Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
438,862
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
374760523-256-k416168.jpg

Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
Tác giả: 43VHiYn
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Thuỳ Linh một người bình thường như bao người khác vì một vụ tai nạn nên đã xuyên vào bộ truyện Conan.

Vô tình gặp được nhóm F5 lúc họ đang học tại học viện cảnh sát.

Không những thế cô còn tiếp xúc với những nhân vật chủ chốt trong bộ truyện
Là một fan cứng của Conan, Thuỳ Linh không thể nào để nhóm F5 có thể hi sinh như vậy được, cho nên cô quyết định sẽ cứu lấy số phận đoản mệnh của họ trước khi về với thế giới cũ của mình
Liệu bằng cách nào cô có thể giải cứu số phận bi thương của 5 cánh hoa anh đào đây.

Làm thế nào cô có thể trở lại được với thế giới của đó.

Hãy cùng khám phá bộ truyện nhé Tags: amuroconandetectiveconandongnhanf5kaitokidreishinichiđn​
 
Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
Chap 1: Sự sắp xếp của định mệnh, lần đầu tiên gặp nhóm F5


Thuỳ Linh: một cô gái bình thường nhưng được cái đanh đá, tính tình hoạt bát thân thiện.

Là một cao thủ kendo (kiếm đạo), 1 fan cuồng truyện trinh thám đặc biệt là Sherlock Holmes và Conan.

Cũng là một người thông minh nhưng rất lười, nhiều lần được mời đi thi HSG cấp thành phố môn toán nhưng cô đều từ chối.

Cho đến năm học lớp 12, để chuẩn bị cho kì thi Tốt nghiệp THPT quốc gia Linh đã học ngày cày đêm để có thể vào trường đại học cô mong ước.Hôm nay là ngày 10/7 chính là ngày thông báo kết quả thi.

Buổi sáng lúc 8h cô đứng trước bàn thờ thắp hương nhờ ông bà phù hộ
"Cầu xin tổ tiên phù hộ cho con được điểm cao trong kì thi,đậu NV1.

Nếu ông bà phù hộ thì muốn cháu làm gì cũng được"
Vừa thắp hương xong, cô đã chạy lại bàn học mở chiếc máy tính lên.

Tâm trạng đang rất căng thẳng, mồ hôi lạnh cứ thế mà tuôn ra,bàn tay cũng từ đó mà run cầm cập gõ lên bàn phím Sbd và mà xác nhận.

Vì quá căng thẳng nên cô đã lấy nước uống, vừa nuốt một cái "ực" tay cô cũng từ từ nhấp chuột vào ô xác nhận
Màn hình thay đổi hiện ra một dòng
Toán: 10 Văn:5 Lí 9 Hoá 9.5 Sinh 3 Ngoại ngữ 10
Thuỳ Linh cũng vì đó mà mở to đôi mắt và thốt lên:
"Cái đậu má sai SBD rồi à ta??"

Dò đi dò lại hơn chục lần, chắc chắn với kết quả đấy cô chạy ra hét lớn cho bố mẹ:
-"Mẹ ơi, ba ơi vào đây coi cái này hay lắm nè"
Nghe thấy tiếng hét thất thanh của cô con gái ba mẹ cô hớt hãi chạy vào phòng của cô
-" Gì vậy hã, con gái con nứa mà mồm mép gì mà hơn thằng đàn ông thế hả con" Ba cô vừa nói vừa lắc đầu bó tay với đứa con của mình.

Chưa để ba nói hết câu cô đã đưa chiếc laptop dí vào mắt ba mẹ rồi cười hả hả
" Ba mẹ thầy gì chưa hâhhaahh"
Cả 2 ông bà tròn mắt ngạc nhiên rất bất ngờ với kết quả của cô công chúa của họ.

Người thì cười người thì khóc nhưng không thể dấu nỗi niềm vui, sau một hồi ca ngợi thì mẹ của cô quyết định:
" Tối nay mẹ sẽ làm tiệc chiêu đãi, con muốn gì thì cứ nói nhé con gái yêu"
Nói rồi ba mẹ cô ra ngoài, điện thoại của cô cũng reo lên chính là Hải Yến đứa bạn thân của cô điện
"Alo lynn à, cậu dò điểm chưa thế hả"- Yến (Lynn là tên ở nhà của cô)
"Rồi rồi, tớ vừa dò xong luôn điểm cũng gọi là ổn.

Mà cậu dò điểm chưa??"

- cô trả lời
" Gì vậy hả, ai cho cậu dò điểm trước thế, tớ còn chưa dò, định hẹn cậu ra quán cafe dò điểm rồi đăng lên TikTok đấy.

Cậu còn coi mình là bạn k thế lynn ơi"
" Rồi rồi, xin lỗi được chưa.

Quán cafe nào để tớ chuẩn bị thế"
" Ừm thế mới là bạn của tớ.

Vậy hẹn cậu ở quán Cafe XXX nhé"
Nói rồi lập tức cô xách theo chiếc laptop của mình rồi đi đến điểm hẹn.

Đến nơi thì thấy Hải Yến đang còn ngồi chờ ở đó cô cất giọng:
"Yo, sao đến sớm ghê z, chắc trời sập mất thôi"- Linh
" Gì vậy chứ, người ta đang hồi hộp muốn tắt thở nè tào lao gì vậy má.

Ngồi xuống đi tớ gọi nước và bánh cho cậu r đấy"- Yến
"Xin tuân lệnh" - cô cười lớn rồi ngồi xuống
Vừa ăn vừa nói chuyện quay tiktok 77449 kiểu đủ thứ trên đời.

Đang lướt điện thoại thì Hải Yến chợt nói
" Nè nè, hay bây h chúng ta đi coi film đi, Đi xem Thám tử lừng danh Conan nhé, tớ thích lắm đấy.

Mấy bữa nay toàn ngồi hóng điểm nên tớ cũng quên mất"
" Hahaha, thế mà cũng nói mình là fan Conan hả, bổn tiểu thư ta đây đã đi xem rồi nhé.

Movie 27 này còn có Kid và Hejji nữa đẹp trai chết mất thôi.

Mà xem lại cũng là ý kiến không tồi đấy"
Nói rồi 2 đứa bạn khoác vai nhau đến rạp chiếu phim.

Sau khi xem xong cả 2 đi trên đường luyên thuyên về tập phim vừa rồi
" Này tớ thấy movie năm nay cũng không hay mấy nhở, tớ thấy mv năm ngoái còn hay hơn đấy" -Linh
" Ừm tớ cũng thấy vậy đấy anh Zero của tớ đẹp trai hơn nhiều"- Yến
"Vậy sao, tớ thấy Kid vẫn là đẹp trai nhất đấy, ôi trời ơi con tim bé nhỏ sao chịu được đây"- Linh
-Anh Zero
- Anh Kid, tớ thấy anh Kid đẹp hơn
- Không, tớ thấy Zero đẹp hơn nhé
- No, anh Kid, kaito kid, kuroba kaito đẹp nhất "Thôi thôi, tớ chịu thua cậu đấy, anh kid là số 1"- Yến
" Hahah, phải thế chứ" Lynn cười to Đang cười nói vui vẻ bỗng nhiên có tiếng điện thoại là của Hải Yến, cô quay sang nói vs bạn mình
"Lynn à mẹ tớ gọi rồi, tớ về trước nhé không thôi ăn đòn mất"
"Vậy bye bye nhé, mai đi chơi tiếp nhớ chưa" -lynn
""Oki, tạm biệt cậu nhaa"
Dứt câu Hải Yến đã chạy về trước để cô lại, mà Thuỳ Linh không biết định mệnh của bản thân bây giờ mới bắt đầu.

Đi từng bước tung tăng về nhà đến đoạn đèn tín hiệu giao thông.

Ngước mắt lên, cô thấy đèn tín hiệu đã chuyển xanh cô tung tăng đi qua đường, đi được nửa đoạn thì nghe thấy tiếng một chiếc xe ngoảnh đầu lại thì thấy là một chiếc xe hơi đang vượt đèn đỏ và chạy lại phía cô.

Cô hoảng sợ chạy đi nhưng
"Rầm" âm thanh lớn của một vụ tai nạn Cô bây giờ đang nằm trên đường, mở mắt ra thấy máu từ trên đầu chảy xuống, loạng choạng đi đến vỉa hè thầm nghĩ:
"' Mình đúng là phúc lớn, mạng lớn.

Cũng may ngày nào cũng thắp hương cúng ông bà nên ông bà gánh còng lưng, không chừng sau vụ này thì chắc gãy rồi cũng nên"
Đi từng bước nặng nề, lê lết trên con đường dài, bắt gặp một dòng chữ tiếng nhật

Cùng lúc đó:
-Nè Jinpei à, buổi trưa nắng nóng chết được cậu ra ngoài làm gì vậy, còn kéo theo tớ nữa, nóng chết mất!"

- Hagiwara Kenji
"Gì chứ cậu định để mấy món trong canteen giết chết tớ à, dở tệ luôn đấy"- Matsuda Jinpei
" Có ăn là được rồi đó, thiệt là đòi h.........Này Jinpei hình như trước đó có người bị thương đấy"- Kenji nói to
Nói rồi cả 2 chạy lại phía trước thì nhìn thấy một bé gái khoảng chừng 12-13 tuổi đầu đang chảy máu loạng choạng đi trên vỉa hè.

2 người chạy vội tới hỏi:
" Này bé gái, em có sao k vậy, cần bọn anh chở tới bệnh viện ko hả" Matsuda lên tiếng

" Má ơi, người gì đâu mà đẹp trai vậy trời, mà khoan đây là tiếng Nhật sao mà mình lại hiểu thế nhỉ"- Linh thầm nghĩCô im lặng đảo mắt một hồi nhìn xung quang rồi từ từ đưa bàn tay của mình ra trước mặt
"Cái quái gì vậy hả, đây là đâu, tôi là ai, sao chân tay của mình teo tóp lại vậy thế, hay là... hay là mình chết rồi vậy trời.

Vậy ở đây là thiên đường sao, gì mà toàn nhà cao với cây cỏ thế "
Vừa nghĩ đến đó sống lưng cô lạnh dần, mắt cũng bắt đầu nhòe đi và bất tỉnh, người bên cạnh thì rất sợ hãi gọi lớn
"Này, cô bé....

Chết tiệt"
Hagi vội cõng cô và quay sang bảo Matsuda rằng
" Tớ đưa em ấy đến bệnh viện, cậu về xin phép hộ tớ nhé"
"Được"- Matsuda

(Bộ truyện này mình có lấy một vài tình tiết ở mấy truyện mà mình đã từng đọc.

Lần đầu viết nên mong mn thông cảm nhé mãi iuuuuu)
 
Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
Chap 2


" Đm gì mà đau đầu dữ vậy"
Linh thầm nghĩ nhưng 2 mắt vẫn nhắm chặt, từ từ hé đôi mắt thì thấy một màu trắng tinh, cô thốt lên:
" Đây là thiên đường sao?"

Cô từ từ ngồi dậy quan sát xung quanh thở dài thầm nghĩ
" Phù, may quá đây là bệnh viện tưởng mình liệm r chứ.

Vừa nghĩ cô vừa rùng mình"
Bỗng nhiên một loạt kí ức xoẹt qua đầu của cô
"Minamoto Sakura 13 tuổi, bố mẹ là người Việt Nam nhưng đã ly hôn khi cô 5 tuổi, cô sống cùng bố ở Nhật Bản cho đến năm cô 9 tuổi, bố cô trở về Việt Nam để lấy vợ khác, nhưng cô nhất quyết k chịu nên sống ở Nhật cho đến tận bây giờ....."

"Vãi, cái lề gì thốn chuyện gì đang xảy ra đây, là mơ à????"

Linh suy nghĩ k biết chuyện gì đang xảy ra thì bỗng nhiên một cô y tá bước vào
-"Này em tỉnh rồi à, em cảm thấy khó chịu ở đâu không?"

-cô y tá nói
-"Dạ em không sao, mà chị ơi cho em hỏi ai đã đưa em vào đây vậy ạ"- cô nói với giọng điệu trẻ con
- "Nè em gái, người đưa em vào đây hơi bị đẹp trai đấy, hình như tên là Kenji, Hagiwara Kenji thì phải"
-" Cái gì cơ là Hagiwara Kenji à chị"- cô ngạc nhiên hỏi
-" Ừ đúng vậy, có việc gì à em"- cô y tá trả lời
-" Dạ không, không có gì ạ" Linh xua tay vội đáp thầm nghĩ
"Này này, Hagi này không phải là tên nhân vật trong truyện Conan à, tự nhiên mình bị tai nạn rồi bay vào Nhật Bản rồi lại gặp tên Hagi, cô nhớ lại lúc trước khi mình bất tỉnh vậy là người tóc đen xoăn đẹp trai lúc đấy là Matsuda à....

Chắc k phải đâu"- Một loạt suy nghĩ xuất hiện trong đầu của cô
- " Vậy chị ơi cho em hỏi chị có biết tiểu thuyết gia Kudo Yusaku không vậy ạ?"

- Linh hỏi
-" À chị có nghe qua, hình như chú ấy viết truyện trinh thám nhưng chị không phải fan nên không biết nhiều lắm"- cô y tá trả lời
Cô trầm mặc không trả lời, trong lòng đã có đáp án chính xác.

Cô chắc chắn rằng mình đã xuyên vào truyện " Thám tử lừng danh Conan", nhưng bây giờ cô rất muốn trở về nhà với bố mẹ, được ăn cơm mẹ nấu.

Cô gắng nhớ lại những câu chuyện xuyên không mà cô đã đọc, cô nhớ lại vụ tai nạn mà của mình cô chắc rằng chiếc xe mô tô đó chắc chắn sẽ không làm mình tử vong, chắc là bây giờ cô đang hôn mê bất tỉnh.

Nếu muốn nhanh chóng trở về thì cô phải chết ở TG này thì linh hồn của cô mới có thể trở về được.

Nhưng mà bây h nhóm F5 chưa ngủm, nếu bây giờ mình giúp bọn họ rồi trở về thế giới của mình cũng chưa muộn dù có chết cô cũng mãn nguyện rồi kekeke- Linh cười lớn
-Này nhóc, con gái con đứa gì mà cười như khùng thế hả, cười ha hả thế thì ma mới yêu đấy biết không??"

Matsuda mở cửa bước vào Nghe đến đây trên mặt cô bỗng nổi gân xanh, nhìn lại người đang nói bằng nửa con mắt- Ô hô hô, ông chú nói thế thì đã có người yêu chưa thế, hay là già đầu rồi mà không có mối tình vắt vai vậy như thế thì chắc thua con nhóc này rồi đấy
- Nè nhóc, mi gọi ai là ông chú thế hả, biết anh đây mới 22 tuổi thôi không, anh đây không người yêu là anh đây không thích với lại người thích anh đây chắc xếp dài từ Tokyo đến Osaka đấy
- Ồ là vậy xao, vậy thì tại sao chú lại nhìn một đứa học lớp 7 đây thành con nhóc mẫu giáo thế.

Mà theo em đây do khuôn mặt già chát với tính cách dở dở ứng ương nên mới ế đấy HahahaNghe đến đây Hagi và Hiro bụm miệng nhịn cười , nhưng không nhịn nổi Hagi bật cười lên tiếng
- Hahaha tên Matsuda này cũng có ngày này.

Anh kết em rồi đấy có khi chúng ta còn là đồng minh luôn nhỉ- Hagi vỗ vai cô rồi đặt bát cháo xuống
- Này tôi với cậu mới là bạn đấy- Matsuda tức giận lên tiếng
- Thôi mà, đây là bệnh viện đấy chúng ta không nên lớn tiếng đâu.

Anh là Monofushi Hiromitsu em có thể gọi anh là Hiro cũng được
- Còn anh tên là Hagiwara Kenji, tên lúc nãy cãi nhau là Matsuda Jinpei đó.

Khi trưa anh đi ngoài đường thấy em bị tai nạn mới đưa vô đây đó.

-Còn em tên là Minamoto Sakura, em 13 tuổi, cảm ơn các anh đã cứu em
- Mà ba mẹ của em đâu- Hiro hỏi
- Em sống một mình- Cô lên tiếng đáp
- Vậy ba mẹ em.....

- Matsuda xen ngang
- Em không phải người Nhật, ba mẹ em ly hôn nên em với ba qua Nhật sống, năm ngoái ba em về nước để cưới người khác em không chịu nên ở lại Nhật Bản thôi- Cô nói với vẻ lạnh lùng
- Cho tụi anh xin lỗi nhé, nhắc phải chuyện không nên rồi- Hiro cúi mặt xuống nói
- Gì mà xin lỗi chứ, đó là sự thật thôi- Cô đáp
- Này, mà các anh không định về à, em tưởng trường cảnh sát quy định giờ giấc ghê lắm mà
- Sao em biết tụi này là sinh viên cảnh sát- Matsuda nghi ngờ hỏi
- Thì nhìn vào áo khoác mà đang treo trên cửa thôi, quá dễ đoán rồi còn gì- Cô chỉ tay nói
Đưa đồng hồ lên xem Hagi giật mình nói
- ,Uis chết, đã trễ thế rồi sao,thế em ăn cháo đi nhé, mai tụi anh đến thăm oki- Hagi nháy mắt nói với cô
- Biết rồi ông tướng, làm như em là con nít không bằng
-Thôi đi nhóc, mới được mấy tí tuổi mà bày đặt, bọn anh về đây- Matsuda nói rồi đi đến xoa đầu cô
"Bong"- Cô dùng nắm đấm cốc vào đầu anh khiến anh hét lớn
- Nè, sao nhóc dám cốc đầu anh vậy hả- Matsuda ôm đầu nói
-Đây là cái giá phải trả khi khinh thường người khác đấy anh trai à, những người mồm miệng độc ác thì phải phạt thôi.

Không chừng tí nữa lại bị người ta tạt nước vào mặt nữa đấy- Cô đáp với vẻ mặt vô tội
Nghe đến đây, Matsuda cay chết đành kéo lũ bạn của mình về - Nè về thôi, nếu ở lại ở đây thêm 1s nữa chắc mình chết vì tức mất
- Anh ấy nói đúng đó, nếu còn nghe anh nói thêm 1s chắc tai em chảy máu mất.

Cửa ở đó.

Không tiễn~~
Matsuda mặt hầm hầm kéo 2 thằng bạn của mình ra khỏi cửa, Hagi hét lớn
- Vậy tụi anh về đây,đồng minh nghỉ ngơi đi nhé mai bọn anh đến thăm nhaaaaa

"Phù thế là không sai được rồi, mấy cái thằng cha đó không biết mình sắp ngủm rồi mà còn cười cười nói nói cho được.

Cũng may là Thuỳ Linh ta xinh đẹp nhân từ cho nên mới ở lại đây để cứu mấy anh đó.

Nếu lỡ may mình ngủm thì trở về TG của mình luôn hihihi.

Mà chắc lần trước mình đứng trước bàn thờ, cầu xin điểm thi cao rồi còn nói muốn làm gì cũng được.

Chắc ông bà cũng là fan cứng của Conan mà còn là fan của F5 nữa cho nên muốn mình giúp họ đây mà.

Cháu sẽ không làm ngài thất vọng đâu kakaka" Nghĩ đến đây cô cầm bát cháo vừa ăn vừa lên kế hoạch cho tương lai
————
Cùng lúc đó, 3 người đang trên đường về trường cảnh sát
-Chậc chậc, Matsuda nhà mình lại bị nhỏ Sakura cà khịa đến đỏ tím tái mặt mày luôn, lần này đồng minh của chúng ta hơi bị xịn đấy Hiro-san nhỉ- Hagi cười tủm tỉm nói
- Con nhỏ đáng ghét đấy, ông đây nhớ mặt mi rồi.

Jinpei ta có thù ắt báo- Matsuda nói
- Gì chứ, tớ thấy em ấy cũng khá dễ thương mà, đâu đáng ghét như cậu nói đâu phải không Kenji- Hiro nói
- Ừ đúng đấy, em ấy dễ thương mà- Hagi
- Hai cậu đừng để cái đẹp che mờ con m.....

Đang nói đột nhiên có một dòng nước hất mạnh vào mặt của cậu khiến 2 người đang đi đằng sau hết hồn
Trước đó...
một bà cô đang tưới cây thì bỗng nhiên thấy con chuột làm cô giật mình, cái vòi nước cầm trên tay cô cũng từ đó mà bị hất mạnh nào ngờ văng trúng người của Matsuda làm cho cả người anh ướt nhẹp
" Aa chàng trai, cậu có bị làm sao không cho cô xin lỗi nhé"
- Dạ không sao đâu, cháu ổn thưa cô- Matsuda cười ngượng nói
-" Trời trời coi bộ mồm miệng con nhỏ đó cũng linh lắm chứ bộ, xem ra không thể chọc được con bé rồi- Hagi thì thầm với Hiro
- Ừm, coi bộ chúng ta tìm được người khắc mệnh với tên kia được rồi đó- Hiro nói lạiTrở về trường cảnh sát một người trong bộ dạng ướt thảm, khuôn mặt thì nhăn nhó trên người toả ra sát khí.

Còn 2 người đằng sau thì đang thì thầm lớn nhỏ cười nói với tâm trạng vui vẻ.

Mở cửa bước vào kí túc xá thì Rei và lớp trưởng Date đang ngồi ở đó, Hagi và Hiro lên tiếng chào hỏi
"Yo, bọn tớ về rồi đây"
 
Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
Chap 3


Chờ Matsuda vào phòng tắm, Rei mới hỏi
- haha, tên kia bị bồ đá hay sao mà mặt trông quạo thấy ớn vậy
- Tên đó như thế thì làm gì có người yêu, nó bị một đứa lớp 7 khịa cho nên bây giờ mới thế đấy- Hagi cười nói
- Mà đừng khinh thường em nó, khi nãy em ấy nói tên kia bị tạt nước, nên bây h nó mới thế đấy, nghĩ lại buồn cười chết mất- Hiro nói thêm
- Là người chiều nay các cậu đi thăm đúng không- Date hỏi
- Đúng thế, nhỏ nhỏ thế thôi mà mồm mép lanh lợi lắm làm tên Jinpei đó cay lắm luôn
- Nhóc đó là ai mà lợi hại vậy, muốn đi coi thử quá.

Mai các cậu đi thăm nữa không cho tớ ké với- Rei nói thêm
- Được thôi, thế chiều mai bọn tớ hẹn nhé
————————Chiều hôm sau như lời hẹn cả bọn đi thăm Sakura, nhưng Matsuda không tới vì lí do bận, nhưng thực ra là do không muốn nhìn thấy nhỏ đáng ghét ấy nên chỉ có 4 người họ đến thăm.

Vừa bước vào cửa thì đã thấy cô đang nằm nghiêng ngả đọc sách
- Yo, bữa nay anh lại dắt thêm bạn đến thăm em nữa hả thiệt là vinh hạnh quá đi- Sakura chào hỏi nhưng vẫn giữ nguyên tư thế như trên
- Này này, anh mày đến thì phải ngồi dậy chào hỏi đàng hoàng chứ sao lại nằm ngữa ra thế, dù gì vẫn phải nể mặt ân nhân cứu mạng của em chứ - Hagi nói
Nghe thấy thế Sakura cũng cảm thấy khó coi nên ngồi dậy nhưng vẫn cãi:
- Em có bắt các anh cứu em đâu, nhưng nếu là 1 cảnh sát thấy người mà không cứu thì cũng xem như là giết người đó Hagi-san à
- Huhuhu,đúng là vô ơn mà, đã thế còn trả treo nữa, các cậu xem có tức không- Hagi vờ chạy lại Date ăn vạ
- Thôi mà, em xin lỗi em đùa thôi.

Mà cũng cảm ơn các ân nhân đã cứu cái mạng quèn của em nhé cho nên em cũng sẽ bảo vệ các anh bằng cả tính mạng này"cô vỗ ngực tự tin nói
- Thôi cô nương ơi, lòng tốt của cô nương tụi này không dám nhận đâu- Date tới xoa đầu nói
- Gì chứ, em đã hứa thì không rút đâu, em chắc chắn đấy, mà xin tự giới thiệu em là Minamoto Sakura rất vui được làm quen với 2 anh- cô hướng người qua phía của Rei và Date bắt tay nói
- À, anh là Furuya Rei, là bạn học của anh Hagiwara và Hiro đó
- Còn anh là Wataru Date cũng là bạn học của 3 cậu ấy đó
Lúc này nhìn kĩ vào cô thấy mắt cô màu nâu nên Rei tò mò hỏi:
- Này Sakura à, em đeo lens phải không, sao mắt em có màu nâu thế ( người bt trong conan mắt thường màu xanh hoặc tím)
- Em ấy là người ngoại quốc đó, không phải ở Nhật Bản như chúng ta đâu- Hiro lên tiếng nói
- Nhưng mà em ấy trông giống chúng ta thế cơ mà, sao là người nước ngoài cơ chứ- Date nói
- Em là người Châu Á nên phải có nét tương đồng chứ, mà em là người Việt Nam đấy có nhiều mó ăn ngon lắm luôn
- Việt Nam à, tớ có biết vậy bữa nào em nấu cho bọn anh ăn nhé - Rei nói, nhưng cô gái trước mặt thì lại chìa bàn tay ra bảo
- Thế thì đưa tiền rồi em nấu cho, em nhà nghèo lắm không có nhiều tiền mà làm từ thiện đâu

Nghe đến đây Rei xịt keo cứng ngắc, cả bọn thì bụm miệng cười nghĩ " người như Zero mà cũng bị phủ thì chúng ta như thế là bình thường đấy"

Luyên thuyên một hồi lâu cô cũng tâm sự cho mấy anh về hoàn cảnh gia đình hệt như người em gái kể chuyện cho các anh trai.

Thấy hoàn cảnh của cô đáng thương nên các anh đã quyết định rằng:
- Bố mẹ của nhóc không ở đây thì từ nay cứ coi bọn anh như anh trai của nhóc nhé.

Cứ có giấy khen hay huy chương gì cứ đưa cho các anh xem càng nhiều thì thưởng càng lớn-Hiro nói với cô
- Mấy anh cứ chuẩn bị biệt thự hay siêu xe cho em là vừa.

Giấy khen của em chắc xấp thành núi đấy- cô nói lại
- Nhóc mạnh miệng ghê nhỉ, nói được là làm được nghe chưa
——-

Khoảng 3 ngày sau cô được xuất viện, Sakura được nhóm F5 dẫn đi ăn, lúc trở về thì trời cũng đã tối.

Cô bước vào căn nhà của thân chủ đó là một ngôi nhà 1 tầng nhưng khá rộng, có 4 phòng ngủ rất tiện nghi.

Cô theo kí ức bước vào căn phòng của mình, đứng trước gương nhìn vào thì nhìn thấy một cô bé với đôi mắt màu nâu đen to tròn cùng hàng mi cong vút, chiếc mũi cao cộng thêm đôi môi đỏ mọng, mái tóc dài xoăn sóng đặc biệt cô có chiếc má bánh bao rất dễ thương .

Cô thầm nghĩ đích thực đây là một mĩ nhân.

Ở kiếp trước, cô rất tự tin về vẻ ngoài của mình nhưng bây h nhìn thấy khuôn mặt này thì cô lại cảm thấy vẻ đẹp của mình thì cũng bình thường thôi.

Vì trời cũng đã tối, cô cũng chuẩn bị sách vở, áo quần để ngày mai đi học bỗng cô nhìn thấy một tấm ảnh hồi nhỏ của gia đình cô
"Thì ra đây là ba và mẹ của mình sao" cô cười mỉm, nhưng đập vào mắt cô là hình ảnh của một đứa trẻ trông rất giống cô bây h nhưng lại có một đôi mắt màu xanh biển
Thấy thế, cô liền mặc áo khoác cầm ví tiền rồi định chạy đến Trung tâm thương mại, nhưng vì sợ người khác để ý đến con mắt khác lạ nên cô đã đeo chiếc kính vào.

Đến nơi, cô vội bước vào khu mỹ phẩm lựa mấy hộp lens màu xanh nước biển rồi ra tính tiền
- Chị ơi, cho em lấy 3 hộp lens với 2 hộp thuốc nhỏ mắt
- Của em hết 2000 yên nhé
- Thẻ của em đây ạ
Mua xong cô ra về với vẻ mặt mất mát, hết tận 2000 yên thế là bay nửa tháng tiêu vặt của cô rồi.

Mệt mỏi bước vào nhà mệt quá nên cô ngủ lúc nào không hay

Sáng hôm sau như thường lệ, là một người yêu cái đẹp ( phải nói là kiếp trước cô là một girl điệu đà cùng với bạn thân của cô) nên cô chăm chút bản thân vô cùng tỉ mỉ.

Cô bước vào toilet làm vscn sau đó thay bộ đồng phục đeo lens rồi đi ăn sáng, đến nhà bếp cô ăn tạm bánh sanwich pha thêm một ly cafe ( thói quen của cô vì hay thức khuya học bài) rồi theo kí ức cũ đi học
Hình minh hoạ

Cô học ở trường Ekoda nơi có cả kaito kuroba thần tượng của cô học, nhưng cô chỉ thích khi anh chàng hoá thân thành kaito kid thôi, còn khi là học sinh thì cô thấy cũng bình thường thôi hà.

Vì là một người 18 tuổi trong thân hình của một đứa mới 13 tuổi nên cô học cũng khá nhàn.

Trước đó cô cũng đã có một người bạn tên là Nanami thấy tính tình của cô bạn này cũng khá ổn nên cô cũng chơi với Nanami khá thân cũng có thể gọi là bạn thân luôn đó.

Do kiếp trước cô học khá giỏi toán nên cô đã đăng kí thi HSG, và cả kendo mục đích chính là để có nhiều giấy khen mà khè mấy ông anh đó.

Trước đó Sakura đã học Karate được 3 năm nên cô cũng học tiếp.

Nói chung là cuộc sống ở thế giới này của cô cũng gọi là bận rộn hơn so với lúc trước rất nhiều.
 
Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
Chap 4: Gặp gỡ Kuroba Kaito


Hôm nay cũng đã gần 2 tháng khi cô đến với TG đây bây giờ đã là tháng 10 trời bắt đầu lạnh, thi thoảng có tuyết rơi, cứ khoảng 2-3 tuần là mấy ông anh F5 hẹn cô đi ăn, lúc thì đi biển cũng chính vì thế mà mối quan hệ của họ đã thân thiết hơn rất nhiều, cô với Matsuda không còn là kẻ thù mà chuyển qua làm đồng minh vì nói chuyện cùng tần số và tính tình trẻ trâu giống nhau.

Buổi sáng hôm nay như thường lệ cô cũng vác xác đi học cùng Nanami, nhưng cô đi rất chậm chạp vì tối qua cô thức khuya chơi game đến tận 2h sáng.

Nhưng mà nay Nanami đến kêu cô đi học cho bằng được nếu không cô ở nhà ngáy khò khò rồi
- Này Lynn à, cậu có nhanh lên không hả sắp trễ học rồi đấy, cậu mà đi trễ nữa là bà cô già ấy ăn thịt cậu luôn đó (vì chơi thân nên cô cho Nanami gọi cô như vậy)
- Nhờ ơn của ai mà sáng này tui phải đi học, tớ đâu có nhờ cậu đâu.

Mà trên đời này tớ chỉ sợ duy nhất 1 thứ thôi cái bà cô đó thì có gì đáng sợ đâu chứ
- Thứ gì vậy, tớ tò mò lắm đây này
- Đó là người mẹ yêu dấu của tớ đấy, mẹ tớ lúc tức giận còn hơn cả sư tử nữa.

Đến ma quỷ còn gọi mẹ tớ là sư phụ đó
- Tớ chỉ biết là mẹ cậu đã bỏ cậu và ba cậu đi thôi, không ngờ còn hung dữ như vậy nữa.

Thật đáng sợ quá mà
Người mẹ mà cô nói là người mẹ ở kiếp trước chứ không phải là mẹ của Sakura thấy thế cô liền cười nói
- Nè Nana à, người tớ nói không phải mẹ ruột tớ đâu, là mẹ ruột trước đây của tớ đó
- Là sao vậy Lynn gì mà cậu có tới 2 mẹ ruột vậy, tớ chẳng hiểu gì cả
- Tại cậu còn nhỏ, không hiểu thôi đợi lớn lên 1 chút thì may ra hiểu đó
- Chúng ta cùng một tuổi mà gì mà lớn lên chứ, con nhỏ này lại nói tầm bậy tầm bạ nữa rồi
- Nói ai là con nhỏ vậy nhóc kia, muốn ăn đòn hả
Nghe đến đây Nanami thấy hơi rén nên đánh trống lảng nhìn vào đồng hồ
- Thôi chết trễ học rồi nhanh lên Lynn ơi bị ăn mắng mất- cô chạy rồi kéo tay Lynn theo
Chạy hết tốc lực cách trường khoảng 100m thì thấy cổng sắp đóng lại 2 đứa thấy thế thì hoảng hốt chạy nhanh trước khi không được vào trường
- Này Nana nhanh lên cổng sắp đóng rồi kìa
- hộc hộc....Lynn à cậu chạy trước đi tớ hết nổi rồi, ai đó cho tôi bình oxi với
- Này này, cậu muốn nghỉ học á hả, chưa có xin phép nghỉ thì tí nữa mẹ cậu cào nát mặt cho coi
Nghĩ đến viễn cảnh ấy Nanami cũng hơi rén cố chạy cho đến trường nhưng cuối cùng trường cũng đóng.

Bác bảo vệ cũng rời đi hai đứa cũng mệt nên không chạy lại được
- Huhu tí tớ về bị ăn đòn mất thôi- Nanami khóc
- Này đừng khóc chúng ta được cứu rồi- Lynn an ủi cô
Dõi theo ánh mắt của Sakura thì Nanami thấy 2 người 1 nam 1 nữ đó chính là Kuroba Kaito cùng cô bạn thanh mai trúc mã Aoko Nakamori cũng đang chạy vội đến trường.

Thấy cổng đã khoá nên Aoko cũng khóc
- Đó.

Cậu thấy chưa Kaito tại cậu mà tớ đi trễ rồi đó
- Rồi rồi, tớ xin lỗi, cậu đừng khóc nữa tớ có cách để chúng ta vào trường đó- Kaito nháy mắt nở nụ cười thương hiệu
- Tạm tha cho cậu đó
Aoko quan sát xung quanh thì thấy nhóm của Sakura đang đứng ở đó thấy thế cô nói
- Chào 2 cậu, các cậu cũng đến muộn à đi theo tụi mình đi, bạn của mình có cách đó
-Vậy tụi mình cảm ơn nhé- Sakura nói rồi quay sang thì thầm với Nanami
- Thấy chưa Nana tụi mình được cứu rồi, ngoaan, đừng khóc nữa
An ủi Nana xong cô đi tới phía của kaito đang chật vật ở cánh cửa, cô tháo trên đầu chiếc kẹp tăm rồi đưa về phía cậu
- Này, dùng cái này đi
Kaito nghe thấy quay đầu lại thì thấy 1 bạn gái rất dễ thương đưa chiếc kẹp tăm cho cậu, mặt cậu ửng hồng lắp bắp nói
- C-Cảm ơn cậu nhé
Nhưng loay hoay một hồi cũng chưa mở được cửa thấy thế trong lòng của 2 cô bạn đằng sau đang vô cùng gấp gáp như muốn khóc.

Thấy bạn mình như thế cô cũng khá hoang mang
- Này cậu làm gì mà lâu thế, tụi này chờ được 5p rồi đấy, nếu không nhanh thì hết 15p đầu giờ mất
- Cậu đừng nhìn mà tưởng dễ, cậu tưởng phá cái này dễ lắm hả có giỏi thì thử xem
- Haizz đúng là tôi coi trọng cậu quá rồi, tránh ra cho chị này thể hiện - cô đẩy kaito ra và cầm lấy kẹp tăm và loay hoay một hồi thì
-Tách
- Nè được rồi nè, mình thiệt là thiên tài mà- cô cũng không ngờ mình có thể mở được luôn, bỗng nhiên có bàn tay kéo cô đi thẳng
- Nhanh lên Lynn ơi, trễ học rồi đấy, tí tớ khen sau- Nanami nói to
Nhưng không nhìn phía đằng sau khuôn mặt của kaito đang cực kì khủng bố không thể chấp nhận một nhà ảo thuật như cậu lại bị con nhỏ kia làm cho bẽ mặt nhất là trước mặt của Aoko.

Cứ để cho Aoko kéo như vậy vào trong lớp hồi nào mà không biết .

Đợi khi bước vào lớp giọng cô chủ nhiệm hét lên thì cậu mới kịp hoàn hồn lại
- Này 2 em kia, đây là lần bao nhiêu mấy em đi muộn vậy
- sensei à, cho tụi em xin lỗi ạ, lần sau sẽ không có như vậy nữa- Aoko cầu xin cô
Xin xỏ một hồi lâu cuối cùng cô giáo cũng tha cho.

Vừa ngồi xuống chỗ không nghịch ngợm như mọi hôm cậu quay sang Aoko với vẻ mặt nghiêm trọng
- Này Aoko-san cô bạn lúc nãy mà cậu ấy gọi là Lynn cậu có quen không vậy?

- Hình như cậu ấy học lớp kế bên đấy, tên là Minamoto Sakura thì phải.

Lần trước tớ đi đến CLB karate bạn của tớ có chỉ qua cho tớ.

Mà cậu ấy trông dễ thương thật phải không Kaito
- Các cậu đang nói tới Sakura lớp 7A à, cậu ấy được chọn là hoa khôi của lớp đấy, không chỉ còn đẹp thôi đâu cậu ta còn lọt vào đội tuyển HSG toán luôn đấy, thành tích thì luôn đứng đầu khối mà đáng sợ hơn cậu ấy còn cực kì giỏi võ nữa.

Chuẩn con nhà người ta luôn- Một bạn nữ đeo kính nói
- Bình thường thôi mà, như thế làm sao bằng Kaito này được.

Dăm ba cái đấy thì tớ búng tay là làm được chỉ là ông đây hơi lười thôi- Kaito bĩu môi nói, trên tay không ngừng làm trò ảo thuật

Thấy từ lúc ở cổng đến bây giờ mặt Kaito rất quạo, bây giờ còn chê bai con gái nhà người ta.

Chơi với tên đó đã lâu nên cô dễ dàng nhận ra được vấn đề
- Này Kaito cậu đang quê đúng không??

- Gì chứ, sao Kaito ta đây lại quê chứ- Bị nói trúng tim đen nên Kaito lắp bắp trả lời
- Chắc chắn là cậu đang quê luôn, khi nào mồm cũng nói ta đây là nhà ảo thuật mà giờ đây không phá được ổ khoá.

Nếu tớ là tớ quê lắm luôn đấy- Aoko nói chọc
- Con nhỏ Aoko này, hôm nay ăn gan hùm hả còn trêu chọc tớ nữa là tớ đánh chết cậu đấy
Cả hai cầm chổi đánh nhau loạn xạ trong lớp, khiến cô giáo và mấy đứa bạn cũng bó tay
————-
Cùng lúc đó ở phòng học 7A
- Này Sakura em, tại sao hôm nay em lại đi học muộn nữa vậy hả, đã thế còn rủ rê theo trò Nanami nữa.

Đây là muốn chọc tức cô hay gì???
 
Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
Chap 5


- Hôm nay em đến muộn không liên quan đến Sakura đâu cô- Nanami lên tiếng
- Đúng vậy cô ơi, đây là lần đầu bạn ấy đến muộn, cô bỏ qua cho bạn ấy đi.

Em sẽ ra ngoài hành lang đứng phạt - Sakura đứng trước chắn cho cô
- Thôi, hôm nay tạm tha cho hai em.

Về chỗ đi
- Cảm ơn cô- Nanami nói, còn cô thì im lặng bước điSở dĩ Sakura không thích GVCN bởi vì đây đúng là 1 bà chằn chính hiệu, không những hay hạ điểm của học sinh mà còn chạy điểm, kéo điểm cho những đứa nhà giàu nữa cả lớp ngoại trừ những đứa được mua điểm còn lại ai cũng ghét cay bả hết á.

Bỗng một giọng nói vang lên- Thứ 2 tuần sau chúng ta sẽ có chuyến tham quan đến vùng XX, nơi được mệnh danh là xứ sở của mùa đông, vậy nên các em về nhà thông báo với bố mẹ và chuẩn bị dụng cụ.

Cả lớp nghe rõ chưa
- Dạaaaaaa- lớp đồng thanh trả lời
Nghe đến đây cả lớp nháo nhào bàn tán, Nanami cũng rất hứng thú về chuyến đi đấy, cô quay sang nói với Sakura
- Lâu rồi chúng ta mới được đi tham quan đấy, còn nghe nói chỉ có khối 7 của chúng ta đi thôi còn mấy khối còn lại thì hình như là đi vào tháng khác
- Tớ thì sẽ không đi đâu- Sakura đáp
- Lynn, cậu sao thế bình thường cậu rất thích đi du lịch mà, sao bây giờ lại chán nản không muốn đi cơ chứ
- Trời vào đông rất lạnh nằm trong chăn không phải sướng hơn sao?

Đi chơi làm gì để hít khí lạnh vào người cho lạnh phổi chứ
Như nghe được tiếng lòng của cô, giáo viên lại nhấn mạnh
- Chuyến thăm quan này tính vào điểm rèn luyện của các em, đặc biệt là em đó Sakura nếu mà em còn không đi thì chuẩn bị tinh thần ở lại lớp nghe chưa
- Nana à, chuyến này mà tớ không đi thì chắc năm sau tớ phải gọi cậu bằng chị rồi đấy
- Tuyệt quá, vậy buổi chiều hôm nay chúng ta đi shopping đi phú bà tớ đây bao cậu nhé
- Mai có được k, hôm nay tớ buồn ngủ lắm phải đánh một giấc mới có sức- chưa nói hết câu thì Nanami cắt ngang
- Không được hôm nay cậu phải đi với tớ, mấy buổi khác tớ bận đi học thêm rồi, hôm nay là thứ 5 rồi chỉ còn 4 ngày nữa là đi rồi đấy.

Đi mà Sakura-chan -Nanami làm nũng nói với cô
- Oẹ, tởm vãi, đừng nói chuyện với tớ bằng cái giọng khủng long ấy nổi hớt da gà da vịt rồi này.

Nhưng nếu cậu định bao tớ đi shopping thì tớ cũng đành đồng ý vậy-Sakura vừa nói xong thì giáo viên Toán cũng bắt đầu bước vào Nanami cũng gắng nói
- Oẹ, cậu cũng kinh vãi ra, thích muốn chết mà bày đặt ngại, vậy chiều nay học xong mình đi mua sắm luôn okie nhớ chưa (GĐ Nanami là một nhà tài phiệt nên gia thế không tầm thường)
Buổi học trôi qua như mọi ngày, nhưng ở trong lớp cô đã đánh được 1 giấc ngủ ngon vì bàn của cô ở cuối lớp nên thế hiện tại cô cảm giác thoải mái không còn khó chịu như lúc sáng nữa.

Tan học vào khoảng 5h chiều, vì đã qua đông nên bây giờ trời cũng tối dần,như lời hẹn cô cùng cô bạn thân của mình đi mua sắm cho buổi dã ngoại tới.

Cả hai bước vào Trung tâm thương mại lựa đi lựa lại hết cả buổi làm hai đứa mệt muốn xỉu.

Bước vào cửa hàng quần áo mùa đông, cô được Nanami mua cả đống quần áo cực kì thời thượng dù từ chối rất nhiều nhưng cô bạn vẫn kiên quyết mua cho cô bằng mọi giá, đồ khá nhiều và nặng nên họ đã nhờ cửa hàng ship về tận nhà.

Đi cả buổi nên 2 đứa rất mệt nên bọn rủ nhau đi ăn kem.

Bây giờ cũng đã gần 7h tối, cũng đã đến lúc bầu trời trở về màn đêm yên tĩnh, cùng lúc đó điện thoại của Nanami vang lên một đoạn tin nhắn:" về sớm nhé Nana, hôm nay bố mẹ đi gặp đối tác, con cũng phải tới nhé"Vừa xem tin nhắn Nana đã vội tạm biệt cô rồi rồi nói:
" Hôm nay tớ không ăn kem với cậu được rồi, mẹ tớ bắt tớ phải về nhà đây này.

Mà cậu cũng sướng thật đó Lynn, chẳng có ai ở nhà quản hết, muốn về mấy giờ cũng được hết á.

Tớ ghen tị vs cậu lắm đấy nhá"
"Thôi đi cô nương, thiên kim như cậu không phải sướng hơn dân thường như tớ sao.

Mà cũng tối rồi, cậu về đi mai gặp nhé"
"Vậy tạm biệt cậu, mai gặp nhé!"

- Nana vừa chạy vừa trả lời cô
Nhìn cô đã đi về trước, trong bụng cô bây giờ rất đói bụng, bình thường cô không có thói quen ăn cơm vào buổi tối cho nên cô cũng ghé vào quầy kem ăn vặt.

Cô order một kem Matcha rồi ngồi xuống 1 bàn trống, vừa ăn vừa lướt điện thoại.

Một lúc sau cô nhìn thấy Aoko cùng với Kaito cũng đi ăn kem, vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ.

Cô nghĩ thầm
" Đúng thật là ông tác giả rất biết vẽ mà, người gì đâu mà đẹp trai thế biết đúng là chồng KID của mình có khác.

Còn nhỏ mà đã là một đại mỹ nam rồi lớn lên thì sát gái chết mất"
Vừa nghĩ thầm cô giơ chiếc điện thoại trên tay chụp một bức về phía 2 người đang mua kem ở đó, vừa nhìn vào màn hình vừa cười tủm tỉm suy nghĩ
" Con Yến mà thấy cảnh này thì chắc nó ghen tị với mình lắm đấy nhỉ, dù sao thì mình cũng được coi là em gái của Zero mà nhỉ.

Nó mà biết thế chắc nó xiên mình chết mất"
Cùng lúc đó Aoko cũng đã để ý đến chiếc bàn của cô đang ngồi, thấy thế cô 1 tay cầm ly kem một tay nắm lấy tay của Kaito đi đến chiếc bàn đó.

Kaito thì không biết gì mặt đỏ lên vì crush nắm tay mình, đi đến gần hơn chiếc bàn cậu lại thấy một cô bé với mái tóc đen sóng nhẹ đôi mắt to màu xanh biển cùng làn da trắng, trên người vẫn còn đang mặc bộ đồng phục trường đang ngồi một tay đang bấm điện thoại một tay đang cầm chiếc muỗng kem đang cười tủm tỉm nhìn vào điện thoại.

Aoko kéo cậu ngồi xuống đối diện với cô rồi Aoko cất giọng:
" Chào cậu Sakura- san"
Nghe thấy tiếng động, cô đưa đôi mắt đang dán chặt vào điện thoại lười biếng ngước lên.

Khi trông thấy 2 người họ đang ngồi trước mặt thì cô đã rất ngạc nhiên vội dấu đi chiếc điện thoại đang chụp hình 2 người họ rồi chào đáp lại một cách vô cùng gượng gạo thiếu tự nhiên như đang làm một việc xấu
-" Chào Nakamori- san, 2 cậu là người ở cổng trường hồi sáng đi muộn cùng bọn tớ nhỉ"
-" Cậu biết tên của tớ?"

Nghe thấy câu hỏi này làm cho Sakura chảy mồ hôi hột, làm sao mà có thể cậu là nhân vật trong Conan được chứ, nhưng cô vẫn bình tĩnh đáp trả
- Tại cậu nổi tiếng quá còn gì, cả lớp à không chắc là cả trường chắc ai cũng biết cậu cả đấy
Nghe đến đây, Aoko bỗng đỏ mặt lên vì được người khác khen nên đã nói
"Tớ có nổi tiếng gì đâu, cậu mới là người nổi tiếng đó, bọn con trai trong lớp tớ rất nhiều tên để ý cậu đấy, phải không Kaito"
" Không phải chứ, tớ có liên quan gì đâu sao cậu lại hỏi tớ chứ"- Kaito hờ hững đáp
" Hồi sáng chính cậu đã hỏi tớ về cậu ấy mà, cậu chắc cũng thích cậu ấy đúng chứ Kaito"- Aoko dò hỏi cậu bằng đôi mắt phán xét

Nghe đến đây Kaito cũng hơi ngạc nhiên, cậu nghĩ chắc Aoko đang ghen mình với cô gái khác.

Công nhận cô bạn Sakura này nhìn cực xing đẹp và dễ thương nhưng vừa mới tiếp xúc thì sao có thể làm lung lay trái tim của cậu được- cậu thầm nghĩ vậy, đang định lên tiếng phủ nhận thì Sakura đã nói- Nhưng theo tớ thấy thì anh bạn này chắc chắn không thích tớ đâu, tại vì tớ thấy thì cậu ta đã có người trong lòng rồi đấy
- Gì chứ, cậu nói cậu ấy có người trong lòng rồi sao Sakura
- Phải phải, tớ nói người cậu ấy thích là cậu đấy Nakamori à
 
Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
Chap 6


- Này, ai nói tớ thích cái con nhỏ lắm mồm này vậy, người như cậu ma mới thèm thích đấy
- Gì cơ, cậu nói như vậy là có ý gì, chê tớ như ma à
Ở trong quán mà hai người này đang chí choé nhau, cảm giác hơi phiền phức nên cô định chuồn về
- Hahha, đó là theo góc nhìn của tớ thôi.

Hai cậu thấy không thoải mái thì bỏ qua cho tớ nha.

Các cậu cứ tâm sự trước đi,đến giờ tớ phải về nhà rồi- cô nói rồi đứng dậy chuẩn bị về thì Aoko cắt ngang
- Cậu về rồi à, tớ còn nhiều chuyện muốn hỏi cậu mà để bữa sau gặp nói chuyện cũng được Nghe đến đây Sakura thầm nghĩ " Chị ơi tha cho em đi, em ớn lắm rồi, ngồi ăn cơm chó cả buổi con người cô đơn hơn 18 năm nay cũng đau lòng lắm đó" nghĩ là thế nhưng cô lại trả lời
" Vậy lần sau gặp nhé, tạm biệt cậu"
- Tớ là Kuroba Kaito rất vui khi làm quen với cậu-nói rồi cậu ảo thuật đưa ra cho cô một bông hoa hồng đỏ
- Chào cậu Kuroba rất vui khi làm quen với cậu.

Còn phần bông hoa này tớ không dám nhận đâu.

Cậu cứ để dành đó mà đưa cho người yêu tương lai của cậu nhé- cô nháy mắt ra tín hiệu về phía Aoko cho Kaito
- Vậy tớ về nhé, bye bye
Đây là lần thứ hai cậu bị quê trước Sakura, chưa bao giờ cậu lại bị một cô gái phũ phàng như thế.

Cậu thầm nghĩ " Được lắm Minamoto-san, tôi sẽ cho cậu biết thế nào là lễ hội, dám không nhận hoa của ông đây.

Được thôi nếu cậu bảo tôi đưa bông hoa này cho người yêu tương lai của mình thì đợi ông đây lớn sẽ biến cậu thành vợ tương lai của Kuroba Kaito luôn"
.........Rời khỏi Trung tâm thương mại cô cảm thấy hôm nay rất xui xẻo khi gặp rất nhiều rắc rối.

Nào là đi học trễ, bị cô mắng, rồi hành xác đi mua sắm cho đến khi đi ăn kem rồi còn bắt gặp cảnh cơm chó tình tứ nữa.

Cảm thấy hơi bực mình nên cô lấy trong cặp tai nghe rồi đeo lên nghe nhạc.

Nhưng đi khoảng 10p thì cô lại thấy một người đàn ông đang say rượu, đi đứng loạng choạng ở phía trước rồi ngã sấp mặt.

Thấy thế cô liền chạy tới xem thử tình hình, cô ngồi xuống lắc lắc người đàn ông hỏi:
- Chú gì ơi, chú có bị làm sao không
Nghe thấy tiếng gọi người đàn ông ngước mặt lên, nhìn thấy gương mặt ấy cô kinh ngạc thốt lên:
-Anh Matsuda
- Gì chứ, sao nhóc dám gọi anh mày là chú thế hả, muốn ăn đòn à nhóc
Không trả lời câu nói của anh cô tức giận đỡ anh đứng dậy quát
-Tên kia, anh làm gì mà uống say đến vậy hả.

Trường cảnh sát cho các anh uống rượu say khướt rồi về khuya như vậy hả?

- Nói cho em biết, anh chính là trốn đi uống rượu đấy thì sao hả.

Em đưa anh về nhà đi anh không biết nhà anh ở đâu hết nữa

Cô cạn lời không biết nói gì, định vứt tên này ở lại đây nhưng cô không đành để một tên say rượu ở lại, vậy nên cô cố gắng đỡ tên này về trường.

- Này đến nơi rồi kìa, anh mau vào đi
- Đây là nơi nào vậy, có phải nhà của anh đâu bé Sa
- Anh có bị điên không, đây là trường Cảnh sát đấy là nhà của anh đấy
Nói rồi cô lấy máy điện thoại ra gọi cho Rei
" Alo anh Zero, anh mau xuống rước anh Matsuda về với, anh ấy uống rượu say rồi, bây h em đang ở trước cổng trường anh ra giúp em với.

Em sắp chết rồi đây"
" Sakura à nhờ em mang tên đó vô trong giúp anh với, bây giờ anh đang tắm không xuống ngay được"
"Vậy anh mau kêu anh Hagi, Hiro, với anh Date xuống đi.

Em không lên đâu"
"Thế nhé, đem tên kia vào trong giùm bọn anh nhé, bye bye"- chưa để cô trả lời anh đã cúp máy
- Cái đậu má, gì mà xui vậy trời muốn chửi thề lắm rồi đấy, nè Matsuda anh tự lên đi đây là trường anh mà em về đây- cô lấy chân đá đá vào người anh nhăn mặt nói
- Huhu, em bỏ anh lại một mình ở đây à, chỗ này túi lắm anh sợ lắm Sakura ơi- anh ôm lấy cánh tay cô không cho cô về.

Còn cô thì ra sức đẩy ra, nếu ở đây có con dao thì chắc tên kia đã không còn nguyên vẹn nữa.

Bất lực cô phải đưa tên kia vào trong, nhưng ktx của họ rất lớn cô không biết đi đâu cả bỗng nhiên Matsuda lên tiếng
- Anh biết ở đâu rồi- nói xong anh kéo tay cô vào một phòng tập võ anh cầm tay cô kéo lại võ đài đưa cho cô một cây kiếm gỗ
- Nghe nói em là cao thủ kendo, anh cũng muốn xem thử thực lực của nhóc từng nào đấy.

Nếu đánh thắng anh thì anh cho đi về.

Ok
- Cút.

Bà đây không rảnh, bà mới ăn được một cây kem thôi, mới nạp một tí Calo thôi mà phải vác xác anh đến đây nữa.

Anh xem tôi còn sức không hả?
cô định đi về thì bất ngờ tên Matsuda đã cầm kiếm đánh về phía cô theo bản năng cô tránh được, nhưng kiếm đánh ngày càng dồn dập khiến cô cũng phải đánh trả.

Bỗng nhiên cửa mở ra là Hagi bước vào
- Anh Hagi, cứu em, em bị tên điên này bắt nạt- cô vừa đánh kiếm vừa la
- Em cố chịu đựng một tí, anh đi kêu mấy đứa bạn đến giải vây cho em.

Em ráng chờ một tí nhé
- Vẫn là anh Hagi tốt nhất.

Vậy đi nhanh lên nhé, em sắp chết đây rồi
Hagi chạy ra ngoài đến KTX gọi mấy đứa bạn của mình
- Này các cậu, đi theo tớ xem nhóc Sa tập kiếm với tên Matsuda này.

Đúng là cao thủ Kendo có khác đánh ghê lắm.

Mà đừng nói cho tên Date nhé, không là cả bọn ăn mắng đó
Nghe Hagi nói thế thì Rei và Hiro cũng lon ton chạy đến xem.

Cửa lần nữa được mở ra bên trong là tiếng vang của 2 thanh gỗ với tiếng hét
- aaaaaa
- đauuuuu
Trên khán đài là hình ảnh của một người thanh niên cùng với một cô bé cao mới tầm ngực đang đánh nhau loạn xạ.

Dù đánh kiếm rất tốt nhưng chênh lệch về thể chất cũng như chiều cao khiến cô gặp rất nhiều bất lợi nhưng cả hai cũng chỉ đang trong thế hoà.

Thấy 3 người bước vô cô nói
- Cíu em.


Nhưng ba người lại lấy ghế ngồi xuống như đang xem kịch, thấy hành động của họ lúc này Sakura cực kì sôi máu, còn tên Matsuda kia thì lại không ngừng tân công cô, cả hai đánh nhau quyết liệt thì bên đó lại có tiếng thảo luận
- Các cậu nghĩ bên nào sẽ thắng đây?

Hiro lên tiếng
- Tất nhiên là Matsuda rồi, dù con bé có kĩ thuật rất tốt nhưng đánh nhau với một người lớn không phải quá chênh lệch hay sao
-Ừm, tớ cũng đồng ý với cậu.

Mà con bé đánh như thế cũng tốt quá cảm giác như kinh nghiệm không phải của một đứa trẻ nhỉ?- Hiro đáp lại
- Còn tớ thì tớ chọn em ấy sẽ thắng đấy, tên Matsuda kia chỉ được cái to xác thôi chứ tớ thấy cách đánh thua xa em ấy nhiều- Rei lên tiếng

Lúc này trên sân đấu, mồ hôi của cô ướt hết cả áo.

Cô rất tức giận nên một nhát kiếm bây giờ đang lực hơn bao giờ hết.

Cô lần nữa chiếm thế thượng phong, thi đấu nghiêm túc vì cô biết lần này không có ai giúp được cô cả.

Cô đưa ra từng nhát kiếm rất chí mạng đánh vào đối phương nhưng Matsuda nhanh chóng đỡ nhưng vẫn bị dính, đến lúc đưa đòn quyết định cô đưa thanh kiếm lên định kết thúc nhưng
"Rầm"- tiếng mở cửa lần nữa phát ra làm cô phân tâm chính là Date , lợi dụng thời cơ đó Matsuda đánh cô đè cô xuống đất, thấy tình hình thế cả bọn chạy lên gỡ tên Matsuda đang đánh cô tách ra hai bên.

Date lúc này lên tiếng
- Mấy cái thằng này, sao lại để một tên say rượu đi đánh nhau với em ấy hả
- Hhuhu, anh Date ơi, em đã kêu cứu mấy lần rồi mà cả bọn như giả điếc.

Nếu mà anh không đến thì chắc em bị chém làm đôi trên kia rồi
- Nếu cậu mà không đến thì tên bị chém làm đôi là cậu ta chứ không phải em ấy đâu- Hiro nói
- Các cậu thật là, già đầu rồi mà vẫn đi bắt nạt một đứa con nít.

Rei và Hagi đưa em ấy về nhà đi.

Tớ và Hiro đưa tên này lên phòng
 
Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
Chap 7


- Thôi khỏi, tôi không nhờ mấy tên không có lòng thương người tiễn tôi về đâu- Sakura tức giận đáp
- Thôi mà, bọn anh xin lỗi nhé.

Bọn anh chỉ muốn xem thử cao thủ kendo đánh ghê như thế nào thôi, để bọn anh dẫn em về nhà nhé.

Trời bây giờ cũng tối rồi mà em là thân con gái đi một mình giữa đêm thế này nguy hiểm lắm đó - Rei bước tới nói bằng giọng nũng nịu

Thấy thế thì cô cũng hoài nghi " Bình thường tên này trên film cool ngầu lắm mà sao bây giờ thiệt là giống...con bò biết làm nũng vậy.

Kinh vãi" Nghĩ thế cô liền nói
- Bỏ cái tay dơ bẩn của anh ra, anh không nghĩ anh hồi nãy đã đối xử như nào với mỹ nữ này không hả.

Với lại thôi cái giọng ớn chết đấy đi nghe kinh vãi"
- Em chịu đi về nhà với bọn anh thì anh sẽ không nói nữa.

Đi mà Sakura-chan.

Với lại đêm hôm như này ma quỷ nhiều lắm đó.

Để 2 hiệp sĩ tụi anh bảo vệ em nha- Rei vẫn tiếp tục nói bằng giọng điệu đấy
- Tuỳ các anh, mà cấm anh nói cái giọng hồi nãy một lần nữa đó anh Zero.

Em nổi hết da gà rồi này- Sakura nói
- Biết rồi thưa công chúa- Zero nói bằng giọng hồi nãy
Vừa nói xong chưa kịp làm gì đã bị cô định tác động vật lý nhưng Rei đã kịp tránh được.

Rei co cẳng chạy nhanh về phía trước hét lên:
- Tớ dẫn em ấy về luôn đâyyyyyy
Thấy thế cả Hagi thở dài, lắc đầu buổi theo bọn họ
- Từ lúc con bé kia đến thì tên Zero cũng ngày càng trẩu tre như tên Matsuda kia rồi Sau khi đuổi kịp 2 người đó thì thấy Rei đang bị Sakura cắn vào tay trông cực kì thảm thương.

Nhưng Hagi thấy thế cũng mặc kệ, một lúc sau cả hai làm hoà thì cũng đã đến nhà của cô.

Sakura nói
- Mấy anh đã ăn cơm chưa vậy, trong nhà em còn một chút đồ ăn Việt Nam các anh có ăn không
- Ăn chứ, ngu đâu mà không ăn.

Thiệt là đúng lúc quá- Rei đáp lại
- Hahah cái thằng Zero này chơi với em lắm cũng bị nhiễm phóng xạ "từ ngữ " rồi.

Thiệt là buồn cho một thế hệ trẻ - Hagi thấy thế thì bật cười nói
- À ra là vậy.

Anh Kenji không muốn ăn thì cứ nói thẳng ra, đâu cần phải ngập ngừng như thế
- Anh chỉ nói vậy thôi chứ có nói là không ăn đâu.

Em nghĩ nhiều rồi nhóc- Hagi nóiRồi cả bọn bước vào nhà của cô.

Dù cũng có quen biết nhưng đây là lần đầu họ bước vào nhà của cô.

Là một căn nhà khá rộng đủ cho 5 người không quá bừa bộn cũng không quá sạch sẽ.

Cả 2 ông anh lon ton ngồi vào bàn ăn chờ đợi Sakura nấu ăn.

Đợi khoảng 10p sau thì cô bưng 3 tô đến.

Thấy cô Hagi liền cười nói
- Nhanh vậy đã được ăn được rồi sao anh thấy đói bụng lắm rồi đấy
- Món này làm khá là dễ nên làm cũng nhanh.

Tên của món này là "Bún thịt nướng đấy"
- Nhìn hấp dẫn quá đi, bọn anh ăn nha- Rei nói
Itadakimasu
- Ôi, ngon thiệt đấy không đùa đâu.

Bữa sau chắc phải đến nhà bé Sa ăn chực thường xuyên mới được- Rei nói
- Đúng đấy Zero, món này ngon quá ha.

Lần sau mời bọn anh ăn tiếp nhé-Hagi tiếp lời
- Mơ à, nghĩ sao vậy trời.

Nhà em có phải nơi phát cơm từ thiện đâu mà mấy anh muốn ăn là được vậy hả.

Em định mời mấy anh bữa này nhưng thấy ý định đen tối của mấy anh nên...

đưa em 500 yên một bát nhé
- Haha.

Khi nãy bọn anh chỉ đùa thôi em đừng có suy nghĩ nhiều nhé- Hagi hoảng loạn giải thích
- Vậy ăn xong thì mấy anh rửa bát oki-cô nói

Đúng lời hứa, ăn xong hai tên to xác lon ton vào rửa bát.

Còn Sakura vô bếp làm 3 phần cho đem về cho các anh ở ktx, rồi 2 tên đó tạm biệt cô để trở về nhà

Vậy là một ngày xui xẻo của cô đã trôi qua ,cô vscn xong mệt mỏi lăn lên giường nằm nghỉ.

Đã hơn 2 tháng trôi qua, cô thật sự rất nhớ thế giới cũ, dù cho nơi này cô cũng rất thoải mái khi có nhiều bạn bè, được bố mẹ nơi đây gửi tiền trợ cấp hàng tháng con số cũng rất lớn, được gặp thần tượng của cô tuy nhiên đó chỉ là vỏ bọc bên ngoài mà thôi bởi cô cũng chỉ là một đứa trẻ mới trưởng thành chưa trải sự đời.

Cô cảm thấy bây giờ rất cô đơn thật sự rất nhớ ba và mẹ.

Bỗng cô bật dậy kéo ra từ ngăn bàn một cuốn sổ, ghi lại quá trình hôm nay cũng như tâm trạng hiện tại
" Hôm nay là ngày 64 con đến với thế giới này, con đã chơi rất vui nên bố mẹ đừng lo cho con nhé.

Con gái yêu bố mẹ rất nhiều".....

Thứ 2 tuần sau
Sáng hôm sau cô tỉnh dậy, cảm thấy rất cơ thể rất đau, cơn đau ê ẩm khiến cô nhăn mặt.

Đã 5 ngày trôi qua cô bị sốt bởi trời chuyển đông nên rất lạnh, còn cô từ một người ở đất nước nhiệt đới đến nên không quen lắm cái rét ở nơi đây.

Nhưng may thay đến hôm nay cô cũng đã đỡ một phần, quan trọng hơn hết hôm nay chính là ngày lớp cô đi thăm quan ở vùng XX.

Cảm thấy hơi làm biếng cô rút chiếc điện thoại ra bấm một hàng số gọi điện

- Em chào cô, em là Minamoto Sakura đây.

Hôm nay em cảm thấy rất đau đầu nên em gọi cho cô vào sáng sớm để xin cô cho em nghỉ cô nhé- Sakura dùng giọng thảo mai nói chuyện
- Em biết điểm rèn luyện của em như thế nào không hả.

Haizz nhưng nếu em bị sốt thật thì bảo phụ huynh gọi điện xin cô thì cô sẽ cho em nghỉ- Cô giáo nói nhưng thực chất cô không muốn chịu trách nhiệm khi Sakura bị cảm trong khi cô đã gọi điện xin phép
Nghe nói đến phụ huynh, cô cũng đành chịu bởi hiện tại không có một ai ở bên cạnh cô hết cô bèn nói
- Em bây h đang sống một mình không có bố mẹ ở đây xin phép.

Hay là cô cho em nghỉ rồi em bảo ba em điện cho cô sau nha
- Em nghĩ trò này qua được mắt tôi hay sao trò Sakura.

Hôm nay mà em còn không đến thì chuẩn bị tinh thần ở lại lớp đi- Nói xong cô giáo cúp máy không để Sakura nói thêm

Haizzz, hôm nay lại phải vất vả một chuyến rồi.

Nói xong cô lười biếng rời khỏi chiếc giường đánh răng rửa mặt rồi soạn đồ cho chuyến dã ngoại.

Cô đang bị cảm nhẹ cộng thêm tiết trời rất lạnh nên cô bây giờ mặc đồ rất ấm.

Cô mặc một chiếc áo giữ nhiệt bên ngoài là một chiếc áo len dày khoác ngoài là chiếc áo phao màu đen kết hợp với chiếc quần bông rộng.

Quàng chiếc khăn cổ màu trắng và đội chiếc mũ nồi.

Nhìn cô bây giờ rất dễ thương.

Cô vội đeo chiếc túi đeo chéo lên người rồi đem balo đến trường cho kịp chuyến xe đi đến vùng XX.

Vừa mở cửa đã thấy Nanami đứng sẵn trước cổng thấy vậy Nanami đã bất ngờ nói
 
Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
Chap 8


" Hôm nay mình đừng đi nữa phải ở nhà thôi Lynn-chan"
- Gì, sao lại phải ở nhà.

Không phải cậu thích đi mà trượt tuyết lắm hả- Cô ngạc nhiên hỏi
- Tại hôm nay cậu dậy sớm quá, còn chuẩn bị xong xuôi hết mọi thứ nữa.

Cậu như thế thì chắc hôm nay có bão tuyết đấy, chắc giật khoảng cấp 15 là nhẹ- Nanami nói
Nghe xong mặt Sakura nghệch ra muốn đấm nhỏ kia 1 trăm phát
- Cái con quỷ, điên hả mày.

Mày mà không phải bạn tao chắc t đấm mày chớt mất, thần tiên tỷ tỷ như tao đây muốn dậy khi nào chẳng được quan trọng là muốn hay không thôi- Vừa nói cô vừa đóng cửa nhà
- Còn tớ thì chưa thấy ai thần tiên tỷ tỷ da mặt dày như cậu đâu.

Chắc cậu ví nhầm người rồi hahaha- Nanna cười nói
- Cậu học thói trả treo ở đâu vậy hả.

Như thế thì chẳng có soái ca đẹp trai nào cưới cậu đâu, thấy cậu chắc họ tránh xa 1km đó- Nói xong cô liền cầm balo vội chạy
- Lynn đứng lại mau, cậu trù tớ đấy à, nói lại cho tớ nhanh lên- Nana đuổi theo hét lớn
Cả hai vừa chạy, vữa cãi nhau to tiếng khắp cả đường đi.

Thật sự khi chơi với Nana cô cảm thấy cô bạn này rất giống với người bạn thân cũ trước đây của cô, vì vậy cô mới quan tâm và bảo vệ người bạn của mình như vậy.

Đi được một lúc thì cũng đến trường.

Cô đảo mắt nhìn xung quanh, bất kì ai cũng rất háo hức cho chuyến đi này, họ bận rộn chuẩn bị kĩ lưỡng cho chuyến đi.

Thẫn thờ được một lúc, Nanami bỗng nói
- Lynn, cậu làm gì mà đứng đó vậy, cất hành lí rồi lên xe nhanh lên
Tiếng nói của Nanami kéo cô về thực tại, cô nhanh chóng cất hành lí rồi lên xe của lớp.

Đi được khoảng 3 tiếng trên xe khách cô cảm thấy rất mệt.

Tất cả học sinh đều nhanh chóng di chuyển đến nhà nghỉ tìm phòng của mình.

Cô và Nanami ở chung 1 phòng, nghỉ khoảng 15p thì cả bọn xuống trượt tuyếtRầm-Ui da, đau quá- Sakura không ngờ là trượt tuyết khó đến như vậy
- Trời ơi học nãy giờ mà cậu cũng không biết trượt tuyết nữa.

Tớ lạy cậu luôn đấy- Nanami bất lực nói
- Tớ chịu, không thể nào tớ có thể giữ thăng bằng ở cái tấm ván bé tí ấy được.

Tớ đầu hàng- Sakura thở dài nói
- Haizz, không ngờ Lynn nhà ta giỏi thể thao mà lại chịu với cái môn này.

Đúng thiệt là trên đời này không có gì là hoàn hảo cả- Nanami cười nói
- Cậu nói rất đúng đó Nana, con người dù có hoàn hảo đến thế nào đi nữa thì cũng có khuyết điểm mà thôi.

Tớ nghỉ một tí cậu cứ trượt tiếp đi nhé.

Bye byeChưa để Nanami trả lời cô đã vội bước đến chiếc ghế bên dưới hàng cây bị phủ một lớp băng dày.

Trời bây giờ rất lạnh bỗng dưng có một cơn gió lạnh thổi qua
- Ắt xì~~~~, má ơi lạnh quá- cô rùng mình nói
- Coi bộ hôm nay cậu không được khoẻ nhỉ còn không biết trượt tuyết nữa, sao không ở nhà cho đi cho rồi
Từ xa một bóng hình đang đội chiếc mũ len, mặc chiếc áo phao xanh đi tới miệng còn nói một tràng đi thẳng tới ngồi bên cạnh cô.

Nghe xong Sakura ngước mắt lên cười nhếch mép nói
- Cậu cũng lo cho tôi quá ha, chúng ta mới gặp nhau có 2 lần mà cậu quan tâm tôi quá đấy.

Không lẽ nào cậu đổ nhan sắc thần tiên tỷ tỷ của tôi rồi sao Kuroba-kun
- Khiếp cậu mặt dày quá rồi đấy.

Tai cũng có vấn đề nữa.

Cậu nghe ra làm sao tôi thích cậu vậy hả??- Kaito nhìn cô bằng ánh mắt quỷ dị
- Hahah, cậu tin thiệt hả.

Tôi chỉ đùa có chút thôi làm gì căng vậy má.- Sakura cười xua tay
- Đùa gì kì vậy cha nội.

Đứng lên đi tôi dạy cậu trượt tuyết- Kaito nói với Sakura

Đang nói chuyện với cậu bạn ở trước mặt, bỗng nhiên từ phía xa Sakura trông thấy một người mặc bộ áo quần trượt tuyết trùm kín mặt.

Theo như cô suy đoán thì đó là dáng vẻ của một người phụ nữ.

Người đó đi vào sâu trong rừng trên tay còn cầm một vật gì đó, cô nheo mắt lại nhìn cho rõ (cô bị cận mà hôm nay đeo lens 0 độ) thì rất ngạc nhiên khi thấy đó chính là một chiếc xẻng .

Linh tính mách bảo có chuyện không hay cô vội nói với Kaito:- Để hôm khác nha, cậu đi chơi trước đi, bây giờ tôi có việc rồi hẹn cậu khi khác nhéCô để cho tên Kaito đi khuất mắt rồi từ từ bám theo người khả nghi lúc nãy.

Tay cô đang run run nắm chiếc điện thoại, nếu có vụ án thì cô sẽ đứng từ xa báo án.

Bỗng nhiên người phụ nữ trước mặt dừng lại, từ sau gốc cây to cô ta kéo một chiếc xác người máu còn chảy be bét khiến Sakura kinh hãi.

Cô cầm chiếc điện thoại định gọi báo án thì bỗng nhiên có một bàn tay che mắt cô lại.

Cô nghĩ chắc đã bị đồng bọn của người kia phát hiện.

Tay chân của cô bây giờ lạnh toát, sợ hãi, cô bây h đang t tên đằng sau 1 đòn Karate thì người đằng sau bỗng nhiên thì thầm:
- Là tôi, Kaito đây
Nghe đến đây sự sợ hãi của cô cũng đã giảm đi được nhưng cô bây giờ đang rất tức giận vì tên nhóc này dám troll cô một vố đau, còn đi theo cô nữa.

Cô liền tức giận nói nhỏ
- Cậu có bị điên ko, tôi bảo cậu đi chơi chứ có bảo cậu đi theo tôi đâu.

Mà tự nhiên bịt mắt tôi làm gì xém tí tôi chết vì đau tim đấy
- Hồi nãy tôi cũng thấy người phụ nữ đó khả nghi, định không quan tâm mà thấy cậu có ý bám theo bà ta.

Tôi cảm thấy không an tâm nên đi theo cậu thôi- Kaito ở đằng sau nói nhỏ
- Còn biết lo cho người khác nữa đấy nhưng xem lại cậu lo cho bản thân mình được chưa mà đòi lo cho ai.

Bây giờ về lại khách sạn rồi chúng ta gọi điện báo án.

Này Kuroba tôi nói cậu có nghe không vậy, này Kuroba-cô gọi nhiều lần mà không thấy kaito trả lời, cảm giác có điều chẳng lành cô quay sang phía của cậu

Cô quay đầu lại thì thấy vẻ mặt hốt hoảng của Kaito đang nhìn chằm chằm về lối ra về khách sạn.

Đưa mắt về phía đó thì thấy một người đàn ông tay cầm chiếc rìu đang đi về phía bọn họ miệng còn hét lớn
- Chị ơi, chị làm việc đi ở đây có đám chuột để em xử bọn chúng trước.

Với lại đào cái hố to to lên nhé để cho mấy con chuột này ngủ trong đó luôn- người đàn ông nói vs người phụ nữ đang đào một chiếc hố
Thấy thế cô vội nắm lấy cánh tay của Kaito kéo cậu chạy về phía còn lại.

Người đàn ông ở đằng sau thấy thế liền đuổi theo.

Trong lúc chạy cô định lấy chiếc điện thoại ra gọi cảnh sát nhưng tìm mãi không thấy đâu " chết tiệt, cái điện thoại đâu rồi nữa, đừng nói khi chạy mình đã làm rớt rồi nhé"
Nhìn thấy hành động lục lọi trong người của cô Kaito kinh ngạc nói
- Này Minamoto đừng nói cậu làm rớt điện thoại rồi nha.

Tôi chạy nãy giờ mệt chết rồi nè
- hộc hộc....Tôi có cố ý đâu.

Mà cậu không có điện thoại hả- cô gắt gỏng nói lại
- Tôi quên ở nhà rồi, hiện tại không có đây- Kaito nói lại

Thấy tình hình ngày một nghiêm trọng, cả hai cắm đầu chạy mà không nói gì.

Xung quanh bây giờ chỉ còn tiếng thở của hai người.

Cô thấy chạy nhanh như này cũng không phải là cách.

Dù bọn cô có chạy nhanh như nào thì cũng sẽ bị đuổi kịp vì bây giờ trời đang có tuyết dày đi như nào rồi cũng để lại dấu chân tên đó có thể bắt bọn họ rất dễ dàng.

Vả lại bọn cô cũng là con nít, chân ngắn chạy cũng không thể nhanh bằng được.

Bỗng cô dừng lại không chạy nữa, thấy thế Kaito chạy lại nói
 
Xuyên Vào Thế Giới Tử Thần Conan
Chap 9


- Này Mina, cậu đừng dừng lại chứ, gắng lên một chút nữa.

Nếu cậu mệt thì tớ cõng cậu
- Này Kuroba cậu đừng tự lừa dối mình nữa, cậu cũng biết là dù có chạy như nào trong cái trời toàn tuyết này thì cũng chết thôi- Ý cậu là gì, tôi không cho phép cậu chết đâu.

Đi thôi Minamoto- Kaito nói lớn rồi kéo tay cô về phía trước nhưng cô vẫn không nhích bước cô còn nói- Bây giờ, cậu hãy trốn dưới gốc cây đằng kia tớ sẽ đi về phía còn lại tạo dấu chân cho cả hai đồng thời đánh lạc hướng chúng.

Trong thời gian đó cậu hãy men theo con đường cũ trở về khách sạn báo án.

Tớ sẽ an toàn mà, tin tớ nhé- Sakura nói với giọng điệu nghiêm túc
- Không được, cậu sẽ là người trốn ở góc cây đó.

Tôi sẽ là người tạo dấu chân, việc này quá nguy hiểm tôi không thể đứng nhìn như vậy được- Kaito nắm lấy bả vai của cô nóiNghe thấy thế, Sakura nheo mắt nhìn chàng trai trước mặt.

Trong thế đấm vào bụng của Kaito một phát.

Kaito đau đớn ôm bụng ngồi sụp xuống lớp tuyết.

Thấy vậy Sakura cũng ngồi xuống, dùng đôi bàn tay lạnh của mình áp vào má của Kaito nâng mặt cậu lên bắt cậu nhìn thẳng vào mắt cô- Xin lỗi cậu Kaito à,tôi không phải loại con gái yếu ớt như công chúa của cậu đâu, tôi còn là một người bạo lực luôn sẵn sàng chi những cú đấm cho những sự việc nguy cấp.

Nếu là cậu ở lại đây liệu cậu có biết võ hay không.

Hay là cậu định dùng những trò ảo thuật đó để mà trốn thoát.

- Nhưng....- Kaito định nói nhưng bị cô cắt lời- Tin tôi Kuroba Kaito, tôi nhất định sẽ sống sót và quay về.

Chính vì vậy cậu hãy nghe tôi lần này nhé, tôi còn phải về để cậu dạy trượt tuyết nữa mà.

Được không?- cô vuốt tóc tự tin nói
- Đây là cậu nói đấy nhé, hứa với tôi cậu phải an toàn trở về - Kaito nhìn cô, giơ tay ra ngoắc nghéo
- Tất nhiên là sẽ sống rồi, cậu ở đây chỉ làm vướng chân tôi mà thôi.

- cô cũng đưa tay ngoắc vào tay của Kaito như là một lời hứa khẳng địnhNói rồi, cả hai làm theo kế hoạch.

Cô thì tạo ra 4 dấu chân dụ tên đàn ông đi vào cái bẫy tuyết mà cô đã sắp đặt, rồi cô leo lên cây thông cho tên giết người đó một đòn Karate.

Khoảng 5p sau tên giết người đó đi tới nơi thì phát hiện dấu chân đã biến mất nhìn xung quanh kiểm tra.

Nhân cơ hội đó từ trên cành cây cô nhảy xuống người của tên đàn ông đó theo quán tính mà người đàn ông ngã nhào ra cây rìu cũng bị văng ra xa một bên.

Thấy thế cô vội gạt cái rìu đi hướng khác.

Người đàn ông từ từ đứng dậy cười lớn
- Chà chà... nhóc con mi cũng ghê quá nhỉ.

Tới đây tao sẽ giết mi một cách nhẹ nhàng thôi
Nghe đến đây không lọt nổi tai nữa cô nhẹ nhàng đáp
- Một tên giết người như mày còn có khái niệm giết nhẹ nhàng nữa hả, tao cũng bất ngờ lắm đấy.

Xem ra mày chán cơm ở đây rồi để tao giúp mày đổi khẩu vị, ăn cơm tù cũng rất hợp với ông đó- Sakura bình tĩnh đáp trảNghe tới đây, tên đàn ông cảm giác như bị sỉ nhục, tức giận định giơ nắm đấm lên tiến thẳng vào cô.

Cô nhanh nhẹn tránh được đòn đánh rồi nhanh tay trả lại đòn cho tên kia, mỗi đòn đánh của cô đều dùng sức rất mạnh, đẩy tên kia rơi vào thế bí.

Cuối cùng cô dùng đòn quyết định chạy đà đá tên kia một phát vào mặt rồi bất tỉnh.

Một đứa con nít đánh với một người trưởng thành đã làm cô tiêu tốn hết năng lượng.

Buổi sáng cô chỉ ăn được chiếc bánh quy với một ly campuchino mà phải chạy thục mạng với solo với tên đó làm cô như kiệt sức.

Cô đứng dậy dùng chiếc thắt lưng của cô trói chân tay tên giết người đó lại rồi ngồi đó chờ người tới cứu, chờ một lúc lâu cô thiếp đi lúc nào không hay

Bên phía của Kaito, bởi thuật cải trang của mình, cậu đã thành công dễ dàng trở về khách sạn sau đó thông báo tình hình cho mọi người.

Khoảng 10p sau cảnh sát đã tới và bắt giữ thành công người phụ nữ đó, số còn lại thì đi tìm Sakura.

Trời bây h tuyết đã rơi làm cho việc tìm kiếm nạn nhân trở nên khó khăn hơn bao h hết, lúc này cũng đã trôi qua 3 tiếng.

Thấy bạn mình bị mất tích Nanami bật khóc túm lấy cổ áo Kaito hỏi:

- Tôi hỏi cậu Sakura nhà tôi ở đâu hả.

Cậu ấy sợ lạnh lắm cậu có biết không nhưng mà bây giờ đã trôi qua 3 tiếng đến tôi còn không chịu được, cậu nói xem bây giờ cậu ấy như thế nào rồi.

Hức hức
Thấy tình hình căng thẳng Aoko ở bên Kaito cũng không nhịn được gở tay Nanami ra khỏi người anh lên tiếng:
- Nanami cậu bình tĩnh đi.

Kaito cậu ấy có lỗi gì chứ, cậu ấy cũng đang cố gắng tìm Sakura mà.

Cậu cứ khóc như thế thì liệu cậu ấy có trở lại không, phấn chấn lên đi Nanami
Nghe tới đây Nanami cũng im lặng mặt lạnh đi quay sang nhìn 2 người bọn họ:
- Đừng đụng cái tay bẩn thỉu của cô vào tôi.

Sakura có mệnh hệ gì tôi không để yên cho mấy người đâu
Kaito từ lúc bị Nannami nói thì cứ đứng yên như vậy, đầu cúi thấp xuống như trầm ngâm điều gì đó.

Khoé mắt của anh giờ đây cũng ươn ướt như chực khóc.

Cậu tiếp tục đi về phía trước theo linh cảm của mình thấy Kaito như vậy Aoko cầm tay cậu ngăn cản
- Kaito à, cậu về nghỉ ngơi đi tớ thấy sắc mặt cậu không ổn lắm
- Bây giờ tớ phải đi tìm cậu ấy, cậu về trước đi- Kaito gạt tay cô ra cứ như vậy đi tìm Sakura

Cậu đi từng bước chân một cách nặng nề luôn miệng gọi tên cô nhưng đều không có hồi âm.

Từ gốc cây đằng xa, cậu thấy một tấm vải màu đỏ được treo trên cây, như nhìn thấy vàng Kaito nhanh chóng chạy tới thì thấy một cô bé và một người đàn ông đang co cụm lại vì rét.

Trên cành cây không phải là tấm vải màu đỏ mà chính là chiếc khăn quàng cổ màu trắng thấm máu của cô treo lên.

Cậu vội rút điện thoại ra bấm một dãy số
- Alo Aoko hả tớ tìm được người rồi, tớ đã gửi định vị, cậu nói ba cậu nhanh lên nhé
Chưa để Aoko trả lời cậu đã cúp máy, chạy nhanh đến phía của Sakura hét:
- Cậu tỉnh lại cho tôi
- Sakura
- Minamoto Sakura
- cậu có nghe không hả
Nhìn người con gái đang nằm trong vòng tay của cậu khuôn mặt hiện tại đã trắng bệch, đôi môi đỏ mọng bây giờ cũng đã tái nhợt và nứt nẻ.

Đôi mắt nhắm chặt, hàng mi cong vút cũng đã đóng băng.

Thấy thế Kaito tái mặt lay mạnh người cô đụng vào vết thương làm cho nó ứa máu.

Cảm thấy đau nhức ở cánh tay Sakura nhăn mặt, từ từ mở mắt
- aaa, đau quá
Thấy cô tỉnh Kaito thở phào trong lòng, rút thanh socola trong túi diễn trò ảo thuật bóc vỏ nhanh như chớp rồi đưa cho cô rồi nói:
- Xin lỗi tôi đến muộn rồi
 
Back
Top Bottom