Cập nhật mới

Dịch Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 521


CHƯƠNG 521

“Anh Cửu, em thật sự biết sai rồi, anh tha thứ cho em một lần có được không?”

Nhan Nhã Tịnh không ngờ Cung Tư Mỹ lại thẳng thắn thừa nhận cô ta giở thủ đoạn sau lưng, cô không khỏi có cái nhìn khác về Cung Tư Mỹ

Ánh mắt của Nhan Nhã Tịnh từ từ quét qua gương mặt của Cung Tư Mỹ, Cung Tư Mỹ thật sự rất đẹp, gương mặt đó của cô ta mặc kệ nhìn từ góc độ nào cũng đẹp hoàn mỹ.

Nếu nói Nhan Vũ Trúc là một đóa hoa cúc tự cho rằng cao quý, vậy thì Cung Tư Mỹ chính là một đóa mẫu đơn quốc sắc thiên hương.

Cử chỉ lời nói đều toát lên vẻ phong tình ưu nhã mê người, trên người đương nhiên tỏa ra khí chất cao quý, khuynh quốc khuynh thành.

Điều quan trọng hơn là tố chất tâm lý của cô ta mạnh hơn Nhan Vũ Trúc, mà bọn họ đã định sẵn là phải trở thành tình địch, tình địch như Cung Tư Mỹ có chút khó đối phó!

Có điều mặc kệ Cung Tư Mỹ khó dây như nào, cũng không quan trọng, chỉ cần trong lòng anh Lưu chỉ có cô thì cô thoải mãn rồi.

“Cung Tư Mỹ, vở kịch nhỏ này của cô thật vô vị.” Trong ánh mắt Lưu Thiên Hàn nhìn sang Cung Tư Mỹ không có một chút độ ấm, khiến trái tim của Cung Tư Mỹ lập tức lại lạnh hơn.

Cô ta mấp máy môi, vừa muốn nói cái gì đó, cô ta lại nghe thấy Lưu Thiên Hàn lạnh lùng nói: “Cung Tư Mỹ, cô tự biết rõ mình đi!”

Nói xong lời này, Lưu Thiên Hàn không có ở lại nữa, anh kéo Nhan Nhã Tịnh vào trong lòng, nắm tay của cô đi ra bên ngoài phòng bao.

Cung Tư Mỹ sững sờ đứng đó, mặt mày tái nhợt lại xanh tím, giống như vừa chịu một trận sét đánh.

Cô ta nhớ lại câu nói vừa rồi của Lưu Thiên Hàn, nhớ ánh mắt khi anh nhìn cô ta, trong lòng cô ta đóng băng ngàn dặm.

Thì ra cô ta dùng hết mọi kế, cái có được chỉ là một câu của anh, tự biết rõ mình!

Điều này khiến cô ta làm sao mà cam tâm!

Cung Tư Mỹ và Lưu Thiên Hàn thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau, Lưu Thiên Hàn đối với cô ta trước giờ đều lạnh lùng, dáng vẻ khó gần, cô cũng luôn cho rằng tính cách của Lưu Thiên Hàn là như vậy, anh có lẽ lạnh lùng bề ngoài, nhưng thật ra có một trái tim nóng bỏng.

Cho tới gặp Nhan Nhã Tịnh, cô ta mới hiểu, Lưu Thiên Hàn không phải thật sự lạnh lùng, anh chỉ dịu dàng đối với người anh yêu mà thôi, mà đối với người anh không để tâm, thật sự là mặt lạnh tim lạnh.

Cung Tư Mỹ dùng sức ấn lồng ngực, trái tim của cô ta vô cùng đau đớn, cô ta gần như không đứng nổi, cơ thể của cô ta mềm nhũn, không theo khống chế mà ngã ra chiếc sô pha ở một bên.

Dù sao là người cùng nhau lớn lên, nhìn thấy bộ dạng này của Cung Tư Mỹ, đám người Cao Bắc Vinh cũng có chút không nhìn nổi nữa.

Cao Bắc Vinh đắn đo rồi nói, vô cùng bất lực nói Cung Tư Mỹ: “Cung Tư Mỹ, cô việc gì phải thế! Cô biết rõ trong lòng Lưu Cửu chỉ có chị dâu Cửu, cô như vậy sẽ chỉ khiến mình càng khó xử!”

Lâm Tiêu liếc nhìn cửa lớn phòng bao từ từ đóng lại, cũng phụ họa: “Đúng vậy, tôi cũng nhìn ra rồi, Lưu Cửu là thật sự rất thích Nhan Nhã Tịnh. Tư Mỹ, cô hết cơ hội rồi! Buông tay đi, đừng tự rước lấy nhục nữa!”

Sau khi khuyên xong Cung Tư Mỹ, Lâm Tiêu bỗng cười tự giễu.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 522


CHƯƠNG 522

Anh ta khuyên Cung Tư Mỹ buông tay, nhưng bản thân anh ta làm sao có thể làm tay được!

Anh ta biết trong lòng Tô Thu Quỳnh không có anh ta, khinh thường anh ta, nhưng anh ta vẫn giống như ma nhập, muốn ở bên cạnh cô.

Lúc đầu khi gặp lại Tô Thu Quỳnh, anh ta tưởng rằng anh ta khó lòng buông bỏ là do cầu mà không có được, là sự phản kích mà anh ta dành cho sự sỉ nhục và chế giễu anh ta đã phải chịu nhiều năm trước, nhưng mấy lần sau khi tiếp xúc, anh ta mới phát hiện, anh ta đối với Tô Thu Quỳnh không phải là trả thù, không phải chiếm đoạt, là tình yêu!

Là tình yêu khiến con người ta điên cuồng, khiến người ta thích, khiến người ta trầm mê!

Đột nhiên nghĩ tới Nhan Nhã Tịnh là bạn tốt nhất của Tô Thu Quỳnh, Lâm Tiêu uống cạn rượu trong ly, đẩy cửa lớn của phòng bao ra, rảo bước chạy ra ngoài.

Anh ta giống như phát điên muốn biết rốt cuộc là ai cắt đứt ngón tay của Tô Thu Quỳnh, Nhan Nhã Tịnh là bạn tốt nhất của Tô Thu Quỳnh, cô nhất định biết sự thật!

Lý Kiêu ngồi ở trong góc lắc lắc ly rượu vang trong tay, anh ta cười như không cười nhìn phía trước, nói không ra là đang nhìn rượu trong ly hay là đang nhìn Cung Tư Mỹ.

Tối nay, rất thú vị!

Anh ta mới vừa về nước, không ngờ lại nhìn thấy một vở kịch đặc sắc như vậy!

Ừm, mẹ của đồ đệ của anh ta quả thật là trông không tệ, lời của đồ đệ hoàn toàn không khoa trương, ừm, sức chiến đấu cũng không tồi, Cung Tư Mỹ hết kịch rồi.

Dù sao anh và Cung Tư Mỹ cũng là bạn bè thanh mai trúc mã, anh ta lười nhác dựa ra sau, vẫn mở miệng nói câu mang tính tượng trưng: “Cung Tư Mỹ, cô vẫn là đừng lãng phí thời gian trên người Lưu Cửu nữa, cẩn thận hao tổn lâu hại mình không gả đi được!”

“Các anh ai ai cũng khuyên tôi buông tay, nhưng tôi thích anh Cửu như thế, các anh kêu tôi làm sao buông tay?! Tôi không buông tay được! Kêu tôi không yêu anh Cửu, trừ phi tôi chết!” Ánh mắt của Cung Tư Mỹ rất kiên định, nói từng câu từng chữ.

Tiểu tiên nữ nhà mình cứ vậy bị Lưu Thiên Hàn cướp đi rồi, Giang Kiến Huy cũng bực bội, anh ta túm tóc của mình: “Cung Tư Mỹ, nếu cô không buông tay được, vậy thì cướp Lưu Cửu về! Tôi cũng được song túc song phi với tiểu tiên nữ của tôi!”

Cung Tư Mỹ hằn học lườm Giang Kiến Huy, nếu cô ta có thể cướp được Lưu Thiên Hàn, còn cần phải ở đây ưu tư tầm thảm hay sao?!

Giang Kiến Huy cũng muốn đi cướp lại Nhan Nhã Tịnh, nhưng anh ta lại cảm thấy mình chắc chắn không đánh lại được Lưu Thiên Hàn, chỉ có thể thảm bại mà quay về.

Giang Kiến Huy buồn bã uống hết ly rượu này tới ly rượu khác vào trong bụng, anh ta chỉ có thể cầu nguyện, Lưu Cửu mau chóng vứt bỏ Nhan Nhã Tịnh, anh ta dễ thành công thế chỗ!

Vừa đi tới cầu thang, Nhan Nhã Tịnh chui ra khỏi lòng Lưu Thiên Hàn: “Anh Lưu, anh bây giờ có thể giải thích rồi, tối hôm qua anh tại sao lại đi tìm Cung Tư Mỹ.”

“Còn nữa, tại sao em gọi cho anh mà cô ta lại nghe máy? Hơn nữa giữa hai lần gọi còn cách nhau khoảng một tiếng, tức là cô ta đã cầm máy cho anh trong một thời gian dài. Nếu hai người không có gì mờ ám thì sao cô ta lại nghe máy giúp anh?”

Lưu Thiên Hàn tự nhận mình và Cung Tư Mỹ rất trong sạch, anh thực sự không có gì để giải thích với Nhan Nhã Tịnh về Cung Tư Mỹ cả.

Nhưng nếu Nhan Nhã Tịnh cảm thấy không thoải mái, anh phải làm cho cô gái anh yêu cảm thấy yên tâm.

Anh xoa đầu Nhan Nhã Tịnh: “Nhã Tịnh, tối qua anh ra ngoài là vì Cung Tư Mỹ gọi điện thoại báo tin anh hai đã có ý thức rồi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 523


CHƯƠNG 523

“Bảy năm trước, anh hai anh vì cứu anh mà đã trở thành người sống thực vật, Cung Tư Mỹ có một người anh họ là bác sĩ khoa não rất giỏi, anh hai anh đã được anh ấy điều trị.”

“Tối qua anh đến đó không phải là vì Cung Tư Mỹ mà là vì anh hai anh, anh đến phòng thí nghiệm của anh họ Cung Tư Mỹ để thăm anh hai, do nóng ruột quá nên để quên điện thoại ở ngoài, không ngờ Cung Tư Mỹ lại nghe máy.”

“Người sống thực vật?” Nhan Nhã Tịnh vô thức hỏi: “Anh hai bây giờ thế nào rồi?”

Nhan Nhã Tịnh thực sự không biết anh hai của Lưu Thiên Hàn đã trở thành người sống thực vật, cô tưởng Lưu Thiên Hàn chỉ có một cô chị gái là Lưu Diễm Mai.

Giới truyền thông đương nhiên rất tò mò về gia đình giàu có như nhà họ Lưu, nhưng bọn họ đưa tin nhà họ Lưu chỉ có Lưu Thiên Hàn và Lưu Diễm Mai, như thể anh hai của Lưu Thiên Hàn vốn không hề tồn tại.

“Anh hai vẫn chưa tỉnh, nhưng anh đã thấy ngón tay của anh ấy cử động, anh tin rằng anh hai sẽ sớm tỉnh lại thôi.”

Nghe Lưu Thiên Hàn nói vậy, Nhan Nhã Tịnh không nói gì nữa, cô nắm chặt bàn tay Lưu Thiên Hàn.

Em trai cô Nhan Minh Tự cũng là người sống thực vật nên cô hiểu tâm trạng của những người có người thân đang ở trong tình trạng sống thực vật, cô cũng đồng cảm sâu sắc với tâm trạng của anh Lưu.

Cung Tư Mỹ vừa gọi tới, Lưu Thiên Hàn liền chạy ra ngoài, khiến Nhan Nhã Tịnh cảm thấy rất khó chịu, bây giờ nghe xong cô chỉ cảm thấy đau lòng thay Lưu Thiên Hàn.

Đúng thế, cô cảm đau lòng thay cho Lưu Thiên Hàn.

Cô cứ tưởng một người đàn ông ăn trên ngồi trước như Lưu Thiên Hàn sẽ không biết buồn, nhưng không ngờ trong lòng anh cũng có những tiếc nuối chưa thể xoa dịu.

Nhan Nhã Tịnh biết được rất nhiều chuyện về anh hai Lưu Gia Thành từ miệng anh.

Nếu bây giờ Lưu Gia Thành khỏe mạnh, thế thì người giống Lưu Thiên Hàn nhất trên đời này không phải là Hách Trung Văn và Nhan An Bảo nữa, mà là Lưu Gia Thành.

Lưu Thiên Hàn và Lưu Gia Thành là hai anh em sinh đôi, Lưu Gia Thành sinh sớm hơn Lưu Thiên Hàn có vài giây, nhưng đã phát huy hết trách nhiệm của một người anh trai.

Lưu Gia Thành thích kinh doanh, Lưu Thị nằm trong tay anh ta như diều gặp gió, còn Lưu Thiên Hàn lại thích cuộc sống trong quân đội, Lưu Gia Thành gánh vác trách nhiệm nặng nề của gia tộc để anh có thể mặc quân phục bảo vệ đất nước.

Chỉ là anh không thể ngờ, bảy năm trước, Lưu Kiêu muốn kiểm soát Lưu Thị.

Đêm hôm đó, Lưu Thiên Hàn và Lưu Gia Thành đã trải qua một vụ xả súng kinh hoàng, vì không kịp phòng bị nên bọn họ bị Lưu Kiêu ép đến đường cùng, vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Lưu Gia Thành đã lấy thân mình đỡ phát súng chí mạng cho Lưu Thiên Hàn.

Phát súng kia vừa khéo trúng vào đầu anh ta, tuy giữ được mạng sống nhưng lại chìm vào giấc ngủ sâu kéo dài vô tận.

Sau khi Lưu Gia Thành biến thành người sống thực vật, Lưu Thiên Hàn đã tiếp quản Lưu Thị, mà thủ đoạn của anh càng tàn nhẫn hơn Lưu Gia Thành. Năm năm trước, trong cuộc nội loạn Lưu Thị, anh đã dùng thế lực của mình tống Lưu Kiêu ra khỏi Lưu Thị, dẹp yên nội loạn, nắm hoàn toàn Lưu Thị trong tay.

Thật ra tiền tài của cải đối với Lưu Thiên Hàn mà nói chẳng có ý nghĩa gì cả, anh chỉ muốn bảo vệ tâm huyết mà anh trai anh đã dốc sức tạo nên, khi anh hai tỉnh lại sẽ trả lại Lưu Thị cho anh hai.

Nhiều khi chúng ta sẽ nghĩ mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp lên, cho rằng một ngày nào đó người thân bị bệnh nặng sẽ khỏe mạnh rồi ở bên chúng ta đến già. Nhưng trên thực tế, rất nhiều người một khi bệnh nặng sẽ ngày càng trầm trọng, không thể nào khôi phục lại dáng vẻ trẻ trung tràn trề sức sống như trước!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 524


CHƯƠNG 524

Lúc này, Lưu Thiên Hàn vẫn chưa hề hay biết, lúc anh chắc chắn Lưu Gia Thành có thể tỉnh lại, nhưng bởi vì tình yêu và hận thù mà mình gây ra đã khiến Lưu Gia Thành ngủ say không tỉnh.

Tuy nhiên, đây đều là những chuyện sau này.

Sau khi vào thang máy, Nhan Nhã Tịnh gọi lại cho Tô Thu Quỳnh, may là lần này cuộc gọi đã được kết nối, Tô Thu Quỳnh nói bây giờ cô rất ổn, chỉ hơi mệt một chút nên đã về tiểu khu Thiên Mệnh rồi, sau đó nói xin lỗi Nhan Nhã Tịnh và Tôn Lệ.

Nghe Tô Thu Quỳnh nói vậy, Nhan Nhã Tịnh mới nhớ ra vì chuyện của Lưu Thiên Hàn nên cô cũng quên nói với Tôn Lệ một tiếng, cô vừa định gọi cho Tôn Lệ thì Lưu Thiên Hàn đã hôn cô.

Được rồi, cô thừa nhận mình bị sắc đẹp của Lưu Thiên Hàn mê hoặc nên không kiềm chế được cảm xúc.

Anh Lưu tốt như vậy là của cô.

Những người phụ nữ khác đừng mơ tưởng tới, không ai có thể cướp được anh khỏi tay cô.

Tô Thu Quỳnh nói với Nhan Nhã Tịnh rằng cô vẫn ổn, thật sự không phải nói dối.

Không dễ gì mới thoát khỏi móng vuốt của tên biến thái Chiến Mục Hàng kia nên đương nhiên phải ổn rồi!

Lúc nãy bị Chiến Mục Hàng đẩy ngã đầy thô bạo, Tô Thu Quỳnh cảm thấy cơ thể đau nhức, cô nghiến răng, giữ ổn định cơ thể rồi mới bò ra khỏi bồn tắm.

Cô không muốn ở lại đây thêm một giây nào nữa.

Cô biết, sau khi mình vào tù, An Tình đã sống ở đây một thời gian.

Ai biết được An Tình và Chiến Mục Hàng có từng tắm chung trong cái bồn tắm lớn này hay chưa.

Nghĩ đến việc Chiến Mục Hàng và An Tình ở trong căn phòng từng là phòng tân hôn của họ, Tô Thu Quỳnh cảm thấy ghê tởm đến mức buồn nôn.

Cô vốn muốn mau chóng rời khỏi hang ổ của tên điên này, nhưng lại buồn nôn dữ quá, nôn xong rồi, cô không còn chút sức lực để rời khỏi đây nữa.

Tô Thu Quỳnh nôn mửa đến nhũn người, lúc này cô rất muốn tìm một chỗ êm ái để nằm nghỉ ngơi.

Chiếc giường lớn trong phòng của Chiến Mục Hàng?

Cuối cùng, Tô Thu Quỳnh cũng không nằm.

Cô ngại bẩn.

Tô Thu Quỳnh ôm gối ngồi xổm trong góc một lúc mới cảm thấy dễ chịu hơn, cô chỉnh lại quần áo và định quay về tiểu khu Thiên Mệnh. Ai ngờ vừa ra tới cổng biệt thự của Chiến Mục Hàng thì nhìn thấy hai mắt Chiến Mục Hàng đỏ rực như quỷ dữ.

Bây giờ trông Chiến Mục Hàng thật đáng sợ, Tô Thu Quỳnh cảm thấy anh ta biến thành thế này chắc chắn có liên quan đến chuyện An Tình tự sát.

Tô Thu Quỳnh cong môi cười khẩy, cô không có lòng dạ quan tâm đến mối tình xúc động lòng người giữa anh ta và An Tình, cô rũ mi mắt, bước nhanh ra ngoài.

Bây giờ, cô chỉ muốn tránh xa Chiến Mục Hàng càng xa càng tốt.

“Tô Thu Quỳnh, tại sao?”

Chiến Mục Hàng hoàn toàn không cho Tô Thu Quỳnh cơ hội rời đi, anh ta ấn mạnh cô vào tường: “Tô Thu Quỳnh, rốt cuộc An Tình đã làm gì sai? Sao cô cứ hết lần này đến lần khác lại hãm hại cô ấy thế hả?”

“Nói đi! Tại sao cô lại thuê người cưỡng bức An Tình? Tô Thu Quỳnh, cô nói rõ cho tôi, nếu không, tôi nhất định sẽ giết cô!”

Cô thuê người cưỡng bức An Tình!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 525


CHƯƠNG 525

Tô Thu Quỳnh cảm thấy Chiến Mục Hàng ăn nói thật nực cười, lại còn rất vô lý nữa, đêm nay cô còn suýt bị người ta cưỡng bức, cô nào có nhàn hạ rảnh rỗi để thuê người đến cưỡng bức An Tình!

Chiến Mục Hàng ép sát Tô Thu Quỳnh khiến cô ấy không thở nổi, lúc anh ta tức giận rất thích bóp cổ cô, điều này khiến cô không thở được.

Tô Thu Quỳnh khó chịu, trên trán rơm rớm mồ hôi, cô gắng sức đẩy Chiến Mục Hàng ra, Chiến Mục Hàng càng ép sát cô hơn.

“Tô Thu Quỳnh, nói đi! Tại sao cô lại không buông tha cho An Tình! An Tình đã làm gì sai, tại sao cô lại hại cô ấy?”

“Cô đã giết con của An Tình rồi, tại sao cô còn muốn hủy hoại An Tình nữa? Cô có biết nếu cảnh sát không tới kịp thì cô ấy đã bị…”

Tô Thu Quỳnh khó nhọc mấp máy môi: “Chiến Mục Hàng, anh thả tôi ra trước đã! Tôi không cho người cưỡng bức An Tình! Tôi không giết con của An Tình!”

Chuyện Tô Thu Quỳnh thuê người suýt hại chết An Tình đêm nay đã khiến Chiến Mục Hàng rất tức giận, giờ cô còn phủ nhận việc hại chết con của An Tình vào sáu năm trước khiến anh ta nổi cơn thịnh nộ.

Anh ta nhìn chằm chằm Tô Thu Quỳnh, ngọn lửa giận dữ trong mắt biến thành từng con dao, hận không thể băm vằm cô.

“Tô Thu Quỳnh, cô đúng thật là chết vẫn không biết hối cải!”

Chiến Mục Hàng siết chặt nắm đấm, nheo mắt, hung dữ nói: “Tô Thu Quỳnh, để cô ngồi tù năm năm thật sự quá hời cho cô rồi! Người phụ nữ tâm địa rắn rết như cô phải ngồi tù rục xương mới phải!”

Tô Thu Quỳnh không thích bị vu oan quá nhiều lần, cô khó nhọc mở miệng: “Chiến Mục Hàng, dù anh có tin hay không thì tôi cũng phải nói, tôi không hãm hại An Tình! Sáu năm trước không có, bây giờ cũng không!”

“Từ đầu đến cuối đều là anh và An Tình hại tôi! Anh và An Tình mới đúng là thứ rắn rết!”

“Tô Thu Quỳnh!” Tô Thu Quỳnh thật không biết điều, Chiến Mục Hàng không kiềm chế được quát to: “Tô Thu Quỳnh, có chứng cứ xác thực vậy mà vẫn chối cãi, cô đúng là đồ mặt dày.”

“Tô Thu Quỳnh, tôi cảnh cáo cô, nếu cô dám làm tổn thương An Tình một lần nữa, tôi nhất định sẽ khiến cô sống không bằng chết!”

“Chiến Mục Hàng, đừng nói là sống không bằng chết, dù có giết tôi, tôi vẫn nói câu này, là An Tình hại tôi, tôi không hại An Tình!”

“Tô Thu Quỳnh, im miệng cho tôi!” Chiến Mục Hàng hung dữ buông cổ Tô Thu Quỳnh ra: “Tô Thu Quỳnh, đừng nói với tôi là chính An Tình là người tìm người đến cưỡng bức cô ấy rồi cố ý hãm hại cô! An Tình không ngốc, sao cô ấy có thể lấy tính mạng mình ra đùa bỡn được!”

Tô Thu Quỳnh cười cuồng loạn.

Đúng vậy, An Tình không ngốc, cô ta không thể nào lấy mạng mình ra đùa bỡn.

Cho nên cái gọi là bị cưỡng bức hay cắt cổ tay tự sát chỉ là hiện trường giả!

Đáng tiếc, An Tình không ngốc, mà từ đầu tới cuối chỉ có Chiến Mục Hàng ngu ngốc. An Tình dàn cảnh cưỡng bức để hãm hại cô, mà anh ta lại tin tưởng cô ta vô điều kiện.

Hoặc nói Chiến Mục Hàng không ngốc, mà là anh ta quá yêu An Tình, yêu cô ta đến mức không biết phân biệt đúng sai, phải trái.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 526


CHƯƠNG 526

Tô Thu Quỳnh muốn nói là do An Tình cố tình tìm người cưỡng bức cô ta rồi cố ý hãm hại cô, nhưng cuối cùng cô vẫn không nói ra.

Nói ra có ích gì? Chiến Mục Hàng sẽ không tin, chỉ lãng phí nước bọt thôi!

“Tô Thu Quỳnh, đừng giả câm giả điếc nữa, nói chuyện cho tôi! Cô dựa vào đâu mà làm tổn thương An Tình? Cô dựa vào đâu hả!”

Nghe Chiến Mục Hàng nói xong, Tô Thu Quỳnh cười to hơn, vừa rồi anh ta bảo cô im miệng, bây giờ cô im rồi, anh ta lại nói cô giả câm.

Chiến Mục Hàng đúng là một tên thất thường!

Thấy Tô Thu Quỳnh cười, Chiến Mục Hàng tức muốn phát điên, anh ta rất ghét nhìn thấy dáng vẻ cô mỉm cười châm chọc, như thể trong mắt cô, anh ta chỉ là một tên hề nhảy nhót đầy hèn mọn.

Hai mắt Chiến Mục Hàng đỏ rực, anh ta thật sự muốn xé nát nụ cười trên mặt Tô Thu Quỳnh!

“Tô Thu Quỳnh, cô thích thuê người cưỡng bức người khác lắm đúng không? Được thôi, nếu cô thích như thế, tối nay tôi sẽ cho cô nếm thử cảm giác bị người ta cưỡng bức!”

Nói rồi, Chiến Mục Hàng dùng sức thô lỗ kéo tay Tô Thu Quỳnh đi về phía xe của mình.

Để cô nếm trải cảm giác bị người ta cưỡng bức…

Mặt mày Tô Thu Quỳnh bỗng tái nhợt, tên điên Chiến Mục Hàng này vậy mà lại muốn cô…

Cô biết Chiến Mục Hàng chắc chắn sẽ đưa cô đến mấy chỗ không tốt lành nên đương nhiên cô không muốn lên xe của anh ta.

Cô giữ chặt cửa xe không muốn vào, nhưng sức lực yếu ớt làm sao có thể là đối thủ của Chiến Mục Hàng!

Chiến Mục Hàng đẩy mạnh tay khiến Tô Thu Quỳnh ngã mạnh xuống ghế sau.

“Chiến Mục Hàng, tôi muốn xuống xe!” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Chiếc xe thể thao của Chiến Mục Hàng lao nhanh như gió, cô ra sức đập cửa kính, lúc này đây cô không dám nhảy khỏi xe.

Lần trước cô nhảy khỏi xe Lâm Tiêu, may là đứa con trong bụng vẫn ổn, nhưng lần này chưa chắc sẽ gặp may.

Không thể nhảy khỏi xe, Tô Thu Quỳnh chỉ có thể cố gắng nói đạo lý với Chiến Mục Hàng để anh ta buông tha cho cô.

“Chiến Mục Hàng, tôi thật sự không có thuê người hại An Tình! Anh có thể thả tôi xuống xe không? Tôi biết anh ghét tôi, tôi sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt anh và An Tình nữa. Anh cho tôi xuống đi được không?”

Sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt anh ta nữa…

Bàn tay đang cầm vô lăng của Chiến Mục Hàng đột nhiên cứng đờ, người phụ nữ này, cô nóng lòng muốn vạch rõ giới hạn với anh ta đến thế sao!

Cô dám!

Đúng, cô có gì mà không dám! Cô có thể nhẫn tâm bỏ đi đứa con của bọn họ thì có gì không dám làm nữa!

Càng nghĩ càng tức, Chiến Mục Hàng đạp chân ga, xe thể thao lao nhanh như chớp.

Mấy ngày nay Tô Thu Quỳnh nôn mửa rất dữ dội, Chiến Mục Hàng lái xe quá nhanh khiến bụng cô cồn cào.

Cô đập mạnh vào ghế ngồi của Chiến Mục Hàng: “Chiến Mục Hàng, dừng xe lại! Tôi thật sự không thoải mái, anh dừng lại được không!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 527


CHƯƠNG 527

“Tô Thu Quỳnh, đừng giả vờ giả vịt nữa!” Giọng nói của Chiến Mục Hàng không có một chút ấm áp: “Cô phải gánh chịu những tội lỗi mà cô đã gây ra! Những chuyện tối nay là do cô tự làm tự chịu!”

Bụng Tô Thu Quỳnh càng ngày càng khó chịu, não bộ cũng ngày càng hỗn loạn, cảm giác tra tấn kia khiến cô không còn sức lực nói chuyện với Chiến Mục Hàng nữa.

Cô yếu ớt nằm trên băng ghế sau, cứ tưởng trong hoàn cảnh này cô sẽ không ngủ được, ai ngờ giây tiếp theo, thế giới của cô đã tối đen.

Khi Tô Thu Quỳnh tỉnh dậy, cô thấy mình đang ở trong một khu nhà máy bỏ hoang.

Khắp người đau rát, rõ ràng là bị Chiến Mục Hàng ném xuống đất.

Vừa định đứng dậy, giọng nói lạnh lùng của Chiến Mục Hàng truyền vào tai cô.

“Tô Thu Quỳnh, cô quả nhiên là đang giả chết!”

Không đợi Tô Thu Quỳnh nói chuyện, Chiến Mục Hàng lại lạnh lùng nói: “Tô Thu Quỳnh, những người cô thuê đến cưỡng hiếp An Tình đều rất cường tráng! Hừ, đêm nay, bọn họ sẽ hầu hạ cô, cô nhất định sẽ… chết!”

“Chiến Mục Hàng, anh nói cái gì?”

Đồng tử Tô Thu Quỳnh chợt co rút, cô biết Chiến Mục Hàng không phải người, anh ta còn không bằng cầm thú, nhưng cô không ngờ anh ta lại để người đàn ông khác…

Hơn nữa còn là mấy người!

“Tô Thu Quỳnh, tôi đã nói những người cô thuê đến làm tổn thương An Tình đêm nay sẽ hầu hạ cô, tôi đảm bảo cô sẽ không bao giờ quên được ngày hôm nay!”

Chiến Mục Hàng nghiến răng nói ra mấy chữ suốt đời khó quên này.

Nghĩ đến lớp băng gạc quấn quanh cổ tay An Tình, Chiến Mục Hàng không khỏi siết chặt nắm đấm, nếu không phải không muốn Tô Thu Quỳnh chết dễ dàng, anh ta đã vặn gãy cổ cô từ lâu rồi.

Anh ta không biết tại sao mình lại tức giận như vậy, anh ta không rõ mình ghét sự xấu xa của Tô Thu Quỳnh hay là do cô không biết hối cải.

Nhưng điều anh ta ghét nhất vẫn là mình không nhẫn tâm với cô.

Đúng vậy, ngay cả khi Tô Thu Quỳnh làm tổn thương An Tình lần nữa, anh ta vẫn không thể nhẫn tâm.

Lúc vừa bước xuống xe, thấy gương mặt Tô Thu Quỳnh tái mét còn hôn mê bất tỉnh, lúc đó trái tim anh ta rất đau.

Khi đó, lòng anh ta nóng như lửa đốt, anh ta tưởng Tô Thu Quỳnh xảy ra chuyện gì, nhưng không ngờ vừa ném cô xuống đất của nhà máy bỏ hoang thì cô đã mở mắt.

Hóa ra cô chỉ ngủ thôi!

Anh ta khó chịu, hận ý bừng bừng, vô số ngọn lửa thiêu đốt trái tim anh ta, nhưng đầu sỏ khơi mào mọi nghiệp chướng, người phụ nữ mặt dày kia, sao cô lại có thể ngủ ngon lành như thế!

Nghĩ tới vừa nãy mình còn thương tiếc và đau lòng cho cô, Chiến Mục Hàng càng thêm căm hận, dù có nghiền Tô Thu Quỳnh thành tro cũng không thể loại bỏ được mối hận khó quên trong lòng!

“Chiến Mục Hàng, tên chó điên này! Thả tôi ra khỏi đây mau! Anh không thể đối xử với tôi như vậy! Anh không thể đối xử với tôi như vậy!”

Tô Thu Quỳnh đè mạnh vào bụng dưới, khuôn mặt nhỏ nhắn quyến rũ tràn đầy hoảng sợ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 528


CHƯƠNG 528

Những người đàn ông mà Chiến Mục Hàng tìm tới chắc chắn không phải là người tốt, nếu bọn họ cùng nhau hành hạ cô, chắc chắn con của cô sẽ không giữ được!

Tô Thu Quỳnh không muốn Chiến Mục Hàng biết chuyện cô không phá thai, nhưng trong tình huống này, để cứu được đứa con trong bụng, cô không thể suy nghĩ nhiều.

Cô hít một hơi thật sâu, nhướng cằm, nói với Chiến Mục Hàng: “Chiến Mục Hàng, anh không thể đối xử với tôi như vậy! Thả tôi ra khỏi đây! Tôi đang mang thai! Nếu anh để những người đàn ông kia làm gì tôi, con tôi chắc chắn sẽ chết!”

Nghe Tô Thu Quỳnh nói thế, lửa giận trong mắt Chiến Mục Hàng lập tức bùng lên, anh ta cười gằng nhìn Tô Thu Quỳnh, vạch trần: “Tô Thu Quỳnh, con của tôi đã chết từ lâu rồi! Con của tôi đã bị cô giết chết một cách tàn nhẫn! Sao, cô giết chết con tôi, bây giờ cô muốn lấy con tôi ra làm lá chắn để cứu mạng mình sao?”

“Tô Thu Quỳnh, tại sao cô lại đê tiện như vậy! Trên đời chắc sẽ không có người phụ nữ nào đê tiện như cô đâu!”

“Tô Thu Quỳnh, cô hại An Tình, cô khiến cô ấy sống không bằng chết. Tối nay, tôi cũng sẽ khiến cô vạn kiếp bất phục!”

“Chiến Mục Hàng, tôi không có! Tôi không phá thai! Chiến Mục Hàng, nếu anh không tin, tôi có thể đến bệnh viện kiểm tra. Bây giờ tôi đang mang thai, anh không thể để họ làm điều đó với tôi được! Anh không thể…”

“Câm miệng!”

Tô Thu Quỳnh chưa kịp nói xong, Chiến Mục Hàng đã cáu kỉnh ngắt lời cô: “Tô Thu Quỳnh, là cô không cần con của tôi trước, bây giờ dù cho trong bụng cô có thứ gì, nó có chết cũng đáng!”

Cơ thể Tô Thu Quỳnh bỗng cứng đờ, cô sững sờ nhìn Chiến Mục Hàng, nước mắt bất chợt lăn xuống.

Chết cũng đáng!

Tô Thu Quỳnh thật sự không muốn khóc, cô không muốn tỏ ra yếu đuối trước mặt tên ác quỷ Chiến Mục Hàng, nhưng nghĩ đến đứa con vô tội của mình đã chết thảm sáu năm trước, cô không kìm được rơi nước mắt.

Tô Thu Quỳnh cụp mắt, ngơ ngác nhìn bụng dưới của mình, đúng vậy, người như Chiến Mục Hàng thì sao có thể quan tâm đến sự sống chết của đứa bé trong bụng cô!

Sáu năm trước, anh ta có thể tàn nhẫn để người ta giết chết đứa con của cô, bây giờ, anh ta cũng sẽ không để đứa bé này sống sót!

Tô Thu Quỳnh vốn dĩ muốn vứt bỏ tự trọng để cầu xin Chiến Mục Hàng nể tình đứa bé trong bụng là máu mủ của mình mà tha cho cô. Lúc này, cô đột nhiên hiểu ra, từ lúc bắt đầu, Chiến Mục Hàng đã không muốn đứa bé này sống rồi!

Không cần thiết phải cầu xin anh ta nữa, đối với một người có lòng dạ sắt đá như Chiến Mục Hàng, cho dù cô có quỳ xuống dập đầu cầu xin anh ta, anh ta cũng sẽ không động lòng.

Nếu đã không thể thay đổi được lòng dạ sắt đá của anh ta, cô cần gì phải tự hạ thấp mình, vứt bỏ tôn nghiêm quỳ xuống dưới chân anh để bị anh dẫm đạp.

Tô Thu Quỳnh bật khóc…

Chiến Mục Hàng nhìn chằm chằm khuôn mặt tái nhợt của Tô Thu Quỳnh, trái tim chợt co rút.

Anh ta nhìn thấy nước mắt của An Tình không biết bao nhiêu lần, nhưng thật sự không có cảm giác gì, anh ta cứ tưởng mình đã miễn nhiễm với nước mắt của phụ nữ từ lâu, nhưng không ngờ khi nhìn thấy Tô Thu Quỳnh khóc, anh ta cảm thấy đau như dao cắt.

Tô Thu Quỳnh, cô lấy tư cách gì khiến anh ta đau lòng!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 529


CHƯƠNG 529

Tất cả những đau đớn trong lòng lập tức biến thành nỗi căm hận vô bờ bến, anh ta nhếch môi nở nụ cười tàn nhẫn khát máu. Anh ta cảm thấy nếu cứ tiếp tục đứng đây nói chuyện với Tô Thu Quỳnh, anh ta nhất định sẽ phát điên.

Vì vậy, anh ta quay mặt lại và hét lớn ra cửa: “Cho vài người vào đây cho tôi!”

Chiến Mục Hàng vừa dứt lời, bốn người đàn ông thân thể cường tráng cúi đầu bước vào.

Trước khi đến, bọn họ đã biết nhiệm vụ tối nay của mình là gì, bọn họ vờ bắt nạt An Tình, chắc chắn cậu Chiến sẽ không dễ dàng bỏ qua cho bọn họ, người phụ nữ mà cậu Chiến tặng cho bọn họ đêm nay không chừng sẽ rất xấu xí.

Bọn họ không dám nghĩ người phụ nữ ngồi dưới đất lúc này còn xinh đẹp hơn cả An Tình.

Chậc chậc chậc!

An Tình đâu thể nào so được người phụ nữ ngồi trên đất!

An Tình rất xinh đẹp, nhưng không phải vẻ đẹp khiến người ta vừa nhìn vào là ồ lên kinh ngạc!

Mà người phụ nữ ngồi trên đất thì sao?

Cao quý lạnh lùng, ngay cả khi tức giận và khó chịu vẫn toát lên sức hút khiến người ta mê mẩn.

Đây chính là vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành trong truyền thuyết.

Bốn cặp mắt đờ đẫn ảm đạm lập tức phát ra ánh sáng nóng rực như sói đói, nếu không phải vì Chiến Mục Hàng còn đứng đây, bọn họ đã biến thành sói từ lâu rồi.

Người đàn ông cầm đầu vẫn chưa hiểu lắm, anh ta nuốt nước miếng: “Cậu Chiến, anh thật sự tặng người phụ nữ này cho anh em chúng tôi sao?”

“Hầu hạ cô ta cho tốt!” Giọng nói của Chiến Mục Hàng mang theo chút tàn ác: “Người phụ nữ này có nhu cầu rất cao, e là bốn người các người cũng không thể thỏa mãn cô ta đâu!”

Chuyện tốt rơi trúng đầu, bọn đàn ông kia vui mừng khôn siết, mỉm cười nói với Chiến Mục Hàng: “Cậu Chiến yên tâm, phương diện kia của anh em chúng ta rất mạnh! Tối nay bảo đảm sẽ không khiến cô ta thất vọng!”

Rất mạnh?

Chiến Mục Hàng không biết vì sao mình lại tức giận, chỉ biết mình tức đến mức thở không nổi.

Anh ta giận dữ phất tay áo, lạnh lùng liếc Tô Thu Quỳnh rồi nói: “Bắt đầu đi!” Rồi bước ra ngoài cửa.

Bắt đầu đi………..

Tô Thu Quỳnh tốn sức ngồi dậy.

Chiến Mục Hàng đối xử với cô tốt ghê, lập tức tìm cho cô bốn người đàn ông luôn.

Ha!

Có phải cô nên cảm ơn Chiến Mục Hàng, khiến cô có cơ hội trải nghiệm cảm giác 5P trong đời không?!

Khi mấy tên đàn ông đó vừa nhìn thấy mặt Tô Thu Quỳnh, hồn của họ đã bị cô hút sạch rồi. Thấy Chiến Mục Hàng bước ra ngoài, bọn họ không thể chờ nổi nữa.

Mấy tên đàn ông đó càng lúc càng tiến đến gần Tô Thu Quỳnh, cô không nhịn được mà nhíu mày. Cô khẽ mấp môi, vốn định bảo bọn hắn cút ra xa.

Nhưng lời vừa tới miệng thì cô lại cảm thấy, đêm nay đã thành ra thế này rồi, tất cả sự vùng vẫy đều vô ích.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 530


CHƯƠNG 530

Cửa phòng thật sự đã quá cũ. Ô cửa thiếu mất một mảng lớn. Thông qua lỗ trống ấy, Tô Thu Quỳnh có thể nhìn rõ cảnh tượng Chiến Mục Hàng đang đứng ở bên ngoài.

Ha!

Khẩu vị của Chiến Mục Hàng cũng nặng thật!

Anh ta còn muốn thưởng thức hình ảnh vợ cũ chơi 4P à?

Dù sao đêm nay cô cũng không thể chạy thoát, chỉ có thể bị giày vò tới chết thôi. Vậy mà anh ta còn muốn nhìn cô lăn giường với người đàn ông khác, vậy thì thoả mãn anh ta thôi!

Dù đêm nay cô có bị ác quỷ chà đạp, muôn đời muôn kiếp không thể quay về thì cô cũng phải cười.

Thế nên, ngay cả khi không thể trốn thoát, ngay cả trong thời khắc tuyệt vọng nhất, thì cô cũng cười.

Chiến Mục Hàng là một con quỷ, anh ta không tin cô, anh ta không buông tha cho cô. Đến cả đứa con trong bụng cô, anh ta cũng mặc kệ. Vậy nên đêm nay, cô không còn đường lui nữa rồi.

Ha!

Vĩnh viễn không thể quay đầu lại nữa rồi!

Chiến Mục Hàng cứng nhắc xoay người, có thế thì anh ta mới nhìn rõ được toàn bộ cảnh tượng trong phòng.

Anh ta nghĩ, có lẽ mình điên thật rồi. Anh ta đang đứng ở đây nhìn vợ cũ và những người đàn ông khác làm chuyện đó.

Hoặc là có thể nói, anh đang không muốn Tô Thu Quỳnh và những người đàn ông đó thân mật.

Anh ta siết chặt tay. Chiến Mục Hàng hận Tô Thu Quỳnh, rất hận, nhưng dù gì Tô Thu Quỳnh cũng là vợ cũ của anh ta, nếu cô mất mặt thì anh cũng bị mất mặt đúng không?

Nếu chuyện Tô Thu Quỳnh bị bốn người đàn ông cưỡng hiếp truyền ra ngoài thì đầu Chiến Mục Hàng anh sẽ mọc một đống sừng đó!

Đúng vậy, Chiến Mục Hàng căng thẳng đứng ở đây không phải vì anh ta quan tâm đến sự sống chết của Tô Thu Quỳnh mà là vì anh ta không muốn bị cô vợ cũ ghê tởm của mình cắm sừng thôi!

Vì để không bị cắm sừng mà thậm chí Chiến Mục Hàng còn âm thầm xuống nước với Tô Thu Quỳnh.

Chỉ cần Tô Thu Quỳnh phản kháng, chỉ cần Tô Thu Quỳnh hét cứu với, chỉ cần Tô Thu Quỳnh cầu xin anh ta, thì hôm nay anh ta sẽ tha cho cô.

Lúc nãy Tô Thu Quỳnh đã bị doạ tới phát khóc rồi, chắc chắn cô sẽ cầu xin anh ta thôi. Nhưng không ngờ rằng Tô Thu Quỳnh không chỉ không cầu xin Chiến Mục Hàng mà còn cười với bọn đàn ông kia.

Chiến Mục Hàng tức tới mặt mày xanh mét!

Người phụ nữ này đúng là bụng đói vơ quàng!

Nắm tay của Chiến Mục Hàng kêu lên răng rắc, anh ta thật sự muốn xông lên bổ đôi đầu Tô Thu Quỳnh ra để xem trong đó chứa thứ gì.

Bốn tên đàn ông vừa thô lỗ vừa xấu xí, còn không bằng một ngón tay của Chiến Mục Hàng này, thế mà khi đối mắt với anh ta, Tô Thu Quỳnh luôn mặt nặng mày nhẹ. Còn bây giờ, khi đối mặt với bốn người đàn ông ghê tởm, cô lại cười như thích thú lắm?!

Như thể chưa từng nhìn thấy đàn ông!

Đúng là ti tiện!

Sắc mặt của Chiến Mục Hàng càng ngày càng khó coi, nhưng sự kiêu ngạo trong lòng không cho phép anh ta bỏ qua cho Tô Thu Quỳnh. Đôi mắt anh ta loé lên sự nguy hiểm, anh ta muốn xem thử Tô Thu Quỳnh có thể trụ được bao lâu!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 531


CHƯƠNG 531

Nhưng khi bọn kia đều dán lên người Tô Thu Quỳnh rồi thì cô vẫn cười.

Người phụ nữ này, sao cô dám!

Chiến Mục Hàng tức tới mức muốn giết người, nhưng hiện tại, anh ta không biết rốt cuộc mình nên giết ai.

Chiến Mục Hàng nhìn chằm chằm vào một trong những tên tiến lại gần Tô Thu Quỳnh. Nếu ánh mắt có thể giết người thì e rằng tên đó đã bị băm thành nghìn mảnh.

Tuy ngoài mặt Tô Thu Quỳnh vẫn vô cùng bình tĩnh nhưng khi mấy tên đàn ông đó tiếp cận cô, trong lòng cô cảm thấy ghê tởm tới khó chịu.

Nhưng sự kiêu ngạo không cho phép cô thể hiện sự yếu đuối trước mặt Chiến Mục Hàng.

Hiện giờ cô bị bốn người đàn ông ức hiếp. Nếu cô lộ ra vẻ yếu đuối thì Tô Thu Quỳnh sẽ đáng thương biết bao!

Cô không muốn sống một cuộc đời bi kịch từ đầu tới cuối!

Tô Thu Quỳnh tiếp tục cười, dù có ghê tởm muốn ói nhưng cô vẫn nở nụ cười phong tình vạn chủng.

“Tới đi! Haha, mấy người đều tới đi!”

Nghe thấy tiếng cười của Tô Thu Quỳnh, Chiến Mục Hàng chỉ cảm thấy một ngọn lửa từ lồng ngực xông thẳng lên não bộ của anh.

Còn tới!

Tới cái rắm!

Lúc này, Chiến Mục Hàng đã sớm quên sạch chuyện bốn người đàn ông đó là do anh ta tìm đến để lăng nhục Tô Thu Quỳnh.

Anh chỉ cảm thấy hiện giờ mình không thể nhịn nổi nữa, cũng không cần phải nhìn. Anh ta quên cả mở cửa, trực tiếp tung một cước rồi xông vào trong phòng.

Tô Thu Quỳnh nghe thấy tiếng động nên bất giác ngẩng đầu lên nhìn về phía Chiến Mục Hàng.

Nhìn thấy vẻ mặt đầy tức giận của Chiến Mục Hàng như vừa mới bắt gian vợ mình tằng tịu với người đàn ông khác, nụ cười trên môi Tô Thu Quỳnh biến thành nụ cười chế giễu.

“Cậu Chiến, sao anh lại tới đây? Sao, đêm nay muốn chơi cùng à?”

Tô Thu Quỳnh khiêu khích nhếch môi: “Đáng tiếc, tôi xem thường kỹ thuật của anh, đêm nay, tôi không có hứng ngủ với anh đâu.”

Nói xong, Tô Thu Quỳnh giơ tay lên cười cười với mấy tên đàn ông kia: “Nhanh tới đây! Sao mà ngốc thế! Tôi sắp đợi không nổi rồi!”

Đợi không nổi….

Chiến Mục Hàng tức giận tới mức khuôn mặt tuấn tú kia vừa xanh vừa tím, anh ta nghiến răng gầm lên: “Tô Thu Quỳnh!”

Tô Thu Quỳnh không thèm liếc anh ta mà chỉ dùng đôi mắt câu hồn đoạt phách kia nhìn về phía những tên đàn ông trước mắt.

Nghĩ tới chuyện Tô Thu Quỳnh thật sự muốn làm chuyện đó với lũ người kia, Chiến Mục Hàng không thể khống chế nổi bản thân nữa. Anh ta giơ chân đá bay tên đang đè lên người Tô Thu Quỳnh.

“Cút!”

Mấy tên kia không hiểu tại sao Chiến Mục Hàng bỗng hành xử kỳ lạ như thế. Bọn họ vừa định nói thêm gì đó thì Chiến Mục Hàng đã vung tay đấm thẳng lên người bọn họ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 532


CHƯƠNG 532

Họ rất sợ Chiến Mục Hàng nên chỉ biết nhẫn nhịn mặc anh ta đấm đá.

Sau khi đánh đủ, Chiến Mục Hàng lặp lại một lần nữa: “Cút!”

Tuy không nỡ buông bỏ Tô Thu Quỳnh nhưng bọn họ càng sợ bị Chiến Mục Hàng đánh chết hơn. Họ luyến tiếc nhìn Tô Thu Quỳnh một cái rồi vội vàng xông ra ngoài.

Tô Thu Quỳnh lười chỉnh lại quần áo. Cô lười biếng dựa vào tường, lạnh nhạt nhìn Chiến Mục Hàng.

“Sao, cậu Chiến muốn làm chuyện đó với tôi thật à? Nhưng lúc nãy tôi đã nói rồi, kỹ thuật của anh quá kém, tôi khinh!”

“Tô Thu Quỳnh!”

Chiến Mục Hàng tức giận nhìn chằm chằm Tô Thu Quỳnh. Toàn thân ngứa ngáy, tay chân càng ngứa. Anh ta thật sự muốn đánh chết người phụ nữ không biết trời không biết đất này. Nhưng lại nghĩ, nếu anh ta đánh chết cô thì chắc chắn bản thân sẽ càng tức giận hơn. Vậy nên, Chiến Mục Hàng chỉ có thể hung hăng nhìn Tô Thu Quỳnh.

Nhưng Tô Thu Quỳnh hoàn toàn không quan tâm tới sự tức giận của Chiến Mục Hàng, cô vịn tường rồi từ từ đứng dậy: “Cậu Chiến, anh cũng biết kỹ thuật của mình rất tệ đúng không? Nếu anh đã tự biết thân biết phận như thế thì đừng đứng đây khiến người ta buồn nôn nữa, mau cút đi!”

Vốn dĩ Chiến Mục Hàng đã giận tới sắp bùng nổ rồi, sau khi nghe lời này, anh ta càng tức giận hơn.

Đánh thì không đánh, mắng thì Tô Thu Quỳnh là bất khả chiến bại, Chiến Mục Hàng không có cách nào để trút giận, cuối cùng, anh ta chỉ có thể giận dữ rời đi.

Sau khi Chiến Mục Hàng rời đi, thế giới của Tô Thu Quỳnh cuối cùng cũng được yên tĩnh.

Nhưng ngay sau đó, trong lòng cô lại dâng lên sự hoảng loạn không nói thành lời.

Cô không biết vị trí cụ thể của nơi này nhưng cô có thể cảm nhận được ở đây vô cùng hoang vắng.

Quả nhiên, sau khi bước ra khỏi nhà máy bỏ hoang, Tô Thu Quỳnh phát hiện nơi đây không chỉ hoang vắng thôi đâu.

Trước không thôn, sau không nhà, xung quanh là tiếng kêu gào của những sinh vật không tên, cộng thêm bóng đen của vài thân cây to bên cạnh, tất cả mọi thứ đều khiến Tô Thu Quỳnh hoài nghi mình đã trở thành nữ chính phim kinh dị!

Ở nơi này chắc chắn không có taxi. Bây giờ app đặt xe tiện lợi như thế nhưng ở nơi hẻo lánh như vậy, tài xế lái xe đêm chắc chắn sẽ không tới đây.

Dù có tài xế tình nguyện tới đây thì e rằng tối nay cô không cần phải trở thành nữ chính phim kinh dị nữ mà biến thành nữ chính trên bản tin thời sự ngày hôm sau.

Dù gì gần đây cũng có quá nhiều tin tức về những người phụ nữ độc thân đặt xe qua app rồi bị hại, nghĩ thôi cũng thấy sợ rồi.

Lúc trước khi ở trên xe Chiến Mục Hàng, Tô Thu Quỳnh đã gửi tin nhắn cầu cứu Nhan Nhã Tịnh rồi. Cô vội vàng lấy điện thoại ra rồi gửi vị trí của mình cho Nhan Nhã Tịnh. Ở nơi như thế này, cô không yên tâm để Nhan Nhã Tịnh tới đây một mình.

Cô thà làm nữ chính trên bản tin thời sự cũng không muốn một mình Nhan Nhã Tịnh nửa đêm chạy tới nơi khỉ ho cò gáy này.

Nhưng trong lòng cô biết rất rõ, Nhan Nhã Tịnh sẽ không tới đây một mình đâu.

Cậu Lưu sẽ không để Nhan Nhã Tịnh tới đây một mình.

Nhan Nhã Tịnh có Anh Lưu tốt nhất thế giới.

Đôi mắt Tô Thu Quỳnh bất giác lấp lánh ánh lệ. Thật ra cô khá ngưỡng mộ Nhan Nhã Tịnh vì có thể gặp được một người đối xử tốt với cô như Lưu thiếu. Tiếc là cô không may mắn như Nhan Nhã Tịnh, cả đời này, cô cũng không thể gặp được người nguyện sống chết vì cô như thế.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 533


CHƯƠNG 533

Tô Thu Quỳnh dụi mắt thật mạnh. Dù cả đời này cô đã xác định bản thân mình không có được hạnh phúc, nhưng người bạn tốt nhất của cô được hạnh phúc, thế cũng đủ làm cô vui vẻ rồi!

Ánh đèn pha bỗng chiếu lên mặt Tô Thu Quỳnh. Cô tưởng là Nhan Nhã Tịnh đến, nhưng sau đó nghĩ lại, cô vừa mới gửi vị trí thôi, sao Nhan Nhã Tịnh tới nhanh như vậy được.

Quả nhiên, người bước xuống xe không phải là Nhan Nhã Tịnh, mà là An Trí Dũng.

“Tô Thu Quỳnh, đã lâu không gặp.”

Nhìn thấy đôi mắt sáng rực như sói của An Trí Dũng, Tô Thu Quỳnh không tự chủ được lùi về sau một bước.

Cô biết An Trí Dũng là người lòng dạ hiểm độc, cô vô thức muốn chạy về hướng ngược lại.

Tốc độ của An Trí Dũng nhanh hơn cô, anh ta chặn Tô Thu Quỳnh lại, dùng một tay đè cô lên cửa xe thể thao của anh ta.

“Tô Thu Quỳnh, không ngờ chị hai tôi đã lập ra kế hoạch như thế để hãm hại cô, nhưng anh rể tôi vẫn không cam lòng đưa cô cho bốn tên đàn ông kia! Tô Thu Quỳnh, cô lợi hại thật đấy!”

“Quả nhiên là An Tình đã lập kế hoạch!” Tô Thu Quỳnh cười lạnh, mọi chuyện đều nằm trong dự đoán nhưng nghe thấy chính miệng An Trí Dũng nói, cô vẫn cảm thấy hơi khôi hài.

An Tình thật sự không muốn rảnh rỗi dù chỉ là một phút nào, với cả đã biết bao năm trôi qua rồi mà thủ đoạn hãm hại người khác của cô ta vẫn thô tục như thế!

“Đúng, chính là chị hai tôi làm đấy, thế thì sao? Chỉ cần anh rể tôi tin cô mới là người làm ra tội ác tày trời đó thì đã đủ rồi!”

An Trí Dũng liếm môi đầy độc ác: “Tô Thu Quỳnh, anh rể là người đàn ông của chị hai tôi, cả đời này cô cũng đừng hòng tranh giành với chị hai tôi! Nhưng, nếu cô muốn theo tôi thì tôi có thể miễn cưỡng đồng ý.”

An Trí Dũng cười một cách đáng sợ: “Tuy cô đã bị anh rể chạm vào rồi, nhưng nể tình khuôn mặt này của cô, thì tôi sẽ không chê cô bẩn đâu!”

“Ờ, anh rể không để bốn tên kia đụng vào cô cũng tốt, đêm nay cô đi cùng tôi là vừa đúng lúc rồi!”

“An Trí Dũng, anh cút ngay cho tôi! Cho dù tôi có chết cũng không thể đi với anh!”

Tô Thu Quỳnh ghét người nhà họ An từ tận đáy lòng, bị An Trí Dũng đè thế này khiến Tô Thu Quỳnh kinh tởm đến mức muốn nôn mửa, nếu còn làm mấy việc đó với anh ta, không phải cô nôn cả dạ dày ra luôn sao!?

An Trí Dũng vốn đang mang tâm thái từ từ đùa giỡn với Tô Thu Quỳnh, nhưng bây giờ thấy Tô Thu Quỳnh không biết điều thế này, cõi lòng vốn đã lạnh lẽo của An Trí Dũng lại càng lạnh hơn.

Cuối cùng anh ta không còn tâm trạng lãng phí thời gian với Tô Thu Quỳnh nữa, anh ta một phát tóm lấy mái tóc dài hơi xoăn của Tô Thu Quỳnh, rồi tàn nhẫn đập đầu cô vào cửa xe.

“Tô Thu Quỳnh, cô đừng rượu mời không uống mà lại thích uống rượu phạt! Tôi bằng lòng muốn cô là cho cô mặt mũi lắm rồi! Cô cho rằng cô là ai cơ? Cô cả nhà họ Tô? Bà Chiến? Cô chỉ là một con gà ai cũng có thể làm chồng thôi!”

Dứt lời, An Trình Dũng dùng một lực tay thật mạnh quăng Tô Thu Quỳnh xuống đất.

Vừa nãy đầu Tô Thu Quỳnh bị đập vào cửa xe mấy cái, cô vốn đã hoa mắt chóng mặt vì những cú đập đó, bây giờ lại té xuống mặt đất thế này, thật sự khiến cô tạm thời không thể đứng dậy được.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 534


CHƯƠNG 534

Cơn đau âm ỉ ở trên người, quá đau rồi, đau đến nỗi mà Tô Thu Quỳnh cũng không thể nói ra là đau ở chỗ nào.

Nhưng dù đau đến mấy thì cô cũng không muốn bị An Trí Dũng ức hiếp ở cái chốn này.

Cô nghiến răng rồi lăn một vòng tránh đi, né được cơ thể của An Trí Dũng, An Trí Dũng cũng không nôn nóng, anh ta cứ như mèo vờn chuột, nhìn chằm chằm vào Tô Thu Quỳnh và cười nhếch mép.

Rõ ràng theo như anh ta thấy, dù cho Tô Thu Quỳnh có không cam lòng ra sao đi nữa, cũng chẳng thoát được khỏi năm ngón tay của anh ta!

“Tô Thu Quỳnh, đừng lẩn trốn nữa! Cô trốn đi trốn lại chán quá!” An Trí Dũng tự mãn nhìn Tô Thu Quỳnh: “Ngoan ngoãn đi! Ông đây chắc chắn đêm nay sẽ cưng chiều cô thật tốt!”

“Mơ đi!”

Tô Thu Quỳnh không biết sức lực đến từ đâu, cuối cùng cô cũng đứng dậy khỏi mặt đất.

Sau khi ổn định thân thể, Tô Thu Quỳnh nâng chân lên chạy về phía trước, hiển nhiên An Trí Dũng không ngờ Tô Thu Quỳnh vẫn còn có sức để chạy, anh ta ba bước biến thành hai xông về phía trước, rồi giữ thật chặt bờ vai của cô lại.

Tô Thu Quỳnh kêu lên một tiếng, cô đang định đẩy An Trí Dũng ra thì anh ta đã tàn nhẫn đẩy cô ngã ra đất.

Lần này, lưng của Tô Thu Quỳnh đụng trúng một tảng đá, đau đến nỗi khiến cô không khỏi thở dốc.

Trên lưng vô cùng đau đớn, nhưng không hiểu sau bụng của cô cũng hơi đau.

Nghĩ tới đứa con trong bụng mình, trong lòng Tô Thu Quỳnh không nhịn được mà sợ hãi, cô ôm lấy bụng của mình lùi về phía sau, nhưng cơ thể của cô mới vừa di chuyển thêm một chút thì đã bị An Trí Dũng kéo đến trước mặt anh ta.

“An Trí Dũng, anh cút ngay cho tôi! Anh đừng có đụng vào tôi!” Tô Thu Quỳnh giơ chân lên, cô cố hết sức đạp An Trí Dũng.

Tô Thu Quỳnh cực kỳ rõ An Trí Dũng là hạng người gì, cô muốn đứa con trong bụng mình phải khoẻ mạnh, thế nhưng cô không may đã rơi vào tay của tên khốn kiếp An Trí Dũng này, cho dù là cô hay là đứa con trong bụng cô cũng đừng mong được bình an.

“Đừng có đụng vào cô?” An Trí Dũng cười gian ác và ghê tởm, anh ta nắm mạnh lấy mắt cá chân của Tô Thu Quỳnh: “Tô Thu Quỳnh, đêm hôm khuya khoắt tôi chạy đến cái nơi quỷ quái này, tôi không làm gì với cô thì chẳng lẽ tôi tới đây cho quỷ ăn à?”

Nói rồi, đột nhiên anh ta dồn lực vào cánh tay, cơ thể của Tô Thu Quỳnh mất kiểm soát mà lật sấp xuống.

Trên mặt đất có rất nhiều tảng đá, lần này bụng của Tô Thu Quỳnh đụng thẳng vào một tảng đá, đau tới nỗi cô không ngừng hét lên đau đớn.

Đau quá, thật sự đau quá…

Trên trán Tô Thu Quỳnh ứa ra mồ hôi lạnh, cô có thể cảm nhận rõ ràng có một chất lỏng ấm áp đang chảy ra từ giữa chân của cô, trong lòng cô đã hoảng loạn vô cùng, con của cô…

Không! Cô đã từng mất đi một đứa bé, cô tuyệt đối không thể để đứa con này xảy ra chuyện!

Tô Thu Quỳnh gắng sức ôm lấy bụng mình, cô cố gắng đứng dậy khỏi mặt đất nhưng cô thử mấy lần, cuối cùng đều thất bại.

Bụng càng ngày càng đau, Tô Thu Quỳnh cắn chặt môi, trông thấy An Trí Dũng nhe răng cười đi tới chỗ cô, cô vội vàng nói: “An Trí Dũng, anh đừng bước tới đây! Nếu anh tiến lên thêm một bước nữa thì tôi sẽ cắn lưỡi tự sát!”

“Cắn lưỡi tự sát hả? Được thôi!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 535


CHƯƠNG 535

An Trí Dũng hoàn toàn không để sự đe dọa của Tô Thu Quỳnh vào mắt, anh ta bước từng bước tới gần, hung tàn như chó sói.

“Tô Thu Quỳnh, con người của tôi đây có khẩu vị khá là nặng, dù cho cô có biến thành xác chết nhưng cũng đừng mong tôi buông tha cho cô!”

“An Trí Dũng, cái tên điên này!”

Tô Thu Quỳnh dùng sức đẩy An Trí Dũng, cả người cô tràn đầy cảm giác bất lực. An Trí Dũng, anh ta chẳng thèm để ý đến việc sẽ gây ra mạng người, lời dọa dẫm của cô không có một chút tác dụng nào đối với anh ta, rốt cuộc cô phải làm như thế nào mới có thể cứu con của cô đây?!

Khoảnh khắc cơ thể lại bị An Trí Dũng ném xuống đất một lần nữa, Tô Thu Quỳnh cảm thấy bản thân càng chảy nhiều máu hơn.

Cái cảm giác này, giống như có một sinh mạng tràn đầy sức sống đang dần rời khỏi cơ thể của mình.

Mà cô lại muốn giữ sinh mệnh này lại trong bụng cô.

Thấy An Trí Dũng mỉm cười quỷ quái đè lên người cô, Tô Thu Quỳnh cắn chặt răng, cô nắm lấy một tảng đá to bằng lòng bàn tay dưới mặt đất, rồi đập vào người An Trí Dũng một cách dữ tợn.

An Trí Dũng cũng đã chú ý tới hành động nhỏ của Tô Thu Quỳnh từ lâu, anh ta tóm lấy tảng đá từ tay Tô Thu Quỳnh và hung bạo tát một bạt tai vô mặt cô.

“Con chó cái hôi hám, vậy mà muốn bày mưu tính kế tôi! Xem tôi dạy dỗ cô như thế nào!”

Nói rồi, An Trí Dũng không ngừng đấm đá Tô Thu Quỳnh.

Tô Thu Quỳnh run lẩy bẩy trong đau đớn, cô nhìn chằm chằm vào An Trí Dũng, khát vọng muốn phanh thây xé xác anh ta, nhưng cô không đánh lại An Trí Dũng, chỉ có thể tuyệt vọng chấp nhận những cơn đau này.

Tầm nhìn trước mắt dần trở nên mờ mịt, dường như cô lại trở về lúc ở nhà tù, khi đó, mỗi ngày chẳng được ăn bao nhiêu cơm nhưng cứ phải chịu đựng những trận đòn đánh rồi đá không ngớt.

Hiện giờ, cô đã ra tù rồi, nhưng tại sao cơn đau này vẫn chưa có hồi kết vậy!

An Trí Dũng đá một cú thật mạnh vào bụng dưới của Tô Thu Quỳnh, đầu ngón tay Tô Thu Quỳnh chợt run lên, thế giới của cô âm u mịt mù.

Hoá ra, cái chết mới là tận cùng của mọi nỗi đau!

Thấy cuối cùng Tô Thu Quỳnh cũng ngoan ngoãn, An Trí Dũng mới dừng động tác trên chân lại.

Ánh trăng lạnh lẽo chiếu lên trên mặt anh ta, lúc này nhìn anh ta giống như một con thú hung dữ ăn thịt người không nhả xương.

Anh ta tiện tay ném áo khoác của mình sang một bên, cong môi, tinh thần thoải mái mà đi đến trước mặt Tô Thu Quỳnh.

Anh ta vươn tay, đúng lúc muốn túm lấy bả vai Tô Thu Quỳnh để nhấc cô ấy lên, giọng nói đầy nôn nóng và đau lòng của Nhan Nhã Tịnh vang lên trong bầu trời đêm.

“Thu Quỳnh!”

Ánh đèn xe thể thao của Lưu Thiên Hàn vừa vặn chiếu lên trên người Tô Thu Quỳnh và An Trí Dũng, cô có thể nhìn thấy rõ ràng một viên đá dưới người Tô Thu Quỳnh, bị nhuộm đỏ màu máu.

Mắt Nhan Nhã Tịnh đỏ ngầu, cô không chờ Lưu Thiên Hàn mà xông về An Trí Dũng và Tô Thu Quỳnh như thể đang phát điên, một đấm đánh thẳng vào mặt An Trí Dũng không chút do dự.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 536


CHƯƠNG 536

“Anh đã làm gì Thu Quỳnh?! Rốt cuộc anh đã làm gì Thu Quỳnh?!” Bây giờ Nhan Nhã Tịnh thật sự muốn giết người, cho dù giết người có phạm pháp thì cô cũng muốn băm tên khốn nạn An Trí Dũng này ra thành trăm mảnh.

Chưa đợi An Trí Dũng phản ứng lại, Nhan Nhã Tịnh lại hung dữ đấm thêm một đấm lên mặt anh ta.

“An Trí Dũng, nói đi, rốt cuộc anh đã làm gì Thu Quỳnh?! Ai cho phép anh bắt nạt Thu Quỳnh như vậy! Tôi phải giết anh!”

Nhan Nhã Tịnh đã hoàn toàn đánh mất lý trí, cô nhận được tin nhắn cầu cứu của Tô Thu Quỳnh là nhanh chóng chạy đến đây ngay, suốt đoạn đường Lưu Thiên Hàn vượt mấy cái đèn đỏ, nhưng họ vẫn đến muộn.

Tên khốn nạn An Trí Dũng này, anh ta bắt nạt Tô Thu Quỳnh thành ra thế nào vậy hả!

Có băm anh ta thành trăm mảnh cũng còn quá dễ dãi với anh ta!

An Trí Dũng trước giờ không phải là người chịu thiệt, ăn mấy đấm của Nhan Nhã Tịnh liên tiếp, anh ta đỏ hết cả mắt.

Sức lực của anh ta lớn hơn Nhan Nhã Tịnh, anh ta thô bạo đẩy Nhan Nhã Tịnh, Nhan Nhã Tịnh lui về phía sau vài bước.

Vốn dĩ An Trí Dũng vẫn muốn dạy cho Nhan Nhã Tịnh một bài học, nhưng khi anh ta nhìn thấy rõ mặt của Nhan Nhã Tịnh, trong mắt anh ta lập tức hiện lên vẻ thèm muốn.

“Nhan Nhã Tịnh? Đã lâu không gặp!” An Trí Dũng liếm môi: “Cô đến cũng tốt lắm! Hai người quá nhàm chán, vừa hay tối hôm nay cả ba người chúng ta có thể cùng chơi đôi…”

Mấy chữ sau còn chưa kịp thốt ra thì miệng của An Trí Dũng đã ăn một cú đấm mạnh, cú đấm này của Lưu Thiên Hàn đánh rất tàn nhẫn, đấm gãy luôn răng cửa của An Trí Dũng.

An Trí Dũng đau đớn che miệng , anh ta tức giận quát mắng: “Thằng nào vậy! Mày dám đánh cả tao, xem tao có đánh chết mày không!”

Hai mắt An Trí Dũng trừng to, dáng vẻ hung dữ tàn bạo, nhưng bởi vì thiếu mất răng cửa nên khi nói chuyện có gió lùa vào, phát âm cũng không rõ ràng, nhìn thật sự chẳng có chút khí thế nào.

Đặc biệt là khi anh ta nhìn thấy rõ người đánh mình là Lưu Thiên Hàn, anh ta càng giống như quả bóng cao su bị xì hơi.

Anh ta rất sợ Lưu Thiên Hàn, nhưng chịu thiệt như thế thì anh ta lại không cam lòng, anh ta vẫn cố cứng đầu cứng cổ quát lên với Lưu Thiên Hàn: “Anh Lưu, sao anh vô lí thế! Anh với anh rể em là anh em tốt, sao anh lại đi giúp đỡ con điếm Nhan Nhã Tịnh này mà bắt nạt em!”

Con điếm?!

Lưu Thiên Hàn nhíu mày, miệng của An Trí Dũng này đúng là bẩn thỉu, quả nhiên ngứa đòn mà!

Suy nghĩ không bằng hành động, Lưu Thiên Hàn đã đấm thêm một cú mạnh vào miệng của An Trí Dũng.

An Trí Dũng đau đến mức liên tục chửi bậy, anh ta cảm thấy một cái răng cửa khác ở trên mặt cũng sắp sửa rụng mất rồi!

Anh ta còn chưa kịp bình tĩnh lại thì Lưu Thiên Hàn lại vung liên tiếp mấy nắm đấm lên mặt anh ta, sức lực của Lưu Thiên Hàn lớn như thế, mỗi một đấm đều khiến An Trí Dũng cảm thấy đầu của bản thân như sắp bị anh đánh nát vậy.

“An Trí Dũng, tôi mặc kệ miệng của cậu bẩn ra sao! Nhưng cậu dám nói người phụ nữ của tôi, thì tôi đập nát miệng của cậu!”

Nói xong, Lưu Thiên Hàn lại một cước đạp về phía cái miệng đang hơi hé ra của An Trí Dũng một cách không khách sáo.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 537


CHƯƠNG 537

An Trí Dũng đau đến mức mà mãi vẫn không thể tỉnh táo nổi, răng cửa đã rụng mất hai cái, tất nhiên anh ta cực kỳ oán hận.

Nhưng anh ta đâu đánh lại được Lưu Thiên Hàn! Bất luận hiện tại anh ta có tức giận đến mức nào, thì anh ta chỉ có thể chịu đòn!

Nhìn thấy chiếc xe thể thao của Chiến Mục Hàng nhanh chóng dừng lại ở bên cạnh xe của Lưu Thiên Hàn, ngay sau đó anh ta vội vàng bước ra khỏi xe, An Trí Dũng lập tức tự tin hơn.

“Anh rể, mau đến cứu em! Anh Lưu sắp đánh chết em!”

An Trí Dũng?

Nghe thấy giọng của An Trí Dũng, sắc mặt của Chiến Mục Hàng lập tức càng xấu hơn.

Anh ta vĩnh viễn không thể quên được chuyện An Trí Dũng sàm sỡ Tô Thu Quỳnh trước mặt tất cả mọi người ở trong quán bar. Tuy rằng An Trí Dũng nói là do Tô Thu Quỳnh chủ động quyến rũ mình, nhưng trong lòng anh ta biết rõ Tô Thu Quỳnh thật sự khinh thường mấy tên háo sắc như An Trí Dũng!

Đêm nay Tô Thu Quỳnh bị anh ta bỏ lại nơi này, tại sao An Trí Dũng lại xuất hiện ở đây?

Trong lòng của Chiến Mục Hàng đột nhiên xuất hiện một dự cảm cực kỳ xấu, đặc biệt là khi ngửi thấy mùi máu thoang thoảng trong không khí, dự cảm xấu trong lòng anh ta càng lớn hơn.

Anh ta cảm thấy gần đây anh ta có bệnh mà, rõ ràng hận Tô Thu Quỳnh hận gần chết, anh ta cũng quyết tâm muốn bỏ cô ấy một mình ở nơi hoang sơ vắng vẻ này, dạy cho cô ấy một bài học.

Nhưng anh ta lái xe đi được nửa đường, anh ta lại mềm lòng.

Anh ta lo lắng cho người phụ nữ Tô Thu Quỳnh làm tức chết người không đền mạng này, cô ấy ở một mình tại nơi hoang tàn vắng vẻ này sẽ sợ hãi, sẽ khóc.

Anh ta thật sự rất sợ Tô Thu Quỳnh khóc, cô ấy vừa khóc là trái tim của anh ta bị bóp nghẹt lại tới không tài nào hô hấp được.

Cho nên, mặc kệ anh ta có tức Tô Thu Quỳnh đến đâu, thì anh ta vẫn quay đầu xe, quay lại đón Tô Thu Quỳnh.

“Anh rể, cứu mạng! Cứu mạng!”

Thấy Lưu Thiên Hàn lại tiếp tục đấm đá lên người anh ta, An Trí Dũng hét thất thanh: “Anh rể, anh mau cứu em với! Anh Lưu thật sự muốn giết em!”

“Lưu Thiên Hàn, rốt cuộc đã có chuyện gì?!”

Dù sao An Trí Dũng cũng là em trai của An Tình, Chiến Mục Hàng không thể mặc kệ sống chết của anh ta được, thấy miệng anh ta đầy máu, hiển nhiên bị thương không nhẹ, anh ta vội vàng tiến đến muốn ngăn Lưu Thiên Hàn lại.

Chiến Mục Hàng vừa mới đỡ được nắm đấm của Lưu Thiên Hàn, giọng nói nôn nóng của Nhan Nhã Tịnh đã vọng vào tai anh ta.

“Thu Quỳnh, cậu tỉnh lại đi! Cậu mau tỉnh lại đi! Thu Quỳnh, cậu cố chịu đựng, mình đưa cậu đến bệnh viện! Mình sẽ đưa cậu đến bệnh viện ngay bây giờ! Cậu nhất định phải cố lên!”

Hai tròng mắt của Nhan Nhã Tịnh đỏ hoe, giọt nước mắt vừa mới chảy xuống từ khóe mắt, trong mắt cô đã lập tức phủ đầy nước mắt.

Cô là bác sĩ nên vẫn phải có năng lực phán đoán này, cô đã kiểm tra qua vết thương của Tô Thu Quỳnh, con của cô ấy không giữ được nữa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 538


CHƯƠNG 538

Nhan Nhã Tịnh ôm chặt lấy Tô Thu Quỳnh: “Thu Quỳnh, rất xin lỗi, mình đến muộn! Thu Quỳnh, cậu nhất định phải cố gắng chịu đựng! Cậu không thể xảy ra chuyện gì được! Mình với An Bảo và An Mỹ đều không thể mất cậu được!”

Tình hình hiện tại của Tô Thu Quỳnh thật sự rất không tốt, mạch đập của cô ấy yếu đến đáng sợ, Nhan Nhã Tịnh rất sợ cô ấy sẽ ngủ mãi như vậy không tỉnh nữa.

“Anh Lưu, chúng ta mau đưa Thu Quỳnh đến bệnh viện!”

Đương nhiên Nhan Nhã Tịnh hy vọng Lưu Thiên Hàn đánh An Trí Dũng càng tàn nhẫn càng tốt, nhưng cô sợ Tô Thu Quỳnh sẽ xảy ra chuyện gì không may.

Trong khoảnh khắc sống chết, một phút, một giây đều có khả năng sẽ quyết định sự sống hay chết của một sinh mệnh, Tô Thu Quỳnh không thể kéo dài thời gian thêm được nữa!

Lúc này, Chiến Mục Hàng cũng nhìn thấy Tô Thu Quỳnh trong lòng Nhan Nhã Tịnh.

Tô Thu Quỳnh của hôm nay mặc một cái áo khoác màu kaki, bên trong áo khoác còn mặc áo lông màu đen và quần leggings, nhưng hiện tại vạt áo khoác của cô ấy đã nhuộm một màu máu đỏ tươi.

Cái này phải chảy bao nhiêu máu, thì mới có thể nhuộm lớp ngoài của áo khoác thành màu như này?!

Không chỉ có áo khoác của cô ấy, ngay cả cục đá dưới người của cô ấy cũng bị nhuộm đỏ màu máu!

Chiến Mục Hàng nhìn chằm chằm không chớp mắt vào Tô Thu Quỳnh đang nằm không nhúc nhích trong vòng tay của Nhan Nhã Tịnh, anh ta chỉ cảm thấy mắt mình cũng bị màu đỏ tươi chói mắt này nhuộm thành màu đỏ.

Nhìn thấy dáng vẻ này của Chiến Mục Hàng, An Trí Dũng bỗng thấy hơi sợ hãi, từ trước đến giờ anh ta chưa từng thấy dáng vẻ đáng sợ như vậy của Chiến Mục Hàng. Lúc này, Chiến Mục Hàng giống như một Tu La tràn ngập sát khí muốn khiến thế giới này chìm trong biển máu. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

An Trí Dũng không nhịn được run rẩy, nhưng nghĩ đến lần trước anh ta bắt nạt Tô Thu Quỳnh, mặc dù Chiến Mục Hàng có tức giận có oán hận, nhưng sau đó đã tin tưởng và đứng về phía anh ta, trong lòng anh ta đã tự tin hơn nhiều.

Anh ta âm thầm nuốt nước bọt một cái, tính lặp lại chiêu cũ: “Anh rể, anh mau cứu em với! Em thật sự không có bắt nạt Tô Thu Quỳnh, là cô ta chủ động! Ai ngờ cô ta lại yếu đuối như vậy, em còn chưa làm gì cô ta cả, cô ta lập tức giả chết đấy!”

“Anh rể, ui da! Đau chết em rồi! Anh rể, anh mau giúp em với! Nếu không Anh Lưu nhất định sẽ giết em!”

Thật ra Tô Thu Quỳnh có bị thương hay không, có bị bắt nạt hay không, Lưu Thiên Hàn cũng không có cảm giác gì, nhưng anh không thể chịu được khi thấy Nhan Nhã Tịnh đau lòng!

Anh vừa mới nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh rơi nước mắt!

An Trí Dũng dám khiến người con gái anh yêu phải khóc, đây chẳng phải là đang tìm đường chết sao!

Thấy viền mắt của Nhan Nhã Tịnh vẫn còn đỏ, Lưu Thiên Hàn cảm thấy đau lòng. Một khi đau lòng anh sẽ trở nên cáu kỉnh, đấm một cái, xương mũi của An Trí Dũng gãy ngay lập tức.

An Trí Dũng che mũi mình, khóc không ra nước mắt, chỉ có thể nhìn về phía Chiến Mục Hàng gào tới xé lòng: “Anh rể, em thật sự sắp bị đánh chết rồi! Anh rể, cứu em với!”

An Trí Dũng vừa cầu cứu Chiến Mục Hàng, vừa không quên đâm Tô Thu Quỳnh một nhát.

“Tô Thu Quỳnh, con hồ ly tinh nhà cô, ai bảo cô chủ động đến tìm tôi! Cô là muốn hại chết tôi đúng không!”

Tô Thu Quỳnh chủ động đến tìm An Trí Dũng…
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 539


CHƯƠNG 539

Chiến Mục Hàng siết chặt nắm đấm, lời An Trí Dũng nói nghe như thật nhưng anh ta lại không tin dù chỉ là nửa chữ.

Tô Thu Quỳnh cũng không phải người có xu hướng thích bị hành hạ, giữa đêm hôm khuya khoắt thế này, ở nơi núi non hoang vu cằn cỗi, một mình cô ấy sợ hãi còn không kịp, làm sao có thể chủ động đến tìm con sói An Trí Dũng!

Sự thật như thế nào, có thể tưởng tượng được.

Nghĩ đến việc vừa rồi Tô Thu Quỳnh phải vùng vẫy trong tuyệt vọng đến mức nào mới có thể khiến bản thân bị dày vò đến mức này, Chiến Mục Hàng chỉ hận không thể nghiền An Trí Dũng ra thành tro bụi.

Sau này nếu có thời gian, anh ta muốn tra tấn An Trí Dũng đến chết, nhưng giờ cơ thể của Tô Thu Quỳnh không thể chờ được nữa!

“An Trí Dũng, tốt hơn hết mày nên cầu nguyện rằng Tô Thu Quỳnh bình an vô sự, nếu cô ấy xảy ra chuyện gì, tao sẽ bắt mày phải đền mạng!”

Những lời này của Chiến Mục Hàng không có một chút tình cảm nào, ác nghiệt khiến cho người nghe run sợ kinh hãi, cho dù là người to gan lớn mật như An Trí Dũng nghe được những lời như vậy cũng không nhịn được run rẩy.

Chiến Mục Hàng lao đến trước mặt Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh, anh ta đưa tay ra cố sức muốn ôm chặt lấy Tô Thu Quỳnh nhưng còn chưa kịp chạm vào người Tô Thu Quỳnh, Nhan Nhã Tịnh đã giơ tay tát vào mặt anh ta một cái thật mạnh.

“Chiến Mục Hàng, đừng chạm vào Thu Quỳnh!”

Hai mắt Nhan Nhã Tịnh đỏ hoe, vừa nghĩ đến những uất ức mà Tô Thu Quỳnh phải chịu, cô chỉ hận không thể băm Chiến Mục Hàng!

Nhan Nhã Tịnh đã từng cho rằng sau khi Tô Thu Quỳnh ra tù, cô ấy sẽ có được một cuộc sống mới, nhưng cô không ngờ cô ấy đã ra tù và được tự do, song vẫn bị Chiến Mục Hàng bắt nạt hết lần này đến lần khác.

Tối hôm nay Tô Thu Quỳnh thê thảm như vậy, tuy rằng không phải tự tay Chiến Mục Hàng làm nhưng cũng là do anh ta ban tặng.

Cô biết Chiến Mục Hàng không phải người dễ chọc, chỉ là cô muốn đánh Chiến Mục Hàng, đánh thật mạnh.

Một cái tát thật sự quá hời với anh ta rồi, nhưng bây giờ cô còn phải chăm sóc Tô Thu Quỳnh nên thật sự cũng không có cách nào liều mạng với Chiến Mục Hàng.

Chiến Mục Hàng bị Nhan Nhã Tịnh đánh cho đơ luôn rồi. Đây là lần thứ hai anh ta bị phụ nữ đánh, lần thứ nhất là Tô Thu Quỳnh, lần thứ hai lại là người phụ nữ của Lưu Thiên Hàn!

Người phụ nữ này lại dám đánh anh ta!

Nếu cô không phải là người phụ nữ của Lưu Thiên Hàn, anh ta nhất định sẽ chặt tay cô!

“Nhan Nhã Tịnh, buông Tô Thu Quỳnh ra!” Chiến Mục Hàng nhìn chằm chằm vào Nhan Nhã Tịnh với ánh mắt hung ác nham hiểm, ra lệnh: “Tôi sẽ đưa cô ấy đến bệnh viện!”

“Tôi sẽ đưa Thu Quỳnh đến bệnh viện, không phiền anh phải nhọc lòng đâu!” Nhan Nhã Tịnh dốc hết sức lực cõng Tô Thu Quỳnh trên lưng, cô cũng ngẩng mặt lên, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Chiến Mục Hàng: “Chiến Mục Hàng, phiền anh sau này đừng xuất hiện trước mặt Thu Quỳnh nữa, nếu không tôi nhất định sẽ làm thịt anh!”

Chiến Mục Hàng tức giận đấm thật mạnh vào thân cây bên cạnh, người phụ nữ này thật đúng là không biết điều, lại còn dám uy hiếp anh ta!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 540


CHƯƠNG 540

“Nhan Nhã Tịnh, trả Tô Thu Quỳnh lại cho tôi!”

Chiến Mục Hàng thu tay về, muốn cướp Tô Thu Quỳnh từ trên vai Nhan Nhã Tịnh: “Cô ấy là người phụ nữ của tôi! Trả cô ấy lại cho tôi!”

“Chiến Mục Hàng, anh còn có mặt mũi để nói à! Thu Quỳnh bị thương nặng như vậy đều là do anh ban tặng! Anh có tư cách gì mà nói cô ấy là người phụ nữ của anh?”

Nhan Nhã Tịnh càng nói càng tức, nhất là khi nghĩ đến chuyện Tô Thu Quỳnh sảy thai cô lại càng thêm tức không có chỗ xả.

Trong mắt cô cũng hiện lên chút tàn nhẫn, cô hét vào mặt Chiến Mục Hàng từng chữ một: “Chiến Mục Hàng, chuyện xui xẻo nhất trong cuộc đời này của Thu Quỳnh chính là gặp phải anh! Tôi thật sự hy vọng anh chết luôn trong trận cháy đó đi!”

“Thu Quỳnh sao lại ngốc như vậy, bất chấp sống chết lao vào đám cháy nhưng lại cứu được một kẻ ăn cháo đá bát!”

“Chiến Mục Hàng, anh mau cút cho tôi! Sau này đừng tới quấy rầy Thu Quỳnh nữa! An Tình mới là người phụ nữ của anh, cho dù anh với An Tình có như hình với bóng hay là yêu nhau lắm cắn nhau đau thì chúng tôi cũng không xen vào! Tôi chỉ hy vọng anh giống như một cái rắm, đã đánh ra rồi thì biến mất hoàn toàn khỏi cuộc đời Thu Quỳnh đi!”

“Cút! Chiến Mục Hàng, anh mau cút cho tôi! Cút cút cút!”

Tính tình Nhan Nhã Tịnh vẫn luôn ôn hòa, cô có thể hét ra một loạt những từ như vậy là đủ thấy sự chán ghét của cô đối với Chiến Mục Hàng đã đạt đến mức cực hạn.

Chiến Mục Hàng cũng rất tức Nhan Nhã Tịnh, nhưng anh ta vẫn bắt được chính xác trọng điểm trong lời nói của Nhan Nhã Tịnh: “Nhan Nhã Tịnh, cô đừng nói hươu nói vượn! Ai nói Tô Thu Quỳnh là người đã cứu tôi khỏi đám cháy! Người đã cứu tôi rõ ràng là An Tình!”

“Đúng vậy, Thu Quỳnh không cứu anh, Thu Quỳnh chỉ cứu một cái rắm!” Nhan Nhã Tịnh cười khẩy nói. Cô biết Chiến Mục Hàng không tin Tô Thu Quỳnh là người đã cứu anh ta năm ấy, vậy thì cứ coi như Tô Thu Quỳnh đã cứu một cái rắm đi!

“Nhan Nhã Tịnh, cô nói lại lần nữa xem!”

Khuôn mặt Chiến Mục Hàng lạnh buốt, anh ta nhìn chằm chằm Nhan Nhã Tịnh một cách nguy hiểm, người phụ nữ này dám gọi anh ta là cái rắm!

Cho dù cô có là người phụ nữ của Lưu Cửu đi chăng nữa thì nếu cô dám gọi anh ta như vậy thì anh ta cũng không nhịn nữa đâu!

Chiến Mục Hàng còn chưa kịp nổi giận thì đã cảm thấy gò má đau nhói, anh ta đã bị Lưu Thiên Hàn đấm một cú rất mạnh.

Chiến Mục Hàng vốn đang tức đến phát điên, không hiểu sao sau khi chịu một cú đấm thì lập tức suy sụp.

Sắc mặt sa sầm, anh ta cáu kỉnh hét lên: “Lưu Thiên Hàn, cậu bị điên à! Cậu dựa vào đâu mà đánh tôi!”

Sắc mặt Lưu Thiên Hàn trở nên khó coi, đôi mắt u ám như nước, anh lập tức quật Chiến Mục Hàng ngã xuống đất.

“Dựa vào chuyện… anh đã hét vào người phụ nữ của tôi!”

“Anh Lưu, chúng ta đừng để ý đến tên thần kinh Chiến Mục Hàng này nữa, mau đưa Thu Quỳnh đến bệnh viện đi!”

Nhan Nhã Tịnh thấy anh Lưu đánh Chiến Mục Hàng mấy cái thì trong lòng khoái đến điên rồi, thật ra cô rất muốn thấy cảnh anh Lưu hành hạ Chiến Mục Hàng một cách tàn nhẫn nhưng cơ thể Tô Thu Quỳnh lại không thể đợi thêm được nữa.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom