Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 800: Nguy cấp (4)


- Nàng đúng là biến thái. Khi đó ta đã nói, nàng rất nguy hiểm, khi đó ta cũng không phải không cảm thấy, chỉ là nàng tạo cho ta cảm giác nguy hiểm cực độ, hiện tại các ngươi tin chưa. Ta nói không sai mà.

Diệp Lãng nói.



Mọi người trầm mặc, đều ngơ ngác nhìn Triệu Nhã Nhu, bọn họ không rõ Triệu Nhã Nhu vì sao tuổi nhỏ như vậy mà có thể làm được nhiều chuyện người khác cả đời không làm được, chuyện làm cả đại lục đều muốn long trời lở đất.

Thậm chí dùng một câu khoa trương để hình dung nàng, đó chính là dùng lòng bàn tay đùa giỡn cả thế giới.

- Tiểu bảo bối, lại mụ mụ, ngươi đừng luôn quấn quit ba ba như vậy, mụ mụ sẽ ghen, mụ mụ thực sự ghen.

Lúc này Triệu Nhã Nhu cũng không để ý đến nhãn thần của mọi người, chỉ lo đùa giỡn với tiểu nữ hài, mà tiểu nữ hài dưới sự đùa giỡn của nàng phát ra tiếng cười khanh khách.

Tại thời điểm này, Triệu Nhã Nhu khiến người ta cảm thấy một vẻ hoạt bát bên tiểu nữ hài.

- Nhã Nhu, đừng muốn đoạt vị trí của ta, nói tới mụ mụ, thì ta mới đúng, ngươi bất quá chỉ là a di thôi.

Lúc này, thất công chúa xen vào trong, lấy tồn tại của mình chứng minh.

- Không, ta không thèm làm a di, ta muốn làm mụ mụ. Tỷ tỷ, nếu không, chúng ta cùng nhau gả cho tỷ phu đi nha?

Triệu Nhã Nhu nhìn thất công chúa, trong ánh mắt lộ vẻ chờ mong, giống như một tiểu cô nương cầu xin tỷ tỷ vậy.

- Chuyện này… Ngươi hỏi ty phu đi, nếu hắn nguyện ý, thì cứ vậy.

- Cái gì? Ý kiến của ta? Đương nhiên là không có khả năng rồi, ta sẽ không lấy tiểu biến thái như ngươi.

- Ngươi đi chết đi.



Có lẽ do vui vẻ nên thời gian qua rất nhanh, Diệp Lãng và Triệu Nhã Nhu đã trở về, hơn nữa có Ly Nguyệt gia nhập, chuyện này làm cho tất cả mọi người đều vui vẻ, đó cũng là kết quả mọi người muốn thấy, thậm chí đã vượt qua cả dự tính.

Mà mọi người tựa hồ không có cảm giác thời gian trôi qua, hai ngày sau, phi thuyền liền đến Diệp thành, nghênh tiếp họ đến là tiếng hoan hô của toàn thành, còn có tam ca thất ca chờ đợi.

Ngay lúc thấy Diệp Lãng, tâm tình mọi người càng thêm tăng vọt, một trường cảnh cực kỳ sinh động.

Chỉ là, chuyện làm mọi người không ngờ tới, tại lúc mọi người còn chưa vui vẻ được lâu, nó sẽ đến, lại còn tới rất nhanh, lũ lượt kéo đến.

Chuyện tình này, tất cả mọi người trước sau đều biết, chỉ là không ngờ tới lại nhanh như vậy.

- Ê, trời vì sao có điểm đen?

Bách tính toàn thành đều có chút kỳ quái, bây giờ còn là buổi chiều, chưa tới chạng vạng, vì sao nhân như vậy liền đen, mà ngẩng đầu nhìn lên, tất cả mọi người thấy một chuyện làm cho suốt đời họ khó quên.

Đó là đoàn đoàn phi thuyền, phi thuyền ngập trời, mà dựa vào đồ án trên mặt nói cho mọi người biết, những phi thuyền này thuộc về Tường Không, tình huống hiện tại chính là, Tường Không đột nhiên vây hãm, bao vây toàn bộ Diệp thành.

Chuyện này tới quá nhanh, đám người Diệp Lãng vừa mới trở về mà thôi.

- Hảo tráng lệ mà, những phi thuyền này nếu như để làm dân dụng không biết có thể tạo phúc cho bao nhiêu nhà.

Diệp Lãng nhìn bầu trời, một chút khẩn trương cũng không có.

- Ngươi còn ở đó mà cảm thán, nghĩ biện pháp nhanh lên.

Tam ca tức giận nói.

- Nghĩ biện pháp gì, chắc bọn họ chỉ đi ngang qua thôi.

Diệp Lãng thuận miệng nói.



- Thực sự bị ngươi làm cho tức chết mà, tình huống hiện tại, nếu như hắn chỉ đi ngang qua, ta liền chặt đầu xuống cho ngươi làm ghế ngồi.

Tam ca tức giận mắng.

- Nếu như không phải đi ngang qua, thì bọn họ tới đây làm gì? Chẳng lẽ muốn đánh chúng ta hay sao?

Diệp Lãng nói.

- Không phải là chẳng lẽ, mà chính là muốn đến đánh chúng ta đó.

- Không có lý do, tầm quan trọng của nơi này không cao, cho dù muốn đánh, cũng không cần có tràng diện lớn như vậy.

Diệp Lãng có chút ngơ ngác nói.

- Có ngươi ở đây, thì tầm quan trọng đủ rồi.

Tam ca trả lời.

- Ta trọng yếu như vậy sao?

- Phi thường trọng yếu.

Hầu như tại cùng thời khắc đó, toàn bộ đều trả lời câu hỏi của Diệp Lãng.

- Nếu như vậy, tam ca ngươi phải đi chuẩn bị phòng ngự đi, sợ rằng đối phương sẽ cường công đó, phòng ngự chúng ta cho dù có lợi hại, nhưng nhiều như vậy, cũng sẽ không kháng nổi.

Diệp Lãng nhìn phi thuyền đầy trời phía trên nói.

- Ngươi nghĩ có thể chống đỡ bao lâu?

- Nhiều như vậy thì chỉ cỡ hai ngày không sai biệt lắm.

Diệp Lãng đáp lời

- Hay chúng ta chuẩn bị trốn đi, núi xanh còn đó sợ gì không có củi đốt.



Tất cả mọi người trầm mặc, không phải bởi vì lời nói không chút chí khí, mà thời gian Diệp Lãng nói cư nhiên là hai ngày, dưới lực công kích như vậy, có thể kiên trì hai ngày, đây là khái niệm gì.

Mà mọi người nghĩ, đối phương cũng không nhất định có thể kiên trì công kích hai ngày, cho nên hiện tại vẫn còn có hy vọng phòng ngự.

Đương nhiên, lời Diệp Lãng nói cũng đã suy nghĩ, quan trọng nhất là giữ mạng, chỉ cần mạng còn, tất cả đều có thể lần nữa đứng lên. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

- Trốn, phỏng chừng trốn không lọt. Ta tin rằng hiện tại lực lượng của Tường Không đều tập trung ở chỗ này, ngay cả bọn Chu Tước cũng đồng dạng tác chiến tới đây, cái này gần như là khuynh toàn quốc lực đến bao vây tiêu trừ chúng ta rồi.

Lúc này thất ca nhíu mày nói, trong tay hắn còn có một bảng báo cáo, mà từ lời hắn nói, sự tình nhất định rất không ổn.

- Không thể nào, vậy chẳng phải quá xem trọng Diệp thành chúng ta.

Tam ca cũng ngoài ý muốn với chuyện này, dù là ai cũng không muốn tin tưởng, đó là toàn bộ quốc lực.

Thất ca lắc lắc đầu, nói:

- Không sai, từ bên Chu Tước truyền đến tin tức, hai ngày nay bọn họ cảm thấy Tường Không hình như không có lực lượng, mà hiện tại bọn họ mới phát hiện ra, nguyên lai Tường Không chỉ để lại một số bộ đội phô trương thanh thế, mà bộ đội chủ lực thì không biết tung tích. Nếu như là lúc trước, ta còn nghĩ Tường Không đang làm trò quỷ, hiện tại không cần phải nói, Tường Không hoàng đế đã điên rồi, so với Triệu Nhã Nhu còn điên hơn.

- Hừ

Triệu Nhã Nhu hừ lạnh một tiếng, làm thất ca cảm thấy ngứa ngáy.

- Đào địa đạo, trốn.

Diệp Lãng đột nhiên nói bốn chữ đơn giản.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 801: Chân mệnh thiên tử (1)


Ngay lúc mọi người còn chưa kịp đáp, một âm thanh từ bầu trời truyền đến, giống như nghe được lời của Diệp Lãng, cảnh cáo với hắn.

- Tiểu Diệp Lãng, ta biết ngươi có thể trốn, nhưng ngươi có thể thoát, còn những người khác thì sao? Hiện tại, ta muốn tàn sát hàng loạt dân chúng trong thành, bất luận là ai, cũng phải chết, cho dù chạy trốn tới đâu cũng vậy.

Nghe những lời này, toàn bộ mọi người trong thành đều biến sắc.

Ý tứ của Tường Không rất rõ ràng, là muốn dùng người trong thành khống chế Diệp Lãng, Diệp Lãng có thể thoát được, Diệp gia cũng có thể thoát, nhưng những người khác trong thành thì sao?

Diệp Lãng có không ít bằng hữu ở đây, Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu chính là một đại biểu, hắn có thể chiếu cố nhiều người như vậy sao? Không thể, đây là chuyện không có khả năng. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Đồng thời, cho dù là dân thường, Diệp Lãng lẽ nào đứng nhìn bọn họ chết? Số lượng thật sự quá lớn.

Mà âm thanh này cũng không phải của Tường Không hoàng đế, chỉ là tất cả mọi người đều biết, đây là ý tứ của Tường Không hoàng đế, trừ hắn, ai có thể làm ra động tĩnh lớn như vậy.

- Ngươi muốn cái gì?

Diệp Lãng nhìn lên trời, lạnh lùng hỏi, thanh âm mới nghe không lớn, lại truyền khắp toàn thành thị, truyền tới bầu trời tòa thành.

- Vẫn là điều kiện trước, ngươi gia nhập Tường Không, sau đó ngươi có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý. Chuyện này đối với ngươi, với ta, với tất cả mọi người đều tốt, cũng không phải chuyện quá khó khăn, ngươi nhận được rất nhiều chỗ tốt, mà còn có thể cứu dân chúng trong thành.

Thanh âm kia tiếp tục nói.

- Nghe hình như cũng không tồi, chỉ cần ta đi hưởng thụ là có thể cứu mọi người sao.

Diệp Lãng thản nhiên hỏi.

- Đúng, chính là như thế…

- Được, ta đáp ứng ngươi.

Diệp Lãng nói.

- Diệp Lãng…

- Thập Tam…

- Tiểu quốc vương…



- Các ngươi không cần nói nữa, hiện tại đó là biện pháp hay nhất, cũng là biện pháp duy nhất, bọn họ bất quá chỉ muốn một mình ta thôi, đâu muốn gì khác nữa.

Diệp Lãng không chút do dự nói.

- Ta và ngươi cùng đi.

Triệu Nhã Nhu ở thời điểm quan trọng lên tiếng, không chỉ bởi vì nàng không muốn rời khỏi Diệp Lãng, mà còn vì chuyện này nàng cũng muốn chịu trách nhiệm.

- Ta cũng vậy.

Đồng thời, những nữ hài kia cũng tỏ thái độ như nhau, muốn cùng đi với Diệp Lãng.

Ý của các nàng rất rõ ràng, mặc dù Diệp Lãng chết, các nàng cũng muốn chết cùng một chỗ với Diệp Lãng.

- Các ngươi và ta đi cùng làm gì, một mình ta đi là được.

Diệp Lãng lắc đầu nói.

- Không, ta muốn cùng ngươi đi. Đã hơn một lần, chúng ta cho ngươi đi một mình, ngươi đi thoáng cái là mười năm, chúng ta không muốn mất ngươi mười năm nữa, lòng chúng ta không chịu nổi,

Thất công chúa cầm tay Diệp Lãng, sống chết giữ lấy.



- Các ngươi không nên như vậy, ta đi có thể nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề.

Diệp Lãng nhăn mày, nhẹ giọng nói.

- Hiện tại ngươi có thể có biện pháp nào, ngươi không được gạt chúng ta, cho dù ngươi là thiên tài Luyện Kim, cho dù ngươi là nhi tử của nữ thần may mắn, cũng phải thúc thủ vô sách, ngươi đang đối mặt với lực lượng một đế quốc đó.

Triệu Nhã Nhu nắm tay Diệp Lãng, bình tĩnh nói, mà trong sự bình tĩnh, tồn tại lửa giận làm người sợ hãi.

- Các ngươi không cần lo lắng cho ta, ta còn rất nhiều bài tẩy hữu dụng chưa lật, Tiểu Nhị có thể giúp ta…

- Đúng vậy, còn có Tiểu Nhị, nàng có thể khống chế những chuyện này…

Tại lúc này mọi người đang tìm một chút hy vọng, tuy năng lực Tiểu Nhị không phô bày trước mặt mọi người, nhưng lúc này, bọn họ cũng không quản nhiều, bọn họ đều lựa chọn tin tưởng.

Chỉ là, tại lúc này, trên bầu trời truyền đến một tin tức, làm cho bọn họ mất đi tia hy vọng cuối cùng.

- Đừng nghĩ dùng khôi lỗi nhân kia khống chế chúng ta, mỗi chiếc phi thuyền ở đây đều có chứa thuốc nổ, nếu xuất hiện tình huống gì, liền đồng loạt chặt đứt trang bị Luyện Kim, để thân thuyền lao vào tòa thành, đến lúc đó thuốc nổ nhất định sẽ làm thành thị các ngươi trở nên rất mỹ lệ.

….

- Hừ, xem ra ta phải tung tuyệt chiêu rồi, các ngươi ở trong thành hảo hảo mà nhìn, ta sẽ cho các ngươi thấy cảnh tượng mà chưa bao giờ được thấy, nhớ kỹ phải chú ý an toàn, bắt đầu phòng ngự. Diệp Lãng vừa cười vừa nói, sau đó liền chuẩn bị rời đi, rất giống tráng sĩ bước đi trong điệu hát bi ai.

Chỉ là, hắn không đi được hai bước, liền dừng lại, đơn giản là đám nữ hài tử kia đều đi cùng với hắn.

- Các ngươi không nên đi theo ta, ta thật muốn xuất tuyệt chiêu, có các ngươi ở đó, ta còn phải chiếu cố các ngươi, làm phân tâm.

Diệp Lãng nói.

- Ta không muốn.

- Các ngươi tin tưởng ta không?

- Tin tưởng.

- Vậy liền chờ ở đây.

- Không.



- Nhìn phi thuyền kìa.

- Chỉ là bầu trời, có gì đẹp, đừng gạt chúng ta.



- Được, ta cầu xin các ngươi, để một mình ta đi thôi, ta sẽ trở về, nếu như ta bị Tường Không đưa đi, các ngươi cũng có thể cùng đi, cùng lắm chúng ta làm chó săn cho Tường Không thôi.

Diệp Lãng rơi vào đường cùng nói.



Mọi người trầm mặc hồi lâu, nhưng tựa hồ nghĩ thấy lời của Diệp Lãng cũng có điểm đạo lý, Diệp Lãng chỉ cần theo phe Tường Không, thật ra lại rất an toàn, mà đến lúc Tường Không nhất thống thiên hạ, cũng không ai phân ai là chó săn, bởi vì tất cả mọi người đều là người của Tường Không.

Diệp thành vốn là trung lập, đồng dạng không bị gì cả.

Về phần Chu Tước Ngả Lạp, tình huống hiện tại, bọn họ có thể trách Diệp Lãng cái gì, tin tưởng bọn hắn cũng sẽ để Diệp Lãng đi cùng Tường Không, để cuộc sống của Diệp Lãng có thể an an ổn ổn.

- Chúng ta liền cùng nhau trở thành chó săn của Tường Không…

Triệu Nhã Nhu nói.

- …

- Chuyện này cũng thật là… Làm chó săn ở bên cạnh rất vinh quang sao? Còn nữa, các ngươi trước đây vốn là người của Tường Không, thậm chí còn một ngươi là nữ hoàng.

- Tốt, hiện tại có thể để ta đi một mình, các ngươi ở bên ngoài nhìn, chỉ là phải giúp ta chiếu cố Phì Bà một chút, nàng không như các ngươi, nàng không có lực lượng bảo vệ bản thân… À, thuận tiện chiếu cố Sa Lan nữa, tân học sinh của ta.

Diệp Lãng thấy Sa Lan ở bên cạnh mình, liền thuận miệng nói.

- Hừ, ai là tân học sinh của ngươi, ta chỉ nói muốn học Luyện Kim thuật, cũng không nói muốn trở thành học sinh của ngươi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 802: Chân mệnh thiên tử (2)


- Ngươi muốn làm gì?

Thấy Diệp Lãng phân phó như vậy, Triệu Nhã Nhu cảm thấy Diệp Lãng tựa hồ muốn làm chuyện gì, rất có khả năng thật có tuyệt chiêu gì đó.

- Ngươi xem rồi sẽ biết.

Diệp Lãng cười cười, sau đó liền phóng người, bước lên tiểu phi thuyền trong phi thuyền, hắn một lần nữa bay lên không.

- Tường Không hoàng đế đâu rồi, ra đây một chút, ta có chuyện muốn thương lượng cùng ngươi.

Diệp Lãng lên tới không trung, nói tới phía bầu trời.



- Đừng ẩn náu nữa, ta biết ngươi ở đó, ta có thể cảm giác được.

Diệp Lãng nói.

- Sao ngươi cảm giác được?

Thanh âm Tường Không hoàng đế xuất hiện, hắn cũng không giấu diếm gì.

- Bởi vì dù sao ngươi cũng là phụ thân của Tiểu thất, bằng hữu của phụ thân ta, khí tức ngươi rất quen thuộc.

Diệp Lãng mỉm cười nói, nhìn về phi thuyền Tường Không hoàng đế trong một đoàn phi thuyền hoàn toàn giống nhau.

Tuy Tường Không hoàng đế hành sự có chút điên cuồng, nhưng mà hắn thật sự có đảm lược, tự mình ra tiền tuyến.

- Đừng nói những lời này, hiện tại ngươi muốn lấy lòng ta cũng không được đâu, ngươi có biết vì ngươi mà ta phải trả giá rất nhiều không.

Tường Không hoàng đế nói.

- Cái giá mà ngươi phải trả rất dáng. Chúng ta không nên ở đây nói chuyện, đi xuống phía dưới đi, ta và Tường Không ngươi.

Diệp Lãng mỉm cười nói.

- Tiểu Diệp Lãng, đầu óc của ngươi có vấn đề sao. Ngươi tưởng ta không biết, lấy năng lực của ngươi, ta và ngươi cùng một chỗ nhất định sẽ bị ngươi bắt.

Tường Không hoàng đế đề phòng nhìn Diệp Lãng.

- Ngươi cũng nhìn ra được sao, hắc hắc, vậy ngươi gọi người đi cùng với ta, còn nữa, ngươi cũng xuống đi, trên này gió lớn.

Diệp Lãng mỉm cười nói.

- Ở chỗ đó đi, Sở Cửu đang chờ ngươi, hắn vừa lúc cũng muốn nói chuyện với ngươi đó.

Tường Không hoàng đế chỉ về phía dưới nói, đó là một nơi cách không xa thành thị, nơi đó có đại đa số người của Tường Không.

- Còn nữa, người thề đi, ngươi chỉ muốn đi với ta, không có dị tâm.

- Ta thề, ta sẽ đi cùng Tường Không, không có chút dị tâm không đúng với Tường Không.

Diệp Lãng lập tức thề, mà giọng nói làm cho lời thề tựa hồ không có chút tác dụng.

Chỉ là sẽ không có ai hoài nghi lời thề của Diệp Lãng, bởi vì Diệp Lãng chưa từng nuốt lời, chỉ cần hắn đã nói, nhất định sẽ thực hiện.

- ?

Lúc người phía dưới nghe được lời thề của Diệp Lãng, liền nghĩ chuyện tình có chút khác, tất cả mọi người cho rằng, Diệp Lãng đã thỏa hiệp, hy sinh bản thân, thành toàn cho mọi người.

Lúc trước hắn nói có tuyệt chiêu, lẽ nào chỉ có vậy sao?

Tuy rằng mọi người đều thấy phiền muộn, nhưng hiện tại chuyện đã đến nông nỗi này, cũng không có biện pháp gì.

- Tốt, ngươi có thể tới, quân đội ta sẽ rút lui khỏi đây.

Tường Không hoàng đế tựa hồ cũng không muốn tiếp tục uy hiếp Diệp thành, chuyện này đối với hắn mà nói, cũng là một chuyện không tốt.

- Rút lui vẫn là chờ một chút nữa đi, ta không phải còn chưa chân chính ly khai sao.

Diệp Lãng cười cười nói

- Chúng ta cùng nhau đi xuống, ta sẽ không làm chuyện gì đối với ngươi, ngươi cứ yên tâm đi.

- Được…

Tường Không hoàng đế vẫn nghĩ Diệp Lãng còn thứ gì đó, nhưng tựa hồ cảm thấy cũng không cần sợ nữa. Bởi vì cho dù Diệp Lãng đổi ý, chính mình cũng có thể tùy thời tiến hành công kích Diệp thành.

Chỉ là cho dù như vậy, Tường Không hoàng đế cũng bảo trì cự ly với Diệp Lãng, hạ xuống địa phương cách Diệp Lãng một trăm mét có hơn, mà khi đó, Diệp Lãng đang nói chuyện cùng Sở Cửu.

- Sở Cửu, ngươi có gì muốn nói với ta?

Lúc Diệp Lãng hạ xuống, một mặt nhìn Tường Không hoàng đế, một mặt thuận miệng hỏi.

- Ta muốn nói một việc với ngươi, một chuyện có thể cho đại lục được yên bình, chuyện tình này, chỉ có ngươi mới làm được.

Sở Cửu nói. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn

- Đừng xem trọng ta như vậy, ta chịu không nổi đâu.

Diệp Lãng nhíu mày.

- Nhưng quả thật là vậy, bởi vì chỉ có ngươi là có quan hệ cùng các phương, đồng thời lại có các phương chống đỡ, chỉ cần ngươi chịu, việc này không phải không có khả năng.

Sở Cửu tiếp tục nói, thời điểm hắn đang muốn nói tiếp, Diệp Lãng đã nói chuyện cùng Tường Không hoàng đế, mà còn nói lời làm người ta không sao hiểu nổi.

- Hoàng thượng, kỳ thực có một chuyện ta muốn nói cùng ngươi. Ngươi có biết không, Luyện Kim Thuật rất thần kỳ, toàn bộ vật mà trời đất sở hữu đều có thể trở thành vật phẩm cho Luyện Kim Thuật tạo ra, tựa như đại địa…

Tay Diệp Lãng nhẹ nhàng chuyển động, dưới chân hắn sinh ra một cây cột khổng lồ, đây là thổ nguyên tố kết hợp thành, cứng rắn cực kỳ.

Mà cây cột cũng đội Diệp Lãng từ đất bằng lên cao, tới nơi những người khác tạm thời không tiếp cận được.

Cũng không biết là may mắn hay bất hạnh, Sở Cửu vốn bên cạnh Diệp Lãng cũng bị Diệp Lãng mang lên.

- Ngươi muốn làm gì, ngươi đừng nghĩ đến chuyện ngu xuẩn…ta sẽ lập tức phát lệnh tấn công.

Tường Không hoàng đế cảm thấy có khả năng phát sinh chuyện không ổn, mà cảm giác này cũng là cảm giác mọi người nhận thấy.

Vào lúc này, bọn người Triệu Nhã Nhu nhìn về phía Diệp Lãng, trong mắt lộ ra vẻ chờ mong, bọn họ chờ mong Diệp Lãng có thể sáng tạo ra kỳ tích, có thể giải quyết hết những người này.

Tuy rằng chuyện như vậy nói ra làm người ta khó tin, nhưng nếu mà Diệp Lãng nói, bọn họ tin tất cả đều có khả năng.

- Đừng nóng vội, đó chỉ là bắt đầu, chẳng qua mới thay đổi hình trạng thôi, kế tiếp mới đặc sắc nhất, Luyện Kim Thuật có thể thay đổi cả phân tử vật chất, tỷ như trong không khí…

Diệp Lãng thản nhiên nói.

Không khí? Có ý gì? Không khí có thể làm cái gì?

Tất cả mọi người không rõ, chỉ thấy Diệp Lãng dùng tay vẽ lên một bức tranh Luyện Kim trận ở không trung, mà Luyện Kim trận này càng lúc càng lớn, mỗi lần Diệp Lãng khắc lên bức tranh lại lớn hơn một chút, nếu không để ý thứ khác, chỉ nói đến cảnh tượng này, thì đó là cảnh tượng cực sắc, cực đẹp làm suốt đời khó quên.

Luyện Kim trận mỹ lệ giữa không trung, dưới ánh mắt mọi người, xuất hiện tựa hồ rất thong thả, nhưng thực tế quá trình này cũng rất ngắn, chỉ trong nháy mắt liền hoàn thành.

Trong không trung, thời điểm Luyện Kim trận hoàn thành, liền phát sinh quang manh mãnh liệt, đồng thời giống như muốn vặn vẹo vỡ tan.

- Bạo.

Diệp Lãng nhẹ nhàng nói.

Ở khắc này, có lẽ bởi vì ngữ khí của Diệp Lãng, nên mọi người đều nghĩ, bạo tạc này sẽ không quá lớn, chỉ rất nhẹ nhàng, nhẹ nhàng…

Chỉ là, sự tình lại ngoài dự liệu của mọi người, cho dù là có người nghĩ bạo tạc này sẽ rất lớn, cũng không nghĩ đến lại mạnh mẽ như vậy.

Tại thời điểm Luyện Kim trận bạo liệt, ngay từ đầu cũng không bạo phát ra ngoài, mà nó hút toàn bộ phụ cận lại, một khắc đó, trên mặt phi thuyền, tất cả mọi người có thể cảm nhận được hấp lực này rất khủng bố.

Mà trong nháy mắt, Luyện Kim trận bạo liệt, bạo liệt giống tai họa kia liền hiện ra trước mặt mọi người, giờ khắc này, mọi người cảm thấy được trời đất tựa hồ cũng bị hủy diệt theo.

Bạch quang chói mắt kia, phá hủy tất cả mọi thứ phụ cận, ngay lúc tiếp cận phi thuyền liền hóa thành hư ảo, chỉ là đó mới chỉ một bộ phận nhỏ, chân chính làm cho mọi người cảm nhận được khủng bố là trùng kích kế tiếp.

Bạo liệt mạnh mẽ nhất định sẽ mang theo sóng trùng kích, mà sóng trùng kích này có uy lực của đạn trái phá.

Sóng trùng kích long trời lở đất bừa bãi tàn sát mọi thứ chung quanh, loại sóng trùng kích này, so với cơn lốc mà mọi người biết còn mạnh mẽ hơn mấy trăm lần, trong nháy mắt, phi thuyền vốn tụ tập khắp bầu trời toàn bộ tách ra, dùng tốc độ cực nhanh tán đi bốn phương.

Tin tưởng, những phi thuyền này dưới sóng công kích, không thể tránh né được, mà người trên nó, tại một khắc sóng trùng kích kia, đã tử vong.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 803: Chân mệnh thiên tử - Đại kết cục!


Mà sóng trùng kích cũng không phải chỉ ảnh hưởng đến phi thuyền khắp mặt trời kia, mặt đất cũng cảm thụ được, quân đội Tường Không ở Diệp thành bị cát bụi trên mặt đất vây lấy, toàn bộ bị thổi bay, bay rất xa rất xa mới rơi xuống.

Tại một khắc này, độ chênh lệch của thực lực đã bị cuốn đi.

Thật… Thật kinh khủng.

Khi cát bụi tan rã, tất cả mọi người ngơ ngẩn nhìn hoàn cảnh bên ngoài, nếu không phải bọn họ tận mắt nhìn thấy, bọn họ tuyệt đối không tin, có người cư nhiên có thể dùng lực một người, đơn giản hủy diệt quốc lực của một đế quốc cực mạnh trên đại lục, mà còn trong nháy mắt.

Đồng thời, nếu như không phải Diệp thành đã triển khai phòng ngự, phỏng chừng sẽ bị phá hủy toàn bộ, ngẫm lại cũng làm người cảm thấy lông tóc dựng đứng.

Loại Luyện Kim trận kia thực chỉ lợi dụng không khí thôi sao? Vấn đề này quanh quẩn đầu óc mọi người, càng làm Luyện Kim thuật sĩ Sa Lan si mê.

Luyện Kim thuật Diệp Lãng vừa mới thi triển, uy lực hủy thiên diệt địa, hiện tại ai còn dám nói, thực lực Luyện Kim thuật sĩ yếu chứ?

- Diệp Lãng đâu?

Lúc này, mọi người đột nhiên phát hiện, cây cột lớn lúc trước cũng bị sống trùng kích khủng bố kia đánh bay, bản thân Diệp Lãng không biết tung tích.

- Tiểu hỗn đản này…

Một đám nữ hài thiên cấp nhanh chóng dùng tốc độ thiểm điện nhắm đến chỗ Diệp Lãng, tính toán phạm vi cự ly sóng trùng kích, tìm nơi Diệp Lãng hạ lạc.

Lúc này, quân đội Diệp thành cũng xuất động, vừa tìm Diệp Lãng, vừa xử lý chiến trường, có thể cứu liền cứu…

- Diệp Lãng…

- Đệ đệ…

- Thiếu gia…

- Tỷ phu…



Các nữ hài vừa kêu to, vừa lo lắng tìm kiếm…

- Khụ khụ… Ta ở chỗ này. Đều do Sở Cửu này, không có gì ôm ta làm chi, hại ta phản ứng muộn một điểm, bị thổi đến nơi này.

Diệp Lãng đầy bụi đất xuất hiện trước mặt mọi người, bên cạnh còn có một người thẹn thùng, Sở Cửu.



Các nữ hài trầm mặc một hồi, sau đó liền cùng có động tác, chạy lại ôm Diệp Lãng, mà Diệp Lãng diện tích có hạn, chỉ có thể ôm một hai người, cũng không thể cố nhiều như vậy, các nữ hài ôm chòng lấy Diệp Lãng, mọi người cùng ôm nhau.

Chịu không nổi Diệp Lãng té xuống mặt đất, sau đó liền xuất hiện tình huống chồng người.

Cảnh này thực sự làm người phún máu, một đám nữ nhân tuyệt mỹ ôm Diệp Lãng, nữ nhân ở đây đều là tồn tại xinh đẹp nhất trên đại lục.



- Kết thúc được rồi, hiện tại đại lục hẳn đã hòa bình, ta lại có thể du ngoạn khắp nơi.

Diệp Lãng nghĩ, Tường Không đã không còn lực lượng, kết quả rất rõ, không phải bị ăn tươi thì cũng giam giữ, đại lục lại khôi phục hòa bình vốn có.

Mà đến lúc này, vốn sự tình đã xong xuôi, thế nhưng, bởi vì một người, lại làm sự tình này xuất hiện một đoạn kéo dài, tạo kết cục hoàn toàn mới, kết cục phi thường có ý tứ.



- Kháo, ta mặc kệ, chuyện như vậy các ngươi để ngươi khác làm đi, biểu tỷ, ngươi có thể đó, còn Triệu Nhã Nhu nữa, ngươi cũng có thể, mà ngươi đã làm rồi.

Diệp Lãng đối với kết cục này cực kỳ phản đối, hắn không muốn tiếp thụ việc này, không muốn tiếp thụ kết quả mọi người thương nghị.

- Ta thì có thể rồi, nhưng người khác sẽ không phục, chỉ có ngươi hợp nhất.

Long Cát công chúa mỉm cười nói.

Triệu Nhã Nhu tiếp lời:

- Ta đã làm, ta có thể giúp ngươi xử lý, nhưng chỗ này vẫn là do ngươi mới tốt, người khác cũng sẽ không phục ta.

- Lẽ nào ta ngồi, người khác đều phục sao?

Diệp Lãng nhíu mày nói.

- Đúng, ngươi là người duy nhất được đồng thuận, chỉ có ngươi mới không làm ai dị nghị.

Mọi người đồng thời nói.

Mọi người muốn Diệp Lãng ngồi vị trí gì?

Vị trí hoàng đế, hoàng đế toàn bộ đại lục nhân tộc.

Đây là chuyện mọi thế lực thương lượng, mọi người nghĩ người hợp duy nhất chính là Diệp Lãng, bởi vì mỗi một phương bọn họ đều ủng hộ Diệp Lãng. Vốn có thể để tự khôi phục lại, nhưng vấn đề sẽ như cũ, có khả năng tiếp tục bạo phát chiến tranh.

Nhiều năm chiến tranh như vậy, làm phương diện Chu Tước Ngả Lạp đều dung hợp một phương, hiện tại nếu như muốn phân ra, nhất định phải có một phen tranh đấu, chuyện này làm cho mọi người buồn cười, rõ ràng hợp cùng một phương không việc gì, nhưng phân ra lại bắt đầu tranh cãi ầm ĩ.

Kỳ thực chuyện này giống với một số người chia gia sản, phân sao cho đồng đều, mà đồng đều thì bên nào cũng có tiêu chuẩn của mình, lại bắt đầu tranh cãi ầm ĩ.

Đối với chuyện này, vốn không ai chú ý tới, bất quá có người đưa ra thuyết pháp, mà người này chính là Sở Cửu.

Sở Cửu không những vạch ra điểm này, còn vạch ra quốc gia bị Tường Không khống chế nhiều năm đã biến mất, quốc gia này thuộc về ai, cũng là một vấn đề, mà Tường Không hiện tại không có thực lực gì, khó bảo toàn những người khác nhìn thèm thuồng.

Diệp Lãng diệt trừ quá mức triệt để, tuy rằng giải quyết phiền phức Diệp thành, nhưng lại mang đến phiền phức cho đại lục, một quốc gia không bố trí phòng vệ, tất bị các quốc gia khác tranh đoạt.

Nói cách khác, thiên hạ này không thể thái bình, mà sẽ tiếp tục bạo phát chiến tranh.

Mà biện pháp duy nhất chính là, biến toàn bộ thiên hạ thành một đế quốc, coi như là Tường Không bị Chu Tước và Ngả Lạp liên hợp chiếm đoạt, hiện tại nên tuyển ra một hoàng đế, có thể là Chu Tước hoàng để, là Ngả Lạp hoàng đế, hay những người khác.

Vấn đề này mọi người tranh luận thật lâu, đề cử rất nhiều người, nhưng cuối cùng cũng có người không phục.

Ai cũng không phục ai, thảo luận như vậy liền không có ý nghĩa, đến lúc đó vẫn bạo phát chiến tranh, không bằng phân trở lại lãnh địa, đến lúc đó rồi nói tiếp.

Mà đúng lúc này, có người đột nhiên nhớ tới Diệp Lãng, mà tên Diệp Lãng vừa ra, liền không có ai phản đối, bởi vì vốn bọn họ đều ủng hộ Diệp Lãng, hơn nữa, nếu như không phục Diệp Lãng, thì một thân Luyện Kim Thuật của Diệp Lãng, ngươi không muốn cũng phải ủng hộ.

Đây là một kết quả rất ngoài ý muốn, cũng là kết quả làm mở rộng tầm mắt.

Bọn họ không cảm thấy Diệp Lãng sẽ là một hoàng đế tốt, chỉ là hiện tại lại thích hợp nhất, chỉ cần Diệp Lãng có làm hoàng đế, thì sẽ mang đến hàng loạt chuyện hoãn lại, có thể duy trì hòa bình.

Mà bọn họ sẽ phân đế quốc làm ba khu lớn, Tường Không, Chu Tước, Ngả Lạp, ba địa phương này vẫn do thế lực lúc đầu quản lý, duy nhất chính là không có danh xưng hoàng đế, chỉ có danh xưng Tường Không vương, Chu Tước vương, Ngả Lạp vương.

Mặc dù giống như không có biến hóa, nhưng ít ra lại áp chế đại lục xung đột, đây là một kết quả hay nhất.

Sau đó, bọn họ liền thuyết phục Diệp Lãng, để Diệp Lãng làm hoàng đế này.

Rất rõ ràng, Diệp Lãng khẳng định sẽ không chịu làm, hắn cũng không muốn mang phiền phức…

Chỉ là, lúc nghe mọi người giải thích xong, lại đồng ý Diệp Lãng không cần xử lý chuyện phiền toái, chỉ cần làm hoàng đế trên danh nghĩa, còn chuyện khác, bọn họ sẽ xử lý.

Diệp Lãng mới cố đáp ứng cho xong, điều này làm cho rất nhiều người có cảm giác xúc động muốn đánh người.



Diệp thành nghênh đón vị truyền kỳ từ sáng đến tối, Diệp Lãng cử hành điển lễ đăng cơ ở chỗ này, trở thành hoàng đế duy nhất của đại lục nhân tộc, hắn cũng là hoàng đế nhất thống thiên hạ trên danh nghĩa trong lịch sử. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

Tuy nhiên, đây là kết quả của một tràng hí kịch, nhưng vẫn là sự thật.

Ngày này, Diệp thành chìm đắm trong hân hoan, người các nơi trên đại lục tề tụ đến, đến để chứng kiến thời khắc lịch sử này.

- Hoàng thượng, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế. .



- Hoàng thượng đệ đệ, ngươi thực sự là nhi tử của nữ thần may mắn sao, vì sao chuyện tốt như vậy đều để lên người ngươi.

Đối với Diệp Lãng hoàng đế này, Diệp Lam Vũ có rất nhiều xúc cảm, đã biết đệ đệ cả đời tựa hồ đều may mắn như vậy, chỉ là, chuyện này cũng là chuyện này thích nhất.

Mà Diệp Lam Vũ hồi tưởng, Diệp Lãng đúng thật may mắn, nếu như không phải khi còn bé nói đùa, Triệu Nhã Nhu sẽ không phát động chiến tranh như vậy, mà nếu như không phải hắn biến mất cùng Triệu Nhã Nhu mười năm, làm tình hình đại lục trở nên phức tạp, thì đại lục này sớm đã là Tường Không, hắn càng không thể làm hoàng đế.

Mà nếu như không phải Tường Không hoàng đế có dã tâm như vậy, nhất định phải thống nhất thiên hạ, chuyện tình này cũng sẽ không biến thành như vậy.

Nếu như không phải….

Ở giữa có rất nhiều nếu như, rất nhiều sự trùng hợp, mà tất cả kết quả này tạo nên sự may măn tới cực điểm của Diệp Lãng hoàng đế…

Hắn không chỉ là hoàng đế thống nhất thiên hạ, mà còn là hoàng đế tiêu dao nhất, hắn suốt đời cùng nữ nhân bên người sinh sống hạnh phúc chơi đùa trong thiên hạ, không lo không nghĩ.

….

- Tỷ phu hoàng thượng của ta, ngươi hiện tại muốn làm chuyện gì nhất.

Triệu Nhã Nhu tại lúc Diệp Lãng đăng cơ hỏi một câu.

- Nếu ta làm hoàng đế, vậy ta muốn thành lập hậu cung, phải có ba nghìn…

- Cút…

HẾT
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom