Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2381: Giác ngộ (2)


Tử đệ Phục Hy thần tộc không có nhiều cơ hội lịch luyện, thiên hạ thái bình thì không sao, nhưng yếu điểm trong trận tai kiếp nỳ đã lộ ra, sức mạnh chỉnh thể của Phục Hy thần tộc thậm chí còn không bằng Hách Tư thị, không thể thu phục tất cả!

Nhưng Chung Nhạc nói mình trở thành trở ngại cho Phục Hy thần tộc phục hưng khiến hai thái tử bọn họ có chút không muốn thừa nhận!

Phụ hoàng đã hy sinh quá nhiều quá nhiều cho Phục Hy thần tộc, cuối cùng lại phủ nhận chính mình khiến họ khó lòng chấp nhận.

Chung Nhạc phủ nhận bản thân, là sự đả kích quá lớn đối với bọn Chung Hoàng Thần, nhưng đả kích lớn nhất có lẽ vẫn là Chung Nhạc.

Đó là mục tiêu, là lý tưởng cho hắn phấn đấu cả đời, hắn đã dốc hết tâm huyết cả đời hắn.

Cuối cùng hắn lại phát hiện mình trở thành trở ngại.

Hắn sẽ đau lòng tới mức nào?

Cảm nhận được điều đó mới là Thái Hoàng, mới là Thái Hoàng chân chính.

- Chủng tộc Chiến Thần là chiến đấu mà có, không phải chỉ dựa vào một cường giả chống đỡ, vì thế ta cũng là trở ngại.

Chung Nhạc nói tới đây, mỉm cời nói:

- Sau khi nghĩ thông điều này ta liền chợt hiểu ra, mọi thứ đều trở nên sáng lạng. Luân hồi của ta có thể gạt sang bên, sinh tử của ta cũng có thể tạm gạt sang bên. Ta không thể để sinh tử của ta ở trên đại nghiệp của chủng tộc!

Ánh mắt hắn nóng bỏng, rời mắt từ Khởi Nguyên Đạo Thần sang Tứ Diện Thần, rồi lại nhìn Hắc Đế, Bạch Đế, rồi nhìn Luân Hồi Thánh Vương, giọng nói cũng thêm vài phần gấp gáp:

- Ta chỉ cần trừ bỏ ngươi, ngươi, ngươi, ngươi và ngươi! Giết hết các ngươi thì mọi trở ngại cho sự phục hưng của Phục Hy thần tộc sẽ bớt đi hơn nửa! Trở ngại lớn nhất trừ bỏ rồi, đó là lúc ta chuyên tâm đối phó Đạo Giới và đạo quang của Đạo Giới!

Mấy người Khởi Nguyên Đạo Thần sắc mặt tối lại, sát khí càng ngày càng nặng.

Chung Nhạc thở dài:

- Giết các ngươi, tinh lực của ta sẽ có thể hoàn toàn dùng cho Đạo Giới. Đáng tiếc ta mãi chìm đắm vào giải trừ đạo quang Đạo Giới, giải trừ Hỗn Độn lạc ấn, ta đã quá coi trọng tính mạng bản thân, các ngươi cũng quá coi trọng tính mạng của ta, đến mức chết nhiều đạo hữu như vậy.

Hắn đứng dậy nói:

- Chỉ cần giết các ngươi là có thể giải quyết được vấn đề này. Chư vị, hom nay trẫm tiễn các ngươi lên đường. Luân Hồi đạo hữu, xin lỗi, ngươi là người đầu tiên lên đường.

Luân Hồi Thánh Vương sắc mặt kịch biến.

Chung Nhạc mỉm cười:

- Muốn giết Khởi Nguyên thì giết Thánh Vương trước. Sư huynh, Đại Toại, cá vị lão tổ nương nương, tiễn Luân Hồi Thánh Vương lên đường thôi.

Phong Hiếu Trung đứng dậy, Đại Toại, Lôi Trạch Cổ Thần, Hoa Tư nương nương và Hậu Thổ nương nương cùng đứng dậy. Phong Hiếu Trung thi lễ:

- Luân Hồi đạo hữu, mời!

Luân Hồi Thánh Vương cười ha hả:

- Muốn giết ta, thì phải hỏi Khởi Nguyên đạo huynh và Hắc Bạch nhị đế xem họ có đồng ý không đã!

Mười sáu cái đầu của hắn nhìn quanh, đột nhiên trong lòng lạnh toát, thấy không gian tách rời, vô số vì sao lấp loáng, đây là vũ trụ khác, là Thất Đạo Luân Hồi của Phong Hiếu Trung, hắn đã rơi vào Thần Tú Thất Đạo Luân Hồi của Phong Hiếu Trung.

Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần và Hắc Bạch nhị đế đều ở bên ngoài vũ trụ này.

Đại Toại, Lôi Trạch, Hoa Tư và Hậu Thổ nương nương hiện ra vây quanh hắn.

Luân Hồi Thánh Vương cười ha ha:

- Ta tinh thông Luân Hồi đại đạo, ta chính là Luân Hồi đại đạo, các ngươi không giết được ta đâu!

Uỳnh uỳnh!

Vô số đạo linh quang xuyên qua vũ trụ đan vào nhau, xuyên thủng Thần Tú Thất Đạo Luân Hồi của Phong Hiếu Trung.

Khóe mắt Luân Hồi Thánh Vương co giật, trong lòng hoảng loạn.

Đó là Luân Hồi Đằng.

Luân Hồi Đằng xếp cuối cùng trong cửu đại linh căn nhưng cũng là linh căn mạnh nhất, thậm chí có thể xuyên qua Đạo Giới, sau khi xuyên Đạo Giới mới sinh ra Luân Hồi đại đạo.

Sự xuất hiện của Luân Hồi đại đạo có thể nói liên quan rất lớn tới cây linh căn này.

Chung Nhạc cho toàn bộ Luân Hồi Đằng hiện ra chính là để dùng căn nguyên phá Luân Hồi đại đạo của hắn, triệt để tiêu diệt hắn.

- Muốn triệt để tiêu diệt ta sao, không thể nào!

Luân Hồi Thánh Vương gương mặt biến dạng, cười gằn:

- Cho dù ta có chết ở đây thì vẫn còn một ta khác còn sống. Hà ha, Luân Hồi sẽ không bị hủy diệt…

Bên ngoài Tổ Đình, Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần và Hắc Bạch nhị đế nhfin Chung Nhạc. Tứ Diện Thần cười:

- Trước trận đại chiến này bệ hạ để Luân Hồi Thánh Vương trị thương cho bọn ta có thể nói là không sáng suốt. Giờ lại điều đi Phong Đạo Tôn, Đại Toại, Lôi Trạch, Hoa Tư và Hậu Thổ lại càng thiếu sáng suốt. Bệ hạ muốn chết thế nào?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2382: Vô địch (1)


Chung Nhạc mỉm cười, vẫy vẫy tay cho những người khác rời khỏi Tổ Đình, nói:

- Trẫm cho những người khác chỉ đối phó với Luân Hồi Thánh Vương mà không đối phó chư vị, lý do chắc các vị hiểu. Trẫm kéo Đạo Giới vào Luân Hồi, dùng Luân Hồi đại đạo khắc chế đạo quang của Đạo Giới, để đạo quang vào Luân Hồi không thể ra ngoài. Thế gian này chỉ có Luân Hồi Thánh Vương là có thể uy hiếp tới trẫm. Chỉ cần Luân Hồi Thánh Vương thì trẫm chắc chắn có thể giết các ngươi.

Bạch Đế cười ha hả:

- Chỉ dựa vào mình bệ hạ sao?

Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần, Hắc Bạch nhị đế, Tứ Diện Thần thuộc cấp Đạo Thần, mà Chung Nhạc lại điều đi hết những người mạnh nhất, một mình đối mặt với họ. Trận chiến này hy sinh Luân Hồi Thánh Vương nhưng tiêu diệt được Chung Nhạc, vụ trao đổi này xem ra rất đáng!

Chung Nhạc mỉm cười, sau đầu hiện lên quầng sáng Bạch Đế lập tức cảm thấy khoảng cách giữa mình và hắn không thể kéo gần, bất giác kinh hãi, ngẩng lên nhìn thì thấy bàn tay Chung Nhạc đã đặt lên mặt mình!

- Bệ hạ đúng là đã coi thường Đạo Thần rồi!

Bạch Đế cười khảy, đại đạo thành kiếm, đạo kiếm chỉ thẳng lòng bàn tay Chung Nhạc!

Đạo Thần ra tay quả nhiên phi phàm.

Thần thông của Đạo Thần đã không thể gọi là thần thông, lý giải của họ về đạo đã đạt tới mức cực hạn, khi ra tay không cần phải quan tưởng đồ đằng, đại đạo văn lý gì phức tạp, có thể trực tiếp đối kháng với đạo!

Bạch Đế là tia sáng đầu tiên của thế gian, mang thuộc tính trụ quag, có thể tưởng tượng được sự cường đại của hắn, ánh sáng không đâu là không tới, đạo kiếm của hắn cũng vậy, không có gì không tới, không gì không thể phá!

- Đừng chạm vào người hắn!

Tiếng của Khởi Nguyên Đạo Thần vọng ra, Bạch Đế khựng người, đạo kiếm chạm vào lòng bàn tay Chung Nhạc, đầu óc Bạch Đế đột nhiên trống rỗng, một đạo Luân Hồi đại đạo trong cơ thể bỗng vỡ tanh tách, Đạo Giới cảnh giới của hắn cũng bắt đầu tan rã!

Đạo Luân Hồi đại đạo của hắn là đại đạo Luân Hồi Thánh Vương đã để lại trong cơ thể hắn để cho hắn thoát khỏi cạm bẫy Đạo Thần, vì thế Bạch Đế mới thoát khỏi Đạo Giới với cảnh giới Đạo Thần.

Nhưng giờ Chung Nhạc trực tiếp phá vỡ đạo pháp của Luân Hồi Thánh Vương, đánh hắn từ cảnh giới Đạo Thần rơi xuống!

Bạch Đế sững ra như gỗ.

Giờ hắn đã không còn là Đạo Thần nữa, không phải Đạo Thần chân chính rời khỏi Đạo Thần thì cảnh giới sẽ tụt giảm, năm xưa Tứ Diện Thần cũng từng bị Chung Nhạc đánh tụt cảnh giới.

Bạch Đế giờ đã từ cảnh giới Đạo Thần tụt xuống Đế Cảnh.

- Trẫm còn coi thường ngươi không, sâu bọ?

Bát Đạo Luân Hồi phía sau Chung Nhạc chuyển động. Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần và Hắc Đế xông tới, dù tấn công từ hướng nào thì cũng đều là chính diện Chung Nhạc, bị Chung Nhạc chặn lại hết!

Bạch Đế đứng trước mặt Chung Nhạc, nhìn thì dù là Khởi Nguyên hay Tứ Diện Thần, hay Hắc Đế đều cách hắn rất xa vời.

Nhưng Chung Nhạc và hắn thì lại rất gần.

Một câu sâu bọ của Chung Nhạc vang lên bên tai khiến hắn rợn tóc gáy. Giờ cho dù hắn vẫn còn tâm cảnh của Đạo Thần nhưng cảnh giới đã tụt giảm, trước đệ nhất Thiên Đế từ cổ chí kim như Chung Nhạc, hắn chắc chắn không đỡ nổi một chiêu!

- Đừng mơ!

Tứ Diện Thần hét lớn, Nhất Niệm Vạn Giới Sinh, dùng giới phá giới, muốn phá tan Thất Đạo Luân Hồi của Chung Nhạc, cứu Bạch Đế ra.

Quanh người Chung Nhạc hiện lên vô số tấm gương, mỗi tấm gương la Phục Mân Đạo Tônọt thế giới. Đây cũng là Nhất Niệm Vạn Giới Sinh, khác với của Tứ Diện Thần ở chỗ, Tứ Diện Thần từ Hỗn Độn hóa giới, cao hơn một bậc, còn Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của Chung Nhạc là Không Gian Thất Đạo Luân Hồi tạo nên vạn giới không gian.

Quanh người Chung Nhạc, vô số tấm gương nhanh chóng vỡ tan như thủy tinh.

Tứ Diện Thần tuy lần này không vào Đạo Giới trở thành Đạo Thần chân chính nhưng thực lực cường hãn vô cùng, Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của hắn càng thêm hoàn hảo!

- Tế!

Trong nháy mắt, hắn xung phá Không Gian Thất Đạo của Chung Nhạc, pháp lực hùng hồn trào dâng, định tế cả Hắc Đế và Bạch Đế!

Năm xưa hắn tế Hắc Đế, một đạo đạo quang chém Đại Tư Mệnh, kinh diễm tuyệt luân, phá vô địch nhục thân của Đại Tư Mệnh, để lại cho Đại Tư Mệnh suy nghĩ chắc chắn chết.

Giờ nhục thân của Chung Nhạc chưa bằng Đại Tư Mệnh, mà Hắc Đế còn là Đạo Thần, chắc chắn cũng khó có thể chặn được đòn này của hắn!

Thế nhưng, đúng lúc Bạch Đế bị pháp lực của hắn tế lên, Bạch Đế bị một đao chém đôi, nhục thân đại đạo nguyên thần vỡ tan, đại đạo bị chôn vùi, không thể chết hơn được nữa!

Phụt!

Hắc Đế biến thành một đạo đạo quang, chém xuống mi tâm Chung Nhạc.

Tứ Diện Thần mừng rỡ, nhưng thấy mi tâm Chung Nhạc tách ra lộ một vòng xoáy Luân Hồi, trong đó cũng có một đạo đạo quang, không ngừng di chuyển trong Luân Hồi vô tận.

Hai đạo đao quang gặp nhau, Hắc Đế kêu lên một tiếng thảm thiết, đạo huyết nhuộm đỏ các đạo Luân Hồi, bị đạo đao quang kia cắt làm đôi.

Tứ Diện Thần kinh hãi, Hắc Đế chết quá nhanh, còn nhanh hơn Bạch Đế, vì hắn rơi vào trong Luân Hồi của Chung Nhạc, gặp đạo quang của Đạo Giới!

Đạo quang của Đạo Giới sau khi giết Đại Tư Mệnh, chém về phái Chung Nhạc, Chung Nhạc kéo Đạo Giới vào Luân Hồi để Đạo Giới khống chế Luân Hồi, đạo quang của Đạo Giới cung xbị Luân Hồi dạid dạo khắc chế.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2383: Vô địch (2)


Nhưng đạo quang này không thể hủy diệt được, chỉ có thể bị hắn nhốt trong Luân Hồi.

Tứ Diện Thần tế Hắc Đế chém tới, bị Chung Nhạc thuận nước đẩy thuyền đưa tớ trước đạo quang của Đạo Giới, loại đạo quang này không có khái niệm địch ta, chém qua tất cả!

Ngay Chung Nhạc và Đại Tư Mệnh cũng không thể đối kháng với đạo quang, Hắc Đế có tài đức gì mà có thể?

Hắn là Đạo Thần nhưng bị đạo quang chém qua cũng như Đại Tư Mệnh, trực tiếp thân tử đạo tiêu, ý thức tiêu tan, bị tiêu diệt hoàn toàn!

Chỉ trong chớ mắt hai vị đạo thần đều mất mạng.

Tu vi cảnh giới của Hắc Đế Bạch Đế tuy đạt tới cảnh giới Đạo Thần nhưng vẫn rơi trong cạm bẫy Đạo Thần, không thể thoát ra được. Họ dựa vào sự giúp đỡ của Luân Hồi Thánh Vương ra khỏi Đạo Giới, đối mặt với những người khác họ đều là những người cường đại cao cao tại thượng.

Nhưng đối mặt với Chung Nhạc, người tinh thông Luân Hồi đại đạo, tái tạo Luân Hồi, Lục Giới trong cơ thể thì đúng là giao mạng vào tay đối phương.

Chung Nhạc có hể đánh tụt cảnh giới của họ bất cứ lúc nào, chỉ cần bị rơi khỏ cảnh giới Đạo Thần thì khi đối mặt với Chung Nhạc họ chỉ còn đường chết!

Uỳnh uỳnh!

Chấn động dữ dội truyền tới, Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần phá Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của Chung Nhạc, hai vị thần cấp đều nhíu mày.

Đây mới là chiêu đầu tiên mà hai Đạo Thần là Hắc Bạch nhị đế đã chết, thực lực Chung Nhạc vượt xa dự liệu của họ quá nhiều thì phải!

- Xem ra Luân Hồi Thánh Vương không cho các ngươi biết.

Dưới chân Chung Nhạc hiện lên Hỗn Độn Liên, nhụy hoa rung động phát ra âm thanh nhỏ, nháy mắt đầy trời ngập Hỗn Độn Liên, trên mỗi bông hoa đều có một Chung Nhạc đứng trên đó, sau đầu là Bát Đạo Luân Hồi chuyển động.

- Năm xưa Đại Tư Mệnh mở Đạo Giới, trẫm mượn áp lực của Đạo Giới hoàn thiện Luân Hồi đại đạo, trùng diễn Tiên Thiên, tái tạo vũ trụ trong cơ thể, mở Đạo Giới, Tử Vi, vũ trụ cổ, hư không, Lục Đạo Giới, khu bảy và lưỡng đại bí cảnh là Vũ và Trụ. Khi đó trẫm đã là Đạo Thần trong vũ trụ của mình rồi. Thực lực của trẫm khi đó không hề thua kém Đại Tư Mệnh, nếu không phải dấu ấn Hỗn Độn và đạo quang Đạo Giới thì trẫm đã đánh lên Đạo Giới, trấn áp các ngươi rồi!

- Đạo quang Đạo Giới sau khi giết Đại Tư Mệnh thì nhằm tới ta. Khi đó các ngươi chắc biết sức mạnh của trẫm tới mức nào. Mà những năm nay đối phó đạo quang Đạo Giới và dấu ấn Hỗn Độn, thần thông trong mấy trăm vạn năm tương lai trẫm đều sáng tạo ra hết.

Các Chung Nhạc sắc mặt lạnh lùng:

- Trong mấy trăm vạn năm không ai có thể vượt qua được ta.

- Hai vị đạo hữu, mục đích của trẫm không phải đối phó với các ngươi mà là đối phó Đạo Giới, nếu không đâu có thể nhẫn nhịn cho các ngươi làm mưa làm gió lâu như vậy?

Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần khóe mắt co giật, thấy bên trong Bát Đạo Luân Hồi phía sau các Chung Nhạc đều có tám vị Thái Hoàng. Đó là Thái Hoàng ở trạng thái Thời Không Đại Luân Hồi, tay cầm các cây linh căn, Phù Tang Thụ, Tiên Thiên Quả Thụ, Tiên Thiên Tử Trúc, Bỉ Ngạn Hoa, Sinh Mệnh Cổ Thụ!

Trong cơ thể của họ còn có một cây Vạn Thánh linh căn, đó là Trường Sinh Đế!

Cảnh tượng này thật sự đáng sợ, không giống để đối phó với họ!

Đối phó với họ không đến mức phải có trận thế hoành tráng thế này.

Đúng như Chung Nhạc nói, rất lâu trước kia hắn đã ở cảnh giới Đạo Thần như Đại Tư Mệnh, dẫn tới đạo quang Đạo Giới, nhưng giờ hắn trầm lắng lâu như vậy, chiến lực càng thêm khủng bố.

Hắn một mình đối diện với bọn Khởi Nguyên Đạo Thần, không cần tế Hỗn Độn Liên, Sinh Mệnh Cổ Thụ hay các cây linh căn khác, nhưng hắn tế lên, rõ ràng mục tiêu của Chung Nhạc không phải họ, bày ra trận thế lớn thế này có lẽ là dùng họ để luyện tay!

- Đi!

Khởi Nguyên Đạo Thần bỗng hét lớn dùng Vũ Thanh Trụ Quang cuốn lấy Tứ Diện Thần cắt không gian lao đi, biến mất tung tích.

Trong nháy mắt hắn đã tới trăm vạn năm trước, còn chưa kịp nghỉ nơi thì da đầu bỗng tê dại, thấy một đạo trụ quang tròn không biết từ đâu tới, xuyên qua thời không trăm vạn năm trước!

Bọn họ nhìn quầng sáng đó, thấy Chung Nhạc ở trăm vạn năm sau đứng ở hiện tại, không đuổi theo họ.

Bàn tay Chung Nhạc hướng về phía họ chém một nhát, bàn tay hắn giống như một thanh Tiên Thiên thần dao, cắt qua thời không quá khứ, tia lửa lan tràn, ngập tràn thiên địa.

Tuy Chung Nhạc vẫn đứng ở Tổ Đình không hề di chuyển, không đuổi theo họ nhưng Trụ Quang Luân lại xuyên qua trăm vạn năm trước, thời gian và không gian trước mặt hắn như biến thành một dòng sông Luân Hồi.

Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần chạy tới bất cứ thời điểm nào của dòng sông này thì hắn cũng vươn tới được.

Đây chính là Thời Không Bát Đạo Luân Hồi, Đại Thời Không Luân Hồi!

Khởi Nguyên Đạo Thần hét lớn, dẫn theo Tứ Diện Thần lao ngược về quá khứ, nháy mắt đã lại thêm trăm vạn năm nữa, rồi họ nhìn thấy trong thời gian không gian hai trăm vạn năm trước vẫn có một vòng Trụ Quang Luân đang chuyển động từ tốn, trung tâm Luân Hồi vẫn là Chung Nhạc của hai trăm vạn năm sau.

Thần quang mà bàn tay Chung Nhạc biến thành vẫn ở sau lưng họ, càng ngày càng lớn, càng ngày càng mạnh mẽ!

- Đi!

Khởi Nguyên Đạo Thần nghiến răng, vù một tiếng lao đi. Hắn đã là Đạo Thần, là Đạo Thần chân chính, tu vi pháp lực hơn trước kia rất nhiều, nhưng đi qua ba trăm vạn năm vẫn khiến hắn thấy quá sức.

Thế nhưng Trụ Quang Luân khổng lồ vẫn lơ lửng trên đầu hắn, xuyên qua thời không của ba trăm vặn năm trước.

Khóe mắt Khởi Nguyên Đạo Thần co giật, định bỏ đi thì đột nhiên thấy Khởi Nguyên thánh địa của mình, không khỏi khựng lại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2384: Đại Thời Không Luân Hồi (1)


Hắn thấy mình của ba trăm vạn năm trước, đang tiến về Khởi Nguyên thánh địa.

Còn phía sau hắn, hắn thấy một người khác, là Chung Nhạc, đang nhìn hắn tiến vào Khởi Nguyên thánh địa.

Khởi Nguyên Đạo Thần khựng người, mơ hồ nghĩ tới một điều quan trọng, nhưng nhất thời không nghĩ ra rõ ràng được. Đao quang đó vẫn tràn ngập thiên địa chèn ép tới, vô cùng khủng bố.

Chung Nhạc nắm giữ thất đại linh căn thật sự quá đáng sợ, một người rất khó điều khiển được thất đại linh căn. Đừng nói thất đại linh căn, cho dù là lưỡng đại linh căn cũng không thể.

Uy lực của linh căn gần như vô cùng vô tận, có thể diễn hóa thế giới, cường đại như Đại Tư Mệnh cũng từng có vài cây linh căn, nhưng hắn vẫn chỉ giữ lại Sinh Mệnh Cổ Thụ, những cây linh căn khác hoặc biến thành Tử Vi hoặc tặng cho Thần Vương dưới trướng.

Chung Nhạc dưới trạng thái Bát Đại Luân Hồi thì khủng bố như vậy. Bát Đạo Luân Hồi cắt đôi quá khứ tương lai, mời tới bốn hắn từ tương lai, bốn hắn từ quá khứ. Phát huy tối đa uy năng của Hỗn Độn Liên và cả những linh căn khác!

- Hắn không thể nào lại cường đại tới mức không coi Đạo Thần ra gì! Chắc chắn còn có kẻ khác trợ giúp hắn!

Khởi Nguyên Đạo Thần bỗng tỉnh ra, kêu lên:

- Ta hiểu rồi! Đáng hận! Đáng hận!

Tứ Diện Thần không hiểu:

- Đạo huynh hiểu cái gì?

- Thất Khiếu Hỗn Độn thần nhân!

Khởi Nguyên Đạo Thần tức quá lại cười:

- Bốn vị thần nhân tương lai của Thái Hoàng, có một vị là Thất Khiếu Hỗn Độn thần nhân! Hắn che mắt chúng ta lâu như vậy, biết sớm thì đã nhân lúc hắn chưa đại thành mà tiêu diệt hắn rồi.

Tứ Diện Thần khựng người, quay lại nhìn thì thấy Chung Nhạc vẫn đứng sừng sững trên Tổ Đình, từ ba trăm vạn năm trước nhìn về Tổ Đình, vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng như vậy!

Chắc hẳn nếu tương lai ba trăm vạn năm có Đạo Thần cường đại thi triển Trụ Quang Luân cũng sẽ thấy thân ảnh vĩ đại này!

Thân ảnh này vượt qua thời gian sáu trăm vạn năm, mãi mãi in dấu ở đó, đứng sừng sững ở đó.

Thân ảnh này chắc chắn sẽ trở thành bóng đen ám ảnh trong tâm các cường giả tương lai, bóng đen không thể xóa bỏ!

Thử nghĩ xem, những người tu thành Đạo Thần có lẽ sẽ khoáng cổ kim sinh, tài tình tuyệt đại, không ai có thể đuổi kịp. Nhưng khi hắn đứng đỉnh cao nhất của nhan sinh nhìn thiên địa, nhìn quá khứ tương lai lại thấy một vị vô địch mấy trăm vạn năm trước, cường đại như vậy, nguy nga như vậy, lẽ nào không giống một bóng đen đè xuống hắn, đè nát đạo tâm vô địch của hắn?

Ba trăm vạn năm vẫn là nói bớt đi, vì gờ Khởi Nguyên Đạo Thần và hắn chỉ trở về ba trăm năm trước, ai biết được Đại Thời Không Luân Hồi của Chung Nhạc cắt tới niên đai nào trong quá khứ?

Đại Thời Không Luân Hồi của Chung Nhạc chắc chắn lấy hắn là tâm, cắt về tương lai và quá khứ, vươn tới vạn cổ!

Tứ Diện Thần còn thấy Bát Đạo Luân Hồi sau đầu Chung Nhạc, có sáu vị Đế Nhạc đứng sừng sững, trong đó Đế Nhạc đứng trong Đạo Nhất Luân Hồi thì có khác biệt, chỉ có thất khiếu.

- Quả nhiên là tên Thất Khiếu thần nhân đó!

Tứ Diện Thần khóe mắt co giật, Khởi Nguyên Đạo Thần bỗng bỏ lại hắn, cắt thời không lao đi:

- Tứ Diện đạo hữu, ta đem theo ngươi thì không thể trở về quá khứ xa hơn, hãy thứ lỗi!

Tứ Diện Thần sững người, không kìm được đại nộ:

- Khởi Nguyên, không có ta ngươi càng khó thoát khỏi sự truy sát của Thái Hoàng! Ngươi mau quay lại cho ta!

Nhưng Khởi Nguyên Đạo Thần đã biến mất tích.

Tứ Diện Thần nghiến răng, quay lại nhìn thì thấy Trảm Đạo thần đao của Chung Nhạc đại khí hùng hồn cắt quá khứ nhằm hắn chém tới, chiêu này không thể ngăn cản, không thể hóa giải!

Đó là đao quang khiến người ta phải tuyệt vọng, thần đao chém quá khứ tương lai!

Tứ Diện Thần gầm lên phẫn nộ, Hỗn Độn Khí cuồn cuộn biến thành một đại vật khổng lồ nằm trên Hỗn Độn Hải, bóp méo không gian, thời gian, Hỗn Độn Khí càng thêm đậm đặc, bao quaynh lấy hắn!

Con Hỗn Độn cự thú này liên thông Hỗn Độn, muốn vào Hỗn Độn trước khi đao quang chém tới, nhưng tự thân đại đạo lại không còn thuần tịnh, không thể vào trong Hỗn Độn được nữa.

Hắn đã dính quá nhiều hồng trần, quá nhiều nhân quả, muốn trở lại Hỗn Độn không còn dễ dàng nữa.

Trừ phi hủy đi đại đạo và nhục thân, tất cả biến thành Hỗn Độn thì mới có khả năng trở lại Hỗn Độn.

Tứ Diện Thần liều mạng dùng Hỗn Độn Khí đồng hóa bản thân, hóa đi đại đạo, tinh thần của bản thân. Với kẻ tinh thông Hỗn Độn đại đạo nhưu hắn, hóa đi đại đạo và tinh thần không có gì khó.

Đao quang chém xuống, Tứ Diện Thần cười:

- Thái Hoàng, cuối cùng thì ngươi vẫn không giết được ta. Ta vào Hỗn Độn vẫn có thể tiêu dao...

Hắn đang chuẩn bị vào Hỗn Độn thì đột nhiên kinh hãi, vẫn không thể vào Hỗn Độn. Trong Hỗn Độn có một thân hình to lớn chặn hắn lại.

Tứ Diện Thần đại nộ:

- Lại là ngươi! Chính là ngươi đá ta vào Đạo Giới, giờ lại là ngươi chặn được đi của ta!

Thứ chặn sự tiếp nối giữa Hỗn Độn Hải và Hỗn Độn chính là một sinh vật Hỗn Độn khổng lồ đang bơi trong thời gian này, phía sau là một số sinh vật Hỗn Độn khác, vừa hay chặn Hỗn Độn Hải khiến Tứ Diện Thần không thể vào trong.

Đao quang chém xuống, Tứ Diện Thần hét lớn, nhục thân tan rã, bị một đao khai thiên, hóa huyền hoàng, phân âm dương, khai thần ma, lập ngũ hành, thất diệu bát hoang cửu cung, thiên can địa chi đầy trời tinh tú, ngân hà xán lạn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2385: Đại Thời Không Luân Hồi (2)


Nhục thân khổng lồ của hắn rơi xuống, biến thành đại lúc bao la, quần tinh vây quanh.

Lúc này là ba trăm vạn năm trước, chỉ có vũ trụ cổ, Tử Vi chưa mở.

Lại trăm vạn năm sau trôi qua, Long Xà Tử tới nơi này, chọn vùng tinh vực này làm thánh địa, truyền đạo, sinh sôi chủng tộc.

Sau đó Long Xà Tử đào ra một mảnh của quả tim trung tâm, biến đại lục thành Tổ Tinh của chủng tộc, Long Xà Tử khai sáng ra thời đại Hỏa Kỷ, là tổ tiên của Hậu Thiên, chưởng quản Toại Hỏa chiếu sáng thời đại Hắc Ám, sáng tạo hệ thống tu luyện đồ đằng, thốg nhất văn tự ngôn ngữ lịch pháp, truyền bá văn minh, được tôn làm Đại Toại, các tộc tôn làm Thiên Đế, bắt đầu nền văn minh hậu thế xán lạn.

Khởi Nguyên Đạo Thần tiếp tục đi ngược về thái cổ, nhưng áp lực thời quang càng ngày càng lớn, cuối cùng hắn không thể tiếp tục nữa, nhưng nhìn về quá khứ, Thời Không Luân Hồi Kính khổng lồ đó vẫn cắt tới thời đại thái cổ xa xôi hơn nữa!

- Về thái cổ chắc chắn không thể tránh được, chỉ có tới tương lai. Hắn chết ở tương lai, chỉ khi chạy tới thời đại hắn tử vong thì hắn mới không thể làm gì ta!

Vừa nghĩ tới đây hắn liền lao đi, tránh sự truy sát của Chung Nhạc trở lại hiện tại và chạy tới tương lai.

Tương lai là một vùng đục ngầu, khó lòng tiến về phía trước, không rõ thời đại, vào tương lai căn bản không biết mình đã đi một ngày hay một năm, hay là dừng ở trong tương lai.

Khởi Nguyên Đạo Thần khó tiến tới, hắn cũng phân biệt được mình đang ở thời gian nào, đột nhiên tinh thần chấn động, nhìn thấy vô số cảnh tượng tương lai lướt qua bên cạnh.

- Những cảnh tượng này thay đổi rồi?

Khởi Nguyên Đạo Thần sắc mặt đại biến, nhìn thấy cảnh tượng trong tương lai đang dần thay đổi, những thần ma chiến tử đang đứng dậy, còn những vị vừa rồi còn sống thì ngã xuống.

Khóe mắt Khởi Nguyên Đạo Thần co giật, đột nhiên thấy thi thể của Luân Hồi Thánh Vương, chính là bị Phong Đạo Tôn cắt đại đạo, định luyện hóa.

Hắn tiếp tục tiến lên phía trước, rồi thấy được cảnh tượng hắn muốn thấy. Đó là cảnh tượng Chung Nhạc bị vây công trên Thiên Đình. Chung Nhạc sau khi chiến đấu cuối cùng ngã xuống, chết dưới tay của Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần, Thất Khiếu Hỗn Độn thần nhân!

Đột nhiên thân ảnh trong cảnh tượng đó biến mất.

Rồi thân ảnh của Hắc Bạch nhị đế cũng biến mất, rồi tới Tứ Diện Thần, Luân Hồi Thánh Vương, lần lượt từng người biến mất!

Cuối cùng cảnh tượng đó chỉ còn lại Khởi Nguyên Đạo Thần, Chung Nhạc và Thất Khiếu Hỗn Độn thần nhân!

Thần quang quanh Thất Khiếu thần nhân biến mất, lộ ra gương mặt của Chung Nhạc, một trước một sau đối diện với Khởi Nguyên Đạo Thần.

- Đây rốt cuộc là tương lai bao lâu sau?

Khởi Nguyên Đạo Thần sắc mặt đại biến, đột nhiên cảnh tượng trước mắt trở nên mơ hồ, thời quang xung quanh cuồn cuộn, thiên địa tự nhiên ào ào tới, ả vũ trụ như đang nhằm vào thời gian này đè tới, muốn trùng lặp vào cảnh tượng đó!

Khởi Nguyên Đạo Thần chấn động, thời gian trong cảnh tượng đó muốn trùng hợp vào thời gian hiện thực!

Thân ảnh trong cảnh tượng đó cũng đang thay đổi, hắn thấy Thất Khiếu Chung Nhạc và Chung Nhạc đang tấn công hắn!

Uỳnh uỳnh!

Trong sự chấn động dữ dội, thời quang lưu động đột nhiên hoàn toàn trùng lên hau, Chung Nhạc và Thất Khiếu Chung Nhạc trong cảnh tượng kia trở thành thực thể, Khởi Nguyên trong cảnh tượng kia cũng hoàn toàn trùng hợp với Khởi Nguyên Đạo Thần!

Chung Nhạc và Thất Khiếu Chung Nhạc đang tấn công về phía hắn, giống hệt cảnh tượng hắn thấy!

- Khởi Nguyên đạo huynh, kẻ giết ta trong tương lai không phải ngươi mà là Đạo Giới.

Tiếng của Chung Nhạc vang lên bên tai hắn.

Khởi Nguyên Đạo Thần gầm lớn, không trốn chạy nữa, toàn lực bạo phát!

Chư Thiên Vô Đạo, Chư Thiên Vạn Đạo, tuyệt kỹ khiến người khác sợ hãi, nhưng trận chiến này chủ đích hắn sẽ tuyệt vọng như Chung Nhạc đã từng, Mộ Cổ bị đánh tan, vạn đạo bốc hơi, chỉ còn lại một vệt đao quang kinh diễm, chiếu sáng vũ trụ càn khôn, thái cổ, tương lai!

Một đao chém xuống, hủy diệt tinht hần của hắn, chém đứt ý chí cả hắn, căn nguyên của hắn!

Khởi Nguyên Đạo Thần đột nhiên thoát thân thể cũ, lắc người biến thành Hỗn Độn cự thú, há mồm nuốt trời nuốt đất, nuốt chửng quần tinh, nuốt về Thiên Đình.

Con cự thú khổng lồ này há mồm, Thiên Đình rộng lớn cũng bị nó nuốt chửng. Đúng lúc này, vô số chiếc Hỗn Độn Cung đột nhiên bay tới, tiếng chuông vang lên không ngớt cố định thân hình to lớn của hắn.

Đao quang của Chung Nhạc chém xuống, Hỗn Độn nhục thân của Khởi Nguyên tan rã, đột nhiên giống như Tứ Diện Thần khai thiên lập địa, nhật nguyệt tinh tú bùng nổ,

Thất Khiếu Chung Nhạc vẫy tay, những chiếc chuông lớn bay lại, bên trong chuông, một dải đại đạo tự chấn động, định bay đi.

- Đây chính là Khởi Nguyên đại đạo hoàn chỉnh mà ngươi muốn.

Chung Nhạc nhận lấy dải Khởi Nguyên đại đạo đó, đưa vào nguyên thần bí cảnh, nói:

- Đại đạo này mới là mấu chốt cho ta đối kháng với Đạo Giới, thoát khỏi Luân Hồi. Ta cho Luân Hồi Thánh Vương trị thương cho Khởi Nguyên Đạo Thần chính là vì lý do này. Đạo Giới....

Hắn ngẩng lên khẽ cười:

- Cuối cùng cũng phải đi một chuyến.

Đạo Giới chi môn mở rộng.

Trong Đạo Giới, đạo quang từng trận, vô cùng vô tận, thứ ánh sáng mê người đó khiến người ta cũng phải sợ hãi.

Thất Khiếu Chung Nhạc tế Hỗn Độn Chung lên bao trùm lấy hắn:

- Đạo Giới cho rằng ngươi và ta uy hiếp càng ngày càng lớn tới nó, chỉ sợ mấy chiếc chuông này không bảo vệ được chúng ta bao lâu.

Từ Đạo Giới chi môn xuất hiện vô số đạo đạo quang chém xuống.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2386: Thái Hoàng thoái vị (1)


Đạo quang từ trên trời chiếu xuống, còn chưa tới bên cạnh Chung Nhạc thì bị một chiếc Hỗn Độn Chung chụp lấy. Đạo quang khiến chiếc chuông vang lên không ngớt nhưng không thể phá vỡ được nó.

Tám chiếc chuông mà Thất Khiếu Chung Nhạc luyện chế này được luyện từ bảo vật trong Hỗn Độn, không nằm trong đại đạo của vũ trụ này. Đạo quang của Đạo Giới cho dù là không gì không phá nhưng chỉ đối với thiên địa đại đạo trong vũ trụ. Hỗn Độn Chung không nằm trong số đó, đạo quang Đạo Giới đương nhiên sẽ không thể phá được Hỗn Độn Chung.

Đạo Giới chi môn, đạo quang biến thành hồng lưu chiếu xuống từ đó, cảnh tượng vô cùng hoàn mỹ, nhưng sự hung hiểm cũng không thể tưởng tượng nổi. Chỉ cần một đạo đạo quang có thể giết chết Chung Nhạc, mà giờ thì đao quang lại tràn trề như vậy.

Chung Nhạc nói với Thất Khiếu Chung Nhạc:

- Ngươi có thể kiên trì bao lâu?

Thất Khiếu Chung Nhạc nói:

- Vẫn còn được một khoảng thời gian nữa, ngươi còn rất nhiều việc phải xử lý đúng không? Ta có thể chống đỡ giúp, cho ngươi ung dung xử lý hết mọi chuyện.

Chung Nhạc khẽ gật đầu.

Thiên Đình, các tộc vui vẻ chúc mừng đại thắng lợi, đại thắng lợi chưa từng có.

Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần, Hắc Bạch nhị đế, Thiên, Luân Hồi Thánh Vương, những kẻ cường đại này đều đã tan thành mây khói, không còn tồn tại nữa. Hách Liên Khuê Ngọc tạo phản, lúc này cũng đã chịu trừng phạt, chiến tranh cuối cùng đã kết thúc với thắng lợi thuộc về họ.

Vài ngày sau, chúc mừng kết thúc, Chung Nhạc ở trên triều đường, triệu tập quần thần, định thưởng phạt.

Đông đảo thần tộc lập được chiến công hiển hách trong cuộc động loạn này, đều được nhận phong thưởng. Còn các chủng tộc phản loạn thì bị đánh dấu là tội tộc, đày tới biên cương vũ trụ cổ.

Các đại đế của tội tộc cũng bị trừng phạt theo tội, có người bị áp giải lên Trảm Đế Đài, có người bị trấn áp trong Thiên Lao, có người thì bị lưu đày tới biên thùy vũ trụ.

Thiên thừa tướng Vân Quyển Thư dâng tấu:

- Hách Tư thị tội nghiệt quá nặng, là đầu sỏ cuộc phản loạn này, đáng diệt tộc. Bệ hạ nhân từ để chúng giữ lại phần lớn thực lực, nhưng thần sợ chúng sẽ không biết cảm ơn mà lại ôm hận, sớm muộn cũng sẽ lại tạo phản! Theo ý vi thần, dùng Luân Hồi tuyệt hộ! Tư Mệnh nương nương chưởng quản Vãng Sinh chi lộ, không quá vạn năm chắc chắn diệt tộc Hách Tư thị!

Chung Nhạc không cho phép:

- Trẫm biết chúng sau này chắc chắn sẽ tạo phản, nhưng không thể không giữ lại chúng.

Vân Quyển Thư không hiểu. Chung Nhạc nói:

- Phục Hy thị và nhân tộc cần kẻ địch mới có thể sinh tồn ở thế gian này. Không có kẻ địch, tuyệt diệt Phục Hy và nhân tộc sẽ chính là bản thân Phục Hy và nhân tộc.

Vân Quyển Thư chỉ đành thôi.

Trận chiến này thương vong cũng khó lòng tưởng tượng, đại đế các tộc chết cũng tới năm nghìn bốn trăm vị, các đời Thiên Hoàng Địa Hoàng chuyển thế gần một nửa đã chết, những vị đại đế thời kỳ Hỏa Kỷ, Địa Kỷ cũng thương vong quá nửa!

Ngoài ra, Cửu Hoàng thị của Thiên Đế gia, con của Âm Cơ nương nương Không Đồng thị chiến tử, con trai Nữ Oa nương nương Vân Mộng thị chết khi sáu mươi tư thành bị hủy diệt.

Bảy vị thái tử công chúa khác cũng bị trọng thương. Đế tử công chúa chiến tử trong trận chiến này cũng nhiều vô kể, còn Phục Hy và nhân tộc chết thì càng không thể đếm hết.

Trận phản loạn này các giới đều bị phá tan tành, ba nghìn Lục Đạo Giới tan thành tro bụi, tử thương vô số sinh linh, ngay cả khu thứ bảy luân hồi cũng bị tổn thất nặng nề.

Chung Nhạc triệu tập chư đế, luyện lại ba nghìn Lục Đạo Giới.

Trên di chỉ Lục Đạo Giới, ba nghìn vị đại đế thi triển Lục Đạo Luân, vô số thần ma trợ lực, tạo vật tạo tinh, tạo ra tinh tú, tinh hà xán lạn.

Ba mươi năm sau, Lục Đạo Giới được tạo ra, Chung Nhạc tế Tiên Thiên Quả Thụ, biến thành nòng cốt của ba nghìn Lục Đạo Giới.

Ba nghìn Lục Đạo Giới lần này hoành tráng hơn trước kia, rộng lớn hơn trước kia, tài nguyên cũng dồi dào phi phàm. Ba nghìn vị đại đế dẫn bộ tướng dưới trướng trấn thủ các Lục Đạo Giới của mình, bồi dưỡng sinh linh Hậu Thiên, thống trị thế giới mới vẫn còn hoang tàn này.

Chung Nhạc mời Đại Toại và hai mươi vị Thánh Đế, dâng lên Bỉ Ngạn Hoa, Đại Toại và hai mươi Thánh Đế chìm vào giấc ngủ trong hoa, mộng khai Hư Không Giới. Hư Không Giới hoa lệ tái hiện trên thế gian, giúp những linh hồn thọ nguyên đã tận có nơi gửi gắm.

Đại Toại và hai mươi vị Thánh Đế biến mất khỏi thế gian, chỉ khi vào trong Hư Không Giới thì mới gặp được họ, nhưng cho dù có gặp thì họ cũng chưa chắc sẽ tỉnh lại.

Các vị thượng cổ đại đế như Tạo Hóa Đại Đế xin Thái Hoàng cho họ từ bỏ tính mệnh kiếp này, vào trong Hư Không Giới.

Chung Nhạc nói:

- Chư vị đạo hữu tuy có công nhưng công lao chưa tới mức được vào Hư Không Giới, chư vị buộc phải làm một việc.

Tám trăm vị thượng cổ đại đế ngh thế, liền tới các nơi trong vũ trụ luyện lại tinh tú tinh vực đã bị phá tan, tạo phúc cho các tộc.

Năm mươi năm sau, các đại đế bọn Tạo Hóa Đại Đế đã hồi sinh lại các nơi trên vũ trụ, chúng sinh cảm kích dựng tượng họ ngày đêm tế tự.

- Thì ra mục đích của Thái Hoàng là để chúng ta tạo phúc chúng sinh. Chúng sinh cảm kích mới tế tự chúng ta, để chúng ta có khả năng trở thành tế tự Tiên Thiên Thần.

Tạo Hóa Đại Đế cảm khái:

- Nếu không có hành động tốt này, cho dù chúng ta có vào Hư Không Giới thì cũng không có sinh linh tế tự chúng ta. Linh hồn chúng ta vẫn sẽ dần dần tiêu vong.

Tám trăm vị đại đế hiểu ra, tự động binh giải, đại đạo và nhục thân tiêu tan, biến thành tám trăm tòa đại lục và nhật nguyệt tinh tú tạo phúc chúng sinh.

Hư Không Giới mở ra, thần quang tựa cây cầu lớn dẫn linh hồn của tám trăm vị thượng cổ đại đế vào.

Trong thời gian này cũng phát sinh vài chuyện không lớn không nhỏ, Minh Di Đế dưới trướng Phong Đạo Tôn tim thấy tung tích Thao Quang tiên sinh, dư nghiệt tiền triều. Hai vị thượng cổ đại đế còn lại đại chiến, hai người họ đều là cấp thượng cổ Thần Vương, chiến lực siêu quần, kinh động tới Thiên Đình.

Chung Nhạc lệnh cho Chung Hoàng Thần đi trấn áp. Chung Hoàng Thần sau khi tới chiến trường thì thấy Thao Quang tiên sinh và Minh Di Đế thọ nguyên đã cạn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2387: Thái Hoàng thoái vị (2)


Khi hắn tới thì nguyên thần của hai đại đế đã tan ra, chưa vào được hgk, hồn phách phiêu tán trong khu thứ bảy luân hồi.

Chung Hoàng Thần thở dài, cho người hậu táng thi thân của hai vị đại đế.

Vài năm sau, Phục Thương bên cạnh Thánh Vũ Đế thọ mệnh cạn kiệt, chết già trên giường bệnh.

Trước khi lâm chung, Phục Thương biết thọ nguyên không còn nhiều, tạo mộ lập bia cho mình, trên bia không có tên, chỉ viết một chữ Tội đầy máu. Trước khi hồn tiêu phách tán Phục Thương đã cắt mặt của mình, chôn trước mộ, còn hắn vào quan tài không có mặt.

Thánh Vũ Đế báo việc này cho Chung Nhạc, Chung Nhạc lệnh cho Hỗn Độn Vũ ghi chép lại cuộc đời Phục Thương, Hỗn Độn Vũ đã viết “Phục Thương Truyện” trình lên Thiên Đế.

Chung Nhạc phê duyệt, giao cho Hỗn Độn Vũ, nói:

- Lãnh tụ của Phục Hy thị và nhân tộc đều phải đọc. Phục Thương sau khi chết vẫn gọi là Tội, đừng liệt vào tông phổ của Phục Hy.

Hỗn Độn Vũ vâng, lật xem phần chữ đỏ mà Chung Nhạc phê duyệt, giật mình thon thót. Chỗ chữ đỏ là những lời thật lòng của Chung Nhạc, nói nửa đầu cuộc đời nói lời sáo rỗng, nửa sau cuộc đời nhu nhược vô vi. Lời sáo rỗng làm lỡ dở đất nước thiên hạ, nhu nhược vô vi chết không thể vùng dậy.

- Bệ hạ sau khi chết quất xác, cảnh thị hậu nhân, dụng tâm khổ sở.

Hỗn Độn Vũ biên tập lại một lượt Phục Thương Truyện, sao chép vài bản cho hậu cung, nhân tộc và Phục Hy thần tộc.

Những năm nay thiên hạ thái bình, Vân Quyển Thư phò ta Chung Nhạc xử lý chính sự, ngày đêm vất vả, đột nhiên hôm nay tâm huyết trào dâng, gọi Thiên Tơ nương nương tới, cười nói:

- Phu nhân có biết tâm ý của ta?

Thiên Tơ nương nương cười:

- Thiếp thân trước nay nghe tiếng đàn là biết nhã ý, nếu không lẽ nào tướng công lại lấy ta?

- Nếu vậy chúng ta đi thôi.

Phu thê hai ngươi cởi quan bào, để lại mấy bức thư rồi đưa con cái rời đi.

Thư tín được gia thần thấy, vội vàng nhập cung dâng lên Thái Hoàng. Chung Nhạc mở thư ra đọc, trong Vân Quyển Thư viết, thần vốn áo vải, sinh ra thời loạn thế, tham vọng cả đời khó lòng thực hiện, may mắn được gặp bệ hạ nên mới phát huy được ý khí.

Bệ hạ không cần phải tìm bọn ta, những gì phu thê ta và Mặc sư đệ biết đều đã truyền thụ cho đệ tử Linh Giải Ngữ, Linh Giải Ngữ có thể thay bọn ta làm thừa tướng.

Mặc sư đệ trước nay hào khí, trước kia có tâm nguyện một là nhân tộc không còn làm nô lệ nữa, hai là phục hồi vinh quang cho tổ tông, ba là được thấy giang sơn, nay hai tâm nguyện đầu đã thực hiện được rồi. Phu thê ta đưa linh vị của Mặc sư đệ đi hoàn thiện tâm nguyện thứ ba của hắn.

Chung Nhạc gập thư lại, bức thư còn lại hắn đưa cho Linh Giải Ngữ.

Linh Giải Ngữ mở thư ra đọc, một lúc sau gấp lại cung kính bái lạy Chung Nhạc.

Chung Nhạc giao quan ấn của Vân Quyển Thư cho Linh Giải Ngữ, phong làm Thiên Thừa Tướng Linh Thần thị, lệnh cho đế tử bái lạy nàng.

Linh Giải Ngữ bái tướng đăng triều, mấy trăm năm sau vị thiếu nữ này khai mở Trí Tuệ Thất Đạo Luân Hồi, công thành danh toại chấn kinh triều đình, cũng là một đoạn giai thoại.

Mấy trăm năm sau chiến loạn, những chiếc Hỗn Độn Chung treo cao trên Thiên Đình tơi tả, khó lòng chống đỡ đạo quang từ Đạo Giới.

Hôm nay Chung Nhạc triệu tập thiên hạ chư đế trên triều. Hắn nói:

- Nửa đời nay trẫm sống vì Phục Hy, vì nhân tộc, vì chúng sinh, xưng đế năm nghìn hai trăm năm. Nếu là người phàm thì đã luân hồi không biết bao nhiêu kiếp rồi. Trẫm là Hậu Thiên nghịch Tiên Thiên, thành tựu Tiên Thiên thánh thần, vô lão bệnh tử, cảm niệm các đời Thiên Hoàng Địa Hoàng chủ động rút lui khỏi đế vị nhường lại cho hiền tài. Hôm nay trẫm cũng làm theo tiên hiền, rời khỏi đế vị. Thiên Đế không phải nhà ta mà là công chức, tại vị thì phải vì chức trách, vì thiên hạ. Nay là thời thế phi thừng, nếu đế vị để trôgs chắc chắn sẽ xảy ra chiến lonạ. Thiên hạ này không thể gánh chịu thêm một trận đế tranh nữa rồi. Mong chư vị đề cử một vị đại đế tiếp nhận đế vị.

Vừa dứt lời, trên dưới triều đường xôn xao, rối loạn.

Lại có chư đế khuyên can nhưng Chung Nhạc đã quyết, không thể thay đổi.

Cuối cùng tranh cãi hơn mười ngày, chư đế đề cử Chung Hoàng Thần và Thánh Vũ Đế, hai vị thái tử mỗi người đều có các đại đế ủng hộ.

Chung Nhạc nhíu mày:

Chung Hoàng Thần, thuần huyết Phục Hy, không thể làm đế. Đế vị này không phải của Chung gia, hơn nữa Hoàng thần là tộc trươgr Phục Hy thần tộc, không được làm Thiên Đế. Tuyên Thánh Vũ thị lên điện.

Thánh Vũ Đế lên điện, cúi người bái lạy.

Chung Nhạc nói:

- Chư đế tiến cử ngươi tiếp nhận vị trí Thiên Đế, ngươi tuy là con trai trẫm nhưng huyết mạch không phải hoàn toàn là Phục Hy. Mẫu hậu ngươi huyết mạch siêu phàm, là đạo hữu của trẫm. Nay ta lấy lại họ Chung của ngươi, không còn là Phục Hy tộc, cũng không cho phép ngươi mang họ Âm, không phải Âm Khang tộc, cho ngươi lập chủng tộc khác. Đây là làm theo cách của Lôi Trạch Hoa Tư, thời thế phi thường phải có hành động phi thường. Ngươi lên đây nhận đế bào, đế quan, đế ấn.

Thánh Vũ Đế tiến lên:

- Thần, thụ mệnh!

Chung Nhạc định xong triều đường, nói:

- Trong thời gian tại vị ngươi không được vượt qua ta, không được truyền vị, không được coi thiên hạ là của riêng. Nếu ngươi vi phạm, Lôi Trạch, Hoa Tư, Đại Toại, Hậu Thổ, những lão tổ tông này sẽ giết ngươi!

Thánh Vũ Đế lĩnh mệnh, rồi đăng cơ xưng đế.

Tân đế đăng cơ, lại là một phiên khí tượng.

Chung Nhạc thì gọi Chung Hoàng Thần sang một bên, nói:

- Vi phụ nửa đời vì chủng tộc, hôm nay làm một việc vì mình. Ta sẽ tới Đạo Giới, không biết có sống trở về được không. Mười năm sau nếu ta không sống trở về thì con sẽ thay ta hoàn thành tâm nguyện, tới Tổ Tinh giải trừ phong ấn cho Tổ Tinh, cho nhân tộc. Nếu ta trở về thì đích thân ta sẽ tới Tổ Tinh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2388: Địa cầu (1)


Chung Hoàng Thần tim khẽ run, vội nói:

- Phụ thân có thể không tới Đạo Giới không?

Chung Nhạc cười ha ha:

- Đời này vi phụ từng sợ, từng thua, từng xấu xa, nhưng chưa từng từ bỏ. Đạo Giới muốn giết ta, trong mấy ngày nữa là sẽ phá vỡ Hỗn Độn Chung, lẽ nào trẫm lại bị nó giết? Cục diện này là cục diện nguy hiểm của mình ta. Luân hồi này là luân hồi của mình ta, ta không muốn kéo các ngươi vào theo!

Chung Nhạc ngẩng lên nhìn Đạo Giới trên cao, Đạo Giới chi môn vẫn mở, vẫn không ngừng có đạo quang chiếu xuống.

Chung Nhạc nhàn nhã nói:

- Ta phải đích thân đi giải trừ luân hồi này của ta!

Chung Hoàng Thần nghiến răng:

- Phụ thân yên tâm, con đợi mười năm. Sau mười năm nếu phụ thân không trở lại con sẽ đi giải trừ phong ấn Tổ Tinh!

Chung Nhạc cười, vẫy tay bảo hắn lui xuống.

Chung Hoàng Thần cúi người:

- Phụ thân, còn chuyện này nữa. Trong chiến loạn, Hoài Ngọc tha cho Phong Vô Kỵ, phế tu vi của hắn. Thiên Ý Đại Não cũng đã trừ bỏ, sau đó thả hắn đi. Những năm nay con truy tìm tung tích Phong Vô Kỵ nhưng không tìm được hắn. Hắn ta...

Chung Nhạc khựng người, trong lòng hiểu ra, cười:

- Phong Vô Kỵ tuy không cam tâm nhưng hắn đã khó thành đại sự, con không cần phải bận tâm tới hắn. Hắn tự có kết cục của hắn.

Chung Hoàng Thần yên tâm, lui xuống.

- Sư đệ, ngươi thoái vị, từ bỏ vị trí Thiên Đế, vẫn quyết định vào Đạo Giới sao?

Phong Hiếu Trung tiến lại đứng bên cạnh hắn, ngẩng lên nhìn Đạo Giới, nói:

- Ta tuy cảm thấy ngươi vào Đạo Giới chắc chắn sẽ chết nhưng lại cảm niệm ngươi đạo tâm của ngươi, cảm nhận được sự tự tin tất thắng của ngươi, cũng cảm niệm được dũng khí dũng lực dám tìm kiếm đại đạo, vì thế ta không ngăn cản ngươi.

Chung Nhạc mỉm cười:

- Đạo tâm của ta không có sư huynh ổn định, sư huynh khuyên một chút chưa biết chừng ta lại hồi tâm chuyển ý.

Phong Hiếu Trung lắc đầu:

- Ta sẽ không khuyên đạo hữu từ bỏ cầu đạo chi tâm.

Chung Nhạc cười ha ha, rót rượu cho hắn, giơ chén về hướng Đạo Giới rồi uống cạn, hào khí xung thiên:

- Sư huynh, chúng ta gặp lại trong Đạo Giới!

Phong Hiếu Trung cũng uống cạn, ném chén đi:

- Gặp lại trong Đạo Giới!

Thân ảnh hắn biến mất trong Đạo Giới chi môn.

Chung Nhạc trầm mặc, Thất Khiếu Chung Nhạc tiến lại:

- Tới lúc rồi, tám chiếc Hỗn Độn Chung sắp tan rồi.

- Ta muốn từ biệt thê tử.

Chung Nhạc bình tĩnh nói.

Thất Khiếu Chung Nhạc gật đầu, Chung Nhạc đi gặp Âm Phiền Huyên, gặp Khâu Cấm Nhi, gặp Kim Hà Hề, gặp Quân Tư Tà, gặp Hoa Sảnh Mân, gặp Y Uyển Quân, gặp Thạch Âm Cơ...

Cuối cùng hắn gặp Tư Mệnh nương nương.

Những nữ tử hắn yêu và yêu hắn này, đời này có được một trong số họ đã là may mắn to bằng trời, nhưng hắn thì có hết.

Hắn muốn cứ có mãi nhưng còn Đạo Giới là trở ngại của hắn.

Một lúc lâu sau.

- Ta nên đi rồi.

Chung Nhạc từ biệt họ, gặp Thất Khiếu Chung Nhạc:

- Ta không chắc chắn.

Thất Khiếu Chung Nhạc gật đầu:

- Ta có cách có thể tránh được đạo quang Đạo Giới. Ta đã mở bát đại bí cảnh trong Hỗn Độn, diễn hóa vũ trụ. Ngươi theo ta, có lẽ đạo quang Đạo Giới không tới đó được. Ta sẽ không theo ngươi tới Đạo Giới, ta sẽ tới thế giới của ta.

Chung Nhạc cười:

- Đây chính là điểm khác giữa ta và ngươi. Cuộc luân hồi này, để ta phá vỡ nó!

Thất Khiếu Chung Nhạc nhíu mày:

- Sau khi ngươi phá nó rồi, liên hệ giữa chúng ta sẽ đứt.

Chung Nhạc đột nhiên nghiêm nghị nói:

- Ta muốn ngươi hứa với ta vài chuyện.

Thất Khiếu Chung Nhạc nghiêm túc nói:

- Cứ nói!

- Ta biết ngươi tiếp dẫn rất nhiều linh hồn vào Hỗn Độn, những anh linh chiến tử trong trận đại chiến này quá nửa là ở chỗ ngươi. Ngươi định mở một vũ trũ khác trong Hỗn Độn, chỉ là người không có lịch luyện, không có kẻ địch thì sẽ tự diệt vong.

Chung Nhạc từ tốn nói:

- Sinh linh trong hai vũ trụ, đều cần có kẻ địch thì mới giúp đạo pháp thần thông tiếp tục tiến bộ, tiếp tục vượt qua cổ đại. Vì thế ta nghĩ..

Thất Khiếu Chung Nhạc tiếp lời:

- Hai vũ trụ sớm muộn cũng sẽ gặp nhau, chỉ cần có tiếp xúc thì sẽ có phân tranh. Họ sẽ không thiếu cơ hội rèn luyện!

Chung Nhạc cười:

- Càn Đô còn sống không? Tướng Vương còn sống không? Còn cả Không Động, Vân Mộng, họ còn sống chỗ ngươi không?

Thất Khiếu Chung Nhạc nói:

- Ngươi theo ta tới đó tự nhiên sẽ biết thôi.

- Ta không đi đâu.

Chung Nhạc tiến về Đạo Giới, cười ha ha:

- Cả đời này ta đã gặp không biết bao nhiêu khó khăn, không biết hung hiểm, trước nay chưa từng rút lui. Rút lui thì ta còn là Phục Hy, còn là Chiến Thần không? Một việc nữa ta muốn yêu cầu ngươi chính là nếu trong mười năm ta không trở về thì ngươi thay ta tới gặp Chung Hoàng Thần. Nó không phân biệt được ta và ngươi, để lại cho nó chút hy vọng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2389: Địa cầu (2)


Hắn vẫy tay rồi bước vào Đạo Giới chi môn.

Thất Khiếu Chung Nhạc không hề rời ánh mắt, đến khi thấy hắn vào trong Đạo Giới chi môn rồi mới thở phào, lặng lẽ thu tám chiếc Hỗn Độn Chung lại.

Tám chiếc Hỗn Độn Chung đột nhiên vỡ tan, các đạo đạo quang chiếu về Đạo Giới!

Thất Khiếu Chung Nhạc khựng người, một lúc lâu sau mới ra khỏi Thiên Đình, tiến về Hỗn Độn thánh địa.

Trong Hỗn Độn thánh địa, Hỗn Độn lão tổ đã đợi từ lâu, thấy hắn không kìm được cười:

- Ta biết ngươi sẽ tới tiễn ta. Đạo huynh, ta nhất thời động phàm tâm vào nhầm hồng trần, làm nhiễu đạo tâm của ta. Nay thời gian đã tiến về phía trước, tương lai chắc chắn sẽ không đục nữa, ta cũng nên rời khỏi thế gian này trở về Hỗn Độn rồi.

Thất Khiếu Chung Nhạc cười:

- Đạo hữu sau khi vào Diên Hành Thần Vương, chắc tương lai chúng ta sẽ còn gặp lại.

Hỗn Độn lão tổ cười:

- Chuyện tương lai ai dám nói chắc chắn? Nhưng ta cảm thấy ngươi vào Đạo Giới vô cùng nguy hiểm, chưa chắc đã thoát khỏi được luân hồi. Ngươi hoặc là Chung Nhạc sẽ còn có tiền thế.

Thất Khiếu Chung Nhạc khựng người, bật cười:

- Ý ngươi là ta kia sẽ chết trong Đạo Giới, biến thành Hỗn Độn, lập lại luân hồi này?

Trong Hỗn Độn Hải phía sau Hỗn Độn lão tổ, các sinh vật Hỗn Độn hiện lên gọi hắn. Hỗn Độn lão tổ từ bỏ một thân đạo hạnh, bước vào trong Hỗn Độn, tiếng vọng ra:

- Còn phải xem Thái Hoàng có thoát ra được không, nếu không thoát được ra thì ngươi chính là hắn!

Thân hình hắn chìm vào trong Hỗn Độn, biến thành một sinh vật Hỗn Độn, cùng các sinh vật khác bơi đi.

Thất Khiếu Chung Nhạc sững người, ngẩng lên nhìn Đạo Giới, lẩm bẩm:

- Mười năm sao... Mười năm rất nhanh, mười năm quá nhanh...

Hắn tiến vào Hỗn Độn, tới tám thế giới mà hắn mở ra trong Hỗn Độn, một Luân Hồi Thánh Vương khác đang du ngoạn giữa các thế giới, tìm mãi không thấy Luân Hồi thánh địa, trong lòng đang chán nản thì đột nhiên thấy lá cờ thiên đạo bay phấp phới, trong lòng kinh hãi:

- Thiên còn chưa chết sao?

Hắn lặng lẽ tiến lại, tới khi thấy phía dưới lá cờ thiên đạo thì lại giật mình:

- Thì ra là hắn! Hắn cũng mệnh tốt thật, có thể sống tới bây giờ!

Hắn đột nhiên lại thấy một vùng tinh hà bao la, trong tinh hà có một vị thần ma vô cùng cường đại, lại thêm một lần chấn kinh.

Nơi Luân Hồi Thánh Vương đi qua càng nhiều thì càng thêm chấn kinh. Hắn nhìn thấy rất nhiều thần ma chiến tử trong phản loạn, lúc này lại xuất hiện ở đây, hơn nữa còn sống tốt.

- Lạ thật... nguy rồi! Ta biết rồi!

Luân Hồi Thánh Vương sắc mặt hoang mang, kêu lên thất thanh:

- Khởi Nguyên đạo huynh và Tứ Diện Thần bọn họ chắc chắn nghĩ ta là phản đồ đi theo Thái Hoàng!

- Không đâu.

Một tiếng nói vọng lại, Luân Hồi Thánh Vương vội nhìn thì thấy Thất Khiếu Chung Nhạc tiến lại, từ tốn nói:

- Họ đã chết hết rồi.

- Chết rồi?

Luân Hồi Thánh Vương sững người.

- Cả một ngươi nữa, cũng chết rồi.

Thất Khiếu Chung Nhạc thản nhiên nói:

- Hắn trước khi chết còn tưởng ngươi sẽ trở thành Luân Hồi Thánh Vương thật sự, chúa tể của Luân Hồi, sẽ hồi sinh hắn. Chỉ là, hắn không ngờ ngươi đã không còn là Luân Hồi Thánh Vương của thế giới đó nữa rồi.

Luân Hồi Thánh Vương vừa kinh ngạc, vừa mừng rỡ, rồi lại thêm nghi hoặc:

- Vũ trụ đó?

- Đúng, vũ trụ đó.

Thất Khiếu Chung Nhạc khẽ vẫy tay, chỉ thấy tầng tầng Luân Hồi hiện lên, nói:

- Ngươi là chúa tể Luân Hồi của vũ trụ này!

Luân Hồi Thánh Vương hoàn toàn khó hiểu, lẩm bẩm:

- Nhưng vũ trụ này quá nhỏ, hơn nữa là bí cảnh của ngươi...

- Vì thế mới cần ngươi tiếp tục khai thác.

...

Tổ Tinh.

- Đây là một cuộc thám hiểm vĩ đại, là thành tựu chưa từng có trong lịch sử nhân loại!

Trên thấu ảnh lập thể phía trên tòa nhà cao tầng giữa đô thị, chính là hình ảnh được truyền về từ ngoài vũ trụ. Một người dẫn chương trình đang kích động nói nhanh với tông giọng cao vút:

- Đội phi thuyền của nhân loại lần đầu tiên tới gần hệ mặt trời. Ba tiếng nữa đoàn tàu vũ trụ sẽ tới Minh Vương Tinh! Nói tới Minh Vương Tinh còn có một câu chuyện thú vị nữa. Trước kia Minh Vương Tinh được liệt vào danh sách một trong chín đại hành tinh, sau đó bị loại tên, trở thành tám đại hành tinh... Mau nhìn kìa, Minh Vương Tinh xuất hiện trong tầm nhìn của đội phi thuyền rồi. Quả tinh cầu nham thạch này giống như bay từ ngoài không trung tới vậy, hoàn toàn khác biệt với những hành tinh khác...

- Máy thăm dò sự sống của phi thuyền phía trước truyền tới tín hiệu của sự sống!

Người dẫn chương trình kia gần như nổ tung, tiếng nói đã thu hút mọi người đi trên đường, tất cả đều chú ý quan sát. Thấy gương mặt anh ta đỏ bừng lên:

- Trời ơi, trời ơi! Trên Minh Vương Tinh có tín hiệu của sự sống! Tín hiệu của sự sống mạnh mẽ! Ngay ở đáy tầng nham thạch đã truyền ra vô số tín hiệu sự sống! Lẽ nào là người ngoài hành tinh? Là người ngoài hành tinh sinh sống dưới lòng đất Minh Vương Tinh sao? Đây là phát hiện mang tính cách mạng! Là thành tựu vĩ đại của văn minh khoa học...

Trong biển người, một lão giả tiên phong đạo cốt thu ánh mắt về, tiếp tục tiến về nơi mình đi làm, lẩm bẩm:

- Ngôi sao mà Tư Mệnh nương nương chuyển tới? Đúng là lũ khốn, lại chạy tới đó rồi, hình như Thái Hoàng phong ấn một số trứng của Côn tộc ở đó... Họ sắp gặp họa rồi...

Hắn vào trong trường học, lên giảng đường, ho hắng:

- Vào lớp!

- Nghiêm, chúng em chào thầy Thủy!

- Chúng em chào thầy Thủy!

Vị thầy giáo họ Thủy đó từ tốn nói:

- Hôm nay là giờ học lịch sử, chúng ta sẽ kể một câu chuyện thần thoại thời cổ đại, câu chuyện về Thái Hoàng trong Tam Hoàng. Vốn dĩ trái đất không gọi là trái đất mà là Tổ Tinh. Khi đó không có Australia, cũng không có Địa Trung Hải, thậm chí rất nhiều núi non sông nước hiện nay cũng không có. Khi đó có một ngọn hùng sơn tên là Kiếm Môn Sơn...

- Bạn này nói đúng, chính là ngọn Kiếm Môn Sơn hiện nay, nhưng khi đó Kiếm Môn Sơn quá cao, cao hơn gấp nhiều lần hiện nay. Tại nơi nào đó ở đông bắc Kiếm Môn Sơn, có một ngọn núi tên là Chung Sơn... Không phải Chung Sơn ở Nam Kinh, là Chung Sơn trong Nam Hải Kinh, chính là ngọn Chung Sơn mà Trác Long sinh sống. Dưới chân núi có bộ lạc con người, tự xưng Chung Sơn thị, trong đó có một vị thiếu niên tên là Chung Nhạc...
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom