Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Giữa Vợ Và Chồng - Tứ Khuyết Nhất

Giữa Vợ Và Chồng - Tứ Khuyết Nhất

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Tham gia
11/6/23
Bài viết
919,310
VNĐ
900,499
[Diendantruyen.Com] Giữa Vợ Và Chồng - Tứ Khuyết Nhất

Giữa Vợ Và Chồng - Tứ Khuyết Nhất
Tác giả: Tứ Khuyết Nhất
Tình trạng: Đã hoàn thành




Tác giả: Tứ Khuyết Nhất

Chuyển ngữ: Pineapple

Tag: 18+, Cao H, Cẩu huyết, Cưng chiều, HE, Hiện đại, Ngọt, NP, NTR,

Tổng số chương: 66

Giới thiệu:

Hàn Nhã Văn và Thạch Đông Thăng kết hôn được 5 năm, sinh hoạt vợ chồng luôn làm cho có lệ.

Trịnh Đằng Huy và Lý Giai Di là đôi vợ chồng mới cưới, sinh hoạt vợ chồng luôn trong tình trạng mãnh liệt như lửa.

Một ngày đẹp trời hai đôi vợ chồng trở thành hàng xóm, trao đổi thân phận với nhau, tất cả đều vượt rào.

Luật sư bên ngoài có vẻ đứng đắn, nhưng bên trong lại rất đồi bại vs giáo viên nhà trẻ tao nhã

Huấn luyện viên thể hình gợi cảm vs tác giả có vẻ ngoài bảo thủ
 
Chương 1


Thạch Đông Thăng dừng xe ở gara, xem đồng hồ đã 10 giờ rồi, trễ như vậy không biết bà xã đã ngủ chưa.

Anh cầm lấy túi xách màu đen trên ghế phụ xuống xe, đóng cửa xe lại, thái độ mệt mỏi đi về phía cửa thang máy.

Thời điểm chờ đợi thang máy, một giọng nữ la mắng làm anh dời lực chú ý, tuy rằng đang phát giận nhưng lại mang dáng vẻ tùy hứng của con gái.

“Anh có mỗi cái chìa khóa mà cũng quên lấy, đêm nay phải ngủ chỗ nào?” Lý Giai Di lấy túi xách đánh về phía Trịnh Đằng Huy, chỉ mỗi cái chìa khóa mà anh cũng quên mang, tức chết cô.

Thạch Đông Thăng nhìn về phía hai người, người phụ nữ kia cũng thấy được anh.

Bởi vì Thạch Đông Thăng là người phương Bắc, người cao chân dài, rất có khí thế, lại làm luật sư, cho nên lúc nhìn về phía Lý Giai Di, trong lòng cô “Lộp bộp” một chút.

Lý Giai Di lập tức cụp mắt, cô cho rằng gara này không có ai nên mới nổi giận.

Trịnh Đằng Huy cầm rất nhiều đồ, anh thấy bà xã mình đang nhìn chằm chằm người đàn ông khác, mặt lập tức đen lại, liền nói: “Vợ, cầm giúp anh một ít đồ đi!”

“Tự mình cầm đi, chìa khóa cũng quên mang còn có mặt mũi nói em cầm giúp.” Lý Giai Di không kiên nhẫn mà dẫm lên giày cao gót đi về phía trước.

“Mang đồ lên rồi anh sẽ quay lại nhà bên kia lấy chìa khóa.” Trịnh Đằng Huy đuổi theo sau.

Hai người đi vào trước cửa thang máy, Lý Giai Di cùng Thạch Đông Thăng đứng song song với nhau, Trịnh Đằng Huy đứng phía sau.

Thạch Đông Thăng đứng thẳng tắp, người phụ nữ đứng quá gần nên anh có thể ngửi được mùi hương trên người cô, thật tươi mát, cũng không quá nồng.

Cửa thang máy mở ra, Thạch Đông Thăng lễ phép mà nhường đường: “Hai người vào trước đi, nhiều đồ mà.”

“Vậy thì, cảm ơn nha.” Trịnh Đằng Huy cũng không khách khí, mang đồ đi vào.

Lý Giai Di lộ vẻ mỉm cười nói: “Thật sự cảm ơn anh.”

“Không có việc gì.” Cô cười như vậy làm tim Thạch Đông Thăng run rẩy một cái, hô hấp cũng muốn ngưng lại.

Lý Giai Di cũng nhanh chóng vào thang máy, đối mặt với Thạch Đông Thăng đứng ở ngoài, đến khi cửa thang máy sắp đóng lại, cô lại cười tỏ vẻ cảm ơn.

Thạch Đông Thăng ngừng thở, tuy rằng tháng máy đã đóng, người kia cũng theo thang máy lên rồi, nhưng vẻ mặt người phụ nữ mang theo nét tươi cười vẫn còn sức hấp dẫn, ngay cả lúm đồng tiền bên khóe miệng kia cũng còn hiện rõ trong đầu anh.

Mặt Lý Giai Di rất xuất chúng, mắt to miệng nhỏ, mày lá liễu, làn da trắng nõn, cười rộ lên còn có má lúm đồng tiền, làm cho người ta có cảm giác tươi mát, tóc cô lại đen nhánh cuộn sóng. Cho nên nếu cô chưa kết hôn thì có rất nhiều đàn ông theo đuổi rồi.

Lại đợi vài phút, thang máy mới xuống dưới, cửa mở, bên trong không có ai, Thạch Đông Thăng lại có chút thất vọng, anh đi vào trong, ấn số mười.

Bước ra từ trong thang máy, đi tới trước cửa nhà, Thạch Đông Thăng liếc mắt một cái đã thấy được người phụ nữ kia.

Lý Giai Di xoay người, cô cho rằng chồng mình trở về, nhìn lại thì thấy là người đàn ông vừa rồi.

Thạch Đông Thăng đang định nói thì bị Lý Giai Di đoạt trước.

“Thật trùng hợp! Anh cũng ở tầng này sao?” Lý Giai Di vén mái tóc, bộ dáng động lòng người.

“Đúng vậy! Tôi ở….. bên cạnh nhà cô.” Thạch Đông Thăng hoảng loạn, hơi thở cũng không ổn định.

“Woa! Vậy về sau nếu có cần giúp gì, có thể nhờ anh không?” Lý Giai Di lại cười, má lúm đồng tiền hiện ra.

“Đương nhiên có thể.” Thạch Đông Thăng không biết mình sợ cái gì.

“Thật là vui khi quen biết anh.” Lý Giai Di vươn tay.

Thạch Đông Thăng cầm cặp da, thấy cô vươn tay, anh lại không biết đáp lại như thế nào, ngón tay cũng siết chặt, may mà lúc này cửa nhà anh mở ra.

Hàn Nhã Văn đi ra, cô vừa mới tắm xong, choàng áo tắm dài, cô nghe được ngoài cửa có tiếng động, cảm giác ông xã đã trở lại nên mới mở cửa ra.

“Ông xã, người này chính là…?” Hàn Nhã Văn nhìn Lý Giai Di.

“Tôi là hàng xóm mới chuyển đến, rất vui được quen biết cô.” Lý Giai Di vươn tay chuyển hướng qua Hàn Nhã Văn.

“Tôi cũng rất vui được quen biết cô.” Hãn Nhã Văn lễ phép duỗi tay tính đáp lại.

“Bà xã, chìa khóa rốt cuộc cũng tới rồi đây.” Lúc này Trịnh Đằng Huy cũng đã trở lại, cậu chạy một mạch lên, thở hổn hển, áo ba lỗ màu trắng đều ướt đẫm, lộ ra hình dáng cơ ngực.

Hàn Nhã Văn nhìn đến Trịnh Đằng Huy phía sau vừa chạy đến, chỉ cảm thấy cường tráng đến khó tin.
 
Chương 2


“Vậy….. hôm nào chúng ta gặp nhau nói chuyện sau.” Giai Di kết thúc cuộc trò chuyện, Trịnh Đằng Huy đã mở cửa đi vào, cô vẫy vẫy tay với hai người, đóng cửa lại.

“Chúng ta cũng trở về đi.” Thạch Đông Thăng đẩy cửa ra.

“Vâng.” Nhã Văn nhìn người đàn ông đi vào, có chút thất vọng.

Thạch Đông Thăng mỏi mệt cả ngày, chỉ muốn tắm rửa xong rồi đi ngủ sớm, anh vừa mới cởi quần áo, Nhã Văn đã đi vào.

“Chồng à, hôm nay là thời kỳ rụng trứng của em, anh đừng quên đó.” Cô dựa vào cửa phòng tắm, nhìn chằm chằm ông xã đang trần truồng.

Nói thật, tỷ lệ dáng người Đông Thăng chính là cực phẩm, điển hình người phương bắc, vai rộng eo thon, người cao, chân cũng dài, đừng nhìn luật sư chỉ ngồi văn phòng, trên người cơ bắp không hề ít, cơ bụng, cơ ngực,… Cộng thêm lông chân dài lộ ra hormone nam tính, đây cũng chính là nguyên nhân ban đầu mà cô thích anh.

“Hửm? Thế hả?” Đông Thăng đưa lưng về phía vợ mình, cho nên không thấy được ánh mắt đánh giá của bà xã.

“Chồng à, năm nay chúng ta nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ, bằng không sẽ khó ăn nói với bên ba mẹ đó.” Nhã Văn nhìn mông người đàn ông, thân dưới của cô có chút nóng.

Thạch Đông Thăng xoay người, đưa thân dưới ra thế đối mặt với vợ, dương v*t dưới háng mềm nhũn, nhưng cũng khá dài, quy đầu hiện ra màu đen tím, hai quả trứng rũ dưới lông mao.

“Chồng mau nhanh lên, em chờ anh ở phòng ngủ.” Nhã Văn đã nhìn quen thứ này rồi, từ ngày kết hôn đã biết.

Đông Thăng tắm rửa sơ, anh đẩy cửa phòng ngủ thì thấy vợ mình đã chuẩn bị tốt, cô nằm trên giường, mở người ra, chờ anh ghé thăm.

gậy th*t của anh không có ngẩng đầu, anh lau khô người bò lên giường, đột nhiên cô cười với anh, trong đầu Đông Thăng liền thoáng lên dáng vẻ mỉm cười của người phụ nữ kia, bụng nhỏ bốc lên một luồng nhiệt, dương v*t dưới háng trở nên có cảm giác.

Hứng thú đột ngột tới, anh còn chưa ý thức được rốt cuộc vì sao, thì đã áp lên người vợ mình, cắm gậy th*t vào.

“A….. Chồng…… Á…… hôm nay anh sung quá vậy… a……” Hàn Nhã Văn đã lâu không làm tình với Đông Thăng, âm đ*o bị dương v*t thô to nhét đầy, thọc vào rút ra, âm đ*o không chịu nổi sự xâm chiếm của anh.

Đông Thăng đắm chìm trong hang dâm chật hẹp, anh thẳng lưng điên cuồng cắm vào, ham muốn một khi đã lên não thì chỉ có phát tiết ra mới bình phục, gậy th*t thúc vào hoa huy*t, dựa vào tố chất cơ thể, chịch người phụ nữ dưới thân đến há miệng rên rỉ.

“Chồng à…..trướng quá……” Ở trong chuyện đó, anh luôn luôn là người nắm giữ quyền chủ động, hôm nay cũng không ngoại lệ, khi bọn họ làm tình rất truyền thống, nam trên nữ dưới, những tư thế tình thú khác về cơ bản chưa từng thử. Hôm nay Đông Thăng rất mãnh liệt, làm khơi dậy dục vọng của Nhã Văn.

Trong lúc làm Thạch Đông Thăng giống như bị nghẹn, anh không nói lời nào mà chỉ vùi đầu vào làm, động tác rất hung mãnh, giường cũng phát ra tiếng mà anh lại chỉ phát ra tiếng rên nhỏ.

Mây mưa hơn hai mươi phút, vào phút cuối Đông Thăng đẩy nhanh một trận rồi kết thúc, anh không rút ra mà gào rống bắn tinh cho cô. 

“Thật căng…… A…… Chồng…… Bắn cho em……” Hàn Nhã Văn cũng thỏa mãn vì được chồng mình đưa lên cao trào, hôm nay là thời kỳ rụng trứng, cô ôm chặt ông xã, để anh liên tục bắn vào trong.

Đông Thăng bắn mười mấy cái, đè lên người vợ mình một lúc mới rút gậy th*t ra, bởi vì trận kịch liệt vừa rồi mà cả người đầy mồ hôi, anh đi chân trần xuống giường, lấy mấy tờ khăn giấy ướt đưa cho Nhã Văn.
 
Chương 3


“Chồng hôm nay sao khác thế? Mạnh mẽ, bắn cũng nhiều.” Hàn Nhã Văn kẹp chặt môi âm hộ, tinh dịch bắn nhiều tới mức chảy cả ra ngoài.

“Nay là thời kỳ rụng trứng, nên anh….” Thạch Đông Thăng không muốn nói ra suy nghĩ chân thật của mình, chả lẽ lại bảo là vì nghĩ tới người phụ nữ khác nên mới vậy.

“Vậy thì ngày mai chúng ta tiếp tục cố gắng nhé chồng.” Nhã Văn lau khô tinh dịch chảy giữa hai chân, sau đó xoay người ném khăn ướt vào thùng rác.

Thạch Đông Thăng đứng dậy nói với cô: “Em ngủ trước đi, anh đi tắm rửa.”

“Vâng, anh tắm nhanh rồi ngủ nhé.” Hàn Nhã Văn cũng mệt mỏi, cô đắp chăn mỏng lên người, chỉnh nhiệt độ điều hòa cao hơn một chút.

Thạch Đông Thăng vào phòng tắm, đóng cửa lại, anh đánh một quyền lên tường, rốt cuộc sao lại thế này, anh cùng vợ mình làm tình lại nghĩ về người phụ nữ khác, nhất định đã sai chỗ nào đó, có lẽ là gần đây làm việc mệt nhọc, đúng vậy, là do quá mệt nên mới vậy, bản thân chột dạ nên anh cố tìm một lý do.

Cùng lúc đó, ở cách vách Lý Giai Di vừa dọn dẹp phòng nên cả người đầy tro bụi, Trịnh Đằng Huy cũng không nhàn rỗi, loay hoay gần một tiếng đồng hồ thì hai người mới thu dọn xong.

“Uống miếng nước đi vợ.” Quét tước xong, Trịnh Đằng Huy rót một ly nước đưa cho Lý Giai Di.

Đằng Huy nhìn trên mặt cô dính bụi bặm, cậu dùng tay lau sạch sẽ cho cô.

“Chồng à.” Lý Giai Di một tay cầm ly, một tay nắm lấy cánh tay Đằng Huy, nhấp môi, cười nói: “Ngày đầu tiên ở nhà mới, muốn làm không?”

Bọn họ là vợ chồng son, chỉ cần đụng nhau là cháy, Trịnh Đằng Huy còn là huấn luyện viên thể hình nên nhu cầu lúc nào cũng tràn đầy, mỗi ngày đều phải làm một lần, mà Lý Giai Di lại là một người dâm đãng nên chỉ cần một ánh mắt của cô liền biết muốn làm gì.

“Được!” Trịnh Đằng Huy một phen ôm chặt lấy cô, không ngại bụi bẩn còn dính trên người, cùng nhau cọ xát môi đối phương, đầu lưỡi duỗi vào bên trong khuấy đảo.

Giai Di là giáo viên, trước mặt người khác đều là bộ dáng tri thức, hình tượng xinh đẹp mà tao nhã, chẳng qua vẻ bề ngoài đã che giấu cô, so với nhiều người tưởng tượng thì cô dâm đãng hơn rất nhiều. Cô thích làm tình, mọi tư thế trên giường đều muốn nếm thử.

“Chồng làm chết em đi!” Lý Giai Di kẹp lấy vòng eo rắn chắc của cậu, cô ngửa đầu thở dốc, hai chân vì khó chịu mà không ngừng cọ qua lại.

“Làm! Cho em ăn dương v*t lớn của chồng.” Quần đùi Trịnh Đằng Huy bị đồ lẳng lơ này kéo xuống, vật lớn có kích thước kinh người trực tiếp bắn ra ngoài, quy đầu thô to màu đỏ tím, bên trên đã chảy ra một ít dịch thể.

Váy Giai Di bị xốc lên, cậu cởi quần lót ra ném sang một bên, lúc sáng nay hai người mới vừa làm nên hiện tại cũng không làm dạo đầu quá lâu, cứ nắm gậy th*t thô dài trực tiếp cắm đi vào.

Lý Giai Di rất vừa lòng với dương v*t của cậu, ngoại trừ thô dài thì còn hơi cong, gậy th*t mang theo độ cong dễ dàng cắm đến chỗ mẫn cảm, đặc biệt lúc làm cậu rất hung mãnh, lại thích nói thô tục, mỗi lần đều làm cô rất sướng.

“Vợ ơi, anh muốn chịch chết em.” Trịnh Đằng Huy chôn toàn bộ gậy th*t đi vào, banh hai chân cô lên, dùng sức ở eo thọc vào rút ra, dương v*t to lớn cắm trong âm đ*o đầy nước, âm thanh nước dâm tràn đầy…… phụt phụt.

“A……. Chồng……. Chịch em đi….. A…… Lại cắm sâu thêm chút.” Lý Giai Di lớn tiếng kêu dâm, không thèm quan tâm có người sẽ nghe thấy.
 
Chương 4


Phòng tắm Thạch Đông Thăng và căn hộ bên cạnh chỉ cách một bức tường, cho nên anh có thể nghe thấy đôi vợ chồng mới chuyển đến bên kia đang làm gì, đặc biệt Lý Giai Di còn rên lớn như vậy.

Ngực nghẹn một hơi, không biết vì sao mình lại có cảm giác nôn nóng, đầu óc bắt đầu loạn, dương v*t vừa phát tiết chậm rãi ngẩng đầu lên, quy đầu hướng lên trời 90 độ, phía trên còn dính chất nhầy, anh nắm lấy, nghe âm thanh rên rỉ dâm đãng của vợ người khác mà vuốt lên xuống.

“A…. Chồng ơi! Nhanh lên chút! A…. Căng quá…..” Giai Di không giống như Nhã Văn, cô nhiệt tình mà phóng khoáng, từ đầu tới đuôi đều toát lên dáng vẻ của tuổi trẻ, khi lên giường lại là bộ dáng gái điếm.

“Vợ à! Em kẹp thật con mẹ nó chật, sướng muốn chết anh rồi.” Trịnh Đằng Huy cũng là dạng lưu manh, cậu đong đưa mông thọc vào rút ra, dương v*t đỏ tím ma sát âm đ*o chật hẹp, rút ra mang theo chỗ dâm dịch bị đánh ra bọt mép.

Giai Di ngẩng đầu lên, ôm lấy cổ Đằng Huy, từng tiếng rên rỉ truyền sang bức tường bên cạnh, từng cái đánh vào trong lòng Thạch Đông Thăng.

dương v*t anh cứng như muốn nổ tung, kích cỡ xưa nay chưa từng có, thân gậy nổi đầy gân xanh, anh cắn răng tăng tốc độ loát, cơ bắp cường tráng nửa người trên đều phồng hết lên.

Tuy rằng tiếng kêu nghe được rất nhỏ, nhưng chỉ cần một âm thanh cũng đã đủ khiến cho các giác quan của anh đều kích thích.

Đằng Huy và Giai Di thay đổi tư thế, anh đứng dậy bế theo cô lên, như nguyên tư thế đứng như vậy mà thọc vào rút ra, gậy th*t tiến vào rất sâu, âm đ*o Lý Giai Di như muốn căng hỏng, kết hợp với chỗ dâm thuỷ tiết ra làm âm mao Đằng Huy đều ướt đẫm.

“Lỗ dâm! Hửm? Chật như vậy, muốn cắn đứt dương v*t chồng à?” Trịnh Đằng Huy đứng làm, gậy th*t tiếp tục cắm càng lúc càng nhanh.

Giai Di trợn trắng mắt, hai chân kẹp chặt vòng eo của cậu, âm đ*o mút chặt lấy dương v*t, cô giương miệng, duỗi đầu lưỡi liếm lên cằm Đằng Huy: “Chồng của em….. Quá mạnh….. A…….”

“Mẹ kiếp!” Dáng vẻ dâm đãng của Lý Giai Di làm Đằng Huy không chịu được, nâng mông lên, dương v*t thô dài hung hăng đâm mạnh vào âm hộ.

Phía bên này, Thạch Đông Thăng dùng tay trái chống lên tường, tay phải nắm lấy bộ phận nam tính, mã mắt chảy ra dâm dịch nhỏ giọt xuống mặt đất, bởi vì động tác thủ dâm quá thô bạo mà quy đầu bị trướng phồng lên.

Anh thở dốc nặng nề, không dám phát ra tiếng quá lớn, mà gầm nhẹ vì quá sung sướng, nghe người phụ nữ kia không biết xấu hổ mà kêu lãng, nội tâm xúc động hy vọng người cắm vào bên trong cô chính là anh.

Ý niệm tà ác đột nhiên sinh ra làm anh mở to hai mắt.

Lý Giai Di sắp đến thời khắc cao trào, mà Trịnh Đằng Huy cũng đang đẩy nhanh tốc độ ra vào.

“Chồng ơi…… A……. Mau! A…… Sắp không được rồi.” Lý Giai Di thúc giục, thanh âm bức thiết.

Trịnh Đằng Huy điên cuồng làm, đưa Giai Di đến cao trào.

“A……. Ưm……” Đôi tay cô ôm chặt phía sau lưng Đằng Huy, cái mông run rẩy, âm đ*o phun ra một lượng lớn chất lỏng.

Thạch Đông Thăng nghe thấy người phụ nữ kia bị chịch lên đỉnh, cùng lúc đó anh cũng bắn ra, gầm nhẹ một tiếng, dương v*t tím đen hướng về phía vách tường, tinh dịch đặc sệt từ trong mã mắt phun ra ngoài, tưới lên trên mặt tường.

Phát tiết xong, anh nhìn lên vách tường đang chảy tinh dịch xuống, đột nhiên hồi thần lại, anh thế nhưng lại có ý dâm với vợ của người đàn ông khác, nhiều năm nay anh chưa từng ngoại tình vợ mình,  có lẽ là gần đây áp lực quá lớn, đúng, chính là do áp lực mà nên.

Thạch Đông Thăng tuỳ tiện tìm một cái lý do qua loa lấy lệ cho bản thân, sau đó tắm rửa xong quay trở lại phòng ngủ.
 
Chương 5


Ầm ĩ cả một đêm, Lý Giai Di ngủ tới gần trưa mới tỉnh, Trịnh Đằng Huy nằm bên cạnh còn đang ngáy khò khò, cô ngồi dậy, cử động cái cổ có chút mỏi, xốc chăn lên đi xuống giường.

Nhìn qua đồng hồ, đã hơn 10 giờ, hôm nay cô có một cuộc phỏng vấn ở một nhà trẻ. Bởi vì cô chuyển nhà nên chỗ nhà trẻ công tác trước đó đã từ chức. Không muốn chậm trễ thêm nữa, cô nhanh chóng tắm rửa, trang điểm nhẹ, liền chuẩn bị ra cửa.

Giai Di đang mang giày thì đúng lúc Đằng Huy từ phòng ngủ đi ra, dáng vẻ còn chưa tỉnh ngủ, anh quần xà lỏn, để lộ dáng người cường tráng, đồ vật dưới háng phồng lên như một cái lều.

“Hôm nay em đi phỏng vấn nha chồng, thời gian gấp quá nên anh tùy tiện gọi cơm hộp ăn đi nha!” Lý Giai Di gấp gáp, một tay chống lên tường, khom lưng mang giày, váy ngắn bao lấy cái mông căng mọng.

“Được.” Dục vọng của Trịnh Đằng Huy nổi lên, anh vừa trả lời xong thì lập tức đi về phía cô, từ phía sau ôm lấy Giai Di.

“Ai da! Anh làm gì vậy, mau thả em ra.” Lý Giai Di giãy giụa.

“Đừng đi, ngày mai đi không được sao?” gậy th*t căng cứng ma sát lấy mông vểnh cô.

“Không được! Đã hẹn với người ta rồi, anh mau buông ra đi, bằng không em giận đó.” Giai Di bị hormone mãnh liệt của anh làm cho kích thích, cả người mềm nhũn.

“Em thật tàn nhẫn, anh đều cứng như vậy rồi, em nhìn xem!” Trịnh Đằng dùng sức đỉnh vài cái.

“Chiều nay em trở về sẽ bồi thường cho anh nhé, nghe lời nào.” Lý Giai Di xoay người, ôm lấy cậu trấn an.

“Vậy thì hôn anh một cái.” Đằng Huy đưa môi sát vào.

Giai Di thuận thế hôn lên môi cậu.

Lại triền miên một hồi, cậu mới thả cô ra.

Nhà trẻ phỏng vấn ở một khu khác, vì Đằng Huy lái xe đi làm nên Giai Di chuyển sang đi bằng tàu điện ngầm. Hôm nay cô mặc quần áo công sở, dù sao cũng là phỏng vấn, cần phải chú trọng bề ngoài.

Nhà trẻ có tên là “Tân Thái Dương”, do tư nhân mở, ở khu bắc rất có địa vị, rất nhiều gia đình giàu có đều gửi con đến nơi này. Lý Giai Di không nắm chắc sẽ thành công, nhưng nghe nói phúc lợi nhà trẻ này không tồi, nên cho dù vì lý do nào thì vẫn nên nỗ lực một lần.

Lý Giai Di tràn đầy niềm tin, trải qua hai giờ phỏng vấn, cô được viện trưởng vẽ đường tương lai, đảm nhận giáo viên mầm non, hình tượng khí chất đều phải đạt, không thể nghi ngờ rằng Giai Di là phù hợp nhất. Cô được thông báo về nhà chờ tin tức, nhưng cô có thể nắm chắc rằng bản thân sẽ trúng tuyển.

Từ nhà trẻ đi ra, đã là hai giờ chiều, bụng Lý Giai Di đói kêu lêu, cô muốn đi đâu đó ăn rồi về.

Nhà trẻ ở lầu 7 nên cô đứng trước thang máy chờ đi xuống, cửa thang máy mở, cô bước vào vẫn luôn xem điện thoại nên không phát hiện người đang đứng bên trong.

Thạch Đông Thăng đứng ở một bên, cực kỳ xấu hổ, nghĩ đến tối hôm qua người phụ nữ đứng bên cạnh mình kêu dâm, mặt anh liền nóng lên.

Vì không muốn cô chú ý đến, anh xê dịch sang một góc, nhưng thân hình cao lớn của anh muốn không bị phát hiện thì hơi khó.

Lý Giai Di tìm được nhà hàng liền đem điện thoại cất vào túi xách.

Lúc này Thạch Đông Thăng thật sự muốn ngừng thở, ngửi được mùi hương trên người cô, cả người anh liền khó chịu không ngừng.

Giai Di vuốt tóc một cái, cả thang máy đều bay mùi hương của cô.

Không biết sao lại thế này, tâm Đông Thăng bị cô cào cho ngứa ngáy, anh không nói ra được chỗ nào kỳ lạ, chỉ biết rằng cả người mình đang rất khác thường.

Thang máy xuống tới lầu một, một khắc dừng lại kia, có thể do hệ thống có vấn đề, thang máy rung một chút, Lý Giai Di mang giày cao gót nên không đứng vững, trực tiếp nghiêng người hướng về Thạch Đông Thăng.

Đông Thăng đỡ lấy cô, anh nhìn cái trán trắng nõn cùng gương mặt tinh xảo của người trong ngực, lồng ngực “thịch” một cái.
 
Chương 6


“Ơ….. Thật xin lỗi.” Lý Giai ngẩng đầu lên, mới phát hiện người đỡ lấy cô thế nhưng là đàn ông cách vách.

“Không sao chứ?” Thạch Đông Thăng ra vẻ trấn định.

Cô ngã vào lòng ngực anh một lúc lâu mới ý thức được không ổn, lập tức hoảng loạn đứng lên.

“Không có việc gì.” Lý Giai Di xấu hổ sửa sang lại quần áo.

Bởi vì không có ai bước ra nên cửa thang máy lại đóng vào, Thạch Đông Thăng không chần chừ mà ấn nút mở, bước một bước đi ra ngoài.

“Đừng đi vội.” Giai Di đuổi theo sau, cô nghĩ anh đã giúp lại là hàng xóm, về sau khó tránh khỏi sẽ có tiếp xúc, mời anh ăn một bữa cơm coi như cảm ơn.

“Có việc gì à?” Thạch Đông Thăng bị cô chặn trước mặt.

“Vừa rồi nếu không có anh thì tôi đã té ngã, nên muốn mời anh một bữa cơm.” Lý Giai Di thấy anh không trả lời, lại tiếp tục nói: “Với lại tôi cũng đang định đi ăn, một người sợ ăn không hết, nên muốn mời anh ăn chung.”

Tay đang mở cửa Đông Thăng thu hồi lại, anh vốn định từ chối, nhưng lời nói tới bên miệng lại không thể nào nói ra.

“Không được sao?” Vốn dĩ Giai Di lúc nói chuyện đã ngọt ngào, hiện tại còn mang thêm chút nũng nịu, bất kỳ người ông nào cũng đều không chịu nổi.

“Được.” Mặt Đông Thăng lại nóng lên, may là làn da anh đen nên không nhìn ra.

Cô cũng không khách khí, trực tiếp leo lên xe anh.

“Cô chuẩn bị đi đâu?” Đông Thăng thắt đai an toàn, anh không từ chối cô mà dễ dàng đồng ý yêu cầu như vậy, đối với một người xa lạ chỉ mới gặp nhau lần thứ hai, là quá tuỳ tiện.

“Vừa rồi tìm được một nhà hàng thịt nướng, hôm nay thành công nhận được lời mời nên muốn thưởng cho bản thân một chút.” Giai Di nở một nụ cười rất tươi trả lời.

“Cô muốn làm việc ở đây sao?” Thạch Đông Thăng nghe ra mấu

“Đúng vậy, tôi làm giáo viên ở nhà trẻ trên tầng bảy.” Cô giấu giếm đáp.

“Rất tốt, không tồi.” Anh nói không nhiều, vừa đủ bốn chữ.

“Ha ha…..” Lý Giai Di lập tức xấu hổ cười trừ.

Dọc theo đường đi người đàn ông bên cạnh trầm mặc ít lời, cô chủ động một vài đề tài mà ông này cũng chỉ trả lời cho có lệ, quá ngu dốt, EQ cũng thấp, không biết người như thế nào có thể chịu đựng được anh chứ.

Tới cửa hàng thịt nướng, hai người cùng nhau đi vào, người phục vụ nhìn thấy lập tức tươi cười đón chào: “Hai vị muốn ăn món gì ạ?”

“Vừa rồi tôi có chọn ở trên app đặt món rồi.” Lý Giai Di lấy di động ra, đưa cho người phục vụ xem.

Đông Thăng ở bên cạnh cũng không nói gì.

“Cửa hàng gần đây đang có khuyến mãi cho phần ăn tình nhân, so với phần ăn của chị gọi thì càng ưu đãi hơn đấy ạ.” Người phục vụ cứng nhắc nói.

“Tình nhân? Cái này……” Giai Di qua anh, anh lại nhìn cô, không khí giữa hai người có chút xấu hổ.

“Đều được, cậu xem rồi làm đi.” Thạch Đông Thăng lên tiếng nói.

“Vâng, hai vị chờ một lát, đồ ăn lập tức sẽ được mang lên.” Người phục vụ cầm thực đơn đi ra sau bếp.

Qua hơn mười phút, bữa ăn chính liền được bưng ra, đầy cả một bàn. Giai Di nhìn thấy thì có hơi hối hận rồi, cô còn chưa có đi làm đã tiêu phí một khoảng cao như vậy, không khỏi có chút xa xỉ.

Bữa cơm này ăn cực kỳ ngại ngùng, hai người vốn dĩ không quen biết đột nhiên cùng nhau ăn chung với nhau. Có thể nói trên cơ bản ít ai như vậy, hơn nữa Thạch Đông Thăng cũng không đói bụng, ngồi một chỗ ở nơi này có hơi dư thừa.

“Sao anh không ăn?” Lý Giai Di dùng rau xà lách bọc một miếng thịt, há miệng to cho cả cuốn vào trong, dáng vẻ phồng má nhai nuốt trông đáng yêu nghịch ngợm.

“Không quá đói.” Thạch Đông Thăng trả lời.

“Vậy thì cũng nên ăn một ít đi.” Giai Di nói xong thì đem thịt nướng được cuốn kỹ lưỡng đưa đến bên miệng anh.

Đông Thăng căn bản không đoán được người phụ nữ này lại chủ động như vậy, bọn họ đều là người đã kết hôn, bộ dáng đút ăn thế này thực không phù hợp.

“Há miệng!” Lý Giai Di nói.

Thạch Đông Thăng đành phải hé miệng, bọc rau dưa thịt nướng đưa vào khoang miệng, mới đầu là vị đắng nhẹ của rau cải, sau đó chính là mùi thịt mang theo vị giác vô cùng dụ hoặc, anh càng nhai ánh mắt càng tối dần.

“Ăn ngon không?” Giai Di cười hỏi.

“Không tồi.” Anh dựa vào ghế, thân thể lười biếng nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mặt, không rời được mắt.

“Vậy thì ăn nhiều một chút.” Cô cũng phục người này rồi, cái thái độ này còn có lệ hơn Đằng Huy nhà cô nữa.

Ăn thịt nướng xong, Giai Di đang định đi tính tiền, không nghĩ tới anh đã giành trả trước, sau đó một câu cũng nói liền bước đi ra ngoài.

Cô đứng ở ngoài xe, hướng về phía cửa sổ xe nói: “Không phải đã nói là tôi mời à, sao anh lại trả tiền”

“Không có việc gì.” Đông Thăng cũng không nhìn người ngoài cửa sổ.

“Vậy thì lần sau tôi lại mời anh ăn cơm.” Lý Giai Di tỏ vẻ bất đắc dĩ, người đàn ông này thật là bá đạo.

“Cô không lên xe à?” Anh đợi một hồi cũng không thấy cô lên xe liền hỏi.

“A? Tôi phải về nhà, anh cũng trở về à?” Giai Di thắc mắc.

“Ừm.” Đông Thăng mở cửa xe giúp cô.

“Cảm ơn anh nhé.” Cô cũng không khách khí, lại ngồi lên xe anh.
 
Chương 7


Thông qua hiểu biết của Lý Giai Di, thì người đàn ông bên cạnh làm việc cùng một cao ốc với cô, anh ở tầng trên cùng, làm luật sư, tự mình làm ông chủ, cô thấy hơi ngưỡng mộ, tự mở công ty hẳn là có thể kiếm không ít tiền đâu nhỉ!

“Chúng tôi mới vừa dọn tới đây, hy vọng bình thường chúng ta có thể quan tâm lẫn nhau.” Giai Di nhìn về phía anh.

“Ừ.” Mặt Thạch Đông Thăng không tỏ thái độ, chỉ gật gật đầu.

Lý Giai Di thấy hơi xấu hổ, cô liền thay đổi đề tài hỏi: “Anh với chị dâu đã kết hôn được bao nhiêu năm rồi?”

“5 năm.” Đông Thăng rầu rĩ trả lời.

“Tôi cùng ông xã vừa kết hôn được một tháng.” Giai Di siết túi xách trong tay, tâm tình buồn bực.

Thạch Đông Thăng không đáp lời.

“Không có con sao?” Lý Giai Di lại hỏi.

“Không có.”

“Cũng tốt, không có con thì tốt.” Cô thức thời ngậm miệng lại, người này đúng là tích chữ như vàng, hỏi anh cái gì thì cũng đều trả lời một hai chữ, chẳng lẽ ai làm luật sư đều như vậy sao?

Tới trước khu chung cư, cô nói lời cảm ơn rồi nhanh chân xuống xe.

Anh hạ kính xe mà nhìn cô tiến vào bên trong, bởi vì có hẹn với bạn đi đánh tennis, anh nhìn bóng lưng Lý Giai Di biến mất mới khởi động xe quay lại.

Một tuần qua đi, Lý Giai Di được thông báo chính thức được nhận vào làm của trường. Cho nên buổi tối cô quyết định cùng Trịnh Đằng Huy ra ngoài ăn mừng. Chuẩn bị xong thì hai người lần lượt đi ra cửa, lúc Đằng Huy đang khoá cửa thì Đông Thăng cùng Nhã Văn cũng vừa lúc đi ra ngoài.

“Hai người định đi ra ngoài à?” Hàn Nhã Văn nhìn thấy hàng xóm mới chuyển đến thì rất nhiệt tình.

“Ngày mai tôi nhậm chức nên muốn ra ngoài ăn một bữa chúc mừng.” Lý Di nói đúng sự thật.

“Vậy thì cùng nhau đi đi, chúng tôi cũng muốn ra ngoài ăn cơm” Nhã Văn mời nói.

“Cái này….” Giai Di nhìn sắc mặt người đàn ông trước mặt, sau đó chuyển hướng nhìn Trịnh Đằng Huy.

“Được chứ, vậy cùng nhau đi đi.” Đằng Huy cảm thấy không có vấn đề gì, đều là hàng xóm, cùng nhau ăn một bữa cơm còn có thể tăng thêm hiểu biết về nhau.

Đông Thăng nhìn qua Giai Di, tâm liền nóng lên nhưng anh vẫn cố gắng khắc chế lại, không muốn biểu hiện quá lộ liễu.

“Vậy đi thôi.” Nhã Văn ôm lấy cánh tay Đông Thăng, hai người đi đằng trước.

Lý Giai Di nhìn bóng dáng đôi vợ chồng phía trước, nghĩ thầm, người vợ như vậy mới xứng với người đàn ông trưởng thành, còn cô - “đồ lẳng lơ” này chỉ xứng với con “ngựa giống” Trịnh Đằng Huy mà thôi. Mà cũng phải nói thêm là cô cũng không ưa cái đồ đàn ông không thú vị đó.

Bốn người chọn một nhà hàng tạm được, mức giá từ trung bình đến hơi cao một chút, cả bốn chọn ngồi ở một chỗ tương đối khuất.

Bởi vì mới quen biết nhau nên hai bên không có đề chung, nhưng với phụ nữ thì khác, luôn có chủ đề nào đó mà họ cùng am hiểu. Vì thế Lý Giai Di cùng Hàn Nhã Văn nói chuyện với nhau, mà hai người đàn ông thì ở một bên nghe.

Lát sau thì đồ ăn cũng được mang lên, món ăn được làm vô cùng kỳ công, Giai Di muốn chụp ảnh đăng lên vòng bạn bè nhưng ngại đôi vợ chồng đối diện, cô không dám trắng trợn móc di động ra chụp.

“Mau cầm đũa ăn đi, đồ ăn lạnh mất.” Nhã Văn nhìn mọi người đều đang xấu hổ, cho nên bản thân chủ động cầm đũa lên trước.

Giai Di cũng nhanh chóng cầm lấy đũa, trong lòng lại nhớ mãi không quên việc chụp ảnh, đồ ăn đẹp như vậy mà không lưu lại được thì thật uổng phí.

Hai người đàn ông cũng bắt đầu hành động, chỉ có Thạch Đông Thăng cầm đũa trong tay mà không nhúc nhích, anh không đói bụng, đành dùng ánh mắt nhìn lén Lý Giai Di ở đối diện.

Đông Thăng có thể cảm giác nơi nào đó trong người mình đang run lên, không biết môi cô mềm đến mức nào, có phải giống như trong tưởng tượng của anh, thật muốn hưởng thụ nó một chút.

“Đông Thăng, Đông Thăng!”

“Hửm?” Thạch Đông Thăng lấy lại tinh thần.

“Anh đang nghĩ cái gì vậy? Sao không ăn.” Nhã Văn gắp cho anh một miếng thịt cá, đặt trên dĩa.

“Không có gì, chút việc ở công ty thôi.” Đông Thăng tỉnh táo lại, không dám tiếp tục quan sát Giai Di.

“Đúng rồi, tuần sau chị dự định sẽ làm một ít bánh ngọt, em có rảnh thì qua nhà chị lấy về một ít nếm thử nhé.” Nhã Văn quay đầu lại nói với Giai Di.

“A?” Lý Giai Di không trực tiếp nhận lời.

“Đừng ngại, chị làm rất nhiều, còn không cả hai người đều qua đi, có thể cùng nhau uống chút rượu.” Hàn Nhã Văn cười cười với Lý Giai Di.

“Dạ, cuối tuần bọn em sẽ qua.” Giai Di nghĩ thầm, tiếp xúc nhiều với họ cũng tốt.

“Chị chờ hai người qua.” Nhã Văn nói xong, cầm khăn giấy lau miệng.
 
Chương 8


Sau khi ăn xong, bốn người cùng nhau trở về, Thạch Đông Thăng lái xe, Giai Di cùng Đằng Huy ngồi ở ghế sau, còn Nhã Văn ngồi bên ghế phụ.

Hai người phụ nữ mới vừa quen thuộc, ở trên xe lại tiếp tục nói chuyện vui vẻ.

“Về sau chúng ta đều là hàng xóm, có gì cần giúp đỡ hay yêu cầu gì thì nhất định phải nói ra.” Nhã Văn vốn dĩ rất nhiệt tình, hơn hết tính tình của Giai Di lại còn hợp với cô.

“Dạ, em sẽ không khách sáo đâu, ha ha…” Một bữa cơm làm hai bên hiểu thêm không ít về nhau, Giai Di cũng không tỏ vẻ xa lạ như lúc đầu.

“Đúng rồi, anh Trịnh làm việc ở phòng gym à? Lần trước hình như tôi có gặp anh.” Nhã Văn nhớ tới trước đó không lâu có gặp mặt một lần, liền hỏi cậu.

Đột nhiên bị gọi tên, Trịnh Đằng Huy ngẩng đầu nhìn về ghế phụ, vừa lúc nhìn thấy Nhã Văn cười với mình, nụ cười không quá phóng đãng mà duy trì sự khắc chế trong đó, chỉ ở những người phụ nữ thành thục mới có.

“Đúng vậy, chị nhìn thấy tôi sao?” Đằng Huy cũng mỉm cười trả lời.

“Lần trước ở phòng tập có thấy anh đang dạy cho học viên.” Cô nói đúng sự thật.

“Vậy xem ra cô là khách ở phòng tập rồi.” Trịnh Đằng Huy nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tinh xảo kia. Dáng người của cô hẳn là thường xuyên rèn luyện.

“Ở nhà không có chuyện gì làm nên thích rèn luyện thân thể một chút.” Cô và Đằng Huy có cùng sở thích nên tự nhiên cũng có cảm giác gần gũi hơn ít.

“Lần sau cô đến có thể gọi tôi, tôi dạy cho cô mấy động tác.” Trịnh Đằng Huy hào phóng nói.

“Được, có cơ hội nhất định học hỏi cậu.” Khóe miệng Nhã Văn hơi cong lên, ánh mắt để lộ ra tia kích động, vừa lúc cô cũng muốn tập nâng cao thêm.

“Thì ra trước đó đã gặp nhau! Thật là có duyên.” Lý Giai Di có chút mệt mỏi, dựa trên vai Đằng Huy.

Nhã Văn nhìn động tác hai người ở ghế sau tự nhiên mà thấy hơi hâm mộ, trước giờ cô và Đông Thăng đều không thân mật như vậy, kết hôn đã nhiều năm mà số lần tay trong tay còn rất ít, đừng nói là dựa vào vai. Thêm nữa, tính tình Đông Thăng lạnh nhạt, bình thường cô ra vẻ rụt rè, thực tế trong nội tâm nóng như lửa, chỉ là không dám biểu lộ ra quá mức thôi.

“Hai người có từng gặp chồng tôi trước đó chưa?” Hàn Nhã Văn nhìn hai người đang thân mật, nói.

“Chưa từng gặp.” Thạch Đông Thăng vẫn luôn trầm mặc đột nhiên đáp lời.

Nhã Văn có chút kinh ngạc, phản ứng của ông xã thật bất ngờ nhưng cô cũng không nói gì thêm.

Tới trước chung cư, Đông Thăng lái xe xuống tầng hầm, bốn người lại cùng nhau đi vào thang máy, ở trước cửa nhà nói tạm biệt, cặp nào về nhà cặp nấy.

Tắm xong, Đông Thăng mới vừa nằm lên giường thì Nhã Văn liền dán sát lại.

“Chồng à, chúng ta lại tiếp tục cố gắng đi.” Vuốt lấy lồng ngực cường tráng của anh, cô tính toán hôm nay chủ động một chút.

“Hôm nay anh hơi mệt, để hôm khác đi.” Hiện tại Đông Thăng không hề có hứng thú, đầu anh đang rất loạn, chỉ muốn nghỉ ngơi.

“Chồng à! Mấy ngày nay là thời kỳ rụng trứng, rất dễ thụ thai.” Nhã Văn chưa từ bỏ ý định, người lớn đều thúc giục đến vậy rồi thì cô làm sao bây giờ.

“Hôm nào đi! Hôm nay đi ngủ sớm một chút, ngày mai anh còn phải đi làm.” Thạch Đông Thăng kéo chăn lên, xoay người sang một bên, đưa lưng về phía cô.

Nhã Văn bị từ chối, cảm giác thất bại trong lòng lại dâng lên, kết hôn cùng người đàn ông này bao nhiêu năm nay cô cũng rất mệt mỏi, cái gì cũng là cô chủ động, đàn ông không hiểu tình thú thì coi như cho qua, cô cũng nhịn, hiện giờ đến trách nhiệm sinh con mà anh cũng bỏ bê, một mình cô thì làm sao sinh con được cơ chứ.

Tuy rằng cuộc nhân này chỉ là liên hôn giữa hai nhà Thạch Hàn, nhưng sống chung nhiều năm như vậy ít nhiều cũng có cảm tình với nhau.

Nghĩ đến động tác thân mật trên xe hôm nay của Giai Di và Đằng Huy, cô hâm mộ nhưng đồng thời cũng có chút đố kỵ, liền bực bội mà đắp chăn lên, cũng quay người sang hướng khác.

Thạch Đông Thăng bên cạnh không hề buồn ngủ, anh nghĩ đến người phụ nữ kia, hô hấp liền nặng nề, tối nay trên bàn ăn, anh nhịn không được mà vẫn luôn nhìn lén cô ấy. Khiến anh ngạc nhiên hơn là dục vọng với cô ấy càng lúc càng mãnh liệt, anh muốn khắc chế, nhưng càng kiềm lại thì tâm tư muốn gây rối càng nặng.
 
Chương 9


Đôi vợ chồng mới cưới cách vách đêm nay cũng không có động tĩnh gì, chủ yếu là vì ngày mai Lý Giai Di còn phải đi làm, giáo viên mầm non không phải là công việc dễ dàng, không chỉ cần duy trì thể lực mà đầu óc cũng phải giữ cho tỉnh táo, cho nên Đằng Huy không quấn lấy cô.

Ngày hôm sau, Giai Di thức dậy rất sớm, cô rửa mặt xong thì trang điểm nhẹ nhàng, sau đó liền chuẩn bị bữa sáng.

Bởi vì Trịnh Đằng Huy là huấn luyện viên thể hình nên yêu cầu với thức ăn vô cùng nghiêm khắc, rất ít khi ăn món ăn được nấu ở nhiệt độ cao, bữa sáng thường ngày chỉ gồm trứng luộc, bông cải xanh cùng sữa bò. Vì thế mà Giai Di chuẩn bị cũng rất nhanh chóng. Sau khi chuẩn bị cho cậu xong thì cũng chuẩn bị cho bản thân một phần.

Cô làm một cái sandwich đơn giản, thấy thời gian đã không còn sớm, Giai Di vào phòng ngủ chào Đằng Huy một câu rồi vác túi lên vai, mang giày cao gót, cầm lấy bữa sáng đi theo.

Tới dưới lầu, cô mở ứng dụng chuẩn bị gọi taxi, lại trùng hợp gặp Thạch Đông Thăng đang lái xe lại đây.

Đông Thăng đương nhiên cũng nhìn thấy cô, anh dừng xe lại hỏi: “Muốn đi làm sao?”

“Đúng vậy.” Lý Giai Di nhìn anh lời.

“Đi lên đi, vừa lúc tiện đường, cùng nhau đi thôi.” Thạch Đông Thăng mở cửa xe.

“Này….. Vậy được.” Giai Di do dự một chút, vẫn đồng ý lên xe.

Ngồi ở ghế phụ làm cô có hơi xấu hổ, nhớ tới ký ức ngồi trên xe lần trước, anh không nói lời nào, nên hiện tại cô cũng không dám nói.

“Trong tay cô đang cầm cái gì vậy?” Thời điểm cô bước lên xe, Đông Thăng thấy cô cầm lấy cái gì đó.

“Đây là sandwich tôi tự làm.” Lý Giai Di giơ lên.

“Trông có vẻ cũng ngon đó.” Buổi sáng Thạch Đông Thăng chưa ăn nên nhìn thấy sandwich liền làm cho anh thèm ăn.

“Anh Thạch muốn ăn không?” Giai Di khách khí hỏi.

“Ừ, muốn ăn.” Anh không khách khí đồng ý ngay.

Lý Giai Di kinh ngạc, người đàn ông này cũng thật không biết xấu hổ, cô chỉ làm một cái bánh cho bữa sáng, cũng do cái miệng cô, không có chuyện gì tự dưng hỏi anh có muốn ăn không.

Không còn cách nào khác, đành phải cho anh.

Lúc sau hai người lại nói một ít chuyện, sau đó liền lâm vào thời gian dài trầm mặc.

Xe tới dưới lầu, Giai Di đang gấp nên không chờ anh cùng nhau đi lên, chào hỏi rồi cô đi tới trước thang máy.

Vì bữa sáng đã đưa cho anh nên cả sáng nay bụng cô kêu liên tục, cũng may hôm nay là ngày đầu tiên đi làm nên hiệu trưởng chỉ dẫn cô đi làm quen một chút, chưa chính thức làm việc.

Mệt mỏi đợi đến thời gian nghỉ trưa, cô mới có thể đi xuống ăn cơm.

Trước cửa thanh máy, cửa vừa mở ra, lại là anh.

Thạch Đông Thăng nhìn cô, anh không nói gì mà đợi người trước cửa đi vào thang máy, lúc này mới nói: “Tôi có đặt hai phần cơm hợp, muốn cùng nhau ăn không?”

“A?” Người này đang muốn cảm ơn cô sao? Giai Di nghĩ.

“Muốn cùng nhau ăn không?” Đông Thăng lại lặp lại một lần.

“Được.” Giai Di đồng ý, dù sao anh cũng ăn mất bữa sáng của cô rồi, cô ăn lại một hộp cơm cũng là bình thường.

Đi tới công ty của anh, đa số nhân viên đều đã tan tầm về nhà, chỉ có nhân viên lễ tân cùng nhân viên an ninh ở lại. Lý Giai Di nhìn đến quy mô công ty thì hơi kinh ngạc. Đây mà là công ty nhỏ sao! Rõ ràng rất lớn luôn đó.

Giai Di được anh dẫn vào văn phòng, cô quan sát xung quanh, phát hiện căn phòng được bố trí khá đầy đủ, có sô pha, bàn ăn, còn có một cái giường nhỏ, thậm chí bên cạnh có cả ghế mát xa cơ.

“Cô ngồi lên sô pha đi.” Đông Thăng đóng cửa lại nói.

“Được.” Giai Di đi qua, có chút câu nệ mà ngồi xuống.

Đột nhiên tiến vào lãnh địa xa lạ của giống đực, một giống cái thường ngày dâm đãng cũng sẽ trở nên cẩn thận.
 
Chương 10


Thạch Đông Thăng chuyển bàn ăn nhỏ đến chỗ sô pha, sau đó cầm hộp cơm lại đây.

“Đây là cơm với đồ ăn, không biết có hợp khẩu vị cô không.” Đông Thăng ngồi vào bên cạnh, anh không hiểu hiện nhiệt tình quá mức, đãi khách như bình thường, mở nắp cơm hộp, đưa đũa cho Giai Di.

“Đừng khách khí như vậy, đều là bạn bè với nhau mà.” Lý Giai Di không phải kiểu người hay ra vẻ, người ta đã mời cô ăn cơm thì sao có thể ghét bỏ chứ.

“Bạn bè?” Đông Thăng nghe hai chữ kia thì mày nhăn lại.

“Nhìn ngon quá.” Giai Di mở hộp cơm ra, cô thấy đồ ăn bên trong cũng được, còn có cả món cô thích ăn là gà Cung Bảo.

“Thích thì tốt.” Toàn thân anh đang rất nóng, cảm giác như ăn trúng xuân dược vậy, một câu nói của cô cũng đủ làm anh tưởng tượng đến việc đè cô ra sô pha.

“Ừm! Ăn rất ngon.” Lý Giai Di gắp một miếng thịt bỏ vào trong miệng, nhai nhai, hương vị khá ổn.

“Vậy à? Đây là lần đầu tiên tôi đặt nhà hàng này.” Thạch Đông Thăng thấy khóe miệng cong lên của cô, anh liền biết đồ ăn này hợp khẩu vị.

“Thật sự ăn khá ngon, lát nữa anh cho tôi địa chỉ đi, sau này tôi cũng gọi chỗ này đặt cơm.” Giai Di nhìn chằm chằm anh nói.

Đông Thăng dừng một chút, sau đó nói: “Nếu không thì sau này buổi sáng cô làm thêm một phần sandwich cho tôi, còn buổi trưa tôi sẽ mời cô ăn cơm, như vậy có thể cùng nhau tâm sự, thế nào?”

“A? Không ổn lắm đâu!” Giai Di nghe anh nói như vậy thì theo bản năng muốn cự tuyệt.

“Không có gì không ổn, buổi sáng tôi ăn của cô, buổi trưa mời cô ăn, đều là chuyện nên làm.” Đông Thăng không nhanh không chậm thuyết phục cô.

“Thật sự không ổn lắm đâu.” Giai Di cảm thấy ý đồ của anh cũng quá rõ ràng rồi, hai người ăn cơm riêng với nhau, đây là chuyện hai người đã kết hôn nên làm sao!

Lý Giai Di không ngốc, ánh mắt anh nhìn cô có xen lẫn dục vọng, cô sao có thể không nhìn ra? Trước khi kết hôn cô không thiếu người theo đuổi, tuy trong lòng cũng hơi dao động nhưng bản thân vẫn biết điểm giới hạn mà dừng lại, hơn nữa hiện tại đã kết hôn, càng không thể có quan hệ mập mờ với người đàn ông khác.

Nhưng khi đối mặt với Thạch Đông Thăng, người liên tục phát ra hormone nam tính, cộng thêm bề ngoài đẹp trai, bất cứ người phụ nữ nào cũng sẽ do dự. Nhưng Giai Di hiểu người đàn ông này nhìn bên ngoài trông đứng đắn, trên thực tế bên trong rất đáng sợ.

“Không có gì không ổn, sau này buổi trưa cô lại đây ăn đi.” Đông Thăng từng bước ép sát, trong mắt người ngoài anh chính là người đàn ông tốt, là người chồng đáng tin cậy, không có người biết anh ác liệt đến chừng nào.

“Anh chắc chứ?” Lý Giai Di nhìn thẳng vào anh.

“Tôi….” Ánh mắt cô tràn ngập hoài nghi. Ý đồ của anh chắc hẳn cô cũng đã đoán ra, đàn ông đối tốt với một người phụ nữ, là ai cũng sẽ hiểu được.

“Vậy thì về sau tôi lại đây ăn trưa, không phải anh nói muốn hiểu thêm về nhau sao.” Lý Giai Di không hề nhiều lời, nếu anh đã không cảm thấy có gì không ổn mà cô lại đi cự tuyệt thì ra vẻ quá.

Ăn cơm xong, Đông Thăng không thu dọn hộp cơm ngay mà cứ đặt trên bàn.

Giai Di đương nhiên cần mẫn mà đứng dậy dọn dẹp.

“Cô không cần dọn, sẽ có người vào lo.” Đông Thăng ngăn cản nắm lấy cánh tay cô.

“Không có việc gì, tôi gom lại, một lúc đi ra ngoài ném vào thùng rác là được.” Giai Di đoán đúng rồi, người này quả nhiên có ý xấu với cô, kéo tay cô mãi chưa chịu buông.

“Cô hiện tại phải đi về sao?” Thạch Đông Thăng nắm tay cô, hô hấp bắt đầu trở nên dồn dập.

“Một lát nữa, vẫn chưa hết giờ nghỉ trưa.” Lý Giai Di dịch người lại gần anh hơn chút.
 
Chương 11


Giai Di ngồi gần, không phải vì cô muốn cùng anh thật sự phát sinh chuyện gì, cô chỉ tò mò, người giống như Thạch Đông Thăng, vì sao lại thích mình, có lẽ là phụ nữ thì đối với người đàn ông thành công ít nhiều cũng có thiện cảm.

“Cuối tuần này Nhã Văn mời hai người qua nhà ăn cơm, hai người có qua không?” Đông Thăng tìm một đề tài, mở miệng nói.

“Có thể, chỉ là chồng tôi cuối tuần còn có lớp dạy, không biết có thời không, tôi sẽ về hỏi anh ấy.” Cô nhìn chằm chằm vào dáng người mặc tây trang của anh, nghĩ thầm, bộ tây trang được anh mặc lên người rất đẹp, thêm mười phần cấm dục, yết hầu lăn nhẹ khi anh nói chuyện, cô nhìn có chút khô nóng.

“Không sao, cô cứ về hỏi trước.” Thạch Đông Thăng nói xong, cũng không thấy cô trả lời.

Mọi người đều nói nếu đàn ông có mũi lớn thì ‘em trai’ bên dưới cũng lớn, người đàn ông này ngoại trừ mũi lớn thì cả người còn tràn ngập sự nam tính, vừa thấy liền biết tính dục dồi dào, không biết ở trên giường sẽ như thế nào….. Nghĩ đến điều này, Giai Di cảm thấy thẹn cực kỳ.

“Cô đang suy nghĩ cái gì?” Đông Thăng phát hiện cô cũng có dục vọng với anh, tuy rằng chưa rõ lắm.

“A?” Lý Giai Di lấy lại tinh thần, cùng ánh mắt anh giao nhau, cô thế nhưng lại nghĩ bậy về năng lực trên giường của anh.

“Vừa rồi cô nhìn tôi nghĩ đến cái gì?” Ánh mắt Đông Thăng hung ác nhìn chằm chằm vào cô hỏi.

“Không có gì.” Giai Di mặt không đỏ, tim không đập nói dối.

“Vậy sao vừa nãy cô nhìn tôi?” Đông Thăng thở ra hơi thở cực nóng.

“Còn không phải vì anh quá đẹp trai sao.” Lý Giai Di thuận miệng nói.

Trong lúc nhất thời, bầu không khí có chút vi diệu, ánh mắt Đông Thăng tối lại.

Cô cùng anh quen biết đã một thời gian, ngồi trên xe vài lần nên cũng quen thuộc không ít, giữa nam nữ đều có một loại từ trường riêng, mờ ám, mơ hồ không rõ, không có cách nào khắc chế. Chỉ cần một động tác đều sẽ làm người kia hưng phấn.

“Tôi nói giỡn thôi, vừa rồi nhìn thấy cổ áo anh có một hạt cơm.” Giai Di tới gần, đưa tay lấy hạt cơm xuống dơ trước mắt anh, còn không chờ anh nhìn, tay cô đột nhiên bị nắm lấy.

Thạch Đông Thăng không biết có phải cô đang trêu chọc mình hay không, khi cô tới gần thì anh không thể khống chế được nữa.

“Anh!” Lý Giai Di có cảm giác bị áp bách, cô lập tức muốn rụt tay lại nhưng anh không cho cô cơ hội, bàn tay không nhúc nhích bị anh nắm lấy.

Giằng co mười mấy giây, tay Giai Di bị nắm đau, lòng bàn tay anh ra mồ hôi dính lên làn da cô, lòng ngực cô không nhịn được run rẩy một chút.

Thạch Đông Thăng vẫn như cũ không buông ra, anh khiêu khích nhìn cô.

Giai Di có chút bị động, cô cũng coi như cao thủ tình trường, làm cách nào có thể áp chế đàn ông. Tiếp theo đó cô theo bản năng hướng tới gần, hé miệng thổi một hơi nhẹ nhàng, ánh mắt anh càng trở nên hung ác.

Đông Thăng lại lần nữa bóp chặt tay cô, tâm bị thổi đến ngứa ngáy, dưới bụng nhỏ dâng lên một trận khô nóng.

“Anh nắm đau tay tôi.” Lý Giai Di cơ hồ dán cả người lên anh, hoàn toàn không còn tự giác của người có gia đình.

Đông Thăng vẫn không nhúc nhích, tay anh đang run rẩy, liều mạng áp chế dục vọng nhưng vẫn không hiệu quả.

“Anh Đông, em về làm việc rồi.” Lý Giai Di cố ý gọi anh, cô muốn xem anh có thể chịu được không?

“Cô gọi tôi là gì?” Thạch Đông Thăng quả thực bị cô trêu chọc sắp phát điên, một câu của cô, một động đều làm lý trí anh biến mất.

“Em gọi chị Nhã Văn là chị, thì gọi anh là anh cũng đúng mà?” Dáng vẻ ngây thơ trả lời của cô không khác gì yêu tinh, có thể ăn mòn lòng dạ đàn ông nào cô muốn câu lấy.

Đông Thăng không nói lời nào, anh chống đỡ không nổi mị lực của người phụ nữ này nữa.

“Anh Đông, anh vẫn……” lý Giai Di còn chưa nói xong, anh đã khởi động sự tàn nhẫn, trực tiếp cưỡng chế cô lại.
 
Chương 12


“Ô….. anh trai này…..” Giai Di chưa kịp phản ứng đã bị anh đẩy ngã trên sô pha.

“Tiếp tục gọi anh đi.” Thạch Đông Thăng thích xưng hô này.

Bị anh đè nặng như vậy làm Giai Di không động đậy được, cô cảm giác được dương v*t anh đã cứng, đè vào bộ phận riêng tư giữa hai chân cô.

“Anh Đông, anh làm gì vậy? Chúng ta đều đã kết hôn rồi đó.” Lý Giai Di không phản kháng, ở công ty của mình mà anh dám cưỡng ép cô sao?

“Tôi biết cô hiểu tâm tư của tôi.” Đông Thăng không muốn tiếp tục giả vờ.

“Tôi không rõ, anh mời tôi lại đây ăn cơm là vì cái này sao? Sớm biết vậy tôi đã không tới.” Giai Di vuốt ve yết hầu của anh.

Yết hầu là thứ trưng cho mị lực của người đàn ông, Thạch Đông Thăng nhịn không được nuốt nước miếng, yết hầu theo đó lăn lộn.

“Anh Đông, xúc động là ma quỷ, chúng ta đều không còn nhỏ, đạo lý này tôi nghĩ anh rõ ràng hơn tôi.” Giai Di vuốt ve yết hầu một lúc, tay lại di chuyển xuống dưới ngực.

dương v*t Đông Thăng càng ngày càng cứng, gân xanh trên trán đều nghẹn mà nổi lên.

Hai người đang đánh giá lẫn nhau, ai cũng không chịu cúi đầu nhưng cũng không thể hiện thái độ cự tuyệt. Cả hai sớm đã chịu thua trước dục vọng.

Cuối cùng vẫn là Thạch Đông Thăng nhịn xuống, anh đứng dậy, quần tây màu đen gồ lên một cái lều.

Lý Giai Di không ngờ bộ phận kia của anh lớn như vậy, giống như một cái lều vậy.

“Cô đi về làm việc trước, tan tầm ngồi xe của tôi về nhà.” Đông Thăng không cho cô từ chối, anh nói.

“Nói sau đi.” Giai Di nói xong liền mở cửa đi rồi, cô kỳ thật cũng hơi luống cuống, thân thể cường tráng của anh đã làm kích thích đến cô.

Thạch Đông Thăng nhìn đũng quần của mình thì cười ra tiếng, bản thân từ khi nào kém như vậy, đối với người phụ nữ đã kết hôn cũng cứng.

Giai Di vừa tiễn một bạn nhỏ về nhà, nhìn đồng hồ đã 7 giờ tối, cô từ nhà trẻ đi ra đã thấy anh đứng trước cửa chờ, thực đúng giờ.

“Đi thôi.” Đông Thăng nói xong xoay người ngay.

Giai Di yên lặng đuổi theo bước chân anh.

Trên xe hai người không nói câu nào, Giai Di ngồi ở ghế phụ, ngắm bàn tay to của anh đặt trên tay lái, chính là đôi tay này ở văn phòng đã cưỡng bách cô.

Tuy rằng hai bên không nói lời nào nhưng không có nghĩa là bên trong tĩnh lặng, Đông Thăng nhìn thẳng phía trước, anh không nhìn cô.

Lý Giai Di cũng không chủ động, cô dựa vào ghế, muốn nhìn xem người đàn ông này rốt cuộc có thể nhịn đến khi nào.

Đến khi xe vào khu chung cư, hai người vẫn như cũ một câu không nói, có lẽ là ăn ý, đều đang kiềm chế, đều thử thăm dò đối phương.

Từ xe xuống dưới, hầm gara ngoại trừ hai người thì còn nhiều người khác cũng đang lấy xe, Giai Di bước đi trên giày cao gót phát ra âm thanh vang dội, cô mang túi xách, mông lắc lư đi về phía trước.

Thạch Đông Thăng nhìn cô đi về hướng thang máy, anh không đuổi theo, cái mông căng mọng đang lắc lại quả thực câu dẫn người, anh nhìn mà miệng lưỡi khô khốc.

Chờ cô vào thang máy, anh kéo mạnh cà vạt xuống, ngực buồn bực khó chịu, dương v*t dưới không chịu khống chế mà cương cứng.

Giai Di đợi anh một hồi vẫn không thấy anh bước vào, cô biết anh đang đợi cô chủ động, việc này làm sao có thể chứ?

Cô cười cười quyết định ấn nút, cửa thang máy nháy mắt đóng lại, một bàn tay to kịp thời đưa vào khe hở ngăn chặn lấy.

Đông Thăng hung nhìn cô, sau đó phẫn nộ bước vào trong, bắt lấy tay Giai Di ấn trên thang máy.

“Như thế nào? Chịu không nổi?” Cho dù bị làm đau, Giai Di cũng hoàn toàn không sợ hãi, tay cô đặt lên vai anh, ngẩng đầu lên cười nói.

Thạch Đông Thăng bóp chặt lấy cằm cô, anh cắn răng nói: “Rốt cuộc cô muốn chơi trò gì?”

“Chơi? Anh Đông, anh suy nghĩ nhiều rồi, tôi có thể chơi trò gì?” Lý Giai Di vẽ một vòng trên vai anh, không chút lo lắng khi bị anh áp bách.

“Câu dẫn tôi đúng không?” Đông Thăng để sát vào, môi anh cơ hồ dán lên môi cô, trong lúc lơ đãng ma sát làm đốt lên dục vọng nam nữ.

Khoang miệng đàn ông có mùi thuốc lá, nhưng không quá nồng, môi gần trong gang tấc, cô kề sát lên nó, còn cố ý kích thích anh: “Tôi không câu dẫn anh, là chính anh không dám!”
 
Chương 13


“Mẹ kiếp!” Thạch Đông Thăng đã xem thường người phụ nữ này, bên ngoài thoạt nhìn phúc hậu và vô hại, thực tế che giấu thâm sâu.

“Anh Đông, anh hẳn mau buông tôi ra, thang máy rất nhanh sẽ đến tầng mười, một hồi chị Nhã Văn thấy được, tôi sẽ không biết giải thích thế nào” Giai Di không đẩy anh ra, cô chờ anh tự buông.

Đông Thăng giằng co một lúc, vẫn không buông tay nhưng khi thấy thang máy đã tới tầng mười, lúc cửa sắp mở ra, anh không thể không buông tay.

Lý Giai Di sửa sang lại quần áo, sau đó vác túi bước ra thang máy.

Thạch Đông Thăng hung hăng nhìn chằm chằm bóng dáng cô, cô đã hoàn toàn khơi dậy lòng hiếu thắng của anh rồi.

Ngày hôm sau Giai Di không ngồi trên xe anh làm, cũng không cùng ăn cơm trưa, mới vừa đáp ứng anh rồi lại nuốt lời, nhưng cũng không thể trách cô, muốn trách thì trách người đàn ông không dễ chọc kia.

Từ lúc cô không ngồi xe anh đi làm thì Đông Thăng đã biết trưa nay càng không thể ăn cơm cùng cô, hề nghi ngờ là cô đã trốn tránh anh.

Lý Giai Di cho rằng anh sẽ chủ động tìm mình, nhưng tới khi tan tầm vẫn không gặp được người, thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng cảm thấy hơi thất vọng.

Này đại khái là bản chất con người, đối với người khác phái yêu thích mình thì đều sẽ mang theo một mặt cao ngạo, thậm chí cảm thấy việc luôn luôn chủ động theo đuổi là việc đương nhiên, cho dù không nên vượt qua giới hạn cấm kỵ, nhưng trong nội tâm cô vẫn giữ lại một chút khả năng.

Sau đó vài ngày, Đông Thăng cùng Giai Di cũng chưa từng gặp lại, nhưng một cặp khác là Hàn Nhã Văn cùng Trịnh Đằng Huy lại thường xuyên gặp mặt nhau. Nguyên nhân là Nhã Văn đi phòng tập, Đằng Huy xuất phát từ khách khí nên đã dạy cô vài động tác, lại thêm giáo viên tư nhân của Nhã Văn vừa nghỉ nên cô liền đem những thắc mắc trong lúc tập đến hỏi Đằng Huy.

Cho nên sau mấy ngày dạy học, Nhã Văn cùng Đằng Huy đã quen thuộc hơn.

“Động tác này hạ xuống thì chân phải căng ra, chị đừng dùng sức nhiều, biết không?” Trịnh Đằng Huy là huấn luyện viên chuyên nghiệp, nên không ngại ngùng mà đặt một tay lên eo cô, một tay lên trên đùi, sau đó chờ cô ngồi xổm xuống thì cậu vỗ vỗ chân muốn cô căng chân ra.

“Động tác này có hơi quá sức chị.” Hàn Nhã Văn trước đó chỉ đi theo huấn luyện viên yoga nữ, hiện tại đột nhiên tăng lượng tập nên cô hơi nạp không nổi.

“Không có việc gì, cứ từ từ thử lại.” Trịnh Đằng Huy cười lộ ra một hàm răng trắng, có vẻ hiền lành lại rộng rãi.

Hàn Nhã Văn hơn cậu vài tuổi, nhưng cậu thành thục hơn cô, rất biết cách quan tâm người khác, mỗi lần luyện tập xong đều sẽ lấy khăn lông, lấy nước đưa cho cô.

“Chị nghỉ ngơi một chút, một lúc nữa hẳn luyện tiếp. Trịnh Đằng Huy đưa nước cho cô.

Nhã Văn nhận lấy, ngẩng đầu lên, cô uống một hơi “ùng ục ùng ục”.

Đằng Huy nhìn cô, đường cong gợi cảm của phái nữ cùng xương quai xanh rõ ràng hiện ra, quần áo bó sát bao vây lấy cặp vú tròn trịa, cậu liếc mắt một cái, nhìn thôi mà cũng khát nước.

Nhã Văn uống xong nước, nhớ tới việc trước đó, cô liền hỏi: “Đúng rồi, cuối tuần vợ chồng em có rảnh không? Lần trước không phải mời các em tới nhà chị làm khách sao.”

“Giai Di đã nói với em rồi, thật là làm phiền vợ chồng anh chị quá.” Trịnh Đằng Huy có chút ngượng ngùng, gãi lấy đầu.

“Không có việc gì, đều là hàng xóm với nhau, về sau chúng ta có thể quan tâm lẫn nhau nhiều hơn.” Hàn Nhã Văn khách khí trả lời.

Đằng Huy nghĩ tới lúc đó tới cô làm khách, tiện thể đưa một ít đặc sản ở quê cậu qua.

Nghỉ ngơi một ngày, hai người lại bắt đầu luyện tập cùng nhau, Nhã Văn hiện tại chỉ có thể làm một vài động tác cơ bản, cho nên cũng không quá khó.
 
Chương 14


“Động tác này cần ngồi xổm một nửa, chị làm không có lực, xem em làm rồi chị làm theo.” Trịnh Đằng Huy đứng thẳng, hai chân anh tách ra, giữ vững trọng tâm sau đó ngồi xổm xuống, anh thực hiện lưu loát mấy cái cho cô rõ rồi thu chân về.

“Trông có vẻ rất đơn giản.” Nhã Văn cười cười, tự mình làm lại không đúng chuẩn giống như anh.

“Vậy em cùng chị làm.” Đằng Huy bất đắc dĩ mà đi đến phía sau cô, đôi tay nắm lấy vòng eo, sau đó ghé vào bên tai cô nói: “Theo động tác lên xuống của em rồi làm theo nhé.”

“Hiện tại đi xuống sao?” Hô hấp đàn ông thở vào bên tai, thực ngứa, lông tơ Nhã Văn đều dựng lên.

“Đúng vậy, từ từ xuống.” Đôi tay cậu vòng quanh eo đến trên đùi, đè xuống dưới, kéo người cô đi xuống.

Hàn Nhã Văn đi theo động tác của cậu, chậm rãi hạ người, trọng tâm giữ vững, nhưng khi dần đi xuống thì đôi chân liền không đứng vững, cũng may cậu nhanh chóng nắm chặt eo cô.

Hai người kề sát nhau, tư thế ái muội, thời điểm Đằng Huy ngồi xổm xuống vừa lúc nắm eo cô, chạm vào da thịt lộ ra quanh vòng eo.

Người phía sau nóng như lửa, nhiệt độ cuồn cuộn không ngừng truyền tới, cả người Nhã Văn đang dựa sát vào người cậu làm lỗ tai cô đều đỏ lên.

“Mông chu lên chút nữa, bằng không trọng tâm sẽ không vững.” Trịnh Đằng Huy hướng dẫn nói.

Nhã Văn làm theo, cô chu mông lên, vừa lúc chạm vào phần hông cậu, tuy rằng bộ phận kia còn chưa cứng nhưng cô vẫn cảm giác rõ được hình dạng dương v*t.

“Chị đừng dẩu cao quá.” dương v*t Đằng Huy đỉnh lên bờ mông thịt, cho dù đang ở nơi làm việc, tư vị kia cũng làm cậu không chịu nổi.

“Để chị đứng dậy.” Nhã Văn xấu hổ mà chuẩn bị đứng lên, lại nghe cậu nói tiếp.

“Đứng dậy làm gì, chị chỉ cần thu lại một chút.”

“Thu một chút đúng không?” Hàn Nhã Văn hơi đứng lên, chuẩn xác ngay dương v*t cậu, kích thích hô hấp Đằng Huy càng thêm nặng.

“Em không nói chị thu như vậy.” Trịnh Đằng Huy cảm thấy bản thân đang tự trừng phạt mình.

Nhã Văn một lúc thì chu lên rồi lại thu trở về, cái mông thỉnh thoảng lại ma sát phần hông, người đàn ông phía sau nắm lấy eo cô càng lúc càng siết chặt.

Đằng Huy dạy một hồi, toàn thân cậu đều ướt đẫm, không phải bởi vì vận động quá mức mà là quá kích thích, mông cô cứ một chút lên chạm tới phần hông của cậu, quả thực tra tấn người.

Nhã Văn đứng thẳng dậy, cô bị cậu chi phối, nhịp tim đập mạnh liên hồi, đã lâu không có loại cảm giác này rồi.

“Cảm giác thế nào?” Đằng Huy làm xong động tác cuối cùng, khi buông eo cô ra, trên sườn eo in rõ ràng dấu tay, có thể thấy được vừa rồi cậu sử dụng lực lớn thế nào.

“Còn ổn, chỉ là quá nóng.” Hàn Nhã Văn ra không ít mồ hôi, ngực đều ướt đẫm.

“Vậy nghỉ một chút nhé?” Cậu xấu hổ mà uống nước.

“Được.” Cô trộm liếc mắt ngắm đồ vật dưới háng cậu, dương v*t đã cương cướng, quần vận động rộng thùng thình vẫn phác họa ra hình dạng của nó.

Trịnh Đằng Huy vì che dấu xấu hổ nên đành xoay người ngồi lên miếng lót yoga, không nghĩ tới ngày đầu tiên huấn luyện riêng cho phụ nữ cậu liền cương cứng.

Thời gian tập luyện sau đó, Nhã Văn cùng cậu không dám có tiếp xúc thân thể, cô tận lực bảo trì khoảng cách, nhưng vẫn tránh không được mà đụng chạm ít nhiều, hơi chút va chạm nhau cũng đủ đốt lên lửa, đến cuối cùng cậu nhịn không được nói: “Hôm nay tập tới đây thôi.”
 
Chương 15


“Được.” Nhã Văn miệng lưỡi khô khốc, chân tay đều đang run run, này còn mệt hơn lăn lộn trên giường nữa.

Buổi tập hôm nay chưa xong, nh̵ưng hai người ăn ý mà dừng lại, Nhã Văn thu dọn xong thì chào hỏi qua với cậu, liền chạy sang phòng tập yoga.

Trịnh Đằng Huy ngốc tại chỗ còn chưa khôi phục lại, cậu ngồi lên miếng lót yoga, dương v*t cứng đến khó chịu, cũng may là phòng tập riêng chỉ có hai người bọn họ, nếu không để cho người khác nhìn thấy thì thật xấu hổ chết mất.

Tới 7 giờ tối, Nhã Văn kết thúc chương trình học yoga, Đằng Huy cũng đến giờ tan tầm.

Cậu lái xe tới, liền hỏi cô có muốn cùng nhau trở về không.

Nhã Văn vốn định cự tuyệt, nhưng trực tiếp từ chối thì có vẻ bản thân đang chột dạ vì chuyện xảy ra vừa rồi, cho nên liền đáp ứng cậu.

Ngồi vào xe, Trịnh Đằng Huy thắt dây an toàn, bật điều hoà lên, sau đó hỏi: “Chị muốn nghe nhạc không?”

“Được, cậu bật bừa một kênh đi.” Hàn Nhã Văn nghĩ đây là xe của cậu, cô cũng không muốn yêu cầu nhiều.

Đằng Huy bật bluetooth, tùy tiện bật một bài hát tiếng Anh, là một bài nhạc vui nhộn, rất hợp để nghe lúc tâm tình tốt.

“Chưa đi sao?” Nhã Văn đợi một hồi không thấy cậu xuất phát mới hỏi.

“Chị còn chưa thắt dây an toàn.” Trịnh Đằng Huy nhắc nhở.

“Chị quên mất, xin lỗi.” Nhã Văn nhanh chóng tìm đai an toàn, cô luống cuống tay chân, như thế cũng không  tìm được.

“Chị gấp cái gì?” Đằng Huy bắt lấy tay cô, rút đai an toàn ra, khoảng cách hai người còn gần hơn khi nãy, sắp dán mặt vào nhau.

Cô và cậu nhìn nhau, nhất thời quên mất động tác, cô không dám thở, dựa vào ghế dựa sau lưng mà đổ mồ hôi lạnh.

Trịnh Đằng Huy vội vàng nuốt nước miếng, khuôn mặt người phụ nữ mỹ lệ ngay trước mắt, cậu nghĩ tới ở phòng tập thể thao, hai người ma sát thân thể nhau, đầu óc cậu dần không nghe sai bảo, nhất là khi nhìn thấy ánh mắt cô cũng có dục vọng.

“Cậu….” Nhã Văn vừa phun ra một chữ, liền bị cậu đè lên ghế.

Ghế dựa tự động ngã ra sau, Trịnh Đằng Huy chống tay lên trên, nhìn chằm chằm Nhã Văn, trước khi tan tầm cậu có chạy 5km, giải tỏa không ít dục vọng trong người ra, hiện tại hormone quấy phá làm cậu không cách nào khống chế được.

Hàn Nhã Văn cũng hoàn toàn mất đi sức chống cự, cô chủ động ngẩng đầu lên, hôn lên miệng cậu.

Lần này triệt để kích thích Đằng Huy rồi, cậu trực tiếp bóp chặt cằm cô, môi lấp kín xuống, đầu lưỡi thử liếm lấy vành môi, chờ cô mở ra liền trực tiếp duỗi vào.

“Ô……” Lực đạo đàn ông quá mãnh liệt, Nhã Văn bị bắt hé miệng, đầu lưỡi kia giống như con rắn, câu lấy lưỡi cô liếm mút.

Hai người hôn đến hăng say, hoàn toàn quên mất còn ở dưới lầu phòng tập, bị cảm xúc bí ẩn xưa nay chưa từng bao vây lấy, đầu lưỡi càng dùng sức mà triền miên bên nhau, ăn lấy nước miếng của đối phương.

Bên trong xe phóng đãng, Đằng Huy đè lên người Nhã Văn, tay nắm lấy một bên ngực xoa nắn, dương v*t sớm cương cứng của cậu cọ lên đùi cô.

“Ô…… Chờ…… Ô….” Hàn Văn chống đỡ không được, áo bên trên đã bị cậu vén lên, lộ cả rốn ra ngoài.

Đằng Huy hoàn toàn chìm trong dục vọng, cậu xốc quần áo cô lên, bắt đầu hôn xuống dưới.

Nhã Văn bị cậu vuốt đến ra nước, phía dưới đã ướt đẫm, Đằng Huy cởi bỏ nịt ngực, dùng miệng cắn lấy núm vú cô.

Một bên cậu mút lấy núm vú, một bên duỗi tay đến mảnh đất tư mật của cô ma sát.

“Ưm….. không….. A……” Xung quanh quầng vú Nhã Văn đều là nước miếng của Đằng Huy, nhưng cậu dường như vẫn không thỏa mãn, vẫn luôn gặm cắn không ngừng.

Trịnh Đằng Huy sờ thấy phía dưới cô đã ướt đẫm, không cắm ngón tay vào mà dựng thẳng người dậy, tụt quần xuống, cây gậy khổng lồ màu đỏ tía liền bắn ra ngoài.
 
Chương 16


Nhã Văn nhìn chằm chằm phía trước, gậy th*t cơ hồ không khác mấy so với Thạch Đông Thăng, chỉ khác duy nhất là, cự căn hơi cong, nhìn khí thế dữ dằn hơn.

Đằng Huy nắm lấy vuốt ve, vén váy cô lên, Nhã Văn cũng phối hợp theo, nhưng đang lúc muốn cắm vào thì tiếng chuông di động vang lên, cô đột nhiên ngăn cậu lại.

“Không….. không được, chúng ta rốt cuộc ở đây….. làm gì vậy?” Hàn Nhã Văn nghe được tiếng chuông thì mới tỉnh táo lại, cô đẩy cậu ra, sau đó kéo quần lót lên.

Đằng Huy cũng bị đánh cho tỉnh ra, kéo quần ngồi lại ghế lái.

Sự tình phát sinh đột ngột vừa rồi, hai người cũng không đoán được sẽ mất khống chế tới mức này, dọn dẹp xong hết thảy thì cả hai mới bắt đầu cảm thấy cực kỳ xấu hổ.

Xe chậm chạp mãi không khởi động, Hàn Nhã Văn nhịn không được nhắc nhở: “Phải đi rồi.”

Đằng Huy như vừa mới tỉnh mộng, lập tức khởi động xe.

Dọc theo đường về nhà, cả hai đều trầm mặc, không nói với nhau câu gì.

Xe dừng ở tầng hầm, Nhã Văn lập tức đi xuống dưới, vừa mới tiến vào thang máy, Đằng Huy đã đuổi tới đây.

“Chuyện vừa rồi….. xin lỗi.” Cậu xin lỗi vì hành vi thất thố vừa rồi.

“Không chỉ là vấn đề của cậu, chị cũng…..” Nhã Văn không nói thêm gì nữa, vừa rồi cô cũng không cầm lòng mà phối hợp với cậu, thậm chí quần lót cũng đã cởi, chuẩn bị cắm vào rồi.

“Vậy…… Chúng ta…..” Trịnh Đằng Huy lắp bắp không biết nên nói gì tiếp.

“Coi như chưa có chuyện gì xảy ra đi.” Nhã Văn nhìn thẳng cậu nói.

“Được.” Đằng Huy gật gật đầu.

Tới tầng mười, hai người một trước một sau bước ra thang máy, không dám đi cùng nhau, đến trước cửa nhà liền trực tiếp đẩy cửa đi vào, một ánh mắt nhìn cậu cũng không dám.

Trịnh Đằng Huy thở dài một hơi, cũng đẩy cửa vào

Nhã Văn về đến nhà, đèn trong nhà còn chưa bật, xem ra Thạch Đông Thăng vẫn chưa trở về, cô ấn công tắc, đèn phòng khách lập tức s̴áng lên, đi đến sô pha ngồi xuống, hoang hoang lo sợ, nghĩ đến việc vừa rồi ở trong xe, vẻ mặt dại ra.

Trong nhà Đằng Huy cũng không có ai, không biết Giai Di đã đi đầu, ngẫm lại chuyện rồi, cậu trực tiếp đi vào phòng dội nước lạnh, dập tắt dục vọng nóng bỏng, từ phòng tắm trở ra, trong nhà vẫn chỉ có một mình.

Cùng lúc đó, Thạch Đông Thăng bắt được người phụ nữ đang muốn vào thang máy ở gara.

Đồ ăn trong nhà đã hết nên Giai Di muốn đi siêu thị một chuyến, khi trở về, vừa định đi qua sảnh vào trong thang máy, nghĩ đến giờ này Đằng Huy cũng đã tan làm, liền đi xuống hầm gara, đang định lấy di động gọi cậu xuống, không biết sao xui xẻo lại đụng phải người đàn ông kia.

Giai Di vội cúp điện thoại, sợ mức chạy về hướng thang máy, đáng tiếc đôi chân dài của Thạch Đông Thăng chỉ vài bước đã đuổi theo kịp cô, trực tiếp kéo người vào trong xe.

“Anh làm gì vậy? Buông tôi ra!” Lý Giai Di mấy ngày nay không dám gặp anh, vì cô chột dạ.

Đông Thăng cưỡng chế ấn lên ghế dựa, anh bóp chặt lấy cằm cô, nói: “Trốn tôi đúng không?”

“Đúng! Tôi trốn anh đấy thì sao?” Giai Di trả lời đúng sự thật, cô cố ý trốn tránh anh.

“Rất tốt, vậy tôi đây cũng không cần giả vờ nữa.” Đông Thăng cúi đầu xuống, muốn cưỡng hôn cô, nh̵ưng người bên dưới lại quay đầu sang một bên.

“Không cho sao?” Thạch Đông Thăng kéo mặt cô quay lại, anh nhìn thẳng vào cô phẫn nộ nói.

“Anh là cái gì chứ? Dựa vào cái gì phải cho hôn?” Lý Giai Di tuy rằng bản tính dâm đãng nhưng cô cũng có nguyên tắc của mình.

“Đúng không?” Đông Thăng không quan tâm, một tay bóp chặt lấy cằm, một tay khác khép hai tay cô ấn lên trên ghế dựa.

Giai Di bị anh bắt hé miệng, hoàn toàn bị chinh phục, cô trừng mắt nhìn anh, lòng Đông Thăng càng thêm xao động.

“Đừng tưởng rằng trốn tránh tôi thì tôi không có biện pháp khác, thứ Thạch Đông Thăng tôi muốn nhất định sẽ có được!”

“Bá đạo như vậy, sao anh không đi làm tổng tài luôn đi.” Lý Giai Di ghét nhất chính là kiểu đàn ông này.

“Miệng hỗn thật đấy.” Đông Thăng không nói tiếp, anh tiến lại gần, trực tiếp hung hăng ngăn chặn lấy miệng cô.

“Ưm ….. không….” Giai Di muốn phản kháng, nhưng sức lực đàn ông lớn, cô làm cách nào cũng không thoát ra được.
 
Chương 17


Thạch Đông Thăng hôn rất mạnh bạo, bởi vì khống chế được cô nên muốn làm gì thì làm, anh trút phẫn nộ nhiều ngày nay lên cái miệng nhỏ kia, đầu lưỡi duỗi vào, quấy loạn khuấy đảo khoang miệng cô.

“Ưm ……” đầu lưỡi Lý Giai Di mất đi năng lực phản kháng, bị anh hút lấy ma sát, tư vị kia thực sự kích thích, cô muốn khắc chế, lại càng bị cuốn vào trong.

Lực đạo Đông Thăng quá kinh người, người phụ nữ anh mơ ước đã lâu, chỉ nếm được tư vị cái miệng nhỏ thì làm sao có thể thỏa mãn anh.

“Nhẹ….. ư…..” Giai Di hoài nghi người này có phải là chó hay không, sao có thể liếm mạnh như vậy, đầu lưỡi cô bị nút đến tê dại, quấn quanh mà ma sát, một lượng lớn nước miếng chưa kịp nuốt đã chảy ra ngoài.

Thạch Đông Thăng cơ hồ là muốn xâm chiếm toàn bộ khoang miệng cô, đầu lưỡi giống như vũ khí sắc bén thọc vào trong, không hề có khe hở, ngoại trừ nước miếng bị chảy ra ngoài thì ngay cả hô hấp đều bị lấp kín.

Miệng Giai Di đều là vị của anh, hơn nữa còn không ngừng cuồn cuộn truyền vào, thân thể cô cũng không hề kháng cự, vốn dĩ bản tính dâm đãng đã khó có thể chống đỡ hormone nam tính truyền ra từ đàn ông.

Cả người Thạch Đông Thăng căng cứng, dương v*t trướng đến khó chịu, quần tây nổi lên một cái lều, đầu lưỡi trong miệng cô dường như cảm thấy không đủ thỏa mãn, bắt đầu càn quét toàn diện, không buông tha bất kỳ chỗ nào trong khoang miệng.

“Ưm….. Tôi không…..” Lý Giai Di cũng có cảm giác, cô không an phận mà vặn vẹo thân mình, nơi chật hẹp trong huyệt nhỏ lại chảy ra thật nhiều nước dâm.

Miệng Đông Thăng đã hôn đến tê rần, còn chưa đủ, anh buông tay cô, dùng đầu lưỡi chậm rãi câu lấy lưỡi cô mút vào một cái thật mạnh.

Giai Di bị dọa sợ, hung hăng cắn một phát lên đầu lưỡi anh.

Thạch Đông Thăng phản xạ rút người ra, anh che miệng lại, cảm giác đau đớn ập đến, nước mắt sinh lý cứ thế chảy ra ngoài.

“Anh không sao chứ?” Giai Di thấy anh vẫn không nhúc nhích, cô cho rằng mình đã gây ra chuyện rồi.

Đông Thăng ngẩng đầu lên, lấy bàn tay che miệng đưa xuống nói: “Chảy máu.”

“Ai bảo anh cưỡng ép tôi.” Giai Di không nghĩ mình cắn tàn nhẫn như vậy, nhìn máu đỏ tươi, cô không ngờ đầu lưỡi anh bị cắn nặng đến thế. 

“Tốt lắm.” Anh không cưỡng bách cô nữa, tháo đai lưng của mình ra, đũng quần đã phồng lên một cụclớn, nhìn rất dọa người.

“Anh làm gì vậy?” Giai Di dựa vào ghế, tóc tai hỗn độn.

“Cô nói xem?” Thạch Đông Thăng nghĩ đến việc cô cắn mình, khoang miệng tràn ngập mùi máu tươi, hoàn toàn châm ngòi dục vọng đàn ông, nếu cô đã có gan cắn anh thì phải tiếp thu lấy phẫn nộ của anh.

“Cút đi, anh dám! Tôi….” Lý Giai Di còn chưa nói xong, anh đã kéo khóa kéo xuống, quần lót màu đen lộ ra, dương v*t căng to mọng kia đã gấp không chờ nổi muốn chui ra ngoài, gậy th*t tím đen đứng thẳng một góc 90 độ, quy đầu no đủ tròn trịa, mã mắt ngăn không được chảy ra một ít chất lỏng.

Giai Di nhìn chằm chằm vào nó, dương v*t anh cũng quá lớn rồi, so với Trịnh Đằng Huy còn dài hơn, màu đậm hơn chút, trên thân cũng tràn đầy gân xanh.

Đông Thăng xốc áo sơ mi lên, lộ ra cơ bụng, cơ bắp căng chặt cùng đường nhân ngư gợi cảm, dưới rốn là một hàng lông bụng, trải dài xuống dưới háng, càng thêm tính hoang dã, anh nắm lấy dương v*t sục vài cái, phát ra tiếng thở dốc thô nặng.

Lý Giai Di không cầm được mà nuốt một ngụm nước bọt, những lời mắng chửi anh đều bị nuốt xuống bụng, thân thể cô run rẩy, không dám dựa anh quá gần.

Trong xe chật tràn ngập vị tanh tưởi của dương v*t, không quá nồng đậm, mê hoặc lấy Giai Di, cô vô cùng mẫn cảm với mùi này, tựa như giống cái ngửi được mùi này nhất định sẽ thuầ phục dưới thân của giống đực.

“Muốn ăn sao?” Quần áo nửa người trên Đông Thăng vẫn chỉnh tề, nửa người dưới lại lộ hết ra, khác một trời một vực khí chất cấm dục ngày thường, khác biệt quá lớn kích thích lấy cảm xúc của cô.

Giai Di ngoảnh mặt sang một bên, không phản ứng lại anh.
 
Chương 18


Đông Thăng nắm lấy cằm cô, đĩnh dương v*t nói: “Chịch cô, chiều dài này đã đủ chưa?”

Lý Giai Di đối diện với phần hông anh, miệng gần như dính sát vào quy đầu, thở thôi cũng có thể ngửi thấy mùi tanh của gậy th*t, cô nhìn bộ phận xấu xí trước mặt, trái tim run rẩy, khuôn mặt đỏ ửng lên.

“Hỏi cô đấy, đủ không?” Đông Thăng bá đạo muốn cắm vào miệng cô, nh̵ưng nghĩ đến người phụ nữ ác độc này lúc nãy đã cắn anh, liền có chút sợ.

“Không đủ!” Giai Di mạnh miệng nói.

“Chồng cô không lớn bằng đúng không?” Đông Thăng cố ý đong đưa dương v*t thô dài trước mặt cô, đây là bản năng giống đực, gậy th*t lớn càng làm anh tự tin hơn.

Lý Giai Di không phủ nhận, dương v*t của anh đúng thật là lớn hơn so với chồng cô một chút.

“Vậy cái lỗ của cô có thể chịu được không?” Thạch Đông Thăng thô tục mà dùng quy đầu ma sát miệng nhỏ của cô.

“Liên quan gì đến anh?” Dịch thể chảy ra từ mã mắt dính lên ngoài miệng cô, Giai Di đỏ mặt, mím môi run rẩy vài cái.

“Không thích sao?” Đông Thăng đè đôi tay cô một lên trên ghế, anh đĩnh mông, cố ý cọ qua lại trên miệng cô.

“Cút!” Hô hấp Lý Giai Di trở nên gấp gáp, cô nhịn không được muốn đẩy anh ra, nhưng hoàn toàn không chống đỡ được sự trêu chọc của dương v*t.

Người phụ nữ dưới thân giãy giụa càng làm kích thích thú tính của anh, Đông Thăng tuy rằng thích cô mạnh miệng nhưng anh càng thích bộ dáng cô thuần phục dưới háng mình hơn.

Một tay Đông Thăng nắm lấy đôi tay cô, một tay nâng cằm lên, để sát quy đầu đến môi cô, nói: “Mở ra, ngậm vào đi.”

Lý Giai Di đương nhiên không muốn, nhưng liên tục bị anh bức bách, quy đầu hung hăng cắm vào trong.

“Cô dám cắn, ông đây sẽ cắm giãn cái lỗ của cô ra, nói được thì làm được.” Đông Thăng vỗ vỗ lên khuôn mặt cô, uy hiếp nói.

Lúc mới bắt đầu Giai Di còn phản kháng, cho đến khi bị anh cắm vào miệng, nghe được mùι dương v*t, cô liền đầu hàng.

“Không phải co không thích à?” Đông Thăng phát ra tiếng rên, miệng cô vừa nhỏ lại vừa ấm áp, lần đầu tiên anh chịch miệng, quả thực chính là thiên đường.

Quy đầu trong miệng trướng lên, miệng nhỏ của Lý Giai Di bị nhét đầy, cô không hề phản kháng, theo bản năng mút lấy gậy th*t của anh.

Thạch Đông Thăng đã kết hôn nhiều năm như vậy, ở trên giường cũng chưa từng thử các kiểu chơi, có lẽ đây là lý do vì sao đại đa số đàn ông đều sẽ ngoại tình, cho dù nội tâm có hổ thẹn, lập tức cũng sẽ bị dục vọng càn quét.

Trong đầu Giai Di cũng quên mất bản thân mình đã kết hôn, trong mắt cô chỉ còn dương v*t đàn ông, cái miệng nhỏ ngậm quy đầu rồi phun ra nuốt vào, đầu lưỡi di chuyển đảo quanh mã mắt.

“Hít! Ưm….. Liếm giỏi lắm.” Khi cô liếm lên mã mắt, quy đầu anh ngứa vô cùng.

Lý Giai Di hoàn toàn khuất phục, càng thêm hăng say mà bú, đầu lưỡi ở khe rãnh cũng không buông tha, mút vang lên tiếng ‘chóp chép’, cảm xúc nam nữ trong xe đạt tới điểm bùng nổ.

Đông Thăng h̵ưởng thụ khoái cảm được bú mang đến, anh nhịn không được mà đĩnh mông, hai túi trứng nặng trĩu va chạm cằm cô.

Giai Di không kịp tốc độ ra vào của anh, miệng cô phồng lên, quy đầu dần dần vào sâu hơn, đầu lưỡi cũng không còn sức lực liếm láp, nhiều lần anh đâm mạnh vào, quy đầu đều cắm đến cổ họng.

“Ưm! Mẹ kiếp.” Thạch Đông Thăng chửi thề, sướng đến nổi cả gân xanh trên trán, anh buông tay cô ra, chuyên tâm thọc vào rút ra cái miệng nhỏ.

Liên tục cắm sâu, Lý Giai Di không chịu nổi nữa, cô đánh lên đùi anh phản kháng, nước miếng không kịp nuốt đã chảy ra ngoài.

Thạch Đông biết cô không chịu được, đành cắm mạnh vài cái, sau đó rút ra ngoài.
 
Chương 19


Trong nháy mắt rút ra, miệng nhỏ của Giai Di không kịp khép lại, một lượng lớn chất lỏng chảy ra ngoài.

Nhân lúc cô còn đɑng thất thần, Đông Thăng nắm lấy mông cô nâng lên, hai chân bị ép tách ra, bàn tay chui vào bên trong váy, nắm chuẩn xác quần lót, sau đó kéo xuống dưới.

“Ô…… Không…..” Lý Giai Di không còn sức lực phản kháng, hai chân khuất phục mà mở ra, cô nhìn quần lót mình bị anh ném ở dưới.

“Vừa rồi dùng miệng, hiện tại dùng lỗ cắn tôi là được.” Thạch Đông Thăng nắm lấy chày thịt nóng bỏng, trực tiếp để quy đầu lên môi âm hộ.

“Anh sẽ hối hận.” Giai Di nói câu phản kháng cuối cùng, môi âm hộ bị cọ đến run rẩy, cô kẹp lấy đỉnh quy đầu, hai chân bị anh khiêng lên trên vai.

“Không có khả năng.” Đông Thăng dùng sức đâm vào, gậy th*t thô to giống như mũi khoan mở âm hộ ra, huyệt thịt chật hẹp đã phân bổ dâm dịch, nhưng anh không dám đâm mạnh, kích cỡ của bản thân không phải người phụ nữ nào cũng chịu được, trước đây làm cùng vợ đều phải cọ xát cả buổi mới dám vào.

“Nếu chị Nhã Văn biết……. A….” Lý Giai Di kẹp chặt lỗ nhỏ, quy đầu khổng lồ cắm vào một khúc, kích thích làm cô ngẩng đầu lên, lời nói bị ngắt ngang chưa kịp nói xong.

Thạch Đông Thăng che miệng cô lại, anh quỳ gối lên ghế dựa, thân thể đàn ông cường tráng rắn chắc, đĩnh lấy vòng eo, gậy th*t chậm rãi thâm nhập, động tác thong thả, tránh làm cô đau đớn.

“A…. Quá lớn…. Ôi…” Lý Giai Di chảy nước nhiều đến cỡ nào cũng không chịu nổi dương v*t quá thô của anh, môi âm hộ tựa hồ mở to hơn bình thường một vòng, vừa căng vừa trướng.

“Cô kiên nhẫn một chút, cắm vào rồi sẽ tốt thôi.” Thạch Đông Thăng có đôi khi cũng ngại món đồ của mình quá lớn nh̵ưng lớn cũng có chỗ tốt, một khi đã làm quen rồi thì sẽ được sung sướng.

Đông Thăng kiềm chế thú tình của mình, anh nhẹ nhàng thọc vào rút ra nhằm khuếch trương cửa huyệt, quy đầu ma sát với âm đ*o mềm mại, Lý Giai Di vốn dĩ là người mẫn cảm nên chỉ một chốc sau nước dâm đã tiết ra tưới đầy lên dương v*t.

Cảm giác khuất nhục khi bị anh cưỡng bách cắm vào, cộng thêm bị dương v*t của người đàn ông không phải chồng mình xâm hại, làm cho cô càng thêm hưng phấn.

“Hít! Thả lỏng chút, kẹp chặt như vậy làm sao tôi tiến vào.” Thạch Đông Thăng sờ sờ thân dưới, còn một khúc nữa, cô kẹp quá chặt, không một khe hở, anh đành phải cởi váy cô, giải phóng bầu ngực tròn trịa ra ngoài.

“Ưm…. Không….” Anh kéo áo ngực xuống, núm vú hồng hào dựng thẳng, nơi mẫn cảm nhất trên ngườι Lý Giai Di chính là ngực, nếu ngậm lấy, cô tuyệt đối sẽ kích động kêu to.

Đông Thăng chưa chơi nhiều kiểu nhưng nhìn ngườι phụ nữ dưới thân, bản năng thú tính đè nén từ lâu trong anh bộc phát, một ngụm ngậm lấy núm vú, anh khát khao mút vào, cực kỳ giống đứa trẻ đɑng bú vú.

“A…… Đừng….. A….” Lý Giai Di quả nhiên không nhịn được, cô kêu to ra tiếng, bên trên chịu kích thích, lỗ thịt bên dưới cũng đồng thời phản ứng, dâm dịch tiết ra càng nhiều. 

Cứ như vậy, hành động đó càng làm tinh thần anh hăng hái thêm, trực tiếp cắm đoạn thịt còn lại vào.

“A….. Quá dài…. Thọc sâu quá…. A….” Giai Di chưa từng bị gậy th*t lớn như vậy đâm vào, quy đầu trực tiếp đút vào chỗ sâu nhất, nếu tiến thêm một chút là có thể cắm đến tử cung, đó là nơi mà Trịnh Đằng Huy chưa bao giờ cắm tới.

“Hít! Ưmm….” Đông Thăng buông vú ra, sướng tới mức rống to, anh ngừng hô hấp, cảm thụ lỗ thịt chật hẹp, âm đ*o đầy nước bị dương v*t của mình nhét đầy, một khe hở cũng không có, anh hưng phấn nổi cả gân xanh trên cổ.

“Quá sâu….. A….. Trước tiên đừnn nhúc nhích” Anh cắm nguyên cây đi vào làm cô không thể thích ứng nổi, cho nên cầu xin anh đừng lộn xộn.

Thạch Đông Thăng chỉ còn hai túi trứng nặng trĩu là ở bên ngoài, toàn bộ âm đ*o nhỏ hẹp đã nuốt trọn lấy cây chày bằng thịt của anh, nhưng anh không nghe theo lời cô mà tiếp tục ưỡn mông thọc vào rút ra.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top