Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 60


Chu Tam lại xuất hiện ở phía cuối tầm nhìn của tôi, ngoài ra xung quanh cũng không còn sơn động nữa mà giống một cái cung điện khổng lồ hơn

“Chúng ta đi đâu đây?”

Tôi bắt kịp Chu Tam, sau đó tên này nhanh chóng thở dài một tiếng, ra hiệu tôi không được nói

Trước mặt chúng tôi, một đám người đang lặng lặng đi trong hoa viên. Sở dĩ nói là vườn hoa là bởi vì khắp nơi đều có thể thấy bồn hoa, bên trong bồn hoa còn có thể thấy vài khóm hoa, nhưng tất cả đều có màu đen, không hề có ngoại lệ.

Trừ cái đó ra, thi thể vùi lấp trong bồn hoa cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, giống như có người cố tình làm vậy

“Tôi không ngờ nơi này có cửa âm dương, thế giới này không nói là không tồn tại, nhưng lại có tồn tại. Giống như lần trước tôi nói với cậu rồi đó. Tin thì có, không tin thì không có, xem ra năm đó ở chỗ này chôn những người đều biết dị thuật, cho nên hiện tại mới hiện ra trước mắt một màn này”

Tôi nhìn đám người trong hoa viên dần dần biến mất. Sau khi Chu Tam phát hiện ra tôi mới đuổi theo kịp

“Chẳng lẽ đây không phải là nơi anh muốn đến hả?”

Chu Tam quay đầu trợn mắt nhìn tôi một cái, lúc này mới nói, “Nếu tôi muốn vào, chính cậu lần trước còn chưa thấy à. Nếu bố pháp thi thuật thì có thể vào bất cứ nơi nào cậu muốn, đây cũng không phải là tôi làm”

Chu Tam nói xong, lập tức theo sau đám người vừa nãy

“Vậy bây giờ chúng ta làm gì?”

Tôi còn chưa dứt lời, Chu Tam đã dừng lại

“Tôi nói cậu sao suốt ngày lải nhải vậy, đuổi theo chẳng phải xong rồi à?”

Tôi vốn dĩ còn muốn hỏi tại sao mấy thi thể chỗ cửa hang lại có nhiệt độ, nhưng nhìn bộ dạng Chu Tam bây giờ tôi không dám nghĩ đến việc tiếp tục hỏi nữa

Thời điểm tôi mở miệng hắn không kiên nhẫn, đến lúc xảy ra chuyện lại trách tôi không hỏi rõ ràng, tên này thật là một đứa lập dị

Theo Chu Tam vòng qua hoa viên, tôi phát hiện đám người vừa rồi lại xuất hiện

Đột nhiên tôi cảm thấy bả vai nóng lên! Lồng ngực lại thỉnh thoảng truyền đến từng trận đau nhức

Tôi quay đầu sờ chỗ khác, vị trí con cá máu trên đầu vai mình, giờ khắc này nó dường như đã cộng hưởng với thứ gì đó, một lần nữa tỏa ra hơi nóng

Tôi vỗ nhẹ lưng Chu Tam, tên này ban đầu còn chẳng thèm để ý, đôi mắt cứ dán chặt vào những bóng đen trong hoa viên

Mãi cho đến khi tôi nắm lấy tay hắn ấn lên vai mình, tên này mới quay người lại liếc nhìn tôi một cách khó tin

“Chuyện gì đây?”

Chu Tam kinh ngạc nhìn hoa văn huyết ngư trên vai tôi. Thời khắc này không chỉ bàn tay cảm nhận được nhiệt độ mà ngay cả bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy huyết ngư, nhấp nháy lập lòe

“Sao tôi biết được”

Tôi trợn mắt với Chu Tam một cái, nếu tôi biết thì để hắn nhìn làm gì

Chu Tam liếc thoáng qua con cá máu trên bả vai tôi, lại quay đầu nhìn mấy bóng đen cách đó không xa, sau đó mới suy tư nói, “Tình huống xảy ra trong Âm dương giới là phản chiếu của bên ngoài, có lẽ chúng ra có thể nhìn thấy chuyện chúng ta muốn biết”

Chu Tam rời sự chú ý đặt trên bả vai tôi, lúc này mới xoay người đi chỗ khác, đôi mắt nhìn chằm chằm vào hai bóng người cách đó không xa

Không biết từ bao giờ, bốn phía tựa như bị bao phủ bởi một tầng sương mù nhàn nhạt màu xám trắng, ngay cả mấy bóng đen trước mắt cũng bắt đầu nhìn không rõ nữa

“Tiểu tử, cậu nhớ cho kỹ, mọi thứ ở đây đều là giả”

Chu Tam thần thần bí bí thì thầm với tôi một câu. Sau đó thân hình của hắn liền hoàn toàn bị sương mù vây lấp. Tôi đang định đáp lời hắn nhưng chẳng còn thấy bóng dáng hắn đâu nữa, dù cho tôi có đi đến vị trí hắn đã ngồi xổm trước đó thì cũng không thấy gì cả

Cho đến khi tất cả sương mù dày đặc đều tan hết, bốn phía vẫn không hề có sự hiện diện của Chu Tam. Hơn nữa đám người vừa rồi cũng biến mất theo

Nhớ lại mấy câu Chu Tam nói với tôi lúc nãy, tôi hơi ngờ ngợ điều gì đó, không kịp lấy lại tinh thần, giọng nói của Chu Tam lại một lần nữa truyền đến từ đằng sau

“Tiểu tử cậu sao lại chạy nhanh như vậy hả!”

Tôi nhất thời có chút không hiểu, cái gì mà tôi chạy nhanh, ngây người mất một lúc, vừa quay người lại thì phát hiện mình đang ở trong sơn động, chỉ là trên mặt đất không còn thi thể nào cả. Thay vào đó, Chu Tam chạy đến từ phía sau tôi, trong tay đang cầm thứ gì đó

Vì trước khi biến mất, Chu Tam đã từng dặn dò tôi. Đối với tên đột nhiên xuất hiện trước mắt này tôi có chút địch ý, ít nhất tôi cảm thấy hiện tại Chu tam không có khả năng ở sau lưng tôi, mà lúc nãy rõ ràng là còn đang ở trong âm dương giới

Chu Tam tới gần, muốn vươn tay ôm tôi. Tôi nghiêng người né tránh, Chu Tam bị vồ hụt, nhưng lúc tôi quay đầu lại muốn nhìn hắn thì bóng dáng của Chu Tam đã chẳng còn, xung quanh một lần nữa từ sơn động trở về bên trong âm dương giới

Ngoài ra, trên mặt đất nơi Chu Tam biến mất, tôi thấy một con dao găm gỉ sét loang lổ. Nghĩ đến vừa nãy tên đó còn muốn ôm lấy tôi, mà tôi lại không nhìn rõ thứ trong tay hắn, trong lòng liền không nhịn được một cơn ớn lạnh. Nếu “Chu Tam” đó thật sự ôm tôi, liệu con dao găm có xuyên qua thân thể tôi luôn không?

Tôi nghĩ mà buốt cả người. Khoảng khắc này, tôi mới thực sự hiểu được lời dặn của Chu Tam, nhiều thứ mắt thấy tường tận cũng không được tin.

Chu Tam không có ở đây, tôi thậm chí còn chẳng biết hắn đã đi đâu. Hồi tưởng lại cuốn sách của ông nội, lúc trước chỉ vì giải quyết vụ của Mạnh Nhiên mà tôi phải đọc suốt cả một đêm. Nhưng lướt qua mấy cái bên trong thì không có miêu tả về âm dương giới

Cho nên hiện tại tôi tựa hồ ngoại trừ đứng im tại chỗ thì không biết làm gì thêm nữa. Nhưng nếu tôi ở lại đây, trong lòng lại không thoải mái, tôi luôn có linh cảm chuyện gì đó khủng khiếp sẽ nhanh chóng xuất hiện

“Trần Tùng, cậu làm gì ở đây thế?”

Bỗng dưng, một giọng nói vang lên, tôi quay đầu lại, phát hiện bóng dáng của Chu Tam lại xuất hiện ở vị trí hai bóng đen vừa rồi, vừa cẩn thận nhìn chằm chằm phía trước, vừa thỉnh thoảng quay đầu gọi tôi, dường như muốn tôi đi qua

Tôi không có đáp lời, cũng không có bất kỳ động tác nào cả, chỉ một mực lẳng lặng đứng nguyên tại chỗ

Chu Tam mắt thấy tôi không nhúc nhích, có vẻ hơi tức giận. Hắn đột nhiên đứng dậy, bất kể bóng đen hắn đang quan sát có phát hiện ra hắn hay không, trực tiếp hướng về phía tôi

Với kinh nghiệm vừa tôi, tôi biết chỉ cần không bị đụng phải thì mọi chuyện đều ổn thỏa. Cho nên lúc Chu Tam đi về phía tôi, tôi bắt đầu lùi lại từng bước một, hắn tiến một bước tôi lại lùi một bước, luôn giữ một khoảng cách nhất định với hắn. Dường như chỉ có như thế mới khiến bản thân tôi cảm thấy an toàn

“Cậu đang làm gì thế. Nhanh lên, tôi tìm thấy bí mật về cái huyết ngư trên cánh tay cậu rồi”

Chu Tam vừa nói vừa nhẹ nhàng vẫy tay, nhưng trong lúc hắn vẫy tay, tôi đã phát hiện ra con dao găm rỉ sét được giấu sau cổ tay hắn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 61


Cái đám này đều là ảo giác, thực sự là chẳng có thứ gì đáng tin nữa ư?

Tôi đã phát hiện ra thủ đoạn của “Chu Tam”, hắn vừa cúi đầu liền để lộ ra ngoài con dao găm gỉ sét. Lúc ngẩng đầu lên lại lộ ra một nụ cười khó hiểu, sau đó biến mất giống như chưa từng xuất hiện ở đây.

Tất cả cảnh tượng trước mắt tôi đều không hề chân thật, cái gọi là Âm Dương giới rốt cuộc là loại tồn tại như thế nào? Từ sau cái chết của ông nội đến nay, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn tôi đã chứng kiến không biết bao nhiêu chuyện mà bản thân chưa bao giờ nghĩ sẽ đụng phải

Những điều vượt ra khỏi nhận thức bây giờ đang tràn ngập tâm trí tôi từng chút từng chút một, hiện tại tôi còn chẳng thể phân biệt giữa ảo ảnh và thực tế

Thật ra thì cũng chỉ là do tôi suy nghĩ quá nhiều mà thôi.

Tôi đang lo nghĩ thì lại thấy không gian trước mặt dần dần sụp đổ, sương mù dày đặc lại trỗi dậy, nhưng lần này thứ xuất hiện tiếp theo không còn là mấy kiến ​​trúc không thuộc về thế giới này, mà là Chu Tam đang ngồi run rẩy trên đất

Trán Chu Tam ướt đẫm mồ hôi, tay cầm một con dao găm gỉ sét. Nhiều khi con dao trên tay suýt cắt ngang qua cổ họng, nhưng may mắn thay mỗi lần như vậy, hắn đều có thể khống chế lại.

Nơi này đã quay lại là sơn động, tôi bật đèn pin lên, thấy phía trước Chu Tam có một vết nứt rộng chừng hơn một mét, trong đó kẹp một thi thể trần truồng

Thi thể này cũng là nữ, không khác mấy so với những người trước, ngoại trừ khi tôi đặt tay lên tấm lưng mỏng manh của thi thể thì thấy nhiệt độ tôi cảm nhận được trước đó đã biến mất

Ngoài ra, bên dưới vết nứt còn có bốn năm mảnh xương nằm rải rác. Điều kỳ lạ là quần áo trên đống xương này lại là quần áo hiện đại. Có hai bộ quái hơn, dường như làm từ da thú.

Mấy thi thể này đều có một điểm chung, đều bị một con dao găm cắm trên vị trí trái tim.

Tôi quay lưng lại nhìn Chu Tam, mồ hôi trên trán hắn đổ ngày một nhiều, con dao găm rỉ sét trong tay bị đưa lên giữa không trung.

Tôi đương nhiên sẽ không để con dao găm đâm vào tim Chu Tam, nhưng tôi không dám trực tiếp đánh hắn, đâu ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra sau khi tôi đánh hắn chứ, liệu điều đó có ảnh hưởng gì không. Vì vậy, hiện tại lựa chọn tốt nhất là để chính hắn giải quyết

Nhớ lại ảo ảnh trước đó, e rằng đám người phía sau không gượng nổi rồi chết trong Âm dương giới mà Chu Tam nói. Trên thực tế, họ bị giết bởi những hồn ma trong tâm trí họ

Nhưng điều tôi không hiểu là tôi có thể thoát ra rất nhanh. Nếu đổi lại là Chu Tam, liệu hắn có thể thoát ra nhanh hơn không?

Vì lí do gì mà cuối cùng tôi lại là người thoát ra trước mà không phải là Chu Tam?

Hơn nữa, bộ dạng hiện tại của Chu Tam dường như đang ở một thời điểm quan trọng. Đột nhiên, hắn gầm lên, miệng lẩm bẩm vài câu thần chú. Tôi chưa từng nghe qua mấy câu thần chú đó, nhưng tôi có thể hiểu từ nội dung nó, hình như là một câu thần chú tĩnh tâm.

Ngay khi câu thần chú vừa được thốt ra, toàn thân đang run rẩy của Chu Tam liền trở lại bình thường. Mặc dù vẫn còn một chút run run, nhưng đã tốt hơn nhiều so với lúc nãy.

Bởi vậy, tôi càng không dám hành động hấp tấp

“Người đã chết tốt nhất đừng nên quay lại, ngươi đã chết rồi!”

Đột nhiên Chu Tam lại lần nữa hét lớn một tiếng, sau đó trực tiếp giơ con dao găm gỉ sét trong tay lên, nhìn bộ dạng dường như muốn lập tức đâm vào chính ngực mình

Thực tế cũng chính xác là như vậy. Con dao găm bị Chu Tam nhấc lên cao rồi đâm mạnh vào tim. Tôi rất nhanh đã nhận ra hắn định làm gì, nhặt chiếc ba lô bên hông lên và nhét nó vào trước ngực Chu Tam.

Lần cắm này, con dao đâm thẳng vào ba lô, may mắn là chưa chạm tới da thịt.

Một màn vừa dứt, Chu Tam lại giơ con dao lên lần nữa

Thấy chiếc ba lô này không thể chống cự được mãi, tôi lo lắng tìm một thứ khác có thể chống lại con dao găm, nhưng vừa cúi xuống, tôi phát hiện lá bùa dán trên ngực.

Cái này là vừa rồi Chu Tam cho tôi để đề phòng chuyện bất trắc xảy ra.

Mặc kệ hắn, tôi bèn bất chấp đánh liều thử một phen xem sao.

Không cần suy nghĩ nhiều, tôi lập tức gỡ lá bùa ra rồi cắn ngón giữa cho chảy máu. Bôi ít máu lên lá bùa rồi trực tiếp dán lên trán Chu Tam.

Lúc này, chiếc ba lô tuột ra khỏi ngực, con dao găm rỉ sét chỉ cách tim hắn vài centimet.

Chu San ngừng tay. Giống như bị lá bùa định thân lại. Hắn mở mắt ra thật chậm rãi

Khuôn mặt của Chu Tam hơi hốc hác, đôi mắt đục ngầu. Trông như một người phải chịu một cú tát rất lớn sau biến cố khủng khiếp và đã không ăn gì trong nhiều ngày.

“Đỡ hơn chưa?”

Chu Tam tỉnh lại làm trái tim tôi khẽ chấn động, vội vàng hỏi.

“Anh không có chuyện gì chứ?”

Tôi lại hỏi thêm lần nữa, lúc này Chu Tam mới hít một hơi thật sâu rồi khoát tay nói

“Không có gì đâu!”

Chu Tam dùng tay đỡ trán, mồ hôi trên mặt vẫn hiện rõ, có thể thấy ảo ảnh trước đó khiến hắn rất đau khổ.

“Sao cậu đánh thức tôi được vậy?”

Vừa nãy Chu Tam lùi lại phía sau gấp quá, khuôn mặt đơ ra. Vì vậy mà cho đến bây giờ hắn vẫn chưa phát hiện ra lá bùa dính máu của tôi đang dán lên trán mình.

Ta chỉ lên trán, Chu Tam hơi ngây người, rồi sau đó mới dùng tay đem lá bùa tháo xuống. Sau đó bất đắc dĩ bật cười.

“Vốn là tôi dùng để cứu cậu, cậu ngược lại làm rất tốt, còn đem cho tôi dùng. Có điều tiểu tử cậu lại khiến tôi phải lau mắt nhìn lại, nhanh như vậy đã thoát được ra ngoài.”

Tôi không nói gì, Chu Tam cứ nhìn chằm chằm vào lá bùa trong tay, không biết đang nghĩ gì.

Tâm trí tôi luôn nhớ những gì Chu Tam đã nói trước đây. Những gì bạn có thể thấy là những gì người khác muốn bạn nhìn thấy. Nhưng Chu Tam trước mắt lại cho tôi loại cảm giác bí mật trên người không phải càng ngày càng ít, càng ngày càng sáng tỏ mà trái lại càng ngày càng nhiều, càng làm người khác không nắm bắt được.

Im lặng hơn mười phút, Chu Tam ném lá bùa đi rồi đứng dậy nhìn tôi. Lúc này, tôi dường như nhìn thấy một cái gì đó khác biệt trong mắt của Chu Tam, nhưng tôi không thể nói nó là cái gì.

“Đi thôi, dù sao cũng đã đến tận đây rồi.”

Chu Tam nói xong. Cũng giống như trước đây, không có lời giải thích nào cả. Sau khi nhìn vào vết nứt cùng thi thể trên mặt đất, liền trực tiếp chui vào.

Mặt sau vết nứt rốt cuộc có thứ gì, tôi không biết. Dường như Chu Tam không hề muốn tìm hiểu quá nhiều. Nếu hắn chưa từng vào đây, lá gan của hắn có phải vô cùng lớn hay không? Chí ít bất kỳ một người bình thường nào cũng đều muốn làm rõ tình trạng hiện tại rối mới dám tiến vào
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 62


Hiện tại Chu Tam đã vượt qua khe nứt, tôi thấy nghĩ nhiều cũng vô dụng, chỉ là tới đoạn đường này, cách làm việc của Chu Tam vẫn khiến người ta rất yên tâm

Nghĩ đến đây, tôi cũng không lo lắng gì nữa, sau khi Chu Tam chui vào khe nứt, tôi liền đi theo

Nếu chỉ có một mình, liệu tôi có dám vượt qua khe nứt này không?

Trong khoảnh khắc lách mình, tôi cúi đầu nhìn xuống đám người bị dao găm vào tim. Thậm chí tôi đang tự hỏi có khi nào mình sẽ giống như bọn họ, không nói không rằng mà chết đi trong huyệt mộ tối tăm này

Nhưng cho dù trong đầu tôi có hàng ngàn suy nghĩ khác nhau, gió táp sấm gào mà suy đoán vô số loại cảnh tượng tiếp theo, cũng tuyệt đối không ngờ phía sau khe nứt sẽ xảy ra tình huống như vậy

Chu Tam đứng cách tôi không xa, cũng đang bàng hoàng nhìn chằm chằm vào cảnh tượng kinh ngạc trước mắt 

“Đây chẳng phải huyệt mộ chúng ta tìm mọi cách đi vào hay sao?”

Để xác nhận suy nghĩ của mình, tôi vỗ vai Chu Tam, hỏi

Chu Tam không nói gì, nhưng ánh mắt ngược lại không có chút lười biếng, cứ luôn lướt qua toàn bộ cảnh vật đằng trước

“Tôi thấy, chắc là đúng rồi”

REPORT THIS AD

Câu nói của Chu Tam như sét đánh giữa trời quang. Tôi ngây người nhìn mọi thứ. Mấy thứ này cho dù có nhìn thế nào cũng không thể giải thích được những điều tôi muốn biết, cùng với nghi vấn về huyết ngu trên cánh tay tôi

Trước mặt tôi và Chu Tam không hề tồn tại một cơ quan huyền dị quỷ quái nào cả, càng không có cung điện rộng lớn tráng lệ dưới lòng đất. Liếc mắt một cái chỉ thấy một đống tàn tích nhìn không thấy điểm cuối. Vô số mộ gạch bị hất tung trên mặt đất, quan tài không những bị dìm nước mà còn bị vùi sâu dưới đá xây.

“Nơi này, sao lại như vậy?”

Tôi gần như nhìn mọi thứ với ánh mắt không thể tin nổi, Chu Tam cũng y hệt vậy, nhưng rõ ràng hắn nhìn thấy nhiều thứ hơn tôi, hắn chỉ vào một bức tường đen đổ nát sâu trong đống phế tích, “Tôi nghĩ chúng ta nên đến đó trước”

Tôi không hiểu tại sao lại phải đến vị trí kia trước tiên, nhưng Chu Tam đã nhấc chân đi tiếp rồi

Bước tới nơi Chu Tam chỉ, chỗ này cũng chẳng khác gì mấy chỗ khác, rong rêu phủ đầy, dưới chân ngoại trừ gạch đá nứt gãy còn có nước sông cao đến đầu gối

Thậm chí vào lúc này, bởi vì tôi giẫm phải một con cá lạ mà suýt chút nữa ngã xuống dưới nước

Nơi này bị nước làm hỏng. Đây là tình huống tôi và Chu Tam không hề nghĩ tới

Theo lời của Chu Tam, nước sông Hồng Hà cùng cổ mộ trước mắt đã được kết nối bằng vài ám đạo (lối đi bí mật), sau đó mới có thể cuốn quan tài bên trong này vọt ra, nổi lên mặt nước

Công bằng mà nói, ngày đó là do công nhân thi công vừa hay nhìn thấy nên mới bị vớt lên bờ

Nhưng đừng nói là Chu Tam, ngay cả tôi cũng có thể đoán được mọi chuyện, căn bản chẳng cần hắn nhắc nhở

Chu Tam chỉ vào đống đổ nát dưới chân, nói, “Đây là hầu lăng của các phi tần thời cổ, chỉ là thứ này vốn là xây dựng cho phi tần, vì vậy so với mộ bình thường có khả năng không giống nhau lắm. Thời điểm xây dựng nó, tôi nghĩ sông Hồng Hà đã tồn tại rồi. Nhưng lúc ấy mực nước hẳn là chưa cao như hiện tại, bằng không thì sẽ không xây lăng mộ ở nơi này”

Nói xong, Chu Tam lại đánh đèn pin qua lại trên đống phế tíchs một lần nữa, cuối cùng dừng lại ở một cái cửa hang đen như mực phía trước mặt

“Có muốn vào xem thử không?”

Chu Tam chỉ vào cái cửa hang đen sì đó, hỏi tôi

“Đây là?”

Chu Tam nhìn thoáng qua xung quanh, rồi lấy la bàn ra tính toán một lúc, mới lại nói, “Nếu tôi tính không sai, từ chỗ này đi vào hẳn phải là toàn bộ mộ huyệt của chủ nhân mộ thất. Bất quá cậu không cần ôm hy vọng quá lớn, nếu cổ quan trên sông Hồng Hà thật sự ở trong này, đoán chừng nó cũng đã bị ngập lụt rồi. Nhưng có vài thứ không nhất định là bị hư hại hoàn toàn, vì thế chúng ta nên đi vào xem thử vận may”

Hai chữ “may mắn” từ trong miệng Chu Tam phát ra, tôi biết đó là sự bướng bỉnh cuối cùng của hắn, bởi vì nếu bên trong và bên ngoài đều y hệt nhau, đừng nói đến may mắn, lập tức không cần đi nữa.

Mà cho đến bây giờ, chúng tôi căn bản chẳng còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể từ chỗ này chui vào

Tôi gật nhẹ đầu, gần như chẳng do dự bất cứ điều gì

Đoán chừng Chu Tam đang không ngờ rằng tôi cứ như vậy vui vẻ đáp ứng, nhưng dường như hắn đã nghĩ lại điều gì đó, bất đắc dĩ cười cười rồi dẫn đầu đi vào

Từ quy mô của tàn tích, đại khái có thể thấy được sự tráng lệ cùng hùng vĩ của lăng mộ năm đó, nhưng ai có thể nghĩ được rằng một ngôi mộ như vậy hiện tại đã bị nước ngập biến thành dạng này.

Hành lang dài trước mặt tôi và Chu Tam chắc là do đá xanh trên đỉnh đầu sụp xuống, thời cổ gạch đá phần lớn là được đúc thủ công từ một khối lớn hoàn chỉnh mà ra. Vì thế hầu hết đều to dị thường, phía trên còn chằng chịt dấu vết đẽo gọt. Nhưng cũng vì chúng là một thể, cho nên vô cùng cứng rắn

Chu Tam tiến lên phía trước, thỉnh thoảng cúi xuống kiểm tra thứ gì đó trên mặt đất. Nhưng càng đi sâu hơn, kiến trúc xung quanh càng thêm hoàn chỉnh, dần dần, trên mặt đất lại ngẫu nhiên xuất hiện vài viên đá vỡ, còn có một số gạch ngói nứt gãy.

Tôi ngẩng đầu nhìn, hành lang này e là không cao hơn ba mét. Tiến thêm hai mươi mét nữa, một cánh cửa lớn dần hiện ra trước mắt chúng tôi. Nhưng mà cánh cửa này cũng không hoàn chỉnh, chỉ có một nửa treo lơ lửng trên không, còn lại một nửa không biết đã vọt tới chỗ nào

Xem xét mấy dấu vết dưới đất, nơi này đã từng bị nước sông quét qua

Chu Tam nhìn cánh cửa một chút rồi bước nhanh tới trước mặt, cho đến khi thấy rõ được nó, sắc mặt tên này mới trở nên vui mừng, sau đó chui vào chỗ nứt trên cánh cửa

Tôi không hiểu hắn rốt cuộc cao hứng cái gì, cùng lắm vẫn nối gót đi theo

Vết nứt lớn vô cùng, dường như chẳng cần phí chút sức nào tôi đã xuyên qua được. Vừa bước qua tôi đã nghe thấy mùi cá tanh quen thuộc, Chu Tam bây giờ đã rọi đèn pin vào một bộ thạch quan.

Tất cả lọt vào mắt tôi, tôi cũng bắt đầu cẩn thận quan sát xung quanh

Thành thật mà nói, ấn tượng đầu tiên mà nơi này cho tôi là cái hố sâu tôi cùng Chu Tam gặp phải khi bò từ đạo động đến, chỉ là có chút khác biệt, chính là bốn phía vách tường

Trên vách tường dày đặc những bức bích họa, trong đó vài cái thậm chí đã bị phá hủy. Nắp thạch quan mà Chu Tam bò lên đã bị tên này trực tiếp cầm xẻng nạy ra

Trong chớp mắt thạch quan mở nắp, Chu tam cười ha hả rồi ném cái xẻng xuống đất. Kết quả, tôi thấy tên này túm một vật trong thạch quan ra

Sau đó từ trên thạch quan nhảy xuống

“Ban đầu tôi chăng phát hiện, cho đến hiện tại nhìn thấy cái thạch quan này tôi mới biết được tại sao chúng ta lại trông thấy một cái giống vậy ở chỗ tế đàn”

Chu Tam vừa nhảy xuống, tôi cũng thấy rõ được thứ hắn lôi ra khỏi thạch quan.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 63


Đó là một con cá, hay đúng hơn là nửa con cá

Vẻn vẹn chỉ có nửa thân dưới, vô cùng kỳ dị

Tôi đem tất cả thu vào trong mắt, cơ hồ là trong chớp mắt, tôi liền nhớ tới trước đó ở hố sâu dưới đạo động đụng phải nửa cái xác cá, chẳng qua cái kia là nửa thân trên

Hóa ra nửa thân dưới của nó ở chỗ này

Chu Tam liếc mắt nhìn nửa cái xác cá một lúc. Lúc này mới chiếu đèn pin xem xét bích họa bốn phía

“Không thể không nói tiểu tửu cậu vận khí tương đối tốt, tuy nói nơi này từng bị ngập, nhưng mấy bức bích họa này được bảo tồn gần như hoàn chỉnh. Tôi nghĩ, điều chúng ta muốn biết đang nằm ở mặt trên của đống đó”

Tôi quay đầu nhìn về bốn phía bích họa, nhưng còn một nghi vấn trong lúc lơ đãng vẫn nhảy lên đại não của tôi

Nếu nói mấy thứ này chính là điều chúng tôi muốn tìm, vậy vì cái gì mà nửa cái xác cá kia lại ở chỗ này, không phải là thi thể của nữ chủ nhân nơi này mới đúng ư?

Ý niệm này dồn lại một chỗ, tôi cũng không che dấu làm gì, trực tiếp mở miệng hỏi Chu Tam

Nhưng Chu Tam chỉ bảo tôi đến xem mặt trên của thạch quan một chút

Tôi kinh nhạc, bất quá không hề cự tuyệt, lập tức học theo Chu Tam bò lên trên cỗ thạch quan. Sau đó dưới sự chỉ dẫn của Chu Tam, tôi thấy được thứ đã làm Chu Tam bừng tỉnh

Là một cái mặt nứt gãy, bên trên còn có một ít vụn gỗ sót lại

Phía dưới cái mặt là một ống hút lớn chừng một ngón tay, rỗng không, ngoài ra còn có một số kí hiệu kỳ dị điêu khắc phía trên

Nhìn đến đó, tôi vẫn như cũ không hiểu Chu Tam rốt cuộc muốn biểu đạt cái gì

Chu Tam lắc đầu cười rồi mới nói, “Cậu không biết cũng đúng, nhưng cậu nhất định từng nghe nói qua, có người sẽ lợi dụng người sống để nuôi thi”

“Nuôi thi!”

Hai chữ thoát ra từ miệng Chu Tam làm người nghe không khỏi kinh sợ, nhưng lại nói như thể chuyện thường tình của thế gian vậy

Chu Tam khẽ gật đầu

“Có lẽ đây cũng giải thích được vì sao nữ thi kia không hư thối, bao gồm cả đám nữ thi trong sơn động lúc trước, cậu có thể thấy ngay từ đầu đám nữ thi kia phần đầu rất nhiều đã hư thối hết, nhưng thân thể lại bình thường một cách dị thường, hẳn là do bảo tồn gần như hoàn chỉnh thân thể, chỉ là bị tiểu tử cậu phá thủy phù, sau đó chảy ra. Về phần phương pháp bảo tồn của bọn họ thì tôi không biết”

Dứt lời, Chu Tam lại chỉ cái thạch quan trước mắt

“Còn cái thạch quan này, nói thực ra ngày từ đầu tôi cũng chẳng biết kết cấu của nó thuộc dạng gì. Nhưng bây giờ cơ hồ có thể hiểu là, cổ quan trên sông Hồng Hà vốn nằm bên trên nó, mà thi thể trong cổ quan lâu dài dựa vào việc hấp thụ chất dinh dưỡng của con cá phía dưới để bảo trì tuổi trẻ. Đây cũng là lý do ngày đó sau khi Từ Phượng phát hiện cổ quan, thi thể bên trong liền hư thối”

“Nhưng hiện tại chúng ta muốn tìm không phải là vì sao Từ Phượng lại gặp mộng, nếu đúng như lời anh nói, cô ta không nên ám lên người Từ Phượng mới đúng”

Chu Tam cười cười, rồi nói, “Chắc là có quan hệ với thể chất của Từ Phượng, cậu chắc là không biết, thể chất mọi người bất đồng. Căn cứ vào thời đại hắn sinh ra, cả dòng họ, nhân tố bên ngoài,… đều có khác biệt. Lúc trước tôi đã nói với cậu Từ Phượng đụng phải tà, cái này nhiều hoặc ít làm cho thể chất cô ấy sinh ra biến hóa, tôi cảm thấy bởi vì biến hóa như vậy mới khiến cho Từ Phượng trở thành mục tiêu của con ma kia.

Đặc biệt là cổ thi không biết đã nằm dưới lòng đất bao nhiêu năm, bởi vì nuôi thi nhất định phải nhốt hồn phách vào trong cơ thể, nếu không liền sẽ chẳng có hiệu quả gì cả. Mà nữ thi kia bị nước sông quét qua, rời khỏi mộ thất, ma xui quỷ khiến nổi lên mặt sông. Ánh mắt đầu tiên rơi xuống chỉ sợ là nhìn trúng Từ Phượng, vì thế cô ấy mới có thể trở thành mục tiêu của đối phương”

Tất cả những lời này của Chu Tam nói ra còn nghe thuận tai, cũng rất hợp tình hợp lý, nhưng biện pháp hóa giả đâu?

Chu Tam dường như nhìn ra sự hồ nghi của toi, ánh mắt hắn quét ngang bốn phía, lúc này mới nói, “Cái này chỉ sợ là phải tìm trên mấy bức bích họa”

Từ lúc tiến vào đến bây giờ, tâm tư tôi không hề đặt quá nhiều trên bích họa bốn phía, một mặt là bởi vì một bộ phận bích họa đã bị hư hỏng, mặt khác chỉ sợ là do ở trước mặt thạch quan

Tôi luôn có một loại ảo giác rằng xác cá sẽ sống lại, rốt cuộc ban đầu nửa xác trên của nó cũng thật sự sống dậy đó thôi

Nhưng Chu Tam từ đầu đến cuối ngay cả liếc nhìn cái xác cá kia một cái cũng chẳng thèm, ít nhiều vẫn làm lá gan tôi vững thêm chút xíu. Hiện tại Chu Tam nhắc tới bích họa, tôi mới bật đèn pin chiếu về phía bích họa.

Nói thực ra tôi không hiểu hết được những ký hiệu cùng hình ảnh quái dị ở trên đó, nhưng Chu Tam ngược lại là nhìn say sưa ngon lành!

“Nhìn ra cái gì?” Tôi xem mà mù tịt, tự nhiên cũng chỉ có thể dựa vào Chu Tam

“Chờ chút đã!” Chu Tam không mở miệng giải thích ngay mà chỉ bảo tôi cứ từ từ

Qua một lúc, chính là gần một tiếng đồng hồ, nhìn như thế một lát, tôi cũng đại khá biết được trình tự của bích họa, tuy vẫn nhìn không hiểu nhưng cái này có lẽ đang miêu tả chiến tranh, một phần rất lớn trong đó nhuộm một màu bi tráng bất thường, khắp nơi đều thấy chân cụt tay đứt.

Chỉ là trừ cái đó ra, dường như chẳng có cảnh tượng dư thừa nào

Bích họa nhìn tới nhìn lui toàn mấy bức y hệt. Sau khi thực sự không nhìn ra thông tin gì cả, tôi mới ngừng lại

“Tôi nghĩ, cậu phải vào đó rồi!”

“Anh nói gì?”

Chu Tam đột nhiên mở miệng làm tôi lập tức ngu người tại chỗ

Sau đó Chu Tam mới chỉ vào một chỗ trên bích họa, bảo, “Cậu thấy ký hiệu này không? Hẳn chính là hoa văn huyết ngư trên vai cậu, phải biết rằng thứ đồ chơi này ban đầu vốn chỉ là một miếng ngọc bội thôi”

Chu Tam nói không sai, trước đó còn không biết, nhưng Chu Tam vừa chỉ tôi mới phát giác sự tồn tại của nó”

“Nơi này hẳn là chỗ tướng quân mai táng nữ nhân kia, để lại ngọc bội đỏ! Về phần nguyên nhân thì tôi tạm thời chưa thấy rõ, bất quá phía trên này còn có chi tiết, cậu nhìn cho kỹ. Chỗ thời điểm ngọc bội đỏ được trao lên tay nữ nhân, cùng với lúc không có ngọc bội hoàn toàn là hai việc khác nhau mà”

Nói rồi, Chu Tam chỉ một khối bích họa khác sau lưng, bên trên cũng có nữ nhân kia, chẳng qua nữ nhân này nhìn rất phổ thông, mà vừa rồi trên thân cô ta có một vầng sáng

“Có phải chỉ cần chúng ta trả lại ngọc bội, nữ quỷ này liền bỏ qua hay không?”

“Vấn đề là bây giờ cậu lấy cái gì đi trả lại, ngọc bội đã cùng cậu hợp làm một rồi”

Chu Tam nói làm lòng tôi nháy mắt lạnh mất một nửa

Đáng lẽ phải trách nữ quỷ kia, lúc trước mê hoặc lôi tôi xuống nước, ngọc bội bị nhuộm máu của tôi mới có thể chạy lên trên cánh tay tôi, nếu không vì biến cố đó e là hiện tại tôi đã chẳng biến thành như thế này.

Nói đến cùng chính là lỗi của cô ta

Có câu nói rất đúng, hại người hại mình, cuối cùng vẫn hại tới bản thân. Nữ quỷ kia vốn là muốn tìm ngọc bội về, kết quả ma xui quỷ khiến thể nào ngọc bội lại thành một bộ phận trong người tôi

Nhưng miếng ngọc bội này có lai lịch gì, vì sao lại chạy đến cánh tay tôi?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 64


Đó là một con cá, hay đúng hơn là nửa con cá

Vẻn vẹn chỉ có nửa thân dưới, vô cùng kỳ dị

Tôi đem tất cả thu vào trong mắt, cơ hồ là trong chớp mắt, tôi liền nhớ tới trước đó ở hố sâu dưới đạo động đụng phải nửa cái xác cá, chẳng qua cái kia là nửa thân trên

Hóa ra nửa thân dưới của nó ở chỗ này

Chu Tam liếc mắt nhìn nửa cái xác cá một lúc. Lúc này mới chiếu đèn pin xem xét bích họa bốn phía

“Không thể không nói tiểu tửu cậu vận khí tương đối tốt, tuy nói nơi này từng bị ngập, nhưng mấy bức bích họa này được bảo tồn gần như hoàn chỉnh. Tôi nghĩ, điều chúng ta muốn biết đang nằm ở mặt trên của đống đó”

Tôi quay đầu nhìn về bốn phía bích họa, nhưng còn một nghi vấn trong lúc lơ đãng vẫn nhảy lên đại não của tôi

Nếu nói mấy thứ này chính là điều chúng tôi muốn tìm, vậy vì cái gì mà nửa cái xác cá kia lại ở chỗ này, không phải là thi thể của nữ chủ nhân nơi này mới đúng ư?

Ý niệm này dồn lại một chỗ, tôi cũng không che dấu làm gì, trực tiếp mở miệng hỏi Chu Tam

Nhưng Chu Tam chỉ bảo tôi đến xem mặt trên của thạch quan một chút

Tôi kinh nhạc, bất quá không hề cự tuyệt, lập tức học theo Chu Tam bò lên trên cỗ thạch quan. Sau đó dưới sự chỉ dẫn của Chu Tam, tôi thấy được thứ đã làm Chu Tam bừng tỉnh

Là một cái mặt nứt gãy, bên trên còn có một ít vụn gỗ sót lại

Phía dưới cái mặt là một ống hút lớn chừng một ngón tay, rỗng không, ngoài ra còn có một số kí hiệu kỳ dị điêu khắc phía trên

Nhìn đến đó, tôi vẫn như cũ không hiểu Chu Tam rốt cuộc muốn biểu đạt cái gì

Chu Tam lắc đầu cười rồi mới nói, “Cậu không biết cũng đúng, nhưng cậu nhất định từng nghe nói qua, có người sẽ lợi dụng người sống để nuôi thi”

“Nuôi thi!”

Hai chữ thoát ra từ miệng Chu Tam làm người nghe không khỏi kinh sợ, nhưng lại nói như thể chuyện thường tình của thế gian vậy

Chu Tam khẽ gật đầu

“Có lẽ đây cũng giải thích được vì sao nữ thi kia không hư thối, bao gồm cả đám nữ thi trong sơn động lúc trước, cậu có thể thấy ngay từ đầu đám nữ thi kia phần đầu rất nhiều đã hư thối hết, nhưng thân thể lại bình thường một cách dị thường, hẳn là do bảo tồn gần như hoàn chỉnh thân thể, chỉ là bị tiểu tử cậu phá thủy phù, sau đó chảy ra. Về phần phương pháp bảo tồn của bọn họ thì tôi không biết”

Dứt lời, Chu Tam lại chỉ cái thạch quan trước mắt

“Còn cái thạch quan này, nói thực ra ngày từ đầu tôi cũng chẳng biết kết cấu của nó thuộc dạng gì. Nhưng bây giờ cơ hồ có thể hiểu là, cổ quan trên sông Hồng Hà vốn nằm bên trên nó, mà thi thể trong cổ quan lâu dài dựa vào việc hấp thụ chất dinh dưỡng của con cá phía dưới để bảo trì tuổi trẻ. Đây cũng là lý do ngày đó sau khi Từ Phượng phát hiện cổ quan, thi thể bên trong liền hư thối”

“Nhưng hiện tại chúng ta muốn tìm không phải là vì sao Từ Phượng lại gặp mộng, nếu đúng như lời anh nói, cô ta không nên ám lên người Từ Phượng mới đúng”

Chu Tam cười cười, rồi nói, “Chắc là có quan hệ với thể chất của Từ Phượng, cậu chắc là không biết, thể chất mọi người bất đồng. Căn cứ vào thời đại hắn sinh ra, cả dòng họ, nhân tố bên ngoài,… đều có khác biệt. Lúc trước tôi đã nói với cậu Từ Phượng đụng phải tà, cái này nhiều hoặc ít làm cho thể chất cô ấy sinh ra biến hóa, tôi cảm thấy bởi vì biến hóa như vậy mới khiến cho Từ Phượng trở thành mục tiêu của con ma kia.

Đặc biệt là cổ thi không biết đã nằm dưới lòng đất bao nhiêu năm, bởi vì nuôi thi nhất định phải nhốt hồn phách vào trong cơ thể, nếu không liền sẽ chẳng có hiệu quả gì cả. Mà nữ thi kia bị nước sông quét qua, rời khỏi mộ thất, ma xui quỷ khiến nổi lên mặt sông. Ánh mắt đầu tiên rơi xuống chỉ sợ là nhìn trúng Từ Phượng, vì thế cô ấy mới có thể trở thành mục tiêu của đối phương”

Tất cả những lời này của Chu Tam nói ra còn nghe thuận tai, cũng rất hợp tình hợp lý, nhưng biện pháp hóa giả đâu?

Chu Tam dường như nhìn ra sự hồ nghi của toi, ánh mắt hắn quét ngang bốn phía, lúc này mới nói, “Cái này chỉ sợ là phải tìm trên mấy bức bích họa”

Từ lúc tiến vào đến bây giờ, tâm tư tôi không hề đặt quá nhiều trên bích họa bốn phía, một mặt là bởi vì một bộ phận bích họa đã bị hư hỏng, mặt khác chỉ sợ là do ở trước mặt thạch quan

Tôi luôn có một loại ảo giác rằng xác cá sẽ sống lại, rốt cuộc ban đầu nửa xác trên của nó cũng thật sự sống dậy đó thôi

Nhưng Chu Tam từ đầu đến cuối ngay cả liếc nhìn cái xác cá kia một cái cũng chẳng thèm, ít nhiều vẫn làm lá gan tôi vững thêm chút xíu. Hiện tại Chu Tam nhắc tới bích họa, tôi mới bật đèn pin chiếu về phía bích họa.

Nói thực ra tôi không hiểu hết được những ký hiệu cùng hình ảnh quái dị ở trên đó, nhưng Chu Tam ngược lại là nhìn say sưa ngon lành!

“Nhìn ra cái gì?” Tôi xem mà mù tịt, tự nhiên cũng chỉ có thể dựa vào Chu Tam

“Chờ chút đã!” Chu Tam không mở miệng giải thích ngay mà chỉ bảo tôi cứ từ từ

Qua một lúc, chính là gần một tiếng đồng hồ, nhìn như thế một lát, tôi cũng đại khá biết được trình tự của bích họa, tuy vẫn nhìn không hiểu nhưng cái này có lẽ đang miêu tả chiến tranh, một phần rất lớn trong đó nhuộm một màu bi tráng bất thường, khắp nơi đều thấy chân cụt tay đứt.

Chỉ là trừ cái đó ra, dường như chẳng có cảnh tượng dư thừa nào

Bích họa nhìn tới nhìn lui toàn mấy bức y hệt. Sau khi thực sự không nhìn ra thông tin gì cả, tôi mới ngừng lại

“Tôi nghĩ, cậu phải vào đó rồi!”

“Anh nói gì?”

Chu Tam đột nhiên mở miệng làm tôi lập tức ngu người tại chỗ

Sau đó Chu Tam mới chỉ vào một chỗ trên bích họa, bảo, “Cậu thấy ký hiệu này không? Hẳn chính là hoa văn huyết ngư trên vai cậu, phải biết rằng thứ đồ chơi này ban đầu vốn chỉ là một miếng ngọc bội thôi”

Chu Tam nói không sai, trước đó còn không biết, nhưng Chu Tam vừa chỉ tôi mới phát giác sự tồn tại của nó”

“Nơi này hẳn là chỗ tướng quân mai táng nữ nhân kia, để lại ngọc bội đỏ! Về phần nguyên nhân thì tôi tạm thời chưa thấy rõ, bất quá phía trên này còn có chi tiết, cậu nhìn cho kỹ. Chỗ thời điểm ngọc bội đỏ được trao lên tay nữ nhân, cùng với lúc không có ngọc bội hoàn toàn là hai việc khác nhau mà”

Nói rồi, Chu Tam chỉ một khối bích họa khác sau lưng, bên trên cũng có nữ nhân kia, chẳng qua nữ nhân này nhìn rất phổ thông, mà vừa rồi trên thân cô ta có một vầng sáng

“Có phải chỉ cần chúng ta trả lại ngọc bội, nữ quỷ này liền bỏ qua hay không?”

“Vấn đề là bây giờ cậu lấy cái gì đi trả lại, ngọc bội đã cùng cậu hợp làm một rồi”

Chu Tam nói làm lòng tôi nháy mắt lạnh mất một nửa

Đáng lẽ phải trách nữ quỷ kia, lúc trước mê hoặc lôi tôi xuống nước, ngọc bội bị nhuộm máu của tôi mới có thể chạy lên trên cánh tay tôi, nếu không vì biến cố đó e là hiện tại tôi đã chẳng biến thành như thế này.

Nói đến cùng chính là lỗi của cô ta

Có câu nói rất đúng, hại người hại mình, cuối cùng vẫn hại tới bản thân. Nữ quỷ kia vốn là muốn tìm ngọc bội về, kết quả ma xui quỷ khiến thể nào ngọc bội lại thành một bộ phận trong người tôi

Nhưng miếng ngọc bội này có lai lịch gì, vì sao lại chạy đến cánh tay tôi?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 65


Nếu vẻn vẹn là một cái hố sâu, Chu Tam hẳn sẽ không ngạc nhiên đên như vậy, chỉ thấy trong đó chất đầy thi cốt, nhưng tất cả đều đã bị hư thối, có cái thậm chí đã thành một đống xương trắng

Một mùi hương quái dị từ trong hố bay ra, mà tên Chu Tam này hiện tại đang đứng ở chỗ nước cao xấp xỉ đầu gối, bị ngâm trong nước chính là những thi thể tôi thấy vừa rồi

“Đây không phải là một cái hố tuẫn táng à, anh đứng đây gọi quỷ làm gì”

Cái gọi là hố tuẫn táng chính là lúc tu luyện lăng mộ dùng để chứa vật bồi táng, bất quá có đôi khi, để phòng ngừa vị trí mộ huyệt không bị lộ, rất nhiều thợ tu sửa mộ địa cũng sẽ bị chôn sống trong này

Thứ như vậy, thời cổ có vô số, cho nên lúc tôi bắt gặp cái hố tuẫn táng cũng không có phản ứng gì quá lớn. Ngược lại là Chu Tam, hắn cứ không ngừng ngẩn người nhìn chằm chằm đáy hố

“Cậu cũng biết là hố tuẫn táng, nhưng cậu có biết, nhiều khi chỗ nguy hiểm nhất mới là chỗ an toàn nhất, cho nên có vài trường hợp hố tuẫn táng sẽ có mật đạo mà tiền nhân lưu lại. Nhưng phàm là tu luyện hoàng lăng, hoặc là quan lăng, nhóm thợ thủ công đều biết rõ trong lòng, chỉ cần bước vào, cơ hội trở ra là cực kỳ nhỏ bé, vị thế đều lưu lại cho mình một con đường sống, bất quá bây giờ chỗ mà bọn họ tự lưu lại cho mình, chính là lưu lại cho chúng ta”

Nói rồi, tên Chu Tam này liền bắt đầu lục lọi cái hố

Khỏi nói, vừa sờ một cái hắn quả nhiên đã lôi ra một đồ vật

Đó là một cái hộp thoạt nhìn rất kỳ quái, theo lý mà nói trong hố tuẫn táng vẫn có thể có đồ vật không tầm thường, nhưng sau khi Chu Tam nhìn thấy cái hộp kia, mắt liền trợn trừng cả lên

“Đây là?”

Chu Tam trực tiếp ném cái hộp đến trước mặt tôi, tôi chỉ nhìn thoáng qua, cũng không phát hiện thứ này có đặc thù gì, nhưng nhìn biểu tình trên mặt Chu Tam, rõ ràng đây là đồ tốt. Chu Tam rất nhanh đã bò ra khỏi hố tuẫn táng, sau đó cầm cái hộp kia ở trong tay

Đầu tiên hắn cẩn thận từng li từng lí lau đi tro bụi còn lưu lại trên cái hộp, rồi đặt ngay ngắn trước mặt tôi

Có lẽ là bởi vì trải qua chuyện thủy phù lần trước, tôi đối với thứ này ngược lại cẩn thận, thậm chí còn lo lắng mình vừa lơ đãng đã mở cái hộp ra mất, nếu lại phá hư thứ gì chỉ sợ còn nghiêm trong hơn cả lần trước

“Rốt cuộc là thứ gì? Làm sao bán được?”

Chu Tam cười hắc hắc, mới nói, “Đương nhiên là đồ tốt. Cậu xem hoa văn trên mặt hộp này, còn có phù triện văn lạc quanh thân nữa, nhìn là đã biết chẳng phải thứ bình thường rồi”

“Cho nên làm nửa ngày anh cũng không biết đây là cái gì?”

Tôi khinh bỉ nhìn Chu Tam, đối phương lại nâng niu cái hộp như bảo bối đem bỏ vào ba lô, sau đó mở miệng, “Coi như là khoản bồi thường chuyến này với cậu của tôi”

Hóa ra mấy lời vừa rồi Chu Tam nói chẳng qua là đồ đáng giá, chứ không phải thứ có thể giúp chúng tôi

“Đến lúc nào rồi, sao anh còn có tâm tư như vậy hả”

Tôi trắng mắt liếc nhìn Chu Tam một cái, tâm tư của tên này tôi càng ngày càng đoán không ra, lúc bình thường thì cũng thôi đi, hiện tại tình hình đã đến nước nào rồi, cư nhiên còn có tâm tư thó đồ về bán lấy tiền

“Được rồi, đừng có dùng ánh mắt ấy nhìn tôi, tôi là người thế nào trong lòng cậu hẳn đã sớm rõ ràng rồi mới phải. Chỗ này hố tuẫn táng không biết có bao nhiêu, tách ra tìm xem, chắc sẽ tìm thấy thôi!”

Nói tới nói lui, hố tuẫn táng có đường đi ra ngoài, cũng chỉ là phỏng đoán từ một phía của Chu Tam mà thôi, nói thực ra trong lòng tôi không chắc, thấy hắn tràn đầy tự tin cũng chẳng dám nói gì, chỉ có thể quét đèn pin bắt đầu lang thang quanh đống phế tích cả huyệt mộ dưới lòng đất này

Chẳng mấy chốc, bóng dáng Chu Tam lại biến mất, tôi cũng nhảy tới một cái hố gần nhất. Hố không có nước, chỉ có một cỗ quan tài mốc meo

Quan tài kia không phải thạch quan, mà là mộc quan. Nhìn bề ngoài trông khá giống cái cổ quan tôi thấy trên sông Hồng trước đây!

Một cỗ quan tài như vậy, lẳng lặng độc chiếm một cái hố hoàn chỉnh, xung quanh chẳng có gì, thậm chí liếc nhìn lại, bộ dạng lẻ loi trơ trọi của chiếc quan tài có vẻ hơi quái dị

Đồ trong hầm mộ có cái gì mà không quái dị, tôi tự an ủi chính mình

Tôi nhảy xuống hố, quan tài nhìn gần còn cũ kỹ hơn một chút. Phái trên nó toàn là sợi bông. Sau khi nhảy xuống tôi mới phát hiện nắp quan tài đã bị ăn mòn gần một nửa

Quét đèn pin qua, mơ hồ có thể thấy được thi cốt bên trong, nhìn quần áo phục sức, là một nữ nhân

Không hề nghĩ nhiều, sau khi tùy tiện xem xét, tôi liền chuẩn bị rời đi, nơi này vốn dĩ liếc mắt một cái là có thể nhìn đến cuối, ngoài quan tài thứ gì cũng không có

Nhưng khoảnh khắc tôi giơ đèn pin lên, chuẩn bị leo ra khỏi hố, vừa hay đụng phải một con mắt trống rỗng đen sì

“Má ơi!”

Cả người tôi giật mình một cái, ngã ngồi trên mặt đất, nhưng thwoif điểm ngẩng đầu lên nhìn lại, chẳng có gì cả

Xung quanh yên tĩnh đến mức đáng sợ, tôi nuốt một ngụm nước bọt, nhặt đèn pin vừa rời xuống đất, lúc này mới rọi đèn pin lại về phía quan tài, nhưng trước mắt làm gì còn ai

Một luồng hơi lạnh nhất thời quét quanh thân, chỗ này vốn dĩ chỉ có tôi cùng Chu Tam là hai nguwoif sống, dưới mộ huyệt làm sao còn có người thứ ba? Liên tưởng đến đây, tuy đã chuẩn bị tâm lý nhưng tôi vẫn không nhìn được rùng mình một cái

Thứ vừa rồi nhìn thấy, tôi đại khái đã đoán ra. Chỉ sợ là quỷ hồn, hay có khi chính là chủ nhân của cỗ quan tài trước mặt này

Vừa rồi lúc tôi xem xét quan tài, e rằng vì vậy mới bị nó kiêng kị, sau đó cạy ra dọa sợ tôi

Chu Tam nói chỗ này có tục dưỡng thi, mà khi dưỡng thi hồn phách sẽ không thể rời khỏi thân thể nữa, nói cách khác, hiện tại vị trí mà tôi và Chu Tam đứng, có thể là một cái ổ quỷ

Mệt một điều là tên này còn có tâm lớn, đi khắp nơi tìm đồ, thứ hắn lấy vừa nãy cũng không biết là của ai. Đừng chọc đến hung thần ác sát thì tốt

Chu Tam dương như chẳng lo lắng nhiều như tối, thời khắc này không thấy bóng dáng hắn đâu, cũng không có bất kỳ âm thanh nào truyền ra, sợ là đang tìm đồ rất vui rồi

Leo ra khỏi hố, phát hiện không có thứ gì ngăn cản, tôi mới quay đầu lại lạy cái hố một cái

“Có quái chớ trách, có quái chớ trách!”

Chu Tam hẳn cũng đang ở trong hố, phóng tầm mắt nhìn chẳng bắt gặp được bóng dáng hắn

Tôi một lần nữa xốc đèn pin lên, lúc chuẩn bị rời đi, luồng khí lạnh trước kia không hề có dấu hiệu nào lại xuất hiện phía sau.

Nháy mắt mồ hôi túa đầy cả người, tôi đến một cử động nhỏ cũng không dám, không biết khoảnh khắc tôi quay đầu lại có còn thấy cặp mắt vừa rồi hay không
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 66


Ngoại trừ hàn khí bên ngoài, chỗ cổ cũng ngứa ngáy khó chịu, giống như ai đó cố ý cầm lùa quanh. Tôi thực sự bị cỗ hàn khí trêu chọc đến nhịn không nổi, lấy dũng khí đột ngột quay đầu

Tôi muốn xem xem đến cùng là thứ quỷ gì đang đánh tôi

Nhưng lần xoay người này, sau lưng chẳng có gì cả, không những vậy, cảm giác ngưa ngáy kia cũng mất Tôi không khỏi thở phào nhẹ nhõm, tâm thần căng cứng cũng dần dần hòa hoãn trở lại. Nơi này tà môn vô cùng, tôi vẫn là nên đi tìm Chu Tam nói chuyện mới được

Ai ngờ khi tôi buông lỏng cảnh giác, không hề đề phòng mà quay đầu lại thì bất ngờ một cặp mắt đen như mực xuất hiện đằng sau tôi. Cú hù này doạn tôi một lần nữa ngã ngồi trên đất

Ai cũng có lửa nóng trong người, huống hồ hết lần này đến lần khác bị kinh hãi, tôi cũng chẳng thèm quan tâm nó là cái quái gì, trực tiếp cắn nát ngón giữa ấn lên thứ kia

Vừa ấn một cái, đối phương thế mà lại quay người bỏ chạy

Đèn pin vì tôi bị dọa mà quẳng qua một bên, khoảnh khắc tôi ấn lên dường như đã chạm đến thân thể của thứ kia, bất quá không phân biệt được là bộ phận nào, chỉ thấy toàn là lông

Thế nhưng trong huyệt mộ thì cái thứ lông lá này chui từ đâu ra vậy? Nắm lấy đèn pin bên cạnh, tôi nhảy lên, lúc này bốn phía vẫn chẳng có gì

Liên tiếp hai lần kinh hãi đã chọc giận tôi, huống hồ vừa nãy thứ đó thấy tôi cắn ngón tay liền chạy, xem chừng cũng sợ máu của tôi

“Trần Tùng, cậu cmn chết chưa thế?”

Đột nhiên giọng nói của Chu Tam truyền tới, trái tim tôi vẫn đang đập loạn không ngừng, tên này ngược lại tốt, không an ủi một câu thì thôi, lại còn dám rủa tôi. Tôi cũng đang một bụng đầy lửa giận không có chỗ phát, liền thuận miệng trả lời một câu chết!

“Cậu con mẹ nó chưa chết thì tới đây kéo tôi, bước vào khe nứt nhanh, nếu tới chậm thì cậu đừng mong gặp lại Tam gia của cậu nữa”

Giọng nói của Chu Tam rõ ràng mang theo một chút khẩn trương, tôi quay đầu nhìn lại chỗ khoảng trống rỗng tuếch, lúc nãy mới chạy về phía có tiếng gọi của Chu Tam

Trong suốt quá trình, tôi cũng nhiều lần bị dẫm hụt mấy phế tích bị giấu bên trong kẽ hở, cộng thêm xung quanh một màu đen đúa, nếu bước vào chỉ sợ khó lòng thoát ra

Mãi cho đến khi tôi đi đến chỗ Chu Tam, bộ dạng chật vật của tên này mới xuất hiện trước mắt tôi, chỉ thấy một tay Chu Tam nắm lấu một viên châu màu xanh ngọc. Tay khác thì nắm chặt bờ hố

Mà cái hố dưới chân hắn, nước e rằng cao hơn cả mười mét

Tên này vốn dĩ là một con vịt cạn, nếu thật sự từ chỗ này rơi xuống, chắc sẽ chết tươi

“Anh trai à, tôi gọi cậu một tiếng anh trai, có thể kéo tôi lên rồi nói chuyện được không?”

Chu Tam ngẩng đầu yếu ớt nhìn tôi, rồi đưa viên châu ngọc bích trong tay cho tôi

“Nhanh, giúp tôi cầm một chút, chỗ này khắp nơi đều là hố, lại nhìn không thấy, làm mất là tiếc lắm đó”

Chu Tam nói xong liền đưa hạt châu cho tôi

Đèn pin của Chu Tam đã rơi xuống cái hố bên dưới. Tuy nhiên cái hố này dường như cũng có một hố tuẫn tháng. Mượn ánh sáng yếu ớt của đèn pin có thể nhìn ra được một chút thi cốt ngâm trong nước

Đèn pin Chu Tam mua là loại chống nước, cho nên coi như có rơi vào trong nước, thì vẫn sáng được như cũ

“Tiểu tử cậu đang nhìn cái gì đấy, còn không mau kéo tôi lên?”

Chu Ta tựa hố có chút không chờ nổi

Tôi liếc nhìn cái hố tuẫn táng dưới chân Chu Tam. Nhưng nghi hoặc thậm chí còn nặng nề hơn, bởi vì tôi thấy có thứu gì đó trông như chiếc nhẫn dưới đống xương

Cũng không kịp ngẫm nghĩ nữa, tôi cầm lấy hạt châu trong tay Chu Tam, sau đó kéo hắn lên, lúc này mới một lần nữa nằm ở rìa hố nhìn vào

“Tiểu tử cậu nhìn gì thế?

Chu Tam lấy hạt châu từ điện thoại của tôi, nhanh chóng đưa nó ra trước mặt quan sát một cách cẩn thận. Nhìn bộ dạng này của hắn, tôi chỉ biết lắc đầu, nếu tôi không ở đây chẳng biến hắn có thế này hay không

Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, tôi thấy Chu Tam ném mất hạt châu Chu Tam coi như trân bảo xuống nước. Tôi còn chưa kịp phản ứng tên này làm sao lại đột nhiên lên cơn đem hạt châu ném đi, quay người nhìn lại đã thấy cả người Chu Tam cũng nhảy vào trong nước

Mẹ nó, tên này có biết bơi đ*o đâu

Sự thật chứng mình Chu Tam hoàn toàn không biết bơi, vừa đụng nước, hắn đã trực tiếp chìm xuống

Miệng tôi thầm mắng một tiếng, không chút suy nghĩ liền nhảy xuống

Chu Tâm còn đang giãy giụa dưới đáy nước, đoán chừng đã bị sặc vài ngụm nước. Lúc tôi kéo hắn lên mặt nước, tên này vẫn điên cuồng vùng vẫy

“Được rồi, đừng động!”

Tôi khã quát một tiếng, Chu Tam lúc này mới kịp phản ứng, vội vàng mở mắt

Còn không đợi tôi hỏi hắn tại sao lại nhảy xuống nước, Chu Tam đã chỉ phía trên bờ, lòng ngập tràn sợ hãi mà nói, “Trên bờ có cái gì đó, mẹ nó, nó dám đẩy tôi!”

Chu Tam nói co gì đó trên bờ dọa tôi suýt nữa ôm hắn nhấn xuống nước

“Đại ca à, đừng làm tôi sợ, chỗ này ngoại trừ chúng ta còn có thể có ai nữa?”

Chu Tam rõ ràng là không quen ở trong nước, chỉ là hắn cầm lấy đèn pin trong tay tôi rọi thẳng đến chỗ chúng tôi đứng trước đó

Kết quả chẳng khác mấy, chỗ kia thứ gì cũng không có, trống hoác

“Không có khả năng, vừa nãy có thứ gì đó đẩy tôi, khí lực cmn nó còn rất lớn”

Tôi cũng nhìn lên bờ. Chu Tam không thể gạt tôi được, cho nên có khi, thực sự có người ở đây, coi như không có ai thì khả năng là ma quỷ

Một lần nữa bò lên bờ, Chu Tam lôi từ trong ba lô ra một cái đèn pin khác, lần này đèn pin bật rất sáng, trực tiếp chiếc rõ ràng bốn phía

“Anh rốt cuộc đã mua bao nhiêu đèn pin thế?”

Nhìn Chu Tam rút ra cái đèn pin nữa, tôi hoang mang hỏi

Hai cái đèn rọi trên đầu mà tôi tháo lúc trước đã biến mất, tên này lại từ trong ba lô lấy ra thêm hai cái khác, nhưng bây giwof đèn rơi vào nước, tên này vẫn có thể lấy ra cái khác nữa

“Cái gọi là lo trước khỏi họa, tiểu tử cậu kinh nghiệm quá ít thì làm sao hiểu được, Nhớ năm đó nếu không phải dựa vào Tam gia tôi có nhiều đèn pin nhất, cuối cùng từ trong huyệt mộ chạy ra, đừng nói cậu có thể gặp được tôi, đi thắp hương cho tôi còn dễ nghe. Tục ngữ có câu “Cật nhất tiệm, trường nhất trí” (*), chính là đạo lý này”

(*) “Cật nhất tiệm, trường nhất trí”: ăn một lần, nhớ một đời ( mắc sai một lần, nhớ mãi tới già, không bao giờ lặp lại)

Chu Tam chậm rãi mà nói, dường như đã quên mất cảnh tượng làm người ta kinh ngạc khi nãy

Tuy nói tôi còn đang cầm đèn pin không ngừng quan sát bốn phía, tên ngày lại chỉ biết cầm đèn pin khoe khoang. Sau một hồi, thật sự không có đầu mối nào, tôi thwor dài, nhưng thời điểm tôi quay người lại chuẩn bị bảo Chu Tam nhìn cái đáy hố thì thấy một bóng đen to ước chừng trái bóng rổ đang ngồi xổm trên đỉnh đầu Chu Tam

“Trên đầu anh!”

Tôi còn chưa dứt lời, Chu Tam đã ngay lập tức xoay người bắt lấy đầu mình

“Dám đẩy lão tử, chờ người cả nửa ngày rồi đấy!”

Chu Tam nói xong, vẫn không quên trừng tôi một cái
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 67


“Suýt nữa thì bị tiểu tử cậu làm hỏng chuyện tốt!”

Hóa ra tên Chu Tam này ngay từ đầu đã biết đỉnh đầu mình có gì đó, nên mới giả vờ không biết gì, chính là để dẫn thứ kia ra

“Ai biết anh có tính toán đâu!”

Tôi cũng trừng mắt với Chu Tam một cái, nhưng rất nhanh, tôi liền rọi đèn pin đến, vì tôi phát hiện trong tay tên này thế mà đang nắm một vật

“Anh bắt được rồi?”

“KHông thì cậu nghĩ sao!”

Dứt lời, Chu Tam tắt đèn pin trong tay đi, đèn pin của tôi vừa chiếc tới, mới phát hiện thứ Chu Tam cầm thực sự là một con khỉ!

“Đệch má, xác khỉ làm sao sống được?”

Tôi kinh hô một tiếng, Chu Tam ngồi xổm xuống bắt đầu quan sát con khỉ đang bị giữ chặt

“Thời điểm bị đẩy tôi đã biết thứ kia không lớn lắm, nhưng khí lực lại lớn đến lạ thường, không ngờ là một thứ nhỏ như thế”

Lúc này tôi mới phát hiện Chu Tam căn bản không phải là tay không bắt khỉ, mà trong tay hắn còn có một lớp vải, cách một tầng vải như thế nắm lấy con khỉ

“Có phải là xác khỉ hay không?”

Tôi nhìn con khỉ, nó trông không khác gì khỉ bình thường, ngoại trừ đôi mắt đen tựa hồ không tan được

Nhìn thấy đôi mắt này, tôi mới bừng tỉnh đại ngộ đập trán một cái. Hóa ra thứ tôi thấy trước đó chính là ml này, khó trách chỉ chớp mắt đã không thấy tăm hơi. Thân thể “to” như cái rắm thế này, tùy tiện ngồi xổm xuống chỗ nào đó, đố thằng nào nhìn ra

Con khỉ đang liều mạng giãy giụa trong tay Chu Tam, ml này khí lực rõ ràng rất lớn, trên mặt đất đều bị nó cạo ra từng vệt trắng. Nhưng Chu Tam hiển nhiên cũng không phải lần đầu tiên làm loại chuyện này, con khỉ nằm trong tay hắn dù có ngàn cân lực cũng không thoát ra được

“Nó không phải xác khỉ, nhìn bộ dạng hẳn là từ bên ngoài chạy vào, chỉ là sống ở đây một thời gian dài, mắt đã thoái hóa mất rồi”

Nói xong, Chu Tam cầm đèn pin lên lắc lắc trước mặt con khỉ, quả thật giống như lời hắn nói, đèn pin lung lay nửa ngày mà con khỉ đến một chút phản ứng cũng không có. Ngoại trừ nhìn có chút làm người ta sợ hãi, nó thực sự không có đáng ngại

Chu Tam giơ tay ném con khỉ ra ngoài, tôi còn chưa kịp phản ứng, con khỉ kia chẳng biết đã bị quẳng đến nơi nào

“Có cần ác thế không”

Tôi nhìn Chu Tam, đối phương chỉ khoát tay, “Tàn nhẫn với người khác là ôn nhu với chính mình. Đạo lý này về sau cậu sẽ rõ”

Mặc kệ lời ngụy biện của Chu Tam, tôi chỉ vào hố tuẫn táng, ra hiệu Chu Tam rọi đèn pin qua nhìn một chút

“Đèn pin của nah sáng hơn. Anh có thấy nó trông giống một cánh cửa không?”

Nghe tôi nói thứ dưới hố tuẫn táng, Chu Tam dường như rất hứng thú, ánh mắt hắn sáng lên

“Tôi đã đúng rồi, tiểu tử cậu thị lực không tồi nha. Nếu vẫn khí tốt, tôi nghĩ chúng ta có thể rời khỏi đây sớm thôi”

Chu Tam nhìn thoáng qua cánh cửa ẩn trong đống thi cốt dưới hố, cười nói

Tôi đánh mắt một cái, mực nước trong hố tuẫn táng này xâm xấp đến mười mét, mà Chu Tam lại không biết bơi, coi như nín thwor lặn xuống chỉ sợ không đi nhanh được

Nhưng khi ý niệm này vừa hiện lên, tôi liền tự tát vào mặt mình. Nước thật sự rất sâu, nhưng nếu như phía sau quả thực giấu một cánh cửa ngầm, vậy tôi từ đi xuống đó, ngay lúc cánh cửa được mở ra, chẳng phải nước cũng chảy đi sao?

Tuy nhiên là như thế, cánh cửa này có phải quá lộ liễu rồi không. Một cánh cửa dạng này, vô luận thế nào cũng sẽ bị phát hiện

Chu Tam đứng ở một bên đang vô cùng kích động. Lần này xuống đây ngoại trừ giúp tôi làm rõ một vài chuyện thì tên này toàn đi trục vớt, thậm chí tôi còn nghi ngờ rằng tôi mới là đứa đi theo hắn xuống để tầm bảo (khám phá kho báu)

Chưa kể, phía sau cánh cửa là quang cảnh gì chúng tôi không ai biết cả! Chẳng bằng cứ mở ra trước nhìn xem. Tục ngữ có câu, xe chạy đến núi ắt có đường đi, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng!

Nghĩ vậy, tôi cũng không do dự gì nhiều quá, trực tiếp lặn xuống nước

Nước sông lạnh buốt, đây rõ ràng là nước đọng lại chứ không phải nước đnag chảy. Tôi thử mở mắt ra, cũng không phát hiện được thứ gì kích thích ánh nhìn

Thuận theo chùm sáng đèn pin của Chu Tam bơi đi, xung quanh toàn là tiếng ù ù

Trong vô thức, tôi quay đầu nhìn thoáng qua vị trí của Chu Tam, thấy thằng cha này không biết nhìn thấy cái gì, cứ đứng đó nhảy nhót không ngừng, bộ dạng giương nanh múa vuốt của Chu Tam có vẻ lo lắng

Ở dưới nước tôi không có cách nào mở miệng hỏi hắn, đành phải một lần nữa xoay người, tiếp tục bơi tới chỗ cánh cửa

Càng đến gần, lòng tôi càng thêm chắc chắn, dưới đáy nước kia đích thực là có một cánh cửa. Tôi chỉ nhìn thấy một cánh cửa có vòng gõ cửa, ngậm vọng chính là một đôi Tì Hưu

Tôi nhất thời có chút không hiểu, bởi vì hình như chưa từng thấy ai dùng đầu Tì Hưu ngậm vòng bao giờ (*)

(*) Ngậm vòng canh giữ đại môn thường là Tiêu Đồ, còn Tì Hưu là linh vật phò trợ tài lộc

Bất quá chuyện đến nước này tôi cũng lười đi quản mấy thứ râu ria. Mục tiêu đã ở ngay trước mắt, tôi nhanh chóng lặn xuống, lần này rốt cuộc cũng chạm đến cửa

Cánh cửa nhìn cũng không phải là quá lớn, đoán chừng cũng chỉ khoảng một mét vuông. Một nửa bị vùi trong đống thi cốt, một nửa lô ra trong nước, cũng chính là dáng vẻ chúng tôi thấy trước đó

Hầu như chẳng cần nghĩ nhiều, khi tôi đến gần liền giữ chặt một cái vòng đồng lộ ra bên ngoài, dùng sức kéo thật mạnh

Vừa kéo một cái, vòng đồng chẳng có bất kỳ chuyển động nào, cơ hồ là bất động

Đương nhiên sức bơi của tôi so với người bình thường tốt hơn rất nhiều, nín thở trong vài phút không phải là vấn đề gì quá to tát. Tôi kiên nhẫn xê đống thi cốt qua một bên

Nhưng đột nhiên, ánh sáng đèn pin của Chu Tam lại biến mất, trước mắt lập tức tối sầm. Đèn pin trong tay tôi  hiển nhiên không có ánh sáng, vốn dĩ cảm thấy không sao cả, nhưng bây giờ ánh sáng vừa mất, cả người tôi đều hoảng loạn

Tôi không biết tên Chu Tam này đag giở trò quỷ gì, hiện tại cũng nên ra ngoài lấy hơi rồi

Hầu như chẳng do dự gì, vào lúc đèn pin của Chu Tam tắt ngóm, tôi trực tiếp quay đầu hướng mặt nước bơi lên

“Tùm tùm”

Ngay khi tôi vừa xoay người, đỉnh đầu liền truyền đến âm thanh rơi xuống nước. Tôi kinh ngạc, có phải Chu Tam lại nhảy xuống không, nhưng lại phát hiện mình không thể động đậy

Cũng chẳng phải thân thể cứng ngắc không cách nào động đậy, mà là ở vị trí mắt cá chân của tôi bây giờ, đang bị cái gì đó nắm chặt

Một người khi bình tĩnh có thể nín thở trong ba phút, khi đột nhiên kinh hãi ít nhất sẽ làm giảm thời gian nín thở mất hai phần ba, thậm chí còn nhiều hơn

Vốn dĩ đèn pin của Chu Tam đột nhiên tắt ngóm đã làm lòng tôi nổi lên nghi ngờ cùng sợ hãi, chưa kể đến tiếng nước tùm tùm trên đỉnh đầu và thứ không rõ là gì đang giữ chặt mắt cá chân tôi

Tôi nhìn xuống xem xét, trong nước một mảng đen sì chẳng nhìn ra gì cả, chỉ thấy một bóng đen mơ hồ dường như đang nằm dưới đáy nước. Thời điểm tôi cúi đầu, thứ kia cũng vừa hay ngẩng đầu lên, cứ như vậy, tôi đụng phải một trong mắt trắng dã
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom