Cập nhật mới

Dịch Full Nhặt Được Mỹ Nhân Ngư

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
623,263
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Nhặt Được Mỹ Nhân Ngư

Nhặt Được Mỹ Nhân Ngư
Tác giả: Kỳ
Tình trạng: Đã hoàn thành




|| NHẶT ĐƯỢC MỸ NHÂN NGƯ ||

Tác giả: Kỳ

 Edit: Danh | Dâu Tây Farm

 Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, tình cảm, huyền huyễn phương Tây, ngọt sủng, nhẹ nhàng, đoản văn, người cá, HE

Số chương: 9 chương 

|| Giới thiệu ||

Lilith là người cá xinh đẹp nhất vùng biển Napoli, nàng luôn tự hào về sắc đẹp của mình, đôi mắt xanh biếc và chiếc đuôi lấp lánh như những viên ngọc bích. Tuy nhiên, Lilith rất hay lén lút trốn vào bờ, tựa mình phơi nắng trên tảng đá ngầm. Lúc mơ màng chuẩn bị ngủ, nàng bỗng bị một giọng nam trầm ấm đánh thức: “Nhìn xem, ta tìm được cái gì này.”

Lilith “…” Thần biển trên cao ơi, hãy cứu lấy bé cưng của người đi!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
623,263
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: Lilith


Lilith là nàng tiên cá xinh đẹp nhất vùng biển Napoli, cô rất thích ngắm nhìn mái tóc vàng xinh xắn và chiếc đuôi cá xanh biếc lấp lánh dưới ánh mặt trời của mình. Cũng chính vì thế, hết lần này đến lần khác cô đều bất chấp nguy hiểm lên bờ phơi nắng vào ban ngày. Ai dè, cuối cùng cô cũng gặp phải khó khăn.

Lilith chẳng còn gì luyến tiếc, hấp tấp vẫy đuôi, nước bắn đầy lên thành kính rồi dội ngược vào mặt. Cô hất tóc, bơi đến gần mép bể, vươn tay giật tóc Rick.

Rick đặt quyển sách trên tay xuống, quay đầu nhìn cô. Chàng trai có khuôn mặt thanh tú, đôi mắt xanh lam u ám, cười rộ lên không khác gì thiên thần giáng trần. Có điều: “Sao vậy, không cần tay à, chặt nhé?”

Lilith “QAQ”

Lilith lùi về phía sau thì thấy đôi mắt người kia nheo lại không vui. Cô vội vàng nhích người lên trước nịnh nọt, bấy giờ sắc mặt của Rick mới dịu dàng hơn, thậm chí còn duỗi tay sờ mái tóc vàng ẩm ướt của cô, “Ngoan.”

Lilith lưỡng lự suy nghĩ, mặc dù người này bắt mình nhưng lại không ép mình làm điều xấu như những gì mấy nàng tiên cá lớn tuổi nói. Có lẽ anh chưa nhìn thấy người cá bao giờ nên hơi tò mò, vớ vần tí nữa sẽ thả cô đi?

“Anh có thể thả em về biển không?”

Nàng tiên cá xinh đẹp tựa lên tường kính, mở to đôi mắt trong veo đáng thương nhìn người đối diện.

Rick mỉm cười, không rõ là vui hay giận, hỏi: “Tại sao?”

Lilith khịt mũi, dáng vẻ như sắp khóc. Cô ngồi quở trách một lúc, so sánh cuộc sống hiện tại với trước kia, từ quần áo đến đồ ăn, từ sữa rửa mặt đến đồ dùng sinh hoạt, càng nghĩ càng thấy tủi thân. Thậm chí còn có hai giọt nước mắt rơi, ngọc trai lăn xuống đất tạo ra tiếng vang trong trẻo.

“Còn nữa…hic… còn nữa…” Lilith vừa dụi mắt vừa bổ sung.

Tâm trạng của Rick hôm nay khá tốt, anh nghe Lilith nói, lấy giấy bút ghi lại những điều quan trọng.

Rick: “Có phải chỉ cần tất cả đồ dùng của em ở đây giống với môi trường sinh hoạt thường ngày là được?”

Lilith ngây người vài giây: “….Hic?”

Rick vẫn vui vẻ nhìn cô, đôi mắt xanh lam vô cùng dịu dàng.

Lilith: “Vâng. Với cả ngày nào em cũng muốn được đi phơi nắng vào lúc trời đẹp nhất, trước kia em thường hay làm như vậy. Anh nhìn này, mấy nay không được ánh nắng chiếc vào, tóc và đuôi em đều bị bạc màu hết rồi.” Lilith nhìn anh bằng vẻ mặt lên án.

Rick không trả lời có đưa cô về hay không, anh chỉ nói: “Tại anh không chuẩn bị tốt làm em phải chịu khổ, yên tâm đi, mọi chuyện sẽ ổn thôi.”

Lilith “Hứ!”

“Em ngoan ngoãn ngủ một lúc đi, tỉnh dậy sẽ khỏe hơn.”

Rick nói xong bèn xoay người rời đi, đi được vài bước bỗng dừng lại, quay người về.

Anh dang tay ôm Lilith, nhẹ nhàng vuốt ve cổ cô, hôn nhẹ lên mí mắt sưng đỏ vừa khóc thút thít, “Anh thích nhìn thấy dáng vẻ em khóc, trước khi anh chán, em không được có chuyện gì đâu nhé.”

Lilith ”…” Thần biển trên cao ơi, hình như cô đã chọc phải thứ gì phiền phức rồi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
623,263
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: Phù thủy biển


Lilith buồn bã nhìn bể cá mới lộng lẫy, cứ cho là nó đáp ứng đầy đủ các yêu cầu, cải thiện chất lượng cuộc sống của cô, nhưng suy cho cùng nó vẫn không thể thay đổi bản chất của một bể cá.

“Sao vậy, không thích à?”

“Em muốn về. Rick, rốt cuộc anh cần gì? Dưới đáy biển sâu thăm có vô số khó báu, anh cần gì em đều có thể tìm cho anh.”

Rick mỉm cười: “Nhìn anh giống người thiếu tiền lắm à? Lilith?”

Lilith không hề nản lòng, giọng nói trầm thấp mê hoặc, “Hay là anh muốn bất tử? Dưới biển có một loại thần dược, có thể khiến người ta trường sinh bất lão, thậm chí là cải tử hồi sinh. Rick thân yêu, em biết anh là người có tiền và địa vị, song gương mặt đẹp trai rồi cũng sẽ bị thời gian bào món. Bây giờ, chỉ cần anh gật đầu, em sẽ xuống biển sâu, giúp anh mãi mãi giữ được thanh xuân của mình.”

Rick đến gần Lilith: “Cục cưng Lilith, em làm anh ngạc nhiên quá đấy.”

“Với cả, em có biết là loài người gian xảo không bao giờ tin chuyện này không, hơn nữa họ còn thích nghĩ ra giải pháp riêng biệt.”

Rick nhanh chóng nhét thứ gì đó vào miệng Lilith.

Thứ kia vừa vào miệng đã tan ra, Lilith hoàn toàn không thể từ chối.

“Cái gì thế!” Lilith tức giận nhìn anh.

“Là một món đồ thú vị giúp Lilith chơi cùng anh.” Rick đáp, sau đó dùng cánh tay thăm dò và bế Lilith từ bể cá lên. Lilith sợ hãi giãy giũa nhưng cũng chẳng làm được gì, hơn nữa đuôi cô vừa thoát khỏi nước đã biến thành chân con người!

Lilith sợ hãi sờ chân, làn da mịn màng, nhẵn bóng, ấm áp thay thế cảm giác lạnh lẽo trơn trượt của vảy.

Rick vừa huýt sáo vừa định sờ đùi cô, “Kết quả ổn phết.”

Lilith giãy giụa đẩy anh ra, Rick thuận thế rời đi, Lilith lập tức ngã xuống mặt đất. Da thịt trắng nõn thoáng cái đã đỏ ửng.

Lilith căm phẫn ngẩng đầu lườm anh, cái đuôi xinh đẹp của cô, a a a~

“Đứng dậy.” Rick lạnh lùng nói.

Lilith cắn răng đứng dậy, nhưng vừa dùng sức chân đã đau đớn như bị vô số kim châm chọc vào. Cô đột nhiên ngã xuống, sắc mặt trở nên trắng bệch, hai mắt đọng đầy hơi nước.

“Sao vậy?” Rick nhận ra có gì đó sai sai, giọng nói cũng dịu dàng hơn.

Lilith: “Đau. QAQ”

Rick cau mày nghi ngờ, bỗng nhớ tới điều gì đó, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tên phù thủy biển chết tiệt!”

Anh bế Lilith lên, đặt trên chiếc giường mềm mại.

Vẻ mặt cực kỳ dịu dàng thương tiếc, “Lilith đáng thương của anh, anh thề sẽ không để em phải chịu bất kì tổn thương nào. Tên phù thủy biển kia làm em đau đớn, anh nhất định sẽ bắt hắn ta trả giá đắt.”

“Này… Rick, anh có thể thả em vào nước không?”

Rick vẫn ôn hòa như cũ: “Đương nhiên…” Nhưng lời nói ra lại tương đối lạnh lùng, “Là không thể.”

Cứ tưởng chỉ không cho về biển, giờ đến nước cũng không được ư? Aaaaa, cứu cá với! Rick, anh tỉnh ngộ đi, cá là động vật sống dưới nước, anh có biết không?!

Đối diện với sự cương quyết của Rick, Lilith không dám nói thêm câu nào, ỉu xìu nằm trên giường.

Rick yên lặng nằm nghiêng cạnh cô, cầm tay cô, khẽ ngâm nga và dỗ cô ngủ.

Lilith mơ màng chìm vào giấc ngủ với tâm trạng nặng nề.

Rick nhìn Lilith bình yên ngủ, khóe miệng khẽ cong lên. Khoảnh khắc ấy là lần đầu tiên chàng trai này không có ý nghĩ đen tối.

Ngày thứ hai, Lilith tỉnh dậy thì thấy mình đã ở dưới nước, đuôi cá cũng quay trở lại.

Buổi trưa chói chang, Rick dẫn Lilith đến tảng đá ngầm tắm nắng.

Lilith vô cùng vui vẻ, đồng thời rất muốn chạy trốn.

Rick nhìn thấu suy nghĩ của cô, lành nhạt nói: “Bảo bối Lilith, em có biết phù thủy biển vốn là cá thờn bơn không?”

Tên phù thủy biển kia đầy quyền năng, sinh vật biển nào thấy hắn cũng phải đi đường vòng. Vả lại bản thân cô không biết, sao Rick có thể biết được?

Rick cười với cô, hàm răng trắng đều tăm tắp lộ ra: “Dù sao cũng chỉ là một con cá bơn hương vị thơm ngon.”

Lilith kéo chiếc đuôi không nghe lời muốn bỏ đi, ngượng ngùng cười nói: ”Ha ha… Anh vui là được.”

Thời gian hạnh phúc quá ngắn ngủi.

Lilith lưu luyến nhìn biển cả.

Rick bế cô về nhà, vừa lên bờ đuôi cá đã biến thành chân. Anh mặc váy cho cô, ôm cô im lặng không nói câu gì. Dưới ánh mặt trời, hai người trông rất hòa hợp.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
623,263
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: Thay đổi


Người cá thuộc nhóm quần thể khó sinh sản. Thứ nhất là vì người cá được trời ưu ái ban cho sắc đẹp và giọng hát, khiến họ có thể dễ dàng mê hoặc lòng người, đồng thời cũng được các sinh vật biển yêu mến. Ngoài ra, người cá có khả năng trời sinh bơi tự do dưới biển sâu, vì vậy bí mật nào của biển rộng họ cũng biết hết. Tuy nhiên có được ắt có mất, người cá đã mất đi nanh vuốt sắc bén, phải sống nơm nớp lo sợ trong quần thể sinh vật phong phú dưới đáy biển.

Vì vậy người cá rất quý trọng những người cùng dòng, có thể nói là “một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ”.

Lilith được coi là người đẹp nhất vùng biển Napoli, tồn tại như một mặt trời chiếu sáng.

Một tuần sau khi Lilith biến mất, ngay cả người cá ngốc nghếch nhất cũng đoán được là có điều gì đó không ổn. Một số người cá tập trung lại, bàn bạc tìm cách khiến con người dối trá, gian xảo kia trả Lilith hồn nhiên, đáng yêu của họ về.

Người cá A: “Con người rất xảo quyệt, Lilith chắc phải chịu khổ rồi. Chúng ta nên tập hợp đồng minh để vào đất liền giải cứu Lilith!”

Người cá B tỏ vẻ không đồng tình: “Lilith là con tin trong tay họ, ngộ nhỡ loài người lấy em ấy ra đe dọa thì sao? Lilith mà bị thương thì phải làm thế nào?”

Người cá C: “Tôi nghĩ không thể dùng vũ lực để cướp lại, chúng ta cần phải huy động đầu óc. Tốt nhất nên hỏi người kia muốn gì, biển rộng có vô vàn kho báu, hãy dùng chúng để đổi lấy Lilith.”

Nhưng làm thế cũng có vấn đề, ai là người đi đây?

Tất cả chị em đều giơ tay, ánh mắt lóe lên vẻ thích thú, tò mò.

Người cá C cau mày, nhìn xung quanh và thấy Isa đang nấp ngoài vòng tròn, không hề giơ tay. Mắt người cá C sáng lên:

“Đúng đúng rồi! Là cậu.”

Isa – người bị gọi tên ngỡ ngàng ngẩng đầu lên: “Tôi á?”

“Đúng vậy, không phải trước kia cậu với Lilith thân nhau lắm à? Cậu không lo lắng gì sao?”

Trước khi đến tuổi trưởng thành, người cá không phân biệt giới tính.

Từ trước đến giờ Isa mê Lilith như điếu đổ, mấy ngày gần đây, hắn suy nghĩ nát óc tìm cách xây dựng hình tượng đẹp trai khiến Lilith vừa gặp đã yêu.

Nhiệm vụ đột nhiên đổ xuống đầu, hắn đang định từ chối, một vầng sáng bỗng lóe lên trong lòng.

Đây chẳng phải cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân ngàn năm có một sao? Nếu hắn cứu Lilith khỏi tay loài người, có lẽ cô sẽ ngượng ngùng tựa vào lòng hắn! Thả con săn sắt, bắt con cá rô, coi như hắn là hoàng tử giải cứu công chúa!

Vẻ mặt sững sờ của Isa chuyển sang uy nghiêm, trịnh trọng, dõng dạc hùng hồn như sắp hi sinh, “Tôi đi.”

Người cá C “….” Có cần nghiêm túc vậy không??

Hôm nay Rick tiếp tục đưa Lilith đến tảng đá ngầm tắm nắng.

Lilith thoải mái nhắm mắt lại.

Ánh nắng giữa trưa vừa chói mắt vừa nóng rực không tốt đối với con người.

Nhưng chỉ cần nhìn dáng vẻ thích thú của Lilith, Rick lại vô cùng hạnh phúc. Anh thật sự không muốn buông tay sinh vật xinh đẹp này chút nào. Rick nghĩ thầm: Có thể ở bên nhau cả đời thì tốt biết mấy. Cùng trong lúc đó, anh dơ đầu ngón tay trắng nõn ra ngịch đường trơn trên vảy của Lilith.

Dù sao Lilith cũng mang bản chất của động vật, hành động nghịch vảy không khác gì sờ lông, khiến cô vốn đang mơ màng ngủ dưới ánh nắng ấm áp chợt khó chịu tỉnh dậy: “Anh làm gì vậy?”

“Lilith, em cảm nhận được à?”

Cảm nhận? Lilith ngây thơ chưa hiểu rõ, sau khi hiểu ra, cô quay đầu quẫy đuôi vẩy nước vào người Rick, khuôn mặt đỏ ừng, người vùi trong nước, im lặng không nói gì.

Rick dịu dàng chải mái tóc ướt đẫm của cô, lấy tay xoa cằm, cười tủm tỉm nói “Chắc là có thể cảm nhận được một ít?”

Lilith lặng thing, trợn mắt nhìn anh.

Anh vẫn lì lợm trêu chọc cô: “Bé Lilith đáng yêu quá, anh rất muốn cắn rồi ăn thịt em.”

Nghe vậy, Lilith muốn chết ngay lập tức. Có lẽ trời cao nghe thấy lời cầu cứu của cô, một vệ sĩ vội vàng chạy đến thầm thì gì đó. Nụ cười trên mặt Rick biến mất, có thể thấy rõ vẻ mặt u ám của anh.

Anh bảo vệ sĩ đi trước, quay đầu nhìn cô bằng khuôn mặt vui vẻ, áy náy nói: “Lilith, đến đây, hôm nay anh có việc gấp, mai chúng ta phơi tiếp.” Nói xong, anh cúi người bế cô lên.

Đuôi Lilith vừa rời khỏi mặt nước đã biến thành đôi chân dài thẳng tắp. Rick hôn lên mặt cô, bàn tay hư hỏng vuốt ve bắp chân mịn màng. Hơi nóng bất thường phả đến, Lilith chưa quen, cả người co lại làm Rick bật cười, “Sao thế? Sợ hả?”

“Vớ vẩn!” Lilith vẫn mạnh miệng.

Rick hôn cô thêm lần nữa, kết thúc câu chuyện.

Lilith dựa vào bể nhìn bóng lưng Rick rời đi, cứ nghĩ đến vẻ dịu dàng thái quá của anh mấy ngày nay, mặt cô lại nóng bừng.

Trong căn phòng trống vắng, Lilith tùy ý thả lỏng người chìm xuống đáy bể.

Cô không phải là trẻ con chưa hiểu việc đời, cô cũng cảm thấy có gì đó không giống lúc trước.

Ít nhất, hiện tại cô muốn ở bên người đàn ông này.

Muốn ở bên anh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
623,263
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: Thích


Cung điện hoàng gia vô cùng xa hoa, đá cẩm thạch lát nền sáng đến mức có thể soi rõ bóng người. Quốc vương tuổi tác đã cao ngồi trên ngai vàng nhìn hoàng tử trẻ tuổi, đẹp trai bằng ánh mắt phức tạp.

Rick nhìn quốc vương, cúi người hành lễ, vẻ mặt ôn hòa: “Không biết cha gọi con đến để bàn chuyện gì?”

Quốc vương im lặng một lúc mới đáp: “Năm nay con cũng hai mươi, theo lí đã đến lúc phải lập gia đình. Trùng hợp là công chúa nước bên đang muốn tìm chồng nên ta đã đứng ra sắp xếp cuộc hôn nhân này. Ngày cưới được ấn định vào ba tháng sau, công chúa tới đây được mấy ngày rồi, con nên hỏi han tiếp xúc nhiều hơn.”

Rick mỉm cười gật đầu vờ quan tâm đến sức khỏe của quốc vương, không biết thật giả thế nào, nhưng trước mắt đang diễn ra vở kịch cha yêu thương, con hiểu thảo.

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Rick xoay người rời khỏi cung điện, nụ cười trên mặt lập tức biến mất, ánh mắt lạnh lùng sắc bén, thâm trầm nói: “Lão già chẳng sống được bao lâu nữa… Vậy mà vẫn còn tâm trạng quản chuyện của ta?”

“Công chúa nước bên à…”

Rick lững thững đi dạo, vừa đi vừa nghĩ, cùng lắm là khiến cô ta biến mất là được.

Lúc bấy giờ, một giọng nói nhỏ bé yếu ớt vang lên, “Người là hoàng tử điện hạ của vương quốc Rize phải không?”

Rick quay đầu lại, tên nhóc kia cùng lắm là mười bốn, mười lăm tuổi, có mái tóc vàng và đôi mắt xanh giống hệt Lilith. Rick ngẩn người, sau đó mới khôi phục dáng vẻ lạnh lùng, gật đầu mỉm cười: “Là tôi.”

Isa mừng như bắt được vàng, chỉ có trời mới biết hắn phải vất vả thế nào lần theo mùi của Lilith để đến được vương quốc này, trà trộn vào đoàn người của công chúa nước láng giềng, ẩn núp trong cung điện mấy ngày mới hiểu rõ mối quan hệ phức tạp của con người. Trên người vị hoàng tử này có mùi của Lilith, mẹ nó, rất có thể anh ta chính là con người xảo trá đã bắt cóc Lilith!!!

Isa kiềm chế cơn giận, bày ra dáng vẻ phục tùng: “Tôi là sứ giả nước bên, công chúa đã nghe danh hoàng tử lâu nên có chuẩn bị một món quà gặp mặt, mong thái tử theo ta qua đó.” Nói xong, hắn không để ý đến câu trả lời của Rick, lập tức dẫn đầu đi về phía trước.

Rick sống ở trong cung từ bé, lại là con của một người vợ không được sủng ái, nên đã rèn được khả năng nhìn mặt đoán ý. Dù Isa che giấu khéo đến đâu, cũng không thể qua mắt anh được. Anh suy nghĩ một lúc lập tức hiểu rõ mọi chuyện, có lẽ sứ giả không rõ lai lịch này quen Lilith. Mà đã như vậy, anh đương nhiên phải xem xét kĩ, loại trừ tai họa, để Lilith ở cạnh anh mãi mãi.

Isa dẫn Rick rẽ trái rồi lại rẽ phải, đi đến góc khuất trong cung điện, bốn bề yên tĩnh, xé bỏ mặc nạ ngụy trang của mình: “Con người xảo quyệt kia, đừng biện minh gì thêm, ngươi muốn dùng Lilith để đổi lấy thứ gì?”

Đúng như dự kiến, Rick cười khẽ, vẻ mặt vẫn thản nhiên như cũ: “Lilith không thích cậu, tại sao cậu còn đến đây?”

“Ngươi.” Isa tức giận, nhưng nhớ tới lời dặn dò của mấy người cá, hắn đành nuốt cục tức xuống, thuyết phục thêm lần nữa: “Ngươi không nên tin vào mấy truyền thuyết linh tinh, người cá đã mất hết sức mạnh từ lâu, bây giờ ngoại trừ vẻ đẹp thì chẳng còn thứ gì khác. Lilith ở cạnh ngươi, cơ bản không mang lại lợi ích cho ngươi, vậy sao lại không đồng ý thương lượng? Ta biết ngươi không phải là người cam chịu đứng trong góc khuất, đã tốn rất nhiều tiền bạc và công sức để chinh phục các nước khác. Bọn ta có thể cung cấp tất cả cho người.” Isa nói, giọng điệu hấp tấp.

Rick vẫn ngắm nhìn phong cảnh nhưng vẻ mặt lại lạnh băng: “Đúng vậy, nhưng như thế tôi càng cần Lilith, em ấy không ở trong tay tôi, làm sao tôi có thể tin tưởng các cậu?”

Isa “…” Bọn họ vốn định đưa Lilith về rồi sẽ trở mặt, cùng lắm là từ nay sau không bao giờ lên bờ, song không ngờ người này lại đối phó như vậy.

Isa ngoài mặt vẫn cười nhưng trong lòng không thể cười nổi: “Không có chuyện đó đâu, thần biển trên cao có thể làm chứng, người cá bọn ta trước giờ luôn tuân thủ lời hứa.”

Môi Rick cong lên, anh cười cợt: “Thật đáng tiếc, cậu nói sai rồi, tôi không hề có dã tâm xâm chiếm các nước khác. Do đó Lilith phải ở cạnh tôi.”

Lúc quay người rời đi, anh nghe thấy tiếng hét phẫn nộ phía sau: “Ngươi là con người vô sỉ! Ngươi cho rằng Lilith thích ở cạnh ngươi à? Ngươi không thể làm gì giúp Lilith, em ấy ở trên đất liền, mãi mãi chỉ có thể làm thú cưng của ngươi, hứng chịu ánh mắt khinh thường của người khác, không thể quay về biển rộng, không được truy đuổi con mồi. Cái con người thối nát kia, ngươi nhốt Lilith ở cạnh ngươi, một ngày nào đó ngươi nhất định sẽ gặp quả báo!!!”

Khóe môi Rick trở lại trạng thái bình thường. Vừa rồi anh đã nói dối, anh là kẻ có dã tâm, vẫn luôn lên kế hoạch xâm chiếm nước khác. Giờ nhận được sự hỗ trợ của người cá, tương đương với việc của cải nhiều vô kể. Lúc nhặt được Lilith, anh cũng nghĩ vậy, nhưng nếu mà làm như thế, anh sẽ không nhân nhượng với cô hết lần này đến lần khác, thậm chí vì muốn cô có chân đứng sánh vai với anh, anh còn tìm đến ma dược…

Nghĩ đến đây, Rick đột nhiên sửng sốt, thấy tim đập khác thường, anh mới từ từ nhận ra.

Sau đó tức giận tự nhủ: “Hóa ra là như vậy… Rick ơi là Rick… Lần này đúng là gặp trắc trở.”

Anh nhìn cung điện phía xa, vẻ mặt dịu dàng hơn hẳn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
623,263
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: Dao găm


Mấy ngày nay, Rick đối xử với cô tốt một cách kỳ quái. Cũng chính vì thế mà thời gian ở cạnh anh kéo dài nhiều hơn. Mỗi lần ngẩng đầu lên, Lilith đều thấy Rick nhìn cô chằm chằm không chớp mắt, sự dịu dàng cưng chiều trong mắt thậm chí có thể nhấn chìm người khác. Song chỉ có một yêu cầu tối kị đó là không được nhắc tới chuyện về biển. Lần trước Lilith thấy cuộc nói chuyện diễn ra tốt đẹp nên thử đề cập đến, kết quả mặt Rick tối sầm lại, Lilith suýt nữa trở thành nàng tiên cá đầu tiên ở vùng biển Napoli chết vì ngạt thở khi hôn. Nhắc mới nhớ, đó là nụ hôn đầu tiên của Lilith. Lilith ngượng ngùng ngẩng đầu liếc nhìn Rick, quả nhiên anh đang mỉm cười nhìn cô.

Lilith vội cúi đầu xuống, giả vờ vui đùa nghịch nước nhưng thi thoảng lại nhìn trộm anh.

Rick bật cười ra tiếng.

Từ khi hiểu rõ lòng mình, anh càng nhìn càng thấy Lilith đáng yêu. Điều này không hề giống anh của trước kia chút nào. Từ nhỏ anh đã được trời ban cho khả năng nhìn cái gì cũng hiểu, vậy nên khó có chuyện anh cảm thấy hứng thú với những thứ lạ lùng. Lilith là người đầu tiên khiến anh yêu thích đến thế.

Rick cười, vẫy tay gọi Lilith.

Lilith “…” Đối diện với sự cưỡng chế bức người, Lilith không thể không nghe theo.

Rick vui vẻ cầm tay Lilith, đặt lên đó một nụ hôn và nói một cách thản nhiên trịnh trọng: “Lilith, làm vương phi của anh nhé?”

Lilith “!” Không phải chứ, cô cho rằng mình vừa nhận được kịch bản nam nữ chính khác biệt nguồn gốc không thể yêu nhau. Bỗng dưng bị cầu hôn ở nơi đất khách quê người, rốt cuộc là muốn quậy phá gì đây?

Vấn đề là, cô nên đồng ý hay từ chối?

Thấy cô không đáp, Rick híp mắt nguy hiểm, “Lilith không muốn à?”

Lilith “…” Nào có, anh chưa từng cho cô lựa chọn ý kiến từ chối.

Lilith nhìn qua có vẻ uất ức nhưng thật ra lại mừng thầm gật đầu.

Để khen thưởng cho sự ngoan ngoãn, Rick nhẹ nhàng hôn cô: “Ba tháng sau chúng ta sẽ tổ chức lễ cưới, Lilith ngoan, chờ anh thêm một thời gian, mọi chuyện sẽ ổn thôi. Đến lúc đó em không phải ở trong chiếc bể nhỏ này, em sẽ trở thành hoàng hậu xinh đẹp, tôn quý nhất của anh.”

Lilith: Rõ ràng là nên cảm động nhưng không hiểu sao lòng lại hoảng sợ?

Chờ mãi công chúa của nước bên cũng đến.

“Thưa hoàng tử điện hạ, đây là công chúa Louis của nước chúng tôi.” Sau khi sứ giả của nước láng giềng hành lễ với Rick, phía sau xuất hiện một cô công chúa xinh đẹp.

Gương mặt non nớt của Louis hơi đỏ, dường như ngạc nhiên với vẻ ngoài của vị hoàng tử đẹp trai trước mắt. Cô vén váy hành lễ, nhếch miệng cười khẽ: “Hoàng tử điện hạ, rất hân hạnh được gặp người.”

Rick giả vờ đỡ công chúa Louis, nụ cười đúng mực như được tỉ mỉ thiết kế sẵn hiện lên, “Tôi cũng rất vui khi gặp người. Công chúa điện hạ đáng yêu.” Dù sao anh cũng hiểu rõ cách tốt nhất để làm một cô công chúa nhỏ không hiểu gì về thế giới cảm mến. Mà tình yêu, không phải thứ luôn khiến người ta phát cuồng sao? Rick nghĩ.

****

Gần đây, Rick ít tới thăm cô hơn. Lilith thật ra khá buồn, có điều cô không thể hiện ra ngoài. Mỗi lần anh tới, lúc đầu Lilith rất tức giận, sau đó được anh dỗ hai ba câu, cô đột nhiên quên mất mình định hỏi anh cái gì, hôm nay cũng thế.

Thấy Rick xoay người rời khỏi cung điện, Lilith nhấn chìm cả người xuống đáy, buồn bực thổi bong bóng

“Lilith! Lilith!”

LiLith vừa thổi vừa chán nản nghĩ, chẳng lẽ cô buồn đến mức xuất hiện ảo giác, sao Isa có thể ở đây được?

“Đừng ngủ! Lilith, cái người ngu ngốc kia! Mau đứng lên.”

Xong rồi xong rồi, còn có cả giọng của chị cả, quả này không cứu được thật.

Lilith vẫn nằm dưới nước không chịu nhúc nhích.

“Rào.” Tiếng nước vang lên, Lilith đột nhiên bị một cái bóng kéo khỏi mặt nước.

“Isa?” Lilith vui mừng nhìn người trước mặt. “Là anh thật à? Anh làm cách nào để tìm được nơi này?”

Nhìn cô tràn đầy sức sống như vậy, Isa mỉm cười, sau đó lập tức nghiêm mặt “Lilith, nghe anh nói, mau cùng anh rời khỏi đây, nơi này rất nguy hiểm. Quay về biển với anh đi!”

Thành thật mà nói, nếu Isa tới sớm hơn mấy ngày, Lilith chắc chắn sẽ về cùng hắn. Tuy nhiên cách đây không lâu cô vừa ỡm ờ đồng ý lời cầu hôn của Rick, giờ trở về biển không nói với anh câu nào, quả thực quá khốn nạn.

Thấy Lilith im lặng, Isa vừa ngạc nhiên vừa tức giận, “Sao vậy? Em không muốn về à? Chẳng lẽ em thích hắn? Em thực sự muốn sống với hắn cả đời?”

Cả đời ư? Vấn đề này quá xa vời.

Người cá tôn trọng sự tự do, hiếm khi sống chung với nhau, đa phần sau khi trải qua quá trình sinh sản hoặc yêu đương cuồng nhiệt, họ sẽ tách ra. So với tình yêu hư vô mù mịt, người cá thích tự do hơn.

Mà bây giờ, Lilith chắc chắn không được tự do.

Nếu không trở về biển, sau này Lilith cũng không thể tự do.

Lilith nhìn mặt nước chằm chằm, tiếp tục im lặng không nói câu nào.

Cô càng làm thế Isa càng tức hơn, tức đến mức nói không lựa lời: “Đồ ngốc, em có biết người được gọi là người trong lòng của em chuẩn kết hôn với công chúa nước bên không? Cái tên xảo quyệt kia không hề yêu em, hắn chỉ trêu đùa tình cảm của em mà thôi!”

Lilith sững sờ, lòng đau âm ỉ, giọng nói cũng khàn đi: “Kết hôn?”

“Đúng vậy, hoàng tử có vẻ vẻ rất thích công chúa nên đã đẩy ngày kết hôn sớm hơn dự kiến.” Isa thương tiếc, nhưng đau dài không bằng đau ngắn, chỉ có làm như vậy Lilith mới nhìn thấu người này, sớm ngày quay về biển cả.

Lilith không nói gì thêm, cũng không muốn để ý đến hắn.

Isa thở dài, đưa cho cô một con dao găm: “Đây là thứ chị em dùng tóc để đổi, em dùng cái này để giết hắn, lời nguyền sẽ bị phá bỏ. Ôi trời, không biết tên ngốc nào tung tin đồn thất thiệt, người cá chúng ta chỉ cần lên bờ lập tức sẽ có hai chân, chẳng cần ma dược nào hết. Vậy mà em lại ngốc nghếch không cản hẳn lại, giờ thì đau chân không thể bước nổi.”

Lilith: Oan uổng quá đi, có trời mới biết anh đã cho cô ăn cái gì.

“Bắt buộc phải giết anh ấy thì lời nguyền mới được hoa giải à?”

“Cũng không phải.” Isa nói kèm theo một nụ cười xấu xa. “Nhưng anh không muốn nói cho em biết.”

Lilith: Này, đồ con nít ranh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
623,263
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6: Thấu hiểu


Hôm nay Lilith bỗng dưng im lặng, cho dù Rick nói gì, Lilith cũng chỉ hờn dỗi quay lưng về phía anh, dường như quyết tâm cắt đứt quan hệ cả đời.

Chẳng lẽ khoảng thời gian này mình chọc cô quá mức? Rick nghĩ thầm.

Giọng anh vô cùng dịu dàng: “Được rồi, cục cưng Lilith đừng giận nữa nhé?”

Lilith kiên quyết quay lưng, không hề dao động.

Rick thở dài, xoay người rời đi như thể bỏ cuộc.

Cuối cùng Lilith không nhịn được nữa, gọi anh lại, do dự mở miệng, “Rick? Sắp kết hôn à? Cùng công chúa nước bên?”

Rick vốn không có ý định rời đi, anh luôn để ý tới Lilith. Nghe vậy, anh không khỏi sửng sốt, toàn bộ cung điện đều được những người thân cận của anh canh giữ nghiêm mật, vậy ai là người truyền tin cho Lilith? Một tia sáng vụt qua mắt Rick, chắc chắn là đám người cá kia.

“Không có chuyện đó đâu, Lilith, em phải tin anh, đợi anh hai tháng nữa, em sẽ trở thành vợ của anh,” Rick ngồi xổm cạnh bể, nhìn thẳng vào mắt cô để cô nhìn thấy sự chân thành trong mắt anh, bàn tay dịu dàng vuốt ve má cô.

Lilith sửng sốt nhận ra vẻ thờ ờ lạnh lùng trước kia đã biến mất, trong đôi mắt ấy chỉ có một cô gái nhỏ bé là cô.

“Em thật sự có thể tin anh à?” Lilith hỏi nhỏ.

“Đương nhiên. Lilith, em chỉ cần ngoan ngoãn chờ anh thôi.” Rick nói.

Sau khi Rick đi, Lilith lần đầu tiên chủ động bước lên bờ. Vừa mới đi được một bước, cô không chịu nổi nỗi đau thống khổ kia, lập tức ngã xuống mặt đất.

Lilith cắn răng đứng lên, tập đi từng bước, tập chịu đựng cơn đau.

Cho dù là Rick hay Isa, cô đều không thể tin tưởng tuyệt đối, chỉ có tự mình tìm hiểu mới nhận được kết quả chuẩn xác nhất.

Nghĩ vậy, Lilith lập tức mặc một bộ váy xòe màu vàng nhạt. Trong cung điện của Lilith có rất nhiều quần áo con người, tất cả đều được Rick chuẩn bị từ trước. Bản thân Lilith không thích mặc đồ rườm rà, nhưng nếu Rick thích, cô sẵn sàng chịu đựng điều đó.

Lilith đi giày khiêu vũ, xông thẳng đến cánh cửa đang trông coi cô.

Khi hai vệ sĩ được trang bị đầy đủ vũ khí thấy Lilith đứng ở cửa, họ sửng sốt ngăn cô lại: “Xin lỗi cô chủ, cô không thể ra ngoài.”

“Rick bảo các anh trông giữ tôi à?”

Nghe thấy cô gọi thẳng tên của hoàng tử, vệ sĩ càng cẩn thận hơn: “Đúng vậy, hoàng tử đã dặn dò, cô không thể rời khỏi nơi này dù chỉ nửa bước.”

“Bây giờ anh ấy đang ở đâu?”

Vệ sĩ vốn không muốn trả lời nhưng lại không kìm lòng được nói ra đáp án: “Dạ ở trong Nhà Trắng.”

“Bé ngoan, để ta ra ngoài.”

Ánh mắt vệ sĩ trống rỗng, ngoan ngoãn cất vũ khí đi.

“Ngoan, không có chuyện gì xảy ra cả, anh không cần phải nhớ gì đâu.” Tiếng nói Lilith vang lên hệt như hải yêu.

Thật ra tiên cá mất đi móng vuốt sắc bén nhưng vẫn còn giọng hát mê hoặc lòng người. Lilith có thể rời đi dễ như trở bàn tay, cảm giác rung động chính là nguyên nhân khiến cô ở lại, cô chưa từng nghĩ đến việc mất đi tự do. Giờ đây, cô nguyện ý ở lại vì người này, nhưng quan trọng là anh có xứng không?

Lilith mím môi, bước nhanh về hướng được gọi là Nhà Trắng.

Rick đang hờ hững dỗ dành công chúa Louis, ngán ngẩm nhìn gương mặt xinh đẹp chạy qua chạy lại. Mấy tên người cá chết tiệt, dưới biển có gì tốt mà lại nói cho Lilith khiến cô đau lòng. Rick nói mấy lời ngọt ngào nhưng mắt không hề nhìn Louis, lơ đãng thấy bóng dáng của Lilith. Cả người Rick bỗng cứng đờ.

Lilith mặc bộ váy xòe lộng lẫy nhưng mặt lại vô cùng bình tĩnh.

Rick muốn giải thích nhưng lại không thể nói ra được bất cứ điều gì, chẳng lẽ nói rằng: Lilith đừng giận, không phải như em nghĩ đâu, đó chỉ là một phần trong kế hoạch của  anh, anh muốn công chúa nước bên mang tiếng giết quốc vương. Làm vậy anh mới có thể thuận lợi kế vị và loại bỏ được những nguy cơ tiềm ẩn.

Xung quanh có rất nhiều tai mắt, anh không thể nói ra kế hoạch.

Cuối cùng, anh đành phải nở nụ cười như mọi ngày: “Tại sao em tới được đây?”

Ánh mắt Lilith vẫn rất bình tĩnh “3572 bước, Rick, em tự tới.”

Rick đương nhiên biết Lilith dùng chân sẽ đau thế nào. Tim anh như thắt chặt lại, từng cơn đau nhói lên nhưng vẫn phải cố chịu đựng, “Lilith, anh đưa em về nhé? Được không?”

Lilith không nói lời nào, trong lòng có chút hụt hẫng, không gật đầu cũng không từ chối.

“Rick,cô gái xinh đẹp này là ai vậy?” Louis bước ra ngoài, vô cùng ngạc nhiên trước dáng vẻ xinh đẹp tuyệt trần của người đối diện, sau đó chuyển sang cảnh giác.

Rick liếc nhìn Lilith nói: “Là một vũ công trong cung, không có gì đáng nói. Chúng ta về thôi..”

Louis vẫn chưa chịu buông tha cho Lilith, “Được hoàng tử coi trọng như vậy, chắc hẳn cô múa rất đẹp? Không biết tôi có may mắn được thưởng thức không nhỉ?”

Rick không giữ được nụ cười trên mặt nữa, giọng điệu hàm chứa đe dọa “Công chúa đã từng xem qua biết bao bài hát và điệu múa tuyệt vời rồi. Tôi sợ vũ nữ trong cung của tôi không thể thu hút được cô. Công chúa muốn về nghỉ sớm không?”

“Rick. Cần gì phải khách sáo như vậy? Dù sao một tuần nữa chúng ta cũng là người một nhà rồi, không phải à?” Công chúa cười nhạt, dựa vào người Rick.

Rick dường như không thể khống chế được cơn tức giận trong lòng, bắt đầu luống cuống nhìn về phía Lilith.

Vẻ mặt Lilith vô cùng bình tĩnh, nhìn thoáng qua cũng có thể thấy được tâm trạng cực kỳ khác thường của cô.

Lilith quỳ xuống hành lễ, nhếch miệng cười khẽ, giọng nói vang lên trong như tiếng suối, “Tôi rất vinh hạnh múa cho công chúa và hoàng tử xem.”

Rick chưa bao giờ ngờ tới Lilith có thể nhảy đẹp như vậy.

Mọi động tác nhấc chân, xoay người, nhảy lên đều không sai một nốt, xinh đẹp động lòng người.

Những người khác không biết, nhưng anh biết, Lilith đang nhảy múa trên đầu kim, nhảy múa trên đỉnh trái tim anh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
623,263
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7: Tạm biệt


“Vậy nên em không làm gì, cứ về như vậy?” Nàng tiên cá tóc đỏ gần như hét lên.

Lilith tủi thân, sợ hãi gật đầu.

Trái tim tan vỡ, nàng tiên cá Lilith mặc kệ tên Rick cặn bã. Sau khi múa xong, cô lập tức quay về biển cả, thực sự không nỡ vung dao găm về phía Rick.

Nàng tiên cá tóc đỏ tên là Riquier, mặc dù tính cách nóng nảy nhưng lại tỉ mỉ và chu đáo nên được mọi người coi là chị cả.

Riquier cười khẩy “Chị nghĩ loài người nên cắt bỏ chân thứ ba, để vĩnh viễn không thể lừa dối mấy cô gái nhỏ.”

Lilith run rẩy gật đầu đồng ý, không dám nói thêm một lời, sợ chị cả tức giận sẽ phạt cô xuống quét dọn dưới biển sâu.

“Quên đi, bây giờ em đã hiểu rõ con người không phải là thứ tốt lành gì rồi đúng không? Sau này nhớ thông minh lên, đừng để bị lừa.”

Thật ra Lilith vẫn không yên lòng, thỉnh thoảng cô lại ngoi lên bờ biển vào lúc nắng đẹp, nhìn Rick ngồi trên tảng đá ngầm cô thích, không rõ đang nghĩ gì.

Cô nghe mấy con quái vật biển nói rằng, hóa ra công chúa nước bên tâm địa độc ác giết chết quốc vương. Rick lên ngôi, trở thành quốc vương mới, không muốn bỏ qua việc này, mượn danh nghĩa báo thù để tuyên chiến với nước láng giềng. Hiện tại cuộc chiến nơi tiền tuyến diễn ra khá căng thẳng, có lẽ đây chính là lý do khiến Rick thường xuyên cau mày?

Lilith ôm đuôi lo lắng.

“Lilith. Gần đây rốt cuộc em làm sao vậy? Có phải em vẫn còn nghĩ về người đó không?” Isa nhìn cô, phồng má tức giận như bị bạn thân phản bội.

“Không! Không đâu!” Lilith nhảy dựng lên như mèo bị giẫm đuôi. 

Isa thấy thế càng tức giận “Rõ ràng là em có nghĩ.”

“Đừng nhắc tới chuyện này nữa. Đúng rồi, cách để phá bỏ lời nguyền kia là gì vậy?”

Thấy cô cố ý chuyển chủ đề, Isa không còn cách nào khác đành phải đáp lại “Thật ra không cần làm gì cả, em có nhớ loại san hô màu xanh giống trái cây mà trước kia em thích không? Nó là thứ chỉ có thể tìm thấy dưới đáy biển sâu, những năm gần đây rất hiếm khi nhìn thấy loại này?”

“À, em nhớ mang máng. Nó ăn rất ngon.” Lilith bùi ngùi nói: “Nó có thể giải trừ lời nguyền?!”

“Có thể, thật ra đó cũng không phải là lời nguyền. Loại ma dược đó giúp các sinh vật khác biến thành con người, nhưng lại xung khắc với người cá.”

Lilith gật đầu rồi nghĩ đến điều gì đó, cô nhìn về phía Isa bằng ánh mắt chân thành: “Isa, em hơi khó chịu, anh đi cùng em có được không?

Isa đỏ mặt, ngượng ngùng nói: “Hừ, trước đó đã dặn em không được lên bờ mà em không nghe, thôi, để anh đi cùng em.”

Lilith gật đầu. Ngoại trừ việc hái thứ được gọi là trái cây kia, cô muốn tìm cho Rick một ít kho báu, coi như đáp lại tình nghĩa. Từ nay về sau, hai người không còn liên quan.

Tất cả những gì diễn ra đều thuận lợi vượt ngoài mong đợi của Lilith, chẳng lẽ ông trời cũng muốn giúp họ tách ra? Lilith cắn một miếng trái cây xanh lam mọng nước, buồn bực suy nghĩ.

Đêm nay trăng sáng sao thưa, Lilith cảm thấy chắc chắn hôm nay là một ngày tốt lành.

Cô đi qua đi lại, vác từng chiếc rương đặt lên trên bãi đá ngầm trước kia.

Khi vác đến lần thứ 3, Lilith nhìn thấy một người vốn không nên xuất hiện ở đây.

Lilith nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của Rick, bên trong đong đầy cảm xúc khó tả. Lilith muốn tát mình một cái vì cái chứng dở hơi, không phải đã nói là sẽ cắt đứt à, tại sao giờ còn mềm lòng? Aaaa?

Trong khi Lilith được nhiều người cá an ủi, Rick chẳng có một người bạn thân nào cả. Khoảng thời gian này, anh hoàn toàn trống rỗng và luôn nghĩ đến Lilith. Kể từ ngày Lilith biến mất, anh cảm thấy trong lòng vô cùng trống trải. Nếu Lilith không bao giờ muốn gặp lại anh thì có lẽ cả đời này anh cũng sẽ chẳng bao giờ được nhìn thấy cô. Anh vẫn luôn nghĩ, rốt cuộc mình sai ở đâu, có phải là không nên lợi dụng một cô công chúa vô tội? Hay là anh giấu giếm Lilith tất cả mọi việc, chỉ muốn giữ cô bên cạnh mãi mãi, chưa từng nghĩ đến việc Lilith có bằng lòng hay không? Có phải anh đối với Lilith quá tùy tiện, giống như đối xử với thú cưng, chứ không phải là hai người bình đẳng yêu nhau?

Những suy nghĩ này ập đến dồn dập khiến anh trở nên mê muội. Buổi tối anh thường không ngủ được, suy nghĩ mông lung, nhìn ra bờ biển cả đêm. Anh rất thích tảng đá ngầm nơi họ gặp nhau, thường nhìn nó như người mất hồn. Đêm nay, anh lại không ngủ được, nhìn ra tảng đá ngầm thì thấy nước biển biến động. Cảm giác vừa mừng vừa sợ bao trùm lấy anh, anh vội vàng chạy tới bờ biển. Quả nhiên anh đã gặp được công chúa của mình, Lilith của anh.

Người trong lòng của anh.

Cô đắm mình trong ánh trăng sáng, mái tóc vàng ướt lấp lánh, đôi mắt xanh thẳm dịu dàng ngước lên nhìn anh.

Trong phút chốc, anh không biết nói gì, làm gì.

Phải làm gì.

Em mới đồng ý ở lại bên anh?

Lilith thân yêu của anh?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
623,263
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8: Kết thúc


Lilith không lo lắng, thấp thỏm như Rick. Lúc bấy giờ, ngoại trừ sự vui sướng vì được gặp lại nhau sau bao ngày xa cách, còn có sự bất lực và xao động khó kiểm soát.

“Lilith, lại đây.”

Lilith hơi hoảng sợ, lần trước anh cũng làm như vậy, đầu tiên là dụ dỗ cô, đợi cô lại gần rồi khiến cô hôn mê.

Tránh được vệ sĩ một lần chưa chắc đã có lần thứ hai, nếu bị bắt được, có lẽ cô sẽ chẳng bao giờ được quay về biển cả.

Vì thế Lilith im lặng lắc đầu, không những không đi tới mà còn lùi ra xa.

Không ngờ Rick đột nhiên im lặng đi xuống biển, Lilith lo lắng, đây không phải là vùng biển nông.

Cô do dự, thỏa hiệp nói: “Em không đi, anh đừng tới đây, lên bờ đi.”

Trong đêm tối, mái tóc vàng của Rick hơi mờ nhạt, quần áo ướt sũng dính sát vào người. Vị hoàng tử vốn luôn tao nhã, dè dặt giờ lại nhếch nhác, thảm hại.

Trái tim Lilith lập tức trở nên mềm yếu, cô dường như có thể đáp ứng mọi điều kiện mà Rick đưa ra.

Trên thực tế, cô thật sự đã đồng ý.

Trở lại biển sâu, Lilith bình tĩnh lại, nàng tiên cá xinh đẹp nhất vùng biển Napoli rất muốn đập đầu xuống đất. Chỉ cần Rick chịu thua, giả vờ đáng thương, cô sẽ mềm lòng, cái tật xấu này, liệu có sửa được không đây?

Không may là, giữ lời hứa luôn là đức tính tốt của Lilith.

Cho nên mỗi ngày cứ đến đúng giờ Lilith lại hẹn hò cùng Rick.

Đối với Rick, mọi thứ giống như một giấc mơ.

Anh đã quyết định để Lilith sống dưới đáy đại dương sâu thẳm mà anh không hề nhìn thấy, để cô không bị tổn thương.

Nhưng khi nhìn thấy cô, mọi quyết tâm gần như sụp đổ hoàn toàn.

Rick từng cho rằng anh thích dáng vẻ muốn khóc nhưng không khóc của Lilith nhất. Song khi nhìn thấy nụ cười của cô, anh mới biết đâu là thứ khiến lòng anh rung động.

Mỗi đêm, Lilith và anh đều ngồi trên tảng đá ngầm nói chuyện.

Anh kể một số chuyện từng đọc qua, những giai thoại thú vị mà anh nghe được.

Lilith chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng ngạc nhiên thốt lên.

Đôi khi Lilith cũng sẽ nói với anh những thứ dưới đáy biển, đó là một thế giới tráng lệ mà anh không thể chạm tới.

Làn gió đêm hè mát dịu, lướt nhẹ trên mặt nước.

Lilith ngâm nga bài hát quay trở lại đáy biển, bỗng chốc bị Isa canh gác ở đó nổi giận tóm gọn.

Nụ cười của Lilith trở nên cứng đờ, cô ngượng ngùng cười nói: “Isa, sao anh lại ở đây?”

“Em vẫn chưa rút ra bài học? Tại sao em lại đi tìm con người đó? Lần trước đau lòng chưa đủ à?”

“Không giống…” Lilith nói nhỏ.

“Có gì khác?”

“Em cảm thấy Rick thích em. Đó không phải kiểu bình thường mà là kiểu rất thích.” Lilith ngẩng đầu nhìn hắn, môi khẽ mỉm cười, đôi mắt lấp lánh như những vì sao.

Isa nhìn cô với ánh mắt chế giễu: “Em bị làm sao à?”

Lilith tức đến mức nói không lên lời, quay lưng bỏ đi.

“Chẳng lẽ em muốn rời xa biển rộng, ở lại đất liền?”

Lilith cũng đang nghĩ.

Cô có thể tin Rick không? Cô có muốn ở bên người tàn nhẫn, độc ác nhưng lại dịu dàng với mình cô không?

“Đúng thế, Isa, em biết điều đó có thể sẽ khó khăn và đau đớn. Nhưng em vẫn muốn ở cạnh anh ấy.” Lilith đáp rồi đi về phía trước.

Sắc mặt Isa hết kinh sợ rồi lại nghi ngờ, cuối cùng chuyển thành một tiếng thở dài.

Rick vĩnh viễn không bao giờ quên được đêm hôm đó.

Lilith mặc một chiếc váy xinh đẹp, bước từ trong biển ra, kiễng chân hôn anh và hỏi: “Anh có thể chăm sóc em cả đời không?”

Anh tất nhiên vui vẻ đồng ý. Dù sao đây cũng là giấc mơ đẹp nhất của anh kể từ khi anh nhặt được cô.

Lilith, có gì mà không thể?

Rick đưa cô lên bờ, hai người uyển chuyển khiêu vũ.

Tà váy tung bay trong làn gió đêm dịu mát.

Câu chuyện về hoàng tử và nàng tiên cá chưa chắc đã là một bi kịch.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
623,263
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9: Ngoại Truyện


Đánh chết Lilith cũng không thể ngờ được Rick của trước và sau hôn lễ lại khác nhau một trời một vực như thế.

Trước hôn lễ, Rick “Được”, “Không thành vấn đề”, “Cũng có thể”.

Sau hôn lễ, Rick lại “Không thể”, “Không được,” “Nghĩ hay lắm”.

Điều khiến Lilith tuyệt vọng hơn cả là Rick luôn đổi mới giới hạn của cô.

Lilith từng là một nàng tiên cá ngây thơ, tuy nhiên không bao giờ có thể quay lại quá khứ.

Lilith lười nhác nằm nhoài cạnh bể, tựa vào phiến đá mà Rick trang trí, lợi dụng bóng râm để đọc sách, chân này duỗi thẳng chân kia gác lên, vẻ mặt bình thản.

Lilith say sưa quan sát, đột nhiên nổi hứng trêu đùa, vung đuôi hất nước vào đầu Rick.

Mái tóc vàng bồng bềnh ban đầu của Rick rũ xuống, chiếc áo sơ mi dính sát vào người anh, dường như có thể thấy rõ những đường cong cơ bắp mạnh mẽ. Rick không nhìn số trang, ném sách đi và đứng dậy. Anh chưa chỉnh trang lại, đứng đó bình tĩnh nhìn Lilith.

Lilith vốn chỉ muốn đùa một chút nhưng lại bị dọa sợ, mở miệng nịnh nọt: “Thôi mà, Rick, em xin lỗi, coi như không có chuyện gì xảy ra được không? Anh là tốt nhất?” Lilith mở to hai mắt, cố gắng tỏ vẻ nịnh nọt.

“Lilith?” Cuối cùng Rick cũng lên tiếng, giọng điệu không trong như trước kia, mà hơi khàn khàn.

“Dạ?”

“Cái đuôi của em xinh lắm.”

“Đúng vậy, đuôi của em đẹp nhất vùng biển Napoli đấy.” Lilith đắc ý khoe mẽ.

Rick không lên tiếng, ngồi xổm xuống, vuốt ve đuôi Lilith từng chút từng chút một.

Cảnh tượng này quá quen thuộc, Lilith lập tức nhớ tới đoạn đối thoại cách đây không lâu.

Rick cảm nhận được đuôi cá dưới tay cứng đờ.

Lilith: Một lời khó nói hết.

Rick khẽ cười, vẻ mặt dịu dàng, ẩn chứa nhiều điều chưa nói.

“Em thực sự muốn…”

“Ừ, dù sao cũng phải hiểu Lilith hơn.”

Lilith giống như chết đi sống lại “Vậy cũng được.”

“Haha.” Rick cười ha hả.

Lilith “?”

Rick cười xoa tóc cô: “Không có gì đâu, em không muốn thì thôi.”

Lilith sững sờ nhìn khuôn mặt đẹp trai trẻ trung của Rick.

Sau khi Rick lên nắm quyền, người ngoài nói anh là kẻ khát máu, không bao giờ trao cơ hội thứ hai cho những kẻ hai lòng. Đội quân của anh như đi vào chỗ không người, đánh đâu thắng đó, thuận lợi giải quyết mấy cuộc chiến đã kéo dài hàng thế kỷ.

Tuy nhiên chính anh cũng đã thừa nhận, mọi sự dịu dàng anh đều dành hết cho một người là cô.

Bọn họ rất hạnh phúc, rất rất hạnh phúc.

“Khụ, cái đó, nếu anh thật sự muốn, cũng…. không phải là không thể.”

“Lilith? Em nói thật?”

“Ừ…”

“Lilith… Đuôi của em, ừ, vẫn dùng rất tốt.”

“Câm miệng.”

Trên thế giới này tại sao lại có người như Rick chứ, Lilith nằm trên giường rên rỉ, trong lòng than thở: Thần biển trên cao ơi, hãy cứu lấy cá đi. Còn anh! Rick! Dừng tay!

Bảo anh dừng tay mà! Có nghe thấy không vậy!

゚°☆ HOÀN ☆° ゚
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom