Cập nhật mới

Dịch Harry Potter Và Nàng Fanti Nhà Slytherin

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,210
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 60: C60: ???


Trước hết xin lỗi các cô vì đây không phải là một chap mới.

Nhưng xin các tình yêu hãy thứ tha cho toii, vì nửa đêm chuẩn bị ngủ mà phát hiện con mình bị đạo rồi mang đi toii day dứt lắm :)

Ngta đạo fic, ngta có quà, toi chỉ là 1 đứa nhỏ hèn mọn chỉ biết lấy Watt làm niềm vui để bày tỏ tình yêu của mình với các con của toii, vậy mà cô nỡ mang đi rồi dùng nó như một món đồ của riêng cô?

How could you?


Im a human too, lady. I also know hurt :(((

Rồi nói nè, đạo, à không, CƯỚP cmn truyện ngta rồi còn lấy luôn cái bút danh mà toii mất mấy hôm liền để nghĩ ra là sao hả cô? Đã vậy cô còn ko tôn trọng nó mà viết thường ba chữ sau?

How dare you?


Còn nữa, cái ava đó toii năn nỉ lắm mới chôm được cái máy con bạn mà chụp, sao cô nỡ lấy luôn thế hỡi má nội cướp giật kia :)

Mấy năm trước 1 đứa con của toii bị mang đi làm phản diện toii đã thấy sợ hexi lắm rồi, vậy mà giờ đứa này lại bị mang đi làm con người luôn. Trầm cảm thiệt chứ :)

Nhân đây thì cũng đính chính luôn nha, cái con Mèo Đen Mất Ngủ ở trên cùng mới là tài khoản của toii á. Cô nào cậu nào có dùng mangatoon thì xin hãy đi theo chính đạo nha.

Tới đây thoi, toii trầm cảm rồi, nhìn con mình bị trộm mà ko còn hứng ra chương luôn á :)))

Chúc mấy cô ngon giấc nha :)
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,210
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 61: C61: #56


"Cái gì đây trời?"

Nhìn cục bông xù màu đen đang bám vào chân mình, đôi mắt lục bảo khiến Jessica không khỏi nhớ đến ai đó mà mình còn thương dữ dằn con chằn tinh.

Khác với lũ chó, Jessica đặc biệt rất thích mèo, nếu không phải do cô thường xuyên bận rộn với bài tập, quậy phá rồi đi simp cậu bé cứu thế thì e là Jessica cũng đã sớm tậu cho mình một bé về nuôi rồi.

"Meow"

Harry dưới dạng mèo đen mở to mắt làm nũng, cực kỳ không có liêm sỉ mà dụi đầu vào chân bạn gái đang tạm chia tay của mình.

"Ôi Merlin ơi, bé ở đâu ra mà dễ thương quá vậy nè?"

Jessica thích thú bế Harry lên, nồng nhiệt mà cọ cọ cái má lông xù của cậu lên khuôn mặt xinh đẹp của mình.

Harry ở dạng mèo liêm sỉ dường như từ 0 trở về số âm, ỷ vào việc không ai biết mình là Harry Potter lừng danh liền lè lưỡi liếm vào má Jessica một cái như là một nụ hôn đền bù cho những tháng ngày giận dỗi vừa qua.

"Đáng yêu quá". Jessica phấn khích hôn lên chóp mũi ươn ướt của cậu một cái, làm trong lòng Harry cũng rộn ràng lên tiếng nhảy múa của đám tiên cây.

"Jess, mày làm gì thế?"

Theodore mang theo cặp sách của hai người từ thư viện bước ra, đột nhiên trông thấy Jessica đang ôm một con mèo trên tay liền không khỏi nhướng mày.

Không hiểu sao nhưng mà cậu lại chẳng có ấn tượng tốt đẹp gì với con quỷ đen thui này cả.

"Bé này từ đâu đến á Theo". Jessica cười rực rỡ như nắng mai khi chỗ lông mềm của Harry cọ qua má của cô.


Phải biết là từ hôm chia tay đến giờ, đây là lần đầu tiên cô mới có thể cười tươi như vậy.

"Chắc là mèo hoang đó". Theodore nói. "Hogwarts đầy rẫy những con mèo hoang như thế này chứ gì"

"Vậy sao?". Jessica không để ý đến cậu bạn đang yêu thầm mình, vẫn chăm chú cọ mũi với Harry. "Ai là bé ngoan, ai là bé ngoan của chị nào?"

Là anh Jessy.

Harry hạnh phúc cọ mũi với cô.

Là anh, chỉ có thể là anh làm bé ngoan của em thôi Jessy ạ.

Ôi chao cái mùi hương ngọt ngào của tình yêu đời mình, lâu quá rồi mới được đứng gần như vậy để ngửi, thật sự là hoài niệm quá đi mất!

"Được rồi phải về ký túc xá thôi". Theodore liền vỗ vai cô, động tác vươn tay như muốn đoạt lấy Harry khỏi Jessica.

Ngay lập tức, Harry liền xù lông, đôi mắt màu lục bảo đầy sát khí hừng hực lửa giận trừng Theodore.

Này này này bố mày nhịn mày lâu lắm rồi nhé. Jessy là của tao, đừng có chạm vào em ấy, cũng đừng có động tay động chân phá hỏng giây phút ngọt ngào của bọn tao à nha.

Harry xù lông gầm gừ, móng vuốt sắc bén vẫn còn chưa thu về sau khi thành công cào cho Theodore một cái thật đau. Chỉ là cậu chàng không giận dỗi được bao lâu thì đã bị Jessica đã động tay vỗ ngọt rồi.

"Ôi chao đừng giận nào". Jessica vội gãi cằm trấn an em bé mình nhặt được, khiến Harry dưới dạng hóa thú liền vì động tác gãi cằm của cô mà thoải mái để cụp hai cái tai xuống.

"Má nó chứ, con quỷ này nó dám cào tao nè đm". Theodore tức giận xoa bàn tay có năm vết cào, trừng mắt lườm Harry. "Cẩn thận đấy Jess, mau bỏ nó xuống đi, lỡ nó bị dại rồi cắn mày thì từ đây về sau mày lại có thêm nỗi sợ là lũ mèo mất"

"Nhưng tao thấy nó hiền mà". Jessica cười nói, lại tiếp tục gãi cằm cho Harry.

Theodore âm thầm lườm con mèo mấy cái, mặc dù biết là hơi điêu nhưng cậu thật sự cảm thấy con mèo này đang ra vẻ đắc ý nhìn mình.

"Được rồi được rồi"

Theodore đỡ trán vỗ vai cô, hoàn toàn bất lực trước việc thuyết phục cô tin rằng con mèo này thật sự có vấn đề.

"Hôm nay nhóm bọn mình có hẹn uống trà ăn bánh ngọt mà". Cậu nói. "Mày mà còn dám ở đây nựng mèo thêm vài phút rồi để lỡ giờ trà chiều thì có tin là Pan nó bổ mày ra làm đôi rồi nhét hạt bí vào trồng cây không?"

"Ôi chết, mày nhắc tao mới nhớ ra". Jessica liền hoảng hồn, vội đặt Harry đang sống trong sung sướng do được cưng nựng xuống đất.

"Meow?"

Đôi mắt màu lục bảo ngơ ngác nhìn cô.


"Chị phải đi rồi". Jessica tiếc nuối vỗ đầu cậu, xong vẫn cười đến cả bầu không khí xung quanh cũng như được ướp đường. "Hôm nào lại gặp em nha cưng"

Ơ Jessy?

Bao hôm không gặp nhau rồi, em lại vì một buổi trà chiều mà bỏ anh ư?

Khum cho.

Harry lập tức đuổi theo, cái đuôi dài như có như không móc qua chân của Jessica khiến cô nàng không khỏi mủi lòng, ánh mắt bối rối nhìn cậu.

Con ngươi màu lục bảo và sắc màu của biển cả lại lần nữa va chạm nhau, khiến trái tim của đôi bạn nhỏ cũng chun chút dấy lên cảm giác ngưa ngứa. Từ hôm chia tay đến giờ, đã rất lâu rồi họ không nhìn nhau như vậy. Nhưng với tình cảm tốt đẹp của hai đứa, thì dù dưới thân phận nào, chỉ cần bên trong vẫn là Harry, Jessica vẫn sẽ sinh ra những ưu tiên hàng đầu chỉ dành riêng cho cậu.

Cuối cùng, đối với việc đấu mắt này, dĩ nhiên vẫn là Jessica bỏ cuộc trước. 

Cô cúi người, giang tay ra với Harry. Mèo nhỏ liền mừng rỡ chạy như bay nhào về phía cô, móng vuốt duỗi ra một độ dài vừa đủ để có thể bám chặt vào chỗ đồng phục của Jessica mà vẫn không động chạm đến da thịt bên trong để tránh làm cô bị thương.

"Rồi ngoan nào"

Jessica cười khúc khích khi cái đầu nhỏ màu đen của Harry không ngừng cọ vào hõm vai mình.

"Gì đây Jess?". Theodore không khỏi nhíu mày. "Bộ mày tính mang nó về thật à?"

"Thôi mà Theo". Jessica cười trấn an. "Nó rất đáng yêu mày không thấy sao? Lại còn vô cùng thông minh nữa. Với lại, tao chỉ là nuôi thêm một con mèo mà thôi, sao có thể làm khó được Jessica này chứ?"

"Tao vẫn cứ thấy nó kì kì sao á". Bản năng cảnh giác của Slytherin trong Theodore lập tức được kích hoạt trước con mèo mà cậu vẫn chưa biết là bước ra từ Gryffindor này. "Hay là mày bỏ nó đi? Về tao đặt mua con khác sang xịn  hơn cho mày được không?"

Jessica nghe vậy liền thoáng nhìn qua Harry, chỉ thấy ánh mắt long lanh của cậu chàng nhìn mình đến trái tim cũng rung lên đầy bươm bướm bay lượn.

Chưa đến một nột nhạc để mà suy nghĩ, Jessica lập tức dẹp con mèo sang xịn của Theodore qua một bên, cười vui vẻ mà ôm chặt Harry vào lòng.


"Nah tao sẽ giữ con này". Cô nói. "Nó thích tao như vậy, sao tao có thể bỏ nó lại đây cơ chứ?"

Jessy!!

Harry hạnh phúc dụi đầu vào người cô.

Ôi Merlin ơi, tình yêu của mình quả nhiên vẫn luôn ngọt ngào như vậy, xa cách mới có một thời gian mà đã nhớ cô đến sắp khóc rồi.

Theodore không vui liếc con mèo đang làm nũng trong lồng ngực của Jessica, nhưng đối với nụ cười rạng rỡ hơn cả ánh mặt trời đã lâu rồi không thấy của cô thì tấm lòng sắt đá như bị ếm bùa hóa thạch mà mềm nhũn hết cả ra.

"Được rồi". Cậu cười nuông chiều với cô. "Nhưng nói trước là nếu mày để nó cắn rồi bị dại thì tránh xa tao ra nha, vì tao chưa muốn điên chung với mày đâu Jess ạ"

Vì nếu như em thật sự không còn tỉnh táo nữa, thì tôi nhất định phải là người có một tinh thần vững chắc để có thể chăm sóc cho em thật tốt suốt những năm tháng còn lại của sau này.

Biển cả của tôi, tình yêu của tôi.

"Biết rồi mà". Jessica đáp, vẫn vô cùng phấn khích khi nhận nuôi được một con mèo vừa đáng yêu vừa giống với thằng bồ cũ mình simp chết mọe suốt bao năm qua.

Harry một bên hưởng thụ cái vuốt ve của cô, một bên không vui mà liếc trộm Theodore Nott.

Thằng này từ hồi năm Nhất đến giờ vẫn cứ đáng ghét như vậy, yêu thầm ai không yêu mà lại giữ vững tình cảm đối với Jessica của mình.

Đúng là càng nhìn càng thấy ghét.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,210
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 62: C62: #57


Dạo đây ngoại trừ giờ lên lớp ra thì chẳng ai trông thấy mặt mũi của Harry Potter lừng danh cả. Cũng không ai biết cậu đã đi đâu, kể cả hai người bạn thân là Ron và Hermione.

Điều này khiến Jessica không khỏi lo lắng, nhưng bản tính kiêu căng khiến cô chỉ có thể tỏ ra thờ ơ, nhưng mỗi lần không nhìn thấy bóng dáng của tên người yêu cũ vẫn còn yêu điên cuồng, nàng tiểu thư nhà Lodge đều vuốt muốn trụi lông đầu của con mèo đen vừa nhận nuôi.

Trong đám bạn của Jessica, chỉ có duy nhất Pansy là thành tâm muốn cô quay lại với cậu bé cứu thế. Xin đừng hiểu lầm, không phải là nàng Parkinson cô đây yêu thích gì tên đầu sẹo quê mùa chuyên thói thánh mẫu đó, chỉ là do Pansy không nỡ nhìn Jessica cả ngày thất thần học hành sa sút, rồi kéo theo là một tên Theodore Nott chỉ có can đảm yêu mà không có gan dạ đánh liều.

Tuy là sẽ làm tổn thương nhau đấy, nhưng trong mối tình bắt đầu từ ba mối yêu thầm này thì ít nhất cần phải có một người đau, như vậy thì mới mong có thể kết thúc được sự dằn vặt của cả ba người.

"Tao chịu hết nổi cảnh này rồi Jess. Mày đó, có nhớ nó thì đi tìm nó đi chứ"

Pansy thành thật khuyên nhủ cô bạn thân, vì cô thật sự nhìn không nổi cảnh Jessica vuốt đầu con mèo nữa.

Vốn đã xấu như chó rồi mà vuốt kiểu này e là sẽ có ngày hói thật mất, như vậy thì đã xấu kinh niên rồi lại còn thêm cái phần thảm hại nữa.


Với lại, họ đã ngồi ở cái thư viện chán chết đầy mùi sách cũ này ít nhất 4 tiếng rồi đấy, nếu còn ở đây thêm dù chỉ là một hoặc hai phút nữa, e là cô sẽ thành một bào tử nấm chuyên mọc trên những quyển sách cũ mất.

Tai mèo của Harry khẽ giật giật, vì dường như cậu đang bắt được thông tin vàng.

Không uổng công mình đã trả nhiều tiền cho mớ quần áo và trang sức cho con nhỏ này, bấy lâu nay rồi mà mới thấy được một đứa Slytherin biết nói tiếng người.

Cứu Thế Chủ âm thầm nghĩ.

"Không tìm, như vậy chẳng phải là tao thua cuộc trước sao?". Jessica liền đáp, xong mặt lại buồn hiu khác hẳn cái giọng ngông nghênh của mình.


"Bướng bỉnh thế là coi chừng mất bồ thật đấy con ạ". Pansy nói. "Tuy thằng bồ mày nó xấu thật, lại còn ăn mặc quê mùa nữa, nhưng mà nó cũng đang bắt đầu bước vào giai đoạn dậy thì rồi, mày mà không lo giữ của sớm là mất bồ như chơi nha Jess"

"Nhưng-"

"Nhưng cái gì mà nhưng?". Pansy quác mắt trừng cô. "Chả hiểu nổi hai đứa trẻ trâu bọn bây đang nghĩ cái qq gì nữa, còn yêu nhau chết con mĩ đọe thì cứ nói là yêu đi, hà tất gì phải hành xác nhau rồi ôm lấy đau thương vào lòng thế? Yêu đương là bình đẳng mà Jess, tuy biết là trước giờ lòng tự tôn của mày đều rất cao, nhưng trong chuyện này nói thật là mày cũng có phần sai chứ bộ. Thôi thì ráng hạ cái tôi xuống một lần đi, đi tìm thằng Potter nói chuyện rõ ràng, chờ quay lại thì dặn nó nói là nó xin lỗi trước chứ không phải mày là được"

"Như-"

"Đừng có nhưng nhị nữa". Pansy nói. "Vòng đầu tiên sắp diễn ra rồi đấy, nếu mày cứ ngập ngừng mãi thì thằng khỉ Potter cũng không có tinh thần thi đấu đâu. Nó mà không tập trung nổi thì mạng quèn cũng mất luôn đấy con ạ, đến lúc đó thì mày đừng có khóc vì trở thành góa phụ trẻ nhé"

Lần này, Jessica không phản đối nữa. Cô cắn môi, mắt xanh cụp xuống, bàn tay đang vuốt ve quả đầu banh xù của Harry cũng chẳng còn bao nhiêu lực, giống như một cọng cải quá hạn hoàn toàn mất đi hơi nước mà trở nên héo rũ.

"Nói chung là suy nghĩ cho kỹ đi". Pansy hạ giọng, vỗ vỗ đầu cô trấn an. "Nếu còn yêu thì đi tìm người ta nói chuyện, hết yêu thì tập trung học hành hoặc tìm ai đó yêu đương cho xong chuyện đi. Dạo đây thành tích mày đang đi xuống đấy, coi chừng cuối năm con Máu Bùn sẽ là người hạng nhất năm Tư đấy"

Jessica rầu rĩ gật đầu, thở dài đầy chán chường.

Nếu có thể đơn giản như lời Pansy nói thì mấy tuần qua cô có cần phải lao lực như vậy không chứ?

Không biết người khác như thế nào, nhưng với Jessica, thì so với việc chưa từng có được và việc có được rồi nhưng lại mất đi thì vế sau mới là nỗi đau lớn hơn.

Từng bên nhau ngọt như kẹo mật, giờ chỉ còn có thể nhìn trộm nhau như cái thuở yêu thầm, nhưng với sự hòa trộn của những kỷ niệm từng có trong quá khứ, nỗi buồn khổ dường như lại được nhân lên gấp bội.


Jessica biết mình sai rồi, cũng biết mình phải đi tìm Harry nhận lỗi, nhưng bản tính kiêu căng đã theo cô mười bốn năm nay làm sao có thể nói bỏ là bỏ chứ?

"Tao muốn gặp nó". Cuối cùng, Jessica chịu xuống nước, buồn bã mà thành thật thú nhận với Pansy, khiến cái đuôi mèo của Harry liền vẫy đến hạnh phúc.

Ôi Merlin ơi, ôi ông bà tổ tiên cha mẹ ơi, Jessy nhà tôi muốn gặp tôi rồi!!!

Pansy khẽ mỉm cười, hài lòng nói. "Vậy thì mày còn chờ cái gì nữa? Mau đi gặp nó đi"

"Nhưng nếu nó vẫn giận tao thì sao?". Jessica lo lắng nói. "Hay tệ hơn nữa, lỡ nó không muốn quay lại mà dứt khoát chia tay luôn thì tao biết sao đây Pan?"

Nếu thật sự xảy ra chuyện như vậy, Jessica không biết mình sẽ phải làm gì nữa.

Từ rất lâu rồi, trong tim ta đã mang theo bóng hình của người như một hạt giống. Ta dùng nhiều năm tình yêu thầm kín của mình để chăm sóc cho hạt giống đó, nhưng thật ra chính sự dịu dàng và ngọt ngào của người mới là thứ khiến cho thứ giống đó trong ta nảy mầm bén rễ. Nếu như thật sự không còn người ở bên, ta biết phải làm sao với chỗ rễ đã cắm sâu trong con tim nhỏ bé này đây?

Không thể bước tiếp như lời khuyên của bè bạn được, vì trái tim ta đã hoàn toàn trọn vẹn trao gửi nơi người rồi. Bóng hình người đã cắm rễ quá sâu, nếu giờ lấy ra, thì trong ta chỉ còn là một trái tim cằn cỗi đã chết mà thôi.

"Tao không nghĩ có chuyện đâu Jess". Pansy buồn cười vỗ đầu cô. "Thằng khỉ Potter ấy à, tuy là nó ngu ngơ và tệ hại nhiều chuyện lắm, nhưng tao có thể chắc chắn với mình, tình yêu mà nó dành cho mày là thật. Bảo đảm giờ này hẳn là nó cũng đang dằn vặt bản thân lắm đấy Jess à"

Vì sau tất cả mọi chuyện, không phải chỉ có biển cả mới mang sóng biển đến cho đôi ngọc quý của đất liền. Ngần ấy năm đó, đôi ngọc kia cũng đã mang theo những cơn sóng dịu dàng của biển cả đặt vào trong tim mình rồi.

"Đi đi". Pansy cổ vũ. "Tìm thằng bồ của mày đi, nói với nó rằng mày có lỗi, sau đó kéo nhau hôn hít một trận thật mãnh liệt rồi quy hết tội lỗi lên đầu nó là được. Cố lên Jess, chút chuyện nhỏ này, mày vẫn làm được mà"


Jessica cười nhẹ, gật đầu. Sau khi trao cho Pansy một cái ôm cảm ơn thì ôm mèo Harry về phòng, vì cô thật sự cần khá nhiều thời gian để chuẩn bị cho việc xin lỗi ông bồ thánh mẫu của mình.

Thấy cô đi rồi, Pansy mới mệt mỏi ngã lưng ra ghế sofa, thuận miệng nói. "Khỏi trốn nữa, tao biết mày ở đây. Lếch ra đây đi Theo"

Qua một lát, Theodore Nott mới từ góc khuất ít người chú ý của một góc kệ thư viện bước ra.

"Xin lỗi nhé". Pansy cười buồn. "Vì đã đẩy tình yêu của mày đi cho một thằng khốn quê mùa xấu xí khác"

Theodore bật cười, lắc đầu. "Thôi không sao. Miễn Jessy hạnh phúc là được"

Chỉ cần em hạnh phúc, thì thứ tình yêu này của tôi có tiếp tục chôn sâu bao lâu đi nữa cũng chẳng có là vấn đề to tát gì.

"Có muốn tao giới thiệu cho đứa nào khác không?". Pansy chu đáo đề nghị. "Tuy Daphne đúng là một khốn thích đào mỏ, nhưng em gái nhỏ đó thì hiền lành lắm, hẳn là sẽ hợp với mày đấy Theo"

"Mắc công lại làm khổ con người ta mày ơi". Theodore buồn cười ngồi xuống cạnh cô. 

"Vậy thử tao đi". Pansy trêu chọc cậu bạn tốt của mình. "Biết đâu tao với mày lại là một đôi tuyệt vời đấy"

"Thà tao chơi với hai cái đầu gối tao còn hơn Pan à"

"Thằng chó đẻ, đừng có ỷ mày thất tình là muốn nói gì thì nói nhé"

Jessica sau khi trở về phòng thì liền lôi hết chỗ quần áo đẹp nhất của mình, mặc dù hiện tại họ chỉ có thể mặc đồng phục. Xong cô nàng vẫn cố gắng chỉnh chu bản thân, từ tóc tai đến bộ móng, từ giày cao gót để áo sơ mi, tất cả chỉ là để cho một việc xin lỗi.

Harry thấy cô vì mình mà sửa soạn thì vui lắm, vì nói thật là mấy hôm nay làm mèo của cô và chứng kiến cô gái mình thương cả ngày ủ rũ không vui, thiếu niên cũng đã khó chịu lắm rồi.

Chỉ là trời hôm nay quyết định sẽ không độ Harry, vì sau khi Jessica chuẩn bị xong, con gia tinh Monday của gia đình nhà Lodge lại xuất hiện.


"Cô chủ". Monday kính cẩn gọi cô với cái giọng the thé của mình. "Bà chủ bảo Monday mang bánh ngọt đến cho cô chủ"

"Để đó đi". Jessica tùy ý chỉ tay, vì hiện tại cô không có thời gian để ăn đồ ngọt.

Monday tuân lệnh mang khay bánh thơm phức đặt lên bàn học của Jessica, sau khi xong việc, nó tính cáo lui. Nhưng đột nhiên lại nhìn thấy con mèo mà Jessica vừa nhặt nuôi, Monday không khỏi giật mình kêu lên.

"Cậu Potter thành mèo rồi? Cô chủ Jessica, có cần Monday mang sách giải bùa đến cho cậu Potter không ạ?"

"..."

Jessica vốn đang vội vàng liền dừng hết động tác, tuy dạo đây cô hơi xuống tinh thần, nhưng cũng không phải bị lãng tai hay điếc, vậy nên những lời mà Monday vừa nói Jessica đều nghe rõ hết.

Trong khi đó, mèo Harry vốn đang trên mây vì sắp được làm hòa với bạn gái giờ lại xanh méc mặt mày vì sợ.

Con Monday khốn nạn này!!!

Khẽ xoay người, Jessica lạnh nhạt nói với Monday. "Monday, mi về trước đi, cũng không cần mang sách đến. Ta chợt nhận ra có chút việc quan trọng phải làm"

Nhận thấy sắc mặt cô chủ mình bắt đầu có dấu hiệu đi xuống, Monday liền sợ sệt cúi đầu, lập tức nhận lệnh mà biến mất.

Khi trong phòng chỉ còn một người một mèo, Jessica mới lẳng lặng nhìn về phía Harry, lạnh lùng nói. "Trước khi tao đếm đến một, thì mày hãy biến trở lại đi"

Qua một lát, Harry mới run rẩy mà từ hình mèo biến về hình người.

Vừa mới trở lại hình người, cậu đã lập tức ăn ngay quyển sách dày nhất trên bàn học của Jessica vào thẳng mặt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,210
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 63: C63: #58


"Jess-"

Còn chưa kịp kêu xong cái tên người thương, Harry đã lại ăn thêm một quyển sách dày thật dày khác vào mặt.

Ôi Merlin ơi, sao Jessy của mình có thể ném chuẩn đến thế nhỉ?

Thiếu niên đau đầu xoa lại chóp kính trên mặt, ánh mắt rầu rĩ nhìn cô bạn gái đã chia tay của mình.

Jessica hiện tại có thể nói là tức đến sôi dạ dày, mợ bà nó thật chứ.

Thằng chó này, rõ ràng là biết mình đã nhớ nó nhiều như thế nào, vậy mà lại không biết đến tìm mình, đã vậy còn chơi trò đóng giả thú cưng để ở cùng mình rồi nhìn mình súp phở mấy hôm nay. Bà mợ nó chứ, hôm nay cô mà có thể tha thứ cho tên này, Jessica thề sẽ đi đổi tên mình thành Jessica Potter.

Nghĩ đến đây, công chúa nhỏ của nhà Slytherin đã tức lại càng thêm tức, tay lại vội vớ ngay một quyển sách dày gần đó định ném qua.

Lần này, cũng may là Harry đã nhanh tay hơn. Cậu bước thật nhanh đến trước mặt Jessica, giằng co chụp lấy quyển sách trên tay cô gái của mình.

"Em đừng có ném nữa". Ai đó nói. "Mặt của anh sắp bị em ném đến gãy mũi rồi đây này"

Jessica hậm hực trừng cậu, nhưng khi nhìn thấy chóp mũi đỏ ửng có in vết hằn của gáy sách, trái tim trong lồng ngực liền khẽ nhói lên.

Tuy nhiên, Jessica là ai cơ chứ?

Tuy đúng là có đau lòng thật, nhưng bực tức trong lòng nếu không thể phun ra thì nhất định sẽ bị nghẹn chết.

Nên là lần này thay vì lấy sách tiếp tục ném vào tên bồ cũ đáng ghét của mình, Jessica chuyển thế mạnh chân đạp lên chân của Harry, gót giày cao gót nhọn hoắc khiến Harry đau đến kêu lên "Úi úi".

Đáng đời.

Jessica vô cùng thỏa mãn khi nhìn thấy Harry đã phải lùi lại xoa mũi chân.


"Sao em chơi mạnh tay thế Jessy?". Harry ấm ức nói. "Đau lắm đấy, chân anh cũng sắp bị em đạp lủng rồi đây này"

"Vừa lắm". Jessica cười khinh đáp lại. "Thế nào? Cậu Bé Vàng của nhà Gryffindor, người mà sắp bước vào cuộc thi Tam Pháp Thuật vậy mà lại không đỡ nổi một cú đạp của một đứa con gái yếu đuối đây à? Đừng để cha đỡ đầu hay đám bạn bè mày biết tin này nhé Potter, nếu không mày sẽ đẹp mặt đấy con à"

"Jessy". Harry rầu rĩ kêu lên. "Anh biết chuyện gạt em mấy hôm nay là do anh có lỗi, nhưng nếu anh không làm vậy thì đến bao giờ em mới chịu nói chuyện với anh chứ?"

Với tính cách của Jessica, tuy là đã chuẩn bị tươm tất hết rồi, nhưng khi lâm trận thì cũng sẽ nhút nhát bỏ chạy ngay mà thôi.

Vì Jessica có thể là người trời không sợ đất không sợ, trước mặt người khác thì luôn là một con rắn độc với cặp nanh nhọn hoắc. Nhưng khi đối diện với con sư tử mang họ Potter nhà Gryffindor, nanh của Jessica sẽ chẳng còn nhọn nữa, con rắn độc hung hãn trong cô khi đối diện với Harry thì cũng sẽ trở thành rắn nhồi bông mà thôi.

Bị bắt trúng tâm đen, Jessica lâm vào trầm mặc, hàm răng trắng như sứ không ngừng cắn vào bờ môi căng mọng của mình.

Harry e dè nhìn cô, qua một lát thì bước lại. Khi phát hiện Jessica không có quá nhiều kích động, thiếu niên liền can đảm đi thẳng đến trước cô.

Harry vẫn luôn cao hơn Jessica, kể cả khi cô đi giày cao gót đi nữa thì vẫn thấp hơn cậu một, hai phân. Dưới tình huống ở gần nhau như thế này, Jessica rất nhanh liền bị Harry vây kín, hoàn toàn không cách nào thoát khỏi sự dữ dội tồn tại một cách mâu thuẫn cùng với sự dịu dàng trong đôi mắt màu lục bảo ẩn sau cặp kính tròn của thiếu niên.

Merlin ơi, từ bao giờ mà ánh nhìn của người này lại trở nên giống hệt với lời nguyền Chết Chóc Avada vậy nhỉ?

Hơn nữa, thứ này còn đặc biệt nguy hiểm hơn cả lời nguyền Chết Chóc nữa, bởi vì Jessica sẽ để bản thân mình chết trước nó một cách cam tâm tình nguyện mà không hề có chút lảng tránh nào.

"Mày muốn cái gì?"

Jessica cố giữ chút tôn nghiêm cuối cùng bằng cách lên giọng cho thật kênh kiệu.

Cứng đối cứng hiếm khi mang lại kết quả tốt, nhất là khi Jessica lại là người thích ăn mềm hơn ăn cứng. Với lại, dù cho cô có thích ăn cứng, thì cũng chưa chắc Harry nỡ mà chơi trò cứng đối cứng với cô.

Vậy nên, trước sự kiêu căng của bạn gái mình, thiếu niên chỉ cười nhẹ, vươn tay ra véo má cô.

"Không có gì". Harry nói. "Chỉ là lâu ngày không gần gũi em thế này, cảm thấy rất nhớ em"


Cứu.

Nội tâm Jessica không ngừng trào lên hỗn loạn.

Cái quần đùi của Merlin thật chứ, từ bao giờ mà thằng chó này lại thả thính đỉnh như thế này vậy?

"Cút". Jessica gồng muốn đứt dây đáp lại. "Bỏ cái tay mèo của mày ra, đừng có nghĩ làm như vậy thì tao sẽ tha cho cái tội lừa trên dối dưới của mày"

Vậy em nói đi". Harry bật cười. "Như thế nào mới chịu tha thứ cho anh?"

"Không như thế nào cả". Jessica đáp lại. "Mày đừng có mo-"

Còn chưa nói xong, ai đó đã nhanh tay hơn cúi đầu xuống, chuẩn xác hôn lên môi cô, hoàn toàn chặn kín mọi lời lẽ cay nghiệt mà nàng tiểu thư nhà Lodge sắp nói ra.

Jessica không vui vùng vẫy, dựa vào đâu mà thằng tró này lớn tiếng với mình trước, vậy mà giờ lại đến hôn mình như đúng rồi vậy?

Ai cho?

Mợ nó, đúng là càng ngày càng đáng ghét.

Chỉ là Jessica càng vùng vẫy, Harry càng tấn công mạnh bạo, khiến cô gái nhỏ từ một con rắn hung hăn giờ cứ như cừu non trong miệng cọp.

Mới ban đầu, nụ hôn chỉ đơn giản là một sự tiếp xúc nhẹ nhàng. Nhưng dần dà, với nhớ thương và khao khát được chạm vào nhau của hai đứa nhỏ đang tuổi dậy thì tràn ngập sexual hormone này, nụ hôn dịu dàng nọ đã dần trở nên mãnh liệt.

Harry càng hôn mãnh liệt, Jessica càng trở nên yếu ớt. Nhưng cô gái nhỏ vốn chẳng phải cừu non, mà là loài rắn dẻo dai có thể quấn lấy người khác, đặc biệt là trái tim nóng rực tình yêu của cậu bé cứu thế.

Cuối cùng, thay vì tiếp tục chịu thế bị động, Jessica đã lựa chọn phản công. 


Cô ngẩng đầu, nhón chân để bản thân có thể dễ dàng tấn công ngược lại nụ hôn của Harry. Ngọt ngào mang theo tức giận, khiến nụ hôn nhớ thương dần trở nên ấm áp, sự mềm mại và rắn chắc của cơ thể cứ như lôi kéo, khiến hai đứa nhỏ càng hôn càng hăng.

Harry một tay giữ chặt eo Jessica để chắc chắn cô không thể thoát khỏi mình, một tay còn lại thì đưa ra sau gạt hết đống đồ mà theo cậu của hiện tại là vướng víu khiến chiếc bàn học liền trở nên trống trơn.

Thiếu niên làm xong công tác dọn dẹp thì dùng cả hai tay giữ lấy eo người thương, mạnh mẽ đặt cô lên bàn học, nụ hôn cũng vì vậy mà càng trở nên nồng nhiệt.

Rõ ràng là hôm nay không phải thứ sáu, cô cũng chẳng có uống tí rượu nào trong tối nay vậy mà vẫn cứ như có hơi men khiến bản thân phải say đến chẳng thể nào tỉnh táo lại nỗi.

Harry rõ ràng cũng say theo cô rồi, dù thề với Merlin là cả đời này trừ món bia bơ ra thì cậu chẳng hề động đến món đồ có cồn nào trong suốt mười bốn năm qua cả.

Thiếu niên mang theo bàn tay nóng hổi vuốt ve vòng eo nhỏ nhắn của Jessica, trong tim dường như lại có chút đau đau vì phát hiện ra việc cô so với lúc trước đã lại gầy hơn nữa rồi.

Jessica ban đầu là tức giận, nhưng giờ lại bị hơi men tình ái làm cho mụ mị đầu óc, từ kế hoạch phản công mà biến đổi thành phối hợp với Harry từ khi nào thì chính cô cũng chả còn biết nỗi nữa rồi.

Harry yêu thương hôn cô, bàn tay rắn chắc len lỏi vào trong phần da thịt mát lạnh ẩn sau lớp đồng phục mỏng manh mà giờ chỉ có sức phòng thủ bằng 0, theo sự lôi cuốn của cơ thể quyến rũ mà đi dần lên phía trên.

Nóng.

Da thịt mát lạnh đối lập hoàn toàn với cái nhiệt nóng từ tay của thiếu niên khiến Jessica dường như thanh tỉnh, nhưng mọi chuyện có lẽ đã muộn, vì khi bàn tay ma mãnh của Harry chạm vào phần ngực căng tròn của cô, tâm trí của Jessica cũng lại lần nữa sa vào trầm mê.

Harry hôn cô đến say sưa, bàn tay mang theo dịu dàng đi cùng mãnh liệt mà nắn bóp chỗ ngực căng tròn của thiếu nữ dưới thân, cảm giác mê muội đến chỉ muốn trầm luân cùng người chết chung một chỗ này, một khi đã nếm qua thì chỉ có thể sa vào, hoàn toàn không cách nào thoát ra được.

"Đừng ~"

Cuối cùng, vẫn là phải trông cậy vào sự lý trí của một Slytherin trong Jessica.

"Đừng như vậy". Jessica uất ức nói. "Không muốn"

Khi nước mắt của Jessica theo sự buồn bực khó nói trong lòng mà rơi xuống, tâm trí đang tràn ngập hứng tình của Harry cũng lập tức thanh tỉnh.

Đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy cô khóc, từ hồi còn là kẻ thù cho đến khi hai người yêu nhau, đây là lần đầu tiên Jessica để nước mắt mình rơi xuống trước mặt Harry Potter.

"Được rồi, anh dừng anh dừng"


Cứu Thế Chủ lập tức thu tay về, sợ hãi dùng tay lau đi nước mắt của người thương.

"Em đừng khóc, Jessy em đừng khóc mà". Harry vội vàng an ủi cô. "Anh sai rồi, anh thật sự sai rồi. Anh không nên tức giận rồi lớn tiếng với em, cũng không nên chưa cùng em nói rõ ràng đã đụng chạm em, là lỗi của anh. Em đừng khóc, em đừng khóc, em mà khóc anh sẽ rất đau lòng, đừng khóc nha"

Jessica rầu rĩ đẩy tay cậu ra, nhưng Harry vẫn kiên trì lau nước mắt cho cô, khiến tức giận trong lòng Jessica cũng dần tan biến, thay vào đó chỉ còn là yêu thương và nỗi nhớ đã luôn bao lấy trái tim suốt ngần ấy thời gian.

"Anh tức giận với em". Cô đánh cậu một cái vào ngực. "Rõ ràng là con nhỏ Santa Claus đó gây khó dễ cho anh trước, vậy mà anh lại đi tức giận với em"

"Được rồi, là lỗi của anh, là anh sai hết". Harry đau lòng ôm cô. "Sau này sẽ không như vậy nữa, sau này toàn bộ đều nghe em, em đừng khóc nữa nha"

"Em không có khóc, anh đừng có ôm em". Jessica đẩy nhẹ cậu ra. "Lâu như vậy mà anh vẫn không đến tìm em, đã vậy còn giả làm một con mèo nhìn em thảm hại như thế nào suốt mấy ngày qua. Anh đúng là khó ưa, chó chết, đáng ghét, xấu xa, khốn nạn"

"Được được được, đều là anh sai, anh sai rồi Jessy à". Harry đau lòng lau nước mắt cho cô. "Sau này sẽ không như vậy nữa, anh sẽ không lớn tiếng với em, có chuyện gì cũng sẽ nhường em hết được không?"

Vốn dĩ cậu còn muốn làm giá để Jessica chủ động nhận sai trước, nhưng khi nhìn thấy nước mắt của cô, trái tim của Harry cũng nhũn hết rồi. Giờ phút này, cậu chỉ muốn cô vui vẻ trở lại, những thứ khác thì đều mặc kệ đi.

Jessica hít hít vài hơi để nước mũi không còn nghẹn nữa, qua một lát mới vươn tay ôm lấy Harry.

Thiếu niên dịu dàng vuốt ve mái tóc mượt mà của cô, dường như là dùng hết ôn nhu cả đời mà hôn lên đỉnh đầu của cô.

Jessica lại ôm người thêm một lát, mới lí nhí nói. "Còn có, ừm, chuyện lần đó em cũng có lỗi, xin lỗi anh"

Người có lòng kiêu hãnh cao như cô mà chịu nhận lỗi thì quả thật đã rất khó rồi, vậy nên Harry cũng chẳng còn muốn ý kiến gì với cô nữa.

"Không sao, chúng ta cùng có lỗi mà". Cậu nói, lại hôn lên tóc cô. "Anh cũng có lỗi nữa, nên là mình hòa nhé?"

Jessica gật đầu, rồi nói. ""Em không thích cãi nhau, sau này mình đừng cãi nhau nữa"

"Được được được, sau này không cãi nhau nữa". Harry lập tức đồng ý, nói thật là một lần này đã đủ để cậu tỡn đến già rồi.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
619,210
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 64: C64: #59


"Đừng tưởng làm như vậy thì em sẽ tha thứ cho anh"

Jessica dùng tư thế nữ hoàng nhìn Harry chân chó đang xoa bóp bàn tay của mình. Nhưng dù ngoài mặt vẫn lạnh nhạt như thể chưa từng có cái màn ướt át ban nãy, xong trái tim của Jessica vẫn cứ rung rinh vì niềm vui được tái hợp với bạn trai mình.

"Rồi rồi rồi, lỗi của anh hết". Harry lập tức nói. "Sau này chuyện gì cũng nghe em, tuyệt đối không cãi lại em dù chỉ là nửa lời, như vậy được rồi chứ Jessy?"

"Còn dám hỏi em?". Jessica trợn mắt dùng tay kéo banh khuôn mặt của bạn trai mình ra khiến cậu chàng không khỏi kêu lên oai oái.

"Sao anh lại khó ưa như vậy được chứ?". Cô gái nhà Slytherin nói. "Lớn tiếng với em, đã vậy còn dùng hình thú lừa gạt em. Anh nên cảm thấy may mắn là em rất yêu anh đi, nếu không thì em đã nguyền chết con mợ nhà anh rồi"

"An in ỗi". Bị cô kéo căng hết cả da mặt nên Harry cũng không thể nói năng rõ ràng. "Au ày ường em ết"

Vậy thì còn tạm được.

Thấy thái độ thiếu niên vô cùng chân thành, Jessica liền không khỏi hừ lạnh, lúc này mới chịu buông tay.

Harry xoa xoa đôi mắt bị kéo đến đau vài cái, đợi khỏi rồi liền nhích qua ôm chặt bạn gái mình vào lòng.


"Gì nữa đây?". Jessica nhướng mày.

"Không có gì". Harry vui vẻ lắc đầu. "Chỉ là cảm thấy được ôm em như thế này, thật đúng là tốt hết sức"

Jessica trừng cậu, nhưng qua một lát thì cũng chỉ có thể thở dài, thuận theo nỗi nhớ và tình yêu trong tim mà vươn tay ôm lại thiếu niên.

Thấy cô chịu ôm mình, Harry lại càng vui vẻ hơn.

"Em có nhớ anh không?". Cậu hỏi.

"Anh nói xem?". Jessica nói.

"Vậy là nhớ rồi". Harry vui vẻ đáp. "Anh cũng rất nhớ em, mỗi ngày nhớ em ít nhất là 2000 lần"

"Buồn nôn quá". Jessica bị chọc cho vui vẻ, không khỏi đánh vào vai bạn trai của mình một cái.

Harry bị đánh cũng không có thái độ gì, thay vào đó càng cười tươi hơn, hạnh phúc hôn lên chóp mũi của Jessica thêm một cái.


"Được rồi, đừng có hôn nữa, bàn chuyện chính đi". Jessica đẩy đầu cậu ra, nhưng vẫn ngồi yên cho Harry ôm mình. "Cuộc thi cuối tuần này anh tính sao đây? Đã lên kế hoạch gì chưa? Đừng nói với em là hình thái hóa thú chính là kế hoạch tác chiến của anh đấy nhé?"

"Không có". Harry nói. "Nói cho em biết một bí mật nhé. Bạn trai em đã được mật báo từ bác Hagrid đấy, cuộc thi đầu tiên là những con rồng. Đối với tụi nó, anh đã có chuẩn bị tươm tất rồi"

"Rồng?". Jessica nghe vậy liền nhíu mày. "Mà khoan đã? Lão Hagrid á?"

"Phải". Harry gật đầu. "Là bác ấy đã dẫn anh vào rừng, sau đó thì để anh ở một bên cùng với tấm Áo Choàng Tàng Hình. Rồi anh đã nhìn thấy những con rồng, là do người của Ban tổ chức chuẩn bị cho vòng thi đầu tiên. Mà em có biết rằng bác Hagrid đã mang hoa đến cho bà Maxine không? Bác ấy thậm chí còn mặc đẹp và chải tóc gọn gàng nữa đấy Jessy à"

"Em sẽ tạm cho qua chuyện lão Hagrid đang tán tỉnh mụ Hagrid phiên bản Pháp xa xỉ hơn vì hiện tại nó không phải là vấn đề chính, anh có thể kể lại cho em vào ngày khác sau". Jessica nói. "Nhưng ý anh là lão Hagrid ngớ ngẩn đã chỉ cho anh manh mối về cuộc thi đầu tiên á? Merlin ơi, chuyện này đúng là khó tin quá đi"

"Đừng nói thế chứ Jessy". Harry không vui nhìn cô. "Đừng quên em đã hứa là sẽ không sinh sự vô cớ hay nói năng khó nghe về bạn bè và gia đình của anh đấy"

"Merlin ơi, em, bà mọe nó tao không có hứng sinh sự". Jessica liền véo tai cậu. "Mày không có nghĩ rằng với đầu óc của lão Hagrid mà lại có thể tìm ra thông tin mật của cuộc thi tầm cỡ như Tam Pháp Thuật thì rất là kỳ quái sao Potter? Động não hộ tao đi, mày sắp thi cử tới nơi đó, đừng có biến bạn gái mày thành góa phụ ở tuổi mười bốn chứ tên này"

Quần đùi Merlin nó chứ, cái mùi thông tin mật mà dễ ăn như thế này thì kiểu gì cũng nghe ra mùi plot twist. Nếu mà Tam Pháp Thuật dễ thi dễ ăn như vậy thì mấy lần trước đã chẳng đi tong mấy chục mạng người rồi.

"Jessy". Harry lẳng lặng nhìn cô. "Em đừng nên đánh giá thấp một người chứ. Bác Hagrid tuy suy nghĩ hơi đơn giản, nhưng bác ấy vẫn luôn là người đưa ra lời khuyên tốt cho chúng ta mà"


"Trong trường hợp trí nhớ mày có vấn đề thì tao xin được trịnh trọng nhắc lại, Potter". Jessica liền đáp lại. "Rằng năm đầu tiên mày đi học, ổng đã suýt giết mày hai lần khi để mày đi một mình trong rừng khiến mày gặp phải tôi tớ của Kẻ-Mà-Ai-Cũng-Biết-Là-Ai, rồi thêm một lần nữa là khi để lộ thông tin về con chó ba đầu ở tầng ba cho lão Quirrell khiến mày suýt nữa đăng xuất khỏi thế giới này. Sẵn lỡ kể rồi thì kể nốt luôn, thưa ông thần tôi dốc ruột dốc gan ra mà yêu ạ, rằng lão Hagrid thông thái của mày cũng là người đã đưa con Bằng Mã khốn kiếp đó vào nội dung giảng dạy và suýt nữa là đã khiến tao đi chầu trời rồi. Cho nên là, mày vẫn tin rằng một người như thế có thể biết được thông tin mật của một cuộc thi tầm cỡ như cúp Tam Pháp Thuật sao?"

"Anh biết em là muốn tốt cho anh Jessy". Harry bèn nói. "Nhưng Hagrid là người đã đưa anh đến thế giới pháp thuật đấy cưng à, và mấy năm qua bác ấy vẫn luôn đối tốt với anh, cho nên là, em có thể tin tưởng bác ấy một lần không tình yêu? Xem như là anh năn nỉ em đấy, vì anh được không em?"

Jessica không vui nhíu mày, nhưng trước cái nhìn cún con của cậu bạn trai mình simp gần bốn năm nay, cuối cùng vẫn là phải thở dài bỏ cuộc, chấp nhận thuận theo cậu.

Dù vậy, Jessica vẫn cố cứu lại cái nết của mình bằng cách véo mũi thiếu niên và nói. Cảnh cáo mày đấy, tốt nhất là nên có kế hoạch ra trò trống vào. Tao không cần mày phải chiến thắng vinh quang gì, tao chỉ cần mày toàn mạng quay về là được. Cho nên là, nếu mày dám chết trong cái cuộc thi ngớ ngẩn đó, thì tao sẽ là đứa đầu têu trong việc trở thành siêu phản diện đấy. Và tin tao đi Potter, khi tao thành phản diện tầm cỡ như Kẻ-Mà-Ai-Cũng-Biết-Là-Ai rồi thì việc đầu tiên tao làm chính là giết chết bác Hagrid thân thương của mày vì tội tuồn tin lậu đấy"

"Suy cho cùng thì em vẫn là quan tâm anh thôi". Harry bật cười cọ mũi với cô. "Được rồi mà Jessy, đừng lo lắng cho anh nữa. Phải nói em kìa, hôm đó em nôn ra máu, đến giờ em đã khỏe hẳn chưa?"

"..."

Sao vòng đi vòng lại lại vòng về vấn đề này rồi?

Trong lòng Jessica không khỏi có chút chột dạ, xong ngoài mặt thì vẫn giữ nguyên một nét bướng bỉnh không dễ bị lay động.

"Mày hóa thú theo dõi tao mấy bữa nay mà vẫn không nhìn ra tình hình à?". Jessica ném cho Harry một cái lườm để lấp liếm. "Tao khỏe, tao khỏe dữ lắm Potter. Chỉ cần mày không bỏ mạng ở cái cuộc thi đó, thì tao vẫn sẽ khỏe mạnh tháp tùng mày đến cuối đời"

"Anh có thể hiểu câu này là em đang muốn cùng anh đi đến cuối đời không?". Đuôi chó, à đuôi sư tử của Harry không khỏi phấn khích đong đưa.


"..."

Tư duy kiểu dị hợm gì vậy?

Nhưng khi nhìn thấy sự đáng yêu trên khuôn mặt bạn trai mình, trái tim Jessica cũng mềm ra hẳn.

Cô giữ lại những lời khó nghe trong lòng, thay vào đó là bật cười ngọt ngào, vươn tay véo nhẹ cái má của Harry. Mà Cứu Thế Chủ cũng rất thích việc này, vui vẻ để cô nhéo mà không có lấy một tiếng kêu ca.

Véo xong, Jessica mới nhẹ nhàng tì trán mình vào trán Harry, nhỏ giọng nói. "Đừng chết, hứa với tao đi"

Xin anh đừng đi, và cũng đừng bỏ lại em một mình.

Harry cười dịu dàng, rồi ngẩng đầu hôn lên cái trán đáng yêu của bạn gái, dịu dàng nói. "Anh sẽ không chết, vì anh còn muốn tháp tùng Jessy của anh đi đến cuối đời nữa"

Jessica không khỏi bật cười vì câu nhại lại mình của cậu, nhưng dẫu cho mọi thứ đều đã được chuẩn bị một cách tươm tất, cô gái nhỏ vẫn cứ có cảm giác bất an không ngừng.

Giống như mọi bình yên hiện tại chỉ là tấm màn che mắt cho giông bão phía sau, như thứ đang chờ đón họ sau ánh nắng bình yên là một trận mưa giông thật lớn. Không hiểu sao, Jessica lại có cảm giác nếu như mọi chuyện tiến triển không tốt, thì cô có thể mất đi Harry của mình, vĩnh viễn.



 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom