Cập nhật mới

Dịch Người Chơi Của Ta Đều Là Phái Kỹ Thuật Diễn

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: 40: Viện Quân Đâu


Triệu Hải Bình yên lặng thở dài, nếu không phải trước đó hắn đã tìm hiểu kĩ, thông qua sự kiện lịch sử có thật trong hiện thực đoán ra phó bản này rất có thể có ba giai đoạn thì chắc lúc này nội tâm hắn sẽ vô cùng tuyệt vọng.

Cũng giống như rất nhiều trò chơi thể loại hành động khác, người chơi chết không biết bao nhiêu lần mới khó khăn lắm giết được Boss, thế mà chưa kịp vui vẻ thì màn hình đã hiện lên một đoạn cốt truyện, sau đó một con Boss mới lại xuất hiện!Nhưng việc đã đến nước này cũng chỉ có thể tiếp tục.

Lúc trước Triệu Hải Bình chưa từng bước vào giai đoạn ba nên cũng không rõ ràng về cách chơi trong giai đoạn này lắm, chỉ có thể đoán.

Nhưng sau khi thảo luận với Sở Ca, hắn cảm thấy giai đoạn ba hẳn là không giống như hai giai đoạn trước.

Điểm khó của giai đoạn đầu là người chơi có thể trốn tránh kẻ địch để sống sót nhưng lại không thể trở thành phó tướng.

Tuy làm vậy có thể vượt qua giai đoạn đầu nhưng vì thế nên địa vị trong giai đoạn hai sẽ quá thấp, đồng nghĩa với việc không thể vượt qua giai đoạn hai.


Giai đoạn hai thì không cần phải nói, đầu tiên là phải chuẩn bị đầy đủ, thuyết phục tướng quân đào giếng giết ngựa, hơn nữa còn phải làm gương cho binh lính.

Còn về giai đoạn ba thì trong lịch sử cũng không ghi chép lại quá nhiều, chỉ nói sau khi chiến đấu sẽ có viện quân, bảy mươi tư người còn sót lại kiên trì chờ được viện quân.

Còn về chờ như thế nào thì không thấy nói tới.

Sở Ca đoán rất có thể ba giai đoạn tương xứng với ba bài kiểm tra khác nhau.

Làm chiến binh, kỹ xảo chiến đấu bằng vũ khí lạnh đương nhiên quan trọng, nó là mấu chốt để vượt qua mỗi giai đoạn, nhưng điểm quan trọng trong mỗi giai đoạn lại khác nhau.

Mấu chốt của giai đoạn đầu tiên chính là sự dũng cảm xông lên.

Là một binh lính nhỏ, người chơi có thể trốn ở phía sau cũng có thể vượt qua, nhưng giai đoạn sau sẽ chết.

Chỉ có xông lên, thể hiện ra sự ưu tú của mình mới có thể được tướng quân coi trọng, tăng lên địa vị ở giai đoạn sau.

Mấu chốt của giai đoạn hai chính là sự phán đoán chính xác và trí thông minh.

Có địa vị, đến giai đoạn hai phải lợi dụng thân phận và địa vị của mình gây ảnh hưởng tới tướng quân, áp dụng mưu kế chính xác đối phó với kẻ địch.


Nếu chỉ dựa vào mỗi sức mạnh thì toàn quân vẫn sẽ bị diệt trong lần tấn công thứ hai của binh Man Bắc Địch.

Vậy nên Sở Ca đoán mấu chốt của giai đoạn ba sẽ là ý chí kiên cường.

Khi thật sự gặp phải tuyệt cảnh vẫn có thể kiên trì, tuyệt đối không lùi bước và chiến đấu đến giây phút cuối cùng.

Triệu Hải Bình cảm thấy phỏng đoán của Sở Ca rất có lý.

Nếu thật sự là như vậy thì giai đoạn ba sẽ đơn giản hơn một chút, chỉ cần kiên trì thì thử mấy lần hẳn là có thể vượt qua.

Quả nhiên lần này cũng không cho hắn quá nhiều thời gian chuẩn bị, ngay khi hắn vừa thích ứng với cảnh tượng xung quanh thì binh Man Bắc Địch đã bắt đầu tiến công!Gió tuyết bay đầy trời, tiếng trống trận thùng thùng vang lên, binh Man Bắc Địch dũng mãnh xông về phía đầu tường.

Dưới thành đọng một lớp tuyết rất dày, việc hành quân của binh Man Bắc Địch cũng chịu ảnh hưởng, nhưng dù sao bọn chúng cũng đều là những người còn trẻ, sao những binh lính già hơn bảy mươi tuổi của Đại Sở có thể so được.

Không có quá nhiều ngôn ngữ, bởi vì những binh lính già này đã trải quả cảnh tượng này vô số lần.


Theo tiếng hô giận dữ của tướng quân Cảnh Trung, tất cả binh lính đều rút vũ khí ra hét to xông lên!Triệu Hải Bình cũng giống như lúc trước, hắn chạy tới gần tướng quân anh dũng giết địch, bảo vệ sự an toàn của tướng quân Cảnh Trung.

Hắn phát hiện ra tuy tố chất cơ thể của mình không bằng ngày xưa nhưng dường như kỹ xảo chiến đấu lại tăng lên rất nhiều.

Hắn có thể sử dụng rất nhiều kỹ xảo tấn công một cách lưu loát và dứt khoát theo bản năng, phối hợp với thiên phú [Vết Đao Liếm Máu], giống như chiến thần hạ phàm chém giết bốn phương!Máu tươi trên đầu tường văng khắp nơi, cũng nhanh chóng nhuộm màu cho lớp tuyết đọng dưới thành.

Chỉ là binh Man Bắc Địch vẫn không ngừng trèo lên đầu tường, giống như những bông tuyết trên bầu trời cũng sẽ không ngừng rơi xuống vậy.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: 41: Viện Quân Đâu


Triệu Hải Bình đã kiên trì một thời gian rất dài, nhưng hắn nhìn từng người từng người ngã xuống, thậm chí số lượng còn sống sót đã không đủ bảy mươi người, phía xa lại vẫn không có bất cứ dấu hiệu gì chứng tỏ sắp có viện quân.

Cả người tướng quân Cảnh Trung dính đầy máu tươi, hắn thở dài một tiếng: “Ngươi cưỡi con quân mã cuối cùng thử phá vây đi! Ta đã quyết ý cùng sống cùng chết với toà thành này!“Ngươi nhất định phải trở lại Đại Sở và báo cáo mọi chuyện với bệ hạ, làm tất cả văn võ bá quan của Đại Sở đều biết những binh lính già như chúng ta đã chiến đấu tới giây phút cuối cùng!”Triệu Hải Bình vội vàng lắc đầu: “Tướng quân, viện quân sẽ đến!”Khuôn mặt của tướng quân Cảnh Trung lộ ra sự đau xót: “Bốn mươi năm! Chúng ta phái vô số sứ giả nhưng lại không có một người quay lại.

Có lẽ, toàn bộ Tây Bắc đã bị người Man chiếm lấy.

“Đi nhanh đi!”Triệu Hải Binh đương nhiên là không đi rồi, bởi vì dựa theo ghi chép trong sách sử thì viện binh đã sắp tới, bây giờ chạy đi làm gì?Vậy nên hắn khẽ lắc đầu và tỏ vè muốn kiên trì tới giây phút cuối cùng với tướng quân.

Tướng quân Cảnh Trung cũng không kiên trì nên đành phải đổi một binh lính thân cận khác đi phá vây, kết quả chưa chạy được bao xa đã bị kỵ binh Bắc Địch đuổi theo, hy sinh anh dũng.

Cuộc chiến trên đầu tường vẫn tiếp tục, nhưng binh lính Đại Sở đã càng ngày càng ít.


Cuối cùng, binh Man Bắc Địch bao vây, nhanh chóng giết chết Triệu Hải Bình và tướng quân Cảnh Trung trong bầu trời gió tuyết.

…Trở về lúc bắt đầu giai đoạn ba lần thứ hai.

Triệu Hải Bình hơi nghi ngờ cuộc đời.

Chết thì hắn không sợ, dù sao đã chết vô số lần, hắn đã quen rồi.

Mấu chốt là… Hắn bị lừa!“Quái lạ, viện quân đâu?“Bảy mươi tư người còn sống sót đâu?“Mình đã liều mạng chiến đấu nhưng kiên trì tới giây cuối cùng cũng chưa nhìn thấy bóng dáng viện quân ở đâu!“Trò chơi này sẽ không biết xấu hổ như vậy chứ? Trực tiếp huỷ bỏ giả thiết có viện quân trong lịch sử à?”Triệu Hải Bình rơi vào trạng thái mê mang.

Lúc trước hắn đã chết vô số lần trong giai đoạn thứ nhất và giai đoạn thứ hai, bởi vậy đã mài giũa được sức chiến đấu rất mạnh mẽ.

Vậy nên tới giai đoạn ba, cho dù tố chất cơ thể hạ thấp xuống một bậc hắn cũng có thể kiên trì tới cuối cùng.

Nhưng kiên trì cũng không vượt qua phó bản!Triệu Hải Bình cau mày và nhìn về phía ba lá thẻ kỹ năng thiên phú.

Khi lướt qua một lá bài quen thuộc, trong đầu Triệu Hải Bình chợt loé lên một ý tưởng.

“Chẳng lẽ… Sứ giả phá vây cầu viện binh này… Cũng là mình?“Mình không ra khỏi thành thì sẽ không có viện quân à??”Triệu Hải Bình phân tích một lúc, hắn phát hiện dựa theo cách làm của trò chơi này thì tỷ lệ này vô cùng lớn.

Không, phải nói đây hẳn là khả năng duy nhất.


Dù sao trong giai đoạn hai, nếu hắn không đề nghị các loại giải pháp với tướng quân thì phỏng chừng chơi cả đời cũng không thể vượt qua được.

Bây giờ cũng như vậy.

Viện quân không mời sẽ không tự tới.

Nhưng vấn đề là loại chuyện cầu viện quân này cũng không hề đơn giản!Ngoài trời tuyết rơi lớn như vậy, lại bị binh Man Bắc Địch vây quanh.

Lúc trước thị vệ thân cận của tướng quân Cảnh Trung cũng thử phá vây nhưng chưa chạy được bao xa đã bị binh Man Bắc Địch chặn đứng.

Muốn giết người phá vây còn phải tìm thấy vị trí của viện quân trong bầu trời đầy tuyết á?Quá đáng lắm luôn!Nhưng Triệu Hải Bình nghĩ đi rồi lại nghĩ lại cũng không tìm được giải pháp nào khác.

Kết quả của việc chiến đấu đến giây cuối cùng đã có, dưới tình huống không có viện quân chắc chắn sẽ chết.

“Vậy nên kỹ năng [Thông Thạo Cung Mã] này đúng là không phải một kỹ năng không có tác dụng gì.


“Đến lúc này kỹ thuật cưỡi ngựa mới có tác dụng!“Nhưng nghĩ một cách lạc quan thì trò chơi này vẫn rất là nhân từ, ít nhất cũng không bắt buộc phải dùng một kỹ năng thiên phú để vượt qua ba giai đoạn, trước khi bắt đầu mỗi giai đoạn còn có thể đổi sang một kỹ năng thiên phú khác.

”Triệu Hải Bình phát hiện hình như mình đã dần dần bị trò chơi này bồi dưỡng thành thể chất run M, chút cơ chế nhân từ nãy cũng có thể làm hắn cảm thấy biết ơn được.

Nếu trò chơi này bắt buộc hắn phải dùng cùng một thiên phú để vượt qua ba giai đoạn thì chắc hắn còn phải chơi thêm mấy ngày nữa mới vượt qua.

Tóm lại, đã có suy đoán thì việc tiếp theo chính là nghiệm chứng.

Triệu Hải Bình chọn thiên phú [Thông Thạo Cung Mã] rồi bắt đầu thí luyện ảo cảnh giai đoạn ba.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: 42: Viện Quân Đâu


Gió tuyết rơi xuống đầu tường, binh Man Bắc Địch sắp tấn công.

Lần này Triệu Hải Bình không muốn lãng phí thời gian, chưa đợi tướng quân đi tìm mình đã chủ động xin ra trận, muốn phá vây tìm viện quân.

Hiển nhiên tướng quân Cảnh Trung cũng có ý này, vậy nên Triệu Hải Bình không mất thời gian thuyết phục như giai đoạn hai, hắn nhanh chóng lén lút rời khỏi thành từ một lỗ hổng trong tường thành.

Cơn gió lạnh thấu xương cuốn theo bông tuyết làm hắn không nhìn thấy rõ con đường phía trước.

Một người một ngựa bị đông lạnh đến nỗi run bần bật.

Trước khi ra khỏi thành, tướng quân cũng chỉ một phương hướng đại khái, nói là quân đóng giữ ở toà thành phía Đông Nam có thể còn ở đó.


Nhưng sau khi rời khỏi thành hắn mới phát hiện ra, má nó phía nào mới là Đông phía nào mới là Nam?Không còn cách nào khác, chỉ có thể đi theo cảm giác.

Lớp tuyết đọng trên mặt đất phải dày mấy mét, cho dù cưỡi ngựa cũng rất khó để tiến lên.

Kết quả Triệu Hải Bình còn chưa chạy được bao xa đã nghe thấy tiếng trống thùng thùng vang lên, binh Man Bắc Địch lại tiếp tục công thành!Không chỉ có như thế mà trong bầu trời gió tuyết phía trước cũng xuất hiện bóng dáng của binh Man.

Hiển nhiên chúng cũng chú ý tới Triệu Hải Bình nên lập tức đuổi theo!Triệu Hải Bình cắn răng, vừa cưỡi ngựa vừa thử xoay người lại kéo cung.

Hai chân hắn kẹp chặt bụng ngựa cố gắng giữ thăng bằng, kết quả mũi tên vừa bắn ra đã trực tiếp biến mất trong gió tuyết mênh mông, căn bản không biết bắn tới đâu.

“Má!”Triệu Hải Bình cạn lời.


Đây là kết quả sau khi hắn chọn thiên phú [Thông Thạo Cung Mã] đó, nếu không chọn thì sao?Chắc là tay vừa rời khỏi dây cương thì đã ngã xuống đất rồi.

Nhưng may mà lúc này hắn đan cưỡi ngựa nên hiệu quả của thiên phú này cũng nhanh chóng phát huy tác dụng, Triệu Hải Bình có thể cảm giác được kỹ thuật cưỡi ngựa của mình cũng đang nhanh chóng tăng lên.

Chạy được một đoạn, kỹ năng bắn cũng trên lưng ngựa cũng trở nên thành thạo hơn, từ lúc ban đầu bắn xiên xẹo thì bây giờ đã có thể bắn trúng ngựa của một tên binh Man Bắc Địch, có thể nói là tiến bộ thần tốc.

Dù sao kỹ thuật bắn cũng của Triệu Hải Bình vốn không tệ, lúc này chỉ cần kết hợp với kỹ thuật cưỡi ngựa mà thôi.

Nhưng âm thanh đuổi theo của binh Man Bắc Địch càng ngày càng nhiều, cuối cùng hắn vẫn bị chặn lại và bị bắn xuống ngựa.

Lại trở lại lúc bắt đầu của giai đoạn ba.

“Mẹ, thêm lần nữa!“Chờ đến khi kỹ thuật cưỡi ngựa của tao thành thạo, kiểu gì cũng phải bắn chết hết đám chúng bay!”Triệu Hải Bình không chút do dự mà chọn bắt đầu.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43: 43: Phương Hướng Của Viện Quân


“Vù!”Triệu Hải Bình thả dây cung trong tay ra, mũi tên bay tới, bắn một tên binh Man Bắc Địch đuổi theo phía sau xuống ngựa.Tốc độ luyện tập kỹ thuật bắn tên trên lưng ngựa còn nhanh hơn trong tưởng tượng của hắn một chút.Có thể lúc trước hắn đã có cơ sở vững chắc, đặc biệt là kỹ thuật bắn cung không hề tệ.


Vậy nên sau khi bước vào giai đoạn ba và cầm thiên phú [Thông Thạo Cung Mã], hắn có thể nhanh chóng thích ứng.Nhưng Triệu Hải Bình nhanh chóng phát hiện ra vấn đề mới.Mặc dù kỹ thuật bắn cung và cưỡi ngựa của hắn đã rất tinh vi, có thể bắn binh Man đuổi theo xuống ngựa, thậm chí là bỏ xa sự truy kích của chúng, nhưng vẫn không thể vượt qua phó bản.Bởi vì hắn cưỡi ngựa cả nửa ngày trong bầu trời đầy gió tuyết vẫn không thể tìm thấy bất cứ dấu vết nào của viện binh!Lần tốt nhất là hắn cưỡi ngựa chạy về phía Đông Nam thật lâu, cuối cùng cũng nhìn thấy một tòa thành mờ mờ trong bầu trời đầy tuyết.Nhưng đúng lúc Triệu Hải Bình vui mừng khôn xiết hô to thì lại nhìn thấy binh Man mặc trang phục của người Bắc Địch trên tường thành, thứ trả lại hắn chính là một cơn mưa tên và binh Man chạy ra ngoài thành muốn giết hắn.Triệu Hải Bình say!Hố cha là gì? Chính là đây chứ đâu!Quả nhiên thành trì mà tướng quân Cảnh Trung đang bảo vệ chính là tòa thành còn kiên trì chống cự duy nhất ở gần đây.

Tất cả những thành trì và cứ điểm khác đã bị chiếm đóng từ lâu rồi.Dưới tình huống như vậy thì viện quân sẽ đến từ đâu chứ?!Triệu Hải Bình hoàn toàn mê mang, hắn chạy vài vòng trong trời tuyết mà không hề biết phương hướng, nhưng theo thể lực tiêu hao và sự truy đuổi mạnh mẽ của binh Man Bắc Địch, hắn nhanh chóng thất bại.Đúng lúc này, tầm nhìn của hắn bị sương mù bao phủ, loại cảm giác như sắp tỉnh lại này lại xuất hiện chứng tỏ một đêm vui sướng của hắn đã sắp kết thúc.Một lúc sau, Triệu Hải Bình mới tỉnh lại trong hiện thực.“Phù… Không để ý là đã qua ba ngày rồi.“Cuối cùng đã sắp chạm đến cánh cửa vượt qua phó bản.“Nhưng… Viện binh đến cùng ở đâu chứ?”Triệu Hải Bình nhanh chóng rời giường rửa mặt.Sau khi chơi trò chơi này, hắn phát hiện đồng hồ sinh học của mình vậy mà cũng trở nên quy luật hơn.Lúc trước phải gần đến giờ đi làm mới bị tiếng chuông đồng hồ đánh thức.

Nhưng bây giờ, mỗi ngày hắn đều đi ngủ lúc mười giờ, sáu giờ sáng thức dậy, chất lượng giấc ngủ cũng khá tốt, tràn đầy tinh thần.Sáu giờ sáng mỗi ngày cũng trở thành thời gian các người chơi thử nghiệm của Ám Sa điên cuồng giao lưu tâm đắc của mình.Triệu Hải Bình vào phần mềm nói chuyện tìm Sở Ca và nói lại vấn đề mà mình gặp phải trong giai đoạn ba một lần.Hắn biết chắc chắn Sở Ca đang hoạt động, bởi vì mỗi sáu giờ, tất cả người chơi đều bị đá ra khỏi trò chơi.


Mà cho đến bây giờ, cứ là người đã chơi trò chơi này thì trên cơ bản đều tiến vào trạng thái nghiện.Quả nhiên Sở Ca nhanh chóng trả lời.“Vậy à… Mình phải tự đi tìm viện quân…“Xem ra không giống như trong dự đoán lúc trước của chúng ta, khó khăn sẽ cao hơn.“Chờ một lát, ta đi tìm một ít tài liệu.”Vài phút sau, Sở Ca trả lời.“Dựa theo ghi chép trong tài liệu lịch sử, lúc ấy quân Sở trưng tập quân đội của bốn quận xung quanh, tổng cộng hơn sáu nghìn người tấn công thành Xa Hà, giết được hơn ba nghìn quân địch, quân đội Bắc Địch trong thành hốt hoảng chạy tán loạn.“Sau khi chiếm lại thành Xa Hà, tuyết rơi đầy trời, lúc đó vị tướng quân của quân Sở lo lắng sẽ bị mai phục nên không dám đi vào sâu hơn.

Nhưng một vị phó tướng đã từng ở dưới trướng của Cảnh Trung lại kiên trì muốn đi cứu viện.“Vì thế quân Sở chia cho hắn hai nghìn người tới cứu viện từ đường núi phía Bắc.“Nếu đúng như suy đoán của ngươi, nhân vật này cũng là ngươi thì ngươi không nên đi về phía Đông Nam mà hẳn là phải đi về phía Đông Bắc, theo đường núi phía Bắc tới thành Xa Hà.“Chắc tướng quân Cảnh Trung cho rằng thành Xa Hà vẫn bị người Bắc Địch chiếm đóng.


Nhưng trên thực tế, khi mọi người bị tấn công đúng là lúc quân Sở chiếm lại toà thành này.”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44: 44: Phương Hướng Của Viện Quân


Triệu Hải Bình không khỏi vui mừng khôn xiết: “Ta hiểu rồi!”Quả nhiên Sở Ca vẫn đáng tin nhất.

Nhanh như vậy đã tìm được tài liệu liên quan rồi.

Nhưng chỉ vậy thôi vẫn chưa đủ, tuy đã có phương hướng cụ thể nhưng cái gọi là đường núi phía Bắc là con đường nào? Sau khi cưỡi ngựa hắn phải chạy theo hướng nào?Đây cũng là một vấn đề.

Sở Ca lại đi tìm hiểu, đưa cho Triệu Hải Bình phương hướng và đường đi đại khái, còn thông qua bản đồ vệ tinh để đánh dấu vị trí.

Triệu Hải Bình yên lặng ghi nhớ tất cả nội dung này ở trong đầu.

Đã chuẩn bị hầu như đầy đủ, nhưng vào trong trò chơi cụ thể, cưỡi ngựa trong bầu trời đầy tuyết phỏng chừng vẫn phải mò mẫm thêm.

Nhưng dù thế nào hắn cũng còn vô số cơ hội có thể thử.

Triệu Hải Bình nói: “Phó bản học giả của ngươi thế nào rồi?”Sở Ca: “Có tiến triển, chắc khoảng một ngày nữa là ta có thể vượt qua.

”Triệu Hải Bình hỏi: “Chỗ khó của phó bản học giả chủ yếu là ở đâu? Ta đang nghĩ sau khi vượt qua phó bản chiến binh sẽ vào những phó bản khác thử xem thế nào.


”Sở Ca: “Phó bản này chỉ dăm ba câu là không giải thích được, tóm lại là phải nghĩ cách dùng lý niệm của thời kỳ đó để bác bỏ lý niệm của quan thẩm vấn, thậm chí là hoàng đế đến tra hỏi.

Không chỉ phải nghiên cứu nội dung một cách cẩn thận mà vẻ mặt còn phải tình ý chân thành…“Tóm lại yêu cầu về kỹ thuật diễn xuất không dưới phó bản sát thủ.

“Nhưng phó bản cùng loại như vậy chỉ cần vượt qua một lần hẳn là có thể đưa ra các bước đi đại khái.

Sau khi có kịch bản chỉ cần học thuộc, luyện thêm vài lần hẳn là có thể vượt qua.

“Khổ nhất vẫn là quá trình lần mò.

“Nhưng chuyện đó cũng là chuyện thú vị nhất.

”Triệu Hải Bình: “OK, vậy ta sẽ chờ để chép bài.

”…Chín giờ sáng, Triệu Hải Bình vào công ty đúng giờ.

Hai tiếng từ sáu giờ đến tám giờ sáng mỗi ngày trên cơ bản hắn đều dùng để nghiên cứu công lược Ám Sa.


Không, chính xác phải là gần một ngày, dù sao thời gian ngủ buổi tối đều giống như xuyên tới một thế giới khác, thể nghiệm một cuộc sống mới mà.

Hắn nhanh chóng xem lại nội dung công việc mình phải làm một lần, xác định không còn để sót chuyện gì.

Hắn chỉ là một nhân viên công chức bình thường, nội dung công việc thường ngày cũng không nhiều, nếu không cũng không thể có nhiều thời gian như vậy để chơi trò chơi.

Hắn mở diễn đàn xem tình hình của các người chơi khác.

Thời gian thử nghiệm của Ám Sa đã qua ba ngày, độ thảo luận của cư dân mạng cũng dần dần nhộn nhịp hơn.

Lúc trước, tư cách thử nghiệm Ám Sa bị nâng lên một cái giá trên trời, nhưng có vài người sau khi thử giao dịch mới phát hiện tư cách thử nghiệm này căn bản không thể giao dịch!Cho dù là mua tài khoản thì những người khác cũng không đăng nhập vào được!Không ai biết công ty của Ám Sa làm thế nào để phân biệt được người chơi khác đăng nhập vào tài khoản, nhưng suy xét tới công ty game này nắm giữ rất nhiều công nghệ đen về kỹ thuật kết nối ý thức, phân biệt người bằng sóng điện não hình như cũng không phải là chuyện gì khó tin.

Bọn đầu cơ vốn cho rằng Ám Sa bạo thì bọn họ có thể tìm được một con đường kiếm lời to, nhưng không ngờ lại thất bại.

Các người chơi thử nghiệm đều đang vắt hết óc để vượt qua phó bản, nội dung của bốn phó bản đều đã được đưa lên mạng.

Người chơi không có tư cách thử nghiệm cũng sôi nổi hiến kế, nhưng cho tới bây giờ, vẫn chưa có bất cứ người chơi nào vượt qua bất cứ phó bản thí luyện nào.

Nhưng cũng có tiến độ mới.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 45: 45: Phương Hướng Của Viện Quân


Ví dụ như trong phó bản sát thủ đã có người thông qua việc không ngừng mài giũa kỹ thuật diễn của mình và thành công có cơ hội đến gần Yến Linh Đế hiến vật quý, chỉ tiếc thao tác quá cùi bắp, còn chưa kịp rút kiếm ra thì đã bị Yến Linh Đế giết.

Triệu Hải Bình lại tìm thêm về phó bản thí luyện chiến binh, phát hiện hầu hết mọi người đều đang đứng lại ở giai đoạn hai, bị binh Man Bắc Địch chém đến nỗi nghi ngờ cuộc sống, thậm chí hoàn toàn không nhận ra giai đoạn thứ hai có liên quan đến giai đoạn thứ nhất.

Điều này làm Triệu Hải Bình càng chờ mong vào lần vượt qua phó bản đầu tiên của mình.

…Mười giờ tối.

Triệu Hải Bình đã gấp không chờ nổi mà bước và thế giới trò chơi của Ám Sa.

Vẫn giống như ngày hôm qua, vừa bắt đầu hắn đã trực tiếp đi tìm tướng quân Cảnh Trung, chủ động xin ra trận tìm viện binh.


Vì thế, trong bầu trời đầy tuyết, Triệu Hải Bình lẻ loi ra khỏi thành lần thứ hai.

Mà lúc này binh Man Bắc Địch cũng bắt đầu công thành.

Tướng quân Cảnh Trung vừa ở trên tường thành chỉ huy trận chiến vừa nhìn về phía Triệu Hải Bình.

Vài tên binh Man chú ý tới vị phó tướng này bèn lập tức đuổi theo.

Tất cả binh lính trên tường thành đều đổ mồ hôi, nhưng ngay sau đó bọn họ lại nhìn thấy Triệu Hải Bình xoay người kéo cung, cài tên bắn ngã tên binh Man Bắc Địch này xuống ngựa!“Hay!”Sĩ khí của binh lính không khỏi tăng mạnh.


Chỉ là trước khi Triệu Hải Bình biến mất trong biển tuyết mênh mang, một binh lính vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi nói: “Tướng quân! Phương hướng mà hắn đi… Không phải là Đông Nam!”Lời này vừa xuất hiện, ngọn lửa hy vọng trong đôi mắt của những binh lính già thân kinh bách chiến trên tường thành vừa bùng lên lại dập tắt.

Tuy bọn họ cũng biết rất khó để phá vòng vây của binh Man Bắc Địch trong loại thời tiết này, cho dù phá vây cũng rất khó tìm được viện binh, cho dù tìm được viện binh cũng rất có thể cũng không kịp nữa…Nhưng trong lòng vẫn mang theo một tia hy vọng.

Nhưng bây giờ, khi nhìn thấy phương hướng mà Triệu Hải Bình đi không phải là Đông Nam mà hình như là phía thành Xa Hà đã bị người Bắc Địch chiếm giữ, trong lòng mọi người đều cảm thấy lạnh lẽo.

Xem ra là gió tuyết quá lớn nên khó có thể phân biệt được phương hướng.

Tướng quân Cảnh Trung cũng quay đầu đi, hắn và vị phó tướng này đã chiến đấu bên nhau mấy chục năm, cũng có tình cảm sâu đậm, nhưng hắn cũng rõ lần từ biệt này có lẽ sẽ là thiên nhân vĩnh cách.

Nhưng bây giờ cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể giao cho số trời.

Hắn đột nhiên rút kiếm ra và quát to: “Các tướng sĩ Đại Sở!“Theo ta, giết địch!”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 46: 46: Vượt Qua Thí Luyện Chiến Binh!


Trong bầu trời đầy gió tuyết ấy, những binh lính già tóc trắng xóa cũng bắt đầu trận chiến đẫm máu cuối cùng với binh Man Bắc Địch.Bọn họ đã bảo vệ toà thành này hơn bốn mươi năm, giết vô số binh Man.


Mỗi trận chiến, quân đội của binh Man Bắc Địch đều là những binh lính tinh nhuệ mạnh mẽ nhất, mà mái tóc của những binh lính già này đã thành hoa râm, hơi thở cũng trở nên nặng nề hơn.Nhưng dù vậy, bọn họ cũng chưa bao giờ lùi lại dù chỉ là nửa bước.Thân là chiến binh, chết trên chiến trường là số mệnh không thể trốn thoát, nhưng cũng là vinh quang cao nhất!Tướng quân Cảnh Trung cả người đầy máu, hắn đã quen với việc được kề vai chiến đấu với phó tướng, lúc này hăng hái chiến đấu một mình nên áp lực cũng tăng lên.Nhưng đã không còn ai có thời gian suy nghĩ đến chuyện khác, tất cả tướng sĩ Đại Sở đều giết đến đỏ cả mắt.

Không ai cho rằng mình có thể sống sót, nhưng trước khi chết có thể giết thêm mấy tên binh Man cũng đáng giá!Trong bầu trời tuyết mênh mông, có thể nhìn thấy Bắc Địch đang không ngừng điều động quân đội, nhưng cũng không để toàn bộ binh lính đi tấn công thành mà có một đội nhỏ rời đi, rất có thể là đi đuổi bắt phó tướng.Cứ như vậy cũng giảm bớt áp lực cho chiến trường chính trong một trình độ nhất định.Tướng quân Cảnh Trung biết rằng binh Man Bắc Địch hận bọn họ thấu xương, coi bọn họ là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt.Lúc này tuyết rơi, binh Man Bắc Định cho rằng thành trì trước mắt là chắc chắn sẽ chiếm được, vậy nên mới chia quân để đuổi theo phó tướng, muốn bắt hết trong một lần, tuyệt đối không cho phép xuất hiện bất cứ con cá nào lọt lưới.Ngược lại làm giảm bớt áp lực cho chiến trường chính.Từng tảng từng tảng vết máu nhuộm đỏ tuyết trắng xoá trên đầu tường, những binh lính già còn lại bắt đầu di chuyển gần về phía tướng quân Cảnh Trung.

Binh Man Bắc Địch trèo lên càng ngày càng nhiều, không ngừng thu nhỏ khu vực hoạt động của các tướng sĩ Đại Sở.Tướng quân Cảnh Trung đưa mắt nhìn quanh, phát hiện số binh lính tóc trắng xoá này cũng chỉ còn lại khoảng sáu mươi, bảy mươi người.Lúc này đã không cần những lời nói dư thừa, tất cả mọi người đã quyết tâm muốn chết!Bầu trời dần dần tối lại, chỉ có thể dựa vào ánh sáng phản chiếu của tuyết để nhìn kẻ địch một cách miễn cưỡngTất cả mọi người biết sợ là mình sẽ không được nhìn thấy cảnh mặt trời mọc ngày mai nữa.Mà binh Man Bắc Định công thành cũng đã thiệt hại nghiêm trọng, nhìn qua vô cùng hung ác, nhưng cũng đã mệt mỏi không thể chịu đựng thêm nữa.Có lẽ người Man cũng không biết vì sao những binh lính tóc trắng xoá này vậy mà lại có thể bảo vệ một toà thành mấy chục năm cho đến ngày hôm nay!Sau một khoảng thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, một tên binh Man Bắc Địch giơ đao lên cao, sau đó hét to và xông tới!Mà các binh lính Đại Sở cũng chuẩn bị đón nhận.Đúng lúc này, dưới thành đột nhiên vang lên âm thanh ồn ào, giống như có một đội ky binh đang đạp lên một lớp tuyết dày để tới gần nơi đây vậy.


Ngay sau đó, chính là tiếng vũ khí va chạm và tiếng kêu thảm thiết của binh Man Bắc Địch.Đội quân binh Man ồ lên!Trong bầu trời đầy tuyết, không ai tin rằng nơi đây sẽ đột nhiên xuất hiện một đội kỵ binh.


Nhưng nó chính là xuất hiện như vậy, giống như trời giáng thần binh!Binh Man Bắc Địch lập tức hỗn loạn, quân trận dưới thành tan rã, binh Man trong thành cũng hoảng sợ không biết làm sao.Dưới thành có một tiếng hét to: “Tướng quân! Viện quân Đại Sở ta tới rồi!!“Trên khuôn mặt những binh lính già tóc trắng xoá đó cuối cùng xuất hiện biểu tình tìm được đường sống trong chỗ chết.Bọn họ nhìn xuống dưới thành bằng ánh mắt không thể tưởng tượng, phát hiện trong đội quân xung phong của binh Man Bắc Địch vậy mà đúng là một đội kỵ binh mặc áo giáp Đại Sở, mà người đứng đầu hình như chính là vị phó tướng lúc trước đã lao ra khỏi vòng vây?“Vạn tuế!”Hốc mắt của tất cả binh lính già tóc trắng xoá này đều nóng lên, sĩ khí tăng mạnh, giống như trong cơ thể lại bừng lên lực lượng vô tận, liều chết mà bắt đầu xông về phía binh Man đang đứng trên tường thành!Dưới thành, Triệu Hải Bình chưa bao giờ chém giết sảng khoái như thế..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 47: 47: Vượt Qua Thí Luyện Chiến Binh!


Từ khi bắt đầu đi vào trong phó bản này, hắn vẫn luôn bị ngược.

Giai đoạn đầu tiên bị ngược, giai đoạn thứ hai bị ngược, giai đoạn thứ ba vẫn bị ngược!Phương thức chịu ngược của các giai đoạn đều khác nhau, hình thức chịu ngược cũng vẫn luôn thay đổi.

Ngoài chuyện không chính miệng nếm thử hương vị của nước ép từ cứt ngựa như thế nào thì sự chua, xót, khổ, cay của một chiến binh, trên cơ bản hắn đã đều nếm thử.

Giết không biết bao nhiêu binh Man Bắc Địch, cũng không biết bị chúng giết chết bao nhiêu lần bằng những cách khác nhau.

Nhưng khi hắn vượt qua gió tuyết, tìm thấy viện quân Đại Sở và gấp gáp trở về, tất cả đều đáng giá!Cơn gió lạnh thấu xương thổi qua làm giọt lệ nóng trên khuôn mặt hắn lập tức khô lại, nhưng dù vậy, hắn vẫn ngẩng đầu lên nhìn về phía tướng quân Cảnh Trung trong bầu trời đầy tuyết.

Đúng lúc đó, tướng quân Cảnh Trung cũng nhìn xuống phía dưới.

Triệu Hải Bình không khỏi thấp giọng cảm thán: “Người anh em, cuối cùng cũng bảo vệ được người rồi!”Hắn đã không thể nhớ rõ có bao nhiêu lần trò chơi thất bại vì tướng quân Cảnh Trung chết trận, nhưng bây giờ, cuối cùng hắn cũng có thể trở thành phó tướng và chiến đấu với tướng quân tới cuối.

Không hiểu sao hắn lại xuất hiện tình cảm sâu đậm với NPC trong trò chơi.


Binh Man Bắc Địch đã chạy tán loạn, nhưng trong thời tiết này quân ta cũng không nên đuổi theo.

Tiếp đó chính là viện binh Đại Sở đến đón tướng quân Cảnh Trung và những binh lính già này đi.

Chỉ là khi gặp lại, Triệu Hải Bình lại không biết nên nói gì.

Lúc trước vì để thuyết phục tướng quân đào giết giết ngựa và rời khỏi thành tìm viện quân, hắn đã chuẩn bị rất nhiều lý do, nhưng bây giờ, hắn lại không biết nói gì.

“Tướng quân…”Triệu Hải Bình vừa mở miệng đã thấy xung quanh lập tức tràn ngập sương mù.

Linh hồn của hắn như rời khỏi thân thể của vị phó tướng đó và bay lên không trung, mà cơ thể vị phó tướng hắn đang khống chế lại tự mình hành động, tiến tới trước mặt tướng quân Cảnh Trung cùng với viện quân.

Tất cả mọi người đều ôm nhau gào khóc.

Sau đó, thời gian nhanh chóng trôi đi, sáng sớm ngày hôm sau, đội kỵ binh này đã hộ tống hơn bảy mươi binh lính tóc trắng xoá này đi về phía Đông, trở về lãnh thổ của đất nước Đại Sở.

Triệu Hải Bình ngây người một lúc mới phản ứng lại: “Vậy nên trò chơi này trực tiếp cắt đến CG khi vượt qua phó bản à?”“Mẹ nó mình còn đang nghĩ xem khi gặp tướng quân phải nói gì nữa chứ!“Tức thật!“Khổ để mình ăn, kết quả cuối cùng lúc được vui sướng thì không cho mình vui sướng được một tí à?“Người thiết kế chò chơi này nhất định là không có lương tâm!”Triệu Hải Bình thật sự cạn lời, lúc này hắn như vừa trải qua một kỳ thi lớn, câu khó nhất trong đề là do hắn giải ra, những đến lúc có thành tích thì nguyên chủ lại xuất hiện.

Tức giận!Nhưng khi nghĩ lại, dựa theo lịch sử chân thực thì vị phó tướng này còn làm tốt hơn hắn nhiều.

Dù sao hắn có thể làm sai rất nhiều lần, có thể tìm đọc tài liệu lịch sử với Sở Ca, dùng các cách mới có thể vượt qua phó bản.

Mà trong lịch sử có thật thì vị phó tướng này chỉ có một lần, thật sự phải trải qua cửu tử nhất sinh mới có thể có được kết quả này.

Vậy nên, Triệu Hải Bình cũng trở lại bình thường.

Những nhân vật lịch sử này mới là anh hùng thật sự, mà hắn tuy cũng trả giá, cũng cố gắng vượt mọi khó khăn gian khổ, đạt được thành tựu đáng tự hào, nhưng xét đến cùng cũng chỉ là thực hiện lại những hành động bình thường của những vị anh hùng này mà thôi.

Trong bầu trời đầy tuyết, binh lính Đại Sở thong thả tiến về phía trước.

Cùng lúc đó, trong tầm nhìn của Triệu Hải Bình cũng xuất hiện từng hàng chữ.

“Cảnh Trung một mình cố thủ biên thành hơn bốn mươi năm, dùng tất cả sức lực và lòng trung thành của mình chống Bắc Địch, cũng giết hàng nghìn hàng vạn quân địch.

“Đào núi làm giếng, nấu nỏ làm lương, xuất phát từ hy vọng muôn lần chết không một sinh, giết ngựa đào giếng dùng trăm kế, toàn bộ binh lính đều là những vị anh hùng dũng cảm.

“Trung nghĩa, cổ kim chưa từng có, trung liệt khổ tiết, thật không thể so!”Ngay sau đó lại xuất hiện một giao diện đặc biệt.

[Thí luyện chiến binh: Một tướng công thành][Đã vượt qua!][Đánh giá: Tin rằng sau khi trải qua thí luyện đơn giản này, ngươi sẽ càng hiểu rõ về ý nghĩa thật sự của nghề nghiệp chiến binh này hơn.

][Đã mở khoá lựa chọn nghề nghiệp Chiến Binh!][ Hãm Trận Chi Chí - Thiên phú chuyên dùng của nghề nghiệp chiến binh: Càng ở trong tuyệt cảnh thì càng có thể bộc phát ra sức chiến đấu mạnh mẽ.

][Ghi chú: Sau khi lựa chọn nghề nghiệp, thiên phú chuyên dùng sẽ có hiệu lực vĩnh cửu.

Theo nghề nghiệp tăng lên, thiên phú chuyên dùng có thể đạt được hiệu quả cường hoá, hãy tiến hành phối hợp với các thiên phú có thể lựa chọn để phát huy tác dụng lớn nhất.

]Nhìn thấy giao diện vượt qua, Triệu Hài Bình lập tức trở nên kích động.

“Qua rồi, thật sự vượt qua rồi!“Có thể lựa chọn nghề nghiệp chiến binh, hơn nữa thiên phú chuyên dùng này cũng không tệ, đơn giản trực tiếp, mình thích!“Nhưng…“Đánh giá này có ý gì đây?“Cái gì gọi là thí luyện đơn giản? Ngươi nói phó bản này đơn giản á??”Suýt nữa thì Triệu Hải Bình tức vì bị nghẹn chết.

Phó bản thí luyện này hắn đánh hơn ba ngày, tuy không rõ thời gian cụ thể trong trò chơi nhưng hắn cảm thấy cũng phải khoảng bốn mươi, năm mươi tiếng.

Nếu là những trò chơi khác thì thời gian này đủ để qua ải một tuần rồi!Vậy mà trong Ám Sa nó chỉ là thời gian để vượt qua một phó bản thí luyện “đơn giản” trong bốn thí luyện.

Quá đáng thật sự!Triệu Hải Bình không dám tưởng tượng nội dung phía sau của trò chơi này còn bi3n thái đến mức nào.

Nhưng nói thế nào thì cuối cùng cũng vượt qua rồi.

Cảm giác thành tựu khi vượt qua một trò chơi với độ khó siêu cao này cũng là không gì sánh bằng!Giai đoạn ba vượt qua khá thuận lợi, vậy nên thời gian vui sướng của Triệu Hải Bình đêm nay vẫn còn, còn chưa tới lúc tỉnh giấc.

Cho nên hắn định dạo qua phó bản sát thủ xem thế nào.

Dựa vào sức chiến đấu của mình trước mắt, có thể bật bất tử vượt qua cả phó bản này luôn không?.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 48: 48: Video Vượt Qua Phó Bản


Lần thứ hai quay lại thí luyện Thứ vương sát giá, Triệu Hải Bình bỗng nhiên cảm thấy như đã trôi qua mấy đời.Tuy chỉ cách ngày đầu tiên vào phó bản này ba bốn ngày, nhưng hắn lại cảm thấy mình đã không còn là mình lúc trước.Bây giờ hắn chính là dũng sĩ được tôi luyện từ núi xác biển máu!Tuy ngoại hình của những thị vệ giáp đỏ bên cạnh Yến Linh Đế vô cùng hung ác, mang đến áp lực tâm lý cho hắn, nhưng so với đám binh Man Bắc Địch kia thì không là gì cả.Còn nhớ lúc hắn mới bước vào phó bản này đã bị bầu không khí nghiêm trang ở nơi đây ép đến nỗi không thở nổi, thậm chí hai chân còn nhũn ra, nhưng bây giờ thì không.Điều này chứng tỏ hắn đã dần dần thích ứng với cường độ của trò chơi này.Kỹ năng thiên phú xuất hiện, Triệu Hải Bình không lựa chọn [Tinh Thông Kiếm Thuật] mà tuỳ tiện chọn kỹ năng [Miệng Lưỡi Lưu Loát].Không vì lý do gì khác mà chính bởi vì bây giờ hắn có hơi kiêu ngạo, muốn thử xem sức chiến đấu lúc mình bây giờ tăng lên bao nhiêu so với lúc đầu.Sau khi chọn kỹ năng thiên phú, ảo cảnh bắt đầu hoạt động, thái giám phía trước đã bắt đầu cất bước đi về phía đại điện.Theo lý mà nói thì bây giờ Triệu Hải Bình hẳn là nên lập tức cúi đầu đi theo sau, nhưng hắn lại không làm vậy.Hắn trực tiếp mở hộp gỗ và rút bảo kiếm từ trong Mặc Ngọc Kỳ Lân ra!Thuận tiện làm quen với vị trí giấu bảo kiếm của Mặc Ngọc Kỳ Lân để lần sau không phải luống cuống tay chân rồi làm hỏng việc.Thị vệ giáp đỏ hai bên đều ngây ngẩn, nhất thời không kịp phản ứng.Cho đến khi Triệu Hải Bình lao tới gần một tên thị vệ, nhân lúc hắn không chú ý một kiếm cắt ngang cổ, lúc này thái giám mới hét lên một tiếng rồi hô to: “Có thích khách! Hộ giá!”Thị vệ giáp đỏ lập tức vây xung quanh, nhưng Triệu Hải Bình cũng không đứng yên chịu trói, động tác của hắn như nước chảy mây trôi, trực tiếp cướp đao từ trong tay tên thị vệ mà mình vừa cắt cổ và lao vào chém giết với những thị vệ khác!Sau đó chưa kiên trì được nửa phút đã bị chém chết.“Thôi được rồi, ta còn yếu hơn sự tưởng tượng của mình không ít.”Sau khi bật bất tử thất bại, Triệu Hải Bình như suy nghĩ gì, sau đó hắn lựa chọn [Tinh Thông Kiếm Thuật] và bắt đầu ván mới.Lần này có sự phụ trợ của thiên phú chiến đấu, động tác của hắn càng thêm dứt khoát trôi chảy.


Hắn trực tiếp bước tới trước mặt thị vệ giáp đỏ, cùng lúc đó cũng rút bảo kiếm từ trong hộp ra.Thị vệ giáp đỏ hoảng hốt muốn rút đao ra, nhưng Triệu Hải Bình đã nhanh chóng xông tới một kiếm lướt qua cổ họng hắn!Tên thị vệ giáp đỏ bên cạnh thấy thế vội vàng rút đao muốn tới hỗ trợ, nhưng rõ ràng chém ra sau lưng Triệu Hải Bình lại không hề trúng.Triệu Hải Bình như biết phía sau sẽ có người từ lâu, hắn nghiêng người tránh đi, sau đó xoay người đâm vào người tên thị vệ kia, bảo kiếm cũng đâm vào theo khe hở.Thị vệ đau đớn kêu lên, còn chưa kịp phản ứng lại đã bị một kiếm cắt cổ.“Có…”Thái giám còn chưa kịp kêu lên cũng đã bị Triệu Hải Bình giải quyết.Nhưng một đội thị vệ giáp đỏ khác đã nhanh chóng chạy tới.Triệu Hải Tính chống cự tượng trưng một chút, sau đó nhanh chóng bị chém chết.Sau khi cầm các kỹ năng thiên phú khác nhau để thí nghiệm vài lần, Triệu Hải Bình không tiếp tục bắt đầu lượt thí luyện mới nữa mà bắt đầu tiến hành tổng kết bước đầu về tình huống hiện giờ.“Thôi vậy, cho dù vượt qua phó bản chiến binh thì đến phó bản sát thủ cũng không thể bật bất tử.“Thiên phú chiến đấu đúng là nhanh chóng có tác dụng, chỉ là… Vẫn chưa đủ.“Nhưng khi so sánh tình huống của hai phó bản này với nhau, mình lại càng xác định được cơ chế che giấu của trò chơi này.“Thực lực của người chơi trong phó bản quyết định ở sức chiến đấu của bản thân, nhưng cũng quyết định bởi cách khống chế nhân vật.

Khi người chơi không ngừng dùng nhân vật này để chiến đấu thì ký ức cơ bắp cũng dần dần đi vào trạng thái được kích hoạt.“Trong phó bản chiến binh, mình khống chế cơ thể của một binh lính bình thường, tố chất cơ thể khá yếu.

Nhưng trong quá trình chiến đấu, kinh nghiệm chiến đấu có liên quan của chiến binh có thể nhanh chóng được kích hoạt, phối hợp với kỹ năng thiên phú đã chọn càng có thể làm mình nắm giữ được kỹ thuật chiến đấu trong khoảng thời gian ngắn.“Trong phó bản sát thủ mình khống chế cơ thể của Nhiếp Nhượng, một kiếm khách đứng đầu.

Tố chất cơ thể tốt hơn một chút nhưng hắn lại am hiểu kiếm thuật, vậy nên sau khi cầm [Tinh Thông Kiếm Thuật], chỉ cần tiến hành mấy lượt chiến đấu là ký ức cơ bắp về kiếm thuật trong cơ thể cũng sẽ nhanh chóng được kích hoạt.“Cho dù cầm [Tinh Thông Kiếm Thuật] thì muốn xông thẳng vào đại điện vẫn không thực tế.

Bởi vì có quá nhiều thị vệ, hơn nữa thị vệ đều mặc áo giáp.

Cho dù mình cướp vũ khí từ trong tay thị vệ cũng không thể giết đến gần Yến Linh Đế.“Thứ đồ như áo giáp đúng là bug trong thời đại sử dụng vũ khí lạnh.“Xem ra thí luyện sát thủ vẫn phải thành thật đi theo kịch bản, lỗ m ãng là không được.”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 49: 49: Video Vượt Qua Phó Bản


Triệu Hải Bình lại thử vài lần để kích hoạt thêm ký ức chiến đấu của Nhiếp Nhượng, làm kiếm thuật của mình tăng lên thêm một chút.

Thời gian cứ vậy mà trôi qua, tầm nhìn của Triệu Hải Bình bị sương mù bao trùm, sau đó hẳn tỉnh dậy trong hiện thực.

…Mạnh Nguyên và Tham Thương cũng nhìn thấy toàn bộ quá trình Triệu Hải Bình vượt qua thí luyện chiến binh.

“Đây là đại lão càn quét phó bản đấy à? Thật khủng bố.

”Mạnh Nguyên không khỏi cảm thán rằng người chơi thật sự có kiểu người bi3n thái như vậy!Chính hắn cũng đi vào thí luyện nên cũng biết độ khó của mấy phó bản thí luyện này một cách rõ ràng.

Còn về phó bản nào khó nhất à?Rất khó để định nghĩa phó bản nào khó nhất, dù sao trọng điểm của mỗi phó bản đều không giống nhau, hơn nữa một cái hắn cũng chưa vượt qua được nên không có quyền lên tiếng ở đây.

Nhưng tổng thể thì thí luyện chiến binh hẳn là thí luyện kiểm tra thực lực và ý chí nhất.


Mạnh Nguyên vốn cho rằng phó bản chiến binh sẽ là phó bản được vượt qua cuối cùng, dù sao những phó bản khác có thể tìm được cách né tránh, chỉ có phó bản chiến binh có ba giai đoạn, hơn nữa còn liên quan với nhau, né tránh rất khó để vượt qua.

Nhưng không ngờ trong số các người chơi thật sự có người cứng rắn tàn nhẫn như vậy.

Ví dụ như rất nhiều trò chơi hành động cần các thao tác khó, người chơi thích cứng đối cứng và người chơi thích nghiên cứu mẹo cùng công lược một con Boss.

Người chơi nghiên cứu còn chưa vượt qua thì người chơi cứng đối cứng đã qua rồi.

Đương nhiên, nói một cách nghiêm khắc thì trong Ám Sa, hoặc có thể nói trong sứ mệnh của Quy Tự Giả thật ra cũng không tồn tại cách nói như “mẹo”.

Chỉ cần có thể vượt qua thí luyện, chỉ cần có thể làm mảnh vỡ lịch sử phát triển theo đúng lịch sử đều xem như thành công, dùng cách gì đều được.

Cho tới bây giờ, cũng có người chơi đang dần phá được ba phó bản thí luyện kia, hơn nữa tiến độ còn rất nhanh, trên cơ bản đều chỉ còn kém một bước.

Nhưng ba bốn ngày trôi qua, Mạnh Nguyên cũng có thể cảm nhận được sự nhẫn nại của hầu hết người chơi với trò chơi này sắp đến giới hạn.

Bị ngược ba bốn ngày, các người chơi thật sự cần một liều thuốc trợ tim.

Mạnh Nguyên nghĩ vậy bèn nói với Tham Thương: “Cắt nối biên tập lại toàn bộ quá trình vượt qua phó bản của Triệu Hải Bình thành một video vượt qua phó bản hoàn mỹ.

”…Triệu Hải Bình thức dậy, khi nhớ lại biểu hiện của mình trong phó bản chiến binh, cảm xúc của hắn vẫn còn y nguyên.

Hắn gấp không chờ nổi mà lên diễn đàn xem thảo luận của các người chơi ngày hôm nay.

Quả nhiên vẫn chưa có ai vượt qua.

Rất nhiều người đã không còn kiên nhẫn, trên diễn đàn cũng tràn ngập oán giận.

Sao trò chơi này phải làm khó như vậy? Không phải làm ra để chọc tức người khác đấy chứ?Một phó bản dành cho người mới chơi ba bốn ngày vẫn chưa qua, mất cả mấy chục tiếng đồng hồ, người chơi bình thường đều không chịu được.

“Chẳng lẽ mình thật sự là người vượt qua phó bản đầu tiên hàng thật giá thật trên toàn cầu à?“Có phải bây giờ mình có thể viết cách vượt qua phó bản cho mọi người xem thử không?”Triệu Hải Bình phát hiện ra mình lại tìm thấy niềm vui sướng khi càn quét phó bản lúc trước!Hắn vốn đã có chút chết lặng với chuyện càn quét phó bản, dù sao sau khi nội dung trò chơi bị khai quật gần hết, làm vậy cũng chỉ để giảm bớt lỗi sai, làm thời gian giết Boss ngắn lại, cũng chẳng tạo được bao nhiêu nhiệt độ.

Nhưng Ám Sa lại chưa có bất cứ người nào vượt qua đó!Một bài viết hướng dẫn cách vượt ải như vậy chắc chắn sẽ thành đề tài nóng!Chỉ là… Hình như trò chơi này cũng không có cơ chế thành tựu gì đó, cứ viết như vậy thì những người khác có tin không?Đúng lúc này, hắn chú ý tới bản cài đặt trò chơi thực tế ảo của mình trên di dộng đột nhiên nhảy lên một tin tức, vậy mà lại là một địa chỉ trang web không biết tên.

Triệu Hải Bình tò mò nhấn vào.

Sau khi nhìn vài phút hắn mới bừng tình: Không phải đây là video vượt qua phó bản của mình à??Toàn bộ video có vẻ giống như một bộ phim điện ảnh được cắt nối biên tập từ rất nhiều góc nhìn, có góc nhìn quan sát khi binh Man Bắc Địch tấn công, có cận cảnh khi hắn một mình cưỡi ngựa trong bầu trời tuyết để đi tìm viện quân, hơn nữa cắt nối biên tập vô cùng tinh tế.

Tuy thời gian không lâu lắm, chỉ khoảng nửa tiếng, cắt bỏ rất nhiều nội dung không quan trọng nhưng phần tinh hoa trong toàn bộ quá trình hắn vượt qua phó bản đều có, hơn nữa hiệu quả còn vô cùng tốt!Thậm chí sau khi xem xong, Triệu Hải Bình chỉ có một ý tưởng.

Đây thật sự là thao tác lúc đó của mình à??Mình cũng mạnh thật!Dù sao khi chiến đấu, toàn bộ hành trình hắn đều dùng góc nhìn thứ nhất, hơn nữa quá trình chiến đấu quá kịch liệt nên hắn không thể phân tâm đi chú ý tư thế của mình có ngầu hay không.

Kết quả dùng góc nhìn của điện ảnh xem lại, quả thật không thể tin được đây là thao tác của chính mình.

“Chức năng của trò chơi này còn rất nhiều, tự mang hệ thống quay video à?“Sau khi vượt qua phó bản là có thể thành video?“Hơn nữa hình như đây là tự động cắt nối chứ do người thì không thể nhanh như vậy được.

Tối hôm qua mình vừa mới vượt qua mà sáng hôm nay đã có video rồi.

“Nhưng trình độ tự động cắt nối biên tập này cũng cao quá rồi.

Hoàn toàn không thua phim điện ảnh!”Triệu Hải Bình lại phải cảm thán về kỹ thuật mạnh mẽ của công ty game này lần nữa.

Sau đó, hắn phát hiện sau video này còn có một tin tức.

[Chúc mừng! Ngươi là người chơi ưu tú vượt qua phó bản thí luyện, tự động nhận được tích xanh trên tài khoản cùng với nhãn dán “Người chơi đại thần” trên trang web chính thức.

Xin hỏi, ngươi có đồng ý phát video vượt qua phó bản lên trang web chính thức, cùng giao lưu và học tập với những người chơi khác không?]Phía dưới còn có hai lựa chọn [Đồng ý] và [Từ chối].

.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 50: 50: Có Thể Nói Là Một Buổi Biểu Diễn Hoàn Hảo


Triệu Hải Bình không chút do dự nhấn vào nút [Đồng ý].

Vô nghĩa, đương nhiên là phải đồng ý rồi, cơ hội làm màu trên trang web chính thức tốt như vậy sao hắn có thể bỏ lỡ được?Khụ khụ, nhầm nhầm, làm màu gì chứ, rõ ràng đây chính là thả con tép, bắt con tôm, tham khảo cách vượt qua phó bản với những người chơi khác, thuộc về cuộc giao lưu bình thường giữa người chơi với người chơi mà.

Không phải làm màu để nhận lấy đầu gối của những người chơi khác đâu.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, trò chơi này còn rất tri kỷ, cũng nghĩ tới có thể có những người chơi đặc biệt khiêm tốn, không thích lộ mặt, cho dù vượt qua phó bản cũng không muốn cho người chơi khác xem.

Công ty game giao quyền lựa chọn cho người chơi, làm người chơi có thể tự do lựa chọn là đăng lên hay là không đăng.


Nhưng Triệu Hải Bình cảm thấy có lẽ bên công ty game suy nghĩ nhiều quá rồi, nếu là trò chơi bình thường thì không sao, nhưng vượt qua phó bản trong một trò chơi có độ khó cao như vậy phải cảm thấy thành tựu cỡ nào, hắn mà có thể nhịn lại không đăng lên chắc kiếp trước phải cai được thuốc lá rồi.

Khi Triệu Hải Bình vừa nhấn vào nút đồng ý, video này đã lập tức xuất hiện trên trang web chính thức của Ám Sa.

Sau đó, hắn mở phần mềm nói chuyện ra, chuẩn bị chia sẻ tin tức này với Sở Ca đầu tiên.

…Cùng lúc đó.

Ký túc xá nghiên cứu sinh chuyên ngành lịch sử trường Đại học Thiên Đô.

Sở Ca thức dậy đúng giờ và tháo mũ giáp trò chơi xuống.

Sau khi rửa mặt, cậu vừa đi về phía nhà ăn chuẩn bị ăn sáng vừa mở di động ra xem diễn đàn trò chơi Ám Sa.

Sau khi nhìn lướt qua, cậu phát hiện các bài viết phàn nàn của các người chơi về Ám Sa hình như càng nhiều hơn.

“Trò chơi này quá khó! Khó trong khó xử ấy!”“Đúng vậy, ta đã liều mạng trong phó bản sát thủ mấy ngày rồi, căn bản không thể vượt qua được!”“Phó bản chiến binh cũng vậy, quá khó! Vất vả lắm ta mới vượt qua giai đoạn đầu, giai đoạn hai trực tiếp bị giết chết luôn!”“Đây căn bản không phải trò chơi, là trình tự tuyển chọn bộ đội đặc chủng đúng không?”“Ta cảm thấy độ khó này bộ đội đặc chủng tới cũng không vượt qua được, căn bản là cố ý không để người ta vượt qua!”“Có thể có loại khả năng này không, ví dụ như kỹ thuật kết nối ý thức của trò chơi này có thể thu thập cảm xúc không tốt của người chơi, sau đó người chơi càng khổ thì công ty game càng vui vẻ? Nếu không thì vì sao sẽ thiết kế ra một trò chơi bi3n thái như vậy làm chúng ta chơi chứ?”“Ta dám cá rằng nếu trò chơi này còn không hạ thấp độ khó thì chưa đến hai tuần sẽ không còn ai chơi nữa!”“Đúng vậy, đồng ý với ý kiến trên, độ khó của trò chơi này trên cơ bản đã khuyên lui 99% người chơi, điều kỳ quái nhất là đến bây giờ vẫn chưa có bất cứ người nào vượt qua phó bản dành cho người mới!”“Đúng là trò chơi này rất chân thực, nhưng lại không hề làm người chơi cảm thấy thú vị! Loại trò chơi này đã định trước là sẽ không đi được đường dài!”Hiển nhiên là sau ba, bốn ngày thử thách đã thật sự làm phần lớn người chơi thử nghiệm tích luỹ cảm xúc không tốt tới một giá trị nhất định.

Bọn họ sắp không chịu đựng được nữa rồi.

Đương nhiên, cũng có rất nhiều người không có được tư cách thử nghiệm, không được chơi vì yêu sinh hận cho nên bôi đen thêm hai câu, chuyện này cũng là bình thường.

Tất nhiên Sở Ca cũng không đồng tình với những quan điểm đó, bởi vì với hắn, đây là trò chơi thú vị nhất, không gì sánh nổi!Trò chơi chân thực như thế, độ tự do cao như thế, thật sự phải nghiên cứu mới phát hiện ra nó vô cùng thú vị.

Chỉ tiếc hắn không có cách nào làm những người chơi khác cảm nhận được điểm thú vị của trò chơi này.

Giống như rất nhiều trò chơi hành động khác, sau khi thật sự đắm chìm mới cảm thấy cực kỳ yêu thích tới nỗi mất ăn mất ngủ.

Nhưng nếu người khác hỏi trò chơi này hay ở đâu thì thật sự rất khó để giải thích.

Đúng lúc này, di động của Sở Ca rung lên, nhận được tin nhắn của Triệu Hải Bình.

Chỉ có ba chữa đơn giản.

“Ta qua rồi!!!”.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom