Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến Nghiện

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
420,166
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
AP1GczOh8hkFn64qqaxsSxN5_Bcn5J1HtBgrFK5Zl4IOgYtNdGfd7rLvS0uuR5y4U21Mv6p3JcRpjQy6y_QmtOCNPMqStfq6Kaj2Nvpz6za6kScp4dhkRDFLHMlDzM9_vEhWw4lropbFfGIPw3z7hACU80fo=w215-h322-s-no-gm

Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến Nghiện
Tác giả: Hác Đại Nga
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Năng, Mạt Thế, Sủng
Trạng thái: Đang ra


Giới thiệu truyện:

Là tiểu thư “xuyên sách” thế hệ thứ hai nổi tiếng là yếu đuối và hay làm nũng ở Cục Quản Lý Xuyên Sách, Tô Ý vì lỡ hóng bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ đá một cước, bay thẳng vào một cuốn tiểu thuyết, trở thành cô bạn gái kiêu căng ngạo mạn, bị vạn người ghét của nam chính phản diện.

Nếu đây không phải là một thế giới tận thế đầy rẫy những thứ quái dị xấu xí, thì việc tiếp quản khối tài sản kếch xù này cũng không phải là không thể. Tô Ý thầm nghĩ với vẻ đầy chán nản.

Vừa mới nhập cuộc đã bị thây ma dí sát mặt, Tô Ý vừa rơi nước mắt lã chã, vừa giơ chân đá bay con quái vật xấu xí đến mức làm người ta bật khóc ấy.

Vị tiểu thư yếu đuối này quyết định mang theo cậu bạn trai của mình bên người — không chỉ đẹp mắt mà còn tiện làm vệ sĩ.

Nghe nói nam chính vừa đẹp trai vừa mạnh mẽ, chỉ là tính khí không được tốt cho lắm?

Tô Ý nhớ lại lời dạy của mẹ — người từng đứng đầu bảng xếp hạng nữ phụ xuyên sách — lòng đầy tự tin.

Bạn trai mà không nghe lời á? Thì hôn một cái là ngoan ngay thôi!

Vậy mà… cô phát hiện bạn trai mình hình như có gì đó không đúng lắm.

Cậu ấy ôm chặt cô trong lòng, giọng nói trầm thấp khàn khàn, dịu dàng dỗ dành:

“Bảo bối, hôn thêm một cái nào.”

Sau này, Tô Ý mới phát hiện… bạn trai mình thực sự rất không bình thường.

Cô chỉ muốn tích trữ nhiều vật tư hơn để nâng cao điều kiện sinh tồn trong tận thế, nhưng không hiểu sao mọi chuyện lại dần trở nên kỳ lạ.

“Vân Yến! Đặt cái váy dây màu đen và bộ đồ ngủ thỏ hồng xuống ngay!!! Còn… còn cái thứ kia nữa, cũng bỏ xuống cho em!!!”​
 
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến Nghiện
Chương 1: Chương 1.1



Thành phố A, trong con hẻm cụt của khu phố cũ.

“Con mẹ nó, chẳng phải đại thiếu gia nhà họ Vân rất giỏi đánh nhau à? Ai ngờ cũng có ngày hôm nay!”

“Hạo ca, thằng nhãi này chảy nhiều m.á.u thế… lỡ tụi mình đánh c.h.ế.t nó rồi thì sao?”

“Sợ cái gì! Có người lo liệu cả rồi! Hôm nay ông đây nhất định phải xả hết cục tức trước kia! Phải đánh nó bò dưới đất như chó, không ngóc đầu lên nổi!”

Những tiếng đấm đá nặng nề xen lẫn tiếng chửi bới th* t*c ầm ĩ đến mức làm Tô Ý thấy nhức hết cả đầu.

Năm giác quan dần tỉnh táo, cô nhìn con hẻm nhỏ cũ kỹ, bẩn thỉu xung quanh mình, rồi cúi xuống nhìn bộ váy kiểu dáng sang trọng, tinh xảo mà mình đang mặc — cảm giác thật sự… rất phức tạp.

Cô biết rõ, vừa rồi vì hóng hớt bố mẹ cãi nhau mà bị mẹ ruột đá một phát… rồi rơi thẳng vào cái thế giới quỷ quái nào đó.

Là thiên kim tiểu thư nổi tiếng yếu ớt, nhõng nhẽo của Cục xuyên sách, điều mà Tô Ý ghét nhất chính là những nơi bẩn thỉu, lộn xộn và bốc mùi khó chịu cùng với những kẻ thô lỗ, mồm miệng đầy những lời chướng tai.

Vậy mà bây giờ, cả hai thứ ấy đều xuất hiện.

Đại tiểu thư rõ là rất bực mình.

Dù chưa biết mình đã xuyên vào thế giới gì, nhưng Tô Ý đã thấy ngứa tay ngứa chân muốn đánh người rồi.

Âm thanh hỗn loạn phát ra từ con hẻm nhỏ bên cạnh.

Cô nhấc gót đôi giày da trắng đính đá lấp lánh, khoác chiếc túi nhỏ cùng màu, quay người bước vào con hẻm ẩm ướt, tối tăm.

“Dừng tay hết cho tôi!”

Giọng nói ngọt ngào, mềm mại nhưng mang theo sự bực bội rõ ràng, vang lên rành mạch trong con hẻm nhỏ chưa đầy ba mét.

Vừa dứt lời, mấy gã đang đánh đập người khác đột ngột khựng lại, quay đầu nhìn về phía cô.

“Ồn ào cái gì! Ồn nữa là tôi vặn cổ từng đứa đấy!”

Tô Ý nhíu mày, nhìn đám người trước mặt lại càng thấy khó chịu hơn.

Sao trên đời lại có người xấu đều từ ngoại hình đến nhân cách như vậy chứ?

Xấu đã đành mà còn xấu đều, xấu đồng bộ!

Mái tóc nhuộm năm màu bảy sắc mà chẳng màu nào đều nhau là kiểu thảm họa gì vậy?

“Đại tiểu thư tới rồi!”

Gã đàn ông râu ria xồm xoàm đứng đầu đám người rõ ràng có chút bất ngờ.

Nhưng Tô Ý chẳng buồn để tâm, chỉ nhẹ nhàng tránh những vũng nước bẩn trên mặt đất, đôi giày da trắng mỗi bước đều phát ra tiếng “cộp cộp” nhỏ nhẹ nhưng rõ ràng vang vọng trong con hẻm tĩnh lặng.

Dưới ánh sáng yếu ớt, ánh mắt cô vô thức rơi vào bóng người co ro ở góc tường.

Đôi tay thon dài, trắng muốt buông lơi trên đầu gối, mái tóc mềm mại rũ xuống che một phần khuôn mặt với những đường nét hoàn mỹ, sâu lắng nhưng chìm trong bóng tối.

Cuối cùng Tô Ý cũng thấy dễ chịu hơn một chút.
 
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến Nghiện
Chương 2: Chương 1.2



Cô biết mà, sao có thể ngay màn mở đầu đã toàn gặp người xấu được chứ?

Đây rồi! Một mỹ nam đang chờ cô đến cứu giúp!

Hứ, mấy màn “anh hùng cứu mỹ nhân” này, cô quen quá rồi.

Cô hất cằm, chuẩn bị cất lời:

“Mấy người to gan thật đấy, dám…”

— Dám giữa ban ngày ban mặt mà ức h**p người khác thế này…

Chưa kịp nói hết câu, gã đàn ông râu xồm bỗng lên tiếng, cắt ngang: “Đại tiểu thư, bọn tôi làm đúng theo lệnh của cô mà! Đã đánh thằng nhãi này một trận nhừ tử rồi! Giờ cô bảo sao? Đánh tiếp không?”

???

Câu nói đầy chính nghĩa của Tô Ý còn chưa kịp thốt ra hết thì nghẹn lại nơi cổ họng, lên chẳng được, xuống cũng không xong.

Gì cơ? Kẻ ác lại chính là mình à?!

Nhìn biểu cảm kỳ quặc của đại tiểu thư, Lưu Hạo bắt đầu thấy hoang mang. Hắn đoán chắc là mấy thằng đàn em ra tay còn quá nhẹ, nên mới khiến tiểu thư cao quý tức đến mức phải đích thân lội vào cái con hẻm bẩn thỉu này.

“Vân Yến, đừng có mà giả c.h.ế.t! Đại tiểu thư nhà chúng tao đích thân đến tận đây rồi, còn không mau lết qua mà cầu xin đi?!”

Dứt lời, Lưu Hạo lại đá mạnh một cú vào người đàn ông đang ngã quỵ dưới đất.

Vân Yến lờ mờ mở mắt, đầu óc hỗn loạn vì cơn sốt cao và những vết thương chồng chất.

Qua mái tóc mềm rũ xuống trán, đôi mắt phượng sâu thẳm của hắn hé mở, liếc về phía cuối con hẻm. Nơi ánh sáng len lỏi vào đến ranh giới nhưng không chịu tiến thêm bước nào.

Còn ngay sát vùng sáng ấy, là một bóng dáng khiến người ta không thể rời mắt.

Cô gái mặc chiếc váy liền màu trắng hồng, mái tóc nâu nhạt xoăn nhẹ buông trên vai, làn da trắng ngần, khuôn mặt tinh xảo như búp bê. Trông cô giống như một tinh linh xinh đẹp vừa rơi xuống nhân gian, hoàn mỹ đến mức không thật.

Nhưng giọng nói bật ra từ đôi môi mỏng khô khốc của hắn lại lạnh lẽo vô cùng: “Tô Ý… nhà họ Vân phá sản rồi, cô muốn hủy hôn chỉ cần mở miệng nói thẳng. Hà tất phải dùng thủ đoạn hèn hạ này?”

Giọng hắn rất yếu, nhưng sự lạnh nhạt và khinh thường lại vô cùng rõ ràng.

Tô Ý chớp mắt, quay sang nhìn gã râu xồm đang đứng cạnh.

“Vừa nãy anh bảo… hắn tên gì cơ?”

“Dạ, là… là Vân… Vân Yến… thưa đại tiểu thư…”

Lưu Hạo nuốt nước bọt, bắt đầu cảm thấy tiểu thư hôm nay hơi là lạ.

Từ từ hạ tay áo vốn đã xắn được nửa chừng xuống, Tô Ý lần đầu rơi vào im lặng.

Cô xác nhận rồi.

Cô thật sự đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết tận thế ngọt sủng mà mình vừa đọc xong không lâu: “Tận Thế: Đại Lão Cưng Chiều Tôi Như Mạng.”

Đây là câu chuyện về nữ chính Hứa Vãn Vãn, một bạch liên hoa yếu đuối nhưng mang dị năng chữa trị hiếm có và không gian trồng trọt. Nhờ đó, cô thu hút sự theo đuổi của vô số đại lão, cuối cùng ôm chặt đùi nam chính, cũng chính là đại lão mạnh nhất: Vân Yến — và trở thành người chiến thắng của đời mình.

Motif có cũ không? Rất cũ.

Nam nữ chính có đẹp đôi không? Đẹp đôi lắm.

Xuyên vào truyện thấy sao? Cảm ơn đã hỏi, nếu cô không xuyên trúng vai nữ phụ độc ác vừa ngạo mạn vừa ngốc nghếch, nếu đây không phải một thế giới tận thế đầy rẫy tang thi thì cái khối gia sản khổng lồ này cũng không đến mức tệ.

Xem tình hình, cô ấy hẳn là đã xuyên vào thời điểm đại tiểu thư nhà họ Tô, sau khi nhà họ Vân phá sản, tìm cách dùng biện pháp cưỡng ép để buộc nam chính chủ động hủy bỏ hôn ước giữa hai nhà Tô - Vân.

Chỉ mới nửa giờ trước, nguyên chủ đã thuê vài tên côn đồ đầu đường xó chợ, chặn nam chính trong một con hẻm cụt rồi đánh cho một trận…

Bây giờ, đã đánh xong rồi.
 
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến Nghiện
Chương 3: Chương 1.3



Mẹ ruột cô quả thật chọn thời điểm đá quá chuẩn xác.

Tô Ý ngước mắt, nhìn về phía Vân Yến — người đang bị thương đầy mình nhưng khí chất vẫn tỏa ra ngời ngời — và bất giác thở dài.

Có cách nào g.i.ế.t nam chính mà hợp lý không? Online chờ gấp.

Với tư cách là một nữ phụ xui xẻo không sống nổi qua ba ngày đầu tận thế, cô tuyệt đối không muốn tự dưng rước về một kẻ địch mạnh như thế này. Tốt nhất là diệt trừ mối nguy từ trong trứng nước.

“Anh Hạo, anh làm sao thế?!”

Thằng lùn đứng cạnh Lưu Hạo lo lắng vỗ lưng hắn, giọng đầy hoang mang.

Mới vừa rồi còn hùng hổ thế kia, sao tự dưng lại run rẩy đến mức tay chân co giật thế này?

“A!!!”

Tiếng thét kinh hoàng phá tan không khí im lặng trong con hẻm.

Tô Ý giật mình, cúi đầu nhìn chiếc váy trắng tinh khôi mới bị bắn lên vài vệt máu đỏ sẫm, khuôn mặt xinh đẹp lập tức tái nhợt.

Váy của cô bẩn rồi.

“Chuyện… chuyện gì thế này?! Hạo ca! Tiểu Lý!”

Gã tóc xanh Triệu Minh hoảng sợ lao tới kéo hai người ra, nhưng lại bất ngờ chứng kiến Lưu Hạo như phát điên, há miệng cắn phập vào vai thằng nhóc Tiểu Lý, xé toạc một mảng thịt lớn.

Máu nóng tuôn xối xả, văng tung tóe đầy mặt đất.

“Kh… khò…”

Âm thanh khàn khàn như dã thú vang lên.

Trong đôi mắt ướt long lanh của Tô Ý, phản chiếu lại là khuôn mặt xanh xám méo mó, bắt đầu thối rữa của Lưu Hạo.

Con mắt bên phải vì cú giật mạnh mà lồi hẳn ra ngoài, chỉ còn chút da dính lại, lủng lẳng đong đưa.

“Điên rồi! Hắn điên rồi! Hắn là quái vật ăn thịt người!”

Tên béo đứng cạnh hốt hoảng quăng gậy bỏ chạy thục mạng ra khỏi con hẻm, miệng la hét thất thanh.

Đây là… tang thi.

Nén cảm giác buồn nôn dâng trào, Tô Ý trong cơn hoảng loạn vung chân đá văng con quái vật lao tới mình.

Chỉ tiếc là nước mắt cũng không kìm nổi, lã chã rơi xuống.

Xấu… xấu đến mức không thể chấp nhận được!

Bụng của con zombie bị đá lõm vào một mảng, nhưng mãi vẫn không phục hồi.

Nhưng điều đó hoàn toàn không ảnh hưởng đến hành động của nó. Giống như một con quỷ đói, nó lại lần nữa lao về phía Triệu Minh, chỉ còn cách trong gang tấc.

“A! Tránh ra, tránh ra!”

Tiếng hét thất thanh hòa với âm thanh máu thịt bị xé rách khiến Tô Ý nôn khan. Quả nhiên thực tế với tiểu thuyết có sự khác biệt quá lớn.

[Chúc mừng ký chủ! Hoàn thành nhiệm vụ “Check-in trong hẻm cụt”! Nhận được 1 viên “Cường hóa đan”! Thêm 1 lượt rút thưởng!]

[Mách nhỏ: Cứu nam chính sẽ được thưởng thêm 1 lượt rút thưởng đấy~]

Ha.

Tô Ý: Tôi đây mà cúi đầu trước chút lợi lộc rẻ mạt này à?

Hệ thống rác rưởi.

[Hệ thống? Ai vậy?]

[Chào ký chủ, hệ thống điểm danh 9981 xin phục vụ bạn!]

Tô Ý: [Hiểu rồi, hóa ra cái hệ thống ngồi xem bố mẹ tôi cãi nhau là cậu à. Cùng chung cảnh ngộ, lòng tôi được an ủi lắm.]

Nhưng muốn cô tay không đánh lũ zombie xấu xí kinh tởm kia thì tuyệt đối không thể nào!

[… Rút thưởng thêm, xác suất 100% nhận dị năng…]

[Dùng viên cường hóa cho tôi! Chỉ là zombie thôi mà, bổn tiểu thư một đấm một con!]

Hệ thống 9981: […]
 
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến Nghiện
Chương 4: Chương 2.1



Ba bóng người gầy gò loạng choạng đứng dậy từ trong bóng tối.

Tên tóc xanh lục bị rách toang bụng, một nửa nội tạng kéo lê trên mặt đất, vấy đầy bùn đất đen ngòm.

Mùi vị của thức ăn tươi mới khiến chúng phát cuồng, tất cả đều lao về phía người đàn ông đang suy yếu ở gần nhất.

“……”

Tô Ý cảm nhận sức mạnh tràn đầy trong cơ thể sau khi được cường hóa, cúi người nhặt cây gậy gỗ dưới chân lên, dứt khoát giáng một cú thật mạnh vào đầu gã râu xồm và tên tóc xanh. Sau đó lại vung tay quét ngang, gõ thêm một gậy vào tên còn lại.

“Phiền phức thật đấy!”

Gậy gỗ mang theo tiếng gió vù vù, “rầm rầm” hai tiếng, mấy con zombie đang nhào tới lập tức ngã rạp, cổ xanh tím bị gãy lìa ngay tại chỗ.

Chỉ tiếc là cây gậy cũng gãy theo.

Cơ thể mềm yếu này, sau khi cường hóa, sức mạnh cũng không tệ lắm.

[Chủ nhân cẩn thận! Vẫn còn một con nữa!]

Quả cầu sáng nhỏ xíu – hệ thống 9981 – nhảy lên nhảy xuống đầy lo lắng.

Tô Ý mím môi, con zombie “cơ hội” này vậy mà lại nhân lúc cô không để ý để lao tới tấn công.

Không kịp nghĩ nhiều, ngay khi zombie c*n v** c* người đàn ông, Tô Ý theo phản xạ vươn tay phải ra chặn…

“Á——”

Hàm răng sắc nhọn gần như xuyên thủng cả bàn tay, cơn đau nhói truyền đến khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Ý nhăn lại.

Sơ suất rồi, đáng lẽ nên lấy nửa đoạn gậy gãy kia ra chắn mới đúng!

Tô Ý vội vàng vặn gãy cổ con zombie đang cắn mình, cố sức rút bàn tay đầm đìa m.á.u thịt từ miệng nó ra.

[Hệ thống, đây là tai nạn lao động đấy! Giải quyết đi!]

[Hu hu hu… Ta… Ta sẽ giúp chủ nhân cầm m.á.u và giải độc trước…]

Giọng nói non nớt của hệ thống 9981 run rẩy, tràn đầy hoang mang.

Điều này ngược lại khiến Tô Ý nghi ngờ không biết rốt cuộc là ai vừa bị zombie cắn.

[Khóc gì mà khóc, chủ nhân nhà ngươi vẫn chưa c.h.ế.t đâu!]

Vết thương xuyên qua lòng bàn tay nhanh chóng ngừng chảy máu, nhưng phần thịt bị lật ra vẫn khiến Tô Ý không nỡ nhìn thẳng.

Cái tay này… cô không cần nữa đâu…

[Chủ nhân, mau đưa nam chính về nhà đi! Cuộc bùng nổ tận thế sắp bắt đầu rồi!]

Tô Ý nhìn chiếc váy nhỏ đã bẩn hết của mình, lại liếc qua người đàn ông vẫn đang bất tỉnh, thở dài một hơi, lẩm bẩm:

“Thôi được rồi, nể mặt nhan sắc và dị năng của anh, tôi đành miễn cưỡng vác anh về nhà vậy.”

[Chủ nhân, chẳng phải người nói là “vác” sao?]

Hệ thống 9981 ngơ ngác nhìn tư thế bế công chúa chuẩn chỉnh kia, hoàn toàn không hiểu nổi.

[Chân dài thế này thì vác kiểu gì? Bế công chúa chẳng phải đẹp hơn sao?]

9981: [Đẹp… Đẹp á?]

[Nhắc nhẹ, hiệu quả của viên cường hóa còn mười phút nữa thôi.]

[……]

Đúng là hệ thống rác rưởi.
 
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến Nghiện
Chương 5: Chương 2.1



Ba bóng người gầy gò loạng choạng đứng dậy từ trong bóng tối.

Tên tóc xanh lục bị rách toang bụng, một nửa nội tạng kéo lê trên mặt đất, vấy đầy bùn đất đen ngòm.

Mùi vị của thức ăn tươi mới khiến chúng phát cuồng, tất cả đều lao về phía người đàn ông đang suy yếu ở gần nhất.

“……”

Tô Ý cảm nhận sức mạnh tràn đầy trong cơ thể sau khi được cường hóa, cúi người nhặt cây gậy gỗ dưới chân lên, dứt khoát giáng một cú thật mạnh vào đầu gã râu xồm và tên tóc xanh. Sau đó lại vung tay quét ngang, gõ thêm một gậy vào tên còn lại.

“Phiền phức thật đấy!”

Gậy gỗ mang theo tiếng gió vù vù, “rầm rầm” hai tiếng, mấy con zombie đang nhào tới lập tức ngã rạp, cổ xanh tím bị gãy lìa ngay tại chỗ.

Chỉ tiếc là cây gậy cũng gãy theo.

Cơ thể mềm yếu này, sau khi cường hóa, sức mạnh cũng không tệ lắm.

[Chủ nhân cẩn thận! Vẫn còn một con nữa!]

Quả cầu sáng nhỏ xíu – hệ thống 9981 – nhảy lên nhảy xuống đầy lo lắng.

Tô Ý mím môi, con zombie “cơ hội” này vậy mà lại nhân lúc cô không để ý để lao tới tấn công.

Không kịp nghĩ nhiều, ngay khi zombie c*n v** c* người đàn ông, Tô Ý theo phản xạ vươn tay phải ra chặn…

“Á——”

Hàm răng sắc nhọn gần như xuyên thủng cả bàn tay, cơn đau nhói truyền đến khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Ý nhăn lại.

Sơ suất rồi, đáng lẽ nên lấy nửa đoạn gậy gãy kia ra chắn mới đúng!

Tô Ý vội vàng vặn gãy cổ con zombie đang cắn mình, cố sức rút bàn tay đầm đìa m.á.u thịt từ miệng nó ra.

[Hệ thống, đây là tai nạn lao động đấy! Giải quyết đi!]

[Hu hu hu… Ta… Ta sẽ giúp chủ nhân cầm m.á.u và giải độc trước…]

Giọng nói non nớt của hệ thống 9981 run rẩy, tràn đầy hoang mang.

Điều này ngược lại khiến Tô Ý nghi ngờ không biết rốt cuộc là ai vừa bị zombie cắn.

[Khóc gì mà khóc, chủ nhân nhà ngươi vẫn chưa c.h.ế.t đâu!]

Vết thương xuyên qua lòng bàn tay nhanh chóng ngừng chảy máu, nhưng phần thịt bị lật ra vẫn khiến Tô Ý không nỡ nhìn thẳng.

Cái tay này… cô không cần nữa đâu…

[Chủ nhân, mau đưa nam chính về nhà đi! Cuộc bùng nổ tận thế sắp bắt đầu rồi!]

Tô Ý nhìn chiếc váy nhỏ đã bẩn hết của mình, lại liếc qua người đàn ông vẫn đang bất tỉnh, thở dài một hơi, lẩm bẩm:

“Thôi được rồi, nể mặt nhan sắc và dị năng của anh, tôi đành miễn cưỡng vác anh về nhà vậy.”

[Chủ nhân, chẳng phải người nói là “vác” sao?]

Hệ thống 9981 ngơ ngác nhìn tư thế bế công chúa chuẩn chỉnh kia, hoàn toàn không hiểu nổi.

[Chân dài thế này thì vác kiểu gì? Bế công chúa chẳng phải đẹp hơn sao?]

9981: [Đẹp… Đẹp á?]

[Nhắc nhẹ, hiệu quả của viên cường hóa còn mười phút nữa thôi.]

[……]

Đúng là hệ thống rác rưởi.
 
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến Nghiện
Chương 6: Chương 2.2



Như thể đi lạc trong bóng tối rất lâu, ngay khi sắp hoàn toàn mất phương hướng, Vân Yến chợt ngửi thấy một mùi hương dịu ngọt thoang thoảng.

Linh hồn vốn chìm trong cơn mê man cũng được xoa dịu phần nào.

Ánh sáng gay gắt khiến đôi mắt khẽ nhíu lại, đôi đồng tử vốn tối tăm, c.h.ế.t lặng, nay thoáng được nhuộm một chút ánh sáng.

Phòng ngủ ấm áp thoang thoảng mùi hương dễ chịu, thư thái lạ thường.

“Đau… anh làm đau tôi rồi…”

Giọng nói mềm mại mang theo chút uất ức vang lên bên tai, động tác xoay người của Vân Yến lập tức khựng lại, toàn thân theo thói quen trở nên cảnh giác.

Đôi mắt đào hoa sâu thẳm dần lấy lại tiêu cự, rơi vào hình bóng cô gái đang say ngủ bên cạnh.

Ánh mặt trời len qua rèm cửa tối màu, chiếu lên gương mặt nhỏ nhắn trắng hồng của cô gái.

Mái tóc nâu hạt dẻ mềm mại xõa trên chiếc gối vàng nhạt, đôi môi anh đào khẽ chu lên, vẻ mặt ngây thơ đáng yêu đến lạ.

Ánh mắt Vân Yến lướt qua bàn tay đặt bên tai cô, nơi ấy, vết thương khủng khiếp vẫn chưa được băng bó, tr*n tr** phơi bày trước mắt.

“Tại sao?”

Tại sao lại che chắn cho anh?

Khoảnh khắc trước khi bất tỉnh, anh vẫn nhớ như in bàn tay nhỏ bé ấy vươn ra mà không chút do dự, mềm mại nhưng cũng kiên định đến lạ.

“Cô… thật sự là Tô Ý sao?”

Giọng nói trầm thấp tan vào tiếng thở đều đều của cô gái, không ai nghe thấy.

Tô Ý chỉ cảm thấy có thứ gì đó như con ruồi phiền phức đang không ngừng chạm vào bàn tay bị thương của mình.

Nếu không phải tay phải không thể cử động, cô đã vung một cú đập c.h.ế.t con ruồi đáng ghét này rồi.

“Tránh ra! Đừng quấy rầy tôi ngủ!”

Cô gái nhỏ như con mèo con bị làm phiền giấc mộng, hờn dỗi vung bàn tay mềm mại, cố gắng xua đuổi tất cả những gì khiến mình khó chịu.

Nhìn ngón tay mình lần thứ hai bị gạt ra, ánh mắt của Vân Yến vẫn bình thản như cũ.

Có vẻ như đại tiểu thư chẳng có gì đáng ngại cả, chỉ là hơi… ngái ngủ thôi.

[Chủ nhân ơi! Mau dậy đi! Mặt trời mọc tới mông rồi, nam chính tỉnh rồi mà người còn chưa dậy sao?!]

!!!

Tiếng kèn kêu inh ỏi khiến Tô Ý lập tức bật dậy.

Hệ thống này rốt cuộc là loại gì vậy?!

Ai lại dùng tiếng kèn làm chuông báo thức bao giờ chứ?!

“Á——”

Vừa bật dậy quá nhanh, quên mất tay phải không thể chịu lực, Tô Ý liền ngã thẳng vào vòng tay lạnh lẽo trước mặt.

“Á, tay của tôi…”

Tô Ý vừa rồi dùng tay phải chống mạnh một cái, tâm trạng vô cùng tệ.

Vừa đau vừa ấm ức.

Tay thì đau, mà ấm ức là vì cô mệt thế này rồi vẫn chẳng được ngủ ngon!

“Mẹ ơi, con muốn về nhà… Ở đây có hệ thống rác rưởi đánh thức người ta bằng tiếng kèn…”

Hệ thống 9981 co rúm lại, lẩm bẩm: [Ta chỉ muốn nhắc chủ nhân là… ngoài cửa đang có bốn con x.á.c s.ố.n.g…]

Cơ thể mềm mại trong lòng khiến Vân Yến hơi khựng lại.

Định đẩy ra, nhưng khi thấy vết thương đỏ rực kia, động tác lại khựng lại.

Giọng nam trầm khàn vang lên: “Tô Ý.”

“Rốt cuộc cô muốn làm gì?”
 
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến Nghiện
Chương 7: Chương 2.3



Anh chưa bao giờ bận tâm đến mối hôn ước gia tộc này.

Tô Ý muốn cắt đứt quan hệ với anh, điều này anh có thể đoán được. Nhưng bây giờ, anh lại không thể hiểu nổi cô nữa.

Không hổ là nam chính, vòng eo săn chắc đầy sức mạnh, cơ bụng rắn rỏi hoàn hảo, cảm giác sờ vào thật sự quá đã!

“Tô! Ý!”

Trên trán Vân Yến bắt đầu nổi gân xanh, ánh mắt dần trầm xuống. Những ngón tay thon dài mang theo chút lạnh lẽo nhanh chóng nắm lấy bàn tay nhỏ đang làm loạn trên bụng mình, dứt khoát gạt ra.

“Thôi được rồi, không cho sờ thì thôi! Sao dữ thế chứ!”

Tô Ý có chút mất hứng, đôi mắt tròn long lanh đầy ấm ức trừng mắt nhìn người đàn ông lạnh lùng.

“Tôi sẽ không cảm ơn cô. Nếu mục đích của cô là hủy hôn, tôi đồng ý. Từ nay về sau, tránh xa tôi ra.”

Sắc mặt người đàn ông vốn còn chút dao động lại trở nên thâm trầm, đôi môi mỏng gợi cảm thốt ra những lời lạnh lùng.

Dù lần này mọi chuyện có chút thay đổi, nhưng với hắn, tất cả chẳng hề ảnh hưởng.

Tô Ý: “?”

Người đàn ông mà cô vất vả ôm về, nói đi là đi luôn?

Nhìn người đàn ông cao ráo đứng dậy, dứt khoát mở cửa phòng chuẩn bị rời đi, Tô Ý khẽ hừ một tiếng rồi cũng bước theo.

[Ký chủ, mạt thế đã bùng nổ được bốn tiếng rồi, bên ngoài toàn là zombie đó!]

Thấy người đàn ông sắp mở cửa lớn, hệ thống trong đầu cô bắt đầu hoảng loạn chạy tán loạn.

Tô Ý lập tức tỉnh táo lại, trong lòng chợt lạnh đi một nhịp.

Suýt nữa quên mất, hôm qua cô gặp phải chỉ là một trường hợp cá biệt trước khi mạt thế thực sự bùng nổ.

Còn bây giờ, bên ngoài e rằng đã trở thành địa ngục trần gian rồi.

Chỉ cần nghĩ đến việc sau này khắp nơi toàn là mấy thứ xấu xí đó, Tô Ý liền thấy khó chịu cả người.

“Anh định đi đâu?”

Vạt áo đen bị một bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn nắm lấy, lực không mạnh, nhưng lại khiến động tác mở cửa của Vân Yến khựng lại.

“Này, vị hôn phu mà tôi vất vả khiêng về không phải để sáng sớm đã chạy ra ngoài làm thức ăn cho bọn chúng đâu.”

Tô Ý phồng nhẹ má.

Gương mặt này đúng là đẹp thật, chỉ tiếc tính cách lại không được tốt lắm.

Khó khăn lắm mới ôm về được, chẳng lẽ không thể để cô ngắm thêm chút nữa sao?

Cô vốn luôn yêu thích những thứ đẹp mắt, huống hồ đây còn là do chính tay cô mang về.

“Bên ngoài bây giờ toàn là mấy thứ xấu xí như hôm qua, ra đó làm gì? Ngoan nào, chúng ta cứ ở trong nhà trước đã.”

Thời điểm ban đầu này là lúc hỗn loạn nhất, lại còn đầy rẫy những thứ gớm ghiếc đó.

Ở lại đây không tốt hơn sao?
 
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến Nghiện
Chương 8: Chương 3.1



Vân Yến vẫn giữ nguyên vẻ mặt điềm nhiên.

“Tô Ý, mấy con quái vật bên ngoài tôi có thể giúp cô dọn sạch, nhưng… chúng ta tốt nhất đừng nên có quan hệ gì thì hơn.”

Lang thang trong bóng tối quá lâu, nay được làm lại từ đầu, hắn chỉ muốn kéo từng kẻ đã phản bội mình xuống địa ngục.

Một tiểu thư được nuông chiều từ bé như cô, thì liên quan gì đến hắn?

Lần này, dị năng thức tỉnh sớm hơn dự kiến. Chuyện hôm qua, hắn biết rõ.

Người là cô thuê. Nhưng người ra tay giải quyết cũng là cô.

Những chuyện trước tận thế, với người đã bước qua bóng tối sâu thẳm nhất như hắn, vốn chẳng đáng để nhắc tới.

Hắn không muốn dính dáng gì đến đại tiểu thư nhà họ Tô.

Nhưng nể tình bàn tay vươn ra ngày hôm qua, hắn có thể tiện tay giúp cô dọn sạch đám x.á.c s.ố.n.g bên ngoài.

“Vân Yến.”

Tô Ý hơi ngước cái đầu nhỏ lên, giọng điệu có phần bất mãn.

Thứ đẹp đẽ như vậy mà lại muốn chạy trốn sao?

Người đàn ông rũ mắt, hàng mi dày tựa cánh quạ phủ xuống, rõ ràng chẳng hề nhìn thẳng vào cô, nhưng không hiểu sao lại mang theo một luồng sát khí vô hình.

“Vân Yến, tôi đói rồi.”

Không nhận được câu trả lời, Tô Ý bĩu môi, lại siết chặt lấy vạt áo trong tay, giọng điệu có chút ấm ức.

“Bạn trai à, ăn cơm trước rồi hãy đánh quái chứ!”

Aizz… cô thật sự rất nhớ căn phòng đầy những con búp bê xinh đẹp của mình.

Nhưng giờ đây, thế giới mà cô phải đối mặt lại toàn là những thứ xấu xí.

Khó khăn lắm mới nhìn thấy một người đẹp như thế này, chẳng lẽ cũng không giữ nổi sao?

“Ục…”

[Ký chủ,bụng cô kêu kìa.]

[Câm mồm.]

Ánh mắt sâu thẳm của Vân Yến rơi xuống đỉnh đầu mềm mại của cô gái, nơi đôi tai trắng nõn thấp thoáng lộ ra giữa suối tóc dài, hơi ửng lên sắc hồng nhạt.

Giống hệt một con thỏ nhỏ đang lúng túng.

“Anh cười cái gì? Chưa từng thấy mỹ nữ đói bụng à?”

Hừ, đàn ông! Đừng tưởng cười kín đáo thì cô không nhìn ra nhé!

Từ hôm qua trở về, cô đã mệt đến rã rời rồi.

Đến giờ còn chưa ăn được miếng nào, bụng réo là chuyện hết sức bình thường!

Nhưng… cũng đâu cần ồn ào như vậy! Thể diện của cô để đâu chứ!

Tô Ý bực bội, hậm hực quay đầu đi, cố làm ra vẻ không thèm để ý.

Vân Yến lãnh đạm dời mắt.

Tô Ý… dường như không giống với người trong ký ức của hắn.

Rốt cuộc là ký ức của hắn trước tận thế có vấn đề, hay thực sự có gì đó không đúng?Hắn lặng lẽ thúc động dị năng, cảm nhận đám x.á.c s.ố.n.g bên ngoài cửa, rồi cúi đầu nhìn vạt áo trong tay cô vẫn chưa chịu buông. Sau đó, ánh mắt hắn lướt qua một vòng, tìm kiếm vị trí nhà bếp.
 
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến Nghiện
Chương 9: Chương 3.2



Thôi, chậm thêm một bữa cơm cũng chẳng sao.

“Cô muốn ăn gì?” Vén tay áo lên, Vân Yến sải bước về phía bếp. Nhưng vì phía sau còn một cô gái bám theo không rời, bước chân hắn bất giác chậm lại đôi chút.

Tô Ý tròn mắt, ngạc nhiên đến mức không tin nổi vào tai mình.

Cô không nghe nhầm đấy chứ?

Người đẹp này sắp nấu cơm cho cô ăn sao?!

Đôi mắt cô lập tức sáng rực, đúng là phúc lợi lớn trời ban! Không cần phiền não nghĩ xem nên ăn gì nữa rồi!

Mang đôi dép lông màu hồng, Tô Ý lạch bạch chạy đến trước tủ lạnh.

“Sườn, thăn heo, tôm hùm… lấy hết ra đi! Thiếu món nào cũng không nỡ với cái bụng đói của mình.”

May mà trước đó cô giúp việc đã để lại không ít nguyên liệu.

[Ký chủ, phải tiết kiệm chứ. Đồ ăn ở mạt thế rất quý báu.]

Hệ thống 9981 với giọng non nớt lại chất chứa tang thương: [Vị ký chủ này phá của quá trời ơi!!!]

Tô Ý thì chẳng mấy bận tâm, tay vẫn tiếp tục bận rộn sắp xếp nguyên liệu, không hề dừng lại.

Căn nhà này là do Tô phụ mua riêng để con gái có thể học đại học A một cách thoải mái hơn, tổng cộng có ba tầng.

Ngay bên cạnh khu chung cư chính là một trong những trung tâm thương mại lớn thuộc Tô thị.

[An tâm đi, lo gì vật tư chứ? Mai tôi dẫn người đẹp qua siêu thị kế bên quét sạch một lượt!]

Zombie xấu xí như vậy, cô mới không muốn tự mình ra tay đâu.

Đã đến đây rồi, cũng đành chịu thôi!

Cô — Tô Ý, nhất định sẽ trở thành vị đại tiểu thư sành điệu nhất giữa tận thế này!

Tô Ý đầy tự tin và chắc chắn.

9981 nhìn cô chủ đầy hoài nghi.

Vân Yến nhìn đống nguyên liệu chất đầy nửa quầy bếp, bất giác thấy đau đầu.

Vốn định chỉ làm hai món đơn giản, dù sao giữa tận thế, có thể nấu vài món cơ bản đã là rất tốt rồi.

Nhưng bây giờ…

“Bạn trai à, sườn thì kho tàu, thăn heo làm sốt chua ngọt, tôm hùm nấu cay Tứ Xuyên nhé…”

Tô Ý cười tít mắt, cái miệng nhỏ liến thoắng không ngừng.

Vân Yến: “…”



[9981, quay thưởng đi.]

Phân phó xong mọi thứ, Tô Ý đá văng đôi dép thỏ bông, thoải mái ngồi khoanh chân trên sofa, tâm trạng cực kỳ tốt. Hôm qua về đến nhà là cô ngủ luôn, còn chưa kịp dùng lượt quay thưởng nữa.

Giờ đã xuyên vào tận thế rồi, chẳng phải nên rút ra một dị năng ngầu lòi một chút sao?

Cô không đòi hỏi nhiều, miễn là đẹp và mạnh mẽ là được!

[Đang bốc thưởng…]

[Chúc mừng chủ nhân nhận được váy hồng bong bóng, có thể chống đỡ ba lần công kích bất kỳ!]

[Chúc mừng chủ nhân nhận được dị năng không gian, diện tích khởi đầu 100m²!]

Nụ cười trên môi Tô Ý dần cứng lại.

Hết… hết rồi sao?

Vậy còn kim, mộc, thủy, hỏa, thổ và lôi điện đâu?!

[Ký chủ, dị năng không gian là năng lực hiếm có nhất trong tận thế đấy! Nhất là không gian khởi đầu lớn như vậy, còn là ước mơ khó cầu nữa!]

Thôi được rồi, tạm chấp nhận vậy!
 
Back
Top Bottom