Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan

Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
Chap 20


Sakura ngất khoảng chừng 30p thì tỉnh lại.

Điều làm cô sốc đó chính là cô hiện tại đã hết sạch tiền, trong người cô chỉ còn 300$ nữa thôi cô không đủ tiền để mua vé mà về Nhật.

Nghĩ mình phải ở trong cái đất nước xa lạ này một mình làm cho cô sợ khiếp vía.

Cũng tại vì cô thuê cái khách sạn này đắt quá, với lại lúc nãy cô cũng đã bao 1 phòng ở 1 toà nhà để làm nơi quan sát cho nên bây h cô mới hết tiền.Bây h trời cũng đã tối, Sakura cũng gần hết 24h ở trong khách sạn này, cô vội thu dọn hành lí rồi đi trả phòng.

Bước ra khách sạn cô đang lang thang đi tìm phòng trọ giá rẻ, đi một hồi thì cô cũng tìm được phòng 100 đô một đêm.

Soạn sửa đồ đạc ra phòng cô liền chạy nhanh ra ngoài tìm việc làm.

Được một lúc sau cô nhìn thấy một nhà hàng phải nói là rất sang trọng đang cần gấp nhân viên.

Thấy thế cô liền nhanh chóng bay vào trong ứng cử, nhưng nhìn lại bộ đồ trên người khá là phèn nên cô trở về trọ thay bộ áo quần trông khá là lịch sự.

Rồi cô quay trở lại nhà hàng đấy, bước vào bên trong thì chắc đây là lần đầu cô thấy cái nhà hàng đẹp như vậy.

Cô nhanh chóng đi tìm bà chủ xin vào làm, khi Bà chủ trông thấy cô thì chắc cũng không thích cô cho lắm.

Bởi vì cô là người Châu Á mà bà ta thì lại không thích nói thẳng ra là pbct.

Và cô cũng nhận ra điều đó, nhưng đây là một nhà hàng lớn nếu làm ở đây thì tiền tip là một con số khổng lồ.

Vậy nên cô cắn răng chịu đựng, thể hiện tài năng của cô.

Thấy cô là một người thông minh biết nhiều thứ tiếng, ăn nói cũng khá là lịch sự cũng rất lac xinh đẹp cho nên bà chủ cũng nhận tạm cô.

Cho nên cô được làm việc bắt đầu vào tối nay

Sau khi làm tới tận 1h khuya cô cũng mệt mỏi mà đi về nhà.

Cô ghé qua quán KFC mua đồ ăn, cũng 2 ngày rồi cô chưa được bữa nào tử tế cả.

Đang ngồi trên chiếc ghế gặm cái đùi gà Sakura lấy trong túi tiền lương làm trong tối nay

Làm việc mệt chết cũng được 370 đô rồi, một vé máy bay rẻ thì cũng gần 1000$ ,mình chắc làm khoảng 2 ngày nữa là được về nhà thôi.

Mà công nhận chỗ này cũng trả lương cao thật, tiền tip cũng khá nhiều nữa.

Ăn mau mà về nhà thôi

Sau khi ăn xong cô đi bộ về nhà, đi qua một hẻm khá là vắng người, cô nhìn lại thì thấy một gã đàn ông tóc trắng đang cầm dao đuổi về một cô bé.

Không suy nghĩ nhiều cô chạy vội tới ngăn cản.

Đúng lúc đó người đàn ông tóc trắng cầm dao lao về phía của cô gái mà cô gái đó lại nhìn vào phía của Sakura nên không để ý đến người phía sau mình, cho nên Sakura đã chạy tới đẩy cô gái ra khỏi mũi dao nhưng Sakura lại bị rạch một đường dài ở tay máu ở đó cũng ko ngừng chảy.

Sakura nhìn lại khuôn mặt của cô gái đó thì bỗng giật mình bởi đó chính là Ran, nếu đó là Ran thì chắc chắn người sát nhân trước mặt chính là Vermouth.

Cô nhận ra mình đã xen vào cốt truyện của Conan đây chính là điều mà cô không hề muốn, bởi cô chỉ định bảo vệ 5 ngừoi anh của mình thôi.

Không để cho cô suy nghĩ người sát nhân đứng dậy cầm dao tiến về phía của 2 người.

Sakura ngồi chắn trước mắt Ran, đúng như cốt truyện, kẻ sát nhân trượt chân rơi xuống, Ran cũng phản xạ mà đưa tay bắt lấy tay của ông ta nhưng lần này lại bị trượt.

Thấy thế Sakura không nghĩ nhiều liền bò tới dùng cơ thể 1m6 nắm chặt lấy tay của tên sát nhân, cánh tay bị thương của cô liên tục rỉ máu chảy dài nhỏ lách tách ở mặt của ông ta, cô đau đớn hét
- Cậu gì ơi, giúp tớ với

Ran nghe thấy thế liền chạy tới cầm vào tay của kẻ sát nhân, thấy vậy Sakura liền rút cánh tay bị thương của mình ra, nước mắt của từ từ rớt xuống vì quá đau đớn.

Cô quay người bỏ đi, mặc kệ Ran và lão ta bởi cô biết chắc không lâu sau Shinichi sẽ đến.

Trên đường về, cô tới tiệm thuốc mua một ít thuốc sát trùng băng bó qua loa rồi trở về phòng trọ

Tối hôm sau như lịch trình, cô lại tới nhà hành làm việc.

Nhưng hôm nay lại có một vị khách đặc biệt làm cho cả đám nhân viên sợ khiếp vía, một người bạn Châu Á mà cô mới quen nói cho cô

- Cậu là người mới nên không biết thôi, người đàn ông tóc trắng với người đàn ông đeo kính đằng kia chính là khách VIP của bà chủ đấy.

Còn con ả tóc vàng kia thì chắc là tình nhân của một trong hai người họ.

Mà tên tóc bạc kia chỉ uống mỗi rượu của đầu bếp Robert mà thôi nhưng hôm nay ông ấy lại nghỉ cho nên bọn họ bây h mới sợ thế đấy

Khi nghe xong lời miêu tả của cô bạn, cô biết chắc chắn 3 vị khách đó chính là ai.

Không ai khác đí chính là Gin, Vodka, Vermouth.

Sakura vẫn trả lời
- Thì tụi mình có pha đâu mà sợ, người sợ là mấy nhân viên pha chế đó
- Cậu đừng tưởng vậy, Mấy cái nhân viên lâu năm đó họ sẽ để những người mới hoặc mấy nhân viên hay bị bắt nạt làm thôi......

Cô bạn đó chưa nói hết câu thì Sakura đã bị gọi vào.

Cô cũng căn dặn cô bạn
- Đừng lo cho tớ, tớ biết phải làm gì mà- nói xong cô rời đi
Vào bên trong bếp một người phụ nữ đã nhìn cô bằng ánh mắt chết chóc rồi nói
- Cô vào trong pha rượu theo tờ giấy mà khách order đi.

Nhớ là làm phải thật hoàn hảo, không được có sai sót gì nếu không muốn bị mất mạng- người phụ nữ đó nói xong thì quay lưng bỏ đi

Sakura thở dài một hơi, nhìn những món đồ uống trên tờ giấy cô vô cùng tức giận

" Mình đến đây làm nhân viên phục vụ chứ có phải làm Batender đâu mà bắt mình phải pha đồ uống chứ.

Đúng là hoang đường mà"- Sakura thầm suy nghĩ

Nghĩ là vậy nhưng làm thì cũng phải làm, cô lấy điện thoại ra search mấy cái công thức rượu ở trên mạng rồi làm theo.

Sau một hồi làm nhưng khó quá cô đành làm theo công thức tổ tiên mách bảo.

Sau khi làm xong thì cũng có nhân viên đến đem đồ uống ra

Ngồi khoảng được 5p thì bỗng nhiên chị Quản Lí đi với vẻ tức giận
- Đồ uống hôm nay là mày làm đúng không, nhanh ra ngoài gặp họ đi.

Họ muốn gặp mày đấy, hôm nay mà mày làm khách VIP tức giận thì mau cuốn gói cút khỏi đây đi

Sakura ngồi đó nghe một tràng dài của quản lí, rồi lo lắng đi ra.

Trước mặt của cô là 3 người của tổ chức áo đen, đúng là sặc mùi sát khí làm cho cô bây h như con rùa rụt cổ.

Cô lo sợ hỏi

- Không biết quý ngài đây muốn gặp tôi là vì chuyện gì
 
Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
Chap 21


Nghe thấy tiếng động, cả ba người đang thưởng thức bữa tối đưa mắt lên nhìn.

Nhưng nhìn thấy khuôn mặt của cô, Vermouth cũng rất bất ngờ vì cô chính là cô gái đã cứu ả vào tối hôm qua.

Bỗng nhiên Vodka lên tiếng
- Đại ca tôi rất thích đồ uống hôm nay, từ giờ cô sẽ là người pha rượu cho chúng tôi.

Đây chính là phần thưởngNghe tới đây cô cũng ngơ ngác, cái công thức tầm bậy tầm bạ mà cô tự nghĩ ra ngon hơn cả đầu bếp luôn, thiệt là không thể tin nổi mà.

Đến mình là người làm ra mà cũng không biết nó ngon hay dở luôn.Nói rồi Vodka lấy trong túi ra một xấp tiền làm Sakura sáng cả mắt, vội đưa tay nhận xấp tiền.

Thấy hành động của cô Gin vội đưa mắt lên xem thì thấy đây là một con nhóc nhưng trên người không xịt mấy thứ nước hoa ghê tởm đó, cũng không trang điểm làm anh rất có hứng thú với cô.

Cầm xấp tiền trên tay, Sakura cảm thấy đám người này cũng không xaấu xa lắm.

Cô bất giác nở nụ cười rồi nói- Cảm ơn quý ngài đã thích đồ uống của tôi.

Nếu không có việc gì thì tôi xin đi vào trướcNói xong cô quay người đi vào trong, Vermouth ngồi đó cũng bật cười nói
- Hình như Gin của chúng ta rất có hứng thú với con mèo nhỏ đó thì phải, đúng gu của anh không vậy GIN- Vermouth nói với giọng điệu ẩn ýGin nghe thấy nhưng không nói gì chỉ tặng cho Vermouth một cú lườm đầy sát khí.

Thấy thế thì Vermouth cx hiểu được không nên chọc vào ổ kiến lửa này rồiCòn sau khi Sakura nhận được món quà từ thiên nhiên ban tặng, cô chờ cho tới lúc tổ chức áo đen rời đi thì chưởi những người mấy hôm nay bắt nạt cô một trận đã đời rồi thôi việc.

Về nhà soạn sửa áo quần rồi xách vali ra sân bay rồi quay về lại Nhật BảnSau 5 ngày lang thang nơi đất khách quê người thì cuối cùng cô cũng trở về với Nhật Bản thân yêu.

Cô trở về nhà không ăn uống gì nằm ngủ từ sáng cho tới tốiMấy ngày cô đi vắng, cả bọn F5 ai cũng lo lắng sốt ruột vì cô không có đi học, về nhà thì cũng không thấy ở đâu.

Họ tưởng cô bị bắt cóc cho nên ráo riết đi tìm cô thì điều tra được việc cô đi Mỹ mà không thông báo cho ai cả.

Điện thoại thì cũng không bắt máy (cô để quên điện thoại ở nhà:)), suốt 5 ngày cô đi không một ai liên lạc được với cô cả.

Làm cho cả nhóm và nhóm bạn của cô ai cũng thấp thỏm lo sợSau khi ngủ một giấc no nê xong, cô cầm chiếc điện thoại đang sạc pin lên, vừa bật nguồn lên thì một loạt âm thanh của tin nhắn vang lên làm cho cô hết hồn.

Đại khái là
- Bây h em đang ở đâu
- Em có ổn không
- Are you ok
- Em chưa chết phải không
- Cậu đang ở đâu thế
..........

Thấy thế thì cô không biết phải làm gì, nếu bây h gọi lại cho mấy anh thì chắc chắn thế nào cũng bị ăn chửi cho coi.

Cô cứ suy nghĩ mãi nhưng vẫn quyết định gọi lại
- Tút....Chưa đến 1s đầu giây bên kia đã nhắc máy, nhưng không giống như cô tưởng tượng, cứ tưởng là sẽ bị ăn chửi nhưng mà không.

Người ở đầu dây bên kia nói với giọng điệu nhẹ nhàng - Mấy ngày nay em đã đi đâu vậy, có biết là tụi anh lo lắm không hả- Rei ở đầu dây bên kia nói- Haha, em cảm thấy dạo này khá là chán nên là muốn đi du lịch thay đổi không khí tí mà.

Với lại là em để quên điện thoại ở nhà cho nên không rep được- cô trả lời- Ừm, không sao là tốt rồi.

Nhưng mà em phải giải thích rõ ràng cho mấy tên đó đi nhé.

Bọn đó tưởng em bị bắt cóc nên lật tung cả nước Nhật lên mà tìm em đó.

Không ngờ nhóc lại chạy qua Mỹ làm cả bọn tức lắm đấy- Biết rồi, ngày mai em sẽ hẹn gặp maấy anh đấy rồi giải thích.

Vậy thôi nha, hôm nay em mệt quá rồi.

Bye bye anh Zero Đúng như lời hứa, ngày mai cô hẹn cả nhóm ra rồi bịa tạm một câu chuyện gì đó để qua mặt.

Cô bị ăn mắng một trận no nê nhưng Sakura vẫn cứ là ương ngạnh làm cho cả bọn cũng bó tay.

Bây giờ Hiro vẫn còn sống nhăn răng, thân phận là cảnh sát cũng không bị phát hiện.

Anh cứ tưởng chính Akai là người đã cứu mình nhưng Akai lại phủ nhận rồi còn bảo
- Người cứu cậu không phải là tôi đâu Scotch, cậu cứ biết như vậy là được rồiAkai cứ thần thần bí bí nói không rõ ràng làm cho Hiro rất tò mò.

Cậu cố gắng hỏi rõ nhưng Akai đều không trả lời cho nên cậu cũng dđành từ bỏ và tự cho rằng chính Akai đã cứu mình
...............Nhưng Sakura lại không may mắn như thế, lúc đầu cô đã cho anh Hagi giả làm phụ huynh để xin phép nghỉ học cho cô.

Nhưng sau đó anh vì tưởng cô bị mất tích cho nên mới khai báo hết cho GVCN làm cô bị hạ xuống hạnh kiểm trung bình.

Sau khi bước ra khỏi phòng hội đồng, Nanami đã đứng đó chờ cô từ trước.

Thấy cô Naanmi đã vội chạy tới rồi nói- Sao rồi Lynn, cậu có bị phạt gì không.

Đừng lo ngày mai tớ sẽ nói với mẹ sẽ rút vốn đầu tư ra khỏi cái trường này- Nanami vỗ ngực nói- Thôi cô nương ơi, cậu mà nói thế thì chắc gì bà ấy đã làm.

Làm như vậy thì cậu chỉ có ăn mắng thoii- Sakura ủ rũ nói- Ờ ha.

Vậy chuyện của cậu sao rồi Lynn, trông cậu có vẻ buồn, đừng nói là cậu bị đuổi học đấy nhé- Nanami hốt hoảng- Đâu đến mức đó đâu, tớ bị hạ hành kiểm xuống trung bình rồi đây với lại bị phạt lao động công ích cho đến tháng sau đó.

Không biết tới đó tờ có còn chịu nổi không nữa- sakura- Đừng lo tớ sẽ làm cùng cậu mà, đừng buồn nữa nha Lynn.

Nhưng mà.....tớ chuẩn bị....tớ phải đi du học rồi, không thể ở cùng cậu được nữa- Nanami buồn rầu nói nhỏ- Cậu đi du học sao, tốt quá còn gì.

Nếu đi du học thì tương lai của cậu rạng rỡ lắm đấy.

Bố mẹ cậu chắc chắn sẽ rất tự hào về cậu- Sakura - Cậu sẽ không buồn sao Lynn.....- Buồn gì chứ, cậu cũng muốn đi du học từ lâu rồi mà.

Đừng lo cho tớ nhé Nana, nhưng mà tớ chắc cũng sẽ chuyển trường đấy.

- Chuyển trường sao?

Vậy cậu định chuyển sang trường nào vậy- Thì chắc là trường cấp 3 Tetan thôi, tớ không chịu nổi cái trường này nữa rồi.

Chắc là học kì sau tớ sẽ chuyển đấy.

Mà cậu định khi nào bay thế Nana- Chắc là tháng sau đấy, tớ sẽ nhớ cậu lắm đó Lynn
- Tớ cx vậy Nana à—————————-

Mình định cho Sakura học chung lớp với Kudo Shinichi á.

Mà mình cx ko bt nên chọn nam chính là Rei hay Kaito với cả Shinichi đây.

3 anh này toàn là bias của mình, đau đầu quá đi thôi

Nếu các bạn có thấy chỗ nào philoggic thì comments dứoi nha mình sẽ cố gắng hoàn thiện ạ
Then kìu

.........
 
Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
27+ tốt nghiệp THPT 2025 thì viết tiếp


Mình chắc là sẽ tạm ngưng bộ truyện một thời gian.

Tại dạo này mình ôn thi hơi bận mong mấy bạn thông cảm nhé.

Mình sẽ k drop truyện đâu nên mấy b đừng lo nha.

Chắc là khi mình ôn thi THPT xong thì mình viết tiếp đó.

Và điểm thi của Sakura cũng là điểm thi mà mình mong ước đó mấy bạn.

Cảm ơn các bạn đã đồng hành với mình trong suốt thời gian qua.

Yêu các bạn❤️❤️❤️❤️
 
Back
Top Bottom