Siêu Nhiên Yêu mãi em

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
280478202-256-k303726.jpg

Yêu Mãi Em
Tác giả: QunhNguyn324701
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Một câu chuyện kể về việc trả thù của người mẹ !

Duyên là con gái của Thủy Thiên Vương do một lý do ở quá khứ đã khiến cho cô và mẹ cô bị đuổi ra khỏi Thủy Thiên Vương khiến không một ai biết gì cả !​
 
Yêu Mãi Em
Sự xuất hiện bất ngờ của cô ấy


Tại Thiên Linh Giới

Mọi Thần Tiên đều tựu tập về đây

Thủy Nhật Vy là con gái của Thủy Thiên Vương là người đàn ông được xem là mạnh mẽ nhất trong đại dương và từng được mọi người biết đến theo lời đồn ông từng kêu gọi được Tứ Đại Thần Quái của bốn đại dương lớn và cô con gái này có thể là người thừa kế của ông và ngồi vui vẻ trên ngay vàng của ông vì Vy là con gái duy nhất của Thủy Thiên Vương .

Các thế hiện nhỏ từ từ xuất hiện và cũng nằm trong những người có khả năng trở thành nương tử của con trai Hoàng Đế

Võ Lâm Vân là con trai của Võ Thiên Vương người rất tài giỏi trong chiến đầu và đánh kẻ thù .

Vân cũng thể hiện mình không thua kém gì cha của mình khi Vân từng được xem là chiến binh kiên cường nhất trong thế hệ trẻ và đang ngồi trên ghế thừa kế

Tuyết Lại Như là con của Băng Thiên Vương .

Như sở hữu nhan sắc khá sắc sảo , đang ngồi trên ghế thừa kế và cũng là một trong các cô gái có khả năng trở thành nương tử của con trai Hoàng Đế

Phong Nhật Doan con trai của Phong Thiên Vương !

Người tạo ra ngọn gió và được xem là người không thể thiếu trong Thiên Linh Giới này và đang ngồi trên ghế thừa kế

Các tiên nữ xuất hiện và rãi bông hoa lên khiến bầu không khí vui vẻ lên

Các binh lính biểu diễn và bắn pháo lên

Vương Thiên Hoàng xuất hiện là người được xem là trở thành người thừa kế ngay vàng khiến ai cũng phải nể và sợ thứ nhất là sức mạnh vô biên của hắn ta và thứ 2 là độ quậy phá không ai bằng và hắn ta ngồi vào ghế

Có người hầu chạy lại nói nhỏ vào tai Hoàng Đế " Hỏa Thiên Vương và phu nhân Hỏa Thiên Vương chưa tới ạ !

"

Hoàng Đế nghe xong liền lộ ra vẻ mặt khó chịu và nói nhỏ vào tai người hầu " ngươi mau đi đến chổ Hỏa Thiên Vương ra lệnh cho hắn tới đây cho ta !

"

Hoàng Đế mới vừa nói thì Hỏa Thiên Vương và Phu Nhân Hỏa Thiên Vương đi vào cùng với một cô gái mang khăn che mặt đi vào

Người hầu quay qua nhìn Hoàng Đế

Hoàng Đế ra hiệu lui đi

Người Hầu thấy vậy thì lùi ra

Hoàng liếc nhìn cô gái che mặt ấy

Hỏa Thiên Vương ngồi xuống ghế

Phu Nhân cũng ngồi xuống

Cô ấy che mặt đi lại ghế và ngồi vào ghế thừa kế

Hoàng Đế nhìn cô gái che mặt một hồi thì cất giọng hỏi " Hỏa Thiên Vương !

Đây là con gái của ngươi sao ?

"

Hỏa Thiên Vương hít một hơi đứng dậy và nói " con bé là Hỏa Linh Duyên !

Con gái của thần !

Tại con bé mới bị dị ứng nên không tiện để mặt bình thường mong Hoàng Đế vui lòng chấp nhận !

"

Hoàng Đế nói với giọng điệu cho qua " vậy thì được..."

Duyên với ánh mắt long lanh gây chú ý cho mọi người kể cả Hoàng

Vy liếc nhìn Duyên

Hoàng Đế bắt đầu nói về tình hình của mọi người dân ở Thiên Linh Giới này

Duyên ngồi im lặng

Hoàng Hậu nhìn Duyên và mỉm cười nghĩ * con bé này chỉ để lộ ánh mắt thôi mà đã lưu luyến như vầy...chắc phù hợp với Hoàng nhà mình đây mà ! * Phu Nhân nói xong nhìn sang Hoàng thấy Hoàng đang nhìn Duyên

Hoàng Hậu hỏi nhỏ vào tay Hoàng " con trai !

Con đang nhìn gì đấy ?

"

Hoàng bình tỉnh và trả lời " con chỉ đang ngồi nghe cha nói thôi !

Chứ con có nhìn gì đâu ?

"

Hầu Hậu mỉm cười và ngừng hỏi Hoàng và nghe tiếp

Một lát sau

Hoàng Đế nói

- ta mong các thế hệ sau này sẽ phát triển Thiên Linh Giới này lên một tầng cao mới !

Mọi người nói lớn " rõ !

"

Hoàng Đế nói

- buổi họp tới đây là chấm dứt

Mọi người đứng dậy chào

Hoàng Đế rời đi với Hoàng Hậu

Hoàng đứng dậy đi lại chổ Doan và Vân

Vân nói với vẻ mặt khó chịu " anh đấy !

Làm gì mà hẹn người ta rồi lại lỡ hẹn là sao ?

"

Hoàng nói với vẻ mặt khá ăn năn " tại lúc đó cha ta kêu ta ở nhà làm số chuyện ấy mà !

"

Doan nói với vẻ mặt hứng hở " hôm nay tụi mình có xuống trần gian để vui chơi không ?

"

Vân nói " sẵn rủ luôn Vy và Như luôn ?

"

Hoàng nói với vè mặt chán ghét " phải rủ luôn con nhóc kia à ?

" Doan nói " dù sao cũng nên tập quen đi !

" Doan quay qua nhìn sang hai cô gái đang nói chuyện với ba mẹ của hai cô

Vân đi lại rủ hai người

Vy nói " bộ hôm nay rảnh đến thế à ?

"

Hoàng nói " ta đây không rảnh chỉ có hai người này thôi !

"

Vy nghe xong cũng im lặng

Như quay sang thấy Duyên đang nói chuyện với tiên nữ khá vui vẻ

Như vừa nhìn Duyên và nói với giọng thắc mắc " sao chưa bao giở nghe Hỏa Thiên Vương nhắc tới cô con gái kì lạ của ngài ấy hết vậy ?

"

Hoàng quay qua nhìn Duyên

Vy nói với bộ mặt chán ghét " người gì đâu mà che mặt mũi hết !

Nhìn là biết không muốn để lộ mặt rồi !

"

Doan hỏi " vậy chúng ta nên rủ cô ấy đi không ?

"

Hoàng nói " rủ đi !

"

5 người nghe xong quay qua nhìn Hoàng

Hoàng nói " dù sao cũng là trong Thiên Linh Giới ! cô ấy cũng phải quen với chúng ta thôi !

"

Vũ nói " à.."

Vũ đi lại nói chuyện với Duyên

Duyên lùi lại và nhìn Vũ

Vũ lắc tay và nói " tôi chỉ rủ cậu đi chơi thôi !

Cậu có đi không ?

"

Duyên nhìn sang Hỏa Thiên Vương

Hỏa Thiên Vương gật đầu và nói " con cứ đi chơi !

Bây giờ cũng nên đi chơi một chút đi "

Duyên nói " ừm..vậy tôi đi cùng mấy người "
 
Yêu Mãi Em
Sự hồn nhiên ngây thơ của cô ấy


Vy liếc nhìn Duyên

Duyên đi lại

Vy nói " haizz...chẳng hứng chút nào khi thấy người ta tới"

Hoàng nói với mặt lạnh lùng " nếu không thích có thể không đi !

"

Như nói " cậu bị mẫn ngứa à ?

"

Duyên nói " ừ ! một lát mình có thể tháo xuống rồi cảm ơn cậu đã hỏi thăm "

Như nói " ừm.."

6 người đi xuống trần gian và đi dạo phố

Duyên nhìn xung quanh đều thấy lạ lẫm vì đây là lần đầu Duyên đi xuống trần gian

Duyên hỏi nhỏ Như " ở đây mua đồ là mình phải trả bằng gì vậy ?

"

Như nói " bằng bạc hoặc đồng á "

Duyên gật đầu và nói " à..."

Hoàng đi mua đồ tùm lum

Vy thì đang lựa các trang phục

Duyên đi lại chỗ bán đồ cây trâm kẹp tóc

Duyên hỏi nhẹ nhàng " cái này bao nhiêu vậy ông chủ ?

"

Ông bán hàng nói " 10 đồng thôi cô nương !

"

Duyên định lấy bạc ra thì Hoàng đi lại hỏi " hửm ?

Bộ cô thích à ?

"

Duyên nói " ừm !

"

Hoàng cầm cây trâm lên và trả tiền cho Duyên " vậy thì ta giúp cô !

"

Duyên nói với vẻ mặt ngạc nhiên " tôi tự mua được mà ?

"

Vy đi lại nói " nếu như đã mua thì mua hết đi anh Hoàng !

"

Hoàng nói " vì Duyên mới xuống nên chắc chưa rằng tôi giúp cô ấy thôi !

Còn Như và cô thì đã đi lâu rồi mà ?

"

Vy kìm sự tức giận lại và nói " ừm..."

Hoàng quay qua và đi tiếp

Một lát sau

6 người đi tới quán ăn

Vy nói xéo " nếu cứ mang tấm che mặt thì sao mà ăn ?

Không lẽ ngồi nhìn miệng ?

"

Doan nhíu mài nói " em ăn nói cho đàng hoàng đi !

"

Vy nói " em nói đúng quá còn gì ?

"

Duyên im lặng nhìn Duyên một hồi thì hỏi " bây giờ là canh mấy rồi ?

"

Như kiếm đồng hồ và thấy nó liền nói " bây giờ là giữa trưa rồi !

"

Duyên tháo khăn che mặt ra lộ ra vẻ đẹp ngây thơ và đôi mắt cuốn hút khiến cho nhiều mỹ nam ở đó phải ngừng ăn và nhìn theo Duyên

Hoàng nói " đi ăn thôi !

"

Duyên ngồi vào bàn

Như vui vẻ nói " chà...cậu xinh xắn lắm đấy..."

Duyên mỉm cười nói " tôi nghĩ cậu là xinh nhất đấy !

"

Hoàng gọi món ra

Vy tức giận không thèm ăn

Duyên ngồi ăn

6 người ăn xong cũng quay trở về Thiên Linh Giới

Duyên đang đi thì gặp Hoàng

Hoàng nói với vẻ mặt ngiêm khắc " em còn đi vòng vòng sao ?"

Duyên nói " à chào anh !

Tại hồi nảy em ăn khá ni nên đi vòng vòng cho khỏe ấy mà !

"

Hoàng nói " cây trâm đâu rồi ?

"

Duyên nghĩ tới và đập tay lên đầu với vẻ mặt ngây ngô " chết rồi !

Hồi nảy em làm rớt hay gì rồi..."

Hoàng bật cười vì sự ngây ngô và khá dễ thương của Duyên

Duyên nói với vẻ mặt hối lối " em xin lỗi nha...tại hồi nảy em không chú ý..."

Hoàng thở một hơi và nói " em không có lỗi đâu...nếu mất rồi thì mua cái khác !

"

Duyên nói " em cũng đâu có thời gian để đi đến đó chơi hoài ?

Cây trâm đó dù sao anh cũng tặng em mà ?

Em cũng không thể giữ lấy cho đàng hoàng..."

Duyên lộ vẻ mặt buồn hiu

Hoàng thấy vậy thì nói giọng an ủi " à thôi thôi !

Để anh tặng em câu trâm khác ha ?

"

Duyên nghe xong liền vui vẻ nhưng khoảng 5 giây liền thay đổi sắc mặt buồn và nói " à mà thôi...lỡ em làm mất nữa thì phiền anh lắm..."

Hoàng mỉm nói " ta không phiền đâu...vậy ta đi trước nhé "

Duyên gật đầu và vẫy tay chào Hoàng

Hoàng phóng lên và bay đi

Duyên nhìn theo Hoàng và mỉm cười đắc ý và đi tiếp

Tới tối

Duyên nói với vẻ mặt nghiêm túc " con đã khiến cho hắn ta mê mẫn con rồi thưa mẹ !

"

Mẹ Duyên mỉm cười nói " con làm tốt lắm...nếu như cứ mhư vầy phát triển thì mẹ con mình chắc chắn sẽ chắc chắn nắm lấy phần thắng trong tay !

"

Duyên nói " vậy con xin phép về phòng !

"

Mẹ Duyên gật đầu

Duyên đi về phòng

Ở chổ Hoàng

Hoàng đang ngồi mài cây trâm thì có người hầu đi vào

Hoàng giật mình và chưa kịp cất cây trâm đi

Hoàng Hậu đi vào

Hoàng cười ngại và nói " bộ mẹ không có việc gì làm à ?

"

Hoàng Hậu nhìn sang thấy cây trâm khá đẹp nên cầm lên và xem

Hoàng nghĩ * mình chết chắc rồi...*

Hoàng Hậu hỏi " bộ con sài trâm à ?

"

Hoàng tìm đại một lý do và nói " à không !

Con chỉ định làm cây trâm chơi thôi !

Tại thấy ở trần gian thấy nhiều người làm trâm khá được nên con thử làm theo ấy mà..."

Hoàng Hậu bỏ cây trâm xuống nói " vậy sao ?

Chỉ có người yêu nhau mới tặng trâm thôi...mẹ tưởng con có người trong mộng rồi chứ ?

"

Hoàng nghe xong liền lắc đầu nói " con làm gì có ?

"

Hoàng Hậu nói " nếu không thì thôi..."

Hoàng thắc mắc hỏi " vậy tặng trâm là yêu nhau à mẹ ?

"

Hoàng Hậu bật cười và nói " hồi đó cha con cũng vậy...tặng mẹ cây trâm cài tóc ấy mà..."

Hoàng nghe xong liền mỉm cười và nhìn cây trâm
 
Yêu Mãi Em
tình yêu không đúng ??


Vào buổi sáng tinh sương

Duyên đang luyện tập bắn cung thì có một cung tên bắn thẳng vào tâm hồng

Duyên khá bất ngờ và nhìn xung quanh

Hoàng vui vẻ đi xuống từ nóc nhà

Duyên cuối đầu chào " chào Hoàng !

Sao anh lại có mặt tại Hỏa Thiên Cung này ?

"

Hoàng nói " em nhắm mắt đi !

"

Duyên thắc mắc hỏi " sao em lại phải nhắm mắt ?

"

Hoàng năn nỉ " thì em cứ nhắm đi "

Duyên nhắm mắt lại

Hoàng kẹp cây trâm lên búi tóc của Duyên và nói " em có thể mở mắt rồi đấy !

"

Duyên thì vẫn không hay biết gì và hỏi " anh làm gì vậy ?

"

Hoàng mỉm cười và nói " anh đi đây !

Hẹn em buổi khác nha !

"

Duyên thắc mắc và nhìn theo Hoàng

Duyên đi vào cung và nghỉ mệt

Có người hầu bưng nước tới

Mẹ Duyên vui đi lại hỏi " mệt rồi à con gái..."

Mẹ Duyên nhìn lên thì thấy cây trâm cài tóc liền phát giận và tát Duyên một cái mạnh khiến Duyên ngơ ngác và người hầu giật mình

Duyên ôm mặt đau đớn hỏi " con đã làm gì sai...?

Mà mẹ lại đánh con chứ ?

"

Mẹ Duyên ra hiệu người hầu đi ra hết

Người hầu lui ra ngoài

Mẹ Duyên rút cây trâm cài tóc xuống và quát " đây là cái gì hả !?

Ai tặng cho con thứ này !?

"

Duyên không biết cây trâm này đâu ra nữa mà sao trả lời

Mẹ Duyên nói với giọng chê bai " ta luôn dạy con như thế nào hả ?!

Tình yêu không bao giờ tồn tại trên cõi đời này đâu !!

Ai...ai là người tặng con thứ này !?

"

Duyên nhớ lại hồi nảy có Hoàng gặp mình thôi nên chỉ có mình Hoàng là người kẹp cây trâm này lên tóc Duyên mà Duyên không hay biết

Duyên lắp bắp nói " dạ là...thái tử.."

Mẹ Duyên nghe xong liền quăng cây trâm xuống và tức giận rời đi

Duyên đau đớn cầm lấy câu trâm và đi về phòng

Duyên nghĩ * tình yêu đáng sợ đến thế sao...?

Mẹ mình luôn không cho phép mình yêu hay thương một người nào cả...Cha cũng không bao giờ nhắc tới chuyện tình yêu...vậy là tình yêu là mối hiểm họa thật sao...!? *

Duyên cất cây cây trâm đi và đi tới bên bờ biển nên cô thường đến để giải nổi buồn

Duyên hít thật sâu và bắt đầu hát

Từ trên măt nước nhiều người cá xuất hiện và trò chuyện với Duyên

Duyên hỏi với vẻ mặt trầm tư " bộ tình yêu nó đau đớn lắm à ?

"

Kha nói " làm gì mà có ?

Tôi với Ngọc đang yêu nhau nè !

Thấy ôn hạnh phúc quá trời luôn..."

Ngọc hỏi " bộ ai ăn hiếp bà à ?

"

Tuấn nói " ai dám ăn hiếp Duyên của tôi ?

Tôi sử người đó luôn !

"

Duyên bật cười và nói " không đâu chỉ là...tôi thấy mẹ tôi luôn dặn bảo tôi tình yêu rất đáng sợ..."

Tứ Đại Thần Quái xuất hiện với hình đang người cá

Đại Thần Quái Nam bơi lại hỏi " tiểu thư kêu chúng tôi lên đây hay sao mà tôi nghe giọng hát có vẻ buồn vậy ?

"

Duyên nói với vẻ mặt buồn " ta khá buồn vì ta mới bị mẹ ta đánh..."

Đại Thần Quái Tây hỏi với vẻ mặt tức giận" sao ?

Bà ta dám đánh cô sao ?

Để tôi đi tìm bà ta tính sổ !

"

Duyên và moi người cản Đại Thần Quái Tây lại

Đại Thần Quái Bắc hỏi " nhưng sao tiểu thư lại bị bà ấy đánh ?

"

Duyên nói với vẻ mặt chán nản " tại vì các tên thái tử đáng ghét đó !

Hắn ta kẹp trâm cài lên tóc ta làm mẹ ta tưởng ta đang yêu nên mới đánh ta..."

Mọi người nghe xong liền đơ người vì người mà Duyên đang nói là Hoàng !

Hoàng là bạn của mấy người đó là Duyên lại không biết

Đại Thần Quái Đông hỏi " ý của tiểu thư là Vương Nhất Hoàng ?

"

Duyên gật đầu

Kha nói với vẻ mật chán nản " thật ra tụi thần cũng muốn giúp tiểu thư lắm nhưng hắn ta thì dai như trâu...lúc nào cũng bày trò không..."

Đại Thần Quái Nam nói với vẻ mặt mệt mõi " hắn ta cũng là bạn của thần...nhưng nếu tiểu thư muốn thì tụi thần sẽ xử lý hắn !

"

Duyên lắc đầu và nói " thật ra ta chỉ tức thôi..nhưng mà ta còn nhiều việc cần tới Hoàng lắm !

"

Ngọc nhìn thấy bầu không khí khá buồn nên nói " hay bây giờ chúng ta đi vòng vòng chơi đi ha ?

Dù sao ai cũng đang rảnh mà ?

"

Duyên lắc đầu nói " chắc không được rồi...hôm nay có hẹn với Thủy Thiên Vươnv về việc đại bộ giữa hai bên rồi "

Đại Thần Quái Tây hỏi " bộ tiểu thư muốn trả thù sao...?

"

Duyên nói " ta không biết..."

Đại Thần Hỏa xuất hiện với vẻ mặt buồn ngủ

Kha nói " lại tới trễ nữa..."

Đại Thần Hỏa nói với vẻ mặt ngại ngùng " tại ta buồn ngủ quá ấy mà..."

Duyên nói " xin lỗi mọi người !

Bây giờ tôi phải đi đến chổ Thủy Thiên Vương đây !

"

Đại Thần Hỏa nói " vậy sao ?

Vậy thì có chuyện gì cứ gọi tôi lên nhé tiểu thư !

"

Duyên gật đầu và bay lên

30 phút sau

Duyên đi cùng cha mình tới chổ Thủy Thiên Vương

Duyên đem theo cây trâm mà Hoàng đã đeo cho mình trên đầu

Vy liếc nhìn và nghĩ * cây trâm này đâu phải là của Hoàng đã tặng cho nó đâu ?

Chẳng lẽ...*

Vy mỉm cười đắc ý

Duyên đi đằng sau Hỏa Thiên Vương

Thủy Thiên Vương im lặng nhìn Duyên

Duyên ngước mặt lên nhìn với ánh mắt hiền lành

Thủy Thiên Vương ngơ người ra một lúc và nhìn Duyên rất giống người ấy...

Hỏa Thiên Vương nói " è hem !

"

Thủy Thiên Vương quay qua nhìn Hỏa Thiên Vương
 
Yêu Mãi Em
cuộc hội thoại khó hiểu


Thủy Thiên Vương mỉm cười và nói với giọng vui vẻ " mời anh ngồi !

"

Hỏa Thiên Vương ngồi xuống

Vy đi lại ngồi kế cha mình

Duyên ngồi kế cha mình

Hỏa Thiên Vương nói với vẻ mặt nghiêm túc " vậy anh kêu gọi tôi tới đây làm gì ?

"

Thủy Thiên Vương nói " thật ra anh cũng biết Âm Thiên Giới mà đúng không ?

"

Hỏa Thiên Vương hỏi " tại sao lại nhắc Âm Thiên Giới tại đây ?

"

Thủy Thiên Vương ra hiệu cho người hầu đưa thánh chỉ của Âm Thiên Giới cho Hỏa Thiên Vương xem

Hỏa Thiên Vương đọc xong thì lắc đầu và nói " ta không rảnh trao con gái cho một tên cáo già như thế đâu "

Duyên nghe xong thì nghĩ * có lẽ là chuyên hôn nhân của mình...vậy là có lẽ tên Ma Vương đó đã để ý tới mình...*

Thủy Thiên Vương nói " hắn muốn hỏi cưới cho con trai hắn chứ không phải là hắn !

Anh nên suy nghĩ lại cho kỹ...nếu như từ chối thì con bé này sẽ được ai để ý ?

"

Hỏa Thiên Vương quay sang nhìn Duyên

Duyên mở miệng nói với giọng nghiêm túc " cảm ơn Thủy Thiên Vương đã quan tâm tới con !

Nhưng con còn trẻ và xinh đẹp !

Bao nhiêu người muốn cưới con mà con đây không thích và đã từ chối theo ý của con còn đằng này...lại là con trai của Vua của một Âm Thiên Giới rộng lớn...con nghĩ con không hợp với người đó nên từ chối là hiển nhiên !

Nếu như Thủy Thiên Vương đã lo cho con như vậy thì bây giờ con gái của Thủy Thiên Vương đây chắc đã có nơi nương tựa rồi ấy nhỉ ?

"

Hỏa Thiên Vương nhịn cười

Vy tức giận và đập bàn

Duyên đứng dậy và nói " cậu đừng tức giận...mình chỉ nói đúng sự thật thôi !

"

Vy nói xéo " ta không quan tâm !

Ờ mà quên chắc cậu thích trêu đùa tình cảm của người khác lắm nhỉ ?

"

Duyên im lặng để Vy nói

Vy nói " cây trâm trên tóc cậu chắc do ai tặng ấy nhỉ ?

"

Duyên cười nhẹ cái và nói " tôi có nhất thiết phải nói cho cậu biết không ?

"

Hỏa Thiên Vương quay lên nhìn cây trâm và nói " cây trâm này à ?

Là do ta tặng cho con bé mà ?

Ý của Vy đây đang nói ta có tình cảm mờ ám với con gái ta sao ?

"

Thật ra trên tóc của Duyên tới hai cây trâm

Vy câm nín và chẳng biết nói gì

Thủy Thiên Vương nói " con mau xin lỗi Hỏa Thiên Vương ngay !

"

Vy kìm nén lại cơn tức giận và nói " con xin lỗi ạ !

"

Hỏa Thiên Vương nói với vẻ mặt nhíu mài " ta không nghĩ ta về sớm như vầy...!

Ta xin phép về trước "

Duyên đi phía sau

Một lát sau

Duyên nói lại cuộc nói chuyện hồi nảy cho Mẹ Duyên nghe

Mẹ Duyên nói " nếu nói như con có nghĩa con trai của tên Âm Thiên Vương và con trai của Thiên Linh Giới đều mê con...vậy thì đã quá dự tính của ta rồi..."

Duyên hỏi " vậy mẹ đã có kế hoạch gì chưa ?

"

Mẹ Duyên suy nghĩ một lúc thì nói " con cứ bình thường...sắp tới là ngày lễ thi đấu !

Con phải làm sao cho tên Thủy Thiên Vương đó nhận ra con cũng là nồi giống của hắn !

"

Duyên thắc mắc hỏi " ý của mẹ là con phải tham gia và giao đấu với cô con gái của hắn ?

"

Mẹ Duyên nói " với sự cưng chiều như vậy hắn không dễ dàng gì mà cho con nhóc đó vào thi đâu !

Con gây ra một vụ nổ và giả bộ bị thương sắm chết để 4 Đại Thần Quái và Đại Thần Hỏa xuất hiện có cả gia tộc nàng tiên cá nữa !

"

Duyên bất ngờ và lắc đầu nói "mẹ nói vậy chẳng khác gì mẹ muốn con chết hả ?!

"

Mẹ Duyên nói " con đúng là ngây thơ...chỉ cần làm theo đi ta chắc chắn con sẽ không sao !

"

Duyên khá lo lắng và nhìn Mẹ mình

Duyên lui ra ngoài và đi suy nghĩ

Mấy ngày hôm sau tới ngày lễ thi đấu

Duyên vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ có vụ bổ sắp xảy ra

Mọi người đang giao chiến với nhau

Mẹ Duyên kích hoạt vụ nổ khiến Duyên bị văng ra xa làm cho mọi người một phen tá hỏa

Hoàng quay qua nhìm liền phóng tới xem Duyên như nào

Đúng như những gì đã nói

Từ phía xa xa có một luồn sức mạnh cực lớn đi tiến tới

Duyên thương tích đầy người và đau đớn nằm một chổ

Bỗng có môt trận động đất

Hỏa Thiên Vương chạy lại đỡ Duyên lên và quát lớn " mau đưa công chúa vào viện cung !!

"

Hoàng Đế cảm nhận được nguồn sức mạnh và làm lá chắn xung quanh

Từ bên dưới sân thi đầu có một thứ phóng lên làm đất bị hất tung lên
 
Yêu Mãi Em
Sự xuất hiện của các thần bảo vệ


Mẹ Duyên giả bộ chạy lại đỡ Duyên lên

Hoàng Đế liếc nhìn

Từ sau đám bụi mù mịt ấy 4 Đại Thần Quái xuất hiện cực kỳ to lớn khiến cho đài thi đấu nổi loạn chỉ còn lại những vị thần và tướng

Thủy Thiên Vương giật mình khi thấy 4 Đại Thần Quái

Hoàng Đế quát lớn " đây là..."

Đại Thần Quái Nam nói " chúng tôi là 4 Đại Thần Quái của bốn đại dương lớn "

Mọi người ở đó nghe xong thì liền đứng hình

Đại Thần Hỏa bay xuống

Hỏa Thiên Vương quát " Đại Thần Hỏa !!

Ngươi làm gì xuất hiện ở đây !?

"

Vy bất ngờ trước cảnh tưởng trước mặt mình

Kha và Ngọc dẫn theo binh lính người cá tới chỗ Duyên và đứng trên thành đầu

Hoàng Đế quát " ruốt cuộc có chuyện gì ?!

"

Kha dùng ma thuật đưa Duyên tới chỗ của mình và chữa trị các vết thương .

Các vết thương của Duyên từ từ biến mất và trở lại thân thể bình thường

Thủy Thiên Vương nói " tại sao bốn người..."

Đại Thần Quái Đông nói " tụi ta đã ngủ hơn 20 năm rồi ở dưới đáy lòng biển chỉ mới được đánh thức cách đây không lâu do Duyên Tiểu thư đây !

"

Thủy Thiên Vương nghe xong liền tức giận và quát " các ngươi có nhầm hay không ?!

Đây là con gái của Hỏa Thần đấy !!

"

Duyên mở mắt ra nhìn

Đại Thần Quái Tây nói " tụi ta không quan tâm...nhưng tiếng gọi của cô ấy đánh thức được bọn ta !

"

Duyên từ từ đứng vững và đi xuống nhẹ nhàng

Hoàng đi lại nói " các huynh đệ của ta !

Ngày hôm nay ta mong mọi người đừng để bụng chỉ là tai nạn thôi..."

Kha và Ngọc đi xuống và nói " ta chỉ mong đây là tai nạn...nếu không tụi ta sẽ ra tay đấy !

"

Duyên nói " mọi người về đi..."

Mọi người nghe lệnh và rời đi

Hoàng Đế cũng khá bất ngờ khi Duyên lại cùng lúc sở hữu được các tướng lĩnh cực mạnh trong tay

Hỏa Thiên Vương nói " con gái !

Mau đưa công chúavề cung nghĩ đi !

"

Binh Lính chạy lại đưa kiệu ra cho Duyên đi vào ngồi

Một lát sau

Thủy Thiên Vương không tin về chuyện hồi nảy xảy ra

Vy nói " cha !

Tại sao ả ta lại kêu gọi được Tứ Đại Thần Quái chứ ?

Kể cả gia tộc người cá ?!

"

Mẹ Vy nói " chuyện đó là không thể nào...trừ khi..."

Mẹ Vy nói xong liền quay qua nhìn Thủy Thiên Vương

Thủy Thiên Vương nói vẻ mặt nghiêm trọng " trừ khi con nhóc đó có dòng máu của nhà họ Thủy mình..."

Vy nghe xong đứng hình

Thủy Thiên Vương suy nghĩ một hồi thì nói " có lẽ...."

Tại cung của Duyên

Hoàng đang ngồi canh Duyên

Duyên thì đang nghĩ ngơi

Mẹ Duyên ngồi xem

Duyên mở mắt ra

Hoàng mỉm cười và hỏi nhẹ nhàng " em tỉnh rồi à ?

"

Duyên nói " ừm...mà sao anh lại ở đây ?

"

Duyên nhìn sang Mẹ mình thì liền giữ khoản cách với Hoàng

Hoàng nói " tại anh thấy hơi lo nên tới xem em như nào ấy mà..."

Duyên nói với vẻ mặt hơi mệt " em cũng khỏe rồi...anh cứ về đi..."

Hoàng nghe vậy cũng đứng dậy và nói " ừm..vậy anh về trước "

Duyên gật đầu

Hoàng rời đi

Mẹ Duyên mỉm cười và nói " con làm rất tốt...mai mốt còn một vụ nữa..."

Duyên im lặng một hồi và nói " mẹ..."

Mẹ Duyên ngước nhìn

Duyên nói với vẻ mặt lo lắng " con có thể không tham gia nữa không...?

"

Mẹ Duyên mghe xong tức giận đi lại tát Duyên một cái

Duyên nhịn lại và nói " con mệt rồi..."

Mẹ Duyên quát " con là con của mẹ !

Con phải nghe lời mẹ !

Con có biết con đang nói gì không ?

"

Duyên im lặng

Mẹ Duyên kìm lại và nói " nếu như con làm Hoàng và Long tức giận đánh nhau !

Con có thể dừng lại "

Duyên bất ngờ nói " mẹ !

Bộ mẹ muốn hai bên giao chiến và lại lặp lại lịch sử ư ?!

"

Mẹ Duyên nói " con làm cho hai người đó yêu con và nếu như ai thắng được trận chiến đó mẹ sẽ gã con cho người chiến thắng "

Duyên hỏi " việc hai người đó đánh nhau thì liên quan gì đến chuyện trả thù ?

"

Mẹ Duyên nói " đến bây giờ con không biết sao ?

"

Duyên thắc mắc

Mẹ Duyên đi lại nói " để mẹ kể rõ cho con nghe rõ ràng hết...cách đây 21 năm trước !

Tại Âm Thiên Vương ta từng là con gái của Hoàng Hậu của Âm Thiên Giới với một người đàn ông xa lạ ta không biết mặt mũi ta chỉ con gái nên đã bị đuổi ra khỏi Âm Thiên Giới trong khi ta chỉ mới có 3 tuổi và được một người trên Thiên Linh Giới này nhận nuôi và được Thủy Thiên Vương nhận làm thiếp và hạ sinh ra con chỉ vì con là con gái cho nên hắn ta đã đuổi mẹ con mình ra khỏi Thủy cung và được Hỏa Thiên Vương nhận về !

"

Duyên đơ người một lúc và hỏi " có nghĩa con chính là đứa cháu gái thất lạc của Âm Thiên Vương và là con gái của Thủy Thiên Vương ?!

"

Mẹ Duyên gật đầu và nói " con là người có vai vế rất bí ẩn đối với mọi người nhưng chỉ tóm gọn lại một điều !

Con phải làm cho hai đứa đó đánh nhau mới được..."

Duyên im lặng một hồi thì gật đầu
 
Yêu Mãi Em
Sự trả thù lên cao


Duyên với vẻ mặt nghiêm túc đến đáng sợ " con sẽ trả thù cho mẹ !

"

Mẹ Duyên mỉm cười nói " đúng là con gái ngoan !

"

Ngày hôm sau

Duyên đang đi vòng vòng thì gặp Long vì Long nhận được thánh chỉ là Duyên không đồng ý với việc Long làm tướng cômg của Duyên

Long ra lệnh cho người hầu dừng lại

Duyên biết Long nhìn mình nhưng vẫn đi tiếp

Long quát " này cô nương !

"

Duyên dừng lại và quay qua nhìn

Long xuống ngựa và đi lại gần Duyên

Long hỏi với vẻ mặt hoài nghi " cô là Duyên con gái độc nhất vô nhị của Hỏa Thiên Vương ?

"

Duyên nhìn Long và hỏi " anh là ai ?

Tại sao lại có ngựa huyền kia...chẳng lẽ anh là..."

Long nắm lấy tay Duyên đẩy lên cao và hỏi " mau trả lời câu hỏi của ta !

"

Duyên đau đớn vì vẫn còn đau mình nên hét lớn " á !!!

"

Tiếng hét vang đến tai của các Tiên Nữ

Tiên nữ bay lại xem thấy vậy liền tới cấp báo cho Hỏa Thiên Vương

Hỏa Thiên Vương dẫn theo binh lính tới nơi

Duyên đành trả lời " ta chính là Duyên...đau quá..bỏ ta ra...!

"

Long kìm sự tức giận lại và bỏ tay ra và nói " tự trước tới giờ chỉ có ta đá ngưới khác vậy mà cô lại dám từ chối ta !

"

Duyên đau đớn ôm tay và nói " nếu anh nói vậy chả khác gì anh muốn tất cả cô gái đều thuộc về riêng anh ?

Tôn anh lên cao nhất trong lòng họ ?

"

Hỏa Thiên Vương tức giận đi lại nói " này !

Tên Âm Thiên Long kia !

Ngươi đang làm gì con gái ta đấy hả ?!

"

Duyên quay qua nhìn " cha..."

Duyên giả bộ ngất đi

Long tỏ mặt khá bất ngờ

Hỏa Thiên Vương chạy lại đỡ lấy Duyên và ra lệnh cho lính tấn công Long

Long ra lệnh cho lính lên và Long biến mất trong nháy mất

Một lát sau

Hoàng đang giải quyết sổ sách thì nhận được tin Duyên gặp Long và bị Long làm ngất xỉu nên liền lập tức biến tới chổ của Âm Linh Giới và và đeo mặt nạ vào đập phá khắp nơi khiến nhiều linh hồn phải mệt nhộc ngăn Hoàng lại

Hoàng đập phá xong thì biến về cung và làm như chưa có chuyện gì mà giải quyết tiếp chuyện tài liệu của mình

Ngày hôm sau

Long tức giận nói " chỉ có thể là tên hóng hách đó thôi...!

"

Duyên mở hé mắt ra không có ai và bắt đầu lẽn ra ngoài với bộ dạng còn thương tích định đi tới chỗ của Kha và Ngọc thì gặp phải người của Long

Duyên định biến mất thì liền bị khống chế và bị bắt

Duyên bị bắt đến chổ ngục ma thế

Duyên bị trói treo lên cao

Xà tinh xuất hiện và nhìn Duyên nói " nhan sắc có cũng thừa mà lại không biết sử dụng vậy cưng ?

"

Duyên tức giận quát " mau thả ta ra !

"

Xà Tinh bún tay thì một dòng điện chạy vào dây sắt và giật điện Duyên

Duyên đau đớn hét lên một tiếng thất thanh khiến cho Xà Tinh phải giữ vững bản thân

Xà Tinh tức giận và quát " tăng thêm điện cho ta !

"

Từ đằng sau Đại Thần Quái và 4 Đại Thần Quái xuất hiện với vẻ mặt nghiêm nghị

Xà Tinh quay qua thì bị 5 người dọa cho một phen thoát hồn và ngất đi

Duyên ngước lên nhìn và mỉm cười " mọi người..."

Duyên ngất đi tromg vô ý thức

Đến lúc tỉnh lại đã thấy mình đang ở dưới đại dương

Duyên ngồi dậy và nhìn xung quanh

Duyên đi ra ngoài xem

Ngọc mỉm cười nói " tỉnh rồi à ?

Lại đây đi !

"

Duyên hỏi " ủa...sao không đưa ta về nhà ?

"

Ngọc nói " tại thấy tiểu thư bị nặng quá nên tôi mới cô về đây !

"

Duyên hỏi " vậy ta về nha ?

"

Ngọc nói " tiểu thư ở đây đã được 4 ngày rồi đấy !

"

Duyên bất ngờ quát " cái gì !?

"

Ngọc nói " thời gian ở đây khác với thời gian ở đó lắm !

"

Duyên lập tức lên bờ và đi về nhà

Đi đến cổng định đi vào nhà thì nghe tiếng của Long

Duyên khựng lại và nghe lén

Long nói " hai người tính làm sao ?

"

Hỏa Thiên Vương tức giận quát "ngươi..."

Long nói " bảo bối của các người đang trong tay ta...nếu như mà muốn cứu cô ta đơn giản...hợp tác với ta để đánh bại Hoàng "

Mẹ Duyên nói " anh !

Mau đồng ý đi "

Duyên tức giận đạp tung cửa ra

Binh sĩ chạy ra xem

Duyên nói " từ khi nào ?

Mà một tên như ngươi lại xuất hiện tại Hỏa Cung này vậy ?!

"

Long bất ngờ và đứng dậy

Hỏa Thiên Vương và Mẹ Duyên thấy Duyên liền vui mừng

Long đi ra và dùng ma thuật vì Long nghĩ Duyên rất yếu sao hai lần chãm mặt

Duyên phun ra lửa từ miệng và triệu hồi lên Hỏa Vương

Long mỉm cười nói " wow..."

Duyên mỉm cười nói " có vẻ lần trước tôi nhường anh rồi..."

4 Đại Thần Quái xuất hiện

Lomg nhíu mài và nhân cơ hội biến mất

Duyên thở vào nhẹ nhõm và nói " 5 người về được rồi...ta cần nghĩ ngơi..."

5 người đó biến mất
 
Yêu Mãi Em
Tình cảm


Duyên quay qua nhìn cha mẹ mình một hồi thì mỉm cười nói " con về rồi ạ.."

Hai người chạy ra ôm lấy Duyên

Lát sau

Hoàng đến nhà thăm Duyên

Duyên mỉm cười nói " em khỏe rồi !

Anh thì sao ?

"

Hoàng nói với vẻ mặt mệt mõi " anh dạo này bận rộn nhiều việc lắm...tài liệu sổ sách tùm lum hết à "

Duyên nói " anh phải làm quen để mai mốt còn tiếp quản chứ ?

"

Hoàng mệt mõi nói " tiếp quản thì anh không nói gì nhưng nó rất nhiều và mệt "

Duyên nói " tất nhiên rồi !

"

Hoàng hỏi " ủa vậy Hỏa Thiên Vương và mẹ em đâu ?

"

Duyên nói " hai người đi đâu rồi "

Hoàng gật đầu và nói " không biết sắp tới em có thời gian để..."

Duyên hỏi " để làm gì ?

"

Hoàng ngại ngại nói " hôm nay tại Ngư Viên có màng bắn pháo hoa anh muốn mời em đi xem với anh..."

Duyên mỉm cười và nói " tất nhiên là được rồi !

"

Hoàng vui vẻ nói " thật sao ?

"

Duyên gật đầu

Hoàng vui mừng ôm lấy Duyên

Duyên bất ngờ và tim của Duyên lúc này đập thình thịch thình thịch

Hoàng nói " cảm ơn em "

Duyên nói " ơ...haha anh buôn em ra được rồi đó "

Hoàng nghe xong liền buôn từ từ ra và nói " à tại anh vui quá ấy mà..."

Tới tối

Mọi người hào hứng đi với nhau đến Ngư Viên

Vy hỏi " sao có mình ông vậy Vân ?

"

Vân nói " ai mà biết ?

Hẹn nhau chổ này giờ mất tiêu hết à..."

Vy nói " thật là..."

Hoàng đang vui vẻ đi với Duyên và hai người phải đeo mặt nạ kẻo sợ bị đồn

Hai người đi đến gốc cây to nhất và leo lên ngồi

Mọi ngưới bên dưới cũng chẳng để ý và hét " 3 !!2!!1!!

" Pháo bông bắn lên cực đẹp giữa bầu trời đêm tối

Ai cũng có người bên cạnh vui vẻ

Duyên quay qua nhìn Hoàng thấy Hoàng rất vui

Hoàng quay qua nhìn Duyên

Hai ánh mắt nhìn nhau một hồi thì hai người cởi mặt nạ ra và Hoàng tiến gần lại Duyên

Duyên hôn nhẹ lên môi Hoàng

Hoàng mỉm cười và kéo đầu Duyên lại và từ từ hôn lấy đôi môi căn mộng ấy

Bầu trời tối dần hai người cũng bị bóng đêm che đi chẳng ai để ý và đi về nhà

Hoàng vẫn cứ hôn lấy Duyên

Duyên từ từ thở dốc vì Hoàng đỡ hôn Duyên hơn 3 phút rồi

Hoàng ngừng hôn lại và định cởi áo Duyên ra thì Duyên cảng lại nói " è hem !

Chúng ta chưa là gì mà ?

"

Hoàng mỉm cười và gật đầu nói " à anh quên..."

Duyên ngồi dậy và nói " Hoàng này...em muốn biết vì sao anh luôn thoải mái khi xung quanh anh toàn áp lực không vậy ?

"

Hoàng nói " anh luôn nghĩ là mình cần phải tích cực để sống và luôn mang lại hạnh phúc cho mọi người..."

Duyên nghe xong và mỉm cười " anh đúng là vui tính thật "

Hoàng hỏi " bộ em chưa..."

Duyên đưa ngón tay ra hiệu im lặng

Hoàng cũng im lặng và ngước nhìn bầu trời đầy sao

Vào ngày hôm sau

Duyên mơ thấy cảnh Hoàng bị thương rất nghiêm trọng và Long bị máu me đầy người đang nằm trên đất thì mở mắt và bật dậy với vẻ mặt lo lắng cả người ướt nhẹp vì mồ hôi chảy ra

Duyên nhìn xung quanh và thở dài một hơi * chỉ là mơ...*

Duyên đi thay đồ và đi ăn sáng và đi ra ngoài xem thì thấy có người đưa thư

Duyên hiếu kỳ mở thư ra xem thấy trong thư ghi về mình

/ Đứa cháu gái thân yêu của ta !

Ngày hôm nay ta mới tìm thấy cháu !

Mau mau đến chổ của Âm Thiên Vương và nhận chức của cháu đi nào /

Duyên nghi ngờ nghĩ *đây là mưu đồ hay sự thật đây...*

Duyên cầm bức thư vào cung và ngồi trên bàn viết thư để lại và mang đồ rời đi

Duyên đi đến chỗ trong thư đã ghi đúng là có một cung đình rộng lớn

Duyên đi vào và không tháo mặt nạ xuống

Có người đi ra đưa Duyên vào

Đi vào bên trong thấy một người phụ nữ đang ngồi quay lưng

Duyên cất giọng hỏi " người là..."

Kim quay qua nói " ta là bà ngoại của con "

Duyên vui mừng chạy lại ôm lấy Kim

Kim mỉm cười nói " đúng là xinh đẹp mhư ta thời còn trẻ..."

Duyên mỉm cười nói " bà !

Bà nói cho cháu biết về chuyện của mẹ cháu đi !

"

Kim nhìn Duyên và hỏi " con muốn biết à ?

"

Duyên gật đầu

Kim kể hết đầu đuôi câu chuyện thì giông như lời của mẹ Duyên kể

Duyên nói " vậy có nghĩa con là..."
 
Yêu Mãi Em
danh phận thật sự


Kim nói " Mẹ con chính là Nhị Công chúa của Âm Thiên Giới này !

Và con chính là quận chúa Âm Thiên Giới và là Công chúa của Thủy Thiên Vương người sở hữu được giọng nói kêu được 4 Đại Thần Quái và con được thừa hưởng từ Hỏa Thiên Vương có thể triệu hồi Đại Thần Hỏa !

"

Duyên im lặng một lúc nói " bà ơi...có phải Long sư huynh chính là anh con ?

"

Kim gật đầu

Duyên lắc đầu và nói " bà ơi...con thật sự không biết con sai hay đúng luôn bà ơi..."

Duyên nói trong nước mắt và đắng cay " từ trước tới mẹ luôn dạy bảo con là tình yêu luôn làm con người mù quán và không tốt lên được gì cả...chỉ có trả thù mới là tốt..."

Kim đau xót khi nhìn cháu mình bị như vậy và nói an ủi " kể từ nay có bà bên cạnh rồi...không ai dám lại hại con đâu !

"

Duyên bật khóc lên như một đứa trẻ

Mẹ Duyên đọc được bức thư của Duyên để lại mà bắt đầu lo lắng kêu Hỏa Thiên Vương đi tìm Duyên khắp nơi nhưng không thấy

Hoàng nghe tin cũng chạy đi tìm khắp nơi

Ở chổ Duyên

Duyên nói " triệt để ma pháp ?

"

Kim nói " đúng vậy...đó là ma pháp khiến cho các loại ma thuật nào đều bị vô hiệu hóa ngay lập tức nhưng do cũng có rủi ro "

Duyên hỏi " rủi ro ?

Là gì vậy bà ?

"

Kim nói " có thể khiến cho người lãnh ma pháp ấy mất đi khả năng chiến đấu và có thể chết ngay lập tức !

"

Duyên bất ngờ và hỏi " ghê đến thế sao ?

"

Kim nói " lúc đó...ta cũng đã không cứu được ông ấy nên ông ấy cũng đã rời xa ta mất rồi..."

Duyên hiểu cảm giác của bà và nói " có lẽ giờ này ông đang rất tự hào về bà vì bà đã tìm được lại cháu của ông !

"

Kim mỉm cười nói " ừm...nhưng mà có cách để người lãnh ma pháp ấy không bị sao "

Duyên hỏi " là sao ạ ?

"

Kim nói " người di chuyển ma pháp phải lãnh hết các ma thuật của người di chuyển ma pháp ấy "

Duyên nghe xong thì nhớ lại giấc mơ ấy

Kim nói " để ta dạy con "

Duyên gật đầu và nói " dạ "
 
Yêu Mãi Em
Giấc mơ ấy là thật


Hai ngày trôi qua vẫn không có tung tích gì về Duyên

Hoàng đi tới chổ của Long

Long thì đang uống rượu và chơi đùa cùng gái

Hoàng đi lại hỏi " Long !

Ngươi đã đem Duyên đi đâu hả ?

"

Long ngước nhìn và hỏi " cái gì ?

Ai đem Duyên đi chứ ?

"

Hoàng nhìn vẻ mặt của Long liền tức giận rút kiếm ra đập phá

Long không nhịn nữa và rút kiếm ra đấu với Hoàng

Hai người đấu qua đấu lại khiến cho mặt đất rung chuyển

Duyên thì cũng vừa học xong ma pháp

Có người đến báo tin cho Kim biết

Mọi người đanh tập trung lại xem hai người như thế nào

Kim nói " ta và con tới đó xem !

"

Duyên đơ người và nhớ lại và hỏi " bà...bà có từng dạy cho mẹ con biết pháp thuật này không ?!

"

Kim hỏi " sao con biết ?"

Duyên khụy người xuống

Kim hỏi " bộ đã có chuyện gì xảy ra ?!

"

Duyên đứng dậy và nói " cháu phải thay đổi !

Bà !

Mau tới đó thôi !

"

Hai người đi tới nơi

Hoàng Đế đứng quan sát

Kim và Duyên vừa đến nơi

Mọi người thì bên dưới cổ vũ cho hai người

Duyên nhìn xung quanh kiếm mẹ mình thì liền phát hiện mẹ mình đang di chuyển pháp thuật

Duyên nói " bà !

Con sẽ ngăn cản hai người đó !

"

Kim nói " con đừng làm như vậy...chẳng khác gì con đang chuốc dầu vào lửa !?

"

Duyên kiên quyết phóng xuống

Mẹ Duyên di chuyển pháp lực và đánh thẳng vào hai người đó

Kim phát hiện và nghĩ * thì ra là con bé muốn ngăn mẹ mình lại nên liều mạng chạy xuống đấy *

Duyên chạy lại chen vào giữa ba nguồn sức mạnh và Duyên đã thưc hiện triệt để ma pháp nên mọi đòn đánh đều đánh thẳng vào Duyên

Mọi người bất ngờ

Hoàng hét lớn " Duyên !!!

"

Mẹ Duyên sửng sờ trước cảnh tưởng này

Duyên phun máu ra và rớt từ trên cao xuống

Hoàng triệu hồi rồng thiên và đỡ lấy Duyên

Hoàng đau đớn ôm lấy Duyên

Kim bay lại chổ của Duyên và từ từ đưa viên tiên đan vào miệng Duyên và cho Duyên uống

Hoàng ngước mặt lên nhìn

Kim nói " ta đã làm sẵn viên tiên đan này vào những lúc cấp bách..."

Hoàng quay nhìn Duyên

Long bay từ từ xuống và nói " bà..."

Hoàng Đế sửng người nhìn Kim

Kim cuối đầu và đứng dậy nhìn Hoàng Đế

Kim nói " tôi quá thất vọng về con người của ông...ông không chịu giữ lời hứa của chính bản thân ông..."

Hoàng Hậu đứng dậy

Kim nói " hôm nay tôi xin hai người hãy tha cho cháu gái tôi đi..."

Mẹ Duyên cuối đầu

Hoàng nghe xong không hiểu gì cả

Long quát " cháu gái ?!

Nghĩa là sao ?!

"

Âm Đế nghe xong cũng cuối đầu

Duyên mở mắt và cố đứng dậy

Kim nói " hôm nay !

Ta xin tuyên bố rằng...Âm Ngọc Băng vợ của Hỏa Thiên Vương chính là con gái của ta !

"

Mọi người nghe xong liền bất ngờ

Kim nói " Bâng cũng đã hạ sinh ra một đứa con gái và chính là quận chúa của Âm Linh Giới đó là Duyên !

"

Vy đơ người và đi ra nhìn Kim

Vy hỏi " vậy tại sao cậu ấy lại sở hữu sức mạnh của..."

Kim liếc nhìn Thủy Thiên Vương và nói " Thủy Thiên Vương !

"

Thủy Thiên Vương ngước nhìn

Kim tức giận dùng ma lực lôi Thủy Thiên Vương lại và nói " chính ngươi đã hại đời con gái ta ra nông nỗi này...!

"

Thủy Thiên Vương bất ngờ

Kim nói " không vì Hỏa Thiên Vương là giờ này ngươi cũng không được xuất hiện đâu nha nghe chưa ?!

"

Thủy Thiên Vương quay qua nhìn Duyên

Vy nói " vậy có nghĩa..."

Kim nói " Duyên là công chúa Thủy Cung người kêu được 4 Đại Thần Quái và triệu hồi được Đại Thần Hỏa kể cả tộc người cá !

Nói tóm gọn Duyên chính là con của Thủy Thiên Vương "

Băng bật khóc trong tuổi nhục

Duyên đi lại và an ủi " mẹ..."

Đại ngơ ngác

Âm Đế từ từ đi lại và nói " em gái..."

Băng nức nở nhìn Âm Đế

Âm Đế hít một hơi " kể từ giờ !

Âm Ngọc Băng và Âm Ngọc Duyên !

Chính là người nhà của ta !

Ai đụng tới là con như đụng tới ta "

Hỏa Thiên Vương đi lại và nhẹ nhàng nói " em giữ gìn sức khỏe "

Âm Đế nhìn Hỏa Thiên Vương một hồi nói " anh có thể đến thăm chị ấy"

Hỏa Thiên Vương mỉm cười nói " cảm ơn "

Kim và gia đình rời đi nhanh chóng
 
Yêu Mãi Em
buồn vì tình


Tại Âm Linh Giới

Long nói " em gái !

"

Duyên quay qua nhìn Long và hỏi " anh chịu chấp nhận đứa em gái này à ?

"

Long nói " tất nhiên !

"

Duyên mỉm cười và hỏi " vậy cho em hỏi em đã bao nhiêu chị dâu trong năm nay rồi ?

"

Long gãi đầu và nói với vẻ mặt không để tâm " ta không nhớ nữa...mà em muốn có chị dâu à ?

"

Duyên cười nòi " em làm gì dám !

Việc yêu ai là của anh mà ?

"

Long cũng hiểu ý Duyên và nói " em nhớ tên ấy à ?

"

Duyên nói " anh nói tên nào ?

"

Long nói " Vương Nhất Hoàng !

"

Duyên lắc đầu và nói " em chỉ quen hắn ta chỉ vì kế hoạch trả thù thôi...còn tình cảm thì em không có "

Long thở dài một hơi và nói " anh mong em suy nghĩ thông suốt về chuyện này mà em cũng là người thông minh nên anh cũng không lo "

Duyên im lặng

Long nói " bọn anh quen biết nhau như kẻ thù nhưng anh cũng phải thừa nhận một chuyện đó là hắn ta rất cứng đầu..."

Duyên hiểu ý của Long nói " anh cứ yên tâm..."

Long rời đi

Duyên cầm lấy cây trâm của Hoàng đã tặng mà rơi lệ * em xin anh hãy quên em đi...*

Hoàng bây giờ vẫn ngày đêm cầm hình của Duyên xem tới xem lui

Vân " Hoàng...."

Vy lắc đầu và nói " đừng..."

Từng ngày trôi qua đi

Hoàng từ từ cũng dần tốt lên

Vào mùa đông các tiên nữ đang đi rãi tuyết

Hỏa Thiên Vương vẫn như thường lệ đang ngồi tại ghế đá quen thuộc ấy

Băng từ từ đi lại và ngồi xuống

Hỏa Thiên Vương quay qua nhìn Băng với vẻ mặt bất ngờ

Băng nói '' em về rồi...''

Hỏa Thiên Vương mỉm cười và vang rộng đôi bàn tay ra thì Băng lại biến mất

Hỏa Thiên Vương tủi thân một mình ngồi đó .

Tất cả chỉ do ông tưởng tượng thôi

Băng cũng đang mình ngồi trong nhà nhìn ngắm tuyết và im lặng

Hoàng đi vòng vòng xem mọi thứ như thế nào

Hoàng lại thoát chốc nhìn thấy hình bóng của Duyên nhưng khi người đó quay qua thì là Vy

Vy hỏi " sao anh còn đi ra đây ?

''

Hoàng nói '' tại thấy buồn nên ra đây hít thở khí mùa đông sao ấy mà ''

Vy nói '' Như và Doan thì đang bận rộm với công việc của mình còn Vân thì..."

Hoàng nói " Vân không sao đâu...mạnh mẽ nhất mà "

Vy gật đầu và hỏi " thế còn anh ?

"

Hoàng nói " anh đã tốt hơn rồi "

Vy mỉm cười và nói " hẹn anh vào một ngày không xa ''

Vy quay người rời đi

Hoàng nghe xong thì quay qua nhìn theo

Đó là Duyên và Duyên đã hóa thành Vy để đi xung quanh xem như nào

Hoàng mỉm cười và nói '' hẹn em vào một ngày không xa "
 
Yêu Mãi Em
liệu có đến được với nhau ?


Ngày hôm sau

Hoàng đang ngồi giải quyết giấy tờ thì có người mang thánh chỉ vào

Hoàng cầm lên xem

/ Em đợi chàng tại cổng chùa Sứ !

Vào canh ba sáng ! /

Hoàng nhìn một hồi thì lắc đầu và để sang một bên

Vào canh ba sáng

Vy lặng lẽ ngồi đợi nhưng không thấy ai

Trời thì tuyết vẫn cứ rơi và một mình cô lại ngồi một mình

Từ đằng xa xa có tiếng ngựa chạy đến

Vân dừng lại khi thấy Vy

Vân ra lệnh cho đàn em về trước còn mình về còn mình đi lại

Vy ngước nhìn thấy hình bóng của Hoàng như đó Vân nên Vy lộ vẻ mặt nản

- sao giờ còn ở đây ?

Tôi tưởng cậu đang chiến đấu ngoài kia chớ ?

Vân làm theo bộ mật nản

- tôi chết rồi...tôi hiện về đây để tâm sự cùng với một con nhóc đang thất tình..

Bỗng một nụp tuyết bị chọn thẳng vào mặt Vân

Vân đơ người

Vy cười và cầm lên nụp tuyết

Vân cười giang và bắt đầu cầm quyên đóng tuyết ném Vy

Mấy ngày hôm sau

Vy đang đi về nhà thì gặp Duyên

Duyên đứng đó nhìn Vy

Vy mở miệng nói

- chị gái !

Duyên nghe xong mỉm cười nói

- lại đây...

Duyên đưa tay lên chạm vào lòng ngực của Vy

Vy không hiểu gì

Duyên mở mắt ra nói

- từ giờ...em chính là người kêu gọi được tứ đại thần quái !

Vy nghe xong nói

- sao được chị !

Em đâu phải...

Duyên chen ngang nói

- em là em gái chị...chúng ta đã là chị em thì phải thương yêu nhau chứ !

Vy nắm tay Duyên nói

- chị...em..

Duyên cười nói

- phải cố gắng nha mặc dù em có ra sao em vẫn là em gái chị !

Vy nghe xong mà buồn theo

Duyên nói

- bây giờ chị phải về

Vy nói

- chị không định gặp Hoàng sao ?

Duyên nghe xong dừng lại nói

- chưa phải lúc em à...chị còn số chuyện..à mà em căn nhắc Vân đi...chị có linh cảm không tốt về chuyện Vân đi đấu với các tên làm loạn kia đâu !

Bọn chị đã giúp Vân một phần rồi...hãy cẩn thận

Vy nghe xong đỏ mặt nói

- em có gì phải lo cho hắn !

Hắn ta suốt ngày cứ chọc ghẹo em !

Duyên quay qua nói với vẻ mặt có chút lo lắng bà nghiêm trọng

- nhưng em cũng phải nói cho Vân đề phòng...bà chị nói Vân có thể sẽ trải một kiếp nạn sắp tới đấy

Vy nghe xong cũng có chút hờ hững trước lời nói của Duyên

Duyên nói

- chị đi đây đừng nói ai về chuyện chị xuất hiện ở đây nha !

Vy gật đầu

Một lát sau

Vân vẫn đang đánh nhau với các người làm loạn thì xuôi rủi bị một quỷ thần đập vào đâu và đánh vào cậu liên tục khiến cậu mất phương hướng và các hồn ma lăng thang bắt đầu bay vào tên thần quỷ tạo thành một bóng dáng to lớn

Vân triệu hồi lên thần sức mạnh

Hai người đấu đá với nhau từ xa xa có một người lao tới lấy kiếm đâm xuyên qua người Vân

Vân quay qua đau đớn nhìn mặt người đó

Vân trợn mắt nói

- Cạp tinh ngươi dám...

Hắn ta đâm sâu vào nữa

Vân phun ra máu và từ từ nhắm mắt lại

Các ác ma bắt đầu quậy phá

Một lát sau

Cả thiên đình trấn động lên

Vy vẫn đang ngồi trong phòng nên chẳng biết gì đang ngồi khâu bỗng bị kim đâm vào tay chảy máu khiến tấm khăn thêu cũng bị dính máu

Vy lấy khăn giấy lau thì có người hầu vào nói

- Tiểu Thư !

Có tin từ Hoàng Thượng !

Vy quay qua hỏi

- em nói đi

Người hầu nói

- chiến sĩ Võ Lâm Vân đã mất trong lúc đi thực hiện nhiệm vụ ạ !

Vy chen vào nói

- em nói ai ?!

Ngươi hầu nói lấp bấp

- Võ Lâm Vân...

Vy thờ người ta đó một lúc nói

- ai...

Người Hầu nói

- Võ Lâm Vân...ạ...

Vy thờ người và bước đi trong khi tay cứ rơi từng giọt máu

Người hầu đuổi theo nhưng không thấy Vy đã đi đâu

Vy đi tới bờ biển ngồi đó buồn hiu

Kha và Ngọc đi lên nhìn vẻ mặt của Vy thì cũng hiểu

- Vy...

Vy nhìn sang thấy vậy lau đi nước mắt

- sao hai người ở đây ?

Ngọc an ủi

- Vy đừng buồn...người đã đi thì sao mà quay lại được...

Kha nói

- nhưng cũng chưa chắc gì đó có phải là xác của Vân...

Vy quay qua hỏi tuyệt vọng

- tôi muốn hắn ta ở đây...những lúc tôi buồn hay làm sai hắn đều bên tôi rồi tại sao bây giờ hắn ta đang ở đâu...hắn ta bảo với tôi là hắn sẽ ở bên tôi những lúc tôi buồn hay làm sai mà !

Bây giờ hắn ở đâu !

Hả !!??

Vy hét trong vô vọng

Tứ Đại Thần Quái xuất hiện lên an ủi nói

- đừng buồn nữa chủ nhân !

Từ đằng xa xa

Long và Duyên bay lại với đám mây đen

Long nhảy xuống

Duyên bước xuống

Vy quay qua nhìn thấy Duyên liền chạy lại ôm lấy Duyên

- chị !

Em thật ngu ngốc khi không nghe lời chị khuyên hắn ta !

Bây giờ hắn ta đã đi rồi..

Long chen ngay nói

- Vân vẫn chưa chết !

Mọi người nhìn về hướng Long

Duyên nói

- trong sổ sinh tử không thấy tên của Vân cậu của chị cũng nói rõ ràng là không thấy Vân vào ngày hôm qua trong việc phán quyết các linh hồn

Vy ngừng khóc nói

- thật sao...

Long nói

- ừm...nhưng quan trọng Vân đã đi đâu còn xác chết kia đã được xác định đó là lính thôi
 
Yêu Mãi Em
Vân trở về bên tôi được không ?!


Vy hờ hững khụy người xuống

Tại hang động của cạp tinh

Trâu tinh bật cười nói

- hay quá !

Cuối cùng cũng giết được tên nhóc phá hoại chuyện của ta !

Cạp tinh mỉm cười nói

- đánh cho hồn bay phách lạc luôn mà ?

Có trở lại cũng khó mà bình thường !

Bỗng một tiếng rầm lớn

Một bóng dáng lao tới đập thẳng hang động của Cạp Tinh

Cạp Tinh giật mình bị những tảng đá đè lên

Trâu Tinh cũng bị đè lên

Cạp tinh hất những tản đá ra và quát lớn

- ai to gan !

Một cô gái cao ráo nói

- ta có nói rõ ràng là ta đã cho ai đụng tới em ta lần nào chưa ?!

Cạp tinh bất ngờ đứng dậy nói lớn

- là cô sao ?!

Thiên Thần ?!

Quỳnh nói

- cậu có tin rằng hôm nay mọi người trên Thiên Linh Giới này được thưởng thức món Bò Cạp Nướng không ?!

Trâu Tinh nói

- cô...

Quỳnh triệu hồi lên tất các tướng vĩ đại nói

- giết hai người đó cho ta !!

Một trận chiến nảy lửa đã xảy ra

Quỳnh vẫn bình thường đứng đó quan sát còn hai người kia đã mệt mõi vì quá mệt

Bỗng có giọng nói

- mệt chưa hai chàng trai muốn giết chết tôi ?

Cạp tinh ngước nhìn

Vân đứng đó nhìn hai người

Cạp tinh quát

- cậu còn sống sao ?!

Vân nói

- cái người mà cậu giết cậu đánh rồi các thứ đủ kiểu đấy là một tên lính giả mạo tôi canh thay tôi trong lúc tôi đi cưa cẩm mấy cô em thôi ấy mà !

Trâu Tinh tức giận nói

- ngươi...

Vân mỉm cười nắm siết chặt nắm đấm

Hai tên đó siết vào nhau thật chặt đau đớn

Vân cười hỏi

- các ngươi muốn giết nhau thì khó đấy !

Ta cũng là người kiên cường nhất mà !

Tạm biệt !

Vân biến mất

Một lúc sau

Hoàng nói

- mấy người nói gì vậy ?!

Vân làm sao chết được ?!

Binh lính run sợ

Vy đi tới nói

- đừng Hoàng !

Vân vẫn chưa chết !

Chỉ là không thấy người đâu thôi !

Vân hiện tại đang ở chỗ của Duyên

Duyên lắc đầu ngán ngẩm nói

- nếu không nhờ hai tụi tôi chắc ông giờ này cũng gặp cậu tôi rồi quá !

Vân nói

- cũng mai lúc đó tôi thấy có gái xinh nên đi theo gạ gẫm xíu chớ không là toi thật

Long cười hỏi

- chà...cậu dám đi gạ gẫm ai à ?

Vân nghe xong nói

- con trai mà...không mê gái sao được ?

Long cười nói

- hahaha !

Đúng đấy !

Duyên hít một hơi nói

- này !

Em không tàn hình !

Hai người đàn ông im lặng không hé miệng ra một tí

Duyên nói

- haizz...nếu mà Vy biết được cậu thoát chết nhờ việc đi gạ gẫm gái đấy...thì tôi không đảm bảo được tính mạng của cậu đâu !

Vân nói

- à...tha cho tôi lần này đi chị !

Duyên quay qua nói

- chị ?

Vân cười nói

- chẳng phải...

Duyên đứng dậy và nói

- tôi chưa thể !

Vân đứng dậy hỏi

- bộ Duyên không định về sao ?!

Duyên lắc đầu nói

- tôi sẽ về nhưng chưa thể...còn việc cậu có về hay không tôi cũng không nói gì...nhưng sắp tới tôi nói cho cậu nghe !

Vân quay qua nhìn

Duyên nói

- sắp tới Vy có thể sẽ gặp nguy hiểm...có thể tôi sẽ ra mặt lúc đó !

Vân nghe xong nói

- vậy có nghĩa việc trao cho Vy tứ đại Thần Quái là có lý do !?

Duyên gật đầu nói

- ừ...

Từ bên ngoài có người hầu nói

- hoàng tử có hoàng tử Thiên Linh Giới muốn gặp ngài !

Duyên nghe xong quay qua nói

- chị sẽ là người gặp Hoàng !

Em cứ nói như thế đi !

Một lát sau

Hoàng khá hồi họp ngồi nhìn lên cánh cửa

Duyên mở cửa đi ra

Hoàng đứng dậy

Hai người cũng đã có sự thay đổi nhưng tình cảm dành cho nhau thì không hề thay đổi có khi còn nhiều hơn trước

Duyên nói

- ngồi xuống đi Hoàng

Hoàng hơi bỡ ngỡ ngồi xuống

Duyên ngồi xuống ghế

Hoàng hỏi

- à...

Duyên ngước nhìn

Hoàng nói

- có thể cho amh biết rằng Vân có xuất hiện trong lúc giải quyết các linh hồn không..?

Hoặc có ở đây không ?

Duyên hít một hơi nói

- em không có gặp Vân chắc có lẽ giờ này Vân đã về nhà rồi sao ?

Hoàng lộ vẻ mặt níu kéo nói

- à...

Duyên bỗng đau trong tim dữ dội

Hoàng quay qua đỡ lấy Duyên

Duyên nói

- vậy là sắp tới rồi...

Hoàng nhìn Duyên hồi thì nói

- ngươi không phải Duyên !

Hoàng hất người đó ra thì ra chỉ là người con gái đóng giả

Duyên đứng trong cung suy nghĩ thì bỗng có một người chạy vào báo

- tiểu thư !

Hoàng Công Tử đã bị bắt đi bởi tên Hắc Ma đấy rồi !

Duyên nghe xong quay qua quát

- sao cơ !?

Tại chổ của Hắc Ma

Hắc Ma nhìn Hoàng rồi nói

- ngươi y chang cha ngươi...còn con bé Vy này...lại rất giống ba nó !

Mày biết chính tại người cha các ngươi khiến ta ra nông nổi này đấy !

Còn tên nhóc Vân này...cha ngươi từng bỏ ngục ta hơn 1000 năm !

Các ngươi hôm nay đều phải chết !

Long xuất hiện cùng Như và Doan .

Cùng nhiều người khác

Long quát

- này !

Tên Hắc ma kia !

Ngươi náo loạn !

Sai khiến người đánh chết Vân !

Còn hại em ta !

Ngươi muốn chết à ?!

Hắc Ma bật cười lớn

- ta nói cho các ngươi biết !

Bây giờ chẳng ai làm gì được ta đâu !

À mà...ta có quà tặng ngươi...

Hắc Ma bún tay ra

Xà Tinh xuất hiện và đamg bị trói

Long trợn mắt nhìn

Hoàng Đế bay lại

Hắc Ma bật cười nói

- ngươi tới rồi à...

Kim nghe tin vậy chạy tới xem
 
Yêu Mãi Em
năm xưa thật là huy hoàng


Hắc ma bật cười nói

- các ngươi...

Long quát

- người không ra !

Ma không ra ma !

Ngươi muốn ta chém đầu ngươi à !

Kim bay lại

Hoàng Đế quay qua nhìn

Duyên thì đamg giải cứu xà tinh

Xà tinh nói

- em...

Duyên ra hiệu im lặng và đánh ngất hết cởi trói cho xà tinh và thoát ra

Xà tinh nói nhỏ

- sao em tốt...

Duyên nói

- chị cũng nên trả lời tình cảm anh em đi !

Xà tinh nghe xong cũng mỉm cười nói

- ừm...

Một lát sau

Ba Vân xuất hiện nhìn con trai bị thương mà tức giận

- con trai của ta...

Vân mở mắt ra nhìn Vy

- xin lỗi...

Vy khóc nói

- tưởng Vân đã chết rồi chớ...

Hoàng mệt mõi quát

- này !

Tên hắc ma kia !

Ngươi có gan thả ta ra !

Ta chơi tay đôi với ngươi !

Hắc ma cười nói

- ta muốn ngươi chứng kiến cảnh tưởng ta đánh chết cha ngươi tại đây xong rồi ta tiễn ngươi lên với cha ngươi luôn !

Duyên bay tới với một con phượng Hoàng Đen nói

- thì trước hết ngươi phải vượt qua ta !?

Hoàng ngước nhìn người trước mặt mình

Long triệu hồi lên thần bóng đêm

Doan triệu hồi lên thần nước

Như triệu hồi lên thần băng

Duyên định đánh thì bỗng trước mặt mình hiện lên hình bóng người ông của ông

Duyên sững người đứng nhìn thì tên Hắc ma dùng nắm đấm đấm thẳng vào Duyên

Hoàng quát

- đừng !

Duyên bị dăng ra xa và đau đớn

Kim lao lên nói với Hoàng Đế

- dừng lại !

Đây là Hải !

Hoàng Đế liếc nhìn nói

- sao ?!

Kim nói

- linh hồn chưa siêu thoát bị nhiều hắc ma tấn công và bây giờ thành hắc ám !

Hoàng Đế nói

- vậy Duyên dừng lại là có lý do

Duyên đau đớn đứng dậy

Hắc Ám tung ra đêm một cú đấm nữa khiến nhiều người bị dăng ra

Long lao lên cũng bị dăng ra

Kim lao lên

Hắc Ma bỗng im lặng nhìn Kim

Kim nói lớn

- mình à !

Cố gắng thoát khỏi nó đi !

Hắc ma dùng nắm đấm lao tới

Hoàng Hậu thấy vậy đẩy Kim ra và dùng ma thuật đỡ đấy

Kim bất ngờ

Duyên đau đớn suy nghĩ đắng lo hồi thì nói

- mẹ...!

Mẹ ơi !

Băng thì đang đi ngao du xung quanh không ai biết cô ở đâu...

Duyên bật khóc nức nở

- mẹ ơi...con cần mẹ ngay bây giờ !

Mẹ ơi...

Băng nghe thấy vậy quay qua và tung cánh bay tới

Hắc ma quay qua đấm vào Hoàng làm hai người kia cũng ảnh hưởng

Hoàng do bị còng tay bởi vòng ma lực nên chẳng thể làm gì chịu đựng nhưng ánh mắt vẫn nhìn về 1 hướng

Duyên chuẩn bị gục xuống thì có bàn tay đỡ lấy

Hoàng ngước mắt nhìn

Băng nhìn khung cảnh toang hoang

Thủy Thiên Vương đau đớn quay qua nhìn

Hỏa Thiên Vương cố gắng đứng dậy đi lại nhưng không nổi

Băng từ từ đi tới

Duyên nói

- mẹ...đừng !

Ông ấy chưa bình tỉnh !

Mẹ !

Băng vẫn im lặng đi lên

Hỏa Thiên Vương quát

- đừng !

Băng nghe anh !

Đừng !

Băng đi từ từ lên cao

Hắc Ma ngước nhìn Băng

Băng nói

- cha...

Hắc Ma đơ người cũng cầm nắm đấm ra

Mọi người đứng hình

Duyên hét lớn

- mẹ !!

Thủy Thiên Vương bay lên nói nhỏ

- sao vẫn ngốc như ngày nào vậy hả ?!

Thủy Thiên Vương bắt lấy Băng bay lên cao

Băng bất ngờ quay qua

Thủy Thiên Vương bay xuống nói

- cô ngốc vừa thôi !

Nếu chết vậy ai lo cho con tôi đây !!

Vợ tôi đã biến mất bất đắc kì tử rồi !

Giờ cô cũng vậy à !?

Vy đau đớn khi nghe câu nói đó

Mẹ Vy bật cười đi ra từ cửa nói

- hahaha !

Tôi chưa chết đâu !

Thủy Thiên Vương quay qua nhìn

Vy quay qua

Hoàng Hậu nói

- là sao...

Mẹ Vy nói

- ở bên cạnh ông ?

Tôi được gì ?

Không được gì cả !

Vy nói

- mẹ nói cái gì vậy...

Mẹ Vy quay qua nhìn Vy

Vân quát

- bà ác vừa thôi !

Đây là con gái bà đấy !

Mẹ Vy lạnh lùng nói

- ta có con à ?

Vy điến người nhìn mẹ mình

Thủy Thiên Vương nói

- cô...!

Hắc Ám nói

- đây là tân nương sắp tới của ta !

Hahaha!

Hoàng Hậu tháo tóc xuống đi lên quát lớn

- này tên Hải kia !!

Trước kia ngươi đã có được Kim rồi !

Hứa một lòng một dạ với Kim còn bây giờ !

Ngươi muốn ta nắm đầu người quay vòng vòng à !?

Hắc Ám im lặng hồi có giọng nói quen thuộc

- Kim...

Kim quay qua nhìn

Duyên bay lên chém thẳng mấy sợi dây trói ba người

Mẹ Vy quát lớn

- anh !

Hắc Ám gầm gừ lớn và đấm vào Duyên bị hất tung ra

Hoàng lao tới bắt lấy Duyên

Duyên mệt mõi nằm trong vòng tay của Hoàng nói

- mọi thứ trong cậy vào anh và hai người...Phượng Hoàng Đen sẽ phụ trợ ba người...

Hoàng nói

- em cứ yên tâm nghỉ ngơi đi...anh đã thoát ra rồi !

Duyên mỉm cười gật đầu

Hoàng nhẹ nhàng đưa Duyên xuống cho Băng

Băng nắm lấy tay Hoàng nói

- cố gắng...đừng để con bé cô đơn...

Hoàng gật đầu nói

- ừm...

Hoàng bay bay

Duyên mệt mõi ngồi dậy

- con chịu được...

Duyên di chuyển ma pháp

Từ trên người cô xuất hiện các đường viền đỏ

Duyên trưởng vào tất cả mọi người

Mọi người bở ngỡ vì mình đã hết đau và tràn đầy sức mạnh

Duyên nói

- mọi người cứ lên !!

Băng đặt tay lên vai Duyên và truyền ma lực của mình lên cho Duyên

Duyên đẩy lên
 
Yêu Mãi Em
Trận chiến khốc liệt


Hoàng hít một triệu hồi lên linh vật của mình

Từ trên cao vút hình dáng to lớn vạn lần xuất hiện

Hoàng vung cây trượng của ra

Vy triệu hồi lên Bốn Quái Thú

Vân triệu hồi lên Thần Sức Mạnh và tung gậy ra

Duyên gật đầu nói

- mẹ...hãy hỗ trợ cho mọi người tiếp cận Hắc Ám !

Con ổn !

Bănh đứng dậy và dùng thuật tạo kết giới cho mỗi người một cái và có thể khiến cô bị thương nghiêm trọng

Hỏa Thiên Vương ngăn chặn bảo

- em muốn chết hả ?!

Băng lắc đầu nói

- đây là trận chiến !

Một mạng vì mọi người có đáng là bao

Tứ phía sau có hai bàn tay đặt lên

- một mình cô cũng không chịu hết đâu !

Lỡ rồi thì phải hết mình !

Băng mỉm cười nói

- đừng bỏ trốn đi là được !

Hỏa Thiên Vương nhìn hai người hồi cũng im lặng

Tên trên trời xuất hiện một tia sáng

- mốt có kêu tôi phải kêu sớm nha Duyên tiểu thư !

Vân quay qua nhìn

Duyên mỉm cười nói

- tưởng không tới luôn chớ !

Bộ tộc người cá và Hỏa Thiên Vương xuất hiện

Hỏa Thiên Vương nói

- con bé kia đâu ?

Quỳnh lắc đầu ngán ngẩm

- to lớn chi mà than với chả thở không thấy người ta !

Duyên mỉm cười

- trong cậy vào mọi người !

Phượng Hoàng !

Hỗ trợ Hoàng tấn công hắc ám !

Phượng Hoàng bay lại chổ Hoàng

Thứ to lớn đó đã xuất hiện là một con rồng trên mình nhiều vẫy thêm khuôn mặt lạnh lùng

Hoàng nói

- chiến !

Từ bên phe của Hắc Ám còn hồn ma bắt đầu bay ra tấn công

Hoàng vung gậy đánh từng hồn ma chết

Duyên nhấm mắt lại với vẻ mặt lo lắng

Kim nhìn lên tên Hắc Ám sợ Hải bị thương theo đón đánh của Hoàng

Hoàng đấu tay đôi với
 
Yêu Mãi Em
Tình cảm


Mấy hôm sau

Hoàng và Duyên ngồi nói chuyện với nhau vui vẻ

Hoàng nói

- em cũng ác lắm !

Làm gì cũng có mình em !

Duyên dựa vai Hoàng bảo

- anh đừng tưởng em không biết !

Anh cũng đi ghẹo mấy cô gái dưới trần gian rồi đúng không ?!

Hoàng lắc đầu nói

- cái này là sai thật nha !

Chuyện Thiên Linh Giới này không điếm nỗi có thời gian đi lo mấy chuyện đi chơi với gái à ?

Duyên nhìn Hoàng nói

- thế sao giờ này anh còn đây nói chuyện với em ?

Hoàng cười nói

- anh làm xong hết rồi mới đi với em nè !

Duyên gật đầu nói

- ỏ...dễ thương thế ?

Đâu ai như bạn kia ?

Đi gạ gẫm gái sai lính giả mạo thành mình rồi ai cũng tưởng chết làm em gái tôi giận không muốn gặp mặt luôn

Hoàng xoa đầu nói

- em nói đúng không?

Duyên nói

- em chỉ muốn em ấy biết để đề phòng thôi

Hoàng cười nói

- chà...cô nương tử tương lai này cũng ác lắm đây !

Duyên cười ngại

Tại chỗ Vân

Vân nói

- cho anh cơ hội thôi mà !

Vy ngồi ngay cửa sổ chẳng nói gì

Vân cười ngại ngồi đó nhìn Vy tha lỗi cho mình

Còn Doan và Như vẫn ấm cúng bên nhau hạnh phúc

Long và Loan thì đang đi ngao du chơi

Kim và Hải thì về sống với nhau như hồi đó

Âm Đế say xưa nghe vợ mình hát

Còn tại chỗ của Băng

Băng mệt mõi bịt lỗ tay vì Hỏa Thiên Vương cứ hát hoài trước cửa sổ kêu mình

Băng lấy con óc ra bảo

- Doan hả con ?

Giúp dì một chuyện !

Doan nói

- dì cứ nói

Băng nói

- làm cho mưa ở chổ của dì một chút được ôn ?

Doan gật đầu nói

- dạ !

Doan kéo mưa qua làm Hỏa Thiên Vương bực mình chửi trời mưa rồi đi về

Vy , Duyên và Thủy Thiên Vương tới thăm Băng

Thủy Thiên Vương nhấn chuôn

Băng mệt mõi cầm quyên xô nước mở cửa tạt thẳng vào

Vy và Duyên giật mình né ra

Thủy Thiên Vương hứng hết nước bảo

- cô làm gì vậy hả Âm Ngọc Băng ?!

Băng nghe giọng nói liền giật mình nói

- ủa...sao lại là ông ?!

Hỏa Thiên Vương đâu ?!

Duyên nói

- mẹ nói gì vậy ?!

Hai người này qua đây thăm mẹ mà !?

Băng cười ngại bảo

- à...xin lỗi...tại tôi bức xúc quá...

Thủy Thiên Vương hỏi

- sao mưa thất thường thật chứ !

Vy nói

- để lát hỏi Doan thôi

Bâng cười ngại nói

- à thôi !

Ba cha con vào đi !

Ba người đi vào

Băng pha sữa nóng đi lên nói

- tại vì ngày nào ông ấy cũng tới lây hát hò hoài muốn điết tay !

Duyên nói

- vậy mẹ về sống với con nè !

Ông Ngoại cũng cấm mẹ yêu đương với ai rồi chứ bộ ?

Vy gật đầu nói

- dì cũng nên như vậy đi !

Chớ cứ vậy lại có chuyện nữa bây giờ

Băng gật đầu nói

- ừm !

Mà thay đổi cách xưng hô đi nghe kì quá hà !

Duyên hỏi

- thay đổi ?

Con hả ?

Băng nói

- cả bốn chúng ta !

Vy thắc mắc

Thủy Thiên Vương hỏi

- cô nói vậy...

Băng nói

- thay vì Vy gọi ta là dì thì hãy gọi ta là mẹ !

Vì dù sao con và Duyên cũng là một cha với lại ta cũng xem con như con gái rồi !

Vy nghe xong nói nhỏ

- sao được ạ...

Duyên mỉm cười nói

- có sao đâu ?

Chúng ta đã gọi là chị em rồi mà ?

Phải gọi cho đúng luôn vai trò của mình chớ ?

Vy ngại ngùng nói

- dạ chị và mẹ...

Băng nhìn sang Duyên nói

- tới con đấy !

Duyên nhìn sang Thủy Thiên Vương hồi

- cha à !

Thủy Thiên Vương và Duyên nhìn nhau bật cười

Băng nói

- tới ông đấy !

Tôi là...

Thủy Thiên Vương ngước nhìn

Băng nói

- tôi nhỏ hơn ông 10 tuổi lận đấy !

Sao suốt ngày cô và chả bà ?!

Tôi đâu lớn hơn ông đâu ?!

Thủy Thiên Vương nghe xong ngán ngẫm

Hai người con ngồi bật cười trong sự bất lực của người cha

Băng cười nói

- sao vậy ?

Bộ không đúng à ?

Thủy Thiên Vương gật đầu nói

- ừ !

Đúng rồi !

Đâu ai phản khán gì đâu !

Rồi xưng hô bằng tôi và em !

Băng bật cười

Một lát sau

Duyên và Vy thì đi về trước vì bận đi chơi với hai bạn kia kia :>

Thủy Thiên Vương thấy trời cũng sắp tối và nói

- vậy giờ tôi về nha !

Cũng nhiều việc chưa làm !

Băng mỉm cười nói

- ừm !

Sắp tới có thằng rễ dễ thương rồi !

Lo gì nữa ?

Thủy Thiên Vương nói

- sắp thôi !

Chớ giờ chưa phải lo thôi !

Băng gật nói

- ừ !

Băng đi lại mở cửa ra

Thủy Thiên Vương đứng dậy đi về nói

- à mà !

Nếu tên kia còn tới phá cứ kêu Doan kéo mưa tới !

Băng cười nói

- chắc ngày mai tôi cũng về cung sống chớ vậy hoài ?

Chịu không nỗi đâu !

Thủy Thiên Vương gật đầu bước đi

Băng mỉm cười nói lớn

- mình đi cẩn thận nha !

Thủy Thiên Vương nghe xong quay qua nhìn

Băng đóng cửa lại

Thủy Thiên Vương quay qua vừa đi vừa cười

Ngày hôm sau

Quỳnh mỉm cười nói

- ây chà...sắp làm mấy buổi hôn lễ rồi nhỉ !

Duyên mỉm cười nói

- nhờ hết vào chị cả hì hì

Quỳnh nói

- ừ !

Yên tâm !

Mốt cũng tới em làm lại cho chị à !

Duyên nhìn Hoàng rồi nhìn sang hỏi

- ủa ?

Ai vậy chị ?

Quỳnh mỉm cười nói

- là Minh chủ cai ngục âm phủ đó !

Hihi

Duyên nghe xong nói

- hàng chi !

Em giới thiệu cô nào cho ảnh cũng không chịu chỉ chịu mỗi bà chị thiên thần đây

Quỳnh cười ngại

Mấy hôm sau

Băng nằm bệnh trên giường vì hồi bữa dầm mưa quyên ngày

Hỏa Thiên Vương định vào nhưng cũng bị cản lại vì ông nằm trong những người bị cấm cho vào
 
Yêu Mãi Em
trận chiến khốc liệt


Hoàng hít một triệu hồi lên linh vật của mình

Từ trên cao vút hình dáng to lớn vạn lần xuất hiện

Hoàng vung cây trượng của ra

Vy triệu hồi lên Bốn Quái Thú

Vân triệu hồi lên Thần Sức Mạnh và tung gậy ra

Duyên gật đầu nói

- mẹ...hãy hỗ trợ cho mọi người tiếp cận Hắc Ám !

Con ổn !

Bănh đứng dậy và dùng thuật tạo kết giới cho mỗi người một cái và có thể khiến cô bị thương nghiêm trọng

Hỏa Thiên Vương ngăn chặn bảo

- em muốn chết hả ?!

Băng lắc đầu nói

- đây là trận chiến !

Một mạng vì mọi người có đáng là bao

Tứ phía sau có hai bàn tay đặt lên

- một mình cô cũng không chịu hết đâu !

Lỡ rồi thì phải hết mình !

Băng mỉm cười nói

- đừng bỏ trốn đi là được !

Hỏa Thiên Vương nhìn hai người hồi cũng im lặng

Tên trên trời xuất hiện một tia sáng

- mốt có kêu tôi phải kêu sớm nha Duyên tiểu thư !

Vân quay qua nhìn

Duyên mỉm cười nói

- tưởng không tới luôn chớ !

Bộ tộc người cá và Hỏa Thiên Vương xuất hiện

Hỏa Thiên Vương nói

- con bé kia đâu ?

Quỳnh lắc đầu ngán ngẩm

- to lớn chi mà than với chả thở không thấy người ta !

Duyên mỉm cười

- trong cậy vào mọi người !

Phượng Hoàng !

Hỗ trợ Hoàng tấn công hắc ám !

Phượng Hoàng bay lại chổ Hoàng

Thứ to lớn đó đã xuất hiện là một con rồng trên mình nhiều vẫy thêm khuôn mặt lạnh lùng

Hoàng nói

- chiến !

Từ bên phe của Hắc Ám còn hồn ma bắt đầu bay ra tấn công

Hoàng vung gậy đánh từng hồn ma chết

Duyên nhấm mắt lại với vẻ mặt lo lắng

Kim nhìn lên tên Hắc Ám sợ Hải bị thương theo đón đánh của Hoàng

Hoàng đấu tay đôi với Hắc Ám ngang tài ngang sức

Phượng Hoàng bay lại phun lửa vào mặt Hắc Ám

Hắc Ám né ra và đấm một phát vào phượng hoàng

Băng đau đớn cố đứng vưng

Thủy Thiên Vương truyền nhiều sức mạnh hơn nữa

Băng đứng vững gật đầu

Từ miệng Duyên chảy ra một miếng máu " sắp rồi...sắp tới rồi !

Cố lên Duyên !

"

Duyên nhăn mặt truyền thêm ma lực lên nữa

Bỗng có hai bàn tay chạm lên

Duyên quay qua nhìn

Hoàng Hậu nói

- bọn ta sẽ phụ con

Kim nói

- mai đi con !

Duyên được truyền thêm ma lực rồi lại đẩy thêm lên cho mọi người

Hoàng quay qua thấy vậy bay ra xa và triệu hồi kiếm

Duyên nói nhỏ " hai người cứ truyền !

Con sẽ lên phụ !

Con cứ truyền như thế này cũng không được gì nhiều cho lắm !"

Hai người kia gật đầu

Duyên nhắm hít một hơi và kêu các limh vật của mình lại

Một cảnh vật khó tưởng khi cô gái trẻ như vậy lại là chủ nhân của Phượng Hoàng Đen huyền thoại , Hỏa Thần Quái , bộ tộc người cá và là chủ nhân duy nhất của thiên thần

Duyên nói

- lao tới đập vào trong lòng ngực của tên ác ma !

Mọi người nói rõ

Vy bay lên sai 4 Đại Thần Quái lên chiến đấu

Vân đánh bay những linh cản đường Duyên và Vy

Thần Sức Mạnh cũng ở phía sau

Bốn người mỗi người một phía

Quỳnh huýt sáo một tiếng nhiều thiên thần cũng có số bị thương vì chiến đấu

Quỳnh nói

- chuẩn bị chiến đấu !

Mấy người đó nói rõ

Mọi thiên thần đưa cung tên lên

Mọi người thắc mắc

Duyên nói qua tâm trí với ba

- Bây giờ bốn chúng ta cần phải chém cho những hồn ma bay ra !

Hoàng nói qua tâm trí

- rồi em nhờ thiên thần bắn hết vào hả ?

Rồi ông em...

Duyên nói qua tâm trí

- em tìm được rồi !

Long ngước nhìn

Duyên gật đầu

Long bay tới và đánh vào chân Hắc Ám

Hắc Ám tung cú đấm ra

Long né ra

Bốn người lao tới chém từ trên đầu hắn ra

Một lớp màn bị rách đi

Duyên ra hiệu cho Quỳnh

Duyên mở mắt âm dương ra

Kim mở mắt âm dương ra

Long mở mắt âm dương ra

Kim nhìn xung quanh hồi thì thấy Hải đang bay với hình dạng quỷ

Long cũng nhìn

Quỳnh và mọi người lao tới bắn vào các hồn ma có một lớp lưới bao trùm lấy

Âm Đế bay lại giữ lấy Hải

- cha...

Kim bay tới

Kim dùng ma thuật hồi pháp

Bóng ma ấy từ từ hiện nguyên hình đúng là Hải rồi !

Băng không dám lại chỉ dám đứng đó nhìn thôi

Hỏa Thiên Vương hỏi

- nếu em không muốn thì về thôi !

Băng gật đầu

Thủy Thiên Vương quay qua nói

- tôi biết tôi là con người không mấy ai ưa nhưng mong cô suy nghĩ cho kĩ về việc này Băng !

Băng im lặng đứng đó

Mọi thứ bình yên đã trở lại

Hải từ từ mở mắt nhìn thì thấy người vợ mà ông yêu thương ngàn ấy năm liền ngồi dậy ôm lấy Kim

Kim vui mừng muốn khóc

- mình đã về...

Hải gật đầu quay qua nhìn Long và Duyên

- đây là...

Kim vui vẻ nói

- à !

Đây là Long và Duyên hai đứa cháu của chúng ta đấy !

Hải nghe xong nhìn sang Duyên

- con giống bà con lắm...!

Đẹp như Tiên !

Kim mỉm cười nói

- ừm !

Con gái ông thì như ông vậy đấy !

Hải nghe xong hỏi ngay lập tức

- bà nói vậy là sao ?!

Con bé chịu về gặp tôi rồi hả ?!

Băng nghe thấy liền cuối đầu bật khóc

Hoàng Đế và Hoàng Hậu im lặng nhìn

Hoàng định bay lại thì Hoàng Đế lắc đầu

Hoàng cũng im lặng đứng đó nhìn

Vân bay lại an ủi Vy

Mẹ Vy đứng đó đơ người luôn

Vy thì chẳng muốn ở gần người này nữa
 
Yêu Mãi Em
Cuộc hội ngộ cha con


Quỳnh mỉm cười gật đầu

Thủy Thiên Vương đẩy Băng lên

- mau qua đó đi !

Đừng gây người khóc nữa !

Hỏa Thiên Vương nói

- nhưng cô ấy không thích mà !

Thủy Thiên Vương nói

- Hỏa Thiên Vương !

Tôi biết tôi thua anh về số mặt nhưng có điều chuyện gì nên làm và chuyện gì tôi không nên làm tôi biết rõ !

Nếu như Băng không nhận gia đình vào ngày hôm nay vậy cô ấy sẽ về đâu ?

Hỏa Thiên Vương nghe xong nói

- ngươi không muốn...

Thủy Thiên Vương nói

- ta giờ đã khác trước !

Nếu cứ muốn cô ta bên ta mà chẳng yêu thương gì ta thì ở bên làm gì ?

Ta thà ở mình còn hơn còn Duyên và Vy ta vẫn sẽ là con của ta !

Hỏa Thiên Vương nghe xong gật đầu

Doam đi lại đỡ Như lên

Như gật đầu nói

- em không sao !

Loan đứng đó nhìn Long

Duyên mỉm cười nắm tay Băng đi lại

- mẹ đây là ông ngoại của con và là cha của mẹ đấy ạ !

Băng không dám ngước mặt

Hải mỉm cười nói

- đã là quận chúa của một Âm Thiên Giới rộng lớn lại còn khóc được à ?

Âm Ngọc Băng ?

Băng nghe xong chạy lại ôm lấy Hải

- cha !!

Mọi người xung quanh cũng xúc động theo

Duyên ôm cả gia đình của mình lại

Thủy Thiên Vương im lặng quan sát rồi mỉm cười

Vy đi lại nói

- cha có sao không ?

Thủy Thiên Vương nói

- ta hỏi con đấy !

Vy lắc đầu im lặng

Thủy Thiên Vương ôm lấy Vy an ủi

- bây giờ hai cha con mình đi về Thủy Cung !

Cha sẽ vào bếp nấu đồ ăn cho con ăn ha ?

Vy gật đầu

Vân đi lại nói

- cha...con xin lỗi..tại con bất cẩn..

Ba Vân đi lại vỗ vai nói

- con làm tốt lắm !

Cố gắng phát huy !

Vân nghe xong mỉm cười nói

- sao bằng cha con được !

Ba Vân mỉm cười nói

- chỉ giỏi được cái miệng !

Long quay qua nhìn Loan

Loan mỉm cười nhìn Long

Long đi lại ngại ngùng hỏi

- à em...

Loan hôn nhẹ lên má Long

Long đơ người vu mừng nói lớn

- Duyên ơi !

Em sắp có chị dâu rồi !!

Gia đình Duyên nghe xong bật cười

Hải đứng dậy nhìn xung quanh hồi cũng thấy người ông muốn gặp

Hải biến ra bộ đen đúng chất vua của Âm Thiên Giới

Hoàng Đế im lặng ngước nhìn

Duyên quay qua nhìn Kim

Kim lo lắng bay lên

Duyên bay lên nhìn

Hải nói lớn

- chào bạn thù !

Hoàng bay lên

Hoàng Đế nói

- chào đối thủ !

Hoàng Hậu bay ra chỗ khác

Kim bay lại chổ Hoàng Hậu

Hoàng và Duyên cũng im lặng đứng nhìn

Hải nói

- chúng ta cũng đã là người hai thứ tóc rồi !

Còn muốn chiến không ?

Hoàng Đế nói

- ai cũng đã có con hết rồi...còn chiến và chả chiến ư ?

Hải cười hỏi

- là Hoàng đây à ?

Hoàng cuối đầu nói

- chào Ngài !

Vân đứng đó lo lắng nhìn

Thủy Thiên Vương đứng đó quan sát

Vy lo lắng nhìn lên

Hải nhìn sang Duyên hỏi

- ta nghe nhiều tên nói rằng từng có một tên hoàng tử từng náo loạn cả Âm Thiên Giới chỉ vì Duyên đúng không ?

Hoàng nghe xong chẳng nói gì

Long lo lắng đi lại

- à ông ơi...

Hải nói tiếp

- từng đánh tay đôi với cháu trai ta rồi khiến Duyên rơi vào con đường sắp chết

Kim lắc đầu ngán ngẩm nói

- vẫn trẻ con như hồi đó nhỉ ?

Hoàng Hậu nói

- bởi vậy Hoàng ra đời trễ là đây đấy !

Kim nói

- nhìn hai đứa nhỏ không dám hé môi nói luôn kìa !

Hoàng Hậu mỉm cười nói

- coi vậy cũng trùng hợp ha...khi Hoàng chỉ ưng mỗi con bé !

Kim mỉm cười nói

- à thôi !

Để nói chớ hai ổng mà cãi vậy ta đợi cũng lâu !

Hoàng Hậu gật đầu

Hoàng nói

- dạ...

Duyên nói giọng nhỏ

- ông à !

Chuyện đó là do con muốn cứu hai anh ấy thôi mà...

Hải nói

- nghe nói là Hoàng đã từng tỏ tình với cháu gái ta đúng không Hoàng ?

Hoàng Đế nghĩ " haiz...thằng con này !

Tỏ tình cũng bị từ chối ! :

Hoàng nói lắm bắp

- à..dạ...

Hải đưa tay nói

- đưa tay con đây !

Hoàng nhìn sang Duyên

Duyên lắc đầu ra hiệu đừng đưa

Hoàng đi lên đưa tay ra

Hải nói lớn

- Duyên !

Duyên giật mình đi lên

- dạ ông...

Hải nắm lấy tay Duyên và đặt vào tay Hoàng

- bên nhau cho tử tế đừng như cha con hồi đó nhá con !

Hoàng Đế kéo tay áo lên nói

- ê nè !

Tên kia !

Ngươi cũng như ta thôi bảo gì ?!

Hải kéo tay áo lên bảo nói

- này !

Muốn chiến không ?!

Ra đây !

Duyên và Hoàng ngơ ngác nắm tay nhau nhìn hai người cãi lộn

Kim nói

- thôi !

Đã già rồi !

Mà cứ thích cãi !

Hoàng Hậu nói

- đúng rồi đấy

Mẹ Vy định bỏ trốn thì bị binh lính bắt lại

Vy chẳng quan tâm không nhìn theo

Mọi thứ đã yên bình trở lại
 
Yêu Mãi Em
quan tâm đôi chút


Duyên ngồi chăm sóc cho mẹ mình

- chắc tối sẽ khỏe đúng không Mai ?

Mai gật đầu nói

- ừm !

Duyên hỏi

- sao không ở nhà mà lại đi chi vậy mẹ ?

Băng nói

- có gì đâu ?

Dù sao cũng là chuyện lớn mà !

Duyên nói

- lớn thì cũng phải bảo trọng sức khỏe !

Băng cười mệt mõi

- có chút khỏe ngay ấy mà !

Duyên cũng gật đầu nói

- vậy giờ con đi nấu cháu nha !

Long bưng cháu vào nói

- thôi !

Anh nấu xong rồi nè !

Duyên mỉm cười nói

- chà !

Nhanh ta !

Long mỉm cười nói

- ừm !

Hơi nóng nha !

Duyên gật đầu nói

- vậy để nguội chút ăn nha mẹ ?

Băng gật đầu nói

- mẹ biết rồi !

Duyên và Long đi ra ngoài vì mệt mõi cả đêm canh Băng bệnh

Băng nhắm mắt lại ngủ

Vy đi vào hỏi

- sao mẹ không đã ngủ rồi ?

Băng nghe giọng nói nên mở miệng nói

- cháu còn hơi nóng để đó lát mẹ sẽ ăn

Vy nói

- vậy để ta thổi rồi ăn nha ?

Băng nghe có gì đó sai sai nên ngồi dậy nhìn vì hồi nảy là giọng Vy sao giờ lại là giọng nam lại còn quen thuộc

Thủy Thiên Vương đã hiện trước mặt cô

Băng giật mình nói

- sao lại là anh ?!

Mà sao anh vào đây được !?

Thủy Thiên Vương nói

- nhỏ tiếng thôi !

Đã giả mạo mà sao em la lớn vậy ?

Băng bịt miệng lại

Thủy Thiên Vương ngồi xuống nói nhỏ

- ăm chút đi muốn ngủ cũng được !

Băng thắc mắc hỏi

- sao anh có thể lẽn vào đây được ?

Thủy Thiên Vương nói

- ôi giời !

Chỉ cần giả mạo Vy nói thăm em là được !

Băng mệt mõi nhìn Thủy Thiên Vương

Thủy Thiên Vương cầm bát cháu lên nói

- yên tâm !

Vy đang đi chơi với Vân rồi !

Tối mới về mới qua thăm em !
 
Back
Top Bottom