Tâm Linh vhope ; quỷ vong xuyên

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
192920726-256-k230066.jpg

Vhope ; Quỷ Vong Xuyên
Tác giả: hanie1602
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

"Ma quỷ có giết chết tôi cũng không sợ, chỉ sợ mất em, Trịnh Hạo Thạc"
"Em yêu anh,"
"Anh cũng vậy"
"Thạc Thạc chờ anh một chút nữa, một chút nữa anh sẽ tới với em "
Lời cuối cùng anh nói với tôi....​
 
Vhope ; Quỷ Vong Xuyên
một


chương 1 : sắp gặp v:Hôm nay là 1 ngày khá buồn chán đối với tiểu tử ngốc Trịnh Hạo Thạc, vì đang là kỳ nghỉ hè nên hầu như hôm nào cũng rất rảnh rỗi.

Hạo Thạc ngồi thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh nắng gay gắt của mùa hè làm cho nhiệt độ cơ thể của cậu càng tăng lên.Cậu thề nếu không có ông bà Trịnh ở đây cạnh cậu vừa xem ti vi vừa nhăm nhi bánh ngọt cùng trà thơm thì cậu đã lột sạch quần áo cho thoải mái rồi, chỉ vì cái máy lạnh phòng của cậu bị hư mấy ngày nay mà điện thì chả ai đến sửa cả nên giờ phải chịu khổ thế này...

Cuộc gọi từ điện thoại cậu reo lên làm tan đi cái không khí ảm đạm .

Nhắc máy lên cậu liền thấy số của cậu bạn cùng bàn với IQ cao xuất xưởng Mickey nhà cậu "Nam Tuấn" Thấy bạn hiền hôm nay tìm tới liền nhanh nhẹn bắt máy.

"alo tớ nghe"giọng cậu thể hiện rõ sự hớn hở.

"à .....Thạc Thạc hôm nay cậu có bận gì không???"

"Bận sao??....

"cậu ngưng giọng 1 hồi suy nghĩ gì đó rồi lại bật dạy nói tiếp "huhu hình như tớ vừa nghĩ ra có 1 chuyện chưa làm á nha, chắc không rảnh rồi"cậu chu chu môi làm nũng."thế à" Nam Tuấn bên này cười đắc ý "haizzz...

Đang định rủ cậu đi họp lớp cùng với (tớ) bọn tớ nhưng mà thấy cậu không...

""Rảnh rảnh rảnh!

Tớ rất rảnh, cậu cho tớ thời gian và địa chỉ tớ sẽ đi đúng giờ không trễ dù chỉ một giây!

" Hạo Thạc bên này nghe nói đến hai chữ 'họp lớp' thì mắt không khỏi sáng lắp lánh lên thích thú mà không cần đợi Nam Tuấn nói hết câu đã nhảy vào dành phần nói, cũng thấy tội cho cậu 18 năm cuộc đời vẫn chưa biết 'họp lớp' ra làm sao...

" Tớ như đi guốt trong bụng cậu rồi đó Thạc Thạc" Nam Tuấn cười thành tiếng rồi nói tiếp "Chiều nay 6h ở quán Đông Tây hôm lễ tổng kết mình có đi ấy""À...

" Hạo Thạc à thành tiếng coi như đã hiểu.

"Có cần mình đón cậu?

" Nam Tuấn nắm bắt lấy cơ hội.

"À à cần, xe mình vừa hư ngây hôm qua hihi" Hạo Thạc sướng rồi nhaaaa

"Thôi tạm biệt cậu" Hạo Thạc cảm thấy mình như đi lên chín tầng mây, mà vội vàng cúp máy.

"À mà khoan...."

Tút tút tút....

Nam Tuấn uể oải thở dài, Thạo Thạc đã cho cậu tương tư lâu lắm rồi đó, muốn tỏ tình nhưng lại sợ bị từ chối, nhưng không cam tâm nhìn cậu bị đám con trai quấn quýt.

Trách là trách ba mẹ Hạo Thạc , sinh khéo quá , Hạo Thạc chả khác gì 1 đứa con gái đội lốp con trai là mấy, làn da trắng, Khuôn mặt ưa nhìn, đôi mắt to tròn lắp lánh, sóng mũi thắng tắp sắc sảo như đụng vào có thể chảy cả máu tay, khuôn mặt bầu bĩnh đáng ew, đôi môi nhỏ nhắn đáng yêu lâu lâu lại chu chu ra, nhìn vào liền muốn cắn 1 phát lại còn tặng thêm 2 đồng đếu nhỏ nhỏ xinh xinh bên mép miệng, người lúc nào cũng có mùi vani quen thuộc, tóc thì cứ bềnh bồng mượt, rất mượt, chạm vào 1 lần lại cứ muốn chạm nữa, chạm mãi...

_______Mọi người có thể nhận xét theo ý kiến của mình ở dưới đây 👇

Ngọc sẽ cố gắng khắc phục.
 
Vhope ; Quỷ Vong Xuyên
hai


Chương 2 : gặp gỡ thật sự.

Thế là buổi chiều hôm đó cậu có bảo với ba mẹ là chắc sẽ về trễ Nhưng không nghĩ sẽ trễ như thế này, bây giờ là 12h 20 người cậu đã nồng nặc mùi rượu mặt đã phiếm hồng, tủ lượng cậu rất yếu , cậu biết chứ bộ nhưng tại cậu sui quá làm gì, chơi hết trò này đến trò kia, trò nào cũng thua rồi nhận phạt .

Nam Tuấn cũng đã bảo "nếu cậu không ngại cứ đưa tớ uống thay" Nhưng cậu nhất quyết không chịu, thân làm đàn ông con trai mà để người khác uống thay là sao, đâu có được.

Ông bà Trịnh không biết đã gọi cho cậu bao nhiêu cuộc rồi nữa, chắc hẵn là rất giận, cậu có rượu vào lại can cảm lên hẵn.

Khi nãy còn hét vào mặt tên nhân viên vì dám bảo cậu say , nhưng cậu đâu có say 🙂) say sương sương thôi.

Cậu có bao giờ như thế đâu, thế là cả lớp ngạc nhiên một phen, Hạo Thạc thường ngày lúc nào cũng hiền hậu, học giỏi, luôn ân cần giúp đỡ bạn bè, nhẹ nhàng chu đáo nhưng ai ngờ khi có rượu vào liền biến thành một con người khác.

Nhà của cậu không xa con sông Vong Xuyên là mấy, cái con sông mà người thường hay đồn nhau là dòng sông quên lãng, đó là dòng sông giao nhau giữa hai bờ Sinh Tử của hai cõi Dương Gian và Âm Gian.

Những người ở giai đoạn chết lâm sàng, hoặc hấp hối, hoặc thần thức, hay chơn hồn đang rời khỏi thân xác nhưng vì lí do còn mong muốn tiếp tục được sống, hoặc là do chưa tới số chết thì trước mắt chơn hồn ấy xuất hiện dòng sông lãng quên này.

Chơn hồn ấy nếu đi qua bờ bên kia của dòng sông, tức là đã bước vào cõi Trung Giới, quên lãng những chuyện muốn làm, quên chuyện muốn tiếp tục sống, hồn đã lìa khỏi xác thực sự, khó lòng trở lại đặng.

Cậu cũng không rõ, cậu hầu như không tin vào chuyện này cho lắm, nói thẳng ra là 'không hứng thú'.

Hạo Thạc chân dạo tên con đường

thuộc về nhà.

Nam Tuấn đã năng nĩ hết lời nhưng Hạo Thạc vẫn không cho cậu đưa về chỉ vì câu "nếu cậu cãi tôi, tôi sẽ giận cậu suốt đời" Không không không, không được, thế là đành chiều theo ý cậu ta , chỉ đưa đến ₫ầu đường còn lại Hạo Thạc tự đi.

Những cây đèn đường cứ chớp rồi lại tắt, tắt rồi lại sáng.

Cậu nghĩ chắc chúng cũng sắp đi chầu ông bà rồi, khi đi ngang dòng sông Vong Xuyên , cậu tự nhiên lại nhìn nó, vừa đi vừa nhìn, cho đến khi nhìn thấy vật gì đó là hóa đá đứng khựng lại...đưa tay dụi dụi mắt hoảng loạn, cậu không nghĩ rượu lại làm cậu say đến nỗi hoa mắt như thế này.

Đó....đó là 1 cô gái, cô ấy từ dưới dòng

sông đó đi lên.

Cô gái đó mặt 1 chiếc áo dài trắng dính đầy máu ,đầu tóc bị ướt sũng trong càng ma mị hơn, cái miệng rỗng toét mà phát ra những âm thanh khó nghe, đáng sợ hơn nữa là cô ta đang nhìn cậu như muốn ăn tươi nuốt sống cậu, xung quanh cô ta đột nhiên có hàng chục bóng trắng xuất hiện quấn quanh cô ta....

Đến khi cậu cảm thấy chân của mình

sắp trụ không nỗi nữa mà khụy xuống.

Cô gái đó nở 1 mụ cười ma quái mà lao thẳng về phía cậu,

nhanh... rất nhanh... cậu cứ ngồi thẫn thờ ở đó mà nhìn nó lao đến.

Đột nhiên từ đâu xuất hiện 1 chàng trai nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cậu mà nhất bỏng cậu lên đều khiến cậu ngạc nhiên hơn là chàng trai đó đang bay, đôi chân dài thước tha mà chạm vào từng nhánh cây , nhịp nhàng nhịp nhàng...

"Bước cùng tôi"

______
 
Back
Top Bottom