Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Nghiện Ngủ - W Tòng Tinh

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Nghiện Ngủ - W Tòng Tinh

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Tham gia
11/6/23
Bài viết
921,403
VNĐ
900,499
[Diendantruyen.Com] Nghiện Ngủ - W Tòng Tinh

Nghiện Ngủ - W Tòng Tinh
Tác giả: W Tòng Tinh
Tình trạng: Đã hoàn thành




Đại Đinh hiện đang khổ sở vì bị mất ngủ trong một thời gian dài.

Anh thử đủ mọi cách mà không có tác dụng.

Từ đầu thử nghe nhạc truyền thống để thôi miên, nhưng nó quá nhẹ, còn khiến anh nhức đầu hơn.

Sau đó anh thử trả tiền cho một website để tải về một đoạn ghi âm có gắn tag “Thôi miên hữu hiệu”.

Nhưng đó không phải ghi âm bình thường.

Đoạn đầu hình như có tiếng đồ đạc trên bàn bị gạt xuống đất, tiếp theo là một trận cãi cọ không rõ nội dung, anh đang băn khoăn nhìn điện thoại thì chợt nghe thấy tiếng đàn ông bắt đầu thở dốc, hồi lâu sau lại bắt đầu rên rỉ, thậm chí anh còn nghe được tiếng da thịt đụng chạm và tiếng nước lép nhép đầy mờ ám.+

Đại Đinh rất bối rối nhưng nghe một hồi anh dần thả lỏng, khi người đàn ông trong ghi âm kêu thét lên đỉnh thì anh đã ngoẹo đầu ngủ say.

Thế là hôm sau anh lại lên trang web kia tìm người đăng để mua mấy đoạn ghi âm khác của đối phương.
 
Chương 1


Tác giả: W Tòng Tinh/Kháng Bệnh Độc Khẩu Phục Dịch

Nhân vật chính: Đại Đinh x A Phổ

Tag: Đoản văn, 1v1, HE

⋆ ★_________ ׂׂૢ་༘࿐

Đại Đinh có một sở thích khác thường.

Anh bị chứng mất ngủ hành hạ suốt một thời gian dài nhưng mãi vẫn chưa tìm được cách chữa.

Lúc đầu anh thử nghe nhạc thôi miên truyền thống.

Nhưng nhạc nhẹ bình thường chẳng có tác dụng gì với anh, trái lại còn làm anh nhức đầu.

Ngày nọ anh lên một trang web trả tiền download một đoạn ghi âm có gắn tag "Thôi miên hữu hiệu".

Nhưng đó không phải ghi âm bình thường.

Đoạn đầu hình như có tiếng đồ đạc trên bàn bị gạt xuống đất, tiếp theo là một trận cãi cọ không rõ nội dung, anh đang băn khoăn nhìn điện thoại thì chợt nghe thấy tiếng đàn ông bắt đầu thở dốc, hồi lâu sau lại bắt đầu rên rỉ, thậm chí anh còn nghe được tiếng da thịt đụng chạm và tiếng nước lép nhép đầy mờ ám.

Đại Đinh rất bối rối nhưng nghe một hồi anh dần thả lỏng, khi người đàn ông trong ghi âm kêu thét lên đỉnh thì anh đã ngoẹo đầu ngủ say.

Thế là hôm sau anh lại lên trang web kia tìm người đăng để mua mấy đoạn ghi âm khác của đối phương.

Khi A Phổ đến thuê chỗ này, trong lòng cậu có chút khẩn trương lo lắng. Cậu nghe nói bạn cùng nhà với mình mắc chứng khó ngủ, tuy hai người không ở chung phòng nhưng có lẽ âm thanh khi cậu làm việc sẽ quấy rầy đối phương.

Lần đầu gặp nhau, người đàn ông đẹp trai nhưng nhìn hơi tiều tụy kia gật đầu với cậu rồi nói: "Tôi tên Đại Đinh."


Đại Đinh nói mình ngủ rất muộn, còn hay xem video nên không ngại âm thanh phát ra khi cậu làm việc ban đêm.

A Phổ âm thầm cầu nguyện, hy vọng đối phương sẽ không hối hận vì câu nói này.


Khi Đại Đinh ra ngoài rót nước thì nghe thấy tiếng động kỳ quái trong phòng A Phổ vọng qua cánh cửa.

Nghe rất giống đoạn ghi âm gần đây anh hay nghe, tiếng thở dốc, tiếng va chạm, tiếng nước sền sệt.

Anh đứng bên ngoài nuốt nước miếng một cái.

...... Chẳng lẽ những đoạn ghi âm kia đều do A Phổ thu lại?

Anh suy nghĩ vẩn vơ một hồi, cảm thấy mình đứng nghe lén tình nhân người ta không tốt lắm nhưng nghe trực tiếp càng kích thích hơn nghe ghi âm, anh......

Đại Đinh xoa cổ về phòng quấn chăn nằm dài trên giường, khi nhớ lại đoạn ghi âm kia, người bị đè phía dưới trong trí tưởng tượng của anh lập tức trở nên cụ thể, đó là gương mặt ngây thơ thanh tú của A Phổ.


Đại Đinh nghĩ mình đúng là đồ biến thái.

Buổi sáng anh còn phải giả bộ như không có chuyện gì chào hỏi A Phổ.

Anh chưa từng gặp bạn trai A Phổ, hình như người kia chỉ đến ban đêm, làm xong việc sẽ đi ngay.

Sau đó anh nhớ lại A Phổ chưa từng nói công việc của cậu là gì, trong lòng không khỏi suy đoán lung tung nhưng nửa câu cũng không dám hỏi ra miệng.


Anh lại nhịn không được chạy đến cửa phòng A Phổ nghe lén.

Lần này A Phổ không đóng cửa, trong phòng bật đèn sáng trưng, anh nín thở nghe bên trong vọng ra âm thanh trầm đục như đánh đòn.

Anh chợt nhớ lại ngày thường A Phổ mặc quần jean nhìn mông rất mẩy. Anh nghĩ nếu đánh vào đó nhất định mông thịt sẽ nảy lên, cầm trong tay nắn bóp chắc cũng rất thích.

Anh chỉ định nghe lén một lát rồi đi, nhưng khi A Phổ kêu to, mí mắt anh đột nhiên sụp xuống, thân hình ngã chúi về phía trước phá tan cửa phòng A Phổ.

Đại Đinh bừng tỉnh, khiếp sợ ngẩng lên đối mặt với ánh mắt A Phổ trong phòng.

A Phổ vẫn đang há hốc miệng.

A Phổ ho khan mấy tiếng rồi mất tự nhiên sửa lại cổ áo, nặn ra một nụ cười ngượng ngùng nhưng không thất lễ chào anh: "Good evening?"

Bên trong hoàn toàn chẳng có người đàn ông nào khác.

Mọi âm thanh đều im bặt, từ cửa nhìn vào chỉ thấy một người, một ghế dựa, một ly nước, một máy tính, một microphone ghi âm mà thôi.
 
Chương 2


Hiểu lầm được tháo gỡ.

Nhưng vẫn chưa tháo gỡ hoàn toàn.


Đại Đinh cảm thấy nhất định phải giải thích tại sao đêm hôm khuya khoắt mình lại ở đây nghe trộm, thế là nói với A Phổ rằng anh đã mua rất nhiều đoạn ghi âm của cậu, là một trong những fan trung thành nhất.

Sau lúc xấu hổ A Phổ cũng rất vui vẻ: "Thì ra người gần đây thưởng cho em nhiều tiền như vậy là anh sao."

Đại Đinh nói: "Cậu nghe tôi nói đã, không phải tôi dùng ghi âm của cậu để giải quyết nhu cầu sinh lý đâu, chủ yếu vì tôi mất ngủ nên mới nghe cái này cho dễ ngủ......"

Nụ cười của A Phổ cứng đờ.

A Phổ nói: "Đinh ca, anh nói thế làm em thấy thất bại quá!"


A Phổ cứ tưởng mấy đoạn ghi âm này giúp người ta tự sướng, kết quả bạn cùng phòng của cậu dùng cái này để thôi miên, hơn nữa lúc cậu cố gắng rên to nhất thì anh lại ngủ như chết làm cậu không khỏi hoài nghi năng lực nghiệp vụ của mình.

Cậu không quan tâm ở chung nhà cái mông của mình có gặp nguy cơ hay không, so với chuyện này thì Đại Đinh nghe cậu rên mà không cương làm cậu càng nản lòng hơn nhiều.

"Cậu rên truyền cảm lắm." Đại Đinh ngồi trên ghế salon chân thành khen ngợi, "Giọng cũng hay nữa, ngày nào tôi cũng phải nghe giọng cậu mới ngủ được đấy."

A Phổ nói: "Thật ra dạo này em đang nghiên cứu làm thế nào để kích thích hơn......"

Đại Đinh giật mình: "Cậu còn tự viết kịch bản nữa à?"

"Cũng không phải kịch bản gì, cứ tự do phát huy thôi," A Phổ xua tay nói, "Ví dụ như đoạn tiếp theo em định ghi âm em chồng ngủ với chị dâu, sau đó sẽ thêm vào cảnh đánh nhau."

Chính là ghi âm tiếng đấm bao cát và ném bể ly trong phòng mình.

Đại Đinh càng phục A Phổ hơn.

Anh quyết định thưởng thêm tiền cho A Phổ để ủng hộ cậu tiếp tục sáng tạo.

A Phổ rất cảm kích anh bạn cùng nhà biến thành cơm cha áo mẹ này của mình, cậu nói với Đại Đinh: "Đinh ca, anh thưởng em nhiều tiền như vậy em có thể tặng phúc lợi đặc biệt cho anh, anh có cần gì không?"


Đại Đinh nghĩ ngợi một hồi, hầu kết nhấp nhô lên xuống: "Buổi tối cậu đến phòng ngủ kể chuyện cho tôi nghe được không?"

A Phổ tắm rửa rồi xức chút phấn thơm lên người.

Cậu cảm thấy Đại Đinh có ý với mình nên trước khi vào phòng ngủ đối phương vẫn nên chuẩn bị tâm lý thì hơn.

Phòng ngủ Đại Đinh rất ngăn ngắp, trên bàn đặt mấy cuốn sách, giường rất lớn, chăn đệm màu xám tro.

"Ngồi đi ngồi đi." Đại Đinh vỗ vỗ chỗ bên cạnh mình mời A Phổ ngồi xuống, "Tôi đã chọn sẵn một quyển rồi, cậu đọc cho tôi nghe đi."

Khi A Phổ cầm cuốn truyện thiếu nhi Đại Đinh đưa cho, cậu nghĩ thầm: Mợ, gọi mình đến đọc truyện thật đấy à.

Cậu im lặng giây lát rồi mở sách ra, hạ thấp giọng bắt đầu đọc cho Đại Đinh nghe: "Ngày xửa ngày xưa trong một khu rừng nọ, gấu con và thỏ con là bạn thân......"

A Phổ cố ý dùng ngữ điệu trầm thấp ru ngủ nhưng Đại Đinh nghe mấy phút vẫn tỉnh như sáo.

Đại Đinh nói: "Haizz, hình như thiếu thiếu gì đó thì phải."

A Phổ quay sang nhìn anh.

A Phổ lật lại trang đầu tiên, hít sâu một hơi rồi đọc thì thầm: "Ngày xửa ngày xưa trong một khu rừng nọ, gấu con ngấp nghé cái mông thỏ con......"

Khi đọc đến đoạn gấu con lấy mật ong ra bôi trơn thì Đại Đinh đã ngủ khò khò.
 
Chương 3


Đại Đinh nghĩ A Phổ đúng là vị cứu tinh của mình.

Nhờ nghe giọng A Phổ, cuối cùng anh lại có được một giấc ngủ ngon lành.


Tối hôm sau, A Phổ ngồi dựa vào thành giường mở phim mình lưu trong máy ra xem, định tìm chút cảm hứng sáng tạo từ đó.

Đại Đinh gõ cửa rồi bưng một khay dưa hấu vào.

"Muốn xem chung không?" A Phổ lịch sự mời anh, "Bộ này khá hay đấy."

Đại Đinh ngại từ chối nên nghiêm túc ngồi xuống cạnh A Phổ.

A Phổ nghĩ thầm bạn cùng nhà này thật giỏi kiềm chế.

Vì Đại Đinh không nói lời nào nên A Phổ cũng không dám hó hé, hai người gượng gạo nghe nhân vật trong phim thở hổn hển.

A Phổ nhịn không được nói: "Đinh ca, anh......"

Đại Đinh quay sang nhìn cậu, vẻ mặt vẫn hết sức chính trực: "Anh ta thở không hay bằng cậu."

A Phổ: "Hả? À, cám ơn nhé.". Đam Mỹ Hài


A Phổ hít sâu một hơi.

Vốn dĩ xem cái này có thể làm một phát, nhưng Đại Đinh ngồi cạnh tỏ thái độ nghiêm trang như đang xem phim tài liệu lịch sử làm cậu không dám đứng dậy.

Nếu nói Đại Đinh làm cậu bực bội thì cũng không đúng, bởi vì sau khi anh kết bạn Wechat với cậu thì thỉnh thoảng lại chuyển tiền cho cậu, quả thực là kim chủ hào phóng nhất mà cậu từng gặp.


Chỉ có tiếng thở dốc khi động tình của cậu mới có thể làm Đại Đinh buồn ngủ, còn phim 18+ này chẳng có chút hiệu quả nào với anh, thậm chí khi mấy nhân vật vận động hài hòa Đại Đinh còn cười ha ha.

A Phổ: "...... Ca, anh cười gì vậy?"

Đại Đinh mím môi nín cười rồi nói: "Xin lỗi, tại tôi thấy hơi giống xiếc nhào lộn ấy mà."

Hệt như khi bạn kể chuyện cười cho ai đó mà người ta không cười, cảm nhận hiện giờ của A Phổ chính là sự hụt hẫng này.

Thậm chí cậu còn cảm thấy Đại Đinh không phải đồng tính mà chỉ là một người mắc bệnh mất ngủ có đam mê kỳ quái.

Khi cậu chán nản muốn tắt video thì Đại Đinh đột nhiên bảo cậu: "Mông cậu chắc đẹp hơn bọn họ nhiều."

A Phổ quay sang nhìn gương mặt đẹp trai ngời ngời của Đại Đinh.

Đại Đinh: "Ừm......"

Đại Đinh: "Tôi không có ý đồ gì đầu, chỉ là muốn khen cậu thôi."

"Cám ơn," A Phổ dời mắt sang màn hình vờ như mình không hề đỏ mặt rồi bảo Đại Đinh, "Thật ra anh có ý đồ cũng được mà."
 
Chương 4


A Phổ thích Đại Đinh, Đại Đinh cũng rất thích A Phổ.

Vừa nhìn trúng nhau thì lập tức thuận theo tự nhiên bắt đầu yêu đương.

Trong lúc ngồi xem phim chung, Đại Đinh ngửi thấy mùi phấn thơm trên người A Phổ làm lòng anh nhộn nhạo, khi A Phổ quay sang nhìn anh, anh nhịn không được hôn một cái lên đôi môi mềm mại của cậu.

Được rồi. Anh thừa nhận đúng là mình có ý đồ.

Đại Đinh ôm A Phổ rồi từ từ luồn tay vào áo cậu vuốt ve làn da mịn màng ấm áp bên dưới.

A Phổ được vuốt ve dễ chịu, bắt đầu thở hổn hển.

Đại Đinh vừa chen đầu gối vào giữa hai chân A Phổ thì nghe được tiếng thở dốc của cậu, cơn buồn ngủ lập tức ập tới.

Anh cau mày quay sang chỗ khác ngáp dài.

A Phổ thở một tiếng.

Đại Đinh ngáp một cái.

A Phổ thở một tiếng.

Đại Đinh ngáp một cái.

A Phổ nhịn không được nắm cổ áo Đại Đinh, quay mặt đi rồi cũng ngáp theo anh.


Đại Đinh nói: "Xin lỗi, anh nhịn không nổi......"

A Phổ tế nhị nói: "Nếu anh buồn ngủ thì hôm nay ngủ trước đi."


19. Truyện hay luôn có tại ~ T RЦмtrцуen.VN ~

Thế là họ về phòng đi ngủ.

Đại Đinh hơi hối hận, nửa đêm tỉnh giấc thấy A Phổ ngủ bên cạnh, thế là chồm sang hôn lên môi cậu một cái.

A Phổ nửa mê nửa tỉnh ôm cổ anh.

Đại Đinh nằm đè trên người A Phổ, bàn tay mò mẫm xuống dưới bóp mông cậu.

Cảm giác còn tốt hơn anh tưởng tượng nhiều.

Nhưng khi cởi quần ra, hai người đang cọ súng thì A Phổ lại lẩm bẩm rên rỉ.

Đại Đinh đỏ mắt thở hồng hộc.

Anh cố nhịn ngáp, lúc chớp mắt còn làm rơi một giọt nước mắt sinh lý xuống mặt A Phổ.

Kỹ năng tuốt súng của Đại Đinh rất tốt.

Khi anh sắp làm A Phổ bắn ra thì chợt nghe cậu ngọt ngào gọi tên mình.

Sau đó anh bất thình lình mất đi ý thức, đầu va cộp vào trán A Phổ.
 
Chương 5


A Phổ sáng tác một vở kịch mới lấy đề tài cổ tích có tựa đề là "Hoàng tử ngủ trong rừng".

Đại Đinh vừa cắt rau vừa nói với A Phổ đang đánh trứng bên cạnh: "Nghe không giống truyện cổ tích lắm nhỉ."

"Chẳng phải người ta có truyện cổ tích công chúa ngủ trong rừng sao," A Phổ xoa vết bầm trên trán rồi nói, "Vai chính trong tác phẩm diễn sinh này của em là nam nên gọi là hoàng tử ngủ trong rừng."


Câu chuyện là thế này.

Ngày xửa ngày xưa trong cung điện có một hoàng tử đẹp trai, lúc nhỏ cha mẹ cậu đắc tội nam phù thủy nên cậu bị lão hạ lời nguyền mất ngủ.


Ở góc hành lang của cung điện có một căn phòng quanh năm đóng kín cửa.

Mọi người căn dặn hoàng tử không được tùy tiện tới gần đó vì có thể gặp xui rủi.

Nhưng một ngày nọ khi chơi trốn tìm với người hầu, hoàng tử nghe thấy trong phòng kia vọng ra những âm thanh kỳ quái.

Cậu quên mất lời dặn của cha mẹ, sau khi tò mò đến gần thì phát hiện cửa phòng không đóng kín. Âm thanh kia như có ma lực làm cậu kìm lòng không đặng đẩy cửa ra, ngây ngốc nhìn quản gia trẻ tuổi đang tự sướng trong phòng.

Đúng lúc đối phương đang lên đỉnh, không ngờ cậu lại đột ngột xuất hiện nên kêu to một tiếng rồi bắn ra trước mặt cậu.

Nghe tiếng rên rỉ động lòng người này, hoàng tử ngã phịch xuống bên chân quản gia ngủ mê man.


A Phổ hỏi: "Anh thấy sao?"

Đại Đinh vươn vai một cái rồi đứng dậy tháo tai nghe xuống, gãi cổ ngáp một cái hỏi A Phổ: "Vậy tiếp theo sẽ có người đến hôn cậu ấy tỉnh lại đúng không......"

A Phổ thở dài, không nhìn khuôn mặt đẹp trai của Đại Đinh mà nói với màn hình máy tính: "Đúng vậy, em vừa mới làm thế mà."
 
Chương 6


Cứ tiếp tục như vậy cũng không ổn, nếu chuyện này không hòa hợp được thì rất khó bên nhau dài lâu. A Phổ quyết định bàn bạc tìm cách giải quyết vấn đề với bạn trai Đại Đinh.

Cách đầu tiên họ nghĩ ra đương nhiên là đeo nút bịt tai.

Nhưng vừa thử một lần thì họ đã phát hiện ra vấn đề:

Sau khi đeo nút bịt tai Đại Đinh không cứng nổi.


Đại Đinh giải thích: "Bịt tai lại anh chỉ thấy em mở miệng chứ chẳng nghe được gì cả, cứ thấy thiếu thiếu gì đó."

Trên giường hai người không thể giao lưu nên trong lòng anh hơi trống trải.


A Phổ cũng rất đau đầu, vừa cầm áo mưa và dầu bôi trơn còn nguyên tem mác vừa buồn bực nói: "Nhưng anh cứ nghe tiếng em thì lại buồn ngủ mà."

"Vậy anh...... sẽ cố gắng tỉnh táo." Đại Đinh ủ rũ gục đầu xuống, "A Phổ, chúng ta thử lại lần nữa nhé."

Đúng là Đại Đinh rất cố gắng tỉnh táo, A Phổ cũng cố gắng không lên tiếng, thỉnh thoảng chỉ ư ư mấy tiếng.


Đây thuộc về bản năng nghề nghiệp của A Phổ, đã quen phát ra âm thanh để tạo bầu không khí nên muốn kìm nén cũng rất vất vả.

Trong tình huống thỏa hiệp này, cuối cùng Đại Đinh cũng khó nhọc giữ được tỉnh táo đến lúc hai người đều cứng, còn thành công bôi trơn xong xuôi. Khi anh nhét ngón tay vào thì A Phổ rưng rưng nước mắt cắn tay áo ngủ của mình, hầu kết nhấp nhô, ngón chân quặp chặt ga giường, khẽ "ưm" một tiếng.

Đại Đinh vừa cảm thấy A Phổ rất gợi cảm vừa muốn ngáp.

Nhưng giờ mà ngáp thì sẽ phá hỏng bầu không khí nên anh cố nhịn xuống, ứa ra mấy giọt nước mắt.

A Phổ mở miệng bảo anh: "Đinh ca, em không chịu nổi nữa đâu, hay là mua bóng bịt miệng đi......"

Đại Đinh nghĩ cách này có vẻ khả thi.

Hai người im lặng một hồi.

Đại Đinh nói: "Mua hai cái đi, anh cũng đeo nữa."
 
Chương 7


Đương nhiên không thể đeo hết cả hai, như vậy có khác nào trở lại điểm xuất phát không thể giao lưu đâu? Hơn nữa họ ân ái chứ đâu phải chơi đấu bóng.

Đại Đinh nghe người khác thở không có phản ứng gì nhưng nghe A Phổ thở thì lại buồn ngủ, tật xấu này không có cách nào trị làm A Phổ chợt hoài nghi tình yêu của họ đã sai lầm ngay từ đầu.

Nhưng cậu thực sự rất thích Đại Đinh, vừa đẹp trai vừa có tiền, nấu ăn ngon, đối xử với cậu cũng rất dịu dàng.

Đã là tình nhân thì phải bao dung khuyết điểm của đối phương, cậu quyết định tìm cách khác bịt miệng mình lại, cố gắng giảm bớt âm thanh.

Chọn lựa đầu tiên đương nhiên là hôn.

Cậu ngồi trên bụng Đại Đinh, vừa cọ mông vào vật thô to kia rồi khiêu khích vuốt ve cổ anh vừa ngậm môi trên của anh, chờ Đại Đinh hé miệng ra đáp lại mới luồn đầu lưỡi vào trong.

Sau khi ngập ngừng thăm dò thì nóng bỏng quấn quýt lấy nhau, trao đổi nước bọt, hút cạn không khí trong miệng đối phương.

Chậm rãi tiến vào, khi Đại Đinh đỡ cậu ngồi xuống thì chỗ gần tuyến tiền liệt bên trong đột nhiên bị đội lên làm A Phổ cau mày, suýt nữa đã cắn trúng lưỡi Đại Đinh.

Cậu muốn rên nhưng sực nhớ đến chứng bệnh của Đại Đinh nên chỉ có thể hôn anh nồng nhiệt hơn, trong cổ họng phát ra tiếng ư a cố kìm nén. Lần đầu tiên làm được đến bước cuối, cửa huyệt bị căng ra hơi khó chịu, nhưng vì muốn Đại Đinh được sảng khoái trước khi ngủ nên cậu cố chịu đựng tiếp tục ngồi xuống, eo nhịn không được run lên.

Đại Đinh đè cậu xuống giường, bắt đầu thỏa thích chiếm lĩnh chỗ ấm áp ướt át kia.

Biến cố xảy ra trong chớp mắt.

Trong lúc đâm rút Đại Đinh sơ ý nới lỏng miệng, đúng lúc côn th*t to đâm vào chỗ sâu nhất, A Phổ bám chặt vai Đại Đinh, miệng há to như sắp kêu lên.

Hai người đều nhận ra nguy cơ đáng sợ sắp đến.

A Phổ hoảng sợ mở to mắt.

Đại Đinh hoảng sợ mở to mắt.

Đầu óc A Phổ cấp tốc xoay chuyển, nhớ lại lần trước đọc truyện bình thường Đại Đinh chẳng buồn ngủ chút nào, chỉ khi cậu thở gấp mới làm đối phương buồn ngủ......


Thế là cậu vội vã điều chỉnh dây thanh của mình rồi hùng hồn hát vang một câu: "Tổ quốc ơi, mẹ ta ơi."

Đại Đinh: "......"

Tin tốt là lúc này Đại Đinh không buồn ngủ.

Tin xấu là anh suýt xìu xuống vì cười.

Thế là A Phổ điều chỉnh cách rên, từ đó về sau mỗi lần ân ái đều dùng giọng phát thanh viên tiêu chuẩn để giao lưu với Đại Đinh. Chẳng hạn như nghiêm túc nói với anh: "Đồng chí Đại Đinh vất vả rồi, xin hãy tiếp tục phát huy, làm việc chăm chỉ để cùng tạo dựng cuộc sống hạnh phúc nhé."

Đại Đinh: "......"

Sau khi Đại Đinh làm quen với cách nói chuyện độc đáo này thì đời sống lứa đôi của họ vô cùng hòa hợp, hai người mãi hạnh phúc bên nhau.

Thật đáng mừng, thật đáng mừng.

[HOÀN]
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top