Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 621


CHƯƠNG 621

“Trung Văn, cậu sẽ không chia tay với Nhan Nhã Tịnh. Trên đời có hàng vạn người, nhưng Lưu Thiên Hàn cậu chỉ cần một mình cô ấy.”

Lưu Thiên Hàn suy nghĩ một lát, sau đó nhắn lại cho Hách Trung Văn một tin tựa như đứa trẻ ngây thơ: “Cậu sẽ không buông tay, vậy nên Trung Văn à, cháu hãy từ bỏ đi!”

Hách Trung Văn ngơ ngác nhìn dòng tin nhắn của Lưu Thiên Hàn, rất lâu sau vẫn chưa hoàn hồn.

Trên đời có hàng vạn người, nhưng Lưu Thiên Hàn cậu chỉ cần một mình cô ấy.

Nhưng Hách Trung Văn anh ta cũng muốn một mình cô mà!

Tiếc là vợ của cậu trẻ thật sự quá khó tán!

Nhưng sớm muộn gì cậu trẻ cũng vẫn phải rời xa chị đại thôi.

Trên vai cậu trẻ gánh vác cả Lưu Thị, nếu cậu trẻ nhiễm bệnh thì cuộc nội loạn nhiều năm trước của Lưu Thị chắc chắn sẽ lại tái diễn, sau khi biết chuyện chị đại nhiễm bệnh, bà ngoại chắc chắn sẽ khóc lóc, làm ầm ĩ, có khi còn treo cổ tự vẫn để ngăn cản cậu trẻ ở bên chị đại cho bằng được.

Hách Trung Văn nắm chặt tay, thầm nghĩ bây giờ anh ta chỉ thiếu gió đông, có được ngọn gió đông ấy, chắc chắn anh ta sẽ ôm được chị đại!

Gửi xong dòng tin nhắn này, Lưu Thiên Hàn quả quyết xoá lịch sử trò chuyện giữa mình và Hách Trung Văn, anh vốn định cho Hách Trung Văn – kẻ tán tỉnh vợ mình đến nghiện, vào danh sách đen, nhưng nghĩ lại, anh vẫn gạt đi ý định này.

Có một số người dù yêu không thể giành được, cho dù Hách Trung Văn có mang kim cương tới thì cũng không tán tỉnh được vợ của anh.

Chỉ là, trong lòng Lưu Thiên Hàn vẫn có ngọn lửa nguy cơ nho nhỏ đang nhen nhóm, anh ôm cô gái nhỏ bé đang ngủ say vào lòng mình.

“Nhan Nhã Tịnh, nếu em dám chạy trốn cùng người đàn ông khác, anh sẽ đánh gãy chân em!”

Mặc dù Nhan Nhã Tịnh đã ngủ nhưng vẫn cảm nhận được có người đang chạm vào mình, cô rầm rì mấy tiếng bày tỏ sự không hài lòng.

Thấy Nhan Nhã Tịnh vẫn dám kháng cự, Lưu Thiên Hàn lại vỗ nhẹ vào cô: “Nhan Nhã Tịnh, em nói đi, em không dám chạy cùng người đàn ông khác nữa!”

Nhan Nhã Tịnh than vãn chu cái miệng nhỏ nhắn lên, nửa tỉnh nửa mơ nhíu mày: “Eo sắp bị anh làm gãy rồi, làm sao chạy được nữa!”

Nói xong Nhan Nhã Tịnh trở mình, tìm một vị trí thoải mái hơn trong lòng Lưu Thiên Hàn, tiếp tục trùm đầu ngủ say.

Lưu Thiên Hàn bật cười: “Xem ra tập thể dục nhiều cũng tốt, ít nhất khiến em không còn sức để chạy cùng người đàn ông khác nữa! Ừm, sau này anh sẽ tiếp tục cố gắng!”

Nếu Nhan Nhã Tịnh biết lời nói trong lúc mơ màng của cô lại đổi lấy sự tiếp tục cố gắng của Lưu Thiên Hàn thì đánh chết cô cũng không nói ra lời này.

Tiếc là, cô gái nhỏ đang ngủ say hoàn toàn không cảm nhận được nguy cơ gì, cô còn mơ thấy bàn đại tiệc hoàng gia đang vẫy gọi mình, cô thèm đến mức nước miếng cũng sắp chảy ra đến nơi rồi.

Anh Lưu không để cho cô ăn no, cô chỉ có thể ăn một bữa no nê trong mơ thôi.

Nhan Nhã Tịnh chẹp miệng: “Ngon quá, vẫn muốn ăn nữa…”

Ánh mắt Lưu Thiên Hàn tối hơn một chút: “Vẫn muốn ăn nữa à? Được, anh sẽ cho em được như ý muốn.”
 
Chương 622


CHƯƠNG 622

Anh thật sự muốn dán một câu lên người cô – vật sở hữu của Lưu Thiên Hàn, người khác chớ tới gần – để cho những kẻ vô liêm sỉ có ý đồ tán tỉnh vợ anh đều phải cút đi thật xa…

Trời mưa tầm tã như trút nước.

Toàn thân Nhan Vũ Trúc ướt nhẹp, cô ta ấn mạnh chuông cửa căn hộ của Cung Tư Mỹ như một hồn ma.

Cung Tư Mỹ vừa mở cửa, cô ta đã chạy nhanh vào phòng khách: “Cung Tư Mỹ, giúp tôi xuất ngoại đi! Tôi biết là cô có cách, chỉ cần cô cho tôi ra nước ngoài một cách an toàn thì tôi sẽ tặng cho cô một bí mật! Bí mật có thể hoàn toàn huỷ hoại được Nhan Nhã Tịnh!”

“Nhan Vũ Trúc, cô nghĩ tôi ngu chắc!”

Cung Tư Mỹ nói một cách ung dung thong thả, khuôn mặt đầy quý phái và trang nhã như vầng trăng sáng của cô ta càng làm “tôn lên” sự thảm hại, suy sụp của Nhan Vũ Trúc.

“Đưa một kẻ trốn thuế như cô ra nước ngoài cũng chẳng dễ dàng gì đâu. Nhan Vũ Trúc, muốn tôi giúp cô ra nước ngoài cũng phải xem bí mật mà cô nói có giá trị không đã!”

“Tôi…”

Nhan Vũ Trúc cắn răng, cô ta không ngờ phải dùng đến lá bài tẩy của mình nhanh đến thế, nhưng trong lòng cô ta hiểu rằng lúc này mình không có tư cách ra điều kiện với Cung Tư Mỹ.

Ngoài Cung Tư Mỹ ra, cô ta thật sự không biết có thể tìm ai giúp mình ra nước ngoài nữa!

Mặc dù vô cùng căm hận hành động thừa nước đục thả câu của Cung Tư Mỹ nhưng Nhan Vũ Trúc vẫn gằn từng câu từng chữ: “Cung Tư Mỹ, Nhan Nhã Tịnh đã bị nhiễm HIV rồi! Tôi có video chứng minh Nhan Nhã Tịnh bị nhiễm HIV! Chỉ cần cô giúp tôi ra nước ngoài trong yên bình, tôi sẽ lập tức gửi video vào mail cô!”

“Nhan Vũ Trúc, có thật là vậy không?” Cung Tư Mỹ nheo mắt, dễ thấy cô ta rất thích thú với bí mật được tiết lộ bởi Nhan Vũ Trúc này.

“Tôi thề bằng tính mạng của cả gia đình tôi, chính xác một trăm phần trăm!” Đôi mắt Nhan Vũ Trúc ngập tràn sự hận thù: “Chính tay tôi đã tiêm máu người bị nhiễm HIV vào người Nhan Nhã Tịnh mà!”

“Tốt lắm. Nhan Vũ Trúc, tôi sẽ tin cô lần này.” Cung Tư Mỹ từ từ xoay người, đi về phòng ngủ của mình: “Cô về chuẩn bị đi, sáng mai tôi sẽ cho người đưa cô ra nước ngoài.”

Thấy Cung Tư Mỹ không đoái hoài gì tới mình nữa, tuy Nhan Vũ Trúc hơi bất mãn trong bụng nhưng vẫn rời khỏi chung cư của Cung Tư Mỹ.

Cô ta mà ở trong nước thì đời nào Lưu Thiên Hàn tha cho cô ta.

Tương lai còn dài, chỉ cần cô ta ra nước ngoài an toàn thì sẽ còn có cơ hội quay trở về!

Nhan Vũ Trúc không về chung cư ở ngoài của mình mà định về biệt thự nhà họ Nhan một chuyến.

Cô ta có một chiếc két sắt ở biệt thự nhà họ Nhan, trong đó cất chứa vô số châu báu quý giá.

Cộng thêm chỗ tiền mặt cô ta để dành cho trường hợp khẩn cấp…

Mang những thứ này ra nước ngoài thì cô ta vẫn có thể sống tốt như thường thôi.

Nhan Vũ Trúc mơ mộng đủ điều, tiếc rằng người tính không bằng trời tính, cô ta vừa đến biệt thự nhà họ Nhan thì đã bị một chiếc bao bố trùm kín.

Màn đen tối tăm tức thì chiếm lấy tầm nhìn của Nhan Vũ Trúc khiến trong lòng cô ta bất an tột độ: “Ai? Thả tôi ra mau! Thả tôi ra!”

“Thả cô ư? Nhan Vũ Trúc, cô tưởng chúng tôi ngu à! Chúng tôi canh chừng ở đây là để chờ cô chứ gì nữa, khó khăn lắm mới tóm được cô, sao lại thả ra được!”
 
Chương 623


CHƯƠNG 623

Giọng điệu của Cao Bắc Vinh đầy ác ý: “Nghe nói cô thích tiêm cho người khác nhỉ! Cô thấy tôi nên tiêm gì cho cô đây? Vaccine phòng bệnh dại? Hay là vaccine uốn ván?”

Nhan Nhã Tịnh đã báo cho Lưu Thiên Hàn biết chuyện Nhan Vũ Trúc rơi xuống biển, rơi từ chỗ đó xuống biển đúng là cơ hội sống gần như bằng không.

Nhưng con người ta chỉ sợ một câu “lỡ”.

Tai vạ thường gieo rắc ngàn năm, nhỡ đâu Nhan Vũ Trúc chưa chết hẳn thì sao?

Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên Hàn đều nhất trí cho rằng nếu Nhan Vũ Trúc còn sống, nhất định cô ta sẽ trở về biệt thự nhà họ Nhan. Thế là Lưu Thiên Hàn cử người ôm cây đợi thỏ ở bên ngoài biệt thự nhà họ Nhan.

Thật ra việc ôm cây đợi thỏ này không cần Cao Bắc Vinh tự mình đảm nhận, nhưng tâm lý anh ta không được bình thường, thích nhất là mấy vụ như hành hạ người khác, đặc biệt là với Nhan Vũ Trúc – người anh ta ghét cay ghét đắng, anh ta lại càng muốn ngược đãi cô ta gấp trăm ngàn lần, tốt nhất là hành hạ đến nỗi kiếp sau cô ta không muốn đầu thai nữa luôn.

Nhan Vũ Trúc nhận ra giọng của Cao Bắc Vinh, hét thất thanh: “Cậu Cao? Tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy! Cậu Cao, thả tôi ra! Thả tôi ra mau!”

“Có phải giữa chúng ta có hiểu lầm gì không cậu Cao? Anh bảo người ta thả tôi ra đi! Chỉ cần tối nay anh bỏ qua cho tôi, anh bảo tôi làm gì tôi cũng nghe!”

“Tôi bảo cô làm gì cô cũng nghe à?” Cao Bắc Vinh nở nụ cười lạnh căm khiến Nhan Vũ Trúc nổi hết cả da gà.

Cô ta vô cùng sợ hãi nhưng chỉ đành kiên trì đến cùng, đáp: “Đúng vậy, anh bảo tôi làm gì tôi cũng chịu! Cậu Cao, chỉ cần anh bỏ qua cho tôi, dù có phải làm trâu làm ngựa thì tôi cũng sẽ đền đáp ân huệ của anh!”

Sau một hồi im lặng, Nhan Vũ Trúc lại lớn tiếng thể hiện lòng trung thành của mình: “Cậu Cao à, tôi bằng lòng phục vụ anh đàng hoàng mà! Anh muốn tôi phục vụ anh sao cũng được hết! Xin cậu Cao hãy thả tôi ra đi!”

“Phục vụ tôi?” Cao Bắc Vinh cười một cách điên loạn: “Nhan Vũ Trúc, cô làm như tôi bị M ấy! Mới nhìn cô thôi mà tôi đã muốn ói rồi nói gì là cho cô phục vụ tôi, ghê tởm chết đi được!”

Cao Bắc Vinh không ngần ngại khi nói những lời ấy chút nào. Nghĩ đến chuyện mình từng chủ động dùng mỹ nhân kế với Cao Bắc Vinh nhưng bị anh ta ghét bỏ, Nhan Vũ Trúc thấy nhục nhã đến mức không thở nổi.

Dựa vào đâu mà Nhan Nhã Tịnh được tất cả mọi người yêu thương, còn cô ta thì bị hạ thấp, không đáng một đồng chứ!

Không công bằng!

Nhan Vũ Trúc hít thở sâu mấy lần mới tìm về được giọng của mình: “Cậu Cao, anh không thể chèn ép tôi như thế được! Từ trước đến nay tôi chưa bao giờ đắc tội anh cả, làm hại anh thì lại càng không. Giờ tôi đã bị Nhan Nhã Tịnh hại cho trắng tay, xin anh hãy nể tình tôi đáng thương thế này mà tha cho tôi được không?’

“Nhan Vũ Trúc, tôi từng thấy người vô liêm sỉ nhưng chưa thấy ai không biết xấu hổ như cô đấy! Rõ ràng là cô hại chị dâu hết lần này đến lần khác mà cứ hắt nước bẩn vào người chị dâu. Cô tài giỏi như thế, sao không lên trời luôn đi!”

Nhạc Dũng đứng kế bên thấy Cao Bắc Vinh cứ đôi co với Nhan Vũ Trúc mãi thì hơi sốt ruột: “Cậu Cao, kim tiêm đã được chuẩn bị xong rồi, anh vào việc luôn đi chứ?”
 
Chương 624


CHƯƠNG 624

Kim tiêm?

Nghe thấy từ này, Nhan Vũ Trúc không kìm được mà run bần bật.

Lúc trước Nhạc Dũng đã từng tính kế cô ta, nhưng dù sao năm xưa anh ta cũng từng yêu cô ta say đắm nên cô ta vẫn muốn tìm kiếm cơ hội sống sót.

Cô ta không tin người đàn ông từng mê đắm mình sẽ tàn nhẫn với mình như thế!

“Trợ lý Nhạc, anh cũng có ở đây đúng không?” Giọng nói của Nhan Vũ Trúc vô cùng dịu dàng: “Trợ lý Nhạc, giữa hai ta thật sự có nhiều hiểu lầm quá. Tôi thật sự chưa hề hại bất kì ai cả. Tôi vô tội mà. Anh có thể giúp tôi khuyên nhủ cậu Cao, bỏ qua cho tôi lần này được không?”

“Trợ lý Nhạc à, tôi sẽ không bao giờ quên những gì tốt đẹp mà anh đã dành cho tôi đâu. Nếu anh đồng ý giúp tôi lần này, chắc chắn tôi sẽ báo đáp anh đàng hoàng!”

Nghe thấy giọng nói nhão nhoẹt của Nhan Vũ Trúc, Nhạc Dũng không khỏi nổi da gà.

“Nhan Vũ Trúc, cô ảo tưởng quá rồi, tôi chưa từng dành cái gì tốt đẹp cho cô cả! Gu của tôi giống anh Cao, cô mà báo đáp thì tôi sợ mình sẽ nôn mất!”

“Nhạc Dũng, anh!” Nhan Vũ Trúc tức đến nỗi suýt thì hộc máu. Người đàn ông từng nhìn cô ta đắm đuối lại bảo cô ta khiến anh ta buồn nôn ư?

Đúng là phượng hoàng gặp nạn còn không bằng gà!

Cao Bắc Vinh còn độc ác hơn, nghe tiếng hít thở dồn dập của Nhan Vũ Trúc còn cười như không cười, hỏi: “Nhan Vũ Trúc, có phải giờ cô muốn hộc máu lắm phải không? Đừng mà! Giữ chút máu lại đi, lát nữa sẽ tới lúc cô cần hộc máu thôi! Đừng chưa gì đã ho hết máu ra như thế chứ!”

Nhan Vũ Trúc biết Cao Bắc Vinh sẽ không tha cho mình nên cũng không muốn giả vờ tốt bụng, tội nghiệp nữa.

Cô ta hét lên với Cao Bắc Vinh một cách căm hận: “Cao Bắc Vinh, thả tôi ra! Dù gì năm năm trước tôi cũng đã cứu mạng Thiên Hàn mà! Thiên Hàn mà biết mấy người đối xử với tôi như vậy, anh ấy nhất định sẽ không tha cho mấy người!”

” Phụt……”

Cao Bắc Vinh không khỏi bật cười như vừa nghe được chuyện gì hài hước lắm: “Nhan Vũ Trúc, chưa ngủ mà cô đã bắt đầu mơ rồi à!”

“Cô thật sự cho rằng Lưu Cửu yêu cô sâu đậm sao! Tôi nói cho cô biết, đêm nay bọn tôi ở đây đều là vì Lưu Cửu! Nhan Vũ Trúc, người muốn cô sống không bằng chết chính là Lưu Cửu!”

“Không thể nào!” Nhan Vũ Trúc lắc đầu: “Dù gì tôi cũng từng cứu mạng anh ấy, anh ấy không thể đối xử với tôi tàn nhẫn như vậy được!”

“Nhan Vũ Trúc, bây giờ đã là lúc nào rồi mà cô còn dám cướp công của chị dâu? Lưu Cửu đã sớm tra rõ rồi, 5 năm trước, người cứu anh ấy chính là chị dâu!”

“Nhan Vũ Trúc, cô là cái thá gì? Cùng lắm chỉ là đồ ăn trộm thôi! Trộm công của chị dâu, còn muốn trộm luôn vị trí bà Lưu!”

“Anh nói cái gì?! Anh nói Thiên Hàn đã…..”

Nhan Vũ Trúc trợn to mắt không dám tin, trước mắt cô ta là một mảng tối đen nhưng cô ta có thể đoán được biểu cảm của mình nực cười thế nào.

Hết rồi, hết thật rồi! Lưu Thiên Hàn đã biết chuyện xảy ra cách đây 5 năm! Anh sẽ không để cô ta sống sót!
 
Chương 625


CHƯƠNG 625

Nhan Vũ Trúc chưa bao giờ tuyệt vọng như vậy, cô ta không muốn ở đây lãng phí nước bọt với Cao Bắc Vinh và Nhạc Dũng nữa. Dù cả người bị trói chặt trong bao tải thì sau khi ổn định cơ thể, cô ta vẫn liều mạng chạy về phía trước.

Vừa chạy, cô ta vừa hét lên: “Ba ơi, mẹ ơi, cứu con với! Cứu mạng! Có người muốn giết con! Ba ơi, mẹ ơi, mau tới cứu con với!”

“Ồn ào quá!”

Cao Bắc Vinh liếc nhìn Nhan Vũ Trúc đang quấn trong bao tải rồi nhìn thuộc hạ. Sau đó, bọn họ kéo Nhan Vũ Trúc đến sườn núi phía sau biệt thự nhà họ Nhan.

Bây giờ đã cách khu biệt thự khá xa rồi, không cần tiếp tục trùm bao tải lên người Nhan Vũ Trúc nữa. Thuộc hạ của Cao Bắc Vinh nhanh chóng xé bao tải xuống rồi nhét giẻ vào miệng Nhan Vũ Trúc.

Đương nhiên, Nhan Vũ Trúc không muốn bị nhét giẻ vào miệng, cô ta tức giận nhìn chằm chằm Cao Bắc Vinh. Nếu có thể giết người bằng mắt thì Cao Bắc Vinh đã chết hàng trăm lần rồi.

Dù có bị nhét giẻ vào miệng thì cũng không sao, mấu chốt là hai chân cô ta vẫn có thể hoạt động. Sau khi đứng vững, Nhan Vũ Trúc điên cuồng lao xuống núi.

Cao Bắc Vinh còn nhanh hơn cô ta. Khi cô ta vừa bước tới, Cao Bắc Vinh đã nhanh chóng gạt chân, khiến cô ta ngã nhào như chó.

“Cao Bắc Vinh, anh là đồ điên, đồ biế n thái! Thả tôi ra!”

Kỹ thuật của người nhét giẻ cho Nhan Vũ Trúc tệ quá đi, cô ta mới ngã một cái mà giẻ trong miệng đã văng ra rồi.

Tuy bị Nhan Vũ Trúc mắng những Cao Bắc Vinh cũng không tức giận, anh ta cười cười nhìn Nhan Vũ Trúc: “Nhan Vũ Trúc, nếu cô đã gọi tôi là đồ điên đồ biế n thái mà tôi không làm gì đó biế n thái thì làm sao đáp ứng được kỳ vọng của cô chứ?!”

“Kim tiêm đâu?” Cao Bắc Vinh đưa tay ra, hơi mất kiên nhẫn gọi Nhạc Dũng: “Không phải cậu nói kim tiêm đã chuẩn bị xong rồi sao? Mau đem kim tiêm tới đây!

“Cậu Cao, cậu đừng nôn nóng, tôi mang kim tiêm tới ngay đây!” Nhạc Dũng nói, sau đó anh ta lập tức đưa một cây kim tiêm chứa đầy chất lỏng màu đỏ cho Cao Bắc Vinh.

Nhìn kim tiêm đang lắc lư trước mặt, Nhan Vũ Trúc hoảng sợ đến cực điểm, cô ta không biết thứ trong ống tiêm là thuốc gì, nhưng dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết nó chẳng phải thứ gì tốt đẹp.

“Cao Bắc Vinh, anh đừng phát điên nữa! Anh có tư cách gì mà tiêm cho tôi! Tôi nói cho anh biết, đây là phạm pháp, anh….”

Hai mắt Nhan Vũ Trúc bất ngờ mở to. Cao Bắc Vinh đã đâm thẳng cây kim tiêm trên tay vào người cô ta.

Mũi kim này rất thô, rất giống với loại kim tiêm thường được dùng ở nông thôn để chích lợn, bò và các vật nuôi khác vào rất nhiều năm trước. Nhan Vũ Trúc đau đến mức đầu ngón tay run lên, cô ta nghiến răng nghiến lợi gầm lên: “Cao Bắc Vinh, anh hại tôi thế này thì sẽ không chết tử tế đâu!”

“Nhan Vũ Trúc, chuyện tôi chết tử tế hay không, cô cũng chẳng quản nổi đâu! Trước hết cô tự lo cho bản thân đi! Đây là thuốc ngứa do tôi nhờ người mang từ nước ngoài về đấy, tôi đảm bảo, rất nhanh thôi cô sẽ…..sướng, sướng tới chết!”

Cao Bắc Vinh vừa nói xong, cả cơ thể của Nhan Vũ Trúc lập tức ngứa ngáy như có vô số con kiến đang bò, cô ta vô thức đưa tay ra gãi, nhưng cảm giác ngứa ngáy lại xuất phát từ thịt bên trong. Dù cô ta có cào rách thịt thì vẫn không bớt ngứa.
 
Chương 626


CHƯƠNG 626

Nhan Vũ Trúc chưa kịp bình tĩnh lại thì trên tay Cao Bắc Vinh lại xuất hiện một ống kim tiêm khác như làm phép, cô ta vùng vẫy đứng dậy hòng thoát ra ngoài, nhưng hai tên đàn ông cường tráng lại tàn nhẫn đè cô ta xuống nên cô ta căn bản không dậy nổi.

“Nhan Vũ Trúc, đoán xem trong này là thuốc gì?”

Cao Bắc Vinh lộ ra nụ cười nham hiểm: “Đây là loại thuốc cười! Nhan Vũ Trúc, sau khi tiêm thứ thuốc này, cô sẽ cảm thấy rất vui! Ừm, cứ từ từ thưởng thức nhé!”

Nói xong, cây kim trong tay Cao Bắc Vinh cắm sâu vào thịt của Nhan Vũ Trúc.

Mũi kim này còn dày hơn, lúc tiêm xuống, Nhan Vũ Trúc đau tới mức hít lạnh. Nhưng rõ ràng là đau như thế mà cô ta lại không nhịn được mà cười ra tiếng.

Đau đớn kèm theo ngứa ngáy liên hồi, trước giờ Nhan Vũ Trúc chưa từng cảm thấy khó chịu như vậy, cô ta muốn khóc thét lên nhưng lại chỉ có thể cười như một kẻ điên.

Cả người càng lúc càng ngứa hơn, đặc biệt là mặt đã ngứa tới mức khiến cô ta hoài nghi nhân sinh.

Nhan Vũ Trúc gãi mặt thật mạnh, cô ta tự mình cào rách cả da, cào ra máu nhưng cả người vẫn ngứa khiến cô ta sống không bằng chết.

Bi thảm hơn là dù khó chịu tới mức muốn chết nhưng cô ta vẫn không ngừng cười lớn.

“Cao Bắc Vinh … hahahaha … Cao Bắc Vinh, anh thả tôi ra … hahahaha …”

“Cười vui nhỉ! Nhan Vũ Trúc, xem ra cô thật sự rất vui vẻ nha!”

Nghe thế, Nhan Vũ Trúc tức giận đến mức muốn cắn người.

Vui vẻ?! Vui con mẹ anh!

Nhưng Nhan Vũ Trúc không thể cắn người, cô ta chỉ có thể tiếp tục phát ra tiếng cười quái dị.

Nhạc Dũng cảm thấy bộ dạng điên loạn của Nhan Vũ Trúc quá ảnh hưởng đến mỹ quan đô thị. Anh ta không nhịn được mà hỏi: “Cậu Cao, chẳng lẽ chúng ta cứ nhìn cô ta thế này sao? Tôi sợ mình nôn mất….”

“Không cần, Lưu Cửu nói, sau khi tiêm xong thì đưa cô ta đến bệnh viện tâm thần.” Cao Bắc Vinh nhìn Nhan Vũ Trúc rồi cười: “Nhan Vũ Trúc, cứ từ từ tận hưởng đi!”

Bệnh viện tâm thần? !

Nhan Vũ Trúc không khỏi rùng mình, cô ta muốn nói mình không muốn đến bệnh viện tâm thần, nhưng miếng cô vẫn không ngừng phát ra âm thanh “hahahaha”.

“Cậu Cao, chúng ta mau đưa cô ta đến đó đi! Anh xem cô ta cười vui chưa kìa! Chắc chắn là cô ta rất muốn đến bệnh viện tâm thần rồi!”

“Ừm, lời cho cô ta quá, giúp cô ta được như ý nguyện còn gì!” Cao Bắc Vinh chế giếu.

Anh ta lại liếc nhìn Nhan Vũ Trúc với ánh mắt ghê tởm. Cả người cô ta bê bết máu, trông cực kỳ kinh khủng, còn cười vui vẻ như vậy, đây chẳng phải là bị tâm thần sao!

Nhan Vũ Trúc dùng sức cắn môi và đầu lưỡi thì đầu óc mới minh mẫn hơn một chút, cô ta điên cuồng gầm lên: “Tôi không sống tốt thì Nhan Nhã Tịnh cũng đừng mơ sống tôi! Cô ta đã bị tôi tiêm máu HIV vào người rồi, dù mấy người có muốn huỷ hoại tôi thì Nhan Nhã Tịnh cũng sẽ sống không bằng chết thôi!”

“Hahahaha … hahahaha …” Nhan Vũ Trúc còn muốn nói gì đó, nhưng thứ từ miệng cô phát ra lại là tiếng cười kỳ quái.

Cao Bắc Vinh không lập tức đáp lời mà chỉ nhìn Nhan Vũ Trúc như thằng hề.
 
Chương 627


CHƯƠNG 627

“Nhan Vũ Trúc, cô thật đáng thương!” Cao Bắc Vinh dừng một chút rồi tiếp tục: “Cô tìm máu mà còn không biết máu đó có thật sự nhiễm HIV hay không! Tôi nói thật cho cô biết! Bây giờ chị dâu vẫn rất khoẻ, Bùi Ninh Hinh căn bản không bị bệnh, chị dâu càng không bị bệnh!

“Cao Bắc Vinh, anh nói gì vậy ?! Hahahaha …”

“Tôi nói, không thể nào có chuyện chị dâu bị bệnh, Nhan Vũ Trúc, tất cả những gì cô làm chỉ là hành động tự huỷ hoại bản thân thôi!”

Nhan Vũ Trúc kinh ngạc nhìn Cao Bắc Vinh, ống máu kia vô dụng!

Bùi Ninh Hinh không bị bệnh nên dù cô ta bị Nhan Nhã Tịnh tiêm máu vào người thì cũng sẽ bình an vô sự. Nhưng cô ta thà bị HIV còn hơn, cô ta muốn kéo Nhan Nhã Tịnh xuống địa ngục!

Cô ta đã tốn nhiều công sức như vậy, suýt chút nữa đã mất mạng nhưng vẫn không huỷ hoại được Nhan Nhã Tịnh!

“Nhan Vũ Trúc, cô thật sự vừa đáng buồn vừa đáng thương! Từ nay về sau, cô cứ ở trong bệnh viện tâm thần cùng một lũ người điên cả đời đi!” Cao Bắc Vinh khuyên nhủ cô ta vài câu, sau đó tống Nhan Vũ Trúc lên xe rồi chở cô ta đến bệnh viện tâm thần u ám nhất Vân Hải.

Bệnh viện Hồng Sơn.

Nhan Vũ Trúc đã cười đến sùi bọt mép, cô ta hận đến mức suýt nghiến bạc thành từng mảnh, nhưng dù vậy, cô ta cũng không thể thay đổi được số phận bi thảm của mình.

Mãi đến tận tối ngày hôm sau, thuốc ngứa trên người Nhan Vũ Trúc mới từ từ hết tác dụng. Trên người cô ta không còn mảng thịt nào nguyên vẹn, khuôn mặt cao quý xinh đẹp vốn có trông càng kinh khủng khó tả.

Khi nhìn mình trong gương, Nhan Vũ Trúc không nhịn được mà hét lên.

Cô ta là Nhan Vũ Trúc rực rỡ chói loá, một Nhan Vũ Trúc còn lấp lánh hơn cả những vì sao, sao cô ta có thể biến thành cái bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ thế này được!

Nhan Nhã Tịnh! Cô ta thê thảm như vậy đều là vì Nhan Nhã Tịnh!

Không! Cô ta sẽ không chết già trong bệnh viện tâm thần này đâu. Cô ta là ảnh hậu được vạn người săn đó, cô ta phải sống một cuộc đời tốt đẹp, cô ta phải rời khỏi nơi quỷ quái này!

Nghĩ đến đây, Nhan Vũ Trúc bèn lao như điên ra khỏi khu phòng bệnh.

Khi vừa bước ra khỏi phòng, cô ta đụng phải một phụ nữ trung niên trong bộ váy cưới rách nát. Khi người phụ nữ trung niên đó nhìn thấy cô, bà ta cũng không nhịn được mà hét lên.

“Quỷ! Cứu với! Ác quỷ sắp ăn thịt người!”

Nhan Vũ Trúc vốn đã cáu kỉnh đến cực điểm, người phụ nữ có mắt như mù này lại dám gọi cô ta là quỷ khiến cô ta lại càng thêm tức giận.

Cô ta sầm mặt rống lên: “Bà gọi ai là quỷ? Ngậm cái mồm thối của bà lại! Nếu bà còn dám nói bậy như thế, có tin tôi sẽ xé rách cái mồm thối của bà không!”

Mồm thối?

Người phụ nữ trung niên bỗng bối rối cụp mắt, sau đó bà ta cười khúc khích nhìn Nhan Vũ Trúc, tiếng cười của bà ta rất quái dị khiến Nhan Vũ Trúc nổi da gà.

“Cô là mồm thối! Cô là mồm thối!”

Người phụ nữ trung niên vừa hét vừa lao lên người Nhan Vũ Trúc: “Tôi phải xé rách cái mồm thối của cô! Xé rách cái mồm thối của cô!”
 
Chương 628


CHƯƠNG 628

Người phụ nữ trung niên vừa nói xong, rất nhiều phụ nữ khác lao ra từ phòng bênh bên cạnh, họ cào mặt Nhan Vũ Trúc: “Mau xé cái mồm thối! Con quỷ này có cái mồm thối! Máu xé rách cái mồm thối của cô ta!”

Nhan Vũ Trúc không nghĩ mọi thứ sẽ vượt quá tầm kiểm soát như vậy, cô ta rất muốn thoát khỏi nanh vuốt của những người này nhưng sức lực của bệnh nhân tâm thần đều rất mạnh, cô ta không đấu nổi bọn họ.

Nhan Vũ Trúc cảm thấy toàn thân đau đớn, cuối cùng cô ta cũng không phân biệt nổi chỗ nào đang đau, cô ta chỉ cảm thấy từng bàn tay đang cào lên người cô, mỗi khi hít thở đều đau tới tâm can phế liệt.

“Cút! Cút ngay!” Nhan Vũ Trúc gầm lên, cô ta dùng sức tát một cái vào mặt người phụ nữ phía trước.

“Quỷ đánh người! Nó đánh người! Mọi người mau ăn cô ta đi! Nếu không quỷ nhất định sẽ ăn thịt người! Ăn cô ta, ăn cô ta….!

Những giọng nói vặn vẹo xung quanh vang lên, da đầu Nhan Vũ Trúc như tê dại.

Cô ta sợ, thật sự rất sợ, cô ta chưa bao giờ thấy sợ như vậy, cô ta là người bình thường mà phải đối mặt với một đám bệnh nhân tâm thần, chỉ sợ không lâu nữa cô ta cũng sẽ bị ép tới điên luôn.

Chừng nào chuỗi ngày đen tối này mới chấm dứt đây!

Lưu Thiên Hàn định cầu hôn Nhan Nhã Tịnh vào ngày 1 tháng 1, ngày đầu năm mới.

Năm mới, cuộc đời mới, anh sẽ nắm tay người con gái mình yêu và hẹn ước cùng nhau bên nhau tới đầu bạc răng long.

Chỉ còn ba ngày nữa là đến Tết Dương lịch, ngày cầu hôn càng đến gần thì Lưu Thiên Hàn càng kích động.

Một khi đã kích động thì anh rất thích lợi dụng người con gái mình yêu.

Mấy đêm gần đây, sự vô sỉ của anh đã lên đến một đỉnh cao mới, nên anh đã bị Nhan Nhã Tịnh ghét bỏ.

Lưu Thiên Hàn không muốn bị Nhan Nhã Tịnh ghét.

Anh bỗng nhớ tới cuốn “Bí kíp theo đuổi vợ” mà Nhạc Dũng đưa cho mình, trong đó có nói, khi đàn ông thỉnh thoảng giả vờ đáng thương hoặc làm nũng thì có thể khiến tình mẫu tử của phụ nữ trào dâng.

Một người kiêu ngạo như Lưu Thiên Hàn đương nhiên sẽ rất khinh thường những hành động như làm nũng hay giả vờ đáng thương, nhưng, anh lại muốn Nhan Nhã Tịnh quan tâm mình một chút, thế là anh quyết định làm những việc mình khinh thường.

“Nhã Tịnh, có phải em không thích anh nữa rồi không? Vợ ơi, em không được bỏ anh đâu đó…..”

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy, những người như Cao Bắc Vinh hay Hách Trung Văn làm nũng là chuyện khá bình thường, nhưng người vừa mới làm nũng lại là anh Lưu đó!

Anh Lưu cao cao tại thượng, không người dám lại gần mà lại làm nũng sao?

Hơn nữa còn ai oán như thế, cứ như cô đã làm chuyện gì ghê gớm lắm khiến trời đất không dung tha.

Không, cô không thể tiếp tục ăn đạn bọc đường của anh Lưu được!

Nhan Nhã Tịnh hắng giọng, cô ngồi thẳng người lên, định lực của cô có thể sánh với Liễu Hạ Huệ luôn rồi.

Anh Lưu làm nũng với cô, cô muốn giận cũng không giận nổi. Nhưng cô vẫn phải nghiêm túc chỉ ra, kiểu hành vi túng dục quá độ của anh không hề đúng.

Nhưng anh Lưu lại nhìn cô bằng đôi mắt đáng thương …

Trước dáng vẻ giả vờ ngây thơ vô tội của anh Lưu, trái tim Nhan Nhã Tịnh lập tức mềm nhũn.

Anh Lưu, hành động này quá sai, quá xấu hổ rồi.
 
Chương 629


CHƯƠNG 629

Nhưng lời vừa đến môi thì lại biến thành: “Anh Lưu, sao em không thích anh được! Anh tốt như thế, em thích anh suốt mấy kiếp cũng không đủ, sao em có thể bỏ rơi anh!”

Nghe Nhan Nhã Tịnh nói thế, khoé môi Lưu Thiên Hàn không nhịn được mà cong lên.

Đàn ông làm nũng xấu hổ thay, nhưng chỉ cần có thể nếm được ngọt ngào, làm nũng chút thì sao chứ!

Lưu Thiên Hàn ôm Nhan Nhã Tịnh rồi tiếp tục giả vờ đáng thương: “Nhưng em không muốn cùng tôi vận động buổi sáng …”

“Anh Lưu, em không nói là không muốn mà, em……chuyện gì em cũng bằng lòng.”

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy mình đã mất hết liêm sỉ rồi, nhưng mất liên sỉ thì mất liêm sỉ thôi, ai bảo anh Lưu đẹp trai hấp dẫn như thế chứ! Vận động buổi sáng ấy à…..chỉ là đau eo thôi mà, đau eo thì đau eo, chỉ cần anh Lưu vui là được!

“Nhan Nhã Tịnh, đây là em nói đó!”

Lưu Thiên Hàn đột ngột lật người Nhan Nhã Tịnh lại, trên mặt chẳng còn chút đáng thương, chỉ sót lại sự nham hiểm của loài sói.

Nhan Nhã Tịnh thầm oán trách mình lại bị lừa rồi nhưng lúc này đã quá muộn. Thành trì của cô đã sớm sụp đổ, cô bị tên đàn ông mặt dày nào đó ăn sạch đến xương cốt cũng không còn…..

Lưu Thiên Hàn sung sướng thoải mái, khi anh vừa định ôm Nhan Nhã Tịnh cùng đi tắm thì điện thoại anh lại rung lên.

Là Cung Tư Mỹ gọi, anh nghĩ một lúc rồi nhấc máy.

“Anh Cửu, không ổn rồi! Anh Hai mất tích rồi! Anh Cửu mau sang đây đi! Phòng thí nghiệm như mớ hỗn lộn, anh họ em cũng bị đánh ngất rồi, em chỉ sợ anh Hai bị người khác….”

Trái tim Lưu Thiên Hàn nhảy thịch, gần đây sức khoẻ của Lưu Gia Thành đã khá hơn một chút, không lâu nữa sẽ tỉnh lại, sao lại đột nhiên biến mất rồi?

Lưu Thiên Hàn không dám chậm trễ, sau khi cúp điện thoại anh liền cầm chìa khóa xe phóng nhanh hết sức có thể đến phòng thí nghiệm của anh họ Cung Tư Mỹ.

Nhan Nhã Tịnh nhìn theo bóng dáng vội vã của Lưu Thiên Hàn, trong lòng cô đột nhiên có linh cảm xấu, cô lắc lắc đầu, không để bản thân tiếp tục suy nghĩ vớ vẩn.

Cô không nghe được Cung Tư Mỹ đã nói gì trong điện thoại nhưng anh Lưu ra ngoài vội vàng như thế thì rất định đã có chuyện gì gấp, cô phải tin tưởng tình cảm của anh Lưu giành cho mình.

Cung Tư Mỹ rất xuất sắc nhưng người anh Lưu yêu là cô, Cung Tư Mỹ có dùng nhiều thủ đoạn thế nào cũng không thể giành anh Lưu lại được!

Nhan Nhã Tịnh luôn tin tưởng vào tình cảm của Lưu Thiên Hàn, nhưng cô không ngờ rằng, hai ngày tiếp theo, Lưu Thiên Hàn không hề tới tìm cô. Mỗi khi cô gọi cho anh đều liên lạc không được.

Vào buổi chiều ngày thứ hai sau khi anh rời đi, cô bỗng nhìn thấy tin Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ đính hôn đăng trên mạng.

Nhà họ Lưu luôn chú trọng việc bảo mật đời sống cá nhân nên trên mạng không hề có tấm ảnh nào chụp lễ đính hôn của hai người họ, nhưng những tin tức đầy rẫy trên mạng không giống tin giả lắm, quan trọng nhất là còn có cả thư tay của Thịnh Vân Hiên và thông báo trên trang chính thức của tập đoàn Lưu Thị.

Hôm nay, Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ đã thực sự đính hôn, trên mạng còn nói mồng tám tháng sau, hai người họ sẽ tổ chức một hôn lễ hoành tráng.
 
Chương 630


CHƯƠNG 630

Đính hôn, hôn lễ …

Hai tay Nhan Nhã Tịnh run bần bật, điện thoại trên tay cũng cầm không nổi nữa.

Rõ ràng anh Lưu đã nói rằng, trong tim anh chỉ có mình cô, giữa anh và Cung Tư Mỹ hoàn toàn không có gì, sao anh lại đính hôn với Cung Tư Mỹ chứ!

Nhan Nhã Tịnh muốn tìm chân tướng! Cô lấy điện thoại ra gọi cho Lưu Thiên Hàn nhưng liên tiếp mấy cuộc đều không có người nghe.

Khi Nhan Nhã Tịnh tưởng rằng Lưu Thiên Hàn sẽ không nghe máy thì bỗng điện thoại được kết nối.

Nhưng tiếng từ đầu bên kia truyền tới không phải là giọng của Lưu Thiên Hàn mà là Cung Tư Mỹ.

Giọng của Cung Tư Mỹ rất hay, dù là ngoại hình, gia thế hay tài năng, cô ta như sở hữu tất cả mọi thứ khiến phụ nữ ngưỡng mộ, nhưng Nhan Nhã Tịnh không thích Cung Tư Mỹ, sao cô thích tình địch của mình được chứ!

Giọng nói dịu dàng của Cung Tư Mỹ chát chúa bên tai cô: “Nhan Nhã Tịnh, cô tìm anh Cửu có chuyện gì vậy? Lễ đính hôn hôm nay khá rắc rối khiến anh Cửu rất mệt nên đã đi ngủ rồi. Hay cô nói với tôi đi để tôi nói lại với anh Cửu cho?”

“Cung Tư Mỹ, cô đang làm cái quái gì vậy?” Nhan Nhã Tịnh không muốn tin bất cứ lời nào từ Cung Tư Mỹ: “Cung Tư Mỹ, tôi không tin anh Lưu sẽ đính hôn với cô! Mấy bài báo trên mạng là sao?! Cô mua chuộc nhà báo đúng không?”

“Nhan Nhã Tịnh, tôi không hiểu tại sao cô lại nghĩ như vậy, sao tôi có thể mua chuộc nhà báo chứ! Dù tôi có mua chuộc họ thật thì cũng không mua chuộc nổi mẹ và trang chính thức của Lưu Thị mà! Nhan Nhã Tịnh, tôi và anh Cửu thực sự đã đính hôn rồi, tôi nghĩ chắc cô cũng thấy tin trên mạng, mồng tám tháng sau, bọn tôi sẽ kết hôn, nếu có thời gian thì hoan nghênh cô tới tham dự đám cưới của bọn tôi!”

“Cung Tư Mỹ, bảo anh Lưu nghe điện thoại! anh Lưu là bạn trai tôi, cô dựa vào cái thá gì mà nghe điện thoại của bạn trai tôi!”

Nhan Nhã Tịnh tức giận, thực sự rất tức giận, sao anh Lưu lại có thể tuỳ tiện để người phụ nữ khác nghe điện thoại của cô! Anh có biết chuyện này khiến cô rất khó chịu hay không!

“Bạn trai?” Cung Tư Mỹ bật cười, một nụ cười nho nhã khuynh quốc khuynh thành, nhưng trong đó còn mang chút giễu cợt không thể giấu nổi.

“Nhan Nhã Tịnh, bạn trai là cái thá gì? Anh Cửu là vị hôn phu của tôi, là chồng tương lai của tôi! Nhan Nhã Tịnh, cô cùng lắm chỉ là tình nhân mà anh Cửu bao nuôi bên ngoài thôi. Cô nói xem cô dựa vào cái gì mà tranh cãi với tôi!”

“Dựa vào người anh Lưu yêu là tôi!” Nhan Nhã Tịnh nhả ra từng chữ, cô quyết không nhượng bộ: “Cung Tư Mỹ, rốt cuộc cô đã làm gì với anh Lưu! Cô ép anh Lưu đính hôn với cô đúng không?!”

“Nhan Nhã Tịnh, lời này nực cười thật! Một người đàn ông như anh Cửu, nếu anh ấy không muốn thì dù trời có sập cũng không ai ép nổi! Anh Cửu bằng lòng đính hôn với tôi, tóm lại là trong lòng anh ấy có tôi thôi!”

“Nhan Nhã Tịnh, đừng quấy rầy anh Cửu nữa! Lát nữa tôi sẽ sai người đưa thiệp mời cho cô, mồng tám tháng sau, hi vọng bọn tôi sẽ nhận được lời chúc phúc từ cô!” Nói xong, Cung Tư Mỹ trực tiếp cúp máy.

Nhan Nhã Tịnh cầm điện thoại trong tay, một lúc lâu sau cô mới hoàn hồn. Cô không hiểu, sáng hôm đó anh Lưu còn dịu dàng gọi cô một tiếng vợ ơi, sao chớp mắt liền đi đính hôn với người phụ nữ khác rồi?

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy mọi chuyện trong hôm nay đều như một giấc mộng.

Cô tự nhéo mình thật mạnh, cơn đau điếng truyền tới, những tin tức trên mạng ào ạt như măng mọc sau mưa hiện lên, đây không phải là mơ.

Nhan Nhã Tịnh suy nghĩ một chút, sau đó cô liền gọi cho Cao Bắc Vinh và Nhạc Dũng. Vẫn như mấy ngày trước, điện thoại của cả hai đều không thông.
 
Chương 631


CHƯƠNG 631

Nhìn tin tức trên mạng tung hô Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ là một cặp trời sinh, hai mắt Nhan Nhã Tịnh vô cùng đau nhức, cô không muốn lướt điện thoại tiếp tục khiến bản thân đau khổ nữa. Bây giờ cô chỉ muốn xông thẳng tới trước mặt Lưu Thiên Hàn để hỏi anh cho rõ ràng!

Nhan Nhã Tịnh định đến thẳng biệt thự của Lưu Thiên Hàn ở Tầm Viên. Nhưng cô còn chưa kịp ra khỏi nhà thì Thịnh Vân Hiên đã gọi điện thoại đến.

Giọng của Thịnh Vân Hiên rất hay và tao nhã nhưng trong đó còn chứa đựng cả sự xa cách khiến người khác khó tiếp cận: “Nhan Nhã Tịnh, chúng ta gặp nhau đi.”

Nhan Nhã Tịnh đang nóng lòng muốn gặp Lưu Thiên Hàn nhưng cô chỉ sợ, khi cô tới Tầm Viên thì lại không tìm thấy Lưu Thiên Hàn. Không bằng cứ gặp Thịnh Vân Hiên trước rồi hỏi rõ mọi chuyện cái đã.

Lần này Thịnh Vân Hiên cũng khá nể mặt cô, bà ta hẹn cô ở một quán cà phê bên ngoài tiểu khu Thiên Mệnh.

Ngay khi vừa gặp Nhan Nhã Tịnh, bà ta đã lấy một tấm thẻ ngân hàng từ trong túi ra: “Nhan Nhã Tịnh, tôi nghĩ chắc cô cũng nghe chuyện của Hàn và Mỹ rồi nhỉ? Mồng tám tháng sau, hai đứa nó sẽ kết hôn, tôi hi vọng cô hãy cắt đứt quan hệ với Tiểu Hiên.”

“Nhan Nhã Tịnh, cô rất xinh đẹp, nếu tôi là đàn ông thì có lẽ cũng sẽ rung động vì cô. Tôi biết Tiểu Hiên thích cô, nhưng tình cảm của nó giành cho cô chỉ là sự mới mẻ nhất thời, Cung Tư Mỹ mới là người vợ xứng đáng với nó.”

“Nhan Nhã Tịnh, trong thẻ này có không ít tiền. Tôi không có ý xúc phạm cô, tôi chỉ hi vọng cô cầm số tiền này, chữa bệnh cho thật tốt và tự sống một cuộc đời vui vẻ.”

“Chữa bệnh? Chữa bệnh gì cơ?” Nhan Nhã Tịnh ngẩn người, bộ mình mắc bệnh gì nghiêm trọng lắm à? sao cô còn không biết vậy?

Thịnh Vân Hiên không tiếp tục tranh cãi với Nhan Nhã Tịnh về vấn đề này. Trông bộ dạng của Nhan Nhã Tịnh thì có lẽ cô ta không muốn mọi người biết mình bị mắc căn bệnh đó.

Thịnh Vân Hiên nhìn Nhan Nhã Tịnh bằng ánh mắt phức tạp: “Nhan Nhã Tịnh, cầm số tiền này và ra nước ngoài đi, tránh xa Tiểu Hàn ra, có thể mọi người mới đều tốt.”

“Dì Thịnh, tôi nghĩ lần trước mình đã nói rất rõ ràng rồi, tôi sẽ không chia tay với Lưu Thiên Hàn đâu!” Nhan Nhã Tịnh đẩy chiếc thẻ lại trước mặt Thịnh Vân Hiên, môi cô cong lên đầy giễu cợt: “Dì Thịnh, tôi không tin anh Lưu sẽ đính hôn với Cung Tư Mỹ. Nếu anh ấy không tự nói ra câu chia tay thì tôi quyết sẽ không chia tay.”

“Nhan Nhã Tịnh, có phải cô thấy Tiểu Hàn giàu như vậy nên dù tôi có đưa cô bao nhiêu tiền thì cô cũng thấy chuyện chia tay với nó là bị thiệt?” Thịnh Vân Hiên vốn thấy tội nghiệp cho Nhan Nhã Tịnh vì bị AIDS nhưng Nhan Nhã Tịnh cứ không biết điều như thế khiến bà ta không giữ nổi dáng vẻ nho nhã dịu dàng nữa.

Hơn nữa, bà ta cảm thấy Nhan Nhã Tịnh quá ích kỷ, cô ta đã mắc căn bệnh đó rồi mà còn muốn quấn lất Lưu Thiên Hàn, cô ta đang muốn hại chết con trai bảo bối của bà sao!

Thịnh Vân Hiên càng nghĩ càng tức giận, bà ta không hiểu nổi, sao con trai của mình ưu tú như thế mà lại đi thích một người phụ nữ ích kỷ như vậy?

Nhan Nhã Tịnh bị những lời của Thịnh Vân Hiên chọc giận, cô tôn trọng Thịnh Vân Hiên với tư cách trưởng bối nhưng dù là trưởng bối thì bà ta cũng không có tư cách giẫm đạp lên lòng tự trọng của cô hết lần này tới lần khác, cũng không có tư cách nói với cô mấy lời vớ vẩn!
 
Chương 632


CHƯƠNG 632

Cô nhếch môi chế giễu: “Đúng vậy, dì Thịnh, bà nói đúng! Quả thật, tôi cảm thấy cầm nhiều tiền của bà còn không đáng tin bằng việc ở cạnh anh Lưu! Tiền tiêu hết rồi thì hết rồi, nhưng anh Lưu là một cây rụng tiền nha, chỉ cần ở cạnh anh ấy, tôi muốn bao nhiêu tiền mà chẳng được?!”

“Cô!” Thịnh Vân Hiên tức không nói nên lời, bà ta hít sâu một hơi mới bớt tức ngực. sau đó, Thịnh Vân Hiên nhét thẻ lại vào túi: “Nhan Nhã Tịnh, cô đúng là đồ không biết điều! Muốn huỷ hoại tiểu Hàn? Nằm mơ đi!”

“Con trai bảo bối của Thịnh Vân Hiên này quyết không thể cưới một người phụ nữ mắc bệnh như cô được!” Nói xong, bà ta tức giận đứng dậy rồi bước ra khỏi tiệm cà phê.

Thịnh Vân Hiên thật sự cảm thấy Nhan Nhã Tịnh quá không biết điều, lần này bà ta đưa tiền cho cô chứ hoàn toàn không giống lần trước. Lần trước là đi chia rẽ uyên ương, còn lần này bà ta muốn giúp Nhan Nhã Tịnh thật nhưng Nhan Nhã Tịnh lại mặt dày như thế!

Nếu cô đã không nể mặt bà ta thì từ nay về sau bà ta cũng không nể mặt cô nữa!

Bước tới cửa, Thịnh Vân Hiên bỗng nhớ ra gì đó nên lại quay về, bà ta lấy một tấm thiệp mời màu đỏ ra rồi đặt trước mặt Nhan Nhã Tịnh: “Nhan Nhã Tịnh, đây là thiệp mời đám cưới Tiểu Hàn và Mỹ, nếu có thời gian thì cô có thể đến dự đám cưới, cũng để hoàn toàn chết tâm đi!”

Nhan Nhã Tịnh sững sờ nhìn tấm thiệp mời trước mặt, cô thậm chí còn quên hỏi Thịnh Vân Hiên rằng có phải bà ta đã hiểu nhầm cô mắc loại bệnh đó không.

Tấm thiệp mời này vừa sang trọng lại vừa tinh tế, trên mép thiệp được bóc một lớp tơ vàng, vừa nhìn là biết vàng thật.

Giữa thiệp mời có dán ảnh chụp chung của Cung Tư Mỹ và Lưu Thiên Hàn. Cung Tư Mỹ cười rất xinh đẹp, tuy Lưu Thiên Hàn vẫn mang vẻ mặt lạnh lùng nhưng giữa lông mày anh lại toát ra nét dịu dàng khó thấy.

Cô cẩn thận sờ lên lông mày Lưu Thiên Hàn, hai mắt cô vô cùng nhức nhối, nước mắt sắp chảy ra.

Sau khi hoàn hồn, cô điên cuồng xé nát tấm thiệp mời cực kỳ đắt tiền kia.

Con mẹ nó chứ vợ chưa cưới! Con mẹ nó chứ đám cưới! Con mẹ nó lũ toà soạn bịa đặt vô lương tâm!

Cô thà tin heo nái biết trèo cây chứ quyết cũng không tin anh Lưu sẽ kết hôn với Cung Tư Mỹ!

Nhan Nhã Tịnh lau nước trên khoé mắt, cô xông ra khỏi quán cà phê rồi bắt xe đến biệt thự của Lưu Thiên Hàn ở Tầm Viên.

Cô biết mật mã biệt thự nên không cần nhấn chuông mà xông thẳng vào bên trong.

Cửa phòng khách khóa từ bên trong, hình như trong phòng có ai đó không muốn bị người khác làm phiền.

Nhan Nhã Tịnh tức giận đập mạnh cánh cửa kính trước mặt, cô vừa định gọi Lưu Thiên Hàn ra mở cửa thì bỗng nhìn thấy bóng dáng Cung Tư Mỹ và Lưu Thiên Hàn ở trong phòng khách.

Lưu Thiên Hàn đang nằm trên ghế sô pha, vì anh quay lưng về phía cô nên cô không nhìn thấy nét mặt của anh trông như thế nào, nhưng cảnh tượng Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ hôn nhau thì cô lại nhìn thấy rất rõ.

Cung Tư Mỹ cúi người hôn sâu lên môi Lưu Thiên Hàn. Bọn họ hôn nhau tới lưu luyến, tới không kìm nén, hôn tới mức……khiến tim cô vỡ vụn.

Tuấn nam mỹ nữ hôn nhau, thật sự là một khung cảnh tuyệt đẹp. Nhưng Nhan Nhã Tịnh nhận ra, cảnh càng đẹp thì càng khiến cô đau như đứt từng khúc ruột.

“Lưu Thiên Hàn, sau này anh không được hôn những người phụ nữ khác!”

“Ừm, sau này anh sẽ không hôn những người phụ nữ khác.”
 
Chương 633


CHƯƠNG 633

“Anh Lưu, nếu anh hôn những người phụ nữ khác thì sao?”

“Nhan Nhã Tịnh, nếu một ngày nào đó anh hôn những người phụ nữ khác thì chỉ có một khả năng duy nhất, đó là anh không còn yêu em nữa.”

“Nhưng Nhan Nhã Tịnh, kiếp này, anh chỉ yêu mình em.”

Rất nhiều hình ảnh hiện lên như cuốn phim trong đầu Nhan Nhã Tịnh, cô và Lưu Thiên Hàn đã từ ân ân ái ái như thế, đã từng ngọt ngào và tốt đẹp như thế, sao bây giờ lại biến thành thế này?

Lời của họ liên tục lặp lại bên tai Nhan Nhã Tịnh như lời nguyền. Nhan Nhã Tịnh nhớ lại dáng vẻ vừa nghiêm túc vừa thâm tình của Lưu Thiên Hàn, trong lòng cô vừa ngọt, lại vừa chua xót.

Cuối cùng, đầu cô chỉ còn vang vọng một câu.

Nhan Nhã Tịnh, nếu một ngày nào đó anh hôn những người phụ nữ khác thì chỉ có một khả năng duy nhất, đó là anh không còn yêu em nữa.

Anh không còn yêu em nữa……

Nước mắt Nhan Nhã Tịnh chảy dài, cô dùng sức che miệng lẹ để không bật ra tiếng khóc. Nhưng đôi vai cô vẫn không nhịn được mà run lên.

Anh Lưu hôn Cung Tư Mỹ rồi, anh không còn yêu cô nữa rồi….

Nhưng anh Lưu từng thâm tình như vậy, sao anh lại không yêu cô nữa!

Nhan Nhã Tịnh ngồi phịch xuống đất, cô không quan tâm hiện tại trông mình xấu hổ thế nào nữa, cô chỉ muốn biết rốt cuộc trong lòng anh Lưu đang nghĩ gì!

Cô cố gắng chống tay đứng dậy. Nếu Lưu Thiên Hàn không tự mình nói ra câu anh không còn yêu cô nữa thì cô quyết không cam lòng, nhưng cô lại không đủ can đảm xông vào biệt thự để chất vấn anh Lưu.

Lỡ đâu anh Lưu và Cung Tư Mỹ vẫn hôn nhau thắm thiết, hoặc bọn họ làm chuyện thân mật hơn thì sao, sao cô chịu đựng nổi chứ!

Anh Lưu, vừa rồi chỉ là ảo giác thôi đúng chứ? Dù gì anh cũng vì cô nên mới mắc căn bệnh như vậy.

Nhan Nhã Tịnh vội vàng ngẩng đầu lên, cô còn chưa tự nhận thức được thì nước mắt đã thấm ướt mặt cô.

Sau khi mẹ chết đi, trong suốt 5 năm qua, cô gần như không để bản thân rơi nước mắt, nhưng từ khi gặp anh Lưu, cô đã trở nên yếu đuối thích khóc nhiều hơn. Vì anh Lưu nuông chiều cô, chiều chuộng cô nên cô có thể thoải mái khóc thoải mái cười trước mặt anh.

Bây giờ anh Lưu lại muốn nuông chiều một phụ nữ khác, nhưng cô đã bị chiều hư rồi, một cô dễ dàng ỷ lại vào anh như thế phải làm sao bây giờ!

Nhan Nhã Tịnh nghiến răng đứng dậy, mặc dù cảm thấy rất khó chịu, nhưng cuối cùng cô vẫn quyết định quay trở lại biệt thự để hỏi cho rõ ràng.

Cứ im lặng bỏ đi thì nực cười lắm.

Ít nhất, cô cũng phải hỏi cho rõ, chuyện anh từng đối xử với cô tốt như thế là một vở kịch hay anh thực sự thích cô.

Chỉ cần anh bằng lòng dỗ dành cô, dù có từng bắt gian anh và Cung Tư Mỹ tại trận thì cô vẫn có thể cho anh một cơ hội nữa.
 
Chương 634


CHƯƠNG 634

Tay Nhan Nhã Tịnh bất giác siết chặt, điều cô sợ nhất là anh Lưu không cần cô cho anh cơ hội.

“Chị đại, sao em lại khóc?!” Khi Nhan Nhã Tịnh còn đang đắm chìm trong suy nghĩ thì tiếng của Hách Trung Văn bỗng vang lên bên tai cô.

Nhan Nhã Tịnh ngơ ngác quay đầu, cô thấy Hách Trung Văn đang nhìn cô bằng ánh mắt lo lắng: “Chị đại, cậu trẻ bắt nạt em à? Em nói cho tôi biết đi, cậu trẻ bắt nạt em thế nào? Tôi đi liều mạng với anh ta!”

“Anh Lưu không bắt nạt tôi.” Mặc dù chuyện Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ hôn nhau khiến cô rất tức giận nhưng cô hi vọng Hách Trung Văn không nhúng tay vào chuyện này.

Đây là chuyện giữa cô và anh Lưu, họ tự mình giải quyết là được, không cần liên lụy đến người khác.

“Hách Trung Văn?!” Cao Bắc Vinh vừa mới giải quyết xong chuyện của Lưu Gia Thành và đánh một trận sống chết với Lưu Kiêu nên hiện giờ chân anh ta đang bị thương. Nhưng khi nhìn thấy Hách Trung Văn ôm chặt tay Nhan Nhã Tịnh như thế, anh ta vẫn phải bất chấp xuống xe.

“Hách Trung Văn, cậu làm gì vậy hả! Mau buông chị dâu ra!” Cao Bắc Vinh kiên quyết bảo vệ lợi ích của Lưu Thiên Hàn. Bây giờ Hách Trung Văn cứ muốn đào góc tường nhà Lưu Thiên Hàn như thế, đương nhiên anh ta phải chặt đứt suy nghĩ không đứng đắn của Hách Trung Văn rồi.

“Tôi sẽ không buông chị đại ra!” Hách Trung Văn kiên quyết: “Cậu trẻ chọc chị đại khóc rồi! Tôi không thể để cậu trẻ tiếp tục bắt nạt chị đại được!”

“Hách Trung Văn, cậu nói bậy bạ gì thế hả! Tình cảm giữa Lưu Cửu và chị dâu thắm thiết như thế, sao anh ấy có thể bắt nạt chị dâu được! Hách Trung Văn, cậu ngứa da rồi đúng không! Có tin hôm nay tôi sẽ dạy dỗ cậu trận đàng hoàng không hả?!”

Nói xong, Cao Bắc Vinh liền xắn tay áo lên chuẩn bị cho tên nhóc đào góc tường tới nghiện này một bài học.

Nhan Nhã Tịnh thẳng thừng rút tay ra, cô không muốn cho Hách Trung Văn hi vọng, nhưng cô cũng không muốn Hách Trung Văn bị Cao Bắc Vinh dạy dỗ một trận.

“Cao Bắc Vinh, anh đừng bắt nạt nhóc mập nữa! Chuyện này cứ để tôi tự giải quyết.” Thấy Cao Bắc Vinh định đi vào biệt thự của Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh tự cười giễu, sau đó cô nói: “Bây giờ anh Lưu và Cung Tư Mỹ đang bận trong đó! Anh có vào thì cũng đừng làm phiền đôi uyên ương!”

Nói xong, Nhan Nhã Tịnh tiếp tục chạy về phía trước.

Cô vốn định quay lại hỏi Lưu Thiên Hàn cho rõ ràng nhưng bây giờ Cao Bắc Vinh đã đến, Nhạc Dũng còn đang ở trên xe, chắc cũng sắp vào rồi.

Nhiều người như vậy, loạn như vậy, cô có thể hỏi được gì chứ!

“Chị dâu!” Cao Bắc Vinh cũng đâu bphải đồ ngốc, nghe Nhan Nhã Tịnh nói thế, anh ta lập tức nhận ra chắc chắc Lưu Thiên Hàn và Nhan Nhã Tịnh đã xảy ra vấn đề gì rồi. Anh ta hốt hoảng muốn chạy theo hỏi cô rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng cái chân tàn này không cho phép, anh ta đuổi theo không kịp.

Nhan Nhã Tịnh vốn định đứng bên đường đón xe nhưng cô vừa đi ra khỏi khu biệt thự Tầm viên thì một nhóm phóng viên lập tức ùa tới vây kín cô lại.

“Nhan Nhã Tịnh, anh Lưu và Cung Tư Mỹ sắp kết hôn rồi, xin hỏi cô nghĩ gì về chuyện gì?”

“Nhan Nhã Tịnh, có phải hiện giờ cô đang rất đau lòng không? Cô đã vắt hết tâm trí phá hoại tình cảm của anh Lưu và cô Cung nhưng cuối cùng vẫn không thể trở thành bà Lưu, cô có cảm thấy mình rất thất bại không?”

“Đúng vậy đó Nhan Nhã Tịnh, cô có định một khóc hai nháo ba thắt cổ để khiến anh Lưu hồi tâm chuyển ý không?”
 
Chương 635


CHƯƠNG 635

Càng lúc càng có nhiều phòng viên từ trong xe lao đến. Nhan Nhã Tịnh cảm thấy cứ như phóng viên của cả thành phố đều chạy tới đây vậy.

Những câu hỏi của bọn họ đều mang theo ác ý và chế giễu. Cô hơi hoang mang đứng sững tại chỗ. Có vài người biết quan hệ giữa cô và Lưu Thiên Hàn thật nhưng còn không tới mức tất cả phóng viên đều biết chứ.

Hơn nữa, lời của họ đều thể hiện rõ, bọn họ cảm thấy Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ mới là một cặp trời sinh, còn cô chỉ là tiểu tam phá hoại quan hệ của hai người họ.

“Nhan Nhã Tịnh, sao hôm nay cô lại xuất hiện trước cửa biệt thự của anh Lưu? Có phải cô muốn níu kéo anh Lưu không?”

“Nhan Nhã Tịnh, sau khi làm kẻ thứ ba lâu như vậy, xin hỏi cô có bí kíp gì không?”

“Anh Lưu sắp kết hôn rồi, thân là kẻ thứ ba đứng đằng sau, cô còn muốn giở trò như thế, chẳng lẽ cô không tự cảm thấy hành vi của mình rất đáng xấu hổ sao?”

Những câu hỏi của phóng viên ngày càng sắc bén, khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh ngày càng trắng bệch, cô thật sự không biết hôm nay rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Đầu tiên không hiểu sao Lưu Thiên Hàn lại đính hôn với Cung Tư Mỹ, còn xác định thời gian tổ chức hôn lễ, sau đó, cô lại bắt tại trận Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ, bây giờ lại bị những phóng viên không biết từ đâu xuất hiện xem là người thứ ba…

Trong lòng Nhan Nhã Tịnh, bối rối lại không biết xoay sở thế nào, nhưng cô biết, cô không thể bị khí thế của những phóng viên này áp đảo.

Tình yêu giữa cô và Lưu Thiên Hàn, là tình yêu giữa hai người, sạch sẽ và đơn thuần, cho dù Lưu Thiên Hàn thay lòng yêu người khác, vứt bỏ cô, cô cũng sẽ không để mình cõng cái danh tiểu tam.

Nhan Nhã Tịnh bị những phòng viên kia chen lấn đến mức suýt nữa ngã xuống đất, cô vịn vào thân cây bên cạnh để ổn định lại cơ thể: “Tôi không biết mấy người đang nói cái gì? Nhan Nhã Tịnh tôi từ trước đến nay chưa từng làm người thứ ba!”

“Chưa từng làm người thứ ba? Ha? Lừa ai đây? Chúng tôi đều đã có được tin tức chính xác, cô Cung và cậu Lưu đã có hôn ước từ nhỏ, cô là người thứ ba chen vào đoạn tình cảm này, mưu đồ muốn làm chính thất, còn không phải là người thứ ba?”

“Đúng vậy, chuyện mất mặt cũng làm hết rồi, còn không muốn thừa nhận, tiểu tam bây giờ sao thích đã làm gái đi3m rồi còn muốn lập miếu thờ vậy!”

“Nhưng tiểu tam chính là tiểu tam, cho dù tìm mọi cách cũng không thể trở thành chính thất! Cô Cung là ai? Cô Cung là cô chủ của nhà họ Cung, là người phụ nữ xứng với cậu Lưu nhất trên thế giới này!”

“Nhan Nhã Tịnh, cô nói cho chúng tôi nghe xem, cô vì muốn chia rẽ cậu Lưu và cô Cung, rốt cuộc đã làm những chuyện mất mặt nào rồi?”

….

Trên mặt Nhan Nhã Tịnh vẫn không tìm thấy được chút huyết sắc nào, cô chưa từng nghĩ, tình yêu mà cô dành cả đời, toàn tâm toàn ý đi vào, cuối cùng, trong mắt người khác cô lại biến thành tiểu tam không biết xấu hổ!

Nhan Nhã Tịnh hơi nâng cằm lên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn, tinh xảo như viên ngọc, là sự quật cường, cao quý không cho phép khinh thường: “Tôi nói lại một lần nữa, Nhan Nhã Tịnh tôi từ trước đến nay chưa từng làm tiểu tam! Tôi và cậu trẻ….”

Nhan Nhã Tịnh vẫn chưa nói xong, Hách Trung Văn đã xông qua những vật cản, chen vào, đứng bên cạnh Nhan Nhã Tịnh.
 
Chương 636


CHƯƠNG 636

Anh ta bảo vệ Nhan Nhã Tịnh ở phía sau, khuôn mặt tràn đầy sự cáu kỉnh: “Ai cho mấy người nói linh tinh ở đây? Mấy người còn dám ở đây nói linh tinh nữa, tôi xé miệng mấy người!”

“Cậu Hách?” Rất nhiều phóng viên đều sững sờ, bọn họ điều biết Hách Trung, bọn họ biết Hách Trung Văn là cháu trai mà Lưu Thiên Hàn yêu thương nhất, bọn họ không hiểu tại sao Hách Trung Văn lại bảo vệ Nhan Nhã Tịnh như vậy.

Lúc đó, Hách Trung Văn nói với mấy phóng viên kia chuyện Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ là con của anh ta với Nhan Nhã Tịnh, quả thật đã bị báo chí đưa tin, nhưng bởi vì thủ đoạn của Lưu Thiên Hàn nhanh như chớp, đến sau này, trên mạng không thể tìm thấy bất kỳ tin tức nào của Hách Trung Văn và hai đứa nhỏ, cuối cùng, không có mấy người nhớ giữa Hách Trung Văn và Nhan Nhã Tịnh còn có một tầng quan hệ như vậy.

“Cậu Hách, anh là cháu trai của cậu Lưu, chuyện của cậu Lưu, anh nhất định biết rất rõ! Nhan Nhã Tịnh phá vỡ hôn nhân của cậu Lưu, cô ta làm chuyện đáng xấu hổ như vậy, tại sao anh còn phải bảo vệ cô ta?”

“Đúng vậy cậu Hách, không phải anh nên giúp cậu Lưu và cô Cung dạy dỗ Nhan Nhã Tịnh sao? Bây giờ anh có phải đứng nhầm đội rồi?”

“Cậu Hách, anh mau nói cho chúng tôi biết đi, Nhan Nhã Tịnh vì muốn bò lên được giường cậu Lưu rốt cuộc đã làm những chuyện đáng xấu hổ gì? Có phải cô ta chuốc thuốc cậu Lưu không?”

…..

Lông mày Hách Trung Văn nhíu chặt lại, cảm nhận được cơ thể của Nhan Nhã Tịnh run rẩy không ngừng, sắc mặt anh ta càng thêm đen và lạnh lùng.

Cung Tư Mỹ tìm phóng viên của cả Vân Hải này đến để làm khó Nhan Nhã Tịnh, chuyện này, Hách Trung Văn biết.

Lúc anh ta biết được tin tức này, anh ta vốn dĩ muốn ngăn cản Cung Tư Mỹ, bởi vì trong lòng anh ta biết rõ, Cung Tư Mỹ làm như vậy, là muốn khiến Nhan Nhã Tịnh không thể ở lại Vân Hải nữa.

Anh ta không cho phép bất kỳ người nào ức hiếp chị đại là anh ta yêu nhất, nhưng, cuối cùng anh ta vẫn không ngăn cản.

Bởi vì, anh ta muốn làm một chuyện rất quan trọng.

Anh ta biết, nếu như chị đại bị phóng viên ở cả thành phố làm khó, cô nhất định sẽ không biết phải làm thế nào, mà anh ta bỉ ổi, muốn làm anh hùng cái thế của chị đại một lần.

Hơn nữa, anh ta còn muốn nhân cơ hội này, tuyên bố với tất cả phóng viên chuyện hai đứa nhỏ là con của anh ta và Nhan Nhã Tịnh.

Nhân tiện, dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, cầu hôn Nhan Nhã Tịnh.

Trong lòng Nhan Nhã Tịnh chỉ có Lưu Thiên Hàn, hôm nay anh ta cầu hôn, nhất định sẽ thất bại, nhưng điều này không quan trọng.

Điều quan trọng là, tất cả mọi người đều nghĩ hai đứa bé là con của anh ta và Nhan Nhã Tịnh, anh ta và Nhan Nhã Tịnh thật lòng yêu thương nhau, Lưu Thiên Hàn với Cung Tư Mỹ mới là một đôi.

Bà ngoại để tâm đến danh tiếng của nhà họ Lưu như vậy, hôm nay làm ầm ĩ như vậy, Nhan Nhã Tịnh, cũng đừng nghĩ đến chuyện bước vào cửa nhà họ Lưu!

Đúng vậy, ở trước mặt phóng viên, bị Nhan Nhã Tịnh từ chối lời cầu hôn, sẽ không có ai cảm thấy Nhan Nhã Tịnh không thích anh ta, rất nhiều người nổi tiếng, đều được bạn trai cầu hôn mấy lần, mới gật đầu đồng ý.

Anh ta bị từ chối, mọi người cũng chỉ cảm thấy đây là lời từ chối ngọt ngào, hoặc nói Nhan Nhã Tịnh đang khảo nghiệm sự thật lòng của anh ta, mọi người càng hi vọng lần sau anh ta sẽ cầu hôn Nhan Nhã Tịnh.
 
Chương 637


CHƯƠNG 637

Lòng bàn tay Hách Trung Văn đổ mồ hôi, ánh mắt anh ta phức tạp liếc nhìn Nhan Nhã Tịnh, anh ta cảm thấy mình làm như vậy, thật sự có chút thừa nước đục thả câu, quả thật còn ác độc hơn Cung Tư Mỹ, nhưng phải làm sao đâu, anh ta quá yêu chị đại, yêu đến mức tình nguyện chiến đấu một mình, quyết đánh đến cùng!

Hách Trung Văn không quan tâm đến phản ứng của Nhan Nhã Tịnh, dùng lực nắm chặt lấy tay của Nhan Nhã Tịnh, ánh mắt của anh ta, lạnh lùng lướt qua người những phóng viên này: “Chị đại không phải là tiểu tam! Tôi nói lại một lần nữa, chị đại không phải là tiểu tam! Mấy người dám nói linh tinh, Hách Trung Văn tôi quyết sẽ không dễ dàng tha thứ!”

“Hách béo, đừng nói nữa!” Nhan Nhã Tịnh không thích vô duyên vô cớ bị người hất nước bẩn, nhưng cô càng không muốn kéo Hách Trung Văn vào trong.

“Hách béo, chuyện này cậu đừng quan tâm! Tôi không muốn liên lụy đến cậu!”

Lúc này, có không ít phóng viên, thích nhất là tìm các tin tức bùng nổ, nếu như bọn họ viết linh tinh về Hách Trung Văn, không chỉ ảnh hưởng đến hình tượng của Hách Trung Văn, còn có Hách thị phía sau Hách Trung Văn.

“Chị đại, em không liên lụy đến tôi! Lúc nhỏ, đều là em đứng phía trước bảo vệ tôi, bây giờ tôi có thể làm một chút chuyện vì em, em không biết tôi vui như thế nào đâu!”

Hách Trung Văn rời ánh mắt khỏi khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh, anh ta nói từng từ từng chữ với những phóng viên kia: “Chị đại là người phụ nữ của Hách Trung Văn tôi, nếu có ai dám ức hiếp cô ấy dù chỉ một chút, chính là đối đầu với Hách Trung Văn tôi, đối đầu với cả Hách thị của tôi!”

“Cậu Hách thật đẹp trai!”

Mấy cô phóng viên trẻ mê trai hét lên, bình thường xem quá nhiều phim truyền hình dài tập, bây giờ nhìn thấy sự bảo vệ của Hách Trung Văn với Nhan Nhã Tịnh, bọn họ lại ảo tưởng ra một bộ phim tình yêu ngọt ngào, bá đạo tổng tài yêu tôi.

“Cậu Hách, lời này có ý gì? Nhan Nhã Tịnh không phải là tiểu tam của cậu Lưu sao, tại sao lại trở thành người phụ nữ của anh ta?”

“Đúng vậy, rõ ràng chúng ta nhận được tin tức nói…rốt cuộc là sai ở đâu?”

“Không phải chúng ta thật sự nhận được tin tức sai lầm đấy chứ, hiểu nhầm Nhan Nhã Tịnh?”

….

Mấy phóng viên là Cung Tư Mỹ bỏ tiền ra để mua chuộc, thấy Hách Trung Văn bảo vệ Nhan Nhã Tịnh như vậy, bọn họ đột nhiên cảm thấy khó hiểu.

Bọn họ nhìn nhau, một người lớn tuổi nhất trong số đó bước lên, trong lòng tràn đầy sự tức giận nói: “Cậu Hách, anh nói Nhan Nhã Tịnh là người phụ nữ của anh là có ý gì? Có phải sau khi Nhan Nhã Tịnh câu dẫn cậu Lưu, lại bò lên giường anh không?”

Nhan Nhã Tịnh cũng không ngờ Hách Trung Văn lại nói cô là người phụ nữ của anh ta ở trước mặt nhiều phóng viên như vậy, trong lòng cô không khỏi có chút khó chịu: “Hách béo, cậu đừng nói linh tinh, chúng ta chỉ là….”

“Chị đại, chuyện hôm nay cứ giao cho tôi!”

Hách Trung Văn nắm chặt tay Nhan Nhã Tịnh, anh ta nói một cách vô cùng chắn chắn: “Chị đại, tôi không muốn em và hai đứa nhỏ bị những phóng viên vô nhân tâm này viết linh tinh! Tôi sẽ không để em bị bất kỳ ai ức hiếp!”
 
Chương 638


CHƯƠNG 638

Nhan Nhã Tịnh muốn nói, cô thật sự không muốn để Hách Trung Văn ra mặt cho cô, cô không muốn bị người khác xem là tiểu tam xen vào giữa Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ, nhưng cô càng không muốn bị người khác nghĩ cô là người phụ nữ của Hách Trung Văn.

Những lời này cô vẫn không nói ra được, phóng viên lúc nãy đã giơ micro về phía cô: “Nhan Nhã Tịnh, cô phá hỏng tình cảm của cậu Lưu và cô Cung, còn ở sau lưng cậu Lưu bò lên giường cậu Hách, loại chuyện không biết xấu hổ như thế này cô cũng có thể làm ra được, lẽ nào cô không bị chính bản thân mình làm cho buồn nôn sao?”

Lời nói của phóng viên này, thật sự rất khó nghe! Nhan Nhã Tịnh thật sự rất muốn đá cho anh ta một phát, để anh ta nếm thử buồn nôn là mùi vị như thế nào.

Động tác của Hách Trung Văn còn nhanh hơn, phóng viên này vừa hỏi Nhan Nhã Tịnh xong, anh ta đã đá một chân ra, đạp mạnh vào phóng viên khiến anh ta ngã xuống đất.

Lần này, Hách Trung Văn dùng mười hai phần sức lực, cũng do là xung quanh chen chúc đến mức một giọt nước cũng không chảy ra được, nếu như không gian có thêm chút khoảng trống, anh ta chắc chắn bị Hách Trung Văn đá bay.

Người nổi tiếng đá phóng viên, hành vi này, gây ra ảnh hưởng rất xấu với xã hội, Hách Trung Văn đá một phát, phóng viên ở hiện trường lập tức bùng nổ.

“Cậu Hách đánh người! Cậu Hách vì một tiểu tam không biết xấu hổ mà đánh người!”

“Cậu Hách, Nhan tiểu tam rốt cuộc đã mê hoặc anh như thế nào, để anh làm ra chuyện mất lý trí như đánh người ở trước mặt mọi người như thế này?”

“Cậu Hách, tất cả hành vi của anh ngày hôm nay lẽ nào không sợ Hách tổng và bà Hách đau lòng sao?”

….

“Mẹ nó, anh nói ai là tiểu tam! Ai không biết xấu hổ!”

Phóng viên vừa nói Nhan Nhã Tịnh là tiểu tam, còn cả phóng viên nói cô không biết xấu hổ, đều bị Hách Trung Văn đấm cho một phát rất mạnh.

Nhan Nhã Tịnh sợ Hách Trung Văn đắc tội với đám phóng viên này, ảnh hưởng đến hình tượng của anh ta và Hách thị, cô vội vàng kéo cánh tay anh ta: “Hách béo, cậu bình tĩnh một chút đi! Đừng vì tôi mà làm chuyện ngốc nghếch! Chỉ mắng tôi mấy câu thôi sao? Không đau không ngứa, tôi không quan tâm!” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Nhưng chị đại, tôi quan tâm! Em là chị đại của tôi, tôi không nỡ ức hiếp em, sao tôi có thể để những người này bắt nạt em một cách ngang ngược như vậy chứ!”

Bạo lực không được khuyến khích, nhưng nhiều lúc, bạo lực có hiệu quả hơn lời nói.

Sau khi Hách Trung Văn đánh mấy phóng viên, những câu hỏi mà phóng viên ở hiện trường đưa ra cũng ôn hòa hơn rất nhiều.

Bọn họ chứa một bụng tức, muốn dùng ngòi bút để lên án Hách Trung Văn, trút giận cho đồng nghiệp của mình, nhưng bọn họ sợ Hách thị và Lưu thị ở phía sau Hách Trung Văn!

Nhìn thấy dáng vẻ túng quẩn của những phóng viên này, Hách Trung Văn vẫn đầy một bụng tức.

Trong ánh mắt anh ta nhìn những phóng viên kia, mang theo sự uy hiếp rất rõ ràng: “Hách Trung Văn tôi không đùa với mấy người! Chị đại không phải là tiểu tam! Cô ấy là người phụ nữ của Hách Trung Văn tôi, là mẹ của con tôi!”

“Mấy người trở về ai mà dám viết linh tinh, tôi đảm bảo, tên của tòa soạn mấy người, ngày mai sẽ biến mất khỏi Vân Hải!”

“Con?” Không biết ai kinh ngạc hô lên, mấy tiếng nói đồng thời vang lên trong không khí: “Cậu Hách, lúc nãy anh nói cái gì? Anh và Nhan tiểu tam, không đúng, anh và cô Nhan đã có con?”
 
Chương 639


CHƯƠNG 639

“Đúng vậy, tôi và chị đại đã có con, con của chúng tôi sắp năm tuổi rồi.”

Nhan Nhã Tịnh không ngờ Hách Trung Văn lại nói ra thân phận của Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ ở trước mặt nhiều phóng viên như vậy, cô vẫn chưa hoàn hồn lại, Hách Trung Văn đột nhiên quỳ một gối xuống: “Chị đại, gả cho tôi nhé?”

“Chị đại, con của chúng ta đã lớn như vậy rồi, chúng ta, cũng nên bổ sung một hôn lễ. Chị đại, cho tôi một cơ hội chăm sóc em có được không?”

“Tôi hứa, tôi sẽ không giống với những người đàn ông cặn bãn kia! Tôi sẽ không chơi rồi vất bỏ, Tôi sẽ không đứng núi này trông núi nọ, tôi cũng sẽ không chân đạp hai thuyền, chị đại, trong mắt của tôi, trong trái tim của tôi chỉ có em! Chị đại, tôi yêu em, từ nhỏ đã yêu em rồi, chị đại, làm vợ của tôi nhé?”

Lúc nãy, khi Hách Trung Văn nói anh ta và Nhan Nhã Tịnh đã có con, không ít phóng viên ở hiện trường đã cảm thấy vô cùng kinh ngạc, bây giờ Hách Trung Văn quỳ gối, cầu hôn Nhan Nhã Tịnh một cách chân thành như vậy, những tiếng reo hò ở hiện trường vang lên liên tục, không ngừng.

Mấy phóng viên từng lên bài Hách Trung Văn và Nhan Nhã Tịnh đã có con, phản ứng lại đầu tiên, trong giọng nói của bọn họ rõ ràng mang theo sự kích động: “Tôi nói mà, cô Nhan không thể là tiểu tam của cậu Lưu và cô Cung được, con của cô ấy và cậu Hách đã lớn như vậy rồi, cô ấy sao có thể làm tiểu tam của cậu Lưu nhà mình chứ?”

“Đúng vậy, hiểu nhầm, nhất định là hiểu nhầm! Cậu Lưu và cô Cung là trời sinh một cặp, cậu Hách và cô Nhan cũng là trai tài gái sắc!”

“Cô Nhan, dù sao cô và cậu Hách cũng đã có con rồi, hôn lễ chỉ là hình thức, cô mau đồng ý lấy cậu Hách đi!”

Cùng với lời nói của phóng viên này rơi xuống, tiếng reo hò ở hiện trường không ngừng vang lên: “Đồng ý đi! Đồng ý đi!”

Nhan Nhã Tịnh thật sự cảm thấy ngày hôm nay có chút huyền ảo, lúc nãy những phóng viên này còn là dáng vẻ muốn ăn cô đến nơi rồi, sao trong nháy mắt lại nhiệt tình reo hò như vậy, bắt cô đồng ý gả cho Hách Trung Văn!”

Nhan Nhã Tịnh biết, Hách Trung Văn đang giúp cô giải vây, anh ta không muốn những phóng viên này nói cô là tiểu tam, khiến cô khó chịu.

Nhưng, cô không muốn được Hách Trung Văn giúp đỡ kiểu này.

Yêu chính là yêu, không yêu chính là không yêu, cô yêu Lưu Thiên Hàn, yêu đến mức tình nguyện bị tất cả mọi người trong thiên hạ hiểu nhầm, nhưng cô không yêu Hách Trung Văn, cho dù anh ta cầu hôn cô ở trước mặt tất cả mọi người, cô cũng chỉ có thể khiến anh ta thất vọng.

“Đồng ý đi! Đồng ý đi….”

Nhan Nhã Tịnh rủ nửa mí mắt xuống, cô có chút bất lực nói với Hách Trung Văn: “Hách béo, đừng làm loạn nữa, cậu mau đứng lên đi!”

Hách Trung Văn không hề có ý đứng lên, anh ta đè giọng, khẽ nói: “Chị đại, tôi thật sự rất thích em, không có em tôi không thể sống được nữa, em không thể đồng ý gả cho tôi một lần sao?”

“Chị đại, tôi biết em chỉ xem tôi là bạn, nhưng tình cảm có thể từ từ bồi dưỡng! Cậu Lưu đã phản bội lại tình cảm của hai người, cậu ấy sắp kết hôn với Cung Tư Mỹ rồi, chị đại, em quên cậu Lưu đi có được không?”

“Được, cho dù em không quên được cậu ấy, tôi cũng không ép em. Nhưng đừng đuổi tôi đi được không, để tôi ở bên cạnh em, cho dù là vui hay buồn, đều nói với tôi có được không?”
 
Chương 640


CHƯƠNG 640

Hách Trung Văn đột nhiên cao giọng nói: “Chị đại, tôi yêu em! Hách Trung Văn anh hôm nay có trời, có đất, có trái tim thật lòng này của tôi, tôi hứa với em, Hách Trung Văn tôi chỉ cần vẫn còn thở, sẽ không ngừng yêu em!”

“Không, Hách Trung Văn anh cho dù có ngừng thở, cũng yêu em! Chết vẫn còn yêu!”

“Chị đại, nể mặt tôi thích em như vậy, có thể thương hại tôi, thương hại Hách béo của em, làm cô dâu đẹp nhất của tôi được không?”

Cho dù ngừng thở, cũng yêu em, chết cũng yêu…

Đối với lời tỏ tình chân thành của Hách Trung Văn, Nhan Nhã Tịnh nói không chút cảm động, đó chắc chắn là giả.

Người đàn ông đang quỳ một gối trước mặt, là Hách béo của cô!

Là người Hách béo cùng cô nghịch ngợm, cùng khóc, cùng cười, cùng làm chuyện ngốc nghếch!

Đối với cô, Hách Trung Văn thật sự là một người rất đặc biệt trong cuộc đời này, chỉ là, không thể yêu.

Cao Bắc Vinh tập tễnh đi đến, anh ta vốn muốn chen về phía trước, nhưng có thể làm gì được, cái chân bị gãy này của anh thật sự quá làm lỡ việc, anh ta bị mấy phóng viên hưng phấn quá độ, chen lấn đến mức suýt nữa nằm bò ra đất.

Cho dù không thể chen về phía trước, Cao Bắc Vinh cũng có thể nghe thấy lời tỏ tình chân thành của Hách Trung Văn với Nhan Nhã Tịnh, còn có cầu hôn ngay tại đây.

Cao Bắc Vinh tức đến mức giậm chân, Hách Trung Văn này thật sự ngứa da có đúng không?

Tỏ tình cái shit! Cầu hôn cái shit!

Lực đào góc tường không mạnh như vậy có được không?

Cao Bắc Vinh thử đi ngăn cản Hách Trung Văn tiếp tục tỏ tình với Nhan Nhã Tịnh, nhưng những phóng viên này vây kín, trong ba lớp, ngoài ba lớp, mấy trăm người này, thật sự không dễ dàng gì để ném một người ra ngoài.

Cộng thêm Cao Bắc Vinh cảm thấy, dù sao Nhan Nhã Tịnh cũng là người phụ nữ của Lưu Thiên Hàn, cho dù ngăn cản Nhan Nhã Tịnh đồng ý gả cho Hách Trung Văn, cũng phải là Lưu Thiên Hàn ra tay đúng không!

Nghĩ như vậy, Cao Bắc Vinh quyết định tập tễnh đi xông về phía biệt thự của Lưu Thiên Hàn.

Mấy ngày hôm nay, Cao Bắc Vinh vì giúp Lưu Thiên Hàn cứu Lưu Gia Thành từ trong tay Lưu Kiêu, anh ta thật sự bận đến điên người rồi, bây giờ thậm chí anh ta còn không biết chuyện Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ đã được đưa tin rộng rãi trên mạng.

Nhưng nghĩ đến những lời lúc nãy Nhan Nhã Tịnh nói, anh ta luôn cảm thấy đã xảy ra chuyện lớn.

Lúc nãy, Nhan Nhã Tịnh nói, Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ đang bận rộn trong biệt thự, còn bảo anh ta đừng làm phiền đôi uyên ương bọn họ.

Cao Bắc Vinh ngẫm lại lời nói của Nhan Nhã Tịnh, mặt anh ta lập tức sững sờ.

Nói xem, Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ, hai người bọn họ có thể làm gì trong biệt thự?

Đôi uyên ương?

Trong lòng Cao Bắc Vinh lộp bộp, anh ta không có kinh nghiệm trong chuyện tình cảm, nhưng anh ta cũng đọc khá nhiều mấy câu chuyện nam nữ si tình trên thế giới này, đặc biệt là truyện hành động đảo quốc, anh ta xem nhiều hơn.

Anh ta kinh ngạc đến mức lông mày đột nhiên giật giật, Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ, không phải bị chị dâu bắt gian tại giường đấy chứ?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom