Cập nhật mới

Dịch Cá Mặn Lên Đệ Nhất Thiên Bảng

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,099
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40


Hắn rất chân tình thật ý, ánh mắt thì cực kỳ chân thành, nhìn vào cặp mắt đẹp thuần túy kia, Ngu Tri Dao có chút chột dạ.

Chẳng qua mặt nàng rất bình tình, thậm chí còn lộ ra vẻ cảm động nói: "Tiểu Vân công tiwr, ngươi là người tốt.

"Lạc Vân Dã hơi nghẹn lời, cũng có chút chột dạ vì lừa gạt tiểu cô nương.

Sau một trận thăm dò lẫn nhau, hai người đều cảm thấy thuật dịch dung của đối phương là lấy được từ môn phái nhỏ.


Dù sao bài viết kia không được phổ biến.

Ngu Tri Dao hơi liếc nhìn xấp phù màu vàng treo bên hông của hắn, a một tiếng: "Tiểu Vân, ngươi là Phù tu, vì sao lại đi đổi thi thể yêu thú đổi bạc? Bán phù triện không phải dễ dàng hơn sao?"Lúc này vẻ lo lắng của Lạc Vân Dã là thật, hắn thở dài nói: "Tiểu Ngư cô nương, ngươi không biết, phù triện của ta chỉ có ta mới có thể sử dụng, người ngoài dùng mười tấm cũng không nhất định có thể sáng được một tấm.

Nếu không phải như vậy, sao ta có thể rơi vào tình cảnh này được?"Hắn vỗ vỗ túi trữ vật treo thặt chặt bên hông, nói: "Ngay cả nhẫn trữ vật cũng không mua nổi.

"Nhẫn trữ vật và túi trữ vật cơ bản nhất đều có kích thước hai mươi mét, nhưng nhẫn trữ vật thuận tiện mang theo không dễ bị mất, cho nên cần một trăm linh thạch hạ phẩm.

Mà túi trữ vật thì chỉ cần năm mươi linh thạch hạ phẩm.

Lúc này Ngu Tri Dao cũng cảm thấy hắn thật thảm.

Phù tu là ngành kiếm được nhiều tiền, nhưng hắn ngay cả nhẫn trữ vật bình thường nhất cũng không mua nổi.

Phù triện mình làm ra người khác cũng không dùng được.


Tương đương với chuyện ôm bảo bối nhưng làm thế nào cũng không bán được, thảm!Ngu Tri Dao từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một cái nhẫn trữ vật cơ bản nhất, đưa tới: "Cái này là trên đường đến trấn Thanh Châu ta nhặt được, coi như quà chúng ta trở thành đồng bạn đi.

"Nói là quà ra mắt, Lạc Vân Dã cũng không từ chối.

Hắn lục trên người mình một vòng, quả thật không có thứ tốt gì, chỉ có thể kéo xuống một phù trừ tà, sau khi đưa linh khí vào, dán vào trên túi thơm của Ngu Tri Dao.

Trong nháy mắt trên phù triện hiện lên phù ấn màu vàng rồi biến mất, Ngu Tri Dao có trực giác phù triện này không bình thường, vui mừng vỗ túi thơm: "Cảm ơn Tiểu Vân.

"Lạc Vân Dã thấy vẻ mặt vui mừng giống như chưa từng thấy phù triện, lại xe liên tiếp ba tấm phù trừ tà, cho Ngu Tri Dao tùy tiện chơi.

Hai người tặng lễ vật cho nhau, sau đó lại nói một chút chuyện về hành trình đi về phía Đông, càng hài lòng với lẫn nhau hơn.

Đồng bạn trời định ăn nhịp với nhau, bắt đầu đồng hành ba ngày đi chơi trong trấn Thanh Châu.

Hai ngày cuối tháng, hai người gần như đi khắp các nơi của trấn Thanh Châu ăn ăn uống uống, cháo xanh và quả trám ướp lạnh là món ăn cần thiết mỗi ngày, cơm tối thì sẽ đi đến tửu lầu nổi tiếng ăn.


Hai người ăn nhịp đến mức ngay cả làm việc và nghỉ ngơi cũng giống nhau.

Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã đều cảm thấy đối phương có vận khí vô cùng tốt, còn nhận định đối phương là đồng bạn tâm hồn của mình.

Một ngày cuối cùng của tháng này, chạng vạng tối, Ngu Tri Dao mặc một chiếc váy đỏ xinh đẹp, tóc được buộc bởi một sợi dây màu đỏ, trên cột tóc còn có treo một quả cầu lông nhung màu trắng.

Ngu Tri Dao cảm thấy mỗi ngày ăn mặc xinh đẹp, mới có thể làm cho tâm trạng càng vui vẻ.

Suy nghĩ này đã được nàng áp dụng hơn mười năm, hiệu quả rất tốt.

.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,099
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41


Lúc này hai người đi đến khu vực náo nhiệt nhất của đường Thanh Châu, tửu lầu lớn nhất của Trấn thanh Châu Bách Hương lâu.Sau khi vào cửa, cứ theo lẽ thường ngồi vào đại sảnh ở lầu một.

Sau khi Lạc Vân Dã gọi mấy món ăn đặc sắc, Ngu Tri Dao lại gọi thêm mấy món, rồi sau đó hai người yên lặng chú ý những người xung quanh, lưu ý tin tức của Vân giới.Bởi vì ngày mai trấn Thanh Châu sẽ tổ chức hội đèn, lúc này trong đại sảnh lầu một gần như không còn chỗ ngồi nữa.Ngu Tri Dao còn nhìn thấy Sở Thanh cầm đầu bốn đệ tử Vân Kiếm phái, lúc bọn họ ngồi vào không lâu, đám người này vào cửa ngồi bên trái nàng.Ngu Tri Dao cũng không lo lắng bọn họ bị nhận ra, bây giờ nàng rất ăn ý đồng bạn thiếu niên này.Ngôn hạnh cử chỉ của Lạc Vân Dã và Minh Lê chỉ có thể nói là không liên quan chút nào.


Cho đám người này suy nghĩ nát óc cũng không thể nghĩ được nàng ở bàn bên cạnh.Vì vậy Ngu Tri Dao cứ theo lẽ thường ăn uống vô cùng vui vẻ với Lạc Vân Dã.Trái lại bàn tu sĩ sau lưng bọn họ ăn uống xong, ngươi một lời ta một lời nói ra tin tức hữu ích.Tu sĩ áo trắng uống nhiều, tự cho là nói nhỏ, thực tế giọng nói rất lớn: "Ôi ôi, các ngươi đều nghe qua chữ? Nghe nói thôn kia lại hao tổn một nhóm tu sĩ, tiến vào thì không đi ra được nữa."Tráng hán giắt bên hông một cây đại dao, cơn say dâng lên, lớn tiếng nói: "Ợ! Thôn nào?"Tu sĩ áo trắng: "Chính là cái thôn "không thể nói" từ trấn Thanh Châu đi về phía Đông ba mươi dặm."Tráng hán không nhịn được: "Cái gì mà thôn "không thể nói"! Chính là một cái thôn nát, lão tử ở bên ngoài cũng có thể trực tiếp lật nó!"Người bên cạnh lập tức che miệng gã lại: "Xuỵt xuyt, nhỏ giọng một chút.

Thôn kia rất kỳ lạ, nghe nói có tiền bối Quy Nhất cảnh đi vào.

Chẳng qua cũng chỉ là nghe nói, tiền bối này muốn tìm kiếm tu sĩ đi vào lúc trước nhưng cũng một lần đi không về.

Xa không nói, cứ nói gần đi.

Ba ngày trước không phải có bảy tu sĩ Minh Tâm cảnh, ở ngoài đường phố gi3t chết người giả mạo Tu sĩ Thiên Bảng sao.

Sau khi bọn họ nghe được chuyện này, cảm thấy là có Ma tộc quấy phá, muốn trảm yêu trừ ma, giải cứu bá tánh trong thôn kia, lập tức mời một người dẫn đường.


Sau khi bọn họ tiến vào người dẫn đường ở bên ngoài nói, mơ hồ nghe dược tiếng kêu thảm thiết, người dẫn đường vội vả trốn về."Tráng hán bị dọa cho tỉnh rượu: "Chuyện này...!thôn "không thể nói", lại đáng sợ như vậy sao?""Ai..." Tu sĩ áo trắng lắc đầu nói: "Không thể nói, không thể nói."Ngu Tri Dao vừa ăn vừa nghi nhớ những chữ mấu chốt, đi về phía Đông cách trấn Thanh Châu ba mươi dặm, thôn "không thể nói" có cổ quái, rất nguy hiểm, phải tránh.Ở đối diện Lạc Vân Dã cũng âm thầm ghi nhớ.Bàn phía sau không còn nói chuyện này nữa, lại bắt đầu uống rượu.

Ngu Tri Dao còn dành chút thời gian dựng lỗ tai nghe ngóng bàn bên cạnh.Từ trước đến nay Sở Thanh lấy trừ ma làm nhiệm vụ của mình lúc này lại khuyên can hai ba đệ tử nhiệt huyết muốn cầm linh bảo đi liều mạng, lấy trách nhiệm nặng nề bắt phản đồ mà môn phái giao cho thuyết phục bọn họ..
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,099
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42


Ngu Tri Dao nghe có chút nhàm chán, chạm mắt với Lạc Vân Dã đối diện.

Hai người ăn ý gật đầu, tính tiền đi ra ngoài.Lạc Vân Dã dẫn đầu nói: "Chúng ta đi về phía Đông, phải tránh cái thôn "không thể nói" đó."Ngu Tri Dao gật đầu: "Dựa theo chúng ta tính toán trước, rời trấn Thanh Châu, phải liên tiếp vượt qua mấy ngọn núi mới có thể đến Nhạn Thành.


Núi đầu tiên chúng ta muốn đi qua chính là Yêu sơn, là ngọn núi mà có một nửa có yêu thú đi lại.

Chỉ cần tránh lãnh địa của đại yêu thú, cũng có thể bình an đi qua.

Qua Yêu Sơn, hẳn là không thể đi đến cái thôn cổ quái kia nữa.""Cách trấn Thanh Châu ba mươi dặm về phía Đông." Lạc Vân Dã nói: "Hôm qua ta ở trấn Thanh Châu mua bản đồ Vân giới cùng với bản đồ phụ cận trấn Thanh châu, trở về nhìn rồi đánh dấu trên bảng đồ, cũng có thể tránh được chính xác."Ngu Tri Dao cười cong mắt: "Được, cảm ơn Tiểu Vân."Nàng phát hiện Tiểu Vân rất thích chuẩn bị đầy đủ tất cả mọi chuyện trước thời hạn, không cần người khác phải lo lắng, nhất định là đồng bạn trong mơ của nàng.Có chút giống với Vân Vân!Hai ngày nay Ngu Tri Dao đã dò xét mấy lần, Lạc Vân Dã kín đến mức một giọt nước cũng không lộ.


Cho nên nàng nghĩ có lẽ là nghi ngờ của mình, có khả năng thật sự chỉ là trùng hợp trong trùng hợp mà thôi.Hai người lại vô cùng vui vẻ vượt qua một ngày.Sau đó.Mỗi người đi về phòng mình, song song mong đợi các loại đồ ăn trong hội đèn Hoa Triều, sau đó ngủ một giấc thật ngon.Một đêm nay, vô số người của Vân giới không có cách nào ngủ được.Mặc kệ là tu sĩ, Ma tộc, toàn bộ đều đi ra bên ngoài nhìn chăm chú vào Thiên Bảng đang treo trên bầu trời đen kia.Ngày mai, Thiên Bảng sẽ có thay đổi như thế nào?Mỗi tháng trấn Thanh Châu đều tổ chức hội đèn Hoa Triều.

Hôm nay là tháng tư, lúc chạng vạng tối, trong hội đèn từng sạp nhỏ bắt đầu bán bánh ngọt với hình dạng là hoa tươi đủ loại, đợi đến buổi tối khi đèn lồng sáng lên, sẽ có tiệc mục đố chữ nhận đèn lồng.Một ngày này, nhà nhà của trấn Thanh Châu đều treo đèn hoa, dùng để cầu bình an, tránh khỏi tà ma.Hội đèn tổ chức trên đường Thanh Châu, từng sạp hàng nhỏ bày hai bên đường phố, phía trên đều treo đèn hoa màu đỏ.Còn chưa đến thời gian, trên đường đã có người cầm đèn hoa, cùng người nhà vui vẻ đi chọn bánh ngọt mới ra.Trẻ con thích ăn, hai tay nhỏ đều cầm bánh ngọt, cái miệng cắn không ngừng, làm cho quai hàm đều phồng lên.Gần tối, tiếng la, tiếng cười tràn ngập toàn bộ đường Thanh Châu.Các loại bánh vị trái cây đủ loại, bánh ngọt thủy tinh, bánh ngàn tầng, bánh quy xốp, bánh hạt dẻ, bánh thanh đoàn, còn có kem hộp lành lạnh, những thứ này đều làm thành hình dạng của hoa.Sạp nhỏ bày trước Bách Hương lâu, có món bánh hoa tươi mới làm ra.

Có vị hoa đào, hoa hồng.


Còn có vị hoa quế.Ngu Tri Dao đi ở phía trước dạo đến hoa cả mắt, Lạc Vân Dã đi theo phía sau, thỉnh thoảng trả tiền.Bởi vì hai người ăn cái gì đều đặc bị hợp nhịp, cho nên đã bàn bạc đặt bạc ở chung một chỗ.

Nhưng Ngu Tri Dao không biết giá, cho quá nhiều, cho nên nàng phụ trách ở trước mặt mua mua mua, Lạc Vân Dã ở phía sau trả tiền..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,099
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43


Hôm nay Lạc Vân Dã có nhẫn trữ vật, ném túi tiền vào bên trong, không sợ mất nữa.

Túi trữ vật chứa đầy thi thể yêu thú cũng được thanh trừ sạch sẽ, lại có thêm rất nhiều không gian trống.

Chẳng qua trong túi trữ vật tràn đầy mùi máu, Lạc Vân Dã không thích máu, cảm thấy rất bẩn, vẫn dùng nhẫn trữ vật của Ngu Tri Dao tặng.

Hắn ở phía sau cũng mua rất nhiều bánh ngọt Ngu Tri Dao nói ăn ngon, vừa ăn thử vừa bỏ bánh ngọt vào trong nhẫn trữ vật.


Nhưng, vào lúc này, hai người không hẹn mà cùng nhau dừng lại một chút.

Trong lòng bàn tay Ngu Tri Dao nắm chặc một đoàn bạch quang, Lạc Vân Dã thì siết chặt một đoàn thanh quang, còn giả bộ bị nghẹt dùng nắm tay vỗ ngực.

Đợi tia sáng kia biến mất, Thiên Bảng xán lạng treo trên đỉnh đầu đột nhiên sáng bừng lên.

Sau khi kim quang nhức mắt tản ra, Thiên Bảng trên trời lộ ra xếp hạng mới.

Cùng với tuổi tác.

Hạng nhất, Ngu Tri Dao, 18 tuổi.

Hạng hai, Lạc Vân Dã, 19 tuổi.


Hạng ba, Thời Việt, 21 tuổi.

Hạng bốn, Linh Tu, 22 tuổi.

Hạng năm, Phó Nghiêu, 30 tuổi.

Giọng nói ầm ầm của Thiên Bảng đồng thời vang khắp toàn bộ Vân giới---[Khen thưởng của tháng thứ hai đã phát vào tay của năm vị Thiên kiêu.

Hạng năm, Phó Nghiêu, lần đầu lên Thiên Bảng, khen thưởng tiên khí Cầm Yêu trượng!]Một viên đá gợi ra ngàn tầng sóng!Lần này thay đổi của Thiên Bảng, nói là làm cho các nơi của Vân Giới đất rung núi chuyển cũng không quá đáng.

Không chỉ là khiếp sợ vị tuổi tác nhỏ của mấy vị trên Thiên Bảng, còn khiếp sợ vị thiên kiêu vượt qua Kỷ Phù dành hạng năm kia, bởi vì lần đầu lên bảng có thể đạt được tiên khí do Thiên Bảng ban tặng!Đây chẳng phải nói ngày sau tất cả tu sĩ lên bảng lên đầu tiên cũng có thể nhận được một tiên khí?Toàn bộ Vân giới, tiên khí cũng rất ít thấy.

Cho nên ban thưởng tiên khí lần đầu tiên lên bảng, làm cho tất cả tu sĩ đều điên cuồng.


Tu sĩ trăm tuổi trở xuống bế quan tu luyện, mà các tiền bối tu vi cao của Vân giới, vì con cháu ưu tú của mình, cũng càng ra sức tìm tu sĩ Thiên Bảng, muốn giết người đoạt bảo, đưa người dưới đi lên.

Bên trong Vân Cảnh thánh địa, Kỷ Phù khảy khảy dây đàn, khuôn mặt xinh đẹp nhăn lại nói: "Mẫu thân, ta muốn đi bế quan! Lần nữa loại lại vị trí trên Thiên Bảng!"Cung chủ Thủy Ngô cung mỉm cười, vỗ đầu nàng ấy: "Đột phá tới Phá Hư cảnh, sẽ có cơ hội.

"Kỷ Phù gật đầu thật mạnh: "Vâng!"Đợi con gái ôm đàn rời đi, cung chủ Thủy Ngô cùng nhìn Thiên Bảng màu vàng xán lạng kia, bắt đầu than thở: "Thiên Bảng ban thưởng mê người như vậy, là muốn đưa tới trận tàn sát khắp Vân giới sao? Một cái lại một cái, giết xong hết rồi, thế hệ thiên kiêu này cũng hoàn toàn sa sút.

"Ở một cung điện khác, Linh Tu xòe bàn tay ra, nói với nam nhân áo trắng bên cạnh: "Sư tôn, khen thưởng tháng hai của Thiên Bảng là đan dược thất phẩm Tăng thể đan.

Không ngờ đến tuổi của các thiên kiêu trên Thiên Bảng lại trẻ tuổi như vậy, Linh Tu hổ thẹn.

Chẳng qua là Linh Tu không hiểu, lần này vì sao Thiên Bảng lại giấu khen thưởng?".


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,099
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44


Tôn giả Vân Cảnh Thánh địa ngẩng đầu lên, đôi mắt nhu hòa nhìn Thiên Bảng xán lạn màu vàng treo trên chân trời kia: "Trước đó có khen thưởng tiên khí làm mẫu, sau đó khen thưởng thần bí sẽ càng phóng đại vô hạn trong lòng người hơn.


Thiên Bảng cố ý làm tất cả mọi người tàn sát lẫn nhau, tu sĩ trên Thiên Bảng, con đường phía trước sẽ ngày càng khó khăn hơn."Linh Tu không hiểu: "Vì sao Thiên Bảng phải làm như vậy?""Không biết." Tôn giả Vân Cảnh thánh địa nói: "Có lẽ, liên quan đến bí mật của tòa Tiên cung Vân Sinh kia.

Mấy ngàn năm qua, người đi vào Vân Sinh tiên cảnh, cũng chưa từng nghe nói ai có thể đến gần tòa Tiên cung đó."Linh Tu gật đầu: "Ta biết rồi, sư tôn.


Ba năm sau đồ nhi nhất định phải đi vào tòa Tiên cung kia tìm tòi kết quả!"Hắn ta hành lễ lui ra.Tôn giả nhìn quyển trục Thiên Bảng màu vàng xán lạn kia, trong con ngươi lộ ra suy nghĩ sâu xa, thật lâu không rời đi.Một đêm nay, bên trong Vân Cảnh thánh địa, Tôn giả ban bốn pháp chỉ.

Không cho phép bất kỳ người nào trong Vân Cảnh thánh địa ra tay với tu sĩ Thiên Bảng, nếu có người vi phạm, đưa vào Chấp Pháp môn điều tra.Chấp Pháp môn, là ác mộng mà tất cả người của Vân Cảnh thánh địa không dám đụng chạm đến.Cho nên ở bên ngoài gió tang mưa máu, bên trong Vân Cảnh thánh địa lại một mảnh thanh bình.*Trấn Thanh Châu.Trong tay hai người Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã nắm trong tay vật kia, đợi ánh sáng biến mất, vội vàng bỏ vào nhẫn trữ vật xen lẫn bánh ngọt.Ngu Tri Dao quay đầu lại nói: "Tiểu Vân, ta hơi mệt, chúng ta nhanh mua xong đồ rồi về đi."Lạc Vân Dã đang suy nghĩ nói thế nào để thuyết phục Ngu Tri Dao đi về, nắm lấy cơ hội gật đầu: "Vừa khéo, buổi trưa hôm nay không nghỉ ngơi tốt, ta cũng cảm thấy mệt mỏi."Vì vậy hai người ăn ý đạt thành thống nhất, mỗi người đều tăng tốc độ, mua mua mua trong hội đèn Hoa Triều.Ngu Tri Dao không có hứng thú gì với đố đèn, có thể tốn tiền giải quyết cần gì phải động não?Nàng trực tiếp tiêu tiền nhờ một người thợ thủ công làm ra một đèn thỏ tinh xảo, vừa đẹp vừa rẻDù sao đèn này bán trong hội đen đều rất đắt.Sau đó hai người lắc lư trở về khách điếm, trên đường đi còn mua sắm một số đồ dùng cần thiết khi đi ra ngoài, dựa theo kế hoạch đã định, sáng sớm ngày mai rời đi.Sau khi Ngu Tri Dao trở về phòng lấy kính Linh thông ra, vào Vân Kiếm phái bên trong mảng "Chuyện của các đại tông môn", có tuổi tác được công bố, quả nhiên rất là náo nhiết.Từng người tuyên bố phải bắt được nàng.Tình huống ở phòng bên cạnh Lạc Vân Dã cũng không khác nàng lắm.Chẳng qua Vân Kiếm phái và Vân Phù phái phái người đi đều có tư tâm, đều muốn lấy bán thần khí và khen thưởng thần bí của tháng thứ hai, hai môn phái này đều không lộ ra chút thông tin nào.Chỉ âm thầm phái trưởng lão đệ tử đi ra ngoài tìm.Ngu Tri Dao nhìn những người phê phán nàng thành đại nghịch bất đạo, giống như giết nàng có thể thay trời hành đạo, cực kỳ nhàm chán.

Đi ra khỏi mảng này, tiếp tục đi đến "Ảo tưởng thiên địa" xem tiểu thuyết.Gần đây nàng đang xem cuốn tiểu thuyết tên là "Chuyện không thể nói của ta và bảy quỷ nam".Người viết miêu tả các quỷ nam đều đẹp đến kinh thiên động địa, tính cách gì cũng có.


Nữ chính một người trải nghiệm chuyện vui vẻ của nhiều chồng mà không quan tâm vấn đề sức khỏe, cuối cùng lấy cái kết là vì thù hận mà buộc chia xa.Ngu Tri Dao bày tỏ thật thô tục, thậm chí cảm thấy ảnh hưởng đến giấc ngủ tối nay của mình..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,099
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 45


Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã ngủ rất ngon sáng sớm đã bắt đầu đi về phía Đông.

Trên con đường ở trấn Thanh Châu, còn gặp phải ba tu sĩ Vân Kiếm phái, và Vân Phù phái, hai người bình tĩnh đi về phía Đông tiến về Yêu sơn ở phía trước.

Lạc Vân Dã đã ở trên bản đồ tính toán qua, thôn "không thể nói" ở gần chân núi của Yên sơn.

Vì vậy hai người quyết định giữa đường không đi tìm thôn xóm nghỉ ngơi.


Cho dù ở trong núi, Ngu Tri Dao cũng nghỉ ngơi rất tốt.

Ngày đầu tiên vô tình gặp được tiểu yêu, gió êm sóng lặng.

Ban đêm, Ngu Tri Dao lấy ra hai cái tháp mềm, lại lấy pháp bảo ra, mở lồng bảo vệ ra, hình thành một khu vực thiên nhiên nhỏ.

Lạc Vân Dã yên lặng thu hồi hai cái chiếu và gối của mình, ngồi lên tháp mềm còn thoải mái hơn giường nhỏ trong khách điếm, tự giác cầm đồ ăn ra cung cấp ăn uống.

Yên tĩnh thoải mái như vậy, sau nửa đêm bị phá vỡ.

Có một con Trữ đại yêu phát ra tiếng hừ hừ cao vút, chẳng biết tại sao, tốc độ cực nhanh lao về phía hai người Ngu Tri Dao.

Hai người cảnh giác mở mắt ra, Ngu Tri Dao vội vàng dọn đồ vào trong nhẫn trữ vật, Trư đại yêu thực lực mạnh mẽ chạy thẳng đến vị trí của Lạc Vân Dã.

Động tác rút đao của Ngu Tri Dao chậm một chút, trước mắt phù ấn linh phù chợt lóe, Lạc Vân Dã hình như dùng tốc độ nhanh nhất bay ra ngoài.

Phía sau có một Trư tiểu yêu hì hục hì hục chạy đến trước mặt Ngu Tri Dao, dùng lỗ mũi đụng vào vạt váy của nàng, ngoan ngoãn nằm xuống, vẹn vẹo cái lưng, tỏ ý nàng ngồi lên.


Ngu Tri Dao: "! "Nhìn Lạc Vân Dã trước mặt bị Trư đại yêu điên cuồng đuổi theo ngay cả giày cũng xém rớt, lại liếc nhìn Trư tiểu yêu hừ hừ thúc giục mình ngồi lên.

Vị đồng bạn này của nàng, hình như đúng là có chút thuộc tính xui xẻo trên người! Yêu sơn đêm khuya, dưới ánh sáng màu trắng bao phủ, cây cối bao trùm, tiếng rì rào của lá cây, có mấy phần đáng sợ.

Tất nhiên, tất cả những thứ này đều đang xem thiếu niên chật vật bị Trư đại yêu đuổi theo chạy tán loạn khắp núi.

Ngu Tri Dao ngồi trên lưng Trư tiểu yêu, Trư tiểu yêu ở phía sau chở nàng xem Lạc Vân Dã bị rượt, còn phát ra từng chuỗi tiếng hừ hừ vui vẻ.

Ngu Tri Dao: "! "Trư đại yêu tu vi thâm hậu, tản ra khi tức còn mạnh hơn tu sĩ Quy Nhất cảnh mà nàng từng gặp.

Tốc độ của nó rất nhanh, một đường rượt Lạc Vân Dã xuống dưới chân núi.

Tốc độ Trư tiểu yêu có chút theo không kịp, Ngu Tri Dao cảm thấy không được.

Nàng từ phía sau lưng rút ra đại đao, chân đạp giày tăng tốc độ, một đường như tia chớp nhanh chóng đi về phía trước.


Trư tiểu yêu sốt ruột hư hừ đuổi theo.

Trước mặt rất nguy hiểm! Sao tỷ tỷ thơm thơm này lại không nghe lời!Ngu Tri Dao xông ra từ bên cạnh, muốn kéo tay của Lạc Vân Dã, đạp đại đao bay qua trước.

Ai ngờ nàng chỉ nắm được tay áo của Lạc Vân Dã, sau lưng con Trư đại yêu phát ra tiếng hừ tức giận.

Ánh mắt của nó đỏ như chuông đồng, hai cái răng năng dài giống như lúc nào cũng có thể ghim vào cổ họng của bọn họ.

Một tiếng rách ống tay áo vang lên, Lạc Vân Dã không kịp quay đầu, vững vàng xoay tay nắm ngược lại tay của Ngu Tri Dao, lại dùng thêm một tờ linh phù, bộc phát ra tộc độ đáng sợ.

Lần này, trái lại tạm thời có thể bỏ Trư đại yêu một đoạn.

.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,099
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 46


Ngu Tri Dao chuẩn bị mang Lạc Vân Dã ngự đao phi hành, ai ngờ con Trư đại yêu tu vi thâm hậu phía sau ngửi mặt lên trời gầm thét, một uy áp nặng nề hạ xuống, hoàn toàn không có cách nào phi hành được.Một ít yêu thú đến Thiên Nhân cảnh sẽ thức tỉnh kỹ năng thiên phú của mình.Con Trư đại yêu này thức tỉnh chính là lĩnh vực trọng lực.Áp lực nặng nề đè ép hai người giống như có thể nghe được tiếng xương cốt vang lên, Lạc Vân Dã không buông tay, hắn lại quăng ra một tờ linh phù, ở sau lưng Trư đại yêu đã nhanh chóng đến gần.Ngu Tri Dao ném Tiểu Ngư kiếm ra, cản đại yêu lại.Nhưng chẳng biết tại sao, rõ ràng đại yêu Thiên Nhân cảnh có thể tùy tiện giết chết bọn họ, nhưng hình như đuổi theo một đoạn lại dừng lại.Ngu Tri Dao nhướng mày một cái, cảm giác không đúng lắm.


Lúc này Lạc Vân Dã đã kéo nàng hối hả chạy đến chân núi.Tối nay ánh trắng rất tốt, hình như chân núi bị bao phủ bởi một tầng sương mù mông lung.Ngu Tri Dao vội vả la lên: "Chờ một chút!"Lạc Vân Dã cũng cảm thấy không đúng, mới vừa thả chậm tộc độ, trọng lực quanh thân hai người bỗng nhiên thả lỏng một chút.Sau đó vốn dĩ tốc độ bình thường của hai người không có trọng lực đè trở nên nhanh hơn, hoàn toàn không thể dừng lại được.

Ngu Tri Dao chỉ có thể trơ mắt nhìn Lạc Vân Dã kéo nàng xông vào bên trong sương mù mông lung.Sương mù đen lặng lẽ tản đi, lộ ra toàn cảnh giấu bên trong.Nhà hai bên chỉnh tề, liếc nhìn không thấy điểm cuối.

Xung quanh yên tĩnh, thỉnh thoảng vang lên vài tiếng ếch kêu.

Phần lớn nhà đều đã tắt đèn, tối thui, có một ít nhà mơ hồ còn có ánh sáng.Ngu Tri Dao quay đầu lại, nhìn về phía bia đá dựng ở cửa thôn, trên bia đá có khắc ba chữ thôn Đồ Long.Nàng nhíu chặt mày, trực giác cảm thấy có chuyện không hay.Lạc Vân Dã buông tay nàng ra, li3m đôi môi đã trắng bệch, nhỏ giọng nói: "Ta cảm thấy, có lẽ chúng ta đã vào thôn "không thể nói".Ngu Tri Dao: "..."Còn cần nói sao, thôn bình thường nào lấy loại tên này chứ.Thôn Đồ Long.Vừa nghe đã không dễ chọc rồi."Trư đại yêu kia sống chết đuổi theo phía sau, cố ý muốn ép chúng ta vào thôn này.

Nếu không thể tránh thoát, vậy thì nhìn xem rốt cuộc bên trong này có thứ cổ quái gì." Hiển nhiên tâm tính của Ngu Tri Dao rất tốt, rất nhanh đã thích ứng được tình huống nguy hiểm hỏng bét của mình.Lạc Vân Dã lo lắng nàng sợ, an ủi nàng: "Tiểu Ngư cô nương, ngươi yên tâm, ta sẽ bảo vệ ngươi.


Thuở nhỏ ta gặp vô số chuyện nguy hiểm, chẳng qua vận may ta rất tốt, đều có thể chuyển nguy thành an."Ngu Tri Dao: "..."Lại có chút đạo lý!Theo như lời hắn nói, vậy tiểu Trúc cơ này gặp chuyện nguy hiểm đến tính mạng cũng không biết là mấy lần, coi như đuôi Cửu vĩ hồ rụng đuôi cũng không bằng chuyện hắn gặp phải.

Lạc Vân Dã có thể bình yên vô sự, đây đúng là một loại may mắn.Mặc dù hôm nay vẫn đi vào một nơi nguy hiểm khác..
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,099
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 47


Vào giờ phút này mạch não của hai người khó hiểu đạt thành nhất trí, Ngu Tri Dao đặc biệt nhận thức được may mắn của hắn.

Vì vậy nàng hỏi: "Ngươi gặp phải chuyện này rất nhiều lần?"Lạc Vân Dã gật đầu: "Ta đây đã có ba mươi lần bị yêu thú rượt đuổi, cho nên rất có kinh nghiệm chạy trốn.

"Ngu Tri Dao: "! " Không trách lúc nãy ngươi giẫm giày còn có thể chạy thuần thục như vậyNhư vậy xem ra, đúng là hắn có một loại may mắn khác.

Ngu Tri Dao cảm thán nói: "Như vậy thì dựa vào ngươi, Tiểu Vân.


Ngươi là hy vọng duy nhất của đội ngũ chúng ta!""Không thành vấn đề.

" Lạc Vân Dã hờ hững đồng ý: "Ta sẽ dẫn ngươi đi ra.

"Ngu Tri Dao cảm thấy sự bình tĩnh của hắn lây qua mình, đó là một loại cách nhìn lạnh nhạt sau khi gặp qua vô số trắc trở, trải qua vô số nguy hiểm, sau đó nàng cũng đi theo bình tĩnh lại.

"Vậy trước tiên chúng ta đi ra cửa thôn xem thử có gì khác thường không.

" Ngu Tri Dao quay đầu, nhìn tấm bia đá kia.

Hai người cùng đi đến cửa thôn.

Thần kỳ là, lúc gần đến cửa thôn, mắt thường có thể nhìn thấy được, nhưng mặc kệ đi thế nào cũng không đến gần được.

Bọn họ đi về phía trước mấy bước, nhưng mặc kệ đi thế nào, khoảng cách từ cửa thôn vẫn giống như lúc đầu.


Ngu Tri Dao than thở: "Có lẽ nơi này đã bị người ta dùng kết giới che mắt, để cho chúng ta không có cách nào nhìn thấy cửa ra chân chính.

"Lạc Vân Dã gật đầu: "Vậy không thì chúng ta trước tiên đi vào thôn tìm gia đình nghỉ trọ, ngày mai lại chui vào trong thôn dân thăm hỏi tin tức.

""Được.

"Hai người tìm đến nhà phát ánh sáng gần bọn họ nhất, gõ cửa.

Một lát sau, cửa gỗ cũ kỹ phát tiếng tiếng, mở ra một đạo kẽ hở không lớn.

Sau cửa là một phụ nhân mặt mũi thon gầy, sắc mặt của nàng ta trắng giống như trong suốt, cảnh giác nhìn hai người bên ngoài nhà: "Các ngươi là ai?"Ngu Tri Dao lộ ra nụ cười ngọt ngào: "Xin chào tỷ tỷ, chúng ta là người tha hương bên ngoài muốn trở về cố hương, đoạn đường này cũng không có khách điếm, đi ngang qua thôn Đồ Long, không biết có thể cho ta và đồng bạn của mình tá túc một đêm ở chỗ này không?"Rõ ràng trong mắt nữ nhân kia có chút hoảng hốt: "Cái gì! Thôn Đồ Long?"Đúng vào lúc này, bên trong nhà truyền đến từng trận tiếng trẻ con khóc, phá vỡ yên tĩnh ban đêm.

Nữ nhân kia kịp phản ứng, vội vàng nói một câu "Không tiện" sau đó nhanh chóng đóng cửa lại.

Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã nhìn nhau.


Phản ứng mới vừa rồi của nữ nhân kia, rõ ràng cho thấy rất xa lạ đối với ba chữ thôn Đồ Long này.

Người trong thôn Đồ Long lại không biết thôn Đồ Long?"Hình như chúng ta đi vào nơi không được bình thường rồi.

" Ngu Tri Dao buồn ngủ ngáp một cái: "Thôi, trước tiên vẫn nên tìm chỗ nghỉ ngơi đã, nghỉ ngơi tốt, mới có tinh thần nghĩ cách đi ra ngoài.

"Vì vậy, hai người lại đi đến nhà có phát sáng thứ hai.

Lần này mở cửa là một lão thái thái một đầu tóc bạch kim được chải gọn gàng, bà lão trực tiếp nhận nhầm hai người thành con trai con dâu, nhào vào lòng Lạc Vân Dã bắt đầu khóc.

.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,099
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 48


"Con trai ơi! Nương nghe nói bên ngoài yêu thú bạo động, bảy ngày trước con nhờ người đưa thư nói sẽ về ngay, nhưng qua mấy ngày lại không về, nương còn tưởng rằng con và con dâu không về được nữa!"Bị một bà lão ôm, cả người Lạc Vân Dã cứng ngắc không dám động, chỉ âm thầm cầm một tờ linh phù.


Một khi bà lão có khác thường, hắn sẽ không do dự mà ra sát chiêu.Thật may bên trong nhà còn có một ông cụ nghe tiếng động bên ngoài, đi ra sau khi thấy rõ ba người, lung túng kéo bà lão ra: "Lão bà tử, mắt bà mờ rồi, đây không phải là con trai con dâu của chúng ta."Ông lão còn nói xin lỗi với hai người bọn họ: "Thật ngại quá thật ngại quá, trước kia lão bà tử nhà ta thêu kiếm sống hư mắt, hôm nay đã không nhìn rõ ràng được.""Không sao, đại nương là nhớ con trai mà nóng lòng thôi." Ngu Tri Dao lại lộ ra nụ cười thương hiệu: "Ta và đồng bạn muốn về cố hương, trên đường đi qua thôn Đồ Long, chẳng biết có thể mượn chỗ ngủ một đêm không?"Có chuyện thất lễ lúc nãy, ông lão gật đầu, để cho bọn họ vào nhà.Mà lão thái thái thì còn dựa vào vai ông lão khóc, khóc một lát, bà ấy cúi đầu lau nước mắt, đi tới nói xin lỗi với bọn họ.Còn lấy bánh bao còn dư lại trong nhà, Ngu Tri Dao không nhận, trái lại còn tặng chút bánh ngọt qua.Chỗ ở của hai người là phòng của con trai con dâu hai ông bà lão, bà lão còn cầm chăn mới tinh cho bọn họ, lại lấy hai bộ quần áo để tắm rửa, nói: "Con trai con dâu của ta lâu rồi không về, nhà chúng ta cũng không có quần áo mới gì.

Trước tiên các ngươi mặc cái này đi."Ngu Tri Dao dùng hai tay nhận lấy quần áo cũ, cúi đầu liếc nhìn, vui vẻ nói: "Cảm ơn đại nương.

Quần áo này rất đẹp."Rốt cuộc bà lão cũng mỉm cười, "Ai, các ngươi thích là tốt rồi."Bà cụ đi ra cửa.Lạc Vân Dã vẫn luôn yên lặng không nói, đợi một lát, đóng cửa phòng lại, che lại ánh sáng yếu ớt bên ngoài phòng.Bên trong phòng lại lần nữa rơi vào mảnh đen kịt.Phòng chật hẹp chỉ có một cái giường nhỏ, một cái bàn hai cái ghế cùng với một tủ quần áo, không có cách nào chứa nhiều đồ dùng khác.Ngu Tri Dao không thể làm khác hơn là cầm thảm lông nhung ra trải lên giường nhỏ, cùng Lạc Vân Dã mặc quần áo tạm ngủ một đêm.Trong bóng tối, Lạc Vân Dã không nhắm mắt, tay hắn hơi sờ chỗ vạt áo không bị ướt của mình, nghiêng đầu nhìn về phía Ngu Tri Dao, nhỏ giọng nói: "Bà lão mới vừa rồi, không có nước mắt."Những lời này, ở trong đêm tối làm cho người ta có chút lạnh lẽo, da gà nổi cả sau lưng.Ngu Tri Dao cảm thấy Lạc Vân Dã thật biết cách nói chuyện.Một câu nói, làm cho người ta trắng đêm khó ngủ.Thật may nàng quá buồn ngủ, ánh mắt mơ màng không mở nổi.


Nằm ở phía ngoài giường nhỏ, mang chụp mắt cho mình xong, còn không quên an ủi Lạc Vân Dã: "Yên tâm đi, ta có pháp bảo phòng ngự.

Nếu xảy ra dị động gì, ít nhất có thể ngăn được ba kịch toàn lực của tu sĩ cường đại, tranh thủ đủ thời gian chạy trốn cho chúng ta."Lạc Vân Dã ừ một tiếng, xé phù trừ tà treo bên hồng, dán cho Ngu Tri Dao và mình một tấm.Màu vàng trên phù ấn thoáng hiện ra, ẩn ở mua bàn tay.


Phù trừ tà bình thường chỉ có hiệu quả một ngày, nhưng dùng Cổ Phù bút vẽ phù trừ tà lại có thể duy trì ba ngày.Hai người làm xong hết chuẩn bị, cùng giường ngủ một đêm.

Dù sao chỗ này cũng không có chỗ đặt cái giường thứ hai..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,099
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 49


Hôm sau, tờ mờ sáng.Canh năm tiếng gà gáy vang lên, Lạc Vân Dã bị ồn ào đến đau tai.Vì vậy nàng cho mình một tiểu pháp thuật che tiếng ồn, sau đó trở mình ngủ tiếp.Lạc Vân Dã bị đánh thức, con ngươi đen trắng rõ ràng là một mảnh thanh minh.


Hắn nghiêng người nhìn khuôn mặt ngủ của Ngu Tri Dao, không biết đang suy nghĩ gì, sau đó cũng nhắm mắt ngủ tiếp.Hai người cứ như vậy bình tĩnh ngủ thẳng đến mặt trời cao ba sào.Người trong thôn đều dậy thật sớm làm ruộng, ngoài nhà vang lên tiếng người lớn nói chuyện, còn có tiếng ồn ào vui đùa của trẻ con.Người già ăn bữa sáng, cho gà ăn, Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã mới từ trong phòng thong thả đi ra.Sau khi hai người kiểm tra quần áo tối qua, không phát hiện bất kỳ khác thường nào, cho nên lúc này đã mặc áo gai vải thô.Lão thái thái chải tóc gọn gàng không có một sợi rối như tối hôm qua, đang cầm một tấm vải thêu ngồi trên giường đất.

Nghe được tiếng vang, bà ấy nhìn về phía hai người, vẻ mặt hơi có chút hoảng hốt, thở dài một tiếng: "Quần áo rất vừa người.""Quần áo đại nương làm rất khéo, chúng ta đều rất thích." Lúc nói chuyện Ngu Tri Dao, còn liếc nhìn tóc của bà lão.Lạc Vân Dã thì lấy ra một ít quả khô đặt lên bàn gỗ nhỏ bên cạnh bà lão: "Đại nương, cảm ơn ngài đã thu nhận chúng ta.

Hôm nay bên ngoài yêu thú bạo động, đêm qua ta và đồng bạn may mắn tránh được một kiếp, không biết có thể lại thu lưu chúng ta ít ngày không? Ngài yên tâm, chúng ta sẽ trả bạc.""Đây là tiền trả trước." Lạc Vân Dã lại lấy ra một thỏi bạc, hình như thấy lão thái thái bị gợi chuyện đau lòng, vẻ mặt đau buồn, vội vàng nói: "Ta và đồng bạn chạy từ Trấn Thanh Châu đến, đêm qua cũng không thấy những người khác.

Có lẽ con trai và con dâu ngài người hiền tự có trời phù hộ, nhất định là có chuyện gì chậm trễ ở trấn Thanh Châu rồi."Ánh mắt lão thái thái sáng lên, khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn hiện ra vẻ vui mừng: "Đúng đúng đúng, lúc trước con trai con dâu ta viết thư về có nói gần đây phường vải làm ăn tốt, công việc nhiều, có lẽ là bị chuyện của phường vải chậm trễ."Lạc Vân Dã cười: "Đại nương, xin hỏi phường vải kia tên là gì, có lẽ chúng ta đã đi qua, gặp được con trai con dâu của ngài rồi."Lão thái thái kích động nói: "Là phưởng vải nằm ở đường Nam của trấn Thanh Châu, không biết các ngươi từng đi qua chưa?""Trùng hợp như vậy?" Ngu Tri Dao kinh ngạc, "Đại nương, lúc trước chúng ta chính là ở khách đi3m trên đường Nam, phường vải Nam thị kia ta cũng có đi qua mấy lần, vừa lớn vừa khí phách, làm ăn tốt như mặt trời lên cao vậy.

Mấy ngày nay trong trấn Thanh Châu có hội đèn, vô cùng náo nhiệt.


Rất nhiên người đều vội vàng mua quần áo mới dạo hội đèn, tiểu nhị bên trong phưởng vải đều bận liên tục, phường vải còn tuyển thêm người nữa, sợ là người làm lúc đầu không thể đi được."Nghe được những lời này, lão thái thái cười giống như đóa hoa cúc, trái tim căng thẳng treo ngược cuối cùng cũng có thể đặt xuống được rồi.Bà ấy thở phào nhẹ nhõm giống như sống sót sau tai nạn, vẻ mặt thả lỏng: "Nói như vậy, con trai và con dâu ta chắc là bị trì hoãn ở trấn Thanh Châu."Lão thái thái lại nói: "Chẳng qua, hội đèn Hoa Triều gì đó, sao ta chưa từng nghe nói?""Hội đèn Hoa Triều này nha, là ngày lễ thả đèn lồng cầu bình an mà trấn Thanh Châu mới tổ chức vào năm nay, ngày đầu tiên của mỗi tháng, vô cùng náo nhiệt.

Lần tới đại nương có thể để cho con trai con dâu dẫn ngài đến trấn Thanh Châu xem hội đèn một chút.".
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,099
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 50


Ngu Tri Dao hơi cong môi mỉm cười nói, mắt thì liếc nhìn Lạc Vân Dã cũng đang nhìn lại."Thật tốt." Bà lão vô cùng vui mừng, cố gắng ghi nhớ: "Cầu bình an, rất tốt."Cả người lại khôi phục tinh thần, lão thái thái vừa nói vừa vén tấm đệm đang đắp lên, từ trên giường đất đi xuống."Trong nồi còn có đậu tằm đã nấu xong, ta múc cho các ngươi một chén, trước ăn lót dạ.

chờ buổi trưa, để cho lão đầu tử về giết con gà."Ngu Tri Dao vươn tay đỡ: "Đại nương, không cần, ngài nghỉ ngơi đi, tự chúng ta lấy."Đột nhiên mu bàn tay nàng truyền đến một cổ cảm giác ấm áp, động thời lão thái thái đột nhiên hú lên một tiếng quái dị đẩy tay nàng ra.Chỉ trong một chớp mắt sau khi hoảng hốt, lão thái thái lại khôi phục bộ dạng vui vẻ: "Trong nồi còn có đậu tằm đã nấu xong, ta múc cho các ngươi một chén, trước ăn lót dạ.


chờ buổi trưa, để cho lão đầu tử về giết con gà."Đổi thành người bình thường khác gặp phải chuyện này, chỉ cảm thấy quỷ dị và đáng sợ.Mà Ngu Tri Dao lại giống như tìm được trò vui vẻ, lại chủ động đưa tay đỡ lão thái thái, giống như kiểm tra bug, thăm dò hai lần.

Mỗi lần lão thái thái đều hú lên quái dị, sau đó hai hơi thở lại khôi phục bình thường, sau khi hoảng hốt lại nói câu giống trước đó.Giống như NPC được lưu trữ dữ liệu lặp lại bên trong trò chơi.Nàng thăm dò bug giống như thăm dò nghiện rồi, lại liên tiếp thăm dò ba bốn lần.Sau mười lần, nàng cũng mệt mỏi, để cho Lạc Vân Dã thay thế vị trí của nàng.Vì vậy Lạc Vân Dã lại bắt đầu thăm dò bug.Hai người giống như học sinh tiểu học ham chơi kinh khủng.Sau mấy chục lần, rốt cuộc lão thái thái nói mệt, không lặp lại lời thoại nữa, cũng không từ giường đất đi xuống, chỉ run run mò tới chun trà trên bàn nhỏ, uống cả một bình trà.Mí mắt không mở lên được, căn bản không có sức quan tâm bọn họ.Trên mặt Ngu Tri Dao còn có chút tiếc nuối.Nàng và Lạc Vân Dã lại về phòng, đóng cửa phòng lại, hai người bắt đầu mật mưu."Phù trừ tà có phản ứng, lão thái thái này là tà ma? Hay là trên người lão thái thái có tà ma? Đang tiếc, mới vừa rồi ta còn muốn chọc giận bà ấy thử." Ngu Tri Dao thở dài nói.Lạc Vân Dã như có điều suy nghĩ, đề nghị: "Cũng đã làm nhiều lần như vậy rồi, bằng không chúng ta lại đi ra chủ động dùng phù trừ tà chạm vào bà ấy thử?""Có đạo lý!" Ngu Tri Dao vỗ vai hắn, cho hắn một ánh mắt khẳng định.Vì vậy hai người mở cửa, chuẩn bị đi ra cà bug cà đến thiên hoang địa lão.Ai ngờ bà lão đã không còn trên giường đất, tìm khắp nhà, cũng không phát hiện.Sắc mặt Ngu Tri Dao càng tiếc nuối hơn.Hai người lại về phòng đóng cửa, Ngu Tri Dao nói: "Cũng không biết tà ma này đi đâu? Lão thái thái này có cổ quái, ngươi phát hiện không, tóc của bà ấy giống như đúc hôm qua.

Ngay cả hai cọng tóc mai nổi lên cũng không thay đổi."Vừa nói, vừa kéo tay áo vải thô của mình: "Kiểu dáng của quần áo này, cũng không giống kiểu lưu hành cửa những năm gần đây.


Thật giống như là của mấy năm trước.

Mà hôm qua bà lão vô cùng đau buồn lại khóc không có nước mắt.

Hôm nay bà ấy không biết hội đèn thì cũng không sao, nhưng lại nói con trai con dâu làm ở phượng vải Nam thị ở đường Nam.


Đường Nam nào có phường vải Nam thị...!Trí nhớ này hình như có chút rối loạn."Lạc Vân Dã nói: "Đêm qua vị phụ nhân kia không biết thôn Đồ lLng, cũng vô cùng kỳ lạ.

Thôn Đồ Long, có thể không chỉ có một tà ma.""Cũng không biết là tà ma nào." Ngu Tri Dao đề nghị, "Nếu không chúng ta lại đi ra thử người bên ngoài?"Lạc Vân Dã gật đầu.Hiển nhiên hai người đều là nhân vật đại biểu người tài gan lớn, đi ra ngoài dùng phù trừ tà lắc lư một vòng.Mặc kệ gặp người lớn hay là trẻ con, đều có thể thăm dò bug.Lặp lại không ngừng..


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom