Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [ Zata X Laville] Mơ .

[ Zata X Laville] Mơ .
Ngoại truyện 3.2


Laville ấy vậy mà cũng nghe theo lời Zata, cậu đưa Zata về nhà theo đúng lời anh nói.

Sau khi dìu Zata ngồi xuống ghế, Laville liền vội vàng đi tìm hộp thuốc, loay hoay một hồi Laville vẫn không thấy hộp thuốc đâu.

Zata rõ ràng biết hộp thuốc nằm ở đâu nhưng lại không chỉ cho cậu, chỉ để có thể ngắm nhìn dáng vẻ luống cuống đáng yêu của Laville.

" À...ờm...anh có thể chỉ cho tôi hộp thuốc của anh chỗ nào được không ?"

" Ở trên nóc tủ ngay trước mặt em ấy.

Ngày trước nó không ở chỗ đó đâu, là em để lên đấy để nếu anh có bị thương còn dễ dàng tìm thấy.

Em còn note cả giấy nhớ cho anh để anh biết nữa."

Zata khẽ đượm buồn.

Phải, là Laville lo cho anh bị thương mà lại không biết chăm sóc bản thân, nên đồ gì cậu cũng note giấy nhớ lại cho Zata để ý đến.

Vậy mà anh lại không biết trân trọng tình cảm mà Laville dành cho anh...Nghe thấy Zata nói vậy, Laville liền tỏ vẻ nghi hoặc : " Tôi là người để cho anh á ?

Tôi nghĩ chắc anh nhầm rồi, vì đây là lần đầu tiên tôi đến đây mà."

Zata lúc này mới sực nhớ ra.

Chết cha, lúc này Laville đâu có biết chuyện gì xảy ra đâu.

Zata lo lắng đến mức đổ mồ hôi hột, anh liền xua tay :" Là...là anh nhầm thôi...em đừng để ý..."

Laville cũng không để ý đến lời nói của Zata nữa.

Cậu lấy ra trong hộp cứu thương rồi bắt đầu sát trùng vết thương cho anh.

" Tôi có thể hỏi anh một câu không ?

Tại sao lúc đó anh lại đến cứu tôi ?"

Zata hơi bất ngờ trước câu hỏi của Laville.

Anh biết giải thích với cậu thế nào đây ?

Nói với cậu rằng ở tương lai cậu đã chết, và người hại chết cậu chính là anh ?

Mà bây giờ anh lại quay trở về quá khứ để cứu cậu, nói như vậy thì chỉ khiến Laville càng thêm căm ghét anh hơn thôi.

Zata lưỡng lự không biết nói với Laville như thế nào, trong mắt anh chứa đầy sự lo lắng.

Laville thấy dáng vẻ bồn chồn của Zata, cậu liền nắm lấy tay anh an ủi :" Không sao đâu mà, nếu anh không muốn nói cho tôi biết thì cũng không sao hết.

Tôi hiểu cho anh mà."

Laville khẽ mỉm cười, nụ cười đó khiến Zata không kìm được lòng, cuối cùng anh liền nói hết sự thật cho Laville nghe.

Laville nghe xong mặt cậu chứa đầy sự bất ngờ, sau đó cậu liền bật cười lớn : " Ha ha anh nói trong tương lai tôi sẽ chết á ?

Hơn nữa có cả một đống sự việc bi thương đến với tôi nên tôi đã bị trầm cảm và uống thuốc ngủ tự tử sao ?

Nghe có vẻ hoang đường vậy ?"

" Nhưng mà lời anh nói hoàn toàn là sự thật.

Em phải tin anh, nếu không điều đó thực sự sẽ xảy đến với em trong tương lai."

Laville không nhịn nổi cười, cậu sắp xếp lại đồ đạc sau đó đứng dậy để rời khỏi nhà Zata : " Tôi không biết lời nói của anh là thật hay không, nhưng tôi vẫn không tin được.

Xin lỗi nhưng tôi phải trở về rồi, cảm ơn anh hôm nay đã cứu tôi, tôi nhất định sẽ báo đáp cho anh sau."

Laville định rời đi thì bỗng bị Zata kéo lại.

Anh không nỡ để cậu đi mất, nếu bây giờ anh không giữ cậu lại có khi anh sẽ mất cậu mãi mãi.

Zata hoảng hốt không biết làm như thế nào, anh chỉ biết nói một tràng dài để thuyết phục Laville rằng lời anh nói là sự thật :" Em phải tin anh.

Có phải em có một người bạn thân tên là Bonnie đúng không ?

Hơn nữa nay em ở trong quán bar là bị ba em bán vào đó, ông ta bán em cho bọn chúng để ôm một vali tiền về.

Ba mẹ em không quan tâm em, thứ họ quan tâm đến là danh dự.

Em thường xuyên bị đánh bởi vì em thích người cùng giới, họ cho đó là nỗi ô uế nên thường xuyên đánh đập em.

Mong em tin anh, nếu em quay về nhà một lần nữa, ba em sẽ lại bán em vào quán bar mất.

Đến lúc đó...anh sẽ không thể đến cứu em được nữa..."

Càng nói giọng Zata càng nghẹn lại, nước mắt anh lại chảy dài.

Zata không muốn để mất Laville nữa đâu.

Đau lắm, thực sự rất đau.

Mất cậu lần nữa chắc anh sẽ không sống nổi mất."

Tại sao...anh lại biết hoàn cảnh của tôi ?"

" Không phải anh đã nói hết cho em nghe rồi hay sao.

Chỉ là em không tin anh mà lại bật cười."

Zata uất ức trước thái độ của Laville.

Lúc này Laville không còn tâm trạng để nghĩ đến việc khác.

Những lời Zata nói về gia đình cậu hoàn toàn chính xác, vậy chẳng lẽ những chuyện anh nói sẽ xảy đến với cậu trong tương lai là đúng ?

Laville hoang mang hồi sụp xuống đất, nếu đúng như lời Zata nói thì giờ cậu về nhà cũng sẽ lại bị ba bán đi.

Vậy cậu biết đi về đâu ?

Thấy Laville hoảng loạn, Zata liền tiến tới ôm cậu vào lòng : " Em đừng lo, anh sẽ bảo vệ cho em mà.

Em có thể ở lại đây tùy ý em muốn, anh sẽ bù đắp cho em tất cả lỗi lầm mà anh đã gây ra.

Nhé."

Không hiểu sao Laville cảm thấy cái ôm của Zata rất ấm áp, giống như cậu đã từng khao khát cái ôm này rất lâu rồi, dù họ mới chỉ quen nhau vài phút trước.

Laville đáp lại cái ôm của Zata bằng cái gục đầu vào vai anh, bởi vì cậu thấy được sự chân thành trong đôi mắt anh, điều đó khiến cho Laville cảm thấy an tâm hơn rất nhiều.
 
[ Zata X Laville] Mơ .
Ngoại truyện 3.3


Sau khi nghe Zata thuyết phục, cuối cùng Laville cũng chấp nhận sẽ ở nhà của Zata một thời gian.

Thường thì rất khó để có thể làm quen ở một môi trường mới, nhưng khi Laville ở nhà Zata cậu lại thích ứng rất nhanh, giống như cậu thực sự đã từng ở đây.

Laville cũng thấy khó hiểu, khi cậu động vào bất kì một đồ vật gì đó, dù đầu cậu còn đang nghĩ cách sử dụng nhưng tay chân thì lại thực hiện rất thành thạo.

Từ sau hôm Laville ở nhà Zata, nói đúng hơn anh không khác gì vật kí sinh.

Anh bám theo Laville mọi lúc mọi nơi, dù cậu có vào nhà vệ sinh anh cũng đòi vào cho bằng được.

Laville cảm thấy rất phiền, nhưng lại không hề ghét hành động này của anh.

Việc ở chung cùng với Zata khiến Laville hạnh phúc, thứ mà cậu không có được khi từng sống cùng ba mẹ mình.

Laville vẫn giữ cho mình thói quen đọc sách, khi rảnh rỗi cậu sẽ ngồi trên sopha và đọc một vài quyển sách.

Những lúc như vậy Zata sẽ lại nằm lên đùi cậu, ôm eo cậu, còn Laville thì vừa đọc sách vừa xoa đầu anh.

Việc Zata nằm lên đùi Laville đã trở thành thói quen, khi Laville chuẩn bị đọc sách cậu cũng không quên chừa một chỗ lại cho Zata nằm.

Hiện tại Laville vẫn còn phải đi học, nên cậu phải đi làm để kiếm tiền trả tiền học phí.

Hơn nữa cậu lại đang ở nhà Zata, ở không nhà anh mà không trả tiền nhà khiến Laville cảm thấy rất ngại, nên cậu tìm thêm công việc thứ hai để có thêm tiền trả tiền nhà cho Zata.

Hai công việc cùng lúc khiến Laville ít xuất hiện ở nhà hơn, điều này làm cho Zata thực sự lo lắng.

Hôm nay cũng như mọi ngày, sau khi làm xong ca của mình Laville phải ở lại kiểm kho nên về muộn hơn những ngày thường.

Laville lết thân xác đau nhức trở về nhà, cậu vừa mở cửa ra liền thấy Zata ngồi thù lù một cục trên ghế sopha.

" Aa...giật mình.

Sao anh vẫn còn ngồi đây vậy, thường giờ này anh phải đi ngủ rồi cơ mà."

" Tại sao hôm nay em về muộn thế ?"

" Hôm nay tôi ở lại kiểm chút hàng hóa thôi.

Không phải tôi về rồi hay sao, mau đi ngủ đi nhé."

Laville đóng sầm cửa định đi về phòng thì bị Zata níu tay lại, anh tức giận trách móc Laville :" Tại sao em lại về muộn như thế, em biết anh lo cho em lắm không ?

Về muộn cũng không báo cho anh một tiếng, anh đã ngồi chờ em suốt."

Laville bất ngờ trước thái độ của Zata.

Tại sao anh lại phải tức giận như thế ?

Cậu cũng phải đi làm kiếm tiền để nuôi sống bản thân, cậu cũng không thể nào ở nhà anh mãi được.

Trong đầu Laville xuất hiện hàng tá câu hỏi.

Tại sao Zata lại làm quá lên như vậy, chỉ là cậu đi về muộn hơn hằng ngày mà anh đã gắt gỏng với cậu, Laville chưa từng thấy mặt này ở anh từ trước tới giờ.

Bởi Laville không biết rằng Zata thích cậu, anh yêu cậu, nên mới xông vào cứu Laville, mới năn nỉ Laville ở lại nhà mình.

Laville không hề biết chuyện này, từ trước đến nay cậu luôn nghĩ rằng Zata sẽ chỉ chứa chấp cậu một thời gian, rồi cậu sẽ phải rời đi.

Laville không biết rằng Zata đã khát khao cậu đến nhường nào, nên cậu mới cảm thấy khó hiểu trước thái độ của anh.

Laville giật phắt tay Zata ra khỏi tay mình rồi trả lời bằng giọng khó chịu : " Tôi không biết vì sao anh lại tức giận đến thế, tôi cũng chỉ là đi làm về muộn hơn hằng ngày, cũng không phải lỗi gì quá lớn khiến anh trách móc tôi như vậy.

Tôi không gọi điện cho anh là tôi sai, nhưng tôi cũng cần phải kiếm tiền, tôi không thể cứ ở nhà anh mãi như thế này được."

" Em...em nói vậy nghĩa là sao ?

Em định rời đi à ?"

" Chẳng phải anh cảm thấy thương xót cho tôi nên mới để tôi ở nhà anh một thời gian hay sao ?

Rồi cũng đến lúc tôi phải rời đi thôi."

Rời đi ?

Tại sao Laville lại muốn rời đi ?

Không phải ông trời cho anh cơ hội sửa chữa sai lầm hay sao, vậy tại sao kết quả cuối cùng vẫn là Laville sẽ rời đi ?

Zata càng níu tay Laville chặt hơn, giọng anh run rẩy từng chữ như sắp khóc : " Không...không phải anh thương xót cho hoàn cảnh của em nên mới để em sống ở nhà anh đâu mà..."

" Nhưng anh cũng chẳng thể để người lạ sống ở nhà mình mãi được."

" Người lạ ?

Anh chưa bao giờ coi em là người lạ cả."

Zata không kìm nổi cảm xúc, nói xong anh liền bật khóc.

Laville thấy Zata khóc thì hốt hoảng, cậu vội vàng lấy vạt áo lau nước mắt cho anh :" Anh khóc đấy à ?

Tôi đã nói gì làm anh tổn thương sao ?

Anh đừng khóc nữa..."

" Hức...hức...anh không biết tại sao em vẫn muốn rời đi.

Anh...anh không coi em là người lạ, em là người anh yêu mà...làm sao anh có thể để người anh yêu chịu tổn thương được...anh bảo em đến nhà anh sống không phải vì hoàn cảnh của em, nó chỉ là một phần thôi...là anh thực sự muốn sống với em...muốn sống với người anh yêu mà..."

" Nhưng...nhưng chúng ta cũng chỉ mới gặp một thời gian, anh lại nói anh yêu tôi...làm tôi có hơi..."

" Rõ ràng anh đã kể em hết mọi chuyện rồi mà, tại sao em vẫn chưa tin tưởng anh ?"

Nói xong Zata liền chạy vội vàng trong phòng ngủ lấy ra quyển nhật kí của Laville rồi đưa cho cậu : " Em nhìn đi...anh không nói dối em đâu..."

Laville cầm quyển nhật kí trên tay, cậu lật mở từng trang.

Laville vội vàng lấy quyển nhật kí hiện tại mình đang viết rồi so sánh hai quyển với nhau.

Hai quyển giống y hệt nhau từ nét bút đến sự việc diễn ra, chỉ là quyển của Laville ở những trang sau vẫn còn là giấy trắng nhưng quyển của Zata đưa cậu thì đã bị viết kín hết cả.

Toàn là những chuyện đau khổ.

Laville bàng hoàng nhìn 2 quyển nhật kí.

Chẳng lẽ chuyện Zata nói hoàn toàn là sự thật ?

Lúc trước khi Zata nói với cậu, Laville chỉ nửa tin nửa không, nhưng đối với mấy chuyện siêu nhiên Laville không hoàn toàn tin tưởng nên càng về sau cậu càng không tin vào chuyện Zata đã nói với cậu.

Có thể Zata chỉ nói bừa nhưng lại đúng nên lúc Laville đang yếu lòng Zata mới có thể khiến cậu tin vào mấy chuyện siêu nhiên kì quái đó.

" Em...đã tin anh chưa ?"

Laville nhìn chằm chằm vào mặt Zata, hai mắt anh lúc này đang ngấn nước.

Chứng cứ rõ ràng như thế này bảo cậu không tin sao được.

Có vẻ cảm xúc uất ức của Zata vẫn chưa ngớt, thấy Laville im lặng, Zata không kìm được lại bật khóc lớn : " Hức...vậy là em vẫn chưa tin anh..."

Laville hốt hoảng khi thấy Zata khóc, cậu vội vàng ôm anh vào lòng rồi xoa đầu anh :" Tôi xin lỗi mà...anh đừng khóc nữa nhé...Tại vì tôi cứ nghĩ rằng anh coi tôi là người lạ nên tôi sẽ phải rời đi.

Mấy chuyện xuyên không tôi cũng không thể chắc chắn được, nên mới không tin lời anh.

Giờ thì tôi biết rõ rồi, nên anh đừng cảm thấy tủi thân nữa nhé..."

Thấy cuối cùng Laville cũng tin lời mình nói, Zata càng không nhịn được mà khóc lớn hơn, điều đó càng làm cho Laville cảm thấy hoang mang.

Cậu dỗ thế nào anh cũng không chịu nín, cuối cùng Laville phải ra kế sách cuối.

Laville ôm chặt mặt của Zata sau đó lao đến hôn anh.

" Anh nín khóc được chưa ?"

Dù chỉ là nụ hôn thoáng qua nhưng cũng đủ để Zata đứng hình.

Anh im lặng một hồi lâu, sau đó liền giả vờ khóc : " Hu...hu anh vẫn chưa nín khóc đâu mà...em hun hun anh thêm đi..."

" Anh đang cố rặn ra thì có..."

Bị Zata trêu ghẹo khiến Laville ngại đỏ cả mặt.

Chân tay cậu luống cuống muốn đẩy anh ra khỏi người cậu thì bị Zata giữ lại : " Anh vẫn còn buồn lắm, em đền bù cho anh đi..."

Nói rồi Zata tiến đến hôn Laville.

Bị anh giữ đầu nên Laville không thể chạy thoát, chỉ biết cuốn theo nụ hôn của anh.

Lưỡi Zata ấm nóng luồn lách trong khoang miệng cậu, anh không ngừng chọc ngoáy bên trong khiến Laville cảm thấy kích thích.

Cơ thể cậu tê tê như bị điện giật, hơi thở thì trở nên nóng bừng.

Zata không có ý buông tha cho cậu, anh gặm mút đôi môi mềm mại của Laville, hung hăng cướp hết hơi thở của cậu khiến Laville cảm thấy khó thở, chỉ đến khi cậu đập đập vào người Zata thì anh mới tiếc nuối tách ra khỏi môi cậu, để vương lại một sợi chỉ bạc.
 
[ Zata X Laville] Mơ .
Ngoại truyện 3.4


Dù đã được Laville đền bù tổn thương do cậu gây ra cho Zata nhưng anh mãi không ngừng khóc, Laville bất lực đành phải dìu Zata lại ghế sopha, ngồi vào trong lòng Zata để anh tựa đầu vào vai mình từ phía đằng sau.

Zata cứ ôm Laville mãi như thế, anh sụt sùi ở vai cậu, cho đến lúc tâm trạng ổn định Zata mới thấy dịu bớt đi một chút.

" Anh...thấy đỡ hơn chưa ?"

Laville nhẹ nhàng hỏi han Zata."

Một chút..."

Thấy Zata có vẻ đỡ hơn, Laville liền ấp úng nói :" Chuyện lúc nãy...lúc tôi hôn anh ấy, nói thế nào nhỉ...tại lúc đó thấy anh khóc tôi cuống quá nên mới làm như thế...tôi...thực sự tôi không có tình cảm với anh theo chiều hướng đó..."

Zata nghe xong chỉ biết im lặng.

Anh biết, lúc này làm sao Laville đã thích anh được, anh cũng hiểu hành động lúc đó của cậu chỉ là muốn an ủi anh để anh nín khóc.

Anh biết, anh hiểu chứ, nhưng không hiểu sao trong lòng vẫn nhói lên một nhịp.

" Điều đó có làm anh tổn thương không ?"

Zata khẽ bật cười, nụ cười gượng gạo xen lẫn đau lòng.

Laville nói cậu không có tình cảm với anh thì sao anh không tổn thương được cơ chứ ?

" Không sao...anh ổn.

Anh biết em không thích anh, nhưng đấy là hiện tại, trong tương lai anh khiến em thích anh là được đúng không ?"

Nói rồi Zata nhẹ nhàng hôn vào má Laville rồi rời khỏi cậu đi về phòng, bỏ lại mình Laville đang ngồi thẫn thờ trên ghế, tay cậu áp vào má, tim thì đập thình thịch.

" Cái gì vậy chứ ?"

Dù chỉ là hôn nhẹ vào má nhưng tim Laville vẫn cảm thấy nhộn nhạo hơn so với cái hôn cuồng nhiệt mà vừa nãy Zata trao cho cậu.

Có vẻ tim cậu đã có chút thay đổi kể từ khoảnh khắc đó chăng ?

Từ sau ngày hôm đó, Zata đối xử với Laville rất dịu dàng, anh nâng Laville như trứng hứng Laville như hoa, Zata không cho Laville làm bất cứ công việc nhà nào vì sợ Laville sẽ mệt mỏi đến cơ thể.

Được cưng chiều khiến Laville cảm thấy ngứa ngáy tay chân, cậu phải thuyết phục Zata mãi anh mới đồng ý cho cậu làm một việc - đó là nấu cơm cho Zata ăn.

Zata mỗi ngày đi làm về đều mua cho Laville một phần quà nho nhỏ khiến Laville cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

Cậu luôn ngóng chờ Zata đi làm về, khi thấy gần đến giờ Zata về hằng ngày là Laville sẽ mở cửa sẵn ra để chào đón anh.

Zata cũng đáp lại sự nhiệt tình của Laville bằng cách không về trễ một ngày nào, ngoại trừ những hôm anh phải có cuộc họp gấp trên công ty.

Vào những hôm như vậy, dù biết Zata ở trên công ty nhưng lòng Laville vẫn luôn thấp thỏm không yên.

Cậu mong ngóng từng phút từng giây anh trở về, chỉ vì cậu cảm thấy ở nhà một mình rất cô đơn.

Cậu nhớ anh, nhớ lắm, nên luôn mong anh có thể nhanh nhanh trở về nhà.

Zata chăm sóc Laville rất chu đáo, Zata thường xuyên xoa đầu cậu hay ôm cậu vào lòng khiến tim Laville đập thình thịch, mặt thì đỏ như trái cà chua.

Thi thoảng Zata lại trêu ghẹo Laville khiến cậu tức điên, Zata chọc cậu xong thì luôn đứng một bên cười khanh khách khiến Laville càng thêm tức.

Mỗi lúc như thế Laville lại ngó lơ không thèm để ý đến Zata khiến anh chột dạ phải đi năn nỉ xin cậu tha thứ.

Sống cùng Zata khiến Laville cảm thấy hạnh phúc, những hành động quan tâm chăm sóc của anh khiến lòng Laville trở nên nhộn nhạo.

Cuối cùng Laville cũng nhận ra, cậu đã rơi vào lưới tình của Zata.

Một thời gian trôi qua, rất nhanh đã đến sinh nhật của Laville.

Tuy ở nhà Zata không cho Laville động tay động chân vào một thứ gì nhưng Laville vẫn đi làm thêm ở cửa hàng tiện lợi, bởi ở nhà Zata chăm Laville kĩ quá khiến cậu ngứa ngáy tay chân, nên Laville vẫn giữ công việc làm thêm đó.

Không hiểu sao hôm nay khách đến mua hàng rất nhiều, lại còn phải kiểm kho nên 9 rưỡi Laville mới về đến được nhà.

Cậu mệt mỏi mở cửa đi vào, lại nhìn thấy Zata đang ngồi một cục trên ghế sopha.

Hình như cảnh này có chút quen...

Laville đi vào nhà rồi ngồi phịch bên cạnh Zata, cậu ngả đầu vào vai anh sau đó nhắm nghiền mắt cho đỡ mệt mỏi :" Xin lỗi...nay em nhiều việc quá nên về muộn.

Anh ăn tối chưa ?"

Việc Laville về muộn khiến Zata cảm thấy rất tủi thân nhưng dáng vẻ mệt mỏi của cậu làm Zata không nỡ giận dỗi Laville, anh nhẹ nhàng xoa đầu cậu : " Anh chưa...anh đợi em trở về mà."

Laville nghe đến đây liền mở mắt rồi bật dậy :" Sao giờ này anh còn chưa ăn ?

Em đã dặn nếu em về muộn thì anh cứ ăn cơm trước đi rồi kia mà ?"

" Nhưng mà...hôm nay là sinh nhật em mà, anh đã chuẩn bị một bàn ăn nho nhỏ đợi em về, chỉ là em về muộn quá..."

Lúc này Laville mới sực nhớ ra, cậu quên béng mất nay là sinh nhật cậu.

Laville bối rối nhìn Zata, anh đang bày ra gương mặt vô cùng uỷ khuất, giống như tủi thân mà sắp khóc đến nơi.

Không phải là sắp khóc mà anh khóc thật luôn rồi " Anh đã chuẩn bị hết tất cả để đợi em về..."

Vẻ mặt sụt sịt khóc của Zata khiến Laville hoang mang.

Tay chân Laville luống cuống vội vàng lau nước mắt cho Zata :" Aaaa...em xin lỗi...chắc anh thấy tủi thân lắm đúng không ?

Mặc dù nay sinh nhật em nhưng mà em nhường điều ước sang cho anh nhé.

Mau nín khóc xong ước đi nào..."

Zata liếc nhìn Laville với đôi mắt đẫm nước : " Thật không ?"

" Em nói thật..."

" Vậy anh ước em nghỉ làm thêm để ở nhà với anh..."

" Hể...gì cơ ?"

Laville cảm thấy rối bời trước điều ước của Zata, đang yên đang lành lại muốn cậu nghỉ ở nhà là sao ?

" Anh ước em nghỉ làm thêm, để ở nhà anh nuôi.

Anh đủ sức nuôi cả hai đứa mình từ giờ đến cuối đời mà, nên anh không muốn em đi làm thêm nữa.

Lúc trước em nài nỉ anh cho em đi làm thêm, mặc dù không thích nhưng anh vẫn miễn cưỡng để cho em đi, nhưng mà em toàn đi làm về muộn thôi, anh ở nhà một mình chán lắm, anh muốn em ở nhà cùng anh cơ..."

Zata bĩu môi tỏ vẻ uất ức.

Lúc này Laville đang đơ hết cả người vì câu nói của Zata, cậu mấp máy : " Anh...anh nói đến cuối đời là sao ?

Em còn chưa cả nói yêu anh mà anh đã tự mình quyết định vậy ?

Em..."

Như chợt nhận ra điều gì đó, Laville bất chợt im bặt sau đó quay đi nơi khác.

Chết rồi, chưa kịp suy nghĩ mà cậu đã nói ra hết rồi, Laville lấy tay bụp miệng mình lại, mặt cậu lúc này đang đỏ bừng lên vì ngại.

Zata đang bĩu môi nũng nịu cũng phải há hốc vì bất ngờ, anh vội vàng xoay người Laville lại để cậu đối diện với anh rồi hấp tấp hỏi cậu : " Em...em vừa nói gì đó đúng không ?

Em có thể nói lại cho anh nghe hay không ?"

Sự ngượng ngùng đã bao trùm cả cơ thể Laville.

Cậu ngại không dám nói lại, nhưng Zata cứ liên tục thúc giục khiến cậu không giấu nổi mà hét toáng lên : " Cái anh này sao anh phiền thế nhờ.

Em bảo là em yêu anh đấy, em yêu anhhhhh, nghe rõ chưa tên đần nàyyyyy...."

Nói xong Laville thở hồng hộc vì hết hơi.

Cậu liếc sang nhìn Zata, chỉ thấy hai mắt Zata đang trợn tròn vì ngạc nhiên, sau đó Zata giơ một tay lên như muốn phát biểu ý kiến : " Anh có ý kiến muốn trình bày được không ạ ?"

" Anh...anh nói đi..."

" Cả anh với em đều bộc lộ tình cảm với nhau rồi, nay cũng là sinh nhật em nữa, em có thể trao lần đầu của em cho anh trong ngày sinh nhật của em được không ạ ?"

Laville nghe xong liền mặt đỏ tía tai.

Cái tên này, vừa mới nói lời yêu mà đã muốn lăn giường rồi.

Mặc dù vậy nhưng cậu lại không hề cảm thấy khó chịu mà còn có chút hứng thú.

Laville chu môi ái ngại nói lí nhí từng chữ : " Cũng...được.."
 
[ Zata X Laville] Mơ .
Thông báo


Lại hẹn mọi người ngày mai tui bù nha 🥲 chứ nay tui phải đăng kí học suốt từ sáng nên không viết kịp.

Muốn viết cho mọi người vì hứa 1 ngày 1 chap rồi nhưng mà hôm nay không được làm tui thấy áy náy với mọi người quá 🥲 sorri mọi người rấc nhiều...
 
[ Zata X Laville] Mơ .
Ngoại truyện 3.5


Sau khi có được sự đồng ý của Laville, Zata liền nhẹ nhàng tiến tới chỗ cậu.

Anh ôm Laville rồi đặt cậu nằm xuống ghế vô cùng dịu dàng, Zata vén mái tóc của Laville sang hai bên, để lộ đôi mắt màu xanh ngọc bích đang nhìn anh chằm chằm.

Đôi mắt cậu sâu như chứa cả hồ nước xanh thẳm trong đó, khiến Zata không nhịn được mà đặt một nụ hôn lên mắt cậu.

" Ha ha nhột em..."

Sau đó Zata từ từ lần xuống phía dưới rồi dừng lại ở môi Laville.

Anh nhẹ nhàng hôn cậu, rồi cũng nhẹ nhàng đưa lưỡi của mình vào khoang miệng ấm nóng một cách thuần thục.

Lưỡi hai người quấn lấy nhau, tạo nên những âm thanh khiêu gợi.

Zata điên cuồng gặm mút đôi môi mềm mại của Laville, tham lam cướp hết hơi thở của cậu, không những thế còn tì đè lên người Laville khiến cậu không thoát ra được mà chỉ biết cựa quậy cơ thể mảnh mai của mình.

Thấy Laville không chịu nằm yên, Zata mới từ từ tách môi anh ra khỏi môi cậu, trong lòng vẫn ngập tràn tiếc nuối.

" Ha...haa..."

Laville gấp gáp thở lấy lại hơi thở đã bị Zata cướp mất.

Dù chỉ nhìn Laville thở thôi mà Zata cũng không nhịn được mà hứng lên, anh ngả đầu vào ngực Laville nài nỉ : " Nay làm đến bước cuối cùng được không em ?"

" Được...em cho phép anh từ lúc nãy rồi mà..."

Laville nghe nhàng xoa đầu Zata.

Khi Laville vừa dứt lời cậu liền bị Zata bế bổng lên khiến cậu suýt ngã : " A...anh phải nói với em một tiếng trước khi nhấc em lên chứ..."

Vì bị Zata nhấc lên bất ngờ nên Laville theo phản xạ ôm chầm lấy cổ Zata để giữ thăng bằng.

Zata vừa bế Laville vừa đi vào phòng ngủ, anh phì cười rồi nói : " Anh mà nói em trước thì em sẽ đâu ôm cổ anh như này đâu..."

Vừa vào đến phòng ngủ, Zata liền đặt Laville xuống giường còn mình lột luôn chiếc áo phông đen đang mặc trên người.

Cơ thể săn chắc của Zata hiện ra trước mặt Laville khiến cậu không nhịn được mà nhìn chằm chằm, miệng còn nhỏ ra ít nước miếng vì thèm thuồng.

" Trông em có vẻ rất thích cơ thể của anh nhỉ ?

Có muốn sờ chúng không ?"

" Không...không em chỉ nhìn một chút thôi...em không..."

Mặc kệ lời từ chối của Laville, Zata vẫn nắm lấy tay cậu rồi đặt lên ngực mình.

Khuôn ngực Zata săn chắc đàn hồi, đúng chuẩn của dân tập gym khiến Laville vừa đụng vào liền không dứt ra được.

Hai mắt cậu sáng bừng tỏ vẻ thích thú, tay vẫn không ngừng bóp bóp ngực của Zata.

" Oaa cơ thể anh rắn chắc sờ vào thích ghê..."

" Không phải em cũng vậy hay sao"Vừa nghe Zata nói xong, Laville liền tụt luôn cảm xúc.

Làm gì có chuyện đó, cơ thể cậu làm sao bằng cơ thể Zata được.

Cậu vén áo của mình lên sau đó bĩu môi : " Cơ thể em đâu có rắn chắc như anh đâu, anh nhìn mà xem..."

Laville vén áo lên để lộ cơ thể mềm mại nuột nà khiến Zata nhếch mép cười.

Anh nhanh tay luồn tay mình vào trong áo Laville rồi sờ soạng cơ thể cậu.

Zata dừng tay ở ngực Laville sau đó bắt đầu chơi đùa với đầu ngực cậu.

Nhỏ nhỏ xinh xinh sờ rất vừa tay.

Laville bị Zata xoa nắn đầu ngực khiến cậu không ngừng uốn éo cơ thể, Laville không ngờ đầu ngực đàn ông cũng nhạy cảm như vậy.

Mỗi lần Zata nắn Laville lại cảm thấy cơ thể tê dại, phía dưới không tự chủ được mà cũng dần dần có cảm giác.

Laville cọ cọ phần dưới tỏ vẻ khó chịu, cậu muốn đưa tay xuống phía dưới nhưng lúc này hai tay cậu đã bị Zata khống chế nơi đầu giường, khiến cậu không thể nào chạm tới được, điều này càng làm cho Laville cảm thấy ngứa ngáy.

Có vẻ chơi bằng tay với Zata là chưa đủ, anh lột luôn áo Laville vứt xuống sàn nhà để lộ toàn bộ cơ thể trắng nõn mềm mại của cậu.

Cơ thể Laville sờ vào thực sự rất thích, dù không săn chắc như của Zata nhưng sờ vào cũng rất mềm mại đàn hồi, khiến Zata không nhịn được mà cúi xuống để lại mấy vết trên cơ thể Laville.

Rất nhanh trên cơ thể cậu chi chít những vết hôn, to cũng có nhỏ cũng có, thi thoảng vài chỗ còn xuất hiện vết cắn.

Zata nhìn ngực của Laville mà liếm mép, miệng anh bất chợt thốt ra : " Trông ngon miệng quá..."

Vừa nói xong Zata liền cúi xuống cắn mút đầu ngực Laville.

Anh dùng lưỡi ấm nóng của mình trêu đùa ngực cậu, khiến Laville bị kích thích uốn éo cơ thể như rắn nước.

Zata một bên xoa nắn một bên liếm mut, cả hai bên đều bị trêu đùa khiến Laville cảm thấy như có một dòng điện tê tê dại dại chạy dọc khắp cơ thể cậu, khiến phía dưới của cậu theo tự nhiên mà căng cứng.

" Anh không ngờ em lên chỉ với đầu ngực thôi đấy."

Laville bị Zata chọc thì ngượng chín cả mặt, cậu giận dỗi quay đi nơi khác, phụng phịu nói với anh :" Thì...thì tại anh cứ mút nó hoài.

Em...em cũng là lần đầu tiên, nên cương sớm chả có gì bất ngờ cả..."

Zata nhìn gương mặt giận dỗi của Laville mà phì cười.

Anh ôm mặt Laville cho mặt cậu đối diện mặt anh, Zata nhìn cậu bằng ánh mắt dịu dàng rồi nhẹ nhàng nói : " Lần đầu của em, anh sẽ khiến nó trở thành kỉ niệm mãi không bao giờ quên.

Tin tưởng anh nhé..."

Đối với lần đầu của Laville, Zata muốn phải thật nhẹ nhàng và cẩn trọng.

Bởi anh biết, Laville đã từng trải qua một lần đầu không mấy tốt đẹp, thậm chí nó còn ám ảnh và khiến Laville cảm thấy ghê tởm, nên Zata muốn lần này sẽ bù đắp cho cậu một lần đầu thật đáng nhớ.
 
[ Zata X Laville] Mơ .
Ngoại truyện 3.6


Laville bị Zata chơi đùa nơi đầu ngực khiến nơi đó sưng tấy ửng đỏ, bây giờ Zata chỉ cần chạm nhẹ vào cũng đủ khiến Laville bị kích thích đến rùng mình.

" Zata...anh đừng cắn chỗ đó nữa, nó sưng hết lên rồi...em đau..."

Mắt Laville rơm rớm nước, cậu ấn đầu Zata ra khỏi ngực mình để ngăn không cho anh tiếp tục cắn mút nó thêm nữa.

Zata thấy Laville sắp khóc thì anh cũng ngừng lại, Zata vén tóc Laville lên, hôn nhẹ vào trán cậu rồi cười : " Nghe em, anh không làm nữa..."

Laville nghe Zata nói ngừng làm thì cũng thở phào một hơi, nãy mạnh miệng đồng ý làm với anh nhưng giờ thì cậu sợ rồi, cái cảm giác cả người tê giật và phía dưới không ngừng ngứa ngáy khiến cậu cảm thấy rất khó chịu, trong lòng Laville bắt đầu xuất hiện suy nghĩ không muốn làm tình nữa.

Nhưng Laville chưa kịp bảo Zata dừng lại thì anh đã lột luôn quần cậu ra, để lộ phía dưới của cậu đang căng tràn sức sống.

" Em...em tưởng anh bảo dừng lại..."

" Em đang như này thì sao anh dừng lại được, anh phải giúp em giải toả chứ.

Với lại anh chỉ bảo dừng việc cắn ngực em chứ đâu có bảo dừng việc làm tình đâu."

Laville cứng họng không nói được câu nào bởi lời nói của Zata.

Đúng thật anh chưa từng nói sẽ dừng việc làm tình.

Laville gượng cười với Zata : " Hay...hay để em tự xử, anh không cần..."

Laville chưa kịp nói hết câu Zata đã tiến tới và ngậm cái đó của cậu trong miệng anh.

" Ứm~"Laville bị bất ngờ nên miệng phát ra âm thanh dâm đãng, cơ thể cậu không chịu nổi kích thích mà cong lên.

Đây là lần đầu tiên Laville được người khác ngậm cái đó trong miệng, không ngờ cảm giác lại thích đến thế.

Zata ngậm trọn cái đó của Laville trong khoang miệng ấm nóng của anh, lưỡi anh mềm mại ôm lấy cậu nhỏ của Laville mà liên tục lên xuống.

Đầu Laville lúc này không thể nghĩ thêm nổi cái gì nữa, toàn bộ sự chú ý của cậu đang dồn xuống phía dưới của mình.

Được ôm trọn bởi khoang miệng ẩm nóng, Laville bị kích thích bất giác ngửa đầu ra phía sau, hai tay cậu ấn đầu Zata ra khỏi người mình còn miệng thì rên rỉ : " Em...em sắp ra rồi...anh mau nhả ra đi..."

Mặc dù bị Laville đẩy ra nhưng Zata vẫn ngậm chặt cái đó của Laville trong miệng mình khiến cậu không nhịn được mà ra toàn bộ trong miệng anh."

Em...em đã bảo anh mau nhả ra rồi mà.

Mau nhè ra cho em đi..."

Zata đưa tay ra sau đó nhè toàn bộ tinh dịch của Laville ra tay mình, nhưng anh vẫn kịp nuốt một ít dịch đọng lại nơi cuống họng.

" Anh còn cố nuốt nữa, mau nôn ra đi không đau họng bây giờ."

" Có sao đâu, cái này là của em mà.

Hơn nữa bây giờ anh cũng cần dùng đến cái này."

Zata vừa nói xong liền cầm chân Laville đặt lên cổ mình, sau đó dùng đống dịch trên tay nhét vào nơi cửa huyệt của Laville.

" Aaa..."

Zata cho một ngón tay của mình đưa đẩy bên trong Laville.

Dù đã có chất bôi trơn nhưng vẫn trong cậu vẫn chật ních, cảm tưởng như có thể cắn đứt luôn ngón tay của anh.

" Laville...em thả lỏng ra một tí đi..."

Có ngón tay đưa đẩy bên trong khiến Laville có cảm giác rất lạ, cậu không chịu được mà thít chặt nơi đó lại, khiến việc nới lỏng càng trở nên khó khăn hơn.

Zata biết bây giờ có nói cậu cũng không chịu thả lỏng, nên anh đành phải đè Laville ra mà hôn.

Lưỡi ấm nóng của Zata khuấy đảo trong miệng Laville khiến cậu không còn tập trung vào phía dưới nữa, nhân cơ hội đó Zata liền nhét thêm ngón tay thứ hai vào bên trong.

Anh ra vào hai ngón tay liên tục, tạo ra âm thanh lép nhép khắp căn phòng.

Bị ra vào bên trong khiến Laville không ngừng rên rỉ, cậu thở hồng hộc, hơi thở thì nóng bừng.

Chơi cửa sau...không ngờ cũng kích thích đến thế...Khi đã đạt đến giới hạn, Laville một lần nữa phóng túng toàn bộ tinh hoa ra ngoài.

Lúc này cậu đã mệt lả, Laville buông thõng cơ thể nằm trên mặt giường.

Laville không còn sức để nhấc tay lên nữa, cậu nằm như thế, gương mặt thì đỏ bừng, người nhớp nháp toàn tih dịc.

Laville nghĩ rằng có lẽ đã xong rồi nên liếc nhìn Zata, chỉ thấy bây giờ anh đang nhìn cậu chằm chằm với đôi mắt thèm muốn, hơi thở anh trở nên gấp gáp, phía dưới thì đã căng cung.

Laville nhìn phía dưới của Zata, trong lòng thầm nghĩ chắc anh cũng đang cảm thấy rất khó chịu, hay mình khẩu giao cho Zata một lần chắc cũng không sao.

Nghĩ là làm, Laville liền với tay kéo quần Zata xuống, một con cá chà pặc to gần 25cm bật ra khỏi quần rồi đập thẳng vào mặt cậu.Cái đ*o gì vậy chờiiiii?!!Trong lòng Laville cảm thấy thất kinh, đây có là kích thước của một con người không vậy ?

Ngậm cái đó trong miệng chắc nó xé toạc cổ họng cậu ra mất.

Laville nhìn con chằm chằm con hàng khủng mình chưa từng thấy bao giờ khiến Zata càng cảm thấy ngượng ngùng.

Anh bây giờ chỉ muốn đè cậu ra đụ ná thở thôi nhưng mà anh sợ làm vậy sẽ khiến Zata sợ hãi nên anh để mặc cậu ngắm nhìn cậu " nhỏ " của mình.

Dù nhìn con hàng khủng có hơi sợ hãi thật nhưng vì lần đầu tiên nhìn thấy kích thước này khiến Laville cũng có chút tò mò nên cậu càng ngắm nhìn nó kĩ hơn.

Con hàng này nổi đầy gân căng tràn sức sống, thi thoảng lại giật giật một cái khiến Laville giật mình.

Laville nắm lấy cậu " nhỏ " của Zata, nóng hổi.

Cậu không biết thứ này có thật sự cho vào họng mình được thật không khiến cậu có chút tò mò, chính vì vậy mà Laville chậm rãi ngậm dương vật của Zata vào trong miệng mình.
 
[ Zata X Laville] Mơ .
Ngoại truyện 3.7


" To...to quá..."

Laville vừa ngậm cái của Zata vừa ú ớ.

Dù cậu mới chỉ ngậm phần đầu thôi nhưng nó cũng đã đủ để lấp đầy miệng Laville.

Nhìn cảnh Laville chật vật ngậm cái đó của mình, Zata không nhịn được liền chậc một tiếng sau đó ấn đầu Laville về phía mình.

" Ứm..."

Zata không thể kiềm chế được bản thân liên tục ra vào trong miệng Laville, khoang miệng ấm nóng của cậu ôm trọn lấy cái của anh, Zata bị kích thích bất giác ngửa cổ ra đằng sau, khi đạt đến giới hạn Zata dừng lại ở nơi sâu nhất trong cổ họng Laville sau đó tuôn toàn bộ tinh hoa vào trong cậu.

" Ah~"" Ha...khục...khục..."

Laville rùng mình ho hết đống dịch ra ngoài.

Anh bất ngờ ra trong miệng cậu khiến Laville không kịp chuẩn bị, cậu theo phản xạ ho hết đống dịch làm chúng chảy nhớp nháp trên ga giường.

" A...anh xin lỗi.

Em có sao không ?"

Zata thấy Laville ho sặc sụa thì liền rút giấy ra lau miệng cho cậu.

Laville vừa ho vừa lắc đầu : " Em không sao..."

Thấy Laville nói vậy Zata cũng thở phào nhẹ nhõm.

Sau khi lau sạch sẽ cho Laville, Zata lại nhẹ nhàng đặt cậu xuống giường, sau đó tay lại lần mò xuống phía dưới.

Lúc nãy vừa nới lỏng nên hiện tại Laville đã giãn ra không ít, bây giờ hai ngón tay cũng có thể ra vào một cách dễ dàng."

Anh cho vào nhé..."

Laville khẽ gật đầu.

Thấy Laville đồng ý, Zata liền đặt cậu nhỏ của mình nơi cửa huyệt của Laville.

Bị một thứ cưng cứng mơn trớn nơi cửa huyệt, Laville rùng mình vì kích thích.

Anh vậy mà lại trêu đùa cậu.

Zata dù là người trêu đùa nhưng cũng không kìm chế nổi nữa, anh từ từ nhét phần đầu vào bên trong cậu.

" Ách..."

Dù đã nới lỏng nhưng khi cho vào bên trong Laville vẫn chật ních, dù mới chỉ vào phần đầu nhưng Zata cảm tưởng như không thể vào thêm được nữa.

Bị một thứ gì đó đi vào bên trong, không những thế lại cứng cáp nóng bỏng khiến Laville bất giác cong người, dù mới vào có một ít nhưng Laville cảm giác như thứ đó đã đi đầy bụng cậu.

Mỗi lần Zata cố đi vào một tí Laville lại cảm thấy cả cơ thể tê dại, đầu thì ong ong không nghĩ nổi chuyện gì khác.

Zata càng vào sâu Laville càng thít chặt, khiến Zata cảm tưởng như cái của anh sắp đứt đến nơi.

" Laville...em thả lỏng ra một chút đi, bên trong em chặt quá anh không động nổi."

Tim Laville lúc này đập thình thịch, bụng cậu đầy đến nỗi cảm tưởng như không thể thở nổi.

Đau quá, dù Zata đã làm rất nhẹ nhàng nhưng Laville vẫn cảm thấy rất đau, cảm tưởng như nó đang xé toạc cơ thể cậu ra làm đôi.

" Em đau quá, anh mau rút nó ra đi..."

Mắt Laville rơm rớm nước mắt, tay cậu ấn vào bụng Zata sau đó Laville nhích người lên phía trên để rút nó ra khỏi cơ thể mình.

Thấy Laville có ý định chạy trốn, Zata liền cầm chặt hai cổ tay Laville rồi thúc một phát khiến Laville co rúm người vì bất ngờ.

" Aaa~"" Haaa...lút cán luôn rồi nè."

Một thứ to nóng đang nằm trọn trong bụng Laville, nó to đến mức Laville còn nhìn thấy thứ đó đang gồ lên trong bụng mình.

Vậy mà anh lại vào lút cán ngay trong lần đầu tiên, nó đầy đến nỗi khiến Laville cảm thấy khó thở, Laville cảm tưởng như mình sắp nôn ra đây đến nơi.

Cậu thở một cách gấp gáp, luôn tục cào cấu vào bụng Zata: " Đau quá...em đau.

Anh đừng làm nữa, em sợ..."

" Đừng lo, anh sẽ làm nhẹ nhàng mà."

Zata khẽ hôn lên trán Laville, sau đó anh ôm eo cậu từ từ ra vào bên trong bụng Laville.

Zata chuyển động chậm rãi khiến Laville cảm nhận rõ thứ đó đang ra vào đến đâu trong cơ thể, khiến Laville càng bị kích thích.

Thứ ấm nóng liên tục cọ sát vào thành ruột cậu tạo ra âm thanh lép nhép nóng bỏng.

Laville liên mồm phát ra âm thanh rên rỉ, khiến cho bầu không khí lại càng nóng hơn.

Làm nhẹ nhàng đối với Zata là không đủ, dù đã nằm trong bụng Laville nhưng Zata vẫn cảm tưởng như nó sắp nổ tung.

Zata khẽ cắn môi, tay vuốt ngược tóc ra đằng sau rồi trầm giọng nói với Laville : " Laville...anh xin lỗi.

Anh không làm nhẹ nhàng được."

Laville chưa kịp đáp lại đã bị Zata ôm eo thúc liên tục vào điểm chết.

Mỗi cú đâm của Zata lại khiến cơ thể Laville như có dòng điện chạy qua, cậu nắm chặt lấy ga giường, hai chân ôm lấy người Zata.

Zata thấy Laville ôm lại mình thì bất giác nhếch mép cười, không ngờ Laville lại chủ động ôm anh như thế, chắc cậu không muốn anh đi nên mới làm như vậy, điều đó khiến Zata càng hứng hơn mà liên tục đâm thúc vào trong bụng cậu.

Từ nơi thành ruột Laville vì bị cọ sát mà tiết ra chất dịch nhớp nháp, khiến việc ra vào càng trở nên dễ dàng hơn.

Laville bị Zata đè ra đâm chọc khiến cả cơ thể tê dại vì kích thích, anh vừa chơi đằng sau vừa tuốt đằng trước khiến cậu không nhịn nổi mà cong người bắn ra một dòng sữa trắng đục.

" Haa....ahhh...."

Laville thở dốc một hơi.

Đây là lần thứ hai cậu xuất ra khiến Laville cảm thấy mệt lả.

Tưởng chừng như mọi chuyện đã xong xuôi, nhưng cậu vẫn cảm thấy có thứ ở trong bụng mình, Laville liếc nhìn xuống dưới, vẫn thấy bụng đang gồ lên một phần.

" Anh còn chưa rút ra nữa à ?"

" Nhưng mà anh đã ra đâu..."

Zata nhìn Laville bằng ánh mắt nũng nịu.

Phải rồi ha, mới chỉ có mình cậu ra thôi mà.

Laville thở hắt một hơi rồi nói : " Anh mau lẹ đi không cơ thể em không chịu nổi mất."

Zata gật đầu lia lịa như một chú cún con rồi tiếp tục hành sự.

Anh lại điên cuồng nhấp trong bụng Laville, khi đã đạt đến giới hạn liền tiến vào nơi sâu nhất của cậu mà xuất ra.

Laville bị một thứ ấm nóng lỏng lỏng chảy xong cơ thể thì bất giác rùng mình.

Khi Zata rút cậu nhỏ của anh ra khỏi cơ thể Laville, đi kèm theo đó là một dòng tih dịc cũng từ từ chảy ra ngoài.

" Anh...xong rồi đúng không ?"

Laville vừa nói vừa thở hồng hộc để lấy lại hơi.

Bây giờ cơ thể cậu nhức đến nổi một ngón tay cũng không nhấc nổi.

Laville nằm bẹp trên giường, thều thào nói từng chữ.

" Nhưng mà...anh vẫn chưa thỏa mãn..."

" Cái gì cơ..."

Laville nhìn xuống phía dưới Zata, nơi đó vẫn đang căng tràn sức sống.

Xong rồi, cậu biết đời mình đến đây là tàn rồi, Laville miệng thì mỉm cười nhưng lòng thì đã khóc thành một dòng sông.

Ngay sau đó Laville lại bị Zata đè ra nhấp đến khi cậu ngất lịm đi, anh làm nhiều đến mức bụng cậu còn hơi căng phồng lên, khi ấn vào bụng Laville còn có một dòng dịch nhớp nháp trào ra ngoài.

Sau khi đã làm đến thỏa mãn, Zata dọn dẹp sạch bãi chiến trường, anh lau cả người Laville cho sạch sẽ rồi ôm cậu đi ngủ.

Sáng hôm sau, khi ánh nắng mặt trời chiếu thẳng vào mặt Zata mới lờ đờ tỉnh dậy.

Anh vươn tay mò điện thoại nơi đầu giường để xem đã mấy giờ, khi vừa bật điện thoại lên thứ đầu tiên đập vào mắt anh lại là ngày tháng năm : " Ngày 2 tháng 6 năm 2023..."

Zata lầm bầm trong miệng.

Anh vươn vai ngáp một cái, anh dụi dụi mắt để khiến bản thân tỉnh ngủ hơn, nhưng như nhận ra điều gì đó, Zata lập tức tỉnh hẳn ngủ, anh bật lại điện thoại lên một lần nữa : " Năm 2023..."

Cái gì vậy ?

Không phải hôm qua vẫn là năm 2014 hay sao ?

Năm 2023, lúc này chẳng phải Laville đã mất được 9 năm rồi hay sao ?

Zata đảo mắt nhìn sang bên cạnh mình, không có ai cả.

Anh lại bắt đầu sợ hãi.

Rõ ràng đã có cơ hội quay về quá khứ sửa chữa lỗi lầm, tại sao ông trời lại cướp mất của anh đi ?

Mắt Zata tối sầm lại, anh lảo đảo đi ra phòng khách, trong đầu anh hiện giờ không có suy nghĩ gì khác ngoài việc phải rời khỏi phòng ngủ.

Chẳng lẽ lại bắt anh quay trở về quãng thời gian sống cô đơn một mình trong căn nhà trống vắng này hay sao ?

Zata lết cơ thể nặng trĩu ra bên ngoài, bỗng anh thấy một dáng hình quen thuộc đang đứng trong bếp vừa ngân nga giai điệu bài hát vừa nấu cơm cho anh.

Thấy Zata bước ra từ phòng ngủ, Laville liền chống tay lên eo rồi cằn nhằn : " Sao anh ngủ giờ này mới dậy vậy, sắp quá cả giờ cơm luôn rồi."

Zata đứng hình khi nghe thấy giọng nói quen thuộc.

Vẫn âm thanh đó, vẫn dáng hình đó, vẫn gương mặt càu nhàu nhưng pha chút sự đáng yêu đó.

Tim Zata nhói lên một nhịp, anh lao vội đến chỗ Laville sau đó ôm chầm cậu mà khóc lớn.

" A...anh làm sao vậy.

Thôi đừng khóc nữa, hay em quát anh nên anh tủi thân.

Em xin lỗi mà, lần sau em không quát anh nữa, đừng khóc em thương mà..."

Zata vùi đầu vào Laville khóc nức nở : " Không...không phải.

Anh tưởng em lại bỏ anh mà đi rồi.

Anh còn cứ ngỡ bản thân phải trải qua ác mộng rồi cơ."

Zata vừa khóc thút thít vừa kể về ác mộng như trẻ con khiến Laville bật cười.

Cậu nhẹ nhàng xoa đầu anh rồi an ủi : " Ha ha ác mộng sao.

Nói đến ác mộng mới nhớ, em cũng có một giấc mơ kì lạ lắm.

Em mơ thấy mình gặp rất nhiều chuyện tồi tệ, cuối cùng em chết vào 7 năm trước.

Buồn cười thật đấy, rõ ràng em đã gặp được anh và sống cùng nhau đến tận bây giờ cơ mà.

Nghĩ lại vẫn thấy giấc mơ đó quả thật rất kì lạ."

Lúc này trong phòng ngủ, quyển nhật kí của Laville bất ngờ bị lật mở.

Ở trang đầu tiên Laville không viết về việc mình bị ba bán vào quán bar và bị cưỡng hiếp mà thay vào đó nó lại trở thành : " Mình bị ba bán vào quán bar, khi mình sắp bị cưỡng hiếp thì có người xông vào cứu mình.

Anh ấy hấp tấp hỏi han mình có bị làm sao không trong khi bản thân anh ấy cũng bị thương.

Anh ấy ngại ngùng khi nhận ra bản thân lôi thôi như thế nào khi xông vào trong quán bar cứu mình.

Có lẽ...mình thích anh ấy mất rồi."

-Hoàn ngoại truyện-Lưu ý : Tất cả sự việc xảy ra ở ngoại truyện 3 đều là hư cấu.
 
[ Zata X Laville] Mơ .
Thông báo


Bởi vì đã end bộ truyện này nên từ giờ mình sẽ tập trung hơn vào bộ truyện mới mình đã phát hành.

Cảm ơn tất cả các bạn đã đồng hành cùng mình suốt từ những chương đầu của truyện, luôn để lại những cmt tích cực khiến mình có động lực hơn trong việc viết truyện.

Dù thi thoảng mình bí ngôn từ hoặc bí cách diễn đạt khiến mình rất bất lực nhưng nhớ đến sự chờ mong của mọi người vào chương truyện mới làm mình không thể buông bỏ.

Mặc dù nói là mỗi ngày ra một chap nhưng mà hôm nọ 2 ngày mình sủi mất truyện của mọi người khiến mình cảm thấy rất có lỗi 🥲 Dù mọi người nói không sao nhưng mình cảm thấy áy náy thế nào ấy.

Nên hôm nay dù khá bận nhưng mình vẫn cố gắng hoàn thành nốt chương ngoại truyện cuối cùng vì hôm qua mình đã sủi ròi và mình cũng không muốn mọi người phải chờ lâu.

Rất cảm ơn mọi người đã yêu thích truyện của mình.

Và bộ truyện mới của mình đã ra mắt được 2 chap rồi ạ, mong các bạn sẽ nhiệt liệt ủng hộ truyện mới nha.

Cảm ơn mọi người rấc nhìu :333
 
Back
Top Bottom