Tâm Linh vài oneshot Xiaolumi

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
347793693-256-k408711.jpg

Vài Oneshot Xiaolumi
Tác giả: Yenzye21
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

chỉ là ngủ dậy nghĩ ra thôi🙂) Tags: xiaolumi​
 
Vài Oneshot Xiaolumi
Ngày cưới


#HE————Hô#HE————Hômiệt nhất trong đời em, ngày hạnh phúc trong đời em, hôm nay là ngày cưới của emEm khoác lên mình chiếc váy cưới màu trắng tinh xảo, đứng trước gương, em lặng im, xúc động không nói nên lờiEm vẫn còn nhớ như in, cái ngày mà người em yêu, Xiao, đã cầu hôn em.Ngày hôm đấy, anh mặc một bộ vest đen đến đón em, anh ân cần mở cửa xe cho em, đợi em ngồi vào vị trí, anh đóng cửa xe rồi mới quay về vị trí lái của mìnhAnh dẫn em đến nhà hàng ưa thích của em, anh dẫn em đến một chiếc bàn gần cửa kính, vẫn như thường lệ, anh ân cần kéo ghế cho em ngồi xuống, anh vẫn gọi những món ăn ưa thích của em, suốt 7 năm qua, anh ta vẫn luôn ghi nhớ rõ các thói quen,sở thích, thứ em thích và thứ em ghét của em, kể cả những chi tiết nhỏSau khi em thưởng thức bữa tối cùng người thương, một bản nhạc tình vang lên trong căn phòng, em có chút ngạc nhiên vì đây là bài nhạc mà em ưa thích, Xiao nhìn em, anh mắt đầy thâm tình, anh đặt lên bàn một chiếc hộp nhỏ màu đỏ, bên trong đó là một chiếc nhẫn tinh xảoXiao cất giọng nói, ánh mắt anh ta thâm tình nhìn em, trong mắt anh ta chỉ có một mình em- Lumine...anh yêu em, cảm ơn em vì suốt quãng thời gian qua luôn ở bên cạnh anh, cùng anh trải qua hàng ngàn những khó khăn. dù khổ cực là thế, em vẫn chưa từng rời khỏi anh, một lần nữa, anh cảm ơn em, và...em có bằng lòng gả cho anh không?

Lumine...Nghe những lời đó, nước mắt em trực trào nơi khéo mắt, em mỉm cười trong hạnh phúc, em gật nhẹ đầu.

Chỉ chờ có vậy, anh ta nắm nhẹ lấy bàn tay đang đặt trên bàn của em, nhẹ nhàng đeo chiếc nhẫn đó vào, anh ta hôn nhẹ lên tay em.Một vòng tay ôm em từ sau kéo em trở về với thực tại, người chồng sắp cưới dụi đầu vài hõm cổ em khiến em bật cười- Anh vào từ khi nào thế?

Xiao- Anh vào được một lúc rồi, em nghĩ gì thế?

Sao mà anh vào lúc nào còn chẳng biết...?- Nghĩ tới thằng khác đó...Xiao im lặng, đầu anh ta vẫn ở trên vai em, anh ta bật ra một tiếng thở dài, giọng điệu mang theo đôi chút hờn dỗi- Anh không tin đâu...em cười khúc khích- Vâng...em chỉ là nhớ lại ngày đó thôi...Em khẽ liếc nhìn đồng hồ, cũng đã sắp tới giờ tổ chức hôn lễ, em nhẹ nhàng nhắc nhở anh chồng sắp cưới của em mau đi chuẩn bị.

Trước khi đi, anh ta nhân cơ hội em không để ý thì để lại một nụ hôn nhẹ lên môi em rồi chuồn đi khiến em đỏ bừng mặtTrong hôn lễ, mọi anh mắt đều đổ dồn về phía cô dâu, em khoác tay anh trai của em, để anh trai dẫn em về phía của mục sư và người thương của em, anh trai nhẹ đặt tay em vào tay của Xiao, em hạnh phúc siết nhẹ tay của anh, Xiao cười nhè nhẹ rồi cũng nắm tay em.Sau khi mục sư đọc xong những lời tuyên thề là đến lúc cô dâu và chú rể trao nhau một nụ hôn.

Việc hôn nhau trước nhiều người khiến em hơi đỏ mặt đôi chút, nhưng trái lại với sự e thẹn của em, Xiao lại nở một nụ cười tự mãn, anh ta áp tay vào má em và nâng mặt em lên, mắt anh nhìn thằng mắt em rồi cúi xuống đặt lên môi em một nụ hôn nhẹ trước những đôi mắt của các vị khách mời trong hôn lễ.Trên xe hoa, em im lặng tựa đầu vào vai anh, nhìn vào bàn tay của anh đangvân vê tay của em.

Anh cười mãn nguyện- Vợ ơi~cách gọi này khiến em vừa bật cười vừa thấy ớn lạnh một chút- Nghe sến quá đó, anh gọi như bình thường là được rồi...anh cũng bật cười theo emTrong lúc đôi uyên ương đang thủ thỉ với nhau thì việc bác tài xế hét lên đã thành công lôi kéo được sự chú ý của cặp vợ chồng mới cưới, bác tài xế liên tục nhấn phanh nhưng tốc độ mãi không giảm, điều này cũng đủ để khiến Xiao hiểu ra vấn đề, anh ôm chầm lấy em,tay ôm lấy đầu em đặt vài trong lòng, anh lấy thân mình bảo vệ em khi chiếc xe mất lái và đâm thẳng vào thanh chắn ven đường.Lần nữa mở mắt ra, em thấy mình nằm trong bệnh viện, em ôn đầu ngồi dậy, em nhận thấy đầu mình đã được băng bó bằng băng gạc, em đảo mắt quanh phòng, tìm hình bóng quen thuộc, em xuống giường và loạng choạng bước đi, cánh của phòng mở ra, anh trai của em bước vào, đôi mắt của Aether tràn đầy sự mệt mỏi, vừa nhìn thấy em, anh ấy liền chạy vội tới đỡ em và mắng- Con bé này, mới tỉnh dậy sao không ngồi yên một chỗ nghỉ ngơi vậy?Trái lại sự quan tâm của anh trai, em bám chặt lấy tay anh, ánh mắt đầy lo sợ, giọng nói run rẩy- Anh hai, anh ấy đâu rồi, Xiao anh ấy đâu rồi?Aether lặng người, anh ta nào dám nói ra,thấy anh trai mình như vậy, nỗi lo sợ nhen nhóm trong lòng em ngày càng lớn dần, em lặp lại câu hỏi một lần nữa- Anh hai à, trả lời em đi....Xiao...anh ấy đâu rồi...?

Anh ấy vẫn ổn mà, phải không?

Trả lời em đi mà....Aether vẫn im lặng, anh ta nào dám nói ra điều đó, điều sẽ khiến em gái anh ta tổn thương, nhưng em gái anh phải biết được sự thật, giọng Aether run run- Xiao...lúc đó, thằng bé lấy thân bảo vệ em trong vụ tai nạn,...vì mất nhiều máu, các y bác sĩ không....các bác sĩ đã cố gắng hết sức rồi...anh xin lỗi....Em như chết lặng, nước mắt em trào ra, nhưng lần này không còn là nước mắt của hạnh phúc nữa, điều khiến em lo sợ nhất đã sảy ra, em run run buông tay ra khỏi cổ áo của anh trai, loạng choạng lùi lại vài bước rồi gục xuống sàn, từng giọt nước mắt lăn dài trên má em rơi xuống sàn, em cào mạnh vào lồng ngực mình, gào lên trong đau đớn, em trách ông trời, sao lại trêu đùa em như thế, sao lại cướp đi người thương của em như vậy, sao lại để em lại một mình?

Em cũng trách em, sao em lại một mực đòi cưới anh vào ngày hôm nay, sao lúc đó em không nhận ra sớm hơn, sao em lại vô dụng đến thế?—————27.702:26—————=)))
 
Vài Oneshot Xiaolumi
bù đắp


#SE—————‘#SE—————‘Anhrúc mã, lúc nhỏ, em luôn chạy theo sau anh liên tục gọi “anh ơi, anh ơi”.

Mới đầu, anh còn tỏ thái độ khó chịu với em, nhưng rồi anh dần chấp nhận việc mình có một chiếc đuôi nhỏ luôn bám theo sau.Em nhớ không, lúc nhỏ, em từng nói với anh rằng “anh Xiao ơi, sau này lớn lên, em nhất định sẽ lấy anh làm chồng, anh cũng phải lấy em làm vợ nhé!”

Rồi còn bắt anh ngoắc tay chấp thuận.Lớn hơn một chút, lên cấp hai,em vẫn là cô gái nhỏ nhắn luôn bám theo anh mỗi ngày, còn anh thì tới độ tuổi nổi loạn, luôn tìm cách trêu chọc em, khiến em bật khóc rồi lại chạy đi dỗ dành em.

Lần nào cũng vậy, nếu anh dùng những lời ngon ngọt thì em đều nhất định không tha thứ cho anh, nhưng chỉ cần anh mua cho em chút kẹo ngọt, bánh ngon hay bim bim, là em lại xuống nước chấp nhận tha thứ cho anh.Lên cấp ba, anh bắt đầu biết yêu, anh đã phải lòng một cô gái khác, mà không phải em.

Anh dần thấy em thật phiền phức, anh luôn tìm cách né tránh em, nhưng lại luôn tìm em để nhờ em tìm cách giúp anh và cô ấy được bên nhau, những lần như vậy, em luôn miễng cưỡng chấp nhận giúp đỡ anh, thậm chí, em còn nỗ lực giúp anh tỏ tình cô ấy thành công, bỏ mặc việc mình đang bị ốm.Sau khi tốt nghiệp đại học, anh và cô ấy vẫn yêu nhau sâu đậm, em vẫn vậy, vẫn luôn bám theo anh, luôn giúp đỡ anh, và cũng luôn là người ở giữa giúp anh và cô ấy hoà giải sau những cuộc cãi vã.

Anh yêu cô ấy được 6 năm thì biến cố ập tới, gia đình cô ấy chuyển ra nước ngoài, vì lo lắng cho người mẹ già, cô ấy cũng theo gia đình sang nước ngoài, tại thời điểm đó, vẫn là em an ủi anh, tiếp sức giúp anh vực lại tinh thần, sau khoảng hai năm, anh lấy em làm vợ, cái ngày đó, mắt em rưng rưng, mặt em đỏ ửng, em gật đầu chấp nhận gả cho anh.

Lời hứa lúc nhỏ đã được thực hiện.

Cha mẹ cũng đồng ý cho chúng ta được bên nhau, những năm đầu tiên, chúng ta vẫn rất hạnh phúc, em vẫn luôn đón anh về sau khi đi làm bằng một nụ cười ngọt ngào và những câu nói như “anh về rồi!” ,“anh đi làm có mệt không?” hay “anh đi làm về chắc mệt lắm, lại đây em thương thương” rồi em ôm chầm lấy anh.

Dù ngọt ngào là thế, nhưng anh nhận ra, trái tim anh vốn dĩ không có chỗ cho em, anh vẫn yêu cô ấy, nhiều lần anh muốn ly hôn, nhưng cứ nhìn nụ cười ngây thơ của em, nhìn khuôn mặt xinh đẹp và yên tĩnh của em khi em ngủ, anh lại sợ, anh vốn dĩ không muốn khiến em bị tổn thương.Những năm gần đây anh cuối cùng cũng buông bỏ được cô ấy, anh dần nhận ra anh đã có tình cảm với em, mỗi lần đi làm về, anh lại mua một bó hoa và một chút đồ ngọt cho em, anh coi đó là cách anh “vun vén tình cảm”.

Những lần như thế em lại vui vẻ nhận lấy bó hoa, nhưng lại nói những câu như “anh mua làm gì thế?

Phí tiền lắm” hay là “lần sau đừng mua nữa nhé, em không muốn tốn tiền của anh...” và sau mỗi câu, em lại bồi vào một đoạn lời thoại “anh làm làm như thế có biết là em vui lắm không?”

Mỗi lần như vậy, anh chỉ biết bật cười và hôn lên trán em.

Nhưng gần đây, chúng ta luôn nổ ra những cuộc cãi vã cho những điều không đáng có.

Những lần như vậy anh đành ngậm ngùi đi ra ngủ ngoài sofa.

Đợi sang ngày hôm sau, khi đi làm về, anh luôn mua rất nhiều quà cho em để mong được hoà giải và dỗ dành em.

Ngày hôm nay cũng vậy, anh mua nhiều món quà để xin lỗi em về việc đã lỡ lớn tiếng với em, anh bước vào nhà với bó hoa và một hộp socola trên tay, anh nở một nụ cười bước vào nhà, trong lòng thầm mong em sẽ lại mỉm cười và tha lỗi cho anh.

Nhưng thật lạ, khi anh bước vào nhà, thay vì không khí ấm cúng như mọi khi, hôm nay căn nhà lạnh lẽo tới nỗi khiến anh rùng mình, anh đi quanh nhà những vẫn chẳng thấy bóng dáng của em đâu, nỗi lo lắng trong anh bùng lên, anh mở cửa bước vào phòng ngủ, anh thở phào khi thấy em đang nằm ngủ trên giường, anh tự trấn an mình rằng “em ấy chỉ đang ngủ thôi”.

Anh đi đến và ngồi bên mép giường, anh ngắm nhìn gương mặt yên tĩnh lúc ngủ, anh không kìm được mà vuốt ve má em.

Nhưng khi anh vừa chạm làn da của em, anh vội rụt tay lại, tay anh run run, anh đã nhìn vào lòng bàn tay mình, thật lạ, sao da em lại nhạt thế? sao làn da của em lại lạnh lẽo đến thế?

Anh hốt hoảng lay em dậy, miệng liên tục gọi tên em, nhưng em không dậy... nơi khoé mắt anh, anh nhìn thấy một mảnh giấy nhỏ, trên đó là một lọ thuốc màu trắng, còn có vài viên thuốc bị đổ ra ngoài, lộn xộn nằm ngổn ngang trên bàn.Anh vội cầm tờ giấy lên, đọc những dòng chữ đó khiến nước mắt của anh lăn dài trên má, anh vứt tờ giấy sang một bên và bế em lên, ôm chặt em trong lòng,anh bật khóc như một đứa trẻ vừa mất đi một thứ gì đó quan trọng nhất đời mình.

Em ơi, em nghĩ rằng “anh vốn dĩ không yêu em” em nghĩ rằng “anh vẫn còn yêu cô ấy và anh lấy em chỉ là muốn có người bên cạnh” em cho rằng những lần anh mua hoa về tặng cho em chỉ là vì anh “áy náy và muốn bù đắp cho em”.

Em ơi, em mắng anh, đánh anh, hận anh cũng được.

Nhưng tại sao em lại chọn cách làm này, em ơi, em ác lắm, sao em lại làm anh đau đến thế?

Em ơi, anh cầu xin em, mở mắt ra đi, anh muốn nhìn thấy đôi mắt màu vàng mật ong của em, muốn được nhìn thấy nụ cười vô lo vô nghĩ của em, anh cầu xin em, hãy mở mắt ra điAnh bế cơ thể lạnh lẽo của em chạy vào bệnh viện, liên tục cầu xin nữ y tá ở quầy tiếp tân hãy sắp sếp và cứu , hãy cứu lấy sinh mạng của vợ em , để anh có thể được xin lỗi em, một lần nữa.

Nhưng đã quá muộn, việc phát hiện ra em quá muộn khiến cho việc tẩy ruột không được kịp thời.

Ngày diễn ra tang lễ của em, anh quỳ trước quan tài của em, anh biết, lỗi lầm của anh, mãi mãi em sẽ không bao giờ tha thứ.

Nhưng em ơi, sao em lại nói rằng “anh vốn dĩ không yêu em” sao em lại nghĩ thế?

Sao em lại tự ti về bản thân như vậy?anh yêu em mà.

Một lần cuối,anh xin lỗi, là anh sai, anh đã sai vì lừa dối em,anh không thể mang lại cho em hạnh phúc trọn vẹn.

Nhưng em ơi, người anh yêu là em’—————1.818:34
 
Vài Oneshot Xiaolumi
lời xin lỗi muộn màng


Xiao bước vào ngôi biệt thự quen thuộc, chào đón hắn là nụ cười rạng rỡ của người vợ mà hắn hết mực yêu thương, LumineHắn cởi chiếc áo khoác và treo nó lên giá treo đồ gần đó, Lumine tươi cười chạy ra đón anh- Mừng anh về, anh đi họp có mệt không,Xiao?Hắn nhẹ nhàng hôn lên môi em một nụ hôn ngọt ngài rồi trả lời- Chỉ cần nhìn thấy em thì mọi sự mệt mỏi trong anh đều tan biến hết...Hắn cười nhẹ rồi cùng nàng vào trong và thưởng thức bữa tối“Anh xin lỗi”Hôm nay hắn đi làm về chào đón hắn không phải là một nụ cười như mọi khi, có lẽ hôm nay hắn về sớm hơnHắn lần mò ra sau vườn, nơi có một vườn hoa cecelia trải dài, đúng như hắn nghĩ, nàng đang ngồi bên những bông hoa và tươi cười đan một chiếc vòng hoa nhỏKhi nàng để ý thấy hắn, nàng sẽ đón hắn bằng một nụ cười ngọt ngào- Mừng anh về, XiaoRồi nàng sẽ đứng dậy và bước tới bên cạnh hắn, nhẹ nhàng đội vòng hoa mới đan xong lên đầu hắn, nàng cười- Xiao, anh thấy có đẹp không?Hắn chỉ cười và hôn lên má nàng- Đẹp...“Anh xin lỗi”Hôm nay bước vào nhà, chào đón hắn không phải là nụ cười ngọt ngào của nàng, thay vào đó, chào đón hắn lại là một bầu không khí ảm đạm và lạnh lẽo, hắn thấy nàng đang ngồi trên ghế, nào đang khóc, hắn ân cần đi đến ngồi cạnh nàng, hỏi han nàng và an ủi nàng- Anh yêu em“Anh xin lỗi”Hôm nay hắn về nhà, bầu không khí trong nhà vẫn ẩm đạm hệt như hôm trước, nàng không có ở nhà, kể cả sau vườn cũng chẳng chút dấu vết, hắn im lặng đi tới trước một căn phòng, đây là căn phòng của hắn và nàngHắn đẩy cửa bước vào phòng, căn phòng chìm trong bóng tối, hắn chẳng buồn bật đèn mà đi thẳng tới chiếc giường, có lẽ hắn đã quá mệt mỏiHắn nằm trên giường, cuộn mình lại như một đứa trẻ, giọt nước mắt lăn dài trên má hắn, hắn đang khóc, tại sao?“Anh xin lỗi”Tất cả đều là hắn tự mình suy diễn...Hắn chưa từng hôn nàng sau khi về đến nhà, hắn chỉ toàn lạnh lùng đi lướt qua nàng, những lần như thế, nàng chỉ cười trừ và ân cần nhắc nhở người hầu chuẩn bị bữa tối và nước tắm cho hắnHắn chưa từng khen nàng hay vòng hoa mà nàng làm cho hắn, hắn chỉ trách móc nàng tại sao lại đi phí thời gian vào những thứ vô giá trị, những lần như vậy, nàng chỉ cười nhẹ và khen vòng hoa rất hợp với hắnHắn chưa từng ân cần an ủi nàng khi nàng buồn bã, chưa từng dỗ dàng nàng chỉ một lần, hắn chỉ lạnh lùng hỏi nàng vì sao lại khóc, hắn coi nhẹ nỗi buồn của nàng và bỏ đi ra ngoài, những lần như vậy, nàng chỉ im lặng tự mình an ủi bản thân, có lec là hắn nghĩ nàng mạnh mẽ, sẽ chẳng cần đến hắn an ui dỗ dành, nhưng lần này hắn sai rồi, nỗi đau mất đi người thân, nàng không thể tự mình vực dậy....Anh trai nàng từ khi sinh ra đã hay ốm đau bệnh tật, hôm đó, khi nàng đang chăm sóc anh trai thù nhận được lệnh triệu tập khẩn cấp của nhà vua, là một người có chức trách cao trong bộ máy nhà nước, nàng không được phép trì hoãnNàng gọi một tì nữ tới chăm sóc anh trai thay mình và nàng lên xe ngựa đến hoàng cungKhi anh trai nàng tình dậy, cổ họng anh khô khốc, anh trai nàng rung chuông gọi tì nữ, nhưng chẳng ai tới, quá khát nước, anh trai nàng gượng dậy tự mình lấy nước, nhưng bất cẩn, anh làn đổ chiếc đèn cầy trên bànNgọn lửa lan khắp căn phòng, anh trai nàng lại chẳng biết cách dập lửa, khi phát hiện ra thì ngọn lửa đã lan sang các phòng gần đó, chẳng mấy chốc, ngọn lửa đã nuốt chửng toà biệt thựKhi nhận được tin, nàng vội vã về nhà, nhưng khi đến nơi, mọi thứ đã chìm trong biển lửaKhông chịu được cú sốc mất con, cha mẹ nàng đã tự thiêu mình ngay sau đóChỉ trong một đêm, nàng mất hết cả mọi thứ, tuyệt vọng chồng chất tuyệt vọng, nàng mong được người chồng mà nàng yêu thương an ủi nàng lấy một câu để nàng có hi vọng mà sống tiếpNhưng sự lạnh lùng của hắn đã dội cho nàng một gáo nước lạnh, khong còn hi vọng, nàng treo cổ tự tử ngay trong chính căn phòng của nàng và chồngKhi hắn về, mở cửa bước vào phòng, chào đó hắn là hình ảnh vợ mình treo cổ tự tử, đây rõ ràng không phải là điều hắn muốn nhìn thấy từ vợ mình, hắn ôm thi thể nàng không ngừng nói lời những lời xin lỗi, nhưng muộn rồi, nàng không nghe thấy được nữa đâu...Là hắn sai, là hắn có lỗi với nàng, là hắn không tốt, nếu như hắn quan tâm nàng nhiều một chút, nếu hắn yêu nàng nhiều một chút, nếu hắn không lạnh lùng như thế, có lẽ nàng đã không như vậyHắn nợ nàng không chỉ một mà là hàng nghàn lời xin lỗi—————10.8.2023
 
Vài Oneshot Xiaolumi
My princesse


Warning: H+—————Đường đường là một nàng công chúa quyền quý, cao cao tại thượng của cả một đế quốc lớn mạnh, người trên vạn người,dù là tuỳ ý búng tay một cái cũng dư sức khiến cho một gia tộc lớn mạnh biến mất khỏi lịch sử đế quốc chỉ trong gang tấcẤy vậy mà, nàng công chúa ấy giờ lại phải quỳ dưới chân hắn - Xiao, vị anh hùng, kiếm sĩ mạnh nhất của đế quốc kiêm đại công tướcQuyền lực của hắn rất lớn mạnh, kể cả là Đức Vua của đế quốc cũng phải nhượng bộ trước hắn.

Nhưng xét về địa vị, hắn chỉ dưới nàng một bậcNàng không cam tâm, chỉ vì bị dính vào bẫy của chính người nàng tin tưởng nhất-người hầu thân cận của nàng, nên bây giờ nàng mới phải nhục nhã như nàyNàng muốn đứng dậy phản kháng lại, nhưng chẳng hiểu sao đôi chân lại chẳng chịu nghe lời, nó cứ mềm nhũn, chẳng thể đứng dậy nổi- “tại sao vậy?

Sao đôi chân lại không nghe lời mình?

Không lẽ là do ly sữa mà cô ta đã đưa cho mình?”

Nàng tự mình phân tích tình hình, quả thật, ả người hầu kia đã bỏ thuốc vào trong ly sữa của nàng sau đó mới một mực đưa nàng tới căn phòng nàyTrái với nàng đang khó khăn vật lộn với chính bản thân nàng ở dưới sàn, hắn ngồi trên ghế lặng lẽ quan sát 'bữa ăn' của mìnhHắn nâng cằm nàng lên, ánh mắt thâm tình ngắm nhìn khuôn mặt tinh xảo của nàng, đôi mắt hắn đã luôn dán chặt vào đôi môi căng mọng đầy mời gọi kia, hắn nuốt nước bọtNgón tay cái của hắn ấn mạnh xuống, éo cho đôi môi kia tách ra.

Không báo trước, hắn cầm lấy chai rượu vang đỏ trên bàn dốc vào miệng nàngHắn thừa biết rằng, rượu là điểm yếu chí mạng của nàng, trong các cuộc yến tiệc, hắn luôn lặng lẽ quan sát từng hành động nhỏ nhất của nàng, vậy nên, việc nàng không biết uống rượu, có lẽ chỉ mỗi hắn biết tới thôiHắn chợt cảm thấy thật thú vị khi nhìn thấy nàng đang phải khó khăn như thế nào, nàng cố gắng hít lấy từng ngụm khí và phải cố nuốt thứ cồn trong khoang miệng mìnhKhi chai rượu vang quý mới được thiếu gia Diluc đích thân lấy ra từ trong hầm rượu của gia tộc mang ra làm quà tặng gặp mặt đã cạn, Xiao vứt chai rượu lăn sang một bên một bênHắn bất ngờ bế nàng đang cố gắng cố lấy lại nhịp thở dưới đất lên, không thương hoa tiếc ngọc mà ném nàng lên giườngCon đau ập tới, chưa kịp để nàng than vãn một câu thì hắn đã ở ngay phía trên nàngHắn dứt khoát chiếm lấy đôi môi đầy mời gọi kia, lưỡi hắn cạy mở hàm răng của nàng, lưỡi hắn trườn vào trong khoang miệng, một mực muốn tước hết dưỡng khí của thiếu nữ dưới thân hắnNụ hôn của hắn khiến đầu nàng lâng lâng, nàng muốn đẩy hắn ra nhưng đôi tay của nàng đã bị hắn ghì chặt xuống giườngNàng không thở được, liều mình, nàng cắn mạnh vào môi hắn, mùi máu tanh nồng nặc khắp khoang miệng hắn, hắn dứt khỏi nụ hônNàng đã nghĩ rằng hắn sẽ tức điên lên mà bỏ đi thì thì không, nàng đã đánh giá thấp hắn rồi, trái lại sự tức giận, hắn lại cười thích thú- ah....môi em ngọt thật...ta thíchHắn lau vết máu trên môi mình rồi lần nữa chiếm lấy đôi môi căng mọng kiaKết thúc nụ hôn đầy ắp dục vọng đó, hắn trườn xuống dụi mặt vào vai nàng, điên cuồng mà hít lấy mùi hương ngọt ngào kiaCả người nàng mềm nhũn, nàng cố gắng hít lấy từng ngụm không khí sau nụ hôn mà hắn dành cho nàngNhưng hắn lại chẳng muốn cho nàng nghỉ ngơi chút nào, một tiếng “Soạt” vang lên, hắn vậy mà không chút do dự xé toạc chiếc váy ngủ trắng vướng víu kia của nàng, nàng đỏ mặt định lấy tay che đậy nhưng tay hắn lại nhanh hơn một bước, hắn lần nữa ghì tay nàng xuống chiếc giường kiaMặt nàng đỏ bừng- Kh-Không được nhìn!!- Sao lại không được?Hắn nhếch mép cười đầy thích thúHắn hôn nhẹ lên môi nàng như lời an ủi- Ngoan, ta thươngHắn đan những ngón tay của hắn vào nàng, nâng tay nàng lên, hắn hôn nhẹ vào đầu ngón tay thon gọn nhỏ nhắn kia của nàngHắn cúi xuống hôn lên môi nàng, nàng đã ngỡ rằng hắn sẽ dịu dàng với nàng nhưng không, lần này hắn hôn còn mạnh hơnSau một lúc, hắn rời khỏi môi nàng và bắt đầu cuộc hành trình của mìnhKhởi đầu bằng chiếc cổ trắng ngần kiaMới đầu, hắn chỉ cắn mút nhẹ nhàng, nhưng chỉ vài tích tắc sau, hắn như con thú hoang mà điên cuồng cắn lấy làn da của người thiếu nữ kia- Uh~!

Đừng cắn...đau quá...Hắn mặc kệ nàng, cứ điên cuồng mà cắn mút chiếc cổ kia, để lại những vết răng, vết hôn đỏ hỏn trên cổ nàngPhải dây dưa được một lúc lâu, hắn mới thoả mãn trong việc “đánh dấu”Nhưng đây chưa phải là toàn bộ, tiếp tục cuộc hành trình của mình, hắn trườn xuống thấp hơnHắn hôn lên đỉnh nhuỵ hoa đang say giấc kia của nàng, sau đó ngậm lấy toàn bộ, lưỡi hắn đảo đều trên ngực nàng, lưỡi hắn chà xát chỉ khiến cơ thể nàng thêm nhạy cảm, nhuỵ hoa kia còn đang yên giấc cũng phải khuất phục mà dựng lênTay còn lài của hắn cũng chẳng rảnh rỗi chút nào, tay hắn ngào nặn ngực nàng thành muôn vàn hình dạng, ngón tay cái của hắn dê đầu nhuỵ hoa của nàng, ép nó phải dựng thẳng lênBị tấn công vào những điểm nhạy cảm, nàng ưỡn người rên rỉHắn nhả cặp bánh bao đầy đặn kia ra, hắn thích thú ngắm nhìn thành quả của mìnhNhững dấu vết trên cổ nàng, vẻ mặt mơ màng mà đầy gợi tình của nàng, đều do một tay hắn tạo dựng nênCủa hắnTất cả là của hắn—————20.9.2023Còn tiếp....—————Lần đầu viết pỏn, mọi người góp ý nhẹ nhàng ạ 😢🌷
 
Back
Top Bottom