Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm

[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 13


Người nhỏ nhắn, chủ nhân của khuôn mặt đang đỏ bừng không chịu ngẩng đầu lên để tôi xem cậu ấy bị sao, tôi đành đưa tay ra nâng cằm chiếc cằm thon thả khiến cậu ấy phải ngẩng đầu lên, để tôi có thể quan sát được tình hình, Glaijai nói rằng giữa đường tới sân cầu lông thời tiết khá nóng, cậu ấy cảm thấy như chóng mắt muốn ngất nên ngồi nghỉ ở dưới cái cây này, nhưng tôi không biết rằng cậu ấy ngồi nghỉ ở dưới gốc cây này đã bao lâu rồi, bởi vì tôi mới đi ra đây hút thuốc cùng với thằng Bos không được lâu lắm, và tôi lo lắng cậu ấy vẫn chưa tới sân cầu lông, mặc dù một khoảng thời gian đã trôi qua, vì vậy tôi quyết định nhắn tin line tìm GlaijaiNhưng mỗi khi tôi gửi tin nhắn tìm cậu ấy, âm thanh thông báo của ai đó lại vang lên, vì vậy tôi ấn gửi tin nhắn một lần nữa để chắc chắn rằng đó là âm thanh mà mỗi lần tôi gửi tin nhắn đi là mỗi lần âm thanh ấy lại vang lên, cho nên tôi đi đến nơi phát ra âm thanhBởi vì tôi không bỏ qua những chi tiết đó nên tôi có thể gặp Glaijai người đang mệt mỏi bởi vì chóng mặt muốn ngất xỉu đang ngồi nghỉ ở đây, tôi nhìn khuôn mặt đang đỏ lên vừa bực bội với chính mình khi để cho cậu ấy đi bộ dưới trời nắng nóng một mình, mặc dù nắng không quá mạnh nhưng Glai nhìn không được tốt lắm với thời tiết nắng nóng như thế nàyNgười có thân hình nhỏ nhắn chớp mắt trong khi nhìn tôi, mái tóc màu socola trên trán ướt đẫm mồ hôi "Khun Glai, cùng đi vào trong sân nhé""Ừm" Cậu ấy trả lời trong khi chuẩn bị đứng lên với sự hỗ trợ của tôi "Mình...mình có thể đừng lên được Panli""Li cõng khun Glai nhé""A không cần đâu Panli, mình tự đi được rồi" cả hai bàn tay nhỏ bé đưa lên xua tay từ chối, đôi môi mấp máy như muốn nói điều gì đó nhưng bởi vì tôi vô tình đưa ánh mắt hung dữ về phía cậu, cậu ấy mím môi chặt môi "...a mình tự đi được thật mà"Không muốn hung dữ với cậu ấy nhưng vô tình hung dữ vậy rồi "Đừng bướng nhé khun Glai, Li thật sự rất lo lắng đó"Người có thân hình nhỏ nhắn ban đầu rất bướng bỉnh nhưng rồi cũng gật đầu đồng ý, vì vậy tôi quay lưng lại phía cậu ấy để cậu ấy có thể leo lên lưng tôi một cách dễ dàng, bởi vì Glaijai không nặng lắm nên tôi đứng lên một cách thoải mái rồi đưa cậu ấy vào bên trong sân cầu lông nơi có khá nhiều những người bạn của tôi ở đó"Panli...nặng không?" người có thân hình nhỏ nhắn ôm cổ tôi một cách lỏng lẻo nghiêng cổ hỏi trước khi nói tiếp "Mình xin lỗi nhé""Khun Glai phải ăn nhiều hơn nữa nhé" Tôi cười nói để cho cậu ấy thoải mái hơn"Nếu mình ăn nhiều hơn nữa, Panli sẽ khó cõng hơn nữa"Tôi bật cười với câu nói dễ thương của cậu ấy, mùi hương nhẹ nhàng giống như mùi phấn rôm trẻ em thoang thoảng qua mũi khi người nhỏ nhắn siết vòng tay của mình chặt hơn như thể sợ bị rơi xuống, tôi đoán rằng Glaijai là người rất thích dùng nước hoa bởi vì mỗi lần hai người gặp nhau, cậu ấy sẽ thường xuyên thay đổi mùi nước hoaVà Glaijai là người có cảm giác rất tốtBởi vì mỗi mùi hương mà cậu ấy chọn dùngTất cả đều rất hấp dẫn tôi"Đường này Li""Ờ..." gật đầu đáp lại trước khi đi đến chiếc ghế dài mà thằng Bos mang ra đặt cùng với chiếc quạt mà không biết nó lấy ra từ đâu, tôi từ từ đặt người nhỏ nhắn xuống, Glaijai nới lỏng cánh tay khi mà cả hai bàn chân chạm đất, vì vậy tôi quay lại nhìn xem tình trạng của cậu ấy một lần nữa "Khun Glai ngồi nghỉ ở đây trước nhé""Ừm"Glaijai ngồi xuống một cách thoải mái, lần này cậu ấy thật sự không phản ứng gì bởi vì bình thường cậu ấy sẽ không chấp nhận dễ dàng như vậy, và sẽ thường xuyên ép buộc bản thân, như khi cậu ấy không quyết định gọi cho tôi khi mà cậu ấy bị chóng mặt, Glai không thường làm theo những gì mà tôi nói trong lần gặp đầu tiên đâu, cậu ấy sẽ luôn phải có sự thỏa thuận và người muốn giúp đỡ cậu ấy như tôi sẽ phải thường xuyên thuyết phục cậu ấy đồng ýNhưng đó không có nghĩa là cậu ấy là người bướng bỉnh, chỉ là cậu ấy là người nhút nhát vì vậy ngại nhận sự giúp đỡ từ bất kỳ ai, bởi vì sợ sẽ làm phiền người khác, Glaijai trước tiên sẽ luôn tự mình cố gắng làm mọi thứ một đến cuối cùng.Tôi đứng ở đó vươn một cánh tay ra vuốt những sợi tóc ướt đẫm mồ hôi ở trên gương mặt của cậu ấy lên, khuôn mặt tròn trịa, trắng bệch lấm tấm những giọt mồ hôi li ti khắp nơi, vì vậy tôi lấy mu bàn tay kia lau đi những giọt mồ hôi giúp cậu ấy trước, người có thân hình nhỏ nhắn ngồi im lặng trong khi nhìn về phía cánh cửa ra vào, cả hai bàn tay mảnh mai nắm lấy chiếc ví cùng với cuốn sổ ghi chép được đặt ở trên đùi cậu ấy, trước khi Glaijai ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt của tôi, cặp má đỏ và đôi mắt mảnh mai ngây thơ đó khiến cho tôi vô thức cắn vành môi mình một cách nhẹ nhàngDễ thương chết mất thui...Và tôi ngay lúc này thật sự muốn bảo vệ người dễ thương trước mặt này, tôi ngăn bản thân không đưa tay véo nhẹ vào má cậu ấy giống như điều mà tôi vẫn thích làm với bạn thân thay vào đó tôi "véo nhẹ mũi" của cậu ấyVà nói kính ngữ với Glaijai..."

Khun Glai cảm thấy tốt hơn chút nào chưa?"

"Ừm, mình cảm thấy tốt hơn nhiều rồi"Mặc dù Glaijai nói như vậy, nhưng tôi cũng vẫn không khỏi lo lắng nên đưa mu bàn tay chạm nhẹ vào gò má mềm mại, nhiệt độ nóng hổi trên làn da mịn màng làm cho tôi quay sang nhìn chiếc quạt mà có thằng Bos đứng canh chừng giống như sợ bị mất, nó gật đầu giống như đọc được suy nghĩ của tôi, trước khi tăng cấp độ gió lên một cấp độ nữa"Thật sự tốt hơn hả, khun Glai đừng ép bản thân nhé""Ừm, mình thật sự tốt hơn rồi" Người có thân hình nhỏ nhắn nói trong khi mỉm cười với tôiLuôn là nụ cười dịu dàng sẵn sàng an ủi người khác, có lẽ là bởi vì nụ cười của Glaijai nó làm cho tôi di chuyển lại gần cậu ấy hơn kéo đầu cậu ấy ôm ở trước bụng tôi, một tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại một tay nhẹ nhàng xoa lưng của cậu ấy"Xin lỗi nhé khi Li để cho cậu đi một mình"Người có thân hình nhỏ nhắn đưa một tay lên xoa tấm lưng của tôi, trước khi nói với giọng thì thầm "Đừng nghĩ nhiều nhé Panli của Glaijai"Tôi nở nụ cười bởi vì cụm từ "Panli của Glajai" tôi chưa từng cảm thấy vui mừng khi mà là người của một ai đó như thế này trước đây, nhưng được là người của cậu ấy cũng giống như là tôi cảm thấy nhiều hơn cả từ "vui mừng""Khun Glai muốn uống nước không?"

Người có thân hình nhỏ nhắn chôn mặt ở trước bụng của tôi lắc đầu nhè nhẹ, tôi khẽ thở dài trong khi nghĩ rằng...này chỉ là Glaijai bị chóng mặt tôi đã lo lắng đến mức như này nếu cậu ấy thật sự ốm nặng hơnMày chắc sẽ căng thẳng đến chết đó thằng Li..."..."

"Người mệt...uống một chút nước nhé" không thích thời điểm mà Glaijai trông như thế này, người khác có thể nhìn thấy Glaijai là người im lặng và rất khéo léo nhưng tôi nhìn thấy sự nghịch ngợm ẩn chứa bên trong cậu ấy, thỉnh thoảng ánh mắt lấp lánh cũng thay đổi thành ánh mắt vui đùa và nghịch ngợm đến mức tôi muốn bắt lại mà đánh cho một trận, nhưng cũng nghĩ rằng...và chọn làm điều mà tôi cho rằng khả thi hơn như là "Uống một chút nước thì hơn hơn nhé, đợi chút Li đi lấy nước cho nhé""Panli...mình không muốn uống nước"Tôi dùng cả hai tay giữ khuôn mặt của cậu ấy để cho cậu ấy ngẩng mặt lên và cả hai đối diện với ánh mắt của nhau, đôi mắt của người có thân hình nhỏ nhắn trở lại trong veo giống như trước đây, trong lòng thật muốn cúi xuống chạm nhẹ vào chiếc mũi nhỏ nhắn kia và ghé qua cắn vào đôi má đang ửng đỏ kia, nhưng cũng chỉ làm được một điều đó là mỉm cười với Glaijai rồi nói với giọng dỗ dành người đang mệt mỏi như cách vẫn làm như thường lệ..."

Uống một chút thì tốt hơn nhé, tin Li nhé"Người nhỏ nhắn khẽ nhíu mày một chút giống như đang suy nghĩ, cậu ấy quét mắt nhìn xung quanh trước khi nói "Panli đi lấy nước có xa không?"

Đôi mắt sáng long lanh khẽ lóa lên tia sáng cùng với giọng nói nhẹ nhàng của GlaijaiLàm cho trái tim bồn chồn"Không xa đâu, chỉ ngay đằng kia thôi" nói trong khi chỉ ngón tay vào bình nước màu xanh lam ở góc bên kia của sân vận động, Glaijai quay lại nhìn theo ngón tay của tôi trước khi gật đầu liên tục"Về nhanh nhé Panli, bởi vì ngoài Bos ra, mình không quen biết ai nữa" người có thân hình nhỏ nhắn gật đầu hướng vào trong sân trước khi nói tiếp "...mà Bos cũng đi chơi cầu lông rồi"Cậu ấy như thế này...rồi sao tôi có thể bỏ đi đâu lâu đượcThật sự tôi muốn cho Glaijai đổi tênĐổi từ "Glaijai" thành "GlaiPanli"Chúng tôi sẽ luôn được ở bên cạnh nhau"Ok nhé, chờ một chút Li sẽ nhanh chóng quay trở lại nhé"Glaijai giơ tay lên làm dấu ok trước khi nói "Ok ạ"Tôi đưa tay ra nhẹ nhàng xoa đầu cậu ấy trước khi đi lấy nước từ bình đá, hàng chục chai nước khoáng được ngâm trong nước đá, tôi dám lấy nước mà không xin phép bất kỳ ai bởi vì hội bạn tôi đặt trước toàn bộ sân, bên trong này không có người khác chỉ có những người bạn thời trung học của tôi và mấy cô gái của hội nó, bình thường hội nó thích xía vào chuyện của tôi lắm, nhưng bởi vì lúc này đang vui vẻ đánh cầu lông và hưởng thụ tán cô gái là sao của khoa mà hội nó mời đi đánh cầu lông cùngNhưng cũng tốt...Không cần phải tới nhiều chuyện đâuKhó chịu"P'Li..."

Một giọng nói ngọt ngào cất tiếng gọi đầy hoài nghi thu hút sự chú ý của tôi từ chiếc bình nước đá, khi quay lại nhìn theo hướng tiếng gọi phát ra thì nhìn thấy một cô gái xinh đẹp đang đứng mỉm cười, tôi khẽ nhíu mày trong khi suy nghĩ lại xem mình đã từng gặp trước đây chưa"Thật sự là P'Li rồi...khi này Nene chỉ nhìn thấy phía sau vì vậy không chắc chắn lắm"Tôi nhớ ra rồi, em này là sao của khoa Dịch vụ ở trường đại học của tôi, chúng tôi từng gặp nhiều tháng trước trong tiệc sinh nhật bạn cũ của tôi"Khrap""P'Li tới lâu chưa ạ?...Nene không biết trước là P'Li cũng sẽ tới đây""Vốn không có ý định đến đâu, vừa vặn đến cùng bạn""P'Li ngồi ở đâu vậy ạ?"

Tôi rời mắt khỏi đàn em rồi nhìn về phía chiếc ghế dài mà tôi để cho Glaijai đã ngồi đợi một lúc lâu rồi, nhưng hình ảnh nhìn thấy làm cho tôi muốn ném chai nước vào đầu thằng bạn tôi"Thằng hia Till" tôi đẩy lưỡi sang một bên má và cau mày khi nhìn thấy thằng bạn thân thời trung học vừa mới trở về từ Trung Quốc đến ngồi trước mặt Glaijai nó đang cười tươi "Mày đó... lăng nhăng không chọn chút nào thằng quần"Tôi không đợi lâu vội vàng lấy một chai nước mát rồi dùng tay còn lại lấy một nắm đá, trước khi quay lại nhìn đàn em đang chờ câu trả lời"Làm ơn đóng bình nước đá lại hộ với nhé""Á được ạ P'Li""Một chút mày gặp tao nhé thằng hia Till, ở Trung Quốc lâu quá rồi có lẽ thèm chân tao"Càng đi tới gần chiếc ghế đó, tôi càng nhìn thấy ánh mắt lấp lánh của thằng Till trong khi nhìn Glaijai, tôi thật muốn đá cho thằng bạn một phát từ phía sau vì nó gợi nụ cười từ Glaijai"Thằng hia Till"Thụp!"

A!

Ôi đầu tao""E!!! tao định đổ đá lên đầu mày nữa đó""Má, Panli..."

Phần đá viên còn lại ở trong tay bị ném vào mục tiêu một lần nữa thằng Till đưa cả hai tay lên để che, rồi đưa tay lên trên đầu, nó có lẽ biết rằng tôi thật sự không hài lòng, mặc dù tôi thường xuyên chơi hết mình theo cách hội con trai vẫn thường làm, nhưng lần này nó có lẽ cảm thấy rằng tôi bạo lực hơn bình thường, và có lẽ sẽ còn tăng cấp lên nhiều hơn nếu nó vẫn có suy nghĩ tiếp tục thử thách tôi nữa"Má chịu thua rồi, tao chịu thua rồi""Thằng chết tiệt"Tôi cố gắng để trở thành người tử tế trong mắt của Glaijai, không muốn là người thô lỗ hay cư xử thô lỗ cho một người bạn tốt nhìn thấy như thế này, nhưng mấy thằng bạn tồi lại cứ kích động tôi phải dùng bạo lực mọi lúc.Tôi nhìn người có thân hình nhỏ nhắn đang ngồi chớp mắt trong khi nghĩ muốn mắng cậu ấy một chút khi mỉm cười với thằng Till, nhưng chỉ có thể mở nắp chai nước rồi đưa cho Glaijai, cậu ấy nhận lấy rồi nghiêng chai nước uống, nhưng cơ thể mệt mỏi có lẽ đoán được rằng tôi không hài lòng, cậu ấy liếc nhìn tôi trong khi uống nước, uống nước xong rồi thì đưa trả lại cho tôi với một nụ cười tươi giống như muốn hóa giải cơn giận của tôi."

Panli cùng uống nước không?...sẽ hết giận đó ~""Không uống đâu"Trả lời trong khi nhìn chằm chằm vào người có thân hình nhỏ nhắn từ đầu đến chân một lần nữa, người đang mặc một chiếc áo thun có tay ngắn kết hợp với quần jean skinny sáng màu cùng với đôi giày vải hiệu adidas màu trắng, làm cho tôi càng lo lắng hơn, bởi vì Glaijai chỉ ăn mặc đơn giản, thoải mái cẫn quyến rũ đến như vậy, tôi có lẽ sẽ không thể theo kịp những người mà có ý định tiếp cận cậu ấy và nếu hỏi rằng tại sao lúc này lại giận khi nhìn thấy thằng Thiw ngồi nói chuyện với cậu ấyThì bởi vì...Glaijai đóTrò chuyện với thằng TillNgười nóng nảy như tôi hiếm khi có lý do để cảm thấy ghen tị vì bất kỳ điều gì đó giống như bây giờ khi mà tôi bước tới đứng trước mặt người có thân hình nhỏ nhắn để ngăn không cho thằng Till nhìn thấy người tốt bụng này, tôi biết rằng bản thân thật ngu ngốc khi tôi không có quyền gì đối với cậu ấy và tôi lên làm theo dự định ngay từ đầu bằng cách không vượt qua giới hạn của mối quan hệ, nhưng bởi vì tôi thật sự rất ghen tị vì vậy tôi đưa một tay lên môi của cậu ấy, Glaijai ngẩng đầu mở to đôi mắt hẹp dài của cậu ấy giống như bị shock khi tôi đặt tay lên môi của cậu ấy.

"Đừng cười với thằng Till được không?" ngay cả hành động của tôi cũng nói rõ ràng là bị "cấm", nhưng bởi vì tôi biết rằng tôi không có quyền đối với cơ thể của cậu ấy nhiều như vậy nên tôi chỉ có thể làm cho nó trở thành một lời "thỉnh cầu" Glajai như thế nàyNgười bạn tốt bụng gật đầu liên lục, một người ghen tuông như tôi vì vậy mà thả lỏng cho cậu ấy được tự do, trong khi từ từ buông tay ra một cách chậm chạp, tôi thừa nhận rằng có ý định để lòng bàn tay chạm nhẹ vào đôi môi mềm mại ấyMiệng hồng hào...Tôi thật tệ khi muốn chạm nhẹ vào nó...Nhưng mọi suy nghĩ phải dừng lại bởi vì có ai đó đã vươn tay ra nắm lấy gấu áo của tôi giật nhẹ để gọi tôi quay lại, tôi thở dài một hơi thật dài trước khi quay lại, thằng Till đang ngồi trên sàn nhìn tôi một cách bối rối, tôi bất đắc dĩ ngồi xuống với nó, trước khi ngả người ra sau để chen người vào giữa đôi chân thon thả của người ngồi trên băng ghế phía sau.Cho nên khi ngẩng đầu lên nhìn tôi thấy chủ nhân của đôi chân thon khẽ mím chặt môi trước khi nở một nụ cười nhẹ, Glaijai có lẽ vẫn chưa quen khi chúng tôi tiếp xúc gần như thế này, nhưng tôi tin rằng sẽ không lâu nữa cậu ấy sẽ quen với điều này, tựa lưng vào chiếc ghế dài mà Glaijai đang ngồi trước khi dùng cả hai tay vuốt ve đôi giày màu trắng đặt ở hai bên người tôiVuốt ve để cho cậu ấy cảm thấy an toànVuốt ve bởi vì hy vọng rằng...cậu ấy sẽ chạm lại vào tôi một chútNhưng nếu Glaijai vẫn không dám...cũng không sao cảTôi sẽ lùi lại...để cho cậu từ từ bình tĩnh...Và dần dần bước vào..."

Lâu lắm không được gặp nhau, ác hơn nhiều đó mày" "Ác cái gì, tao vẫn như cũ thôi""Đầu của tao...không giống như trước đây, sưng lên thành quả chanh rồi đây này thằng chết tiệt""Thật đấy hả thằng quần" Tôi cười nói"Đã thử bị đá viên ném vào đầu chưa hả?"

Tôi khẽ bật cười khi nhìn thằng Till đưa tay lên xoa nhẹ đầu của nó "Về mà cũng không nói với bạn bè gì cả, thằng trâu""Sự thật là trở về khi trái tim bị một cô gái Trung Quốc vứt bỏ làm cho tổn thương...không có sức để mà gửi tin nhắn cho bạn bè đó""Ủy mị thế hả, bị bỏ thì chỉ cần nâng ly rượu lên, đau lòng cái gì chứ""Ôi...đẹp trai như mày có lẽ không bao giờ rơi vào tình trạng bị gái bỏ giống như tao đâu""Sao biết được vậy""Biết chứ""Hội thằng hia Bos suốt ngày rêu rao chuyện của tao""Thiệt luôn""Hội nhiều chuyện""Tối nay có cùng đi Tie không?..." nó hỏi nhưng ánh mắt lại nhìn qua tôi ra phía sau, thằng xấu xa Till đang mời Glaijai đi chơi cùng"Hỏi ai đó thằng quần? !

Tốt nha""Má...hỏi mày đó ...

ô hô nghĩ nhiều rồi""Phải không?...Mày muốn ăn chân của tao không vậy?"

"Haha...kết luận là thật sự không đi ấy?"

"Ờ ngừng đến Tie rồi""Xin hỏi lý do là gì thế""Xin phép không trả lời nhé""Mệt mỏi với những người có bí mật"Tôi bật cười nhưng trong lúc ấy cả hai bàn tay mảnh mai của Glaijai đặt lên trên vai của tôi trước khi cậu ấy nghiêng người về phía trước gọi tôi với một chất giọng trầm thấp"Panli..."

Mọi thứ được thực hiện một cách tự nhiên, tôi đưa một bàn tay giữ lấy bàn tay đang đặt trên vai mình trước khi hỏi "Khả...có chuyện gì vậy?"

"Panli để cho mình gác cằm lên một chút có được không?" cậu ấy nói trong khi lấy tay xoa đầu tôi một cách nhẹ nhàngTôi quay lại nhìn người nhỏ nhắn đang ngồi đó với đôi mắt lấp lánh trước khi nói "Được chứ"Không biết là vì điều gì mà làm cho cậu ấy muốn gác cằm lên đầu của tôi nhưng dù không biết lý do là gì đi nữa thì sự đụng chạm từ tôi cũng giúp kích thích mối quan hệ của chúng tôi khá nhiều, khi quay lại để nói chuyện tiếp với thằng bạn thì chiếc cằm nhỏ nhắn của người ngồi sau cũng đặt lên đầu của tôi một cách nhẹ nhàng, trước khi cả hai bàn tay mảnh mai buông lỏng thả xuống trước ngực tôiThằng Till nhìn qua lại giữa tôi với Glaijjai, nó thở dài khé lắc đầu, tôi biết rằng nó vừa tiếc nuối vừa ghen tị nhưng không làm gì được, và để cho nó chết tâm với Glaijai, vì vậy tôi đã bắt hai cánh tay mảnh mai ôm quanh cổ tôi, thằng Till giơ tay lên vỗ đầu trước khi tiếp tục nói chuyện với tôiThôi nào thằng bạn...Người này...mày không tán tỉnh được đâu"Rồi chuyện học hành của mày như thế nào rồi?"

"Cũng tốt...giảng viên gửi bài quá trời""Haha...như tao á"Trong lúc tôi nói chuyện với thằng Till, khóe mắt tôi nhìn thấy thằng Bos đang đứng ở cách xa làm cái gì đó, vì vậy tôi giả vờ như không thấy và tiếp tục nói chuyện với thằng Till, thằng Bos có lẽ đang bắt Glaijai làm điều gì đó, tôi lén nhìn thằng Bos một lần nữa, lúc này nó đưa tay vén tóc ở trước mặt của nó lên để lộ trán, tôi đoán là nó cho Glaijai lấy tay vén tóc để lộ trán của tôi, bởi vì sau khi tắm và gội đầu ở trong phòng tắm, tôi cũng không vuốt tóc lên để lộ mặt giống như lúc đá bóng, mà thả cho nó khô và trở về trạng thái tự nhiênNếu Glaijai làm theo lời của thằng Bos cũng không làm cho tôi cảm thấy xấu hổ bởi vì bình thường tôi cũng vuốt tóc lên để hở trán rồi, nhưng thằng Bos có lẽ sẽ hài lòng khi nhìn...khi được nhìn tôi như là "cún con" Lúc này tôi muốn xem rằng...khun Glaijai sẽ làm hay khôngCún con hay không...chờ chút sẽ biết thôiVà ngay lúc này thì một bản tay mảnh mai di chuyển lên trán của tôi trước khi lòng bàn tay nhỏ nhắn luồn vào dưới mái tóc đang che phía trước trán rồi gom lại cho đến khi lộ tra vầng trán của tôi, một tay khác của cậu ấy cũng di chuyển lên và siết chặt hai má của tôi tương tự như bị đè ép Thằng Till mở to mắt trong khi đưa mắt nhìn qua lại giữa tôi với Glaijai, nó chắc có lẽ nghĩ rằng tôi sẽ tức giận rồi quay lại đánh Glaijai, nhưng tôi không làm như thế đâu, bởi vì biết rằng nó chuẩn bị dỗ Glaijai đó, điều mà tôi làm đó là ngồi nói chuyện tiếp với thằng Till sau khi bàn tay mảnh mai ép má tôi cho đến khi hài lòng rồi buông ra, chỉ còn lại một tay đang giữ ở trên tóc của tôi là vẫn giữ nguyênThật là...Tận dụng tối đa lun đó Glaijai...Thằng Till cười phá lên trước khi giơ ngón tay cái lên với người nhỏ nhắn đang cười khúc khích "Thật là giỏi, làm cho thằng Li chấp nhận luôn"Chỉ nghe tiếng cười nhè nhẹ cũng đủ biết rằng khun Glaijai vui vẻ như thế nào, đủ để cậu ấy thả lỏng bàn tay đang giữ phần tóc ở phía trên ra, người bạn tốt cũng lấy tay xoa nhẹ và chỉnh phần tóc phía trước của tôi cho gọn gàng giống như trướcGiống như vỗ đầu rồi xoa lưng Li luôn đó Glaijai...Tôi quay lại nhìn người có thân hình nhỏ nhắn đang ngồi ở đằng sau, Glaijai nở nụ cười với ánh mắt tinh nghịch, nụ cười ấy giống như cậu ấy vui vẻ đến mức quên cả bản thân mình vậy, cậu ấy có lẽ nghĩ rằng tôi sẽ tức giận nên mới im lặng, chúng tôi đối diện với ánh mắt của nhau giữa khoảng im lặng nảy sinh ở trong trái timTất cả bạn bè đều thấy rằng tôi là cún con của cậu ấy và một chút nữa tôi sẽ bị trêu chọc là "cún con" mỗi khi gặp hội bạn xấu xa của tôi, tôi ít khi thích cho ai đó gọi là "cún con"Nhưng nhìn điều Glaijai làm đi...Nhăn chiếc mũi nhỏ và mỉm cười ngọt ngào với tôiTrước khi nhẹ nhàng nói từ "cún con"Tôi cố gắng ngăn nụ cười, cậu ấy rất giỏi khi biết lên làm như thế nào để xoa dịu tôi, tôi nghĩ rằng không sai khi mà gọi Glaijai là "người xấu" khi mà lúc này cậu ấy nghịch ngợm một cách xấu xa hơn tôi tưởng rất nhiều, tôi nhìn chằm chằm vào người vẫn đang ngồi cười ngọt ngào ở đó trong khi nghĩ rằng...Nhìn đi thằng Li...hãy nói rằng "Không gọi Li là cún con nữa"Nếu không khuyên can ngay bây giờ thì sẽ là một hình tượng được hình thànhNhưng vừa nhìn đến Glaijai mỉm cười một cách hạnh phúc như vậyĐó là lý do...vì sao tôi để cho hình tượng này tồn tạiTức giận kiểu gì...đành mặc kệ, đôi khi thằng Li này giữ lại điều đó cũng không có ích lợi gìĐó là tất cả...những điều tôi đã làm cho bạn"Người xấu" chỉ nói được như vậy thôi, trước khi quay lại nói chuyện tiếp với thằng Thiw, thừa nhận rằng tôi không quen với việc trở thành một ai đó và cún con chấp nhận đầu hàng cậu ấy, không muốn tin rằng bản thân sẽ trở thành như thế này, sẽ chấp nhận nhiều đến mức không thể tin được, và tay của tôi đưa lên khẽ vuốt ve cánh tay mảnh khảnh đang ôm quanh cô tôi một cách nhẹ nhàng, làm cho tôi phải tin rằng...Mày chống lại cậu ấy được nhé...nhưng...Ờ...mày đầu hàng cậu ấy rồi#Đường_đến_tim_em_một_vạn_dặmBoss: Gửi một bức ảnhTilll: 555555 thằng cún conLotto: Thật đó hả?F: Người ngồi tách hai chân đằng sau thằng Li là ai đấy?Tilll: Ngồi tách hai chân chỗ nào, nói năng thô lỗ vậy, tao ngồi đằng trước đó, Glai không có ngồi tách hai chân, nhưng thằng Li thì tự chen người nó ngồi vào giữa tách hai chân của Glai ra nhé, đừng có mà nói như là Glai nhìn giống như người thô lỗ vậy chứF: Thằng chết tiệt, thì là tao không biết, chụp từ góc độ này, nó cũng giống như đang ngồi tách hai chân người ngồi đằng sau thằng Li còn gìLotto: Nhưng tao phóng to ảnh lên xem rồi, đáng yêu không hề nhẹ nhéP.Panli: @Lotto từ từ, mày đó, phóng to cái gì thằng gót chân kiaBoss: 555555555555P.Panli: @Boss mày đó thằng xấu xa Boss, bớt ghẹo đi màyTôi lắc đầu bực mình trong khi gõ ngón tay trên bàn phím, sau khi tách khỏi đám bạn đi ra xe để chuẩn bị về nhà, hội bạn xấu xa cũng ngay lập tức bắt đầu trêu tôi, bằng cách gửi bức ảnh chụp lúc tôi bị Glaijai giả vờ đưa tay vuốt tóc để lộ vầng trán vào trong nhóm line của hội bạn thân, trong nhóm này chỉ có hội bạn thân hồi trung học phổ thông không có bạn trên đại họcRồi cũng có khoảng 30 người trong cái nhóm này thôiTối nay hội nó cùng tới Tiê gần như hết cả nhómẢnh thằng Li bị lôi ra giải trí chắc luônP.Panli: Nếu ai đó lưu hình ảnh này vào máy thì sao thằng quần, tao sẽ theo tới tận nhà đạp cho trậnP.Panli: Rồi nếu mà mày không ngừng gửi mấy tấm hình này tới chọc giận tao nhé thằng Bos, tao sẽ tới đốt nhà mày đóF: Xóa trước điBoss: Nếu mày không tới Tie tao cũng không xóa ảnhP.Panli: Chết tiệtTill: Cún con đi xin Glai trước điP.Panli: Không cần phải xinP.Panli: Chỉ nói qua là đủ rồiLotto: Vừa nãy giỏi ha, lúc thì nói rằng "Không cần phải xin" nhưng cũng trở lại thành cún con ngay khi mà nói rằng "Chỉ nói qua là đủ rồi"Sai lầm...sai lầm hết rồi đó thằng Li ơiHình tượng hung dữ đi hết rồi đóF: Tới nhanh đi, tiệc hôm nay không có con gái, chỉ có hội bạn thôi, hãy tới cập nhật cuộc sống chút đi bạnP.Panli: Ờ, một chút tới, nhưng sẽ về ngay đóTilll: Ờ rồi hội tao chờ nhéKhóa màn hình chờ lại, tôi thở dài một cách mệt mỏi, tối nay chắc chắn sẽ bị hội nó trêu cho không ngừng, chiếc điện thoại màu đen bị nhét lại vào trong túi quần giống như trước, trước khi quay sang nhìn người bên cạnh đang ngồi mở cuốn sổ ghi chép ra xem xét, tôi muốn kéo người có thân hình nhỏ nhắn này cùng tới Tie cho thấy những rắc rối khi mà chấp nhận làm theo lời xúi giục của thằng Bos, nhưng cũng chỉ làm được đó là...đưa tay ra vuốt ve chiếc đầu nhỏ một cách nhẹ nhàngVừa khi cậu ấy quay sang nở một nụ cười...

"Thắt dây an toàn xong rồi phải không?"

Chỉ làm được có như vậy thôi...Ờ...tao đầu hàng trở thành cún con như điều mà mày nói đó thằng Bos"Ừm xong rồi""Hôm nay khun Glai đừng ngủ muộn nhé..." nói như vậy là bởi vì thật sự lo lắng cho cậu ấy, nhưng cũng chấp nhận rằng nói câu này để nối với câu chuyện khác mà tôi muốn nói "Hôm nay Li cũng định sẽ ngủ sớm, nhưng hội bạn rủ tới..."

"Tới Tie hả""Ừ""Đừng uống nhiều quá nhé Panli..." người có thân hình nhỏ nhắn nói với giọng điệu và vẻ mặt lo lắng "Nếu không lái xe về được thì ngồi taxi về nhé""Ok" Nói được rồi...lo lắng đóTôi rời tay ra khỏi chiếc đầu nhỏ trước khi di chuyển tay để đánh tay lái, lái xe ra khỏi bãi đỗ xe, giữa đường chúng tôi liên tục nói chuyện cùng nhau, Glaijai nói đã tốt hơn rất nhiều, tôi lén nhìn người đang ngồi ở bên cạnh khi cậu ấy kể những chuyện rất đáng yêu cho tôi nghe mà không hề dừng lại, khi Glaijai là người xấu thì vui vẻ như thế này đâyĐiều đó làm cho tôi muốn......Luôn luôn bảo vệ cậu ấyĐể cậu ấy luôn luôn là "người xấu" của tôiBởi vì hôm nay không có bị tắc đường, nên tôi đưa Glaijai về căn hộ nhanh hơn tôi nghĩ, người có thân hình nhỏ nhắn đặt chiếc ví của tôi ở trước bảng điều khiển ôtô, trước khi tháo dây an toàn chuẩn bị xuống xe, cậu ấy quay lại mỉm cười với tôi sẵn sàng vẫy tay chào tạm biệtNgay lúc này tôi nghĩ rằng...Thằng Li...có điều phải làm rõ ràng hơn một chút rồi đó"Glaijai..." tôi giữ người đang muốn xuống xe lại, ánh mắt mảnh mai nhìn tôi một cách nghi nhờ "Li biết rằng chúng ta đã biết nhau được một khoảng thời gian rồi..Glai cũng đồng ý cho Li làm bạn rồi""..."

"Nhưng Li muốn cho điều đó rõ ràng hơn đối với cả hai chúng ta..." mỗi bước, mỗi chặng đường của mối quan hệ này...tôi muốn cho nó rõ ràng nhất, chắc chắn rằng tôi hy vọng sẽ còn tiến xa hơn nhưng điều đó cũng phải rõ ràng "Khun Glaijai...là bạn với Li nhé"Người xấu xa mỉm cười, trước khi gật đầu liên tục đồng ý "Glaijai đồng ý" (Nghe như kiểu lời thề lúc kết hôn ấy nhỉ :))))))Hết sứcĐáng yêu hết sứcGấu bông Pooh của má không có ngày so được với Glaijai"Chúc ngủ ngon nhé""Ừm, cậu cũng ngủ ngon nhé Panli"Người có thân hình nhỏ nhắn mở cửa chuẩn bị bước xuống xe, nhưng lúc này cậu ấy quay trở lại một lần nữa đóng cửa xe rồi quay sang đối diện với ánh mắt của tôi, khoảnh khắc ấy...trái tim rung chuyển, nó muốn nói đôi điều với cậu ấy, nhưng chỉ có thể làm được đó là giữ lại những câu nói ấy ở sâu trong tim rồi mỉm cười để cho cậu cảm nhận được sự an toàn, để khi mà cậu ấy có đủ can đảm để nói những điều mà cậu ấy dự định nói với tôi"A mình...mình biết rằng Panli là người nóng tính..."

Glaijai cúi đầu xuống tránh ánh mắt của tôi, trước khi nói tiếp "...Thật sự thì không lâu trước đây chúng ta có lẽ không thân thiết với nhau nhiều hơn thế này""..."

Ngay giây phút ấy, Glaijai ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt của tôi một lần nữa "Chúng ta bỏ qua giai đoạn để là những người bạn thân cũng được nhé"Tôi nở nụ cười trước khi trả lời "Được nhé...vậy bây giờ chúng ta là người người bạn thân rồi nhé""Ừm...vậy mình đi trước nhé""Ừm...Chúc ngủ ngon lần 2 nhé Glaijai"Glaijai gật đầu trước khi nói "Mình cũng chúc ngủ ngon lần 2 nhé"Tôi nhìn người có thân hình nhỏ nhắn xuống khỏi xe, đưa mắt dõi theo cho đến khi cậu ấy biến mất ở bên trong chung cư, rồi lấy điện thoại ra gõ lên bàn phím gửi tin nhắn cho cậu ấy qua LineP.Panli: Chúc ngủ ngon lần 3 nhé, người xấuP.Panli: Gửi 1 stickerGlaijai: Gửi 1 stickerSticker hình con thỏ đang ngủ trên giường rồi có câu nói tiếng anh rằng "Good night" khiến tôi nở nụ cười một cách rất vui vẻ và trái tim nhỏ bé xuất hiện xung quanh con thỏ này...Làm cho tôi thua...Thua Glaijai mọi điều...#đường_đến_tim_em_một_vạn_dặm
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 14


Sáng thứ 4 Glai sẽ có giờ học vào buổi sáng, cậu phải đặc biệt dậy sớm để chuẩn bị các thứ trước khi đi học, nhưng buổi sáng thứ tư hôm nay tắc đường hơn so với bình thường vì khi Glai rời khỏi phòng định lái xe đi học thì cậu đã gặp hàng dài những chiếc xe dừng tắc nghẽn ở trên đường, cho nên cậu quyết định bỏ lại chìa khóa xe vào trong túi rồi đi bộ đến phía chiếc xe đang đỗ gần chung cư để nó có thể giúp đưa cậu đến trường đại học một cách nhanh nhấtChỉ cần dùng khoảng thời gian tầm 10 phút là anh tài xế chạy xe motor đã đưa Glai tới trước cánh cổng của trường đại học, người có thân hình nhỏ nhắn xuống khỏi xe cởi mũ bảo hiểm và đưa lại cho anh tài xế rồi lấy tiền trả cho anh sau đó cậu bước vào trong tòa nhàLine ~Âm báo từ ứng dụng line vang lên cùng lúc một nụ cười ngọt ngào xuất hiện trên khuôn mặt người nhỏ nhắn khi lấy điện thoại ra khỏi chiếc túi vải màu vàng yêu thích, Glai thử đoán xem là vào buổi sáng như thế này có lẽ chỉ có duy nhất một người là sẽ tìm cậuVà người đó là...P.Panli: Đến trường chưa vậy?Glaijai: Đến rồi nè ~Glaijai: Gửi 1 stickerNgười có thân hình nhỏ nhắn ấn gửi một sticker hình chú thỏ đang cười cho "Bạn thân" trong khi bước lên thang cuốn, hôm nay khun Moon vẫn nhắn tin line cho cậu từ sớm sáng giống như mọi ngày, ngay cả khi đêm qua hai người kết thúc cuộc trò chuyện cũng khá muộn, nhưng cậu ấy từng nói rằng dù có ngủ muộn như thế nào thì Panli cùng sẽ dậy lúc bảy giờ sáng mỗi ngày, sau hôm đi cổ vũ cho khun Moon ở trận thi đấu bóng đá mối quan hệ của hai người phát triển một cách nhảy vọtBuổi tối hôm đó khi mà khun Moon lái xe đưa cậu về căn hộ, đột ngột cậu ấy xin cậu là "bạn" và Glai đã đồng ý, nhưng cậu cũng sợ bản thân sẽ rơi vào trạng thái Friend zone - mối quan hệ bạn bè như thế này mà không có thể thoát ra được khỏi trạng thái ấy, vì vậy cậu xin bỏ qua bước đó để hai người trở thành "bạn thân" với nhau ngay trong buổi tối hôm ấy và khun Moon cũng đã đồng ý như vậy.Đối với Glai...cụm từ "bạn thân" vẫn đủ để phát triển nhiều hơn là bạn Nhưng nếu chỉ là bạn...có thể sẽ bị mắc kẹt trong Friend zone - mối quan hệ bạn bè mãi mãiSau đó thì khi hai người trở thành bạn thân của nhau rồi, cả hai cũng nói chuyện nhiều hơn, cùng nhau trao đổi ý kiến về rất nhiều chuyện và Glai cảm thấy rằng cả hai như biết về nhau nhiều hơn thông qua những tin nhắn và đôi lần là qua giọng nóiPhải...tối muộn khi mà khun Moon cảm thấy buồn ngủ đến mức không thể gõ bàn phímCậu ấy sẽ thích gọi điện nói chuyện cùng với cậu thay vì gõ phím gửi tin nhắnHai ngày qua Glai đã nói chuyện với khun Moon rất nhiều, nhiều đến mức giống như là bản thân cậu đang cởi mở hơn vậy, nhưng hai người không gặp được nhau bởi vì mọi người đều rất bận và cậu còn phải luyện tập đàn tam thập lục nên cũng không thể lén đi nhìn khun Moon ở tầng bốn được, nhưng bởi vì được nói chuyện với nhau thường xuyên từ chiều cho đến đêm muộnNỗi nhớ đã từng dằn vặt cậu rất nhiềuBây giờ không thể làm gì được cậu nữa rồiBởi vì Glaijai luôn có khun Moon bảo vệ:)P.Panli: Tối hôm qua khun Glai nói rằng thích đi coi phim một mình phải không?Người nhỏ nhắn khẽ nhíu mày một chút trong khi cố nhớ lại đoạn đối thoại mà hai người nói chuyện tối hôm qua, trước khi gật đầu rồi gửi tin nhắn trả lời lại người kiaGlaijai: Phải, mình thường thích đi coi phim một mình, nhưng thời đợt này không có nhiều thời gian rảnh nên mình không được đi coi phim khá lâu rồiP.Panli: HHHP.Panli: Đi coi phim một mình không thấy cô đơn hả?Glaijai: Không cô đơn nhé Glaijai: Nhưng tối qua Panli nói với mình rằng không thích đi coi phim ở rạp phải không?P.Panli: Ừm, Li ít khi đi xem phim ở rạp, Li thích xem ở nhà nhiều hơnGlaijai: Người thích ở nhà ~ (thích này kiểu dính ở nhà, hơi có hơi hứng trạch tí mà dùng từ thích cho nó xuôi dùng dính nghe có là lạ)P.Panli: Dính bạn nữa (dưới này dùng dính nè, chứ dùng thích nó lại lộ liễu quá :)))) dù 2 đứa thả thính nhau từ kiếp nào rồi)P.Panli: Nhưng phải là bạn thân như thế này nhé Li mới dính nhéGlai ngăn chính mình nở nụ cười trong khi bước chân đi về phía phòng học, mặc dù biết rằng khun Moon có rất nhiều bạn thân nhưng bởi vì một trong những người bạn thân của cậu ấy bao gồm có "Glaijai" ở trong đó, cậu xin phép được nghĩ rằng "Khun Moon dính Glaijai" Glaijia: Mình tin rằng Panli thật sự dính bạn thân nhéThả mỗi ngày một ít...

Một chút cậu ấy sẽ tự ngấm P.Panli: Li nói chuyện với khun Glai cả ngày cả đêm như thế nàyP.Panli: Nếu khun Glai không tin, Li có lẽ sẽ đau lòng lắm luônGlaijai: Đau lòng lắm luôn ấy...P.Panli: Li đau lòng như thế luôn đó, khun Glai cũng phải dỗ đó nhéGlaijai: Bình thường mình dỗ người khác không giỏi nhưng sau này mình sẽ cố gắng luyện tập để dỗ thật giỏi nhéP.Panli: Thật ra thì không cần phải luyện tập đâu, chỉ cần khun Glai làm mắt lấp lánh là Li hết đau lòng rồiNgười có thân hình nhỏ nhắn mỉm cười trong khi nhìn những tin nhắn của người kia gửi tới cho cậu, Glai đi tới rồi dừng lại trước cửa phòng học khi mà vẫn chưa có mấy bạn học tới, cậu vẫn luôn thường là người đến lớp đầu tiên, Glai lướt ngón tay trên bàn phím để gửi tin nhắn trả lời lại cho người kiaGlaijai: Chỉ cần làm mắt lấp lánh thôi hả Panli?Rồi đưa điện thoại lên đến gần môi và nhấn nút thu âm tin nhắn bằng giọng nói của mình rồi gửi cho người kia "Mình không phải nói rằng...đang dỗ dành đâu nhé Panli của Glaijai nhé?"

Glaijai: Gửi 1 tin nhắn thoạiTin nhắn thoại của cậu được mở ra đọc ngay lập tức rồi tiếp đó là có tin nhắn trả lời lại làm cho Glai bật cười bởi vì cậu ấy làm cho cậu biết rằng...Khun Moon sẽ có chút lo lắng rồi nhéP.Panli: Người xấuGlai tin rằng...nếu cậu tốt hơn nữaKhông lâu nữa...Glaijai sẽ chạm vào trái tim của khun Moon khiến cho trái tim ấy rung động nhiều hơn trước đâyMặc dù sẽ muốn nói chuyện tiếp với khun Moon như thế này nhưng Glai cũng phải kiềm chế lại bởi vì còn phải đi chuẩn bị trước khi vào học, nên cậu gửi tin nhắn để nói tạm biệt với người kiaGlaijai: Panli, một chút mình xin phép đi chuẩn bị trước nhéGlaijai: Giảng viên môn này rất nghiêm khắc, mình phải đi chỉnh lý trang phục cho cẩn thận trước khi giảng viên tới kiểm traP.Panli: Ok nhé, người xấuP.Panli: Hôm nay vẫn giống như cũ nhéGlaijai mỉm cười trước khi gửi đi một tin nhắn cho người kia, để nhấn mạnh rằng "Mình đồng ý"Glaijai: Học hành chăm chỉ giống như trước phải không?P.Panli: Phải ạGlaijai: Gửi 1 stickerGlai nhấn gửi một sticker hình con thỏ làm đôi mắt sưng húp với chữ cái tiếng anh là "OK" phía trên đôi tai dài của nó qua cho khun Moon, không lâu sau cậu ấy cũng gửi lại cho cậu một tin nhắn trả lờiP.Panli: Nếu vẫn còn đủ thời gian, đừng quên ăn cái gì lót dạ trước khi vào học nữa nhéGlaijai: Ok P.Panli: Người xấu cố gắng lên nhéGlaijai: Gửi 1 stickerSau khi ấn gửi chiếc sticker hình chú thỏ lông trắng đang gật đầu nhẹ nhè tới cho khun Moon, Glai cũng nhấn khóa màn hình điện thoại lại rồi bước đi tới tủ đựng đồ bên cạnh lớp học, môn học dịch vụ trên máy bay sẽ phải giữ mọi thứ trong tủ đựng đồ đặc biệt này, là tất cả các thiết bị liên lạc, cho dù đó là Ipad hay là máy tinh bảng, và thứ đặc biệt cấm mang vào trong phòng học đó là điện thoại, ngoài trừ lớp học vào ngày mà giảng viên cho phép mang những thiết bị liên lạc vào trong lớp bởi vì phải sử dụng để thuyết trình bài tập hoặc là để tìm kiếm thông tin bao gồm cả thông tin trong bài họcMặc dù quy định của môn học này rất nhiều, và giảng viên thì cực kỳ nghiêm ngặt nhưng cậu lại rất thích môn học này, bởi vì giống như được thực sự làm việc trên máy bay, phòng học hoặc phòng mà giảng viên và sinh viên ngành hàng không thực hành gọi là phòng Mock - Up là phòng được sử dụng để giảng dạy môn học này sẽ được mô phỏng từ cabin trên máy bay, tất cả mọi thứ đều giống như thật, giống như cậu được thực sự đi lên để phục vụ những hành khách ở trên máy bay (mị đã được đi thăm quan mô hình này ở đại học Bangkok, thật sự rất đẹp luôn)))))Mặc dù môn học này giảng viên dạy khá nhiều, cũng không được sử dụng điện thoại trong suốt khoảng thời gian hai tiếng nhưng cũng không hề nhàm chán, nhưng Glai vẫn nhìn thấy các một vài bạn học khác trong lớp lén mang điện thoại vào cùng, khi giảng viên bắt được thì sẽ bị phạt trừ điểm ý thức, bởi vì có những ví dụ để thấy được điều đó, một người mà xem mỗi điểm số đều giá trị giống như một viên kim cường như cậu thì sẽ không bao giờ dám phá vỡ quy tắcMặc dù khun Moon đã từng nói rằng..."

Ở bên cạnh Li phải phá vỡ mọi quy tắc"Nhưng những quy tắc trong học tập...Glaijai xin làm ngoại lệ nhé khun MoonNgười có thân hình nhỏ nhắn đi tới rồi dừng lại phía trước tủ đựng đồ lớn với khoảng hơn hai mươi ngăn tủ riêng biệt, bốn cánh cửa sắt nhỏ có gắn số, giảng viên cho mọi người trong lớp 1 tủ đồ sử dụng để cất giữ đồ đạc của bản thân một cách thường xuyên, Glai chọn ngăn có gắn số 10 bởi vì nó ở ngang tầm mắt của cậu, cậu sẽ không phải cúi người xuống để cất đồBàn tay mảnh mai vươn ra mở cánh cửa sắt để chuẩn bị cất túi vải cùng với điện thoại, nhưng có hai thứ đồ được đặt sẵn bên trong đó làm cho Glai khẽ nhíu mày lại một chút với vẻ nghi ngờ trước khi lấy chai sữa cùng với chiếc bánh mì đầy kem raMặc dù sẽ có những người bạn khác cùng sử dụng tủ đựng đồ chung với cậu nữa, nhưng Glai đoán rằng chắc chắn đây không phải là đồ của những người bạn khác bởi vì những giọt nước nhỏ bám vào thành chai sữa sô cô la giúp cậu khẳng định điều đó...Chai sữa sô cô la nàyCó lẽ vừa mới được lấy ra khỏi tủ lạnh một lúcChắc chắn không được bỏ vào trong ngăn tủ đựng đồ rồi để qua đêmGlai nhớ tới người mà thường xuyên nhắc nhở cậu phải ăn sáng một cách đầy lo lắng và một trong những người thường xuyên thể hiện sự quan tâm làm cho Glai cảm thấy nóng bừng trên mặt, khi này khun Moon vừa nói rằng cậu hãy ăn cái gì đó để lót dạ trước khi vào học, nhưng Glai không muốn mong đợi và nghĩ rằng có lẽ là không được, bởi vì hôm nay cậu ấy có giờ học vào buổi chiềuKhun Moon làm sao có thể đến trường đại học vào buổi sáng như thế nàyNhưng nếu tới...Khun Moon cũng không biết rằng cậu dùng ngăn tủ đựng đồ số 10Ngay lúc này thì những ký ức của hai ngày hôm trước hiện lên trong đầu cậu, vì vậy Glai vội lấy điện thoại ra để gọi cho người mà cậu nghi ngờ số 1, cậu chờ không lâu lắm thì đầu dây bên kia bắt máy[Có chuyện gì vậy Glaijai?]"Glai biết rằng tại sao hai ngày trước P'Dome gọi điện tới để hỏi chuyện tủ đồ của Glai rồi nhé"[...]"P'Dome lén để sữa với bánh mì vào trong ngăn tủ của Glai phải không ạ?"

Người ở đầu dây bên kia bật cười khẽ khi nghe được câu nói của cậu[Glai cũng đừng quên uống sữa rồi ăn bánh mì trước khi vào học nhé]Người có thân hình nhỏ nhắn khẽ lắc đầu trong khi mỉm cười "Ha...P'Dome, không cần phải làm như vậy đâu ạ, thật khó cho P'Dome"[Phi không muốn bị Panli gọi điện kiếm lần nữa]"Hử?...Panli nói cái gì với P'Dome ạ?"[Sau hôm thi đấu bóng đá, tối muộn Panli gọi điện kiếm Phi nói rằng hãy chăm sóc Glai tốt chút, Glai ít khi chịu ăn sáng, cơ thể nhỏ gầy như vậy]"..."[Rồi còn nói rằng...mỗi sáng thứ tư Glai sẽ rất vội gần như không có thời gian để mua cái gì để ăn lót dạ trước khi vào học]"..."[Phi vì vậy...quyết định làm như này]"Thứ tư tuần tới không cần phải mang đồ ăn để vào tủ đừng đồ cho Glai nữa nhé P'Dome...Glai ngại đó"[Không có gì, Phi cũng học buổi sáng...không có khó đâu Glai]"..."[Không phải ngại nhé]"Glai không biết sẽ trả ơn P'Dome như thế nào nữa"[Glai chỉ cần trả ơn những người đang quan tâm đến mình bằng cách...uống hết chai sữa rồi ăn bánh mì thật ngon và vào học một cách vui vẻ là đủ rồi, chỉ như vậy thì người quan tâm và chăm sóc Glai cũng đã rất vui vẻ rồi]"Cảm ơn nhiều lắm ạ P'dome, Glai sẽ uống hết sức và ăn bánh mì thật ngon ạ"[Rất tốt]"P'Dome cùng đừng quên ăn sáng nhé ạ"[Được...vậy Phi cúp máy trước nhé Glai, bởi vì sắp vào học rồi]"OK ạ ~"[Ờ...Glai...]Người nhỏ nhắn đang định bấm nút tắt cuộc gọi thì dừng lại khi đầu dây bên kia cất tiếng gọi như thể anh ấy vừa nhớ ra điều gì đó"Vâng P'Dome?"[Hôm qua phi có line nói rằng chúng ta sẽ đi biển vào thứ bảy tuần này rồi phải không?]"Nói rồi ạ"[Đừng quên nhé Glai, sắp xếp tốt lịch trình nhé]"Glai sắp xếp lịch trình rồi ạ"Glai phải vội vàng sắp xếp lịch trình chứ...bởi vì khi hỏi P'Dome rằng sẽ có những ai, P'Dome nói tên "Panli" nữa, ngay từ đầu Glai nghĩ rằng chắc chắn sẽ phải ngồi một mình ở bờ biển, mặc dù sẽ có bạn yêu dấu cùng đi nhưng cậu ấy có lẽ sẽ ở bên P'Pha suốt, còn P'Dome thì phải ở cùng với P'Babe, Glai gần như không biết ai trong chuyến đi này, nhưng khi biết rằng khun Moon cũng sẽ đi biển cùng, nỗi lo lắng trong lòng cũng biến mất hoàn toàn, chỉ còn cảm giác hạnh phúc và đếm từng ngày đợi sẽ cùng đi du lịch với khun Moon (ẻm nó vứt hết anh chị em với bạn bè đi luôn để thành đi du lịch với chỉ khun Moon của ẻm luôn rồi :)))))Nhưng lúc này Glai bắt đầu lại có chút lo lắng, bởi vì Panli chưa từng nói tới chuyện này, trong cả một ngày hai người nói rất nhiều chuyện, cậu sợ cậu ấy sẽ đổi ý không đến tham gia chuyến đi nữa, nếu khun Moon làm như vậy...Glai sẽ ngồi một mình vui vẻ uống nước dừa ở bờ biển...Chỉ tưởng tượng hình ảnh một mình ngồi cô đơn ở trên bờ biểnCái đó...chỉ là bản thân như vậy cũng rất là tội nghiệp rồiVì thế Glaijai sẽ không tưởng tượngNhưng sẽ tin một cách chắc chắn rằng khun Moon sẽ cùng đi biểnNgười có thân hình nhỏ nhắn vội để túi vải màu vàng cùng với điện thoại cất vào trong ngăn đựng đồ trước khi bước vào ngồi nên ghế ở trước phòng Mock - Up để ăn bữa sáng mà anh trai đã chuẩn bị cho, khuôn mặt ngọt ngào để lộ ra một nụ cười nhẹ khi cậu mở chiếc túi bánh mì đầy kem trong khi nghĩ cảm ơn anh trai cực tốt và khun Moon rất là quan tâmGlaijai sẽ uống hết chai sữaVà ăn bánh mì thật ngon:)#Đường_đén_tim_em_một_vạn_dặm"Pie, May có lấy nước ép sinh tố không?"

"Mình không lấy nhé""Mình cũng không lấy, Glai đi mua đồ của mình đi, không phải lo cho bọn mình đâu""Ok nhé"Người có thân hình nhỏ nhắn gật đầu liên tục trước khi đứng lên đi ra khỏi bàn ăn, sau khi kết thúc môn học đầu tiên, các cậu cũng nhanh chóng đến thẳng nhà ăn ngay lập tức, đó không phải là bởi vì Glai quá đói giống như những thứ tư trước đây, bởi vì hôm nay Glai đã uống sữa và ăn bánh mì phủ kem để lót dạ rồi, nhưng là bởi vì hai người bạn thân đói bụng làm cho cả nhóm phải nhanh chóng đến đây, và một lý do nữa làm cho các cậu phải vội tới đây ăn cơm trưa đó là bởi gì thời gian còn lại chỉ là hai mươi phút trước khi vào học môn cuối cùng của ngày hôm nayCác cậu không thể lãng phí thời gian đượcPhải nhanh chóng ăn rồi nhanh chóng quay trở lại học tiếpBình thường Pie sẽ thích ăn sữa chua với chuối trước khi đi học, nhưng cậu ấy nói rằng tối qua quên mua đồ để vào tủ lạnh, còn May thì đều ăn sáng ở nhà mỗi ngày cũng phải để bụng rỗng đi học, bởi vì dì giúp việc về nhà, vì vậy mà cả hai đều có tình trạng đói như lúc này, ngược với Glai khi mà cậu không thấy cảm thấy đói bụng chút nào, nhưng cậu cũng phải ăn trưa cho tốtGlai đi ra khỏi nhà ăn trước khi dừng lại ở trước cửa hàng bán sinh tố, cậu có thể gọi sinh tố nào được luôn mà không cần phải nhìn vào menu ở trên bảng tên, bởi vì bản thân đã có sẵn sự lựa chọn ở trong đầu rồi, cậu mỉm cười với cô bán hàng của cửa hàng trước khi nói"Lấy một ly nước dừa ạ""Có cho sữa tươi không con?"

"Có ạ cô""Được nhé, đợi chút nhé con""Dạ"Glai gật đầu rồi đứng chờ ở phía trước cửa hàng, cậu thích đi bộ ra mua nước sinh tố ở quán này, bởi vì có hương vị tốt hơn là quán ở trong căng tin, Glai tin rằng người chọn mua nước ép sinh tố ở quán bên trong căng tin là bởi vì không muốn đi ra ngoài và chờ đợi ở trong thời tiết nắng nóng, vì bên trong nhà ăn là phòng máy lạnh, nhưng quán của khun Pa ở bên ngoài phải đối mặt với thời tiết nắng nóngNhưng Glai nghĩ rằng...Nếu so hương vịVới nắng nóng một chút...nhưng có được thứ mình thật sự thíchGiữa lúc đứng chờ sinh tố dừa ở đó, bàn tay mảnh mai lấy điện thoại ra chuẩn bị gửi tin nhắn cho bạn thân lúc này chắc đã đến trường đại học rồiHôm nay Panli có tiết học vào buổi chiều chỉ có một môn duy nhấtThật sự là ganh tị quá đi...Ngón tay mảnh mai lướt trên bàn phím để gửi tin nhắn qua hỏi thăm "Panli tới trường chưa vậy ạ?" nhưng trong đoạn trò chuyện riêng của hai người, người kia đã gửi tin nhắn đến tìm cậu trước, Glai im lặng rồi nhấn xóa tất cả những ký tự ở trên màn hình trong khi nhìn chằm chằm vào tin nhắn của người kiaP.Panli: Vừa nãy khun Glai gọi nước gì vậy?Ngay lúc này Glai nở nụ cười rồi ngẩng đầu lên quét mắt nhìn xung quanh để tìm kiếm khun Moon, và phải...khun Moon đã dừng lại đứng bên cạnh cậu, một bàn tay mảnh mai giơ lên xoa xoa tai của mình khi mà có cảm giác nóng bừng chạy qua, khun Moon mỉm cười khẽ nhướng mày thắc mắcLúc mà Panli làm vẻ mặt như thế này...Cậu ấy sẽ vui đùa nhiều hơn trước đây nữaVà phải...Glaijai sẽ ngại ngùng hơn ấy"Mình gọi sinh tố dừa""Ok nhé Li sẽ nếm thử đồ uống yêu thích của khun Glai..."

Panli nói trong khi gọi menu yêu thích của cậu "Cô ơi, cho thêm một sinh tố dừa nữa ạ, lấy giống của khun Glai nhé ạ...thật ra cô có thể cho vào cùng một cốc cùng được ạ""..."

"Bởi vì cốc nước sinh tố dừa đầu tiên...là của bạn thân của cháu ạ""Ok nhé"Glai cố ngăn nụ cười của mình trước khi nói "Nước dừa không phải đồ uống yêu thích của mình nhé, mình chỉ muốn nếm thử xem sao thôi"Khun Moon mỉm cười rồi đặt tay lên xoa đầu cậu một cách nhẹ nhàng "xạo ha ~""..."

"Li biết đó là thức uống yêu thích của khun Glai...bởi vì nếu khun Glai không thật sự thích khun Glai sẽ không quan tâm đâu""..."

"Bây giờ khun Glai chọc Li không được nữa rồi nhé, Li biết hết nhé"Glai khẽ bật cười, thật sự là cậu ấy biết hết về cậu luôn đó, cố gắng trêu chọc Panli một chút, bây giờ nếu không có Bos là người đề xuất, Glai có lẽ là chắc chắn sẽ không có cơ hội trêu chọc thành công khun Moon"Ha...chỉ là trêu Panli chút thôi mà""Chút nữa cứ để đây nhé, chút Li sẽ cầm luôn cho nhé"Glai nhăn mũi với khun Moon bởi vì cảm thấy rất là đáng yêu trước khi nghĩ ra điều gì đó "Panli..."

"Khả...khun Glai?"

"Cảm ơn nhé..." thật sự cảm ơn từ tận trái tim "cảm ơn khi nói với P'Dome chăm sóc tốt cho mình"Người có thân hình cao lớn lúc đầu trông là lạ một chút rồi lộ nụ cười tỏa sáng trước khi nói "Ban sáng P'Dome mang đồ ăn tới cho khun Glai rồi phải không?"

"Ừm, P'Dome mang sữa sô cô la với bánh mì phủ kem tới để ở trong ngăn tủ của mình""Nghi ngờ P'Dome không chịu được khi nghe Li phàn nàn"Người nghe mỉm cười trước khi nói "Thật ra thì mình ngại với P'Dome lắm""Không cần phải ngại với P'Dome đâu, người này thích phục vụ muốn chết...với lại P'Dome cũng có giờ học vào buổi sáng nữa""Phải, P'Dome vừa vặn có tiết học vào buổi sáng""Đó...không cần phải ngại đâu""P'Dome cũng nói giống như vậy...P'Dome nói rằng chỉ cần mình uống hết sữa rồi ăn bánh mì thật ngon là đủ rồi""Rồi khun Glai có làm theo như vậy chưa?"

"Mình làm rồi...hôm nay mình không có bị đói""..."

"Không cần phải vội vàng đi ăn cơm bởi vì quá đói nữa""Đáng giá khi mà Li đi phàn nàn với P'Dome"Người nhỏ nhắn khẽ mỉm cười, rồi quay sang nhìn quầy hàng khi cô bán hàng mang ra hai cốc nước sinh tố dừa tới đặt ở đó"Được rồi đó...thanh toán cùng nhau không vậy?"

"Vâng""Á Panli...để mình tự trả nhé"Người trả lời cô bán hàng trước lấy ví ra một cách nhanh chóng vì vậy khi Glai lấy được ví của cậu ra thì cậu cũng lấy tiền cũng không kịp khi mà khun Moon đã lấy tiền thanh toán trước rồi, người có thân mình cao lớn cất ví tiền vào trong túi sau quần trước khi cầm lấy hai cốc nước sinh tố dừa trong tay"Khun Glai lấy cốc này nhé, nó nhìn đầy quá""Mình lấy cốc này cũng được""Li thấy rằng..."

Khun Moon nhìn cốc nước sinh tố dừa một lần nữa trước khi đưa cho cậu "...cốc này đi nhé, nó nhiều"Glai nhận lấy cốc nước sinh tố dừa rồi nói "Cảm ơn nhé...nhưng lần sau Panli phải để mình thanh toán nhé"Khun Moon từ chối trả lời bất kì điều gì, cậu ấy nhìn cậu khẽ cười mỉm trước khi lấy chiếc điện thoại màu đen ra từ trong túi quần rồi cúi đầu xuống gõ cái gì đóLine ~Glai khẽ nhíu mày khi âm thanh thông báo từ ứng dụng line vang lên, khi đưa điện thoại lên để nhìn vậy mà cậu nhìn thấy người kia gửi tin nhắn cho cậu, cậu ngẩng đầu nhìn khun Moon một cách đầy nghi hoặc, nên cậu ấy nói với một giọng điệu vui vẻ"...Thử mở ra xem đi"Cậu làm theo lời người kia nói, vừa mở ra vào khung chat trò chuyện thì cậu nhìn thấy người kia gửi hình chụp màn hình điện thoại qua, khi cậu phóng to hình ảnh toàn màn hình thì cậu biết rằng...Đó là vé xem phimKhun Moon đặt vé buổi chiềuVà là thời gian sau khi cậu tan học rồi...Chắc chắn...là khun Moon biết thời gian tan học của cậuBởi vì cậu vừa mới nói chuyện này với cậu ấy vào ngày hôm quaGlai vẫn không thấy được rằng cậu ấy đặt vé xem phim gì, bởi vì cậu cảm thấy rất là ngại, nên cậu chọn rời mắt khỏi màn hình điện thoại thay vào đó là cúi xuống nhìn nền nhàKhun Moon đang mời cậu cùng đi xem phim......Điều này...thật sự điên rồGlai hạnh phúc đến mức trái tim muốn nổ tung rồi đó khun Moon"Nếu muốn trả lại cho Li...khun Glai trả bắp rang bơ cho Li được không?"

Cơ hội sẽ được lại gần khun Moon được đưa đến trước mặt rồi, Glaijai làm thế nào mà không chấp nhận nó được chứ "Được chứ...mình sẽ mua băp rang bơ size lớn cho Panli nhé"Khun Moon bật cười trước khi nói "Môn học tiếp theo...khun Glai học ở tòa nhà nào thế?"

"Mình học ở tòa nhà 11""Học ở tầng nào vậy?"

"Tầng 8""Vậy chút 3 giờ chiều Li qua đón ở tòa 11 tầng 8 nhé""Ok nhé""Nhưng lúc này Li đưa khun Glai về bàn trước thì tốt hơn"Glai giơ cả hai tay lên xua tay từ chối "Không cần đâu, mình tự đi được mà, Panli nhanh chóng đi học đi"Người có thân hình cao giơ đồng hồ đeo tay lên nhìn trước khi nói "Li vẫn còn nhiều thời gian""Vậy...cũng được":)Khi hai người rời khỏi quán nước ép sinh tố, giữa đường Glai không nói điều gì với Panli, bởi vì cậu thật sự rất là ngại, còn cậu ấy đi ở bên cạnh cậu cũng im lặng cho đến khi cả hai dừng lại đứng trước bàn ăn, Glai cảm thấy khuôn mặt cậu nóng hơn cả lúc trước trong khi nhìn thấy Gun đang ngồi cùng với Pie và May, cậu ấy thường xuyên thích tới đây ăn trưa cùng với các cậuMọi người mở to mắt giống như rất ngạc nhiên, trước khi đồng loạt mỉm cười rồi đưa mắt nhìn cậu, Glai ngại đến mức không thể làm gì liền quay sang nhìn người có thân hình cao lớn đang đứng bên cạnh"À đây là bàn của mình""Ừm..." khun Moon gật đầu đáp ứng, trước khi đưa tay ra xoa nhẹ đầu cậu giống như cậu ấy vẫn thích làm "...Vậy gặp lại sau nhé""Ừm" cậu đáp lại trong khi đưa tay lên tạm biệt người có thân hình cao lớn đang bước rời điNgay khi cậu ngồi xuống chiếc ghế dài, ba người xấu kia bắt đầu trêu chọc đến mức Glai cảm thấy càng ngại ngùng hơn trước, ánh mắt và nụ cười của Gun thật sự làm cho Glai muốn xoay mình bỏ đi"Làm sao á""Hẹn nhau trước có phải không nè ~""Có thể không phải là hẹn nhau trước, nhưng đi tới cùng nhau như thế này không bình thường lắm nha""Bình thường mà..."

Glai xấu hổ, trước khi nói tiếp "...Bạn thân đi cùng nhau cũng là bình thường mà"Khi ba người nghe được câu nói đó của cậu thì đều cười phá lên, có lẽ là bởi vì bạn bè chưa từng nhìn thấy cậu ngại ngùng đến mức nàyCuối cùng khi Glaijai cũng nở nụ cười, trước khi đưa cả hai tay lên xoa đôi tai đang nóng bừng của cậu và bạn bè thì chỉ tay vào cậu và trêu chọc làm cho Glai lắc đầu nhè nhẹ rồi phải chấp nhận đáp lại..."

Chấp nhận cũng được...mình thật sự rất ngại đó""Haha""Ôi !

Mặt với tai đỏ hết lên cả rồi nè Glai"Đấy là bạn bè vẫn chưa biết rằng cậu sẽ đi xem phim cùng với PanliNếu biết rồi thì...Glai chắc chắn sẽ còn ngại hơn như thế này nữa#đường_đến_tim_em_một_vạn_dặm
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 15


"May bài tập còn lại môn Sản phẩm chỉ cần ghép với phần công việc của New, Tos và Or là xong phải không?"

"Phải, đợi ba người kia gửi file qua là mình sẽ tổng hợp tất cả các file thành một bản rồi gửi cho giảng viên qua mail""Giảng viên chỉ cho gửi mail tới 23:00 ngày hôm nay" Pie nói"Mình biết rồi""May biết...nhưng mấy người kía ấy, bộ họcó biết không?"

"Hôm qua mình có nói với mấy người họ trong line cả nhóm rồi""Oh""Nếu May tổng hợp xong file rồi thì gửi qua cho mình kiểm tra lại lần nữa trước khi gửi cho giảng viên cũng được nhé, để mình giúp kiểm tra lại""Ok nhé...tan học rồi có về condo không Glai?"

Câu hỏi của Pie làm cho người vừa mới cầm chiếc túi vải im lặng đứng bên cạnh, sau đó mím môi rồi lắc đầu từ chối, vẫn không lập tức trả lời điều gì, cả hai người bạn cũng đã thu dọn đồ đạc để chuẩn bị về nhà lại bắt đầu dùng ánh mắt trêu chọc nhìn cậu"Chắc chắn là có hẹn với Panli phải hông?"

"Á ừm" Glai lượng lự trả lời"O_O" May mở lớn hai mắt trước khi lấy khủy tay chạm nhẹ vào cánh tay của Pie "...Pie mình hỏi mà không có bất kỳ hi vọng gì đâu nhé, giả vờ hỏi như vậy thôi đó, nhưng tóm lại là có hẹn thật kìa""Tiến triển nhanh nhé Glaijai ~""Đủ rồi đủ rồi, ngừng chọc mình được rồi đó""...Nhưng cùng nhau đi đâu vậy?"

Pie lại tiếp tục chọc mình đó...Nếu ngừng trêu chọc rồi sẽ hỏi như vậy hả"Ơ..."

Glai dừng lại một chút trong khi trả lời vì cảm thấy ngại đến mức không thể là chính mình, nhưng nụ cười cùng với giọng nói của khun Sasin vang lên trong đầu cậu "...Cùng nhau đi xem phim""Hiu ~""Haha ~""May...cái tiếng đó là hơi qua rồi đó nhé"May bật cười trước khi nói "Mình xin lỗi""Mình ngại hơn đó""Mình tin là Glai đang thật sự rất ngại, bởi vì mặt đỏ tai đỏ hết lên rồi"Người có thân hình nhỏ nhắn đưa một tay lên để xoa một bên má đang nóng bừng của mình, rồi bước ra khỏi phòng học cùng với hai người bạn tinh nghịch bước đi theo, nhưng âm thanh thông báo từ ứng dụng line vang lên làm cho Glai tạm dừng lại, một nụ cười dịu dàng xuất hiện trên khuôn mặt ngọt ngào, Glai đoán rằng chắc chắn đó là khun Moon gửi tin nhắn cho cậuNhưng tin nhắn hiển thị trên màn hình chờ làm cho Glai cau mày lại, trước khi quay sang nhìn hai người bạn thân ở đằng sau, May với Pie cũng cúi xuống đọc tin nhắn trên điện thoại đồng thời cùng lắc đầu thở dàiNewz: Phần việc mà nói để tìm thông tin thêm đó, tao đã cố gắng tìm rồi nhưng tìm không được áTos: Tao cũng vậy á, thông tin của hãng hàng không này có rất ít, tao cũng chỉ lấy được có bằng này thôiA: Của mình đã tìm thêm được nhé, gửi file qua mail Glai xong rồi"Hội nó như vậy...tao..."

"Nếu New với Tos nói như vậy, giống như là sẽ để cho chúng ta tự tìm thêm thông tin vậy""Cũng giống như cố tình đẩy công việc cho chúng ta vậy, bởi vì hội nó biết rằng Glai sẽ không chấp nhận để bài tập được nộp mà không đầy đủ...khi vẫn còn ở trong cùng một nhóm hội nó cũng thường xuyên làm việc kiểu này, rồi người ngồi làm bài tập cho đến khi hoàn thành cũng là mình với Glai"Glai đã từng hứa với bản thân rồi rằng sẽ không mặc kệ để người khác lợi dụng nữa, cậu xem xét cẩn thận một lần nữa rồi nhập tin nhắn gửi vào trong nhóm lineGlaijai: Vậy thì hãy cũng đến giúp làm bài cho đến khi xong thì hơn?

Bởi vì giảng viên hẹn gửi bài cuối cùng trong hôm nay, trước khi thực hiện thuyết trình vào tuần tới.Newz: Tao ra khỏi trường rồiTos: Tao cũng ra khỏi trường rồi.A: Mình có cần phải quay trở lại không?

Hôm nay mình có hẹn đi ăn cơm với mẹ á.Glaijai: Phần công việc của Or mình yêu cầu 5 phút để check lạiGlaijai: Phần New với TosGlaijai: Mình cho thời gian để quyết định lại một lần nữaGlaijai: Rằng thật sự sẽ không quay trở lại có phải không?

Dù phần công việc của chính mình vẫn chưa xongNgười có thân hình nhỏ nhắn gật đầu với hai người bạn đang kêu cậu hãy kiếm cái bàn ngồi xuống trước đã, bởi vì việc này chắc chắn sẽ phải cùng nói chuyện rất lâu, bọn họ bước tới ngồi xuống chiếc bàn dài ở xa lớp học, May lấy chiếc notebook vẫn mang đi học ra khỏi chiếc túi vải để mở kiểm tra phần việc của Or.Glai ngồi nhìn tin nhắn của cậu bị mở ra đọc, nhưng không có câu trả lời lại, cậu tỉn rằng New với Tos đang suy nghĩ nhiều, cả hai người có lẽ là nghĩ rằng cậu sẽ chấp nhận làm công việc của bọn họ giống như trước đâu, nhưng lần này chắc chắn là không có chuyện cậu chấp nhận cách làm của New với Tos bởi vì cậu đã nói cho hai người tìm hiểu thêm thông tin về bài tập kể từ tuần trước vàGlai đã cho thêm thời gian là 3 ngày...Nhưng Glai nghĩ rằng...dù cho có thời gian là một tuần hay một thángThì New với Tos cũng sẽ chọn làm như thế này thôiBởi vì cả hai người chưa từng cải thiện bản thân mìnhNgười có thân hình nhỏ nhắn check lại phần báo cáo mà Or chịu trách nhiệm và đã hoàn thành rồi vì vậy gật đầu nói với bạn bè rằng phần thông tin mà Or tìm kiếm thêm dùng được, Glai hít một hơi thật sâu đến đến tận đáy phổi trước khi nhập tin nhắn gửi vào trong nhóm line một lần nữaGlaijai: Phần việc của Or ok rồi nhéA: Ok, vậy mình không trở lại nữa nhéGlaijai: OkGlaijai: Rồi hai người thấy như thế nào?Glaijai: Bài tập được gửi muộn nhất là 23:00 tối nay, bởi vì giảng viên từng nói rằng sau đó sẽ không có thời gian để kiểm tra Glaijai: Do đó hôm nay bài tập phải hoàn thành"New với Tos sẽ không quay lại chắc luôn" Pie nói"Lần này không chắc được, bởi vì Glai chưa từng nói với hội nó như thế này"Glai ngẩng đầu nhìn hai người bạn thân đang thể hiện vẻ mặt lo lắng, cậu không biết rằng New với Tos có quyết định quay trở lại để cùng giúp làm bài tập ở trường đại học không, nhưng Glai sẽ cố gắng một cách đầy đủ nhất để bảo vệ bản thân, mặc dù người khác có thể nhìn cậu là không biết xác định chỉ là một chuyện nhỏ nhặt đáng ra phải cho qua và chấp nhận bản thân phải làm hộ để sớm hoàn thành bài tậpGlai cũng muốn làm giống như vậy, bởi vì cậu không muốn ngồi đây đau đầu cùng với hai người này, quyết định làm phần việc của New với Tos không phải chuyện gì khó chỉ cần tìm thêm chút thông tin, nhưng nếu cậu lựa chọn như vậy một lần nữa...có nghĩa là Glai quyết định làm trái lời hứa với bản thânCho nên...GlaijaiCậu của hiện tại đã có trái tim mạnh mẽ hơn ngày hôm quaCậu đã hứa rằng sẽ bảo vệ Glaijai một cách tốt nhấtCậu sẽ không mặc kệ để cho Glaijai phải cảm thấy mệt mỏi chịu đựng để người khác lợi dụng...Và cậu sẽ không bỏ mặc để cho những cơn mưa giăng kín trái tim của Glaijai một lần nữa...Từ...chính tôiBởi vì là lời hứa này với bản thân mà không thể phá vỡ được, vì vậy lần này Glai cố gắng mạnh mẽ và cố gắng bảo vệ bản thân một cách tốt nhất, Glai nghĩ rằng...cậu không nên phá vỡ lời hứa với bản thân, bởi vì điều đó sẽ làm cho sự tự tin của bản thân giảm xuốngNếu lần này cậu làm được...Vậy những lần sau khi gặp phải những chuyện khó khăn hơn như như thế nàyCậu cũng sẽ tự tin vào bản thân rằng sẽ làm được giống như vậyVà thực sự tin tưởng là cậu sẽ làm đượcTin nhắn trả lời của New với Tos làm cho Glai khẽ thở ra một cách nhẹ nhõm, Pie với May đập tay với nhau vang lên rõ tiếng "bốp" giống như cùng nhau hoàn thành một nhiệm vụ quan trọngNewz: Một chút tao quay trở lạiTos: Tao cũng giống như vậy, xin 5 phútGlaijai: Không cần phải đi tới thư viện nhé, May có mang theo notebook, cùng tới làm giúp ở tòa nhà 11 tầng 8 điNewz: Tao đang định nói rằng tao không có mang được theo notebookGlaijai: Tôi không hy vọng là New với Tos mang được theo cái gì đâuGlaijai: Chỉ yêu cầu bản thân tới là đủ rồiTos: Đây rồi, tao đang nhanh chóng đi rồiGlai nhấn khóa màn hình chờ một cách nhẹ nhõm trong khi nhìn hai người bạn thân đang ngồi đọc tin nhắn ở trong nhóm line, nhưng sự nhẹ nhõm không kéo dài được lâu đã phải nhường chỗ trở lại cho sự phiền muộn một lần nữa, bởi vì khi Glai nhìn lướt qua chiếc đồng hồ đeo tay, đầu kim thể hiện thời gian bây giờ là 3 giờ chiều3 giờ chiều...Cậu có hẹn với Panli mà...Có lẽ là bởi vì cậu thể hiện vẻ mặt lo lắng ra ngoài quá rõ ràng vì vậy mà hai người bạn của cậu lên tiếng"Ế!

Quên mất rằng Glai có hẹn đi xem phim với Panli""Thật luôn...vậy Glai đi đi, một chút hai đứa mình tự thu xếp được"Glai không thích việc New với Tos lợi dụng cậu, vì sự thoải mái của bản thân đến mức không thèm quan tâm đến người khác, thật ra đây là bài tập của cả nhóm, hai người đó vẫn không nghĩ ngợi quan tâm gì, dù vậy Glai sẽ không hành động giống như hai người đó "Không sao đâu, một chút mình sẽ nói với Panli chịu khó ngồi chờ trước"Phải...Glai sẽ nhờ khun Moon chờ cậu một chútGlai không muốn để lỡ cơ hội đến gần Mặt trăng lần nàyHi vọng...Panli sẽ hiểu cho cậuNgười nhỏ nhắn dùng ngón tay vuốt màn hình để nhấn vào ứng dụng line một lần nữa, Glai nhấn chọn khung chat của cậu với bạn thân, rồi nhập tin nhắn để gửi cho người kiaGlaijai: Panli ơiKhông lâu sau...tin nhắn được mở ra đọcP.Panli: Ơi, Li tới tòa nhà 11 rồi, đang đi lên tầng 8 nhéVà người tốt cũng trả lời lại ngay...Glai mím môi, mặc dù cậu sẽ không hủy bỏ cuộc hẹn, chỉ muốn xin cậu ấy chờ cậu trước, nhưng Glai cũng cảm thấy có lỗi với người kia rất nhiều khi mà phải để Panli chờ lâuBởi vì cảm giác tội lỗi ngày càng lớn làm cho hai ngón tay mảnh mai đều cứng đờ, não bộ không thể nghĩ ra được một câu thỉnh cầu thật hay và Glai phải chấp nhận để cho khun Moon chờ tin nhắn trả lời thật lâu, cho nên cậu ấy gửi tin nhắn tớiP.Panli: Khun Glai biết không á khi tin nhắn bị mở ra đọc hơn 2 phút rồi mà không có tin nhắn trả lời lạiP.Panli: Người đang chờ đời tin nhắn phản hồi, sẽ biết được rằng ngay lúc này bản thân đang gặp nguy cơGlai im lặng trong khi đọc tin nhắn của khun MoonP.Panli: Nguy cơ là có thể sẽ bị bỏ rơi đi xem phim một mìnhHô...Glaijai không bỏ cún con được đâuBởi vì tin nhắn của khun Moon nhìn rất buồn, vì vậy Glai vội vàng nhập tin nhắn để trả lời lạiGlaijai: Mình sẽ không bỏ rơi để Panli đi xem phim một mình đâuGlaijai: Vừa nãy bài tập của nhóm mình có chút vấn đềGlaijai: Mình xin 20 phút được không Panli?Và Glaijai biết rằng...câu thỉnh cầu mà cậu đang nhập lúc này không phải là câu mà cậu nên mang ra dùng trong trường hợp này, nhưng không biết là bởi vì điều gì mà làm cho cậu quyết định nhấn gửi tin nhắn đó điGlaijai: Cún con, Glai xin lỗi khi để cho cún con phải chờ nhéKhun Moon nhấn mở đọc tin nhắn, nhưng từ chối trả lời, Glai suýt nữa thì nhấn hủy tin nhắn cậu vừa gửi nhưng người kia đã trả lời lạiP.Panli: Li ra khỏi thang máy rồi, khun Moon đang ở đâu ở tầng 8 vậy?Glaijai: Panli chờ ở trước thang máy nhé, một chút mình đi raP.Panli: Ok nhéĐôi mắt vẫn nhìn chằm chằm vào dòng tin nhắn cuối cùng của người kia, nhưng não bộ đã chỉ huy cho cơ thể đứng lên khỏi ghế, Glai cất điện thoại vào trong túi quần trước khi nói với hai người bạn"May, Pie địwi chút mình đi ra gặp Panli chút nhé""Ok"Khi hai người bạn trả lời và gật đầu đáp lại, người nhỏ nhắn đi ra khỏi hội trường lớn nơi mà có những chiếc bàn dài cho sinh viên ngồi làm việc để đi kiếm khun Moon ở trước thang máyGlai nhìn thấy người có thân hình cao lớn đang đứng cúi đầu ấn điện thoại ở xa xa, liền vội vàng gia tăng tốc độ của bước chân một cách nhanh nhất, ngay khi cậu bước tới gần khun Moon cậu ấy cũng rời mắt khỏi màn hình điện thoại rồi ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt của cậuNgay cái nhìn đầu tiên...ánh mắt của cún con trông rất buồnNhưng trong giây tiếp theo Panli đã nở nụ cười...Đôi mắt của cậu ấy giống như mặt trăng lưỡi liềmĐó có phải là một nụ cười không...hay gọi là "Một nụ cười lan tỏa trên khuôn mặt""Khun Glai..."

"Glai tới gặp cún con rồi nhé""Nhưng nếu khun Glai không tới...Li có lẽ cũng chỉ làm được đó là đứng chờ ở đây thôi"Nữa rồi...Panli lại làm nũng nữa rồiGlai không biết sẽ trả lời như thế nào, cậu cố gắng xin sự giúp đỡ từ chủ nhân của não bộ rồi, nhưng không thể tìm kiếm được từ ngữ nào tốt phù hợp được với câu nói của người kia, vì vậy cậu lựa chọn xin ý kiến "trái tim"Trái tim nhỏ bé nói cho Glai hãy nhón chân lên một chút rồi vươn tay ra vuốt ve đầu của người có thân hình cao lớn kia, rồi nói điều gì đó để làm phẩn thường cho bé ngoan"Oho...Glaijai không bỏ được cún con đâu"Phải...cậu nói này không được chỉ vang lên ở trong tim "Cảm ơn nhé khi mà không bỏ rơi Li"Bởi vì Glai lựa chọn tin tưởng trái timVà lựa chọn nói điều đó ra...Cậu rút tay khỏi bộ tóc mềm mại rồi mỉm cười với người có thân hình cao lớn, trước khi nói tiếp "Panli đợi mình một chút nhé, một chút thôi mình sẽ nhanh chóng hoàn thành công việc một cách nhanh nhất""Được nhé"Khi người kia trả lời cùng với một nụ cười, Glai liền gật đầu mời khun Moon đi tới khu vực hội trường lớn nơi có bạn bè đang ngồi chờ, cậu quay sang nhìn người có thân hình cao lớn đang bước đi bên cạnh cậu, bởi vì cậu ấy dùng ngón tay chạm nhẹ vào cánh tay cậu"Vâng?"

"Chút đi xem phim, khun Glai sẽ cho Li lái xe của mình hay của khun Glai..."

Panli nói trong khi đưa tay ra xoa đầu cậu một cách nhẹ nhàng trước khi nói tiếp "Nếu lái xe của khun Glai đi, thì xem xong phim Li sẽ lái xe đưa khun Glai trở về chung cư rồi ngồi taxi quay lại lấy xe của mình ở trường, nhưng nếu lái xe của Li đi, Li sẽ lái xe đưa khun Glai về trường để khun Glai sẽ lái xe về chung cư""Vậy tại sao chúng ta không tự đi xe của mình tới đó hả cún con?"

Glai không quên là bản thân không có lái xe tới trường, nhưng cậu chỉ muốn biết lý do của người kia thôiNgười bị hỏi nhíu mày một chút trước khi nói "Thì...cún con muốn đi cùng với khun Glai"Lý do của khun Moon làm cho Glai nở nụ cười, đôi khi hành động trông có vẻ phức tạp và khó khăn của ai đó làm cho cậu thắc mắc rằng...tại sao lại làm những điều dễ dàng trở nên khó khăn hơnNhưng cậu chưa từng nghĩ rằng...đôi khi lý do của những chuyện khó khăn đó cũng chỉ là có một lý do rất đơn giản như vậy thôi, một người khi chấp nhận làm những chuyện dễ dàng theo cách khó khăn hơn bình thường và cậu ấy cũng sẽ phải mệt mỏi hơnBởi vì chỉ có một lý do đơn giản duy nhấtĐó là "Thì...cún con muốn đi cùng khun Glai""Mình quên nói với Panli là...hôm nay mình không có lái xe tới""Ao, Li đã nghĩ rằng khun Glai lái xe tới, rồi buổi sáng khun Glai tới trường như thế nào?"

"Thật ra buổi sáng mình cũng định lái xe tới trường rồi, nhưng mà thấy tắc đường một hàng dài phía trước chung cư nên thay vào đó là quyết định ngồi xe ôm tới, không như vậy thì tới trường là không kịp vào học chắc luôn""Oh..."

Khun Moon lắng nghe một cách chăm chú rồi gật đầu đồng ý trong khi tiếp tục xoa đầu cậu như vậy, rồi nói tiếp "Thời gian ngồi xe ôm tới trường khun Glai phải đội mũ bảo hiểm nhé, an toàn cho bản thân bởi vì xe ôm thường chạy khá nhanh""Ừm""Nhưng mà...không phải ôm eo tài xe nhé, chỉ cần nắm lấy eo cũng đủ rồi"Câu nói của người kia khiến cho Glai bật cười một cách vui vẻ, cậu nghiêng đầu nhìn người vẫn không có ý định bỏ tay ra khỏi đầu cậu trong khi hỏi "Tại sao mình không được ôm eo tài xe vậy?"

"Bởi vì..."

Khun Moon dừng lại đôi chút trước khi dùng tay ôm đầu của cậu nghiêng tới chạm vào ngực của cậu ấy, và lòng bàn tay dày trượt từ đầu xuống ôm lấy vai của cậu "...Người bạn thân này không thích cho khun Glai thân mật với bất kỳ ai""..."

Thịch thịch thịch thịchNgười bạn thân này...tại sao hay ghen đến vậy nhỉGhen đến mức làm cho...trái tim cậu đập thật mạnhNgười có thân hình cao lớn nhẹ nhàng thì thầm giống như chỉ muốn nói cho bản thân một người nghe được"Đừng thân thiết với bất kỳ ai, đừng ôm bất kỳ ai, và đừng cười với ai cả được không?"

Nhưng Glaijai có thể nghe rõ từng từ và từng chữ những thỉnh cầu của khun Moon"..."

"Người đó ghen"Glai khẽ bật cười khi nghe được câu nói của cún con hay suy nghĩ nhiều đang lẩm bẩm với vẻ không hài lòng, trong lòng cũng muốn hỏi lý do vì sao người kia lại ghen vì người bạn thân như cậu, nhưng Glai cũng đoán rằng Panli có lẽ là chưa sẵn sàng để giải thích lý do này cho cậu nghe, bởi vì nếu cậu ấy có đủ sự tự tin với chuyện này...khun Moon có lẽ đã nói ra rồi, không cần phải thì thầm với một chất giọng trầm thấp như vậyBây giờ chưa tự tin cũng không sao cảMọi chuyện đều phải có thời gian Glai hiểuDần dần bước cùng nhau nhé khun Moon :)Hai người cùng nhau đi tới chiếc bàn dài có May với Pie đang ngồi chờ ở đó, ánh mắt của hai người bạn thân làm cho Glai cảm thấy nóng ran đến tận tai và má nữa rồi, cậu biết rằng ánh mắt của cả hai người này đang nhìn tay của khun Moon đang ôm lấy vai của cậu, May với Pie to nhỏ cười với nhau trong khi lấy khuỷu tay chạm vào cánh tay nhau, bởi vì những người bạn của cậu rõ ràng là nhìn rất đáng ngờ, vì vậy Glai phải nhanh chóng nói cái gì đó để che đậy đi trước khi khun Moon nghi ngờ"Panli có lẽ đã từng gặp các bạn của mình rất nhiều lần rồi, nhưng mình chưa từng thật sự giới thiệu lần nào cả..." cậu nói trong khi quay sang nhìn người có thân hình cao lớn đang chăm chú lắng nghe cậu nói rồi bắt đầu giới thiệu "Đây là May, còn kia là Pie""Rất vui được làm quen""Cũng rất vui được làm quen nhé Panli""Mình cũng rất vui được làm quen với khun Mo...ôi!

Panli"Glai nhìn chằm chằm vào May khi cô ấy đang bật cười, cậu biết rằng cậu ấy cố tình trêu chọc cậu, hôm nay Glai biết rằng...những người mà mình tin tưởng là xấu xa nhất, người có thân hình nhỏ nhắn ngại ngùng đến mức tai với mặt dần dần đỏ hết cả lên liền quay sang nhìn khun Moon đang mỉm cười Glai nở một nụ cười khô khốc với người kia, trước khi nói "Panli ngồi ở đây chờ trước đi, một chút bạn bè đến đủ rồi mình sẽ nhanh chóng làm xong bài tập, sẽ cố gắng hoàn thành trước 20 phút mà đã xin nhé""Không cần phải vội đâu, chúng ta vẫn có đủ thời gian mà"Khun Moon nói trước khi buông cậu ra, lòng bàn tay dày rời khỏi vai của cậu, Glai thả người rồi chuẩn bị ngồi xuống chiếc ghế dài cùng với cậu ấy, rồi người kia hỏi thêm"Công việc của nhóm có vấn đề gì vậy khun Glai?"

"A.." sẽ bắt đầu nói như thế nào mới tốt, sẽ kể thành thật rằng bạn bè không chấp nhận làm việc, Panli sẽ nhìn cậu là người nhìn thế giới quá bi quan hay không?

Glai phải suy nghĩ cho kỹ rồi mới trả lời chung chung nhất có thể "Là mình để cho ba người bạn nữa tìm kiếm thông tin bổ sung để cho vào bài báo cáo, một người đã hoàn thành theo yêu cầu của mình, hai người còn lại nói rằng đã cố gắng tìm kiếm theme thông tin rồi nhưng mà không tìm thêm được""..."

"Nên là mình quyết định sẽ ở lại cùng hỗ trợ để hoàn thành bài tập trước, bởi vì hôm nay là ngày cuối cùng giảng viên hẹn gửi bài để kiểm tra trước khi thuyết trình""Khun Glai chỉ cho bạn bè tìm kiếm thông tin bổ sung thôi phải không?...không để cho bạn bè chỉnh sửa một số phần của báo cáo""Phải mình chỉ cho tìm kiếm thông tin bổ sung thôi bởi vì là nó thật sự khá ít""Thì Li hỏi cũng bởi vì nghĩ rằng...chỉ tìm kiếm thông tin thêm thôi đáng ra dễ dàng hơn là chỉnh sửa, mà nghe rằng tìm kiếm thông tin bổ sung cũng không được, Li cảm thấy rằng...Li không nói gì thì tốt hơn, một chút sẽ cản trở quá nhiều công việc và bạn bè trong nhóm của khun Glai""Không có cản trở đâu Panli, gọi là sự trao đổi suy nghĩ với nhau thì đúng hơn" May nói"Phải, nói được mà" Pie bổ sungKhun Moon quay sang nhìn cậu trước khi nói "Khun Glai có cho phép Li thể hiện ý kiến không?"

Glai gật đầu đáp lại bởi vì nghĩ rằng điều mà May nói là đúng, mọi người đều có những quan điểm khác nhau, miễn là mọi người lịch sự và tôn trọng người khác giống như việc thể hiện suy nghĩ quan điểm không có tính là cản trở hay xâm phạm"Panli không cần phải xin phép mình đâu, mình không thấy là cản trở chút nào, mình cũng nghĩ giống như May vậy đó""Li thấy là cậu không cần phải cố gắng chịu trách nhiệm cho công việc của riêng từng người, Li không hề coi thường công sức của bất kỳ ai, một số người sẽ thật sự làm một cách tốt nhất có thể nhưng cũng vẫn có người không làm được""..."

"Nhưng trong trường hợp này, từ những gì đã nghe được...Li vẫn không thấy là họ đang cố gắng hết sức để làm, là nó đáng ra phải có cái gì đó thay đổi so với ban đầu, dù chỉ là một chút cũng tốt để cho người khác thấy được sự cố gắng dù chỉ là một chút, lời nói rằng cố gắng tìm kiếm them thông tin rồi nhưng tìm kiếm không được, điều đó không đáng tin bởi vì Li tin rằng...không có chuyện gì nếu chúng ta thật sự cố gắng sẽ mà lại không nhận được kết quả phản hồi, không biết là kết quả nhiều hay ít như thế nào nó cũng sẽ có"Glai nghĩ rằng điều mà Panli nói là sự thật, bởi vì cái gì mà cậu bắt tay làm một cách cố gắng cậu cũng sẽ luôn có được kết quả phản hồi, nhưng phần công việc của Tos với New thì không có thông tin gì bổ sung thêm, và không có cái gì thay đổi dù chỉ là một chút ít, ngày càng rõ ràng hơn là....cả hai người không hề cố gắng một chút nào"..."

"Và trong lúc các thành viên khác ở trong nhóm tự chịu trách nhiệm về nhiệm vụ của mình đến khi hoàn thành công việc rồi, nhưng phải ngồi lại lần nữa làm phần công việc không phải của mình, điều đó không công bằng lắm.

Li hiểu rằng công việc của nhóm thì cũng phải giúp đỡ lẫn nhau, điều đó là chắc chắn nhưng từ giúp đỡ của công việc trong nhóm là thật, là khi công việc có vấn đề rồi mọi người sẵn sàng ngồi lại giải quyết vấn đề đó cùng nhau, phần việc nào không làm được thì tham khảo ý kiến của nhau đó mới là giúp đỡ làm việc nhóm...nhưng không phải như thế này""Cộng thêm 10 điểm cho những lời của Panli""Nói trực tiếp và thẳng thắn luôn nhé Panli, hội nó thích lợi dụng bọn mình lắm" May nóiPanli khẽ lắc đầu trong khi quay sang nhìn cậu trước khi nói "Khun Glai...một chút Li giúp làm bài tập nữa nhé.

Li muốn biết là tìm kiếm thông tin trong phần công việc mà bạn bè của khun Glai chịu trách nhiệm nó khó như thế nào, có lẽ là những sinh viên khoa hàng không sẽ phải làm những việc khó hơn những sinh viên khoa đồ họa như Li, Li sẽ được biết rằng những điều mà bản thân suy nghĩ nó là đúng hay sai""Tốt quá Panli, bài tập sẽ được hoàn thành nhanh hơn" Pie nói"Pie này..."

Glai nói trong khi khẽ bật cười cậu biết rằng Pie thật sự rất muốn về, trước khi quay sang gật đầu đáp ứng người đang ngồi bên cạnh "Nếu không quá làm phiền thì sinh viên khoa hàng không cũng muốn cho bé ngoan sinh viên đồ họa tới giúp làm bài tập cùng""..."

Glai mỉm cười trong khi đối diện với ánh mắt của khun Moon, trái tim bắt đầu đập nhanh ngay khi có một câu nói vang lên trong đầu, và trái tim càng đập nhanh hơn khi Glai quyết định nói câu nói ấy ra...

"Nếu hoàn thành xong công việc...chúng ta cũng sẽ nhanh chóng được đi xem phim cùng nhau nữa"Glai không biết rằng...bình thường người trêu chọc với người bị trêu chọcAi sẽ là người ngại ngùng hơnNhưng lúc này Glai chỉ biết rằng...Glaijai ngại ngùng đến điên rồi>////
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 16


Thriller...Horror...Tệ rồi Glaijai...Animation...Nhưng cũng vẫn tốt khi mà có một bộ phim hoạt hình khác để kéo lại hy vọng.

Các thể loại phim đang chiếu hiện lên trên quầy bán vé tự động làm cho người có thân hình nhỏ nhắn nuốt nước miếng, thể loại phim mà Glai cố gắng tránh càng nhiều càng tốt đó là Thriller và Horror bởi vì cậu là người rất sợ ma và cũng ít khi thích xem những cái gì mà làm cho cảm xúc phấn khích đến mức ngừng thở, nếu mà đi xem phim một mình Glai có lẽ chọn xem phim hoạt hình duy nhất đang có sẵn ngay bây giờ.Nhưng người bên cạnh đang đeo một chiếc túi vải màu vàng tươi của cậu đang đứng nhìn chằm chằm vào danh sách tên những bộ phim trên quầy bán vé tự động mà không hề rời mắt, với một nhân viên bán vé đang đứng bên cạnh đưa ra lời giới thiệu"Phim ma này cũng rất đáng xem, khun Glai xem phim ma được không?"

Hô...Panli loại phim hoạt hình ra khỏi sự lựa chọn của cậu ấy mà không có cảm xúc gì luôn, Glai rời mắt khỏi quầy bán vé tự động rồi mỉm cười với người kia, rồi nói "A được chứ...mình xem phim ma giỏi đến chết luôn"Khun Panli khẽ bật cười "Xem phim ma giỏi đến thế vậy chọn phim nào đáng sợ nhất được không?"

"Không tốt đâu, chọn kiểu đáng sợ vừa vừa thì hơn, chút Panli sẽ không thể giữ được"Glaijai...nói gì cũng cần suy nghĩ một chút vì là xem phim ở rạp màNếu chụp đèn thật sự bị vỡ...sẽ hơi xấu hổ lắm"Chắc chắn là xem được ấy""Ừm, được mà, Panli không cần phải lo lắng cho mình đâu"Panli mỉm cười, trước khi quay sang ấn lên màn hình bằng kính "Vậy chọn phim này đi...Anna Belle""..."

"Chọn ghế ngồi kiểu Honeymoon seat" :)))) Oho...chọn xem phim này hảChỉ nhìn là Glai đã thấy chân run rồiGlai nghĩ về một chuyện khó khăn khi là bạn thân của khun Moon đó là phải cố gắng điều chỉnh bản thân để xem được mọi thể loại phim, Glai không phải là ép buộc bản thân vì khun Moon chỉ là nghĩ rằng...khi chúng ta để cho một ai đó bước vào và trở thành một phần trong cuộc sống của chúng ta rồi thì cũng nên thử làm những điều khác với những điều mà bản thân vẫn thường thích làm, nếu như chúng ta không thể tiếp tục với những điều đó thì chúng ra sẽ dần dần nói với người kia để được giúp đỡ tìm là điểm chung phù hợp đối với cả hai ngườiLý do mà Glai nói rằng bản thân giỏi xem phim maCũng bởi vì sợ hôm nay hai người sẽ không thể cùng nhau xem phimNhưng chắc chắn là...khi vào xem phimKhun Moon sẽ phải biết được rằng cậu rất là sợ Hừm...Glaijai ơi Glaijai thích gì thì nói mà không suy nghĩ vậy nèNgười có thân hình cao lớn đưa tiền cho nhân viên vẫn đứng ở đó để trả tiền vé của cả hai thông qua thẻ mà nhân viên dùng để quẹt ở quầy bán vé, Panli nhận lấy vé của hai người từ nhân viên rồi gật đầu với cậu"Cùng đi mua bắp rang bơ nhé khun Glai""Ừm"Vẫn chưa vào xem phim được, chỉ việc nhìn thấy tên viết tắt tiếng anh của bộ phim trên tấm vé là chân tay của cậu đã thấy run lên hết cả rồi, Glai đi theo người có thân hình cao lớn đang nắm lấy tay cậu đi về phía ngược lại nơi bán bắp rang bơ và nước uốngCả hai người đứng xếp hàng để mua bắp rang bơ ngay sau đôi bạn trẻ đang đứng ôm eo tình tứ, Glai im lắng trong khi suy nghĩ rằng người mà không sợ ma có lẽ không hiểu được cảm giác của cậu lúc này, nó giống như khi chúng ta muốn chiến thắng cảm giác sợ hãi của bản thân khi quyết định chơi tàu lượn siêu tốc, kể cả khi không thích những chuyện quá đáng sợ nhưng khi bước đến rất gần đến máy trò chơi thì nhận ra rằng...Nó thật sự rất là đáng sợGlai chắc chắn không bình tĩnh đượcT__________TNhưng bởi vì Glai thoáng nhìn xuống tay của hai người đang nắm lấy nhau, rồi cậu ngẩng đầu lên nhìn một bên sườn mặt của khun Moon một lần nữa, bởi vì biết rằng khun Moon đang ở bên cạnh và không hề để mặc cậu phải đối mặt với nỗi sợ một mình, Glai cảm giác được cổ vũ rất nhiều"Khun Glai thích bắp rang bơ như thế nào?"

"Mình thích vị mặn""Vậy Li sẽ lấy hết vị mặn nhé""Trộn cũng được nhé Panli nếu Panli thích vị khác""Bình thường Li ít khi ăn bắp rang bơ, nếu cho chọn có lẽ cũng chọn vị mà khun Glai thích thì tốt hơn" Panli trả lời trong khi mỉm cười với cậu"Ý mình là vị đó là ngon nhất, không có cái gì có thể chiến thắng được bắp rang bơ mặn""Thật vậy hả?"

Cậu ấy nhướng mày trong khi mỉm cười trước khi nói "Li cũng không thể thắng được bắp rang bơ vị mặn hả?"

Người bị hỏi nở nụ cười trước khi nói "Panli không cần phải so với bắp rang bơ đâu, mình để cho Panli chiến thắng từ rất lâu rồi""Người xấu của cún con"Khun Moon nói trong khi buông bàn tay đang nắm lấy tay cậu thay vào đó là vòng cánh tay qua ôm lấy vai của cậu, trước khi dùng sức để kéo cơ thể của cậu di chuyển lại gần nhau hơn nữa, Glai ngại đến mức như thể vừa làm điều gì đó không đúng khi để bản thân nói ra điều đó, điều mà cậu làm được bây giờ chỉ có thể là cúi đầu và mỉm cười trong vòng tay của khun Moon"Ao thằng Li..."

Tiếng hét của người nào đó làm cho Glai ngẩng đầu lên nhìn, và cậu nhìn thấy một người con trai có thân hình cao lớn khuôn mặt đẹp trai đang tay trong tay với một người con trai khác có khuôn mặt đáng yêu cao tầm như cậu, Glai đoán rằng có lẽ là bạn của khun Moon"Gì đây, cặp đôi CB, cùng đi xem phim hả?"

"Ờ Bi muốn xem Anna Bella tao liền dẫn đi xem""Chút mình sẽ kéo tai cậu đấy, chính xác thì ai mới là người muốn đi xem"Panli cười cười trước khi nói "Tao cũng đang chuẩn bị vào xem phim ấy giống vậy đây, mày xem ở rạp nào?"

"Tao vừa mới ra khỏi rạp đây, xem xong rồi""Spoil một chút về sự đáng sợ đi, cấp mấy vậy?"

"Sẵn lòng thôi mày, tao cho 10 luôn, có rất nhiều cảnh hù dọa, Bi còn hét lên rất nhiều lần""Ci đợt chút cậu tự đi về nhà một mình đi""Haha cậu tại sao lại ngại vậy?

Thằng Li biết rằng cậu sợ ma rồi""Thì bởi vì cậu thích lôi ra kể cho bạn bè nghe còn gì""Mình kể bởi vì trông cậu rất là dễ thương""Có thể bớt ngọt ngào hơn chút được không? nghẹn đó" Panli nói "Haha""Vậy thì Li đi xem phim cùng với..."

Người tên Bi nói trong khi nhìn cậu rồi mỉm cười một cách thân thiện, Glai cũng mỉm cười lại với người kia"Mình đi xem phim cùng khun Glai""Ao đi xem phim cùng với khun Glai""Khun Glai, hai người này là bạn cấp ba của Li..."khun Moon nói trong khi chỉ tay vào hai người bạn đang mỉm cười với cậu, rồi nói tiếp "Người này là Ci từng cùng ở trong CLB Bóng đá với Li, còn đây là Bi từng học cùng một lớn với Li""Rất vui được làm quen nhé""Mình cũng rất vui được làm quen nhé khun Glai" Bi nói"Tên là khun Glai luôn đó hả?"

"Không phải....phải, tên là Glai luôn, nhưng tao thêm từ "khun" vào trước tên của cậu ấy""Panli học nói kiểu kính ngữ từ khi nào vậy?"

"Trêu cái gì nhiều vậy hả Bi"Không biết là bởi vì ánh mắt và nụ cười của cặp đôi CB hay bởi vì khun Moon giới thiệu bạn bè thời cấp ba của cậu ấy cho cậu biết mà làm cho Glai cảm thấy ngại đến mức đưa tay lên xoa tai khi có cảm giác nóng rát chạy qua"Bây giờ đeo túi dễ thương như vậy hả mày""Thằng quần, thôi nói đi"Glai nhìn khuôn mặt của khun Moon đang nở nụ cười trong khi nói chuyện với bạn bè trước khi di chuyển tầm mắt nhìn xuống chiếc túi vải màu vàng tươi của cậu mà cậu ấy tình nguyện mang nóTừ lúc xuống xe khun Moon đã tình nguyện mang túi vải giúp cậu, nhưng Glai đã từ chối bởi vì nghĩ rằng nó tương phản với vẻ ngoài lạnh lùng của cậu ấy, Panli mặc áo sơ mi đồng phục ngắn tay cùng với chiếc áo demin sáng màu bên ngoài và quần jean đen rách gốiRồi Glai thử tưởng tượng khi mà khun Moon đeo chiếc túi vải màu vàng của cậu, điều đó làm cho vẻ ngoài lạnh lùng của Panli biết mất hết và một lý do quan trọng khác mà cậu từ chối bởi vì suy nghĩ chu đáo và chiếc túi cùng không có cái gì nặng, nhưng cậu ấy làm vẻ mặt tủi thân rồi nắm tay cậu bước đi trong im lặng thật hiếm khi nhìn thấy, vì vậy Glaijai chấp nhận để cho Panli đeo túi giúp cho cậuKhi đưa chiếc túi vải màu vàng cho PanliÁnh mắt của cún bự...rạng rỡ hơn cả màu của chiếc túi vải nữa"Đeo chiếc túi đáng yêu rồi làm hành động ngại ngùng" Người tên Ci bật cười nói"Tao không có ngại khi đeo chiếc túi đáng yêu này, nhưng tao sợ chủ nhân của chiếc túi ngại thay tao rồi yêu cầu trả lại túi, nếu khun Glai không đồng ý cho tao đeo túi cho cậu ấy nữa tao sẽ khuyến khích Bi vứt bỏ mày rồi trốn đi du lịch một mình thật xa" (Ác dễ sợ:)))))"Thằng quần, không được làm như thế, tao xin vì Bi rất dễ bị kích động đó thằng quần""Phải, chỉ cần Panli giới thiệu cho mình vài địa điểm du lịch là mình sẵn sàng trốn Ci đi du lịch đó"Giữa lúc Panli ở một bên nói chuyện với bạn bè, Glai mỉm cười trong khi hạ tầm mắt nhìn xuống đôi giày của mình, bởi vì cảm thấy ngại ngùng khi biết rằng Panli muốn đeo túi cho cậu đến như vậy, Glai không hiểu tại sao bản thân lại phải ngại ngùng với chuyện nhỏ nhặt như thế này, nhưng có lẽ là bởi vì khun Moon quan tâm đến mọi thứ liên quan đến cậuGlai cảm thấy ấm áp ở trong trái timVà cảm thấy biết ơn khun Moon luôn ở bên cạnhNhưng khi vừa ngẩng đầu lên nhìn thì thấy rằng đã đến lượt mua bỏng ngô rồi, vì vậy cậu dùng tay vỗ nhẹ vào lưng của khun Moon, cậu ấy rời mắt khỏi hai người bạn rồi nhìn cậu"Có chuyện gì vậy?"

"Đến lượt chúng mình rồi Panli""Oh..."

Panli nhìn nhân viên tại quầy đang đứng chờ nhận order từ hai người, trước khi quay lại nói với bạn "Vậy tao đi trước, hẹn gặp lại""Ờ xem phim vui nhé mày""Ờ"Glai đưa tay lên tạm biệt Bi đang mỉm cười với cậu, người kia cũng vẫy tay đáp lại cậu trước khi hai người đi đến gần phía trước quầy, Panli nhìn cậu hỏi trước khi quyết định mua bắp rang bơ và đồ uống, bởi vì cậu ấy nói rằng người ăn có lẽ chỉ có mình cậu thôi"Chọn set này nhé""Vâng""310 bath""Panli để mình thanh toán nhé""Đây ạ..."

Khun Moon không biết đã lấy ví của mình ra từ lúc nào và đưa tiền cho nhân viên trước khi quay sang nhìn cậu rồi mỉm cười "Glaijai không nhanh bằng Li đâu""Thật ra sẽ nhanh bằng rồi, nhưng bởi vì ví của mình ở trong túi vải, Panli không chịu đưa túi vải trả cho mình..."

Panli bật cười trước khi nói "Là bạn thân với nhau rồi...dùng cùng một chiếc ví cũng được mà" (Câu này hình như nó sai sai ở vế đầu hay sao ấy nhỉ :))))BịchKhông phải là có vật gì đó nặng rơi xuống đâu, chỉ là câu nói của khun Moon đánh mạnh vào trong lòng của Glai khiến cho cậu ngại ngùng đến mức đầu óc hoàn toàn đờ đẫn, người có thân hình nhỏ nhắn mím môi trong khi nhìn nhân viên đang đi lại phía bên trong của quầy để che đậy đi sự xấu hổ của chính mình"Im lặng như vậy..."

Glai lắc đầu rồi nhìn chằm chằm vào nữ nhân viên bán hàng đang xúc bỏng ngô vào gói "Không, mình đâu có ngại đâu"Và tiếng cười khẽ ở trong cổ họng của khun Moon như thể hiện rằng cậu ấy hiểu biết mọi chuyện về cậu làm cho Glai nở một nụ cười khi nhìn nhân viên đặt một ly soda tới trước mặt"..."

Đến cuối cùng Glai vẫn tiếp tục kìm nén sự bối rối, cậu quay lại và nhăn mũi với người đối diện trước khi nói "Cún con này nữa..."

Người bị gọi là cún con bật cười trước khi nói "Cùn con vẫn chưa làm gì mà"Glai có lẽ đã quên rằng cún con không làm cho cậu cảm thấy xấu hổNhưng là Panli khác làm cho cậu ngại ngùng...#Đường_đến_tim_em_một_vạn_dặmTrái tim...Không thể chịu đựng được...Hưm......Glai buông tha cho trái tim đang khóc lóc than thở trong rạp chiếu phim từ nãy đến giờ, lời kể của bạn bè khun Moon không phải tất cả đều thực sự xảy ra, bởi vì phim này thật sự rất đáng sợ, phim bắt đầu không được bao lâu thì đã có những cảnh kinh dị xuất hiện dọa sợ cậu rất nhiều lần, nhưng chỉ cần hiệu ứng âm thanh thôi cũng đủ đáng sợ và đủ để gây shock rồi, nhưng Glai vẫn phải giật mình với những tiếng la hét của những người vô tình hét lên trước khi hồn ma xuất hiện, vì vậy Glai quay sang nhìn người ở bên cạnh đang nắm tay cậuGlai cũng đã có được câu trả lời rằng...chịu đựng để cho em búp bê ma bất chợt nhảy ra dạo sợCũng bởi vì muốn xem phim cùng với khun Moon thật sự của cậu"Rất đáng sợ phải không" Panli nói với chất giọng trầm thấp trong khi xem phim, cậu ấy không hề tỏ vẻ sợ hãi hay shock chút nào, có đôi lần siết chặt tay cậu hơn khiến cậu có chút nao núngVà khi hiệu ứng âm thanh đáng sợ bắt đầu vang lên một lần nữa, Glai gắng sức ôm gói bỏng ngô còn hơn một nửa bởi vì lúc này Glai shock đến mức làm cho bỏng ngô bị rơi vãi xuống đấtSau đó...Glai rất là xấu hổGlai lén nhìn Panli đang cố nín cườiThay vào đó cậu ấy an ủi cậu bằng cách lấy một chút bỏng ngô bỏ vào miệng"Ổn không khun Glai?"

"Ổn, mình vẫn ổn mà" sự thật là...không ổn chút nào nhưng nếu rời khỏi rạp chiếu phim bây giờ, trải nghiệm lần đầu tiên đi xem phim của hai người sẽ rất khôi hài, Glai phải thật mạnh mẽ để gây ấn tượng với khun MoonNgay lúc này bàn tay dày rời khỏi bàn tay của cậu, trước khi có một cánh tay vòng qua ôm lấy vai của cậu, Panli dùng lực kéo cậu dựa gần hơn với cơ thể của cậu ấy, lòng bàn tay dày nhẹ nhàng vỗ về đầu vai của cậu để an ủi, Glai nhắm mắt lại khi chắc chắn rằng bé búp bê ma đã xuất hiện rồi, và ngay lúc này Panli cũng đặt cằm của cậu ấy lên đầu của cậu một cách nhẹ nhàng"Li cũng tin rằng khun Glai xem phim ma thật sự rất giỏi""..."

"Nếu biết rằng khun Glai sợ tới như thế này...Li sẽ không chọn xem phim này đâu" (Không xem phim ma thì lấy đâu cớ mà ôm người ta vào lòng như thế này hả anh :))))"Không sao đâu Panli" cậu trả lời khi mà mắt vẫn nhắm nghiềnKhun Moon khẽ bật cười trước khi nói "Ổn không vậy...có muốn đi ra ngoài không?"

"Mình vẫn ổn"Nhưng khi cậu vừa kết thúc câu nói thì hiệu ứng âm thanh vang lên và tiếng la hét của một số người ở trong rạp chiếu phim làm cho Glai giật mình, trái tim nhỏ bé giống như bị bé búp bê ma lấy ra để đùa giỡn vậy, Glai vô tình phát ra âm thanh ư hử từ trong cổ họng đến mức khun Moon bật cười mà không thể kìm được"Khun Glai, không ổn phải không?"

Glai ngẩng đầu nhìn Panli đang mỉm cười, trước khi nuốt nước bọt xuống cổ họng "Panli...Glai thừa nhận Gali là người cực kỳ sợ ma""Uhm, Li tin rồi mà""Nhưng mình muốn được xem phim cùng với Panli, rồi cũng muốn cố gắng điều chỉnh bản thân để xem được tất cả các thể loại phim, sau này nếu Panli thích xem thể loại phim ma mình sẽ xem được cùng với Panli, nhưng bây giờ mình biết rằng..."

"Chúng ta ra ngoài nhé, không cần phải tiếp tục chịu đựng nỗi sợ nữa nhé""Nhưng mình vẫn..."

"Xem không hết cũng không sao, Li quan tâm đến cảm xúc của khun Glai nhiều hơn bộ phim này" Khun Moon nói trong khi dùng bàn tay còn lại vuốt nhẹ lên má cậu "Bộ phim này chắc chắn phải rất đáng sợ đến mức Li không sợ ma nhưng cũng nghĩ rằng nó rất đáng sợ, mà khun Glai lại rất sợ ma thì sẽ chịu đựng như thế nào""..."

"Rồi lại phải ở căn hộ một mình nữa, thậm chí nếu có nhắm mắt lại suốt đi nữa thì vẫn phải nhớ tới những âm thanh đáng sợ này""Nhưng mình vẫn cố gắng một chút nữa..."

Glai không muốn làm cho cảm giác sợ hãi của cậu là trở ngại đối với lần đi xem phim đầu tiên của hai người, vì vậy cậu quyết định sẽ chiến đấu với nỗi sợ hãi mà bé búp bê mang lại một chút nữa"Vậy để cho Li giúp nhé"Glai không biết rằng Panli sẽ giúp cậu vượt qua nỗi sợ hãi này bằng cách nào, nhưng cậu cũng tin tưởng rằng chắc chắn bản thân cậu sẽ vượt qua được chuyện này, Glai từ từ mở mắt nhìn màn hình, trước khi đưa tay lên để bịt mắt của chính mình lại một lúc và khi đó là một cảnh phim vào ban ngày tạo đủ ánh sáng để chiếu xuống rạp chiếu phim, cậu khẽ thở ra một cách nhẹ nhõm, nhưng mà bầu không khí bên trong phim vẫn rất đáng sợGlai dùng cả hai cánh tay để giữ chặt hộp bỏng ngô, ngay lúc này bắt đầu có hiệu ứng âm thanh kích thích khiến cho tim cảm giác đập mạnh và trong giây phút tiếp theo có một lòng bàn tay dày đặt lên che khuất đi cảnh tượng kinh hãi trước mắt của cậu, Glai ngẩng đầu lên nhìn khun Moon vẫn không rời mắt khỏi màn hình, cậu ấy có lẽ cảm thấy được rằng đang bị nhìn chằm chằm cho nên mới nhỏ giọng nói "Li nghĩ rằng chút chắc phải có cái gì bất ngờ nhảy ra khiến cậu bị shock""..."

"Giữ như này qua thời điểm này rồi, chút Li sẽ bỏ tay ra nhé"Nụ cười ngọt ngào xuất hiện giữa một bầu không khí đáng sợ, Glai gật đầu nhè nhẹ mặc dù biết rằng người đang tập trung xem phim không nhìn thấy sự đồng ý của cậu, và thật sự đúng như những gì khun Moon nói, bởi vì con ma làm việc chăm chỉ xuất hiện làm cho người xem giật mình đến mức hét lên, đến mức Glai cũng giật mình với hiệu ứng âm thanh đáng sợ làm cho bỏng ngô bị văng ra khỏi hộpNhưng đó là một cảm giác sợ hãi có thể chấp nhận được"Con ma đi rồi, xem được rồi đó"Bởi vì có khun Moon luôn ở bên để bảo vệ cậu"Cảm ơn nhé cún con""Kha"Panli rời ánh mắt khỏi màn hình lớn một chút trước khi nở một nụ cười rực rỡ với cậu, lúc này Glai tin rằng nụ cười của khun Moon sẽ làm cho mọi nỗi sợ hãi của cậu đều tan biến điCũng có lẽ là chỉ có khun Sansin Phisuth#Đường_đến_tim_em_một_vạn_dặm"Oho, khun Glai ăn nhiều bỏng ngô vậy luôn"Người có thân hình nhỏ nhắn vừa đi vừa ôm hộp bỏng ngô chỉ còn sót lại một chút ít khẽ thở ra khi bị chọc ghẹo "Cún con cấm trêu""Xin lỗi nhé, cún con không trêu khun Glai nữa"Khun Moon không còn cất lời trêu chọc cậu nữa nhưng tiếng cười trong cổ họng của cậu ấy vẫn khiến cho cậu cảm thấy xấu hổ, Glai định sẽ đổ phần bỏng ngô còn lại vào trong thùng rồi đặt cái hộp rỗng lên đầu khi đi dạo trong trung tâm thương mại, cậu không cảm thấy xấu hổ với những người khácNhưng xấu hổ với Panli...Nhưng khi đi ngang qua thùng rác thì vội vàng vứt cả hộp bỏng ngô đi, Glai sẽ không giữ lại nó để cho Panli tiếp tục cất lời trêu ghẹo cậu"Khun Glai vẫn còn sợ hả?"

"Bây giờ thì không sợ nữa rồi" cho đến khi bộ phim kết thúc, Glai đã cầu nguyện rất nhiều, cậu không cầu nguyện cho bé búp bê ma đâu, mà Glai cầu nguyện cho chính bản thân cậu có thể sống đến khi bộ phim kết thúc"Nếu trở về rồi mà tối nay vẫn cảm thấy sợ thì khun Glai hãy gọi điện cho Li nhé, để Li tới làm bạn giúp Glai ngủ" Người nào đó bị tấn công bất ngờ khiến trái tim hoảng sợ đến mức đập mạnh, xem ra không chỉ có em búp bê ma là hay tạo bất ngờ, mà khun Moon cũng không khác gì, bởi vì lúc này trái tim nhỏ bé của cậu đang đập rất mạnhThịch thịch thịch thịchGlai im lặng để giảm bớt những biểu hiện ngại ngùng của bản thân, cậu giơ tay lên vuốt ve đôi tai của mình trong khi bước lên bậc thang cuốn, Panli bước xuống đứng dưới cậu một bậc, cậu đang đi xuống để tìm một nhà hàng ngon ngon để ăn tối trước khi trở về, bởi vì khi bước ra khỏi rạp chiếu phim khun Moon đã kêu rằng cậu ấy rất là đói"Im lặng kiểu như thế này..." người đứng bậc thang dưới ngẩng đầu lên nhìn cậu, cậu ấy mỉm cười trước khi nói "Chuẩn bị trở về là giữ Li ở lại phòng chắc luôn" "Cún con dở hơi...Glai đang nghĩ xem sẽ ăn cái gì"Cho dù Glai có thích Panli nhiều như thế nàoNhưng Glai sẽ không buông thả bản thân hoàn toàn (Ủa không phải trêu nhau à, sao như thế đang ám chỉ cái gì dợ :)))))))))))Nhưng trái tim thì...hãy buông thả nó hoàn toàn điNgười có thân hình cao lớn bật cười trong khi rút điện thoại ra khỏi túi quần sau của cậu ấy sau đó cúi đầu xuống vuốt ngón tay lên màn hình chờ nói "Khun Glai muốn ăn cái gì cũng được á, hôm nay cún con đưa ví cho cậu trong một ngày" (Bạn của Panli rất có phong phạm của thầy bói khi đã tiên tri ra trước cảnh này:)))))))))"Panli thích ăn gì?"

Glai hỏi, trước khi đưa tay ra vuốt nhẹ mái tóc mềm "Món ăn Nhật Bản, món ăn Trung, món ăn Thái hay món ăn Italia..."

"Li đều ăn được hết""Không có đặc biệt thích cái gì hả Panli?"

Người có thân hình cao lớn bị cậu chơi đùa mái tóc khẽ lắc đầu trong khi nhắn tin nói chuyện với ai đó "Không á, ăn được hết""Cún con thật là dễ nuôi""Nếu khó nuôi quá cún con cũng sợ sẽ bị khun Glai vứt bỏ"Glai bật cười đột nhiên cậu cảm thấy muốn ôm cún con to lớn này, vì vậy Glai vòng một cánh tay qua vai và dùng cánh tay còn lại ôm đầu của người kia trước khi giữ cho người cao lớn cúi đầu tựa vào ngực cậu, là bời vì người kia đứng khác bậc thang với cậu, cho nên Glai có thể làm như vậy, cậu đặt má lên mái tóc có màu vàng một cách nhẹ nhàng, Glai thừa nhận rằng rất muốn ôm cún con đến muốn nựng cậu ấyNhững lời nói của Panli ngày càng đáng yêuGlaijai cố gắng kiên nhẫn nhất có thể rồiThật tốt khi mà cậu được thăng cấp lên thành bạn thân rồiNếu không thì...Glai có lẽ cũng không thể ôm cún con như thế nàyTrong khi Glai đang nựng cún con rất là đáng yêu thì cũng nghe thấy tiếng cười của cậu ấy khẽ phát ra từ cổ họng, Panli vẫn đang nhấn điện thoại trước khi nói với giọng vui vẻ"Muốn ôm Li""Uhm muốn ôm" đáp lại lời của cậu ấy trước khi buông cậu ấy ra khỏi cái ôm của cậu, bởi vì thang cuốn mà hai người đang đứng gần tới rồiKhun Moon cất điện thoại trở lại vào trong túi quần sau giống như cũ, trước khi vươn tay ra bắt lấy tay của cậu rồi nắm lại và bước ra khỏi thang cuốn, Panli nắm tay cậu đi không lâu thì cậu ấy buông tay ra rồi thay vào đó chuyển sang ôm lấy vai của cậu"Cún cón nựng khun Glai có được không vậy?"

"Không được, chỉ một mình mình được nựng cún con thôi"Panli khẽ bật cười trước khi gật đầu đáp "Đồng ý nhưng phải nựng cún con nhè nhẹ thôi nhé, một chút cún con bị bầm đó" (Là mình suy nghĩ nhiều hay đoạn đối thoại này 1 câu 2 ý nhỉ:)))))))Glai nhăn mũi với người đang mỉm cười vui vẻ ở đó "Đáng yêu ghê"Khun Moon đưa tay ra véo nhẹ mũi cậu như cách cậu ấy vẫn thích làm trước khi nói "Chúng ra sẽ ăn gì đây?"

"Ăn món Nhật được không Panli?"

"Được chứ""Fuji" Glai vừa nói vừa chỉ ngón tay vào cửa hàng đồ Nhật ở bên cạnh"Ok"Khi bước vào bên trong cửa hàng rồi, hai người cũng chọn món ăn chỉ trong vài phút, bởi vì sẽ hỏi người kia muốn ăn cái gì, thích đồ ăn như thế nào, cậu với Panli giúp nhau lựa chọn menu đồ ăn và bây giờ cả hai người đang ngồi nói chuyện trong khi chờ thức ăn được dọn ra"Thật sự thì Li vẫn chưa được xem như là người thân thiết nhất với khun Glai bời vì Li vẫn chưa biết khun Glai thích hay không thích cái gì, như thế nào""..."

"Như chuyện khun Glai sợ ma...nếu hôm nay chúng ta không đi xem phim cùng nhau, Li cũng sẽ không biết""Không phải chỉ mình Panli mới chưa được xem như là người thân thiết nhất đâu, mình cũng giống vậy mà..."

"Vậy chúng ta cùng từ từ tìm hiểu nhé khun Glai"Glai gật đầu đồng ý trước khi nói "Ừm, nếu có những vấn đề gì nho nhỏ chúng mình cùng bỏ qua cho nhau nhé""Kha..."

Panli trả lời trong khi mỉm cười với cậu rồi tiếp tục nói "Vấn đề ăn uống, Li biết khun Glai thích và không thích cái gì rồi, nhưng những thứ chung chung chẳng hạn như..."

"..."

"Khun Glai có đặc biệt thích cái gì không thì Li vẫn chưa biết"Glai khẽ nhíu mày suy nghĩ xem điều mà bản thân đặc biệt thích là gì, nếu mà là thích nhất thì có lẽ là ...

"Mình đặc biệt thích Mặt trăng nhất"Không biết là bởi vì câu nói của cậu có ẩn chứa một số ý nghĩa hay là bởi vì Panli mỉm cười vui vẻ trong khi dùng một tay vuốt ve mặt đồng hồ của chính mình, điều đó làm cho Glai cảm thấy ngại đến mức phải cụp mắt xuống nhìn vào chiếc đĩa trống trước mặt"..."

Và để che đậy đi sự ngại ngùng của bản thân mà Glai quyết định ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt của người kia "Rồi Panli đặc biệt thích cái gì vậy?"

Khun Moom mỉm cười trước khi gục mặt xuống bàn ăn, một bàn tay dày di chuyển để cầm tay cậu kéo lại gần, hơi thở nóng bỏng phả vào mu bàn tay của cậu trước khi cậu ấy nói với giọng mệt mỏi"Vừa nãy đàn anh nhắn line nói rằng phần việc của mình lại xảy ra vấn đề nữa rồi khun Glai, Li đau đầu quá"Tại sao khun Moon lại thay đổi chủ đề câu chuyện như vậyGlai sẽ thích thay đổi chủ đề câu chuyện theo thời gian của riêng mình...Đây...Khun Moon đang ngại hả?"

Panli ... ngẩng đầu lên nhìn mình trước đã""A...Khun Glai"Đúng ha...Khun Moon đang ngạiGlai không biết mình đã tác động đến chỗ nàoMà khiến cho cậu ấy ngại đến như vậyKhi một lần nữa nghĩ về cuộc đối thoại của hai người vừa nãy, từ chỗ Glai không thể đoán được câu trả lời, bây giờ cậu lại bắt đầu hy vọng nhiều hơn một chút, nếu như câu trả lời đó không có nghĩa là chỉ người bạn thân như cậu thì khun Moon đáng ra phải trả lời được ngay mà không nên có phản ứng như vậy"Cún con, trả lời câu hỏi của Glai trước đi nhé""Khun Glai thương hại cún con chút đi mà, khó trả lời lắm"Glai bật cười trước khi nói tiếp "Không có cái gì là quá khó đâu, Panli là bé ngoan của Glaijai sẽ trả lời được mà"Panli vẫn gục mặt xuống bàn, cậu ấy làm giống như lần đầu tiên đi ăn của hai người không hề sai lệch chút nào, Panli dùng ngón tay cái để vuốt ve mu bàn tay của cậu một cách nhẹ nhàng, trước khi nói với giọng trầm thấp"Bây giờ Li đặc biệt thích khun Glai nhất"Ngay lúc này trái tim của cậu bị thổi phồng đến mức gần như nổ tung, mặc dù không biết chắc chắn về từ "thích" này của Panli, nhưng chỉ riêng việc biết rằng khun Moon "đặc biệt thích Glaijai" trái tim của cậu cũng trôi dạt tới gần Mặt trăng rồiNgay cả khi cuối cùng khun Moon chỉ thích cậu như một người bạn thân, dù không thể khiến cho sự yêu thích ấy phát triển lên hơn nữa thì Glai cũng sẽ không buồn đâu, bởi vì cậu nghĩ rằng tình cảm mà chúng ta có với nhau ngay lúc này...Đó là điều tốt nhất rồiChỉ như vậy thôi cũng đủ với Glaijai rồi:)Bởi vì Glai cảm thấy vui vẻ lên cảm giác ngại ngùng đã biết mất không thấy tăm hơi đâu, người được coi như chuyên gia ngại ngùng như cậu muốn giúp người vừa mới học cách ngại ngùng như khun Moon"Rồi Panli thích biển hay thích núi rừng nhiều hơn"Bằng cách thay đổi nội dung cuộc trò chuyện trước tiên để giúp cho người kia thoải mái hơn, chỉ biết rằng cậu sẽ chìm đắm trong những ngày mà Panli "thích", chỉ như vậy thôi cũng đủ rồi...Glai không muốn bất kỳ câu trả lời nào nữa rồi...Việc còn lại hãy để thời gian giúp làm cho mối quan hệ của hai người tiếp tục phát triển Glai không biết rằng thời gian sẽ dẫn cậu đi bao xaNhưng lúc này Glai chỉ biết rằng...cả hai người thoải mái và vui vẻ khi ở cạnh nhauPanli ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt của cậu, nhưng vẫn không định buông tay cậu ra "Li thích cả hai""Nhưng nếu thật sự để lựa chọn, Panli sẽ chọn cái gì?"

"Chọn không có được á, bởi vì có ấn tượng với cả hai mà"Glai mỉm cười, cậu vừa mới thấy người không muốn lựa chọn một đáp án và đưa ra câu trả lời khiến cho cậu phải là người chấp nhận để cho cậu ấy chọn cả hai"Mình thì thích biển""Vậy Li sẽ dẫn khun Glai đi du lịch ở một số ngọn núi, khun Glai sẽ biết được rằng lên núi cũng tốt không khác gì đi biển đâu"Tiếp tục chìm đắm rồi Glaijai, bây giờ muốn tiến lên tấn công mạnh mẽ hơn trước, để làm cho người kia cảm nhận được nhiều hơn sự yêu thích "Không có điều gì tốt như Panli của Glaijai cả""Người xấu" Panli bật cười vui vẻ trước khi đưa tay ra véo nhẹ lên mũi của cậuPanli vẫn luôn khiến cho cậu cảm nhận được từ "Cảm ơn"Cảm ơn vì khiến cho cậu không sợ hãi trên còn đường xa xôiBởi vì biết rằng có Panli đồng hành bên cạnhCảm ơn vì khiến cho cậu không còn cảm thấy lo lắng trên con đường quanh coBởi vì biết rằng có Panli dẫn đườngCảm ơn vì khiến cho cậu có hy vọng sẽ đến gần Mặt trăng nhiều hơn như thế nàyBởi vì biết rằng có Panli giúp rút ngắn khoảng cáchCảm ơn nhé khun Moon :)#Đường_đến_im_em_một_vạn_dặmSau khi ăn tối xong, cậu với Panli cùng nhau đi dạo ở cửa hàng sách, hai người trao đổi rất nhiều về những sở thích của cả hai đến mức biết cả hai đều hiểu rõ hơn về đối phương chỉ trong ít giờ, Glai trước đây chưa từng nói chuyện với bất kỳ ai nhiều như vậy.Panli là người đầu tiên.Và có lẽ cũng là người đầu tiên mà Glai muốn nói chuyện nhiều đến như vậy, khi lên xe cũng vẫn tiếp tục thảo luận, cho nên tắc đường đã không phải là chuyện nhàm chán nữa bởi vì trong khi bị kẹt xe hàng giờ đồng hồ cho đến lúc này thì họ vẫn nói chuyện với nhau mà không hề có dấu hiệu sẽ dừng lại"Panli có lẽ thích hát nhiều hơn là chơi nhạc cụ phải không""Thật ra thì mình thích cả hai như nhau, nhưng các đàn anh thì thích để Li thường xuyên đến hát ở quán""Giống như hôm mà Panli tới hát bài "Nước bọt" phải không?"

Người bị hỏi mỉm cười trước khi quay sang trả lời "Đúng vậy""Hôm đó Panli rất là hay""Hôm nay cũng hát hay như vậy, khun Glai có muốn nghe không?"

Glai mỉm cười trong khi nói "Cún con, mình muốn nghe""Vậy đời một chút Li tìm bài hát trước nhé" Panli nói trong khi lấy điện thoại ra tìm trước khi nói tiếp "Chọn bài này đi, Li thích"Trong giây tiếp theo Khun Moon ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt của cậu, một giai điệu với phần mềm nhạc đệm piano cũng bắt đầu vang lên, Glai từng nghe bài hát này trước đây, lúc đó cậu đã từng nghĩ rằng trong cuộc sống này khó có cơ hội giống như trong bài hát này, bởi vì người mà sẽ làm cho Glai có cuộc sống giống như trong bài hát này...gần như không thể đi qua đời cậu"Người con trai này chỉ có đôi tay trần để lấy ngôi sao đó cho em, sẽ tìm gặp chỉ mong em ở bên cạnh tôi"Cho đến khi có Panli xuất hiện trong cuộc sống của tôiNiềm hy vọng giống như ngọn nến lung linh được thắp sáng lên bắt đầu tỏa sáng hơn..."

Em có thể đưa tay cho tôi được không?

Tôi sẽ đưa em vượt qua đại dương và bờ cát, đi đến một nơi thật xa, nơi mà chúng ta chưa từng tới, em không cần phải lo lắng hay sợ hãi điều gì cả, tin rằng em đang ở bên tôi, sẽ không có điều gì chắc chắn nhưng tôi...chỉ mong..."

"..."

"Bất kể bầu trời cao bao nhiêu, nắm chặt tay tôi nhất có thể, chỉ cần tình yêu vẫn còn vẹn nguyên như ban đầu chưa từng dừng lại, cả hai chúng ta sẽ bước tiếp cùng nhau, ngay khi cả khi bão giông, hay những vách đá cao, dù cho có gặp chuyện gì không mong muốn thì hãy nắm lấy tay tôi, đừng buông tay""..."

Glai mỉm cười với Khun Moon người sang đang chuyên chú hát cho cậu nghe, trước khi đưa tay xoa đầu người kia để cổ vũ, cậu ấy vì vậy mỉm cười rạng rỡ hơn trong khi vẫn đang hát.Glai không biết Panli có cố ý chọn bài hát này để truyền đạt ý nghĩa qua lời bài hát hay không, hay chỉ đơn giản là bởi vì cậu ấy thích giai điệu của bài hát này, nhưng dù lý do là gì...cũng làm cho Glai cảm thấy tràn đầy niềm vui và mỉm cười bằng cả trái tim"Ngay cả khi có gặp phải bất kỳ điều gì đi chăng nữa thì hãy nắm lấy tay anh đừng buông tay anh nhé"Khi Panli hát câu hát cuối cùng, người có thân hình nhỏ nhắn rút tay ra khỏi mái tóc mềm mại rồi vỗ tay, khun Moon nở một nụ cười rạng rỡ trước khi nói với giọng cầu xin"Có thể thưởng cho cún con một cái xoa đầu nữa được không?"

Người được xin xỏ mỉm cười nhẹ nhàng trước khi thưởng cho cún con bằng cách đưa tay ra xoa đầu người kia một cách nhẹ nhàng "Cún con hát hay lắm luôn""Khun Glai thích bài hát này không?"

"Thích...mình rất thích nó"Panli mỉm cười trước khi gật đầu nhè nhẹ, giống như rất hài lòng khi nghe câu trả lời của cậu "Vậy Li sẽ thường xuyên hát cho nghe nhé""Ừm" Cậu trả lời trước khi giơ tay lên làm dấu Ok với khun Moon, cậu ấy bật cười rồi nắm lấy tay của cậuNgay khi Panli nắm lấy tay của cậuLàm cho Glai nhớ tới lời bài hát..."

Ngay cả khi có gặp phải bất kỳ điều gì đi chăng nữa thì hãy nắm lấy tay anh đừng buông tay anh nhé"Và bởi vì nụ cười của khun Moon cùng với lòng bàn tay dày đang nắm tay cậu thật chặt kiaLàm cho Glai nhớ lời một câu hát nữa..."

Chỉ cần tình yêu vẫn còn vẹn nguyên như ban đầu chưa từng dừng lại, cả hai chúng ta sẽ bước tiếp cùng nhau"Hãy bước tiếp cùng nhau nhé khun MoonChiếc xe thể thao màu trắng ngọc trai di chuyển vào bãi đậu xe phía trước chung cư, khi chiếc xe dừng lại hẳn Glai cởi dây an toàn để chuẩn bị xuống xe, Panli đưa chiếc túi vải màu vàng đang đặt ở phía trên tay vịn giữa hai ghế cho cậu, Glai nhận lấy rồi mỉm cười trước khi nói"Cảm ơn nhé cún con""Lên đến phòng rồi thì nhắn line nói cho cún con biết nhé, để đỡ lo""Ok~""Glaijai..."

"..."

"Ngủ ngon nhé"Mặc dù đã nghe lời chúc "ngủ ngon" của Panli rất là nhiều lần rồi, nhưng mà cậu vẫn không thể phòng vệ được đối với câu nói này, Glai vẫn cảm thấy ngại ngùng mỗi lần được nghe nó."

Cậu cũng ngủ ngon nhé""Được"Và vẫn giống như trướcMặc dù khun Moon đã đi rồiNhưng cậu ấy vẫn luôn lưu lại nụ cười trên khuôn mặt của cậu...#đường_đến_tim_em_một_vạn_dặm
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 17


"Hôm nay công việc lại có vấn đề nữa hả cún con?"

"Ừhm""Mình có quá xâm phạm chuyện riêng không?

Nếu như muốn hỏi là công việc mà Panli vẫn thường hay nói tới, là hoạt động kinh doanh mà Panli làm cùng với bạn bè và các đàn anh có phải không?"

"..."

"Mình nhớ là Panli đã từng nói rằng có bạn bè với các đàn anh là cộng sự, nhưng nếu không thoải mái khi nói tới chuyện này thì cũng không sao đâu Panli, vì có thể Panli muốn giữ chuyện này là chuyện riêng hơn""Không có gì là xâm phạm đâu, Li nói cho khun Glai nghe được, nhưng mà Li chưa từng nói chuyện này cho ai nghe cả, bởi vì Li dự định là sẽ dẫn khun Glai tới xem cửa hàng rồi nói rằng đây là cửa hàng của Li, nhưng khun Glai hỏi trước như thế này thì Li nói cho nghe luôn cũng được""..."

"Khun Glai có biết cửa hàng quần áo nhãn hiệu Once in a blue moon không?"

"Đừng nói rằng..."

"Phải, đó là nhãn hiệu quần áo mà Li làm cùng với những cộng sự khác""Panli...nhãn hiệu đó rất quen thuộc đối với mình, bởi vì năm ngoái mình đã nhìn thấy cửa hàng của nhãn hiệu này mở ở Siam, bạn bè thời trung học của mình có mua rồi chụp hình up IG""..."

"Mình không chơi IG nhiều, lâu lâu cũng sẽ vào xem một chút, mình vẫn thấy cửa hàng này rất được ưa chuộng""..."

"Phần lớn quần áo của con trai sẽ theo phong cách đường phố sử dụng màu tối trầm, và quần áo của con gái sẽ theo phong cách đáng yêu sử dụng màu pastel""Li thích nghe giọng của khun Glai lúc kích động như thế này quá""Mình kích động thật đó Panli, ai mà có thể nghĩ được rằng người bạn thân thiết của mình lại là chủ nhân của một thương hiệu thời trang nổi tiếng mà mình đã nhìn thấy một khoảng thời gian rồi, mình muốn đi mua đồ giống như những người khác, nhưng cũng không có bạn để đi cùng và cũng chưa có cơ hội nào để đi nữa""Khun Glai là ... tại sao lại không thể có bạn thân là ông chủ của cửa hàng Once in a blue moon được?"

"..."

Cuộc đối thoại xảy ra ngày hôm qua lại hiện lên ở trong đầu cậu, sau khi cậu biết được rằng người bạn thân khun Moon là một trong những người sáng lập của thương hiệu quần áo đang rất được ưa chuộng trong giới trẻ, Panli cũng kể cho cậu nghe câu chuyện khởi nghiệp, giống với những chủ sở hữu và những đối tác khác thì việc vượt qua những trở ngại và tạo dựng lên danh tiếng cho nhãn hiệu của riêng mình vốn không phải là chuyện dễ dàng, nhãn hiệu quần áo của khun Moon bắt đầu được biết tới trên instagram trước, với sự giúp đỡ quảng cáo của những người bạn, sau đó cũng bắt đầu được biết tới nhiều hơn, khun Moon nói rằng điều nhỏ nhất đó là làm cho nhãn hiệu của mình có sự độc đáo và độc nhất không đụng với bất kỳ aiVì vậy Glai không hề cảm thấy lạ khi mà rất nhiều người bao gồm cả những người bạn thời trung học của cậu lại yêu thích quần áo của thương hiệu này, bởi vì Panli và những cộng sự của cậu hiểu cách thức phải làm như thế nào để thâm nhập vào nhóm khách hàng mục tiêu, đồng thời họ cũng lập những kế hoạch tiếp thị tốt, đến hiện tại đã nhãn hiệu quần áo của riêng cậu đã có cửa hàng mở ở quảng trường SiamGlai thật sự là tự hào về cún con lắm luôn :)"Không thể tin được rằng bạn thân của mình lại là người yêu của chủ sở hữu cửa hàng Once in a blue moon, cửa hàng online mà mình đã đặt hàng được gần một năm"Người có thân hình nhỏ nhắn mang theo một túi giấy lớn màu nâu, bên trong có một hộp đựng giày được thiết kế riêng quay lại nhìn chủ nhân của giọng nói vui vẻ, Glai lắc đầu nhè nhẹ mỉm cười khi nghe thấy câu nói của bạn thânSự thật thì Glai không có ý định đến cửa hàng Once in a blue moon nơi vừa ra mắt bộ sưu tập quần áo mới cách đây vài ngày, chỉ là hôm nay cửa hàng giày mà cậu vẫn thường xuyên đặt hàng gọi điện thoại cho cậu tới nhận giày, cộng với việc Glai muốn mua một chiếc quần đùi để đi biển vào ngày mai nữa, nên cậu quyết định lái xe đến Siam sau khi tan học.Nhưng khi đang học ở trên lớp, khun Moon đã gửi cho cậu hình ảnh của một chú thỏ đeo kính râm màu đen ngồi xếp bằng trên mặt trăng lưỡi liềm cùng với tin nhắn kèm theo..."

Phi Phi nói rằng Li thử thiết kế một mẫu cho bộ sưu tập áo phông mới, dạo gần đây Li không thể nghĩ ra được bất kỳ điều gì, nhưng có một từ luôn hiện ra trong đầu mình""..."

"Từ đó là kẻ xấu""..."

"Vì thế Li vẽ hình một chú thỏ vừa xấu xa vừa tinh nghịch như thế này"Và khi Glai trả lời tin nhắn lại rằng con thỏ này chắc chắn còn xấu xa hơn cả cậu ấy thì Pie ngồi ở bên cạnh đã ngó sang để xem bức hình trên màn hình khung chat, vì vậy mà cậu ấy bắt đầu hỏi rằng ai đã vẽ hình chú thỏ này, Glai đành phải kể chuyện cửa hàng của Panli cho những người bạn thân nghe, đó cũng là lý do mà Pie xin đi tới Siam cùng với cậu, bởi vì cậu ấy muốn mua một chiếc áo phông ở trong bộ sưu tập mới đó"Hey Glai cùng vào trong cửa hàng nhé""Ừm"Glai trả lời trong khi Pie dùng tay đẩy cánh cửa lớn có dán những hình dán nhiều màu sắc để trang trí theo phong cách riêng của cửa hàng, đôi mắt mảnh ngước lên nhìn tên của cửa hàng bằng tiếng anh có màu xanh lam trên một tòa nhà màu trắng, trước khi giọng nói của khun Moon vang lên ở bên tai một lần nữa"Khun Glai chờ Li cùng đi mua áo ở cửa hàng với nhé, đừng tự đi một mình nhé""Tại sao á?"

"Bởi vì Phi Phi rất thích phá Li đó, phi Phi chắc chắn phải kể những điều không tốt về Li cho khun Glai nghe, nếu như vậy Li có lẽ sẽ bị tiết lộ hết bí mật""Ok, vậy mình sẽ đợi để đi cùng với Panli nhé"Glai khẽ thở dài bởi vì biết rằng là bản thân đang làm trái lời hứa với khun Moon, dù Glai không hề có dự định tới đây ngay từ đầu đâu, mọi thứ thật đột ngột, và hôm nay Panli có bài kiểm tra vào buổi chiều, nên là Glai không dám gọi báo bởi vì sợ sẽ làm cho cậu ấy vội vàng rồi bị phân tâm, nên cậu quyết định đi cùng với Pie trướcĐợi đến buổi tối sẽ gọi điện thú nhận với khun Moon sauHi vọng rằng cậu ấy sẽ không dỗi cậuNgười có thân hình nhỏ nhắn đi theo người bạn của mình vào bên trong cửa hàng, Glai đưa mắt nhìn xung quanh, quần áo bày bán ở tầng thứ nhất là áo phông, có cả của nam và nữ"Người thật là nhìn không giống với người xấu chút nào như kiểu Li hay gọi ha"Glai khẽ giật mình rồi mới quay lại nhìn theo âm thanh trầm thấp vang lên từ phía sau, cậu đoán rằng người con trai cao lớn đang mỉm cười này là "phi Phi" cộng sự quan trọng mà khun Moon không muốn để cho cậu gặp chút nào"..."

"Phi tên là Phi nhé""Xin chào phi Phi"Mặc dù câu nói của phi Phi khi nãy khiến cho cậu có chút nghi ngờ, những Glai cũng chọn đưa tay lên để vái chào người kia trước rồi mới từ từ tìm kiếm câu trả lời, người đối diện khẽ gật đầu trong khi nhìn cậu từ đầu đến chân"Người thật đáng yêu hơn trong ảnh chụp nhiều á""Trong hình ấy ạ?"

"Phải, phi từng nhìn thấy Glai trong hình mà Li gửi tới ngày hôm qua""..."

"Vừa hôm qua Li có gửi các mẫu trong bộ sưu tập mới cho phi xem qua line, là hình con thỏ trông nghịch ngợm ấy, phi nhìn thấy rất là đáng yêu, thế nên có hỏi Li là lấy cảm hứng từ đâu?" phi Phi nói trong khi lấy điện thoại từ trong túi quần ra, khẽ cúi xuống nhấn vào màn hình trong giây lát rồi đưa cho cậu xem "Li cũng gửi hình của Glai tới cho phi xem"Người nhỏ nhắn bước lại gần phi Phi một chút, đôi môi khẽ mím lại khi nhìn thấy hình ảnh của chính mình lúc đang ngồi ở trong nhà hàng Nhật Bản, xuất hiện ở trong khung chat của phi Phi với Panli, lúc này Glai mới biết rằng khun Moon nén chụp hình cậu rồi giữ lại và khi đưa mắt nhìn xuống đọc dòng tin nhắn gửi kèm theo phía sau..."

Từ người này...người xấu của em"Làm cho Glai ngại đến mức không dám ngẩng đầu nên nhìn phi PhiLúc này mọi sự nghi ngờ đều được xóa bỏ bởi những bức ảnh và những tin nhắn của khun Moon gửi cho phi Phi, Glai không cảm thấy lạ khi mà phi Phi lao về phía cậu như thể đang tấn công một mục tiêu nào đó, và anh ấy cũng không hề sợ hãi một chút nào cả việc mình có thể nhầm lẫn mục tiêu, đó là bởi vì Panli đã gửi hình của cậu cho anh ấy coi trước rồi, nhưng Glai không biết rằng khun Moon kể chuyện của hai người cho đàn anh nghe nhiều đến mức nàoCó thế Panli chỉ nói đến tên của GlaiGiống như đã từng giới thiệu cậu cho những người bạn ở thời phổ thông biếtNhưng từ khi nhìn thấy tin nhắn trong line vừa rồi...Glai được cho biết nhiều hơn một chútPhi Phi có lẽ biết rằng cậu là "Người xấu"Glai ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt của phi Phi khi anh ấy cất chiếc điện thoại của mình trở lại trong túi quần giống như trước, cậu nở một nụ cười khô khốc với anh ấy trước khi suy nghĩ tìm một câu chuyện để rẽ hướng chắc sẽ khiến cho cậu giảm bớt cảm giác ngại ngùng xuống một chút"A, vậy khi nào thì phi Phi sẽ bày bán bộ sưu tập này?"

"Ý là bộ sưu tập chú thỏ xấu xa ấy hả?"

"Vâng""Có lẽ không được bày bán rồi"Người có thân hình nhỏ nhắn khẽ nhíu mày một chút trước khi hỏi "Tại sao vậy ạ?"

"Bởi vì Li nói rằng nó ghen, không muốn để cho ai được sở hữu chú thỏ xấu xa, nếu nhìn thấy mẫu chú thỏ xấu xa được mặc ở trên cơ thể của người khác, đầu óc Li sẽ nóng đến mức không dừng lại được, cho nên Li sẽ nhanh chóng thiết kế một mẫu mới để thay thế "Có lẽ Glai đã suy nghĩ sai rồi...bởi vì câu hỏi đó không giúp cho cậu giảm bớt sự ngại ngùng xuống một chút nào hết mà ngược lại càng làm cho cậu ngại ngùng hơn cả trước, đến mức cậu phải giơ tay lên để xoa đôi tai đang nóng ran như cách cậu vẫn thường làmTại sao cún con lại hay ghen như thế chứNhưng nếu để đo lường sự ghen tị cùng với nhauGlai tin rằng cún con cũng không thể thắng được cậu:)"Phi khrap...nếu như ủng hộ cửa hàng này, tiền sẽ vào trong túi của Panli có phải không?"

Glai mở to mắt nhìn người vừa đi tới đứng bên cạnh cậu và đặt câu hỏi sau khi đã chọn đến chục cái áo phông, Pie đã biến mất trong khu vực áo phông nam và sớm quay trở lại với rất nhiều mẫu áo"Đúng vậy, bởi vì Li là cổ đông của cửa hàng này mà, tiền phải vào trong túi của Li rồi""Tốt quá, vậy Pie lấy hết những cái này nhé, nhờ phi tính tiền giúp với ạ..."

Pie nói rồi nhét cả chục chiếc áo phông vẫn còn móc ở trên áo cho phi Phi, chủ nhân của cửa hàng nhận lấy với biểu hiện bàng hoàng trước khi đặt một đống lớn áo phông trên quầy thanh toánGlai nhìn bạn thân đang đứng cười rạng rỡ ở bên cạnh trước khi nói "Pie tại sao lại mua nhiều đến như vậy, có mặc được hết không dợ?"

"Hết mà, thì mặc mỗi ngày một màu"Glai khẽ lắc đầu trong khi mỉm cười, cậu nghĩ rằng Pie mua nhiều áo đến như vậy là bởi vì rất thích bộ sưu tập mới và một lý do nữa đó là cậu ấy muốn ủng hộ cửa hàng của bạn thân cậu "Mình cảm ơn thay cho Panli nhe Pie""Không có gì, mình rất sẵn lòng ủng hộ..."

Pie nói trong khi toe toét, trước khi nghiêng người đến gần tai của cậu sau đó nói vào tai cậu bằng một giọng điệu rất nhẹ "Bởi vì nếu Panli có nhiều tiền, Panli sẽ nuôi được người yêu tốt hơn""Pie này..."

Người bị mắng không buồn chút nào, Pie bật cười rồi lấy ra một tờ tiền màu xám trước khi chạm nhẹ vào đống quần áo đang treo trong khi nói "May mắn nhé Panli, chúc cho công việc kinh doanh ngày càng phát đặt và mở rộng thêm nhiều chi nhánh nữa nhé"Điều mà bạn thân của cậu làm lúc này làm cho cậu nhớ tới điều mà bà ngoại của cậu hay làm mỗi khi mở cửa hàng bánh vào buổi sáng, nếu có khách hàng đầu tiên tới mua mở hàng, bà ngoại của cậu sẽ nhanh chóng lấy một tờ tiền chạm vào khay bánh để mới khách và mong cho ngày hôm đó sẽ buôn may bán đắt.Dù biết rằng đó chỉ là niềm tinNhưng niềm tin như thế này cũng làm cho chúng ta có hy vọngVà có động lực để bước tiếp về phía trước"Glai...đợi mình đi lên xem quần áo ở tầng hai trước nhé""Ưm, vậy mình chờ ở dưới này nhé""Ưm"Glai nhìn bóng lưng người bạn thân biến mất trên cầu thang, cậu đặt chiếc túi giấy trên ghế sofa ở giữa cửa hàng, trước khi bắt đầu đi chọn áo cho bản thân, trong khi đang xem xét một chiếc áo phông màu vàng có họa tiết mặt trăng rực rỡ, điện thoại được để trong túi quần rung lên nhắc nhở, bàn tay mảnh khảnh vội lấy điện thoại ra xem tên người gọi tới được hiển thị trên màn hình chờ trước khi nhận cuộc gọi"Dad""Vâng cha"[Hôm nay Glai chắc chắn sẽ về nhà ăn tối phải không con?]Người bị hỏi cười khúc khích khi nghe thấy giọng nói đầy lo lắng của cha, có lẽ ông ấy sợ rằng cậu sẽ lỡ hẹn nên gọi điện để hỏi lại một lần nữa, ngay cả khi buổi sáng nay Glai đã xác nhận câu trả lời với cha rất nhiều lần rồi"Chắc chắn mà cha, Glai không có lỡ hẹn với cha đâu ạ"[Glai đã không thể về nhà mấy tuần rồi, cha với mọi người nhớ Glai rất nhiều đó]Glai mỉm cười trong khi dùng vai để giúp giữ chiếc điện thoại thay cho đôi tay đang đưa ra để lấy một chiếc áo khác "Glai cũng rất nhớ mọi người ạ, nhưng thời gian này việc học rất nặng và công việc cũng nhiều nên Glai cũng hiếm khi có thời gian để về nhà"[Cha hiểu mà Glai]"Những mọi người cũng gọi điện để nói chuyện thường xuyên mà, có thể giúp vơi đi phần nào nỗi nhớ"[Nhưng điều đó không giống khi nói chuyện trực tiếp mà con trai, Jiep phàn nàn về việc muốn ôm Glaijai của cô ấy mà không được]Người có thân hình nhỏ nhắn bị cha cằn nhằn mỉm cười một cách khó khăn trong khi phải quyết định chọn giữa chiếc áo phông màu vàng với màu tím nhạt, mặc dù là thời gian này cậu hiếm khi về nhà nhưng dù vậy Glai vẫn gọi điện nói chuyện với cha và P'Jiep mỗi ngày trước khi đi ngủ, đôi khi là đang trong cuộc gọi với khun Moon cậu cũng phải vội vàng ngắt máy và Panli cũng luôn nhiệt tình bước sang một bên để cho cậu được nói chuyện với gia đình trước, cậu ấy thường nói mỗi lần như vậy rằng..."

Khun Glai nói chuyện với người nha trước đi, chút Li chơi game, không cần phải vội vàng đâu nhé""Đợi một chút Glai mua đồ xong rồi sẽ nhanh chóng về cho mọi người ôm ạ"[Cha cũng sẽ hoàn thành công việc một cách nhanh chóng, còn lại cũng không nhiều lắm]"Ok khrap"[Gặp nhau sau nhé con trai]"Vâng cha"Glai ngắt máy từ cha trước khi treo chiếc áo màu tím nhạt vào vị trí ban đầu, cậu chọn chiếc áo màu yêu thích, về phần các họa tiết khác nhau ở trên áo Glai có lẽ không phải dùng quá nhiều thời gian để suy nghĩ, bởi vì có lẽ chỉ có một họa tiết duy nhất mà cậu đặc biệt thíchĐó là họa tiết...mặt trăng lưỡi liềm màu vàng đâmGrư ~Âm thanh rung từ điện thoại lại một lần nữa vang lên khi cậu chuẩn bị bước đi về phía quầy nơi có phi Phi đang đứng gấp đống quần áo bỏ vào trong chiếc túi giấy có màu nâu, Glai lấy điện thoại ra từ túi quần và đoán rằng là cha gọi lại, nhưng tên hiển thị trên màn hình chờ làm cho Glai mím môi có vẻ lo lắng"My Moon""Có chuyện gì vậy cún con?"[Cún con kiểm tra xong rồi á, khun Glai cũng học xong rồi nhỉ, lúc này đang làm gì vậy?]Người nhỏ nhắn bước tới phía trước quầy rồi đưa chiếc áo phông màu vàng cho phi Phi "Cún con..."[Tại sao giọng lại nghẹn như vậy, có ai trêu chọc gì khun Glai nữa phải không?]"Không có..."

Glai gật đầu liên tục khi phi Phi dùng khẩu hình hỏi không phát ra âm thanh "Li gọi đến hả?" trước khi tiếp tục nói chuyện với người bên kia "Cún con, Glai có chuyện muốn thú nhận"[...]"Glai nén tới cửa hàng của cún con trước"[Khun Glai...Li rất là mừng, khi nghĩ rằng cậu sẽ thú nhận chuyện khác, trong đầu luôn nghĩ đến những chuyện xa hơn chuyện này nữa]Glai bật cười rồi mới bắt đầu giải thích "Mình không định sẽ tới đây đâu, mình định sẽ tới cùng Panli cơ, nhưng vừa lúc cửa hàng giày mà mình đặt hàng gọi điện báo tới lấy giày rồi Pie cũng muốn tới để mua áo trong bộ sưu tập mới nữa, nên mình đi cùng Pie tới đây trước"[...]"Nhưng lý do chính mà không gọi rủ cún con bởi vì là gì có biết không?"[Li biết...bởi vì khun Glai sợ Li sẽ không tập trung vào bài kiểm tra]"Đúng vậy, lúc này cún con hiểu Glai rồi đúng không?"[Cún con vẫn luôn hiểu khun Glai]Glai cười trước khi nói tiếp "Glai cũng gặp phi Phi nữa á"[Li xin phép chuyển máy cho phi Phi một chút được không?]"Đợi chút" Glai nói, trước khi đưa điện thoại của cậu cho phi Phi "Phi Phi ơi, Panli muốn nói chuyện với phi"Người có thân hình cao lớn nhận lấy điện thoại với một nụ cười trước khi nói với giọng điệu vui vẻ "Có chuyện gì vậy bé yêu""..."

"Tao vẫn chưa kể chuyện gì của mày cho cậu ấy nghe đâu""..."

"Ơ, thề...rồi tại sao mày phải lấy câu chuyện khô khan đó ra đùa chứ?"

"..."

"Không hề khô khan nhé, dòng họ Du cũng cần một người thừa kế mà""..."

"Không có nói, những chuyện không tốt thì không có nói...chỉ nói những chuyện tốt ví dụ như mày gửi hình của cậu ấy cho tao coi rồi nói rằng hoa văn chú thỏ xấu xa được mày lấy cảm hứng từ cậu ấy, chỉ nói chuyện đó""..."

"Không có nói thật...chuyện mà mày dữ như một con chó mỗi chi chúng ta họp hàng tháng, rồi chuyện mà mày mắng tao đến mức không thèm quan tâm đến tuổi tác bởi vì tao say rượu rồi không chịu đến cửa hàng, rồi...cả chuyện mà mày đập nhau với đối tác cũ đến mức nhập viện bởi vì nó lừa dối hội mình, tao không được kể cho khun Glai nghe nhỉ" phi Phi cười lớn khi nói "Sao giờ?...Khi nãy tao thật sự lỡ nói những chuyện xấu của mày mất rồi""..."

"Oho tệ thật đó, xin lỗi nhiều nhé thằng em đáng yêu"Glai mỉm cười trong khi nghĩ rằng mọi người ở xung quanh khun Moon dường như đều chuẩn bị để chờ ngày được đòi lại những món nợ từ cậu ấy, mỗi ngày, bằng cách trêu chọc cậu ấy như thế này, phi Phi cười cười trước khi đưa trả lại điện thoại cho cậu, Glai nhận lấy rồi áp điện thoại lên tai"Cún con..."[Um...cún con đang nghe nè]Giọng nói có chút nghẹn lại vì lo lắng của Panli làm cho Glai phải cố nén nụ cười một cách nặng nề, trước khi nói "Cún con...không cần phải sợ Glai nhìn cún con là người xấu đâu, Glai có thể tự mình biết rằng cún con là người như thế nào"[Li nói rồi mà nếu khun Glai đi trước, Li chắc chắn sẽ bị công kích đó, mọi người xung quanh Li đều là nhân vật phản diện]"Cún con cũng đâu có vừa á, cũng chọc người khác rất nhiều mà"[Vậy rồi khi nào thì khun Glai về vậy?]Glai lắc đầu khẽ cười khi mà cún con rất là ranh ma đổi câu chuyện một cách nhanh chóng để lờ đi những chuyện xấu xa của bản thânPanli có lẽ là sợ cậu biết được bản thân cậu ấy...xấu xa như thế nào"Một chút nữa mình đi mua quần cộc để mặc đi biển vào ngày mai xong thì mình sẽ về"[Oh...Một chút khun Glai phải về nhà ăn cơm tối với mọi người có phải không?]"Ừm"Panli biết chuyện này bởi vì buổi tối mà cha gọi điện tới giữa lúc hai người đang trò chuyện với nhau, Panli đồng ý gác máy trước để cho cậu nói chuyện cùng với cha, sau khi trả lời là sẽ đồng ý về nhà ăn cơm và gác máy của cha rồi, Glai cũng nói chuyện này cho Panli biết, trước khi quyết định sẽ bắt đầu mở lòng kể cho cậu ấy nghe về câu chuyện của gia đình mìnhKhi mà Panli biết được rằng cha và khun Lin chỉ vừa mới đính hôn với nhau, cậu ấy cũng rất quan tâm hỏi cậu, câu hỏi lúc đó của khun Moon làm cho cậu lặng đi một lúc"Lúc đó khun Glai cảm thấy ok rồi phải không?"

Glai hiểu ý nghĩa của câu hỏi đó theo một chiều hướng tốt và Glai cũng cảm thấy ấm áp khi nhận được sự quan tâm của một người đến từ xa, cậu mỉm cười và trả lời lại một cách tự tin rằng..."

Mình cảm thấy ok lâu rồi...và lúc này cũng cảm thấy ok hơn nữa bởi vì có người bạn thân như Panli luôn ở bên cạnh"[Khun Glai, đừng mua quần ngắn quá nhé, mùa hè nắng lắm, mặc quần dài thì tốt hơn đó]"Ok"[Vậy khun Glai với bạn mua bao nhiêu cái áo?]"Mình chỉ mua duy nhất một cái thôi, nhưng Pie thì mua khá nhiều"[Khun Glai với bạn muốn mua bao nhiêu cũng được nhé, không phải trả tiền, đợi chút Li sẽ tự thu xếp]"Không được đâu Panli, mình với Pie đến để ủng hộ của hàng của Panli mà"[Không sao đâu, khun Glai không phải ngại với Li đâu]"..."[Bởi vì cửa hàng có quy định về hạn mức dành cho các cổ đông mang những mẫu thiết kế trong bộ sưu tập mới cho người yêu mặc hàng tháng]"..."[Kể từ khi mở cửa hàng, Li chưa từng dùng đến quy định về hạn mức này một lần nào, nhưng những cổ đông khác thì có sử dụng]"..."[Hôm nay Li muốn dùng hạn mức này với người bạn thân của Li]Glai không biết rằng cái hạn mức được quy định là quyền lợi người yêu các cổ đông của cửa hàng Once in a blue được mặc những thiết kế trong bộ sưu tập mới hàng tháng có thật không, hoặc Panli chỉ nói để cho cậu đỡ ngại, nhưng cho dù là lý do có là gì thì lúc này Glai vẫn ngại đến mức khuôn mặt nóng bừngThật sự thì...chỉ là bạn thân trong suốt quãng đời còn lại của nhau cũng được nhé, nếu như đặc quyền của bạn thân có thể tương đương với người yêu như thế này, nhưng cho dù như thế nào thì cũng không có ý nghĩa gì nếu như không có anh trăng nguyên thủy nhất ở bên cạnhThật sự thì...Đặc quyền đó cũng không quan trọng bằng "việc có Panli ở bên cạnh trong cuộc sống""Mình nghĩ rằng lần này chắc chắn là mình với Pie sẽ sử dụng hết hạn mức mà Panli tích lũy được luôn đó"[Được mà, Li chờ người đến để sử dụng cái hạn mức này lâu lắm rồi] (Thề dịch đoạn này thấy điêu vãi =)))))))))))"Mình tới rồi nhé"Glai cố nén cười khi nghe được tiếng cười khẽ trong cổ họng ở đầu dây bên kia[Người xấu]Và giống như cũ khi không phải chỉ có người nghe cảm thấy ngại ngùng, người nói cũng cảm thấy ngại ngùng không khác gì"Cún con kiểm tra xong rồi, bây giờ đang ở đâu vậy?

Tại sao yên ắng vậy?"[Li đang ở trên xe, đang lái xe về nhà này]"Ao...lái xe cẩn thận nhé cún con, khi nào về đến nhà rồi thì nhắn line nói cho mình biết nhé"[Đã biết ạ]"OK ~"[Khun Glai đừng quên những gì Li nói đó nhé]Người có thân hình nhỏ nhắn sẽ nhíu mày trong khi nhớ lại cuộc trò chuyện mà hai người đã nói trước đó "Chuyện dùng cho hết hạn mức phải không Panli"[Không phải mà] Đầu dây bên kia nói với tông giọng trầm hơn một chút"..."[Đừng mua quần ngắn quá nhé...vì ở biển nắng rất gắt đó] Và đầu dây bên kia lại nói với tông giọng trầm ở một mức độ khác nữa"Ao...là chuyện này hả"[Đúng vậy, chính là chuyện này á, vì Li không muốn khun Glai quên]"Ok~ mình sẽ chọn chiếc quần nào có độ dài vừa đủ"[Ok]"Lái xe cẩn thận nhé cún con"[Ưhm, khun Glai cũng vậy nhé]Glai gác máy của khun Moon trước khi cất điện thoại vào lại trong túi quần, và khi ngẩng đầu nên nhìn người có thân hình to lớn ở trước mặt thì liền phải đưa mắt nhìn xung quanh cửa hàng để chữa ngượng, bởi vì nụ cười và ánh mắt của phi Phi giống hệt như khi bạn bè thân thiết của hai người trêu chọc cậu một cách vô tội"Quần áo ở tầng trên theo phong cách đường phố cũng tốt, mình lấy thêm 5 cái nữa""Ừm..."

Glai quay lại nhìn Pie ôm trong lòng đống quần áo mang xuống từ tầng hai, cậu ấy bước tới phía trước quầy rồi đặt cả đống quần áo xuống trước mặt phi Phi, cậu nhìn người bạn thân trước rồi mới quay sang đối diện với ánh mắt của người có thân hình to lớn "A...phi Phi ơi, Panli nói để Glai dùng hạn mức của..."

"Ao...hạn mức của người yêu hả, được, đợi chút phi thu xếp cho nhé, thật sự là rất tốt luôn á khi mà thằng em đáng yêu không phải ngâm giấm hạn mức này rồi""Hạn mức gì vậy Glai?"

Người bị hỏi quay lại nhìn người bạn thân đang thể hiện vẻ mặt nghi ngờ trước khi nói "Là...đó là hạn mức dành cho..."

Hazzz....thật sự khó nói quá điNgại đến mức mà làm cho cậu không nói ra được"..."

Phi Phi nhìn cậu nói một cách lưỡng lự như vậy thì bèn giúp đỡ thay cậu giải thích "Đó là hạn mức dành cho người yêu của các cổ đông...đó là muốn lấy mẫu nào, muốn lấy bao nhiêu cũng được, không cần phải trả tiền""Oh ~" Pie ngân Ohhhhhhhhhh thật dài rồi sau đó bắt đầu đưa mắt trêu cậu"Của Pie cũng không cần phải trả nhém, Panli nói rằng cùng dùng hạn mức đó được luôn""Thế sao, nhưng mình không phải là người yêu của cổ đông cửa hàng này, Glai dùng một mình là được rồi, một chút mình sẽ tự trả tiền""Nhưng hạn mức của phi vẫn còn nhé, nong có quan tâm đến việc sử dụng hạn mức của phi không nhỉ?"

Ngay lúc này Glai chợt quay sang nhìn phi Phi, anh ấy nói trong khi gấp chiếc áo màu vàng của cậu đặt vào trong một chiếc túi giấy màu nâu, rồi Glai quay lại nhìn người bạn thân đang nhíu mày lấy chiếc thẻ nhân hàng của cậu ấy ra đưa cho phi Phi"Hạn mức thẻ tín dụng của Pie cũng vẫn còn nhiều, không cần thiết phải sử dụng hạn mức đó đâu"Phi Phi nở nụ cười, trước khi đưa một chiếc túi giấy màu nâu bên trong có chứa những bộ quần áo đã được gấp gọn gàng cho cậu với Pie "Glai dùng hạn mức của Li...còn Pie thì dùng hạn mức của Phi""..."

"Pie nói là không dùng mà...Pie không là gì với phi""Đây này, để phi nắm tay"Glai nhận lấy chiếc túi giấy màu nâu từ phi Phi trong khi cố ngăn nụ cười khi nhìn Pie đang trợn mắt há miệng chuẩn bị mắng người kia, những giống như bộ não của cậu ấy trở nên tê liệt đến mức không thể nói bất kì điều gì, Glai không cảm thấy lạ khi mà Pie bị shock đến mức này vì bị tán tỉnh ngay trước mặt như thế này đâu, bởi vì cậu ấy không quan tâm đến chuyện tình cảm dủ chỉ là một chút ít chính vì vậy mà kinh nghiệm trong quá khứ đối với chuyện tình cảm rất ít, lúc này cậu ấy bị shock và không thể đối phó với phi PhiGlai nghĩ rằng là...phi Phi với Pie là một cặp oan gia #Đường_đến_tim_em_một_vạn_dặm"Khun Glai tới rồi..."

Người có thân hình nhỏ nhắn mỉm cười với vòng tay rộng mở đang chờ để đợi P'Jiep ôm lấy cậu, Glai ôm thật chặt để truyền đạt cảm giác nhớ nhung mà cậu đã ích lũy rất nhiều trong khoảng thời gian dài vừa qua tới cho P'Jiep, P'Jiep rời khỏi cái ôm của cậu rồi áp mũi hôn lên má cậu một cái thật kêu, Glai bật cười bởi vì P'Jiep chưa từng làm như vậy, trừ việc cô ấy thật sự nhớ cậu rất nhiều"Ông chủ vẫn chưa về""Lúc này Glai gọi điện cho cha rồi ạ, cha đang lái xe từ chỗ làm về""Ao..."

Glai nhìn P'Jiep rồi nói "Glai nhớ P'Jiep lắm luôn đó""Đừng có nói như thế, rất nhớ Jiep nhưng mà mấy khi về ôm đâu"Glai mỉm cười rồi nói "Hô...thì Glai học nặng quá đó mà, công việc ở trong trường cũng nhiều nữa, Glai cũng muốn về nhà lắm""Không phải là lén lút hẹn hò với ai đó đáy chứ""Ma...không phải mà""Neee...trông đáng ngờ lắm đó nhé"Glaijai ơi...bạn có thể làm tất cả mọi thứ màNgoại trừ chuyện nói dối...cậu chưa bao giờ làm đượcBí mật bị lộ mất rồiNhưng bởi vì mối quan hệ lần này khá là quan trọng đối với cậu và bởi vì hai người vẫn chưa đi đến cuối của mối quan hệ, vẫn chưa có một cái tên rõ ràng cho hiện trạng của mối quan hệ này khiến cho Glai lúc này muốn giữ mối quan hệ này cho riêng cậuGlai muốn cho gia đình được biết về mối quan hệ này khi mà cậu đã đi được đến đích rồi, nếu như lúc đó cậu thật sự chạm được tới mặt trăng thì mọi người có lẽ sẽ vui mừng cho cậu, và nếu như Glai phải dừng lại ở bất kỳ đâu thì mọi người cũng sẽ tiếp tục ủng hộ cậuGlai tin rằng mọi chuyện sẽ như vậy...Người vừa mới quyết định giữ riêng chuyện về mối quan hệ mới này đã nhấc chân lên bước về phía bàn đá cẩm thạch lấy một chiếc bánh quy ở trong đĩa và cắn một miếng nhỏ"Bánh bích quy ạ, món ăn yêu thích của Glai""Phải, bánh bích quy là món ăn yêu thích của khun Glai, vậy rồi ai là người yêu thích của khun Glai nhỉ?"

P'Jiep bước tới đứng trước mặt cậu trong khi nhìn chằm chằm cậu như thể đang muốn bắt lỗi đứa trẻ đang nói dối, Glai vội vàng cho cả chiếc bánh quy vào miệng và ngai nó rồi lắc đầu chối"Chưa ạ""Chưa có hả?"

"Chưa nói được ạ"Người nghe nở nụ cười trong khi lắc đầu, rồi đưa tay lấy thêm những chiếc bánh quy từ trong khay ra đặt lên đĩa, cô ấy đưa chiếc đĩa có thật nhiều những chiếc bánh bích quy trên đó cho cậu "Jiep sẽ chờ nhé...chờ đến ngày mà khun Glai đưa người yêu thích về ăn bánh bích quy của Jiep""Vâng, Glai sẽ nhanh chóng dẫn cậu ấy về ạ" Cậu trả lời rồi nở một nụ cười ngọt ngào với người kia"Cậu ấy có đáng yêu nhiều không?"

Glai mỉm cười rồi nói "Đôi khi cậu ấy rất đáng yêu, đôi khi thì cậu ấy cũng rất ngầu...nhưng không phải chỉ có những lúc mà cậu ấy làm cho Glai cười, bởi vì cậu ấy làm cho Glai mỉm cười mỗi lần mà cả hai gặp nhau""Như thế này rất đáng được ăn bánh bích quy rồi"Chủ nhân của khuôn mặt ngọt ngào cười khúc khích rồi nói "Nhưng Pan..."

"Pan cái gì cơ?"

"Ơ...Nhưng cậu ấy ăn không nhiều đâu" Suýt nữa đó Glaijai...suýt chút nữa thì gọi tên của khun Panli rồi"Bây giờ giữ bí mật tốt hơn nhiều rồi đó nhé, ngay cả tên cũng không chịu nói ra nữa""Đợi đến lúc Glai sẽ nói cho nghe mà, tên của cậu ấy rất hay ạ, cả tên thật và tên ngắn, P'Jiep chắc chắn sẽ thích ạ""Khun Glai nhìn cậu ấy như thế này thì Jiep sao có thể chỉ thích cậu ấy một chút được chứ...Jiep hẳn là phải thích cậu ấy rất nhiều"Glai cố ngăn nụ cười của mình lại rồi quay sang nhìn chiếc bình thủy tinh chứa đầy những chiếc bánh bích quy, P'Jiep có lẽ đã chuẩn bị những chiếc bánh bích quy để sẵn ở trong bình cho cậu mang về ăn ở căn hộ"Đợt bánh bích quy cuối cùng đã hết rồi, Jieps sẽ chuẩn bị mẻ mới nhé""Cảm ơn nhiều nhé P'Jiep" Cậu trả lời trước khi bước đi xem thức ăn đã được bày biện ra đĩa xong xuôi "Những món ăn tự tay P'Jiep chuẩn bị luôn trông thật là ngon miệng không hề thay đổi chút nào""Miệng vẫn luôn ngọt như vậy đó"Người được khen ngợi mỉm cười trước khi liếc nhìn về phía cửa ra vào phòng bếp, cậu nhìn thấy ba người giúp việc mới đang đứng lúng túng, Glai nghĩ rằng mọi người có thể hành động không thoải mái mỗi khi gặp cậu bởi vì cậu không thân thiết với họ giống như thân thiết với P'Jiep"Phi gọi họ vào nhé""Vâng, cảm ơn nhé khun Glai""Sắp xếp bàn ăn xong rồi phải không?"

Vâng, thưa quản gia""Vậy thì giúp đưa thức ăn để nên bàn, một chút nữa là ông chủ có lẽ sẽ về tới""Nhưng khun Lin đã trở về nhà trước rồi""Vậy sao?

Hôm nay cô ấy đi ra ngoài có chút việc rồi trở về vào buổi tối" P'Jiep nghiêng người về phía trước nhìn ra bên ngoài, trước khi giơ tay lên vẫy nhẹ như thể làm một dấu hiệu nói với ba người giúp việc mang thức ăn ra "Vậy thì nhanh nên, mang thức ăn ra rồi chuẩn bị mọi thứ xong xuôi đi""Vâng"Glai rời mắt khỏi ba người giúp việc đang giúp đưa thức ăn ra từ trong nhà bếp, rồi quay sang để hỏi thăm một vài điều với P'Jieps, người đang lấy những chiếc bánh bích quy bỏ vào trong chiếc túi vải màu trắng"Hôm nay khun Lin không đi làm cùng với cha ạ?"

"Vâng, tôi thấy hôm nay cô ấy đưa cha mẹ cô ấy từ tỉnh khác tới có việc ở Sukhumvit" P'Jiep nói, trước khi đối diện với ánh mắt của cậu "Nhưng giống như là có việc gấp, bởi vì khi sáng cô ấy ra ngoài rất vội, lúc đầu cũng giống như là đi làm việc cùng với ông chủ""Ao..."

Glai gật đầu nhè nhẹ trước khi nói tiếp "Rồi giữa lúc mà Glai không có ở đâu, mọi chuyện đều ổn có phải không ạ?"

"Ý của khun Glai có phải là khun Lin có chăm sóc tốt cho ông chủ không?"

Glai mỉm cười với người hiểu rõ trái tim cậu nhất trên đời, cậu gật đầu một lần nữa "Phải ạ""Đối với Jiep...khun Lin có thể làm tốt nhiệm vụ của một người vợ nên làm, dậy trước chồng để chuẩn bị quần áo, tới giúp Jiep chuẩn bị đồ ăn sáng cho ông chủ, ngoài ra thì cô ấy cũng cố gắng để làm tốt nhất mọi chuyện mà một người phụ nữ sẽ làm cho chồng của mình""Chỉ như vậy thôi Glai cũng thấy thoải mái rồi ạ, ít nhất là khi mà Glai đang cảm thấy hạnh phúc thì cha cũng vui vẻ"P'Jiep mỉm cười ấm áp với cậu, trước khi đưa tay ra giữa lấy hai má của cậu "Khun Glai à...dù cho ông chủ hoặc bất kỳ ai cảm thấy đau khổ thì khun Glai cũng vẫn phải tiếp tục hạnh phúc nhé, bởi vì mọi người có thể tự mình đương đầu và loại bỏ những đau khổ ra khỏi trái tim họ...nhưng lúc này khun Glai đang cảm thấy hạnh phúc hãy giúp tích lũy nó thật nhiều nhé bé ngoan của Jiep""..."

"Nghĩ cho bản thân nhiều hơn, yêu bản thân nhiều hơn nhé"Glai giơ tay lên đặt lên đôi tay P'Jiep đang vuốt ve má cậu một cách nhẹ nhàng rồi nói "Vâng, Glai sẽ yêu bản thân mình nhiều hơn ạ""Jiep yêu khun Glai nhiều lắm luôn đó"Chưa từng nghĩ tới rằng lần trở về này làm cho cảm giác nhớ nhung dâng trào lại biến thành cảm giác bồi hồi không gì có thể thay thế được, Glai cúi xuống ôm lấy người trước mặt, trước khi nói bằng giọng nhẹ nhàng"Glai cũng yêu P'Jiep ạ""A, tôi xin lỗi nhé"Glai thoát ra khỏi cái ôm của P'Jiep rồi quay lại nhìn theo giọng nói nhỏ vừa phát ra, Khun Lin đứng ở trước cửa với vẻ mặt có chút lo lắng, cậu đưa tay lên vái chào trước khi nói lời chào hỏi"Xin chào khun Lin""Xin chào, khun Glai...Lin xin lỗi nhé khi làm phiền khun Glai với P'Jiep nhé""Không sao đâu ạ""Vừa đúng lúc...Lin muốn xin phép đưa cha mẹ tới dùng bữa tối cùng có được không?" (Tự nhiên dịch câu này cảm thấy, có lẽ cô ấy vẫn coi Glai như là cậu chủ để đối đãi chứ không phải là con riêng của chồng)"..."

"Họ có việc ở lại Bangkok hai ngày, và sẽ quay về vào tối nay, Lin muốn để họ gặp khun Pott cùng với khun Glai"Glai gật đầu đồng ý khi mỉm cười với cô ấy "Được ạ, Glai không có vấn đề gì ạ""..."

"Khun Lin hãy đưa họ đến ngồi ở bàn ăn nhé, một chút cha sắp về tới rồi, còn Glai sẽ nhanh chóng ra theo ạ"Khun Lin nở một nụ cười nhẹ nhõm rồi nói "Cảm ơn nhiều nhé khun Glai"Glai không trả lời điều gì, cậu chỉ làm một điều duy nhất đó là nở một nụ cười thật tươi với cô ấy, là một nụ cười thật sự xuất phát từ trái tim và hy vọng rằng sự chân thành của cậu sẽ được gửi tới khun Lin giúp cho cô ấy giảm bớt đi những lo lắng ở trong lòng.Mặc dù ranh giới giữa hai người dày đến mức có thể nhìn được một cách rõ ràngNhưng không phải là chúng ta không thể cùng nhau giúp cho nó trở nên mỏng hơn"Một chút Jiep sẽ để những đứa trẻ thêm đồ ăn cho nhé khun Lin""Vâng, cảm ơn nhé, P'Jiep"#Đường_đen_tim_em_một_vạn_dặm"Lấy một quả trứng kho tàu nữa không con?"

"Đủ rồi cha"Người có thân hình nhỏ nhắn lắc đầu từ chối, vì vậy mà cha dùng thìa xúc miếng trứng kho tàu vào trong đĩa cơm của mình, từ lúc ngồi xuống dùng bữa tối cùng nhau cha của cậu cười không dừng lại được, còn thơm cậu rất nhiều lần, cha mẹ của khun Lin cũng trêu cậu rằng cậu vẫn còn là một đứa trẻ ở trong mắt cha của cậu"Hôm nay khun Glai có ngủ lại nhà không?"

"Ờ..."

"Glai không ngủ lại nhà được ạ, ngày mai cậu ấy phải đi biển cùng với hội bạn của Dome từ sáng""Ao..."

"Glai sẽ ngủ lại nhà vào cuối tuần tới ạ""Ok nhé con, một chút cha sẽ chuẩn bị sữa tươi với bánh quy cho nhé""Cảm ơn cha ạ""Khun Pott thật sự là một người cha đáng yêu" Mẹ của khun Lin nói "có quan tâm đến việc có một đứa em cho Glai không?" (Nếu nhìn nhận với tâm lý của một người mẹ mị cảm thấy câu hỏi này không hề có ác ý) "Lin nói với mẹ rồi mà, cả hai chúng con đều đồng ý rằng sẽ không có thêm con nữa""Hô...mẹ cũng chỉ là trêu thôi, nhìn thấy khun Pott trông có vẻ cô đơn""Thật sự thì con cũng không có cô đơn đâu ạ, chỉ là muốn được chăm sóc con"Câu trả lời của cha giúp làm cho bầu không khí có phần u ám đang bao trùm lấy phòng ăn được làm dịu đi, Glai không cảm thấy cáu kỉnh hoặc không hài lòng bởi vì cậu chuẩn bị khá lâu rồi rằng sẽ có một ngày những câu hỏi như thế này có thể xuất hiệnNgay cả khi câu hỏi này không đến từ mẹ của khun LinNhưng một ngày nào đó nó có thể đến từ những người khácNếu không chuẩn bị ngay từ đầu...Glai có lẽ cũng sẽ cảm thấy không vui mỗi lần có ai đó nói tới vấn đề nàyCậu chưa từng nói chuyện, gây áp lực hay ép buộc không cho cha và khun Lin có em bé, nhưng vào ngày đính hôn của hai người, cha và khun Lin có tới nói với cậu rằng cả hai quyết định sẽ không có em bé, chỉ cần có mình cậu đã là một gia đình hoàn chỉnh rồiNgay lúc đó Glai cũng vừa có cảm giác cảm ơn cũng như xin lỗiCảm ơn vì cả hai đã quan tâm rất nhiều đến cảm xúc của cậu như thế nàyVà cũng xin lỗi bởi vì cảm xúc của cậu trở thành giới hạn cho cả hai người"Ao cha đã nhận được ngày tốt để tổ chức lễ cưới từ nhà sư rồi""Tháng tốt là tháng mấy vậy cha?"

"Tháng giêng tới"Glai ngẩng đầu lên từ đĩa thức ăn trước mặt để nhìn cha của cậu, ông ấy từ từ thở ra một cách nhẹ nhàng trước khi đặt chiếc thìa xuống, cậu ngay lập tức biết rằng cha cậu không hài lòng với câu trả lời của cha vợ, bởi vì cha có một quy tắc kể từ sau khi mẹ qua đời, gia đình cậu sẽ không tổ chức bất kỳ một bữa tiệc nào trong tháng giêngBởi vì đó là tháng mà mẹ cậu qua đờiTrong tháng giêng, gia đình họ sẽ đi làm công đức vào ngày giỗ của mẹ cậuCha muốn để cho tháng giêng chỉ duy nhất là ngày giỗ của mẹ cậuGlai chắc chắn rằng cha không đồng ý tổ chức lễ cưới vào tháng giêng, và cậu hy vọng rằng khun Lin sẽ hiểu cho tình cảm của mọi người trong nhà, kể cả khi tổ chức lễ đính hôn trùng với ngày sinh nhật của cậu, Glai cũng không hề suy nghĩ nhiều bởi vì cậu có thể tự thu xếp cảm xúc của chính mình được, chỉ cần suy nghĩ rằng đó chỉ là một ngày sinh nhật bình thường, nhưng lần này điều đó liên quan đến cảm xúc của rất nhiều người, nếu cha và khun Lin không hiểu điều này, Glai nghĩ rằng sẽ phải nói chuyện lại sau khi kết thúc bữa ăn tối này."

Lin đã từng nói với cha rồi mà, rằng sẽ không xin vào tháng giêng...cha hãy đi xin nhà sư một lần nữa được không?"

"Nhưng mà tháng đó là tháng đẹp..."

"Lin tin rằng sẽ còn có nhiều tháng tốt lành nữa sẽ tới ạ"Glai nhìn người ngồi bên cạnh cậu, khun Lin trả lời cha của mình với vẻ mặt và giọng điệu nghiêm túc, khi mà Glai không có ở đây, P'Jiep nói rằng chiếc ghế bên phải của cậu sẽ để trống, và thay vào đó khun Lin sẽ ngồi vào chiếc ghế ở bên trái, dù cả hai cái ghế đều ở cạnh chiếc ghế ở đầu bàn của cha cậuNhưng hôm nay khun Lin lựa chọn ngồi cạnh cậu xa với chỗ ngồi của cha, kể từ khi mọi người ngồi vào bàn ăn tối cùng nhau, cô ấy luôn cố gắng bắt chuyện với cậu, đôi khi còn xúc thức ăn cho cậu, mặc dù cô ấy trông có vẻ hơi sợ hãi khi làm như vậy nhưng Glai nhìn ra được những cố gắng của cô ấyKhông phải chỉ có một mình Glai cố gắng điều chỉnhNhưng khun Lin cũng cố gắng rất nhiều giống như cậu vậy"Bây giờ chúng ta đã cùng là một gia đình rồi...đó không phải chỉ là chuyện điềm lành hay là gì, nhưng đó là chuyện về mặt cảm xúc của mọi người ở trong gia đình ạ""..."

"Và Lin nghĩ rằng khi đã nói về vấn đề cảm xúc của khun Lin và khun Pott rồi...cảm xúc của khun Glai cũng rất quan trọng, cảm xúc của P'jiep cũng vậy, tất cả chúng ta sẽ đi cùng nhau...Lin muốn để cho cha mẹ hiểu được một chút thời điểm hiện tại của Lin ạ""Vậy để cha sẽ đi xin ngày tốt mới cho các con nhé"Người đàn ông lớn tuổi đáp lại với một vẻ mặt và giọng điệu có vẻ không hài lòng cho lắm, nhưng đã phải chấp nhận thỏa hiệp bởi vì khun Lin không có dáng vẻ gì là sẽ nhượng bộ, khi cha của cô ấy trả lời lại như vậy, khun Lin cũng nở một nụ cười nhẹ nhàng và quay sang nhìn cậu, Glai gật đầu với cô ấy thay cho lời cảm ơnCảm ơn vì đã tôn trọng mẹ của cậuVà cảm ơn vì đã nhìn nhận cảm xúc của mọi người là quan trọng(Beta lại đoạn này liền nghĩ ờ bánh đúc đâu phải không có xương đâu, nghĩ ngoài đòi không mấy người làm được đến như vậy)#Đường_đến_tim_em_một_vạn_dặmĐôi tay mảnh mai vuốt ve cây đàn piano đã lâu rồi không được chơi, Glai ngồi xuống chiếc ghế mềm trước khi dùng hai bàn tay đặt lên những phím đàn màu trắng, cả mười ngón tay mảnh mai bắt đầu chơi một bài hát mà thường xuyên chơi vào tháng giêng, trước khi tiếng hát được phát ra từ đôi môi mỏng của cậu"Đã bao lâu rồi chúng ta cùng nắm tay nhau bước đi, cùng nhau trải qua những cảm giác buồn vui, cùng cười cùng khóc, tôi chưa từng quên từ trái tim mình, ngày chúng ta mỉm cười, ngày chúng ta cãi vã, hình ảnh những ngày và đêm đó sẽ vẫn đẹp và chưa từng thay đổi""Vẫn vẹn nguyên như mới ngày hôm qua, trong sâu thẳm của ký ức, chỉ khác là bây giờ"Glai nở nụ cười nhẹ nhàng trước khi hát câu tiếp theoĐó là lời bài hát từng khiến cho Glai rơi nước mắt rất nhiềuNhưng bây giờ không phải nữa rồi...Glai không còn khóc nữa rồi"Tôi đã không còn có em bên cạnh, giống như những ngày tháng chúng ta đã từng cùng nhau trải qua, tất cả mọi thứ, tất cả mọi điều đã làm cùng nhau, đó là quãng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời tôi, dù cho đó chỉ là quãng thời gian ngắn ngủi thì điều đó đã từng xảy ra với tôi...vì em"Bởi vì lúc này bên trong trái tim của Glai chỉ để lại duy nhất một nỗi nhớ hạnh phúcGlai nhớ mẹ rất nhiềuVà sẽ luôn nhớ về mẹ...Người có thân hình nhỏ nhắn mỉm cười trong khi đứng dậy khỏi ghế, cậu quay lại nhìn cánh cửa ra vào phòng khách bởi vì cảm thấy giống như có ai đó lén nhìn cậu từ lúc cậu chơi piano"Khun Lin""Lin xin lỗi nhé khi mà lén nhìn khun Glai chơi piano, vừa lúc khun Pott hỏi tìm khun Glai, nhưng mà Lin nhìn thấy khun Glai đang chơi piano lên không dám quấy rầy""Không sao đâu ạ""Bài hát mà khun Glai chơi rất hay đó""Cảm ơn ạ, bình thường Glai sẽ chơi bài hát này vào tầm tháng giêng...chơi cho mẹ nghe""..."

"Lúc này Glai có lên làm lễ với mẹ...có một vòng hoa tươi được đặt lên bình của mẹ là khun Lin có phải không ạ?"

Glai biết rằng là của khun Lin, bởi vì P'Jiep hay kể cho cậu nghe rằng khun Lin đều thay mới vòng hoa tươi mỗi ngày nhưng Glai muốn biết rằng cô ấy sẽ trả lời như thế nào"A...phải ạ, Lin muốn tỏ lòng kính trọng với mẹ của khun Glai mỗi ngày""..."

"Để xin giúp bảo vệ và ban phước cho gia đình của chúng ta được hạnh phúc"Câu trả lời của khun Lin làm cho Glai cảm thấy điều gì đó, cậu không hề cảm thấy nghi ngờ gì rằng tại sao cha của cậu lại lựa chọn ở bên người phụ nữ này trong phần đời còn lại của ông, Glai có lẽ không thể biết được ngay lập tức khun Lin là người như thế nào, nhưng từ những trải nghiệm ngày hôm nayKhun Lin không hề tệVà cũng không phải người xấu"Cảm ơn nhé khun Lin...vì tất cả mọi chuyện""Lin cũng cảm ơn khun Glai nữa, vì chưa từng ngăn cản Lin, khun Glai đã luôn cố gắng làm cho Lin biết rằng khun Glai luôn mở lòng để đón nhận Lin là một phần của gia đình này...điều đó làm Lin muốn bảo vệ gia đình của chúng ta một cách tốt nhất""..."

"Cảm giác có lỗi của Lin dành cho khun Glai vẫn còn hằn sâu trong trái tim cho đến tận ngày hôm nay...Lin nghĩ rằng đáng lẽ phải phản đối cha mẹ, không nên tổ chức lễ đính hôn vào cùng với ngày sinh nhật của khun Glai, nhưng lúc đó lại không làm như vậy""..."

"Cho đến bây giờ...Lin sẽ không phạm sai lầm với mọi người trong gia đình này một lần nữa""..."

"Lin biết rằng chúng ta có thể có khởi đầu không tốt, và những mốc thời gian mà Lin tiếp xúc với khun Glai giống như mỗi lần đều sai vậy...Lin cũng đang rất cố gắng khun Glai""Glai thấy ạ" Cậu đáp lại cô ấy cùng với một nụ cười"...Nhưng dù chúng ta vẫn phải điều chỉnh bản thân rất nhiều, vẫn phải học hỏi về những thói quen của nhau rất nhiều, nhưng Lin muốn để cho chúng ta sẵn sàng để đồng hành cùng với nhau""..."

"Xin để cho Lin được bắt đầu với gia đình Borirat nhé"Điều mà khun Lin làm không phải là xin phép để trở thành một thành viên mới trong gia đình, bởi vì cô ấy là một người trong gia đình của nhà Borirat kể từ khi cô ấy đính hôn với cha rồi, nhưng điều mà khun Lin đang làm có đó là...sự kính trọngGlai không nhìn thấy bất kỳ lý do gì để từ chối người ấy...Tôn trọng cha, tôn trọng mẹ và tôn trọng cậuKể cả tôn trọng mọi người ở trong ngôi nhà này"Được ạ, khun Lin"Khun Lin mỉm cười rạng rỡ điều mà rất hiếm thấy trước đây, trước khi nói "Lin chuẩn bị thêm một mẻ bánh bích quy rồi đó, mẻ này Lin nhờ P'Jiep chỉ dạy, khun Glai hãy nếm thử nó nhé""Cảm ơn ạ"Khun Lin nói với giọng điệu hào hứng, đôi khi việc được chấp nhận không phải là điều quá quan trọng, nhưng không thể phủ nhận rằng khoảnh khắc một người được chấp nhận...đó có lẽ là một cảm giác rất tuyệt vời#Đường_đén_tim_em_một_vạn_dặm"Lái xe cẩn thận nhé con""Vâng cha""Đến căn hộ rồi thì gọi điện về nói cho khun Pott chút nhé khun Glai""Vâng ạ"Glai vươn người ra một chút để cho cha đang đứng ở bên ngoài xe thơm lên đầu của cậu được dễ dàng, khi cha nhấc chiếc mũi ra khỏi đầu cậu, Glai cũng vẫy tay chào tạm biệt cả hai người, cậu nhấn nút để kéo cửa kính xe lên rồi bắt đầu lái xe rời khỏi nhàXe chạy một đoạn ngắn thì bắt đầu giảm tốc độ xuống bởi vì đèn tín hiệu giao thông ở phía trước chuyển sang màu đỏ, Glai lấy điện thoại ra khỏi túi quần trong lúc dừng xe ở trên đường chờ đèn đỏ, rồi đưa tay mở đèn xe và nhấn vào biểu tượng của Line để gọi điện cho ai đóVideo call...Và chờ không bao lâuNgười nào đó mà Glaijai đang nhớ tới cũng đã xuất điện ở trên màn hình điện thoại...[Người xấu, đến nơi rồi hả?]"Vẫn chưa á, tắc đường quá ~" Glai nói trong khi hướng điện thoại về phía kính chắn gió để cho khun Moon nhìn rất nhiều những chiếc xe đang bị mắc kẹt lại ở trên đường[Vậy rồi lúc nào thì mới đến căn hộ vậy?]"Chắc phải tám, chín giờ tối á"[Khun Glai thu xếp đồ đạc hết rồi chứ?]"Vẫn chưa, nhưng về thu xếp chỉ mất một lúc thôi"[Thu xếp đồ đạc xong rồi thì nhanh chóng đi ngủ nhé]"Ưm...vậy bây giờ Panli làm gì?"

Người bị hỏi mặc một chiếc áo phông rộng màu trắng cùng với một chiếc quần thể thao màu xám của thương hiệu nổi tiếng nở một nụ cười rạng rỡ, có lẽ bởi vì cậu ấy không để kiểu tóc lộ mặt mà lại để mái tóc màu vàng ánh kim khô một cách tự nhiên, càng mà làm cho cậu cảm thấy người kia càng hợp với từ "Cún con" hơnVà có thể nhìn thấy...Panli đang ngồi ở phòng khách riêng nơi cậu ấy thường xuống để chơi game hoặc xem bóng đá giữa lúc chờ cậu nói chuyện với cha, mỗi khi Glai nói chuyện xong với cha gọi lại tìm Panli thì sẽ luôn thấy cậu ấy ở trong căn phòng này[Li đang chơi game thì người xấu gọi điện đến này] "Cún con chờ lâu lắm rồi phải không?"[Thì...được một lúc rồi á]"Xin lỗi nhé vì để cậu chờ lâu"[Không cần phải xin lỗi đâu khun Glai, chỉ là Li biết rằng khun Glai đã dành thời gian cho gia đình một cách vui vẻ thì dù bao lâu Li cũng chờ được]"Trên đời này không có ai đáng yêu được như cún con luôn á"Glaijai thấy khá là xấu khi Panli nhăn mũi với cậuThật sự là rất xấu luôn áNgười được khen ngợi là cún con đáng yêu nhất trên đời mỉm cười rồi để điện thoại cách ra xa một chút, rồi quyết định đạt điện thoại bên cạnh cậu ấy, cho nên Glai chỉ nhìn thấy một bên sườn mặt của cậu ấy, người có thân hình cao lớn dựa lưng vào chiếc ghế sô pha lớn rồi cầm lấy điều khiển chơi game và bắt đầu ấn nút, Panli thì nhìn thẳng về phía trước, bởi vì không gian bị giới hạn bởi góc máy ảnh, cho nên Glai không biết được là cậu ấy đang nhìn cái gì, nhưng cậu cũng biết rằng cậu ấy vẫn đang nhìn vào màn hình điện thoạiVà người đang bắt đầu chơi game cũng cất giọng trầm thấpNhưng Glai vẫn nghe rõ từng từ[Bạn là người duy nhất...Mình thật sự chỉ chấp nhận bạn là người duy nhất]"Cún con..."[Dạ...]"Cún con làm bạn với mình cho đến khi mình về đến chung cư được không?"[Năn nỉ cún con trước đã nhé]"Năn nỉ như thế nào bây giờ?"[Theo kiểu mà nghĩ rằng chắc chắn cún con sẽ không từ chối được ấy]Glai khẽ nhíu mày suy nghĩ trước khi quyết định nói ra "Khun Sasin...giúp ở bên trò chuyện với Glai cho đến khi về đến căn hộ có được không ạ?"[...]Khi khun Moon nghe được câu nói của cậu, cậu ấy ngay lập tức quay sang nhìn vào màn hình điện thoại, Glai mỉm cười một cách khô khốc với cậu ấy, trước khi bắt đầu giải thích vì nghĩ rằng khun Moon có lẽ thắc mắc chuyện cậu biết tên thật của cậu ấy"Khi tổ chức cuộc triển lãm ảnh của khoa truyền thông kỹ thuật số, P'Dome để mình giúp sắp xếp thứ tự sinh viên tham gia triển lãm, rồi P'Dome hỏi rằng Panli ở vị trí thứ bao nhiêu...vì vậy mà mình biết tên của Panli là Sasin"[Sasin...khi dịch ra có nghĩa là Mặt trăng]Thịch thịch thịch thịch thịchĐúng...Sasin khi dịch ra là "Khun Moon của Glaijai"Và một điều nữa là...khun Moon luôn khiến cho trái tim của cậu loạn nhịp"A Oh...phải Sasin dịch ra có nghĩa là Mặt trăng"[Khun Glai có biết ý nghĩa tên thật của Li không vậy?]"Biết chứ ~...

Mình từng học mà..."

Thành công...câu trả lời thật sự rất là thành công áKhun Moon đặt điều khiển chơi game xuống, cậu ấy không quan tâm đến những cái gì khác ngoài trừ khuôn mặt xuất hiện ở trên màn hình điện thoại, Panli nhìn cậu rồi nở một nụ cười nhẹ nhàng[Chưa từng có ai gọi Li là Sasin trước đây]"..."[Khun Glai là người đầu tiên đó]"Vậy...Panli thích được gọi bằng tên thật không?

Nếu không thích..."[Panli, cún con, Sasin.... hoặc bất kỳ cái gì mà khun Glai muốn gọi, Li đều ok hết á]"..."[Nhưng thật sự thì, lúc đó có chút mê hoặc vì cái tên Sasin bởi vì rất vui khi mà được khun Glai gọi tên của Li]Glai bật cười trước khi nhăn mũi với người kia "Đáng yêu"[Kiên nhẫn chút nhé, đợi sáng mai cún con sẽ xử lý]Glai nhìn người có thân hình cao lớn đang ngồi cười vui vẻ trước khi lấy điện thoại cắm vào chân đế gắn bên trái của bảng điều khiển ô tô, bởi vì lúc này đèn tín hiệu giao thông đã chuyển sang màu xanh rồi"Panli, mình lái xe trước đã nhé"[Ok, vậy Li chơi game để chờ nhé]"Vâng"Biết rằng cả hai sẽ ở bên nhau đến tận chung cư mà không phải cúp máy, Glai đưa tay ra tắt đèn xe trước khi đạp chân ga để xe di chuyển, cậu lái xe rất cẩn thận tập trung lái xe không bao giờ rời mắt khỏi con đường, vì vậy mà lúc này cậu không biết rằng Panli đang làm cái gì, khi mà âm thanh của đàn ghi ta vang lên làm cho cậu liếc mắt qua nhìn màn hình chờ điện thoại trong giây lát rồi quay lại nhìn con đường phía trước như ban đầuPanli lôi đàn ghi ta ra chơi từ lúc nào cậu cũng không biết...[Khun Glai...]"Vâng" Cậu đáp lại khi mắt vẫn nhìn về phía trước[Bởi vì khun Glai không được mở nhạc trong xe, cho nên thay vào đó Li sẽ chơi nhạc cho nghe nhé]"Ưm, được nha...mình cũng rất muốn được nghe Panli hát như trước"Âm thanh của đàn ghi ta bắt đầu vang lên là giai điệu của một bài hát mà cậu đã từng nghe, nụ cười dịu dàng xuất hiện trên khuôn mặt ngọt ngào khi mà cậu đánh tay lái rẽ vào một con hẻm nhỏ, Glai mỉm cười rạng rỡ hết cỡ khi mà khun Moon hát câu đầu tiênBởi vì Glai nghĩ rằng giọng của Panli rất hợp với bài hát này[Đưa mắt nhìn đồng hồ, lúc này là 12 giờ đêm, tôi như miễn cưỡng chịu đựng nhìn thấy hình ảnh em...ở trong tim ]"..."[Nó co rút chẳng hề an toàn khi em làm cho trái tim tôi loạn nhịp, chỉ duy nhất một mình em cùng bước đi, điều đó làm cho tôi gần như phát điên khi trông thấy]"..."[Nhé em, có thể đừng làm như vậy được không, bầu không khí không hề tốt ở bất cứ nơi đâu mà em mỉm cười hay đối diện với ánh mắt ấy, đừng làm cho tôi bị tê liệt như thế này, dừng sự đáng yêu lại trong một ngày có được không?

Nếu như điều đó cứ tiếp diễn, tôi chắc chắn sẽ không chịu đựng được]Và giống như là ngày hôm nay giọng hát của khun Moon hay hơn mọi người"..."[Em biết không ngay lúc này đây, các dấu hiệu không hề biến mất, mỗi khi em lại gần tôi không thể chống lại được]"..."[Bởi vì nó đang co rút đầy nguy hiểm, vì em làm cho trái tim tôi loạn nhịp, mỗi khi em mỉm cười, điều đó làm cho tôi vô tình nghĩ rằng, hãy giữ nó trong mơ, nếu điều đó vẫn cứ tiếp diễn, tôi sẽ không thể chịu đựng được...chắc chắn không thể ]Khi Panli hát xong thì cũng vừa lúc Glai lái xe đến trước cửa chung cư của cậu, bởi vì cậu quyết định chọn con đường tắt để có thể đến nơi nhanh hơn dự kiến, Glai đánh tay lái rẽ xe vào bên trong khu đỗ xe bên dưới chung cư, trước khi lấy điện thoại ra khỏi chiếc giá đỡ và cầm nó lên ngang tầm mắt, do hầm để xe của chung cư khá sáng sủa vì có đèn chiếu sáng từ bên ngoài chiếu vào trong xe, nên dù cậu không bật đèn ở bên trong xe thì người kia cũng có thể nhìn thấy cậu được, cún con đã có ý ngồi chờ cậu nở một nụ cười rạng rỡ với cậu trước[Với tư cách là một người ở bên cạnh bạn hát cho nghe...khun Glai cũng nên có chút phần thưởng dành cho cún con chứ nhỉ]"Cún con muốn được thưởng cái gì nào?"[Xoa đầu ạ]Cún con muốn được nhận thưởng từ xa bằng cách đưa đầu lại gần camera, lúc này Glai chỉ nhìn thấy mái tóc màu vàng của cậu ấy, không biết là bởi vì sự đáng yêu của người kia hay bởi vì cảm thấy sự tự tin tràn đầy của cậu ấy khi làm như vậy......Glai quyết định đặt một nụ hôn nhẹ lên đầu của người kia qua màn hình điện thoại, rồi vội vàng trốn đi bởi vì sợ rằng cún con sẽ ngẩng đầu lên và nhìn thấy khuôn mặt của cậu ở trước mặt màn hình điện thoại thay vì là bàn tayKhi gọi rằng "hôn nên đầu cún con""Xong rồi đó, Glai xoa đầu cún con làm phần thưởng rồi nhé"[OK nha]Xin lỗi nhé Panli...khi mà Glai chưa từng kiềm chế được bản thân"Vậy mình nên phòng nhé, Panli cũng nhanh chóng đi ngủ đi"[Vâng]Và khi hai người đối diện với ánh mắt của nhau một lần nữa điều đó làm cho Glai có thể đoán được rằng câu nói tiếp theo của người kia sẽ là gì?"..."[Glaijai]"..."[Ngủ ngon nhé]"Khun Sasin"[...]"Cũng hãy ngủ thật ngon nhé"Phải...ánh mắt của hai người vẫn đối diện nhau như trướcNhưng trông đêm nay nụ cười của cả hai người lại rạng rỡ hơn trước:)#đường_đến_tim_em_một_vạn_dặm
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 18.1


Người có thân hình nhỏ nhắn mặc một chiếc áo phông màu vàng có họa tiết hình mặt trăng lưỡi liềm được mua miễn phí bởi vì sử dụng hạn mức ưu đãi dành cho người yêu chủ cửa hàng Once in a blue moon, khi đang đứng chờ anh trai tới đón ở trước chung cư, đêm qua P'Dome gọi tới nói rằng mọi người hẹn nhau tập trung tại nhà của Thi'Rak trước rồi mới khởi hành, lúc đầu cậu quyết định sẽ tự mình lái xe đi nhưng P'Dome nói rằng sẽ rẽ qua đón cậu để không cần phải lái nhiều xe điGlai nhìn xuống chiếc quần màu kem ngắn trên đầu gối khoảng 1 inch, bình thường thì Glai sẽ thích mặc những chiếc quần ngắn khi cậu ở trong phòng, hiếm khi cậu sẽ mặc như vậy ra bên ngoài, phần lớn thời gian hàng ngày cậu sẽ phải mặc những bộ đồ bó sát, được mặc đồ một cách thoải mái là điều mà Glai mong muốn nhất vào những ngày nghỉ và kể từ khi cậu mua quần áo về thì Glai thích nhất chiếc quần ngắn này bởi vì chất vải mềm mịn làm cho cậu cảm thấy thoải mái khi mặc nóBrưm ~Âm thanh động cơ xe thu hút sự chú ý của Glai, khi ngẩng đầu lên quan sát thì cậu nhìn thấy một chiếc xe Van màu đen có những tâm pin tối ở kính xe đang rẽ vào khu chung cư một cách nhanh chóng và khi tiếng ma sát của bánh xe với mặt đường vang lên thì chiếc xe Van đó cũng dừng trước mặt cậuKét ~Ngay lúc này câu nói của mẹ khi cậu còn nhỏ một lần nữa vang lên trong đầu cậu "Khun Glai phải nắm chắc tay của mẹ nhé, ở xung quanh đây có rất nhiều người, một chút sẽ bị người ta bắt nên chiếc xe tải màu đen với những tấm màng đen bao quanh đấy".

Mặc dù biết rằng đó chỉ là một trò lừa nhỏ của mẹ khi nói như vậy để cho cậu không chạy đi khỏi tầm mắt của mẹ, nhưng không thể phủ nhận rằng chiếc xe này đang làm cho Glai tin vào điều mà mẹ đã nói.CạchGlai lùi lại một bước chân ngay khi thấy cánh cửa xe được trượt mở ra một cách nhanh chóng, rồi có ai đó lao ra khỏi chiếc xe một cách vội vàng, người con trai có thân hình cao lớn hơn cậu mồ hôi ướt đẫm cả người lao tới túm lấy vai của cậu, Glai ôm chặt chiếc ba lô màu nâu sẫm vào ngực, cậu nuốt nước bọt xuống cổ trong khi lắc đầu từ chốiGlai không có ...10 triệu đâu"A nong khrap..."

"Dạ vâng"A!Glai mở to mắt khi nhìn thấy P'Dome đập mạnh vào đầu của người đang túm lấy vai cậu, nhưng chủ nhân của khuôn mặt còn đang đổ nhiều mồ hôi hơn trước vẫn chưa chưa thả tự do cho cậu"Thằng kia, mày đang làm cho em của tao sợ đó, có muốn hỏi tìm nhà vệ sinh ở đâu thì hỏi đi""A nong khrap...nhà vệ sinh ở đâu vậy, bây giờ "pháo đài" của phi sắp vỡ rồi""Dạ, đi thẳng phía trước rồi rẽ trái ạ, sẽ có nhà vệ sinh dành cho người bên ngoài sử dụng ạ""Khá, cảm ơn nong nhiều nhé"Khi người con trai cao lớn đang bị "rượt" nhận được câu trả lời rồi mới chịu thả cậu ra, rồi vội vàng chạy vào bên trong chung cư, Glai nhìn theo người con trai đó đến lúc bóng lưng của anh ta biến mất"Bạn của phi nó mắc ị...rồi xe lại bị kẹt, phải chịu đựng khá lâu mới đến được chung cư của Glai"Glai khi nghe được lời giải thích của anh trai thì gật đầu rồi nói "Anh ấy thật sự là đã phải chịu đựng rất lâu rồi vì khuôn mặt trông rất là đau đớn""Phải, trên đường biểu cảm cũng rất là đặc sắc"Glai nhớ lại rằng khi vừa mới bước xuống đứng bên cạnh P'Dome và nói với một chất giọng vui vẻ là P'Hia, còn người con trai có vẻ ngoài ưa nhìn vừa bước tới với vẻ mặt mệt mỏi là P'Ryo, cậu từng gặp cả hai người lần đầu tiên khi đi xem Panli thi đấu bóng đá"Mẹ kiếp chúng mày toàn một lũ rắc rối hỗn loạn, đứa thì mắc ị, đứa thì chóng mặt, rồi cái đéo gì nữa không biết, nếu mà đến nhà của Thi Rak muộn là bị thằng Pha mắng cho xem""Không cho chóng mặt nữa hả...người lái xe của cha tao lái xe kiểu hoang dã luôn đó, không được vượt cũng vượt"P'Dome mỉm cười rồi vòng tay khoác lên vai cậu "Hai đứa chúng mày chờ thằng Ko đi ị đi nhá, tao đưa nong nên xe ngồi chờ trước""Ờ""Ngồi lên xe chờ đi nhé""Vâng P'Dome"Cậu bước lên xe cùng với anh trai, nhưng khi quét mắt nhìn đến những thành viên đang ngồi chờ bên trong xe cũng làm cho Glai phải nuốt nước bọt đến mức tạo cả ra tiếng, bởi vì cậu chưa từng thấy những người này trước đây, Glai đã chuẩn bị trước rằng hầu hết những người tham gia chuyến đi này đều là những đàn anh đàn chị, mặc dù ánh mắt của mọi người không thể hiện ra rằng họ không chào đón cậu, nhưng mọi người ngồi trên ghế đều có vẻ ngạc nhiên, một vài người hơi nhíu mày như đang suy nghĩ vì vậy Glai cảm thấy hơi lo lắng khi có thể nói điều gì đó không đúng"Không cần phải hoài nghi cái gì đâu...đây là em trai của tao"Glai không biết nên làm gì, nhưng có một điều lóe lên ở trong đầu của cậu đó là khi gặp đàn anh thì cũng phải giơ tay lên chào, vì vậy cậu vội vàng giơ tay lên chào mọi người đang ngồi ở trong xe "Xin chào ạ""Xin chào nhé ~""Dạ...ngồi đây nha" Người có thân hình nhỏ nhắn mỉm cười khi rất nhiều những đàn anh, đàn chị loại bỏ sự nghi ngờ đối với cậu rồi chào hỏi cậu một cách thân thiện, bởi vì P'Dome chỉ tay vào hàng ghế đầu tiên nên Glai ngồi xuống đó rồi di chuyển đến gần cửa sổ để cho anh trai ngồi xuống cùng"Cái áo đang mặc này...là mua ở cửa hàng của Panli phải không?"

Người bị hỏi cúi xuống nhìn chiếc áo mà bản thân đang mặc, rồi ngẩng đầu lên nở một nụ cười khô khốc với anh trai "Phải ạ, Glai mới đi mua ngày hôm qua""..."

"Nhưng mà Glai giặt sạch rồi P'Dome, lúc đầu cũng sợ nó không kịp khô ấy"P'Dome cười rồi đưa tay lên xoa nhẹ đầu cậu một cái "Nếu chủ nhân của thương hiệu quần áo này nhìn thấy có lẽ sẽ rất vui""Glai không có nói cho Panli biết là sẽ mặc chiếc áo này đi biển...muốn để cho cậu ấy bất ngờ ạ"Anh trai cười rồi nói "Lúc mà Li quyết định đầu tư mở cửa hàng ở Siam cùng với hội đàn anh, lúc ấy hai anh em đã cãi nhau rất nhiều""Ý của P'Dome là P'Pha với Panli phải không ạ?"

"Phải, nhưng cũng không phải là cãi nhau lớn gì, chỉ là anh trai như thằng Pha lo lắng quá nhiều cho em của mình thôi, rồi vẫn cứ nhìn em trai như một đứa trẻ ấy""..."

"Còn Panli cũng cứng đầu, chưa từng chịu nghe thằng Pha bao giờ, lúc đó hội anh cũng đau đầu lắm, thỉnh thoảng đi học là thằng Pha lại tranh luận với Panli""..."

"Đến cuối cùng thằng Pha không cấm được Panli, Panli nó nén mang khoảng tiền hàng trăm nghìn mà nó tự tiết kiệm được đi đầu tư với các đối tác, ngày khai trương của cửa hàng thằng Pha cũng đi, phi vẫn nhớ được là lúc mà thằng Pha trở về có nói với hội phi rằng là ... em trai của tao lớn thật rồi"Glai mỉm cười trước khi nói "Sự thật là câu nói của P'Pha có ý nghĩa rất là sâu sắc luôn đó ạ""..."

"Giống như P'Pha muốn nói rằng...Panli cũng rất giỏi""Anh em nhà đó đều cứng miệng cả đôi, hiếm khi nói chuyện dễ nghe với nhau""Nhưng dù hành động có khác nhau thì nhìn vẫn thấy là yêu thương nhau lắm ạ""Phải...Giống như Anh với Glai vậy"Người có thân hình nhỏ nhắn mỉm cười với anh trai, trước khi đưa mắt nhìn lướt qua P'Ruy đang bước lên xe với vẻ mặt không thoải mái cho lắm, P'Ruy chọn ngồi ở hàng ghế đầu tiên bên cạnh P'Dome, còn P'Hia với P'Ko thì chọn ngồi ở hàng ghế thứ 2, khi cửa xe được đóng lại bởi người ngồi gần cửa xe nhất thì tiếng của ai dó ngồi ở phía sau vang lên"Chú ơi lái xe đi được rồi ạ, thắng Ko nó ỉa xong rồi""Vâng, khun Hia""Thằng Hia, mày chỉ cần nói là lái xe đi được rồi là được mà...mày cần phải phỉ báng tao vậy luôn hả"Không phải chỉ có mình Glai bật cười với câu nói của hai người đàn anh mà mọi người trong xe cũng cười phá lên một cách thích thú vì điều đó, cậu quay sang mỉm cười với anh trai trong khi nghĩ rằng...Chuyến đi này có lẽ sẽ rất là vui vẻ..."

Bạn bè của anh có lẽ là hơi náo loạn một chút Glai"Glai mỉm cười rồi nói "Không nên gọi là náo loạn, nên gọi là vui vẻ thì đúng hơn ạ ""É...rồi Panli có nói trước không là Resort ở Rayong mà chúng ta đang chuẩn bị tới là của chú Panli"Glai khẽ gật đầu "Khi mà cả hai nói chuyện điện thoại với nhau trước khi đi ngủ Panli cũng đã nói rồi ạ, nhưng Glai không nhớ được là nói hôm nào""Ao..."

Lúc này cả ánh mắt và giọng nói của anh trai đều làm cho Glai biết rằng anh ấy đã nhận thấy sự thay đổi trong mối quan hệ của cả hai chúng tôi, có lẽ là bởi vì câu nói "Cả hai đã nói chuyện điện thoại với nhau trước khi đi ngủ" đã thể hiện rõ sự thân thiết của hai người, nếu như mối quan hệ của hai người không đủ thân thiết hoặc không có sự quan trọng về mặt cảm xúc, thì có lẽ sẽ không có ai chịu lãng phí thời gian của bản thân để dùng toàn bộ thời gian đó đi nói chuyện điện thoại với người khác, và đặc biệt đó còn là khoảng thời gian trước khi đi ngủ, Glai tìn rằng có rất nhiều người sẽ muốn dùng khoảng thời gian này dành riêng cho bản thân họ sau một ngày dài mệt mỏi, nhưng nếu có ai đó làm cho chúng ta cảm thấy muốn được ở bên trong khoảng thời gian nàyMuốn cho người ấy là người cuối cùng đưa ta vào giấc ngủ......Thì người đó phải có ảnh hướng rất mạnh mẽ đến trái tim của chúng taLúc này Glai không biết P'Dome đang nghĩ gì, cậu không hề có ý định che giấu anh ấy rằng mối quan hệ của hai người đang phát triển một cách nhanh chóng, nhưng cũng chưa từng nói cho anh ấy biết rõ, tất cả là bởi vì Glai vẫn còn có rất nhiều những cảm xúc lo lắng ngổn ngang ở trong tim, cậu muốn để cho mọi chuyện tiến xa hơn nữa, khi có được kết quả một cách rõ ràng rồi, những lo lắng đó Glai hứa rằng sẽ chia sẻ tất cả câu chuyện cũng như những cảm xúc của cậu cho mọi người được biếtAnh trai mỉm cười trong khi nhìn chiếc áo màu vàng nhạt mà cậu đang mặc trên người rồi nói "Bây giờ...có lẽ Glai với Panli đã thân thiết hơn nhiều rồi phải không""Vâng..."

Glai nghĩ tới câu nói "Không được nói dối, nhưng cũng không nói hết tất cả" có lẽ là để dùng trong hoàn cảnh này "Bây giờ chúng em đã thân thiết với nhau hơn rồi ạ""Thật sự thì ngay cả khi không nghe thấy những điều này từ chính miếng của Glai...mà chỉ cần nhìn là cũng đủ để biết được rằng Glai với Panli thân thiết với nhau đến mức độ nào""..."

"Anh rất vui khi thấy Glai thân thiết với Panli....bởi vì ngoại trừ anh và những người bạn thân thiết trước đây của Glai, bây giờ còn có thêm một người nữa là Panli ở bên cạnh Glai""Thật ra thì Glai phải cảm ơn P'Dome...đã khiến cho Glai được làm quen với Panli, nếu như anh không mới Panli tới bữa tiệc sinh nhật của Glai, thì hai đứa chúng em cũng không thể trở thành người thân thiết của nhau được"P'Dome mỉm cười rồi hỏi "Người thân thiết này là hơn cả bạn thân có phải không?"

Đây là điều mà Glai có ý định thể hiện để cho anh trai của mình biết, cậu giơ tay lên làm tư thế biểu thị cho từ cậu muốn nói...

"Nhiều hơn một chút ạ"Anh trai khẽ cười rồi đưa tay qua xoa nhẹ đầu cậu, sau đó anh ấy rút tay về rồi quay sang nói chuyện với P'Ruy, hỏi anh ấy về đường tắt để đi đến nhà của Thi'Rak nhanh hơn, người có thân hình nhỏ nhắn dùng tay kéo mở rèm ở cửa sổ trong khi nhìn lên bầu trời nhiều mây hơn mỗi ngàyGlai không biết rằng là bởi vì sau khi thấy Panli thích đến ngồi ăn cơm trưa với cậu trong vài ngày hay là bởi vì điều gì đã làm cho anh trai cậu bắt đầu có sự nghi ngờ về mối quan hệ của hai người, nhưng điều mà P'Dome nói đã giúp xác nhận rằng trạng thái "Người thân thiết" không được rõ ràng với mối quan hệ của hai người cho lắmCậu từng lo lắng về việc làm thế nào để cho mọi người biết về tình trạng mối quan hệ ngày càng tiến triển của hai người, bởi vì mọi thứ thay đổi mỗi ngày, trong khi bản thân cũng không thể đoán được rằng ngày mai có thể xảy ra chuyện gìNgày mai...Hai người có thể sẽ trở thành hơn cả "người thân thiết"Hoặc hai người có thể sẽ dừng lại chỉ là "người thân thiết"Không ai có thể biết được... ngay cả chính hai ngườiBởi vì không thể nhìn thấy trước được tương lai, cho nên điều đó càng làm cho cảm giác lo lắng ở trong lòng tăng lên, nhưng có một điều chắc chắn đó là cậu muốn cố gắng hết sức để bảo vệ cảm xúc của mọi người, cho dù đó là cảm xúc của P'Dome, của Panli hay của bất kỳ ai xung quanh cậu, bao gồm cả chính bản thân cậu nữaNhưng lúc này Glai nhận ra một điều nữa là...thật sự là việc dự đoán trước được tương lai cũng không làm cho cảm giác lo lắng nhiều hơn như thế này, nhưng mà suy nghĩ "Người khác sẽ nhìn hai người như thế nào" nhiều khi còn làm cho cảm giác lo lắng tăng lênSợ bị truy hỏi về nhiều chuyện khác nhau, trong khi đó chính mình vẫn chưa thể tìm được câu trả lời hoàn hảoSợ rằng bản thân sẽ mất quá nhiều thời gian để tìm kiếm câu trả lời đến mức người khác lại có thể đoán ra trước sẽ biết được câu trả lời thật sự từ chính chúng tôiBởi vì câu nói của anh trai đã làm cho Glai nghĩ tới...rằng tương lai và suy nghĩ của những người khác, là những điều mà cậu không thể thấy trước hay có thể đoán trước được, dù biết rằng ngay cả khi cậu có sức mạnh của ma thuật cũng không thể kiểm soát được hai điều này, cậu nên để mọi thứ trở về đúng với vị trí ban đầu của nóĐể cho tương lai quay về đúng với thời gian của nóLà suy nghĩ đúng đắn của người sở hữu nó (ý là tương lai của cậu sẽ là của cậu không cần phải đoán trước mà hãy chờ đợi nó đến)Hãy để cho tương lai được tiếp tục mà không cần lo lắng về nóHãy để cho suy nghĩ của mọi người theo đúng mong muốn của mọi người mà không cần bất kỳ sự can thiệp nào của chúng taCho dù tương lai có như thế nào thì cũng hãy từ bỏ những suy nghĩ đoán trước về nó, bởi vì đó là chuyện của ngày maiCho dù mọi người có suy nghĩ như thế nào thì cũng hãy từ bỏ những suy nghĩ suy đoán về nó, bởi vì đó là suy nghĩ của họ không phải suy nghĩ của chúng taNhưng nếu có ai đó nói...kể chuyện về mối quan hệ của chúng ta với bất kỳ ai cho người khác biết thì đó lại là chuyện quan trọng, và nếu hỏi cậu có suy nghĩ gì về chuyện này thì Glai sẽ chỉ nói rằng...Mối quan hệ của hai người giống như bắt đầu trồng một cái cây vậy, chúng ta không cần phải nói với bất kỳ au rằng đang trồng cây gì hay giải thích cho họ hiểu những tình tiết phức tạp khác, bởi vì những người khác không quan tâm khi chúng ta gieo hạt xuống đất, bón phân hay tưới nước mỗi ngày, mà họ chỉ giúp kích thích nó phát triển nhưng cũng không giúp nó phát triển nhanh hơn ban đầu (ý là họ chi kích thích cây hay mối quan hệ phát triển nhưng cũng sẽ không nhanh hơn bản thân chúng ta tự làm)Hãy để cho cái cây ấy được phát triển ổn định chỉ với sự chăm sóc của chính chúng ta mà thôi, không cần phải cho người khác hi vọng và mong đợi rằng cái cây ấy sẽ lớn lên như thế nào, sẽ ra hoa đẹp hay không, nhưng hãy để cho họ được nhìn thấy cái cây ấy trong một ngày khi nó lớn lên một cách khỏe mạnh và ổn định, khi thời điểm ấy đến...chúng ta hầu như không cần phải giải thích bất kỳ điều gì họ cũng sẽ tự mình biết được mọi thứVà khi nhận ra được mọi điều như thế này...thì Glai cũng biết rằng dù cho mối quan hệ của hai người các cậu có thay đổi ít hay nhiều, thì cuối cùng đó cũng chỉ là chuyện của riêng hai người các cậu mà thôi, chỉ có duy nhất hai người có thể biết được và cũng chỉ có duy nhất tình cảm của hai người là quan trọng.Hôm nay, một lần nữa Glai đã mở khóa những cảm xúc ẩn sâu trong trái tim cậu ...Tiếp theo đây khun Moon phải chuẩn bị thật tốt nhéBởi vì Glai sẽ mạnh mẽ hơn trước và sẽ dám tấn công hơn trước nữa đó#Đường_đến_tim_em_một_vạn_dặmGru~Khi chiếc xe chuyển hướng để đậu bên cạnh chiếc xe Van màu trắng khác, đàn anh ngồi bên cạnh cửa dùng tay mở cửa với một tốc độ nhanh chóng đến mức như thể là anh ấy không thể chịu đựng được trong chiếc xe này thêm nữa, P'Dome quay sang gật đầu với cậu nhắc cậu xuống xe, Glai đứng lên rồi xuống xe theo P'Dome trong khi nhìn P'Ruy với P'Hia đang tranh cãi không ngừng trên đường vào nhà bạn yêu dấu (Thi'Rak), hai người họ tranh cãi suốt cả đoạn đường đi đến mức chú lái xe còn phải dừng lại để hai người thống nhất lộ trình trước, cho đến tận bây giờ khi mà cả P'Ruy và P'Hia đã xuống xe rồi cũng vẫn còn tranh cãi trong khi đi tìm P"Pha"Glai...một chút chúng ta đổi sang ngồi xe của thằng Pha nhé"Glai đang đứng ôm sát balo vào ngực, cậu rời mắt khỏi hai người đàn anh đang cãi nhau không ngừng kia truocs rồi quay sang gật đầu đáp lại anh trai "Vâng, P'Dome""Vậy anh sẽ đi vào để tìm Babe ở trong nhà trước, Glai có muốn đi vào cùng không?"

Glai đưa mắt tìm kiếm ai đó trước khi trả lời anh trai, khi nhìn thấy khun Moon đang đứng hút thuốc dưới gốc cây lớn thì quay lại mỉm cười với anh trai đang ở một bên chờ đợi câu trả lời của cậu "P'Dome đi tìm P'Babe đi ạ, một chút Glai mang túi để ở cốp xe của P'Pha trước cho ạ""Túi cũng không to lắm...có thể mang nó lên xe được mà""Ơ..."

Glai di chuyển ánh mắt hết nhìn khun Moon lại nhìn anh trai của cậu, khi anh ấy nhìn thấy cậu làm như vậy thì gật đầu mỉm cười"À...Vậy giữ balo cẩn thận nhé"Glai mỉm cười rồi nói "Vâng"Người có thân hình nhỏ nhắn mỉm cười trong khi ôm chặt chiếc balo vào trong ngực, trước khi di chuyển bước chân để đi tìm người có thân hình cao lớn đang đứng hút thuốc lá dưới gốc cây lớn kia, khi cậu ấy nhìn thấy cậu đang đi tới tìm thì vội vàng vứt mẩu thuốc xuống đất dùng chân di mẩu thuốc để dập lửa, rồi cậu ấy dừng lại và chờ cậu ở phía sau chiếc xe tải màu trắngGlai mỉm cười khi nhìn thấy Panli hôm nay ăn mặc nhìn đẹp trai hơn mọi ngày, cậu ấy vẫn để kiểu tóc vuốt cao để lộ khuôn mặt, cậu ấy mặc một chiếc sơ mi màu trắng với một chiếc quần màu kem, và đi đôi giày da màu nâu, người khác có lẽ sẽ nhìn thấy rằng khun Moon ăn vẫn rất là bình thường, không có gì đặc biệt hơn so với mọi ngàyNhưng Glai nhận ra rằng...nếu đó là người đặc biệt của cậu, cho dù hôm nay cậu ấy có trông thật là bình thường trong mắt người khác thì cậu ấy vẫn sẽ thật đặc biệt trong mắt cậuBước chân tới dừng lại trước người có thân hình cao lớn, Glai giao tầm mắt với khun Moon trước khi cậu ấy vươn tay xoa đầu cậu như cái cách mà cậu ấy vẫn thường thích làm, rồi cất giọng nhẹ nhàng"Li nghĩ rằng khun Glai sẽ tự mình lái xe tới, vừa nãy mình đang định gọi điện cho Glai""Lúc đầu mình cũng nghĩ rằng sẽ tự mình lái xe tới, nhưng tối qua P'Dome gọi điện tời nói rằng đi cùng thì tốt hơn, sẽ không phải lái nhiều xe""Ao..."

Panli gật đầu tỏ ý đã hiểu, rồi đưa mắt nhìn cậu từ đầu đến chân trong khi giơ ngón trỏ lên cùng với khuôn mặt nghiêm nghị chưa từng thể hiện trước đây "Quần này hơi ngắn"Không bất ngờ...khi mà cún cón nói như vậy luônVà chắc chắn...là Glai biết làm thế nào để đối phó với chuyện này"Vậy quần thì không được..." cậu nói trong khi nới lỏng dần cánh tay đang ôm chiếc balo màu nâu trước ngực rồi chuyển nó sang bên cạnh, để cho người đối diện nhìn thấy được chiếc áo mà cậu đang mặc, trước khi nói "...Nhưng chiếc áo này thì được phải không?"

Làm thế nào bây giờ khi ánh mặt trời cũng không thể chống lại được nụ cười tỏa sáng của người trước mặt cậu này, khuôn mặt nghiêm túc đầy xa lạ đã được thay thế bằng một ánh mặt đầy vui vẻ quen thuộc, Panli chắc muốn mắng cậu vì chuyện đã mặc quần ngắn bởi vì cậu ấy đã nhắc nhở cậu rằng nắng ở biển khá là gay gắt, nhưng cuối cùng thì Glai vẫn chọn mặc như thế nàyNhưng khi nhìn thấy cậu mặc chiếc áo của nhãn hiệu Once in a blue moon tới để khoe thì cảm giác muốn mắng cậu cũng giảm xuống, cậu ấy chỉ ngón tay lên và mỉm cười"Giải quyết tình huống tốt thật đó""Mình biết là Panli nhắc nhở là vì lo lắng cho mình, nhưng Panli đừng mắng mình mà, mình rất thích mặc quần như thế này cũng muốn mặc như thế này đi biển""Nếu chỉ là lo lắng thì sẽ không mắng cậu đâu, nhưng bởi vì Li ghen đó, không phải chỉ là lo lắng suông thôi đâu""..."

Cụm từ "lo lắng" với "ghen" có thể trông không khác nhau nhiều (trong tiếng Thái 2 từ này viết gần giống nhau, chỉ khác nhau có một cái dấu phẩy, cách đọc cũng gần giống nhau cũng chỉ khác nhau ở một cái dấu chỉ cần không chú ý là sẽ đọc từ này sang từ kia) nhưng thật sự thì lại có hai ý nghĩa hoàn toàn khác nhau, bởi vì biết rõ ý nghĩa của từ ghen là gì nên Glai ngại đến mức không thể nói ra đượcVà bởi vì cậu cứ đứng yên như vậy cho nê người có thân hình cao lớn hơn dùng cả hai tay để giữ cậu lại rồi quay cậu một vòng tròn trong khi vẫn nhìn chằm chằm vào cậu, rồi nói với một chất giọng trầm thấp như thể chỉ muốn cho một người duy nhất nghe được"Mặc dù khá là khó để hài lòng, nhưng Li sẽ cố gắng để có thể chấp nhận bởi vì khun Glai thích mặc quần như vậy""..."

Khi mà Panli không thú nhận rằng cậu ấy "ghen" thì có lẽ Glai sẽ không hiểu cậu nói của cậu ấy, nhưng bởi vì có từ "ghen" trước đó đã giúp câu nói này được làm rõ nghĩa hơn, cho nên Glai biết rằng...đối với người đang ghen, để có thể hài lòng với những chuyện như thế này cũng không phải là chuyện dễ dàng gì và có lẽ thật sự là rất khó để cảm thấy hài lòngGlai bị giữ lại quay mặt đối diện với người đang ghen tuông một lần nữa, cậu mỉm cười trong khi đối diện với ánh mắt của khun Moon, Glai nghĩ rằng Panli có lẽ chưa nhận thức được việc ghen tuông như thế này nó đã vượt qua mức độ của mối quan hệ "người thân thiết" rồi, mặc dù là cậu ấy vẫn chưa nhận ra nhưng cũng không sao cả, bởi vì ít nhất thì lúc này khun Moon cũng thừa nhận những cảm xúc của cậu ấy và lựa chọn nói cho cậu biết những cảm xúc ấy, đó không phải chỉ là nói chuyện với chính bản thân mình như trước đâyĐó là một dấu hiệu tốtRằng cậu đang cố gắng không ngừng nghỉ mỗi ngàyNó làm cho Panli có thể cảm thấy được một số điều ngoài từ "thích""Panli kiểm tra xong rồi chứ, cuối cùng thì có qua được hay không vậy?"

"Không được thì cũng phải được thôi, khun Glai đã mặc như vậy rồi lại còn nhấn mạnh rằng rất thích chiếc quần này nữa"Người nghe cười phá lên rồi nói "Panli kiểm tra trang phục giống như giảng viên của mình vậy""Vậy giữa giảng viên với Li, ai kiểm tra nghiêm khắc hơn?"

Người có thân hình nhỏ nhắn khẽ nhíu mày một chút như thể đang suy tư "Nếu nói chính xác thì...có lẽ là Panli"Panli mỉm cười nói "Đó là chắc chắn rồi, bởi vì giảng viên chỉ làm theo nhiệm vụ, còn Panli làm là theo tình cảm...tất nhiên là phải khác nhau rồi"Đôi khi Panli nói quá trực tiếp đến mức mà cậu thậm chí còn không thể đáp lại, cho dù là bây giờ cậu đã mạnh mẽ hơn nhiều rồi, nhưng cũng phải thừa nhận rằng vẫn chưa đủ mạnh mẽ để chống lại những câu nói như thế này của Panli, bởi vì từ ngữ mà cậu ấy sử dụng giống như một viên đạn được bắn xuyên qua trái tim của cậu đến mức làm cậu choáng váng, như thể linh hồn đã rời khỏi cơ thể vậy"..."

"Khun Glai muốn mang túi lên xe hay muốn để ở cốp xe?"

Và người đã làm cho cuộc sống của cậu trở lại một lần nữa cũng chính là người đã làm cho cuộc sống cậu như dừng lại (về mặt linh hồn:))))"Lúc đầu cũng định là sẽ để ở cốp xe, nhưng bây giờ mình đổi ý rồi, mình nghĩ là mình nên mang nó lên xe thì tốt hơn""Ok"Bởi vì Glai cảm thấy khuôn mặt của mình nóng bừng dưới ánh nhìn...đôi mắt của người tán tỉnh đang nhìn chằm chằm vào cậu ngay lúc này, vì vậy cậu né tránh ánh mắt của người có thân hình cao lớn hơn, người thích làm cho cậu cảm thấy ngại ngùng tệ đến mức phải nhìn ra chỗ khác thay vì nhìn người nào đó, Glai nhìn thấy P'Pabe với P'Dome cùng với những đàn anh khác đang lần lượt lên xe, khi mà P'Pha theo Thi'Rak là người cuối cùng lên xe thì cậu lại lại nhìn khun Moon"Panli, chúng ta lên xe thôi""Được"Cậu bước theo đến Panli đến trước cánh cửa xe đang mở rộng, Glai đưa tay lên vái chào và mỉm cười với P'Pha đang ngồi trên hàng ghế đầu tiên với Thi'Rak, rồi bước chân lên xe, khi đưa mắt nhìn cậu bắt gặp có khá nhiều người quen ở trên xe này, bầu không khí trong xe của P'Pha không khó chịu như khi ngồi trên xe của P'Hia"Glai ngồi với chị không?"

P'Babe ngồi ghế cạnh cửa sổ của hàng ghế thứ hai hỏi với vẻ mặt lo lắng, có lẽ là bởi vì chị ấy nghĩ rằng cậu không thân thiết với ai trong chuyến đi này nên muốn quan tâm đến cậu, Glai nhìn anh trai đang ngồi bên cạnh bạn gái, P'Dome mỉm cười trong khi dùng tay vỗ nhẹ vào đệm ghế ý bảo cậu ngồi chungNếu cậu ngồi với P'Babe P'Dome thì cậu với Panli không thể ngồi cùng nhau được, bởi vì hàng ghế thứ hai chỉ còn lại đủ chỗ cho một người ngồi mà thôi, mặc dù cả hai đều không nói rằng sẽ ngồi cùng nhau trước khi lên xe, nhưng Glai nghĩ rằng cả hai người sẽ đều thống nhất trong vấn đề này, cậu nhìn vào chiếc ghế dài ở hàng ghế sau không có ai đang ngồi rồi trả lời người yêu của anh trai mình"Không sao đâu P'Babe, để Glai xuống ngồi ở hàng dưới thì tốt hơn ạ"Cậu trả lời kèm một nụ cười với cả hai người, trong khi đi vào hàng ghế dài đang trống phía bên trong thì Glai cũng mỉm cười với một vài người cất giọng hỏi với vẻ lo lắng"Qua ngồi với mình không Glai?"

Người được hỏi quay đầu lại nhìn chủ nhân của giọng nói, rồi nở một nụ cười "Không sao đâu Rak, bên trong vẫn còn chỗ"Khi ngồi xuống hàng ghế dài phía sau, Glai mỉm cười với người có thân hình cao lớn bước theo ngay phía sau cậu, nhưng nụ cười nhẹ ấy liền lập tức biến mất khi nhìn thấy Panli chọn ngồi xuống hàng ghế thứ hai cùng với P'DomeGlai chớp mắt trong khi nghĩ rằng có lẽ là cậu đã suy nghĩ nhiều rồi, cậu đã tự nghĩ rằng trái tim của hai người có suy nghĩ giống nhau, Panlu có lẽ là muốn ngồi cùng với các đàn anh hơn, cậu cụp mắt nhìn xuống chiếc balo màu nâu của mình, rồi lôi tai nghe ra để giúp làm giảm bớt đi cảm giác cô đơn khi ngồi một mình ở phía sau như thế này"Glai trông cô đơn..."

Người có thân hình nhỏ nhắn ngẩng đầu lên nhìn bạn yêu dấu nói với giọng điệu và vẻ mặt lo lắng hơn cả lúc nãy nữa, Glai cũng muốn nói với bạn yêu dấu rằng có lẽ là cậu cũng cảm thấy cô đơn như cách cậu ấy nói thật, nhưng cũng không hẳn là rất cô đơn bởi vì cậu vẫn còn có âm nhạc làm bạn, cậu đang muốn đáp lời để cho bạn yêu dấu bớt lo đi nhưng người đang ngồi ở hàng ghế thứ hai lên tiếng trước"Không cô đơn đâu..."

Khi nói xong câu nói đó thì Panli cũng đúng lên khỏi chỗ ngồi đi xuống dưới và ngồi xuống cùng hàng ghế với cậu, Glai quay sang nhìn sườn mặt của người ngồi bên cạnh, rồi cậu ấy cũng quay sang đối diện với ánh mắt của cậu, nụ cười của Panli làm cho Glai chọn trốn tránh bằng cách một lần nữa nhìn xuống chiếc tai nghe đang ở trên tay của cậu Glai vừa mới biết rằng bản thân đã trở thành một người suy nghĩ quá nhiều khi mà cậu đã yêu mặt trăng quá nhiều như vậy, chỉ vừa nãy thôi cậu đã chấp nhận rằng mặc kệ để trái tim rơi rớt xuống sàn mà chính cậu cũng không hề có ý định là cúi xuống để nhặt lên nữa ...sự thật là cậu đã không còn sức để có thể thu nhặt chúng được nữa Khi chúng ta để cho một người là mặt trăng ở trong timMặt trăng đó cũng không phải thực sự chỉ đơn giản là mặt trăngNhưng mặt trăng đó có lẽ đã trở thành giống như cả thế giới của chúng ta rồi"Khun Glai thật sự nghĩ rằng cún con sẽ để cho khun Glai ngồi một mình ở hàng ghế sau như vậy hả?"

Người bị hỏi ngẩng đầu lên nhìn người ngồi bên cạnh "Mình...chỉ nghĩ rằng Panli có lẽ muốn ngồi nói chuyện vui vẻ cùng với các đàn anh trên đường đi""Nếu khi nãy khun Glai chọn ngồi cùng với P'Dome, thì Li cũng sẽ ngồi ở chỗ mà Glai chỉ cần quay xuống là có thể luôn nhìn thấy Li...nhưng nếu khun Glai lựa chọn ngồi ở chỗ khác, Li cũng sẽ cố gắng tìm chỗ ngồi nào gần với khun Glai nhất""..."

"Giống như bây giờ Li ngồi ở bên cạnh khun Glai...Li không muốn ngồi cùng người khác, Li chỉ muốn ngồi cùng khun Glai"Glai mỉm cười trong khi bắt gặp ánh mắt của khun Moon, khi mà trái tim cậu rơi rớt đầy sàn thì chúng đã được gom nhặt lại và đặt trở lại vào lồng ngực như cũ rồi, nhưng Glai không phải là người đã thu nhặt chúng, Panli là người đã cúi xuống giúp cậu thu nhặt chúng, Glai gật đầu tỏ ý đã hiểu trước khi hỏi"Khi nãy cún con chỉ giả vờ trêu chọc mình thôi có phải không?"

Panli ngừng cười nói "Li không phải là người hay trêu chọc người khác như vậy""..."

"Khi nãy P'Dome nói nhỏ với Li để xin điếu thuốc, bởi vì P'Dome không có mang theo, rồi cũng sợ bị P'Babe la, Li mới ngồi bên cạnh để chia mấy điếu thuốc cho P'Dome thôi""À..."

"Li cũng chỉ ngồi một lúc thôi, khun Glai đã cô đơn như thế này rồi, nếu Li ngồi lâu lâu hơn chút...thì chắc khun Glai còn cô đơn đến mức nào nữa"Không biết là có cảm thấy cô đơn hơn trước hay không, nhưng Glai chỉ biết rằng là khi mà trái tim của cậu như rơi rớt xuống nền, cảm giác mất mát ấy rất khó có thể nói ra, giống như là bản thân bị bỏ lại một mình trong vũ trụ bao la, và khi không thể nhìn thấy mặt trăng ban đầu ở trong vũ trụ ấy đã làm cho cậu cảm thấy mất mát hơn bao giờ hếtNgười có thân hình nhỏ nhắn nghiêng đầu tựa vào bờ vai rộng lớn ấy trước khi dùng cả hai tay của mình vòng qua ôm lấy cánh tay của người ngồi bên cạnh mình, Glai quyết định sẽ làm như như vậy để giúp cậu xua tan đi những cảm xúc mất mát đó"Có thể là sẽ cô đơn như trước á""..."

"...Cũng có thể là hơn cả trước một chút"Khun Moon di chuyển bàn tay còn lại nhẹ nhàng vuốt ve cánh tay của cậu, trước khi cậu cảm thấy như có thứ gì đó đang đặt trên đầu cậu, không phải là cái chạm từ đầu mũi, nhưng có thể là một bên má của cậu ấy chạm vào mái tóc của cậu, người bên cạnh hạ thấp giọng thì thầm trong khi mọi người trên xe đang nói chuyện cười đùa rôm rả khi xe lăn bánh"Không cần nhiều hơn thế này đâu nhé...cô đơn như thế này là cũng quá nhiều rồi""Chỉ cần có cún con ở cạnh...là Glai không thấy cô đơn nữa rồi""Người xấu"Cậu nở nụ cười ngọt ngào khi nghe thấy tiếng cười trầm thấp trong cổ họng của khun Moon, Glai nghĩ phải cảm ơn chính bản thân mình khi có dũng khí ôm lấy cánh tay của khun Panli, bởi vì sự đụng chạm này đã giúp nụ cười của cậu quay trở lại một lần nữaSự thật làNgười đã đánh cắp mọi thứ từ cậuVà người có thể trả lại mọi thứ cho cậuCũng chỉ có một mình khun Sasin là có thể làm được"Khun Glai mang tai nghe theo hả?"

"Ừm, mình thích nghe nhạc khi ngồi xe đường dài""Li xin nghe cùng được không?"

"Được Li, nhưng phải có một sự trao đổi nho nhỏ..."

Glai ngước nhìn người kia trong khi vẫn chưa buông tay cậu ấy ra "kể từ bây giờ trong suốt chuyến đi này...Glai với Panli phải luôn ngồi cùng nhau""Đồng ý"Khi cậu ấy trả lời là đồng ý, Glai bắt đầu gỡ những nút thắt của chiếc tai nghe đang bị rối trong khi cả hai tay của cậu vẫn đang quấn quanh cánh tay của người bên cạnh, một bên tai nghe đã được đưa cho Panli sau khi các nút thắt đã được gỡ, Glai đeo chiếc tai nghe bên kia trước khi lôi điện thoại ra khỏi túi quần để cắm tai nghe vào để chuẩn bị mở nhạc, cậu quay sang nhìn người bên cạnh, người cũng đang nhìn màn hình chờ điện thoại của cậu"Panli muốn nghe bài hát gì?"

"Li muốn nghe bài hát nào mà khun Glai thích nghe trong khoảng hai tuần vừa qua..."

Người nghe khẽ nhíu mày lại chút chút rồi nói "Bài hát mà mình thích nghe trong hai tuần vừa qua hả?"

"Đúng vậy"Mặc dù rất muốn biết lý do của người kia như thế nào thì Glai cũng không phải là người tò mò hay truy vấn, cho nên cậu chọn mở bài hát mà cậu thích nghe trong hai tuần qua theo điều mà Panli muốn"Thời gian này mình thường rất hay nghe bài hát này""Tên của bài hát là gì?"

Glai rời mắt khỏi màn hình chờ điện thoại sau khi gõ xong tên bài hát, rồi ngẩng đầu lên nhìn khun Moon đang cúi mặt xuống sát khuôn mặt của cậu, đến mức khuôn mặt của hai người lúc này ...

"Gần bên"Panli mỉm cười vui vẻ và dùng ánh mắt đào hoa nhìn cậu một lần nữa, rồi hỏi với giọng nghịch ngợm "Ý của khun Glai là nói hai chúng ta hay ý nói đến tên của bài hát vậy?"

"A, là cả hai""..."

Và trong khi cả hai người đang nhìn nhau trong một khoảng cách rất gần ấy thì giai điệu của bài hát "Gần bên" cũng bắt đầu vang lên"Gần bên, nhưng cũng không muốn gần bên, vẫn không muốn bước tới, dù chỉ ở khoảng cách này thôi cũng không sao cả, rõ ràng, nếu điều đó đã rõ ràng, thì nó cũng không còn ý nghĩa gì nữa, chỉ như vậy thôi có lẽ không là quá nhiều"Glai nghĩ rằng khi nghe bài hát này một mình cũng đã cảm thấy rất là ngại ngùng rồi, nhưng khi có cả Panli cùng nghe nữa thì càng khiến cậu cảm thấy ngại ngùng xấu hổ hơn"Xin được đến gần bên cô ấy dù chỉ một chút thôi, từng chút từng chút bước vào trong tim, chờ đợi tình yêu của cô ấy""..."

"Thậm chí là chính tôi cũng không biết được tôi đang nghĩ đến điều gì, hãy để tôi được mơ mộng viển vông một chút thôi, chỉ như vậy thôi cũng tốt rồi, dù cho đó chỉ là một giấc mơ thôi thì tôi cũng sẽ vẫn tiếp tục chờ đợi, nếu gần hơn như thế này tôi sợ rằng cô ấy sẽ lùi lại cách xa thật xa tôi không hề trở lại ""..."

"Hãy chậm lại một chút, có lẽ là cần một chút khoảng cách, có lẽ là nên lùi lại một chút, nhưng chỉ như vậy thôi trái tim này có lẽ cũng không thể đổi thay, sẽ luôn yêu cô ấy, bởi vì muốn yêu cô ấy mà cũng không muốn yêu, tuy nhiên mọi thứ sẽ không thay đổi Bài hát lặp lại một lần nữa, nhưng cả hai người vẫn chưa rời mắt khỏi nhau, Glai khẽ nuốt nước bọt trong khi nới lỏng vòng tay của cậu khỏi cánh tay dày của người kia để kéo ra khoảng cách giữa hai người"Xin được đến gần bên cô ấy dù chỉ một chút thôi, từng chút từng chút bước vào trong tim, chờ đợi tình yêu của cô ấy"Nhưng mà ngay lúc này thì chiếc xe nhanh chóng rẽ sang phải như thể quay lại sang bên kia đường, lực quán tính khi quay xe làm cho khun Moon dồn cả người về phái cậu khiến cho cậu phải đưa hai tay chống lên lồng ngực cường tráng của cậu ấy để giúp cậu ấy chịu đựng lực quán tính ấy, nhưng điều này cũng khiến khuôn mặt của cậu ấy dựa vào cậu gần đến mức...môi của hai người khẽ chạm nhẹ vào nhauNgười có thân hình nhỏ nhắn mở to mắt vì kinh ngạc, rồi khẽ đưa tay lên chạm nhẹ vào đôi môi của chính mình, đó không thể được gọi là một nụ hôn bởi vì tình huống lúc đó xảy ra quá nhanh, và môi của hai người không gắn bó mật thiết giống như những gì chúng ta thấy được trong những bộ phim tình cảmNhưng Glai nghĩ rằng bản thân cậu đã mất đi "nụ hôn đầu" cho Panli rồi, khun Moon khẽ cắn nhẹ môi dưới trong khi nhìn cậu với ánh mắt...là ánh mắt trông vui vẻ và có phần tinh ranh, rồi cậu ấy cất giọng nhẹ nhàng"Xin lỗi nhé, vừa nãy Li không cẩn thận""À, không sao đâu, mình hiểu mà..."

Người có thân hình nhỏ nhắn trả lời trong khi đặt cả hai tay của mình lên đùi rồi hạ tầm mắt nhìn vào chiếc điện thoại của mình, tình huống vừa rồi làm cho cậu thất thần đến mức không thể nghe được lời của bài hát đang được phát, cậu nhắm mắt lại hít thở thật sâu, đôi môi khẽ mỉm chặt vào nhau"Thậm chí là chính tôi cũng không biết được tôi đang nghĩ đến điều gì, hãy để tôi được mơ mộng viển vông một chút thôi, chỉ như vậy thôi cũng tốt rồi, dù cho đó chỉ là một giấc mơ thôi thì tôi cũng sẽ vẫn tiếp tục chờ đợi, nếu gần hơn như thế này tôi sợ rằng cô ấy sẽ lùi lại cách xa thật xa tôi không hề trở lại "Và khi câu hát cuối cùng của bài hát vang lên càng làm cho cậu ngại đến mức không thể sống nổi, một bàn tay mảnh mai giơ lên xoa xoa đôi tai đang có nhiệt độ rất cao, thật sự thì Glai cảm thấy nóng khắp cả người kìa, cậu thật sự rất muốn được chạy xuống biển để dập tắt đi cơn nóng bức ở trong cơ thể cậu lúc này, nhưng xe thì đang chạy chậm dần vì giao thông đang tắc nghẽn làm cho Glai phải chấp nhận rằng...Cả hai người vẫn phải ở cạnh nhau như thế này trong nhiều giờ nữa..."

Li nghĩ rằng khi nãy chung ta có thể gần nhau hơn một chút nữa"Glai quang sang nhìn người đang ngồi bên cạnh mỉm cười "..."

Khun Moon đưa ngón trỏ lên chạm vào bờ môi của cậu ấy, rồi chỉ vào môi cậu như muốn nhận mạnh rằng "Khi xe quay đầu ấy...môi của chúng ta chạm vào nhau""..."

Glai ngại đến mức phải quay mặt đi sang một hướng khác, mặc dù người bên cạnh kéo nhẹ cách tay cậu khiến cho cậu phải quay lại nhìn "Sao vậy Panli?"

"Bài hát kết thúc rồi...nhưng Panli xin nghe lại bài hát "Gần bên" một lần nữa được không vậy?"

Glai gật đầu đồng ý rồi nhất mở bài hát Gần bên một lần nữa, và khi giai điệu của bài hát vang lên lại càng làm cho sự ngại ngùng xấu hổ của cậu tăng lên, Glai giả vờ nhìn sang hướng khác, điều này giúp cho bản thân cậu giảm bớt đi được một chút ít cảm giác ngại ngùng, xấu hổ, nhưng giống như là nó thật sự không giảm được chút ít nào vậyCậu thừa nhận rằng có đôi chút tiếc nuối khi không thể nhớ lại cảm xúc của "nụ hôn đầu", nhưng khi nghĩ lại thì lúc này có một điều mà đáng ra cậu nên nhớ tới nhiều hơn là cảm xúc của nụ hôn đầu đó là...nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt của khun MoonMặc dù đó chỉ là một nụ cười nhẹ, nhưng điều đó cũng giúp cậu xác nhận được rằng cậu ấy không hề kháng cự điều đó, Glai không thể biết được là lúc này Panli cảm thấy như thế nào, cậu chỉ biết một điều rằng...Nếu hai người đến gần hơn một chút...Panli có lẽ sẽ thích "Glaijai" hơn là bài hát "Gần bên"Nhiều lần hơn:)
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 18.2


"Từ từ...để đi lấy đàn ghita đã""Ao!

Quên rồi""Làm màu quá nha P'Hia""Haha"Tôi cầm cây đàn guitar acoustic nhét vào tay người bạn thân của anh trai và lắc đầu khi nhìn thấy người kia làm màu giống như trước, đi biển mà không cầm theo sao được, anh ấy là người bảo tôi mang theo cây đàn của mình, bởi vì sẽ có tiết mục ngồi và hát cùng với nhau, tôi cũng rất là nỗ lực mà mang theo nó rồi, nhưng nếu còn muốn tôi cầm nó thêm lúc nữa thì...tôi nghĩ là không cần phải ngồi hát với nhau gì đâu, bỏ hết lại trên xe điThật ra thì tôi có thể giúp P'Hia cầm cây đàn guitar đó, bởi vì ngoài trừ chiếc túi đeo vai màu đen ra thì tôi cũng không cầm theo cái gì, một bên tay hoàn toàn rảnh rang nhưng mà khi quay sang nhìn người nhỏ nhắn đang đứng ở bên cạnh mỉm cười với tôi thì tôi quyết định là sẽ không giúp những người khác xách đồ ra bãi biển, bởi vì tôi còn phải nắm tay của Glaijai nữa. (Mấy ông anh trai mà biết chắc sẽ hội đồng anh Trăng mất :))"Panli có cái gì cần mình mang giúp không?"

"Không có gì cả, khun Glai chỉ cần nắm tay Li là đủ rồi" (Hai đứa chỉ là bạn, chỉ là bạn... nhắc nhở bản thân để đừng dịch quá hường phấn, mà khó quá)...Cún con có suy nghĩ đúng như những gì mà bản thân đang nóiTôi đưa tay ra nắm lấy tay của khun Glai, chúng tôi nắm tay nhau đi dạo một vòng quanh nhà để đi xuống bãi biển, còn về những người khác cũng từ từ mang đồ đạc đi theo sau chúng tôi, đôi mắt hẹp dài nhìn sang người bên cạnh đang lặng lẽ bước điTôi nghĩ rằng cậu ấy vẫn còn thấy ngại ngùng vì chuyện chúng tôi hôn nhau ở trên xe, cậu ấy giống như một "người xấu" ít nói được một lúc rồi, bởi vì tôi đang suy nghĩ xem sẽ làm như thế nào để có thể đánh thức con thỏ nhỏ "xấu xa" này trở lại là một người giỏi nói như trước nhỉ, vì vậy tôi nhếch môi nên nở nụ cười trước khi nói ["Người xấu" cách gọi yêu của anh Trăng với em Trái Tim của ảnh]"Khun Glai...Pie làm cái gì đáng yêu với P'Phi vậy?

Tối hôm qua P'Phi gọi điện cho Li xin số điện thoại đó, nhưng Li nói rằng mình không có, mà có thì cũng không cho được, bởi vì P'Phi đào hoa lắm luôn"Và câu nói của tôi đã thành công làm cho chủ nhân của khuôn mặt ngọt nào kia ngẩng lên nhìn tôi, khun Glai mỉm cười rồi nói "Pie cư xử bình thường mà""P'Phi nói rằng muốn Pie chịu trách nhiệm với P'Phi, bởi vì Pie dùng chương trình dành cho người yêu của P'Phi rồi, nhưng Li nói rằng anh đừng có lôi chuyện này ra làm cái cớ""Pie không phải chịu trách nhiệm về cái gì cả" Cậu ấy bật cười rồi nói, "người xấu" sẽ không biết rằng nụ cười ấy làm cho cậu đáng yêu hơn cả trước đây gấp trăm lần"..."

"Bởi vì Pie không có mang bất kỳ một cái áo nào về nhà nữa, Pie bỏ lại hết cả đống quần áo to đùng ở trong xe của mình, rồi nhờ mang trả lại cho P'Phi hết kìa""..."

Thú thật là tôi không hề có bất kỳ sự quan tâm nào tới câu chuyện của P'Phi với Pie, bởi vì suy cho cùng, P'Phi không thể nào có bất kỳ mối quan hệ nào với Pie, tôi không muốn để cho P'Phi có khả năng làm tổn thương bạn của khun Glai trong tương lai, vì vậy tôi phải ngăn chặn từ trong trứng nước, nhưng lý do để tôi lựa chọn chuyện này trở thành chủ đề mở đầu cuộc trò chuyện bởi vì nghĩ rằng điều này sẽ làm cho cuộc trò chuyện của chúng tôi trở nên tự nhiên nhất"Mình cũng quên mất không kể chuyện này cho Panli nghe, hôm đó mình thật sự rất là đau đầu luôn, P'Phi nói rằng nếu Pie không nhận số quần áo ấy thì anh ấy sẽ khóa cửa lại không cho ra cậu ấy ra ngoài, nên Pie mới nhận rồi mang bỏ lại hết ở trên xe của mình""P'Phi kể chuyện này cho mình nghe rồi ấy, rồi Li nói với P'Phi là... sao anh dám dọa sợ "người xấu" của em với bạn của cậu ấy"Sự thật là tôi đã mắng anh ấy rất nhiều luôn, bằng những từ ngữ đầy thô lỗ mà chúng tôi thường dùng để nói chuyện với nhau, bởi vì cái sự lăng nhăng của người kia nên khi đưa ra quyết định làm cái gì cũng rất là ngẫu hứng, nhưng khi bản thân tôi phải truyền đạt lại câu chuyện dài đó cho Glaijai nghe thì cần phải thay đổi những câu nói đó sao cho phù hợp với người nghe hơn"Mình không có sợ, P'Phi cũng không có đáng sợ, nhưng mà mình có vẻ như đã hành động không đúng khi hai người tranh cãi..." cậu dừng lại một chút rồi bật cười, trước khi nói tiếp "Hai người đó giống như là người yêu đã ở bên nhau lâu lắm rồi ý, giống như mỗi ngày đều cãi nhau, như thể đó là một chuyện rất là bình thường"Chuyện mà cậu ấy nói không hề có một chút nào ảnh hưởng đến quá trình suy nghĩ trong não bộ của tôi, bởi vì nụ cười ngọt ngào của người tốt bụng bên cạnh đã đập mạnh vào tôi rồi, tôi cứ nhìn chằm chằm vào nụ cười của cậu ấy đến mức không thể nghĩ được sẽ trả lời cậu ấy như thế nào, vì vậy tôi miễn cưỡng nói điều gì đó mặc dù biết rằng câu nói ấy có thể không ăn nhập gì với điều mà cậu ấy kể cho tôi nghe khi nãy"Quần áo thì Pie cũng đã chọn rồi, không cần phải mang trả lại đâu khun Glai, để Li sắp xếp cho"Người có thân hình nhỏ nhắn khẽ nhíu mày nghiêng đầu sang nhìn rồi ngập ngừng gật đầu, trước khi nở một nụ cười ngọt ngào giống như cũ "Ok"Như thế này có phải không nhỉ?Gọi là bị tấn công ấy"Vâng"Và khi bị tấn công một cách mạnh mẽ như vậy thì chỉ có thể trả lời ngắn gọn vậy thôiMất tập trung như một chú cún vậy đóLúc này giống như tôi là người bắt đầu cuộc trò chuyện rồi cũng là người khiến cho cuộc trò chuyện giữa hai người chúng tôi phải tạm dừng, bởi vì không biết phải nói gì tiếp, và người bạn cạnh cũng rất thoải mái bước đi bên cạnh tôi một cách yên lặng, vì thế tôi chỉ cần nắm chặt bàn tay mảnh mai kia chặt hơn, rồi đưa mắt liếc nhìn chiếc quần ngắn của người xấu đã từng bị nhắc nhở không được mặc.Phải...Tôi cố gắng quyết định nhưng vẫn không thể quyết định đượcTôi thừa nhận rằng cực kỳ ghen khi nhìn thấy cậu ấy mặc chiếc quần ngắn như vậy, lần đầu tiên tôi trở nên nóng nảy, tôi không thể khó chịu khi cậu ấy mặc chiếc quần này nhưng bởi vì nhìn thấy cậu ấy ăn mặc như vậy...Trái tim của tôi thật sự run rẩyMuốn cho người khác biết rằng...Người đang mặc chiếc áo của thương hiệu Once in a blue moonNgười đang mặc chiếc quần ngắn cùng màu này là của tôiTôi thích người ấy đến phát điên GlaijaiLý do chính khiến cho cậu trở nên nôn nóng đến mức có thể biến thành đống lửa thiêu dịu chiếc quần ngắn của cậu ấy là bởi vì tôi không ngừng suy nghĩ rằng người khác sẽ phải nhìn thấy đôi chân thon thả của cậu ấy và người khác cũng có thể cảm thấy được điều mà tôi đang cảm thấy, phải để cho tôi được nói lại một lần nữa rằng Glaijai cực kỳ có sức hấp dẫn, nhưng có lẽ chỉ có mình cậu ấy không biết bằng bản thân cậu ấy cực kỳ hấp dẫn đến mức như vậy.Sức hấp dẫn mạnh mẽ đến mức thằng Thew nhắn line để hỏi mỗi ngày rằng..."

Hôm nay khun Glai có đáng yêu không?"

Và bởi vì tôi cực kỳ ghen khi người ấy có sức hấp dẫn đến như vậy nên đã nhắn tin trả lời bằng một một câu trả lời cũ rích giống như mọi lần"Muốn được chết trước khi tốt nghiệp hả thằng chó"Chưa từng....tôi chưa từng như vậy trước đâyBạn là người duy nhất...tôi chỉ để cho bạn là ngoại lệ duy nhất GlaijaiNhưng dù có ghen như thế nào...thì cuối cùng tôi cũng phải nghĩ tới cảm xúc của cậu ấy, đó là điều cực kỳ quan trọng, buổi sáng khi tôi cùng với P'Pha đến chờ Thirak ở trước nhà của cậu ấy, P'Pha thú nhận với tôi rằng đã cấm không cho thằng bánh bao đội mũ, bởi vì nó mà đội mũ vào thì trông cực kỳ đáng yêu luôn, anh trai của tôi không muốn để cho bất kỳ ai được nhìn thấy sự đáng yêu của nó, tôi hiểu rất rõ cảm xúc của P'Pha, nhưng bởi vì tôi sợ rằng bạn thân sẽ cảm thấy khó chịu khi bị cấm đoán nên tôi có nhắc nhở P'Pha giảm bớt sự ghen tuông của mình lại một chút, nhưng khi tôi nhìn P'Pha cũng giống như nhìn thấy hình bóng của bản thân được phản chiếu trong gương vậy bởi vì cả hai chúng tôi đều có thói quen ghen tuông không khác gì nhau, nếu tôi nghĩ rằng thằng bánh bao sẽ cảm thấy khó chịu vì những điều P'Pha làm thì Glajai cũng giống như vậy, cậu ấy cũng sẽ cảm thấy khó chịu với những điều tôi làmBởi vì điều mà P'Pha làm với Thirak...tôi cũng đã làm với GlaijaiNghiên cứu tình huống của cặp đôi P'Pha với Thirak làm cho tôi biết rằng... chúng ta bước vào cuộc sống của một ai đó là để ủng hộ họ được là chính mình một cách vui vẻ chứ không phải đến bên họ để chỉ đạo hoặc xóa bỏ bản tính của họ đến mức bị bóp méoTôi chấp nhận chỉ là một phần nhỏ trong cuộc sống của cậu ấyĐể cho cậu ấy có một cuộc sống trọn vẹn là của chính cậu ấyNhưng...một lần nữa tôi cũng phải thừa nhận rằng như bao người khác tôi cũng không thể ngay lập tức giảm bớt đi sự ghen tuông của mình được, cả quãng đường đi ngồi trên xe cùng nhau, tôi chỉ có một suy nghĩ duy nhất đó là muốn mang tất cả những chiếc quần ngắn trong tủ quần áo của cậu ấy mang đi đốt hết luônNhưng bởi vì tôi là cún con của khun GlaijaiTôi nghĩ rằng là không lên bướng với chủ nhânBởi vì nếu Glajiai chán chú cún con hay ghen tuông Tôi có thể sẽ bị bỏ rơi mất...Hai người dừng lại trước một căn biệt thự một tầng màu kem trên bãi biển, đó chính là căn biệt thự nghỉ dưỡng mà chú tôi đã cho tôi làm chủ, trong resort của chú tôi có tất cả mười năm căn biệt thự, nhưng những căn biệt thự để dành cho khách du lịch nghỉ chân thật sự thì chỉ có mười căn, bởi vì năm căn còn lại chú tôi giữ lại một căn, dành cho hai cậu con trai của chú và cho cậu và P'Pha mỗi người một căn.Tôi nhìn những căn biệt thự được thiết lập thành một hàng dài và nghĩ rằng điều duy nhất thay đổi đó là chú đã xây thêm một bức tường giữa căn biệt thự và bãi biển, ngoài ra thì tất cả mọi thứ vẫn nguyên như cũ."

Chúng ta sẽ ngồi ở đây phải không?

Để trải vải ra nhé""Từ từ đã Dome, mình phải chờ để hỏi Fah trước đã, để xem có vị khách nào nghỉ ở trong căn biệt thự này không?"

P'Dome đang rũ rũ tấm vải lớn liền tạm dừng lại, một người đàn anh khác vừa đặt đồ xuống thì vội vàng nhấc nó lên khi nghe thấy câu nói của P'Babr"Không cần chờ để hỏi P'Fah đâu ạ, căn biệt thự này là của Li, không có vị khách nào ở đây đâu""Ao...trải vải ra đi Dome""Ok""Panli để mình qua giúp P'Dome P'Babe trải vải ra nhé"Người có thân hình nhỏ nhắn hơn nói rồi rút tay ra khỏi tay của tôi, và đi tới giúp hai người phi trải tấm vải, tôi đặt chiếc túi đeo vai của mình xuống bãi cát để cùng tới giúp, nhưng một lần nữa bàn tay của tôi bị một bàn tay của ai đó giữ lại, khi quay lại nhìn thì tôi nhận ra là P'Hia"Cái gì vậy P'Hia?...tới nắm tay Li làm cái gì vậy?"

Người bị hỏi càng nắm tay tôi như thể sợ tôi sẽ hất tay anh ấy ra vậy, anh ấy mỉm cười khô khốc nhìn tôi trước khi nói với giọng van nài "Li đi nghịch nước với tao chút đi""Rồi tại sao phải là Li hả?"

"Tao rủ nhiều người rồi, nhưng không có ai chịu đi cùng với tao hết á""..."

"Tao biết mày là người tốt nên sẽ không từ chối đâu""P'Hia hiểu biết về Li vẫn còn quá ít đó"Tôi nói rồi rút tay mình ra khỏi sự giam cầm, rồi bước tới tìm khun Glai, người có thân hình nhỏ nhắn đang ngồi trên tấm vải màu sáng và quay lại mỉm cười với tôi, nhưng tiếng hét của người đang đi theo sau làm cho tôi biết rằng..."

Nong Glai...đi nghịch nước với P'Hia chút được không vậy?"

P'Hia thậm chí hiểu biết về tôi nhiều hơn những gì tôi nghĩ đó"Ơ..."

"P'Hia..."

Tôi dừng lại đứng trước mặt khun Glai, người lúc này đang ngẩng đầu nhìn tôi, trước khi quay sang nhìn P'Hia đang bước tới rồi dừng lại đứng bên cạnh tôi, người có thân hình nhỏ nhắn vẻ mặt vô tội, chớp mắt nhìn tôi, như thể không hiểu rõ chuyện gì đang diễn ra, cho dù là anh ấy đang dùng khun Glai làm cách để cưỡng chế để tôi đi bơi cùng, tôi cũng vẫn phải chịu thua, tôi thở hắt ra qua cả đường mũi và đường miệng rồi nói "Để Li đi nghịch nước cùng, P'Hia qua đó trước đi""OK ~"Đàn anh mà tôi muốn nắm lấy rồi nhấn chìm xuống biển trả lời lại với giọng vui vẻ nửa chạy, nửa nhảy xuống biển, tôi rời mắt khỏi P'Hia rồi quay sang người có thân hình nhỏ nhắn đang ngồi cười ngọt ngào kia"Đi cùng không khun Glai?"

Người được hỏi khẽ lắc đầu từ chối rồi nói "Mình ngồi nghỉ ở đây thì hơn""OK, vậy Li qua đó nhé, xin phép đi nghịch nước cùng với P'Hia trước nhé""Uh, nghịch nước vui nhé Panli""Vâng"Sau khi trả lời Glaijai, tôi đi về phía biển đi xuống nước đến mức đầu gối thì liền đứng im, P'Hia gần như đang ở giữa biển không ngừng vẫy tay gọi tôi, nhưng tôi từ chối đi qua chỗ anh ấy bởi vì tôi vẫn để điện thoại và bao thuốc lá ở trong túi quần, nếu đi xuống sâu hơn nữa thì cả hai thứ đồ đó chắc chắn sẽ hỏng luôn cho coi, khi P'Hia nhìn thấy tôi không đi qua chỗ anh ấy thì đành đi lại phía tôi"Cái gì vậy Li...nghịch nước gì mà nước có đến đầu gối vậy, đứa trẻ xấu xa""Đừng có nói nhiều, qua chơi cùng với là tốt lắm rồi đó""Tại sao cuộc đời tạo lại đáng thương vậy chứ...muốn đi nghịch nước tí mà cũng không có ai muốn đi cùng nữa"Tôi thở dài khi thấy anh ấy nói một cách đầy đáng thương, rồi dùng tay hất nước vào anh ấy "Phàn nàn gì nữa, đây thi...Li qua chơi cùng rồi còn gì, mặc dù cũng không sẵn lòng cho lắm""Nó cũng gần tốt á Li...thắng chó, tao rớt nước mắt vì câu nói sau á"Tôi cười rồi dùng cả hai tay hất nước biển về phía anh ấy không ngừng, P'Hia lúc đầu đang cằn nhằn với vẻ mặt buồn buồn cũng bật cười và nâng tay lên che đi khuôn mặt của mình, anh ấy làm như thể bản thân là một bé gái đang bị một cậu bé trêu trọc vậy.Giữa lúc tôi dừng lại không hất nước vào người anh ấy nữa bởi vì anh ấy đã giơ tay lên chắn, tôi đưa mắt nhìn về phía bãi biển đầy cát và thấy P'Pha cùng Thirak đi về phía mọi người đang ngồi chơi ở trước cửa nhà nghỉ của tôi, nguyên nhân mà hai người bây giờ mới xuất hiện thì tôi đoán là vì P'Pha đi gọi đồ ăn trưa cho mọi người.

Grư ~Điện thoại rung lên ở trong túi quần kéo sự chú ý của cậu trở về từ mọi thứ xung quanh, cậu đưa tay lên chắn đám nước mà vị đàn anh bên kia đang hất lên người tôi, tôi cầm điện thoại lên xem cái tên đang hiển thị trên màn hình chờ trước khi nhấn nút nhận cuộc gọi.'Till""Gì"[Bạn bè gọi qua kiếm không thể nói chuyện tử tế được hả, thử là khun Glai gọi qua kiếm thử coi]"Rảnh hả thằng chó, gọi qua để ghẹo gan tao hả?"[Haha, tao chỉ muốn gọi qua để nói rằng...mày phải tổ chức tiệc chào đón tao từ Trung Quốc về nha]"Giục thấy mẹ luôn, tao không có quên thằng chó"[Tao không có sợ mày quên, tao là sợ mày nghiệm ai đó đến mức không chịu được thì đúng hơn]Câu nói của thằng Till làm cho tôi bật cười "Nghiện Glaijai ấy hả?"[Là mày cần tao trả lời hay mày tự trả lời]"Ờ tao nghiện Glaijai"[Ờ thật là hết mình luôn đó bạn, tự nhận thức được luôn, bạn tao quá chất luôn]Tôi mỉm cười rồi nói "Chỉ có nhiêu đó thôi đúng không?"[Ao mày không nghĩ là sẽ nói chuyện với bạn bè thêm chút nữa hả?]"..."[Từng nghĩ là sẽ hỏi tao vài câu kiểu như là hôm nay ăn cơm chưa? thể hiện sự quan tâm gì đó cho bạn bè đi chứ thằng Li]"Tất cả sự quan tâm hiện tại của tao đã dành hết cho Glaijai rồi á, nên là xin lỗi không thể chia cho mày chút nào đâu"[Thích cậu ấy đến vậy cơ hả thằng cún con]"Vả cho cái bây giờ thằng chó, chỉ một mình Glaijai được gọi tao như vậy thôi"Tôi nghe thấy tiếng vỗ ở đầu dây bên kia, điều ấy làm cho tôi biết rằng thằng Till tự vả miệng mình thật. (Mấy người bạn của ku Trăng nó đều bất thường theo một khía cạnh nào đó :) bất thường 1 cách đáng yêu :))[Vả rồi nhé thằng chó...ao rồi bây giờ mày đang ở biển hả?]"Ờ"[Hôm nay khun Glai đáng yêu lắm phải không?]"Mày vẫn muốn nhìn thấy tao ở tiệc chào đón mày phải không?"[Haha, chỉ muốn hỏi là người xấu của mày hôm nay có đáng yêu không, vậy thôi mà phải đến mức cắt đứt quan hệ với bạn bè luôn hay sao hả?]"Tao giữ kỹ"Tôi vừa nói chuyện điện thoại vừa quay sang nhìn P'Hia đang nghịch nước một mình (ế bạn này đáng yêu quá đi) khi nhìn thấy anh ấy học được cách tự chơi một mình rồi (như kiểu em bé vậy á) thì tôi vẫy tay với anh ấy và quay ngược lại vào bờ, mặc dù P'Hia đang làm vẻ mặt bàng hoàng và thất vọng nhưng mà tôi tin là anh ấy sẽ chấp nhận được và cũng sẽ tự chơi một mình được.[Tối hôm đó mày nói với bọn tao là mày thích cậu ấy rất nhiều, nhưng nếu bây giờ mày còn thích cậu ấy nhiều hơn trước đây... mày nên đi thú nhận tình cảm của mày đi]Hôm đó sau khi tôi đưa Glaijai về sau khi đá bóng xong, buổi tối tôi có đi uống tiếp với hội thằng Till, bởi vì chúng nó thi nhau không ngừng hỏi tôi về chuyện của Glaijai, nên là tôi đã trả lời chúng nó rằng "Tao rất thích Glajai" khi mà hội nó đã nhận được câu trả lời làm cho chúng nó hài lòng rồi thì cũng sẽ ngừng suy đoán thôi, tôi cũng không có kể thêm chuyện gì nữa, nhưng mà tôi biết rằng bọn nhiều chuyện ấy sẽ không chấp nhận buông tha cho tôi dễ dàng như vậy, chỉ là hội nó chờ thời điểm mà tôi sẵn sàng để kể mọi chuyện cho nghe mà thôi."..."[Bây giờ mày đang ở biển rồi, có bầu không khí trong lành, dễ chịu, đi thú nhận tình cảm đi, tin tao]"Vẫn chưa thú nhận tình cảm được"[Tại sao chứ?... mày sợ cậu ấy không thích mày hả, nhưng từ những gì bọn tao nhìn thấy vào ngày hôm đó, khun Glai cũng có tình cảm với mày mà]"Tao không có sợ chuyện này"[Vậy thì tại sao?]"Tao có lý do của tao"[Từ từ nhé...có nhiều thứ hơn việc mày thích khun Glai phải không?]"Tại sao mày lại nhiều chuyện như vậy chứ?"[Tao biết rồi nhé... chắc chắn là phải có chuyện gì xảy ra trước đó rồi, vì mày không phải là kiểu người dễ dàng thích một ai đó]"Hiểu rõ vậy luôn, thắng chó"[Panli!

Mày chắc chắn phải kể chuyện này cho hội tao nghe vào hôm tụ tập]"Chỉ thế là nhanh, thằng khốn"[Ao, nhớ gửi lời chào của tao đến vợ tương lai của mày nhé]Tôi thừa nhận rằng tôi đã khựng lại bởi vì cụm từ "vợ tương lai" của thằng Till, tôi nhấn nút kết thúc cuộc gọi rồi đút lại điện thoại vào trong túi quần, trước khi đi kiếm người có thân hình nhỏ nhắn đang kéo cái gì đó ra khỏi chiếc túi của cậu ấy"Nghịch nước xong rồi hả Panli""Vâng"Tôi nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh Glaijai một cách lười biếng, lúc này trên bạt chỉ có hai người chúng tôi ngồi lại, trước khi liếc sang và nhìn P'Pha và Thirak đang đi bộ đến khu vực chúng tôi đang ngồi, và còn thấy P'Hia đang từ dưới bờ biển chạy lên đang trêu chọc thắng má phính, tôi rời mắt khỏi mọi người rồi quay lại nhìn khun Glaijai của tôi."

Panli thoa kem chống nắng không?"

"Li không thoa đâu ạ, Li không thích thích thoa kem chống nắng""Dù có không thích thì cũng phải thoa chứ Panli""Không thoa có được không ạ?"

Kể từ lúc tôi quen biết khun Glaijai, tôi đã học được rất nhiều điều, những điều trước đây tôi chưa từng thỏa hiệp với bất cứ ai, bởi vì khi tôi không thích hoặc không muốn làm điều gì thì tôi sẽ tuyệt đối từ chối làm điều đó, nhưng đây là cậu ấy...nếu thương lượng không hiệu quảThì kết quả là tôi sẽ chiều theo cậu ấyChấp nhận một cách dễ dàng như thế này thật sự là tôi cũng không hiểu nổi bản thân mình chút nàoTôi nhận ra rằng... cuộc sống có nhiều thứ hơn là chỉ thích và không thích (Văn vở quá đi đơn giản là không cãi được nóc nhà thôi)Nhưng điều đó cũng có nghĩa là ... cuộc sống của chúng ta không phải lúc nào cũng gặp được người có thể dễ dàng khiến chúng ta cảm nhận được điều gì đó trong cuộc sống.Và thật vui khi có thể thử làm mọi thứ cùng với cậu ấy"Không được, cái này mình không mềm lòng với Panli được"Tôi cười và khẽ gật đầu như muốn nói rằng tôi sẽ chịu bôi lọ kem chống nắng mà cậu ấy vừa mới lấy từ trong balo ra "Cún bự bôi kem chống nắng cũng được ạ""Thật tốt... bởi vì cái này tốt đối với cún bự mà""Khun Glai thoa kem cho cún bự được không?"

Glai đang đưa lọ kem chống nắng khẽ khựng lại và nhìn chằm chằm vào tôi với vẻ mặt bối rối trước khi mỉm cười rồi gật đầu đồng ý.Tôi ngồi yên để cậu ấy bôi kem chống nắng cho, những ngón tay mảnh khảnh bắt đầu chấm kem chống nắng màu trắng lên trán tôi sau đó là đến mai má, chóp mũi và cằm, đôi mắt dài luôn cố gắng tránh ánh mắt của tôi, chủ nhân của đôi mắt ấy chọn nhìn chăm chú vào khu vực mà cậu ấy đang dừng tay để bôi kem chống nắng trên mặt tôi thay vì nhìn vào mắt tôi.Nhưng thật tốt khi mà cậu ấy không nhìn vào mắt tôi...nếu không cậu ấy sẽ biết được rằng tôi đang nén nhìn đôi môi của cậu ấy, khi mà chiếc xe rẽ đột ngột khiến có một lực tác động lên chúng tôi, lúc ấy môi của chúng tôi đã chạm nhauTôi định...Phải...tôi định hôn GlaijaiNgười vẫn thường lái xe nhanh như tôi, người thường xuyên thích trộm mấy chiếc xe thể thao của P'Pha để đua cùng với những người bạn, người có người thân sở hữu đường đưa, người mà đã làm quen với chế tạo ô tô từ năm lớp 12 như tôi không có cách nào chống lại lực ly tâm đó hả, tôi thừa nhận là chính tôi là người đã khiến lực tác động đó mạnh hơnChúng tôi đã hôn nhau như thế đó (Đã đẹp trai, giàu, giỏi lại còn tâm cơ nữa, hội tụ đủ kinh tế, tinh tế, tử tế, thực tế giờ thêm cả mưu kế nữa thì ai làm lại:))))Tôi nghĩ rằng nếu Pá và P'Pha biết chuyện này chắc sẽ tụng kinh đến khi tai tôi mọc kén mất bởi vì tôi đã cư xử không tốt và nghĩ đến việc lợi dụng Glaijia khi mà mối quan hệ của chúng tôi mới chỉ đang phát triển, cho dù đó có là hành động xoa đầu, nắm tay, ôm eo và mới nhất là hôn môi (cái này tính ra chỉ được gọi là chạm môi thui á, mà anh Trăng đã nâng cấp lên là hôn rồi) tất cả những hành động đều thân mật hơn cách những người thân thiết cư xử với nhau, phải thừa nhận rằng tôi không phải là Pá hay P'Pha, không có nhiều sự kiên nhẫn như anh trai P'Pha của tôi, thầm yêu thằng má phính rất nhiều năm, nhưng đến bây giờ vẫn chưa đi đến đâu trong khi tôi đã vượt trước rồi.Nhưng mà vẫn có một điều mà tôi tự tin về bản thân giống như P'Pha đó làTôi yêu thật lòng..."

Panli..."

"..."

Tiếng gọi của người trước mặt kéo ý thức của tôi trở về một lần nữa, nhìn biểu hiện trên khuôn mặt của Khun Glaijai và chiếc má má đỏ hây hây kia tôi đoán rằng Glaijai cùng biết rằng tôi đang nén nhìn đôi môi của cậu ấy, và đột nhiên những lời nói của thằng Till cũng hiện lên trong đầu tôi, tôi thật sự không muốn tin rằng bản thân sẽ để những lời nói của thằng Till làm suy nghĩ của tôi xa hơn như thế này, trái tim của tôi bắt đầu đập mạnh và nó càng đạp mạnh mẽ hơn khi nhìn cậu ấy mỉm cười, bởi vì ngại ngùngBởi vì những lời nói đó..."

Vợ tương lai"Từ ngắn gọn hơn "vợ"Rồi trái tim cũng đập mạnh mẽ hơn cả ban đầu khi mà cậu ấy mỉm cười, mặc dù tôi biết rằng việc giao tiếp bằng ánh mắt với cậu ấy lúc này sẽ làm cho bản thân tôi mất kiểm soát nhưng tôi vẫn lựa chọn nhìn vào mắt cậu ấy, bởi vì không biết rằng là người nào đó sẽ khiến cho trái tim tôi đập mạnh mẽ như vậy trong bao lâuLúc này...Trái tim tôi đập điên cuồng"Mình thoa kem chống nắng cho xong rồi nhé""Oh...kha"Tôi đáp lại cậu ấy bằng một câu trả lời ngắn, nhưng có chút hy vọng là cả hai sẽ nhìn nhau thật lâu trên bờ cát nhưng giống như một cơn gió muốn trêu chọc tôi nên đã mang ai đó tới làm gián đoạn khoảnh khắc nàyTôi rời mắt khỏi Glaijai và quay sang nhìn người vừa mới ngồi xuống gần hai chúng tôi, P'Hia nhìn tôi rồi nhìn Glaijai trước khi mỉm cười với cả hai chúng tôi, bởi vì chủ nhân của khuôn mặt giống như một đứa trẻ không có bạn bè làm cho tôi không khỏi tức giận mà hỏi anh ấy bằng giọng có phần lạnh lùng."

Có chuyện gì với P'Hia vậy?"

"Thằng Pha dẫn Thirak đi chụp ảnh ở đằng kia rồi..." người nói bĩu môi khi nói từ "đằng kia" rồi nói tiếp "Tao cô đơn không có bạn bè chơi cùng"Li cũng muốn ở riêng 2 người với Glaijai có được không vậy?Ao...muốn được ở riêng chỉ với vợ tương lai thôiP'Hia không biết cái gì hết"Vậy P'Hia ở đây cùng với hai chúng em cũng được ạ""Ui...Nong Glai thật sự tốt qua đi"Tôi nhìn người nhỏ nhắn đang mỉm cười với đàn anh một cách thân thiện mà khẽ thở dài bởi vì lòng tốt của cậu ấy không ai có thể xóa bỏ đượcGlaijai chỉ vừa mới thấy P'Hia kêu cô đơn là cậu ấy đã chấp nhận chia sẻ quãng thời gian của hai người cho người kia tham gia cùng , mặc dù tôi biết rất rõ rằng cậu ấy muốn dành thời gian cho riêng hai chúng tôi đến mức nào, bởi vì cậu ấy là người như vậy, là người không ai có thể thay đổi được, cho dù đó là tôi người mà cậu "thích" hay là một ai khác.Không thể biến người tốt thành người khác được...Bởi vì cậu ấy là người chắc chắn như vậyCũng không lạ khi có ai đó "phải lòng" Glaijai mà không thể thay đổi điều đó"Thằng Li...hát cho nghe chút đi"Tôi nhẹ nhàng gật đầu rồi nhận lấy câu đàn guitar acoustic mà P'Hia lấy nó ra và đặt lên đùi tôi từ lúc nào không biết, rồi hỏi "Phi muốn nghe bài gì?"

"Mày chọn đi"Tôi thật sự không chọn được là sẽ hát bài hát gì luôn, bởi vì trong đầu tôi lúc này tất cả các bài hát mà tôi thích phần lớn sẽ là những bài nhạc quốc tế và mấy bài nhạc rock, nhưng mà vào thời điểm tôi nhìn thấy đôi mắt của người ấy...đôi mắt mà thậm chí các vì sao cũng không thể so sánh được, điều đó không có nghĩa là đôi mặt của người trước mắt sáng và lấp lánh hơn những vì saoMà có nghĩa là đôi mắt của Glaijai, nụ cười của Glaijai và cơ thể của Glaijai... là một điều gì đó còn hơn cả những vì sao, cậu ấy có giá trị hơn bất cứ điều gì, tôi mỉm cười trước khi bắt đầu đàn bài hát mà Glaijai đã giúp tôi chọn mà cậu ấy không hề nhận ra"Thằng Li, tao thật sự thích bài này đó"Phải, bài hát này tôi đã chuẩn bị để hát cho Glaijai PolycatChỉ dành riêng cho một người thôi..."

Thật không biết rằng đã lớn lên giữa bao nhiêu loại hoa để em có được nụ cười xinh đẹp đến như vậy, làm cho tôi không thể yêu ai được nữa, khoảnh khắc tôi gặp em làm cho tôi...làm cho tôi..."

"..."

"Nỗi cô đơn tan biến, bởi vì đã tìm được thứ xứng đáng, tôi cảm ơn và luôn hứa rằng rằng sẽ luôn giữ..."

"..."

"Tôi không cần bất kỳ ai khác nữa khi tất cả những ngôi sao trên bầu trời kia đều buồn bã và không còn gì đẹp đẽ nữa, chỉ cần biết rằng có em là tôi đã là người may mắn, khi những vần thơ đã không còn ý nghĩa gì nữa, chỉ còn tên của em, xin hãy để tôi là người cuối cùng được không, em là cuộc sống là hơi thở của tôi""..."

"Hàng triệu hạt cát biển bán trên người e khi tôi nhìn vào đôi mắt màu gừng của em, bắt gặp màn sương cầu vồng lung linh và phát hiện ra bài hát hay nhất khi em cất tiếng hát"Và bởi vì tôi nhìn thấy má của Glaijai đang ửng đỏ lên trong khi nghe tôi hát, điều đó làm cho tôi biết rằng cậu ấy đang thực sự rất là ngại ngùng, tôi muốn giúp cậu ấy bớt ngại hơn khi dừng lại ở câu hát tiếp theo của bài hát và đưa tay về phía P'Hia giống như đang đưa micro để giúp anh ấy hát, và P'Hia đang xúc động khẽ lắc lư cơ thể của mình trong khi tôi hát nhưng mà điều đó cũng không giúp ích được mấy, vẫn vội vàng giúp tôi hát"uh...thật tốt vì tôi đã không giấu giếm hay nghĩ nghĩ rằng mình đang mơ"Glaijai bật cười khi nhìn đàn anh đang cố gắng không phát ra âm thanh, mặc dù P'Hia sẽ hát không được hay nhưng điều đó cũng không phá hủy bầu không khí chút nào, tuy nhiên thì có vài người đang đi về phía chúng tôi có vẻ không hài lòng lắm với tiếng hát của P'HiaTôi ngừng chơi ghita khi P'Real đứng gần ngay phái sau P'Hia, rồi anh ấy cúi xuống và đẩy mạnh đầu của người bạn thân đến mức mặt của P'Hia gần đập xuống tấm bạt màu sáng"Thằng Real, mày đẩy đầu tao làm cái gì vậy chứ?"

"Khó chịu! giọng đã giống trâu kêu rồi lại còn tọc mạch hát với chả hò""Thì thằng Li nhờ tao hát giúp chứ""Nếu biết rằng bản thân không nổi thì từ chối ngay đi, đừng có mà cố hát để tra tấn lỗ tại của người khác chứ"Câu nói của P'Hia làm cho Glaijai ngừng cười, tôi không nhớ rằng mình đã nói với cậu ấy hay chưa rằng cậu ấy siêu dễ thương khi cậu ấy cười, giống như thế giới bóng đêm được mang ánh sáng trở lại, và bởi vì nụ cười của cậu ấy làm cho tôi không muốn tin rằng người như Glaijai đã trải qua rất nhiều chuyện, một mình.Bởi vì trong nụ cười ấy không hề có khuyết điểm, không hề có dấu vết của tiếc nuốiKhông có điều gì thể hiện rằng trước đây chủ nhân của nụ cười ấy đã từng rất đau lòng"Khun Li ơi..."

Tiếng gọi của một cô gái kéo tôi ra khỏi những dòng suy nghĩ của mình, tôi quay lại nhìn theo hướng âm thanh phát ra, người quản lý và nhân viên của resort đang mang theo rất nhiều đĩa thức ăn và đang đứng đó chờ câu trả lời của tôi"Để ở đây cũng được ạ, bởi vì một chút nữa chúng tôi sẽ ngồi ăn luôn ở đây ạ""Đúng vậy ạ" P'Hia nói thêm"Được ạ... các em để ở đây luôn nhé"Những người nhân viên bắt đầu đặt những đĩa thức ăn trên tay xuống tấm bạt, Glaijai vội đứng lên để giúp đỡ những người nhân viên sắp xếp những đĩa thức ăn, trước khi những đàn anh khác đi tới để cùng giúp đỡ, tôi đặt ghita xuống bên cạnh tấm bạt rồi cũng di chuyển để giúp mọi người.Những đĩa thức ăn được đặt hết xuống trung tâm của tấm bạt, mọi người bắt đầu tản ra và ngồi vòng tròn quanh đồ ăn, tôi đưa tay ra nắm lấy bàn tay mảnh khảnh của cậu ấy khi người xấu chuẩn bị di chuyển ra xa tôi"Người xấu, định ngồi ở đâu vậy?"

"Mình sẽ ngồi bên cạnh Panli, nhưng muốn di chuyển xa hơn một chút bởi vì sợ Panli không thoải mái"Thật luôn, tôi còn muốn để cậu ấy ngồi lên đùi mình luôn ấy chứ "li không có khó chịu, khun Glai ngồi gần gần Li nhé, một chút Li lột tôm cho" (oh lột tôm cái trò nói rất ẩn dụ của một bộ boylove nào đó :)))))) nhưng bộ này là lột vỏ tôm thiệt nha :)))))))))) Người nhỏ nhắn mỉm cười rồi di chuyển tới ngồi gần tôi giống như cũ, cậu ấy nghiêng đầu nhìn tôi rồi hỏi "Nghĩ rằng là mang tôm ra dụ mình hả?"

"Rồi có kết quả không ạ?"

"Có vẻ như khá là hiệu quả đó" Cậu ấy nói trong khi di chuyển lại gần nhau hơn, đến khi đầu gối của người nhỏ nhắn đang ngồi xếp bằng bên cạnh được nâng lên đặt lên chân tôi một chút "Xin phép sát lại một chút nhé Panli, minh quên mất là phải chừa chỗ lại cho P'Pha với Thirak nữa, hai người họ đang đi trở lại rồi"Tôi nhìn Glaijai nói rồi khẽ gật đầu về hướng mà P'Pha và Thirak đang đi thẳng về phía chúng tôi "Được ạ, khun Glaijai nhích qua thêm chút nữa cũng được ạ""Không cần đâu, như này cũng ngồi đủ rồi mà""Tôm!"

Tiếng hét lên của ai đó làm cho tôi rời mắt khỏi Glaijai để quay sang nhìn, khi vừa nhìn đến đôi mắt lấp lánh của P'Hia khi nhìn thấy những con tôm nướng to bự trên chiếc đĩa lớn thì không cần đoán cũng biết tiếng hét vừa rồi là của ai, chỉ nhìn đến khuôn mặt và giọng nói cũng đủ để đoán được anh ấy muốn ăn hết cả đĩa tôm luôn rồi, và bởi vì chỉ có hai đĩa tôm nên tôi đưa tay ra chuyển một đĩa tôm đến trước mặt tôi.Nếu mọi người ăn không đủ có thể gọi thêmNhưng bây giờ thì xin phép để cho người xấu của tôi được ăn trước"Ahhh bắt đầu ăn thôi, thằng Pha với Thirak tới rồi"Mọi người bắt đầu đưa tay lấy thức ăn khi P'Dome lên tiếng, tôi nhìn P'Pha với thằng phá phính đang ngồi xuống bên cạnh Glaijai rồi bắt đầu lấy những con tôm lớn từ đĩa và bắt đầu lột vỏ cho người xấu, cậu ấy liền ân cần di chuyển khuôn mặt của mình đến bên cạnh tai của tôi nói với giọng nhẹ nhàng"Panli không cần phải lột vỏ tôm cho nhìn đâu, một chút mình tự lột""Đây là nhiệm vụ của người thân thiết mà, khun Glai không ngăn Li được đâu"Tôi không cảm thấy rằng lời nói của người nhỏ nhắn có bao nhiêu uy hiếp, cậu ấy khẽ nhăn mũi rồi dùng tay nhéo nhẹ má tôi, sự dũng cảm mạnh mẽ của cậu ấy khiến cho trái tim của tôi phải làm việc nhiều hơn, tôi bật cười rồi cúi đầu tiếp tục lột vỏ tôm cho cậu ấyNói đơn giản thì là tôi rút lui để hồi phục lại ý thức của mìnhBởi vì đòn tấn công mạnh mẽ làm cho bản thân không kịp phòng vệKhi tôi để con tôm đầu tiên vừa được lột vỏ xong vào đĩa của cậu ấy, Glaijai nhìn con tôm nho nhỏ đó trong vài giây rồi nói lời cảm ơn tôi và ăn nó, cũng là lúc tôi hiểu được câu nói "chỉ cần nhìn cậu ấy hạnh phúc thì tôi cũng cảm thấy hạnh phúc rồi" cho dù tôi có thể sẽ không nhận được bất kỳ hồi đáp nào nhưng chỉ cần tôi làm được bất kỳ điều gì cho cậu ấyChỉ như vậy thôi tôi đã thấy rất hạnh phúc rồi...Và tôi bắt đầu lột vỏ tôm nhanh hơn để cho người xấu có thể ăn mà chúng mà không bị gián đoạn, nhưng giữa lúc đang cúi đầu để lột vỏ tôm tôi cảm giác như có ai đó đang nhìn chằm chằm vào đĩa tôm của tôi và câu nói của P'Hia đã giúp tôi xác nhận rằng không phải là tôi suy nghĩ nhiều"Đưa tao con tôm coi Li..."

"Tôm ở đĩa này là của em hết rồi""Cái gì chứ?... gần ba mươi con tôm cơ mà"Tôi thầm khẽ thở dài bởi vì P'Hia nói hơi quá, mấy con tôm mà tôi lột vỏ cho Glaijai ăn cũng kha khá rồi, làm sao trong đĩa còn lại ba mươi con được, nhưng mà tôi cũng lười tranh cãi nên trả lời với giọng hờ hững "Ưm..."

"Chủ nhân (mấy con tôm) đâu rồi đến làm rõ cho tao chút đi"Khi nghe thấy câu nói này tôi quay sang nhìn người nhỏ nhắn đang ngồi ở bên cạnh, Glaijai quay mặt qua nhìn tôi rồi làm vẻ mặt không thoải mái bởi vì cả hai bàn tay của tôi đều bị bẩn nên không thể đưa tay lên xoa đầu cầu ấy để làm cho cậu ấy bớt lo lắng được, lúc này điều duy nhất tôi có thể làm đó là nói với cậu ấy"Không cần nghĩ nhiều nhé, P'Hia luôn thích nói kiểu trêu chọc như vậy""Mình không có nghĩ nhiều chuyện mà P'Hia vừa nói đâu, nhưng mình nghĩ rằng cho P'Hia một ít tôm ở trong đĩa sẽ tốt hơn không?"

"Đừng có than vãn nữa, một chút tao gọi thêm cho..."

Khi tôi còn chưa kịp nói gì thì P'Pha đã lên tiếng, tôi nghĩ rằng việc P'Pha chuẩn bị đứng dậy là câu trả lời rõ ràng và đầy đủ nhất để Glaijai chia chỗ tôm của cậu ấy cho P'Hia nữa"Không cần đâu Pha... tao chia cho nó cũng được" Nhưng P'Real đã ngăn P'Pha lại rồi lấy tôm ở trong đĩa của mình cho bạn"..."

"Chút thì cua, chút thì tôm, cha là chuchok hả? khó chiều thật sự""Nếu chia cho một tí rồi mắng người ta đến như vậy thì giữ lại cho mình luôn đi Real""Haha"Mọi người bật cười vì P'Hia với P'Real đến mức Glaijai của tôi cũng phải đưa tay lên che miệng mà nheo mắt cười, tôi không cười bởi vì nhìn thấy hai đàn anh đang tranh luận với nhau mà nụ cười của tôi xuất hiện bởi vì cậu ấy"Glai...ngon không?"

"Ngón lắm...lấy của Glai không Rak, Glai ăn một mình không có hết""Glai cứ ăn đi... một chút mình chờ P'Pha""Ok"Tôi ngồi cúi đầu im lặng lột vỏ tôm, rồi nén nghe cuộc đối thoại của hai người Glaijai với Thirak, đoạn đối thoại làm cho tôi cảm thấy rằng thế giới này chỉ có từ dễ thương thôi, không muốn tin rằng trong cuộc sống nguyên bản của tôi và người cứng rắn như P'Ph lại có những trải nghiệm với sự dễ thương như này"Li... lột vỏ tôm cho Glai nhé, Glai thích ăn tôm"Tôi quay sang nhìn người bạn thân đang ngẩng cổ lên nhìn tôi, rồi nói "Tôm ở trong đĩa của cậu ấy... tao lột hết rồi""Ao... mình còn tưởng là Glai tự lột cơ""Panli lột cho mình..."

Thật tốt nha người xấuĐể thằng má phính biết rằng cậu ấy cũng có người lột vỏ tôm cho nhaKhi tôi nhìn thấy tôm ở trong đĩa của cậu ấy còn khá nhiều và cậu ấy cũng chưa kịp ăn hết thì rồi ngừng lột vỏ tôm, rồi cầm đĩa chia phần tôm còn lại cho những người khác, Glaijai lấy một gói khăn giấy ra khỏi túi quần của mình rồi đưa cho tôiAi nói rằng chỉ có mình tôi sẵn sàng làm những điều nào đó cho cậu ấy, là chúng tôi chăm sóc lẫn nhau, và tôi thật sự rất thích cảm giác này, khi lau sạch tay của mình rồi tôi bắt đầu dùng bữa, Glaijai đưa đồ ăn đặt ở một bên đĩa của cậu ấy sang đĩa của tôi, vẫn không quên hỏi tôi suốt rằng tôi có muốn ăn gì thêm khôngThật sự ấyCảm giác lúc này làm cho tôi cảm thấy...Không có gì có thể thay thế được"Khục"Âm thanh nghẹn ngào của P'Beabe làm tôi chú ý, tôi liền ngẩng đầu lên nhìn, P'Bep bị nghẹn thức ăn làm cho khuôn mặt đỏ bừng, P'Dome liền nhanh chóng đưa nước rồi nhẹ nhàng xoa lưng giúp, khi thấy rằng P'Babe cảm thấy tốt hơn rồi tôi mới quay sang nhìn người ngồi bên cạnh, Glaijai làm cho tôi cảm thấy hơi có chút lo lắng bởi vì đôi má vốn trắng trẻo của người nhỏ nhắn đang đỏ lên."

Khun Glai có sao không?"

Người nhỏ nhắn nhìn xuống đĩa thức ăn của mình rồi nói "ah, không, mình không có bị sao hết á""Nhưng mặt của khun Glai đang đỏ lên..."

Tôi khẽ nhíu mày rồi nhìn chằm chằm vào cậu ấy "Tai cũng đỏ nữa""Tao phải thử mới được..."

"Thử cái gì hả thằng Hia?"

Giống như người giúp làm giảm đi những nghi ngờ của tôi không phải là Glaijai, mà là P'Hia đang từng bước đi xuống biến rồi dùng tay vốc nước lên để uống rồi quay trở lại ngồi về vị trí cũ, nếu P'Hia chơi lớn đến mức này tôi đoán là vừa nãy chắc chắn là có chuyện gì đó xảy ra rồi bởi vì vừa nãy tôi không có quan tâm cái gì ngoài đĩa thức ăn của tôi, nên là tôi đã bỏ lỡ sự kiện quan trọng nào đó mà làm cho khá nhiều người hoang mang"Làm cái mẹ gì vậy mày?"

"Tao muốn nếm thử nước biển mà, muốn biết rằng người dân xung quanh đây có làm cho nó ngọt được không?" (một câu nói nhiều nghĩa nha, khổ thân anh chàng cô đơn đi với một hội có người yêu, người thương tự nhiên lại thành cái bóng đèn)"Haha, đây không phải là điều mày không thể làm được""Rồi sao... ngọt không?"

"Ngọt...thận tao bây giờ giống như sắp hỏng rồi á""Haha""Nước biển với thịt cua, cái nào ngọt hơn nào?"

"Tao không được ăn thịt cua thì làm sao biết được, hỏi người được ăn ở kia kìa..."

"Thế nào thằng Pha... thịt cua ngọt không?"

"Rất ngọt luôn á"Lúc này tôi cũng đủ hiểu nguyên nhân gì đã khiến cho nhiều người nhao nhao lên như vậy rồi, P'Pha cỗ máy tấn công mạnh mẽ thằng má phính làm cho mọi người ngại thay thằng phá phính luôn, nhưng tôi vẫn chưa biết rằng khi nãy P'Pha làm cái gì, cuối cùng phải để cho Glaijai giúp làm làm những hoang mang của tôi, tôi nghiêng người về phía trước gần người xấu rồi hỏi nhỏ"Vừa nãy P'Pha làm cái gì vậy ạ?"

Người được hỏi mím môi rồi trả lời mà không hề nhìn tôi "P'Pha lấy thịt cua từ miệng Thirak"P'Pha này thiệt là ác áXin lỗi vì đã từng nói rằng anh ấy không thể đi đến đâu cả (Panli từng chê anh mình yêu thầm nhiều năm mà vẫn chưa ôm được người về tay mà mình đi sau còn đi nhanh hơn á)Thực ra tôi cũng đã nén nghĩ tới trên đường đi giống như vậy...Người nhỏ nhắn ngồi bên cạnh mặt và tai đều đỏ lên làm cho tôi khẽ bật cười, tôi từng nghĩ rằng muốn cho cậu ấy can đảm chủ động với tôi nhiều hơn thế này, hy vọng rằng Glaijai chủ động với tôi nhiều hơn đến mức không thể chịu đựng được, nhưng chỉ cần nhìn thấy người nhỏ nhắn đang ngại thay cho thằng má phính là tôi cũng hiểu được ngay rằng...để Glaijai chủ động hơn với tôi, hơn là nói những lời dễ thương chắc là không được rồiChủ động nhất có lã là khi nhéo má tôiNhưng mà giống như người xấu có thể đoán được rằng tôi đang nghĩ tới những lời đánh giá cậu ấy giống như tôi đã từng nói P'Pha rằng sẽ chẳng đi đến đâu cho đến khi tôi vượt lên dẫn trước ấy, cậu ấy dùng nĩa lấy con tôm ở trong đĩa của cậu ấy rồi đưa đến miệng tôi, hình ảnh phía trước thiệt là đáng yêu bởi vì người có khuôn mặt đang đỏ nựng lên đang cố gắng chủ động với tôi hơn mặc dù bản thân vẫn còn đang rất xấu hổ"Nếu nhiệm vụ của người thân thiết như Panli là lột vỏ tôm cho mình thì nhiệm vụ của người thân thiết như mình sẽ là đút tôm cho Panli"Tôi thật sự là đứng hình mất một lúc đóKhuôn mặt của tôi nóng bừng trong khi miệng ăn tôm, tôi nhại con tôm đó trong khi nhìn người nhỏ nhắn không thể rời mắt khỏi tôi, cậu ấy nhìn tôi một lúc lâu rồi nói"Tôm cũng ngọt không kém thịt cua đâu nha"Tôi bật cười vì câu nói của cậu ấy, rồi gật đầu đồng ý "Với Li ấy không muốn thử ném thịt cua đâu, nhưng Li nghĩ rằng thịt cua không thể ngọt hơn tôm được đâu"Glaijai mỉm cười rồi tránh ánh mắt của tôi, cậu ấy nhìn đĩa thức ăn của mình, nhưng không lâu lắm cậu ấy lại dùng nĩa để lấy tôm ở trong đĩa đút cho tôi, người đáng yêu bón cho như thế này tôi không thể từ chối được, không thể tin rằng chuyến đi này làm cho Glaijai mạnh dạn hơn, tôi quay sang nhìn P'Dome đang ngồi nhìn hai chúng tôi, anh ấy nhướng mày một chút rồi quay lại quan tâm đến người yêu đang ngồi bên cạnh"Panli ăn tôm nữa không?"

"Li ăn nữa cũng được ạ"Lần này tôi không định ăn một cách đơn giản giống như trước nữa, khi bàn tay mảnh mai đưa con tôm đến bên cạnh miệng, tôi liền đưa tay bắt lấy tay của cậu ấy, khuôn mặt của người nhỏ nhắn khẽ đỏ lên hơn cả ban đầu khi tôi há miệng chậm chạp ngậm lấy con tôi, trong khi nhìn cậu ấy, Glaijai hạ mắt xuống một chút rồi rút tay cậu ấy ra khỏi tay tôiTôi vừa mỉm cười trong khi nhìn cậu ấy ngồi nhìn mấy con tôm ở trong đĩa của cậu ấy vừa nghĩ rằng...Glaijai liệu có biết hay không...rằng không phải chỉ có bản thân cậu ấy là phải lòng ánh trăngMà ánh trăng này cũng đã phải lòng Glaijai giống như vậySau khi kết thúc bữa ăn P'Hia rủ mọi người chơi bóng ở duwois biển bởi vì anh ấy nói rằng chơi bóng trên bãi biển thì nó bình thường quá, mọi người liền thay quần áo rồi đi xuống biển, một vài người còn không cần thay quần áo vì đã mặc sẵn đồ để bơi rồi, tôi với Glaijai thì cả hai đều không cần thay đồ mà tay trong tay đi xuống biểnTôi vừa bước đi vừa lén nhìn khuôn mặt của người bên cạnh, Glaijai mỉm cười trong khi nhìn những con sóng vỗ xô về phía cậu ấy, rồi ngẩng đầu lên nhìn tôi, trong khoảnh khắc nụ cười dịu dàng ấy xuất hiện trên khuôn mặt ngọt ngào của cậu ấy, tôi liền buông lỏng bàn tay đang nắm lấy tay của cậu ấy chuyển thành vòng cánh tay qua cổ của người nhỏ nhắnGlaijai một lần nữa ngẩng đầu lên nhìn tôi rồi nói "Mình thích chuyến đi này quá""Li cũng thích"Khi tôi nói rằng thích, nó không đúng đâuVà tôi có luôn nói "thích Glaijai"Nó cũng không đúng chụt nào...Bởi vì sự thật là, từ "thích" nó vẫn còn ở khoảng cách rất xaKhi nói tới cảm xúc của tôi với Glaijai lúc nàyTừ gần nhất đó là "Yêu"#đường_đến_tim_em_một_vạn_dặm"Mình không hề nghĩ rằng chơi bóng ở dưới biển lại mệt đến mức này""Đó là bởi vì phải dùng nhiều sức hơn bình thường để giữ thăng bằng đó, nó làm cho mình mệt hơn khi mà chơi bóng trên bãi biển"Sau khi chơi bóng đến mức mệt lả người thì mọi người rồng rắn kéo nhau lên ngồi nghỉ trên bãi biển, Panli rủ cậu tới ngồi nghỉ ở khá xa khu nghỉ ngơi của cậu ấy, khu vực này chỉ có hai người các cậu ngồi lạiGlai quay sang nhìn khun Moon đang ngồi bên cạnh, cậu ấy chống hai tay ra sau và nhìn ra biển, hình này trước mặt làm cho Glai cảm thấy rằng mọi người đều sẽ có một điều gì đó đặc biệt để khi mỗi lần nhìn vào đó sẽ làm cho bản thân cảm thấy thoải mái, một vài người có thể là nhìn lên bầu trời, một vài người có thể là nhìn những bông hoa, nhưng đối với Glai.. chỉ có thể là nhìn mặt trăng như thế này"Khun Glai có muốn uống nước dừa không?"

Glai gật đầu rồi nói "Muốn ạ, nhưng Panli phải đi lấy xa không?"

"Không xa lắm đâu""Vậy được ạ""Nhưng Li có một trao đổi nhỏ nhé""..."

"Nước dừa đổi lấy một bức ảnh chụp chung""Đước nhé" Nói rồi bật cườiPanli lấy chiếc điện thoại từ túi quần ra, rồi đưa lên chuẩn bị chụp hình hai người, bàn tay to lớn bên kia của cậu ấy ôm lấy đầu cậu nhẹ nhàng để đầu cậu tựa lên bờ vai rộng lớn của mình, Glai cười rạng rỡ khi Panli đếm từ 1 đến 3 ra hiệu trước khi bấm chụp ảnh"Ok không ạ?"

Glai nhìn bức hình chụp của hai người trên chiếc điện thoại màu đen rồi gật đầu "Ok""Li xin phép đăng bức hình này lên IG được không ạ?"

"Được mà Li""Xin IG luôn nhé, Li sẽ tag khun Glai nữa"Người nhỏ nhắn nhận lấy điện thoại của người kia lướt ngón tay trên bàn phím để nhập tên IG của mình rồi nói "Nhưng mình thường không hay dùng IG đâu Panli""Không sao, Li chỉ muốn theo dõi thôi" nói trong khi chỉ ngón tay vào màn hình "Khun Glai cũng theo dõi mình nhé""Ok~ một chút mình sẽ theo dõi lại Panli nhé"Glai nói rồi gửi lại điện thoại cho chủ nhân của nó, trước khi lấy điện thoại của mình ra nhấn vào biểu tượng instagram để ấn theo dõi lại khun Moon, Glai mở lớn mắt khi nhìn đến số lượng người theo dõi của PanliSố lượng người theo dõi cả chục nghìnNhìn lại của Glaijai...Chỉ có hơn 200 người theo dõi suốt bao ngày qua"Để Li đi lấy nước dừa cho khun Glai nhé""..."

"Li gửi khun Glai kiểm tra lại giúp mình những bức hình vừa nãy có được không, ở trong phần album ảnh đó""Được, để mình check cho nhé""Cảm ơn nhé"Khun Moon trả lời cậu rồi đứng lên và đưa điện thoại cho cậu, Glai nhận lấy rồi nhìn người có thân hình cao lớn bước đi, cậu nhấn mở album ảnh trong khi nghĩ rằng vừa nãy cậu nhìn thấy bức ảnh cũng khá ổn rồi, nhưng Panli muốn kiểm tra lại một lần nữa cho chắc chắn trước khi đăng lên cho những người khác có thể nhìn thấy, bởi vì người theo dõi của cậu ấy rất nhiềuNgười nhỏ nhắn khẽ nhíu mày khi ấn vào album ảnh và nhìn thấy một video, nó ở ngay liền kề bức ảnh cuối cùng mà hai người vừa mới chụp, Glai không quan tâm video đó lắm nếu như hình ảnh hiển thị trên clip đó không phải là cậu khi đang ngồi cười ở trên xeTrái tim cậu bắt đầu đập nhanh hơn khi nghĩ rằng muốn xem chiếc video đó, cậu khẽ nuốt nước bọt trước khi quay sang nhìn theo hướng mà Panli vừa mới đi khuất, khi vẫn chưa nhìn một dấu hiệu nào cho thấy rằng chủ nhân của chiếc điện thoại sẽ nhanh chóng trở lại, Glai quyết định nhấn mở chiếc video đó để xemKhi hình ảnh bắt đầu chuyển động đã cho cậu biết rằng Panli ném quay video này khi mà hai người call video cho nhau, chỉ như vậy thôi cũng đủ rồi, Glai bắt đầu lo lắng vì biết rằng bản thân vừa làm một điều sai trái, cậu kéo đến cuối video, tiếng trò chuyện của hai người ngày hôm đó làm cho mặt của Glai nóng lên "Là bạn bè, Li cũng vừa hát nữa...khun Glai phải có phần thưởng cho cún con nhá""Cún con muốn cái gì?"

"Xoa đầu nhé"Tiếng cười khẽ gần như ngừng lại ngay lập tức khi nhìn thấy khuôn mặt của chính mình di duyển đến gần màn hình chờ điện thoại, Glai nhấn dừng màn hình ngay lập tức, khi cái đầu nhỏ của mình không ngừng di chuyển về phái chiếc điện thoại màu đen (ý là trong video á, kiểu Glai đưa đầu mình lại gần màn hình điện thoại á)Panli biết...Biết rằng cậu nén thơm lên đầuVà Panli muốn cho cậu biết rằng...Cún con biết, cún con thấy (Giải thích 1 chút là 2 người video call Panli đòi Glai xoa đầu, cậu ấy cúi đầu về phía màn hình nhưng Glai thay vì xoa đầu thì nén thơm lên đầu người ấy qua điện thoại :))))) ;______________;"Khun Glai đang làm gì vậy?"

Glai khẽ nuốt nước bọt kéo suy nghĩ của mình lại, mặc dù không quay lại theo hướng âm thanh phát ra, nhưng Glai biết rằng khun Moon đang hạ người ngồi xuống bên cạnh cậu, cậu chọn đưa mắt nhìn ra xa, và không trả lời lại người kia, một quả dừa đã được mở cắm sẵn một chiếc ống hút màu cam được đưa đến trước mặt cậu"Nước dừa ạ""A, vâng, cảm ơn nhé"Glai trả lời rồi nhận lấy trái dừa được đưa tới, cậu làm tất cả những hành động đó nhưng lại chưa hề quay sang nhìn người bên cạnh, lúc này Glai đang ngại đến mức muốn chạy xuống biển để những con sóng cuốn cậu đi thật ra"Chỉ cảm ơn thôi ạ?"

"..."

"Khun Glai không có phần thưởng nào khác cho cún con hả?"

"..."

"Ví như..."

"Ok, ok ..."

Bởi vì cậu biết rằng người kia sẽ nói điều gì tiếp theo nên Glai vội cắt ngang rồi đưa tay xoa đầu Panli, kể cả vậy cậu vẫn chưa hề quay sang nhìn cậu ấy, rồi nhanh chóng thu lại bàn tay của mình về bên người giống như trước "Xoa đầu cún con rồi nhá""Chỉ xoa đầu cún con thôi hả?"

"..."

"Không phải..."

Không nổi... thật sự chịu không nổi luôn, Glai đặt quả dừa xuống bãi cát rồi cầm điện thoại của Panli, giữ chặt nó trong tay rồi quay sáng nhìn người bên cạnh, khun Moon mỉm cười rồi nghiêng đầu về phái chiếc điện thoại, Glai mím môi thật chặt rồi khẽ thở dài trong khi thừa nhận rằng bản thân cậu đã thua, cậu thật sự đã bị người kia nắm giữa, cậu cúi đầu để đầu của mình chạm vào vai người kia rồi nói"Hứ...

Panli xóa video đi nhé"Người bên cạnh khẽ cười nói "Không xóa đâu, bởi vì không biết rằng lúc nào khun Glai sẽ tốt bụng mà thưởng cho mình phần thưởng như vậy nữa""...."

"Li muốn giữ lại coi""Khun Sasin xóa đi nhé""Năn nỉ như vậy Li cũng không xóa đâu" Panli nói rồi lấy lại điện thoại "Li xin phép lấy lại trước nhé, nhớ đâu khun Glai xóa mất clip đó""Vừa nãy mình không nên năn nỉ Panli xóa clip, mình đáng ra nên tự xóa đi thì hơn""Không kịp rồi"Glai dụi quả đầu nhỏ trên chiếc vai rộng lớn, khun Moon mỉm cười thích thú rồi nhẹ nhàng đưa tay xoa đầu cậu như cách cậu ấy vẫn thích làm, rồi cậu ấy nhấn mở chiếc video ấy một lần nữa."

Panli! tắt đi mà""Ok ạ...Li tắt rồi nhé" Khun Moon vừa cười khẽ vừa nói"Xóa đi thì hơn""Không được đâu"Người nhỏ bé ngẩng đầu lên nhìn khun Moon, Glai nghĩ rằng có lẽ là có lý do nào đó để cậu ấy quyết định để cho cậu biết về chiếc clip này, một trong số những lý do đó có lẽ là vì từ "thích" và từ thích chắc cũng phải đủ lớn để cậu có thể nhìn thấy điều gì đó trong mắt đối phươngVào ngay lúc này khi mà hai người nhìn mắt nhau thật lâu giữa những tiếng sóng vỗ rì rào, và tiếng của trái tim đang reo hò ầm ĩ, mọi cảm giác đều choáng ngợp làm cho một giọng nói vang vọng từ tận đáy lòng cất lên...và giọng nói đó đủ lớn để Panli có thể nghe được"Mình thích Panli"Điên thật sự!Vô tình nói ra mất rồi GlaijaiCậu nên suy nghĩ ký hơn càng hơn trước khi nói, Glai mím môi khẽ lắc đầu, cố gắng muốn nói lời gì đó để chữa cháy, bởi vì sự im lặng của người kia làm cho Glai bắt đầu cảm thấy lo lắng, nhưng chỉ vài giây tiếp theo một nụ cười rạng rỡ xuất hiện trên khuôn mặt của Panli"Mình cũng thích cậu""..."

"Thích từ khi muốn Glai đối xử với Li hơn cả là một người thân thiết""..."

"Nhưng cũng muốn để mọi thứ tự nhiên muốn khun Glai cảm thấy thoải mái""..."

"Muốn chúng ta mang lại cảm giác thật thoải mái cho nhau" "..."

Glai thường hay tự an ủi bản thân rằng cậu không phải người xui xẻo suốt đời chỉ gặp phải những người xấu, nhưng thật sự ở sâu trong lòng cậu luôn cảm thấy rằng bản thân là người kém may mắn như vậy, và thật sự thì nhìn lại những chuyện đã xảy ra càng giúp xác nhận rằng cậu là người kém may mắn, nhưng là người kém may mắn đang dần dần thoát khỏi những nỗi đau... và sẽ trở thành người may mắnMặc dù không muốn thừa nhận rằng bản thân là người may mắn, nhưng Glai không từ chối được, bởi vì không có mấy ai khi bày tỏ tình cảm với người mình thầm thích lại sẽ nhận được cảm xúc tương tự, cậu từng tưởng tượng rằng... nếu một ngày nào đó biết được rằng Panli cũng có tình cảm tương tự như vậy, ngày hôm đó cậu sẽ cảm thấy rất vui mừng và sẽ nhanh chóng xin cậu ấy làm người yêuNhưng ngay lúc này Glai không biết rằng cảm xúc ấy có được gọi là vui mừng hay không, bởi vì giống nwh chính từ "vui mừng" đó lại không đủ để diễn tả cảm xúc đang có của cậu ngay lúc này, đó là cảm giác hài lòng xen lẫn chút cảm giác vui sướng lại có sự ấm áp trong lòngRất nhiều tình huống khác nhau đã được nghĩ tới, đã lên kế hoạch dường như không còn quan trọng nữa khi cậu nghe được câu nói "Muốn chúng ta mang lại cảm giác thật thoải mái cho nhau" Glai vừa mới hiểu ra một điều được rằng, mình không nên tự nói rằng thời điểm này nên làm cái gì, mà nên để thời gian mách bảo rằng lúc này chúng ta nên làm gì.Và ngay lúc này, thời điểm này nói với cậu rằng ...

Glaijai không cần phải lo lắng điều gì nữa cả, tất cả mọi chuyện đều đã qua rồi, và lúc này cậu cũng đã đi tới bên mặt trăng của mình rồiGlai nở nụ cười rạng rỡ híp đôi mắt thanh mảnh của mình rồi cúi đầu chạm vào bờ vai rộng lớn ấy, cậu cảm thấy ngứa ran ở mũi của mình khi khun Moon đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve vai tôi"Panli..."

"Kha..."

"Nếu chúng ta dành thêm thời gian để tìm hiểu nhau nhiều hơn trước khi đi đến giai đoạn...hơn là một người thân thiết""..."

"Panli đồng ý không?"

Đối với Glai...việc biết rằng trái tim của chúng ta ở gần nhau, đó mới chỉ là bước đầu tiên thôi, mặc dù Glai biết rằng cả hai người hoàn toàn có thể bước tới giai đoạn tiếp theo của một mối quan hệ, nhanh hơn việc tiếp tục dành thời gian để tìm hiểu thêm nhưng bởi vì người kia vô cùng quan trọng với cậu, Glai muốn tiến triển từ từ như Panli từng nói...Không phải để cho cậu cảm thấy thoải mái nhấtMa là để cho mỗi bước đi của chúng ta đều chắc chắn nhất"Dù cho chúng ta có dành nhiều năm để tìm hiểu nhau nhiều hơn nữa, Li cũng đồng ý nhé""..."

"Nhưng Li muốn xin một điều..."

Glai ngẩng đầu nhìn lên người đang ôm lấy vai cậu "..."

"Khun Glai đừng bỏ rơi cún bự nhé""Mình hứa rằng sẽ không bao giờ rời bỏ cún bự nhé""Cảm ơn nhé"Glai mỉm cười với khun Moon trong khi nhìn vào mặt cậu ấy"Bây giờ Li bắt đầu hối hận rồi...khi mà chuyến đi này không phải chỉ có mình chúng ta""Cún bụ đừng tiếc nhé, lần tới chúng ta cùng tới đây với nhau nhé"Panli cưới nói "Kha"Nụ cười của người mà Glai luôn coi là mặt trăng trong trái tim cậu và là cún bự ngọt ngào luôn làm cho cậu mỉm cười, Glai rời mắt khỏi Panli rồi nhìn ra biển và nghĩ...Không cần phải tiếp tục chờ đợi trên con đường bước tới bên mặt trăng nữaBởi vì lúc này Glaijai đã bước tới bên cạnh mặt trăng rồiGlaijai thật sự giỏi quá đi :)#đường_tới_tim_em_một_vạn_dặm
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 19.1


glaijai: Đừng uống nhiều quá nhé cún conP.Panli: Biết rồi ạglaijai: Một chút mình xong việc rồi nói chuyện nhéP.Panli: Ok khà, hãy chú ý nghỉ ngơi nữa nhé, đừng làm quá sức nhéglaijai: Gửi 1 stickerTôi nhìn chiếc sticker hình chú thỏ màu trắng với đôi mắt trong veo và có chữ "okay" ở phía bên trên tai của chú thỏ, rồi nhắn gửi sticker hình chú cún màu nâu có hình những trái tim xung quanh cho người kiaLà bởi vì chuyến đi biển đã khiến cho Glaijai mạnh mẽ hơn đến mức bản thân tôi cũng hơi shock một chút và không ngờ tới cậu ấy dám thổ lộ tình cảm với tôi trước, cả việc cậu ấy đã thầm yêu tôi từ rất lâu rồi, sự thật là tôi đã có ý định sẽ thổ lộ tình cảm với cậu ấy trước rồi xin cậu ấy đưa mối quan hệ của chúng tôi trở nên gần gũi hơn là những người thân thiết, cùng với việc sẽ kể cho cậu ấy nghe một số chuyện mà tôi đã biết, chỉ là đang chờ thời gian và cơ hội thích hợp thôi, nhưng Glaijai lại là người thổ lộ tình cảm với tôi trước, điều mà tôi nghĩ rằng đã làm thay đổi mọi thứ, nhưng cho dù ai là người thổ lộ tình cảm trước thì kết quả cũng sẽ không hề khác đi.Bởi vì kết quả cuối cùng cũng làm cho tôi được gửi những chiếc sticker cún bự có những trái tim ở xung quanh cho cậu ấy, không còn cần phải hủy gửi những chiếc sticker mà bản thân đã chọn băng cảm xúc thật của mình ngay lúc đó nhưng lại không dám gửi bởi vì nghĩ rằng lúc này vẫn chưa phải là thời điểm thích hợp.

Tôi rất vui khi ngày hôm nay đã có thể gửi những chiếc sticker hình cún bự có những trái tim nhot xung quanh cho Glaijai mà không cần phải đắn đo nữaNhững trái tim đó có nghĩa là "Trái tim của tôi" hay "Tôi yêu bạn" (rõ ràng cái mạnh miệng hẳn :))))))))))Trái tim của tôi chỉ có hai định nghĩa duy nhất đó thôiKhông có ý nghĩa nào khác... và không nhiều hơn những điều đóVà bởi vì hôm qua cả hai người đều đã nói hết cho nhau nghe những cảm xúc được cất giấu ở trong lòng, sau đó trở lại biển lúc hoàng hôn, những điều mà chúng tôi thường sẽ nói chuyện với nhau hàng ngày vì vậy cũng thay đổi, những thay đổi về cách thức trở nên chắc chắn và rõ ràng hơn đối với cả hai chúng rồi... rằng lúc này chúng tôi đang cùng nhau tìm hiểu về trái tim của nhau, và cảm xúc của cả hai chúng tôi cũng dễ dàng thể hiện thành lời nói với người kia mà không cần tiếp tục giữ lại trong lòng."

Thật nhớ cún con"Phải... tối hôm qua Glaijai thể hiện cảm xúc của chính mình khi nói ra câu nói này"Mình cũng rất nhớ nhé, muốn đi tìm người xấu luôn bây giờ quá"Và chắc chắn rằng... tối hôm qua tôi cũng đã bộc lộ cảm xúc của mình để trao tới cậu ấy giống như vậyChiếc áo sơ mi màu trắng được lấy ra khỏi tủ quần áo, và tôi vội vàng mặc nó vào vì tôi đã trễ một tiếng so với giờ hẹn, tối nay tôi phải tham gia bữa tiệc chào đón thằng Till trở về từ Trung Quốc, và lý do làm cho tôi đến bữa tiệc trễ là bởi vì tình trạng kiệt sức tích tụ từ hôm qua đã khiến cơ thể tôi phải nằm trên giường cả ngày, lúc này là hội bạn tôi đã đến quán rượu hết rồiKhi thay đồ xong tôi lấy một chiếc mũ bảo hiểm đắt tiền mà tôi vừa mới mua, và cầm theo cả chiếc túi giấy bên trong là quà chuẩn bị cho người bạn thân vừa trở lại từ Trung Quốc, tôi nghe nói thằng Till kêu ca rằng muốn có đôi giày của thương hiệu này từ trước đó rất nhiều ngày rồi nên quyết định là mua cho nóNgay khi tôi đi cầu thang xuống đến tầng trệt thì nhìn thấy vú nuôi đã chăm sóc tôi từ khi còn bé đang đứng lau chùi chiếc bình hoa được đặt trên chiếc bàn ở hành lang"Vú ơi, tối nay Li sẽ về muộn chút ạ, không cần chờ Li nhé?"

"Cậu chủ nhỏ đi đâu vậy?"

"Đi dự tiệc đón bạn từ Trung về ạ""Kha..."

Vú nuôi gật nhẹ đầu rồi đi đến trước mặt tôi, vú hơi nhướn lông mày như thể vừa nhớ ra điều gì đó "Cậu chủ nhỏ kha... ngày mai là thứ tư vẫn sẽ chuẩn bị sữa và bánh mì như cũ phải không?"

"Vâng, nhưng lần này Li xin sữa nguyên chất còn bánh mì loại nào cũng được, nhưng sữa ít đường thôi nhé""Vâng, vậy tôi sẽ chuẩn bị cho cậu""Cảm ơn vú rất nhiều""Đợt này cậu chủ nhỏ hay đói trong lúc ngồi học hay sao ... mà cậu chủ nhỏ phải mang theo sữa với bánh mì theo ăn ở trường"Tôi cười rồi nói "Li không có mang theo cho mình, Li mang cho người đáng yêu phải đi học từ sớm đến mức không có thời gian để ăn sáng đó""Cậu chủ nhỏ có người yêu rồi phải không?"

Câu hỏi của vú nuôi làm cho tôi cười rạng rỡ hơn, tôi trả lời "Chờ cậu ấy thăng cấp cho Li thành bạn trai trước đã, rồi Li sẽ dẫn tới giới thiệu cho vú biết"Thấy vú chuẩn bị tiếp tục đặt câu hỏi, tôi vội vàng vẫy tay chào tạm biệt rồi nhanh chóng chạy đi, nếu còn đứng ở đó thêm mấy giây nữa thôi là tối nay tôi không thể đến được bữa tiệc của thằng Till mất, bởi vì chắc chắn vú sẽ kéo lấy tôi hỏi không ngừngTrong khi đang leo lên chiếc motorbike Ducati màu đỏ mà tôi mua đã lâu mà chưa có cơ hội cưỡi em nó, tôi nhớ đến chuyện sữa nguyên chất và bánh ngọt mà tôi nhờ vú nuôi chuẩn bị, ngày mai tôi phải dậy sớm hơn bình thường và ra khỏi nhà sớm hơn cả thời gian vào lớp của Glaijai khoảng 2 tiếng, bởi vì nếu không như vậy cậu ấy sẽ biết được rằng người vẫn mang sữa và bánh để vào trong ngăn tủ của cậu ấy thứ tư hàng tuần không phải là P'DomeMà người đó là tôi...Vẫn luôn là tôi mang tới...Chưa bao giờ là P'Dome như cách Glaijai vẫn nghĩSau ngày trở về từ sân trận bóng đá, tôi liền biết được rằng vào thứ tư hàng tuần Glaijai sẽ không thường ăn sáng, suy nghĩ muốn mang cho cậu ấy chút gì đó để ăn lót dạ trước khi vào lớp học liền nảy lên trong đầu tôi, nhưng tôi biết rõ rằng Glaijai người ân cần và chu đáo đến mức nào, nếu cậu ấy biết rằng tôi người có lịch học vào buổi chiều tình nguyện đưa sữa với bánh mì vào mỗi buổi sáng thứ tư hàng tuần, Glaijai chắc chắn sẽ từ chối mà không cần nghĩ ngợi gì luôn, là vì cậu ấy không muốn để tôi vất vả, cuối cùng thì Glaijai cũng phải quay trở lại lo lắng về chuyện chuẩn bị bữa ăn sáng và có lẽ sẽ cảm thấy mắc lỗi khi có những ngày cậu ấy quên ăn sáng giống như trước đây.Nếu như thật sự là như vậy, tôi nghĩ rằng bản thân sẽ không thể giúp cậu ấy cải thiện tình trạng sức khỏe như điều tôi mong muốn, mà có khi nó sẽ lại trở thành gánh nặng tinh thần cho cậu ấy như trước, vì vậy tôi nghĩ thay cho cậu ấy luôn, nên là tôi quyết định gọi điện hỏi người quan trọng có thể làm cho hai chúng tôi có thể bước vào quỹ đạo của nhauTôi đã hỏi ý kiến của P'Dome rằng tôi nên làm như thế nào, đàn anh đã gợi ý rằng hãy nén đề đồ vào tủ đựng đồ ở khu vực phòng Mock-up, bởi vì P'Dome từng nghe nói rằng mỗi thứ tư hàng tuần Glaijai sẽ phải học ở đó, P'Dome sẽ giúp tôi gọi điện hỏi số tủ đựng đồ mà Glaijai thường xuyên sử dụng.

Lúc đầu anh ấy định tự mình mang bởi vì P'Dome cũng có lớp học vào buổi sáng nhưng tôi cũng nói với anh ấy rằng"Như em đã từng nói..em cũng muốn chăm sóc Glaijai""..."

"Suy nghĩ đó...chưa từng thay đổi""..."

"Nên em sẽ không để phi mang đồ cho khun Glai đâu, nhưng em cũng muốn phi giúp em""Là..."

"Em nghĩ rằng khun Glai cũng sẽ thắc mắc rằng ai là người nén để đồ ở trong tủ cho mình...nên là phi gọi qua hỏi số tủ đồ thì khun Glai chắc chắn nghĩ rằng người đó là phi""..."

"Nếu khun Glai hỏi phi chuyện này... phi hãy giúp em nói rằng đó là phi làm""..."

"Nếu em với khun Glai phát triển mối quan hệ hơn nữa...xa đến mức chúng em đều hiểu rằng chúng em muốn chăm sóc nhau vì điều gì, với cảm xúc như thế nào lúc đó em sẽ nói chuyện này với cậu ấy""Ơ..." (Dome có quả em rể chất lượng :))))))))))))"Anh hiểu em đúng không""Tao vẫn luôn rất hiểu mày đó Li""Đôi khi em sẽ làm cho phi cảm thấy khó chịu khi phải giữ kín chuyện này không để cho khun Glai biết, em xin lỗi nhé""Nếu nguyên nhân của việc cất giữ bí mật này không phải là bởi vì mày muốn làm điều đó cho em tao, muốn chăm sóc em tao thì tao cũng cảm thấy khó chịu đó...nhưng bởi vì tao hiểu rằng mày làm như vậy vì điều gì nên tao sẵn lòng giúp""Cảm ơn ạ P'Dome""Nhưng tao cần phải nói điều này""..."

"...Cảm ơn rất nhiều khi mày đã bước tới và tạo ra những điều tốt đẹp trong cuộc sống của Glai"Thật sự.. tôi đã nghĩ rằng bản thân tôi nên là người nói câu này, nhưng chỉ là không phải nói với P'Dome, tôi nên giữ lại câu nói "Cảm ơn khi đã bước tới và tạo ra những điều tốt đẹp trong cuộc sống của Li" để nói với Glaijai.Khi nghĩ tới cảm xúc của bản thân đối với người tốt bụng nào đó, nụ cười xuất hiện dưới lớp mũ bảo hiểm, tôi đưa tay gạt lớp kính màu trà xuống rồi điều khiển chiếc xe motorbike của mình rời nhà để đến tham gia tiệc chào đón thằng Till#Đường_đến_tim_em_một_vạn_dặm"Nếu mà đến muộn đến mức này thì mày có thể chờ để đưa tao ra sân bay vào ngày mai cũng được đó thằng Li""Mày không phải vợ, đừng có phàn nàn" cậu vừa nói vừa ném chiếc túi giấy đựng đôi giày cho bạn thân đang ngồi câu mày nói "Cho""Á, mày cho tao thật hả?"

"Đã đưa cho mày như thế rồi tao lừa mày làm gì hả thằng khỉ kia"Tôi nói rồi thả người ngồi xuống phía đối diện với thằng Till trong khi vẫn mang theo chiếc mũ bảo hiểm bên người bởi vì sợ là bị lấy mất, rồi thằng Bos mang rượu tới nhưng tôi lắc đầu từ chối và gọi Coca, người pha chế rượu của nhóm dừng lại mở to mắt ngạc nhiên, không hề lạ khi bạn bè thân thiết ngạc nhiên bởi vì bình thường tôi không thường từ chối chuyện nhậu nhẹt như thế này"Tao xin Coca nhé... hôm nay hạn chế uống rượu""Hả, tao đang nghe cái gì vậy?"

Thằng Til mỉm cười trong khi ngắm nghía đôi giày mà nó yêu thích, rồi ngẩng đầu lên nhìn tôi nói "Chắc chắn là lệnh của vợ rồi""Người xấu không có ra lệnh gì...nhưng tao không muốn làm cho cậu ấy lo lắng""Đến mức này luôn đó...vậy thì mang cho nó Coca đi" Thằng Bos rồi đứng lên lấy Coca cho tôi"Máy chạy motor tới phải không?"

"Ờ..."

"Cái gì làm cho mày chạy motor trở lại vậy?"

"Thằng Li chán kẹt xe đó mày, chạy motor linh hoạt hơn phải không?"

"Cũng gần đúng...nhưng cũng không phải là tất cả" Tôi đặt lon Coca xuống bàn, rồi bắt đầu giải thích lý do vì sao tôi trở lại chạy motor cho đám bạn thân nghe "Mỗi thứ 4 hàng tuần khun Glai sẽ có tiết học vào buổi sáng sớm, sớm đến mức không có thời gian để ăn sáng, tao muốn để cậu ấy ăn chút gì đó lót dạ trước khi vào học... nên tao mang đồ ăn đến cho cậu ấy" (Tự nhiên cả hội bị thồn cơm chó :))))))))))"..."

"Nhưng vào sáng sớm tắc đường bỏ mẹ, tao sợ tao không đến kịp trước lúc khun Glai vào học nên phải đổi sang chạy motor""Thằng Li...nhưng thứ 4 mày có giờ học buổi chiều không phải sao?"

Thằng Bos hỏi tôi với vẻ mặt nghi ngờ"Ờ..."

"Vậy có nghĩa là mày dậy thật sớm chỉ để mang đồ ăn cho khun Glai thôi hả""Ờ, nhưng bình thường tao cũng dậy sớm sẵn rồi...bây giờ chỉ thay đổi là dậy sớm hơn bình thường hai tiếng vào thứ 4 thôi""Li...mày luôn làm như thế này phải không?"

Thằng Till hỏi với vẻ mặt nghiêm túcTôi gật đầu thay cho câu trả lời với bạn thân, tôi không hay trả lời mà không suy nghĩ nhưng chuyện này tôi đã suy nghĩ rất nhiều rồi và cũng đã quyết định từ rất lâu rồi "Uhm...tao sẽ luôn làm điều đó cho khun Glai""Ok, tao cũng muốn có mày làm chồng...lúc ấy tao chấp nhận làm vợ cũng được"Thằng Till trả lời với vẻ mặt nghiêm túc không khác lúc nó đặt câu hỏi và không phải chỉ có tôi bật cười mà cả nhóm bạn đều vừa cười vừa lắc đầu."

Thấy tiếc cho thằng Li quá, nếu có vợ như mày chắc chắn là chết luôn đó""Chết làm sao được thằng To, nói năng cẩn thận nhé thằng chó, tao là người bạn tốt bụng như vậy, nếu là vợ cũng sẽ là một người rất tuyệt vời"Tôi biết rằng Till không nghĩ như những gì nó nói, nó chỉ nói vui vẻ để chọc cười bạn bè thôi trước khi nó quay trở lại Trung Quốc, nhưng điều tôi tiếp tục nói không phải là chỉ nói cho vui, mà tôi nghĩ rằng đó là những điều thật lòng"Nếu không phải Glaijai là vợ...tao cũng không để ai trở thành vợ tao""Iu........"

Gần ba mươi người bạn thân thiết mà tôi từng nghĩ rằng chúng tôi sẽ không thể trở thành bạn của nhau được bởi vì mỗi người đều có những cá tính khác nhau lại rất hay trêu chọc nhauChỉ riêng chuyện đó cũng đủ rồi...hãy luôn đồng hành cùng nhau nhé những thằng chó"Mày vẫn chưa thổ lộ tình cảm với cậu ấy nữa...thì làm sao cậu ấy trở thành vợ của mày được thằng Li""Thổ lộ tình cảm rồi"Thằng Bos mở to mắt trước khi đấm mạnh vào cánh tay thằng Till "Mày lừa tao!"

"Tao không có lừa mày nhé""Mày đã nói rằng thằng Li vẫn chưa tỏ tình, mày bóp méo sự thật hả thằng chó"Tôi lắc đầu nói "Tôi bắt đầu không chắc chắn là bọn mày tổ chức bữa tiệc này cho thằng Till hay đến để nhiều chuyện của tao nữa" "Mục đích của những người khác đến là vì thằng Till, nhưng tao tới là bởi vì thằng Till nói rằng mày sẽ kể toàn bộ chuyện của mày với người dễ thương kia cho hội tao nghe""Thằng To! thằng mặt chó, mày nói như vậy mà được đó hả, nếu tao bị thằng Li đập nhá là tao sẽ để mày chịu trách nhiệm""Thằng Till lôi chuyện của mày ra để mời khách tham dự sự kiện này đó"Khi nghe thằng Jin với thằng To nói như vậy, và nhìn dấu hiệu đang tức giận của thằng Till, tôi chỉ có thể nói "Lũ bạn chó""Haha""Rồi mày nói với tao rằng vẫn chưa tỏ tình mà không phải sao, rồi làm sao lại thành tỏ tình rồi vậy, bầu không khí dẫn lối như tao nói phải không?"

"Tao không phải là người dễ bị cuốn theo bầu không khí giống như mày""Thằng Li đang nói rằng nó không phải là cùng một loại người với mày á thằng Till""Không cần phải lặp lại đâu thằng chó""Chúng mày câm miệng hết đi...Li, mày sẵn sàng kể mọi chuyện cho hội tao nghe được chưa?"

Bao nhiêu cặp mắt nhìn chằm chằm vào tôi sau khi thằng Mec, một người bạn không có thói quen nói nhiều lên tiếng, nó không có gì là lạ khi chuyện tình cảm của tôi lần này lại là câu chuyện được quan tâm đặc biệt từ nhóm bạn, bởi vì hội nó biết rằng đã lâu rồi tôi chưa nghiêm túc với ai, hơn nữa khi người đó lại là một người con trai, tất cả bạn bè đều muốn biết rằng chuyện tình cảm lần này nảy sinh như thế nàoVà khun Glaijai đã làm gì để tôi rơi vào lưới tình như vậyCũng không phải là quá quan tâm chuyện cậu ấy là con trai giống tôiTôi gật đầu đáp lại rồi nói "Chúng mày đến đây chỉ để nhiều chuyện như thế này...tao có không sẵn sàng cũng phải sẵn sàng""Haha...."

"Vậy thì kể chuyện thổ lộ tình cảm trước đi...hãy giải quyết nó và kết thúc tất cả""Hay..."

"Chuyện thổ lộ tình cảm...thật sự ấy nó giống như chuyện thằng Till kể cho chúng mày nghe trước rồi đó""..."

"Lý do mà tao nói rằng vẫn chưa thể thổ lộ tình cảm vào lúc đó...bởi vì tao nghĩ rằng đó vẫn chưa phải là thời điểm thích hợp""..."

"Chúng tao vẫn chưa có khoảng không gian riêng chỉ có hai người... có các đàn anh và rất nhiều người đi cùng""..."

"Nhưng nếu hỏi rằng người nhiều như vậy rồi thì thổ lộ tình cảm được không?... thật sự thì, cũng được, nhưng tao có rất nhiều điều muốn nói với cậu ấy chứ không phải chỉ muốn nói rằng tao thích hay yêu cậu ấy""..."

"Tao có rất nhiều chuyện phải dùng thời gian từ từ để nói với cậu ấy... tao từng nghĩ rằng nếu phải thổ lộ tình cảm với cậu ấy thật, tao phải lựa chọn thời gian và địa điểm phù hợp""..."

"Không phải là lúc nào cũng được hay ở đâu cũng được""..."

"Nhưng nguyên nhân làm cho tao nói rằng đã thổ lộ rồi là vì..." tôi dừng lại một chút để nén lại nụ cười nhưng khi nghĩ tới vẻ mặt và giọng nói của người giỏi giang kia đang quanh quẩn ở trong đầu thì tôi không thể nén nụ cười của mình mà bật ra thành tiếng "...Glaijai là người thổ lộ tình cảm trước""Xiaaaaaaa.....ngại quá đi" Thằng To nói trong khi đưa cả hai tay lên bịt mặt giống như mấy bé gái ngại với con trai mà không dám giao tiếp bằng mắt á"Làm quá rồi đó nha thằng chó To, khun Glai tỏ tình với thằng Li không phải mày nha""Haha""Chúng mày đừng có cắt ngang được không?

Tao đang nghe thằng Li nói..."

Thằng Mec quay lại nhìn hai đứa với ánh mắt giận dữ, rồi quay lại nhìn tôi "kể tiếp đi"Tôi gật đầu nói "Thật ra thì tao cũng có ý định sẽ nhanh chóng thổ lộ tình cảm với khun Glai... tao cũng chuẩn bị rồi, nhưng tao không nghĩ rằng chuyến đi này sẽ làm cho khun Glai mạnh dạn hơn đến mức dám thổ lộ tình cảm với tao trước""..."

"Tất cả đã lệch hướng so với những gì tao lên kế hoạch...nhưng kết quả thì giống như những gì tao đã nghĩ""..."

Tôi mỉm cười rồi nói "... rằng hai chúng tao đều cảm thấy giống nhau""..."

"Đến bây giờ chung tao cũng vẫn chưa phải là người yêu của nhau...bởi vì cậu ấy xin thêm một chút thời gian để tìm hiểu về nhau, nhưng dù lâu như thế nào ..."

Tôi nở một nụ cười mà không hề giấu diếm rồi nói tiếp "Tao tự tin rằng Glai sẽ không rời bỏ tao, và cậu ấy chắc chắn sẽ để tao làm người yêu""Bây giờ tao hiểu thằng To rồi đó...ngại chết mẹ""Nhìn chưa thằng chó, rồi tao làm quá chỗ nào""Rồi mày nói rằng có nhiều chuyện muốn nói với cậu ấy mày đã nói hết chưa?"

"Vẫn chưa nói nữa...tao sẽ nói những chuyện đó với cậu ấy vào chủ nhật tới, đầu tiên là định sẽ nói trong tuần này nhưng tao thấy là khun Glai rất bận, vừa chuyện học hành vừa chuyện tổ chức Open House, tao cũng rất bận, tao cũng muốn để qua giai đoạn này trước...rồi sẽ từ từ nói với khun Glai khi chỉ có hai người""Rồi nếu tuần này mày có thời gian được ở riêng chỉ hai người với cậu ấy...mày sẽ mọi chuyện của mày không?"

"Cũng phải xem xét một chút...tao không kéo giãn thời gian hay cái gì được, nhưng cậu ấy là người nghiêm túc với chuyện học tập rất nhiều, tao chỉ muốn để cho cậu ấy làm nhiệm vụ của cậu ấy trước, không muốn có chuyện gì làm cậu ấy phân tâm""Bình thường mày cũng không phải là người lạnh lùng, mày là kiểu người nồng nhiệt, nghĩ kỹ càng xong rồi mới làm...có nghĩa là chuyện này phải rất quan trọng mày mới phải chờ thời gian thích hợp để thật sự sẵn sàng rồi mới nói ra mọi chuyện""Quan trọng chứ...bởi vì chuyện này là cảm xúc chân thật nhất""Rồi mày có kể cho hội tao nghe chuyện quan trọng đó là gì không?"

"Kể chứ...chuyện đầu tiên tao đã kể xong rồi, đây là chuyện thứ hai tao sẽ kể cho hội mày nghe, hội mày sẽ hiểu được tại sao tao lại yêu khun Glaijai""..."

Lúc này tất cả mọi người đều im lặng, nhìn chằm chằm vào tôi, nếu tôi là vận động viên thể thao Olympic chắc chắn sẽ rất áp lực nhưng tôi chỉ là Panli và khun Moon của ai đó mà thôi, vì vậy tôi không cảm thấy áp lực khi tôi đang truyền tải câu chuyện của chính tôi cho mọi người biết...rằng hơn cả việc đi đến khoảnh khắc nàyHai chúng tôi phải trải qua...Những sự trùng hợp ngẫu nhiên, thời gianKý ức, cảm xúcTất cả được kết hợp để tạo nên một mối quan hệVà dệt nên mọi cảm xúc từ khi bắt đầu cho đến khi trở thành "tình yêu""Chuyện của tạo với Glaijai nghe có vẻ rất khó có thể xảy ra, nhưng cho đến hôm nay tôi vẫn rất vui mừng vì mọi điều đã làm cho tao được gặp cậu ấy..."

Tôi im lặng, mỉm cười khi nhìn đám bạn thân những người đang lắng nghe, rồi tập trung tâm nhớ lại những sự kiện trong quá khứ, tôi quyết định tái tạo lại câu chuyện dài và những sự kiện khác nhau để truyền tải cái nhìn và ký ức của chính tôi"Thằng Li, mày đã đi xem bức ảnh của mày tại triển lãm chưa?...thấy P'Bol nói là có quá trời các cô gái đến xem bức ảnh "Lạc vào ánh trăng" luôn đó""Vẫn chưa nữa...tao không có thời gian""Không biết là mấy đàn anh năm ba sẽ giữ bức ảnh đến khi nào, mày nhanh đi coi đi""Ờ..."

Tôi nhếch khóe môi cười, rồi gật đầu đồng ý với các bạn cùng lớp những người đã làm việc cùng với nhau nhiều lần "Lái xe cẩn thận nha mày""Ok"Tôi đứng lên khỏi ghế sau khi những người bạn của mình rời khỏi phòng học, chiếc điện thoại màu đen với tin nhắn từ những vì sao xuất hiện trên màn hình chờ làm cho tôi khẽ thở dài rồi cất điện thoại vào túi quần sau, bởi vì thằng Bos một người bạn thân khác khoa của tôi say rượu và đưa ID Line của tôi ra khoe trong vòng các cô gái tham gia uống rượu hôm đó, nên đó là lý do làm cho mấy cô gái đó nhắn tin cho tôi đến mức muốn bỏ luôn cái ID Line này đi (Bos báo bạn quá nha, thảo nào suốt ngày bị Panli nó chửi)Hôm nay tôi đi học một mình vì bạn thân ở trong nhóm bị ốm rồi, thắng má phính nói rằng nó bị ốm tôi còn tin, nhưng Joy với Top chắc là chán môn chính trị này nhiều hơn, nhưng dù cả hai người đó có nói dối thì tôi cũng không nói dối được, vì tôi cũng trốn học và bắt họ ghi chép bài cho tôi nhiều lần rồi, lần này tôi phải làm nhiệm vụ này thay cho mấy đứa nóTôi đưa tay chộp lấy một cây bút màu bạc và nhét nó vào túi, rồi với lấy tờ giấy đã ghi chi tiết các công việc mà giảng viên đã yêu cầu, tôi cuộn tròn nó lại để cầm cho thoải mái, thu thập mọi thứ xong rồi tôi bước ra khỏi lớp họcÝ định ban đầu của tôi là sau khi kết thúc giờ học tôi sẽ đi tìm thằng Ne ở condo của nó, bởi vì hôm nay có trực tiếp bóng đá, và nó nói rằng có hội bạn đến phòng xem bóng đá cùng, nếu tôi trở về nhà xem một mình thì cũng không có gì vui, mà vú nuôi thì thích xem phim truyền hình vào buổi tối, nếu cậu rủ vú nuôi xem bóng đá cùng thì chẳng khác nào tra tấn vú nuôi Nhưng câu nói của người bạn cùng lớp không thân thiết lắm làm cho tôi thay đổi ý định ban đầu, tôi ra khỏi thang máy rồi trực tiếp đến phòng triển lãm, từ khi tôi gửi bức ảnh của mình tham gia triển lãm chung giữa khoa Nghệ thuật truyền thông và khoa Phương tiện kỹ thuật số tôi vẫn chưa hề một lần đi xem tác phẩm của mình."

Thấy P'Bol nói rằng có quá trời các cô gái kéo tới xem bức ảnh "Lạc vào ánh trăng" luôn đó"Rất nhiều những cô gái đến xem không phải là lý do chính làm cho tôi thay đổi ý định đi xem bức tranh của tôi đâu, nhưng có duy nhất một người con gái khiến cho tôi quyết định xem bức ảnh của mình, kể cả khi chưa từng nghĩ đến việc tới xem bởi vì không muốn gặp những cô gái thích yêu cầu tôi giải thích ý nghĩa của bức ảnh rồi tiếp sau đó là xin Line của tôi để giúp dạy chụp ảnh, tôi có thể dự đoán được điều gì sẽ xảy ra tiếp theo và cảm thấy mệt mỏi khi phải chứng kiến những điều đó, và để trốn tránh những điều đó tôi đã không tới xem tác phẩm của mình.Nhưng cô gái làm cho tôi muốn đến xem bức ảnh "Lạc vào bóng trăng" và muốn chụp ảnh để gửi cho cô ấy coi là "Mama" người đã đặt tên thật cho tôi là "Sasin" có nghĩa là "Mặt trăng", người đã làm cho tôi có ý định lái xe đi chụp bức ảnh về biển theo đúng concept và có cả hình ảnh của tôi ở trong đó, người đã giúp tôi đặt tên cho bức ảnh là "Lạc vào bóng trăng"Mama nói với tôi rằng "Lạc vào bóng trăng" có nghĩa là "chiếc bóng của mặt trăng đôi khi sẽ làm giống như là có thêm một mặt trăng khác ở trên thế giới này, nhưng thực tế trên thế gian này chỉ có một mặt trăng duy nhất...và dù cho có bao nhiêu người nghĩ rằng chiếc bóng đó là mặt trăng đi nữa thì cuối cùng không có ai có thể thay đổi được sự thật rằng chỉ có duy nhất một mặt trăng mà thôi."

Điều đó cũng giống như là...Đôi khi có thể sẽ có những điều hay nhưng người làm cho bản thân chúng ta lạc lối trên hành trìnhNhưng cuối cùng sẽ không có điều gì, không có bất kỳ ai có thể thay đổi con người thật của chúng taVào buổi chiều như thế này, tôi nghĩ rằng sẽ không có nhiều người tới xem các bức ảnh ở triển lãm, bởi vì không lâu nữa thì trường đại học sẽ đóng cửa và đó thật sự là như những gì tôi nghĩ bởi vì khi tôi rảo bước trên đường đi tới triển lãm tôi không nhìn thấy hay nghe thấy bất kỳ âm thanh của ai cảNhưng có một người con trai mà tôi đoán rằng là sinh viên chuyên ngành Thương mại hàng không bởi vì bồ đồng phục màu xanh hải quân độc đáo khiến tôi phải dừng bước và đứng tránh xa cậu ấy một khoảng, nhưng dù đã đứng cách xa cậu ấy một khoảng đi nữa thì tôi vẫn nhìn thấy rõ ràng một bên sườn mặt của cậu ấy, cậu ấy khẽ mỉm cười khi nhìn bức ảnh "Lạc vào bóng trăng" và người con trai nhỏ nhắn giơ ngón tay cái lên với bức ảnh của tôi, giống như là khen ngợi tôi rằng "rất xuất sắc" giống như Pá từng khen ngợi tôi khi tôi còn nhỏ uống thuốc đắng mà không khóc vậyTôi nhíu mày nghĩ trong khi vẫn đứng đó, lén nhìn cậu ấy như vậy, rồi nhớ r rằng người con trai là là em họ của P'Dome cùng học năm nhất với cậu, bởi vì P'Pha đã từng chỉ cho tôi từ nhiều tuần trước, tôi không biết là bởi vì cậu ấy đã khen ngợi bức ảnh của tôi hay là bởi vì cậu là họ hàng của đàn anh thân thiết mà khiến cho tôi muốn bước tới để làm quen với cậu ấy, nhưng chưa kịp biết vì lý do gì mà khiến tôi muốn di chuyển bước chân của mình một lần nữaGrừ ~Thì một âm thanh báo hiệu ngắn làm cho bước chân của tôi dừng lại, khi cầm điện thoại lên và nhận ra rằng đó là một cuộc gọi quan trọng mà tôi không thể từ chối được, tôi nhìn tên "Mom" đang xuất hiện trên màn hình chờ rồi lại nhìn khuôn mặt đang nở nụ cười ngọt ngào chưa từng rời mắt khỏi bức ảnh của tôi, rồi quyết định là bước ra bên ngoài để nghe điện thoại, tôi đi đến khu vực bên ngoài nhà vệ sinh rồi ấn nhận cuộc gọi"Vâng má"[Con trai, khi nào thì chụp ảnh cho má coi vậy?]"Li đang chụp ảnh cho má coi á, nhưng má đã gọi điện tới trước"[Ao, vậy là má cắt ngang phải không?] (ê cái này là hai việc lun á :)))))))))))"..."[Má xin lỗi nhé con trai]"Không sao đâu má"[Nếu chụp hình xong rồi thì gửi má coi nhé, tuy má đã được coi bức ảnh trước rồi nhưng má vẫn muốn được nhìn thấy bức ảnh được trưng bày trong triển lãm như thế nào]"Vâng má, một chút Li chụp hình xong rồi sẽ gửi cho má coi ạ"[Khrap con trai, nhớ con trai nhiều lắm]"Li cũng nhớ má rất nhiều ạ"Ngay khi kết thúc cuộc gọi từ mama, tôi vội vàng chạy lại phòng triển lãm và hy vọng rằng người đó vẫn đứng nguyên ở đó xem bức ảnh của tôi như cũ, nhưng căn phòng rộng rãi chỉ còn lại bức ảnh được trưng bày điều đó làm cho tôi chậm lại bước chân và khẽ thở dàiLâu lắm mới gặp một người mà tôi muốn làm quenKhông hẳn là cảm thấy tiếc nuối...Nhưng thực sự ấyỜ...Thấy tiếc lắm luôn khi không kịp bắt chuyệnTôi vội vàng chụp hình rồi gửi cho má coi, sau đó là rời khỏi phòng trưng bày, và tôi vẫn hy vọng rằng một ngày nào đó tôi sẽ được nói chuyện với cậu ấy#đường_đến_tim_em_một_vạn_dặmĐiếu thuốc lá màu trắng được đưa lên đến môi trong khi tôi nhớ lại ngày hôm đó, lần đầu tiên tôi gặp người ấy, và trải qua rất nhiều ngày sao đó tôi cũng không gặp lại cậu ấy một lần nào, nhưng tôi cũng không hề quên đi mong muốn được làm quen với cậu ấySau ngày hôm đó tôi đẫ rất nhiều lần tới đứng đợi để hy vọng có thể gặp lại cậu ấy ở phòng triển lãm, bởi vì nghĩ rằng cậu ấy có thể sẽ quay trở lại để xem bức ảnh của tôi một lần nữa, nhưng tôi quên mất rằng những sự trùng hợp như vậy có thể chỉ xảy ra trong tiểu thuyết vì sự thật là... cậu ấy chưa từng quay lại để xem bức ảnh của tôiTôi từng nghĩ rằng sẽ đi hỏi P'Dome rằng em trai của anh ấy tên là gì và từng muốn nói rằng sẽ đi thẳng tới...tôi rất muốn được làm quen với người đó, nhưng những suy nghĩ đó nên được giữ lại, cho vào ngăn kéo và khóa kỹ lại bởi vì P'Dome sẽ nghi ngại về tôiEm trai của P'Dome dễ thương đến mức nàoMặc dù P'Dome biết được rằng tôi không phải kiểu người trăng hoa như những gì người khác vẫn nóiNhưng tin tôi đi...trăm phần trăm là P'Dome sẽ vẫn nghi ngại thôiNếu tôi nói rằng "Chỉ muốn làm quen thôi, không định tán tỉnh" thì chắc hẳn trong đầu P'Dome sẽ nảy ra cả tá câu hỏi, và nếu tôi nói rằng "Không cần phải lo lắng, tôi không làm cho em trai của phi đau lòng đâu" thì sẽ còn bùng nổ hơn nữa, bởi vì điều đó có nghĩa là tôi đang định đi tới và chính thức tán tỉnh em trai của anh ấy, trong khi sự thật là tôi chỉ muốn được làm quen với cậu ấy thôi, làm quen với người đó quả thật không phải là chuyện dễ dàng và tôi đang gặp khó khăn trong việc đối mặt với cảm giác này...Cảm giác muốn biết người đó thật tệ...Tôi thường sẽ đứng hút thuốc ở sân bãi đậu xe phía trước tòa nhà 11, trong lúc đứng hút thuốc tôi cũng luôn tìm kiếm cậu ấy ví như có thể cậu ấy sẽ đi qua đường này, nhưng tôi cũng chưa từng nhìn thấy cậu ấy đi qua đó... (Một đứa đứng dưới chờ, một đứa đứng trên ngắm...gặp được nhau mới là lạ đó)Cho đến khi...[Li mặt cún...đến tiệc sinh nhật của khun Glai không?]"..."[Glai là em trai của P'Dome]Phải...là người đó không?"..."

Tên "Glai" hả?[...Sao hả Li mặt cún]"Tao cũng không quen biết chủ nhân của bữa tiệc sinh nhật đó mà"[Không sao đâu, đến rồi làm quen với nhau ở bữa tiệc cũng được, Glai cũng học cùng trường đại học với chúng ta mà]Thật sự là cậu ấy"..."[Tao không có tùy tiện mời mày đâu nhé, P'Dome bảo là gọi điện mời mày đến]"..."[P'Pha cũng tới bữa tiệc sinh nhật của Glai nữa...]"Ờ...vậy tao cũng đi"[Ok nhá...để tao gửi địa chỉ quán qua line nhá, là quán ăn Hàn quốc ở Siam]"Ok"Sau cuộc gọi của bạn để mời đến dự bữa tiệc sinh nhật của người đó hay "khun Glai", điếu thuốc vẫn chưa cháy hết một nửa đã bị dúi xuống đất trong chậu cây đa lùn, tôi vội vàng đi lên phòng để tắm rửaTrong khi lựa đồ để mặc, tôi đã nghĩ suy ngẫm về cảm xúc của chính mình, tôi háo hức khi được gặp cậu ấy, tôi rất vui khi được làm quen với cậu ấy, tôi còn tưởng tượng xa tới mức giọng nói của cậu ấy sẽ nhỏ hay lớn, cậu ấy sẽ mỉm cười với tôi không và tôi nên mua món quà gì cho cậu ấy mới tốtTôi chưa từng cảm thấy như thế này, rất lâu rồiNhưng tôi vẫn nhớ rất rõ cảm xúc của tôi lúc ấy...không thể so sánh với lúc này đượcBây giờ tôi lại cảm thấy lo sợ nhiều hơn...sợ rằng một ngày nào đó bản thân sẽ vô tình yêu cậu ấy, không phải bởi vì Glai là con trai mà làm cho tôi sợ rằng mình sẽ yêu cậu ấy, tôi không quan tâm rằng người tôi yêu là giới tính nào, nhưng là vì mỗi khi yêu một ai đó, tôi chưa bao giờ giữ lại trái tim, tôi sẽ trao đi hết tất cả mọi thứ tôi có và khi mọi thứ kết thúc, khi mà tôi cảm thấy rằng mọi thứ nên chấm dứt vì không hiểu nhau hay vì bất kỳ một lý do nào đi nữaTình trạng của tôi sẽ không khác gì mấy con cún bị xe tông...Nỗi đau thấu tim...và không thể tự chữa lànhGrut~Chú cún từng bị xe tông trong quá khứ như tôi đưa mắt nhìn màn hình chờ điện thoại, rồi nhanh chóng cầm lấy điện thoại và ấn nhận cuộc gọi"Vâng, Pá"[Khun Pan...Pá muốn nhờ khun Pan thiết kế mẫu áo thun cho nhân viên của khách sạn được không?]"Được ạ"[Để Pá gửi qua xem muốn thiết kế hình ảnh như thế nào]"Dạ được ạ, gửi qua mess cho Li nhé Pá"[Ok ok]Tôi im lặng một chút trước khi quyết định hỏi "Pá..."[Chuyện gì vậy Pan?...

Pá thấy khun Pan im lặng giống như đang suy nghĩ điều gì đó, Pá đoán là cắc có chuyện gì muốn chia sẻ nè]"Mama á hiểu P'Pha nhất"[Nhưng Pá thì hiểu khun Pan nhất phải không nào?]"Vâng..."

Tôi cười nó, rồi nói với giọng nghiêm túc "Pá nghĩ rằng một chú cún bị xe tông đến mấy lần thì sẽ chết?"[Câu cái gì vậy khun Pan?]"Nếu Pá thật sự hiểu Li, Pá sẽ hiểu câu hỏi này"[Hời...là cha của người này cũng khó quá đi]Tôi khẽ cười trong khi chờ câu trả lời từ Pá "..."[Pá có câu trả lời rồi...]"..."[Nếu là cún thật thì Pá nghĩ rằng khi bị xe tông rất mạnh thì có thể khó sống sót]"..."[Nhưng nếu so sánh với một người giống cún là động vật, trung thành và mỗi lần dù yêu ai cũng đều trao hết đi tình yêu của mình...thì Pá nghĩ rằng nếu chú cún đó không hề bị làm hại bởi chính bàn tay của người chủ thì không có gì có thể làm hại được nó]"..."[...khun Pan nghĩ rằng có phải không?]Câu trả lời của Pá làm cho tôi cảm thấy như có cái gì đó mắc kẹt trong cổ họng tôi, những kinh nghiệm yêu đương trước đây, tôi luôn là người nói dừng lại và vấn đề thường xuất hiện bởi vì người kia không tin tưởng tôi, dù tôi luôn cố gắng thể hiện sự chân thành của mình, cố gắng điều chỉnh và làm mọi cách để duy trì mối quan hệ đó của mình, nhưng cuối cùng rồi tôi không còn lại gì ngoài sự đau lòng...không còn ngay cả bản thân tôiĐã rất lâu rồi tôi không suy nghĩ một cách nghiêm túc về tình yêu..."

Pá"[Khrap khun Pan?]"Li chưa từng nói chuyện với cậu ấy, chỉ từng nhìn thấy cậu ấy tới xem bức ảnh của Li...nhưng Li cảm thấy rất ấn tượng với cậu ấy"[...]"...Đến mức có lúc đã sợ rằng bản thân sẽ yêu một lần nữa"[Khun Pan..nghe Pá nè]"..."[Khun Pan giống như một chú cún chịu tổn thương hàng trăm lần vì sai người...và khun Phan cũng có thể sẽ chịu tổn hương lần thứ 101 vì sai người, khun Pan sẽ không biết được rằng sẽ phải đau lòng đến lần thứ mấy trăm nữa cho đến khi tìm thấy người phù hợp với khun Pan]"..."[Pá muốn khun Pan hiểu được rằng...dù yêu ở thời điểm nào chúng ta cũng không thể thoát được sự tổn thương]"Thật ạ...bởi vì ngay cả khi Li để bản thân yêu cậu ấy, cậu ấy cũng có thể không thích Li, bởi vì cả hai đều là con trai"[...]"Pá có bị shock không khi Li nghĩ rằng sẽ yêu một người con trai giống như mình"[Không shock chút nào...bởi vì Pá luôn hiểu rằng khi yêu thì mọi chuyện đều có thể xảy ra]"..."[...Khun Pan yêu ai thì yêu chỉ xin yêu một người là được]"..."[Thoải mái nhé, kết thúc vấn đề nhé khun Pan]Tôi mỉm cười rồi nói "Vâng, cảm ơn Pá ạ"[Tiếp theo...nếu khun Pan cảm thấy thật sự thích cậu ấy, Pá khuyến khích nên tiếp tục nhé Pan]"Vâng Pá"Khi kết thúc cuộc gọi với Pá, tôi hiểu rằng... nếu tôi ngừng kìm nén nỗi sợ hãi của chính mình và cố gắng đối diện với nó để hiểu được rằng nó đến từ đâu, cuối cùng nó sẽ chỉ là "nỗi sợ" mà thôi và không có điều gì tiếp theoLúc này tôi không sợ sẽ yêu hay cái gì nữa cả, tôi chỉ nghĩ rằng...tôi sẽ nói chuyện với Glai tầm một tiếng rồi sẽ thấy rằng tôi không có cảm xúc với cậu nhiều hơn một người bạn, hay có thể tôi sẽ có cảm tình với cậu ngay từ những giây phút đầu tiên đối mặt với nhauNhưng rồi sẽ xảy ra chuyện gì tiếp theo nữa...Tôi sẵn sàng chịu tổn thương lần thứ 101Tôi sẵn sàng chịu tổn thương lần thứ 102Và tôi sẵn sàng chịu tổn thương dù bao nhiêu lần...để tôi có thể gặp đúng người#đường_đến_tim_em_một_vặn_dặm
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 19.2


P.Panli: P'Phi có rảnh nói chuyện không?P.: Hiện tại rảnh ~P.Panli: Áo sơ mi có hình mặt trăng lưỡi liềm thêu ở mặt trước hết chưa vậy?P.: Ở cửa hàng của chúng ta hả?P.Panli: Cái này là hỏi thật hay là ghẹo gan?P.:55555555555 tao ghẹo ganP.: Hết cách đây không lâu, chiếc cuối cùng là một bạn nữ từ trường của mày mua đó,P.: Cô ấy hỏi rằng mày đặc biệt thích bộ sưu tập nào, tao nói rằng là bộ sưu tập nàyP.PanLi: okP.: Mà làm gì đó?P.: Muốn lấy thêm một cái để mặc hả?P.Panli: Không, định làm quà tặng sinh nhậtP.: AooooooTôi nhấn khóa màn hình điện thoại rồi cất điện thoại vào trong túi sau quần, sau khi biết rằng một trong những đối tác của brand Once in a blue moon đã hết giá trị (Ngoài bạn yêu của ảnh thì không ai ảnh không phũ) đầu tiên tôi định sẽ ghé qua và lấy một chiếc áo có thêu hình mặt trăng lưỡi liềm ở mặt trước cho Glai, bởi vì từ khi gặp cậu ấy lần đầu tiên, tôi nghĩ rằng cậu ấy hợp với chiếc áo đó nhất, nhưng bởi vì nó đã hết rồi, tôi quyết định sẽ tham gia bữa tiệc mà không chuẩn bị quà trước nhưng sau khi bữa tiệc kết thúc tôi sẽ nhanh chóng tìm một món quà cho cậu ấyKhi bước chân vào cửa hàng thịt nướng hàn quốc theo địa chỉ mà thắng má phính đã gửi cho tôi, tôi biết rằng mỗi bước chân của tôi đều rất vững vàng nhưng không ai biết rằng ở bên trong lồng ngực trái tim của tôi đang rung lên, trái tim bắt đầu đập nhanh hơn khi tôi biết rằng bản thân đang bước đến rất gần người nào đóVà phải...trái tim có thể sẽ đập nhanh hơn nữaKhi tôi nhìn đến chiếc bàn có thằng má phình, P'Dome, P'Babe và một vài người mà tôi không biết cùng với "khun Glai" đang ngồi.Bởi vì đã rất lâu rồi trái tim không đập nhanh như này, tôi gần như đã quên mất cách để kiểm soát sự rung chuyển dữ dội này, lúc này chỉ có một điều duy nhất tôi có thể làm được đó là chấp nhận sự mất kiểm soát nàyKhông hiểu được bản thân...rằng tại sao lại phải phấn khích đến như vậy khi gặp cậu ấyKhi tôi nhìn thấy chủ nhân của bữa tiệc sinh nhật đang quay lại nhìn tôi vì P'Dome đã nói điều gì đó với cậu ấy, người đang vẫn chưa thể kiểm soát được trạng thái phấn khích của bản thân đành giả vờ như quay sang hướng khác, bởi vì sợ rằng trái tim sẽ còn đập nhanh hơn trước, tôi nhìn về phía đầu của thằng má phính cho đến khi tôi đi đến bàn mà mọi người đang ngồi"Hôm nay mặc đồ quá đỗi đẹp trai đó nhé Li mặt cún...nhưng mà vĩnh viễn không thắng được Rak ná...người này đẹp trai hơn nhiều"Nó nói rồi làm vẻ mặt trêu chọc làm cho tôi không thể không mỉm cười "Cái vẻ mặt đó, tao thật sự muốn véo đó nha"Người mà làm tôi muốn trêu chọc mỗi ngày mỉm cười rồi nhích người vào để tôi ngồi xuống bên cạnh cậu ấy, và tôi, người vẫn chưa sẵn sàng để nhìn về phía chủ nhân của bữa tiệc sinh nhật ngày hôm nay im lặng ngồi xuống nhưng mà thắng má phính để chừa ra có một chỗ ngồi nhỏ xíu cho tôi, nên tôi đành phải lên tiếng"Rak...mày nhích vào một chút được không? tao sắp rớt rồi nè""Chỉ nhích một chút thôi nhá, bởi vì..." thắng má phính làm vẻ mặt lo lắng trong khi nhìn vào chỗ trống bên cạnh mà tôi đoán rằng chỗ trống vẫn còn khá rộng "Bởi vì P'Pha cao lớn, sợ sẽ không đủ chỗ ngồi"Lý do của thằng má phính...Làm cho tôi biết rằng...bạn mặt cún như mày ra rìa rồi"Không sao đâu rak, hãy ngồi thoải mái nhé, nếu không đủ mình sẽ xếp thêm bàn cho..."

Tôi nhìn lên chủ nhân của giọng nói đang ngồi đối diện phía bên kia, tôi có lẽ không cần phải tưởng tượng xa xôi rằng giọng nói của cậu ấy sẽ nhỏ hay lớn, bởi vì trong khoảnh khắc này Glai làm cho tôi biết được rằng, giọng nói của cậu ấy quá mức đang yêu so với những gì tôi tưởng tượng.Giọng nói của cậu ấy không nhỏ cũng không lớn, đó là một giọng điệu nhẹ nhàng mà cho dù bạn không nhìn thấy ánh mắt của người nói nhưng vẫn có thể cảm nhận được rằng...chủ nhân của giọng nói ấy là người nhẹ nhàng đến mức nàoNgày hôm đó khi tôi mới chỉ nhìn thấy cậu ấy và ở khoảng cách đó, tôi đã nghĩ rằng cậu ấy là người được rất nhiều người yêu thích, bởi vì cậu ấy có khuôn mặt ngọt ngọt, nụ cười dịu dàng và biểu cảm rất dễ thương của cậu ấy trông rất thân thiện với mọi thứ trên thế giới này, nhưng tôi chưa từng nghĩ rằng khi nhìn Glai ở khoảng cách gần như thế này...sẽ làm cho tôi cảm thấy yêu thích cậu ấy nhiều đến mức nàyĐó không phải vì là...Đôi mắt hẹp dài trở nên mảnh hơn khi cậu ấy cười rộ lênChiếc mũi nhỏ mà có lẽ có rất nhiều người muốn đưa tay ra để nhéoĐôi môi hồng sẽ chuyển thành màu đỏ khi ăn thức ăn cayVà có lẽ là bởi vì tất cả những điều đó...làm cho tôi vô tình mỉm cười khi nhìn thấy cậu ấy"Được phải không Glai?"

"Được mà, bởi vì bạn bè của Glai vẫn còn nhiều người nữa nên vẫn phải xếp thêm bàn""Ok...vậy là hết phải lo"Vào giây kế tiếp khi Glai rời mắt khỏi Thirak và chạm mắt với tôi, tôi không biết rằng ánh mắt của chúng tôi chỉ chạm nhau trong tích tắc hay là lâu thật lâu trước khi cậu ấy khẽ hạ tầm mắt, bởi vì lúc đó thời gian giống như đã bị dừng lại vậyCảm giác thời gian như ngừng lại...Giống như thật sự đã xảy raNhưng ngay cả khi có ai đó đã giữ kim đồng hồ lại để nó không chuyển động thì tôi cũng nghĩ rằng lý do làm cho cậu ấy hạ tầm mắt xuống là bởi vì cậu ấy không muốn làm quen với người lạ mặt như tôi, nhưng khi thấy đôi tai và gò má của cậu ấy bắt đầu chuyển sang màu đỏ thì tôi đoán rằng cậu ấy là người dễ ngại ngùng và có chút nhút nhát, tôi cảm thấy nhẹ nhõm phần nào rồi chuyển tầm mắt từ cậu ấy sang người bạn thân đang ngồi bên cạnh và có một ý tưởng hiện lên trong đầu tôi. (Ơ...không biết nên gọi độ overthinking của đôi này là gì nữa:))))))"Tao lo cho mày ghê á, mày chờ mất công rồi, P'Pha không có tới đâu" (Ê Li mặt cún mày ngại với crush sao lại đi trêu bạn)"Nó không tới thật hả?"

P'Dome đang ngồi phía bên kia cất tiếng hỏi, nhưng P'Babe nheo mắt lại nhìn tôi như thể đang xem tôi có nói dối khôngTôi mỉm cười rồi nói "Thật mà P'Dome, P'Pha nói rằng tắc đường lắm...nên quay xe về rồi""Nếu mà nói dối lần nữa á là sẽ không chia thịt cho đâu nhá Li...cái này là nói thật đó không phải dọa đâu""Thật! không tin thì tự mày gọi hỏi đi""Hứ!

Li mặt cún nghĩ rằng nói dối nữa đúng không..."

Tôi lắc đầu rồi mỉm cười, thằng má phính là người thông minh, cậu ấy không tin tôi và biết rằng tôi cố tính nói dối, nhưng mà cậu ấy cũng làm vẻ mặt không chắc chắn cũng sợ rằng điều tôi vừa nói là sự thật"Cậu ấy thách em gọi điện hỏi thì em cứ gọi điện để hỏi xem là như thế nào, rồi quay lại xử Li cũng được" P'Babe nóiKhi Thirak nhận được lời khuyên từ chị gái, cậu ấy liền giơ tay ra hiệu cho tôi tránh đường, tôi liền đứng lên khỏi chiếc ghế dài để bạn thân đang cáu kỉnh đi ra ngoài gọi điện cho P'Pha"Thật sự tiếc vì ai đó đang chờ""Chờ đó Panli, nếu đó không phải là sự thật thì kiểu gì cũng phải khóc đó nhé vì Thirak là người rất nhẫn tâm lun"Tôi bật cười khi bị thằng má phính chỉ tay vào mặt cảnh cáo, rồi thả người ngồi xuống chiếc ghế dài như cũ trong khi liếc nhìn những chiếc túi giấy được đặt ở xa, và có ai đó đang hỏi P'Dome điều gì đó nên tôi liền ngẩng đầu nhìn về phía đối diện"Rak đi đâu rồi ạ P'Dome?"

"Thi Panli đó...nói với Thirak là Pha đã quay xe về vì tắc đường quá""Nhưng thật sự thì P'Pha cũng chưa tới phải không P'Dome?"

"Glai thử hỏi người gây chuyện đi..."

P'Dome hất mặt về phía tôi rồi nói "Sao nào Li, chủ nhân của bữa tiệc sinh nhật hỏi kìa"Chủ nhân của bữa tiệc sinh nhật rời mắt khỏi P'Dome rồi quay sang nhìn tôi, hai má ửng đỏ hơn cả trước và điều đó giúp tôi biết rằng Glai là người thật sự rất dễ ngại ngùng và nhút nhát lắm luôn áVà những người dễ ngại ngùng và nhút nhát thường sẽ không giỏi để bắt đầu một cuộc trò chuyện...Khi biết rằng bản thân sẽ phải là người bắt đầu cuộc trò chuyện trước, tôi liền bỏ túi xách xuống và rút điện thoại ra khỏi túi quần phía sau để bản thân cảm thấy thoải mái nhất, tôi khẽ cắn môi trong khi đặt cả hai thứ đó lên bàn và nghĩ xem tìm từ nào để nói sẽ giúp làm người kia giảm bớt đi cảm giác lo lắng, tôi không có ý định sẽ làm cho cậu ấy lo lắng đâuTôi mỉm cười trong khi nhìn người nhút nhát, thấy rằng cậu ấy bắt đầu chợp mắt như thể đang lo lắng, bởi vì tôi không muốn là người hay nói dối trong mắt cậu ấy, nên tôi nhanh chóng di chuyển những túi quà về phía bạn thân của cậu đang ngồi, bởi vì như vậy tôi sẽ di chuyển tới ngồi đối diện với cậu ấy, là lúc mà chúng tôi sẽ mặt đối mặt một lần nữa, trước khi tôi sẽ bắt đầu cuộc trò chuyện với cậu ấy..."

Chủ nhân của bữa tiệc sinh nhật muốn biết sự thật...hay là muốn tự mình đoán trước khrap""À...mình nghĩ rằng biết sự thật thì tốt hơn""Sự thật là..."

Tôi mỉm cười nhìn vào mắt cậu ấy và nói "Sẽ không có ai quay xe lại chỉ vì tắc đường cả, mà mọi người sẽ cố gắng đến nhanh nhất có thể để chúc mừng chủ nhân của bữa tiệc sinh nhật" (Nó chỉ muốn đuổi bạn thân đi để ngồi đối diện với crush thôi - đã nói rồi anh ta có 4 tế nhưng mà anh ta còn có tâm kế nữa cơ, nên ai làm lại anh ta được :))))))))))))"..."

"Do đó chắc chắn P'Pha sẽ tới""..."

"Nên không cần lo lắng nhé...Ok không ạ?"

Bởi vì Glai không lên tiếng trả lời nên tôi không biết rằng lời nói của tôi có giúp cho sự lo lắng của cậu ấy biết mất hay không, tôi mỉm cười với cậu ấy, chúng tôi nhìn vào mắt nhau một lúc lâu rồi cậu ấy gật đầu như muốn nói "Ok", tôi mỉm cười với sự dễ thương của người nhút nhát rồi gật đầu đáp lạiLàm cho tôi nghĩ rằng...Có lẽ tôi việc tôi sẽ rơi vào lưới tình và yêu cậu ấy ngay từ giay phút đầu tiên chúng tôi chạm mắt nhauLà điều thật sự sẽ xảy ra#đường_đến_tim_em_một_vạn_dặm"Dome mình đi xem kem ở tủ trước nhé""Ok kha""Lấy loại nào?"

P'Dome quay sang hỏi tôi ngay khi bạn gái đi về phía tủ nước, lúc này cũng chỉ còn hai người chúng tôi đứng gần nhau, tôi đưa một ly nước đã bỏ đá cho đàn anh trước rồi nói"Ăn thịt nướng kiểu này có nên uống bia không ta?"

"Thằng quỷ, có luôn đó" P'Dome cười nói"Lấy coca ạ""Ok..."

Anh ấy thêm nước soda cho tôi rồi nói "Glai ngồi một mình ở bàn được không?" (Anh Dome giữ em quá kỹ mà chấp nhận anh Trăng cái rụp không một chút phản kháng quả thiệt anh Trăng quá cao tay lun :))))))))))))Tôi quay sang nhìn về phía chiếc bàn và thấy Glai đang ngồi nói chuyện với bạn thì liền nói "Bây giờ cậu ấy đang ngồi nói chuyện với bạn rồi""Ao..."

"P'Dome, Glai cậu ấy có đặc biệt thích cái gì không?...một chút em sẽ đi mua quà cho cậu ấy""Nếu là trước đây...Glai đặc biệt thích ăn tôm""Vậy nếu là bây giờ?..."

P'Dome im lặng, trước khi rời mắt khỏi ly nước rồi chuyển sang nhìn tôi "Glai thích mày" (Thắc mắc mãi tại sao mọi chuyện lại có thể thuận lợi thế, hóa ra là ông anh này đã tiết lộ hết tất cả...:))))))))))) thảo nào anh Trăng tự tin tán con nhà người ta thế hóa ra là có người tiếp tay :)))))))))Ánh mắt và giọng nói đầy vẻ nghiêm túc của đàn anh thân thiết làm cho tôi biết rằng...điều mà anh ấy vừa nói hoàn toàn là sự thật, bây giờ thì chuyển thanh tôi yên lặng thay cho anh ấy, những ký ức về nụ cười của Glai và hay cái giơ ngón tay cái lên với bức ảnh "Lạc vào bóng trăng" hiện lên trong đầu tôi một cách nhanh chóng, tôi khẽ nuốt nước bọt, và cố gắng nghĩ xem sẽ trả lời P'Dome người đang nhìn chằm chằm tôi như thế nào, nhưng quá nhiều cảm xúc xuất hiện làm cho tôi không biết phải nói sao"Glai thích mày lâu lắm rồi..."

"..."

"Nếu mày không tin tao...Mày có thể thử lên tầng bốn của tòa nhà đối diện tòa 11 đi, rồi mày sẽ nhìn thấy Glai đang ở đó nén nhìn mày mỗi ngày""..."

"Cậu ấy thích ngồi ở tầng 4 của tòa nhà 11, bởi vì từ chỗ đó sẽ nhìn thấy chỗ đậu xe mà mày vẫn thường hay đỗ và cũng sẽ nhìn thấy mày đứng ở đó hút thuốc mỗi ngày""Nếu em chưa từng nhìn thấy Glai đứng xem bức ảnh tại phòng triển lãm trước đó...có lẽ em sẽ nghĩ rằng Phi đang đùa""Có nghĩa là mày từng nhìn thấy Glai trước đây rồi...lúc đó mày có biết đó là em họ của tao không?"

"Biết...bởi vì P'Pha từng chỉ cho thấy lúc Glai đi qua tòa nhà"P'Dome khẽ gật đầu rồi nói "Chuyện này...tao không dám đem ra đùa đâu, bời vì đó là chuyện tình cảm""..."

"Glai không biết rằng tao biết chuyện này""..."

"...Lý do vì sao tao quyết định để Thirak mời mày đến tham gia bữa tiệc sinh nhật của Glai không phải là vì muốn cho mày biết chuyện này, tao chỉ muốn cho Glai có được hạnh phúc, lúc này ở nhà đang tổ chức lễ đính hôn của bố và dì của Gai và Glai cũng nói rằng cậu ấy ổn, nhưng tao thì không tin rằng em ấy thật sự cảm thấy như vậy" (Ùi anh em nhà này đang yêu ghê - đây cũng là khúc mắc trong lòng mình lúc đầu, lễ đính hôn tổ chức vào sinh nhật con trai có phải là đã bỏ qua cảm xúc của con không, nhưng sau này đọc các chương sau mới thấy trong 1 gia đình đôi khi sẽ phải có sự nhường nhịn, Glai nhường nhìn ở lễ đính hôn, dì chấp nhận quy tắc của gia đình ở lễ cưới, thái độ cư xử và cả chuyện con cái nữa, nhìn chung hoan hỉ một chút thì sẽ thấy Glai sẽ có thêm một người yêu thương, ngôi nhà thêm sự ấm áp)Tôi cảm thấy một cảm giác bất an mà tôi hiếm khi trải qua, tôi khẽ gật đầu như muốn nói rằng tôi hiểu lý do của người kia "..."

"Tao nghĩ nếu như mày tới bữa tiệc sinh nhật của Glai...em tao sẽ vui hơn""..."

"...Mà có một lý do quan trọng nữa mà tao quyết định nói chuyện này với mày, dù biết rằng không nên...lý do đó là sau ngày hôm nay tao nghĩ rằng mày và Glai quen biết nhau rồi, nếu có tình cờ gặp nhau cũng có thể trò chuyện với nhau, tao không biết được rằng mối quan hệ của mày với Glai sẽ phát triển để trở thành bạn bè của nhau hay không?...nhưng nếu một ngày nào đó Glai có can đảm để thổ lộ tình cảm với mày..."

"..."

"Khi mày đã biết những chuyện này rồi thì có thể sẽ đối diện được với mọi cảm xúc và Glai cũng sẽ không mất đi mày...bất kể ở tình huống nào""..."

"Tao không muốn để Glai hi vọng, không hi vọng rằng mày sẽ yêu em tao mà tao chỉ muốn để cho Glai có những tình bạn đẹp với những người khác, và tao thấy rằng mày là người đó...tao muốn để cho Glai làm quen với mày bởi vì thời gian qua em tao đã gặp gỡ những người không ra gì kể cả là bạn bè hay người mà em ấy đã từng thầm thích""..."

"Tao biết rằng bản thân hơi ích kỷ khi nói những chuyện này cho mày mà không quan tâm rằng mày có thể cảm thấy tệ hay khó chịu hay không...nhưng bởi vì tao không phải một người anh trai giỏi giang, đây có lẽ là điều duy nhất mà không làm cho Glai lỡ mất một người tốt như mày""..."

"Tao xin lỗi"Tôi thừa nhận rằng tôi đang khá bối rối, và không biết phải cảm thấy như thế nào trước mới tốt, tôi khẽ thở dài khi nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của P'Dome rồi nói "Phi không cần xin lỗi em đâu...chuyện này không làm cho em cảm thấy tệ cái gì cả đâu""..."

"Mà em im lặng là bởi vì..."

Tôi đưa tay lên và xoa xoa ót của mình trong khi tìm câu trả lời, nhưng cuối cùng tôi cũng không thể dỡ bỏ đi những cảm xúc nặng nề ở trong lòng và điều đó đè nặng lên câu trả lời của tôi "...Em không biết nói sao" "..."

"Nhưng không phải là em từ chối những cảm xúc của Glai đâu...em nói rằng em không biết nói sao là bởi vì cảm xúc của Glai với em quá đỗi thuần khiết""..."

"Em chưa từng gặp ai yêu thầm mà chỉ đứng nhìn từ xa và không hi vọng chiếm hữu như cậu ấy""Chắc chỉ có em trai tao chọn là người yêu thầm kiểu như vậy"Tôi mím môi suy nghĩ rồi nói "Em nhờ P'Dome cầm ly nước về bàn giúp em chút nhé""Rồi mày đi đâu?"

"Em đi gọi tôm cho Glai...với cả ra ngoài coi thằng má phính, nó biến mất cũng lâu lâu rồi""..."

"Ok...thật ra quà sinh nhật, mày mua quà sau cũng được""Thật ra thì em nên chuẩn bị quà cho chủ nhân của bữa tiệc...nhưng mà hôm nay em cũng nên làm điều gì đó cho Glai""...Nếu gọi cả tôm nữa thì cũng hơi""Chỉ là tôm thôi...không quá nhiều"P'Dome bật cười rồi gật đầu cầm lấy ly nước của tôi đi về bàn, tôi liên đi tìm nữ phục vụ đang đứng phục vụ khách trong quán, cô ấy ngẩng đầu nhìn tôi với một nụ cười thân thiện"Quý khách cần thêm gì không ạ?"

"Tôi ngồi ở bàn đó..."

Tôi chỉ tay về phía bàn nơi chủ nhân bữa tiệc sinh nhật đang nén nhìn tôi rồi phải vội vàng quay đi ngay khi nhìn thấy tôi và nhân viên phục vụ nhìn về phía cậu ấy, tôi mỉm cười rồi nói tiếp "...Tôi muốn kêu 20 con tôm xếp chung vào một khay""A..vâng...được ạ""Nếu như bàn đó không tính giá hải sản thì làm phiền điều chỉnh theo giá hải sản cho cả bàn""Được ạ"Tôi nhìn nhân viên phục vụ vội vàng bước về phía sau quán, rồi quay sang nhìn ra phía bên ngoài quán để tìm thằn má phính, khi bước ra ngoài thì nhìn thấy bạn thân của tôi đang đứng chết trân nhìn P'Pha, và những điều mà tôi nhìn thấy khiến cho tôi phải bật cười và thằng má phính có thể nghe được tiếng cười của tôiLúc này nó là con cún con không khác gì tôiNhưng mà con cún con béo tròn bị hóa thành đá"Há, cười cái gì Li mặt cún""Thì cười mày đó..."

Tôi nói rồi bật cười, thằng má phính trừng mắt nhìn tôi, vì tôi không muốn gây sự nên tôi quay trở lại vào trong quán bỏ lại Thirak với P'Pha tiếp tục đứng bên ngoài quánKhi trở lại trong quán tôi nhìn thấy nhân viên bắt đầu mang thức ăn tới phục vụ tại bạn, tôi liền bước tới bên bàn và nhìn vào khay tôm trên tay nữ nhân viên"Khay tôm này...của tôi ạ"Tôi nói xong thì nữ nhân viên đó cũng gật đầu trả lời, tôi hạ người ngồi xuống chiếc ghế dài rồi di chuyển đến vị trí ngồi ban đầu, nhận lấy chiếc khay màu trắng có 20 con tôm theo như yêu cầu của tôi từ người nữ nhân viên phục vụ đó và đặt khay tôm đó trước mặt mình rồi ngay lập tức lột vỏ tôm"Hổ ăn hết luôn hả Panli?"

P'Babe hỏi tôiĐiều khiến tôi quan tâm khi mà đang chú tâm lột vỏ tôm không phải là câu hỏi của P'Babe mà là người ngồi phía đối diện, tôi nhìn thẳng vào Glai trong khi nghĩ rằng cậu ấy sẽ ăn hết hai mươi con tôm mà tôi gọi cho cậu ấy hay không bởi vì nó cũng khá nhiều đối với cậu, tôi gần như đã có câu trả lời...nếu như tôi không nhìn thấy thứ gì trên cổ của cậu ấySợi dây chuyền có mặt là hình trăng lưỡi liềm...Đôi mắt dài khẽ nhắm lại khi nhìn thấy điều đó và có một số câu hỏi hiện lên trong đầu tôi "Glai thích mặt trước rồi hay là chỉ thích mặt trăng vì tôi" nhưng dù không biết lý do là gì thì kết quả cũng làm cho trái tim của tôi một lần nữa đập nhanh thật nhanh và tôi cũng vô tình có suy nghĩ rằng...

Nếu Glai thích mặt trăng vì tôi...Lý do này làm cho tôi nở nụ cười trong khi nướng tôm, rồi trả lời câu hỏi mà không rời mắt khỏi chiếc bếp nướng "Nhìn thấy thì...Li không thể ăn hết được ạ""Chia cho Phi được không?...nhiều quá đó""Bạn đừng làm phiền em ấy làm gì, xử lý thịt của mình đi thi tốt hơn đó""Mình không có làm phiền em ấy, chỉ là nhìn thấy nó nhiều quá, sợ rằng nếu thừa lại là sẽ bị phạt đó""Không bị phạt đâu, bạn tin Sasin đi"Trong khi tôi đang nướng tôm thì nghe được đoạn tranh cãi nhỏ của P'Dome với P'Babr, người ngồi phía đối diện thì bắt đầu lấy thịt đặt lên vỉ nướng, nhưng cậu ấy chỉ đặt những miếng thịt lên mép bếp như thể không dám lại gần những con tôm của tôiSự thật là...Đây là vỉ nướng của riêng cậu ấyBởi vì chỉ không lâu nữa thôi tôi sẽ đưa tất cả mọi thứ cho cậu ấy (Cảm giác như một câu nhiều nghĩa:)))))Tôi kẹp nhưng con tôm màu cảm bỏ vào đĩa của mình để chờ cho nó nguội đi rồi sẽ bắt đầu lột vỏ, trong lúc đó tôi luôn nhìn chằm chằm vào vỉ nướng, tôi cảm giác giống như người đối diện luôn nhìn chằm chằm tôi và những miếng thịt chín quá gần như bị cháy đã giúp khẳng định rằng không phải bản thân tôi tự suy diễn thật sự là Glai chỉ nhìn tôi"Glai..."

Tôi gọi mà không rời mắt khỏi chiếc vỉ nướng trước mặt, trước khi kẹp những miếng thịt đang bắt đầu cháy để vào đĩa của cậu ấy "Glai sẽ cháy đó...nên lấy nó ra khỏi vỉ nướng đi ạ"Tôi ngẩng đầu lên nhìn người tôi vừa cất tiếng gọi, cậu ấy cúi đầu xuống nhìn vào những miếng thịt đã được nướng chín ở trong đĩa, đôi môi mỏng mỉm chặt cảm giác như thể đang ngăn bản thân thể hiện bất kỳ cảm xúc nào ra ngoàiTrước đây tôi từng được nghe rằng "Ngáp giống như biểu hiện của một bệnh lý về tình thần, khi chúng ta nhìn thấy ai đó ngáp chúng ta cũng sẽ ngáp theo" nhưng mà trước đây tôi chưa từng được nghe rằng "Ngăn lại nụ cười cũng giống như một bệnh lý về tinh thần" cho đến khi gặp chính mình ở thời điểm hiện tại bởi vì khi tôi nhìn thấy Glai đang cố gắng ngăn bản thân mỉm cười tôi cũng đang làm như vậy cố ngăn bản thân mỉm cườiKhi những con tôm còn lại chuyển sang màu cam ở trên chiếc vỉ nướng trước mặt, chủ nhân của cái tên "Glai" mà tôi muốn gọi nhiều lần nữa cũng lấy thịt để thêm lên vỉ nướng, nhưng cậu ấy vẫn để những miếng thịt ở dìa của chiếc vỉ nướng như cũ cách xa những con tôm đang nằm im ở một bên, vì vậy tôi dùng kẹp để di chuyện những miếng thịt ra giữa vỉ nướng tồi ngẩng đầu lên nhìn vào mắt cậu ấy"Đừng đặt nó ở mép bếp khrap...một chút sẽ không chín""A Ừm" Cậu ấy trả lời rồi bối rối cúi đầuChúng tôi nhìn vào mắt nhau trong giây lát rồi cậu ấy đều sẽ hạ tầm mắt để nhìn đĩa thức ăn của mình, nên tôi lấy con tôm cuối cùng đã được nướng chín ở trên vỉ nướng để vào đĩa của mình và chuẩn bị bóc vỏ"Ao, đến rồi đó hả?"

Nhưng tiếng của P'Dome cất lên khiến tôi chú ý mà quay lại nhìn xem vị khách cuối cùng tới tham gia bữa tiệc sinh nhật, và đoạn đối thoại giữa Glai và P'Pha cũng bắt đầu"Xin chào P'Pha""Khrap...xin lỗi nhé Phi tới muộn""Không sao đâu ạ, chỉ cần P'Pha tới là Glai đã cảm ơn rất nhiều rồi ạ""Đi lấy nước trước đi thằng Pha....tao không lấy cho trước vì sợ lấy không đúng ý mày""Ờ để tao tự đi lấy"Thằng má phính thì đang lười biếng ngồi xuống bên cạnh tôi không lâu liền đứng dậy lần nữa rồi nói "Để Rak đi lấy nước cùng với P'Pha nhé...Rak cũng muốn đi lấy thêm chút nước ép vải nữa ạ"Tôi rời mắt khỏi hai người họ rồi bắt đầu bóc tôm đang ở trong đĩa, khi những đầu ngón tay chạm vào lớp vỏ màu cam làm cho tôi nhận ra chúng vẫn chưa hết nóng, vậy thì tôi sẽ đợi thêm một chút, cũng thấy mấy con tôm trong đĩa của bạn thân của Glai đang ngồi bên cạnh, đoán rằng bạn thân như vậy chắc sẽ bóc tôm cho cậu ấy giống như tôi nên tôi nghĩ rằng không nên chờ lâu hơn nữa"Glai...chín hết rồi nè, nhưng tao đợi cho nó bớt nóng đã nhé rồi tao sẽ bóc cho nhé" (Gia đình và những người bạn của Glai chất lượng lắm á, may mà ẻm có tình cảm với anh Trăng trước chứ cái "Hội đồng quản trị" này cũng hơi bị khó qua ải đó:)))"Cảm ơn nhé Gun"Tôi thử nhìn người bạn thân của Glai đang cầm đĩa tôm nướng của cậu ấy, rồi nhanh chóng bóc những con tôm ở trong đĩa của mình nhanh hơn, từ khi được sinh ra tới giờ tôi chưa từng lột vỏ tôm cho bất kỳ ai cả, tay nghề lột vỏ tôm của tôi có lẽ là không thể tốt hơn bạn thân của cậu ấy nhưng dù như vậy...tôi cũng sẽ cố gắng làm tốt nhất có thể"Li!

ăn nhiều tôm như vậy luôn đó hả?"

Giọng của thằng má phính vang lên làm cho người đang tập tủng lột vỏ tôm như tôi bị phân tâm, nó mở tròn mắt ngạc nhiên rồi ngồi xuống cạnh tôi"Đừng làm quá lên vậy thắng má phính...cũng chỉ có chút à""Đừng ích kỷ ăn hết như vậy chứ Li, quan tâm đến Glai chút đi, Glai đã dẫn đi ăn nè bóc cho chủ nhân của bữa tiếc nữa chứ... rồi chia cho cả bạn của chủ nhân bữa tiệc nữa..."

Tôi quay sang nhìn thằng má phính đang rất chăm chỉ làm cho tôi mất đi hình ảnh tốt đẹp của mình, tôi nói "Có nghĩa là chia cho mày phải không?"

"Phải..."

Sau khi nhìn đủ người bạn thân đang cười tươi hết mức, tôi chỉ có thể lắc đầu rồi nói "Thật luôn đó thắng má phính""Ăn thôi ạ, mọi người ai muốn gọi thêm hải sản cũng được nhé, mình đã đặt menu hải sản rồi ạ, không mất thêm phí gì đâu ạ""Glai thật là tốt quá đi"Phải...Glai là người tốt và cũng rất cẩn thậnChắc hẳn là cậu ấy đã nghĩ đến tất cả những người có mặt nên đã chọn menu hải sản, nhưng nếu cậu ấy không chọn menu hải sản ngay từ đầu thì tôi cũng sẽ thanh toán riêng tất cả như đã nói với nhân viên, rồi sẽ nói chuyện này với chủ nhân của bữa tiệc sauNhưng bây giờ thì không cần lo lắng chuyện này nữa rồi, điều duy nhất cần làm ngay lúc này đó là hai mươi con tôm của chủ nhân bữa tiệc, tôi chuyển chiếc đĩa chứa những con tôm đã được lột sạch vỏ đến trước mặt người đối diện, người đang trò chuyện với thằng má phính"À...đây là quà sinh nhật"Tôi không biết rằng...Không biết rằng người đã thầm thích mình trước rồi"..."

"Lúc nãy mình có hỏi P'Dome là Glai thích gì để mua quà sinh nhật cho sau, nhưng P'Dome nói rằng Glai thích ăn tôm nên mình mình lấy tôm làm qua sinh nhật trước nhé...hôm nay nay là sinh nhật 20 tuổi đúng không?"

Trái tim đập nhanh không ư..."

À ừm""Ở trong đĩa này có 20 con tôm theo đúng số tuổi...chúc mừng sinh nhật nhé và rất vui được làm quen"Nhưng trái tim của tôi cảm thấy rằng...Không biết là cảm giác ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ hay là cảm giác vào khoảnh khắc ánh mắt ta chạm nhau"Cảm ơn nhé ạ, và cũng rất vui được làm quen ạ""Vâng ạ"Nhưng nó đang đập rất nhanh...Ánh mắt chúng tôi chạm nhau trong khoảnh khắc cậu ấy nhận lấy đĩa tôm, tôi nhìn cậu ấy mỉm cười trong khi nhìn đĩa tôm mà tôi đã bóc cho, rồi cậu ấy dùng đũa gắp những con tôm đó cho lên miệng và nếm thử chúngTôi nghĩ rằng thật sự rất điên rồ khi suy nghĩ của chính tôi từ mấy tiếng đồng hồ trước đã hoàn toàn thay đổi chi bằng việc nhìn vào mắt cậu ấy, tôi cố gắng rằng sẽ quên đi sự thật mà P'Dome đã nói trước đó chỉ để lại cảm xúc của chính tôi, và điều đó thậm chí còn điên rồ hơn nữa khi chỉ còn lại cảm xúc của chính tôi nhưng tôi vẫn chọn cách cảm nhận như vậy...Tôi không sẵn sàng để bị tổn thương lần thứ 101 đâuVà nếu có thể..."

Lần này, bạn có thể giúp tôi xóa nhòa mọi nỗi đau đó có được không?"#đường_đến_tim_em_một_vạn_dặm17:30 pmCon số xuất hiện trên màn hình điện thoại, thường ngày tôi thường sẽ không có ý định tự mình đứng ở đây vào khoảng thời gian này, mà mọi lần đều sẽ đi ra bãi đỗ xe ở tòa nhà lớn sau khi kết thúc lớp học, lúc đó vừa tầm 5h30 chiềuHôm qua sau khi kết thúc bữa tiệc sinh nhật của Glai, mọi người cũng tạm biệt nhau để trở về nhà, nhưng tôi vẫn dừng lại để tim mua quà sinh nhật ở trong khu mua sắm, bởi vì nghĩ rằng 20 con tôm vẫn chưa đủ ấn tượng, nhưng đi dạo xung quanh một lúc vẫn không gặp được món đồ nào mà tôi nghĩ rằng là phù hợp với cậu ấy, cho đến khi tôi đi ra phía cửa để đi ra bãi đậu xe, tôi đã gặp một cửa hàng bán cây cảnh nho nhỏTôi nghĩ rằng cậu ấy sẽ hợp với những thứ như thế nàyNhững thứ làm cho người khác có cảm giác thoải mái khi nhìn vào nóMặc dù biết rằng những thứ này không phải là những món đồ quá có giá trị về mặt tiền bạc và món quà của tôi có lễ không thể so sánh với những món quà khác mà cậu ấy đã nhận được, nhưng nếu đo lường bằng giá trị của tấm lòng, tôi nghĩ rằng...trên thế giới này không có cái gì kém giá trị hơn cái gì, tất cả mọi thứ đều có giá trị của riêng nóNgay lúc đó tôi quyết định mua một cây xương rồng, bởi vì tôi đã mở điện thoại để tra cứu ý nghĩa của nó trước khi lựa chọn mua, và ý nghĩa của cây xương rộng làm cho tôi nghĩ đến câu nói của P'Dome"Thời gian qua em tao đã gặp gỡ những người không ra gì kể cả là bạn bè hay người mà em ấy đã từng thầm thích"Và khi tôi chuẩn bị lái xe về nhà thì tôi vô tình nhìn thấy cậu ấy đang đứng chờ xe nên tôi tình nguyện lái xe đưa cậu ấy về condo để cho bản thân có cơ hội tặng món quà sinh nhật này cho cậu ấy, tất cả ánh mắt, âm thanh và những giọt nước mắt đang ngập tràn nơi vành mắt của cậu ấy đều làm cho tôi không thể không tự hỏi rằng rút cuộc thì cậu ấy đã trải qua những chuyện gì và lúc đó tôi cũng nhớ rằng mình đã hỏi cậu ấy đôi điều..."

Glai...có sao không?"

"Là mình...mình thích món quà này lắm, khi mà mình rất có ấn tượng về một cái gì đó, mình thường thích khóc"Câu trả lời của Glai làm cho tôi biết được rằng cậu ấy có rất nhiều cảm xúc dành cho tôi"Thật sự rất thích""Xin lỗi nhé... làm cho Panli giật mình rồi""Không cần phải xin lỗi...chỉ vì chuyện đó đâu"Và bởi vì tôi biết điều đó..."..."

"Vậy Glai giảm thích món quà sinh nhật này xuống một chút có được không?"

"Không được đâu ạ...mình sẽ vẫn thích món quà này rất rất nhiều như thế này ạ""Nếu rất thích mà nó làm cho Glai phải rơi nước mắt như này...thì giảm bớt sự yêu thích xuống một chút cũng được ạ, Li sẽ không thất vọng đâu"Tôi không muốn bất kỳ ai khiến cậu phải rơi nước mắt...Tôi nhớ được nữa rằng...chúng tôi đã nói chuyện rất nhiều trong khi chờ xe vì tắc đường, tôi được nhìn thấy nụ cười dịu dàng của cậu ấy, là nụ cười khiến cho người khác cảm thấy được sự an ủi mỗi khi nhìn thấy , tôi không muốn tin rằng sẽ có ai đó đã làm tổn thương tình cảm của cậu ấy, và tôi không muốn nghĩ rằng thế giới này đã gửi bao nhiêu bài kiểm tra đến cho cậu ấy để Glai trở thành người mạnh mẽ như thế nàyVà tôi cảm thấy ngưỡng mộ cậu ấy từ tận đáy lòng mình...Cơ thể cậu ấy nhỏ bé như vậy...nhưng lại rất mạnh mẽKhi mà tôi lái xe đến condo của Glai, cậu ấy xuống xe rồi nhưng vẫn chưa đi vào trong condo, cậu ấy vẫn đứng đó mỉm cười với tôi và ngay lúc đó tôi không hề muốn buông cậu ấy ra, bởi vì tôi không biết rằng khi nào thì tôi sẽ được gặp lại cậu ấy, và tôi nghĩ rằng người thầm thích mà không hy vọng chiếm giữ như Glai có lẽ sẽ vẫn chọn đứng nhìn từ xa giống như trước đây, sẽ không có cách nào để cậu ấy bước gần lại hơn về phía của tôiLúc đó tôi vẫn không chắc chắn rằng rất nhiều những cảm xúc hỗn độn đang xuất hiện trong trái tim tôi liệu rằng nó có thể kết hợp lại thành từ "thích" hay không nhưng tôi chọn hạ cửa kính xuống để nói vài điều với người có thân hình nhỏ nhắn đang đứng đó mỉm cười với tôi"Glai..."

"..."

Kể cả khi chưa chắc chắn..."

Nếu Glai nhìn thấy Li ở trường đại học...Glai hãy tới nói chuyện với Li nhé ạ""..."

Nhưng tôi vẫn muốn thực hiện một lời hứa..."

Nhưng nếu Li là người nhìn thấy Glai trước...Li sẽ bước tới trò chuyện với Glai""Ưm... mình sẽ tới trò chuyện với Li""Được nhé"Và nụ cười của cậu ấy ở những giây cuối cùng đó đã làm cho tôi quyết định rằng sẽ tự mình đến bãi đậu xe trong thời gian này, tối qua tôi đã suy nghĩ rất nhiều để tự kiểm tra lại cảm xúc của chính mình, lúc này tôi tin chắc rằng nhưng cảm xúc hỗn độn của tôi có thể được kết hợp lại thành từ "Thích" và Glai làm cho tôi biết rằng...Đôi khi vấn đề của cảm xúc cũng rất là đơn giảnCảm xúc thực sự chỉ có...Thích hoặc Không thíchKhông cần phải tìm câu trả lời rằng thích vì điều gìPhải hoặc không phảiChỉ có như vậyVà phải...Tôi thích GlaiNhưng khi tôi ngẩng đầu nhìn lên phía tầng 4 của tòa nhà 11 tôi không nhìn thấy bóng dáng của người mà vẫn thường âm thầm quan sát tôi, nhìn qua lớp kính trong suốt thì chỉ thấy có một chiếc bàn và một chiếc ghế ở đó, tôi chờ đến 6 giờ chiềuNhưng tôi không nhìn thấy GlaiChúng tôi không gặp được nhau...Tôi quyết định lái xe về nha, nhưng khi bị mắc kẹt ở trên đường tôi lại cảm thấy lo lắng nên cầm điện thoại lên và gọi điện cho một người[Sao vậy?]"P'Dome...Phi có nói với Glai rằng em từng thấy cậu ấy trước đây không"[Tao không có nói...sao vậy]"Hôm nay Glai không có ở tầng 4...không giống như phi từng nói á"[...]Lúc này tôi trộn lẫn tất cả các giả định, bởi vì tôi sợ rằng cậu ấy đã thay đổi...

"Glai sẽ hết thích em không ạ?"[...]"Hôm qua em vô tình gặp Glai đang chờ xe...em đã tình nguyện đưa cậu ấy về condo"[...]"Em có lẽ đã vô tình làm điều gì đó không tốt rồi..." (Anh em nhà này mắc overthinking :))))))))))))[...]"...Hay lúc đó em vô tình gặp bạn ở condo của Glai, em nói chuyện quá thô lỗ nên cậu ấy không muốn thích em nữa rồi"[Chờ đã thằng chó...mày bình tĩnh đã]Tôi gật đầu mặc dù biết rằng P'Dome không có nhìn thấy "..."[Lúc nãy tao có gọi điện kiếm Glai...Glai nói là đi luyện đàn tam thập lục tại tòa nhà khoa Mỹ thuật, bởi vì Glai phải chơi đàn giúp đàn anh trong ngày Open house]Hơi thở thoát ra từ mũi và miệng tôi đầy nhẹ nhõm "Em suýt chút nữa đã lao xe vào quán Boss rồi"[Cái gì chứ...chỉ là Glai không nén đi nhìn mày mà mày định đi uống rượu luôn hả?]"..."[Mày bị làm sao vậy Li?] ( Bị điên tình đó :)))))))))"..."[Mày chỉ muốn nhìn thấy để chắc chắn rằng là Glai thực sự nén nhìn mày hay...]"P'Dome, phi rảnh không? ... em muốn nói chuyện trực tiếp"[...]"Vì có rất nhiều chuyện em muốn hỏi"[Rảnh...mày tới kiếm tao ở condo được không?]"Được...đợi chút em qua"Tôi dùng thời gian nhanh nhất để tới condo cua P'Dome, chủ nhân của căn phòng rộng đón tôi cùng với một điếu thuốc và một lon bia, anh ấy rủ tôi ngồi thư giãn ở ban công phòng, tôi đưa điếu thuốc lên miệng và nạp nicotine vào phổi, khi nhả làn khói trắng bay ra tôi cũng nhận ra mình đã thư giãn đủ rồi và đã đến lúc phải nói điều gì đóĐàn anh vừa cúp điện thoại của bạn gái liền cầm lon bia lên uống rồi yên lặng nhìn tôi, tôi biết rằng lúc này P'Dome đang lo lắng điều gì đó"Ai nói trước đây?"

"Em xin phép nói trước..."

Tôi dừng lại đôi chút, để nhớ lại những cảm xúc đã xuất hiện kể từ khi lần đầu tiên gặp Glai ngày hôm đó ...

"Như em đã từng nói với Phi rồi...em đã từng nhìn thấy Glai trước đây rồi""..."

"Khi em nhìn thấy cậu ấy đang đứng xem bức ảnh của em, em đã rất muốn bước tới để làm quen với cậu ấy...không rõ là điều gì đã làm cho em có cảm xúc như vậy""..."

"Nhưng khi em định bước tới làm quen với cậu ấy thì...mama của em gọi điện tới nên em phải ra ngoài để nói chuyện cùng với mama, đến khi trở lại phòng triển lãm ...thì Glai đã không ở đó nữa""..."

"...Sau ngày hôm đó em đã cố gắng để gặp lại cậu ấy, em đã từng chờ cậu ấy ở trước phòng triển lãm, cũng từng tìm kiếm bóng dáng cậu ấy khi đứng hút thuốc ở bãi đỗ xe, nhưng em chưa từng gặp lại cậu ấy...và em cũng không thể xóa bỏ đi những cảm xúc đó được""..."

"Cảm xúc muốn được làm quen với Glai...không thể xóa bỏ được""Mày cũng biết rằng tao là anh của Glai...rồi tại sao không qua tìm tao?"

"..."

"Bởi vì nếu mày tới và nói với tao rằng muốn làm quen với Glai...mày sẽ không phải cố gắng đến mệt mỏi như vậy"Tôi có thể đoán được ý của P'Dome, anh ấy không có ý như những gì anh ấy nói, mà anh ấy đang chờ câu trả lời của tôi, nhưng tôi không có câu trả lời nào làm cho tôi có thể trông đẹp trai giống như anh hùng trong những câu chuyện hư cấu được, tôi chỉ có câu trả lời xuất phát từ những cảm xúc thậtLà sự chân thành mà tôi muốn P'Dome cảm nhận được..."

Thật ra thì... lúc đó em sợ Phi sẽ cảnh giác với em""..."

"Sợ rằng Phi sẽ nghĩ rằng em sẽ tán tỉnh nong của phi" (Ủa chứ giờ cũng đang chuẩn bị tán còn gì????????)"..."

"Bởi vì lúc đó em nghĩ rằng bản thân chỉ muốn được làm quen với cậu ấy thôi""Ờ...tao hiểu""...Cho đến khi thằng má phính gọi điện mời em tham gia tiệc sinh nhật của Glai, khi đó nó nói rằng là em của P'Dome học cùng trường, em đã nghĩ rằng đó là Glai""..."

"Và cũng thật sự là người đó của em""Của mày luôn hả?"

"Bây giờ thì chưa phải của em cũng được..." tôi cau mày trong khi rút lại lời nói chỉ để đàn anh cảm thấy thoải mái"Rồi sau đó thì sao?"

"Em không muốn kể chuyện này cho phi nghe đâu, nhưng nếu không kể thì phi có thể sẽ không tin những cảm xúc của em là thật..."

Tôi nâng điếu thuốc lên miệng một lần nữa, rồi thả trôi những cảm xúc của mình tự do như làn khói mỏng, rồi nói "Trái tim của em đập nhanh ngay từ khi bước chân vào quán...khi em biết được rằng sẽ được gặp lại Glai một lần nữa, trái tim của em còn còn đập nhanh hơn nữa""..."

"Và cả khi đối diện với ánh mắt của Glai..."

Tôi nhìn đàn anh đang mỉm cười khi nhìn vào lon bia trên tay anh ấy "P'Dome biết mà, rằng em đã cảm thấy như thế nào vào lúc đó"P'Dome gật nhẹ đầu nói "Nó có lẽ cũng giống như lúc tao nhìn thấy Bep lần đầu tiên ở concert""..."

"Tim đập thình thịch như trống"Tôi mỉm cười nói "Phải...là cảm giác đó""Rồi tiếp theo sao nữa?"

"Rồi...em biết được rằng Glai thầm thích em bởi vì phi nói""..."

"Lúc đó em không biết lúc đầu mình cảm thấy thế nào...có lẽ là thấy thật tốt khi biết rằng chúng em đều thầm thích nhau, mà có lẽ cũng không vui lắm bởi vì phi nói rằng bố của Glai đang đính hôn với vợ mới ở nhà trong khi hôm đó là ngày sinh nhật của cậu ấy...rồi cũng biết rằng cậu ấy đã gặp những người không tốt trong cuộc sống làm cho em nhớ đến nụ cười của cậu ấy, nhớ đến lúc mà Glai nhìn vào bức ảnh của em""..."

"Em đã thật sự rất shock..."..."

"Bởi vì em nghĩ rằng...cậu ấy đã gặp rất nhiều chuyện như vậy, nhưng cậu ấy vẫn mỉm cười và vẫn nở nụ cười với những người khác""..."

"Cậu ấy đã phải mạnh mẽ đến mức độ nào chứ..."

"..."

"Khi mà em lái xe đến tìm phi...em đã nghĩ rằng nếu như em không cảm thấy điều gì với Glai như lúc này, nhưng em đã biết rằng cậu ấy thầm thích em...thì em nên làm gì?"

"..."

"Phi tin không...em không hề nghĩ lâu""..."

"Bởi vì kể cả khi em không thích cậu ấy...nhưng sau ngày hôm nay em sẽ biết được sự thật, em sẽ là người bạn tốt của cậu ấy sẽ luôn ở bên cạnh cậu ấy""Tao quyết định không sai chút nào khi chọn nói sự thật cho mày""..."

P'Dome nhìn sâu vào đôi mắt của tôi rồi nói "Nhưng tao muốn cho mày tự hỏi bản thân để chắc chắn đi đã...bởi vì Glai là con trai giống như mày, mà mày chưa từng hẹn hò với con trai trước đây, đôi khi mày sẽ..."

Bởi vì tôi biết rằng anh ấy đang lo lắng chuyện gì, tôi quyết định lên tiếng cắt ngang khi anh ấy vẫn chưa nói xong câu "P'Dome đừng quên...em muốn làm quen với Glai trước cả khi em biết những chuyện này""..."

"Vì vậy chuyện mà cậu ấy thầm thích em trước đây không hề làm ảnh hưởng đến cảm xúc rung động của em""..."

"Em chưa từng cảm thấy như thế này với ai trước đây...em tin rằng em thật sự thích cậu ấy chứ không phải chỉ là rung động nhất thời""..."

"Còn chuyện Glai là con trai giống như em..."

"..."

Tôi im lặng, rồi nói với giọng chắc chắn "Chỉ cần cậu ấy là người mà em thích...em không quan tâm việc cậu ấy là ai""..."

"Em biết rằng những điều này diễn ra quá nhanh...và phi vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng em""..."

"Nhưng em xin nhé..."

"Mày xin cái gì?"

"Xin để em chăm sóc Glai" tôi nhìn sâu vào đôi mắt đầy vẻ sắc bén ấy rồi nói "Em muốn chăm sóc Glai"Người nghe không trả lời điều gì, P'Dome đưa tay ra với lấy bao thuốc rút ra một điếu thuốc châm lửa và hút, sau đó anh ấy nhìn lên đối diện với ảnh mắt của tôi một lần nữa "Cảm ơn vì đã thành thật với cả tao và với Glai""..."

"Tao từng nghĩ rằng mày có tích cách rất khác so với thằng Pha""..."

"Nhưng hôm nay tao biết rằng...hai anh em gia tộc Pisut không có khác nhau chút nào luôn""..."

"Thật, thật cả hai luôn" Tôi khẽ mỉm cười nói "Em nói với Phi hết rồi đó...bây giờ đến lượt Phi""Tao không biết nên bắt đầu nói chuyện này từ đâu thì tốt, bởi vì nó có nhiều chuyện mà tao muốn nói cho mày..."

P'Dome dừng lại một chút rồi nói tiếp "Vậy tao sẽ kể từ điểm bắt đầu, khởi đầu của mọi thứ, bởi vì chuyện này kết nối mọi thứ lại với nhau, nếu tao kể xong...tao khi nghĩ rằng mày có lẽ sẽ không phải hỏi thêm điều gì nữa đâu, bởi vì chuyện mà tao sắp kể sẽ giúp trả lời cho mọi nghi hoặc của mày""..."

"Có một ngày...Gun bạn thân của Glai đến gặp tao ở trước khoa, Gun kể cho tao nghe rằng ngày mà Glai đi uống cùng mấy người bạn ở quán rượu, Glai bị một đứa là sinh viên khoa Kỹ thuật hăm dọa ở trong nhà vệ sinh, thằng sinh viên khoa Kỹ thuật đó đi theo Glai cũng lâu rồi, nhưng Glai không thích nên đã từ chối""..."

"Gun nói rằng hôm đó có người đã tới giúp Glai trước...Glai mới không bị nó làm gì xấu""..."

"Rồi tao mới biết chi tiết từ Gun nó tên là Mek, học Kỹ thuật xây dựng năm hai, cùng trường với mình, rồi tao đi hỏi bạn bè học ở khoa đó xem nó ở đâu...sau đó tao cũng theo tới đó và đánh nó một trận""..."

"Nó sau đó cũng không dám đến làm phiền Glai nữa"Tôi đẩy lưỡi sang một bên má, cố gắng kiềm chế cảm xúc, nhưng vẫn không thể chịu được mà phải chửi thề "Thằng chó chết!"

P'Dome nâng điếu thuốc lên hút, rồi nói tiếp "Sự kiện này...mày thấy quen thuộc không?"

"..."

"Có đủ để mày nhớ ra không, rằng mày đã từng giúp ai đó bị hăm dọa ở trong nhà vệ sinh"Tôi hạ tầm mắt xuống nhìn vào lon bia với những giọt nước đang bám vào nó trong khi suy ngẫm đến điều mà P'Dome hỏi, tôi nhớ rằng từng vào giúp ai đó đang bị hăm dọa trong nhà vệ sinh, và hình ảnh cùng giọng nói mà tôi nghe được đã khắc sâu vào dòng chảy ký ức trong não bộ của tôi"Mek không có quyền ép buộc mình"Bởi vì câu nói đó và giọng nói đang cố gắng chống lại sự run rẩy của ai đó đang trốn tránh một tên khốn to lớn ở bên trong nhà vệ sinh làm cho tôi quyết định bước vào giúp đỡTôi nhắm mắt lại khẽ cầu nguyện rằng người mà tôi đã cứu sẽ không phải là Glai, và ước gì chuyện ngày hôm đó đã không thật sự xảy ra, nhưng tôi cũng không thể trốn tránh sự thật và phải đối diện với sự thật đó một lần nữa, nhiều hơn kể từ bây giờ, tôi mở mắt ra và ngẩng đầu nhìn P'Dome"Là Glai phải không P'Dome?..." có một cái gì đó nghẹn lại nơi cổ họng khi mà tôi nói câu nói đó, tôi buộc chính mình phải nuốt xuống cảm giác mắc nghẹn đó rồi nói tiếp "Người mà em đã giúp ở trong nhà vệ sinh hôm đó...là Glai phải không?"

"Ưm...người mà mày đã giúp đó chính là Glai"Tôi chưa từng bị đấm mạnh vào mặt trước đây bởi vì phần lớn tôi sẽ là bên đánh người khác nhiều hơn, nhưng khi tôi biết được sự thật về chuyện này, tôi có thể biết được cảm giác của người bị đấm mạnh vào mặt nó như thế nàoĐầu óc như bay mất hếtVà bắt đầu cảm thấy toàn thân tê dại"Glai không bị nó làm cái gì phải không P'Dome?..."

Tôi nhớ được rằng P'Dome đã nói chuyện này rồi, nhưng tôi chỉ muốn hỏi lại để chắc chắn một lần nữa rằng sau khi tôi rời khỏi nhà vệ sinh bỏ lại Glai ở lại đó một mình, cậu ấy có an toàn không "Sau khi em rời khỏi phòng vệ sinh đó...Glai có bị nó làm gì nữa không" (Dịch đoạn này thấy rằng Li đã hối hận rất nhiều, cho nên sau này Li đã từng ở trước mặt Glai nhắc lời cảnh cáo với bạn của tên đó 1 lần, lúc đó mình cũng thắc mắc Li nhớ được chuyện đó hả, biết người đó là ai và biết bạn của tên đó từng quen Glai luôn, hóa ra là vì Li biết tất cả nên luôn để mắt đến Glai là kiểu bao bọc trong vòng tay luôn á, nó chiếm hữu hơn cả anh nó luôn:)))))))))P'Dome lắc đầu nói "Không...Glai không bị nó làm cái gì""..."

"Rồi mày không cần phải cảm thấy có lỗi đâu...bởi vì mày cũng không biết rằng người ở bên trong phòng vệ sinh đó là Glai, và chuyện này cũng qua lâu rồi""..."

"Nhưng tao phải kể lại chuyện ngày hôm đó bởi vì đó là điểm bắt đầu của mọi chuyện về sau""..."

"Tao sẽ kể tiếp cho mày nghe..."

P'Dome chờ đến khi tôi ngẩng đầu lên như thể là một dấu hiệu nhận biết rằng rồi đã sẵn sàng để nghe vì vậy mà anh ấy kể tiếp "Sau đó thằng Mek không dám tới kiếm chuyện với Glai nữa, nhưng tao vẫn lo lắng cho Glai, tao sợ rằng Glai sẽ bị thằng Mek lẽo đẽo bám theo nữa""..."

"Tao cũng lén đi kiếm Glai ở tòa nhà khoa...Tao nhìn thấy Glai đang ngồi ở bàn trên tầng bốn mỗi ngày, lúc đầu tao nghĩ rằng Glai tìm chỗ để đọc sạc, nhưng khi quan sát kĩ tao thấy Glai nhìn xuống bên dưới""..."

"...Rồi có một ngày Glai không đi học bởi vì bị ốm, tao đã thử đến đó ngồi...và tao biết được rằng là ở đó có thể nhìn thấy mày rõ ràng nhất""..."

"Nhưng tao chưa quyết định ngay lúc đó rằng Glai thích mày...nên tao đi gặp và hỏi Gun bởi vì nghĩ rằng Glai sẽ nói mọi chuyện với Gun""Glai thân với Gun lắm phải không?"

"Ưm...hai người đó là bạn thân từ trung học rồi, trải qua rất nhiều chuyện Gun vẫn luôn ở bên cạnh Glai""..."

Nếu được lựa chọn...Tôi cũng muốn ở bên cạnh Glai ở mọi giai đoạn giống như vậy"Rồi Gun biết chuyện này thật...Gun kể hết mọi chuyện, khi nghe chi tiết mọi việc xảy ra vào ngày hôm đó một lần nữa..."

Tôi im lặng trong khi nghe câu chuyện từ P'Dome, anh ấy kể lại mọi chuyện với giọng điệu và ánh mắt nghiêm túc, tôi cắn chặt môi dưới cho đến khi bắt đầu cảm giác được sự đau đớn khi biết rằng thằng Mek đã lấy chuyến tôi đến hát ở quán P'Bos nói cho bạn bè trong nhóm của Glai để đổi lấy việc được gặp Glai, và bạn của Glai thì thầm thích tôi nên sàng sàng trao đổi...sẵn sàng đánh đổi tình bạn để đổi lấy việc chỉ được gặp tôi trong vài giờTất cả chuyện mà P'Dome kể khiến tôi thật sự cảm thấy đau lòng, bởi vì người yêu quý bạn bè như tôi biết rằng...khi ai đó không coi trọng giá trị của từ "Bạn bè" nó sẽ khiến cho bản thân cảm thấy khó chịu đến mức nào"Rồi cuối cùng Gun nói rằng...là bời vì chuyện xảy ra ngày hôm đó đã làm cho Glai thầm thích mày cho đến bây giờ""..."

"Nhưng Gun xin tao giữ bí mật chuyện này bởi vì nếu Glai biết rằng Gun đã kể những chuyện này cho tao nghe, Glai sẽ không thấy thoải mái""..."

"Gun nói rằng những người biết chuyện này chỉ có ba người bạn thân...Glai không muốn nói với ai nhưng mọi người đều biết bởi vì bắt gặp Glai lén đi nhìn mày ở tầng 4, cậu ấy mới thú nhận""..."

"Tao hiểu lý do mà Glai không định nói chuyện này với tao...thằng bé có lẽ sợ sẽ ảnh hưởng đến tao theo một cách nào đó, bởi vì Glai là người luôn suy nghĩ đến cảm nhận của người khác""..."

"Rồi sau khi tao biết tất cả mọi chuyện, tôi cũng chưa từng nghĩ rằng sẽ nói với ai, kể cả mày..."

"..."

"Nhưng trước ngày tổ chức tiệc sinh nhật của Glai một ngày...Gun có tới chờ tao ở khoa một lần nữa, nó kể một số chuyện mà nó mới biết được không lâu cho tao nghe, Gun không thể không lo lắng cho Glai, sợ rằng Glai ở một mình sẽ cảm thấp tệ nên lần nữa nén đến cho tao""Glai bị bị ai đó làm gì nữa sao?"

P'Dome khẽ thở dài, rồi bắt đầu kể những chuyện đã qua trong quá khứ của Glai cho tôi nghe, đó là chuyện đàn anh đã lừa để Glai tỏ tình với anh ta bởi vì chỉ muốn thắng trong trò cá cược với bạn bè và chuyện của thằng Tos, một người có phần trong chuyện làm cho Glai bị thằng Mek hăm dọa ngày hôm đó, kể cả chuyện Glai tỏ tình rồi bị từ chối rồi kể cho những người khác trong khoa nghe đến mức Glai bị lôi ra nói này kia, chỉ với việc nó là bạn thằng Mek là tôi đã muốn đạp giày lên mặt nó rồi, nhưng khi nghe tất cả những chuyện mà nó đã làm với Glai, cảm xúc tức giận của tôi thậm chí còn nhiều hơn trước"Một người sẽ phải gặp những người xấu xa, gặp những chuyện tồi tệ nhiều đến như vậy sao?"

"Như vậy mày đã hiểu chưa, rằng tại sao tao lại quyết định nói những chuyện này với mày...và tại sao tao lại muốn cho Glai có một người như mày xuất hiện trong cuộc đời của em ấy" (Chợt nghĩ rằng nếu P'Dome không bật đèn xanh thì thật sự Li muốn vượt qua người gác cửa này cũng vất vả lắm)"..."

"...Cũng như nếu mày nói rằng muốn chăm sóc cho Glai...tao cũng muốn cho mày biết rằng trước đây ai đã từng làm những chuyện không tốt với thằng bé....và vẫn có người ngứa miệng về thằng bé nữa""Từ bây giờ...nếu có ai đến làm phiền cậu ấy nữa""..."

"Em sẽ đập chết""Sau đó tao cũng rất muốn đi đập thằng hai thằng khốn đó nữa, thằng Chin với thằng Tos....nhưng mắc cái là Glai không chịu chỉ mặt cho coi""Gum đó...Gum chắc chắn là biết""Lúc đó tao cũng đã đi tìm Gun rồi...nhưng Gun xin bỏ qua, bởi vì không muốn làm cho Glai khó chịu hơn nữa, với bản thân Gun cũng sẽ cảm thấy mắc lỗi rất nhiều với Glai vì nén nói với tao rất nhiều chuyện" (Sau đó Li có biết mặt Tos không biết anh trăng có đi đấm người ta không nữa, thêm cả việc Tos làm Glai bị bỏng, gộp lại tính chung một lượt)"..."

P'Dome nâng điếu thuốc đã bị chấy gần một nửa lên đầu miệng một lần nữa trước khi nói "Nhưng trở về tao cũng suy nghĩ cẩn thận một lần nữa...tao cũng nghĩ bỏ qua cho chúng nó""..."

"Mày đang thắc mắc là tại sao tao lại chấp nhận bỏ qua khi mà chúng nó làm những chuyện xấu xa với thằng bé đến như vậy..."

P'Dome nói giống như thể anh ấy đọc được suy nghĩ của tôi vậy, anh chậm chạp nhả một làn khói trắng rồi nói "Thật sự chúng ta không thể bỏ qua khi nó làm những chuyện xấu xa với thằng bé được...bời vì tao tin rằng nếu lúc này chúng nó quay trở lại làm tổn thương thằng bé một lần nữa, không có cách nào để tao thực sự chấp nhận bỏ qua""..."

"Nhưng bỏ qua của tao có nghĩa là...để cho chúng nó chỉ là những kẻ xấu xa với những chuyện trong quá khứ đã xảy ra trong cuộc đời của thằng bé" (Anh đủ ác, và đủ kiên nhẫn)"..."

"Chúng ta không có cách nào để có thể quay ngược thời gian về bảo vệ một người đã từng bị tổn thương trong quá khứ được...không có cách nào có thể làm được""..."

P'Dome mỉm cười và nhìn tôi với vẻ thấu hiểu "Tao từng giống như mày đó Li...từng là người nóng máu, dám nghĩ dám làm, không thích nói nhiều, đánh là đánh""..."

"Nếu hỏi rằng lúc này có còn như thế không, tao vẫn như vậy, nhưng đã giảm đi rất nhiều rồi bởi vì từ khi tao ở bên cạnh Babe, được nhìn thấy cô ấy mỉm cười, được nghe cô ấy nhắc nhở "Cấm đi gây sự với ai nhé Dome, bởi vì bạn bị làm sao mình sẽ không quan tâm, nhưng mình sẽ đến bệnh viện đập thêm á"...tao cũng nghĩ rằng sẽ không cố quay lại quá khứ để bảo vệ cô ấy""..."

"Nhưng tao sẽ dùng khoảng thời gian tiếp theo kể từ bây giờ để bảo vệ cô ấy...sẽ dành thời gian để bù đắp những cảm xúc đã từng mất đi của cô ấy"Tôi hiểu được những điều sâu sắc mà P'Dome nói, rồi nói "Có thể có nhiều người đã từng khiến cho cậu ấy rơi nước mắt...nhưng em sẽ là người duy nhất làm cho cậu ấy mỉm cười"P'Dome gật đầu đồng ý rồi mỉm cười với tôi "Phải..."

"..."

"Chúng ta không cần thiết phải quay lại và bù đắp bất kỳ điều gì""..."

"Dùng thời gian đó để ở bên người yêu chúng ta đi thì tốt hơn""Sẽ dành thời gian để ở bên cạnh cậu ấy...nhưng nếu có ai đến làm phiền cậu ấy nữa, em sẽ chia thêm thời gian được"P'Dome bật cười, nói "Điều đó là chắc chắn rồi"Tôi thở dài một hơi đầy nhẹ nhõm, không biết rằng chuyện này đã giúp tôi cảm thấy cảm thấy nhẹ lòng đến mức này, có lẽ chính khoảnh khắc này đã giúp nhắc nhở tôi rằng ...

"Glai đã vượt qua được khoảng thời gian đó rồi""..."

"Glai ấy..."

P'Dome nói rồi không nhìn tôi, ánh mắt sắc bén nhìn vào chiếc đía sứ màu nâu nhạt, điếu thuốc màu trắng được đặt xuống nó, rồi anh ấy ngẩng đầu lên nhìn tôi một lần nữa "...không phải thích mày vì vẻ bề ngoài của mày giống như những người khác thích mày...tao không biết rằng người không biết những người khác thích mày vì những lý do gì""..."

"Nhưng với Glai..."

P'Dome rời ánh mắt khỏi tôi rồi nhìn lon bia màu xanh lá, tôi cảm giác giống như P'Dome đang cố gắng trút bỏ điều gì đó nặng nề ra khỏi trái tim "...mày có lẽ giống như là ánh sáng rực rỡ trong cuộc sống của Glai""..."

"Mày có là giống như là nguồn động viên..."

P'Dome mỉm cười khi vẫn nhìn vào lon bia "Mày là tất cả đối với Glai mà mày cũng không hề hay biết"Tôi nhẹ gật đầu trong khi hạ tầm mắt nhìn xuống chiếc bàn ở giữa hai người chúng tôi, câu nói của P'Dome chạm vào trái tim của tôi làm cho những cảm xúc căng thẳng biến mất, cùng lúc đó những cảm xúc khác lại nảy sinh trong trái tim tôi, mọi điều sẽ bắt đầu phát triển càng lúc càng nhiều chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi vài giây và giống như tôi sẽ không thể đón nhận được, nếu không được biểu lộ những cảm xúc đang dâng trào ở trong lòngNhưng tin rôi không...Tôi làm đượcTôi thực sự giữ lại được tất cả những cảm xúc đóVà tôi sẽ ôm trọn tất cả những cảm xúc đóTôi biết rằng bây giờ không để khoảng thời gian im lặng xuất hiện giữa cuộc trò chuyện của chúng tôi, nhưng tôi phải thừa nhận rằng sự im lặng này giúp tôi có thời gian để suy nghĩ cẩn thận một vài chuyện một cách tốt nhất, tôi để mặc cho sự yên lặng bao trùm lấy cả hai chúng tôi"P'Dome..."

"Mày nhận ra rồi phải không rằng mày sẽ chăm sóc Glai như thế nào?"

Tôi gật đầu nói "Ưm..."

"..."

"Em đã biết Glai thầm thích em... nhưng em sẽ không lợi dụng cảm xúc của cậu ấy để em có thể bước vào thế giới của cậu ấy một cách dễ dàng""..."

"Glai bắt đầu như thế nào thì em cũng sẽ bắt đầu giống cậu ấy""..."

"Em sẽ không bỏ qua các bước để xây dựng mối quan hệ này...mà sẽ dần dần từ từ""Từ từ tiến gần cảm xúc của Glai...đến khi cảm xúc của cả hai chúng em giống nhau""..."

"Glai sẽ không cần phải thích em nhiều hơn em thích cậu ấy""..."

"P'Dome ngoài việc em xin phép chăm sóc Glai...em xin thêm một điều nữa được không?"

P'Dome đáp lại bằng một cái gật đầu, nhưng tôi vẫn im lặng mà chưa nói thêm gì về điều tôi xin phép "..."

"Đừng nói cho Glai biết rằng em đã biết những chuyện này rồi nhé...Đừng nói với cậu ấy rằng em đã biết tất cả những chuyện mà cậu ấy đã trải qua""..."

"Em xin một chút thời gian để làm một vài thứ cho cậu ấy trước đã...em muốn để cho cậu ấy biết rằng..."

Tôi ngừng lại một chút khi những cảm xúc đang bủa vây lấy trái tim tôi một lần nữa"...không phải chỉ là Glai đang dõi theo em...mà chính em cũng đang hướng về cậu ấy""..."

"...Không phải chỉ Glai cố gắng bước về phía em mà chính em cũng đang tiến về phía cậu ấy như vây""..."

"Em không muốn để cho những chuyện xả ra chỉ vì...em biết rằng Glai thích em, và em cũng thích cậu ấy, trực tiếp tán tỉnh cậu ấy rồi nhanh chóng trở thành người yêu...chỉ bởi vì điều đó phù hợp""..."

"Em không muốn chỉ như vậy...mà em muốn nó sẽ nhiều hơn thế""..."

"...Muốn để mỗi khi nhìn lại...sẽ thấy rằng mỗi khoảnh khắc của chúng em đều có giá trị hơn thế""..."

"Và khi đến lúc đó...đến thời điểm mà Glai cảm nhận được cảm xúc của em đối với cậu ấy""..."

"Em sẽ kể tất cả mọi chuyện cho cậu ấy nghe""..."

"Em chỉ xin thời gian để em chứng minh bản thân với Glai...và chứng minh bản thân với mọi người một chút thôi P'Dome""Lúc đầu tao nghĩ rằng mày sẽ đến và nói với Glai những chuyện này, và mày sẽ thủ nhận rằng mày cũng thích Glai""..."

"Tao chưa từng nghĩ rằng mày sẽ có suy nghĩ sẽ làm điều gì tinh tế như thế này""Bởi vì lần này là Glai...em mới nghĩ suy nghĩ nhiều như vậy""Một lần nữa cảm ơn mày nhé...khi thật lòng để tâm đến cảm xúc của Glai như thế này""Em cũng phải cảm ơn Phi rất nhiều ạ...khi cho phép em chăm sóc Glai""..."

"Cảm ơn vì Phi đã tin tưởng em như thế này""Cũng bởi vì lần này là mày...nên tao mới tin tưởng như vậy"Cuộc trò chuyện của hai chúng tôi mà có "Khun Glai" là trọng tâm đã kết thúc bằng những nụ cười và niềm tin không thể đánh đổi bằng bất cứ giá trị của thứ gì trên thế giới nàySau đó tôi trở về nah, tôi cũng đã nghĩ rằng sắp tới sẽ đến làm bạn với người tốt bụng kia theo cách nào thì tốt, để cho cậu ấy cảm thấy ít khó chịu nhất và cảm thấy thoải mái khi ở cạnh, tôi nằm suy nghĩ một lúc lâu trước khi đi tắm và đứng hút thuốc ở ngoài ban công, bởi vì tôi nghĩ không ra, đã rất lâu rồi tôi không phải là bên chủ động đến bên ai trước, cho đến khi ngẩng đầu lên và nhìn thấy mặt trăng hình lưỡi liềm nổi bật trên bầu trời tối màu, tôi mới nhớ đến một bài hát, đó là "Đất nước tình yêu"Nên tôi đã biết mình nên làm gì...Tôi sẽ là một người dịu dàngTôi sẽ làm một người quan tâmTôi sẽ làm một người trung thànhvà tôi sẽ cố gắng thực hiện tất cả những điều trên càng nhiều càng tốtĐể "khun Glai" là duy nhấtNgày hôm sau tôi nghĩ rằng sẽ đi lén coi Glai ở tầng 4 của tòa nhà đối diện với tòa nhà số 11, bởi vì gương ở tòa nhà này có một lớp màng thủy ngân không thể nhìn xuyên qua, tôi không thể lén nhìn Glai từ bãi đỗ xe được bởi vì cậu ấy có lẽ sẽ biết mà không dám đến nén nhìn tôi nữa, nhưng khi mà tôi cùng bạn bè giúp vận chuyển đồ để làm việc nhóm thì tôi vô tình gặp người tốt bụng đang cúi đầu đi ra từ tòa nhà, cậu ấy nhìn khá là lo lắng, tôi chú ý thấy có một số vết bẩn ở trên áo của cậu ấy mà tôi đoán rằng cậu ấy chắc chắn đang gặp vấn đề gì đóVà chắc chắn rằng tôi sẽ không thể bỏ mặc để cậu ấy tự mình đối mặt với vấn đề, nên tôi giả vờ cản đường của cậu ấy, tôi mới nhìn thấy rõ ràng áo sơ mi của cậu ấy dính đầy vết cà phê vì một tai nạn, nhưng bản thân tôi thì không hề tin đây chỉ là một tai nạnNhưng thời gian gấp rút, tôi phải dằn xuống như suy nghĩ của bản thân để giúp khun Glai xử lý chuyện này một cách nhanh nhất, vì vậy tôi cho cậu ấy mượn áo của tôi và để người tốt bụng thay áo ở trong chiếc xe yêu thích của tôi, sau đó tôi dừng ở tầng 7 còn cậu ấy sẽ thuyết trình ở tầng 8,Và buổi chiều tôi đã đậu xe ở một chỗ khác bởi vì hôm nay tôi không có ý định sẽ đi đến bãi đỗ xe quen thuộc, thay vào đó tôi sẽ lén nhìn khun Glai từ tòa nhà phía đối diện, cậu ấy chắc sẽ nghĩ rằng tôi đã trở về nhà rồi và cậu ấy có thể sẽ không phải chờ tôi lâu17;30 pmNgay lúc này...tôi đứng ở tầng 4 của tòa nhà đối diện, chiếc bàn ở tầng 4 tòa nhà 11 vẫn còn trống, không có bất kỳ ai đang theo dõi tôi giống như trước, tôi tự đếm ngược trong lòng trước khi nhìn thấy người tôi đang chờ đợi đang đi tới cùng với hai người bạn thânLúc này tôi nở một nụ cười, vẻ ngoài của cậu ấy làm cho trái tim của tôi đập nhanh đến phát điên, kể cả khi đã biết rằng hôm nay khun Glai sẽ tới...Dù đã biết như vậy...nhưng trái tim vẫn đập rất nhanh"Cảm ơn nhé, vì đã tới..."

Tôi lấy điện thoại ra từ túi quần sau và quay số gọi cho một người, tôi chờ không lâu lắm đầu dây bên kia nhấc máy[Hôm nay mày không phải tông xe vào quán của đàn anh mày nữa rồi...bởi vì chắc chắn là Glai đã nén đi nhìn mày]Tôi cười khẽ rồi nói "Khun Glai thật sự tới"[Hài lòng chưa]"Rất hài lòng"[Thằng cún con]Tôi bật cười rồi lên tiếng giọng nghiêm túc "P'Dome, phi tin tưởng em nhé...trong tương lai em trai của phi sẽ là người quan trọng nhất trong cuộc đời của em"[Ờ...tao tin mày]#đường_đến_tim_em_một_vạn_dặmVà phải...lúc này, thời điểm này, Glaijai Borirat là quan trọng nhất trong trái tim tôi, tôi mỉm cười khi nhìn đám bạn vẫn đang chăm chú lắng nghe câu chuyện của tôi, tôi bật cười bởi vì chưa từng nhìn thấy đám bạn này hứng thú với cái gì nhiều đến mức này"Hết rồi...chuyện của tao với Glaijai kể hết rồi đó"Tôi nói, để gọi hồn chúng nó trở lại với thực tại, thằng Till khẽ lắc đầu giống như không muốn tin vào những điều tôi vừa mới kể, nó bắt đầu luyên thuyên"Nghĩa là...tao nên bắt đầu nói cái gì mới tốt""Tao cũng không biết phải nói gì...nó quá sức chịu đựng...nó kiểu..." thằng To nói rồi đưa tay lên tự vỗ đầu chính mình, nói tiếp "Thằng chó...tao khóc đây này""Thật...nó vượt quá cả sức tưởng tượng, không hề nghĩ rằng chuyện của mày lại phức tạp đến như vậy, tao chỉ nghĩ răng là từng gặp nhau ở đâu đó rồi vô tình gặp lại sau đó tán tỉnh nhau thôi""Một câu chuyện kiểu...thằng chó!

Nếu ai đó nghĩ rằng sẽ là người thứ 3 xen vào cặp đôi này, tao sẽ cắt của quý của nó cho vịt ăn" (Bạo lực ghê, nhóm này giống nhóm của Pha - anh trai Li, kiểu bênh bạn bè ấy)"Thật dũng cảm""Mày đang nói thằng thứ 3 phải không thằng Bos""Không...tao đang nói đến mày rất là dũng cảm ấy, khi mà nghĩ rằng sẽ cắt của quý của chính mình...bởi vì lúc đầu mày cũng tính ve vãn khun Glai""Thắng chó...chuyện đó lâu lắm rồi""..."

"Ô hồ, hãy cho nó một cơ hội đi Bos...nó đã thay đổi rồi""Thằng trâu"Tôi bật cười, lắc đầu khi nghe chúng nó bông đùa, rồi với lấy bao thuốc lá của ai đó để trên bàn lấy một điếu thuốc màu trắng"Tao xin phép ra ngoài hút thuốc cái nhé"Tôi nói rồi đứng dậy bước ra phía ngoài quá, tôi lấy điện thoại ra kiểm tra xem người xấu đã làm việc xong chưa có gửi tin nhắn kiếm tôi không, nhưng không có tin nhắn nào xuất hiện trên màn chờ điện thoại, lúc này tôi thật sự nhớ cậu ấy đến điên, nhưng cũng không muốn làm phiền thời gian của cậu ấyĐiều duy nhất tôi có thể làm để giảm bớt nỗi nhớ đó là mở clip mà khun Glai ném thơm lên đầu tôi để coi, tôi mỉm cười màn hình điện thoại rồi nhìn vào trong quán khi nghe thấy giai điệu của một bài hát vang lênBài hát nàyHôm nay không một ai, hôm nay trái tim không nhìn thấy phía cuối con đườngCuộc sống phai nhạt, chỉ còn bóng tốiEm giống như ánh sáng mờ ảo, buông bỏ nhưng khổ đau trước đâyCho tôi xin được làm người ở bên cạnh emKhi tình yêu không hề biết trước chi là yêu em mà thôiDù tổn thương đến mấy, chỉ cần tình yêuSẽ chăm sóc em thật tốt, ngày mà bầu trời của em bừng sángNhững đám mây đen còn chưa tan hết tôi xin được ở bên cạnh emSẽ luôn đứng ở đây, nếu như em không thể nhìn thấy bất kỳ aiKhông có kế hoạch xấu xa nào, muốn nói với em rằng em luôn ở trong trái tim tôiTôi muốn dành cho duy nhất một người "Glaijai"Và âm thanh thông báo vang lên cùng với tin nhắn của người mà tôi đang nhớ đến xuất hiện trên màn hình chờ, tôi vuốt màn hình chờ để nhấn vào đoạn chat một cách nhanh nhấtglaijai: Cún conglaijai: Mình làm việc xong rồi nhéglaijai: Cún con về nhà lúc mấy giờ?Khi đọc xong tin nhắn, tôi chạm ngón tay lên bàn phím gõ tin nhắn trả lờiP.Panli: Rất nhớ cậu.glaijai: Cún con trả lời không đúng câu hỏi nhéP.Panli: Li sẽ ở lại thêm một lúc nữaP.Panli: Nhưng nếu khun Glai cho phép mình về condo của khun GlaiP.Panli: Li sẽ về ngay ạTin nhắn hiện nên đã được đọc, nhưng người kia vẫn chưa trả lời lạiRồi tôi bật cười vì tin nhắn của người xấu vừa gửi tốiglaijai: Mình cũng nhớ cún con rất nhiềuP.Panli: Cũng nhớ cún bự rất nhiều dịch ra là "cho phép" phải không ạ?glaijai: Gửi 1 stickerSticker hình chú thỏ có bộ lông màu trắng khẽ gật đầu bổi rồi làm cho tôi bật cười, người xấu rất hay làm cho tôi phải phát điên nên ý, tôi gửi lại một sticker hình cún con có chữ tiếng anh "OK" cho khun Glai, trước khi ném điếu thuốc xuống đất và nhanh chóng quay lại tạm biệt nhóm bạn trong quánSau khi hội nó được nghe toàn bộ câu chuyện của tôi rồi, tôi nghĩ rằng hội bạn sẽ hiểu cho tôi, và hội nó sẽ tha cho tôi trở về với người xấu hay "Bạn yêu" của tôi.#đường_đến_tim_em_một_vạn_dặm
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 20


P.Panli: 30 phút nữa mình sẽ tới condo của khun Glai nhéglaijai: Cún con đừng lái xe nhanh quá nhéP.Panli: Ok kaCậu đặt điện thoại xuống bàn học sau khi đọc tin nhắn trả lời của cún con gửi tới, chủ nhân của nụ cười ngọt ngào đứng lên khỏi chiếc ghế đang ngồi để đi chuyển cây xương rồng đang được đặt ngoài ban công vào trong phòng, sau khi hai cây xương rồng nhận đủ ánh mặt trời vào ban ngày, hai cây nhỏ được đặt về vị trí ban đầu ở trên bàn học của cậuGlai nhìn chậu cây xương rồng được trang trí bằng hình mặt trăng lưỡi liềm thì nở nụ cười thật rạng rỡ, nhưng âm thanh thông báo của điện thoại vang lên thu hút sự chú ý của cậu từ chậu cây thân yêu trước mặt, cầm điện thoại lên coi, tên của người bên kia hiển thị trên màn hình chờ làm cho cậu phải nhanh chóng trả lời"Sao vậy Pie?"[Glai...mình gọi tới để nói rằng đã đặt được phòng thuyết trình rồi nhé]Glai khẽ thở ra vẻ nhẹ nhõm bởi vì cậu sợ rằng phòng làm việc trong thư viện sẽ bị đặt hết trước "Nghe mà thấy nhẹ nhõm"[Mình cũng nhẹ nhõm giống cậu luôn, thực sự là rất vui luôn ý...mình đặt lúc 3 giờ chiều]"Ok nhé...rồi có nói cho nhóm New với Tos không?"[Glai không cần nói đâu...để chút May tự mình xử lý đi]"Ok nhé"[Mình đang bận chút...nên lười gõ phím nên gọi điện qua]Glai khẽ bật cười nói "Hôm nay chắc chắn là đi tập nhảy aerobic cho các cô các bác ở nhà này, nên mới lười gõ bàn phím như thế này"[Phải...vô cùng mệt mỏi, nhưng cũng vui á]"Ok...vậy Pie nghỉ ngơi đi nhé"[Vâng...mai gặp lại nhé]"Khrap"Glai cúp máy của người bạn thân, nhưng cậu vẫn chưa buông điện thoại xuống bàn làm việc giống như cũ, bởi vì sau khi cúp máy của Pie, cậu cũng chợt nhớ vài điều hiện lên trong tâm trí cậu và Glai nghĩ rằng bản thân nên xin một vài lời khuyên từ cả ba người bạn thân của cậu"Tuy là Pie, May với Gun chưa hề có kinh nghiệm trong chuyện tình yêu...nhưng có lẽ là sẽ có vài lời khuyên hữu ích..."

Cậu tự nói với bản thân mình, suy nghĩ kỹ càng "...giúp mình nghĩ, sẽ tốt hơn là tự mình nghĩ"Khi đã quyết định rồi, Glai dùng tay nhanh chóng mở điện thoại lên vào ứng dụng Line và tạo nhóm "Nhiệm vụ (giúp Glai) chinh phục trái tim khun Moon" sau đó cậu mời Gun, May và Pie vào trong nhóm, Glai nhìn tên line của nhóm một lần nữa, rồi khẽ lắc đầu chuẩn bị sẽ thay đổi một cái tên mới bới vì sợ rằng bị bạn bè trêu, nhưng âm thanh tin nhắn mới vang lên làm cho cậu biết rằng...Không kịp rồiGuneng: Tao thích cái tên line của nhóm nàyGuneng: Không cần phải thắc mắc rằng nhóm này được lập ra để làm gìKhông kịp đổi tên rồi...Ppie: Lúc đầu định là sẽ đi ngủ rồiPpie: Lúc này mắt lại sáng như sao lunMaMay: Cái gì vậy ~MaMay: Sao sáng kể cho hội mình nghe là tỏ tình rồi cơ màMaMay: Sao vẫn còn phải chinh phục trái tim gì nữa vậy GlaijaiMaMay: Bây giờ Panli giao ra cả trái tim rồi chứ?Glai không chắc chắn rằng bản thân quyết định đúng hay không bởi vì giống như cậu tạo ra nhóm line này để bạn bè trêu chọc làm cho cậu chết vì xấu hổ vậy, nhưng một lần nữa nghĩ theo chiều hướng tốt một chút thì cậu quyết định không sai khi lập nhóm line này, chỉ có là Glai đã chọn sai tên của nhóm thôi, nó thật sự là như May nói, cậu chinh phục được trái tim của khun Moon rồi, Glai khẽ lắc đầu khi tự suy nghĩ...lúc đó không biết là nghĩ cái gì mà lại chọn đặt cái tên nàyglaijai: Mình xin đổi tên nhóm cái đãGuneng: Hơi! không cần đổi đâuGuneng: Tao thíchGuneng: Ai thích thì +1 nàoPpie: + 3 luônMaMay: + 1Guneng: Kết quả đều nhất trí, nhưng khun Glai của người nào đó không + cái gì hả?Glai mỉm cười trước khi gõ bàn phímglaijai: + 1000Ppie: Hồ, cộng 1000 luôn hả?MaMay: 55555glaijai: Panli á.... (Tên của Panli cũng có nghĩa là 1000)Guneng: Tao xin thoát ra để ngại cái nháPpie: Same ja @GunengMaMay: Vậy để mình ở lại làm bạn với GlaiGuneng: Đủ hiểu nhau rồi sẽ đi đến cùng lun.Glai mỉm cười trong khi nhìn tin nhắn vừa xuất hiện trên màn hình chờ, khi sáng nay cậu đã gọi điện kể hết chuyện cậu tỏ tình với Panli cho cả ba người bạn thân nghe, bởi vì Glai nghĩ rằng những lúc cậu lén đi nhìn khun Moon thì cả ba người bạn thân luôn động viên cậu, nên bây giờ khi cậu ở bên mặt trăng rồi, mọi người cũng nên được biết chuyện nàyglaijai: Là...glaijai: Nên bắt đầu như nào mới tốt đâyPpie: Đã sẵn sàng để cho lời khuyênPpie: Nhưng mà Pie chưa từng có người yêuMaMay: Pie ơi 5555Guneng: Đừng nói chỉ Pie, mình cũng vậyglaijai: Vẫn tốt May từng có người yêu rồiMaMay: Người yêu cuối cùng là lúc mình học lớp 11Guneng: 55555 tệ rồi đó Glaijaiglaijai: Không tệglaijai: Chuyện này không phải là người có nhiều kinh nghiệm là đượcglaijai: Bởi vì mình chỉ muốn xin lời khuyên nho nhỏ thôiGuneng: Muốn xin lời khuyên về chuyện gì vậy?Ppie: Háo hứcMaMay: Rất háo hứcMaMay: Sợ bạn mình cháyglaijai: May nàyGuneng: 5555 nó ngại kìaglaijai: Mọi chuyện không đi xa như cái cách mọi người nghĩ đâuglaijai: Gửi 1 nhãn dãnGlai gửi một chiếc sticker hình chú thỏ khoanh tay trước ngực làm vẻ mặt cau mày cho ba người bạn thân, mọi người gửi những chiếc sticker hoạt hình đang cười trở lại, cậu không muốn tin rằng những người bạn thân của cậu sẽ táo bạo như thế nàyPpie: Ngừng trêu Glai được rồiPpie: Có chuyện gì nói đi Glai, mình sẵn sàng rồiPpie: (Mặc dù không có nhiều kinh nghiệm trước đây, nhưng mình hứa sẽ tìm kiếm trên google cho)Tin nhắn cuối cùng mà Pie gửi làm cho Glai cảm thấy đau đầu, trước khi bật cười thành tiếng một cách yêu thương cho người chưa từng có kinh nghiệm nhưng luôn sẵn lòng giúp đỡglaijai: Chuyện là Panli sẽ qua kiếm mình ở Condoglaijai: Mình muốn xin lời khuyên từ mọi người rằng ngoài việc ngồi nói chuyện, xem phim, nghe nhạcglaijai: Còn có hoạt động gì nữa nên làm cùng nhau không?glaijai: Mình sợ Panli chán á, bởi vì phòng của mình không có gì, game cũng không cóglaijai: Panli thích chơi gameGuneng: Nếu tao nói sự thật chắc mày sẽ nghĩ là tao đang nói đến những chuyện đen tối nữa mấtMaMay: 555 Chỉ nói như thế này cũng thấy là đen tối rồi đó GunPpie: Thật luôn áPpie: Đối với mình ấy, chỉ cần ở bên cạnh người mình thích, thì sẽ không có chuyện chán rồiPpie: Không cần phải tìm thêm hoạt động gì để làm đâu.Ppie: Bởi vì mình nghĩ rằng cậu ấy không thích cái gì hơn thích cậu đâuGuneng: Đây thật sự là người không có tí kinh nghiệm yêu đương nào trước đây sao?MaaMay: 5555Ppie: Thật luôn đó @gunengPpie: Mẹ nói rằng ôm giữ sự thuần khiết đi ngủ áGlai mỉm cười với tin nhắn của người bạn thân, nói chuyện cùng mọi người, cậu thấy thật sự không cần xin lời khuyên của mọi người nữa, nhưng Glai chỉ muốn có người yêu ở bên mọi lúc thôi, dù đó là khi hạnh phúc hay lo lắng, và lúc này mọi người nói chuyện nhiều hơn là đề xuất lời khuyên cho cậuNhư Pie nói...chỉ cần ở bên cạnh người mình thích hay yêu thì sẽ không chán một chút nào cả, và Glai nghĩ rằng dù cho hai người có im lặng và không nói chuyện với nhau thì cả người sẽ không thấy khó chịu đâu bởi vì giữa sự im lặng đó, hai người vẫn giao tiếp với nhau bằng ánh mắtÁnh mắt sẽ nói rằng...Khi có bạn bước vào cuộc sống của mìnhThế giới trước đây đã không còn tệThế giới trước đây đã không còn buồn chán nữaThay vào đó thế giới trước đây đã trở thành "Thế giới của chúng ta"Glai rời mắt khỏi màn hình điện thoại để nhìn vào chiếc đồng hồ treo tường màu trắng, cậu nghĩ rằng sẽ không lâu nữa khun Moon sẽ đến nơi, Glai gõ tin nhắn cảm con cả ba người bạn thân vì đã cho cậu những lời khuyên tốt, tất cả đề gửi lại một tin nhắn chúc mừngPpie: Chúc bạn có một quãng thời gian vui vẻ với khun Moon nhé GlaiMaMay: + 1 giống như Pie nhéVà có thêm một tin nhắn nữa xuất hiệnGun gửi tin nhắn riêng cho cậu mà không gửi trong nhóm lineGuneng: Thật hạnh phúc nhé màyGuneng: Đến lúc rồi, mày thật sự nên có được niềm hạnh phúc nàyGuneng: Nói hơi quá mức cần thiết rồiGuneng: Nhưng tao chờ thời điểm này lâu lắm rồiGuneng: Thời điểm được nhìn thấy mày hạnh phúc như thế nàyGlai nở nụ cười nhẹ nhàng khi đọc những dòng tin nhắn của Gun, cậu cảm thấy một cảm giác nhói lên ở cánh mũi khi gõ những dòng tin nhắn trả lời người kiaglaijai: Thật sự cảm ơn Gun vẫn luôn ở bên mình nhéglaijai: Vì Gun luôn tốt với GlaijaiGuneng: gửi 1 stickerSau khi nhận được sticker hình con gấu màu nâu có những hình trái tim xung quanh, Glai gửi lại lại một stricker cho người bạn thân, trước khi gửi một tin nhắn cảm ơn cho hai người bạn thân còn lại ở trong nhóm line, cậu nhìn xuống chiếc áo ngủ màu trắng trễ cổ của cậu bởi vì hôm nay Glai không đi đâu nên cậu chỉ mặc áo thun màu trắng dáng rộng và đã nhăn hơn lúc mới mua vì bị giặt quá nhiều cùng với chiếc quần cộc màu kem mà cậu mới mua không lâuGlai nghĩ rằng nên thay trang phục trước, cậu suy nghĩ liền đứng lên khỏi ghế để đi thay quần áo trong phòng tắm, nhưng mà cậu vẫn chưa đi được đến phòng tắm thì đã nghe thấy tiếng gõ cửa vang lênCậu liền thay đổi hướng, bước tới cánh cửa lớn, đôi tay mảnh mai cầm tay nắm cửa trong khi nheo mắt lại chiếc áo ngủ nhăn nheo của mình, Glai lắc đầu trước khi dùng tay còn lại chỉnh lại cổ áo lên trên một chút để che lại ngựcKhi cánh cửa nhà màu trắng được mở ra, Glai nhìn thấy người có thân hình cao lớn ăn vân rất đẹp trai đứng mỉm cười ở trước cửa, Panli mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng bỏ trong chiếc quần jean màu đen, đi đôi giày thể thao yêu thích và vẫn đeo chiếc đồng hồ nguyên bản"Sao ạ..."

"Sao bảo là còn 30 phút nữa mới tới mà cún con?"

"..."

"Sao mà tới nhanh vậy?"

"Vì thấy có người nào đó nói rằng cũng nhớ...nên Li phải vội tới"Cánh cửa nhà được mở rộng hơn trước, Glai khẽ mỉm mối một cách ngại ngùng khi bị đôi mắt của ai đó nhìn chằm chằm vào chiếc cổ áo trễ của cậu, sau đó cắp mắt ấy hạ tầm xuống dưới nhìn chiếc quần mà cậu đang mặc, rồi mới di chuyển lên để đối diện với ánh mắt của cậu, khi Glai hạ tầm mắt xuống thì nhận ra cậu ấy đang cầm trên tay một chiếc mũ bảo hiểm màu đenKhi ngẩng đầu lên nhìn chủ nhân của chiếc mũ bảo hiểm, Glai nhận ra rằng cậu ấy vẫn đang nhìn chằm chằm vào cậu, và nụ cười của người kia trông còn ranh mãnh hơn mọi lần, Glai nghĩ rằng phải làm gì đó nếu không cậu sẽ bị thiêu đốt đến tan chảy trong nụ cười và ánh mắt của người kia mất"Cún con...vào trong đã"Người được mời vào trong phòng bật cười rồi gật đầu đồng ý "Kha...vào trong đã"Khi người có thân hình cao lớn mang theo mùi thơm đi qua cậu để bước vào trong phòng, chủ nhân của căn phòng cũng đóng cánh cửa lại rồi dùng ngón trỏ đặt lên ngực trái như thể nhắc nhở thứ đang rung động bên trong"Ngừng đập mạnh như vậy được rồi...cũng nên làm quen với ánh mắt và nụ cười của cún con thôi trái tim nhỏ bé ạ"Và trái tim cũng phản ứng lại"Làm quen thế nào được chứ!...Cún con của Glaijai thích dùng ánh mắt và nụ cười mới kiểu như vậy"Thở dài bằng cả mũi và miệng, bởi vì Glai nghĩ rằng điều mà trái tim nhỏ bé của cậu phản ứng là sự thật, bàn tay mảnh mai của cậu liên buông lỏng để cánh cửa đóng lại, rồi quay sang nhìn người có thân hình cao lớn cởi đôi giày thể thao của mình và đặt chúng cạnh đôi giày của cậu và đi vào dừng lại ở giữa phòng, cậu ấy quay sang mỉm cười với cậu rồi nói"Li để mũ bảo hiểm ở đâu được ạ?"

"A, ao...Panli để đâu cũng được..."

Glai nhìn chiếc mũ bảo hiểm trong tay khun Moon, cậu ấy trông rất quan tâm đến chiếc mũ ấy, mà Glai thì chưa từng biết đến những chuyện như thế này trước đây, nhưng cậu nghĩ rằng nó chắc chắn là rất đắt "Chiếc mũ bảo hiểm này của Panlu rất đắt phải không?"

Glai sải bước đi tới gần người có thân cao lớn, rồi đứng trước mặt cậu ấy, một bàn tay mảnh mai đưa ra vuốt ve chiếc mũ tròn bởi vì muốn thử chạm vào nó, nhưng tiếng cười trong cổ họng của người có thân hình cao lớn đang cầm nó trên tay làm cho Glai ngẩng đầu lên nhìn và nụ cười rạng rỡ ở trên khuôn mặt trước mặt làm cho Glai cũng bất giác mỉm cười"Của Khun Glai đó...Li mang qua đó""Hả, của mình hả?"

"Kha...khi mà khun Glai ngồi motor của Li, khun Glai phải đội chiếc mũ này đó"Glai khẽ mím môi đế ngăn nụ cười của chính mình, cậu không muốn một chiếc mũ bảo hiểm, nhưng Glai thấy thật tốt khi mà Panli vẫn nhớ đến "Của mình hết bao nhiêu vây?...một chút mình sẽ trả lại"Người có thân hình cao lớn cúi xuống lại gần cậu, rồi khẽ nhăn mũi nói "Không nói đâu...vì Li sẽ trả cho kha"Glai cảm thấy ngại ngùng với câu nói và hành động của người nên cậu nhanh chóng cúi đầu nhìn xuống nền nhà thay vì nhìn người kia, rồi cất giọng nho nhỏ giống như chỉ muốn cho một mình người kia nghe được "...Đang dễ thương quá mức đó nhé cún con""Vậy Li để mũ bảo hiểm ở trên bàn học được không?"

Glai ngẩng đầu lên nhìn người đang nhìn cậu chờ đợi câu trả lời, cậu đưa cả hai tay ôm lấy chiếc mũ bảo hiểm mới từ người kia rồi mỉm cười nói "Được...nhưng để mình tự đặt lên cũng được"Cún con mỉm cười rộng rồi gật đầu nói "Cảm ơn nhé"Người nhỏ nhắn bước tới đặt chiếc mũ bảo hiểm xuống bàn học của mình rồi quay sang nhìn khun Moon đang quét mắt nhìn quanh căn phòng của cậu, rồi cậu ấy bước tới đứng trước mặt cậu"Phòng của mình như thế nào?"

"Đáng yêu lắm luôn ạ..."

Panli mỉm cười rồi nói tiếp "...Cái này là Li nói về chủ nhân của căn phòng đó"Câu trả lời của khun Moon làm cho Glai bật cười "Cún con trả lời không đúng câu hỏi rồi""Cái gì của khun Glai...thì đều tốt như vậy á"Panli trả lời kèm với một nụ cười, rồi di chuyển tầm mắt khỏi cậu để nhìn mọi thứ xung quanh, khi Glai quay sang nhìn theo ánh mắt của cậu thì thì thấy cậu ấy đang nhìn hai câu xương rồng được đặt cạnh nhau ở trên bàn học, người có thân hình cao lớn ngồi xuống ghế rồi vươn tay ra cầm chậu cây xương rồng là món quà sinh nhật lại gần để ngắm nghía"Nó nhìn lớn hơn rất nhiều""Phải...nó lớn hơn rất nhiều vì mình đã chăm sóc nó rất cẩn thận"Panli quay lại nhìn vào mắt cậu rồi nói "Một lần nữa cảm ơn nhé, vì đã chăm sóc nó rất cẩn thận"gật đầu với vẻ bối rối mỉm cười nói "Vậy Panli ngồi chơi với nó một chút nhé, mình xin phép đi thay đồ trước"Khi nói xong Glai quay người đang chuẩn bị bước đi về phía cửa phòng ngủ nhưng đang định rời đi thì cơ thể của cậu bị một cánh tay vòng qua eo rồi bị một lực kéo khiến cậu mất thăng bằng và ngã vào lòng người đang ngồi ở ghế, Glai vẫn chưa cả kịp phản ứng quay lại nhìn người phía sau thì cậu ấy dùng cánh tay tay còn lại ôm lấy eo của cậu, mọi chuyện diễn ra nhanh đến mức Glai chưa kịp có bất kỳ phản ứng gì cả, lúc này cậu cảm thấy rằng cả hai cánh tay của mình đều rất không có tác dụng và cậu không biết để chúng ở chỗ nào mới tốt, Glai khoanh hai tay trước ngực, giây phút này Glai không quan tâm trái tim nhỏ bé đang đập nhanh đến mức sắp nhảy ra ngoài bởi vì tâm trí cậu lúc này cũng đã biến mất rồiChăm sóc bản thân trước nhé trái tim nhỏ béĐể Glai xin tâm trí trước nhéLúc này người nào đó...Glai nuốt nước bọt xuống cổ vang thanh tiếng khi Panli gác cằm lên vai cậu, cậu ngồi im lặng, bất động, cứng đờ như một bức tượng ở trong viện bảo tàng, mặc dù cả hai người đã thể hiện nhiều cảm xúc hơn sau khi tỏ tình, nhưng đó cũng chỉ là khi gọi điện thoại và nói chuyện với nhau qua điện thoại hay gửi tin nhắn qua những dòng chữ, nhưng hai người vẫn chưa từng ở riêng 2 người đầy riêng tư như thế nàyKhi hai người có thời gian riêng tư ở bên nhau như thế này, cũng không có gì là lạ khi người kia muốn thể hiện cảm xúc của mình qua những hành động của cơ thể, cậu không cảm thấy khó chịu hay ngạc nhiên khi Panli làm như thế này, bởi vì Glai hiểu rằng sự phát triển trong mối quan hệ này không chỉ là việc nói chuyện đơn thuần, và đôi khi chúng ta cũng cần thể hiện ra cho người kia thấy...Để cho người kia cảm nhận được...Những cảm xúc mà những lời nói đơn thuần không thể thể hiện hết được"Rất nhớ..."

Giọng nói nhẹ nhàng vang lên, rồi chóp mũi cao của cậu ấy cọ vào vai của cậu "...cún con thật sự rất nhớ khun Glai"Cảm xúc ấm áp đến từ một cái ômMột cái ôm muốn nói cho người kia biết một cách rõ ràng ràng..."

Glai cũng nhớ cún con rất nhiều"Đó không phải là việc chỉ nhận bằng hình ảnh của những chữ cái hoặc từ ngữĐôi tay lúc đầu không biết để đâu cho phù hợp nhẹ nhàng di chuyển xuống và xoa nhẹ lên phần cẳng tay dày, khun Moon vì vậy càng siết chặt vòng tay của mình hơn, Glai quay sang nhìn người không có ý định di chuyển chóp mũi ra khỏi bờ vai của cậu"Áo của mình có mùi..."

Khun Moon khẽ bật cười rồi di chuyển đầu mũi thay vào đó gác cằm lên vai tôi "Áo rất thơm mà""Áo của mình có mùi thật mà...đâu có thơm""Vậy thì do mùi thơm không phải từ áo..." người kia nở một nụ cười nói, khẽ nghiêng đầu để ánh mắt hai người chạm nhau rồi nói tiếp "...nhưng vậy thì mùi thơm đến từ chủ nhân của chiếc áo phải không"Glai khẽ mím môi để ngăn nụ cười của chính mình, tôi hạ tầm mắt xuống để tránh ánh mắt của người kia bởi vì thật sự rất ngại để có thể đối diện với ánh mắt của người ấy, điểm nhìn mới của Glai là chiếc sofa dài được đặt ở giữa phòng, người nhỏ nhắn khẽ thở dài một tiếng rồi nói"Hơi...mình xin nghỉ một chút để bớt ngại được không cún con"Cún con được hỏi thì khẽ bật cười nói "Không cần phải đi thay áo đâu ạ...khun Glai mặc áo như thế này đáng yêu lắm luôn"Trong khi cậu suy nghĩ rằng chiếc áo này đã quá cũ kỹ để có thể mặc nó trước mặt người khác, thì khun Moon lại nhìn nó ổn, điều đó không hề làm cho sự ngại ngùng xấu hổ của cậu giảm bớt đi chút nào, mà khun Moon còn làm cho cảm xúc đó tăng lên gấp đôi luôn"Cún con xấu tính quá đi...không để cho mình nghỉ ngơi chút nào luôn"Cún con cười nhẹ nói "Vây mình chuyển qua nói chuyện về cây xương rồng đi thì hơn""..."

"Khun Glai chăm nó thế nào mà nó lớn được như thế này vậy?"

Panli người nhận thức rõ rằng bản thân đang làm mọi thứ khiến cậu ngại hơn cũng chịu chuyển đề tài câu chuyện "Mình cũng chỉ cho nó được đón ánh nắng mặt trời vào buổi sáng mỗi ngày...tưới nước mỗi tuần một lần""..."

"Thỉnh thoảng có bón phân...nhưng không được quá thường xuyên""..."

"Cây xương rồng cũng rất dễ chăm sóc...nên nhiều người nghĩ rằng nó bề và khó chết""..."

"Nhưng thật ra thì...dù là loại cây gì thì cũng cần phải chú ý khi chăm sóc""..."

"Nếu chúng ta chú ý đến nó...thì nó cũng sẽ phát triển, lớn lên đầy hạnh phúc""Vậy có nghĩa là Li chú ý đến nó không đủ rồi...cây xương rồng mà Li từng chăm sóc không có lớn, đến khi P'Pha nhìn thấy không được liền mang đi chăm sóc thay" (Tự nhiên không biết Li nó nói cây xương rồng hay nó nói bạn thân nó nữa)Glai bật cười nói "Nếu Panli định mua nữa để chăm sóc thì nhớ phải chú ý nhiều đến nó nhé""Li không định mua nữa đâu bởi vì để chú ý vô mấy cái cây bây giờ khó lắm""..."

"...Chú ý khun Glai dễ hơn nhiều"Hử...ngoan ngoãn làm người tốt không tới 10 phút luôn, Panlu lại quay trở lại làm người xấu khiến cho cậu ngại ngùng đến mức khuôn mặt cậu nóng ran lên lần nữa rồi "Cún con thật là"Panli cười cười nói "Glaijai..."

"Vâng?" cậu nhanh chóng đáp lại rồi quay sang nhìn người đang vùi chiếc chóp mũi của cậu ấy lên vai cậu một lần nữa"Cấm mặc chiếc áo này với quần ngắn đi ra ngoài nhé"Glai kìm lại nụ cười, rồi hỏi lại dù đã đoán được câu trả lời rồi "Tại sao vậy cún con?"

Cún con đặt trán của cậu ấy lên vai của cậu rồi nói với giọng nhẹ nhàng "...bởi vì cún con ghen á""Ghen vì Glai nhiều vậy luôn hả cún con""Nhiều nhất trên đời"Glai nở nụ cười rạng rỡ, rồi gật đầu bởi vì câu trả lời của cún con thật sự rất đáng giá khi nghe "Ok...mình sẽ không mặc như thế này ra ngoài đâu"Cún con quay sáng nhìn cậu rồi cười rạng rỡ bởi vì nhận được câu trả lời vừa ý "..."

"Nhưng mà dù có mặc như thế này ra ngoài cũng không có ai quan tâm đâu...áo nhăn nhúm như vậy""Nếu khun Glai mặc chiếc áo nhăn nhúm như thế này ra ngoài mà thật sự không có ai quan tâm...thì Li cho phép khun Glai thích mình ít đi một chút""Ô hổ...cún con tự tin như vậy luôn hả""Cún con tự tin 100% luôn""..."

"Bởi vì có một đứa bạn của thằng Nae luôn thích lén nhìn khun Glai mỗi buổi sáng""Bạn của Nae hả?"

"Đúng vậy thằng Nae gọi điện cho Li mấy hôm trước..."

"..."

"Thắng đó có thói quen thật tệ khi thích lén nhìn khun Glai...nhưng nếu để nói thẳng giống như lúc Li nói chuyện với thằng Nae thì..."

"..."

"Thằng khốn"Glai bật cười nói "Panli...không cần phải ghen vì Glai nhiều như vậy đâu""..."

"Bởi vì ngoài khun Sasin này ra...Glai cũng không có nhìn ai khác"Người nghe mỉm cười, rồi lại vùi chóp mũ vào vai cậu "Li biết..."

"..." lúc này khun Moon đáng yêu đến mức làm trái tim như vỡ ra vậy, Glai chưa từng rằng cậu ấy sẽ là người nghịch ngợm đến như vậy"Nhưng cũng thể tin tưởng được những người khác..."

"..."

Panli thả cậu khỏi vòng ôm, cậu ấy giúp cậu đứng lên, Glai khẽ ngơ ngác khi người kia dùng hai tay quay người cậu lại để hai người mặt đối mặt với nhau, trước khi cánh tay dày bao lấy cơ thể của cậu để cậu ngồi vững vàng trên đùi người kia một lần nữaGlai cụp mắt nhìn tư thế ngồi hiện tại của bản thân thật sự muốn nhanh chóng đứng dậy, bởi vì tư thế này trông khá là bấp bênh, nhưng giọng nói nhẹ nhàng gọi cậu của Panli làm cho cậu ngẩng đầu lên, Glai từ từ để hai tay của mình lên ngực của người kiaKhun Moon dùng hai tay ôm lấy vòng eo của cậu giống như lúc đầu, rồi siết chặt vòng ôm hơn cả ban đầu, Panlu nhìn chằm chằm với ánh mắt nghiêm túc, hai người nhìn vào mắt nhau một lúc lâu nhưng không ai lên tiếng trước, và khoảnh khắc tiếp theo trôi qua chủ nhân của vòng ôm bắt đầu lên tiếng..."

Khun Glai..."

"..."

"Hứa với Li được không...từ bây giờ trở đi nếu có ai làm những việc không tốt với khun Glai..."

"..."

"Dù là về mặt thể xác hay tinh thần..."

"..."

"Khun Glai sẽ nói với Li..."

"..."

"Và nếu được...khun Glai hãy giúp nói với mình trước cả khi có những chuyện không tốt xảy ra với cậu được không?"

"..."

"Chỉ cần khun Glai cảm thấy rằng có ai đó đang có suy nghĩ không tốt...chỉ như vậy thôi hãy nói với Li nhé""..."

"Bởi vì Li không muốn có bất kỳ chuyện tồi tệ nào xảy ra với khun Glai""..."

"Nhớ rằng Li đã từng nói rồi, phải không?...I'll protect you"Gkai gật đầu với vẻ bối rối "..."

"Li vẫn luôn nghĩ như vậy..." một bàn tay dày nhẹ nhàng di chuyển vuốt ve một bên má của cậu rồi nói "...và hôm nay Li cũng có một số chuyện muốn nói với khun Glai nữa""..."

"I'm always here for you no matter what" (Mấy câu tiếng Anh thật muốn để nguyên để thấy cái độ điên tình của anh Moon)Glai mím môi trong khi gật đầu bối rối, cậu hiểu rất sâu sắc ý nghĩa của câu nói bằng tiếng Anh mà Panli vừa nói, Glai vội nhìn xuống bàn tay của mình vẫn đang đặt trước ngực người cao lớn hơn, bởi vì đột nhiên cậu cảm thấy nghẹn ngào nơi đầu mũi, Glai không muốn để Panli nhìn thấy những giọt nước mắt đang chực trào nơi khóe mắt cậu, nên cậu vòng hai tay ôm lấy người kia, tựa cằm mình lên bờ vai rộng lớn ấy, Glai cố gắng dằn lại những cảm xúc nghẹn ngào, những giọt nước mắt chực trào ra nơi khóe mắt đúng lúc này có một bàn tay đưa ra nhẹ nhàng vỗ về đầu cậuNước mắt mà cậu đang cố gắng để ngăn lại...Thi nhau tuôn rơi"Panli...mình không có khóc đâu nhé" cậu nói khi vẫn ôm lấy người kia, trước khi lén dùng bàn tay để lau đi những giọt nước mắt đang chảy dài trên hai gò má của chính mình"Nếu khun Glai muốn khóc thì hãy khóc lên nhé..."..." những giọt nước càng rơi nhiều hơn trước khi khun Moon nói câu nói đó"Khi Glai ở bên cạnh Li...khun Glai có thể làm tất cả mọi thứ""..."

"Nhưng thật sự thì có một điều không được làm nhé..."

Glai khẽ cau mày rồi thoát khỏi vòng ôm của khun Moon, câu đưa tay lên lau sạch đi những giọt nước mắt rồi nhìn vào mắt người kia "Một điều đó là gì vậy khun Sasin?"

Người bị hỏi mỉm cười trong khi dùng tay giúp gạt đi những sợi tóc quá dài để không để chọc vào mặt của cậu nói "Gọi khun Sasin như thế này...khun Glaijai đang không vui phải không?"

Glai lắc đầu từ chối "Mình chỉ muốn biết rằng mình sẽ không được làm gì...mình không muốn làm gì khiến cho Panli cảm thấy không thoải mái""Một điều đó là...khun Glai sẽ không được thích mình ít đi"Câu trả lời dịu dàng của khun Sasin làm cho Glai mỉm cười rạng rỡ đến mắt khẽ nheo lại, rồi nhăn mũi với người kia "Chuyện này...mình không làm được rồi""Ranh mãnh" Panli nói rồi khẽ mím môiGlai mím môi để ngăn nụ cười của chính mình, trong khi cậu nhìn vào ánh mắt của người kia, Glai cũng cảm thấy rằng muốn nói đôi câu với cậu ấy, cậu nhìn sâu vào ánh mắt sáng như ánh sáng từ mặt trăng mỗi đêm"Cảm ơn, cảm ơn vì là Panli, là khun Sansin, là khun Moon là cún con..." cậu dừng lại đôi chút khi cảm thấy rằng có chút nghẹn ngào nơi chóp mũi, rồi mỉm cười để che dấu đi cảm xúc mà cậu đã giữ lại rất lâu ở trong lòng, đáng ra lúc này Panli không nên nhìn thấy những giọt nước mắt của cậu, hai người nên nhìn thấy những nụ cười của người kia và nhiều hơn thế, khi chắc chắn rằng nước mắt không còn rơi nữa, Glai nói tiếp "Cảm ơn vì đã là tất cả của Glaijai nhé"Panli mỉm cười, là nụ cười mà Glai chưa từng nhìn thấy trước đây, là nụ cười làm cho Glai như chạm đến được từ "vui lòng" nụ cười này có lẽ có nghĩa là "rất vui lòng khi được là tất cả của Glaijai", cậu ấy dùng một bàn tay nắm lấy tay cần, trong khi đó tay càn lại vẫn đặt sau lưng cậu, Glai hạ tầm mắt nhìn đôi bàn tay đang đan vào nhau rồi nhìn vào mắt của khun Moon"Nếu Li được làm hơn tất cả...Li rất sẵn lòng"Glai nghĩ rằng nếu câu nói này do người khác nó, nó có lẽ sẽ hơi phi thực tế, nhưng vì Panli là người nói câu nói đó, câu nói này lại không quá cường điệu như vậy (tiêu chuẩn kép nó vậy :))))))))))"Chỉ như vậy cũng là quá đủ rồi ạ"Panli mỉm cười, trước khi cầm tay của cậu, giữ nó và đặt nó gần trước ngực của cậu ấy, ánh mắt của cậu ấy cứ như vậy nhìn vào mắt cậu rồi nói "Khun Glai..."

"Vâng""Mình thơm tay cậu được không?"

Nghe thấy lời thỉnh cầu Glai cũng mỉm cười lắc đầu từ chối "Không được...không đồng ý cho cún con thơm tay Glai""Tại sao chứ?"

"Bởi vì lúc nãy khi cún con thơm vai...cún con cũng không xin trước""..."

"Cún con cần phải bị phạt như vậy"Cún con hờn dỗi lén thở dài, rồi trao cho cậu một cái nhìn đầy tiếc nước "Cún con sai rồi...lúc đó vì quá nhớ khun Glai kha"Glai mỉm cười lắc đầu "Mình không có mềm lòng đâu..."

"Không có mềm lòng thật hả?..."

Panli nói, trong khi vẫn nắm lấy tay cậu, cậu ấy di chuyển khuôn mặt đến gần ngực của cậu, rồi dùng má của cậu ấy áp vào vùng ngực của cậu "...một chút cũng không hả?" (Pha với Real có mà xách dép cho em nó:))))))))Glai muốn để cho Panli biết rằng...Trái tim đập nhanhTrái tim đập chậmTrái tim đang đập...là của Panli (ý là trái tim của em đã trao cho Panli đó)"Nếu Panli hát cho nghe...đôi khi mình cũng sẽ mềm lòng đó"Panli ngẩng mặt lên rời khỏi vùng ngực của cậu, cậu ấy mỉm cười trong khi hai người nhìn vào mắt nhau "Khun Glai muốn nghe bài hát gì?"

"Panli chọn đi...mình nghe hết"Khun Moon khẽ nhíu mày như thể đang đang suy nghĩ kỹ càng rồi nói "Vậy thì Li hát bài hát này đi""..."

Khun Moon người đang chuẩn bị hát như biến thành cún con một lần nữa, cậu ấy buông tay đang nắm lấy tay cậu ra, rồi vòng tay ra ôm eo cậu như trước, Panli gác cằm lên vai cậu, Glai biết rằng cậu ấy đang cảm thấy ngại ngùng khi làm điều này, nên để động viên người kia cậu đã vòng tay ôm lại, khi cánh tay mảnh mai nhẹ nhàng di chuyển để xoa mái tóc của người kia, người ấy như được động viên mà thay đổi bắt đầu hát"Em có biết điều đó tốt như thế nào không? có biết rằng tôi đã hạnh phúc như thế nào không? biết rằng cuộc sống trước đây của tôi đã thay đổi như thế nào không? biết rằng trước khi gặp em, tôi đã từng như thế nào không? biết rằng từ khi gặp em, điều đó tuyệt vời như thế nào không...."

"..."

"Em...Em là tất cả những gì, đã làm cho cuộc sống của tôi đáng nhớ kể từ giây phút tôi gặp được em""..."

"Tôi đã từng nhìn thế giới này với vẻ thờ ờ, thế giới này chỉ trống rỗng với bầu trời buồn tể và những ngày buồn tôi chưa từng nghĩ rằng sẽ có ngày hôm nay..."

"..."

"Em...Em là tất cả những gì đã làm cho cuộc sống của tôi đáng nhớ kể từ giây phút tôi gặp được em""..."

"Cảm ơn thượng đế đã cho chúng ta gặp được nhau, cảm ơn những vị thần đã giúp tôi được gặp em, cảm ơn tất cả mọi điều, đã khiến cho ngày hôm nay tôi được em, em...là tình yêu""..."

Mặc dù là cún con ngại ngùng đã hát xong rồi, nhưng cả hai chúng tôi vẫn trao cho nhau cái ôm ấm áp và không một ai có ý định thoát khỏi cái ôm đóGlai không biết rằng là bản thân lắng nghe bài hát một cách cẩn thận và không để những suy nghĩ khác cắt ngang hay bởi vì Panli đã thay đổi một giai điệu mới hay hơn khiến cậu cảm thấy rằng nội dung bài hát này đẹp và sâu lắng hơn những lần cậu nghe trước đây"Li hát cho nghe rồi...khun Glai đã mềm lòng chút nào chưa?"

Glai bật cười bởi vì câu hỏi của cún con nghịch ngợm làm cho cậu là người buông vòng ôm ra trước, rồi gật đầu trả lời "Bởi vì Panli đã hát rất hay...Glai đồng ý để cho hôn tay một chút"""Ok ạ..."

Cún con mỉm cười trả lờiLúc này, bàn tay của cậu bị một bàn tay dày nắm lấy, cậu ấy mỉm cười nhìn vào mắt cậu rồi ấn mũi mình thơm lên mu bàn tay của cậu đến phát ra tiếng Glai không thể ngăn nụ cười của mình đành nở một nụ cười rạng rỡ"Một lần thôi nhé cún con...đừng có gian lận""Hổ...thơm một lần nữa không được sao ạ?"

Glai giả vờ ném một cái nhìn hung dữ cho người ranh mãnh, rồi kéo tay ra dấu phía sau lưng "Không được...nếu cứ nuông chiều như vậy thì cún con sẽ sinh hư đó" (Dạy chồng từ thuở bơ vơ chưa về chung đôi nữa :))))))))))) Không chỉ Pha vs Real cần học Li mà Thirak với Hia cũng nên theo học Glai:)))))))))"Thật sự, Panli phải gặp người như thế này..." chủ nhân của cái tên có nghĩa là mặt trăng nói trong khi nở một nụ cười cong cong nơi khóe miệng nói tiếp "...thì mới trị được""..."

Glai mỉm cười nhẹ nhẹ rồi khẽ lắc đâu, sự thật là cậu không nghĩ rằng sẽ trị khun Moon hay kiểm soát cậu ấy, chỉ là Glai đang bảo vệ bản thân mình thôi, bởi vì nếu cậu chấp nhận để cho cậu ấy thơm tay cậu cho đến khi cậu ấy hài lòng thì sẽ không thể xác định được là bao nhiêu lần, trái tim của cậu sẽ phải làm việc nặng hơn nữa"Ngày mai khun Glai tan học lúc mấy giờ vậy?"

"Thật ra mình tan học tầm 3 giờ chiều nhưng mà ngày mai mình có hẹn thực hành thuyết trình với nhóm vào lúc 3:30 chiều""Ah...công việc của nhóm mà Li từng giúp có phải không?"

"Ưm..."

Cậu trả lời trong khi gật đầu bối rối rồi cất giọng hỏi "...Panli hỏi thời gian tan học của mình làm gì vậy""Thì thời gian phù hợp Li muốn mới Glai đi ăn tối""Ao""Ngày mai sau khi hoàn thành thực hành thuyết trình với nhóm mình đi ăn cơm cùng nhau được không?"

Glai gật đầu ngại ngùng nói "Ok~""Vậy Li tan học rồi ngồi đợi khun Glai thực hành thuyết trình được không?"

"Được ạ...nếu Panli tan học rồi thì nhắn line cho mình nhé, để mình báo địa điểm nhóm thực hành thuyết trình""Được ạ..." khun Moon mỉm cười với cậu, rồi nhìn thoáng qua chiếc đồng hồ đeo trên cổ tay "...bây giờ cũng muộn rồi, vậy để Li về nhà trước thì tốt hơn, khun Glai làm việc cả ngày rồi nên đi nghỉ ngơi""Oh khrap"Glai gật đầu trả lời rồi thoát khỏi cái ôm của người kia, sau đó khun Moon đứng dậy cầm lấy chiếc mũ bảo hiểm rồi nói"Ngày mai khun Glai không cần lái xe đâu nhé, để sáng mai Li đi motor qua đón nhé rồi buổi chiều mình sẽ đưa về condo""Ngày mai Panli có giờ học lúc mấy giờ?"

"Li có giờ học buổi trưa...tan học lúc 2 giờ chiều""Vậy Panli không cần phải đón mình vào buổi sáng đâu, bởi vì mình có giờ học lúc 9 giờ sáng""Nhưng..."

"Tin mình nhé cún con...cún con sẽ không phải dậy sớm"Mặc dù cậu ấy không hoàn toàn đồng ý nhưng rồi cũng gật đầu chấp nhận "Ok kha...nhưng khun Glai sẽ đến trường bằng gì?"

"Mình sẽ ngồi taxi tới""Ok kha...vậy Li sẽ yên tâm đôi chút"Glai mỉm cười với người cao lớn rồi nói "Để mình đưa cậu xuống dưới nhé""Không cần đâu...muộn rồi, chỉ cần đưa đến cửa là được rồi""Nhưng..."

"Tin cún con nhé...người khác sẽ không nhìn thấy chiếc áo nhăn nhúm của khun Glai"Người nhỏ nhắn mỉm cười rồi gật đầu đồng ý, rồi bước tới tiến khun Moon đến trước cửa phòng, khi cánh cửa lớn mở ra cậu ấy quay lại mỉm cười với cậu"Glaijai..."

"..."

"Ngủ ngon và mơ những giấc mơ đẹp""Khun Sasin cũng hãy ngủ ngon và mơ những giấc mơ đẹp nhé"Không biết rằng lúc đó...Glai vẫn chưa bước đến bên mặt trăngHay là ở khoảnh khắc này...Glai đã bước đến gần mặt trăng rồiKhun Moon vẫn luôn chúc "Ngủ ngon và mơ những giấc mơ đẹp" với cậu :) #đường_đến_tim_em_một_vạn_dặm
 
Back
Top Bottom