Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Em Gái Của Bạn

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
708,611
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Em Gái Của Bạn

Em Gái Của Bạn
Tác giả: Thánh hỏa miêu miêu giáo
Tình trạng: Đã hoàn thành




Tác giả: Thánh hỏa miêu miêu giáo

Thể loại: Nữ Cường, Vả Mặt, Đoản Văn, Trả Thù

Team dịch: 22h mẹ bắt Triệu ngủ

Giới thiệu

Em gái của bạn tôi đã thích bạn trai tôi.

Mọi người đều nói đùa: "Một cô bé cấp hai thì biết gì về tình yêu chứ."

Bạn trai tôi cũng đã không biết bao nhiêu lần nói rằng anh ta chỉ xem cô bé ấy như một đứa trẻ.

Nhưng cô bé không nản lòng, không chỉ tự động viên mình mà còn ghi lại quá trình theo đuổi anh ấy suốt bảy năm qua dưới dạng vlog.

Không ngờ rằng vlog bất ngờ trở nên nối tiếng.

Và trong tập video phổ biến nhất, bạn trai tôi đang xoa đầu cô bé ấy, với vẻ nuông chiều nói: "Cô bé à, anh thật sự không thể nào chống lại em được."
 
Chương 1


Tài khoản video của Úc Du Du đã tăng hàng trăm nghìn người theo dõi chỉ trong một đêm.

Mọi người trong phần bình luận đều hét lên.

"Quá ngọt!"

"Trời ơi, hai người một người đi Bắc Cực, một người đi

Nam Cực đi!"

"Ôi, bao giờ mới đến lượt tôi có một mối tình ngọt ngào như thế này đây!"

"Hu hu, tôi cũng muốn có một người bạn trai như thế."

Video này là do bạn tôi gửi cho.

"Chị Chu, đây là anh Hứa phải không?"

"Chị... có lẽ nên để ý một chút đi?""

Tôi đang làm việc với tài liệu thì chợt ngẩn người, nhìn bức ảnh chụp màn hình mờ nhạt trong điện thoại, trong lòng bắt đầu cảm thấy điềm báo không lành.

Tôi nhấp vào liên kết, chọn video mới nhất, cũng là video có lượt thích nhiều nhất.

Trong ống kính, ban đầu là một hàng chữ, được phối hợp với nhạc nền chua xót, tóm tắt câu chuyện bảy năm âm thầm yêu đơn phương bạn của anh trai.

Trong suốt bảy năm đó, dù nhiều lần thất bại nhưng cô ấy không bỏ cuộc, tự động viên bản thân, như một ngôi sao nhỏ luôn lạc quan và tích cực.

Và khi cô ấy nghĩ rằng con đường tình ái âm thầm này còn dài, thì hôm nay...

Sau khi lại một lần nữa bị từ chối lời tỏ tình, cô ấy buồn bã đến quán bar uống rượu say, nhưng lại gặp phải vài kẻ lưu manh.

Cô ấy nói rằng mình rất sợ hãi, nên trong lúc hoảng loạn đã gọi điện thoại.

Không ngờ người đàn ông nghe xong liền hỏi cô ấy ở đâu và vội vàng lái xe đến.

Phần tiếp theo của video, được quay từ góc nhìn thứ nhất.

Trong ống kính, khi người đàn ông tìm thấy cô ấy, thấy cô ấy khóc lóc nức nở với vẻ mặt đầy uất ức.

Dường như anh ta đã nhượng bộ, như đã chấp nhận số phận.

Cuối cùng anh ta cũng thở dài một hơi, vươn tay ôm cô ấy vào lòng, nhẹ nhàng xoa đầu và nuông chiều nói.

"Cô bé à, anh thật sự chịu thua em rồi."

Video kết thúc tại đây, xuất hiện hai chữ "Hoàn thành" trên màn hình.

Phần này khiến người xem trên mạng bình luận sôi nổi.

"Nhìn kìa, tôi đã nói mà, anh ấy thực sự rất thích cô ấy!

Tôi đã theo dõi cặp đôi này từ lâu lắm rồi!"

"Ôi chao, thật là... chịu thua em rồi... chua quá!... chua dã man luôn!"

"Có ai chú ý không, anh ấy gọi cô ấy là "cô bé" đấy! Tôi thích kiểu bạn trai như bố vậy."

Dù trong toàn bộ vlog, vì cảnh quay và camera rung động nện người đàn ông chỉ lộ ra dáng vẻ cao ráo và khuôn mặt mơ hồ.

Nhưng chỉ cần là người quen thì ai cũng có thế nhận ra ngay, đó là bạn trai tôi, Hứa Yến Xuyên, người mà tôi đã yêu trong suốt bảy năm.

Còn chủ nhân của video, tên là Úc Du Du.

Cô ta là em gái của Úc Khanh, bạn chung của tôi và Hứa Yến Xuyên.

Tôi nhấn tắt điện thoại, bình tĩnh tựa lưng vào ghế, nhìn lên trần nhà trống không.

Tôi suy nghĩ mãi.

Vẫn không thế nhớ nối, từ khi nào.

Cái tên ấy, bắt đầu thường xuyên xuất hiện giữa tôi và Hứa Yến Xuyên.
 
Chương 2


Lần đầu tiên tôi gặp Úc Du Du là cách đây bảy năm.

Đó là lúc Úc Khánh mời tôi và Hứa Yến Xuyên đến nhà chơi.

Khi ấy chúng tôi đang học năm nhất đại học.

Còn Úc Du Du mới học lớp chín, chỉ mới mười lăm tuổi.

Ấn tượng đầu tiên của tôi về cô ta là đôi mắt rất tròn, ngoại hình không nổi bật mà thuộc loại nhỏ nhắn, dễ thương.

Cô ta hơi thấp và phát triển chậm, trông giống như một học sinh tiếu học.

Vì vậy, khi lần đầu gặp gỡ, mọi người đều coi cô ta như mt đứa trẻ.

Do đó, khi lần đầu tiên gặp Hứa Yến Xuyên, cô ta đã trốn sau lưng anh trai mình, nghiêng đầu, với giọng điệu ngây thơ vô tội hỏi.

"Anh, người anh này là bạn của anh à?"

"Anh ấy có bạn gái không?"

"Sau này em có thể làm bạn gái anh ấy không?"

Mọi người ở đó đều coi đó là một trò đùa.

Và cũng cười đùa với cô ta.

"Ôi, em gái Du Du ơi! Cái này thì em đừng mó.

"Đợi em lớn lên, chắc chắn anh Yến Xuyên của em đã vội vàng cưới chị Chu Chu rồi!"

Chu Chu, Châu Tịnh Ninh, người đang được nói tới là tôi.

Lúc đó tôi và Hứa Yến Xuyên mới hẹn hò không lâu, đang ở giai đoạn ngại ngùng, nên mọi người thường thích trêu chọc chúng tôi.

Khi chuyện bị chuyển hướng như vậy, lúc đó tôi cũng không suy nghĩ nhiều về câu nói của Úc Du Du.

Thêm vào đó, Úc Khanh cũng đang có mặt tại đó và không coi trọng lời nói đó.

Là anh trai của Úc Du Du, anh ta chỉ giả vờ tức giận, chỉ tay vào mũi Hứa Yến Xuyên mắng.

"Tai họa!"

"Thứ lưu manh!"

"Nam hồ ly tinh!"

"Trẻ vị thành niên cũng không tha!"

Sau khi đuổi đánh nhau trêu đùa một trận thì chuyện này cũng coi như qua đi.

Do đó, bạn bè chỉ tập trung vào việc xem kịch vui, và trước khi ra về cũng an ủi tôi.

"Chu Chu, một cô bé trung học cơ sở biết gì mà thích hay không thích."

"Phải đấy, trẻ con nói bậy, cậu đừng để trong lòng!"

Hứa Yến Xuyên cũng chỉ biết cười khố.

"Chu Chu, anh thực sự vô tội."

"Hơn nữa, Du Du trong mắt anh chỉ là một đứa trẻ thôi."

Anh ta một mực khẳng định.

"Ngay cả khi một ngày nào đó anh thực sự trở thành người xấu, cũng không đến nỗi đói khát đến mức không chọn lựa kể cả trẻ vị thành niên chứ."

Vì vậy, chẳng ai trong chúng tôi ngờ được.

Rằng Úc Du Du, một người luôn được gọi là trẻ con như thế, lại có thể âm thầm kiên trì yêu Hứa Yến Xuyên suốt bảy năm.
 
Chương 3


Mọi người đều chỉ coi cô ta như một đứa trẻ.

Bao gồm cả bố mẹ và anh trai của Úc Du Du là Úc Khanh.

Mặc dù đã nghe Úc Khanh nhắc đến việc Úc Du Du thường thích dùng video để ghi lại cuộc sống hàng ngày của mình.

Nhưng khi lần đầu tiên nghe thấy cô ta ghi lại vlog về việc theo đuổi Hứa Yến Xuyên, vòng bạn bè của chúng tôi vẫn cảm thấy khá sốc.

Điều đó xảy ra khoảng năm năm trước.

Khi Úc Du Du đang học lớp mười hai.

Lúc đó tôi và Hứa Yến Xuyên đang bận rộn với việc thực tập năm cuối đại học.

Sau này nhớ lại, có vẻ như thật sự luôn có thể thấy một bóng dáng nhỏ nhắn mặc đồng phục học sinh lảng vảng gần trường chúng tôi.

Nhưng lúc đó quá bận, không kịp suy nghĩ nhiều.

Cho đến khi Úc Khanh mặt mày tái mét tìm đến, phóng điện thoại vào tay Hứa Yến Xuyên và tát một cái vào mặt anh ta, mọi người mới biết rằng Úc Du Du nói thích Hứa Yến Xuyên không phải nói đùa.

"Hứa Yến Xuyên, mày là thằng khốn, tao coi mày như anh em, mày xem mày làm cái trò gì kìa!"

"Du Du mới bao nhiêu tuổi chứ, con bé còn là một học sinh trung học chưa thành niên cơ mà!"

Úc Khanh túm lấy cổ áo Hứa Yến Xuyên gắt gao chất vấn, nhưng Hứa Yến Xuyên lại bất ngờ im lặng không phản kháng.

Tôi đứng bên cạnh, bối rối không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Cho đến khi nhặt lên chiếc điện thoại, nhìn thấy những gì trên màn hình, tôi mới hiểu tại sao Úc Khanh lại tức giận đến thế.

Thứ nhất là tài khoản mạng xã hội của Úc Du Du.

Từ hai năm trước, tức là sau lần đầu tiên cô ta gặp Hứa Yến Xuyên, bắt đầu ghi lại bằng video ngắn.

Ban đầu, video của cô ta không có ai thích, cũng không ai phản hồi, chỉ có một mình cô ta nói lảm nhảm.

"Ngày 12 tháng 3 năm 2017"

"Dường như tôi bỗng nhiên hiểu ra yêu từ cái nhìn đầu tiên là như thế nào."

"Không biết lần sau khi nào mới có thể gặp lại anh ấy."

"Anh ấy cao hơn cả anh trai tôi, 187 và 156, tôi nghĩ chúng tôi rất hợp nhau, sự chênh lệch chiều cao đáng yêu nhất."

"Ngày 7 tháng 8 năm 2017."

"Hôm nay anh ấy lại đến tìm anh trai tôi, còn chào hỏi tôi, mang cho tôi đồ ăn vặt."

"Anh ấy thậm chí còn nhớ tên tôi!"

"Đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy tên mình được gọi nghe thật hay!"

"Ngày 2 tháng 9 năm 2017."

"Tôi lén theo anh trai đến trường đại học của họ."

"Hóa ra ở trường anh ấy rất được mọi người yêu mến."

"Hôm nay tôi đã nói chuyện với anh ấy rồi, vui đến mức quay cuồng!"

"Ngày 22 tháng 12 năm 2017."

"Hôm nay tôi đã đi ăn cùng anh trai và anh ấy!"

"Không may là tôi đến kỳ."

"Là anh ấy đã mua băng vệ sinh cho tôi, hơi xấu hổ một chút."

Sau đó, càng nhiều video hơn.

Một số người lạ bắt đầu thích và để lại bình luận.

Thậm chí có những người đồng cảm cũng kể về câu chuyện âm thầm yêu đơn phương của mình.

Như tìm thấy một người bạn tri kỷ, Úc Du Du đã trả lời nhiều hơn về những tâm sự thiếu nữ của mình.

"Hôm nay tôi đã chụp lén dáng lưng của anh ấy, cảm thấy hôm nay yêu anh ấy hơn hôm qua."

"Các cô gái trong lớp đều thích Triệu Lan của lớp bên, nói cậu ta vừa ngông vừa đẹp trai, chỉ có mình tôi không thấy vậy, tôi thấy cậu ta hơi giả tạo, không đẹp trai bằng

"XYC", cũng không chín chắn và dịu dàng như anh ấy."

XYC là biệt danh mà cô ta đặt cho Hứa Yến Xuyên, như thể sợ phải nhắc đến tên anh ta vậy.

Càng về sau, càng là tình yêu thiếu nữ không ai biết đầy rẫy trong mắt cô ta.
 
Chương 4


Cho đến cập nhật vài ngày trước:

"Hóa ra anh ấy thật sự có bạn gái rồi, là cô gái hôm trước đến nhà."

"Tôi không thích cô ấy lắm, tôi nghĩ XYC cũng không thích cô ấy, có bạn gái và những thứ đó chắc là cái cớ của anh ấy, có lẽ là anh ấy tránh anh trai tôi nên mới nói dối tôi như vậy, ừm, đúng, chắc chăn là vậy!"

"Tôi quyết định sẽ tỏ tình với anh ấy!"

"T-T Bị từ chối rồi."

"Muốn khóc."

"Đột nhiên cảm thấy sống không có ý nghĩa gì."

Chính câu cuối cùng này đã trở thành ngòi nổ khiến Úc Khanh tìm đến.

Úc Khanh truy hỏi Hứa Yến Xuyên tại sao không nói chuyện Úc Du Du và anh ta.

Hứa Yến Xuyên có vẻ khó nói.

Anh ta nhíu mày.

"Cậu bảo tôi phải nói thế nào?"

Anh ta bực bội xoa xoa khóe môi tím tái.

"Chẳng lẽ tôi phải đi tìm cậu, nói rằng, này cậu, em gái cậu thích tôi, nhưng tôi không thích cô ấy à?

"Hơn nữa tôi còn có Chu Chu nữa, cậu muốn Chu Chu nghĩ sao?"

Khi bị nhắc đến, tôi bất ngờ, không hiểu tại sao anh ta lại đột ngột nhắc đến tôi.

Nhưng Hứa Yến Xuyên lại kéo tay tôi, giải thích với vẻ bực bội.

"Tôi đã hứa với Chu Chu, không muốn cô ấy phải lo lăng về những chuyện lộn xộn này.

"Tôi tưởng rằng mình đã từ chối Du Du, mọi chuyện sẽ kết thúc, ai ngờ lại phát triển thành thế này."

Nói xong, anh ta nhăn nhó xoa xoa trán.

Nhớ lại, hồi đó Hứa Yến Xuyên thực sự rất thích tôi.

Dù chúng tôi là bạn học thời trung học, nhưng chỉ đến khi đại học chúng tôi mới chính thức quen nhau.

Thời đi học, tôi chỉ tập trung vào việc học.

Với Hứa Yến Xuyên, tôi từng cho rằng chúng tôi là đối thủ cạnh tranh.

Bởi vì mỗi lần thi xếp hạng, anh ta luôn bám sát điểm số của tôi, như thể ngày nào đó tôi không chú ý, anh ta sẽ giành lấy vị trí đầu tiên của tôi.

Vì vậy, tôi đầy thù địch với anh ta, cơ bản là không để ý đến.

Cho đến khi lên đại học, anh ta thấy một đàn anh trong trường tỏ tình với tôi, thì anh ta mới vội vàng bày tỏ tình cảm với tôi.

Tôi vẫn nhớ hôm đó Hứa Yến Xuyên hơi lúng túng, ngập ngừng nói với tôi.

"Chu Chu, ban đầu anh muốn từ từ, để em từ từ chấp nhận anh."

"Nhưng bây giờ, anh phát hiện mình không thể đợi được nữa! Anh sợ người khác sẽ cướp em đi, sợ sau này em sẽ không còn nhìn anh nữa."

Lúc đó ánh mắt anh ta đầy chân thành và nghiêm túc.

Vì thế, sự chân thành này đã chạm đến trái tim tôi, và tôi nhận lời tỏ tình của anh ta.

Sau khi ở bên Hứa Yến Xuyên, mọi người đều nói rằng

Hứa Yến Xuyên rất yêu tôi.

Bởi vì anh ta đối xử với tôi rất tốt, dù là trong cuộc sống hay cm xúc,anh taln kip thi quan tâmđn cảm nhận của tôi.

Ở bên anh ta, tôi thực sự cởi mở hơn nhiều so với lúc trước.

Tôi biết Hứa Yến Xuyên trông rất đẹp trai, học giỏi, là nhân vật nổi bật trong trường.

Có không ít cô gái thích anh ta.

Trong số đó cũng không thiếu những người dễ thương, chủ động, kiên trì theo đuổi.

Tôi cũng đã gặp vài lần, nhưng Hứa Yến Xuyên tự xử lý rất tốt.

Vì vậy, với Úc Du Du, tôi cũng không để tâm lắm.

Bởi vì tôi cũng xuất sắc, không kém gì Hứa Yền Xuyên, thậm chí nói ra, còn có triển vọng và lợi thế hơn anh ta.

Tôi luôn tự tin về bản thân.

Úc Du Du chỉ là một học sinh trung học, lại còn là em gái của bạn chúng tôi.

Tôi không nghĩ mình cần phải nhạy cảm đến mức phải thù địch với một cô bé.

Hơn nữa, thường ngày Úc Khanh cũng luôn than phiền rằng Úc Du Du khó quản lý, lúc bảo cô ta hôm qua va chạm với giáo viên, lúc lại cãi nhau với bạn học, không ít lần làm phiền anh ta.

Tôi từng an ủi anh ta.

"Tuổi trẻ nổi loạn là như thế, ngày xưa cậu và Yến Xuyên không phải cũng là kẻ thù sao, giờ lại trở thành bạn bè rồi đấy."

Vì vậy tôi cũng cho rằng đây chỉ là một tiểu tiết nhỏ trong cuộc sống của chúng tôi.

Nhưng tôi không ngờ, chính tiểu tiết tưởng chừng không đáng kể ấy, lại trở thành một cái gai ghim trong cục gỗ.

Bề ngoài không thấy ảnh hưởng, nhưng bên trong lại như giun bám xương.
 
Chương 5


Hôm đó, sau khi nói chuyện rõ ràng, Úc Khanh về nhà đã tịch thu điện thoại của Úc Du Du.

Nhưng sau đó không chịu nổi cô ta làm ầm ĩ liên tục.

Úc Khanh đã yêu cầu cô ta thể sẽ không còn thích Hứa

Yến Xuyên nữa, sau đó quan sát một thời gian.

Thấy rằng cô ta thực sự không có dấu hiệu gì xấu, anh ta cũng đã trả lại điện thoại.

Dù sao thì việc kiềm chế và giáo huấn cũng không phù hợp với quan điểm giáo dục hiện nay.

Thêm vào đó, bố mẹ Úc Du Du rất yêu thương cô ta, cô ta khóc lóc đi đi lại lại, Úc Khanh cũng thật sự không biết làm thế nào.

Và không ai biết rằng, từ đó Úc Du Du đã đổi tài khoản, bắt đầu lại việc ghi chép vlog, và đặt tên là "Nhật ký theo đuối chồng của Du Du".

Không biết từ khi nào cô ta đã chụp lén.

Không biết từ khi nào cô ta đã nhặt được khăn giấy.

Không biết từ khi nào cô ta lén từ Bắc Thành bay đến

Nam Thị chỉ để nhìn Hứa Yến Xuyên từ xa.

Tôi và Hứa Yến Xuyên không phải là không nhận ra.

Nhưng lúc đó bận rộn khởi nghiệp, bận rộn với tương lai.

Lại vì Úc Khanh đang trong thời kỳ thất tình, tâm trạng không tốt, đối với chúng tôi không có ảnh hưởng gì lớn, nên cứ để mắt nhắm mắt mở.

Không ngờ sau này Úc Khanh đi du học, không còn anh ta ở nhà giám sát, Úc Du Du bắt đầu trở nên càng ngày càng trầm trọng.

Ban đầu, cô ta luôn tìm đủ lý do để nhắn tin, gọi điện cho Hứa Yến Xuyên.

Nói rằng anh trai cô ta không ở nhà, chỉ có thể nhờ cậy vào Hứa Yến Xuyên.

Ban đầu Hứa Yến Xuyên vẫn còn đáp lại cho qua chuyện.

Sau đó thực sự không chịu nối, anh ta đã chặn số.

Úc Du Du cũng không tức giận, mà liên tục đổi số và tiếp tục làm phiền.

Cho đến một ngày, khi Hứa Yến Xuyên đang thức thâu đêm cho dự án mới.

Trong tình trạng căng thẳng mệt mỏi, tâm trạng tồi tệ, cảm xúc dồn nén của anh ta cuối cùng cũng bùng phát.

Anh ta đã quát mắng Úc Du Du, người đang ngồi đợi anh ta tan làm trước cửa công ty.

"Úc Du Du, tôi nói lại một lần nữa, không có khả năng gì giữa tôi và cô đâu!"

"Tôi sắp cưới Chu Chu rồi, nếu cô còn làm phiền cuộc sống của tôi, tôi sẽ nói với bố mẹ cô, nói với anh trai cô đấy!

"Cô là một cô gái, không thể tự trọng một chút à, cứ đeo bám một người đàn ông đã có bạn gái, có đẹp mặt không?"

Lời Hứa Yến Xuyên nói rất nặng.

Mọi người trong công ty đều chứng kiến cảnh tượng đó.

Sau đó họ kể lại với tôi.

"Chu Chu, cô không biết lúc đó tình hình xấu hổ thế nào đâu! Nếu tôi là cô gái đó tôi cũng xấu hổ c.h.ế.t mất!"

Lúc đó Úc Du Du bị anh ta nói cho mặt mũi tái mét, đỏ mắt quay người chạy ra ngoài.

Có lẽ là vì đau lòng, cô ta biến mất mấy ngày liền, không xuất hiện trước mặt chúng tôi nữa.

Chúng tôi nghĩ rằng cuối cùng cô ta cũng đã thấy khó mà lui, không còn đến quấy rối nữa...

Nghĩ đến đây, tôi ngồi dậy từ ghế, cầm lại điện thoại.

Lướt xem những vlog của cô ta trong bảy năm qua, dừng lại ở một đoạn video màn hình tối.

Có lẽ, mọi chuyện bắt đầu từ ngày hôm đó.

Úc Khanh gọi điện nói rằng Úc Du Du mất tích, không liên lạc được.

Sau khi Hứa Yến Xuyên ra ngoài tìm cô ta về, thái độ của anh ta đối với cô ta bắt đầu thay đối.

Tôi không biết hôm đó đã xảy ra chuyện gì.

Chỉ nhớ Úc Khanh tức giận đến c.h.ế.t đi được, trông Hứa Yến Xuyên cũng rất khó chịu.

Dường như hai người họ lại đánh nhau một trận, cả hai đều bị thương.

Nhưng kế từ đó, Hứa Yến Xuyên dần dần không còn từ chối cuộc gọi của Úc Du Du nữa, những tin nhắn của cô ta cũng sẽ trả lời nếu có thể.

Thậm chí khi Úc Du Du lén bỏ học từ Bắc Thành bay qua đây để gặp anh ta, thì dù trên mặt lộ rõ vẻ không kiên nhẫn, nhưng anh ta vẫn giúp đặt khách sạn, mua vé máy bay về, và an bài cho cô ta ổn thỏa.

Anh ta còn lẩm bẩm.

"Chu Chu, anh thực sự không có cách nào, làm anh em với Úc Khanh bao nhiêu năm, cậu ấy cũng đã giúp đỡ chúng ta không ít, phải quan tâm một chút vậy."

Cho đến hôm nay.

Anh ta nói với tôi rằng.

"Chu Chu, hôm nay anh có việc gấp, tối nay không về ăn cơm với em."

Nhưng lại vì một cuộc điện thoại của Úc Du Du, anh ta lái xe thằng đến quán bar.

Tôi không biết nên dùng từ ngữ nào để mô tả cảm xúc của mình lúc này.

Chỉ cảm thấy lòng mình lộn xộn, không thể sắp xếp được suy nghi.

Thậm chí còn nghĩ đến một câu chuyện cười không đúng lúc mà tôi đã đọc được vài ngày trước.

"Bạn trai tôi có vẻ như sắp yêu rồi."

Nhớ lại hình ảnh Úc Du Du trong lòng tôi, luôn trông như một đưa tré.

Tôi im lặng một lúc.

Có lẽ, không đến nỗi... nhỉ?
 
Chương 6


Đêm đó, Hứa Yến Xuyên trở về nhà rất muộn.

Đằng sau... Úc Du Du cũng đi theo với dáng vẻ cúi đầu như con cút.

Cô ta mặc một chiếc váy ngắn, lộ vòng eo và đôi chân trắng nõn, vai khoác một chiếc áo khoác gió to hơn nhiều.

Tôi không thoải mái nhíu mày, chưa kịp mở miệng thì Hứa Yến Xuyên đã quay đầu với vẻ bực tức nói với cô ta.

"Còn không vào, đang nghĩ gì thế?"

Lời nói này khiến câu hỏi tôi định hỏi trở lại trong cổ họng.

Khi anh ta đặt đồ xuống và thấy tôi ngồi trong phòng khách, nét mặt căng thắng của Hứa Yến Xuyên mới thả lỏng.

Anh ta gọi tôi một tiếng nhẹ nhàng.

"Chu Chu, sao em chưa ngủ?"

Sau đó như một người anh trách mắng em gái, anh ta nghiêm khắc bảo Úc Du Du.

"Tự vào phòng khách suy nghĩ lại đi!"

Bỏ mặc cô ta ở cửa, anh ta kéo tôi vào phòng ngủ, đóng cửa lại và thở phào nói.

"Chu Chu, em có phải là thấy cái video trên mạng mới không ngủ đợi anh không?"

Đúng là lý do tôi chưa ngủ, tôi gật đầu.

Anh cười khố một tiếng.

"Đứa trẻ này, thật sự là... thật sự là làm loạn thế gian!"

Anh ta nói với vẻ vừa giận vừa buồn cười.

"Chu Chu, em đừng nghĩ lung tung, nghe anh nói này."

Anh ta đạt hai tay lên vai tôi, giải thích.

"Là Úc Khanh gọi điện nhờ giúp đỡ nên anh mới đi."

Anh cho tôi xem lịch sử trò chuyện với Úc Khanh.

Anh tiếp tục xoa trán nói.

"Đứa trẻ Úc Du Du này thật là quá nổi loạn!

"Chu Chu, em không thể tưởng tượng nổi cô ấy đã đi đến đâu đâu!

"Em còn nhớ con hẻm sau đầu ngõ Nam mà anh Chương họ đã từng nhắc không? Cô ấy đã uống thứ đồ uống người khác đưa, nếu không phải anh đến kịp thời, thì hậu quả thật không thể tưởng tượng được!"

Con hẻm sau đầu ngõ Nam tôi đã nghe qua, nơi đó lộn xộn, đủ loại người, nghe nói thường xuyên có người cho thuốc vào đồ uống của các cô gái, thậm chí còn cho cả th.u.ốc ph.i.ệ.n.

Tôi đã từng làm các bài báo liên quan đến loại vấn đề này.

Dù tâm trí vẫn đang nghĩ về chuyện vlog, nhưng khi nghe thấy điều này, tôi vẫn không khỏi giật mình nói.

"Hả? Vậy cô ấy... cô ấy không sao chứ?"

"Không sao."

Hứa Yến Xuyên thở phào, giống như một phụ huynh đang lo lắng cho đứa trẻ trong nhà.

"Anh đã đưa cô ấy đến bệnh viện kiểm tra rồi, chỉ là thuốc mê thông thường thôi."

"Ồ... vậy thì tốt."

"Vậy nên, Chu Chu..."

Anh ta chuyển giọng, mang theo một chút áy náy.

"Anh biết chuyện hôm nay đã gây rắc rối cho em, nhưng tối nay em có thể cho cô ấy ở nhà mình một đêm không, đợi ngày mai Úc Khanh quay lại, đón cô ấy về, thì chúng ta không cần phải lo lắng nữa."

Để tôi không nghi ngờ, anh ta còn gọi điện cho Úc Khanh.

Khi Úc Khanh nhận máy, anh ta liên tục xin lỗi tôi, nói rằng em gái mình đã làm phiền chúng tôi.

Anh ta còn rất chân thành giải thích rằng video đó thực sự là Úc Du Du đã cắt ghép ác ý.

Anh ta cũng hứa sẽ đưa ra một lời giải thích hài lòng cho tôi khi trở về ngày mai.

Với thái độ của cả hai người, tâm trạng lo lắng của tôi cả ngày cũng đã được phần nào giảm bớt, tôi cũng đồng ý để Úc Du Du ở nhà mình.

Nhưng trước khi đi ngủ, tôi vẫn không yên tâm, dặn dò

Hứa Yến Xuyên.

"Yến Xuyên, khi ngày mai Úc Khanh đón cô ấy về, anh có thể... giữ khoảng cách với cô ấy được không?"

"Trước đây cô ấy còn nhỏ, em có thể không tính toán, nhưng bây giờ cô ấy đã tốt nghiệp đại học, sắp đi làm, lẽ ra phải tự lập rồi.

"Và em thấy cô ấy khá ảnh hưởng đến cuộc sống của chúng ta, anh nghĩ sao?"

Nghe vậy, Hứa Yến Xuyên hít sâu một hơi.

"Đúng, Chu Chu em nói đúng."

"Là tại anh trước đây không suy nghĩ kỹ, cứ coi cô ấy như một đưa trẻ."

"Sau này anh sẽ không như vậy nữa, em yên tâm, anh sẽ không để em phải lo lắng về những chuyện này nữa đâu."

"Đi ngủ đi! Những ngày qua em cũng chưa nghỉ ngơi tốt."

Anh ta vỗ vỗ lưng tôi, dỗ dành tôi ngủ như mọi khi.

Tôi cũng đã cảm thấy buồn ngủ từ lâu, không bao lâu sau đã nhắm mắt lại.

Chỉ là giữa lúc ngủ mơ màng, cảm nhận được người bên cạnh lăn qua lăn lại, chiếc điện thoại sáng lên rồi tắt.
 
Chương 7


Sáng hôm sau, Úc Khanh đã đến đón Úc Du Du về.

Đi cùng còn có bố mẹ của cô ta.

Chú Úc và dì Úc cũng liên tục xin lỗi tôi, nói rằng họ đã không quản lý con gái mình chặt chẽ, gây phiền phức cho chúng tôi.

Tôi không giỏi giao tiếp với người lớn tuổi, nên vội vàng xua tay nói một cách miễn cưỡng.

"Không sao! Không sao! Miễn là Du Du không sao là được."

Sáng hôm sau, Úc Khanh đã đến đón Úc Du Du về.

Đi cùng còn có bố mẹ của cô ta.

Chú Úc và dì Úc cũng liên tục xin lỗi tôi, nói rằng họ đã không quản lý con gái mình chặt chế, gây phiền phức cho chúng tôi.

Tôi không giỏi giao tiếp với người lớn tuổi, nên vội vàng xua tay nói một cách miễn cưỡng.

"Không sao! Không sao! Miễn là Du Du không sao là được."

Úc Du Du đứng một bên lạnh lùng hừ một tiếng, lẩm bấm.

"Chỉ là sinh ra trước tôi vài năm thôi, có gì đáng tự hào."

Sự miễn cưỡng trong mắt cô ta gần như tràn ra ngoài.

Tôi đứng đó có chút lúng túng.

Úc Khanh tức đến nỗi suýt nữa đã tát cô ta một cái, hai người lại bắt đầu cãi nhau.

Điều đó khiến tôi đau đầu.

May mắn thay, cuối cùng cũng tiễn được họ đi.

Sau đó Úc Khanh vừa gửi quà, vừa giúp đỡ dự án của tôi, khiến tôi hơi bối rối.

Nhưng anh ta cũng giữ lời hứa, không đế Úc Du Du lại làm phiền chúng tôi nữa.

Cho đến ba tháng sau.

Hứa Yến Xuyên đã cầu hôn tôi.

Chúng tôi đã gặp gỡ bố mẹ của nhau từ lâu, trước đây bận rộn với việc khởi nghiệp và phấn đấu, hai năm ốn định này cũng đã lên kế hoạch kết hôn.

Dường như đến tuổi, đến lúc, mọi thứ đều nên thuận theo tự nhiên.

Ngày lễ đính hôn, khách mời đều gửi lời chúc phúc cho chúng tôi.

"Hứa Yến Xuyên này, cuối cùng cũng lấy được Chu nữ thần của chúng ta rồi!"

"Haha, Tịnh Ninh à, cậu không biết đâu, ban đầu Yến Xuyên thích cậu mà ai cũng biết, chúng tôi còn cá cược liệu cậu ta có thành công không nữa!"

Úc Khanh cũng có mặt, anh ta tặng cho chúng tôi một phong bao lì xì đỏ thật to.

Anh ta vỗ vỗ vào lưng Hứa Yến Xuyên, mọi lời chúc phúc đều không cần nói ra.

Ngày hôm đó, mọi việc đều suôn sẻ.

Hành động và lời nói của mọi người đều rất phù hợp.

Nhưng ngay khi Hứa Yến Xuyên đeo nhẫn cho tôi trước mặt tất cả khách mời.

Úc Khanh bỗng nhiên có vẻ mặt khó chịu gọi Hứa Yến

Xuyên.

Anh ta đưa điện thoại cho anh.

Tôi liếc thấy màn hình đang phát một buổi livestream.

Vẫn là tài khoản "Nhật ký theo đuổi chồng của Du Du".

Úc Du Du đang ngồi trên mái nhà, thảm thiết cười.

Cô ta mặc một chiếc váy trắng mỏng manh, mong manh đến nỗi như thể gió thổi qua là bay đi.

"Hôm nay anh ấy sẽ đính hôn, nhưng cô dâu không phải là tôi."

"Tôi đã thích anh ấy bảy năm, từ thời trung học đến đại học."

"Tôi không hiểu, tôi chỉ sinh muộn hơn một chút, tôi đã làm gì sai!"

"Ngươi sinh ta chưa sinh, ta sinh ngươi đã gìà."

"Tôi chỉ là thích một người mà thôi, trong mắt gia đình tôi như thể là tội đồ."

"Nếu như họ đều không thích, thì thôi, hôm đó anh ấy nói, anh ấy sợ tôi thích anh ấy, vậy tôi sẽ vì anh ấy mà từ bỏ."

Cô ta hướng camera xuống dưới, tầm cao hàng chục mét của tòa nhà khiến người xem có chút choáng váng.

Trong phần bình luận của buối phát trực tiếp có người điên cuồng kêu gọi cô ta suy nghĩ lại.

Cũng có người thích xem kịch vui, kích động cô ta mau nhảy xuống đi.

Và bạn trai tôi, Hứa Yền Xuyên, tay vẫn chưa kịp đeo nhẫn cho tôi, đang nắm tay tôi.

Tuy nhiên, ánh mắt anh ta lại chăm chú dán vào Úc Du Du trên màn hình.

Có vẻ như một số chuyện, đã thay đổi trong vô thức.

Hứa Yến Xuyên buông tay tôi.

"Chu Chu, xin lỗi, anh phải đi một chút, anh sẽ về muộn một chút, được không?"

Lời còn chưa dứt, chưa kịp chờ tôi trả lời, anh ta đã vội vã quay người đi với vẻ mặt lo lắng.

Nhưng tôi đã gọi anh ta lại bằng cả họ tên.

Tôi gọi.

"Hứa Yến Xuyên."

Tôi cúi đầu nhìn vào bàn tay mình đưa ra, cố kìm nén những giọt nước mắt chua xót sắp trào ra.

Tôi hỏi anh ta.

"Anh có thể không đi không?"

Tôi không kiềm chế được tiếng nghẹn ngào của mình.

Nhưng Hứa Yến Xuyên, lại chọn cách im lặng để đáp lại.

Tôi nghe thấy anh ta nói.

"Chu Chu, xin lỗi, Úc Du Du mới chỉ hai mươi hai tuổi, cuộc đời còn dài, anh không thể để cô ấy vì anh mà gặp chuyện không may.

"Cô ấy chỉ là một cô gái nhỏ không kiểm soát được bản thân mình vì đã yêu anh..."

Ồ... ra là vậy!

Phải đấy, Úc Du Du đã không tiếc thứ gì, thẳng thắn và mãnh liệt yêu anh ta suốt bảy năm.

Còn tôi thì sao! Bảy năm của tôi, lại tính là gì?

Tôi đứng im lặng tại chỗ, để mặc nước mắt rơi xuống.

Và Hứa Yến Xuyên vội vã bỏ chạy ra ngoài, bước chân hốt hoảng và lộn xộn.

Anh ta không hề nhìn lại dù chỉ một lần.
 
Chương 8


Ngày hôm đó, sự việc của Úc Úc và Hứa Yến Xuyên rất náo động.

Cuối cùng anh ta cũng xuất hiện trong đoạn video của cô ta.

Nỗi sợ hãi, lo lắng, xót xa, tất cả đều hiện diện trên người đàn ông từng nói cô ta phiền phức, từng tức giận bảo cô ta có thể giữ mặt mũi chút không.

Chiếc váy của Úc Úc bay trong gió như một cánh bướm.

Cô ta lạnh lùng hỏi.

"Anh đến làm gì? Không phải anh đang đính hôn sao?"

"Úc Úc, em xuống trước đi, có chuyện gì chúng ta cũng có thể bàn bạc, em xuống đã, được không?"

"Bàn bạc cái gì? Có gì để bàn bạc? Anh đâu có thích em!"

Hôm nay lại lên tin tức, việc của Úc Úc gây xôn xao dữ dội.

Tôi luôn cảm thấy, tình yêu của người lớn cần thể diện.

Người biết kiểm soát bản thân không cần tôi giám sát.

Người biết kiểm soát bản thân không cần tôi giám sát.

Người không kiểm soát nổi bản thân, dù tôi kiểm tra chặt chẽ đến mấy cũng không ngăn được lòng muốn phản bội.

Lỗi, chỉ có thể trách tôi đã sai lầm khi tin rằng Hứa Yến Xuyên cũng là một người biết thể diện.

Chúng tôi yêu nhau bảy năm, trong suốt thời gian đó đã cùng nhau nâng đỡ, khích lệ, đồng hành và cùng nhau trưởng thành.

Nói không đau lòng, nói không ghét anh ta, tất cả đều là tự lừa dối mình.

Vì thế khi anh ta gặp tôi lần đầu, quỳ xuống trước mặt tôi, phản ứng đầu tiên của tôi là, anh ta đang xin lỗi mình à?

Ừ, có lẽ tôi đã mất lý trí, tôi cười châm biểm bản thân.

Bởi vì anh ta nói.

"Chu Chu, chúng ta chia tay đi.

"Coi như là anh đã làm không xứng đáng với em, em muốn bồi thường gì cứ nói."

"Bồi thường?"

Tôi cười, nước mắt trào ra.

"Vậy, cuối cùng là vào lúc nào?"

Phải chăng là lúc năm xưa cô ta mất tích, anh ra ngoài tìm cô ta về?

Hay là mỗi tháng cô ta lén lút bay đến chỉ để nhìn anh một cái?

Hay là khi cô ta tốt nghiệp đại học, vì anh mà từ bỏ cơ hội đi du học, chạy đến thành phố của chúng ta làm một công việc lễ tân chỉ kiếm được 3.000 tệ một tháng?

"Anh... anh cũng không biết."

Anh ta khó bề biện hộ, khóe miệng chùng xuống.

"Ban đầu anh thực sự coi cô ấy như đứa trẻ, nhưng sau đó, anh cũng không biết từ khi nào đã bắt đầu thấy thương cô ấy, anh..."

Anh ta còn muốn nói thêm, nhưng bị tôi ngắt lời.

"Thôi được, Hứa Yến Xuyên, tôi không rảnh nghe chuyện tình yêu với người kém tuổi của anh, cũng không muốn biết từ bao giờ anh trở thành một kẻ biển thái thích trẻ vị thành niên.

"Cuộc đời anh, anh tự quyết, anh không kiểm soát nổi cơn thú tính của mình, tôi cũng không muốn trả giá thay anh."

Có duyên thì gặp, không duyên thì thôi.

"Anh không cần lo tôi sẽ quấn lấy anh, cũng đừng đến làm ra vẻ đạo mạo này."

"Muốn chia tay phải không?"

"Được, vậy chúng ta hãy tính toán xem, thỏa mãn cái gọi là nợ nần của anh đối với tôi."

Có lẽ lời tôi quá lý trí, mà trên mặt lại không giấu nổi nỗi buồn.

Hứa Yến Xuyên đau đớn giơ tay muốn vuốt khuôn mặt tôi, nhưng bị tôi tránh đi.

"Giữ chút tự trọng! Ông Hứa! Đừng tự tiện chạm vào mặt của phụ nữ lạ."

Anh ấy buông tay xuống.

"Xin lỗi, Chu Chu."
 
Chương 9


Tôi và Hứa Yến Xuyên đã thỏa thuận xong các điều kiện.

Giống như việc phân chia tài sản sau ly hôn vậy.

Anh ta chủ động tặng cho tôi cổ phần của công ty mà anh ta đang nắm giữ, coi như là bồi thường cho tôi suốt bảy năm qua.

Tôi không từ chối.

Thực ra cũng không phải là nhiều tiền, bởi vì đó vốn dĩ là tôi đã chia cho anh ta ngày xưa.

Năm tốt nghiệp đại học, vì quan điểm tương đồng, chúng tôi đã nắm bắt cơ hội và thành lập một công ty thiết bị y tế.

Dự án do tôi dẫn dắt, đầu tư, và dần dần chiếm lĩnh vị trí trong ngành này.

Hứa Yến Xuyên dù học giỏi, có nhiều bạn bè khi còn đi học, nhưng hoàn cảnh gia đình không bằng tôi.

Khi ra xã hội, phần lớn là tôi cung cấp cho anh ta mối quan hệ và nguồn lực.

Những năm qua, cũng không ít người nói rằng Hứa Yến Xuyên tốt với tôi như vậy, là bởi vì anh ta luôn cảm thấy "thấp hơn một bậc" trước mặt tôi.

Dù anh ta cố gắng đến đâu, có tài năng đến mấy, cũng không bằng một câu nói của tôi.

"Đây là bạn trai tôi, Hứa Yến Xuyên."

Vì thế, áp lực mà anh ta tự đặt lên mình rất lớn, bởi anh ta muốn vượt qua những điều đó.

Không nghi ngờ gì, Hứa Yến Xuyên là một người khá kiêu ngạo.

Anh ta tự tin, có kỹ thuật, có tài năng, có lẽ cũng nghĩ rằng mình mất đi những thứ hiện tại này cũng có thể lại phát triển từ đầu.

Quan trọng hơn, anh ta muốn cắt đứt quan hệ với tôi để giành lấy Úc Úc.

Công ty này đối với chúng tôi, giống như một điểm nút khó giải.

Ngày nay anh ta sẵn lòng giao lại cổ phần, cũng là điều trong tầm dự kiến.

Dù tình cảm ngày xưa có nồng nhiệt đến đâu, khi lòng đã thay đổi, mọi thứ cũng trở thành gánh nặng.

Không ai không muốn vứt bỏ sạch sẽ.
 
Chương 10


Úc Úc đã được đền đáp cho mong muốn của mình.

Bảy năm khổ đau cuối cùng cũng đơm hoa kết trái.

Cô ta vui mừng đến nỗi như muốn bay lên, khao khát để tất cả mọi người đều biết đến tin vui của mình.

Những người bạn từng nghe về những tin đồn vô lý của chúng tôi đều đến hỏi tôi.

"Chuyện gì đã xảy ra vậy?"

"Chu Tịnh Ninh, đã xảy ra chuyện gì thế?"

Sự tò mò và soi mói của họ như một bàn tay vô hình, thúc giục tôi liên tục nhớ lại những việc đã xảy ra trong thời gian này.

Tôi bỗng nhiên cảm thấy chán ghét sự "tôn nghiêm" của cuộc sống thành công mà tôi luôn duy trì.

"Đừng hỏi tôi, hãy hỏi Hứa Yến Xuyên đi."

Sau khi gửi tin nhắn này, tôi tắt điện thoại, mua vé máy bay đi Thụy Điển.

Tại Gothenburg của Thụy Điển sắp có một buổi ra mắt sản phẩm mới, tôi dự định sẽ tranh thủ đi để thư giãn đầu óc.
 
Chương 11


Trong khoảng thời gian tôi đi du lịch, Úc Úc dường như muốn bù đắp lại bảy năm cô ta không có được.

Cô ta lại tiếp tục với tài khoản video của mình.

Mỗi ngày đăng tải tâm trạng và cuộc sống hàng ngày của bản thân.

Chỉ khác một điều, lần này có thêm sự xuất hiện của Hứa Yến Xuyên.

Tiêu đề tài khoản cũng từ "Nhật ký theo đuổi chồng của Úc Úc" thành "Chuyện tình yêu nhỏ của Úc Úc".

Dựa vào buổi livestream nhảy lầu trước đó, cô ta bỗng chốc trở thành một blogger tình yêu.

"Yêu một người, tất nhiên phải kiên trì, chỉ có kiên trì đến cùng, mới có thể nhận được tình yêu của anh ấy."

"Hồi tôi học trung học, anh ấy đã đi đại học, thế thì sao?

Chúng tôi chỉ cách nhau năm tuổi, duyên phận sẽ đưa chúng tôi đến với nhau!"

Trong video, anh ta sẽ nhìn cô ta với vẻ yêu chiều, như thể tuổi trẻ của chính mình lại một lần nữa được sống dậy.

Đàn ông thích nói rằng mình mãi là thiếu niên cho đến chết.

Hứa Yến Xuyên ở tuổi 27 cũng không ngoại lệ.

Anh ta cảm thấy khi ở bên Úc Úc, như thể trở lại tuổi 22 không áp lực, không bị xã hội mài giũa.

Bởi vì trước 22 tuổi, anh ta được mọi người trong trường săn đón.

Sau 22 tuổi, anh ta phát hiện ra trong thế giới mênh m.ô.n.g rằng, mọi nơi đều có những thiên tài, những gì anh ta có, người khác cũng có; những gì anh ta không có, người khác vẫn có.

Mọi người trên mạng đều thích cách Hứa Yến Xuyên gọi Úc Úc.

Anh lúc nào cũng gọi cô ta là "cô bé".

"Cảm giác như có bạn trai kiểu bố yêu."

Chỉ có một số ít người phàn nàn.

"Trông thật sến súa!"

Nhưng lại bị công kích.

"Nhìn là biết chưa từng được yêu, có gì sến súa ở đây, không thích thì đừng xem!"
 
Chương 12


Mối tình ngọt ngào của Úc Úc diễn ra một cách sôi nổi.

Úc Khanh ba lần bốn lượt muốn nói chuyện với tôi, nhưng đều bị tôi từ chối.

Tôi nghĩ chúng tôi không còn gì để nói với nhau.

Trên đời này, bạn bè đến rồi đi, đàn ông giúp đàn ông, phụ nữ giúp phụ nữ, tất cả đều là bản chất con người.

Huống chi, đó là em gái ruột của anh ta.

Tôi không muốn có bất kỳ liên quan gì đến họ nữa.

Chỉ là tôi và Hứa Yến Xuyên đã ở bên nhau quá lâu, cuộc sống đã quá lẫn lộn.

Dù tôi có tránh mấy, vẫn sẽ gặp những người bạn, đồng nghiệp, thậm chí là các thầy cô trước đây không biết chuyện, đến hỏi chúng tôi đã xảy ra chuyện gì.

Lặp đi lặp lại một cách mệt mỏi.

Đôi khi cũng khiến tôi lơ đãng.

Bảy năm tôi và Hứa Yến Xuyên, rốt cuộc tính là gì?

Tôi đã đứng dưới ánh sáng phương Bắc ở Lapland rất lâu.

Lâu đến nỗi nước mắt bị gió thổi khô, hơi ấm trên người dần dân lạnh đi.

Từ nhỏ đến lớn, tôi luôn sống thuận buồm xuôi gió, hiếm khi nếm trải mùi vị của sự thất bại.

Vì vậy, ngay sau khi chia tay, tôi cũng từng tự hỏi liệu có phải tôi đã sai ở đâu đó, làm gì đó không đúng, mới khiến tôi thua Úc Úc.

Sau vài ngày, cảm xúc của tôi đã trở nên bình tĩnh, tôi cũng hiểu rõ, đây không phải lỗi của tôi, người xen vào và đ.â.m sau lưng là họ.

Tôi buồn, chỉ vì tôi và Hứa Yến Xuyên đã ở bên nhau quá lâu.

Nhưng không sao, thời gian sẽ giúp tôi quên đi tất cả.

Tôi cũng không có ý định chấp nhận sự nhục nhã này.

Một kế hoạch dần hình thành trong tâm trí tôi.
 
Chương 13


Tái ngộ Hứa Yến Xuyên, là sau nửa năm, tại bệnh viện.

Tôi đang thảo luận với bệnh viện về vấn đề hợp tác thiết bị y tế mới.

Anh ta đang dìu Úc Úc đi ra từ hành lang, khi nhìn thấy tôi thì anh ta khựng lại một chốc.

Ngược lại, Úc Úc không kiên nhẫn, vừa sờ bụng mình vừa khoe với tôi.

"Lâu không gặp nhỉ, chị Chu Chu, em đang mang thai đấy."

"Chúng em sắp cưới nhau rồi, là tháng sau."

Tôi liếc nhìn cái bụng của cô ta một cái, lời nói nhẹ nhàng.

"Chúc mừng nhé!"

Thấy không làm tôi tức giận, cô ta tiếp tục cười mỉa.

"Miệng cứng đấy."

"Anh chị ở với nhau bấy lâu, cũng chẳng thấy gì, anh Yến Xuyên đã nói với em, chị sợ ảnh hưởng đến sức khỏe, không định có con, cũng không để anh Yến Xuyên thích trẻ con."

"Cũng đúng thôi, tuổi đã cao, phục hồi không tốt, không giống em, em trẻ, sinh sớm phục hồi nhanh!"

"Khi đó đám cưới của chúng em, chị nhất định phải đến nhé!"

Cô ta nói nhanh như một tràng pháo.

Tôi nhìn sang Hứa Yến Xuyên bên cạnh, anh ta đang cúi đầu tránh ánh mắt của tôi, mim cười.

"Vậy ư? Hy vọng em sẽ mãi trẻ."

"Em thấy chỉ là chị ghen tị thôi..."

Úc Úc đang định nói tiếp, thì bị Hứa Yến Xuyên, người đang cảm thấy xấu hổ, ngắt lời.

"Đủ rồi! Úc Úc!"

Úc Úc nghe vậy lập tức mở to mắt, không thể tin nổi nhìn anh ta.

"Anh nói gì vậy?"

"Anh đang la mắng em à?"

"Hứa Yến Xuyên, có phải vì thấy cô ta, anh không quên được cô ta nên mới đối xử với em như vậy không?"

"Có phải anh đã quên mất hôm đó anh đã hứa với em như thế nào không!"

Giọng cô ta the thé, vừa khóc vừa làm ầm ĩ.

Lúc thì sờ đầu nói đau đầu, lúc lại ôm bụng nói đau bụng.

Hứa Yến Xuyên bất đắc dĩ vừa xin lỗi vừa dỗ dành.

Xung quanh có khá nhiều người tập trung lại xem kịch.

Tôi kiếm tra lại hóa đơn với người liên hệ, không thèm liếc mắt một cái, quay người bước ra khỏi bệnh viện.
 
Chương 14


Người ta nói rằng video của họ ở bệnh viện ngày hôm đó đã được đăng tải lên mạng.

Trong thời gian này, Úc Úc khoe khoang điên cuồng, cũng coi như nổi tiếng một chút.

Cô ta không ngờ có người qua đường nhận ra họ, còn ghi lại được video.

Trong nhật ký tình yêu của mình, cô ta luôn có hình ảnh dễ thương, tích cực và lạc quan.

Việc Úc Úc làm ầm ĩ nơi công cộng đã khiến không ít fan của cô ta thất vọng.

"Ra là tạo hình nhân vật mà thôi."

"Những blogger bây giờ diễn giỏi thật."

"Có ai chú ý đến lời nói của cô ta không? Cô ấy có vẻ là bạn gái cũ của bạn trai cô ta."

"Phải chăng cô ấy là đối tượng đính hôn mà cô ta đã nhắc trong lần livestream nhảy lầu?"

"Không phải nói đó là cuộc hẹn hò do gia đình sắp xếp sao?"

"Cái gì! Có phải chúng ta vừa phát hiện ra điều gì không?"

Chỉ một giọt nước rơi xuống biển, ngay lập tức đã tạo thành sóng lớn.

Những người nhàn rỗi bắt đầu đi tìm hiểu kỹ lưỡng về những video cũ của Úc Úc.

"Các bạn xem cái này, chụp màn hình.jpg, năm 2017 anh ta đã bảo với cô ta rằng mình có bạn gái rồi! Cô ta vẫn không tin, bảo rằng anh ta lừa cô ta, tôi mới hỏi bạn tôi ở đại học Nam Kinh, cậu ấy nói người đàn ông họ Hứa này từng hẹn hò với hoa khôi của họ, lúc đó rất nối tiếng!"

"Không thể nào, Úc Úc này là tiểu tam à?"

"Mấy người đừng có bịa chuyện, nếu thật sự là hoa khôi thì làm sao chia tay được? Ngoài ra ngoại hình của blogger này chỉ đáng yêu một chút, gọi là hoa khôi cũng hơi quá."

"Cười c.h.ế.t mất! Tôi nói đừng có quá yêu đàn ông, tại sao khi ngoại tình lại là lỗi của phụ nữ? Đạo đức của đàn ông có vấn đề không liên quan đến việc phụ nữ có xinh đẹp hay không."

Những bình luận này ngay lập tức lan tràn khắp nơi trên mạng.

Mọi người luôn thích hóng chuyện.

Khi các tài khoản marketing nhìn thấy, họ tổng hợp thông tin và thêm mắm thêm muối.

Chuyện này lập tức lan truyền khắp các trang mạng xã hội.

Rồi các nhân chứng và người biết chuyện nhanh chóng xuất hiện như nấm sau mưa:

"Đây là sự thật, tôi là sinh viên khoa Công nghệ thông tin khóa 2019 của đại học Nam Kinh, Chu Tịnh Ninh là đàn chị trực tiếp của chúng tôi, cô gái nhỏ đó thời đi học đã thường xuyên đến trường chúng tôi tìm bạn trai, hầu như ai cũng biết chuyện này trong khoa của chúng tôi."

Các bình luận trên mạng lan truyền với tốc độ chóng mặt.

"Hay thật! Cái gọi là nhật ký theo đuổi chồng vlog, hóa ra lại là nhật ký của một kẻ thứ ba tự sướng."

"Là người ngoài cuộc, ý nghĩa là gì, cô gái này từ thời trung học đã đế ý bạn trai người khác rồi à? Và cuối cùng cũng thành công sao? Anh chàng này không phải là loại... sao?"

"Thật ghê tởm! Vài ngày trước tôi còn thấy ngọt ngào, hóa ra là một con giáp thứ mười ta."

"Mẹ ơi! Nghĩ kỹ càng thì thật đáng sợ, rồi chuyện cô ta làm ầm ĩ đòi tự tử nhảy lầu kia..."

Úc Úc và Hứa Yến Xuyên khi ở bên nhau, hàng ngày lên như diều gặp gió, luôn muốn mọi người biết họ đang bên nhau.

Những người cố gắng kiểm soát lượng truy cập cuối cùng cũng bị lượng truy cập đó phản lại mình.

Giờ thì hay rồi, có nhiều người biết họ ở bên nhau hơn, không sao cả, xem như là đạt được một giấc mơ khác.

Tôi tắt điện thoại, cầm máy tính bảng.

Chuyển tiền qua tài khoản ảo.

Người bên kia nhanh chóng nhận tiền và trả lời tôi.

"Cảm ơn sếp, lần sau có chuyện gì nữa cứ tìm tôi! Tôi quay video rất rõ và ổn định đấy!"

"Hê hê, sếp ơi, tôi cũng vậy, tôi giỏi nhất là gõ phím và dẫn dắt trên mạng đấy!"

Tôi không trả lời nữa.

Trực tiếp hủy bỏ tài khoản đó.
 
Chương 15


Những sự việc bị phơi bày trên mạng đã gây ra ảnh hưởng lớn đối với Úc Úc.

Ban đầu, cô ta vẫn sẽ rất để tâm phản hồi.

"Tôi không phải là kẻ thứ ba, người không được yêu mới là kẻ thứ ba!"

Úc Úc vẫn cố gắng biện hộ rằng mình đã yêu anh ấy từ khi 15 tuổi, và họ chỉ bắt đầu quan hệ sau khi anh ấy chia tay với người kia.

"Tôi đã yêu anh ấy từ khi tôi 15 tuổi, chúng tôi mới ở bên nhau sau khi anh ấy chia tay cô gái kia!"

"Tôi không xen vào mối quan hệ của người khác, tôi chỉ yêu thầm một mình!"

Nhưng cộng đồng mạng thời đại này không dễ tha thứ.

Càng cố biện minh và cố tình xuyên tạc sự thật, họ càng không chịu đựng được, và bằng mọi cách muốn tìm ra bằng chứng để vạch mặt Úc Úc.

"Hình ảnh.jpg, Úc ơi, đừng cố biện hộ nữa, những cái này là chính cô đã ghi lại, đừng tưởng xóa đi là người ta không phát hiện, mặt cô không đau à?"

"Ôi! Ôi! Ôi! Người không được yêu mới là kẻ thứ ba, cô em, nói hay thế, gia đình cô có biết không?"

"Thật ghê tởm! Nếu em gái bạn tôi thích bạn trai tôi mà còn lên mặt như thế, tôi chắc chắn sẽ tát một cái. Người bạn gái cũ này quá có học thức!"

"Những cô gái không tự lừa dối mình sao? Chỉ có đàn ông ngoại tình à? Không phải cô gái đó có vấn đề sao?"

"Cười chết! Ông bạn, não ông chắc mọc trong quần rồi phải không?"

Cuộc tranh luận kéo dài rất lâu.

Đến cuối cùng, mọi cuộc thảo luận về chủ đề ngoại tình có liên quan đến việc xinh đẹp hay không đều diễn ra sôi nổi.

Mọi người nói đủ thứ.

Nhưng điều không ai chú ý là từ khi sự việc bị phới bày cho đến khi bùng nổ, Hứa Yến Xuyên vẫn không hề lên tiếng hay xuất hiện, luôn giữ im lặng và ẩn mình một cách hoàn hảo.
 
Chương 16


Sau hai tuần, Úc Úc vì không chịu nổi sự chỉ trích dữ dội trên mạng, đã kết quả là khóa tin nhắn riêng và xóa tài khoản, từ từ làm dịu đi cơn bão này.

Tôi xử lý xong tài liệu cuối cùng, nhìn lịch.

Tính ra, món quà thứ hai mà tôi gửi cho đôi tình nhân này, lẽ ra đã trên đường tới.

Khi Úc Úc mang thai tháng thứ tư, cuối cùng cũng không giấu nổi gia đình nữa.

Ép cưới là điều không thể tránh khỏi.

Đưa ra điều kiện cũng là điều tất yếu.

Không muốn quản lý cô con gái này nữa cũng là điều dễ hiếu.

Ban đầu Hứa Yến Xuyên đưa ra điều kiện chia tay với tôi, trả lại cổ phần cho tôi, những gì anh ta giữ lại, đều là tiền tiết kiệm của anh ta trong những năm qua.

Mua ngôi nhà Úc Úc thích, tổ chức đám cưới cô ta muốn, đi du lịch nước ngoài, mua túi xách và váy vóc cô ta thích, gần như làm cạn kiệt tiền tiết kiệm của anh ta.

Anh ta dám bỏ mọi thứ để đến với Úc Úc, vì anh ta tin rằng mình có tài, có năng lực, chuyển sang một công ty khác hoặc bắt đầu kinh doanh lại không phải là vấn đề gì đôi với anh ta.

Vì thế khi lễ tân công ty bảo rằng anh ta đến tìm, tôi không hề ngạc nhiên.

Nhưng Hứa Yến Xuyên, so với lúc chia tay chúng tôi, trông tiều tụy quá mức.

Anh ta trông như thể đã bị hút cạn sinh lực, cả người toát ra vẻ u ám.

Thấy tôi mở cửa phòng họp bước vào.

Ánh mắt anh ta sáng lên, hơi ngượng ngùng xoa tay, rồi cần thận mở miệng hỏi.

"Chu Chu, cái này... em có... nói gì với tổng giám đốc

Vương, tổng giám đốc Chu không?"

"Chu Chu."

Anh ta tiếp tục.

"Xin lỗi em, nhưng khi chúng ta chia tay, anh cũng đã bồi thường cho em, mọi chuyện đã qua lâu rồi, em không cần phải..."

Tôi biết anh ta sắp nói gì.

Tôi cười nhạt một tiếng, cắt ngang lời anh ta.

"Ông Hứa, có phải ông đang quá tự cao tự đại không?" Hôm nay anh ta đền tìm tôi, không gì khác ngoài mong muốn quay lại nghề cũ, muốn tận dụng các mối quan hệ cũ để phục hồi nhưng lại bị từ chối, anh ta nghĩ rằng tôi đang cản trở.

"Hứa Yến Xuyên, tổng giám đốc Vương, tổng giám đốc Chu, hoặc là tổng giám đốc Triệu, đó là bạn bè của cha mẹ tôi, có quan hệ gì với anh?

"Hứa Yến Xuyên anh là ai chứ? Là người tài giỏi đến mức nào mà họ phải vì chuyện nhỏ nhặt của nam nữ mà đối xử khác biệt với anh?"

Thật là buồn cười, trước đây anh ta coi các mối quan hệ và nguồn lực của tôi như một gánh nặng, bây giờ khi không còn gì cả lại muốn tận dụng chúng để leo lên.

Nhưng xã hội này vốn dĩ như vậy, quan trọng là mỗi quan hệ.

Anh ta tự cho mình là cao thượng, khinh thường những điều đó, vậy thì đừng hưởng lợi từ những lợi ích mà mối quan hệ mang lại.

Mặt Hứa Yến Xuyên tái mét vì những lời tôi nói.

Anh ta không thể giữ bỏ được thể diện, chỉ nói câu "làm phiền rồi", rồi vội vã quay lưng bỏ đi.

Khi tan sở về nhà, tôi đã dặn dò bảo vệ dưới tòa nhà.

"Nếu có người họ Hứa hoặc họ Úc tìm tôi, đều không tiếp, đuối ra khỏi công ty."

Chính vì câu này, khi phát hiện ra Úc Úc đến tìm tôi gây sự, cuộc sống của tôi trở nên thoải mái hơn nhiều.
 
Chương 17


Đến giai đoạn này, tôi thực sự không muốn tiếp tục nữa.

Tôi bỗng nhiên cảm thấy việc làm của mình cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Thời gian đã chữa lành những vết thương cho tôi rồi.

Tôi cũng rất may mắn vì đã nhận ra bản chất của một người đúng vào thời điểm quan trọng, không để mình sa chân vào bùn lầy sâu hơn.

Trước đây chỉ nghe nói có người thích diễn.

Diễn lòng trung thành của mình, diễn tình cảm sâu đậm của mình.

Họ rất có năng khiếu biểu diễn.

Rõ ràng là đang làm điều gì đó có lỗi với nửa kia, nhưng lại diễn ra tình cảm sâu đậm của bản thân.

Tự tạo cho mình hình tượng của một người đa tình, lừa đến nỗi chính bản thân họ cũng tin.

Và Hứa Yến Xuyên, là một người như thế.

Vì vậy, tôi không định tiếp tục lãng phí thời gian vào họ nữa.

Do đó, tại một bữa tiệc gặp gỡ bạn bè sau này, trong lúc họ buôn chuyện, tôi lại nghe thấy tên họ một lần nữa.

Nghe nói sau khi Úc Úc thành công lấy được Hứa Yến Xuyên.

Cô ta đang mang thai tháng thứ sáu.

Hứa Yến Xuyên thử sức với việc khởi nghiệp nhưng thất bại, buộc phải đi làm.

Vì công việc mà Hứa Yến Xuyên tiếp xúc với nữ đồng nghiệp quá nhiều.

Úc Du Du vốn nhạy cảm, đã lớn tiếng quát mắng anh ta.

Cô ta yêu cầu anh ta phải xóa bỏ tất cả thông tin liên lạc của phụ nữ trong điện thoại, đồng thời đổi công việc sang một vị trí không có nữ đồng nghiệp, nếu không cô ta sẽ tự tử cho mà xem.

Có thể do phản ứng của thai kỳ, hoặc có thể vì thu được những lợi ích không chính đáng khi theo đuổi Hứa Yến Xuyên.

Nên cô ta luôn lo lắng rằng Hứa Yến Xuyên sẽ bị phụ nữ khác cướp mất.

"Nếu không phải Hứa Yến Xuyên trông đẹp trai, có lẽ đã sớm bị mắng là một trai bao rồi!"

Bạn tôi lắc lắc ly nước trái cây trong tay và phàn nàn với tôi.

"Nhưng công việc này không phải là có thể thay đổi ngay được đâu! Trước kia Hứa Yến Xuyên đã quen làm

"ông chủ" ở chỗ cậu, ngay cả khi mang theo sơ yếu lý lịch để nhảy việc, thì địa vị của anh ta cũng không thể băng trước đây, có được công việc hiện tại cũng là nhờ người ta trọng dụng kinh nghiệm làm việc ở chỗ cậu thôi."

Tôi không ngờ Úc Du Du lại cực đoan như vậy.

Tôi có chút tiếc nuối.

"Vậy Hứa Yến Xuyên để mặc cô ta làm loạn vậy sao?"

"Còn có thể làm gì được nữa, bà bầu, không thể đánh cũng không thể mắng, lúc nào cũng dọa sẽ c.ắ.t c.ổ tay, giờ đây tất cả nữ đồng nghiệp trong công ty đều tránh xa anh ta, sợ bị mụ điên Úc Du Du đó làm phiền."

Tôi nghịch chiếc cốc trong tay, một lúc lại cảm thấy khó mà đánh giá.

Lúc đó tôi chỉ nghe như một câu chuyện tám chuyện, thấy nó khá là kỳ quặc.

Chẳng ngờ sau này lại xảy ra chuyện còn kỳ quặc hơn nhiều...
 
Chương 19


Hứa Yến Xuyên thực sự có năng lực, nếu không thì ngày xưa tôi cũng không đã cùng anh ta khởi nghiệp.

Không lâu sau, anh ta đã được thăng chức.

Công việc và các dự án cũng trở nên bận rộn hơn.

Công ty quản lý có nhân tính nên đã tuyển một thư ký làm trợ lý cho anh ta.

Nhưng cũng không nhân văn đến vậy, họ tuyển một sinh viên mới tốt nghiệp đại học.

Đáng yêu, trẻ trung. Tính cách sôi nối, hoạt bát.

Hứa Yến Xuyên làm sao dám nói với Úc Du Du.

Anh ta xin chuyển công tác nhưng khi được hỏi lý do, vì muốn giữ thể diện, anh ta không thể nói ra, chỉ có thể giấu giếm.

Việc giấu giếm này cuối cùng đã xảy ra chuyện.

Không biết Hứa Yến Xuyên có thực sự làm chuyện gì với trợ lý đó không, dù rằng anh ta có tiền án.

Hay là Úc Du Du quá chiếm hữu.

Úc Du Du đã làm ầm ĩ đến công ty, túm tóc cô gái đó và mắng.

"Không biết xấu hỗ."

"Cái đồ đàn bà c.h.ế.t tiệt!"

"Giật chồng người khác, sao cô không đi c.h.ế.t đi!"

Úc Du Du la hét.

Cô trợ lý trẻ tuổi, tính tình cũng nóng nảy, không quan tâm đến chuyện có thai hay không, vung tay túm lấy tóc Úc Du Du đáp trả.

"Đồ đàn bà hư! La cái gì vậy! Ai mà không biết cô cũng từng giật chồng người ta!

"Lúc trước cô làm chuyện đó đã nên nghĩ đến hậu quả ngày hôm nay rồi!"

"Cô nghĩ chồng cô là người tốt à? Nếu anh ta thật thà thì làm gì đến lượt cô?"

Hai người phụ nữ cuồng loạn đến mức không thể kiểm soát, khiến Hứa Yến Xuyên vất vả lắm mới gây dựng lại danh tiếng, đều đã mất sạch.

Cuối cùng anh ta không thể chịu đựng thêm được nữa.

Mọi sự kìm nén trong thời gian này đều bùng nổ vào lúc này.

"Úc Du Du, cô đã làm ầm ĩ đủ chưa!"

"Còn chưa xong à!"

"Nếu cuộc sống này có thể tiếp tục thì tiếp, không thể thì ly hôn!"

Hai từ "ly hôn" như một tia sét đánh thẳng vào Úc Du Du, khiến cô ta ngây người tại chỗ.

Bạn bè trong nhóm chat điên cuồng ® tôi để xem live stream, tôi còn tưởng là ngày tận thế đến rồi ấy chứ.

Khi tôi nhấn vào liên kết, mở live, tôi không khỏi thốt lên.

"Chà, cảnh này!"

Cảnh quen thuộc trên mái nhà, bối cảnh quen thuộc.

Úc Du Du quen thuộc, trong bộ đầm trắng quen thuộc.

Chỉ có điều lần này, cô ta đang mang bầu.

"Hứa Yến Xuyên, hôm nay anh chọn tôi hay cô ta!"

"Tôi vì anh mà đoạn tuyệt với gia đình, cưới anh, mang thai cho anh, anh lại đối xử với tôi như thế này!"

Trước đây, trong hoàn cảnh này, Hứa Yến Xuyên luôn lo lăng, sợ hãi, nhưng lúc này, anh ta lại tỏ ra mất kiên nhẫn.

Sự mất kiên nhẫn hiện rõ trên khuôn mặt, khiến tôi cảm thấy xa lạ vô cùng.

Chuyện gì đang xảy ra thế này?

Chẳng phải trước đây anh ta sẵn sàng bắt đầu lại từ đầu chỉ để được bên cạnh Úc Du Du sao?

Hứa Yến Xuyên nhìn Úc Du Du với nụ cười lạnh lùng.

"Úc Du Du, cô đã diễn đủ chưa? Lúc nào cũng dọa c.ắ.t c.ổ tay, nhảy lầu, cô tưởng mình còn là đứa trẻ à? Đang dọa ai đây?"

"Nếu có bản lĩnh thì bây giờ cô nhảy đi."

Anh ta nói, trong giây lát dường như bỏ đi tất cả những gì tạo nên hình ảnh bên ngoài của mình, vẻ mặt ghê tớm trên khuôn mặt dữ tợn.

"Nếu cô nhảy ngay bây giờ, thì tôi, Hứa Yến Xuyên, sẽ kính nể cô đấy."

Khuôn mặt đang khóc của Úc Du Du chợt trống rỗng.

Cô ta thực sự không dám nhảy, ai cũng biết đó chỉ là cách cô ta dọa Hứa Yến Xuyên.

Một người nhìn giống như tìm đến cái chết, thật ra là đang tìm kiếm tình yêu.

Nhưng bây giờ không ai yêu cô ta nữa, cô ta trở nên hoang mang.

Cô ta mới chỉ 23 tuổi, trong đó có tám năm, cô ta đã dành trọn cho Hứa Yến Xuyên.

Cô ta mơ hồ sờ bụng mình, chỉ còn hai tuần nữa là đến ngày dự sinh.

Cô ta tuyệt vọng nhìn về phía tòa nhà cao sau lưng mình, nếu nhảy xuống... anh ấy sẽ hối hận không?

Bạn nghĩ cô ta đã nhảy không?

Không, cô ta không nhảy.

Những người như cô ta đều rất ích kỷ, làm sao có thể vì người khác mà tự bỏ mình?

Cuối cùng, cô ta ôm lấy bụng mình và quỳ xuống, được đội cứu hộ đã chạy lên đưa xuống từ mái nhà.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom