua đủ với nhân loại sao?"

Cười cuồng bạo một tiếng Laxus chống một chân lên tường thành phách lối nói, nhìn qua thật không thấy hắn giống như có bất kì ý sợ, có chăng chỉ là hưng phấn.

Thời gian trôi qua lâu như vậy, Laxus cũng đã là thành viên trong thập thánh, dù sao thì kế nghiệm Makarov mà, Makarov hiện tại nhưng là cố vấn đã sớm lui ra nhường chỗ, thực ra thì Makarov cũng không muốn cho Laxus vị trí thế nhưng thực lực Laxus ai bảo được nhiều người khác tán đồng đây.

Ngoài Laxus ra thù Gildarts cũng được tán đồng trở thành một thành viên trong thập thánh, dù sao thì thực lực Gildarts so Laxus còn muốn mạnh một chút.

"Ăn thua đủ là cái chắc, dù sao thì lâu như vậy bọn chúng cũng không bắt ta làm cách nào nha, mà các ngươi cũng thật rảnh đây ta tưởng rằng thập thánh các ngươi chỉ có bàn chiến thuật chứ không có hứng thú nhìn? "

Khẽ liếc bên cạnh Laxus cùng với Gildarts Kenji nhấp miệng nói một câu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Quyển 6 - Chương 53: Xuất hiện


"Thôi đi, suốt ngày ngồi một chỗ ta thực sự chán ngấy, hi vọng lần này ma vật xuất hiện một tên nào đó mạnh mẽ chút để luyện tay."

Laxus cười nhạt một cái hứng thú nhìn nơi xa, thật giống như là ma vật tấn công là điều hắn mong đợi từ lâu vậy.

Đối chuyện này, Kenji không hề để ý, Laxus chiến đấu cuồng nhân bản thân sớm đã biết, chỉ là lần này thật sự có như hắn tưởng tượng như vậy dễ dàng sao? Tất nhiên là không rồi, chừ ra Zeref nguy hiểm ra thì ma vật không có quá nhiều tên đáng ngại, Erza vừa vặn có thể giải quyết rơi, tất nhiên là số lượng nhiều lắm nên vướng tay là không tránh khỏi.

"Tuổi trẻ thật vui ah, tha hồ sung sướng chém giết."

Kenji cười nhạt nhìn bên dưới hỗn loạn, một đen một trắng đang luân phiên loạn vũ chém giết.

"!!!"

"Cái gì vậy??"

Bất ngờ đám người chính là toàn thân chấn động một cái, một cảm giác rùng mình sinh ra, một cảm giác tựa như muốn quỳ rạp xuống đất ngay lập tức bắt đầu hình thành sâu trong tiềm thức từng người ở đây.

Tựa như toàn bộ đều đã phát hiện ra, thập thánh thành viên tất cả đều một loạt bay ra khỏi thành tiến đến tường thành ngay cạnh Kenji, ngưng trọng nhìn phía xa bầu trời.

Giờ phút này chỉ thấy một đám mây đen kịt khổng lồ đang từng chút một di chuyển đến đây, không những thế mà toàn bộ bầu trời trong xanh cũng đang dần có xu hướng biến đen đi, một bầu không khí u ám tràn ngập tử khí bắt đầu hình thành.

"Đây là...đây là ma thuật Zeref sao? Chẳng phải hắn cũng biến thành ma vật rồi sao?"

Makarov kiến thức cao rịn ra một tầng mồ hôi nói.

"Zeref?? E rằng hắn còn chưa đạt đến trình độ xúc động đến không gian như này, các người tìm chỗ trốn đi a, đây không còn là phàm nhân tiếp cận trận chiến nữa rồi..."

Khóe miệng cong lên một nụ cười vui vẻ, một nụ cười mà đã chờ đợi gần mười năm qua, rốt cuộc có thể ra tay đánh một trận thống khoái rồi

"Erza! Cho quân trở lại trú ẩn đi, kế tiếp đến ta."

Lặng yên truyền âm một tiếng, Erza cũng không ham chiến chỉ lạnh giọng ra lệnh cho rút lui, đối với Kenji lời nói cô vẫn là có tin tưởng, dù sao một thân bản lĩnh hiện tại cũng là mười năm qua Kenji vun đắp lên, nói đến thánh thập sĩ? E rằng cô còn mạnh hơn.

Đám người lúc này qua lời nói Kenji mới tỉnh táo lại, thực sự thì luồng khí tức này quá đáng sợ rồi, cảm giác hít thở trong luồng ma lực này cũng đủ toi mạng, cũng may mắn thông qua Kenji ngăn cản mới có thể thoải mái ổn định lại.

"Kenji-sama...đây là?"

"Không có đây là, các ngươi lui đi, nếu không chết lúc nào cũng không biết đâu...phàm nhân!!!"

Không kiêng dè chút nào, Kenji trực tiếp lạnh giọng nói, thực sự tiếp theo chỉ cần dư chấn cũng đủ diệt sát đám người này rồi, Ankhseram cũng không phải hiền lành, hắn mục đích nhưng là xóa sổ nhân loại đấy.

"Cân Bằng...ngươi định bảo che cho nhân loại hạ đẳng hay sao, hay là nói ngươi định ngăn cản ta?"

Trên bầu trời, sấm sét rền vang, Ankhseram vang vọng lời nói chấn động tứ phía, kèm theo từng lời nói là từng tiếng cuồng phong rít gào sấm chớp rền vang, đối với yếu đuối người thất khiếu chảy máu trực tiếp chết đi.

"Ý ngươi là gì đây nào? Sinh Tử, à...hay phải gọi thẳng tên, Ankhseram...mặc dù hiện tại chân thân ngươi cũng thật lạ mắt đấy."

"Hừ, đừng nói nhảm, tránh ra nếu không ta cần phải động thủ, nên nhớ rằng Chronos không có thức tỉnh liền sẽ không ai ngăn cản."

Ankhseram lạnh lẽo ánh mắt gằn từng chữ một, sau lưng không biết lúc nào đã xuất hiện hai hư ảnh một trắng một đen, trắng thuần khiết tràn ngập sức sống, đen hắc ám tràn đầy tử khí, chưa dừng lại ở đó, quần áo hắn cũng tựa như cháy nhẹ lên, từng đoàn hắc hỏa cũng lốp đốp nhảy múa.

"Ngươi lại dọa ai đây? Chronos không ngăn cản lại chẳng phải thật tốt hay sao? Ta từ lâu cũng muốn kiến thức một chút sinh tử lực lượng là như thế nào."

Kenji không chút yếu thế cũng nhẹ nhàng lơ lửng trên trời ánh mắt híp lại đối mắt không ai nhường ai, không khí cũng bắt đầu vạch ra rõ ràng vách ngăn, khí thế bùng nố bốn phương tám hướng.

Ankhseram ánh mắt hiện tại chính là trực câu đòi giết người, u mang bắn ra tứ phía khàn khàn xen lẫn vẻ lạnh nhạt từ tốn nói.

"Ngươi là quyết định đứng về phe nhân loại rồi phải không? Vì nhân loại mà cùng ta đối nghịch đáng sao?"

"Ha ha ha... Ta với ngươi cũng không phân trên dưới thì lại thế nào gọi là đối nghịch, chỉ là quan niệm mỗi người mỗi khác mà thôi."

Lắc đầu cười cợt Kenji nhẹ nhàng nói.

"Nếu vậy, không còn cái gì có thể nói rồi, hôm nay bổn thần nhất định phải xóa sổ loài người."

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _

"Hắn nói cái gì...không, là hai người đang nói cái gì, ta thực sự không có nghe lầm hay sao?"

Đám người giờ phút này đã ngây ngốc đến chết lặng, "thần" cái từ ngữ gần gũi nhưng lại lạ lẫm, vốn tưởng rằng chỉ có trong truyền thuyết, ấy vậy nhưng thực sự tồn tại ngay trước mặt họ.

"Hả? Ta tưởng hắn nói rồi..."

Erza khó hiểu nhìn đám người, xong ánh mắt lại trực câu lên không trung.

"Đây là kẻ mà hắn nói ah, kẻ xứng đáng được nghiêm túc đối đãi."

"Không được!! Tất cả lui lại nguy hiểm."

Mirajane kinh hoàng hét dài một tiếng, đám người cũng không chậm trễ, toàn bộ không hẹn mà hội, đồng thời dùng tốc độ nhanh nhất nhảy lui ra khỏi tường thành.

Ngay lúc này, từ trên không trung quăng xuống một hình bàn nguyệt khí lưu.

Vô cùng chậm rãi, thế nhưng mức độ nguy hiểm chính là đang liên tục vang đội báo hiệu.

"Không kịp rồi!!!"

『Rinseigan: Thần Nghịch』

Ngay lúc nguy hiểm nhất, một thanh âm đầy từ tính trên bầu trời vang lên, toàn bộ cảnh tượng chính đang lấy tốc độ mắt thường có thể thấy trở lại.

"Đường đường là một vị thần cũng không nên đến mức xuất thủ đánh lén chứ, huống chi còn là nhỏ yếu đám người."

"Hừ! Ta mục đích chính là đến xóa sổ lũ ti tiện dưới kia, đánh lén? Ta còn khinh thường dùng loại thủ đoạn đó, dưới vòm trời này ta đã nhìn thấu, bất kì loại công kích nào cũng là ta trực diện thì lại như thế nào là đánh lén?"

Ankhseram nhếch miệng khinh thường nói.

"Ah được rồi...ngươi nói sao thì là vậy đi, đến đi! Để ta xem rốt cuộc ngươi có bao nhiêu cân lượng."

Kenji ánh mắt lạnh băng xuống, trên trán bắt đầu tóe ra thăm thẳm một con ngươi xóa tan đi không khí u ám xung quanh.

"Con mắt kia!! Vì cái gì ta có thể thấy được đồng căn nguyên? Không đúng, là giống nhau nhưng lại không phải."

"Tò mò sao? Đôi mắt của ta có thể nhìn thấy ranh giới tử vong, cưỡng ép hết thảy mọi sự vật sự việc, khái niệm trở về với chung kết...cũng chính là cưỡng ép đưa về tử vong, chỉ cần sống thì có thể giết, bao quát cả thần."

"..."

"Đã hiểu, như vậy thì cùng với lực lượng ta lại có gì khác nhau sao? Ta không cần ánh mắt, ta cũng có thể trực tiếp đưa vật sống về tử vong, ví dụ như ta có thể ngay lập tức giết ngươi vậy."

Nói xong, Kenji ánh mắt co rút lại, thân thể các thứ bắt đầu bị nhuốm đen, da dẻ bắt đầu lão hóa cấp tốc, từng bộ phận từng bộ phận, kể cả khung xương cũng trở nên giòn xốp.

Lấy lại tinh thần, ánh mắt Kenji lại trở nên bình tĩnh lại.

"Không phải...của ngươi tử vong không giống ta, của ta tử vong là hoàn toàn, mà không phải là dạng này."

Ánh mắt lóe lên, thần nghịch phát động, cơ thể Kenji lại lấy tốc độ khủng khiếp trở lại nguyên trạng.

"Triệu hồi ra chân thân đi, nếu chỉ đơn giản như vậy thủ đoạn liền không làm gì được ta."

"Không ngờ đến...ngươi thủ đoạn rất giống Chronos trước đây, đáng tiếc của ngươi còn kém lắm."

Dứt lời Ankhseram sau lưng hai hư ảnh bắt đầu tan ra xát nhập vào cơ thể.

"Giống Chronos sao? Là cưỡng ép thời gian đảo lộn hay chăng?"

Mải mê suy nghĩ, lúc này Chronos đã hoàn toàn triệu ra chân thân hình dáng, cùng nguyên bản khác biệt rất lớn, đôi mắt một đỏ một đen, mái tóc một nửa trắng một nửa đen, cùng với sau lưng kì dị đôi cánh tượng chưng cho sinh tử màu sắc...thật giống như đây tuy một người nhưng lại có hai thể.

"Ngươi cũng triệu ra chân thân đi, nếu không ngươi chết không thể nghi ngờ."

"Được, chiều ý ngươi a."

Màn ánh sáng nổ ra, trên đầu một đôi tai nhọn mọc ngược ra, sau lưng chín chiếc đuôi nở rộ xòe rộng ra phiêu động trong gió, Haki bá vương không giữ lại chút nào bùng nổ mà ra.

Phô thiên cái địa khí thế, gió lộc cuồn cuộn, bầu trời mây đen kết lại cùng những tia lôi điện đỏ rực không ngừng tàn phá xung quanh.

"Chưa phải...như vậy chưa đủ."

Ankhseram lắc đầu không có ra tay, hắn cảm nhận được Kenji hiện tại cực độ uy hiếp, thế nhưng hắn không muốn dạng này, dù thua hắn cũng muốn đánh toàn lực.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Quyển 6 - Chương 54: Đánh


Sĩ diện hão.

Lắc đầu Kenji không có để lại chút nào, toàn thân bắt đầu nhuốm lên ngọn lửa trắng, toàn thân phất phơ rơi vào trạng thái vô cùng thần thánh, sau lưng cầu đạo ngọc dung hợp hoàn chỉnh một cây tích trượng.

"Như vậy đủ yêu cầu ngươi sao?"

"Phiu!!!"

Vừa dứt lời một cái, Ankhseram đã xuất hiện ngay trước mặt Kenji một đá ngang qua, tốc độ khủng khiếp đến nỗi Thần đoán cũng khó có thể bắt kịp.

Vội vàng không có né tránh, Kenji nhấc lên tích trượng chắn ngang, ấy thế nhưng lực đạo khủng khiếp vẫn đẩy bay đi xa xa mới kịp định thần lại.

"Thật mạnh lực đạo."

Nhìn xuống bên dưới bình nguyên bằng phẳng, rõ ràng trước đó bên dưới vẫn là một ngọn đồi lớn, rõ ràng cũng chỉ quét chân qua mà thôi dư chấn đã khủng khiếp nhường này, thật khó tưởng tượng đây là vật lý công kích mà không phải ma lực công kích.

"Vũ khí không sai, hoàn toàn không phải vật chất thế giới ngưng tụ ra có."

Ankhseram lúc này cũng nhìn thấy gót chân của bản thân đang tan rã phân giải, thế nhưng hắn cũng không lấy làm quan trọng, chỉ là ngợi khen mà thôi.

"Trả lễ hoàn tất...đến ta."

Lời nói âm u tư sau lưng vang lên, Kenji vận dụng không gian lực lượng trực tiếp xuất hiện sau lưng, mang theo tích trượng tích xúc nhiều tầng không gian sụp đổ một gõ bổ xuống.

"Rầm!!!"

Lại một lần nữa hóa thành lưu tinh rụng xuống mặt đất, đáng tiếc lần này người bị đánh bay là Ankhseram, chỉ thấy đen kịt viên cầu xé rách không gian xuyên xuống mặt đất, mỗi đoạn đi qua không gian hay vật chật đều đồng dạng băng liệt.

Râu trắng có thể làm nứt không gian tạo nên động đất thì Kenji thập chí vận dụng nó phải hơn nhiều vô số lần, Kenji chính là xếp chồng nhiều tầng không gian làm vỡ vụn nó lực đạo đánh ra.

Lúc này bên dưới Ankhseram đã kịp thời trở dậy đang lấy tốc độ nhanh hơn nữa trở lại, trên tay đồng thời xuất hiện một thanh trường mâu tinh khiết tỏa ra nhàn nhạt ánh sáng gợn sóng đâm lên.

"Đến đi."

Hét lên một tiếng trợ uy, trên tay tích trượng cũng biến đổi thành tương tự trường kích đâm xuống, bên trên vẫn còn lưu lại đỏ lòm hủy diệt lực lượng.

"Bang!!!"

Trường kích đâm vào nhau, âm thanh nhức óc vang ra tứ phía, từ giữa giao nhau hai ngọn giáo vỡ ra khổng lồ khí lãng quét sạch sành sanh toàn bộ vật thể.

Phía xa quan chiến, đám người bị Avalon tách khỏi không ngừng hít lấy từng ngụm khí lạnh, thực sự đây đã không còn là đơn giản chiến đấu nữa rồi, căn bản nhất đòn đánh cũng có thể tạo nên hủy diệt tính như vậy, nếu để dùng ma lực thì còn như nào nữa, thật khó suy nghĩ.

Lúc này đây hai người vẫn như vậy điên cuồng công kích lẫn nhau, người đánh người đỡ, cứ vậy luân phiên nhau thay đổi vị trí, đến nỗi thành thị làng mạc hay tất cả ma vật bên dưới hứng chịu dư chấn toàn bộ băng liệt thành một hố sâu khổng lồ.

Tất cả những thứ đó đều là hai người khống chế vô cùng tốt lực đạo, nếu để toàn bộ công kích thoát ra thì thế giới sớm đã nổ tung từ lâu rồi, dù sao nhiều tầng không gian xếp chồng Kenji tạo ra đã dư sức thổi bay đi thế giới này, thế nhưng để thoát lực ra thì hai người không ai nguyện ý làm.

Chức trách Ankhseram là cai quản sinh tử, nếu thế giới vỡ vụn thì khác nào hắn đang tự sát, dù sao thì hắn bị trói lại bởi thế giới này, mà Kenji khác, Kenji còn cần tín ngưỡng thế giới này để hoàn thành nhiệm vụ.

"Hủy diệt, thời gian, không gian...các loại lực lượng, ngươi thật là đáng được ưu đãi đây, thế nhưng hết thảy vẫn chưa đủ đánh bại ta."

Ankhseram hờ hững vang lên kiêu ngạo giọng nói, trên tay trường mâu xoay lấy một vòng nhanh chóng trở lại chiến đấu.

Kenji không chậm trễ lấy sau lưng hai đuôi làm bàn đạp cả người tựa như mũi tên phi thẳng phía trước, xung quanh hỏa hồ bùng cháy lên loạn kích xung quanh sở hở..

Nhìn đến Ankhseram chật vật đón đỡ Kenji càng ngày càng nóng nảy ra tay nhanh hơn, hung ác hơn, hai người giờ phút này ai cũng cảm thấy cực độ hưng phấn, dù sao tuổi thọ hai người rất dài, để kiếm được một trận đấu sảng khoái cực kì ít, huống hồ đối thủ cũng không có bao nhiêu.

Hai người đánh đến say xưa đánh hết từ hừng đông đến trăng lặn, từ mưa đến nắng, từ tuyết rơi đến gió thổi, thấm thoát địa phương chiến đấu đã biến thành khổng lồ miệng giếng, bên dưới dung nham cũng như vậy mà lan tràn biến thành khổng lồ miệng núi lửa.

Những người quan chiến sớm đã quen, thậm chí là có người đã không muốn nhìn, dù sao thì rõng rã một năm hai người kia vẫn là như vậy đánh qua đánh lại không có hồi kết, chỉ là hai người dường như không có ý định ngừng lại, thậm chí không có dấu hiệu như là đang mệt mỏi.

Trận chiến vẫn còn tiếp tục, lúc này Kenji trên người sơ xác đến đáng thương, chín đuổi chỉ còn một, cũng chính là nếu chết liền chết hẳn, thế nhưng trên mặt vẫn thể hiện ra biểu cảm vui vẻ hưng phấn.

Bên kia Ankhseram không khá hơn bao nhiêu, hắn đã dùng hết thủ đoạn vật lý, thế nhưng cũng chỉ đến vậy, nếu như vận dụng ma thuật thì lại khó chịu bởi Kenji cái khả năng thao túng thời gian đảo lộn kia, đó cũng là lí do chính hắn không có sử dụng.

"Ngươi cứ như vậy tiếp tục hay sao? Nếu chỉ như thế ta nghỉ rằng ngươi sẽ thật sự chết, ngươi cũng thấy đấy ta không thể chết được."

Ankhseram trên cơ thể từng vết rách nhanh chóng liền lại, trả lại nguyên bản thân thể bóng loãng không một vết thương nhìn lấy Kenji.

"Đừng nói vậy, không giết được ngươi là ngươi tự nghĩ ra mà thôi, tiếp tục đi."

Đạp vỡ nát không gian dưới chân, Kenji vẩy nhẹ trên tay trường kích hóa thành vô số hắc cầu song lại chuyển hóa thành từng thanh tế kiếm nhọn hoắt như mưa giông bão giật lao vun vút mà đi.

"Chạm vào không nguy hiểm nhưng rất khó chịu, hừ!!"

Cảm nhận được mưa đạn đang bay đến có thể gây bất lợi, Ankhseram kéo lên báng kích hất ra, trên tay biến ảo nhấc lên thân kích quay vài vòng đánh bật đi toàn bộ đạn đạo, cả người co lại song tiếp theo lại lấy tốc độ khủng khiếp lao lên.

"Hẳn là ngươi chỉ còn một mạng duy nhất đi, ta cảm nhận được mạng sống của ngươi đang tải trọng vào sau lưng chiếc đuôi kia, đó cũng là lí do ngươi tránh cứng đối cứng với ta đúng chứ."

Mắt híp hình nguyệt nha, vẻ mặt Ankhseram càng thêm đặc sắc, song lại mang theo chút gì đó nỗi buồn man mác.

"Ngươi quá tự coi bản thân là một chuyện, thâm chí ngay cả khi ta sẵn sàng chấp nhận bỏ ra tám mạng của mình rồi...ngươi biết ta cảm nhận được gì sao?"

"..."

"Ta cảm thấy nhàm chán, nhàm chán khi ta đã đánh mất đi tám mạng, ấy vậy nhưng ngươi đối với ta không chút nào gây ra một cảm giác, đó là cảm giác sợ hãi...đã từ lâu ta muốn thử lại cảm giác đó, thế nhưng ngươi không làm được."

Kenji khuôn mặt trở nên bình tĩnh trở lại, toàn bộ cảm giác hưng phấn cũng đã bị đánh bật đi, thay vào đó là vẻ mặt nhàm chán hiển hiện, lúc này trên cơ thể những vết rách cũng hoàn toàn biến mất, trả lại thân thể lành lặn, trạng thái Rinseigan cũng biến mất trở lại nguyên bản bình thường nhất.

Đây cũng là rất lâu sau không có vận dụng siêu tốc tái sinh, đáng tiếc là tám chiếc đuôi kia cũng không có thể nào mọc lại được.

Thôi thì đành để lại làm chăn hoặc gối ôm ngủ đi.

"Ngươi là từ bỏ?"

Nghi hoặc nhìn Kenji, Ankhseram ánh mắt híp lại hỏi dò.

"Không, không phải như vậy, ban nãy ta chỉ là giải trí một chút mà thôi, à...cũng có một năm nhiều đi, đến đây cũng nên chấm dứt rồi."

Nói Kenji trên tay bỗng nhiên xuất hiện một cuốn sách cổ.

"Mở ra đi, khải huyền thư."
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom