Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục

Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 820: Chương 820



Tô Ý nhìn qua phía đối diện một cái rồi mỉm cười gật đầu: “Được, nên về nghỉ ngơi sớm chút! Sáng ngày mai còn phải dậy sớm xuất phát.”

Cuối cùng cũng tới lúc phải về Bắc Kinh, ai nấy cũng đều nóng lòng muốn trở về nhà.

Cảm giác con đường trở về lại dài hơn khi tới.

Nhưng trước khi trời tối, ba nhóm cũng đã về tới Bắc Kinh.

Vừa vào thành phố, mọi người tới điểm xuất phát lúc ban đầu trước rồi mới tách ra trở về nghỉ ngơi.

Đoàn xe cũng theo đường cũ trở về bệnh viện và quân đội.

Tô Ý nhớ nhà nên đi theo Từ Đan và Diệu Ngọc Phương về nhà mẹ đẻ trước.

Giờ phút này mọi người đều đã chờ sẵn trong nhà, ngay cả Chu Cận Xuyên vừa mới từ quân đội về cũng lái xe chạy tới đây trước.

Vừa vào của anh đã thấy Lâm Trạch Tây vui vẻ mặc áo da ngắm nghía qua lại.

Thấy Chu Cận Xuyên tới, anh ta vội vàng kéo người i lại: “Em rể, em mau nhìn xem áo khoác da Tiểu Ý tặng cho anh như thế nào? Có đẹp trai không?”

Chu Cận Xuyên nhẹ cười đáp: “Đẹp!”

Tô Ý bất đắc dĩ lắc đầu mỉm cười, ngay sau đó cũng lấy quà mua cho những người khác ra.

Chẳng qua do lúc trước Lâm Trạch Tây khoe khoang quá nên quà của những người khác có vẻ khá bình thường.

Cũng may mọi người không thèm để ý tới chuyện đó.

Tô Nhân quan tâm tới sức khỏe của ba người nhất, vừa thấy ba người đều gầy ốm đã vội lấy canh gà hầm trong nồi ra cho ba người bồi bổ.

Liêu Chính Dân và anh cả, anh hai thì ở bên quan tâm, hỏi han tình hình chi viện ở bên chỗ Thượng Hải.

Sau khi nghe ba người nói qua đại khái, bọn họ không ngừng tán thưởng và tự hào.

Tô Ý cũng rất quan tâm tới việc kiện tụng xưởng thuốc của Thượng Hải như thế nào.

Liêu Chính Dân tỏ vẻ chắc chắn: “Yên tâm, tuy bây giờ còn chưa có kết quả nhưng chắc chắn đối phương sẽ không tránh được một khoản tiền xử phạt.

Càng quan trọng hơn là, bây giờ mọi người đều đã biết việc này, danh tiếng bọn họ bị hao tổn, oan khuất của Xuân Hòa Đường chúng ta cuối cùng cũng đã được rửa sạch.”

Bất luận như thế nào, mục đích thật của bọn họ đều đã đạt được.

Nói về Thượng Hải, Tô Ý nói chuyện ba người ở bên bờ sông cho Liêu Chính Dân nghe: “Ba, con nhớ rõ năm nay công ty bất động sản dưới trưởng của ba định suy xét tiến vào Thượng Hải đúng không? Chuyện phía sau như nào rồi?”

Nghe thấy việc này, Liêu Chính Dân khẽ thở dài: “Ba còn đang phân vân, đúng là ba có quyết định đó nhưng trước mắt bên Thượng Hải đang cạnh tranh rất khốc liệt, tùy tiện tiến vào chỉ sợ mất nhiều hơn được.”

Tô Ý vội vàng hỏi: “Vậy phát triển một mảnh đất ở Giang Đông, Thượng Hải thì thế nào?”

Liêu Chính Dân có chút khó hiểu: “Giang Đông? Bên đó không được, bên đó toàn là lều trại và đồng ruộng, không thể so với Giang Tây được.”

DTV

Thấy Liêu Chính Dân chắc chắn như vậy, Tô Ý cũng không cảm thấy kỳ lạ.

Dù sao thì tình hình bây giờ đúng là như thế.

Chính sách chưa được duyệt, bên kia mãi mãi chỉ là một mảnh đất hoang.

Nhưng cô rõ hơn bất kỳ kẻ nào khác, tình hình trước mắt chỉ là tạm thời, qua mấy năm nữa chính sách sẽ chếch về phía Giang Đông.

Nghĩ vậy, Tô Ý lại tiếp tục nói: “Ba, lần này sau khi đi ra bờ sông một chuyến, con cảm thấy phía Tây và phía Đông khác biệt rất lớn.

Ba nói năm nào cũng có rất nhiều người ùa vào Thượng Hải, phía Tây lại đông đúc như vậy, có khi nào một ngày nào đó Giang Đông cũng sẽ phồn hoa như Giang Tây không?”

Hai mắt Liêu Chính Dân sáng ngời, khen ngợi sô từ tận đáy lòng: “Đứa nhỏ này, góc độ nhìn mọi chuyện cũng không giống những người khác.

Con nói không sai, đúng là mấy năm nay Thượng Hải phát triển rất nhanh, bên Giang Tây đã bị khai phá triệt để, chỗ nào có thể khai phá đều đã bị khai phá cả rồi nên ban nãy ba mới nói với con giờ có vào cũng đã muộn.”

“Nhưng còn cái Giang Đông mà con nói – sau khi nghe con nói, ba cảm thấy nó cũng rất có tiền đồ!"

Tô Ý thấy ông ấy đã bắt đầu cân nhắc thì thở phào nhẹ nhõm một hơi: “Vẫn là ba tinh mắt, mau chóng nhìn ra được điều này.

Con tin chưa tới mấy năm, bên kia nhất định sẽ phát triển lên.”

“Nhân dịp bây giờ chưa có ai tranh, hay là mình đi xem thử đi?”
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 821: Chương 821



Liêu Chính Dân kích động vỗ đùi: “Được! Ngày mai ba sẽ tự mình qua đó khảo sát đất đai một chuyến!”

Tô Nhân đang trò chuyện cùng với hai cô con dâu nghe ông ấy nói vậy thì giật mình xoay qua: “Đứa nhỏ mới từ Thượng Hải về, bây giờ ông còn muốn qua đó?”

Liêu Chính Dân cười ha hả nói: “Vừa rồi ba không nghe Tiểu Ý nói sao? Còn chậm nữa chúng ta sẽ không tranh được, hay là bà cũng đi cùng tôi đi? Vừa hay chúng ta đi dạo Thượng Hải xem sao?

Tô Nhân khẽ mỉm cười: “Tôi thấy ông dẫn tôi qua đó không phải để dạo phố mà để yểm trợ cho ông nhỉ?”

Nhất cử nhất động của Liêu Chính Dân đều là tiêu điểm chú ý trong ngành sản xuất.

Nếu thường ngày ông ấy đột nhiên đi Thượng Hải, nhất định sẽ khiến người ta chú ý và suy đoán.

Nên lấy cớ đi du lịch mới là sáng suốt nhất.

Thấy Tô Nhân hỏi như vậy, Liêu Chính Dân lập tức thừa nhận.

“Nhưng tôi đảm bảo sẽ cùng bà đi dạo phố, đi khảo sát Giang Đông chỉ là nhân tiện thôi, không tốn nhiều thời gian đâu.”

Tô Nhân chỉ nói đùa thôi, thấy ông ấy nói vậy thì cũng đồng ý ngay.

Bà ấy bắt đầu thu dọn đồ đạc.

“Được rồi, các con mau chóng ai về nhà nấy đi.”

“Có lẽ người trong nhà cũng rất lo lắng rồi.”

Bên nhà họ Chu sau khi nghe tin Tô Ý trở về đúng là đã bắt đầu vội vàng nấu ăn tối rồi.

Tô Ý cũng đoán được nên chỉ uống chén canh gà ở nhà mẹ đẻ, cố ý chừa bụng để về ăn.

Trong bữa tiệc, ông Chu và Chu Hoằng Nghĩa nghe Tô Ý kể lại tình hình bên chỗ Thượng Hải thì đều khen ngợi hành động của mọi người.

Hai ngày nay, hai người bọn họ cũng luôn xem báo, xem TV, rất quan tâm tới tình hình bên Thượng Hải.

Ở đơn vị, mọi người cũng thảo luận về chuyện này nhiều nhất.

Vậy nên khi mọi người nhận ra Tô Ý ở trên TV, không ít người chạy tới hỏi thăm hai người, vô cùng tự hào.

Cơm nước xong Tô Ý lấy quà tặng mọi người ra.

Ai nấy cũng vui tới mức không khép miệng lại được, đặc biệt là hai người Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn nhận được cái cặp sạch và váy mới.

Chu Cận Xuyên thấy mọi người đều có quà, chỉ có mình anh là không có thì trợn tròn mắt.

Vừa rồi lúc ở nhà họ Tô, anh còn tưởng vợ ngại lấy ra nên chờ tới khi về nhà sẽ đưa cho mình.

Nào ngờ thấy túi đã trống không rồi mà vẫn không có.

Nhưng trước mặt mọi người, anh không thể hiện ra ngoài.

Mãi tới khi hai người cùng lên lầu, đóng cửa lại rồi, lúc này Chu Cận Xuyên mới tỏ vẻ tủi thân nói: “Vợ, có phải em quên mất gì rồi không?”

Tô Ý khẽ mỉm cười: “Quên gì cơ?”

DTV

Chu Cận Xuyên kéo kéo khóe miệng: “Quên mất em còn có chồng.”

Tô Ý buồn cười, lập tức bật cười thành tiếng.

Sau đó cô mới lấy cái áo da mua cho anh từ trong không gian ra: “Sao mà quên được? Nè, đây là của anh.”

Chu Cận Xuyên vô cùng vui vẻ, hào hứng đưa tay nhận lấy: “Mua cho anh thật à? Anh còn tưởng em chỉ mua áo da cho anh ba.”

Nói xong, anh vội mặc áo đa vào người rồi soi gương, nói: “Sao anh cảm thấy cái này đẹp hơn cái của anh ba nhiều vậy?”

Tô Ý vội cắt ngang: “Anh đừng nói bậy, đặc biệt là trước mặt anh ba, nếu không coi chừng anh ấy đòi đổi với anh.”

Chu Cận Xuyên lập tức hiểu ra, vợ vẫn luôn thiên vị anh.

Nhất định là lo nếu cùng lấy ra bị Lâm Trạch Tây nhìn trúng đòi đổi nên mới giấu trong không gian không lấy ra tới tận bây giờ.

Trong lòng Chu Cận Xuyên vô cùng vui vẻ.

Anh quay đầu lại thì phát hiện vợ đang cầm thêm một cái áo lông vũ nữa.

“Cái này cũng cho anh à?”

“Không cho anh thì cho ai? Cái này lớn như vậy em cũng không mặc được.”

Khóe miệng Chu Cận Xuyên mau chóng cong lên: “Vẫn là vợ tốt với anh nhất, anh còn tưởng anh không có quà, hóa ra đồ tốt cuối cùng đều thuộc về anh.”

Tô Ý nhẹ mỉm cười: “Dĩ nhiên rồi, lần này anh tới Thượng Hải đã lập công lớn, dĩ nhiên phải khao anh rồi.”

Chu Cận Xuyên nhìn cô bằng ánh mắt sâu xa: “Nói ban thưởng thì hai bộ quần áo này vẫn chưa đủ đâu.”

Tô Ý: “…”

“Nhớ kỹ em đã đi đường mệt mỏi cả một ngày rồi, để anh đi mở nước cho em tắm rồi ngủ một giấc cho thật ngon.”

Tô Ý: Anh thật tốt..
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 822: Chương 822



Trải qua kiếp nạn ở Thượng Hải lần này, danh tiếng của Xuân Hòa Đường lan ra khắp cả nước nhanh như gió lốc.

Tuy phạm vi sử dụng thuốc bổ gan này không quá lớn.

Nhưng hai loại thuốc Phong Hàn Linh và Phong Nhiệt Linh đều là những bài thuốc chữa bệnh cảm mạo kinh điển.

Trong phút chốc, có không ít người đã tích trữ sẵn hai hộp ở trong nhà.

Chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào trong lúc giao mùa.

Khi việc sản xuất thuốc pha nước đã ổn định, ông Tôn bắt đầu tập trung vào việc sàng lọc thêm các công thức để sản xuất nước uống bằng thuốc pha nước.

Sau khi Tô Ý lấy lại sức lực cũng đã tập trung vào việc nghiên cứu túi con nhộng.

Lúc tới hiện trường phát thuốc ở Thượng Hải, Tô Ý nhận ra có rất nhiều người bị bệnh dạ dày và thực quản vô cùng mẫn cảm, đặc biệt là lúc bị bệnh.

Mà dược tính của một vài loại thuốc vốn k*ch th*ch, hơn nữa vị không ngon lắm nên uống thuốc Bắc đối với nhiều người mà nói là một chuyện cực kỳ đau khổ.

Mặc dù uống thuốc pha nước nhưng mùi thuốc vẫn lên thẳng l*n đ*nh đầu như cũ.

Vậy nên lúc này Tô Ý đã quyết tâm sau khi trở về sẽ nghiên cứu thuốc bằng túi con nhộng.

Trước tiên cô đưa chú Ôn và chú Duẩn đi tra xét rất nhiều tài liệu, sau đó tới nhờ Từ Đan tìm cho rất nhiều tin tức trong ngành sản xuất.

Cô biết được hầu hết các loại viên nang ở nước ngoài bây giờ đều là viên nang cứng, còn công nghệ viên nang mềm thì vẫn đang được nghiên cứu phát triển liên tục và chưa được ra mắt chính thức, mà trong nước lại càng không có.

Cũng đủ để biết nghiên cứu từ đầu khó tới mức nào.

Nhưng Tô Ý vẫn rất thản nhiên, có làm được hay không phải thử cố gắng rồi mới nói được.

Vì thế ba người bắt đầu tiến hành một lượng lớn thí nghiệm.

Thành phần chủ yếu của viên nang là dùng galetin làm bằng xương và da của động vật.

Bước này không quá khó, sau vài ngày thí nghiệm cuối cùng ba người đã tạo ra phần gelatin có độ cứng mềm vừa phải.

Tiếp theo còn phải bỏ thêm glycerol với tỉ lệ phù hợp, nén lại thành hình.

Khó khăn lắm mới làm ra được viên nang vừa lòng.

Đây chỉ mới là bước đầu tiên, tiếp theo còn phải làm thí nghiệm độ hòa tan trong nước để xác nhận rằng vỏ nang mà bọn họ làm theo tỷ lệ hiện tại có thể tan chảy và phân hủy trong một khoảng thời gian nhất định sau khi đưa vào dạ dày không.

Tới ngày thí nghiệm độ hòa tan, ông Lão và Liêu Chính Dân đều chạy tới.

Nhìn dáng vẻ là biết tầm quan trọng của lần thí nghiệm này.

DTV

Suy cho cùng nếu thất bại, mọi công sức lúc trước đều uổng phí, toàn bộ đều phải bắt đầu lại lần nữa.

Người vừa đến đủ, Tô Ý đã khẩn trương bỏ viên nang vào trong dung dịch nước và dung dịch dung môi khác nhau, còn có cả nước trong suốt.

Đợi hơn mười phút, mấy viên nang có dung dịch bắt đầu hòa tan.

Mặc dù ở trong nước nhưng sau hai mươi phút, viên nang cũng bắt đầu hòa tan.

Cảnh tượng này khiến mọi người có mặt đều rất cảm động.

“Thành công rồi! Viên nang thành công rồi!”

Tô Ý cũng rất vui mừng, nhưng cũng không thể vui quá mức: “Trước mắt chỉ mới là bước đầu tiên, viên nang đã làm ra được nhưng chúng ta vẫn chưa có thiết bị gì cả, muốn sản xuất viên nang cần phải có máy móc tạo hình, còn phải có máy bỏ thuốc vào trong viên nang còn có máy đóng hàn kín miệng nữa.”

“Thể tích viên nang nhỏ, mỗi lần sản xuất đều phả mượn máy móc mới được, chỉ dựa vào chất lượng nhân công thôi thì rất khó có thể thống nhất được.”

Ông Tôn và Liêu Chính Dân đều sôi nổi gật đầu.

Chú Ôn nhắc nhở: “Nước ngoài có máy móc sản xuất viên nang, nhưng bây giờ bọn họ đang nghiên cứu viên nang mềm, sẽ không bán máy móc cho chúng ta trong lúc mấu chốt này.”

Chú Duẩn, người đầu tiên nhìn thấy quá trình sản xuất viên nang nói: “Bọn họ không bán thì chúng ta tự nghĩ cách làm ra.”

“Tôi biết sơ về nguyên lý của máy móc sản xuất viên nang, biết nó làm như thế nào, tôi có thể thử thiết kế xem có ra được hay không.”

Chú Duẩn phụ trách thiết kế, nhưng việc tìm đơn vị sản xuất cũng không dễ.

Mấy nhà xưởng sản xuất máy móc thiết bị trong nước không làm được thiết bị tiên tiến, hiện đại như vậy..
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 823: Chương 823



Mọi người hỏi thăm một vòng, phát hiện nơi duy nhất có thể sản xuất được loại máy móc này chỉ có mỗi xưởng quân đội.

Tin tức này là do Từ Đan tiết lộ cho Tô Ý: “Bên chỗ xưởng sản xuất công nghiệp quân đội, chị và Hạo Nam không nói giúp được.

Hay là em hỏi em rể thử xem có cách nào nhờ quan hệ để liên lạc với bên kia không?”

Tô Ý khẽ chớp mắt: “Hình như trước giờ em chưa từng nghe anh ấy nhắc tới có liên quan gì tới bên xưởng sản xuất công nghiệp quân đội, nhưng bây giờ cũng không có cách nào khác, chỉ có thể chờ tới tối em về hỏi anh ấy xem sao.”

Buổi tối, Tô Ý còn chưa tìm được cơ hội hỏi chuyện Chu Cận Xuyên.

Ông Chu đã giành trước: “Tiểu Ý, ông nghe nói xưởng sản xuất thuốc của cháu đang cần máy móc thiết bị gì à?”

Tô Ý nghe vậy thì nhìn thoáng qua Triệu Lam.

Vừa rồi lúc chuẩn bị cơm tối, cô có tiện miệng nhắc tới với Triệu Lam.

Cô nghĩ chắc chắn là do bà ấy nói.

Triệu Lam thấy Tô Ý nhìn qua bèn mỉm cười gật đầu: “Để nói chuyện được với xưởng sản xuất công nghiệp quân đội không có ai qua được ông nội con, ngay cả ba con và Cận Xuyên đều phải đứng sang một bên, mẹ đã giúp con mời một vị thần tiên.”

Tô Ý bừng tỉnh, vội vàng nói ra chuyện xưởng sản xuất thuốc đang nghiên cứu sản xuất viên nang.

Ông Chu nghe xong bèn cười tủm tim, gật đầu: “Rất tốt, vừa rồi ông đã gọi điện nói giúp cháu, ngày mai bảo Cận Xuyên đưa cháu đi tới xưởng sản xuất công nghiệp quân sự đi.

Ông chỉ phụ trách chào hỏi thôi, các chi tiết còn lại do các cháu tự trao đổi.”

Tô Ý vô cùng vui mừng không ngờ chuyện khiến cô đau đầu lại được giải quyết nhanh như vậy.

Cô vội dùng đũa gắp cho ông Chu một cái đùi gà: “Cháu cảm ơn ông nội.

Nếu không nhờ ông giúp gọi điện thoại, chúng cháu cũng chẳng biết phải làm cái gì mới tốt.”

Ông Chu cười vô cùng vui vẻ, nhưng ngoài miệng vẫn còn trách móc: “Ông không mở cửa sau đâu, ông chỉ nghĩ nếu viên nang của cháu được nghiên cứu ra còn có thể tạo phúc cho dân chúng là chuyện rất tốt nên mới giúp các cháu một phen thôi.”

Chu Cận Xuyên cười nói: “Đúng vậy, nhà chúng ta không mở cửa sau đâu.”

Ông Chu quay đầu liếc nhìn anh một cái, sau đó lại cười ha hả nhìn về phía Tô Ý: “Tiểu Ý, sau khi cháu nghiên cứu ra được viên nang mềm gì đó phải nghĩ tới quân đội trước tiên, bây giờ chúng ta đang rất cần thuốc như vậy.”

Tô Ý lập tức đồng ý: “Đó là lẽ dĩ nhiên, ông nội yên tâm.”

Cơm nước xong, Tô Ý hưng phấn gọi điện cho ba Liêu rồi lại gọi báo cho chú Duẩn và chú Ôn, kêu bọn họ chuẩn bị để sáng mai tập hợp ở xưởng sản xuất thuốc, sau đó xuất phát tới xưởng sản xuất công nghiệp quân đội họp.

Đây là lần đầu tiên chú Duẩn và chú Ôn tới xưởng sản xuất công nghiệp.

Lúc trước chỉ nghe nói qua về uy danh nơi này, trước giờ chưa từng có cơ hội vào đây.

Nên khi biết có cơ hội vào, lại còn mở họp thương lượng với đối phương chuyện nghiên cứu phát minh thiết bị sản xuất viên nang, hai người kích động mất ngủ cả đêm.

DTV

Tuy Tô Ý là người nhà quân nhân nhưng lúc trước cũng không được vào.

Kỳ thực đừng nói là đi vào, ngay cả ở đâu cô cũng không biết.

Xưởng sản xuất công nghiệp quân đội dựa lưng vào núi, nằm ở chỗ bí mật.

Bốn người xuất phát từ xưởng sản xuất thuốc, lái xe tận hai tiếng mới tìm được chỗ đó.

Vừa mới xuống xe, Tô Ý đã bị cánh cửa lớn nghiêm ngặt trước mắt dọa sợ.

“Cận Xuyên, anh nói cho chúng em biết lát nữa vào bên trong nên làm gì, không nên làm gì để chúng em cẩn thận đi.”

Chu Cận Xuyên thấy vẻ mặt khẩn trương của Tô Ý bèn khẽ cười nói: “Đừng khẩn trương, lát nữa ở cửa sẽ có người dắt chúng ta đi vào, chúng ta chỉ cần đi tới nơi được chỉ định, đừng chạy loạn tới những nơi khác nhòm ngó là được.”

Tô Ý mau chóng gật đầu: “Được.”

Sắc mặt chú Duẩn và chú Ôn cũng vô cùng nghiêm túc.

Sau khi bốn người đi vào cửa, họ đi theo một binh lính dẫn đường tới một phòng họp.

Đóng cửa lại xong, lúc này mới nhẹ thở phào ra một cái..
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 824: Chương 824



Đợi một lúc thì có mấy kỹ thuật viên phụ trách nghiên cứu phát minh thiết bị sản xuất thuốc sôi nổi đi tới.

Chu Cận Xuyên giới thiệu sơ qua về tình hình hiện tại, chuyện còn lại giao cho chú Duẩn và chú Ôn hiểu kỹ thuật lo.

Tuy trước khi tới hai người đã chuẩn bị đầy đủ, cũng đã sửa lại mấy bản thiết kế.

Nhưng ở trước mặt người chuyên nghiệp vẫn nhìn ra mấy chỗ có vấn đề.

Sự khác nhau giữa thiết bị sản xuất viên nang mềm và viên nang cứng rất lớn, kinh nghiệm hai người tích lũy được ở xưởng sản xuất thuốc lúc trước không có tác dụng quá lớn.

Mấy người mở họp thảo luận, cuối cùng cũng quyết định được sơ đồ phác thảo thiết kế.

“Dựa theo yêu cầu về thiết bị sản xuất viên nang của mọi người, trước mắt chúng tôi kiến nghị thiết bị đó sẽ như thế.

Chúng ta có thể dựa theo cái phương án này làm một cái hàng mẫu trước, tới lúc đó mọi người sẽ đem nguyên liệu tới đây xem thử.”

Tô Ý nhìn chú Duẩn và chú Ôn, sắc mặt cả ba đều tràn ngập vẻ kích động.

DTV

Trong lúc mọi người đang bận rộn chuẩn bị phát minh thiết bị, Liêu Chính Dân cũng đã thành công giành được mảnh đất lớn vùng ven sông ở Giang Đông.

Đất đã giành được nhưng phải tạm gác lại việc khai thác, chờ chính sách bên trên được duyệt mới khởi công.

…..

Thời gian trôi nhanh, thấm thoắt đã tới mùa đông năm 1984.

Sau khi bắt đầu vào đông, xưởng sản xuất công nghiệp quân đội đã sản xuất ra thiết bị sản xuất viên nang đầu tiên.

Tô Ý lập tức mang nguyên liệu tới xưởng sản xuất công nghiệp quân đội.

Không thể không nói, nơi này đúng là nơi sản xuất máy móc hàng đầu cả nước.

Tuy vẫn còn chỗ cần cải thiện nhưng lần đầu tiên đã có thể làm ra như vậy cũng coi như là cực kỳ thành công.

Tiếp theo chỉ cần chờ cải tiến ra thiết bị thứ hai thì có thể bắt đầu sản xuất chính thức.

Mọi người đều đã làm việc liên tục không nghỉ ngơi cả mấy tháng.

Bây giờ khó khăn lắm mới tới được giai đoạn quyết định, Tô Ý định cho mọi người được nghỉ ngơi hai ngày.

Tô Ý cũng tranh thủ đi tới bên xưởng sản xuất thực phẩm quan sát tình hình bên đó.

Lại tranh thủ thời gian nửa ngày tới trường học tìm Liễu Phương Lâm, Lâm Thư Thư và Bạch Miêu Miêu tụ họp chút.

Biết ba người đều thích ăn bún ốc và mì chua cay, lúc đi Tô Ý còn đặc biệt mang theo không ít mì chua cay qua đó.

Còn bún ốc, cô sợ mùi nồng ăn ở ký túc xá sẽ gây ảnh hưởng nên không mang.

Vừa vào tới hành lang ký túc xá của Lâm Thư Thư và Bạch Miêu Miêu, cô đã ngửi thấy mùi bún ốc nồng nặc.

Chờ tới khi vào phòng, cô mới tò mò hỏi: “Sao bên ngoài hành lang lại có mùi bún ốc?”

Bạch Miêu Miêu bất đắc dĩ nhún vai nói: “Hết cách, mọi người đều thích ăn.

Ban đầu còn hứa sẽ không ăn ở ký túc xá, nhưng sau này có người không quản được miệng mình, sau đó mọi người đều mặc kệ, coi như tổn thương lẫn nhau!”

Tô Ý cười nói: “Sớm biết vậy tớ đã mang tới một tí cho các cậu, hôm nay tớ chỉ mang mì chua cay thôi.”

Bạch Miêu Miêu vừa thấy đã mau chóng nhận lấy: “Cảm ơn bà chủ Tô, nhiều vậy là đủ rồi, tớ và Thư Thư cũng rất thích ăn mì chua cay.”

Ba người đang đùa giỡn, Liễu Phương Lâm cũng đi từ ký túc xá giáo viên của mình tới.

“Từ xa đã nghe thấy mùi bún ốc nồng nặc ở ký túc xá các cậu rồi!”

“Đừng nhắc nữa, ngày hôm qua có một bạn học tới văn phòng tìm tớ, trong miệng cũng có mùi này1”

Thấy Liễu Phương Lâm khổ không nói nổi, Tô Ý ngại ngùng mỉm cười: “Tớ thật không ngờ các bạn học lại thích ăn như vậy, lần tới để xem xem có thể cải tiến như nào cho bớt mùi đi không.”

Vừa nghe cô nói vậy, Bạch Miêu Miêu và Lâm Thư Thư lập tức vươn tay kháng nghị: “Tuyệt đối đừng, bún ốc mùi này mới chính tông, mới ngon, nếu sửa lại thì mùi vị không đúng rồi.”

Liễu Phương Lâm chửi thì chửi nhưng cô ấy cũng là người thích ăn bún ốc.

Chẳng qua ở trường phải chú ý hình tượng nên cô ấy không dám ăn, nhưng bây giờ không phải đang ở trường, mỗi cuối tuần cô ấy đều ra ngoài ở một hai ngày.

Lúc đi ra ngoài ở, cô ấy sẽ mua một túi.

Bạch Miêu Miêu nghe vậy thì thấy rất buồn cười: “Cậu không sợ đồng chí Lâm Trạch Tây ghét bỏ cậu sao?”
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 825: Chương 825



Liễu Phương Lâm oán trách nhìn cô ấy một cái: “Ngày nào anh ấy cũng ở xưởng sản xuất thực phẩm, mùi còn nồng hơn cả tớ nữa.”

Ba người cười ngả nghiêng: “Vậy khi các cậu hẹn hò, mùi hương sẽ rất nồng đó.”

“Nói thật, rốt cuộc khi nào hai người mới kết hôn vậy? Cách lần cầu hôn thành công trước đã mấy tháng rồi, ngày nào chúng tớ cũng chờ ăn kẹo mừng của hai người, sao hai người vẫn chưa có động tĩnh gì hết vậy?

Bạch Miêu Miêu nhẹ cong môi cười: “Đúng vậy, cậu đã đồng ý lời cầu hôn rồi, sẽ không hối hận đó chứ?”

Liễu Phương Lâm khẽ hừ một tiếng: “Nghĩ gì vậy, bây giờ tớ chỉ là giáo viên trợ giảng mới vừa đi làm không bao lâu.

Trạch Tây bây giờ ngày nào cũng bận tới mức chân không chạm đất, hai chúng tớ đâu có rảnh mà kết hôn?”

Tô Ý không cho là đúng: “Thực ra kết hôn cũng không tốn quá nhiều thời gian, vậy hai người các cậu định chờ tới khi nào?”

Liễu Phương Lâm vươn hai ngón tay ra: “Chờ ít nhất hai năm nữa.”

“Còn hai năm nữa?”

Lần này tới lượt Bạch Miêu Miêu và Lâm Thư Thư giật mình.

Nhất là Lâm Thư Thư, Lâm Lạp Bắc vốn đã thương lượng với cô rằng tốt nghiệp xong sẽ kết hôn ngay, nếu Liễu Phương Lâm và Lâm Trạch Tây đợi hai năm.

Vậy chẳng phải bọn họ sẽ phải hoãn lại khá lâu hay không?

Dù sao thì Lâm Trạch Tây cũng là anh trai Lâm Lạp Bắc, tình hình chung bây giờ đều là lớn kết hôn trước, tuy rằng bây giờ cũng không quá chú trọng như vậy.

Thật ra cô ấy có thể chờ, nhưng Lâm Lạp Bắc đã lén lút nghĩ ra hết kế hoạch rồi, nếu bị hủy chắc sẽ buồn bực muốn chết.

Còn chưa đợi hai người nói, Tô Ý đã cười ha hả: “Tớ có một đề nghị, hai người nghe xem có ổn hay không?”

“Đề nghị gì?”

“Không phải Thư Thư và Bạch Miêu Miêu đang chuẩn bị tốt nghiệp vào sang năm sao? Tới lúc đó ba người các cậu có thể làm một hôn lễ tập thể.”

Hai người Lâm Thư Thư và Bạch Miêu Miêu nhìn nhau, khẽ mím môi mỉm cười: “Đề nghị này khá hay.”

Liễu Phương Lâm cũng ngại ngùng gật đầu: “Tốt thì có tốt, nhưng liệu có quá lố không?”

“Không đâu, nhà các cậu vốn đã lố rồi.”

Liễu Phương Lâm: “...”

Bốn người càng nghĩ càng thấy ổn, lập tức quyết định sang năm sẽ cùng làm hôn lễ.

Không phải do bọn họ sốt ruột mà ở thời buổi này, mọi người kết hôn khá sớm.

Có nhiều người còn trẻ mà đã bắt đầu xem mắt, thương lượng việc lấy giấy chứng nhận kết hôn nên cũng không có gì

Đặc biệt là Lâm Trạch Tây muốn cưới vợ lắm rồi.

Ba người trêu ghẹo Lâm Trạch Tây xong Tô Ý lại quay qua hỏi Lâm Thư Thư: “Gần đây Tiểu Bắc có gọi điện thoại cho cậu không?

Nhắ tới chuyện này, trên mặt Lâm Thư Thư tỏ rõ vẻ lo lắng: “Không có, đã một tháng rồi chưa gọi điện.

Tuy sau đó tớ đã nhận được thư nhưng cũng được gửi từ một tháng trước.”

Tô Ý gật đầu: “Mẹ tớ cũng vậy, nói là lâu rồi chưa nhận được điện thoại của anh ta, nhưng việc này cũng bình thường thôi, bọn họ có rất ít cơ hội ra ngoài.”

Lâm Thư Thư gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, nhưng trong lòng vẫn ngập tràn lo lắng: “Không biết khi nào mới có thể liên lạc được.”

Tô Ý thấy cô ấy lo lắng như vậy bèn đề nghị: “Nếu thật sự lo lắng, tớ sẽ nhờ Cận Xuyên liên lạc qua quân đội bên kia xem tình hình thế nào nhé?”

DTV

Lâm Thư Thư vội vàng lắc đầu: “Đừng – bỏ đi, anh ấy bận nghiên cứu khoa học, không liên lạc được cũng bình thường, đừng nên quấy rầy bọn họ nghiên cứu.”

Tô Ý ừ một tiếng: “Cũng được, chờ một chút nữa xem, rất nhanh sẽ tới Tết, nói không chừng Tết Âm Lịch bọn họ sẽ được về.”

“Hy vọng là vậy, chờ một chút nữa xem sao, nói không chừng sắp nhận được thư hay điện thoại rồi.”

Nhóm người Tô Ý đợi mấy ngày nhưng vẫn không nhận được tin tức của Lâm Lạp Bắc.

Ngược lại lại thấy một việc kỳ lạ.

Việc là này do bên Lâm Vọng Đông truyền tới, nói nhận được thiệp mời của một công ty sản xuất thuốc ở nước M.

Yêu cầu xưởng sản xuất thuốc Xuân Hòa Đường mau chóng dừng sinh sản viên nang mềm Sau khi Tô Ý biết được vội vàng nói tin tức cho mọi người biết, mọi người đều vô cùng khó hiểu.

Vì sao? Dựa vào cái gì?
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 826: Chương 826



Bọn họ sản xuất viên nang mềm đều là nghiên cứu phát minh của cá nhân, hơn nữa bây giờ nước ngoài còn chưa chính thức chế tác ra viên nang mềm, cũng không có xin độc quyền, vì sao không cho bọn họ sản xuất.

Mấy người bọn họ không hiểu được, bèn báo cáo lại tình hình đúng sự thật với đơn vị của Lâm Vọng Đông.

Định sẽ không để ý tới đối phương, chỉ cần bọn họ không trộm không cướp thì chẳng có gì phải sợ.

Sau khi Lâm Vọng Đông điều tra qua một phen cũng cảm thấy chuyện này có chút hoang đường nên chỉ sự lý qua loa chứ không miệt mài theo đuổi.

Tin tức trở về, cũng yên ổn được một khoảng thời gian.

Trong khoảng thời gian này, không nhận được bất kỳ lời hồi đáp nào.

Vào lúc tất cả mọi người cho rằng chuyện này sẽ kết thúc như vậy, Tô Ý lại đuột nhiên nhận được điện thoại của Lâm Vọng Đông nói xưởng sản xuất thuốc của nước M đã phái chuyên gia tới.

Người đã tới Bắc Kinh rồi, hơn nữa còn yêu cầu gặp mặt nói chuyện.

Tuy Tô Ý không muốn để ý tới nhưng cô cũng biết việc này cần phải ra mặt xử lý, huống chi người ta đã tới rồi cũng không thể làm Lâm Vọng Đông khó xử được.

Vì thế bèn đồng ý gặp mặt.

DTV

Ngoài Tô Ý ra, nhóm người Liêu Chính Dân đều có cùng thái độ.

Cây ngay không sợ c.h.ế.t đứng, để xem rốt cuộc bọn họ muốn làm gì rồi nói tiếp.

Tới ngày hẹn gặp nói chuyện, hai người chú Duẩn và chú Ôn cũng muốn đi theo.

Tô Ý ngẫm nghĩ, cuối cùng vẫn quyết định để cô và Liêu Chính Dân đi là được, để hai người tiếp tục ở lại xưởng phụ trách chuyện sản xuất.

Dù sao thì viên nang cũng vừa mới bắt đầu sản xuất chính thức, không thể để xảy ra chút sai lầm nào.

Sợ không đủ nhân công, Tô Ý còn nhắc riêng Liêu Chính Dân tìm luật sư tranh cãi quốc tế.

Chờ sau khi ba người tới chỗ hẹn, người nước M cũng đã tới từ sớm.

Tô Ý ngẩng đầu lên nhìn, đối phương cũng là ba người.

Lâm Vọng Đông phụ trách làm công tác điều giải chủ động giới thiệu với cô.

Người đàn ông hỏi đầu tên Mike, là người phụ trách xưởng sản xuất thuốc nước M.

Đây là người khởi xướng lần kháng nghị này.

Người đàn ông đeo mắt kính bên cạnh tên George, cũng là một luật sư, vẻ mặt nghiêm túc trông có chút dọa người.

Cô gái tóc vàng mắt xanh bên cạnh tên là Michelle, là trợ lý của Mike.

Đội hình ba người trông có vẻ đơn giản hơn Tô Ý nghĩ.

Nhưng trên mặt ai nấy cũng tràn ngập vẻ nghiêm túc, vừa lên tiếng đã kháng nghị một cách chính đáng.

“Cô Tô, viên nang là sản phẩm độc quyền của xưởng sản xuất thuốc chúng tôi, chúng tôi đã sản xuất nhiều năm rồi, bây giờ xưởng các cô lại chuẩn bị tung ra thị trường viên nang có ảnh hưởng nghiêm trọng tới quyền lợi của chúng tôi, chúng tôi có quyền yêu cầu các người lập tức dừng sản xuất viên nang.”

“Không sai, chúng tôi đã nghiêm khắc gửi tới quý quốc thiệp.

Nếu các người còn không dừng sản xuất thì hậu quả các người tự chịu.”

Có lẽ vì bọn họ thấy Tô Ý còn quá trẻ nên mới vừa bắt đầu, bọn họ đã nhằm vào cô gây khó dễ, cho rằng như vậy có thể hù dọa được cô.

Nào biết Tô Ý đã sớm chuẩn bị tốt tâm lý.

Cô chỉ bình thản mỉm cười nhìn ba người bọn họ một cái, rồi thong thả hỏi: “Nếu tôi nhớ không nhầm, quý xưởng chỉ xin độc quyền viên nang.”

“Mà sản phẩm bây giờ Xuân Hòa Đường chúng tôi tự nghiên cứu phát minh ra là viên nang mềm, đây là hai loại sản phẩm khác nhau.

Các người cũng là công ty sản xuất thuốc có danh tiếng lâu đời rồi, không thể không biết rõ chứ nhỉ?”

Giọng nói bình thản khiến Mike và George đưa mắt nhìn nhau.

Dường như có chút bất ngờ vì Tô Ý có thể nhìn ra sơ hở nhanh như vậy, hơn nữa còn trực tiếp chỉ ra.

“Tuy cô nói không sai, nhưng chúng tôi cũng sắp ra mắt viên nang mềm.

Chúng tôi cũng đã nghiên cứu công nghệ này hơn hai năm, các người lại sản xuất ra được trong khoảng thời gian ngắn như vậy, các người lấy đâu ra công nghệ và kỹ thuật?”

Tô Ý giả vờ nghe không hiểu: “Có ý gì?”

Mike mím môi: “Chúng tôi có lý do nghi ngờ công nghệ và kỹ thuật của các người tham khảo từ chúng tôi nên mới có thể nghiên cứu phát minh ra nhanh như vậy.”.
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 827: Chương 827



Trợ lý Michelle cũng thuận thế phụ họa theo: “Không sai, chúng tôi nghi ngờ có người ăn cắp kỹ thuật của chúng tôi.”

Vừa mới dứt lời, tất cả mọi người đều sợ ngây người.

Ngay cả Lâm Vọng Đông phụ trách hòa giải cũng kích động đứng dậy: “Tôi phải nhắc nhở, không thể nói bậy được nếu không sẽ phải gánh vác hậu quả của việc bôi nhọ, xin các người hãy chú ý lời nói!”

Liêu Chính Dân cũng hừ lạnh một tiếng: “Buồn cười, thật sự quá buồn cười!”

Tô Ý nhìn hai người, sau đó hỏi thẳng: “Ai đưa ra chứng cứ? Nếu các người nghi ngờ chúng tôi trộm kỹ thuật, phiền các người lấy chứng cứ ra! Đừng ở đây ăn nói bừa bãi!”

Đối phương vốn muốn ra oai phủ đầu, nhưng không ngờ người bên nước Hoa lại có thái độ mạnh mẽ tới vậy.

Ngay cả đơn vị ngoại giao cũng đứng về phía Xuân Hòa Đường.

Ba người đã dùng hết chiêu, chỉ để lại một câu chúng tôi sẽ cung cấp chứng cứ, sau đó xám xịt rời đi.

Tô Ý và Liêu Chính Dân ra khỏi hội trường, trò chuyện qua loa với Lâm Vọng Đông mấy câu.

Rồi vội vàng trở về xưởng thuốc mở họp.

Tô Ý mở họp, nói hết toàn bộ tình hình hôm nay ra.

Chú Duẩn và chú Ôn nghe xong vô cùng vui mừng: “Thái độ chúng ta phải mạnh mẽ như vậy, không sợ bọn họ!”

“Như vậy xem ra người Mỹ cũng chỉ tới thế thôi sao? Chỉ kết thúc đơn giản như vậy?”

Tô Ý lắc đầu, cô cứ cảm giác có chỗ nào đó không đúng.

“Thực ra tôi cũng cảm thấy hơi kỳ lạ, hôm nay bọn họ thật sự có chút mạnh miệng.

Chúng ta không ăn cắp là sự thật, nhưng bọn họ biết rõ không có chứng cứ mà còn muốn gây lớn như vậy là có ý gì?"

Trên đường trở về, Liêu Chính Dân vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này: “Có lẽ bọn họ sắp ra mắt viên nang mềm ra thị trường, bọn họ đang muốn kéo dài thời gian chúng ta đưa ra thị trường để bọn họ đưa ra thị trường trước một bước?”

Tô Ý gật đầu: “Có thể lắm.

Nếu chúng ta thật sự bị bọn họ dọa có lẽ sẽ thật sự dừng sản xuất để phối hợp điều tra.”

Chú Duẩn và chú Ôn nghĩ cũng thấy sợ: “May mà chúng ta tự tin, không hề dừng sản xuất như bọn họ muốn.

Tâm tư thật dơ bẩn, hừ.”

Tô Ý bất đắc dĩ mỉm cười, cô còn nghĩ thêm một vài thứ: “Bọn họ làm vậy có lẽ còn một nguyên nhân khác, chính là muốn xây dựng hình ảnh người bị hại trên thị trường quốc tế.

Tin tức nước ngoài vốn không thích mấy chuyện này, nói không chừng tới lúc đó bị một chậu nước bẩn hắt xuống, chúng ta khó có thể giải thích được, ngược lại còn giúp bọn họ nổi một trận ở thị trường.”

Chú Duẩn gật đầu: “Có khả năng, hơn nữa trước mắt viên nang mềm của bọn họ chưa đưa ra thị trường, ai mà biết tình hình cụ thể của bọn họ như nào, nói không chừng còn dương đông kích tây để trộm kỹ thuật của chúng ta đó.”

Sắc mặt chú Ôn vô cùng nghiêm trọng: “Nói vậy chúng ta đều phải cẩn thận các mặt, tuyệt đối không để bọn họ bắt được bất kỳ lỗ hổng nào.”

“Được, từ giờ trở đi công nhân ra vào xưởng sản xuất thuốc đều phải đăng ký nghiêm khắc.”

“Đặc biệt là phòng thí nghiệm, trong khoảng thời gian này ngoài mấy người chúng ta ra thì không cho ai tiến vào.”

…..

Buổi tối về đến nhà.

Tô Ý cũng vội nói chuyện hôm nay cho Chu Cận Xuyên nghe.

Chu Hoằng Nghĩa và ông Chu nghe nói chuyện này cũng vô cùng để tâm.

“Xưởng sản xuất công nghiệp quân đội vẫn còn do ta giúp liên lạc, bản vẽ phải sửa lại mấy lần, hàng mẫu cũng phải làm tận mấy cái, sao lại biến thành trộm của bọn họ? Đúng là vô sỉ đến cùng cực!

“Rõ ràng là bọn họ vu hãm, có ý đồ khác! Tiểu Ý, các con đừng sợ, chuyện này liên quan tới danh dự của xưởng sản xuất công nghiệp quân đội, để ba sắp xếp người ra mặt giải quyết.”

Tô Ý vừa nghe chuyện này phải nháo tới quân khu thì vội liếc nhìn Chu Cận Xuyên một cái.

Sau đó cô khuyên nhủ hai người: “Ông nội, ba, việc này trước mắt chỉ là xí nghiệp với xí nghiệp, bọn họ không có chứng cứ cũng không thể làm gì chúng con.”

“Con cảm thấy việc này không cần nháo quá lớn.

DTV

Nếu hai người ra mặt thì tính chất đã thay đổi, cứ đi một bước tính một bước đã!”
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 828: Chương 828



Chu Cận Xuyên cũng đồng tình nói: “Đúng vậy, trước mắt bọn họ chỉ tới thử, phải xem xem tiếp theo bọn họ muốn làm gì rồi chúng ta mới tính tiếp.”

Ông Chu đã chinh chiến trên chiến trường từ những năm đầu, tuy bây giờ già rồi nhưng tính tình vẫn còn rất hùng hổ, sao chịu được cơn tức này.

Nhưng nghĩ lại cũng tốt, nên để người i trẻ tuổi rèn luyện nhiều hơn.

Không thể chuyện gì cũng ra tay giúp đỡ bọn họ, chuyện gì buông tay được cứ buông tay.

Cứ để bọn nhỏ lăn lộn trước đã!

“Các cháu cứ yên tâm ứng phó, nếu không ứng phó được thì nói với ông!”

“Vâng, cảm ơn ông nội ạ!”

…..

Buổi tối nằm trên giường, Tô Ý lại ngẫm nghĩ về chuyện xảy ra hôm nay.

Chỉ mới có mấy người bọn họ biết về kỹ thuật mới nhất của viên nang trong xưởng sản xuất thuốc, mọi tài liệu cũng được khóa ở tủ sắt trong phòng thí nghiệm.

Nếu bọn họ muốn trộm, chẳng lẽ định cướp? Hoặc là vu oan?

Tô Ý không biết tiếp theo bọn họ sẽ làm gì, chỉ đành ngồi chờ động tĩnh.

Nafo ngờ đối phương nghỉ liên tục hai ba ngày.

Vào lúc Tô Ý tưởng người đã đi rồi, ba người kia lại đột nhiên tới xưởng sản xuất thuốc.

Nghe thấy bảo vệ canh cửa gọi điện thoại tới, Tô Ý cũng bị dọa sợ.

Cô đang định ra ngoài nghênh chiến xem xem rốt cuộc bọn họ còn có chiêu gì.

Nào ngờ vừa ra khỏi cửa, ba người đã ôm hoa tới xin lỗi.

“Cô Tô, chuyện lần trước là do chúng tôi chưa biết rõ, thật xin lỗi!”

“Hôm nay chúng tôi tới đây là để đặc biệt xin lỗi mọi người, nhân tiện cũng hy vọng có thể chào hỏi quý xưởng!”

Tô Ý liếc mắt nhìn ba người, bình thản cong môi cười: “Các người tới xin lỗi còn mang theo luật sự sao?”

Mike thoáng ngẩn người, sau đó cười ha hả nói: “George không chỉ là luật sư của công ty chúng tôi mà còn là bạn của chúng tôi, chỉ cùng tới đây mà thôi.”

Tô Ý gật đầu, vừa cười vừa vẫy tay với công nhân cầm camera: “Vừa hay giúp mấy người chúng tôi chụp ảnh lưu niệm ở cửa đi, hiếm khi có khách quý tới xưởng sản xuất thuốc của chúng tôi!”

Vừa nghe nói phải chụp ảnh, sắc mặt ba người thoáng thay đổi.

Nhưng còn chưa đợi bọn họ từ chối, công nhân cầm camera đã chụp một tấm ảnh.

Không chỉ tới nhà xưởng mà còn ôm theo hoa, có bức ảnh này, sau này xem bọn họ làm sao nói hươu nói vượn với truyền thông?

Mike trợn tròn mắt, quay đầu nhìn thoáng qua Michelle: “Không phải cậu nói người nước Hoa không có camera tư nhân sao?”

Michelle khẩn trương nhỏ giọng nói thầm một câu: “Tài liệu tôi nghe được đúng là vậy.”

“Được rồi, vào trước rồi nói sau!”

DTV

Chụp ảnh xong, Tô Ý nhiệt tình dẫn ba người vào trong phòng họp.

Trong phòng họp vốn đã có máy quay phim.

Mấy người vừa vào cửa, chàng trai vừa mới chụp ảnh kia lập tức mở máy quay phim lên.

Mike thấy vậy rất khó chịu, bèn chất vấn Tô Ý: “Cô Tô đây có ý gì? Chẳng lẽ đây là đạo đãi khách của người nước Hoa các người sao?"

Tô Ý thản nhiên mỉm cười: “Hết cách, dù sao bây giờ chúng tôi cũng đang bị nghi ngờ, còn bị bôi nhọ, vẫn nên cẩn thận chút.

Như vậy vừa tốt với ông mà cũng vừa tốt với chúng tôi.”

Ba người bất đắc dĩ nhún vai.

Mới vừa ngồi xuống trò chuyện chưa được hai câu đã yêu cầu được gặp nhân viên kỹ thuật.

“Tôi nghe nói trong xưởng các cô có hai nhân viên kỹ thuật cốt lõi, một vị họ Ôn, một vị họ Duẩn, không biết có thể gặp một lần không?”

Tô Ý không chút do dự cầm điện thoại lên kêu hai người kia tới.

Nhìn thấy hai người, thái độ ấm áp của ba người ban nãy lập tức chuyển biến 180 độ, hệt như lần trước hất nước bẩn lên người Tô Ý.

“Anh Ôn, anh Duẩn, nghe nói lúc trước hai anh có từng làm việc ở một xưởng sản xuất thuốc của chúng tôi, chúng tôi nghi ngờ hai anh có tham khảo công nghệ và thiết bị sản xuất của xưởng sản xuất thuốc chúng tôi lúc trước, đây là bảo mật nghiêm ngặt.”

Chus Duẩn cười khúc khích: “Các người đùa gì vậy? Chưa nói tới việc thiết bị sản xuất của chúng tôi bây giờ hoàn toàn khác với thuốc Tây, hơn nữa thiết bị của chúng tôi cũng không phải do hai người chúng tôi thiết kế ra.”
 
Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục
Chương 829: Chương 829



Chú Ôn cũng phụ họa theo: “Đúng vậy, theo các các người nói, chỉ cần mở xưởng sản xuất thuốc là có thể nắm giữ kỹ thuật của trung tâm người ta sao?”

Thấy hai người mau chóng đáp trả lại, thái độ của ba người lập tức trở nên hòa hoãn.

“Không có thì tốt.”

“Nhưng hiếm khi chúng tôi từ nước M bay qua, không biết hôm nay có cơ hội tham quan quý xưởng được không?”

Tô Ý hơi nhíu mày: “Các người muốn xem thiết bị của chúng tôi à?”

Mike bĩu môi: “Chỉ xem thôi mà, nếu các người thật sự không tham khảo, tôi tin thiết bị của chúng ta sẽ có sự khác biệt.

Trừ khi các người chột dạ không dám cho chúng tôi xem.”

Tô Ý bất đắc dĩ nhún vai: “Phép khích tướng vô dụng với tôi, xin lỗi, thiết bị của chúng tôi là cốt lõi của trung tâm kỹ thuật chúng tôi, không thể cho bất kỳ ai tham quan, huống chi bây giờ quan hệ của chúng ta là đối thủ.”

“Nếu các người kiên trì muốn xem, tôi sẽ nghi ngờ có phải nghiên cứu phát minh của các người gặp vấn đề nên mới muốn tới tham khảo của chúng tôi hay không?”

DTV

Tô Ý cũng chỉ học theo bọn họ hắt một chậu nước bẩn, ba người bọn họ đã không chịu nổi, mau chóng hậm hực rời đi.

Sau khi ba người rời đi, Tô Ý trực tiếp báo cáo tình hình cho Lâm Vọng Đông, cũng lưu lại video làm bản sao.

Tránh cho bọn họ lại muốn làm ra chuyện xấu gì.

Vào lúc nhóm người Tô Ý lẳng lặng chờ đợi bọn họ tiến hành bước tiếp theo, bên chỗ chus Duẩn bỗng truyền tới tin tức.

Hóa ra không biết ba người kia nghe ngóng từ đâu tin tức biết Duẩn Nguyên Minh từ Hồng Kông tới.

Bọn họ cảm thấy lập trường của người này nhất định khác với nhóm người Tô Ý.

Nói ngắn gọn, nếu muốn thu mua một nhân viên trung tâm thì Duẩn Nguyên Minh là thích hợp nhất.

Nên hôm qua ba người bọn họ cố tình tới xưởng vì để xác nhận ai là Duẩn Nguyên Minh, và xác nhận xem ông ta có phải nhân viên trung tâm hay không.

Sau khi xác nhận, ba người bọn họ trở về xong, tới tối lập tức đi theo Duẩn Nguyên Minh về nhà ông ta.

Ý định dùng số tiền mặt lớn để thu mua, yêu cầu ông ta chủ động thừa nhận Xuân Hòa Đường ăn cắp thiết bị sản xuất thuốc.

Nhưng bọn họ không biết Duẩn Nguyên Minh đi theo Tô Ý cũng học hư, lúc nào cũng mang theo thiết bị ghi âm nhỏ.

Toàn bộ cuộc trò chuyện của ba người bọn họ ở nhà ông ta đều bị ông ta ghi âm lại.

Ba người chẳng hay biết gì còn tưởng rất nhanh sẽ nhận được câu trả lời của Duẩn Nguyên Minh.

Tô Ý đã giao ghi âm cho Lâm Vọng Đông.

Lâm Vọng Đông trực tiếp cầm chứng cứ ba người gian đối ra mở hội nghị lần thứ hai.

Chẳng qua bây giờ ngoài người của Xuân Hòa Đường ra còn có bộ phận y dược.

Lâm Vọng Đông lấy ra chứng cứ ghi âm, yêu cầu ba người lập tức xin lỗi Xuân Hòa Đường rồi trở về quốc gia của mình.

Nếu không dù có phải khơi mào chiến tranh giữa hai nước cũng sẽ công bố đoạn ghi âm này ra công chúng.

Đám người Mike vừa nghe thấy ghi âm đã thay đổi sắc mặt.

Trực tiếp bật cười ha hả: “Đoạn ghi âm này chỉ là đùa thôi, có thể chứng minh được gì chứ!”

Tô Ý cười lạnh một tiếng: “Có thể chứng minh được hay không không phải do các người nói, muốn xem thế nào cần phải hỏi xem các công ty được trên toàn cầu thấy thế nào.”

Thấy nhóm Tô Ý không chịu giao ghi âm ra, ba người tức muốn hộc máu: “Hành vi của các người thật sự quá xấu hổ! Vậy mà lại lén lút ghi âm!

Rõ ràng ba người bọn họ bị Duẩn Nguyên Minh chơi cho một vố không kịp trở tay.

Lúc đi theo tới nhà ông ta rõ ràng ông ta cũng chỉ vừa vào cửa, lấy đâu ra thời gian mở thiết bị ghi âm?

Nghĩ tới nghĩ lui chỉ có một loại khả năng là bọn họ đã sớm chuẩn bị tốt mọi thứ, chỉ chờ bọn họ tự nhảy vào trong! Thật sự quá đáng giận!

Ba người bị bắt về nước.

Trước khi đi, Mike còn tức giận nói với Tô Ý một câu tàn nhẫn: “Tôi biết rồi, Xuân Hòa Đường các người muốn xin độc quyền viên nang mềm trước chứ gì.

Nhưng tôi nói cho các cô biết, tuy cô đưa ra thị trường trước chúng tôi nhưng xin độc quyền cần tốn rất nhiều thời gian và tinh lực, đám người chưa từng xin qua như các cô không hiểu được sẽ càng chậm trễ, huống chi bây giờ các người còn chưa hề có hành động nào.”
 
Back
Top Bottom