Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Viết Lại Kịch Bản Truyện Người Lớn

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
405,059
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
AP1GczOhmF1a8PlBQhiQyj_Jv6hLg08h-Ooz8A2oWyB0Qwt4Qfm6xZ6pU6QGupZRbJSbU6xCtCnUygo5eK7d0zPmugr9cyVp4l0LzxiD2RXlIkA6qPDryEQPhLmSlyzV6gL2jpyG-I1_xRSldPzqI2hw1sEm=w215-h322-s-no-gm

Viết Lại Kịch Bản Truyện Người Lớn
Tác giả: Điềm Oa
Thể loại: Xuyên Không, Khác, Phương Tây
Trạng thái: Đang ra


Giới thiệu truyện:

🥀 VIẾT LẠI KỊCH BẢN TRUYỆN NGƯỜI LỚN - ĐIỀM OA (HOÀN)

🥀 Editor: 54321

🥀 Thể loại: Tây Âu, xuyên sách, plot twist, HE
========
🥀Giới thiệu:

Sau khi xuyên thành cô giáo của nữ chính trong tiểu thuyết người lớn.
Tôi được cha nuôi của nữ chính thuê để dạy dỗ cô bé 17 tuổi ấy.
Ông chủ đặt trọn niềm tin vào tôi.
Nhưng tôi là một hệ thống "Tắt Đèn".
Mục tiêu của tôi là biến tất cả truyện người lớn thành truyện trong sáng.
Tiếc thấy đó, ông chủ của tôi ơi, ngài sẽ phải thất vọng rồi.​
 
Viết Lại Kịch Bản Truyện Người Lớn
Chương 1: Chương 1



1."Tiểu thư Alice, xin chào. Tôi là Mary, giáo viên môn năng khiếu của cô."Tôi khẽ nâng váy, cúi chào vị tiểu thư mà mình sắp sửa hướng dẫn.Trước mắt tôi là tiểu thư Alice với mái tóc đỏ, đôi mắt xanh biếc và làn da trắng muốt.Cô ấy chỉ mới mười bảy tuổi, tựa như một đóa hồng rực rỡ đang vào độ nở rộ, vừa kiều diễm vừa mê hoặc lòng người.Đôi mắt đẹp ấy chỉ cần dừng lại trên ai, người đó liền có cảm giác muốn dâng hiến tất cả cho cô."Cô Mary, cô sẽ dạy tôi những gì?"Người đàn ông cao lớn bên cạnh khẽ mỉm cười dịu dàng: "Mary là một quý cô thanh lịch. Cô ấy rất hiểu thế nào là trở thành một người phụ nữ thực thụ. Alice, con phải học tập cô ấy thật nghiêm túc.""Cảm ơn cha!"Thân là một người cha nuôi, William tận tình dặn dò cô gái trẻ. Nhưng chỉ có tôi biết rằng, tất cả đều là giả dối.Cơ thể tên Mary vốn không phải một quý cô đoan trang.Mà là một kỹ nữ điêu luyện, khéo léo luồn lách giữa tầng lớp quyền quý.Còn William, một kẻ mang vẻ ngoài hiền từ và uy nghiêm, thực chất chỉ là một con thú đội lốt người.Hắn muốn biến cô con gái nuôi của mình thành một đóa hồng nở rộ trong đêm tối.Sau đó lợi dụng cô để bước chân vào giới quyền thế, đổi lấy tiền tài và địa vị.Vì thế, hắn chọn Mary – một người "dày dạn kinh nghiệm" – để dạy Alice những điều cần biết.Hắn muốn Alice, từ thể xác đến tâm hồn, đều phải học cách chiều chuộng đàn ông.Nếu tôi không xuất hiện ở đây, thì số phận của Alice chắc chắn sẽ diễn ra đúng như dự kiến của hắn.Sau khi được "giáo dục", cô gái ấy sẽ từ bỏ sự xấu hổ, trở thành một món đồ chơi cao cấp để giới quý tộc đế quốc tùy ý chà đạp.Cả đời cũng không thể thoát ra được.Đó chính là số phận của nữ chính Alice trong tiểu thuyết người lớn "Nhật Ký Huấn Luyện Alice".Nhưng mọi thứ dừng lại ở đây thôi.Là một hệ thống "Tắt Đèn", một khi tôi đã đến thế giới này, tuyệt đối sẽ không để bi kịch ấy tiếp diễn!2William và Alice ngồi lại một lúc rồi rời đi. Tại cổng trang viên, thấy bóng dáng Alice quay trở vào nhà, William lập tức quay sang nhìn tôi, gương mặt ông ta hiện rõ vẻ cay nghiệt và khinh miệt."Ở đây sẽ không có người ngoài, cô phải dạy dỗ Alice thật tốt. Một năm sau, tôi muốn thấy nó trở thành một người phụ nữ đúng nghĩa.""Tôi e là tiểu thư Alice còn phải học rất nhiều điều”, tôi nói, "Tăng cường thể lực, học cách sử dụng dược phẩm và đạo cụ, cũng như làm sao từ trong nhận thức của bản thân có thể tiếp nhận việc trở thành một người phụ nữ.""Xin ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ dạy dỗ tiểu thư Alice trở thành một đóa hồng thực thụ."William hài lòng mỉm cười rồi rời đi trên xe ngựa.Kể từ đó, trong tòa trang viên hẻo lánh này, ngoài gia nhân, chỉ còn lại tôi và Alice.Không còn người lớn bên cạnh, Alice có vẻ hơi rụt rè."Giáo viên Mary, hôm nay chúng ta học gì vậy ạ?"Tôi mở chiếc rương mình mang đến ngay trước mặt Alice. Quần áo, đạo cụ và sách vở kêu leng keng đổ ra đầy đất."Đây chính là những thứ em sẽ phải học. Trước tiên, thay bộ đồ nhẹ nhàng hơn đi."Alice tròn mắt ngạc nhiên, ánh nhìn rơi vào cả thanh đại kiếm nặng nề trong rương."Cô Mary… cha em thực sự muốn em học mấy thứ này sao?"Trước khi đến đây, những giáo viên mà cha cô mời chỉ dạy trà đạo và cắm hoa."Tất nhiên rồi, Alice đáng yêu à, chính cha em là người muốn cô dạy em những điều này."Vừa nói, tôi vừa nhẹ nhàng cởi bỏ chiếc váy quý tộc rườm rà nặng nề trên người cô."Ông William muốn em trở thành một đóa hồng thực thụ. Em biết không, hoa hồng có thể nở rộ đầy kiêu ngạo là vì gai của nó luôn khiến những kẻ muốn hái phải dè chừng.""Tiểu thư Alice, em hiểu chứ?"Sự nghi hoặc trong đôi mắt xanh biếc của Alice dần tan biến: "Hóa ra cha muốn em có đủ sức mạnh để bảo vệ bản thân!"Tôi khẽ gật đầu, giúp cô thay sang bộ trang phục gọn gàng hơn."Đến khi em học được mọi thứ, vào ngày trưởng thành, không biết ông William sẽ tự hào đến mức nào.""Giáo viên Mary, em nhất định sẽ cố gắng!"Tôi nhìn cô gái trẻ đầy sức sống, lòng cảm thấy mãn nguyện vô cùng.3Một ngày của Alice bắt đầu từ lúc mặt trời mọc.Sau khi quấn bao cát quanh chân chạy vài vòng làm nóng cơ thể, cô bắt đầu học bắn cung và kiếm thuật với tôi.Thậm chí lúc đầu cô bé Alice yếu đuối còn không nâng nổi thanh kiếm."Cô Mary, nặng quá… em thực sự cần học kiếm thuật sao? Cha nói con gái yếu đuối mới khiến người ta thương xót.""Phải học chứ, Alice. Thành thạo chiến đấu là một phần tu dưỡng cần có của một quý cô."Trước ánh mắt ngờ vực của Alice, tôi lặng lẽ nhấc bổng một chiếc ghế đá trong sân.Alice trợn tròn mắt sững sờ."Cha bảo cô là một quý cô đích thực… có vẻ như không sai rồi."Ánh mắt Alice trở nên kiên định, cô lại thử nâng thanh đại kiếm và kéo dây cung dài.Sau tiết học thể lực và kiếm thuật, tôi và Alice dùng bữa trưa và nghỉ ngơi một lát, Alice thay đồ, cùng tôi đến thư phòng đọc sách.Lịch sử toàn thư của Đế quốc, Hồi ức chiến tranh, Tội ác và trừng phạt, Hoa Mộc Lan tòng quân… Trên giá sách toàn là những cái tên mà Alice thậm chí không đọc nổi.Alice lí nhí: "Cô Mary…""Hoa hồng cần được tưới bằng mưa và bùn đất. Cô gái cũng cần tri thức để bồi dưỡng. Alice à, sắc đẹp chỉ là vẻ ngoài nông cạn, một quý cô đích thực phải giàu có từ nội tâm."Alice gật đầu, chọn lấy Hoa Mộc Lan tòng quân, ôm vào lòng, chăm chú đọc.Buổi chiều, tôi dẫn Alice đến khu vườn. Trong vườn bày đầy những lọ, chai, cây cối, hoa cỏ đủ loại."Chúng ta học cắm hoa sao, cô Mary?""Không, là học về y dược. Em lại muốn hỏi tại sao, đúng không?"Alice gật đầu.Tôi cầm một cành cây khô héo lên: "Rất nhiều loài cây tưởng như bình thường lại có công dụng bí mật. Ví dụ như cành cây cà độc dược này, có thể khiến người ta hôn mê. Nếu đến nhà người khác chơi mà không biết, bị đánh thuốc mê hay vô tình để khách ăn nhầm, đó chẳng phải hành vi của một quý cô đâu."Alice như bừng tỉnh: "Hóa ra là vậy! Để không thất lễ, em nhất định sẽ chăm chỉ học!"Tôi nhìn bóng dáng Alice chăm chỉ học tập, không khỏi cảm khái: "Thật là một cô gái ngoan ngoãn.Nếu ông William thấy được, nhất định sẽ rất ngạc nhiên."4Nửa năm sau, xe ngựa của ông William từ từ tiến vào trang viên. Alice liền chạy ra đón người cha mà cô kính yêu.William nhìn thấy, liền lộ ra vẻ mặt như vừa gặp quỷ."Trời đất?! Alice? Sao con lại ăn mặc kỳ quái như vậy?"Dưới sự chăm sóc của tôi, trong nửa năm này Alice đã cao lên không ít. Cô mặc một chiếc váy dài rộng rãi, che kín cả da thịt và vóc dáng. Nhưng gương mặt sạch sẽ vẫn rạng rỡ với nụ cười trong sáng."Cha ơi, cô Mary đã bôi thuốc cho con, nên bảo con mặc đồ rộng một chút."Tôi bước lên, giải thích: "Việc dùng thuốc một cách thích hợp trong quá trình dạy dỗ có thể mang lại hiệu quả gấp đôi. Ông William, chắc hẳn ông hiểu điều đó, đúng chứ?"Alice trong lúc luyện tập không may bị bầm vài chỗ, nên tôi đã thoa thuốc tiêu sưng cho cô bé.Nhưng nghe tôi nói xong, William lại lộ vẻ “đã hiểu rõ”, xoa đầu Alice: "Thì ra là vậy. Không sao cả, cho dù ăn mặc mộc mạc, con vẫn là Alice xinh đẹp nhất của cha."Alice kéo tay William chạy về phía phòng ăn. Người đàn ông cao lớn bị Alice kéo đi, ngạc nhiên thốt lên:"Alice! Sao con lại khỏe đến vậy?!"Khi đến bữa ăn, William nhìn Alice ăn liền một lúc hai miếng bít tết, một bát súp đặc và một miếng bánh mì nướng. Cuối cùng ông ta không nhịn được nữa."Quý cô nào lại ăn nhiều đến vậy chứ?"Chưa kịp để tôi trả lời, Alice đã nghiêm túc nhìn ông ta: "Cha ơi, một quý cô thực thụ rất cần thể lực! Con nghĩ quý ông cũng vậy, cha ăn thêm chút nữa đi!"Alice cắt thêm một miếng bít tết, đẩy đến trước mặt William.William: "Nhưng mà..."Tôi lên tiếng đúng lúc: "Thưa ông William, tôi cần nhắc nhở ông rằng, một bông hoa kiên cường thì quan trọng đến mức nào. Ông cũng không muốn thấy Alice bị chê bai chỉ vì yếu ớt và thiếu sức sống, đúng chứ?""Đúng vậy, Mary, cô nói rất có lý." William có vẻ trầm ngâm.Chẳng bao lâu sau, dùng cơm xong, William nói muốn xem nơi chúng tôi học tập.Tay tôi khựng lại giữa không trung, nhìn sang Alice. Alice hiểu ngay ánh mắt của tôi, liền quay sang William, nở một nụ cười ngọt ngào: "Cha ơi, con chưa muốn dẫn cha đi xem đâu. Đợi đến sinh nhật mười tám tuổi của con, con sẽ mang đến cho cha một bất ngờ. Được không?"Ánh mắt ngây thơ, đầy kính yêu của cô gái lập tức khiến William mềm lòng."Vậy được rồi, Alice bé nhỏ của cha. Cha sẽ chuẩn bị cho con một buổi dạ tiệc sinh nhật thật long trọng. Con nhất định sẽ là bông hồng rực rỡ nhất buổi tiệc."Alice gật đầu: "Cha ơi, cô Mary đã dạy con làm sao để trở thành một bông hồng thực sự. Con nhất định sẽ không khiến cha thất vọng."Mang theo sự kỳ vọng dạt dào, William lại rời đi. Tôi và Alice đứng ở cổng lớn tiễn xe ngựa của ông ta khuất dần.Alice nháy mắt với tôi: "Trước sinh nhật mười tám tuổi, đừng cho cha biết thành quả huấn luyện của con nhé, đó là bí mật giữa con và cô Mary!"Tôi nhìn Alice, mỉm cười đầy mãn nguyện."Ta thề, con sẽ là một bất ngờ vô cùng lớn đối với ông ấy, Alice nhỏ bé."
 
Viết Lại Kịch Bản Truyện Người Lớn
Chương 2: Chương 2



5Lại nửa năm nữa trôi qua, xe ngựa do William cử đến đến đón chúng tôi trở về thành phố Lantis.Cô thiếu nữ cao ráo với mái tóc đỏ và đôi mắt xanh ngọc trở về trong bộ lễ phục lộng lẫy, khiến William vô cùng hài lòng. Dù Alice trông có phần hơi cao quá, nhưng cô vẫn trắng trẻo, xinh đẹp và hoạt bát."Alice à, chỉ cần dựa vào nhan sắc của con, con nhất định sẽ là cô gái rực rỡ nhất buổi dạ tiệc."Buổi dạ tiệc sinh nhật của Alice khai mạc long trọng trong tiếng đàn piano vui tươi. Vô số quý tộc và nhân vật danh tiếng lần lượt bước vào hội trường.William là một thương nhân nổi tiếng ở thành Lantis.Ông ta luôn khao khát có được một tước vị quý tộc, và Alice chính là toàn bộ hy vọng của ông ta.Vì cơ hội này, ông ta gần như đã bỏ ra tám phần tài sản của mình. Buổi dạ tiệc lần này hoành tráng chưa từng thấy, đến mức ngay cả những quý tộc vốn luôn tự cho mình là thanh cao cũng sẵn sàng đến tham dự để "xem thử".Ba người đàn ông có liên quan đến vận mệnh của Alice, dĩ nhiên cũng đều có mặt.Người đàn ông với nụ cười xấu xa nhưng quyến rũ kia là Bá tước Charles. Trong nguyên tác, Alice ngây thơ nhưng quyến rũ đã chinh phục trái tim của mọi người đàn ông trong buổi tiệc sinh nhật ấy.Cuối cùng, đêm đầu tiên của cô bị Bá tước Charles mua lại bằng một mảnh đất có vị trí tốt. Sau một đêm đau khổ, Alice chính thức bước vào bi kịch của đời mình. Chàng quý tộc trẻ có sắc mặt lạnh lùng cầm ly rượu kia là Hoàng tử Howard. Hắn khinh thường Alice vì cô bị đàn ông chơi đùa, nhưng lại không thể ngừng thèm muốn cơ thể cô.Trong nguyên tác, Alice từng bị Hoàng tử Howard giam giữ một thời gian. Sau khi mắc hội chứng Stockholm, cô lại bị hắn vô tình vứt bỏ. Còn chàng thanh niên anh tuấn vừa bước vào lúc này là Kỵ sĩ Đệ Nhất, Andrew. Anh ta đã cứu Alice khi cô lang thang đầu đường xó chợ.Andrew say mê cảm giác xác th1t mà Alice mang lại.Tiếc rằng mối quan hệ mờ ám giữa hai người bị vợ anh ta là Công chúa Annie phát hiện.Trong cơn đau khổ, Công chúa Annie đã mất đi đứa con của mình. Và như một hình phạt vì đã xúc phạm hoàng tộc, Alice bị lột tr@n và trói trên cây thập giá.Trong biển lửa, cô đã kết thúc cuộc đời bi kịch thời thiếu nữ của mình. Đó là Alice trong nguyên tác, nhưng không phải là Alice của tôi.Lần này, khi những nam chính ấy nhìn thấy Alice, họ sẽ phản ứng ra sao đây?6Dưới ánh nhìn chăm chú của vô số quý tộc, Alice nhẹ nhàng xuất hiện. Cô vui vẻ bước xuống từ cầu thang xoắn ốc.Sau một khoảnh khắc yên lặng, các vị khách bắt đầu thì thầm bàn tán.“Trời ạ, vị tiểu thư Alice này chẳng đáng yêu nhỏ nhắn chút nào cả.”“Nhìn eo cô ta mà xem, chẳng lẽ cô ta không thắt eo?”“Cách cô ta bước đi chẳng có chút dáng vẻ của một tiểu thư, trông cứ như đàn ông vậy!”Đó là tiếng thì thầm của các quý bà, tiểu thư. Còn các quý ông thì tỏ ra có phần thất vọng.“Tiểu thư này, chẳng quyến rũ như William đã nói chút nào.”“Cô ấy trông thô lỗ quá… Chẳng lẽ William không dạy cô ta phép tắc lễ nghi sao?”“Cũng có thể là dạy... mấy thứ khác thì sao?”Người cuối cùng lên tiếng đặt ly rượu xuống, nhìn về phía cô gái tràn đầy sức sống trên sân khấu.Đó chính là Bá tước Charles.Alice cũng nghe thấy những lời bàn tán đó, nhưng nụ cười trên khuôn mặt cô vẫn vô cùng tự tin. Những ánh nhìn dò xét hoàn toàn không khiến cô bất an hay lo lắng.Cô chỉ bước đến bên tôi, lúc này mới lộ ra một chút thất vọng nhè nhẹ.“Cô Mary, các tiểu thư ở Lantis... không giống như con tưởng. Con có thể làm bạn với họ không?”Tôi mỉm cười: “Tại sao lại không chứ? Chỉ cần con đưa tay ra, chẳng có điều gì là con không làm được.”Được tôi cổ vũ, Alice lập tức lấy lại tự tin. Cô đảo mắt nhìn quanh các quý bà trong hội trường.Rồi hơi nhíu mày: “Người kia là ai vậy? Hắn đang làm phiền vị tiểu thư đó à?”“Đó là Bá tước Charles và Công chúa Annie, Bá tước Charles là một quý ông phong lưu trăng hoa, hắn muốn mời Công chúa Annie khiêu vũ.”“Công chúa Annie trông không vui lắm, tại sao không nói lời từ chối?”“Được một quý ông mời nhảy trong vũ hội, đối với các quý cô ở Lantis mà nói, cũng là một vinh dự hiếm có. Từ chối, đôi khi cũng được xem là thất lễ.”“Dù cô ấy là công chúa sao?”Tôi gật đầu nhẹ nhàng.Alice khẽ cau mày, cô nâng váy lên, bước đến trước mặt Charles và Annie.Charles nhướng mày: “Chẳng lẽ tiểu thư Alice muốn chủ động mời tôi khiêu vũ?”Alice không thèm để ý đến hắn ta, cô đưa tay ra trước công chúa Annie nhỏ nhắn xinh đẹp: “Công chúa Annie xinh đẹp, em có đồng ý khiêu vũ với tôi không?”Annie sững sờ.Cô nhìn vẻ mặt tái xanh đầy tức tối của Charles, bỗng dưng cảm thấy có chút hả hê.Annie đặt tay mình lên tay Alice, nâng váy, hai người bước ra trung tâm sảnh đường.Hai thiếu nữ, mỗi người đều xinh đẹp như hoa, cùng nhau xoay tròn khiêu vũ giữa sàn nhảy.Tà váy bung nở tựa như cánh hoa.Ánh nhìn của tất cả mọi người đều sững sờ trước cảnh tượng lạ lùng mà tuyệt mỹ này.Chỉ có William đang đứng ở góc khuất, nhìn hai cô gái vui vẻ giữa sảnh, khuôn mặt đầy u ám.“Cô ta đã hủy hoại Alice của tôi rồi!”“Cô đã hủy hoại Alice của tôi!”William ném một đống đồ đạc trước mặt tôi, gào lên giận dữ.Tôi nhìn những món đồ: sách vở, cung tên, thảo dược, ghi chép.Tôi khẽ cười: “Ngài William, tôi chỉ làm đúng như những gì ngài nói, dạy dỗ Alice trở thành một người phụ nữ thực thụ. Tôi dạy cô ấy dũng cảm, lương thiện, tự tin, dạy cô ấy có sức mạnh mà vẫn khiêm nhường, dạy cô ấy phân biệt phải trái và lý trí.”“Cô ấy là đóa hồng rực rỡ từ trong ra ngoài.”“Con tiện nhân hèn hạ kia! Mày đã hủy hoại tất cả của tao! Chỉ có giết mày mới có thể xóa đi cơn giận này!”Gương mặt William vặn vẹo dữ tợn, ông ta tiện tay rút thanh trường kiếm bên cạnh đâm thẳng vào tôi.Tôi không né, cũng không tránh, để mặc cho thanh kiếm xuyên qua lồ ng ngực mình.Thể xác của Mary, người mà tôi đang dùng thân thể, thực ra đã chết từ lâu vì uống quá nhiều thạch tín.Chính vì vậy tôi mới có thể tiếp nhận thân xác cô ấy, trở thành cô giáo của Alice.Ý thức của tôi dần dần nổi lên, hóa thành một quả cầu sáng mờ ảo giữa không trung.Đây mới chính là bản thể thật sự của tôi, hình dạng thực của hệ thống “Tắt Đèn”.William vẫn đang dùng kiếm điên cuồng trút giận lên xác chết.Ông ta không biết rằng, đây chính là bài học cuối cùng mà cô giáo Mary để lại cho học trò Alice.Tôi muốn dạy con bé: đâu là chân thật, đâu là giả dối.Tôi bay đến bên cạnh Alice. Lúc này, cô bé đang đọc bức thư tôi để lại cho mình.Tôi nói với cô rằng, cha nuôi William là một kẻ giả dối, ti tiện.Ông ta có những toan tính dơ bẩn, bỉ ổi với chính cô.William đã đem đêm đầu tiên của Alice đổi lấy thỏa thuận với Charles.Lần này, Charles không đến vì yêu thích mà là vì hận thù.Bởi vì Alice đã khiến hắn ta mất mặt trước mặt bao quý tộc.Hắn ta muốn trả thù, muốn chiếm lấy Alice, để cô hiểu rõ cái giá của việc đắc tội hắn ta.Alice không thể tin nổi.Người cha mà cô luôn kính trọng, sao có thể là con người bẩn thỉu như lời cô giáo viết trong thư?Thế nhưng William đã mang đến một bát canh ngọt.Bát canh ấy thơm ngào ngạt, ngọt ngào dịu nhẹ, nhưng không thể che giấu được hương vị của hoa mạn đà la ẩn trong đó.Đó chính là loại thảo dược đầu tiên mà tôi đã dạy Alice nhận biết.Hương thơm quen thuộc khiến cô như rơi vào đáy vực: “Cha… sao người lại làm vậy? Cô Mary đâu rồi?”William vẫn cố dùng những lời dối trá vụng về để lừa gạt, nhưng Alice giờ đã không còn là cô gái non nớt ngày nào.William cảm thấy tôn nghiêm của mình bị xúc phạm, ông ta nổi điên vì giận dữ.Ông ta hất đổ bát canh ngọt: “Mary! Con đi3m đó đã dạy hư mày! Tao đã giết nó rồi, tốt nhất mày cũng nên ngoan ngoãn đi!”“Không! Không! Cô Mary ơi!”Alice vừa khóc vừa vùng chạy ra ngoài, nhưng lại bị William túm lấy, đ è xuống giường.“Con đi3m đó chưa dạy mày cái này! Tao sẽ dạy! Mày nhất định phải làm cho Bá tước Charles hài lòng!”Alice như rơi xuống hầm băng, đúng lúc chiếc váy bị xé toạc, cô rút ra con dao găm giấu dưới gối từ lâu.“Là ông ép tôi!”Lưỡi dao cắm sâu vào bụng William, ông ta ngã vật xuống đất.Alice vội vàng mặc lại quần áo rồi bỏ chạy.Phía sau vang lên tiếng gào rú điên cuồng của William: “Bắt lấy nó! Bắt lấy Alice cho ta!”8Tôi theo chân Alice đang chạy trốn, cùng cô đi ra đại lộ. Cô không có tiền, cũng không có nơi ẩn náu, cứ tiếp tục như vậy thì chẳng mấy chốc sẽ bị người của William tìm được. Nhưng may mắn thay, cô nhìn thấy một tờ thông báo.“Công chúa Annie đang tuyển chọn hiệp sĩ?” Trong đầu Alice lóe lên một ý tưởng, cô đi theo chỉ dẫn trên tờ thông báo, đến nơi đang tuyển chọn hiệp sĩ.Công chúa Annie dịu dàng xinh đẹp, đang ngẩn người nhìn các hiệp sĩ đến dự tuyển trước mắt. Cho đến khi một cô gái mặc váy dài bước tới trước mặt nàng. Các thị vệ đều vô cùng cảnh giác với cô gái ấy, nhưng Annie lại cực kỳ vui mừng.“Alice! Sao em lại đến đây?”Alice hít sâu một hơi, quỳ một gối xuống đất, hành lễ như một hiệp sĩ để thể hiện lòng trung thành.“Công chúa Annie thân mến, tôi muốn trở thành hiệp sĩ của người.”Tất cả các thị vệ và các hiệp sĩ đến dự tuyển đều cười ồ lên.“Phụ nữ thì làm hiệp sĩ cái gì chứ!”“Biến về đi, đừng cản trở việc tuyển chọn nữa!”Alice ngẩng đầu nhìn thẳng vào Annie, trong đôi mắt xanh lục đầy ắp sự chân thành.Công chúa Annie nghe thấy những lời chế nhạo của các thị vệ và hiệp sĩ đối với Alice, bỗng cảm thấy có chút buồn.Nàng đột nhiên đứng bật dậy khỏi ghế: “Được! Từ giờ hiệp sĩ của ta, chính là Alice!”Khóe môi Alice khẽ nở nụ cười, cô hôn lên mu bàn tay Annie, trịnh trọng tuyên thệ trung thành.“Tôi thề, tôi sẽ vĩnh viễn trung thành với Công chúa Annie, thề sống chết tận trung, không rời nửa bước!”Trong đám đông, William, người dù bị thương vẫn cố chạy đến, nhìn thấy cảnh tượng này, tức giận đến mức ngất xỉu ngay tại chỗ.
 
Viết Lại Kịch Bản Truyện Người Lớn
Chương 3: Chương 3



9“Alice, sao em lại nghĩ đến chuyện trở thành hiệp sĩ? Hiệp sĩ… vốn dĩ là việc của đàn ông mà.” Annie hỏi.Sau khi trở thành hiệp sĩ của Annie, Alice sống cùng công chúa trong hoàng cung của quốc vương.Annie rất tò mò về Alice. Alice nổi loạn, khác người, hoàn toàn không giống các tiểu thư ở thành Lantis.Nhưng nàng lại thích Alice, luôn cảm thấy trên người Alice có một sức sống khó nói thành lời.“Sau khi nhìn thấy tờ thông báo của công chúa, em đã nhớ đến một câu chuyện mà cô giáo Mary từng kể cho mình…”Quyển Mộc Lan tòng quân mà tôi từng nhét vào sách giáo khoa, giờ được Alice kể lại cho công chúa Annie. Công chúa Annie nghe mà đôi mắt sáng rực: “Thật tuyệt vời, cô ấy đã làm được những việc mà đàn ông làm.”Alice lắc đầu: “Cô ấy chỉ là có cơ hội để làm những việc giống đàn ông mà thôi. Rất nhiều khi, sức mạnh của phụ nữ chỉ là không có cơ hội để được thể hiện.” Alice nhẹ nhàng sờ vào chiếc trâm hoa hồng có gai trên ngực.Đó là món quà tôi đã tự tay tặng cho Alice trước khi cô quay về Lantis.“Alice, mong em sẽ như đóa hồng giữa bụi gai, dũng cảm và xinh đẹp. Cô sẽ luôn dõi theo em.”Alice hồi tưởng về cô giáo của mình, trong lòng bỗng dâng lên một vẻ đẹp u sầu khó tả.“Đồ đàn bà ngu ngốc!”Hai cô gái ngẩng đầu nhìn lên, thấy một người mặc giáp hiệp sĩ, tay cầm trường kiếm, Andrew đang từ từ bướcAnh ta liếc xéo Alice, vẻ mặt đầy bất mãn: "Bất kể mục đích của cô là gì, thì cũng đừng mang mấy suy nghĩ nông cạn của mình mà làm hư vị hôn thê của tôi.""Andrew! Ta chưa từng nói sẽ lấy ngươi!" Annie vô cùng tức giận."Annie, sớm muộn gì ta cũng sẽ trở thành Đệ Nhất Kỵ Sĩ, rồi cầu hôn nàng trước mặt quốc vương."Andrew vô cùng tự tin.Chỉ có công chúa mới xứng với Đệ Nhất Kỵ Sĩ của Lantis.Và chỉ có anh ta mới có thể trở thành kỵ sĩ mạnh nhất của Lantis.Công chúa Annie sớm muộn gì cũng sẽ thuộc về anh ta."Annie, nàng không nên thân thiết với con bé đó như vậy. Nếu nàng thích nó, thì cho nó làm nữ hầu cũng được, đừng làm ô uế danh xưng cao quý của một hiệp sĩ." Andrew nói.Các hiệp sĩ đứng sau lưng anh ta cũng cười lớn: "Phụ nữ chỉ hợp để bị hiệp sĩ cưỡi thôi!"Annie tức đến run cả người.Quốc vương và hoàng tử rất coi trọng các hiệp sĩ, khiến bọn họ trở nên ngạo mạn và vô lễ.Dù công chúa Annie cũng là một trong những người thừa kế ngai vàng, nhưng vì có hoàng tử đứng trước, nên mọi người đều nghĩ công chúa sớm muộn gì cũng phải gả đi.Alice vỗ nhẹ lên người Annie để an ủi, rồi rút kiếm ra.Lưỡi kiếm sắc bén dừng lại ngay trước mũi Andrew.Andrew biến sắc: "Cô muốn làm gì!"Alice lạnh lùng: "Ta, Alice với danh nghĩa hiệp sĩ của công chúa Annie, chính thức thách đấu với ngươi! Rút kiếm ra, quyết một trận sinh tử với ta!"Andrew bị ánh mắt lạnh như băng của Alice làm chấn động, ngây người vài giây rồi mới giận dữ chấp nhận: "Một thân hình yếu ớt như vậy mà dám khiêu chiến Đệ Nhất Kỵ Sĩ tương lai? Nếu cô muốn chết, vậy thì được thôi, với danh nghĩa hiệp sĩ Andrew, ta chấp nhận lời thách đấu!"Annie lo lắng đến mức kêu lên: "Alice!"Alice trao cho nàng một ánh mắt trấn an.Tôi thì đang lơ lửng bên vai Alice, trong lòng chẳng lo lắng gì cả.Xét về vóc dáng, Andrew cao to khỏe mạnh, dường như có thể dễ dàng bóp ch3t Alice.Nhưng thứ tôi dạy cho Alice chính là tinh hoa kiếm thuật kết tinh từ trí tuệ mấy nghìn năm của nhân loại.Alice nhất định sẽ chiến thắng Andrew bằng kiếm pháp và thân thủ của cô.Quả nhiên, vừa vào trận, Andrew khí thế bừng bừng lao tới Alice, nhưng lại không chạm được vào cô dù chỉ một chút.Ngược lại, Alice chỉ lướt người vài lần đã tìm ra điểm yếu của Andrew và ra đòn chí mạng.Vai phải của Andrew trúng thương, bị Alice ép ngã xuống đất, thắng bại đã phân rõ.Alice cười lạnh: "Chỉ với loại đười ươi ngu ngốc như ngươi mà cũng mơ tưởng đến công chúa Annie sao?"Cô thu kiếm lại, quay về bên cạnh công chúa Annie.Andrew bị ánh mắt khác thường xung quanh nhìn vào, xấu hổ đến mức muốn độn thổ."Alice! Em thật sự rất tuyệt vời!"Alice nhìn vào ánh mắt lấp lánh của Annie, nhẹ nhàng mỉm cười: "Mãi mãi chiến đấu vì công chúa."10Sau trận đấu đó, Alice và Andrew, đều nổi danh khắp nơi.Rất nhiều hiệp sĩ sau khi tận mắt thấy kiếm pháp tinh diệu và thân thể linh hoạt của Alice thì đều đến xin cô chỉ dạy.Từ đó về sau không còn ai dám mạo phạm nữa, mà đều tỏ thái độ vô cùng kính trọng.Còn Andrew thì trở thành trò cười của cả thành."Cuối cùng cũng không còn bị Andrew quấy rầy nữa." Annie thở dài, "Dù có lấy dân thường cũng còn hơn gả cho cái tên ngạo mạn đó.""Yên tâm đi, em thân yêu của ta, em là người sẽ trở thành hoàng hậu xứ Vien, sao có thể lấy tên thường dân thấp hèn được chứ."Giọng nói u ám của hoàng tử Howard vang lên từ phía sau."Anh, ý anh là sao?""Vương quốc Vien vừa gửi thư, nếu công chúa Lantis chịu gả qua đó, từ nay hai nước sẽ kết đồng minh, không gây chiến.”Mặt Annie tái nhợt: "Không! Không đời nào!"Alice cũng khẽ nhíu mày.Quốc vương của Vien năm nay đã hơn năm mươi, còn già hơn cả cha của Annie."Phụ vương đã đồng ý rồi." Giọng nói của Howard mang theo vài phần hứng thú.Ánh mắt đầy vẻ giễu cợt của hắn nhìn về phía Annie đang sụp đổ rơi lệ, cuối cùng dừng lại trên gương mặt của Alice."Nếu cô muốn ở lại Lantis, có thể trở thành hiệp sĩ của ta."Alice kiên quyết: "Không, thưa điện hạ. Tôi là hiệp sĩ của công chúa điện hạ.""Vậy sao, thật đáng tiếc. Hy vọng cô có thể bảo vệ tốt cho em gái thân yêu của ta. Chúc hai người lên đường bình an."Howard âm thầm nở một nụ cười nguy hiểm rồi rời đi.Alice nhìn bóng lưng Howard, trong lòng cảm thấy bất an lạ thường.11Cơn ác mộng của Annie đã trở thành sự thật.Quốc vương thực sự đã làm như lời Howard nói, quyết định gả nàng cho vương quốc Vien ở sát biên giới.Đổi lấy tình hữu nghị vĩnh viễn giữa hai nước.Annie ngồi lặng lẽ suốt một đêm trên tầng cao nhất của cung điện.Nhìn những ánh đèn rực rỡ của Lantis, cuối cùng nàng đã đưa ra quyết định của mình.Alice suy nghĩ một lúc: "Annie, nếu công chúa không muốn gả đi, em có thể đưa ngài rời khỏi nơi này."Annie nước mắt ròng ròng: "Alice, dân chúng Lantis đã nuôi nấng ta lớn lên, ta muốn làm điều gì đó vì họ."Nhìn nụ cười gượng gạo của cô gái nhỏ, Alice siết chặt chuôi kiếm trong tay.Dù Annie không muốn gả cho quốc vương của Vien đến mức nào đi nữa.Cuối cùng, vào một sáng mưa tầm tã, nàng vẫn rời khỏi Lantis cùng đoàn xe hộ tống.Vừa ra khỏi biên giới Lantis, đoàn xe dừng chân tại một quán trọ để nghỉ ngơi thì bất ngờ bị tập kích.Thị vệ và người hầu trong đoàn đều đã uống rượu có tẩm thuốc mê.Chỉ có Alice ngửi ra được mùi lạ trong rượu, cô chỉ kịp đưa Annie lên ngựa bỏ chạy trong vội vã.Một mũi tên bắn tới nhanh như chớp, cắm thẳng vào vai Alice.Alice nghiến răng chịu đau không phát ra một tiếng.Cho đến khi thoát khỏi vòng nguy hiểm, cô mới kiệt sức ngã từ trên ngựa xuống."Alice!" Annie hoảng hốt kêu lên.Alice nhìn thấy thảo dược ven đường, dưới sự giúp đỡ của Annie, cô đã xử lý xong vết thương.Khi nhìn kỹ mũi tên, cô phát hiện đầu tên được khắc tên của một thành viên hoàng thất Lantis.Kim loại vô cùng quý hiếm, chỉ có số ít quý tộc mới dùng được loại tên sắt như vậy.Annie nhìn thấy cái tên quen thuộc khắc trên đó, không dám tin vào mắt mình: "Là anh... sao anh ấy lại làm vậy?"Thân thể tròn trĩnh phát sáng của tôi lơ lửng bên trên mũi tên vấy máu ấy.Còn lý do gì nữa chứ?Hoàng tử là một kẻ đầy tham vọng.Hắn khác hẳn với quốc vương già yếu của Lantis.Thứ hắn muốn là thôn tính, là mở rộng lãnh thổ.Chỉ cần em gái hắn chết dọc đường, Howard sẽ có lý do để phát động chiến tranh với Vien.Từ đó châm ngòi cho cuộc chiến giữa hai nước, xây dựng danh tiếng hoàng đế vĩ đại cho bản thân.Tất cả những điều này, tôi từng giảng dạy cho Alice trong các tiết học lịch sử và chính trị.Alice cũng hiểu rõ điều đó.Cô không giấu giếm Annie, mà rất nghiêm túc trình bày khả năng ấy với nàng.Chờ đợi quyết định cuối cùng của Annie."Ta muốn quay về, Alice." Annie nói với giọng dứt khoát, "Ta tuyệt đối không thể khoanh tay đứng nhìn dân chúng của Lantis và Vien bị cuốn vào chiến tranh."Alice gật đầu: "Vậy thì chúng ta quay về Lantis."12Dưới kỹ thuật cải trang thần kỳ của Alice, hai người quấn khăn che mái tóc đỏ và tóc vàng rực rỡ, khoác lên người váy dài rách rưới, che giấu hành tung, men theo đường mòn trở lại Lantis.Tại bảng thông báo nơi đầu thành, hai người nhìn thấy dòng tin tức, Hoàng tử Howard sẽ lên ngôi kế vị quốc vương vào ngày mai.Sau đó sẽ tiến quân thẳng sang vương quốc Vien, báo thù cho cô em gái đã chết thảm.Đây quả thực không phải một tin tốt đẹp gì.Một khi Howard lên ngôi, nền hòa bình giữa hai nước sẽ không thể cứu vãn được nữa.Nhưng cung điện được canh phòng nghiêm ngặt, hai người họ hoàn toàn không có cách nào lọt vào trong.Annie nghiến răng: "Ta là công chúa, không ai ở Lantis mà không nhận ra ta. Chỉ cần ta xuất hiện trên phố, nhất định sẽ có người nhận ra và đưa ta vào cung.""Nhưng một khi ngài lộ diện, họ có hàng trăm ngàn cách khiến công chúa Annie thật sự chết đi." Alice không đồng tình với hành động bồng bột của Annie.Annie suy sụp: "Alice, Alice, chúng ta phải làm sao đây?""Không sao cả, nếu chúng ta không vào được, thì cứ chờ họ ra." Alice nói, "Chúng ta đến nhà thờ Sofit, tặng cho hoàng tử Howard một bất ngờ."Nhà thờ Sofit là thánh đường hoàng gia chuyên dùng cho các nghi lễ hoàng tộc, gần đến ngày Howard đăng quang, nơi đây cũng bước vào trạng thái canh phòng nghiêm ngặt.Alice ăn mặc giản dị, đến tiệm gia vị và tiệm thuốc, mua một đống nguyên liệu.Nhìn những nguyên liệu quen thuộc, dù là một hệ thống như tôi cũng không khỏi đổ mồ hôi vì Alice.Alice hoàn toàn không có ý định lén lút trà trộn vào.Annie là một trong những người thừa kế của Lantis, đương nhiên phải đường đường chính chính bước vào nhà thờ Sofit.Nhưng bên ngoài nhà thờ Sofit được canh phòng nghiêm ngặt.Cô đã chuẩn bị cho họ một ít "quà tặng" đặc biệt.Thiếu nữ xinh đẹp cúi đầu chế thuốc: "Cô Mary, mong người phù hộ cho con, chúc con thành công."So với Alice năm mười bảy tuổi, giờ đây cô đã bớt đi rất nhiều nét hoạt bát linh động.Thay vào đó, là một khí chất trầm ổn dần dần hình thành.Trải qua biết bao chuyện, cô không còn là một đóa hoa trong nhà kính nữa.Mà là một đóa hồng mọc giữa bụi gai, âm thầm nở rộ, mang theo vẻ đẹp và sức mạnh.
 
Viết Lại Kịch Bản Truyện Người Lớn
Chương 4: Chương 4 (Hoàn)



13Ngày Howard đăng quang, toàn thể các quý tộc lớn của Lantis đều có mặt tại nhà thờ Sofit.Dưới ánh mắt chăm chú của vô số người, Howard, kẻ vốn luôn lạnh lùng, cũng không khỏi nở một nụ cười.Khi hắn tiếp nhận vương miện và quyền trượng, hắn sẽ dẫn quân tấn công vào Vien.Không phát động chiến tranh sao? Thật nực cười.Trong mắt Howard, chỉ có chém giết và cướp đoạt mới là con đường để đạt được tất cả.Những cánh đồng rộng lớn và tài nguyên của Vien, cuối cùng sẽ được cắm lên lá cờ thuộc về Lantis, thuộc về đại đế Howard.Hắn sẽ tưởng nhớ Annie, tưởng nhớ sự hy sinh của em gái vì hắn.Giáo hoàng đọc lời chúc tụng, sau đó đặt lên đầu Howard chiếc vương miện lấp lánh châu báu.Rồi quay người đi lấy quyền trượng của quốc vương.Howard xúc động trào dâng.Cánh cổng lớn của nhà thờ Sofit bỗng vang lên tiếng mở rầm rầm."Khoan đã!"Giọng nói trong trẻo của thiếu nữ vang lên, sắc mặt Howard lập tức thay đổi.Các quý tộc trong điện đồng loạt quay đầu nhìn về phía âm thanh.Ngoài cửa, làn khói mờ bị gió thổi tan, lộ ra cảnh vệ binh ngã rạp xuống đất.Thuốc mê mà Alice điều chế đã rất thành công, nồng độ cao lan theo gió khiến lính canh không kịp phòng bị, lần lượt gục ngã.Thiếu nữ trong lễ phục lộng lẫy chậm rãi bước vào, phía sau là nữ hiệp sĩ cầm kiếm kề bên."Công chúa Annie!""Chẳng phải nói công chúa Annie đã bị vương quốc Vien giết rồi sao?""Tại sao công chúa lại xuất hiện ở đây?"Annie mặt nghiêm nghị, vẻ dịu dàng quen thuộc lúc thường giờ đây lại mang theo khí chất uy nghi của hoàng thất."Chuyện này không nên hỏi ta, mà nên hỏi người anh tốt của ta thì hơn, đúng không?"Howard cố gắng nặn ra một nụ cười cứng ngắc: "Ồ! Annie, em không sao thì thật tốt quá. Em đến tham dự lễ đăng quang của ta, ta rất vui...""Thôi đi, Howard, gương mặt như xác chết của ngươi trông còn hợp hơn." Annie không chút khách sáo."Ta không đến để tham dự lễ đăng quang của ngươi, mà là để ngăn cản nó."Các quý tộc xôn xao.Alice giương cung, chính là cây cung từng bắn vào vai cô ngày trước."Vì d*c vọng cá nhân của ngươi, vì muốn khiến hai nước Lantis và Vien rơi vào chiến tranh, ngươi lại ra tay tàn nhẫn với chính em gái mình. Howard, ngươi không xứng làm vua! Alice! Hãy bắn rơi vương miện của hắn!"“Vút ——” Mũi tên dài bắ n ra, kẹp vào khe của vương miện, ghim chặt nó vào cột của nhà thờ."Annie!" Gương mặt Howard hoàn toàn sa sầm lại, hắn nhìn đám quý tộc và vệ binh xung quanh, "Các ngươi còn đứng đó làm gì? Chẳng lẽ cứ nhìn hai ả đàn bà hỗn láo này lộng hành ở đây sao!"Vệ binh không dám hành động.Họ đã nhận ra thiếu nữ cầm cung kia, ngay cả Andrew cũng suýt bỏ mạng dưới lưỡi kiếm của cô.Không ai muốn là kẻ đầu tiên hi sinh.Đám quý tộc bắt đầu dao động.Tuy rằng cả công chúa lẫn hoàng tử đều có quyền thừa kế, nhưng hoàng tử lại giỏi kết giao với giới quý tộc hơn.Một số đại quý tộc là đàn ông cũng chẳng vui vẻ gì khi bị một nữ vương chèn ép.Alice nhìn về phía đám quý tộc."Ngài bá tước Adam, một khi Howard xâm lược Vien, chiến tranh sẽ kéo dài nhiều năm, việc làm ăn giữa ngài và Vien sẽ lập tức bị cắt đứt, thiệt hại nghiêm trọng.""Tử tước Adolf, lãnh địa của ngài nằm sát biên giới Vien, nếu chiến tranh thất bại, lãnh thổ của ngài sẽ biến mất chỉ trong chớp mắt.""Phu nhân Lilith, con gái của bà gả cho một quý tộc của Vien. Nếu chiến tranh nổ ra, với thân phận người địch quốc, con bé sẽ bị xử tử ngay lập tức!"…Alice điềm tĩnh phân tích rõ ràng ảnh hưởng của chiến tranh đối với từng đại quý tộc.Mọi người đưa mắt nhìn nhau, rồi lần lượt quay lại ghế ngồi, không còn can thiệp vào cuộc tranh đoạt giữa hai người thừa kế ngai vàng.Dù là vua hay nữ vương, thì đối với giới quý tộc, cũng không ảnh hưởng trực tiếp đến lợi ích của họ.Ngược lại, như Alice nói, chiến tranh sẽ phá vỡ sự yên bình giữa hai nước, cuối cùng tổn hại đến cả hoàng thất lẫn quý tộc.Đó cũng là lý do vì sao quốc vương Lantis dù rất yêu thương Annie, vẫn quyết định gả cô đến Vien.Howard thấy Alice chỉ vài lời đã khiến đám quý tộc trở nên bàng quan, lửa giận bùng lên trong mắt, hắn rút thanh kiếm của một vệ binh bên cạnh, đâm thẳng về phía Alice.Alice lập tức rút kiếm đỡ đòn.Dù là hoàng tử, kiếm thuật của Howard còn không bằng Andrew.Chỉ vài chiêu thức, hắn đã bị thương, ngã lăn xuống đất, bị Alice kề kiếm vào cổ.Bên trong nhà thờ im phăng phắc.Annie hít sâu một hơi, cô phớt lờ Howard, bước đến trước mặt Giáo hoàng, mỉm cười hành lễ."Vậy thì, bây giờ ta là người duy nhất có quyền thừa kế ngai vàng của Lantis."14Mọi chuyện xảy ra trong nhà thờ Sofit, dân chúng đều không hay biết.Cho đến khi thông báo của Nữ vương Annie được dán lên bảng thông cáo.Hoàng tử Howard đã mang theo lễ vật đến vương quốc Vien.Hắn sẽ phục vụ công chúa của Vien, trở thành sợi dây kết nối tình hữu nghị vĩnh viễn giữa Lantis và Vien.Mọi người đều vô cùng tò mò về Nữ vương Annie.Dĩ nhiên, họ càng tò mò hơn về nữ kỵ sĩ truyền kỳ ấy, Alice.Họ nghĩ, có lẽ Alice chỉ là một người hầu xử lý công việc cho nữ vương?Nhưng khi đoàn xe của nữ vương Annie đi qua đại lộ của Lantis…Bất kỳ ai từng thấy nữ kỵ sĩ ấy đều không thể nghĩ như vậy được nữa.Thiếu nữ cao ráo khoác trên mình bộ giáp bạc, mái tóc đỏ rực như lửa.Cô cưỡi trên lưng bạch mã, cả người dưới ánh mặt trời tỏa ra ánh hào quang rực rỡ, chói lóa đến mức không thể rời mắt."Ôi trời ơi, vị tiểu thư xinh đẹp đó là ai vậy?"Một người khách phương xa bị mê hoặc bởi vẻ quyến rũ của nữ kỵ sĩ, không kìm được lên tiếng hỏi."Đó là nữ kỵ sĩ đầu tiên của Lantis, đóa hồng của lòng dũng cảm và trung thành, Kỵ sĩ Gai Góc Alice."15Trong nhật ký hệ thống của hệ thống Tắt đèn, bài post mang tên 《Nhật ký huấn luyện Alice》đang dần biến mất, thay vào đó là một vận mệnh hoàn toàn mới của Alice,《Đóa Hồng Gai Góc》 đang dần hình thành.Tên nhiệm vụ: Nhật ký huấn luyện AliceTrạng thái nhiệm vụ: Đã hoàn thành
 
Back
Top Bottom