Siêu Nhiên Văn Lang chi lộ

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
386044053-256-k381345.jpg

Văn Lang Chi Lộ
Tác giả: ladbg13
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Giữa thời đại Văn Lang huyền thoại, nơi thần linh và yêu ma cùng tồn tại, một thiếu niên mồ côi tên Lạc An vô tình trở thành người được chọn khi nhận được viên Ngọc Lạc Long - bảo vật tổ tiên chứa sức mạnh thay đổi vận mệnh cả dân tộc.

Từ một cậu bé bình thường, Lạc An bị cuốn vào hành trình tu tiên gian khổ, nơi cậu phải đối mặt với yêu quái tà ác, âm mưu xâm lược từ phương Bắc và bí mật ngàn năm về "Cửa Thần".

Sức mạnh tổ tiên, lòng dũng cảm và quyết tâm bảo vệ Văn Lang sẽ dẫn lối Lạc An đến đỉnh cao của thiên đạo - nhưng liệu cậu có thể đánh đổi tất cả để hoàn thành sứ mệnh, hay sẽ bị cuốn vào bóng tối sâu thẳm?

Một câu chuyện huyền sử, tràn đầy cơ duyên và thử thách, hứa hẹn cuốn hút độc giả vào một thế giới thần bí đậm chất Lạc Việt.​
 
Văn Lang Chi Lộ
Lễ hội sông Đà


Tiếng trống đồng vang lên trầm hùng, lan xa khắp làng Mộc, nơi được bao bọc bởi dòng sông Đà và dãy núi trùng điệp.

Ngày lễ cầu mùa, cả làng rộn ràng chuẩn bị lễ vật để dâng lên thần sông, mong một năm mưa thuận gió hòa.

Trên bãi đất rộng gần sông, trưởng làng – ông Lạc Hiển, với bộ râu bạc trắng, tay cầm gậy trúc, dẫn đầu buổi lễ.

Ông cao giọng:"Thần sông ơi!

Hãy ban phước lành cho dân làng Mộc!

Chúng con kính dâng lễ vật này để bày tỏ lòng thành kính!"

Lạc An, một thiếu niên gầy gò, lặng lẽ đứng bên mép bờ sông, tay cầm một con cá chép bằng đất nung để thả xuống dòng nước.

Là một đứa trẻ mồ côi, cậu luôn cảm thấy mình không thuộc về thế giới náo nhiệt này.

Nhưng hôm nay, có gì đó thôi thúc cậu.

Nhìn dòng nước lấp lánh, lòng cậu bỗng ngập tràn một cảm giác kỳ lạ – vừa sợ hãi, vừa tò mò.Khi nghi lễ chuẩn bị kết thúc, một cơn gió mạnh bất ngờ nổi lên, làm tắt mọi ánh lửa trên lễ đàn.

Dòng sông vốn yên bình bỗng cuộn trào dữ dội.

Từ giữa dòng, một luồng sáng xanh biếc vọt lên, tạo thành một cột sáng chói lòa giữa bầu trời.

Dân làng hét lên kinh hãi, chạy tán loạn.Trong ánh sáng ấy, Lạc An nhìn thấy một bóng hình rùa khổng lồ – đôi mắt của nó như xuyên thấu mọi bí mật.

Một giọng nói trầm hùng vang lên từ sâu trong lòng đất:"Người mang dòng máu tổ tiên, định mệnh đã gọi tên ngươi.

Ngọc Sơn đang chờ.

Hãy tìm đến nơi sức mạnh trời đất hội tụ để giải lời nguyền ngàn năm!"

Dưới chân Lạc An, một viên ngọc nhỏ lấp lánh hiện ra, tỏa ánh sáng kỳ ảo.

Cậu run rẩy nhặt lên, cảm nhận một nguồn năng lượng lạ lùng lan tỏa khắp cơ thể.

Nhưng trước khi cậu kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, một tiếng gầm dữ dội vang lên từ rừng sâu."

Grào!

Con người hèn kém, dám cướp báu vật của ta!"

Một con Ngưu Yêu cao hơn ba trượng lao ra, đôi mắt đỏ rực như lửa, cặp sừng lớn quét bay cây cối.

Thân hình lực lưỡng của nó khiến đất rung chuyển mỗi khi bước đi.

Trưởng làng hét lớn:"Lạc An, chạy mau!"

Nhưng đôi chân Lạc An không hề nhúc nhích.

Viên ngọc trong tay cậu phát sáng mạnh hơn, và một giọng nói vang lên trong đầu cậu:"Đừng sợ.

Sức mạnh tổ tiên đang nằm trong tay ngươi."
 
Văn Lang Chi Lộ
Ngọc Lạc Long thức tỉnh


Ngưu Yêu lao tới với tốc độ kinh hoàng, móng vuốt của nó cào xuống mặt đất, tạo thành những vệt sâu hoắm.

Dân làng bỏ chạy tán loạn.

Nhưng Lạc An, mặc dù sợ hãi, vẫn không rời đi.

Viên ngọc trong tay cậu bừng sáng dữ dội, như muốn nói rằng cậu không được trốn tránh."

Ta phải làm gì đây?" – cậu hét lên trong đầu.Ngay khi Ngưu Yêu sắp lao vào cậu, viên ngọc phát ra một luồng sáng chói mắt.

Từ trong ánh sáng ấy, một hình bóng rồng uy nghi xuất hiện.

Đó là Ngọc Lạc Long, một linh thú huyền thoại trong truyền thuyết Lạc Việt, thân rồng xanh biếc uốn lượn, ánh mắt lạnh lùng đầy uy lực.Ngọc Lạc Long xoay mình, phun một luồng khí xanh cuộn tròn quanh Ngưu Yêu.

Tiếng gầm rú của con quái vật vang lên đau đớn.

Tà khí từ cơ thể nó tan biến dần, trả lại hình dạng một con trâu bình thường.

Con trâu quay đầu chạy về rừng sâu.Trưởng làng cùng dân làng, dù khiếp sợ nhưng không khỏi kinh ngạc trước cảnh tượng vừa xảy ra.

Trưởng làng tiến đến, ánh mắt đầy phức tạp nhìn Lạc An:"Ngươi... chính là người mà lời tiên tri đã nhắc đến.

Nhưng vận mệnh này không phải là phước lành...

Hãy chuẩn bị cho một hành trình đầy gian nan, Lạc An."

Lạc An nhìn xuống viên ngọc trong tay, giờ đây đã mất đi ánh sáng chói lòa mà chỉ còn lại màu xanh dịu nhẹ.

Cậu không khỏi băn khoăn, không biết chuyện gì đang chờ đợi mình phía trước.

Nhưng trước khi cậu kịp suy nghĩ nhiều hơn, một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau."

Lạc An, cậu có sao không?" – Mai Nhi, cô bạn đồng trang lứa, chạy tới.

Mắt cô vẫn còn ánh lên sự lo lắng.

Mai Nhi là con gái của Lạc Hiển, trưởng làng, và là người bạn thân duy nhất của Lạc An từ nhỏ."

Tớ... không sao," – Lạc An đáp, nhưng đôi mắt vẫn không thể rời khỏi viên ngọc.

Mai Nhi nhìn viên ngọc, rồi nhìn Lạc An, ánh mắt như đang cố đoán xem điều gì đang diễn ra."

Cậu đã triệu hồi rồng...

Ngọc Lạc Long.

Đó là điều mà cha tớ và các vị trưởng lão luôn nhắc đến trong những truyền thuyết," – Mai Nhi nói, giọng đầy kinh ngạc và cả sự kính sợ.Trưởng làng Lạc Hiển bước đến gần hơn, giọng ông trầm hẳn lại, đầy sự lo âu và trách nhiệm:"Lạc An, ngươi không còn là một đứa trẻ bình thường nữa.

Ngọc Sơn – nơi được thần linh chỉ định – là nơi ngươi phải đến.

Nhưng hành trình đó không hề dễ dàng, và có những thế lực tà ác sẽ săn đuổi ngươi vì viên ngọc này."

Ông ra hiệu cho Mai Nhi và Lạc An đi theo mình.

Họ cùng bước vào nhà trưởng làng – một căn nhà lớn với mái lợp bằng lá cọ, bên trong treo đầy những pháp khí cổ xưa.

Ông Lạc Hiển lấy ra một chiếc bùa chú màu đỏ, đặt nó vào tay Lạc An:"Đây là Linh Hộ Bùa, một pháp bảo có thể giúp ngươi chống lại tà khí.

Nó sẽ bảo vệ ngươi khỏi những nguy hiểm nhỏ, nhưng điều quan trọng hơn là ngươi phải học cách tự bảo vệ mình."

Lạc An cầm lấy bùa chú, cảm nhận sự ấm áp lan tỏa từ nó.

Trong lòng cậu bắt đầu nhen nhóm một ý chí mạnh mẽ – cậu không muốn chỉ đứng yên và chờ đợi sự giúp đỡ từ người khác.

Cậu muốn tự mình trở nên mạnh mẽ, bảo vệ dân làng và khám phá bí ẩn đằng sau viên ngọc này."

Con sẽ đi, trưởng làng.

Con sẽ đến Ngọc Sơn," – Lạc An nói, giọng đầy kiên quyết.Mai Nhi bất ngờ nắm lấy tay Lạc An:"Nếu cậu đi, tớ cũng sẽ đi.

Tớ không để cậu một mình đối đầu với tất cả những thứ này đâu."

Trưởng làng Lạc Hiển nhìn hai đứa trẻ, trong ánh mắt có phần tự hào nhưng cũng đầy lo lắng.

Ông biết rằng vận mệnh của chúng đã bị cuốn vào một dòng chảy lớn hơn rất nhiều so với những gì mà tuổi thơ chúng từng biết.

Ông đặt tay lên vai cả hai:"Hãy cẩn thận, và hãy luôn nhớ rằng sức mạnh thực sự không chỉ nằm trong viên ngọc, mà nằm trong trái tim các con."

Ngoài trời, bóng đêm bắt đầu buông xuống, nhưng ngọn lửa trong lòng Lạc An đã được thắp lên.

Đây mới chỉ là khởi đầu của hành trình gian nan mà cậu và Mai Nhi sắp đối mặt – một hành trình đưa họ đến những nơi đầy bí ẩn, gặp những thế lực mạnh mẽ, và khám phá những điều tưởng như đã mất trong dòng chảy của thời gian.
 
Văn Lang Chi Lộ
Huyết Xà và bí ẩn Ngọc Sơn


Con đường dẫn đến Ngọc Sơn dần trở nên hiểm trở hơn.

Những cánh rừng bạt ngàn giờ đây thẫm màu dưới ánh sáng nhạt nhòa của mặt trời bị mây đen che khuất.

Tiếng chim muông bỗng im bặt, nhường chỗ cho một sự tĩnh lặng đáng sợ.Lạc An cẩn thận bước theo sau trưởng làng Lạc Hiển, ánh mắt không ngừng dõi về phía trước, còn Mai Nhi thì liên tục nhìn ngó xung quanh, tay nắm chặt bùa Linh Sơn mà cha cô đã giao.

Lạc Hiển, người dẫn đầu đoàn, bỗng dừng lại, bàn tay giơ lên ra hiệu cho cả hai dừng bước."

Cẩn thận!

Phía trước có điều gì đó không ổn," – giọng ông khẽ nhưng đầy cảnh giác.Từ bụi rậm phía trước, một mùi tanh nồng nặc bốc lên, kèm theo tiếng xào xạc của thứ gì đó đang trườn tới.

Bất chợt, một đôi mắt đỏ rực lóe sáng giữa rừng rậm.

Tiếng gầm rít vang lên như sấm, và từ bóng tối, một con rắn khổng lồ lao ra.

Toàn thân nó đỏ như máu, vảy bóng loáng, trên trán có một cái bớt hình lưỡi dao.Huyết Xà, một linh thú cổ đại đã bị tà khí làm biến dị.

Lạc Hiển nhíu mày, rút từ tay áo ra một pháp trượng bằng gỗ mun khắc đầy chữ cổ, giơ cao trước mặt:"Tránh xa!

Đây không phải nơi dành cho ngươi!"

Nhưng Huyết Xà không dừng lại, đôi mắt đỏ ngầu của nó nhìn chăm chăm vào viên Ngọc Lạc Long trong tay Lạc An.

Nó há miệng, phun ra một luồng khói đen độc hại, khiến cây cỏ xung quanh chết héo ngay lập tức.Lạc An, dù chưa hiểu rõ về sức mạnh của mình, cũng cảm thấy viên ngọc trong tay phát ra hơi nóng, như muốn bảo vệ cậu.

Cậu hét lên:"Ta phải làm gì đây, trưởng làng?"

Lạc Hiển nhanh chóng đáp:"Hãy tập trung vào viên ngọc, kêu gọi linh khí tổ tiên!

Chúng ta sẽ bảo vệ ngươi!"

Mai Nhi bước tới bên Lạc An, tay giơ lên tấm bùa Linh Sơn.

Từ tấm bùa, một luồng sáng trắng bừng lên, tạo thành một vòng tròn bảo vệ xung quanh cả ba người.Huyết Xà lao vào vòng tròn, nhưng bị luồng sáng chặn lại, phát ra tiếng rít đau đớn.

Nó uốn mình, quật mạnh đuôi, làm mặt đất rung chuyển."

Lạc An, mau triệu hồi Ngọc Lạc Long!" – Mai Nhi hét lớn.Lạc An nhắm mắt, cố gắng tập trung.

Viên ngọc trong tay cậu bắt đầu phát sáng, tỏa ra ánh xanh biếc.

Cậu nghe thấy một giọng nói vang lên trong đầu mình:"Ngươi đã sẵn sàng chưa, hậu duệ của Lạc Long Quân?"

Cậu đáp bằng tất cả lòng dũng cảm:"Ta sẵn sàng!"

Ánh sáng từ viên ngọc bùng lên, và từ trong đó, Ngọc Lạc Long xuất hiện, thân hình uy nghi và rực rỡ như truyền thuyết.

Con rồng lao tới, đối đầu với Huyết Xà.

Hai linh thú giao chiến, tạo nên những luồng khí xoáy mạnh mẽ, cuốn tung đất đá và cây cối.Cuối cùng, với một cú quật đuôi mạnh mẽ, Ngọc Lạc Long hất văng Huyết Xà vào một gốc cây cổ thụ.

Huyết Xà bị đánh bại, thân thể dần tan biến thành làn khói đen, chỉ còn lại một mảnh ngọc đỏ hình lưỡi dao trên mặt đất.Lạc An tiến tới, nhặt mảnh ngọc đỏ lên.

Khi tay cậu chạm vào nó, một hình ảnh hiện lên trong đầu – hình ảnh một cánh cửa đá khổng lồ được khắc đầy chữ cổ, bị bao quanh bởi tà khí dày đặc.

Trước cánh cửa, một bóng người mặc áo choàng đen đang cầm một thanh kiếm u ám, như đang cố gắng phá phong ấn.Cậu giật mình, đánh rơi mảnh ngọc.

Lạc Hiển nhặt nó lên, sắc mặt ông trở nên nghiêm trọng:"Đây là mảnh Ngọc Huyết Tà.

Chúng ta cần mang nó đến Ngọc Sơn.

Nó có thể là chìa khóa để hiểu rõ âm mưu của thế lực phương Bắc."

Mai Nhi, sau khi đã thu hồi bùa Linh Sơn, nhìn quanh cánh rừng giờ đây tan hoang vì trận chiến:"Nếu đây chỉ là một con thú bị tà khí làm biến dị, thì những thứ khác mà chúng ta sắp đối mặt còn kinh khủng hơn nhiều."

Khi họ chuẩn bị rời đi, một giọng nói từ trong bóng tối vang lên, sắc lạnh và đầy mỉa mai:"Đúng là kẻ được chọn của tổ tiên, nhưng ngươi còn lâu mới xứng đáng giữ viên ngọc đó."

Một người đàn ông cao lớn bước ra, toàn thân khoác áo choàng đen, đôi mắt lạnh lẽo như không thuộc về thế giới này.

Trong tay hắn là một thanh kiếm đen dài, phát ra tà khí nặng nề."

Ta là Hắc Linh Tử, sứ giả của phương Bắc.

Giao viên ngọc đó cho ta, hoặc các ngươi sẽ không toàn mạng rời khỏi đây."

Trưởng làng Lạc Hiển bước lên chắn trước Lạc An và Mai Nhi, giơ cao pháp trượng, quát lớn:"Kẻ xâm lược!

Ngươi không được chạm vào bảo vật tổ tiên!"

Hắc Linh Tử cười nhạt, rồi giơ kiếm, một luồng khí đen lao thẳng về phía họ.
 
Văn Lang Chi Lộ
Cuộc Đối Đầu Tại Rừng Sâu


Hắc Linh Tử đứng đó, đôi mắt băng giá nhìn chằm chằm vào viên ngọc phát sáng trên tay Lạc An.

Không khí bỗng chốc trở nên ngột ngạt khi tà khí từ thanh kiếm của hắn lan ra, làm đất dưới chân hắn đen đi và nứt toác.

Lạc Hiển tiến lên, tay nắm chặt pháp trượng, bảo vệ trước mặt hai người trẻ."

Ngươi nghĩ rằng có thể cướp được bảo vật tổ tiên của người Lạc Việt ư?" – giọng ông vang lên mạnh mẽ.Hắc Linh Tử cười nhạt, giơ thanh kiếm đen dài lên, tà khí bắn ra như những mũi tên độc.

Trưởng làng Lạc Hiển nhanh chóng vung pháp trượng, tạo ra một luồng sáng vàng rực, hình thành một lớp khiên chắn trước mặt.

Các mũi tên tà khí chạm vào lớp khiên, phát ra tiếng nổ giòn, khói đen tràn ngập.Lạc An nhìn thấy trận chiến trước mắt mà trong lòng không khỏi bối rối.

Dù vừa mới triệu hồi Ngọc Lạc Long đánh bại Huyết Xà, nhưng cậu vẫn chưa hoàn toàn làm chủ sức mạnh của viên ngọc.

Mai Nhi bên cạnh cậu, nắm chặt bùa Linh Sơn, cố gắng bảo vệ Lạc An khỏi những đợt sóng tà khí lan tỏa."

Chúng ta phải phối hợp, Lạc An!

Viên ngọc trong tay cậu chính là chìa khóa.

Hãy tin vào nó!" – Mai Nhi hét lên, giọng đầy quyết tâm.Lạc An nhìn vào viên Ngọc Lạc Long, tay siết chặt nó, quyết định hành động.

Cậu nhắm mắt, cố gắng kết nối với linh khí bên trong viên ngọc.

Cảm giác quen thuộc của dòng năng lượng ấm áp lại tràn ngập, như một dòng suối mát lành chảy vào tim cậu.

Ánh sáng xanh biếc từ viên ngọc lan tỏa, bừng sáng cả khu rừng.Một tiếng gầm mạnh mẽ vang lên.

Ngọc Lạc Long – thân hình rồng dài, vảy xanh biếc tỏa ra ánh sáng huyền bí – lại xuất hiện, lượn quanh Lạc An, ánh mắt rực lửa nhìn về phía Hắc Linh Tử.Hắc Linh Tử nhíu mày, hắn thét lớn, nâng thanh kiếm đen lên cao, vạch ra một đường kiếm trong không trung, tạo ra một luồng khí đen lao thẳng về phía con rồng.

Ngọc Lạc Long xoay mình, phun ra một luồng sáng xanh, hai luồng sức mạnh va chạm vào nhau, tạo nên một tiếng nổ lớn.

Mặt đất rung chuyển, cây cối xung quanh bật gốc, ngã rạp.Lạc Hiển không chậm trễ, ông dùng trượng gõ mạnh xuống đất, triệu hồi Địa Linh Trận – một trận pháp tạo ra những cột đất đá vươn lên từ lòng đất, nhằm hạn chế di chuyển của Hắc Linh Tử.

Tuy nhiên, hắn nhanh chóng lướt qua các cột đá, đôi mắt không ngừng dõi theo viên ngọc trên tay Lạc An.Đúng lúc đó, từ trong bóng tối, một bóng người khác xuất hiện.

Đó là Đồng Thiện, một thanh niên trẻ tuổi với ánh mắt đầy quyết tâm và cánh tay cầm một thanh Kiếm Đồng Sơn.

Đồng Thiện là người quen cũ của Lạc Hiển, từng là học trò của ông trước khi biến mất bí ẩn nhiều năm về trước."

Trưởng làng, để ta giúp các người một tay!" – Đồng Thiện hét lớn, rồi lao vào Hắc Linh Tử, thanh kiếm chém mạnh xuống, tạo ra một tia sáng màu đồng.Hắc Linh Tử bất ngờ, không kịp né tránh, bị Đồng Thiện chém trúng, lùi lại vài bước.

Hắn nhếch mép cười:"Đồng Thiện?

Không ngờ ngươi lại đứng về phe họ.

Chúng ta sẽ còn gặp lại, ta sẽ lấy được viên ngọc đó, và khi đó, không gì có thể cản bước ta."

Hắc Linh Tử nói xong, hắn xoay người, một luồng khí đen bao phủ toàn thân hắn và hắn biến mất vào bóng tối, để lại sự im lặng ngột ngạt.Khi trận chiến kết thúc, Lạc An thở hổn hển, tay vẫn nắm chặt viên ngọc.

Ngọc Lạc Long từ từ tan biến vào không khí, để lại một cảm giác trống trải trong lòng cậu.

Lạc Hiển đến bên Đồng Thiện, nhìn anh đầy bất ngờ:"Ngươi... tại sao ngươi lại ở đây?"

Đồng Thiện cúi đầu, giọng nghiêm trọng:"Tôi đã đi theo dõi Hắc Linh Tử suốt thời gian qua.

Hắn không chỉ đơn giản muốn chiếm viên ngọc này, mà còn có một kế hoạch lớn hơn liên quan đến Cửa Thần.

Chúng ta cần đến Ngọc Sơn trước hắn, và tìm ra cách để phong ấn tà khí."

Lạc An nghe vậy, cảm thấy tim đập mạnh.

Cậu hiểu rằng cuộc hành trình của mình không chỉ đơn giản là học cách kiểm soát sức mạnh, mà còn phải đối đầu với những thế lực đang muốn hủy diệt tất cả những gì mà tổ tiên đã để lại."

Ta sẽ không để cho kẻ thù xâm lược làm tổn thương quê hương của ta!" – Lạc An tự nhủ, đôi mắt ánh lên ngọn lửa quyết tâm.Mai Nhi đặt tay lên vai cậu, cười động viên:"Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi thử thách, phải không, Lạc An?"

Lạc An gật đầu.

Nhìn về phía đỉnh Ngọc Sơn đang mờ ảo dưới làn sương trắng, cậu biết rằng hành trình phía trước còn rất nhiều khó khăn, nhưng cũng tràn đầy hy vọng.
 
Văn Lang Chi Lộ
Hành Trình Tới Ngọc Sơn


Sau trận chiến đầy căng thẳng với Hắc Linh Tử, nhóm của Lạc An giờ đây thêm một thành viên mới: Đồng Thiện – người từng là học trò của trưởng làng Lạc Hiển.

Họ quyết định không chậm trễ mà tiếp tục hành trình lên Ngọc Sơn để tìm kiếm lời giải cho bí mật của viên Ngọc Lạc Long và ngăn chặn âm mưu của thế lực phương Bắc.Buổi sáng sớm hôm sau, đoàn bốn người khởi hành từ khu rừng, men theo con đường mòn dẫn lên Ngọc Sơn.

Không khí lạnh lẽo bao phủ, cây cối um tùm, và sương mù giăng kín lối đi khiến khung cảnh trở nên mờ ảo.

Những tiếng chim lạ vọng lại từ xa xa như những lời nhắc nhở họ về hiểm nguy đang rình rập.Lạc An giữ viên ngọc thật chắc trong tay áo, cảm nhận được hơi ấm của nó.

Cậu biết rằng viên ngọc này không chỉ là một bảo vật mà còn là chìa khóa để cứu Văn Lang.

Đôi lúc, cậu liếc nhìn Đồng Thiện – người mà cậu mới gặp ngày hôm qua.

Dù là một đồng minh, nhưng bí mật về sự xuất hiện bất ngờ của anh ta khiến Lạc An không khỏi nghi ngờ."

Đồng Thiện, huynh đã ở đâu trong suốt thời gian qua?" – Lạc An hỏi, giọng đầy sự tò mò.Đồng Thiện quay lại, mắt sáng lên trong màn sương:"Ta đã rời làng từ ba năm trước để tìm hiểu về âm mưu của kẻ thù phương Bắc.

Trong những năm ấy, ta đã gặp và chiến đấu với nhiều yêu ma bị tà khí điều khiển.

Hắc Linh Tử không phải là kẻ duy nhất, mà còn có cả một tổ chức lớn hơn đứng sau."

Mai Nhi nhíu mày, cô cảm nhận được sự nguy hiểm ngày càng lớn dần.

"Nếu vậy thì chúng ta phải nhanh chóng đến Ngọc Sơn để tìm hiểu thêm về sức mạnh của viên ngọc.

Ta không thể để chúng rơi vào tay kẻ thù."

Cả đoàn tiến bước qua một khu rừng rậm rạp, nơi ánh sáng mặt trời hầu như không lọt qua được.

Tiếng lá cây xào xạc và tiếng thở của họ là những âm thanh duy nhất vang lên.

Nhưng đột nhiên, từ trong bụi cây, những tiếng rít lạ vang lên.Đồng Thiện dừng lại, đôi mắt sắc bén quan sát xung quanh.

"Có điều gì đó không ổn..." – anh thì thầm.Ngay lúc ấy, từ khắp nơi, những bóng đen nhỏ bé nhưng nhanh nhẹn lao tới.

Đó là những Yêu Tinh Rừng – các sinh vật nhỏ bé với đôi mắt đỏ rực, có khả năng tấn công theo bầy.

Chúng di chuyển linh hoạt, bao vây cả đoàn và tấn công bằng những chiếc móng vuốt sắc nhọn.Mai Nhi nhanh chóng giơ tấm bùa Linh Sơn lên, tạo ra một lớp bảo vệ xung quanh nhóm.

Tuy nhiên, những yêu tinh này quá đông, liên tục xé nát lớp bảo vệ.

Đồng Thiện liền rút thanh Kiếm Đồng Sơn, xoay người vung mạnh, tạo ra một luồng sáng đồng sáng loáng, chém thẳng vào đám yêu tinh, đẩy lùi chúng một chút.Lạc Hiển sử dụng pháp trượng của mình, tạo ra những cột đất đá, làm chậm bước tiến của đám yêu tinh.

"Chúng ta phải phá vỡ vòng vây của chúng và rời khỏi đây!" – trưởng làng nói lớn, giọng đầy uy lực.Lạc An, nhìn những yêu tinh tấn công không ngừng, cảm thấy viên Ngọc Lạc Long trong tay mình bắt đầu nóng lên.

Một giọng nói vang lên trong đầu cậu:"Triệu hồi ta, sức mạnh của ngươi chính là chìa khóa."

Cậu nhắm mắt, tập trung tinh thần.

Ánh sáng từ viên ngọc bừng lên, tỏa sáng cả một khu vực.

Một tiếng gầm vang lên và Ngọc Lạc Long xuất hiện lần nữa, lượn quanh, phun ra luồng sáng xanh biếc quét qua đám yêu tinh.

Ánh sáng ấy như một lưỡi kiếm sắc bén, chém đứt mọi tà khí của yêu tinh, khiến chúng biến mất vào không trung.Cả đoàn đứng im, hít một hơi dài.

Mai Nhi quay sang Lạc An, mỉm cười:"Cậu lại làm được rồi, Lạc An.

Sức mạnh này... chúng ta sẽ dùng nó để bảo vệ quê hương."

Khi yêu tinh biến mất, Ngọc Lạc Long không lập tức tan biến như thường lệ.

Nó hạ thân, đôi mắt xanh thẳm nhìn sâu vào Lạc An, rồi nói:"Ngươi cần học cách làm chủ sức mạnh này, vì những thử thách phía trước còn khắc nghiệt hơn rất nhiều.

Ở Ngọc Sơn, sẽ có người giúp ngươi hiểu rõ về số mệnh của mình.

Hãy cẩn thận, vì có kẻ trong bóng tối vẫn luôn theo dõi."

Lời nói của Ngọc Lạc Long khiến mọi người sững sờ.

"Người trong bóng tối?" – Lạc Hiển lẩm bẩm, mắt nhìn quanh.

"Hắc Linh Tử chăng, hay còn có kẻ khác?"

Ngọc Lạc Long không trả lời thêm, nó từ từ tan biến, để lại một luồng sáng xanh bay lượn trong không trung, rồi biến mất hẳn.Đồng Thiện nhìn về phía Ngọc Sơn xa xăm, đôi mắt đăm chiêu: "Có lẽ chúng ta cần nhanh chóng đến đó, trước khi quá muộn.

Nếu lời của Ngọc Lạc Long là thật, chúng ta sẽ còn phải đối mặt với nhiều hiểm nguy hơn cả Hắc Linh Tử."

Sau trận chiến với đám Yêu Tinh Rừng, nhóm của Lạc An tiếp tục hành trình, nhưng trong lòng ai nấy đều đầy lo lắng.

Họ hiểu rằng hành trình này không chỉ là cuộc đấu tranh với những yêu ma, mà còn là cuộc chiến với chính vận mệnh và sứ mệnh mà họ đang gánh trên vai.Mai Nhi và Đồng Thiện không nói gì thêm, nhưng trong lòng họ đã sẵn sàng đối đầu với mọi thử thách.

Lạc An cảm nhận sự quyết tâm trong tim mình càng thêm mạnh mẽ – cậu biết rằng để bảo vệ quê hương, cậu cần làm chủ viên ngọc và sức mạnh của tổ tiên, bất kể những gì sẽ xảy ra.Trước mắt họ, Ngọc Sơn vẫn ẩn mình dưới lớp sương mù dày đặc, như một thử thách cuối cùng, nơi chứa đựng tất cả câu trả lời mà họ đang tìm kiếm.
 
Back
Top Bottom