Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
411,241
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
376734591-256-k541664.jpg

[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
Tác giả: Nguyethacphongcao
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Tác phẩm: Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi

Tác giả: Đoàn Tử Yêu Cơm Khô

Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Song khiết, Xuyên nhanh, Cường cường, 1v1
Tình trạng bản gốc: Hoàn
Tình trạng bản edit: Đang
Editor: NHPC

Văn án
Tư Căng tù nhân số 001 Thiên giới bởi vì giá trị tội nghiệt vượt qua giới hạn một cách nghiêm trọng, bị phán quyết đi ba nghìn vị diện trải qua các loại đời người bi thảm.

Hệ thống giám sát run lẩy bẩy: Đại lão ngoan, ngài tuân theo nội dung vở kịch, bằng không thì hệ thống chủ sẽ trừng phạt...

Tư Căng động đậy ngón tay làm tê liệt hệ thống chủ.

Hệ thống: Ưm!

Thì tính là hệ thống chủ không còn, thiên đạo trả sẽ...

Tư Căng một chiêu đánh ngã thiên đạo.

Hệ thống: Thế nhưng!

Thì tính là thiên đạo không còn, thiên quân cũng sẽ...

Thiên quân nào đó đang quỳ bàn giặt: Căng Căng giận cũng đẹp mắt, làm cái gì đều là đúng.

Hệ thống vội vàng ôm chặt bắp đùi: Đại lão!

Coi như ta chưa nói gì đi!!!

 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
Thế Giới 1: Con Đường Sao Rực Rỡ Của Ảnh Đế Phá Sản


Thế Giới 1: Con Đường Sao Rực Rỡ Của Ảnh Đế Phá Sản
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0001: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 1


CHƯƠNG 0001: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 1EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
"Bạch thiếu, đừng giãy nữa, không có ích lợi gì ~ ""Nga nga nga, phó đạo diễn Lưu, đừng vội, chờ tôi chụp hai tấm hình, ghi chép dáng dấp khó gặp của mối tình đầu quốc dân Bạch Tư Căng của chúng ta, dùng đề phòng sau này cậu ta thanh tỉnh ầm ĩ với chúng ta!"

"Ha ha ha, đạo diễn Trần, vẫn là ông nghĩ chu đáo!"

Ồn ào!Tư Căng (jin) vừa mở ra mắt, đã nhìn thấy hai ông chú trung niên thô tục như lang như hổ nhìn chằm chằm cậu.Cậu hơi nhíu mày ——Thiên thần ngục giam này thật sự biết chơi a.Một giây trước mới vừa trói định với hệ thống, phái cậu tới ba nghìn vị diện làm nhiệm vụ.Một giây kế tiếp thì gặp phải việc này.Cậu nhịn buồn nôn ngồi dậy."

Các ông đây là muốn...?"

Bởi vì tác dụng của thuốc, khóe mắt khẽ nhếch của thiếu niên hiện lên nét đỏ nhạt.Trong lúc vô hình đó, hồn xiêu phách lạc.Đạo diễn Trần và phó đạo diễn Lưu nhìn nhau cười, nuốt nước miếng một cái, không để ý tới cái khác, lập tức vứt quần áo ra xông lên!Con ngươi Tư Căng hơi trầm xuống, lẳng lặng phán đoán khoảng cách của hai người với mình.Ba giây sau, nâng chân.Một chân đạp đạo diễn Trần bị phế.Xoay người, ầm!Lại một chân phế đi phó đạo diễn Lưu."

A a a a!"

"Oa oa oa oa!"

Hai tiếng thét chói tai như giết lợn vậy trong nháy mắt vang lên ở bên trong phòng riêng.Nhìn hai người quỳ xuống đất, Tư Căng cong cong môi, từ trong túi lấy điện thoại di động ra.Tiếp theo, rải ra hai đạo thần lực nắm cổ hai người, ép buộc bọn họ ôm nhau.Quay về phía bọn họ, nghiêm túc chụp mấy tấm hình.Ý cười nơi khóe môi của thiếu niên càng ngày càng sâu, bên trong cặp mắt đào hoa xinh đẹp chứa đầy hưng phấn:"Hai vị thật là ăn ảnh a, đầu đề giải trí ngày mai nhất định rất rạng rỡ, tôi đều có chút không thể chờ đợi được rồi!"

Nói xong, Tư Căng thu điện thoại di động lại, ưu nhã đi tới trước mặt hai người.Hai người bị kiềm chế một cách vô tội vạ bị dọa sợ đến cả người ra mồ hôi lạnh, bọn họ muốn cầu xin tha thứ, muốn mắng to.Không biết làm sao, cổ bị luồng thần lực vô hình kia bóp chặt chết, không phát ra được một chút thanh âm.Ở trong ánh mắt hoảng sợ của hai người, Tư Căng mặt mang mỉm cười, nâng tay búng ngón tay.Hai luồng thần lực trong nháy mắt ngưng tụ co rút lại.Cùm cụp ——Cổ thì bị trẹo rồi.Hai người ngoẹo đầu, hôn mê mất.Lúc này, Tư Căng mới thu thần lực lại, cảm thấy mỹ mãn xoay người ra ngoài.Vừa ra khỏi cửa, âm nhạc ầm ĩ trong nháy mắt rót vào màng tai.Đây là một quán rượu.Chuẩn xác mà nói, là một quán bar gay đi.Bởi vì nơi này không có phụ nữ, trên sân khấu xa hoa truỵ lạc, toàn bộ người nhảy múa đều là cậu bé xinh đẹp.Tư Căng hơi hơi câu môi: "Hệ thống, chọn nơi này thật không tệ, ngươi làm sao biết ta không thích phụ nữ?"

Lúc này, hệ thống mới dám nhỏ giọng nói chuyện:[Đại...

Đại nhân thích thì tốt.]Hệ thống sớm thì giác ngộ rồi.Nó lúc đầu chuẩn bị ở lúc Tư Căng vừa tỉnh lại thì trả lời, thế nhưng nhìn thấy dáng vẻ đánh người của Tư Căng, lại nhịn không được ở trong óc run lẩy bẩy.Ở thiên giới, người người đều biết, tù nhân số 001 Tư Căng, năm trăm năm trước, từng dùng sức một mình giết thiên quân đời trước, nổ toàn bộ Thiên giới.Bị nhốt năm trăm năm, mới thu được cơ hội tới vị diện làm nhiệm vụ giảm hình phạt.Cho nên, vừa nghe nói muốn tới làm hệ thống giám sát cho cậu, cục hệ thống không có một thống dám nhận.Cuối cùng, đá kéo bao, phái nó kẻ yếu đuối nhất kém thông minh nhất ra ngoài.Hu hu hu, mạng của nó làm sao vất vả như thế!Thế nhưng, vì sớm ngày hoàn thành nhiệm vụ đổi ký chủ, bé thống vẫn là kiên cường mở miệng:[Đại...

Đại nhân, ta là hệ thống số hiệu thấp nhất của cục hệ thống, nguyên thân là người diêm, ngài có thể gọi ta Tiểu Yêu.]"Ừm, tốt."

Còn tốt còn tốt, đại nhân không có tức giận.Tiểu Yêu tiếp tục nói: [đại nhân, nhiệm vụ của ngài chính là dùng thân phận của nguyên chủ đi hết nội dung vở kịch quy định, có muốn tiếp thu ký ức nguyên chủ bây giờ hay không.]"Ừm, ngươi truyền đi."

Tư Căng không để ý đáp một câu.Vừa đi về phía quầy bar, vừa tiếp thu thông tin Tiểu Yêu truyền đến.Vị diện này, nguyên chủ tên gọi Bạch Tư Căng.Là thiếu niên nhỏ của Bạch gia nhà giàu nhất kinh đô, sinh viên hàng đầu học viện điện ảnh kinh đô, còn không có tốt nghiệp thì diễn xuất các loại phim điện ảnh, bởi vì tướng mạo đơn thuần nụ cười ngọt, được người hâm mộ ngợi khen là "mối tình đầu quốc dân".Thế nhưng, mọi thứ tốt đẹp này đều là ở trước khi ba cậu ta không có qua đời.Sau khi cha Bạch qua đời, mẹ kế và anh trai cùng cha khác mẹ của cậu ta không còn lá mặt lá trái với cậu ta nữa.Bọn họ cướp đi tất cả tài sản gia đình, cũng huỷ bỏ tất cả giúp đỡ của Bạch gia với sự nghiệp diễn nghệ của nguyên chủ.Vừa thấy nguyên chủ không còn quyền thế, tất cả mọi người chung quanh đổi một bộ sắc mặt.Người đại diện bỏ đá xuống giếng.Bạn trai ngang nhiên ngoại tình.Hai đạo diễn của đoàn phim thậm chí ham sắc đẹp, lừa nguyên chủ tới chỗ này...Nguyên chủ tốt xấu học qua tán thủ*, liều mạng đánh bị thương hai đạo diễn chạy ra quán bar, thế nhưng không chịu nổi ảnh chụp hai người chụp cậu ta trúng thuốc kia tuyên dương trắng trợn.Hình tượng nguyên chủ tan vỡ, lại cũng không đủ tài nguyên, vì vậy bị giới giải trí cấm sóng.Cậu ta không nhà để về, lại không tìm được việc làm, đi tới chỗ nào đều là người người hô đánh.Cuối cùng, chết đói ở một đêm đông lạnh giá.Lặng yên không một tiếng động, không người hỏi thăm.Tiếp thu xong nội dung vở kịch, Tư Căng đã đi tới bên quầy bar, chọn một ly cocktail.Vừa dùng rượu áp chế dược tính cuồn cuộn trong cơ thể, vừa đối thoại với hệ thống:Anh trai của nguyên chủ là mẹ kế sinh, nói cách khác, anh trai của nguyên chủ mới là con ngoài giá thú.[đúng như vậy!]Ha!

Tư Căng cười khẽ: "Con ngoài giá thú còn lớn hơn so với con trong giá thú, cha nguyên chủ đây cũng không phải là thứ tốt.

Bằng không thì ông ta tại sao không có để lại di thư, chừa chút tài sản cho nguyên chủ chứ?"

Tiểu Yêu cẩn thận từng li từng tí trả lời: [bởi vì ba nguyên chủ không ủng hộ con trai cùng một chỗ với đàn ông, nguyên chủ vì bạn trai cậu ta, sớm thì xích mích với trong nhà rồi.]Tư Căng: "Sau đó bạn trai cậu ta ở sau khi cậu ta không có tiền thì ngang nhiên ngoại tình rồi?"

Tiểu Yêu sắc bén cảm giác được sát khí lạnh như băng trên người đại lão.Ôm chặt mình, co lại thành đoàn:[đại...

Đại nhân, ngài muốn làm gì sao?

Nội dung vở kịch này là cảnh sát trưởng của thiên thần ngục giam tỉ mỉ sắp xếp, ngài nhưng nghìn vạn lần chớ phản kháng a!

Nhiệm vụ của ngài chính là thay nguyên chủ chịu khổ.

Cảnh sát trưởng đã cố ý dặn dò rồi, muốn để cho ngài du lịch ba nghìn vị diện, nếm thử khổ sở khắp nhân gian, mới có thể giảm hình phạt.

Ngài nếu là phản kháng, bị hệ thống chủ bên kia kiểm tra đo lường đến chúng ta không có đi theo nội dung vở kịch, chúng ta là sẽ chịu trừng phạt.

Ngài...]Tiểu Yêu mở miệng, lại muốn nói chuyện, lại phát hiện làm sao đều không phát ra được thanh âm nào.Giọng của nó bị thần lực của Tư Căng kiềm chế, há mồm không tiếng động.Tiểu Yêu sợ choáng váng.Cả hệ thống thiếu chút nữa tê liệt.Không phải là nói thần lực của tù nhân cũng sẽ bị tước đoạt sao?

Tại sao vị này còn có thể kiềm chế nó?!——————Gỡ mìn:1.

Hai nam chủ hai nam chủ hai nam chủ, hai người đàn ông nói chuyện yêu đương, bảo bối vào nhầm vội vàng lùi ra gấp!

Mau!

Chạy!2.

1V1 cả người sạch sẽ, hai người sạch hai người mạnh mẽ văn chủ thụ, Căng bảo bối tuy rằng rất lị hại*, tuy rằng khí chất công tràn đầy, thế nhưng cậu là thụ!

Thụ!!

Cường thụ!!!*lợi hại 腻害 [nìhài] là một từ lóng, đặc biệt là trong ngữ cảnh mạng xã hội và văn hóa hiện đại của Trung Quốc.

Nó được dùng để khen ngợi hoặc biểu thị sự ngạc nhiên trước điều gì đó rất xuất sắc hoặc ấn tượng3.

Các bảo bối nhìn văn không nên ky a, mọi người nhìn văn chính là tìm kiếm vui vẻ, cố hết sức không nên ở chỗ này nhắc đến văn khác, cũng không cần ở chỗ người khác nhắc đến Căng bảo bối, tự mình tạo ra niềm vui và vui vẻ trong khu vực của mình là đủ rồi a!

Yêu các ngươi.===---0o0o0o0---===*Tán thủ là võ chiến đấu tay không tự do ra đời ở Trung Quốc chú trọng vào các dạng chiến đấu tự do thực tế, đòi hỏi sự thành thạo các kỹ thuật võ thuật Trung Hoa.

Bản thân môn tán thủ lại được phân chia ra 3 dạng: Tán thủ Thể thao: Đòn thế thể thao; Tán thủ Dân sự: Đòn thế dân sự;---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0002: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 2


CHƯƠNG 0002: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 2EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng sắc bén phát hiện suy nghĩ của nó, dùng thần thức trả lời:"Ta là thần tự nhiên cùng sinh với trời đất, vạn vật tự nhiên đều là chịu ta khống chế, năm thành thần lực của ta do thiên địa linh khí cung cấp, bất kỳ thần nào cũng không có quyền cướp đoạt."

Tiểu Yêu: [!!!]Nó không có cách nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tư Căng lấy điện thoại di động ra, mở Weibo.Chỉ dùng mười lăm giây thì hack tài khoản Weibo của báo giải trí, tải ảnh chụp của đạo diễn Trần và phó đạo diễn Lưu lên.Chèn chữ: Khiếp sợ: Hai vị đạo diễn nổi danh vậy mà đêm khuya làm ra việc này...Không đến năm phút, phía dưới Weibo thì nổ nồi rồi.—— d*m* d*m*, đây không phải là đạo diễn Trần và phó đạo diễn Lưu sao?

Này hơn nửa đêm quần áo xốc xếch là ở nơi nào a?—— hai người bọn họ không phải là công khai chống lại phim chuyển thể từ đam mỹ và phim đam mỹ sai?

Kết quả còn làm cái này?

Tâm miệng không nhất trí, để cho người ta buồn nôn.——9494, luật hôn nhân đồng tính đều thông qua mười sáu năm, còn có người buồn nôn như vậy dựa vào cái thứ này kéo sự chú ý đoạt lưu lượng!—— xanh rồi xanh rồi, quá cay mắt rồi, sau này không bao giờ xem phim bọn họ quay rồi!Làm xong những thứ này, Tư Căng mới bỏ lệnh cấm cho Tiểu Yêu.Tiểu Yêu trốn ở trong óc nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động, khiếp sợ mở to hai mắt nhìn:[Đại nhân, điện thoại di động cũng có thể hack tài khoản a?]"Đương nhiên."[Chính là hệ thống chủ bên kia...]Tư Căng: "Ta lúc mới vừa nãy hack tài khoản, tiện đường cũng hack hệ thống chủ của các ngươi rồi."

Hệ thống chủ rơi vào tê liệt, dùng chỉ số thông minh của đám phế vật Thiên giới kia, muốn sửa xong, ít nhất phải đến trên nghìn năm.Chỉ cần ngươi không nói lung tung, hử?Cái...

Cái gì?Cậu ta dùng mười lăm giây, không chỉ có hack tài khoản mã hóa cao cấp của báo giải trí, còn có thể tầm xa hack hệ thống chủ?!Điều này sao có thể?!Tiểu Yêu bị dọa sợ đến hồn bay phách lạc, vội vã liên hệ với hệ thống chủ.[Tích...

Tích...

Tích...][Số liệu hệ thống chủ hỗn loạn, liên kết thất bại, xin ngài thử lại lần sau]Vậy mà là...

Thật sự!Trong nháy mắt Tiểu Yêu như bị sét đánh.Vì đề phòng hệ thống của mình bị hack, nó không thể làm gì khác hơn là nhịn xuống khiếp sợ, điên cuồng gật đầu:[Ừm ừm ừm ừm!

Đại nhân nói cái gì đều đúng][Hệ thống của ta nát lắm rồi, tê liệt hay không cũng vậy, không cần thiết phải hack, cầu xin đại nhân giơ cao đánh khẽ a!]"Ừm, có tự mình hiểu lấy thì tốt."

Tư Căng cười cực kỳ hiền lành.Tiểu Yêu: [Ừm ừm ừm, có có, thừa dịp hệ thống chủ còn không có phát hiện, chúng ta nhanh lên một chút đi hết thế giới này, kiếm điểm thưởng, chờ giá trị tội nghiệt của ngài triệt tiêu hết, chúng ta liền có thể về Thiên giới rồi!]Đang ở lúc Tiểu Yêu trông đợi tương lai tốt đẹp, Tư Căng lại cười ra tiếng.Tiếng cười kia không lớn, nhưng mang chút mỉa mai không để ý:"Cắt giảm giá trị tội nghiệt?

Ngươi nhìn giá trị tội nghiệt của ta một chút xem là bao nhiêu?"

Tiểu Yêu hậu tri hậu giác mở hệ thống ra:Họ tên: Tư CăngSố hiệu tù nhân: 001Các bản sao lưu khác: Tạm thời không cóGiá trị tối nghiệt: 999999999999999999999999999999Tiểu Yêu: [...

Đại, đại nhân, ngài biết làm một nhiệm vụ tối đa có thể thu được bao nhiêu điểm thưởng sao?]"Biết a, tối đa 10 điểm thưởng."

Tư Căng nói rồi đứng lên, gọi một ly rượu với bartender.Tiểu Yêu khóc không ra nước mắt.Xong rồi, nó phải vĩnh viễn kẹt ở ba nghìn vị diện với kí chủ đáng sợ này rồi.Tư Căng cầm lấy ly rượu, bỏ thêm ít đồ bên trong, sau đó, tri kỷ búng ngón tay.Sâu trong thức hải, thân thể người diêm hư ảo của Tiểu Yêu hiện ra một đóa mây đen nhỏ, hoa tuyết bay xuống ào ào.Tiểu Yêu: [...]Tư Căng: "Không cần cảm ơn, ngươi ở bên trong tuyết thương tâm tương đối đúng lúc."

Tiểu Yêu: [...]Tư Căng không có quản nó, mà là bưng ly rượu đi về phía ghế dài một bên.Bên trong con mắt hoa đào xấu xa ngông cuồng, phản chiếu ra một người đàn ông tuấn mỹ tây trang giày da.Rất rõ ràng, Tư Căng cảm thấy rất hứng thú với y.Người đàn ông kia không có nhảy múa cũng không có bạn bè.Chỉ là một người ngồi ở trên ghế dài, im lặng uống rượu.Hoàn cảnh không ăn khớp với ồn ào náo động xung quanh.Sau khi đến gần sau khi Tư Căng mới nhìn rõ dáng dấp của người đàn ông.Tây trang thẳng thớm, da thịt sứ trắng, tóc ngắn như mực.Nhất là kính mắt khung sợi dây xích vàng, càng làm cho ngũ quan tinh xảo nho nhã của y thêm vài phần khí chất mặt người dạ thú.Y hai chân bắt chéo tựa vào trên ghế dài, trong tay không nhanh không chậm lắc lắc một ly đế cao.Chỉ là ngồi ở chỗ kia, để cho người ta không thể rời mắt.Giống như không khí chung quanh đều tràn ngập hormone.Đáy lòng Tư Căng hơi động, cậu quả nhiên không có nhìn lầm người.Cậu đi tới, đặt ly rượu vào trước mặt người đàn ông:"Chú à, một người sao?

Không biết tôi có thể may mắn mời chú uống một ly rượu hay không."

Tiểu Yêu lúc này mới từ trong đống tuyết thò đầu ra, tỉnh tỉnh mê mê:[Đại...

Đại nhân, ngài muốn làm gì?]Tư Căng: "Ta trúng thuốc, tìm người làm thuốc giải a."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0003: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 3


CHƯƠNG 0003: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 3EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Làm...

Làm thuốc giải?Sau khi phản ứng kịp, đường cong người diêm màu đen của Tiểu Yêu lập tức biến thành màu đỏ rồi:[Đại nhân thích...

Loại hình ông chú?

Chú này thoạt nhìn hình như ba mươi tuổi rồi!]"Ừm."

Tư Căng vừa ngoan ngoãn nhìn Lạc Lâm Uyên, vừa dùng thần thức trả lời:"Xinh đẹp trẻ tuổi không có ý nghĩa.

Ngọt ngào mềm mại, nào có kêu lên êm tai như chú tinh anh xã hội, lịch thiệp bại hoại?"

Tiểu Yêu gãi gãi đầu: [Đại nhân, ta nghe không hiểu, ngài có thể nói đơn giản chút sao?]Tư Căng: "Y thoạt nhìn...

Tương đối dễ 'ngủ'."

Tiểu Yêu: [...] thôi được rồi, đại nhân vui vẻ là được rồi, nó không nói lời nào!Lúc này, Lạc Lâm Uyên rốt cuộc hơi ngồi thẳng, lẳng lặng quan sát thiếu niên trước mặt.Rất đơn giản thuần khiết, rất sạch sẽ.Nhất là hai cặp mắt đào hoa lộ ra phong lưu kia, cùng với lúc cười lên, hai răng hổ nhỏ nhọn nhọn kia.Dung hợp hoàn mỹ hai loại khí chất quyến rũ và ngoan ngoãn hoàn toàn khác biệt cùng một chỗ.Phong tình vạn chủng, giống như trời sinh thì biết câu hồn.Dường như chưa từng thấy qua loại người vừa cổ* lại đẹp mắt này, trái tim Lạc Lâm Uyên tim nhịn không được mà bỏ lỡ một nhịp.* cổ 蛊 sâu độcSau phút chốc, cầm lấy ly rượu, ra hiệu với Tư Căng một cái:"Vinh hạnh vô cùng."

Hầu kết gợi cảm khẽ động từ trên xuống.Chỉ chốc lát sau, một ly rượu đã đi xuống bụng.Tư Căng thoả mãn vỗ vỗ tay:"Tửu lượng của chú thật tốt, lần đầu tiên tới chỗ này sao?"

"Ừm."

Lạc Lâm Uyên bỏ xuống ly rượu, hỏi:"Em thì sao?"

Tư Căng to gan quan sát người đàn ông trước mặt, cuối cùng, tiếp xúc con ngươi màu nâu nhạt của đối phương.Một tay chống đầu, chu mỏ, lộ ra chút tủi thân khó tả:"Tôi cũng là lần đầu tiên tới, bị người lừa tới, còn bị người bỏ thuốc nữa."

"Vậy cảnh ngộ của chúng ta thật đúng là tương tự."

Lạc Lâm Uyên gõ gõ ly không trên bàn, có ẩn ý:"Tôi cũng là ở chỗ này chờ bạn, chẳng qua thật bất hạnh, tôi hình như, cũng bị bỏ thuốc rồi."

"A?

Phải không?

Vậy thật sự tiếc nuối, tôi đi mua chút thuốc giải cho chú nhá."

Ý cười nơi khóe miệng Tư Căng lớn một chút, mới vừa đứng lên, thì bị bàn tay to của Lạc Lâm Uyên kéo, ngã ngồi trở về trên ghế sa lon bên cạnh tên đàn ông già.Thanh âm gợi cảm mê hoặc vang lên trên đỉnh đầu, trong nghiền ngẫm lộ ra chút uy hiếp."

Một người đàn ông lớn mua thuốc giải, không cần mặt mũi sao?"

Tư Căng biết kế hoạch thực hiện được rồi.Cậu không an phận cọ cọ ở trong lòng Lạc Lâm Uyên.Con mắt hoa đào lóe lên, chân thành tình cảm nồng nàn.Đơn thuần tới cực điểm.Cám dỗ đến cực hạn.Thiếu niên nhẹ giọng mở miệng:"Chú à, tôi đây không phải là lo lắng cho chú sao?

Hai người đàn ông lớn đi mua thuốc giải, càng mất mặt a."

"Có lẽ, chúng ta có thể không mua thuốc giải."

Lạc Lâm Uyên bỗng nhiên cúi đầu, tựa vào bên tai Tư Căng.Thanh âm trầm thấp từ tính gần trong gang tấc, điên cuồng gõ đại não:"Đi phòng riêng, tôi làm thuốc giải cho em."

Đáy lòng Tư Căng một trận tê nhức, khẽ hít một hơi, "Đều nghe chú."

Vừa dứt lời, hai người thì "nâng" nhau dậy, một đường đi vào rồi đụng phải một cửa phòng riêng trống không.Vừa đóng cửa, Lạc Lâm Uyên thì không thể chờ đợi được ấn Tư Căng vào trên tường, nụ hôn rực cháy lập tức rơi xuống.Tư Căng cũng không cam lòng rơi lại phía sau, trở tay một tay đè Lạc Lâm Uyên lại.Nhiệt độ không khí trong căn phòng cấp tốc kéo lên.Lúc đến bên giường, Tư Căng dùng một chút thần lực khóa Tiểu Yêu che mắt nhìn lén vào phòng tối nhỏ.Theo sau, một tay vứt Lạc Lâm Uyên xuống, dịu dàng lại hưng phấn:"Chú là người bạn trai đầu tiên của tôi."

Lạc Lâm Uyên mắt không chớp nhìn cậu, con ngươi màu sáng lấp lánh, cực kỳ giống hồ ly đi săn trong đêm tối:"Em cũng là người đầu tiên của tôi."

Tư Căng nghe vậy, ý cười nơi đáy mắt lại sâu hơn.Cậu cúi người, chống ở trên người Lạc Lâm Uyên:"Ngài trước thì không có nói chuyện yêu đương sao?"

Lạc Lâm Uyên trịnh trọng trả lời:"Tôi có bệnh ưa sạch sẽ, chướng mắt người bình thường, vẫn luôn đang chờ một người, người có thể để cho tim tôi đập."

Y thừa nhận, ánh mắt đầu tiên y nhìn thấy Tư Căng, thì có loại rung động không hiểu.Người này, giống như giấu ở chỗ sâu ký ức của y trong rất nhiều năm.Chỉ chờ một khi gặp mặt, khiến y vừa gặp đã yêu, để cho y cảm thấy, vì cậu phá lệ một lần cũng không phải là không thể được.Đối mặt với tầm mắt đặc biệt nghiêm túc của đối phương, trái tim Tư Căng cũng không nhịn được đập nhanh.Động tâm lâu ngày không gặp, năm trăm năm chưa từng có qua.Này để cho Tư Căng lại thêm một chút thương tiếc với người trước mặt.Cậu cúi đầu khẽ mổ một cái trên khóe miệng Lạc Lâm Uyên, điều chỉnh thanh âm vừa nhẹ vừa mềm:"Yên tâm, tôi sẽ ôn nhu."

Dứt lời, liền khẽ hôn xuống.Phút chốc sau khi, Tư Căng khiếp sợ phát hiện vị trí của bọn họ đổi chỗ rồi.Lạc Lâm Uyên đè cậu xuống, ném kính mắt đi, mắt hồ ly khẽ nhếch lộ ra chút gian xảo."

Nhưng tôi cảm thấy, vị trí này mới tính là thích hợp."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0004: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 4


CHƯƠNG 0004: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 4EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng:!!!Cậu thử đẩy người đàn ông ra.Từ trên giường ngồi dậy, tiếc nuối nói:"Chú à, chúng ta đụng số hôm nay tới đây thôi, tôi đi tìm người khác."

"Chờ một chút, em muốn đi chỗ nào?"

Thanh âm Lạc Lâm Uyên vang lên, mang chút tức giận không dễ phát hiện.Trêu chọc y, còn muốn đi tìm người khác?Tư Căng quay đầu, không phụ trách nhún nhún vai:"Chú à, tôi thật sự rất thích chú, thế nhưng, chúng ta đụng số rồi, chúng ta không thể làm thuốc giải cho đối phương, tự nhiên phải tách ra, lẽ nào chú còn muốn ép buộc người khác phát sinh quan hệ?"

Lạc Lâm Uyên cười cười:"Tôi không có ý tứ ép buộc em, ý tứ của tôi là nói, tôi quen biết một số không rất tốt, em không cần tự mình đi tìm, tôi giới thiệu cho em."

"Thật vậy chăng?"

Tư Căng quay đầu, tiếp xúc ánh mắt của y.Hình như muốn từ trong cặp mắt kia nhìn ra vài phần thật tình.Thế nhưng, hồ ly trời sinh gian xảo, thật tình đều giấu rất sâu.Lạc Lâm Uyên mặt không đỏ tim không đập mạnh nói dối:"Thật sự, tôi mới vừa nãy đã gọi điện thoại kêu cậu ta đến, ở bên ngoài uống rượu cũng là vì chờ người, em ngồi xuống làm bạn với tôi uống hai ly, chúng ta vừa uống vừa chờ người, người tới rồi giao cho em, thế nào?"

"...

Tốt đi."

Đối phương đều nói đến mức này rồi, Tư Căng không thể làm gì khác hơn là nửa tin nửa ngờ ngồi xuống.Lạc Lâm Uyên tuyên bố bản thân mình biết pha chế cocktail, thì liên tục pha chế mấy ly đồ uống vị Vodka.Lúc Tư Căng uống ba chai đồ uống, sau đó, đầu thì bắt đầu choáng váng.Cậu lúc đầu thì tửu lượng yếu, huống chi là với loại rượu mạnh như vậy.Tư Căng phát giác không đúng, liền tay ngừng uống rượu, không kiên nhẫn hỏi:"Người kia làm sao còn chưa tới?"

Lạc Lâm Uyên cười khẽ:"Xa cuối chân trời, gần ngay trước mắt."

Tư Căng: "???"

Thế nhưng, còn không có phản ứng kịp, thì bị Lạc Lâm Uyên ôm ngang lên.Tư Căng 186, cho tới bây giờ chưa từng có bị người ôm qua như thế.Cậu theo bản năng muốn tránh thoát, ai dè, mới vừa giãy vài cái thì bị một lần nữa đặt vào trên giường lớn king size.Lạc Lâm Uyên ôn nhu của nâng mặt thiếu niên lên, từ hôn bắt đầu, dẫn Tư Căng từng bước một trầm luân......Không biết qua bao lâu, Tư Căng rốt cuộc ý thức mơ hồ rồi, ngủ say sau khi rơi vào mệt mỏi.Thẳng đến tám giờ ngày thứ hai, Tư Căng mới hỗn loạn tỉnh lại.Cậu thử cử động, nhưng lại làm kéo căng phần thắt lưng đang đau nhức.Đau thắt lưng, chân đau, kia kìa đều đau.Cậu đỡ giường ngồi dậy, nhìn vết tích xanh đỏ đan xen trên người bản thân mình, một vài đoạn ngắn đêm qua say rượu bay lên."

D*!"

Tư Căng bị ép chửi thề:"Hồ ly kia, quá xảo quyệt rồi!"

Cậu vội vã kiểm tra khắp người một chút, phát hiện trên người nhẹ nhàng khoan khoái sạch sẽ, rất rõ ràng đã được rửa sạch rồi.Cậu cầm điện thoại di động lên, muốn xem xem thời gian cụ thể.Lại phát hiện một tin nhắn ngắn chưa đọc ——Hôm qua em ngủ thiếp đi, tôi liền lấy vân tay em mở khóa, lưu số điện thoại di động của mình.

Căng Căng, tôi tên Lạc Lâm Uyên, tối hôm qua công ty tạm thời có việc cho nên đi trước, gọi cháo và canh giải rượu cho em, nhớ uống.Mới vừa xem xong tin nhắn ngắn, cánh cửa phòng riêng thì vang lên.Người phục vụ quán bar đẩy xe đẩy nhỏ đi tới, đặt một chén cháo và một chén canh giải rượu ở đầu giường Tư Căng:"Thưa ngài chào ngài, đây là ngài Lạc gọi cho ngài.

Ngài Lạc còn tặng cậu một bó hoa, dùng tới bày tỏ áy náy đi không từ giã của ngài ấy."

Nói, thì đặt một bó 99 hoa hồng lớn ở trên giường Tư Căng.Sau đó, rời khỏi.Cháo trắng, hoa hồng, việc sau khi người đàn ông biến mất.Nhìn một cái, cậu giống như thiếu nữ ngu ngốc tình một đêm với chủ tịch bá đạo bao nhiêu?!Tư Căng nhịn đau, một chân đạp hoa hồng xuống giường, mở điện thoại di động ra, quả quyết kéo đen Lạc Lâm Uyên.Tội phạm cưỡng dâm đáng ghê tởm, muốn chờ tôi liên hệ chú hả?

Kiếp sau đi!Lần sau gặp mặt, không giết chết chú, tôi liền theo họ cả chú!Kéo đen người, Tư Căng cầm lấy canh giải rượu trên bàn uống ừng ực, bị hương vị gừng trong đó làm cho đầu đau nhức.Cậu tựa vào trên giường nghỉ ngơi ba phút, cảm giác hôn mê bị đè xuống không ít.Vì vậy, cởi ra cấm chế kêu Tiểu Yêu:"Hệ thống, ngươi có công năng nào đặc biệt sao?"[Đặc biệt, công năng?]"Hệ thống của cục hệ thống các ngươi không phải đều có thiết lập công năng sao?

Ví dụ như phá sản, công lược..."

Tiểu Yêu cúi đầu xuống: [Thật xin lỗi đại nhân, ta quá yếu, không có EQ cũng không có tiền, ta chỉ biết che đậy cảm giác đau, ta...]"Ngươi nói cái gì?"

Tư Căng ngay lập tức hào hứng: "Che đậy cảm giác đau?"[Dạ.] Tiểu Yêu mất mát gật đầu."

Này tốt."

Tư Căng lập tức nói: "Che cảm giác đau trên người ta, hôm nay phải đi đoàn phim chấm dứt hợp đồng."

Thì ra nó còn có ích!Tiểu Yêu ngay lập tức hưng phấn lên, trong nháy mắt che xong cảm giác đau trên người Tư Căng.[Đại nhân đại nhân, chúng ta mau đi đi, hôm qua hai đạo diễn kia bị ngài chỉnh thảm, bọn họ tuyên bố muốn đuổi việc ngài đổi nam chủ làm lại từ đầu!]Tư Căng đứng lên, vốn sợ quần áo nhiều nếp nhăn không thể mặc, ai dè quần áo kia được ủi nóng hoàn chỉnh, chỉnh tề thì treo ở trên giá mắc áo.Cậu nhịn không được dưới đáy lòng oán giận một câu:Lạc Lâm Uyên, thật đúng là vợ hiền mẹ đảm.Tư Căng thay xong quần áo ra ngoài, lại hỏi khách sạn muốn một cái khẩu trang, trực tiếp đón xe đến đoàn phim.Bên trong đoàn phim, đạo diễn Trần và phó đạo diễn Lưu đã trở về rồi.Bọn họ ngồi ở trong phòng làm việc, khoảnh khắc nhìn thấy người tới, sắc mặt vốn thì lúng túng lập tức đen thành đáy nồi.Đạo diễn Trần nghiến răng nghiến lợi, vừa nhìn thấy Tư Căng, thì ném một phần hợp đồng tới trước mặt cậu.Ngửa đầu cao dùng một tư thế vương giả, yếu ớt mở miệng.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0005: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 5


CHƯƠNG 0005: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 5EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
"Bạch Tư Căng, bọn tôi cho rằng cậu căn bản cũng không có tố chất cơ bản của một diễn viên, bây giờ đưa ra kết thúc hợp đồng, nam chính bộ phim này đổi người rồi!"

Đạo diễn Trần tràn đầy tự tin dựa vào ghế —— Bộ phim này chính là dùng tiểu thuyết hạng nhất bảng xếp hạng ngôn tình năm nay cải biên, có nền tảng người hâm mộ khổng lồ, quay ra nhất định bùng nổ.Trong nước rất nhiều diễn viên đều tranh giành vỡ đầu muốn diễn nam chính, người đại diện của Bạch Tư Căng chính là không tiếc dùng tất cả tài nguyên trong tay mới đổi được danh ngạch nam chính này.Lúc này kết thúc hợp đồng, Bạch Tư Căng thì chờ khóc đi!Một tiểu thiếu gia không có Nhà họ Bạch ủng hộ, ở trước mặt ông ta, tính là cái p* gì!*rắm 屁 (pì)Tư Căng hai bước về phía trước, cầm lấy hợp đồng trên bàn nhìn hai lượt, bỏ xuống bình tĩnh mở miệng:"Tốt a, dựa theo ký hợp đồng lúc đó, các ông cần trả tôi 4600 vạn trái hợp đồng."

Đạo diễn Trần ngẩn ra, giận đến mặt đều tái rồi, vỗ bàn một cái bỗng nhiên đứng lên:"Bạch Tư Căng, cậu có lầm hay không?!

Là cậu trước tiên vi phạm hợp đồng, lan truyền vụ tai tiếng của tôi và phó đạo diễn Lưu, cậu còn nghĩ muốn bồi thường?!"

"Có chứng cứ sao?"

Tư Căng ưu nhã cười cười:"Bên trong phòng riêng của quán bar không có camera, tin tức của các ông là báo giải trí phát tán, từ đầu tới đuôi không có nửa đồng cắc bạc quan hệ với tôi."

Đạo diễn Trần từ từ nắm chặt tay lên bàn, tạo ra tiếng kêu lách cách vang dội:"Bạch Tư Căng, cậu đây là đang chui kẽ hở pháp luật!"

Tư Căng vô tội nháy mắt mấy cái: "Đạo diễn Trần, nói chuyện phải nói chứng cứ, bằng không thì, tôi còn có thể kiện ông tội phỉ báng."

"Cậu..."

"Hai vị có phải xem thường tôi rồi hay không?"

Tư Căng lại một lần nữa cắt đứt lời ông:"Tôi tuy rằng không còn ủng hộ của nhà họ Bạch, nhưng tích góp diễn kịch mấy năm nay lúc nào cũng có, tôi không tin có tiền tìm không được luật sư giỏi.

Đạo diễn Trần, sợ rằng đến lúc đó ông phải bồi thường, thì không chỉ 4600 vạn này."

Mỗi chữ mỗi câu của Tư Căng, trật tự rõ ràng, đạo diễn Trần nghe đến trái tim nhịn không được treo lên.Ông ta không thể tin tưởng quan sát thiếu niên trước mặt.Đây là Bạch Tư Căng đơn thuần dễ gạt, chỉ có thần kinh làm việc kia sao?Từ hôm qua bắt đầu, hành vi của cậu ta thì vừa to gan lại điên cuồng, đánh người không còn sức đánh trả chút nào!Thấy đạo diễn Trần thật lâu không nói lời nào, Tư Căng lại cầm lấy hợp đồng trên bàn:"Các ông tùy ý đuổi việc tôi, còn tự mình khấu trừ tiền bồi thường của tôi, chờ giấy gọi của tòa án đi."

Nói xong, thì xoay người, cất bước ra ngoài.Đạo diễn Trần luống cuống!Phần hợp đồng kia lấy ra thì sẽ là chứng cứ, bọn họ không chỉ có danh tiếng thúi còn phải bồi thường nhiều tiền hơn!Phó đạo diễn Lưu cũng ý thức được tính nghiêm trọng của tình thế, vội vã đi tới trước mặt Tư Căng, cười hì hì ngăn cản cậu:"Tư Căng, chuyện gì cũng từ từ, đừng động một chút là lên tòa án a.

Việc đổi nam chính này chúng ta có thể lại thương lượng, hơn nữa cậu xem, cậu đều diễn một nửa rồi, tôi và đạo diễn Trần cũng rất luyến tiếc cậu..."

"Ha."

Nhìn hai người lật lọng so với lật sách còn nhanh hơn, Tư Căng không khỏi khẽ cười ra tiếng.Tiếng cười thanh u, lộ ra chút mỉa mai và điên cuồng, làm cho người nghe sợ run lên.Tư Căng rũ mắt xuống, bên trong cặp mắt đào hoa khẽ nhếch tràn đầy độc ác:"Phó đạo diễn Lưu, các ông mới vừa nãy không phải là nói như thế a, đây là dự định để tôi đi so?"

Phó đạo diễn Lưu nghe ra ý tứ hàm xúc châm chọc trong lời nói, nhưng bất đắc dĩ nhược điểm rơi ở trong tay người khác, chỉ có thể khúm núm tiếp tục cầu xin:"Vâng, để cậu đi.

Tư Căng, chúng ta dù sao làm việc chung lâu như thế, bọn tôi thì tha thứ cậu, sau này..."

"Chính là, các ông bỏ qua cho tôi, tôi thì sẽ bỏ qua cho các ông đâu?"

Tư Căng lắc lắc hợp đồng kết thúc hợp đồng trong tay:"Con người của tôi không có yêu thích khác, thì thích trừng mắt tất báo, còn phải báo gấp trăm lần nghìn lần, cho nên a, các ông vẫn là chờ giấy gọi của tòa án đi."

Đạo diễn Trần sắp bị ép điên rồi:"Bạch Tư Căng!

Cậu rốt cuộc muốn thế nào?

Lẽ nào muốn để cho hai người bọn tôi đạo diễn lớn hạng A quỳ xuống cầu xin cậu sao?!"

Phó đạo diễn Lưu vội vã hoà giải:"Lão Trần, nói cái gì vậy chứ?

Tư Căng lương thiện như thế, làm sao sẽ..."

"Có thể."

Tư Căng cắt đứt lời của phó đạo diễn Lưu, xoay người đứng ngay ngắn:"Các ông quỳ xuống cầu xin tôi, tôi thì không kháng án rồi.

Quỳ xuống, hoặc thân bại danh liệt, chính các ông chọn."

Đạo diễn Trần và phó đạo diễn Lưu sửng sốt, sắc mặt càng khó coi rồi.Bạch Tư Căng này, là ý định muốn chơi chết bọn họ!"

Đạo diễn Trần, ông hôm qua không phải là gọi điện thoại với người đại diện của tôi, để cho tôi tới làm nam chính mới sao?

Tôi tới thử vai."

Bỗng nhiên, một tên mặt trắng đẩy cửa mà vào, đánh vỡ bầu không khí giằng co.Tư Căng quay đầu, quan sát người tới.Chiều cao đại khái 175, dáng người hơi gầy, da thiên trắng, ngũ quan không tính tinh xảo, nhưng tổ hợp đến cùng một chỗ sẽ cho người ta một loại cảm giác rất thoải mái.Đây không phải là đối thủ của nguyên chủ, Tô Minh Triết sao?Tiểu Yêu ở trong đầu nhỏ giọng nhắc nhở:[Đại nhân, Tô Minh Triết một tháng trước thành đôi với anh trai của nguyên chủ rồi, anh trai nguyên chủ cầm tiền mua cho hắn thật nhiều tài nguyên, cho nên, danh khí bây giờ của hắn vượt xa nguyên chủ rồi!][Hôm qua đạo diễn Trần và phó đạo diễn Lưu trở về, thì gọi điện thoại cho Tô Minh Triết, để cho hắn tới làm nam chính mới.]Tư Căng ở trong lòng cười nhạt: "Vậy ý của ngươi chính là nói, hai đạo diễn này ở chỗ này giả vờ kinh sợ chính là vì ổn định ta, sợ ta kiện bọn họ mất trắng tài sản.

Trên thực tế, bọn họ sớm thì tìm xong nha khác rồi?"[Trên lý thuyết, là như vậy.] Tiểu Yêu run lẩy bẩy, vội vã chắp hai tay trước ngực xin lỗi:[Đại nhân thật xin lỗi, là ta báo cáo thông tin trễ!

Ngài đừng tức giận, nếu không thì, ta...

Ta mua?

Cho ngài?]Nó nhớ kỹ trong tài liệu nói, Tư Căng thích ăn kẹo."

Không tệ, rất có giác ngộ."

Tư Căng rất dễ thương lượng: "Ta muốn kẹo que vị dâu tây."[Được được đại nhân, ngài trước tiên ngược ngược cặn bã giải sầu, ta đây thì đi trung tâm mua sắm mua ~]Cảm thụ được Tiểu Yêu từ trong óc biến mất, Tư Căng mới một lần nữa nhìn về phía Tô Minh Triết.Cậu lễ phép nâng tay lên:"Đã lâu không gặp."

Tô Minh Triết căn bản không có nhìn tay cậu vươn ra, mở mắt lạnh lùng nói:"Không biết loại diễn viên bị đạo diễn ghét bỏ này còn lưu lại đoàn phim làm gì?

Cho rằng khóc một trận thì có thể một lần nữa làm nam chính?

Ý nghĩ kỳ lạ."

Tư Căng thu tay về.Vừa thấy Tư Căng thất bại, đạo diễn Trần lúc này vui mừng nở hoa.Ông ta lập tức nịnh nọt đi tới bên cạnh Tô Minh Triết, cúi đầu khom lưng hầu hạ:"Ôi chao, Minh Triết, cậu tới rồi thì cần phải thử vai sao?

Tôi đây không phải là gặp được chút vấn đề, đuổi việc Bạch Tư Căng phải bồi thường 4600 vạn, tôi không bỏ được, ở chỗ này thương lượng với cậu ta đấy."

"Thương lượng cái gì?"

Tô Minh Triết khinh thường liếc một cái Tư Căng:"Bạch thiếu, sau khi bị đuổi ra nhà họ Bạch, cậu thật sự là càng ngày càng không phóng khoáng rồi."

Nói, thì từ trong túi xách lấy ra một tấm thẻ:"Trong này có 5000 vạn, không có mật khẩu, cầm đi, đừng ở lại làm xấu mặt đoàn phim."

Tư Căng từ trong tay hắn rút thẻ ra, lễ phép mỉm cười:"Cảm ơn anh, chị dâu hai."

Tô Minh Triết Tô Minh Triết khựng lại một chút, sắc mặt ngay lập tức đen rồi:"Bạch Tư Căng, cậu kêu bậy cái gì?"

"Lẽ nào tôi gọi sai?"

Tư Căng không e dè:"Anh bây giờ cùng một chỗ với anh trai tôi, thế nhưng anh trai tôi đã cưới bà xã có con rồi, anh chính là vợ bé, không gọi chị dâu hai gọi cái gì?"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0006: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 6


CHƯƠNG 0006: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 6EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Việc không thể gặp ánh sáng nhất bị Tư Căng gọi ra trần trụi như thế, Tô Minh Triết giận đến cả người trực tiếp phát run.Hắn thẹn quá hoá giận, nâng quyền đập về phía Tư Căng.Không biết làm sao, tay vừa tới giữa không trung thì bị Tư Căng gắt gao nắm chặt.Tô Minh Triết ngẩn ra, tay kia nhanh chóng ra quân.Bất đắc dĩ, lại bị Tư Căng nắm lấy.Tay Tư Căng từ trên xuống dưới ra sức, chỉ chốc lát sau, trên cổ tay Tô Minh Triết thì xuất hiện hai luồng vết đỏ."

Bạch Tư Căng, bỏ ra!

Cậu làm đau tôi!"

"Tôi nói chuyện cậu không nghe được sao?

Bỏ ra!"

Không có giãy giụa mấy cái, vành mắt Tô Minh Triết thì đỏ.Dáng vẻ kia, không duyên cớ chọc người trìu mến.Trách không được anh trai bại hoại kia của nguyên chủ sẽ động tâm.Chính là, Tư Căng không động tâm, vả lại thích bắt nạt nhỏ yếu.Thẳng đến Tô Minh Triết đau chịu không nổi, chảy ra hai giọt nước mắt, cậu mới khó khăn lắm mới buông tay.Sau khi buông ra, còn tiện đường vì Tô Minh Triết sửa sang lại tây trang lộn xộn.Tô Minh Triết muốn tránh, bất đắc dĩ sức lực của Tư Căng quá lớn, hắn căn bản không thể nào đánh trả.Tư Căng bắt nạt người đến nghiện, bên trong con mắt hoa đào xinh đẹp chứa vài phần nghiền ngẫm, vừa sửa sang lại, vừa nói:"Minh Triết, anh nhìn anh xem, lớn lên cũng không tệ, tại sao thì ưng ý ca tôi chứ?

Anh mưu cầu gì ở gã?

Mưu cầu gã không cưới anh, mưu cầu gã có đứa nhỏ, hay là mưu cầu gã kỹ thuật kém a?

Nếu như ngươi mưu cầu một hạng mục cuối cùng mà nói, không bằng thử với tôi xem sao?

Tôi trẻ tuổi cường tráng, bảo đảm vứt Bạch Tư Trầm cách xa vạn dặm."

Thanh âm của Tư Căng vô cùng đầy từ tính.So với Tô Minh Triết cao hơn cả mười cm rất có cảm giác áp bách.Tô Minh Triết nghe nghe, lỗ tai thì không tự chủ đỏ.Phút chốc sau, lại hậu tri hậu giác phản ứng kịp, Tư Căng đang nhục nhã hắn.Tô Minh Triết thẹn quá hoá giận, dùng sức lực hung hăng đẩy Tư Căng ra:"Cậu nói bậy cái gì chứ?!"

"Hahaha, chị dâu hai đừng tức giận."

Tư Căng biết nghe lời phải buông lỏng tay:"Tôi chỉ là muốn nhắc nhở anh, anh trai tôi người kia rất keo kiệt, gã sẽ cho anh tiền, thế nhưng không nhất định sẽ làm cho anh tiêu.

Anh ngay lập tức cho tôi năm nghìn vạn, gã có thể sẽ lột da sống anh.

Được rồi, tiền bồi thường tôi cầm được rồi, cáo từ."

Nói xong, cố ý hất hất chi phiếu trong tay với Tô Minh Triết, xoay người ra cửa.Sau khi Tư Căng đi, Tô Minh Triết chìm đắm ở trong lời nói của cậu, thật lâu không phản ứng kịp.Bạch Tư Trầm thật sự giống như Bạch Tư Căng nói vậy, sẽ lột da sống hắn sao?Suy nghĩ kỹ một chút, tính tình của Bạch Tư Trầm đúng là không tốt lắm, động một chút là nổi giận, rống to kêu gào.Hơn nữa gã nam nữ đều ăn, tình nhân bên cạnh đổi một người lại một người, hắn lại làm sao bảo đảm, Bạch Tư Trầm sẽ không trách hắn ném năm nghìn vạn?Tô Minh Triết càng nghĩ càng hoảng sợ, cuối cùng dứt khoát một tay kéo đạo diễn Trần lại, vành mắt đỏ bừng, gần như điên dại:"Đạo diễn Trần, năm nghìn vạn kia tiền lương của ta tôi không thể không có tin tức, ông giao tiền trái với điều ước cho tôi, tiền lương của tôi ông cũng sớm trả trước cho tôi, bằng không thì, nam chính này tôi cũng không diễn!"

Đạo diễn Trần lúc đầu còn dựa vào Tô Minh Triết có thể giúp ông ta ức hiếp Bạch Tư Căng thật tốt.Ai dè Tô Minh Triết này còn không bằng mình.Đổi thành trước đây, ông ta đã sớm đẩy Tô Minh Triết ra.Thế nhưng ông ta bây giờ danh tiếng không tốt, diễn viên cũng khó tìm, không thể làm gì khác hơn là đáp ứng yêu cầu trả trước tiền lương của Tô Minh Triết.Tô Minh Triết lúc này mới thở một hơi dài nhẹ nhõm, kiệt sức ngồi trở lại trên ghế....Tư Căng ra cửa, ở bãi đỗ xe đoàn phim tìm được Bingley nguyên chủ lái, trực tiếp lái đi, đi biệt thự nguyên chủ mướn ở vùng ngoại ô.Tiểu Yêu lúc này mới kéo một bao tải to khó khăn đi trở về.Vừa về tới thức hải, nó lập tức mở không gian truyền tống, một bao tải kẹo to kia truyền tống đến trên ghế phụ lái bên cạnh Tư Căng.Sau đó, thở hồng hộc đáp lời:[Đại nhân, toàn bộ là vị dâu tây, ngài hài lòng không?]Tư Căng bớt thời giờ nhìn thoáng qua kẹo que bên cạnh, ánh mắt không tự chủ sáng lên:"Làm không tệ, ngươi còn rất hiểu chuyện."

Có thể che đậy cảm giác đau, còn biết mua kẹo.Tiểu Yêu được khen, lòng tràn đầy kiêu ngạo chống nạnh:[Đại nhân, ta sẽ tiếp tục cố gắng nha!]Chỉ cần làm cho đại nhân vui vẻ, hệ thống của nó thì sẽ không bị hack.Nó sẽ cố gắng!Ra khu vực trong thành.Tư Căng chỉnh xe đến hình thức lái tự động.Gỡ một cây kẹo que bỏ vào trong miệng, ánh mắt tức khắc sáng lên như sao.Ừm ~~~Năm trăm năm không có ăn được kẹo rồi, thật không tệ.Thiếu niên tựa vào ghế lái, nhắm hai mắt.Mặt trời chiều phân tán xuyên thấu qua cửa sổ xe rơi ở trên người cậu, giống như bỏ thêm một đạo kính lọc ánh sáng nhu hòa, để cho cả người cậu đều trở nên ôn nhu.Gió đêm thổi bay, khẽ cuốn tóc ngắn của cậu.Bởi vì ngậm kẹo que, mờ mờ ảo ảo có thể nhìn thấy hai răng hổ nhỏ đáng yêu.Giống như mèo, lười biếng, cao quý.Xinh đẹp giống như một bức họa.Tiểu Yêu sâu trong thức hải bị bộ dáng này của Tư Căng mê hoặc, cả người nổi lên bong bóng hồng phấn.[A ~ đại nhân cũng rất đáng yêu nha ~]Xe rất nhanh thì chạy đến biệt thự vùng ngoại ô.Tư Căng xuống xe, sau khi dọn kẹo vào phòng khách, liền đi lên lầu.Biệt thự này là sau khi nguyên chủ quyết liệt với trong nhà, cùng nhau thuê với bạn trai Kiều Sương.Nói là cùng nhau thuê, kỳ thực đều là nguyên chủ ra tiền.Nguyên chủ đóng phim thường xuyên không trở về nhà, Kiều Sương thì nhân cơ hội mang phụ nữ về nhà, hàng đêm sênh ca.Bên trong nội dung vở kịch ban đầu, nguyên chủ đến chết đều không biết, Kiều Sương kỳ thực cũng không thích đàn ông.Hắn vừa dùng lời nói dối kết hôn lừa nguyên chủ, vừa cầm của nguyên chủ ở bên ngoài nuôi gái.Này cũng có thể giải thích tại sao ở chung đã nhiều năm, Kiều Sương vẫn luôn không có chạm qua nguyên chủ.Bởi vì hắn với người đàn ông, không hạ thủ được!Tư Căng mới vừa đi tới cửa phòng ngủ, thì nghe bên trong một mảnh kiều diễm.Một đạo giọng nữ mảnh mai truyền vào màng tai:"Anh thật là xấu, nhẹ một chút á ~ "Ầm!Tư Căng không chút khách khí đạp cánh cửa ra!===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0007: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 7


CHƯƠNG 0007: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 7EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Hai người bên trong giật mình, lập tức quay đầu nhìn về phía ngoài cửa.Trong nháy mắt nhìn thấy Tư Căng, Kiều Sương lập tức sợ.Vẻ mặt hoảng loạn nhìn hướng người tới."

Căng Căng, em làm sao trở về rồi?

Không phải là nói nửa tháng này phải chạy show, không về được sao?"

Tư Căng cười nhạo:"Cho nên, anh không chút kiêng kỵ không chút kiêng kỵ ở bên trong phòng tôi làm chuyện này?"

Trái tim Kiều Sương nhấc lên đến cổ họng.Hắn là từ bên trong vùng núi hẻo lánh đi ra, đại học bởi vì rớt môn quá nhiều bị ép buộc đuổi học, ngay cả phần công việc cũng tìm không ra, thì dựa vào Tư Căng nuôi.Thật vất vả dỗ Tư Căng vì hắn cắt đứt với nhà họ Bạch, hắn cũng không thể thì buông tha như thế.Kiều Sương kéo Tư Căng, nước mắt lưng tròng giả vờ đáng thương:"Căng Căng, em phải nghe anh giải thích, là cô ta trước tiên rù quến anh, trong lòng anh người yêu vẫn luôn đều là em!

Còn không phải là bởi vì em thường xuyên không trở về nhà, anh một người trông coi nhà lớn như thế, rất cô đơn mới...

Căng Căng, anh xin thề, anh sau này không bao giờ mê muội, em tha thứ anh một lần, thì lần này, có được hay không?"

Lời nói nói xong, Kiều Sương nâng con ngươi, nghiêm túc nhìn ánh mắt của Tư Căng.Hắn biết, Bạch Tư Căng yêu hắn tận xương, rời khỏi hắn căn bản cũng không có thể sống.Chỉ cần hắn làm ra vẻ đáng thương, lại oán giận mình hai câu là bởi vì không chiếm được làm bạn mới làm như thế.Bạch Tư Căng nhất định sẽ giống như người ngu ngốc vậy tha thứ hắn, đồng thời còn phải nghĩ lại chính cậu ta.Kiều Sương rất có lòng tin với điểm ấy.Không có chút bản lĩnh, hắn có thể lừa "Mối tình đầu quốc dân" Khăng khăng một mực đến với hắn nhiều năm như thế?Thì ở lúc Kiều Sương chờ mong Tư Căng hối hận, Tư Căng lại tích luỹ sức mạnh, một chân đá vào ngực hắn.Thân thể của Kiều Sương bỗng nhiên văng ra, đập bể cửa sổ trong phòng ngủ.Rầm ——Miểng thủy tinh toàn bộ rớt xuống, đâm hắn cả người là vết thương.Hắn có chút không hiểu, khó khăn đứng lên nhìn về phía Tư Căng:"Căng Căng, em xảy ra chuyện gì?

Em không nhận ra anh sao?

Anh là Kiều Sương a, bạn trai em!"

"Cút ra khỏi nhà tôi."

Tư Căng không chút khách khí đi lên trước, lạnh lùng ra lệnh.Kiều Sương khó khăn từ dưới đất bò dậy.Lau đi máu bầm khóe miệng.Nhịn đau tiếp tục ton hót:"Căng Căng, em chịu kích thích gì?

Có phải bên ngoài có người bắt nạt em hay không?

Tới, ông xã ôm một cái."

Mắt thấy Kiều Sương đi hướng bên cạnh cậu, Tư Căng không chút khách khí, lại là một chân:"Tôi không thích anh nữa rồi, muốn chia tay, lăn!"

Nghe được tin tức này, Kiều Sương sắc mặt ngụy trang hoàn hảo rốt cuộc xuất hiện vết nứt.Hắn ho khan ra hai ngụm máu, căm hờn nhìn chằm chằm Tư Căng:"Em muốn chia tay với anh?

Bạch Tư Căng, em đừng quên!

Là người nào lúc đó khóc lóc muốn cùng một chỗ với anh!

Em vì anh còn rời khỏi nhà họ Bạch, bây giờ nhà họ Bạch đều không tiếp thu em rồi, em đá anh thì còn lại cái gì?

Em chỉ còn anh thôi!"

Hắn nhiều lần nhấn mạnh cái giá Tư Căng vì hắn bỏ ra, cố gắng khống chế suy nghĩ của thiếu niên.Tư Căng cười khẽ.Nguyên chủ chính là như vậy, vẫn luôn tin tưởng Kiều Sương, bị hắn lừa đến cho rằng bản thân mình ngoại trừ Kiều Sương cái gì đều không còn, cho nên ở sau khi biết Kiều Sương ngoại tình không thể đứng dậy sau cú ngã.Cậu hoạt động cổ tay một chút, từng bước một tới gần Kiều Sương, vừa đi vừa nói:"Tôi cắt đứt với nhà họ Bạch, và tôi không nguyện ý nuôi một tên vô dụng, là hai chuyện khác nhau."

Nói rồi, liền đi tới bên cạnh Kiều Sương bị liệt nửa người, đưa tay, xách cổ áo sau hắn lên giống như xách gà con:"Tôi một tập phim truyền hình thì có thể kiếm 30 vạn, một lần tiền phạt vi phạm hợp đồng chính là 5000 vạn, thì tính là tôi rời khỏi nhà họ Bạch, cũng không phải là anh một tên vô dụng trèo cao được!"

Nói xong, thì hất tay, thuận theo cửa sổ hư hại ném phượng hoàng nam xuống.Ầm!Thẳng đến nghe được một tiếng động mạnh, Tư Căng mới thoả mãn trở về gian phòng.Đáy mắt, giấu chút ý cười thỏa mãn đạt được ham muốn giết chóc.Nhìn kỹ, có thể nhìn ra bên trong nụ cười kia bí mật mang theo bạc bẽo tự nhiên, để cho người ta sợ run lên.Tiểu Yêu run lẩy bẩy ôm chặt bản thân mình ——Nó làm sao cảm thấy, đại nhân đối với mạng người không có khái niệm gì, trái lại dùng đả thương người làm vui chứ?Lúc này, người phụ nữ được Kiều Sương mang về nữ đã mặc quần áo xong.Phát hiện biệt thự là của Tư Căng, cô ta không chỉ không đi.Trái lại thừa dịp lúc Tư Căng đánh người, xem sơ qua cậu từ trên xuống dưới một lần.Cô ta bình thường vội vàng với "Công việc", không xem tin tức, càng không nhận ra Bạch Tư Căng "mối tình đầu quốc dân".Cô ta chẳng qua là cảm thấy người đàn ông trước mặt rất đẹp trai, quả thực vứt Kiều Sương mười tám con phố!Đừng nói cậu còn có tiền như thế, thì tính là không có tiền, cô ta cũng nguyện ý chịu thiệt.Người phụ nữ cười đi tới T bên cạnh Tư Căng, học giọng điệu Kiều Sương, nhỏ giọng lấy lòng:"Căng Căng ~, anh bao em đi, em trước bị Kiều Sương trai tồi kia lừa, em sau này thì đi theo anh."

Cô ta trước đây mê đảo hơn vạn nghìn thiếu nam, rất có tự tin với tướng mạo của mình.Tư Căng nâng mắt nhìn nhìn người phụ nữ trước mặt cố làm ra dáng vẻ xinh đẹp, ý cười đáy mắt sâu hơn, cặp mắt đào hoa xinh đẹp hơi cong, nhìn người nào đều là tình cảm nồng nàn chân thành:"Tốt a."

Người phụ nữ đương nhiên nhìn không thấy ham muốn giết chóc ẩn dấu dưới ý cười tuyệt đẹp, trong nháy mắt hưng phấn lên.Một giây kế tiếp, thì không thể chờ đợi được bổ nhào hướng trên người cậu.Thế nhưng, Tư Căng chỉ là cầm một cây lau nhà nhét vào trong tay cô ta:"Thu dọn sạch sẽ tất cả đồ vật có quan hệ với cô và tên trai tồi kia bên trong cái phòng này rồi ném đi.

Tôi theo mức lương của lao động thời vụ, trả cho cô một giờ 30 nhân dân tệ, giới hạn ba tiếng đồng hồ.

Nếu như ba tiếng đồng hồ sau tôi phát hiện chỗ này còn có một chút vật lưu lại."

Tư Căng hơi hơi dừng lại, khóe môi thân sĩ cong cong:"Tôi muốn cô để mạng lại đổi lấy."

Nói xong, liền tìm phòng khách còn không có bị "Ô nhiễm" Nằm xuống nghỉ ngơi.Người phụ nữ đứng ở tại chỗ, sững sờ rồi ước chừng 20 giây.Vẻ mặt từ mừng rỡ vừa mới bắt đầu thay đổi đến hoảng sợ sau cùng.Rốt cuộc, cô ta ném chổi, xông về dưới lầu giống như chạy trối chết.Thế nhưng, mới vừa chạy đến cửa thang lầu, thì bị một khối mảnh kiếng bể bay tới từ phía sau, cắt đứt mái tóc.Rầm ——Mảnh nhỏ nện ở trên bậc thang trước mặt cô ta, rơi nát bấy.Tiếp theo, Tư Căng mang thanh âm buồn ngủ miễn cưỡng truyền đến:"Tôi nói qua, trước khi không có thu thập xong, không cho phép đi."

Người phụ nữ sợ vỡ mật, không thể làm gì khác hơn là lần thứ hai cầm lấy cây lau nhà, ngoan ngoãn thu dọn....Tư Căng đặt đồng hồ báo thức, ba tiếng đồng hồ sau, nghỉ ngơi một chút tỉnh ngủ.Cậu mở cửa, người phụ nữ sớm thì ngoan ngoãn canh giữ ở ngoài cửa, hướng về phía cậu biểu diễn biệt thự không nhiễm một hạt bụi.Tư Căng cho cô ta một trăm, để cho cô ta tiện đường mang Kiều Sương che chân gãy kêu rên bên trong vườn hoa đi.Người phụ nữ bằng lòng cực kỳ sảng khoái, cầm xong tiền lập tức chạy vội ra biệt thự.Biệt thự sạch sẽ.Tâm trạng của Tư Căng cũng khá hơn nhiều.Cậu duỗi người, đi tới phòng bếp bắt đầu nấu ăn.Tiểu Yêu cảm thấy cực kỳ mới lạ, trơ mắt nhìn:[Đại nhân, ngài còn biết nấu ăn a?]"Ừm."

Tư Căng trả lời: "Nấu ăn có cái gì khó chư, thuộc lòng thực đơn thì tốt rồi, ta đã gặp qua là không quên được."

Tiểu Yêu bội phục gật đầu:[Đại nhân không hổ là đại nhân!]Vừa dứt lời, điện thoại di động đặt ở bên bàn bếp bỗng nhiên vang lên.Điện tới hiển thị: Người đại diện chị Mã.Tư Căng ấn nút nghe máy.Còn không đợi cậu mở miệng, đối diện lập tức truyền đến một trận chửi rủa ùn ùn kéo đến:"Bạch Tư Căng, cậu tại sao muốn rời khỏi đoàn phim của đạo diễn Trần?

Cậu có biết tôi phí bao lớn sức lực mới để cho cậu đi vào hay không, cậu đây là đang đạp hư tâm huyết của tôi!

Tôi chưa từng thấy qua nghệ sĩ nào không bớt lo như cậu vậy, muốn kết thúc hợp đồng với cậu!"

Tư Căng đặt đem điện thoại di động ở bên cạnh, vừa cắt rau vừa trả lời:"Ừm, hủy đi."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0008: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 8


CHƯƠNG 0008: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 8EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tiểu Yêu: [...]Chị Mã:......Bạch Tư Căng này uống lộn thuốc chứ?Cô ta chính là người đại diện hàng đầu, nghệ sĩ mang trong tay không phải là ảnh đế chính là ảnh hậu.Trước đây, cô ta mỗi lần cầm kết thúc hợp đồng làm uy hiếp, Bạch Tư Căng cũng sẽ ăn nói khép nép cầu xin cô ta.Ngày hôm nay đây là xảy ra chuyện gì?Tư Căng không có quản yên lặng ngắn ngủi này, đem món ăn xuống nồi, cực kỳ tri kỷ kiến nghị:"Chị Mã, hôm nay chị tan làm chưa?

Không bằng tôi sáu giờ sáng mai đi công ty xử lý hợp đồng kết thúc hợp đồng, chị cảm thấy thế nào?"

Chị Mã bên kia giận không nhẹ: "Bạch Tư Căng, cậu thật sự muốn kết thúc hợp đồng với tôi?

Cậu nghĩ rõ ràng, bao nhiêu ảnh đế ảnh hậu đều khách khí với tôi.

Nếu như tôi muốn cấm sóng cậu, giới giải trí lại không có nơi cho cậu sống yên ổn!"

Chị Mã tiếp tục cầm sự nghiệp diễn nghệ làm uy hiếp.Cô ta không phải là không muốn giữ Tư Căng lại, dù sao truyền ra vụ tai tiếng là đạo diễn Trần và phó đạo diễn Lưu, danh tiếng của Tư Căng cũng sẽ không chịu ảnh hưởng.Cô ta chỉ là muốn Tư Căng làm bạn trai của cô ta.Ba năm trước đây lúc ký hợp đồng, cô ta thì ưng ý cậu hàng sạch sẽ ánh sáng mặt trời này.Chỉ là vẫn luôn khổ vì không có cơ hội.Bây giờ kết thúc hợp đồng với đạo diễn Trần thời cơ tốt như thế, cô ta làm sao sẽ buông tha?Thấy Tư Căng thật lâu không nói, chị Mã cho rằng là lời mới vừa nãy kia có tác dụng rồi, đổi giọng điệu dịu dàng chút, chuẩn bị một lần hành động chiếm lấy cậu:"Tư Căng a, kỳ thực tôi cũng không phải là không hiểu tình người như vậy, tôi có thể tiếp tục ủng hộ cậu, chỉ cần cậu..."

"Không cần."

Tư Căng mới vừa nãy vẫn luôn đang chuyên tâm nấu ăn, món ăn ra nồi, mới lên tiếng cắt đứt:"Tôi kỳ thực không bài xích quy tắc ngầm."

Sắc mặt chị Mã vui vẻ."

Thế nhưng tôi chướng mắt chị, kết thúc hợp đồng đi."

Một chuyển ngoặt đơn giản.Tính tổn thương cực cao.Tính sỉ nhục vô cùng mạnh mẽ.Điện thoại bên kia, chị Mã giận sắc mặt đen không thể đen hơn:"Bạch Tư Căng, cậu có biết có bao nhiêu tiểu thịt tươi cướp đoạt leo lên giường tôi mà tôi đều chướng mắt, cậu..."

Còn không đợi chị Mã nói xong, Tư Căng thì ấn tắt điện thoại.Ồn ào!Cậu bưng món ăn đến trên bàn ăn, múc một chén cơm ưu nhã ăn.Vừa ăn vừa hỏi:"Tiểu Yêu, sắp xếp của nội dung vở kịch ban đầu là thế nào?"

Tiểu Yêu lật tài liệu một cái:[sắp xếp lúc đầu là ngài phải ăn nói khép nép đi cầu xin chị Mã, sau đó chị Mã đưa ra muốn giao du với ngài.

Ngài không đồng ý, tìm Kiều Sương khóc lóc kể lể, Kiều Sương sợ ngài kiếm không được tiền nuôi hắn, thì ép ngài cùng một chỗ với chị Mã.

Ngài từ đó tinh thần cực kém, ánh mắt lờ mờ, đóng phim không có cảm giác, bị ép bồi thường cho công ty quản lý thật nhiều tiền.

Sau đó Kiều Sương ngại ngài không có tiền, thì chia tay với ngài.

Ngài bắt đầu một người tinh thần hoảng hốt ăn xin, cho đến chết...]Tư Căng nuốt xuống một miếng chân gà ngâm chanh*, cười nói:*chân gà ngâm chanh 柠檬鸡爪 "Cảnh sát trưởng của các ngươi thật đúng là tài hoa hơn người, không đi viết tiểu thuyết đáng tiếc."

Tiểu Yêu: (. >︿
 
Back
Top Bottom