Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
442,990
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
303926286-256-k216007.jpg

[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Tác giả: Nha_hu_cua_Nana
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tác giả : 25.15.66
Tên gốc : My Moon
Thể loại : Thanh xuân vườn trường, Yaoi
Nhân vật chính : Panli x Glai
Tình trạng bản gốc : Hoàn 35 chap (Mỗi chap 30 trang word = ((((((((( )
Tình trạng bản trans: Rùa bò
Nguồn : Twitter của tác giả.

Trans + Edit: Na
Beta: Yoo
-----
My Moon - Đường đến tim em một vạn dặm
Hành trình từ Trái Đất đến Mặt Trăng
Glai khám phá ra rằng con đường dù xa đến đâu cũng có thể rút ngắn lại
Nếu được trái tim dẫn lối thì khoảng cách đó dù có xa hơn nghìn dặm
Thì cuối cùng người đó cũng sẽ làm cho khoảng cách đó là một nghìn dặm
(Cái này tác giả có chơi chữ ở tên của nhân vật chính)
Truyện mình dịch vì đam mê nên có gì các bạn góp ý nhẹ nhàng ha, và minh dịch chưa được sự đồng ý của tác giả nên mong là mọi người không bê đi đâu nhé :) Xin cảm ơn Tags: boyloveboylovesthaidammydammythaitruyenthai​
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 1.1


Một chàng trai nhỏ bé mặc bộ đồ hải quân độc đáo của sinh viên chuyên ngành kinh doanh hàng không, đi vào phòng trưng bày của triển lãm của khoa Nghệ thuật truyền thông kết hợp với khoa Phương tiện kỹ thuật số.

Glai đã chọn đến đây vào buổi chiều tối vì nghĩ rằng sẽ không có quá nhiều người, giống như bây giờ chỉ có một mình cậu trong căn phòng rộng lớn chứa đầy những bức ảnh.

Đôi mắt thanh mảnh nhìn vào tấm biển lớn gắn trên tường, từ "Bóng" ở bên trên tấm bảng làm cho Glai biết được chủ đề của sự kiện lần này, mỗi một bức ảnh ở đây tất cả đều đề cập đến cái bóng, dù chỉ có duy nhất một bức ảnh mà Glai thích nhất.Cậu dừng lại trước một bức ảnh...Glai nhìn mặt trăng tròn lơ lửng trên bầu trời màu trầm ấy, ánh sáng màu vàng nhạt chiếu lên mặt nước biển, mặt nước biển giống như trở thành một tấm gương phản chiếu như thể có một mặt trăng khác ở dưới biển, nhưng sự thật thì nó chỉ là cái bóng của mặt trăng mà thôi.Mặt trăng... luôn luôn chỉ có một mà thôi.Glai mỉm cười bâng quơ trước khi di chuyển tầm mắt hướng về phía tấm biển ghi thông tin nhot nhỏ màu trắng ở bên cạnh bức hình, người chụp bức hình này là sinh viên khoa Truyền thông kỹ thuật số đồ họa và bức ảnh này được gọi là "Lạc vào bóng trăng"Cậu nghĩ rằng người chụp bức hình này có lối tư duy khá là sáng tạo, cũng rất có tay nghề để có thể chụp ra được một bức hình đẹp như thế này, Glai không biết người chụp bức hình này học giỏi đến đâu nhưng với những sự kiện diễn ra trong ngày hôm đó cũng đủ làm cho cậu hiểu được rằng...Người chụp bức hình này ... là một người tốt bụng.

Bởi vì lòng tốt của chủ nhân bức ảnh "Lạc vào bóng trăng" đã làm cho cậu hồi tưởng lại những ký ức vào ngày hôm đó một lần nữa.Gun: Đã 21:00h rồi, mày đến quán chưa vậy?Glaijai: Rẽ ở ngã tư phía trước là đến quán rồi.Gun: Nếu buổi sáng ngày mai tao không phải đi giúp mae mua đồ thì tao cũng đã đi cùng rồi.Glaijai: Không cần lo lắng quá đâu, sau ngày hôm ấy mọi chuyện cũng đã được giải quyết, tao đã nói với mày rồi rằng cả ba người họ đều trở nên tốt hơn rất nhiều.Gun: Chúng nó không tốt lên đâu, nhưng chúng nó đúng là đang cố gắng làm những điều tốt hơn với mày, vì mày có ích đối với chúng nó mà.

Người thật sự tốt với mày là May, vì May tốt với mày ngay từ đầu rồi.Gun: Tao hiểu rằng mày biết ai mới thật sự tốt với mày.Glaijai: Thì cũng như những điều mà tao đã nói trước đây, tao muốn cho mọi người thử thích nghi với nhau một lần nữa, nhưng nếu vẫn quay trở lại như cũ nữa, thì lần này sẽ là đủ rồiGun: Nếu như chúng nó vẫn cứ cư xử như vậy một lần nữa, mày nên thật sự thấy đủ với điều đó.Gun: Tao hiểu mày mà.Gun: Hiểu là lúc này mọi thứ đều rất khó khăn đối với mày, nhưng tao tin rằng mày sẽ vượt qua được.Glaijai: Cảm ơn mày nhiều nhé, cảm ơn vì đã luôn ở bên cạnh tao.Gun: Ai có thể bỏ rơi mày thì đúng là điên.Glaijai: Gửi một nhãn dán.Gun: Dùng cái nhãn dán hình con thỏ cười dễ thương này thật sự là rất hợp với mày đấy.Glaijai: Gun, mình đến quán rồi, nói chuyện sau nhé.Gun: Ok, nhớ chăm sóc bản thân đó.Glaijai: Gửi một nhãn dãn.Glai gửi một nhãn dãn để nói lời tạm biệt với người bạn thân đã chơi với nhau kể từ thời trung học trước khi ngước lên nhìn đồng hồ, cậu lấy ví ra khỏi túi để chuẩn bị trả tiền xe, khi đến nơi, câu đưa tiền cho tài xế taxi, trước khi nói rằng không cần phải trả lại tiền thừa rồi ra khỏi xe.Hôm nay, bạn bè trong nhóm rủ nhau đến ăn mừng tại quán rượu sau khi trải qua một kỳ thi vất vả, thật ra thì Glai không thực sự thích đến những nơi như thế này, cậu không thích uống rượu và không thích đến hộp đêm, nhưng gần đây, mối quan hệ của cậu với bạn bè trong nhóm không được tốt lắm, tuần trước Glai có gọi mọi người gặp nhau để làm rõ các vấn đề phát sinh trong nhóm, sau đó tất cả cũng rất cố gắng để thay đổi thích nghi với nhau, khiến cho mối quan hệ của mọi người cũng đang dần được cải thiện tốt hơn.Glai thừa nhận rằng bản thân mình có những phong cách khác biệt so với bạn bè ở trong nhóm, bạn bè thích tụ tập gặp gỡ nhau thường xuyên, trước đây mỗi lần bạn bè rủ Glai thì cậu luôn từ chối, nhưng lần này Glai đồng ý bởi vì cậu muốn cho bạn bè của mình biết rằng cậu cũng đang cố gắng để điều chỉnh bản thân giống như các bạn cậu.

Để cho bọn họ có thể đi được cùng nhau, mặc dù muốn thúc đẩy mối quan hệ với bạn bè nhưng Glai cũng không quên phải giữ lại bản chất riêng của chính cậu.Sự điều chỉnh lần này...

Glai nghĩ rằng cậu cần phải ở trong một vị trí mà bản thân có thể chấp nhận được.

Chúng ta cần cùng đi về phía nhau để gặp nhau ở giữa, giống như cách mà Glai làm lúc này, cậu lựa chọn sẽ ra ngoài tụ tập cùng với bạn bè, mặc dù không đi uống thường xuyên nhưng ít nhất Glai cũng vẫn dành thời gian tham gia cùng bạn bè trong nhóm, ngoài thời gian dành cho nhau ở trường đại học.Đây là phương pháp thích ứng của Glai."

Glai, đường này..."

Và điều này có lẽ là một trong những cách để thích nghi với những người bạn.Glai đi vào trong quán, gật đầu đáp lại những người bạn trong nhóm đang vẫy tay gọi cậu tới.

Cậu vội sải bước đi đến bàn của những người bạn, Glai dừng lại nhìn hai chiếc ghế trống ở cạnh nhau."

Glai ngồi đây" May đưa tay vỗ xuống chiếc ghế gỗ, là một lời mời để cậu ngồi xuống bên cạnh mình.Glai cau mày một chút khi nhìn những người bạn trong nhóm đang ngồi ở đây, bây giờ mọi người đều tới hết rồi nhưng vẫn còn trống hai chiếc ghế, nhưng cậu nghĩ rằng số lượng ghế có nhiều hơn số lượng thành viên là bình thường, Glai cũng ngồi xuống mà không hỏi điều gì."

Glai uống gì để mình gọi cho..."

May hỏi."

Có Coca không May?"

"Có""Đến quán rượu tại sao chỉ uống có Coca vậy Glai?"

Glai lấy điện thoại ra từ túi quần, ngước nhìn Tos, người bạn nam duy nhất mà cậu có trong nhóm, mà cậu không mấy thân thiết với Tos "Mình không thích uống rượu" "Rồi mày đã từng thử chưa?"

"Mình đã từng thử rồi, nhưng mình không thích nó""Tos...bạn bè không uống hay không uống được, mày tại sao cứ phải thúc giục?"

May nói"Tao thúc giục khi nào chứ May, mày nói gì vậy, nhìn tao trông giống như một người xấu vậy đó hả"Glai thở dài nhìn Tos với May khẩu chiến với nhau không ngừng nghỉ, cả hai người này thường xuyên thích tranh luận với nhau, vì ý kiến chẳng mấy khi đồng nhất.

Mặc dù May là một cô gái nhưng bản thân thì chưa bao giờ thể hiện ra rằng cô sợ Tos một chút nào cả, nhưng trước đây May thường thích đi uống cùng với New và Orn, nhưng khi Tos vào nhóm để đủ thành viên, thì thay vào đó May đã chọn đi uống cùng với những người bạn ở các khoa khác của cô ấy.Trong nhóm của Glai có tất cả năm thành viên, cậu, May, New, Orn và Tos, cậu không thân thiết với tất cả mọi người, bởi vì cậu mới gia nhập nhóm vào đầu năm thứ hai.

Lúc năm nhất Glai có hai người bạn thân, nhưng những người bạn thân của cậu đã chuyển đến học ở khoa khác chính vì vậy mà Glai cần phải tìm những người bạn mới, và cũng có rất nhiều người gặp rắc rối khi bạn bè ở trong nhóm chuyển khoa vì ngành kinh doanh hàng không có rất nhiều quy tắc phải tuân theo và khi trải qua một năm học thử thì biết rằng đó không phải thứ mà bản thân thật sự yêu thích.Về phần những người thích và lựa chọn tiếp tục theo học trong lĩnh vực này, thì phải tìm kiếm gần như tất cả những người bạn mới khi bắt đầu tuần học đầu tiên của học kỳ mới.

Glai đã gặp May trước tiên, hai người đã lập nhóm với nhau hơn một tuần, gặp New rồi sau đó New đưa Orn vào nhóm và tiếp theo là Tos.Mối quan hệ của các cậu khá là tệ từ lúc Tos vào nhóm, May thường xuyên phải tranh luận với Tos, bởi vì Tos không bao giờ chịu trách nhiệm cho công việc của cậu ta trong nhóm, nhưng không chỉ Tos làm điều này, gần đây New với Orn cũng thường xuyên thích tranh luận về phần công việc ở trong nhóm.Nhưng điều tệ nhất làm cho cậu cùng với May đều không thể chấp nhận nổi nữa là cả ba người đều đã được phân công phần việc của riêng họ trong nhóm rồi, nhưng khi gần đến thời gian phải gửi bài tập đi thì lại nói rằng không thể làm kịp, khiến cho cậu cùng với May phải làm giúp phần việc còn lại để có thể hoàn thành bài tập gửi đi đúng thời hạn.Bởi vì tình trạng này đã khiến cho Glai quyết định họp mọi người lại cùng nhau ngồi lại để giải quyết vấn đề, Glai nói chuyện rất thẳng thắn rằng nếu mọi người vẫn thiếu trách nhiệm như thế này, cậu không thể làm việc cùng được nữa và họ có thể sẽ phải tách ra.

Về phần May không thể chịu đựng được những lời lẽ đầy ý xấu ấy, nên gần như là luôn có chuyện với Tos, nhưng cậu đã ngăn lại trước khi mọi thứ đi xa hơn, có lẽ bởi vì cả ba người đều biết rằng bản thân có lỗi nên đã xin lỗi và xin một cơ hội khác.Glai quyết định cho bạn bè một cơ hội để thay đổi bản thân và cũng cho chính mình một cơ hội để cố gắng thử thích nghi với bạn bè.

Bởi vì các cậu mới chỉ biết nhau được vài tuần, có lẽ mọi người chưa dành nhiều thời gian để kết nối với nhau, Glai nghĩ rằng không có ai thích bắt đầu một mối quan hệ mới nhiều lần, cho dù đó là một mối quan hệ theo hình thức bạn bè.Bởi vì không có ai muốn quay trở lại điểm xuất phát khi đã đi được một nửa quãng đường...Glai biết... nên cố gắng thúc đẩy mối quan hệ của các cậu như thế này"Bây giờ chúng mày tranh cãi cho đã đi, nếu Panli ra hát rồi là tuyệt đối cấm tranh cãi""..."

Glai liếc sang New đang ngồi nhìn lên sân khấu, New từng nói rằng bản thân đã thầm thích Panli từ rất nhiều tháng trước, nhưng Glai không thực sự quan tâm cho lắm, cậu đã từng nghe tên của Panli một vài lần khi cậu dự kỳ thi hàng tháng, có người đã nhắc tới Panli.Và bởi vì anh họ của cậu là bạn thân với Munpha - anh trai của Panli, P'Dome có kể một ít chuyện của Panli cho cậu nghe, P'Dome nói rằng Panli học cùng khoa Phương tiện kỹ thuật số và Nghệ thuật đồ họa với P'Dome cùng Munpha nhưng cùng năm nhất với cậu, Glai chỉ biết nhưng chưa bao giờ thấy Panli - người làm cho các bạn của Glai phát điên như thế này một lần nào."

Tuần trước ấy... mình nghe nói rằng New nhờ Glai đi xin line của Panli đúng không?"

May hỏi với giọng nhỏ."

Uhm...

New thấy mình đứng nói chuyện với P'Dome, P'Pha trước khoa, New nghĩ rằng có lẽ mình cũng biết Panli""..."

"Mình đã từ chối... và nói rằng mình không biết Panli, mình không dám hỏi hộ""Rồi New có tin không?"

Glai thời dài trong khi nghĩ tới biểu hiện của New ngay lúc đó, trước khi khẽ lắc đầu "Giống như là không tin vậy""Điên hả?

Biết anh trai rồi thì cần phải biết cả em trai nữa chắc?"

"..."

"Logic của New có nhầm lẫn gì không ?"

Glai cười khẽ, trong khi nhìn May đang uống rượu với tâm trạng cáu kỉnh, bởi vì May nói chuyện rất thẳng, làm cho những người xung quanh thấy rằng cô ấy đúng là một con người mạnh mẽ, nhưng Glai thích May như thế này, bởi vì cậu biết rằng cô là một người rất thẳng thắn, nghĩ như thế nào thì sẽ nói như thế đó.

Cậu rời mắt khỏi May để nhìn lên sân khấu, Glai cảm thấy hơi khó chịu ngay tại thời điểm New nói tới Panli, cậu nghĩ rằng lần đi uống rượu cùng nhau này sẽ không phải với mục đích thư giãn như bạn bè cậu nói ban đầu, sau đó cậu hỏi May để xác nhận lại rằng đó không phải chỉ là suy nghĩ của một mình cậu."

Nếu Panli đến hát ở quán này chứng tỏ New không phải vô tình rủ mọi người đi uống để thư giãn như cách mà cậu ấy nói phải không?"

"Mình cũng chỉ mới biết giống như Glai..."

"..."

"Lúc đầu nghĩ rằng là tới uống rượu rồi ngồi nói chuyện vui vẻ với nhau, nhưng chính xác là tới vì Panli"Thực sự đó là những điều cậu nghĩ tới.Glai nở nụ cười để an ủi khi May đang thể hiện rõ sự không hài lòng trên khuôn mặt của cô ấy, trước khi nói "Thôi nào... hãy nghĩ rằng chúng ta đi uống để cải thiện mối quan hệ đi nè""Chỉ hời cho mình New thôi, hóa đơn thì được chia đều cho bạn bè, ngoài ra còn được gặp người mình thích"Glai cười nhẹ, trước khi quét mắt nhìn bầu không khí bên trong quán, nhưng khi cậu nhìn thấy một người con trai cao ráo, đẹp trai đang đi lại phía bàn, Glai thở dài trong khi huých nhẹ tay May"Câu chuyện liên quan đến Panli, mình còn có thể hiểu được, nhưng chuyện rủ người này tới rồi không hề nói gì, mình không ok cho lắm""Hội nó còn rủ ai nữa?"

May hỏi, Glai gật đầu về phía vị khách vừa mới đi đến bàn, May ngước nhìn người con trai cao lớn dừng lại đứng trước mặt Tos.

Người bạn thở dài nặng nề trước khi nói với giọng khó chịu "Thằng Mek""..."

Glai liếc nhìn chiếc ghế trống còn lại bên cạnh, bây giờ cậu có thể biết chắc rằng chiếc ghế này đã định sẵn người ngồi ngay từ đầu, đó hóa ra không phải là chiếc ghế thừa ra so với số lượng thành viên như cậu nghĩ ban đầu.

Mek là một người bạn ở khoa khác của Tos, đã giới thiệu và có ý theo đuổi cậu gần một tuần rồi, nhưng Glai không thích nên đã từ chối, nhưng Mek vẫn không dừng lại, vì vậy cậu phải tránh mặt Mek khi gặp nhau ở trường đại học.Cậu nghĩ rằng Mek dám theo đuổi vì có lẽ cậu ta biết rằng cậu thích con trai, và người nói chuyện này cho Mek rất có thể là Tos, bởi vì năm nhất, cậu đã từng tỏ tình với một đàn anh, nhưng đã bị từ chối, những người bạn cùng năm với cậu đều biết rất nhiều về chuyện cậu tỏ tình với P'Shin, và Glai nghĩ rằng Tos rất có thể cũng biết chuyện này.Vì vậy, Mek theo đuổi cậu không dừng.

Nhưng thậm chí Glai có thích con trai đi chăng nữa thì cũng không phải người con trai nào cậu cũng sẽ yêu."

Tao là người rủ Mek tới với tao, vì nó nói rằng Panli sẽ hát tại quán này, chúng mày không có vấn đề gì chứ?"

"Sẽ nói gì nhỉ ...

Thậm chí còn phải cảm ơn Mek vì đã cho phép Tos nói với chúng tôi""Thằng Tos nói rằng New thích Panli đến vài tháng rồi, vừa hay bạn của mình là bạn của Panli, mình có nghe về chuyện Panli sẽ đến hát ở quán này... vì vậy mới vội vàng bảo thằng Tos nói với New""Cảm ơn nhiều nhé..."

New nói trước khi chỉ tay sang chiếc ghế trống còn lại bên cạnh Glai "Ngồi xuống đi Mek ghế còn lại ở bên cạnh Glai đó"Mek gật đầu với New, trước khi ngồi xuống bên cạnh Glai."..."

Glai không hề nhìn sang bên cạnh mình dù chỉ một chút, cậu nhìn New, người đang mỉm cười với Mek, tình huống lúc này không khác gì là một sự sắp đặt từ trước, như thể là Mek đã mang việc của Panli để đổi lấy việc được gặp cậu, và New sẵn sàng làm điều này chỉ vì muốn được gặp người mà bản thân cô ấy thích.Glai không thích cảm giác lúc này một chút nào, nó giống như cậu đang bị lừa vậy."

Glai qua đây ngồi này... mình muốn ngồi bên cạnh Mek" May nói và lập tức nắm lấy cánh tay cậu, Glai đứng lên theo lực kéo của May để đổi sang ngồi ở ghế của cô ấy, còn May thì di chuyển sang ngồi bên cạnh Mek thay cậu."

Tại sao mày lại muốn ngồi bên cạnh thằng Mek?"

"Tao cũng muốn trở thành một người xen giữa... nhưng mà không cần phải lo lắng đâu nhé, người ở giữa như tao không làm cho bạn bè cảm thấy phiền đâu""..."

"May, mày đừng nghĩ nhiều" Orn nóiGlai hiểu được điều mà May muốn truyền đạt, bởi vì khi May nói như vậy đã làm cho Tos thể hiện rõ sự không hài lòng.

Bây giờ, cậu ngay lập tức nhớ tới những lời cảnh báo của Gun, Glai biết rằng bản thân đã suy nghĩ sai... bạn bè không hề thay đổi một chút nào hết.Vẫn đang tìm kiếm lợi ích từ cậu như thường lệ...không hề quan tâm đến cảm giác của cậu chút nào."

Tao nghĩ nhiều còn tốt hơn là tao không nghĩ gì cả""May..."

Glai đưa tay ra chạm nhẹ vào cánh tay của May, ý bảo dừng lại, cậu không muốn May tranh luận với mọi người vì chuyện này, Glai di chuyển đến gần cô bạn trước khi nói "Một chút nữa, mình sẽ tự làm điều đó"May thở dài nặng nề, bản thân gật đầu chấp nhận rằng sẽ không nói thêm điều gì."..."

"Panli đến rồi"Lúc này Glai không quan tâm đến bất kỳ điều gì, cậu thừa nhận rằng sự khó chịu của cậu đã dâng lên đến mức làm cho cậu muốn đứng dậy rời khỏi bàn ngay lập tức, nhưng Glai vẫn là lo lắng cho May và muốn nói tới chuyện Tos đã rủ Mek đến mà không hề nói trước, nhưng những tiếng la hét lớn làm cho cậu nhìn lên sân khấu, bàn của cậu ở không xa sân khấu cho lắm, vì vậy cậu có thể nhìn rõ ràng người trên sân khấu.Glai nhìn người con trai có nước da trắng, dáng người cao ráo tầm 185cm đang bước lên sân khấu, chủ nhân của mái tóc màu vàng, kiểu tóc vuốt cao lộ ra khuôn mặt với đôi mắt thon dài, chiếc mũi nổi bật, và đôi môi đầy đặn, Glai nghĩ rằng mọi thứ ở trên khuôn mặt này phù hợp với khuôn mặt có hình dánh thon dài một cách hoàn hảo.Người này...

"Panli"Glai không hề ngạc nhiên một chút nào khi có nhiều người thích anh chàng này như vậy, một khi mà bạn đã nhìn thấy Panli ngoài đời thật, bởi vì ngoài vẻ đẹp trai, Panli mang trên mình phong cách người Thái gốc Hoa, khuôn mặt luôn luôn tươi cười, vui vẻ với đôi mắt sáng và nụ cười rạng rỡ càng làm cho Panli trông quyến rũ hơn nữa.Panli nhìn rất đào hoa, khác với P'Pha..."

Panli ""Panli khi mặc đồng phục sinh viên đẹp trai cực, nhưng khi ăn mặc bình thường còn đẹp trai hơn nữa"Glai nhìn sang May đang nâng cốc lên để uống."..."

Bởi vì cậu chưa từng gặp Panli ở trường đại học nên Glai không biết rằng người đó trông đẹp trai đến mức nào, cậu nhìn người đang đứng trên sân khấu một lần nữa, Panli mặc một chiếc áo sơ mi ngắn tay màu trắng có họa tiết lá cây nhỏ màu xanh tô điểm khắp cả áo, ba nút áo trên cùng được tháo bung ra, áo thun được bỏ vào trong chiếc quần jean màu đen, chàng trai đeo một chiếc đồng hồ da màu nâu gỗ và mang đôi giày thể thao màu đen.Bây giờ trông Panli thực sự đẹp trai hơn khi mặc đồng phục sinh viên như điều May đã nói vậy..."

Chúng mày, đợi tao chút, bàn trước mắt che kín hết rồi""Mày không thể nhìn thấy Panli hả?

Tao nhìn thấy rõ mà New""Tao thấy rõ anh ấy, nhưng anh ấy không nhìn thấy tao được, hoàn toàn bị che bởi nhóm ở phía trước "New, người không quan tâm đến bất kỳ điều gì ngoài trừ niềm vui của bản thân đứng dậy rời khỏi bàn để đi đến đứng cạnh sân khấu.

Glai nhìn xuống cốc Coke trước mặt trong khi nghĩ rằng cơ hội cho đi có thể là đã bị lãng phí rồi, cậu không bao giờ nghĩ rằng bản thân mình sẽ phải quay lại để rồi lại đánh mất tình cảm với bạn bè trong nhóm một lần nữa.Glai thật lòng với mọi người, và luôn sẵn sàng thích nghi với bạn bè, nhưng những thứ được nhận lại...thực sự rất khác biệt."

Hôm nay P'Not, ca sỹ thường đến hát ở đây có việc bận, không thể đến hát được, vì vậy tôi phải đến hát thay ""..."

Giọng nói vui vẻ của những người trên sân khấu giúp cho Glai thoát khỏi cảm giác tồi tệ trong giây lát, cậu nhìn thanh niên cao lớn đang đứng cầm mic, tay còn lại của người ấy đang nắm chặt một sợi dây nguồn màu đen quấn quanh tay để làm giảm độ dài của sợi dây."

Vừa vặn ông chủ của quán này là một đàn anh lớn tuổi thân thiết với tôi, anh ấy thường ép ca sỹ hát những bài hát dở tệ, như cách mà tôi đến hát ở đây hôm nay"Câu nói của Panli nhận được những tiếng cười từ mọi người xung quanh một cách vui vẻ, bản thân không hề thấy lo lắng hoặc căng thẳng một chút nào cả, Panli có thể nói đùa cùng khán giả một cách tự nhiên.

Glai nghĩ rằng anh ấy nên thường xuyên biểu diễn trên sân khấu bởi vì bản thân Panli có thể làm cho sân khấu ấy được tỏa sáng."

Nếu tôi không thể hát hoặc có cái gì sai sót... hãy tha thứ cho ca sỹ bất đắc dĩ là tôi nhé"Sau khi kết thúc câu nói mang đầy sự khẩn cầu của chàng ca sỹ bất đắc dĩ ấy, tiếng hét một lần nữa càng trở nên to hơn, Glai nghĩ rằng không phải chỉ có một mình New thích Panli, mà có rất nhiều những cô gái khác ở trong quán cũng thích Panli không kém.Glai nhìn lên sân khấu rồi nhìn xung quanh để tận hưởng bầu không khí này, nhưng cậu cảm giác như có một đôi mắt nào đó đang nhìn chằm chằm vào cậu, Glai đảo mắt nhìn sang chủ sở hữu của cặp mắt sắc bén trong vài giây, trước khi nhìn xuống cốc coke thay thế.

Mek vẫn luôn nhìn cậu...Glai biết rằng bản thân không thể né tầm mắt của Mek bằng cách nhìn xuống cốc coke mọi lúc được, do đó cậu tìm kiếm một điểm mới để nhìn.

Glai đưa mắt nhìn ra xa bên ngoài, nhưng điểm nhìn tốt nhất có lẽ không đâu khác ngoài sân khấu trước mặt.Cậu thấy Panli đang cười với tay bass, rồi cậu áy quay sang gật đầu với tay trống ở phía sau, trước khi tiếng guitar, trống và bass nặng nề bắt đầu vang lên.

Panli mở màn với một bài nhạc rock, Glai nghĩ rằng người luôn nở nụ cười tươi trên khuôn mặt đã lựa chọn một bài hát khá tốt, bởi vì đó là một bài hát gây nghiện mà mọi người có thể đã từng nghe.Và khi chủ nhân của nụ cười tinh nghịch cất tiếng hát lên..."

Chỉ cần một ánh mắt của em, chỉ cần ngang qua em, chỉ cần ở bên cạnh e, để lắng nghe những âm thanh mỏng manh làm cho trái tim run rẩy"Tiếng hét ở đây làm cho Glai nghĩ rằng nó đang to hơn một lần nữa....."

Nhưng em đã làm cho tôi phải thất vọng, khi em nói với tôi rằng đó không phải là câu chuyện của chúng ta, ở bên nhau cũng chỉ là câu chuyện của mình tôi""..."

"Một số người nói tôi là loại người như vậy, một số người nói tôi đã làm những điều như thế, rằng tôi là người xấu, rằng là đừng nói chuyện với tôi một lần nào nữa""..."

"Tóm lại rằng khi tôi nhìn như một người xấu, dù cô ấy không hề nhìn thấy, cũng đủ để thách thức cách nhìn của cô ấy về tôi, khi mà cô ấy có thể biết rõ tôi là người như thế nào qua nước bọt của bất kỳ ai"Đây là buổi biểu diễn trực tiếp đầu tiên của anh ấy, Glai cũng không hi vọng gì nhiều, nhưng Panli đã làm tốt hơn nhưng gì cậu mong đợi, có lẽ bản thân anh ấy cũng không biết rằng mình đã làm cho những người không thích nghe nhạc rock như cậu cũng muốn tiếp tục lắng nghe.Glai nghĩ rằng không phải chỉ vì giọng hát, bản thân anh ấy có lẽ cũng thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, những sự chuyển động theo nhịp điệu âm nhạc và nụ cười tinh nghịch đó, đủ sức để Panli làm say mê khán giả."

Dù kỳ lạ nhưng sự thật là em đã rời xa tôi, bởi vì dù cho đó có là một lý do kỳ là thì sự thật rằng chúng ta đã đưa ra quyết định như vậy"Trong lúc tay guitar thể hiện màn solo, Panli rút mic ra khỏi giá đỡ và đi đến bên cạnh tay guitar, anh ấy trêu chọc người kia bằng một nụ cười hết sức thân mật, trước khi đi tới trước sân khấu rồi bắt đầu hát phần tiếp theo."

Một số người nói tôi là loại người như vậy, một số người nói tôi đã làm những điều như thế, rằng tôi là người xấu, rằng là đừng nói chuyện với tôi một lần nào nữa" "..."

"Tóm lại rằng khi tôi nhìn như một người xấu, dù cô ấy không hề nhìn thấy, cũng đủ để thách thức cách nhìn của cô ấy về tôi, khi mà cô ấy có thể biết rõ tôi là người như thế nào qua nước bọt của bất kỳ ai""..."

"Tóm lại rằng khi tôi nhìn như một người xấu, dù cô ấy không hề nhìn thấy, cũng đủ để thách thức cách nhìn của cô ấy về tôi, khi mà cô ấy có thể biết rõ tôi là người như thế nào qua nước bọt của bất kỳ ai"Tiếng la hét và tiếng vỗ tay vang lên khi ca sỹ bất đắc dĩ hoàn thành bài hát, Panli mỉm cười trong khi giơ một tay lên mặt và cổ của mình lau qua loa, Glai nghĩ rằng anh ấy đang tự thấm mồ hôi cho chính mình trước khi bắt đầu nói chuyện với khán giả đang ngồi ở những bàn gần sân khấu.Một người đàn ông nam tính.Khăn tay không mang, khăn giấy cũng không có"Glai, Panli ... hát bài hát "Nước bọt" được như này, thật không tầm thường nhỉ"Glai cười khi nhìn May cất lời với giọng nói và gương mặt đầy vẻ ngưỡng mộ, kể từ khi quen biết nhau, lần đầu Glai mới thấy May thích một cái gì đó nhiều đến như vậy "Mặc dù mình chưa từng xem một buổi biểu diễn nhạc sống nào trước đây..nhưng mình nghĩ rằng Panli thực sự làm rất tốt""Thực sự rất tốt đó, mình tới xem nhiều quán rồi Glai, nhưng Panli thực sự là rất tốt.. ban nhạc chơi cũng tốt, tất cả đều tốt"Glai cười khẽ, trong khi nhìn người bạn của mình khen Panli và ban nhạc không khép miệng, May thực sự là rất ấn tượng.Nhưng Glai phải khép lại nụ cười ngay khi nhìn thấy ai đó đang nhếch môi cười nơi khóe miệng khi nhìn cậu, Mek cười khi nhìn thấy cậu làm vẻ mặt im lặng, nếu không có May ngồi ở giữa, Mek chắc chắn sẽ tìm cơ hội làm phiền cậu, bởi vì khi gặp ở trường đại học, anh ta sẽ luôn thích kéo vai, ôm cổ và nắm tay cậu, khi cậu đã biểu hiện rõ ràng là không hài lòng và nói rất nhiều lần nhưng Mek vẫn làm những hành động như cũMay và Gun biết rằng Mek phiền như thế nào, cả hai người đã giúp Mek tránh xa cậu, Mek thể hiện rõ ràng sự không hài lòng mỗi lần bị bạn bè của cậu cản trở, có nhiều lần chính anh ta đã nói và cư xử không tốt với bạn của cậu, bởi vì Glai không muốn làm cho bạn bè có vấn đề gì với người kia, nên cậu lựa chọn tránh mặt Mek khi gặp nhau ở trường đại học.Glai không thích Mek hoàn toàn là bởi vì tính cách"Glai... mình xin Line chút đi"Glai lắc đầu từ chối ngay lập tức khi nghe câu nói đó từ Mek"Glai không thử mở lòng với mình một chút hả?"

"Tôi không thích Mek, tôi đã nói với Mek rất nhiều lần rồi""Glai vẫn không chịu thử mở lòng với mình dù chỉ một lần""Tôi biết rằng mình nên mở lòng với ai... hoặc không mở lòng với ai" Glai chuyển ánh mắt từ Mek quay sang nhìn Tos, cậu nghĩ rằng đến lúc phải giải quyết chuyện với mọi người rồi "Rồi cũng ngừng việc đẩy bạn bè của Tos cho mình được rồi, Tos đáng ra nên biết rằng làm điều đó sẽ chỉ làm cho mối quan hệ của chúng ta thêm tồi tệ hơn mà thôi""Tao không đẩy thằng Mek cho mày mà Glai, mày đừng hiểu lầm tao""Không đẩy cái gì, mày rủ Mek tới mà không nói với Glai, chúng mày cũng đều biết rằng Glai không thích gặp Mek" May nói"Mày đừng trộn lẫn mọi chuyện May""Tao trộn lẫn cái gì?"

"Cãi nhau cái gì nữa vậy" New vừa quay lại ngồi xuống bàn hỏi."

Bạn bè sắp đánh nhau đến chết rồi, tại sao mày chỉ ngồi đó New?"

"Tao ngồi ở bàn cũng có dừng đâu Orn, tao mệt mỏi rồi"
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 1.2


Glai vẫn ngồi lặng im, đưa mắt nhìn những người bạn, từng người một, lúc này cậu cảm thấy tức giận đến tận cùng khi mọi người không hề cảm thấy một chút tội lỗi.

Tos vẫn nói dối và cố gắng tìm một cái cớ để tiếp tục bào chữa cho những sai lầm của mình, mặc dù Glai không thích có chuyện, nhưng cậu sẽ không chấp nhận để bất kỳ ai lừa dối và lợi dụng cậu nữa"New, Glai đang hiểu nhầm hội mình""..."

"Glai nghĩ rằng hội mình có ý định rủ Glai tới để găp Mek ngay từ đầu"Cậu không hiểu nhầm... mà đó thực sự là điều cậu nghĩ tới.Chỉ là mọi người đang dành thời gian để tìm lý do bào chữa cho mình"Glai... không phải như vậy đâu, hội tao rủ mày tới đây để uống thư giãn sau kỳ thi như đã nói, lúc đó hội tao không có rủ Mek, nhưng trùng hợp Mek nghe được chuyện Panli sẽ đến hát ở quán này... tao cũng thay đổi từ quán ban đầu sang quán này""..."

"Rồi..."

New nhìn thoáng qua Tos, trước khi nói tiếp "Thằng Tos mới nói rằng Mek muốn gặp mày rất nhiều, nhưng mày luôn tránh mặt nó, Mek mới xin tới cùng, tao với thằng Tos mới..."

"Tóm lại mọi người có ý định cho mình tới gặp Mek ở đây..."

"..."

"Nếu nói thẳng ngay từ đầu rằng Mek sẽ tới, mình sẽ không cảm thấy tồi tệ như thế này""Glai..."

May đưa tay ra nhẹ nhàng nắm cánh tay của cậu, cậu ấy có lẽ biết rằng cậu đang chịu đựng những cảm xúc tồi tệ và cậu không thể tiếp tục chịu đựng được nữa."

Mình nghĩ rằng mọi người sẽ thay đổi bản thân, nhưng hoàn toàn không..."

"..."

"...

Chuyện công việc, mình vẫn tha thứ được, nhưng chuyện này mình thực sự không chấp nhận""Glai, mày làm lớn chuyện rồi, hội tao..."

"Tos, bạn không hiểu được mình sai cái gì dù chỉ là một chút..."

Glai nhìn chằm chằm Tos không rời mắt, là lần đầu tiên Tos lựa chọn tránh ánh mắt của cậu "Kết thúc hai bài thuyết trình tới chúng ta hãy tách ra""Glai... mày không thể để cho chuyện này phá hủy tình bạn của chúng ta được" New nói"Mày mới làm điều đó New... phá hủy tình bạn của chúng ta chứ không phải là Glai""May, mày có thể đừng làm cho mọi thứ tồi tệ hơn nữa được không?"

"Chuyện này là vấn đề của mình... mình sẽ tự đi"Glai quay sang nhìn Mek, người mà cậu thường xuyên tránh mặt, nhưng từ giờ trở đi Glai sẽ không bao giờ trốn tránh nữa, nhưng cậu sẽ...

"Mek ở lại đây đi, tôi nghĩ rằng nơi này là dành cho Mek, tất cả bạn bè quan tâm đến cảm xúc của Mek nhiều hơn tôi, vì thế...tôi sẽ tự đi"Cậu sẽ tự mình ròi đi...rời khỏi đây từ vị trí của chính cậu."

Glai, hội tao xin lỗi mà, xin lỗi vì đã suy nghĩ quá ít" New vô tư nói lời xin lỗi với cậu"Glai... quay lại được không?"

Glai gật đầu với May trước khi quay lại nhìn tất cả mọi người đang thể hiện vẻ mặt lo lắng "Hai bài tập chúng ta phải làm cùng nhau... tôi sẽ làm đến khi hoàn thành, mọi người không cần lo lắng rằng tôi sẽ rời đi, tôi sẽ tách biệt chuyện công việc với chuyện cá nhân, nhưng tôi yêu cầu mọi người chịu trách nhiệm về phần của mình một cách đầy đủ và tốt nhất""Glai.. mày không thể tha thứ cho hội tao một lần nữa được sao?..

Tao đã nói rồi rằng tao không hề có ý định rủ Mek đến ngay từ đầu""Nhưng sau đó thì New rủ Mek tới rồi...

New có từng nghĩ sẽ nói với tôi không, rằng Mek cũng sẽ tới cùng...hoặc có ý định cho tôi biết bản thân mình sẽ giống như bây giờ không?"

"..."

"Nếu tôi không nói chuyện này...mọi người sẽ cho qua giống như chưa có chuyện gì xảy ra phải không?"

Glai mím môi trước khi nói tiếp "...Cảm xúc của tôi, có lẽ không quan trọng nhiều bằng những gì mọi người muốn...tôi hiểu đúng phải không?"

"..."

Bạn bè trả lời câu hỏi của cậu bằng những anh mắt né tránh, Glai nghĩ rằng đó chính là câu trả lời rõ ràng nhất, cậu không yêu cầu bạn bè coi trọng cảm xúc của cậu, cậu chỉ mong muốn bạn bè sẽ nghĩ về những cảm xúc của cậu một chút ít thôi.

Glai hiểu rằng trong thế giới hiện thực, mọi người luôn coi trọng cảm xúc của chính họ đầu tiên.Nhưng Glai nghĩ rằng tất cả mọi người nên chú ý rằng...

để bản thân mình trở thành một trong những người hạnh phúc, thì không được làm hại ai, bởi vì trong lúc chúng ta hạnh phúc sẽ có ai đó đau khổLợi dụng người khác có thể khiến con người ta hạnh phúcNhưng người bị lợi dụng thì sẽ cảm thấy rất đau khổGlai biết bằng trong thế giới hiện thực, thật khó để tránh những điều như vậy, bất kể chúng ta có tránh được bao nhiêu, thì đến một ngày nào đó chúng ta cũng sẽ tìm lại được chính mình và khi tìm thấy rồi, sẽ làm cho chúng ta nhận ra một bài học.Hãy nhớ rằng chúng ta phải bảo vệ chính bản thân chúng ta khỏi bị lợi dụngNhưng cũng hãy nhớ rằng chúng ta sẽ không làm những điều này với bất kỳ ai"Đừng làm điều này với bất kỳ ai nữa, bởi vì nếu là người khác chứ không phải tôi, một cơ hội... có lẽ cũng sẽ không có đâu""..."

Glai nhìn sang May - người đang nhìn cậu, bản thân gật đầu ra hiệu, cậu đưa tay cầm lấy cánh tay May rồi kéo cô ra ngoài.

May yên lặng đi theo cậu, đến bên ngoài nhà vệ sinh, cô kéo cánh tay cậu để giữ cậu dừng lại."

Không sao đâu..."

Glai gật đầu, có lẽ là vì May cao hơn cậu một chút nên bản thân dễ dàng ôm lấy cậu"Ừm..."

"Chúng ta đã cố gắng rồi...chúng ta đã làm hết sức rồi Glai""Chúng ta không phải là người tàn nhẫn phải không May?"

"Bảo vệ cảm xúc của chính mình có lẽ sẽ làm cho những người khác nghĩ chúng ta là người tàn nhẫn... nhưng đừng quên rằng người mà chúng ta nên đối xử tốt nhất chính là bản thân chúng ta""..."

"Đối xử tốt với bản thân mình, đừng để bản thân mình phải thường xuyên hối tiếc...bất kỳ ai thấy chúng ta tàn nhẫn thì cũng lên quên đi""..."

Glai gật đầu trong khi cô bạn vuốt nhẹ lưng cậu để an ủi, cậu hít vào một hơi thật sâu rồi tự nói với bản thân rằng ...

"Mình đã cố gắng rồi, mình đã làm hết sức rồi"Nói với chính bản thân...như May đã nóiTự an ủi...như cách mình nên làm.May ôm cậu trước khi hỏi "Rồi, Glai về như thế nào...lái xe hay không?"

"Mình ngồi taxi tới..."

"Đợi một chút mình lái xe đưa cậu về""Không sao đâu May, mình tự về được, May hãy nhanh chóng trở về nhà đi...bây giờ cũng rất khuya rồi" Chung cư của Glai nằm ở hướng khác với nhà của May, nếu cô ấy đưa cậu về, May có thể sẽ về nhà rất muộn "Nhưng May uống hơi nhiều...có thể lái xe được không?"

"..."

"Hay để mình lái xe đi gửi được không?

Rồi một chút mình tự ngồi taxi về chung cư của mình sau"May cười trước khi nói "Glai...mình chỉ uống có hai ly thôi, mình lái xe được... chỉ cần đừng gặp trạm kiểm soát của cảnh sát là đủ""Nếu gặp trạm kiểm soát của cảnh sát...May phải làm sao?"

"Chỉ cầu nguyện...cầu nguyện rằng đừng gặp""Mình sẽ giúp May cầu nguyện nhé""Vâng...sau đó đi bộ cùng nhau có phải không?"

Gru ---Glai đang gật đầu trả lời May, nhưng điện thoại rung lên làm cho cậu phải dừng cuộc nói chuyện rồi lấy điện thoại từ túi quần ra, cái tên hiện lên trên màn hình làm cho hốc mắt cậu trở nên nóng hơn."

Guneng"Gun luôn luôn xuất hiện vào những lúc cậu cảm thấy tồi tệ, Glai nuốt nước bọt xuống cổ trước khi ngước lên nhìn May đang chờ đợi câu trả lời từ cậu, Glai gật đầu với May trước khi trả lời"Đợi một chút mình cùng đi bộ đến bãi đỗ xe nhé."

"Không cần đâu, mình tự đi được...Glai muốn trả lời trước đúng không?"

"Gun gọi cho mình...

đợi một chút mình đi cùng May rồi gọi lại sau""Gun sẽ lo lắng đó...Glai trả lời trước đi""Ừm..."

Glai gật đầu trước khi nhấn nút trả lờiThật ra, Glai có lý do để từ chối việc trả lời cuộc gọi khi ở lại cùng May[Thế nào..không có ai làm bạn tao khó chịu phải không?]Bởi vì cậu không muốn cho May nhìn thấy những giọt nước mắt tràn ra trên mí mắt của cậu lúc Gun nói một số câu"..."

Một số câu nói mà cậu luôn luôn có thể đoán được rằng bạn bè sẽ nói tới[Đợi tối nay tao ở lại nói chuyện với mày nhé]Ví dụ như câu này...Glai nhìn xuống đất, cậu cố gắng nuốt trôi cục nghẹn ở cổ họng xuống, giống như May biết rằng cậu đang cố gắng để che giấu đi cảm xúc của mình lúc này, bản thân vì vậy mà đưa tay ra vỗ nhẹ vào vai cậu, trước khi nói với giọng dịu dàng "Đi tìm một chỗ yên tĩnh, nói chuyện với Gun trước đi...một chút mình sẽ tự đi đến bãi xe"Glai nói khi vẫn trả lời Gun "Mình lo lắng, cho mình đi với May nhé"[Mày không cần phải treo máy, tao đợi được]"Mình có thể tự đi được... tin mình đi" May mỉm cười với cậu trước khi vẫy tay tạm biệt "Đến chung cư rồi nhắn Line nhé""Um...lái xe cẩn thận nhé May""Vâng..."

Glai nhìn May đi ra khỏi quán, cậu thở dài trước khi để cho những giọt nước mắt tràn ra một cách không kiểm soát, trong lúc này chỉ còn lại một mình Gun, Glai không cần phải tiếp tục giả vờ mạnh mẽ nữa.[Lại một lần nữa phải không?]"Ưm..."

Cậu gật đầu, mặc dù biết bằng người bạn bên kia đầu dây không thấy được phản ứng của cậu, Glai đưa tay lên lau đi những giọt nước mắt đang chảy không ngừng.

Các nhân viên đứng ở khu vực thoát hiểm chốc chốc lại nhìn trộm cậu, do đó Glai trốn vào trong nhà vệ sinh, cậu nghĩ rằng sẽ rửa mặt rồi rời khỏi quán.Glai không muốn cho bất cứ ai nhìn thấy rằng bản thân là một cậu bé khóc nhè.Khi vào trong nhà vệ sinh, Glai thở phào một cách nhẹ nhõm, bởi vì không có ai ở đây, cậu đi tới chỗ bồn rửa mặt trước khi nói chuyện với người trong điện thoại."

Gun đợi một chút nhé, mình rửa mặt trước đã"[Không cần rửa đâu, bởi vì khi mày kể lại mọi chuyện cho tao nghe, mày cũng lại khóc nữa thôi]Glai đứng trước bồn rửa mặt, cậu ngẩng đầu lên nhìn bản thân mình qua tấm gương đang phản chiều hình ảnh của cậu, nghĩ rằng...không muốn thường xuyên nhìn thấy Glaijai với đôi mắt đỏ hồng như vậy[Mày đã sẵn sàng kể cho tao nghe chưa?]Người chưa chuẩn bị sẵn sàng nhắm mắt lại trước khi bước vào một phòng vệ sinh riêng, Glai đóng cửa và khóa lại thật tốt, cậu lấy tay đóng nắp bồn vệ sinh rồi ngồi lên trên đó, Glai bắt đầu kể mọi chuyện đã xảy ra cho Gun nghe trong nước mắt, cậu thuật lại câu chuyện cho bạn nghe giống như một bộ phim cũ được lặp đi lặp lại ở trong đầu cậu vậy.Bộ phim mà Glai không hề thích xem...Đó là câu chuyện về một câu bé thường gặp gỡ những người bạn không thật lòng và thường bị lợi dụng, dù cho cậu có cẩn thận nhiều như thế nào, cố gắng tránh bao nhiêu người như thế, nhưng cậu vẫn gặp những chuyện như thế này.

Nếu cho cậu lựa chọn cảnh buồn nhất trong bộ phim này, có lẽ là thời điểm năm cuối của trường trung học, cậu dành toàn tâm toàn ý với bạn bè và hi vọng rằng sự đáp lại cũng sẽ là sự chân thành, nhưng sự thật lại không được như mong đợi..."

Glai học giỏi, đặc biệt là những môn xã hội""Thực sự... nếu không thì sao có thể ở cùng chúng ta được?"

"Đôi khi thật nhàm chán, cuộc sống không có màu sắc, không có cái gì thú vị, nói chuyện với nó chỉ có vấn đề học tập, đôi khi tao chán đến buồn nôn""Nhưng nó giúp kèm cho chúng ta vào được đại học""Đó là bởi vì chúng ta có lòng... nếu không có dạy kèm cho đến chết thì sao có thể thi đỗ""Tao nghĩ là gặp gỡ tham khảo về vấn đề học tập thì được, nhưng nếu gặp gỡ trở thành bạn bè thật sự kiểu đi đâu cũng đi cùng nhau tao nghĩ không biết làm gì""Thật luôn...mỗi ngày chỉ biết đọc sách, không biết thằng Gun làm thế nào để chịu đựng được nó""Thằng Gun có lẽ cũng chán lắm, nhưng không dám nói bởi vì Glai hay cho vay tiền""Là nó cũng nghèo mà... giống như chỉ là một người bạn gặp gỡ bởi vì lợi ích"Cậu bé là nhân vật chính trong bộ phim này là ...

Glaijai BriratCuộc đối thoại của những người bạn mà cậu đã vô tình nghe được từ hai năm trước đã quay trở lại vỡi những hình ảnh mà cậu ghi nhớ hiện lên trong đầu, Glai nhìn cảnh cửa màu xám phía trước mặt trong khi nghĩ rằng sự tình lúc này tương tự như hai năm trước, cậu đang ngồi một mình bên trong phòng vệ sinh chật hẹp, nhưng khác nhau là cậu không phải ngồi nghe những lời châm biếm làm tổn thương cậu.Ngay bây giờ chỉ có sự im lặng và tiếng thổn thức của cậu, Glai ngừng lại thở đôi chút khi câu chuyện kết thúc, cậu đưa tay lên lau nước mắt lần nữa trước khi hít một hơi thật sâu, mỗi lần Glai gặp chuyện như thế này...Cậu sẽ nghĩ rằng ....Có thể khóc...nhưng đừng quá lâuCậu cần phải cười trở lại càng sớm càng tốt.Không được làm điều này vì bất kỳ ai... nhưng hãy làm điều này cho chính mìnhNhững bài học khác nhau trong cuộc sống đã trải qua làm cho Glai trở thành một con người mạnh mẽ hơn, nhưng dù có mạnh mẽ đến đâu, thì hôm nay Glai vẫn rơi nước mắt, điều đó làm cho cậu hiểu rằng không có ai có thể mạnh mẽ mãi được.Glai tin rằng người mạnh mẽ nhất...cũng từng khóc cho bản thân mình giống như vậy.Glai có một câu nói để an ủi bản thân khi đối mặt với những điều tồi tề, câu đó là "Có những ngày thế giới đối xử rất tàn nhẫn với chúng ta, nhưng cũng có những ngày khác thế giới lại đối xử rất tốt với chúng ta...cuối cùng thế giới chính là như vậy"[Kết thúc hai bài tập này rồi mày ra khỏi nhóm hả Glai]"Thật mà, lúc này cũng rời khỏi nhóm rồi á, nhưng nghĩ rằng cần gặp và nói chuyện một chút bởi vì vẫn có hai phần việc cần hoàn thành"[Nếu công việc kết thúc rồi thì không cần gặp, không cần nói chuyện với bọn nó nữa rồi... cực kỳ ích kỷ khi ném phần việc của mình cho mày để đến mức mày không được ngủ, tao nghĩ rằng thật sự là rất ích kỷ...nhưng lần này là lần cuối nhé]"Mình mất cảm xúc đến mức không thể nói ra..."[Ôm mày nè]"Uhm...Ôm"Những lời an ủi của Gun luôn làm cho cậu cảm thấy tốt lên...[Rồi mày về chưa?]"Đang chuẩn bị về bây giờ...mình cần ngừng khóc"Greg!Glai nghe thấy tiếng mở cửa lớn, cậu nhìn vào khoảng trống ở bên dưới của cửa, Glai nhìn thấy bóng của ai đó đang đi trong nhà vệ sinh.

Do đó cậu vội nói lời tạm biệt với bạn ở đầu dây bên kia để trở về chung cư."

Gun, cúp máy trước nhé, một chút lên xe taxi rồi mình nhắn Line cho nhé"[OK]Glai cúp máy từ người bạn thân, trước khi đứng thẳng người lên, cậu đút điện thoại vào trong túi quần để chuẩn bị bước ra khỏi phòng vệ sinh.

Nhưng tiếng bước chân đi đến gần cánh cửa làm cho cậu liếc nhìn về phía khoảng trống bên dưới cánh cửa một lần nữa, Glai nuốt nước miếng xuống cổ khi nhìn thấy đôi giày thể thao màu trắng của ai đó."

Người ở bên trong...là Glai phải không?"

Mek hả?"..."

"Glai phải không?"

Mek có lẽ nhớ được giọng nói của cậu, thêm vào đó lúc nãy cậu vừa gọi tên của Gun, Mek chắc cũng biết rằng Gun là người bạn thân nhất của cậu, Glai không trả lời bất cứ điều gì, cậu bị giật mình và lùi ra sau một bước bởi vì Mek gõ cửa rất to, trong thực tế Glai nghĩ rằng Mek đập cửa nhiều hơn.Bang"Glai, tôi biết rằng Glai ở trong đó""..."

"Glai ra ngoài nói chuyện với tôi được không?...

Tôi muốn nói chuyện với Glai""..."

"Tôi thật sự thích Glai, này... tại sao Glai không thử mở lòng với tôi một chút""..."

"Glai vẫn còn thích P'Shin hả?"

Lúc đầu Glai nghĩ rằng sẽ không đáp lại gì cả, cậu sẽ chờ cho đến khi Mek không chịu nổi rồi rời đi, nhưng vì Mek đã nói tới chuyện P'Shin, cậu muốn biết một chút chuyện mà cậu đã luôn nghi ngờ trong một khoảng thời gian dài, cho đến khi có thể đoán được câu trả lời, nhưng Glai vẫn muốn hỏi cho chắc chắn "Mek làm thế nào để biết tôi thích P'Shin""..."

"..."

"Thằng Tos kể cho nghe...nhưng Glai đừng tức giận"Là những gì mà Glai nghĩ tới, nhưng cậu không nghĩ đến chuyện tức giận với Tos, bởi vì cậu quen rồi, Glai biết rằng không phải Tos là người duy nhất mang chuyện cậu tỏ tình với P'Shin rồi bị từ chối ra nói như thể là một câu chuyện cười đùa vui vẻ.

Gần một nửa số người trong khoa làm điều này, Glai chỉ muốn biết ai là người đầu tiên mang chuyện này ra làm chuyện cười kể cho bạn bè trong khoa nghe thôi, bởi vì người đó làm cho cậu bị mọi người soi mói và đem ra tám chuyện suốt một năm, nhưng Glai cũng vẫn vượt qua được giai đoạn đó.Bây giờ Glai không muốn biết họ là aiGlai chỉ muốn cảm ơn vì điều đó làm cho cậu mạnh mẽ hơn bao giờ hết"Vậy Glai không mở lòng với tôi bởi vì Glai vẫn còn thích P'Shin phải không?"

"Tôi không thích Mek bởi vì chính bản thân Mek, không phải vì bất kỳ ai khác..."

"..."

"...Và tôi cũng không hề thích P'Shin nữa" Ngày hôm đó P'Shin nhìn Glai bằng ánh mắt khác so với trước và yêu cầu cậu ngừng thích anh ấy, vì vậy Glai đã từ bỏ, lúc đầu đúng là rất khó khăn, nhưng bây giờ Glai đã làm được rồi "Tôi coi P'Shin là một người anh trai, giống như P'Shin coi tôi như một người em trai""Thật sao?"

"Thật" Bởi vì tình yêu đó làm cho cậu tổn thương quá nhiều ...

Câu trả lời này là chính xác nhất trong cuộc sống, Glai cầu nguyện cho chính bản thân mình sẽ không yêu ai nữa, cậu không sợ bản thân sẽ thất vọng trong tình yêu nhưng Glai sợ rằng tình yêu thầm kín của cậu sẽ làm cho ai đó không thoải mái."

Vậy, Glai ra ngoài nói chuyện cùng tôi một chút đi."

Glai lắc đầu từ chối, không biết tại sao cậu không muốn ra ngoài đối mặt với Mek lúc này "Mek quay về trước đi, lúc này tôi không muốn gặp Mek""Glai sẽ tránh mặt tôi ở đây hả?"

"..."

"Hãy ra ngoài nói chuyện một lần đi"Giọng điệu của người ở phía bên kia của cánh cửa bắt đầu kịch liệt hơn, Mek thường xuyên thích sử dụng giọng điệu như thế này với May và Gun, Glai vẫn nhớ đôi mắt dữ tợn của Mek những lúc bị kích động."..."

Bang!"

Đừng tránh mặt như thế này chứ?!...Tôi không thích như vậy"Người nhỏ bé giật mình vì bất ngờ, khi cánh cửa bị đập tạo thành một tiếng động lớn, Mek nói với giọng điệu khó chịu, trong khi kéo cánh cửa phòng vệ sinh muốn mở ra, Glai hiểu rằng Mek là một người nóng tính và cậu ta thường bộc lộ bản thân bằng những hành vi không tốt như thế này, do đó cậu quyết định ra ngoài để nói chuyện với Mek để kết thúc mọi chuyện, trước khi Mek trở lên khó chịu hơn như này nữa.Bàn tay mảnh khảnh vươn tới chỗ chốt cửa trước khi kéo nó về phía mình, lúc này Glai thừa nhận rằng cậu bắt đầu sợ Mek, mặc dù cậu không mấy khi sợ người khác, Glai nghĩ rằng có thể là bởi vì cậu đang ở một nơi xa lạ, mùi rượu của Mek xộc vào mũi, do đó Glai dừng lại để suy nghĩ quyết định một lần nữa...Bang!"

Glai!"

"Mình không muốn ra ngoài..."

Glai nói, trước khi lấy điện thoại ra từ trong túi quần để gọi cho ai đó, cậu tin rằng người đó sẽ giúp được cậu, Glai nhìn kỹ vào màn hình điện thoại trong khi dùng ngón tay lướt tìm số trong danh bạ."

P'Dome"Cậu đang tính gọi cho anh họ đến quán, bởi vì chung cư của P'Dome ở không xa nơi đây là bao, nhưng cậu không cho phép anh ấy đến đón ngay từ đầu vì không muốn làm phiền anh ấy, nhưng lúc này Glai có lẽ phải giữ lại suy nghĩ không muốn làm phiền đó lại trước đã.Greg!Tiếng mở cửa lớn vang lên một lần nữa, Glai nhìn xuống khoảng trống giữa sàn, cậu vẫn nhìn thấy đôi giày thể thao màu trắng của Mek ở đó, bản thân cậu ta không hề đi đâu cả, Glai nghĩ rằng có lẽ ai đó vừa mới đi vào và làm cho Mek im lặng, điều đó khiến cho Glai tin rằng thật sự có người khác đi vào sử dụng nhà vệ sinh.Glai im lặng nghe âm thanh giống như tiếng nước chảy trong giây lát, cậu bỏ điện thoại sang một bên, trước khi quyết định rằng sẽ mở cửa đi ra ngoài, bởi ít nhất cũng đang có người khác ở đây, không phải chỉ có cậu với Mek, nhưng giống như hôm nay thế giới sẽ lại tàn nhẫn với cậu vậy bởi vì khoảnh khắc Glai đang định mở cửa để ra ngoài, tiếng bước chân của ai đó bắt đầu nhẹ nhàng di chuyển làm cho Glai biết rằng một lần nữa cậu sẽ phải ở lại đây cùng Mek trong khi chỉ có hai người.Người đó đang bước ra khỏi đây.Câu nhìn tay mình giữ ở chốt cửa, người đó có lẽ đã ra khỏi nhà vệ sinh rồi, nếu cậu mở cửa ra ngoài, Glai có thể sẽ phải đối mặt với Mek một mình.Bang bang"Ra ngoài được rồi đó...đừng để mình cáu hơn nữa""..."

Glai bỏ tay ra khỏi chốt cửa, cậu nhìn cánh cửa đã bị đập nhiều lần bởi bàn tay to lớn, tạo ra những tiếng động lớn."

Tôi nói bạn ra ngoài ngay""Mek không có quyền ra lệnh cho tôi""Phải...mày không có quyền ra lệnh cho cậu ấy"Glai bước lùi lại một lần nữa, khi nghe được âm thanh lạ, cậu liếc nhìn khoảng trống phía dưới, lúc này Glai không chỉ nhìn thấy đôi giày thể thao màu trắng của Mek nữa mà cậu còn nhìn thấy đôi giày thể thao màu đen của ai đó.

Glai cố gắng thử ước tính khoảng cách bằng mắt của mình, cậu nghĩ rằng chủ nhân của đôi giày thể thao màu đen đang đứng đối diện với Mek.Chủ nhân của đôi giày này... có lẽ là người vừa vào nhà vệ sinh lúc nãyNgười mà cậu nghĩ rằng đã đi ra khỏi nhà vệ sinh rồi."

Rồi mày là cái thứ chết tiệt gì vậy?"

"Bình thường tao không xen vào chuyện của ai cả... nhưng một khi gặp những người tài giỏi kiểu như mày rồi thì không thể nào không xen vào được""..."

"Thay vào đó tao sẽ trở thành một người tọc mạch""Tao không muốn có chuyện với mày...Panli"Glai nhìn chằm chằm vào đôi giày thể thao màu đen một lần nữa, vì vậy cậu biết rằng...Chủ nhân của đôi giày này ... thật sự là "Panli"."

Biết tao nữa hả?"

"..."

"Rồi tại sao tao không biết mày vậy?"

"..."

"Nhưng nhìn như thế này...với cái bản chất như vậy, tao không biết cũng phải""Thằng khốn này!"

"..."

"Tao đang giải quyết với người yêu của tao, mày đừng xía vào"Glai cau mày trước khi nói ra ngoài "Tôi không phải là người yêu của Mek, đừng nói dối""Thật là...một kẻ nói dối đáng thương" Panli vừa nói vừa cười"Mày muốn gây lộn hả?"

"Không nhiều như mày...nhưng có thể được, đằng sau quán nhé""Chết tiệt""Nghĩ đến việc đấm tao...mày phải hạ gục được tao, bởi vì nếu tao không ngã xuống mà bắt đầu bật lại thì mày không dậy được đâu"Glai nuốt nước bọt xuống cổ họng khi giọng nói vui vẻ của Panli thay đổi trở lên mượt mà, cậu đoán rằng Mek có lẽ chỉ giả vờ đề cập tới, nhưng Panli đã nói như thế này, hơn nữa Glai biết rằng Mek có lẽ sẽ không chịu thua, cậu có nên mở cửa bước ra ngoài ngăn cản, dù là Panli hay bất kỳ ai, Glai không muốn họ gặp rắc rối vì cậu."

Nhớ lấy, thằng khốn..."

"Tao không nhận, mang chất thải của mày cùng quay về với mày đi"Glai đứng chớp mắt ở trong phòng vệ sinh, cậu không thể tin rằng Mek sẽ dễ dàng bỏ qua như vậy nhưng đôi giày thể thao màu trắng vụt biến mất khỏi khoảng trống bên dưới khe cửa giúp xác nhận rằng Mek thật sự từ bỏ, Glai hít một hơi thật sâu một lần nữa, trước khi vươn tay ra gỡ chốt cửa.Kock kockTiếng gõ cửa nhẹ nhàng làm cho cậu dừng lại, Glai mím môi nhìn đôi giày thể thao màu đen qua khoảng trống phía dưới, cậu muốn mở cửa đi ra ngoài cảm ơn Panli, nhưng cảm giác hồi hộp đang hình thành làm cho Glai không dám mở cửa đi ra ngoài.Glai nghĩ rằng Panli không giống như Mek..."

Người ở bên trong...Ok rồi phải không?"

Thật sự không giống đó."..."

Glai gật đầu dù cậu thừa biết là Panli không đời nào nhìn thấy nhưng cậu chỉ có thể làm điều này, bởi vì có thể sự hồi hộp đang tăng lên làm cho cậu nói không được, cơ thể cũng cứng lại như đá."

Hắn đi rồi...ra ngoài được rồi đó"Glai gật đầu một lần nữa, giọng nói dịu dàng của Panli làm cho Glai cảm thấy an tâm, cậu đang chuẩn bị mở cửa bước ra ngoài, nhưng Glai chợt khựng lại vì nghe được tiếng mở cửa lớn, cậu thầm cầu nguyện rằng không phải là Mek."

Thằng Li, về được rồi...nói là rửa tay trong giây lát, mày lại bí mật hút thuốc nữa hả""Ờ...đợi chút tao ra ngoài ngay đây ""Ok""..."

Glai thở phào nhẹ nhõm khi biết rằng không phải Mek" Tôi phải đi rồi, nhanh chóng ra ngoài nhé...trước khi hắn có thể quay lại lần nữa""..."

Glai gật đầu đáp lại, trước khi nhìn đôi giày thể thao màu đen bắt đầu di chuyển, khi đôi giày đó đi khuất khỏi tầm mắt, Glai mở cửa đi ra ngoài.Cậu lén nhìn người cao lớn đang mở cửa, trong khoảnh khắc mà Panli bước ra khỏi cửa, Glai nhìn thấy góc nghiêng của người đó, trên khuôn mặt của Panli vẫn còn mỉm cười, nhưng không bao lâu nụ cười ấy cũng biến mất khuất sau cánh cửa lớn vừa đóng kín.Mỗi lần Glai nhớ lại sự việc ngày hôm đó...một bộ phim mới với nhân vật chính là chủ nhân của nụ cười tinh nghịch được chiếu đi chiều lại trong đầu cậu thay thế cho bộ phim cũ mà Glai vốn không thích.Glai mỉm cười trong khi chuyển ánh mắt từ bức ảnh đến bảng tên của tác giả của bức ảnh, cậu nghĩ rằng hôm đó đã khiến cho bản thân hiểu rằng thế giới có thể sai một chút và Glai nghĩ rằng thế giới thật tàn nhẫn, nhưng sự thật là thế giới không quá tàn nhẫn đối với cậu, bởi vì nếu thế giới thật sự tàn nhẫn với cậu, hôm đó có lẽ đã không gửi Panli tới giúp cậu...Và bởi vì thế giới không quá tàn nhẫn với cậu, nên Glai đã yêu ai đó một lần nữa, đã từng nói với bản thân rằng sẽ không yêu bất cứ ai nữa, nhưng thế giới thật tròn, thỉnh thoảng tàn nhẫn nhưng đôi khi lại đầy vị tha, đã dạy cho cậu biết rằng...chúng ta có thể đạt được hạnh phúc ngay cả khi chỉ có thể nhìn người ấy từ xa.Bởi vì người chúng ta dõi theo đóCó ảnh hưởng tới trái tim...không phải là khoảng cáchKể từ những sự kiện phát sinh ngày hôm đó...Glai để mắt đến Panli từ xa, lưu trữ hình ảnh nụ cười của anh ấy từ xa, rất lâu rồi, nhưng bây giờ giống như Glai đang bước đến gần Panli từng chút một khi cậu đang đứng trước bức ảnh của...PanliHoặcSasin PhisutGlai biết rằng "Sasin" có nghĩa là "Mặt trăng" cậu nghĩ rằng Panli đặt tên cho bức ảnh này liên quan đến tên thật của bản thân cậu ấy, và có lẽ không ai biết rằng bản thân người đó đang nói đến từ "Mặt trăng" nhiều hơn là từ "Cái bóng"Bởi vì sẽ có bao nhiêu người tìm hiểu ý nghĩa cái tên của một ai đó......Cũng có lẽ chỉ có người "Yêu mặt trăng " như cậu mới làm như vậy.
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 2


"Glai...tên của Panli thứ tự như thế nào?

Phi sẽ điền vào dự liệu theo trình tự""Panli tên thật là gì vậy, P'Dome?"

"Eo, Phi cũng quên mất rằng chúng ta không biết tên thật của Panli""..."

"Tên của Panli là Sasin Phisuth"Glai cầm macbook của P'Dome lên xem và hồi tưởng lại cuộc trò chuyện vào tuần trước của hai người, P'Dome là một thành viên trong nhóm triển lãm, anh ấy được phân công làm nhiện vụ sắp xếp thứ tự các sinh viên khoa Truyền thông kỹ thuật số tham gia triển lãm, mà phải sắp xếp theo mã số sinh viên của mỗi năm, mặc dù P'Dome đã có bạn gái giúp đỡ rồi, nhưng bởi vì danh sách tên của tất cả sinh viên bốn năm là quá nhiều, do đó P'Dome gọi cậu nhờ giúp đỡ.Tuần trước Glai về nhà an toàn, cậu đã nói với P'Dome là sẽ mang công việc về nhà làm, kết quả là anh ấy để lại macbook ở phòng cho cậu, tối qua anh ấy có gọi điện qua hỏi cậu rằng khi nào thì cậu về nhà, bởi vì anh ấy cần dùng macbook này để làm việc, bình thường thì cậu sẽ về nhà mỗi tuần một lần, nhưng lần này Glai phải về sớm hơn bình thường, bởi vì cần phải mang macbook được giữ gìn một cách cẩn thận về trả cho anh trai.Người có thân hình nhỏ nhắn đi ra khỏi phòng ngủ với chiếc macbook, cậu bước xuống cầu thang và đi đến phòng khách, cậu nhìn thấy P'Dome cùng P'Bep đang ngồi nói chuyện ở đó, Glai thả người ngồi xuống đối diện với cặp đôi yêu nhau luôn dính lấy nhau này, rồi đưa macbook trả cho chủ nhân của nó, lý do tại sao gọi P'Dome với P'Bep là cặp đôi yêu nhau luôn dính lấy nhau là bởi vì bất kỳ lúc nào cậu gặp hai người này, Glai chưa bao giờ thấy họ xa nhauNếu nhìn thấy P'Dome thì sẽ thấy P'BepNếu nhìn thấy P'Bep thì sẽ thấy P'DomeĐiều này...chính là từ để nói đến họ - cặp đôi yêu nhau luôn dính lấy nhau"Cảm ơn nhé""Cảm ơn suông là không đủ đâu, cậu cần phải đưa em ấy đi ăn nữa, tuần trước yêu cầu em ấy giúp đỡ làm việc...rồi hôm nay vẫn là em ấy là người mang macbook về nhà cho nữa"P'Dome gật đầu với P'Bep, trước khi quay sang nhìn cậu rồi nói "Đợi một chút Phi dẫn đi ăn cơm nhé Glai""Không sao đâu, P'Dome... bởi vì tuần này Glai cần về để tỏ lòng thành kính với mẹ trước ngày sinh nhật""Nói với dì giúp nhé Glai...rằng anh luôn rất nhớ dì""Được ạ P'Dome""Glai...ngày mốt là sinh nhật rồi phải không?"

P'Bep hỏi"Vâng, P'Bep""Glai có tổ chức ở nhà như năm ngoái không?"

"Năm nay Glai định sẽ đi ăn ở một nhà hàng gần Siam ạ...vừa vặn đúng vào sinh nhật Glai, ở nhà phải tổ chức tiệc đính hôn của cha với cô Lin...nên Glai nghĩ rằng mời mọi người đi ăn ở nơi khác thì sẽ tốt hơn"P'Dome với P'Bep im lặng một lúc, Glai biết rằng cả hai đều quan tâm đến cảm xúc của cậu, Glai nở một nụ cười với hai người để xác nhận rằng cậu không cảm thấy đau lòng, không chỉ có P'Dome với P'Bep là những người duy nhất lo lắng cho cậu, mà Glai biết rằng P'Jiep - người đã trở thành người chăm sóc cho cậu kể từ sau khi mẹ của cậu qua đời, cả những người thân thiết với cậu, tất cả mọi người đều sợ rằng cậu sẽ cảm thấy đau lòng với chuyện cha sẽ đính hôn với thư ký thân cận của ông.Khi còn là một đứa trẻ Glai luôn sợ rằng cha sẽ mang người phụ nữ khác đến thay thế mẹ, nhưng khi lớn lên Glai mới biết rằng bố yêu mẹ nhiều đến thế nào, cảm xúc sợ hãi và đau lòng dần dần biết mất, ngay bây giờ Glai chỉ còn lại sự thấu hiểu...cậu hiểu rằng cha cần có ai đó ở bên cạnh, cha cần có người chăm sóc.Và tất nhiên là...những người đàn ông ở tuổi bốn mươi như cha vẫn cần tình yêu."

Glai ok không?...Có vấn đề thì nói với hội anh nhé" P'Dome nói"Phải, chị với P'Dome luôn lắng nghe Glai mà""Glai ok thật mà...nhưng nếu là lúc còn bé, P'Dome với P'Bep sẽ cần phải ở bên an ủi Glai mỗi ngày đó" Glai vừa cười vừa nói, trước khi tiếp lời "Bây giờ Glai đủ lớn để hiểu rất nhiều chuyện rồi...việc cha quyết định đính hôn với cô Lin không làm cho Glai buồn như cách mà mọi người nghĩ đâu, nhưng điều đó làm cho Glai cảm thấy bớt lo lắng hơn, bởi vì từ bây giờ cha sẽ có người ở bên cạnh chăm sóc""Glai...Anh nghĩ rằng dì sẽ rất tự hào về Glai""Glai hi vọng rằng bản thân sẽ làm cho mẹ tự hào nhiều hơn nữa"Nụ cười của P'Dome với P'Bep làm cho Glai cảm thấy rằng cả hai đều thật sự rất tự hào về cậu, Glai nhớ đến mẹ thường nói với cậu rằng hãy nghe lời P'Dome bởi vì P'Dome là anh và dì Nathi là em gái của mẹ đã luôn nói P'Dome rằng phải chăm sóc cậu thật tốt, cả hai người đều yêu thương và gắn bó với nhau rất nhiều, ngay cả khi hai người chỉ là anh em họ."

Sinh nhật năm này...Glai muốn cái gì, để chút anh mua cho""Bạn ơi!"

P'Bep nói trong khi giơ tay đánh vào cánh tay của P'Dome một cái "Làm thế nào mà có thể hỏi em ấy như vậy hả?...

Không có gì bất ngờ hết""Mình sợ mua đồ không hợp với êm ấy mà...nên hỏi em ấy trước thì tốt hơn""Cậu cần phải đặt thêm nhiều sự cố gắng hơn với việc này...bây giờ muốn biết em ấy thích cái gì thì vào coi trong dòng thời gian trên instagram với twitter, rồi tìm mua đồ mà em ấy thích ở trong dòng thời gian đó...làm điều này mới gây được bất ngờ cho em ấy chứ""Bạn ơi, Glai hiếm khi sử dụng mạng xã hội lắm, lâu lâu có thì cũng chỉ dùng để tải ảnh lên instagram, còn twitter cũng chỉ để retweet lời giới thiệu những cuốn sách mới được xuất bản của những hiệu sách thôi""...Đó là nói vậy Dome, bạn đáng ra cũng nên biết rằng em ấy thích cái gì?"

P'Dome nhíu mày trong khi nhìn P'Bep "Thật mà, Glai thích sách"Glai cười nhẹ, cậu nghĩ P'Dome với P'Bep đúng là một cặp đôi vô cùng đáng yêu, cả hai người đều có khá nhiều điểm khác biệt nhưng lại có thể ở cùng nhau một cách hòa hợp đến mức khó có thể tin được.Điều này... chắc được gọi là sự khác biệt đến mức hoàn hảo"P'Bep...Glai muốn mời bạn yêu dấu đến sinh nhật nữa ạ"Bạn yêu dấu là em trai của P'Bep, hai người đã gặp nhau nhiều lần rồi, bạn ấy học khoa Truyền thông kỹ thuật số chuyên ngành Đồ họa và cùng năm nhất như cậu, bạn yêu dấu là chàng trai có khuôn mặt rất đáng yêu, với cặp má màu đỏ độc đáo, thời gian Glai gặp bạn yêu dấu tại trường đại học cậu thường có xu hướng tách khỏi bạn bè để chào hỏi, có lẽ bởi vì bạn yêu dấu nói chuyện rất dễ thương và luôn luôn có một nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt, điều đó làm cho Glai cảm thấy tâm trạng đặc biệt tốt.Nhưng Glai nghĩ rằng thế giới ngoài kia đôi khi sẽ thật vô tâm nhưng có lúc lại rất tốt bụng, thế giới cũng rất thích chơi đùa cùng với cậu, cho đến khi cậu biết đến bạn yêu dấu, trước đây Glai chưa từng nhìn thấy cậu ấy ở cùng với Panli một lần nào, nhưng từ sau sự kiện ngày hôm đó xảy ra làm cho Glai được gặp gỡ Panli, thì cậu lại thường xuyên nhìn thấy bạn yêu dấu ở cùng với Panli.Vì vậy mà Glai biết được rằng cả hai là bạn thân...Giống như những người xung quanh cậu hầu hết đều biết về Panli"Được nha...Đợi chút chị gửi lời mời cho nhé""Cảm ơn nhé P'Bep"P'Bep mỉm cười với cậu, trước khi quay sang nói với P'Dome "Bạn, chúng ta về thì hơn...làm phiền thời gian của em lâu rồi, để em còn làm việc khác""Glai là người rất chu đáo, cẩn thận, dù cho có việc bận rộn cần đi làm cũng không dám đuổi cả hai chúng ta đâu..."

P'Dome vừa nói vừa cười trước khi nói tiếp "Nếu không thì hai chúng ta tự chơi""Không phiền gì đâu mà...thật đó, hôm nay Glai tỏ lòng thành kính với mẹ xong cũng không có làm cái gì cả""Nếu cô đơn có thể đến thăm nhà chị nhé, Glai..."

"Vậy Glai sẽ đến thăm nhà P'Bep nhé...xin gửi gia đình chăm sóc giúp nhé""Rất vui mừng chào đón""Bạn, cùng về thôi nào"P'Bep gật đầu đáp lại khi P'Dome đứng lên sau đó chị ấy cũng ấy đứng lên theo, vì vậy Glai bước theo hai người ra bên ngoài, trong khi đứng chờ người lái xe tới thì P'Dome mở lớn đôi mắt lên như thể anh vừa nghĩ tới điều gì đó"Glai có xem những bức ảnh chụp của anh chưa vậy?...

Em sẽ thu thập ảnh chụp cho triển lãm vào cuối tuần tới đó"Glai mỉm cười rồi nói "Đã xem rồi ạ, những bức ảnh chụp của P'Dome đẹp lắm luôn""Hem...muốn cho em xem rồi nhận xét về nó, chứ không phải khen mấy bức ảnh sẽ được trưng bày vào tuần tới""Cũng vì bạn từ chối xem chúng mà, nên mới phải gửi cho em ấy xem đó thôi"Glai buồn cười nhìn P'Dome trưng ra cái biểu cảm bị tổn thương trên mặt nhìn bạn gái của anh "Rồi P'Bep không tham gia triển lãm ảnh phải không?...

Glai không thấy tên của P'Bep trong danh sách""Chị sẽ tham gia vào năm tới, năm nay để cho một mình Dome solo trước""Bạn yêu dấu của em cũng không tham gia phải không ạ?"

"Phải, bạn yêu dấu của em sẽ chuẩn bị để tham gia vào năm tới với chị""Oh""Bạn ơi, xe đến rồi""Chị đi trước nhé Glai""Vâng, P'Bep""Anh tới làm phiền nhiều quá, xin lỗi Glai nhé"Glai mỉm cười rồi nói "Không có gì đâu P'Dome""Hẹn gặp lại sau nhé""Vâng"Glai vẫy tay chào tạm biệt hai người rồi mới đóng cửa xe, cậu đứng nhìn theo cho đến khi chiếc xe BMW khuất sau cánh cổng, Glai nghĩ về những điều P'Dome vừa nói về suy nghĩ của anh ấy ...Thật ra thì P'Dome không hề làm phiền Glai một chút nào cảBởi vì P'Dome làm cho Glai biết được...Tên của Panli là Sasin PhisutVà P'Dome làm cho Glai có cơ hội nói lời cảm ơn với PanliMặc dù là lời cảm ơn ấy được nói qua bức ảnh...Nhưng dành cho cậu ấy ... với Glai chỉ như vậy thôi cũng là quá đủ rồi#Glai_tới_Phunlee #Gần_một_vạn_dặm #Đường_đến_tim_em_một_vạn_dặmGlai lấy chiếc đĩa CD màu trắng quen thuộc cho vào máy phát trước rồi quay lại ngồi lên trên giường, cậu nhấn điều khiển từ xa mở tivi, Glai nhìn hình ảnh của một người phụ nữ nhìn tương tự cậu đang ngồi ở khu vườn phía sau, người phụ nữ ấy mặc một bộ trang phục màu trắng sạch sẽ và có một nụ cười đẹp như thiên thần.Glai chưa bao giờ nhìn thấy một thiên thần thật sựNhưng cậu biết rằng người phụ nữ ở trong video có nụ cười đẹp như thiên thần...Bởi vì cha thích nói điều nàyVà Glai nghĩ rằng...Mẹ cười thật sự rất đẹpCậu mỉm cười khi vô tình nhìn thấy hình ảnh của mình lúc còn nhỏ đang đi tha thẩn tìm mẹ, mẹ nở nụ cười lớn và mở rộng vòng tay đón cậu, Glai cầm điều khiển từ xa để tăng âm lượng lên một chút, bởi vì cậu biết rằng tiếp theo đó...cậu sẽ được nghe tiếng của mẹ một lần nữa"Glai...đi về phía mẹ nào bé yêu""..."

"Glai, bước về phía mẹ nào con yêu"Và Glai nghe tiếng của cha người đang cầm máy quay video..."

Một chút nữa thôi con yêu..."

"..."

"Glai của mẹ giỏi lắm"Glai mỉm cười khi đưa tay lên lau đi giọt nước mắt mà cậu không biết rằng nó đã rơi ra từ lúc nào, câu thích mở xem video này trước ngày sinh nhật, Glai làm như vậy mỗi năm, nhưng bất kể là có xem bao nhiêu lần đi nữa, Glai cũng không cầm được nước mắt.Nước mắt rơi... có lẽ là vì nỗi nhớGlai không buồn giống như lúc đó đâu mẹNhững hình ảnh kỷ niệm đáng quý trong thời thơ ấu vẫn tiếp diễn cho đến ngày sinh nhật của cậu, lúc đó Glai mới 12 tuổi, cậu vẫn nhớ rằng bữa tiệc sinh nhật năm đó rất tuyệt, mặc dù thời gian đã trôi qua rất lâu rồi.Bởi vì đó là năm cuối cùng mẹ tham dự sinh nhật của cậu..."

Happy birthday to... bé Glai của mẹ nhé""Hai mẹ con hãy mỉm cười với máy ảnh nào...cha đang quay video""Cha lại quay video nữa ạ?...Glai không thích đâu"Lúc đó Glai không thích cho cha quay video, bởi vì cậu sợ bản thân sẽ không cẩn thận làm vẻ mặt buồn cười rồi cha sẽ lại mang ra trêu đùa cậu."

Glai, cha quay video lại là tốt đó con, Glai sẽ mang ra xem lại khi con lớn""Được rồi mà mẹ""Glai à...Mẹ chúc Glai là một em bé ngoan này, chúc cho con luôn gặp được những người tốt, những điều tốt, chúc cho Glai lớn lên thật tốt cả về tinh thần và tình cảm, chúc cho Glai học giỏi giống như cha...mẹ sẽ luôn cổ vũ con""Cảm ơn mẹ ạ""Glai cảm ơn cha nữa...bởi vì ngoài trừ mẹ ra, cha là người luôn yêu thương và hy vọng những điều tốt đẹp nhất đến với Glai""Cảm ơn cha ạ...Glai yêu cha mẹ rất nhiều""Cha mẹ cũng rất yêu Glai"Khi video kết thúc, hình ảnh trên màn hình tivi trở về một màu đen, Glai nhắm mắt lại trong khi nhớ tới những sự kiện xảy ra vào ngày hôm đó, cha lái xe dẫn cậu tới bệnh viện vào giữa đêm, Glai lúc đó mới mười hai tuổi đứng nghe cuộc đối thoại của cha với những người họ hàng trước phòng cấp cứu, cậu nhìn thấy đôi mắt đỏ ngầu của cha mình, khi cậu đưa mắt xuống, cậu thấy lòng bàn tay cha đang run rẩy, lúc đó Glai đủ hiểu rằng có chuyện gì đó không tốt đã xảy ra với mẹ, chỉ là cha và những người khác không nói sự thật cho cậu.Nhưng khi bác sĩ bước ra ngoài khỏi phòng cấp cứu để nói chuyện với cha và những người họ hàng, sự thật mà mọi người đang cố gắng che giấu cũng được tiết lộ qua tiếng khóc của bà ngoại, cha vội vàng chạy lại ôm cậu tới ngồi ở trên chiếc ghế có màu trắng, Glai nhớ được rằng cha đã để nước mắt tuôn rơi mà không thể kìm được, trước khi nói với giọng run rẩy"Glai à..."

"Vâng, cha""Thật ra, hôm nay mẹ sẽ ngủ lại nhà bà ngoại, Glai biết mà phải không?"

"Biết ạ, mẹ gọi cho Glai vào buổi chiều tối, mẹ nói rằng Glai hãy đi ngủ sớm rồi khi thức dậy vào buổi sáng sẽ nhìn thấy mẹ ở trong bếp"Cha mỉm cười trong nước mắt, trước khi nói "Mẹ có lẽ đã nhớ Glai rất nhiều...Mẹ đã quyết định lái xe trở về lúc nửa đêm, mẹ có lẽ muốn tạo bất ngờ cho Glai""..."

"Nhưng mà xe của mẹ bị một chiếc xe bán tải đâm mạnh..."

"..."

"Glai à, không có vấn đề gì xảy ra tiếp theo, cha muốn cho Glai biết rằng...Trái tim của chúng ta sẽ mãi mãi luôn ở gần bên nhau"Lúc đó Glai vẫn chưa thực sự hiểu được bao nhiêu về câu nói của cha "Trái tim của chúng ta sẽ mãi mãi luôn ở gần bên nhau".Nhưng khi những hình ảnh kỷ niệm của mọi năm được cha quyết định chỉnh sửa thành CD và được tặng như một món quà sinh nhật ở tuổi mười ba cảu cậu đã làm cho Glai hiểu được một cách sâu sắc hơn về câu nói của cha.Greg!Tiếng ồn ào phát ra từ phía cửa phòng, làm cho Glai vội đưa tay lau sạch những giọt nước mắt, Glai nghĩ rằng người ở đằng sau cánh cửa có lẽ là P'Jiep, nhưng khi người thật sự xuất hiện đã làm cho Glai mỉm cười vỡ oà trong niềm vui"Cha""Jiep gọi điện nói với cha là Glai về nhà, cha vội vàng về nhà để tìm Glai""..."

Glai đứng bật dậy khỏi giường rồi chạy tới ôm cha, cậu biết rằng lúc này công việc của cha rất bận rộn, Glai không muốn làm phiền thời gian làm việc của cha, nhưng thật sự thì cậu nhớ cha rất nhiều."

Sao không gọi điện nói với cha là con sẽ về nhà?"

"Glai biết rằng lúc này cha rất bận, nếu Glai gọi điện nói rằng con sẽ về nhà, cha cũng sẽ vội vàng làm việc mà không kịp nghỉ ngơi để trở về nhà tìm Glai giống như mọi lần...

Glai nghĩ chờ cha có thời gian hơn thì Glai sẽ quay về lần nữa""Cuối tuần rồi Glai về nhà mà cha gần như không thể ở nhà...cha xin lỗi nhé""Không sao đâu ạ, Glai hiểu mà"Cha ôm cậu thật chặt, trước khi ấn chiếc mũi của cha thơm vào trán cậu "Kể từ khi cha lên chức thì trách nhiệm cũng tăng lên""..."

"Nhưng cha sẽ cố gắng dành thời gian ở bên Glai nhiều hơn nhé, Glai chờ cha một chút nhé"Glai gật đầu trong khi ôm lấy cha "Vâng cha""Hôm nay cha không thể nhìn thấy nụ cười của thiên thần, bởi vì Glai bí mật xem video một mình""Bật lại lần nữa cũng được ạ...bởi vì Glai vẫn còn nhớ mẹ rất nhiều""Đồng ý"Glai buông cha ra rồi nắm lấy bàn tay to lớn của cha kéo ông tới ngồi lên giường, cậu nhấn điều khiển từ xa để cho video hiển thị lại một lần nữa, Glai nhìn lén cha cậu khi ông nở một nụ cười thật ấm áp khi nhìn thấy thiên thần yêu dấu."

Khi Glai đi bộ...mẹ đã mua rất nhiều những đôi giày cho Glai" Cha nói trong khi xem video, Glai nhìn cha mặc chiếc áo sơ mi trắng, chiếc áo được bỏ bên ngoài chiếc quần đen, cà vạt được nới lỏng một chút, bình thường cha sẽ luôn ăn mặc chỉn chu, nhưng có lẽ hôm nay cha thật sự là đã rất mệt mỏi."

Cha ơi..."

"Gì vậy con..."

"Cha cần nghỉ ngơi một chút đó cha..."

Glai lo lắng Cha mỉm cười, trước khi kéo cậu vào một cái ôm "Glai không cần phải lo lắng cho cha đâu, cha vẫn rất khỏe mạnh mà""Bất kể là cha có khỏe mạnh như thế nào thì cũng cần có người chăm sóc cha mà"Cha nới lỏng cái ôm với cậu, Glai nhìn vào mắt cha một chút, cha thở dài rồi đưa tay ra vỗ nhẹ vào đầu của cậu, trong mắt của cha hiện lên sự lo lắng"Cha..."

"Glai ok mà cha...cha có thể nói chuyện của cô Lin với Glai được mà""Glai, cha sẽ không mang cô Lin đến thay thế mẹ.."

"Glai biết ạ...Glai không hề cảm thấy đau lòng như những điều mọi người lo lắng đâu ạ""Cha muốn nói với Glai rằng...Cô Lin không làm cho cha yêu mẹ ít hơn, nhưng cô Lin là người làm cho cha có thể yêu ai đó một lần nữa""..."

"Tình yêu cha dành cho mẹ vẫn vẹn nguyên, không hề bị chia rẽ bởi bất kỳ ai... còn tình yêu cha dành cho cô Lin, đó là một tình yêu mới được hình thành""..."

"Glai hiểu những điều cha nói phải không con?"

"Glai hiểu ạ"Glai ôm cha một lần nữa, cậu nhắm mắt lại trong khi thầm cảm ơn cha vì vẫn luôn giữ mẹ là một kỷ niệm quý giá ở trong tim, mặc dù mẹ không còn sống nhưng cha vẫn luôn yêu và tôn trọng mẹ.Từ sau khi mẹ rời khỏi cuộc sống này, cha chưa bao giờ hẹn hò với bất kỳ người phụ nữ nào, cho đến khi cha gặp cô Lin, cha hẹn hò với cô Lin được hai năm rồi, điều đó làm cho Glai biết rằng...thật không dễ dàng gì để cha yêu lại một lần nữa, và cha đã gặp được người khiến trái tim cha rung động trở lại.Glai nghĩ rằng... cha nên dành phần đời còn lại của mình để ở bên người đó.Knock knockGlai buông cha ra khỏi cái ôm của cậu khi nghe thấy tiếng gõ cửa, bởi vì cánh cửa đã mở rộng từ trước, cậu thấy cô Lin ăn mặc lịch sự đứng ở đó, cô Lin khoảng hơn ba mươi tuổi, cô ấy nhìn rất tốt và có phong cách lịch sự, Glai không thân với côLin nhiều lắm nhưng đã từng nói chuyện đôi lần."

Xin phép làm phiền một chút thời gian nhé, Glai""Không sao đâu ạ""Có chuyện gì vậy em""Thợ may vừa mang quần áo đã được chỉnh sửa để thử lại...Lin muốn để anh mặc thử một chút, nếu vẫn còn rộng Lin sẽ nhờ anh ấy chỉnh sửa lại một lần nữa""Cần thử ngay bây giờ sao?"

"Vâng...Nếu thử ngay bây giờ thì thợ may có thể xem được luôn""..."

"Lin xin lỗi khi làm phiền thời gian anh ở cùng với con, nhưng bởi vì đó là bộ trang phục sẽ mặc trong lễ đính hôn, Lin chỉ muốn để anh thử rồi nhìn xem đã đẹp chưa"Glai nhìn cha thở dài, cha có lẽ cảm thấy có lỗi khi phải để cậu ở lại xem video một mình một lần nữa."

Cha hãy đi thử đồ đi ạ, đợi đến ngày hôm đó sẽ không đẹp trai đâu ạ""..."

"Một lúc nữa, Glai sẽ đi tỏ lòng thành kính với mẹ trong phòng thờ, cha thử đồ xong rồi chúng ta sẽ đi tìm cái gì đó ngon ngon để cùng ăn nhé"Cha cúi đầu thơm lên trán của cậu một lần nữa, trước khi nói "Cha xin lỗi nhé Glai... một chút nữa cha sẽ nhanh chóng đưa con đi ăn nhé""Vâng.."

Glai mỉm cười với cha, cậu nhìn theo cha bước ra khỏi căn phòng cùng với cô Lin, Glai tắt máy phát DVD trước rồi cất đĩa CD vào trong hộp thật cẩn thận, cậu chuẩn bị ra khỏi phòng để đi làm lễ cho mẹ ở phòng thờ, xong xuôi Glai mở cánh cửa định đi ra ngoài thì nhìn thấy côLin đang đứng ở trước phòng, cậu mở lớn đôi mắt vì ngạc nhiên trước khi hỏi người đối diện."

Cô Lin có chuyện gì không ạ?"

"Cậu Glai à...

Lin xin lỗi nhé""..."

"Lin biết là hiện giờ cậu Glai có rất ít thời gian để ở cùng cha, nhưng vẫn tới làm phiền khoảng thời gian đó của cậu Glai với cha""Cô Lin không cần suy nghĩ nhiều đâu ạ, Glai hiểu ạ""Rồi có một điều nữa mà Lin muốn xin lỗi cậu Glai rất nhiều.."

Khun Lin đưa mắt nhìn cậu khẽ môi mím lại trước khi nói tiếp "Lin muốn nói xin lỗi việc bữa tiệc đính hôn lại tổ chức đúng vào ngày sinh nhật của cậu Glai""..."

"Cha mẹ của Lin luôn tin vào thời gian tốt lành, ông ấy đi xem và biết rằng ngày hôm đó là ngày đẹp nhất...Lúc đầu Lin và Ngài Pot rất ngại bởi vì đó là ngày trùng với ngày sinh nhật của cậu Glai""Cô Lin...Glai ok thật ạ, cô Lin cùng với cha không cần phải suy nghĩ quá nhiều đâu ạ"Cô Lin im lặng đối diện với ánh mắt của cậu"Glai gửi cô Lin chăm sóc cho cha nhé""Được mà cậu Glai"Glai gửi một nụ cười cho cô Lin, bản thân cô ấy là thư ký của cha trong ba năm, tất cả thời gian cô Lin làm việc với cha, bình thường cô Lin luôn cư xử và nói chuyện với cậu bằng sự khiêm tốn, mặc dù cậu đã nói nhiều lần rằng hãy cư xử một cách thoải mái với cậu, nhưng cô Lin thường nói rằng..."

Lin luôn tôn trọng cậu Glai vì cậu là con của ông chủ..

Nếu thay đổi cách trò chuyện một cách thân thiện hơn, Lin không quen với điều đó cho lắm""Chỉ là cô Lin cũng không cần căng thẳng quá khi nói chuyện với Glai...

Chỉ cần như vậy thôi Glai cũng rất vui rồi ạ""Lin sẽ cố gắng"Cho đến lúc này cô Lin vẫn luôn trông thật căng thẳngGlai không biết nên làm gì để cho cô Lin cảm thấy thư giãn, khuôn mặt của người đối diện nhìn không được thoải mái cho lắm, cậu nhăn mặt suy nghĩ trước khi nhớ tới một viên kẹo có vị chanh mà cậu vẫn thích ăn để ở trong túi quần, Glai đưa viên kẹo có vị chanh cho cco Lin ở trước mặt, cô Lin cau mày một chút khi nhìn viên kẹo đó."

Mỗi khi Glai cảm thấy căng thẳng...Glai thích ăn kẹo có vì điều đó làm cho cảm xúc trở lên tốt hơn rất nhiều"Glai không biết rằng phương thức này có thể cải thiện mối quan hệ của cậu với mẹ kế bao nhiêu, nhưng cậu cũng cố gắng hết sức rồi...."

Cảm ơn nhiều nhé, cậu Glai"Nụ cười của cô Lin làm cho Glai biết rằng ...sự cố gắng của cậu không hề lãng phí."

Xin chào mừng ạ""..."

"Glai xin đi làm lễ cho mẹ trước nhé cô Lin""Đừng ngại, cậu Glai"Glai gật đầu một lần nữa với người đối diện trước khi đi ra khỏi đó, cậu đi thẳng tới phòng thờ, Glai nở nụ cười ngay khi nhìn thấy P'Jiep cầm vòng hoa trên tay đứng ở trước phòng thờ, cha nói rằng lúc đầu P'Jiep được thuê về làm người chăm sóc cho cậu, nhưng khi P'Jiep ở lại nhà một thời gian thì cha đã cho cô ấy tự biến bản thân mình thành một người giúp việc.P'Jiep ở trong nhà từ rất lâu rồi.Người giúp việc và tài xế sẽ gọi P'Jiep là ...

Quản gia"Nhớ vị quản gia này nhiều lắm luôn" Glai nói trước khi dang tay ra ôm người phụ nữ trung niên giống như người mẹ thứ hai của cậu vậy, thật sự thì Glai không nên gọi người trước mặt này là Phi bởi vì người ấy gần bằng tuổi của mẹ cậu, nhưng lúc bé P'Jiep nói với cậu là gọi như vậy, lý do là vì người ấy không muốn bị già đi, do đó Glai gọi là P'Jiep mãi cho đến tận bây giờ"Cậu Glai nhớ Jiep thật hả?...Để lại Jiep ở nhà với lũ trẻ hỗn loạn"Glai cười lớn, khi sáng chú tài xế kể cho cậu nghe rằng cha chấp nhận tuyển ba người giúp việc mới, nhưng mỗi người trong đó lại chưa quen công việc lên là P'Jiep phải dạy công việc cho tất cả những người mới.Những đứa trẻ hỗn loạn mà P'Jiep nói tới... có lẽ là những người giúp việc mới"Glai đi học mà P'Jiep""..."

"Cha tuyển người giúp việc mới cũng tốt đó ạ, P'Jiep sẽ không cô đơn""Jiep sẵn sàng cô đơn còn hơn là phải ngồi một chỗ và đau đầu"Glai cười lớn, cậu nhận vòng hoa từ tay của P'Jiep "Cảm ơn nhiều ạ, P'Jiep, luônchuẩn bị vòng hoa cho Glai mỗi lần trở về nhà""Nếu P'Jiep không chăm sóc cậu Glai... rồi Jiep sẽ chăm sóc ai chứ?

Jiep không chăm sóc ông chủ đâu nhé""Nếu cha nghe được những điều P'Jiep vừa nói ...cha chắc sẽ cảm thấy rất đau lòng""Bởi vì bây giờ chúng ta chỉ có hai người với nhau thôi, nên Jiep dám nói vậy đó"P'Jiep vẫn thường xuyên làm cho cậu cười rất nhiều "P'Jiep muốn vào để làm lễ với mẹ cùng với Glai không ạ?"

"Không thì tốt hơn, trừ khi hôm nay cậu Glai muốn ở cùng với hai người phụ nữ" "Đợi một chút Glai sẽ quay trở lại và nói chuyện với P'Jiep sau ạ""Được mà, Jiep sẽ đợi cậu Glai..."

Glai đang mở cánh cửa phòng thờ thì tạm dừng lại bởi vì có tiếng gọi "Vâng, P'Jiep""Jiep biết là không lên hỏi vào lúc này... nhưng Jiep thực sự cảm thấy lo lắng không yên được, trái tim này nóng nên bởi vì cảm giác lo lắng""..."

"Kể từ khi lên năm hai... cậu Glai không kể chuyện về những người bạn mới cho phi nghe nữa"Cậu muốn thở dài, nhưng bởi vì không muốn cho P'Jiep lo lắng, vì vậy thay vào đó Glai nở một nụ cười, P'Jiep thường xuyên quan tâm đến chuyện những người bạn của cậu, bởi vì bản thân người ấy biết rằng cậu thường cảm thấy buồn về chuyện bạn bè của mình."..."

"Đến cậu Gun học cùng trường đại học với cậu Glai nhưng lại ở khoa khác, Jiep sao có thể không lo lắng được cơ chứ...gần nhất cậu Glai nói rằng bạn thân năm nhất chuyển đi học ở khoa khác rồi, Jiep thậm chí còn lo lắng hơn nữa"Gần nhất mà cậu đề cập tới chuyện liên quan tới bạn bè cho P'Jiep nghe, nó cũng thật sự là lâu lắm rồi."

Bây giờ Glai có bạn mới rồi ạ...hai người ấy rất tốt bụng, P'Jiep không cần phải lo lắng đâu ạ"P'Jiep chỉ cần biết những điều tốt đẹp là đủ rồi, về phần những điều xấu mà cậu đã gặp phải...

P'Jiep không nên biết."

Đừng nói dối Jiep nhé""Không nói dối mà...

Nhưng có thể không nói hết" Glai vừa nói vừa cười, trước khi nhanh chân vào trong phòng thờ.Khi cậu vào trong phòng thờ, Glai phải làm tư thế thật tập trung nghiêm chỉnh, mẹ đã dạy cậu như vậy, cậu ngồi gập người trước khi cúi đầu để thể hiện sự kính trọng, Glai bò tới tặng vòng hoa cho tượng phật lớn trước khi rẽ sang bên phải căn phòng để mang một vòng hoa nữa đến treo ở bình đựng di cốt của mẹ.Glai nhìn bức ảnh của mẹ, trước khi nói "Mẹ ơi...ngày mốt là ngày sinh nhật của Glai rồi, năm nay Glai bước sang tuổi 20..."

"Mẹ chúc mừng cho Glai nhé""..."

"...Và ngày hôm đó, mẹ cũng hãy chúc mừng cả cha nữa mẹ nhé""..."

"Glai tin rằng mẹ cũng sẽ đồng ý với quyết định của cha lần này...mẹ có lẽ sẽ không cần phải lo lắng vì cha đã có người chăm sóc""..."

"Glai cũng nghĩ như vậy ạ""..."

"Cha với Glai vẫn yêu và nhớ mẹ rất nhiều""..."

"Cho dù mẹ có ở nơi đâu...

Glai tin rằng trái tim của chúng ta vẫn sẽ mãi mãi luôn ở gần bên nhau"Cái tên Glaijai...mẹ là người đã đặt cho cậu, mẹ nói rằng "Glaijai" có nghĩa là ...

"Trái tim chúng ta sẽ mãi mãi luôn ở gần bên nhau"Nhưng Glai nghĩ rằng, trái tim của chúng ta khi ở gần bất kỳ ai, sẽ cần có một điều gì đó để dẫn lối...và điều đó chính là tình yêu.Tình yêu làm cho...trái tim chúng ta ở gần bên nhau.
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 3.1


"Cửa hàng cơm cà ri Dì Tim"
Người có thân hình nhỏ nhắn đứng nhìn tấm biển hiệu ghi tên nhà hàng được treo ở trên tường trong khi xếp hàng chờ để mua đồ ăn, cậu rời mắt khỏi tấm biển hiệu khi nghe thấy tiếng của dì Tim chủ của nhà hàng hỏi với giọng thân thiện , Glai mỉm cười với dì Tim người đang đứng cầm một đĩa cơm, mặc dù dì ấy cũng biết rằng thực đơn yêu thích của cậu là gì nhưng dì Tim vẫn chờ đợi câu trả lời của cậu như mọi lần.Dì Tim có lẽ nghĩ rằng cậu có thể thay đổi một số thực đơn.Nhưng Glai không bao giờ thay đổi thực đơn.Cậu ăn những món ăn này đến cả tháng nay rồi."

Lấy giống như mọi khi nhé con trai?"

"Dạ vâng dì""Đợi dì một chút nhé""Vâng"Trong khi chờ đợi dì Tim lấy những món ăn yêu thích của cậu đặt lên đĩa cơm, Glai đưa mắt nhìn xung quanh để xem còn có những cửa hàng nào ở đây mở cửa vào buổi sáng, nhưng chỉ có cửa hàng của dì Tim và một cửa hàng bán nước, phần nhiều các cửa hàng bán đồ ăn sẽ mở cửa vào giữa trưa, đó là khoảng thời gian nghỉ ngơi của hầu hết sinh viên các khoa, do đó từ trưa trở đi sẽ có nhiều quán ăn để lựa chọn hơn và bên trong quán cũng sẽ đông nghịt người.Nhưng bất kể có bao nhiêu cửa hàng để lựa chọn, cho dù là lúc 6 giờ sáng hay là 12 giờ trưa thì Glai vẫn sẽ lựa chọn ăn cơm tại cửa hàng của dì Tim, bởi vì khi tìm thấy những gì mà cậu yêu thích rồi thì khi đó Glai sẽ không có ý định thay đổi suy nghĩ.Ngoài trừ khi dì Tim đóng cửa...Thì cậu phải từ bỏ..."

Được rồi đây, cơm gà rán cùng với trứng chiên""Cảm ơn dì Tim ạ" Glai nói khi đứng chuẩn bị thanh toán tiền cơm cho dì Tim, cậu nhận đĩa cơm nóng bên trên có gà rán cắt thành từng miếng vừa ăn cùng với trứng chiên."

Nước sốt gà ở chỗ để thìa nhé con trai""Vâng dì"Glai trả lời rồi đặt đĩa cơm ở chỗ có bát nước sốt, trong khi cậu đứng đang múc nước sốt gà thì nghe thấy tiếng bước chân của ai đó đi tới rồi dừng lại phía sau cậu, Glai quay đầu lại thì thấy cậu bạn thân của mình."

Gun sẽ ăn cái gì?

Một chút mình gọi cho nhé""Mày ăn cái gì vậy?"

Người có thân hình cao lớn đứng trước mặt nhìn qua đĩa cơm của cậu rồi lắc đầu một chút, trước khi nói "Không chọn giống mày đâu, tao không thích ăn cơm khô"Glai cười nhẹ, trước khi chỉ tay vào chiếc nồi lớn trong cửa hàng dì Tim "Hôm nay có canh thập cẩm đó""Vậy tao canh thập cẩm thì hơn""Ok một chút mình gọi cho nhé""Không cần, mày đi kiếm chỗ ngồi đi, chút tao ngồi cùng"Glai gật đầu, cậu đi tới ngồi xuống bàn ở gần quầy hàng dì Tim, Glai để đĩa cơm và cặp sách xuống rồi đi đến chỗ mua nước, cậu mua hai chai nước suối bởi vì mua cho cả Gun nữa"Tiền nước bao nhiêu vậy Glai?"

"Không cần đâu, mình mua cả""Không được, bao nhiêu nói tao nghe coi""2 bath" Glai nói giọng trêu chọc với người bên kia, Gun nhìn chằm chằm vào cậu rồi đưa tay tới xoa nhẹ đầu cậu "Không cần phải nghĩ nhiều đâu mà""Không nghĩ nhiều cũng được, tiền tháng trước tao còn chưa có gửi mày nữa""Đợi chút Guneng, bạn sắp thành người hay suy nghĩ nhiều rồi đó?"

Gun cười nhẹ, cúi xuống nhìn đĩa cơm, rồi nói "Đợi đến khi tao nhận tiền tháng này, tao sẽ nhanh chóng trả cho mày""Gun..."

Glai thở dài, cậu đưa tay tới kéo đĩa cơm cách ra xa khỏi người bạn của mình, Gun đang ăn sáng ngước lên nhìn cậu rồi lập tức kéo đĩa cơm lại "Mình không được lấy đồ ăn của Gun hả, nhưng mình nhận ra rằng có người đang cố che dấu ánh mắt của họ...rằng họ đang cảm thấy có lỗi phải không?"

"Thật ra thì tao đã hẹn trả mày trong nhiều ngày rồi, tao ngại với mày á""Chúng ta đã quen biết nhau rất lâu rồi, Gun nên biết rằng mình không hề nghĩ nhiều về chuyện này""Bởi vì tao biết mày là người như thế nào, nên tao thật sự không muốn làm phiền mày như thế này""Số tiền mà Gun mượn mình đó, Gun dùng để làm gì?"

Glai biết rằng bạn thân mượn tiền của cậu để làm gì, bởi vì bạn của cậu đã nói lý do với cậu ngay từ đầu.Gun khẽ cau mày một chút trong khi nhìn cậu " Tao dùng để trả tiền thuốc cho mẹ như đã nói với mày""Vì thế, đừng có cảm thấy có lỗi với mình, không cần phải cảm thấy là đang phiền mình đâu."

"..."

"Sau đó thì dừng việc làm thêm suốt ngày đêm để nhanh chóng gom góp tiền lại trả cho mình được rồi...

Nếu Gun bị ốm nữa thì ai sẽ là người chăm sóc mẹ chứ?"

"..."

"20.000 không phải nhỏ... cho dù là với mình hay bất kỳ ai""..."

"...Và bởi vì đó không phải là một số tiền nhỏ, mình biết bằng Gun cũng cần một khoảng thời gian hơn như thế để có thể kiếm đủ tiền để trả mình" Glai mỉm cười với người bạn thân của mình một lần nữa, rồi nói "Gun từng nói với mình rằng...Gun sẽ luôn là bạn của mình""Phải, ngay bây giờ, tao cũng vẫn sẽ nói với mày như vậy""Ngay cả khi mình không có một chút tiền nào trong tay...mình cũng nghĩ rằng câu nói này có giá trị nhiều hơn mọi loại tiền trên thế giới""..."

"Cảm ơn nhiều nhé Glai...

Mày đã luôn giúp đỡ tao""Nếu không có Gun...mình cũng sẽ tệ giống như vậy"Glai nghĩ rằng cả hai người họ đều biết rằng bạn bè không phải chỉ quan trọng khi mình cần tới sự giúp đỡ, mà bạn bè sẽ là người quan trọng với chúng ta tại mọi khoảnh khắc.Bạn bè thật sự không phải là người giúp chúng ta trong mọi chuyện...không phải là người ở bên chúng ta mọi lúcMà bạn bè thật sự là người luôn sẵn sàng trao cơ hội và tha thứ cho chúng nhau."

Mày nói sâu sắc quá làm tao không ăn được cơm này""Tại sao lại không ăn được cơm chứ?"

"Thật sự hạnh phúc khi có người bạn tốt như mày, tao cảm thấy như thế là quá đủ rồi"Glai cười trước khi nói "Đủ thì cũng cần phải ăn nhé, bởi vì nếu ngồi trong lớp học với một chiếc bụng rỗng đang kêu gào thì mình cũng không giúp được đâu""Mày thật sự rất dễ thương đó, mày biết không hả?"

"Có thể thay từ dễ thương thành đẹp trai được không?

Muốn đẹp trai như cậu cơ""Tao thấy là ...từ dễ thương phù hợp với mày hơn đó"Glai mỉm cười trước khi xúc cơm cho vào miệng, cậu xúc gà rán chia cho người bận thân, Gun mỉm cười với cậu, đôi mắt tỏa sáng cho thấy sự lo lắng ban đầu đã tan biến rồi, Glai cảm thấy vui đến mức không thể nói thành lời, dù hiểu rằng nói chuyện có thể giúp bạn của cậu giảm bớt đi những cảm xúc lo lắng, cũng biết rằng Gun vẫn còn có nhiều những chuyện khó khăn nữa, nhưng ít nhất, những lúc cậu ở bên cạnh cậu ấy có thể giúp cho người bạn tốt của mình giảm bớt đi những gánh nặng để có thể dễ thở hơn đôi chút, cho phép người bạn của mình có thể gỡ bỏ những gánh nặng trong lồng ngực dù chỉ là vài giây thôi cũng là tốt lắm rồi"Thêm gà nữa nhé Gun?"

Không cần đâu, mày ăn đi"Glai gật đầu rồi cho miếng gà rán vào miệng vẫn chưa nhai hết chỗ gà đó cậu đã lại nhồi thêm một đống cơm vào miệng, lúc này Glai ra sức nhai, cũng không thèm quan tâm đến tiếng cười của Gun."

Miệng cũng chỉ có như vậy thôi, mày cũng không thể nhồi cả đống gà với cơm như vậy được"Cậu tiếp tục nhai thức ăn ở trong miệng rồi nâng cổ tay đang đeo đồng hồ lên để chỉ cho người bạn thân của cậu biết rằng đã gần đến thời gian vào học rồi, nếu không nhanh chóng ăn cơm, chắc chắn sẽ vào học muộn, nhưng cậu không nghĩ tới rằng khi cậu nhìn Gun đang ngồi ở phía đối diện sẽ làm cho cậu nhìn thấy một vài người quen vừa bước vào quán.Người quen...Có lẽ là vì cậu ngồi thẳng hướng cửa ra vào cho nên không phải chuyện gì lạ khi cậu nhìn thấy rõ những người ra vào trong quán.

P'Chin người mà cậu đã không nhìn thấy trong nhiều tháng đang bước qua bàn của các cậu một cách nhanh chóng, Glai nghĩ rằng P'Chin không nhìn thấy hai người các cậu.Bởi vì, nếu P'Chin nhìn thấy...P'Chin có lẽ đã bước ra khỏi đây rồi."

Glai...Mày đang nhìn gì vậy?"

Glai lắc đầu ý nói không có gì, nhưng Gun hơi cau mày không tin, cậu ấy quay người lại để nhìn ra phía sau, nên thấy được P'Chin đang đứng mua cơm từ cửa hàng của dì Tim, Glai nhìn đến người cao lớn trước mắt một lúc rồi mới cúi đầu xuống ăn cơm tiếp.Glai không còn nhìn với cảm xúc đó nữa...Nhưng cậu nhìn với cảm xúc rằng...Lâu rồi không gặpP'Chin có khỏe không?Chỉ với tư cách là đàn anh – đàn emBởi vì Glai đã không gặp P'Chin trong một khoảng thời gian rồi, vô tình gặp P'Chin ở đây khiến cậu một lần nữa hồi tưởng lại câu chuyện trong quá khứ ..."

Hôm qua ngồi xem đội trưởng luyện tập bóng rổ, thấy như nào?"

Glai quay lại nhìn chủ nhân của giọng nói, người đang giúp cậu nâng những thùng nước mát đến đặt ở bên cạnh sân, trước khi trả lời "Đàn anh rất xứng đáng với vị trí đội trưởng của đội""Đến mức không trả lời đúng câu hỏi luôn, nhưng khi nói với cười như thế này... tao đủ hiểu là hôm qua mày rất vui""...Liệu có ai có thể hiểu mình hơn Gun đây ta?"

"Tao tin là không có rồi... nhưng cũng sẽ có một người nữa""P'Jiep phải không?"

Gun nở nụ cười quen thuộc trước khi nói "Phải...

P'Jiep là người hiểu mày số một, còn tao đồng ý là xếp số hai""Nếu P'Jiep biết được rằng Gun xếp P'Jiep là số một đảm bảo chắc chắn là P'Jiep sẽ phải nướng bánh quy bơ chờ Gun""Chủ nhật tao qua nhà mày làm báo cáo, mày kể chuyện này cho P'Jiep nghe đi, tao muốn ăn bánh quy bơ do P'Jiep tự tay làm nữa"Glai cười cười khúc khích, trước khi nói "Được rồi, đợi chút mình sẽ truyền đạt hoàn chính từng câu nói""Tốt quá..."

Gun nói, cậu ấy quay lại nhìn nhìn chàng trai trong khi mang theo những bình nước mát nặng cùng nhau "Mày thầm thích P'Chin từ khi vào câu lạc bộ rồi nhỉ, không nghĩ là sẽ tới làm quen với anh ấy hả Glai"Cộp!Tiếng của bình nước mát được đặt lên chiếc bàn gỗ dài bên cạnh sân bóng rổ vang lên, làm cho cuộc nói chuyện của hai người dừng lại, bởi vì như vậy có nghĩa là Gun đã giúp cậu hoàn thành nhiệm vụ của người dự bị trong câu lạc bộ bóng rổ, phần những cầu thủ bóng rổ chơi chính thức trên sân thì đã đến thời gian cần luyện tập rồi.Tuần tới đội bóng rổ của trường cậu phải thi đấu trong trận trung kết cấp trung học, do đó giáo viên câu lạc bộ yêu cầu câu lạc bộ dành thời gian để các cầu thủ thi đấu chính thức luyện tập trước, những dự bị cá nhân như cậu và các đàn em cấp 4 (lớp 10 ở Việt Nam) cùng một vài người khác đã ngồi ở bên ngoài đợi thời gian tập luyện kết thúc."

Mình đã làm quen P'Chin rồi""Cái đó không được gọi là làm quen Glai... cậu được gọi để giới thiệu bản thân làm quen với các thành viên ở trong câu lạc bộ "Glai mỉm cười, cậu nghĩ rằng điều mà Gun nói là sự thật, thực tế là cậu đã đứng lên và giới thiệu bản thân cho tất cả mọi người trong câu lạc bộ bóng rổ biết trong ngày đầu tiên gia nhập vào câu lạc bộ, cái đó không được gọi là làm quen với P'Chin một chút nào cả "Điều đó cũng tương tự như là làm quen với P'Chin rồi mà Gun"Không phải là cậu không cố gắng để đến gần người mà cậu thích, nhưng vì đã cố gắng nhiều lần rồi, cho nên Glai biết rằng bản thân không có gì đáng để người kia nhớ tới, vì vậy cậu nghĩ rằng...

đứng nhìn P'Chin từ bên lề sẽ tốt hơn.Một sự kiện đã xảy ra khiến cho Glai nghĩ như vậy... cậu và một vài đàn em dự bị có nhiệm vụ là lấy nước từ bình nước mát cho vào cốc và đưa cho những cầu thủ của đội đang nghỉ ngơi, Glai luôn đợi mang nước đến cho P'ChinTuần đầu tiên mang nước đến cho P'Chin"Cảm ơn nhé""Vâng""Em tên là gì vậy?"

"Glai ạ, em tên là Glai""Cảm ơn nhé Glai"Glai vui vẻ khi được nói chuyện với P'Chin, dù đó chỉ là một cuộc đối thoại rất ngắn, nếu suy nghĩ cẩn thận thì chỉ như vậy có thể khiến cho một số người cảm thấy không hài lòng, bởi vì nghĩ rằng đã ở cùng câu bộ một tháng rồi, mà chỉ mới hỏi tên, nhưng Glai nghĩ rằng sẽ chỉ làm cho P'Chin nhớ tới cậu bằng những điều tốt đẹp.Và tuần thứ 2 cũng tới.Glai nhớ lại khi cậu bước tới đưa nước cho P'Chin, anh ấy đã mỉm cười với cậu trước và nói "Cảm ơn nhé'Cùng một câu, Glai mỉm cười bởi vì đoán rằng câu thứ 2 cũng sẽ giống như vậy.P'Chin đáng ra phải nhớ tên cậu rồi, bởi vì tuần trước cậu mới nói rồi."

Cảm ơn nhé Im" P'Chin hơi cau nhẹ mày khi nhìn thấy cậu "...Phải Im không nhỉ?

Phi nhớ sai tên phải không?"

"...Em tên Glai ạ"Im là tên của một đàn em dự bị giống cậu và Glai có thể nhớ rằng Im chưa từng mang nước cho P'Chin một lần nào, mặc dù nghe tên của người khác sẽ khiến cho Glai cảm thấy buồn một chút, nhưng điều đó không làm cho cậu cảm thấy chán nản.

Tuần sau, cậu vội vàng tới câu lạc bộ và đặt bình nước mát lên chiếc bàn gỗ dài bên lề cùng các đàn em, Glai rót nước vào ly đợi P'Shin như trướcTuần thứ 3...Glai không mong đợi bao nhiêuBởi vì cậu đã từng nghe câu nói rằng không hi vọng thì sẽ không thất vọng "Cảm ơn nhé..."

P'Chin nhìn chằm chằm vào cậu với một biểu hiện suy nghĩ "Anh, là gì nhỉ?...

Tại sao anh không thể nhớ được tên của em nhỉ?"

"..."

"Nhưng nhớ rằng bạn là bạn của Gun...Anh xin hỏi tên em lần cuối với nhé, lần sau sẽ không quên nữa"Một lần nữa...thế nên Glai cũng chẳng thất vọng"Tên là Glai ạ"Nhưng đó chỉ là điều cậu nghĩ, chứ không có nghĩa là cậu không cảm thấy thất vọng.Bởi vì suy nghĩ của chúng ta thì vẫn có thể khống chế đượcNhưng cảm xúc... không có ai có thể chống lại đượcVà đó là lý do làm cho Glai nghĩ rằng ... cậu nên làm nhiệm vụ của bản thân đừng để mắc lỗi và rồi ngồi ngắm P'Chin ở bên lề là tốt nhấtGlai rũ bỏ những điều không nên nhớ ra khỏi đầu, trước khi quay sang người bạn thân đang đứng nhìn cậu."

Để tao giới thiệu mày làm quen với P'Chin có phải tốt không?"

Cho đến bây giờ, người bạn thân vẫn cố gắng làm mọi cách để cho cậu làm quen với P'Chin, Glai vẫn nghĩ rằng "Mình thấy như thế này là tốt rồi""Tao nghĩ là nếu biết nhau rồi, nói chuyện với nhau nhiều hơn, rất có thể sẽ tốt hơn là như bây giờ...vài tháng nữa là P'Chin sẽ tốt nghiệp rồi đó Glai""..."

"Tao thấy tiếc thời gian khi mày cứ ngồi đây và nhìn anh ấy một cách bị động như thế này, mà không nói chuyện với nhau""Nhưng mình cũng từng nói chuyện với P'Chin vài lần rồi trước đây rồi mà ... kết quả nó..."

"Chỉ những lúc mang nước cho P'Chin, tao vẫn luôn theo dõi mà, P'Chin nói chuyện với mày vài câu rồi quay lại tập tiếp, mày quá ngại ngùng để mời anh ấy tiếp tục cuộc trò chuyện""..."

"Tao biết rằng mày không hi vọng là có thể hẹn hò với P'Chin ... chỉ cần thầm thích anh ấy như này là đủ rồi""Phải, mình nghĩ rằng chỉ cần thầm thích anh ấy như bây giờ cũng là hạnh phúc rồi""Nhưng nó sẽ còn hạnh phúc hơn nữa, nếu như hai người gần gũi với nhau hơn""..."

"P'Chin không biết rằng mày thích anh ấy đâu, tin tao đi""Mình sẽ thử nghiêm túc làm quen với P'Chin một lần nữa""Hãy làm như thế đi bạn ơi!"

Gun vỗ nhẹ lên vai cậu, rồi chạy ra sân khi nghe thấy tiếng còi tập trung cả đội để luyện tập của huấn luyện viên.Glai gật đầu tự động viên mình, rồi quay lại ngồi vào chiếc bàn gỗ dài bên cạnh bình nước mát, trong khi cậu đang ngồi xem đàn anh và bạn bè tập bóng ở trên sân, Glai nhìn thấy một nữ đàn em từ câu lạc bộ khác đến cổ vũ cho P'Chin trong khi ở dưới sân đàn anh vừa cướp được bóng của đối thủ, lúc này Glai không lấy gì làm ngạc nhiên khi P'Chin không thể nhớ tên của cậu trong vài tuần qua, bởi vì có quá nhiều người muốn tiếp cận P'Chin.Glai có lẽ cần phải ngừng việc suy nghĩ nhiều và tha thứ cho những người nóng tính như P'Chin khi không thể nhớ được tên của cậu.

Trong khi đó Glai đang có rất nhiều những suy nghĩ ở trong đầu, và đang nhìn mọi người chơi bóng ở trên sân thì ánh mắt của người có chiều cao tốt nhất ở trên sân giao với ánh mắt của cậu, Glai tự động tránh tầm mắt khi biết P'Chin đang nhìn về phía cậu.Glai tin rằng P'Chin không có ý định nhìn vào mắt cậu, nhưng sự không cố ý của người đó cũng khiến cho trái tim cậu đập mạnh, máu đang được bơm làm cho cảm giác nóng ran lan ra khắp người, Glai ngồi ở bên cạnh thùng nước mát, cầm một chiếc cốc nhựa trắng lấy nước mát ở trong bình để uống với mong muốn nó có thể làm giảm bớt cảm giác nóng bức này, nhưng Glai nghĩ rằng có khi cần cả nghìn lít nước mát cũng không thể giúp làm giảm nhiệt độ đang tăng cao của cậu lúc này.Glai tin rằng... cảm giác này chỉ những người thầm thích một ai đó mới có thể hiểu được.Và sau khi kết thúc thời gian luyện tập của câu lạc bộ, những đàn em dự bị được yêu cầu mang bình nước lạnh lên kho chứa, cùng với nhiệm vụ thu dọn hàng chục quả bóng rổ cùng với Glai vì họ là những đàn em trong câu lạc bộ, và họ cần phải nhanh lên để tiếp tục giờ học thêm môn hóa học.

Hôm nay kết thúc thời gian ở câu lạc bộ cậu không có giờ học thêm hoặc và cùng không vội vàng làm những công việc khác, vì vậy Glai đã đồng ý đổi nhiệm vụ với đàn em."

Này mày...để tao giúp"Glai đang cúi xuống để thu thập những quả bóng rổ màu nâu cam ngước lên nhìn cậu bạn thân đang xách túi chuẩn bị về giúp mẹ bán kẹo ở chợ."

Hôm nay mẹ đi chợ bán kẹo phải không Gun?"

"Phải, một chút tao giúp mày thu dọn xong rồi đi cũng được""Không cần đâu, mình tự làm được mà, Gun đi nhanh đi... một chút không có ai dọn quầy bán giúp mẹ""Tao gọi cho mẹ nói rằng sẽ đến chợ muộn một chút" Gun nói trong khi kéo một chiếc xe đẩy dùng để chứa những quả bóng rổ"Gun cứ đi trước đi mà, tin mình đi...hôm nay là thứ sáu, buổi tối xe cộ rất đông rồi Gun ngồi xe bus mà nếu đến muộn mình nghĩ là mẹ sẽ phải bê nặng đó có một mình mẹ mà"Gun thở dài và nói "Không ai có thể biết rõ điểm yếu của tao bằng mày, rồi mày cũng rất thích mang cái điểm yếu ấy ra để đuổi tao, thằng quần"Glai vừa cười vừa đi tới bỏ bóng vào trong xe "Mình không có đuổi Gun nha, nhưng điều mình nói là sự thật""..."

"Đi nhanh đi, mẹ đang chờ đó""Hay để tao giúp nhặt vài quả nữa nhé""Không cần mà, đi đi mà"Gun nói khi tay đã sẵn sàng để đẩy cậu bạn thân của mình đi về."

Được rồi mà"Glai vẫy tay tạm biệt Gun, người vừa mỉm cười với cậu trong khi chạy ra khỏi phòng tập.

Câu đưa mắt nhìn xung quanh và nhận ra rằng cậu đang có một mình ở giữa sân bóng rộng rãi, Glai vội vàng thu dọn những quả bóng rổ còn vương vãi khắp nơi trên mặt sàn, bởi vì cậu cũng muốn về nhà giống như mọi người.Nhưng tiếng bước chân của ai đó vừa bước vào phòng tập khiến cho Glai vội vàng ngẩng đầu lên nhìn, cậu đoán chắc là Gun quay lại để giúp cậu thu dọn những quả bóng rổ này, cậu ấy luôn cảm thấy có lỗi mỗi khi phải để cậu lại một mình, nhưng mà người xuất hiện trước mặt này làm cho Glai gần như muốn ngừng thở.Tực Tực TựcTiếng Tực tực tực, không phải là nhịp tim, mà đó là tiếng phát ra từ một quả bóng màu nâu cam rơi khỏi tay cậu và đập xuống sàn tạo ra âm thanh tương tự như nhịp tim."

P'Chin""Những người khác đâu hết rồi?"

"Ư..."

Khi bắt đầu một cuộc trò chuyện nghiêm túc, Glai gần như không thể nói thành lời được "Những người khác đi về hết rồi ạ""Vậy có mình Glai nhặt bóng thôi hả?"

Glai...P'Chin nhớ tên của cậu rồi"Vâng, nhưng cũng chỉ thu dọn một vài quả nữa là xong rồi ạ""Vậy để anh giúp nhé, sẽ hoàn thành nhanh hơn""Á dạ"Glai nhìn quả bóng mà cậu vừa buông tay, nó lăn tới và dừng lại trước mũi giày của P'Chin, đàn anh nhìn quả bóng trước khi cúi xuống nhặt nó rồi đứng thẳng người lên một lần nữa."

Từ khi vào câu lạc bộ đến giờ...

Glai đã từng chơi bóng rổ chưa?"

"Đã từng chơi rồi ạ, nhưng mà Glai không bắt trúng bóng được ạ, có một lần Glai bắt bóng, quả bóng đập vào mặt làm cho bị chảy máu mũi, vì vậy huấn luyện viên nói với Glai rằng hãy quan sát những người khác trước, đợi huấn luyện viên sẽ tìm thời gian để dạy cho"P'Chin bật cười trước khi nói "Anh đoán là Glai không thích chơi thể thao, anh đoán đúng không?"

"Anh đoán đúng ạ, Glai không thật sự thích chơi thể thao""Vậy rồi tại sao Glai lại gia nhập câu lạc bộ này vậy?"

"Bởi vì năm ngoái Glai có tham gia một câu lạc bộ nghệ thuật, Glai rất thích nghệ thuật và cũng làm rất tốt ở bên đó.

Năm nay Glai muốn thay đổi một số thứ, Glai muốn biết những gì mà bản thân không thích và nghĩ rằng mình không giỏi, Glai có thể làm được điều đó tốt giống như những điều mà mình thích được không..."

Glai tạm ngừng trước khi cười nhẹ "Nhưng kết quả xác nhận rằng năm tới Glai nên quay trở lại với câu lạc bộ nghệ thuật như trước đây"P'Chin bật cười, đàn anh bước lại gần cậu một chút và nói "Có vẻ như Glai sẽ không có những kỉ niệm đẹp nào ở câu lạc bộ này nhỉ, vậy trước khi quay trở lại với câu lạc bộ nghệ thuật vào năm tới, vậy thì trước hết có thể cho anh giúp em tạo ra những kỉ niệm đẹp ở đây có được không?"

Glai muốn cho thế giới của cậu có nhiều hơn là những quả bóng màu nâu cam và thùng nước mát, cậu gật đầu nhận lời người kia mà không cần suy nghĩ gì, Glai không biết rằng điều gì đã làm cho P'Chin nhớ tên của cậu, và cũng không biết điều gì đã khiến P'Chin bước tới chào hỏi cậu trước, nhưng trong khoảng thời gian còn lại trước khi P'Chin tốt nghiệp cấp 6 (lớp 12 ở Việt Nam), nó còn quá ít để Glai có thể suy nghĩ nhiều thứ.Có thể là P'Chin cảm thấy có lỗi khi không nhớ được tên của cậuVà khi bắt đầu nhớ tên rồi thì muốn làm quen với cậuHoặc có thể là do Gun giới thiệu cậu với P'ChinNhưng dù là vì lý do gì đi nữa... lúc này đây trái tim của cậu đang hơi trật nhịp"Em đã từng ném bóng chưa?"

"Đã từng ạ, nhưng không vào rổ"P'Chin cầm quả bóng đó trong tay và bật cười, trước khi đi tới đứng ở phía sau cậu, Glai mím môi khi cảm thấy rằng người cao lớn hơn kia đi chuyển đến gần cậu hơn, P'Chin đưa quả bóng cho cậu từ phía sau, Glai dùng hai tay ướt đẫm mồ hôi của mình để cầm quả bóng rổ"Thấp người xuống một chút Glai, đừng căng thẳng""A vâng""Bây giờ nhìn vào rổ, nhắm cẩn thận rồi dùng tay để đẩy quả bóng lên"Glai làm theo lời của đổi trưởng đội bóng, nhưng khi cậu đang chuẩn bị ném bóng thì lòng bàn tay dày của người cao lớn hơn ở phía sau di chuyển để đỡ lấy hai bàn tay của cậu"..."

"Giữ quả bóng chính xác ở vị trí đang nhắm tới""A Vâng, P'Chin""Để Phi giúp nhé..."

P'Chin nói trước khi dùng sức giúp quả bóng trong tay cậu bay lên không trung"..."

Tực tực tựcTiếng vang tực tực tực một lần nữa như thường lệ đó không phải là tiếng nhịp tim của cậu, nó là tiếng của quả bóng đã không thể bay theo đường vòng cung để ghi điểm, dù không thể ghi được điểm thì Glai cũng không cảm thấy tiếc chút nào cả...Mà cậu còn cảm thấy rất vui một cách không thể nói rõ được..."

Mới tập lần đầu, nó là như vậy đó, chờ tuần sau anh sẽ dạy lại cho em"Glai quay đầu lại nhìn người đứng phía sau mình "Cảm ơn nhiều ạ, P'Chin""Anh mới là người cần phải cảm ơn Glai nhiều hơn vì đã cho anh được tạo ra những kỷ niệm đẹp cho Glai"Sau cái ngày mà hôm hai người nói chuyện với nhau đó, Glai tiếp tục nói chuyện với P'Chin, cậu nhanh chóng thân thiết với P'Chin đến mức mà Gun cũng phải ngạc nhiên.

Bình thường hai người sẽ chỉ gặp nhau vào những ngày câu lạc bộ có lịch tập, nhưng sau đó trước kỳ thi cuối cùng, P'Chin muốn cùng ngồi ăn trưa với cậu."

Vậy anh đi trước nhé Glai, giáo viên dạy hóa luôn thích vào lớp sớm 15 phút""Vâng, đừng chạy nhé P'Chin, vừa ăn cơm xong, sẽ không tốt""Ok nhé" P'Chin trả lời trước khi rời đi"Glai... mày có bận tâm không khi câu hỏi này có phần hơi riêng tư?"

Gun bắt đầu cuộc trò chuyện sau khi P'Chin rời đi, cậu ấy nhìn chằm chằm vào cậu với khuôn mặt nghiêm túc "P'Chin thích mày phải không?"

"Không, không phải đâu""Vậy có lý do gì khiến cho P'Chin phải bỏ nhóm bạn cả chục người để đi ăn cùng mày?

Và thật là lạ là tao không giới thiệu mày với P'Chin, nhưng P'Chin lại tự tới làm quen với mày...

Lúc mà mày ngồi ở bên cạnh sân bóng ở câu lạc bộ, P'Chin thích ngồi chơi với mày suốt, một số bạn bè của P'Chin còn trêu rằng P'Chin quá mức thân thiết với mày" Gun đập nhẹ xuống bàn trước khi nói tiếp "Tao chắc chắn là P'Chin thích mày""Nhưng Gun đã từng nghe nói rằng P'Chin thích con gái""Phải, bạn của P'Chin nói là P'Chin đã từng hẹn hò với một cô gái ở trường khác một thời gian sau đó thì chia tay... chuyện này từ đợt P'Chin học cấp 5 (lớp 11 ở Việt Nam) rồi, lúc đó mày vẫn còn chưa tham gia câu lạc bộ bóng rổ, còn đang ngồi vẽ ở câu lạc bộ nghệ thuật đằng kia kìa""Lúc đó mình còn chưa biết bản thân mình thích..."

"Phải, lúc đó thậm chí mày còn chưa biết rằng bản thân thích con trai, cho đến khi gặp P'Chin ở câu lạc bộ bóng rổ... thấy không Glai?

Mọi thứ nó đều có thể thay đổi, có lẽ P'Chin cũng sẽ thấy được bản thân anh ấy giống như mày""...Một số hành động và lời nói của P'Chin thực sự cũng thể hiện theo cách đó, nhưng mình không muốn nghĩ theo chiều hướng của mình, bây giờ chỉ cần được gặp gỡ trò chuyện mỗi ngày là tốt rồi, mình không dám hi vọng nhiều hơn nữa""Nếu mày không dám hi vọng thì phải để cho người kia hy vọng thay chứ" Gun nói kèm theo một nụ cười rạng rỡ."

Gun nói rồi cười như này, ý của bạn là gì?"

"Ý là... nếu P'Chin thích mày thật, anh ấy phải hy vọng nhiều hơn là việc chỉ làm đàn anh của mày""..."

"Rồi đến một ngày anh ấy cần phải đến và thổ lộ tình cảm với mày"Glai vừa tủm tỉm cười vừa lắc đầu, cậu thật sự muốn cho Gun yêu thầm một ai đó, lúc đó bản thân cậu ấy sẽ có thể biết được rằng để thủ nhận tình cảm với người mà mình thầm thích nó thậm chí còn khó hơn kỳ thi nghiên cứu khoa học mà bạn bè phàn nàn rằng khó đến mức muốn nhảy xuống nước cho rồi "Tỏ tình nó không dễ chút nào đâu Gun"Gun cau mày trong khi nhìn cậu "Là thật mà... nếu không thì tất cả mọi người trên thế giới này đều đã hoàn thành những mong ước về một tình yêu trọn vẹn rồi"Và bởi vì đó không phải là một chuyện dễ dàng như cách cậu ấy nói, cho đến ngày hôm nay khi P'Chin tốt nghiệp, rồi đến tham dự tiệc chia tay tại trường, Glai vẫn không hề bày tỏ tình cảm với P'Shin, cậu đã nghĩ tới việc bày tỏ tình cảm với P'Chin rất nhiều lần rồi, nhưng sự cam đảm là một trong những lý do quan trọng để thúc đẩy mọi thứ cho đến khi nó biến mấtLý do đó là nếu mình không có được tình cảm giống như bản thân đã nghĩĐiều tốt đẹp nhất ...

đó là chúng ta vẫn có thể quay trở lại là anh - em như trước đâyNhưng điều tồi tệ nhất...

đó là cậu có thể sẽ mất đi P'ChinMất đi tất cả mọi điềuLúc này Glai biết rằng bản thân cậu vẫn chưa sẵn sàng nếu như mất đi P'Chin, trái tim của anh ấy không dễ dàng bị chiếm giữ, nếu mối quan hệ của cả hai phải kết thúc cho dù đó chỉ là mối quan hệ đàn anh – đàn em đi chăng nữa, thì đối với những người thầm yêu như cậu, nó cũng có giá trị đến mức mà cậu không hề muốn mất đi.Hôm nay Glai mang một món quà đến tặng cho P'Chin để chúc mừng anh ấy tốt nghiệp, cậu đã thuê vẽ một bức chân dung cho P'Chin và đã đóng khung nó thật đẹp.

Glai ngồi chờ ở sân bóng rổ, bởi vì P'Chin nói rằng anh ấy muốn nói chuyện riêng với cậu, nếu anh ấy chụp ảnh với các đàn em khác xong sẽ nhanh chóng tới tìm cậu."

Glai"Glai đang nhìn bức vẽ, cậu ngẩng đầu lên khi nghe thấy tiếng gọi quen thuộc, cậu mỉm cười khi nhìn người trước mặt như thể người đó vừa bước ra từ bức tranh vẽ vậy"..."

"Em đợi lâu không?"

"Không lâu ạ"P'Chin bước tới đứng trước mặt cậu và nói "Hôm nay phi tốt nghiệp rồi...Glai có gì muốn nói với phi không?"

"Uhm...có ạ" thật sự, Glai có rất nhiều thứ muốn nói với P'Chin, nhưng bởi vì sự sợ hãi lớn hơn lòng can đảm, nên sự thật luôn được giấu kín, hôm nay Glai chỉ có thể nói được rằng...

"Chúc mừng tốt nghiệp, P'Chin"P'Chin mỉm cười trước khi nói "Cảm ơn nhiều nhé Glai""Vâng...Glai có món quà tặng P'Chin" Glai nói rồi đưa bức vẽ cho anh, P'Chin nhận lấy và mỉm cười"Glai vẽ anh hả?"

"Không ạ, Glai thuê đó, Glai không khéo tay đến vậy đâu, nếu Glai vẽ cho P'Chin, Glai sợ rằng P'Chin sẽ không thể cười như thế này đâu "P'Chin bật cười, rồi tiến lại gần Glai thêm một chút "Anh xin ôm Glai một chút nhé""0_0"Glai mở to mắt khi người cao hơn tiến tới ôm cậu vào lòng, có lẽ vì trước đây Glai chưa bao giờ nghĩ rằng cậu sẽ nhận được những cử chỉ ấm áp như vậy từ P'Chin, lúc này cậu không biết bản thân nên làm gì mới đúng, không biết được rằng nếu như cậu ôm lại P'Chin thì có tốt không, hay nên đứng yên để P'Chin tiếp tục ôm cậu."

Cảm ơn nhé vì đã cho anh cơ hội tạo ra những kỷ niệm đẹp cho Glai trong quãng thời gian còn lại""Glai cũng muốn cảm ơn P'Chin rất nhiều" Glai nói, từ từ đưa hai tay lên chuẩn bị để ôm lại P'Chin, nhưng người cao lớn hơn đã nới lỏng vòng ôm của mình trước, vì vậy cậu vội vàng hạ tay xuống để về lại bên mình như cũ."

Glai có điều gì muốn nói với anh nữa không?"

Có ạ, Glai thích P'Chin rất nhiều... cho đến lúc này nó đã trở thành tình yêu rồi, nhưng Glai cũng chỉ có thể nói rằng "Chúc cho P'Chin luôn hạnh phúc với cuộc sống ở trường Đại học"P'Chin cúi đầu, trong đôi mắt nhìn có vẻ bối rối một chút trước khi nói "Cảm ơn một lần nữa nhé Glai""Vâng, P'Chin"Cái nhìn đó của P'Chin để lại cho cậu một câu hỏi, Glai không biết rằng anh ấy muốn truyền đạt điều gì qua ánh mắt bối rối ấy và cũng không chắc chắn, nhưng cậu không thể đoán được cảm xúc của đối phương, giống như P'Chin không thể nào đọc được suy nghĩ của cậu vậy, bởi vì nếu chúng ta biết được cảm xúc thật sự của nhau, Glai có lẽ đã có câu trả lời từ lâu rồi.Thời điểm mà Glai tốt nghiệp cấp 6 (lớp 12 ở VN), cậu cùng P'Chin vẫn thường xuyên trò chuyện, ngay cả khi không nói chuyện và gặp nhau mỗi ngày giống như trước, nhưng hai người chưa từng mất liên lạc quá lâu.Nhưng Glai nghĩ đến rằng từ tháng tới, hai người lại có thể gặp nhau mỗi ngày giống như trước đây, bởi vì Glai chọn học cùng khoa và cùng trường đại học với P'Shin, chỉ có điều là ngành học khác, lý do tại sao Glai chọn học khoa và trường đại học này, không phải bởi vì P'Chin học ở đây đâu mà bởi vì Glai đã tham gia dự thính một buổi học của sinh viên năm cuối tại trường đại học này vào ngày hội Open House, và cũng xin thêm lời khuyên từ P'Chin, Glai nghĩ rằng khóa học của trường đại học này rất tốt, vì vậy cậu quyết định học ở đâu, không biết là do sự tình cờ của cuộc đời hay là sự sắp đặt của số phận để cho cậu một lần nữa ở gần bên P'Chin.Glai cầm điện thoại lên mở xem tin nhắn cuối cùng gửi cho P'Chin từ tuần trước rồi, tin nhắn của cậu anh ấy đã mở ra đọc nhưng cậu lại không nhận được hồi âm, Glai không cảm thấy bị tổn thương hay tức giận với P'Chin bởi vì P'Chin từng nói rằng thời gian này anh ấy không rảnhGlai nhập tin nhắn gửi cho P'Chin một lần nữa mà không hy vọng rằng anh ấy sẽ hồi âm, cậu chỉ muốn cho P'Chin biết được rằng cậu sẽ là đàn em của anh ấy trong khoa và hy vọng rằng hai người sẽ gặp nhau thường xuyên như trước đây.Glaijai: P'Chin, Glai quyết định nhập học khoa Nghệ thuật tự do ạ.(Tên khoa này dịch ra Tiếng Việt hơi khó lên mình để tên dễ đọc – Nghệ thuật tự do: là khoa giáo dục nhằm cung cấp kiến thức tổng quát. và kỹ năng trí tuệ, không phải các ngành nghề cụ thể hoặc kỹ năng kỹ thuật )Tin nhắn của cậu được mở ra đọc một cách nhanh chóng và lần này có tin nhắn trả lờiChin: Trường đại học nào vậy GlaiGlaijai: Cùng trường đại học với P'Chin ạ.Chin: Thật hả?Glaijai: Thật ạ.Chin: Tốt quá, chúng ta sẽ được gặp nhau thường xuyên.Glai mỉm cười, trái tim cậu lúc này đang đập loạn nhịp khi biết rằng người kia cũng giống như cậu muốn được gặp nhau thường xuyên hơn.Glaijai: Nhưng Glai chọn học ngành kinh doanh hàng không như đã từng nói.Chin: Chọn ngành mà bản thân thích và quan tâm nhất có như vậy chúng ta sẽ không cảm thấy dễ nản lòng.Glaijai: Glai đã suy nghĩ rất nhiều, Glai rất thích ngành học này, cho dù học khó như thế nào thì Glai cũng sẽ không dễ dàng nản lòng đâu ạ.Chin: Tốt lắmGlaijai: Gun cũng học cùng trường đại học với em, nhưng Gun chọn học khoa quản trị.Chin: Oh, Gun học rất tốt, học cái gì cũng được hết.Chin: Nếu thời gian này anh không thường xuyên trả lời tin nhắn, anh xin lỗi nhé, anh đang hơi bận việc nhà một chút.Glaijai: Không sao đâu P'ShinChin: Vậy anh đi trước nhé Glai, anh cần phải lái xe đưa mẹ đi làm vài việc trước.Glaijai: Vâng, đi lại cẩn thận nhé P'Chin.Chin: Được.Chin: Hẹn gặp lại em nhé.Sau hôm chúng tôi nói chuyện với nhau, Glai đếm từng ngày để chờ đợi và ngày mà Glai chờ mong cũng đã tới, cậu ngồi trong quầy tiếp nhận sinh viên của khoa Nghệ thuật tự do, Glai nhìn thấy những đàn anh đàn chị năm 2 đang giải thích về thời gian và những hoạt động tiếp nhận sinh viên, trước khi lén nhìn người cao lớn nào đó đang đứng khoanh tay, P'Chin quay lại nhìn vào mắt cậu trong giây lát trước khi mỉm cười, Glai cảm thấy nóng ran khắp cả cơ thể và đang dồn hết về hai bên má, cậu cúi đầu rồi đưa tay lên xoa hai tai của mình, Glai đoán rằng lúc này tai của cậu đều đang đỏ bừng lên, bởi vì hai tai của cậu đang nóng hơn cả hai má nữa.Những lúc ngại ngùng xấu hổ như thế này....Không đỏ mặt hay đỏ ửng hai má như những người khácNhưng sẽ đỏ ở tai..."

Thằng Chin, mày cười với ai vậy?"

Glai vừa nhìn lên thì nghe thấy một đàn anh hỏi"Không..."

"Đâu?...

Đàn em nào làm cho P'Chin cười vậy?"

Cậu đang nhìn xuống để tránh ánh mắt của đàn anh, sau khi nghe thấy câu hỏi đó"..."

"Người đó có đúng không?...

Cúi chào lễ lớn như vậy""Ao, chắc chắn là người đó, bước ra đây nào" Một đàn anh nói trong khi chỉ ngón tay vào cậu"Đừng chọc đàn em"Glai cúi đầu lần nữa rồi bí mật mỉm cười khi nghe tiếng của ai đó đang bảo vệ cậu.Và chắc chắn rằng người đó chính là ...

P'Chin"Chắc chắn là người đó rồi, thằng Chin bảo vệ đến vậy cơ mà""Glai là đàn em ở trường trung học của tao""Như vậy thì càng cần phải được tiếp nhận một cách nghiêm túc chứ""Phải, bước ra nhảy bài gà nướng đi nào""Thằng Chin, đi dẫn đàn em ở trường trung học của mày ra đây đi"Kết thúc câu nói của đàn anh đó, P'Chin cũng bước tới đứng trước mặt rồi đưa tay ra hướng về phía cậu, Glai mỉm cười trước khi đưa tay cho anh ấy, cậu đứng lên rồi đi ngang qua những người bạn cùng khóa ngồi ở trên sàn, Glai cúi đầu để cảm ơn những người đã di chuyển để nhường đường cho hai người, có lẽ bởi vì cậu cứ làm như vậy lên bước quá chậm, P'Chin quay lại nhìn rồi nắm tay cậu chặt hơn.Lúc này.... trái tim của Glai đập nhanh đến mức gần như sắp rơi xuống sàn.P'Chin đưa cậu ra rồi dừng lại đứng phía trước, hàng trăm bạn học cùng khóa với cậu đang nhìn chằm chằm vào cậu, Glai hít thở thật sâu để lấy lại bình tĩnh, nhưng đã có một lòng bàn tay dày chạm nhẹ vào đầu cậu làm cho Glai quên đi mọi cảm giác, cậu nhìn chủ nhân của bàn tay tạo cho cậu cảm giác ấm áp đang ở bên cạnh mình, P'Chin mỉm cười với cậu trước khi rời tay đi."

Xoa đầu nữa, làm gì thế thằng Chin""Đừng chọc"Lúc bạn P'Chin chọc, Glai cũng rất xấu hổĐến lúc nghe P'Chin nói như vậy nữa...

Glai càng ngại hơn nữa"Lúc đầu anh nói rằng sẽ cho em Glai nhảy bài gà nướng, nhưng mà sợ em sẽ nghĩ rằng anh xấu tính vì không có cho thêm lựa chọn nào khác""..."

"Vậy anh cho lựa chọn giữa nhảy bài gà nướng và hà mã, em Glai muốn nhảy điệu nào?"

Glai quay sang nhìn người cao lớn đang đứng ở bên cạnh "Uhm..."

"Chút anh cho thằng Chin làm bạn nhảy cùng, em Glai sẽ không ngại nhiều nữa""Chết tiệt!

Tao không nhảy""Thằng Chin, làm bạn nhảy của em nó chút thôi mà, đó là ... làm vì em nó không được hả?"

Glai định nói với P'Chin rằng không cần làm bạn nhảy cùng cậu vì cậu biết rằng P'Chin không thích làm những điều như thế này, nhưng anh ấy cúi đầu rồi cười nhẹ trước khi quay lại nhìn cậu "Vậy anh sẽ làm bạn nhảy cùng nhé, Glai muốn nhảy bài nào?"

Bởi vì giọng nói và ánh mắt của P'Chin không thể hiện rằng anh ấy miễn cưỡng làm chuyện này, vì vậy Glai chọn câu trả lời "Nhảy bài gà nướng cũng được ạ""Em Glai chọn nhảy bài gà nước, thằng Men đánh trống đi""Được nha""Mọi người giúp hát theo với nhé"Glai giơ hai tay lên trên chuẩn bị nhảy điệu gà nướng, cậu cố gắng làm giảm bớt cảm giác ngại ngùng bằng cách nói với bản thân rằng "Chỉ là một con gà bị xiên lên để nướng thôi, nó không quá khó đâu, phải làm được Glai" Nhưng cảm giác ngại ngùng xấu hổ có lẽ là quá nhiều, vì vậy đã không thể làm cho nó giảm bớt xuống được.Lúc này Glai trông giống một câu gỗ cứng vậy, tiếng trống dồn dập thúc đẩy mọi người điên cuồng hát bài hát gà nướng, sai lầm ở chỗ người đang đứng nhảy là cậu thì lại vẫn đang đứng cử động tay chân một cách vụng về"Glai..."

Glai đưa mắt nhìn những người bạn học cùng khóa ở trước mặt rồi quay sang hướng về phía phát ra tiếng gọi "Vâng, P'Chin""Không cần nhìn những người khác...chỉ nhìn mình anh là đủ rồi"Glai gật đầu và nhìn người không thực sự thích làm những điều như thế này, P'Shin nhảy bài gà nướng với tất cả năng lượng và luôn sẵn sàng mỉm cười với cậu, Glai nhìn nụ cười của chính mình phản chiếu qua ánh mắt của P'Chin, nó làm cho cậu cảm thấy ấm ápLúc này...

Glai nhảy bài gà nướng Cậu trở thành con gà hạnh phúc nhấtKhông phải là một con gà kỳ lạ nữa rồi"Cảm ơn P'Chin nhiều ạ" Glai cố gắng nói to nhất có thể để cạnh tranh với tiến trống và tiếng hát của những người bạn đang càng lúc càng to hơn cả lúc trước, nhưng giống như P'Chin không nghe thấy, anh ấy nghiêng đầu tới gần cậu hơn khi đang nhảy "Khi nãy em vừa nói gì vậy?"

Chúng tôi chưa từng gần nhau đến như vậy..."

Là, cảm ơn P'Chin nhiều ạ"P'Chin mỉm cười trước khi đưa tay ra để vỗ về đầu cậu "Đó là...anh làm vì Glai"Lúc này tiếng trái tim của Glai đang đập ... còn áp đảo cả tiếng trống của P'Men nữa.Sau khi hoàn thành các hoạt động chào mừng các đàn em trong khoảng thời gian do khoa quy định thì sinh viên cũng bước vào quá trình học tập đầy đủ.

Khác với những khoa khác khi vẫn còn đang đón các đàn em ví dụ như khoa của Gun vẫn phải tham gia vào các hoạt động chào đón các đàn em trong hơn một tháng, nên cậu ấy chỉ có thời gian rảnh để đến gặp cậu trong giờ nghỉ trưa, nhưng tối nay Gun có thể ra ngoài đi chơi cùng với cậu, bởi vì tuần này bước vào kỳ thi giữa kỳ, vì vậy các đàn anh đàn chị không tham gia các hoạt động với đàn em cho đến khi vượt qua giai đoạn thi cử.Glai đứng đợi Gun ở trước phòng quản lý một lúc, cậu có hẹn với P'Chin đi nhà hàng bít tết bên cạnh trường học, bởi vì anh ấy sẽ mang đến phần tóm tắt ôn tập giữa kỳ mà anh ấy đã hoàn thành trong năm đầu tiên của mình cho cậu.

Tuần trước Glai đã nghe P'Chin nói tới Gun, vì vậy cậu đã rủ người bạn thân nhất đi ăn bít tết cùng."

Glai...chờ lâu chưa?"

"Không lâu ..."

"Đi nhanh thôi, một chút P'Chin đợi lâu đó""Khi nãy P'Chin gọi điện tới nói rằng sẽ đến cửa hàng muộn một chút vì tắc đường""Hôm nay P'Chin không có giờ học hả?"

"Uhm, hôm nay P'Chin nghỉ""Ngày nghỉ của anh ấy, vẫn cố gắng lái xe mang bản tóm tắt ôn tập giữa kỳ đến đây...đàn em tên Glaijai hẳn là rất quan trọng đối với P'Chin""Trêu mình nữa hả Gun" Glai mím môi giống như đang cười trước khi bước ra khỏi chỗ đó, chắc chắn nếu còn đứng yên ở chỗ đó Gun sẽ còn nói mấy câu trêu chọc cho đến khi cậu ngại mới thôi."

Glai, chờ tao với""Không chờ Gun nữa" Glai nói khi mỉm cười, trong khi tăng tốc độ bước đi nhanh hơn, nhưng bạn thân cũng theo kịp."

Tóm tắt ôn tập của môn gì vậy?...

Không cùng học một ngành, nếu không đã mang bản tóm tắt ôn tập môn của P'Chin mang về đọc rồi""Tóm tắt ôn tập của môn toán đó, là môn học cơ bản của tất cả sinh viên năm nhất cần phải học, P'Chin đã từng học môn này, anh ấy vẫn giữ một bản tóm tắt ôn tập của kỳ thi, và thấy rằng nội dung tương tự với những cái mình đang học, P'Chin nói mang tới cho mình xem""Tao cũng học môn đó giống vậy, cũng mã môn học giống như mày" Gun cau mày như thể tự hỏi "Không thấy P'Chin mang bản tóm tắt ôn tập tới cho tao gì cả"Glai lắc đầu nhẹ trước khi mỉm cười, Gun thích nói như vậy vì cho rằng ai đó cũng thầm yêu như cậu để mong chờ nhiều hơn một chút vào tình yêu này, thật lòng mà nói, theo bản thân Gun là... muốn cho Glaijai nghĩ theo cách của cậu"Có lẽ là vì P'Chin không mấy khi gặp Gun""Điều đó là có thể Glai, ý tao là P'Chin có thể có cảm tình với mày, hãy suy nghĩ vì chính mình chút đi bạn ơi."

Glai bật cười, rồi quay người lại nhìn bạn thân với vẻ mặt nghiêm túc hiếm thấy "Mỗi lần mà mình có ý định suy nghĩ vì chính mình, trai tim của mình cũng đều nói rằng ...

Đừng" "Mà nói rằng đừng ...

Đó là lý trí hay trái tim?"

"..."

"Có thể đó là lý trí đã ra lệnh cho mày ngừng nghĩ theo ý mình mình bởi vì sợ thất vọng... nhưng thật ra, nếu trái tim mày sẵn sàng tiến lên"Glai nhìn Gun vẫn với khuôn mặt biểu hiện nghiêm túc như ban đầu, cậu rời mắt khỏi người bạn thân của mình, nhìn xuống đôi giày thể thao màu vàng nhạt.

Glai không muốn đếm số bước chân của mình, nhưng khi cậu có những việc quan trọng cần phải suy nghĩ, tập trung vào đôi giày thể thao màu vàng nhạt mà cha mua cho sẽ làm cho cậu như được nói chuyện với trái tim cậu trong sự im lặng.Trong lần nói chuyện với trái tim nàyTrái tim cậu nói rằng...

Tin vào những điều mà bản thân cảm nhận...Rồi tiến lên!"

Mày cười như thế này, có nghĩa là..."

Glai nói chuyện cùng với trái tim mình và biết về điều đó rồi thì quay lại nhìn người bạn thân đi bên cạnh trước khi nói "Trái tim của mình có lẽ đã sẵn sàng để tiến lên thật, nhưng thật sự thì ... mình cũng không biết sẽ bắt đầu đi như thế nào mới tốt".Glai muốn nói với Gun người đã cổ vũ cậu trong một khoảng thời gian dài rằng ...hãy tha thứ cho một người thầm yêu ít kinh nghiệm như cậu nhé, Glai mới yêu thầm lần đầu, điều đó khiến cậu không biết làm điều gì là đúng, cậu không biết sẽ làm gì để bắt đầu phát triển mối quan hệ đi xa hơn mối quan hệ đàn anh – đàn em cho tốt.Ngay cả khi là một người yêu thầm cậu cũng rất nhút nhát.Điều đó làm cho mọi thứ càng khó hơn..."

Hãy hiểu nó như thế này, bạn tôi..."

Gun nhảy dựng lên khi nghe cậu nói như vậy, cậu ấy thể hiện rõ sự vui mừng như khi đội bóng rổ giành được chức vô địch "Chuyện này mày không cần phải lo lắng, đợi chút tao sẽ giúp mày nghĩ xem sẽ bắt đầu tiến lên như thế nào cho tốt" Glai mỉm cười rồi gật đầu trước khi nói "Cảm ơn nhiều nhé Gun""Không cần phải cảm ơn tao đâu, tao chỉ muốn nhìn thấy bạn của mình có được tình yêu trọn vẹn"Khi Glai cùng Gun tới nhà hàng bít tết, cậu nhìn thấy P'Chin cùng với một người bạn khác trong nhóm bạn của anh ấy đang ngồi chờ ở một chiếc bàn bên trong, Glai vì vậy vội vàng bước tới, bởi vì nghĩ rằng P'Chin cùng bạn của anh đã ngồi chờ rất lâu rồi."

P'Chin ngồi chờ lâu chưa vậy?...

Glai xin lỗi ạ, Glai với Gun vừa đi bộ vừa nói chuyện lên tới muộn, bởi vì Glai nghĩ rằng phải một lúc nữa P'Chim mới tới""Không sao đâu Glai, không cần xin lỗi đâu, anh tới trước vài phút thôi..

đây này, phục vụ mới chỉ màng thực đơn tới cho anh coi..."

P'Shin đặt tay lên chiếc ghế bên cạnh mình như một lời mời trước khi nói "Mau tới ngồi bên cạnh đi""Vâng" Glai trả lời, trước khi hạ người ngồi xuống ghế, cậu nhìn Gun đang ngồi xuống bên cạnh người bạn của P'Chin"Không thèm mời Gun ngồi luôn đó P'Chin""Haha, không bị tổn thương đâu""Không bị tổn thương đâu, bởi vì Gun nhìn thấy P'Chin chăm sóc Glai từ trước kia rồi... nói rằng đó là thói quen""Nhìn thấy thường xuyên đến mức quen rồi phải không?"

P'Chin cười nói."

Phải nha ~"Glai lén lút nhìn người ngồi bên cạnh cậu đang xem thực đơn, Gun thường nói những câu làm cho cậu trông giống như là người đặc biệt của P'Chin vậy, cậu ấy từng nói rằng nói như vậy sẽ làm cho việc đoán trái tim P'Chin dễ dàng hơn từ việc quan sát phản ứng của P'Chin.

Đôi khi Glai sợ P'Chin sẽ cảm thấy khó chịu và không thoải mái tuy nhiên chưa bao giờ P'Chin thể hiện thái độ không hài lòng khi nghe những điều như thế này, mỗi lần như vậy P'Chin đều trả lời lại với một tâm trạng tốt."

Thằng Mag, mày gọi món gì thế?"

Glai nhìn đàn anh ngồi chơi điện thoại ở phía đối diện, cậu biết rằng P'Mag là một người bạn khác trong nhóm của P'Chin bởi vì thời gian P'Chin dùng bữa cùng cậu vào giờ nghỉ trưa, P'Mag thường sẽ thích tới ngồi cùng."

Vừa nãy tao gọi bít tết cá rồi"P'Chin cau mày trong khi dùng ngón tay lướt menu trước khi quay sang hỏi cậu "Glai muốn ăn cái gì?... có muốn chọn món Salad cá ngừ như mọi khi không"Salad cá ngừ... thực đơn yêu thích của cậu.Glai mỉm cười rồi gật đầu "Chọn Salad cá ngừ như mọi khi đi ạ P'Chin""Ok đợi một chút anh gọi cho nhé"Menu yêu thích được người yêu thích gọi cho... món ăn sẽ ngon hơn trước gấp trăm lần"Một bít tết gà tiêu đen và một Salad cá ngừ" P'Chin nhìn người phục vụ rồi quay sang nhìn Gun, người đang ngồi xem menu "Gun chọn gì?"

"Một bít tết thịt heo đen ạ""Vâng ạ" Nữ nhân viên phục vụ trả lời rồi ghi danh sách các món ăn vừa được gọi vào một tờ giấy nhỏ, trước khi xin lại menu.P'Chin quay sang nhìn cậu trong giây lát rồi cúi người sang phía bên kia để lấy một cái gì đó ở trong túi mà anh vẫn mang theo bên người, không lâu sau một xấp giấy A4 dày được đặt trước mặt cậu."

Tóm tắt đề thi môn toán ... anh mang tới tất cả luôn đó, rất là nhiều""Glai shock đó ạ ... nghĩ rằng đó chỉ là bản tóm tắt của kỳ thi giữa kỳ" Glai cười nói trước khi nhận xấp giấy đó, cậu nhìn những chữ viết tay trên trang giấy, những chữ số rải rác khắp nơi hầu như trang giấy không còn chỗ trống, Glai mỉm cười khi nhìn thấy những đường gạch chân bằng bút nhớ màu ở những điểm cần nhấn mạnh.Glai không nghĩ rằng P'Chin sẽ dùng bút nhớ màu dễ thương như thế nàyP'Chin còn bí mật note lại..."

Chữ viết tay của anh khó đọc lắm, Glai chịu khó đọc chút nhé..."

"Cho xem chút đi..."

Gun nói rồi đưa tay về phía cậu, vì vậy Glai đưa cho bạn tập giấy tóm tắt bài thi, cậu bạn hơi nhíu mày trước khi nói "Như thế này không được gọi là tệ đâu P'Chin, chữ viết đẹp đó chứ... của Gun mới gọi là tệ thật""Thằng Chin nó thích khiêm tốn như vậy đó" P'Meg nóiGlai gật đầu đồng ý với đối phương "Đúng ạ, P'Chin rất khiêm tốn dù bản thân anh ấy giỏi tất cả mọi thứ""Quá khen anh rồi Glai"Glai gửi một nụ cười cho người đang ngượng ngùng vì lời khen của cậu, trước khi nói rằng "Đâu có quá chút nào ạ...

đối với Glai P'Chin là người giỏi nhất""Nhưng thằng Chin đúng là giỏi mọi thứ thật đó..."

P'Meg nói, nở một nụ cười ở khóe miệng chút khi nói tiếp "Giỏi nhất là yêu thầm người ta""Thằng chó Meg""Mày chửi tao làm gì?...

Tao chỉ nói sự thật thôi""Tao không nên nói với mày chuyện này... thằng bạn xấu như mày toàn mang chuyện này ra giễu cợt""Nếu hôm đó mày không say.. tao cũng không biết được rằng mày đã yêu thầm đàn em cùng trường hai năm rồi...cho đến khi học năm hai rồi mà vẫn không dám thổ lộ tình cảm với người ta nữa""..."

"Thật giỏi yêu thầm một cách bí mật đó bạn tao"Câu nói của P'Meg làm cho cậu quay sang nhìn người đang im lặng ngồi bên cạnh, không phải chỉ có cậu mới đang chăm chú nhìn vào anh ấy, thậm chí P'Chin còn hơi trốn tránh ánh nhìn của Gun, bình thường P'Chin không thích tránh ánh nhìn của ai, P'Chin luôn sẵn sàng đối diện với ánh mắt của mọi người, đây có lẽ là lần đầu tiên mà anh ấy không dám đối diện với ánh mắt của người khác thay vào đó là lựa chọn nhìn vào chiếc đĩa trống trước mặt.Glai không muốn nghĩ về những suy nghĩ của riêng mình, nhưng khi suy nghĩ kỹ lại thì cậu có tư cách là người đàn em mà P'Chin đang thầm thích.

Bởi vì khoảng thời gian mà hai người nói chuyện với nhau đến bây giờ cũng hai năm rồi, thêm nữa P'Chin thường đối xử với cậu khác với những người đàn em khác trong trường, đối với những đàn em là con gái mà thường tới cổ vũ cho trận đấu bóng rổ, P'Chin cũng chưa từng thân thiện như vậy và bản thân anh ấy cũng nói rằng chưa từng thân thiết với đàn em nào như cậu trước đây.Glai đã từng nghe một câu nói khá lâu rồi...Khi suy nghĩ của bản thân không saiNhưng nó có thể làm tổn thương chúng ta...Vì vậy Glai luôn cần thận, cậu cố gắng không nghĩ theo chiều hướng của bản thân, nhưng có lẽ vì trái tim của cậu để trao đi, lúc này Glai nghĩ về những suy nghĩ theo hướng của bản thân cậu, nhưng cậu cũng không cho rằng những hy vọng của bản thân là không thực tế.

Glai biết rằng cậu có thể hoàn thành ước nguyện hoặc thất vọng đối với tình yêu này, nhưng cậu muốn mang mọi thứ ra để đặt lên bàn cân rằng... có thể là cậu sẽ được hoàn thành ước nguyện.Những điều tự nhiên của thế giới này là có...Tốt và xấuHoàn thành ước nguyện và thất vọngNhững cho dù kết quả có ra sao, cậu cũng chỉ có thể chấp nhận nó, bởi vì thế giới này không cho chúng ta có nhiều sự lựa chọn, chỉ có hai sự lựa chọn ...

đó là hạnh phúc và nỗi buồnTrước đây, Glai không biết phải làm như thế nào để đối mặt với hai sự lựa chọn mà thế giới đưa ra.

Khi anh ấy có được mọi thứ mà anh ấy mong đợi, Glai sẽ có cảm giác hạnh phúc nhiều đến nỗi quên đi cả những giọt nước mắt.

Nhưng khi có điều gì đó không đúng với những gì mà cậu mong muốn, cậu sẽ buồn và khóc đến nỗi quên đi những nụ cười của bản thân.

Glai nghĩ rằng thế giới đang dần dần dạy cho cậu biết cách thích nghi và giống như trái đất tròn này muốn nói với cậu một lần nữa rằng ...

đừng để cho những điều không may xảy ra ảnh hưởng quá nhiều đến cuộc sống và tâm trí của chính bạn.Vì vậy Glai nhận ra rằng ... bất chấp kết quả đó sẽ là hạnh phúc hay đau khổCậu cần phải chấp nhận nó...Bởi vì nó sẽ không ở bên chúng ta lâu...điều ở lại bên chúng ta mãi mãi đó chính là bản thân chúng ta.Bây giờ Glai biết được cách để đối mặt với mọi kết quả mà thế giới đưa ra rồi.Đó là ... mỉm cười và khóc ở một mức độ nhất địnhĐừng để cho bất kỳ một điều nào đó trở nên quá nhiềuGlai nghĩ rằng những suy nghĩ này xuất hiện trong đầu của cậu là tốt cho cậu.

Bởi vì điều đó làm cho cậu có dũng khí để quyết định làm điều gì đó.

Glai sẽ tỏ tình với P'Chin, bây giờ cậu đã sẵn sàng chấp nhận mọi kết quả rồi.

Nếu hai người có cùng suy nghĩ, cậu sẽ giữ mối quan hệ này tốt nhất có thể, nhưng nếu P'Chin không có suy nghĩ gì về câu hơn một người đàn em, Glai cũng chỉ chuẩn bị đối mặt với sự đau lòng.Mặc dù Glai đã từng nói...chỉ cần được nói chuyện và ở bên cạnh P'Chin mỗi ngày cũng đủ rồi, nhưng hãy tin rằng tận sâu trong trái tim của cậu một người đang thầm yêu, không có ai muốn ở trong trạng thái yêu thầm như thế này suốt cả cuộc đời, người yêu thầm từ một phía, có đôi khi cũng muốn tình yêu được đáp lại, tình yêu sinh ra từ những cảm xúc giống nhau, đó không phải tình yêu đi ngược chiều.Thông báo cho trái tim của người kia biết Không cần biết kết quả như thế nàoÍt ra thì chúng ta cũng có thể thoát ra khỏi tình trạng yêu đơn phương như thế này"Bít tết cá đây ạ""Ở đây ạ"Glai quay nhìn người nữ phục vụ đang mang món bít tết cá đặt trước mặt P'Meg, trước khi nhìn người đang im lặng bên cạnh như lúc đầu, cho đến lúc này P'Chin vẫn tránh ánh mắt của mọi người."

Chỉ nói tới chuyện thầm yêu ai đó...mà bạn tao đã bị câm luôn rồi hả?"

"Đừng nói nhiều...nhanh lên, xé mấy miếng bít tết cá của mày đi""Salad cá ngừ ạ""Của tôi ạ"Glai đưa tay lên trên đầu để xác định vị trí với người phục vụ, cô ấy bước tới mang theo chiếc đĩa bày món ăn Salad cá ngừ.

Cậu nhìn những quả cà chua màu đỏ đã được cắt thành từng miếng nhỏ đặt ở trên mấy lá rau xanh.

Glai thật sự không thích ăn cà chua, bình thường P'Chin sẽ thích lấy chúng sang ăn thay cho cậu, Glai nghĩ rằng lần này P'Chin chắc chắn sẽ không can thiệp tới đĩa salad của cậu, nhưng khi đĩa salad của cậu được đưa tới nó đã được chuyển sang một bên.Glai nhìn đĩa salad dừng trước mặt P'Chin, anh ấy sử dụng muỗng của mình xúc một quả cà chua nhỏ đặt sang chiếc đĩa trống của anh ấy, trước khi chuyển đãi salad cá ngừ về chỗ cũ cho cậu"Anh lấy cà chua ra rồi..

ăn được rồi đó"Glai mỉm cười trước khi nói "Cảm ơn P'Chin"P'Chin gật đầu rồi cúi đầu ăn một quả cà chua nhỏ mà cậu không thích.

P'Chin từng nói rằng bản thân anh ấy cũng không thích ăn cà chua màu đỏ giống cậu, nhưng bởi vì thấy cậu không thích nó hơn nên P'Chin ăn thay.Trong lúc này câu nhìn đĩa salad mỉm cười và khi nhìn lên người bạn thân, điều cậu thấy đó là nụ cười của Gun, cậu ấy gật đầu với cậu, như thể nói rằng điều mà cậu đang nghĩ là đúng đắn.Glai nghĩ rằng...sẽ thổ lộ tình cảm với P'Chin trước ngày thi cuối cùng.Bởi vì ngày cuối cùng là ngày thi toán.Tỏ tình xong...Glai có thể sẽ nhận được sự động viên từ P'Chin.
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 3.2


:)Guneng: Glai mày thi xong chưa?Guneng: P'Chin tới đợi mày ở thư viện rồi, ngồi ở bàn cũ đó, bây giời không có nhiều người.Glaijai: Thi xong rồi, mình đang đi.Guneng: Ok, đến nhanh lên nhé.Glaijai: ừhGlai vội vàng cất điện thoại vào trong túi sau khi gửi tin nhắn cuối cùng cho Gun.

Hôm nay cậu quyết định sẽ tỏ tình với P'Chin.

Glai lên kế hoạch rủ anh ấy tới thư viện vào buổi tối, với lý do rằng cậu có thắc mắc về một trong những vấn đề trong bảng tóm tắt kỳ thi của P'Chin, nhưng thật ra Glai đã đọc cho đến khi hiểu hết rồi.Về phần Gun không có bài thi hôm nay, cậu ấy ngồi xe đến trường để cổ vũ cho cậu.

Gun nói rằng sẽ nhìn trộm từ xa, bởi vì muốn cho cậu và P'Chin được nói chuyện một cách riêng tư.

Khi cậu tỏ tình với P'Chin rồi, cậu ấy sẽ xuất hiện, Glai mỉm cười khi nghe thấy câu nói đó của người bạn thân."

Hoàn thành ước nguyện rồi nhé Glaijai...nhờ P'Chin chăm sóc người bạn thân nhất của Gun với nhé"Gun sẽ nói như vậy khi cậu ấy tỏ tình xong, Glai lắc đầu một cách nhẹ nhàng rồi nở nụ cười rộ lên, cậu vội vàng bước nhanh hơn để có thể đến thư viện sớm nhất.Khi cậu tới thư viện, cậu thấy Gun đang trốn trong một góc của giá sách, tránh xa chiếc bàn bên cửa sổ mà P'Chin đang ngồi chờ cậu ở đó.

Cậu ấy gật đầu rồi giờ 2 ngón tay lên với cậu, Glai mỉm cười với Gun trước khi đi tới bước tối gặp P'ChinHôm nay có vẻ là một thời điểm rất tốt để tỏ tình, bởi vì ngoài ba người họ và người thủ thư, trong thư viện không còn có người nào khác nữa.Có lẽ bởi vì P'Chin đang cúi đầu xuống đọc sách nên anh ấy không biết rằng cậu đã tới.

Glai kéo chiếc ghế trống ở phía đối diện một chút trước khi hạ người yên lặng ngồi xuống."

Ao...đến rồi hả?"

"Vâng, P'Chin đợi có lâu không ạ""Không lâu lắm, anh vừa đọc sách vừa chờ, cũng rất thú vị."

"..."

"Đâu...vấn đề nào mà Glai không hiểu?"

Glai nuốt nước bọt xuống cổ họng, trước khi lấy ra từ bên trong balô một tờ giấy mà không phải là những tờ giấy tóm tắt nội dụng kỳ thi của P'Chin đã đưa cho cậu, cậu nhìn vào những dòng chữ viết tay của bản thân cậu trên tờ giấy trắng ấy.Những dòng chữ trên tờ giấy ấy viết rằng...Vấn đề này nằm ở chỗ...

Nếu Glai nói rằng Glai thầm yêu P'Chin từ rất lâu rồi, kể từ khi tham gia câu lạc bộ bóng rổ, Glai đã cố gắng tới để làm quen với P'Chin nhiều lần, nhưng không thành công dù chỉ một lần, P'Chin không nhớ Glai, cho đến một ngày P'Chin đến và làm quen với Glai, lúc đó Glai rất vui mừng, và chúng ta cũng dần thân thiết gần gũi hơn, P'Chin không chỉ tạo ra những kỷ niệm đẹp cho riêng Glai, mà P'Chin còn tạo ra được nhiều thứ hơn mỗi ngày...đó chính là "tình yêu".Glai hít một hơi thật sâu, trước khi đưa tờ giấy trong tay cho người bên kia, P'Chin khẽ nhíu mày rồi nhận lấy.

Glai nhìn người ấy đọc những dòng chữ bên trên trang giấy một cách chăm chú.

Qua một lúc P'Chin cũng nhìn lên bắt gặp ánh mắt cậu, Glai nhìn sâu vào đôi mắt sắc bén trước khi nói tiếp để hoàn thành những vấn đề mà trong tờ giấy chưa được hoàn thiện."

Kết quả của vấn đề này, Glai tự hỏi rằng...liệu P'Chin có cảm nhận thấy giống như Glai không?"

Cả hai tay bắt đầu hơi run, trong khi ánh mắt bối rối và không chắc chắn của P'Chin quay trở lại một lần nữa, giống như những kỷ niệm của quá khứ hiện về rõ ràng trước mặt anh.

Glai nuốt nước bọt xuống cổ họng một lần nữa mím chặt môi, cậu có một chút thất vọng ở trong tim, nếu chúng ta không cùng cảm nhận.Cho đến lúc này...Nếu kết quả là...cảm xúc của chúng ta ngược lại với nhauMột sự thật trên thế giới này đó là... từ "thất vọng" là không đúngMà có một điều là sự thật đó là ...Glai đau rất nhiều"Glai..."

"Vâng, P'Chin""Anh không biết sẽ bắt đầu nói như thế nào mới tốt" P'Chin nói trước khi thở dài, Glai vừa mới lần đầu tiên nhìn thấy biểu cảm khó hiểu trên khuôn mặt của anh ấy, khuôn mặt đẹp trai ấy ngước lên và chạm vào ánh mắt cậu trước khi nói "Anh không có cùng suy nghĩ với Glai như vậy""..."

"Anh nghĩ về Glai chỉ là một người em""..."

"Anh xin lỗi... nếu anh đã làm điều gì khiến cho Glai có suy nghĩ rằng anh làm vậy vì anh thích Glai"Glai nghĩ tới câu nói "Anh không có suy nghĩ giống với Glai như vậy" cũng đủ đau lòng rồi nhưng khi nghe câu nói này, tại sao nó lại đau hơn."

Anh thật sự không nghĩ về Glai nhiều hơn như thế" lúc này đôi mắt bối rối và không chắc chắn của P'Chin thay đổi trở lên kiên định và chắc chắn hơn, anh ấy cắn môi nói "Ngừng yêu anh như vậy được không?"

Thật sự thì... nỗi đau không bao giờ kết thúc, chúng ta có thể tiếp tục bị tổn thương cho đến khi cả trái tim bị tê liệt Không lâu sau vẻ mặt kiên định và chắc chắn ấy được chuyển thành vẻ mặt trống rỗng và không quan tâm thay thế "Anh chưa bao giờ yêu cầu Glai điều gì, những lần này coi như là anhyêu cầu... ngừng yêu anh như thế này"Glai thừa nhận rằng mới bắt đầu lắng nghe những điều P'Chin nói kể từ câu "Ngừng yêu anh như vậy được không" nhưng cậu buộc phải nghe những điều P'Chin nói tiếp, và buộc phải hiểu những điều mà anh ấy đang yêu cầu, Glai nhắm mắt và hít thở sâu giống như lúc cậu đưa mảnh giấy đó cho P'Chin, cậu nhẹ nhàng mở mắt, nhưng chiếc mũi bắt đầu nóng rát như đang gửi tín hiệu cho cậu hãy bình tĩnh, trước khi nhìn P'Chin lần nữa.Glai vẫn nhắm mắt lại, cậu lựa chọn cúi đầu và cho bản thân thời gian để bình tĩnh lại, lúc này giống như Glai đã phá hủy mối quan hệ tốt đẹp của hai người bọn họ rồi, nọ bị phá hỏng bởi chính tay của cậu, Glai mở mắt rồi ngẩng đầu lên bắt gặp ánh mắt trống rỗng của người kia."

Nếu Glai..."

Glai ngừng lại hô hấp một chút bởi vì âm thanh bắt đầu của cậu run rẩy, cậu hít thở sâu một lần nữa trước khi nói "Nếu Glai ngừng yêu P'Chin như ... vậy ..."

"..."

Glai cố gắng ... thật sự cố gắng"...

Nếu Glai ngừng yêu P'Chin như một người yêu..."

Glai nắm chặt lấy hai tay đang run rẩy của mình, lúc này cậu bắt đầu thấy người trước mặt rất mơ hồ, bởi vì đang bị nước mắt chặn lại "P'Chin...có thể...trở lại như ban đầu được không?"

"..."

"Yêu thương và quan tâm người em này giống như trước đây được không?"

Ngay lúc này nước mắt rơi xuống ...

Glai nhìn rõ người trước mặt một lần nữaP'Chin không trả lời, thay vào đó quay hướng nhìn ra ngoài cửa sổ"..."

"Glai sẽ ngừng yêu với P'Chin ... chỉ mong P'Chin không thay đổi được không?"

P'Chin quay lại nhìn vào mắt cậu trước khi nói "Anh xin lỗi..."

"P'Chin không có lỗi gì cả, là Glai không biết làm thế nào để kiềm chế bản thân" Glai đưa tay lên lau sạch nước mắt, rồi vội vàng nói tiếp "Glai mắc sai lầm làm cho P'Chin gặp rắc rối, tiếp theo đây Glai sẽ không làm cho P'Chin cảm thấy không thoải mái và khó xử nữa đâu...

Glai hứa đó ạ"P'Chin cúi xuống để tránh ánh nhìn của cậu "Glai không cần phải hứa điều gì với anh cả... chỉ cần Glai ngừng yêu anh cũng đủ rồi"Glai gật đầu, vừa đưa hai tay lên lau đi những giọt nước mắt đang không ngừng chảy ta "Vâng ...

Glai chắc chắn làm được"Glai nghĩ rằng...

điều đau khổ nhất là khi chấp nhận tất cả những yêu cầu ấy nhưng lại không biết rằng bản thân mình có thể thực hiện được lời hứa ấy hay không?

Nó giống như cậu đang nhặt những mảnh thủy tinh bị vỡ rồi lắp ghép chúng lại một lần nữa, mặc dù biết rằng sẽ không thể nào quay trở lại được như lúc ban đầu, nhưng Glai vẫn ép buộc bản thân tiếp tục cho đến khi đôi tay đầy những vết thươngKhông phải không biết rằng có vết máu ở trên tayCậu nhìn thấy... cậu biếtNhưng bản thân vẫn hy vọng rằng... hy vọng rằng sẽ quay trở lại như ban đầuHy vọng rằng ánh mắt trống rỗng ấy...sẽ có sự ấm áp quay lại một lần nữa"Và một điều nữa anh muốn nói, bởi vì nghĩ rằng Glai rất có thể hiểu nhầm từ thời điểm này""..."

"Ngày đó khi thằng Meg nói rằng anh thầm thích một người đàn em trong trường, anh thừa nhận rằng phi thật sự thầm thích đàn em trong trường...nhưng người đàn em đó không phải Glai""..."

"Cô ấy là một đàn em học ở khoa nghệ thuật Nhật Bản""..."

Nhưng lúc này đứa trẻ học nghệ thuật Trung Quốc từng học cạnh phòng của đứa trẻ học nghệ thuật Nhật Bản như cậu đang cảm thấy đau đớn một cách tê liệtP'Chin ngẩng đầu lên trước khi thở dài thành tiếng "Anh thật sự đã nói hết tất cả mọi điều rồi...vậy anh xin phép đi trước nhé""Dạ...vâng"Glai gật đầu đáp lại, ngay khi P'chin đứng dậy đi ra khỏi bạn, Glai để cho nước mắt tuôn rơi mà không hề xấu hổ, cậu khóc nức nở giống như một đứa trẻ trong khi tự hỏi bản thân rằng..."

Đã nói rằng sẽ chấp nhận mọi kết quả mà Glai..rồi tại sao bản thân lại khóc như một đứa trẻ vậy, điều này, không thấy xấu hổ với những người khác sao?"

Nhưng Glai không có câu trả lời cho chính bản thân cậu...cậu chỉ có niềm an ủiChỉ là bị từ chối thôi mà...không đau lắm đâu, đừng khóc nhiều mắt sẽ bị sưng, và cũng đừng yếu đuối quá lâu nhé GlaiGlai ngẩng đầu lên khi có lòng bàn tay của ai đó ôm lấy vai cậu, ngẩng đầu lên cậu nhìn thấy Gun đứng đó mỉm cười với cậu, cậu ấy dùng tay vỗ nhẹ vào vai cậu."

Gun..."

Glai cắn đôi môi run rẩy của mình, câu đưa tay lên lau đi nước măt trước khi nói "Mình không hoàn thành ước nguyện...hức...nhưng ít nhất, mình cũng thoát khỏi trạng thái yêu thầm rồi"Gun gật đầu với cậu, ánh mắt của người bạn thân nhất của cậu đỏ ngầu " Tao xin lỗi, tao đã chuẩn bị sẵn những câu nói để chúc mừng khi mày thành công...nhưng đã không chuẩn bị những câu nói để an ủi khi mày bị từ chối"Glai cười trong nước mắt, trước khi ngả đầu vào bụng của người bạn thân, Gun vẫn dùng tay vỗ về vai cậu, trước khi cậu ấy đưa tay còn lại lên nhẹ nhàng vuốt ve tóc cậu."

Vậy tao dùng những câu tao đã chuẩn bị trước được không? ...

Nhưng sẽ điều chỉnh để phù hợp với hoàn cảnh lúc này""Uh, được mà""Chúc mừng mày nhé...

đã thoát khỏi tình trạng yêu thầm."

Glai nhắm mắt lại rồi gật đầu nói "Cảm ơn nhé Gun...cảm ơn cậu dù mình ở trong hoàn cảnh nào, Gun cũng vẫn luôn ở bên cạnh mình""Tao sẽ mãi là người bạn bên cạnh mày"Câu nói an ủi của Gun vào lúc này ở trường đại học đã giúp chống đỡ một cơ thể mệt mỏi và một trái tim yếu đuối về đến chung cư.

Gun nói rằng hôm nay muốn ngủ lại chỗ cậu, cậu ấy không muốn để cậu ở một mình, bởi vì sợ là khi cậu ấy quay về cậu sẽ lại khóc nữa.

Nhưng Glai cam đoan rằng cậu thật sự có thể ở một mình thì Gun mới để cho cậu ngủ một mình tối nay.Glai đặt chiếc ba xô xuống bàn sách, trước khi bước tới xem các bản tóm tắt ôn tập của các môn để chuẩn bị ôn tập, ngày mai cậu còn có ba môn thi nữa, bây giờ trước hết Glai cần phải loại bỏ mọi suy nghĩ ra khỏi đầu để cố gắng hết sức hoàn thành kỳ thi một cách tốt nhất.Glai buồn và thất vọngNhưng cha vẫn luôn luôn động viên cậuKhông được buồn và thất vọng về bản thân...Cậu lựa chọn sử dụng phương pháp thường dùng trước đây đó là đọc sách trước kỳ thi, đôi mắt sưng húp vì khóc, cậu nhắm mắt lại, hình ảnh tối đen như mực ngay lúc này đang giúp cậu giải quyết những cảm xúc khiến cậu phân tâm đang nảy sinh trong đầu cậu, miễn là trí óc và trái tim cậu vẫn hỗn loạn, Glai sẽ không thể bắt đầu ôn tập được.Và lần này may mắn là...Trí óc và trái tim của cậu không cứng đầu như vậy.Cậu mở mắt ra trước khi lấy bản tóm tắt ôn tập để trước mặt, Glai liếc nhìn chiếc ly màu vàng nơi cắm những chiếc bút, cậu chọn lấy một chiếc bút màu, đi ra và lấy một tờ giấy trắng khác, Glai đọc bản tóm tắt ôn tập một cách chăm chú, phần quan trọng trong nội dung của từng môn học không thể nhớ kĩ được, cậu cần phải viết lại vào giấy một lần nữa.Bố đã dạy bí quyết này cho cậu...Bố nói rằng...ngay cả khi ta có thể tóm tắt nội dung tốt đi nữaNhưng cũng không phải là ta sẽ nhớ được tất cảViết lại những phần quan trọng, những ý chính một lần nữa...

đó là cách ôn tập tốt nhất.Glai đọc bản tóm tắt ôn tập của hai môn thi xong cũng hơn nửa đêm, nhưng vẫn còn một môn nữa.

Mặc dù Glai đã đọc bản tóm tắt ôn tập đó nhiều lần rồi, nhưng cậu vẫn nên ôn tập lại một lần nữa để chắc chắn.Người ngồi nhìn chằm chằm vào balo rồi thở dài, trước khi miễn cưỡng kéo nó lại gần kéo khóa và lấy bản tóm tắt ôn tập môn toán để tiếp tục đọc, chỉ nhìn những trang giấy bên trên có những nét chữ viết tay của P'Chin, những câu nói và ánh mắt mà cậu cố gắng để giấu vào sâu thẳm bên trong trái tim lại được gọi quay trở lại một lần nữa.Mỗi cảm xúc mà P'Chin thể hiện qua ánh mắt giống như những vết cứa sâu vào trái tim bầm dập của cậu, lúc này Glai thừa nhận rằng cậu không thể tập trung ôn tập được, nhưng lịch thi biểu thị rằng cậu có lịch thi môn này vào ngày mai, làm cho Glai không có nhiều sự lựa chọn.Glai nghĩ rằng cậu buộc phải đọc bản tóm tắt ôn tập môn này cho xong càng nhanh càng tốt, nhưng khi cậu thử mở để đọc nội dung trên từng trang giấy, Glai mới biết rằng ánh mắt cậu rất khó có thể nhìn vào các con chữ, nhưng cậu vẫn tiếp tục đọc cho đến khi những dòng chữ trên trang giấy trước mặt câu bắt đầu mờ dần đi, một thứ gì đó đã che khuất những dòng chữ khiến cậu cảm thấy đau lòng vì đó là những giọt nước mắt.Glai không dám chớp mắt, bởi vì sợ rằng những giọt nước mắt đang ngấp nghé ở viền mi của cậu sẽ rơi xuống bản tóm tắt ôn tập của P'Chin, bản thân cậu cố gắng nỗ lực để đứng đọc, Glai nên ôn tập bản tóm tắt này thật tốt, còn phải trả lại bản ôn tập này như ban đầu cho chính chủ, không nên có bất kỳ thứ gì làm bẩn.Đặc biệt là.. nước mắt của cậu.Nhưng rồi... nước mắt mà cậu cố gắng kiếm chế cũng rơi xuống bản tóm tắt của người mà cậu thầm yêu bấy lâu nay, Glai vội lấy khăn giấy lau đi những giọt nước mắt rơi trên tờ giấy ấy trước khi dùng mu bàn tay lau đi những giọt nước mắt ở trên má.Glai nghĩ rằng bản thân cậu đã lau đi những giọt nước mắt rơi trên những trang giấy ghi phần tóm tắt ôn tập của P'Chin rất nhanh, nhưng nước mắt được chắt lọc từ nỗi buồn của cậu lại thấm sâu một cách nhanh chóng.Do đó nội dung của chương 5đã lưu lại dấu vết của sự đau lòng từ cậu.Cuối cùng...Glai buông bỏ sự kiềm chế để cho bản thân cậu được khóc thoải mái, lý do mà cậu không muốn thường xuyên khóc là bởi vì không muốn nhìn bản thân mình yếu đuối quá lâu, nhưng Glai cũng hiểu rằng vết thương vừa hình thành và vẫn còn mới, không thể chữa trị hết chỉ trong vài tiếng đồng hồ, nhưng có một điều có thể giúp làm xoa dịu nỗi đau...đó là "nước mắt".Cậu không to lớn hơn người khác, nhưng tại sao nước mắt lại nhiều như thế này, có lẽ bởi vì nước mắt liên tục chảy ra một cách không thể kìm nén từ nỗi đau ở tận sâu trong tim.Nó có thể đạt đến số lượng khổng lồ như thế này...Hai bàn tay mảnh dẻ đặt trên đôi mắt ấm ướt, Glai nghĩ rằng bản thân khóc đủ nhiều rồi vì vậy cố gắng ngăn bản thân tiếp tục khóc bằng cách ấn vào mí mắt, cậu tăng lực cho đến khi cảm thấy hơi đau, Glai không nghĩ rằng sẽ làm đau bản thân, cậu chỉ hi vọng nước mắt sẽ ngừng lạiNhưng nó không ngừng lạiVẫn tiếp tục chảy như vậy suốt đêm...cho đến khi cậu chìm vào giấc ngủ.Ba ngày sau khi kỳ thi kết thúc, trạng thái tinh thần của cậu mới tốt lên, Glai nhắn Line cho P'Chin để hẹn trả lại bản tóm tắt ôn tập, anh ấy nói rằng sẽ tới nhà ăn lấy vào giờ nghỉ trưa.

Vì vậy Glai đến ngồi vừa ăn cơm vừa đợi anh ấy với Gun, kể từ ngày tỏ tình hôm ấy, P'Chin cũng không đi ăn cùng với hai người các cậu nữa, chưa từng trả lời Line, không trả lời cuộc gọi nhưng Glai cũng không hề tức giận với P'Chin.Sự thật là ... cậu không có quyền để tức giận với P'Chin.Không có quyền để yêu cầu bất kỳ điều gì..."

Glai..."

Người được gọi ngẩng đầu lên nhìn "P"Meg""A..

Anh...thằng Anh nhờ anh tới lấy hộ nó."

"Rồi P'Chin đi đâu rồi P'Meg?"

Gun ngồi nghe ở phía đối diện cậu hỏi"Ngồi ở bàn trước quán phở, anh hỏi rằng sao không qua ngồi cùng mọi người nó cũng không trả lời..."

P'Meg thở dài trước khi nói tiếp "Cãi nhau hả?"

Glai suy nghĩ thấy không có câu trả lời nào tốt hơn ...

"Cũng không hẳn ạ""Rồi là như thế nào?"

"Gun thấy P'Meg lên nhanh chóng mang cho P'Chin đi ạ, kẻo P'Chin đợi lâu" Gun lấy tập tài liệu ôn tập trong tay cậu rồi dúi nó vào tay P'Meg đang cau mày."

Ờ...tao đi cũng được"Glai thở dài nhìn P'Meg bước đi, cậu không biết lên trả lời như thế nào cho tốt, không dám nói điều gì nhiều hơn nữa, bởi vì P'Chin không kể chuyện này cho những người bạn của anh ấy nghe, Glai cũng không nên nói gì."

Mày ok chứ?"

"Mình ổn mà""Miệng thì nói ổn...nhưng trái tim không ổn chút nào""..."

"Hôm qua P'Chin tìm bạn của anh ấy ở khoa của tao... khi P'Chin nhìn thấy tao, cũng vội vàng đi như chạy trốn vậy""..."

"Nhìn cũng biết là có ý định tránh mặt tao""Mình xin lỗi nhé Gun... là vì mình mà P'Chin không nói chuyện với Gun""Mày không phải xin lỗi tao đâu...P'Chin lớn như vậy rồi, nên phân biệt được đúng không?"

"..."

"Chưa sẵn sàng để gặp mày, tao cũng có thế hiểu được...nhưng tránh mặt cả tao nữa, tao cũng không thể hiểu được vì sao""P'Chin liệu có phải sợ trả lời cái gì không?"

Gun lắc nhẹ đầu trước khi nói "Lúc này tao trông có vẻ ích kỷ khi đứng về phía bạn của tao, nhưng tao dù có là một người ích kỷ thì nếu có gặp P'Chin đi chăng nữa tao cũng chỉ nói rằng...

P'Chin thật xấu tính""..."

"Không muốn gặp bọn mình giống như trước đây cũng không sao, nhưng đừng làm như chưa từng biết nhau như thế này""..."

"Mỉm cười với nhau một chút cũng tốt mà""Mọi thứ thay đổi bởi vì mình""..."

"Không có ai xấu tính đâu Gun...mỗi người đều có lý do của riêng mình""..."

"Gun không cần phải lo lắng cho mình đâu, mình mạnh mẽ như thế nào Gun cũng biết mà" Glai nói khi mỉm cười với người bạn thân, Gun lắc đầu thở dài, cậu nhìn và không thể tin vào điều như đang muốn thể hiện rằng "mình thật sự ổn rồi" của người nào đó."

Đi lừa người khác ấy ...

đừng có mà lừa đứa bạn thân như tao""..."

"Đau thì nói là đau...có hiểu không hả Glai?"

Nụ cười cay đắng dần phai nhạt thay vào đó là đôi mắt nóng hổi "uhm...hiểu mà""..."

"Gun, mình rất đau""Glaijai của tao..."

Gun khẽ đưa tay lên xoa nhẹ đầu cậu để an ủi "Mau quay trở lại là một em bé ngoan nhé""uhm...đợi chút nhé, không lâu nữa đâu, chờ Glaijai sẽ quay lại làm một em bé ngoan"Cụm từ "không lâu nữa" của mỗi người không giống nhau, một số người làm cho cụm từ này chỉ tồn tại trong vài tháng, nhưng có những người có thể làm cho nó tồn tại đến cả năm, Glai nghĩ điều mà khiến cho cụm từ này có quãng thời gian dài ra là vì có những điều không thể kiểm soát được.Như suy nghĩ và lời nói của con ngườiVí dụ như lúc này chuyện cậu tỏ tình với P'Shin trở thành câu chuyện được quan tâm của những người bạn cùng khoa.

Glai dùng thời gian trong nhiều tuần để chữa lành trái tim cậu.

Cậu đang gọi Glajai bé ngoan kia quay trở lại, và gần như làm cho cụm từ "không lâu nữa" có khoảng thời gian không đến một năm, mặc dù mọi điều mà Glai cố gắng làm đều sụp đổ chỉ trong một giây bởi vì cậu nghe được những câu nói trong đoạn đối thoại của bạn cùng lớp."

Người đó phải không mày?...

Người đã tỏ tình với P'Chin ấy""Ờ, người đó đó""Tao từng nhìn thấy cùng nhảy với P'Chin ở lễ chào mừng tân sinh viên""Thấy bảo là đàn em cùng trường thôi...chắc chắn là đã thầm thích P'Chin lâu lắm rồi."

"Nhưng P'Chin không thích nó""Thật sự, đáng ra không nên đi tỏ tình, mất một người anh em""Glai có lẽ cũng nghĩ rằng P'Chin thích mình?"

"Nghĩ theo hướng ấy""Phải"Thậm chí Glai đã nghe được những đoạn đối thoại như thế rất nhiều lần rồi, nhưng cậu vẫn không quen được với nó, trái tim vẫn còn đau, những hình ảnh khác nhau cứ hiện về trong đầu, Glai lựa chọn ngồi ở bàn phía trước để tránh nghe những cuộc trò chuyện như vậy, nhưng cậu lại chưa từng trốn thoát dù chỉ một lần, tiếng nói chuyện của những người bạn trong lớp luôn vang lên đủ để cậu nghe thấy những gì họ nói."

Glai..."

Chủ nhân của cái tên được gọi quay lại nhìn người bạn thân đang di chuyển cánh tay vỗ nhẹ lên tay cậu "Mình ổn mà Cak"Bởi vì chuyện cậu tỏ tình với P'Chin trở thành chủ đề nóng hổi trong khoa suốt tuần vừa qua, Glai vì vậy quyết định kể chuyện này cho hai người bạn thân của cậu nghe, cậu chưa từng nói với Cak và Xôm chuyện cậu yêu thầm P'Chin trước đây nhưng khi hai người họ biết chuyện cậu cũng nói rõ ràng mọi chuyện trong lòng với họ."

OK á, điên à" Xôm ngồi xuống bên cạnh Cak nói, trước khi quay sang nhìn mấy người bạn cùng lớp ngồi ngay phía sau "Phía sau nói nhỏ chút đi, có thể chứ?"

"Giáo sư cũng chưa có tới...hội này nói chuyện to một chút cũng sai sao?"

"Lịch sự...học cách cư xử một chút đi""Xôm..."

Glai gọi khẽ để ngăn lại khi thấy Xôm tiếp tục tranh luận với bạn gái ở trong nhóm đó "Không cần tranh luận với họ vì mình đâu"Xôm hơi khó chịu khi bị ngăn lại, trước khi quay lại nhìn cậu "Bọn họ không có lịch sự gì hết Glai""Chuyện mà bọn họ nói đó là sự thật...mình không thể làm gì khác ngoài việc chấp nhận nó""..."

"Mình tin là không lâu nữa, sẽ lại có câu chuyện khác thay thế câu chuyện của mình thôi""..."

"Bọn họ cũng chỉ tìm chuyện để nói vui trong nhóm thôi, ra khỏi phòng học ở bên ngoài bọn họ cũng đi chơi, xem phim, ăn uống một cách vui vẻ, không quan tâm rằng liệu có vô tình làm cho ai đó cảm thấy khó chịu hay không, vì thế mình phải loại bỏ những cảm xúc tồi tệ mà họ đã tạo ra một cách vô thức trong căn phòng này, đừng mang nó theo trở về nhà với mình""..."

"Bời vì nếu mình quay trở lại một mình với nỗi đau...sẽ không có ai đến và chịu trách nhiệm với cảm xúc của mình đâu""Glai...chàng trai tốt bụng này..."

Xôm thở dài trước khi nói tiếp "Mình hứa rằng khi làm từ thiện, điều đầu tiên mình sẽ xin với nhà sư đó là ... mình sẽ xin cho cậu gặp được người yêu tốt, xin cho người yêu của cậu là người tốt đến mức cả thế giới phải ghen tị"Glai bật cười, rồi gật đầu với người bạn thân "Cảm ơn nhé Xôm...thì mình vừa nói rồi đó, mình không chỉ nói mình đâu đó, Xôm với Cak cũng vậy, nếu gặp trường hợp như vậy nữa, cũng đừng tranh luận, điều đó không cần thiết""..."

"Nhưng nếu người khác nói phóng đại quá mức...đến lúc đó mình sẽ nói""..."

"..Bởi vì chuyện đó cũng qua rồi"Phải...chuyện đó cũng qua rồi Glai"Glai vẫn không biết ai là người đầu tiên mang chuyện này ra nói ở trong khoa phải không?"

Cak hỏiNgười nhỏ bé lắc nhẹ đầu trong khi suy nghĩ lại lần nữa, trước khi nói "Chuyện này chỉ có mình, P'Chin với Gun là biết...ngày hôm đó trong thư viện không có ai ở gần bàn của mình""Gun người bạn ở khoa khác của cậu chắc chắn sẽ không nói, bởi vì cậu từng nói là bạn rất thân học cùng từ cấp 3, mình nghĩ là bạn thân của cậu sẽ không nói ra""Mình biết là Gun chắc chắn không nói""..."

"Về phần P'Chin...mình nghĩ càng không phải là người nói, bởi vì P'Chin cũng không kể chuyện này cho người bạn thân là P'Meg nghe..."

Glai mím môi để kìm nén cảm xúc trước khi nói "Người muốn quên chuyện ngày hôm đó nhất...không muốn kể chuyện này cho bất kỳ ai nghe, P'Chin có lẽ muốn giấu nó ở đâu đó rồi chạy trốn khỏi nó""Đó là...bởi vì nếu P'Chin nói, P'Chin cũng phải biết rằng chuyện này sẽ được mang ra kể lại, thời gian này chuyện này cũng không thể dừng lại được, sẽ bị mang ra nói chuyện phiếm thêm một khoảng thời gian nữa"Xôm gật đầu đồng ý với Cak "...Mà P'Chin cũng không muốn nghe chuyện này được kể đi kể lại, bởi vì bản thân anh ấy cũng không muốn nghe chuyện này nữa""Vậy, cũng loại trừ P'Chin ra" Cak nói"Nếu loại trừ P'Chin ra thật, vậy lúc này cũng hết sự lựa chọn rồi, không còn người khả nghi nào nữa""Thật ra mình có thể tiếp cận được người đầu tiên đó, mình chỉ cần hỏi một chút rằng nghe được chuyện này từ ai, một chút là mình sẽ biết được người đó là ai" Glai im lặng một chút trước khi nói tiếp "Lúc đầu mình cũng rất muốn làm như vậy..nhưng rồi mình suy nghĩ rằng có khi không biết người bắt đầu là ai có lẽ sẽ tốt hơn""..."

"Mình không biết tại sao phải lãng phí thời gian để làm việc đó...trong khi điều mà mọi người nói đó cũng là sự thật""..."

"Nhưng mà cũng có một ý nghĩ thoáng qua rằng...nếu người đó không nói chuyện này cho mọi người trong khoa biết, mình có lẽ sẽ chữa lành vết thương nhanh hơn, bởi vì mình sẽ không phải nghe chuyện này bị kể đi kể lại""Thật sự thì ...bất kể người đó là ai, cũng không nên mang chuyện này ra kể cho nhiều người biết, không phải bởi vì xấu hổ khi bị từ chối...mà bởi vì đó là chuyện có ảnh hưởng rất nhiều tới cảm xúc""..."

"Một người bị từ chối...không phải chỉ có chuyện tình yêu, nhưng liệu sẽ không có chuyện gì sao, họ chắc chắn phải rất buồn khi bị từ chối...buồn nhiều hay ít phụ thuộc vào sự hy vọng và khả năng điều chỉnh cảm xúc của mỗi người, nhưng điều mà mọi người nên biết đó là những người thất vọng...người đó có thể cố gắng rất nhiều để vượt qua điều đó, hoặc trở lên mạnh mẽ hơn""..."

"Nhưng...mọi thứ cũng có thể sẽ tan vỡ bởi vì những lời nói đâm vào trái tim""..."

Xôm nói xong, Cak khẽ thở dài rồi nói "Chuyện tình cảm...thực sự rất khó nói""Không chỉ khó nói đâu Cak, mà còn rất khó để chữa trị"Câu nói của Xôm thấm sâu vào trái tim của cậu, có lẽ bởi vì sâu trong trái tim của Gai cũng nghĩ những điều giống như vậy, những điều mà bạn bè cậu nói tới là những điều mà cậu không nói được lên lời.Glai biết rằng mọi người đều có quyền nói tới chuyện này, và Glai không nghĩ rằng mọi người nói tới chuyện của cậu là sai, bởi vì chuyện người đó nói là thật, nhưng Glai chỉ muốn có một chút sự cảm thông.Không phải cảm thông với chỉ mình cậuNhưng hãy cảm thông cho những người đang phải đối mặt với những chuyện tồi tệĐừng để cho lời nói của chúng ta trở thành cơn ác mộng của bất kỳ aiBởi vì dù cho cố gắng quên đi như thế nào ... nhưng nếu con ác mộng ấy cứ lặp đi lặp lại mỗi ngàyThì làm sao có thể quên được"Có thể không Glai?...rằng sẽ có người trong khoa vô tình nhìn thấy Glai trong thư viện ngày cậu thổ lộ với P'Chin""Có khả năng tình cờ vậy sao Cak?...

Người nghe được là người trong khoa chúng ta" Xôm hỏi mày nhíu lại nhiều hơn trướcGlai nhớ lại ngày hôm đó một lần nữa, rồi nói "Hôm đó trong thư viện chỉ có mình, Gun với P'Chin và người quản thư thôi"Chắc chắn là hôm ấy thật sự không có người khác, cậu thậm chí còn không muốn biết người khởi đầu kể cậu chuyện này cho những người bạn trong khoa của cậu nghe là ai, điều duy nhất mà Glai có thể làm để không cho những cảm xúc tồi tệ quay trở lại chiếm giữ trái tim cậu giống như nhiều tuần trước đó là sự tin tưởng.Glai tin tưởng Gun ... và Glai tin tưởng P'ChinChỉ như vậy thôi...Glai cũng không muốn biết điều gì tiếp theo nữaChỉ như vậy thôi...Glai cũng không cảm thấy buồn nữaGlai từng nghe được một câu nói rằng "Nếu tìm kiếm sự thật rồi làm cho mình đau lòng vậy thì cứ để nó tự che giấu như thế" Vì vậy cậu lựa chọn để sự thật tự che giấu nó đi mà không cần suy nghĩ sẽ lại tìm kiếm nó.

Glai không muốn biết bất kỳ sự thật nào tới giúp hay hỗ trợ cậu bước đi, cậu sẽ tự mình vượt qua mọi chuyện."

Mình thật sự muốn biết rằng ai là người đã mang chuyện này nói ra làm cho những kẻ lắm chuyện lôi ra làm đề tài nói chuyện phiếm""Đừng muốn biết nữa Xôm...mình nghĩ là ... nghĩ là người thủ thư đi thì hơn" Cak nói, trước khi quay qua mỉm cười với cậu "...nghĩ như vậy thoải mái hơn Glai nhỉ"Glai cười khẽ rồi gật đầu đáp lại, Cak cũng nghĩ không khác gì cậu, Glai biết rằng cậu ấy không gợi ý cho cậu trốn chạy sự thật, nhưng bạn bè chỉ muốn cậu nhanh chóng mạnh mẽ "Không thể đổ cho người thủ thư được Cak, có lỗi với anh ấy lắm" Glai cười trước khi nói tiếp "Mình muốn nghĩ rằng rồi mọi chuyện cũng sẽ qua...chỉ điều này cũng khiến cho mình thoải mái hơn rồi"Mặc dù biết rằng chuyện đó không trôi qua một cách dễ dàng"Cố lên nhé Glai, mình luôn ủng hộ cậu""Mình cũng luôn ủng hộ cậu"Nhưng Glai sẽ vượt qua được...Sau khi tiết học kết thúc Glai cùng hai người bạn thân thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà, nhưng cậu trông có vẻ vội vàng hơn thường ngày, Xôm hỏi cậu với vẻ nghi ngờ"Hôm nay vội đi đâu hả Glai?"

"Hôm nay mình sẽ về nhà...chú lái xe đến đón, chú vừa gọi nói xe ở bãi đỗ xe đợi mình một lúc rồi, mình rất quý chú ấy, không muốn chú ấy phải đợi đâu, vậy nên mới vội thu dọn đồ đạc rồi xuống bãi đỗ xe" Glai trả lời trong khi kéo khóa ba lô của mình lại."

Nhìn kìa Cake... quan tâm đến cả tài xế riêng của gia đình""Mình tin rằng người tốt sẽ luôn được bảo vệ"Người nhỏ nhắn bị những câu nói này làm bật cười, trước khi nhìn lên hai người bạn nói "Rồi hôm nay Cake với Xôm định đi đâu tiếp?"

"Tôi nghĩ là tôi sẽ lên tìm bạn gái ở tầng 12""Mình thì sẽ đi gửi bài tập cho cô giáo ở tầng 14""À...không có ai đi xuống dưới giống như mình hả""Phải ~""Tự đi xuống thang máy một mình được không Glaijai?"

Glai bật cười trước khi gật đầu "Glaijai 19 tuổi rồi đó, tự mình đi thang máy một mình ổn mà""Ok...vậy hội mình cùng ra chờ thang máy"Người nhỏ nhắn không cao hơn cô bạn nữ trong hai người bạn là bao, cùng bước đi ra ngoài chờ thang máy, không lâu lắm Glai phải vẫy tay chào Cak với Xôm khi hai người cùng bước vào tháng máy.

Lúc này chỉ có mình cậu đứng chờ thang máy, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mũi tên hướng xuống dưới cho biết thang máy bên phải đang di chuyển từ tầng mười hai xuống để đón cậu, trong khi một thang máy nữa ở bên trái cũng thay đổi mũi tên đi lên thành mũi tên đi xuống, Glai mỉm cười khi biết rằng bản thân cậu có hai sự lựa chọn.Phía bên nào không có nhiều người thì đi về phía đó...Giữa lúc Glai đang chờ thang máy, cậu rời mắt khỏi mũi tên có màu đỏ để quay sang nhìn những đàn anh, đàn chị năm hai đang đứng chờ thang máy bên cạnh, nếu nhớ không lầm Glai đã từng thấy nhóm đàn anh này ở quầy đón tiếp đàn em sinh viên năm nhất."

Bị mắng như chó vậy á""Xứng đáng thôi, mày mải chơi làm việc không để ý, gửi cho giáo sư rồi""Ngoài việc bí mắng như chó, tao vẫn còn kiếp nạn nữa"Glai không có ý định nghe mấy đàn anh đàn chị nói chuyện, nhưng bởi vì cậu ở rất gần họ vừa đủ để nghe được đoạn đối thoại của những người ở bên kia một cách rõ ràng, rồi từ những gì cậu nghe được...Glai nghĩ rằng nhóm các đàn anh, đàn chị này chắc chắn vừa mới nộp bài tập đã hoàn thành ở phòng giáo viên.Ting!Một âm thanh lớn làm cho Glai chuyển sự chú ý từ nhóm đàn anh đàn chị sang nhìn cảnh cửa thang máy đang được mở ra, khi cậu bước vào trong thang máy ở bên phải, Glai nhìn thấy nhóm đàn anh, đàn chị đó từ từ bước vào thang máy ở bên trái, vì vậy ở bên trong thang máy này chỉ có một mình cậu.Ngón tay nhỏ gầy của cậu vươn ra để ấn nút đóng cửa, Glai nhìn thấy cửa tráng gương của thang máy đang từ từ di chuyển, nhưng âm thanh quen thuộc của ai đó vang vọng trên không trung làm cho Glai vội vàng nhấn vào nút để mở cửa ngay lập tức."

Đợi một chút"Glai đừng mở cửa đợi bởi vì chủ nhận của giọng nói đóBởi vì cậu biết rõ chủ nhân của giọng nói đó là aiVà khi cánh cửa mở ra vừa đủ rộng"P'Chin..."

Cũng làm cho Glai biết rằng...điều mà cậu cố gắng làm trong suốt nhiều tuần qua "..."

Nó cũng không đủ để có thể chống lại ánh mắt vô tư của người khácGlai im lặng nhìn chằm chằm vào P'Chin như vậy, cậu vẫn nhấn và giữ ở nút nguồn bởi vì Glai vẫn hy vọng rằng P'Chin sẽ xuống cùng thang máy với cậu, dù anh ấy tránh tầm mắt cậu rồi vội vàng sải bước đi vào trang máy ở phía bên trái, tiếng của thang máy bên cạnh vang lên nhắc nhở trọng lượng đang vượt mức quy định làm cho Glai cảm thấy rõ nỗi đau ở trong timKhông biết là do trong thang máy của cậu quá yên tĩnh hay do những đàn anh đàn chị kia nói chuyện lớn tiếng hơn bình thường, đến mức mà Glai có thể nghe được cuộc đối thoại của nhóm các đàn anh đàn chị đó ở bên trong thang máy phía bên phải..."

Thằng Chin...đi ra ngoài, chết tiệt""Ê vượt mức trọng lượng rồi""Xin đi cùng không được hả?"

"Không được, mày ra ngoài chờ thang máy mới đi""Vừa nãy tao thấy một thang máy nữa chỉ có một đàn em nhỏ nhắn bước vào có một mình mà, mày đến chen chúc với bọn tao làm gì?"

Cuộc đối thoại của họ..."

Tao muốn đi với bọn mày hơn"Làm cho Glai di chuyển ngón tay của cậu từ ấn nút mở cửa chuyển sang dừng ở nút đóng cửaCậu nhấn vào nút để đóng...đóng lại trái tim vẫn còn một chút vương vấnHoàn toàn đóng lại trái tim...rồi thật sự cất nó điGlai nhìn vào cánh cửa từ từ di chuyển một lần nữa, khi mà cánh cửa hoàn toàn đóng lại thì cậu nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của chính cậu ở trước mặt, ngay lúc này Glai cảm giác mũi nóng lên, hình ảnh phản chiếu qua cánh cửa ở trước mặt bắt đầu mờ dần đi.

Glai cắn chặt môi mình khi biết rằng lớp màng nước mắt giống như một bức tường dày sẽ sớm sụp đổ.Mặc dù hình ảnh trước mắt đã không còn rõ ràng, nhưng với thói quen làm cho Glai biết rằng sẽ phải nhấn nút nào để có thể đưa cậu dời khỏi nơi này một cách nhanh nhất.

Cậu đưa bàn tay lạnh ngắt của mình trở về bên cạnh sau khi nhấn xong nút chọn tầng, Glai cố gắng loại bỏ mọi suy nghĩ ra khỏi đầu.Lúc này...nên làm cho bộ não trống rỗng là tốt nhấtNhưng đột nhiên một bài hát mà cậu đã nghe đi nghe lại nhiều lần ở tuần trước vang lên trong dây thần kinh thính giác của cậu, giai điệu rõ ràng đến mức như cậu đang mở nghe ngay lúc này, ngay cả khi cậu đang đứng một mình trong chiếc thang máy hình vuông này.Và một phần lời của bài hát vang lên trong đầu cậu"Dù miễn cưỡng dù là yêu nhưng người ấy không yêu em, em vẫn nên buông tay... buông tay để anh ấy bước đi thì tốt hơn"Khiến cho tấm sương mờ mong manh bằng nước mắt xuất hiện"Rồi mọi chuyện sẽ qua đi một cách tốt đẹp, rồi trái tim của em cũng sẽ đổi thay, rồi sẽ có một ngày hình bóng của anh biến mất, dù cho ngày đó em sẽ vẫn có cảm giác, dù sẽ vẫn nhớ anh đến từng hơi thở"Với trái tim bị tổn thương...tất cả dường như sụp đổKể cả cơ thể dường như cũng gục ngã...Glai cảm thấy hai chân yếu ớt đến mức phải ngồi bệt xuống sàn thang máy, cậu vòng hai cánh tay ôm lấy đầu gối của mình trước khi để nước mắt trào ra, một bàn tay mảnh khảnh đưa lên giữ miệng để ngăn những tiếng nấc.

Glai nghĩ rằng có lẽ có một vài người nhìn thấy cậu khóc thông qua hệ thống camera giám sát trong thang máy, nhưng cảm giác đau lòng trong thời gian này làm cho câu không quan tâm được bất kỳ điều gì nữa.

Glai mong những giọt nước mắt sẽ giúp làm sạch đôi mắt vô tư của ai đó cùng với cuộc trò chuyện ấy giống như chưa hề tồn tại trong trái tim cậu trước đây.Thang máy di chuyển từ từ xuống đến tầng trệt, làm cho Glai có thời gian bình ổn lại sau khi để cho nước mắt điên cuồng chảy ra.

Người nhỏ nhắn nhìn lên những con số hiện lên trên cánh cửa thang máy, các con số tiếp tục giảm, giống như bảng báo đếm ngược muốn nói rằng chí ít tầng nữa thôi cậu sẽ được giải thoát khỏi sự cô đơn này.

Đưa bàn tay vốn đang đặt trên miệng nên lau đi những giọt nước mắt đang lăn dài hai bên má, Glai để cho những giai điệu của bài hát vang lên trong đầu cậu mà không cố gắng để những suy nghĩ khác lấn át đi những giai điệu của bài hát đang ngày càng to hơn.Bởi vì Glai biết rất rõ rằng...đây là cách mà cậu dùng để tự động viên chính mình."

Rồi mọi chuyện sẽ qua đi một cách tốt đẹp, rồi trái tim của em cũng sẽ đổi thay, rồi sẽ có một ngày hình bóng của anh biến mất, dù cho ngày đó em sẽ vẫn có cảm giác, dù sẽ vẫn nhớ anh đến từng hơi thở"Cậu có thể đứng lên trở lại, dù vẫn có những vệt nước mắt còn vương trên mặt, đó có lẽ là vì Glai lựa chọn dùng chính bài hát "Buông" để động viên bản thân, không để cho những cảm xúc tồi tệ khiến cho tâm trạng cầu nặng nề hơn nữa.Glai biết rằng...sự động viên quan trọng nhấtLà sự động viên từ chính bản thân mìnhTing!Âm thanh thông báo vang lên trước khi cửa thang máy bắt đầu mở ra, Glai hít một hơi thật sâu đến tận cùng phổi, rồi mới bước ra ngoài để lại trong đó những dấu vết của cảm giác tiếc nuối.

Cậu vội vàng đi tới bãi đỗ xe bởi vì chú tài xế đã đợi cậu rất lâu rồi, khi cậu bước tối chỗ chiếc xe lớn màu trắng cậu nhìn thấy chú Mark lái xe đưa đón cậu từ khi cậu còn học mẫu giáo đang mỉm cười với cậu.Đó là một nụ cười ấm áp chưa từng thay đổi, Glai nhớ khi cậu còn nhỏ cậu rất hay khóc nhè bởi vì ba luôn bận công việc thường xuyên đến đón cậu muộn hơn các bạn khác trong trường, mẹ đã để chú Mark đến trường đón cậu thay ba, từ đó Glai không còn khóc hay cảm thấy buồn nữa, cậu sẽ mỉm cười vui vẻ mỗi khi nhìn thấy chú Mark đứng ở xe tay cầm que kẹo có vị chanh chờ cậu."

Chào chú ạ" Glai nói trước khi đưa tay lên vái chào tỏ lòng kính trọng với người đối diện."

Chào cậu bé""Glai xin lỗi ạ, đã để chú phải chờ lâu""Không sao đâu cậu bé...hôm nay có mệt không?"

Chú Mark nói khi lấy một cái gì đó ra khỏi túi, Glai mím môi khi nhìn thấy một chiếc kẹo có vị chanh đã thay đổi thương hiệu, tầm này chú Mark chắc chắc không thể tìm được những chiếc kẹo của thương hiệu trước đây nữa, nên chú ấy đã đổi sang một thương hiệu mới, nhưng màu của chiếc vỏ ngoài bằng nhựa bọc quanh hương vị yêu thích kia vẫn giống như thương hiệu ban đầu trước kia "Tôi biết rằng nó không thể giúp cho cậu bé làm tan biến những mệt mỏi kia nhưng chiếc kẹo này có thể giúp cho cậu bé cảm thấy tốt hơn"Người nhỏ nhắn gật đầu, trước khi nhận lấy chiếc kẹo có vị chanh kia, Glai rất muốn nói lời cảm ơn đối với chú Mark nhưng có thứ gì đó như đang mắc nghẹn ở cổ của cậu, làm cho Glai chỉ cúi đầu và bóc lớp vỏ nhựa"..."

"Bóc được không cậu bé...để tôi bóc hộ nhé?"

Người được hỏi mỉm cười trước khi khẽ lắc đầu từ chối.

Glai vừa mới nhận ra rằng kìm những giọt nước mắt trước mặt những người mà mình yêu thương thật sự không dễ dàng, cậu cố gắng mỉm cười thật vui vẻ để che giấu những giọt nước mắt quanh khóe mắt "Hôm nay có lẽ Glai học hơi nhiều thứ...Glai hơi mệt nên gần như không có sức để mở bọc nhựa này nữa""Hôm nay cậu bé mệt đến mức không làm được gì nữa hả..."

Chú Mark bước lại gần cậu, trước khi cầm lấy chiếc kẹo vị chanh từ đôi tay đang run rẩy của cậu, chú nhanh chóng bóc lớp vỏ nhựa ở bên ngoài chiếc kẹo rồi đặt lại vào tay cậu như ban đầu, trước khi nói "Tôi ở ngay đây...sẽ luôn giúp cậu bé của tôi"Glai cúi đầu, sau đó gật đầu trước khi nói với giọng run rẩy "Cháu cảm ơn chú""Chúng ta về nhà thôi nào cậu bé""Vâng"Chú Mark có lẽ biết rằng cậu đang không thoải mái, bởi vì từ khi lên xe chú ấy cứ luôn nhìn cậu qua gương chiếu hậu, mỗi lần cậu bắt gặp ánh mắt của chú qua gương chiếu hậu Glai đều sẽ mỉm cười với chú ấy.Để cho chú ấy yên tâm hơn phần nào...Người nhỏ nhắn dựa đầu vào cửa kính xe một cách mệt mỏi, Glai nhìn bầu trời màu xanh, những đám mây trắng bồng bềnh phía trên hiện lên một vùng trời quang đãng.

Hôm nay bầu trời cao và trong xanh hơn mọi ngày, mặc dù những hình ảnh trước mắt này như khẳng định rằng không có dấu hiệu nào cho thấy trời sẽ mưa, nhưng Glai lại cảm thấy rằng mưa sẽ bất chợt đổ xuống bất kỳ lúc nào.Không phải mưa từ bầu trờiLà mưa từ trong trái tim của cậu...Khi chú Mark lái xe đưa cậu về đến nhà, Glai vội vàng xuống xe rồi đi thẳng vào trong phòng bếp, bánh quy bơ vừa mới nướng xong làm cho mùi thơm tỏa ra khắp cả nhà, cậu bước nhanh chân hơn trước để có thể nhìn thấy người đã làm những bánh quy bơ thơm ngon một cách nhanh nhất.Người có thân hình nhỏ nhắn đứng trước cửa phòng bếp để nhìn P'Jiep đang cúi xuống lấy chiếc khay bánh quy bơ ra khỏi lò nướng, Glai nhìn P'Jiep làm bánh quy bơ trong bếp từ khi còn là một đứa trẻ, nó đã trở thành một hình ảnh quen thuộc nhưng chưa từng có ý nghĩa gì trước đây, nhưng ngày hôm nay có một cảm giác đã chạm vào trong tim cậu.Glai cảm thấy biết ơn..."..."

Cảm ơn vì P'Jiep đã không mệt mỏi"Ao...Glai đến khi nào vậy?"

Cảm ơn vì P'Jiep vẫn vui vẻ làm bánh quy bơ trong bếp"Glai bí mật đứng đây nhìn P'Jiep xinh đẹp lâu lắm rồi""Miệng ngọt thật đó nha...đến để Jiep ôm cái nào"Cảm ơn vì thế giới này đã không tàn nhẫn với những người cậu yêu thươngP'Jiep tháo đôi găng tay màu hồng dùng để chống nóng khi nhấc khay bánh quy bơ ra khỏi lò nướng trước khi xoa nhẹ hai tay vào chiếc tạp dề màu vàng, rồi mở rộng vòng tay và mỉm cười với cậu.

Glai bước đến gần ôm người trước mặt với tất cả nỗi nhớ, cậu đã không về nhà trong nhiều tuần rồi, Glai nghĩ rằng trong cái rủi cũng có cái may bởi vì tuần này giáo sư không gửi nhiều bài tập đến mức không thể về nhà nghỉ ngơi được."

Mấy ngày nay Jiep vẫn luôn nghĩ rằng tại sao Glai lại không chọn học đại học ở gần nhà" P'Jiep hỏi trước khi nới lỏng cái ôm, phi đưa tay lên vén những lọn tóc lòa xòa trên mặt cậu, P'Jiep vẫn thường gửi tình yêu thương và hy vọng qua đôi mắt."

Bởi vì trường đại học gần nhà không có khoa đó mà...nên Glai phải chấp nhận đi học xa nhà""Xem đi...về nhà lần này lại gầy hơn lần trước nữa rồi""Thì tại ở chung cư không có đồ ăn ngon do P'Jiep làm đó ạ""Nói như vậy...Jiep có lên tới đó ở cùng không nhỉ?"

Glai cười trước khi quay lại cầm lấy một chiếc bánh quy bơ ở trong khay lên, nhưng bởi vì nó vẫn còn quá nóng làm cho cậu vội vàng thả chiếc bánh ra khỏi tay."

Glai quên mất là P'Jiep mới lấy khay bánh quy bơ ra khỏi lò nướng..."

Cậu nhìn chiếc bánh quy bơ bị vỡ nát ở dưới nền, trước khi cúi xuống thu thập những mảnh vụn của chiếc bánh quy bơ "Glai xin lỗi nhé P'Jiep vì đã không cẩn thận"Glai ngước nhìn chủ nhân của tiếng cười khẽ, P'Jiep ngồi xổm xuống để giúp cậu thu thập những mảnh vụn của bánh quy, rồi nói "Chỉ vì chuyện này thì không cần xin lỗi đâu Glai""..."

"Jiep biết rằng...có một số chuyện Glai cũng không muốn làm cho nó xảy ra""..."

"Đừng tự trách bản thân mình nhé"Glai không biết rằng tình huống trước mắt bằng một cách nào đó đã dẫn đến một cuộc trò chuyện nghiêm túc, những câu nói của P'Jiep giống như đang an ủi cậu vì những chuyện khác nhiều hơn, có lẽ bởi vì P'Jiep chăm sóc cậu từ khi cậu còn bé, thậm chỉ có thể cô ấy không biết chuyện gì đã xảy ra với cậu, nhưng có lẽ có một số điều P'Jiep có thể cảm nhận được nên cô ấy mới nói như vậy.P'Jiep biết rằng cậu thường sẽ nói một cách gián tiếp hơn là nói thật."

Nhưng Glai là người đã làm rơi...chiếc bánh bị vỡ vì chính tay Glai""Nhưng sâu bên trong trái tim, Glai cũng không hề cố ý làm như vậy..."

P'Jiep nhặt những mảnh vụn bánh quy bơ lên tay của mình, trước khi mỉm cười giúp xoa dịu trái tim của cậu "Nhìn những mẩu bánh quy này đi Glai...dù làm cách nào nó cũng không thể trở về như ban đầu được""..."

"Ngay cả khi Glai biết rằng nó bị vỡ vì chính tay của Glai...nhưng điều duy nhất Glai có thể làm đó là vứt nó đi""..."

"Rồi lựa chọn một chiếc bánh quy bơ mới thay thế""..."

"Đừng để bản thân cảm thấy có lỗi về bất kỳ điều gì quá nhiều...đến mức làm cho cảm xúc và trái tim của chúng ta bị nghiền nát giống như chiếc bánh quy này""..."

"Glai, chúng ta phải tự trách mình ít hơn và tha thứ cho chính mình nhiều hơn""..."

"Glai có biết tại sao Jiep lại nói điều này không?"

Glai sống cùng với P'Jiep một khoảng thời gian rất dài...phải hiểu chứ "Bởi vì tự trách bản thân dễ hơn là tha thứ cho chính mình...Glai nghĩ rằng mình có lẽ đã tự trách bản thân đến cả trăm lần nhưng lại tha thứ cho chính mình không đến mười lần""Đúng vậy""..."

"Jiep không dạy Glai trở thành người không thừa nhận sai lầm, nhưng Jiep chỉ muốn nói với Glai rằng...khi chúng ta biết bản thân chúng ta sai, chúng ta nên tha thứ cho chính mình để có được cơ hội cải thiện và sửa chữa điều mà chúng ta đã mắc sai lầm""..."

"Mọi chuyện xảy ra là bài học để chúng ta mạnh mẽ hơn trước đây, để chúng ta trở thành người tốt hơn trước đây...đừng để những sai lầm của chúng ta trở thành sự nghi ngờ kìm hãm chúng ta đến mức không dám làm bất kỳ điều gì"Glai đang tự hỏi rằng liệu có phải P'Jiep có khả năng có thể đọc hiểu được trái tim của người khác hay không, bởi vì những điều cô ấy nói đều rất đúng với tất cả những cảm xúc của cậu, Glai cảm thấy có lỗi khi để cảm xúc lấn át đến mức vượt qua ranh giới của mối quan hệ mà ngày từ đầu nó đã được định sẵn chỉ là mối quan hệ đàn anh - đàn em, đến mức làm cho mối quan hệ của cậu với P'Chin phải mất đi.Nếu như Glai để cho bản thân có sự nghi ngờ như điều mà P'Jiep nóiĐiều mà cậu không dám làm nữa...đó là yêu một ai đóNhưng bởi vì sâu trong trái tim cậu vẫn muốn yêu một lần nữa"Glai hứa rằng...từ giờ trở đi Glai sẽ cố gắng tha thứ cho bản thân trong mọi chuyện, cho dù sai lầm đó có nghiêm trọng đến mức nào"Mặc dù cậu đã tự nói với bản thân rằng sẽ không yêu thêm bất kỳ ai nữa"Tất lắm Glai, dù cho có chuyện gì xảy ra, Jiep sẽ luôn ủng hộ Glai""Cảm ơn nhé P'Jiep"Có lẽ là bởi vì chiếc bánh quy đó và những lời chỉ dạy của P'Jiep làm cho cảm xúc của Glai về bản thân tốt lên rất nhiều, vì vậy cậu có tâm trạng muốn nấu nướng để chờ cha về cùng ăn tối.

Glai trổ tài làm món trứng hấp yêu thích của cha, phần menu khác vẫn phải để dành cho đầu bếp tài ba như P'Jiep.Glai bưng bát trứng hấp đặt lên bàn, trước khi để một người giúp việc khác tới giúp dọn bàn ăn, ngay khi mọi thứ trên bàn được sắp xếp xong xuôi thì chủ nhân thật sự của ngôi nhà cũng xuất hiện."

Glai..."

Cha cất tiếng gọi khi nhìn thấy cậu, Glai mỉm cười bước tới ôm chặt người to lớn trước mặt, cậu không nói với cha rằng cậu sẽ về nhà, người biết chuyện này chỉ có chú Mark và P'Jiep, sự trở lại của cậu hẳn là một điều gây bất ngờ đối với cha."

Glai nhớ cha rất nhiều""Tại sao không nói trước với cha là con sẽ về nhà...để cha nhanh chóng về nhà với con" Cha nói khi cọ chiếc mũi lên đầu cậu, trước khi nói tiếp "Cha nhớ Glai với tất cả trái tim của cha, nhưng cha cũng hiểu việc học rất nặng vì vậy con không có nhiều thời gian rảnh để về nhà nghỉ ngơi""Chủ nhật tuần trước Glai phải thi, sau đó giáo sư giao rất nhiều bài tập...

Glai nghĩ rằng để qua thời gian bận rộn này trước thì tốt hơn, sau đó sẽ được về nhà nghỉ ngơi một cách thoải mái""Vậy tuần này con sẽ ở lại nhà mấy ngày?"

"Ba ngày ạ, con sẽ trở lại vào sáng thứ 2""Hử?...phải quay trở lại vào sáng thứ 2 hả?"

Cha nhấc chiếc mũi của mình ra khỏi đầu cậu, Glai ngước lên nhìn cha đang cau mày suy nghĩ "Nếu cha nhớ không nhầm thì thứ 2 Glai có một lớp học lúc mười giờ sáng phải không?"

"Vâng...nhưng Glai nghĩ rằng nếu con ở nhà đi lúc sáu giờ sáng thì Glai sẽ kịp vào học""..."

"Glai muốn được ở nhà lâu hơn một chút...bởi vì Glai nhớ mọi người rất nhiều ạ"Cha mỉm cười trước khi nói "Đứa trẻ của cha...nhưng Glai không tự mình lái xe về phải không? bởi vì cha không thấy xe của con""Vâng, Glai để xe ở lại chung cư, bởi vì chú lái xe tới đón con ở trường""Vậy đến thứ 2 cha lái xe đưa Glai quay trở lại trường nhé""Không cần đâu cha, cha còn phải vội đi làm nữa""Cha sắp xếp được thời gian mà Glaijai..."

Cha nói trong khi đưa một tay lên vò nhẹ mái tóc của cậu "Để cho cha làm nhiệm vụ của một người cha nào, bởi vì nếu mẹ con ở đây chắc đã mắng cha vì cha đã không làm tốt nhiệm vụ của mình""Cha không phải không làm tốt nhiệm vụ của mình đâu ạ...Glai hiểu người bận rộn công việc như cha mà"Cha mỉm cười trước khi ôm chặt lấy cậu một lần nữa "Cha yêu Glaijai bằng cả trái tim mình""Hẻm...cha tới rồi là quên luôn P'Jiep nhé"Glai bật cười trước khi cậu kịp đáp lại cái ôm của cha thì đã nghe thấy tiếng của ai đó cất lên ở phía sau "Glai ôm P'Jiep nhiều rồi, P'Jiep chia sẻ cái ôm của Glai cho cha một chút đi""Jiep chia sẻ cho ngài ấy cũng được...thông cảm vì ngài ấy làm việc vất vả cả tuần rồi""Nếu tôi không làm việc vất vả cả tuần thì cô cũng sẽ giữ Glaijai chỉ ôm một mình cô thôi phải không?"

Glai nắm tay cha đi đến ngồi xuống bàn ăn, P'Jiep cầm bát cơm bước tới rồi dừng lại bên cạnh cậu, cô ấy lấy một chút cơm nóng đặt vào đĩa cho cậu trước khi quay sang trả lời cha cậu"Đúng vậy ạ""Jiep...cô thật là người keo kiệt"Bình thường cha hiếm khi nói bất kỳ điều gì như vậy, cộng với việc cha chọn dùng một giọng điệu không mấy hài lòng để nói, vì vậy đã làm cho cậu với P'Jiep bật cười lớn."

Nếu ngài nói Jiep như vậy một lần nữa, thì Jiep sẽ giữ Glai lại cho riêng mình tôi thôi đó""Lúc đó tôi không có cả quyền thương lượng với cô phải không Jiep?"

Glai mỉm cười trong khi nghe cuộc đối thoại của cha với P'Jiep.

Câu đưa tay lấy món trứng hấp đặt vào trong đĩa của cha trước rồi mới lấy cho mình, Glai đang xúc cơm cho lên miệng thì dừng lại ngước lên nhìn cha, cậu thấy cha đang nhìn chằm chằm vào món trứng hấp ở trên đĩa, sau vài phút cha quay sang cười với cậu.Cả hai người đều nhớ rất rõ ràng rằng...món trứng hấp này là món ăn yêu thích của một người đang ở trên bầu trời kia."

Tuần trước cha vừa mới mang món trứng hấp mà Jiep làm để cúng nhà sư""Đợi ngày mai Glai sẽ thức dậy sớm tự tay làm món trứng hấp để cúng nhà sư""Tốt...bởi vì dành cho mẹ, có lẽ không ai có thể làm món trứng hấp ngon bằng Glaijai của cô ấy"Glai lúng túng gật đầu, trước khi cúi đầu xuống ăn cơm tiếp, cha lấy một con tôm lớn nướng muối đã được bóc vỏ đặt lên đĩa của cậu, ngoại trừ món trứng hấp món ăn yêu thích nữa của Glai chính là tôm"Ăn nhiều vào con trai""Cảm ơn cha"Bầu không khí trên bàn ăn trong bữa cơm chiều của ngày hôm nay đầy ắp những niềm vui và tiếng cười, dù các thành viên trong gia đình không nhiều, nhưng tình yêu thương và những hy vọng tốt đẹp được lan tỏa cho nhau khiến mọi người cảm thấy tràn đầy hạnh phúc."

Miếng trứng hầm cuối cùng, cha nhường cho Glai nhé""Cảm ơn cha""Ăn nhiều vào con trai""Vâng" Glai trả lời trước khi tiếp tục cúi đầu xuống ăn cơm, nhưng Glai cảm thấy giống như cha vẫn chưa hề rời mắt khỏi cậu, khi cậu ngẩng đầu lên cậu nhìn thấy đôi mắt ấy thực sự đang nhìn cậu."

Thời gian này có điều gì không thoải mái phải không Glai?"

Cha biết về cậu không khác gì P'Jiep, cả hai người đều sẽ nhận thấy như đang có điều gì đó được ẩn giấu bên trong cậu, mọi lần khi Glai cảm thấy buồn và đau lòng thì cha cùng với P'Jiep đều sẽ biết được."..."

"Nếu có chuyện gì không thoải mái...thì hãy trở về nhà với chúng ta nhé Glai""..."

"Mọi người luôn chờ Glai"Và vẫn là hai người kéo cậu ra khỏi vòng xoáy của sự tăm tối"Phải...mọi người đều sẽ luôn ở bên cạnh Glai dù có chuyện gì xảy ra đi nữa"Glai gật đầu trả lời trước khi nói "Cảm ơn nhiều ạ, cha, P'Jiep"Cha mỉm cười rồi rời ánh mắt khỏi cậu, nhưng lúc này là cậu không rời ánh mắt khỏi cha, Glai nhìn những người quan trọng luôn động viên cậu đang ngồi ăn cơm, cảm thấy lần về nhà này không chỉ làm cho vết thương trong tim cậu biến mất một cách nhanh chóng mà còn giúp cậu xóa đi những dấu vết của sự hối tiếc.Nhưng lần về nhà này cũng làm cho Glai biết rằng...ngoài thời gian, gia đình là một điều khác nữa giúp cậu chữa lành những vết thương trong tâm hồn cậu."

Glai sẽ thường xuyên về nhà ạ"Và cậu đã thực sự cố gắng để làm theo những gì cậu nói, sau lần về nhà đó Glai cũng thường xuyên trở về nhà hơn, mặc dù có một số tuần có rất nhiều bài tập, nhưng Glai vẫn chọn về nhà, cậu chấp nhận mang bài tập về nhà làm bởi vì cậu nghĩ rằng ít nhất vẫn được trở về để nhận được sự động viên rồi quay trở lại tiếp tục cố gắng.Cha và mọi người đều cảm thấy vui vẻ hạnh phúc hơn khi được gặp cậu mỗi tuần, cha còn lái xe đón cậu vào mỗi thứ sáu hàng tuần và đưa cậu quay lại trường vào mỗi sáng thứ hai giống như trước, lịch trình cuộc sống của Glai tiếp diễn như vậy cho đến khi kết thúc kỳ thi học kỳ.Hôm nay là ngày thi cuối cùng trước khi kết thúc năm nhất, Glai luôn cảm thấy biết ơn bản thân vì đã kiên nhẫn và mạnh mẽ để vượt qua giai đoạn khó khăn trước đây, nhưng người mà cậu phải cảm ơn nhiều nhất đó là gia đình và bạn bè cậu, đã luôn ở bên cạnh cậu như Gun, Xôm và CakTuy nhiên cả hai người bạn thân của cậu đều sẽ không học cùng khoa với cậu nữa bởi vì Cak và Xôm đều quyết định chuyển khoa vì không thể học ở khoa và ngành này."

Glai...mình xin lỗi nhé""Mình cũng xin lỗi nhé vì để Glai ở lại học một mình""Không phải xin lỗi mình đâu mà...Cak với Xôm không làm gì có lỗi hết" Glai đi ở giữa đưa tay lên đánh nhẹ vào đầu hai người bạn thân "Cak với Xôm làm đúng mà""..."

"Nếu không thể cũng không cần ép buộc bản thân...nhưng cũng phải chọn khoa mới cẩn thận nhé""Lần này mình chắc chắn khoa này mình sẽ sống sót""Tốt đó""Nếu khai giảng mà vẫn không có bạn mới...Glai gọi cho hai đứa mình nhé, hội mình sẽ đi ăn cơm với bạn"Glai mỉm cười trước khi nói "Không cần phải lo lắng cho mình như vậy...Glaijai bao nhiêu tuổi rồi, lo lắng giống như mình là một đứa trẻ vậy đó""Trẻ con hay không trẻ con mình không quan tâm, nhưng nếu có ai đến trêu chọc bạn nữa thì nhớ gọi điện nói với mình"Người nhỏ nhắn cười khẽ, rồi gật đầu đáp ứng, Glai không phải người hay mách lẻo từ khi còn nhỏ rồi, lần này đáp ứng là để cho bạn bè có thể yên tâm "Sẽ khẩn cấp gọi để mách""Năm hai chắc chắn phải học vất vả hơn, Glai cố lên nhé""Uhm Cak với Xôm cũng như vậy nhé"Cả hai người đều gập đầu đáp lại trước khi đi đến ôm cậu, Cak ôm cậu trước khi khẽ cau mày, còn Xôm khẽ thở dài thườn thượt, Glai mỉm cười với hai người bạn thân đang vẫy tay chào tạm biệt cậu.Cậu cũng đưa bàn tay mảnh khảnh của mình lên vẫy chào hai người bạn "Hẹn gặp lại vào đầu học kỳ mới nhé""Ok..."

"Về nhà tốt nhé Glai""Uh...cũng về nhà tốt nhé"Sau khi chia tay với hai người bạn thân xong, Glai đi bộ tới chờ cha ở trước tòa nhà khoa, đối diện với bãi đậu xe.

Điện thoại của cậu rung lên trong túi quần làm cho Glai vội lấy nó ra để xem, Glai bấm trả lời cuộc gọi ngay lập tức khi nhìn thấy tên hiển thị trên màn hình điện thoại....Dad..."

Glai đợi ở chỗ cũ nhé cha""Được nhé, cha gần tới trường rồi""Vâng, cha"Glai gác máy rồi cho điện thoại vào trong túi quần, ngay lúc này khi ngẩng đầu nhìn sang bãi đỗ xe phía đối diện, Glai nhìn thấy người đã rất lâu rồi cậu không gặp, cậu nhìn theo dáng người cao kia đang lên một chiếc Sedan màu đen.Người nhỏ nhắn để lộ ra một nụ cười trong lúc này khi trái tim của cậu đã không còn cảm thấy đau khi nhìn thấy người kia nữa.

Trải nghiệm tình yêu này đã dạy cho cậu rất nhiều thứ và làm cho Glai trưởng thành cả trong suy nghĩ và cảm xúc.Mặc dù Glai đã làm được điều mà người ấy yêu cầu, nhưng Glai không nghĩ sẽ đi đến nói cho P'Chin biết điều này, bởi vì điều đó đã không còn quan trọng nữa vì dù thế nào đi nữa thì cậu cũng vẫn sẽ dừng lại, bởi vì P'Chin đã xóa bỏ cậu ra khỏi quỹ đạo cuộc sống của anh ấy từ rất lâu rồi Những hình ảnh ngày hôm ấy vẫn hiện rõ trong tâm trí cậu, nhưng cảm giác đau đớn trong quá khứ cũng bị thời gian và sự động viên của những người yêu thương cậu làm cho giảm bởi đến mức không còn sót lại chút ít nào của sự tiếc nuốiGlai rời mắt khỏi chiếc xe sedan màu đen, để nhìn chiếc xe thể thao màu khói thuốc lá đang di chuyển tới đỗ trước mặt, cậu cười thật tươi trước khi chạy tới mở cửa xe, điều đầu tiên cậu nhìn thấy đó là nụ cười ấm áp và đôi mắt nhân hậu"Cha xin lỗi nhé vì đã để Glai phải chờ lâu, vừa nãy có kẹt xe một chút ở trước cổng trường""Không sao đâu cha""Có phải không?

Lên xe đi...một lát cha sẽ đưa về nhà để ăn bánh quy bơ""Vâng"Glai gật đầu đáp lại rồi vội vàng lên xe theo lời cha nói, trong khi cha lái xe ra khỏi trường, Glai nhìn thoáng thấy xe của P'Chin ở phía sau qua gương chiếu hậu, nhưng cậu đã lựa chọn rời mắt khỏi chiếc xe màu đen ấy rồi thay vào đó là cậu quay sang mỉm cười với cha mìnhCậu vẫn nhớ cách làm thế nào để đối phó với mọi kết quả mà thế giới này đưa ra, lúc này có lẽ đã đến lúc Glai cần mỉm cười thật nhiều, để cho những nụ cười ấy có cùng số lượng với những giọt nước mắt đã từng rơi vì sự đau lòng trước đây Và lúc này Glai có quỹ đạo cuộc sống của riêng mình rồiQuỹ đạo ấy chỉ dành cho những người yêu thươngCậu không cần phải cố gắng đi vào quỹ đạo của bất kỳ ai khác nữa...Glaijai lúc này đang ngồi trong căng tin mỉm cười khi xem lại bộ phim cũ vừa chiếu xong trong đầu cậu.

Trong cuộc sống của cậu có rất nhiều những bộ phim để xem, nhưng mỗi một câu chuyện đều khiến cậu rơi nước mắt.

Có đôi khi Glai hồi tưởng lại những câu chuyện trong quá khứ, cậu hầu như không thể tin rằng bản thân cậu có thể vượt qua được, nhưng lúc này Glai biết rằng cậu có thể đương đầu được với mọi cảm xúc khó khăn và đau lòng trong những câu chuyện trong quá khứ mà cậu đã từng phải đối mặt.Glai nhìn P'Chin đang bước ra khỏi căng tin với một chai nước, trước khi rời mắt để quay trở lại nhìn người ở trước mặt đang nhìn chằm chằm vào cậu.

Gun nhíu mày giống như đang suy nghĩ điều gì đó, Glai không biết cậu ấy đã nhìn cậu như vậy trong bao lâu, bởi vì từ khi cậu nhìn P'Chin, Glai cũng bắt đầu nghĩ lại về câu chuyện trong quá khứ"Mày nhớ lại chuyện đó hả?"

"Nó thoáng qua một chút...nên mình cũng nhớ lại một chút""Những chuyện không tốt cũng nên quên đi Glai, như câu chuyện của thằng P'Chin ấy"Glai bật cười khi nghe điều đó, bởi vì bình thường Gun chưa từng gọi P'Shin bằng đại từ này, nhưng đáng ngạc nhiên là chuyện đã qua từ rất lâu rồi nhưng Gun còn tỏ thái độ không hài lòng nhiều hơn trước"Không có ai có thể quên được những chuyện trong quá khứ của bản thân mình đâu Gun, thật ra những chuyện trong quá khứ đó cũng giúp dạy chúng ta rất nhiều điều mà"Như cách mà câu chuyện ấy giúp dạy cho cậu biết rằngNhững người nói rằng bản thân mạnh mẽNhững người nói rằng bản thân có thể đối mặt với tình yêuNhững người nói rằng hiểu rõ tình yêuTất cả mọi người đều đã từng mất tất cả bởi vì tình yêu đóNhưng sau khi mất đi tất cả, trong đống đổ nát ấy, một trái tim mới sẽ được hun đúc từ những nỗi đau, sẽ làm cho chúng ta trở thành những con người mạnh mẽ hơn trước đây.

Glai nghĩ rằng từ câu chuyện mà bản thân cậu tự mình trải qua đó đã làm cho cậu biết cách đương đầu với tình yêu, nhưng Glai cũng không thể hiểu rõ được tình yêuCho đến khi...có thể gặp người được một người là một nửa của chính mìnhMột nửa mà chính cậu còn thiếuMột nửa mà lắp ghép lại sẽ trở thành một mặt trăng tròn đầy
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 4.1


Gun nhìn chằm chằm cậu bạn thân đang cố tình né tránh ánh mắt của cậu, rồi cậu quay lại nhìn quán nước ở phía xa xa, để chắc chắn rằng tên đàn anh mà cậu mới đặt cho biệt danh là "đồ tồi" vào tuần trước thực sự đã rời khỏi căng tin.

Chuyện tình cảm bi thương của bạn thân cậu đã trôi qua một khoảng thời gian khá là dài và cậu cũng biết rằng lúc này bạn thân của mình cũng đã hết hy vọng với người kia, nhưng bởi vì là tình đầu nên đã khiến cho Glai bị tổn thương rất nhiều, đó là những kỷ niệm ẩn giấu ở trong sâu thẳm trái tim của cậu ấy, nên vừa nãy khi nhìn thấy P'Chin bước vào căng tin Glai đã hồi tưởng lại những chuyện đã xảy ra trong quá khứ.

Gun nhìn khuôn mặt ngọt ngào của người trước mặt rồi nghĩ rằng chủ nhân của nụ cười ngọt ngào ấy không lên cảm thấy đau lòng nữa, hơn nữa đôi mắt này có thể trở lại rạng rỡ như mấy ngày hôm nay thật sự là không dễ dàng gì, nhưng cậu cũng muốn để cho Glai biết được một số sự thật
Đó sẽ là sự thật làm cho Glai biết được rằng bản thân cậu ấy không phải là người đã phá vỡ mối quan hệ đó, Glai không hề là người tự suy nghĩ theo ý của mình như cách mà cậu đã nghĩ, tất cả là bởi vì đã có người cố tình tạo cho cậu hy vọng.

Nụ cười của người trước mặt làm cho những câu nói của P'Chin vào ngày hôm đó lại một lần nữa xuất hiện trong đầu cậu, nét mặt và giọng nói của P'Chin thể hiện rõ rằng anh ta cảm thấy rất có lỗi, nhưng điều đó không làm cho Gun có thể thông cảm hay tha thứ cho anh ta được.

"Anh đã nghĩ đến ngay tại thời điểm nhìn thấy Glai khóc ở thư viện...anh đã nghĩ rằng chuyện này đáng ra nên dừng lại từ buổi tiếp đón sinh viên, nhưng bởi vì muốn chiến thắng, chính điều đó làm cho mọi chuyện đi xa đến mức này"
"Gun xin hỏi anh một chút...tại sao anh lại làm tổn thương trái tim của Glai, thật sự là chỉ vì anh muốn chiến thắng trong vụ cá cược với bạn bè thôi sao?"

"..."

"Hãy thành thật trả lời, bởi vì nếu như anh vẫn còn tiếp tục nói dối thì anh thật sự không phải là con người nữa"
"Lúc đó anh không biết rằng sẽ làm tổn thương...anh nghĩ rằng chỉ cần làm cho Glai bày tỏ tình cảm là được, bạn bè của anh sẽ biết rằng những điều anh nghĩ là sự thật, anh không hề tự mình suy nghĩ nhiều như bọn nó nói"
"Anh thật sự là một kẻ xấu xa"
"Nếu Gun mắng chửi anh, anh cũng không tức giận đâu, bởi vì chuyện này luôn ám ảnh anh khiến anh thật sự cảm thấy lỗi"
"Gun cũng chẳng muốn mắng chửi anh làm gì cho tốn nước bọt, nhưng Gun muốn nói rằng...cho dù anh có cảm giác tội lỗi cho đến khi chết, điều đó cũng không đủ để tha thứ cho những gì mà anh đã làm đâu"
"..."

"Rồi tại sao anh phải nói rằng sẽ cắt đứt liên lạc với Glai như vậy...những lời nói của anh đều rất khắc nghiệt đối với trái tim của một người đang yêu thầm, Gun nghĩ anh phải biết rằng ngừng yêu một người nào đó nó khó như thế nào...nhưng anh cũng vẫn cứ phải nói với Glai rằng hãy ngừng yêu anh, ngay tại thời điểm Glai mới thú nhận tình cảm với anh...một lần nữa Gun hỏi thật...lúc mà nhìn thấy cậu ấy khóc, anh là thật sự cảm thấy có lỗi sao?"

"Bởi vì anh thật sự cảm thấy có lỗi...anh làm cái gì cũng không đúng, anh muốn dừng lại mọi thứ, không muốn làm cho Glai tiếp tục có hy vọng, anh nghĩ rằng nói như vậy để Glai ngừng có tình cảm với anh, điều đó sẽ làm cho Glai từ bỏ anh ...

Glai sẽ không đau lòng bởi vì một người như anh nữa"
"Logic suy nghĩ của anh thật điên rồ, trên đời này có hàng trăm, hàng nghìn cách để từ chối, nhưng anh lại lựa chọn cách làm tổn thương người khác nhất...anh nghĩ rằng người yêu đơn phương một ai đó nếu đau quá nhiều rồi sẽ tự dừng lại tình yêu đó hả?

"
"..."

"Càng đau nhiều...thì cũng có nghĩa là càng nhớ lâu"
"..."

"Nhưng cũng may mắn cho Glai khi có thể từ bỏ được anh"
"Anh muốn gặp Glai...nhưng anh không biết phải bắt đầu nói như thế này, không biết phải đối mặt với Glai như thế nào"
"Không có gì là lạ khi mà anh không biết phải bắt đầu nói như thế nào, bởi vì những điều mà anh đã làm với Glai, và một điều nữa cũng không lấy làm lạ khi anh không biết phải đối mặt ra sao, bởi vì anh để cho Glai nghĩ rằng tất cả mọi thứ bị phá vỡ là do bản thân cậu ấy, mặc dù anh mới chính là người đã cố ý để cho Glai có hy vọng, để cho nó nghĩ rằng bản thân anh cũng thực sự thích nó"
"..."

"Gun không muốn tin tất cả những chuyện này đã xảy ra chỉ bởi vì việc muốn chiến thắng"
"..."

"Gun biết rằng bản thân không có tư cách để yêu cầu anh làm bất kỳ điều gì... nhưng Gun vẫn yêu cầu anh hãy tới để nói lời xin lỗi với Glai rồi nói toàn bộ sự thật với nó"
"..."

"Nói cho Glai biết toàn bộ sự thật, người đã làm cho mối quan hệ của hai người bị phá vỡ không phải là nó, mà là chính anh...điều đó có thể làm cho những cảm giác tội lỗi ở trong tim nó biến mất"
"..."

"Anh biết không Glai đã từng nói với Gun rằng sẽ không yêu thêm bất kỳ ai nữa, bởi vì sợ rằng tình yêu của cậu ấy sẽ làm cho người đó không thoải mái như đã từng làm với anh, lúc này Gun thật sự rất muốn đấm vào mặt anh, bởi vì cái suy chết tiết của một mình anh mà làm cho một người tốt như Glai sợ hãi không dám yêu ai nữa"
"Anh xin lỗi..."

"Không cần phải nói lời xin lỗi đó với Gun, lời xin lỗi đó anh nên nói với Glai"
"..."

"Nhưng vẫn còn tốt vì lúc này Glai có thể mở lòng mình với người khác một lần nữa, mặc dù là một tình yêu đơn phương giống như trước...nhưng ít nhất người đó cũng làm cho Glai một lần nữa có thể bước gần đến tình yêu."

"Bây giờ Glai có người mà em ấy thích rồi sao?"

"Anh không cần phải trở lên khó chịu như vậy đâu"
"..."

"Nên Gun nói thật nhé...nếu anh vẫn còn sót lại một chút ít gì đó trong suy nghĩ thì ít nhất anh cũng nên một lần đi xin lỗi Glai"
"Anh...từng xin lỗi Glai rồi"
"Lúc nào thế?"

"Vào cái ngày mà Glai thổ lộ tình cảm với anh...anh đã nói lời xin lỗi rồi"
"Đó là nói lời xin lỗi vì chuyện anh đã cố tình tạo hy vọng cho nó để lừa nó thổ lộ tình cảm với anh"
"Không...chỉ cần nói lời xin lỗi"
"Oho cuối cùng thì ... từ khi sinh ra đến giờ tôi cũng đã gặp được một kẻ khốn nạn đến mức này"
"..."

"Khi dám làm chuyện xấu xa mà không hề sợ sai, nhưng lúc cần quay trở lại để nói lời xin lỗi thì không dám, muốn nói lời xin lỗi trong hoàn cảnh nhìn bản thân mình có vẻ không hề sai"
"..."

"Anh khốn nạn thật đó"
Gun thở dài khi cuộc đối thoại của cậu với P'Chin phai nhạt dần trong tâm trí cậu, đó cũng là những lời cuối cùng mà cậu dành cho P'chin, nguyên nhân vì sao cậu gặp P'Chin và dẫn đến việc cậu nhận ra sự thật tàn nhẫn đó là bởi vì tuần trước đàn anh trong khoa của Gun mời cậu đến dự tiệc sinh nhật, nên cậu đã tới tham dự tiệc sinh nhật tại nhà của đàn anh, nhưng khi đến nơi cậu thấy P'Chin đang ngồi uống rượu ở đó, Gun khi tới mới biết P'Chin là bạn khác khoa với đàn anh của cậu, P'Chin nhìn có vẻ ngạc nhiên một chút trước khi tiếp tục trốn tránh ánh mắt của cậu như mọi khi
Nhưng mà lần này P'Chin không thể tránh mặt cậu được nữa, nhưng bởi vì Gun không muốn làm cho người kia khó xử, nên trước tiên là làm như không quan tâm, thẳng cho đến khi mọi người đã uống được một lúc, vài đàn anh đi nhà vệ sinh, một số người cũng ra ngoài hút thuốc, Gun mới nghĩ lại mọi chuyện trong quá khứ trong khi ngồi xuống bàn với P'Chin, lúc này chỉ có hai người họ.

Cậu có một vài điều vướng mắc ở trong lòng, Gun quyết định hỏi thẳng nguyên nhân vì sao cho đến tận bây giờ P'Chin lại tránh mặt cậu cùng với Glai.

Là bởi vì câu hỏi của cậu, đã làm cho P'Chin thú nhận tất cả sự thật, điều mà Gun đã biết trong ngày hôm đó làm cậu cảm thấy đau lòng thay cho người bạn thân của mình, cậu không nghĩ rằng P'Chin luôn là người tốt trong mắt Glai
Sự thật là
Lại làm chuyện xấu xa đến như vậy...

Gun quyết định sẽ kể lại toàn bộ chuyện này cho bạn thân của cậu nghe ngay từ ngày đầu tiên cậu biết được sự thật, nhưng mà mỗi lần nhìn thấy nụ cười của Glaijai, người mà chưa từng có suy nghĩ xấu về bất kỳ ai thì cậu lại không thể cất lời, bởi vì Gun cũng không đoán trước được kết quả sau khi để cho bạn thân của cậu biết được sự thật đó thì mọi chuyện sẽ như thế nào.

Gun sợ rằng...

Nếu nói sự thật ra rồi...nụ cười ngọt ngào và đôi mắt trong sáng như này...

Sẽ biến mất một lần nữa...

Vì vậy cậu giữ chuyện này lại, Gun biết rằng bản thân làm vậy là không đúng, Glai có quyền được biết sự thật, nhưng cậu muốn để qua ngày sinh nhật của bạn thân trước đã, Gun không muốn làm cho ngày sinh nhật của bạn thân mình gắn với những cảm xúc tồi tệ.

Ngày mai Glai nên cười thật nhiều và cảm thấy hạnh phúc nhất, không nên có bất kỳ cảm xúc khác nào xen lẫn vào đó
Gun biết rất rõ rằng người có thể nói sự thật với Glai...chỉ có một mình cậu mà thôi
Bởi vì nếu đợi cho tên đàn anh cực kỳ tồi tệ kia tới thú nhận lỗi lầm của anh ta...có lẽ cuộc đời này Glai cũng đừng mong biết được sự thật đó
"Nhíu mày như vậy...Gun đang suy nghĩ về chuyện gì vậy?"

Người được hỏi ngay lập tức vội vàng giãn chân mày đang cau có của mình ra, rồi nói "À, không...tao chỉ đang nghĩ những gì mày nói là đúng, không có ai có thể quên được mọi chuyện trong quá khứ đâu, và những chuyện trong quá khứ cũng giúp dạy chúng ta rất nhiều điều"
Gun biết rằng bản thân bắt đầu có những hành động đáng ngờ ngay khi người kia nheo mắt lại nhìn cậu giống như cậu đang mắc sai lầm vậy.

Có lẽ bởi vì cậu chưa từng nói dối hay giấu giếm điều gì với người bạn thân này, che giấu điều gì đó với Glaijai quả là một chuyện rất khó khăn
"Mình nghĩ đó không phải là chuyện mà chúng ta đang nói tới...Gun đang suy nghĩ về chuyện gì, nói cho mình nghe đi"
"Không có gì thật mà, tao chỉ..." chỉ cái gì mới tốt nhỉ, cậu không phải là người nói dối trơn tru "Tao chỉ đang nghĩ...mình lên mang đĩa đi gửi lại rồi lên lớp học, không chút nữa chắc chắn là sẽ vào lớp muộn"
Chủ nhân của khuôn mặt ngọt ngào đang cau có, sẵn sàng làm khuôn mặt hung dữ trước khi đưa đồng hồ đeo tay lên nhìn "Còn 20 phút nữa, mình nghĩ rằng nó đủ nhiều để có thể nói về chuyện đang làm cho Gun không được thoải mái"
"Tao...tao vẫn chỉ đang nghĩ tới chuyện không có đủ tiền để trả mày thôi"
"Gun..."

Hai đầu lông mày nhíu vào nhau như thể là xuất hiện một chiếc nút thắt giữa hai hàng lông mày vậy, Glai nhìn chằm chằm vào cậu với đôi mắt nghiêm túc, trước khi nói "Nói cho mình nghe nào...rằng Gun đã gặp chuyện gì khiến cho cậu nhìn khó chịu như thế này"
Gun thở dài nặng nề, mỗi lần cậu khó chịu Glai chưa từng bỏ qua, cậu ấy sẽ phải biết cho bằng được và mỗi lần như vậy cậu ấy cũng chính là người bạn đã giúp cho cậu giải tỏa, gỡ bỏ đi những cảm xúc lo lắng, bao gồm luôn cả việc giúp tìm các giải pháp để giải quyết vấn đề.

Rồi làm cách nào cậu có thể làm tổn thương một người tốt như thế này?

"Glai...để qua tiệc sinh nhật của mày vào ngày mai đã, rồi tao sẽ kể cho mày nghe một số sự thật"
"Sự thật...sự thật về chuyện gì vậy Gun?"

Gun hít một hơi thật sâu trước khi nói "Tao có thể cho mày biết sau bữa tiệc sinh nhật của mày có được không?"

"Vậy mình có thể hỏi lý do tại sao Gun phải chờ đến qua buổi tiệc sinh nhật của mình được không?"

"Bởi vì mày là người bạn mà tao yêu quý rất nhiều...tao không muốn những cảm xúc tồi tệ đến với mày trong ngày mà đáng ra mày nên có những cảm xúc hạnh phúc nhất"
"Sự thật mà Gun muốn nói tới...nó có phải liên quan trực tiếp đến mình, có phải không?"

Gun thở dài nặng nề trước khi gật đầu và tránh ánh mắt của người bạn thân "Ưh"
"Gun..." tiếng gọi rất nhẹ nhàng làm cho Gun ngẩng đầu lên và bắt gặp ánh mắt của người đối diện, một nụ cười ngọt ngào dần dần xuất hiện, trước khi cậu nói tiếp "Đôi khi, mình có thể sẽ bị tổn thương khi biết được một số sự thật... nhưng nếu nhìn một cách thấu hiểu, mình sẽ biết rằng sự thật không làm tổn thương mình nhiều đến như vậy...và mình tin rằng sự thật sẽ xuất hiện vào ngày mà mình đủ mạnh mẽ"
"..."

"Lúc này mình nghĩ rằng bản thân mình đã mạnh mẽ ở một mức độ nào đó rồi...Gun kể cho mình nghe đi, đừng để chuyện này tiếp tục tạo ra sự khó xử cho Gun nữa"
"Glai...tao thề rằng tao không hề cố ý giấu mày chuyện này, suốt khoảng thời gian mà tao giữ chuyện này, tao cũng chưa từng thoải mái, bởi vì tao nghĩ rằng mày nên biết"
"Mình hiểu Gun mà...không cần nghĩ nhiều đâu"
"..."

"Bây giờ chỉ cần kể cho mình nghe sự thật là đủ rồi"
"..."

"Không cần phải lo lắng cho mình...mình sẽ không sao đâu"
Glai nói khi nở một mỉm cười với người bạn thân, trái tim của cậu run lên một chút lúc mà nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Gun, cậu đoán rằng sự thật mà bạn cậu đang giữ ở trong lòng có vẻ là chuyện liên quan đến P'Chin, bởi vì nhìn biểu hiện trên khuôn mặt của Gun rất khó chịu khi nhìn thấy P'Chin và trong cuộc đời này Glai chỉ có duy nhất một chuyện khiến cậu phiền lòng và vẫn còn có sự nghi ngờ cho đến ngày hôm nay.

Là việc ai đã mang chuyện cậu thổ lộ tình cảm với P'Shin đi kể cho bạn bè trong khoa nghe...

Đến lúc này Glai cũng không muốn biết người đó là ai, nhưng cậu nghĩ rằng cũng đã đến lúc cậu nên biết sự thật rồi, điều duy nhất mà Glai có thể làm đó là chuẩn bị để đối phó với mọi điều đang xảy ra
Cho dù sự thật đó sẽ giống như những cơn sóng lớn xô vào bờ
Glai cũng sẽ không gục ngã đâu...

"Tao không biết nên bắt đầu kể như thế nào mới tốt..."

"Cứ từ từ kể, mình chờ được"
Gun gật đầu đáp lại, rồi bắt đầu sáng tác phần dẫn chuyện trước khi truyền đạt sự thật "Tuần trước tao đi ăn tiệc sinh nhật của một đàn anh trong khoa...rồi tao gặp P'Chin ở đó, bởi vì P'Chin là bạn khác khoa của đàn anh tao, đó là một sự trùng hợp ngẫu nhiên"
"..."

"P'Chin vẫn luôn cố gắng tránh mặt tao... thật ra tao cũng không muốn hỏi cái gì, nhưng cuối cùng vẫn không kìm được, tao hỏi P'Chin rằng tại sao phải tránh mặt tao với mày, anh ta tránh mặt mày tao vẫn có thể hiểu được...nhưng tại sao phải tránh mặt cả tao nữa, anh ta đáng ra phải biết rằng tao là người phân minh, tao sẽ không hỏi anh ta chuyện mày đi thổ lộ tình cảm rồi bị từ chối"
"..."

"P'Chin đáng ra nên nói chuyện với tao giống như trước đây, chứ không phải là làm ra vẻ như người xa lạ chưa từng quen biết như thế này"
"..."

"Rồi P'Chin cũng nói tới lý do tại sao lại tránh mặt cả hai chúng ta... thật ra gọi là lời thú nhận thì đúng hơn"
"..."

Gun bắt gặp ánh nhìn sâu bằng đôi mắt bình tĩnh của người bạn thân, không hề có dấu hiệu dựa dẫm một chút nào, điều đó làm cho cậu hiểu rằng người đối diện đã chuẩn bị tốt tâm lý "P'Chin nhận ra mày thích anh ta...từ lúc còn ở câu lạc bộ bóng rổ rồi"
"..."

"Nhưng anh ta không hề bận tâm, bởi vì bình thường cũng có người thầm thích anh ta, nhưng đến sau này khi mày thích nhìn anh ta thường xuyên hơn, cố gắng mang nước cho anh ta nhiều lần...từ chỗ anh ta không nhớ tên mày cũng bắt đầu nhớ được"
"..."

"P'Chin đã mang chuyện này ra kể cho bạn bè nghe...P'Chin nói với bạn bè rằng mày thích anh ta"
"..."

"Nhưng bạn bè của P'Chin không tin"
"..."

"Bởi vì nếu mày thích P'Chin thật" Gun như ngừng hô hấp, cậu cúi đầu không chịu nhìn vào mắt của bạn mình, vì vậy Glai đưa tay ra nắm lấy bàn tay của cậu, để cho Gun tiếp tục nói "Nếu mày thật sự thích P'Chin... mày phải tỏ tình với P'Chin rồi"
Glai thở mạnh khi đã đoán được rằng câu chuyện sẽ đi theo hướng nào, cậu không hề ngạc nhiên khi bạn thân không hề muốn kể cho cậu nghe chuyện này, bởi vì sự thật này quá đáng sợ
"Mình ổn...cậu kể tiếp đi Gun"
"P'Chin lúc ấy đã nói với bạn bè rằng...anh ta sẽ làm cho cậu thổ lộ tình cảm với anh ta trước khi tốt nghiệp cấp 6 (lớp 12 ở VN)"
"..."

"Nhưng đến ngày mừng lễ tốt nghiệp cấp 6, mày cũng vẫn không thổ lộ tình cảm với anh ta"
"..."

"Bạn bè của P'Chin nói rằng P'Chin thật sự nổi tiếng ở trường...nhưng tự luyến đến mức nghĩ rằng tất cả đàn em đều thích mình như vậy thì không được, P'Chin nên chấp nhận sự thật này...bởi vì bây giờ nhìn P'Chin giống như đang mắc chứng cuồng bản thân ấy"
"..."

"Bởi vì lời nói đó của bạn bè P'Chin...

đã khiến cho anh ta muốn thắng"
"..."

"Thắng bạn bè của anh ta... và khiến cho họ biết rằng những điều anh ta nghĩ là đúng"
"Sau khi tốt nghiệp P'Chin vẫn giữ liên lạc với mày, bởi vì hy vọng rằng khi tiếp tục trò chuyện sẽ đến một ngày mày thổ lộ tình cảm với anh ta, nhưng cũng giống như sự may mắn dành cho những kẻ xấu xa" Gun thở dài một lần nữa trước khi nói tiếp "Bởi vì chúng ta lựa chọn học cùng trường đại học với P'Chin, P'Chin nói rằng lúc đó anh ta nghĩ rằng chuyện làm cho mày thổ lộ tình cảm trở lên dễ dàng hơn rất nhiều"
"..."

"P'Chin đã liên hệ với một người bạn cũ trước đây và nói với anh ta rằng...P'Chin sẽ làm cho mày thổ lộ tình cảm với anh ta"
Glai mím môi khi nghĩ tới những lúc mà P'Chin đối xử tốt với cậu "Là như vậy sao"
Gun gật đầu, trước khi tiếp tục nói "P'Chin làm tất cả mọi thứ... cũng chỉ là để cho mày nghĩ rằng anh ta thích mày, anh ta đã luôn cho mày hy vọng"
"..."

"Thẳng cho đến ngày mà mày bày tỏ tình cảm với anh ta...P'Chin nói rằng..."

"..."

"P'Chin cảm thấy rằng đã chiến thắng rồi...anh ta đã chiến thắng bạn bè anh ta rồi"
Glai đã từng nghĩ từ "Chiến thắng" phải trả giá bằng rất nhiều thứ nhưng cậu không nghĩ rằng nó sẽ phải đánh đổi bằng tình cảm và nước mắt của một ai đó, nếu như chiến thằng là phải làm cho một ai đó bị tổn thương rất nhiều
Glai đồng ý là...

Kẻ thua cuộc mãi mãi
"Nhưng P'Chin nói rằng khi nhìn thấy những giọt nước mắt của mày ...điều đó cũng làm cho anh ta nghĩ rằng anh ta không lên làm như thế này, anh ta đáng ra nên dừng lại từ buổi tiếp đón sinh viên"
"..."

"P'Chin làm cho một người tốt như mày bị tổn thương dù cho mày chưa từng làm điều gì quá đáng với anh ta"
"..."

"P'Chin không nói với bạn bè rằng mày đã bày tỏ tình cảm với anh ta...bởi vì từ "chiến thắng" đã không còn ý nghĩa gì nữa kể từ cái ngày mà anh ta nhìn thấy mày khóc"
"Có một điều mà mình muốn biết..."

Glai nghĩ tới việc một người đã phạm phải bao nhiêu sai lầm, trở thành một người xấu xa đến mức không đáng được tha thứ, dù như thế nào thì cũng phải có một lần cảm nhận được tình yêu đích thực, là tình yêu thuần khiết không hy vọng được đáp lại, chỉ có duy nhất là tình yêu "Chuyện mà P'Chin thầm mến một nữ đàn em đó... là sự thật phải không?"

"Tao hỏi rồi...P'Chin thầm mến nữ đàn em ở khoa Nghệ thuật Nhật Bản là thật, bởi vì nữ đàn em đó đã từng bằng bó vết thương cho P'Chin trong ngày hội thể thao ...từng nói chuyện vài lần, sau đó vẫn luôn thầm mến"
Glai gật đầu đáp "Cũng tốt khi P'Chin thực sự biết đến từ yêu"
"P'Chin nói rằng sau khi mày bày tỏ tình cảm với anh ta, P'Chin cũng lấy hết cảm đảm đi bày tỏ tình cảm với nữ đàn em đó... nhưng kết quả cũng không khác gì mày, anh ta cũng bị từ chối"
"..."

"P'Chin càng cảm thấy có lỗi, bởi vì anh ta hiểu rằng mày đã bị tổn thương như thế nào"
"..."

"Nguyên nhân chính khiến anh ta tránh mặt cả hai đứa mình cũng bởi vì...anh ta đã làm những chuyện tồi tệ đến mức không dám đối diện"
"Anh ấy đã học được bài học của mình rồi"
"Rồi còn một chuyện nữa...chuyện này làm cho tao tức giận"
Glai hít một hơi thật sâu trước khi gật đầu lại để thể hiện cho người bạn thân của cậu biết rằng cậu đã chuẩn bị sẵn sàng để lắng nghe tiếp "Nói đi Gun...để ngày hôm nay chấm dứt mọi thứ"
"Người đã mang chuyện mày tỏ tình với P'Chin đi nói cho mọi người trong khoa mày là..."

"..."

"Thắng Tos"
"Tos"
"Phải...người bạn mà mày vừa ngừng chơi đó"
"...Chuyện này..."

Glai lắc đầu trước khi tiếp tục nói "Thật là không ngờ tới...và phức tạp hơn những gì mình nghĩ nữa"
"..."

"Sâu trong lòng mình từng nghĩ rằng là P'Chin...nhưng bởi vì mình không muốn đánh mất tình cảm nhiều hơn nữa nên mình không quan tâm cũng không đi tìm sự thật....nhưng mình chưa từng nghĩ rằng là Tos đã mang chuyện này ra nói"
"Thật ra mày cũng nghĩ không sai đâu...P'Chin nói rằng có một ngày khi mà anh ta đi uống rượu cùng bạn bè trong khoa, rồi vô tình một người bạn của anh ta biết thằng Tos, nó cũng tham gia nhập hội"
"..."

"P'Chin say vì vậy có nói chuyện mày bày tỏ tình cảm với anh ta cho bạn bè nghe...vừa lúc thằng Tos nghe được nên mang đi kể cho mọi người trong khoa nghe"
"..."

"P'Chin nói rằng lúc đó anh ta say quá nên sau đó có đi hỏi bạn bè rằng ai đã mang chuyện này đi kể cho mọi người, anh ấy đến gặp bắt thằng Tos phải dừng lại, nhưng cũng đã quá muộn, bởi vì chuyện này đã lan rộng rồi"
Glai thở mạnh một lần nữa, trước khi lắc đầu "P'Chin là người không thể tự chịu trách nhiệm cho chính những hành động của anh ấy...về phần Tos..."

Glai thở dài một cách mệt mỏi "Tos là người thường có những hành động giống như là người không hề biết suy nghĩ...không quan tâm điều mà bản thân mình làm liệu có làm cho ai đó bị tổn thương hay không"
"Lúc đó mày cũng chưa quen biết thắng Tos phải không?"

"Phải...lúc đó chỉ từng thấy ở trong lớp học, đủ biết rằng là người này học cùng khoa với mình"
"Mẹ kiếp nó là đứa đã mang chuyện của mày đi nói...nhưng vẫn vào cùng một nhóm với mày, mặt dày như da chân vậy đó"
Glai tin rồi, rằng "sự thật" sẽ xuất hiện vào ngày mình đủ mạnh mẽ, bởi vì nếu cậu biết được sự thật ngay lúc đó, Glai nghĩ rằng bản thân chắc chắn sẽ không thể tiếp nhận được
"Vẫn còn chuyện gì mà chưa nói cho mình nghe nữa không?"

"Hết rồi...tao kể cho mày nghe hết rồi"
"Kết thúc rồi...mọi thứ đều giữ lại trong tim mình"
Glai không hề phủ nhận rằng bản thân không cảm thấy điều gì, mặc dù cậu đã mạnh mẽ hơn trước nhưng sự thật mà cậu vừa biết được có sức công kích mạnh đến mức làm cho lớp hàng rào phòng ngự trong tâm trí của cậu cũng bị rung chuyển
Glai nghĩ rằng...điều đáng sợ nhất trên thế giới này có lẽ là lý trí của con người
Thế giới không gây tổn thương cho chúng ta
Nhưng chúng ta đều tự gây tổn thương cho nhau
Khi nghe được sự thật vào buổi sáng hôm nay, thật sự không khác gì việc Glai bị bắt ép uống một ly cà phê đắng, mặc dù cậu không hề thích nhưng lại phải uống cho xong càng sớm càng tốt
Bởi vì Glai không muốn để cho vị đắng thấm sâu vào trong trái tim của mình...

Nhưng giống như có thể của cậu cảm thấy khó chịu, Glai biết rằng bản thân cậu không ăn đến mức quá no và cũng không có ai làm ảnh hưởng tới cậu, nhưng Glai cảm thấy khá mệt mỏi
Glai cúi xuống, khẽ nhắm mắt lại để hình dung và suy nghĩ về những chuyện khác nhau, cậu nghĩ rằng bản thân vẫn may mắn khi biết được sự thật vào một ngày mà trái tim của cậu đã đủ mạnh mẽ
Vì vậy Glai không gục ngã giống như lúc đó...

Cảm giác tội lỗi bị giữ lại sâu ở trong trái tim của cậu đã được thức dậy đang nghẹn lại nơi cổ họng của cậu, cậu luôn nghĩ rằng mối quan hệ tốt đẹp giữa hai người họ bị phá hủy, đó là bởi vì chính bản thân cậu, duy nhất một mình cậu.

Glai không nghĩ rằng sẽ tức giận ngược lại với P'Chin, bởi vì cậu không muốn có sự liên quan nào với con người ấy nữa, để cho mỗi người ở trong quỹ đạo của riêng mình có lẽ là điều tốt nhất, nếu Glai vẫn tức giận với P'Chin thì cậu sẽ phải nghĩ về P'Chin rất nhiều, cứ như vậy, buông bỏ là điều duy nhất có thể làm cho Glai tiếp tục bước về phía trước.

Cậu thở mạnh khi nhận thấy đôi mắt vốn đang bỏng rát từ từ biến mất cùng với một khối cảm xúc to lớn vốn đang chặt chẽ chiếm giữ trái tim cậu
Vào ngay lúc này...

Ngày giây phút này...

Mọi cảm xúc vốn từng đeo bám trái tim cậu...đã bị sự thật làm cho hoàn toàn tan biến
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 4.2


"Mày học ở tòa nhà nào?"

"Mình học ở tòa nhà 11""Ao, tao học khác tòa nhà với mày" Gun cúi đầu nhìn lịch học của mình trong điện thoại rồi nhíu mày "Mà tối qua tao xem lịch học như thế nào ấy nhỉ?"

"Rồi Gun học ở tòa nhà mấy?"

"Tòa nhà 5 á"Glai cười rộ lên trước khi dừng bước "Tòa nhà 5 nhiều người lắm...nhanh chạy trở về đi ~ nếu không cậu chắc chắn bị muộn""Glai..."

Gun nhìn vào mắt cậu, cậu ấy đưa tay ra vỗ nhẹ đầu cậu trước khi nói "Mày không sao thật chứ""Thật mà...mình thừa nhận rằng lúc đầu khi nghe cậu nói cũng cảm thấy không tốt, thật sự thì không nghĩ tới P'Chin sẽ làm như vậy đối với mình..."

Glai khẽ thở dài, trước khi mỉm cười với cậu bạn thân "Mình sẽ không để cho những cảm xúc tồi tệ quay lại làm phiền bản thân mình vì chuyện của P'Chin nữa, bởi vì nếu như một lần nữa mình mặc kệ buông lỏng bản thân với những cảm xúc đó một lần nữa, thì điều đó cũng không khác gì với việc mình quay lại và mắc kẹt trong tình cảm với P'Chin""..."

"Mình không biết tại sao bản thân phải quay lại để mặc kẹt trong đoạn tình cảm với P'Chin nữa?"

"..."

"P'Chin chắc hẳn đã nhận được bài học thích đáng đối với những gì anh ấy đã làm rồi...về phần mình, mình cũng nên bước tiếp, tiếp tục cuộc sống của chính mình""Mày là người rất giỏi tiến về phía trước""Cũng chỉ bước về phía trước trong một số chuyện thôi""Cũng chỉ bước về phía trước với một số người thôi phải không?"

Gun nói rồi nở một nụ cười sâu sắc "...Với mặt trăng tròn tròn, chưa bao giờ thấy mày thôi tìm kiếm""Gun" Glai la Gun ngay khi vừa nghe thấy cụm từ "mặt trăng tròn tròn" trước khi giơ ngón tay chỉ về phía người nào đó ý trách móc"Ngại rồi thì hung dữ""Mình không có ngại""Nhưng tai của mày đỏ"Glai thờ dài rồi đưa hai tay lên bịt lấy hai bên tai của mình lại, trước khi nở nụ cười "Đủ rồi...ngừng trêu mình được rồi đó, một chút rồi vào học muộn cho coi""Đi cũng được...nhưng hôm nay chúc cho mày sẽ được gặp mặt trăng tròn tròn của mày nhé ""Gun đấy"Glai lắc nhẹ đầu trong khi nhìn người bạn thân vừa cười vừa chạy đi, cậu đã từng kể cho Gun nghe chuyện Panli đã giúp cậu khi bị Mek đe dọa.

Lúc đầu Gun không hề biết rằng cậu thầm thích Panli, đến khi Gun nhìn thấy cậu mỗi ngày đều bí mật đứng quan sát Panli qua cửa sổ tòa nhà khoa, cho nên cậu ấy nhận ra rằng...cậu đã yêu mặt trăng nào đó rồiNgười có thân hình nhỏ nhắn bước đi trong khi tay ôm một đống giấy tờ chứa nội dung của bài thuyết trình hôm nay, Glai bước nhanh hơn khi lướt nhìn qua thời gian trên chiếc đồng hồ đeo tay, cậu đứng tranh luận với Gun hơi lâu, đến bây giờ cậu vào học muộn rồiKhi vừa bước vào tòa nhà Glai liền nhìn thấy cửa thang máy đang mở lên vội vàng chạy thật nhanh vào, lúc này bên trong thang máy chỉ có một mình câu, Glai đang định ấn nút đóng cửa thang máy lại thì cậu nghe được tiếng la gọi của người nào đó, vì vậy Glai vội đưa tay ra bấm nút mở cửa"Đi cùng với ạ"Glai gật đầu đáp lại cậu nam sinh ấy, người đó quay sang mỉm cười với cậu, trước khi quay đầu nhìn ra bên ngoài thang máy để cất tiếng la gọi một lần nữa"Nhanh lên chút coi...không thèm đợi nữa giờ"Khi kết thúc câu nói của cậu nam sinh đó, Glai cũng nhìn thấy một nhóm nam sinh trường Madsur chạy vào thang máy, cậu đứng đó có chút hơi bối rối vì bị ép chặt cho đến khi bị đẩy lùi vào trong gócRồi sau đó là lùi vào tận góc bên trong nữaGần như không thể thở được"Thằng Ae sao lại đứng yên thế?...Ấn nút đóng thang máy cái coi""Xin lỗi tao quên mất"Lúc này vị trí ban đầu mà Glai từng đứng được thay thể bởi một người tên Ae, Glai quay sang bên trái nhìn người đang đứng gần cậu gần như ép cậu vào sát tận trong cùng, cậu mím môi khi thấy một người con trai có khuôn mặt hơi táo bạo đang nhìn chằm chằm vào cậu, trước khi cậu quyết định mỉm cười với anh ta, khi người đó nhìn thấy cậu cười anh ta cũng ngay lập tức nở một nụ cười toe toét về phía cậu"Dễ thương ghê"Glai chưa bao giờ bị nhìn chằm chằm ở khoảng cách gần như vậy, cho nên cậu không biết phải trả lời như thế nào, nên cậu chỉ có thể cúi đầu nhìn xuống đôi giày của mình, mặc dù Glai vẫn cảm nhận được rằng người ở ngay bên cạnh vẫn đang nhìn chằm chằm vào cậu"Xin đi cùng với nhé!"

"Thăng Ae!

Mở thang máy"Cậu ngẩng đầu lên rồi cố gắng nhìn về phía cửa thang máy nhưng cậu không nhìn thấy gì ngoài tấm lưng to rộng của những người cao lớn phía trước mặt cậu đang cố chen chúc trong thang máy, Glai lén lút khẽ thở dài, cậu nghĩ rằng cái thang máy này không thể chứa thêm bất kỳ ai được nữaGiờ thì ép nhau cho đến khi tất cả thành cá đóng hộp..."

Xin đi cùng với""Không vào được nữa rồi, đầy rồi""Rồi mày mở cửa ra làm cái chết tiệt gì vậy?"

"Hội này chỉ đùa chút với Panli thôi mà"Người có thân hình nhỏ nhắn đứng ở trong góc của thang máy thì trái tim đã bắt đầu đập thình thịch ngay khi vừa nghe thấy tiếng cười của người vừa mới bước vào thang máy, là tiếng cười của một người con trai...mà Glai nghĩ rằng đó là người hay đùa nhưng cũng rất có chừng mực"Thằng Ae! bạn vào rồi thì đóng cửa lại đi""Vâng""Hội tao chỉ đùa một chút thôi mà, Ber tức giận cái gì vậy?"

"Tao cũng mắng vốn vậy thôi, không cần nghĩ nhiều""Đó là mắng vốn đấy hả, cái từ chết tiệt vẫn rất là nhấn mạnh đó nhé""Rồi cậu bé kỹ sư đến học cái gì ở tòa nhà này vậy""Tới học tiếng Anh với cô Mary""Chăm chỉ học tập nhé cậu bé""Tao thật sự ghét cái từ mà mày vừa nói đó thằng Lee kia, thích làm cho bọn trẻ nghĩ rằng tao đáng sợ hả"Mặc dù biết rằng cái tên "Panli" không quá phổ biến, trong trường đại học không có vài người có cái tên này, nhưng Glai muốn tận mắt kiểm chứng xem, để chắc chắn rằng người cuối cùng vừa mới vào thang máy có phải là...Thật sự là SasinNgười có thân hình nhỏ nhắn kiễng gót chân lên và duỗi cổ hết mức có thể, nhưng cũng vẫn không thể nào nhìn thấy khun Moon, Glai nhớ giọng nói của Panli, mặc dù chỉ từng nghe giọng của cậu ấy chỉ một lần nhưng bởi vì tiếng của người đó thường xuyên vang lên ở trong đầu của cậuNgay cả khi cậu cảm thấy không được thoải mái..."

Người ở bên trong đó...ok phải không?"

Sẽ vang lên lặp đi lặp lại trong tâm trí cậu, đến khi cậu cảm thấy tốt hơn lênMặc dù Glai không dám khẳng định rằng người vừa bước vào thang máy đó là Panli, cho đến khi người con trai to lớn đứng ở phía trước mặt cậu di chuyển tạo ra một khoảng trống nhỏ, và thông qua khoảng trống nhỏ đó một lần nữa Glai được nhìn thấy chủ nhân của nụ cười vui đùa ấy, Panli bật cười nhìn người bên cạnh, người mà cậu mong rằng đó chỉ là bạn bè khác khoa của người ấyThịch thịch thịch thịchLại nữa rồi...Nụ cười của PanliLại một lần nữa trêu đùa với trái tim nhỏ bé của cậu Glai từng nhìn thấy nụ cười vui đùa ấy của Punlee rất nhiều lần rồi, nhưng mà chưa có lần nào như lần này cậu có thể nhìn gần đến như vậy, bởi vì bình thường cậu sẽ luôn bí mật lén nhìn từ xaNhưng dù gần hay xaNụ cười của khun Moon cũng đều luôn trêu đùa với trái tim của cậu"Chết tiệt!

Tao quên khóa xe" Người nam sinh to lớn đứng ở phía trước mặt cậu thốt lên trước khi sự hốt hoảng xuất hiện, nhưng bởi vì không có nhiều chỗ trống ở bên trong thang máy nên người đó chỉ có thể đưa ngón tay lên chỉ vào nút mở cửa "Mau mở cửa cho tao chút coi""Mày làm thế nào để mở nó ra hở thằng dở...đợi một chút mày ra ở tầng bốn ấy, đến ngay đây rồi""Thật sự là bất cẩn""Đừng mắng tao, chỉ cần như thế này cũng đủ căng thẳng rồi, lũ chết tiệt"Glai đưa mắt nhìn lên những con số đang xuất hiện phía trên cửa thang máy, số 4 vừa mới thay thế cho số 3 làm cho tiếng âm thanh thông báo vang lên trước khi cánh cửa mở raTing!Cậu nam sinh có thân hình to lớn quên khóa xe dừng tay để mở đường rồi chạy nhanh ra ngoài một cách nôn nóng, bên trong thang máy lúc này Glai nhìn thấy rõ nụ cười của người luôn làm như vui đùa trên khuôn mặt giống như vầng trăng lưỡi liềm ở một khoảng cách gần, hình ảnh trước mắt trở lên giống như khung cảnh của ngày hôm đó, chỉ khác lúc này không có cánh cửa lớn nào che khuất nụ cười của PanliNhưng trong giây tiếp theo điều làm cho Glai gần như ngừng thở đó là khi người cao lớn đứng đối diện với cửa thang máy quay lại đến gần cậu, Panli phải di chuyển vào góc trong này bởi vì có những sinh viên khác đang chờ ở tầng 4 vừa bước vào thang máy, người nhỏ nhắn cứ nín thở như vậy bởi vì khun Moon vẫn đang tiếp tục lùi vào trongCho đến khi...Mũi của đôi giày thể thao màu vàng của cậu Ở rất gần với...Gót của đôi giày thể thao màu đen của PanliMôi mỏng khẽ mím lại với nhau cho đến khi tạo thành một đường thẳng, tập giấy dày được ôm sát vào ngực hơn trước, Glai sợ bản thân sẽ vô tình đụng phải khun Moon, bởi vì nếu chủ nhân của tấm lưng rộng ấy quay lại nhìn cậuNếu thật sự cả hai bắt gặp ánh mắt nhauCó lẽ không phải là sức nóng của mặt trời làm cho cậu tan chảy Nhưng chắc chắn mặt trăng này sẽ làm cho cậuChắc chắn cảm thấy tệ..."

Tại sao hôm nay ăn mặc bảnh bao vậy Li?"

"Hôm nay có khá nhiều những đứa cùng tới tham gia buổi thuyết trình...nên tao cũng phải ăn mặc cho đẹp một chút""Nhưng bình thường thì mỗi ngày thằng Li cũng đều đẹp trai như thế này mà, đúng không?"

Người cao lớn đứng quay lưng về phía cậu khẽ bật cười trước khi nói "Bạn Os nói rất đúng, đợi chút sẽ có thưởng""Hửm...thằng Os, nịnh nọt thằng Li vì mày muốn được uống rượu miễn phí chứ gì"Glai nhìn người trước mặt, cậu thật sự muốn biết rằng hôm nay Panli có cất công ăn vận đẹp hơn mọi ngày hay không, đôi mắt tròn xoe nhìn mái tóc màu vàng trông tối hơn trước, cậu mới biết rằng Punlee xỏ khuyên tai, cậu ấy đeo một chiếc khuyên bạc nhỏ ở bên tai tráiKhông có gì là lạ khi người luôn nhìn trộm từ xa như cậu sẽ chỉ nhìn thấy một vài chi tiết nhỏ, giống như chuyện cậu ấy xỏ khuyên tai, và không lạ khi mà mùi nước hoa của cậu ấy lại một lần nữa nhắc nhở cậu rằng cậu đang được ở gần với mặt trăng mà cậu luôn dõi theoĐó là cảm giác mới tuyệt vời làm sao...Người có thân hình nhỏ nhắn khẽ lắc đầu, trước khi nở nụ cười khi nhìn thấy một số điều khác so với thường ngày, bình thường Panli hay mặc đồng phục áo sơ mi nam ngắn tay với quần jean đen, nhưng hôm nay cậu mặc áo sơ mi nam dài tay rồi xắn tay áo cao lên trên cổ tay một chút cùng với quần jean nhạt màu, Glai nhìn chiếc đồng hồ có dây da màu nâu mà cậu ấy thường đeoNgày đầu tiên hai người gặp nhau...Punlee cũng đeo chiếc đồng hồ nàyNhưng một trong những thứ mà Glai chưa từng nhìn thấy trước đây đó là chiếc nhẫn bạc lấp lánh mà cậu ấy đeo ở ngay ngón trỏ bên tay phải, người nhỏ nhắn lén lút thở dài trong khi nghĩ rằng nếu khun Moon đeo chiếc nhẫn ở ngón áp út bên tay tráiGlaijai nghĩ rằng có lẽ cậu cũng nên chuẩn bị tâm lý một chút rồi...Lại một lần nữa Glai gần như nín thở khi mà cậu chỉ mới vừa kịp thả lỏng bản thân mình không lâu trước để có thể được hít thở một cách bình thường, bởi vì người cao lớn lại bắt đầu di chuyển thân mình, Panli bỏ điện thoại vào túi quần đằng sau trước khi dùng tay kéo phần cạp quần, nhưng dù Panli di chuyển hay làm bất kỳ điều gì...cậu ấy cũng chưa từng quay lại nhìn về phía đằng sau"Tao đâu có nịnh nọt thằng Li để xin uống rượu miễn phí đâu""Rồi mày định làm cái gì hả thằng Os?"

Người con trai trông ưa nhìn hỏi"Tao muốn xin số của Prao được không?

Sao của khoa cùng năm với mày đó, mày từng nói là mày biết không phải sao?"

"Oho Prao thật sự rất đáng yêu, có lẽ là đã có bạn trai rồi?"

"Vẫn chưa có""Vậy tao xin số của Prao được không?"

"Không được""Giữ kỹ hả Panli?"

"Tại sao tao lại phải giữ kỹ?

Cô ấy cũng không phải là gì của tao..."

Glai nhìn người cao lớn trước mặt trả lời người bạn đang đứng ở phía bên kia thang máy "Nhưng tao cũng không có quyền cho bất kỳ ai số của cô ấy, đợi tao xin phép Prao trước, nếu cô ấy cho phép tao sẽ cho mày số""Trân trọng cảm ơn mày rất nhiều, tao thầm thích cô ấy từ hồi năm nhất rồi""Chúc cho mày nhanh chóng đạt được ước nguyện""Tốt qua đi~""Ao, tốt đến mức cùng các cô gái đi lang thang khắp thành phố""Lang thang cái gì chứ?...

đã chấm dứt rồi""Tại sao thế?"

"Không biết nữa...cô ấy cứ thích nghĩ rằng tao nói chuyện với người khác, kể cả tao đã ở nhà ngủ, với chơi game hay thỉnh thoảng đi xem bóng đá ở phòng của tụi mày""Cô ấy đã hiểu nhầm Adi, không định giải thích một chút?"

"Không đâu...nếu thật sự yêu nhau thì nên tin tưởng lẫn nhau, cũng sẽ không dễ dàng nói chia tay như thế này""Lâu chưa""Không lâu...chuyện xảy ra vài tháng trước""Tìm một người bạn mới, đừng có nghĩ nhiều""Không tìm...chán yêu rồi" Người cao lớn nói với giọng điệu chán nản trước khi tiếp tục "Ở bên bạn bè tốt hơn, vui vẻ hơn nhiều""Đúng vậy, ở bên bọn tao vui vẻ hơn nhiều""Ê Li...thằng Ne muốn đấu với mày một lần nữa, nó nói như là muốn tìm cớ ấy bởi vì lần trước chưa qua hết chai thứ 3 thì nó đã say như chó rồi""Đến Kidrap"Panli thật sự là PanliGlai nhẹ lắc đầu, trong khi bật cười vì những lời lẽ đầy sự vô tội của người nào đó, trước khi ngẩng đầu nhìn lên con số đang hiển thị phía trên cửa thang máy, Glai nghiêng người sang trái một chút để nhìn những chiếc nút ở trên bảng điều khiển, bởi vì Panli đứng thẳng không dựa vào thành bên phải khiến cho cậu chỉ nhìn được các nút trên bảng điều khiển thông qua một khoảng trống rất nhỏ và một cách tình cờ người có tên Ae thì đứng ở đằng kia khá phù hợp để cậu di chuyểnĐến khi Glai nhận ra rằng...bản thân cậu đã quên nhất nút chọn tầngCậu học ở tầng 8;________________;Nhưng bây giờ đã là tầng 9 rồi, đèn đỏ hiện lên ở trên nút có số 14 điều này nói cho cậu biết rằng thang máy này sẽ đưa họ đến tầng cao nhất của tòa nhà, Glai nghĩ rằng nguyên nhân làm cho chiếc thang máy này đưa mọi người đến đích chậm hơn bình thường là bởi vì nó mở cửa ở tất cả các tầng, người nhỏ nhắn lắc đầu nhè nhẹ trong khi suy nghĩ rằng phải đợi cho tất cả mọi người ra khỏi thang máy trước rồi sau đó cậu mới đưa nó quay trở lại tầng 8Hôm nay cậu vào học muộn chắc luônNhưng nếu đổi lại được tiếp tục nghe giọng của Panli thêm vài phút nữaGlaijai sẽ đồng ý đi học muộn vài ngày..."

Tối nay hả Li?"

"Được, tối nay rảnh""Đi quán P'Pha hả?"

"Đi quán P'Pha làm cái khỉ gì...nếu P'Pha nhìn thấy tao đi uống rượu thì dù anh ấy không thể cũng phải tới mắng tao nữa cho xem""Haha trên nghìn Li còn có một vạn Pha nữa woo" (chơi chữ tên Panli và Munpha á mọi người - Pun nghĩa là nghìn còn Mun nghĩa là vạn)"Trên vạn Pha còn có tiền tiêu vặt tháng này chưa gửi cho tao nữa...mắng tao thì cũng không sao tao quen rồi...nhưng còn khấu trừ tiền tiêu vặt hàng tháng bởi vì không chịu nghe lời P'Pha nữa, thì tao không ổn tí nào"Khi nghe được những lời nói ấy, Glai cũng phải đưa một cánh tay đang ôm những tập giấy dày cộm lên để che miệng cố kìm lại để không bật cười, cậu nghĩ rằng cậu ấy sẽ sợ P'Pha thật nhưng sự thật Panli sợ bị trừ tiền tiêu vặt hơnĐã từng sợ cái gì nữa không vậy...khun Sasin :)"Rồi đi quán nào đây?"

"Quán của P'Bos""Quán mà mày đã từng đến hát ấy hả?"

"Ưm""Ok.

Đừng muộn đấy Li""Vâng biết rồi""Thằng Li...đừng có vâng dạ như thế, làm tao sợ hãi đấy""Không sợ cũng cảm thấy xấu xa rồi"Glai nhịn cười trong khi nghĩ rằng...Phải...không sợ cũng cảm thấy xấu xa rồi"Không có gì là lạ hết khi mà hội con gái trong khoa tao đều rất thích mày...cái quái gì mà nói là đáng yêu rồi hấp dẫn các kiểu""Nói quá rồi...thực sự là nói quá rồi" Panli nói khi bật cườiTrong khi mà Glai đang tật hưởng việc nghe cuộc đối thoại của Panli với bạn bè của cậu ấy, thì người đứng ở bên trái bắt đầu ép cậu cho nên Glai quay lại nhìn người con trai đó người mà đã từng mỉm cười với cậuCho đến lúc này...Vẫn còn mỉm cười như vậyThế nên Glai mỉm cười đáp lại, bản thân kiên trì giữ nụ cười thật lâu, cậu làm sao có thể cau mày được khi người con trai đứng bên cạnh cậu đang tự đưa tay lên đặt lên ngực rồi nói bằng giọng nhỏ giống như đang thì thầm"Nụ cười thật ngọt ngào...làm trái tim tôi tan chảy"Một lần nữa người nhỏ bé cúi đầu nhìn vào đôi giày của bản thân, trước khi thở mạnh, người con trai này làm cho Glai nhớ lại một câu nói của người bạn thân của cậu, Gun đã từng nói rằng cậu thường xuyên "bị tiếp cận" mà không hề hay biết, bạn bè trong khoa của Gun rất thích tiếp cận cậu trong lúc cậu đi tìm Gun ở trong khoaLúc đầu Glai không hiểu từ "bị tiếp cận" của Gun như thế nào, nhưng việc bị tiếp cận có lẽ là điều mà cậu thấy ngay bây giờ, Glai nghĩ rằng ngay cả khi không phải là người mà mình thầm mến, nhưng nếu thể hiện trực tiếp với những từ ngữ như thế nàyLà bất kỳ ai thì cũng thấy xấu hổ..."

Hội mày vui lòng nói chuyện nhỏ chút đi"Glai khẽ lui bước lại một chút khi tiếng của người bên cạnh vang lên, cậu quay lại nhìn người đã từng nở nụ cười thoe toét kia, lúc này trên khuôn mặt táo bạo đó không còn nụ cười toe toét ban đầu nữa mà đã bị thay thế bởi một vẻ mặt nghiêm túc"Trong thang máy không phải chỉ có mỗi bọn mày thôi đâu...dọa sợ người dễ thương kìa"Oh...đã lâu rồi, không có sợ"Đâu người dễ thương của mày đâu, tao chỉ nhìn thấy mỗi bọn mình...người vào từ tầng 4 cũng đi ra từ lâu rồi không phải sao?"

"Người đây này...ở ngay bên cạnh tao đó""..."

"Vì cậu ấy trông nhỏ con...chúng mày đứng chắn trước cửa nhìn không thấy cũng đúng"Cậu thật sự muốn giơ tập giấy lên để chắn trước mặt mình khi mà mọi người trong thang máy cố gắng tìm kiếm cậu, có nhiều người nhìn cậu rồi mỉm cười với cậu, một vài người cũng nâng cao khóe miệng, Glai cũng chỉ còn cách mỉm cười đáp lại mọi người"Ơ người này vào thang máy đầu tiên này, là người mở thang máy chờ hội mình đó"Phải...rồi các cậu đẩy tôi vào đứng trong góc nàyCậu gần như không thở được..."

Đâu người dễ thương đâu?"

Ngay lúc này Glai nghe được tiếng của khun Moon cất lên, cậu nhìn thân hình cao lớn cố gắng ngả người để nhìn ra đằng sau, nhưng có lẽ bởi vì Sasin đứng quá gần cậu, thêm vào đó có khá nhiều người trong một khu vực nhỏ như vậy, quay người lại để có thể nhìn thấy cậu quả là một chuyện khó khănNhưng khi khuôn mặt của người hay vui đùa quay lại nhìn cậu, Glai vô tình nâng tập giấy dày lên để che đi miệng và mũi của cậu, trái tim bé bỏng của Glaijai đập mạnh đến mức gần như không thể làm kìm lại được, cậu nhìn chằm chằm vào một bên mặt của PanliCho đến khi...Ting!"

Đến rồi...ra khỏi thang máy đi nhanh lên, tao khó chịu"Âm thanh thông báo vang lên, nhiều người đứng bên trong kêu la khiến cho những người đứng ở gần khu vực cửa vội vàng ra khỏi thang máy, Panli đang định quay người lại nhìn cậu thì bị bạn của cậu ấy dùng cánh tay ôm cổ rồi kéo ra khỏi thang máy, về phần người gọi cậu là người dễ thương vội nở nở nụ cười với cậu một lần nữa, trước khi vẫy tay chào tạm biệt rồi chạy theo những người bạn ra ngoài."

Tối nay ở quán của P'Bos cấm trễ hẹn nhá Li""Ờ"Glai nhìn người có thân hình cao lớn bị bạn bè kẹp cổ kéo đi trong khi rút di động ra từ túi quần sau, khi mà vài phút trước khun Moon vẫn còn trong tầm với của cậu nhưng ngay trong khoảnh khắc tiếp theo hai người lại ở hai nơi rất xa nhauVà khi mà Glai nhìn mặt trăng tròn ban đầu ấy bắt đầu ngày càng xa"Mong rằng sự tình cờ có thể làm cho mình đến gần cậu thêm chút nữa...khun Sasin"Vì vậy Glai nói như đang để lại một lời nhắn tới khun MoonNgười nhỏ nhắn để lộ ra một nụ cười ngọt ngào ngay khi cánh cửa tháng máy đã hoàn toàn đóng lại, Glai nghĩ rằng Punlee thường xuất hiện vào những lúc mà cậu gặp chuyện tồi tệ, giống như ngày hôm nay khi mà cậu biết được sự thật làm tổn thương cảm xúc của cậuMặc dù sự thật đó sẽ chỉ làm tổn thương cảm xúc của cậu trong một khoảng thời gianVà cho dù Glai sẽ vượt qua những cảm xúc tồi tệ đó Nhưng có mặt trăng tròn ban đầu ấy tới xoa dịuTrái tim từng yếu đuối...cũng trở lên mạnh mẽ hơn ban đầuHôm nay Glai nghĩ rằng...P'Chin đã không xóa bỏ cậu ra khỏi quỹ đạo của anh ấy, nhưng thế giới này tròn mà sẽ vẫn có những sự nhân từ với cậu, đã giúp kéo cậu ra khỏi quỹ đạo của bản thânRồi đưa một Panli tới bước vào quỹ đạo của cậu:)#đường_tới_tim_em_một_vạn_dặm
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 4.3


"Nhóm chúng mình xin kết thúc phần trình bày ở đây...cảm ơn mọi người nhiều"Glaijai là người đại diện nhóm và là người thuyết trình giơ tay lên cúi chào trước khi nhìn hai người bạn và nở một nụ cười thật tươi với họ, cậu bước lùi lại tới đứng bên cạnh May để chờ trả lời những câu hỏi của giáo sư sau khi bài thuyết trình kết thúc"Các bạn nghĩ điều gì mang lại lợi thế hơn cho công ty này khi so sánh với các đối thủ cạnh tranh cùng ngành?"

Glai quay sang nhìn May và Pie thấy cả hai cũng đang nhìn cậu, Glai gật đầu với họ trước khi quay lại trả lời giáo sư đang ngồi ngay phía trước mặt "Ngoài việc có một chu kỳ vận chuyển hoàn chỉnh, bao gồm cả vận tải bằng được hàng không và đường bộ, điểm mạnh và giúp tạo lợi thế của công ty này đó là quy trình làm việc có hệ thống với việc giao hàng nhanh chóng và trong điều kiện tốt nhất, theo cách này công ty vẫn duy trì được tiêu chuẩn trong thị phần một cách xuất sắc, do đó đã tạo được sự tín nhiệm đối với những khách hàng sử dụng dịch vụ trong nhiều thập kỷ... và một điều nữa đó là công nghệ vận chuyển hiện đại"Giáo sư gật đầu rồi viết gì đó lên tờ giấy trắng, phản ứng im lặng của giáo sự làm cho cậu biết rằng giáo sư hài lòng với câu trả lời của cậu, trong khoảnh khắc mà giáo sư cúi đầu uống viết cái gì đó, người tự đặt biệt danh cho mình là "Britney Spear của Thái Lan" đã vươn tay huých cậu từ phía sau, May đứng ở ngay vị trí chính giữa mỉm cười nhẹ trong khi Pie giơ ngón tay cái và nháy mắt với cậuTư thế này là tư thế quen thuộc của cậu ấy...Pie từng nói rằng tư thế này có nghĩa là...bạn của Pie là giỏi nhất đóGlai mím môi để cố giữ cho bản thân không bật cười khi giọng của Pea lúc nói câu "bạn của Pie là giỏi nhất đó" vang lên trong đầu cậu, cậu nghĩ rằng Pie là đáng yêu nhất mỗi khi nói lời cổ vũ cho bạn bè và giọng nói tươi sáng của cậu ấy cũng có thể mang lại tiếng cười cho cậu50% nụ cười và tiếng cười của cậu xuất hiện mỗi ngàyChính là từ người này ...

"Britney Spear của Thái Lan"Mặc dù Pie chỉ vừa mới tham gia vào nhóm với cậu và May, sau khi hai người tách khỏi nhóm với New, Orn và Tos, nhưng các cậu đã có thể nhanh chóng thích nghi với nhau, Glai nghĩ rằng bởi vì Pie thể hiện sự chân thành của cậu ấy qua những hành động trong rất nhiều sự việc, nhưng điều mà cậu thích nhất ở bản thân Pie đó là...Pie chưa từng nói xấu aiCậu ấy thường sẽ nói tới chuyện của bản thân mình, trong một ngày mà Pie có thể kể hơn mười câu chuyện cười cho cậu nghe, và kể về các hoạt động giải trí mà bạn bè thích tham gia, mới đây nhất Pie kể cho cậu nghe rằng cậu ấy là hướng dẫn nhảy aerobic cho các ông các bà ở trong làng vào buổi tối, bởi vì giáo viên dạy nhảy aerobic không tới dạy nữa, mà cậu ấy thì không muốn bầu không khí vui vẻ vào thời gian buổi tối của làng bị mất đi, vì vậy Pie quyết định đi học nhảy aerobic cơ bản để về dạy cho mọi người thay giáo viênGlai nghĩ rằng người có thái độ và thói quen như vậy không dễ tìm được, trong lúc vẫn chưa hề quen biết, Glai đã từng nghe người khác nói rằng Pie là người mạnh mẽ, bạn bè trong ngành chưa từng nói về cậu ấy, Glai thường thấy Pie ngồi học một mình, nhưng mỗi lần cậu nhìn Pie ngồi học một mình, đôi mắt màu xanh nước biển vẫn luôn tỏa sáng lấp lánh mà chưa từng bị bao trùm bởi sự u ám, Glai thường nén cười mỗi lần nhìn thấy Pie tự tin giơ tay khi giáo sư cho phép đặt câu hỏi trong lớp học, có lẽ là bởi vì Pie vẫn kiên quyết sống thật với chính mình, mặc dù điều này sẽ làm cho cậu ấy phải luôn sống trong sự cô đơn, có lẽ là bởi vì nguyên nhân này...đã làm cho Glai quyết định mỉm cười với Pie vào ngày hôm đóGlai nghĩ rằng có nhiều người đang hiểu nhầm PiePie không phải là người mạnh mẽ như vẫn được đánh giáNhưng Pie là người rất tự tin...và mọi điều mà Pie làm đều thể hiện sự tự tin đóĐó luôn là một điều tốt..."

Có bạn sinh viên nào có câu hỏi nữa không?"

Giáo sư hạ bút xuống để lên tờ giấy đó rồi quay xuống hỏi những sinh viên đang ngồi bên dưới lớpGlai gần như không cần phải đoán cũng biết rằng sẽ có một nam sinh viên trong nhóm ngồi ở phía cuối phòng học sẽ giơ tay lên để đặt câu hỏi về thông tin mà nhóm của cậu vừa đưa ra, và quả nhiên không sai, Tos giơ tay lên trước khi nở một nụ cười nơi khóe miệng"Em có câu hỏi thưa giáo sư""Lại là thằng Tos...nó luôn kiếm chuyện gì với chúng ta" May nói với giọng điệu không hài lòngPie lén lút thở dài trước khi nói với giọng trầm "Tos có chuyện gì với nhóm chúng ta vậy...môn nào cũng có câu hỏi, mặc dù chúng ta luôn cố gắng hết sức, thông tin luôn chặt chẽ nhưng sẽ vẫn luôn thắc mắc về điều gì đó""Hỏi đi...nhóm của Glaijai còn 10 phút nữa""Vâng thưa giáo sư..."

Tos nhìn chằm chằm vào cậu đang đứng trên bục giảng trước khi hỏi "Tôi biết rằng trụ sở chính của công ty này là ở Đức và vừa nãy tôi đã nghe thấy rằng trong vòng ba năm qua công ty đã mở các chi nhánh mới ở nước ngoài...nhưng không thấy người thuyết trình nói cho biết là ở đâu?"

Glai đối diện với ánh mắt của người đang nhướng mày ngồi ở phía cuối phòng, Tos nhìn có vẻ rất vui khi đặt những câu hỏi không liên quan đến các vấn đề trọng tâm của chủ đề mà nhóm của cậu thuyết trình, Glai biết rằng anh ta muốn làm cho nhóm của cậu có những thiếu sót trong mắt của giáo sưTos đã từng làm việc với cậu rất nhiều lần, cậu ta đáng ra phải biết rõ ràng rằng về vấn đề học vấn hay tìm kiếm thông tin trong công việc, cậu chưa từng mắc lỗi một lần nàoNgười nhỏ nhắn nhẹ lắc đầu, hai người bạn thân đứng bên cạnh đưa tay ra vỗ nhẹ lên cánh tay của cậu, vì vậy Glai quay lại nhìn hai người bạn của mình trước khi nở một nụ cười với cả hai, May với Pie có lẽ đang hiểu lầm, cả hai người có lẽ đang nghĩ rằng cậu không thể trả lời được câu hỏi của Tos nên mới lắc đầu như vậy, nhưng thật ra Glai lắc đầu là bởi vì nghĩ rằng...Tos không có cách nào làm tổn thương cậu nữa"Công ty đã mở các văn phòng mới đó là một đại lý điều phối cùng với 3 văn phòng đại diện mới...ở Australia, Malaysia và Việt Nam" Glai nói với giọng bình tĩnh trước khi tiếp tục "...Và tôi xin bổ sung thêm một chút kiến thức cho khun Tos Worat đó là trong năm tới công ty sẽ mở thêm một văn phòng đại diện mới tại Áo nữa""..."

Giáo sư gật đầu sau khi nghe câu xong trả lời của cậu "Ok...Còn có ai có câu hỏi gì nữa không?"

"..."

"Im lặng như vậy...có lẽ là không ai có thắc mắc nữa nhỉ""..."

"Nhưng bởi vì các nhóm vừa qua đã nhận được khá ít điểm trình bày và cô không biết rằng sau nhóm này các nhóm khác có nhận được ít điểm hơn hay không?"

Giáo sư, người cho điểm khó nhất ở trong ngành nhìn cậu trước khi nói "Vậy chúng ta sẽ bắt đầu trả lời những câu hỏi để tăng thêm điểm tính từ nhóm này nhé"Sau khi câu nói của giáo sư kết thúc, Glai nghe thấy cả tiếng ca vui mừng và tiếng than vãn bất bình của các bạn cùng lớpGiáo sư thường yêu cầu nhóm mới hoàn thành bài thuyết trình đặt câu hỏi để cho các nhóm đã hoàn thành bài thuyết trình trước đó trả lời câu hỏi, nếu trả lời đúng cũng sẽ được cộng thêm điểm vì vậy có cả những người thích và không thích phương pháp thêm điểm này"Nhóm này ai sẽ là người hỏi...Pasinee có đặt câu hỏi không?"

Giáo sư hỏi rồi nhìn chằm chằm vào May đang đứng ở bên cạnh cậuNgười bị hỏi quay sang nhìn cậu trước khi hỏi "Glai, mình đặt câu hỏi nhé?"

"Được mà May, không cần phải tạo áp lực cho bản thân đâu, chỉ cần đặt câu hỏi đơn giản liên quan đến thông tin chúng ta vừa trình bày là được""Ok..."

May gật đầu đáp lại, đôi lông mày nhỏ xinh bắt đầu nhíu lại giống như đang phải suy nghĩ rất nhiều, cô ấy quay sang nhìn cậu một lần nữa "Mình sợ rằng câu hỏi này quá khó so với các bạn ấy""Chỉ còn 5 phút nữa thôi Pasinee..."

"Dạ vâng, giáo sư""Hoặc có cần thay đổi để cho Glaijai đặt câu hỏi?"

"Vậy cũng được, thưa giáo sư" May trả lời trước khi ghé sát mặt vào tai cậu để thì thầm "Glai, mình xin lỗi nhé...nhưng mình thật sự không chắc chắn"Glai gật đầu đáp lại trước khi mỉm cười với cô "Không sao đâu May, không phải nghĩ nhiều đâu""Vậy Glaijai chọn nhóm muốn các bạn trả lời câu hỏi đi, bởi vì thời gian sắp hết ...không cần phải cạnh tranh trả lời như tiết trước""..."

"Nếu như nhóm này trả lời không được cũng không được cộng điểm, bởi vì cô đã rất là giúp đỡ rồi..."

Giáo sư nói rồi quay lại nhìn các bạn đang ngồi phía sau phòng "Ai bí mật chơi điện thoại đừng tưởng cô không nhìn thấy nhá...đây là một hình phạt cho những người không tôn trọng quy tắc trong giờ của cô, cô tin rằng nếu mọi người đều nghiêm túc lắng nghe bài thuyết trình của các bạn nhóm này, chắc chắn sẽ trả lời được câu hỏi, bởi vì câu hỏi các bạn ấy đưa ra đều được lấy từ nội dung đã được trình bày trước đó""Vâng"Sau khi giáo sư nhận được phản ứng từ các bạn sinh viên trong phòng học thì quay sang nói với cậu "Glaijai đặt câu hỏi và lựa chọn nhóm mà em muốn các bạn trả lời câu hỏi""Vâng thưa giáo sư..."

Glai gật đầu đáp lại giáo sư trước khi tiếp tục nói "Từ phần trình bày của nhóm mình, các bạn sẽ biết công ty này là một công ty vận tải tổng hợp có cả vận tải bằng đường hàng không và đường bộ, vì thế doanh thu chính và lợi nhuận sẽ đến từ việc vận tải hàng hóa""..."

"Câu hỏi đặt ra là...ngoài trừ vận tải hàng hóa bằng đường hàng không và đường bộ, có cách nào có thể tạo thêm là doanh thu và tăng lợi nhuận của công ty này nữa không?"

"Ok...câu hỏi không quá khó, lúc thuyết trình cũng có nói tới vấn đề này...hãy chọn một đại diện của nhóm đã thuyết trình rồi""Vâng..."

Lý do mà Glai đặt câu hỏi này bởi vì cậu đã chọn sẵn được người mà cậu muốn trả lời câu hỏi này ở trong đầu rồi, trong lúc thuyết trình Glai đã nhìn thấy người kia cúi đầu chơi điện thoại mà không hề quan tâm đến việc lắng nghe một chút nào "Tôi xin phép chọn khun Tos Warot của nhóm B"Tos trừng lớn mắt, cậu ta nhìn chằm chằm không hề rời mắt khỏi cậu, vì vậy Glai mỉm cười nhẹ với người kia, cậu không hề muốn chiến thắng hoặc nghĩ rằng sẽ trả đũa, nhưng Glai đang giúp Tos...Giúp để cho cậu ta biết rằng...Từ bây giờ trở điHọ lên đường ai người ấy điBởi vì cậu sẽ không tiếp tục bỏ qua nữaGlai sẽ tự bảo vệ mình một cách tốt nhất"Trả lời được không Warot...?"

Giao sư quay lại hỏi Tos trước khi nói "Bạn nào trong nhóm giúp trả lời câu hỏi này, đừng để cho bạn bè phải nghĩ một mình vậy""Ư..."

Glai đối diện người đang trả lời câu hỏi một cách lóng ngóng, có lẽ bởi vì phòng học không quá rộng, nên mặc dù ngồi phía sau phòng, nhưng Glai nhìn rõ đôi mắt không chắc chắn của Tos, Tos bắt đầu quay sang nhìn New và Orn đang ngồi bên cạnh, nhưng cả hai người bạn của anh ta cũng đều biểu hiện không mấy khác biệt"Ngay cả khi cô chỉ cho một điểm với câu trả lời này, nhưng điều đó cũng có thể thay đổi đến tổng điểm của các bạn...vì vậy hãy cố gắng suy nghĩ để trả lời câu hỏi một chút, đừng chỉ có nhìn nhau như thế" Giáo sư lắc lầu rồi nói tiếp "Nếu các bạn ấy không đề cập đến vấn đề này mà đã đặt câu hỏi, cô cũng sẽ không có vấn đề gì, nhưng điều này các bạn ấy cũng vừa mới nói qua trong bài thuyết trình...các bạn ngồi phía sau phòng bận rộn chơi điện thoại có phải không?"

"..."

"Cô từng nói rồi phải không đối với tiết học của cô, cô yêu cầu thời gian của các em dành cho cô là hai tiếng...rồi sau đó các bạn dành bao nhiêu thời gian để chơi điện thoại cô cùng không có quyền can thiệp"Các bạn trong lớp học bắt đầu cúi xuống để tránh ánh mắt của cô, bởi vì khi máy bắt đầu khởi động, giáo sư khó tính nhất trong ngành học sẽ phàn nàn đến nước miếng không ngừng"Cô đã nói rất nhiều lần rồi môn học này không hề khó hiểu, nhưng có khá nhiều chi tiết...nếu các bạn không tập trung học, không tập trung nghe, thì các bạn không thể trả lời được câu hỏi và làm được bài kiểm tra như thế này, hầu hết các nội dung được giảng dạy đều yêu cầu cần phải ghi nhớ, cô không ra đề cho các bạn tìm câu trả lời bằng những số liệu, như vậy các bạn vẫn tìm được câu trả lời phải không nào, nhưng đó là nội dung thuần túy...rồi nếu vẫn viết mấy câu trả lời vớ vẩn trong bài kiểm tra giống như bài kiểm tra tuần trước cô cũng sẽ không cho điểm""..."

"Đừng nghĩ rằng nhóm mình trình bày xong rồi thì làm cái gì cũng được, bởi vì nội dung trình bày của các bạn khác cũng quan trọng giống nhau, tất cả đó là kiến thức...nhưng nếu các bạn nghĩ rằng không cần thiết phải nghe bởi vì biết hết rồi...vậy ít nhất các bạn cũng nên dành một chút tôn trọng đối với cô và các bạn đang thuyết trình khác...cô xin nói lần cuối cùng, đừng có mang điện thoại ra chơi trong giờ của cô nữa""Vâng""Cuối cùng là có trả lời được không Tos Warot" Giáo sư nhắc lại một lần nữa"A..Nguồn doanh thu thêm của công ty này đến từ a...

đến từ việc mở rộng kinh doanh ở Châu Á"Giáo sư quay lại rồi thở dài trước khi cúi đầu xuống viết điều gì đó lên tờ giấy màu trắng, rồi ngước lên nhìn cậu "Bạn đã trả lời đúng chưa?"

"Không đúng thưa giáo sư""A...cô cho thêm một chút thời gian, có nhóm nào ở đây trả lời được câu hỏi này không?"

"Em thưa giáo sư""Trả lời đi""Cho các công ty khác thuê lại kho bãi của họ để làm trung tâm phân phối""Đúng chưa?"

Giáo sư quay lại hỏi cậu một lần nữaGlai gật đầu nói "Đúng thưa giáo sư""Nhóm C được cộng thêm 1 điểm nữa""Cảm ơn giáo sư"Cô bạn vừa tả lời câu hỏi nói lời cảm ơn giáo sư rồi nở một nụ cười thân thiện với cậu, Glai cũng mỉm cười với cô ấy trước khi quay sang nhìn người bên cạnh đang chọc chọc cánh tay anh, lúc này Pie đã chuyển sang đứng cạnh cạnh May rồiPie nở nụ cười thật tươi rồi nhỏ giọng thì thầm "Tuyệt quá Glai...làm cho Tos biết cậu là ai""Không đến mức như vậy đâu Pie, mình chỉ muốn cho Tos biết rằng...cuộc sống của chúng ta quá ngắn ngủi để cứ có thành kiến với một ai đó trong thời gian dài, Tos nên bớt lại và bỏ qua được rồi, nếu đã không thích nhau thì chỉ cần không đụng chạm đến nhau là được""Điểm thuyết trình lần này, một chút cô sẽ cập nhật vào hệ thống để các bạn tự xem""Vâng"Glai cùng hai người bạn thân bước xuống khỏi bục giảng rồi quay trở lại chỗ ngồi ban đầu của mình, cậu nghe các bạn ở một nhóm tiếp theo lên thuyết trình một cách chuyên tâm trong khi suy nghĩ rằng...Hôm nay thật rất giỏi đó GlaijaiVà sau khi tự khích lệ bản thâmCậu không quên rằng sẽ..."

Glai đang suy nghĩ cái gì tại sao lại luôn miệng cười vậy"Cảm ơn những người luôn động viên cậu"Mình đang nghĩ rằng...tối nay sẽ ra ngoài ban công của phòng ngắm trăng một lần nữa"Cảm ơn mặt trăng ban đầu đã làm cho cậu biết yêu thật nhiều vào mỗi đêm#đường_đến_tim_em_một_vạn_dặmSau khi tất cả các nhóm hoàn thành bài thuyết trình của mình và giáo sư thông báo hết tiết, May cùng với Pie nghi ngờ hồi lâu không chịu được mà hỏi cậu về chuyện của Tos, cả hai người không hiểu người kia thường biểu hiện đặc biệt không thích cậu và thể hiện những hành vi không tốt khi vô tình gặp nhau ví dụ như liếc xéo cậuGlai cũng không hiểu giống vậyCậu chưa từng làm gì ảnh hưởng tới cậu taMặc dù May cùng với Pie đã từng nghe chuyện cậu tỏ tình với P'Chin rồi bị từ chối từ một vài bạn bè ở trong khoa lúc năm nhất rồi, nhưng bạn bè cũng không biết một cách chi tiết chuyện này như thế nào, và cả hai người cũng chưa từng hỏi tới chuyện riêng tư của cậu, lần này Glai quyết định kể chuyện này một cách chi tiết cho cả hai người nghe.Không cần biết đó là mối quan hệ gìNếu chúng ta quyết định sẽ đi cùng nhauMở một con đường cho tương lai bằng cách chia sẻ về những kinh nghiệm trong quá khứSẽ làm cho chúng ta hiểu và sẵn sàng cùng nhau vun đắp một mối hệ"Oho tại sao thằng Tos là loại người như thế?"

"Nếu hỏi rằng tại sao Tos là loại người như thế thì cũng cần phải hỏi rằng tại sao P'Chin lại làm như vậy?"

Pie lắc đầu nói"Mình từng gặp P'Chin tại quầy đón tiếp đàn em...không nghĩ rằng là người dám làm những điều như thế""Sự thật thì P'Chin cũng không hẳn là một người xấu... sâu trong lòng mình tin rằng anh ấy có lẽ vẫn có một số điều tốt đẹp, nhưng lần này chỉ là phạm sai lầm thôi""Lúc học năm nhất vẫn không thân với Glai mình từng nghe bạn bè trong ngành nói một chút về chuyện này, lúc đầu mình nghĩ rằng Glai kể cho hai người bạn đó nghe rồi bạn bè mang chuyện này đi kể cho những người khác nghe nữa...nhưng không nghĩ rằng chuyện đó là như thế này""Mình muốn thú nhận lỗi lầm một chút ..."

May tạm ngừng một chút rồi nói tiếp "Lúc đầu khi vẫn chưa thân với Glai, mình cũng nghĩ như Pie vậy đó, nhưng đến khi đủ thân nhau đến mức biết rằng Glai có một người bạn rất thân như Gun, rồi Glai từng nói rằng Gun biết hầu hết tất cả mọi chuyện của Glai...mình từng bí mật nghĩ rằng Gun là người đã mang chuyện này đi nói, không biết rằng Gun đã làm cách nào để có thể mang chuyện này kể với những người trong ngành học, nhưng mình nghĩ rằng là Gun có đủ khả năng""..."

May đập hai tay vào nhau rồi đưa lên trên đầu trước khi nói "Gun...mình sai rồi, xin lỗi nhé, thật ra cũng chỉ là nghi ngờ thôi, không phải muốn đổ oan cho Gun đâu...hãy tha thứ cho mình nhé~""May...bà đâu có xin lỗi Gun được, bà đang xin lỗi gió xin lỗi trời đó" Pie cười rồi nóiGlai bật cười rồi nói "Gun không giận May đâu, cậu ấy hiểu mà""Sau khi nói chuyện nhiều lần với Gun...mình biết rằng Gun là người không nghĩ nhiều""Phải...nhưng chỉ với một số chuyện thôi""Oh Glai...đừng nói làm mình lo á""Mình đùa thôi, Gun không nghĩ nhiều đâu"Người nhỏ nhắn cười nói, trước khi lấy balo rồi đứng dậy để chuẩn bị về nhà, đôi mắt to tròn quét mắt khắp phòng học thì thấy không còn ai ngoài ba người các cậu, trước khi nhìn xuống đồng hồ đeo tay17:30'Lúc này ...Khun Moon xuất hiện rồi"Đã đến lúc mặt trăng xuất hiện để thay thế mặt trời rồi" Pie nói khi đứng dậy sẵn sàngGlai mỉm cười khi bị bạn bè trêu chọc, trước khi gật đầu một cách lúng túng "Uh...5 rưỡi chiều, mặt trăng đã xuất hiện thay thế mặt trời rồi""Có một số giả thuyết nói rằng mặt trăng sẽ xuất hiện vào buổi tối?"

Người nhỏ nhắn mỉm cười rồi nhẹ nhàng lắc đầu, Glai biết rằng May hỏi để cho cậu nói mấy câu, là mấy câu kiểu tỏ tình vang dội trong trái tim của cậu, nhưng chưa từng gửi tới bất kỳ ai "Thuyết của người say mê trăng đó""Xấu hổ thay cho Panli luôn đó" May cười nói"Dừng chọc ghẹo mình được rồi nhá ~"Glai nói rồi bước ra khỏi phòng học, cùng với hai người bạn đi theo sau, cậu lựa chọn sử dụng thang cuốn để đưa cậu xuống tầng 4 giống như mọi ngày, trước khi dừng lại trước một cửa sổ lớn bằng kính trong suốtĐôi mắt to tròn nhìn xuống bãi đỗ xe ở dưới tầng trệt, nụ cười xinh đẹp xuất hiện trên khuôn mặt ngọt ngào ấy khi nhìn thấy người nào đó đang đứng bên cạnh một cái cây lớn"Khun Moon thật sự xuất hiện rồi này" Pie lên tiếng khi đưa tay lên vai cậu, khi Glai quay sang nhìn cô ấy khẽ mỉm cười "Trước đây bạn đều ở đây để nhìn cậu ấy phải không?"

Mặc dù May biết rằng ngày đó Panli là người đã giúp cậu khi bị Mek đe dọa, trong khi người bạn đầu tiên trong nhóm phát hiện ra rằng cậu thầm thích Panli là Pie, có lẽ bởi vì cậu ấy là người tinh ý hơn May, mỗi lần mà cậu tách ra để nhìn lén Panli ở tầng bốn, Pie sẽ luôn thắc mắc với một sự nghi ngờCho đến khi Pie kéo May đi nhìn lén cậu ở tầng bốn vào buổi chiều tối của một ngày nào đó, vì vậy May kể chuyện Panli đã giúp cậu cho cô ấy nghe, Pie nghĩ rằng cậu thầm thích Panli bởi vì sự kiện của ngày hôm đó, nhưng không lâu sau cậu cũng thú nhận sự thật với bạn bè, bởi vì cậu thường xuyên đến nhìn lén cậu ấy từ tầng bốn, sau đó hầu như lần nào May với Pie cũng theo cậu đến đây"Uhm" Glai gật đầu đáp lại"Vậy hai đứa mình đi về trước nhá""Ok, đi về cẩn thận nhé"May gật đầu trả lời rồi đưa tay lên xoa đầu cậu "Cậu cũng vậy, về nhà cẩn thận nhé, người thầm thích mặt trăng"Glai khẽ cười, cậu vẫy tay chào tạm biệt hai người bạn khi họ đi xuống thang cuốn rồi đặt balo lên giữa bàn cậu hạ người xuống ngồi lên chiếc ghế như cũNguyên nhân mà Glai chọn ngồi ngắm Panli ở tầng bốn, là bởi vì tầng này có khoảng cách tốt, sẽ không làm cho người bị cậu nhìn lến cảm thấy khó chịu, và nhìn lén từ trên tầng này có rất ít nguy cơ bị phát hiệnNhưng Glai nghĩ rằng...bất kể là ở tầng nàoKhun Moon cũng không nhìn thấy cậu đượcBởi vì cậu ấy chưa từng ngẩng đầu nhìn lên tòa nhàThứ hai đến thứ năm hàng tuần, chủ nhân của mái tóc vàng hoe sẽ thường đứng hút thuốc ở bãi đỗ xe vào buổi chiều tối, sau khi hút hết điếu thuốc, khun Moon sẽ đứng nghịch điện thoại một lúc ở bên cạnh cái cây to, với chiếc xe Mercedes thể thao màu trắng ngọc trai có thể tùy chỉnh hoàn toàn, đỗ không xa cậu ấy lắmCó một số ngày sẽ có nam sinh đi tới nói chuyện cùng Panli mà Glai hy vọng rằng đó chỉ là bạn của của cậu ấy, và trong một vài lần cũng có những nữ sinh xinh đẹp đáng yêu đi tới chào hỏi, mỗi người tới tìm Panli...đều sẽ nhận được nụ cười đáp lại của khun Moon Về phần người lén nhìn ở nơi xa như cậuKhông dám bước tới để nhận nụ cười đó về phía mìnhChỉ có thể nhìn trộm những nụ cười vui đùa ấy mà khun Moon vốn dành cho những người khác, để thay đổi biến điều đó thành hình ảnh đáng nhớ dành cho cậuGlai nghĩ rằng ...tên "Glaijai" có lẽ không chỉ có duy nhất một ý nghĩa là "Trái tim của chúng ta luôn gần bên nhau", mà có lẽ còn có ý nghĩa nữa rằng "Người luôn có cơ hội để trái tim đến gần với tình yêu"Người nhỏ nhắn nhoẻn miệng mỉm cười khi nhìn thấy Panli mỉm cười vui vẻ trong khi nói chuyện điện thoại với ai đó, cậu không biết được rằng ai là người đã làm cho cậu ấy có tâm trạng tốt đến như vậy, Glai chỉ biết rằng...Mặt trăng này...làm cho cậu biết được tình yêu có rất nhiều hình thứcLà tình yêu không chiếm hữuLà tình yêu làm cho chúng ta cảm thấy ý nghĩa khi được nhìn thấy nụ cười của người kia mỗi ngày...nhiều hơn là níu chặt lấy ở bất kỳ tình trạng nào"Tự hỏi hôm nay bạn đã có một bài thuyết trình tốt phải không khun Sasin...tâm trạng trông rất tốt" Glai nói với giọng nhỏ nhẹ như thể chỉ muốn cho duy nhất bản thân cậu nghe được, trước khi nở một nụ cười ngọt ngào "Mình cũng có một bài thuyết trình rất tốt"Là tình yêu khiến cho cậu dám yêu mặc dù biết rằng sẽ không có ngày cậu được đáp lại"Bởi vì đó là khun Sasin"Nói chuyện với Panli qua tấm kính ngăn không khác gì khi cậu nói chuyện với mặt trăng khi cậu đứng trên ban công của phòng mình, không có ai trả lời, nhưng chỉ cần nhìn thôi là cậu đã thấy hạnh phúc rồiVà được để lại lời nhắn mỗi ngày"Glai..."

Người nhỏ nhắn hơi giật mình khi nghe thấy tiếng gọi, cậu quay sang nhìn chủ nhân của giọng nói trầm ấm trước khi tròn mắt ngạc nhiên"P'Dome""Anh gọi điện tìm Glai rất nhiều lần ấy, nhưng Glai không bắt máy, anh lo lắng lên đã đến tìm...thật là tốt khi đi lên thang cuốn thì nhìn thấy em ngồi ở trước cửa sổ"P'Dome vừa nói vừa đi đến chỗ cậu nhưng Glai sợ anh ấy biết được cậu đang lén nhìn ai ở đây, vì vậy cậu vội vàng cầm lấy balo rồi ngay lập tức đứng dậy đi tới chỗ anhGlai dừng lại đứng trước mặt người cao lớn rồi mỉm cười, cậu lấy điện thoại ra khỏi balo để xem, trên màn hình chờ của điện thoại hiển thị mười cuộc gọi nhỡ"Xin lỗi nhé P'Dome, Glai tắt tiếng rồi để điện thoại ở trong balo, Glai không biết là P'Dome gọi điện tìm ạ""Chỉ cần Glai không có chuyện gì là anh ok rồi" P'Dome thở dài, trước khi đưa tay lên xoa nhẹ đầu cậu "Lúc trước...Gun đã đến gặp anh ở văn phòng khoa, Gun có kể một số chuyện cho anh nghe rồi, những người đó..."

"..."

"Thằng Chin với thằng Tos là người nào?...Glai dẫn anh đi nhìn một chút được không, anh sẽ tự mình giải quyết chúng, đảm bảo không dám lộn xộn với Glai giống như thằng Mek ấy"Glai biết rằng Gun là quá lo lắng cho cậu, người kia đã đem chuyện này kể cho P'Dome nghe, bởi vì ngày hôm đó khi cậu bị Mek đe dọa ở trong nhà vệ sinh, Gun cũng lén kể chuyện này cho P'Dome nghe như vậy, bởi vì muốn cho P'Dome đi chăm sóc cậu, nhưng khi P'Dome biết chuyện rồi thì cực kỳ tức giận đến mức đến đấm Mek ở chung cư, sau đó Mek cũng không dám lộn xộn với cậu nữa"Không cần đâu mà P'Dome, bây giờ Glai gặp hai người họ cũng không bị làm phiền""Cái thằng tên Chin tin rằng nó sẽ không tới làm phiền Glai rồi, nhưng thằng tên Tos nó từng cùng ở trong nhóm của Glai phải không... chứng tỏ bây giờ Glai vẫn phải gặp mặt nó phải không?"

"Vâng, nhưng Glai có khả năng xử lý được ạ..."

Glai mỉm cười với anh trai để cho người kia giảm bớt sự lo lắng, rồi nói tiếp "Nếu Glai không tự xử lý được, Glai sẽ nhanh chóng nói với P'Dome mà"P'Dome khẽ thở dài "Có chắc chắn là có thể tự giải quyết được thằng đó không?"

Glai gật đầu đáp lại với một vẻ mặt nghiêm túc mà cậu hiếm khi thể hiện, P'Dome do đó bật cười "Glai chắc chắn mà""Nếu không được thì phải nhanh chóng nói với anh, biết không hả?"

"Vâng""Rồi sao Glai vẫn chưa về...mà ngồi một mình ở đây làm cái gì?"

"A..."

Quên nghĩ xem nên bào chữa sao rồi, cậu mím chặt môi trước khi nói "Lúc đầu Glai ngồi chơ Gun tan học ở cũng ở tòa nhà này, rồi sẽ rủ cậu ấy cùng đi ăn bingsu...nhưng quên mất là hôm nay Gun tan học vào buổi tối""Ao...nhưng lúc này Glai sắp về rồi phải không?"

"Á vâng" sự thật là Glai vẫn chưa muốn về, cậu vẫn muốn nhìn Panli chơi điện thoại thêm một lúc nữa, và muốn để mình được lên chiếc xe màu trắng ngọc trai mát mẻ đó"Ha...vậy về cùng với phi luôn, hôm nay Glai không đi xe tới phải không?"

Glai không hề muốn giấu chuyện này với P'Dome đâu, nhưng mà bởi vì người mà cậu thầm thích lại là em trai của bạn thân P'Dome, và Panli trông khá là thân thiết với P'Dome, vì vậy Glai không muốn vì chuyện cậu thầm thích người kia làm cho P'Dome phải lo ngạiMặc dù P'Dome biết và hiểu chuyện cậu thích con trai, nhưng Glai nghĩ rằng điều đó có lẽ không dễ dàng với anh ấy, nếu biết rằng người cậu thầm thích ở ngay gần anh ấy như vậy, Glai tin rằng người anh trai tốt như P'Dome muốn để cho cậu có được sự trọn vẹn trong tình cảmNhưng đồng thời anh ấy cũng cần hiểu rằng...Chuyện tình cảm...nó không thể kiểm soát đượcNếu như P'Dome biết được chuyện người mà cậu thầm thích lần này là ai, người anh trai của cậu có lẽ sẽ khó vẹn toàn mọi chuyện, Glai đã suy nghĩ rất là nhiều lần rồi, cuối cùng cậu vẫn quyết định không nói cho P'Dome và Glai cũng yêu cầu cả ba người bạn thân giúp giữ bí mật chuyện này Xin lỗi nhé P'Dome khi phải giấu giếm anhNhưng Glai không muốn làm cho P'Dome khó xử bởi vì Glai đâu"Phải ạ, Glai ngồi taxi đi học""Hôm nay Glai cần về nhà phải không?...Bởi vì ngày mai là ngày đính hôn của chú với cô Lin""Vâng""Vậy đợi một chút anh đưa về""Không sao đâu P'Dome, Glai tự về cũng được ạ""Anh là anh trai của Glai mà...cũng phải quan tâm đến em trai chứ"Glai mỉm cười với P'Dome rồi nói "Cảm ơn P'Dome""Không phải cảm ơn đâu, chỉ là điều này..."

P'Dome nói, trước khi nhướng mày cao như để tượng tưởng điều gì đó "Ế...Glai vẫn chưa gửi địa chỉ nhà cho anh""Thật luôn...Glai quên mất ạ""Nhưng Glai đặt bàn rồi phải không?"

"Đặt rồi ạ, P'Dome""Ok...Anh sẽ đi mua quà sinh nhật cho Glai vào sáng mai..."

P'Dome vừa nói vừa đưa tay ra nắm lấy tay cậu, rồi đi tới thang cuốn "Bep đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện quà tặng"Người nhỏ nhắn bước tới đứng trên cầu thang cùng với anh trai, rồi tâm trạng vui vẻ nói "Không cần mua quà sinh nhật cho Glai cũng được ạ, chỉ cần P'Bep cùng với P'Dome và bạn yêu dấu tới tiệc sinh nhật của Glai, chỉ như vậy thôi Glai cũng rất vui rồi ạ" "Không được...dù gì hội anh cũng phải mua được một quà sinh nhật tốt nhất cho Glai"Glai mỉm cười trong khi nhìn cười cao lớn ở bên cạnh "Cảm ơn nhiều ạ, P'Dome""Ngày mai...Anh chúc cho Glaijai có thật nhiều hạnh phúc nhé" P'Dome buông tay cậu ra rồi đưa tay ôm lấy cậu, để đầu dựa lên vai cậu "Chúc cho người mạnh mẽ này luôn mỉm cười thật nhiều"Những câu nói của P'Dome ẩn chứa sự quan tâm, anh ấy vẫn sợ cậu đau lòng vì chuyện lễ đính hôn của cha và cô Lin được sắp xếp trùng với ngày sinh nhật của cậu, vì vậy Glai nói để cho P'Dome thoải mái hơn"Glai ổn thật mà P'Dome, không cần phải lo lắng cho Glai đâu ạ""Ngày mai là lễ đính hôn, anh với Bep sẽ cùng tới tham dự buổi lễ vào buổi sáng""Vâng, Glai sẽ chờ để chào đón những vị khách quan trọng như P'Dome với P'Bep ở trước nhà nhé"P'Dome bật cười rồi đưa tay lên nhẹ nhàng vuốt tóc cậu "Được rồi"Điều mà Glai vừa nói với P'Dome là sự thật, cậu không muốn những món quà sinh nhật chỉ mong mọi người tới tham dự bữa tiệc là đủ rồi, nhưng Glai không thể nói tất cả sự thật với người anh trai của cậu được.Vẫn có một sự thật nữa mà Glai che giấuSự thật là...Vào ngày sinh nhật năm nay...Glai muốn để mặt trăng quay quanh cậu trong một phút
 
[Truyện Thái] My Moon - Đường Đến Tim Em Một Vạn Dặm
Chap 5.1


Người có thân hình nhỏ bé mặc một chiếc quần jean màu đen, sau khi sấy khô mái tóc ẩm thì bước tới tủ quần áo, chọn một chiếc áo sơ mi dài tay màu trắng để mặc, Glai đưa một tay lên vuốt mái tóc màu nâu sô cô la đang xõa xuống mặt để không cho phần tóc mái quá dài ở phía trước che khuất cả lông màyCậu đứng mặc quần áo trước một chiếc gương lớn, đôi tay mảnh mai sắp xếp gọn gàng phần viền của chiếc áo dài quá hông, Glai nghiêng người nhìn chiếc áo cậu đang mặc, bình thường cậu thích mặc áo áo thun tay dài có cổ nhọn, nhưng không có cái nào nào có cổ sâu như thế này, và bởi vì lớp vải mỏng manh bay bổng của nó làm cho cậu có chút suy nghĩ nhiềuNhưng khi cậu chuẩn bị lấy chiếc dây chuyền màu hồng nhạt có mặt hình mặt trăng lưỡi liềm để đeo lên cổ, thì Glai đã quyết định ngay rằng cậu sẽ mặc bộ trang phục này trong bữa tiệc sinh nhật của mình, bởi vì mọi thứ trông thật hoàn hảoĐơn giản nhưng đẹpĐây là...phong cách của GlaijaiGru~Khi cậu đang xức nước hoa âm thanh rung phát ra từ chiếc điện thoại màu đen khiến cậu chú ý tới, Glai đặt chai nước hoa yêu thích của cậu về lại vị trí cũ, trước khi cầm điện thoại để trả lời cuộc gọi mà không hề nhìn xem cái tên hiển thị trên màn hình chờ là aiGlai thừa nhận rằng...lúc này cậu đang rất vội"Xin chào ạ, Glaijai nghe"[Glai, là cha đây]"A..Cha, Glai không có nhìn xem ai đang gọi tới" Glai áp điện thoại vào tai rồi dùng vai để hỗ trợ đỡ điện thoại, sau đó dùng hai tay cất hết đồ đạc của cậu về vị trí cũ "Cha gọi tìm Glai có chuyện gì không ạ?"[Cha...] Đầu dây bên kia vang lên giọng nói trầm thấp, rồi một tiếng thở dài"Buổi tiệc tối nay có vấn đề gì ạ?"[Không phải đâu con...cha muốn gọi điện xin lỗi Glai vì đã không trực tiếp chúc sinh nhật con, lúc sáng khách khứa qua nhiều, cha không có thời gian thoát ra để đi tìm Glai]Người có thân hình nhỏ bé mỉm cười một cách nhẹ nhõm trước khi nói "Ồ, Glai cứ nghĩ là có chuyện gì"[...]"Tối hôm qua lúc 23:59 phút cha đã nhắn line nói chúc mừng sinh nhật Glai rồi mà...Cha không quên sinh nhật của Glai một chút nào hết, cha đừng nghĩ nhiều mà...hôm nay là ngày cha phải cười thật nhiều"[Cha yêu Glai rất nhiều]"Glai cũng rất yêu cha"[Bởi vì cha tổ chức tiệc vào buổi tối, nên là Glai lại phải tổ chức tiệc sinh nhật ở bên ngoài...Thật ra Glai mời bạn bè tới ăn sinh nhật ở nhà của chúng ta cũng được mà con, đợi một chút cha tham khảo Jiep để chia khu vực ra được không?

Thay đổi một chút tổ chức ở nhà, bây giờ vẫn còn đủ thời gian mà con trai]"Cha à...không cần cảm thấy có lỗi và cũng không cần phải suy nghĩ nhiều đâu ạ, Glai muốn tổ chức tiệc sinh nhật ở bên ngoài thật mà" Glai nói trước khi khẽ bật cười, khi nghĩ về câu nói tiếp theo "Glai đã tổ chức sinh nhật ở nhà từ khi còn bé đến năm 19 tuổi rồi...năm nay coi như Glai được thay đổi không khí một chút"[Thật là như vậy sao con trai]"Vâng...cha dự tiệc vui vẻ nhé, không cần phải lo lắng chuyện Glai đâu ạ"[Vậy năm nay Glai có muốn món quà đặc biệt nào không?]Glai dọn dẹp đồ đạc xong xuôi rồi quay lại giữ điện thoại gần tai trong khi nhìn hình ảnh phản chiếu của mình qua gương, cha từng nói rằng khi cậu cười rất giống mẹ cậu, lúc đầu Glai chưa từng tin những điều đó, nhưng lúc này khi cậu thấy nụ cười của chính mình, cậu một lần nữa rất rõ ràngGlai tin rằng...thiên thần của chaKhông ở gần cũng không hề ở xa cậu"Glai muốn cha, tất cả mọi người trong nhà và..." cậu nói cuối cùng được nói với một giọng rất nhỏ, trước khi dừng lại một chút, Glai bị hình ảnh trăng lưỡi liềm phản chiếu qua gương làm gián đoạn những suy nghĩ ở trong đầu cậu một chút, nụ cười ngọt ngào xuất hiện khi có một số cảm xúc phát sinh, một bàn tay mảnh khảnh đưa lên vuốt ve mặt dây chuyền một cách nhẹ nhàng, rồi nói "...và muốn người mà Glai yêu thương thật hạnh phúc ạ"[Muốn điều gì đó cho chính con nào Glai]"Glai chúc bản thân mỗi ngày thật hạnh phúc...vào một dịp đặc biệt như thế này muốn chúc một người đặc biệt"[Vậy bây giờ đã có người đặc biệt nào khiến cho trái tim con loạn nhịp chưa?]Glai cười rồi nói "Bí mật ạ"[Bây giờ học được cả cách có bí mật với cha rồi đó Glaijai] Cha nói, trước khi có giọng của ai đó gọi cha truyền qua [Được rồi, một chút tôi qua...Glai, cha phải đi ra đón khách của tiệc tối rồi]"Vâng cha...Glai yêu cha nhiều"[Cha cũng yêu Glai]Glai cúp máy từ cha rồi đặt điện thoại lên bàn học, cậu bước tới lấy chiếc ví rồi dừng lại bước chân vì nghe thấy âm thanh rung vang lên lần nữa, Glai nghĩ rằng chắc chắn là Cha, nhưng cái tên hiển thị trên màn hình chờ của điện thoại lại khác với những gì cậu đang nghĩ"Vâng P'Dome"[Glai...em đặt bàn mấy người vậy?]"Mười hai người đó, P'Dome"[Anh muốn nói là...anh muốn mời Pha đi cùng nữa, anh sẽ có một người bạn để nói chuyện]Glai từng gặp và nói chuyện với MunPha một vài lần rồi, mọi lần gặp anh ấy Glai chưa từng có cảm xúc gì, nhưng lần này cậu có chút phấn khích không nói rõ được, có lẽ bởi vì Glai có chút hy vọng thầm kín rằng...Trong xác suất 100% có lẽ sẽ có 0,1% Munpha sẽ rủ Panli tới dự tiệc sinh nhật của cậuMặc dù hy vọng lần này gần như là không thể"Dạ, được ạ P'Dome""Vâng, gặp lại sau ạ"Thịch thịch thịch thịchNhưng trái tim bé bỏng cũng rất là mong chờSau khi cúp máy của anh trai, Glai liền bước ra khỏi phòng, cậu quyết định ngồi taxi đến nhà hàng BBQ kiểu Hàn Quốc gần Siam, bởi vì hôm nay là ngày nghỉ cho nên xung quanh nhà hàng sẽ có rất nhiều ô tô, Glai không muốn mất thời gian để tìm chỗ đỗ xeNgười có thân hình nhỏ nhắn ngẩng đầu nhìn những đám mây màu xám trên bầu trời, những đám mây như muốn nói rằng trời sẽ sớm đổ mưa, Glai vội vàng bước nhanh chân hơn, cậu dừng lại trước lối dành cho người đi bộ, trước khi đưa tay gọi một chiếc taxi đang chạy qua, khi chiếc xe màu hồng tiến tới và dừng lại trước mặt, cậu vội vàng mở cửa và bước lên xe"Tới Siam ạ""Vâng ~"Glai nhìn bác lái xe, cậu mỉm cười đáp lại bác với một tâm trạng tốt, rồi đưa tay lấy chiếc điện thoại đang rung lên ở trong túi quần, cậu nhìn thấy tin line xuất hiện trên màn hình chờCó tin nhắn trong nhóm line của May với PiePpie: Đang đi rồi ~MaMay: Mình ra khỏi nhà rồi, Glai rời khỏi căn hộ chưa?Tiếp theo là một tin nhắn đến từ tài khoản riêngGuneng: Tắc đường quá, tao có lẽ sẽ đến muộn một chút nhéVà cuối cùng là tin nhắn từ CakeCake: Glai, hôm nay tao với Xôm có lịch học bù, có lẽ không thể đến tiệc sinh nhật của Glai được rồi, xin lỗi nhé Glai, sẽ bù quà sinh nhật khi gặp ở trường nhéGlai dùng ngón tay vuốt mở màn hình chờ rồi nhấn vào biểu tượng line để trả lời tin nhắn của mọi người, nhưng đột ngột có một người thêm thông tin liên lạc từ số điện thoại của cậuGlai nhíu mày khi nhìn thấy hình đại diện line là màu đen và có một biểu tượng hình đám mây màu xanh trong tên liên hệ, và tin nhắn mới nhất từ tài khoản có biểu tượng là đám mây màu xanh đã giúp cậu giải đáp mọi nghi ngờ : Glai, tôi là Mek : Happy birthday nhé : Chúc Glai thật hạnh phúcGlai có lẽ không cần phải đoán rằn Mek lấy số của cậu từ đâu, Tos có lẽ muốn đáp trả lại việc bị cậu gọi trả lời câu hỏi ở phòng học bằng cách này, người có thân hình nhỏ nhắn nhẹ nhàng lắc đầu, trước khi ấn vào biểu tượng trò chuyện đó di chuyển ngón tay tới từ "block"Nhưng trước đó thì tin nhắn tiếp theo tới... : Glai đọc rồi không trả lời mình cũng được, nhưng đừng block mình nhé : Hãy để cho mình biết được rằng Glai nhìn thấy tin nhắn của mình : Mình thật sự thích Glai, mình không tức giận chút nào khi anh của Glai tới đánh mình, bởi vì ngày hôm đó mình thực sự đã làm những điều tồi tệNhưng những tin nhắn này...khiến cậu khựng lại trong vài phútNgón tay mảnh mai khẽ nhấn xuống từ "block" rồi nhanh chóng quay trở lại trả lời tin nhắn của bạn bè, Glai nghĩ rằng điều mà bản thân cậu vừa làm không có gì là quá đáng, bởi vì tất cả thời gian mà Mek theo đuổi cậu, cậu ta chưa từng tôn trọng cậu, càng ngày Mek càng thể hiện nhiều những hành vi xấu hơn, giống như người không thể kiểm soát nổi cảm xúc của bản thân, giống như sự việc mà cậu ta đe dọa cậu ở trong nhà vệ sinh Glai nghĩ rằng...Nếu cậu không tránh xa khỏi MekCậu sẽ thật sự phạm sai lầm...khi đẩy bản thân cậu vào nguy hiểm với những người như thế nàyGlai lướt ngón tay trên bàn phím không ngừng, bởi vì ngoài trả lời những tin nhắn của bạn bè, Glai còn phải trả lời những tin nhắn của con cháu gia đình bạn bè của cha gửi lời chúc mừng sinh nhật cậu qua line, bình thường mọi năm cậu sẽ tổ chức tiệc sinh nhật ở nhà, vì vậy mà cha cậu có mời những người bạn của ông tới tham dự và bạn bè của cha sẽ dẫn theo con trai, con gái tầm cùng tuổi với cậu tới tham dự bữa tiệc, nhưng họ cũng không thân thiết lắm, bởi vì lâu lâu mới gặp nhau một lần và chỉ liên lạc với nhau vào những dịp đặc biệtGọi là quen biết nhau sơ sơ...Tin nhắn này tới từ Teen, trăng khoa kỹ thuật của một trường đại học nổi tiếng Teen: Glai, happy birthday nhé, năm nay Teen không thể tới gặp Glai được , Teen muốn được gặp Glai ghêTeen: Tuần tới Teen tổ chức tiệc tại nhà, Glai có rảnhđể tới tham dự không?Teen: Teen đã mua một lọ nước hoa của Pháp chuẩn bị sẵn sàng để làm quà tặng sinh nhật cho cậuTin nhắn này từ Ploy, cô con gái xinh đẹp của bác Phet bạn thân của chaPaploy: Glaijai, chúc mừng sinh nhật nhé, chúc bạn có thật nhiều hạnh phúc nhéVà còn nhiều nữa những tin nhắn mà Glai cần phải trả lờiNgười nhỏ nhắn thở phào nhẹ nhõm khi trả lời hết tất cả từng cái tin nhắn mà mọi người gửi tới chúc mừng sinh nhật cậu, cậu nhấn khóa màn hình chờ trước khi cất lại điện thoại vào túi quần, đồng thời hơi nghiêng người để nhìn phía trước"Tắc đường một chút đó cháu..."

"Vâng, bác""Có vội không?"

Glai mỉm cười trước khi trả lời người đang nhìn cậu qua gương chiếu hậu "Chỉ một chút thôi bác""Có hẹn đi chơi với người yêu hả?"

Đôi mắt to tròn mở lớn, đôi môi mỏng mấp máy như muốn nói điều gì đó, nhưng mọi câu nói xuất hiện trong đầu lúc này đều bị nuốt lại ở cổ họng, Glai thật sự không hiểu bản thân khi tự nhiên cậu lại cảm thấy xấu hổ với câu hỏi của bác tài xế, mặc dù thực tế cậu không hề có người yêu "A..không ạ, chỉ là Glai vội vàng tới nơi tổ chức tiệc sinh nhật thôi ạ""Ao..vội vàng tới dự sinh nhật của người yêu"Glai đưa một tay vuốt nhẹ lên tai của mình, lúc này nó đang nóng bừng và chắc chắn là đang đỏ lên rồi "Không phải sinh nhật người yêu ạ...là sinh nhật của cháu đó bác""Ao, thật sao?...vậy bác chúc cháu có thật nhiều niềm vui nhé"Glai chắp hai bàn tay mảnh mai đưa lên vái chào bác rồi nói "Cháu cảm ơn bác""Nhưng người yêu đang chờ ở đó phải không?"

Bác tài xế hỏi làm cho Glai nghĩ tới những người họ hàng lớn tuổi bên nội thích hỏi về chuyện tình cảm của cậu vào dịp tết nguyên đán, nếu như cậu không trả lời họ hàng thì sẽ không có bao lì xìVà Glai hầu như chưa từng được nhận lì xì..."

Không có người yêu đâu ạ...Glai vẫn chưa có người yêu""Hử?"

Glai không biết nên trả lời họ hàng như thế nàoBởi vì trả lời thật lòng rằng...cậu chưa có người yêu"..."

"Chưa có thật hả?"

Mọi người cũng không tin giống như bác tài xế vậy đó"Thật ạ""Đẹp trai đến vậy cơ mà...bác không tin đâu, giấu bác phải không nào"Glai cười khi nhìn thấy bác lắc đầu nguầy nguậy, bác ấy nhìn như thật sự không tin được điều đó "Không có giấu bác đâu ạ""Không đáng tin tí nào" Bác nói xen lẫn tiếng cườiHãy tin đi mà bác...Glai chưa có người thật màBởi vì bây giờ vẫn đang thầm yêu một người"Nghe nhạc không cháu?"

Người bị hỏi gật đầu trước khi trả lời "Nghe cũng được ạ"Glai nhìn bác tài xế đưa tay ra mở radio, bác ấy điều chỉnh sóng âm thanh khá lâu, trước khi dừng lại ở kênh phát thanh mà cậu thích nghe khi còn học ở trường trung học"Để kênh phát thanh này nhé cháu...kênh âm nhạc tuổi teen, cháu chắc sẽ thích""Được ạ, cảm ơn bác"Cậu khẽ dựa đầu vào cửa sổ phía sau từ lúc trả lời bác, đôi mắt to tròn nhìn những chiếc ô tô đỗ cạnh nhau, trước khi chuyển ánh mắt nhìn bầu trời đầy mây"Bài hát tiếp theo, tôi nghĩ có lẽ sẽ có một chút gì đấy gọi là phù hợp với trái tim của những người đang thầm yêu ai đó"Glai chợt mỉm cười khi nghe những câu nói của DJ trên sóng radio, kể từ khi cậu thầm thích Panli, Glai nghe những bài hát nói về tình cảm đơn phương như thế này rất nhiều, cậu nghĩ rằng bản thân chắc hẳn đã nghe bài hát mà DJ đang chuẩn bị phát"Hãy cùng lắng nghe nhé....thầm thích của La Ong Ph^ong""Hử?"

Glai khẽ nhíu đôi lông mày của mình lại, cậu chưa từng nghe bài hát này trước đây, không tin được rằng một người đang yêu thầm như cậu sẽ bỏ lỡ bài hát nàyVà một giai điệu đáng yêu bắt đầu vang lên khiến cho cậu mỉm cười, Glai tin rằng trong ngày mà chúng ta có cảm giác hạnh phúc thì dù cho bầu trời có âm u đến mức nào, bầu không khí xung quanh có buồn tết đến mức nào, thì những điều đó cũng không thể làm trái tim của chúng ta mất đi sự vui vẻ"Buổi sáng ngày hôm nay không muộn, thức dậy và hát một bài hát tặng người ấy, ghi nhớ những điều được viết từ trái tim để không bị mất đi, mong người ấy có thể nghe được những điều này, người yêu dấu"Bài hát này..."

Tôi không biết lúc này em đang ở đâu, không biết rằng trái tim của em có đang nhớ tới ai, có biết rằng trái tim này đang rung động, tôi đang nhớ em đó người yêu dấu"Đáng yêu quá đi :)Xẹt~"A..."

Glai kêu lên có chút không vui khi thấy có tiếng ồn làm ngắt quãng, radio đang bị nhiễu sóng do xe di chuyển khỏi vị trí ban đầu, lúc này giọng hát của nam ca sĩ và bài hát đáng yêu đã bị thay thế bởi những tiếng ồn "Đợi một chút để bác điều chỉnh lại nhé cháu""Dạ vâng bác"Bác tài xế cố gắng nhấn vào cái gì đó trong vài phút, cuối cùng thì tiếng ồn đó cũng biến mất nhưng bài hát "Thầm thích" mà cậu muốn nghe cũng kết thúc rồi"Một bài hát nữa đã kết thúc rồi, bài hát tiếp theo sẽ là một bài hát buồn""Bài hát vừa nãy kết thúc rồi cháu, thật tiếc quá, thấy cháu rất thích bài hát đó"Glai nhẹ cười trước khi nói "Đây là lần đầu tiên cháu nghe bài hát ấy, cũng nghe rất là chăm chú...nhưng không sao đâu bác, Glai đã biết tên bài hát rồi, chút nữa cháu sẽ tìm để nghe""Bài hát tên là gì vậy cháu""Thầm thích ạ"#đường_đến_tim_em_một_vạn_dặmGlai là người đầu tiên đến nhà hàng thịt nướng Hàn Quốc, cậu đi theo phục vụ đi tới bàn đã được đặt trước, không lâu sau thì P'Dome, P'Bep và bạn yêu dấu cũng tới, cả ba người ngồi vào chiếc ghế dài và bắt đầu đưa cho cậu một chiếc túi giấy màu nâu, Glai nhận rồi mở chiếc túi ra nhìn, bên trong đó có hai hộp quà"Glai...hộp quà được gói bằng giấy màu vàng là quà của mình nhé" Chủ nhân của đôi má bánh bao được đặt tên là bạn yêu dấu mỉm cười, Glai gật đầu với người đang ngồi ở phía đối diện rồi sau đó quay sang nhìn hai người đang ngồi ở bên cạnh"Chiếc hộp gói bằng giấy màu xanh nhạt là của P'Dome với P'Bep phải không ạ?"

P'Dome ngồi bên cạnh cậu gật đầu, về phần P'Bep đang ngồi bên cạnh anh ấy thì quay mặt sang nhìn cậu rồi nói "Phi hi vọng rằng Glai sẽ thích món quà mà phi đã chọn""P'Bep, cái gì mà được chọn bằng trái tim, Glai cũng sẽ thích hết á..." bạn yêu dấu nói với chị gái của mình rồi quay sang gật đật với cậu "Glai nhỉ"Cậu không thể không cười với sự đáng yêu của bạn yêu dấu, cậu ấy là người làm cho bầu trời đầy mây hôm nay trở nên sáng sủa hơn "Đúng vậy""Nhưng mà...mình cũng thú nhận trước nhé Glai...mình không phải là người tự tay chọn quà cho Glai, nhưng mình đã dùng thần giao cách cảm nhắn gửi P'Bep rằng hãy chọn một món quà thật đáng yêu hợp với Glai, rồi lúc nãy P'Bep nói rằng đã chọn cái gì tặng Glai thì mình thấy rằng cái ấy hợp với Glai lắm luôn""Thật sự, chỉ mình bạn yêu dấu thôi mình cũng thích lắm rồi, nhưng cũng cảm ơn bạn đã tặng quà cho mình nhé""Không có gì mà Glai, chỉ là nó....nhỏ lắm lun" Người mà cậu định nghĩa rằng đó là "sự đáng yêu của thế giới này" đưa tay lên rồi dùng ngón cái với ngón trỏ để mô tả cho từ nhỏGlai bật cười rồi nói "Cảm ơn nhé bạn yêu dấu hôm nay tới làm cho mình cười""Rất là hân hạnh nha~"Cái từ "nha" của bạn yêu dấu chả giống ai, mà có lẽ là vì không có ai có thể nói được giống như cậu ấy, bởi vì giọng của bạn yêu dấu rất nhẹ nhàng, Glai ngồi nhìn cậu ấy nói chuyện cùng với chị gái trước khi quay sang nhìn người bên cạnh đang dùng tay chọc chọc để gọi cậu"Vâng, P'Dome""Tiệc tối nay, ok phải không?"

"Ok mà P'Dome, trước khi ra khỏi căn hộ, cha cũng vừa gọi điện thoại nói chuyện với Glai...có vẻ như khách nhiều hơn so với buổi sáng ạ""Phi chỉ là lo lắng, sợ khách tới quá nhiều rồi sẽ phát sinh nhiều vấn đề bởi vì tiếp đón không được chu đáo, mẹ cũng nói rằng sẽ cử người giúp việc sang giúp đỡ tiếp đón khách khứa trong bữa tiệc""Ô, gửi lời cảm ơn đến dì với nhé P'Dome, nhưng mà mọi vấn đề của buổi tiệc được hoàn thành hết rồi, P'Dome với dì không cần phải quá lo lắng đâu""Ok, đợi chút phi gọi line nói với mẹ trước"Glai gật đầu với anh trai, trước khi quay sang nhìn người đang ngồi ở phía đối diện một lần nữa, bởi vì cậu cảm thấy giống như đang bị một đôi mắt của ai đó nhìn chằm chằm vào và đó là một cảm giác thật sự đúng, chủ nhân của đôi má bánh bao đang nhìn chằm chằm cậu bằng đôi mắt long lanh"Glai đáng yêu lắm luôn~" bạn yêu dấu nghiêng đầu nhìn cậu, trước khi nói tiếp "Nhìn góc nào cũng đáng yêu...nụ cười cũng ngọt ơi là ngọt nữa"Glai bật cười trong khi nghĩ rằng người vừa khen cậu có lẽ không nhận ra rằng bản thân cậu ấy đáng yêu đến nhường nào, trên thế giới này có lẽ không có ai đáng yêu được như bạn yêu dấu của cậu đâu"Mình thấy không có ai đáng yêu được như bạn yêu dấu đâu""Khuôn mặt đẹp đẽ đáng yêu thôi là chưa đủ, Glai vẫn quen nói chuyện kiểu dỗ ngọt như vậy...hứ! thật sự muốn đánh Glai luôn""Bé yêu ơi~" P'Bep vừa nói vừa lắc đầu, Glai nghĩ rằng P'Bep có lẽ cũng cảm nhận được sự dễ thương của bạn yêu dấu không khác gì cậuNhưng đột nhiên người đáng yêu nhất trên thế giới này cũng bắt đầu nhíu mày như thể vừa nghĩ đến điều gì đó, cậu ấy rời mắt khỏi chị gái rồi đưa ánh mắt sang nhìn cậu một lần nữa"Tại sao Glai lại chọn tổ chức tiệc sinh nhật ở nhà hàng này, không sợ nó không đủ riêng tư hả Glai"Câu hỏi của bạn yêu dấu làm cho cậu khựng lại một chút, cậu mím môi khi thấy hai người bên cạnh im lặng hơi khó xử, Glai đoán rằng P'Dome với P'Bep chỉ mời bạn yêu dấu tới tham dự tiệc, nhưng không nói nguyên nhân vì sao cậu tổ chức tiệc sinh nhật ở nhà hàng thịt nướng kiểu Hàn Quốc cho cậu ấy nghe"À..."

P'Dome đang chuẩn bị nói điều gì đó nhưng lại dừng một chút"Vừa đúng dịp năm nay nhà mình có tổ chức một sự kiện khác của cha, mình không muốn để người trong nhà phải mệt mỏi thêm nữa, bởi vì nếu mình tổ chức ở nhà cũng cần phải chuẩn bị rất là nhiều thứ..."

Glai mỉm cười với bạn yêu dấu, trước khi nói tiếp "Cộng với việc mình không muốn tổ chức tiệc lớn, năm nay mình muốn tổ chức sinh nhật với không khí ấm cúng, như hẹn mọi người đi ăn trong ngày nghỉ nhiều hơn""Oh...Glai là người luôn suy nghĩ cho người khác trước, không muốn tổ chức tiệc lớn bởi vì sợ mọi người trong nhà sẽ mệt mỏi hơn...mình nghe mà vui thay cho những người trong nhà Glai luôn"Glai mỉm cười rồi nói "Bắt đầu trưởng thành rồi mình cũng hiểu chuyện hơn...lúc bé thường muốn tổ chức tiệc sinh nhật thật lớn, để có nhiều bạn bè tới, nhưng khi lớn rồi sẽ muốn tổ chức tiệc sinh nhật nho nhỏ, rồi chỉ mời những người thân thiết tới tham dự...điều quan trọng của tổ chức sinh nhật không phải chỉ tới tham dự cho vui rồi thổi nến cắt bánh trong bữa tiệc, mà là được ngồi nói chuyện, được chia sẻ mọi chuyện trong quãng thời gian mọi người không gặp được nhau, vui vẻ với những câu chuyện cười những điều khó có thể xảy ra trong cuộc sống của mỗi người""Oho góc nhìn về tiệc sinh nhật của Glai thật tốt nha...mình nghe xong cảm thấy rất ấm áp" Bạn yêu dấu cười toe toét, rồi nói "Vậy hôm nay chúng ta hãy cười thật nhiều nhé Glai""Ừ"Glai đáp lại rồi mỉm cười với cậu ấy, tất cả những điều mà cậu nói với bạn yêu dấu đều là sự thật, Glai không muốn để P'Jiep và những người khác trong nhà phải mệt mỏi thêm, và cậu muốn tiệc sinh nhật năm nay có không khí thật là ấm cùng chỉ với những người thân thiết, chỉ là Glai không thể nói thật một chuyện với bạn yêu dấu, bởi vì cậu tin rằng...ngay cả khi cậu nói rằng cậu hiểu và không nghĩ nhiều việc cha sắp xếp tiệc đính hôn trùng với ngày sinh nhật của cậu, nhưng người khác có lẽ sẽ không hiểu chaGlai không muốn để người khác hiểu nhầmKhông muốn để bất kỳ ai thấy cha không tốtKhông muốn để người khác cảm thấy rằng cha không đủ yêu thương đứa con trai là cậuMặc dù Glai biết rằng bạn yêu dấu là một người lạc quan, cậu ấy có lẽ sẽ không phán xét cha cậu là người như thế nào cho đến khi có thể thực sự có sự hiểu biết về nhau, nhưng có một số chuyện quá khó để có thể hiểu được rõ ràng, Glai nghĩ rằng vẫn nên tránh đi những vấn đề phức tạp và lựa chọn những vấn đề dễ dàng tiếp thu thì tốt hơnVà P'Dome với P Bep ngồi ở bên mỉm cười giống như hai người thật sjw hiểu ý định của cậu, Glai không muốn che giấu sự thật với bạn yêu dấu, cậu chỉ là giảm bớt đi một chút câu chuyện vốn nhiều cảm xúc như này mà thôiĐể hạn chế ít nhất những câu hỏi có thể nảy sinh trong suy nghĩ của người đối diện..."

Glaijai~"Glai quay sang nhìn về phía bên phải nơi phát ra giọng nói, chủ nhân của giọng nói tươi sáng May và Gun đang mỉm cười bước tới"Đến rồi hả~" Glai nói khi ba người bạn thân bước đến và đang đứng ở đầu bàn bên phải"Kẹt xe quá""Tốt là phía mình đi không cùng hướng với Gun" May nóiGlai đưa tay ra vỗ vào chỗ trống ở bên cạnh để gọi mọi người, Pie đưa cho cậu một chiếc túi giấy nhỏ màu trắng, khi nhìn thấy logo ở trên túi là cậu đã biết rằng bạn bè lại mua đồ đắt tiền cho cậu nữa rồi"Mình biết là Glai sắp càu nhàu chuyện mua đồ đắt tiền để tặng cậu..."

Pie nói trước khi ngồi xuống chiếc ghế dài rồi di chuyển lại gần cậu "Cái này là quà tặng của mình với May, chia đôi mỗi người một nửa...với cả giá cũng không đắt như cậu nghĩ đâu"Glai nhận túi quà rồi nói "

Sau này không cần mua những đồ đắt tiền cho mình nữa nhé, mình ngại đó""Ngại cái gì chứ...chỉ một chút thôi mà"Glai mỉm cười với Pie, trước khi mời hai người bạn vẫn đang đứng "May, Gun ... ngồi đi""Gun sẽ ngồi ở phía nào?"

"Mình thế nào cũng được, May chọn trước đi""Vậy mình ngồi ở bên cạnh Pie, dù sao cũng cần có người kiểm soát không gian để đi lại""Haha, Ok"Glai nhìn hai người bạn thân ngồi xuống những chiếc ghế dài ở cả hai bên, May chọn ngồi ở chiếc ghế dài cùng phía với cậu, còn Gun ngồi ở phía còn lại, vừa vặn ngồi ở phía đối diện với Pie.

Chiếc bàn này có thể ngồi được mười hai người, ghế dài được chia thành hai bên mỗi bên ngồi được sáu người, và chỗ ngồi ở cả hai bên đều khá thoáng, mọi người đều có thể ra khỏi ghế ở cả hai bên trái và phảiNgay lúc hai bên của Glai đã có 5 người ngồi rồi, nhưng phía đối diện mới chỉ có bạn yêu dấu cùng với Gun mà thôi, cậu chớp mắt liên tục khi nhìn khoảng trống ở trước mặt, có lẽ bởi vì Gun và bạn yêu dấu chưa từng gặp nhau trước đây, nên cả hai người đều giữ một khoảng cách với nhau, vì vậy Glai quyết định giới thiệu để mọi người làm quen với nhau giúp cho bầu không khí được thoải mái hơn"P'Dome biết hết bạn bè của Glai rồi, nhưng P'Bep với bạn yêu dấu có lẽ là lần đầu tiên gặp gỡ bạn bè của Glai, vậy Glai xin giới thiệu bạn bè để mọi người làm quen với nhau nhé, để khi gặp nhau ở trường thì mọi người cũng có thể chào hỏi nhau" Glai nhìn P'Bep với bạn yêu dấu, trước khi đưa tay về phía người bạn thân đầu tiên của câu "Đây là Pie"Pie đưa tay lên vái chào P'Dome và P'Bep, trước khi hạ hai tay xuống rồi chuyển sang vẫy tay chào với bạn yêu dấu, P"Bep mỉm cười thân thiện với cậu ấy, còn người có đôi má bánh bao cũng đưa tay vẫy chào lại với Pie"Còn người này là May..."

Glai đưa mắt nhìn P'Bep và bạn yêu dấu trong giây lát rồi quay sang nhìn theo hướng tay đang đưa về phía Gun "Và đây là Gun"May vơi Gun đưa tay lên vái chào P'Dome và P'Bep giống như Pie đã làm rồi cả hai mỉm cười với bạn yêu dấu, khi Glai quan sát phản ứng của mọi người, thật sự là làm cho cậu cảm thấy thật nhẹ nhõm, bởi vì mọi người có vẻ thân thiện với nhau"Glai, mang những món quà qua để ở bên này đi, Pie ngồi sẽ thoải mái hơn"Và bạn yêu dấu của cậu thật sự có khả năng kết bạn với bạn bè của cậu rất là tốt"Không sao đâu, mình ngồi cũng rất thoải mái rồi" Pie vội vàng đưa tay lên xua tayGlai nhìn thoáng qua những chiếc túi giấy đang để ở bên cạnh, mặc dù Pie xác nhận rằng cậu ấy ngồi rất thoải mái những cậu nghĩ rằng nó khá là lộn xộn, vì vậy Glai quyết định cầm cả hai món quà chuyển sang chỗ bạn yêu dấu đang đưa tay ra để chờ nhận lấy"Gửi nhờ chút nhé bạn yêu dấu""Được nha"Những chiếc túi giấy đựng những hộp quà cũng được để sang chỗ ngồi ở phía đối diện với cậu, bây giờ Glai không còn cảm thấy trống trải nữa, bởi vì khoảng không gian trống trước mặt cậu đã được lấp đầy rồiNgay cả khi không có ai để trao đổi ánh mắt...Ít ra cũng có thể nhìn những món quà của mọi người Chủ nhân của khuôn mặt ngọt ngào vừa nghĩ vừa mỉm cười, trước khi nhìn Gun lấy một thứ gì đó từ balo của cậu ấy, bạn thân lấy ra một chiếc hộp dài màu bạc đưa cho cậu"Đây là quà của tao....có thể bỏ nó vào trong túi này không?"

Gun nói trong khi chỉ những món quà tặng đựng trong túi giấy, khi cậu gật đầu đồng ý lúc đó cậu ấy mới để hộp quà xuống một cách cẩn thận"Cảm ơn nhiều nhé Gun""Quà tặng giống như mọi năm ấy...hy vọng là mày sẽ thích""Thích mà...năm tới vẫn muốn như vậy nữa"Gun mỉm cười rồi đưa tay lên làm dấu hiệu ok "Ok nhé""Còn lại P'Pha là vẫn chưa đến thôi phải không ạ?"

"Phải" P'Dome trả lời"Vậy Glai thấy rằng chúng ta gọi món đợi P'Pha được không ạ?"

"Được nhé, đợi một chút P'Pha tới gọi món thêm cùng được, đề phòng bạn của Glai sẽ đói" P'Bep nói khi nhận menu từ người phục vụ"Ok ạ"Glai nhìn menu ở trên tay của Pie, cậu chọn nhà hàng thịt nướng kiểu Hàn Quốc này là bởi vì ở đây có buffet, mọi người sẽ không phải suy nghĩ tới cậu nếu muốn gọi thêm đồ ănGlai nhìn sang Pie đang ghi số lượng món ăn muốn gọi vào một tờ giấy nhỏ mà người phục vụ đính kèm với menu, đôi mắt to tròn hơi mở lớn một chút khi nhìn thấy hình con tôm to lớn ở bên trong menu"Chúng ta chọn menu hải sản...mọi người gọi hải sản nhé" vừa nói vừa đưa ngón tay chỉ vào hình con tôm, Pie cười rồi quay qua nhìn cậu"Glai sẽ chọn tôm phải không, đợi chút mình gọi"Người được hỏi gật đầu "Chỉ mang 2 khay ra trước nhé""Ok"JTrong khi Glai đang xem các món ăn ở trong menu mà Pie đang cầm trên tay, P'Dome ngồi bên cạnh cất lời làm thu hút sự chú ý của cậu"Panli đến rồi mà thằng Pha vẫn chưa xuất hiện nữa"Mặc dù câu nói của P'Dome hầu như là không thể, và có lẽ đôi tai của cậu đã có lại, nhưng Glai vẫn lựa chọn quay lại nhìn theo hướng chủ nhân của giọng nói đó.Chính vào lúc này lý thuyết của người yêu mặt trăng đã bị sự xuất hiện của người cao lớn hoàn toàn xóa bỏ, bởi vì Panli làm cho cậu biết rằng...Mặt trăng trònKhông thể xuất hiện vào lúc 17.30 chiều như thế nàyMí mắt sáng nhấp nháy không hề khép lại trong một giây, bởi vì Glai sợ rằng người trước mặt sẽ biến mất, trái tim đã từng đập rất nhanh mỗi khi nhìn thấy khun Moon đang dần dần đập chậm lại cho đến khi gần như dừng lại"Phi quên nói rằng có mời cả Panli tới nữa, bạn yêu dấu của em sẽ có bạn bè để nói chuyện cùng, và một điều nữa là..."

P'Dome khẽ ngả đầu sang nói thầm vào tai cậu "Để giới thiệu hai người làm quen với nhau cũng tốt...thời gian có gặp ở trường đại học sẽ có thể nói chuyện cùng nhau"Khi P'Dome kết thúc câu nói, trong não bộ của Glai cũng gần như trống rỗng, dây thần kinh thính giác hoàn toàn yên lặng không đón nhận được bất kỳ một âm thanh nào, giống như thế giới ngừng quay trong một khoảng thời gian vậy, Glai không hề rời mắt khi nhìn Mặt trăng đang mỉm cười vui vẻ với người bạn thân yêu dấu Bởi vì Glai thường nghĩ rằng...không có khả năng để Panli đến bữa tiệc sinh nhật của cậu, vì vậy lúc này cậu giống như đang xem một bộ phim với các nhân vật mà cậu yêu thích đang trình chiếu trực tiếp trước mắt cậu vậy, Glai nhìn Panli đang nói chuyện cùng với bạn yêu dấu, nhưng cậu lại không nghe thấy bất kỳ âm thanh nàoNhư là thế giới này đã tặng cho cậu một cơ hội được chụp lại những bức ảnh về nụ cười của Panli ở khoảng cách gần như thế này, nhưng đó cũng là khoảnh khắc mà cậu bắt đầu có thể nghe lại được những âm thanh từ từ vang lên bên tai cậuThịch thịch thịch thịchTrái tim cậu đang đập rất nhanh mặc dù thực tế lúc đầu nó vẫn rất bình tĩnh, Glai nghĩ rằng những phản ứng bất thường khác với trước đây của cậu đang nói cho cậu biết một điều gì đó và lúc này Glai đã biết rằng trái tim nhỏ bé đang muốn nói điều gì với cậu rồi...Trái tim đập chậm lại dần đến mức gần như ngừng lạiCó thể một lần nữa đập nhanh trở lạiBiểu hiện này là.... cậu đã yêu (khun Moon) rất nhiềuBạn yêu dấu cười rồi giục người bạn thân tới ngồi bên cạnh cậu ấy, nhưng cậu ấy nhìn thoáng qua chỗ trống đặt những túi quà tặng của cậu, như thế như đang nhìn về phía xa, Glai nghĩ rằng bạn yêu dấu có lẽ muốn mọi người ngồi gần lại một chút để Panli ngồiNgay lúc người cao lớn đặt mình ngồi xuống bên cạnh bạn yêu dấu, Glai lén nhìn khun Moon, cậu ấy mặc trang phục rất đẹp, mái tóc màu vàng kim được vuốt lên để lộ vầng trán, cậu ấy mặc một chiếc áo sơ mi tay ngắn màu xanh lá cây đậm cùng với chiếc quần jean màu đen rách gối, và đeo đôi giày thể thao Vans màu đen, nhưng hôm nay chiếc đồng hồ đeo tay đã được được đổi thành chiếc vòng bạc"Rak... mày nhích qua bên kia một chút nữa được không?

Tao sẽ ngã đó""Được thôi nhưng chỉ một chút thôi nhé, bởi vì..."

Glai nhìn chủ nhân của đôi má bánh bao, khuôn mặt tỏ vẻ lo lắng trong khi liếc nhìn sang chỗ trống ở bên cạnh cậu ấy "Bởi vì người P'Pha to lắm, có thể sẽ không đủ chỗ ngồi"Thực sự thì bạn yêu dấu đã để dành chỗ cho P'Pha...P'Pha chắc chắn là một người rất quan trọng đối với bạn yêu dấuCậu ấy còn không sẵn sàng chia sẻ chỗ ngồi cho bạn thân mình nữa, thay vào đó là lựa chọn giữ chỗ cho P'PhaMặc dù chỗ còn trống ở phía bên bạn yêu dấu đủ để mọi người ngồi, nhưng cậu hiểu lý do mà bạn yêu dấu tạo khoảng cách từ chỗ những túi quà được đặt giữa cậu ấy với Gun, bởi vì bạn yêu dấu không muốn làm cho Gun cảm thấy không thoải mái, nếu di chuyển lại quá gần như thế này, vì vậy khi Glai hiểu được điều đó, cậu lên tiếng"Không sao đâu Rak, cậu cứ ngồi thật thoải mái, nếu không đủ một chút nữa mình sẽ lấy thêm bàn..."

"Được không Glai?"

"Được mà, bởi vì bạn bè của Glai cũng còn mấy người nữa, vẫn phải lấy thêm bàn nữa"Xin lỗi khi đã nói dối nhé bạn yêu dấu...Bời vì cậu không muốn để cho bạn yêu dấu lo lắng Một điều nữa đó là...khun Sasin sẽ được ngồi thoải mái"Ok...vậy không cần lo lắng nữa"Bạn yêu dấu gật đầu rồi mỉm cười với cậu, Glai cũng mỉm cười lại với cậu ấy, và trong lúc đó cậu vô tình chạm vào ánh mắt của một người, Glai vội vàng cụp mắt xuống khi nhìn thấy khun Moon mỉm cười trong khi nhìn cậuGlai nhận ra rằng Phanli là người vui vẻ, dễ cười và trên khuôn mặt của cậu ấy luôn thường trực nụ cười, nhưng cũng biết một điều đó là...cơ thể của cậu Lúc này thật sự không ổnThời gian phòng bị không kịpKhông kịp xử lýThật tội nghiệp Glaijai..."

Glai..."

Pie dùng ngón tay chọc nhẹ vào cánh tay của cậu trong khi gọi cậu bằng một giọng rất nhỏ giống như thì thầm, vì vậy Glai quay sang nhìn cậu ấy "Tai của Glai đang đỏ lắm ý"Glai nuốt nước bọt, cậu muốn đưa tay lên để bịt cả hai tai của mình lại, nhưng sợ như vậy thì sẽ trông rất là kỳ lạ, Glai cố gắng nghĩ cách để che giấu đi sự ngại ngùng của bản thân cậu đang được thể hiện nổi bật qua đôi tai của cậu trong vài phút, trước khi khẽ lắc đầu một cách bất lực, rồi quay sang nhìn người bạn thân trong khi miệng mím lại giống như muốn khóc;___________;
 
Back
Top Bottom