Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
420,166
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
392089654-256-k368135.jpg

[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
Tác giả: Nguyethacphongcao
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Tác phẩm: Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi

Tác giả: Đoàn Tử Yêu Cơm Khô

Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Song khiết, Xuyên nhanh, Cường cường, 1v1
Tình trạng bản gốc: Hoàn
Tình trạng bản edit: Đang
Editor: NHPC

Văn án
Tư Căng tù nhân số 001 Thiên giới bởi vì giá trị tội nghiệt vượt qua giới hạn một cách nghiêm trọng, bị phán quyết đi ba nghìn vị diện trải qua các loại đời người bi thảm.

Hệ thống giám sát run lẩy bẩy: Đại lão ngoan, ngài tuân theo nội dung vở kịch, bằng không thì hệ thống chủ sẽ trừng phạt...

Tư Căng động đậy ngón tay làm tê liệt hệ thống chủ.

Hệ thống: Ưm!

Thì tính là hệ thống chủ không còn, thiên đạo trả sẽ...

Tư Căng một chiêu đánh ngã thiên đạo.

Hệ thống: Thế nhưng!

Thì tính là thiên đạo không còn, thiên quân cũng sẽ...

Thiên quân nào đó đang quỳ bàn giặt: Căng Căng giận cũng đẹp mắt, làm cái gì đều là đúng.

Hệ thống vội vàng ôm chặt bắp đùi: Đại lão!

Coi như ta chưa nói gì đi!!!

 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
Thế Giới 9: Đại Lão CV Là Thế Thân Cho Ánh Trăng Sáng


Thế Giới 9: Đi Lão CV Là Thế Thân Cho Ánh Trăng Sáng*CV là Character Voice (lồng tiếng nhân vật) trong giới voice acting
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0356: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 1


CHƯƠNG 0356: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 1EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE

Tư Căng tỉnh lại ở một gian phòng trọ rách nát.Đứng trước mặt một người đàn ông tuấn tú tây trang giày da.Người đàn ông lạnh nhạt liếc nhìn cậu, hung ác mở TV ra.

TV cũ kỹ bên cạnh người lòe ra ánh sáng yếu ớt, bắt đầu chiếu tin tức sáng sớm của giải trí Đồng Thành ——"Theo thông tin được biết, sự kiện Lê Tư Căng diễn viên lồng tiếng nổi danh ngủ fan lên men kéo dài, tòa án xét xử lần hai kết quả nhưng không lý tưởng."

"Lê Tư Căng ở trên tòa án cự tuyệt không thừa nhận, thậm chí liên luỵ ra Ôn Duyệt Khê ảnh đế Tam Kim giải trí nội địa."

"Mạng truyền, Lê Tư Căng có thể là bởi vì lồng tiếng cho phim mới Ôn Duyệt Khê đóng vai, làm người chịu tội thay của Ôn Duyệt Khê, phóng viên bên tôi còn đang tiếp tục theo dõi..."

Nghe đến chỗ này, cả người người đàn ông hiện lên khí lạnh tắt TV.Chuyển tay đập điều khiển từ xa ở trên bàn trà trước mặt Tư Căng, tức giận đằng đằng mở miệng."

Cậu nghe rồi đi?

Bởi vì cậu ở trên tòa án tranh cãi, sự nghiệp của Khê Khê thì phải hủy rồi!"

"Lê Tư Căng, tôi không phải là để cho cậu đi thay Khê Khê gánh tội sao?

Cậu làm sao thì già mồm cãi láo như thế?!

Cần phải ở trên tòa án tuôn ra lộ trình quỹ đạo và động cơ gây án của Khê Khê?!

Nếu không phải là luật sư tôi mời đáng tin, Khê Khê hiện tại thì bị cậu hủy rồi!"

"Cậu quên rồi sao?

Cậu trước đây chính là ngoan ngoãn phục tùng tôi, tôi nói cái gì cậu đều sẽ không từ chối, thế nhưng lần này cậu thật sự là quá đáng rồi!"

"Cậu hủy Khê Khê như thế, rốt cuộc là vì chán ghét cậu ấy, hay là vì gặp tôi?!"

"Chẳng qua cậu nhìn thấy tôi cũng vô dụng, người tôi quan tâm nhất trong lòng từ đầu đến cuối là Khê Khê, cậu chính là thế thân của cậu ấy, cậu phải nhận rõ vị trí của mình, nếu không phải là cậu lớn lên giống cậu ấy, tôi căn bản thì chẳng muốn phản ứng cậu...

A!"

Người đàn ông nghẹn một bụng thao thao bất tuyệt còn không có nói xong, thì bị Tư Căng một chân đạp lên bụng.Thân thể cao to ầm mà ngã xuống đất, cuộn mình thành một cái trứng tôm.Mộ Bắc Thần che bụng, đau khổ đến nhướng mày, hơn nửa ngày mới lấy lại sức.Nâng mặt mũi hẹp dài lên, không thể tin tưởng nhìn về phía Tư Căng.Không có khả năng a, Lê Tư Căng tính cách luôn luôn dịu dàng ngoan ngoãn, từ đại học thì bắt đầu thích hắn, hắn nói cái gì thì nghe cái đó.Hiện tại làm sao sẽ bỗng nhiên ra tay với hắn?!Chẳng lẽ là hắn nói thẳng ra việc thế thân, chọc giận con thỏ dịu ngoan này?Được, vậy hắn thì đổi thái độ xoa dịu.Chỉ cần có thể để cho Lê Tư Căng ở trước mặt phóng viên thừa nhận ngủ fan, thay Khê Khê đè việc này xuống, hắn thì nhịn buồn nôn, lại dỗ thế thân không nghe lời này một lần.Mộ Bắc Thần nghiến răng đứng lên tới, lau lau máu tràn ra khóe môi mình, mở miệng nói: "Căng Căng, tôi biết Khê Khê từ nước ngoài trở về, tôi thì chia tay với cậu, là tôi không đúng."

"Thế nhưng, cậu lúc từ ban đầu cùng một chỗ với tôi không phải biết sao?

Người tôi yêu vẫn luôn là Khê Khê."

"Vả lại, năm năm này chúng ta tuy rằng cùng một chỗ, nhưng tôi vẫn luôn không chạm qua cậu, ngay cả nắm tay đều không có."

"Thì tính là chia tay với tôi, cậu cũng có thể đi tìm người khác, không làm lỡ."

"Như vậy, tôi hẹn phóng viên, một giờ sau giúp cậu tổ chức buổi họp báo tin tức, chỉ cần cậu thay Khê Khê nhận chuyện này, tôi liền đáp ứng, ở trước khi cậu vào tù, lại dùng thân phận người yêu làm bạn với cậu một ngày, có được hay không?"

Mộ Bắc Thần đang tự ta say mê nói, lại nghe Tư Căng cười trầm thấp.Giọng mê hoặc lồng tiếng qua cho vô số nam chính, tiếng cười đè nén giống tiếng trời, đặc biệt quyến rũ người: "Tổng giám đốc Mộ, cảm ơn anh a."

Mộ Bắc Thần cho rằng Tư Căng thật sự đang biết ơn, vừa muốn tiếp tục hướng dẫn, thì nghe Tư Căng mở miệng lần nữa."

Trước đó không quen biết tổng giám đốc Mộ, tôi thật đúng là không mấy hiểu nam tự luyến phổ thông là ý tứ gì, hiện tại hiểu rồi."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0357: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 2


CHƯƠNG 0357: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 2EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng không để ý sắc mặt khó coi của tổng tài bá đạo, tiếp tục nói."

Anh rõ ràng bình thường như vậy, nhưng lại tự tin như vậy."

"Anh dựa vào cái gì cảm thấy, tôi sẽ vì anh làm bạn với tôi một ngày, buông tha tiền đồ tốt đẹp của mình?"

Tổng tài bá đạo não tàn này, thật đúng là cho rằng, cậu là nguyên chủ trong não chỉ toàn yêu với đương kia?Ở trong nội dung vở kịch Tiểu Yêu truyền đến, nguyên chủ thích Mộ Bắc Thần đến thảm.Mộ Bắc Thần là đại thiếu gia của nhà họ Mộ kinh thành, người thừa kế duy nhất của tập đoàn Mộ thị.Ánh trăng sáng trân ái của hắn Ôn Duyệt Khê ở năm thứ hai đại học kia của hắn đi nước ngoài, vì tiền đồ, không chút do dự vứt bỏ hắn.Mộ Bắc Thần một lần tinh thần sa sút, mỗi ngày ngâm mình ở quán bar uống say không còn biết gì.Lúc này, nguyên chủ vẫn luôn thầm mến hắn tìm được hắn, mỗi ngày đúng hạn tặng canh giải rượu, đưa cơm cho hắn, dốc lòng chăm sóc.Cuối cùng có một ngày, Mộ Bắc Thần mở miệng: "Cậu dáng dấp không tệ, đi với tôi."

Một câu nói này ánh sáng chói mắt nhất trong sinh mệnh nguyên chủ.Để cho hắn cam tâm tình nguyện, chịu đựng sỉ nhục và chửi rủa, tròn năm năm với Mộ Bắc Thần.Thẳng đến sau đó, Ôn Duyệt Khê ở nước ngoài lừa sao nữ khác ngoại tình, bị cho hấp thụ ánh sáng về sau, tin xấu bay đầy trời.Thực sự lăn lộn không được, thì lựa chọn về nước phát triển.Cố ý để cho người đại diện ký hợp đồng công ty giải trí của Mộ Bắc Thần cho hắn.Hắn khóc xin lỗi với Mộ Bắc Thần: "Thần Thần, tôi sai rồi, tôi phát hiện tôi vẫn là không thể thích ứng một ngày không có cậu, năm năm tôi cuối cùng tránh thoát công ty quản lý nghệ sĩ nước ngoài, tôi trở về tìm cậu."

Từ đó, Mộ Bắc Thần một chân đá văng nguyên chủ, kiên định không do dự ôm người yêu của mình.Trước đó không lâu, Ôn Duyệt Khê và người ái mộ của mình bị bắt ở khách sạn.Hắn chuồn cực nhanh, nhưng vẫn là bị phóng viên quay được một bóng lưng.Hắn nhớ kỹ Mộ Bắc Thần nói qua, bóng lưng của bản thân mình rất giống với Lê Tư Căng.Lê Tư Căng a...Vậy cũng chỉ có thể để cho cậu gánh tội thay rồi.Trong nội dung vở kịch ban đầu, nguyên chủ cũng ở trên đấu tranh bằng lý lẽ, nhưng chính là bởi vì Mộ Bắc Thần tới tìm cậu, cậu mềm lòng.Vì đổi một ngày Mộ Bắc Thần làm bạn cùng, tự hủy tương lai.Sau khi thay Ôn Duyệt Khê gánh tội thay, cắt cổ tay tự sát.Tư Căng quan sát mặt giận đến biến hình của Mộ Bắc Thần trước mặt, càng xem càng không hiểu, dùng thần thức hỏi."

Yêu Nhi, mi nói thì lớn lên dạng này, nguyên chủ muốn gì ở hắn?

Muốn hắn dầu, muốn hắn xấu, hay là có khuynh hướng chịu ngược?Tiểu Yêu vỗ móng vuốt nhỏ bùm bùm lật tài liệu, mắt mèo sáng lên trả lời.đại nhân, nguyên chủ là cô nhi, khi còn bé ba mẹ cãi nhau, sau khi lớn lên ba mẹ ly dị, đều mỗi người xây dựng gia đình của mình.

Từ nhỏ đến lớn, chỉ có lúc lên đại học, Mộ Bắc Thần chơi bóng rổ đập phải hắn, mang hắn đi xem bác sĩ còn nói xin lỗi với hắn, liên tiếp chăm sóc hắn vài ngày.

Hắn thì...]Hắn thì giao mạng cho người ta?Vẻ mặt Tư Căng có chút lạnh, lại nhàn nhạt bổ sung hai chữ."

Ngu xuẩn."

Những lời này trực tiếp thốt ra, nghe vào không giống như là đang mắng nguyên chủ, cũng giống như là đang mắng Mộ Bắc Thần.Mộ Bắc Thần lần thứ hai sững sờ, thậm chí hoài nghi lỗ tai của mình xảy ra vấn đề.Lê Tư Căng thích thảm hắn, từ đại học bắt đầu thì vẫn luôn đuổi theo hắn, bây giờ làm sao bỗng nhiên giống như đổi người."

Lê Tư Căng, cậu mới vừa nói cái gì?"

Ấn đường hắn cau lại, trầm giọng uy hiếp.Cho rằng Tư Căng sẽ giống như trước vậy, ăn nói khép nép cầu hắn đừng tức giận.Nhưng lần này, tình huống từ lâu ngoài dự liệu của hắn.Tư Căng lần thứ hai không chút khách khí cho hắn một chân, ở lúc hắn khom lưng che bụng, nâng chân đá về phía cằm của hắn.Rắc ——Tiếng xương cốt vỡ vụn rõ ràng, trực tiếp đánh tổng tài bá đạo không có năng lực biểu đạt ngôn ngữ.Rồi sau đó, Tư Căng mới cúi đầu kéo Mộ Bắc Thần lại, ở trong phòng trọ tuỳ ý tìm sợi dây, cột hắn vào trên ghế salon, mở tivi.Nhàn nhạt mỉm cười: "Tôi đây đi tham gia buổi họp báo, tổng giám đốc Mộ đài kinh thành là có thể xem phát sóng trực tiếp, chờ tin tức tốt của tôi nga ~ "Nói xong, thì quay lại trước gương toàn thân mặc vào tây trang, xoay người ra cửa."

Hu hu hu..."

Mộ Bắc Thần đau cực kỳ, nước mắt liên tục rơi xuống, trong lòng cũng bắt đầu hốt hoảng.Hắn luôn cảm thấy, Lê Tư Căng lần này đi tham gia buổi họp báo sẽ không nói chuyện tốt gì!Rất nhanh, TV trước mặt thì chuyển sang phát sóng trực tiếp.Hiện trường buổi họp báo.Khóe môi Tư Căng mang mỉm cười mê hoặc người, vẻ mặt sáng láng đi lên sân khấu diễn thuyết, giọng khàn khàn trêu người.Nghe thì muốn phạm tội."

Các vị, vào hôm nay trước khi làm sáng tỏ, tôi nghĩ trước tiên mời các vị nghe một đoạn ghi âm."

Nói xong, Tư Căng liền lấy bút ghi âm trong túi ra, đặt ở trước microphone mở ra.Thanh âm Mộ Bắc Thần khuếch tán ra ——"Để cậu đi thay Khê Khê gánh tội, cậu làm sao thì già mồm cãi láo như thế?!"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0358: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 3


CHƯƠNG 0358: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 3EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
"Cậu trước đây chính là ngoan ngoãn phục tùng tôi, tôi nói cái gì cậu đều sẽ không từ chối!"

"Chỉ cần cậu thay Khê Khê nhận chuyện này, tôi liền đáp ứng, ở trước khi cậu vào tù, lại dùng thân phận người yêu làm bạn với cậu một ngày."

Ghi âm của Mộ Bắc Thần thì bại lộ ở trước mặt nhóm phóng viên như thế.Buổi họp báo ồn áo ban đầu bỗng nhiên an tĩnh lại.Toàn bộ microphone cũng quanh quẩn đoạn uy hiếp đột phá đến điểm mấu chốt, không che giấu chút nào này.Rất nhanh, ghi âm phát xong, các phóng viên sôi trào, mỗi người cầm microphone xông về Tư Căng."

Anh Lê, xin hỏi thanh âm trong đoạn ghi âm mới vừa nãy này là thanh âm của Mộ Bắc Thần lãnh đạo cấp cao tập đoàn Thần Tinh sao?"

Tư Căng gật đầu, nho nhã lễ độ trở về: "Đúng."

"Anh Lê, ngài có bị uy hiếp, mới dùng loại phương pháp bất đắc dĩ này tiến hành phản kích hay không?"

"Đúng."

"Anh Lê, Khê Khê vẫn luôn được nhắc đến trong ghi âm kia, có phải ảnh đế Ôn Duyệt Khê hay không?"

"Đúng."

Tư Căng đâu vào đấy trả lời xong đủ loại hoài nghi của phóng viên.Cuối cùng, hai tay đỡ bàn, mỉm cười."

Tôi sẽ dùng phương thức bảo vệ quyền lợi pháp luật, cầm lại tất cả tôi đã mất."

"Cũng hy vọng đông đảo cư dân mạng đứng ở một bên chính nghĩa, làm hậu thuẫn kiên cố của tôi."

"Vốn không phải là tất cả, càng không thể giày xéo luật pháp."

"Anh Mộ, anh Ôn, tự giải quyết cho tốt."

Trong TV, Tư Căng cười đến khiêm tốn lại bá đạo, phát sóng trực tiếp còn chưa đóng, sóng bình luận đã điên rồi ——[a a a!

Đây là Lê Tư Căng sao?

Má ơi thật đẹp trai!

Này có thể so với Ôn Duyệt Khê mặt phẫu thuật thẩm mỹ kia mạnh hơn nhiều!][yêu rồi yêu rồi, rất lâu không ở vòng giải trí nghe được phát biểu ngang ngược như thế, ủng hộ!][Mộ Bắc Thần ghi âm thật sự buồn nôn, tôi sớm liền nói Ôn Duyệt Khê ở nước ngoài tin xấu bay đầy trời, không phải là thứ tốt gì, bây giờ rồi đi?

Đám không rõ chân tướng không biết gì, tiếp thu châm biếm của tôi đi! hiahiahia!][lầu trên chú ý, Lê Tư Căng chính là một diễn viên lồng tiếng sau màn, tên gọi tắt CV, người ta không lăn lộn vòng giải trí, không phải là idol, chỉ là đang vì bản thân mình bảo vệ quyền lợi!][đm!

Giá trị nhan sắc này không lăn lộn vòng giải trí quá đáng tiếc rồi, thanh âm cậu ấy nghe thật tốt a, thật là muốn làm cậu ấy đến khàn giọng. (cười xấu xa)][lầu trên, cậu có cái gì không đúng!

Chẳng qua tôi thích!

Hì hì hì.]Trước TV, Mộ Bắc Thần nôn nóng đến trực tiếp giậm chân.Hắn chịu đựng đau, muốn tránh thoát ràng buộc của dây thừng.Nhưng Tư Căng ở trên sợi dây thiết lập cấm chế, vặn cánh tay trầy da cũng không tránh thoát.Nhìn sóng bình luận này giống như bị người ấn ở trên cột sỉ nhục, đối mặt hành vi phạm tội ngày xưa của mình, từng lần một nhận hình phạt lăng trì.Nhưng sự thật không nên là như vậy.Mộ Bắc Thần hắn mới là con cưng của trời.Có tài sản, có giá trị nhan sắc, có năng lực, là tổng tài bá đạo đi ra từ trong tiểu thuyết không thể bàn cãi.Hắn mới nên là người vạn người theo dõi kia, không nên là Lê Tư Căng, không nên là cậu ta!Không biết qua bao lâu, cửa phòng mở ra.Ánh sáng mạnh bên ngoài lộ ra tiến vào, chiếu đến Mộ Bắc Thần có chút không thích ứng.Hắn mở ra một con mắt, trong thoáng chốc, hình như nhìn thấy Ôn Duyệt Khê hắn tâm tâm niệm niệm.Vui mừng trong bụng, mới vừa muốn nói một câu "Khê Khê, cậu tới cứu tôi sao?"

Thì lại bị người gần mình, kéo trở về hiện thực tàn nhẫn.Tư Căng đi bước một đi tới bên người hắn, nâng tay chậm rì rì cởi dây thừng trói hắn ra, mỉm cười nói: "Chúc anh nhiều may mắn."

Nói xong, thì đẩy Mộ Bắc Thần ra ngoài cửa.Mộ Bắc Thần có chút lờ mờ, còn không có phản ứng kịp, thì bị còng tay lạnh như băng khóa hai tay lại.Thanh âm cảnh sát vang lên bên tai."

Anh Mộ, bọn tôi nhận được báo án, nói anh nỗ lực giấu diếm sự thật, trở ngại lực lượng cảnh sát thẩm tra chân tướng, có ghi âm và giao dịch ghi lại làm chứng, đi một chuyến với bọn tôi đi."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0359: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 4


CHƯƠNG 0359: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 4EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Mộ Bắc Thần:......Hắn đứng ngẩn ngơ ở tại chỗ, hơn nửa ngày mới phản ứng được.Lê Tư Căng báo cảnh sát rồi!Còn tự mình mang cảnh sát đến nơi này!Từ lúc cậu ta đánh mình, đến bây giờ, chưa đến bốn tiếng đồng hồ.Cậu ta thì thành công để cho mình thân bại danh liệt, còn ném mình vào cục cảnh sát!Lê Tư Căng!!!Mộ Bắc Thần rít gào dưới đáy lòng: Đừng để tôi lật người lại!

Nếu không tôi nhất định sẽ giết chết cậu!!!Xử lý xong Mộ Bắc Thần, Tư Căng mới tạm thời nghỉ ngơi.Cậu đơn giản thu dọn phòng trọ nhỏ của nguyên chủ một chút, bụng thì bắt đầu kêu ùng ục.Thế nhưng, sờ sờ túi còn sạch sẽ hơn so với mặt mình, Tư Căng lại có chút sầu muộn.Cậu đến phòng bếp nấu một chén mì nước trong, vừa nấu, vừa hỏi: [Yêu Nhi?][nguyên chủ tốt xấu ở chung với Mộ Bắc Thần năm năm, tại sao nghèo như thế?]Khi đó, Tiểu Yêu cầm bạc hà mèo mới từ chỗ La Sát tìm được, liếm đến mất lý trí, phát ra thanh âm khò khè.[meo meo?

Đương nhiên là bởi vì nguyên chủ sinh bệnh rồi nha?

Meo meo ~]Hổ con bị bạc hà mèo câu ra tiếng mèo kêu, phân thần giải thích.[nguyên chủ khi còn bé ba mẹ luôn cãi nhau, không chỉ ồn ào còn muốn lấy cậu ấy trút giận, để cho nguyên chủ cho rằng là bởi vì bản thân mình, ba mẹ mới không vui, nguyên chủ rơi vào tự trách thật sâu, mắc bệnh trầm cảm cường độ thấp.][nhưng bởi vì không ai quản, bệnh thì càng ngày càng nặng, lúc nghiêm trọng còn sẽ thương tổn tới mình][cho nên, lúc đến đại học nguyên chủ đã không muốn sống, nhưng Mộ Bắc Thần lại trùng hợp xuất hiện, cho cậu ta một chút ấm áp.][mấy năm nay, nguyên chủ vẫn luôn lén tiết kiệm tiền, chữa bệnh cho mình, vì trở thành một người bình thường, vì xứng đôi Mộ Bắc Thần.]Nghe nó giải thích xong, Tư Căng vén áo sơ mi của mình.Quả nhiên, trên cánh tay nhỏ tràn đầy vết thương.Sẹo cũng tạo thành tên Mộ Bắc Thần.Có thể thấy được nguyên chủ đã xem tổng tài bá đạo não tàn kia nặng đến mức nào.Tư Căng khẽ thở dài một hơi, dùng thần lực xóa sẹo đi.Đột nhiên cảm giác được, ở trên người mình khác tên của người yêu cũng không tệ.Đợi khi tìm được A Uyên thế giới này, có thể thử xem.Vớt mì ra nồi, gửi ra một đạo thần lực đánh nát bạc hà mèo của hổ con.Bốp!Vui sướng của Tiểu Yêu, trong nháy mắt không có.[đại nhân!] mắt mèo tròn vo của bé thống chứa nước mắt: [ngải tại sao muốn bóp nát đồ ăn vặt của bé?]'Loại vật này hút nhiều phấn khởi, ảnh hưởng ngươi làm việc.'Tư Căng tuyệt đối sẽ không thừa nhận là bởi vì bản thân mình không có tiền ăn mới không quen nhìn hệ thống ăn đồ ăn vặt.Lời lẽ nghiêm túc giải thích: 'Thời gian làm việc, không cho phép giải trí.'Tiểu Yêu: [^][vậy ngài đâu cần đến mức bóp nát của bé a?]Tư Căng bưng mì đi ra, mới vừa ăn hai ngụm, điện thoại di động thì vang lên.Một số lạ gọi tới.Cậu dừng một chút, nhận cuộc gọi: "Alo?"

Đối diện là một giọng nam hết sức trầm thấp: "Xin...

Xin hỏi là anh Lê Tư Căng sao?"

Hơi thở không ổn định, hiển nhiên là đang khẩn trương"Ừm."

Tư Căng gật đầu, cặp mắt đào hoa vô thần tức khắc hào hứng..Trong thanh âm này chứa hơi thở, không phải là thiên quân nhỏ nhà cậu sao?Nhanh như thế thì tự mình tìm tới?Tư Căng đi theo lưu trình, biết rõ còn hỏi: "Xin hỏi ngài là?"

"Nga, tôi... tôi tên là Chung Lâm Uyên, là một tác giả đam mỹ mạng, theo yêu cầu của biên tập muốn âm thanh hóa tác phẩm."

"Tôi mấy ngày nay xem sơ qua...

Rất nhiều thanh âm CV, chỉ có ngài có thể để cho tôi cảm thấy vô cùng thích hợp với vai diễn."

Chung Lâm Uyên nỗ lực khắc phục khẩn trương: "Xin hỏi...

Ngài bây giờ...

Còn nhận kịch truyền thanh sao?"

"Nhận a."

Tư Căng nói: "Cậu có thể trước tiên chia sẻ tác phẩm cho tôi để tôi sửa sang một chút.

Là muốn tôi phối công sao?"

Dù sao, giọng của nguyên chủ vô cùng bách biến, nhất là âm thanh công khàn khàn trầm ổn, trong ngành vẫn luôn được khen ngợi rộng rãi.Chưa từng nghĩ, đối diện dừng lại năm giây, lại một lần nữa cẩn thận từng li từng tí hỏi."

Ngài, có thể phối âm cho thụ sao?"===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Cơm nắm: Hôm nay chợt phát hiện hôm nay là một trăm ngày tôi sáng tác Căng Căng.Cùng nhau đi thật sự hết sức không dễ dàng.Cảm ơn Căng Căng tốt như thế, cảm ơn bản thân mình không có buông tha, cảm ơn các ngươi vẫn luôn ủng hộ.Thêm một chương đi.Chúc Căng Căng Uyên Uyên một trăm ngày vui sướng ~Tư Căng: Nếu tới rồi, hãy để lại cho bản tôn video ngắn miễn phí, các người đã nhìn thấy bản thân bản tôn suốt một trăm ngày rồi, sao không tặng bản tôn chút quà à?---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0360: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 5


CHƯƠNG 0360: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 5EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng:...Là lỗ tai cậu có vấn đề, hay là đầu óc thiên quân nhỏ có vấn đề?Ở thế giới này, nguyên chủ là debut âm thanh công, 1 vĩnh viễn giới kịch truyền thanh a!Vì vậy lại xác nhận một lần: "Cậu nói cái gì?"

Có lẽ là thanh âm của cậu mang theo vài phần uy hiếp, người đối diện cuộc gọi mới vừa thả lỏng lập tức khẩn trương.Thanh âm ấp úng ngắc ngứ.Hết sức trầm thấp, hết sức ngây thơ.Lộ ra cẩn thận từng li từng tí rất sợ cậu tức giận."

Anh Lê, là như vậy, đây là một phần văn tinh tế, cường cường...

Cường thụ...

Nhược công."

"Thụ là chuyên gia trị liệu...

Hạng nhất đế quốc, công là nằm vùng bị dằn vặt ra chướng ngại tiếp xúc và chướng ngại trao đổi ngôn ngữ về nước..."

Giải thích phía sau của y, Tư Căng không nghe vào bao nhiêu, chỉ hỏi: "Vậy cậu muốn tìm ai phối công?"

Thanh âm đối diện càng ngày càng ngắc ngứ, cách cuộc gọi, đều có thể tưởng tượng ra dáng dấp y luống cuống tay chân, nỗ lực giải thích.Chung Lâm Uyên đại khái là dùng tinh thần can đảm suốt đời của mình, mới mở miệng trả lời: "Ngài nghe thanh âm của tôi, cảm thấy tôi...

Tôi được không?"

Bởi vì khẩn trương, thanh âm của y mang chút thở dốc, ngay cả âm cuối cũng thay đổi âm điệu.Nghe ngược lại giống như là...Thật cưng.Tư Căng nghĩ: Ở trên thân người ngoan ngoãn như thế khắc xuống tên cậu, đại khái sẽ làm đến người ta khóc đi?Ham muốn làm ác của thần minh bị khơi gợi, không nhẫn tâm tiếp tục cự tuyệt, chỉ mở miệng đáp ứng: "Được."

"Địa chỉ nhà cậu ở nơi nào, tôi bây giờ đi tìm cậu có thể thương lượng hợp đồng bản quyền cải biên và giá cả cụ thể."

Chung Lâm Uyên nói một cái địa chỉ, thì cúp điện thoại.Tựa vào trên giường lớn trong phòng, thở phào nhẹ nhõm thật sâu.Đèn chân không trên đỉnh đầu tôn lên tóc đen nhánh của y, da trắng lộ ra bệnh trạng gần như trong suốt.Hơn nữa bởi vì khẩn trương mà hốc mắt biến đỏ, càng ngày càng giống như một bức tranh yếu đuối.Chung Lâm Uyên đưa tay, lau lau nước mắt bởi vì khẩn trương mà tràn ra khóe mắt, mạch suy nghĩ không khỏi bay đến trên người Tư Căng.Y có chướng ngại tiếp xúc thân thể và chướng ngại trao đổi ngôn ngữ.Trời sinh không thích tiếp xúc với người, chỉ biết buồn bực ở trong phòng viết văn.Thế nhưng, y hôm nay thấy Tư Căng xuất hiện ở trong truyền hình trực tiếp, trái tim lại nhịn không được bỏ lỡ một nhịp.Người kia thật xinh đẹp, giống như một đạo ánh sáng rọi sáng tối tăm.Cậu vừa xuất hiện, kéo thế giới đều có màu sắc.Chung Lâm Uyên muốn tới gần cậu, vắt hết óc rốt cuộc tìm được lý do bình thường chế tác kịch truyền thanh.Cuốn tiểu thuyết tinh tế cứu rỗi này là tác phẩm đầu tay của y, có thể hẹn được anh Lê cùng thu chung, cũng là may mắn của y.Đúng rồi, anh Lê sắp tới, mới vừa ở trong điện thoại, y hình như nghe được thanh âm bỏ đũa xuống.Y làm phiền anh Lê ăn cơm sao?Y bây giờ thì đi làm chút đồ ăn, không thể để cho anh Lê đói bụng.Chung Lâm Uyên mặc đồ ngủ hoa văn Stitch màu trắng, mang dép Stitch màu trắng, đi qua cầu thang ba tầng vàng son lộng lẫy, đi tới phòng bếp lầu một.Bắt đầu nghiêm túc chuẩn bị bữa tối....Bên kia, Tư Căng rất nhanh dựa theo địa chỉ Chung Lâm Uyên cho đến một biệt thự ba tầng ngoại ô.Bên ngoài có vệ sĩ gác, vườn hoa và bể bơi cũng có, các nơi lộ ra mùi tiền tài.Cậu hơi hơi dừng lại: Đầu năm nay, cậu ấm cũng viết văn mạng sao?Cậu cho vệ sĩ xem ghi chép trò chuyện của mình và Chung Lâm Uyên, đẩy cửa đi vào căn phòng.Phòng khách rực rỡ, im lặng cực kỳ.Một tai liền có thể nghe được tiếng động chỗ phòng bếp truyền đến.Tư Căng cởi áo khoác, xoay người đi về phía phòng bếp, gõ gõ khung cửa: "Chào cậu."

Không thích ứng người ngoài xông vào Chung Lâm Uyên trong nháy mắt xù lông rồi.Cái muỗng trong tay rơi vào trong nồi, thiếu chút nữa bị canh nóng tràn ra làm phỏng.Tư Căng lúc này tiến lên, một tay kéo eo Chung Lâm Uyên qua, kéo người vào trong lòng, chuyển tay đóng lò vi ba."

Không có sao chứ?"

Giọng trầm ổn câu người, ngay lập tức chọc Chung Lâm Uyên đỏ mặt.Y chưa tỉnh hồn lắc đầu, y không thích ứng tiếp xúc với người ta với người ta, theo bản năng giãy giụa từ trong lòng Tư Căng đứng lên.Mới vừa muốn xoay người nói tiếng "Cảm ơn", bất đắc dĩ lại bởi vì khẩn trương, bản thân mình đạp đến chân mình.Bổ nhào về phía trước, môi đụng phải môi mỏng hơi lạnh của Tư Căng.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0361: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 6


CHƯƠNG 0361: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 6EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Nụ hôn chuồn chuồn lướt nước, vừa chạm vào liền tách ra."

Xin lỗi anh Lê, em không phải cố ý."

Chung Lâm Uyên hoảng loạn đứng lên.

Lại bị Tư Căng một tay đè lại.Tiếng cười trầm thấp vang lên từ đỉnh đầu: "Em làm sao giống như nữ chính phim thần tượng, bản thân mình đều có thể tự mình trượt chân."mặt Chung Lâm Uyên đỏ đến lợi hại.Chịu đựng không khỏe thật lớn, cố gắng đẩy Tư Căng ra.Khi còn bé y và ba mẹ bị băng nhóm phạm tội bắt cóc qua.Nhốt tại trong tầng hầm trên đảo nhỏ, tròn hai tháng.Mỗi ngày bị phạt roi uy hiếp không nói, còn phải đúng giờ đúng địa điểm bị kéo ra ngoài làm vật phẩm thí nghiệm cho giáo sư vô lương.Ba mẹ bởi vậy chết rồi, y ở một khắc cuối cùng của sinh mệnh, được quân đội cứu ra.Từ đó về sau, bắt đầu e ngại người khác tới gần.Bởi vì y sẽ theo bản năng hoảng hốt, theo bản năng nhớ đến đoạn từng trải kia, theo bản năng giết người tới gần y."

Nhưng người đàn ông không nên là như vậy."

Tư Căng cười yếu ớt nhắc nhở: "Giữa đàn ông và đàn ông, không nên dùng ngôn ngữ để bày tỏ tình cảm."

Khóe mắt Chung Lâm Uyên đỏ, con ngươi đen nhánh cẩn thận từng li từng tí nhìn chằm chằm thiếu niên giống như thần trì trước mặt.Thanh âm cũng dính vào khóc nức nở: "Vậy...

Vậy nên dùng phương thức gì tới...

Ừm ừm..."

Lời còn chưa dứt, thì bị Tư Căng hôn kín môi.Bởi vì hoảng loạn, nước mắt của Chung Lâm Uyên trong nháy mắt trượt xuống.Trái tim cũng ầm ầm kinh hoàng.Thật...

Là thật.Anh Lê làm sao như vậy!Y sẽ không khống chế được muốn giết người, u không muốn làm anh Lê bị thương a!Chung Lâm Uyên bị Tư Căng hai bước ấn ở trên cửa tủ lạnh.Y nỗ lực nắm tay chịu đựng, vốn cho là mình sẽ trước sau như một mà nhớ lại một đoạn từng trải không thoải mái kia.Thế nhưng, cũng không có.Ở lúc y khẩn trương đến phát run, Tư Căng bỗng nhiên nắm chặt tay y.Mười ngón giao nhau với y.Nhiệt độ lòng bàn tay dần dần xuyên qua da, truyền vào đáy lòng.Trái tim bị tàn phá nặng nề rơi vào trong nước bùn kia của y, nâng lên một chút xíu.Không biết là xuất phát từ kích động hay là cảm ơn, Chung Lâm Uyên vẫn luôn nghẹn ngào nức nở, nước mắt không cầm được rơi xuống.Nếu không phải là trên đường tới, Tư Căng đã để cho Tiểu Yêu điều tra qua thân thế của y, muốn dùng phương thức này qua một chút thần lực vì y giảm bớt đau đớn.Thì cảnh tượng hiện tại này...Bản thân Tư Căng cũng muốn lên án mình, là cầm thú tuyệt thế gì!Cảm thụ được tâm tình mâu thuẫn của đối phương càng ngày càng yếu, Tư Căng mới thoả mãn buông y ra.Thế nhưng, vẫn như cũ duy trì tư thế tay trong tay, nghiêng đầu, tựa vào bên tai Chung Lâm Uyên.Đổi sang một giọng tổng công vừa trầm vừa gợi cảm, khẽ gọi một tiếng."

A Uyên..."

Chung Lâm Uyên sững sờ trong nháy mắt, đỏ mặt lan tràn đến cổ.Rất giống cua mới vừa ra nồi, ngay cả giận cũng sắp không biết thở hổn hển."

A Uyên."

Tư Căng chọc chết người không phụ trách: "Anh là tới cứu em, không cần sợ."

Chung Lâm Uyên nghiến răng, muốn nói với Tư Căng "Cảm ơn".Thế nhưng, cản trở trao đổi ngôn ngữ để cho y vô luận như thế nào cũng nói không ra lời.Nhiều lần, há mồm không tiếng động, cấp bách đến môi cũng phát trắng.Cuối cùng, đầu óc bay nhanh xoay tròn nghĩ đến lời Tư Căng mới vừa nói với y ——Giữa đàn ông và đàn ông, không nên dùng ngôn ngữ để bày tỏ tình cảm.Không dùng ngôn ngữ, vậy còn có thể sử dụng cái gì?Hành động sao?Nghĩ đến điểm này, Chung Lâm Uyên lúc này xoay người.Đảo khách thành chủ, một tay ấn Tư Căng trở về trên tủ lạnh.Đổi chỗ vị trí.Y thừa dịp lúc Tư Căng còn chưa phản ứng kịp, đần độn lại thành kính hôn lên.Cùng lúc, cẩn thận lại to gan kéo cà vạt của CV đường xa mà đến.Cảm ơn anh, anh Lê.Cảm ơn anh, Căng Căng.Cảm ơn anh xuất hiện.Thần minh của em.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0362: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 7


CHƯƠNG 0362: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 7EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Nửa giờ sau.Tư Căng tựa vào tủ lạnh trên cửa nhẹ nhàng hồi sức.Áo sơmi trắng noãn nhiều hơn vài nếp uốn, hai nút áo phía trên nhất cũng mở rồi.Xương quai xanh tinh xảo ở dưới đèn chân không lộ ra vài phần đỏ ửng, lưu lại dấu răng của người nào đó.Con mắt hoa đào khẽ nhếch của thiếu niên lộ ra màu đỏ nhạt.Đáy mắt hiện lên ánh nước sóng nước lấp lánh.Cậu nâng tay lên, cà lơ phất phơ cười khẽ lên tiếng: "Em không phải là có cản trở tiếp xúc thân thể sao?"

"Muốn hôn anh thì hôn cho tốt, túm quần áo anh làm cái gì?"

Giọng nói mới vừa được đút no có chút khàn khàn, chứa vài phần trêu chọc ác ý.Để cho người ta càng nghe càng khó có thể tự kiềm chế.Tư Căng cảm thấy nhất định là thần lực mình mới vừa trấn an y quá nhiều, mới để cho bé tự kỷ này không kiêng nể gì cả như thế.Cậu phải tìm cơ hội thu hồi lại chút.Con thỏ nhỏ cưng cưng mới đáng yêu.Sói xám bự ban nãy quá hung dữ rồi."

Anh Lê, xin lỗi."

Từ sau khi ba mẹ qua đời, Chung Lâm Uyên vẫn luôn sợ bản thân mình làm người khác bị thương, thường nói nhất chính là xin lỗi.Một câu nói này cuối cùng mở máy hát của y ra, y nhớ đến ý tưởng ban đầu của mình: "Em chỉ là muốn nói câu cảm ơn với anh."

"Nói cảm ơn?"

Tư Căng nâng cổ tay lên, bày ra vết đỏ bị cà vạt siết trên da trắng nõn với Chung Lâm Uyên: "Em thì cảm tạ anh như thế?"

Ầm ——Mặt Chung Lâm Uyên lại đỏ lần nữa rồi."

Anh Lê đói bụng không?

Em nấu cơm cho anh, anh...

Anh trước tiên đi phòng ăn bên ngoài chờ một lát."

"Thực sự đói rồi."

Tư Căng trả lời một câu, ở lúc Chung Lâm Uyên xoay người, cầm bộ phận thần lực đặt ở trên người y về.Cậu còn không có bắt nạt người khóc đấy, không thể bị phản công như thế!Cậu bây giờ thì theo đuổi điểm này rồi, còn không thể thỏa mãn sao?Tư Căng khẽ thở dài, mới vừa ngồi vào phòng ăn, điện thoại di động thì bắt đầu điên cuồng rung.Cậu ngồi ở trên ghế, mở điện thoại di động ra, phát hiện hộp thư riêng Weibo của mình đã nổ rồi ——: Khê Khê bọn mình đau lòng quá độ, bây giờ ở mái nhà nghĩ muốn phí hoài bản thân mình, Lê Tư Căng, mày bây giờ hài lòng rồi đi?: Lê Tư Căng!

Mày kết hợp Mộ Bắc Thần cùng nhau vu hãm ảnh đế Ôn của bọn tao, mày không chết tử tế được!: Lê Tư Căng, mày CMN thực sự là buồn nôn đến nhà, mày người cặn bã như vậy xứng chiếm đóng nửa giang san giới lồng tiếng?

Sau này lại xem kịch lồng tiếng của mày tao chính là chó!Tư Căng cũng không có để ý những chửi rủa ác ý này, trái lại rất nhanh bắt được thông tin mấu chốt.Ôn Duyệt Khê vì tẩy trắng bản thân, ngay cả chuyện nhảy lầu như vậy cũng làm cho ra.Thực sự là nhọc lòng a.Tư Căng thoát hộp thư riêng ra, vừa mở ra hotsearch #ÔnDuyệtKhêbịépnhảylầu, vừa dùng thần thức oán giận với Tiểu Yêu.'Người chính là ra vẻ như thế, nếu là thật sự muốn chết, lặng yên không tiếng động cắt không phải thì tốt rồi?

Bây giờ cũng flop đến mức khét lẹt rồi, mới gióng trống khua chiêng nhảy lầu.

Thật đúng là cho rằng diễn một màn kịch khổ vì tình là có thể lừa ngược quần chúng?!'Tiểu Yêu vô cùng không nể tình phá quán: [chính là đại nhân, chính là có quần chúng bị hắn lừa, nhắn tin riêng mắng ngài đấy!]Khóe môi Tư Căng chứa ý cười đẹp mắt : 'Hơn phân nửa là thuỷ quân, hơn nữa, mi xem phía dưới hotsearch, không phải cũng có bình luận thay ta nói chuyện sao?'Tiểu Yêu Nhi lấy kính lúp hồi lâu không cần của mình ra nhìn nhìn.Quả nhiên, phía dưới hotsearch có mấy bình luận lý trí ——: Ôn Duyệt Khê tuyệt a!

Bản thân hắn muốn chết cũng không thể trách Lê Tư Căng người ta đi?: Đúng, Lê Tư Căng thì là thông qua con đường pháp luật bảo vệ quyền lợi của mình mà thôi, hắn tự mình flop thê thảm tâm linh yếu đuối liên quan éo gì đến người ta?

Người ta cũng không phải cha hắn!: Lầu trên tam quan thật ngay, yêu rồi yêu rồi, Ôn Duyệt Khê cử chỉ này rõ ràng chính là vì tẩy trắng, muốn ăn vạ Lê Tư Căng người ta a!Khóe môi Tư Căng dần dần đẩy ra một tia ý cười tà ác.'Ôn Duyệt Khê không phải là muốn nhảy lầu tự sát sao?

Bản tôn giúp hắn một chút.'===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0363: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 8


CHƯƠNG 0363: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 8EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng đứng lên, đi tới phòng bếp.Thấy Chung Lâm Uyên còn ở trước kệ bếp bận rộn.Lại gõ gõ khung cửa.Chung Lâm Uyên vẫn như cũ là cả kinh.Nhưng lần này, tốt xấu sẽ không làm lật nồi chén phỏng đến mình.Cứng đờ xoay người nhìn về phía Tư Căng: "Anh Lê, xảy ra chuyện gì nha?"

"Anh muốn đi ra ngoài một chuyến, trong vòng hai mươi phút trở về, đưa tây trang cho anh."

Tư Căng chỉ chỉ tây trang trên ghế.Kia là lúc mới vừa hôn môi, bị Chung Lâm Uyên lấy hết dũng khí kéo xuống.Thế nhưng thằng nhóc này chỉ dám túm lấy tây trang, cúc áo áo sơmi chưa từng cởi ra cái nào.Chung Lâm Uyên liếc nhìn tây trang một bên cầm lên đi về phía Tư Căng."

Anh Lê...

Có việc gấp sao?"

Tư Căng gật đầu: "Một chút chuyện nhỏ."

Thấy Chung Lâm Uyên có chút mất mát, lại như có như không bồi thêm một câu."

Yên tâm, thật sự là một chút chuyện nhỏ."

"Nhiều lắm phí hai mười phút, không quan trọng bằng hôn môi với em."

Cặp mắt đào hoa thâm thúy của thiếu niên chớp một chút ánh sao.Chỉ liếc mắt, là có thể để cho người ta cam tâm tình nguyện chết chìm trong ma lực của cậu.Người hoàn mỹ như thế, không thích hợp tự mình ra ngoài.Ngộ nhỡ bị người khác nhớ thương làm sao làm?Nghĩ đến đây, Chung Lâm Uyên bỗng nhiên hối hận rồi.Y thu tây trang về, rất nhanh tìm cái lý do: "Lê...

Anh Lê, tây trang này ở phòng bếp lâu rồi, nhiễm chút mùi khói dầu, không thích hợp mặc đi ra ngoài."

"Như vậy đi, chúng ta vóc người không sai biệt lắm, em đi lấy cho ngài một bộ mới, ngài chờ."

Dứt lời, rất nhanh chạy lên lầu hai.Chỉ chốc lát sau, thì từ phòng giữ quần áo cầm tây trang xuống, tự mình khoác lên cho Tư Căng.Giống như như vậy là có thể tuyên thệ chủ quyền của mình."

Cảm ơn."

Tư Căng nhận lấy quần áo, lúc xoay người, chỉ chỉ vết hôn trên cổ mình với Chung Lâm Uyên hôn, "Yên tâm, vết tích là em để lại, người khác câu không đi."

Dứt lời, thì tiêu sái xoay người, đóng cửa lại.Lưu lại Chung Lâm Uyên một mình ở trong phòng yên tĩnh, nghe tim mình đập như nổi trống.Anh Lê, thực sự là quá sẽ trêu người rồi.Nếu không phải là y có chướng ngại tâm lý, thật sự muốn ban nãy ở phòng bếp thì tử hình ảnh ngay tại chỗ.

Chung Lâm Uyên đứng tại chỗ, hít sâu mấy cái, mới đè xuống nội tâm dâng trào.Vừa muốn xoay người đi phòng bếp tiếp tục nấu ăn, lúc đi ngang qua gương toàn thân phòng khách, vậy mà thấy...Chung Lâm Uyên trong nháy mắt sửng sốt ——Y vẫn luôn rất ghét tiếp xúc với người ngoài, mấy năm nay người ý đồ vì tiền tài và địa vị tiếp cận quyến rũ y, y thì tính là không giết, cũng phải làm cho nửa tàn phế.Cho tới bây giờ, không có động lòng với người nào đến lúc này.Trái tim Chung Lâm Uyên nhảy ầm ầm, đây là lần đầu tiên y cảm thụ được nhịp đập sinh mệnh sống động như thế, thanh tỉnh nhận thức đến như thế, bản thân mình còn sống ở nhân gian.Làm sao làm?Đột nhiên thật muốn gặp anh Lê.Chung Lâm Uyên bước nhanh đi tới phòng bếp, đóng lò vi ba.Xoay người đi tới phòng sách của mình ở lầu một.Nhấn cơ quan, giá sách cao hai mét mở ra, hiện ra một cầu thang đi thông tầng hầm.Y ấn đèn chiếu sáng chung quanh, từng bước một đi xuống.Ngồi vào trước màn hình lớn tinh vi 360 độ không góc chết, mở hệ thống định vị kiểm tra đo lường ra.Rất nhanh, trên màn ảnh lớn thì xuất hiện dáng dấp của Tư Căng.Cậu đã đi tới dưới lầu nơi Ôn Duyệt Khê muốn nhảy lầu, chìm ngập ở trong đám người, chậm rãi đi về phía trước.Nhìn thấy này, Chung Lâm Uyên hạnh phúc cười cười.Xem đi, anh Lê không có cởi tây trang y cho ra đấy.Y có thể vẫn luôn nhìn anh Lê rồi....Hiện trường nhảy lầu một mảnh hỗn loạn.Lúc Tư Căng đến, cảnh sát và lính cứu hỏa chạy tới từ lâu, ở dưới lầu bày xong đệm khí cấp cứu thật lớn.Một đám fan ngốc nghếch bị lực lượng cảnh sát ngăn cách ở bên ngoài dây cảnh báo, khóc đến đau xé ruột gan, thật giống như chết cha chết mẹ vậy.Tư Căng ở chỗ cách dây cảnh báo 3 mét nghỉ chân, nâng đầu, phán đoán khoảng cách của mình với Ôn Duyệt Khê một chút.Ừm, cuối cùng lấy thần lực bện ảo cảnh.'Yêu Nhi, đi tới lúc nào cũng tiếp sóng tình huống của Ôn Duyệt Khê cho ta.'Ra lệnh xong, Tư Căng thả hổ con ra.Cùng lúc, một đạo thần lực đánh ra.Sau một khắc, trước mặt Ôn Duyệt Khê thì xuất hiện mặt sao nữ đã từng bị hắn dụ dỗ ngoại tình, nhảy lầu tự sát ở nước ngoài.Thất khiếu chảy máu, tròng mắt trồi ra, quỷ dị vươn tay với hắn.===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Phần cập nhật Tư liêu liêu hôm nay hoàn tất, chúc mọi người Halloween vui vẻ ~---0o0o0o0---
 
Back
Top Bottom