Siêu Nhiên Xuyên thành ác độc nữ phụ, bước đầu tiên là bị nữ chính cưỡng hôn?

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
399496815-256-k476237.jpg

Xuyên Thành Ác Độc Nữ Phụ, Bước Đầu Tiên Là Bị Nữ Chính Cưỡng Hôn?
Tác giả: just4yuuu
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Trì Thanh xuyên vào một cuốn sách hậu cung sảng văn, trở thành nữ phụ ác độc.

Ngay khi chưa kịp định hình lại tình huống trước mắt, hệ thống đã xuất hiện, phong cô làm nam chính.

Trì Thanh: ?

Dựa theo những gì đã biết về nguyên tác, Trì Thanh đi tới khu vực nhà vệ sinh nữ, một người phụ nữ xinh đẹp đã ngã vào trong lòng cô.

Giai nhân vào lòng, còn không ngừng động tay động chân, cô chịu không nổi mà kéo người ta vào nhà vệ sinh, tính dùng nước lạnh "giúp đỡ" cái người trông có vẻ vừa dính thuốc này.

Ai ngờ.

Vừa đỡ người ta vào nhà vệ sinh chưa được bao lâu, nụ hôn 18 năm đầu đời cô mất công cất giữ, không cánh mà bay.

Nam chính: ???​
 
Xuyên Thành Ác Độc Nữ Phụ, Bước Đầu Tiên Là Bị Nữ Chính Cưỡng Hôn?
Chương 1: Người vừa xuyên thư, đã bị nữ chính cưỡng hôn.


Tiếng người ồn ào bên tai, Trì Thanh ngước nhìn nhìn khung cảnh trước mắt.

Một hội trường rộng lớn, người qua người lại tấp nập.

Cô đang ngồi trong một góc, tay cầm một ly rượu trái cây chưa uống cạn.

"Không phải mình đang đọc cái bộ truyện mất não kia trong phòng sao?

Nơi này là đâu?"

Dựa theo kinh nghiệm ngụp lặn trong app tiểu thuyết W màu cam nào đó của mình, Trì Thanh không khỏi thấy lạnh sống lưng.

Cái kiểu mô típ thiếu điều bình luận 10000 chữ chê lên chê xuống bộ tiểu thuyết, rồi sau đó xuất hiện ở nơi xa lạ như thế này...Đừng nói là.Mặt mày cô không khỏi tái mét.[ Hệ thống dưỡng thành nam chính kích hoạt!

Xin chào ký chủ Trì Thanh— ]

Mình xuyên vào "Chí tôn Danh Sách" rồi.

[ Ủa, SAO LẠI LÀ NỮ THẾ NÀY!!! ]Tiếng hệ thống la thất thanh vang lên trong đầu, tiếp đó là tiếng loạt xoạt lật giấy nối tiếp.

Trì Thanh không cần đoán cũng biết nó đã trói nhầm người làm ký chủ, và cái đứa xui xẻo tiếp quản cái vận mệnh đó là mình.

LÀ MÌNH ĐÂY.

Ha, nghe tên thôi cũng biết cái hệ thống này kiểu gì cũng có mấy nhiệm vụ công lược nữ chính, mô típ trói nhầm ký chủ nữ như thế này khá giống mở màn mấy bộ tiểu thuyết bách hợp tràn lan trên thị trường.

Người bị "bắt nhầm" ban đầu sẽ tự tin kêu mình thẳng tắp như cái cột điện và không làm nhiệm vụ hẳn hoi, sau đó qua 7749 tình tiết chứng thực thẳng của cô ta là thẳng như mì ý, chạm tí nước là cong.

Cô ta bị vả mặt đôm đốp rồi độc giả haha cười chê dưới khu bình luận.

Chậc, vừa nghĩ đến đây thôi là đã thấy run cả người.

[ Ký chủ, xin lỗi vì sự nhầm lẫn tai hại này... ]Bên tai vang lên một tràng xin lỗi với giải thích tình huống của hệ thống, Trì Thanh mặt không cảm xúc đứng dậy, di chuyển ra khỏi hội trường, theo biển chỉ dẫn đi hướng nhà vệ sinh nữ.Nhưng e rằng cái mô típ này không thực hiện được rồi.

Bởi vì cô là thật sự không thích con gái.Hay chính xác hơn, cô không thích con người, bất kể giới tính nào cũng vậy.Trì Thanh thở dài, không ngoài dự đoán mà nhìn thấy một người con gái xinh đẹp đang ngồi xổm trước nhà vệ sinh, làn da trắng hồng lộ ra bên ngoài bộ lễ phục đỏ ửng, trông giống như bị sốt cao hoặc... bỏ thuốc.Đến nỗi bị ai bỏ thuốc?

Là nữ phụ độc ác — cô chứ ai.Trì Thanh nhìn người con gái trước mắt, không khỏi hối hận về việc nhấn đọc bộ tiểu thuyết này vì thấy tên nữ phụ giống hệt mình.Tiền nhân nói quả không sai.

Phàm là cái gì tâm linh thì không nên chạm vào.

Cô chừa rồi, có thể cho cô về được không?

Từ đây xin hứa sẽ tu tâm tích đức, xóa hết app tiểu thuyết trên máy, mấy acc nạp một đống coin mua truyện vip cũng không chút chần chừ phong ấn hết luôn.[ Ký chủ!!

Người trước mặt là nữ chính, cô ấy đã bị nữ phụ ác độc bày mưu hãm hại, thân là nam chính, ngài cần phải trợ giúp cô ấy. ]Trì Thanh: ...Haha.

Trong vở kịch buồn này, hệ thống tính để cô diễn trọn cả hai vai chắc.Tiếng hệ thống thúc giục vang lên bên tai, khiến Trì Thanh không khỏi đau đầu.

Ngay sau đó, một bảng sáng xuất hiện trước mặt, khiến cô liếc mắt.[ Hệ thống dưỡng thành nam chínhKý chủ: Trì ThanhGiới tính: NữThể chất: 3 (Suy yếu)Tinh thần: 12Mị lực: 6 (???) ][ Nhiệm vụ: Hỗ trợ nữ chính Miêu tả: Nữ chính đã bị nữ phụ ghen ghét, bỏ thuốc cô nhân dịp lễ thành nhân do trường cấp ba tổ chức.

Thân là nam chính, hãy ngăn cảm âm mưu ác độc của nữ phụ.Khen thưởng: 100 points, Quà Tân Thủ. ]Trì Thanh thở dài, ngồi xổm xuống vỗ vai người con gái."

Vãn Vãn, cậu sao thế?

Cần tớ giúp không?"

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Lâm Thư Vãn không khỏi thả lỏng cơ thể, nằm gọn trong lòng Trì Thanh."

Tiểu Thanh... tớ khó chịu."

Nàng lầm bầm, cơ thể nóng rát, hơi thở khẽ phả lên cổ áo Trì Thanh, khiến cô không khỏi lùi ra sau.

Trì Thanh chịu đựng sự khó chịu trong người, chật vật đỡ Lâm Thư Vãn dậy, dẫn cô vào trong nhà vệ sinh nữ.Nhà vệ sinh nữ yên tĩnh, không một bóng người.

Cũng phải, tầng lầu này đã bị trường học bao sạch, hiện giờ lại mới bắt đầu lễ thành nhân, mọi người còn ở trong hội trường vui vẻ, đâu ai rảnh chạy vào đây.

Trì Thanh cố hết sức đẩy Lâm Thư Vãn lại gần khu vực bồn rửa tay.

Tấm gương được rửa sạch sẽ phản chiếu bóng dáng mảnh mai của nàng.

Sau khi sắp xếp cho nữ chính tựa vào thành bồn, người quay ra hướng khác, Trì Thanh cuối cùng cũng có thể xả hơi, thở hổn hển.Với thể chất suy yếu của Trì Thanh, việc đỡ Lâm Thư Vãn đến được đây đã là dùng sức trâu sức hổ, cơ thể mệt mỏi, đành tạm nghỉ ngơi.

Một giọt mồ hôi chảy từ thái dương xuống, trượt qua lông mi, cuối cùng rơi tõm trên mắt kính, làm mờ đi tầm nhìn của cô.Trì Thanh khựng tay lại, tạm thời từ bỏ ý định tạt nước lạnh lên đầu Lâm Thư Vãn dập hỏa ngay bây giờ.

Cô tháo kính xuống, rồi chợt nhớ ra trong người không có giấy hay khăn tay để lau.

Nữ nhân tóc trắng khẽ nhấp môi mỏng, lông mi cùng màu cụp xuống như là đang suy tư gì đó.

Đôi mắt đen nhánh không chút cảm xúc, đối diện với chính mình trong gương.Nữ nhân trong gương, có một tấm như là thần linh dung mạo.Đẹp không giống nhân loại.

Khiến cho người khác không khỏi tin phục, cảm thấy nàng chính là thần linh tại thế."...Không được sao."

Trì Thanh lầm bầm, ngữ khí không tự giác hiện lên chút thất vọng.

Trong nguyên tác, Trì Thanh chỉ là một nữ phụ, đương nhiên không thể quá xinh đẹp, chỉ có thể coi là trên trung bình, tương đối dễ nhìn, lại còn bị cận nhẹ.

Trì Thanh đã từng nghĩ qua, mình sẽ xuyên vào thân thể của "Trì Thanh", nhưng e là không phải đơn giản như thế.

Bảng hệ thống thể hiện rõ thân thể suy yếu của mình, cùng với ba dấu hỏi chấm ở mị lực.

Nếu dấu hỏi chấm chưa đủ rõ ràng, thì nguyên chủ cũng là người khỏe mạnh, không đến nỗi dính debuff suy yếu.Trì Thanh sau đó đã nghĩ mình đã mang cả cơ thể xuyên qua lại đây.

Nhưng lại là không phải.Cô đưa ngón trỏ khẽ gạt đi đọng nước trên tấm kính, rồi đeo lại lên mặt mình.

Trong tấm gương, nữ nhân tóc trắng kia đã biến mất, nơi cô ấy từng đứng lại xuất hiện một thiếu nữ tầm tuổi đôi mươi, tóc đen đeo kính — cũng chính là "Trì Thanh" của nguyên tác "Chí tôn Danh Sách".Không đợi Trì Thanh thất vọng thêm một giây nào nữa, cơ thể nóng bỏng của Lâm Thư Vãn đã dựa sát lại đây, tựa trên vai cô.

Người rơi xuống nước, sẽ không tự giác bám lấy bất kể thứ gì có thể khiến họ rời khỏi nơi đó, dù là cọng rơm cọng cỏ.

Lâm Thư Vãn cũng thế, nhất là khi "Trì Thanh" còn là bạn thân của mình, thì tiềm thức lại càng an tâm hơn, không chút nể nang gì mà động tay động chân.

Trì Thanh cứng đờ, không dự đoán được nữ chính sẽ bị thuốc ảnh hưởng nặng như thế.

Cô có chút luống cuống đẩy Lâm Thư Vãn ra xa, nhưng vô dụng.

Với thể chất suy yếu chỉ có 3 của mình, giờ nằm gọn trong vòng tay nàng ta khác gì đưa thân vào miệng cọp.

"Tiểu Thanh, tớ thực sự rất khó chịu."

Lâm Thư Vãn lẩm bẩm, gần như là lặp lại câu nói vừa nãy.

Nhưng lần này, nàng thêm chút phó từ nhấn mạnh, bày tỏ với Trì Thanh tình trạng bết bát của mình.

Cơ thể nàng nóng quá, cái nóng khiến Lâm Thư Vãn muốn phát điên, chỉ mong tìm được thứ gì đó mát lạnh, áp vào để cho đỡ khó chịu.

Như là...Như là thân thể của Tiểu Thanh."

Vãn Vãn, bình tĩnh lại, tớ sẽ— " Chưa đợi Trì Thanh trấn an hết câu, Lâm Thư Vãn đã túm lấy cổ tay của cô, chính miệng chặn ngang những lời cô sắp nói ra.Hôn là điều rất thoải mái.

Đó là cách Trì Thanh luôn nhìn thấy người ta miêu tả nó trong các cuốn tiểu thuyết.

Nhưng nụ hôn đầu của cô lại chẳng thoải mái tí nào.

Lâm Thanh Vãn không có chút kinh nghiệm, lại đang bị bỏ thuốc, thần trí vốn chẳng rõ ràng.

Hôn đối với nàng ta, chính là môi áp môi, cạy mở hàm răng, đầu lưỡi lung tung mà ở trong khoang miệng đấu đá.

Rất nhanh cả hai đã gần hết dưỡng khí.

Theo bản năng của cơ thể, Lâm Thanh Vãn thả lỏng bàn tay đang cầm chắc cổ tay của Trì Thanh ra, kết thúc nụ hôn đột ngột này.

Chưa đợi nàng ta làm gì thêm, dòng nước đã ập xuống, tạt thẳng lên gương mặt xinh đẹp của Lâm Thanh Vãn.Nước lạnh thấu xương, áp sát bộ lễ phục vốn không qua kín mít.Rất nhanh, lý trí của Lâm Thanh Vãn đã trở lại một chút.Nàng ngẩn ngơ, nhìn thấy người bạn thân "Trì Thanh" của mình mặt không chút cảm xúc đứng đối diện, tay còn cầm vòi xịt đang rỉ nước.

Lông mi cô ấy khẽ run sau lớp kính, từ thính tai trở xuống đến cổ đã đỏ rực một mảnh, nhìn qua còn giống người bị bỏ thuốc hơn nàng.Lâm Thanh Vãn không tự giác nuốt một ngụm nước miếng, chưa kịp nói gì đã bị chặn họng."

Đi ra ngoài."

Trì Thanh lạnh lùng nói.Nàng không phải mất trí nhớ, tự biết mình vừa làm gì, cũng có chút chột dạ, liền ngoan ngoãn nghe lời.

Lâm Thanh Vãn đứng trước cửa nhà vệ sinh, lưng hơi tựa tường, không dám nhìn xem bên trong Trì Thanh đang làm gì.Khi nàng đang đặt tay lên môi, dư vị về nụ hôn ban nãy thì tiếng cạch sau lưng vang lên.

Một bàn tay từ bên trong duỗi ra, trên tay đang cầm một chiếc khăn mới tinh và chiếc áo khoác quen thuộc."

Cầm lấy khăn lau và áo khoác, còn đứng đó là bị cảm đấy."

Âm thanh lạnh lùng từ trong vọng ra, không cần nói cũng biết là ai đưa nàng thứ này.

Lâm Thanh Vãn vừa cầm lấy, đôi tay kia đã rụt lại, và cửa lại lần nữa đóng chặt.—— Sao trước giờ không phát hiện, Trì Thanh lại đáng yêu như thế này nhỉ?
 
Xuyên Thành Ác Độc Nữ Phụ, Bước Đầu Tiên Là Bị Nữ Chính Cưỡng Hôn?
Chương 2: Chí tôn Danh Sách.


Bộ tiểu thuyết "Chí tôn Danh Sách" lấy bối cảnh vào năm 2075, tròn 50 năm sau thảm họa Hàng Lâm.

Trái Đất đã không còn là hành tinh yên bình như nhân loại từng biết.

"Hàng Lâm", một sự kiện được ghi nhớ như dấu chấm hết của văn minh khoa học cũ, bắt đầu bằng sự xuất hiện đột ngột của những cánh cổng không gian khổng lồ trên bầu trời.

Từ đó, các sinh thể dị giới tràn vào, mang theo những thứ sức mạnh phản khoa học chưa từng được con người ghi nhận.

Chúng không chỉ phá hủy các thành phố mà còn khiến địa chất toàn cầu biến đổi, kéo theo dịch bệnh, biến dị sinh học, và sự sụp đổ hàng loạt của hệ sinh thái.Nhưng Hàng Lâm không chỉ mang đến tai nạn.Nó mang đến một hệ thống sức mạnh mang tên "Danh Sách".Bệnh dịch, tử vong, tri thức, trù phú, chân lý,...Tất cả những cái gì là khái niệm, đều có thể trở thành Danh Sách.Bao gồm, thời gian.Năm 2042, vĩ đại Thời Gian thần quyến đã chấm dứt sự hỗn hoạn của nhân loại, đặt nền móng cho sự ra đời của Cục Quản Lý Thời Không, đẩy lui những con Dị Thú cuối cùng vào trong cổng không gian.

Nhân loại, bắt đầu được thở dốc sau những mất mát to lớn.

Hệ thống chính trị cũ đã hoàn toàn tê liệt, giờ đây, không còn các quốc gia, các thế lực lớn được quản lý bởi các Danh Sách cấp cao liên tục xuất hiện, xây dựng nên một hệ thống quyền lực hoàn toàn mới.Đến nỗi, vì sao Trì Thanh chỉ mới đọc 10 chương đầu đã kêu nó là mất não?Vậy thì phải kể tới tên nam chính của tác phẩm này.

Không thể không nói, xây dựng bối cảnh của tác giả quả thật rất công phu, nhưng càng như thế lại càng nổi bật lên sự hủy tam quan của nam chính.

Chí tôn Danh Sách là một tác phẩm hậu cung sảng văn, kể về hành trình báo thù của cậu nam sinh mồ côi tên Lâm Diệc Phàm.

Cha mẹ Lâm Diệc Phàm đã mất trong vụ tai nạn Hàng Lâm 2 năm về trước, để lại mình cậu, căn nhà, tài sản tiết kiệm không quá dư dả và người em gái tên Lâm Thư Vãn.

Mở đầu bộ truyện mất não này chính là tình tiết cô em gái vừa qua tuổi 18 của Lâm Diệc Phàm bị "bạn thân" Trì Thanh ủ mưu hãm hại mà bỏ thuốc ngay trong hội trường.

Cảm thấy thân thể không khỏe, Lâm Thư Vãn di chuyển ra ngoài khiến Lâm Diệc Phàm sau đó lo lắng đi tìm và tìm thấy nàng ta đang ngồi trước khu vực nhà vệ sinh nữ.Đoạn sau đó không cần nói cũng biết, dưới sự ỡm ờ của Lâm Diệc Phàm thì hai anh em này đã lăn giường trong phòng nghỉ của hội trường.

Khi đã thấm mệt và chìm vào giấc ngủ, Lâm Diệc Phàm đã thức tỉnh "bàn tay vàng" của mình — Dục Vọng Danh Sách.Nói về nam chính nguyên tác Lâm Diệc Phàm, hắn ta năm nay cũng mới qua tuổi 18.

Điều đó cũng có nghĩa là hắn và Lâm Thư Vãn không phải anh em ruột thịt.

Lâm Diệc Phàm chính là đứa trẻ cha mẹ Lâm nhặt được trước cửa nhà, rồi thiện tâm đem về nuôi khi đang ở cữ Lâm Thư Vãn.

Bổn ý ban đầu của họ là cưu mang đứa trẻ vô tội, cho Lâm Thư Vãn một người anh trai, sẽ che chở bảo vệ cho con bé.

Nhưng e là sau khi xuống suối vàng, họ sẽ không ngờ rằng Lâm Diệc Phàm sẽ lấy oán báo ơn, làm ra việc nhân lúc cháy nhà mà hôi của này.Mặc dù với bút lực của mình, tác giả đã cố gắng viết tình tiết này theo hướng "hết cách", "không còn cách nào khác", "Lâm Thư Vãn chủ động trước", "Lâm Diệc Phàm không khống chế được bản năng của con trai" vân vân.

Nhưng với tam quan cực kì vững và một bộ não thanh thỉnh chưa từng bị lu mờ trong giới tiểu thuyết não tàn của mình, Trì Thanh chỉ cảm thấy tình tiết này quá mức ép buộc, dẫn đến nhân vật Lâm Diệc Phàm cũng trở nên đạo đức giả.

Một xô nước là xong việc, cần gì phải lăn đến trên giường đâu?

Chỉ cần nữ chính tạm thời thanh tỉnh, gọi cấp cứu chờ đợi là điều dễ dàng, vốn chẳng có gì phức tạp.

Loại thuốc mà một tên nữ sinh cấp ba có thể mua được, lại có thể mạnh và khó giải như thế nào?

Nhưng thôi, nếu không có tình tiết nóng máu này, nam chính làm sao thức tỉnh được bàn tay vàng của mình.Dục Vọng Danh Sách, từ tên thôi đã có thể thấy được phần nào năng lực của nó.

Lâm Diệc Phàm có thể thông qua việc phát tiết dục vọng của mình, thu được phần nào sức mạnh của người khác, từ đó bước đi trên con đường thu thập hậu cung, bá chủ thế giới.Rất sảng văn.

Là cái loại mà Trì Thanh sẽ không bao giờ đọc quá 3 chương.Nhưng chuyện gì cũng có ngoại lệ, lý do Trì Thanh có thể nhẫn nhịn mà xem đến chương 10 được là vì muốn nhìn thấy "Trì Thanh" chết như thế nào.

Đương nhiên, phần là do cũng thừa biết kiểu mô típ nữ phụ ác độc này sẽ nhanh chóng mất suất diễn, nên kiên trì tí cũng không sao.

Và đúng như dự đoán, cô ta sau đó đã bị Lâm Diệc Phàm dùng năng lực mới thức tỉnh, dễ dàng phát hiện ra mình là kẻ chủ mưu sau mọi việc.

Bị trả thù, bị ép từ bỏ cuộc thi tuyển sinh vào Tháp Tri Thức rồi chết thảm.Mà nói Trì Thanh là nữ phụ ác độc, cũng không hẳn.

Cô ta giống kiểu vai ác đầu tiên mà nhân vật chính gặp phải, ra đi nhanh chóng thì đúng hơn.

Điểm duy nhất đáng khen ở đây là không phải cái mô típ nữ phụ thích nam chính nên ghen ghét nữ chính, mà chỉ đơn thuần là ghen ghét sự rực rỡ của Lâm Thư Vãn thôi.Dù sao thì mô típ của bộ truyện này là nghịch tập, cho nên từ đầu Lâm Diệc Phàm vốn là kiểu người không nổi bật, thậm chí kém cỏi, sao mà nguyên chủ có thể thích hắn được.Vậy cũng tốt.

Trì Thanh nghĩ như thế.Như vậy thì sẽ không có mấy tình tiết máu chó bị người ta tự tiện gán cái mũ thích ai ai đó lên đầu, tự tiện khinh bỉ rồi tự tiện tự luyến.

Đúng rồi đấy, cô đang nhắc đến mấy bộ audio dây chuyền sản xuất dạo gần đây, nghe chủ yếu là tự mình làm mình khó chịu là chính.Cô vẫn đứng chỗ bồn rửa tay, trên mặt đã tràn đầy bọt nước, giống như là bị ai đó tạt hết nước lên mặt, mạnh mẽ chà lau từng ngóc ngách trên ngũ quan.

Bảng hệ thống lẳng lặng lơ lửng trước mắt, thông báo nhiệm vụ đã hoàn thành."

Mở quà tân thủ đi."

Sau một khoảng thời gian vắng bóng, hệ thống nhanh chóng xuất hiện, chân chó mở quà tân thủ ra.[ Ký chủ, phần thưởng của ngài là 1000 points và 5 điểm thuộc tính ngẫu nhiên. ][ Ngài có muốn dùng ngay bây giờ không? ]"Không."

Trì Thanh đỡ chiếc mắt kính, quay người bước hướng cửa nhà vệ sinh.

Ngón tay thanh mảnh vừa chạm tay nắm cửa, âm thanh lo lắng của một người đàn ông đã vang lên."

Thư Vãn, sao tự dưng em lại ra đây?

Làm anh đi tìm nãy giờ."

"Em có biết đây là lễ trưởng thành không?

Sao lại không ở quảng trường mà nán lại đây lâu vậy.

Còn mặc cái áo khoác quê mùa này nữa, bộ váy dạ hội anh chuẩn bị cho em đâu?

Em mặc vậy trong dịp này mấy bạn học cùng lớp không khỏi đánh giá gia đình mình đấy."

Lâm Diệc Phàm liên tục lải nhảy, như thể không nhìn thấy sắc mặt của Lâm Thư Vãn đã ngày càng khó coi.

Nhưng chưa đợi cô tức giận, một giọng nói quen thuộc đã chen ngang."

Cơ thể Vãn Vãn khó chịu, Lâm Diệc Phàm, thân là anh trai mà anh cũng không để ý à."

Trì Thanh bước ra từ sau cánh cửa, không thèm liếc mắt nhìn người đàn ông.

Tay cô cầm điện thoại, màn hình vẫn còn sáng, để lộ ra giao diện đặt xe taxi, trạng thái đã hiện thị [tài xế đang đến].

Cô nhìn Lâm Thư Vãn, đưa điện thoại ra trước mắt nàng ấy, khẽ ngẩng đầu hỏi."

Bệnh viện, đi không?"

Lâm Thư Vãn sửng sốt, vài giây sau mới phản ứng điều gì mới xảy ra.

Nàng không chần chừ gật đầu, tay vô thức cầm lấy bàn tay còn sót lại của mình, thở nhẹ.

"Đi."

Nhận được sự đồng ý của người trong cuộc, Trì Thanh không chút chần chừ mà vượt qua Lâm Diệc Phàm, đi hướng thang máy.Lâm Diệc Phàm thần sắc khó coi, cảm thấy phẫn nộ vì bị ngó lơ từ đầu đến cuối nhưng cũng không dám nói gì, chỉ có thể nuốt cục tức này vào trong bụng.

Bởi vì hắn vô năng, bởi vì hắn là nghịch tập văn vai chính.Thật đáng buồn.----------------------------------------[ Lần thứ 4428759 quan trắc, ngươi bị '####' không chút do dự giết chết, một kiếm xuyên tim. ]Trong bóng đêm, nữ nhân khẽ thở dài, bình tĩnh nhắm mắt tiếp thu thông tin mới thu được."

Giết chết Lâm Thư Vãn vẫn là không được sao?"

"Thật không cam lòng...

Có người được thiên vị, có người lại không.

Thần minh nha... làm sao để mà người có thể... nhìn xuống tín đồ của ngài..."

Dù chỉ một lần đây?
 
Back
Top Bottom