Siêu Nhiên Truy Tìm Hạnh Phúc

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
374902843-256-k498017.jpg

Truy Tìm Hạnh Phúc
Tác giả: kaori_0000
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Đây là lần đầu mình viết truyện có gì sai xót mọi người bỏ qua hoặc góp ý cho mình với nha💐⚘️ sẽ có vài nội dung không có trong nguyên tác và có thể là đi ngược nguyên tác Tags: bakugobakugokatsukibnhareader​
 
Truy Tìm Hạnh Phúc
chap 1


Em, Katsuki với Midoriya-kun chắc cũng đã quen nhau được hơn 17 năm r nhỉ, từ lúc đỏ hỏn xíu xiu tới bây giờ luôn, em sinh sau hắn 6 tháng và mẹ em cũng tình cờ là hàng xóm cạnh nhà hắn luôn nên bọn em được tiếp xúc với nhau từ nhỏ.

Em thì ngốc nghếch lắm gần 18 tuổi đầu mà còn ham ăn ham chơi quên lối về không để ý rằng có người đã luôn thích em từ lâu?

Không biết là ai thế nhỉ??

Làm em tò mò quá.

Năm xxxMidoriya: Y/n này sắp tới cậu định theo học trường nào vậy?Y/n: tớ á hả???

Chắc là trường UA á~Midoriya: Thiệt hả????

Tớ cũng định vào UA này.Y/n: ara ara vậy là tớ hỏng bị cô đơn khi tới trường mới òi.*ai biết má có đậu không mà tự tin dữ vậy?*Y/n: còn Kacchan thì sao?Bakugo Katsuki: 2 đứa bây hỏi làm gì?

Tất nhiên là tao sẽ vào UA rồi, một thiên tài như tao thì sao mà phải chọn những cái thứ trường học hạ đẳng ngoài kia được hả.Bakugo Katsuki: rồi tao sẽ trở thành anh hùng No.1 cho bọn mày xemMidoriya: Kacchan cố lên!!!-----

À quên nói cái này nữa, thể trạng của em cũng khá đặc biệt đó nha.

Vì ba mẹ em là nhà khoa học với không biết là do em được tiếp xúc với các chất hóa học, điện tử nhiều hay gì mà từ lúc sinh ra em đã có sẳn 2 kosei trong người.

Một là kosei tái tạo cho phép em tạo ra những chất liệu tương tự với vật đã bị phá hoại và tạo ra một vật thể, hay cá thể mới thông qua việc chạm vào vật đó, không tính người hay vật luôn *nghe oách nhỉ?* với 1 là kosei nước cho phép em điều khiển nước tùy thích.Khi nghe tin em muốn vào học UA ba mẹ em cũng lo lắm, vì em ngốc nghếch thế này chả biết vào lại có bị ai lừa mất không nữa=))))) .

Cũng không hẳn là do em ngốc nữa, em cũng học giỏi xinh xắn chứ bộ, bị cái lâu lâu hơi lag xíu thôi=)).

Thôi thì kosei của e cũng không thuộc tầm yếu nên ba mẹ cũng ầm ừ cho em học.-------------- tối đó ------------------Mẹ Y/n: Cả nhà ới ơi~ ra ăn cơm nàoÁaaaaaa.

U là trời một tiếng la thất thanh bỗng vang lênMẹ Y/n: Cái gì đó 2 đứa kia? *nhà em có 4 ngưòi gồm ba mẹ em, em và cậu em trai 4 tuổi rưỡi*Kotaru: Mẹ ơi, chị Y/n tranh bánh gạo với con * thằng nhỏ chạy lại khóc bù lu bù la méc mẹ* Y/n: ê ê chơi kì nha, không có nói xạo nha Kotaru, chị giành bánh của mày hồi nào??

Bánh nào của mày bánh của tao à nhaKotaru: nhưng mà em xin chị có cho em đâu?

Hic~Y/n: cho chị mày ké xíu tiền tiêu vặt đi rồi tao cho mày bánhKotaru: Aaaaa không chịu đâu, cho em miếng đi _ thằng nhỏ chạy tới giành bánh với em_Y/n: Áaaaa mẹ ơi nó cắn conNguyên một tối hôm đó là hả nguyên xóm chỉ nghe được tiếng 2 chị em nó tranh nhau bánh gạo thôi =)))
 
Truy Tìm Hạnh Phúc
chap 2


Vì ngày hôm nay là ngày chủ nhật nên em đánh nhẹ một giấc từ 11h30 tối đến 11h30 sáng ngày hôm sau=))))- Kotaru: chị ơi~ dậy đi chị ơi em đói, Kotaru đói rồi nè _cậu nhóc nhiệt tình lây người cái bà chị làm biếng ngủ nhiều này dậy mà nãy giờ chưa thấy động tĩnh gì=)))_Giờ này em mới lờ mờ banh con mắt của mình ra mà nhìn ngó xung quanh, ngoài cái thằng giặc trời này phá em ra thì ba mẹ đi đâu mất tiêu rồi em cũng không biết, chắc là lại đi đến phòng thí nghiệm đây mà.

Vừa ngồi dậy em vừa ngáp ngắn ngáp dài rồi ưỡn người ra để giãn cơVừa ngáp em vừa bảo cu cậu "đi thay đồ đi rồi chị dẫn mày đi ăn trưa".

Cậu em khoái chí chạy lon ton về phòng thay đồ trong lúc đợi bà chị heo quay của mình vệ sinh cá nhân rồi mới đi ra khỏi nhà.---- Đến cửa hàng đồ ăn -------Em vừa đi vừa xách cái nón của thằng cu em rồi đuổi theo sau, mệt thấy mịa luôn không biết nó con người hay con trâu mà sức nó dai dẽ không biết đi bộ từ nhà ra trạm xe buýt rồi từ trạm xe buýt chạy thêm vài chục mét nữa tới cửa hàng gà rán mà nó thích, thế mà nó vẫn không thấy mệt hả, chứ chị nó là đuổi theo sắp đứt cái hơi già này mất rồiY/n: hộc....hộc...hộc....

Kotaru chạy từ từ thôi chờ chị mày với......Kotaru: chị ơi nhanh lên~ em đói lắm rồiY/n:*bộ mình nó biết đói hay gì dị trời, có đứa nào đói mà chạy sung như nó không chứ?* Vừa đến cửa hàng 1 cái, cu cậu ngó ngay cái chỗ ngồi cạnh cửa sổ mà đối diện cái cửa sổ đó là chỗ bán hàng điện tử mà trùng hợp là cửa hàng đó đang phát bộ phim hoạt hình The Hero mà nó thích =))) hay thế nhờ.Vừa đặt cái bàn tọa xuống ngồi thì em như được hóa kiếp luôn, đuổi theo nó mệt thấy mấy ông sao luôn giờ mới được ngồi nghỉ nên em nằm phè xuống cái ghế của người ta luôn=))) đã vậy còn cảm thán là " đúng là tuổi trẻ sức dai thật" "Cái đéo gì dai??"

Áaaaa dmm clqjz bla bla bla những từ ngữ hoa mĩ được thốt ra từ cái miệng nhỏ xinh của em trước cái thằng vừa nói cái câu trên=))).

Không ai khác là cái anh mà nói chuyện láo toét ấy ấy, cái anh tên Bakugo Katsuki ấyBakugo Katsuki: " làm cái éo j mà mày chửi gia phả tao lắm thế hả nhãi ranh" Y/n: má.... ai kêu mày nói bất thình lình từ đằng sau tao làm chi, tao hết hồnBakugo Katsuki: ờmmmm mà có ai đời ra đường mà mặc đồ như mày không?Y/n: Ơ.... / giờ nhìn lại mới thấy, em chỉ mặc có cái áo thun trắng dài tới đầu gối với cái quần đùi màu đen thêm đôi tông lào nữa, tóc thì búi hờ lên rồi xách cái túi tiền theo để chạy kịp với cái thằng giặc trời này/ Y/n: vãi.... hèn chi thấy lạnh quá trời, ủa mà tao tưởng giờ mày nằm chường ở nhà chơi chứ nay cũng biết đi ra đường hả?Bakugo Katsuki: ủa bộ giờ không nằm ở nhà là không được ra đây hả con nhãi kia, ai ghẹo gì mày hả?Kotaru: 2 anh chị nói chuyện với nhau xong chưa ạ? //Ơ chết nãy giờ quên là còn thằng em ở đây//Y/n: à ừ quên mất, mi muốn ăn cái chi?

Kotaru: hừmmmm nhiều món ngon quá em gọi hết luôn được không chị?Y/n: chắc tao đá mày quá order lẹ lên _vẫy tay gọi nhân viên_Kotaru: vậy.... chị xinh đẹp đằng kia ới ơi _ gọi bà nhiên viên chứ không phải bà chị nó=))_Kotaru: cho em 1 phừn mì ýyyyyy chị thấy sao _ nháy mắt với bà nhân viên_Nhân viên: à ừ thì...._ Chát _ rõ lớn, vừa dứt cái câu tán tỉnh tào lao của thằng em thì con chị nó cú cho nó 1 cái ngay đầu đau điếng khiến nó chỉ dám nhìn bả một cái đầy "yêu thương" rồi ôm đầu đau muốn gớt nước mắtY/n: bớt giỡn lại nha mạy, à chị ơi cho em 1 phần mì ý cho trẻ nhỏ 1 khoai tây nghiền nha.

À mà chị ơi chị đừng rắc tiêu lên phần mì nhỏ này nha chị tại nó bị dị ứng á.

Với 1 phần mì người lớn, 1 phần gà chiên này thêm 2 ly nước cam nha chị, em cảm ơnKotaru: nhưng mà em muốn uống nước ngọt cơ~ pép sì cũng đượcY/n: mày im, cấm cãi _ quay qua katsuki_ rồi thằng này mày ăn cái gì để tao gọi luônVì ai đó mãi ngắm em quá mà quên là em đang gọi hắn muốn lủng cả màng nhĩ tới nơi rồi mới giật mình "hả" cái nữa=)))Y/n: tao hỏi mày ăn cái gì để tao gọi _cau mày_Bakugo katsuki: 1 burger với một 1 sprite được ròiChị nhân viên ghi xong cũng liền đi vào trong để lại 3 cái cặp mắt dòm nhau không biết nói cái gì.

Sau 30 phút thì đồ ăn cũng ra, 2 chị em nó con mắt sáng rỡ tại từ sáng tới giờ đã có cái gì lót vào cái bụng này đâuKotaru: à nhà nhị nhơi nhí nhình nhi nhâu nhơi? / à mà chị ơi tí mình đi đâu chơi?/Y/n: nhày nhuốt nhi rồi nhói / mày nuốt đi rồi nói/ =))))Bakugo Katsuki: 2 chị em mày lo ăn xong đi rồi hẳn nói chuyệnKhông cần đợi nữa đâu 1 phút 30 giây là chị em nó xử xong đống đồ ăn đó rồi, 2 chị em nó vừa ăn xong lấy cái tay xoa xoa cái bụng tròn rồi đồng thanh ợ 1 cái.

Nhìn một phát là biết 2 đứa nó là chị em luôn chứ đùa, nhìn cái nhất cử nhất động chị em nó làm y chang nhau luôn mà=))))Kotaru: mình đi công viên đi chị ơi _ định chạy_Y/n: ê ê đợi tao với, để chị mày đi tính tiền xong cái rồi hẳn đi _ vừa lấy tiền trong ví vừa giữ chân thằng em mà không thành_Y/n: ê ê Katsuki-kun mày đuổi theo nó giúp tao để tao đi tính tiền cái Vừa hay có khắc tinh tới khắc chế cái thằng quỷ nhỏ này, chắc em phải đội ơn trời phật vì hôm nay cho em gặp thằng bạn em lại ở đây để phụ em trông cái thằng này, chả biết sao mà ở nhà chị nó nói nó không nghe nhưng mà nếu là lời của cái anh đầu tóc màu vàng tro, tính lóng như kem này nói thì nó nghe răm rắp=)))

Máaaaaaa
 
Truy Tìm Hạnh Phúc
chap 3


Sau khi đã tính tiền xong em phải lật đật chạy theo 2 cái con người kia ra công viên, cũng may là công viên ở gần đây chứ xa thêm chút nữa không biết đâu mà tìm.

Vì là không chịu về ngủ trưa mà muốn ở lại chơi tiếp với các bạn, may là cái công viên này có bạt che nắng che mưa chứ nghĩ sao gần 2h chiều nắng muốn bể cái đầu mà thằng em nó đòi đi ra xút cát chơi, chắc em sút nó quá....

Một lúc lâu sau, khi nhìn thấy kim đồng hồ ở công viên điểm 5h30 chiều, em lật đật đứng dậy kiếm thằng quỷ nhỏ kia để gọi về rồi còn làm đồ ăn tối nữa.Y/n: Thằng nhóc nhỏ ơi mau về nhà thôi, ông trời ổng chuẩn bị đi ngủ tới nơi rồi nè~"Ủa nó đâu rồi?"

"Nè kacchan mày kiếm nó vúp tao với!!!"

Bakugo katsuki: Bố mày lấy phí đấy nhá, đéo có làm không công đâu _ không cần em nói thì ảnh cũng giúp em à_Y/n: "U là trời, tao kêu về nhà ngủ không có nghe" "Má, coi nó kìa có ai đời ngủ quên mà treo tòn ten như spider man như nó không hả trời" Tình hình là rất tình hình=))) cu cậu ngủ trong cái tư thế không thể nào mà nó bình thường hơn được hết, ảnh đang bận chơi trò leo dây mà mắc cái cơn buồn ngủ, ảnh giăng ngưòi ảnh ngủ luôn, hài thật.Bakugo Katsuki: để tao ẳm nó cho _bế lên_ Y/n: thôi để đó tao tự bế nó được rồi, mày ở lại chơi với chị em tao tới giờ này luôn, bộ không có gì bận luôn hả?? _định giành lấy thằng nhỏ_ Bakugo Katsuki: Tao thích làm gì tao làm chứ?

Mày mắc cười, mày mà giành ẳm nó với tao, tao đồ sát mày

_bùm bùm_ Y/n: vâng vâng~Em với hắn đi bộ ra trạm xe buýt rồi lại đi bộ vào đến nhà em, đến cửa thì hắn đòi vào nhà để đưa thằng Kotaru lên luôn cơ mà em không cho nên giành thằng nhóc ác đó lại, lúc đầu cũng ầm ừ không cho hồi sao cũng bỏ về nhà, ủa bộ giận ha gì ta?____Cạch____Y/n: Con về rồi đây~Mẹ Y/n: Lết về rồi à? _ giọng mẹ vọng ra từ bếp_Y/n: vâng nhưng con lợn này nó ngủ mất hút rồi nên mẹ khỏi lấy cơm cho nó nha _bế cu câu về phòng ngủ_Ba Y/n: à mà khi nào thì công túa của ba đi thi vậy? _ đang đọc báo_Y/n: mai á ba ơiMẹ y/n: ủa mai luôn hả?

Mẹ tưởng tuần sau?Y/n: dạ đâu có mai con đi nè!

Mà mẹ nấu gì dợ?

Katsudon hả?

Trùng hợp quá dạ?Mẹ Y/n: ai biết đâu, tại mẹ thèm nên định nấu ăn thôi, nếu vậy thì con ăn nhiều vào lấy sức mai mà đi thi // cho ai chưa biết thì món katsudon là món cơm ăn kèm thịt hoặc cá truyền thống của Nhật, học sinh thường ăn vào cái dịp thi cử với ý nghĩa là " chiến thắng" á //_______ Hôm sau _______Hôm nay là một ngày vô cùng vô cùng đặc biệt với em luôn.

Nó quyết định là em có thể đậu vào UA hay không.

Vừa bước tới gần trường, em đã thấy nó đã bị bao vây bởi không biết bao nhiêu phóng viên, báo chí rồi, đông tới nỗi em chả thấy cái đường tới cổng trường đâu luôn, thú thật thì em cũng cao lắm chứ bộ cũng m55 đấy cơ mà nó lạ lắm.

Đám phóng viên này phiền thật làm vậy chả khác nào chặn người ta, không cho người ta thi hay gì chen lấn một hồi muốn rụng cặp chân giò thì em cũng đến được cổng trường UA phải nó nó to chà bá luôn á.

Thấy mọi người ai cũng dòm em với ánh mắt kì lạ, chắc do ai ai cũng vào để thi có mỗi em đứng như trời trồng ở đó há miệng nên người ta sợ em lây.

Y/n: trời ơi Y/n ơi tỉnh táo lại coi phải đi thi thôi _ em tự trấn an mình bằng cách lấy tay vỗ mạnh vào 2 bên má_Mà công nhận năm nay nhiều thí sinh thiệt luôn á ngó nghía 1 hồi tự nhiên em thấy cái đóm gì mà màu xanh xanh xù xù lắp ló đâu đằng kia, banh 2 con mắt với thị lực 10/10 của mình thì em thấy đó là thằng bạn chấn bé đù Midoriya Izuku bạh mình kế bên đó là cái thằng đang lãi nhãi chửi Mi-kun đó, nghe tiếng thôi là biết ai liềnY/n: 2 đứa ơi tao tới rồi nè~ _chạy tới_Midoriya Izuku: aaaa y/n-chan, cậu tới sớm dữ vậy?Bakugo Katsuki: mày gọi ai mà cứ chan chan quài vậy hả? _ nắm áo midoriya_Midoriya izuku: ơ tớ.... tớ xin lỗi.... tớ chỉ đang gọi y/n thôiBakugo Katsuki: con mặt thộn đó đâu?

Yếu vậy mà cũng bài đặt đi làm hẻ rô _dáo dát kiếm em_" ê tao nghe thấy đó nha"" ủa nhỏ ở đâu vậy?"

"Đây nè cha, ở dưới đây nè!"

"Vcl"Y/n: ê giống mày đang khinh cái chiều cao của tao lắn rồi đó nha katsuki! _ngước lên_"Ai bảo mày bé thế còn gì, chút xíu vậy sao mà làm anh hùng gì nỗi, thôi ở nhà tập làm bà nội trợ đi là vừa".Y/n: 🖕🖕🖕
 
Truy Tìm Hạnh Phúc
chap 4


Càng lúc thì ở trong sân trường ngày càng đông người hơn lúc này một cái ông thầy Present Mic đầu chỉa chui ra rồi mở cái loa to thiệc to mà nói" Braaaaaaa, kính chào các thí sinh đã có mặt ngày hôm nay để tham gia bài thi nhóoooo.

Bài thi sẽ bắt đầu trong 30 phút nữa nên là các em hãy thay một bộ đồng phục thật thoải mái để bung xõa hết sức mình nha.

Ồ Yehhhh"Cũng may là em mặc sẵn đồ thể dục hồi học cấp 2 luôn rồi, vì đơn giản là em làm biếng đem theo đồ thay cồng kềnh=))).

Trấn an mình bằng 1 cái hôp sữa sicula yêu thích của em trong lúc này và đợi thời gian trôi.

Sau 30 phút thì ông thầy Present Mic mới thông báo thể lệ cuộc thi là thực chiến ở cái thành phố giả này, sẽ có vào con robot thì level thấp tới cao, level càng cao thì số điểm càng nhiều .

Chưa kịp để các búp măng non định hình lại, ông thầy hú 1 cái thật to rồi bảo bài thi bắt đầu trong lúc mấy phen kia còn lớ ngớ về thể lệ thi thì em đã vượt lên trước và đánh bại 1 con trong số đó"Shinozaki Y/n, cộng 100đ"/Vc nhìn vậy mà đc hẳn 100đ luôn rốt cuộc là cho bao nhiêu diểm mới đậu được vậy, kì này chơi tới bến luôn bà con ơi. /Vừa nghe tiếng bùm bùm nổ ra mọi người xung quanh mới định hình lại được rồi bắt đầu bài thi của mình.

Ngặt nổi giờ em mới để ý Midoriya-kun đi đâu mất rồi ta, đang loay hoay suy nghĩ xem Midoriya đang ở đâu để em còn tới yểm trợ.

Thì từ đâu ra có 1 con ở đằng sau lưng em mà em không biết nó lao vào em rồi định cho em 1 cú đấm, em nghĩ thôi rồi thí mịa rồi thì cảm nhận được mình như bị nhấc bổng lên rồi có tiếng nổ đằng sau nữa mở mắt ra cái thấy Bakugo Katsuki đang bế mìnhY/n: Ể????

Bakugo Katsuki: Mày bị ngáo hả con kia, đang thi đấu mà nghĩ cái chó gì vậy??

Tao mà không tới kịp là mày thành bãi shit rồi" ui... cảm ơn anh bạn của tui nhiều nha mà mày có thấy mido-kun ở đâu không?"

Bakugo Katsuki: cái...cái gì...

Mido?_thắc mắc_"Midoriya í""Tao đéo biết""Vậy thôi, cậu đấu tiếp đi tớ đi giúp deku-kun đây!"

Bỏ cậu bạn tóc màu vàng tro kia qua 1 bên mà tìm kiếm cậu bạn Midoriya, chạy được 1 lúc em nhìn thấy cậu bạn đang ra sức đấu với 1 con rất là to luôn, hình như là con boss luôn thì phải =))).

Để ý kĩ em thấy cả 10 ngón tay cậu bạn tím ngắt như bị gãy vụng ra hết luôn chân cũng bị gaỹ nốt nhưng mà vẫn muốn chiến đấu tiếp.

Thấy vậy em liền chạy đến sử dụng kosei tái tạo của mình để chữa lành vết thương cho cậu, cũng phải mất khá lâu để câu bạn hồi phục vì gần như xương trên người câu là gãy hết.Midoriya: cảm ơn cậu nhìu nha y/n Y/n: Có gì đâu bạn bè với nhau cả mà, tớ và cậu cùng nhau đánh bại con nỳ là đượcSau khi chữa trị xong mới ngó thấy con này định đánh lén 2 đứa em, em ra hiệu cho Deku-kun ra đằng sau nó còn em sẽ dụ nó để nó mất tập trung rồi cậu ấy kết liễu nó luôn.

Khi vừa đánh xong cái con quái này thì cũng là lúc tiếng chuông vang lên báo hiệu thời gian làm bài thi kết thúc.

Em thấy nhẹ đi một phần rồi còn lại là phải dựa vào bài thi lý thuyết.

Không uổng công em thức khuya học bài, vừa học vừa ngồi ăn katsudon mẹ nấu hôm qua, cảm thấy như nay mọi chuyện đến với mình cực kì suôn sẻ luôn á.

Kết thúc phần thi lý thuyết, em bước ra khỏi phòng với 1 cái gương mặt tươi cười hơn bao giờ hết.

Giờ chỉ còn chờ đợi thời gian công bố kết quả hoiii. >>>Tim em nó đập liên hồi, lo lắng lắm rồi không biết hôm nay kết quả sẽ như thế nào nữa, trời ơi không biết em có được vào UA không nữa, "ông địa ông thần tài ơi phù hộ cho connnn" đang bận chấp tay vái lại ồng thần tài cầu may mắn thì mẹ đập cửa bảo em ra xem đi có kết quả rồi.

Trời ơi hồi hộp em cầm cái tờ thư thông báo mà tay em nó run, vừa vé cái tờ giấy ra nó chiếu lên 1 cái dáng người đầu tóc hơi xù xì với đôi mắt thâm quầng kia thông báo là em đã trúng vào trường UA rồi ông đó sẽ là thầy chủ nhiệm của em, thầy Aizawa Shota chủ nhiệm lớp 1ATrời ơi em mừng khóc muốn rớt nước mắt luôn, cả nhà em ôm nhau khóc vì vui rồi cũng nhanh chóng tổ chức tiệc mừng em đậu UA không thể nào là không mời hàng xóm tới chung vui được.

Hôm đó chắc là ngày vui nhất của em luôn
 
Truy Tìm Hạnh Phúc
Chap 5


Hôm nay là ngày đầu em nhập học vào UA, trời ơi lúc mới biết em đậu vào trường này em vui tới độ đi cầu thang trượt chân té mấy lần, chân thì đau mà miệng cười hoài luôn.

Sau hôm đó trường có gửi đồng phục đến cho em nên em đi giặt sạch sẽ thơm tho để hôm sau đi học.

Phải nói thật cái trường nó to, em cảm thán không biết bao nhiêu lần nữa,... mà thôi kệ phải nhanh đi kiếm lớp thôi.

Có lẽ do em tới sớm nên là lớp học cũng hơi vắng với có vài bạn nữa ngồi rồi, nên em cũng nhanh chóng kiếm 1 chỗ ngồi cho mình.

Em ngồi ngay chỗ gần cửa sổ vừa mát mà vừa hơi khuất tầm nhìn của giáo viên khi đứng trên bục giảng nữa, tha hồ mà ngủ=)))Lát sau lại có thêm nhiều học sinh nữa đến, vì nghe hơi ồn nên em lôi cái gối dâu từ trong balo ra mà nằm gụt xuống ngủ luôn, chắc do hôm qua háo hức đên trường quá làm em không ngủ được.

Đang nằm ngủ chắc cũng được 15p tự nhiên thấy có 1 cái lực gì đó nó tác động lên cái đầu của mình làm em tỉnh cmn ngủ luôn.

Thầm nghĩ / má, thằng cờ hó nào dám đánh vào đầu bà mày thế hả / quay qua thấy Bakugo trừng cái con mắt lên nhìn em rồi chửi"Tao bảo mày sáng chờ tao đi cùng mà mắc cái chó gì mày đi học trước tao hả con kia?"

Y/n: hơ mắc cười mày chuẩn bị chậm mà mày nói ai hả cái thằng quả đầu lông chỉa kia? _chỉ thẳng mặt_Bakugo: ê ê ý mày sao hả con kia, muốn bố mày đồ sát chết mày à, Hả? _tay hắn tiết mồ hôi tạo 1 đóm lửa nhỏ bùm bùm trong tay_ Y/n: bố mày thách mày đếy, xem ai thua nào _ nhỏ này cũng tạo ra bong bóng nước chuẩn bị chọi_Thấy tình hình là 2 đứa này chuẩn bị biến cái lớp học thành cái bãi chiến trường, sợ có chuyện không hay xảy ra nên cậu bạn Midoriya phải chạy tới ngăn lại chứ không có án mạng xảy ra mất.Midoriya: Ôi thôi mà, tụi mình là bạn với nhau mà đúng không?

Kacchan đừng có làm vậy nữa mà cả y/n-chan nữa....

NhaĐúng là 2 nhỏ này như nước với lửa luôn.

Đang lúc sắp làm tí cho nóng người thì may quá ông thầy chủ nhiệm mình tới rồi.

Ủa mà cái cách xuất hiện hơi..... nha tự nhiên thấy có cục gì vàng vàng chui vào lớp mở ra mới thấy là ông thầy sâu ngủ của mình, giới thiệu qua loa vậy rồi ông thầy lôi đầu tụi em ra sân, chắc là test năng lực rồi.

Đang suy nghĩ vậy thì tự nhiên ổng nói 1 câu cả đám tụi em điếng người, ổng đòi khứa nào mà làm không đạt là ổng đuổi học hết.

Bọn em sợ chứ, đã mắc công vào được đây rồi mà lại để bị đuổi nữa thì thôi rồi luôn.

Lúc đầu em chỉ tưởng là kiểm tra năng lực thôi ai mà ngờ ông thầy này còn kiểm tra cả thể lực, nào là chạy vài chục mét trong bao nhiêu giây hay là nhảy xa rồi cuối cùng là dùng kosei để ném quả bóng sắt đó lên nữa, em ấn tượng cái bạn Ochaco kia ghê á hình như kosei của bạn đó là trọng lượng thấy bạn chạm vào quả bóng xong ném nó đi xa ơi là xa luôn, thầy Aizawa đo được thì ôi trời 72m luôn đỉnh thiệc chớ, em kém hơn tí dùng lực nước không đủ mạnh nên chỉ được có hơn 60 mét 1 xíu, tên Bakugo thì háo thắng khỏi bàn, quyết được hạng nhất mới chịu mà cậu ta chọi đến 73,5m lận.

Mấy bạn khác cũng lần lượt thoát khỏi dưới ánh mắt dịu đi của ông thầy Chỉ có Midoriya, chắc do cậu ấy chưa kiểm soát được kosei của mình nên đã dùng toàn lực vào ngón tay để làm quả bóng bay cao hơn, liếc thấy ông thầy bỗng tóc dựng đứng lên rồi mắt đỏ....

Kosei xóa bỏ thì phải, làm em cũng hết hồn, ông thầy phải làm cậu bạn bình tĩnh lại một xíu, em cũng để ý thấy tay cậu bạn bị bầm tím với gãy đang lúc thầy định kêu Midoriya qua chô Recovery Girl chữa trị thì em lên tiếng bảo"Thầy ơi, cái này....

để em chữa trị giúp bạn được không?"

"Hừmmmmm, vậy thì nhờ em nhé trò Shinozaki-san"Ban đầu ông thầy có hơi ngạc nhiên một xíu nhưng mà ngẫm lại thì vẫn đồng ý để em chữa trị cho Midoriya.

Cũng may là chỉ có phần ngón tay bị thương nên mất cũng không lâu để em tái tạo lại xương ngón tay đã bị gãy của cậu bạn, các bạn trong lớp thì kinh ngạc mắt chữ A mồm chữ O, nhưng mà để chắc hơn em vẫn kêu Midoriya nên vào phòng y tế nghỉ ngơi.

Sau buổi tập luyện thì bọn em đi về lớp để bắt đầu học những môn khác, cũng không mất quá lâu để em làm quen được với các bạn cùng lớp.

Ashido: nè nè Y/n-chan cậu thật sự sử dụng được cả 2 kosei luôn hả? _tiến đến bàn của em_" ừm đúng rồi á"Uraraka: Ui đỉnh vậy, đây là lần đầu tiên mình thấy có người sử dụng được cả 2 kosei ngoài Todoroki-kun luôn á Y/n: là cái cậu bạn mà có tóc 2 màu đúng không?

Uraraka: đúng ròi áAsui: Cậu có muốn đi ăn luôn không, tụi tớ định xuống canteen nè?

-ộp-Y/n: hoi tớ không ăn đâu mấy cậu mua giúp tớ hộp sữa socola là được òi Đến khi tiết học cuối cùng ngày hôm nay kết thúc, em cũng lật đật dọn dẹp sách vở tạm biệt các bạn để đi về tại hôm nay ba mẹ em bận chẳng thể về nhà được nên em lại phải đi đón thằng cu kia về.

Trên đường về em có ghé siêu thị để mua một ít đồ để làm bửa tối và cũng cùng lúc đó em thấy cậu bạn Midoriya đang đi cùng với No.1 All Might.

"Ủa????

Đi với Alll....All Might thiệt hả trời??".

Vì tò mò mà em vội tính tiền rồi dẫn cu cậu theo để xem 2 người ấy gặp nhau có vụ gì, không quên mua chuộc thằng ranh kia 1 hộp kem để cậu im miệng lại không nháo nữa.

Nhưng mà hình như đứng hơi xa nên em nghe không rõ, nhưng mà hình như là về kosei, rồi sao mà hình dạng của No.1 hiện tại nhìn gầy gầy ốm ốm chẳng giống ông thường ngày trên TV gì cả, đang bận suy nghĩ tự nhiên thằng quỷ nhỏ nó lại lên tiếng"Chị ơi em ăn hết kem rồi?

CHỊ ỚIIII"

_nói lớn_*vãi đậu thằng em*Midoriya: Ai ở đó vậy? _đi tới_ Y/n: ahehe....là tớ _đi ra_Midoriya: ủa y/n-chan?

Sao cậu lại ở đây?

Vậy... cậu đã nghe thấy gì chưa?*chữ mất chữ còn nhưng mà nói không nghe thấy là nói xạo*Y/n: mình xin lỗi, mình không cố ý..../ thật ra mình cố tình/Y/n: tại trong lúc đón thằng cu này nên mình có đi ngang qua....Midoriya: chào em nha Kotaru-kun _xoa đầu cậu nhóc_ Kotaru: dạ em chào anh Izuku ạ"Aaa là hero No.1 All Might kìa chị ơi" / ghì áo chị/Vì đột ngột em xuất hiện nên All Might phải biến trở lại hình dáng kia như trên TV bọn con nít thường thấy và ngưỡng mộ.

Trong đó có thằng cu này, thấy Hero No1 nó đòi xin được chữ ký với chụp hình cho bằng đượcAll Might: Thôi ta về trước, à mà em là Shinozaki Y/n đúng không?"

Dạ?"

All Might: ngày mai trong giờ ra chơi em đến văn phòng ta được không, lúc đó ta sẽ kể mọi chuyện với em sau?Y/n: dạ được...Tạm biệt 2 ngưòi họ xong em cũng nhanh chóng đi về để tắm rửa, nấu đồ ăn, phải chuyển phát thằng cu này qua cho dì Mitsuki trông giúp để làm việc, chứ nó phá quá, xong lại phải lôi đầu về để cho ăn cơm rồi đưa cu cậu đi ngủ, em thì lại phải soạn bài cho ngày mai nên cũng phải hơn 11h em mới đi ngủ.

Đúng là mệt thiệc sự
 
Truy Tìm Hạnh Phúc
chap 6


Chết rồi, trễ rồi, trễ thật rồi.

Hôm nay em lại ngủ quên mất, trời ơi hôm qua ai biểu thức khuya quá làm gì không biết, chết rồi chưa kịp làm đồ ăn trưa cho thằng Kotaru nữa, Áaaaa tiêu em rồi.

Đang phải lật đật chạy xuống phòng thằng ku để xách nó đi học thì không thấy ku cậu đâu chỉ có tờ note ghi " mẹ đưa Kotaru đi học trước con đi từ từ nha".

"Sao mẹ không kêu con dậy luôn"Vừa cầm miếng bánh mì nướng đã được mẹ phết mứt dâu sẳn và cầm hộp cơm trưa phi hết tốc độ ra khỏi nhà để đến trường.

Trời ơi ông thầy Aizawa mà biết em đi trễ trong tiết học của ổng chắc ổng đuổi học em quá huhu.

Tới lớp thì chả thấy các bạn học đâu, em hoang mang vai~ liền nhắn hỏi midoriya xem mọi ngưòi đâu mất rồi, Thông BáoBạn có 4 tin nhắn từ Shi_y/n

Midoriya-kun?: Y/n

Cậu đâu rồi? : Y/n

Sao tớ tới lớp mà không thấy : Y/n mọi ngưòi đâu hết🥲

Đã seen

Midoriya: Y/n ơi cậu không nhớ hôm nay mình đi đâu hả??

Hả đi đâu?: Y/nMidoriya: Hôm qua thầy Present Mic bảo bọn mình tham gia trò hóa thân làm tội phạm với anh hùng đóMidoriya: bài này lấy điểm nữa đó cậu mau tới đây đi, nhớ mang đồ theo nha Hả đồ gì nữa?: Y/nMidoriya: Thì đồ chiến đấu của mình thiết kế á?

Cậu chưa có hả?

À không tớ có rồi : Y/nMidoriya: vậy cậu đến nhanh nha.

Mọi người đang đợi cậu để sắp xếp đội hình nè

(❤️)

Ok : Y/n

(❤️)Trời ơi sao mà em lại có thể quên hôm nay là ngày đi tập mấy cái đóng vai anh hùng tội phạm này được chứ trời ơi, cũng may trang phục của em được mẹ thiết kế cho sau khi hay tin em đậu UA, vì mang 2 kosei là nước và chữa trị nên mẹ đã làm cho em 1 bộ đồ cũng khá thoải mái để em vận động, không quá bó sát, nhưng mà hơi lạnh phần lưng nha mẹ ơi.

Nói sơ qua về bộ đồ anh hùng của em, là một bộ đồ dạng bó ở phần trên có cả lót chống đạn và phần dưói là 1 cái quần dù dài cũng năng động bên hông em treo 1 cái vòng dài vừa làm như dây nịt vừa mang tính thẩm mĩ nhưng mà nhìn vậy thôi chứ nó là lựu mini đó nha.

Đôi giày em mang được cường hóa tốc độ để có thể chạy nhanh hơn để tránh né kẻ địch hay là để di chuyển mượt hơn.

Tay áo lúc đầu là dài full tay nhưng mà được mẹ cắt ngắn ra rồi làm thành bao tay để tránh em tiết mồ hôi nhiều khó kiểm soát lực nước với chữa trị thuận tiện hơn, có thể chống nước và đặt biệt là nó full đen =))) ...

Thôi thay lẹ rồi đi nè, kiểu này bị ăn 0đ chắcTại nơi tập luyện Y/n: xin lỗi.....hộc....hộc..... mọi người em tới trễ....hộc.....Mineta: áaa ả Shinozaki-san hôm nay cậu mặc đồ đẹp quá ò~ cho tớ chụp tấm hìnhKaminari: thằng biến thái đi ra kia chơi _ đánh mineta_Kaminari: xin lỗi cậu nha thằng này hơi râm.... nhưng mà cho tớ xin sđt cậu được không? _lấy điện thoại ra_Y/n: à à đây _bấm số_Lida: Các cậu mau vào chỗ ngồi đi, à chưa giới thiệu tớ là Lida Tenya _chìa tay ra_ _bắt lấy_ tớ là Y/n chắc cậu biết tớ rồi haBakugo: nè nè đi trễ thì lo mà chuẩn bị bị phạt đi nghe chưa, lãi nhãi lắm thế?Đồ con lợn _lớn tiếng_Y/n: tớ biết rồii * 🤧 không sao là mình làm sai...mình làm ảnh hưởng tới mọi ngưòi không có gì phải quạu với bakugo hết*Present Mic : Hay Yahhhh, các bạn học sinh đến đủ rồi phớ hônnn??

Các bạn cùng bóc thăm ở cái hộp đằng kia xem ai là anh hùng và tội phạm nào, ồ hố!!!Sau khi được cô bạn tai nghe thuật lại thể lệ trò chơi thì đây là trò đóng vai tội phạm × anh hùng và bắt cặp đồng đội theo lá thăm để đấu với nhau.

Vì sỉ số hơi lẻ nên sẽ có 1 đội có 3 người, vâng là đội của em gồm em, Midoriya Izuku và cô bạn kosei không gian Uraraka Ochaco và phe tội phạm là cậu bạn tốc độ Lida Tenya hồi nãy với Bakugo Katsuki.... là cái tên Bakugo Katsuki đó đấy, hắn ghét cay ghét đắng Midoriya luôn giờ còn cho đấu chung chắc tên đó hóa kiếp cho cậu bạn mất.Midoriya: làm...làm sao đây y/n-chan?

Tụi mình...

đấu với kacchan thật...hả? _sợ hãi_Midoriya: cậu ấy....sẽ giết tớ chết mất....Y/n: không sao đâu Denku-kun, tớ sẽ bảo vệ cho cậu mà....Y/n: bây giờ tớ có ý này, tớ sẽ đi ngăn bakugo còn cậu với Ochaco-chan sẽ đi ngăn lida lại xong 2 cậu đi lấy cái lỗi hạt nhân kia thì mình win, được không?Midoriya: nhưng mà... một mình cậu đấu với Kacchan... liệu có ổn không?Uraraka: đúng đó hay để tớ giúp cho?Y/n: Hiện tại thì chỉ có tớ mới ngăn được Bakugo đồ sát cả đám thôi, Lida thì cần phải có cậu làm cho cậu ấy lơ lửng thì mới được...

"Midoriya đánh lạc hướng Lida để Ochaco-chan chạm vào cậu ấy và dùng kosei, lúc đó tớ sẽ dùng thủy triều để làm tắt bom của Bakugo lại"Uraraka: vậy... cũng được nhưng mà cậu nhớ cẩn thận đó _ nhìn em_"Ừm cố lên" Sau vài phút thảo luận thì bọn em mới chốt lại rồi vào thi đấu.

Vừa được phân công vào sảnh đã nghe tiếng bùm khá to rồiBakugo Katsuki: Ha Midoriya Izuku mau bước ra đây đấu với tao nè, nhanh lên thằng nhãi ranh _ bùm bùm_ " Hôm nay chính ông đây sẽ cho mày thấy thế nào là sức mạnh" " Ái chà chà.... xin lỗi xin lỗi nhiều nha, Midoriya không có ở đây mất tiêu rồi chỉ có tao thôi" * bật mood khịa*_quay lại_ Con khốn, thằng Midoriya đâu?

Y/n: Hỏng có biết à nha....

Nhưng mà muốn gặp Midoriya phải bước qua xác tao đã....

Bakugo: Chết tiệt, con nhãi mày dám....

đâu rồi?

"Đây nè"_quay lại_ má nó đâu rồi?

"Sau lưng cưng nè" *Nhanh quá*Vừa quay sang cái hắn bị em đá 1 cái vào bụng đau đéo chịu được, tuy địa hình có hơi bất lợi cho em là xung quanh đây em không cảm nhận được dòng chảy của nước nên không dùng kosei nước được, cũng may em có biết một chút võ công nên cũng gọi là phòng vệ được.

Cũng không thể dùng được tái tạo luôn vì nó chỉ tạo ra được từ những vật bị hư hỏng thôi, ở đây chả có cái gì bị hư.Bakugo: Má.... ranh con /bộc phá/

_Đùng_Đâu thể để bị đánh bại bởi 1 con nhóc như vậy được hắn cũng phải tiếp chiêu chứ, vừa mới đánh có 1 cái mà đã làm sàn nhà nứt rồi bể ra luôn, em và hắn cùng rơi tự do xuống tầng dưói may mà có đôi giày này tích hợp trọng lượng để em điều chỉnh không là cũng bay màu Y/n: Bé bự phá quá nha~Bakugo: Im đê con nhãi _ lao tới đánh_ Y/n: ái chà chà né nha Bakugo: Vc con khốn...._Bùm_Lần này là tới lượt em nha, em thả nhẹ quả lựu choáng khiến Bakugo bị choáng trong giây lát rồi đánh úp sau gáy cậu ấy một cái rõ mạnh, lúc chuẩn bị ngã xuống cậu ta còn không quên kéo em ngã theo cùng, đúng là bạn tốt=))) may mà có tấm đệm hơi thầy Aizawa chuẩn bị sẳn bên dưới không đăng xuất rồi.

Coi như xong 1 tên, còn lại trông cậy vào 2 bé Midoriya với Uraraka thôi.Bên phía Midoriya và Uraraka Lida: Lần này tớ sẽ là người chiến thắng anh hùng các cậu tránh ra _phi tới_ Uraraka: Đâu có được nếu làm vậy bọn tớ thua rồi sao? _ né_Midoriya: Lida -kun tớ ở bên này,.... aaa _té_ Lida: ok cảm ơn vì phần quà này nháLida: Ể ể cái gì vậy.... mình đang lơ.... lửng hả?? _hoang mang_Uraraka: xin lỗi cậu nha tớ lấy nó trước đây _ chạy đi_Lida: không được 2 cậu đứng lại.... thả tớ xuống....

Uraraka-san Midoriya-san....Midoriya: xong trận đấu này tớ sẽ nhờ Uraraka-chan thả cậu xuống nha Lida-kun....Sau tiếng "teng teng" là lúc công bố nhóm chiến thắng là nhóm anh hùng tụi em.

Lát sau đến mấy đội khác vào thi đấu phải nói đúng cừ luôn nhất là cậu bạn tóc 2 màu với bạn Yaoyorozu Momo đánh nhanh gọn lẹ 1 phút 30 giây luôn á.

Xong buổi huấn luyện ngày hôm nay là tụi em, đứa nào cũng mình mảy thương tích phải đến phòng y tế nhờ Recovery girl chữa trị cho với em cũng không còn sức để dùng kosei tái tạo luôn.

Chắc phải làm một giấc mới lấy lại sức
 
Truy Tìm Hạnh Phúc
chap 7


Vì chợt nhớ ra mình còn có hẹn với All Might ở văn phòng riêng của thầy ấy hồi hôm qua, nên em tranh thủ vài phút ngắn ngủi của mình mà phi đến văn phòng.

Vừa gõ cửa em đã nghe thoáng từ bên trong tiếng của All Might bảo em hãy vào trong đó đi, bước vào đó em thấy cả All Might và cả Midoriya nữa, thấy em tới 2 người cũng quay lại với vẻ mặt có phần hơi nghiêm túc, All Might nói"Em mau ngồi xuống đi rồi ta sẽ kể mọi chuyện cho em nghe"Em "dạ" rồi cũng ngồi xuống nghe All Might kể lại mọi chuyện.

Hóa ra năng lực mà Midoriya đang sở hữu là được truyền lại từ All Might, thảo nào kosei của cậu ấy lại có phần quen mắt tới như vậy.

Và còn nữa, thứ khiến ông trở nên gầy gộp, yếu hơn trước như vậy là do trong 1 lần giao đấu với tên tội phạm All For One bị hắn đánh úp 1 đòn chí mạng, giữ được cái mạng này là rất đáng trân quý.

Nhưng kéo theo đó là những tác dụng phụ không ngờ như là cơn đau dai dẳn, và thời gian sử dụng kosei của All Might cũng bị hạn chế nên ông mới suy nghĩ là tìm người kế thừa lại sức mạnh của mình.Y/n: Vâng... em hiểu ý thầy rồi _gật đầu_All Might: Nên là....Midoriya: Nên là Y/n-chan.... cậu hứa là phải giữ bí mật chuyện này đó nha _năm tay em_ Y/n: mình biết rồi với cả mình cũng không phải loại người hay bép xép chuyện của ngưòi khác đâu.... yên tâm All Might: cảm ơn em rất nhiều Shinozaki-sama"Không cần phải gọi -sama như thế đâu ạ"Midoriya: à mà... tớ có chuyện này không biết cậu có giúp được không?"

Hả??"

Midoriya: Cậu...có thể giúp All Might chữa trị vết thương được không?

All Might: Hả?

Không phải Shinozali-sam....-san có kosei nước sao _thắc mắc_Midoriya: Vâng cậu ấy có 2 kosei thưa thầy, 1 là kosei nước 2 là kosei chữa trị cậu ấy đã từng làm cho em đó ạ _vui vẻ_Y/n: Eto.... _lúng túng_All Might: thật sao?Y/n: đúng là em có 2 kosei nhưng mà em không chắc là sẽ chữa trị được cho thầy đâu ạ, nếu được thì cũng phải mất khoảng thời gian khá lâu đấy ạ" và em cũng cần phải hỏi qua ý kiến của Recovery Girl thì mới quyết định được.

Nên mong thầy...."

All Might: Chuyện đó em không cần phải lo, ta sẽ nói chuyện này với bà ấy ngay _gọi Recovery GirlMidoriya: Vậy thì tốt quá~Y/n: Nhưng mà....All Might: ta đã gọi bà ấy rồi bà ấy bảo không sao đâuY/n: gì nhanh vậy ạ....?

Midoriya: Vậy bắt đầu từ ngày mai luôn nha?Y/n: từ từ đã... nếu mà như vậy thì một ngày phải mất hơn 30 phút , vì kosei của tớ là tái tạo lại vật đã bị hư hại, với vết thương của All Might- san thì khá nghiêm trọng, có thể trong lúc mình làm sẽ rất đau giống như mổ mà không có thuốc tê vậy..."vì nó phải tạo lại những cái tế bào hay phần da đã bị mất và làm mới lại hoàn toàn.

Nếu như vậy thì All Might-san không biết có chịu được không, không được thì phải tiêm thuốc tê, nhưng mà vậy thì quá trình tái tạo vết thương sẽ lâu hơn nữa""All Might thấy sao?"

Midoriya: Như....như mổ sống....luôn hả.... _quay qua nhìn AM_Y/n: ừm nhưng mà vẫn có thể dùng thuốc tê nhưng mà thời gian sẽ lâu hơn thôi...Midoriya: All Might- san....All Might: Không thuốc tê đi, ta muốn nhanh trở lại như trước....Y/n: Vâng, vậy bắt đầu từ chiều nay luôn nha, sau giờ học em sẽ xuống phòng y tế để chữa trị cho thầy nếu đau quá thầy có thể kêu em dừng lạiAll Might: Được rồi cảm ơn em....

Shinozaki-sanY/n: Vậy em về lớp trước "Đi thôi Midoriya-kun""Ừm"Sau giờ học thì em cũng nhanh chóng chạy đến phòng y tế như đã hẹn để chữa trị cho All Might sensei, lúc nhìn đến vết thương em đã thấy nó rất nghiêm trọng rồi nhưng mà không ngờ lúc điều trị lại khó khăn đến thế, vì vết thương quá sâu nên em phải tiêu hao 1 lượng lớn năng lượng để chữa trị nhưng mà chỉ mới được 1/10 vết thương gốc thôi, nên chắc phải hơn 10 buổi thì mới hết hoàn toàn được, thôi vậy cũng đượcY/n: hôm nay đến đây thôi ạ, sensei thấy trong người sao rồi ạ?

All Might: Cảm ơn em, ta thấy đỡ nhiều rồiY/n: tuy vẫn chưa được hoàn toàn nhưng mà nếu sensei duy trì chữa trị và phục hồi chức năng nữa thì em nghĩ sẽ nhanh hết hơnAll Might: Cảm ơn em....Y/n: Vậy sensei em về nhà trước nha... _lấy cặp_All Might: ừmRecovery Girl: Thấy sao, tôi vừa mới nhận đào tạo con bé không lâu thôi mà con bé đã tiến bộ như vậy rồi _ khoanh tay_ - Tôi cá chắc con bé sau này sẽ trở thành một người vô cùng tài giỏiAll Might: Bà nói đúng...

- Con bé đó rất có triển vọng
 
Truy Tìm Hạnh Phúc
chap 8


Hôm nay là ngày mà lớp em tham gia vào bài tập huấn luyện kỉ năng nền tảng mà anh hùng nào cũng phải luyện tập và trải qua và nó được gọi là "thử thách giải cứu" nghe khó nhỉ?

Và thầy cũng có dặn rằng sẽ có vài bộ trang phục chiến đấu sẽ không phù hợp với bài tập lần này nên mặc hay không cũng được nên thôi em mặc vậy, có cũng còn đỡ mà đúng hông.

Vì đoạn đường khá xa nên trong lúc di chuyện bọn em đã hỏi thăm và nói chuyện với nhau nhiều hơnAsui: Này Midoriya-kun, kosei của cậu là gì thế?

Mình thấy cách cậu sử dụng khá giống với All Might đó Midoriya: Ahaha Asui-san.... chắc chỉ là tình cờ thôi _chột dạ_Y/n: Chắc không đâu, All Might mạnh vậy có bao giờ bị thương đâu đúng không? _chữa cháy_Kirishima: còn kosei của tớ là hóa cứng nè, lúc đánh đấm sài thì cũng hưu dụng đó nhưng mà sao không thấy ngầu gì hết chơn luonAoyama: Lazer rốn của tớ cũng mạnh lắm nha có điều mỗi lần sài hơi đay bụng xíu thôi.... _ôm bụng_Midoriya: đúng rồi nói đến năng lực mạnh với ngầu thì chắc Bakugo với Todoroki là bá nhất luon áAsui: đúng thiệc nhưng Bakugo cậu ta nóng tính quá không có nổi tiếng được đâu" Mày nói cái gì đó hả con ếch kia, tin tao đồ sát mày không Hả?"

Kirishima: thấy chưaYaoyorozu: Thô lỗ quá trờiUraraka: Nhưng mà cũng vui mà hahaY/n: Ể hình như tới nơi ồi _ chỉ ra ngoài cửa sổ_Kaminari: Tuyệt cú mèo luôn trời ơi nó toooo điênMineta: Nhìn như khu công viên giải trí ấy" Khu huấn luyện này đã được ta xây lại và tái hiện lại tất cả những loại thiên tai hiện nay tên nó là < The Ultimate Space For Jams>"Midoriya: là anh hùng vũ trụ số 13 đó hoan hô!!!Mineta: Quá xá đã _ Húuuu_Aizawa: bài họ hôm nay của bọn bây là phải dùng sức mạnh của mình để cứu người đó.

Nghe chưa?All: rõ _đồng thanh_Vẫn chưa để bọn em ổn định vị trí và bắt đầu bài luyện tập thì từ đâu đó đã rè rè rồi bỗng xuất hiện 1 cái hố đen thật to và một bàn tay thò ra.

Kirishima: Cái gì vậy chứ?

Đóng phim hở _định tiến lại_" Không được tiến tới.

LÀ TỘI PHẠM" Không thể nào, chuyện quái gì đang diễn ra vậy nè trời sao bọn villain lại có thể đến được đây vậy chứ?

Không những thế mà còn rất nhiều tội phạm nữa, phải làm sao đây?Kaminari: không phải chứ... chẳng phải đây là trường học sao, sao lại có tội phạm được....Yaoyoro: thầy ơi còn thiết bị chống xâm nhập....

Todoroki: có thể là do bọn đã đi vào bằng đường trong nên mới không bị máy thăm dò phát hiệnAizawa: Trước hết các em chạy đi....

Yuusan dẫn bọn nhỏ chạy đi

Chưa để bọn em chạy thoát thân một cái thì một tiếng nổ khá lớn vang lên,cả đám bọn em bị tách nhau ra.

Bây giờ phải nghĩ kế tránh để bị thương hết mức có thể.

Có lẽ là bọn chúng đã giở trò gì với máy cảm biến đột nhập nên nó mới không thể kêu khi bọn chúng đến đây rồi.

Em đã bị văng tới khu lũ lụt.

Vì quá đột ngột cả em và Midoriya đều rơi xuống nước, nhưng vì là nước nên em mới nhanh chóng điều chỉnh lại nhịp thở và sức mạnh của mình, chợt lúc đó thấy Midoriya cũng ở gần đây nên em bơi lại, vừa cầm được tay cậu ấy định kéo lên bổng có cảm giác sau lưng có ai đó, em xoay lại là tên Villain cá định ăn 2 đứa em, may mà Tsuyu tới cứu kịpY/n Cảm ơn cậu nhé Tsuyu-san" không có gì đâu" Không thể lơ là thêm được nữa em bật hết mood điều khiển nước thành một cây súng với lực bắn cao nhắm vào tên đó bắn vài phát cho gã gục.

_tặc lưỡi_ Chúng đông hơn em tưởng, rốt cuộc là bọn chúng có bao nhiêu tên vậy nè trời.

Bọn chúng đều cứ ở lì dưới nước chẳng chịu ngôi lên, có lẽ đang bày mưu tính kế úp sọt mấy búp măng non này đây mà, theo phán đoán của cậu bạn bông cải thì bọn này chắc chắn là không biết siêu năng của tụi học sinh bọn em là gì đâu chỉ châm châm mún lật đổ "biểu tượng hòa bình All Might" thôi, chứ bọn chúng mà biết có khi giờ em với cô bạn người nhái không có ở đây đâu... tự nhiên 1 tên trong số đó sử dụng năng lực làm vỡ con thuyền bọn em đang đứng nước dần chảy vào trong khiến con thuyền chìm dần xuống.

"Thôi chết nếu cứ như vậy bọn mình xong đời"Thôi liều ăn nhiều, không để bọn villain thực hiện được ý đồ xấu, em và Midoriya nhanh nhẩu kêu cả bọn nhảy ra khỏi thuyền bám vào bệ đá gần đó, chợt nghĩ đến trên người mình đang có một loại thiết bị điện dẫn truyền khi mà nó tiếp xúc với nước sẽ tạo ra dòng điện cực mạnh làm tê liệt mọi thứ nó đi qua, em liền quăng nó xuống và kích hoạt điện vôn, cả bọn villain trừ tụi em bị giật cho tê tái.

Cả bọn vội thoát khỏi khu lũ lụt đó rồi chạy.Xong em lại tách ra với tụi Midoriya một bên là tìm thêm người viện trợ một bên là đi giúp những nhóm còn lại.

Đang đi thì gặp ngay cậu bạn có cái đuôi to mặc bộ võ phục karate, trông có vẻ cậu ta đang gặp khó khăn với việc một mình đánh với mấy tên villain này rồi đây.

Em nhẹ nhàng bước tới sau lưng cậu bạn nói nhỏ "cậu không sao chứ?"

Tuy có hơi giật mình nhưng cậu cũng nhanh đáp lại em là " không sao"Vì thấy cậu bạn cứ ngó nghiêng đằng sau nên một tên villain trong số đó mới to giọng bảo" TÊN NHÃI RANH KIA MÀY NHÌN ĐI ĐÂU ĐẤY, KHINH BỌN TAO À" Chưa để cậu bạn kịp nói lời nào hắn liền cầm súng nả khắp nơi, may mà 2 đứa em nhanh chân né kịp tuy có hơi xước bên vai xíu nhưng mà vẫn ổn.

"RA ĐÂY ĐEEEE" "BỌN ANH HÙNG TỤI BÂY THÍCH GIẢI CỨU THẾ GIỚI LẮM MÀ""Á HAHAHA" Y/n: bây giờ không thể đánh trực tiếp được rồi, giờ mà ra bọn mình chết chắc _nói nhỏ_Ojirou: Làm sao đây? _nói nhỏ_ Y/n : tớ sẽ dùng Vân triều giữ chân bọn đó, cậu tranh thủ dùng quả bom này ném vào bọn chúng nha....Ojirou: cái này là.... _thắc mắc_Y/n: là bom gây mê tạm thời đấy, ném xong nhớ đừng hít vào mà hãy bịt mũi lại nhé _đi ra_"BỌN ANH HÙNG CHẾT TIỆTTTTT""BỌN TỘI PHẠM CHẾT TIỆTTTTT""NHÃI RANH MÀY DÁM NHÁI TAOO"Y/N: Ui, xin lỗi đằng ấy nha "Cái gì vậy, lửa của tao bị tắt rồi""CON KHỐNNN" _THÉT_"Tao nả chết cha mày""Nó biến đâu rồi mày qua kia đi" "Aaaa mắt tao rát quá nước, là nước nóng con đó muốn luộc mắt taooo/

_ ôm mắt_Nhân lúc bọn này đang tụm lại một chỗ vì chả biết em biến đi đâu mà lần, đã có vài thằng phải ôm mặt vì bị nóng rát mặt do em gây ra và một số bị ngạt thở vì kosei nước của em.

Ra hiệu ngay với cậu bạn khi thời gian đã tới, quăng bom gây mê vào bọn villain khiến chúng hôn mê.

Sợ bọn chúng sẽ trốn nữa nên em tạo ra một sợi dây đủ dai không bị dao cứa cũng đủ chịu nhiệt khi bị lửa đốt rồi trói bọn lại để bọn không thể thoát.
 
Truy Tìm Hạnh Phúc
chap 9


"Không còn thời gian để suy nghĩ nữa đi đến chỗ những người khác thôi."

Đang đi bổng có 1 lực tay rất mạnh ghì chặt em xuống nên đất 1 tiếng rất lớn, mặt em được hun trọn cả nền đất luôn.

"SHINOZAKI-SANNN_ Ojirou hét lên_"Ực _phụt máu_ cái gì vậy...."

"Ngưoi là ai" _chắn trước bảo vệ y_" Ồ xin chào nhé, chưa giới thiệu nữa bọn ta là Liên Minh tội phạm tên ta là Shigaraki Tomura" _ nắm đầu y lên_ Ojirou: tên kia mau thả bạn ta ra _ vào thế chiến đấu_ " Làm một giao dịch không nhóc, tao đang cần 1 ngưòi có năng lực chữa trị hiếm hoi như mày về đội tao đấy" _ vờ như không nghe thấy tiếng Ojirou_Ojirou: Ngươi đang nói cái gì vậy hả?

Sao cậu ấy lại phải theo ngươi chứ _ lao đến_"Phiền quá đấy" _hất cậu đi_Y/n: Ojirou-kun..... _hốt hoảng+ trừng mắt_"Tao thấy mày chữa trị nó cái đám ngu ngốc đó lúc nãy rồi, nhìn hay phết tạo lại được cả mảng thịt như vậy mà không có để lại sẹo ha, đã he đã he" "Về đội tao đi, biết đâu mày lại được ngài ấy ban cho sức mạnh vĩ đại hơn thì sao?" _giật ngược tóc ra sau_Y/n đằng...này...d-đếch thích... _gắng gượng_ " không thèm suy nghĩ hỏ, ưu đãi duy nhất hôm nay hoi đó " _ khoanh tay lại_ * như đa cấp vậy trời....*"Đi mò~ đi mò~"Y/n: B-bà....bà đây đếch cần _ngồi dậy_" Hình như tôi chiều em quá nên em hư có phải không?"

Nói rồi cái tên lắm tay đó đứng dậy, y không biết hắn lại đang toan tính gì nữa, vừa ngồi được dậy em thấy bên hông xương của mình có một cơn đau truyền tới khắp cơ thể, xương như bị gãy tới nơi.

Đúng rồi, gãy rồi là hắn đã dồn lực đá y bay đi đấy, một... hai...ba cái xương sườn em gãy rụng chắc phải dùng kosei để chữa trị thôi.RẦMBakugo Katsuki: Cái chó gì vậy? _quay qua_Y bị cái tên lắm tay nhiều tật kia đá văng qua tới bên đây, rồi lại va vào cục đá to bên kia rồi nằm phịch xuống luôn"Y/N, mày....mày sao vậy sao mà nhiều máu dữ vậy..."

Y/n: Khôn....g sao tao.... tự hồi phục được...ỦaYaoyorozu: Shinozaki-san cậu sao vậy.... _tiến đến_Y/n: Khụ khụ _ phụt máu_Bakugo Katsuki: mày sao vậy.... sao không sài kosei chữa trị của mày đi _lay ngưòi y_Y/n: tao...tao không sài được nữa, khụ khụ _gượng dậy_Todoroki: cậu thấy ổn không?

Không ổn thì đừng cố nữa để phần còn lại cho bọn tôi Y/n: khô....ng sao "Không sao cái chó gì hả?

Mày bị đấm đến ngu à?

Máu chạy nhiều như này mà bảo không sao?"

Yaoyorozu: để tớ băng bó cho _ tạo ra hộp cứu thương rồi băng bó_Y/n: Cảm ơn.. cậu...

-khụ khụ...."

Nhóc con suy nghĩ lại chưa?" _ từ đâu xuất hiện_Y/n: đi...ra kia....chơi _liếc_Vì hắn đột ngột xuất hiện nên cả bọn kéo em theo mà tránhBakugo: tên chó **** nào đây? _ngước lên_ Todoroki: là tên cầm đầu bọn Tội Phạm hồi nãy đó....."

Tao nhớ tiết này tụi bây học với All Might nữa mà, ông ta đâu rồi?"

Todoroki: Hắn biết cả lịch học của bọn mình luôn...."

Haha, bọn anh hùng ngu ngốc.Tao sẽ là người đập đổ cái biểu tượng hòa bình mà bọn mày tôn sùng"

Càng nói hắn càng cười hăng say hơn, vừa thấy yên ắng một cái chả thấy hắn đâu.Bakugo: Chết tiệt tên đó biến đâu rồi....Yaoyorozu: Tiêu rồi Bakugo-kun, Todoroki-kun, Y/n-chan biến mất rồi....Bakugo: Mày nói điên khùng cái gì.... con điên đó nãy còn nằm đây mà.... _chạy tới_Todoroki: sao lại như vậy...."

Con nhỏ đó nó ở đây" _nói vọng xuống_Bakugo: Cái đéo gì vậy.... trả nó cho tao _tiến tới_Yaoyorozu: từ khi nào mà...."

Trừ khi bọn mày kêu All Might đến đây, không con nhỏ này...."

Dừng tay" All: All Might _đồng thanh_AM: Mối thù của ngưoi ở đây, mau thả con bé đó xuống nó vô tội _tiến tới_"Nói sao nhỉ?

Tôi cũng cần con nhỏ này một chút... giờ sao?Bakugo:Sao trăng cái chó má gì bỏ nó ra _ Bộc phá_Y/n: Tại sao....

" À quên chưa nói, chắc nhóc không dùng được recreate nhỉ?

Nhờ tao đấy thấy sao, nhóc con"Y/n: con... cái .....khỉ móc sì Y dùng hết sức còn sót lại để sử dụng siêu năng "cơn lốc sóng thần" để tách y và gã ra đòng thời khiến gã mất cảnh giác rơi vào cái bẫy lúc đầu em và nhóm Midoriya bày sẵn.

Song, cũng là lúc y kiệt sức rơi tự do từ trên cao xuống.... cảm nhận có một lực tay đỡ lấy mình, mùi hương quen thuộc khiến em cảm giác yên lòng mà ngất đi trên tay người đóBakugo: Đúng là ngu hết chỗ nói..._nhìn em_All Might: Các em mau chóng chạy ra khỏi đây đi còn lại để ta lo All: Vâng _đồng thanh_Vì thể lực đã có phần lành đi từ vài buổi điều trị trước của cô học trò nhỏ nên AM cũng có thể sử dụng siêu năng để ra dáng anh hùng lâu thêm một xíu.

Vì là All Might nên mọi thứ suông sẻ hơn ông nghĩ hả, một mình Aizawa-san lúc không có ông ở đây làm rất tốt, giờ mọi thứ cứ để All Might ta.Bọn villain nghe nói là All Might nên cứ lao đến như bầy ong vỡ tổ, đều bị một cú của All Might làm cho choáng váng, dần thấy mình không còn đủ sức đấu lại tên All Might đó nữa, hơn nữa số quân ban đầu của mình đã bị bọn anh hùng ập tới tóm gọn tên Shigaraki cùng những tên còn lại nhanh chóng tẩu thoát, nhờ siêu năng không gian của cái gã cao to gì gì ấy mà biến mất khiến đội anh hùng bị mất dấu chúng."

Tạm thời là bắt giữ được nhiêu tội phạm, đem chúng về đồn" _ 1 viên cảnh sát nói lớn_ "Còn lại hãy sơ tán các em học sinh đến nơi an toàn hoặc là đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe rồi hẳn về lại trường học"
 
Truy Tìm Hạnh Phúc
chap 10


Tỉnh dậy trên chiếc ga giường trắng tinh, hương thuốc khử trùng nồng nặc sộc lên mũi khiến em cảm thấy khó chịu mà nhăn mặt lại.À nhớ ra rồi lúc nãy là em đang đi học nhưng mà bị bọn villain tấn công, em và các bạn phải chiến đấu và tìm cách trốn thoát khỏi nơi đó để tìm người giúp đỡ, rồi em bị cái tên nhiều tay kia đánh xong vì quá choáng do mất khá nhiều máu nên chẳng biết diễn biến tiếp theo xảy ra như nào nữa.Vẫn chưa sắp xếp lại được đoạn kí ức trong đầu thì ngoài cửa kia vang lên một tiếng Cạch.

Là các bạn lớp 1A, thấy em đã tỉnh lại cái bạn rối rít chạy đến hỏi thăm.Uraraka: Y/n-chan cậu không sao chứ?- mọi người nói cậu bị thương nặng lắm?Yaoyorozu: Cậu thấy trong người sao rồi?Y/n: Mặc dù còn choáng nhưng mà mình đỡ rồi, cảm ơn cậuMineta: Huhu cậu ngủ lắm thế tận 3 ngày rồi bọn này còn tưởng cậu ngủm sớm nữa chứ _ ôm em_Y/n: Gì ngủ 3 ngày thiệc hả?Bakugo: Còn gì lạ nữa nhỏ là heo mà ngủ đến giờ mới dậy cũng bình thường Y/n: xía, tôi ngủ lắm như thế hồi nàoKirishima: Y/n này tớ nghe bảo cậu có kosei chữa trị mà sao lại không dùng nó để tự chữa trị vậy?Kaminari: ừ đúng rồi sao cậu không dùng?Y/n: Không phải là không muốn dùng mà là tớ không thể dùng được....All: Cái gì? _đồng thanh_Asui: Sao lại có chuyện như vậu được nhỉ? _ộp_Y/n: Mình cũng muốn biết nguyên do đây, bây giờ mình vẫn chưa cảm nhận được dòng chảy của kosei đó trong người đây?Đang ngồi nói chuyện hăng say thì cánh cửa bên kia mở ra, là chú cảnh sáng siêu năng.

Sao ông chú lại tới đây chi vậy?"

Mong cháu hợp tác điều tra, ta nghe nói cháu là người tiếp xúc lâu nhất ở cự li gần với tên villain cầm đầu"" Các em còn lại ra ngoài để ta nói chuyện với em học sinh này được không?"

Uraraka: Ổn không đó Y/n? _lo lắng_Y/n: Ổn cả mà không sao đâu... _cười_Midoriya: Có chuyện gì nhớ nói với tụi mình nha.

Tụi mình về đâyY/n: Ừm tạm biệt mọi ngườiSau khi tạm biệt các bạn thì y bắt tay vào điều tra với các viên cảnh sát, các chú cũng không hỏi khó gì chỉ bảo hình dáng chi tiết và đặc điểm của tên villain đó tring ra làm sao và tên tuổi hắn tuy không nhớ rõ nhưng mà y vẫn trả lời câu hỏi của cảnh sát không sót câu nàoSao khi đã có được một số thông tin có vẻ hưu ích các chú ấy bắt đầu đi về, trước khi quay đi Y nhét vào tay một chú cảnh sát trong đó và nhờ điều tra giúp thành phần của thuốc, nhưng nội dụng sau thì Y không đề cập tới.

Nằm dài trên chiếc giường bệnh trắng xung quanh là hoa bánh các bạn tới kèm những câu chúc sức khỏe Y cũng không khỏi suy nghĩ nếu hay tin con mình bị thương nặng phải cấp cứu thì bản thân người làm cha làm mẹ phải sốt sắn lo lắng chứ nhỉ?

Đằng này một bức thư, một lời chúc hay môt người thân đến thâm cũng chả thấy đâu, có hơi vô tâm quá không dợ??

Cảm giác của Y về 2 người Y gọi là ba mẹ mấy ngày nay rất là lạDường như đang làm một điều gì đó rất mờ ám và không muốn một ai để ý tới.

Cả nhóc Kotaru cũng được cậu bạn sầu riêng dặn là đang được mẹ cậu ấy chăm sóc hộ.

Càng lúc mỗi chuyện càng thấy lạ, vượt xa tầm với, Y phải tự điều tra việc này mới được.

Và quan trọng hơn là kosei của Y, tại sao lại không thể sử dụng được
 
Back
Top Bottom