Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1304


Chương 1304

Trong nháy mắt, Trình Kiêu cảm giác được tựa hồ toàn bộ thiên địa đều đè nén lên mình.

Với thực lực của anh, vậy mà lại có loại kìm nén không thể thở nổi.

Thánh Tử Hắc Vu giáo, miệng sớm đã sùi bọt mép, toàn thân đều run rẩy.

“Loại rác rưởi này, còn sống làm gì? Giao linh hồn ngươi cho ta dì Thú Thần đưa tay với Thánh Tử Hắc Vu giáo, Thánh Tử Hắc Vu giáo lập tức không có sức sống, cả người biến thành một đống xương trắng.”

Thú Thần này cắn nuốt, cũng không hoàn toàn là linh hồn con người, còn cả huyết nhục.

“Ngươi có thể chết rồi!”

Thú Thần vươn tay với Trình Kiêu, năm vào trong hư không một cái.

Lập tức, toàn bộ đất trời dường như treo ngược, một lực lượng hủy diệt tất cả quét về phía Trình Kiêu một cách áp đảo.

Trình Kiêu tựa như một con thuyền di chuyển trong biển lớn trước bão tố, có khả năng bị lật bất cứ lúc nào.

“Một linh hồn tu sĩ Luyện Khí Cảnh chắc chắn sẽ tuyệt vời hơn những loài người ngu xuẩn kia rất nhiều!”

“Khặc khặc..

Thú Thần phát ra tiếng cười đắc ý kỳ quái, khiến toàn bộ đại điện đều rung lên.

Trình Kiêu lạnh nhạt nói: “Chỉ là thần niệm Địa Tiên mà dám ngông cuồng trước mặt ta à!”

“Hôm nay ta sẽ tiêu diệt thần niệm của mi.”

Một khí thế kỳ lạ tản ra từ trên người Trình Kiêu, khí thế kia vừa thê lương bi thương, còn mang theo sự cổ xưa, giống như được xem lịch sử đấm máu và nước mắt của nền văn minh nghìn năm của Á tộc, đứng trên dòng sông lịch sử, ngắm nhìn triều đại thay đổi, bao cuộc bể dâu.

Tóc của Trình Kiêu bắt đầu biến thành màu trắng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, tựa như chiêu thức sắp sử dụng đang làm hao mòn thanh xuân và tuổi thọ của anh vậy.

Thú Thần nhạy bén cảm nhận được nguy hiểm, nhưng lúc này đạn đã lên nòng, không bắn không được, hắn chỉ có thể bất chấp tất cả xông về phía Trình Kiêu, “Quang Âm!”

Một giọng nói cô độc, khiến người ta có cảm giác thời gian dần trôi, thanh xuân chỉ trong chớp mắt nhẹ nhàng vang lên từ trong miệng Trình Kiêu.

Trong nháy mắt, dường như toàn bộ trời đất đều dừng lại.

Mọi thứ trong đại điện cũng ở trong trạng thái đứng hình, ngay cả những ngọn lửa chiếu sáng trong chậu lửa cũng không còn bập bùng nữa Cả thân thể của hư ảnh Thú Thần đã di chuyển đến chỗ còn cách Trình Kiêu ba mét cũng không ngoại lệ, “Đây là phép thuật gì mà có thể làm dừng lại cả linh lực trong trời đất?”

Trên khuôn mặt hung hãn của Thú Thần lộ vẻ kinh hoàng, hắn nhìn Trình Kiêu, cất giọng điệu nặng nề: “Không đúng, mỉ không phải tu sĩ Luyện Khí Cảnh, pháp thuật thế này dù là bản thể của ta có ở đây cũng không đỡ được!”

“Rốt cuộc ngươi là ai?”

Dù Thú Thần không thể di chuyển, nhưng vẫn có thể nói chuyện.

Mái tóc Trình Kiêu bạc phơ, anh chậm rãi sải bước, anh đi rất cẩn thận, mỗi bước đều như đi trên mây, mỗi khi đi một bước đều sẽ dừng lại mấy giây, giống như lo là sẽ rơi xuống vậy.

Trên mặt anh như có nhật nguyệt trăng sao liên tục lướt qua, mang theo cảm giác tang thương khó tả, giống như một cánh cửa thời không, khiến người ta chìm đắm.

“Ta đã nói mi đừng đến đây rồi mà.”

Trình Kiêu đi tới bên cạnh Thú Thần, chậm rãi cất tiếng nói lạnh lùng.
 
Chương 1305


Chương 1305

Tay của anh từ từ đè lên ngực Thú Thần.

Vẻ sợ hãi trên mặt Thú Thần biến mất, hắn nhìn Trình Kiêu, bình tĩnh hỏi: “Có thể cho ta biết đây là pháp thuật gì không?”

Trình Kiêu hờ hững đáp: “Mi đã là Nguyên Anh Cảnh, chẳng lẽ còn chưa tu luyện thần thông?”

“Một tấc quang âm một tấc vàng, tấc vàng khó mua tấc quang âm.

“Nơi có quang âm bao phủ, mọi thứ đều trở lại như ban đầu.”

Bàn tay đè trên ngực Thú Thần hơi dùng sức, hư ảnh thần niệm của Thú Thần dần trở nên trong suốt, mãi đến khi hoàn toàn biến mất.

Mọi thứ trở về quỹ đạo cũ, ngọn lửa trong lò than lại bập bùng.

Sắc mặt Trình Kiêu tái nhợt, anh từ từ đi tới nơi giáo chủ của Hắc Vũ giáo biến mất, nhặt một cái gậy gỗ cháy đen lên Anh vung nhẹ một cái, tro bụi bên ngoài lặng lẽ rơi xuống, để lộ cả cái thân màu xanh ngọc bích.

“Sử dụng đại thần thông Quang Âm, gần như tiêu hao hết tất cả linh lực trong cơ thể. Vừa khéo mộc linh Tiên Thiên này có thể giúp mình khôi phục tu vi, còn có thể tu luyện Mộc Linh Thể”

“Cũng may đây chỉ là thần niệm của một Địa Tiên, nếu là thần niệm của Thiên Tiên, dù mình có sử dụng tất cả thần thông bí thuật cũng không lay chuyển được.”

“Thực lực cách biệt quá xa, bất cứ thần thông nào cũng không thể bù đắp vào được.”

“Xem ra nhất định phải nhanh chóng nâng cao thực lực thôi.”

Trình Kiêu thoáng nhìn ra cửa đại điện, sau đó đi sâu vào bên trong.

Hắc Vu giáo truyền thừa hơn trăm năm ở nơi này, chắc chắn sẽ có của cải gì đó. Nhưng bây giờ Trình Kiêu cần nhanh chóng khôi phục tu vi, sau đó lại tiêu diệt tận gốc Hắc Vu giáo.

Lúc này, sâu trong vũ trụ tinh không, tại một hành tinh không biết tên.

Ở một nơi gió mạnh cao tận nghìn trượng, có một người mặt mũi hung hãn đang ngồi xếp bằng, giống như đúc với Thú Thần mà Hắc Vu giáo thờ cúng trên Trái Đất.

Hắn chậm rãi mở mắt, xung quanh như có nhật nguyệt mọc cao, chiếu sáng xung quanh.

“Thần niệm ta để lại ở hành tỉnh nhỏ ở biên giới kia từ nghìn năm trước bị người khác tiêu diệt rồi ư?”

Một hành tỉnh nhỏ như thế mà cũng có thiên tài tu tiên? Rốt cuộc là ai mà rảnh rỗi thế?”

Thần niệm Địa Tiên chỉ là ấn ký tỉnh thần tu sĩ Nguyên Anh Cảnh vô tình để lại, có suy nghĩ riêng, có thể tu luyện cách biệt, thậm chí sau này còn có thể tiến hoá thành một cơ thể riêng biệt.

Bản thể chỉ có thể cảm nhận được sống chết của thần niệm, nhưng hoàn toàn không biết gì về chuyện đã xảy ra ở chỗ đấy.

Một cao thủ Nguyên Anh Cảnh thường để lại rất nhiều ấn ký tỉnh thần, nhưng có rất ít thần niệm có thể tu luyện đến Kim Đan Cảnh như Thú Thần.

Đa số đều không có thực lực gì, sau đó sẽ phiêu tán theo gió.

Cho nên cách nhau xa như thế, bản thể của thần thú cũng không thể vượt qua vũ trụ hư không, chạy đến Trái Đất trả thù Trình Kiêu được.

Trình Kiêu bế quan tu luyện trong đại điện của Hắc Vu giáo.

Lúc này, tỉnh Tây Ninh, bên ngoài biệt thự nhà họ Cung.

Thiên tài của nhà họ Vương đứng đầu bốn thế gia ở thủ đô là Vương Trạch dẫn theo một tuỳ tùng trẻ tuổi, chậm rãi đi về phía biệt thự nhà họ Cung.
 
Chương 1306


Chương 1306

Sắc mặt Vương Trạch hơi có vẻ bất đắc dĩ, nhẹ giọng than phiền: “Không ngờ Yến Nam Thiên này lại bình tĩnh như thế! Con trai và cháu trai của ông ta đều đã chết mà ông ta vẫn còn đang bế quan. Chẳng lẽ nếu không đợi đến khi nhà họ Yến của ông ta đều chết hết, ông ta sẽ không xuất quan ư?”

Tuỳ tùng bên cạnh vội nói: “Cậu chủ, có khi nào Yến Nam Thiên đã chết rồi không? Cho nên ông ta hoàn toàn không biết gì về chuyện này!”

“Yên tâm, mấy ông già này rất gian trá, sao họ có thể bế quan đến chết được? Dù bọn họ đang bế quan, nhưng bọn họ đều đang nghe, chuyện gì xảy ra bên ngoài, bọn họ đều biết rõ cả.”

Vương Trạch cười khẩy, trên mặt lộ vẻ coi thường, dường như đang cười nhạo trước sự tuyệt tình của những cao thủ võ đạo này.

“Về vấn đề vì sao đến bây giờ ông ta vẫn chưa xuất quan, có lẽ vì tu vi đang đến giai đoạn mấu chốt, chỉ có lý do này mới có thể khiến bọn họ không quan tâm đến gia tộc của mình thôi.”

“Thiếu gia phân tích đúng lắm, vậy chúng ta đến tìm nhà họ Cung là gì? Dù thực lực của bọn họ ở tỉnh Tây Ninh không tệ, nhưng cũng chỉ ngang sức ngang tài với Lôi nữ vương. Hơn nữa bọn họ chỉ là gia tộc bình thường, hoàn toàn không có võ giả, sao có thể đi đối phó với Trình Kiêu được?” Tuỳ tùng hỏi một cách khó hiểu.

Vương Trạch cười to, nói với vẻ thần bí: “Nhà họ Cung không hề đơn giản như cậu nghĩ đâu, nhà họ Cung ăn sâu bén rễ ở Tây Ninh, nguyên nhân lớn nhất không phải vì của cải, mà là vì chỗ dựa của bọn họ.”

“Đị, đi vào theo tôi, chúng ta nói chuyện với ông già gian xảo của nhà họ Cung một lát!

Trong phòng khách của nhà họ Cung, chủ nhà họ Cung nét mặt thân thiện ngồi đối diện Vương Trạch, trước mặt mỗi người đặt một chung trà còn đang bốc hơi nóng.

“Ngọn gió nào thổi cậu Vương đến đây vậy?” Ông chủ Cung mỉm cười hỏi.

Vương Trạch khẽ mỉm cười, nhấp một ngụm trà rồi nói: “Tôi nhìn thấy cơ hội phát tài, cho nên muốn hợp tác với tiền bối Cung.”

Ông chủ Cung bình tĩnh uống trà, sau đó đặt xuống bàn, cười nói: “Cậu Vương cứ nói đùa, toàn bộ Á tộc không ai không biết danh tiếng của nhà họ Vương, việc kinh doanh của nhà họ Vương trải rộng khắp nơi trên thế giới, sau có thể hạ mình hợp tác với nhà họ Cung được?”

“Hơn nữa, việc làm ăn nho nhỏ của nhà họ Cung chúng tôi, sao có thể lọt vào mắt nhà họ Vương được? Ha ha, cậu Vương đừng đùa với tôi nữa!”

Ông già này cảnh giác thật đấy!

Vương Trạch vẫn cười tươi, trong lòng thì thầm nói.

Xem ra muốn ông ta tin tưởng thì nhất định phải lấy ra chút thành ý.

Vương Trạch thôi tươi cười, nghiêm túc nói: “Tiền bối Cung, tôi có một tin tức muốn chia sẻ với ông.”

Ông chủ Cung nheo mắt: ‘Ồ, tôi sẵn lòng lăng nghe!”

Vương Trạch nói: “Tôi nhận được tin, Trình đại sư một thân một mình tấn công tổng đàn Hắc Vu giáo ở Nam Cương, sau đó cũng không trở về nữa.”

Trong mắt chủ nhà họ Cung có ánh sáng loé lên, nhưng chỉ chợt loé rồi biến mất.

“Ha ha, cậu Vương, tin tức này liên quan gì đến nhà họ Cung của tôi chứ?” Ông chủ Cung nâng chung trà lên, uống một ngụm trà, cười khẽ nói.

Vương Trạch cười to: “Tiền bối Cung, nếu ông đã nói thế, vậy có lẽ chúng ta không thể hợp tác được rồi.”

Chủ nhà họ Cung tiếp tục uống trà, trên mặt lộ vẻ suy tư.

Vương Trạch cũng không nói gì, anh ta im lặng nhìn ông chủ Cung, nét mặt như đã tính sẵn trong lòng.

Một lát sau, ông chủ Cung lại lên tiếng một lần nữa: “Tin tức này chắc chắn bao nhiêu phần trăm?”
 
Chương 1307


Chương 1307

Vương Trạch nói: “Ít nhất là tám phần.”

“Người của tôi tận mắt nhìn thấy cái tên kia tiến vào đại điện của Hắc Vu giáo, nghe thấy bên trong vang lên tiếng đánh nhau, hơn nữa cuối cùng còn nhìn thấy một cảnh tượng khó tin..” Nét mặt Vương Trạch vô cùng kỳ lạ.

Ông chủ Cung đè nén nỗi tò mò trong lòng, mỉm cười với vẻ bất mãn: “Cậu Vương, cuộc đời tôi ghét nhất những người nói chuyện úp úp mở mở!”

“Tiền bối Cung đừng tức giận, nếu hôm nay tôi đã đến đây, thì đương nhiên tôi sẽ nói cho ông hết tất cả những gì tôi biết.” Thấy đã thành công khơi dậy hứng thú của đối phương, Vương Trạch tỏ vẻ đắc ý.

Sau đó Vương Trạch nghiêm túc đến gần ông chủ Cung, nhỏ.

giọng nói: “Người của tôi nhìn thấy pho tượng Thú Thần trên quảng trường của Hắc Vu giáo phát ra ánh sáng đỏ, bay thẳng về phía đại điện!”

Ông chủ Cung tỏ vẻ kinh ngạc, đến mức quên giấu đi sự tò mò trong mắt, vội vã hỏi: “Sau đó thì sao?”

Vương Trạch cười nhạt trong lòng: “Rõ ràng ông già này rất để tâm đến chuyện của Trình đại sư, nhưng lại cứ thích giả vờ như không quan tâm lắm.”

“Sau đó, bên trong đại điện xuất hiện khí thế mạnh mẽ như muốn huỷ diệt đất trời, chỉ khí thế kia đã khiến người của tôi ngất xỉu.”

“Người tôi phái đi kia là võ giả Tiên Thiên đỉnh phong.”

Nói đến đây, Vương Trạch im lặng, nhưng vẫn cố ý nhìn ông chủ Cung bằng ánh mắt khiếp sợ.

Nét mặt ông chủ Cung vô cùng nghiêm túc: “Vu giáo truyền thừa từ xa xưa, trong lịch sử Á tộc, thời kỳ thượng cổ đã có ghi chép về Vu giáo. Trong thần thoại viễn cổ cũng có nói về đại chiến vu yêu, có thể thấy ở niên đại xa xưa đó, Vu giáo đã từng phát triển thế nào, thậm chí còn thống nhất cả ba gị “Dù không biết Vu giáo ở Nam Cương có liên quan với Vu giáo ngày xưa không, nhưng thực lực của Vu giáo chắc chắn là không tầm thường”

“Dù Vu giáo chia cách, Bạch Vu giáo bị Hắc Vu giáo tiêu diệt, hữu danh vô thực, thực lực của Vu giáo vấn chưa thể trở lại như trước đây. Nhưng nếu Vu giáo thật sự có liên quan với Vu tộc cổ xưa, dù chỉ có một chút truyền thừa, thì Trình đại sư cũng không thể nào thẳng được.”

Chủ nhà họ Cung không nói rõ Trình Kiêu sống hay chết, nhưng từ lời nói đã không khó nhận ra quan điểm của ông ta.

Ông chủ Cung đột nhiên nhìn Vương Trạch băng ánh mắt kỳ lạ: “Nhưng cậu Vương, chỉ với những điều này đã muốn hợp tác với tôi, thì thành ý của cậu còn nhỏ quá!

Vương Trạch cười to nói: “Đó là đương nhiên, tin tức này chỉ là tặng cho tiền bối Cung, tựa như thuốc dẫn của liều thuốc trường sinh bất lão thôi, sau đó mới là thuốc trị liệu chính.”

Ông chủ Cung cười nói: “Vậy để tôi xem thử rốt cuộc thuốc của cậu Vương có đủ sức nặng, có đáng để Cung Đồ tôi dùng tính mạng của bản thân và gia đình ra trao đổi không đây!”

Vương Trạch cười nói: “Tiền bối Cung nói quá rồi, dù hợp tác lần này thất bại thì nhà họ Cung cũng chỉ chịu chút tổn thương ngoài mặt mà thôi. Nhưng nếu thành công, chẳng những nhà họ Cung trả được thù, hơn nữa còn có thể giành được hạng mục kinh doanh có thể thịnh hành toàn cầu nữa. Việc hợp tác này có làm hay là không, tin rằng trong lòng tiền bối Cung đã có quyết định từ lâu rồi, chắc tôi cũng không cần phải nhiều lời nữa!”

Thanh Khâu đánh gãy chân Cung Thế Huân ngay trước mặt Lôi nữ vương, khiến nhà họ Cung ở Tây Ninh trở thành trò cười trong giới. Nếu không vì Trình đại sư có tiếng tăm quá lớn, thì nhà họ Cung đã trả thù từ lâu rồi.

Hơn nữa Trình Kiêu làm ra nước sinh mệnh, buôn bán rộng khắp khu vực Á tộc, nghe cả một vài tập đoàn công ty lớn ở nước ngoài cũng cảm thấy vô cùng hứng thú, sẵn lòng trả giá cao.
 
Chương 1308


Chương 1308

Tiếc là tên Mã Tài tầm nhìn hạn hẹp kia lại chỉ bán trong thành phố Hà Tây, không thèm kiếm một số tiền lớn, cố thủ một vùng Ông ta chặn tất cả các thế lực bỏ ra số tiền lớn để hợp tác ở bên ngoài, không biết đã đắc tội với bao nhiêu người.

Nếu không vì mọi người sợ hãi uy thế của Trình đại sư nên không dám trở mặt. Thì đừng nói Mã Tài, dù là Lôi nữ vương cũng không chịu nổi áp lực của toàn bộ giới kinh doanh Á tộc và cả các tập đoàn tài chính nước ngoài.

Một đợt tấn công cũng đủ đánh sập mấy người Lôi nữ vương và Mã Tài, cướp đi sản nghiệp có tương lai vô hạn là nước sinh mệnh.

Nếu Trình Kiêu thật sự đã chết ở Nam Cương, thì nếu nhà họ Cung tấn công Lĩnh Nam vào lúc này, bọn họ sẽ lấy được căn cứ sản xuất nước sinh mệnh ở hồ Nguyệt Nha.

Sau đó sẽ phát triển ra cả nước, thậm chí là toàn thế giới.

Sau này sức của của nhà họ Cung sẽ có thể sánh bằng bốn thế gia hàng đầu!

Chủ nhà họ Cung nhìn Vương Trạch, cười híp mắt nói: “Tôi nghe nói lần trước trên hội nghị thượng đỉnh Trung Châu, Trình Kiêu giúp đỡ Tập đoàn Đông Vương, khiến nhà họ Vương các cậu chịu thiệt hại nặng nề, còn giết chết một cường giả cấp tông sư của các cậu.

“Nhà họ Vương các cậu không muốn tự mình ra tay, bèn biến nhà họ Cung của tôi thành dao, mượn dao giết người đúng không?”

“Dù tôi rất muốn trả thù tên ranh kia, nhưng trước khi chưa xác nhận được tin cậu ta đã chết, tôi sẽ không hành động khinh suất”

Nụ cười trên mặt Vương Trạch không thay đổi, nhưng trong lòng lại thầm mắng ông chủ Cung đúng là con cáo già: “Rõ ràng đã động lòng, chỉ muốn lập tức tấn công hồ Nguyệt Nha, nhưng cứ muốn giả vờ là tôi sẽ không ra tay”

Nói cách khác, đây rõ ràng là đang bắt chẹt anh ta!

Nhưng Vương Trạch đã chuẩn bị từ trước, anh ta đoán trước ông già gian xảo nhà họ Cung này sẽ lợi dụng cơ hội để bắt chẹt.

“Tiền bối Cung, thật ra lần này trước khi đến, tôi đã chuẩn bị một món quà lớn. Đến lúc đó tiền bối Cung chỉ cần tấn công hồ Nguyệt Nha, dù gây ra ảnh hưởng thế nào, đều có tôi chịu trách nhiệm.”

“Lúc tiền bối Cung tấn công hồ Nguyệt Nha, tôi sẽ giúp ông giải quyết hết tất cả những người muốn thừa nước đục thả câu. Có thể khiến tiền bối Cung toàn lực tấn công hồ Nguyệt Nha mà không phải lo lắng về điều gì”

“Tiền bối Cung cảm thấy món quà này thế nào?”

Trong mắt ông chủ Cung có ánh sáng loé lên: “Cậu nói thật sao?”

Vương Trạch đáp: “Đương nhiên là thật!”

Chủ nhà họ Cung thầm thấy kích động, ông ta muốn cướp nước sinh mệnh, nhưng nỗi lo lớn nhất là những thế lực khác. Một khi Trình Kiêu chết, Mã Tài và Lôi nữ vương hoàn toàn không phải đối thủ của nhà họ Cung, Nhưng nếu có người làm ngư ông đắc lợi, đợi nhà họ Cung của ông vất vả giành lấy nước sinh mệnh, cuối cùng chỉ làm đá lót đường cho người khác, đương nhiên nhà họ Cung của ông ta sẽ không làm.

Còn có một điều nữa, nếu nhà họ Cung bọn họ ồ ạt tấn công hồ Nguyệt Nha, gây ra động tĩnh quá lớn, phía chính phủ của Á tộc sẽ có thái độ gì?

Nếu khiến nhà nước bất mấn thì ông ta cũng không muốn lắm Dù sao nhà họ Cung cũng xây dựng nền tảng ở Á tộc, không giống Trình Kiêu, cuối cùng cũng sẽ rời khỏi Trái đất.

Bây giờ, nhà họ Vương đã nói sẽ giúp ông ta giải quyết những.

phiền phức này, đối với nhà họ Cung chắc chắn là giúp người khi gặp nạn.

Lúc này, tất cả nỗi lo của ông ta đều đã không còn, có thể toàn lực tấn công hồ Nguyệt Nha rồi.

Ông chủ Cung đứng lên, trên mặt lộ vẻ hung ác, hét to một tiếng: “Được, tôi hợp tác.”
 
Chương 1309


Chương 1309

Vương Trạch cười híp mắt đứng lên, giơ tay ra: “Vậy thì xin chúc chúng ta hợp tác vui vẻ!”

Ông chủ Cung duỗi tay nắm lấy tay Vương Trạch, nheo mắt cười nói: “Hợp tác vui vẻ!”

Văn phòng của Mã Tài.

Đây là trụ sở sản xuất nước sinh mệnh.

Trong khoảng thời gian này, Mã Tài vẫn luôn trấn toạ ở đây, thấy Nước sinh mệnh còn nổi tiếng hơn mình nghĩ, trong lòng ông ta rất sốt ruột.

Đã có rất nhiều tập đoàn lớn trong nước thậm chí là nước ngoài tới tìm ông ta, sẵn sàng đưa ra những điều kiện vô cùng hậu hĩnh yêu cầu đại diện cho nước sinh mệnh.

Nhưng Mã Tài vẫn nhớ lời Trình Kiêu dặn, hiện giờ chỉ đang thử.

nghiệm ở Hà Tây trước chứ không bán ra ngoài.

Tuy nhiên, thực sự không chịu nổi những thủ đoạn bám riết của những người này, Mã Tài gọi điện cho Trình Kiêu hỏi khi nào mới có thể bán Nước sinh mệnh.

Kết quả gọi mấy lần vẫn không gọi được cho Trình Kiêu.

Mã Tài chỉ đành từ bỏ.

Mặc dù nước sinh mệnh không thể bán cho người ngoài nhưng thời gian này Mã Tài cũng nắm quyền kiểm soát lớn, trở thành mục tiêu lôi kéo của rất nhiều nhân vật lớn.

Nhất thời Mã Tài cũng trở nên hơi kiêu ngạo, có xu thế không coi trọng mọi người nữa.

Đặc biệt là Mã Tài đã lên kế hoạch và chỉ đạo vở kịch đầu tư vào huyện Kê Minh, thành công khiến Trình đại sư đồng ý cho cháu cháu trai Mã Uy của ông ta một cơ hội.

Điều này khiến Mã Tài càng thêm phấn khởi, chẳng coi ai ra gì.

Nhưng hôm nay Mã Tài lại nhận được một bức thư rất huênh hoang kiêu ngạo.

Lá thư được gửi từ nhà họ Cung ở Tây Ninh.

“Ba ngày sau tới thăm. Mã Tài Hà Tây, quét dọn giường chiếu chào đón.”

Đây là bức thư nhà họ Cung gửi cho Mã Tài.

Mã Tài lập tức phẫn nộ, lật bàn chửi rủa: “Nhà họ Cung Tây Ninh đúng là ngông cuồng!”

“Ba ngày sau, để tôi xem nhà họ Cung các người muốn làm gì!”

Đương nhiên Mã Tài chẳng coi là thư của nhà họ Cung ra gì, nên làm gì thì vấn làm thế đó.

Vương Trạch đã bắt đầu hoạt động, sau khi nhận được tin của cấp dưới thì khẽ mỉm cười: “Cung Thu Thiện đúng là con cáo già thận trọng!”

“Ông ta muốn lợi dụng ba ngày này để nghe ngóng trước xem có phải Trình Kiêu đã thật sự chết rồi hay không.”

“Nếu Trình Kiêu chưa chết thì chắc chắc sẽ đứng ra gây sự với nhà họ Cung của ông ta. Nếu ba ngày sau Trình Kiêu chưa đứng ra thì có lẽ anh ta đã chết thật rồi.”

“Khi ấy cũng là lúc nhà họ Cung tấn công tổng lực.”

Thuộc hạ đứng cạnh Vương Trạch lạnh giọng nói: “Cậu chủ, con cáo già nhà họ Cung gian xảo như thế, nếu để ông ta biết chúng ta không lấy được tin về cái chết của Trình Kiêu, liệu sau này có.

báo thù chúng ta không?”

Vương Trạch nhìn anh ta, cười nói: “Tôi có nói Trình Kiêu đã chết rồi không?”
 
Chương 1310


Chương 1310

“Từ đầu đến cuối tôi đều không nói, ông ta chỉ nói Trình Kiêu đã đến Hắc Vu giáo. Nếu ông ta muốn nghĩ như vậy thì tôi cũng hết cách.

Thuộc hạ cúi người nói: “Cậu chủ thật thông minh!”

Ánh mắt Vương Trạch thâm thuý, anh ta nhìn rừng cây bên ngoài, trầm giọng nói: “Huống hồ cho dù Trình Kiêu có thể trở về cũng chưa chắc Thất Tỉnh Tông sẽ sợ anh ta.”

“Lần này chỉ cần đánh Thất Tỉnh Tông thiệt hại, chắc chắn bọn họ sẽ đuổi cùng giết tận Trình Kiêu.”

“Con cáo già nhà họ Cung rất coi trọng nhà họ Cung của mình Thật ra nhà họ Cung của ông ta trong mắt tôi chỉ là một cầu chì, còn chẳng bảng quân cờ.”

Trên mặt Vương Trạch hiện vẻ khinh miệt.

Tuổi còn trẻ đã mưu sâu kế hiểm thế này, bảo sao ở trong thế gia siêu cấp như nhà họ Vương cũng là thiên tài số một số hai.

Để đề phòng nhà họ Cung bất ngờ gây khó dễ, Mã Tài vẫn báo tin cho Lôi nữ vương.

Dù sao Lôi nữ vương và nhà họ Cung Tây Ninh cũng có quan hệ thân thích.

Ba ngày trôi qua rất nhanh Mã Tài không hề coi bức thư của nhà họ Cung ra gì, đánh gãy chân cậu cả nhà họ Cung trước mặt Trình đại sư, gia chủ Cung cũng không dám nói gì.

Bây giờ tuy tạm thời không liên lạc được với Trình Kiều nhưng không có nghĩa là sẽ không liên lạc được mãi. Chỉ cần có tấm bảng vàng danh hiệu Trình đại sư thì nhà họ Cung sẽ chẳng dám làm gì.

Tuy nhiên Mã Tài chỉ nhìn thấy nhà họ Cung trên bề nổi chứ không biết Thất Tỉnh Tông đứng sau nhà họ Cung.

Mãi cho đến khi gia chủ Cung đưa người tới biệt thự của Mã Tài, ông ta mới như tỉnh mộng.

Nhưng Mã Tài không sợ, bởi nhà gia chủ Cung chỉ dẫn theo vài người.

Một ông già mặc đồ đen, hai người đàn ông trung niên và năm thanh niên.

Mã Tài ngồi ghế chủ tọa trong phòng khách giều cợt nhìn gia chủ nhà họ Cung, hỏi: “Không biết anh Cung tới đây lần này là có việc gì?”

Gia chủ Cung cũng không nhiều lời với ông ta, nhìn quanh phòng khách rồi cười khẩy: “Ông chủ Mã vô cùng tự tin, còn chẳng thèm mời lấy một người trợ giúp!”

“Lần này tôi tới là muốn anh giao cơ sở sản xuất nước sinh mệnh ra. Sau đó bảo mười tám thành phố Lĩnh Nam của các anh đầu hàng nhà họ Cung tôi.”

Mấy thuộc hạ của Mã Tài trong phòng khách không khỏi cười khẩy châm chọc: “Nhà họ Cung điên ? Chẳng lẽ bọn họ không biết hiện giờ cả Lĩnh Nam đã là địa bàn của Trình đại sư?”

Mã Tài cũng cười mỉa, nhìn gia chủ Cung với vẻ khinh thường nói “Anh Cung, trò đùa này chẳng buồn cười chút nào. Tôi nghe thấy thì cũng thôi, nhưng nếu truyền đến tai Trình đại sư thì e là lại thêm phiền phức cho anh đấy. Sau này anh Cung vẫn nên thận trọng khi nói lời này thì hơn nhé.”

Gia chủ Cung thở dài: “Đúng vậy, nếu Trình đại sư còn sống thì tôi sẽ không dám nói những lời này. Nhưng tiếc là Trình đại sư đã chết, vậy nên mọi thứ thuộc về cậu ta, tôi chỉ đành miễn cưỡng tiếp nhận thôi.”

Mã Tài sửng sốt một chút rồi bật cười: “Anh Cung, anh càng đùa càng lố rồi đấy!”

“Trình đại sư là ai? Sao có thể chết được?”

Các thuộc hạ của Mã Tài cũng gật đầu đồng ý. Trong mắt họ, Trình Kiêu là thần tiên sống, sao có thể chết được?

Hơn nữa, ai có thể giết được Trình đại sư?

Gia chủ Cung lạnh lùng cười nói: “Không tin phải không? Tôi đã biết trước là các người sẽ không tin mà. Nhưng có phải các người đã phát hiện gần đây không thể liên lạc được với Trình Kiêu không?”
 
Chương 1311


Chương 1311

“Nói thật cho các người biết cậu ta một mình tấn công Hắc Vu giáo, chết ở chính điện của Hắc Vu giáo rồi. Thuộc hạ của tôi đã tận mắt nhìn thấy, nếu không anh nghĩ sao tôi lại đột nhiên xuất hiện ở đây?”

Mã Tài và các thuộc hạ nhìn nhau, đúng thế khoảng thời gian này mãi không thể liên lạc được với Trình đại sư.

Chẳng lẽ Trình đại sư thật sự gặp bất trắc rồi?

Tuy nhiên Mã Tài sẽ không tin đâu, Trình đại sư thần uy cái thế, cho dù đến Hắc Vu giáo cũng sẽ không có chuyện gì.

“Anh Cung, anh nói lời này không sợ khi Trình đại sư về sẽ tính sổ với nhà họ Cung anh sao?” Mã Tài cười lạnh.

Gia chủ Cung cũng cười lạnh nói: “Mã Tài, xem ra anh đã bị tên đó tẩy não rồi, đến giờ mà vẫn không nhìn rõ tình hình. Hôm nay.

tôi sẽ dùng sự thật để cho các anh nhìn rõ thằng nhãi mà các anh dựa vào đã chết rồi.”

Nói xong gia chủ Cung phất tay, năm thanh niên phía sau lập tức hờ hững bước lên bao vây Mã Tài.

Thuộc hạ của Mã Tài đương nhiên không chịu thua kém, lập tức tiến lên ngăn cản.

Nhưng chỉ mới giáp mặt, thuộc hạ của Mã Tài đã bị đánh gục Mã Tài cả kinh: “Tuy những thuộc hạ này không phải võ giả nhưng cũng có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, thế mà mới giáp mặt đã bị đánh gục!”

“Xem ra những người Cung Thu Thiện đưa tới đều là võ giả!”

Mã Tài gật đầu với hai người trung niên bên cạnh, hai người ấy nhanh chóng bước lên với tốc độ như tên bắn, vượt xa người thường.

Hai người này đều là võ giả được Mã Tài thuê tới bằng rất nhiều tiền, đều có tu vi Hậu Thiên đỉnh phong.

Nhưng vẫn chỉ vừa giáp mặt đã bị hạ gục.

Mã Tài kinh hãi, nhìn gia chủ Cung đang đắc ý mà khó hiểu “Thật kỳ lạ, nhà họ Cung lấy đâu ra nhiều võ giả mạnh thế này?”

“Mấy thanh niên này có thể dễ dàng đánh bại hai võ giả Hậu Thiên đỉnh phong mình thuê tới với giá trên trời, vậy ít nhất cũng phải có thực lực cảnh giới Tiên Thiên cảnh.”

“Mà hai người đàn ông trung niên và ông lão kia còn chưa ra tay, không biết tu vi thế nào.”

“Nhà họ Cung kiếm đâu ra nhiều cao thủ thế này?”

“Mã Tài, bây giờ anh tin Trình Kiêu đã chết rồi chứ?” Gia chủ Cung cười mỉa một tiếng, ánh mắt nhìn Mã Tài đầy vẻ miệt thị.

Mã Tài vẫn không lên tiếng, trong lòng ông ta đã gần như hoàn toàn tin lời Cung Thu Thiện rồi.

Với tính cách của Cung Thu Thiện, nếu Trình Kiêu còn sống thì ông ta sẽ không bao giờ dám tới cướp nước sinh mệnh.

Trừ khi Trình Kiêu thật sự gặp điều bất trắc, vậy nên con cáo già Cung Thu Thiện này mới dám có ý đồ bất chính.

Mã Tài không khỏi hoang mang, lòng dạ thấp thỏm bất an: “Nếu Trình Kiêu thật sự gặp điều bất trắc thì mình nên làm sao đây?”

Mã Tài vô cùng kính trọng Trình Kiêu nhưng không thể nói là trung thành. Nếu Trình Kiêu sống thì ông ta đảm bảo sẽ nghe lời hơn bất cứ ai, nhưng nếu Trình Kiêu chết, có thể ông ta sẽ nhanh chóng phản bội anh.

Tuy nhiên bây giờ chưa thể chắc chản rằng Trình Kiêu đã thật sự chết.
 
Chương 1312


Chương 1312

Do đó hiện giờ Mã Tài vẫn trung thành với Trình Kiêu.

“Cung Thu Thiện, tôi khuyên anh một câu, bây giờ dừng tay vần còn kịp đấy. Nể tình trước đây chúng ta từ qua lại, tôi có thể coi như chưa xảy ra chuyện gì. Nếu không đến khi Trình đại sư quay về, đến những người bên cạnh anh lúc này cũng chẳng bảo vệ được anh đâu.” Mã Tài lạnh mặt hô to.

Cung Thu Thiện lắc đầu: “Mã Tài à Mã Tài, bây giờ anh càng lúc càng không có tương lai rồi đấy, tôi đã nói mấy lần rằng thẳng nhóc Trình Kiêu ấy đã chết rồi mà anh vẫn không tin.”

“Thôi vậy, đợi tôi giành được hồ Nguyệt Nha thì anh sẽ tin thôi.”

Mã Tài kinh hãi hét lên: “Cung Thu Thiện, anh điên rồi!”

“Nếu như anh dám động đến hồ Nguyệt Nha thì thật sự sẽ khiêu chiến với Trình đại sư đấy!

Cung Thu Thiện cười lớn: “Đúng thế, tôi điên rồi, Trình Kiêu đánh gãy chân con trai tôi trước mặt bao nhiêu người khiến tôi không thể ngẩng mặt lên được. Bây giờ cậu ta chết, mọi thứ của cậu ta đều sẽ thuộc về tôi!”

“Đúng rồi, cho anh một ngày gọi hết người phụ trách các thành phố ở Lĩnh Nam tới đây cho tôi, tôi sẽ khiến bọn họ thần phục nhà họ Cung của tôi!”

“Nếu anh không làm thì đừng trách tôi không nể mặt!”

Nói xong Cung Thu Thiện nhìn Mã Tài thật sâu rồi dẫn người rời đi Mã Tài ngồi bệt xuống ghế, ngơ ngác nhìn bóng lưng Cung Thu Thiện rời đi, im lặng không nói.

“Làm sao bây giờ? Rõ ràng nhà họ Cung đã tìm được chỗ dựa rồi!”

“Trình đại sư, gọi cho Trình đại sư!”

Mã Tài lấy điện thoại ra điên cuồng gọi cho Trình Kiêu.

Nhưng không có ngoại lệ, tất cả đều không gọi được.

“Trình đại sư, nghe đi, mau nghe máy đi!”

Gọi hơn chục cuộc, Mã Tài chỉ đành bỏ cuộc.

“Chẳng lẽ Trình đại sư thật sự đã chết rồi sao?”

Ý nghĩ này vừa xuất hiện đã lập ra lan truyền như dịch bệnh, chiếm vị trí chủ đạo trong suy nghĩ của Mã Tài.

“Không, sao Trình đại sư có thể chết được? Cậu ấy lợi hại như vậy, ai có thể giết được cậu ấy?” Mã Tài lắc mạnh đầu, gạt ý nghĩ đáng sợ đó ra khỏi đầu.

Nhớ lại uy năng Trình Kiêu thể hiện trước đây, Mã Tài không tin có ai có thể giết được anh.

“Không liên lạc được với Trình đại sư, chỉ có thể đi tìm Lôi nữ vương thôi.”

Gia chủ Cung cho Mã Tài một ngày, nếu trước lúc này không nghĩ ra cách thì ông ta chỉ có thể triệu tập các đại lão của mười tám thành phố Lĩnh Nam cùng bàn bạc xem nên làm thế nào thôi.

Mã Tài lập tức gọi cho Lôi nữ vương, nhưng Lôi nữ vương đã tắt máy.

“Sao lại thế này? Vào lúc mấu chốt thế này mà Lôi nữ vương lại tắt máy!”

Mã Tài nhạy bén nhận ra điều gì đó, nét mặt ông ta trở nên cực kỳ nghiêm túc: “Xem ra lần này không chỉ có một thế lực nhà họ Cung rồi.”

“Trình đại sư, cậu đang ở đâu? Mau về đi! Nếu cậu còn không về là mọi thứ trong tay cậu sẽ bị người khác cướp đi mất đấy!”

Trong một khách sạn sang trọng ở thành phố Nam Lăng.

Tầng trên cùng, phòng Tổng thống.

Lôi nữ vương vốn đang trên đường đến Hà Tây thì bị một người thần bí mời đến đây. Đương nhiên cách mời có hơi ép buộc, đó là bị một tông sư đi theo tới đây.
 
Chương 1313


Chương 1313

Nhìn người thanh niên ngồi trên sofa trước mặt, Lôi nữ vương không hề bất ngờ, dường như đã sớm đoán được.

“Cậu Vương ép tôi tới đây là muốn làm gì vậy?” Trên mặt Lôi nữ vương có che khăn sa nên không nhìn ra biểu cảm gì Chỉ là hai kim sai bên cạnh bà ta lại có vẻ mặt lãnh đạm, ánh mắt nhìn Vương Trạch đầy vẻ thù địch sâu sắc Vương Trạch nhẹ nhàng xoay ly rượu vang trong chiếc ly đế cao trên tay, nhấp một ngụm rồi nở nụ cười hưởng thụ nói: “Ông Lôi, đây là vật quý giá được gửi tới từ Pháp tộc đấy, mùi vị tuyệt đỉnh, nếu không thử thì đáng tiếc lắm.”

Tuy Lôi nữ vương là nữ nhưng luôn tự xưng với người ngoài là ông Lôi, Vương Trạch biết rõ sở thích của Lôi nữ vương nên chiều theo ý bà ta Lôi nữ vương nói: “Tôi không nhàn hạ thoải mái như cậu Vương, nếu cậu Vương không có việc gì thì tôi đi trước đây.”

“Đương nhiên nếu thân là nhà họ Vương đứng đầu tứ đại gia tộc muốn phá vỡ quy củ của Á tộc thì tôi cũng không có gì để nói.”

“Nhưng sau đó nhà họ Vương sẽ phải chuẩn bị tỉnh thần đối mặt với miệng lưỡi người đời đấy.”

Vương Trạch nhìn chằm chắm ly rượu đang xoay trong tay, trên mặt là nụ cười bốn cợt: “Ông Lôi đang uy hiếp vãn bối sao?”

Lôi nữ vương nói: “Trên chiến trường chỉ có kẻ thù, không có bối phận!”

Vương Trạch đặt ly rượu xuống, vỗ tay: “Tuy ông Lôi là phụ nữ nhưng cách xử sự rất dứt khoát, tính tình thẳng thắn, quả nhiên danh bất hư truyền!”

“Ông Lôi, thật ra lần này dùng thủ đoạn bất đắc dĩ mời ông tới đây cũng không có lý do nào khác, chỉ là tôi đây vô cùng ngưỡng mộ ông, muốn kết bạn với ông, không biết ông Lôi có nể mặt không?”

Lôi nữ vương cười nhẹ: “Cậu Vương nói đùa, chẳng lẽ cậu cảm thấy chúng ta không phải bạn bè ư? Tôi vẫn luôn coi cậu là bạn bè mà”

Vương Trạch nhìn Lôi nữ vương, bật cười ha hả: “Nếu là bạn bè vậy ông Lôi có thể ở lại đây xem cùng tôi một vở kịch không?”

Lôi nữ vương thầm nghĩ: “Thì ra đây là mục đích của Vương Trạch, xem ra nhà họ Cung chính là kẻ đứng sau giật dây xúi giục nhà họ Vương.”

“Nhà họ Cung phụ trách tấn công trực diện, nhà họ Vương phụ trách chặn đường phía sau cho nhà họ Cung, ngăn không cho người tới cứu.”

Nếu Lôi nữ vương đồng ý ở lại ở, không đến Hà Tây ngăn cản nhà họ Cung thì sau này bà ta sẽ là bạn bè thật sự của nhà họ Vương.

Nhưng Trình Kiêu có ơn với Lôi nữ vương, tuy bà ta cũng luôn giúp anh, nhưng còn lâu mới xứng đáng được với ân tình của anh đối với bà.

Mặc dù người ở cấp độ như Lôi nữ vương thông thường đều đặt lợi ích lên đầu, chẳng hạn như Mã Tài, ban đầu ông ta là một trong mười hai người dưới trướng Lôi nữ vương. Nhưng bây giờ lại thần phục Trình Kiêu, làm việc cho Trình Kiêu.

Nhưng Lôi nữ vương không phải Mã Tài, quan hệ của bà ta với Trình Kiêu không phải điều Mã Tài có thể so sánh.

Đối với bà ta, Trình Kiêu là ân nhân, là chỗ dựa phía sau, đồng thời cũng là bạn bè.

“Tôi nhận ý tốt của cậu Vương, nhưng tôi sẽ không bao giờ làm chuyện phản bội bán đứng bạn bè. Nếu cậu Vương không còn chuyện gì khác thì tôi đi còn phải tới Hà Tây nữa, tạm biệt!” Thái độ của Lôi nữ vương rất kiên quyết.

Những lời này của Lôi nữ vương không nghỉ ngờ gì là muốn trở thành kẻ thù với Vương Trạch, nhưng Vương Trạch không giận mà cười bảo: “Ông Lôi đừng vội, nếu tôi nói Trình Kiêu đã chết rồi thì sao? Ông vẫn sẽ không do dự đến Hà Tây sao?”
 
Chương 1314


Chương 1314

Lôi nữ vương sửng sốt, Vương Trạch sẽ không bao giờ nói lời vô cớ, chẳng lẽ anh ta đã có tin tức gì rồi sao?

“Cậu Vương, tôi không hiểu ý cậu, Trình đại sư thần uy cái thế, ai có thể giết được cậu ấy chứ?”

Vương Trạch nói: “Thuộc hạ của tôi nhận được tin Trình Kiêu một mình đến Hắc Vu giáo ở Nam Cương, sau đó không còn thấy đi ra nữa.”

“Nếu như không tin, ông có thể thử liên lạc với anh ta”

“Đương nhiên nếu ông vấn lựa chọn đi đến Hà Tây thì tôi cũng không ngăn cản. Nhưng hậu quả thì ông phải tự cân nhắc rõ ràng.”

Lời này của Vương Trạch đồng nghĩa với lời đe doạ.

Vương Trạch đã bày tỏ hết sức rõ ràng ý tứ của mình.

Trình đại sư đã chết, nếu như bà lựa chọn tiếp tục tiến về Hà Tây, vậy chính là muốn đối địch với nhà họ Vương tôi, tự gánh lấy hậu quả.

Nếu như Lôi nữ vương lựa chọn ở lại, vậy có nghĩa là thỏa hiệp với nhà họ Vương, trở thành bạn của nhà họ Vương.

Lựa chọn như thế nào, quyền chủ động thuộc về Lôi nữ vương.

Lôi nữ vương hơi suy ngẫm, đã có đáp án của mình Bà ta nhìn Vương Trạch, hơi thở trang trọng tựa như xuyên qua khăn che mặt, tản mát ra ngoài.

“Chưa nói đến việc tin tức này của cậu là thật hay giả, lùi một bước mà nói, cho dù Trình đại sư chết rồi, tất cả những gì của cậu ta cũng không đến lượt người ngoài chẩm mút. Lĩnh Nam này còn có Lôi nữ vương tôi!”

“Cậu Vương, người sống ở trên đời, luôn có một số thứ vượt qua sự tồn tại của tiền tài và lợi ích, ví dụ như ơn nghĩa, tình bạn…”

“Nếu như một người vì lợi ích mà có thể vứt bỏ tất cả, vậy tương lai cũng có thể vứt bỏ cậu.”

Nghe vậy, tươi cười trên mặt Vương Trạch biến mất, tỏ vẻ nghiêm túc nói: “Cho nên, đây chính là sự lựa chọn của bà?!”

“Đúng”.

“Tự lo lấy mình!” Vương Trạch trầm thấp nói.

“Tạm biệt!”

Lôi nữ vương không chút do dự mang theo Vân Nguyệt và Phong Miên quay người rời đi.

Vương Trạch nhìn bóng lưng ba người rời đi, trên khuôn mặt trẻ trung bỗng sinh ra cảm xúc bùi ngùi.

“Lôi nữ vương, là tôi coi thường bà rồi!”

“Cậu hai, có muốn tôi đi giữ bà ta lại?” Một trận gió thổi qua, một ông lão áo xám bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh Vương Trạch, tốc độ nhanh đến cực hạn.

“Không cần, cứ để cho người của Thất Tỉnh Tông đối phó bà ta đi! Hình như lần này Thất Tinh Tông phái ra vị tiểu sư thúc am hiểu thuật thải bổ kia.” Trên mặt Vương Trạch lộ ra ý cười mưu mô.

Trước khi chưa gặp Lôi nữ vương, anh ta cho rắng Lôi nữ vương giống như đám người Mã Tài, đều phụ thuộc vào thực lực mạnh mẽ của Trình đại sư.

Sau khi nhìn thấy Lôi nữ vương rồi, Vương Trạch mới phát hiện, quan hệ giữa Lôi nữ vương và Trình Kiêu sâu đậm hơn anh ta tưởng tượng nhiều.

Nếu như Lôi nữ vương xảy ra bất trắc gì, cho dù Trình Kiêu không kịp thời trở vì y thì chờ anh trở về rồi, cũng nhất định không chết không dừng với Thất Tinh Tông.

Nếu như Trình Kiêu kịp thời trở về, vậy chắc chắn người nhà họ Cung và Thất Tinh Tông không cách nào còn sống trở về. Như vậy, Thất Tinh Tông cũng sẽ không chết không dừng với Trình Kiêu.

“Như vậy, tuyệt đối không một sai sót.” Vương Trạch vươn vai duỗi lưng, tỏ vẻ nhẹ nhõm.
 
Chương 1315


Chương 1315

Trong ngày hôm ấy, Lôi nữ vương chạy đến Hà Tây, gặp được Mã Tài.

Mã Tài lập tức có người đáng để tin cậy.

“Ngài Lôi, Cung Thu Thiện cho tôi một ngày, muốn tôi gọi ông chủ lớn của mười tám thành phố Lĩnh Nam đến, khuất phục ông ta. Bây giờ tôi đang chuẩn bị thông báo cho đám người Tạ Thiên Hoa, bà có ý kiến gì không?” Mã Tài nghiêm túc nói.

Lôi nữ vương nói: “Nhà họ Cung đã có cao thủ võ đạo trợ giúp, cho dù gọi mọi người đến cũng vô dụng. Nếu nhà họ Cung muốn nơi sản sinh ra nước Sinh Mệnh, như vậy chắc chắn sẽ không bỏ qua biệt thự trên hồ Nguyệt Nha.”

“Chúng ta đến biệt thự Vọng Lâu trên hồ Nguyệt Nha, thông báo cho ngài Tô Lương Tử, hi vọng ông ta có thể khống chế trận pháp Trình đại sư để lại, ngăn chặn tấn công của nhà họ Cung.”

Mã Tài nói: “Việc này không nên chậm trễ, bây giờ chúng ta lập tức đi thông báo cho ngài Tô Lương Tử!”

“Được!”

Trên hồ Nguyệt Nha, sương mù dày đặc, dưới tác dụng của đại trận Tiên Thiên Ngũ Hành Tụ Linh, toàn bộ hồ Nguyệt Nha tràn đầy linh khí, tựa như tiên cảnh Nhưng mà, đại trận Tiên Thiên Ngũ Hành Tụ Linh có hiệu quả mê huyễn, người bình thường căn bản không vào được.

Tuy nhiên, bởi vì Mã Tài cần đi vào trong biệt thự Vọng Lâu lấy nước linh khí chế tạo nước Sinh Mệnh, cho nên Trình Kiêu đã nói cho Mã Tài cách tiến vào Vọng Lâu.

Mã Tài và Lôi nữ vương mang theo mấy thuộc hạ tâm phúc, cùng nhau đi đến biệt thự Vọng Lâu.

Nhưng mà, sau khi đến biệt thự Vọng Lâu, lại cũng không tìm được Tô Lương Tử, thậm chí còn không có bất kỳ người nào.

Giờ phút này Tô Lương Tử còn đang ở Trung Châu, bảo vệ an toàn cho Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc.

Tìm một lượt, đám người Mã Tài và Lôi nữ vương trở về đứng trước cửa chính biệt thự, trên mặt tràn đầy nghiêm trọng.

“Làm sao bây giờ? Ngài Tô Lương Tử không có ở đây, Trình đại sư cũng không liên lạc được, phải làm sao mới ổn đây?” Mã Tài sốtr ột giậm chân.

Lôi nữ vương thở dài một tiếng: “Bây giờ chỉ có thể dựa vào chính chúng ta thôi.”

“Có đại trận phòng hộ do Trình đại sư bố trí, hi vọng có thể ngăn cản người nhà họ Cung một khoảng thời gian, kéo dài đến lúc Trình đại sư hoặc ngài Tô Lương Tử chạy trở về!”

Mã Tài buồn phiền nói: “Đáng tiếc chúng ta không có cách liên lạc với ngài Tô Lương Tử, nói không chừng giờ phút này ngài ấy đang ở cùng với Trình đại sư. Nếu như có thể liên lạc với ngài ấy, vậy cũng có thể liên lạc với Trình đại sư.

Lôi nữ vương không nói chuyện, Tô Lương Tử vẫn luôn đứng đẳng sau Trình Kiêu, rất dễ khiến người ta bỏ qua, hơn nữa dường như ông ta cũng không cảm thấy hứng thú với mấy người.

Lôi nữ vương, mọi người không cần thiết phải nhiệt tình sáp vào.

“Bây giờ nói gì thì cũng đã muộn rồi, ông tiếp tục cho người liên lạc với Trình đại sư, tôi đi xung quanh nhìn xem Trình đại sư có để lại biện pháp phòng hộ nào không.”

Ngày hôm sau, Cung Thu Thiện lại dẫn người đi vào biệt thự của Mã Tài.

Nhưng mà, trong biệt thự của Mã Tài không có một ai, ngay cả bảo vệ trông cửa cũng không có Đứng trong sân nhà trống rỗng, Cung Thu Thiện lạnh lùng cười nói: “Hay cho Mã Tài ông, thế mà lại chạy rồi! Nhưng dù sao mục tiêu của tôi cũng không phải ông, chạy thì cứ chạy đi!”

“Đi, chúng ta đi thẳng đến hang ổ hồ Nguyệt Nha của Trình đại sư!”
 
Chương 1316


Chương 1316

Cung Thu Thiện dẫn người quay đầu tiến đến hồ Nguyệt Nha.

Mọi người đứng dưới chân núi hồ Nguyệt Nha, ngước nhìn hồ Nguyệt Nha sương mù dày đặc, tựa như tiên cảnh trần gian, ai nấy đều ngây dại.

Cung Thu Thiện kinh ngạc thán phục: “Đây chính là hang ổ của Trình đại sư sao? Không ngờ trên đời này còn có một tiên cảnh trần gian như vậy, thảo nào có thể sản sinh ra nước Sinh Mệnh vô cùng thần kỳ!”

Các đệ tử của Thất Tỉnh Tông ở phía sau cũng nhắm mắt hưởng thụ.

“Sư thúc tổ, linh khí nơi này thật dồi dào!”

“Đúng vậy, còn dồi dào hơn linh tuyền của Thất Tỉnh Tông chúng ta mấy chục lần!”

Tiểu sư thúc của Thất Tinh Tông hơi nghi ngờ: “Không đúng, năm đó tôi cũng đi qua nơi này, linh khí ở nơi này rất căn cỗi. Trình đại sư này quả nhiên có chút bản lĩnh, vậy mà lại có đại pháp thần kỳ cướp đoạt linh khí thiên địa!”

“Thẩm huynh thích nơi này?” Cung Thu Thiện cười hỏi.

“Đương nhiên!” Trên khuôn mặt tiểu sư thúc lộ vẻ tham lam không hề che giấu, nơi có linh khí dồi dào thế này chính là bảo địa tu luyện mà các võ giả tha thiết ước mơ.

“Vậy thì cướp về, biến nó thành vùng đất của Thất Tỉnh Tông. Nơi tốt thế này, sao có thể rơi vào trong tay người ngoài!” Cung Thu Thiện nói.

“Tôi cũng có suy nghĩ này, nhưng mà bây giờ nói mấy lời này vẫn hơi sớm, chiếm giữ nơi này rồi nói tiếp.” Tiểu sư thúc nói.

“Được, vậy bây giờ chúng ta tấn công đi!” Cung Thu Thiện cầm đầu, dứt khoát chui vào phạm vi của đại trận Tiên Thiên Ngũ Hành Tụ Linh.

Dù sao Trình đại sư đã chết, người khiến Cung Thu Thiện kiêng kị nhất đã không còn, cho dù còn sót lại một số thuộc hạ của Trình đại sư, ông ta vẫn có thể không lo không sợ.

Tiểu sư thúc cũng theo sát phía sau Cung Thu Thiện, tiến vào phạm vi của đại trận.

Nơi này linh khí dồi dào, quả thật chính là động thiên phúc địa hiếm thấy trong thiên hạ. May mà tốc độ của Thất Tỉnh Tông bọn họ đủ nhanh, chứ lỡ như bị người khác chiếm giữ trước rồi, bọn họ lại phải ra tay cướp đoạt, vậy cũng là danh không chính ngôn không thuận Cho nên, nhất định phải chiếm lĩnh nơi này trước khi các thế lực khác phát hiện ra.

Nửa tiếng sau, đám người Cung Thu Thiện và Thất Tinh Tông lại xuất hiện ở chỗ cũ, trên mặt tràn đầy mơ hồ.

Cung Thu Thiện nhìn về phía tiểu sư thúc: “Thẩm huynh, chuyện này là thế nào? Chúng ta đi lâu như vậy, vì sao lại trở về chỗ cũ rồi?”

Tiểu sư thúc nhìn đại trận ngập tràn sương mù, nghiêm túc nói: “Nơi này có đại trận hộ sơn!”

Đại trận hộ sơn!

Nghe thấy bốn chữ này, trên mặt mấy tên đệ tử Thất Tỉnh Tông đều lộ vẻ khiếp sợ.

Đại trận hộ sơn là lực lượng phòng hộ mạnh mẽ nhất tông môn, bình thường rất khó công phá, nếu như nơi này được bố trí đại trận hộ sơn, bọn họ muốn chiếm lĩnh nó, chắc chăn khó như lên trời!

“Vậy chúng ta nên làm gì đây? Nói không chừng đám người Mã Tài kia cũng đang trốn ở trong này, chúng ta không thể tay không trở về như vậy được!” Cung Thu Thiện lo lắng nói.

Tiểu sư thúc lại nghiêm túc dò xét toàn bộ đại trận.

“Trước đừng nản chí, tôi cảm thấy đại trận hộ sơn này cũng không phải cực kỳ mạnh mẽ, chúng ta lại thử một lần nữa!”

Ông ta có thể cảm nhận được, đại trận này cũng không có lực lượng phòng ngự cực kỳ mạnh mẽ.

“Đi theo tôi!” Tiểu sư thúc nói xong thì dẫn đầu đi vào.

Lần này, bọn họ vô cùng cẩn thận, tiểu sư thúc đi trước dẫn đường, thoáng chốc đã ra khỏi đại trận.
 
Chương 1317


Chương 1317

“Đại trận hộ sơn của Trình đại sư cũng chỉ đến thế mà thôi!” Tiểu sư thúc đứng trước cửa lớn biệt thự Vọng Lâu, đắc ý cười nói.

Thật ra Trình Kiêu còn chưa kịp bố trí đại trận hộ sơn thật sự, huyễn trận này chỉ là hiệu quả kèm theo của đại trận Tiên Thiên Ngũ Hành Tụ Linh mà thôi.

Thực lực của tiểu sư thúc đã là cảnh giới Tông Sư đại thành, chỉ.

cần chú ý một chút, tất nhiên huyễn trận này không nhốt được ông ta.

“Thẩm huynh quả nhiên lợi hại!” Cung Thu Thiện mỉm cười, nói một câu lấy lòng.

Trong biệt thự, đám người Lôi nữ vương và Mã Tài đứng trên sân thượng nhìn đám người tiểu sư thúc.

Mã Tài lộ vẻ căng thẳng nói: ‘Bọn họ đi vào rồi!”

“Đại trận này không thể vây nhốt bọn họ!”

“Lần này chúng ta nên làm thế nào đây?”

Lôi nữ vương đeo khăn che mặt, không nhìn ra vui giận, nhưng mà, trong giọng nói của bà ta lại lộ ra khí thế hào hùng thấy chết không sờn.

“Liều mạng với bọn họ!”

Mã Tài nhíu mày: “Cũng chỉ có thể làm như vậy thôi.”

Cung Thu Thiện dẫn theo đám người tiểu sư thúc tiến vào biệt thự, Lôi nữ vương dẫn theo Mã Tài, Vân Nguyệt và Phong Miên, bày thế trận sẵn sàng đón địch.

Cung Thu Thiện nhìn Lôi nữ vương, sắc mặt hơi phức tạp, kể ra, Lôi nữ vương và ông ta còn có quan hệ họ hàng.

Nhưng mà, Lôi nữ vương mặc kệ cho Trình Kiêu đánh gãy chân con trai Cung Thế Huân của ông ta, khiến cho ông ta vô cùng bất mãn, bắt đầu từ ngày đó, ông ta đã ngầm nảy sinh oán hận với Lôi nữ vương rồi.

“Em họ, lâu rồi không gặp, vẫn còn khỏe chứ!” Cung Thu Thiện âm trầm nói.

Sắc mặt Lôi nữ vương rất nghiêm túc, nhìn chăm chăm Cung Thu Thiện: “Nếu như trong mắt ông vẫn còn người em họ tôi đây, hôm nay đã không dẫn người đứng ở nơi này!”

“Bà đang chỉ trích tôi sao?” Sắc mặt Cung Thu Thiện trở nên lạnh lẽo: “Hừ, lúc trước khi bà nhìn con trai tôi bị Trình đại sư đánh gãy chân, bà có nhớ tới người anh họ tôi đây không!”

Lôi nữ vương lạnh lùng cười nói: “Tôi biết mà, ông tuyệt đối sẽ không chịu để yên chuyện này.”

“Nhưng mà, dù ông oán hận tôi thế nào, trách móc tôi thế nào, thì với chuyện của Thế Huân, tôi đã cố gắng hết sức rồi.”

“Muốn trách cũng chỉ có thể trách bản thân cậu ta, thật sự không coi ai ra gì!”

Cung Thu Thiện cười lạnh lùng: “Hay cho câu đã cố gắng hết sức! Nếu như bà thật sự cố gắng hết sức, vậy vì sao chân con trai tôi gãy rồi mà bà vẫn yên lành đứng ở chỗ này!”

“Rõ ràng bà chính là chó săn của Trình đại sư!”

Lôi nữ vương cười gượng, nếu như người Cung Thế Huân đắc tội không phải là Trình đại sư, nếu như Trình đại sư không có ơn tái tạo với bà ta, như vậy, chắc chắn Lôi nữ vương sẽ liều mạng bảo vệ Cung Thế Huân.

Nhưng mà, Lôi nữ vương lại có thể vì đứa cháu trai không ra gì của mình mà trở mặt, không chết không dừng với ân nhân của mình hay sao?

“Ông nói sao cũng được, tôi không thẹn với lòng mình!” Lôi nữ vương không muốn tranh cãi với Cung Thu Thiện.
 
Chương 1318


Chương 1318

Nhưng, Vân Nguyệt đứng ở phía sau lại không nhìn nổi nữa, bất bình thay Lôi nữ vương: “Cung gia chủ, nếu như không phải chủ nhân nhà tôi cầu xin Trình đại sư, thứ con ông gãy cũng không phải là chân, mà chính là cổi”

“Ông không cảm ơn chủ nhân nhà tôi thì thôi đi, trái lại còn sỉ nhục bà ấy như vậy, lương tâm của ông đi đâu mất rồi?”

“Hơn nữa khi Trình đại sư ở đây, các ông không dám tới, lại nhân lúc Trình đại sư không ở đây, đến tập kích bất ngờ, các ông như vậy chẳng phải là sợ mạnh hiếp yếu hay sao!”

Đối với chỉ trích của Vân Nguyệt, mặt già của Cung Thu Thiện hơi đỏ lên: “Đúng vậy, tôi không dám tìm Trình đại sư báo thù, nhưng bây giờ cậu ta chết rồi!”

“Đây đúng là ông trời có mắt!”

ậu ta chết rồi, cho nên tôi đến tìm cậu ta báo thù! Tất cả những gì của cậu ta đều sẽ trở thành của tôi.”

Vẻ mặt hèn hạ vô sỉ được Cung Thu Thiện thể hiện một cách vô cùng sinh động.

Vân Nguyệt vô cùng tức giận, lần đầu tiên cô ta phát hiện, gia chủ của nhà họ Cung ở Tây Ninh lại có thể vô sỉ đến mức độ này, thảo nào có thể dạy dỗ ra người con trai giống như Cung Thế Huân.

Khuôn mặt bên trong khăn che mặt của Lôi nữ vương hơi rung động, rõ ràng cũng đang cố gắng kìm nén cơn giận.

“Cung gia chủ, Trình đại sư sẽ không chết, không ai có thể giết Trình đại sư, tôi khuyên ông không nên trúng kế mượn đao giết người của người khác!”

Sắc mặt Cung Thu Thiện âm trầm, nói ra: “Ông Lôi, tôi khuyên bà một câu, lập tức khuất phục, nếu không đừng trách tôi không nể tình”

Lôi nữ vương cười khẩy: “Muốn cướp đoạt tất cả nơi này, trước tiên bước qua xác của tôi!”

“Vậy cũng đừng trách tôi không khách khí.” Khuôn mặt già của Cung Thu Thiện âm trầm như sắp chảy ra nước.

“Thẩm huynh, làm phiền rồi!” Cung Thu Thiện chắp tay nói với tiểu sư thúc.

Tiểu sư thúc gật đầu, vô cùng hứng thú liếc nhìn Lôi nữ vương, ánh mắt tỏa ra hào quang nóng rực.

“Trông thực lực của bà ta, vậy mà đã là tu vi Hóa Cảnh, rất lâu không gặp nữ Tông Sư rồi!”

“A Thành, A Vũ, hai người lên, chú ý đừng làm bị thương!”

Hai người đàn ông trung niên có vẻ ngoài tương tự nhau nở nụ cười xấu xa, gật đầu nói: “Vâng!”

Tiểu sư thúc có đức hạnh gì, bọn họ đều rất rõ ràng, e rằng nữ Tông Sư trước mắt khó thoát khỏi bàn tay quỷ dữ của tiểu sư thúc rồi.

Vân Nguyệt nhỏ giọng nói: “Chủ nhân, hay là để hai người bọn tôi lên trước!”

Lôi nữ vương lắc đầu: “Hai người này đều là Tông Sư Hóa Cảnh, tương đương với thực lực của tôi, các cô không phải là đối thủ.”

Vân Nguyệt nhíu mày, lộ vẻ lo lắng: “Hai tên Tông Sư! Ngài chỉ.

vừa đột phá đến cảnh giới Tông Sư, có thể đối phó được hai người bọn họ không?”

Nghe nói như vậy, Mã Tài bên cạnh thầm run rẩy. Nếu như ngay cả Lôi nữ vương cũng thua, vậy ông ta nên làm gì đây?

Lôi nữ vương có thể liều chết không lùi vì Trình Kiêu, nhưng Mã Tài ông ta không muốn như vậy, ông ta chỉ là một doanh nhân. Đ¡ theo Trình đại sư cũng tốt, đi theo Vương đại sư cũng được, đối với ông ta thì đều không quan trọng.

Trong lòng Mã Tài đã bắt đầu âm thầm tính toán.

Lôi nữ vương nói: “Chuyện đến nước này, cũng không còn cách nào khác, chỉ hi vọng Trình đại sư có thể nhanh chóng trở về”
 
Chương 1319


Chương 1319

Hai người A Thành và A Vũ chạy đến trước mặt Lôi nữ vương, suồng sã đánh giá Lôi nữ vương, hệt như thợ săn đang xem xét con mồi của mình.

“Người phụ nữ này, bà không phải đối thủ của hai anh em bọn tôi, ngoan ngoãn đầu hàng, cũng giúp bà bớt phải nếm khổ sở!” A Vũ lạnh lùng quát.

“Có phải đối thủ hay không, không đến lượt các ông nói, phải đánh mới biết được.” Lôi nữ vương không nói nhảm với hai người, dứt khoát tung ra nắm đấm.

Công pháp Lôi nữ vương tu luyện vốn chỉ là một bộ công pháp thiếu hụt, về sau được Trình Kiêu phục hồi, đồng thời sửa đổi theo công pháp của giới tu tiên.

Cho nên, công pháp Lôi nữ vương tu luyện mạnh mẽ hơn công pháp của Thất Tỉnh Tông nhiều.

Mặc dù Lôi nữ vương mới tiến vào Hóa Cảnh một thời gian ngắn, nhưng cũng miễn cưỡng đối phó được hai tên Tông Sư tiểu thành là A Thành và A Vũ này.

Ngay từ đầu, Lôi nữ vương cũng hơi trúc trắc, nhưng về sau đã ngày càng thành thạo. Dần dần, dựa vào ưu thế của công pháp mà chiếm được lợi thế.

Sau hơn ba mươi hiệp, Lôi nữ vương đánh bay hai người ra ngoài.

Cung Thu Thiện thầm hoảng sợ: “Không ngờ mấy năm không gặp, Lôi nữ vương không những chữa khỏi nội thương, mà võ lực còn mạnh mẽ hơn trước kia mấy chục lần!”

“Chẳng lẽ đều là nhóc con Trình Kiêu kia ban tặng? Thảo nào Lôi nữ vương bằng lòng liều chết đến cùng vì nhóc con kia.”

A Thành và A Vũ xấu hổ nói: “Sư phụ, công pháp của người phụ nữ này rất mạnh mẽ, hai người bọn con không phải là đối thủ!”

“Đồ vô dụng!” Tiểu sư thúc lạnh lùng lườm hai người, chậm rãi bước lên phía trước, nhìn Lôi nữ vương, lạnh giọng nói ra.

“Thực lực của bà không tệ, hay là đi theo tôi! Bà và tôi song tu với nhau, vừa có thể hưởng thụ vui sướng cực hạn trong nhân gian, vừa có thể nhanh chóng nâng cao tu vi”

Tuy Lôi nữ vương không hẳn là người của giới võ đạo, nhưng bà ta vẫn biết hàm ý của hai chữ song tu.

Khuôn mặt dưới tấm khăn che mặt của Lôi nữ vương đỏ bừng, bà ta trừng mắt nhìn tiểu sư thúc và hét lên đầy giận dữ: “Ông đúng là phần tử cặn bã trong giới võ đạo!”

Vì thân phân và địa vị của Lôi nữ vương ở đời thường nên chưa có một ai dám bất kính với bà ta cả.

Thế mà tiểu sư thúc lại dám khinh nhờn bà ta, thế nên Lôi nữ vương không thể nào nhấn nhịn nổi.

“Vậy tức là cô từ chối.” Tiểu sư thúc cũng không để bụng, như thể.

được ông ta để mắt chính là niềm vinh hạnh của Lôi nữ vương vậy.

“Đừng nói lời vô ích nữa, ông muốn cướp nước Sinh Mệnh thì đi qua xác tôi đã rồi hắng nói!” Lôi nữ vương hất tay, một luồng khí mạnh mẽ chứa đầy giận dữ bộc phát, uy thế khá mạnh.

“Cô không phải đối thủ của tôi, ngoan ngoãn chịu trói đi thôi, tôi không muốn khiến cô bị thương!”

Tiểu sư thúc xem thường nói, sau đó ông ta tiến lên trước bắt lấy Lôi nữ vương.

“Hừ!” Lôi nữ vương hừ một tiếng, thân hình thướt tha nhảy lên cao và đến trên không tung chưởng về phía tiểu sư thúc.

Cú đấm này cuốn theo tiếng gió gào thét, nó lao đến với tốc độ siêu nhanh, không nên xem thường nó.

Nhưng trông sắc mặt tiểu sư thúc rất hờ hững, khi một chưởng của Lôi nữ vương lao đến thì đột nhiên giơ tay ra nắm lấy cánh tay trắng nõn nà của Lôi nữ vương.

“Da đẹp đấy, đủ để song tu với tôi!” Tiểu sư thúc nhìn Lôi nữ vương mà như đang nhìn một món đồ vậy, cách nhìn đó khiến Lôi nữ vương cực kì xấu hổ.
 
Chương 1320


Chương 1320

“Đồ cặn bã, ông cứ mơ đi!” Lôi nữ vương hét to, bà ta dùng hết sức mình mới tránh khỏi sự khống chế của tiểu sư thúc được.

Nhưng có vẻ cổ tay bà ta đã bị đau do bị tiểu sư thúc cầm lấy.

Trong lòng Lôi nữ vương đầy hốt hoảng: “Tuy tên này ăn nói xăng bậy nhưng thực lực thì rất mạnh!”

“Trình đại sư à, nếu ngài vẫn chưa quay lại, chắc tôi không trụ nổi mất.”

Tiểu sư thúc ngạc nhiên nhìn Lôi nữ vương: “Cô tránh thoát khỏi sự khống chế của tôi khiến tôi bất ngờ quá đấy, xem ra công pháp mà cô tu luyện không hề tầm thường.”

Tiểu sư thúc cười gian: “Tự dưng tôi bỗng thấy hứng thú với cô hơn.

“Chết đi!” Lôi nữ vương giận dữ. Bà ta không muốn nghe ông ta nói thêm câu nào nữa nên đã dùng hết mọi tu vi để tấn công lần nữa.

Tiểu sư thúc gật đầu tỏ vẻ khen ngợi: “Được đấy, tuy chỉ mới bước vào Hóa Cảnh nhưng thực lực đã ngang băng một ít Tông Sư cảnh Đại Thành rồi.”

“Hai đồ đệ của tôi thua dưới tay cô cũng đúng thôi!”

“Nhưng cô muốn thắng tôi bằng thực lực thế này thôi ư, cô còn kém xa lắm”

Trước đòn tấn công của Lôi nữ vương, tiểu sư thúc không hề tránh mà tung chưởng ra đỡ.

Âm!

Chưởng gió đầy mạnh mẽ lan tràn khiến Lôi nữ vương bay ra ngoài, mạng che mặt cũng bị luồng gió mạnh đánh bay và để lộ gương mặt xinh đẹp hãy còn quyến rũ lắm.

“Chủ nhân!” Vân Nguyệt kêu lên rồi tiến lên chỗ Lôi nữ vương và đỡ bà ta.

“Tôi không sao.” Lôi nữ vương nói.

Tiểu sư thúc nhìn gương mặt tuy đã dãi gió dầm mưa nhưng vẫn rất xinh đẹp của Lôi nữ vương, dường như mắt cũng nổi lửa “Không ngờ cô đẹp đến thế!”

“Tôi phải có được cô!”

Tiểu sư thúc thích thú cười to, rồi bóng người lóe lên và tiến lên bắt Lôi nữ vương.

“Chủ nhân cẩn thận!” Vân Nguyệt hét và tiến lên với ý định đỡ đòn này thay cho Lôi nữ vương.

Nhưng đã bị Lôi nữ vương đẩy ra trước: “Đừng có điên, cô không phải đối thủ của ông ta!”

Lần này Lôi nữ vương không thoát được, bà ta đã bị tiểu sư thúc bắt đi và phong ấn tu vi lại.

“Chủ nhân!”

“Ngài Lôi!”

Vân Nguyệt, Phong Miên và Mã Tài hoảng sợ hét lên Lôi nữ vương trợn mắt nhìn họ: “Đừng để ý đến tôi, chờ Trình đại sư về!”

Cung Thu Thiện cười lạnh nói: “Chết đến nơi mà còn mong Trình đại sư về cứu bà à? Tiếc là giờ anh ta đã xuống mười tám tầng địa ngục rồi.”

Tiểu sư thúc cười gian nói: “Cô cứ yên tâm, tôi không giết cô đâu.

Ít Tông Sư là nữ mà xinh đẹp như cô lắm, tôi sẽ đối xử với cô như thể là bảo vật vậy.”

Nói rồi tiểu sư thúc giơ tay vươn tới ngực Lôi nữ vương ngay tại đó…

“Đồ khốn nạn!”

Lôi nữ vương tái mặt: “Có chết thì tôi cũng sẽ không để ông làm nhục tôi!”

Lôi nữ vương cắn lưỡi với ý định tự sát, nhưng tiểu sư thúc nhanh tay nhanh mắt đã nắm cằm Lôi nữ vương.
 
Chương 1321


Chương 1321

“Tôi không nỡ để cô chết đấy.”

Sau vài động tác nhỏ, tiểu sư thúc đã phong kín các huyệt chính trên người Lôi nữ vương.

“Cái vị Trình đại sư đó cho cô uống thuốc gì mà lại khiến cô một lòng một dạ với cậu ta thế?!”

“Sau này cô mà ngoan ngon đi theo tôi, tôi đảm bảo sẽ đối xử tốt với cô hơn cả Trình đại sư nữa.”

“Chủ nhân đừng làm thế!” Vân Nguyệt hét lên và liên tục lắc đầu.

Lôi nữ vương nhìn hai người, sắc mặt trông rất bi tráng như thể liều chết.

Rồi bà ta mỉm cười nói: “Đừng để ý đến tôi, hai người Sống cho tốt vào!”

“Được rồi được rồi, mau đưa hai ả này đi chỗ khác đi, đừng làm lỡ chuyện song tu của ta và người đẹp.” Tiểu sư thúc không nhịn được mà khoát tay nói.

“Dạ!” A Thành và A Vũ lập tức áp giải đưa Vân Nguyệt và Phong Miên đi.

Không ai nhận ra rằng, trong đống lá khô ở rừng cây bên phải biệt thự bị gió thổi bay mấy chiếc lá và để lộ một cặp mắt đang nhắm nghiền.

Thư Nam không biết anh ta đã bế quan bao lâu nữa, chỉ mỗi khi năng lượng trong người hết sạch anh ta mới tỉnh lại để ăn một bữa no nê, còn thời gian còn lại đều dùng để tu luyện.

Lúc này, Thư Nam đã hiểu ra một ít rồi.

“Hóa ra là núi nhưng không phải núi, là sông nhưng không phải sông, hình như mình đã hiểu rồi.”

“Ngọn núi trước mắt không phải là ngọn núi thật, con sông trước mắt cũng không phải là con sông thật. Tất cả đều được tạo ra bởi năng lượng của trời đất”

“Tất cả mọi thứ trên đời này kể cả con người đều do năng lượng tạo thành. Chỉ cần mình nắm giữ quy tắc vận hành của năng lượng trời đất, vậy thì mình có thể khống chế những năng lượng này”

“Thấy núi dời núi, thấy sông ngăn sông.”

“Chỉ tiếc là đám người này đến làm phiền mình, nếu không tu vi của mình sẽ tiếp tục tăng lên! Nhưng giờ đành phải bị ép kết thúc thôi”

Một hơi thở mạnh mẽ đột nhiên ập đến.

Tiểu sư thúc đang ôm Lôi nữ vương đi vào biệt thự bỗng hoảng hốt, ông ta dừng bước lại và cảnh giác nhìn xung quanh; “Ai?”

“Từ hôm nay cho đến mười ngàn năm sau, các người đều sẽ nhớ Kĩ tên tôi… Tôi tên Thư Nam!”

Giọng nói lạnh lùng đầy kiêu ngạo như thể từng tiếng sấm, nó vang vọng khắp vùng trời trên biệt thự Vọng Lâu.

Mọi người nhìn quanh, cuối cùng phát hiện bóng dáng của một thanh niên áo đen ở trên đỉnh cây của cánh rừng bên cạnh.

Lúc này, anh ta đang đứng trên ngọn cây cao nhất của cánh rừng và lạnh lùng nhìn mọi người.

“Là cậu ta!” Trong lòng Mã Tài rất vui mừng, bởi vì hiện tại ông ta vẫn nhớ như in sức chiến đấu mạnh mẽ kinh người mà anh ta bộc phát khi bị tổ hồn của Hạ Bạt chiếm hữu.

“Không ngờ cậu ta vẫn ở lại biệt thự Vọng Lâu, lần này chúng ta được cứu rồi!”

Sắc mặt Lôi nữ vương cũng đầy ngạc nhiên và mừng rỡ: “Là Thư Nam”

“Không ngờ cậu ta vẫn ở đây! Không biết bây giờ thực lực cậu ta thế nào rồi!”

Tiểu sư thúc híp mắt nhìn Thư Nam rồi âm trầm hỏi: “Này tên kia, cậu là aï?”

Thư Nam lạnh mặt không nói gì, anh ta chậm rãi đi xuống khỏi ngọn cây, cứ như thể dưới chân anh ta có một bậc thang vô hình vậy.
 
Chương 1322


Chương 1322

Cả quá trình Thư Nam đi từ trên không đến trước mặt tiểu sư: thúc, ánh mắt anh ta cứ nhìn tiểu sư thúc chăm chằm.

Tiểu sư thúc hoảng sợ trước ánh mắt của Thư Nam, ngoài ra ông ta còn cảm thấy một cảm giác cực kì nguy hiểm từ trên người Thư Nam. Cứ như kẻ đứng trước mặt ông ta không phải là con người, mà là một cái xác lao ra từ đống xác chết, hoặc là bò ra từ một khu mộ cổ đã vạn năm vậy.

Đây là hơi thở của Vạn Kiếp Bất Diệt Công.

Vốn dĩ Vạn Kiếp Bất Diệt Công và Đồng thi công mà Thư Nam tu luyện có thể bổ trợ cho nhau, nhưng để Vạn Kiếp Bất Diệt Công càng thêm thuần khiết, Thư Nam quyết định từ bỏ tu luyện Đồng thi công.

Phải có lòng can đảm và nghị lực lớn lắm mới làm được điều này.

Tất nhiên là trong thời gian ngắn, thực lực của Thư Nam không chỉ không tăng mà còn giảm xuống.

Nhưng nếu xem xét ở góc độ lâu dài, quyết định của Thư Nam mới là quyết định sáng suốt nhất.

Bây giờ Thư Nam tu luyện Vạn Kiếp Bất Diệt Công trở lại, thực lực của anh ta đã bắt kịp lúc tu luyện Đồng thi công rồi.

Hơn nữa, thực lực hiện tai của anh ta còn mạnh hơn cả lúc tu luyện Đồng thi công.

Tiểu sư thúc lại lạnh lùng hét lên: “Cậu kia, nếu chỗ này không liên quan đến cậu thì cậu mau đi đi, không thì mất mạng như chơi đấy!”

Giọng nói của Thư Nam rất lạnh lùng, không nghe ra chút tình cảm nào cả: “Đây là nhà tôi, đám các ông mới là người phải rời đi”

Tiểu sư thúc nhíu mày: “Cậu nói thế tức là cậu là người của Trình đại sư sao?”

“Ngài ấy là sư phụ tôi!” Tuy Trình Kiêu không nói sẽ nhận Thư Nam làm đồ đệ, nhưng Thư Nam sẽ không quên ân tình truyền võ đạo đó.

Vả lại Thư Nam cũng đã cảm nhận được sự mạnh mẽ của Vạn Kiếp Bất Diệt Công.

Thấy Thư Nam nói mình là đồ đệ của Trình đại sư, tiểu sư thúc thấy hơi xem thường.

Ông ta cười lạnh: “Trình đại sư – sư phụ của cậu đã chết rồi. Tôi thấy tư chất của cậu cũng được đấy, nếu ậu bái tôi làm sư phụ thì tôi sẽ hết lòng dạy dỗ cậu, có khi còn giúp cậu đạt đến cảnh giới trong truyền thuyết ấy chứ!”

Vốn dĩ Thư Nam đang híp mắt, nhưng khi nghe thế thì anh ta trợn mắt và lạnh lùng nói: “Dám rủa sư phụ tôi à, ông đi chết đi!”

Một luồng hắc khí tản ra từ trên người Thư Nam, rồi anh ta tung chưởng đánh tiểu sư thúc.

Tiểu sư thúc chỉ đành thả Lôi nữ vương xuống và tung chưởng đỡ đòn.

Âm!

Hai bên va chạm, Thư Nam phải lùi lại mấy bước, còn tiểu sư thúc chỉ lùi về sau một bước. Từ đòn tấn công này ta có thể thấy được, tiểu sư thúc là người chiếm thượng phong.

Trong lòng Lôi nữ vương và Mã Tài thấy hơi thất vọng, xem ra Thư Nam cũng không phải là đối thủ của tiểu sư thúc!

Tiểu sư thúc cười lạnh, rồi nhìn Thư Nam với ánh mắt càng khinh thường hơn: “Nhóc con, tôi cứ tưởng cậu mạnh lắm chứ, thì ra cũng chỉ là cái gối thêu hoa, trông thì đẹp đó nhưng chẳng có ích gì hết!”

Thư Nam không nói gì mà tiếp tục tung chưởng ra đánh.

Ban nấy chiếm thượng phong, thế nên tiểu sư thúc không coi Thư Nam ra gì cả, lần này cũng tung chưởng ra để lấy cứng chọi cứng chứ không chịu yếu thế.

Am!

Lần này Thư Nam cũng phải lùi ra sau mấy bước, oòn tiểu sư thúc thì cũng chỉ lùi một bước như cũ.
 
Chương 1323


Chương 1323

Nhưng tiểu sư thúc còn chưa kịp điều chỉnh nhịp thở thì Thư Nam lại đánh tới, tốc độ và sức mạnh của một chưởng này đều giống cũ.

“Còn tiếp à!” Tiểu sư thúc hơi tức giận: “Cái tên này sao cứ đánh mãi thế”

Âm!

Lại thêm một chưởng, nhưng lần này Thư Nam chỉ lùi ba bước còn tiểu sư thúc vẫn cứ lùi một bước.

Tuy nhiên phải ra đấm ba lần liên tục nên tiểu sư thúc bắt đầu thở hổn hển rồi, ấy thế mà Thư Nam vẫn cứ bình tĩnh tung chưởng điểm, tốc độ và sức mạnh của cú đấm này vẫn y như cũ.

Tiểu sư thúc tiếp tục đỡ đòn, nhưng lần này cả tiểu sư thúc lẫn Thư Nam đều lùi hai bước.

Hai bên ngang sức rồi!

“Tên điên này cứng đầu quá!” Tiểu sư thúc thầm mắng.

Trong lòng Lôi nữ vương càng lúc càng thấy ngạc nhiên và mừng rỡ: “Xem ra thực lực của Thư Nam không đơn giản như mặt ngoài!”

“Trình đại sư thần kì thật đấy, ngài ấy chính là người luôn tạo ra kì tích!”

Sau đó Thư Nam vẫn tiếp tục như cũ. Anh ta như thể một người chiến sĩ không biết mỏi mệt, không sợ cái chết, chỉ cần mình chưa chết, chỉ cần mình vẫn còn sức thì trong đầu anh ta chỉ.

vang vọng mỗi hai chữ là tấn công, tấn công!

Vạn Kiếp Bất Diệt Công được xưng là trải qua vạn kiếp nhưng không hề bị tiêu diệt, khi tu luyện đến hậu kì thì thực lực cực kì mạnh mẽ.

Nhưng điều quan trọng nhất là làm sao để người tu luyện trải qua cả vạn kiếp.

Vạn Kiếp Bất Diệt Công ở giai đoạn đầu nghiêng về khả năng phòng ngự và đỡ đòn, còn lực tấn công thì hơi yếu.

Đây cũng là cách mà Vạn Kiếp Bất Diệt Công bảo vệ người tu luyện trải qua các kiếp nạn.

Như người xưa đã nói, phải trải qua bao gian truân vất vả thì mới thành công được.

Ba chiêu tiếp nữa qua đi, tiểu sư thúc nhìn Thư Nam vẫn không ngại mỏi mệt như cũ thì trong lòng thấy hoảng hốt.

“Tên này uống thuốc kích thích đấy ư? Sao mà liều mạng thế chứ? Chẳng lẽ chân khí trong người cậu ta dùng mãi cũng không hết sao?”

Lúc này, tuy tiểu sư thúc vẫn có thể đỡ đòn, nhưng ông ta đã rơi vào thế hạ phong.

Sau mười chiêu, Thư Nam vẫn mạnh mẽ như cũ, anh ta liên tục lặp lại sự tấn công trước đó nhưng sức mạnh và tốc độ không hề yếu đi.

Còn tiểu sư thúc thì chỉ còn sức đỡ đòn chứ không có sức mà đánh trả nữa.

Nhìn Thư Nam tiếp tục xông lên như người điên, tiểu sư thúc sợ hết cả hồn Kẻ địch đáng sợ nhất không phải là kẻ mạnh nhất, mà là kẻ có sức vô tận, giống như Thư Nam vậy đó, không biết mệt mỏi, không cần nghỉ ngơi, chân khí như thể dùng mãi không hết, tuy có lúc cũng xuống thế hạ phong, nhưng lâu dần sẽ khiến đối thủ mệt chết!

“Không được, nếu cứ tiếp tục thế này, dù mình không bị cậu ta đánh chết thì cũng bị cậu ta dây dưa đến chết thôi. Phải mạo hiểm một phen!”

“Thất Tỉnh Hối Linh!”

Tiểu sư thúc đột nhiên hét lớn, ngón tay hợp lại như mũi kiếm và hướng lên trời, miệng thì lẩm bẩm: “Thiên địa vô cực, Thất Tỉnh Hối Linh tiến vào pháp thể của ta, nghe theo hiệu lệnh của ta!”

Nguyên khí trong trời đất đột nhiên trở nên nóng nảy, rất nhiều nguyên khí của trời đất bị tiểu sư thúc hút vào trong người một cách điên cuồng Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi mà tiểu sư thúc mập lên rõ rệt, như thể một chú gấu bông khổng lồ vậy.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom