Cập nhật mới

Dịch Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: Chương 40


Cô nương vội vàng thu hồi tầm mắt, nhẹ nhàng gật đầu.

Tạ Hồng muốn khóc, hạ giọng: "Thế tử, ngài nhìn xem, hết hôm nay thanh danh của thế tử ở bên ngoài sẽ xuống dốc không phanh!"Dung Chiêu tương đối bình tĩnh, yến hội còn chưa kết thúc, nói cái gì mà hết hôm nay?Cô chỉ bình tĩnh hỏi: "Bếp trưởng chuẩn bị tới đâu rồi?”Tạ Hồng ngẩn ra, chậm rãi gật đầu: "Tất cả đã chuẩn bị thỏa đáng.

”“Vậy thì tốt, hôm nay tuyệt đối không thể xảy ra bất cứ sự cố gì.

" Nói xong, cô nhấc chân đi về phía trước, những ánh mắt khác thường xung quanh cô đều coi như không nhìn thấy.

…Một khu vườn có cảnh trí như vậy, còn có các loại trò chơi.


Văn thơ đối ngẫu, đoán đố đèn, làm thơ, chèo thuyền, ném bình, bắn tên, có thể nói không cần biết khách nhân ở độ tuổi nào đều có thể chơi rất vui vẻ, trên mặt lộ ra nụ cười chân thành.

Thậm chí có người còn chơi vui tới mức mặc kệ mọi thứ.

Bữa tiệc này cái khác không nói, các vị khách thật sự rất vui vẻ.

“Nếu có thể có một khu vườn như thế này, thường xuyên đến du ngoạn cũng không tệ.

”“Suỵt, đừng nói, đây chính là hành vi bại gia tử.

”“Huống hồ chúng ta sao có thể tùy tiện đập hơn vạn lượng chỉ để tổ chức một bữa tiệc chứ?”“Ai, cũng đúng.

”…Vốn tưởng rằng khu vườn đã không tệ, nhưng đến tiệc tối, mọi người càng mở rộng tầm mắt.

Rốt cục biết An Khánh Vương thế tử tiêu nhiều tiền như vậy treo giải thưởng đầu bếp là có ý gì!“Đây là món gì?”"Nhân viên phục vụ" ăn mặc giống nhau đứng ở bên cạnh, nụ cười thân thiết, cung kính hữu lễ giới thiệu: "Đây là thịt viên cua, là đầu bếp của An Khánh Vương phủ tự nghiên cứu sáng tạo ra, dùng thịt mỡ trộn với thịt cua, gạch cua…”“Món này là gì? Thật sự rất ngon!”“Đây là thịt Đông Pha, là món ăn do đầu bếp An Khánh Vương phủ phát minh ra, dùng! “Tam Nương con mau nếm thử, món ăn này thật sự không tồi, cực kỳ ngon.

”“Tổ mẫu nếm thử Phật Khiêu Tường đi ạ, đúng là chưa từng thấy qua!”“Triệu thị lang, ngươi mau nếm thử cái này.


”“Từ công tử, để lại cho ta một chút!”"Cũng không biết có thể xin Dung thế tử công thức nấu ăn hay không, ta rất thích những món này! "…Trương thừa tướng che miệng, ợ một cái.

Lão vốn không để tiệc tối ở trong lòng, cái gọi là tiệc tối, chẳng qua là bọn họ uống rượu, trò chuyện, lại không nghĩ tới Dung thế tử lại chuẩn bị tiệc tối tốt như vậy!Bên cạnh, Du thân vương nhấm nháp một ngụm rượu, chân thành cảm thán: "Cũng không biết ủ bằng cách gì, rượu này đặc biệt thơm ngon, hương vị đậm đà, uống vào sảng khoái.

”Nhạc thân vương đã uống say, lại còn ở trên bàn rượu hô to: "Thêm một ly nữa! Thêm một ly nữa!”Bên kia, Vinh thân vương mập mạp ợ một cái, buông đũa khoát tay: "Các ngươi ăn đi, ta thật sự ăn hết nổi rồi.

”Hắn là người ăn được nhất.

Rất nhiều người đã sớm no đến ăn không vô, chỉ có thể nhìn đồ ăn trên bàn thèm thuồng không nỡ.

Đều là những người có mặt mũi, bình thường rất bận tâm hình tượng, hôm nay trên bàn rất nhiều bát đĩa đều trống không, tất cả mọi người ăn đến bụng tròn xoe, có thể thấy được bữa cơm này mang đến cho bọn họ mỹ vị trùng kích.


Hạ nhân mặc quần áo giống nhau lại đẩy xe thức ăn đi ra, cao giọng báo tên món ăn…“Món cuối cùng, lẩu chua cay!”Cả nồi và thức ăn còn đang sôi sùng sục, mùi thơm nồng đậm trong nháy mắt phiêu tán.

Trương thừa tướng giật giật mũi, yên lặng kéo quần áo rộng ra.

Ánh mắt khẽ nhướng, lại phát hiện Vinh thân vương vừa mới buông đũa lại cầm đũa lên, hai mắt tỏa sáng! Trương Trường Ngôn ăn đến đầu cũng không ngẩng lên.

Trương Trường Tri ợ một cái, nhưng vẫn ghét bỏ nhíu mày: "Lão tam, chú ý dáng vẻ một chút, đừng như ba ngày chưa ăn đồ ngon vậy chứ!"Trương Trường Ngôn: "! Đệ đói.

”Trương Trường Hành cũng nhíu mày: "Đệ gần đây không phải mỗi ngày đều lấy tiền đi ra ngoài ăn sao, buổi trưa còn lấy mười lượng bạc, làm sao lại đói thành như vậy?”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: Chương 41


Trương Trường Ngôn không nói lời nào.

Hắn thật sự đói bụng đã lâu!Mỗi ngày lấy cớ ăn cơm đòi tiền, trên thực tế cũng không ăn, tất cả đều cầm đi gán nợ.

Cũng may! Hết hôm nay, những tháng ngày này có thể kết thúc.

Dung Chiêu đã đồng ý đêm nay trả tiền lại cho hắn!Tầm mắt Trương Trường Tri lại đảo qua những vị khách khác, lắc đầu, hạ giọng: "Dung thế tử tổ chức yến hội này quả thật không tệ, tuy nói xa hoa lãng phí một chút, nhưng cũng coi như cả khách và chủ đều vui vẻ.

”Trương Trường Ngôn vừa ăn vừa bĩu môi: "Đốt tiền mời khách, hắn chính là một tên ngu xuẩn.

”Trương Trường Hành lau miệng: "Quả thật, yến hội này làm tốt cũng không ảnh hưởng danh hiệu “bại gia tử" của Dung thế tử.


”Hắn cười ý vị thâm trường, tràn đầy vẻ mặt xem kịch vui.

Trương Trường Tri: "Kệ hắn, dù sao chúng ta ăn ngon lại chơi vui.

”Tất cả khách nhân đều ăn chơi vui vẻ, có vài người thèm muốn thực đơn nhà An Khánh Vương, còn có người thèm muốn khu vườn này! Nếu như An Khánh Vương phủ cần bán tài sản lấy tiền mặt, khu vườn này ngược lại có người chịu mua lại.

Sau này ở chỗ này đãi khách, tuyệt đối có mặt mũi!Yến tiệc kết thúc, Dung Chiêu từ phía sau đi tới cạnh bàn chính, tư thái hoàn mỹ, bình tĩnh khom lưng hành lễ: "Các vị đại nhân hôm nay có vui không?"Ăn rất no, cũng rất vui vẻ, tứ đại thân vương hiếm khi không có mở miệng châm chọc.

Công bộ thượng thư cười nói, “Hài lòng, rất hài lòng, Dung thế tử hao tâm tổn trí rồi.

”Dung Chiêu tiếp tục mỉm cười, giơ tay ra hiệu: "Đã như vậy, vậy mời các vị đại nhân dời bước, Dung Chiêu còn chuẩn bị kinh hỉ cho các vị đại nhân, vì để yến hội hôm nay kết thúc một cách viên mãn.

"Mọi người cả kinh.

Lại còn có kinh hỉ?Còn có gì ngạc nhiên hơn cảnh trí trong vườn và mỹ vị như thế này?Dung Chiêu ở phía trước dẫn đường, khách tùy chủ tiện, mọi người vẻ mặt nghi hoặc nhấc gót lên theo cô.

Vinh thân vương ăn có chút no, rất mất hứng: "Cơm ăn rồi, trời cũng đã muộn, Dung thế tử rốt cuộc muốn làm cái gì?"Du thân vương gật đầu theo.

Ăn quá no, cũng chỉ muốn ngồi nghỉ một lát, Dung Chiêu nhất định muốn dẫn bọn họ đi tới đi lui, điều này làm cho người ta có chút không vui.


Dung Vĩ cũng mờ mịt, nhưng nghe nói như thế, thản nhiên nhìn Vinh thân vương, thanh âm bình tĩnh: "Vinh thân vương nếu muốn hồi phủ, tự mình rời đi là được.

”Hắn nhịn mấy lão già này đã lâu.

Vinh thân vương bị nghẹn không nói nên lời.

Trương thừa tướng nín cười.

Là lão đối thủ hiểu rõ An Khánh Vương nhất, lão biết An Khánh Vương tính tình không phải dễ chọc.

Võ phu tòng quân, có mấy người tính tình tốt?Mấy năm nay An Khánh Vương chẳng biết vì sao lui ở trong phủ, nhưng tính cách của một người không phải dễ dàng thay đổi như vậy?Nghĩ tới đây, Trương thừa tướng nhìn bóng lưng Dung Chiêu thật sâu, ánh mắt hồ nghi.

Nếu như không phải thân phận Dung thế tử khác thường, vì sao tác phong làm việc của An Khánh Vương mấy năm nay lại thay đổi nhiều?Nhưng Dung thế tử này mặc dù mặt như nữ tử, nhưng dáng vẻ khí độ lại có sự hiên ngang của nam tử.

Lại ngẫm đến người hầu Nguyên Bảo “tiết lộ" tin tức cho lão rõ ràng còn sống nhưng lại không đưa tin tức nữa, Dung thế tử vừa treo giải thưởng vừa đãi khách, động tĩnh cực lớn! Thật sự là rất khó làm cho người ta tin tưởng Dung thế tử là nữ lang.


Nếu thật sự là nữ cải nam trang, tội khi quân trốn còn không kịp, làm sao có thể làm ra động tĩnh như thế?Trương thừa tướng lại đem hoài nghi này đè xuống.

Bọn họ ăn cơm ở khu vực trung tâm, lúc này lại đi về phía cửa, từ phòng lớn đi ra chính là một hành lang dài, trên hành lang đốt đèn lồng sáng ngời, chiếu sáng hành lang sáng như ban ngày.

Xuyên qua hành lang, vừa mới bước vào hoa viên, hoa viên tối đen như mực liền thắp sáng đèn lồng.

Bắt đầu từ trước mặt bọn họ, đèn lồng từng cái từ gần tới xa sáng lên, chậm rãi trải ra như ngọn sóng, chỉ trong chốc lát, toàn bộ khu vực từ hoa viên đến cửa chính liền đèn đuốc sáng chói.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: Chương 42


Hình ảnh này dị thường rung động!Người thắp đèn là hạ nhân lúc trước mặc quần áo giống nhau, lúc này đốt đèn xong lặng lẽ lui ra.

Mà tất cả tân khách đều bị hình ảnh đèn đóm thắp sáng từ gần tới xa làm chấn động, không ai đi chú ý hạ nhân.

Sóng đèn trải ra trong nháy mắt bọn họ bước ra hành lang, cảnh tượng này sợ là vĩnh viễn khắc vào trong lòng khó quên.

Cảnh tượng như vậy, ngay cả hoàng cung cũng chưa từng thấy.

Không phải vườn hoa không đốt nhiều đèn, mà là từ gần đến xa, có tiết tấu càng làm người ta chấn động.

Dung Chiêu giơ tay, dẫn bọn họ tiếp tục đi về phía trước, không ít người còn đắm chìm trong rung động khi đèn lồng đốt lên, bước chân có chút run rẩy.


Rất nhanh, bọn họ đi tới cửa chính.

Hôm nay lúc tới nhìn thấy đèn lưu ly sáng ngời, tám chữ "Chúc An Khánh Vương thân thể khỏe mạnh" treo cao, ánh sáng lung linh, rất rực rỡ chói mắt.

Trương thừa tướng lại ganh tỵ!Lúc này không chỉ Trương thừa tướng, ngay cả các “lão phụ thân" như Vinh thân vương cũng ganh tỵ.

Bỏ qua ấn tượng "bại gia tử", "ngu xuẩn", Dung Chiêu treo giải thưởng mười vạn lượng cứu An Khánh Vương, lại treo giải thưởng đầu bếp, nghệ nhân dỗ dành An Khánh Vương vui vẻ, hiện tại lại tổ chức yến tiệc xa hoa chúc mừng như vậy! Quả thật là một hiếu tử.

Một đứa con hiếu thảo chịu khổ chịu cực!Cảm nhận được ánh mắt hâm mộ xung quanh, thân thể Dung Vĩ hơi cứng đờ, ở trong lòng yên lặng chửi mắng…Phi, rõ ràng là một đứa con bất hiếu muốn tức chết lão cha!Châm chọc thì châm chọc, An Khánh Vương trên mặt vuốt chòm râu, cười ra vẻ mặt "vui mừng".

Thấy ông cười thành như vậy, Vinh thân vương vừa mới mất hứng chợt bĩu môi, ngữ khí trào phúng: "Dung thế tử, đây hình như là đại môn, chẳng lẽ ngươi muốn mời chúng ta rời đi?"Cửa rất sáng, có thể thấy rõ cửa chính cái gì cũng không có.

Xa hơn một chút, cái gì cũng không nhìn thấy.

Kinh hỉ gì chứ, chỉ sợ là muốn mời bọn họ rời đi!Dung Chiêu cũng không tức giận, mỉm cười xoay người về phía bọn họ, đón ánh sáng, nụ cười trên mặt cô ôn hòa, nốt ruồi đỏ trên mi tâm khẽ nhúc nhích, làm cho cả khuôn mặt càng thêm chói mắt.

Lúc này không đơn thuần là tiểu nương tử đỏ mặt, ngay cả một ít lang quân trẻ tuổi cũng giật mình.

Đẹp như vậy! Đáng tiếc là một nam tử.


Cách đó không xa, trong bóng tối.

Tuân lão đầu cầm mồi lửa, đè thấp thanh âm kích động: "Tất cả mọi người chuẩn bị tốt, có thành công hay không dựa vào hành động lần này, là phụ lòng tín nhiệm của thế tử hay là lấy mấy chục lượng bạc thưởng phải xem hiệu quả tối nay rồi.

”Ở chung quanh lão là chín đạo sĩ được vương phủ chiêu mộ, cuộc sống hai tháng ở vương phủ thật sự rất tốt.

Mệt chết đi được, bận đến mức gần như không có thời gian ngủ.

Nhưng một ngày ba bữa ăn vô cùng tốt, sinh hoạt cũng rất tốt, hai tháng trước đúng hạn lĩnh được tiền tháng, vả lại mỗi người đều có vài lượng bạc thưởng, đạo sĩ đẩy mạnh nghiên cứu còn được thưởng năm mươi lượng bạc!Cuộc sống này bọn họ chưa từng nghĩ tới!Mỗi người đều rất nhiệt tình cống hiến.

Cũng bởi vậy, vì đêm nay, vì những thứ này, hai tháng quên ăn quên ngủ của bọn họ không cho phép phạm sai lầm.

Thế tử nói, nếu như tối nay hết thảy thuận lợi, mỗi người còn được phát mấy chục lượng bạc!Thế tử đối với bọn họ có ơn tái tạo, thành bại ở hành động này, bọn họ tuyệt đối sẽ làm tốt những gì thế tử giao phó, vì thế đã chuẩn bị ròng rã hai tháng.

Mọi người hít sâu một hơi, thấp giọng đáp ứng.


Sau đó bọn họ tản ra, mỗi người tự đứng ở vị trí mình phụ trách.

Tuân lão đầu nhìn bóng lưng thế tử sáng ngời phía trước, hốc mắt ửng đỏ, tuy nói việc hiện tại làm có chút khác “đạo thuật", nhưng bản chất giống nhau, đều là trăm sông đổ về một biển.

Lão có dự cảm nếu tiếp tục đi theo Dung thế tử, đạo sĩ bọn họ tuyệt đối sẽ có một con đường tốt.

Mà vì có thể tiếp tục tồn tại, bọn họ sẽ liều mạng hoàn thành những gì Dung thế tử giao phó.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43: Chương 43


Tuân lão đầu mở mồi lửa, thanh âm nhẹ nhàng: "Chuẩn bị, châm lửa.

”Đằng trước, Dung Chiêu đứng đối diện với các vị tân khách, tầm mắt của cô dừng lại ở trên người Dung Vĩ, khẽ mỉm cười, nhìn ông sau đó giơ tay, cúi người xuống, cao giọng nói…“Hài nhi chúc phụ thân khỏe mạnh, nguyện phụ thân sống lâu trăm tuổi, không bệnh không đau.

”Nhát pháo đầu tiên của cô ở kinh thành chính thức khai hỏa.

Trong giây phút Dung Chiêu cúi người xuống đất, sau lưng "Phanh" một tiếng, pháo hoa nổ tung.

Trong nháy mắt tiếng pháo vang lên, tất cả mọi người hoảng sợ, thiếu chút nữa không để ý hình tượng nhảy dựng lên.

Nhưng rất nhanh bọn họ liền bị một màn trước mắt làm cho sợ ngây người.


Phía sau Dung Chiêu, bốn phương tám hướng dâng lên từng đạo ánh lửa, sau đó mạnh mẽ nổ tung, giống như một đóa hoa rực rỡ xinh đẹp nở trên bầu trời đêm, muôn màu muôn vẻ, chiếu sáng toàn bộ thế giới.

“Phanh…”“Bang bang…”Tiếng vang liên tiếp không ngừng, pháo hoa nở ra từng đóa.

“Đây! Đây là cái gì?”“Chẳng lẽ là yêu thuật?!”Tiếng nghi hoặc cùng khiếp sợ đều bị bao phủ trong tiếng pháo.

Dưới pháo hoa rực rỡ là từng gương mặt khiếp sợ trừng to mắt.

Pháo hoa bọn họ chế tác không thể so sánh với hậu thế, màu sắc không bằng hậu thế, không bắn lên cao như hậu thế, cũng không bung ra nhiều như hậu thế, càng không xinh đẹp bằng hậu thế.

Nhưng vậy thì sao?Đối với người của thế kỷ này mà nói, màn trình diễn pháo hoa này đủ để làm mới toàn bộ thế giới quan của bọn họ.

Hoàng cung.

Gần đây bởi vì Dung Chiêu xuất đầu lộ diện, lực chú ý của rất nhiều người trong kinh đều bị dời đi, Vĩnh Minh Đế bị vấn đề lập trữ đè ép rốt cục có thể thở ra một hơi.

Ba vị hoàng tử tranh đấu cũng không còn mãnh liệt như trước.

Đêm nay vô số đại thần được An Khánh Vương thế tử mời đi dự tiệc, hoàng thượng cũng hiến khi dắt ba vị hoàng tử cùng với một ít hậu phi tụ tập ăn một bữa cơm.

Lúc chọn nơi dùng thiện, Vĩnh Minh Đế đột nhiên nghĩ đến An Khánh Vương thế tử nói đêm nay An Khánh Vương phủ đãi khách, biết hoàng thượng chính vụ bận rộn liền không quấy rầy hoàng thượng, nhưng nếu hoàng thượng cảm thấy hứng thú, có thể đầu giờ Hợi ở góc tây nam hoàng cung thưởng thức.

Vĩnh Minh Đế lúc ấy còn chần chờ một lúc! An Khánh Vương phủ mời khách, hắn ở hoàng cung có thể thưởng thức cái gì?Rất nhanh nhận ra Dung Chiêu muốn mời khách, hắn cũng có chút mất hứng, đem tấu chương ném đi không xem nữa.


Buổi tối lúc chọn nơi dùng thiện, lại không hiểu vì sao chọn góc tây nam.

Hoàng cung rất lớn, hướng tây nam hoàng cung là một tòa núi nhỏ, thỉnh thoảng hoàng đế sẽ mang theo hoàng tử và các thần tử đi du ngoạn, cưỡi ngựa.

Mặt bên của sườn núi là đồng ruộng cùng với một vài hoàng trang.

**Hoàng trang: trang viên của hoàng giaThôn trang An Khánh Vương phủ là hoàng trang tiên đế ban thưởng, cũng ở chỗ này.

Thôn trang và khu vực tây nam hoàng cung tương đối gần, đương nhiên dưới tình huống bình thường, hoàng đế cho dù đứng ở trên lầu cao cũng tuyệt đối không có khả năng nhìn thấy động tĩnh bên thôn trang.

Cho nên hắn hoàn toàn quên mất chuyện này.

Lúc này vốn nên trở về nghỉ ngơi, nhưng hiếm khi đêm nay bầu không khí tốt, hoàng đế cao hứng hàn huyên thêm một hồi.

Đầu giờ Hợi, bọn họ đang muốn tan cuộc.


Xa xa đột nhiên truyền đến động tĩnh, bọn họ theo bản năng nhìn qua, sau đó ngẩn người.

Khoảng cách có chút xa, pháo hoa cổ đại chế tạo dưới điều kiện đơn sơ đương nhiên nhìn không rõ.

Vĩnh Minh Đế lớn tuổi, hơi nheo mắt lại, miễn cưỡng nhìn thấy quang hoa chợt lóe, nhìn kỹ rõ ràng là hoa nở.

Quý phi trừng to mắt, ôm ngực kinh ngạc, “Thần! Thần tích?”Nhị hoàng tử Bùi Tranh đứng lên kinh hô: "Đó là vật gì?”"Sao giống hoa thế?"“Hoa vì sao lại sáng như vậy? Hơn nữa còn lóe lên một cái?”“Trời ạ, rốt cuộc là cái gì?”“Chẳng lẽ là hỏa hoạn?”“Nhìn không giống lắm.

”…Đám người hoàng thất lập tức nghị luận.

Vĩnh Minh Đế ngay từ đầu cũng bị dọa sợ, nhưng lập tức nghĩ đến tấu chương của Dung Chiêu!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44: Chương 44


Đây chính là thứ Dung Chiêu cho hắn thưởng thức?Không để ý bây giờ đã là giờ Hợi, ánh mắt hắn chăm chú nhìn pháo hoa, nghiêng đầu phân phó Ngụy công công: "Đi hỏi thăm một chút đã xảy ra chuyện gì?”“Tuân lệnh.

”…Hoàng đế còn bị kinh ngạc càng đừng nói là những người xem ở hiện trường.

Pháo hoa chỉ bắn vài phút, sau khi kết thúc, hiện trường thật lâu không có ai lên tiếng, lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người cả kinh trừng to mắt, còn chưa lấy lại tinh thần.

Dung Vĩ mặc dù biết Dung Chiêu làm ra những thứ này, nhưng hiện tại cũng đang khiếp sợ.

Dung Chiêu vẫn đứng ở trước mặt bọn họ, nhưng lúc này cô ở trong mắt mọi người giống như quái vật.


Lại nhìn nốt ruồi đỏ trên mi tâm của cô, có vài lão thái thái trong miệng đã bắt đầu niệm Phật, ánh mắt kính sợ.

Rất lâu sau, Trương thừa tướng mới khàn khàn hỏi: "Đây là vật gì?”Dù sao lão cũng có chút kiến thức, sẽ không đem hết thảy đều đổ lên người Thần Phật.

Dung Chiêu tươi cười không thay đổi: "Pháo hoa được cải tiến.

”Mọi người: "! ”Ngươi gọi thứ nở hoa trên bầu trời là pháo?“Rốt cuộc là làm ra như thế nào?”“Sao lại nở hoa trên trời?”“Chẳng lẽ là pháp thuật?”“Lão thân còn tưởng rằng lớn tuổi hoa mắt, xem ra tất cả mọi người đều thấy được.

”…Tiếng nghị luận đột nhiên vang lên.

Độ tiếp thu của người trẻ tuổi dù sao cũng cao hơn một chút, Bùi Thừa Quyết là người thanh tỉnh sớm nhất, tò mò hỏi: "Pháo hoa này còn không?”Dung Chiêu lại lắc đầu: "Thứ này rất nguy hiểm, không có người trong phủ của ta khống chế, sợ sẽ gây thành tai họa, cho nên sau này pháo hoa chỉ đốt ở Phúc Lộc Trang.

"Đây là phủ định việc sẽ lưu truyền pháo hoa.

Phúc Lộc Trang, cái tên này Dung Chiêu gần đây mới sửa lại, nghe cũng rất may mắn.

“Vậy khi nào mới có thể đốt lần nữa?" Hiển nhiên còn có người chưa xem đã nghiền, vội vàng hỏi.

Dung Chiêu nghe vậy cười ngại ngùng: "Thứ này đốt rất tốn ngân lượng, Dung Chiêu còn đang mắc nợ, chỉ sợ sẽ không dùng tiền đốt nữa.


”Mọi người: "! ”A, ngươi hiện tại nhớ rõ ngươi còn nợ nần sao?Chờ đã!Lời này nghe không đúng nha! Mọi người nhìn về phía Dung Chiêu.

Quả nhiên, nụ cười của đối phương vẫn ngại ngùng như trước, thanh âm ôn hòa…"Dung Chiêu mang một món nợ lớn, nếu sau hôm nay khu vườn này hoang phế thì thật đáng tiếc, cho nên dứt khoát mở cửa, sau này đều dùng để tổ chức yến tiệc, cho dù là thọ yến hay hỉ yến đều có thể tổ chức ở đây.

Cảnh trí, mỹ thực, pháo hoa trong vườn đều có thể đặt trước.

"Dung Chiêu cười ngượng ngùng, hai má ửng đỏ, nghiễm nhiên là một tiểu lang quân đơn thuần…“Vườn này tổ chức yến hội vừa có thể phục vụ các vị đại nhân, Dung Chiêu cũng có thể có chút ngân lượng trả nợ cho Vương thúc.

”Tứ đại thân vương: "! !!”Bọn họ hiểu rồi!Dung Chiêu mở tiệc lớn, chỉ sợ không đơn thuần là vì ăn mừng An Khánh Vương thân thể khỏe mạnh, mà còn chuẩn bị kinh doanh buôn bán, kiếm tiền trả nợ?Nhìn nơi này, lại nhớ đến pháo hoa còn chưa xem đã nghiền! Việc làm ăn này quả thật cũng không tệ lắm.

Nhưng cách ba tháng chỉ còn hơn mười ngày, làm sao có thể kiếm đủ tám vạn lượng?Hơn nữa thông thường yến tiệc đều làm ở nhà mình, nơi này tuy rằng rất tốt, nhưng ở địa bàn người khác làm yến tiệc e rằng không ổn lắm?Dung thế tử mở vườn tổ chức yến tiệc, tất nhiên cũng là muốn kiếm tiền, sợ rằng sẽ không rẻ.


Nhưng ngẫm lại trải nghiệm ở yến hội hôm nay, nếu nhà mình cũng có thể tổ chức yến hội giống vậy, quả nhiên vừa hoàn mỹ lại bớt việc, thật sự làm người ta có chút động tâm! Pháo hoa kết thúc, bữa tiệc cũng dừng ở đây.

Toàn bộ đêm nay đối với khách nhân mà nói đều là một hồi trùng kích, bọn họ mang theo đủ loại tâm tư phức tạp ngồi lên xe ngựa, đánh đường hồi phủ.

Có người đang thảo luận Phúc Lộc Trang, có người thảo luận mỹ vị trên yến tiệc, còn có người đang đàm luận pháo hoa rung động kia.

“Nếu có thể tổ chức yến hội trong Phúc Lộc Trang cũng không tệ.

”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 45: Chương 45


“Muốn xây dựng một khu vườn đẹp như vậy quá đắt, nhưng thuê Phúc Lộc Trang chỉ sợ cũng không rẻ.

”“Gia gia, con còn muốn ăn thịt viên cua và lẩu chua cay.

”“Nếu nhà ai tổ chức yến hội ở đây, có thể có thịt Đông Pha ăn, ta nhất định phải tới tham gia.

”“Pháo hoa kia rốt cuộc là vật gì? Chế tạo như thế nào? Thật sự là chưa xem đã nghiền.

”"Pháo hoa quả thật đẹp mắt, không biết có thể chỉ thuê pháo hoa hay không, đốt hơn nửa canh giờ xem cho đã!"“Còn chưa biết giá pháo hoa bao nhiêu, sợ rằng cũng không rẻ…”…Trên xe ngựa Trương thừa tướng.

Trương thừa tướng đen mặt ngồi đó, sắc mặt rất không tốt.


Bữa tiệc này quả thật vô cùng xa hoa lãng phí, nhưng cuối cùng tình hình biến đổi, Dung Chiêu muốn mượn khu vườn này kiếm tiền.

Kinh doanh vốn có chút mất mặt, nhưng đối phương có lý do "hiếu thuận", "phục vụ mọi người", "không thể lãng phí khu vườn", "trả nợ", vậy thì tuyệt đối không mất mặt, ngược lại còn khiến người ta kính nể.

Vì dỗ phụ thân vui vẻ mà vay tiền, mở cửa kinh doanh để trả nợ, còn là một vụ làm ăn rất có tính sáng tạo như thế!Lại nhìn cảnh trí Phúc Lộc Trang, mỹ thực trên bàn, pháo hoa nở rộ! Thế tử An Khánh Vương thật sự là một bại gia tử ngu xuẩn sao?Nghĩ tới đây, cả người Trương thừa tướng đều không khỏe!Trương Trường Hành thở dài: "Dung thế tử như vậy, sợ không có cách nào dùng lý do xa hoa lãng phí để công kích hắn.

”Trương Trường Tri nhìn sắc mặt phụ thân, trừng mắt nhìn Trương Trường Hành, ho khan một tiếng, an ủi: "Mặc dù không thể dùng lý do xa hoa lãng phí công kích Dung thế tử, nhưng cách hạn trả nợ chỉ còn hơn mười ngày, dù thế nào cũng không kiếm được tám vạn lượng, đến lúc đó sợ rằng vẫn phải bán tài sản đổi tiền.

”Nghe vậy, sắc mặt Trương thừa tướng khá hơn một chút.

Lão hít sâu một hơi, hừ lạnh một tiếng: "Dung Chiêu nếu làm vậy sớm hai tháng, chỉ sợ thật sự có thể kiếm chút tiền, nhưng hiện tại thời gian có hạn, hơn nữa ở địa bàn người khác tổ chức yến tiệc, nói đến cùng cũng kỳ quái.

Những hào môn vọng tộc kia chắc chắn sẽ chần chừ quan sát, hơn mười ngày mà thôi, nháy mắt liền trôi qua.

"Dừng một chút, lão nghiêng đầu hạ giọng: "Gần đây các con chú ý một chút, xem ai có ý này.

”Trương Trường Tri mắt sáng lên: "Được! Chúng ta khuyên nhủ bọn họ, ít nhất trước khi hết thời hạn ba tháng không để cho Dung thế tử tiếp nhận việc làm ăn.

”Trương thừa tướng chậm rãi gật đầu.


Lúc này tâm tình lão rất không tốt, cũng không chú ý tới! Tam nhi tử nhà lão không có ở trên xe ngựa, cũng không có trên xe của nữ quyến trong nhà!Người còn ở Phúc Lộc Trang.

…Người lục tục đi hết, khuôn mặt tươi cười của An Khánh Vương trong nháy mắt suy sụp.

Ông quay đầu nhìn Dung Chiêu, gom góp một đống vấn đề muốn hỏi, nhưng Dung Chiêu mở miệng trước: "Phụ thân, người chờ một lát, hài nhi có một số việc muốn phân phó.

”Dung Vĩ: "! ?”Để cho lão cha chờ, đây có thể là hiếu tử sao?!Ông nghẹn một bụng lửa, lại nói không nên lời.

Cách bọn họ không xa, lão vương phi nắm tay vương phi phân phó: "Chúng ta đi dạo trong vườn, đêm nay ở lại thôn trang.

”Vương phi Lâm thị gật đầu: "Ăn có chút no, nên nghỉ ở đây.

”Lão vương phi thở dài: "Lớn tuổi rồi, cơ thể cũng không tốt.

”Bắt đầu từ khi thế tử treo giải thưởng, bắt đầu từ sau khi Vương gia tỉnh lại, lão vương phi cái gì cũng mặc kệ, bà vẫn giống như mười bảy năm nay chỉ một lòng một dạ nhốt mình trong nhà niệm Phật.


Về phần Dung Chiêu, tự có phụ thân cô quản thúc.

Đại khái là bởi vì áy náy, lão vương phi không dám đối mặt Dung Chiêu, cũng không ngăn cản cô cái gì.

Nhưng động tĩnh của đối phương thật sự làm cho lòng người run sợ, lão vương phi chỉ có thể ở nhà niệm Phật, cầu thần phật phù hộ An Khánh Vương phủ bọn họ.

Vương phi ủng hộ Dung Chiêu vô điều kiện, hiện tại thấy Dung Chiêu tổ chức yến tiệc hoàn hảo, lại dùng yến tiệc ngăn chặn lời ra tiếng vào của người khác, bà nhẹ nhàng thở ra, trong mắt mang theo ý cười.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 46: Chương 46


Hai người rời đi, ở đây chỉ còn lại Dung Chiêu và hạ nhân mở "cuộc họp", làm cho An Khánh Vương, Bạch thị và nhị tỷ, tứ tỷ của Dung Chiêu tức thở phì phò.

Dung Chiêu đứng hàng thứ sáu trong An Khánh Vương phủ.

Năm tỷ tỷ lấy tên "Cầm Kỳ Thư Họa Tích", tên đệm chữ Hương, tên của Nhị Nương và Tứ Nương là Dung Hương Kỳ và Dung Hương Họa.

Đại Nương Dung Hương Cầm là do nguyên phối của Dung Vĩ sinh ra, chỉ nhỏ hơn vương phi Lâm thị năm tuổi, hiện giờ đã ba mươi lăm.

Cô xuất giá sớm, năm đó Dung Vĩ sợ tiết lộ thân phận của Dung Chiêu, cũng sợ liên lụy Đại Nương, mấy năm nay không lui tới nhà đại nữ nhi, Dung Hương Cầm chỉ cho rằng có mẹ kế là có cha dượng, quan hệ với Dung gia chỉ duy trì ngoài mặt.

Hôm nay đại khái là không vui vì Dung Chiêu làm ra động tĩnh lớn như vậy, bản thân Đại Nương không có mặt.

Nhị Nương cũng xuất giá sớm, nhưng Bạch thị không giấu hai nữ nhi của mình, Dung Hương Kỳ và Dung Hương Thư đều biết chân tướng.


Tam Nương Dung Hương Thư gả đi xa thì thôi, Dung Hương Kỳ biết chân tướng, toàn bộ quá trình đêm nay hết hồn hết vía.

Tứ Nương Dung Hương Họa cũng gả ở trong kinh, lúc cô xuất giá Dung Vĩ đã bắt đầu co đầu rụt cổ, cho nên không gả con gái cho vương công quý tộc, nhưng dù sao cũng là thứ nữ của An Khánh Vương, cuối cùng gả cho cháu trai thái phó.

Ngũ Nương Dung Hương Tích chỉ lớn hơn Dung Chiêu ba tuổi, khi còn bé vẫn rất chiếu cố "đệ đệ".

An Khánh Vương chọn cho cô một vị hôn phu rất tốt, là cháu trai của Lại bộ thượng thư, thanh niên tài tuấn rất có danh tiếng trong kinh thành, Từ Minh Chí.

Hiên nay Dung Hương Tích bởi vì phu quân Từ Minh Chí bị điều chức mà trở thành Thông Phán phu nhân.

Cũng bởi vậy, hôm nay chỉ có Dung Hương Kỳ và Dung Hương Họa có mặt.

Dung Hương Kỳ thở dài một hơi, hạ giọng nói với Bạch thị: "Con thấy Lục Nương! Lục đệ trưởng thành rất nhiều, hôm nay nhiều người như vậy lại không lộ ra chút sơ hở nào, thật sự là chuyện đáng vui mừng.

”Dung Hương Họa bên cạnh gật đầu: "Bây giờ thân thể phụ thân cũng đã khôi phục, không còn lo lắng tính mạng, ta cuối cùng cũng có thể yên tâm.

”Bạch thị trợn trắng mắt: "Yên tâm cái gì?”Bà quấn khăn tay: "Làm gì có bí mật nào giấu được cả đời, thế tử bây giờ cũng mười bảy, rồi sẽ có lúc tứ hôn, thế tử gây ra động tĩnh lớn như vậy, trong kinh bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm, chỉ cần không cẩn thận vạn kiếp bất phục!"Dung Hương Họa nhìn Bạch thị, chậm rãi mở miệng: "Lục đệ gây ra động tĩnh, chỉ sợ là lo lắng lại có người trong phủ lén lút hạ độc mình! "Bạch thị nhất thời bị nghẹn.

“Trắc phi, hôm nay phụ thân đã tỉnh, thế tử cũng đã trưởng thành, người ở hậu trạch xin đừng xen vào đại sự của quý phủ.

" Dung Hương Họa nói xong xoay người rời đi.


Đây là cảnh cáo Bạch thị!Dung Hương Họa đương nhiên biết sự tồn tại của Lục Nương đối với vương phủ nguy hiểm cỡ nào, nhưng Lục Nương vô tội, Bạch thị trong lời ngoài lời đều là Dung Chiêu không nên tồn tại, lúc trước lại thiếu chút nữa hạ độc giết người, sao có thể không làm cho người ta tức giận?Hiện giờ phụ thân đã tỉnh táo, Dung Chiêu hiển nhiên cũng đã có tính toán, bất an của Dung Hương Họa cuối cùng cũng thoáng buông lỏng.

Cô đi về phía Dung Vĩ và Dung Chiêu, tạm biệt hai người.

Lúc gần đi, cô nói với Dung Chiêu: "Lục lang, nếu Phúc Lộc Trang tổ chức yến hội, vậy sau này mọi chuyện lớn nhỏ trong phủ tỷ đều giao cho Lục lang.

”Dung Chiêu biết vị tứ tỷ này ủng hộ "việc làm ăn" của mình, cười gật đầu: "Tứ tỷ yên tâm, Dung Chiêu nhất định không phụ sự ủy thác.

”Dừng một chút, cô lại nói: "Chỉ là không biết tứ tỷ có thể truyền tin tức đã đặt trước Phúc Lộc Trang ra ngoài hay không?"“Chuyện này có gì khó?" Dung Hương Họa gật đầu.

Suy nghĩ một chút, cô rốt cuộc bổ sung một câu: "Thế tử, hết thảy cẩn thận.

”Nghe vậy, trong mắt Dung Chiêu hiện lên một tia ý cười, nhẹ nhàng gật đầu.

Nguyên chủ cùng Ngũ Nương quan hệ tốt nhất, quan hệ với bốn tỷ tỷ khác cũng rất tốt, chỉ có Đại Nương cơ hồ không cùng vương phủ lui tới, hàng năm sinh nhật của Dung Chiêu, đối phương đều dụng tâm tặng lễ.

Bạch thị ở đằng sau tức thở hổn hển: "Tứ Nương có ý gì? Ta không phải là lo lắng cho An Khánh Vương phủ sao? Cũng tới tuổi rồi, chẳng lẽ thế tử không thành thân? Sau này…”Dung Hương Kỳ thật sự bất đắc dĩ với mẹ ruột, cô vội vàng ngắt lời: "Trắc phi về sau đừng hồ đồ, thế tử chết bệnh, An Khánh Vương phủ vẫn lao đao thôi.


”Cô cắn cắn môi, hạ giọng: "Nếu thật sự không từ chối được, vậy thì ‘gả’ con gái của hài nhi cho Lục Lang đi…”Trắc phi Bạch thị mở to hai mắt, không thể tin nhìn Dung Hương Kỳ.

Dung Chiêu không biết hai người kia lén lút thương lượng cái gì, đương nhiên cô cũng sẽ không để trong lòng, không quan tâm đối phương thương lượng gì, chỉ cần cô không gật đầu, hết thảy đều vô dụng.

Bạch thị cũng chỉ dám nhảy lên nhảy xuống trước mặt nữ nhi, không dám nhảy đến trước mặt Dung Chiêu.

Dung Chiêu tiếp tục họp với hạ nhân.

Dung Vĩ bên cạnh bị bỏ qua, nhịn không được mở miệng: "Yến hội đêm nay con quả thật làm không tệ, nhưng trong kinh không có tiền lệ tổ chức yến hội ở nhà người khác, cách kỳ hạn ba tháng không còn xa, con cho rằng có ai tới đặt trước?”Dung Chiêu: "Hiện tại chưa có tiền lệ, nhưng sau này sẽ có.

”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 47: Chương 47


Cô bình tĩnh phân phó: "Tạ thúc dẫn người đi chuẩn bị, ngày mai ở trong kinh lan tin Cả đời chỉ có một lần tiệc cưới, nếu có thể tổ chức ở Phúc Lộc Trang, không uổng phí đời này, ‘Nếu có thể ở Phúc Lộc Trang chúc thọ cho trưởng bối, coi như là hiếu tử’, ‘Đều là thư hương thế gia, nếu nhà người khác tổ chức yến tiệc ở Phúc Lộc Trang mà nhà ngươi lại tổ chức trong nhà chật chội, vậy thì quá khó coi! Những lời này truyền ra ngoài.

"Tạ Hồng mở to hai mắt.

Dung Vĩ cũng mở to hai mắt.

Còn có thể như vậy sao?Thời buổi này người có thân phận rất trọng mặt mũi, nếu như trong kinh lưu truyền như vậy, chỉ sợ đúng là có không ít người động tâm!Dung Chiêu tiếp tục: "Mặt khác lại thả ra tin tức đã có vài nhà đặt bàn trước ở Phúc Lộc Trang, Phúc Lộc Trang đang chuẩn bị thiệp mời, Phúc Lộc Trang mỗi ngày chỉ có thể tiếp đãi một nhà, không ít ngày lành đều bị người ta đặt rồi, chậm chân chỉ sợ là ngày lành trong vòng nửa năm đều bị đặt hết!"Phát pháo thứ nhất đã vang, các thủy quân cũng nên lên sàn rồi.

Quan sát sao?Không, cô sẽ không cho bọn họ thời gian chờ đợi.

Tạ Hồng: "! ???”Dung Vĩ: "????”Dung Chiêu: "Tốn chút tiền phái người đi các tửu lâu và quán cơm lớn hỏi thăm xem có nhà nào đã đặt bàn ở Phúc Lộc Trang, đến lúc đó bọn họ ở ngoài thành nhìn lén pháo hoa thần kỳ.


Nhất định phải loan tin rộng rãi, để cho các đại gia tộc trong kinh đều nhận được tin tức, biết dân chúng chú ý và mong chờ Phúc Lộc Trang ra sao.

"Dung Chiêu: "Đúng rồi, còn phải dùng tiền mời tài tử viết thơ, viết nhạc cho Phúc Lộc Trang.

”Tạ Hồng: "! ”Dung Vĩ: ".

.

”.

Dung Chiêu: "Còn có thể loan truyền tin tức hoàng thượng thương lượng với thế tử An Khánh Vương, lấy quốc khánh trong hậu cung cho An Khánh Vương phủ đi đốt pháo hoa, yến tiệc pháo hoa ở Phúc Lộc Trang đang rất thịnh hành.

”Tạ Hồng: "! !”Dung Vĩ rốt cục nhịn không được, hít sâu một hơi: "Đoạn trước không nói, nhưng hoàng thượng thương lượng với con lúc nào?"Dung Chiêu ngẩng đầu, cười nhìn phía trước: "Mọi người xem, người của hoàng thượng không phải đến thương lượng với con rồi sao?"Dung Vĩ cùng Tạ Hồng ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy một chiếc xe ngựa trong cung "lộc cộc" đi tới thôn trang bọn họ, xe ngựa càng ngày càng gần, một thái giám vén rèm lên đánh giá bọn họ.

Dung Vĩ: "! ”Thật con mẹ nó thần kỳ.

Thái giám kia từ trên xe ngựa đi xuống, khách khí hành lễ xong thì nói rõ ý đồ.

Hóa ra là hoàng đế thấy bên này có ánh lửa kỳ dị, phái hắn tới hỏi đã xảy ra chuyện gì.

Dung Vĩ vội vàng tiến lên giải thích đơn giản: "Là khuyển tử cho người làm pháo hoa.


”“Pháo hoa là gì?”Dung Vĩ suy nghĩ một chút, trả lời: "Pháo cải tiến.

”Thái giám: "! ”Dung Chiêu tiến lên, thái độ ôn hòa đưa ra một tờ giấy: "Công công, đây là cách chế tạo pháo hoa, xin thay Dung Chiêu chuyển giao cho hoàng thượng.

”Thái giám và Dung Vĩ đều sửng sốt.

Nhất là Dung Vĩ, theo bản năng nhìn về phía tờ giấy kia.

Thứ này mang theo từ lúc nào?Dung Chiêu đã sớm biết đêm nay sẽ có người của hoàng đế đến?Thái giám đương nhiên sẽ không cự tuyệt, giơ tay nhận lấy.

Dung Chiêu lúc này còn nói: "Nhưng công thức này do đạo sĩ chế tạo, cực kỳ nguy hiểm, lúc làm còn có chút độc khí.

Mặc dù độc khí không mạnh, nhưng tiếp xúc thời gian dài e rằng cũng có chút nguy hiểm.


”Thái giám hơi dừng lại, trong nháy mắt cảm thấy tờ giấy trên tay hơi nặng.

Dung Chiêu cười chân thành, ngại ngùng nói: "Thứ này còn có thể dẫn đến đại hỏa, người đứng gần đều bị thương, xin công công nhất định phải thay mặt ta chuyển lời cho hoàng thượng, tốt nhất chỉ sử dụng ở hoàng trang, cách xa cung thất.

"Thái giám: "! ”Hắn muốn trả lại tờ giấy này.

Dung Chiêu gãi đầu: "Cách làm dù sao cũng có chút nguy hiểm, Dung Chiêu nếu không phải muốn trả lại tám vạn lượng bạc kia, sợ rằng cũng sẽ không chế tạo ra được.

"Dừng một chút, cô khó nén lo lắng đề nghị: "Nhất định phải dặn dò hoàng thượng đứng xa một chút, công công là người đưa công thức cho hoàng thượng, hoàng thượng chỉ sợ sẽ để công công phụ trách chế tạo, công công cũng phải cẩn thận.

”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 48: Chương 48


Thái giám: "! ”Thế tử, nếu không ngươi đừng đưa cho ta nữa!Dung Chiêu: "Ngoài ra xin công công thay mặt truyền đạt, nếu hoàng thượng cho người sản xuất pháo hoa thì đừng nên bán ra ngoài, pháo hoa nguy hiểm, nếu cháy, sợ sẽ gây thành đại họa trong kinh.

"Cô cười ngượng ngùng: "Đương nhiên chuyện này cũng có tư tâm của Dung Chiêu, Dung Chiêu muốn dựa vào pháo hoa và Phúc Lộc Trang trả tám vạn lượng bạc, Phúc Lộc Trang sẽ cẩn thận sản xuất pháo hoa, nếu hoàng thượng cần, Dung Chiêu chắc chắn sẽ cung cấp pháo hoa miễn phí cho hoàng gia.

"Đương kim thánh thượng là một người trọng thể diện, hơn nữa lúc trước mới khen Dung Chiêu hiếu thuận.

Hôm nay tin tức Dung Chiêu kinh doanh đã được thả ra, hoàng đế đương nhiên không có khả năng công khai ngăn cản Dung Chiêu kiếm tiền trả nợ.


Hắn muốn tự mình chế tạo pháo hoa, vậy thì phải tốn tám vạn lượng trấn an Dung Chiêu, tránh cho người khác chỉ trích.

Tám vạn lượng đổi một công thức nguy hiểm, có độc, còn không thể bán rộng rãi ra ngoài, so với pháo hoa Phúc Lộc Trang cần lúc nào có lúc đó, còn cung ứng miễn phí, chọn như thế nào còn phải nói sao?Thái giám: "Thế tử yên tâm, nô tỳ chắc chắn sẽ truyền đạt không sót một lời.

”Không không không, hắn sẽ không truyền đạt hết.

Hắn còn có thể thêm mắm dặm muối!Thứ này có độc, còn tùy thời có thể tổn thương người khác, vạn nhất hoàng đế để cho hắn đi phụ trách thì sao?!Cho nên thứ này vẫn để cho Phúc Lộc Trang sản xuất đi!Thái giám vội vàng trở về, hoàng đế còn chờ hắn hồi bẩm.

Dung Chiêu cười nhìn bóng lưng hắn.

Dung Vĩ bên cạnh cổ quái nhìn Dung Chiêu: "Con đã sớm chuẩn bị tốt rồi?”Dung Chiêu gật đầu.

Cô quay đầu phân phó: "Thạch Đầu, bảo Tuân đạo trưởng chuẩn bị, hoàng thượng sợ rằng sẽ không tự mình sản xuất pháo hoa, nhưng nhất định sẽ tò mò nghiên cứu tác dụng của nó, ngày mai sẽ truyền hắn vào cung, nhớ nói cho hắn biết, dựa theo lời ta nói lúc trước mà làm, không cần một lần chế tạo thành công.

"Thạch Đầu: "Vâng!"Dung Vĩ bừng tỉnh đại ngộ.


Tuân lão đầu là đạo sĩ, đương kim thánh thượng năm nay cũng lớn tuổi, vốn sẽ kiêng kị đạo sĩ, hoàng thượng cho dù tò mò muốn nghiên cứu, chỉ cần Tuân lão đầu "thất bại" một lần, nổ ra chút tia lửa, hoàng thượng khẳng định sẽ không lưu Tuân lão đầu lại trong cung.

Thứ này còn có độc, trong cung kiêng kị nhất những thứ này.

Dung Chiêu suy nghĩ chu toàn hết mọi mặt, không chỉ không để hoàng đế cướp đi sản nghiệp, còn có thể mượn hoàng đế làm dương danh pháo hoa nhà mình! Quả nhiên là tính toán tốt!Nhớ lại lời Dung Chiêu dặn dò Tạ Hồng, ánh mắt Dung Vĩ càng thêm thâm thúy, nhìn Dung Chiêu thật sâu.

Dung Chiêu quay đầu nhìn ông, mỉm cười: "Phụ thân, hài nhi không làm người thất vọng chứ?"Dung Vĩ không quen nhìn bộ dáng kiêu ngạo này của cô, hừ lạnh một tiếng, châm chọc nói: "Bảo vệ được pháo hoa thì thế nào? Có người đặt trước Phúc Lộc Trang thì thế nào? Con đã tiêu hết mười vạn lượng bạc trắng, kỳ hạn ba tháng sắp đến, con lấy cái gì trả?"Dung Chiêu mở ra con đường này, chỉ cần có người đặt bàn sẽ có sinh ý, đến kỳ hạn ba tháng bán sản nghiệp An Khánh Vương phủ để trả nợ, cũng sẽ không có nhiều người mắng cô “bại gia tử".

Cho nên! Ông nâng cằm, chờ Dung Chiêu cầu xin cha cứu mạng.

Nhưng nụ cười Dung Chiêu vẫn không thay đổi: "Phụ thân, trả nợ không phải chỉ có một cách, người yên tâm.


”Lại bị cô chặn họng, Dung Vĩ thẹn quá hóa giận: "Vậy ta muốn xem con trả thế nào?”Nói xong tiếp tục châm chọc: "Đường đường An Khánh Vương phủ thế tử, vì trả nợ mà trở thành thương nhân, nếu như vậy còn không trả được, đó mới là trò cười lớn nhất!”Dung Vĩ kỳ thật rất thưởng thức "Phúc Lộc Trang" của Dung Chiêu, lấy việc tổ chức yến hội thu lợi trả nợ, cho dù là ông cũng nhịn không được trong lòng trầm trồ khen ngợi.

Nhưng "bất hiếu nữ" không chịu nói năng mềm mỏng, Dung Vĩ cứng cổ nói lời khó nghe.

Dung Chiêu bất đắc dĩ lắc đầu: "Con cũng không phải muốn làm thương nhân, phụ thân mỏi mắt mong chờ đi.

”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 49: Chương 49


Thứ cô muốn làm cho tới bây giờ đều là tư bản, đây chỉ phát pháo thứ nhất của cô ở trong kinh, con đường tư bản chỉ vừa mới mở ra.

Dung Chiêu giơ tay hành lễ: "Phụ thân, Trương Tam công tử còn chờ hài nhi, hài nhi cáo lui trước.

”Nói xong cô xoay người rời đi.

“Chờ một chút, chẳng lẽ con đã quên thân phận của mình?!" Dung Vĩ lên tiếng, trong lòng lo lắng.


Dung Chiêu là nữ cải nam trang a!Nhưng không chỉ không tránh người, ngược lại còn chạy tới trước mặt người khác, vạn nhất bị người ta phát hiện…Nhưng Dung Chiêu khoát tay, đầu cũng không quay lại.

“Đúng là gan lớn bằng trời…” Dung Vĩ tức giận, nghiến răng nghiến lợi: "Món nợ kia ta xem con trả thế nào!"Chờ bóng lưng Dung Chiêu biến mất, ông xoay người dặn dò tùy tùng: "Đem sổ sách An Khánh Vương phủ đến đây, ta xem cái nào có thể lặng lẽ bán được lấy tiền! "Tạ Hồng: "! ”Vương gia không phải đã nói mặc kệ sao?…Trương Trường Ngôn đợi trọn vẹn hơn nửa canh giờ!Càng chờ mặt càng đen, hắn xoay người nhìn về phía hạ nhân, cười lạnh: "Còn phải chờ bao lâu?”Vừa nói xong, một thanh âm vang lên: "Để Trương huynh đợi lâu, là Dung Chiêu đến chậm.

”Nghe vậy, Trương Trường Ngôn thở dài một hơi.

Hắn cũng sợ Dung Chiêu đổi ý, hiện tại Dung Chiêu xuất hiện, hẳn là sẽ không đổi ý chứ?“Thế tử rốt cuộc cũng tới rồi, tiền đâu?" Chào hỏi qua loa xong hắn vội vã hỏi.

Theo lý mà nói, đổi lại để cho hắn chờ hơn nửa canh giờ, hắn nhất định sẽ tức giận, dù sao đến hoàng tử cũng không để tam công tử nhà Trương thừa tướng chờ lâu như vậy!Nhưng ai bảo người thiếu tiền mới là đại gia, chỉ cần hôm nay có thể thuận lợi lấy được tiền, chờ bao lâu cũng đáng giá.

Há mồm ngậm miệng chính là tiền, có thể thấy được trong khoảng thời gian này, hai vạn lượng đã bức Trương Trường Ngôn thảm cỡ nào.


Dung Chiêu ra hiệu cho hắn ngồi xuống, còn mình thì ngồi bên cạnh, dặn dò hạ nhân: "Đổi bình trà khác.

”Sau đó cô đánh giá Trương Trường Ngôn, kinh ngạc: "Trương Tam công tử sao lại gầy rồi?”Trương Trường Ngôn: "! ”Lão tử vì sao gầy ngươi không biết sao?!Hắn hít sâu một hơi, ánh mắt u oán: "Ta giấu phụ thân cho thế tử mượn hai vạn lượng, hai tháng này phá tường đông bổ tường tây, thậm chí còn mượn nặng lãi, ngươi nói ta vì sao lại gầy?"Dung Chiêu nghe vậy ra vẻ kinh ngạc: "Hóa ra như thế? Vậy sao Trương huynh không sớm nói cho Thừa tướng?”Trương Trường Ngôn lười nói nhảm, trực tiếp vươn tay: "Thế tử đã hứa yến tiệc kết thúc lập tức trả lại tiền cho ta.

”Dung Chiêu gật đầu: "Đúng vậy, đúng là nên trả lại cho Trương huynh.

”Cô thở dài, ánh mắt chân thành: "Lúc trước đa tạ Trương huynh khẳng khái giúp đỡ, giúp Dung Chiêu vượt qua cửa ải khó khăn, Dung Chiêu muốn nổi tiếng cho nên không tiện dùng tiền của phụ thân, hiện tại mới có thể trả lại.

”Trương Trường Ngôn ngẩn ra, nghi hoặc: "Ngươi hiện tại trả tiền không cần dùng tiền của An Khánh Vương phủ?"Với tốc độ tiêu tiền của Dung Chiêu hai tháng này, mười vạn lượng sợ là đã tiêu hết rồi?Vậy còn tiền ở đâu?Dung Chiêu nghe vậy, nhất thời tươi cười sáng lạn, mặt mũi phiếm hồng, lắc đầu: "Đương nhiên không cần, biết vì sao để Trương Tam công tử chờ lâu như vậy không?”Trương Trường Ngôn vẻ mặt mờ mịt: "Rất nhiều người đặt bàn?”Dung Chiêu cười kiêu ngạo lại đắc ý: "Đương nhiên rồi, cho dù là vườn hay thức ăn, đến cả pháo hoa đều là thứ độc nhất trong kinh thành, hôm nay trong cung còn phái người đến, Dung Chiêu đêm nay đã tiếp đãi gần mười nhà, ngày mai có lẽ còn nhiều hơn.


"Trương Trường Ngôn thấy thế tử đắc ý thành thế này, thật sự là nhịn không được tò mò: "Cái này! kiếm rất nhiều tiền?"Dung Chiêu nhìn hắn, bưng chén trà lên uống ngụm nước, uống xong tự nhiên đưa chén lên, Trương Trường Ngôn cầm lấy ấm trà rót cho cô.

Không hiểu sao, Trương Trường Ngôn cảm thấy hình ảnh này có chút quen thuộc! Dung Chiêu rất nhanh mở miệng, cắt đứt liên tưởng của hắn: "Đương nhiên rồi, người bình thường ta sẽ không nói, nhưng Tam công tử là huynh đệ với ta, ta sẽ len lén tiết lộ cho ngươi.

".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,289
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 50: Chương 50


Cô lại gần, hạ giọng: "Yến tiệc Phúc Lộc Trang giá cả rõ ràng, phí sân bãi là định mức, một trăm lượng bao toàn bộ vườn một ngày, tất cả đều do người trong vương phủ bảo hộ.

Một trăm lượng?Bao khu vườn xinh đẹp như vậy cả ngày, một trăm lượng không rẻ, nhưng cũng thật không đắt.

Nhưng một trăm lượng so với khoản nợ của Dung Chiêu thì tính là gì?Không đợi hắn hỏi ra tiếng, Dung Chiêu tiếp tục: "Ngoài ra còn có phí ăn uống, mỗi bàn dựa theo giá cả lên món khác nhau, từ năm lượng một bàn đến ba mươi lượng một bàn, giá cả khác nhau, đồ ăn tự nhiên cũng khác nhau.

"Dừng một chút, cô bổ sung: "Hôm nay đặt bàn đều là thế gia đại tộc, đặt nhiều nhất hai mươi lượng và ba mươi lượng một bàn, thấp nhất cũng là mười lượng một bàn.

”Trương Trường Ngôn hít một hơi khí lạnh.


Hào môn vọng tộc trong kinh tổ chức yến hội, một lần cũng khoảng năm mươi bàn khách nhân!Dung Chiêu còn tính cho hắn: "Còn có chương trình pháo hoa, cái này khá đắt, ta tính dựa theo rương, một rương pháo hoa hai mươi khỏa, giá bán một trăm lượng, các quý nhân trong cung khiêm tốn, đa số đặt năm đến mười rương.

"Cô xích lại gần hơn, khuôn mặt tinh xảo quả thực là mỹ nhan bạo kích, nhưng Trương Trường Ngôn không để ý, tư duy của hắn đều đắm chìm trong "tính toán" của Dung Chiêu.

Hắn nghe Dung Chiêu nói: "Cứ dựa theo năm mươi bàn khách, mỗi bàn hai mươi lượng, năm thùng pháo hoa mà tính, mỗi ngày nhập sổ đã gần hai ngàn lượng!"Hai ngàn lượng nhiều không?Rất nhiều!Nhưng một gia đình không phải ngày nào cũng có tiệc tùng, quanh năm suốt tháng, nhiều nhất cũng chỉ tổ chức ba đến năm buổi.

Làm ở nhà mình cũng phải tốn không ít tiền.

Ở Phúc Lộc Trang tuy đắt nhưng lại rất ổn, vừa có mặt mũi lại thoải mái.

Dung Chiêu: "Loại bỏ tất cả phí tổn, mỗi ngày kiếm được gần ngàn lượng, đây chỉ là dựa theo mức thấp nhất mà tính, một năm chơi chơi có thể kiếm được mấy vạn lượng.

"Trương Trường Ngôn lại hít một hơi khí lạnh, hắn khó tin nói: "Mấy vạn lượng, mỗi ngày đều có người tổ chức yến tiệc ở Phúc Lộc Trang?"Hắn ân cần rót trà cho Dung Chiêu, ngữ khí vội vàng: "Thế tử, ngươi nói rõ hơn đi, ta còn có chút không rõ.

”Dung Chiêu đương nhiên gật đầu: "Trong kinh có bao nhiêu hào môn vọng tộc? Lão nhân trong nhà hàng năm đều phải mừng thọ, kết hôn cũng có, còn có người sinh con cũng sẽ tổ chức một bữa tiệc náo nhiệt.

Trước mắt Phúc Lộc Trang còn chưa hoàn toàn phát triển, nhưng sau này hào môn trong kinh, quý tộc chung quanh, cùng với thương nhân cự phú đều có thể tổ chức yến tiệc ở Phúc Lộc Trang.


”Cô đưa mặt lại gần: "Đương nhiên Phúc Lộc Trang sẽ ưu tiên tiếp đãi quan to quý nhân, nhưng nghĩ đến những thương nhân kia cũng sẽ không để ý xếp sau quý nhân, thương nhân là nhóm có tiền nhất, sợ là yến tiệc sẽ càng thêm long trọng, pháo hoa cũng sẽ đặt mua rất nhiều, một ngày mấy ngàn lượng cũng có khả năng.

"Mấy ngàn lượng!Vậy một năm tính ra ba vạn lượng là lợi nhuận thấp nhất? Có phải có khả năng lên năm vạn lượng, mười vạn lượng hay không?Trương Trường Ngôn đã bị một chuỗi con số đập đến choáng váng.

Món lãi kếch sù a!Cái gì mà phí sân bãi, phí ăn uống, phí pháo hoa! Nghe đều là tiền tiền tiền.

Tính toán xong, Trương Tam công tử trợn mắt hốc mồm, giống như trên trời có ngân lượng đang rơi loảng xoảng.

Một lúc lâu sau hắn mới thốt ra một câu: "Cái này cũng! kiếm nhiều tiền quá nhỉ.

”“Kiếm tiền chỉ là một mặt, nổi tiếng mới là mấu chốt, còn nhớ ta đã nói với Trương huynh, ta muốn thoát ly An Khánh Vương phủ tự tạo thanh danh hay không, trước mắt đã có hiệu quả.


"Trương Trường Ngôn hâm mộ muốn khóc.

Ngân lượng là của nhà người ta, dương danh cũng là của nhà người ta.

Dung Chiêu làm được rồi, hai người lúc trước nói chuyện mới hơn hai tháng, Dung thế tử đã dương danh, mà hắn vẫn là đứa con bất hiếu trong miệng phụ thân, hoàn khố trong miệng người ngoài! Người so với người, thật sự là tức chết người.

Ánh mắt Trương Trường Ngôn ghen tị, hận không thể giết chết Dung Chiêu.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom