Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Vạn Tộc Chi Kiếp

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1440: Lão Niên Mắc Chứng Chóng Quên?



"Cái gì hả?" Chu Thiên Đạo kỳ quái nhìn Ngưu Bách Đạo, "Lão Ngưu, ngươi nói gì vậy?"

Ngưu Bách Đạo cười mỉm, "Không có gì, chỉ là ta hơi hiếu kỳ, ngươi đừng suy nghĩ nhiều, ta chỉ tò mò không biết ngươi và Hạ Long Võ ai mạnh hơn ai?"

"Có ý gì?" Chu Thiên Đạo tức giận nói: "Ngươi đang nói linh tinh cái gì thế? Lớn tuổi nên bị lẩm cẩm sao?"

"Không có, không có."

Ngưu Bách Đạo thở dài, "Đừng giả bộ, chúng ta thẳng thắn không được à? Ta thừa nhận ta đã là Nhật Nguyệt cửu trọng rồi. Ngươi một mực dùng máu rùa che giấu thực lực, nuôi nhiều xoáy rùa như vậy cũng là vì để ẩn giấu cảnh giới. Thôi được! Ngươi có thể tâm sự chút được không, hơn hai trăm tuổi còn mặc tã là trải nghiệm thế nào vậy?"

". . ."

Chu Thiên Đạo nhìn chằm chằm đối phương, nửa ngày sau mới lên tiếng: "Bây giờ ta mới phát hiện, ngươi rất nguy hiểm!"

Ngưu Bách Đạo cười tủm tỉm, "Ta biết, bất quá. . . chúng ta là cùng một bọn, không phải sao?"

"Ta chỉ hiếu kỳ vài điểm, thứ nhất, ngươi làm sao có thể làm được? Thứ hai, tại sao ngươi phải làm như vậy? Thứ ba, ngươi có hi vọng thành công không?"

". . ."

Chu Thiên Đạo thấy lòng quá mệt mỏi, "Đừng có làm cái vẻ hiểu hết biết hết này với ta, lão Ngưu, ta không rõ ngươi đang nói cái gì. Nếu ngươi đã là Nhật Nguyệt cửu trọng thì mau chuẩn bị chứng đạo đi. Suốt ngày suy nghĩ lung tung cái gì chứ!"

Ngưu Bách Đạo bật cười, ông nói: "Không phải ta suy nghĩ lung tung, ta là đang nghĩ nếu có cơ hội thì ta cũng phải chuẩn bị một chút! Kỳ thật, ta cảm thấy ngươi có cơ hội rất lớn, 9 tuổi đã vào Thiên Quân, cách nay đã hơn 340 năm. . . Chỉ sợ đã đến mức cực hạn bên trong cực hạn, Hạ Long Võ thật sự có thể địch nổi ngươi sao?"

"Lão Ngưu, có phải ngươi động kinh không?"

"Không có mà!"

Ngưu Bách Đạo thở dài, "Ta đã sớm phát hiện rồi, chỉ là ta không nói mà thôi. Hôm nay nói chuyện này chẳng qua là cảm thấy ngươi có thể sẽ mượn nhờ cơ hội của Hạ Long võ để chứng đạo. Nếu cần thì bộ xương già của ta vẫn có thể cản cho ngươi một thoáng, ta cảm thấy ta không có hi vọng lớn, ngươi thì ngược lại."

Chu Thiên Đạo mệt mỏi day trán, "Lão Ngưu, ngươi đừng suy nghĩ linh tinh, 9 tuổi vào Thiên Quân là đại ca ta. Ta nhỏ hơn đại ca ta tận hai trăm tuổi lận."

Ngưu Bách Đạo gật gật đầu, "Được rồi, không nói những thứ này nữa, ngươi đúng là đứa trẻ sinh non a. Ta nhớ rõ ràng cha ngươi từ Chư Thiên chiến trường trở về hơn 7 tháng thì ngươi liền ra đời, đại khái là sinh non nên sau lần ấy mẹ ngươi liền bỏ mạng. Thật sự là trùng hợp, sau khi ca của ngươi chết, cha ngươi lại không có hài tử, phủ khố thế mà ít đi không ít đồ vật. Cha ngươi là đồ keo kiệt, làm người nghèo đã quen, một đồng tiền cũng coi như bảo bối thế mà lại dám ném đồ trong phủ khố, cũng kì quái quá ha."

Ông khẽ lắc đầu, "Được rồi được rồi, không nói nữa, chỗ Tô Vũ còn phải nghĩ biện pháp, bằng không tiểu tử này sẽ không về được."

Chu Thiên Đạo cứ như vậy nhìn chằm chằm Ngưu Bách Đạo, không nói một lời.

Một lát sau, ông mới mở miệng hỏi: "Lão Ngưu, từ lúc nào thì ngươi lắm miệng như thế, có phải tuổi tác lớn rồi nên muốn về hưu?"

"Còn sớm mà!"

Ngưu Bách Đạo cười ha hả, "Đừng nghĩ nhiều như vậy, ta không có ý tứ gì khác, ngươi muốn tin hay không cũng được, không tin thì cứ giữ ta lại."

"Ngươi hồ đồ rồi, ngươi là cường giả cùng thế hệ cha ta mà."

Ngưu Bách Đạo đứng lên rồi nói: "Ta đi về trước, ngươi ấy… thôi không nói nữa, tự ngươi nhìn mà xử lý đi."

". . ."

Chờ Ngưu Bách Đạo đi rồi, Chu Thiên Đạo yên lặng nhìn theo một hồi, lắc đầu, cười khẽ rồi cũng tan biến ngay tại chỗ.

Lão gia hỏa tuổi cao, còn thích lỡ miệng.

"Đại ca đáng thương của ta. . . Aiiiz, mới 9 tuổi mà đã chết, đúng là trời cao đố kỵ người tài!"

Thở dài một tiếng, Chu Thiên Đạo cảm kháiđại ca của ta quá đáng thương.

Điểm này thì vạn tộc đều biết!

Lão Ngưu bị điên ròi, thế mà lại sinh ra ý niệm kỳ quái gì không biết, chẳng lẽ lão niên nên mắc chứng chóng quên?

. . .

Vạn giới đều có người đang thảo luận về Tô Vũ.

Thảo luận về Đạo Thành, Ma Đa Na, Liễu Văn Ngạn và Thiên Diệt cổ thành.

Mà Tô Vũ lúc bấy giờ lại tìm được một nơi có chút quen thuộc.

Một tòa cổ thành!

Đúng vậy, lại là cổ thành.

Ở khu vực này có mấy toà cổ thành, điểm này dĩ nhiên hắn biết. Trước đó, Hoàng Đằng, Tần Phóng và hắn đều không đi tới chung một chỗ, mỗi bên tự trốn tới một tòa cổ thành khác nhau. Trên Dục Hải bình nguyên kỳ thật có ba tòa cổ thành.

Thiên Diệt cổ thành coi như là nằm ở khu vực chính giữa.

Mà giờ khắc này, Tô Vũ lại đi tới một phương hướng khác, chạy trốn một hồi, thế mà thấy được tòa cổ thành thứ hai.

"Vân Tiêu!"

Đây là tên của tòa cổ thành trước mặt hắn, Vân Tiêu cổ thành!

Lòng Tô Vũ khẽ động, mình bây giờ cần một địa phương an toàn để tu luyện, có lẽ. . . nơi đây rất thích hợp với bản thân.

Một nơi rất tốt!

Cổ thành kỳ thật vô cùng an toàn, tối thiểu thì Tô Vũ cảm thấy như vậy.

Tìm cổ ốc trốn vào trong, không làm chuyện gì cả thì vấn đề sẽ không lớn.

Mà một khi trốn trong cổ thành, dù cho vô địch dò xét tra ra mình thì cũng chưa chắc đã dám đến cổ thành giết người.

Đúng là địa phương thích hợp để dừng chân!

"Có lẽ ta nên ở đây tránh mấy ngày?"

Tô Vũ nhìn cổ thành phía trước, so với Thiên Diệt cổ thành thì bên này người đến người đi tấp nập hơn, không bị ảnh hưởng quá lớn. Mà có thể là bởi vì Thiên Diệt cổ thành phong thành, nên dẫn đến hàng loạt kẻ không nhà để về đều dạt tới đây

Dù sao so với bên kia thì nơi này đông đúc hơn nhiều.

"Vào thành, lần này ta sẽ khiêm tốn một chút, không thể quá chói mắt được!"

Tô Vũ thầm nghĩ phải thật kín đáo, vậy thì tốt nhất hắn nên ngụy trang... Bất quá, thành chủ bên trong rất mạnh, cũng không biết có cái gì kiêng kỵ hay không, mong là đừng ngụy trang thành chủng tộc mà đối phương chán ghét.

Hắn nhìn lướt qua cửa thành, chủng tộc nào dám đến nơi này thì hắn liền ngụy trang thành đồng tộc, hẳn là sẽ không có vấn đề gì lớn.

Nhìn ra ngoài một hồi, hình như cũng không có gì phải kiêng kị.

Ngay cả Nhân tộc đều có!

Tô Vũ suy nghĩ một thoáng, cuối cùng tìm ch* k*n đáo, bành trướng cơ bắp một phen. Gương mặt hắn hơi có điểm biến hóa, thoạt nhìn già thêm. Rất nhanh, hắn liền biến thành một vị tráng hán Nhân tộc.

Chiến giả qua lại ở chỗ này cũng rất phổ biến.

Về thực lực thì Tô Vũ phong tỏa toàn bộ biển ý chí, ngụy trang thành Chiến giả Đằng Không.

Thân thể hắn vốn là Đằng Không cảnh.

Rất nhanh, Tô Vũ lại chật vật di chuyển về phía Vân Tiêu cổ thành.

Ở cổng vẫn có giáp sĩ trấn thủ.

Cũng là 9 cửa thành.

Tô Vũ nhìn cũng chưa từng nhìn cổng chính, hắn phải điệu thấp mới được. Cổng chính cũng không có gì tốt, huống chi, lần trước được nhận 9 vòng phòng ngự khi ở Thiên Diệt thành hắn cũng không cần sử dụng, mới chỉ phá toái một vòng mà thôi.

-----

Mọi người đoán xem ý của lão Ngưu là gì :)))
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1441: Vân Tiêu Cổ Thành



Vân Tiêu cổ thành có chút khác biệt so với Thiên Diệt bên kia.

Thành chủ nơi này càng bá đạo hơn một chút!

Giáp sĩ trấn thủ thấy hắn, đại khái là cảm thấy lạ mặt nên nói thẳng: "Vào thành, vòng 30 - 36 thì có thể tìm phòng miễn phí! Những địa phương khác đều có phong tỏa, muốn đi vào cần giao nộp đủ tài nguyên! Bằng không, hết thảy đều không cho phép vào bên trong!"

"Trong thành, không cho phép chém giết!"

"Không được phá hư cổ ốc!"

Dứt lời, giáp sĩ kia lạnh lùng nói: "Nhất là Nhân tộc, không cho phép gây sự trong thành, không nên cảm thấy Nhân tộc đều có thể học theo Tô Vũ!"

Rõ ràng, chuyện của Tô Vũ đã truyền ra.

Hắn làm rối loạn toàn bộ Thiên Diệt cổ thành!

Vân Tiêu cổ thành cũng cố ý tăng cường cảnh giác, bắt đầu cảnh cáo với những ai thuộc Nhân tộc, không cho phép gây sự, không nên cảm thấy ai ai cũng có thể là Tô Vũ.

Tô Vũ gật đầu, cười giả lả đáp: "Dĩ nhiên! Ta chỉ muốn tiến vào nghỉ ngơi mấy ngày, rất nhanh thôi sẽ ra. Vị đại nhân này, chuyện của Tô Vũ ta cũng đã nghe, bây giờ tình hình bên Thiên Diệt cổ thành thế nào rồi?"

Chuyện này hắn thật sự không biết.

Mất đi điểm bảng, hiện tại cũng không có nguồn tin tức nào.

Giáp sĩ kia làm lơ, không thèm để ý tới hắn.

Mà ở gần cửa thành, có sinh linh hóng chuyện: "Còn có thể thế nào? Chết một đám rồi! Có người cách thật xa vẫn thấy hào quang nhật nguyệt không ngừng rơi vỡ! Bất quá hình như là có vô địch chạy tới, tình huống cụ thể thế nào đại khái một hai ngày sau sẽ có kết luận! Vị huynh đệ này, thiên tài Nhân tộc các ngươi cũng mãnh liệt phết!"

Tô Vũ cười ha hả: "Đương nhiên. Bất quá nói thế thôi, đó là thiên tài, không liên quan gì tới ta, chúng ta không dám lôi kéo làm quen đâu, miễn cho bị Tô Vũ liên lụy. Tên kia khiến mấy ngày gần đây một số chủng tộc thấy ta đều lộ ra ánh mắt dị dạng, cứ như Nhân tộc nào cũng điên rồ giống Tô Vũ vậy. Khó sống quá đi!"

Sinh linh trả lời hắn có vẻ ngoài tương đối quái dị, đỉnh đầu có bảy tám cái sừng, nom hơi cổ quái, giờ phút này nó cũng cười rộ lên đáp: "Đúng thế, Tô Vũ quá hung ác, giết cho Liệp Thiên bảng không ngừng đổi thứ hạng, nhiều năm rồi ta mới được chứng kiến chuyện bát quái lớn dữ vậy. Lần trước xảy ra chuyện vẫn là khi Nhân tộc Diệp Bá Thiên còn sống kia kìa."

Tô Vũ cười hùa theo chứ không nói gì, gật gật đầu khách sáo với đối phương một phen rồi đi vào nội thành.

Sinh linh nhiều sừng cổ quái cũng đi theo vào, vừa đi vừa nói: "Nhân tộc huynh đệ, lần này vào thành cần mua sắm gì không? Ta rất quen thuộc Vân Tiêu cổ thành, hoặc là ngươi muốn ở đâu, gian phòng ốc nào không có sinh linh, ít tử khí thì ta cũng biết đó."

Tô Vũ xua tay, "Đừng, ta nghèo lắm, ta sẽ tự tìm! Huynh đệ, đừng nhìn ta chằm chằm, tuy là lần đầu tiên ta tới Vân Tiêu cổ thành nhưng cũng đã từng đi qua cổ thành khác rồi, cũng tính là kẻ trải đời, các ngươi đừng hố ta!"

". . ."

Sinh linh nhiều sừng kia cười gượng, "Nào có hố ngươi, kiếm miếng cơm ăn thôi, chúng ta khó lăn lộn biết bao! Đâu giống đại tộc như Nhân tộc các ngươi, sống dễ chịu hơn rất nhiều."

"Đó là thiên tài, hoặc là kẻ có bối cảnh, kẻ không có bối cảnh như ta cũng là tự mình kiếm miếng cơm, l**m máu trên lưỡi đao ấy mà."

Tô Vũ lắc đầu, "Lăn lộn trên Chư Thiên chiến trường còn không biết ngày nào sẽ bị cường giả đập chết. Lần này Thiên Diệt cổ thành đã chết một nhóm lớn, ta nghe thấy tin tức ấy mà lạnh cả sống lưng. Aiiz, chư thiên hỗn loạn, không có cách nào sống nổi."

Một người một quái nói chuyện phiếm một hồi, sinh linh kia cũng không dông dài thêm với Tô Vũ nữa, rất nhanh bèn ra khỏi thành, xem bộ dáng là chuẩn bị đi tìm con mồi mới để xem có thể kiếm chút tài nguyên hay không.

Mà Tô Vũ thì không vội vã tìm địa phương vào ở.

Lần trước hắn tới Thiên Diệt cổ thành là buổi tối nên không có cửa hàng nào mở.

Lần này là ban ngày, trên đường phố có không ít cửa hàng, hơn nữa cảm giác việc làm ăn không tồi, có một số là do cư dân mở, có một số thì là do các tiểu tộc mở.

Một số tiểu tộc ở đây cũng sẽ mở cửa hàng trao đổi tài nguyên, tại Chư Thiên chiến trường, cổ thành mặc dù là hiểm địa nhưng chỉ cần không thâm nhập, không giết người, không ở lại quá ba ngày thì nơi này kỳ thật rất an toàn.

Tô Vũ đi dạo một hồi, không có thứ gì tốt, hắn cũng không quá để ý.

Rất nhanh, hắn đã tìm được một căn phòng trống, dò xét bốn phía một phen, sau đó chuẩn bị bắt đầu tiêu hóa những thứ mà lần này hắn thu hoạch được.

. . .

Ngay khi hắn tiến vào trong thành.

Ở hậu điện phủ thành chủ cũng có một tôn tượng đá, nhưng nó hơi khác với Thiên Diệt thành.

Tượng đá ở Vân Tiêu cổ thành là nữ tử.

Lúc bấy giờ, nữ tượng đá kia cũng mở mắt nhìn về phía căn phòng mà Tô Vũ đang ở, trong mắt phảng phất như xuất hiện bóng dáng vốn có của hắn.

Nàng nhìn thấy Tô Vũ, cũng nhìn thấu Tô Vũ.

Tô Vũ có khả năng giấu diếm Nhật Nguyệt, nhưng lại không gạt được vô địch.

Tượng đá nhìn một hồi, sau đó nhắm mắt không nói gì.

Hi vọng hắn sẽ không gây chuyện ở Vân Tiêu Thánh Thành!

Đây chính là Nhân tộc Tô Vũ nổi danh, thế mà hắn lại chạy tới Vân Tiêu Thánh Thành, điều này khiến tượng đá có chút phiền muộn. Ngươi gây họa bên Thiên Diệt kia là được rồi, đừng đến gây họa cho ta!

Nhân tộc không phải đều ưa thích gieo tai họa bên kia sao?

Cái tên khoa trương gì đâu, Thiên Diệt!

Vân Tiêu không tốt hơn à?

Tượng đá nghĩ đến điều này, tiếp tục nhắm mắt, nàng cũng không muốn bị giống như tên tượng đá kia, không có việc gì liền giao lưu trao đổi nhân sinh với cường giả Tử Linh giới, quá nhàm chán!
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1442: Cả Đời Khó Mà Quên Được



Mà sau khi Tô Vũ tiến vào cổ ốc.

Bên ngoài Thiên Diệt thành lại hiển hiện từng thân ảnh vĩ ngạn.

Một tôn Ma Thần xuất hiện, mái tóc dài của gã cũng có màu tím hệt như Ma Đa Na, thanh âm vang dội, đột phá phong tỏa của cổ thành.

"Mở cửa!"

Im ắng.

Thiên Hà không đáp lời.

Ma Thần tóc tím lặp lại: "Mở cửa thành! Tử Linh tuy mạnh nhưng ngăn không được chúng ta! Nếu thật sự phải phá vỡ thành gây ra hỗn loạn thì chắc chắn không phải điều ngươi và ta mong muốn!"

Dứt lời, gã đấm ra một quyền!

Cửa thành chấn động!

Một lát sau, một con Tử Linh rất đặc biệt hiển hiện.

Ma Thần tóc tím thản nhiên nói: "Tử Linh giới tuy mạnh nhưng cũng chớ trêu chọc Thủy Ma nhất tộc! Thủy Ma nhất tộc ta có một tôn Vĩnh Hằng hóa thành Tử Linh, cũng là quân chủ Tử Linh giới. Bây giờ còn đang tiếp dẫn hắn trở về, Tử Linh giới muốn khai chiến với Thủy Ma tộc sao?"

Con Tử Linh kia nhìn gã, lạnh lùng đáp trả: "Thánh Thành là nơi tiếp dẫn của Tử Linh tộc, ở tại đây, Thủy Ma tộc cũng không có tác dụng gì!"

Khí tức của Ma Thần tóc tím tức khắc trùng thiên!

Gã dọa nạt: "Đừng ép ta tàn sát Tử Linh nhất tộc! Người ngoài không biết, chẳng lẽ chúng ta lại không biết? Dù Tử Linh rất nhiều nhưng Nhật Nguyệt Vĩnh Hằng lại có bao nhiêu? Ngươi có tin hay không, từ nay về sau, ta sẽ phong tỏa hết thảy cổ thành, không cho phép bất cứ ai tiến vào!"

"Tử Linh bất diệt!" Con Tử Linh kia vẫn rất cứng cỏi, "Phong tỏa Thánh Thành thì vẫn sẽ như thế!"

"To gan!"

Ma Thần tóc tím gầm lên, chấn khí g**t ch*t con Tử Linh kia, cơ thể âm u của nó lập tức nổ tung.

Một lát sau, một con Tử Linh càng mạnh hơn xuất hiện, tử khí nồng đậm đến cực hạn, mà chỉ trong nháy mắt, ở nội thành lại có một đạo quang huy nhật nguyệt rơi vỡ.

Ma Thần tóc tím lạnh lùng cất tiếng: "Tử Linh quân chủ? Các hạ chớ ép bổn vương tiến vào Tử Linh giới vực!"

Giờ khắc này, bốn phía lần lượt có vô địch đuổi tới.

Đạo Vương đã đến, Long tộc cũng có vô địch góp mặt.

"Ba tộc Tiên, Ma, Long. . . Còn có cả Ngũ Hành tộc. . ."

Thanh âm của Tử Linh nọ có chút khàn khàn, nhìn một hồi mới âm u đầy tử khí nói: "Hai chọn một, lưu lại Nhật Nguyệt hoặc là lưu lại những thiên tài kia. Thánh Thành có quy tắc của Thánh Thành, không thấy máu thì Tử Linh không quay về!"

Ma vương nghiêm mặt phản bác: "Kẻ tàn sát Tử Linh cũng đâu phải là bọn hắn!"

"Ta biết."

Tử Linh nọ bình tĩnh đáp: "Nhưng đây là quy tắc! Bằng không, Tử Linh quân chủ sẽ không chỉ có một mình ta tới!"

Ma vương của Thủy Ma tộc lại đe dọa: "Ma Hoàng của tộc ta sắp chính thức phá cảnh!"

Tử Linh quân chủ trầm mặc một hồi, cuối cùng vẫn lặp lại: "Hai chọn một, chọn hay là không chọn?"

"Còn có ai sống sót?"

"Nhật Nguyệt của Long tộc cùng Thần tộc, Huyết Hỏa ma tộc vừa mới bị ta giết!"

". . ."

Na Đạt Chí đã chết rồi?

Ma vương tóc tím lập tức đưa ra quyết định: "Được, ta chọn thiên tài!"

Lời này vừa nói ra, bên phía Long tộc, vị Thiên Long vương lạnh lùng nói: "Ma Thương, Long Đấu của Long tộc còn ở trong đó!"

Ma vương nghiêng đầu nhìn hắn, "Vậy ngươi vào cứu hắn đi!"

". . ."

Long Vương yên lặng.

Thần tộc không có Thần Vương tới nên cũng không cần để ý.

Tử Linh quân chủ lại đạm mạc nhắc nhở: "Đây là lần đầu tiên nên ta cho các vị thể diện, lần sau sẽ không nhẹ nhàng như vậy!"

Dứt lời, tử khí bao trùm cổ thành!

Ầm ầm!

Hai vầng nhật nguyệt rơi vỡ!

Ngoài thành, mấy vị vô địch đều giữ yên lặng, dù là Long tộc Long Vương thì lúc này cũng không nói thêm gì.

Chọn Nhật Nguyệt hay là chọn thiên tài?

Long Đấu và Lôi Hỏa đều là Nhật Nguyệt thất trọng, thực lực mạnh mẽ vô cùng, thế nhưng dù sao bọn họ cũng là người ngoài, những thiên tài kia mới là hậu duệ của bọn hắn.

Lần này, Nhật Nguyệt đều chết sạch!

Tử Linh quân chủ cười nhạt một tiếng, hóa thành hư ảnh, dần dần tiêu tán!

Trong thành, những Nhật Nguyệt Tử Linh cũng dồn dập tan biến.

Cửa thành lại được mở ra!

Lấy mạng của 21 vị Nhật Nguyệt để tới giết Tô Vũ, Tô Vũ không chết mà chỉ để lại đầy đất bừa bộn thi thể!

Các vị vô địch cũng không vào thành.

Họ đều ở ngoài chờ đợi.

Một lát sau, vài vị thiên tài vết thương chồng chất, kéo dài hơi tàn đi ra ngoài.

Đạo Thành, Ma Đa Na, Thiên Đạc, Long Chiến, Tiểu Kim Long, Phù Thổ Linh.

Cả cổ thành lớn như vậy chỉ còn lại sáu người bọn họ.

Quay đầu nhìn lại, ánh mắt của sáu người đều cực kỳ phức tạp.

Họ tự triệu hoán vô địch tới cứu, mà các vị vô địch đã lựa chọn hi sinh Nhật Nguyệt để có thể lắng lại lửa giận của Tử Linh nhất tộc chứ không lựa chọn cưỡng ép phá thành cứu viện.

Xem như dùng mạng của mấy vị tiền bối Nhật Nguyệt để đổi lấy mạng cho bọn họ.

Chuyện lần này có lẽ cả đời bọn họ đều khó mà quên được.

. . .

Vân Tiêu cổ thành.

Trong một căn phòng không lớn, bởi vì là đang ở bên ngoài, hơn nữa hiện giờ còn là ban ngày cho nên tử khí rất ít, gần như không ảnh hưởng gì tới Tô Vũ.

Bôn ba nhiều ngày qua, cuối cùng Tô Vũ cũng có chút thời gian nghỉ ngơi.

Hắn khoanh chân ngồi xuống trên nền đá xanh, Tô Vũ trầm tư một hồi, cuối cùng quyết định không suy nghĩ nữa, bắt đầu khoanh chân tu luyện.

Hắn phải tranh thủ tiêu hóa thu hoạch lần này!

Đầu tiên là thiên địa huyền quang, thứ này có hiệu quả đúc thân rất tốt, do giết Nhật Nguyệt tứ trọng mà hắn đạt được tổng cộng những 20 sợi, giá trị cực cao.

Với tu giả tầm thường, một sợi cũng đủ để đối phương đúc thân một lần.

Đáng tiếc, Tô Vũ không phải tu giả tầm thường.

Giờ phút này Tô Vũ đã hoàn thành 22 đúc, cũng gần xong 23 đúc.

22 đúc của hắn so với tu giả, không, so với Chiến giả Thần Ma 36 đúc còn cường đại hơn, cho nên tiêu hao cũng nhiều hơn hẳn.

Dù đã tiếp cận 23 đúc, Tô Vũ cũng phải tiêu hao một sợi thiên địa huyền quang thì mới chính thức hoàn thành 23 đúc.

Thân thể hắn chấn động!

Hô hấp pháp hít vào thở ra, Tô Vũ phát hiện, hô hấp pháp này có trợ giúp đúc thân, cảm giác còn hữu dụng hơn Trường Sinh quyết của Tiên tộc, nếu không cần dùng Trường Sinh quyết để xúc tiến việc hấp thu Thiên Nguyên khí thì tốt nhất.

Bởi vì Trường Sinh quyết có khuyết điểm... Xấu hổ!

Thông thiên khiếu không ngừng phun ra!

Tu luyện một mình thì không sao, nhưng khi có người khác, vậy thì rất mất mặt.

Mà hô hấp pháp của tượng đá thì không giống vậy, có cảm giác hòa hợp tự nhiên hơn nhiều!

Hiện giờ, trong những công pháp Tô Vũ học được có hai loại tương đối đặc thù, đều là học được trong khoảng thời gian này, một cái là hô hấp pháp, một cái là Tử Linh nguyên khiếu nghịch chuyển pháp.

Hai loại pháp môn này không cần phối hợp khiếu huyệt, nó rất đặc thù, có cảm giác Vạn tộc đều có thể học.

Phải biết rằng, công pháp thông dụng, không cần thông qua khiếu huyệt, cũng không cần chuyển đổi cho phù hợp với chủng tộc như vậy cực kỳ hiếm, tối thiểu đó giờ hắn chưa từng nghe nói tới.

Không nghĩ tới vẻn vẹn thời gian hơn 10 ngày ở lại Thiên Diệt thành, Tô Vũ lại học được một hơi cả hai loại.

Các công pháp hắn học lúc trước đều là chuyển đổi thành công pháp Nhân tộc, không mang tính thông dụng.

Lúc này học được hai bộ công pháp ở cổ thành làm cho Tô Vũ thực vui mừng.

Hắn vừa đúc thân vừa tự hỏi, có phải ở tòa cổ thành nào cũng đều có tượng đá như vậy hay không?

Nếu có, vậy ở Vân Tiêu cổ thành cũng có ư?

Có thể giúp gì cho việc rèn đúc hay không?

Ở Thiên Diệt cổ thành, hắn đã đạt được rất nhiều thu hoạch, nhưng ở đây thì hắn còn chưa lấy được gì.

“Thôi, khiêm tốn một chút!”

Tô Vũ yên lặng dặn dò chính mình, phải khiêm tốn, không thể tùy tiện ngoi đầu lên.

Hiện tại có khả năng vô địch cũng đang tìm hắn, không thể quá nổi bật, dù sao cổ thành cũng không chạy được, nếu có chỗ tốt gì thì sau này tới lấy cũng không muộn.

Hắn tiếp tục tu luyện!

Thiên địa huyền quang không ngừng tiêu hao, đồng thời còn tiêu hao đại lượng Thiên Nguyên khí, trước đó hắn còn cho vị ám vệ Nhật Nguyệt kia không ít, cũng hấp thu rất nhiều ở trong đại điện.

Tới lúc này, Tô Vũ chỉ còn lại hơn 100 phần.

Nhưng Tô Vũ còn rất nhiều tinh huyết, có thể tinh luyện chúng sau.

Hắn cũng không vội, hắn đã ở chiến trường Chư Thiên rồi, còn sợ không có Thiên Nguyên khí ư?

Nực cười!

Nếu không được thì đi giết tiểu đội Thần Ma nào đó, vậy là lại có Thiên Nguyên khí.

Nếu không thì tìm nơi dừng chân của Phá Sơn Ngưu, xử lý một đám, thứ này có giá khá cao.

Tô Vũ không vội.

Hắn tiếp tục tu luyện thân thể.

Chấn động pháp phối hợp hô hấp pháp, chấn động thân thể, gột rửa thân thể.

Sau khi hoàn thành 23 đúc không lâu, qua một giờ, Tô Vũ tiêu hao thêm 3 sợi huyền quang, hoàn thành 24 đúc, giờ phút này hắn còn dư lại 16 đạo huyền quang.

Tiêu hao cực lớn!

Hơn tu giả tầm thường rất nhiều.

Tô Vũ không cảm thấy ngoài ý muốn chút nào, thân thể cường đại như vậy thì tốn nhiều hơn mới là bình thường, không tốn mới là lạ, còn lại 16 đạo huyền quang, có thể giúp hắn hoàn thành 5 đúc đã là tốt lắm rồi.
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1443: Thực Lực Chênh Lệch



Thời gian từng chút trôi qua.

Sắc trời tối dần.

Giờ khắc này, trong thời gian của Nhân tộc là năm 351 An Bình lịch, ngày 16 tháng 7.

Từ lúc Tô Vũ rời Đại Minh phủ đã tầm hai tháng.

Khi hắn rời khỏi Đại Minh phủ, thân thể đạt 8 đúc, ý chí lực chỉ là Đằng Không.

Mà nay thân thể Tô Vũ đã đạt tới 26 đúc, đang tiến hành đúc thứ 27.

Một tiếng gầm vang lên!

Trong phòng, tử khí tiêu tán.

Trong biển ý chí của Tô Vũ, thiên địa huyền quang đã tiêu hao toàn bộ, không thể đạt tới 28 đúc như mong muốn, chỉ vừa vặn hoàn thành 27 đúc là đã hao hết thiên địa huyền quang, càng về sau càng khó!

Thân thể chính thức đạt tới 27 đúc!

Sau này có lẽ phải cần khoảng 5 sợi thiên địa huyền quang thì mới có thể hoàn thành một đúc.

Tô Vũ lắc đầu!

Tiêu hao quá lớn!

5 sợi, dựa theo bảng giá của Liệp Thiên các, đó chính là 5 giọt tinh huyết Nhật Nguyệt.

Chẳng lẽ hắn phải giết một tôn Nhật Nguyệt chỉ để đúc thân hai lần?

Đừng đùa!

Ta còn phải đúc 45 lần nữa, sau đó càng lúc càng nhiều, ta phải giết ít nhất 20 – 30 Nhật Nguyệt, hắn chỉ đang nói đến Nhật Nguyệt nhất trọng… À mà thôi, trên thực tế lần này hắn đã giết nhiều như vậy.

Dù không phải do hắn xuống tay.

Tính ra thì cũng không nhiều lắm!

Tô Vũ cười tự giễu, nếu kẻ nào cũng học ta, chắc Nhật Nguyệt vạn tộc chết hết rồi!

Đúc thân mà cần giết mấy chục Nhật Nguyệt, vậy giết sạch Nhật Nguyệt vạn tộc chắc chỉ đủ thỏa mãn một vài người mà thôi.

“Haizzz!”

Kỳ thật chậm rãi đúc thân cũng được, hiệu quả khi dùng Thiên Nguyên khí cũng không tồi, nhưng Tô Vũ chờ không kịp!

Hắn cần nhanh chóng làm chính mình cường đại hơn!

Hiện giờ, hắn mới hoàn thành 27 đúc mà thôi.

Thực lực của Tô Vũ đã cường đại đến đáng sợ, sức bật của thân thể đã lên tới hơn 2 vạn 3 ngàn khiếu.

Gần hai vạn tư!

Nếu mở Dương khiếu, thần văn chữ “Lực” tăng phúc, chắc có thể tới khoảng 3 vạn.

Thực lực này không chênh lệch nhiều với một vài Sơn Hải tam trọng nhỏ yếu.

Nếu xét thân thể đơn thuần, Tô Vũ có tự tin chiến một trận cùng bọn họ.

Nhưng Sơn Hải nhỏ yếu không phải mục tiêu theo đuổi của Tô Vũ!

Như Ma Đa Na, lực lượng thân thể ít nhất cũng đến 10 vạn khiếu trở lên, đó còn là trước đây khi đối phương chỉ là Lăng Vân thất trọng, hiện giờ thì sao?

Hơn nữa, 10 vạn khiếu chỉ là ít nhất, Ma Đa Na có thể giết Sơn Hải thất trọng, kẻ bị giết là loại yếu nhất ư?

Vừa vặn có kẻ yếu nhất cho gã giết?

Ở đâu ra nhiều Sơn Hải thất trọng nhỏ yếu như vậy cho ngươi gặp, còn thuận tiện cho ngươi giết.

Dùng chiến lực yếu nhất để bình luận vốn là không chuẩn xác.

“Chênh lệch trong Sơn Hải cũng chênh lệch cách biệt một trời!”

“Nhật Nguyệt càng là chênh lệch lớn dọa người!”

Tô Vũ lắc đầu, Minh Hòa là Nhật Nguyệt thất trọng, nàng ta bị hai thần văn Nhật Nguyệt đỉnh phong tự bạo làm bị thương, sau đó Tô Vũ bộc phát ra thực lực Sơn Hải lục trọng chém một đao, vậy mà chỉ chặt đứt cánh tay đối phương.

Người ta trọng thương, thực lực suy yếu chừng 90%, Tô Vũ toàn lực ứng phó mà cũng không giết được đối phương.

Vậy Minh Hòa mạnh đến mức nào?

Hắn không rõ, chỉ biết là mạnh đến đáng sợ!

Chiến lực tiếp cận 3 vạn khiếu, nếu là trước kia, Tô Vũ sẽ cảm thấy mình rất mạnh, nhưng sau khi ra Chư Thiên chiến trường, tận mắt chứng kiến nhiều cường giả đỉnh cấp, hắn tự thấy bản thân rất tầm thường.

Không có thần văn Nhật Nguyệt, hiện tại hắn gặp Ma Đa Na, dù hắn cắn n**t t*nh huyết Sơn Hải lục trọng thì chắc cũng sẽ bị đối phương đánh bại, thực lực của hắn không thể so sánh với Ma Đa Na.

Hoặc có thể nói, Tô Vũ đấu không lại bất cứ kẻ nào trên Thiên bảng.

Kể cả Đạo Thành!

Đạo Thành ở Lăng Vân cảnh đã giết Sơn Hải ngũ trọng, hiện giờ tiến vào Sơn Hải tam trọng, dù vì thăng cấp nhanh mà có chút phù phiếm, nhưng thực lực cũng tăng lên rất nhiều.

Đương nhiên Tô Vũ còn không biết Đạo Thành đã lên bảng.

Lúc này hắn không mang theo thứ kia.

Tuy điểm bảng của Liệp Thiên các rất hữu dụng, nhưng nó lại định vị vị trí, điều này khá phiền.

Hấp thu thiên địa huyền quang xong, Tô Vũ không dừng lại, hắn tiếp tục hấp thu Thiên Nguyên khí, ý chí lực, dư vị thần văn, thuận tiện chữa trị biển ý chí, lúc trước vì phá hủy thần văn Nhật Nguyệt, biển ý chí đã bị thương nặng.

Cũng may biển ý chí của Tô Vũ được Khoách Thần chùy thường xuyên rèn luyện, khá là chắc chắn, hơn nữa còn có sách họa kim sắc tọa trấn bên trong nên không đến nỗi vỡ tung.

Hấp thu đại lượng ý chí lực, cộng thêm dư vị thần văn, sau một đêm, cuối cùng Tô Vũ cũng hoàn toàn hấp thu hết thiên địa ban thưởng lần này.

Thực lực của hắn chính thức bước vào Lăng Vân nhị trọng.

Ý chí lực đã hoàn toàn không áp chế được nữa!

Tô Vũ không muốn thăng cấp, hắn muốn tiếp tục rèn luyện, kết quả rèn luyện mãi mà không thể nén lại thêm, ý chí lực thăng cấp tới Lăng Vân nhị trọng.

Cũng tốt!

Ý chí lực có tác dụng rất lớn, ngụy trang thân phận, phòng ngừa tra xét, kể cả vận dụng thần văn cũng đều cần ý chí lực cường hãn, nếu ý chí lực không mạnh, vậy sẽ không thể tự bạo thần văn được.

Lần này thần văn Nhật Nguyệt đỉnh phong không có đủ ý chí lực cường hãn điều khiển, nếu không, lẽ ra khi Tô Vũ kích nổ hai viên thần văn của Ngũ Đại là hoàn toàn có thể thuận lợi đánh chết Minh Hòa.

Cấp bậc ý chí lực tăng lên, thần văn cũng thăng cấp.

Hiện tại Tô Vũ có tổng cộng 25 viên thần văn.

Máu, lôi, phá, chiến, sát, âm, phong, biến, thú, chết, kiếp, tĩnh, hợp, lực, đấu, chậm, đao, áp, chấn, cộng thêm thần văn ngũ hành cùng với truyền thừa chi hỏa.

Trong đó, trừ số ít thần văn còn ở nhị giai tam giai, phần lớn đều tiến vào tứ giai.

Ý chí lực và cả cường độ biển ý chí của Tô Vũ đều tiếp cận Sơn Hải.

Hiện giờ, một vài thần văn hắn thường dùng đều tiến vào tứ giai.

Có mấy cái còn là cái sau vượt cái trước.

Chữ “Tĩnh” đến từ Đại Chu vương, chữ “Kiếp” là thần văn trời sinh, cùng với chữ “Biến” phác hoạ sau này, còn có chữ “m” luôn thăng cấp vô thanh vô tức đều tiến vào tứ giai.

25 cái đều là thần văn Nhân tộc.

Vị lão nhân Kim Sinh của Đại Minh phủ từng nói, thần văn Nhân tộc càng nhiều, thần văn càng mạnh, sức chiến đấu càng lớn.

Tô Vũ đã có một ít cảm thụ, thần văn của hắn đều không yếu, không kém hơn thần văn Thần Ma chút nào, ngược lại hắn có cảm giác còn mạnh hơn.

“Nhưng thần văn chiến kỹ còn thiếu rất nhiều, cần 74 thần văn nữa, nếu không phác họa hoàn chỉnh thần văn chiến kỹ, chiến kỹ hình thành từ 25 thần văn không được cường đại như mong muốn...”

Tô Vũ lẩm bẩm, có lẽ đây là khuyết điểm của thần văn Nhân tộc, không hoàn chỉnh thì không đủ cường đại.

Nếu phối hợp với thần văn chủng tộc khác, có phải sẽ mạnh hơn không?

Tô Vũ chỉ nghĩ mà thôi, dù sao hắn cũng không phác họa được thần văn vạn tộc.
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1444: Văn Minh Sư Tiên Tộc



Tiêu hóa xong thu hoạch lần này, chiến lực của Tô Vũ tăng lên không ít.

Sau đó Tô Vũ lại xem một vài thu hoạch khác.

Giữa chừng, hắn cắn nuốt một ít tinh huyết, mở ra vài trang sách họa, cũng nghiệm chứng một số ý tưởng của hắn lúc trước, quả nhiên sách họa rất thú vị.

Giờ phút này, tờ sách họa của Tiên tộc có biến hóa.

Nó hoàn thiện hơn hẳn!

Lúc trước ở trang Tiên tộc, dù hắn đã cắn n**t t*nh huyết Tiên tộc nhưng vẫn có cảm giác thiêu thiếu, bây giờ nuốt được tinh huyết cường đại hơn, nhìn lại sách họa mới thấy nội dung bên trong đã được bổ sung rất nhiều.

“Tiên tộc (Lăng Vân thất trọng):

Kỹ năng chủng tộc: Tiên lực gia thân, sinh cơ thôi phát, huyết nhục trọng sinh (dùng tinh huyết mở ra)

Cơ sở nguyên quyết: Tiên nguyên quyết

Cơ sở văn quyết: Tiên khiếu thiên la quyết

Cơ sở đúc thân pháp: Thiên tiên 36 đúc

Cơ sở cửu biến pháp: Cổ tiên cửu biến”

Sau khi Tô Vũ phục dụng tinh huyết của Cửu Huyền thì mở ra giao diện mới, hoàn thiện hơn rất nhiều, kể cả cơ sở văn quyết cùng với cơ sở cửu biến pháp cũng xuất hiện.

Lúc trước không có.

Quả nhiên, như suy đoán trước đây của Tô Vũ, Văn Minh Sư có khả năng mở ra đồ vật không giống Chiến Giả.

Hiện tại, Tô Vũ đã tin!

Thật sự không giống nhau, có thêm cơ sở văn quyết.

Chiến Giả và Văn Minh Sư không giống nhau, tổng hợp lại mới là giao diện hoàn chỉnh.

Lần trước tinh huyết mà Đại Tần phủ cho hắn là máu của Chiến Giả.

Còn lần này thứ hắn dùng là máu của Văn Minh Sư Tiên tộc - Cửu Huyền.

Cho nên trong sách họa có thêm một bộ《 Tiên khiếu thiên la quyết 》.

Tô Vũ chờ mong, hắn muốn nhìn xem văn quyết của Tiên tộc có mở ra Thần khiếu trùng hợp với mình hay không, trùng hợp toàn bộ hay là trùng hợp một bộ phận?

Ngũ Hành tộc xem như chủng tộc đặc thù, mở ra 180 Thần khiếu đều không trùng hợp.

Vậy Tiên tộc thì sao?

Tô Vũ lại cắn nuốt một giọt tinh huyết của Cửu Huyền, sách họa nhanh chóng hấp thu.

Một lát sau, trong biển ý chí, một bộ đồ án phác họa Thần khiếu xuất hiện.

108 Thần khiếu!

Nhiều hơn của Nhân tộc lúc trước, trước đây văn quyết của Nhân tộc chỉ khai 72 Thần khiếu, mà Tiên tộc lại khai 108 Thần khiếu.

Tô Vũ nhanh chóng xem xét, càng xem lại càng vui mừng!

Thật sự không giống nhau!

Có một ít trùng hợp, nhưng hắn so sánh cẩn thận thì phát hiện có khoảng 32 Thần khiếu là không giống, như vậy, hắn đã phát hiện thêm 32 Thần khiếu khác!

Văn quyết của Nhân tộc trước đây mở ra 72 Thần khiếu, còn trùng hợp toàn bộ với ngũ hành quyết, Tô Vũ không miệt mài theo đuổi nguyên nhân của nó, có thể là do trước đây Ngũ Hành tộc có liên hệ với Nhân tộc.

Dù thế nào, hiện tại lại phát hiện 32 Thần khiếu mới, vậy chứng tỏ suy đoán của hắn là đúng.

Thần khiếu có lẽ cũng có 360 cái.

Lần trước hắn chỉ mở ra một nửa, cho nên không có biện pháp vận chuyển tự nhiên, cũng không thể phát hiện m khiếu, càng không có biện pháp phát hiện Nguyên Thần khiếu hoàn chỉnh.

“Quả nhiên ta đoán đúng rồi!”

Ánh mắt Tô Vũ biến ảo, nói vậy, kế tiếp ta nên săn giết Thần tộc, Ma tộc, còn có một ít Văn Minh Sư chủng tộc khác!

Lấy được cơ sở văn quyết của bọn họ, tìm ra tất cả Thần khiếu.

Sau đó mở ra hết thảy, vận chuyển công pháp, hình thành một môn văn quyết mới.

“Văn Minh Sư...”

Rất hiếm thấy!

Tô Vũ thở dài, hắn tới chiến trường Chư Thiên đã một thời gian, gặp không ít thiên tài các tộc, nhưng Văn Minh Sư rất hiếm thấy, chỉ gặp hai Tiên tộc đều là Văn Minh Sư.

Thiên tài chủng tộc khác phần lớn là Chiến Giả, một phần nhỏ là Văn Minh Sư, mà cũng rất yếu.

Sau khi đánh chết, Tô Vũ từng phục dụng tinh huyết của bọn họ một lượt, kết quả chỉ lấy được một môn văn quyết rác rưởi, Thần khiếu trùng hợp hết với ngũ hành quyết.

“Kỳ thật có một ít chủng tộc Văn Minh Sư.”

“Ta biết Hỏa Quạ nhất tộc, Bạch Ly nhất tộc, Ảnh Tộc cũng có rất nhiều Văn Minh Sư...”

Tô Vũ nghĩ, hắn từng giết Ảnh Tộc, nhưng Ảnh Tộc lần trước không phải Văn Minh Sư.

Phần lớn tộc nhân của tộc này là Văn Minh Sư, có thể kẻ hắn gặp lần trước là phế vật, biết vậy đã bảo Ảnh Tử ở Đại Minh phủ cho hắn một giọt tinh huyết.

“Không sao, hiện tại không vội, chờ tới khi tập hợp gần đủ Thần khiếu, chỉ còn thiếu vài cái thì có thể thử Văn Minh Sư các tộc xem sao.”

Tô Vũ thầm nghĩ, hắn cảm giác thân thể Văn Minh Sư không cường đại bằng Chiến Giả.

Nếu chỉ dựa vào ý chí lực và thần văn, Tô Vũ cảm thấy mình có thể chiến đấu với Lăng Vân bát cửu trọng, còn Sơn Hải yếu thì dựa vào Khoách Thần quyết cũng có khả năng chiến một trận, nhưng vượt cấp không nhiều.

Không giống Chiến Giả đạo, hắn có thể vượt cấp rất nhiều.

“Hiện giờ, đạo Văn Minh Sư thành phụ trợ, Chiến Giả đạo mới là chủ lưu!”

Hiện tại số lần hắn vận dụng thân thể chiến đấu nhiều hơn, mà Văn Minh Sư đạo cũng có hiệu quả phụ trợ rất tốt, bao gồm vận dụng các loại thần văn cũng là một trong các thủ đoạn của hắn.

Tô Vũ phán đoán thực lực chính mình, Văn Minh Sư đạo đại khái nằm trong Lăng Vân cửu trọng đến Sơn Hải nhất trọng.

Chiến Giả đạo nằm trong Sơn Hải nhị trọng đến tam trọng.

Tổng hợp lại, hẳn là đánh Sơn Hải tam trọng không khó, tứ trọng... hơi khó khăn.

Đó là trong trường hợp không cắn n**t t*nh huyết.

Mà hắn chỉ đang so sánh với Sơn Hải yếu.

Nếu sử dụng tinh huyết, hiện tại hắn có thể cắn n**t t*nh huyết Sơn Hải lục trọng, khi bùng nổ hơi chấn thương thân, nhưng bộc phát ra chiến lực Sơn Hải lục trọng, còn không phải là tộc yếu, xem như chủng tộc trung đẳng.

Phương diện chiến lực hẳn là tiếp cận Sơn Hải thất trọng, nhưng nếu thật sự chiến đấu thì hắn không địch nổi đối phương.

“Không có thần văn của Ngũ Đại, vậy giết Nhật Nguyệt chỉ là giấc mộng! Thực lực chân chính chỉ có thể đấu với Sơn Hải lục trọng!”

Hắn mà gặp thất trọng thì phải lập tức chạy trốn.

Sau khi hấp thu hết thu hoạch, chiến lực của Tô Vũ đã tăng lên rất nhiều.

So với lúc mới rời khỏi Đại Minh phủ, hắn đã cường đại hơn nhiều lần.

Hiện giờ Tô Vũ đã có năng lực chiến Sơn Hải.

Không giống trước đây là phải tìm cách hoặc là đánh lén mới được.

Tô Vũ mỉm cười, hít sâu một hơi.

Đã rất tốt rồi!

Hơn nữa hắn còn có 10 giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch, thứ này cũng là bảo bối!

Nhật Nguyệt cảnh dùng được, không đến Nhật Nguyệt... không phải nhất định là không thể dùng!

Có thể cường hóa khiếu huyệt!

Dưới Nhật Nguyệt không dùng là vì lo khiếu huyệt quá cường đại, sau này không thể hợp nhất, Tô Vũ cũng lo lắng, nhưng dùng ở thời khắc mấu chốt thì có thể tăng cường thực lực bản thân, chỉ là hợp khiếu sẽ khó khăn hơn.

“Thiên Nguyên khí còn dư lại khoảng 100 phần, điểm công huân của Nhân tộc còn hơn 30 vạn...”

Lúc này Tô Vũ không còn lại gì nhiều, đồ vật thu hoạch trước đó đều đã cất giấu ở Dục Hải bình nguyên.

Ngoài ra hắn còn một ít tinh huyết Sơn Hải.

Nhiều nhất chính là Vân Hổ nhất tộc!

Đại Hạ phủ suýt nữa diệt tộc Vân Hổ, đối phương đầu phục Phi Thiên Hổ nhất tộc, nếu không toàn giới sẽ bị tận diệt, sau đó Hạ Hổ Vưu giao dịch cùng Tô Vũ, cung cấp rất nhiều tinh huyết Vân Hổ tộc cho hắn.

Tô Vũ đã tinh luyện tinh huyết Lăng Vân và Đằng Không ra Thiên Nguyên khí, còn của Sơn Hải cảnh thì vẫn giữ lại.

Tính ra hắn còn gần 100 giọt, từ nhất trọng đến cửu trọng.

“Nhất trọng đến tam trọng tác dụng không lớn, đợt lát nữa dùng để lấy ra Thiên Nguyên khí hết đi, tam trọng trở lên mới hữu dụng, có thể dùng để bùng nổ thực lực...”

Hiện giờ Tô Vũ đã chướng mắt tinh huyết Sơn Hải sơ kỳ.

Kiểm kê thu hoạch, tiêu hóa chiến lợi phẩm, tăng lên thực lực, đây là những kỹ năng các thiên tài phải chuẩn bị trên chiến trường Chư Thiên.

Mỗi lần chiến đấu đều là để sau này càng mạnh hơn!

Chiến đấu mà không thể làm mình mạnh hơn rất dư thừa, không cần thiết!

Nếu không phải vì Thiên Nguyên khí, hiện giờ Tô Vũ mà gặp kẻ địch dưới Sơn Hải thì chắc cũng lười giết, trừ phi đối phương rất mạnh, mình cần tinh huyết của kẻ đó.

Tương tự, Ma Đa Na lười giết Tô Vũ là bởi vì Tô Vũ không thể mang đến bất cứ thứ gì có lợi cho gã.

Nếu giết một vị Thần Ma yếu cũng không mang lại lợi ích gì cho Tô Vũ, chỉ sợ Tô Vũ cũng lười giết.

Nhưng đáng tiếc... Tô Vũ có thể lấy được rất nhiều thứ từ trên người bọn chúng, tỉ như tinh huyết có thể lấy ra Thiên Nguyên khí.

Chính vì vậy, chỉ cần gặp được, nếu có thể giết thì hắn đều sẽ ra tay.
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1445: Tô Vũ Là Ngoại Lệ



Thân thể Tô Vũ chấn động một phen, huyết khí chấn động tản ra.

Tô Vũ đã có biện pháp tiêu trừ huyết khí!

Lúc trước hắn còn phải đi Đại Kim phủ Nhân tộc để gột rửa huyết khí, hiện tại không cần nữa!

Nguyên khiếu nghịch chuyển!

Tử khí ăn mòn!

Trong nháy mắt, toàn bộ nguyên khí hóa thành tử khí, huyết khí trên người bị ăn mòn trong nháy mắt!

Tô Vũ phát hiện thứ này là một biện pháp tốt để thoát khỏi truy tung!

Tử khí vốn chính là lực lượng tà ác nhất.

Người chết giết người thì sao có huyết khí lây dính được?

Lúc bấy giờ, tử khí trên tay Tô Vũ có tác dụng mới, đó là tinh lọc, đúng vậy, tinh lọc chính mình.

Nghe qua không bình thường chút nào!

Nhưng Tô Vũ thật sự đang dùng tử khí tinh lọc chính mình!

Tử khí rất khó dung hợp với lực lượng các tộc, chủ yếu là vì sự bài xích!

Vậy nên có thể dự phòng thủ đoạn truy tung của kẻ khác dùng với hắn.

Nhưng có một nơi Tô Vũ không thay đổi.

Trái tim!

Trái tim đại biểu hắn vẫn là người sống, nếu nghịch chuyển trái tim thành tử khí, Tô Vũ lo rằng mình sẽ lập tức trở thành người chết, hóa thành Tử Linh tộc chân chính.

Hắn phán đoán, có lẽ trái tim không có vấn đề gì nhỉ?

Trong tình huống bình thường, dù có người truy tung thì cũng không đến mức để lại thứ gì trong tim, nếu không thì hoàn toàn có thể phát nổ trái tim hắn, vậy còn truy tung làm gì?

Cho nên Tô Vũ không dùng tử khí ăn mòn trái tim.

Tô Vũ không biết, khi hắn sinh ra ý niệm này, lúc tử khí vờn quanh trái tim, tôn tiểu nhân ngủ đông trong trái tim nhân tính hóa lau lau cái trán, giống như đang đổ mồ hôi hột.

Sau đó tôn tiểu nhân tiếp tục ngủ say, không nhận thấy có k*ch th*ch và nguy cơ, tiểu nhân sẽ không thức tỉnh.

Vừa rồi, tôn tiểu nhân đã nhận ra nguy cơ.

Dùng tử khí tinh lọc tinh huyết tàn lưu, lại dùng ngọn lửa đốt cháy hơi thở tàn lưu, Tô Vũ xử lý xong hết tất cả mới nhẹ nhàng thở ra!

Cẩn thận vẫn hơn!

Chiến trường Chư Thiên có quá nhiều cường giả, chủng tộc nào cũng có vô số thủ đoạn, Minh Hòa gọi mình vài tiếng mà hắn đã suýt mắc mưu, cẩn thận tại đây không bao giờ là điều thừa thãi.

“Thực lực đã tăng lên, hiện tại chắc chắn Vạn tộc đều muốn giết ta, ta nên đi đâu mới tốt?”

Tô Vũ lâm vào trầm tư, hắn định đến địa bàn Yêu tộc ở Tinh Thần hải.

Nhưng hắn không rõ thế cục bên kia hiện giờ thế nào.

Tùy tiện qua đó thì chỉ sợ sẽ gặp phải nguy hiểm.

Tốt nhất nên có nguồn tình báo lâu dài!

Liệp Thiên các không tồi, đáng tiếc... tổ chức này rất nguy hiểm, Tô Vũ không dám tiếp xúc quá nhiều, tốt nhất là tìm tổ chức tình báo khác để giải quyết vấn đề này.

“Trên chiến trường Chư Thiên không có tổ chức tình báo khác ư, chỉ có Liệp Thiên các thôi sao?”

Tô Vũ đoán rằng có lẽ là có tổ chức tình báo khác.

Nếu không, Liệp Thiên các mà có tâm lừa gạt, vậy chẳng phải là có thể chơi đùa hết thảy một vố sao?

Còn có, hiện tại Thiên Diệt Cổ Thành thế nào rồi?

Tô Vũ rất muốn biết kết quả bên kia ra sao, có vô địch hiện thân hay không, đó là những vị vô địch nào?

Bên ngoài, trời tối đen.

Tô Vũ không ra ngoài, ban đêm mà dám ra khỏi cổ phòng thì quá lộ liễu, chắc chắn sẽ kéo tới sự chú ý, hiện giờ hắn cần nhất là phải điệu thấp.

“Thân thể 27 đúc vẫn không đủ!”

Nhìn sắc trời bên ngoài, Tô Vũ mở cửa, nhìn thoáng qua đường phố không người, sau đó hắn đóng cửa lại. Thở dài một tiếng, mới 27 đúc, tính ra thì mới Đằng Không tứ trọng mà thôi!

Ta quá yếu.

Đường còn dài a!

Sớm muộn gì Đại Hạ phủ cũng đại loạn, thực lực của hắn vẫn còn chưa đủ.

Lúc này dù hắn không có biện pháp can thiệp đại loạn bên kia thì cũng muốn có đủ lực lượng và tự tin để trợ giúp Bạch Phong và Hồng Đàm, ít nhất là giữ được tánh mạng bọn họ!

“Sáng mai phải đi tra xét xem làm cách nào lấy được tình báo tinh chuẩn, sau đó đi Tinh Thần hải.”

Nghĩ vậy, Tô Vũ tiếp tục tu luyện!

Thiên Nguyên khí đúc thân, hô hấp pháp hít vào thở ra.

Đã dùng thiên địa huyền quang, giờ cảm giác dùng Thiên Nguyên khí tu luyện rất chậm, thôi, dùng tạm đi, càng đến hậu kỳ đúc thể càng khó, dùng Thiên Nguyên khí thì nửa tháng một tháng cũng có thể đúc thể một lần!

Miễn cưỡng dùng vậy!

Tô Vũ bất đắc dĩ, hắn đã quen tu luyện nhanh chóng rồi, bỗng nhiên chậm lại thật sự rất khó chịu, nhưng biết làm sao, tạm chấp nhận thôi!

Thiên Nguyên khí không còn thơm như lúc trước.

Đâu chỉ hắn, Cục lông nhỏ trong đầu cũng nghĩ y vậy.

...

Trong lúc Tô Vũ đang tu luyện và chờ đợi.

Bên ngoài Thiên Diệt cổ thành.

Vài vị vô địch tới đón thiên tài nhà mình.

Đạo Vương nhìn thoáng qua Đạo Thành, thấy hắn trầm mặc im lặng thì không nói gì, sau đó nhìn về phía tổ gia của Ma Đa Na, Thủy Ma tộc Ma Thương Ma Vương, mở miệng nói: “Ma Thương, chuyện Tô Vũ tính thế nào?”

Ma Thương lạnh nhạt đáp: “Vĩnh Hằng không tham dự!”

Đạo Vương gật đầu, “Ta biết, nếu là người bình thường, không, dù là thiên tài, kể cả là tuyệt thế thiên kiêu, bao gồm mấy người Hạ Long Võ, năm xưa chúng ta cũng chưa từng để ý tới, nếu Vĩnh Hằng giết lung tung, vậy chư thiên vạn giới đã sớm rối loạn, Tiên tộc và Nhân tộc vẫn là đồng minh… Nhưng vấn đề của Tô Vũ không phải là giết chóc, không phải vì hắn giết Cửu Huyền, cũng không phải vì hắn đã hại chết nhiều cường giả Nhật Nguyệt, có thể hại chết nhiều Nhật Nguyệt như vậy chính là bản lĩnh của hắn...”

Đạo Vương nói một câu tương đối công bằng, dưới vô địch, bọn họ mặc kệ.

Trừ phi muốn chứng đạo!

Nhưng Tô Vũ không giống, năm đó Hạ Long Võ cũng giết rất nhiều Nhật Nguyệt, vô địch không nhằm vào y, chờ sau này sắp chứng đạo mới có vô địch theo dõi.

Nhưng Tô Vũ còn có thân phận khác, hắn là thiên tài đa thần văn hệ, người thừa kế Ngũ Đại.

Ma Thương ngẫm nghĩ một lúc rồi mới mở miệng: “Ta biết ý ngươi, thời điểm ngươi tới hình như có tiếp xúc với Tần Quảng, hắn nói thế nào?”

“Đương nhiên hắn có ý muốn bảo vệ, nhưng hiện tại Tô Vũ còn không đáng để tất cả Vĩnh Hằng Nhân tộc bảo vệ, cho nên lúc này giết Tô Vũ, hắn sẽ chỉ âm thầm nhúng tay, sẽ không ra tay toàn lực.”

Ma Thương trầm mặc một hồi, cuối cùng quyết định: “Nhất định phải giết Tô Vũ, ta cũng đồng ý với điều này! Không sợ Nhân tộc có thêm mấy Vĩnh Hằng, chỉ sợ lực áp chế Nhân tộc thật sự mở ra. Đến lúc đó, chắc chắn các giới đều sẽ bị Nhân tộc trả thù mối cừu hận năm xưa chúng ta giết đến Nhân cảnh.”

Nhân tộc lòng dạ hẹp hòi.

Vạn tộc đều biết điều này.

Hiện tại bọn họ đánh không lại, không có biện pháp nên đành ra vẻ đáng thương mà thôi.

Tính cách của Đại Tần vương cũng là có thù tất báo, năm xưa khi mới vừa phát hiện mình không bị áp chế tại giới vực khác, ông giết được bao nhiêu người liền giết, xâm nhập vô bao nhiêu tiểu giới, hoành hành ngang ngược, giết chóc cướp đoạt.

Hiện tại Nhân tộc ở trong tình cảnh khó khăn cũng có liên quan đến đám vô địch bọn họ.

Một ít tiểu tộc cũng bị giết đến sợ!

Đám vô địch khai phủ không có kẻ nào là người tốt.

Đạo Vương thấy lão tán đồng thì mỉm cười gật đầu: “Vậy ép Nhân tộc giao Tô Vũ ra!”
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1446: Quật Khởi Từ Trong Náo Động



Ma Đa Na đứng bên cạnh, lúc này nghe thấy Đạo Vương nói muốn ép Nhân tộc giao Tô Vũ ra liền đột ngột lên tiếng: “Nếu ta là Tô Vũ, ta sẽ không về Nhân cảnh. Tánh mạng của chính mình không nên trông chờ vào sự thương hại của kẻ khác!”

Gã bình thản đối đáp với vô địch, không chút e dè, “Đạo Vương tiền bối, nếu ta là Tô Vũ, vậy ta sẽ chọn tiếp tục lưu lạc trên Chư Thiên chiến trường, không được thì ẩn núp ở tiểu giới nào đó. Tóm lại, về Nhân cảnh không phải là lựa chọn tốt! Ta chưa tiếp xúc nhiều với Tô Vũ, chỉ cảm ứng được vài lần, chưa từng chạm mặt, nhưng ta tin tưởng nếu ta là hắn, ta sẽ tuyệt đối không về Nhân tộc!”

Đạo Vương hơi trầm ngâm, “Không sai, dù sao cũng là thiên tài, hắn có lựa chọn của chính mình. Ma Đa Na, ngươi cảm thấy hắn sẽ đi đâu?”

Ma Đa Na ngẫm nghĩ: “Tinh Thần hải hoặc là Ma tộc, hoặc là tiểu giới... Ma tộc hỗn loạn, cường giả vi tôn! Yêu tộc rung chuyển, Vạn tộc hội tụ! Tiểu giới thì an toàn hơn.”

Tóm lại, xác suất đi về chiến khu phía Đông Nhân cảnh không lớn.

Đến địa bàn Tiên tộc hoặc là Thần tộc cũng không phải không có khả năng.

Đạo Thành im lặng nãy giờ lên tiếng: “Gia gia, thuật bói toán của ngài rất mạnh, sao ngài không thử tính vị trí hiện tại của hắn?”

Đạo Vương lắc đầu, “Tính toán mà không có căn nguyên rất khó! Tốt nhất là thông qua máu, lông tóc hoặc là thứ khác để tính vị trí của hắn.”

Tuy nói vậy nhưng ông vẫn thử.

Một viên thần văn quấn quanh lòng bàn tay.

Một lát sau, thần văn rung động, Đạo Vương lắc đầu, “Không tính ra, hơn nữa thời không nơi đây đã bị phá hỏng, không vào được trong thành, tính càng khó!”

Không thể hồi tưởng thời không!

Có một vị Ma Vương Ma tộc xen vào: “Đơn giản, Tô Vũ vẫn còn thân nhân, bắt lấy phụ thân hắn, thông qua huyết mạch truy tung, nếu không được thì dứt khoát thông qua phương pháp hồi tưởng thời gian, xem xem có thể đánh chết Tô Vũ từ 19 năm trước không! Hắn không lớn, dùng thời gian hồi tưởng có hy vọng g**t ch*t hắn...”

Đạo Vương lắc đầu, “Tốt nhất là không nên quấy nhiễu thời gian đã qua, nếu không... rất có khả năng khiến toàn bộ thời không thác loạn, cường giả hồi tưởng thời gian rất có thể sẽ vẫn lạc, đây là phương pháp cuối cùng, không thể dùng lung tung! Tìm được phụ thân Tô Vũ, thông qua quan hệ huyết mạch truy tung là một kế sách hay, nhưng Nhân tộc chắc chắn sẽ không giao người.”

Hiện giờ, biện pháp tốt nhất chính là tìm được Tô Long, thông qua quan hệ giữa y và Tô Vũ để truy tung hắn.

Vài vị vô địch thương lượng một lúc vẫn không đưa ra được phương án, cuối cùng tất cả giải tán, nhưng các tộc đều truyền xuống mật lệnh.

Tinh Thần hải, Ma giới, Yêu giới đều tập trung tra xét hành tung Tô Vũ, nếu có thiên tài không tầm thường, hoặc là cường giả đặc biệt xuất hiện thì lập tức báo cáo, người như Tô Vũ sẽ không yên lặng ngủ đông.

Điểm này, các vô địch đều là thiên tài tuyệt đỉnh năm xưa đều hiểu quá rõ!

Nếu cứ mãi ngủ đông, vậy thì không cần để ý, bởi vì hắn sẽ không có cơ hội trở nên cường đại, thiên tài như Tô Vũ chỉ có thể quật khởi từ trong náo động.

. . .

Trời đã sáng.

Vân Tiêu cổ thành lại khôi phục sự náo nhiệt.

Cư dân ra ngoài, cửa hàng bắt đầu mở cửa buôn bán.

Tô Vũ ra khỏi cổ phòng.

Còn cơ duyên trong cổ phòng thì. . . hắn đã ở nhiều cổ phòng như vậy, vậy mà chưa gặp lần nào, coi như cơ duyên đó là gió thoảng đi, tiểu gia ta không để bụng.

Bên ngoài rất náo nhiệt.

Mọi người không ngừng truyền lưu chuyện ở Thiên Diệt cổ thành.

“Quá thảm!”

“Đúng vậy, đại thảm án của chư thiên!”

“Hơn 20 vị Nhật Nguyệt, còn có vài vị đại năng Nhật Nguyệt cao trọng, vậy mà chết sạch, không kẻ nào sống sót!”

“Đâu chỉ vậy, một đám cường giả hoạt động gần đó cũng chết!”

“Nghe nói cư dân Thiên Diệt thành đã chết một phần ba! Thi thể khắp nơi!”

“Chỉ còn mấy thiên tài còn sống, còn lại đã chết sạch, nghe nói ngày hôm qua có hơn mười vị vô địch cảnh khai chiến với Tử Linh cổ thành, đánh đến trời sụp đất nứt...”

“Đừng nói bừa, ở đâu ra hơn mười vị vô địch, Thiên Diệt thành cách chúng ta không quá xa, nếu nhiều vô địch tới đó như vậy thì chúng ta cũng phải cảm nhận được sự kinh động rồi!”

“Dù sao cũng có nhiều người đã chết, rất nhiều cường giả, cũng có không ít vô địch tới đó.”

“...”

Trong thành, sinh linh thảo luận náo nhiệt.

Tràng cảnh rất quỷ dị, sơn dương nói chuyện với con báo, con báo nói chuyện với một con chim, con chim kia lại nói với một con sâu...

Đây là chiến trường Chư Thiên.

Ở nơi khác có lẽ không được hài hòa như vậy, nhưng ở cổ thành thì không thể động thủ, ở nơi này, các chủng tộc đối địch cũng có thể hoà bình giao lưu.

“Nghe nói Tô Vũ đã chạy thoát, vô địch cũng chưa bắt được!”

“Không biết lần này có thể bùng nổ trận chiến chư thiên hay không, Vạn tộc vây giết cường giả Nhân tộc.”

“Khó nói lắm, huynh đệ ta truyền tin, biên cảnh Nhân tộc, trong phạm vi Đông Liệt Cốc, mười mấy vị vô địch Nhân tộc lộ diện, khí tức uy áp mấy ngàn dặm, Nhân tộc rất cường đại, các tộc khác chưa chắc đã dám làm gì bọn họ...”

Nhân tộc vẫn rất cường đại!

Lúc này, mười mấy vị vô địch tọa trấn biên cảnh, trấn áp thiên địa, tình thế biên cảnh là chạm vào sẽ lập tức bùng nổ.

Nhưng Thần Ma sẽ hạ quyết tâm khai chiến với Nhân tộc?

Mười mấy vị vô địch không phải là toàn bộ.

Vô địch của Nhân tộc có chừng 40 vị, có mấy vị vô địch khai phủ đã chết, có vài người chứng đạo, còn có một vài vô địch bá chiếm tiểu giới chứng đạo.

Nhiều cường giả vô địch cảnh như vậy, nếu bùng nổ đại chiến, không diệt hết được bọn họ, một khi vô địch Nhân tộc công phá một đại giới, thì kết cục sẽ là trăm họ lầm than.

Hiện tại Vạn tộc do dự chưa quyết, không phải là không tự tin sẽ huỷ diệt được Nhân tộc, mà là không chắc chắn sau khi đánh vỡ Nhân giới, có thể xử lý hết những vô địch thoát khỏi Nhân cảnh hay không, có vài vô địch chứng đạo ở Nhân cảnh, nhưng còn có một vài kẻ chứng đạo trong chư thiên, còn có một ít chứng đạo ở tiểu giới.

Nếu không hoàn toàn chắc chắn, vậy tấn công Nhân tộc sẽ gây ra hậu hoạn khủng khiếp vô cùng.

Các cư dân nghị luận, cường giả vào thành nghỉ ngơi cũng nghị luận.

Một lần hơn 20 vị Nhật Nguyệt và hơn trăm vị Sơn Hải Lăng Vân đã chết, nhiều năm qua, rất ít xảy ra đại chiến như vậy, mà hậu quả kinh người như thế lại chỉ do một người tạo nên, không, là hai người.

Tô Vũ và Liễu Văn Ngạn.

Hai gia hỏa Nhân tộc này quá độc ác.

Bọn họ bẫy giết nhiều cường giả ở cổ thành, có vài kẻ hung đồ bắt đầu tham khảo bắt chước, cảm thấy tương lai có thể chế tạo huyết án ở cổ thành lần nữa giống như Tô Vũ!

Quá kinh điển!

Điển hình của việc lấy yếu thắng mạnh, lấy ít thắng nhiều.

Mấu chốt là sau đó phải thoát khỏi cổ thành thế nào mà không bị Tử Linh đánh chết.

Không ít cường giả phục Tô Vũ sát đất, muốn học hỏi, biết đâu sau này có thể dùng tới, trên chiến trường Chư Thiên có không ít cổ thành, có ai mà không có kẻ thù, nếu có thể học được biện pháp bẫy giết đối thủ của Tô Vũ, vậy thắng lợi sẽ rất nhẹ nhàng.

Tô Vũ cũng đang nghe ngóng.

Thậm chí còn nghe có người lén lút rao bán công pháp tránh Tử Linh của Tô Vũ… Ồ, Vạn tộc cũng có kẻ lừa đảo!

Tô Vũ phục rồi!

Quả nhiên, trên chiến trường Chư Thiên không có người tốt.

Có vài kẻ nhìn thì yếu, trên thực tế, khi ra khỏi thành, rất có khả năng chính là cường đạo giết người cướp của.

Tô Vũ không quan tâm, hắn đi dọc theo đường phố.

Hắn muốn nhìn xem có cách nào lấy được tình báo chuẩn xác hay không, tình báo bên ngoài quá hỗn loạn, thật giả khó phân biệt, chẳng hạn như hơn mười vị vô địch đại chiến cổ thành rõ ràng là vớ vẩn, nhiều vô địch đại chiến như vậy, bên này chắc chắn phải cảm ứng được.
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1447: Thăm Dò Tin Tức (1)



Tô Vũ đang đứng quan sát các cửa hàng khắp nơi, cách đó không xa, một vị lão hán Nhân tộc ánh mắt sáng ngời, vội vàng tiến lên hỏi: “Đạo huynh, trông ngươi có vẻ lạ mặt, mới tới hả? Tới từ phủ nào vậy? Trông đạo huynh mạnh mẽ, uy vũ bất khuất như vậy, chẳng lẽ là Chiến Giả Đại Tần phủ hoặc là Đại Hạ phủ? Vừa thấy đã biết là hạng người thực lực cường đại!”

Tô Vũ liếc mắt nhìn lão, trước kia hắn còn ở học phủ, lão sư từng nói, ở trên Chư Thiên chiến trường, trừ phi là người trong quân đội, nếu không, gặp phải Nhân tộc ở bên ngoài thì cũng đừng tin tưởng.

Đặc biệt là bên ngoài địa bàn Nhân tộc, vậy càng đừng nói đến địa bàn tộc khác.

Nhân tộc liên thủ với Ma tộc cùng nhau giết Thần tộc là bình thường.

Thần tộc liên thủ với Nhân tộc giết Thần tộc khác cũng là bình thường.

Tương tự, Nhân tộc liên thủ với chủng tộc khác giết Nhân tộc cũng vậy, ở Nhân cảnh thì gọi là phản đồ, là giáo chúng Vạn Tộc Giáo, ở chiến trường Chư Thiên, cái này gọi là kẻ thích ứng được thì sống sót.

Hai khái niệm không giống nhau!

Đương nhiên, không thể làm như vậy ở trong lãnh địa Nhân cảnh, nếu bị tra được, chắc chắn sẽ phải chết.

Nhân tộc có một cơ cấu rất cường đại, gọi là Thanh Ác Quân, chuyên môn xử lý những người này, cùng với đánh chết cường giả vượt biên.

Thanh Ác Quân do vô địch lãnh đạo, mấy người Đại Tần vương tự mình thống soái.

Trong phạm vi Nhân cảnh, làm vậy chính là muốn tự sát.

Giờ phút này, thấy lão nhân lại gần xum xoe, Tô Vũ thầm nhủ, gã mà không muốn buôn bán thì chính là lừa gạt.

Tô Vũ không phải người quá từng trải, nhưng cũng biết nhân tâm hiểm ác.

Trong đầu có một đống ý niệm, hắn lãnh đạm nói: “Đạo huynh thật tinh mắt, ta đến từ Đại Hạ phủ, còn thực lực mạnh mẽ thì chắc đạo huynh nói đùa, ta ở đây kiếm chút cơm ăn mà thôi!”

Lão nhân cười ha hả: “Khiêm tốn!”

Tô Vũ nói thẳng: “Đạo huynh định tiếp thị cái gì?”

“...”

Lão nhân cười gượng, có điều hoàn toàn không xấu hổ, lão vội vàng nói: “Là thế này, ta và mấy huynh đệ giết được một đầu Phi Long, nội đan Phi Long rất hữu dụng với Chiến Giả, vừa vặn có huynh đệ bị thương cần dùng tiền gấp, vậy nên mới muốn bán đi. Bán cho Vạn tộc thì chúng ta sợ mắc tội thông đồng với địch, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cảm thấy bán cho đồng tộc vẫn tốt hơn...”

Lão cười cười: “Ta vừa nhìn thì đã biết huynh đệ chính là cường giả đỉnh cấp trong Chiến Giả đạo, nội đan Phi Long có công hiệu đúc thân, nguyên khí lột xác, hiệu quả không tệ lắm, đạo huynh có hứng thú không?”

Tô Vũ liếc mắt nhìn lão, bình thản đáp: “Không cần, nội đan Phi Long có tác dụng phụ.”

“Đừng vội, huynh đệ, giá cả có thể thương lượng...”

Tô Vũ cắt lời: “Đây là lần đầu tiên ta tới Vân Tiêu cổ thành, không quen thuộc, ngươi cho ta biết có thể xử lý tang vật ở đâu, giá cả vừa phải, vậy ta sẽ suy xét mua nội đan Phi Long này!”

Lời Tô Vũ quá trực tiếp, nhưng lão giả không để ý, việc này rất dỗi bình thường.

Lão liền đáp: “Huynh đệ tìm đúng người rồi, ở Vân Tiêu cổ thành này có ba nhà có uy tín đáng tin cậy nhất! Thứ nhất chính là Liệp Thiên các!”

Tô Vũ ngoài mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng lại thất kinh, to gan như vậy ư?

Liệp Thiên các dám mở cửa hàng sao?

Mà nghĩ lại, mở ở cổ thành thì hình như không có vấn đề gì, dù biết Liệp Thiên các ở đây thì cũng sẽ không có ai dám tùy tiện gây chuyện.

“Thứ hai, Thiên Vực liên minh.”

“Thứ ba, Chư Thiên Vạn bảo lâu!”

Tô Vũ không hiểu biết nhiều, nhưng tư liệu Diệp Hồng Nhạn cho hắn cũng có một ít giới thiệu đơn giản.

Tô Vũ không biết Chư Thiên Vạn bảo lâu, nhưng từng nghe nói đến Thiên Vực liên minh, do một vài tiểu tộc liên thủ thành lập, tiểu tộc nghĩa là không có vô địch, chủng tộc không có vô địch thì chính là tiểu tộc.

Thiên Vực liên minh do một đám cường giả Nhật Nguyệt cửu trọng tổ chức, đều là chủ nhân của một vài tiểu giới, bình thường sẽ không ra ngoài, một khi phát sinh chiến tranh, ở trong tiểu giới, dù mấy vô địch tấn công thì cũng khó có thể làm gì bọn họ.

Đương nhiên là ngoại trừ Nhân tộc.

Nguyện vọng lớn nhất của đám chủ nhân tiểu giới này chính là thăng cấp vô địch, trở thành bách cường chủng tộc, có vô địch tọa trấn, có thể củng cố tiểu giới, không cần lo lắng vô địch nhập giới nữa.

Thành vô địch rồi, kẻ địch tới thì sẽ bị áp chế, 10 vô địch đến đó cũng chưa chắc có thể chém giết một vị vô địch cảnh của tiểu giới.

Chư Thiên Vạn bảo lâu thì hắn không biết.

Tên hoành tráng chưa chắc đã là tổ chức lớn, có lẽ chỉ là cửa hàng nhỏ, mà như vậy cũng là bình thường.

Tô Vũ gật đầu, hắn nói thẳng: “Đến Liệp Thiên các nhìn xem, lão ca dẫn đường cho ta đi, ta bán ít đồ, nếu dư dả, ta sẽ mua nội đan Phi Long.”

Lão giả kia cười gượng: “Huynh đệ, Liệp Thiên các... kẻ trải đời đều biết bọn họ rất lươn lẹo, tuy rằng giá cả không tồi, nhưng chướng mắt thứ rác rưởi, đồ tốt thì bọn họ lại cho giá thấp... Nếu đồ của huynh đệ chỉ bình thường thì Thiên Vực liên minh và Chư Thiên Vạn bảo lâu đều không tồi.”

“Bọn họ mà coi trọng thì có lẽ sẽ tăng giá một chút, đám gia hỏa Liệp Thiên các kia sẽ không tăng giá, chỉ dựa theo giá tiêu chuẩn, bán cũng không được lời.”

Tô Vũ cười: “Ta biết rồi, nhưng ít nhất là yết giá rõ ràng, vậy là đủ, ta từng nghe mấy huynh đệ nói về hai nhà kia, đôi khi bọn họ nhìn ra là bảo vật phủ bụi trần mà lại thu mua như rác rưởi, Liệp Thiên các thì không có lời đồn này ...”

“Huynh đệ biết nhiều thật!”

Lão giả dựng ngón cái, nhếch miệng cười, không khuyên bảo nữa.

Nhìn dáng vẻ thì có lẽ là người lõi đời, không biết có phải kẻ sống ở Thiên Diệt cổ thành bên kia hay không.

Tô Vũ mỉm cười im lặng, tùy tiện tán phét vài câu, về cơ bản trong tình huống này, nói sai cũng chẳng sao, với phong cách hành sự của Liệp Thiên các, yết giá rõ ràng là bình thường.

Hơn nữa Liệp Thiên các chủ yếu giao dịch tình báo, đến đó có lẽ có thể lấy được một ít tình báo.

Tô Vũ đi theo lão giả, tùy ý hỏi thăm một ít bát quái, chẳng hạn như chuyện Thiên Diệt thành bên kia.

Lão nhân không thèm để ý, hôm nay toàn thành đều bát quái chuyện này.

Gần tới Liệp Thiên các, lão nhân hâm mộ nói: “Đám tiểu nhân vật chúng ta rất cực khổ! Phải tự mình tới cửa giao dịch, nghe nói Liệp Thiên các cung cấp phục vụ 1:1 cho một vài đại nhân vật và đỉnh cấp thiên tài. Có điểm bảng là có thể tùy ý giao lưu cùng bọn họ, phục vụ trong mọi điều kiện hoàn cảnh, aiiiz, đời này ta không có hy vọng, nếu thành Nhật Nguyệt thì may ra mới nhận được điểm bảng...”

Tô Vũ cạn lời!

Hóa ra điểm bảng ở trong mắt bọn họ chính là thứ đại nhân vật mới có thể có?

Cũng đúng!

Có thứ này là có thể giao dịch với Liệp Thiên các bất cứ lúc nào, còn có người tùy thời tới cửa phục vụ, dù nguy hiểm thì vẫn có người tới, không thể không nói, nó rất quan trọng.

Nhưng Tô Vũ lại không để trong lòng!

Những thiên tài hắn giết hầu như đều có.

Hắn lấy được ít nhất bảy tám cái trở lên, nhưng đều đã vứt hết.

Hiển nhiên, những kẻ bị hắn giết có thể xem là đại nhân vật trong mắt lão nhân Đằng Không cảnh này!

Tô Vũ vờ hùa theo: “Ta cũng từng nghe nói về nó, không biết chúng ta có thể kiếm được một cái hay không ...”

“Ta không có hy vọng đâu, lão đệ thì có khả năng đấy, ta thấy lão đệ vẫn còn trẻ, mấy năm nữa, thực lực ngươi mạnh rồi, có lẽ sẽ được Liệp Thiên các coi trọng.”

Tô Vũ phì cười: “Hy vọng thế!”
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1448: Thăm Dò Tin Tức (2)



Vừa đi vừa nói chuyện, rất nhanh bọn họ đã tới một cửa tiệm khá lớn.

Cửa hàng hai tầng mặt phố.

Diện tích rất lớn, cửa rộng mở.

Dùng ý chí chi văn khắc họa tên Liệp Thiên các, là một loại văn tự cổ đại, kiểu chữ giống bảng hiệu ở cổng thành.

Liệp Thiên các, phân bộ Vân Tiêu.

Tô Vũ vào cửa, lầu một là cửa hàng, bày mấy cái bàn... không ngờ lại là hình thức bàn của Nhân tộc, còn có ghế sô pha, có vẻ đều là sản phẩm của Nhân tộc.

Lão giả thì lại không cảm thấy kỳ quái, Nhân tộc sản xuất được nhiều mấy thứ này, hơn nữa giá còn rẻ, Liệp Thiên các dùng đồ của Nhân tộc cũng là bình thường, bọn người kia thực keo kiệt, Tiên tộc và Thần Ma đều thích dùng bảo vật chế tạo bàn ghế. Mà Long tộc thì thích dùng đồ rèn bằng vàng bạc châu báu.

Mua không nổi!

Đồ Nhân tộc dùng tốt, giá lại rẻ, bỏ ra sử dụng cũng không mất mặt.

Tô Vũ mới vừa vào cửa, một nữ nhân tai mèo nhanh chóng đi tới, ngọt ngào bắt chuyện: “Khách nhân cần hỗ trợ gì không? Mời ngồi, chúng ta ngồi xuống nói chuyện đi, danh dự của Liệp Thiên các là đệ nhất vạn giới, chỉ có khách nhân không thể tưởng được, không có điều gì Liệp Thiên các không làm được.”

Tô Vũ rất muốn mắng, dối trá!

Lần trước lão tử bảo các ngươi diệt Thần Ma, các ngươi liền mặc kệ ta.

Trong biển ý chí, Cục lông nhỏ cũng rất muốn kháng nghị, lừa đảo!

Hỏi các ngươi làm cách nào để có thần văn ngon mà ăn, các ngươi mãi không để ý tới ta!

Một người một cục lông đồng thời phỉ nhổ.

Lão giả nhìn thoáng qua Tô Vũ, cười bảo: “Lão đệ, ta ở bên ngoài chờ ngươi, nếu có hứng thú, vậy giá nội đan Phi Long có thể thương lượng.”

Tô Vũ gật đầu, “Đa tạ lão ca, yên tâm đi, nếu thu hoạch không tồi, đây chỉ là việc nhỏ!”

Thiếu nữ tai mèo chờ lão nhân đi rồi mới lên tiếng: “Khách nhân, Liệp Thiên các chúng ta cũng có nội đan Phi Long, giá cả phải chăng, khách nhân có thể suy xét mua sắm ở Liệp Thiên các!”

“Không cần, các ngươi bán quá đắt!”

Tô Vũ không thèm khách sáo, hắn ngồi xuống, trong cửa hàng còn có vài khách nhân khác, đều có nhân viên nhiệt tình tư vấn.

Hắn tiện tay lấy ra tài liệu rèn Văn Binh, Tô Vũ mở miệng: “Đây là thứ tốt, ta trăm cay ngàn đắng mới vớt lên từ đáy biển Tinh Thần hải, suýt nữa đã bị bảy tám Yêu tộc vây giết, ngươi nhìn xem, thứ này giá trị bao nhiêu?”

“...”

Thiếu nữ tai mèo nhìn thoáng qua, nàng lấy ra một hộp đồ tựa như dùng để giám định, sau đó cầm khối hắc thiết của Tô Vũ tra xét một chút, rồi lễ phép cười đáp: “Khách nhân, đây chỉ là Hồng Quang Địa Cương tầm thường, nếu giao dịch bằng Nguyên Khí dịch, vậy một khối lớn như này có giá trị khoảng 30 giọt Nguyên Khí dịch...”

Giá quá thấp!

“Thấp như vậy ư?”

Tô Vũ thầm mắng, vớ vẩn, mua ở Nhân tộc ít nhất phải tốn 200 điểm công huân, các ngươi dùng 30 giọt Nguyên Khí dịch thu mua, quả nhiên là lòng dạ hiểm độc!

Mà hắn cũng là cố ý.

Đồ quá tốt đương nhiên không thể lấy ra!

Tô Vũ không vui, hỏi: “Thêm chút được không?”

Thiếu nữ tai mèo cười mà không đáp, Liệp Thiên các không tăng giá!

Thích bán hay không thì tùy!

Tô Vũ lầu bầu, hùng hùng hổ hổ, dùng ngôn ngữ Nhân tộc, lúc trước bọn họ giao lưu bằng ngôn ngữ thông dụng, không biết thiếu nữ tai mèo có hiểu hay không, dù sao nàng cũng không nói chuyện.

“Vậy bán, nhưng ta không cần Nguyên Khí dịch...”

Tô Vũ nói: “Ta chuẩn bị ra ngoài kiếm chác, các ngươi bán tình báo đúng không? Ta muốn mua một phần tin tức về tài liệu Hải Thần kim, bao gồm độ nguy hiểm quanh đó, nơi sản sinh, gần đây có sự kiện gì hay không, càng kỹ càng tỉ mỉ càng tốt!”

Hắn không nói mình cần tư liệu Tinh Thần hải, nhưng Hải Thần kim mà hắn nói là một loại tài liệu đúc binh sản sinh trong Tinh Thần hải, chỉ Tinh Thần hải mới có, giá cả xa xỉ.

Lúc trước khi Tô Vũ học tập tri thức đúc binh, hắn đã biết một ít.

Loại tài liệu này chỉ có ở khu vực đó.

Thiếu nữ tai mèo vội đáp: “Bán, khách nhân chờ một lát!”

Nàng nhanh chóng thao tác trên khí giới dùng để giám định, rồi trả lời: “Khách nhân tôn kính, có không ít tin tức liên quan đến tài liệu này, nếu chỉ là tin tức về nơi sản sinh, độ nguy hiểm phụ cận thì không đắt, nhưng nếu muốn biết biến động khu vực phụ cận, trình độ nguy hiểm, vậy cần mua rất nhiều tình báo... Giá cả không rẻ.”

“Toàn bộ thì bao nhiêu tiền?”

“1 vạn giọt Nguyên Khí dịch, hoặc là 3 vạn điểm công huân Nhân tộc.”

Tô Vũ yên lặng nhìn nàng, ngươi cút đi, Liệp Thiên các các ngươi là đồ ăn cướp!

Lão tử mua chút tư liệu mà ngươi muốn thu ta 3 vạn điểm công huân?

Thiếu nữ tai mèo kia tươi cười, có vẻ có chút xấu hổ, nhưng định giá như vậy, nàng cũng không thể làm gì, không mua thì thôi, nhìn dáng vẻ hắn thì cũng mua không nổi.

Nàng thầm nghĩ vậy, ngoài miệng lại nói: “Nếu khách nhân có thiên phú bảng, hoặc là cường giả mới lên bảng thì đều có thể hưởng thụ ưu đãi giảm 80%.”

Tô Vũ tức giận: “Nếu ta là đám cường giả đó, ta còn phải tới cửa hàng nát này của ngươi sao, trực tiếp bảo Liệp Thiên các các ngươi phục vụ 1:1 cho nhanh!”

Thiếu nữ tai mèo không hé răng, cũng không nói gì.

Nàng đã nhìn ra rồi!

Tô Vũ phun tào, rồi lại nói: “Thôi, không mua, quá đắt, ta mới tới Vân Tiêu thành, cho ta một phần tư liệu đại khái về Vân Tiêu thành đi, không cần thông tin cơ mật, loại công khai là được, giá cả phải rẻ!”

“Có, tư liệu tiêu chuẩn, 100 Nguyên Khí dịch một phần.”

Tô Vũ hùng hổ đáp ứng, bán tài liệu, chi trả thêm 70 giọt Nguyên Khí dịch, mang tư liệu rời đi.

...

Ra khỏi Liệp Thiên các, Tô Vũ vẫn giữ dáng vẻ hùng hùng hổ hổ như thế.

Trong lòng hắn lại đang suy nghĩ, xem lát nữa có nên thay đổi thân phận tới mua tư liệu hay không, đương nhiên là không thể chỉ mua của một nhà, giá cả quá đắt, quá đáng chú ý, mỗi nhà mua một chút, rồi tổng hợp lại thì tốt hơn.

Để phòng ngừa bị Liệp Thiên các phát hiện điều dị thường.

Tổ chức này không phải thứ gì tốt lành.

Ít nhất phải biết phân bố thế lực khu vực Tinh Thần hải, thực lực như thế nào, trình độ nguy hiểm ra sao, chỗ nào được lợi, chỗ nào có vô địch tọa trấn...

Ra cửa, hắn lại gặp lão nhân kia, Tô Vũ không nói nhiều, cò kè mặc cả cùng lão nhân một trận, cuối cùng dùng 40 giọt Nguyên Khí dịch mua nội đan Phi Long.

40 giọt Nguyên Khí dịch, Đằng Không cảnh chỉ cần mấy tháng là có thể làm ra.

Giá cả không đắt, dựa theo giá chợ đen thì chỉ khoảng 120 điểm công huân, nhưng đối với Đằng Không mà nói, hơn 100 điểm công huân không phải là ít, xem như một giao dịch không nhỏ.

Nếu tự mình kiếm Nguyên Khí dịch, vậy đừng nghĩ đến chuyện tu luyện trong mấy tháng, đánh sống đánh chết còn không phải là vì tu luyện nhanh hơn sao?

Mua nội đan xong, hắn đuổi khéo lão nhân đi, tiếp tục du đãng trên đường phố, thuận tiện xem tư liệu mới mua được ở Liệp Thiên các, nó rất toàn diện, đều là tin tức công khai.

Thành chủ của Vân Tiêu cổ thành là một vị nữ cường giả Nhật Nguyệt cửu trọng, đến từ Thanh Hồ nhất tộc.

Hồ tộc cũng có nhiều nhánh, lần trước Hồ tộc chọc đến Tô Vũ ở Đại Hạ phủ, cuối cùng suýt nữa bị Đại Hạ phủ diệt tộc chính là Thất Sắc Minh Hồ.

Chủng tộc đó không mạnh, thiếu chút đã bị Đại Hạ phủ tận diệt.

Thanh Hồ nhất tộc là tộc mạnh nhất trong Hồ tộc, không có vô địch tọa trấn, nhưng có không ít Nhật Nguyệt, cũng không biết vị thành chủ hồ ly Nhật Nguyệt cửu trọng kia dùng phương pháp gì mà trở thành thành chủ.

Không có tên gọi rõ ràng, được xưng là Thanh Ngọc thành chủ.

Nàng ta khá kín đáo, ít lộ diện.

Tô Vũ không để ý cái này, hắn chỉ quan tâm rằng mình có thể đi xem tượng đá ở phủ thành chủ hay không?
 
Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1449: Thăm Dò Tin Tức (3)



Tô Vũ cẩn thận xem xét tư liệu, ở đây có một ít giới thiệu đơn giản, có thể tiến vào hậu điện phủ thành chủ, nhưng... Không phải ai cũng được vào, nếu không phải thiên tài Liệp Thiên Bảng thì phải là cường giả Nhật Nguyệt cảnh.

Những người này mới có thể tiến vào phủ thành chủ quan sát tượng đá.

“Thôi!”

Tô Vũ tiếc hận, ta không thể đi vào rồi!

Cũng có giới thiệu về mấy cửa hàng trong thành, Thiên Vực liên minh và Chư Thiên Vạn bảo lâu tương đối nổi danh cũng có giới thiệu, không hạ thấp bôi nhọ, hình như Liệp Thiên các không coi đối phương là đối thủ, về cơ bản đánh giá khá ổn.

Cũng làm mua bán tình báo, nhưng không quá tinh chuẩn, chỉ là phán đoán đại khái, không thể tin hoàn toàn.

Lúc này Tô Vũ mới biết lai lịch Chư Thiên Vạn bảo lâu.

Nó cũng được coi là một tổ chức lớn, thành lập rất sớm, mà không sớm bằng Liệp Thiên các, sau khi chiến trường Chư Thiên mở ra, tổ chức này liền thành lập, mà chiến trường Chư Thiên mở ra là chuyện từ 1000 năm trước.

Trước đây chỉ có thông đạo đến thế giới của Thần Ma cường tộc và một ít cổ tộc mở ra, mãi đến hơn 400 năm trước mới mở ra thông đạo Nhân tộc.

Mà Chư Thiên Vạn bảo lâu đã thành lập sắp 1000 năm, có lẽ do Thần Ma cường tộc đứng sau, thành lập sau khi chiến trường Chư Thiên khai mở, vậy hiển nhiên là do đại tộc làm, cụ thể là tộc nào, phần tư liệu này không nói tỉ mỉ.

Dù sao cũng không phải Nhân tộc!

Chức năng của Chư Thiên Vạn bảo lâu cũng giống Liệp Thiên các, có lẽ được thành lập để đối kháng Liệp Thiên các.

Nhưng Chư Thiên Vạn bảo lâu có một thứ tương đối nổi danh, cũng là một bảng xếp hạng, Nhật Nguyệt chứng đạo bảng.

Không ai dám xếp hạng vô địch, nhưng Chư Thiên Vạn bảo lâu làm ra bảng Nhật Nguyệt sắp chứng đạo, chỉ liệt kê cường giả Nhật Nguyệt cửu trọng, lá gan cũng không nhỏ, hẳn là sau lưng có vô địch duy trì bày mưu đặt kế.

Bảng này có khả năng truyền lưu và mức độ nổi tiếng nhất định trong vòng các cường giả đỉnh cấp, Liệp Thiên các không làm là bởi vì ghét bỏ cái bảng này không chuẩn.

Đầu năm nay, kẻ âm hiểm nhiều vô số, các bảng khác biệt rất lớn, không giống Liệp Thiên Bảng, chủ yếu là xếp hạng thần binh trong chiến trường Chư Thiên.

Tô Vũ nhìn một hồi, cảm thấy rất thú vị.

Đương nhiên hắn không được xem bảng đơn kia, người bình thường không thể xem được nó, nếu tiêu tiền mua thì giá cả còn không thấp, Tô Vũ cũng không định mua.

...

Đi quanh thành một vòng, lúc đi lúc dừng, Tô Vũ cũng tìm được vị trí mấy cửa hàng khác.

Thuận tiện nghe bát quái trên phố.

Sự kiện Thiên Diệt cổ thành rất oanh động, có tin tức xác thực cho biết Nhật Nguyệt cảnh đã chết sạch, cuối cùng chỉ còn vài vị thiên tài đi ra, vô địch không vào thành, cũng không bùng nổ đại chiến.

Vị thiên tài nào đi ra không phải là bí mật, nhìn vào bảng sẽ biết, không nhiều người sở hữu điểm bảng của Liệp Thiên các, nhưng không phải là không có, Vân Tiêu cổ thành cũng có thiên tài.

Dựa theo danh sách, về cơ bản, Ma Đa Na, Đạo Thành đều còn sống, mà những kẻ còn sống sót cũng không nhiều lắm.

Tô Vũ nghe vậy cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Thiên tài khó giết, đây là chuyện chắc chắn. Có kẻ còn được vô địch chống lưng, như Cửu Huyền vậy, kỳ thật chỉ do nàng ta xui xẻo trúng bẫy của Tô Vũ, bằng không Cửu Huyền đã không chết.

Tương tự còn có An Mân Thiên, kẻ này đã sắp chạy ra khỏi thành, kết quả lại xui xẻo trúng phải một đao của Tô Vũ, cuối cùng bỏ mạng tại cổ thành.

“Còn sống...”

Tô Vũ mỉm cười, tốt lắm.

Còn sống, vậy lần sau lại giết!

Hiện giờ hắn không sợ bọn họ, trừ Ma Đa Na vượt trội hơn hắn ra, chỉ có Đạo Thành là Sơn Hải tam trọng... Nhưng có vẻ là được thiên địa khen thưởng mới tăng lên, Tô Vũ không quá để ý.

Sắp bước vào Sơn Hải tam trọng, hẳn là ý chí lực tăng lên, Thần khiếu hợp khiếu.

Chắc chắn phải có thần văn tứ giai.

Ý chí lực tăng lên nhanh như vậy, có lẽ không được rèn giũa hay tích lũy, Đạo Thành vốn có thể vượt giai giết Sơn Hải ngũ trọng, hiện tại vượt giai giết được Sơn Hải lục trọng đã là không tồi, kỳ thật gã đang tự kéo thấp tiềm lực.

Có thể giết Sơn Hải thất trọng hay không còn là một nghi vấn lớn.

Nếu Tô Vũ không mạnh mẽ áp chế, chắc hắn đã tiến vào Lăng Vân ngũ lục trọng.

Nhưng hắn không cần phải làm vậy!

Nếu hắn tới Lăng Vân ngũ lục trọng, giết Lăng Vân thất bát trọng chắc sẽ không còn được nhận khen thưởng, hiện tại tốt hơn, giết xong thì có thể tích lũy khen thưởng.

Ở địa phương này không phải cảnh giới càng cao càng tốt.

Đám thiên tài có ai mà không áp chế đến khi không thể áp chế được hơn nữa mới đành phải thăng cấp?

Cấp bậc càng thấp, vượt cấp càng nhiều, chỗ tốt càng lớn.

“Đạo Thành không chết, còn giết Nhật Nguyệt thất trọng... Thú vị đấy, Minh Hòa là bị gã giết sao?”

“Còn có Long Chiến và Long Vô Ưu cũng giết Nhật Nguyệt nhị trọng... Xếp hạng lại không tăng lên, có vẻ là mượn lực giết, không tự xuất lực.”

Tô Vũ yên lặng thu thập tình báo, cũng nghe ít chuyện liên quan đến Tinh Thần hải.

Tinh Thần hải cách bên này không xa, qua Vân Tiêu cổ thành, đi thêm đại khái 2000 dặm chính là Tinh Thần hải.

Tính ra, cách đại bản doanh Nhân tộc khoảng vạn dặm.

Cảm giác thì xa, trên thực tế không quá xa, nhưng ở giữa có Dục Hải bình nguyên, cường giả rất khó vượt qua, thường xuyên phải đi đường vòng.

“2000 dặm, không xa!”

Tô Vũ tính toán một chút, hắn đi không nhanh thì cũng chỉ cần một hai ngày.

Nhưng Tinh Thần hải rất lớn!

Bên kia có rất nhiều lối vào các tiểu giới.

Lối vào Long giới của Long tộc cũng ở đó, ở đó có thể thường xuyên nhìn thấy cự long, đây cũng là một trong những bá chủ của Tinh Thần hải, phải cẩn thận một chút, Long tộc có không ít nhánh, chủng tộc cũng nhiều.

Tinh Thần hải có rất nhiều đảo nhỏ, có cái có chủ, có cái vô chủ.

Mà bên đó cũng có cổ thành.

Tô Vũ tập hợp tin tức, tiếp tục đến các cửa hàng mua một ít tư liệu đơn giản về Tinh Thần hải, thuận tiện mua một ít tư liệu về Tiên giới, Ma giới, Thần giới...

Để tránh khiến người khác chú ý, nhận ra mục tiêu thật sự mà hắn muốn đi tới.
 
Back
Top Bottom