Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan

Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
Chap 10


Cô nhận lấy thanh kẹo từ Kaito bỏ cả thanh vào miệng nhai nhồm nhoàm rồi nói
- Cậu mà đến muộn một tí nữa là tôi đói chết luôn đó.

May cho cậu đấy
Nhìn thấy cảnh tượng đó Kaito không khỏi bật cười
- Khiếp, cậu ăn như bị chết đói vậy.

Đúng thiệt là, có ai con gái mà như cậu không chứ
- Hề hề.

Vậy cậu cứ coi tôi như con trai đi, bằng hữu chí cốt cũng được.

Mà tôi có một thỉnh cầu - Sakura nhìn Kaito nói
- Gì, thỉnh cầu gì vậy?- Kaito ngạc nhiên hỏi, cô cũng đỏ mặt nói
- Thì thì... tôi muốn xin chữ kí cậu đó.

Rất đơn giản phải không??

Vì cô là fan bự của Kaito Kid cho nên đây cũng là điều cô muốn khi đến với thế giới này.

Tuy cô chỉ thích khi anh chàng biến thành Kid nhưng cô sợ đến lúc đó cô đã trở về với thế giới của mình nên bây giờ cô muốn tranh thủ xin trước thôi

Kaito đang định trả lời thì một nhóm người từ phía sau đã hô hào:
- Ở bên này!

Mấy người đàn ông chạy tới cõng cô đi đến bệnh viện cùng tên đồng bọn của người phụ nữ.

Cô bây giờ được một chú cảnh sát cõng trên lưng, cô cảm thấy vui vẻ vì sắp có chữ kí của Kid.

Vào tới bệnh viện cô được chẩn đoán là bị sốt do ở ngoài lạnh quá lâu, còn về vết thương thì không quá nguy hiểm.

Khoảng 2-3 ngày là cô có thể xuất viện được rồi.

Chuyến tham quan này xảy ra sự cố như vậy làm chấn động cả toàn trường.

Sự việc cô học sinh lớp 7A và cậu học sinh lớp 7B bắt được tội phạm giết người đã lên hot search toàn trường.

Bọn cô còn được nhà trường treo thưởng, dù cô đã từ chối không lên báo nhưng không thể qua được tai mắt của học viện cảnh sát.

Cô đang nằm trên giường bệnh chill chill đánh liên quân cảm giác sung sướng vì được nghỉ học thì bỗng nhiên xuất hiện cuộc điện thoại.

Đang đánh game nên cô lập tức từ chối nhưng người bên đầu dây bên kia vẫn cố gắng gọi điện
Cái loz má, ai gọi vậy trời, bực thật- nói vậy nhưng cô vẫn nhấn nút trả lời- Moshi moshi.

Minamoto xin nghe- Sakura
- moshi cái con khỉ.

Đến số anh mày mà còn không thèm lưu, giỏi quá ha Sakura- người bên đầu dây bên kia tức giận nói
- Haha anh Hagi à, em làm vậy là để đoán giọng của người bên kia điện thoại là ai thôi, anh nghĩ sai rồi
- Mày tưởng anh mày là đồ ngốc sao, quên lưu thì nói đại đi còn bày đặt- Hagi nói
- Rồi rồi, mà anh gọi em làm gì vậy- Cô hỏi
- Này Minamoto Sakura em đừng tưởng em làm gì là bọn anh không biết gì hết nhé, Đứa nhóc lớp 7 mà dám đi theo dõi kẻ giết người chưa hết còn đi đấm nhau tay đôi với tội phạm nữa.

Em không muốn sống nữa sao- Hagi hét lớn vào điện thoại làm cô phải để điện thoại ra xa lỗ tai rồi đáp
- Thì em vẫn còn toàn mạng đi về đây mà, có sao đâu
- Này, em còn trả treo nữa hả.

Các cậu ơi con nhỏ này cứng đầu quá tớ trị không nổi rồi-Hagi khóc lóc kể lể với các bạn thì Rei cầm lấy điện thoại nói
- Này Sakura em đừng cứng đầu nữa, có biết là nguy hiểm lắm không.

Nếu lúc đó bọn chúng có súng thì bây giờ chắc em chầu trời rồi đó
Mấy tên khác trong phòng cũng ùa theo làm cô phải nghe một tràng đạo lý nhức đầu.

Thấy bực quá nên cô đã nói
- Nếu mấy anh gọi em chỉ vì chuyện đó thì em cúp máy đây.

- Nãy giờ bọn anh nói như vậy em đã hiểu chưa đấy.

Với lại bọn anh tốt nghiệp rồi, em sắp xếp công việc rồi đến dự lễ nhaaa- Hagi nói
- Không rảnh, mấy anh tự đi đi.

Good byeee- SakuraChưa để đầu dây bên kia trả lời cô đã vội cúp điện thoại rồi bật chế độ không làm phiền.

Nằm tiếp tục chơi game nhưng đã bị thua còn bị phạt AFK nữa chứ.

Cô thầm rủa mấy thằng anh mình vì điện không đúng lúc làm bây giờ cô không còn uy tín mà đánh nữa.

Đang bực mình thì ở ngoài cửa bệnh viện có người bước vào là Nanami còn có cả Kaito và Aoko nữa thấy thế cô liền nói

- Gì, sao đến đây- cô nhìn họ bằng ánh mắt chết chóc
- Tớ đến thăm cậu đó Lynn, cậu biết lúc đó tớ sợ thế nào không mà giờ lại nhìn tớ bằng nửa con mắt vậy.

Thiệt là vong ân bội nghĩa mà- Nanami đã quen với tính cách của cô nên trêu chọc nói
- Đúng vậy, bọn tớ đến thăm cậu mà Minamoto-san- Aoko cũng nói thêm
- Cậu bị đa nhân cách hả, bây giờ còn giả vờ lạnh lùng nữa thiệt là hết nói nổi mà.

Hay là ở đây có ai chọc giận cậu để ông đây xử lý cho- Kaito ngạc nhiên khi thấy vẻ mặt của Sakura bình thường cô luôn vui vẻ hoà đồng.

Cô như này là lần đầu tiên cậu thấy
- Tôi chính là người như vậy đấy, mà còn chuyện đó cậu đã làm cho tôi chưa Kuroba- Sakura nói
- Chuyện đó là chuyện gì???- Kaito giả vờ hỏi
- Thì là chuyện đó đó..... chuyện tôi nói với cậu lúc cậu tìm được tôi đó- Cô ấp úng trả lời
- Tôi nhớ lúc đó tôi chưa đồng ý mà, bây giờ cũng vậy.

Tôi từ chối- Kaito nói
- Kuroba chính tôi là người cứu cậu đấy vậy mà cậu nỡ đối xử với tôi như vậy sao.

Được lắm, tôi nhớ mặt cậu rồi- Sakura nhìn Kaito bằng ánh mắt chết chóc
Thấy mùi sát khí xung quanh Sakura, Nanami biết bây h cô đang rất giận.

Cô liền xua tay kêu 2 người kia về cùng để lại không gian yên tĩnh cho cô.

Còn về việc Kaito không cho cô chữ kí là vì cậu rất thông minh cảm thấy cô là người không đơn giản bây h lại xin chữ kí của cậu cho nên cậu thấy có vấn đề nên không cho thôi.

Còn về phần cô, thấy Idol một thời từ chối cô càng tức giận " Kid cái con khỉ, bà đây không thích mi nữa" vì thế hình tượng Kuroba Kaito trong lòng của Sakura đã sụp đổ

————-

Mình viết còn non tay lắm,mong bạn đọc ủng hộ và vote cho mình 1 star nhaaaaa
 
Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
Chap 11: Lễ Tốt Nghiệp của nhóm F5 p1


Mới đó mà 6 tháng đã trôi qua~~~~~Hôm nay là Chủ nhật là ngày cô yêu thích nhất vì cô được ngủ nướng đến tận chiều.

Đang nằm yên giấc trên chiếc giường của mình thì ngoài nhà vang lên tiếng chuông cửa
Bing bong
Cô vẫn nằm im vờ như không nghe thấy thế nhưng tiếng chuông cửa lại càng dồn dập
Bing bong-bing bong* 10 lần
Lúc này cô không thể nhắm mắt ngủ nữa, liếc mắt nhìn đồng hồ bây giờ mới có 7h sáng, còn sớm hơn lúc cô đi học nữa.

Cô dãy đành đạch trên giường (ai bị cảm giác này mới hiểu thôi) "mới sáng ra ai kêu vậy chứ bị điên hay gì"
Chuông cửa ở ngoài vẫn kêu lên, cô bật dậy đứng trước gương mỉm cười tự nhủ với bản thân ""Minamoto Sakura ơi không được đánh người nhé!!"

Cô bước ra ngoài mở cửa tiếng chuông cửa vẫn vang lên từng hồi liên tục.

Cô mở cửa ra vẻ mặt tràn đầy sát khí thì thấy mấy ông anh của cô đã đứng trước cửa cằn nhằn
- Nhóc Sa- mày ngủ gì như lợn vậy hả bọn anh đứng bấm chuông hết 5p mỏi tay lắm biết không- Matsuda lên tiếng
- Tôi mới là người hỏi các anh đấy, mới 7h sáng mà đến đập cửa nhà người ta xình xịch xình xịch vậy là vô duyên lắm các anh có biết không hả????- cô đáp lại bằng cái giọng chua ngoa của mấy bà thím
- Em quên cuộc gọi tối qua rồi sao, bọn mình hẹn nhau là dự lễ tốt nghiệp của bọn anh rồi mà- Date nói với cô
- Em đã nói không đi rồi mà bọn anh không nghe, có biết là ngày chủ nhật với một người coi trọng giấc ngủ như em là rất quan trọng không hả??

- Đi đi mà Sa ơi, em phải đi với bọn anh mới được- Hagi cầm tay lôi kéo cô
- Không đi là không đi anh thả em ra đi mà- cô bám vào cánh cửa để không bị kéo đi
Thấy cảnh tượng vậy Hiro đành tung ra bài cuối, kéo cô vào bên trong khoác vai thì thầm
- Nếu hôm nay em chịu đi với bọn anh thì quyển sách này sẽ là của em- Hiro từ trong áo khoác đưa ra một quyển sách Sherlock Holme có cả chữ kí của Conan Doyle làm cô tròn mắt kinh ngạc nói nhỏ
- Wao, anh tìm được cuốn sách này ở đâu vậy, cái này hiếm lắm đó.

Em đi em đi
Cô quay sang nói to với mấy ông anh còn lại
- Mấy anh đi trước đi, em thay đồ cái đã tí em tới sau nhé
Nói rồi cô ôm cuốn sách chạy thẳng về phòng soạn sửa để chuẩn bị dự lễ tốt nghiệp.

Thấy cô lật mặt như vậy Rei chạy lại chỗ Hiro hỏi:
- Cậu làm gì mà con bé thay đổi nhanh vậy, chỉ cho tụi này với- Rei khoác vai Hiro hỏi
- Còn lâu mới nói- Hiro đi thẳng về phía trước như người hùng làm cho cả bọn trầm trồ không hổ danh là Hiro.

Cả bọn lái xe đi đến trường để tập trung còn cô thì vào soạn sửa áo quần.

Khoảng 10 phút sau cô soạn xong chạy vội lại tủ lạnh lấy chiếc bánh mì sanwich với hộp chà bông rồi ăn lấy ăn để, vội cầm hộp sữa việt quất uống hết.

Ăn uống xong cô cầm thêm cái quạt, trời bây giờ cũng là mùa hè, không khí oi bức nóng nực nhưng vì cuốn sách nên cô cũng rất chấp nhận.

Hôm nay cô mặc chiếc áo sơ mi trắng cùng chiếc quần tây nâu ống suông.

Dù gì cũng là lễ tốt nghiệp của người ta nên cô ăn mặc cũng khá lịch sự (Sakura ít khi mặc váy).

Rồi cô lấy chiếc xe đạp điện màu hồng của mình chạy đến trường Cảnh Sát vừa đi vừa ngân nga hát.

Một lúc sau thì cũng tới, bây giờ người ra vào rất đông cô không biết phải tìm mấy thằng anh của mình ở đâu đột nhiên có người kéo cánh tay cô lại- Mồ, em mặc đồ gì mà như đi đưa đám vậy, xấu chết được không khác gì mấy bà cô già luôn- Rei nhìn cô rồi nói
- Ý anh Zero là đang khen em trưởng thành trước tuổi sao, cám ơn anh nhaaaa- cô cười đểu nhìn anh
Rei nghe vậy liền lấy tay nhéo má cô bảo:
- Má em nhiều mỡ thế này thèm chi mặt dày chết.

Không hề có tí liêm sĩ nào luôn
- Aaaaaa đau, đau anh Zero- cô la lớn, dùng chân đạp vào chân của Rei, anh buông tay ra khỏi mặt cô rồi nói
- Đi thôi bà cụ non, mấy tên đó đang đợi ở trong hội trường đấyNói rồi anh nắm tay dắt cô vào bên trong, thấy cô bước vào cả bọn kéo cô lại trò chuyện đủ điều còn lấy cô ra đỡ đạn khi có mấy cô gái muốn tiến đến làm quen.

Sakura bây giờ đang rất hối hận nhưng vẫn phải gắng cười vì cuốn sách của Sherlock Holme.

Một lúc sau mấy ông anh cũng lên nhận bằng, cô ngồi ở ghế cuối của hội trường nhìn các anh tốt nghiệp lòng cô cũng bồi hồi, xúc động.

Cũng đã gần đến lúc năm cánh hoa anh đào mà cô hết sức yêu thương phải đối diện với sự thật nghiệt ngã của số phận.

Cô thầm nghĩ" Đúng là trai đẹp toàn đoản mệnh hết mà, nhưng không sao đã có mình đây sẽ không để xảy ra chuyện đó đâu.

Cũng chính vì vậy mà chắc tên của mình là Sakura nghĩa là hoa anh đào cũng chính là người duy nhất có thể thay cuộc đời của họ.

Haizzz nhưng mà nếu mình không thể thay đổi được thì sao đây, nghĩ đến thôi mà đã thấy sợ rồi, tên Hagi ,Matsuda với anh Date thì cũng tạm cứu được nhưng tên Hiro thì dính líu đến tổ chức áo đen thì phải làm sao đây"- Aaaaa, đau đầu quá đi thoii- Sakura ôm đầu nói thì các anh cũng đã nhận bằng tốt nghiệp xong đi thẳng đến chỗ cô ngồi kéo cô đứng dậy đi chụp ảnh.

Vừa mới bước ra khỏi hội trường thì đã có một đống nữ sinh bu đầy quanh họ nhưng mấy tên đó đã đem cô ra làm bia đỡ đạn.

Một lúc sau mấy cô gái đó bỏ đi thì cô mới dỗi nói
- Thì ra mấy anh kêu em đến đây đều là có mục đích cả ha, người gì đâu mà ong bướm bu đầy chỉ làm khổ con em này thôi
- Tại bọn này đẹp trai quá thôi, đừng đứng đó dỗi nữa đi chụp ảnh thôi mấy cậu- Matsuda nói với cô
 
Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
Chap 12: Vụ đánh bom ở tầng 20, giải cứu Hagiwara p1


Vậy là bức ảnh tốt nghiệp của 5 người họ giờ đây lại lọt thỏm 1 cô nhóc đang cười rất tươi tay giơ hi trước ống kính, còn 5 người còn lại thì cũng khoác vai nhau cười vui vẻ.

Cuộc đời của họ cũng sang trang mới kể từ lúc này.

Bức ảnh đó được in ra chia cho 6 người cất giữ, ai nấy đều trân trọng và gìn giữ tấm hình này.

Cô cũng vậy cô đem tấm ảnh đóng khung rồi đặt lên phòng khách của mình
Sau lễ tốt nghiệp cô cũng đã lên lớp 8, kể từ đây cô và họ chưa 1 lần gặp nhau.

Matsuda và Hagi thì chuyển đến tổ bom mìn, Rei và Hiro thì đến An ninh Nhật Bản, còn anh Date thì đến tổ trọng án.

Ai nấy đều tất bật với công việc của mình, họ chỉ lâu lâu hỏi thăm qua điện thoại có khi thì call video nhóm nhưng cũng không thường xuyên.

Cô cũng đi học vui vẻ như thường lệ tuy nhiên cô chỉ là k thích người giáo viên chủ nhiệm lớp cô chút nào.- Ây zaaaa, bài tập hôm nay nhiều chết đi được.

Mệt chết mất, cái cô ác quỷ fifai đó hình như cho chúng ta làm hết bài tập trong sgk thì phải.

Sao mà nhiều chết đi được"- Nanami ôm đầu hét trong tuyệt vọng- Thì ta chỉ cần không làm là được thôi mà.

Dễ vậy mà k nghĩ ra- Sakura đáp- Cậu điên rồi sao Lynn, kì trước cậu được trung bình vì môn của cô đó bây giờ mà còn không làm nữa thì toang đấy- Nanami nói vs cô- Mệt thiệt đấy, tớ đã hứa với họ là học hành chăm chỉ rồi, mấy anh ấy mà biết thì chắc đấm tớ bộp bộp thôi.

Ayyy nay bọn mình còn phải kiểm tra sức khoẻ nữa đấy.

Sắp đến h rồi đi thôi Nana- Cô cầm tay Nanami đi đến phòng y tế
Minamoto Sakura nặng 40kg cao 1m50- một vị y tá đang kiểm tra sức khoẻ cho cô nói to

Hahahaa (cả lớp cười lớn)

- Nhỏ Sakura tớ biết gì nó cũng thấp nhất lớp mà.

Đúng là ông trời không cho ai tất cả, Sakura lớp mình có tất cả nhưng thiếu chiều cao- Một bạn nữ ở trong lớp nói

Vừa dứt lời thì cả lớp lại cười to lên trêu chọc.

Cô thì mặt vẫn bình thường vì đây chỉ là trò đùa của mấy bọn con nít.

Ở Việt Nam thì lớp 8 mà 1m50 thì coi là khổng lồ rồi.

Còn ở Nhật Bản thì tại bọn này là trâu đất, ăn cái đếch gì mà cao thế biết.

Haizzz xuyên đến đây cái gì cũng thay đổi chỉ có chiều cao 1m62 ở kiếp trước cũng xuyên đến đây luôn ( Kiếp trước lớp 8 cô cx 1m50)

Kiểm tra sức khoẻ xong cô và Nanami cùng về nhà và làm bài tập ở nhà của Nana.

Đang đi ngang thì màn hình lớn tivi ở quán phát lên dự báo thời tiết

- Hôm nay ngày 11/5 trời có nắng, trời đẹp nhiệt độ dao dộng từ 28-29 độ

Cô nghe thấy tin tức, chân đột nhiên dừng lại cảm thấy như mình đang bỏ lở điều gì.

Cô quay sang hỏi lại người bạn của mình

- Này Nana, hôm nay là ngày bao nhiêu vậy- Cô hỏi

- Cậu vừa nghe dự báo mà, là ngày -11/5đó
Vừa nghe câu trả lời của Nana, tai cô như ù lại, ngày 11/5không phải chính là ngày anh Hagi hi sinh sao.

Không suy nghĩ cô định rời đi nhưng Nanami đã kịp cầm tay cô và hỏi

- Hôm nay thì sao vậy Lynn, nhìn mặt cậu xanh xao quá
- Tớ có việc phải đi trước, cậu làm bài một mình đi nha
- Nhưng mà.....

Không để cho Nana trả lời cô đã vội chạy đi, nhưng bây giờ cô không biết chính xác nơi xảy ra vụ nổ là ở đâu, chỉ nhớ đó là một toà nhà và chính xác tầng xảy ra vụ nổ đó là tầng 20 mà thôi.

Cô cầm điện thoại gọi vào số của Hagi và Matsuda nhưng đều không được.Bây h cũng là 5h chiều, trời vẫn còn đang nắng, cô chạy đi những chung cư gần đây xem thử toà nào là nơi xảy ra vụ việc.

May sao cô đang mặc bộ đồng phục thể dục nên chạy đi tìm kiếm cũng khá thuận tiện.

Tuy nhiên đi qua gần chục cái chung cư nhưng cô không thấy chung cư nào giống nơi đặt bom cả.

Cô vừa mệt vừa sợ, nhìn vào chiếc đồng hồ đeo trên tay bây h cũng đã gần 6h rồi.

Cô chạy đi tìm cũng đã gần 1 tiếng nhưng không thể tìm ra nơi gài bom.

Vừa đi cô vừa tự trách mình, nước mắt như thế cứ chực trào ra

- "Lí do mày đến đây là gì hả Sakura, không phải là đến bảo vệ 5 cánh hoa anh đào những được coi là anh trai của cô hay sao.

Vậy mà hôm nay 11/5 chính là ngày đầu tiên xảy ra vụ việc mày lại không nhớ là sao vậy, không phải mày đã hứa cho dù có chết cũng phải bảo vệ được họ hay sao"

Đầu óc cô cứ suy nghĩ mãi nhưng đôi chân cô vẫn cứ chạy, cô thầm cầu nguyện cho anh Hagi.

Bỗng cô nhìn thấy một đám người lùm xùm
- Thiệt sao, trên đó có bom luôn hả.

Mau chạy thôi nó mà nổ là banh xác đấy

Một người phụ nữ vừa dứt câu, cô như gặp được cứu tinh chạy đến người phụ nữ kia nói
- Có thật là toà nhà đó có bom không.

Con hỏi là toà nhà đó bây giờ có bom có phải không Bác- Cô cầm tay người phụ nữ lắc mạnh

Nhìn thấy vẻ mặt hốt hoảng của cô bé, người phụ nữ cũng khá kinh hãi vội nói
- Cháu bình tĩnh đi, lúc đấy bác đang đi thăm ông bạn thì cảnh sát tự dưng ập tới nói là nơi này có bom bảo mọi người di tản đấy

Nghe tới đây cô vội mỉm cười, cảm ơn người phụ nữ.

Thấy thế người phụ nữ thầm nghĩ

- Con bé đó cũng điên thật, người ta thấy bom thì chạy tán loạn, còn có bé đó thấy bom thì như mèo thấy mỡ.

Đúng là giới trẻ, xem phim nhiều quá nên bị ảo rồi- bà cô chép miệng rồi lắc đầu ngao ngán

Về phía cô, thấy vụ đánh bom bây giờ vẫn còn cứu được cô thầm cảm ơn trời đất.

Sakura chạy nhanh tới khu chung cư đó thấy một tá cảnh sát đang vội vàng di tản người dân, cô rút điện thoại ra gọi cho anh Hagi bảo anh mặc đồ bảo hộ nhưng điện thoại vẫn không liên lạc được chaac bây h anh đang gọi điện cho Matsuda.

Không còn cách nào khác cô liền lẻn vào bên trong toà nhà chạy thẳng một mạch đến tầng 20.

Nhưng vừa chạy đến tầng 18 đã có 2 tên cảnh sát đứng đó canh chừng, không dài dòng cô liền dùng Karate đánh ngất 2 người cảnh sát rồi kéo họ vào một góc an toàn cho vụ nổ.

Cô tiếp tục chạy lên phòng 20, lúc này anh Hagi vẫn lụi cụi phá bom nghe thấy tiếng động anh vội quanh sang thì thấy Sakura mồ hôi nhễ nhại lấm lem, cô vừa cuốc bộ một mạch đến tầng 20 rất mệt mỏi.

Không để cho Hagi nói cô đã vội lên tiếng

- Anh mau rời khỏi chỗ này đi, quả bom sẽ phát nổ đấy
- Em tại sao lại lên được đây, nhanh đi xuống đi.

Bọn cảnh sát làm ăn kiểu gì mà lại để một con nhóc lên đây vậy

-" Xong" - Hagi vừa tháo xong quả bom

Thấy anh không chịu nghe lời, cô chạy lại vô trong phòng chứa quả bom, nắm lấy cổ áo rồi đấm một phát vào mặt anh rồi hét

- Hagiwara em nói cho anh biết lúc nãy khi đi ngang qua đây em đã nghe thấy tên hung thủ thì thầm quả bom này có điều khiển từ xa đó anh nghe rõ không
 
Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
Chap 13: Giải cứu Hagiwara p2


Nghe thấy thế mặt Hagi bỗng tái nhợt vội ôm lấy Sakura rồi chạy một mạch ra ngoài bỗng nhiên
BÙMQuả bom thật sự đã phát nổ ngay sau khi Hagi ôm cô chạy ra khỏi đó.

Tuy nhiên do sức nổ cực mạnh khiến cho cô và anh văng xa tận 5m.

Hagi dùng cơ thể mình ôm trọn lấy cô để tránh thương tích nặng nề.

Anh bị bình cứu hoả đập vào người nên bất tỉnh còn cô chân tay bị ma sát dưới sàn nhà nên máu cứ thế mà tuôn ra.

Cô cố cầm cơn đau vội dùng hết sức lực kéo anh Hagi về lại một góc tránh khí độc, rút ra chiếc điện thoại bấm một dãy sốCùng lúc đó phía dưới toà nhà, Matsuda sau khi gỡ thành công quả bom do tên hung thủ gây ra thì cũng đến toà nhà bị đặt bom do Hagi gỡ.

Anh cũng như thường lệ lúc nào cũng gọi điện thoại nhắc nhở bạn thân của mình mặc áo bảo hộ nhưng lúc nào tên Hagi cũng cứng đầu không mặc.

Vừa dứt điện thoại, khoảng 2p sau quả bom phát nổ, Matsuda như phát điên hét lên sống chết đòi lên chỗ quả bom ấy nhưng bị mấy người cảnh sát ngăn lại.

Cuối cùng cũng không cầm được nước mắt mà tuôn ra.

Đúng lúc này điện thoại của anh vang lên là Sakura, anh định không bắt máy vì quá thương xót cho người bạn của mình nhưng vẫn bấm nút trả lời thì nghe thấy giọng nói thều thào của Sakura- Khụ...khụ anh Matsuda, tầng 19 anh Hagi và em ở đây.

Nhanh lên nhé!- Nói xong cô tắt máy mặc kệ anh
- Ý em là sao.

Sakura- này Sakura.

Đừng tắt máy- Matsuda hét lênSao em ấy lại ở bên trong chứ.

Anh lần nữa xông vào, solo thẳng mặt với mấy tên cảnh sát rồi chạy thẳng lên.

Đến cầu thang tầng 19 thì thấy bóng dáng của một cô bé đang dùng khăn ướt bịt miệng cho một người đàn ông đang nằm bất tỉnh ở đó.

Thấy anh cô liền nói
- Anh Jinpei, ở bên này!Matsuda chạy vội đến chỗ của cô ngồi xuống đỡ Hagi dậy.

Thấy dáng vẻ chần chừ của Matsuda cô liền nói
- Anh Matsuda tình hình của anh Hagi rất nghiêm trọng, anh đưa anh ấy xuống trước đi, em vẫn ổn khụ.....khụ
- Nhưng............- Matsuda nhìn cơ thể lấm lem bê bết máu của cô, chiếc quần thể dục dài vì ma sát dưới đất mà rách rưới để lộ đôi chân nhỏ với nhiều vết thương dài, tay cô cũng chi chít những vết xước lớn, trên đầu còn rơm rớm máu.

Thấy vậy Matsuda không khỏi xót xaNhưng nhìn thấy người bạn thân của mình đang nằm thoi thóp ở phía dưới, hô hấp cũng ngày một khó khăn.

Anh biết tình trạng của Hagi nguy hiểm đến nhường nào.

Anh nói với Sakura- Bé Sa à, em cố đi xuống tầng 18 đi.

Ở đây ngột ngạt lắm gắng chờ 5p nữa sẽ có người tới ứng cứu em nhéNói xong anh vội quay đi ôm người bạn của mình đi cấp cứu.

Còn cô trong người mang nhiều vết thương nhưng cô vẫn gắng gượng đi xuống tầng vì đang rất lo lắng cho tình hình của Hagi.

Cô vừa xuống nơi thì xe cấp cứu cũng tới, cô nhanh chóng chạy lại xe cấp cứu để cùng vào bệnh viện nhưng bị Matsuda ngăn cản
- Em ở lại mà băng bó vết thương đi.

Hagi cứ để anh lo
Nhưng cô bỏ ngoài tai, gạt tay Matsuda ra không nói gì leo lên xe đi cùng.

Thấy vẻ cứng đầu của cô Matsuda cũng đành bất lực đi theo.

Đến bệnh viện Hagi được chuyển đến phòng phẫu thuật, anh và Sakura đã ngồi im lặng trước phòng phẫu thuật được 2h đồng hồ rồi mà chưa có thông báo gì.

Thấy thế Matsuda ngồi xổm trước cô xoa đầu rồi nói
- Sakura à, anh biết em đang rất lo cho anh Hagi nhưng bây giờ em đi xử lý vết thương trước đã nhé.

Tên Hagi đó mà tỉnh lại thấy em xấu xí thế này hắn sẽ không thích đâu.

Với lại một lúc nữa em còn phải đi lấy lời khai nữa- Anh định hỏi lí do tại sao cô lại xuất hiện bên trong toà nhà ấy nhưng lại thôi
Cô nghe thấy nhưng vẫn không nhúc nhích.

Matsuda lại phải diễn trò nịnh nọt cô.

Cảm thấy anh quá phiền phức cô đành nghe lời đi xử lí vết thương dù sao để lâu nó cũng sẽ bị nhiễm trùng.

Nghe cô đồng ý, Matsuda liền mỉm cười rồi bế cô lên.

Cô thì cũng không từ chối bởi hiện tại cô đang rất đau đớn không thể tự di chuyển được.

Cô được y tá phát một bộ đồ mới, sau khi cô thay xong thì được các chị bôi thuốc nhưng tên Matsuda đã giành làm.

Nhìn thấy mấy vết thương đó anh lại càng tự trách bản thân không bảo vệ tốt cho cô- Aaaa, đau quá nhẹ tay thôi được không ông già kia- Do suy nghĩ nên anh đã hơi mạnh tay đụng vào vết thương của Sakura
- Anh xin lỗi, anh vô ý quá.

Nếu em đau thì cứ bấu mạnh vào người anh là được- Matsuda nhìn cô nói
- Hứ.

Bà đây không thèmBình thường cô chọc ghẹo thì anh sẽ tìm mọi cách để trả treo, nhưng hôm nay anh có vẻ trưởng thành hơn trước kia.

Anh ngước mặt lên nhìn thẳng vào mắt cô hỏi
- Tại sao lúc đấy em lại ở trong đó- Câu hỏi đến quá bất ngờ làm cô hơi giật mình nhưng cũng thong thả nói
- Ừ thì lúc đó em đi làm bài tập với bạn, nhưng quên mua một ít đồ nên em định đi đến Siêu thị để mua thì đi ngang qua khu này.

Lúc đi qua thì em có va phải một người đàn ông có vẻ rất khả nghi.

Tên đó còn lẩm bẩm rằng
" Cảnh sát tụi bây toàn một lũ ngu ngốc.

Bọn mày có phá được bom đi chăng nữa thì tao cũng có cái này đây rồi"
Em chỉ nghe có chừng ấy thôi, nhưng suy luận một hồi thì em chắc chắn quả bom đó có gắn điều khiển từ xa là vậy đó

Cô nói một tràng dàu cho Matsuda nghe vừa kể vừa niệm phật vì câu chuyện mình vừa tạo ra.

Ai đời lại đi tin hung thủ lại tự đi nói ra thủ thuật gây án của mình chứ.

Matsuda cũng cảm thấy câu chuyện của cô có vấn đề nhưng cũng không hỏi thêm nhiều anh ôn tồn nói- Lần sau có nghe được điều gì từ hung thủ thì phải nói cho cảnh sát các anh biết, chứ không được tự ý hành động nghe chưa- Thì lúc đó em cũng nói với cảnh sát rồi còn gì nữa.

Mà họ nói rằng không tin đứa con nít như em.

Cái lão thủ phạm nói cũng không sai, cảnh sát các anh là đồ đại ngốc.

Nếu lúc đó em không lên nói với anh Hagi thì chắc tên đó đã bị nướng chín từ lâu rồi- Sakura cãi lại- Ừ ừ.

Sakura là người thông minh nhất được chưa- Anh nóiMatsuda không thể nói lại vì cô nói có phần cũng đúng.

Anh dán băng cá nhân lên đầu cô nữa là hoàn thành xong việc băng bó.

Nhìn cô bây h rất giống cái xác ướp, ngoại trừ cái mặt và phần thân thì tất cả nơi khác trên cơ thể toàn là băng gạc.

2 anh em băng bó khoảng 20p thì xong họ tiếp tục đi đến phòng phẫu thật của Hagi.

Đến tận bây h đèn vẫn còn sáng, khoảng 5p sau thì bác sĩ đi ra- Bác sĩ tình hình bệnh nhân bên trong như thế nào rồi- Matsuda chạy tới hỏiVị bác sĩ thở dài lắc đầu rồi nhìn họ.

Tai cô như ù lại, k cầm được nước mắt, rồi tự dằn vặt bản thân mình
- huhuhu, tất cả....hức tất cả đều là do lỗi của em. anh Hagi....hức.....là lỗi của em em thực sự xin lỗi
Matsuda cũng không còn giữ nổi bình tĩnh lên tiếng chất vấn vị bác sĩ
- Ông đang đùa tôi có đúng không, cậu ấy làm sao....làm sao có thể như vậy được- nước mắt cũng tự động lăn trên mà của anh
 
Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
Chap 14: Giải cứu Hagiwara p3


Thấy phản ứng của người nhà bệnh nhân như vậy người bác sĩ cũng nói
- Thương tiếc cho gia đình, bệnh nhân Hirai Eisuke từ trần lúc 9h17p hưởng dương 97 tuổi.

Mong gia đình nén đau thương- Ông bác sĩ vừa dứt câu đã vội rời điSakura bây h đang khóc như mưa thì nghe ông bác sĩ nói có gì đó sai sai" Êi, Hirai Esuke là ai còn 97 tuổi nữa.

Không phải là Hagi sao"Vừa khóc vừa suy nghĩ thì Matsuda vội lấy điện thoại ra chụp chụp
- Khóc nhiệt tình vậy sao, phải chụp lại làm bằng chứng cái đã nè
- Haha, nhóc cũng có ngày này à bị troll rồi nhaaa- Hiro đi cùng người bạn của mình bước đến
- Mấy anh....

Mấy anh dám trêu em sao.

Bị điên không hả, trêu gì mà quá đáng- cô nhẹ lòng nhưng cảm thấy rất tức giận vì trò đùa của mấy tên dđó Rei chạy tới dùng khăn lai nước mắt cho cô, bình thường anh rất hay chọc ghẹo cô cảm thấy cô chỉ là 1 cô nhóc nhưng thấy cô bất chấp tính mạng để bảo vệ bạn của mình anh lại có cái nhìn khác.- Ca phẫu thuật của anh Hagi đã thành công từ lúc em rời khỏi đây khoảng 10p rồi.

Người nằm trong đấy mới được đưa vào cách đây ít phút thôi
Mà các cậu thiệt là, trêu gì không trêu lại đưa tính mạng của người khác ra đùa.

Trẩu vừa thôi - Rei nghiêm mặt nói- Nhưng mà, chúng ta là một thuyền mà sao bây giờ cậu lại......- Matsuda oan ức nói- Lại cái gì mà lại.

Tớ thấy các cậu làm không đúng thì nói thôi- Rei trả lời- Tránh ra đi anh Zero, anh bây h còn định diễn vở kịch gì nữa.

Định lừa con ngốc này hay sao.

Em về đây- cô tức giận bỏ đi

- Này Sakura, anh có diễn gì đâu, oan cho anh quá.

Để anh đưa em đi- Rei nói
- Thôi khỏi em tự về được- Cô quay sang nhìn cả bọn với ánh mắt sắc lẹm làm cả bọn ớn tận sóng lưng
- Em không định đi thăm Hagi sao?- Matsuda hỏi cô
- Không chết là được rồi- cô lạnh lùng nói rồi bỏ đi
Hiro thấy thế thì liền quay qua trách Matsuda
- Em ấy bây h chắc giận thật rồi, tại cậu cả đấy Matsuda bày cái trò gì thế không biết.

Tớ bây h không có sách Holme mà dỗ con bé đâu
- Tớ mới là người bị vạ lây đây nè.

Ra an ủi con bé mà lại bị tính là đồng bọn của mấy người đây- Rei ủ rũ nói
- May mà tên Date không tới, nếu mà tới thì cả bọn ăn no đòn cho mà coiiiii- Matsuda cũng nói thêm
- Haizzz, mấy cậu lo đi dỗ em ấy đi tớ không biết đâu- Rei thở dài nói

Haizzzzz- cả 3 cùng thở dài

——————-

3 ngày sau, Hagi cũng đã tỉnh.

Nhưng Sakura vẫn chưa tới thăm anh một lần nào cả.

Bây h Hagi đang nằm liệt giường, chân bị gãy phải treo lên, bị động não nhẹ nhưng không ảnh hưởng gì nhiều.

Vấn đề bây h là anh không chịu ăn
- Này Kenji cậu lớn như vậy mà còn không chịu ăn hả.

Hả mồm ra ăn mau lên- Matsuda đứng một bên cằn nhằn
Còn chị của anh là Chihaya cũng bất lực dù sử dụng bạo lực hay dỗ ngon ngọt anh đều không chịu ăn.

Cứ một hai đòi bé Sa bé Sa, làm cô cứ tưởng là cô gái nào bỏ bùa mê cho cậu ta vậy.

- Không chịu, các cậu dẫn bé Sa tới đây đi rồi tớ ăn.

Không lí nào mà đã 3 ngày rồi con bé không đến thăm tớ dù một lần chứ

Matsuda, Hiro và Rei nhìn nhau cười trừ.

Thấy biểu cảm đáng nghi của họ Hagi như đã lường ra tất cả
- Nói nhanh lên các cậu đã chọc gì con bé hả, làm nó bây h giận lây tớ rồi.

Có nói không không thì tớ đi tìm em ấy cho mấy cậu xem

Thấy Hagi bị kích động, Matsuda đành kể hết ngọn ngành làm cho 4 người có cả anh Date đi để giám sát họ phải tới nhà dỗ con bé.

Lái xe đi cả dọc đường mà 3 anh tướng đổ mồ hôi hột thảo luận sôi nổi để tìm cách dỗ Sakura.

Bàn xong kế hoạch thì cũng đến nơi.

Anh Date bấm chuông cửa
Binh bong


Nghe thấy chuông cửa reo, Sakura bèn ra mở cửa thì thấy anh Date và 3 thằng nhát gan đứng đằng sau thấy anh Date cô vui vẻ chào

- Helu anh Date, lâu ngày quá không gặp

Thấy thái độ vui vẻ của cô với tên Date nhưng lại lạnh lùng vô cảm với 3 người họ thì ai cũng ra tín hiệu SOS vì điều này ko có trong kịch bản.

3 thằng nhìn nhau không biết nói gì thì cô lại nói

- Anh Date đến đây có việc gì à?

Sao lại tới đây vậy
- À à, anh thì không có mà mấy thằng em của anh có tí chuyện muốn nói với em đó bé Sa- Date đẩy 3 tên lên trước
- Mấy anh này là ai vậy em không biết gì mà nói chuyện hết.

Mấy anh về đi- cô lạnh lùng nói lại đóng cửa nhưng bị mấy cánh tay chặn lại

- Sakura ơi bọn anh biết lỗi rồi, lần sau bọn anh trừa không dám làm nữa.

Em tha lỗi cho bọn anh nha- Rei vứt bỏ liêm sỉ cuối cùng của mình cầm lấy tay cô mà nói
- Đúng đấy bọn anh sẽ không bao h trêu em nữa- Matsuda và Hiro đồng thanh nói
- Em đâu có giận gì đâu, mấy anh bỏ tay em ra nhanh lên-cô dùng tay còn lại gỡ tay Rei ra thì bị kéo ra khỏi nhà

Mấy tên kia không nói gì mà trực tiếp kéo nhẹ cô lên xe, còn cô thì ra sức chống cự nhưng không được.

Vừa ngồi lên trên xe cô đã hét lên

- Anh Date mấy tên này đây là bắt cóc em đấy, anh định nhắm mắt làm ngơ hay sao

- Anh hết cách rồi Sakura ơi, ai bảo em không vào thăm Hagi với cậu ta không chịu ăn uống gì hết.

Bắt bọn anh phải đem em vào đấy

- Mấy anh được lắm dám thông đồng cả lũ, đúng là cá mè một lứa hết mà.

Em là bệnh nhân đấy, thả em ra nhanh lên- Sakura hét toáng làm ầm ĩ trên xe

Như trong kế hoạch bọn họ lấy từ trong túi áo một cuốn sách Holme như mọi lần nhưng khổ nỗi cô cũng có một quyển tương tự.

Không dừng lại ở đó họ lấy ra một đống Socola ra cho cô nhưng cô không phải loại người thích ăn.

Cuối cùng Rei tung con bài cuối cùng hỏi:

- Vậy bây h em muốn bọn anh làm gì để em hết giận đây

- 5 món hàng mà Fusae mới ra, không được thiếu 1 cái- Cô vừa nói vừa giơ bàn tay lên

- Gì hả, bọn anh làm cảnh sát chứ có phải đi ăn trộm đâu mà đào ra 5 cái món đồ hiệu đó cho em- Matsuda than trời nói

- 10 mẫu mới nhất- cô không thay đổi sắc mặt kiên quyết nói

- Chốt 5 cái.

Bọn mình làm hoà nhé được không- Hiro thấy tình hình không ổn nên đành nuốt nước mắt chấp nhận
 
Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
Chap 15


- Biết rồi, làm hoà thì làm hoà- Sakura nói - Làm hoà thì phải cười tươi rạng ngời lên đừng có mà làm cái mặt bà già như vậy, nhanh lão hoá lắm đấy- Matsuda dùng tay nhích khoé môi của cô tạo thành hình cười- Ờ, hahah- cô cười một cách gượng gạo như ai ép buộc
- Thooi mà, đừng giận bọn này nữa nha.

Đi mà Sakura chan- Rei lại bắt đầu làm nũng
- 3 anh nói xin lỗi đàng hoàng thì em sẽ hết giận- Sakura liếc mắt nói- Khụ khụ.....

Cho tụi anh xin lỗi em nha Sakura, lần sau bọn anh không dám chọc đứa em gái dễ thương cute này nữa- Cả ba đồng thanh nói- Cái gì cơ?

Em không nghe rõ nói lại lần nữa em nghe coi- Cô cười khẩy- Dạ cho bọn em xin lỗi chị ạ, lần sau bọn em không dám nữa đâu.

Chị Sakura là tuyệt vời nhất- 3 anh nói lớn- Thôi được rồi, chị thấy các em biết hối lỗi thế là tốt.

Chị sẽ tha lỗi cho các em, còn mấy chiếc túi thì tuần sau gửi đến nhà cho chị nhé- Dạ chị- Mấy tên đó nghe vậy mà gớt nước mắt, đau xót cho cái ví của mình.

Vậy là tiền tiêu vặt 1 tháng của họ coi như bay theo mâyLuyên thuyên một hồi thì cũng đến bệnh viện XX, vừa đi trên hành lang cả bọn trêu chọc nhau như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Đến trước phòng bệnh của Hagi cả bọn đứng hình vì trong phòng bệnh bây giờ chật kín người.

Không phải chật vì là người nhà đến thăm mà là mấy cô y tá còn có cả mấy bà cô bác sĩ cũng tới xem visual của anh.

Thấy thế Hiro đành chép miệng- Tên Hagi đúng thiệt là sát gái thật, kể cả có đang nằm liệt giường thì cũng có cả tá cô theo.

Thiệt là nhức đầu quá
- Cái thằng Hagi nhân lúc không có anh em mình ở đây lại giở trò gì nữa rồi- Matsuda cũng lắc đầu ngao ngán
- Xin phép cho bọn tôi vào được không- Date chen vào trong đám đông mở đường dẫn chúng tôi đi vào thì thấy cảnh tượng làm cho cả bọn kinh hãi
- Nói Aaaaaa nào, há miệng to ra nào anh Hagiwara- một cô y tá đang cầm muỗng đút từng thìa vào mồm của anh
- aaaaaaaaa- Hagi cũng nghe theo lời của cô y tá há miệng to raNhìn thấy cảnh này cả bọn muốn lao lên đấm cho tên kia một phát.

Lúc nãy mình đút còn bảo sống chết không chịu ăn mà bây h coi kìa.

Nó chính là không thích tụi này đút cho nó chứ gì nữa.

Còn Sakura thì nhìn Hagi như một sinh vật lạ cô lên tiếng giải tán đám đông:
- Xin làm phiền ông chú của tôi muốn được nghỉ ngơi mong mọi người rời khỏi phòng ạ!!!!!Nhìn thấy cô bước vào Hagi không khỏi vui mừng vì cô không bị thương nặng, anh vui vẻ nói- Sakura ơi, Huhu sao đến bây giờ em mới đến thăm thằng anh này chứ, có biết là anh ở trong này một mình sợ lắm không bé Sa~~~~- Em thấy hiện tại anh Hagi rất khỏe chứ không phải không chịu ăn như mấy anh ấy nói.

Trông anh như thế kia thì chắc tầm 1-2 ngày nữa là xuất viện nữa rồi nhỉ- Cô vừa tiến đến đặt bó hoa lên bàn rồi lại ngồi xuống chống cánh tay lên bụng của Hagi làm anh đau hét lớn- Oái, con ranh này, anh là bệnh nhân đấy.Định làm người anh tốt một bữa mà mày cũng không cho nữa.

Keo kiệt mà- Hagi phồng má nói- Thôi được rồi, tính con bé cậu là người rõ nhất mà.

Nó chỉ là hơi đanh đá một tí nhưng nó yêu quý cậu hơn cậu tưởng đấy- Date lên tiếng giảng hoà
- Em có quý cái tên hút gái đấy đâu anh đừng có hiểu nhầm anh Date ơi- Sakura nói rồi liếc sang Hagi- Bằng chứng là em đã liều mạng cứu Kenji trong vụ nổ bom đấy mà, không có em thì chắc tên này thăng thiên từ lâu rồi.

Còn bây giờ bọn anh chắc đang khóc lóc sướt mướt rồi mua gà khoả thân cho nó ngắm rồi- Rei nói với cô- Cậu nói đúng đấy, cũng may là lúc đấy em ấy cứ một mực kêu mình rời khỏi đó chứ không thì......- Hagi nghĩ lại cảnh tượng đó mà lạnh sóng lưng
- Nhưng cũng cảm ơn em nhé Sakura, anh nên cảm ơn em như thế nào đây- Hagi hỏi cô- Cảm ơn cái gì chứ, nhưng nếu anh muốn cảm ơn em thì anh nên xem lại bản thân mình đi.

Làm việc mà không mang đồ bảo hộ, cảnh sát mà bất cẩn như vậy.

Quá coi thường mạng sống của mình, nếu anh mà ngủm thì người đau lòng nhất chính là người thân, bạn bè của anh đấy...... cô nói một tràng đạo lý dài khiến tên Hagi nghe mà sợ xanh mặt, hậu quả của việc lười mang đồ bảo hộ, quá xem thường quả bom của hung thủ mà gây ra một loạt hậu quả nặng nề cho người thân của mình.

Mấy tên còn lại cũng gật gù đồng ý.

Chỉ có tên Matsuda đang xanh mặt vì tình cảnh của Hagi cũng giống như mình đều kiêu ngạo, xem thường hung thủ làm cho anh phải có góc nhìn khác cho những nhiệm vụ tiếp theo- Mà thôi, cũng trễ rồi em về trước đây, hôm nay em còn có buổi tập để chuẩn bị thi Kendo nữa.

Anh Hagi nhớ giữ gìn sức khoẻ đấy, nếu còn không ăn thì em bẻ gãy răng của anh đó nghe chưa.

Cho anh suốt đời ăn cháo luôn- Sakura vừa nói vừa giơ nắm đấm cảnh cáo anh
- Vâng vâng, biết rồi thưa cô nương- Hagi sợ hãi gượng cười đápĐịnh mở cửa ra về thì bỗng có một lực mạnh mở cửa trước, là một cô gái với mái tóc màu nâu cam cùng với một khuôn mặt rất xing đẹp khiến cô thầm cảm thán "nhan sắc này cũng quá là đẹp rồi".

Đang mải chăm chú với vẻ đẹp của người trước mắt thì cô gái kia hỏi
- Em là......

- À vâng, em là Minamoto Sakura là bạn thân của anh Hagi- cô vừa nói vừa nghĩ đây chắc chắn là chị gái của anh ta tên là Hagiwara Chihaya- Đừng nói em là bé Sa mà tên Kenji hay nhắc đến đấy nhé- cô hơi bất ngờ vì bé Sa là tên của người yêu thằng em mình nhưng mà đó lại là một cô nhóc đáng yêu mới học cấp 2 mà thôi- Chắc là vậy đấy chị, mà chị có phải là chị gái của anh Kenji không ạ- cô lễ phép hỏi
 
Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
Chap 16


Thấy cô như vậy mấy tên kia tưởng cô bị ai nhập, sao nhóc đó bây h lại lễ phép như vậy, nhóc đó chưa bao giờ nói với mình như thế, thiệt là ghen tị mà- 5 tên đang còn đứng ở đó nhăn mặt thầm nghĩ - Chị là Hagiwara Chihaya là chị gái của anh Hagi đó, em chính là đứa nhóc đã cứu thằng em của chị phải không, may mà có em không thôi nó chầu trời rồi.

Chị phải cảm ơn em như thế nào đây- Chihaya nói nhưng mắt lại liếc về phía tên Hagi làm cho anh chảy mồ hôi hột
- Dạ haha việc nên làm mà- Cô gượng cười đáp
- Mày nghe cho rõ đây Kenji, đây là lần cuối chị nhắc mày mặc áo quần bảo hộ đấy.

Chị mày mà nghe có thông tin mà mày không mặc thì đừng có trách
Thấy được uy quyền của Chihaya còn lớn hơn cả Sakura nên Hagi gật đầu dạ vâng lia lịa.

Còn Chihaya lại nhẹ nhàng quay sang nói chuyện vs Sakura
- Hay là chị em mình đi ăn đi.

Lần này chị bao- Dạ thôi chị ơi.

Hôm nay em phải đi tập luyện để thi đấu rồi, chắc là để bữa sau chị ha- cô từ chối - Thế thì thôi vậy, mà người em đang bị thương như vậy thì tập luyện cái gì chứ- Chihaya hỏi cô- Em đến để làm vài thủ tục thi đấu với lại xem cách đấu của đối thủ thoii chứ em chưa tập luyện được đâu.

Vậy thôi em đi về trước đây.

Tạm biệt anh chị- Sakura tạm biệt mọi người rồi đi về cùng Matsuda thấy vậy cô liền hỏi- Anh Jinpei thích chị Chihaya đúng không?

Bị nói trúng tim đen Matsuda bất ngờ nhưng cũng giả vờ bình tĩnh hỏi:
- G-Gì cơ, ai nói với nhóc là anh thích cái bà cô cọc cằn khó tính đó vậy, cấm nhóc nói linh tinh trước mặt chị ấy đó nha
- Không thích sao, có thiệt không vậy.

Nhưng trực giác của em lại mách bảo kiểu khác đấy
" không thể nói cho tên đần đó biết mình đọc truyện Conan nên mới biết được"- cô thầm nghĩ

- Vậy là trực giác của nhóc có vấn đề rồi đấy, anh đây chả có cảm tình với bà cô đó chút nào- vừa nói mặt anh đỏ lên
- Ai nói không thích mà vừa nhắc đến mặt đã đỏ rồi kìa.

Úi chà chà anh cảnh sát của chúng ta còn ngốc nghếch lắm.

Nói thiệt đi rồi em giúp anh tán chị ấy- cô cười nói
- Nhóc có cách sao, là gì hả- Matsuda hỏi cô
- Hahaha, còn tưởng anh không có thích.

Lêu lêu em méch chị Chihaya- cô chọc anh
- Nhóc dám lừa anh mày à, nhưng mà em đừng nói với cô ấy nha, xin em đó Sakura-Matsuda trầm tư nói với cô
- Em biết rồi, em không phải đồ nhiều chuyện đâu.

Mà chị ấy là mối tình đầu của anh sao.

Bây h anh còn thích chị ấy không?- cô hỏi anh

- Đúng vậy, mối tình đầu của anh là chị ấy đó.

Nhưng cô ấy đã từ chối rồi, cho nên anh bây giờ cũng coi đó là tình cảm của người em dành cho chị gái của mình thôi.

Với lại bây giờ anh cũng có tình cảm với một cô gái rồi- Matsuda cười rồi nói

- W-What?????

Anh nói cái gì, anh mà cũng thích một ai hả- cô bây giờ ngạc nhiên thầm nghĩ
"Má ơi, tên này có crush rồi ư, trong nguyên tác thì chỉ sau khi vào tổ điều tra ở Tokyo thì mới gặp rồi thầm mến cô Sato thôi mà.

Loạn rồi, loạn rồi"

Thấy phản ứng ngạc nhiên của cô làm anh không khỏi bật cười rồi nói
- Sao, anh có người mà anh thích thì sao nhóc ngạc nhiên vậy.

Chẳng lẽ nhóc ghen à- Anh trêu chọc cô nói

- Ông chú có bị hâm không.

Định trâu già gặm cỏ non trẻ con thì chơi đồ cổ à.

Mà người ông chú thích là ai vậy, kể cho Sakura nghe đi, đi mà đi mà........- Cô làm nũng với anh

Nhìn thấy bộ dạng làm nũng của cô làm cho anh đỏ mặt, đây chắc là lần đầu cô làm nũng với anh.

Nhìn cô bây h rất dễ thương thú thật thì người anh có tình cảm đang ở trước mặt và đang làm nũng với anh.

Nghe thì có vẻ rất biến thái với một cô nhóc học lớp 8 làm anh cực kì bối rối.

Ừ thì nuôi lớn vài năm nữa rồi bày tỏ tình cảm sau cũng chưa muộn.

Bỗng nhiên có tiếng lôi kéo anh về thực tại
- Nè anh Matsuda, nói đi nói cho em đi.

Em thề sẽ không mỏ nhọn mà đi kể với ai đâu.

Sakura xin thề
-

Sau này rồi em sẽ biết thôi.

Hỏi làm gì, lên xe rồi anh chở mày đi- Matsuda mở cửa ngồi lên xe

Cô trên đường đi không ngừng hỏi về tung tích của cô gái đó, Matsuda thì cũng ầm ừ cho qua khiến cô thật sự tò mò.

Luyên thuyên một hồi thì cũng đến, cô tạm biệt anh rồi vào trong.

Suốt cả buổi cô không thể nào tập trung được.

Aizza cút đi cút đi, không suy nghĩ nữa Sakura ơi, tên đó thích ai thì kệ cha nó, mày không cần phải biết đâu.

Sau đó cô trở lại trạng thái bình thường như mọi ngày
————

Sau khi về nhà, cô nằm xuống chiếc giường của mình nghĩ lại mọi việc đã xảy ra bây giờ tay chân cô vẫn còn bủn rủn khi nhớ lại quả bom đấy.

Dù gì cô cũng là một học sinh chưa bao h thấy bom là như thế nào chỉ biết sức công phá của nó qua phim ảnh.

Chỉ vì quá chủ quan nên cô mém tí đã không thể cứu được anh Hagi và kể cả cô nếu lúc đó mà chậm khoảng 10s nữa thì chắc chắn cô và anh sẽ chết.

Chính vì thế mà mỗi mình phải có kế hoạch kĩ lưỡng từ trước để không xảy ra bất kì hậu quả nào.

Tên Matsuda cũng chính vì tên hung thủ đó nên mới chết, cho nên bây h chỉ cần bắt được tên đó thì chuyện của anh Matsuda coi như xong.

Dù mình đã đọc tập đó rồi nhưng mình không thể nào nhớ được khuôn mặt của tên hung thủ chỉ nhớ đó chính là một người đàn ông mà thôi.

Làm sao mà bắt được tên đó đây trời.

Dù mình cũng có khả năng suy luận khá tốt nhưng chưa thực hành lần nào, mình chỉ suy đoán nước đi của hung thủ qua Conan với Sherlock Holme thôi- Cô vừa suy nghĩ vừa đau đầu

- Sao mà mình không thử mượn khả năng của Shinichi chỉ.

Tên đó là nhân vật chính của câu chuyện mà.

Chắc chắn tên đó sẽ có phương án giải quyết thôi.Ừm chắc chắn là vậy, đi ngủ thôi- Cô nằm trên giường phấn khích vì ngày mai sẽ đc gặp main chính của câu chuyện
 
Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
Chap 17: Gặp gỡ thám tử miền đông Kudo Shinichi


Ngày hôm sau, sau buổi học
-Cậu hôm nay không đi làm bài tập với mình được sao.

Không có cậu thì chán lắm- Nanami nói
- Tớ có việc cực kì khẩn cấp đó Nana, việc siêu cấp quan trọng luôn.

Thôi bây h tớ đi nhé- Sakura
Sau khi tạm biệt Nanami cô dùng xe đạp đi đến đường Beika.

Đứng trước một căn biệt thự lớn cô nhấn chuông
- Ting ting
Người trong ngôi nhà nghe thấy tiếng động thì cũng vội ra mở cửa.

Trước mắt cô là một cậu học sinh lớp 8 khuôn mặt nhìn rất giống với tên Kaito.

Thấy một bạn gái trạc tuổi đứng trước nhà mình, cậu cứ nghĩ chắc cô nhóc này đến để gửi thư tình cho cậu.

Cho nên cậu nhìn cô bằng ánh mắt bất cần đời rồi nói- Chào cậu, không biết cậu đến đây có chuyện gì vậy?

Thấy được ánh mắt của cậu, cô cũng bật cười đáp:
- Cậu Kudo đừng có hiểu lầm nha, tôi đến đây có việc uỷ thác cho cậu chứ không có ý gì đâu
Nghe thấy vậy Shinichi ngỡ ngàng suy nghĩ
"Gì chứ, sao con nhỏ này có thể nhìn ra được suy nghĩ của mình chứ.

Vẻ mặt của mình hiện rõ như vậy sao??"

Nhưng cậu vẫn lạnh lùng nói
- Tôi chẳng suy nghĩ gì cả, mà cậu định uỷ thác cho tôi chuyện gì.

Tìm đồ thất lạc, tìm mèo,tìm chó hay sao?

- Cậu đã nghe qua vụ đánh bom ở khu vực XX chưa, tôi muốn cậu và tôi điều tra về vụ đó- cô thay đổi sắc mặt nói với Shinichi một cách nghiêm túc
- Cậu đang đùa tôi à, chuyện như vậy đâu phải là việc của mấy đứa con nít.

Tốt hơn hết là cậu mau về nhà đi, cứ để việc đó cho cảnh sát lo- Shinichi nói định đóng cổng đi vào nhà
Nhưng cô lại cầm lấy cánh cổng ko cho cậu đóng lại rồi nói:
- Không phải bình thường cậu rất hứng thú về mấy vụ án đó sao, một thám tử như cậu mà lại bỏ lỡ những vụ án liên quan đến cả trăm sinh mạng như vậy sao.

Cậu xem cậu có xứng với cái danh thám tử không hả- Sakura nói với giọng điệu thất vọng
- Th..Thám tử ư.........

Chưa để cậu nói xong cô đã xen vào
- Sherlock Holme đã từng nói " Trong từ điển của tôi không có hai từ bỏ cuộc" nếu cậu Kudo đây không đồng ý thì thôi vậy.

Tôi phải đành điều tra một mình rồi
Cô buông tay ra khỏi cánh cổng rồi quay lưng đi thì bất ngờ Shinichi cất giọng
- Tôi sẽ giúp cậu với điều kiện là cậu phải nói cho tôi lí do
Nghe tới đây bốc giác Sakura nở một nụ cười đắc thắng " Bị cắn câu rồi, đúng thiệt là mỹ nhân kế chưa bao h là lỗi thời"- cô thầm nghĩ - Được thôi, vậy ngày mai tôi sẽ đến nhà cậu bàn việc, tiện thể nói lí do cho cậu luôn nhé.

Tôi là Minamoto Sakura rất vui vì được hợp tác- cô nói rồi đưa tay ra bắt tay
- Tôi là Kudo Shinichi, rất vui vì được hợp tác- Cậu cũng đưa tay đáp lại cái bắt tay của cô
- Nhưng mà cậu Minamoto ....tại sao cậu lại uỷ thác công việc quan trọng đó cho đứa học sinh lớp 8 như tôi chứ- Shinichi ngờ vực hỏi Sakura
- Vì fan của Sherlock Holme ai cũng đều là người tốt cả mà- cô nói rồi nở một nụ cười quay người leo lên xe rồi đi về nhà

Thấy nụ cười đó, tim Shinichi như hụt một nhịp, thoáng đỏ mặt.

Cậu không thể hiểu được cảm giác lúc nãy là gì.

Cậu nghĩ chắc là thấy Sakura cũng là fan của Holme nên mới như vậy.

Chắc chắn là như vậy rồi.

Ngày hôm sau———

Tại nhà của Shinichi Kudo
- Ra là vậy, cậu muốn bảo vệ anh trai làm cảnh sát bên tổ đội bom mìn khỏi nguy hiểm nên cậu muốn tôi tìm ra hung thủ giúp cậu chứ gì- Shinichi nói
- Ờm, tôi vì anh trai nên mới đến nhờ cậu đó.

Vậy nên mong cậu hãy cố gắng hết sức- Sakura
- Được rồi, tôi sẽ cố gắng

Thế rồi cả hai cùng đến khu chung cư bị đánh bom vào 5 ngày trước, bây h khu chung cư bị phong toả cảnh sát ra vào tấp nập.

Hai đứa định bước vào điều tra thì bỗng nhiên
- Bing
- Bing

Ui da, đau quá- cả hai đứa đều bị cốc đầu nên kêu lên thảm hại.

Nhìn lên thì thấy Matsuda đang hầm hừ miệng còn không ngừng chửi bới:

- Con nhóc này, ai cho phép mày vô hiện trường vụ án hả.

Bây h còn đem theo bạn trai đến chơi nữa.

Có biết ở đây là chỗ nào không- Matsuda vừa nói vừa liếc Shinichi
Thấy thế cô cũng không thua mà nói
- Em đến đây là để điều tra tên hung thủ đánh bom, còn đây là Shinichi Kudo là thám tử.

Cậu ấy là người được em uỷ thác, anh đánh khách của em là vô văn hoá lắm đấy- cô đưa cho anh ánh mắt hình viên đạn
- Khách khứa gì thì kệ nhóc, bây giờ nhóc mau rời khỏi chỗ này, để đây cho người lớn làm việc.

Đừng có giở cái trò thám tử ở đây.

Hạ sĩ Ya đưa hai đứa nhóc này rời khỏi chỗ này nhanh lên

Nói rồi hai đứa bị lôi cổ ra ngoài mệt mỏi ngồi xuống chiếc ghế gần công viên thấy thế Shinichi liền phụt cười

- Thế anh cảnh sát lúc nãy là anh trai cậu- Shinichi liếc nhìn cô

- Haizzzz.

Cũng có thể nói là như vậy, cái thằng anh gì mà ngu người ta đã có ý giúp đỡ mà còn đuổi đi nữa, không những vậy còn tác động vật lý nữa giờ tôi u cả đầu rồi nè- cô vừa nói vừa thoa lên cái chỗ bị sưng

- Tôi mới là người bị oan này, mà chắc bây h tụi mình không thể tiếp tục điều tra nữa rồi.

Chắc phải tạm dừng chuyện này lại thôi- Shinichi

- Dừng là dừng thế nào được, mà này Kudo không phải cậu có thân một chú cảnh sát à tên là Megure gì đó, cậu nhờ ông ấy giúp đi có được không

- Ừ thật là tôi có quen Bác ấy nhưng bây h Bác ấy đang trong kì nghỉ sợ là không giúp được- Shinichi

- Haizzzz, không còn cách nào khác à.

Aizzza nhức dđầu quá đi

- Mà nè, cậu điều tra tôi à Minamoto- Shinichi nhìn cô hỏi

- Hả- cậu..cậu đang nói gì hả.

Ai thèm điều tra cậu làm gì- Sakura ấp úng nói

- Vậy tại sao cậu lại biết tôi có thân với bác Megure hả, với lại câu trả lời lúc nãy của cậu rất đáng nghi ngờ-Shinichi nhìn vào cô một cách nghiêm túc làm cô đổ cả mồ hôi hột nhưng vẫn bình tĩnh trả lời

- Nếu cậu đã biết rồi thì tôi không dấu nữa, tôi phải điều tra cậu chứ.

Tôi phải biết năng lực của người mà tôi định uỷ thác là như nào.

Thế nên tôi mới chọn cậu đó.

Mà trong quá trình điều tra tôi đã rất bất ngờ khi cậu là fan của Sherlock Holme giống tôi đó-Sakura

"Trình nói dối của mình đúng là thượng thừa, phải mau chuyển qua chủ đề khác để đánh lạc hướng mới được.

Tên Shinichi quả thực quá nguy hiểm, mình chỉ cần lỡ mồm là nguy to"- cô thầm suy nghĩ

- Cậu cũng là fan của Sherlock Holme ư, tôi rất thích ông ấy.

Vậy sau này chúng ta làm bạn tốt nha, mà cậu đừng kêu tôi bằng tên Kudo nữa cứ gọi Shinichi như bạn bè bình thường đi.

Mà về chuyện tên đánh bom đó, tớ sẽ về nhà nói với ba

- Ừm, phải nhờ cậu rồi.

Nếu có thông tin về vụ việc này, nhờ cậu thông báo với tôi một tiếng nha.

Làm phiền cậu rồi Kudo- cô nói với Shinichi

- Biết rồi, mà tôi bảo cậu có thể gọi tôi bằng tên mà Sakura- Shinichi nói

- Không là không, còn lâu nha mầy.

Tôi về trước đây, bye bye Kudo ble- cô vừa nói vừa làm mặt quỷ

"Cái con nhỏ này, người gì mà xấu tính thế biết.

Vừa nhìn nó dễ thương một tí mà giờ thì hết òi.

Bố mày không thèm nha con" Shinichi nhăn mặt suy nghĩ

————-
Note: Chỉ những người bạn thân thiết hoặc được cho phép mới được gọi tên thôi (văn hoá Nhật đó mấy ní)

———
 
Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
Chap 18


Vụ của anh Hiro mình cũng không biết nhiều lắm, nên phần này là do tự mình tưởng tượng thôi.

Không đúng với trong nguyên tác Conan, mọi người đọc thì cho mình ý kiến ạ❤️❤️❤️
—————-•

Vậy là sau 1 tháng, vụ án vẫn không có gì tiến triển.

Kẻ đánh bom vẫn nằm ngoài vòng pháp luật, dù có điều tra kiểu gì thì cũng bó tay.

Cho nên cô đành từ bỏ kế hoạch rồi lên cho mình một phương án khác mà thôi.

Nhưng trước hết là phải nghĩ ra cách bảo vệ anh Hiro trước, đây cũng chính là vấn đề mà cô đau đầu nhất vì chuyện này có liên quan đến tổ chức áo đen.

Cô cũng không biết cụ thể nơi xảy ra vụ án là ở đâu, có thể là ở Nhật Bản hoặc cũng có thể là ở nước ngoài khiến cô rất hoang mang bởi phạm vi hoạt động của tổ chức là rất lớn.

Cô cũng không thể hỏi trực tiếp được vì điều đó sẽ làm cho cô bị nghi ngờ. cũng không thể đặt máy nghe lén được bởi họ rất nhạy bén khó có thể qua mặt được họ lắm.

Điều duy nhất cô biết là anh Hiro sẽ hi sinh vào 7/12 vào năm anh 24 tuổi mà thôi————-Thoáng chốc thì 2 năm cũng trôi qua, Sakura cũng là học sinh lớp 10.

Hôm nay chính là ngày đầu tiên của tháng 12 cũng tức là chỉ còn 7 ngày nữa là đến ngày mà Hiro chết.

Cô đang rất đau đầu cho việc này, cho đến bây h cô cũng không biết chính xác nơi xảy ra là ở đâu.

Cho đến ngày 2/12

Đang trên đường đi học về cùng với cô bạn Nanami thì bỗng Sakura thấy chiếc xe RX-7 đậu sát bên đường, không thể sai được đó chính là chiếc xe của anh Rei.

Không những thế người ngồi cạnh anh chính là Hiro, người chuẩn bị lên thớt.

Thấy vậy cô vội tạm biệt Nanami rồi âm thầm đi theo chiếc xe.

Nhân cơ hội rồi lắp chiếc máy nghe lén vào khi 2 người đi làm nhiệm vụ.

Xong việc cô vội cuốn gói đi về nhà, đeo chiếc tai nghe ở tai thì cô bỗng nghe thấy tiếng động

- Cậu nói gì Zero, chúng ta có nhiệm vụ ở NewYork sao?

- Giọng của Hiro
- Ừm, 7/12 Gin yêu cầu chúng ta đến khu nhà XX không biết là tên đó âm mưu chuyện gì đó nữa- Rei thở dài mệt mỏi trả lời

-Tôi cảm thấy chuyện này có điều bất thường, nếu tôi chết cậu thay tôi chăm sóc anh trai và cả nhóc Sa nữa nhé- Hiro nói với với giọng buồn
Nghe vậy Rei cũng nói
- Cậu nghĩ tôi sẽ để cậu chết sao, đừng nghĩ nhiều Scotch mọi chuyện sẽ ổn thôi.......- Rei đang nói bỗng nhiên Hiro cắt ngang
-Suỵttttttttttt- Hiro lật chiếc tàn gạt thuốc ra tìm thấy một chiếc máy nghe lén được bọc trong miếng vỏ kẹo cao su

Biết mình bị phát hiện, tâm trạng cô sợ hãi hơn bao h hết.

Lúc nãy Hiro và Rei chỉ nghi ngờ mình bị phát hiện, nhưng bây h có thiết bị nghe lén trong xe chắc chắn họ cảnh giác hơn và cảm thấy lo lắng hơn bao h hết

" Xong rồi xong rồi, sai kịch bản tùm lum hết rồi.

Mình chỉ định tìm ra vị trí của nơi thực hiện nhiệm vụ thôi, rồi đánh ngất tên Rei không cho anh gây ra tiếng động thì sẽ cứu được anh Hiro.

Mà bây h, như vậy thì sợ Akai sẽ không thể khuyên được anh ấy. ayza mi thiệt là ngu quá Linh ơi.

Do mi quá coi thường khả năng của cảnh sát rồi.

Haizz, đâm lao rồi phải theo lao thôi" cô suy nghĩ

Đúng như cô suy nghĩ, sau khi tìm thấy máy nghe lén, Hiro lập tức bóp nát nó rồi cười buồn nói

- Không thể sai được, chắc tổ chức bây h đang rất nghi ngờ.

Cho nên mới lắp máy nghe lén theo dõi như vậy, cậu cũng đừng tỏ ra thân thiết vs tôi lắm Zero nguy hiểm cho cậu lắm đấy- Hiro nói rồi bước ra khỏi xe

- Scotch, khoan đã- Rei gọi người bạn của mình nhưng Hiro đã đi khuất vào chỗ đông người

———-
Ngày 5/12

Cô đã xin được hộ chiếu để chuẩn bị cho chuyến bay vào tối nay nhưng cô chưa thể xin phép nhà trường nghỉ học được bởi nếu nghỉ thì phải có xác nhận từ phụ huynh.

Cho nên cô đã gọi cho anh Hagi giả làm anh trai để xin nghỉ phép giúp cô, rồi cô thu dọn hành lý tạm biệt người bạn thân và các anh của mình bởi có lẽ nhiệm vụ này rất nguy hiểm có thể cô sẽ không toàn mạng trở về.

Tại sân bay

Sau khi làm thủ tục xong thì cô cũng được lên máy bay, vừa ngồi được một lúc cô lấy ví tiền của mình ra nhìn vào rồi nói
- Mẹ ơi, vì cái nhiệm vụ này mà mình hết sạch tiền luôn, nếu còn sống mà trở về thì không biết lấy cái gì mà ăn đây- Sakura thở dài nhìn vào cái ví tiền của mình rồi ngồi được một lúc cô thiếp đi từ lúc nào không hay

Đến NewYork thì cũng là ngày 6/12, trên một đấy nước xa lạ.

Nói thật thì đây là lần đầu tiên mà cô ra nước ngoài một mình, trong lòng cô đang rất hoảng sợ nhưng vẫn tự trấn an bản thân.

Cô kéo chiếc vali của mình rồi bắt một chiếc taxi chở cô đến khách sạn.

Sau một chuyến bay dài, cô cực kì mệt mỏi nên cố tình đến NewYork sớm hơn một ngày để nghỉ ngơi.

Đến khách sạn

Nhìn sơ qua thì đây là một khách sạn cũng khá sang trọng, cô cũng chỉ là đi theo gợi ý của bác tài xế thôi.

Cô kéo vali mình đi tới quầy lễ tân rồi nói

- Cho tôi 1 phòng bình thường, tôi sẽ ở trong 24h- Sakura nói bằng tiếng anh
- Của cô hết3.000 USD- một người lễ tân với mái tóc vàng nói với cô

Khi nghe thấy số tiền này, Sakura như bị xịt keo cứng ngắc nghĩ thầm "Cái khách sạn này nhìn thì cũng bình thường mà sao đắt vãi.

1 ngày mà hơn 50 triệu tiền Việt" nhưng cô vẫn cắn răng mà nói

- Tôi gửi tiền- nói rồi cô rút ra từ trong ví một xấp tiền đô rồi cầm chìa khoá đi lên phòng

Khi đến phòng của mình cô nằm ngủ một mạch cho đến tận tối không ăn uống giì mà cứ ngủ li bì như vậy.

Sau khi ngủ no nhưng cái bụng thì đói meo, cô vội thay một bộ đồ kín đáo cô mặc một chiếc quần bò dài bên ngoài mang một chiếc áo Hoodie khoác thêm một chiếc áo Bomber, đội thêm chiếc mũ phớt rồi ra ngoài.

cô đi xuống khách sạn thuê một chiếc xe đạp đi mua một chiếc Hamburger và ly cà phê.

Cô vừa đạp xe vừa ăn vừa đi tới khu nhà XX chính là địa điểm mà anh Hiro sẽ chết.

Khi đến nơi, cô vội ăn hết cái bánh rồi cầm chiếc đèn pin lên thám thính tình hình.

Đây là một khu nhà bị bỏ hoang ở gần ngoại ô thành phố, nhìn thì cũng khá là đáng sợ.

Cô vội nhìn kĩ ghi nhớ lại từng ngóc ngách để này mai dễ dàng hành động theo kế hoạch của cô.

Sau khi xong việc cô cũng nhanh chóng trở về khách sạn kiểm tra kĩ những dụng cụ để ngày mai chiến đấu.

Vậy là cô đã thức trắng đêm để chuẩn bị kĩ lưỡng cho kế hoạch của mình
————

Chap này khá là nhạt để chuẩn bị cho những chap sau bùng nổ hơn nè🌸🌸🌸
 
Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
Chap 19


Sáng sớm hôm sau, cô vội ăn sáng rồi đến chỗ cũ tìm một nơi thích hợp để quan sát.

Ngồi được khoảng đến 2h chiều, mông cô đã đau nhức ê ẩm mà vẫn không thấy động thái gì bỗng nhiên từ xa cô thấy một chiếc xe Porsche 356A đang từ từ đến khu nhà đó.

Bước ra từ xe là một người đàn ông với mái tóc bạch kim trông rất là soái ca bên cạnh đó là một người đàn ông đeo kính râm.

Vừa nhìn đã biết đó chính là Gin và Vodka.

Bỗng nhiên Gin liếc mắt về toà nhà trúng chỗ cô đang trốn làm cô đổ cả mồ hôi hột.

Thấy hành động của Đại Ca Vodka vội hỏi- Có chuyện gì sao Đại Ca, không lẽ ở đây có bọn Cớm
- Không đâu, tao cảm thấy như bị ai nhìn trộm.

Mà chắc tao đa nghi quá rồi.

Đi thôi- Gin vừa nói rồi quay người rời đi
Cô ngồi ở trên căn phòng đó cầm chiếc kính phóng to mà cô đã đi tìm bác tiến sĩ Agasa làm giúp.

Cô có thể hiểu đại khái nội dung cuộc nói chuyện của họ thông qua khẩu hình miệng, cô thở phào nói
- Đúng là bọn Mafia, nhạy bén thật mình ngồi cách bọn chúng cả trăm mét mà bọn vẫn ngửi ra được mùi.

Đúng là quá nguy hiểm mà
Ngồi quan sát được một lúc nữa thì thấy chiếc xe nữa đến, bước xuống chính là Akai Shuichi.

Rồi đến chiếc xe chở Hiỉomitsu Monofushi.

Thấy Hiro đến cô nhất thời kích động, vộ rời khỏi nơi lẩn trốn đi đến gần hơn khu nhà XX.

Sakura núp ở sau một gốc cây lớn bên cạnh khu nhà đó.

Đợi một lúc sau Gin và Vodka cũng lên xe rời đi, thấy thế cô cũng nhẹ người, bởi bây giờ nơi đây chỉ còn toàn phe trắng làm cô cũng bớt lo phần nào.

Nhưng chưa kịp vui mừng thì bỗng có một chiếc xe chạy với tốc độ cao đi tới, không sai người đó chính là Furuya Rei.

Nhìn thấy anh vừa bước ra khỏi xe cô vội lấy mũ và khẩu trang đội lên.

Lấy trong túi chiếc đồng hồ gây mê nhắm thẳng rồi bắn vào người của cậu.

Bị trúng mũi kim Rei chưa kịp quay đầu nhìn lại thì đã bị ngất đi.

Sakura đã dùng thuốc mê loại cực mạnh mới có thể khiến họ ngất đi nhanh chóng như vậy.

Và món đồ này cô cũng lấy từ phát minh của tiến sĩ AgasaSau khi xử xong tên Rei ngáng đường, Sakura kéo anh vào lại trong xe rồi từng bước rón rén đi tới nơi mà Hiro gặp nạn.

Cô đi một cách rất nhẹ nhàng không một tiếng động khiến cho cả Akai và Hiro đều không hề phát hiện.

Đúng lúc Akai sắp không khuyên nổi Hiro nữa thù bỗng nhiên Hiro ngất đi.

Chính là cô dùng kim gây mê bắn cho tên Hiro một phát.

Cô cũng bắn cho tên Akai một phát nữa nhưng cái đồng hồ giở chứng lại bị hư vào lúc nàyThấy thế cô vội chạy tới đá văng chiếc súng mà Akai đang cầm đề phòng thuốc chưa ngấm vào tên Hiro thì toang.

Akai thấy vậy vội vàng đánh trả, cô theo đà thì cũng đánh lại tên Akai đó.

Tuy nhiên Akai chính là một cao thủ Triệt quyền Đạo mà cái môn võ đấy thì lại trên kèo của Karate không những thế còn chênh lệch về chiều cao cũng như sức mạnh nữa đẩy cô vào thế khóSau một hồi giao lưu võ thuật cô bị Akai đẩy ra lan can của tầng anh dí súng vào bụng của cô rồi nói:
- Ai là ngừoi sai mày tới đây?

Ngay từ đầu cô đã biết là sẽ thua thảm hại, nhưng đây là tại Akai đánh cô trước cho nên cô mới đánh lại thôi mà.

Oan uổng quá thôi, nhưng cô vẫn bình tĩnh nói
- Tao đến đây là để bảo vệ cho người của tao mà thôi.

Mà chú cũng đừng đè lên người tôi dễ bị hiểu lầm lắm đấy
Nghe thấy đây là giọng của một đứa trẻ, Akai vội tháo khẩu trang với chiếc mũ trên người cô thì tròn mắt ngạc nhiên
- Nhóc không sợ tôi sao?- vừa nói Akai vừa dí mạnh chiếc súng lên đầu cô
- Sợ sao?

Không phải ông chú cũng là 1 thuyền với chúng tôi sao, cô vừa nói vừa cười khẩy đầy thách thức
- Tôi với nhóc một thuyền ư, nhóc nghĩ hơi sai rồi đấy- Akai cầm súng chuẩn bị bóp cò bởi con nhóc này chắc chắn đã biết đc thân phận của anh

Thấy vậy Sakura cũng nói
- Nếu chú có giỏi thì cứ bắn đi, không phải chú và anh tôi đều là NOC sao- cô nhìn Akai rồi nói
- Sao nhóc biết tôi là NOC giống cái tên phản bội đó, chắc nhóc đang nhầm lẫn rồi- Akai nói - Thì chính lúc đó không phải chú chính là người đã giữ chốt an toàn để anh ấy không thể bắn được hay sao?

Không những thế tôi còn biết rất nhiều về chú nữa đây đúng không đặc vụ FBINghe thấy vậy, Akai đã rất ngạc nhiên khi nhóc đó biết về thân phận của mình.

Anh định hỏi cô thì cô đã ngắt lời
- Chuyện hôm nay xin chú đừng nói với anh ấy về việc tôi đến đây, vừa nhìn thì đã biết đây chính là cái bẩy để cá tự chui vào lưới rồi mà họ thật là quá ngốc mà- cô đẩy anh ra đi lại phía của anh mình
- Tôi sẽ không nói nhưng nhóc phải nói cho tôi biết vì sao nhóc biết tôi chính là người của FBI- Akai nghi ngờ hỏi cô
Nghe đến đây cô cũng rất bất ngờ, khi này là cô chỉ lỡ miệng nói ra mà thôi.

Nghĩ là vậy nhưng cô vẫn giờ trò diễn xuất
- Ô hô hô, tôi chỉ đoán bừa thôi ai dè chú là người của FBI thiệt hả.

Trùng hợp quá đi thôi hahaha....- cô nở nụ cười cực kì sượng trân

Không để cho Akai tiếp tục hỏi cô định chuồn về trước, quay sang anh rồi nói
- Nhờ chú vác anh cháu về cái nhé, bây h cháu phải về trước đây.

Mà nhớ là phải giữ bí mật nha không thôi cả thế giới này sẽ biết chú là FBI đó

Nói xong cô co cẳng chạy về khách sạn, mừng rỡ khi đã cứu được anh.

Cô sắp xếp đồ đạc chuẩn bị về nước thì lại có chuyện không may xảy ra, vừa nhìn thấy đã khiến cô ngất xỉu
 
Back
Top Bottom