Cập nhật mới

Dịch Full Chúng Ta Thử Bên Nhau Nhé

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 60: Bạn Gái Nhà Ai Mau Mang Về


Lúc ấy Kỳ Lưu Hỏa mờ mịt đến không biết phải làm sao, trạng thái vô cùng kém. Thậm chí cô còn cho rằng mình sẽ vĩnh viễn thất bại như vậy, thường xuyên sẽ có sợ hãi cảm giác.

Nhưng về sau, Diệp Thành đã tới.

Chỉ nhìn anh một cái, cô liền cảm thấy ấm áp trong lòng.

Dần dần, cô bắt đầu làm bạn với Diệp Thành một cách khó hiểu.

Cùng Diệp Thành thi đua thành tích.

Cùng Diệp Thành ước hẹn về tương lai.

Bọn họ thậm chí còn bắt đầu đặt tên cho những đứa con tương lai của mình.

Người con trai ấy, vẫn luôn là mục tiêu, là phương hướng để cô tiến tới.

Kỳ Lưu Hỏa thi đại học xong không hề lập tức đi gặp mặt Diệp Thành. Ba cô đưa cô ra nước ngoài đi du lịch, còn Diệp Thành vừa mới thi xong được một ngày đã bị ba anh bắt vào công ty thực tập, sau đó thi bằng lái xe.

Mỗi lần luyện xe xong Diệp Thành liền mặc quần đùi chạy đến công ty quẹt thẻ. Ba anh thấy vậy chỉ hận không thể đạp anh một cái, “Mỗi ngày ra vào công ty, con có thể mặc giống người bình thường một chút được hay không. Con là xã hội đen sao?”

Diệp Thành lắc đầu, “Không phải, trời nóng, không muốn nuôi tóc dài.”

“!”

Diệp Thành đau khổ lướt đến vòng bạn bè của Kỳ Lưu Hỏa, thấy cô ở nước ngoài chơi cái này, mua cái kia.

Trong lòng thầm nhủ, mấy ngày này của cậu thoải mái như vậy. Còn tớ thì đang phải bán mạng cho ông ba già. Tất cả còn không phải vì sau này có thể danh chính ngôn thuận mang cậu về nhà.

Kỳ Lưu Hỏa ơi Kỳ Lưu Hỏa, cậu nhất định phải báo đáp tớ thật hậu hĩnh đấy.

May mắn, cơ hội luôn dành cho người có chuẩn bị và cả những người đang yêu nhau.

Kỳ Lưu Hỏa và Diệp Thành hoàn thành ước hẹn cùng thi đậu vào một trường đại học.

Hạ Ngữ Mộng cũng thi đậu vào trường của Sùng Chính Kỳ. Trong năm học cuối cùng của Sùng Chính Kỳ này, anh ta vẫn thể bồi ở bên cạnh cô ấy cùng nhau tiếp tục học tập. Tình cảm của hai người cũng rất ổn định.

Diệp Thành càng ngày càng chờ mong, chờ đến ngày tân sinh viên nhập học sẽ được gặp lại Kỳ Lưu Hỏa sau một năm xa cách.

Trong một kỳ nghỉ hè ngắn ngủi, có vài lần Diệp Thành oán giận với Kỳ Lưu Hỏa, than thở anh đã luyện lái xe đến đen cả người, cũng không biết mình luyện lái xe có ích lợi gì, còn nói Kỳ Lưu Hỏa không được hưởng phúc. Cho dù anh có mua siêu xe, cô cũng chỉ có thể cảm nhận được cảm giác say xe mà thôi.

Kỳ Lưu Hỏa: “……”

Hai người liên lạc thông qua cuộc gọi video. Kỳ Lưu Hỏa phát hiện Diệp Thành cũng không  đen đến mức như anh nói. Màu da trời sinh của anh đã trắng như vậy. Tên nhóc này…… Thật đúng là biết làm ra vẻ.

Diệp Thành ở trong video vuốt cằm, quay camera vào góc chính diện nhìn Kỳ Lưu Hỏa, “Tớ có đen không?”

May mắn là lớn lên đẹp trai hơn người, chứ nếu là người bình thường nếu quay góc độ này sẽ bị xuất hiện nọng cằm.

Kỳ Lưu Hỏa lắc đầu, “Căn bản là không đen chút nào.”

Cho dù có đen cũng không thể nói. Cô sợ Diệp Thành vốn đã tự luyến sẽ tự ái lén lút chạy đi trang điểm.

Hơn nữa cho dù là có đen thật thì cũng rất ngầu mà.

Diệp Thành lại cắt tóc ngắn như vậy, thoạt nhìn vẫn là bộ dạng thô bỉ như trước kia, da lại trắng, là một thiếu niên vừa thư sinh vừa ngầu.

“Sao lại nhìn tớ như vậy? Nhớ tớ không?” Diệp Thành hy vọng Kỳ Lưu Hỏa mau chóng về nước. Anh vẫn luôn cảm thấy nha đầu này cách anh quá xa xôi.

Nhưng cô lại không chịu dẫn anh theo. Nhưng thôi, không có tư cách đòi hỏi nhiều như vậy. Anh nghĩ kỹ rồi, chờ đến ngày khai giảng, hai người đã học cùng một trường. Anh nhất định phải thường xuyên mang Kỳ Lưu Hỏa đi ra ngoài chơi mới được.

“Nhớ.” Kỳ Lưu Hỏa ở trong video khẽ mỉm cười. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Diệp Thành nhìn cô, phát hiện đầu tóc Kỳ Lưu Hỏa rối tung, vừa dịu dàng vừa xinh đẹp, thật muốn hôn cô một cái. Lúc này cô còn mặc trên người một chiếc áo ngắn tay bình thường rộng rãi. Còn ngực…… Hình như lại lớn hơn một chút.

“Cậu đang mặc quần à?” Diệp Thành hỏi.

Kỳ Lưu Hỏa ở trong video đứng bật dậy, dạo qua một vòng, “Mặc váy nhỏ, đẹp không?”

“Ừ…… Đẹp……” Diệp Thành sắp chảy máu mũi đến nơi rồi. Đây là bạn gái nhà ai vậy, sao lại chạy ra nước ngoài rồi…… Phải  nhanh chóng mang về nhà gặp gia trưởng mới có thể tạm thời yên tâm được một chút.

Kỳ Lưu Hỏa mặc một chiếc chân váy dài màu xám, nhưng Diệp Thành lại thấy có chút ngắn. Bởi vì chân của Kỳ Lưu Hỏa vừa dài vừa trắng, lại thẳng tắp. Đối với Diệp Thành hiện giờ còn dễ bị xúc động hơn cả trước kia căn bản là không thể kìm chế nổi.

“Cậu mau trở lại đi. Bạn trai của cậu đẹp trai như vậy. Cậu để người ta một mình ở trong nước phòng không gối chiếc, cậu có thể tàn nhẫn như vậy sao?”

Kỳ Lưu Hỏa lắc đầu, “Tàn nhẫn không nổi, lập tức trở về liền. Mong khai giảng mau đến, muốn gặp mặt rồi.”

“Ừ.” Chờ mong.

Ngày khai giảng của tân sinh viên, các đàn chị của mỗi khoa sẽ phụ trách tiếp đón tân sinh viên của khoa mình.

Diệp Thành còn đến sớm hơn cả Kỳ Lưu Hỏa. Lúc anh kéo theo vali hành lý đi vào cổng trường liền bị một đám đàn chị vây quanh, bị kéo đến khu vực dành cho tân sinh viên, chuẩn bị đùa giỡn anh một chút.

Diệp Thành thật sự cảm thấy bất đắc dĩ, còn phải tỏ ra tươi cười, cuối cùng cũng lết được đến ký túc xá trong tình trạng bị một đám người vây quanh.

【 Diệp Thành: Sao cậu vẫn còn chưa tới? Tớ định cùng cậu đi vào cổng trường. Kết quả đợi cả nửa tiếng, các đàn chị tiếp đón tân sinh viên đã đưa tớ đến ký túc xá, sắp bị biến thành khỉ trong rạp xiếc bị vây xem rồi. 】

【 Kỳ Lưu Hỏa: Cậu đang muốn tớ phải ghen tị sao? 】

【 Diệp Thành: Là làm cho cậu ghen mới phải. Có thể hiểu được hàm nghĩa sâu xa trong câu nói của tớ không vậy 】

【 Kỳ Lưu Hỏa: Được rồi, bên ngoài trời quá nóng, cậu cứ ở trong ký túc xá đi. Tớ đang bị kẹt xe, có lẽ đến khuya mới có thể tới được trường. 】

Diệp Thành là bị ba anh đưa đến, vậy nên đến sớm hơn những người khác nhiều. Anh định chờ Kỳ Lưu Hỏa tới sẽ dẫn cô đi dạo xung quanh trường. Vì thế anh liền xuống lầu chuẩn bị tìm xem nhà ăn và siêu thị gì đó ở đâu.

Diệp Thành một chút đi, lại nhìn thấy mấy vị đàn chị vô cùng nhiệt tình chỉ vào anh.

“Chính là cậu ấy…… Diệp Thành! Diệp Thành!” Mấy vị đàn chị kia lập tức chạy tới, hai mắt phát sáng nhìn anh.

Diệp Thành có chút sợ hãi. Đàn chị đại học kiểu gì vậy, một đám người ai nấy đều đáng sợ hơn cả Tuyên Sơ Đồng……

“Diệp Thành có bạn gái chưa?” Có một đàn chị trực tiếp hỏi.

Diệp Thành gật đầu, “Có rồi! Tình cảm rất tốt!”

“…… Nói dối?”

“Không không không, là sự thật…… Cô ấy cũng là tân sinh viên của trường chúng ta.” Diệp Thành bị dọa cho thất lạc hồn phách, vô cùng cầu khẩn bạn gái Kỳ Lưu Hỏa mau chóng xuất hiện bảo hộ.

Khi Kỳ Lưu Hỏa đến được cổng trường, thời gian đã là hơn bốn giờ chiều. Mặt trời đang từ từ lặn xuống. Các đàn anh đàn chị đón tiếp tân sinh viên đều đã mệt mỏi muốn chết, nhưng vừa nhìn thấy Kỳ Lưu Hỏa kéo theo vali đi vào trường liền tức khắc lấy lại tinh thần.

Trong trường đại học, không riêng gì các đàn chị có sức chiến đấu kinh người, các đàn anh cũng không hề thua kém.

“Bạn học này là sinh viên khoa nào vậy?”

“Đàn em này, để anh giúp em cầm hành lý.” Đọc Full Tại Truyenfull.vn

“Không cần không cần…… Cảm ơn……” Kỳ Lưu Hỏa đã hiểu được cảm giác của Diệp Thành, “Cái đó…… Có người tới đón em rồi, không cần làm phiền đến mọi người.”

Kỳ Lưu Hỏa kéo theo vali lùi lại về phía sau, đang thấy có một vị đàn anh muốn tiến lên giúp cô xách hành lý thì Diệp Thành đã tới.

“Khụ khụ……” Diệp Thành làm bộ làm tịch ho khan hai tiếng rồi mới đi đến chỗ cô.

Mọi người xung quanh tự giác tản ra, “……”

Không phải hai người bọn họ chính là một đôi đấy chứ……

Kỳ Lưu Hỏa: “Cổ họng khó chịu sao?”

Diệp Thành cúi đầu nhìn cô, “Đã hơn một năm không gặp, không phải câu nói đầu tiên sau khi gặp mặt phải là cậu rất nhớ tớ sao?”

“…… Tớ……” Vốn là có thể nói ra thành lời. Nhưng mà lúc này xung quanh có nhiều người như vậy…… Kỳ Lưu Hỏa ngượng ngùng đỏ mặt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 61: Tớ Có Bạn Trai ...


Diệp Thành cũng không làm cô khó xử nữa, cuối cùng cũng ga lăng đúng thời điểm được một phen, nhận nhiệm vụ xách hành lý cho Kỳ Lưu Hỏa, “Chúng ta đi sang bên kia làm thủ tục nhập học trước, sau đó tớ sẽ dẫn cậu đến ký túc xá của cậu.”

Kỳ Lưu Hỏa thẹn thùng đồng ý.

Hai người kiên quyết không cần các đàn anh đàn chị dẫn đi tìm ký túc xá.

Đương nhiên, các đàn anh đàn chị cũng tỏ vẻ chính mình cũng không muốn đưa đi, cảm giác bị ngược có chút tàn nhẫn. Tân sinh viên Diệp Thành người để trêu chọc cũng không còn nữa rồi, không có sức chiến đấu tiếp nữa.

Thế giới này, không hề chịu đối xử tốt đẹp với cẩu độc thân một chút nào.

Làm thủ tục nhập học xong phải đến chỗ nộp tiền để nộp các chi phí phụ. Sau khi làm xong, Kỳ Lưu Hảo cầm theo chìa khóa phòng ký túc xá,  chìa khóa, thẻ tắm và thẻ cơm cùng Diệp Thành rời đi. Hai người bắt đầu đi tìm ký túc xá của cô.

“Trường học của chúng ta khá rộng đó.” Dường như Diệp Thành còn khẩn trương hơn cả Kỳ Lưu Hỏa.

Mãi mới được gặp nhau, nhưng bởi vì có quá nhiều nên cũng cũng chưa kịp làm một chiếc ôm đậm chất Quỳnh Dao, Bây giờ muốn ôm một chút, lại nói không nên lời.

Nhưng mà gặp mặt không ôm ấp hôn hít, vẫn cứ cảm thấy thiếu chút gì đó.

Diệp Thành buồn bực đi bên cạnh Kỳ Lưu Hỏa. Hai người cứ đi cứ đi mãi không ngừng.

Kỳ Lưu Hỏa đi đến đau chân rồi, “Hay là…… Chúng ta mở app dẫn đường đi? Hoặc là, hỏi một vị đàn chị nào đó……”

Diệp Thành: “……”

Trường học quá lớn khiến cho Diệp Thành xung phong nhận việc dẫn đường đã đi lạc như trong dự kiến.

Cuối cùng, Diệp Thành đã đưa được Kỳ Lưu Hỏa đến dưới cổng tòa nhà ký túc xá. Nhưng anh lại lưu luyến không rời.

Kỳ Lưu Hỏa cực kỳ sợ Diệp Thành tìm không thấy ký túc xá của chính anh.

Diệp Thành: “…… Trời ạ, tớ chỉ là cảm giác phương hướng kém thôi…… Ký túc xá của chúng ta không cách nhau là bao, tớ thật sự biết đường đi mà.”

“Vậy được rồi…… Nếu không tìm thấy thì nhớ gọi điện thoại cho tớ,” Kỳ Lưu Hỏa nhìn sang bốn phía sau đó nhanh như chớp nhón mũi chân ôm Diệp Thành một cái, “Buổi tối cùng đi ăn cơm đi, yên tâm, tớ sẽ không lạc đường.”

“Được……” Diệp Thành đỏ mặt sững sờ tại chỗ, nhìn theo bóng dáng Kỳ Lưu Hỏa kéo theo vali hành lý bước nhanh lên lầu.

Diệp Thành: Hình như sức lực của cô lại lớn hơn rồi. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Kỳ Lưu Hỏa là người cuối cùng về đến phòng ký túc xá. Cô vừa đẩy của một cái, các nữ sinh đang ríu rít nói chuyện trong ký túc xá liền im bặt quay sang nhìn cô.

Kỳ Lưu Hỏa ngượng ngùng chào hỏi với mọi người, “Hi……”

Các nữ sinh đồng thời gật đầu chào lại “Hi…… Chào cậu……”

Cậu lớn lên…… Thật xinh đẹp.

Sau đó mọi người thân quen với nhau hơn, tự giới thiệu với nhau. Kỳ Lưu Hỏa được phân ở giường dưới. Đến lúc cô thu dọn xong toàn bộ đồ dùng cá nhân thì trời đã muộn, sắp đến 6 giờ tối.

Trưởng phòng ký túc xá của bọn họ tên là Thi Tiểu Sương dẫn đầu đứng dậy, “Chúng ta cùng đi ăn cơm đi?”

“Tớ không đi, tớ có hẹn với bạn trai cùng nhau ăn rồi.”

Động tác thu dọn đồ đạc của Kỳ Lưu Hỏa liền dừng lại.

Lời này không phải do cô nói, mà là một nữ sinh khác tên Kỷ Từ nói.

Vẻ mặt của Thi Tiểu Sương rõ ràng là không vui.

Một nữ sinh khác tên là Vương Lê vẫn luôn không nói chuyện với mọi người đã bị cụm từ “Bạn trai” k1ch thích, liền xoay người lại ôm chặt cánh tay Kỳ Lưu Hỏa, “Tiểu Hỏa, chúng ta cùng đi ăn cơm.”

Kỳ Lưu Hỏa: “……”

“Đừng nói với tớ là cậu cũng có bạn trai đấy nhé.” Giọng điệu của Vương Lê nâng cao lên, Kỳ Lưu Hỏa có chút mờ mịt. Vừa mới vào đại học, cô vẫn hy vọng có thể quen thêm được nhiều bạn mới.

“Tớ……”

Trưởng phòng ký túc xá Thi Tiểu Sương cũng chạy đến ôm lấy cánh tay của Kỳ Lưu Hỏa, cũng không chỉ trích bất kỳ ai, chỉ nói, “Tớ là ký túc xá trưởng, tớ cảm thấy này chúng ta vừa mới vào trường, mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm cũng không quá đáng, các cậu cảm thấy đâu?”

Kỳ Lưu Hỏa suy nghĩ một chút. Kỳ thật Thi Tiểu Sương nói vậy cũng không phải không có đạo lý.

Nếu có thể, mọi người trong ký túc xá ít nhất sẽ phải ở cùng nhau suốt bốn năm đại học. Mặc dù chuyện cãi vã bất hòa là không thể tránh khỏi, nhưng nên có ý thức giảm bớt cọ xát là chuyện nên làm.

Diệp Thành sẽ thông cảm cho việc cô muốn xây dựng quan hệ tốt đẹp với bạn cùng phòng. Mà mọi người trong ký túc xá đều vẫn còn xa lạ, ấn tượng ban đầu là rất quan trọng. Mọi người vẫn nên cùng nhường nhau một bước thì hơn. Dù sao sau này, thời gian cô ở bên Diệp Thành chắc chắn sẽ nhiều hơn bạn cùng phòng.

【 Kỳ Lưu Hỏa: Cậu đang ở ký túc xá sao? 】

【 Diệp Thành: Ừ ừ 】

【 Diệp Thành: Có phải cậu muốn đi ăn cơm với bạn cùng phòng phải không? 】

【 Kỳ Lưu Hỏa:……】 Đúng là tri kỷ! Con giun trong bụng cô sao?

【 Diệp Thành: Mọi người trong ký túc xá của tớ nói muốn cùng nhau ăn cơm, tớ vốn không định đi. Nhưng tớ cảm thấy nữ sinh các cậu sẽ thích cùng nhau ăn cơm hơn đúng không? 】

【 Kỳ Lưu Hỏa: Ừ, nói là cùng đi. 】

【 Diệp Thành: Vậy đi thôi, bọn tớ cũng đi, nói không chừng còn có thể chạm mặt đấy. [ Moaz ]】

“Đi không?” Thi Tiểu Sương lại hỏi Kỳ Lưu Hỏa.

Kỳ Lưu Hỏa gật đầu, “Đi.” Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Từ đầu đến cuối, thái độ của Kỷ Từ đều rất cao ngạo, có lẽ là chướng mắt những người bạn cùng phòng này, “Bạn trai tớ lái xe tới đón tớ. Anh ấy rất bận, hôm nay ăn cơm với tớ xong sẽ phải đi luôn.”

“Ồ ---” Vương Lê cố tình kéo dài giọng, “Vậy đi thôi, kỳ thật ngay từ đầu việc cùng đi ăn cơm cũng chỉ là lời mời bình thường thôi. Cậu phản ứng lớn như vậy làm gì?”

Chủ yếu là thái độ của Kỷ Từ chọc giận mọi người, không đi thì không đi thôi, sao phải tỏ thái độ giống như mọi người thiếu nợ cô ta, đâu cần phải tức giận như vậy cơ chứ.

Kỷ Từ quay sang nhìn ba người bọn họ, “Phản ứng của tớ làm sao? Tớ chính là như vậy đó, đâu cần thiết lấy lòng các cậu. Nói không chừng tớ chỉ ở đây một đoạn thời gian ngắn liền dọn ra ngoài ở.”

“……” Những người còn lại hai mặt nhìn nhau, càng cảm thấy đầu óc của Kỷ Từ có bệnh.

Kỳ Lưu Hỏa cùng bọn họ đi xuống lầu, nhìn thấy trước cửa ký túc xá có một chiếc siêu xe màu đen đang đỗ lại. Có một người đàn ông trung niên bụng phệ đứng ở trước mui xe, thỉnh thoảng cúi nhìn đồng hồ, rồi lại nhìn về phía cửa ký túc xá.

Kỷ Từ từ ký túc xá chạy thẳng đến chỗ ông ta.

“Trách không được…… Vênh váo tự đắc như vậy, thì ra là người có tiền.” Thi Tiểu Sương nhỏ giọng nói.

Vương Lê nhíu mày, “Cậu có chắc là người có tiền không? Mặc dù người đàn ông này trông giống ba của cậu ấy…… Nhưng mà cậu…… Mẹ nó, bọn họ đang hôn……”

Kỳ Lưu Hỏa cũng sững sờ khi chứng kiến cảnh tượng ấy.

Tình cảm là người ta…… dựa vào tiền mà có.

Kỷ Từ bước lên siêu xe của bạn trai. Chiếc xe phóng qua ba người bọn họ lao vun vút đi.

Thi Tiểu Sương híp mắt nhìn chằm chằm đuôi xe của người ta, “May mà chúng ta là cẩu độc thân…… Loại bạn trai như này…… Có thể tiêu hóa được sao?”

Vương Lê cũng gật đầu, “Ăn không tiêu…… Vẫn là làm cẩu độc thân tốt hơn.”

Ba chữ cẩu độc thân kia lại bị nhắc tới. Kỳ Lưu Hỏa cảm thấy vẫn nên giải thích một chút, “Cái kia…… Tớ không phải là cẩu độc thân.”

“Hả?” Thi Tiểu Sương trừng lớn hai mắt.

Vương Lê cũng kinh ngạc, “Có bạn trai à? Cũng đúng, cậu xinh đẹp như vậy cơ mà. Quen nhau từ cấp ba hả?”

Kỳ Lưu Hỏa gật đầu, “Ừ……”

“Cậu ta học ở trường nào?” Thi Tiểu Sương hỏi.

Kỳ Lưu Hỏa vò đầu, “Học cùng trường chúng ta.”

“Đàn anh à?”

“Không phải…… Cũng giống như chúng ta, là tân sinh viên.” Kỳ Lưu Hỏa giải thích.

Trong đầu thầm nghĩ, nếu Diệp Thành là đàn anh của cô, phỏng chừng cũng không thi nổi vào trường này đâu. Làm gì có cô gái nào nhìn thấy gương mặt đẹp trai ấy của anh mà còn có thể nhẫn nhịn nghiêm túc học tập không yêu đương cơ chứ……

“Tân sinh viên…… À phải,” Dường như Thi Tiểu Sương vừa nhớ tới cái gì đó, “Sáng nay có một bạn tân sinh viên siêu cấp đẹp trai! Lúc cậu ấy làm thủ tục nhập học đứng ở ngay trước tớ! Trời ạ…… Đẹp như thiên thần vậy.”

“Có phải là cậu bạn tên Diệp Thành hay không?” Vương Lê hỏi, “Ở trong diễn đàn tân sinh viên…… Có rất nhiều người đăng ảnh chụp lúc cậu ấy làm thủ tục ở trên đó. Các đàn chị đã kéo cậu ấy vào diễn đàn. Thật sự rất đẹp…… Học thiết kế, mà bản thân cậu ấy đã là một tác phẩm nghệ thuật.”

Kỳ Lưu Hỏa không hiểu ra sao, có lẽ Diệp Thành vừa vào diễn đàn đã bị mọi người coi như khỉ trong rạp xiếc mà xem đi?

Thú vị thú vị.

“Tiểu Hỏa, cậu biết không?” Thi Tiểu Sương hỏi. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Kỳ Lưu Hỏa gật đầu, “Diệp Thành sao? Tớ biết, cậu ấy là……”

“A a a! Tớ nhìn thấy cậu ấy rồi!” Vương Lê bắt đầu thét chói tai!

Ba người bọn họ vừa đến trước cửa nhà ăn thì ở phía đối diện có bốn nam sinh đi tới. Người đi cuối cùng mà một nam sinh dáng người cao gầy chân dài da trắng, tóc trên đầu bị cắt ngắn, toàn thân toát lên vẻ lưu manh xen lẫn một chút văn nhã, chính là Diệp Thành.

Diệp Thành vừa nghe thấy tiếng thét chói tai, theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn thử.

Sau đó thấy được Kỳ Lưu Hỏa đang đứng trước mặt mình.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 62: Cảm Thấy Hổ Thẹn Là Gì, Tớ Không Có


Kỳ Lưu Hỏa mỉm cười với anh.

Diệp Thành thầm nghĩ, cô nhóc Kỳ Lưu Hỏa này…… Chỉ mới không gặp hai tiếng thôi mà cô đã lại xinh đẹp hơn rồi.

Diệp Thành nháy mắt với cô một cái, làm trái tim của Kỳ Lưu Hỏa đột nhiên đập mạnh khác thường.

Cảm giác này…… So với lần đầu tiên ở bên nhau còn khiến người ta khẩn trương hơn…… Cảm giác mình đã trở thành kẻ địch của toàn thế giới. Dù sao mọi người xung quanh dường như đều đang mơ tưởng đến Diệp Thành?

Diệp Thành bước nhanh đi tới, sau đó nói với mấy huynh đệ mới quen ở cùng ký túc xá của mình, “Nào nào nào, để tớ giới thiệu cho các cậu biết, ở phía đối diện có người yêu của tớ.”

Ba nữ sinh ngây ngẩn cả người, ba nam sinh còn lại cũng mờ mịt ngơ ngác.

Vương Lê và Thi Tiểu Sương hai mặt nhìn nhau, “Cái gì? Ba nữ sinh nào?”

Kỳ Lưu Hỏa tự biết mình chắc chắn sẽ bị mọi người chú ý tới, liền tự giác tiến lên một bước hỏi Diệp Thành, “Ký túc xá của cậu ở ngay phía trước sao?”

“Ừ, rất gần đúng không?” Diệp Thành đắc ý.

Kỳ Lưu Hỏa cười, “Vậy cậu nên đi thêm nhiều lần nữa vào, bằng không đến lúc phải đi từ cửa sau vào trường lại không tìm thấy ký túc xá của mình.”

Từ nơi này muốn đi đến khu dạy học còn phải tiếp tục rẽ trái rẽ phải một đoạn nữa. Kỳ Lưu Hỏa thật sự cảm thấy lo lắng cho cuộc sống sau này của Diệp Thành.

Vương Lê và Thi Tiểu Sương đều sững sờ kinh ngạc. Bọ họ lén lút giật nhẹ tay áo của Kỳ Lưu Hỏa dò hỏi, “Cậu biết…… Diệp Thành à?”

“Ừ……” Kỳ Lưu Hỏa hơi thiếu tự tin, lo sợ mọi người sẽ cảm thấy cô chẳng khác gì Kỷ Từ.

Nào ngờ Diệp Thành trực tiếp đi lên thân thiết nhéo má cô, “Sao không giới thiệu bạn trai của cậu với mọi người hả?”

“……” Vương Lê hít sâu một hơi, “Không…… Không cần giới thiệu…… Rất vui được gặp cậu……”

Sau đó Vương Lê và Thi Tiểu Sương đều lần lượt đi lên bắt tay với Diệp Thành.

Kỳ Lưu Hỏa ngạc nhiên không thể hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra.

Cuối cùng, rõ ràng là ký túc xá liên hoan với nhau, nhưng bởi vì Kỳ Lưu Hỏa và Diệp Thành là một đôi nên liền biến thành hai phòng ký túc xá cùng nhau ăn cơm.

Không thể hiểu được quan hệ hữu nghị này tới từ đâu. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Cơm nước xong xuôi, Thi Tiểu Sương và Vương Lê định đi dạo trong trường một lát. Sáng mai phải đi họp lớp, phát quân phục cho đợt học quân sự. Đến buổi chiều là bọn họ phải bắt đầu học quân sự rồi, cần phải làm quen hoàn cảnh trường học trước đã.

Lúc hai người bọn họ đứng dậy, Kỳ Lưu Hỏa cũng đứng lên, “Các cậu cứ đi trước đi, tớ đưa Diệp Thành đi làm quen trường học một chút đã.”

“……” Hai người còn lại rất kinh ngạc, không hiểu tại sao cô phải đưa Diệp Thành đi?

Bản thân anh không tự đi được sao?

Diệp Thành ngượng ngùng đi theo sau Kỳ Lưu Hỏa ra phía sau nhà ăn.

Vừa ra khỏi cửa, Diệp Thành liền nắm chặt lấy tay cô.

Kỳ Lưu Hỏa hoảng sợ, chưa kịp thích ứng…… Hình như trước giờ bọn họ chưa từng quang minh chính đại nắm tay nhau như vậy ở trước mặt người khác.

Kỳ Lưu Hỏa: “Cậu……”

Diệp Thành đi lên đằng trước cô, tay vẫn nắm chặt tay Kỳ Lưu Hỏa. Anh nói, “Cho tớ cảm nhận một chút đi. Tớ cũng là một người quang minh chính đại có bạn gái rồi mà.”

Kỳ Lưu Hỏa không phản bác gì nữa, ngoan ngoãn đi theo sau anh. Trên đường đi cô nghe thấy tiếng xì xào bàn tán của mọi người xung quanh.

Cô lại dùng sức nắm chặt tay của Diệp Thành hơn một chút.

Từ nhà ăn đi đến khu dạy học, hai người bọn họ dắt tay nhau đi xuyên qua con đường sau tòa nhà thực nghiệm. Hai người đi từ lúc trời chiều hoàng hôn đỏ rực, cho đến khi màn đêm buông xuống tối đen như mực.

Bên hồ bắt đầu xuất hiện các cặp đôi.

Trên ghế đá có từng nhóm người ngồi trò chuyện với nhau.

Diệp Thành kéo Kỳ Lưu Hỏa đến một cái ghế đá ngồi xuống.

“Có thể ôm bả vai cậu một chút được không?” Diệp Thành nhìn thẳng ra mặt hồ, cũng không nhìn Kỳ Lưu Hỏa.

Kỳ Lưu Hỏa nghiêng đầu tựa vào vai anh.

Diệp Thành cười trộm, ho khan một chút, “Bây giờ chúng ta sẽ tiến hành bước đầu tiên. Mời bạn học Kỳ Lưu Hỏa kể ra nhớ nhung của mình đối với bạn học Diệp Thành trong một năm này như thế nào.”

“Chỉ nghiêm túc học tập, chưa bao giờ nhớ nhung.”

“Được, như vậy chỉ cho cậu năm điểm thôi. Bước thứ hai, mời cậu kể ra tình yêu với Diệp Thành có bao nhiêu sâu đậm.”

Kỳ Lưu Hỏa ngắm nhìn ánh trăng in ngược trên mặt hồ, nói, “Có lẽ là…… Sâu đậm giống như có công mài sắt, có ngày nên kim.”

“…… Cậu đang ẩn ý nói tớ là kim sao?” Diệp Thành khẽ cử động bả vai.

Kỳ Lưu Hỏa ngẩng đầu, khó hiểu nhìn sang, “Hả? Có ý tứ gì vậy?”

“Có ý tứ gì, cậu đừng có giả ngu. Rồi sẽ có ngày cho cậu biết, tớ là gậy sắt.”

“……” Lúc này Kỳ Lưu Hỏa mới phản ứng lại được, “Một ngày không nói lời nói th ô tục cậu sẽ chết đúng không……”

“Sẽ không, nhưng tại vì nhìn thấy cậu…… Tớ quá thèm khát…… Cậu thấy sao?”

“Ừ……” Kỳ Lưu Hỏa nói, “Tớ cảm thấy…… cậu cần……”

Diệp Thành: “!!!”

Không ngờ Kỳ Lưu Hỏa lại chậm rãi quay đầu sang chủ động hôn anh!

Ngay sau đó Diệp Thành liền dùng một tay giữ lấy đầu Kỳ Lưu Hỏa điên cuồng đáp lại nụ hôn của cô.

Kỳ Lưu Hỏa có chút hối hận vì đã chủ động khiêu khích Diệp Thành.

Nhiệt hỏa trong anh vẫn tràn đầy như vậy, một chút liền bùng nổ.

Có người dùng đèn pin di động chiếu vào hai người bọn họ rồi. Kỳ Lưu Hỏa ngượng ngùng đẩy Diệp Thành ra.

Diệp Thành nổi giận đùng đùng nhìn bóng dáng người nọ, ủy khuất mách với Kỳ Lưu Hỏa, “Cậu ta cố ý.”

“Đúng vậy, người ta đang muốn nhìn xem chúng ta có thấy hổ thẹn hay không đó.”

Diệp Thành: “Đó là cái gì? Tớ không có.”

“……”

Sự kiện Diệp Thành có bạn gái đã truyền khắp toàn bộ trường học chỉ trong vòng một ngày.

Ảnh chụp của Kỳ Lưu Hỏa bắt đầu bị người ta lan truyền ra ngoài.

Số người quấy rầy Diệp Thành đã giảm bớt, những ngườì muốn theo đuổi Kỳ Lưu Hỏa cũng chùn bước. Bọn họ không đẹp trai như Diệp Thành, không biết chăm sóc người khác như Diệp Thành, cũng không có tiền như Diệp Thành.

Lấy cái gì để so bì với Diệp Thành. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Chuyện bạn trai của Kỳ Lưu Hỏa là Diệp Thành lan truyền trong ký túc xá nữ cực kỳ nhanh. Chỉ còn Kỷ Từ thường xuyên không ở ký túc xá mới không biết.

Có một ngày, mọi người trong phòng ký túc xá ngẫu nhiên nhắc tới chuyện Kỳ Lưu Hỏa có bạn trai, Kỷ Từ không tán đồng, “Yêu từ cấp ba? Vậy thì có tác dụng gì, tiền không có, địa vị cũng không, chờ đến ngày tốt nghiệp đại học kiểu gì cũng sẽ đường ai nấy đi.”

“……” Những người còn lại hai mặt nhìn nhau.

Đại học, loại người nào cũng có. Nhưng loại người tam quan lệch lạc như Kỷ Từ mà vẫn có thể thi đỗ đại học cũng là không tồi.

Diệp Thành thi được bằng lái xong liền mua chiếc xe yêu thích về.

Ngay sau khi kết thúc kỳ học quân sự chính là Tết Trung Thu.

Ba của Kỳ Lưu Hỏa lại đi công tác. Cô rất thẳng thắn nói cho ba biết mình đã có bạn trai, quen nhau từ năm lớp mười một.

Người đàn ông nghe xong vô cùng kinh ngạc, nhưng sau đó lại cảm thấy có chút vui mừng. Hai người bọn họ yêu xa hơn một năm cuối cùng còn cùng thi lên một trường đại học để tiếp tục hẹn hò, đúng là không có gì để ngăn cản.

Quan trọng nhất chính là, bây giờ Kỳ Lưu Hỏa đã vào đại học. Mặc kệ bạn trai của cô là quen từ trước hay giờ mới quen, ông đều cảm thấy khá tốt. Con gái mình ra khỏi nhà vẫn có người che chở là chuyện tốt.

“Ba hy vọng con nhìn người thật chuẩn.” Đây là yêu cầu duy nhất của ba đối với cô

“Vâng.”

Diệp Thành là người tốt.

Cho nên Tết Trung Thu năm nay, trong nhà Kỳ Lưu Hỏa không có ai, liền muốn cùng trở về với Diệp Thành. Lần này Hạ Ngữ Mộng cũng sẽ về nhà. Mọi người cùng nhau hẹn gặp một lần. Mặc dù Kỳ Lưu Hỏa không thường xuyên liên lạc với mẹ mình, nhưng xem ra bà cũng sống rất tốt.

Người phụ nữ ấy chỉ có một đứa con duy nhất là Kỳ Lưu Hỏa, đến bây giờ cũng không thể  sinh thêm một đứa con cho nhà họ Hạ. Vậy nên ngẫu nhiên cũng sẽ nhớ đến cô, gọi điện thoại hỏi han cô vài câu.

Diệp Thành lái xe đến của ký túc xá của Kỳ Lưu Hỏa đón cô.

Kỳ Lưu Hỏa còn chưa thu dọn xong đồ đạc, vừa làm vừa nghe điện thoại, “Trong vòng năm phút nữa tớ sẽ đi xuống.”

“Không vội, cứ thu dọn xong xuôi rồi xuống, đừng quên gì đấy.” Diệp Thành cúp điện thoại, bắt đầu nghiên cứu phần hướng dẫn chỉ đường.

Lần này không phải là Diệp Thành lái xe. Anh thuê một tài xế đến lái. Bởi vì hiện tại Diệp Thành còn chưa lái trên đường cao tốc được. Nhưng trước đó tùy tiện lái xe đi lòng vòng xung quanh thì không có vấn đề gì.

Hơn nữa lái xe về nhà đối với anh mà nói không phải thử thách về kỹ thuật lái xe, mà là khả năng xác định phương hướng. Đi trên đường cao tốc mà rẽ nhầm một chỗ là có thể phải chạy đi chạy lại cả một buổi sáng, vô cùng phiền phức. Diệp Thành thầm nghĩ, về sau phải học cách nhớ đường mới được.

Kỷ Từ đã thu dọn xong xuôi, “Bạn trai lái xe tới đón tớ rồi.”

Kỳ Lưu Hỏa không nói chuyện, bạn trai của cô cũng đang ở dưới lầu.

Vương Lê và Thi Tiểu Sương đều là người có gia cảnh bình thường, phải đi bắt xe lửa để về nhà. Kỳ Lưu Hỏa muốn bọn họ cùng nhau đi xuống, nói rằng, “Các cậu đừng chen nhau lên xe buýt làm gì, hôm nay khả năng sẽ đông lắm. Tớ và Diệp Thành sẽ đi từ nội thành ra, đưa các cậu đến ga xe lửa.”

Hai người bạn cùng phòng vô cùng cảm kích Kỳ Lưu Hỏa.

Lúc mọi người cùng nhau xuống lầu lại nhìn thấy ở ngoài sân đang xảy ra một cuộc ẩu đả kịch liệt.

Kỷ Từ bị một người phụ nữ túm tóc.

Diệp Thành cũng đi ra khỏi xe. Khi trông thấy một màn này, anh phảng phất nhớ lại cảm giác năm đó khi xem được video của mẹ mình. Mặc dù trông vẻ mặt của anh rất bình tĩnh, không hề có chút biến sắc, nhưng Kỳ Lưu Hỏa biết, có lẽ anh nghĩ tới những chuyện không vui trong quá khứ.

Kỳ Lưu Hỏa đi đến, một đám người vây quanh đứng xem. Dì quản lý bị dọa, nhân viên trong trường cũng bị dọa.

Đám người này đến nhanh đi cũng nhanh. Hai người phụ nữ phát điên đều bị đưa đi, người đàn ông bụng phệ cũng đi mất.

Kỷ Từ nói cô ta không biết mình là tiểu tam.

Thi Tiểu Sương và Vương Lê lên xe của Diệp Thành. Diệp Thành ngồi ở ghế phụ, ba nữ sinh thì ngồi ở hàng ghế sau.

Hai người bọn họ lẩm bẩm chỉ trích, “Kỷ Từ bị mù sao…… Rõ ràng người đàn ông đó còn có cả con rồi. Chắc là cậu ấy giả bộ không biết thôi.”

Trên xe vẫn luôn im ắng.

Kỳ Lưu Hỏa lo lắng nhìn chằm chằm cái ót của Diệp Thành.

Xe đỗ ở trung tâm thành phố để đưa hai nữ sinh kia ra ga xe lửa.

Kỳ Lưu Hỏa bảo Diệp Thành ra ghế sau ngồi với cô.

Diệp Thành nghe lời chuyển chỗ. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Sau đó, Kỳ Lưu Hỏa tiến lại gần ôm lấy Diệp Thành, “Không vui sao?”

“Ừ.” Diệp Thành nghiêng đầu dựa vào vai cô.

“Làm sao bây giờ……”

“Cần được Kỳ Lưu Hỏa hôn một cái.”

Tài xế: “……”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 63: Ở Nhà Cậu Không Tiện Lắm Đâu


“Tớ đang nghiêm túc đấy, cậu đừng đùa giỡn.” Kỳ Lưu Hỏa nhéo nhéo mặt anh.

Diệp Thành lại càng dựa sát vào hơn một chút, “Tớ không đùa giỡn, cậu đang sợ tớ không vui sao?”

“Ừ, cực kỳ sợ.”

Diệp Thành giống một con chó lớn ngoan ngoan giơ tay ôm Kỳ Lưu Hỏa, “Kỳ thật…… Không phải là rất buồn, chỉ là trong nháy mắt chợt nghĩ đến một vài chuyện không vui. Còn bây giờ…… chắc là có thể thở phào nhẹ nhõm một hơi được rồi. Dù sao chuyện này cũng không quá liên quan đến tớ, tớ không nên giữ nó trong lòng.”

“Cậu nói đúng.” Kỳ Lưu Hỏa gật đầu.

“Tớ cũng không có khúc mắc gì cả. Nếu thật sự có lời muốn nói cũng chỉ là muốn hỏi khi nào chúng ta có thể kết hôn?” Đề tài luôn đột nhiên thay đổi xoành xoạch như vậy.

Kỳ Lưu Hỏa: “…… Chuyện này…… Chẳng lẽ không nên tuân thủ theo quy định của pháp luật, chờ đến lúc đủ tuổi kết thì mới suy xét sao?”

“À, vậy đính hôn thì sao? Đính hôn không cần quốc gia đồng ý.”

“Sao cậu lại gấp gáp như vậy?”

“Sợ hãi đó. Đại học thật là khủng khiếp, cả trai lẫn gái…… Toàn là lang sói. Không phải chuyện của Sùng Chính Kỳ chính là minh chứng rõ ràng nhất sao? Anh ta bị đàn chị theo đuổi nên mới bỏ rơi cậu đó. Cậu không sợ chút nào sao?”

Kỳ Lưu Hỏa suy nghĩ trong chốc lát rồi nói, “Vẫn ổn mà…… Nhưng cũng không phải rất sợ, bởi vì khi đó…… Có lẽ tớ đối với Sùng Chính Kỳ chỉ là sùng bái mà thôi.”

Rốt cuộc cô cũng suy nghĩ rõ ràng, sùng bái là một loại cảm tình, thích là một loại cảm tình khác. Đợi đến khi thật sự thích một người, cô nhất định có thể phân biệt rõ ràng.

Cuối cùng cũng hết kẹt xe, xe bắt đầu chậm rãi lăn bánh. Diệp Thành để Kỳ Lưu Hỏa ngồi ở chính giữa xe.

Bởi vì Kỳ Lưu Hỏa đã uống thuốc chống say nên chẳng bao lâu liền mơ màng buồn ngủ.

Diệp Thành ôm cô vào lòng, sau đó hớn hở lấy di động ra tự selfie một tấm đăng lên vòng bạn bè.

【 Diệp Thành: Đứa nhỏ đáng thương, tập quân sự hơn mười ngày, mệt muốn chết rồi. [ hình ảnh ]】

Phía dưới mọi người đều bình luận theo kiểu 【 Cậu có chắc là mệt chết vì học quân sự không vậy? 】.

Diệp Thành cảm thấy vô cùng tức giận, trong lòng nảy sinh loại cảm giác vợ đẹp nhà mình bị phàm phu tục tử mơ tưởng. Vì thế anh liền tức giận xóa dòng trạng thái vừa đăng lên.

Buổi tối lúc về đến nhà, Kỳ Lưu Hỏa còn chưa hề hay biết vòng bạn bè của Diệp Thành đã xảy ra một cuộc chiến gió tanh mưa máu vì bị anh show ân ái.

“Tỉnh nào, về đến nhà rồi.” Diệp Thành vỗ nhẹ vào mặt Kỳ Lưu Hỏa.

“Ừm……” Kỳ Lưu Hỏa tỉnh dậy, trong lúc mơ màng còn chưa ý thức được mình đang ở đâu. Vừa mở mắt ra liền thấy ánh đèn mờ mờ bên trong xe. Tài xế ở phía trước đã đi từ bao giờ.

Diệp Thành làm động tác lau khóe miệng cho cô, “Nhìn này, ngủ đến mức chảy cả nước miếng rồi.”

“Không thể nào…… Ơ……” Kỳ Lưu Hỏa sờ thấy nước miếng trên mặt mình, liền cầm khăn giấy Diệp Thành đưa cho chà lau một lúc.

Nhất định là bị lây bệnh từ anh. Hồi còn học cấp ba Diệp Thành đi học ngủ gật lúc nào cũng ch ảy nước miếng. Lớn lên đẹp trai thì sao chứ, vẫn cứ ch ảy nước miếng không kiêng nể gì, chẳng thèm để ý đến hình tượng một chút nào.

Đi theo Diệp Thành xuống xe, Kỳ Lưu Hỏa hiếm khi bị mất phương hướng.

“Đây là chỗ nào?” Kỳ Lưu Hỏa sờ đầu. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

“Nhà tớ, ba tớ ở bên này.” Diệp Thành nói.

Kỳ Lưu Hỏa trừng lớn hai mắt nhìn anh, “Sao lại tới nhà cậu rồi…… Đi nhà tớ đi……”

“Cậu chắc chứ?” Diệp Thành đưa tay ra với cô, “Cùng tớ đi vào, hay là quay về nhà cậu?”

Kỳ Lưu Hỏa còn chưa nói cho mẹ biết hôm nay mình sẽ tới. Đã hơn một năm không gặp mặt, cô vẫn muốn hỏi ý kiến bà một chút, để xem thái độ của bà như thế nào, hoặc là liệu bà có đang chuẩn bị đi đâu hay không.

Dù sao cũng không phải thực sự thân thiết…… Có ngăn cách, sẽ so đo tương đối nhiều.

Kỳ Lưu Hỏa đi lên nắm tay chặt tay Diệp Thành, “Đi.”

Nếu không có anh.

Có phải ở nơi cô đã từng sinh sống nhiều năm cô gặp phải tình cảnh không nơi nương tựa?

“Nhưng tớ có chút sợ……” Kỳ Lưu Hỏa nhỏ giọng nói.

Diệp Thành càng nắm chặt tay cô nhiều hơn, “Không cần sợ, tớ đã nói với người trong nhà rồi, mọi người đều đang chờ chúng ta về ăn cơm đấy.”

Kỳ Lưu Hỏa không thể tin được người nhà của anh lại dễ dàng đồng ý như vậy, khẩn trương đi theo Diệp Thành. Có vài lần cô định buông tay đều bị Diệp Thành nắm lại.

“Tới rồi à?” Bảo mẫu là người đầu tiên nhìn thấy hai người bọn họ. Sau đó, bà ấy quay vào trong phòng khách hô to, “Thiếu gia đưa bạn gái về rồi!”

Kỳ Lưu Hỏa bị thụ sủng nhược kinh* lại cảm thấy ngại vô cùng. Sao còn kêu lớn như vậy!

*Được sủng ái mà lo sợ; được nhiều người yêu thương vừa mừng lại vừa lo.

Sau đó, cả ba của Diệp Thành và Lữ Lan đều dẫn theo con gái đi ra xem.

“Ba, dì Lan, đây là Tiểu Hỏa.” Diệp Thành trước tiên giới thiệu cô với trưởng bối trong nhà rồi cúi người bế em gái lên.

Kỳ Lưu Hỏa sợ nhất chính là gặp phải trưởng bối của nhà người khác.

Ngày thường không dám đến nhà người khác chơi đều là bởi vì không biết phải cư xử như thế nào khi ở chung với trưởng bối.

Suốt một năm sống cùng ba này, kỳ thực tính cách của cô đã được tôi luyện không ít. Cô lễ phép cúi đầu khom lưng nói, “Chào cô chú ạ……”

“Ừ, chào cháu Tiểu Hỏa,” Lữ Lan đi lên cầm tay Kỳ Lưu Hỏa dẫn cô đi đến nhà ăn, “Đói lắm rồi phải không?”

“Không ạ.” Kỳ Lưu Hỏa cười.

Không ngờ ba của Diệp Thành còn có chút khẩn trương, lôi ví tiền ra bắt đầu đếm tiền.

Lữ Lan quay đầu lại thì thấy được, buông tay Kỳ Lưu Hỏa ra đi tới ngăn ông lại, cau mày nhỏ giọng hỏi: “Ông làm cái gì vậy? Chờ bọn nhỏ ăn cơm xong đã?”

“Tôi……” Cảm thấy khẩn trương. Mặc dù bề ngoài đối với Diệp Thành rất bình đạm, nhưng khi anh đưa bạn gái về nhà giới thiệu, ông lại không thể bình tĩnh được. Vốn là muốn biểu đạt sự ủng hộ với Kỳ Lưu Hỏa, nhưng lần đầu tiên gặp phải loại chuyện này, ông không biết phải làm thế nào.

Diệp Thành cười, “Ba, không cần vội, ăn cơm trước đã.”

Kỳ Lưu Hỏa không thấy được động tác đếm tiền của ba Diệp Thành. Lúc cô quay người lại thì mọi người đã cùng nhau đi đến nhà ăn rồi.

Diệp Thành đưa Kỳ Lưu Hỏa đến nhà vệ sinh rửa tay.

“Đừng sợ.” Diệp Thành cúi đầu hôn một cái lên mặt cô.

“Người nhà cậu…… tốt hơn trong tưởng tượng của tớ nhiều……” Kỳ Lưu Hỏa nhỏ giọng nói, “Dì Lan của cậu cũng rất nhiệt tình.”

“Ừ, cũng tốt, không có gì ý xấu cả. Bà ấy rất thích ba tớ. Mặc dù trước kia từng có ý xấu, nhưng mấy năm nay ba tớ càng ngày càng đối xử tốt với tớ hơn. Bà ấy cũng phải biết nên làm thế nào.”

Kỳ Lưu Hỏa nghĩ, tùy Diệp Thành có quá khứ bất hạnh, nhưng cũng may là cuộc sống sau này của anh rất vui vẻ. Giống như cô, có lẽ lúc trước đều là bất hạnh, nhưng cuộc sống sau này của cô và Diệp Thành đều sẽ được bù đắp lại.

Nhìn bàn cơm phong phú như vậy, có thể thấy người chuẩn bị rất dụng tâm.

Ba của Diệp Thành khẩn trương hơn ngày thường, dùng đũa gắp cho Kỳ Lưu Hỏa một cái đùi gà, còn nói, “Diệp Thành nói cháu có thể ăn được nhiều.”

“…… Cảm ơn chú.” Kỳ Lưu Hỏa quay sang trộm lườm Diệp Thành.

Diệp Thành lại nhìn sang ba mình, “Ba không thể…… uyển chuyển thay đổi nguyên văn lời nói của con một chút được sao?”

“……” Kỳ Lưu Hỏa lại không thể phản bác. Có nhiều lúc cô như bị gian tà nhập vào người, ăn nhiều hơn cả Diệp Thành. Dù sao bình thường cô cũng ăn nhiều hơn những nữ sinh khác.

Nhà của Diệp Thành có bảo mẫu nên ăn cơm xong không cần bọn họ tự tay thu dọn.

Kỳ Lưu Hỏa lặng lẽ ợ một tiếng, Diệp Thành nói muốn đưa cô ra ngoài đi dạo.

Bên này cách chỗ mẹ của Kỳ Lưu Hỏa đang ở không xa. Trước kia Diệp Thành cũng thường xuyên chạy qua chạy lại hai nơi.

Diệp Thành nắm tay cô đi trên đường, “Tớ phát hiện cậu cao lên rồi.”

Kỳ Lưu Hỏa ngẩng đầu nhìn anh, “Có sao? Sao tớ lại cảm thấy trước kia cao gần bằng bả vai cậu, mà hiện tại lại kém một chút.”

Trừ phi cô đi giày cao gót, bằng không chênh lệch chiều cao của hai người cũng đủ nhiều.

“Bởi vì, cậu cao lên, tớ còn cao lên nhiều hơn cậu nữa đó.” Diệp Thành đắc ý nói.

Kỳ Lưu Hỏa: “……” Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Hai người đi đến khu vực náo nhiệt nhất. Diệp Thành kéo Kỳ Lưu Hỏa vào trong trung tâm thương mại.

“Làm gì vậy?” Kỳ Lưu Hỏa hỏi.

Diệp Thành: “Mua đồ.”

“Cái gì?”

“Áo ngủ…… tình nhân, với cả qu@n lót, thế nào? Thích không?”

Kỳ Lưu Hỏa đỏ bừng khuôn mặt, “Buổi, buổi tối…… Tớ muốn đến ở nhà mẹ tớ. Ở lại nhà cậu không tiện lắm đâu.”

“Về nhà? Cậu không đặt Diệp Thành tớ vào mắt phải không?”

“……” Kỳ Lưu Hỏa cúi đầu, ngoan ngoãn đi theo sau lưng Diệp Thành.

Làm sao bây giờ, quay trở lại nhà của Diệp Thành sẽ phải làm mấy chuyện xấu hổ đó sao?

Mặc dù cô cũng rất thích dáng người của Diệp Thành, muốn sờ vào gì đó…… Đơn thuần cảm nhận một chút vẻ đẹp dụ hoặc của anh.

Diệp Thành không biết trong đầu Kỳ Lưu Hỏa đang suy nghĩ cái gì, dẫn theo cô trực tiếp đi thẳng vào cửa hàng nội y.

Kỳ Lưu Hỏa: “……” Tuy rằng cô ăn nhiều hơn Diệp Thành, nhưng quả thật da mặt của cô đúng là không dày bằng Diệp Thành.

Nhân viên bán hàng tiến lên ngọt ngào hỏi, “Hai vị cần gì ạ?”

Diệp Thành: “Áo ngủ tình nhân…… Với cả nội y, qu@n lót gì đó.”

“Vâng, xin đi theo tôi sang bên này,” Nhân viên bán hàng quay đầu lại quan sát ngực của Kỳ Lưu Hỏa, “Ngực của bạn gái anh khá lớn, hẳn là……”

Diệp Thành: “C!”

Kỳ Lưu Hỏa: “……” Thật sự muốn về nhà.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 64: Xem Chút Tiền Đồ Này Của Cậu Đi


Da mặt của Diệp Thành vĩnh viễn không có dày nhất, chỉ có dày hơn.

Khi nhân viên bán hàng muốn dẫn anh đi chọn nội y tình thú, Kỳ Lưu Hỏa thật sự không chịu nổi nữa, lập tức giữ chặt tay anh, “Diệp Thành, cậu đủ rồi đấy……”

Diệp Thành cúi đầu nhìn cô, “Chậc chậc…… Thẹn thùng hả? Trước tiên cứ mua mấy cái này đi.”

Vẻ mặt của anh tràn đầy thỏa mãn, Kỳ Lưu Hỏa cũng không biết anh đang đắc ý cái gì.

Nhân viên bán hàng nói: “Được, xin ngài hãy đi theo tôi sang bên này để thanh toán.”

Nhân viên bán hàng đưa Diệp Thành đi thanh toán, còn Kỳ Lưu Hỏa đỏ mặt rời khỏi cửa hàng nội y trước.

Vừa ra cửa liền gặp được một bóng dáng quen thuộc.

Là Cố Sướng.

Cố Sướng nhìn thấy Kỳ Lưu Hỏa đột nhiên xuất hiện hiển nhiên cũng vô cùng kinh ngạc, chủ động đi tới chào hỏi: “Đã trở lại?”

“Ừ, cậu đến đây một mình à?” Kỳ Lưu Hỏa hỏi.

Cố Sướng chỉ lên trên lầu, “Vừa rồi ăn lẩu với Thu Diệc ở lầu 5. Cô ấy đang đi WC, tớ ở đây chờ.”

“Tốt đấy chứ.” Kỳ Lưu Hỏa cười. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

“Ừ, vậy còn cậu?” Cố Sướng hỏi, còn nhìn sang xung quanh tìm kiếm, “Đi dạo phố với Diệp Thành à?”

“Ừ……” Kỳ Lưu Hỏa ấp úng không muốn để người khác biết Diệp Thành đang làm cái gì. Đúng lúc ấy, Diệp Thành xách theo kết quả thắng lợi đi về phía cô, logo của hãng nội y in trên túi vô cùng chói mắt. Anh nói, “Hỏa à, nhìn này, tớ mua cho cậu màu hồng phấn mà cậu thích nhất đó! Thích chứ?”

Kỳ Lưu Hỏa: “……” Tôi là ai, đây là đâu, tôi phải làm gì……

Cố Sướng nhìn thấy túi đồ trong tay Diệp Thành…… Tâm tình trở nên phức tạp. Kỳ Lưu Hỏa cũng rất phức tạp.

Thu Diệc đi xuống dưới, nhìn thấy Kỳ Lưu Hỏa liền vui vẻ không thôi.

Kỳ Lưu Hỏa tự cưỡng chế bản thân quên đi túi đồ trong tay Diệp Thành. Mấy người bọn họ cùng đến quán đồ uống ôn lại chuyện cũ.

Thu Diệc lôi kéo Kỳ Lưu Hỏa đi cửa hàng nữ trang dạo vài vòng, để lại Diệp Thành ngồi cùng Cố Sướng.

Thu Diệc hỏi Kỳ Lưu Hỏa, “Cậu và Diệp Thành đã nói cho người nhà biết chưa?”

“Ừ…… Xem như nói rồi đi, tớ đã gặp ba mẹ cậu ấy…… Cũng đã nói cho ba tớ biết rồi.”

Bên phía mẹ vẫn chưa nói, nhưng Kỳ Lưu Hỏa cảm thấy, mặc kệ người nhà có biết hay không đều sẽ không thể dao động được quyết tâm ở bên nhau của cô và Diệp Thành.

Thu Diệc gật đầu, trong ánh mắt tràn đầy hâm mộ.

“Thế còn cậu và Cố Sướng thì sao?” Kỳ Lưu Hỏa hỏi.

Thu Diệc đỏ mặt, “Chúng tớ…… Định chờ lên năm ba mới thưa chuyện với người nhà. Nhà tớ quản giáo tương đối nghiêm…… Năm nhất năm hai đều không cho phép yêu đương.”

Kỳ Lưu Hỏa tỏ vẻ hiểu rõ. Gia đình của cô và Diệp Thành đều tương đối đặc thù. Còn trên lý thuyết, nếu là gia đình bình thường sẽ rất ít người có thể thản nhiên được như ba của Diệp Thành.

Ôn chuyện xong, chờ đến buổi tối quay về, Diệp Thành tùy tiện xách theo túi nội y dẫn Kỳ Lưu Hỏa lên lầu.

Bảo mẫu nói ba của anh và Lữ Lan đều ngủ rồi, không cần phải chào hỏi. Diệp Thành đưa cho bà chiếc túi trong tay, “Đây là đồ mới mua hôm nay, dì xem có cần phải giặt lại khử trùng tiêu độc gì đó không. Ngày mai chúng cháu cần mặc.”

Bảo mẫu: “Ừ, được rồi.”

Kỳ Lưu Hỏa: “……”

Khi Diệp Thành và Kỳ Lưu Hỏa chuẩn bị vào phòng, bảo mẫu đột nhiên lại chạy lên lầu hai, nhỏ giọng nói với hai người bọn họ, “Phu nhân nói…… Nhắc hai người chú ý an toàn……”

Nói xong bảo mẫu liền xuống lầu, để lại Kỳ Lưu Hỏa vẻ mặt ngơ ngác.

Đây là lần đầu tiên cô đi vào phòng ngủ ở nhà bên này của Diệp Thành.

Căn phòng hay không hề giống với lầu 3 trống trải ở bên kia. Nội thất ở đây được thiết kế vô cùng ấm áp, có lẽ là do phòng không quá lớn.

Nhưng giường của Diệp Thành lại rất lớn, thoạt nhìn có vẻ rất thoải mái.

Kỳ Lưu Hỏa vẫn luôn cảm thấy không nên ở cùng một phòng với anh. Rốt cuộc người nhà anh sao lại có thể…… Quang minh chính đại như vậy.

Khi Kỳ Lưu Hỏa đi đến đầu giường của Diệp Thành, nhìn thấy áo mưa được người nhà anh chuẩn bị đầy đủ, Kỳ Lưu Hỏa thật sự nhận thua.

Diệp Thành vào phòng ném đồ vật lên mặt bàn, ngó nghiêng xung quanh một hồi. Nhờ có bảo mẫu thường xuyên quét tước cho anh nên trong phòng cực kỳ sạch sẽ, “Cậu đang nhìn cái gì vậy?”

Diệp Thành đến gần nhìn thấy đồ vật ở trên gối đầu, “Mẹ nó! Ai…… ai lại tri kỷ như vậy?”

Kỳ Lưu Hỏa: “……” Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Diệp Thành cố ý cười xấu xa nhìn cô, “Sao hả, có sợ không?”

Kỳ Lưu Hỏa lùi lại về phía sau, lắc đầu, “Không sợ, nhưng cậu phải biết, nơi đó của cậu rất yếu ớt.”

“……” Vẻ mặt của Diệp Thành liền tái mét, “Cậu không muốn có baby đáng yêu sao?”

“Không quan hệ, chúng ta là baby của nhau……”

Diệp Thành bị lấy lòng, xông lên ôm chặt Kỳ Lưu Hỏa, “Yên tâm…… Tớ không phải cầm thú, sao có thể làm loại chuyện này ngay bây giờ được? Nhưng mà một chút lợi tức thì có thể chứ? Cậu nợ tớ quá nhiều rồi đó.”

Kỳ Lưu Hỏa cũng ôm lại anh, bị Diệp Thành đè ở trên giường, ép tới gắt gao, nửa ngày sau mới gật đầu, nói, “Có thể……”

Sau đó Diệp Thành liền phát điên.

Cuối cùng anh chết sống muốn lôi kéo Kỳ Lưu Hỏa cùng nhau tắm rửa, Kỳ Lưu Hỏa thề sống chết bảo vệ quyền lợi được một mình tắm rửa.

Cuối cùng là Diệp Thành tắm trước, Kỳ Lưu Hỏa tắm sau.

Kỳ Lưu Hỏa ở trong phòng tắm sấy khô tóc rồi mới đi ra. Vừa ra khỏi cửa đã bị Diệp Thành chỉ mặc trên người một cái quần xà lỏn bế thốc lên giường.

Hô hấp của Kỳ Lưu Hỏa lập tức gia tốc, ngắm nhìn gương mặt đẹp trai của Diệp Thành gần trong gang tấc, không tiền đồ đỏ bừng mặt.

Diệp Thành cúi đầu xuống nhìn, chợt cảm thấy ngứa mũi. Anh nói, “Sao lại mềm như vậy…… Cậu không mặc…… Cái kia à?”

“……” Kỳ Lưu Hỏa không biết phải nói như thế nào. Bình thường vào buổi tối nữ sinh đều rất ít khi mặc áo lót, bởi vì sẽ bị khó thở, cũng không tốt cho sức khỏe, “Cậu…… mau dậy đi.”

Diệp Thành lười biếng, toàn thân nóng ran, “Hình như tớ không dậy nổi……”

12 giờ đêm Diệp Thành cấp tốc chạy vọt vào nhà vệ sinh tắm nước lạnh. Kỳ Lưu Hỏa nằm ở trên giường sắc mặt ửng đỏ……

Không hề làm cái gì, nhưng lại giống như cái gì cũng đều làm cả rồi……

Cô và Diệp Thành hôn môi, ôm ấp, vuốt v e lẫn nhau mà lại th ở dốc dồn dập. Diệp Thành dùng cơ thể nặng trịch của mình gắt gao đè lên người cô. Hai người nằm trên chiếc giường lớn ôm chặt lấy nhau. Diệp Thành thiếu chút nữa là có được cô…… Nhưng lại từ bỏ ở thời khắc mấu chốt.

Anh nói, “Rất sợ cậu sẽ không có cảm giác an toàn, chờ chúng ta đính hôn, chờ tớ…… Được không?”

Kỳ Lưu Hỏa thiếu chút nữa liền buột miệng nói, tớ có thể……

Nhưng mà…… Nghĩ đến những thứ ba mẹ anh đã chuẩn bị kia, cô thật sự không muốn ngày hôm sau bị bọn họ nhìn ra cái gì.

Chỉ đành mạnh mẽ nhịn xuống d*c vọng.

Diệp Thành tắm rửa xong lại muốn tắm cho cô. Kỳ Lưu Hỏa sao có thể đồng ý, đương nhiên là cô tự mình tắm.

Diệp Thành nằm thất thần ở trên giường, hít thật sâu.

1 giờ đêm đăng dòng trạng thái mới lên vòng bạn bè.

【 Diệp Thành: Có vợ ở bên thật tốt. 】

Mấy con cú đêm không ngủ thi nhau vào bình luận, ý tứ đều là 【 Xem chút tiền đồ này của cậu đi. 】

Kỳ Lưu Hỏa vừa ra khỏi phòng tắm, Diệp Thành lại xóa bài đăng đi.

Lòng tự trọng của đàn ông, đặc biệt là thanh niên trai tráng, thật thảm.

Ngày hôm sau, Diệp Thành lái xe đưa Kỳ Lưu Hỏa đến nhà Hạ Ngữ Mộng.

Trước tiên cô nói cho Hạ Ngữ Mộng. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Hạ Ngữ Mộng lại nói cho mẹ của Kỳ Lưu Hỏa, còn báo trước cô sẽ đưa bạn trai đến.

Người phụ nữ nghe vậy thì kinh ngạc vô cùng, “Bạn trai cái gì? Tuổi nhỏ như vậy đã dám quen bạn trai.”

Kết quả vừa nhìn thấy Diệp Thành lái xe đưa Kỳ Lưu Hỏa đến dưới lầu, sau đó hai người lấy ra rất nhiều đồ vật quà cáp, bà liền im bặt.

Trước giờ bà vẫn luôn sống thực tế như vậy.

Diệp Thành vào nhà Kỳ Lưu Hỏa chào hỏi mọi người, sau đó lại nói với mẹ cô, “Thưa dì, hai ngày nay ba con bận chuyện công tác, không có thời gian đến đây. Con muốn đợi một thời gian nữa sẽ hẹn hai nhà cùng nhau ăn một bữa cơm.”

“Hai đứa…… Mới năm nhất, chuyện này……” Người phụ nữ có chút do dự.

“Có lẽ trong vài năm này con và Tiểu Hỏa sẽ đính hôn trước. Dù sao hai bọn cháu cũng không xảy ra chuyện gì. Đến lúc đó chỉ đợi dì chọn ngày thôi ạ.” Diệp Thành nói.

Kỳ thật bọn họ không nên vội vã đính hôn như vậy. Nhưng Diệp Thành lại sợ lỡ như một ngày nào đó không kìm được mà lau súng cướp cò, anh cũng phải khiến cho Kỳ Lưu Hỏa có cảm giác an toàn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 65: Kết Thúc


Mẹ của Kỳ Lưu Hỏa đương nhiên là đồng ý.

Năm nay, thời gian diễn ra Tết Trung Thu và lễ Quốc Khánh rất gần nhau. Vậy nên kỳ nghỉ của bọn họ tương đối dài. Trong lúc hai người ở lại đây còn kịp tham gia một buổi tụ họp với đám bạn học cấp ba.

Kỳ Lưu Hỏa và Diệp Thành xa cách suốt một năm lại vẫn có thể cùng thi đậu một trường đại học để tiếp tục ở bên nhau. Điều này thực sự khiến mọi người đều phải hâm mộ.

Sau khi nghỉ Tết Trung Thu, bọn họ phải quay lại trường học, đối mặt với lịch học dày đặc và công việc chồng chất.

Nhưng cũng may cuộc sống đại học rất thú vị. Diệp Thành thường xuyên cùng Kỳ Lưu Hỏa tham gia hoạt động của câu lạc bộ. Bản thân anh cũng lập ra một câu lạc bộ của riêng mình về nhiếp ảnh.

Anh biết, Kỳ Lưu Hỏa rất thích nhiếp ảnh, cô không chỉ thích tự chụp ảnh cho chính mình, mà còn thích chụp những đồ vật xinh đẹp. Kỳ Lưu Hỏa thường xuyên có thể chỉ vì chụp một bức ảnh cô muốn chụp mà ngồi xổm suốt nửa ngày tìm góc độ, buổi tối chỉnh ảnh đến nửa đêm. Diệp Thành cũng không biết cô lấy sức lực ở đâu ra để làm những việc này.

Nhưng sở thích của vợ yêu vẫn là quan trọng nhất. Diệp Thành đang muốn cố hết sức giúp Kỳ Lưu Hỏa được làm những việc mà cô thích làm.

Những năm tháng đại học trôi qua quá nhanh. Hai người vốn muốn tổ chức đính hôn vào lúc này, nhưng lại bởi vì việc học bận rộn, hơn nữa vừa được nghỉ liền cùng nhau đi du lịch khắp nơi trên thế giới để chụp ảnh. Cuối cùng bọn họ chỉ làm một nghi thức đính hôn đơn giản ở nước ngoài mà không có sự chứng kiến của cha mẹ hai bên.

Nhưng cũng may hai nhà đều đã ngầm thừa nhận là thông gia từ lâu. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Lúc trước, mẹ của Kỳ Lưu Hỏa ở trong nhà không có chỗ dựa, thường phải nhẫn nhịn cam chịu. Hiện giờ có một cậu con rể như Diệp Thành, sống lưng cũng thẳng tắp.

Kỳ Lưu Hỏa và Diệp Thành cùng nhau đi ra ngoài nhiều lần như vậy, đi du lịch ở các nước trên thế giới. Thế nhưng hai người vẫn chưa từng chân chính làm chuyện đó một lần nào.

Trong lòng Diệp Thành gấp gáp muốn hai người mau chóng thuộc về nhau nhưng lại sợ sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của Kỳ Lưu Hỏa. Dù sao những người khác bằng tuổi cô vẫn còn là cẩu độc thân. Nếu bắt cô phải kết hôn sớm thì chỉ e sẽ không hòa nhập được với bạn bè.

Nhà họ Diệp của anh cũng không quan trọng việc kế thừa gia nghiệp, đương nhiên sẽ nghe theo ý của Kỳ Lưu Hỏa khi nào vui vẻ muốn kết hôn thì kết hôn.

Khi Kỳ Lưu Hỏa học đến năm tư đại học, giữa cô và Diệp Thành vẫn rất thuần khiết. Cô từng nói với anh vài lần, nếu nhẫn nhịn vất vả quá thì không cần nhịn, hơn nữa cũng không phải cô không thèm muốn vẻ đẹp quyến rũ của Diệp Thành. Người nhà hai bên đều đã đồng ý, hiện giờ bọn họ đâu có khác sớm kết hôn là bao?

Thế nhưng, Diệp Thành làm gì cũng phải có cảm giác nghi thức. Kỳ Lưu Hỏa cảm thấy là bởi vì bệnh công chúa của anh lại tái phát.

Kỳ Lưu Hỏa bắt đầu chuẩn bị đi thực tập. Còn Diệp Thành đã sớm đi làm ở công ty của ba anh từ năm hai đại học rồi. Anh hỏi Kỳ Lưu Hỏa muốn chọn công ty nào, cô chỉ nói là lên group tuyển dụng chọn.

Diệp Thành nhìn qua tư liệu của công ty, dường như có chỗ khó hiểu, quay sang hỏi cô, “Có nhiều công ty lợi hại như vậy, sao lại chọn công ty đó?”

Nội tâm kỳ thật đang nhảy nhót kích động không thôi.

“Em thích.” Kỳ Lưu Hỏa cảm thấy hoàn cảnh làm việc ở đây rất thoải mái, trong văn phòng còn cho phép nuôi mèo, vừa hay phù hợp với sở thích của cô.

Kỳ thật nơi Kỳ Lưu Hỏa nhìn trúng chính là một văn phòng nhỏ thuộc sở hữu của công ty nhà Diệp Thành.

Diệp Thành cảm thấy có lẽ Kỳ Lưu Hỏa sẽ thích nơi đó nên đã sớm xin ba cho mình đến đây phụ trách quản lý công việc kinh doanh.

Quả nhiên Kỳ Lưu Hỏa đã chọn nơi đó. Lúc này, Diệp Thành cảm nhận được, thân là một kẻ có tiền có quyền phú nhị đại tốt đẹp đến mức nào.

Anh nói, “Hay là anh cũng đến đó thực tập?”

Kỳ Lưu Hỏa trừng mắt nhìn anh, “Đừng có náo loạn. Bình thường anh giống như con khỉ mông không thể ngồi yên một chỗ, anh đi theo làm gì?”

“……” Diệp Thành ủy khuất nhìn cô, “Anh đến đó làm hậu thuẫn kiên cố cho em.”

“Em không cần hậu thuẫn.”

“Nhưng anh chính là hậu thuẫn của em, cho dù là ở bất kỳ nơi nào.”

Kỳ Lưu Hỏa không hiểu, “Có ý tứ gì?”

“Anh là…… Người lãnh đạo trực tiếp…… ở chỗ đó.”

Kỳ Lưu Hỏa: “……”

“Có giận không? Nhưng không phải là anh cố ý đâu. Anh đã làm ở đó từ trước khi em chọn rồi. Không phải anh cố tình muốn quản em……” Diệp Thành không có đủ tự tin. Anh thật sự không muốn chọc giận Kỳ Lưu Hỏa.

Kỳ Lưu Hỏa nhảy dựng lên ôm lấy bả vai anh, “Anh làm gì thế, em cảm thấy rất tốt mà. Nếu có người bắt nạt em, nhớ phải chống lưng cho em đó! Em còn muốn được tăng lương thăng chức nữa!”

Diệp Thành: “……”

“Anh làm sao vậy?”

“Phản ứng của em không giống như trong tưởng tượng của anh,” Diệp Thành vò đầu, “Anh còn tưởng em sẽ cãi nhau với anh một trận rồi tức giận rời đi, sợ em cảm thấy anh đang giam cầm em, không cho em không gian riêng……”

“Em đã nói rồi, anh ít xem mấy tiểu thuyết bá đạo tổng tài đó đi,” Kỳ Lưu Hỏa lại trừng anh, “Anh là bá đạo tổng tài chắc, anh chỉ là bị thiểu năng trí tuệ thôi. Chỉ những nam chính hoàn mỹ ấy mới có thể hưởng thụ đãi ngộ đó, anh không xứng.”

“…… Đúng đúng đúng, anh chỉ là một cô công chúa.” Diệp Thành gật đầu nhận sai.

Kỳ thật, Kỳ Lưu Hỏa không có cảm giác dữ dội gì về chuyện Diệp Thành là người lãnh đạo trực tiếp của cô. Mặc dù Diệp Thành ăn nói tùy tiện, nhưng anh thật sự có bản lĩnh. Có người bạn trai ưu tú như vậy, ai mà không vui cho được.

Ngày đầu tiên Kỳ Lưu Hỏa đến công ty làm việc, Diệp Thành rất bận, không thể qua xem.

Trước tiên, Kỳ Lưu Hỏa phải đi tham gia một khóa tập huấn. Bầu không khí trong công ty nhỏ này rất tốt. Thế nhưng nơi đây lại có một quy định vô cùng không có nhân tính. Bọn họ không cho phép nhân viên trong công ty yêu đương với nhau.

Cấm tình yêu văn phòng. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Kỳ Lưu Hỏa có chút khó xử, cho dù hiện tại cô chỉ là một thực tập sinh.

Nhưng cô thích nơi này, ít nhất trong lúc thực tập cô muốn được sống yên ổn chờ đợi.

Nghĩ đến Diệp Thành rất có thể sẽ hấp tấp chạy tới gặp cô. Anh vẫn là tấm gương của cả công ty đó……

Tình yêu văn phòng gì đó……

Kỳ Lưu Hỏa lập tức nhắn tin cho Diệp Thành.

【 Kỳ Lưu Hỏa: Trước tiên cứ làm bộ chúng ta không có quan hệ gì đi. 】

Diệp Thành đã vào đến cửa, đang cúi đầu trả lời tin nhắn của cô.

【 Diệp Thành: Không có quan hệ? Quan hệ thân xác? 】

【 Kỳ Lưu Hỏa: Không phải…… Ở đây cấm nhân viên yêu đương……】

【 Diệp Thành: Hả? Anh là ông chủ, không phải nhân viên. 】

【 Kỳ Lưu Hỏa:…… Nghe lời không? 】

【 Diệp Thành: Nghe lời. 】

Tổ trưởng mở cuộc họp nói ông chủ mới vừa tới nhậm chức. Mọi người đều lập tức đề cao tinh thần, nhưng trong tối ngoài sáng lại lén lút châm chọc Diệp Thành chỉ là tên nhị thế tổ đến đây chơi đùa, tỏ vẻ xem thường anh.

Kỳ Lưu Hỏa âm thầm quan sát tổ trưởng, đưa ra đánh giá ban đầu. Tính cách cao ngạo, tự phụ, cảm thấy người khác có năng lực đều là nhờ ba mình. Nếu anh ta cũng có xuất thân cao như vậy thì hiện tại chắc chắn sẽ lợi hại hơn Diệp Thành nhiều.

Tổ trưởng là đàn ông, những nhân viên khác lại chủ yếu đều là phụ nữ. Chẳng ai trong số họ có vẻ tập trung nghe tổ trưởng đang nói cái gì. Nhưng giây phút Diệp Thành bước vào, Kỳ Lưu Hỏa nhìn thấy trong mắt của bọn họ đều phát sáng lấp lánh.

Diệp Thành đơn giản nói vài câu không khác gì trong dự liệu của tổ trưởng. Trông anh giống một nhân vật chỉ biết làm ra vẻ trên sân khấu chứ không hề có ý nghĩa thực tế.

Kỳ thật hôm nay Diệp Thành chỉ đến để đón Kỳ Lưu Hỏa tan làm, cảm thấy nếu đã tới thì nên đi vào cho cô một cái chống lưng. Kết quả Kỳ Lưu Hỏa lại làm bộ không quen biết mình. Lần ra vẻ này thật không thú vị chút nào.

Chờ sau khi Kỳ Lưu Hỏa tan làm, đi ra ngoài quảng trường tìm được xe của Diệp Thành, hai người liền cùng nhau quay về trường học.

Kỳ Lưu Hỏa vừa thắt dây an toàn vừa nói, “Em muốn bắt đầu thuê nhà ở bên ngoài. Hiện giờ ở xa công ty quá, cũng không thể bắt anh đưa đón em mỗi ngày được, dù sao cũng không cần phải đi học nữa.”

Diệp Thành nhướng mày nhìn cô, “Rốt cuộc cũng từ bỏ được ký túc xá dọn ra ngoài ở rồi?”

Mặt Kỳ Lưu Hỏa ửng hồng, “Ừ……”

“Anh đã tìm được nhà rồi, có thể thuê chung với anh không. Anh chỉ có một mình, buổi tối có chút…… Hơi sợ.”

Kỳ Lưu Hỏa: “…… Được.”

Kỳ Lưu Hỏa thu dọn đồ đạc rất nhanh chóng, đồ của cô cũng không có quá nhiều. Diệp Thành nói đã sớm tìm được nhà, bảo cô mau dọn đồ xuống.

Kỳ Lưu Hỏa cảm thấy anh thật sự rất lợi hại. Anh đã tính toán được mình sẽ chọn thực tập ở công ty kia, thậm chí còn tìm sẵn nhà thuê từ trước.

Diệp Thành dẫn theo Kỳ Lưu Hỏa chuyển nhà, hai người vội vội vàng vàng chất hết đồ đạc của cô lên xe.

Đến lúc tới nơi, Kỳ Lưu Hỏa phát hiện ở đây đã có đầy đủ mọi thứ.

Thậm chí còn giống như…… Diệp Thành đã ở được một thời gian.

Ngoại trừ ngày thường ra ngoài đi du lịch, buổi tối hai người đều không bao giờ ở ngoài với nhau. Vậy nên cô cũng không biết Diệp Thành ở bên này.

Dường như cô không xứng lắm với chức vụ bạn gái này……

“Anh ở đây được bao lâu rồi?” Kỳ Lưu Hỏa hỏi.

Diệp Thành đi vào phòng bếp chuẩn bị đồ ăn, “Không được bao lâu. Vốn định chờ em hoàn toàn tốt nghiệp mới nói cho em biết. Dù sao trước giờ em cũng không quan tâm buổi tối anh sẽ đi nơi nào, ở đâu. Không ngờ thực tập và tốt nghiệp cũng không sai biệt lắm.”

Kỳ Lưu Hỏa nhìn xung quanh, “Đây là do anh tự mình thiết kế phải không?”

Diệp Thành dọn đồ ăn ra rồi ôm chặt cô vào lòng, “Đã nhìn ra? Về sau kết hôn ở luôn nơi này được không?”

“Hả…… Nghĩ xa vậy sao?”

Diệp Thành: “Không thích nơi này, thì ở trong ngôi nhà ba tầng của anh lúc trước cũng được. Đến tết trở về chúng ta sẽ tới đó, em không thích sao?”

“Thích…… Nhưng mà em…… cảm thấy thật áy náy. Trước giờ vẫn luôn bận rộn chuyện của riêng mình, chưa từng cùng anh lo đến những việc này. Một mình anh lo toan mọi thứ có mệt không?”

Diệp Thành lắc đầu, “Không mệt, chỉ cần là tính toán cho cuộc sống sau này của chúng ta, anh sẽ vô cùng hưng phấn, nhiệt tình mười phần.”

Kỳ Lưu Hỏa nhón mũi chân ôm lấy cổ anh, hé môi hôn anh một cái.

Hai người ăn cơm xong, Kỳ Lưu Hỏa phát hiện Diệp Thành đã chuẩn bị phòng ngủ riêng cho cô.

Diệp Thành lúng túng nói, “Không được…… Càng ngày càng nhịn không nổi, để em ngủ một phòng riêng sẽ an toàn hơn……”

Tính toán đâu ra đấy, cô đã ở bên Diệp Thành ít nhất 5 năm rồi. 5 năm.

Anh đã nhịn suốt 5 năm.

Bản thân Kỳ Lưu Hỏa còn cảm thấy mình quá đáng.

“Em ngủ riêng một phòng?”

“Đúng.” Diệp Thành ngoan ngoãn gật đầu, trong ánh mắt lại mang theo hi vọng.

Kỳ Lưu Hỏa mỉm cười đi tắm rửa. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Diệp Thành thu dọn bàn ăn, chợt nhìn thấy di động của Kỳ Lưu Hỏa ở trên bàn cơm phát sáng.

Liếc mắt nhìn qua thì thấy có người nhắn tin cho cô.

Trước giờ cả Kỳ Lưu Hỏa và Diệp Thành đều không đặt mật mã cho điện thoại. Diệp Thành cảm thấy tin nhắn cô nhận được kia rất kỳ quái, vì thế mở ra xem thử.

【 Tổ trưởng: Tiểu Hỏa, anh có thể gọi em như vậy không [ tình yêu ]】

【 Tổ trưởng: Tuy rằng trong bộ phận chúng ta không cho phép nhân viên yêu đương, nhưng nếu là lén lút…… Cũng không ai dám nói gì cả. 】

【 Tổ trưởng: Hiện tại tốt xấu gì anh cũng là tổ trưởng, đã lăn lộn không ít năm. Những sinh viên vừa mới tốt nghiệp như em, anh đã gặp rất nhiều. 】

【 Tổ trưởng: Nhưng em lại cực kì đặc biệt. 】

【 Tổ trưởng: Sao Tiểu Hỏa không trả lời lại anh? Đang bận gì sao? 】

【 Kỳ Lưu Hỏa: Tôi là chồng của cô ấy, cô ấy đang đi tắm. 】

Diệp Thành trả lời.

Tổ trưởng bên kia không còn động tĩnh gì nữa.

Diệp Thành tức giận bốc hỏa l3n đỉnh đầu, muốn suốt đêm đi phá nhà của tổ trưởng. Ngày đầu tiên vợ của ông chủ đi làm, anh ta đã dám cạy góc tường của lãnh đạo……

Kỳ Lưu Hỏa tắm xong đi ra, thấy Diệp Thành đang ngồi thẫn thờ ở bên bàn ăn, “Làm sao vậy?”

Diệp Thành chỉ vào di động của cô, “Tự mình xem đi, ngày mai có muốn cùng anh đến công ty thay đổi một vài quy định không. Đổi thành ông chủ có thể yêu đương, tất cả nhân viên đều không được thèm muốn tơ tưởng bà chủ.”

“……”

Diệp Thành nói xong liền đi tắm rửa.

Kỳ Lưu Hỏa vừa nhìn được tin nhắn liền xấu hổ vô cùng.

Tổ trưởng này thật không đáng tin cậy, hai mươi mấy tuổi rồi mà giờ này vẫn chưa có được bao nhiêu năng lực. Ban ngày thì khinh thường Diệp Thành, vừa đến buổi tối liền trêu chọc đồng nghiệp nữ, thật là cực phẩm.

Diệp Thành tắm rửa xong đi ra. Kỳ Lưu Hỏa hỏi anh, “Vậy chỗ tổ trưởng phải làm sao bây giờ……”

“Yên tâm đi, anh sẽ không sa thải anh ta. Anh phải cho anh ta biết, muốn tơ tưởng đến người phụ nữ của ông chủ, anh ta còn kém xa mới xứng.”

Kỳ Lưu Hỏa nhìn thấy bờ ngực Diệp Thành đang dồn dập phập phồng.

Anh không mặc áo trên.

Lúc trước là cơ bụng sáu múi, hiện giờ lại thật sự có tám khối cơ bụng ẩn hiện.

Diệp Thành rầu rĩ nói mình phải về phòng ngủ, Kỳ Lưu Hỏa gật đầu, quay trở về phòng ngủ của mình.

Một lát sau, cửa phòng ngủ của Diệp Thành bị gõ vang.

“Vào đi.” Diệp Thành lười biếng lên tiếng. Anh đang nghĩ về nội dung cần nói trong cuộc họp toàn bộ nhân viên vào ngày mai. Kết quả vừa quay đầu lại liền thiếu chút nữa phụt cả máu mũi.

Không ngờ Kỳ Lưu Hỏa lại…… chủ động mặc đồ ngủ tình thú đi vào……

Diệp Thành lắp bắp nói, “Em…… Em đây là…… Dê vào miệng cọp…… Làm gì vậy……”

“Đi vào miệng cọp.” Kỳ Lưu Hỏa đi chân trần bước vào phòng.

Hiện tại cô đã 22 tuổi. Dáng người đẹp hơn nhiều so với những cô gái cùng tuổi, lại thêm Diệp Thành ngày thường cố ý hoặc vô tình “Bồi dưỡng”, luyện ra một ánh mắt quyến rũ chết người.

Diệp Thành nhìn thấy tấm vải mỏng không thể che nổi thân thể mê người của Kỳ Lưu Hỏa, không thể kìm chế được bản thân nổi lên phản ứng. Khi Kỳ Lưu Hỏa trèo lên người anh, anh còn thể nhẫn nại nổi nữa, một tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, “Nếu như anh…… Ăn em, thì phải làm sao bây giờ?”

“Vậy anh…… Dám muốn em sao……” Kỳ Lưu Hỏa thì thầm ở bên tai anh, thậm chí còn khêu khích khẽ cắn một cái vào vành tai anh.

“Dám, muốn……” Diệp Thành điên rồi, lập tức dùng sức xoay người đè Kỳ Lưu Hỏa ở dưới thân.

Mái tóc dài của Kỳ Lưu Hỏa xõa ra ở trên giường Diệp Thành, mang theo vẻ đẹp khó tả. Khuôn mặt xinh đẹp yêu kiều lại thêm bộ ng ực phập phồng lên xuống. Một màn này đẹp hơn hết thảy những gì Diệp Thành đã từng nhìn thấy trong suốt hơn hai mươi năm sống trên đời.

Diệp Thành cúi đầu hôn môi cô, “Có thể chứ…… Thật sự có thể chứ……”

Bàn tay to lại không thành thật cách một lớp vải mỏng sờ nắn eo cô. Vòng eo tinh tế đến nỗi dường như chỉ cần dừng thêm một chút sức lực liền có thể bóp nát.

Hô hấp của Kỳ Lưu Hỏa cũng trở nên khó khăn. Cô ngửa đầu đón lấy nụ hôn cuồng nhiệt của anh, môi mỏng khẽ mở, đầu lưỡi hồng nhạt linh hoạt tiến vào trong miệng Diệp Thành khiêu khích, khơi lên một trận dục hỏa trong người anh.

Vải mỏng rơi xuống đất. Hai người lăn lộn quay cuồng trên chiếc giường cực đại, thỉnh thoảng lại truyền ra âm thanh khiến người ta phải đỏ mặt ngượng ngùng.

Tấm lưng tr@n trụi của Diệp Thành bị móng tay của Kỳ Lưu Hỏa cào thành từng vệt đỏ ửng. Hai người lần đầu tiên thân mật, cùng k1ch thích lên d*c vọng nguyên thủy nhất của nhau, cuồng nhiệt lăn lộn đến tận hừng đông.

Đến cuối cùng Kỳ Lưu Hỏa cảm thấy eo mình sắp đứt đến nơi, nhưng Diệp Thành vẫn cứ tràn đầy sinh lực như cũ……

“Diệp Thành……”

“Lúc em gọi tên của anh, giọng nói thật dễ nghe.”

“Diệp tiên sinh, anh có thể khắc chế chính mình một chút…… được không?” Kỳ Lưu Hỏa thật sự rất mệt mỏi.

Ai nói sau khi hưởng thụ xong, con gái sẽ dư thừa tinh lực hả? Rõ ràng còn phải xem đối phương là loại hình gì mới được…… Diệp Thành là loại người có thể làm đến khi trời đất sụp đổ, sao cô có thể chịu nổi……

Diệp Thành: “Khắc chế cái gì, em chính là vợ của anh. Chúng ta kết hôn đi, được không.”

“Được……”

Kỳ Lưu Hỏa lại mơ mơ màng màng ngủ mất. Lúc bị anh bế đi tắm cũng không biết gì cả.

Ngày hôm sau Kỳ Lưu Hỏa vừa mở mắt ra đã bị dọa cho linh hồn nhỏ bé sắp sụp đổ, giọng nói khàn đặc lại. Cô lắc lắc cánh tay của Diệp Thành, “Trời ạ, đến muộn rồi! Ngày đầu tiên đi làm của em.”

Diệp Thành ôm chặt cô vào trong ngực, “Anh là ông chủ, em còn đi làm cái gì ……..Ở lại với anh……”

Cô gái nhỏ bé yếu đuối tay trói gà không chặt, vì thế Diệp Thành vào giữa thanh thiên bạch nhật lại cầm thú một phen.

Diệp Thành khuyên cô hôm nay đừng đi làm, nhưng Kỳ Lưu Hỏa khăng khăng muốn đi.

Diệp Thành không còn cách nào khác, chỉ có thể mang cô theo.

Hai người đến công ty cũng không nói gì, nhưng Diệp Thành lại đột nhiên mở họp.

Trong lúc họp, tổ trưởng vẫn luôn không dám nhìn thẳng vào Kỳ Lưu Hỏa.

Diệp Thành ngồi ở đằng trước, nhìn mọi người xung quanh, “Tôi biết công ty chúng ta có  quy định nhân viên không được phép yêu đương với nhau. Thật không dám giấu diếm, tôi đã có vợ, đã đính hôn từ trước khi cô ấy vào làm ở đây. Vốn dĩ cũng không định nói, muốn làm gương cho mọi người. Nhưng tối hôm qua có một nhân viên nam của công ty chúng ta biết luật mà còn cố tình vi phạm, dám nhắn tin cho vợ của tôi, lại còn là nói những chuyện ngoài lề không liên quan đến không việc. Tôi cũng không muốn nhằm vào ai, nhưng hôm nay tôi muốn thay đổi quy định này. Tôi không phản đối tình yêu văn phòng. Ngược lại, nếu cả hai người đều là nhân viên của công ty muốn mua nhà để kết hôn, còn có thể nhận ưu đãi khi mua nhà. Tóm lại, đãi ngộ của công ty không thiếu, nhưng tiền đề là, mọi người phải bảo vệ bà chủ của mình.”

Mọi người mê mang một hồi rồi đồng loạt vỗ tay.

Diệp Thành chỉ vào Kỳ Lưu Hỏa, “Mau, em cũng nói hai câu đi.”

Kỳ Lưu Hỏa: “…… Ông chủ……”

“Chậc chậc,” Diệp Thành nhìn về phía mọi người, “Thật ngượng ngùng, đây chính là vợ của tôi. Chúng tôi định kết hôn vào cuối năm nay. Đến lúc đó mời tất cả mọi người cùng đến uống rượu mừng.”

Mọi người lại kinh ngạc đến ngây người, rồi lại tiếp tục điên cuồng vỗ tay.

Thực tập sinh Kỳ Lưu Hỏa vốn muốn yên lặng mà sống, kết quả lại bị tên thích tỏ vẻ Diệp Thành này cưỡng ép đẩy đến trước mặt mọi người.

Cuối năm khi bọn họ kết hôn, Kỳ Lưu Hỏa đã được làm nhân viên chính thức, thành tích làm việc vẫn luôn dẫn đầu, năng lực đương nhiên cực cao. Diệp Thành bận rộn không thể thường xuyên tới bên này quản lý, cơ bản đều giao hết mọi việc cho Kỳ Lưu Hỏa xử lý.

Ngày kết hôn, Kỳ Lưu Hỏa mặc trên mình chiếc áo cưới xinh đẹp nhất, lộng lẫy nhất. Diệp Thành mặc vest đẹp trai xuất sắc.

Bạn bè thân thích, bạn học đồng nghiệp, tất cả đều đến chung vui. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Diệp Thành và Kỳ Lưu Hỏa là cặp đôi thường xuyên show ân ái nhân trong vòng bạn bè, mọi người đều biết đến họ.

Trước sự chứng kiến của mọi người, dưới ánh mặt trời ấm áp, hai người tuyên thệ, hôn môi, ôm chầm lấy nhau.

Kỳ Lưu Hỏa nhịn không được rưng rưng nước mắt. Diệp Thành, người đàn ông này, chính là người tốt nhất cô gặp được trong suốt cuộc đời này.

Nguyện đem toàn bộ tình yêu của kiếp này trao cho anh.

Lúc đeo nhẫn cho nhau, Diệp Thành nói, “Đời này của em, đều thuộc về anh.”

“Anh sẽ vĩnh viễn yêu em nhiều như ngày hôm nay.”

Cuộc sống sinh hoạt quá tốt đẹp, tình cảm thuần khiết hồn nhiên thời niên thiếu đã tu thành chính quả. Kỳ Lưu Hỏa vĩnh viễn không bao giờ quên cảnh tượng hai người chạm phải ánh mắt của nhau vào ngày đầu tiên Diệp Thành chuyển tới lớp của mình.

Hình dáng thiếu niên của hai người in ngược trong mắt nhau. Kiếp này bọn họ may mắn có được nhau.

Vô cùng may mắn.

Hoàn.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom