Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [ Zata X Laville] Mơ .

[ Zata X Laville] Mơ .
Chương 29


Sau khi lấy được địa chỉ nhà Laville từ chỗ Alex, Bonnie ngay lập tức liền đến nơi ở của cậu.

Trông căn hộ tồi tàn đến mức không giống như phòng cho người ở mà giống như một căn phòng bỏ hoang thì đúng hơn.

Không bếp, không tủ lạnh, không tủ đựng quần áo, chỉ có duy nhất một nhà vệ sinh và một tấm nệm mỏng dính dùng để làm giường.

Bonnie nhìn cảnh này càng thấy đau lòng, làm sao Laville có thể sống trong một môi trường tồi tàn như thế này với cơ thể đầy rẫy đau đớn đến như thế ?"

Chậc chậc...thật đau lòng."

Bỗng Bonnie nghe thấy một giọng nói phát ra từ sau lưng mình.

Cô giật mình quay lại thì thấy một bà cụ cũng đang nhìn vào trong căn phòng với vẻ mặt vô cùng buồn rầu.

" Khổ thân chàng trai trẻ, ra đi sớm quá.

Thật đau lòng mà."

" Thưa bà, bà biết anh ấy ạ ?"

Bonnie thử tra hỏi bà lão.

Bà lão vẫn mang cho mình vẻ mặt u sầu, chậm rãi trả lời Bonnie :" Biết chứ sao không biết.

Chàng trai này một tuần trước đến thuê phòng chỗ ta, nhưng mà khổ nỗi ta lại cho thuê hết phòng rồi.

Lúc đó cậu ấy năn nỉ ta suốt, bảo là cho cậu ấy thuê phòng kho cũng được, hiện tại cậu ấy không còn nơi nào để đi, thấy nhà ta treo biển cho thuê phòng trọ thì vội vàng chạy vào thuê.

Cậu ấy tốt lắm, chỉ mong ta cho thuê một phòng để có chỗ ngủ, không nhất thiết phải đầy đủ đồ dùng.

Ta thấy thương cho cậu ấy, nên đã dọn sạch nhà kho của ta cho cậu ấy.

Cậu còn cảm ơn ta rối rít, còn bảo sẽ trả đủ tiền trọ như các phòng khác.

Ta nhất quyết không đồng ý, bảo là chỉ lấy một phần tiền nhỏ thôi vì phòng này đúng ra cũng không ở được.

Ta không lấy tiền của cậu ấy thế là cậu ấy thi thoảng lại xuống giúp ta vài việc vặt, trông thì rõ mệt mỏi mà miệng lúc nào cũng nói bản thân ổn.

Ta còn định sắm thêm cho cậu ấy vài đồ để cậu ấy có thể ở một cách tử tế, vậy mà..."

Bonnie nghe đến đây lại càng cảm thấy đau lòng hơn, cô từ từ bước vào trong phòng, nhìn quanh một lượt căn phòng Laville từng ở.

Cô nhìn đống đồ ăn đang được xếp gọn trong thùng carton, chỉ toàn là mì tôm và vài chiếc bánh ở cửa hàng tiện lợi, tất cả đều hết hạn sử dụng.

Bonnie nắm chặt một cốc mì trên tay, miệng lầm bầm trách móc Laville :" Anh ăn những thứ như này thì sao có sức hả anh ?

Sao đến lúc này anh vẫn làm em đau lòng vậy."

Bonnie ngồi phịch lên tấm đệm, lặng lẽ lau đi những giọt nước mắt đang lăn dài trên má.

Đồ đạc Laville không có nhiều, đúng ra là chẳng có gì hết, cô đến cũng chỉ để nhìn qua căn phòng một chút.

Bonnie bất lực ngồi đờ đẫn trong căn phòng, là cô về không kịp để bảo vệ Laville.

Bonnie tự trách bản thân rất nhiều, Laville chỉ có mỗi Bonnie là người nhà mà cô cũng không để tâm đến cậu một cách tử tế.

Bonnie bất giác ngẩng đầu lên, ngửa mặt ra phía sau ngăn không cho những giọt nước mắt rơi xuống nữa.

Bất chợt Bonnie nhìn thấy một thứ gì đó lấp ló sau gối, cô liền vội vàng lật gối lên để xem.

Dưới gối là một quyển sách, là sách viết ở trường mà cô và Laville từng học chung.

Bonnie không suy nghĩ nhiều, cô tưởng rằng đây là quyển sổ chi tiêu cá nhân của Laville nên cũng mở ra xem thử.

Nhưng những thứ Bonnie đọc được trong quyển sách thực sự rất kinh khủng.

" Hôm nay mình lại bị bố mẹ đánh.

Nhưng không sao vì mình biết chắc bố mẹ thương mình nhiều lắm nên mới đánh mình."

" Đau thật đấy.

Mình bị ba đem bán ở quán bar, bị hàng chục tên đàn ông lao vào cưỡng hiếp.

Mình sợ lắm, thực sự rất sợ.

Mình đã kêu cứu rất nhiều nhưng không có ai xuất hiện để cứu mình cả."

Bonnie đọc đến đây thì cảm thấy vô cùng kinh hãi.

Laville ghi rõ ngày tháng xảy ra sự việc, nên Bonnie nhớ rất rõ, hôm đấy cô đã chạy qua nhà Laville để tìm cậu nhưng lại mất dấu.

Hơn nữa Laville còn nghỉ học không lí do, vậy mà cô cũng không phát hiện ra điều bất thường từ phía Laville.

Bonnie không ngờ tới Laville đã phải chịu đựng điều kinh khủng đến thế này."

Anh ấy đã cứu rỗi mình.

Anh ấy quan tâm mình rất nhiều, khiến bản thân mình rơi vào lưới tình của anh ấy.

Mình thích anh ấy nhiều lắm, nhiều đến nỗi bản thân không thể nào kể hết được."

" Dạo này Zata có hơi kì lạ, hình như hơi khó chịu khi tiếp xúc với mình.

Nhưng không sao, anh ấy vẫn ổn là may rồi."

" Hôm nay Zata rất lạ, anh ấy đè mình ra làm tình.

Mình sợ lắm.

Zata ôm mình một cách nhẹ nhàng, và gọi tên người khác..."

" Zata nói muốn làm tình với mình, mình thấy khá vui.

Dù vẫn sợ nhưng mình lại cảm thấy hạnh phúc, chắc là vì được người mình yêu ôm ấp chăng ?"

" Zata kéo mình đi đăng kí kết hôn, mình rất vui vì điều đó.

Nhưng hình như Zata không vui cho lắm, thậm chí là chán ghét."

" Dạo này công việc của Zata luôn không suôn sẻ, anh ấy luôn về nhà trong trạng thái say sỉn hoặc tức giận.

Mỗi lần như thế anh ấy đều đè mình ra để làm tình.

Mình rất sợ, thực sự rất sợ.

Nhưng làm thế khiến Zata ổn hơn nên có lẽ mình sẽ chịu đựng được."

" Người kia của Zata trở về rồi, anh ấy thường xuyên không về nhà khiến mình có chút buồn."

" Mình đau lắm, đau như chết đi sống lại.

Gọi điện cho Zata nhưng anh ấy lại ở cạnh người kia."

" Hiến gan cho mẹ Zata, bị người kia nhận mất.

Buồn cười thật nhỉ ?

Nhưng không sao, cứu được người là tốt rồi."

" Họ nói mình hãm hại cô ấy, nhưng mà mình không làm, thực sự không phải là mình.

Họ đánh mình, chửi rủa mình bằng những ngôn từ khó nghe nhất.

Thật nhục nhã."

" Zata kêu người đến cưỡng hiếp mình, anh ấy nói rằng mình hại cô ấy, khiến cô ấy bị trầm cảm.

Nhưng anh ơi em không làm, em cũng bị trầm cảm, vậy mà anh còn không biết, trong khi em là vợ anh."

Dòng nhật kí này của Laville bị nhoè đi vì nước mắt, vài chữ còn không thể đọc nổi.

Trong lúc viết những dòng này Laville đã đau đớn đến mức nào, đến nỗi cậu phải vừa viết vừa khóc, có những chữ còn nguệch ngoạc vì cậu đau đến mức không cả cầm nổi bút.

Bonnie trợn tròn mắt đọc từng dòng nhật kí của Laville, miệng cô run run không thốt nên thành lời.

Một dòng nước mắt lại lăn dài trên má Bonnie rơi lộp độp trên quyển sách.

Tim Bonnie quặn thắt lại, đau đớn.

Cô bóp chặt ngực thở một cách gấp gáp, Bonnie chỉ đọc những dòng này còn cảm thấy đau đớn không thở nổi, vậy còn Laville là người trải qua thì cậu còn phải chịu đựng kinh khủng đến mức nào.

Bonnie run rẩy lật từng trang nhật kí tiếp tục đọc" Mình rời khỏi nhà anh ấy rồi.

Mình thực sự rất yêu Zata, nhưng việc anh đã làm với em, em không thể nào tha thứ cho anh được."

" Đau.

Đau quá.

Cả cơ thể mình như chìm xuống đáy sâu, không tài nào ngoi lên nổi.

Thật kinh khủng.

Bọn họ vẫn đang cười cợt chế giễu mình, họ vẫn đang đem mình ra để thỏa mãn, để chơi dâ.m"" Hình như mình bị ảo giác... mình không thể chịu đựng nổi nữa...mình mệt rồi...mình kiệt sức rồi..."

" Bonnie...anh xin lỗi...không thể đợi đến lúc em về..."

Dòng cuối cùng Laville viết là dành cho Bonnie.

Đọc đến dòng này Bonnie không thể kiềm chế cảm xúc của mình nữa, cô liền oà khóc nức nở.

Nhưng tiếc là bây giờ không còn ai ở bên cạnh Bonnie để an ủi cô nữa rồi.

Người cô coi trọng nhất đã rời bỏ cô mà đi.

Từng lời nhật kí của Laville gần như liệt kê lại toàn bộ những điều kinh khủng xảy đến với cậu.

Bonnie nhớ lại lời Alex nói, rằng trong hậu môn của Laville chứa rất nhiều tinh dịch, Bonnie như hiểu ra được điều gì đó, cô vội vàng lau nước mắt, sửa soạn lại quần áo sau đó nhanh chóng bắt xe đi đến nơi mình muốn đến.
 
[ Zata X Laville] Mơ .
Chương 30


Sau khi Laville rời khỏi nhà Zata, Zata và Myra cũng chính thức đến với nhau.

Không những vậy Zata còn chuyển sang sống cùng Myra.

Những tưởng được sống cùng người mình yêu thì sẽ vô cùng hạnh phúc, nhưng Zata lại không cảm thấy vậy.

Zata không hề hào hứng khi được sống cùng với Myra, hằng ngày Myra sẽ lải nhải với Zata về cuộc sống thường ngày của cô ta khiến Zata cảm thấy phiền phức thậm chí là có chút chán ghét.

Ngày trước Zata dường như luôn ám ảnh về Myra, chính vì vậy anh mới đưa Laville - người có ngoại hình giống với Myra về để có thể bớt ám ảnh về Myra phần nào.

Nhưng hiện tại nhìn Myra Zata lại nhớ về hình bóng của Laville, dù cô ta có làm gì thì cuối cùng trong đầu Zata vẫn là hình bóng của Laville.Vì cảm thấy không thoải mái khi ở cùng với Myra, Zata lại thu dọn đồ đạc trở về căn nhà cũ.

Lúc này trong lòng anh có hơi phấn khích, vì ở nhà đang có người đợi mình trở về chăng ?

Trên đường đi Zata luôn hướng mắt về phía cửa sổ, miệng thì tủm tỉm cười khiến tài xế lái xe cũng phát hoảng.

Anh đang nhớ về Laville.

Không hiểu sao nghĩ đến cậu lại khiến anh vui đến thế, vui hơn cả lúc anh nhớ về Myra.Zata đứng trước cửa nhà, nhập mã vân tay để có thể đi vào.

Anh tưởng tượng rằng mở cửa ra sẽ thấy Laville đứng trước cửa chào đón anh như mọi lần, nhưng hôm nay đáp lại anh chỉ là một khoảng không vắng lặng.

Zata hơi hụt hẫng, anh vô thức nhìn xung quanh phòng một lượt vẫn không nhìn thấy Laville.

Chẳng có ai cả.

Zata khó chịu tặc lưỡi một tiếng rồi lầm bầm trong miệng :" Cậu ta đi đâu rồi không biết."

Nhìn mãi một lượt không thấy Laville, Zata liền đến phòng ngủ để tìm cậu.

Căn phòng sạch bong, không có gì trong đó cả, quần áo, đồ dùng cá nhân, tất cả đều không có.

Căn phòng giống như chưa từng có người ở.

Zata nhìn một hồi, cuối cùng thấy trên bàn có một tờ giấy.

Anh cầm tờ giấy lên, đọc dòng chữ trên giấy một cách chậm rãi " Thế giới đối xử với em thật tệ, anh cũng vậy."(*)Zata nhíu mày hơi khó chịu, nhìn qua anh cũng biết đây là dòng chữ của Laville.

Viết cái mẹ gì vậy không biết ?

Zata vo tròn tờ giấy tính quăng nó vào thùng rác, nhưng trong lòng anh không hiểu sao lại không nỡ làm vậy.

Zata chờ cả một đêm vẫn không thấy Laville đâu nên quyết định về phòng đi ngủ.

Anh chỉ đơn giản nghĩ chắc Laville đang ở nhà ai đó, sáng mai là có thể gặp được cậu.

Zata đang ngủ bỗng bị thức giấc bởi tiếng chuông cửa inh ỏi và tiếng đập cửa rầm rầm.

Zata mệt mỏi leo xuống giường, hai mắt anh lúc này vẫn đang díu lại vì buồn ngủ.

Zata chầm chậm mở cửa, một cái tát xông thẳng đến mặt Zata đau điếng khiến anh tỉnh cả ngủ" Mẹ kiếp cái đ*o gì vậy ?"

Zata nắn nắn lại hàm của mình, cú tát vừa nãy mạnh đến mức Zata tưởng chừng như quai hàm mình sắp sái đến nơi.

" Mẹ thằng chó.

Tại sao anh lại làm vậy với Laville ?"

Đứng trước mặt Zata là một người con gái trông vô cùng hung dữ.

Mắt người này sưng húp cả lên, nhìn bộ dạng là biết vừa mới khóc xong.

Nhưng Zata cũng chẳng thèm quan tâm, anh liếc nhìn người lại bằng ánh mắt sắc lạnh, gằn giọng lên cảnh cáo :" Cô đến đây là muốn gây chuyện ?"

Nhìn bộ dạng bình thản của Zata, Bonnie càng cảm thấy tức giận.

Một cái tát nữa lao thẳng đến giáng thật mạnh vào mặt Zata khiến anh không phản ứng kịp mà chỉ biết ăn trọn cái tát thứ 2 :" Mẹ nó anh hại chết Laville mà bây giờ anh vẫn còn có bộ dạng bình thản như vậy à ?

Anh có còn là con người không vậy ?"

" Laville ?

Không phải cậu ta chỉ ra ngoài thôi sao ?

Cậu ta vẫn còn đang sống cùng nhà tôi kia kìa.

Cô bảo tôi hại chết cậu ta, tin tôi có thể bóp chết cô ngay lập tức không ?"

Nhìn gương mặt Zata, Bonnie biết chắc chắn Zata vẫn chưa biết chuyện Laville đã chết.

Điều này càng khiến Bonnie tức giận với Zata.

Vợ mình ra sao mà bản thân còn không biết, vẫn bày ra bộ dạng dửng dưng như không có chuyện gì.

Bonnie nhìn Zata bằng ánh mắt uất hận, gằn giọng cảnh cáo Zata từng chữ : " Nhờ ơn của anh và con bồ anh, anh tôi từ một người đang khỏe mạnh bỗng trở nên ốm yếu thiếu sức sống.

Tôi cảnh cáo anh, mau chóng hoàn thành thủ tục li hôn đi, tôi không muốn Laville dính líu đến anh một giây phút nào nữa.

Hiến gan ư ?

Nực cười thật đấy, vậy mà giờ anh vẫn như thằng ngu chẳng biết cái mẹ gì hết.

Anh li hôn với Laville là chuyện may mắn nhất trong cuộc đời anh ấy rồi.

Giờ thì anh được đến với người anh yêu rồi đấy, hạnh phúc chưa ?

Chắc tôi phải tổ chức cả tiệc cho anh quá.

Giờ thì mau chóng hoàn thành việc tôi yêu cầu anh và cút ra khỏi cuộc đời của anh tôi đi."

Sau khi xả một tràng giận dữ lên người Zata, Bonnie hậm hực bỏ về.

Zata không hiểu chuyện gì xảy ra, vẫn đang nghĩ rằng Laville chỉ đang quanh quẩn bên ngoài đường một lúc rồi sẽ trở về.

Nhưng đợi cả 1 ngày, rồi 2 ngày, rồi 3 ngày.

Zata bắt đầu để ý hơn.

Anh gọi điện thoại cậu cũng không bắt máy, bây giờ ngoài gọi điện thoại Zata cũng không biết làm cách nào khác vì đây là phương tiện liên lạc duy nhất giữa 2 người.

Anh không biết tí gì về cậu cả, một chút cũng không.

Ban đầu Zata chỉ nghĩ rằng nhà thiếu người giúp việc nên anh mới cảm thấy trống vắng.

Nhưng dù đã thuê người giúp việc về làm, Zata vẫn cảm thấy cô đơn.

Người anh thấy nhớ là Laville, người anh thấy thiếu cũng là Laville, hình bóng Laville xuất hiện khắp nơi trong căn nhà khiến anh càng nhớ cậu một cách điên loạn hơn.

Một tuần sau đó, Zata và Myra chính thức chia tay. (*) : Nguồn tiktok
 
[ Zata X Laville] Mơ .
Chương 31


Những ngày sau đó, Zata gần như ám ảnh về Laville đến phát điên.

Mọi ngóc ngách trong căn nhà đều có hình bóng của cậu, Zata mơ mơ hồ hồ tiến đến gần Laville nhưng vừa đưa tay ra chạm vào thì hình bóng của cậu tan biến.

Thậm chí đến cả lúc ngủ Zata cũng không tài nào ngủ nổi.

Anh thèm khát hơi ấm từ cơ thể Laville, thèm khát những lúc cơ thể của 2 người hoà quyện vào nhau.

Zata dường như phát điên vì không ngủ nổi, cuối cùng Zata lại tìm đến phòng ngủ của Laville.

Zata đặt mình nằm trên giường cậu, anh cầm góc chăn rồi cuộn nó vào trong lòng.

Zata tưởng tượng đến cảnh Laville cũng cuộn tròn trong chăn giống như mình, anh cố hít lấy những mùi hương của cậu còn sót lại qua tấm chăn.

Nhưng một chút cũng không còn đọng lại.

Zata lại tiếp tục tưởng tượng, rằng Laville đang nằm bên cạnh mình, vùi đầu vào lòng anh để chìm vào giấc ngủ.

Điều này khiến Zata cảm thấy vô cùng thoải mái, anh đưa tay xoa xoa đầu cậu rồi cũng chìm vào giấc ngủ cùng Laville.

Sáng sớm hôm sau Zata tỉnh dậy, anh quơ quơ tay lần mò người bên cạnh.

Nhưng không có một ai cả.

A đúng rồi.

Thực chất là từ hôm qua đến giờ không có ai nằm cạnh Zata cả, từ đầu đến cuối tất cả đều do anh tự tưởng tượng ra.

Zata từ từ ngồi dậy, suy nghĩ tối qua quá đỗi chân thực, thực đến mức anh còn tưởng rằng Laville thực sự đã nằm ngủ bên cạnh mình.

Zata rời khỏi giường, khi đang định rời khỏi phòng, một mảng trắng trắng lấp ló trong ngăn kéo tủ bỗng thôi thúc ánh nhìn của Zata.

Anh tò mò kéo ngăn kéo tủ, một tập hồ sơ khám bệnh hiện ra trước mắt Zata.

Anh cầm tập hồ sơ lên sau đó lật mở từng trang.

Trầm cảm giai đoạn nặng, suy nhược cơ thể, đau dạ dày, hồ sơ của ca mổ bán thận.

Tất cả những bệnh án và ca mổ trên đều điền tên của Laville.

Zata bàng hoàng lật từng trang để đọc rõ biểu hiện bệnh.

Khi đọc đến trang cuối cùng, Zata ngạc nhiên trợn tròn mắt khi nhìn thấy dòng chữ : " Đơn đồng ý hiến tạng."

Trên giấy ghi rõ, người đồng ý hiến là Laville, còn người được hiến là mẹ của Zata.

Zata nắm chặt tờ giấy khiến nó nhăn nhúm.

Tại sao người hiến tạng lại là Laville, không phải người đó là Myra hay sao ?

Zata cố đọc lại từng chữ thật chậm, trên giấy vẫn ghi người hiến là Laville và người được hiến là mẹ của Zata.

Zata như chết lặng khi tiếp nhận thông tin này.

Tại sao Laville lại giấu anh, tại sao Myra lại nhận mình là người hiến tạng ?

Như nhớ lại lời nói của Bonnie, Zata liền tức tốc thay quần áo, cho người điều tra nơi ở của Bonnie rồi vội vã phi xe đến nhà cô.

Bonnie đang ở trong nhà nghe thấy có người nói muốn gặp mình, cô liền đứng từ trên tầng ngó xuống sân xem người đó là ai.

Bonnie dường như nhận ra ngay người đó thông qua mái tóc màu bạch kim đặc trưng.

Là Zata.

Gương mặt Bonnie ngay lập tức nhăn lại vì khó chịu, cô liền yêu cầu người giúp việc :" Mấy người đừng để tên kia bước chân vào nhà tôi.

Một bước cũng không.

Tôi không cần biết hôm nay hắn ta đến đây làm gì, nhưng mau gọi bảo vệ đuổi hắn đi nơi khác.

Nhìn hắn đứng trước cửa nhà tôi trông ngứa cả mắt."

Rất nhanh chóng hai người bảo vệ được cử đến để đuổi Zata đi nơi khác.

Bonnie đứng trên tầng hai liếc mắt xuống nhìn cảnh Zata bị đuổi đi.

Khung cảnh vô cùng hoàn mĩ.

Bonnie bất giác nhếch mép, cảnh trước mắt khiến lòng cô vô cùng hả dạ.

Nhưng không hiểu sao hai tên bảo vệ kéo thế nào Zata cũng không chịu đi, dù bị hai người lôi xềnh xệch ném ra đường nhưng Zata vẫn lết cơ thể bẩn thỉu đến đứng trước cửa nhà Bonnie đòi gặp cô cho bằng được.

Bonnie không hiểu nổi hành động của Zata lúc này, nhưng cô cũng chẳng bận tâm.

Bonnie nhàn nhã quay trở lại phòng khách, tự pha cho mình một tách trà rồi ngồi nhấm nháp từng chút một với niềm vui đang phảng phất trong lòng.

Đến tối khi Bonnie chuẩn bị tắt điện đi ngủ, bỗng người giúp việc hộc tốc chạy vào phòng cô :" Thưa cô, người sáng nay vẫn đang đứng trước cửa nhà.

Anh ta vẫn đòi gặp cô cho bằng được."

Bonnie nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu : " Vẫn chưa đuổi được anh ta đi à ?"

" Chúng tôi đã cố rồi nhưng anh ta vẫn nhất quyết không chịu đi."

" Được rồi cô đi nghỉ đi, tôi sẽ xuống xem."

Bonnie đi xuống dưới tầng, đứng trước cửa nhà nhìn bộ dạng nhếch nhác của Zata.

Từ trên xuống dưới người anh phủ đầy bụi bẩn bùn đất, quần áo xộc xệch nhăn nhúm vì bị kéo đi quá nhiều.

Bonnie liếc nhìn Zata, bây giờ đến mặt anh ta Bonnie cũng không muốn nhìn chứ đừng nhắc đến chuyện nói chuyện trực tiếp như thế này " Anh muốn gì ?"

" Cô có biết Laville ở đâu không ?

Có thể nói cho tôi biết cậu ấy ở đâu không ?"

Nghe giọng điệu của Zata, Bonnie khó chịu thái độ với anh :" Không phải anh ấy là vợ anh sao ?

Bây giờ vợ mình ở đâu anh cũng không biết à ?

Hay là đang bận bên con bồ kia rồi nên vợ mình ra sao anh cũng không biết ?"

" Ngày trước cô nói đến việc hiến gan, có thể cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra không ?"

Bonnie liếc nhìn Zata với ánh mắt khó coi, sau đó cô ra lệnh cho người giúp việc lấy ra một quyển sổ.

Bonni cầm quyển sổ trên tay ném thẳng vào mặt Zata :" Tự cầm về mà đọc đi thằng khốn nạn."

Quyển sách mà Bonnie ném cho Zata là quyển nhật kí của Laville.

Nhưng quyển sách đó chỉ là bản photo, còn quyển nhật kí thực sự đang được Bonnie cất giữ vô cùng cẩn thận.( Sr mn nay tui viết xong quên đăng h mới nhớ ra để đăng cho mọi ng đọc 🥹)
 
[ Zata X Laville] Mơ .
Chương 32


Zata cầm quyển nhật kí trên tay, lật mở từng trang ra để đọc.

Trên nhật kí ghi rõ, Laville bị ba mình bán vào quán bar ra sao, bị bọn chúng nhục mạ ức hiếp cậu kinh khủng đến nhường nào.

Lúc đó cậu đã muốn chết, nhưng Zata đã xuất hiện để kéo cậu lên khỏi bờ vực thẳm.

Laville yêu Zata, thực sự rất yêu, yêu hơn chính bản thân mình.

Cậu dùng tiền của mình để mua cho Zata những đồ ngon nhất, đó toàn là những đồ đắt tiền vì cậu sợ Zata ăn đồ rẻ tiền sẽ bị đau bụng.

Vậy mà hồi đó Zata luôn khó chịu với Laville vì suốt ngày dùng tiền của anh mua những đồ ăn đắt tiền, trong khi một đồng của Zata Laville cũng không hề động đến.

Laville bị đau dạ dày, bị suy nhược cơ thể, một thân một mình cậu đến bệnh viện khám Zata cũng không hề hay biết.

Trái lại anh còn trách móc Laville tại sao lại không nấu cơm sớm hơn trong khi cậu chỉ chậm cơm mọi ngày có 5 phút.

Sau khi bị cưỡng hiếp, Laville bị trầm cảm.

Tuy nhiên lúc đó mới chỉ là giai đoạn đầu, nếu chữa trị kịp thời thì vẫn có thể chữa khỏi.

Đúng ra là Laville sẽ không bị trầm cảm nữa, nếu không có những hành động ngu ngốc của Zata.

Anh đay nghiến cậu, luôn tìm ra những lỗi nhỏ nhất của Laville để trách móc cậu.

Anh bắt cậu làm tình khi cậu không muốn, khiến Laville cảm thấy vô cùng ngột ngạt, cuối cùng mức độ trầm cảm lên thành giai đoạn 2.

Kinh khủng nhất là lúc Zata kêu người vào cưỡng hiếp Laville, khiến cậu hoàn toàn rơi vào hố sâu tuyệt vọng.

Laville thường xuyên gặp ảo giác rằng luôn có người lôi cậu ra để làm tình, không chỉ ban ngày và lúc ngủ vẫn còn văng vẳng tiếng cười đùa giễu cợt cùng hình ảnh cậu đang rên rỉ dưới thân hàng chục người đàn ông khiến Laville cảm thấy kinh tởm, chứng mất ngủ của cậu cũng từ đó mà ra.

Laville cố cách nào cũng không thoát ra khỏi nỗi ám ảnh đó được, cuối cùng cậu chọn đến cái chết.

Laville từng đi bán thận để đưa tiền cho ba, khoảng thời gian này Zata và Laville vẫn đang là vợ chồng.

Zata nhớ nhất rõ, hôm đó làm tình Laville luôn miệng kêu đau, hơn nữa lúc nắm eo Laville Zata còn cảm nhận được một thứ ấm nóng ở khoang bụng cậu.

Nhưng Zata lại không hề quan tâm vì lúc đó anh đang chìm sâu vào khoái cảm làm tình.

Zata cố đọc tiếp, cuối cùng anh cũng tìm được trang anh muốn được nhất lúc này.

" Hiến gan cho mẹ Zata, bị người kia nhận mất.

Buồn cười thật nhỉ ?

Nhưng không sao, cứu được người là tốt rồi."

Zata đứng hình khi đọc được dòng nhật kí này.

" Hiến gan cho mẹ Zata".

Bốn chữ này đập thẳng vào mắt Zata.

Anh cố trấn tĩnh bằng cách dựa vào tường, nhưng cuối cùng cũng không chịu nổi mà ngồi sụp xuống đất.

Cái gì vậy ?

Chuyện này là sao ?

Trong đầu Zata là một mớ suy nghĩ hỗn loạn.

Anh muốn biết nhiều hơn nữa, những sự việc khác Laville đều viết rất cặn kẽ, duy nhất việc này Laville chỉ viết có hai câu.

Zata không cam tâm, anh lật từng trang, lật đi lật lại hàng trăm lần nhưng cũng không biết thêm điều gì khác.

Chuyện hiến gan, chỉ duy nhất hai câu.

Zata lật lại nhật kí một lần nữa, phát hiện tên bác sĩ Alex cũng xuất hiện trong đây."

Alex ?"

Zata đột nhiên nhớ ra, Alex chẳng phải tên bác sĩ tiếp nhận ca chữa bệnh cho mẹ của anh hay sao ?

Zata vội vàng trấn tĩnh bản thân, anh phủi phủi đống bụi bẩn còn đang dính trên quần áo sau đó tức tốc đi đến bệnh viện tìm gặp bác sĩ Alex."

Cho tôi hỏi bác sĩ Alex có ở đây không ?

Tôi muốn gặp bác sĩ Alex."

Zata điên điên khùng khùng xông thẳng vào trong bệnh viện, ra lệnh cho nhân viên ở quầy tiếp tân cho mình gặp bác sĩ Alex ngay lập tức.

Dáng vẻ hối thúc cưỡng ép này của Zata khiến nhân viên sợ hãi, cô vội vàng gọi cho bảo vệ để tống Zata ra ngoài."

Ai muốn tìm gặp tôi ?"

Có vẻ như nghe thấy tên mình, Alex từ xa liền đi dần về phía Zata.

Alex nhìn Zata một lượt, anh nhận ra ngay đây là chồng của Laville.

Ấn tượng về chồng của Laville trong lòng Alex không tốt một chút nào, chính vì vậy Alex nhìn Zata rồi hỏi bằng giọng vô cùng khó chịu :" Anh đến đây có việc gì ?

Không phải mẹ anh đã được chữa khỏi rồi hay sao ?"

" Tôi...hôm nay tôi đến đây không phải hỏi về tình hình của mẹ, tôi muốn hỏi về Laville.

Anh biết em ấy mà phải không, tôi thấy em ấy ghi trong đây rằng anh có chữa bệnh cho em ấy."

Zata vừa nói vừa luống cuống giở nhật kí của Laville ra để chứng minh cho Alex rằng lời nói của anh là đúng sự thật.

Alex cũng thuận theo liếc mắt đọc dòng chữ trong cuốn nhật kí, Alex nhìn Zata chằm chằm, tay nắm chặt lại ngăn không thực hiện hành động lỗ mãn.

Việc Zata xuất hiện đã khiến Alex vô cùng khó chịu, Alex định bụng sẽ không tiếp chuyện Zata nhưng Zata làm loạn ở đại sảnh khiến Alex không thể ngó lơ được.

Alex tính sẽ không chấp với Zata nên anh định trả lời qua loa cho xong chuyện rồi sẽ trở về văn phòng của mình.

Nhưng dường như những chữ xuất hiện trong dòng nhật kí khiến Alex nổi cơn tức giận, anh nghiến chặt răng, mắt hằn đầy tia máu, cái nắm chặt tay để ngăn sự khó chịu kia lại chuyển thành cơn giận dữ khiến cho Alex xông đến chỗ Zata đấm anh một cái thật mạnh.

Cú đấm ấy mạnh đến nỗi Zata ngã ra nền đất, mồm rỉ ra máu.
 
[ Zata X Laville] Mơ .
Chương 33


" Mẹ mày, thằng khốn nạn."

Alex không kiềm nổi cơn tức giận, bởi Alex đọc được trong dòng nhật kí của Laville có câu " Zata đã gọi người đến để cưỡng hiếp mình".

Dù chỉ là đọc thoáng qua, nhưng Alex cũng đủ hiểu những thứ mình khám nghiệm được trên cơ thể Laville là do đâu mà ra.

Trong bụng Laville chứa một lượng tih dịc nhỏ, bởi vì nó kẹt sâu bên trong, sâu đến nỗi dù Laville cố móc ra đến khi bị thương chảy máu cũng không hết được.

Theo quy trình, những thứ tìm được trên thi thể đều phải mang ra khám nghiệm, và Alex bàng hoàng khi phát hiện ra lượng tih dịc này không chỉ của một người.Một cú đấm vẫn là chưa xả hết được cơn tức, Alex lại xông đến đè lên người Zata, túm lấy cổ áo anh và vung tay đấm Zata thêm vài cái.

Những người xung quanh thấy có vụ xô xát liền xúm lại rồi kéo bác sĩ Alex tách ra khỏi người Zata.

Dù đã được kéo ra nhưng Alex vẫn cố vùng vẫy để đạp Zata thêm vài cái nữa."

Mẹ thằng chó, mày làm vậy với cậu ấy thì mày có còn là con người không ?

Buồn cười thật đấy, chồng kêu người đến để cưỡng hiếp vợ mình.

Đầu óc mày có vấn đề à ?

Mày còn đ*o xứng đáng để có được Laville chứ đừng nói đến làm chồng.

Làm chồng kiểu gì vợ mình đến bệnh viện năm lần bảy lượt mày cũng không biết.

Laville bị đau dạ dày, suy nhược cơ thể, còn bị trầm cảm nặng, mày có biết không ?

Mày vô tâm đến mức khi Laville gặp chuyện mày cũng không giúp cậu ấy, cuối cùng để cho Laville phải chui vào chợ đen bán thận để có tiền lo giải quyết công việc.

Sau vụ bán thận đấy, Laville suýt chết mày có biết không ?

Vết mổ của Laville bị nhiễm trùng nghiêm trọng bởi vì người ta khâu lung tung trong bụng cậu ấy, tao mà không phát hiện ra và khâu lại cho cậu ấy thì có lẽ Laville không sống được đến lúc hiến gan cho mẹ mày đâu."

Nghe thấy hai chữ " hiến gan ", Zata đầu óc choáng váng, mắt đờ đẫn mất đi tầm nhìn vẫn cố gắng ngồi dậy, lết đến chỗ Alex, bám lấy ống quần Alex để hỏi chuyện :" Chuyện hiến gan anh nói là sao ?

Làm ơn cho tôi biết sự thật đi."

Alex kinh tởm cái động chạm của Zata, anh đá chân hất tay Zata ra khỏi ống quần mình rồi gằn giọng nói :" Là Laville hiến gan cho mẹ mày, nhưng bị con ả nào đó vào nhận vơ mất.

Đáng lẽ hôm phẫu thuật tao phát hiện ra luôn và muốn đi làm rõ mọi chuyện với mày, nhưng bị Laville ngăn lại.

Cậu ấy bảo chuyện đó không có gì quan trọng, cứu được người là được rồi.

Tao không nói nổi lí với Laville nên mới nghe theo cậu ấy không làm rõ sự thật nữa."

Thấy Alex ngừng nói, Zata luống cuống dò hỏi :" Vậy...vậy có thể cho tôi biết bây giờ Laville đang ở đâu được không ?

Mấy ngày rồi tôi không gặp em ấy, cũng không liên lạc được..."

Nghe đến đây Alex càng tức giận :" Giờ mày còn hỏi tao vấn đề này ?

Laville chết rồi.

Cậu ấy uống thuốc ngủ tự tử nên chết lâu rồi.

Mày đừng làm phiền Laville nữa có khi cậu ấy còn ra đi thanh thản hơn đấy."

Zata nghe đến đây như chết lặng.

Mắt anh trân trân nhìn vào bác sĩ Alex, miệng run rẩy không tiếp nhận đó là sự thật :" Làm sao em ấy có thể chết được cơ chứ ?

Rõ ràng mới hôm nọ em ấy vẫn còn đang ở nhà tôi cơ mà.

Anh nói dối tôi đúng không ?

Anh không muốn tôi gặp Laville nên nói dối tôi đúng không ?

Sống phải thấy người chết phải thấy xác, anh mau cho tôi gặp Laville đi."

Alex không thèm để Zata vào mắt, hành động của Zata lúc này không khác gì một thằng điên cả :" Tại sao tao phải nói điêu mày ?

Laville chết nằm trơ trọi một mình trong căn nhà tồi tàn.

Tao đã cố gọi cho ba mẹ, gọi cho cả mày.

Nhưng lúc đấy mày nói gì mày còn nhớ không ?

Mày bảo mày và Laville không còn quan hệ gì với nhau nữa, tao chưa kịp thông báo cho mày về tình hình của Laville thì mày liền tắt máy.

Giờ thì hay rồi, quỳ gối cầu xin được ôm xác vợ về.

Mày mau biến khỏi bệnh viện này đi, cả đời mày cũng không gặp lại được Laville đâu.

Cậu ấy được em gái mang về lo hậu sự xong xuôi hết cả rồi."

Alex nói xong liền quay lưng bỏ đi để lại Zata một mình ngồi bần thần trên nền đất.

Zata vẫn không chấp nhận sự thật, vội vã đứng dậy đuổi theo bám víu Alex :" Mày nói dối tao đúng không ?

Mày không muốn tao gặp Laville nên mới nói em ấy chết đúng không ?"

Zata lúc này như người mất trí thần kinh không ổn định, khiến cho mọi bệnh nhân xung quanh sợ hãi.

Thấy tình hình không ổn, Alex liền sai bảo vệ tống cổ Zata lôi ra ngoài.

" Nếu mày không tin, mày có thể lục tung cả cái bệnh viện này lên để tìm Laville.

Nhưng tao nói trước dù mày có cố cách nào cũng không tìm được cậu ấy trong đây đâu."

Alex nói xong liền quay lưng bỏ vào trong bệnh viện.

Alex xỏ hai tay vào trong túi áo blouse, đánh Zata một trận khiến lòng Alex vô cùng hả dạ, nhưng dù vậy Alex cũng không thể nào vui lên nổi.
 
[ Zata X Laville] Mơ .
Thông báo


Nay thất hứa với mọi người ròi 🥹 nay mình siêu siêu bận luôn ấy nên không thể viết tiếp cho mọi người đọc được.

Hẹn mọi người ngày mai mình bù 3 chap nhoa 😘
 
[ Zata X Laville] Mơ .
Chương 34


Zata thất thần trở về nhà.

Zata đứng trước cửa nhà một hồi lâu, trong lòng anh vẫn thầm mong rằng khi anh mở cánh cửa này ra, Laville đang đứng đằng sau để chào đón anh trở về.

Nhưng mở cửa ra vẫn là khung cảnh trống vắng như vậy, trống vắng đến mức rợn người.

Nó đã từng cô đơn, trống trải đến mức đau lòng như thế này ư ?Zata dường như đã quen với việc có Laville ở bên cạnh, nên khi chỉ còn một mình trong căn nhà rộng lớn, tim Zata như nhói lên một nhịp.

Anh đi khắp nơi trong căn nhà tìm kiếm hình bóng Laville còn đọng lại ở nơi này.

Zata đứng trước căn bếp, tưởng tượng ra dáng vẻ Laville đứng nấu cơm cho anh ăn.

Nếu lúc đó Laville và anh cùng nhau ăn một bữa cơm chắc sẽ hạnh phúc lắm nhỉ ?

Zata thầm nghĩ, tim lại nhói lên một nhịp.

Anh bất giác mở cửa tủ lạnh ra, vậy mà trong đó lại chất đống đồ ăn mà Laville mua cho anh.

Trước khi rời khỏi nhà Zata, Laville vẫn cố nấu cho anh bữa cơm cuối cùng coi như là lời tạm biệt.

Chỉ là thức ăn đã bị để trong tủ lạnh một thời gian khá dài khiến chúng gần như không còn ăn được nữa.

Zata đứng chôn chân ở tủ lạnh, sau đó lấy một hộp thức ăn trong tủ ra.

Trên hộp thức ăn còn note rất rõ, là nét bút của Laville : " Bụng anh không khỏe, nên em làm món này cho anh để bồi bổ cơ thể.

Anh nhớ ăn uống đầy đủ nhé ".

Zata mở hộp thức ăn ra, rồi dùng tay bốc đống thức ăn đó nhét vào miệng.

Anh vừa ăn vừa khóc, nước mắt chảy dài trên gò má.

Zata rất muốn nếm lại hương vị thức ăn mà Laville nấu cho anh, nên dù đồ ăn đã hỏng Zata vẫn cố nhét nó xuống bụng.

Tuy nhiên vị thức ăn đã bị thay đổi hoàn toàn, khiến Zata buồn nôn mà nôn thốc nôn tháo ra sàn.

Nhưng anh vẫn không nỡ đổ đống đồ ăn đi mà lại đậy nắp rồi cất gọn gàng trong tủ lạnh.Zata chưa bao giờ cảm thấy nhà mình lại rộng rãi đến mức cô quạnh như thế.

Anh ngồi bần thần trên sopha nhớ lại khoảng thời gian trước.

Laville thường xuyên đi lại trong nhà làm việc nhà, lúc thì lau nhà lau cửa, lúc thì dọn dẹp quần áo.

Từ lúc Laville xuất hiện, Zata thấy không khí trong nhà ấm cúng hẳn lên.

Từng có một khoảng thời gian, Zata luôn muốn về nhà nhanh nhất có thể.

Vì anh biết trong nhà luôn có một người đang chờ anh về, điều đó làm Zata cảm thấy hạnh phúc.

Nhưng một số chuyện xảy ra khiến Zata đánh mất đi hạnh phúc ấy.

Anh nhận ra muộn quá, đến khi mất đi rồi Zata mới thấy thật sự hối hận.

Zata ngồi trên sopha nhìn về phía tivi đang mở.

Hằng ngày ở nhà em ấy thường làm gì nhỉ, có hay ngồi ở đây xem tivi không ?

Zata thầm nghĩ.

Dù mắt đang nhìn tivi nhưng lòng Zata vẫn luôn hướng về phía cửa ra vào, thầm mong Laville sẽ mở cửa trở về.

Hay em ấy cũng ngồi ở đây để chờ mong mình về ?

Zata liên tục tưởng tượng về Laville.

Anh cảm thấy nhớ cậu, rất nhớ, nhớ đến phát điên.

Anh nhớ Laville đến nỗi những hình ảnh mà bản thân tự tưởng tượng dường như đang hiện hữu trước mắt anh.

Laville đang đứng ở phía cửa ra vào, tay xách một chiếc vali nhỏ.

Cậu vẫn như thế, gương mặt lúc nào cũng có nét đượm buồn.

Laville nhìn về phía Zata, anh và cậu đang đối mặt với nhau, sau đó Laville đưa tay lên vẫy vẫy với anh rồi nở nụ cười dịu dàng : " Hãy quên em đi và đừng chờ em nữa.

Em sẽ không quay trở lại đâu.

Anh sống tốt nhé."

Laville vừa nói xong liền quay lưng mở cửa đi ra ngoài.

Thấy Laville đang kéo cửa, Zata từ ghế sopha bỗng đứng phắt dậy chạy ra phía cửa.

Rõ ràng đã quay trở lại rồi sao lại còn muốn đi nữa.

Tim Zata như quặn thắt lại.

Lại định rời bỏ anh mà đi sao ?

Anh không muốn mất cậu, anh muốn Laville ở lại bên cạnh mình như lúc trước.

Zata đã vụt mất Laville một lần rồi, anh không muốn bây giờ lại bỏ lỡ cậu thêm lần nữa."

Laville...xin em đừng đi mà."

Zata vừa chạy vừa nói lớn mong có thể kìm chân Laville ở lại.

Sắp rồi, anh sắp bắt được tay cậu rồi.

Nhưng Zata vừa với tay ra để nắm lấy tay Laville thì cậu lại tan biến.

Không có ai đang đứng trước cửa hết, cửa nhà từ nãy giờ vẫn đóng như chưa hề có ai mở ra.

Zata lại đứng bần thần trước cửa nhà.

Anh lại vụt mất cậu lần nữa rồi sao ?

Zata buông thõng tay đang để ở giữa không trung, anh nhớ cậu đến mức ám ảnh hình bóng của cậu.

Laville luôn xuất hiện trước tầm mắt của anh, nhưng lần nào Zata cố vươn tay ra bắt lấy thì cậu lại tan biến.Zata quay trở về phòng ngủ.

Việc nhớ Laville khiến cơ thể anh mệt mỏi, Zata nằm trên giường cố nhắm nghiền mắt để có thể chìm vào giấc ngủ.

Nhưng anh nằm mãi cũng không ngủ được, mắt rất mỏi nhưng cơ thể lại không muốn cho anh ngủ.

Dường như có tiếng gì đó đang vang vọng bên ngoài hành lang, giống như đang có người đi trên hành lang vậy.

Zata chợt mở mắt.

Chẳng lẽ Laville trở về rồi sao ?

Zata nhanh chóng ngồi dậy mở cửa ra để xem.

Không có một ai cả.

Hay em ấy trở về phòng ngủ của mình rồi ?

Có lẽ đúng là như vậy.

Zata vội vàng chạy về phía phòng ngủ của Laville nằm ở cuối hành lang.

Anh mở cửa phòng Laville ra, vẫn không có một ai.

Điều đó càng làm tim Zata trở nên đau buốt hơn.

Không phải là em đã trở về rồi sao, vậy sao lúc anh đi tìm em em lại biến mất ?Zata nằm trên giường Laville, hai tay ôm mặt.

Được rồi, em thắng rồi.

Nên em mau trở về đi, mau quay về với anh đi.

Zata lại khóc, đến giờ anh mới nhận ra tình cảm của mình với Laville.

Là cậu dần dần lấp đầy những khoảng trống trong trái tim anh, khiến anh cảm nhận được hạnh phúc là gì.

Anh yêu Laville, yêu nhiều lắm, nhưng tại sao đến lúc cậu chết rồi anh mới nhận ra ?

" Em chưa chết mà đúng không, em giận anh nên mới trốn anh thôi đúng không.

Mau quay trở lại đi mà, xin em..."

Zata run rẩy bầm lầm từng chữ.

Bỗng Zata cảm nhận được ai đó đang nhẹ nhàng vuốt ve tóc anh" Đừng mở mắt, nếu không em sẽ tan biến đấy.

Em sẽ xoa đầu anh cho đến khi anh chìm vào giấc ngủ nhé.

Ngoan nào, ngủ ngon nha ông xã của em."

Ngay cả đến trong giấc mơ Laville vẫn dịu dàng với anh như thế.

Laville đang cười với anh, một chút oán hận cũng không có.

Zata sợ Laville sẽ lại biến mất, nên anh chỉ dám nằm im đó cảm nhận cái vuốt ve từ bàn tay cậu.

Anh cảm thấy tim không còn đau nữa, lòng cũng nhẹ nhõm đi đôi chút.

Sau đó Zata chìm dần vào giấc ngủ.
 
[ Zata X Laville] Mơ .
Chương 35


Zata tỉnh dậy tại phòng ngủ của Laville.

Từ lúc Laville đi mất Zata không còn biết một giấc ngủ ngon nghĩa là gì.

Hôm qua Laville xuất hiện trong giấc mơ của anh khiến Zata thực sự cảm thấy thoải mái, nên anh mới dễ dàng chìm vào giấc ngủ như thế.

Zata ngồi trên ghế sopha, trên tay cầm quyển nhật kí của cậu.

Sáng nay Zata đã ăn đồ ăn mà Laville nấu cho anh, dù hơi khó ăn nhưng Zata vẫn cố ăn cho hết, bởi anh không muốn làm cho Laville buồn.

Zata đọc lại từng dòng nhật kí một lần nữa.

Trong nhật kí Laville cũng có đề cập đến việc cậu phải ngồi chờ Zata.

Cảm giác ấy khó chịu bứt rứt đến nhường nào, cuối cùng Zata cũng có thể hiểu được.

Chuyện hiến gan của Laville, Zata vẫn chưa hề quên.

Anh sai người điều tra ngọn ngành mọi chuyện, cuối cùng Zata cũng phát hiện ra toàn bộ sự thật.Người thực sự đã hiến gan cho mẹ của Zata chính là Laville.

Ngay khi ca phẫu thuật vừa hoàn thành, một người tên là Myra đã cho người đến đe dọa bác sĩ phẫu thuật chính.

Sau khi biết được Laville là người hiến gan, mặt Myra biểu lộ ra biểu cảm vô cùng vặn vẹo.

Nếu là cậu ta hiến thì chẳng phải càng dễ dàng giải quyết hơn hay sao ?

Cô ta đe dọa bác sĩ phẫu thuật chính, nếu không thay tên người hiến gan từ Laville thành Myra thì sẽ khiến anh ta mất việc.

Tên bác sĩ đó rất cần công việc này, bởi đó là công việc nuôi sống toàn bộ gia đình anh ta, nếu mất việc nhà anh ta cũng coi như xong.

Chính vì vậy tên bác sĩ ấy không thể làm gì khác ngoài việc nghe theo lời của Myra.

Hơn nữa Zata cũng điều tra ra được, người làm lộ tin tức Laville là trai bao cũng chính là cô ta.

Myra kêu người cắt ghép âm thanh clip gốc thành tiếng Laville đang rên rỉ khi nằm dưới thân hàng chục thằng đàn ông, còn cắt ghép hình ảnh gương mặt truỵ lạc của Laville khi bị đám đàn ông vây quanh.

Zata cầm trên tay đoạn clip gốc, anh run rẩy khi bấm vào xem đoạn video.

Video đó tái hiện hình ảnh Laville đang bị chục người đàn ông cưỡng chế, dù cậu có khóc lóc van xin cỡ nào thì bọn chúng cũng không tha cho cậu.

Laville van nài thảm thiết, giọng của cậu khàn đặc cả đi vì khóc than quá nhiều, nhưng cuối cùng cậu vẫn bị đè ra hành hạ.Zata xem đoạn clip mà tim anh đau nhói.

Dù đoạn video đã dừng từ lâu nhưng Zata vãn đang nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại.

Tay anh run lên cầm cập, đầu thì ong ong vì những gì mình vừa phải chứng kiến.

Tại sao Laville phải chịu đựng những cảnh này ?

Zata không hề hay biết cậu từng bị cưỡng hiếp, vì vậy khi đoạn clip đó bị tung lên, anh đã nghĩ đó là sự thật.

Zata không những không an ủi Laville mà còn quay ra đánh đập, chửi bới cậu vì đã làm hỏng danh dự của mình.

Dù Laville đã cố thanh minh nhưng Zata cũng không thèm nghe lời cậu.

Lúc đó trong lòng Laville đã đau khổ đến nhường nào ?

Tim Zata quặn thắt lại.

Anh ôm đầu, miệng luôn lẩm bẩm trách móc bản thân :" Mày đã làm gì vậy...thằng chó khốn nạn này...mày đã làm gì em ấy vậy.."

Zata nhớ đến lúc bản thân đã kêu người vào cưỡng hiếp Laville, anh quỳ sạp xuống mặt đất, vừa tự tát chính mình vừa luôn miệng xin lỗi Laville :" Anh xin lỗi...Laville à, anh xin lỗi...xin lỗi em nhiều lắm.

Anh biết làm như vậy em sẽ không tha lỗi cho anh, anh xin lỗi em, vợ à..."

Zata liên tục hành hạ bản thân như thế đến lúc miệng rỉ máu nhưng anh vẫn không dừng lại.

Zata biết dù anh có đánh trăm nghìn lần thì Laville cũng không thể nào tha thứ cho anh được.

" Em đau..."

Zata chợt bừng tỉnh khi nghe thấy giọng nói của Laville.

Anh dáo dác nhìn xung quanh nhà, vẫn không có một ai cả.

Rõ ràng Zata vừa nghe thấy tiếng của Laville, trong giọng nói của cậu còn pha chút vẻ đau lòng."

Anh đừng làm thế, em đau..."

Lại nữa.

Giọng Laville lại một lần nữa xuất hiện.

Zata tìm kiếm xung quanh nhà một hồi vẫn không thấy bóng dáng Laville.

Anh cất tiếng gọi cậu :" Laville à...là em đúng không ?

Em có thể ra đây gặp anh không ?"

Vẫn không có một lời nào đáp lại.

Zata nhận ra, chỉ khi anh làm đau bản thân Laville mới xuất hiện.

Zata một lần nữa điên cuồng tát vào mặt mình, bởi anh chỉ mong có thể nghe thấy giọng nói của Laville."

Em bảo anh đừng làm thế mà.

Đừng tự làm đau bản thân nữa."

" Nếu anh không tự làm đau bản thân nữa thì em có trở về với anh không ?"

Sau khi câu hỏi đó của Zata cất lên, không gian lại rơi vào trầm tư im lặng.

" Có lẽ là không rồi nhỉ ?"

Zata cười khổ.

Laville ghét anh đến mức không thèm đáp lại câu hỏi của anh.

Cậu ghét quay lại với anh đến như vậy sao ?

Chưa bao giờ Zata lại khao khát tình cảm của Laville đến nhường này, chỉ cần nghe thấy giọng nói của Laville cũng đủ khiến anh cảm thấy hạnh phúc rồi.
 
[ Zata X Laville] Mơ .
Chương 36


Không chỉ vậy, Zata còn phát hiện ra một điều, việc Myra bị Laville cho người đi cưỡng hiếp cô ta là hoàn toàn sai sự thật.

Là tự bản thân Myra đi đến quán bar, tự mình cởi quần áo rồi nằm lên bàn mua vui cho các ông sếp lớn trong quán bar đó.

Chính cô ta mới là người thích thú trong việc làm tình tập thể.

Zata cầm tập tài liệu trên tay, anh nắm chặt tập tài liệu khiến nó nhăn nhúm, mắt nổi đầy tia máu.

Tại sao Myra lại làm thế với Laville, tại sao hết lần này đến lần khác cô ta đều muốn hãm hại cậu.

Laville có làm gì sai đâu cơ chứ ?

Vậy mà Zata đã từng rất yêu cô ta, đến mức khi cô ta nhẫn tâm bỏ anh mà đi, Zata vẫn không thể nào quên bóng dáng của Myra.

Là Laville kéo anh ra khỏi nỗi ám ảnh đó, làm cho Zata biết thế nào là được yêu thương.

Có lẽ Zata đã thích Laville ngay từ lần đầu gặp gỡ.

Anh nhận ra dù có bên cạnh Myra thì hình bóng Laville vẫn len lỏi trong tâm trí anh.

Đã có lần Myra từng đề nghị Zata li hôn với Laville, nhưng không hiểu sao khi nghĩ đến việc phải li hôn với Laville trong lòng Zata cảm thấy khó chịu nên anh đã từ chối."

Thì ra mình đã yêu Laville từ lúc đó sao ?"

Zata tựa lưng lên sopha, đầu ngả ra phía sau.

Anh bật cười lớn.

Nhưng sao nụ cười của anh lại chua chát đến thế.

Zata cố cười nhưng cũng không thể ngăn cho hàng nước mắt đang chảy dài."

Mày nhận ra muộn quá rồi đấy."

Zata lén lau nước mắt.

Khóc cũng không giải quyết được vấn đề, khóc thì Laville cũng không quay trở lại bên anh.

Ít nhất Zata cũng phải làm gì đó để giải nỗi oan này cho Laville, khiến cậu dù ở trên thiên đàng cũng không phải chịu nỗi uất nhục mà miệng đời để lại.Zata điều tra toàn bộ về Laville, tất cả mọi thứ từ nhỏ đến lớn.

Anh sẽ thay Laville trả thù toàn bộ, những gì cậu đã phải chịu đựng, anh sẽ thay cậu trả lại cho họ hết tất cả.

Zata cho người truy tìm toàn bộ những tên năm xưa từng cưỡng hiếp Laville trong quán bar.

Bọn chúng bị bắt đến một nhà kho ở vùng ngoại ô trống vắng, bị trói chặt chân tay rồi vứt trước mặt Zata.

Zata ngồi vắt chân trên ghế bành, liếc mắt nhìn xuống đám người đứng bị quỳ trói dưới chân mình.

Toàn một lũ chó bẩn thỉu.

Zata bước đến gần một tên, dùng mũi giày nâng mặt hắn lên rồi gằn giọng nói : " Những nơi nào của mày đã từng chạm vào người Laville ?"

Tên này bị dáng vẻ lạnh lùng sát khí của Zata làm cho doạ sợ, nhưng hắn đã chơi qua hàng trăm người, đơn giản Laville là ai hắn cũng không nhớ nổi.

" Mày đang nói cái mẹ gì vậy ?

Laville là thằng nào ?

Tao không hề biết nó."

" Chàng trai với mái tóc màu xanh ngọc bích từng bị mày cưỡng hiếp ở quán bar XX.

Mày đã nhớ ra chưa ?"

" À..."

Tên kia vội à lên một tiếng.

Hắn làm sao quên được ngày hôm đó.

Đó cũng là lần đầu tiên hắn đâm vào lỗ một thằng đàn ông, cảm giác sung sướng khó tả, cho dù về sau hắn đã làm tình với chục người phụ nữ khác cũng không thể nào tìm lại được cảm giác hoan lạc ấy.

" Tao nhớ ra rồi, thằng nhãi đó.

Phải nói lần đó làm tình cùng thằng đó sướng thật, chim tao như tan chảy ra khi đút vào lỗ của thằng nhóc đó cơ mà.

Ha ha.

Nghĩ lại mà thèm, da thằng đó cũng mịn màng như con gái, sờ đến đâu mướt đến đó.

Chơi bằng miệng cũng rất sướng..."

Tên kia chưa kịp nói xong, một con dao từ đâu đâm phập vào bàn tay hắn.

Hắn hét lên đầy đau đớn sau đó ngã lăn ra sàn.

Thái độ cợt nhả của hắn khiến Zata tức giận, sao hắn có thể vừa cười vừa tả vợ anh như một con điếm như thế ?

Hắn nói da Laville mịn màng, chứng tỏ tay hắn đã từng sờ vào người cậu.

Phải chặt.

" Mới chỉ một nhát dao vào tay mà mày còn không chịu được, vậy đến lúc tao chặt mất tay mày thì mày sẽ như thế nào đây ?"

Những tên còn lại nghe lời cợt nhả của tên kia cũng phá lên cười nhưng sau đó toàn bộ im bặt vì hành động ghê rợn của Zata.

Chúng biết lần đó chúng đã động vào nhầm người rồi.

" Nhưng mà tao nghĩ lại rồi, chặt tay thì chán quá.

Chúng mày thích làm tình tập thể đúng không, tao cho chúng mày thỏa mãn mong muốn nhé."

Sau đó Zata bắt bọn chúng đè nhau ra để làm tình, nếu ai phản kháng sẽ bị cảnh cáo bằng cách đâm dao vào bắp đùi non.

Bọn chúng ai nấy đều sợ hãi, cuối cùng phải răm rắp nghe theo lời Zata.

Chúng đè nhau ra để làm tình, hết tên này đến tên kia, có khi một tên còn bị ba tên nhét vào bên trong.

Bọn chúng điên cuồng liếm mút cơ thể nhau, chỉ vừa dừng lại một tí là sẽ bị người của Zata lôi đi hành hạ.

Zata chán nản nhìn cảnh tượng trước mắt.

Chẳng có gì thú vị.

Nhìn bọn chúng giống như đang tận hưởng hơn là bị chịu phạt.

Zata đâu thể để bọn chúng bị hành hạ nhẹ nhàng đến thế được.

Anh sai người chuẩn bị một vài món đồ, rất nhanh sau đó đã được đem tới.

Toàn bộ là gậy bóng chày, gậy gộc, máy đánh trứng, sáp nến,...toàn là đồ chơi SM.

Zata ra lệnh cho bọn chúng phải dùng những món đồ anh mang tới để hành hạ lẫn nhau.

Để giữ gìn mạng sống, bọn chúng không còn cách nào khác phải nghe theo hiệu lệnh.

Nhét máy đánh trứng vào bên trong hậu huyệt rồi bật công tắc để nó khuấy đảo bên trong sao ?

Thật sự kinh khủng.

Nhưng đó là điều là Zata đang nhắm đến : làm tình cho đến chết.
 
[ Zata X Laville] Mơ .
Chương 37


Một cuộc làm tình thác loạn đang diễn ra trước mắt Zata, bọn chúng thực sự đã nhét máy đánh trứng và bật công tắc lên để nó khuấy đảo bên trong.

Cạnh lưỡi máy đánh trứng sắc nhọn găm vào da thịt cộng thêm với việc đầu máy đang không ngừng quay tròn khiến phần thịt mềm của một tên bị rác toạc, máu trộn tih dịc đầm đìa từ trong hậu môn chảy ra ngoài.

Thậm chí đến lúc lôi máy đánh trứng khỏi người tên kia, trên lưỡi máy vẫn còn dính một mảng thịt mềm.

Tên bị đâm rống lên thảm thiết như một con lợn bị chọc tiết sau đó nằm gục ra sàn.

Những tên còn lại bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ hãi, chúng len lén liếc nhìn Zata, anh vẫn đang vắt chân trên chiếc ghế bành để quan sát chúng, trên miệng còn đang nở một nụ cười quỷ dị."

Ai cho phép chúng mày dừng lại ?

Tiếp đi, không phải còn rất nhiều đồ ở đằng kia hay sao.

Nếu chúng mày không chọn được thì để tao chọn giúp cho."

Nói rồi Zata chỉ vào cây gậy cắm đầy đinh nhọn đang nằm trong đống đồ" Tao chọn cái đó."

Đám người vừa nhìn liền tái xanh mặt mày.

Dùng cái đó thì chẳng khác nào bọn chúng bị xé toạc người ra làm đôi cả.

Tên nào cũng run rẩy không dám lại gần, tên này đùn tên kia, cuối cùng cũng không ai dám cầm vào cây gậy.

" Chúng mày dám chống đối lại lời nói của tao à ?"

Hành động của bọn chúng đã chọc giận Zata.

Anh rời khỏi chiếc ghế bành, chầm chậm đi xuống chỗ đám người.

Sau đó Zata cầm cây gậy gắn đầy đinh nhọn đó lên, sai người giữ chặt một tên rồi trực tiếp nhét vào bên trong."

Áaaaa..."

Tên kia hét lên đầy đau đớn.

Từng cây đinh đi vào bên trong đang cứa toạc cơ thể hắn ra.

Zata mặt không cảm xúc, tay anh cầm cây gậy liên tục ra vào trong hậu môn của hắn.

Mỗi một lần ra vào cây đinh lại cứa cho vết thương càng thêm sâu hơn, rất nhanh cây gậy đã bị bao phủ bởi toàn máu tươi.

Tên kia bị hành hạ bất tỉnh ngay tại chỗ, nhưng Zata vẫn không chịu dừng lại.

Cây gậy vẫn đang được ra vào bên trong hắn, máu chảy nhiều đến mức bắn ra cả ống quần Zata.

Zata nghiến răng, trán nổi đầy gân xanh.

Anh không thể tha thứ cho bọn chúng, không thể.

Là bọn chúng phá hoại cuộc đời của Laville, anh phải giết sạch bọn chúng.

" Mau dừng lại đi anh..."

Giọng nói của Laville lại hiện lên trong đầu Zata.

Nghe thấy giọng nói của vợ mình, Zata đột ngột dừng lại.

Anh lại dáo dác nhìn xung quanh, nhưng Laville làm sao xuất hiện ở đây vào lúc này được."

Anh mà làm như thế là em buồn đấy."

" Laville à...là em đúng không ?

Em lại về với anh đúng không ?"

Zata nhìn vào giữa không trung rồi tự lẩm bẩm một mình.

Đám người xung quanh bị dáng vẻ điên loạn của Zata làm dọa sợ, nhưng không ai dám động đến anh với chúng biết anh chính là một kẻ điên."

Anh giết bọn họ là anh phạm tội đấy, em không muốn điều đó xảy ra."

" Được, nghe lời em, anh không giết bọn chúng nữa.

Anh nghe theo lời em, vợ ơi anh rất ngoan đúng không ?"

" Ừm..."

Một tiếng " ừm " nhỏ nhẹ vang vọng giữa không trung.

Zata được Laville khen ngoan thì vui mừng khôn xiết, gương mặt anh không còn vẻ sắc lạnh như muốn giết người nữa mà thay vào đó là một nụ cười hạnh phúc.Thấy biểu cảm trên mặt Zata thay đổi, đám người bèn cười thầm trong lòng.

Được cứu rồi.

Nhưng nụ cười của Zata chỉ xuất hiện vỏn vẹn vài giây sau đó mặt anh lại trở về biểu cảm ban đầu" Vợ tao kêu không được giết chúng mày, nên tao sẽ tha cho chúng mày một mạng.

Nhưng không có nghĩa là giờ chúng mày sẽ được thả đi.

Tao sẽ trừng phạt chúng mày nốt lần cuối rồi sẽ thả tự do cho chúng mày."

Zata ra lệnh cho đám người thực hiện mệnh lệnh còn mình thì ung dung rời khỏi nhà kho.

Zata rời đi được một đoạn thì bên trong nhà kho phát ra âm thanh kêu gào thảm thiết, bọn chúng vừa gào vừa xin tha mạng, y hệt như đang bị chọc tiết.

Hình phạt cuối cùng mà Zata dành cho bọn chúng đó chính là : bắt bọn chúng phải tự ăn dươg vật của chính mình.

Thân thế của Zata lớn đến nỗi anh có thể bưng bít chuyện này một cách kín đáo, dù đám người có sống được mà tố cáo anh, thì người chịu thiệt cuối cùng cũng chỉ là bọn chúng.

Zata biết cách điều khiển mũi tên mà bọn chúng tạo ra để vạch trần anh quay ngược lại đâm chết chính chủ của nó.Đối với những kẻ mà Zata sai khiến chúng hành hạ Laville, anh cũng dành cho chúng một bài học thích đáng.

Tuy nhiên hình phạt của chúng nhẹ hơn so với những tên kia, chúng chỉ bị bán vào quán bar để trở thành trai bao trong đó mà thôi.

Zata trở về nhà sau một ngày dài mệt mỏi.

Anh tìm kiếm đến phòng ngủ của Laville để nghỉ ngơi.

Từ hôm Laville xuất hiện trong giấc mơ của Zata trở đi thì nếu không phải vào phòng ngủ của Laville thì Zata sẽ không thể nào ngủ nổi.

Zata luôn muốn nhanh chóng có thể chìm vào giấc ngủ để gặp Laville trong mơ.

Trong mơ Laville vẫn rất dịu dàng với anh, cậu luôn để Zata nằm trên đùi mình rồi nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của anh.

Zata rất thích được Laville xoa đầu, vì vậy mỗi lần gặp cậu, anh đều để Laville thoả thích chơi đùa với mái tóc của mình.

Dù cậu có làm nó rối xù lên hay thắt nơ cho nó Zata đều nằm yên cho cậu làm.
 
Back
Top Bottom