Siêu Nhiên v-trans|Kookmin| Calling•

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
350887779-256-k996625.jpg

V-Trans|Kookmin| Calling•
Tác giả: macaron_ne
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Cậu(pjm)sống ở khu có nhiều tội phạm nhất thành phố, đã sống sót mà không gặp quá nhiều khó khẳn.

Vâng, đó là khi cậu vô tình phát hiện ra gương mặt đằng sau Người Nhện khét tiếng đang cố bảo vệ đường phố.

-> Author😡spiderjiminn on twitter
🖇️Fic đã có sự cho phép của tác giả,vui lòng không đem đi nơi khác Tags: jiminjungkookkookminspider​
 
V-Trans|Kookmin| Calling•
Đôi lời từ tác giả


- được lấy cảm hứng một chút từ bài hát "Calling" của Metro Boomin

-thời gian và màu tóc không thành vấn để mặc dù tôi đã cố gắng để phù hợp

- trích dẫn hoặc yêu thích nếu bạn thích

- xin lối trước vì có sai sót

-Hẩu hết các tên đều do tôi nghĩ ra (trừ người nhện)______________________________________

bộ fic này mình dịch từ tiếng Tây Ban Nha,vì vậy không chắc sẽ dịch đúng hay không nhưng mình sẽ cố dịch sát nghĩa cho mấy cậu hiểu🥰cảm ơn mọi người đã ủng hộ
 
V-Trans|Kookmin| Calling•
1


Đôi Converse cũ kỹ di chuyển nhanh chóng, cố gắng tránh giẫm phải vũng nước do cơn mưa buổi sáng để lại, thậm chí khi thất bại, nước thấm qua lớp vải sờn.

- Mình phải mua vài đôi giày tennis mới thôiChàng trai tóc vàng thì thầm với chính mình.

Tập trung hơn vào nhiệm vụ không bước vào những vũng nước, anh ngạc nhiên vì sao mình vẫn có đủ can đảm để nhảy qua vũng nước khi anh đã có một ngày làm việc thực sự vất vả.Ông chủ của cậu là một tên ngốc.

Jimin dừng lại khi nhìn thấy một vũng nước đang lấn lên một phần lớn vỉa hè, lựa chọn duy nhất của anh là đi xuống lòng đường và né thêm vài cái nữa hoặc rẽ vào một con hẽm rồi đi ra phía bên kia cho cắt đường.Cậu muốn nhanh chóng về đến căn hộ của mình nên không cần suy nghĩ nhiều, cậu bắt đầu đi vào con hẻm.

Tiếng nhạc vang bên tai, Jimin tin rằng nghe nhạc khiến cuộc sống trở nên dễ chịu hơn.Bước chân của chàng trai tóc vàng bắt đầu nhanh hơn ngay khi anh nhìn thấy một bóng người bên cạnh chiếc container, cậu đã sống ở đây đủ lâu để biết phải làm gì và tránh khỏi rắc rối.Lúc này cậu rất sợ sẽ bị cướp, bây giờ cậu mới sực nhớ ra tại sao mình không vứt bỏ chiếc converse cũ đi và đi thật nhanh về nhà mà không phát ra âm thanh nào.Jimin định đi lướt ngang qua người đó mà không thèm nhìn, đi theo con đường của người đó.

Nhưng có một điều khiến cậu chú ý.
 
V-Trans|Kookmin| Calling•
3


Jimin đang ngồi trên giường, xử lý chuyện vừa xảy ra chưa đầy nửa giờ trước.Sẽ thật ngu ngốc nếu tin rằng gã kia không phải là người nhện.

Nhưng nó thực sự có thể xảy ra?

Hắn nhìn trông rất trẻ, điều này có thể giải thích cho khả năng đáng kinh ngạc của cậu, nhưng Jimin thật sự không thể tin rằng một người trông có vẻ trẻ hơn mình lại là siêu anh hùng của thời đại này.Nhưng, gã trai kia đang làm gì với một cơ thể?Jiimin thậm chí còn chưa có thời gian để kịp xử lý chúng, cậu đã nhìn thấy một xác chết.

Không phải là cậu chưa từng nhìn thấy nó trước đây, nhưng nó cũng không xuất hiện thình lình như vậy.

Chàng trai tóc vàng đang chìm đắm trong mớ suy nghĩ hỗn độn của mình, đến nỗi ngạc nhiên khi nghe thấy tiếng động của một vật hay cái gì đó đang cố cạy mở cửa sổ.Chưa đầy một giây, Jimin đã đứng dậy và chộp lấy vật dụng gần nhất mà anh có để tự vệ.- ô?

Cậu không nghi ngờ khả năng sử dụng ô của mình, nhưng cậu không nên sợ siêu anh hùng thế chứ.Cậu chỉ là fan của siêu anh hùng thôi- Người nhện?Jimin trả lời, vẫn cầm chiếc ô và lùi lại một bước khi kẻ đột nhập đến gần.

- Em có tin điều đó không?anh cười nhẹ,nghiêng đầu hỏi cậu Rõ ràng là không.

- Siêu anh hùng nào mà lại vào phòng mình như kẻ trộm không?

- Tình huống nghiêm trọng thật đấy.Jungkook thực sự rất sợ cậu bé này, giờ cậu đã biết danh tính của anh.

Nhưng lúc này cậu trông thật buồn cười với chiếc ô đó và những lời anh đang nói.Tôi cười nhẹ, cố gắng làm cho bầu không khí bớt căng đi một chút- Nếu vì mục đích tốt thì được.

- tôi sẽ-Jungkook bình tĩnh giơ tay và bước đến gần cửa sổ.Trong khi hắn đang dành thời gian để quan sát căn phòng đơn giản của cậu, thì Jimin luôn cảnh giác và nhìn chằm chằm vào anh. kể ra thì bây giờ anh không còn mặc vest nữa, mà giờ anh đang mặc một chiếc áo len rộng thùng thình màu xám cộng thêm cái quần cũng rộng nốt.- Anh có thực sự là Người nhện không?

- cậu thì thầm.Thu hút sự chú ý của Jungkook, hắn quay đầu lại nhìn vào đôi mắt màu nâu mật ong của cậu bé.Jimin vẫn giữ nguyên chiếc ô trên tay.______________________________________

hãy cho mình một ⭐ nhé
 
V-Trans|Kookmin| Calling•
5


Jimin thở dài nặng nề khi về đến căn hộ của mình.

Anh muốn đi tắm và quên đi mọi thứ.Cậu bước vào phòng tắm, vẫn đeo ba lô và nhốt mình trong đó.

Tôi thả chiếc ba lô vào chiếc tủ nhỏ nơi tôi cất những đồ dùng để vệ sinh cá nhân.Cậu bắt đầu lột bỏ những lớp quần áo trên người, đang định cởi áo len thì nghe thấy phía sau có tiếng động nhỏ.

Một âm thanh phát ra rất đặc biệt, giống như tiếng robot.Jimin sững người tại chỗ, gần như sợ rằng nếu mình cử động một động tác nhỏ sẽ gây chú ý.

Cậu đã nghe thấy âm thanh đó, dù nó có phát hiện ra cậu thì cậu vẫn sẽ trốn.

Vì vậy, cậu ngập ngừng cởi áo len, xong trước khi cởi áo, anh ta nhanh chóng quay về nơi đã nghe thấy âm thanh.Cái túi của cậu.Đây rồi, một thiết bị nhỏ hình con nhện.Jimin thở hổn hển, con nhện nhỏ lại chạy vào ba lô.

- Kẻ bám đuôi chết tiệt!anh hét lên, chạy đến chiếc ba lô và tìm con nhện.

Việc tìm một con nhện đó có vẻ là một nhiệm vụ dễ dàng, nhưng cậu đã lầm, nó khó bắt hơn cậu tưởng.

Đến mức gần như không thể theo kịp.Hết chỗ này đến chỗ khác, con nhện nhảy lên và bò dưới cánh cửa.

Jimin cậu không suy nghĩ mà vồ tới nhưng vấp phải chân mình.Cửa sổ.

Nó đang đi đến cửa sổ.Jimin chạy hết sức mình và trước khi bước ra ngoài, cậu đã đóng chặt cửa sổ lại.- Tôi hiểu rồiCậu cầm nó giữa các ngón tay và đưa nó lại gần mặt mình, kiểm tra, nó tiếp tục ngọ ngoạy cố di chuyển đôi chân nhỏ bé của mình, cố gắng trốn thoát.

Đó là một con robot có camera, thật không thể tin được.Đôi chân nó ngừng cử động và đèn trên camera cũng ngừng nhấp nháy.

Jimin hoảng hốt.

Con nhện đã chết chưa?

- Nó là một người máy, không thể chết đượcanh tự nhủ.

Trước khi cậu chế giễu suy nghĩ của mình, cửa sổ phòng ngủ của cậu đã tự mở.Jimin sợ hãi nếu nghĩ đến thời gian và khu vực cậu đang sống thì ai đã mở cái cửa?

Nhưng cậu đã biết mình nên làm gì.Cậu không sợ hãi, cậu tức giận.Thay vì đi về phòng, jimin đi tới chiếc bàn nơi chiếc ô của cậu đã được đặt.

Cậu nên mua thứ gì đó để tự vệ khi nghĩ về điều đó.-Ồ, xin chào lần nữa!

Gã hôm qua xuất hiện trước cửa phòng cậu.

- Và chúng ta cũng đang ở trong hoàn cảnh giống như ngày hôm qua Cậu nói một cách chế nhạo.

- Anh đang theo dõi tôiJimin giơ con nhện trong tay lên và chỉa chiếc ô vào anh.

Khiến Jungkook lùi lại và giơ tay lên.

- Tôi đã làm điều đó, đó là điều hiển nhiên - Tại sao?

- Tôi đã nói với em là tôi sẽ không nói với ai - Jimin, em nên hiểu chuyện này nghiêm trọng đến mức nàoMọi trò đùa ngớ ngẩn khiến Jimin nuốt nước bọt Tôi không thể tin một người lạ chỉ vì lời nói của hắnJimin hiểu, anh cũng không tin người lạ.

- Được rồi, tôi hiểu rồianh thở dài, hạ chiếc ô xuống.

- Nhưng anh có cần nó ngay cả khi tôi đang tắm không?Jungkook cứng người tại chỗ.

Trông tệ quá, anh thực sự không phải là một kẻ biến thái đi theo dõi người khác.

Hắn định tắt máy.

Đúng vậy, anh định làm thế.

Nhưng anh bị phân tâm, có lẽ do nhìn vào hình xăm của Jimin, ngay khi cậu cởi quần ra.Hai chân của cậu.

Đôi mắt của người đàn ông tóc đen chậm rãi di chuyển xuống đôi chân nơi có vài hình xăm nhỏ.

Chỉ một giây trước khi quay đi trong sự xấu hổ.

-Tôi đã định tắt nó, tôi đã định làm điều đó, tôi thề đấy.

Tôi không định nhìn em tắm, tôi không phải là kẻ theo dõi.

Tôi là một siêu anh hùng.

-Tôi không nghĩ rằng các siêu anh hùng sẽ lại bước vào cửa sổ của tôi mà không báo trước, tôi bắt đầu nghi ngờ rằng anh thực sự là một-Jungkook nghĩ rằng cậu thực sự tức giận vì giọng nói của mình, nhưng khi nhìn vào khuôn mặt cậu ấy, anh có thể thấy một nụ cười nhỏ hiện ra trên đó.Bây giờ tôi mới nhận ra em ấy dễ thương thật.- Em có muốn tôi cho em thấy rằng tôi thực sự đã làm những gì không?Jimin quên mất mình háo hức được đi tắm đến mức nào, quên mất mình đã phải đau đầu đến mức nào khi gánh vác trên vai một bí mật lớn như vậy, cậu hoàn toàn quên mất mọi thứ, đúng như ý muốn của mình.Và cậu đã đồng ý.
 
V-Trans|Kookmin| Calling•
6


Jimin rất mừng vì cuối cùng cũng đến thứ Sáu, anh đã đến nơi làm việc đúng giờ.

Nhưng đó là một tuần bận rộn đến nỗi anh hầu như không thể thực hiện một trong những sở thích yêu thích của mình là đọc sách.Cậu đang ngồi ở bàn làm việc, bật chiếc đèn nhỏ trên bàn, đọc cuốn tiểu thuyết lãng mạn đến bảy lần vẫn khiến cậu cảm thấy hồi hộp như lần đầu.

Cậu đang chăm chú đọc sách cho đến khi nghe có tiếng gõ nhỏ trên cửa sổ, Jimin giật mình trong giây lát nhưng ngay lập tức mỉm cười khi nhìn thấy đó là ai.- Này, tôi tưởng anh quên tôi rồi!Jimin nói, nghe có vẻ phấn khích hơn mức cậu ấy muốn.Jungkook mỉm cười nhìn vào mắt cậu, có điều gì đó đã thay đổi vào ngày họ đi chơi cùng nhau vào buổi tối.

Chỉ có hai người họ, với những vấn đề của họ ở bên ngoài.

Jimin bám vào cổ anh và mỉm cười mỗi khi Jungkook bay đến nhiều nơi với mạng nhện của mình.Jungkook nghĩ đó là sai lầm lớn nhất mà anh có thể mắc phải.-Làm sao quên được người đã giúp tôi giữ bí mật - Đương nhiên là anh sẽ nói thế sau khi anh dùng con nhện để theo dõi tôiCậu ấy phàn nàn một cách đùa cợt.

Thành thật mà nói, Jungkook vẫn chưa xóa hình ảnh có đôi chân và những hình xăm của Jimin.Anh lắc đầu thoát khỏi những suy nghĩ đó và nhìn vào tay của Jimin.-Em đang đọc gì thế?Cậu đóng nhanh cuốn sách lại.

Điều đó càng làm tăng sự tò mò của Jungkook.

Anh ấy tiến tới phía sau và đã cướp nó khỏi tay của cậu.Jimi ré lên và cố tóm lấy anh, nhưng Jungkook cao hơn nhiều so với cậu.

Họ đi vào phòng, Jimin đi theo Jungkook cố gắng nhảy cao lên để với lấy cuốn sách từ người anh, Jungkook cười lớn sau mỗi lần thử thất bại của cậu.Đó quả là một khoảnh khắc đẹp đẽ, sau một thời gian dài, Jungkook cảm thấy mình như một chàng trai 20 tuổi chứ không phải một siêu anh hùng phải làm việc theo lẽ phải và bảo vệ mọi người.Đêm đó anh đã ở lại đọc sách cùng Jimin, cậu đã nói với anh rằng việc đọc lại một cuốn tiểu thuyết lãng mạn nhiều lần cũng không phải là điều xấu. khi Jungkook rời đi, Jimin cảm thấy rất trống vắng khó chịu nơi ngực trái nhưng cậu không biết phải diễn tả như thế nào.- Cảm ơn vì đã gõ cửa lần nàyCậu nói trước khi Jungkook mỉm cười lần cuối và lao ra khỏi cửa sổ.Tại sao đây lại là lần đầu tiên trong số những lần khác, việc Jungkook gõ cửa sổ phòng anh vào ban đêm.
 
Back
Top Bottom