Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,949
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1560: Đại Chúa Tể


Màn sáng thần bí cổ xưa kết nối thiên địa, mà ở phía dưới thương khung bảng, 5 đạo thân ảnh rạo rực linh quang, giống như 5 vầng đại nhật, chiếu rọi thế giới.

Tất cả ánh mắt của tòa bộ thế giới, vào giờ khắc này, đều hội tụ tới 5 đạo thân ảnh phía trước thương khung bảng.

dưới vô số ánh mắt chăm chú, Mục Trần hít sâu một hơi, linh lực trong cơ thể toàn bộ khởi động, sau đó hội tụ trên đầu ngón tay, nhất thời ngón tay kia trở nên sáng chói, một cỗ dao động kinh khủng từ trên đó tản ra.

uỳnh!

Cùng lúc đó, 4 Mục Trần khác cũng là một tay kết ấn, thúc giục toàn bộ linh lực bản thân, chớp mắt sau đó, 4 đạo hồng lưu tựa như tinh hà từ trong cơ thể bọn họ bắn ra, hội tụ trên đầu ngón tay Mục Trần.

Sức mạnh mênh mông hùng hồn như vậy hội tụ với nhau, ngón tay Mục Trần nhất thời run rầy, lúc này, ngón tay của hắn chỉ cần thoáng động, một tòa vị diện cũng sẽ bị hắn dễ dàng xóa đi.

Cảm nhận cỗ sức mạnh kinh khủng hội tụ trên đầu ngón tay, ánh mắt Mục Trần lúc này ngược lại trở nên kiên định, một khắc sau, hắn không do dự nữa, chợt lấy ngón tay làm bút, hướng về phía thương khung bảng, đột nhiên hạ xuống.

Trong khoảnh khắc khi ngón tay Mục Trần hạ xuống, nhất thời cũng cảm giác được một tầng vách ngăn không thể thăm dò, tầng vách ngăn kia thần bí mà mênh mông vô tận, nhìn như mỏng manh, nhưng lại khiến ngón tay hàm chứa sức mạnh kinh khủng kia của Mục Trần cũng không cách nào hạ xuống.

Ánh mắt Mục Trần sắc bén, điên cuồng vận chuyển linh lực, thậm chí ngay cả trên ngón tay ka cũng có huyết văn băng liệt ra, máu tươi theo bàn tay chảy xuống, run rẩy không ngừng.

Vậy mà, bất kể Mục Trần thúc giục điên cuồng thế nào, màn vách ngăn kia dường như vẫn vững vàng chống đỡ,nếu không cách nào xuyên thủng, vậy tự nhiên cũng không thể nào viết tiếp một bước cuối cùng trên thương khung bảng...

"haha, ta nói rồi, viết tên hoàn chỉnh lên thương khung bảng đâu có dễ dàng như vậy, cho dù ngươi lấy một hóa 5, mỗi người đều tu thành nguyên thủy pháp thân, nhưng khoảng cách tới bước kia, vẫn còn kém một chút!". Con mắt của thiên tà thần lóe lên tia sáng âm lãnh nhìn cảnh này, cười lạnh nói.

Ánh mắt của hắn sắc bén bực nào, liếc một cái liền nhận ra, Mục Trần lúc này mặc dù cực kỳ mạnh mẽ, nhưng muốn đột phá một bước kia, vẫn còn kém một chút.

Viêm Đế, Võ Tổ cũng yên lặng thở dài, lưu lại tên đầy đủ trên thương khung bảng thật sự là quá gian nan, khó trách đại thiên thế giới vô số năm tới giờ, nhiều người kinh tài tuyệt diễm như vậy, cũng không thể nào làm được tới bước này.

Trên đại thiên thế giới, vô số ánh mắt vừa lóe lên hy vọng, lúc này cũng lại dần dần ảm đạm xuống.

Bắc thương linh viện.

Tất cả học viên đều gắt gao nhìn thật chặt linh lực quang kính trên bầu trời, mà khi bọn họ nhìn thấy Mục Trần đẩu ngón tay rỉ máu, run rẩy nhưng vẫn không thể nào hạ xuống, không khỏi một mảnh trầm mặc.

"Quá khó khăn". Trầm thương sinh không nhịn được nói, mặc dù bọn họ cũng không thể tưởng tượng được rốt cục khó khăn tới mức nào, nhưng Mục Trần đã làm tới bước này, cũng vẫn không thể thành công, vậy có thể nhận thấy, một bước kia chật vật như thế nào.

"Mục Trần...cố gắng lên", ôn thanh tuyền cũng cắn chặt môi, bàn tay siết chặt.

"Mục Trần đại ca, cố gắng lên, ngươi nhất định có thể thành công!".

Duễn nhi cũng nghiến chặt răng, không ngừng động viên, tim đập thình thịch.

Thiên La Đại Lục, Mục Phủ.

Phía trước đại điện, Mục Phong, Cửu u, Linh Khê, Mạn Đà La cũng nhìn linh kính trên bầu trời, tâm thần run rẩy.

"Tiểu tử thối". Mục Phong nhìn đạo thân ảnh thon dài kia, ánh mắt cũng có chút đỏ lên, thiếu niên đã từng cần hắn một mực che chờ trong bắc linh cảnh năm đó, hiện giờ đã đạt tới độ cao hắn khó có thể sánh bằng, có điều hắn biết, Mục Trần liều mạng như vậy, mục đích cũng chỉ vì muốn bảo vệ bọn họ mà thôi.

"Bất kể ngươi có thành công hay không, cha cũng đều vì ngươi mà kiêu ngạo"

Linh ma đại lục, lạc ly cũng ngưng mắt nhìn bên trong hạ vị diện, nàng nhìn thân ảnh mang trên người ức ức hy vọng kia, yên lặng nhẹ nhàng nói: "Mục Trần, bất luận ngươi thành công hay thất bại, ta cũng sẽ cùng ngươi đi tới tận cùng"

Trong hạ vị diện, Mục Trần nhìn ngón tay rỉ máu, run rẩy không cách nào đâm xuyên tầng trở ngại kia, hắn biết, vào giờ phút này, sợ rằng toàn bộ đại thiên thế giới đều đang dõi theo hắn.

Hắn đã là hy vọng cuối cùng của đại thiên thế giới, nếu là thất bại, có lẽ cũng chỉ có thể cùng Viêm Đế, Võ Tổ ngọc đá cùng tan với thiên tà thần.

hít

Mục Trần hít sâu một hơi, sau đó hắn quay đầu, nhìn về 4 đạo thân ảnh khác, hơi khom người nói: "Bốn vị, xin thành toàn cho ta"

Hắc bạch Mục Trần, long phượng kim bào Mục Trần nghe vậy, nhìn nhau cười một tiếng, nói: "Ta và ngươi vốn là một thể, sao phải nói thành toàn?"

Mục Trần nghe vậy, cũng là cười cười, sau đó sắc mặt của hắn trở nên nghiêm túc, một khắc sau, có một đạo thanh ảm cực kỳ trầm thấp, từ miệng hắn chậm rãi truyền ra.

"Nhất khí hỏa tam thanh...quy nhất cảnh!"

Trong khoảnh khắc khi thanh âm này của hắn vang lên, vô số ánh mắt trên toàn thế giới hoảng sợ nhìn thấy, 4 đạo thân ảnh Mục Trần kia, vào lúc này bốc cháy lên.

Ngắn ngủi chỉ mười mấy hơi thở, 4 thân ảnh Mục Trần thiêu đốt sạch sẽ, cuối cùng hóa thành 4 đạo quang hồng bay ra, trực tiếp vọt vào trong thân thể Mục Trần.

Mục Trần hai mắt khép hờ, thần sắc túc mục.

Trong khoảnh khắc khi hắn tiến vào tam thần cảnh, đã có điều ngộ ra, tam thần cảnh cũng không phải cảnh giới cuối cùng của nhất khí hóa tam thanh, bên trên đó, hẳn là còn một cảnh giới mà không ai chạm tới.

Đó chính là quy nhất Chân chính quy nhất.

Chẳng qua là, sau khi quy nhất hoàn thành, nhất khí hóa tam thanh cũng theo đó mà tiêu tan, như vậy nói cách khác, Mục Trần sau này sẽ hoàn toàn mất đi nó.

"Do nhất nhi thủy, do nhất nhi chung". Mục Trần nhẹ giọng tự nói, 2 mắt khép hờ, cũng vào lúc này đột nhiên mở ra.

uỳnh!

Trong khoảnh khắc khi 2 mắt hắn mở ra, một cỗ linh lực phong bạo mà ngay cả Viêm Đế, Võ Tổ cũng phải hơi biến sắc, từ trong cơ thể hắn bộc phát ra. Thiên tà thần nơi xa, cũng vào lúc này, nội tâm run lên.

Ngón tay lúc trước không ngừng run rẩy của Mục Trần, vào lúc này dừng lại, sau đó hắn ngẩng đầu nhìn thương khung bảng thần bí, ngón tay lóe lên vô biên vô tận sức mạnh, một lần nữa hạ xuống.

ong!

Trong khoảnh khắc khi ngón tay hạ xuống kia, tựa như có một đạo ầm ầm chấn động truyền ra, trực tiếp tràn ngập toàn bộ đại thiên thế giới.

Mục Trần sắc mặt nghiêm nghị, ngón tay chậm rãi hạ xuống, trên thương khung bảng, ánh sáng lúc mạnh lúc yếu, tựa như đang ngăn trở lần cuối cùng.

rắc!

Có điều, sự ngăn trở này chẳng qua chỉ kéo dài vài hơi thở, liền tuyên cáo vỡ vụn, cùng với một tiếng vỡ vụn vang lên, tất cả mọi người nhìn thấy, trẽn thương khung bảng, một đạo linh quang bắt đầu ngưng tụ.

Ngón tay Mục Trần hoa động, mỗi một lần hoa động đều giống như thiên qua, rồng bay phượng múa.

Vô số ánh mắt gắt gao nhìn lên thương khung bảng, phía sau chữ "Mục" phiêu diêu, linh quang ngưng tụ, một nét bút hư vô thành hình...

"Trần!"

Khi một nét cuối cùng vẽ xong, toàn bộ thế giới, đều vào giờ khắc này an tĩnh lại.

Trên thương khung bảng, linh quang nở rộ, chiếu rọi mỗi ngóc ngách trên đại thiên thế giới.

Tất cả tầm mắt đều khó có thể tin nhìn nơi đó, ờ phía trên, một cái tên hoàn chỉnh, phiêu diêu lơ lửng, tựa như có sự uy nghiêm không cách nào hình dung, khiến cho tất cả người nào nhìn thấy, đều không nhịn được quỳ xuống lạy.

Vô biên vô tận linh quang chiếu xuống, bao phủ lấy Mục Trần vào trong, giờ khắc này, Mục Trần có thể cảm giác được, cảm ứng của hắn, tựa như bao trùm toàn bộ đại thiên thế giới.

hắn nhìn thấy vô số học viên vẻ mặt mừng như điên bên trong Bắc Thương Linh Viện, còn có trầm thương sinh, lý huyền thông, ôn thanh tuyền, đường thiên nhi...

hắn cũng nhìn thấy, bên trong mục phủ, Mục Phong, Cửu u, Mạn Đà La, Linh Khê....sắc mặt kích động.

Vào giờ phút này, một loại cảm giác chân chính chưởng khống, xông lên đầu, cái này khiến Mục Trần có một loại cảm giác khác thường, tựa như, toàn bộ thế giới này đều nằm trong tay của hắn.

Loại cảm giác này, tựa như chúa tề.

Mục Trần bàn tay chậm rãi nắm chặt, nhẹ giọng nói: "Từ nay về sau, bên trên thánh phẩm, chính là Chúa Tể cảnh".

Tựa như miệng ngậm thiên hiến, vì đó đặt tên.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên, nhìn dòng chữ kim quang trên thương khung bảng cao cao tại thượng, sau đó khẽ lên tiếng, thanh âm giống như Hồng Chung Đại Lữ, vang vọng bên tai mỗi sinh linh đại thiên thế giới.

"Đại thiên thế giới, vạn đạo tranh phong, ta là Đại Chúa Tể"

***

Dịch bởi zero
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,949
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1561: Trận chiến cuối cùng


Giữa thiên địa, linh quang nở rộ, bao phủ toàn bộ đại thiên thế giới.

Mà bên dưới thương khung bảng, giờ khắc này, thân hình Mục Trần tựa như tràn đầy một loại uy nghiêm không nói thành lời, giơ tay nhấc chân cũng dẫn động thế giới vĩ lực.

"Chúc mừng Mục Chủ, thành tựu chúa tể!"

Toàn bộ thế giới, lúc trước đều bởi vì con mắt thử 10 của thiên tà thần mà trở nên tuyệt vọng, nhưng ai có thể ngờ tới, cục diện một lần nữa xoay chuyển, đại thiên thế giới bọn họ lại xuất thế một vị chúa tể cường giả đầu tiên từ trước tới nay lưu lại đủ tên hoàn chỉnh trên thương khung bảng.

cái loại vui mừng sống sót sau kiếp nạn đó, hầu như khiến tất cả mọi người trở nên điên cuồng, trong miệng hò hét tên mục chủ, trong mắt đều là kích động cuồng nhiệt.

dưới tiếng hoan hô vang dội, thương khung bảng từ từ tiêu tán, ánh sáng quanh thản Mục Trần cũng tan đi, vào giờ phút này, hắn giống y như một người bình thường, thậm chí ngay cả bên trong thân thể cũng không có một tia dao động linh lực nào.

Mục Trần hạ xuống trước người Viêm Đế, Võ Tổ, sau đó hướng về phía 2 người ôm quyền, nóiVãn bối bước trước nửa bước, mong hai vị tiền bối chớ trách"

Viêm Đế, Võ Tổ nghe vậy, chỉ là thản nhiên cười một tiếng, nói: "thời điểm sinh tử tồn vong của đại thiên thế giới, mục đích quan trọng nhất chính là ngăn cản thiên tà thần, ngươi có thể đứng ra, nhắc tới thì ngược lại 2 người chúng ta lại thiếu ngươi một cái nhân tình"

Mục Trần lắc đầu một cái, nói: "Ta là bởi vì nguy cơ của đại thiên thế giới mới có thể mượn tất cả cơ duyên, dẫn trước nửa bước, nói tới thì cũng là thủ xảo cùng đường tắt, hai vị tiền bối dựa vào tự thân tích lũy, chưa từng dựa vào một tòa nguyên thủy pháp thân tương trợ, khoảng cách ghi lại tên hoàn chỉnh cũng chỉ có nửa bước, điểm này, Mục Trần xa xa không kịp"

Mục Trần nói cũng là đúng sự thật, vốn dựa theo hắn đoán chừng, muốn đạt tới bước này, ít nhất cũng phải cần gần trăm năm khổ tu tích lũy, nhưng ai ngờ được, đại thiên thế giới lại xuất hiện biến cố này, khiến hắn không thể không mạnh mẽ cưỡng ép mình bộc phát tất cả tiềm lực, cuối cùng mượn tất cả cơ duyên, vượt lên trên bước tới đỉnh phong.

Nếu đại thiên thế giới không có lần tai kiếp này, người đầu tiên tiến lên thương khung bảng, tất nhiên là Viêm Đế cùng Võ Tổ, mà không phải là Mục Trần hắn.

Viêm Đế, Võ Tổ ôn hòa cười một tiếng, nói: "Thời thế tạo anh hùng, trước giờ vẫn là như vậy, 2 người chúng ta có thể trổ hết tài năng, cũng đã từng lệ thuộc vào thời thế. Trên thế gian này, người có thể nắm chắc thời thế, thừa dịp gió tới bay cao cũng không có nhiều, ngươi có thể nắm bắt được, cái này dĩ nhiên lả dựa vào sự quả quyết cùng năng lực của ngươi, không cần quá khiêm tốn"

"Chỉ là tiếp đó, trách nhiệm nặng nề đối phó với thiên tà thần lại phải giao cho ngươi, 2 người chúng ta tới bên cạnh lược trận, tương trợ cho ngươi"

Mục Trần khom người ôm quyền, trịnh trọng nói: "Tất không phụ nhờ cậy"

Sau đó, hắn cũng không nhiều lời nữa, ngẩng đẩu lên, ánh mắt sắc bén nhìn về phía thiên tà thần, lúc này, thiên tà thần sắc mặt cũng trở nên cực kỳ âm trầm, viên tà mục thứ 10 kia lóe lên vô biên hắc quang.

"Thật sự không ngờ được!"

Viên tà mục của thiên tà thần gắt gao nhìn chằm chằm Mục Trần, nói: "Vốn ta còn tưởng lần này đối thủ lớn nhất sẽ là Viêm Đế cùng Võ Tổ, cũng không ngờ tới, cuối cùng lại bị ngươi đăng đỉnh"

"Đại thiên thế giới ta, ức ức sinh linh không cam lòng làm nô, tự nhiên sẽ có người thừa dịp lên, cho dù không phải là ta thì cũng sẽ là người khác". Mục Trần thản nhiên nói.

Thiên tà thần cắn răng, lạnh lẽo nói: "Đại thiên thế giới các ngươi đúng là vận khí không nhỏ, như vậy cũng có thể trở mình!"

Trong thanh âm của hắn tràn đầy tức giận cùng hận ý, vốn là khi con mắt thứ 10 xuất hiện, nghĩ đã nắm chắc phần thắng, nhưng ai có thể ngờ tới, Mục Trần cũng vào lúc này khắc được tên hoàn chỉnh.

Thiên tà thần hiểu cực kỳ rõ, một khi đã lưu lại tên hoàn chỉnh trên thương khung bảng, vậy đại diện cho việc Mục Trần có thể vận chuyển thế giới vĩ lực, mà đại thiên thế giới này, sẽ tương đương sân nhà của hắn, có vô biên cung ứng.

Cuộn chiến hôm nay, nhất định là một cuộc ác chiến.

Thiên tà thần vẻ mặt âm trầm, hít sâu một hơi, viên tà mục giữa trán chợt có hắc ám chi quang bắn ra, cuối cùng ngưng tụ trên bàn tay của hắn, chỉ thấy một thanh hắc sắc trường mâu chừng mấy trượng chậm rãi ngưng hiện ra trên lòng bàn tay hắn.

"Thập Mục u Ma Mâu!"

Thanh hắc mâu này toàn thân u ám, trên đó hẳn là có mười viên tà mục quỷ dị, chậm rãi chớp lóe, tản ra khí tức vô cùng tà ác, một cỗ dao động vô cùng kinh khủng theo đó phát ra, toàn bộ hạ vị diện đều đang run rầy.

Đinh!

Thiên tà thần cầm ma mâu trong tay, nặng nề giẫm một cái, nhất thời hư không vỡ vụn, vết nứt to lớn như mạng nhện lan ra.

ánh mắt hắn âm lệ nhìn chằm chằm Mục Trần, lạnh lẽo nói: "Hôm nay ta ngược lại muốn xem một chút, ngươi vị hoàn chỉnh trên bảng này, có thể làm khó dễ được ta?!"

Mục Trần nhìn ma mâu trong tay thiên tà thần, hai mắt ngưng lại, hiển nhiên thiên tà thần đã bắt đầu không còn lưu thủ gì nữa, ngay cả thanh ma mâu trước giờ chưa từng xuất hiện này cũng đã lấy ra.

"Vũ Khí sao..."

Mục Trần hơi trầm ngâm, chợt vung tay áo, trong thiên địa có vô biên linh lực hội tụ tới, cuối cùng hừng hực thiêu đốt, hóa thành một mảnh linh lực viêm hải, ngay sau đó, hắn búng ngón tay ra, một đạo hắn quang bắn ra, rơi vào trong viêm hải hừng hực

Đạo hắc quang kia, rõ ràng là một cây hắc trụ to lớn, chính là vũ khí Mục Trần từng sử dụng cách đây rất lâu - Đại Tu Di Ma Trụ.

CHỈ có điều sau đó, cùng với việc thực lực tăng trưởng, số lần Mục Trần sử dụng nói ngày càng ít, chỉ có điều hôm nay tới trình độ này của hắn, đã có thể tự mình xuất thủ chế tạo một thanh vũ khí siêu việt tuyệt thế thánh vật.

Đã như vậy, cũng có thể dùng đại tu di ma trụ này làm nguyên liệu.

Hừng hực!

Linh lực viêm hải thiêu đốt, nhiệt độ đáng sợ nhanh chóng hòa tan đại tu di ma trụ, hóa thành chất lỏng màu đen chảy bên trong đó.

"Còn thiếu một chút nguyên liệu phụ tá". Mục Trần nhìn chất lỏng màu đen chảy bên trong kia, một lần nữa ngón tay búng ra, một tiếng kiếm ngân vang lên, chỉ thấy thiên đế kiếm toàn thân trong suốt cũng bắt đầu bị bắt ném vào trong linh lực viêm hải.

Thiên đế kiếm vốn đã bị hỏng hóc, năng lượng ẩn chứa trong đó đã sử dụng hầu như không còn, có điều tài liệu bản thân nó, ngược lại có thể dùng để đúc nóng, giúp hắn luyện chế ra một thanh vũ khí mạnh nhất đại thiên thế giới.

Thiên đế kiếm nhanh chóng hòa tan thành chất lỏng trong suốt, cuối cùng dưới sự khống chế của Mục Trần, hòa vào với chất lỏng màu đen kia, cuối cùng nhanh chóng thành hình, ngay sau đó Mục Trần thúc giục thiên địa linh lực, cuồn cuộn không ngừng rót vào.

Cùng lúc đó, tâm niệm hắn vừa động, thế giới vĩ lực cũng theo đó hàng lâm, rơi vào trong đó.

uỳnh!

Chỉ ngắn ngủi vài hơi thở, trong biển lửa, chợt có tiếng vang rung trời, sau đó tất cả mọi người đều thấy, một cột sáng đen sẫm bắn ra, trôi lơ lửng trước người Mục Trần.

ánh sáng tản đi, lộ ra vật bên trong, chỉ thấy vật đó lại trông giống như đại tu di ma trụ, có điều cũng không có cái cảm giác hung sát kia nữa, ngược lại trở nên trầm trọng hùng hồn, tựa như kình thiên trụ, không thể lay động.

"Từ nay về sau, gọi ngươi là Đại Tu Di Thánh Trụ!". Nghe được lời của Mục Trần, đại tu di thánh trụ nhất thời bộc phát ra quang amgn sáng chói, tựa như đang hoan hô nhảy lên, hiển lộ ra linh tính cực mạnh.

Mục Trần bàn tay vừa động, đại tu di thánh trụ nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành một thanh cự côn, rơi vào lòng bàn tay Mục Trần, hơi chấn động một cái, không gian chấn vỡ, xa xa chỉ hướng thiên tà thần. (Kim cô bổng của lão tôn xuyên không sang đây cmnr)

Hừ.

Thiên tà thần hừ lạnh một tiếng, cầm trong tay ma mâu, một bước bước ra, chính là xuất hiện phía trước Mục Trần, ma mâu huy động, cuối lên vạn trọng ma quang, mỗi một trọng ma quang cũng đủ để hủy diệt một tòa đại lục.

Mục Trần cầm trong tay đại tu di thánh trụ, không hề sợ hãi, chính diện tiến đón, thánh trụ hàm chứa thế giới lực, cuồn cuộn bàng bạc.

Đang!

Ma mâu cùng thánh trụ nặng nề va chạm, gợn sóng năng lượng mấy trăm vạn trượng bộc phát ra, sức phá hoại cực mạnh.

Viêm Đế, Võ Tổ lúc này lui về phía sau, hai người bọn họ liên thủ, linh lực rót vào trong tòa hạ vị diện này, tạo thành một cái màng bọc cực mạnh, bao trùm lấy hạ vị diện, khiến cho giao phong giữa thiên tà thần cùng Mục Trần không thể nào lan tới đại thiên thế giới.

Đang đang!

vô số ánh mắt đều mang vẻ hoảng sợ nhìn chiến đấu bên trong hạ vị diện kia, hai đạo quang ảnh dây dưa một chỗ, ma mâu cùng thánh trụ cứng rắn va chạm, mỗi một lần đụng nhau, đều phát ra phong bạo hủy diệt.

Mà cho dù có Viêm Đế, Võ Tổ ngăn cản, thế nhưng dao động mơ hồ truyền tới, vẫn khiến cho vô số cường giả cảm thấy sợ hãi. hống hống!

giao phong hủy thiên diệt địa kéo dài, thiên tà thần thấy thế công nhiều lần bị ngăn cản, cũng phát ra tiếng gào thét trầm thấp, khuôn mặt đột nhiên hiện vẻ dữ tợn, chất lỏng màu đen chảy xuống mặt ngoài thân thể, cuối cùng tạo thành một bộ ma giáp vô cùng hung ác dữ tợn.

hắn lúc này, càng giống như một tôn hủy diệt ma thần.

Đang đang!

Ngắn ngủi thời gian một nén nhang, 2 người giao phong hơn vạn hiệp, đúng là khiến cho thiên địa thất sắc, nhật nguyệt lu mờ, sinh linh sợ hãi.

Nhưng mà, khiến vô số sinh linh đại thiên thế giới thoáng an lòng chính là, cho dù thế công của thiên tà thần hung bạo là thế, nhưng Mục Trần vẫn không tỏ ra yếu thế, mượn thế giới vĩ lực, sức mạnh của Mục Trần hiển nhiên cũng không yếu hơn so với thập mục thiên tà thần.

Đang!

Ma mâu cùng thánh trụ hung hãn đụng nhau, nhấc lên hủy diệt trùng kích, thân thể Mục Trần cùng thiên tà thần đều cùng rung lên, bay ngược ra, không gian dưới chân không ngừng sụp đổ.

"Thiên tà thần, đại thiên thế giới này là sân nhà của ta, giằng co nữa, đối với ngươi cũng không có chỗ gì tốt". Thánh trụ trong tay Mục Trần nặng nề dậm xuống, ánh mắt lãnh lệ nhìn thiên tà thần, nói.

"Đáng chết! Đáng chết!ngươi thật đáng chết!"

vẻ mặt thiên tà thần lúc này tỏ ra cực kỳ đáng sợ, viên tà mục kia điên cuồng lóe lên, mang theo quang mang ác động, nhìn chằm chằm Mục Trần, hiển nhiên hắn cũng hiểu, loại giằng co này đối với hắn cực kỳ bất lợi.

"Nếu ngươi muốn chết sớm một chút, vậy ta cho ngươi toại nguyện!" "Thập mục ma tượng, Thôn Diệt Càn Khôn!"

Thiên tà thần phát ra tiếng gầm nhẹ, chớp mắt sau đó, chợt có vô biên vô tận ma quang từ trong cơ thể hắn quét ra, cuối cùng hội tụ phía sau, dần dần tạo thành một tôn hư ảnh ma thần không nhìn thấy cuối.

Tôn ma thần kia, tựa như nối liền thiên địa, trên thân thể cao lớn, 10 viên tà mục chớp động, mỗi viên tà mục đều tản ra dao động tà ác khiến người ta sợ hãi.

Nhìn đầu ma thần hư ảnh kia, ánh mắt Viêm Đế, Võ Tổ cũng hơi rét, xem ra thiên tà thần này muốn bạo phát rồi.

uỳnh!

10 con mắt của thập mục ma tượng nhìn về phía Mục Trần, nhất thời có một đạo vô biên vô tận ma quang bắn ra, trong khoảnh khắc liền xuất hiện trước mặt Mục Trần.

ùng!

Đại tu di thánh trụ trong tay Mục Trần lớn vọt, hóa thành trăm vạn trượng cực lớn, giống như kình thiên trụ, hung hăng nện về phía ma quang kia.

ùng ùng!

Đại tu di thánh trụ nặng nề nện lên trên ma quang, có điều lại bị một cỗ sức mạnh kinh khủng đánh văng ra, bản thân Mục Trần cũng giống như trúng trọng kích, bay ngược ra mấy vạn dặm.

"Chết đi cho ta!"

Thiên tà thần gầm thét lên tiếng, mắt trên thập mục ma tượng không ngừng lóe lên, từng đạo ma quang hủy diệt ùn ùn bắn ra, thế công như vậy, hiển nhiên là không đem Mục Trần đánh thành hư vô sẽ không bỏ qua.

"không tốt!"

Viêm Đế, Võ Tổ thấy vậy, hơi biến sắc mặt, thế công của thiên tà thần tới quá hung mãnh.

Mà trong khi bọn họ chuẩn bị xuất thủ giúp Mục Trần, ở nơi xa xa, chợt cỏ cổ xưa quang ảnh quét ra, tựa như một vầng huyền quang chi kính, mặc cho bao nhiêu đạo ma quang bắn tới, đều bị huyền kính kia thôn diệt.

Như thế hồi lâu, ma quang cuối cùng ngừng nghỉ.

sắc mặt thiên tà thần âm trầm nhìn nơi xa, chỉ thấy ở đó, Mục Trần lăng không đứng, mà phía sau lưng hắn, bên trong linh quang cổ xưa, lại cũng có một đạo quang ảnh sừng sững.

Đạo quang ảnh kia, dáng vẻ giống Mục Trần như đúc, chỉ là phía sau gáy của nó, có một vầng sáng 5 màu, tản ra dao động vô cùng cổ xưa.

Nếu cẩn thận cảm ứng mà nói, sẽ phát hiện ra, rõ ràng là dao động của vạn cổ bất hủ thân, vô tận quang minh thể, thái linh thánh thể, dạ thần cổ thể, hoang thần thể.

"Thái sơ thế giới thể!"

Mục Trần đứng giữa hư không, thanh âm trầm thấp từ trong miệng truyền ra.

Lúc trước 4 đạo hóa thân quy nhất, đồng thời cũng tạo một tòa chí tôn pháp thản mới thành hình, đạo chí tôn pháp thân mới này, tập hợp năng lực của 5 tòa nguyên thủy pháp thân, huyền ảo chí cực, uy năng vô cùng.

"Ngươi cũng thứ chiêu của ta một chút!"

Mục Trần sắc bén nhìn về phía thiên tà thần, hai tay đột nhiên kết ấn, chỉ thấy ngũ sắc quang hoàn sau gáy của quang ảnh kia đột nhiên bắn ra, từ trên trời giáng xuống, trực tiếp xuất hiện phía trẽn thập mục ma tượng.

"Ngũ tổ hóa ma hoàn!" ong ong!

Bên trong ngũ sắc quang hoàn, ánh sáng nở rộ, mơ hồ hiện ra 5 tòa nguyên thủy pháp thân cổ xưa, linh quang ngưng tụ, tạo thành hỏa viêm linh quang trút xuống, rơi lên trên thập mục ma tượng kia.

hống hống!

Bị linh quang cổ xưa này tướt rót, thập mục ma tượng nhất thời bộc phát ra tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc, trên thân hình khổng lồ của nó, ma quang ảm đạm, tựa như đang bị hòa tan.

"Ma thôn!"

Nhận thấy biến hóa quanh thân, thiên tà thần cũng không dám chậm trễ, gầm nhẹ một tiếng, thập mục ma tượng chợt như cũng hít một hơi, vô biên ma khí hội tụ, áp súc trong miệng nó.

"Ma phún!"

ầm!

Một khắc sau, dường như cỏ một cái ma hải hắc ám tới cực hạn phun ra, nặng nề quét ngang, cuồn cuộn không ngừng đánh lên ngũ sắc quang hoàn, chống đỡ lấy hỏa viêm linh quang đang cuồn cuộn không ngừng trút xuống.

Trên đại thiên thế giới, vô số ánh mắt đều vô cùng khẩn trương nhìn bên trong linh kính, ai nấy đều hiểu được, lúc này 2 bên đấu pháp đã gay cấn, các loại sát chiêu không ngừng đánh ra.

2 bên chỉ cần hơi lơ là, bị bắt được sơ hở, sợ rằng sẽ có nguy cơ bị lật.

"Thiên tà thần này, có chút hấp tấp". Viêm Đế, Võ Tổ nhìn cảnh này, có thể biết được, theo thời gian dần trôi, ưu thế của Mục Trần sẽ từ từ trở nên rõ ràng, dù sao nơi này chính là đại thiên thế giới, thân ở sân nhà, Mục Trần có thể mượn thế giới lực, cuồn cuộn không ngừng giằng co với thiên tà thần.

Mà tình huống như vậy, thiên tà thần hiển nhiên cũng có dự liệu, cho nên sắc mặt của hắn càng ngày càng âm lệ.

Thiên tà thần đứng dưới thập mục ma tượng, con mắt thứ 10 giữa trán hắn không ngừng lóe lên, một lúc lâu, trên gương mặt hắn chợt hiện vẻ dữ tợn.

"Nếu ngươi đã hùng hổ ép người, vậy cũng đừng trách ta!"

hắn biết, nếu không đánh vỡ cái cục diện bế tắc này, hắn tất sẽ bị thua.

uỳnh!

Thập mục ma tượng cuốn lấy thiên tà thần, chợt hóa thành một đạo ma quang phóng lên cao, mười con mắt lóe lên, trực tiếp xé rách hư không, xuất hiện ở hư không bên ngoài linh ma đại lục.

Thập mục ma tượng ngửa mặt lên trời gầm thét, tiếng ma khiếu đinh tai nhức óc, vang dội đại thiên thế giới.

"ức ma hóa a tì, ma ngục hàng lâm!"

uỳnh uỳnh uỳnh!

Trong khoảnh khắc khi tiếng gầm gừ phát ra, chỉ thấy trong đại quân ngoại vực tà tộc, chợt có vô số đạo ma ảnh phát ra tiếng kêu thảm thiết, sau đó nổ tung lên, hóa thành huyết vụ phóng lên cao.

Thập mục ma tượng há to miệng, nuốt lấy cuồn cuộn huyết vụ kia, sau đó bàn tay khổng lồ kết ấn, thân thể khổng lồ cũng nổ tung ra, ngay sau đó, cuồn cuộn ma lưu ùn ùn chảy tới.

Những ma lưu này, trực tiếp xuyên thủng hư không, hóa thành ức vạn cỗ, xuất hiện ở mỗi ngóc ngách đại thiên thế giới.

giờ khắc này, trên các đại lục của đại thiên thế giới, vô số ánh mắt hoảng sợ nhìn thấy, bên ngoài hư không, ma lưu hàm chứa hủy diệt phá không tới, giống như sóng thần, muốn đem đại lục tiêu diệt.

linh ma đại lục, vô số cường giả hoảng sợ thất sắc.

"haha, nếu ngươi đã muốn bảo vệ đại thiên thế giới này, vậy ta liền đem nó triệt để hủy hoại", ức vạn đạo ma lưu phá nát không gian, chảy về phía đại thiên thế giới, mà thanh âm âm lệ ác độc của thiên tà thần cũng vang dội lên.

Thân ảnh 3 người Mục Trần, Viêm Đế, Võ Tổ cũng theo sát xuất hiện bên trên linh ma đại lục, bọn họ nhìn vô biên vô tận ma lưu kia, sắc mặt cũng không nhịn được biến đổi.

"Tên này đúng là điên rồi, hắn tự bạo thập mục ma tượng, đối với bản thân hắn cũng sẽ trọng thương!". Viêm Đế sắc mặt ngưng trọng nói.

"Nhất định phải ngăn cản được, nếu không, đại thiên thế giới sẽ tổn thất cực kỳ nghiêm trọng". Võ Tổ trầm giọng nói.

"Nhưng a tỳ ma lưu này chia làm ức vạn, cuốn về phía đại thiên thế giới, muốn ngăn cản, cực kỳ không dễ". Viêm Đế chau mày.

Lúc này, trên đại thiên thế giới, các phương đại lục đều là một mảnh hỗn loạn, vô số sinh linh đều run rẩy nhìn ma lưu từ trên trời giáng xuống, một khi ma lưu chảy xuống, sợ rằng toàn bộ đại thiên thế giới cũng sẽ hóa thành địa ngục.

Trong mắt Mục Trần lóe lên linh quang, trong mắt cũng phản chiếu từng tòa đại lục hỗn loạn, thanh âm hắn trầm thấp, nói: "Cỗ ma lưu kia có thể thôn diệt sinh cơ, hơn nữa càng thôn diệt càng không ngừng lớn mạnh, thiên tà thần ẩn giấu trong đó, thôn phê vô số sinh linh tinh huyết, cố gắng lớn mạnh"

Con ngươi Viêm Đế, Võ Tổ hơi co lại, nói: "Vậy thì càng không thể để cho hắn như ý, ngươi có biện pháp ngăn cản không?"

Mục Trần từ hư không xếp bằng xuống, hắn hướng về phía Viêm Đế, Võ Tổ khẽ gật đầu, nhẹ giọng nói: "Hai vị tiền bối xin yên tâm, nếu để cho kẻ này được như ý, vậy cũng phụ cơ duyên đại thiên thế giới giao phó cho ta..."

"hắn muốn phân hóa ức vạn, thôn diệt sinh linh đại thiên thế giới, đã như vậy, ta sẽ để cho hắn hiểu một chút, một khi ức ức sinh linh hội tụ, cũng sẽ có sức mạnh phi phàm"

***

Dịch bởi zero

Ngày mai sẽ có Đại kết cục.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,949
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1562: Sức mạnh của sinh linh


Bắc thương đại lục.

Bắc thương linh viện hôm nay đều là một mảnh kinh hoàng hỗn loạn, tất cả học viên sắc mặt trắng bệch nhìn ma lưu ngập trời như đổ úp xuống, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi nồng nặc.

Đối với cái loại sức mạnh đó, cho dù là thiên chí tôn như bắc minh long côn cũng đều cảm thấy sợ hãi, vô lực cực kỳ.

hắn cùng thái thương viện trưởng liếc mắt nhìn nhau, khổ sở nói: "Không ngờ bắc thương linh viện ta vừa mới tránh qua một kiếp, hôm nay lại bị tai nạn bao phủ..."

Thái thương viện trưởng thở dài nói: "Đây là tai kiếp của toàn bộ đại thiên thế giới, khó có thể tưởng tượng, nếu để cho thiên tà thần được như ý, đại thiên thế giới sẽ thương vong thảm trọng thế nào"

Bên cạnh, đám người đường thiên nhi, lý huyền thông, ôn thanh tuyền nghe vậy, đều là nội tâm nặng nề vô cùng.

"vào giờ phút này, đối mặt với tai kiếp như thế, bọn ta cũng không thể tránh khỏi, nhưng dù là châu chấu đá xe, cũng phải để cho ngoại vực tà tộc kia biết được, đại thiên thế giới ta, cũng không phải là không có chút huyết tính nào!"

Trầm thương sinh nắm chặt tay, hoàng kim trường thương thoáng hiện ra, chợt tiếng quát đột nhiên vang lên.

Dưới tiếng quát của trầm thương sinh, vô số học sinh bắc thương linh viện đang sợ hãi hoảng hốt dưới kia dường như cũng tìm được một tia an ủi cùng chủ tâm cốt, ngay sau đó gầm thét lên tiếng.

"Chúng ta đồng loạt ra tay, cho dù chết, cũng phải ngăn cản một chớp mắt!"

Nếu tử vong đă tới trước mắt, vậy vì sao không liều mạng đánh một trận, tổng thể vẫn tốt hơn ngồi chờ hủy diệt đi.

Bắc minh long côn, thái thương viện trưởng nhìn cảnh này, cũng không nhịn được mà cười lớn một tiếng, nói: "Tốt, vẫn lả người trẻ tuổi có nhiệt huyết, mấy lão già chúng ta ngược lại kéo chân sau, đã như vậy, để chúng ta liều bộ xương già này, cùng các ngươi bảo vệ bắc thương linh viện!"

Trong cơ thể 2 người bốc phát ra 2 dải ánh sáng linh lực cường đại trước tiên, xuông thẳng tới cuồn cuộn ma lưu đang chảy xuống kia

uỳnh uỳnh!

Trong tiếng thét đầy trời, bắc thương linh viện, từng đạo linh quang bộc phát, đi theo phía sau bắc minh long côn cùng thái thương viện trưởng, hóa thành ánh sáng linh lực phô thiên cái địa, đánh về phía dòng ma lưu đang muốn tiêu diệt đại lục.

Mà sau bắc thương linh viện, trên những địa phương khác của bắc thương đại lục, cũng vào lúc này chợt bộc phát ra vô số đạo linh lực quang hồng, hiển nhiên cũng là những người khác bên trong tuyệt vọng, không cam lòng chờ chết, triển khai phản kích.

Thiên la đại lục.

"Tất cả mọi người, cùng nhau xuất thủ, bảo vệ Mục Phủ ta!"

Thanh âm trong trẻo của mạn đà la cùng cửu u vang vọng toàn bộ Mục Phủ, nhất thời có vô số tiếng hét lớn vang lên.

Thanh âm các nàng vừa dứt, liền đi đầu xuất thủ, dải linh lực bàng bạc phóng lên cao

soạt soạt!

Theo sát phía sau, là ức vạn đạo linh quang, thanh thế cuồn cuộn, xông về phái diệt thế ma lưu.

cùng lúc đó, trên những đại lục khác của đại thiên thế giới, dưới áp lực tử vong bao phủ, tất cả mọi người đều gạt bỏ sợ hãi, bắt đầu đồng tâm hiệp lực, dốc sức đánh một trận cuối cùng.

giờ khắc này, có thể thấy được trên khắp đại thiên thế giới, trẽn tắt cả các đại lục, đều bộc phát ra linh lực hồng lưu, đối kháng với ma lưu.

"Khặc khặc, châu chấu đá xe, tự tìm đường chết"

Mà đối mặt với sự phản kháng này, bên trong từng đạo ma lưu, mơ hồ có tiếng ma khiếu châm chọc của thiên tà thần truyền ra, chớp mắt sau đó, linh lực hồng lưu cùng ma lưu đánh vào nhau.

có điều, va chạm trong nháy mắt, nội tâm của tất cả sinh linh đều trở nên băng hàn xuống, bởi vì bọn họ thấy, nơi ma lưu đi qua, vô số đạo linh lực hồng lưu liền giống như hạt mưa rơi vào trong biền rộng, trong khoảnh khắc biến mất sạch sẽ, ngay cả ngăn cản ma lưu một chớp mắt cũng không làm được.

"chênh lệch lại lớn như vậy sao..."

Bắc thương linh viện, trầm thương sinh nhìn cảnh này, cũng không khỏi hốc mắt muốn nứt ra, toàn bộ bắc thương linh viện lúc này đều tĩnh mịch, dũng khí của tất cả học viên đều vào thời điểm lúc trước tiêu hao sạch sẽ.

"Cho rằng dựa vào nhiều người là có thể ngăn cản ta? Đúng là si tâm vọng tưởng!"

Trong ma lưu, tiếp tục truyền ra tiếng cười châm chọc của thiên tà thần, dáng vẻ như vậy, tựa như muốn đem tất cả quả đắng lúc trước của Mục Trần, toàn bộ trả lạl trên người sinh linh đại thiên thế giới này.

cả tòa đại lục không còn tiếng hít thở, trong mắt tất cả mọi người tràn đầy nồng nặc tuyệt vọng.

"a? ta ngược lại cho rằng, đồng tâm hiệp lực, cho dù là con kiến hôi, nếu hội tụ chung một chỗ, cũng có thể tỏa sáng chói mắt". Mà trong lúc tất cả mọi người đều tuyệt vọng, đột nhien, có một tiếng cười thanh lãng vang lên trong thiên địa này.

soạt!

ánh mắt mọi người chợt nâng lên, sau đó bọn họ mừng như điên nhìn thấy, trên bầu trời, linh quang ngưng tụ, dần dần hóa thành một thân ảnh, rõ ràng chính là Mục Trần

"Mục Trần học trưởng!"

Trong bắc thương linh viện, vô số học viên nhất thời bộc phát ra tiếng hoan hô đinh tai nhức óc.

dĩ nhiên không chỉ ở bắc thương đại lục, trên những đại lục khác bị ma lưu dính đến trên khắp đại thiên thế giới, lúc này đều có thân ảnh Mục Trần xuất hiện, thanh âm tương tự vang lên.

"Phủ chủ!"

Trên thiên la đại lục, vô số cường giả Mục phủ nhìn thân ảnh kia, cũng bộc phát ra tiếng hoan hô, trong khoảnh khắc ấy, sĩ khí dâng cao.

"Toàn bộ sinh linh đại thiên thế giới nghe ta hiệu lệnh, xuất thủ lần nữa, để cho thiên tà thần này biết sức mạnh của sinh linh đại thiên thế giới ta!". Thanh âm của Mục Trần vang vọng bẽn tai mỗi người.

vô số người hai mặt nhìn nhau, lúc trước bọn họ đã từng xuất thủ, nhưng kết quả lại tương đối khiến người ta tuyệt vọng.

có điều, lúc này uy vọng của Mục Trần đã lên tới cực điểm, cho nên sự xuất hiện của hắn cũng xua tan đi sự sợ hãi cùng vô lực của vô số sinh linh, vì thế, một khắc sau, bắt đầu có thưa thớt dải linh lực phóng lên cao.

uỳnh uỳnh!

Mà sau khi có thưa thớt dải linh lực xuất hiện, yên tĩnh trong nháy mắt, chợt toàn bộ thiên địa rung chuyển, chỉ thấy ức vạn đạo linh lực hồng lưu đột nhiên phóng lên cao, mênh mông cuồn cuộn.

Trên mỗi tòa đại lục, tất cả mọi người đều thúc giục linh lực, bất kể mạnh hay yếu, đều phóng lên cao.

Mục Trần đứng trên bầu trời đại lục thấy vậy, khẽ mỉm cười, chợt một tay kết ấn, nhất thời vô số đạo linh lực hồng lưu hội tụ về phía hắn, cuối cùng xuyên thẳng qua thân thể hắn.

ầm ầm!

có điều, khi vô số đạo linh lực hồng lưu xuyên qua thân thể hắn, sau đó tất cả linh lực lúc này đều xuất hiện biến hóa, biến thành một loại năng lượng khác.

Rõ ràng là Chiến Ý!

"Thiên tà thần, hôm nay sẽ để ngươi biết một chút, sức mạnh ý chí của ức ức sinh linh đại thiên thế giới ta!". Thanh âm của Mục Trần vang dội thiên địa, nhất thời vô biên vô tận chiến ý hồng lưu phóng lên cao, biến thành một con chiến ý cự long nhìn không thấy cuối, gầm thét lên, xông về phía ma lưu.

vào giờ phút này, trên từng tòa đại lục của đại thiên thế giới, khung cảnh đều y hệt nhau.

uỳnh!

Mà dưới vô số ánh mắt khẩn trương gắt gao, chiến ý hồng lưu cùng ma lưu một lần nữa đụng nhau, toàn bộ thế giới dường như vào giờ khắc này đều kịch liệt run rẩy lên.

chiến ý hồng lưu cùng ma lưu một lần nữa va chạm, có điều lần này, ma lưu không còn có được hiệu quả dễ dàng bẻ gãy nghiền nát như lúc trước nữa, ngược lại dưới mênh mông chiến ý trùng kích, không cách nào hạ xuống thêm nữa.

Mà về phần chiến ý hồng lưu thì càng trở nên bền bỉ, từng bước tiến lên, ma lưu bắt đầu hội bại, bị chiến ý hồng lưu ăn mòn thôn diệt...

"aaaa! Mục Trần, ngươi đáng chết!"

Tiếng gầm tức giận của thiên tà thần từ vô số ma lưu truyền ra.

"Đáng tiếc, hôm nay kẻ chết, chỉ có thể là ngươi!". Mục Trần ánh mắt băng hàn, chợt hít sâu một hơi, thân hình mãnh liệt bay ra, cũng hóa thành một đạo linh quang rơi vào trong mênh mông chiến ý hồng lưu kia.

uỳnh!

cỏ Mục Trần gia nhập, chiến ý hồng lưu nhất thời tăng vọt, chiến ý cự long gầm thét, long chủy chợt phun ra chiến ý long tức, vào giờ phút này, cứng rắn đánh nát cuồn cuộn ma lưu.

"Mục Chủ! Mục Chủ!"

Khung cảnh này, nhất thời khiến cho từng tòa đại lục, bạo phát ra tiếng hoan hô kinh thiên.

Trong hư không linh ma đại lục, Viêm Đế cùng Võ Tổ thấy màn này, trong mắt cũng lộ ra một tia cảm thán, nói: "Lấy sinh linh làm binh, đây là thủ đoạn của chiến trận sư..."

Bọn họ lại là thiếu chút nữa quên mất, Mục Trần đã từng là một vị chiến trận sư.

Chỉ có điều, chiến trận sư bình thường chỉ có thể nắm trong tay quân đội có hạn. nhưng Mục Trần hiện tại lại có thể dùng toàn bộ sinh linh đại thiên thế giới làm binh, cái sức mạnh đó thật vượt quá tưởng tượng.

Trong lúc toàn bộ đại thiên thế giới bộc phát ra tiếng hoan hô, về phía ngoại vực tà tộc lại là quân tâm rung chuyển, trên mặt của tất cả mọi người đều xuất hiện vẻ khủng hoảng.

Trên đại thiên thế giới, vô số đạo ma lưu vỡ vụn, trong đó mơ hồ truyền ra thanh âm giận dữ cùng không cam lòng của thiên tà thần.

"Vực ngoại tà tộc, lui!"

Theo thanh âm của thiên tà thần truyền tới, bên phía ngoại vực tà tộc hoàn toàn hỗn loạn, chỉ thấy từng vết rách không gian hiện lên, tất cả mọi người đều điên cuồng trốn xuống hạ vị diện.

"Chư quân đại thiên thế giới nghe lệnh, toàn lực đuổi giết, đuổi toàn bộ lũ ngoại vực tà tộc này ra khỏi đại thiên thế giới chúng ta!". Viêm Đế, Võ Tổ thấy ngoại vực tà tộc hội bại, nhất thời giận dữ quát lên.

"Rõ!"

Trên linh ma đại lục, vô số cường giả gầm thét lên tiếng, một khắc sau, vô số đạo quang ảnh phô thiên cái địa bắn ra.

ai nấy đều thấy được, ưu thế của tràng diệt thế tai kiếp này bắt đầu nghiêng về phía đại thiên thế giới bọn họ.

Viêm Đế, Võ Tổ quay đầu nhìn Mục Trần ngồi xếp bằng phía trước, lúc này hắn cũng giương đôi mắt.

"Khí tức của thiên tà thần toàn bộ biến mất, hẳn là muốn chạy trốn rồi". Mục Trần nói.

Viêm Đế, Võ Tổ giật mình, nói: "Không thể để hắn chạy trốn, nếu không tương lai nhất định sẽ có đại họa"

Thiên tà thần quá mức nguy hiểm, hơn nữa thực lực mạnh mẽ, nếu mặc kệ cho hắn rút đi, sẽ gieo xuống mầm họa lớn cho đại thiên thế giới.

Mục Trần cũng gật đầu một cái, nói: "Gây sóng gió trên đại thiên thế giới ta mấy vạn năm, làm sao có thể để hắn bình yên rút lui?"

Mục Trần sắc mặt lãnh túc, xòe bàn tay ra, nhất thời không gian xung quanh vỡ vụn, vô số đạo chiến ý hồng lưu gào thét tới, cuối cùng hội tụ trên đầu ngón tay Mục Trần, tạo thành một viên quang cầu lớn chừng trái nhãn.

Bên trong quang cầu tựa như hàm chứa một thế giới, chỉ là hội tụ trong đó chính là chiến ý của ức ức sinh linh đại thiên thế giới.

"Đi"

Mục Trần búng ngón tay ra, viên quang cầu kia đập nát hư không, hóa thành một đạo quang lưu, gào thét đi.

***

Dịch bởi zero
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
606,949
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1563: Tà Thần vẫn lạc (đại kết cục)


Không gian bị rút ngắn vô hạn, thiên địa nơi đây hiện ra vẻ hỗn độn, trong hư không, cương phong hoành hành, cho dù là thánh phẩm cường giả cũng không dám tùy tiện đặt chân nơi này.

Trong hỗn độn, không gian dao động một hồi.

Một đạo hắc quang lướt ra, cuối cùng hóa thành một bóng người, chính là Thiên Tà Thần.

hắn lúc này, mặt mũi âm ế, ánh mắt âm độc, hắn nhìn hư không hỗn độn, nơi này đã là phần cuối của đại thiên thế giới, tiếp tục đi nữa sẽ gặp lớp màng mỏng của thế giới, mấy vạn năm trước, hắn chính là suất lĩnh ngoại vực tà tộc, từ chỗ này tiến vào, đi tới đại thiên thế giới.

chẳng qua không ngờ tới, mấy vạn năm sau, hắn lại bị ép phải từ chỗ này rời đi.

"Đáng chết, Mục Trần, Viêm Đế, Võ Tổ, Thiên Tà Thần ta cũng sẽ không dễ dàng chịu thua, ta sẽ còn trở lại!". Thiên Tà Thần lạnh giọng nói.

uỳnh!

Mà trong khoảnh khắc khi thanh âm trầm thấp của hắn vừa dứt, không gian phía trước Thiên Tà Thần chợt vỡ nát ra, một đạo quang lưu bắn tới.

Một màn quang lưu kia cũng không bắt mắt, nhưng lại khiến sắc mặt Thiên Tà Thần kịch biến, bởi vì hắn cảm thấy một cỗ khí tức hủy diệt đột nhiên đánh tới.

Thiên Tà Thần gầm thét một tiếng, cuồn cuộn ma quang ngưng kết, trong khoảnh khắc biến thành ức vạn tầng phòng ngự trước người hắn.

bành bành!

vậy mà, khi quang lưu kia xẹt qua, tất cả phòng ngự bị phá hủy trong chớp mắt, chỉ một hơi thở, quang lưu kia đã xuất hiện trước mắt Thiên Tà Thần, lúc này hắn mới nhìn thấy, đó là một viên quang cầu sáng chói mà trong suốt.

Nhìn vào ảnh phản chiếu trong quang cầu, hắn có thể thấy được gương mặt kinh hãi của chính mình.

có điều, không đợt hắn kịp phản ứng, viên quang cầu mang khí tức khiến hắn dựng tóc gáy kia đã mãnh liệt bắn tới, nặng nề bắn lên trên viên tà mục giữa trán kia.

phụt.

quang cầu bắn trúng, không có bất kỳ kinh thiên động địa dị hưởng nào, nhưng lại có máu đen bắn tung tớ, bởi vì quang cầu trực tiếp đánh nát viên tà mục kia, hơn nữa khoét sâu vào trong.

Thân thể Thiên Tà Thần đọng lại, khuôn mặt tràn đầy vẻ khó tin, tay hắn run run sờ lên trán, viên tà mục vỡ vụn, quang cầu kia cũng dần dần vỡ vụn ra, ngay sau đó, chiến ý hội tụ sự phẫn nộ của vô số sinh linh đại thiên thế giới kia, vọt vào trong thân thể hắn.

"làm sao có thể...". Thiên Tà Thần tự lẩm bầm.

phía trước mặt hắn, không gian gợn sóng, một bóng người đạp không ra, chính là Mục Trần, ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Thiên Tà Thần, thản nhiên nói: "Chúng sinh tuy nhỏ bé, nhưng cũng có thể diệt ngươi"

Sắc mặt Thiên Tà Thần biến ảo, máu đen từ lỗ thủng giữa trán chảy xuống, khiến hắn nhìn qua cực kỳ dữ tợn, hắn cảm nhận sức mạnh hủy diệt đang tàn phá trong cơ thể, chợt khẽ thở dài một cái, lẩm bẩm: "Thật không ngờ tới, Thiên Tà Thần ta, sẽ thua bởi đại thiên thế giới này..."

hắn ngẩng đầu lên, mặc dù không có mắt, nhưng vẫn nhìn về phía Mục Trần, nói: "Đại thiên thế giới này của các ngươi, khí vận thật đúng là cường thịnh, sợ rằng không cần bao lâu, công thêm cả ngươi, đại thiên thế giới này sẽ có 3 thủ hộ giả, khà khà, thật đúng là lợi hại..."

"Đại thiên thế giới này, rẩt không tầm thường"

Ánh mắt Mục Trần bình thản, nhìn chằm chằm Thiên Tà Thần, nói: "Thiên Tà Thần, ngươi hoành hành ngang ngược ờ đại thiên thế giới ta mấy vạn năm, gây nên 2 lần thiên đại tai kiếp, khiến sinh linh đại thiên thế giới ta đồ thán, hôm nay, cũng nên trả nợ rồi"

Thiên Tà Thần hờ hững cười một tiếng, nói: "Lũ sinh linh sâu kiến, giết thì giết, ta cần gì phải để ý, hôm nay thua trong tay ngươi, dĩ nhiên kiếp này khó tránh, nhưng muốn ta có ý hối hận, vậy cũng coi thường Thiên Tà Thần ta"

Thiên Tà Thần dừng lại một chút, khóe miệng của hắn lúc này dường như cũng toát ra một vẻ tiếc nuối, nỉ non nói: "Vốn muốn chiếm lĩnh đại thiên thế giới này, cường đại ngoại vực tà tộc ta"

"Đáng tiếc...một hồi nguyện vọng, cuối cùng thành vô ích"

Trong khoảnh khắc khi thanh âm Thiên Tà Thần vừa dứt, bên ngoài thân thể hắn chợt có vết nứt hiện lên, sau đó nhanh chóng lan tràn, lan ra toàn thân hắn.

uỳnh!

Một khắc sau, thân thể Thiên Tà Thần đột nhiên nổ tung lên, vô biên vô tận ma khí quét ngược ra.

Mục Trần nhìn ma khí cuồn cuộn kia, tâm niệm vừa động, một đạo linh quang từ đỉnh đầu bay lên, hóa thành một tòa cổ tháp từ trên trời giáng xuống, hút toàn bộ ma khí vào trong.

uỳnh!

hắc tháp hạ xuống, rơi vào trong một tòa đại lục hoang vu trong hỗn độn, đồng thời có linh quang lóe lên, phủ kín khối đại lục này, khiến không ai có thể phát hiệ

Thứ bị trấn áp bên trong phù đồ tháp, chính là ma khí tu luyện cả đời của Thiên Tà Thần, nếu để mặc cho nó khuếch tán, sẽ ô nhiễm thiên địa linh lực, cho nên chỉ có thể trấn áp, dần dần tịnh hóa.

có điều lần này, Thiên Tà Thần chung quy hoàn toàn bỏ mạng.

Mục Trần ngưng mắt nhìn phù đồ tháp, một lúc lâu sau mới vung tay áo lên, đem cảnh tượng nơi này chiếu đến mỗi góc đại thiên thế giới, thanh âm vang dội lên.

"Thiên Tà Thần đã đền tội, đại thiên thế giới ta, tai kiếp đã tiêu.

"Từ nay về sau, kẻ phạm đại thiên thế giới ta, tất giết" uỳnh!

Trên đại thiên thế giới, từng tòa đại lục, lúc này nhất thời bạo phát tiếng hoang hô đinh tai nhức óc, vô số người quỳ sát xuống, dưới diệt thế chi uy, bọn họ giống như con kiến hôi, chỉ có thể lấy thân chịu đựng, nhưng may mắn là trời không bỏ rơi đại thiên, ở thời khắc mấu chốt nhất, chung quy lại có tuyệt thế thiên kiêu bước ra, dọn dẹp ma tai.

"Mục chủ!"

"Mục chủ!"

"Mục chủ!"

Trong thế giới, vô số tiếng hoan hô vang lên, khiến cả thế giới chấn động.

Trong bắc thương linh viện, vô số học viên cũng vung tay la lên, cổ họng khàn khàn cũng không thể ngăn cản bọn họ cuồng nhiệt, bọn họ nhìn đạo thân ảnh vĩ ngạn phản chiếu trong hư không xa xa kia, trong mắt tràn đầy cuồng nhiệt.

"Người này...không biết kiếp này, có thể đuổi kịp bước chân của hắn hay không?". Trầm thương sinh ngẩng đầu, thở dài nói.

"Chỉ cần chưa từng bỏ cuộc, chung quy vẫn có một đường hy vọng, cố gắng là được". Lý huyền thông khẽ mỉm cười, nói.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều nở nụ cười, họ còn nhớ rõ, năm đó ở trong bắc thương linh viện này, khi đó, mặc dù bọn họ mạnh hơn so với Mục Trần, nhưng thiếu niên kia có từng sợ hãi? vẫn như cũ từng bước đuổi tới, hơn nữa vượt qua bọn họ, xa xa bỏ lại sau lưng.

Mục Phủ.

"Con trai của ta đây, thật có chút khó lường". Mục phong đứng trước đại điện, cười híp mắt nhìn cảnh này, sau đó hướng về đám người đường sơn nói, những người này đều là lão hữu khi xưa lúc còn ở bắc linh cảnh, lúc trước đại thiên thế giới cũng không yên bình, cho nên mang bọn họ tới mục phủ cầu bình an.

Đám người đường sơn thấy dáng vẻ dương dương đắc ý của hắn, cũng không thể không bất đắc dĩ lắc đầu, con trai ngươi bây giờ đều đã là đại thiên thế giới đệ nhất nhân rồi, ngươi vẫn còn không thấy ngại chạy tới chỗ mấy người bọn ta khoe khoang?

Trên linh ma đại lục.

lạc ly hai tay đặt sau lưng, khuôn mặt ngước nhìn hư không.

Không gian trước mặt nàng gợn sóng, thân ảnh Mục Trần hiện lên

"ai yo, đại anh hùng đã về rồi?". Lạc ly cười duyên một tiếng, hài hước nói.

Mục Trần cười cười, tiến lên hai bước, đưa cánh tay ra, bắt lẩy cái hông tinh tế của cô gái, nhẹ giọng nói: "Lúc trước đúng là có chút sợ, sợ không bảo vệ được các ngươi"

Lạc ly ôn nhu cười một tiếng, cũng đưa cánh tay đặt trên hông Mục Trần, thấp giọng nói: "Mục Trần...ngươi làm thật sự rất tốt, ta cũng vì ngươi mà cảm thấy kiêu ngạo"

"Hơn nữa, ngươi bây giờ, đã là cái thế cường giả chân chính rồi"

"Cam kết năm đó, ngươi cũng đã làm được"

Mục Trần cúi đầu, nhìn khuôn mặt trắng nõn không tỳ vết, cười híp mắt nói: "Vậy, chúng ta khi nào đại hôn?"

Lạc ly mặt ửng đỏ, thế nhưng trong con ngươi trong suốt cũng nhè nhẹ hiện ra vẻ mong đợi: "Lúc nào cũng được"

Mục Trần ngước mắt nhìn dung nhan khắc cốt minh tâm này, trong thoáng chốc, lại như nhìn thấy năm đó bên trong linh lộ, lần đầu gặp được thiếu nữ trong trẻo lạnh lùng mà cố chấp.

"lạc ly"

"ừm?"

"Cuộc đời này có ngươi làm bạn, thật tốt"

"ta cũng vậy"

Bức màn tai kiếp vén xuống, đại thiên thế giới an bình trở lại.

Sau khi Thiên Tà Thần đền tội xong, ngoại vực tà tộc cuống cuồng chạy trối, tuy rằng bị đại quân đại thiên thế giới chém giết không ít, nhưng trong ngoại vực tà tộc hiển nhiên vẫn có một vài kẻ, cuối cùng mượn một vài thông đạo hạ vị diện, trốn khỏi đại thiên thế giới.

Nhưng những kẻ này đã là chó nhà có tang, mẩt đi Thiên Tà Thần, bọn chúng chỉ sợ cũng khó làm nên trò trống gì.

Mà sau khi đánh đuổi ngoại vực tà tộc, Mục Trần vận chuyển thế giới lực, tịnh hóa những địa vực đã từng bị ngoại vực tà tộc chiếm đoạt, đem ma khí trong đó hoàn toàn hóa đi, khiến thiên địa linh lực, ở thời điểm mấy vạn năm sau, một lần nữa bao phủ một nửa địa vực khác của đại thiên thế giới này.

Mà vô tận địa vực mênh mông bát ngát như thế bị mở ra, trong đỏ tự nhiên dẫn phát đông đảo tranh chấp vì lợi ích, các phe siêu cấp thế lực, vì tranh đoạt thêm địa vực và tài nguyên, cũng bắt đầu cạnh tranh với nhau.

Có điều, đối với những cạnh tranh này, Mục Trần cũng chưa từng nhúng tay vào, bởi vì hắn biết, tranh đấu sẽ vĩnh viễn không ngừng lại, bởi vì đây là quy tắc, nếu đại thiên thế giới thật sự có một ngày một chút cạnh tranh cũng không có, như vậy thế giới nảy, sợ rằng cuối cùng cũng sẽ xuống dốc không phanh.

Trải qua một năm nghỉ ngơi hồi phục, đại thiên thế giới, đổ nát do ma tai mang tới đã hoàn toàn rút đi, toàn bộ đại thiên thế giới bắt đầu bừng lên sức sống mạnh mẽ hơn.

Mà lúc này, một cuộc khoáng thế hôn lễ, dưới ánh mắt chăm chú của vô số sinh linh, bắt đầu cử hành trên Mục Phủ - Thiên la đại lục.

"Nhất bái thiên địa"

"Nhị bái cao đường"

Bên trong chủ điện mục phủ tràn đầy hân hoan, hồng đăng thiêu đốt, nhạc hỉ vang lên, truyền đãng vạn dặm.

Trong đại điện, trên thượng tọa, thanh diên tịnh, Mục phong, lạc thiên thần cùng trưởng bối 2 bên ngồi yên, vẻ mặt tươi cười nhìn 2 đạo thân ảnh trẻ tuổi quỳ lạy phía dưới.

ờ 2 bên, Viêm Đế, Võ Tổ cùng 2 vị thê tử của bọn họ cũng đang ngồi, một vài người khác, cũng đều là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh trên đại thiên thế giới, cuộc đại hôn này, hiển nhiên là cả thế gian đều chú ý, toàn bộ thế giới cùng chung vui.

"Phu thê giao bái!"

Dưới tiếng hô lớn, Mục Trần thân khoác đại hồng bào, nhìn cô gái đầu đội phượng quan trước mắt, hai người nhẹ nhàng khom mình, trong khoảnh khắc vừa ngẩng đầu, ánh mắt chạm nhau, khóe miệng đều nhẹ nhàng cong lên, giống như năm đó trong linh lộ, thiếu niên thiếu nữ trong khu rừng kia, lần đầu nhìn thấy nhau.

Năm tháng dẳng dặc, lặng lẽ trôi qua.

Trong nháy mắt, đã 27 năm trôi qua.

Trong 27 năm qua, đại thiên thế giới bộc phát thịnh vượng, đông đảo siêu cấp thế lực tầng tầng lớp lớp, đồng thời cũng dẫn đến các cường giả đỉnh phong của đại thiên thế giới không ngừng xông ra, đặc sắc xôn xao.

có điều, bất luận trên thế gian người nào xuất sắc ra sao, ai ai đều biết, trên đại thiên thế giới này, có 3 người kia, vẫn không ai có thể sánh bằng.

Thiên la đại lục, tổng bộ mục phủ.

Trên tòa thanh phong u tĩnh, Mục Trần lười biếng ngồi, dưới thanh phong, dòng sông linh lực chảy nhanh, ở phần cuối con sông, một tòa thạch môn cổ xưa sừng sững, chính là Đăng Long Môn.

Phía trước đăng long môn, đông đảo đệ tử mục phủ lần lượt thử đăng môn, dẫn tới rất nhiều thanh âm hò hét.

Trong lúc Mục Trần lười biếng nhìn cảnh này, chợt có một thân ảnh nho nhỏ chập chững tới, sau đó nhào vào trong ngực hắn.

"Phụ thân". Thanh âm non nớt truyền tới.

Mục Trần vội vàng đưa tay ôm đứa bé trong ngực, trên khuôn mặt tràn đầy nụ cười cưng chiều, vừa mới nhào vào lòng hắn chính là một tiểu nữ đồng nhìn khoảng 2 tuổi, nữ đồng này cực kỳ xinh đẹp, môi hồng răng trắng, mắt to long lanh trong veo, mặc trẽn người áo yếm màu xanh, trên đầu ghim bím tóc sừng dê, dáng vẻ hoạt bát đáng yêu, suýt chút nữa khiến lòng Mục Trần cũng phải tan chảy.

Đây chính là nữ nhi do hắn cùng lạc ly sinh ra, ngay từ năm đó đã đặt tên, Mục Vân Hi.

"Ầy, tiểu vân hi, nhớ cha không?". Mục Trần ôm tiểu nữ đồng, cười híp mắt nói.

"Nhớ". Tiểu vân hi non nớt nót, sau đó bàn tay nhỏ bé bò hướng sang linh quả trên bàn đá bên cạnh, con mắt trong veo tràn đầy thèm thuồng, hiển nhiên, trong mắt của nàng, phụ thản nhà mình rõ ràng không có hấp dẫn bằng những trái cây ngon miệng này.

"Tiểu ăn vặt". Mục Trần thấy vậy, không nhịn được cười mắng yêu.

"Mới có nửa khắc không thấy, nhớ cái gì mà nhớ?". Có thanh ảm hờn dỗi từ phía sau truyền tới, chỉ thấy lạc ly thân mặc váy đen, chậm rãi đi tới, đôi mắt đẹp cỏ chút bất đắc dĩ nhìn cha con dính chung một chỗ này.

Kể từ khi tiểu vân hi ra đời tới này, sự cưng chiều của Mục Trần đối với nàng, đôi khi lạc ly cũng phải ghen tị.

Mục Trần cười hai tiếng, cũng xòe bàn tay ra, kéo tay lạc ly, để nàng ngồi bên cạnh, một nhà 3 người, tỏ ra vui vẻ hòa thuận, không khí ấm áp.

ong!

Mà trong lúc Mục Trần hưởng thụ bầu không khí này, hai mắt hắn chợt híp lại một cái, bởi vì hắn cảm giác được, trong thiên địa, dường như truyền ra một cỗ dao động khác thường.

uỳnh uỳnh!

sau khi Mục Trần có cảm ứng không lâu, toàn bộ đại thiên thế giới đều chấn động, thiên địa linh lực sôi trào không ngừng.

"Chuyện gì xảy ra?". Lạc ly cũng phát hiện ra biến cố bực này, kinh thanh hỏi.

Mục Trần đứng dậy, ánh mắt của hắn nhìn hư không, tựa như xuyên thấu không gian, nhìn tới nơi dao động truyền ra, lúc này khẽ mỉm cười, nói: "Ngày này cuối cùng cũng tới"

Khi thanh âm hắn vừa dứt, toàn bộ sinh linh đại thiên thế giới cũng có cảm giác, đột nhiên ngẩng đầu, sau đó bọn họ rung động thấy, màn sáng thùy vân thần bí từ trên trời giáng xuống, rõ ràng chính là thương khung bảng.

Mà lúc này, ờ vô tận hỏa vực cùng võ cảnh xa xôi, có hai đạo thân ảnh vĩ ngạn lăng không mà đứng, lấy tay làm bút, nhấc lên ức vạn đạo linh quang, khi linh quang rơi xuống, trên thương khung bảng, 2 cái tên hoàn chỉnh chậm rãi ngưng hiện.

"Tiêu Viêm!"

"Lâm Động!"

Trên đỉnh thanh phong, Mục Trần bỏ tiểu vân hi trong ngực xuống, ngẩng đầu lên, ôm quyền hướng về phía vô tận hỏa vực cùng võ cảnh, cao giọng tựa như xuyên thấu thiên địa

"Chúc mừng hai vị tiền bối, vinh đăng thương khung bảng!"

ở nơi xa xôi, Viêm Đế cùng Võ Tổ cũng cười một tiếng, xa xa hướng về phía Mục Trần, gật đầu ôm quyền.

Trên đại thiên thế giới, vang lên vô số tiếng hoan hô, sau đó đông đảo cường giả mắt lộ vẻ tôn sùng cùng hâm mộ, bọn họ biết, từ hôm nay, đại thiên thế giới lại xuất hiện thêm 2 vị chí cường giả.

Vô số sinh linh, hướng về phương hướng nơi 3 người ở, xa xa lạy xuống.

Đại thiên thế giới, có 3 người tương hộ, tất sẽ thịnh vượng ức năm, vĩnh viễn không xuống dốc

- Đại kết cục -

Dịch bởi zero

Cuối cùng cũng kết, cuộc vui nào rồi cũng tới lúc tàn. Tuy chỉ gắn bó 1/4 chặng đường, nhưng thật sự rất vui khi được sự ủng hộ của các bạn. Có nhiều bạn hỏi thời gian tới tôi cỏ làm bộ nào không, cũng có bạn muốn tôi dịch bộ nọ bộ kia, nhưng xin phép được nghỉ xả hơi một thời gian, có lẽ đến khi nào Lão Đậu ra bộ mới, hoặc có tác phẩm nào yêu thích, sẽ lại làm phục vụ độc giả.

Nếu thời gian tới lão đậu có làm tiếp ngoại truyện Lâm Động, sẽ lại gặp lai các bạn!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom