Cập nhật mới

Dịch Dragon World

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 140: Bữa trưa hấp dẫn


Phòng thay đồ quá rộng so với hai người, Kirito cùng Charles đến trong khi mọi người đã đông đủ, cậu có thể thấy hắc khí toả ra từ Chifuyu

“Xin lỗi vì đến trễ!” Có vẻ vẫn chưa quá muộn nên Kirito đã thoát

Cecilia cùng Rin vội bước tới, cả hai có vẻ đang muốn nói gì đó nhưng-

*bốp*bốp*

Quyển sách dày cộp đó chắc đau lắm, cả hai ngồi gục xuống ôm đầu. Chifuyu-nee tỏ vẻ như không có gì để lại Kirito bị hai ánh mắt u oán theo dõi

“Oan quá đi~” Kirito nói nhỏ hết mức, cậu cũng không muốn ăn một chặt bằng quyển sách trên tay Chifuyu

“Hôm nay chúng ta sẽ có một buổi thực Mô phỏng thực chiến có cả cận chiến lẫn đấu súng! Yamada-sensei sẽ là đối thủ của các em, à phải rồi....Huang và Alcott nữa! Hai cô bé tăng động này sẽ làm mẫu cho các em quan sát!”

“Sao...?”

“C-Cái....?”

Cả hai lại quay sang lườm Kirito một cách khó hiểu, Charles nhìn cảnh này bỗng khẽ cười nhẹ, cậu cảm giác mấy người bạn mới này của mình khá thú vị

Vù vù vù.....

“Hm!? Tiếng gì vậy?”

“AHHH~ TRA-TRÁNH ĐƯỜNGGG!!!”

Mọi người quay về phía phát ra âm thanh, rồi một vật thể không xác định đâm sầm xuống với tốc độ không tưởng

*uỳnh* phải nói là vụ va chạm này không nhẹ chút nào, người oan nhất là Kirio, đang đứng cũng trúng đạn

Chiếc hố to dần hết bụi, thân ảnh Kirito hiện ra, à mà còn một người nữa, đó là Yamada-sensei

Bộ quần áo bình thường nay đổi thành bộ đồ bó sát chuyên dụng, phải công nhận là nó cực kì quyến rũ với một thiếu niên như Kirito

Với một tư thế không thể Ero hơn nữa, hai tay của Kirito đều đặt vào hai chỗ nguy hiểm, miệng cậu bị chặn lại bởi môi mềm, hương thơm nữ tính lan toả nhanh chóng khắp người

“Ứ....ưm~ Không được!” Yamada-sensei có lẽ cũng ý thức được tình huống hiện tại

“----!?” Cảm giác da gà nổi hết lên báo hiệu sự nguy hiểm

Kirito bế cả Yamada-sensei lẫn bộ giáp lên rồi nhảy cao khỏi vị trí vừa rồi

*bùm* một tia laser lướt tới ngay sau đó đúng chỗ Kirito vừa nằm

“Ara....ara.....lỡ tay ‘trượt’ mất rồi!” Cecilia đã trang bị bộ giáp IS của cổ, có lẽ phát bắn vừa rồi đã có người nhận

“Nếu đã nói lỡ làm ơn đừng thêm chữ ‘trượt’ vào!”

“K-Kirigaya-kun! T-Tay em....” Yamada nói bằng giọng lí nhí mà chỉ mình Kirito nghe được, quả thật tay cậu đang đặt tại nơi mềm mại nhất trên người một người con gái

Bộ ngực sữa đó khiến tay Kirito như lún sâu vào vậy, quả thật là ngực tấn công không phải là nói xuông. Cảm giác nó còn to hơn của Chifuyu vậy

“Được rồi!” Kirito cuối cùng cũng thoát sau khi đặt Yamada xuống, cậu nhận thấy hầu hết các cô gái trong lớp đều dùng ánh mắt kì dị về phía mình. Nó không giống như là khinh bỉ hay nhìn một thằng biến thái mà kiểu như hâm mộ hay khao khát thì đúng hơn, có lẽ cậu hoa mắt chăng

Trận đấu được bắt đầu, kết quả bất ngờ khiến tất cả đều ngỡ ngàng. Yamada-sensei hạ gục cả hai người Cecilia cùng Rin trong chưa đầy 1 phút. Dáng vẻ hậu đậu được thay thế hoàn toàn, sự nghiêm túc cùng chuyên nghiệp khiến Yamada-sensei trông như một người hoàn toàn khác vậy

“Mấy đứa ngạc nhiên lắm hả? Mà phải thôi, dù sao Yamada-sensei cũng từng làm một học sinh đại diện mà!” Chifuyu nói khiến không ít người ghé mắt nhìn lại vị giáo viên dễ ‘bắt nạt’ này

“Dunois! Hãy nói về bộ giáp của Yamada-sensei vừa sử dụng để hạ hai đứa cùi bắp kia đi!” Kirito không hiểu Chifuyu sao lại phải chọc ngoáy vào nỗi đau của hai người kia nữa hoặc có lẽ cô chỉ đơn giản là muốn kiểm tra kiến thức của Charles

“Vâng! Chiếc IS mà Yamada vừa sử dụng là một chiếc Raphael Revive từ Tập đoàn Dunois. Nó là một cỗ máy được phát triển ở cuối thế hệ thứ 2 nhưng thông số lại hoàn toàn có thể sánh được với thế hệ thứ 3. Trong những mẫu IS được sản xuất đại trà, nó được bán cuối cùng nhưng lượng người sử dụng lại đứng thứ 3 trên thế giới. Chỉ có 7 nước được phép sản xuất nó và 12 nươc sử dụng nó làm mẫu IS chuẩn. Đáng chú ý nhất là việc nó có thể phù hợp cho nhiều vai trò, vị trí khác nhau bằng cách thay đổi các trang bị nên có rất nhiều công ty đối tác tham gia sản xuất!”

“Tốt! Được rồi....đến đây thôi!”

Quả không hổ là học sinh ưu tú đại diện của Pháp, một số đứa như Kirito bắt đầu nghĩ miên man

Tiết học tiếp tục với việc tập luyện với IS cho mỗi thành viên, có 5 đội do 5 người có IS riêng làm đội trưởng. Việc này quả thực rất mất thời gian, lâu hơn Kirito tưởng

“Charles! Về phòng thay đồ thôi! Tắm luôn cho mát!”

“À không! Tớ còn chút chuyện nữa cơ nên cậu cứ về trước đi!” Charles vội cuống lên, Kirito cũng thôi bởi người cậu cũng hơi khó chịu

“Ờ! Vậy nhanh lên nhá, tớ để nước cho!”

“Ừm! Cảm ơn!”

...........:.............

Bữa trưa diễn ra trên sân thượng, giờ này chẳng ai có ở đâu cả. Tuy nhiên ở một góc râm dưới những bức tường có 5 học sinh trốn lên đây ngồi

“Để xem nào!” Kirito nhìn vào đống thức ăn của mình

Một hộp Bento tự làm của Houki, một hộp sườn chua ngọt của Rin, cuối cùng là một ít Sanwich của Cecilia. Chúng khá là nhiều so với lượng cơm ăn của một người nhưng với Kirito thì khác, cậu từng xực Hồn thú 10 vạn năm thì đống này chỉ coi như đồ ăn vặt mà thôi

“Đây là phần của mọi người!” Sau vài lần ăn chung thì một luật lệ được đặt ra, ba người kia chuẩn bị thức ăn cho Kirito rồi cậu cũng phải làm một vài món gì đó cho cả ba

“Oa! Cơm rang hải sản thập cẩm!”

“C-Cái này là? Cà ri!!!”

“Súp rau củ làm món nước à!”

Ba món ăn thôi nhưng cả ba người Rin, Cecilia cùng Houki trông có vẻ rất chờ mong. Charles lôi chiếc bánh mì mới mua ra để ăn thì bị Kirito cướp và bắt cậu ta ngồi ăn chung với mấy đứa con gái

“Cậu biết nấu ăn hả?” Charles có vẻ cực kì ngạc nhiên, cậu ta nhanh chóng ngồi xuống rồi cầm chiếc thìa lên, có lẽ là do chưa biết cách dùng đũa

“Ừ! Biết chút chút!” Kirito nhanh chóng ăn đống đồ ăn của cậu, đó là tâm ý của cả ba nên không thể bỏ phí được

“Ưm~ Oishi~!” Rin vừa nói vừa híp mắt lại

“Wow! Vẫn ấn tượng như mọi khi!” Cecilia thì như bị hút hồn vậy

“.....” Houki không nói gì bởi hai má cô đang phồng lên bởi đồ ăn nhưng nhìn trạng thái có thể đoán được cô cũng đang tận hưởng món ăn

Đến lượt Charles, nhìn biểu hiện của cả ba càng khiến cậu tò mò. Đặt nhẹ thìa vào bát súp rau, đưa lên miệng thổi nhẹ

“Đ-Đây là...?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 141: Charlotte


“Đúng rồi! Chính là nó.....giống quá....” Charles vừa ăn vừa khóc, với ba cô nàng kia không hiểu chuyện gì nên khá lo lắng

“Ăn nhiều vào! Ngon chứ?”

“Ngon lắm...”

Bữa ăn nhanh chóng bị quét sạch như gió cuốn, các vị thực khách đều thoả mãn ngồi ôm bụng trong hạnh phúc

“Để tớ đi mua nước!” Rin hoạt bát nói, dù sao cái máy bán tự động cũng không xa

Kirito cũng đã ăn xong, cậu đưa lại giỏ, hộp đựng cho chủ của chúng. Rin quay trở lại, trên tay là 5 lon nước nhiều loại khác nhau, Kirito với chai trà ô long rồi ngồi nhâm nhi ‘súc miệng’ 

Sau bữa trưa là tiết học buổi chiều, nó kéo dài tầm hơn 2h. Kirito cùng Charles cùng đi về phòng, tuy nhiên nửa đường thì Chifuyu gọi điện bảo cậu sang phòng có chuyện muốn nói, có lẽ là về việc IS tấn công

Vài ngày nữa trôi qua kể từ khi hai học sinh mới chuyển đến, Charles càng ngày càng nổi tiếng trong đám con gái còn bên phía Laura thì ngược lại hoàn toàn

“Cậu lắm vũ khí vậy? Hack à?” Kirito nhìn đống dữ liệu của Charles và nói, phải có đến 20 loại vũ khí trong con IS này, và nếu có thể sử dụng hết chúng thì quả thật Charles rất tài năng ở phần điều khiển 

“Ừm...cái này mình quen rồi! Mà cậu đang định làm gì vậy!” 

“Nâng cấp chút cho IS của mình thì tiện cũng giúp cậu một tẹo!” Thế hệ thứ 5, con IS của Kirito đang ở thế hệ thứ 5, mặc cho cả thế giới đang cạnh tranh phát triển mẫu thế hệ thứ 3, nếu có bất kì ai biết thì đảm bảo chiến tranh là điều có thể xảy ra để cướp đoạt nó

“Được rồi! Cùng ra thử nghiệm chút nào!” Cả hai đi ra sân tập, vì là thứ bảy nên có thể vào ra tự do trong khoảng thời gian cho phép

“Kirito! Tuyệt quá!” Charles có vẻ rất vui sướng, trên tay cô là một khẩu súng trường Zm24

“Ừm! Sắp tới giải đấu đôi rồi! Có cậu mạnh hơn chút cũng tốt!” 

Một lúc sau, Cecilia cùng Rin cũng vào luyện tập. Cả hai khi nhìn thấy hai người Kirito vui vẻ nói chuyện thì không hiểu sao bản năng vẫn cứ thấy khó chịu trong người

“Nhìn kìa! Thế hệ thứ 3 của Đức phải không?”

“Trông mạnh thật!”

“Ngầu thật đấy!”

“Nghe nói nó vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm mà...”

Tiếng xì xào bàn tán vang lên, tất cả đều chú ý về phía học sinh đại diện của nước Đức, Laura Bodewig. Từ lúc chuyển đến đây, cô nàng chưa từng kết bạn với ai, một niềm kiêu hãnh trong cô độc, đứng trên mái vòm nhìn xuống

“Này!” Tiếng nói từ bộ giáp đó truyền tới tai của Kirito

“Sao vậy?”

“Có vẻ ngươi cũng có IS cá nhân đấy! Quyết đấu đi!” Laura chuyển chế độ tấn công của IS, hai quả tên lửa phóng ngay tới chỗ của Kirito

*Bùm*

“Không hổ là người Đức! Tính hiếu chiến quá ha! Tuy nhiên tấn công bất ngờ như vậy là hư lắm nha!” Tiếng Kirito vang lên từ sau lớp màn bụi lẫn khói

Bộ giáp trắng bạch kim toả ra ánh sáng rực rỡ khiến tất cả mọi người đều phải trố mắt hình bởi tạo hình hết sức đẹp đẽ, cool ngầu

“Này hai em kia! Lớp nào đấy?” Giọng của giáo viên phụ trách phát ra từ loa, có vẻ đang có bảo an tới đây

“Lần này ngươi gặp may đấy!” Bỏ lại câu nói đó, Laura nhanh chóng tắt chế độ tấn công và rời khỏi đây, Kirito xạm mặt lại, cậu hơi khó chịu rồi

“Cậu có sao không Kirito?” Mấy cô nàng nhanh chóng chạy tới xem xét

“Đương nhiên là không rồi! Không thấy con bé kia phải chạy sao?” Kirito cười đùa một lúc rồi thôi, cậu giải trừ bộ giáp rồi cùng Charles đi về kí túc xá

“Chết! Quên mất, Chifuyu-nee có việc nhờ tớ một chút, cậu cứ về trước đi, tớ về sau!” Kirito nói xong rồi cũng lặn mất để lại Charles cười khổ bước một mình về phòng

.........................

“Ừm....về đi! Nhớ cẩn thận đấy! Có lẽ bọn chúng cũng bắt đầu hành động rồi! Việc của em giờ là bảo vệ lũ nhóc kia đấy!” Chifuyu nói, sau sự việc lần trước có lẽ trong cô cũng đã đoán ra một số chuyện rồi

“Được mà! An tâm đi! Để đó cho em! À mà Chifuyu-nee? Chị không định ở đây cả năm đấy chứ?”

“Chưa chắc nữa! Mà sao em lại hỏi vậy?” 

“Tại...à mà thôi! Để đến lúc đấy rồi tính! Vậy nha, em về trước đây!” Kirito quay về phòng, cậu vừa đi vừa lẩm nhẩm hát vu vơ

*tích* tiếng nước chảy nhỏ giọt sau đó là xối xả từ vòi hoa sen vang lên từ trong nhà vệ sinh, Kirito đang suy nghĩ có nên mở hay không thì bỗng chiếc cửa được mở ra

“K-Kirito? Sao cậu về sớm vậy!? T-Tớ.....” chiếc khăn tắm vẫn còn quấn ngang qua người Charles, những giọt nước lăn dài trên làn da trắng muốt đó, vẻ đẹp không sao tả xiết khiến Kirito có hơi đứng hình một chút

“Charles? Wow....không ngờ....” 

“Kyaaa! Đi ra ngoài!” Charles nhận ra tình cảnh hiện giờ và đóng sầm cửa lại

....................:

“Ngồi đi! Lí do cậu giả nam là gì?” Kirito ngồi nghe Charles kể, cậu giả vờ như không biết, mới nghe lần đầu

“Vậy là cậu cũng chỉ đang bị lợi dụng mà thôi! Đừng sợ việc bị bắt về, nếu không nhầm thì một trong 55 luật của Học viện có nói là cậu sẽ được bảo vệ trong suốt 3 năm quá trình học ở đây đấy!”

“Thật sao?”

“Ừm! Thật, vậy nên đừng bi quan nữa, vui vẻ lên đi!” Ngồi một chút mà bụng của cả hai đã kêu lên kháng nghị

“Thôi để tớ chạy vù cái là xong! Cậu mà chuẩn bị nữa thì mất thời gian lắm!” Kirito nói xong rồi chạy nhanh ra ngoài cửa để xuống căng tin

Gọi một hai suất cơm mùa thu rồi Kirito bê nhanh về phòng cho nóng. Nguyên liệu trong đó toàn là đặc sản của mùa thu, đặc biệt là rau củ và món cá thu nướng chui

Vừa ăn Kirito vừa dạy Charles cách dùng đũa, kết quả không khả quan cho lắm, thói quen đâu dễ thay đổi được

“Nói ah đi!”

“A....”

Bón cơm cho Charles như một em bé vậy, điều này khiến quan hệ hai người dần trở nên hoà hợp hơn và ăn ý hơn

“Vậy giờ thì cậu sẽ là Charlotte hay vẫn là Charles nào?”

“Đương nhiên là Charlotte rồi! Đó là cái tên mẹ tớ đặt cho mà!”

“Charlotte à! Dễ thương nhỉ!”

“D-Dễ thương á??? Tớ dễ thương....fufufu.....Kirito khen mình dễ thương!” Có lẽ là lần đầu có người trừ mẹ khen nên biểu cảm của Charlotte rất rụt rè và vui vẻ

“Được rồi! Ăn xong mai còn có bài thực hành nữa đấy!” 

“Ưm~”

...............................

Sáng hôm sau trên lớp A1, tất cả thành viên đều trố mắt nhìn về phía tay Yamada-sensei

“Anou....vậy thì giới thiệu lại một lần nữa nhé!”

“Ừm! Xin chào mọi người! Tên tớ là Charlotte Dunois, hân hạnh được làm quen!” Mặc trên người một chiếc váy ngắn, Charlotte cúi chào thật thấp

Cả lớp có lẽ đều chìm trong ngạc nhiên luôn rồi

“Á!!! Cái.....Dunois-kun là con gái!!??”

“Tớ biết ngay mà, có gì đó lạ lắm! Hoá ra cô nàng trông xinh gái chứ không phải xinh zai!”

“Mà Kirito-kun ở chung phòng....cậu ấy chắc cũng biết chứ nhỉ?”

“Ồ hố!!!”

Về phần rối loạn trong lớp học là điều không tránh khỏi rồi, Kirito bị thẩm tra lấy cung không thương tiếc. Chỉ có Charlotte đứng đó với nụ cười hồn nhiên trên môi, đám con gái rồi cũng nhanh chóng bỏ Kirito để tiến tới làm quen với ‘người bạn mới’ này
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 142: Đây là where?


Lạc trôi giữa những dòng không gian và thời gian, một linh hồn nhỏ bé được bao bọc khá cẩn thận lao nhanh với một tốc độ không tưởng qua vô số chiều không gian khác nhau

Lao qua cả Trái Đất (Marvel), One Piece, Naruto, Đấu Phá, Đấu La,......Đích đến vẫn là một dấu hỏi cho tất cả

Bỗng nhiên một thiên thạch bay qua rồi 

*ping* 

Chiếc kén lao nhanh xuống như một đường thẳng bị gấp khúc. Điểm đến là một hành tinh xanh có sự sống, trông khá giống Trái Đất 

(Nà ní! これは何ですか) một con vật trông khá giống con rồng trong Dragon Ball đang suy nghĩ về thứ nó mới phát hiện nhưng nó ngay lập tức bị một sinh vật khác dời đi sự chú ý. Một sinh vật với cái đầu nhọn, tay chân dài ngoằng, toàn thân chủ yếu màu đỏ

Qua được cửa ải đầu tiên, ‘viên thiên thạch’ tiếp tục lao xuống gây ra sự chú ý không nhỏ tới toàn bộ hành tinh bởi nơi đây có con người

“Theo thông tin từ hiệp hội Galaxy ITB, vào sáng nay khoảng 8h đã có một viên thiên thạch không xác định rơi xuống vùng núi của Unova

Hiện vẫn chưa có nhiều thông tin chi tiết nhưng vẫn có rất nhiều nhà khoa học đến tìm hiểu về vấn đề này!”

Thông tin mờ nhạt, dẫn chương trình qua loa, thời gian chiếu vào nửa đêm khiến sự giáng lâm trọng đại của một huyền thoại bỗng trở thành như bong bóng bốc hơi, không đáng chú ý

Aurea Jupiter ( Giáo sư Araragi)- một giáo sư trẻ của vùng Unova cũng được tham gia cùng đoàn lần này. Không như mọi người, cô có một bí mật nho nhỏ không ai biết, đó là mang theo một đứa bé về

Do một số lí do nào đó mà chính cô cũng không nghĩ rằng mình sẽ bị đau bụng để rồi đi kiếm chỗ giải quyết rồi trên đường về nhặt được một đứa bé trai

Nhìn khá gầy gò, xanh xao, trông qua có lẽ tầm 10 tuổi, mái tóc màu bạc khá ấn tượng kèm theo vẻ ngoài đáng yêu khiến cô quyết định nhận nuôi nó

....................

“Onee-chan! Chị đang làm gì vậy?” Một thiếu niên khả ái hỏi, bên cạnh cậu là một cô gái tầm đôi mươi đang ngồi trước máy vi tính ấn liên hồi

“Ohaiyo, A-kun! Lại đây đi, đợi chị một lát rồi chúng ta cùng ăn sáng nhé!”

“Vâng~”

Thiếu niên ngồi quan sát chăm chú, nhưng rồi cơn buồn ngủ ập tới khiến cậu không khỏi díp mắt lại

“Hệ thống khởi động lại! Cập nhật thông tin, kích hoạt chương trình tự huỷ bắt đầu!”

Ánh sáng nhỏ le lói phát ra từ chiếc dây chuyền hình lập phương mini chẳng khiến ai chú ý cả, chỉ có duy nhất một người....à không, một sinh vật nhìn thấy, nó là một con có bề ngoài giống khủng long, màu đỏ khắp toàn thân và cái đuôi phát lửa

Phải! Đó chính là một con Pokemon chính hiệu, tên nó là Charmander. Một trong ba Pokemon khởi đầu vùng Kanto cùng Bulbasaur và Squirtle tạo thành bộ ba Lửa Cỏ Nước cơ bản

Nó nhìn về phía thiếu niên đang ngồi ngủ gật, ánh mắt đầy mơ hồ và bí ẩn. Nhưng rồi nó cũng quay đi ra chỗ có thức ăn và bắt đầu bữa sáng của mình với đồ ăn cho Pokemon

“Oa! Sao em lại ngủ vậy A-kun, cho chị xin lỗi nhé! Chúng ta cũng đi ăn thôi!”

“Vâng!”

Cả hai rời khỏi phòng làm việc và đi ra nhà bếp nấu ăn. Trong khi đợi đồ ăn thì thiếu niên tên Akira lại chìm đắm trong thế giới của mình

“Thì ra là thế! Nhưng!? Rốt cuộc thì mình là ai? Mà đây là một thế giới khác sao?” 

“Hôm nay là ngày đó rồi! Buồn thật ha!” Jupiter nhìn gương mặt đáng yêu có phần soái ca của Akira và nói

Theo thông lệ hàng năm, mỗi đứa nhóc khi lên 15 sẽ nhận được một con Pokemon khởi đầu làm bạn đồng hành (có lẽ là 10t nhưng ta nghĩ ko hợp lí, nên quyết định là 15t nhé) và cũng tất nhiên là gia đình của đứa nhóc phải đóng phí hàng năm cho Liên Minh Pkm

“Đây! A-kun, ba Pokemon khởi đầu vùng Unova chúng ta và kia là thứ mà em đòi chị lúc sinh nhật đó! Ra xem đi!”

Bốn thân ảnh nhỏ nhắn xuất hiện. Một con rái cá, một con lợn, một con rắn có chân cùng một con khủng long

Khủng long đương nhiên là Charmander. Con rái cá là Oshawott, đầu to màu trắng thân màu xanh, hai mắt to đen cùng gắn một miếng vỏ sò trước bụng. Lợn con tên là Tepig, hai màu chủ đạo là đỏ và đen, hình dáng y như một chú lợn con khoẻ mạnh. Cuối cùng là Snivy, cả người trừ phần bụng là màu xanh lá, đôi mắt sắc lẹm là thứ duy nhất khiến Akira chú ý

Akira nhìn qua về 4 con Pokemon trước mặt, cả 4 đều dễ thương nhưng cậu chỉ được phép chọn 2 trong số chúng, quả là đáng tiếc

Charmander là sự lựa chọn đầu tiên và chắc chắn, vậy là Tepig sẽ bị loại do trùng hệ. Còn lại là Oshawott và Snivy, Akira phân vân mãi rồi quyết định ăn xong nghĩ tiếp

Tuy rất buồn khi nhìn Tepig bị mang đi nhưng Akira cũng đành cầu chúc nó sẽ kiếm được một Trainer tốt trong tương lai

“Em chọn Snivy! Xin lỗi nha Oshawott, chúc mày tìm được một Trainer khác tốt hơn!” Akira chọn quả cầu của Snivy rồi gắn vào chiếc thắt lưng đặc biệt ở hông

Đây là sản phẩm mới cậu được Jupiter cho dùng thử, nó như một chiếc đai dùng làm thắt lưng, trên đó có 7 ô nhỏ để gắn các quả cầu Pokemon mini vào

(Dành cho ai không biết thì Poke Ball khi cất đi sẽ thu nhỏ lại và lúc Trainer cầm sẽ tự phình to ra!!!! Nghe hơi vô lý mà thôi kệ đi!)

Một Huấn luyện viên bình thường sẽ chỉ được mang max 6 con nhưng Akira lại có thể mang tận 7 con, cái này có lẽ có thể gọi là có ‘ô dù’ đặc biệt

“Chào mừng cả hai tới team của tớ! Mong sẽ được giúp đỡ nhiều hơn!” Akira bắt tay Charmander cùng bắt ‘roi mây’ của Snivy coi như chào hỏi

“Grào.....”

*gật*

Akira nở một nụ cười nhẹ rồi quay lại phòng để thu dọn đồ đạc, chuyến phiêu lưu của cậu sẽ bắt đầu nhanh thôi và cậu chắc chắn nó sẽ rất vui đây

.....................

“Anou! Xin lỗi ạ, em là Trainer mới đến nhận Pokemon của mình, tên em là Bianca (Bel)!” Ngay sau khi Akira bước lên lầu thì một cô gái bước vào, một thiếu nữ đội một cái mũ Beret màu xanh có gắn nơ trắng, mái tóc vàng sáng mắt màu xanh (lục), có kèm theo một chiếc kính gọng đỏ. Cô mặc một chiếc quần xanh kèm theo một cái áo trắng và khoác ngoài là một cái áo khoác màu cam trông khá là năng động

“Ara, chào em! Ta là Aurea Juniper, giáo sư nhận trách nhiệm đưa Pokemon khởi đầu cho những Trainer mới! Đây là Tepig cùng Oshawott, Snivy đã được chọn mất rồi nên em có thể chọn một trong hai con Pokemon này là bạn đồng hành của mình!”

“Vậy ạ! Ừm~......vậy thì em chọn.....Tepig đi ạ!” (Theo một số thông tin cải bắp thì Bel chọn Oshawott nhưng ta vẫn thay đổi nếu có đúng nhé!)

Oshawott lại buồn còn Tepig thì sướng thôi rồi, nó lại gần Bianca và cọ nhẹ vào chân cô bé

“Xin chào nhé! Từ giờ mong được giúp đỡ nhiều hơn!”

“Poka.....poka....”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 143: Bắt đầu hành trình


Mục tiêu lần này là tiến về phía khu cực Kanto, Akira được Juniper nhờ đưa chút đồ cho giáo sư Oak trước khi lên đường thám hiểm

Cậu đồng ý và thế là Akira lôi chiếc xe đạp địa hình ra rồi bắt đầu chuyến đi tới Kanto để gặp vị giáo sư trong truyền thuyết này

Cả Charmander cùng Snivy đều rất ngoan và nghe lời khi chúng ở yên trong Poke Ball mà không đòi ra ngoài, Akira cũng phần nào nhẹ nhõm hơn 

Đạp xe thì cũng phải mất tầm 1 tuần là ít, chưa nói đến việc ngủ nghỉ ăn uống. Rất may là có Trung Tâm Pokemon luôn sẵn sàng phục vụ 24/7 với y tá Joy xinh đẹp dịu dàng luôn sẵn lòng giúp đỡ

“Vật này....” Akira nằm trong phòng, cậu cầm khối rubik mini trên tay và bắt đầu mân mê nó

Cậu chỉ biết một điều rằng vật này là của mình từ kiếp trước nhưng công dụng hay ý nghĩ của nó thì cậu lại không biết được cũng như trí nhớ kiếp trước vậy, như thể những kí ức đó đã bị xoá hết vậy

Mang tâm trí trưởng thành nhưng tâm hồn Akira vẫn rất sáng. Quên mọi thứ khiến cậu như được thanh lọc vậy, không phải vướng bận gì cả

Akira mân mê một chút rồi bỗng cậu nghe tiếng *rắc* một cái. 6 mặt đen của khối rubik bỗng sáng lên

Mấy rãnh xoay cũng sáng rực lên rồi cả khối quay sang màu trắng, có khi Akira đã quay mò được thứ gì đó

Trắng, lam, đỏ, lục, vàng, đen, những màu sắc mới lần đầu xuất hiện trên 6 mặt của Rubik, cậu nhìn kĩ dòng chữ trên đó

Theo 4 mặt xung quanh của rubik tạo thành 4 chứ cái A, K, I, R. Quay tiếp sang thì sẽ thành Akira

(Giải thích: 6 mặt rubik bỏ hai mặt đối diện, còn 4 mặt vuông góc, để 4 chứ cái và chữ A dc lặp lại ở đầu và cuối tạo ra tên main)

Cả khối lập phương bỗng lơ lửng trước mắt Akira, nó tách ra làm 27 khối vuông vắn xen kẽ nhau. Rồi từ 27 khối vuông nhỏ đó lại hiện ra hình ảnh 3D của Akira

“Ặc!” Akira chợt nhận ra điều bất thường, cơ thể cậu như cao hơn chút, mấy khối cơ bụng cũng xuất hiện, mắt cậu nhìn rõ được những vật rất xa. Và quan trọng hơn là trong đầu cậu xuất hiện vài thông tin kì lạ

“Bản năng sát thủ? Niệm lực? Bất tử?” Akira như vừa mở ra một cánh cửa bí ẩn nào đó, giống như việc mở một chiếc hộp Pandora vậy 

......................

“Được rồi! Ra ăn trưa nào! Có vài loại Berry tráng miệng đó!” Charmander cùng Snivy quay ra đĩa ăn của mình trên tấm bạt. Nói mới nhớ, các đồ dùng của Akira đều để hết trong chiếc Balo dành cho Trainer được thiết kế đặc biệt như Poke Ball

Không gian bên trong là khoảng 5m vuông, bình thường cho người khác là 2m vuông nhưng người có ‘quan hệ’ phải khác chứ. Akira cầm chiếc bánh sanwich mua sẵn ra cùng một ít hoa quả ra để ăn

Ngồi dưới một tán cây cổ thụ, trong tiết trời nắng ấm có gió nhẹ, quả là một khung cảnh thích hợp cho việc dã ngoại. Akira vừa ăn vừa làm quen với đống sức mạnh của mình

Trừ cái bất tử còn lại cậu đều đã có thể sử dụng, mà thôi dù sao cậu cũng không muốn phải dùng đến bất tử đâu, nhỡ nó không hoạt động thì hỏng

“Charmander Lv5 (cái)

Thuộc tính: Lửa

Skill: Ember, Flamethrower, Scary Face, Mog Screen, Crunch, Scratch, Quick Attack”

Cũng khá là khoẻ khi mới lv5 đã có tận 6 skill như thế này, Akira quay sang nhìn nốt về Snivy

“Snivy Lv5 (cái)

Thuộc tính: Cỏ

Skill: Leaf Blade, Quick Attack, Charm, Leaf Storm, Bullet Seed, Vine Whip”

Normal - Hệ Thường

Fire - Hệ Lửa

Water - Hệ Nước

Grass - Hệ Cỏ

Electric - Hệ Điện

Ice - Hệ Băng 

Fighting - Hệ Giác Đấu

Poison - Hệ Độc

Ground - Hệ Đất

Flying - Hệ Bay

Psychic - Hệ Tâm Linh

Bug - Hệ Bọ

Rock - Hệ Đá

Ghost - Hệ Ma

Dragon - Hệ Rồng

Dark - Hệ Bóng Tối

Steel - Hệ Thép

Fairy - Hệ Tiên

18 hệ tất cả, khá nhiều thứ cần học với Akira. Cậu nhanh chóng nhìn thấy một vài con Radicate cùng Caterpie, Akira quay sang nói với hai con Pokemon của mình

“Lúc nào ăn xong hãy ra kia vận động chút đi! Kia là đối thủ của cả hai, trong tương lai có thể sẽ có lúc chúng ta bị tách ra hoặc đơn giản là địch quá đông. Vì vậy nên khả năng tự chiến đấu là điều cần thiết, với trí tuệ của cả hai chắc sẽ học được nhanh thôi!” Charmander cùng Snivy gật đầu đồng ý

Mọi chuyện tốt đẹp là vậy chỉ khổ thân lũ Caterpie, Metapod cùng Radicate. Nếu chúng có thể nói chắc cũng kêu lên vì khổ

“Bọn khốn nạn! Ta đã làm gì sai cơ chứ?”

Charmander ở địa hình rừng rậm như này có lợi thế hơn Snivy vì các chiêu thức hệ Lửa được buff thêm khá nhiều sát thương với hệ Bọ cùng hệ Thường

Akira cũng bắt đầu ngồi ngủ, ở cạnh đấy là hai bên chiến đấu khốc liệt. Cậu cũng không nghĩ mình muốn trở thành một Trainer chuyên về chiến đấu. Vì vậy nên cậu dành hết điều đó cho Pokemon của mình tự lực phát triển xem có thể tiến được bao xa

Làm như này có thể sẽ không có đủ sự gắn kết giữa Pokemon cùng Trainer nhưng Akira kệ, cậu vẫn còn phương án dự phòng
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 144: Trận đấu đầu tiên


“Charmander! Flamethower kết thúc Butterfree đi!”

“Snivy! Leaf Storm vào Squirtle!” 

Một cuộc chiến đã xảy ra với Akira khi cậu gặp phải Thanh Niên Bắt Bọ Số Nhọ. Cậu nhóc đó khiêu chiến Akira bằng hai con Pokemon của mình, Butterfree và Squirtle. Tuy nhiên Lv của Charmander cùng Snivy lẫn hệ của chúng đều là những điểm quan trọng và đương nhiên team của Akira hơn, chiến thắng là điều chắc chắn

Việc này khiến Akira hơi chút tò mò về thực lực của mình lẫn Pokemon, có vẻ cậu đã không phải một Trainer Sơ đẳng nữa nhưng cảm giác không phải là một Trainer Trung đẳng

Khát khao gặp một đối thủ mạnh trong Akira dâng trào, cậu quyết định sẽ dắt xe đi trong rừng để tìm vài đối thủ cho Pokemon. Thường thì trong tự nhiên thực lực Pokemon sẽ có phần nhỉnh hơn, hoang dã hơn Pokemon bị thu phục. Bản năng sinh tồn cùng khả năng chiến đấu của chúng cao hơn nhiều nên Akira cũng muốn Charmander cùng Snivy học hỏi vài điều từ chúng

“Oddish, Nidoran, Sandshrew, Bellsprout, Farfetch"d, Growlithe,.....” rừng Vivian này quả là một nơi luyện cấp lý tưởng cho Pokemon cùng Trainer Sơ cấp. Akira khiêu chiến những Pokemon cậu cho là mạnh nhưng không thu phục chúng bởi cậu cảm giác không hợp với bản thân

Bỗng từ đâu một tiếng hét vang lên khiến Akira cùng ‘đồng bọn’ chú ý. Nghe giống tiếng hét của một cô nhóc, Akira vội lao đến phía âm thanh phát ra mà chẳng kịp suy nghĩ gì nhiều

“Đừng! Đừng lại gần ta......Cút đi! Huhuhu, á! Đừng!” Một con Mightyena đang tấn công một cô nhóc, Akira vội tung quả cầu Poke ra và nhảy ra phía trước mặt đỡ cho cô bé một phát cào

“Grào....!”

“......”

Không như Pokemon thông thường, sau nhiều lần huấn luyện thì sự phân tích tình hình cùng phản ứng nhanh nhạy của Charmander cùng Snivy đều thể hiện được rõ rệt, khi thấy cánh tay đẫm máu của Akira thì cả hai đều dùng ánh mắt sắc lẹm về phía con Mightyena

Flamethrower cộng Leaf Storm ngay lập tức bay thẳng mặt về phía con Mightyena, nó cũng không phải dạng vừa, nhảy qua né được Flamethrower rồi há miệng 

“Shadow Ball?” Chỉ thấy từ miệng con Pokemon đó ngưng tụ thành một quả cầu năng lượng màu đen ngòm, khi đã đủ kích thước nó bắn về phía chiêu Leaf Storm đang tiến đến

*ầm* thuộc tính khác nhau của hai chiêu thức khiến một vụ nổ xảy ra giữa khu rừng, Akira cùng Pokemon vẫn chiến đấu với con Mightyena mặc cho bị thương không nhẹ

Cả Charmander cùng Snivy đều có vẻ thấm mệt nhưng ý chí của chúng lại rất cao. Chúng nhìn nhau rồi cùng quay ra phát động chiêu thức tấn công

“Leaf Blade”

“Fire Fang”

Hai chiêu cận chiến mạnh nhất chúng có đều dồn toàn lực vào lần tấn công cuối cùng này. Tốc độ của Mightyena khá nhanh nhưng với việc 1 cân hai quá lâu khiến nó cũng không thể tránh hết được

Lĩnh trọn phát cắn của Charmander rồi tiếp đó là Snivy khi rất cố gắng chém ngược lại lưỡi kiếm lá ra phía sau. Cuối cùng cũng kết thúc với việc Mightyena gục ngã xuống hai mắt xoay tròn

Đây là cơ chế bảo hộ của Pokemon, nếu Akira tiếp tục tấn công thì chắc chắn con Mightyena này sẽ chết chứ không thể ngất đi như này được

“Ồ! Cái này là.....!?” Niềm vui xuất hiện trong ánh mắt Akira, Charmander bắt đầu phát ra ánh sáng trắng lung linh báo hiệu một điều gì đó đã đến

“Graaooooo!!!!” Khi ánh sáng mất đi, một con Pokemon mới xuất hiện, dạng tiến hoá tiếp theo của Charmander, đó là Charmeleon. Chiều cao tăng lên gần gấp đôi, màu da sậm hơn trước, vuốt sắc hơn, trên đầu đã hơi nhú lên thứ gì đó như một cặp sừng

Chưa kịp ăn mừng thì cơn đau đã kéo đến, suốt từ nãy máu trên vết thương vẫn chưa được xử lí. Akira vội móc vào balo lọ thuốc sát trùng, cùng một ít băng vải sơ cấp nhanh

“Anou.....để tớ giúp cho!” Bấy giờ Akira mới kịp chú ý đến cô nhóc cậu vừa cứu được, trông cũng khá dễ thương đấy chứ

“Cảm ơn cậu đã cứu tớ! Tớ đang trong Trại hè Pokemon của Giáo sư Oak, tên tớ là Serena, tới từ thị trấn Asame vùng Kalos!” Akira nhìn kĩ lại cô bé một lần nữa

“Serena!? Đậu moá, vậy...? Á, nhẹ thôi! Xót quá!” Dung dịch khử trùng khiến Akira rùng mình, tuy nhiên hiệu quả cũng rõ rệt, máu đã ngừng chảy và bắt đầu đóng vảy như hack vậy

“Giáo sư Oak đâu sao lại để cậu đi một mình vậy?”

“Do tớ bị lạc trong rừng thôi....Mà chắc họ cũng sắp đến rồi!” 

Akira ngồi tựa vào một cái cây gần đấy. Cảm giác đau mất dần, tay trái cậu cầm Pokedex chiếu lên Charmeleon

“Học được kha khá skill mà không dùng được hết! Phí thật!” 

Akira quay sang Snivy, lv của nhóc này cũng sắp đủ để tiến hoá rồi, chắc sau khi đưa tài liệu xong là Snivy sẽ tiến hoá được thành Servine rồi

“Serena!!! Cháu ở đâu!?” Một giọng hét to trầm vang lên, Akira cùng Serena đều chú ý tới phương hướng âm thanh phát ra

“Giáo sư! Cháu ở đây!” Serena kích động gọi lại, có vẻ đó là tiếng giáo sư Oak

Đúng vậy, Akira cũng nhận ra chân dung vị giáo sư nổi tiếng này rồi. Cậu đứng dậy rồi quay sang phía giáo sư Oak

“Phù! May quá cháu không sao, cháu không bị thương chứ?”

“Dạ! Có bạn này cứu nên cháu không sao ạ!” Serena bỗng nhận ra một điều là cô vẫn chưa biết tên ân nhân của mình

“Chào ngài! Cháu là Akira từ viện nghiên cứu của giáo sư Juniper, cháu đang trên đường tới viện nghiên cứu của ngài để gửi một số tài liệu ạ!” Giáo sư Oak bấy giờ mới chú ý tới tên nhóc đứng cạnh Serena

“Juniper hả? À nhớ rồi! Con bé dạo này khoẻ chứ? Cái lão Cedric ấy vẫn hay tham gia thám hiểm chứ nhỉ? Hoài niệm ghê....!!!”

“Giáo sư Oak!!!!......Giáo sư!!!!!”

“À xin lỗi! Được rồi, tiện thể nhóc cũng tới Kanto thì tới viện nghiên cứu ta ngồi chút đi cũng được!”

“À vâng! Vậy thì làm phiền bác ạ!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 145: Nghiên cứu


Viện nghiên cứu của giáo sư Oak không quá rộng nhà chỉ rất rất rộng mà thôi, các loại môi trường nhân tạo tự nhiên đủ cả

Có vô số các loài Pokemon được nghiên cứu do khắp nơi gửi về đây, hầu hết đều là Pokemon có chủ

Akira thả Pokemon ra cho chúng chơi đùa một lúc, tuy nhiên Snivy thì bản tính kiêu ngạo không nói, Charmeleon vừa mới tiến hoá xong cũng không muốn chơi với bọn trẻ trâu này

Bỗng một thân ảnh thu hút sự chú ý của cả hai, một con Pokemon hệ Rồng

Charmeleon nhanh chóng tiến tới con Pokemon nó cho là mạnh này và bắt đầu khiêu chiến nó

Snivy chán quá đành phải đi theo xem Charmeleon chiến đấu, nó cũng không muốn vào lại Poke Ball ngay lập tức

“Giáo sư Oak! Đây là tài liệu về một thuộc tính mới của Pokemon, cháu cùng giáo sư Juniper đặt là Fairy! Tư liệu có ghi rõ trong đây, mời ngài xem thử!”

“Ừm...Được rồi! Xem nào...!!!” Giáo sư Oak cũng vào loại nghiên cứu cuồng, bởi vậy nên tư tưởng lấy thân thử skill Pokemon mới ra đời

Càng xem giáo sư Oak càng bất ngờ, sau một tiếng thì ông đóng máy tính lại rồi quay sang phía Akira

“Yo! Đây có lẽ là một phát hiện vĩ đại đó! Hệ Fairy à? Xem ra hệ Dragon cũng đã có khắc tinh rồi!” 

“Tài liệu bác đã xem qua rồi! Chuyện này ta sẽ công bố.....à không, ta sẽ lấy danh nghĩa sở nghiên cứu của con bé Aurea! Được rồi, cảm ơn cháu đã cất công lặn lội tới đây, ta định tặng cháu một con Pokemon khởi đầu ở Kanto nhưng xem ra là không cần rồi!” Giáo sư Oak nhìn về phía con Charmeleon nằm bẹp dí cười to

Akira cũng chú ý tới con Pokemon khác lạ gần đó, một con Pokemon to lớn, toàn thân màu vàng cam, có đuôi và cánh, đầu trọc có hai cái như sợi dây bên trên. Đó là một con Drgonite, hệ Rồng nên sức mạnh của nó là không thể coi thường

Chả vậy mà Charmeleon lại nằm bẹp dí thế kia, có lẽ là do khiêu chiến thất bại đây mà. Akira cũng bước ra xem xét tình hình, cậu lấy ra một ít trái Bery hồi phục ra cho Charmeleon ăn, nó nhanh chóng lại ‘phởn’ được

“Được rồi! Charmeleon, ngươi chưa phải đối thủ của Dragonite đâu! Chúng ta vẫn cần phải luyện tập nhiều lắm!” Nghe vậy Chameleon hơi thất vọng nhưng nó cũng biết đây là sự thật

“Grao~...~” 

“Được rồi! Khi nào mạnh lên hãy về đây khiêu chiến lại Dragonite một lần nữa cũng không muộn đâu!” 

“À! Nhớ ra rồi! Lại đây Akira-kun! Ta có quà tặng cháu rồi!” Giáo sư Oak dẫn Akira vào lại phòng nghiên cứu 

Phòng ấp trứng ở đây cũng có, tuy không quá nhiều nhưng cũng phải gần chục quả trên kệ, giáo sư Oak đi quanh nhìn trên dưới rồi bỗng cầm ra một vật

“Đây là trứng của Dragonite! Một con Dratini đấy! Có hai quả nhưng quả trước nở sớm đã bị thằng cháu ta là Gary lấy đi rồi! Con quả này nở muộn hơn thôi! Đây coi như là quà gặp mặt nhé! Không cần phải lo nghĩ nhiều, dù sao cháu cũng tin tưởng giao cho ta về phần tài liệu cơ mà!”

“Dạ vâng! Vậy cháu sẽ chăm sóc nó thật tốt ạ!” Akira biết phần lớn nguyên nhân có lẽ là do cậu có quan hệ với Aurea nên mới được tặng quà khủng như này

Bỗng một tiếng nói vọng từ ngoài vào

“Giáo sư Oak! Cháu đến để nhận Pokemon ạ!” Một thiếu niên bước vào, khuôn mặt thì không thể nào quen thuộc hơn nữa

“Ồ! Là Satoshi đó hả? (Tên anh là Ash thì phỏng?) Cháu đến muộn mất rồi, ba con Pokemon đã được chọn xong rồi! Cái tội ngủ muộn cơ!”

“Hể? Thật ạ? Chết, tại hôm qua cháu vui quá không ngủ được nên....”

“Thôi được rồi! Vào đây, còn một con Pokemon này thôi!” Akira không khỏi cảm thán, Gary Oak cháu giáo sư vừa ra đời đã xe hơi mĩ nữ có Chuẩn Thần Dratini làm Pokemon đầu tiên

Riêng ông thánh Sa này thì được nhận hẳn Pi thần làm bạn đồng hành. Hai tên này đúng là sinh ra để cho nhau, lúc thì bán hành cho Thần Thú lúc thì ăn hành bởi Pokemon hoang, thật là lên xuống bất thường

Akira ôm quả trứng Dratini rồi đứng lại xem mặt Pi thần (Pikachu) ra sao. Cơ hội này đâu dễ đâu

Một con Pokemon màu vàng sọc đen, hai má có hai hình tròn đỏ dễ thương. Nhìn nó quả thật không khác những con Pikachu khác là mấy. Thế ngưng tiềm lực nó lại rất phi thường, không thể đo được

Bỗng khối Rubik mini đeo trên cổ cậu chiếu một tia sáng nhỏ tới phía Pikachu. Không một ai nhìn được như thể nó tàng hình vậy, thậm chí cả Pikachu cũng không biết việc mình bị soi

Ngay sau đó Akira cũng được Giáo sư Oak mời lại ăn bữa trưa với mọi người, Ash nhận được Pikachu cũng cáo từ rời đi

Trại hè Pokemon tổ chức hằng năm cho lứa Trainer tân sinh do chính Giáo sư Oak là người khởi xướng và điều hành với mục đích giúp trẻ em dễ dàng sớm làm quen với Pokemon hơn

“Thấy sao hả? Tuyệt vời chứ?” Giáo sư Oak kể bằng giọng khá tự hào

“Vâng!”

Tham quan hết một buổi chiều, đến lúc Kirito phải chia tay mọi người rồi, đặt chiếc lồng ấp bảo vệ Pokemon Egg vào lồng xe. Dắt chiếc xe đạp ra khỏi cổng, Serena là người tiễn cậu

“Cậu sẽ tới thăm tớ chứ?”

“Ừm....Kalos phải không? Tớ cũng định tới đó một chuyến mà nên đừng lo! Chúng ta sẽ còn gặp lại! Bye!!!”

“Bye bye!!! Đi đường cẩn thận!!!” Tuy không muốn nhưng hai người đều phải chia tay nhau tại đây rồi, Akira tăng tốc rồi phóng chiếc qua những tán cây để đi xuống thành phố

............................

“Joy-san! Làm ơn giúp em hồi phục hai con Pokemon này!” Akira đã tới trung tâm thành phố, cậu đang vạch kế hoạch cho những ngày tiếp theo

“Chờ Snivy tiến hoá lên Servine rồi sẽ tiến tới đánh đạo quán!” Akira bỗng nghe thấy tiếng bàn tán ở bàn kế bên

“Đại ca à? Con Caterpie của ngươi bao giờ mới hoá thành Butterfly được vậy!?” Một tên nhóc nói

“Moẹ kiếp! Cái game làm ăn như cức ý! Ta biết sao được, chúng nó khởi đầu toàn là Charmander, Squirtle, Bulbasaur không thì cũng Pidgey, Rattata! Càng nhìn con Caterpie này càng chán, haizzz!!!!” Giọng nói mang nặng nỗi uất ức khiến không ít người để ý

“Haizzz.....đành chịu thôi! Người ta là Player có Cabin mà, mình chỉ có mũ giáp làm sao đo được với họ! Đành chịu thôi...”

“Nói cũng phải! Game Pokemon World này cứ quảng cáo thắng bại tại hên xui mà sao ta vẫn thấy cứ Pay to win thế đéo nào ấy!”

“Đại ca nói đúng! Mà hai ta cũng phải đi nhanh thôi không hết chỗ farm quái bây giờ! Game mới Open Beta hôm nay nên đông lắm, không cẩn thận là thụt lùi luôn như chơi đấy!”

“Ừ đi thôi! Mau lên, gọi cả bọn thằng Đen nữa!”

“Vâng!”

Akira ngồi nghe hết câu chuyện, cậu không biết hai người này đang nói cái méo gì nhưng có vẻ giống như hai người đang chơi một loại game nào đó

“Mà kệ đi! Mình đâu có rảnh đâu, còn phải chờ Snivy tiến hoá nữa chứ!” Nói xong Akira quyết định đi ra bãi sân tập, ở đấy có khá nhiều HLV nên có lẽ cả hai con Pokemon của cậu sẽ vớt thêm được kha khá kinh nghiệm đây

...........................

“Squirtle! Tránh ra rồi dùng Water Gun!” Đòn Vine Whip của Snivy bay nhanh tới như hai con rắn đang chờ chực bắt lại con mồi của mình

Khá khen cho Trainer của Squirtle cũng khá tỉnh khi ra lệnh kịp thời cho Pokemon của mình né ra, ngay sau đó một luồng ánh sáng hội tụ trong mồm Squirtle 

“Snivy! Magical Leaf, hãy cắt phăng chỗ nước ấy đi!” Những chiếc lá như những chiếc shuriken bay nhanh chia luồng nước thành nhiều phần khác nhau rồi cứ thế bắn về phía Squirtle

*bùmmm*

“Trận đấu kết thúc! Người thắng cuộc là Trainer Akira!” Trọng tài vừa hô cũng là lúc đối thủ của Akira thu hồi lại Pokemon rồi bước nhanh tới chỗ Pokemon Center 

“Tên này mạnh dữ!”

“Uầy uầy....vậy là liên tiếp 20 ván rồi đúng không!?”

“Không chỉ có con Charmeleon mạnh mà con Snivy của hắn cũng không phải dạng vừa đâu!”

“Moẹ nó! Một cái NPC đã mạnh vậy....vậy thì mấy tên Gym Leader, Tứ Thiên Vương rồi mấy kẻ thắng Champion còn mạnh như nào nữa...??? Còn có để Player sống không nữa!”

Không để ý tới đám đông xung quanh, Akira quyết định về nghỉ ngơi, cả cậu và hai Pokemon đều đã mệt lử rồi. Tuy vậy nhưng cảm giác Snivy cùng Charmeleon cũng lấy được không ít kinh nghiệm qua những trận đấu đâu

“Mai tiếp! Giờ thì đi ngủ thôi!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 146: Shiny Magikarp


“Ô hô hô! Tốt lắm Snivy.....à không! Từ giờ phải gọi là Servine chứ nhỉ?” Sau khoảng hai ngày cắm chốt cày kinh nghiệm free thì cuối cùng Snivy của Akira cũng đã tiến hoá, cậu rất vui nên quyết định sẽ đi ăn mừng một bữa no nê trong hôm nay

“Cứ chọn thức ăn Pokemon hai đứa thích đi! Hôm nay chúng ta sẽ đánh chén thật no để chuẩn bị cho cuộc tiến công Gym đầu tiên!” Charmeleon cùng Servine câu hiểu câu không tuy nhiên khi nói đến thức ăn thì IQ cả hai đều tăng cao một cách lạ thường

“Nếu Servine đã tiến hoá vậy thì chúng ta cùng luyện tập tiếp cho Servine làm quen sức mạnh thôi!” Quyết định của Akira là đánh đến Cerulean City nơi có Gym Leader hệ nước nổi tiếng Misty

Nghe nói cô nàng trông khá là ‘mát mẻ’ do vài câu chuyện Akira nghe lỏm được từ một vài kẻ khiêu chiến thất bại. Dù sao thì đây cũng là một Đạo Quán không dễ xơi nên Akira nghĩ nên chuẩn bị thật kĩ

“Hệ Nước à......nếu có một con Pokemon hệ Điện thì tuyệt vời! Cơ mà Servine của mình cũng được rồi!” Akira lôi trong túi ra một bộ cần câu

“Nếu không cứ làm vài trận thử trước đã nhỉ...!?” Nói là làm, Akira xách balo cùng Pokemon về phía khu rừng nơi có hồ có rất nhiều Pokemon hệ Nước

Cậu phải khiến cho Snivy quen với việc tấn công và chịu đòn với các Pokemon hệ Nước, và rồi thế là 1 người 2 thú cùng tiến tới rừng cạnh thành phố

.......................

“Đậu moá! Toàn là Magikarp không à? Tốn mồi vãi, mà khoan.....kia là....” bỗng ánh mắt Akira hướng về dưới đáy hồ nơi phát ra ánh sáng vô cùng thu hút

“Là....Shiny......Shiny Magikarp!!!! Bắt được một con như này hiện tại là một đêm chợt giàu luôn!” Akira không có ý định bồi dưỡng bởi Gyarados không phải sở thích của cậu tuy vậy nhưng nếu là Shiny thì cậu không ngại bắt để đấy

Cùng lắm thì bán ra ở chợ đen, chắc chắn sẽ có rất nhiều kẻ ‘lắm tiền nhiều của’ không biết tiêu vào đâu đồng ý trả giá cao để đạt được con Pokemon này

“Hì hì! Magikarp bé yêu! Lại đây anh thương nào....bảo bối! Lại đây, thính nè đớp đi!” 1 giờ, 2 giờ rồi 4,5 giờ đã trôi qua mồi câu đã hết nhưng rốt cuộc thì cá vẫn không dính mồi

“Aaaa...điên thật đấy! Sao mày cứng đầu vậy hả? Được lắm, đợi đấy! Ta không tin là mày còn ngoan cố được mãi đâu!” Để ý kĩ khu vực rồi đánh dấu bản đồ, Akira đành quay về với thất bại đầu tiên trong đời

Và thứ lấy đi lần đầu đó của cậu không ai khác ngoài một con Shiny Magikarp, nhìn kĩ khu vực quanh đây. Khá vắng vẻ, nếu không cố tình thăm dò thì chắc chắn không thể nào ngờ ở đây có một con Pokemon hiếm cả

“Hừ....!!! Cứ đợi đấy!” Không hiểu sao Akira lại thấy như kiểu con cá đang chế nhạo mình vậy, cậu càng nghĩ càng thấy tức

.......................

“Vậy là đi toi một ngày lãng phí! Haizz, đến là đen!!!” Akira nằm trên giường mãi mới ngủ được, cậu không thể nào không nghĩ đến con cá đáng ghét kia được, ý định nung nấu kế hoạch trả thù được Akira tính kĩ để đối phó con cá ‘hái ra tiền kia’

Sáng hôm sau, khi mọi người vẫn đang yên giấc thì có ba thân ảnh chạy đều bước đều quanh sân huấn luyện. Đó là ai thì chắc ai cũng đã biết

“Cố lên! Nửa vòng nữa thôi....Làm vậy chúng ta sẽ cải thiện được thể lực nhiều hơn đấy!” Ném cho 2 Pokemon hai quả Berry làm phần thưởng, Akira nhanh chóng cũng ngồi xuống điều hoà hơi thở của mình

“Chờ cửa hàng bán đồ câu mở rồi chúng ta sẽ phục thù nhé!”

“Hừm...”

“Graoo....”

Nụ cười khả ố thánh thiện hiện lên khiến Shiny Magikarp đang thoải mái bơi lội bỗng run nhẹ, tự hỏi mình sao lại vậy thì cơ thể đã bình thường trở lại rồi

.........................

“Magikarp!!!! Que á diu nao (where are you now)...!?” Hồ nước tuy không rộng nhưng cũng không nhỏ chút nào

Nó thậm chí có vẻ còn có cả hang động ngầm nữa, Akira nhanh chóng đi dạo quanh rồi đập vào mắt cậu là một thân ảnh màu hoe đang lặn ngụp kiếm ăn. Nhẹ nhàng tiến tới cố tránh gây ra tiếng ầm, Akira rút cần câu ra rồi móc mồi vào

“Giờ thì xem ngươi chạy đi đâu nhé!” Cái dây câu đặc biệt Akira mới mua khiến nó trở nên tàng hình trong môi trường nước

Theo bản năng, Shiny Magikarp quay đầu về phía mùi hương của món khoái khẩu mà nó yêu thích. Nhìn chú ý xung quanh rất cẩn thận, nó không thấy cái dây câu nào cả và rồi một cách rất tự nhiên

Shiny Magikarp lao tới và *bụp*

“Cá đã dính mồi! Mục tiêu chuẩn bị di chuyển....3,...2,...1...!!!!”

“Yaaaa!!!!” Chiếc cần câu được tác dụng một lực N theo phương thẳng đứng, rồi bóng dáng con Shiny Magikarp đã được câu lên và quăng lên bờ

(Battle Start!!!)

“Servine! Quick Attack!” Bóng đen lao đến phía Shiny Magikarp với tốc độ nhanh khién con cá chưa kịp nhìn thì đã bị đánh cho lên bờ xuống ruộng, nó giờ như cá nằm trên thớt rồi nên Akira không ngại trêu trọc nó thêm một lúc

*phụt* một cột nước bắn mạnh về phía Servine, do khoảng cách gần nên Servine cũng bị dính chiêu. Dù vậy nhưng đòn hệ Nước bất ngờ cũng không gây quá nhiều tác dụng cho lắm

“Hanh...” Servine có vẻ cũng nổi giận rồi, chiếc đuôi lá đằng sau sáng lên ánh màu lục xanh mơn mởn rồi bị quật thẳng xuống con cá bé bỏng

“Leaf Blade (Kiếm Lá) à? Có vẻ đã kết thúc rồi nhỉ!” Chờ lớp đất cát tan đi, Shiny Magikarp hai mắt đã thành @@

“Lên đi nào! Pokeballlll” tích...tích...tích....tinh

“Hahaha....phục thù thành công! Giờ thì ‘cưng’ đã là của anh! Sự nghiệp cưng sẽ lên thật nhanh....La là la lá...” Akira không ngờ mình có thể thu phục Magikarp nhanh như vậy

“Giờ thì quay về Pokemon Centre thôi!” Akira cần hồi phục cho Magikarp và chuẩn bị một ít lương thực vào balo nữa nên cậu quay lại thành phố

Mất tầm 10 phút rồi Y Tá Joy cũng mang 3 quả Cầu Pokemon ra giả Akira. Cậu trả tiền phí rồi đi ra ngoài cho những bệnh nhân khác

“Haizz...Mé! Mang tiếng Gym yếu nhất mà sao chưa ai có thể đánh được vậy ta?”

“Phải đấy! Mà cũng do một phần lợi thế sân nhà nữa chứ!”

“Ừ! Cả cái hồ nước thế Pokemon nếu không phải hệ nước đánh kiểu gì!”

“Xì...mấy tên các ngươi chỉ biết mỗi Pokemon thôi! Misty mạnh vậy là đúng rồi, dáng vẻ đó là khoảng 17, 18 tuổi chứ có phải như trong Anime đâu!”

“Ừm! Kazuhiko nói đúng đấy! Vẻ đẹp quyến rũ đấy các ngươi không thấy hả? Ngự tỷ đó! BB đó! Không biết fan hâm mộ cô nàng nhiều bao nhiêu hả mà dám nói vậy!”

“Xuỳ! Đẹp thì làm đéo gì! Có *beep* được không mà đòi!”

“Ai bảo không? Chỉ cần độ thân mật ngươi đủ cao thôi thì ngươi làm gì chả được! Không đọc kĩ hướng dẫn hả? Có Player từng kết hôn với NPC đấy!”

“..........” cả đám im phăng fuk rồi bỗng nổ tung lên

“Th-Thật hả....có chuyện đó thật hả? Thật không vậy? Đừng xạo nha!”

“Đù really! Are you kidding me!?”

“Moá! Vậy tao phải tranh thủ hảo cảm mới được! Nhìn thân hình đấy người tao cũng nóng lên chứ bộ!”

“Đúng đúng! Phần nhô cần nhô lõm cần lõm! Đồi núi như vậy bỏ qua hơi phí đấy!”

Một đám người đi ngang qua Akira mà nói chuyện to quá khiến cậu không nghe không được. Có vẻ bọn họ đang nói về Misty, Gym Leader của thành phố này

“Có vẻ là một mỹ nữ thì phải! Mà thực lực hình như cũng không yếu! Xem ra mình vẫn cần chút chiến thuật mới đánh được đây!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 147: Kho báu và thay đổi


Men theo lối quen thuộc, Akira tiến tới chỗ hồ nước cũ, cậu đang tìm cách để có thể chiến thắng trước Chủ đạo quán hệ Nước Misty

“Ưu thế cô ta là môi trường! Khó đấy, cơ mà để xem nào...” Akira với với móc ra một Pokeball rồi tung ra ngoài

“Magikarp à? Nhìn mày ngu ngu vậy chứ tao biết mày thông minh lắm mà! Chỉ tao cách đánh trên mặt nước đi!”

Nếu ai đi qua chắc nghĩ cậu điên thật rồi, tự nhiên lại đi hỏi một con Pokemon về chuyện này. Cơ mà Akira lại tin chắc như vậy, ánh mắt cậu nhìn thẳng vào Magikarp thật chăm chú

*phóc* bỗng con cá bơi xuống thật nhanh trước sự ngỡ ngàng cùng bất lực của Akira

Tầm 2 phút sau thì nó cũng ngoi lên trở lại với một vật gì đó trong mồm. Akira đầu tiên hơi lơ đễnh chút nhưng sau đó là sự kích động tột cùng

“V-Viên đá này....này còn...còn nữa không?” Giọng cậu hơi run rồi, đủ để biết cậu đang trong tâm trạng ra sao

Akira vội nhận lấy viên đá từ trong miệng của Magikarp

“Hình tròn nhỏ nhắn, màu sắc trắng tinh, ở giữa trong là biểu tượng của Gen ADN xoắn ốc vào nhau! Không nghi ngờ gì nữa....Đây là....Mega Stone!!!” Akira kích động cũng phải thôi, cậu không quá giàu như Steven khi có trong tay cả Shiny Metagross lẫn cả bộ Mega Stone dành riêng cho Pokemon của mình nên cậu kích động là điều dễ hiểu

Tuy nhiên để chỉ nhìn mà ‘phán được’ đây là Mega Stone cho Pokemon nào thì Akira cũng bó tay chấm com

“Hình như Magikarp lấy từ trong động ngầm dưới hồ! Xem ra mình phải xuống một chuyến mới được!” Nói là làm, Akira cởi đống đồ trên người ra để hết vào balo rồi gọi Servine cùng Charmeleon ra canh giúp

*tùm* tiếng động mạnh khiến không ít loài nhát gan bơi khỏi chỗ này thật nhanh, Akira cũng đã xuống dưới mặt nước

“Ưm...ưm...” cậu cố lặn xuống sâu chút nữa, may sao cửa hang động cũng vừa người nên Akira bơi vào một cách dễ dàng

“Fuuuu...Woaaa...Sâu thật đấy! Mà...đây là đâu!?” Trước mắt Akira là một khu vực trống trải, khá là thoáng

Tiến tới rồi cậu thận trọng bước lên bờ, bỗng cậu giẫm phải một vật gì đó cứng cứng dưới chân

“Cái...wtf gì vậy?” Giờ cậu mới để ý, bãi cát này có rất nhiều loại bảo thạch khác nhau

“Mega Stone, Evolution Stone, Ruby, Diamons,...Đậu phộng!!! Giàu to rồi!!!” Akira gào lên như điên, tâm trạng cậu giờ đang bùng nổ hạnh phúc bất ngờ

“Hahaha! Đẹp trai trời nó thương là có thật!”

(Tác:.....Tao ko quen thk này @@")

Cử Magikarp lên bờ lấy balo, Akira tiếp tục đi quanh gom tài bảo. Bỗng cậu giật mình nổi hết da gà khi trước mắt mình là một bộ xương khô ngồi dựa vào một tảng đá gần đấy

“Đệt! Đừng bảo là có ma nhá!” Akira sợ ma nhưng Pokemon Hệ Ghost thì không

“Làm hết hồn à...Cơ mà chắc chết thật rồi nhỉ?” Có khi xác chết nghe được nó cũng phải sống lại bóp cổ thằng nhóc trước mặt mất, tao chết rồi còn dám nghi ngờ nữa

Nhìn qua có vẻ thời gian chết cũng khá lâu nhưng cũng chưa đủ để đống xương đó mục. Khoảng 10 năm gì đó đổ lại, một vài chiếc xương sườn bị rơi xuống đất, vài cái đã gãy, có lẽ người này chết do bị thương hay mất máu quá nhiều

Trên vị trí cổ có đeo một thiết bị khá cũ, Akira cũng méo biết đó là gì. Cạnh đấy là một chiếc balo với dấu hiệu sắp mục, quần áo cũng chỉ còn là một đống vải vụn trông te tua không tả được

Điều đặc biệt là trên tay phải cùng tay trái đều có đeo một chiếc nhẫn, chúng giống từ kích thước đến hình dáng duy chỉ có màu của hai chiếc nhẫn là khác nhau

Một cái có đính một viên đá quý màu lam, cái còn lại đính một viên màu hồng, Akira lại gần, nhẹ nhành lấy xuống những thứ khác rồi nhanh chóng đào hố chôn xương xuống

“Người rồi sẽ về với cát bụi! Mong tiền bối nhanh chóng siêu thoát!” Chắp tay cầu nguyện, không hoa không rượu cũng không nhang khói, Akira chỉ đơn giản đắp một chiếc mộ rồi đặt một tấm đá gọi là tương trưng để đấy

“Haizz! Chết nơi hoang vu thế này! Khổ thân, không biết có người nhà biết không nữa!” Akira quay ra tiếp tục thu thập, sau một lúc cậu cũng xong, cầm balo rồi nhét vội vào, Akira nhanh chóng bơi lên bờ để kiểm tra chiến lợi phẩm

“30 viên Mega Stone, 54 viên Evolution đủ loại, một đống đá quý, 2 Master Ball, 1 Dark Ball, 1 Pokedex, 1 Máy thu phục Pokemon tạm thời, cuối cùng là một số Poke Ball hiếm khác” rất hài lòng, Akira nhanh chóng gói gọn đống ‘tiền’ vào một góc cẩn thận trong balo

“Cái này hình như hết pin rồi!” Nhìn cái Pokedex đen sì như cục sì dầu, Akira bắt đầu tháo ra rồi lấy cái ổ đen trong đấy

*cạch* kết nối thành công, giờ cậu có thể xem từ Pokedex của mình

“Khụ khụ....Haizz, không ngờ ta lại chết oan uổng ở nơi đây!” Một giọng nói khàn khàn vang lên, có thể thấy đây là một người đàn ông khoảng 40 hơn gì đó

“Yo! Chào người may mắn! Tên ta là Anne, một Pokemon Ranger! Có lẽ cậu sẽ cực ngạc nhiên bởi đống đồ dưới đó nhỉ?”

“Khi đang trong nhiệm vụ thì ta phát hiện ra một âm mưu động trời của một bọn lạ mặt! Đó là chúng bắt đầu duỗi móng vuốt về phía các ‘Vị Thần’! Đầu tiên đó chính là Ho-Oh, tuy nhiên ta đã chặn được kế hoạch đó và bị truy sát bởi vài tên Cán bộ Cấp cao của chúng!”

“Haizz! Trời đúng là không phụ lòng người! Ta đã trốn được, về tới Liên Minh ai ngờ trong đó cũng có tay trong của Tổ chức đó ở trong! Ta lại một lần nữa phải trốn đi! Lần này ta quyết tâm một mình tiêu diệt lũ khốn đó!”

“Nói không đùa chứ ta cũng là Top 8 Pokemon Ranger của Liên Minh đó, nhưng cũng bởi vì vậy nên ta mới khinh cuồng sơ suất! Thật là báo ứng mà....Cơ mà ta vẫn thành công khi ngăn chặn được kế hoạch tiếp theo của chúng! Đó là khiến Palkia và Dialga ‘tẩn’ nhau rồi chúng sẽ làm ngư ông đắc lợi!”

“Ta đã vào kho của chúng! Lấy cắp những thứ có giá trị và nhất là 2 quả Master Ball đó, phá thêm thiết bị gây nổ căn cứ! Hahahaha....Nghĩ lại nét mặt chúng vẫn buồn cười không chịu được!”

“Tuy vậy nhưng giá phải trả thật sự đắt! Ta bị ăn cả rổ đạn vào người! 6 con Pokemon cũng bị sát hại không thương tiếc....Chỉ khổ cho chúng gặp được một thằng chủ ngu ngốc như ta! Haizz...”

“Sau đó ta quyết định cầm theo mọi thứ nhảy vào cổng Không Thời Gian của hai con Pokemon đó! Kết quả là đây, ta cũng chẳng biết đây là đâu nữa, mong ai có tìm được đoạn ghi hình này...đến nhắn với Gia tộc Joy và Gia tộc Jenny hộ ta! Rằng 143 đã chết! Mong họ có thể không cần tốn công tìm kiếm làm gì!”

“Tất cả đống đồ khác ngươi có thể lấy trừ Dark Ball, phải tiêu huỷ nó ngay! Không được để Tổ chức tội phạm biết cách sản xuất hàng loạt! Điều đó sẽ khiến trật tự thế giới đảo loạn đó!”

“Khục....Nói lâu quá! Có vẻ ta cũng sắp đến giới hạn mất rồi! Chàng trai hoặc cô nhóc gì đó à! Nếu có nghe đến đây thì hãy nghe cho kĩ đây! Tổ chức ta đã nói đến đó chính là Infinite, một tổ chức hắc ám ngầm, kí hiệu là dấu vô cực! Nếu có lỡ biết hãy tránh xa nó ra! Thật sự đấy...nó nguy hiểm hơn những gì ngươi có thể tưởng tượng rất nhiều!”

“Khụ khụ khụ....Chào vĩnh biệt! Ta đến với các ngươi đây! Ren...Lyn...Rookie...Gupy...Sun...Duo...................”

Cảm giác khá khó tả, Akira ngồi nghe đến khi âm thanh ngưng hẳn. Cậu vừa tiếc thương vừa kính trọng những việc mà người cậu chưa từng gặp này đã làm

“Yên nghỉ đi! Anne-san! Tôi sẽ giúp ông hoàn thành tâm nguyện mà! Còn về phần Infinite thì có lẽ đến khi tôi đủ sức thì tôi cũng sẽ giúp ông trả thù vậy! Dẫu sao giờ nó cũng chắc gì đã tồn tại, phải không?”

Trời tối dần, Akira cũng men lối về đến trung tâm Y tế của thành phố. Trở về phòng, ngày hôm nay cậu biết quá nhiều thứ rồi. Nhưng cậu không cảm thấy hối hận hay tiêu cực chút nào cả mà thay vào đó là quyết tâm mạnh mẽ hơn nữa bởi xung quanh cậu vẫn còn vô số thế lực mạnh hơn, chúng có thể duỗi móng vuốt về phía cậu bất cứ lúc nào

“Xem ra không thể không nghiêm túc được rồi! Hành trình bây giờ mới thực sự bắt đầu thôi!” Ánh mắt Akira toát lên vẻ nguy hiểm, mặc cho hình dáng của một đứa nhóc nhưng cái khí tràng cậu tạo ra quả thật là phải khiến người nào nhìn vào không dám thở mạnh

Có lẽ kiếp trước Akira cũng là nhân vật không phải dạng vừa đâu. Một chút lơ đễnh này đã khiến bộc lộ bản chất thật sự của cậu, khá là lạnh lùng và khát máu theo định nghĩa của tác giả
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 148: Bắt đầu một Thần Thoại


Tần Thiên, một thiếu gia ăn chơi bậc nhất Hà Thành, là đại công tử của Tần gia nên cậu ta rất được nuông chiều

Tuy chỉ mới 15 tuổi nhưng chiến tích ăn chơi thì không ai không biết, tuy nhiên cũng chẳng ai bảo gì bởi hắn là Đại thiếu gia với lại hắn cũng không có tính ngang tàng, tính con ông cháu cha nên vẫn gọi là không mất hết hình tượng

Chỉ là một ngày hắn không ngờ, vị hôn thê của hắn, là Triệu Vũ Vi là một người quái gở, tuy xinh cũng nhất nhì Hà Thành nhưng việc cô ta làm với Thiên không chấp nhận được

Ai đời là cho vị hôn phu uống thuốc liệt dương để tránh đi trêu hoa ghẹo nguyệt chứ, Thiên ngay lập tức tìm đại phu để cứu nhưng ngoài phối thuốc của Triệu Gia thì cậu không thể cứu được

Vị thiếu gia đó bỗng trở nên ‘phế vật’ theo một nghĩa nào đó. Từ đó chẳng ai còn thấy cậu ta tới gần mấy quán Thanh Lâu nữa

Nỗi uất ức đó kéo dài tới khi cậu ta phi thăng thành Thần, tuy nhiên khi trở thành Thần thì ‘cái đó’ vẫn như là con giun chết

Thiên uất ức chết đi, nhưng rồi lại bị một luồng ánh sáng kéo vào trong lỗ đen, rồi bỗng từ Đấu La Đại Lục xác chết này tới một thế giới mới, cũng gọi là Đấu La Đại Lục nhưng ở đây không phải thế giới mà hắn biết

“Đây là đâu!” Tần Thiên mở mắt, hắn đang ở trong một cánh đồng hoang

“Keng! Hệ thống cập nhật!”

Tần Thiên ngớ người, trí nhớ xa lạ này hắn không quen, những gì hắn nhớ là ánh mắt cười nhạo cùng khinh miệt từ vô số Thân Quan, thậm chí là người hắn đem lòng crush cũng nhìn hắn đầy thất vọng

“Lũ khốn! 1 Vũ Hồn có sao! Để lên được Thần Vị chắc tao dễ dàng lắm nhỉ! Không phải có tao làm Phụ Trợ Hồn Sư chắc chúng mày đã có ngày hôm nay!”

Hắn cũng tên là Tần Thiên, một vị Hồn Sư từ Đấu La Đại Lục, nhưng đây là một thế giới Thiên tài đầy đường

Một người có ít là 2 Vũ Hồn, thiên tài là 3 Vũ Hồn, còn những người thất bại phẩm chỉ có 1 Vũ Hồn

Kiếp trước chính bởi là 1 Vũ Hồn nên Tần Thiên bị lợi dụng, xong rồi bị vứt đi như một món đồ hết hạn sử dụng

Những người hắn từng coi là huynh đệ, nữ thần, hắn sẵn lòng buff cho hết mực cuối cùng lại quyết định giết hắn để cho tên khốn kia vào thay

“Khả Tài! Thù này không đội trời chung! Cứ chờ đi! Rồi tao sẽ quay lại và giết từng thằng một!”

Để lên được cấp 99 với một vị Hồn sư Phụ Trợ là một điều khó khăn, nhưng chỉ một câu 1 Vũ Hồn không cùng đẳng cấp khiến hắn bị đá khỏi đội rồi cho kẻ khác lấy Thần Vị thế vào

“Đúng là tao mắt mù mới tin chúng mày mà!”

“Keng! Bản beta thử nghiệm đã hết hiệu lực! Mời kí chủ sử dụng phiên bản tối cường của Hệ Thống!”

Đúng, hắn có một cơ hội trọng sinh lại từ đầu, làm lại một lần nữa, Hệ thống cũng đã chuẩn bị tốt hai cỗ thi thể để hắn kết hợp lại

Một cỗ thi thể của hắn, một cỗ khác Thiên cũng mang máng hiểu, nhưng rồi dưới sự dẫn dắt của hệ thống, hai cỗ thi thể to con đó hoá lại thành một bào thai

Một thứ tinh khiết nhất, đẹp đẽ nhất và cũng sở hữu thiên tư cao nhất của con người. Bởi nó hình thành từ 1 vị cấp 99 Cực Hạn Đấu La và một cỗ Thần Thể

“Một trong những cái chết nhảm nhất! Chết bởi uất ức! Haizz”

Hai thân xác thì hoà vào thành một, còn hai trí nhớ thì chính bản thân Thiên cũng không nhớ nổi cái nào mới là chính nữa, bởi cả hai đều vô cùng rõ ràng và chân thật

“Thôi kệ đi! Đến đâu hay đến đó!”

Đây là thế giới phiên bản đặc biệt của Đấu La Đại Lục, bởi theo Tần Thiên đọc được thì thế giới kia Hồn Thú là có giới hạn và nguồn tài nguyên là cũng hữu hạn nốt

Còn ở Đấu La Đại Lục này, Hồn Thú tiến tới tựa như vô tận qua các khe nứt, chúng chiếm hết 90% lãnh thổ, loài người chỉ còn cách là dùng 10% còn lại xây dựng Đế Quốc chống Hồn thú

Tuy nhiên do quá nhiều Hồn thú nên con người vẫn chưa làm gì được, thậm chí là mất đi nốt 10% lãnh thổ

May sao, với sự tiên tiến của Kỹ Thuật cùng Hồn Đạo khí nên con người đã chế tạo ra các thành phố bay di động bay cao so với mặt đất, nhưng sự thật thì đó là do Thần không đành lòng nhìn con người tuyệt chủng nên ban xuống những viên Thần Thạch để giúp đỡ con người, và chúng chính là hạch tâm cho những Sky City

Mặt đất hoàn toàn trở thành tổ của lũ Hồn thú, nên mới nói ở đây chỉ cần muốn thì kiếm Hồn Hoàn niên hạn cao không khó, chỉ sợ không có khả năng thôi

Mà dù có nhiều Hồn Hoàn thì quy luật 2 vàng 2 tím 4 đen 2 đỏ vẫn là tiêu chuẩn phôi của tất cả Hồn sư nhưng không ai có thể làm vậy trừ bọn Song Sinh Võ Hồn hay Tam Sinh Võ Hồn

Hầu hết 1 Vũ Hồn sẽ có tiêu chuẩn phối là 2 vàng 2 tím 5 đen và 1 đỏ

“Mình đang ở đâu ý nhỉ?”

“Hiện tại ký chủ đang tại Cánh Đồng Vô Tận phía Tây Thảo Nguyên Xanh!”

Thiên nhìn lại bản thân, trong dạng bào thai, ghê tởm vãi, khi nhân hình còn chưa thành, cậu được bảo hộ thời không nên quanh cậu là một dị độ không gian

“Ngươi đưa ta về khoảng thời gian nào vậy?” Hệ thống là kí ức của Tần Thiên bị phản bội, có hệ thống mà còn ra nông nỗi này thì quả thật là thất bại toàn tập mà

“Lần đầu gặp nhau ah kí chủ!”

“Vậy là lúc ta 5 tuổi ư!” Thiên trầm tư

“Kích hoạt chế độ tạo Vũ Hồn free cho Thai nhi, Yes or No!”

“Yes!”

“Hệ thống nguồn năng lượng không đủ! Kích hoạt quá trình tự chuyển!”

“Hả? Làm sao vậy!”

“Hệ thống đóng băng do dùng quá nhiều năng lượng! Chúc kí chủ có một trải nghiệm tuyệt vời hơn nữa! Và nếu hữu duyên thì chúng ta sẽ còn gặp lại!”

Thiên không ngờ hệ thống lại ra đi như vậy, nó theo Thiên vô cùng lâu rồi, thậm chí cậu coi nó như người nhà vậy, mắt Thiên hơi ướt bởi trong trí nhớ thì đây là huynh đệ, là đồng bạn, là người Thiên tin tưởng nhất

“Haizz! Đi cũng tốt....kiếm được một người tài năng hơn ta thì hệ thống ngươi sẽ có đất diễn hơn!”

Nếu Thiên có khả năng một lần thông qua bản Beta do hệ thống đặt ra thì may ra hệ thống không ra đi như vậy, nhưng tất cả vẫn là hai chữ giá như

Vẫn có thể dùng túi đồ cùng xem bản thân nhưng hệ thống không tồn tại để trả lời hay điều khiển nữa

Nén chán nản, Thiên tiếp tục tu luyện, như vậy thì cậu có thể Tiên Thiên Mãn Hồn Lực một cách nhanh chóng, kiếp trước Hồn Lực ban đầu của Thiên là 8, không quá thấp nhưng không đủ để với tư cách thiên tài

Trong khi bản thân chỉ có 1 Vũ Hồn mà lại còn không phải Tiên Thiên Mãn Hồn Lực thì không một thế lực nào dở mà đi bồi dưỡng một Hồn Sư ‘tố chất kém’ như vậy được

Vũ Hồn 1: Huyết

Vũ Hồn 2: Bách khoa toàn thư

Vũ Hồn3: Ác Quỷ Thụ

Vũ Hồn:?????

Do quá trình dị biến nên Vũ Hồn 2 và 3 đã dung hợp vào thành một Vũ Hồn mới, Thiên tuy hơi buồn vì cứ ngỡ bản thân sắp không thể trở thành bá đạo hơn cả siêu cấp thiên tài thì đọc xong dòng giới thiệu cũng không che dấu nổi sự vui mừng

Ác Ma Bảo Điển, Huyết cùng một Vũ Hồn không biết tên hệ thống tặng kèm là tiền vốn đặt chân thế giới này của Thiên

“Ôi định mệnh!” Cuối cùng ngày mà Tần Thiên xuất hiện cũng đến, 1 năm đằng đẵng

Cả người cậu bao phủ trong một ánh sáng chói loá, tựa như ánh sáng quang minh vậy

Một đứa trẻ tầm 4,5 tuổi xuất hiện sau lớp ánh sáng

Buff: Là Vũ Hồn cuối Hệ thống xuất phẩm, mỗi gia tăng một Hồn Hoàn cần một nhiệm vụ, từ phần trăm hoàn thành suy ra Hồn Hoàn niên hạn bao nhiêu

Huyết: Là Vũ Hồn có khả năng biến máu mình thành các vũ khí cũng như là các skill, ngoài ra còn nhiều tiện ích khác, tự tìm hiểu, dù là khi còn một giọt máu cũng có thể thông qua cướp đoạt máu sinh vật khác để trọng sinh, đây cũng gần với việc bất tử rồi, quá OP

Ác Ma Bảo Điển: Không nói nhiều, vô hạn điệp gia Hồn Hoàn, mỗi một Hồn Hoàn một năng lực, nào....Hãy Mang Hủy Diệt tới cho kẻ thù của ngươi đi! Đem chúng nung trong sợ hãi và giày xéo linh hồn chúng cho tới khi linh hồn chúng tự diệt vong!

Phải nói là Thiên không nghĩ mình có thể nhận nhiều buff cùng đồ hack như này, có lẽ là do tác giả hơi quá tay nhưng đó là điều Thiên thích

“Khi ta cầm Ác Ma Bảo Điển ta chính là Kẻ Phán Quyết, còn khi cầm Huyết Khí ta chính là Kẻ Thanh Trừng! Cảm ơn ngươi, hệ thống! Nếu có duyên ắt sẽ gặp lại nhau lần nữa!” Thiên mơ màng nói, cảm giác buồn ngủ ngập tràn cơ thể cậu

“Vừa ngủ dậy sau 1 năm lại buồn ngủ nữa! Are you kidding me???” Giờ là 6 tuổi, mình ở thế giới này cũng chuẩn bị thức tỉnh rồi

“Nhìn vào túi đồ! Chẳng có gì nhiều ngoài một ít quần áo lớn bản, đồ ăn cùng với 1 món vũ khí!” Quả thật Thiên ngày trước rất nghèo, bởi công lao bọn khốn kia dành hết, cậu cũng chỉ đủ tài nguyên để tự chèo chống lên Cực Hạn Đấu La nên bao nhiêu gia sản cũng bán hết rồi

“Vậy mà vẫn làm không công cho kẻ khác hưởng, giờ thì ta trở lại rồi! Nên lấy lại những thứ nên thuộc về mình thôi!” Thiên vừa nói vừa bước đi ra khỏi nơi này
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 149: Tự bạo


“Thảo nguyên xanh, sừng nguyên chất,....la lá la...” do quãng đường khá dài nên Thiên đành vừa đi vừa hát cho đỡ buồn

Thân hình bé nhỏ hơn 1m của cậu cũng chả đủ cho Hồn Thú nhét kẽ răng, tuy nhiên loại bỏ mùi với Thiên không khó bởi cậu biết liễm tức quyết, nếu không tìm đường chết sẽ không phải chết

Băng qua thảo nguyên, Thiên chật vật leo lên cánh rừng bên cạnh, đường đến Thành phố Alan sắp tới rồi

“Thành phố Alan! Quả là đáng nhớ nhỉ!” Thiên bước đi trong khi nhớ lại một chút về nơi đây

Trên thế giới thì các pháo đài bay cùng Thành Phố bay không ít

Nhưng riêng ở Alan thì đây là một nơi tuyệt hảo cho các Hồn sư, nó gần như là một Học viện đứng đầu vậy, lò đào tạo Phong Hào Đấu La trên thế giới

Tức là muốn vào được Học viện Alan thì không chỉ tiền tài và quan hệ, còn cần thiên phú nữa, cạnh tranh rất khốc liệt nên tỉ lệ đào thải cũng cao

Kiếp trước Thiên có dịp được vào học ở đây 1 năm rồi bị thải ra xuống Trường khác

Alan là một trong số ít trường học có thể giữ vững bảng hiệu 5 sao trong vô số năm qua, chỉ có khoảng 9 trường nữa như vậy trên thế giới, phân bố mọi nơi là 4 sao học viện, 3 sao học viện, 2 sao học viện và 1 sao trường học

“Thôi quên đi! Kiếp này ta chẳng muốn phụ thuộc vào thế lực nào nữa! Cái ta cần là thời gian! Thời gian sẽ cho ta tất cả những gì ta muốn! Dựa vào mấy cái học viện cũng chả có gì hay ho cả!”

Thiên đang bước đi bỗng quay lên nhìn trời, một đám mây đen đang dần thành hình, có vẻ không phải là một đám mây thông thường

“Đệt! Chả nhẽ có người muốn độ kiếp à? Hay là có Hồn Thú 10 vạn năm quanh đây!” Thiên đen mặt nói, đám mây này chặn đường cậu và sẽ không hay ho gì khi cứ cố băng qua thiên kiếp như vậy

Thiên đành quay ra sang hướng khác, vị trí này chuẩn bị có thiên kiếp ập tới và cứ ngây ngốc ở đây là điều cực kì ngu ngốc

“Hướng bắc ư!” Thiên đành đi đường vòng một chút vậy, dù sao cậu cũng không để mình bị tụt lại được

Thành phố Alan trôi nổi nên nó gần như kiểu là trôi dạt xoay tròn trong một bán kính nhất định, nếu không nhanh thì để tới được nơi đó còn khó khăn hơn

“Tò mò ghê! Thứ gì ở trong lôi kiếp chứ?” Thiên có tò mò nhưng cậu cũng chẳng dám ở lâu, bây giờ vẫn còn thực lực yếu như sâu kiến

Ngu thì ở lại chết ngay, Thiên quyết định một cách dứt khoát rồi chuyển hướng lên phía Bắc

“Haizz! Trời sắp tối nữa chứ!” Đên này cậu đành ngủ qua một đêm trong rừng

“Bắt được con gà này! Nướng ăn tạm chống đói thôi!” Thiên động thủ, đám lửa cậu đốt cháy toả ra ánh sánh nhỏ trong đêm, với thân hình bé nhỏ nhưng sức ăn lại chả kém chút nào, cũng là một Hồn Sĩ 10 cấp nên Thiên ăn 2 con gà vẫn hết sức ung dung, còn chuyện gà ở đâu ra thì đang đi thì thấy, ném đá phát, chết, thế là có gà ăn

Một đêm cứ như vậy trôi qua, khi Thiên tỉnh thì mặt trời đã lên từ bao giờ rồi

“Tiếp nào! Tầm 2 ngày nữa sẽ xong thôi!” Thiên tiếp tục cuốc bộ, điều kì lạ là cơ thể cậu không mỏi và mệt như hôm qua nữa, chỉ sau một đêm nghỉ ngơi là cậu lại trở về trạng thái bình thường, ắt hẳn cái bộ thân thể bất phàm chính là lí do cho mọi điều bất thường

“Lợi hại nha!” Thiên vui vẻ nghĩ, tiếp theo cậu men theo đường theo trí nhớ để vòng về qua hướng Tây

Nhưng rồi, cậu gặp một sinh vật đáng sợ hơn, đó là Băng Hổ

Bọn này thường đi săn lẻ nên nó không quá nguy hiểm nếu có team đi cùng, nhưng chúng lại là ác mộng với đơn hành giả và Thiên cũng không ngoại lệ

“Hổ ca! Hổ gia gia! Hổ đại ca! Sao cứ phải làm khó nhau chứ!” Thiên chạy trong khi thở dốc, điều này khiến cậu mệt hơn trông thấy

Và rồi cậu bị lùa chạy như vịt bởi Băng Hổ, nó cũng hí cậu như một trò tiêu khiển trước khi xé xác con mồi, Băng Hổ nhanh chóng tăng tốc bởi nó cũng dần phát hiện mình vượt qua giới hạn đến nơi của bộ tộc khác

“Mé! Liều thôi!” Thiên chạy nước rút, hai tay cậu buông lỏng ra, rồi cậu chợt hét lên thật to

“Aaaaaaaaaaaa!!!!!” Giữa vùng đất lạnh lẽo, một mình Thiên chạy như điên miệng hét to

Điều này càng khiến Băng Hổ gấp hơn, nó nhanh chóng đuổi theo Thiên rồi định một trảo vồ chết con sâu trước mắt

Mới đầu còn vui nhưng giờ nó lại muốn nhanh chóng giết chết thằng bé con khốn nạn trước mắt

“Ngao~” nó nhảy lên rồi vồ tới chỗ Thiên, cậu lăn qua một bên

“Mé hú hồn chim én! Mày được đấy!” Thiên tiếp tục chạy sâu vào trong, tuy nhiên rồi cậu gặp một thân ảnh giữa trời tuyết trắng này

“Ồ! Nhân loại sao?” Một thân ảnh thiếu nữ với mái tóc băng lam, đôi mắt cũng cùng màu tóc, khí chất lạnh lẽo khó gần nhưng khuôn mặt đó khiến Thiên hơi thẫn thờ một chút

“Cút!!!” Con Băng Hổ bị một đập bay ra ngoài, nó lăn vài vòng rồi cúp đuôi chạy

Trong lòng tiếc gần chết, bởi tính thích nhây mà con mồi đến miệng còn để mất

“Đa tạ tiền bối cứu giúp!” Thiên cúi người trước vị cao thủ này, nhìn sơ qua chắc cũng tầm 27, 28 tuổi

Nhưng Thiên không dám gọi tung lung, kẻo nhỡ mồm thì hỏng, con gái không dễ đối phó mấy đâu, cái này cậu đã có kinh nghiệm ngày trước rồi, với lại chỉ đoán tuổi thông qua bề ngoài là điều ngu ngốc nhất ở đây, chỉ có kiểm tra cốt linh mới chắc chắn trăm phần trăm được thôi

“Ko cần! Tiện tay thôi! Ta chỉ không muốn một đứa nhóc nhân loại bị Hồn Thú cạp trước mặt mình thôi!”

Vị thiếu nữ thần bí liếc qua người Thiên, khi xác định không phải do Hồn Thú biến thành thì cũng hết đề phòng bên ngoài mà bắt đầu đề phòng tâm lí

“Mà người bảo hộ của ngươi đâu?” Cô nàng không tin một đứa nhóc 6,7 tuổi bơ vơ nơi đồng không mông quạnh tuyết rơi đến đít như này

“Ta không có!”

“À........” vị cao thủ này nhìn Thiên một chút rồi nói, có điều ngữ khí có phần trêu cợt, nhìn Thiên với vẻ mặt đồ ngu ngốc rồi tiếp tục nói

“Đôi khi không biết tự lượng sức mình sẽ dẫn hoạ đó! Thôi được rồi, ngươi có đi đâu tiện không để ta đưa ra chỗ Cực Bắc Chi Địa này!”

(Haizz...lại một thằng nhóc trốn nhà đây mà! Không biết trời cao đất dày là gì rồi! Hay mình dạy nó một bài học nhỉ?)

“Con bị Hồn Thú rượt nên mới bị lạc đến đây! Mà cũng sẵn kiếm cái Hồn Hoàn đầu tiên luôn!”

“Ồ! Thú vị...à không, là gan to chứ....nhìn ngươi có vẻ cũng mới 6 tuổi chứ! Chẳng nhẽ là Tiên Thiên Mãn Hồn Lực!”

“Có lẽ....chắc vậy!” Thiên ngập ngừng nói, cậu chưa muốn lộ bản thân quá nhiều khi chưa biết rõ đối phương ra sao

“Ừ! Nếu vậy đem ngươi về học viện Alan cũng không phải là không được!”

“Dạ!” Thiên ngoan ngoãn ngồi im, nhưng rồi một thân ảnh bên xa khiến cậu không khỏi chú ý

Một thiếu nữ với mái tóc đen dài, do xa quá nên Thiên cũng không rõ diện mạo ra sao

“Đó là Học trò của ta!” Như thấy Thiên nghi hoặc, vị cao thủ thần bí nói, ánh mắt toát lên vẻ dịu dàng khó có được

“Ồ! Tỷ tỷ lợi hại thật!”

“Chắc nó cũng sắp xong rồi!” Vừa nói xong thì khí tức bên đó dày thêm một phần

Cả phiến khu vực tuyết bị gió thôi tung, Thiên chỉ kịp nhìn được là cô nàng này có 4 Hồn Hoàn trôi nổi rồi bị tuyết khuất tầm nhìn

“Graooooo!!!!” Bỗng một tiếng gầm vang lên, thiên địa biến sắc, gió tuyết cũng dày thêm vài phần

“Không tốt! Là Bạo Băng Tử Long! Chết tiệt! Sao nó lại thức dậy giờ này chứ!” Vị cao thủ thần bí có vẻ hơi biến sắc, dù sao một con Hồn Thú có liên quan tới chữ Long đều không phải loại dễ trêu

Không kể đến Bạo Băng Tử Long là loại có huyết mạch Long khá cao, bản tính hung dữ, không ngại cắn bất cứ sinh vật nào nên trong khu vực của nó thường rất ít Hồn Thú qua lại

“Nhanh lên! Mễ Tuyết! Mau lại đây!” Một tay kéo Thiên, cô nàng này bay về phía thiếu nữa kia, tóm lấy rồi bay lên trên cao

“Không ổn! Là Băng Pháo!” Một tuyệt kĩ của Bạo Băng Tử Long, nó cho phép Bạo Băng Tử Long ngưng tụ Băng Lực rồi bắn mạnh ra dưới dạng tia thẳng

*piu* không kêu to nhưng tốc độ nó rất nhanh, cao thủ thần bí cũng chỉ kịp tránh sang phải một chút

“Agh~” bằng một cách rất đen cmn đủi, bên chân Thiên dính một chút băng tinh

“Không ổn! Là Băng Bạo Thuật! Thả con ra cao thủ, chết chung đó!” Vị cao thủ này cũng nhận ra tình cảnh của Thiên tuy nhiên lại không để ý đến kiến thức và độ phán đoán nhanh nhẹn của cậu

“Nhưng-” không để cô nàng nói hết câu, Thiên ngắt lời bởi những mảnh băng đó bắt đầu hiện lên ánh sáng trắng, biểu hiện rõ cho việc kích hoạt Băng Bạo Thuật

“Được rồi! Nếu đây là số mệnh thì nên chấp nhận! Tránh một lần cũng chẳng tránh mãi được!” Thiên quả quyết, cầm thanh kiếm ra cứa vào tay vị cao thủ thần bí này

Chỉ là cứa nhẹ thôi nhưng máu cũng đã rỉ ra, cậu ngay lập tức rơi xuống tuyết

“Nhóc con!!!” Vị thiếu nữ Mễ Tuyết cùng cao thủ thần bí đều bị bất ngờ không hề nhẹ

Một đứa bé 6 tuổi lại có sự dũng cảm cùng quyết đoán như vậy, khiến cả hai người đều không kịp suy nghĩ nhiều

*bùm* Thiên rơi xuống chỗ tuyết khá dày nên đỡ được một phần đau đớn nhưng

“Aghhhhh!!!!” Tiếng nổ vang lên, kèm theo tuyết, nhưng chỗ đó lại hiện lên ánh đỏ tựa như máu

Chiếc chân bên trái Thiên coi như là đoạn mất, giờ thì cậu coi như chắc chắn là tàn tật rồi, còn sống được hay không thì.....Thiên nhìn con Bạo Băng Tử Long cười khổ

“Đéo tin được! Fuck!!!! Chả nhẽ lại chết nhảm vậy ư???” Đôi mặt Thiên hiện lên sự không cam lẫn quyết liệt

Hai người kia bay lên trời cũng thấy cảnh đó, riêng cao thủ thần bí mím môi, nhìn về phía con Bạo Băng Tử Long đều hận thù

“Một thiên tài.....haizzz.....nếu không chết với tâm tính bực này chắc chắn sẽ có một phen sự nghiệp ra trò.....tiếc thay!!!”

“Đúng là trời cao đố kị anh tài!” Mễ Tuyết câu hiểu câu không, nhưng cô biết rằng nhóc con bé tí kia chịu hi sinh chính mình để không liên luỵ tới hai người

“Kia là-!???” Đôi mắt vị cao thủ thần bí hiện lên vẻ khó tin

Mễ Tuyết cũng trợn mắt phượng nhìn về phía Thiên, cậu nằm trong hố tuyết, trước mặt là Bạo Băng Tử Long

Lấy ra thanh kiếm, ấn nhẹ hai ba nút trên đó. Bỗng hào quang đỏ rực loé lên

“Ông bạn già! Cùng nhau chiến trận cuối thôi! Tiếc thay cho tôi với ông ghê!” Vuốt ve thanh kiếm, Thiên thả tay ra

Nó lơ lửng trong không khí rồi lao về hướng chỉ định, đó là hướng Bạo Băng Tử Long

Con Hồn Thú ngu ngốc giờ mới nhận ra mình nên chạy bây giờ, nhưng tất cả đã quá muộn, Thiên đã đặt dấu chấm hết khi cậu quyết định bật chế độ tự huỷ

*oanhhhhh* một đám mây hình nấm mọc lên, cả khu vực 1 km đều bị cuốn vào vụ nổ

“Mama-” Mễ Tuyết vẻ mặt không dám tin

“.....Hồn Đạo Khí cấp 9 Tự Bạo.....” vị cao thủ thần bí cũng không tin những gì xảy ra trước mắt

Một thằng nhóc không người thân lại có một thanh kiếm Hồn Đạo Khí cấp 9 giá trị liên thành, chả nhẽ nàng bị hoa mắt

Nhưng cái đám mây đen cùng hố to thôi bay mọi thứ đều là thật, chẳng phải hoa mắt hay nằm mơ gì cả
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 150: Bật hack đến vậy là cùng


Thiên khó khăn mở mắt, cậu đang ở một chỗ rất tối, chẳng có mặt trời đâu cả

“Địa ngục ư??” Đây là điều cậu nghĩ đến đầu tiên

“Không phải! Mùi máu này là???” Thiên nhận ra rồi nhớ lại mọi chuyện

“Bạo Băng Tử Long chết! Vậy sao ta còn sống được!?” Nhìn cả cơ thể ngập tràn trong máu, Thiên bỗng nghĩ đến một thứ

Vũ Hồn số 1 của cậu, Huyết. Nó có lẽ là câu trả lời hợp lí cho mọi chuyện với cơ thể này

“Tiếc là không có hệ thống để hỏi! Haizzz....” dơ cánh tay lên, cậu chạm vào một vật gì đó có thể là xác của Bạo Băng Tử Long

“Thu!” Ra hiệu túi đồ thu tuyết quanh bản thân, nhanh chóng thân ảnh cậu lộ ra khỏi đám tuyết ngột ngạt

(Viết đến đây bỗng nhớ đến! Main có thân xác cực hạn của con người nhé! Do thi thể hai cự bá kết hợp nên ở Cực Bắc chỉ thấy hơi rét thôi chứ không chets được đâu nhé! Tránh nếu có ai thắc mắc thì ta trả lời luôn!)

Bầu trời đầy tinh vân, xác Thiên và Bạo Băng Tử Long nhanh chóng bị lộ thiên, cả một phế tích quanh cậu, lõm cũng tầm 30m là ít

“Mày dại lắm con ạ! Chọn ai không chọn đi chọn tao!” Cười khẩy, Thiên nhìn một chút bản thân, bỗng dưới háng mát mát khiến cậu chợt nhận ra mình đang Nude giữa Cực Bắc Chi Địa

Vội lấy quần áo ra thay, Thiên nhìn xác con Bạo Băng Tử Long, tan tác xơ xác

Sau khi bị nổ banh xác thì giờ nó trông như cái xác khô càng khiến nhận định của Thiên là đúng

“Ơ....” nhìn vào Ác Ma Bảo Điển! Thiên giật mình

Triệu hồi ra Ác Ma Bảo Điển, nó trong hình dạng một cuốn sách có hoa văn màu vàng với nền đen hoàn toàn

Có biểu tượng ác ma ở trên đó, và ánh mắt ác quỷ hiện lên ánh đỏ khó hiểu

Giở sách ra, một vòng tròn ma pháp hiện lên kèm theo một thứ đồ kì lạ xuất hiện

“Cái méo gì đây???” Một ít thông tin trôi vào đầu Thiên

“Mỗi thu hoạch một Hồn Hoàn căn cứ Hồn Thú mà tặng kèm 1 Trái Ác Quỷ!”

Nói chung là do Ác Ma Bảo Điển có liên quan tới Ác Quỷ Thụ nên có Trái Ác Quỷ là điều dễ hiểu, nhưng phải giết Hồn Thú trên 40 vạn năm mới có thể kết quả

Mỗi Hồn Hoàn mà Ác Ma Bảo Điển hấp thu sẽ trả lại 2 skill, không tính Hồn Cốt

Ăn Trái Ác Quỷ sẽ nhận được một Vũ Hồn theo đúng thứ sinh ra Trái Ác Quỷ đó, tức là trái này ăn vào sẽ khiến người ta có Vũ Hồn Bạo Băng Tử Long (1 người/1 quả/1 lần)

“Nghe ngầu vậy!” Thiên nhìn một chút rồi cất đi, Vũ Hồn Bạo Băng Tử Long khá ngon nhưng cậu vẫn chưa thèm đến mức đó

Tuy vậy nhưng cậu lại có một ý tưởng, bán Trái Ác Quỷ thì sao? Vũ Hồn 1 sẽ thành 2, đang 2 thành 3 và đang 3 thành 4

Thậm chí không có Vũ Hồn người thường cũng có thể lập tức nắm giữ sức mạnh cường đại

“Mà thôi! Đồ tốt thì để mình dùng! Không dùng cũng để đấy chứ tiện gì người ngoài!” Cất Trái Ác Quỷ đi, Thiên nhìn tiếp vào trang sách

Ở đó có hình con Bạo Băng Tử Long kèm theo tên, còn có một số thông tin liên quan đến nó nữa, khá hay

Thiên gấp sách lại, bấy giờ ánh hào quang đỏ cũng biến mất. Chỉ còn lại quyển sách trông có vẻ cũ kĩ mà thôi

“Để xem nào! Skill 1 là Băng Pháo, tụ lực ở đầu ngón tay rồi bắn!” Thiên không cần há miệng như Bạo Băng Tử Long mà vẫn dùng được, điều này khiến cậu khá hài lòng

“Băng Pháo chỉ mạnh nếu có Băng Bạo Thuật thôi!” Tuy Thiên rất muốn Băng Bạo Thuật nhưng cậu lại không may được một skill khác

“Băng Chúc Phúc: skill bị động tăng 30% uy lực các chiêu hệ Băng, giảm 30% sát thương hệ Băng và giảm 30% Hồn Lực tiêu hao đối với các skill hệ Băng!” Cũng là một skill không tệ, chỉ là do Thiên đang nhắm đến Băng Bạo Thuật nên cậu vẫn hơi nản đôi chút

“Thôi tham thì thâm! Như này cũng được rồi!” Thiên không rõ mình hôn mê bao lâu nhưng nếu dựa theo cậu phân tích thì không tới một ngày

“À! Còn có Huyết Vũ Hồn nữa!!”

Huyết Vũ Hồn: Vũ Hồn bản thể máu, dù chỉ còn một giọt máu cũng có thể đem phục sinh, càng có nhiều máu hấp thu càng chóng khôi phục, Bất tử ư??? Chuyện nhỏ....

Ngoài skill biến thành Huyết Khí ra thì Thiên còn thấy thêm vài dòng mới, có vẻ đây cũng là một kĩ năng không phải dạng vừa đâu

“May không rơi vào tay Tà Hồn Sư!” Thiên vui vẻ nói, cậu lúc này rất muốn thử thời vận khi đi tìm một con Hồn Thú hệ Băng để tìm skill Băng Bạo Thuật

“À quên! Hấp thu đã!” Chức năng Ác Ma Bảo Điển còn có thể lưu giữ Hồn Hoàn nên Thiên coi như là vẫn chưa chính thức hấp thu

Cậu đào một cái hang rồi dùng liễm tức quyết ẩn thân đi tiềm tu, còn thân xác con Bạo Băng Tử Long thì kệ nó cho con Hồn Thú nào thích ăn thịt khủng long khô thì ăn

“Máu liều nhiều hơn máu não là có thật!” Thiên run người nói, cậu cứ tưởng bản thân có Huyết Vũ Hồn nên đớp luôn cái Hồn Hoàn 70 vạn năm không chút do dự

Cơ mà để nghĩ lại những gì đã trải qua trong 2 ngày vừa qua thì chỉ một giây thôi cũng sẽ nhớ nhau cả đời. Mẹ nó đau kinh khủng, đau từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới, cả cái ấy cũng đau

Đau đến độ phân tự cmnr, cơ mà Thiên vẫn sống

Vẫy ra Ác Ma Bảo Điển, cậu mỉm cười khi sau lưng mình là một Hồn Hoàn đỏ tựa màu máu vậy, khí tức nó truyền ra cũng đủ doạ té cứt bọn Hồn Thú vạn năm quanh đây rồi

“Phá vỡ mọi định luật cùng giới hạn! Đó là chính là ta! Kkkk” giơ tay lên, lòng bàn tay cậu ngưng tụ ra một quả cầu băng lam xanh

“Bắn!” Nó là Băng Pháo, tuy nhiên Thiên vẫn chưa điều khiển được max ping như Bạo Băng Tử Long

“Còn một khối Hồn Cốt! Là Hồn Cốt lồng ngực! Chả nhẽ mình lại tốn thời gian ở đây à! Không biết trải qua mấy ngày rồi chứ!” Thiên đành cất đi khối Hồn Cốt mà chạy về phía Tây Bắc rồi quẹo lại sang hướng Tây

“Thành phố Alan chắc cũng mới đi không xa đâu!” Thiên chạy một mạch 1 ngày 1 đêm mà chẳng mệt mỏi gì, quả thật cậu trâu chó, bền bỉ đừng hỏi:))

“Dm nó chứ cái Thành phố bay Alan đâu! Wtf, đi 3 ngày rồi!”

Thiên đứng trên một ngọn núi cao nói, phải nói là địa hình của Đấu La Đại Lục từ khi có bọn Hồn Thú xâm lấn đa dạng hơn hẳn

Khắp nơi đều có một tộc đàn gì đó sinh sống, một số còn thay đổi cả khu vực để phù hợp với điều kiện sống, thậm chí là thay đổi cả thời tiết luôn

Đó là những con Hồn Thú 100 vạn năm, chưa ai biết có tổng cộng bao nhiêu con cả, mà cũng chẳng ai dám bắt chúng. Sức mạnh của Nguỵ Thần Thú cũng không dễ lấy như vậy

Nhất là khi trong đàn như vậy thường là có thêm mươi mười con 10 vạn năm nữa thì kể cả có lấy nhiều khi ít cũng hội đồng hấp diêm vào mắt, không bị chúng nó hấp ngược lại thì hơi phí

“Đến khu vực của Tử Vong Quân Đoàn rồi!” Thiên chậm rãi nói, đây là loại Hồn Thú dạng côn trùng giống kiến, nó đi săn theo bầy

1 bầy có khoảng 1-10 vạn con Tử Vong Kiến gì đó, ngẫu nhiên vài con vạn năm cấp dẫn đội cũng có

“Bị chúng nó quây thì 10 vạn năm cũng chết tức tưởi! Tốt nhất không nên nhây làm gì!” Thiên nhăn mày nói, cậu không muốn đối đầu với đội quân đó lúc này, phải nói là cũng hơi e ngại thật

“Mẹ kiếp! Đéo đi Alan nữa! Đi Erden đi!” Thiên đổi hướng, cậu lại lùi xuống phía Bắc, nơi có Thành phố quanh năm tuyết rơi, Erden

Đây cũng là 1 trong 10 Thành phố có học viện đánh giá 5 sao

“Tiện kiếm thêm Băng Bạo Thuật đi! Moẹ nó chứ!” Thiên dỗi cmnr, đã tốn công tìm đến lại chẳng thể tìm được, cayyy

“Bây giờ mình của thế giới này chắc cũng đã vào học Alan rồi! Haizz....muốn thay đổi chút cho hắn mà nghe chừng kèo này khó rồi!” Thiên buồn bực nói, rồi cậu quay hướng đi sang phía Bắc, lục địa trắng, Cực Bắc chi địa

“Xem nào! Ở đó có Băng Bích Hạt tộc nè, Băng Hổ, Cửu Vĩ Tuyết Hồ, Thái Vũ Cự Viên, Tuyết Nữ cùng Bạo Băng Tử Long tộc đàn! Haizzz....toàn băng là băng!” Thiên quyết định đi trước một chuyến Băng Bích Hạt tộc kiếm Băng Bạo Thuật để combo với Băng Pháo

********************

Trên một vùng tuyết phủ đầy, trắng xoá không thấy gì ngoài tuyết là tuyết, lâu lâu sẽ có một vài chấm nhỏ chạy qua như thể nói rằng nói này vẫn còn sự sống

Vẫn có một thân hình bé nhỏ kiên cường vượt tuyết để đi, vừa đi cậu ta còn cầm trên tay cuốn sách gì đó

“Băng Bích Hạt ở ngay cạnh lãnh địa của Bạo Băng Tử Long! Có thể tìm thấy chúng ở cách khu vực có Bạo Băng Tử Long khoảng 80km về phía Bắc!”

Thiên bước đi dù trời có tuyết rơi, chừng này lạnh vẫn chưa làm bước chân cậu thoái ý, rồi một con Hồn Thú xuất hiện trong tầm mắt Thiên

“Đệt mịe! Tìm mày khó vl! Mày không thoát được đâu con trai....tu bi không tình yêu!” Thiên nước mắt doanh tròng nhìn con bọ cạp xanh lục trước mắt
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 151: Tác dụng mới của Vũ Hồn


Con bọ cạp thì nằm phơi mình dưới đống tuyết, Thiên thậm chí còn thấy nó đang run run không biết là do hút cần hay do phê cỏ

“Không biết có Băng Bạo Thuật không? Dù là 100 năm hay 10 năm cũng được, chỉ cần mày có Băng Bạo Thuật thôi bé à....” Thiên thu liễm tận cùng khí tức nhân loại, thậm chí còn ấn mình dưới đống tuyết siêu to khổng lồ cạnh đó nữa

“Chờ mày sơ hở! Một súng một mạng! Ahihi!!!” Thiên canh chừng động tác của con Băng Bích Hạt này, chỉ cần nó quay ra sơ hở là 2 viên Băng Pháo bay vào mắt ngay

“Ủa sao rung dữ vậy!” Thiên quay sang một bên rồi há hốc mồm khi một con Bạo Băng Tử Long ngay cạnh cậu có 10m

(Chẳng lẽ....) rồi đúng như Thiên đoán, một viên Băng Pháo bay thẳng đến con Băng Bích Hạt đang ngủ

Cả cơ thể nó bị băng bao phủ, rồi bùm

Nổ tan tành luôn, con Bạo Băng Tử Long chỉ việc tiến tới và thu hoạch thành quả

“Ủa rồi chơi vậy ai ** mày!” Thiên tuy bất mãn nhưng cũng không dám nói to, nếu lộ bản thân ra thì cậu chết chắc luôn

“Witttttt!!!!” Bộ tộc Băng Bích Hạt nổi giận không phải ai cũng gánh được, nhưng ở vùng Cực Bắc này thì Bạo Băng Tử Long là một trong số đó

Ba con Băng Bích Hạt chả biết từ đâu chui ra, liên tục lao vào tấn công Bạo Băng Tử Long, làm nó liên tục phải lùi lại

“Graooo”

“Wittttt”

Đây là chiến tranh giữa Hồn Thú, giữa hai chủng tộc riêng biệt và đặc biệt là cũng rất mạnh

Riêng chiếc đuôi của Băng Bích Hạt còn có thêm độc nữa, tuy Bạo Băng Tử Long không thể bị hạ ngay nhưng nếu càng kéo dài thì chắc chắn nó sẽ bị ăn thịt mà thôi

“Graooo!” Cuồng phong nổi lên, Bạo Băng Tử Long đâu ngu để ngồi một chỗ chờ chết. Nó rống thật to rồi phóng về phía mấy con Băng Bích Hạt

Và rồi với sức 1 mình, con Bạo Băng Tử Long đã cân được 3, cái giá phải trả là nó cũng nằm xuống với thân hình đồ sộ

“Ồ la la! Ngư ông đắc lợi là đây chứ đâu nữa!” Thiên nhanh chóng chạy khỏi chỗ ẩn thân, tới chỗ 3 con Băng Bích Hạt, chúng vẫn còn chút hơi thở

*phụt* *phụt* *phụt*

Ba cái Hồn Hoàn hiện lên, 1 đen 2 đỏ, tuy nhiên cũng tầm khoảng 20 vạn năm thôi

Con Bạo Băng Tử Long có vẻ cũng hơi thở sắp tàn do Băng Độc ở đuôi Băng Bích Hạt đốt

Thiên cũng đi ra kết thúc tính mệnh nó, tiện tay thu thêm 1 Hồn Hoàn 30 vạn năm nữa

“Cầu phú quý trong nguy hiểm! Chỉ cần dư ba của cuộc chiến thôi mình cũng ăn đủ rồi!” Quả thật là Thiên khá liều, nhưng liều lại khiến cậu ăn được rất nhiều

“Ồ! Còn Hồn Cốt nữa, tổng là 3 miếng nữa!” Thiên nhanh chóng rút lui khỏi hiện trường gây án, cậu trốn tới một hang động gần đó rồi quyết định tiềm tu

“Ác Ma Bảo Điển! Cắn nuốt!” Thiên thúc dục Vũ Hồn, quyển sách ác ma đó hiện lên

Một vài ma trận phức tạp xuất hiện trong không gian, Thiên nhanh chóng lôi ra đống Hồn Hoàn

Hồn Hoàn 22 vạn năm: xuất phẩm từ Băng Bích Hạt nhất tộc, có cực mạnh hệ Băng, có xác xuất nhỏ giúp người hấp thu đạt được Cực Hạn Băng. Có 2 skill đó là Băng Bạo Thuật và Tuyệt Đối Linh Độ

Hồn Hoàn 19 vạn năm: xuất phẩm từ Băng Bích Hạt nhất tộc, có cực mạnh hệ Băng, có 2 skill là Băng Bạo, Băng Độc

Hồn Hoàn 8 vạn năm: xuất phẩm từ Băng Bích Hạt nhất tộc, có cực mạnh hệ Băng, 1 skill Băng Bạo

Hồn Hoàn 30 vạn năm: xuất phẩm từ Bạo Băng Tử Long nhất tộc, có cực mạnh hệ Băng, có xác xuất nhỏ giúp thức tỉnh Long Huyết Mạch

Quả thật 4 cái Hồn Hoàn đều là hàng hiếm có khó tìm, Thiên lại chợt phân vân

“Tinh! Phát hiện trùng lặp Hồn Hoàn! Đồng ý cắn nuốt điệp gia lực lượng! Yes or No!”

Nhìn Ác Ma Bảo Điển, Thiên có điều trầm ngâm. Trên sách dường như có chữ thì phải

“Tham lam đôi khi cũng là một chuyện rất hợp lí!” Thiên trầm ngâm suy nghĩ

“Tập hợp! Hồn Hoàn Băng Bích Hạt hoà trộn thành công! Trong quá trình kết hợp còn có xảy ra biến dị! Mời kiểm tra!”

Thiên sờ một chút, màu đỏ như đỏ hơn và to hơn một vòng vậy, từ 19 vạn năm thêm 22 vạn năm, thêm một cái 8 vạn năm nữa!

“5....5 đạo kim văn??? Thật hả! Lên Hồn Hoàn 50 vạn năm luôn!”

“Kết hợp thành công! Băng Bích Hạt biến đổi thành Băng Bích Đế Hoàng Hạt 50 vạn năm!”

“Hahaha! Bật hack thật cmn sảng khoái!” Thiên cầm Hồn Hoàn rồi hút nó vào trong Ác Ma Bảo Điển

Bởi đã có kinh nghiệm nên lần này không đau như trước mà chuyển sang nhức với ngứa, moé nó còn khó chịu hơn là đau

“Hấp thu luôn Bạo Băng Tử Long luôn!” Thiên giơ Ác Ma Bảo Điển ra, vòng Hồn Hoàn đỏ của Bạo Băng Tử Long bỗng nhạt thành những dòng chảy đỏ tràn về phía Hồn Hoàn 70 vạn năm của Thiên

“Grrrr” cổ Thiên gầm nhẹ để tránh gây ra động tĩnh lớn, cậu nhanh chóng hấp thu số Hồn lực thừa ra ngoài

“Nếu tính về Hồn Hoàn thì mình là Đại Hồn Sư rồi chứ nhỉ?” Nhìn hai Hồn Hoàn đỏ như máu, Thiên cười nói

“80 vạn năm! Hồn Hoàn Bạo Băng Tử Long Vương! Một chuyến đi này kiếm phải gọi là đầy bồn đầy bát luôn rồi!” Thiên mỉm cười nói, 3 con Băng Bích Hạt đập nhau với 1 con Bạo Băng Tử Long rồi cuối cùng cậu là người có lợi nhất

Tuy nhiên Thiên không biết rằng ở chỗ đó cách khoảng 100km đang xảy ra một cuộc đại chiến kinh thiên giữa Tộc Băng Bích Hạt và Bạo Băng Tử Long

Con Bạo Băng Long chết đi chính là con của Bạo Băng Long Vương 90 vạn năm tuổi, nó lần theo mùi thì thấy xác con trai mình nằm trong vũng máu

Cả cơ thể nổi lên băng tinh cùng những vết tím tái vì đông cứng trên cơ thể, làm một tay chinh chiến tại vùng Cực Bắc này bao năm. Nó cũng biết rằng đó là do Độc Băng của bộ tộc Băng Bích Hạt

Vậy là Bạo Băng Tử Long Vương gọi thêm một vài con Bạo Băng Tử Long nữa rồi bắt đầu đi càn quét Băng Bích Hạt quanh khu vực đó

“Oa haha! Băng Bạo Thuật cuối cùng cũng có! Lại còn Băng Độc nữa chứ! Kiếm rồi kiếm rồi! Ồ....còn Hồn Cốt nữa!” Thiên tiếp tục sử dụng Ác Ma Bảo Điển một cách mày mò

Sử dụng Vũ Hồn cũng giống Trái Ác Quỷ vậy, không có cái nào yếu, chỉ có người sử dụng kém thôi, chẳng ai biết đâu là giới hạn của chúng cả

“Tinh! Xác nhận tiêu hao 4 khối Hồn Cốt để bắt đầu chế độ Kết hợp!”

“Hoá thân ác ma! Nếu chức năng của Ác Ma Bảo Điển là vậy thì chẳng phải nó khuyến khích mình giết càng nhiều Hồn Thú sao? Không tệ đâu....giết thì giết thôi! Kkkkk” Thiên cũng chẳng phải thánh mẫu hay gì, cậu chẳng thấy việc đó có gì không đúng cả

“Thời gian hợp là rất lâu nên thôi! Đi đến Thành Phố Erden nào!” Thiên bước ra khỏi hang, tuy nhiên cơn bão tuyết ập tới khiến cậu lại phải tránh vào

“Đậu moé! Bão lầm bão lốn thế!” Đành ngồi tiếp cạnh đống lửa chưa tắt, Thiên lôi ít đồ ăn ra chuẩn bị ăn

“Cái wtf gì đấy????” Một thân hình bé nhỏ bay qua rồi cướp miếng thịt nướng trên tay cậu

“Cáo à!? À không....giống hồ ly hơn!” Kệ nó qua một bên, Thiên tiếp tục ăn uống, con vật cũng có vẻ như là vẫn còn thèm, tuy nhiên nó lại cảnh giác nhìn qua Thiên

Lần đầu là do may mắn, tên nhân loại này đã cảnh giác, không chắc nó có thể cướp lần nữa không

Tuy nhiên cáo nhỏ cũng liều, một phần vì đói, hai là do đồ ăn quá ngon, ngon nhất trong những lần nó ăn trước đây

*vụt* miếng thịt đã trong miệng nhưng cáo nhỏ mình không di chuyển được

“Mày không thoát được đâu con trai! Tu bi không tình yêu.....khà khà!!!” Thiên tóm được, nó vùng vẫy nhưng cũng chả được gì cả

Thiên túm bộ lông trắng muốt của nó, khá mềm và ấm, cậu đặt sang bên cạnh rồi tiếp tục ăn

“Muốn không???”

*gật*

Thiên cũng bất ngờ với trí thông minh như vậy, tuy nhiên nó lại chẳng phải là Hồn Thú, khá khó hiểu

“Mà thôi! Chờ sáng mai xem hết tuyết chưa! Nếu không đành đi trong bão thôi!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 152: Bạn đồng hành


Thiên cùng cáo nhỏ ăn xong một bữa thịt nướng no nê, còn con cáo trắng nhỏ sau khi được ăn thả cửa thì sung sướng dùng 4 cái chân ngắn xoa xoa cái bụng phình lên đôi chút

“Dm! Ăn xong rồi ngủ!!! Đời sống cao vãi!!” Thiên cười đùa, cậu tìm một chỗ gần đống lửa rồi cũng ngả lưng cạnh đó

Một người một thú cùng nhau chống đỡ qua một đêm bão tuyết tối tăm

Sáng sớm hôm sau, Thiên dậy theo phản ứng tự nhiên của cơ thể, trong hang cũng tối om chỉ còn mỗi chút than hồng là còn ánh sáng gần như là không

Cậu bước tới gần chỗ cửa hang nay đã bị tuyết lấp chặn đứng lối ra, nhanh chóng đục một lỗ rồi chui ra ngoài, không khí trong lành mát mẻ

Trời sáng lên đúng là một thời tiết lý tưởng để đi ra ngoài, Thiên xoay người vài cái khởi động rồi quay lại lấy nốt vài thứ nữa

Đúng lúc đó con cáo nhỏ cũng mơ mành tỉnh dậy, nó ngáp một cái rồi quay sang cúi đầu dụi ống quần Thiên

“Được rồi! Bye nha.....hẹn gặp lại!” Thiên vẫy tay chào tạm biệt, sau đó quay ra cửa hang rồi đi thẳng

Đường đến Erden cũng khá khó kiếm nếu không có la bàn hay bản đồ kèm theo người, Thiên tuy chẳng có la bàn hay bản đồ nhưng cậu vẫn nhớ địa điểm chủ yếu của Thành phố Erden

Cả hòn đảo bay đó chủ yếu là không di chuyển quá nhiều do sự thiếu nguyên liệu cùng giá linh năng thạch quá khá cao

“Tầm 4 ngọn núi nữa thì phải! Nhanh thì ngày kia đến nơi!” Thiên ước giờ có Vũ Hồn khiến cậu bay được, ở đây thì trên không trung lại an toàn hơn trên mặt đất

Rồi Thiên cũng nhận thấy điều bất thường, đó là sau lưng cậu có tiếng bước chân rất nhỏ và vết chân nhỏ xíu trên mặt tuyết

“Cáo nhỏ??? Phải ngươi không???” Thiên gọi thử, cậu mong điều rồi tệ nhất sẽ không xảy ra

Rồi một thân ảnh toát ra từ giữa không khí, nó như tự xuất hiện ra vậy

Thiên thở phào bởi theo sau cậu là con cáo nhỏ vừa nãy mà không phải con quái thú nào khác, cậu thật sự không muốn đánh nhau ở nơi này chút nào

“Sao vậy? Nhóc muốn theo ta sao?” Cúi xuống, xoa đầu con cáo nhỏ, Thiên bế nó lên rồi đặt nó lên vai phải

“Ngươi cũng có vẻ không đơn giản nhỉ? Không gian Vũ Hồn sao? Nhưng thật sự lại không có chút ba động Hồn Lực nào....lạ nhỉ?” Thiên vừa đi vừa trò chuyện với cáo nhỏ cho bớt cô đơn, buồn tẻ

Cậu đặt tên nó là Hồ Phi Tuyết, gọi tắt là Tuyết Tuyết do bộ lông quá đỗi trắng và xốp mềm của nó, và theo như Thiên thấy thì đây là một con cái

“Mi thật sự chỉ là một con cáo thôi sao....đùa nhau à? Cơ mà ta lại không xử lí mi được, buồn thật!” Thiên tiếp tục chuyến đi vượt hết ngọn tuyết sơn này đến ngọn tuyết sơn khác

“Đáng nhẽ Thành phố Erden phải ở gần đây chứ?” Thiên buồn bực nói, chẳng nhẽ hết Alan rồi giờ đến Erden cũng chả thấy cái bóng dáng đâu sao

Bởi đằng nào cũng đi tới đây rồi, Thiên cố dạo quanh khu vực này một lượt nữa trước khi rời đi

Nhưng chỉ vừa đi được một đoạn thì cậu nghe thấy tiếng đánh nhau trước mặt, có vẻ đang có Hồn Sư giao chiến

Đứng cạnh cái cây gần đó, Thiên đưa mắt theo dõi cuộc chiến trước mắt, một gã Hồn Tông cùng 3 Hồn Tôn đang vây bắt một đoàn Băng Dương

Loài Hồn Thú này có đôi gạc bằng tinh thể pha lê băng bán được rất đắt tiền, da làm áo quần giữ ấm tốt, thịt cũng ăn được nên được mấy tay thợ săn Hồn Thú ở vùng Cực Bắc cực thích

Tuy nhiên chúng lại đi theo bầy, không dễ để một mình mà đấu lại cả bầy gần trăm con Băng Dương cả, nhìn đám Băng Dương 4 con trước mắt, Thiên đoán chắc mấy người này có chiêu trò dụ ra 4 con Băng Dương lạc đàn rồi

“Giữ vững vị trí! Chuẩn bị dùng vũ khí xuyên phá trước!”

Do da dày thịt béo nên bọn Băng Dương có một sức phòng ngự vật lí khá cao, còn riêng với các đòn đánh Ma pháp thì hệ hoả mới có thể gây sát thương cao cho chúng

Nhưng ở vùng đầy tuyết trắng, bão gió nổi triền miên như này thì Hồn Sư có thuộc tính lửa cũng tắt điện hết thôi

“Cẩn thận đó! Là Xông Kích!” Bọn Băng Dương cường hoá đôi ngạc như pha lê của mình để chúng sắc bén và cứng rắn hơn rồi lao thẳng tới chỗ đám người thợ săn

“Đào Hoành!”

“Có!” Một người đàn ông bước ra, hai tay ngưng tụ ra một tấm khiên mờ ảo

Huyền Băng Quy Vũ Hồn, Hồn hoàn thứ 3 loé lên, Trầm Trọng Thuẫn

Con Băng Dương lao vào mà hắn vẫn không bị đẩy lùi, có vẻ tên Đào Hoành này là một Hồn Sư hướng đỡ đòn phòng ngự

“Còn 3 con nữa cơ! Tiêu Thành, cùng ta chống đỡ một hồi! Đề cho Tạ ca dùng Tụ Năng Đạn hốt hết đi!”

“Được!”

Một con Băng Dương có thể để cho một Hồn Sư bậc Hồn Tôn solo được, nhìn mấy tay này chắc hẳn là cũng già dăn rồi, Thiên quan sát thêm một chút cho đến khi trặn chiến kết thúc

Mỗi con Băng Dương đều nặng hơn 150kg nhưng mấy tên này chia nhau bê lên như không vậy, Thiên bấy giờ mới lộ mặt ra

“Mấy vị huynh đệ chờ chút!” Nghe tiếng gọi, 4 người quay ra nhìn Thiên với vẻ cảnh giác, nhưng rồi vẻ ngoài thư sinh mềm yếu của Thiên cũng kết bọn họ bớt lo hơn

Vừa chiến đấu hết sức giờ mà cướp thì bọn họ cũng chưa chắc đã giữ được, Thiên cười bươc tới

“Cho ta hỏi mấy ca chuẩn bị về Thành Erden sao?”

“Đúng đó! Có chuyện gì sao?” Một tên có vẻ là thủ lĩnh cùng chỉ huy nói

“Ta là khách từ xa tới! Không tiện đường nên muốn ngờ mấy huynh đệ đây dẫn đường một phen!” Thiên nói chân thành, thêm bộ dạng không có lực uy hiếp khiến 4 người kia cũng thoải mái đồng ý

Thiên tìm hiểu một chút, tên cao to nhất trong đội là Đào Hoành, tên thủ lĩnh là Tạ Lợi, anh trai hắn là Tạ Hải còn tên cuối cùng là Tiêu Thành

Mấy người là người dân ở trên Thành phố bay Erden, đều là dân bản địa ở đây, Thiên vừa đi vừa trò chuyện làm quen moi thêm chút thông tin hữu ích

“Nói ra ngươi cũng khá đen! Erden đáp xuống đất bảo trì động cơ cùng tiếp thêm năng lượng cho Thành phố!”

“Hiện giờ cả Thành phố đang ở trong một huyễn trận nhằm trốn những Hồn Thú cấp sao xuất hiện tấn công bất ngờ! Nên chỉ có một cách vào duy nhất thôi!”

“Đó là dùng Sáo gọi Huyền Điểu để chúng chở chúng ta vào thôi!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 153: Thành phố Erden


Nằm giữa khu vực quanh năm suốt tháng phải chịu những cơn gió rét nên ở đây ai ai cũng phải mặc những bộ áo quần làm bằng da Hồn Thú khá dày, tuy nhiên ở đâu đó vẫn có những người ăn chơi không sợ mưa rơi, thời trang phang thời tiết như Thiên chẳng hạn

Quanh thành phố là những bức tượng băng điêu khắc những đời Hiệu Trưởng của Học viện Erden

Thiên đi ngang qua khu buôn bán, tiếng rao hàng ầm ĩ cũng khiến bầu không khí ấm áp và náo nhiệt hơn

“Thu mua Hồn Thú số lượng lớn đây!!!!”

“Thịt Hồn Thú vừa ngon vừa rẻ đây! Mại zô mại zô!!!”

“Rau củ quả, linh thực bán tháo đây! Nhanh chân kẻo hết!!!!”

Với thân hình bé nhỏ của mình, cậu nhanh chóng thoát khỏi khu vực này một cách nhanh chóng

Thiên kiểm tra lại túi tiền của bản thân, chỉ còn khoảng 100,000 Hồn tệ

Nếu dùng tiết kiệm thì có mà đủ cho mấy đời không hết, nhưng Thiên hiểu nếu với chỉ từng này tiền thì chả bao giờ cậu đủ lên được cấp 100 cả

“Haha! Thậm chí mình còn chả lên được cấp Hồn Sư cơ! Haizz...dm cái nhiệm vụ khốn nạn!” Thiên chán nản nhìn về phía cột Vũ Hồn Buff

Theo như cậu nhớ về tổng cộng 2 kiếp trước thì các cấp bậc của Hồn Sư trên Đại Lục này là bao gồm

Hồn Sĩ – Nhất cấp Hồn Đạo Sư – cấp 1 – 10

Hồn Sư – Nhất cấp Hồn Đạo Sư – cấp 11 – 20

Đại Hồn Sư – Nhị cấp Hồn Đạo Sư – cấp 21 – 30

Hồn Tôn – Tam cấp Hồn Đạo Sư – cấp 31 – 40

Hồn Tông – Tứ cấp Hồn Đạo Sư – cấp 41 – 50

Hồn Vương – Ngũ cấp Hồn Đạo Sư – cấp 51 – 60

Hồn Đế – Lục cấp Hồn Đạo Sư – cấp 61 – 70

Hồn Thánh – Thất cấp Hồn Đạo Sư – cấp 71 – 80

Hồn Đấu La – Bát cấp Hồn Đạo Sư – cấp 81 – 90

Phổ thông Phong Hào Đấu La – Cửu cấp Hồn Đạo Sư - cấp 91 – 94

Phong Hào Đấu La – Cửu cấp Hồn Đạo Sư – cấp 91 – 98

Cực Hạn Đấu La – Mười cấp Hồn Đạo Sư – cấp 99

Và khi lên cấp 100 là thành Thần

Hiện Thiên đang kẹt lại ở cấp 10 đơn giản bởi Vũ Hồn Máu là 1 Vũ Hồn đặc biệt, nó cho phép người sử dụng tuỳ ý sáng tạo và cũng rất mạnh nhưng điều khiến nó bớt mạnh đó là việc không thể thêm Hồn Hoàn cho nó

Vũ Hồn này cần hấp thụ máu Hồn Thú để tu luyện nhục thể, khiến khi tu luyện đến cực hạn có tỉ lệ lột xác phàm nhân biến thành thần

Còn với Ác Ma Bảo Điển, nếu nó có thể cắn nuốt hấp thu vô tận Hồn Hoàn thì công cuộc thành Thần của Thiên gần như là không thể rồi vậy nên nó cũng là một Vũ Hồn vừa phế vừa bá tựa như Vũ Hồn một vậy

Và Thiên sẽ chủ yếu là tăng cấp dựa theo độ Buff của Vũ Hồn ba, tức là dù đã có 2 Hồn Hoàn chục vạn năm nhưng Thiên vẫn là một thằng nhóc Hồn Sĩ 6 tuổi

Và nhiệm vụ để có được cái Hồn Hoàn đầu tiên để lên cấp đó là....phải mất zin vào đúng ngày sinh nhật tiếp theo

Thiên đau đớn nhìn mà hai mắt tuôn lệ, dù sao thì con giun của cậu nó cũng mới chỉ 6 tuổi a, làm sao bắt giun hoá rồng được

Nhưng gạt đi nước mắt đau thương, bởi ảnh hưởng từ trí nhớ, hận thù khiến Thiên nhanh chóng chấp nhận

Hận thù muốn cậu tìm và trả thù tất cả những kẻ thù mà cậu không thể quên được, trong đó có những con người thậm chí đã từng đối xử tốt với cậu nhưng cuối cùng lại bỏ mặc cậu không đoái hoài gì khi cậu ngã xuống vực sâu

“Ục...ục...” cũng đã đến tầm chiều tối, Thiên chọn một khách điếm rồi bước vào

“Chào mừng quý khách!!” Bước đến quầy tiếp tân, Thiên ném ra 10 Hồn tệ

“Cho 1 phòng hạng sang và 1 bữa tối thịnh soạn!” Nói xong rồi cậu được đưa lên phòng, cáo nhỏ nhú đầu ra trong lớp áo bên ngoài, đôi mắt sáng lên nhìn ngắm những thứ xung quanh

Thiên vào trong phòng, bên trong là 1 không gian khoảng 30m vuông, đồ đạc chủ yếu là bằng gỗ, hệ thống lò sưởi nhiệt khiến căn phòng ấm áp hơn hẳn bên ngoài

Thả cáo nhỏ xuống
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom