Cập nhật mới

Dịch Full Bố Y Quan Đạo

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1300: Gặp mặt Triệu Truyền


Chỉ là vài món ăn sáng đơn giản nhưng rượu lại là loại tốt, là rượu Mao Đài lâu năm.

Nếu không nhìn rượu mà chỉ xem món ăn, sợ rằng khó thể nào thanh nhã. Lúc này bên cạnh bàn rượu có hai người, một người là đại tướng biên cương chạm tay có thể bỏng, một là người nắm trong tay thủ đô của Trung Quốc.

Triệu Truyền và Trương Thanh Vân ăn uống đối ẩm, thức ăn chỉ là thịt cá đơn giản, bọn họ cũng không truy cầu gì nhiều, chỉ mong đơn giản, khỏe mạnh và bình thường là được.

- Thanh Vân, không gạt cậu, đã hơn một năm tôi đã ít uống rượu, điều này cũng không phải khó tưởng trong bộ đội, tôi uống rượu cũng không giỏi nghiện, chỉ khi có người thì mới có hương vị. Những năm nay cũng thiếu người đối ẩm...

Triệu Truyền thản nhiên nói.

Triệu Truyền nói rất bình thản nhưng khí phách lại bùng ra, lão là tướng lãnh cấp bậc cao nhất trong nước, là tư lệnh của quân khu Trung Nguyên, một trong bảy quân khu lớn trong nước, quả thật là Triệu Truyền khó thể tìm được đối thủ uống rượu ngang tay.

Càng lên cao càng lạnh, Triệu Truyền nói một câu đã có hương vị như vậy.

Trương Thanh Vân khẽ cười, hắn nói:

- Lời này của anh cũng chưa hẳn, tôi nhớ thời điểm hơn hai mươi năm trước chúng ta cùng uống rượu, nào có chú ý nhiều như vậy? Tôi thấy anh chú ý quá nhiều, tuy tôi cũng không nghiện rượu, nhưng cũng thường xuyên uống vài ly với người bên cạnh...

Triệu Truyền cười ha hả, hắn nói:

- Hơn hai mươi năm trước, ôi dào...

Thời gian trôi qua nhanh, đời người chính là như vậy, hơn hai mươi năm trước giống như hôm qua, trên bàn rượu có hai người bọn họ, người còn lại đã sớm tản ra, hai người uống rượu và nói chuyện phiếm, hào hứng dào dạt.

Triệu Truyền từ Trung Nguyên quay về là không dễ dàng, càng không thể dễ dàng chính là lão uống rượu ở nhà, vì một tư lệnh quân khu thường bận rộn không kém gì một bí thư thị ủy như Trương Thanh Vân.

Vì thiếu nhiều thời gian nhàn hạ, vì vậy khoảng thời gian thanh nhàn có được là rất khó kiếm, vì thế những người khác ở bên cạnh đều không dám quấy rầy.

Bữa cơm này là lúc Triệu Truyền và Trương Thanh Vân cùng nhau ngồi một chỗ ăn uống tán gẫu sau khi bí thư Hoàng mất. Nháy mắt đã là vài năm, lần này lão về thủ đô được một chuyến, hẹn Trương Thanh Vân cùng dùng một bữa cơm, coi như thân nhân gặp mặt nhau.

Nhưng đến cấp độ như Trương Thanh Vân thì sợ rằng thân nhân gặp nhau cũng sẽ không có nghĩa chỉ là dùng cơm.

Thực tế thì hai quan viên quan trọng trong nước cùng dùng cơm, đây là một tin tức lớn, nếu tin tức hai người gặp mặt lần này truyền đi thì nhất định sẽ dẫn đến nhiều ồn ào. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Vào thời điểm này, đặc biệt là Trương Thanh Vân là cực kỳ mẫn cảm, trước khi đại hội hai mươi được mở ra, Trương Thanh Vân là một nhân tuyển có khả năng nhất được tiến lên làm thường ủy bộ chính trị trung ương.

Lúc này Triệu Truyền gặp mặt hắn làm gì? Ủng hộ và bày tỏ niềm tin sao?

Sau lưng Triệu Truyền là một phe phái lớn, bọn họ giúp đỡ Trương Thanh Vân, thực tế chính là quân đội dùng lực lượng lớn ủng hộ, đây là một điều kiện cực kỳ thuận lợi để Trương Thanh Vân có thể thăng chức.

Dù bất kỳ một thường ủy bộ chính trị trung ương nào cũng cần phải có yếu tốt uy vọng trong đảng, muốn được như vậy thì cần phải được đại đa số cán bộ đảng thừa nhận và giúp đỡ, nếu không sẽ chẳng thể tiến lên.

Căn cứ vào phân tích và phán đoán, lý lịch chính trị của Trương Thanh Vân rất phong phú, lý lịch trên chính đàn cũng cực cao, điều này không có liên quan gì đến độ tuổi.

Trương Thanh Vân cũng thẩm thấu rất sâu trong quân đội, nhiều năm qua Trương Thanh Vân liên tục tiếp xúc với cao tầng Triệu Quách, thậm chí còn nhiều lần sử dụng lực lượng bản thân để trợ giúp phái con nhà quan ở Trung Nguyên hòa giải với chính quyền địa phương.

Ví dụ như vụ việc Quách Vũ và Cao Cát Tường tiến vào Trung Nguyên, Trương Thanh Vân là người đóng vai trò mấu chốt, nếu nhìn vào những mối quan hệ này thì không thể nghi ngờ căn cơ của Trương Thanh Vân lúc này là rất sâu.

Cũng vì những nguyên nhân như vậy mà Trương Thanh Vân mới tiến vào trong danh sách nhân tuyển cho thường ủy bộ chính trị trung ương.

Nhưng nếu xét về một phương diện khác, người có thể tiến vào trong danh sách này, có ai không có năng lực, uy vọng và lý lịch?

Bây giờ thư ký trưởng văn phòng trung ương Lâm Trí Huy đã là ủy viên bộ chính trị trung ương, đảm nhiệm chức vụ thư ký trưởng văn phòng trung ương kiêm bí thư ban bí thư nhiều năm, có uy vọng cực cao trong đảng. Hơn nữa người này còn chưa đến sáu mươi, thật sự là đúng độ tuổi, lão so với Trương Thanh Vân thì mạnh hay yếu hơn?

Bí thư tỉnh ủy Lĩnh Nam Cung Chi Sách, đây là một nhân vật nổi danh và cực kỳ sinh động trong nước, Lĩnh Nam là một tỉnh cực kỳ phát đạt trong nước, đồng thời cũng là một tỉnh có rất nhiều mâu thuẫn bộc lộ. Cung Chi Sách có thể chưởng quản Lĩnh Nam, nắm đại cục, có thể bảo trì sự nhất trí cao độ với trung ương và giải quyết mâu thuẫn.

Cung Chi Sách có bản lĩnh và năng lực như vậy, so với Trương Thanh Vân thì thế nào?

Khi làm đến lãnh đạo cấp cao thì không ai yếu tay, tất cả đều là những cán bộ lãnh đạo đã vượt qua khảo nghiệm, là tinh anh của đất nước, dù đảo mắt cả nước, dù đối với bất kỳ ai cũng là một tồn tại đáng ngưỡng mộ. Bây giờ những nhân vật như vậy được tập trung để tuyển chọn nhân tuyển cho chức vụ thường ủy bộ chính trị trung ương, bản thân sự việc là một khó khăn cực cao, đồng thời cũng là một chuyện cực kỳ phi thường.

Hơn nữa đây là một chuyện cực kỳ trọng đại, người tuyến dưới thích xem náo nhiệt ồn ào, quá trình cụ thể thì không biết, nhưng lại thích bàn tán xem ai có cơ hội lớn nhất.

- Thanh Vân, hôm nay chúng ta uống rượu, sau này cũng không biết sẽ là lúc nào. Những năm gần đây anh cảm ngày hôm nay không thể so với ngày qua, thậm chí còn đột nhiên nghĩ đến chuyện về hưu.

- Đến khi đó anh về hưu, anh cũng giống như ông nội, một người ở một tòa nhà lớn, con cháu hiếm gặp. Con cháu đều có phúc của con cháu, vấn đề đó bọn họ phải tự mình xông pha, có lẽ anh chỉ làm một trường bắn, một khoảng sân nhỏ, tự tìm nguồn vui cho mình.

- Khi nhàm chán anh sẽ có thể gọi các anh em bạn bè, còn có vài chiến hữu, mọi người gặp mặt uống rượu nói chuyện phiếm, cuộc sống như vậy mới hay.

Triệu Truyền nói, rượu qua ba vòng, lão mơ hồ có men say.

Triệu Truyền dừng lại một chút rồi nói:

- Đáng tiếc, cậu còn trẻ hơn nhiều so với anh, hơn nữa cậu sẽ chú định không về hưu sớm, thời điểm hoàng kim của cậu còn chưa đến.

Trương Thanh Vân cụng ly Triệu Truyền, hắn không nói lời nào.

Có vài lời thật ra không tất yếu phải nói, với vị trí bây giờ của Trương Thanh Vân thì hoàn toàn là thân bất do kỷ, người chung quanh hắn, người đứng gần hắn đều bị lực lượng này làm cho gò bó, ai cũng nâng hắn lên.

Nếu nói từ tuyến trên, Trương Thanh Vân cũng chưa biết rõ ý đồ của lãnh đạo cấp cao, của tổ chức, nếu tuyến trên thật sự có ý nâng đỡ, Trương Thanh Vân sẽ thật sự tiến lên.

Cũng như lời Triệu Truyền, bây giờ Triệi Truyền đang ở vào giai đoạn huy hoàng nhất của đời người, mà bây giờ thời điểm huy hoàng của Trương Thanh Vân còn chưa tới, sợ rằng hai mươi năm sau mới là thời điểm đỉnh phong sự nghiệp của Trương Thanh Vân.

Thật ra với cấp bậc của Trương Thanh Vân lúc này thì bàn về vấn đề thăng tiến cũng không phù hợp.

- Gần đây cậu có cùng liên lạc với chủ tịch Chiêm không?

Triệu Truyền lại hỏi.

Trương Thanh Vân lắc đầu:

- Gần đây em quan tâm nhất chính là vấn đề xây dựng thành phố, những chuyện khác em không quan tâm. Đây là lời nói thật, có một số việc không thể nghĩ cho rõ, đến vị trí này thì vúi đầu vào làm việc mới quan trọng.

Triệu Truyền gật đầu, cũng là những tồn tại đỉnh cấp trong nước nhưng đến bây giờ lão vẫn còn chưa đoán được ý nghĩ của Trương Thanh Vân.

Trương Thanh Vân có thể dùng từ thâm sâu khó lường để miêu tả, lịch trình con đường làm quan của hắn bây giờ đang là tiêu điểm nghị luận trong nước. Đặc biệt là các nhân viên nhà nước, ai cũng thích lấy chuyện của hắn ra để bàn luận.

Có nhiều phòng tổ chức cũng lấy Trương Thanh Vân làm một ví dụ điển hình, dùng đó để làm cơ sở bác bỏ những nhân viên không có tương lai. Thực tế nếu nói một cách không khoa trương thì Trương Thanh Vân được xem như một tồn tại truyền kỳ.

Trương Thanh Vân có thể đến được vị trí này, trong mắt người thường thì chính là một bước lên trời.

Nhưng thực tế thì Triệu Truyền biết rõ, Trương Thanh Vân bây giờ mới chỉ là bắt đầu, dù xét theo phương diện nào thì Trương Thanh Vân tiến vào bộ chính trị trung ương đã coi như chắc chắn.

Đầu tiên nói về năng lực, lý lịch, Trương Thanh Vân có điều kiện rất tốt, đảo mắt khắp nước, bản thân hắn có điều kiện khó ai sánh nổi.

Quan trọng là sau lưng Trương Thanh Vân có phái Kinh Tân ủng hộ, cộng thêm quá nhiều con người và quan hệ hắn xâyy dựng được sau nhiều năm làm quan, có thể nói là bén rễ cực sâu.

Nói về phái Kinh Tân, lần này thường ủy bộ chính trị trung ương điều chỉnh, phó chủ tịch Chiêm và phó thủ tướng Hùng đều phải rút xuống, hai người cùng về hưu, như vậy lực lượng phái Kinh Tân sẽ kém, dưới tình huống như vậy phái Kinh Tân bắt buộc phải có một người tiến vào thường ủy trung ương.

Nếu tích cực thì phái Kinh Tân có rất nhiều nhân tài, có thể tiến vào thường ủy lại rất ít.

Nhưng vấn đề là Trương Thanh Vân là tai to mặt lớn ở phái Kinh Tân sau Chiêm Giang Huy và Hùng Tiên Vân, vị trí của hắn không được mà có người phía sau tiến lên giành lấy, điều này là không thể.

Phải biết rằng quan viên cao cấp nhất của phái Kinh Tân, đồng thời có thể tiến lên trung ương chính là bí thư thị ủy Kinh Tân Ngũ Học Văn, nhưng vài năm trước người này đã tự hủy tương lai của mình, bây giờ đang treo ở chức vụ ủy viên quốc hội, tạm thời cũng đứng ngoài vòng quyền lợi.

Trương Thanh Vân cũng chẳng phải là đèn cạn dầu, sau sự kiện Ngũ Học Văn thì những năm nay hắn luôn tăng cường nắm chắc phái Kinh Tân, hắn dùng phương án phân tán đột kích và tiêu diệt từng bộ phận.

Khi lực lượng chủ yếu của phái Kinh Tân bị Trương Thanh Vân nắm trong lòng bàn tay, khi đó những nhân viên quan trọng của phái Kinh Tân đã cơ bản xem hắn là hạch tâm.

Số quan viên trên cấp bộ có hơn mười người, những người này đều là nhân tài trụ cột trong nước, Trương Thanh Vân có năng lực ép đám người này phải dựa vào mình.

Bây giờ hắn phải tiến lên thêm một bước, chỉ như vậy mới tạo nên không gian cho người đứng phía sau, đây là một chân lý không thể bàn cãi
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1301: Ý kiến của tổng bí thư Lương


Cuối thu ở Trung Nam Hải, những hàng cây vẫn xanh ngắt, mỗi khi đến mùa này thì lãnh đạo đi ra ngoài dạo mát cũng làm cho nhân viên công tác ở bên cạnh cảm thấy cực kỳ căng thẳng, sợ lãnh đạo ra ngoài gặp lạnh.

Khoảng sân nhỏ của tổng bí thư Lương vào cuối thu, giàn nho đã điêu linh, nước trong hồ nuôi cá chép cũng cạn hơn khá nhiều, vài chiếc lá khô rơi trên mặt nước tạo nên hương vị mùa thu rất khác biệt.

Trong hồ vẫn còn cá, nước cạn làm cá tụ tập lại một chỗ, có vẻ rất chật chội, lại càng dễ nhìn. Nếu nằm trên võng ở bên cạnh hồ nước mà nhìn cá bơi lội qua lại, điều này thật sự cũng coi như tình thú.

Tổng bí thư Lương thích ngắm cá, mỗi khi công tác mệt mỏi thì lão thích đứng bên cạnh hồ, đặc biệt là mùa này, tổng bí thư rất ghét ở lì trong phòng làm việc ấm cúng, thích ra ngoài đi dạo.

Những nơi khác không có gì đáng xem, chỉ có hồ nước là bùng lên sức sống dào dạt.

Tổng bí thư ngắm cá, nhân viên công tác theo sát phía sau, trên tay là nước trà, áo khoác, khăn mặt, mỗi khi lãnh đạo dừng lại thì sẽ có người tiến lên khoác áo, tránh cho lãnh đạo mắc phong hàn.

- Chợt nghe âm thanh cá rẽ nước, trời xanh sóng lặng tâm tình thẩnh thơi, tổng bí thư Lương khá hào hứng, mùa thu mà ngắm cá rõ ràng có hương vị khác biệt.

Trong sân có khách, tổng bí thư quay đầu lại, lão thấy Lăng Tổ Hồng, vì vậy nhếch miệng cười nói:

- Thủ tướng Lăng ngày chạy ngàn dặm, sao hôm nay lại có thời gian ra đây ngắm cảnh thế này?

Lăng Tổ Hồng chậm rãi đến gần, lão cười nói:

- Tôi thường nghe nhân viên công tác nói tổng bí thư rất thích ngắm cá, trước đây cũng muốn đến chỗ anh, hôm nay tản bộ, vì cao hứng nhất thời mà đến đây.

- Hoan nghênh, hoan nghênh, anh có thể đến cũng không dễ dàng gì.

Tổng bí thư Lương nói, hai khu vực của hai lãnh đạo cũng không gần nhau, Lăng Tổ Hồng đến đây một chuyến cũng không phải dễ.

Bên cạnh ao có vài chiếc ghế dựa, nhân viên công tác đã sớm sắp xếp đệm và trà, tổng bí thư Lương cười nói:

- Mùa này ngồi ở bên ngoài sẽ mát hơn, mát mới khỏe, có câu tám phần no bụng ba phần mát, cơm cơm không thể quá no, mùa thu đông không thể quá ấm, đây là đạo lý bảo dưỡng sức khỏe.

Lăng Tổ Hồng gật đầu nói:

- Anh nói rất đúng, tuy hôm nay khá lạnh và khô nhưng vẫn phải đi dạo, không thể ở mãi trong phòng làm việc được. May mà bên anh có một không gian tốt thế này, đúng là làm cho người khác hâm mộ.

Tổng bí thư Lương cười ha hả nói:

- Đáng để hâm mộ, tôi cũng đã nói qua với các đồng chí, khi về hưu tôi không mong muốn gì hơn, chỉ cần tổ chức cho tôi một khoảng sân thế này là được.

Tổng bí thư Lương chỉ cá trong hồ nói:

- Anh xem, chúng thật tự do tự tại, phong thủy đều có thể qua lại, nói thật nhé, tôi thường rất hâm mộ chúng.

Lăng Tổ Hồng khẽ thở dài một hơi, lão nói:

- Tổng bí thư Lương quả nhiên có tâm tính thi nhân, chỉ là một ý nghĩ xẹt qua đầu mà có thể đưa nhiều chuyện rườm rà đi qua, nhưng sau khi vượt qua bề bộn thì lại là tục nhân.

Lăng Tổ Hồng nói xong thì cùng liếc mắt nhìn Lương Viễn Đạt, hai người cùng cười lên ha hả.

Hai người nói chuyện trong sân, hai bên tỏ ra không có vấn đề gì liên quan đến công tác, nhưng hai bên đều biết rõ, hôm nay gặp mặt không phải là ngẫu nhiên.

Gần đây trung ương có quy hoạch cho đại hội hai mươi của đảng, nhân tuyển cho chức vụ thường ủy bộ chính trị trung ương đã được quyết định, công tác này cần phải bắt đầu.

Công việc này có tính khó khăn rất cao, đồng thời cũng cực kỳ quan trọng.

Ngoài vấn đề các lãnh đạo hiện đang là thường ủy bộ chính trị trung ương đều có sự ăn ý và cùng chung nhận thức với các thế hệ trước đó, thậm chí còn phải liên hệ với các lãnh đạo quân ủy trung ương, cần phải xem xét, cần phải trưng cầu ý kiến rộng khắp, cần phải khảo nghiệm nhiều mặt, cuối cùng mới xác định nhân tuyển cụ thể.

Trước đó cũng vì công tác này mà các ban ngành lãnh đạo trung ương tương quan phải cố gắng công tác vài năm, mục tiêu được đề cử từ mơ hồ đến rõ ràng, từ rộng khắp đến cụ thể, cho đến nay cơ bản đã được xác định.

Lúc này đã sắp đến thời gian tổ chức đại hội, còn chưa đến một năm nữa, đây là thời điểm cực kỳ mấu chốt, cực kỳ quan trọng, thường là giai đoạn phát sinh nhiều vấn đề khó dự đoán.

Vì khoảng thời gian này người được đề cử sẽ bị khảo hạch, nếu người được đề cử có xuất hiện vấn đề lớn, như vậy sẽ chính thức đánh mất cơ hội, nhân tuyển dự bị sẽ tiến lên thế chân.

Lãnh đạo đảng đều có một quy trình đề bạt rất quy chuẩn với cán bộ cấp cao, trình tự này với hạch tâm là bí mật, nghiêm khắc giữ bí mật, tuyệt đối giữ bí mật. Giữ bí mật từ khi nào, giữ bí mật trong phạm vi nào, đây đều có yêu cầu nghiêm khắc.

Rõ ràng những tin đồn bên ngoài là không có lửa sao có khói, cao tầng chính trị luôn thấy rõ những quy luật này, hầu như mỗi lần nhiệm kỳ mới, vào đúng thời điểm sẽ thường xuất hiện các phong trào như vậy, xử lý thế nào, đây là vấn đề mà trung ương phải suy xét.

- Năm năm một lần, khoảnh khắc này chợt bùng lên, nhìn chung thời gian năm năm, anh và tôi căn bản đã làm tốt nhiệm vụ, vì sao là cơ bản hoàn thành nhiệm vụ? Cũng vì chúng ta còn có một nhiệm vụ khổng lồ chưa hoàn thành, không tới thời điểm cuối cùng thì chẳng ai dám nói nhiệm vụ hoàn thành.

Tổng bí thư Lương đột nhiên mở miệng nói, giọng điệu rất nhạt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mặt hồ.

- Đúng vậy, năm năm có thể là rất lâu trong mắt người khác, thật ra lại rất ngắn. Tổng kết năm năm công tác chúng ta có thành tích, nhưng những vấn đề cũng không thiếu.

- Đặc biệt là công tác của chính phủ, năm năm qua tôi đã cố gắng nhưng luôn có những vấn đề không đáng hài lòng, cũng không như người ta toan tính.

- Đến lúc này tôi cũng nghĩ đến những người đến sau, bọn họ gặp phải cục diện khó, gặp phải hoàn cảnh phức tạp hơn, vì vậy khảo nghiệm của bọn họ sẽ càng lớn hơn.

- Một quốc gia hơn một tỷ người, sự việc thường là rất lớn, dân tộc cần phục hưng, cần phải trải qua nhiều gian khổ và cố gắng, cần phải vô số người cố gắng, cần phải cố gắng nhiều đời.

Lăng Tổ Hồng nói.

Lăng Tổ Hồng cuối cùng cũng nói đến vấn đề người kế nhiệm, dù nhân tuyển của người kế nhiệm còn chưa được quyết định nhưng cơ bản đã có mục tiêu, chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.

Lương Viễn Đạt thản nhiên nói:

- Có nhiều chính trị gia thích cân đối, nhưng đây lại là từ mà tôi không thích, bây giờ bên ngoài đồn đãi rất nhiều về tin tức này. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

- Dù là bí mật nhưng bây giờ nghị luận rất nhiều, gần đây tôi nghe nói cũng có rất nhiều người phản ứng với vấn đề này.

Lương Viễn Đạt dừng lại một chút, sau đó lão nâng ly trà lên nhấp một ngụm, sau đó lại tháo kính xuống lau, lão vừa lau kính vừa cảm thán nói:

- Vô tình phát hiện ra mình đã già, chỉ cần gỡ kính r thì cả thế giới đã hoàn toàn mờ ảo.

- Trước kia tôi cảm thấy kính của mình không tốt, nhưng bây giờ dù chà lau thế nào cũng chẳng thể thấy rõ ràng bằng năm xưa.

Lương Viễn Đạt lại tiếp tục đeo kính, giọng nói khôi phục lại vẻ uy nghiêm:

- Việc này chờ thêm một khoảng thời gian nữa, thời gian tuy không quá vội vã nhưng có nhiều đồng chí nói ý kiến giữa tôi và anh Diệp thống nhất nhau mới là quan trọng nhất.

- Bây giờ ý kiến giữa tôi và tổng bí thư Diệp đã không khác nhau, nhưng điều này cũng không thể làm cho những chuyện xấu không phát sinh.

Tổng bí thư Lương lại nhấn mạnh chuyện xấu, Lăng Tổ Hồng cười nói:

- Chuyện xấu là có nhưng không quá lớn, ít nhất cá nhân tôi cũng trợ giúp cho ý kiến của anh. Còn nữa, vào lễ đại thọ của anh Đỗ, anh ấy đã kéo tay tôi nói về vấn đề này, anh ấy nói rằng sẽ cố gắng giúp đỡ anh.

- Bây giờ bên trong ban ngành có lẽ không phải không còn âm thanh nào không cùng hướng, nhưng nếu biểu quyết thì tôi cho rằng thông qua cũng không còn là vấn đề.

Lương Viễn Đạt nghe xong thì khoát tay nói:

- Việc này không thể đơn giản biểu quyết, đối với những đồng chí có dị nghị, chúng ta cần phải tin tưởng bọn họ cuối cùng cũng hiểu rõ vấn đề, không thể lúc nào cũng nói đến vấn đề biểu quyết.

- Mỗi thành viên bộ chính trị sẽ phải biểu quyết, nhưng đó là biểu quyết trên đại hội đảng.

- Bây giờ công tác chúng ta cần làm chính là đảm bảo điều kiện tiên quyết không có bất kỳ bất ngờ gì xảy ra, phải cho các đồng chí chúng ta có thời gian, để bọn họ gia nhập vào doanh trại của chúng ta. Khi những khác biệt ngày càng ít đi, như vậy hiệu quả công tác sẽ ngày càng cao, đây là chân lý không thể bàn cãi.

- Tôi hiểu ý tổng bí thư.

Lăng Tổ Hồng gật đầu nói.

Hôm nay Lăng Tổ Hồng đến chính là liên hệ với Tổng bí thư Lương, để hiểu rõ thái độ của tổng bí thư.

Sự thật chứng minh thái độ của tổng bí thư rất tiên minh nhưng lại cực kỳ kiên nhẫn.

Trước mắt còn chưa đưa ra quyết đinhh cuối cùng, trong ban ngành vẫn còn có rất nhiều đồng chí có khác biệt về vấn đề nhân tuyển. Đối mặt với những khác nhau như thế, thái độ của tổng bí thư Lương rất kiên nhẫn, không cưỡng chế đưa ra quyết định.

Không thể nghi ngờ quyết sách của tổng bí thư cực kỳ có đặc điểm dân chủ, đồng thời cũng vì suy xét cho tương lai. Dựa theo lời của tổng bí thư thì các thành viên thường ủy bộ chính trị trung ương cần phải có ý kiến thống nhất của tất cả mọi người, như vậy mới có lợi cho công tác tương lai.

Có lẽ vấn đề đoàn kết được Tổng bí thư Lương suy xét nhiều nhất, cần phải thực hiện ý đồ của tổ chức dưới tình huống này, đây là hạch tâm ý nghĩ của tổng bí thư.

Lăng Tổ Hồng nghĩ đến đây thì trong lòng thầm lắc đầu, cán bộ dù tốt, khi chọn người thích hợp cũng sẽ có khuyết điểm, chẳng ai hoàn mỹ, nhân vô thập toàn, những lời này là chân lý không bao giờ biến đổi.

Lăng Tổ Hồng hồi tưởng lại lịch trình con đường làm quan của mình, năm xưa tổ chức khảo nghiệm lão, bên trong thường ủy trung ương cũng có tranh luận, nếu nói một cách không khoa trương thì Lăng Tổ Hồng tiến lên trong tranh luận.

Bây giờ tuy Lăng Tổ Hồng đã là một thủ tướng chính phủ, bây giờ lão lại chuẩn bị cho những hoạt động tìm thường ủy trung ương, cảm thấy bây giờ sự việc còn quan trọng hơn mình tiến vào thường ủy trung ương năm xưa.

Vì Lăng Tổ Hồng thật sự muốn tạo nên điều kiện tốt cho người đến sau, muốn cho người đến sau một cục diện tốt, không phải là một tình cảnh rối loạn.

Lăng Tổ Hồng nghĩ đến tình cảnh rối loạn mà không khỏi nghĩ đến kẻ đến sau, người này chẳng phải nổi tiếng thu dọn cục diện rối loạn sao?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1302: Nhà, nước, thiên hạ


Rét đậm phủ xuống thủ đô, lúc này tình huống khá ác liệt, Trương Thanh Vân phải xuống tuyến dưới thị sát thăm viếng.

Hằng năm bảo đảm nhiệm vụ vào mùa đông là rất quan trọng, đặc biệt là thời tiết rét đậm, nhiệt độ thấp, tất cả các đồng chí trên nhiều chuyện tuyến bảo vệ đều rất vất vả, vì vậy cần phải an ủi từng chiến tuyến.

Ngoài vấn đề đó, mỗi năm mùa đông đến, cửa ải cuối năm đến, những tầng lớp nhân dân ở tầng thấp nhất và khó khăn nhất sẽ phát sinh những vấn đề cực kỳ nghiêm trọng. Trương Thanh Vân là bí thư thị ủy thủ đô, hầu như mỗi năm hắn đều phải đích thân làm công tác này, năm nay cũng không ngoại lệ.

Bây giờ lãnh đạo đảng ủy chính quyền ở thủ đô, Trương Thanh Vân nắm đảng ủy, Kim Diệu nắm công tác chính quyền, hai người đều là quan viên phái Kinh Tân, cũng vì vậy mà các thế lực khắp nơi ở thủ đô tạo nên hàng loạt tin đồn.

Ví dụ như gần đây những tin đồn này ngày càng sâu sắc, giống như Trương Thanh Vân có bất kỳ hành động gì cũng đủ làm ồn ào.

Đáng lý ra ý của Kim Diệu là gần đây Trương Thanh Vân nên giảm bớt những tình huống xuất hiện trước mặt công chúng, đỡ để người ta nắm lấy vấn đề này nói này nọ, cái gì mà mài gươm lâm trận. v. v.

Trương Thanh Vân cũng chỉ cười nhạt với những lời nói như vậy, nhiều năm nay hắn không công tác vì hình thức, không thể vì người khác mà thay đổi tác phong. Vì vậy công tác của hắn vẫn được nắm chắc, dù người ta có nói hắn ra vẻ thì làm sao? Trương Thanh Vân là người làm việc vàng thật không sợ lửa, không lo lắng sợ hãi người ta nói này nọ sau lưng, đến cấp bậc này hắn đã sớm quen với những lời nói vô căn cứ của đám người rãnh rổi.

Ngày hôm nay Trương Thanh Vân đến thăm viếng nhân dân quận Tây Thành, hắn tọa đàm với nhân dân, bầu không khí cực kỳ hòa hợp. Đến giữa trưa thì quận ủy sắp xếp cơm công tác, khi dùng cơm thì Trương Thanh Vân nhận được tin tức của thư ký.

- Bí thư tỉnh ủy Tây Nam Túc Nhất Tiêu về thủ đô.

Tin tức này không dài nhưng có giá trị rất lớn, Hồng Tiểu Ba biết rõ tin tức này, hơn nữa còn nói cho Trương Thanh Vân biết trước tiên, điều này cũng nói rõ các phương thế lực ở thủ đô rất quan tâm đến tin tức này.

Túc Nhất Tiêu về thủ đô báo cáo công tác, nhưng thời điểm này trung ương cho hắn về báo cáo công tác thì quá mẫn cảm, điều này không khỏi làm người ta nghĩ đến những vấn đề khác.

Phải biết rằng bây giờ sắp đến đại hội đảng, chỉ còn vài tháng nữa mà thôi, bây giờ thái độ của trung ương vẫn chưa rõ ràng. Dựa theo những suy đoán thông thường thì chậm nhất là cuối năm nay nhân tuyển sẽ phải được quyết định, đồng thời lúc này là thời điểm tốt nhất để người trong cuộc trao đổi với tổ chức, các công tác sắp kéo màn che.

Lần này Túc Nhất Tiêu về thủ đô, mười phần là nói chuyện với trung ương. Trương Thanh Vân thầm gật đầu, hắn cũng rất thừa nhận khả năng của phán đoán này.

Trương Thanh Vân trước nay luôn cực kỳ thừa nhận Túc Nhất Tiêu, hai người quen biết nhau tương đối lâu, có thể nói là hiểu rõ và tán thưởng lẫn nhau. Trương Thanh Vân cũng rất vui sướng vì Túc Nhất Tiêu được tiến vào danh sách trung ương.

Khi còn đang dùng cơm trưa thì Hồng Tiểu Ba đi đến nói:

- Bí thư, anh có điện thoại.

Hồng Tiểu Ba cố gắng hạ thấp âm thanh:

- Là điện thoại của bí thư tỉnh ủy Tây Nam.

Trương Thanh Vân gật đầu, hắn nhận điện thoại rồi đến phòng nghỉ nói:

- Anh Túc à?

- Đồng chí Thanh Vân, tôi vất vả lắm mới về thủ đô được một chuyến, anh là đại đầu xà phải cho tôi vài phần mặt mũi, ai cũng nói tính tình của bí thư Trương rất khó chịu, không dễ chừa mặt nhau, hôm nay tôi cũng không tin, vì vậy mới điện thoại đến.

- Có thể cho tôi chút thời gian cấp bách được không, đến khách sạn Tây Nam, chúng ta cũng vừa lúc lâu rồi không gặp.

Túc Nhất Tiêu ở bên kia dùng ngôn từ rất cởi mở, ăn nói sắc bén.

Trương Thanh Vân nhíu mày nói:

- Anh Túc, anh về thủ đô là có chuyện lớn gì? Sao có thể nhàn hạ thoải mái hẹn gặp mặt nhau? Anh thành thật khai báo đi, anh có ý đồ gì?

- Thanh Vân, lời này của cậu sao có mùi vị giống như những lời suy đoán ở bên ngoài vậy? Tôi nói thật với cậu, hôm nay tôi hẹn cậu bao gồm cả công và tư, cậu không thể không đến.

Túc Nhất Tiêu di chuyển chủ đề:

- Tôi biết rõ bí thư Trương của chúng ta ngày đi ngàn dặm, chương trình sắp xếp rất dày, nhưng dù dày thế nào thì hôm nay cậu cũng không được sai lầm.

- Anh như vậy làm người ta cảm thấy khó chịu, vừa rồi anh còn nói toi là địa đầu xà, tôi thấy anh rõ ràng là mãnh long quá giang còn mạnh mẽ hơn cả địa đầu xà.

Trương Thanh Vân cười nói, hắn trầm ngâm một chút, sau đó thở ra một hơi nói:

- Được rồi, chương trình buổi chiều sẽ hủy, tôi sẽ đến gặp mãnh long quá giang.

Túc Nhất Tiêu hẹn ngày gặp mặt Trương Thanh Vân, tuy hắn nói bằng giọng điệu rất nhẹ nhàng nhưng hành trình lại giữ bí mật cao độ. Khi Trương Thanh Vân đến khách sạn Tây Nam thì chợt phát hiện bãi đậu xe được áp dụng chế độ quản chế.

Khu Túc Nhất Tiêu ở lại cũng được cảnh vệ canh gác, từng tầng phòng hộ, dù là ruồi muỗi cũng khó vào.

Trương Thanh Vân đến rất ẩn nhẫn, Túc Nhất Tiêu tự mình xuống bãi đậu xen nghênh đón, hai người bắt tay rất căng, Túc Nhất Tiêu nói:

- Anh thấy tôi ở đây chưa? Đúng là không có biện pháp, dù muốn ngủ cũng phải cảnh giác. Vì như vậy mà người ta nói tôi sớm được hưởng thụ đãi ngộ của lãnh đạo quốc gia.

- Những lời nói nhảm không ảnh hưởng toàn cục, không cần quá cố kỵ.

Trương Thanh Vân thản nhiên nói.

Hai người cười cười nói, cả hai sóng bước về phía thang máy, đi vào khách sạn, cả hai đều cởi áo khoác ngoài, nhìn qua có vẻ rất linh hoạt. Hai người đưa mắt nhìn nhau, Túc Nhất Tiêu nói:

- Vô tình đã hai năm không gặp, phong thái của Thanh Vân quả nhiên không giảm.

Trương Thanh Vân lắc đầu:

- Lời này tôi cũng chuẩn bị nói, bây giờ lại bị anh cướp mất. Nói thật nhé, dạo này anh gầy ra, có chuyện gì vậy? Anh giảm béo sao?

Túc Nhất Tiêu thở dài một hơi nói:

- Nào có giảm béo, là bệnh tiểu đường, thân thể gầy gò mới phát hiện lượng đường trong máu quá cao, bây giờ đi đâu cũng phải mang theo Insulin, cả đời này sẽ không bao giờ dứt.

- Anh đúng là liều mạng.

Vẻ mặt Trương Thanh Vân trở nên ngưng trọng:

- Tôi đã sớm nghe nói anh là người nổi tiếng giấu bệnh sợ bác sĩ, bây giờ vấn đề đã nghiêm trọng, đã biết nghe lời bác sĩ rồi sao? Nếu bây giờ anh không chú ý, đến khi bệnh biến chứng, hậu quả sẽ khó thể tưởng.

Túc Nhất Tiêu cười nhạt, hắn di chuyển chủ đề, hai người nói chuyện mãi đến khi đến phòng khách của Túc Nhất Tiêu. Lúc này nhân viên công tác vào dâng trà cho hai người, sau đó tất cả lui ra, một gian phòng rộng chỉ còn hai người.

- Lần này tôi về thủ đô, đã nói chuyện với lãnh đạo trung ương tương quan.

Túc Nhất Tiêu nâng ly trà lên làm một ngụm, sau đó hắn đột nhiên mở miệng nói.

- Chúc mừng anh, việc này anh không nói tôi cũng biết, nói chuyện với anh, cũng chính là để anh chuẩn bị tâm lý, đồng thời cũng nên bỏ ra vài tháng để quen thuộc vài thứ. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Trương Thanh Vân gật đầu nói.

Túc Nhất Tiêu nhíu mày, hắn dùng ánh mắt cổ quái nhìn Trương Thanh Vân, sau đó trầm ngâm một lúc lâu mới nói:

- Thanh Vân, tôi vốn đã có chuẩn bị, cậu cũng nên chuẩn bị. Khi tôi kết thúc nói chuyện với lãnh đạo, lãnh đạo có nhờ chuyển lời, nói anh đến chỗ ở của phó chủ tịch Chiếm trong Trung Nam Hải vào lúc tám giờ tối ngày mai.

- Cậu không cần phải quan tâm đến vấn đề xe cộ, ngày mai tan tầm sẽ có nhân viên công tác sắp xếp xe trước nhà cậu.

Túc Nhất Tiêu nói đến đây thì thở dài một hơi:

- Cậu thấy có chút giống đặc công phải không? Tôi cũng cảm thấy như vậy, nhưng tôi cũng chỉ thông báo vào chuyển đạt lại cho lãnh đạo trung ương mà thôi, đồng thời tôi cũng hiểu những sắp xếp này.

- Cậu và tôi, những người như chúng ta có một đặc điểm công tác chính là đắc tội với quá nhiều người, từ Trung Nguyên đến Tây Nam tôi đã đắc tội không ít người, cậu thì lợi hại hơn cả tôi, ép nhiều người ở thủ đô không chết không được.

- Loại cảm giác cường ngạnh này càng về sau sẽ càng phát sinh nhiều tai họa ngầm, ví dụ như lúc này, có rất nhiều người hận không thể để cho tôi và cậu chết bất đắc kỳ tử vào ngày mai.

- Lời này là quá khích, lời này quá khích, anh nói những lời này nghe có vẻ quá nặng nề.

Trương Thanh Vân phê bình nói:

- Chúng ta công tác cố gắng làm cho tốt, không thẹn với lương tâm, đây chính là vấn đề quan trọng nhất, những tin đồn bậy bạ có gì phải quan tâm? Đại khái không cần đặt nặng tâm lý cho mình.

- Được, mặc kệ, mặc kệ.

Túc Nhất Tiêu có vẻ rất sảng khoái:

- Hôm nay anh đến đây, tôi cũng nói rõ, tôi sẽ không giữ cậu quá lâu. Thời điểm lúc này rất mẫn cảm, không tầm thường, chúng ta cần phải chú ý.

Đêm đến.

Ngọn đèn trong nhà phó chủ tịch Chiêm ở Trung Nam Hải cũng không quá tươi sáng.

Khuya hôm nay phó chủ tịch Chiêm cũng không công tác, bên người chỉ để lại vài người thân cận, đám người không liên quan đều không được ở lại.

Đến tối phó chủ tịch Chiêm hay đọc sách, không bật đèn huỳnh quang hay đèn chân không, chỉ kéo màn lên, mở đèn dây đốt, có thể nói là tạo nên vài phần ý cảnh.

Trương Thanh Vân chậm rãi tiến vào nhà Chiêm Giang Huy, nhân viên công tác trực tiếp đưa hắn đến phòng làm việc của lãnh đạo, khi vùa vào cửa thì Trương Thanh Vân bị thu hút vì chân của Chiêm Giang Huy.

Chân của Chiêm Giang Huy đang được đắp một lớp thảm nhung bằng lông, ngọn đèn trong phòng không quá sáng, lão chăm chú đọc sách, kính lão rớt xuống rất thấp.

Bộ dạng này tuyệt đối không giống như một phó chủ tịch nước, ngược lại giống như một thợ sửa giày, cực kỳ chất phác.

- Phó chủ tịch, cháu đã đến.

Trương Thanh Vân khẽ nói.

Chiêm Giang Huy chỉ vào ghế, Trương Thanh Vân ngồi xuống, lão lại nói:

- Nghe nói mộ của đồng chí Hoàng Tân Quyền là do cậu tự ghi, lần sau cậu chụp lại cho tôi xem.

Trương Thanh Vân cực kỳ ngạc nhiên không nói gì, dù sao hắn cũng không ngờ câu nói đầu tiên của Chiêm Giang Huy lại là như vậy, vì vậy mà hắn kinh ngạc nói không nên lời.

- Anh Hoàng và tôi là bạn cùng một thế hệ, anh ấy đi, tôi cũng thường hay nhớ. Hơn nữa bây giờ anh ấy lá rụng về cội, hòa tan cùng sông núi, đây thật sự là một chuyện đáng mừng.

- Những mong muốn của chú ấy khi còn sống, bây giờ ít nhất cũng đã thành, dù sao cũng có chút tiếc nuối.

Trương Thanh Vân tiếp nhận câu chuyện.

Đáng lý sẽ là một lần gặp mặt cực kỳ quan trọng, nhưng vì dạo đầu như vậy mà biến thành việc nhà, bầu không khí trở nên hòa hoãn, tâm tư của Trương Thanh Vân chợt trở nên buông lỏng
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1303: Một truyền kỳ


Một đêm đông bình thường, Trương Thanh Vân cùng gặp mặt Chiêm Giang Huy trong phòng làm việc ở Trung Nam Hải.

Lần này gặp mặt không có gì phô trương, cực kỳ bình thường, Chiêm Giang Huy chẳng qua chỉ truyền đạt một chỉ thị quan trọng của trung ương cho Trương Thanh Vân.

Cũng đúng với một câu nói "thời đại mới đến thì thường không biểu hiện oanh liệt như bên ngoài", khác biệt chính là trong lúc lơ đãng, khi mọi người không chú ý thì tất cả chuyển biến và hoàn thành.

Sau cuộc nói chuyện lần này thì Trương Thanh Vân bắt đầu có sự chuẩn bị nguyên vẹn, mà cơ cấu khổng lồ của trung ương cũng được bố cục chỉnh thể.

Đối với đại hội đảng thì quan trọng nhất chính là quán triệt ý đồ của tổ chức, vì hoàn thành mục tiêu này mà trung ương cần phải tổ chức nhiều hội nghị để truyền đạt tinh thần và chỉ thị.

Địa phương tuyến dưới, từng tỉnh đến thành phố cũng phải liên tục tổ chức hội nghị thống nhất tư tưởng, đây là làm theo chỉ thị của trung ương, chậm rãi làm nền cho các chuyển động sau này.

Dần dần Trương Thanh Vân có nhiều chương trình không thuộc vào phạm vi công tác của bí thư thị ủy, hắn đến tham gia và tuyên bố khai mạc giải tennis quốc tế.

Tin tức Trương Thanh Vân gặp mặt các lãnh đạo nước ngoài đều được báo chí đăng tải. Tổng thống Nga và phó tổng thống Mỹ đến Trung Quốc đều tiếp kiến Trương Thanh Vân, tuy hai bên chỉ bàn về chuyện của thủ đô nhưng đều được Cctv đưa tin rộn rã.

Theo đúng tình huống thì trọng điểm đưa tin của Cvtv đều là thường ủy trung ương, chỉ những tình huống đặc thù mới đưa tin về các lãnh đạo khác. Không thể nghi ngờ những bản tin các lãnh đạo nước ngoài đến Trung Quốc tiếp kiến Trương Thanh Vân có tính châm chích rất cao.

Những tin tức này được phát đưa đến rất nhiều chú ý, vì trước kia các lãnh đạo nước ngoài thường không ủng hộ và tiếp kiến bí thư thị ủy, phần lớn đều tiếp kiến chủ tịch thành phố hoặc chủ tịch tỉnh.

Nhưng lúc này các nguyên thủ quốc gia đến Trung Quốc lại tiếp kiến bí thư Trương Thanh Vân, điều này đã chứng tỏ hắn sắp có bước nhảy vọt về địa vị chính trị, tất nhiên bên ngoài sẽ cực kỳ mẫn cảm.

Bây giờ được chú ý nhất chính là đại hội hai mươi của đảng, điều này làm người ta nghĩ rằng Trương Thanh Vân sắp quật khởi.

Vì vậy mà bên ngoài ùn ùn đưa tin về Trương Thanh Vân, lý lịch của hắn liên tục được bộc lộ trên mặt báo. Những chuyên gia nước ngoài quen thuộc chính trị Trung Quốc cũng đã đưa ra phán đoán Trương Thanh Vân sẽ là một thành viên quan trọng của chính quyền ban ngành mới.

Còn vị trí của Trương Thanh Vân có thể lên đến độ cao nào, có thể là trung tâm của Trung Quốc hay không, điều này vẫn chưa rõ ràng.

Đối mặt với tin tức của bên ngoài thì phương diện Trung Quốc cũng không ra mặt giải thích quá nhiều. Bên ngoài thường hay như vậy, Trương Thanh Vân được chú ý cao độ cũng là chuyện đương nhiên.

Nhưng vài quan viên khác của Trung Quốc cũng được nước ngoài chú ý, tất nhiên điều này cũng chẳng biết phải làm sao, đồng thời cũng sinh ra áp lực khá lớn. Thời điểm này sự biến hóa của ban ngành trung ương được biểu hiện qua người được đề cử, cơ bản có thể nhìn rõ, dù như vậy cũng không rõ ràng nhưng nhân tuyển đại khái đã được xác định.

Điều này chính là dân chủ cần trong đảng.

Mùa xuân năm nay ở thủ đô rất ấm áp, mùa đẹp nhất và thoải mái nhất ở thủ đô đã đến.

Khi đại hội hai mươi của đảng dần đến, tất cả đường lớn ngõ nhỏ ở thủ đô đều có không khí ngày hội. Khi các đoàn đại biểu các tỉnh về thủ đô thì bầu không khí này càng cực kỳ đậm đặc.

Nhiều đoàn đại biểu tỉnh thành lục tục về thủ đô, truyền thông chú trọng đưa tin từ trung ương đến địa phương, đưa tin từ nhiều góc độ, nhiều mặt, tất cả các phương diện đều có mục đích kéo nhân dân cả nước vào bầu không khí đại hội hai mươi của đảng.

Sám sớm những ánh nắng ban mai rũ xuống, thủ đô dần thức tỉnh trong ánh hừng đông, ánh sáng ấm áp bên ngoài như muốn nhắc nhở cho mọi người biết hôm nay thời tiết rất tốt.

Trương Thanh Vân thức dậy rất sớm, thậm chí còn sớm hơn ngày thường mười phút. Triệu Giai Ngọc tựu mình chuẩn bị bữa sáng, hai người cùng ăn sáng, sau đó nàng giúp hắn thay quần áo, đeo cà vạt.

Sau đó nàng giúp Trương Thanh Vân đeo huy hiệu của đại biểu đại hội màu đỏ chói trên ngực trái, Trương Thanh Vân đi xuống lầu, hai người vẫy tay từ biệt.

Trong hội nghị trù bị cho hội nghị hai mươi, khi đó chính thức xác định khối chủ tịch, Trương Thanh Vân được định vị là một thành viên khối chủ tịch.

Buổi chiều khối chủ tịch tổ chức hội nghị, hội nghị dùng tay biểu quyết để thông qua danh sách thành viên ủy viên thường vụ khối chủ tịch của tổng bí thư Lương Viễn Đạt. Trong danh sách này có Trương Thanh Vân, Túc Nhất Tiêu, Trần Kiệt, Cung Chi Sách.

Trên hội nghị tổng bí thư Lương Viễn Đạt đã đưa ra những lời phát biểu quan trọng, nhấn mạnh về sự chú tâm trong đại hội sắp tới, khối chủ tịch phải chuyên chú thực hiện theo đúng chức trách, cần phải phát huy vị trí mấu chốt để đại hội thành công tốt đẹp và viên mãn.

Nhân viên của khối chủ tịch đại hội đều là những nhân vật quan trọng, trong đó có cả những lãnh đạo thế hệ trước, những đồng chí đức cao vọng trọng, có thể nói là tinh anh tập trung.

Thành viên của khối chủ tịch là những nhân vật có ảnh hưởng lớn ở một phương, vì vậy nếu khối chủ tịch có thể thống nhất ý kiến, đây chính là cơ sở cho kết quả thành công tốt đẹp của đại hội hai mươi.

Đại hội hai mươi chính thức được khai mạc, ở ngày họp thứ ba, lúc này tất cả mọi chú ý đều hướng đến lễ đường đại hội.

Khi Tổng bí thư Lương cầm trong tay kết quả phiếu bầu, khi đó tấm màn che về thế hệ lãnh đạo tiếp theo đã sắp được kéo ra.

Hơn hai ngàn đại biểu đảng cả nước đã dùng đầu phiếu quyết định, đến chiều thì cuối cùng cũng có kế quả, căn cứ vào kết quả, đồng chí Lương Viễn Đạt tiếp tục là tổng bí thư trung ương đảng.

các nhân viên thường ủy bộ chính trị trung ương được bầu vào lần này gồm Lương Viễn Đạt, Lí Du, Lăng Tổ Hồng, Vương Nhạn, Mao Vân Chiêm, Trương Thanh Vân, Túc Nhất Tiêu, Cung Chi Sách, Lâm Trí Huy.

Dưới những tiếng vỗ tay như sấm, các thành viên thường ủy bộ chính trị trung ương đi lên đài chủ tịch, những thường ủy vừa về hưu như Chiêm Giang Huy lại từ một phía khác tiến lên bắt tay ban ngành mới.

Hôm nay Chiêm Giang Huy lộ ra nụ cười cực kỳ ôn hòa, vẻ mặt sáng lán, một đoạn đường bắt tay cực kỳ có lực. Đến khi lão bắt tay Trương Thanh Vân thì dùng tay còn lại đặt lên, hai người bắt hai tay, động tác lơ đãng này làm cho nhiều người quan tâm.

Mối quan hệ giữa Trương Thanh Vân và Chiêm Giang Huy được người cả nước biết đến, Chiêm Giang Huy là thường ủy bộ chính trị trung ương, là phó chủ tịch nước về hưu, Trương Thanh Vân bây giờ là thường ủy bộ chính trị trung ương, chắc chắn sẽ được quốc hội bầu vào vị trí phó chủ tịch nước.

Hai người bắt tay nhau thực chất chính là một quá trình giao tiếp, bọn họ giao tiếp không phải chỉ là chức vụ phó chủ tịch nước, nếu xét sâu xa thì còn nhiều vấn đề.

Lúc này đã có bố cục cho các thường ủy bộ chính trị trung ương, thế hệ trước lui xuống cho những người sau này tiến lên. Lúc này tất cả tin đồn đã chấm dứt, không những tạo nên đáp án cho mọi tranh luận, hơn nữa còn làm cho mọi người chờ mong về ban ngành mới.

Hai giờ chiều ở đại lễ đường, những thành viên thường ủy bộ chính trị do tổng bí thư Lương Viễn Đạt dẫn đầu nối đuôi đi vào đại sảnh tin tức.

Dưới tiếng vỗ tay như sấm và ánh đèn loang loáng, nhóm thường ủy bộ chính trị với vẻ mặt sáng láng, ai cũng vung tay chào hỏi, vì vậy mà bầu không khí trong đại sảnh khá nhiệt liệt.

Tổng bí thư Lương Viễn Đạt giới thiệu tám gã thường ủy cho phóng viên, khi giới thiệu đến Trương Thanh Vân thì lão cười nói:

- Vị này chính là đồng chí Trương Thanh Vân, là một thành viên mới trong cơ cấu lãnh đạo trung ương của chúng tôi, có lẽ các phóng viên quốc tế đều rất quen thuộc anh ấy. Trước khi tiến vào trung ương thì anh ấy đã là bí thư thủ đô nhiều năm, đã làm nên nhiều cống hiến trác tuyệt cho sự phồn vinh và yên ổn của thủ đô.

- Hôm nay các đồng chí giao phó anh ấy địa vị cao, lúc này tôi ở đây xin long trọng giới thiệu anh ấy cho mọi người...

Tổng bí thư kết thúc lời phát biểu, nghênh đón là những tràng vỗ tay như sấm. Trong ánh đèn loang loáng, Trương Thanh Vân tiến lên một bước cúi đầu chào, đồng thời cũng tự đưa ra vài lời giới thiệu ngắn gọn.

Trương Thanh Vân nói:

- Hôm nay đến đây đều là bạn bè, đã gặp mặt trước kia đều là bạn bè cũ, hôm nay mới gặp sẽ là bạn mới, tôi cảm thấy cực kỳ vinh hạnh vì được bầu làm ủy viên thường vụ bộ chính trị trung ương, đây là vinh dự và trách nhiệm của tổ quốc và nhân dân giao phó.

- Lúc này tôi xin hứa sẽ không phụ lòng kỳ vọng và tín nhiệm của tổ quốc và nhân dân.

Ánh đèn làm cả đại sảnh bùng lên màu trắng bạc, Trương Thanh Vân nói vài lời, tất cả vẻ mặt và động tác đều được ghi lại.

Có vài hình ảnh đã được dùng tốc độ nhanh nhất để đưa lên truyền hình cả thế giới, đây cũng là tiêu chí, là tiêu chí để sau này Trương Thanh Vân là một nhân vật chính trị quan trọng của Trung Quốc.

"Đây là một truyền kỳ", là tiêu đề của trang nhấ thời báo New York, ảnh bìa là hình tượng Trương Thanh Vân cao lớn uy vũ, sau lưng hắn chính là những lãnh đạo hạch tâm của Trung Quốc.

Người Mỹ giống như nhìn vào tin tức này mà mơ hồ cảm thấy Trung Quốc thay người trên chính trường, đồng thời ám chỉ tương lai mới của Trung Quốc.

"Đúng vậy, đây là một truyền kỳ, không gì ngoài hai chữ truyền kỳ, khó có gì giải thích được lịch trình làm quan thần kỳ phi phàm của Trương Thanh Vân, biết đâu chính trị Trung Quốc sẽ vì sự tồn tại của Trương Thanh Vân mà sinh ra những thay đổi căn bản, không vì điều gì khác, vì anh ta là một truyền kỳ!"

Đây chính là đoạn văn cuối cùng của tờ báo. Một thời đại mới đã đến, là một thời đại truyền kỳ...

HẾT

Lời tác giả: Bố Y đến đây là kết thúc, một câu chuyện gần hai năm, hôm nay coi như đại công cáo thành, cảm xúc bành trướng, Nam Hoa nói không nên lời, thôi thì không nói. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Phần cuối này Nam Hoa đã châm chước rất nhiều, thực tế cũng biết mọi người không quá thỏa mãn, nhưng sau khi tổng kết lại, kết thúc như vậy có lẽ là lựa chọn tốt nhất.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom